Hai người Tử thần và Chiến Lang đều bối rối. Vừa nãy Âu Dương nói rõ ràng mạch lạc. Nhưng bây giờ hỏi tới tu vi của hắn, hắn lại nói không biết!
- Thử xem sẽ biết thôi!
Chiến Lang bỗng nhiên cảm giác giống như mình bị chơi xỏ. Dưới cái nhìn của hắn, người trẻ tuổi đối diện nói nhiều như vậy, nhưng cuối cùng lại dùng hai từ không biết để làm phần cuối. Điều này thật quá nực cười.
- Thử xem! Trước mặt ta, ngươi thậm chí còn không có nổi cơ hội xuất thủ!
Âu Dương lắc đầu. Sau đó trong mắt Âu Dương lóe lên kim quang! Trong nháy mắt khi kim quang này vừ chớp động, Chiến Lang liền cảm giác lực lượng toàn thân mình trực tiếp giảm sút. Một quả cầu bạc lơ lửng trước mặt Chiến Lang.
Âu Dương đứng từ phía xa nhìn quả cầu này. Vừa nãy trong nháy mắt đó Âu Dương đã nghĩ, có thể rút lực lượng của Chiến Lang từ trong thân thể ra hay không? Điều này vốn chỉ là một suy nghĩ, nhưng với năng lực tâm muốn chính là niệm đạt không đầy đủ, Âu Dương vẫn làm được điều đó. Chiến Lang còn chưa kịp ra tay, không ngờ lực lượng trong thân thể đã bị Âu Dương rút ra.
Trong nháy mắt dị năng đã đi theo Chiến Lang suốt bốn mươi năm liền từ bỏ chủ nhân! Không, không thể nói là từ bỏ. Chỉ có thể nói Chiến Lang quá yếu. Âu Dương có thể dễ dàng rút lực lượng từ trong thân thể của hắn ra. Nếu như Chiến Lang là tiên nhân nói, như vậy Âu Dương sẽ không làm được điều này.
Giống như Ngụy Bỉnh Dập, thậm chí là Thiên Vương, Âu Dương sẽ không thể làm được điều này. Tu luyện tâm muốn chính là niệm đạt này, vốn chính là một loại thành thần chi đạo. Nếu như Âu Dương thật sự có thể đối mặt với tất cả đều có thể dùng một tâm niệm khống chế tất cả, như vậy hắn chính là chí cao vô thượng siêu việt hơn tất cả.
Cho dù ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có, cũng không đáng sợ. Khi đối mặt với Tử thần, Tử thần hoàn toàn có thể khiến Chiến Lang không có cơ hội xuất thủ, đánh bại Chiến Lang. Nhưng hiện tại Âu Dương trực tiếp cướp đoạt lực lượng của Chiến Lang, đã vượt ra nhận thức của thế giới này thậm chí là thế giới kế tiếp.
Cho dù là những năm Âu Dương ở tại Chân Linh Giới cũng chưa bao giờ từng nghe nói có người nào có thể cướp đoạt lực lượng của người khác.
Đánh bại và cướp đoạt là hai loại khái niệm không giống nhau. Đánh bại một người rất dễ dàng. Chỉ cần ngươi mạnh hơn hắn là có thể làm được. Nhưng cướp đoạt lực lượng của một người không đơn giản chỉ cần cường đại hơn là được. Cướp đoạt lực lượng của một người, ngươi cần phải giống như thần linh ở trước mặt hắn! Cường đại đến mức nội tâm của hắn đều không thể nảy sinh bất kỳ ý niệm phản kháng nào!
- Hóa ra ta thật sự có thể làm được! Vậy còn ngươi?
Âu Dương thoáng nhìn về phía Tử thần. Tử thần lập tức kêu lên một tiếng đi. Sau đó cả người đã tính xông lên không trung để rời khỏi đó. Nhưng hai chân của hắn vừa rời khỏi mặt đất khoảng bốn năm mét, hắn liền cảm giác dường như có vật gì đó đánh vào người mình. Sau đó cả người hắn từ trên không trung rơi ầm xuống mặt đất. Cú ngã này khiến mắt hắn có chút nổ đom đóm.
Nhưng Tử thần căn bản không nghĩ tới chuyện mình bị ngã đau thế nào. Bởi vì hắn biết, nếu như lực lượng của hắn còn đó, căn bản không thể nào bị ngã đau. Khi Tử thần ngẩng đầu nhìn về phía trước, trong lòng hắn lập tức run rẩy!
