Phải biết rằng từ lúc xuyên qua đến giờ Âu Dương gần như không nhàn nhã như vậy, hơn nữa gần đây hắn từ trong ký ức của Triệu Cương phát hiện rất nhiều thứ hữu dụng với mình, trong đó hữu dụng nhất là một ít cách luyện chế yêu đan!
Luyện dược, cái này ở Tiên Giới không tính là việc hiếm hoi gì, gần như mỗi một tiên nhân đều có thể luyện chế. Nhưng muốn luyện chế yêu đan xem như là tìm khắp Dị tộc cũng tuyệt đối không tìm ra vài người.
Yêu đan khác với đan dược bình thườn, dù thân thể của Dị tộc và nhân loại thoạt trông giống nhau nhưng thực tế chênh lệch vẫn rất lớn, ít nhất về mặt thể chất hai bên cách biệt rất nhiều.
Trong ký ức của Triệu Cương có rất nhiều cách luyện chế yêu đan, những cách này gã từ đâu có được, Âu Dương không thèm để ý, hắn chỉ muốn biết yêu đan được luyện chế ra có sử dụng được hay không.
Dị tộc và Tiên Giới đối kháng nhiều năm như vậy, thực lực của Dị tộc đúng là không kém, nhưng gần như mỗi cuộc đối chiến số lượng Dị tộc tử thương vượt qua Tiên Giới, chuyện này là sao? Nguyên nhân thực giản đơn, chính là đan dược!
Sau khi Dị tộc bị thương chỉ có thể dựa vào thể chất mạnh mẽ chống đỡ, có chút may mắn thì giống như Âu Dương dựa vào nuốt người kahcs sống sót, nhưng đa số không may mắn như vậy,chỉ có thể bất đắc dĩ chết đi.
Dù sao ở Dị tộc có quá ít người luyện chế yêu đan, Âu Dương biết hắn không có khả năng vĩnh viễn làm một gia đinh, hắn muốn vùng lên trong Dị tộc không thể chỉ dựa vào thân phận Yêu Tổ.
Chủ Dị tộc thống trị Dị tộc quá lâu, y có thể nào nhìn Âu Dương vùng lên, đưa quyền lực trong tay giao ra hết, cam tâm tình nguyện làm thuộc hạ cho hắn không?
Nếu Âu Dương cho rằng như vậy thì chỉ có thể nói hắn bị nhũn não. Muốn vùng lên thì dù là khi nào đều cần thực lực siêu mạnh.
Bây giờ Âu Dương không có thực lực, nên hắn muốn tìm nguồn gốc loại thực lực này. Đến thế giới này, Tu Phục thuật trên cơ bản không có tác dụng gì lớn, Dị tộc tại đây căn bản không hiểu cái gì gọi là yêu binh, muốn Âu Dương dựa vào Tu Phục Thần Sư tại đây cũng chỉ uổng phí.
Nhưng yêu đan thì khác. Sau khi Dị tộc bị thương muốn hồi phục chỉ có hai con đường để đi, một là cắn nuốt người khác, cách này cực kỳ khó khăn. Dù sao bản thân ngươi đã bị thương thì còn có năng lực gì đi nuốt người khác? Vậy nên con đường này cơ hồ là một con đường chết.
Con đường thứ hai chính là uống thuốc! Đúng vậy, là uống thuốc, ăn yêu đan. Yêu đan là một loại có hiệu quả gần với đan dược Tiên Giới. Loại đan dược này ở trong thế giới Dị tộc cực kỳ quý giá, toàn Dị tộc người có thể luyện chế ra đan dược như vậy hiếm hoi vô cùng.
Âu Dương biết nếu hắn lại có thể nắm giữ cách này, cho dù thân phận bị lộ ra thì Chủ Dị tộc tuyệt đối không dám làm gì hắn.
- Yêu đan, đây chính là căn bản để ta vùng lên!
Âu Dương đi trong Tuyết Dạ viên. Tuyết Dạ viên này cấu tạo cực kỳ diệu, chỗ này được Mộng gia dùng cách rất thần kỳ xây dựng, một năm bốn mùa đều có tuyết rơi.
Mộng gia có tổng cộng bốn tòa trang viên. Xuân Phong viên, Liệt Nhật viên, Kim Thu viên và Tuyết Dạ viên này. Bốn trang viện bắt chước xuân hạ thu đông tứ quý biến hóa thần kỳ vô cùng. Bình thường hiếm có người tiến vào bốn trang viên này, cơ bản là một ít cao tầng Mộng gia ngẫu nhiên sẽ đến đây tụ yến hội, mời tân bằng hữu, ngoài ra thì ít khi có người bước vào bên trong.
Mặc dù Tuyết Dạ viên cùng là một trong bốn tòa trang viên nhưng chỗ này hiếm khi được chọn tổ chức tụ hội. Nguyen do rất dơn giản, nơi này quanh năm rơi tuyết lất phất, không phải nơi tốt để tổ chức yến hội.
Âu Dương một mình ngồi dưới một cây tuyết tùng to lớn trong Tuyết Dạ viên, một lò luyện đan nho nhỏ xuất hiện trong tay hắn.
Đan lô này tỏa ánh sáng bảy màu, đây là Âu Dương dùng Tu Phục thuật chế tạo ra. Đừng nhìn cái này nhỏ nhưng là tài liệu cực phẩm nhất, còn có càn khôn nội bộ vòng tay không gian, đan lô nho nhỏ đủ chứa nguyên Tuyết Dạ viên.
- Yêu đan này luyện chế cần dùng tài liệu đơn giản hơn đan dược bình thường, nhưng bước đi thì thêm thắt nhiều như vậy.
Âu Dương dù gì cũng là lăn lộn ở Tiên Giới đã lâu, có biết chút chút về cách luyện chế đan dược. Bây giờ Âu Dương tiếp xúc với luyện chế yêu đan chợt phát hiện tài liệu cần dùng đơn giản hơn một đan dược bình thường rất nhiều, nhưng cách luyện chế lại phức tạp gấp mấy lần, có lẽ đây chính là bù trừ.
- Trước tiên hãy thử Hồi Nguyên đan cơ bản nhất đi!
Âu Dương hít sâu một hơi. Hồi Nguyên đan và Tiên Giới luyện chế ra Linh Thiên đan có tác dụng tương tự, tài liệu cần dùng cách biệt không lớn, công hiệu đều là hồi phục lực lượng. Chẳng qua một cái hồi phục là tiên linh khí, cái khác là hồi phục yêu khí.
- Hồi phục yêu khí, loại này trong toàn Dị tộc tuyệt đốitính là chí bảo. Nếu ta có thể luyện chế loại Hồi Nguyên đan ra hàng loạt thì ta tuyệt đối có thể dựa vào nó đi lên.
Âu Dương biết bây giờ hắn ở trong Mộng gia, Mộng gia là gia tộc tiên tri, hắn cứ luôn ẩn núp tại đây không phải là cách, một ngày ngày hắn phải ngả bài với tiên tri.
Nếu trước khi ngả bài mình có thể nắm giữ cách luyện chế yêu đan thì tăng mạnh lá bài hơn, đến lúc mình có thể đạt thành giao dịch với tiên tri.
Chủ Dị tộc là nhân vật như thế nào, hiện tại Âu Dương không biết. Nhưng một người có thể thống trị Dị tộc thì tuyệt đối không bình thường, hiện tại hắn không có tư cách nói gì với Chủ Dị tộc, cho nên trước đó Âu Dương cần cướp lấy thời gian. Đây là tất cả suy nghĩ Âu Dương đã định trước.
- Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, ẩn giấu trong nhà tiên tri, chỉ cần có thể khiến tiên tri này im miệng thì mình tương đương có một tầng thiên nhiên che chở. Chỉ cần mình có thời gian đầy đủ thì một ngày nào đó sẽ có cơ hội mặt đối mặt cùng Chủ Dị tộc!
Âu Dương lầm bầm:
- Cơ hội là phải chính mình giành lấy!
Nói xong Âu Dương bắt đầu lần luyện chế đan dược đầu tiên từ khi chào đời tới nay, hơn nữa luyện chế yêu đan cho hắn có thể sử dụng.
Từng loại nguyên liệu bị Âu Dương ném vào trong đan lô, không có bất cứ chỉ đọa, hắn chỉ dựa vào ký ức Triệu Cương để lại mỗi bước cực kỳ gian nan thực hiện.
Sau khi các loại nguyên liệu tiến vào đan lô thì huyết sắc yêu khí trên người cũng dùng cách giống nước chảy tiến vào trong, bắt đầu hỗn hợp cùng các loại dược liệu.
Nhưng yêu khí mới nhập vào người Âu Dương chưa đến mười giây thì đan lô phát ra tiếng nổ trầm đục, làm hắn nhìn mà buồn bực.
Âu Dương lắc đầu cười khổ:
- Xem ra ta suy nghĩ quá đơn giản.
Luyện chế yêu đan này phức tạp hơn luyện ra đan dược bình thường rất nhiều. Ngày hôm uqa Âu Dương dùng tài liệu tương tự luyện chế ra một nửa đan dược, chỉ dùng hai lần đã thành công luyện chế ra Linh Thiên đan, mặc dù phẩm chất không tính cao nhưng cũng xem như là Linh Thiên đan.
Nhưng hôm nay, từ khi Âu Dương chào đời đến nay lần đầu tiên luyện yêu đan, không tìm thấy một chút pháp môn khống chế, bởi vậy thành các loại hỗn loạn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Khoảnh khắc yêu khí của Âu Dương tiến vào trong tiên tri thì hắn phát hiện tất cả đan dược biến sắc màu. Sau đó đan dược đốt cháy biến thành khí thể, biến hóa như thế làm cho Âu Dương hơi khó hiểu. Trong ký ức của Triệu Cương có cách yêu đan, Âu Dương không thực hiện sai bước nào, tại sao sẽ thất bại hoàn toàn như vậy?
- Không được! Lại thử nữa, dược liệu đồ bỏ này ta còn có, ta không tin không thể thành công!
Âu Dương đã nổi lên tính ương bướng thì không thèm để ý cái gì nữa.
Nửa canh giờ về sau... Âu Dương mặt xám mày tro ngồi dưới tuyết tùng nhìn bông tuyết rơi xuống, vẻ mặt đờ đẫn. ửa canh giờ Âu Dương thất bại mười hai lần, trên cơ bản mỗi lần đan dược tiến vào đan lô giây lát sau liền thành mây khói.
- Không lẽ là Linh Hồn Liệt Diễm của ta quá bá đạo?
Âu Dương biết dù là luyện chế đan dược gì thì đều liên quan đến lửa, bình thường tiên nhân có thể luyện dược sẽ đem tiên linh khí của mình chuyển hóa thành một cách đốt lửa luyện chế đan dược. Linh Hồn Liệt Diễm của Âu Dương thì không cần rắc rối như vậy liền tiến hành chuyển hóa.
Nhưng Âu Dương không biết là Linh Hồn Liệt Diễm cùng Kỳ Lân Chí Dương Hỏa Diễm Diễm cùng là hai ngọn lửa mạnh nhất trong thiên hạ, muốn lấy hai loại lửa này để luyện đan không đơn giản, Âu Dương hai lần luyện chế ra linh đan tuyệt đối do ăn may.
- Linh Hồn Liệt Diễm rất bá đạo, nếu như ta đem Linh Hồn Liệt Diễm cường đại giảm bớt đi sức mạnh thì có phải là sẽ tốt hơn odoi chút?
Mười phút sau, từ đan lô truyền ra một tiếng *bùm* trầm đục. Âu Dương mở ra đan lô, một cái vật đen thui xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, nhưng hắn chẳng những mất vui ngược lại mặt lộ nụ cười.
- Hắc hắc, tìm ra cách rồi! Thì ra giống như ta nói, Linh Hồn Liệt Diễm đúng là quá bá đạo, lửa bình thường chắc chắn là đốt cháy tài liệu, nhưng Linh Hồn Liệt Diễm thì không cần đốt cháy, chỉ cần tới gần sát là dược liệu sẽ hủy diệt. Những dược hiệu bình thươngf nhất định phải đem Linh Hồn Liệt Diễm lấy đi mới hoàn thành luyện chế.