Một quả cầu nhỏ màu vàng kim xuất hiện phía trước Tử thần. Đó là lực lượng của hắn. Người thiếu niên vừa mới giảng giải cho bọn họ nghe về thế giới tiếp theo đã trực tiếp tước đoạt lực lượng của hắn!
- Ngươi là Thượng Đế sao?
Chiến Lang nhìn Âu Dương. Lúc này trong mắt hắn, Âu Dương nhất định là Thượng Đế người đã sáng tạo ra thế giới này. Cũng chỉ có Thượng Đế mới có thể phất tay cướp đoạt lực lượng của bất kỳ người nào.
- Thượng Đế? Hắn quá yếu!
Trên mặt Âu Dương mỉm cười. Khi hắn cướp lực lượng hai người kia dễ như trở bàn tay, hắn bỗng nhiên có một loại ảo giác, mình có thể không gì không làm được!
Đương nhiên đây chỉ là ảo giác. Âu Dương không gì không làm được cũng chỉ có thể hạn chế ở bên ngoài Tiên giới. Tại Tiên giới, ngay cả một Thiên Vương, Âu Dương đã không thể đối phó được. Phía sau Thiên Vương còn có một đoàn người khác, một đoàn người còn cường đại hơn Thiên Vương vô số lần.
Thượng Đế sáng tạo thế giới? Đây chẳng qua chỉ là một truyền thuyết. Nếu quả thật tính ra, lực lượng của Thượng Đế tuyệt đối không mạnh bằng Âu Dương. Có lẽ nhiều nhất Thượng Đế chỉ có thể là cường giả ở thế giới thứ hai mà thôi.
Cường giả như vậy ngay cả khả năng tiến vào Tiên giới cũng không có! Phải biết rằng, thế giới này có hàng vạn hàng ngàn tiểu thế giới. Ngươi đã nghe nói người của thế giới thứ hai tiến vào tiểu thế giới đào bảo vật, nhưng ngươi tuyệt đối không nghe thấy nói có người của Tiên giới tiến vào tiểu thế giới!
Cường giả Tiên giới có thể tiến vào tiểu thế giới cũng chỉ có Âu Dương thành công. Người như Tiểu Nhạc sau khi tiến vào tiểu thế giới, căn bản không dám vận dụng lực lượng của chính mình. Bởi vì trong tiểu thế giới, Tiểu Nhạc tùy ý động một chút cũng có thể hủy diệt một thế giới.
Lúc trước nhiều người đồng thời tiến vào trong tiểu thế giới như vậy, trong tửu điếm, Yêu thần thương lóe lên đã xé nát hư không. Đó còn là vì Yêu thần thương không phát uy. Nếu như Yêu Thần thương thật sự đâm ra, chết cũng không phải là một người, mà là toàn thế giới.
Cường giả thoáng động hủy thiên diệt địa, câu nói này không phải là nói đùa. Tiên giới là thế giới tốt như vậy, nhưng chiến long đao khách Trầm Điễn lại có thể dùng Long Hồn đánh cửu thiên thành từng mảnh. Cung tiễn của Âu Dương cũng có thể xuyên qua thương không. Nếu như ở hạ giới, dù chỉ thoáng động đã đủ để hủy diệt thiên địa!
Tất nhiên Âu Dương không biết những chuyện này. Tuy nhiên tu luyện của hắn chính là tu tâm. Chỉ cần trong lòng nghĩ đến là hắn có thể làm được. Đây chính là cảnh giới tối cao của Âu Dương.
Cho nên mặc dù ở trong tiểu thế giới, Âu Dương cũng không phá hoại sự hài hoài của tiểu thế giới!
- Ngươi là tiên nhân vũ hóa phi tiên? Ngươi đã vĩnh sinh bất diệt?
Tử thần cũng sẽ không ngây thơ giống như Chiến Lang cho rằng Âu Dương là Thượng Đế. Thật ra Tử thần hiểu rõ, Thượng Đế hẳn cũng là một tu luyện giả cực kỳ cường đại mà thôi.
- Vĩnh sinh bất diệt! Có thể đi...
Âu Dương không biết mình có thật sự vĩnh sinh bất diệt hay không.