Âu Dương rốt cuộc tìm ra cách chính xác.
Tìm ra cách chính xác rồi thì bắt tay vào làm đơn giản hơn nhiều. Mặc dù cả đêm Âu Dương không ngừng nghe đan lô truyền ra tiếng bùm bùm bùm trầm đục, nhưng khi bình minh xuất hiện, toàn thân hắn đen như mực, trong tay rốt cuộc có một viên yêu đan!
Đúng vậy! Đây là yêu đan mà Âu Dương mất một đêm để luyện chế ra. Mặc dù yêu đan này so với trong ghi chép thì không có hiệu quả bằng một phần mười, nhưng cầm yêu đan này ít nhất chứng minh hắn bỏ ra công sức một đêm không hề uổng phí.
Âu Dương mắt đong đầy nước, lẩm bẩm:
- Bà nội nó! Khó quá, cái thứ này khó gấp trăm lần hồi học bắn tên.
Năm đó lần đầu tiên mình cầm cung tên bắn cung, sau một đêm là có thể cách năm mươi thước trúng hồng tâm. Nhưng luyện chế yêu đan này, một đêm mình mới chỉ chạm được đến mép.
Có câu nói khá hay, cái gì thiên phú có khi cũng tổ cha nó rất quan trọng! Về mặt bắn tên thì Âu Dương là thiên tài, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể khiến tên trong tay siêu quần xuất thế, nhưng luyện chế yêu đan thì hắn hoàn toàn không tính là thiên tài, ít nhất hắn tự cho là vậy.
- Ủa?
Âu Dương cất đi yêu đan, chợt phát hiện có chuyện rất lạ, đó là hắn luyện đan dược một đêm, thất bại một đêm, nhưng yêu khí trong người cường đại hơn tối hôm qua nhiều.
- Không lẽ luyện chế đan dược có thể khiến ta nhanh chóng tăng tiến?
Âu Dương ngẩn ngơ, luyện đan dược này hấp thu còn nhanh hơn cả tập trung tu luyện?
- Xem ra ta đã tìm ra cách mới!
Âu Dương cười xấu xa, lúc này Di Tiểu Thiên ở bên cạnh ngủ một đêm cũng chạy tới trong Tuyết Dạ viên.
- Âu Dương...Âu Dương...
Di Tiểu Thiên đi tới đúng lúc Âu Dương đang cười ngây ngô, mà khi trông thấy bộ dạng của hắn thì gã suýt hét chói tai.
Lúc này Âu Dương người đen như than, mặt mày tèm lem giống tên ăn mày, tóc cũng rối bù xù, trông giống như Âu Dương bị người chà đạp cả đêm, thảm không đành lòng nhìn.
Nhưng Âu Dương bộ dạng thê thảm đén thế mà ở đó cười ngây ngô! Di Tiểu Thiên cảm thấy Âu Dương điên.
Nghe giọng của Di Tiểu Thiên, Âu Dương lắc tay, đan lô trong tay biến mất. May mắn bộ dạng của hắn làm Di Tiểu Thiên chỉ chú ý tạo hình chứ không để ý đan lô trong tay hắn, nếu không thì gã thông minh như vậy chắc chắn suy nghĩ liên tưởng được cái gì.
Di Tiểu Thiên nhìn Âu Dương bộ dạng khờ khạo, vẻ mặt khó hiểu hỏi:
- Ngươi làm sao vậy? Đã làm chuyện gì bị người ta đánh?
Một đêm không gặp mà Âu Dương biến thành bộ dạng như vậy, Di Tiểu Thiên cảm thấy là hắn ở trong Tuyết Dạ viên bị người đánh.
- Đánh nhau?
Âu Dương nghe câu này thấy buồn cười.
Đánh mình? Trong Mộng gia có ai có tư cách này không? Mặc dù tu vi của mình chỉ có kim tiên, nhưng trong thế giới Dị tộc mình chính là phiên bản Hoắc Khải Phong, sức chiến đấu của mình đủ đạt đế cấp. Ở Mộng gia cường giả mạnh nhất chẳng qua là đế cấp, muốn đánh mình? Bọn họ còn chưa có tư cách!
Mộng gia không phải loại gia tộc chiến đấu danh tiếng hàng đầu, họ dựa vào là cái danh đại hiền giả Mộng Hi mới đi tới hôm nay, cho nên sự thật là sức chiến đấu của Mộng gia rất yếu. Tị đây Âu Dương không dám nói là vô địch, nhưng hắn dám nói mình bất bại.
Tuy nhiên, ở đây dù gì cũng lạ nước lạ cái, nếu Âu Dương lộ ra thực lực không tương xứng với Dị tộc thấp kém thì sẽ bị người nhìn thấu thân phận, nên hắn đã phong ấn lực lượng của mình vào tiểu hỏa diễm. Cho dù lúc này Âu Dương mặt đối mặt với Chủ Dị tộc thì chắc chắn Chủ Dị tộc tuyệt đối không nhận ra lực lượng ẩn giấu trong người hắn.
Âu Dương sợ nhất là tiên tri đó, mặc dù hắn trăm ngàn lần nói cho mình không ai có thể nhìn thấu vận mệnh, nhưng bên ngoài đồn đãi quá thần kỳ, hắn dựa theo nguy tắc có thể không mạo hiểm thì đừng mạo hiểm lựa chọn diệu thấp.
Di Tiểu Thiên nhìn Âu Dương, hỏi:
- Tại sao ngươi trở thành như thế này?
Di Tiểu Thiên thật sự không hiểu nổi rốt cuộc xảy ra chuyện gì khiến Âu Dương trong một đêm biến thành như vậy.
Âu Dương chối nói:
- Không có gì! Không có gì! Là bí mật của đàn ông!
Thật tình thì Âu Dương cũng không biết giải thích ra sao, nếu như ở trong Tiên Giới thì hắn có thể nói là mình tu luyện ra chút vấn đề, nhưng tại thế giới Dị tộc nói tu luyện ra vấn đề? Lừa quỷ sao? Chỗ này có tồn tại chữ tu luyện sao?
Nhưng nếu Âu Dương nói cho Di Tiểu Thiên hắn luyện đan dược thì chắc càng khiến gã phát điên. Vậy nên Âu Dương đành chọn cách nói bí mật đàn ông để che giấu.
- Bí mật đàn ông...
Di Tiểu Thiên dùng ánh mắt là lạ nhìn Âu Dương nhưng gã không hỏi gì thêm. Mỗi người đều có bí mật của mình, Âu Dương có bí mật riêng cũng không tính là chuyện lạ gì.
Di Tiểu Thiên không tiếp tục gặn hỏi, nói sang chuyện khác:
- Được rồi, nên đi ăn cơm!
Âu Dương đứng dậy khỏi tán cây tuyết tùng, sửa sang lại mái tóc.
Khi Âu Dương sờ tóc mình mới hiểu tại sao Di Tiểu Thiên giật mình như vậy, tóc rối xù lên, mái tóc này đừng nói là ở Dị tộc, dù trước khi hắn xuyên việt cũng rất ít có người để lại.
Thanks
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Âu Dương cũng biết bộ dạng hiện tại của mình không thể đi gặp ai. Di Tiểu Thiên sẽ không hỏi chuyện, nhưng nếu lỡ gặp người khác hỏi tại sao hắn làm ra bộ dạng như vậy thì Âu Dương biết trả lời như thế nào?
Một đường chạy chậm trở về phòng của hắn và Di Tiểu Thiên, Âu Dương nhanh chóng chỉnh lý lại thân thể, chải tóc, thay bộ đồ mới, thế này mới xem như trở lại dáng vẻ con người. Di Tiểu Thiên đứng ở cửa chờ Âu Dương.
Âu Dương đi ra cửa phòng, mỉm cười nói với Di Tiểu Thiên:
- Tốt rồi! Đi đi!
Hai người kết bạn đi hướng nhà ăn Mộng gia.
Thật ra tu vi đạt tới tầng như Âu Dương thì sớm đã tích cốc, nhưng hắn đến Dị tộc phát hiện người Dị tộc dù đẳng cấp cao bao nhiêu đều vẫn phải ăn. Thứ họ ăn không là lương thương giống người bình thường, đó là một loại vật chất giống như thạch quả.
Loại này Âu Dương có nghiên cứu, có chút giống với yêu đan, thứ này có thể đôi chút bổ sung yêu khí tiêu hao cho Dị tộc, bởi vì bản thân nó là mang theo yêu khí.
Nhưng loại bổ sung này thật sự quá nhỏ, dù ăn cả đời cũng không bằng một viên yêu đan cực phẩm. Vậy nên trong thế giới Dị tộc Dị tộc cao đẳng thường thì sẽ không ăn thứ này. Giống như Chủ Dị tộc, Ngụy Bỉnh Dập thường ăn là yêu đan của yêu thú.
Nuốt yêu đan của yêu thúc có thể hấp thu càng nhiều lực lượng cho bản thân dùng. Nhìn vài vài góc cạnh thì việc nuốt yêu đan của yêu thúc có hiệu quả tốt hơn là Âu Dương luyện chế đan dược Hồi Nguyên đan.
Nhưng đừng quên cách này chỉ là cường giả giống như Chủ Dị tộc mới dám làm, yêu thú không phải ngươi muốn được đến yêu đan thì nó liền chạy tới cho ngươi giết.
Bình thường yêu thú cấp thấp đều có thực lực phi tiên, mạnh hơn Dị tộc thấp kém. Yêu thú hơi cường đại chút đều là thực lực linh tiên, thậm chí là kim tiên. Đỉnh yêu thú thì giống như Độc Giác Kỳ Lân, thực lực tôn cấp. Độc Giác Kỳ Lân còn không phải trưởng thành, khi nó trưởng thành thì độc giác sẽ tỏa ra ánh sáng bảy màu, lúc đó Độc Giác Kỳ Lân gần như thực lực ngang bằng Diệp lão.
Yêu thú như vậy là người bình thường ăn được sao? Cho nên chuyện xa xỉ như vậy chỉ có Chủ Dị tộc mới dám làm, người bình thường thành thật đi ăn thạch quả đi.
Âu Dương và Di Tiểu Thiên bước vào nhà ăn, bên trong đã ngồi đầy người. Hai người tìm nửa ngày không thấy có chỗ trống, bất đắc dĩ đành đứng đó chờ có người rời đi.
- Ôi chao, người cao đẳng mà cũng chạy tới cùng người thấp kém như chúng ta ăn cái gì sao?
Bỗng một giọng nói hằn học truyền ra từ phía bên cạnh, Âu Dương và Di Tiểu Thiên cùng nhíu mày.
Một giọng khác vang lên:
- Hừ, ai nói với ngươi là không được? Ngươi xem đi, bên cạnh người ta sớm đi theo một con chó. Ta nghe nói con chó này đặc biệt bảo vệ chủ, mấy ngày nay mỗi ngày đều đi tuần tra giúp chủ nhân, để chủ nhân nghỉ ngơi!
Đó là giọng nữ, nhưng còn ác độc hơn giọng mới rồi, so sánh Âu Dương thành con chó.
Di Tiểu Thiên túm lấy cánh tay Âu Dương, nháy mắt với hắn, gã sợ hắn bị giọng nói này chọc giận.
Nhưng khi Di Tiểu Thiên nhìn mắt Âu Dương thì biết gã lo lắng nhiều, vì trong mắt hắn tràn đầy khinh thường, không phải xem thường hắn mà là Dị tộc nữ giới.
Âu Dương nhìn Dị tộc nữ giới, nói:
- Ta có thể hiểu lời của ngươi là ghen tỵ không? Có người muốn làm chó cũng không có cơ hội!
Âu Dương không có lòng thương hương tiếc ngọc gì, nếu cô gái này còn nói nhảm nữa thì hắn không ngại ngay sau đó khiến nàng biến thành người chết.