Tuy nhiên hắn cảm thấy vĩnh sinh bất diệt có thể khá bi ai. Đặc biệt là trong tiểu thế giới như vậy. Bởi vì ngươi phải trơ mắt nhìn từng người thân biến mất trước mắt ngươi. Sự vĩnh sinh này đúng là vĩnh sinh thống khổ nhất.
- Trả lại các ngươi!
Âu Dương hơi chuyển động ý nghĩ một chút. Lực lượng của Chiến Lang và lực lượng của Tử Thần trở lại thân thể của mỗi người. Sau khi hai người đã trải qua tất cả những điều này xem như đã hiểu rõ, người thiếu niên trẻ tuổi trước mắt bọn họ căn bản không phải là một thiếu niên đơn giản như vậy. Trên người của hắn để lộ ra cảm giác sâu thẩm giống như một vũ trụ.
Loại này giống như tới từ viễn cổ, trong nháy mắt đã ép khiến người ta không thở nổi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Âu Dương quay về phía hai người phất phất tay nói:
- Đừng đến làm phiền ta. Chuyện các ngươi muốn đi tới thế giới kế tiếp cũng không liên quan đến ta. Ta chỉ muốn sống một cuộc sống bình yên...
Thời điểm Âu Dương nói ra câu này, hắn cảm giác dường như mình đang nói trái với lương tâm của mình.... Hắn đã nhiều lần nói muốn sống một cuộc sống bình yên, nhưng ông trời lại cho ngươi năng lực khiến ngươi không thể sống bình yên. Đây là một loại mâu thuẫn. Bất luận là trên người Âu Dương hay là trong lòng Âu Dương đều như vậy.
Ngay khi Âu Dương chuẩn bị xoay người rời đi, Tử thần bỗng nhiên kêu lên một tiếng sau đó té quỵ trên đất. Hành động này của hắn đã khiến Chiến Lang đứng bên cạnh lập tức cảm thấy bối rối!
Tử thần kiêu ngạo tới mức nào! Ngươi có thể đánh bại con người của Tử thần, nhưng ngươi cảm thấy không có cách nào đánh bại tâm của Tử thần! Đây chính là một câu nói được lưu truyền trong những người dị năng của các quốc gia.
Mà bây giờ không ngờ Tử thần lại quỳ ở trước mặt người thiếu niên này. Điều này nhìn qua có chút buồn cười.
Đừng nói là Chiến Lang, cho dù là Âu Dương nhìn thấy người đàn ông này quỳ trước mặt mình hắn cũng cảm thấy có chút giật mình nho nhỏ. Đương nhiên Âu Dương không cho là khuôn mặt mình dũng mãnh chấn động khiến cao thủ và mỹ nữ đều muốn sống muốn chết vì hắn. Hắn biết Tử thần làm như vậy nhất định là muốn yêu cầu mình điều gì.
- Mong tiên sinh thu nhận ta làm đồ đệ!
Trong nháy mắt, Tử thần liền mở miệng nói ra câu này. Những lời này xuất phát từ nội tâm của Tử thần. Từ giây phút Âu Dương nói ra những điều kia, Tử thần liền cảm giác mình giống như tìm được một con đường thành thần. Người có thể dẫn dắt hắn bước vào con đường này chính là người thiếu niên trước mắt.
Tử thần biết, nếu như bỏ lỡ cơ hội lần này, cho dù sau mười lăm năm nữa mình có thể tiến vào thế giới kế tiếp, mình muốn có thể hô mưa gọi gió giống như trong thế giới này cũng không có khả năng.
Mà bây giờ một người mạnh mẽ như vậy ở trước mặt mình, nếu như mình có thể học được dù chỉ một phần nhỏ trên người hắn, sợ là cũng đủ cho mình đỉnh thiên lập địa!
- Bái sư...
Nghe thấy Tử thần nói vậy, Âu Dương không nói gì. Người này làm sao vậy, vừa tới đã muốn bái sư...
- Tiên sinh, Zeke là thành tâm thành ý muốn bái sư! Mong rằng sư phụ nhận lấy Zeke!
Zeke nói xong trực tiếp đập đầu xuống mặt đất. Một cái đập đầu này xem ra có vẻ nặng, có thể thấy được hắn chắc chắn xuất phát từ nội tâm.
- Sư phụ...
Hai chữ này xoay chuyển trong tim Âu Dương một chút. Hình như trước đây rất lâu cũng đã có một người gọi mình là sư phụ. Hình như trước đây rất lâu cũng có một người quỳ xuống trước mặt mình như vậy! Hình như điều này đã làm thức tỉnh một phần ký ức của Âu Dương!