Người lúc đầu lên tiếng lại nói:
- Lỵ Lỵ, cần gì nói nhiều với con chó. Ngươi không thấy sao? Chủ nhân chưa nói chuyện mà chó đã chạy ra sủa!
Người này tên gọi Lưu Đông, là ma cũ trong Mộng gia. Từ khi Âu Dương tiến vào Mộng gia thì Lưu Đông không ngừng gây rối hắn, cho đến này hắn và Di Tiểu Thiên không thèm để ý con chó đó, nhưng con chó này càng lúc càng làm dữ.
Nghe Lưu Đông nói, cả nhà ăn truyền ra tiếng cười vang. Di Tiểu Thiên mặt đỏ rực, gã giống như ngọn núi lửa tùy thời bùng nổ.
Âu Dương bình tĩnh hơn Di Tiểu Thiên rất nhiều, bởi vì hắn càng chính chắn, càng hiểu chuyện.
Âu Dương hiểu chó cắn ngươi một miếng, ngươi cần làm không phải cắn lại nó mà là một gậy đập chết con chó!
- Ngươi có biết nếu một người cao đẳng giết một người thấp kém giống như đập chết một con chó không cần dùng lý do gì?
Lưu Đông đứng bật dậy, khiêu khích nói:
- Chỉ bằng vào ngươi?
Khi Lưu Đông đứng dậy thì đám người bên cạnh gã cũng đứng lên theo, nếu nhìn số người thì nhóm Di Tiểu Thiên không chiếm bất cứ ưu thế gì.
Di Tiểu Thiên và Âu Dương chỉ có hai người, đối phương thì có hai, ba chục người. Trong nhà ăn mấy người khác đều nhìn kịch vui, không ai muốn ra mặt vì hai người mới. Về số lượng thì hai người thua một bậc, nếu tính theo bình thường, dù Di Tiểu Thiên là cao đẳng mạnh hơn Lưu Đông nhiều, nhưng hảo hán không chịu nổi nhiều người, đông người như thế chắc chắn gã đấu không lại.
Còn Âu Dương thì trực tiếp bị bỏ qua, một Dị tộc thấp kém ở trong mắt họ không tính là gì.
Nhưng chuyện gì đều có điểm ngoài ý muốn, Âu Dương không phải là Dị tộc thấp kém gì! Nói đến cấp bậc thì dù kéo Chủ Dị tộc tới cũng không xứng đứng chung với Âu Dương!
- Hay cho Lưu Đông, ta nhớ kỹ, nhưng ngươi không cần vui mừng quá sớm, có một ngày ta sẽ khiến ngươi giống con chó quỳ dưới chân ta, liếm giày cho ta!
Di Tiểu Thiên không phải loại người xúc động, biết rõ không phải là đối thủ thì gã sẽ lựa chọn trốn tránh, bây giờ nhìn đối phương có nhiều người như vậy, gã bất đắc dĩ lùi bước.
- Ha ha, giống như con chó bên cạnh ngươi liếm giày sao? Xem ra con chó đứng cạnh ngươi không ít...
Lưu Đông mới nói đến đây chợt cảm thấy trước người đau đớn, giống như bị xe lửa đụng vào vèo một tiếng bắn ngược ra sau. Lưu Đông đụng đổ vô số bàn ghế, miệng hộc máu, ngã trên mặt đất không biết sống chết.
Trước ngực Lưu Đông, một chưởng ấn giống như quỷ thủ hiện ra, lồng ngực gã hõm vào, bộ dạng khủng bố khiến đám người đứng ngây như phỗng.
Không thấy người đâu đã bị đánh thành bộ dạng như vậy? Rốt cuộc là ai ra tay? Ai có được sức chiến đấu như vậy?
Nhìn chung trong nhà ăn thì người mạnh nhất cũng tuyệt đối không vượt qua linh tiên, muốn làm ra chuyện như vậy gần như không có khả năng! Phút chốc mọi người chìm trong tĩnh lặng.
Di Tiểu Thiên nhìn thấy tình cảnh này, lén liếc Âu Dương bên cạnh mình, nhưng hắn vẫn là làm bộ dạng ngơ ngác, khiến gã lập tức loại bỏ cách nghĩ hắn ra tay.
"Sao có thể? Âu Dương là Dị tộc thấp kém, một kích mới rồi phải là người vượt qua linh tiên mới phát ra được. Cách không một kích đánh ra uy lực như vậy mà không có chút dao động, thật là cực kỳ quái lạ."
Trên không trung vang giọng nói:
- Ai? Ai ở Mộng gia làm loạn?
Một ông lão khoảng sáu mươi tuổi xuất hiện trong nhà ăn, ông lão có huyết thống giống như Di Tiểu Thiên, đều thuộc hàng Dị tộc cao đẳng.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Ông lão liếc toàn trường, bên trong Di Tiểu Thiên là cao đẳng nhất, nhưng lão liếc mắt liền thấy rõ tu vi của gã, thật rõ ràng gã không có thực lực phát ra một kích như vậy.
Trừ Di Tiểu Thiên ra tất cả đều là Dị tộc thấp kém, những Dị tộc thấp kém này tất nhiên không có khả năng có được sức chiến đấu như vậy, trong khoảnh khắc ông lão bài trừ bọn họ ra ngoài.
Phút chốc trong lòng ông lão nổi lên suy nghĩ là chắc chắn có Dị tộc khác tới Mộng Hi gây rối, nhưng ông lão dùng cảm giác tìm kiếm thật lâu vẫn không tìm được người này.
Ông lão bất đắc dĩ chỉ có thể cứng rắn nói:
- Hừ! Ta mặc kệ là ai, người Mộng gia ta không phải người ngoài có thể đụng vào. Ta mặc kệ ngươi là ai, nếu bị tra ra thì Mộng gia tuyệt đối không bỏ qua!
Ngay cả cái bóng của người ta cũng không nhìn thấy thì có thể tìm ra ai?
Ông lão không tìm thấy kẻ địch chỉ đành trút giận lên người của mình.
- Sáng sớm ở đây gây rối, các ngươi đã quên hết quy tắc của Mộng gia rồi sao!?
Di Tiểu Thiên lên tiếng:
- Chúng ta không nói gì cả, là bọn họ khiêu khích trước!
Di Tiểu Thiên mặc kệ ông lão có vui vẻ hay không, gã có cái gì thì nói cái đó.
Ông lão trừng Di Tiểu Thiên, hỏi:
- Khiêu khích? Hắn khiêu khích cái gì?
Nếu không phải Di Tiểu Thiên là Dị tộc cao đẳng thì có lẽ lão đã một bàn tay đập gã xuống đất.
- Là hắn vũ nhục bằng hữu của ta là chó trước, cho nên chúng ta mới tranh chấp!
Di Tiểu Thiên đúng là không nói dối, đám Lưu Đông trước tiên khiêu khích. Nhưng lúc này ông lão đang tức giận, lão mặc kệ là ai khiêu khích trước, lão chỉ cần biết Di Tiểu Thiên tranh luận với lão!
Ông lão liếc Âu Dương, hỏi:
- Mắng ngươi là chó?
Trong mắt ông lão có khinh thường, dù sao lão thấy Âu Dương chỉ là một Dị tộc thấp kém.
Mặc dù lòng Âu Dương rát khó chịu nhưng vẫn đáp:
- Đúng vậy!
Từ lúc xuyên qua đến giờ Âu Dương chưa từng chịu vũ nhục như vậy.
Nhưng hiện tại đã không phải lúc Âu Dương thiên hạ đệ nhất, hắn phải biết co được giãn được. Nếu bây giờ lộ ra thực lực thì không ai biết Chủ Dị tộc sẽ làm gì Âu Dương. Tất cả vũ nhục không bằng sống sót, chỉ cần còn sống là có hy vọng.
Nơi này không phải là Chân Linh Giới, hắn không là Thần Tiễn Âu Dương, hắn muốn vùng dậy còn cần đi con đường rất dài. Nhưng Âu Dương luôn vững tin một ngày kia hắn chắc chắn có thể leo trở lại đỉnh cao từng đứng, không có bất cứ người nào có gan vũ nhục chính hắn.
*Bùm!*
Một tiếng trầm đục, Âu Dương cảm giác ngực đau đớn, hắn nối gót theo Lưu Đông, nhưng hắn là bị ông lão một bàn tay đánh bay.
Ông lão này ra tay nhẹ hơn lúc trước Lưu Đông bị nhiều, ít nhất dù Âu Dương phong ấn lực lượng chỉ còn lại cấp phi tiên cũng không bị đập hôn mê.
Âu Dương ngã xuống đất, khóe môi chảy máu, trong mắt hắn lóe sát khí. Âu Dương có thể chớp mắt tiêu diệt ông lão này, nhưng hắn không thể làm như vậy!
Nhịn! Nhất định phải nhịn! Tất cả đều có thể cầm trở lại, chỉ cần nhịn qua hôm nay, tất cả sau này sẽ khá hơn.
- Hãy nhớ một bàn tay này, Dị tộc cao đẳng vĩnh viễn đều là người thấp kém! Trên cái thế giới này, người thấp kém vĩnh viễn không có tư cách cùng người cao đẳng nói tới lý do gì!
Ông lão nói xong liền xoay người rời đi. Những người cùng bị mắng là Dị tộc thấp kém thì dùng vui sướng khi người gặp họa nhìn Âu Dương. Họ không hiểu câu nói kia cũng là nói về họ.
- Người thấp kém vĩnh viễn không có tư cách cùng người cao đẳng nói tới lý do gì!
Âu Dương lầm bầm lặp lại câu nói, sát khí biến mất, bởi vì hôm nay hắn lại học được một thứ!
Đúng vậy, bất cứ lúc nào thì người thấp kém vĩnh viễn không có tư cách cùng người cao đẳng nói tới lý do gì. Trước kia mình cứ cảm thấy mình phải đi là Vạn Yêu Chi Tổ, là cao hơn người một bậc, hôm nay một bàn tay cho mình hiểu rất nhiều điều.
Cái gì Vạn Yêu Chi Tổ đều chỉ là hư danh, chính mình có tư cách gì cảm thấy mình cao hơn người một bậc? Dù là tại Tiên Giới hay thế giới Dị tộc hiện giờ, người có thể một bàn tay đập chết mình có rất nhiều. Nếu mình vẫn còn cách nghĩ ở Chân Linh Giới thì có một ngày sẽ bị người đập chết.
"Ta không còn là Thần Tiễn Âu Dương, hiện tại ta chính là Âu Dương mới ra khỏi tiểu sơn thôn trong tiểu thế giới!"
Âu Dương thầm nhủ với lòng, bỏ xuống ngạo khí thiên hạ đệ nhất, bỏ xuống khát khao Vạn Yêu Chi Tổ cái gì, từng bước đặt dấu chân, lần lượt cố gắng, đi qua tất cả, rồi sẽ có một ngày hồi phục lại huy hoàng cho mình.
Muốn nói chuyện với người thì ít nhất ngươi phải có tư cách bàn luận, hiện tại chính mình không có tư cách này!
Di Tiểu Thiên đi tới bên cạnh Âu Dương, hỏi:
- Ngươi không sao chứ, Âu Dương?
Di Tiểu Thiên thấy góc áo của Âu Dương dính vết máu, lòng Di Tiểu Thiên khó chịu. Nên biết tất cả do gã dựng lên, mà người bị thương lại là Âu Dương.
Âu Dương cắn răng, nói:
- Không sao!
Hôm nay một bàn tay này cho Âu Dương hiểu rất nhiều điều, hắn biết tiếp theo phải tăng mạnh kế hoạch luyện đan.
Muốn sinh tồn tại đây, trong khoảng thời gian ngắn tăng thực lực là không hiện thực. Mặc dù năng lực hấp thu huyết lực của mình rất mạnh, nhưng trong Vạn Yêu Chi Thành không có nhiều cường giả cho mình giết, hoặc là mình giết không được, hoặc là giết chết sẽ gây ra chuyện. Lúc này mình cần một thân phận quang minh chính đại để che giấu mình giết chóc.