- Đứng lên đi, sau đó đi theo ta!
Có thể vì ký ức trong lòng khiến Âu Dương nghĩ tới điều gì. Không ngờ Âu Dương lại bất ngờ nhận một đồ đệ người nước ngoài như vậy... Có lẽ bản thân Âu Dương cũng không nghĩ tới.
Đây là một loại cơ duyên. Nếu như là thời điểm khác Tử thần làm như thế, vậy Âu Dương sẽ không thèm để ý tới hắn. Nhưng hắn vừa vặn gợi lên một phần ký ức trong lòng Âu Dương. Những ký ức này khiến Âu Dương đáp ứng nhận hắn làm đồ đệ. Đây quả thực là một bước lên trời! Bái Chiến Vương Âu Dương làm thầy, tập được phương pháp thánh chiến? Cho dù là ở Tiên giới, cũng vô số người nằm mơ cũng không dám tưởng tượng tới điều này. Mà hôm nay Tử thần găp được cơ duyên, tất cả nước chảy thành sông...
Nhìn Tử thần cứ ở trước mặt mình hoàn thành bái sư, hơn nữa còn quỳ xuống đất dập đầu bái sư, Chiến Lang cảm thấy có chút không thể nào tin nổi vào mắt mình. Tuy nhiên trong nháy mắt Chiến Lang dường như đã có thể hiểu rõ vì sao Tử thần lại làm như vậy.
Đối với Chiến Lang và phần lớn người dị năng mà nói, bọn họ hi vọng trở thành người đứng trên người khác, hi vọng nhận được quyền lực, nhận được tiền tài, nhận được mỹ nữ, hi vọng ở trong biệt thự lớn, ôm minh tinh xinh đẹp, sau đó sống cuộc sống tiêu tiền như nước s.
Những điều này, thứ lực sau lưng bọn họ đều có thể cung cấp cho bọn họ đều có thể dành cho bọn họ. Giống như Chiến Lang hiện tại, nếu như hắn muốn nhận được một thứ, như vậy chỉ cần thứ đó có tồn tại trên địa cầu, thế lực sau lưng hắn sẽ tìm mọi cách để thỏa mãn hắn.
Nói một cách chính xác, Chiến Lang xem như là một hình thức bán mình. Phần lớn người có dị năng khac đều giống như vậy. Dĩ nhiên, cũng có một vài người dị năng có năng lực vô cùng yếu không nhận được sự coi trọng. Tuy nhiên bây giờ những người có dị năng trên địa cầu hầu như đều được quy tụ lại.
Nhưng Chiến Lang biết, con đường Tử thần theo đuổi hoàn toàn không giống với bọn họ. Tầm mắt của Tử thần rất cao. Cao đến mức khiến bọn họ cũng không thể hiểu rõ rốt cuộc Tử thần đang suy nghĩ điều gì.
Mà bây giờ, Tử thần đã bái sư xong. Chiến Lang biết, mục tiêu của Tử thần đã đặt ở thế giới thế giới tiếp theo. Còn hắn sợ là vĩnh viễn cũng không có cách nào chạm tới thế giới đó.
Âu Dương ngẩng đầu thoáng nhìn về phía Chiến Lang với ánh mắt đặc biệt phức tạp. Sau đó hắn mở miệng nói:
- Đi đi. Nói cho những người phía sau ngươi biết, không nên tiếp tục chọc ta nữa!
Tử thần nghe Âu Dương nói vậy, đã đứng lên. Sau khi chính thức hoàn thành bái sư, lúc này Tử thần đã được xem là đồ đệ đầu tiên của Âu Dương. Lúc trước Dạ Thiên cũng thường xuyên gọi Âu Dương là sư phụ, nhưng từ trước đến nay Âu Dương vẫn không thừa nhận nhưng cũng không phủ nhận.
- Chuyện này cứ để đệ tử xử lý!
Tử thần thoáng nhìn về phía Âu Dương. Trên mặt hắn không có bất kỳ khó chịu nào khi thấy vẻ ngoài của Âu Dương lại nhỏ như vậy.
Âu Dương gật đầu. Đối với những điều này hắn không thực sự thông hiểu. Hơn nữa nếu như tự mình ra tay, tất nhiên sẽ phải giết người. Đây là một xã hội hiện đại. Mặc dù mình có lựcu lượng không thuộc phạm trù của con người nhưng giết người trong xã hội này vẫn không tốt.
Mà bây giờ Tử thần xử lý những điều này sẽ tốt hơn rất nhiều. Dù sao Tử thần đã từng tồn tại giống như Chiến Lang. Bây giờ để Tử thần đi xử lý những chuyện này dù sao cũng tốt hơn Âu Dương giết người.
Âu Dương dạo bước giống như đi chơi xuân tiến vào trong bóng tối. Sau khi Chiến Lang nhìn thấy Âu Dương biến mất, hắn liền quay về phía Tử thần cười khổ một tiếng nói:
- Lão ca, sao lão ca lại bán mình như vậy?
- Ngươi không hiểu, đó là cơ duyên của ta. Đây là cơ duyên lớn. Đúng, dùng cách của phương đông đây chính là cơ duyên lớn! Sư phụ của ta hẳn là một thần linh! Một thần linh sống!
Tử thần khẳng định, đây không phải là lực lượng của con người. Đây tuyệt đối không phải là lực lượng một người có thể tu luyện ra được.
Nếu như Tử thần có thể biết thật ra Âu Dương đã chuyển thế sống lại, phần lớn lực lựng của hắn đã tan biến, không biết sẽ Tử thần giật mình tới mức nào.
Theo Chiến Lang, Tử thần một đường trở lại nơi bọn họ đã xuất phát. Lúc này Lôi Minh đang ở đó chờ đợi tin tức.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
- Đã xảy ra chuyện gì vậy. Sao đến một tiếng động cũng không có. Đấu võ sao?
- Báo cáo tướng quân, không có bất cứ động tĩnh gì. Người của chúng ta không dám áp sát quá gần!
Một thiếu tá trả lời.
- Đánh không đánh cũng phải cho một tin tức chứ?
Lôi Minh không biết phải nói gì. Hai người Tử thần và Chiến Lang trên căn bản đã đại biểu lực lượng cao nhất của thế giới này. Những năm gần đây có ai không biết tới tên tuổi của Chiến Lang. Rất nhiều người mới không biết tới tên của Tử thần, nhưng những người trên ba mươi tuổi đều hiểu rõ Tử thần thật ra mới là người dị năng thống trị thế giới này.
Mười lăm năm trước gia hỏa này đã từng đánh khắp thiên hạ không có địch thủ. Người ta đặt tên cho hắn là Tử thần, ý tứ là, trên thế giới này không có ai có thể chạy trốn khỏi bàn tay của hắn.
Mười lăm năm trước, gia hoả này dường như đánh khắp thiên hạ không tìm thấy địch thủ cảm thấy buồn chán, bất ngờ một mình tiến vào trong ngục giam. Điều này nghe ra có lẽ có chút buồn cười. Đường đường là Tử thần lại tiến vào ngục giam.
Đương nhiên, nếu không phải bản thân Tử thần cam tâm tình nguyện, làm sao có ngục giam nào có thể giam giữ hắn được? Bây giờ, Tử thần lại xuất hiện. Sự xuất hiện của hắn lần này đã khiến mọi người chấn động. Bay trong khôngtrung! Người dị năng như tử thần không ngờ đã có thể bay trong không trung. Đáng sợ nhất chính là tốc độ bay của hắn không ngờ còn nhanh hơn cả chiến cơ. Không ngờ khi hắn bay, Rada lại không thể tìm thấy bóng dáng của hắn.
Đây là lực lượng con người có thể đạt được sao? Lúc đầu Lôi Minh thấy điều này hắn đã có cảm giác như vậy. Chẳng lẽ Lôi Minh đã thành thần tiên! Trong truyền thuyết của phương đông có thần tiên biết bay trên trời, đi dưới đất.
Ngay khi Lôi Minh đang suy nghĩ về những điều này, cửa lớn đã bị người mở ra. Hai người Tử Thần và Chiến Lang từ ngoài cửa đi đến. Vẻ mặt Chiến Lang tỏ ra bất đắc dĩ. Sau khi đi vào, Chiến Lang liền quay về phía Lôi Minh vẫy vẫy tay. Nhìn bộ dáng kia của Lôi Minh cũng có thể hiểu rõ, đó là ý tứ không thể làm được gì.
- Không thể nào... Ngay cả Tử thần cũng không thể bắt được hắn sao?
Đây là ý nghĩ trong lòng Lôi Minh. Nếu như ngay cả Tử thần cũng không