Thân phận Luyện Đan Sư là cách che giấu thân phận rất tốt, chỉ cần nắm giữ tu luyện yêu đan thì mình có thể một bước lên trời. Chỉ cần mình cùng tiên tri đạt thành giao dịch, như vậy bước tiếp theo chính mình có thể biến thành thần ma đi trong bóng đêm.
Lúc đó mới là thời gian mình nhanh chóng tăng lên, khi đó dù có xảy ra chuyện gì cũng sẽ có tiên tri đỡ cho mình. Mình cần một ô dù, hiện tại Mộng gia chính là ô dù đó.
Di Tiểu Thiên vỗ vai Âu Dương an ủi:
- Đừng buồn, có ngày ta sẽ xử lão già đó cho ngươi!
Hôm nay dù người bị đánh là Âu Dương nhưng Di Tiểu Thiên cảm thấy mình rất buồn.
Cùng là Dị tộc cao đẳng mà Di Tiểu Thiên chỉ có thể trơ mắt nhìn bằng hữu bị người khác khi dễ, lòng gã rất khó chịu. Nhưng khó chịu cũng đành vậy, trừ phi có người chịu bắt tiên nhân cho gã để gã tăng lên, nếu không thì trong khoảng thời gian ngắn Di Tiểu Thiên không có khả năng tăng tiến.
Âu Dương nở nụ cười bí hiểm nói:
- Ta không có việc gì, qua một thời gian ngắn ta sẽ cho ngươi một niềm vui bất ngờ!
Kế hoạch luyện đan cần tăng tốc, mình đã luyện được Hồi Nguyên đan, đợi luyện chế Hồi Nguyên đan quen tay rồi mục tiêu tiếp theo chính là Bồi Nguyên đan. Bồi Nguyên đan này với Hồi Nguyên đan dù chỉ kém một chữ nhưng công hiệu thì cách biệt một trời một vực.
Dị tộc dựa vào cắn nuốt lực lượng của tiên mới trưởng thành, nếu có Bồi Nguyên đan thì Dị tộc không cần lại nuốt người khác! Đây là đột phá gần như đảo điên toàn Dị tộc! Đây cũng là lý do tại sao Luyện Đan Sư ở thế giới Dị tộc sẽ cao quý như vậy.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Luyện Đan Sư đã biến mất trong thế giới Dị tộc mấy vạn năm, Bồi Nguyên đan trở thành trong truyền thuyết người ta khao khát. Âu Dương biết là lúc để Bồi Nguyên đan xuất hiện trước thế nhân! Người thứ nhất được ích lợi từ Bồi Nguyên đan chính là Di Tiểu Thiên! Bởi vì trong Dị tộc người Âu Dương quen chỉ có một mình Di Tiểu Thiên.
Di Tiểu Thiên khó hiểu nhìn Âu Dương, hỏi lại:
- Niềm vui bất ngờ?
Tuy nhiên Di Tiểu Thiên không hỏi nhiều, nâng Âu Dương dậy đi hướng phòng của hai người, tiếp tục ở lại đây trừ bị những người thấp kém cười nhạo ra không có ích lợi gì.
Đêm khuya, trong Tuyết Dạ viên vô cùng yên tĩnh. Vẫn là dưới gốc tuyết tùng, Âu Dương vẫn là tay ôm đan lô, chẳng qua lúc này hắn không còn thoải mái như trước. Cách hôm Âu Dương bị đánh đã qua nửa tháng, trong nửa tháng nay hắn rất ít ra khỏi Tuyết Dạ viên, mỗi ngày đều nghiên cứu cách luyện chế đan dược.
Âu Dương đã thành công luyện chế ra Hồi Nguyên đan ra, hắn đã nắm giữ độ lớn nhỏ Linh Hồn Liệt Diễm tiêu hao làm Hồi Nguyên đan. Hiện tại Âu Dương Bách Hoa cốc Hồi Nguyên đan gần như có thể trăm phần trăm thành công!
Xác xuất trăm phần trăm thành công nghe thì không là gì, nhưng người hiểu về luyện chế yêu đan chắc chắn biết nó đại biểu cái gì.
Từ xưa đến nay dù là yêu đan hay tiên đan đều chưa từng có xác xuất thành công trăm phần trăm. Dù là cao đẳng đan dược hay là thấp kém đan dược, bình thường đỉnh cấp luyện dược tông sư có thể khống chế xác xuất thành công ở tám phần đã là đỉnh cao.
Nếu Âu Dương nói ra trăm phần trăm thì chắc chắn sẽ bị xem thành quái vật bắt đi nghiên cứu. Cũng không thể trách Âu Dương, nên biết rằng từ xưa đến nay chưa từng có ai đạt đến trăm phần trăm, bởi vì trước giờ không ai có được một trong hai loại mạnh nhất thiên hạ.
Kỳ Lân Chí Dương Hỏa Diễm căn bản không phải nhân loại có thể sở hữu, đây là vì kỳ lân trời sinh mang theo ngọn lửa, nên căn bản không thể có được. Linh Hồn Liệt Diễm so với Kỳ Lân Chí Dương Hỏa Diễm càng khiến người bất đắc dĩ. Không phải không ai có Linh Hồn Liệt Diễm, từ xưa đến giờ có rất nhiều người sở hữu Linh Hồn Liệt Diễm. Không nói quá khứ, chỉ tính hiện tại nếu đi tất cả tiểu thế giới hạ giới thì chắc chắn sẽ bắt được mấy trăm người có Linh Hồn Liệt Diễm. Nhưng có được và sử dụng là khác nhau. Ngươi có thể tìm được mấy trăm người có Linh Hồn Liệt Diễm, nhưng ngươi muốn khiến mấy trăm người có ai tùy ý sử dụng Linh Hồn Liệt Diễm thì căn bản là không thể.
Bởi vì người có Linh Hồn Liệt Diễm có một đặc điểm là cả đời không thể tu luyện. Có thể nói Âu Dương là ngoài ý muốn, một ngoài ý muốn hoàn toàn bất ngờ. Lần đầu tiên hắn dùng huyết sắc yêu đan cưỡng bức Linh Hồn Liệt Diễm cháy lên, sau đó tới Chân Linh Giới có Tứ Phương chiến kỳ trợ giúp Âu Dương tăng tiến, hiện giờ đi tới Tiên Giới càng ở cơ duyên xảo hợp Thương Thần Đinh, Linh Hồn Liệt Diễm hoàn toàn hợp thành một với Âu Dương. Bây giờ có lẽ Linh Hồn Liệt Diễm không thể gọi là Linh Hồn Liệt Diễm nữa.
Linh Hồn Liệt Diễm đã trở thành bổn mệnh hỏa của Âu Dương, là đồng sinh cộng tử với hắn. Lửa tắt, Âu Dương sẽ chết, hắn chết, lửa cũng tắt.
Tất cả trùng hợp rốt cuộc tạo nên hôm nay quái vật giới luyện đan sinh ra. Xác xuất thành công trăm phần trăm, cái này đối với cấp thấp đan dược cũng đành thôi, nếu sau này luyện chế Nghịch Thiên Hoàn mà yêu tiên đều dùng được vẫn có thể có thể bảo chứng trăm phần trăm xác xuất thành công thì Âu Dương muốn không nổi tiếng cũng khó.
Nghịch Thiên Hoàn, loại đan dược này giống như tên của nó, nghịch thiên! Đan dược này cần tài liệu là người bình thường cả đời tìm kiếm cũng không thể tìm thấy, một số thế gia tìm đến đủ tài liệu rồi thường không dám luyện chế.
Thật tình là vì xác xuất thành công của thứ này quá thấp. Từ ngày Nghịch Thiên Hoàn được nghiên cứu ra thì nó tổng cộng chỉ xuất hiện chín lần. Chín lần Nghịch Thiên Hoàn xuất hiện tọa nên chín tiên tôn! Không sai, công hiệu của Nghịch Thiên Hoàn chính là chỉ cần ngươi ở dưới đẳng cấp tiên tôn, ăn Nghịch Thiên Hoàn xong liền trực tiếp tăng một cấp. Thứ nay kim tiên, linh tiên ăn đương nhiên không có tác dụng, nhưng mấu chốt ở chỗ nó hữu dụng với tiên đế. Một người mới vào tiên đế ăn Nghịch Thiên Hoàn có thể trực tiếp đẩy lên sơ giai tiên tôn.
Mặc dù là một gia nhưng từ xưa đến nay đã bao nhiêu người kẹt ở tiên đế, vô duyên với tiên tôn? Cho nên chỉ cần Nghịch Thiên Hoàn xuất hiện là sẽ dấy lên gió tanh mưa máu. Cái gì bằng hữu, cái gì thân tình ở trước mặt tiên tôn đều yếu ớt như vậy.
*Phụt!*
Đan lô bốc lên khói tím, khói tím này mùi thơm ngát vô cùng. Âu Dương ngửi khói này liền biết mình chắc chắn thành công.
Chỉ là khói đã chất chứa yêu khí cường đại, có thể tưởng tượng trong đan đan lô Hồi Nguyên đan đã thành hình óc công hiệu lớn cỡ nào. Âu Dương vẻ mặt hưng phấn mở ra đan lô, sáu viên thuốc màu tím tròn xoa nằm trong đan lô nhỏ. Sáu viên đan dược mỗi một viên bên trên tỏa ra vầng sáng nhạt, Âu Dương vươn tay bóp một viên, giống ăn kẹo quăng vào miệng, nhai nuốt.
- Mùi vị hơi tệ.
Âu Dương lắc đầu, lại cảm thán vị đan dược không ngon. Nếu có ai ở đây nghe có người đem Hồi Nguyên đan xem thành đồ ăn vặt, lại còn nói vị Hồi Nguyên đan hơi dở thì không biết có trực tiếp cắt cổ không?
- Gần ngang bằng ta diệt một linh tiên thu hoạch lực lượng, đối với Dị tộc bình thường chắc là tương đương với đánh chết một kim tiên thu hoạch lực lượng.
Âu Dương biết cách hấp thu huyết lực của hắn là gấp mười lần Dị tộc khác, bình thường hắn đánh chết một linh tiên thu hoạch lực lượng sánh bằng với Dị tộc bình thường đánh chết một kim tiên thu hoạch được lực lượng.
- Không tính nhiều, với ta mà nói nó không có ý nghĩa gì lớn!
Lúc này Âu Dương đã đạt tới cấp kim tiên, Hồi Nguyên đan này xem như là mỗi ngày ăn như ăn kẹo nhưng muốn ăn thành tiên đế cũng là không có khả năng.
Kim tiên ăn Hồi Nguyên đan này bổ sung lực lượng thật sự quá ít. Âu Dương biết muốn dựa vào đan dược đẩy mình lên cao thì chỉ có thể dùng Khấp Thần đan càng cao đẳng! Nhưng bây giờ Âu Dương luyện chế Hồi Nguyên đan còn phải nghiên cứu nửa ngày, muốn luyện chế Khấp Thần đan thì biết chờ đến bao giờ?
Âu Dương gật gù lầm bầm:
- Thôi, chỉ cần thân phận không bị lộ, dựa vào thực lực hiện tại cũng đủ để ta tự bảo vệ mình.
Nhanh chóng tăng cấp đương nhiên là tốt, nhưng bây giờ một là không có chiến trường, mà không có đan dược thì Âu Dương ở thế giới Dị tộc không thể dễ dàng bại lộ thân phận và thực lực, tầng tầng hạn chế, hắn hiểu muốn dựa vào cách trước kia không ngừng giết chóc để trưởng thành là không có khả năng.
Ít nhất trong khoảng thời gian ngắn là không có thể, vậy nên Âu Dương tạm thời đặt hy vọng vào luyện đan.
- Tổ cha nó! Chỉ là Nghịch Thiên Hoàn! Cùng lắm thì lão tử một đường ăn dược một đường thành tiên tôn!
Âu Dương dứt khoát quyết định, nhưng từ xưa đến nay sợ rằng chỉ có một mình Âu Dương mới dám nói năng hùng hồn như thế.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart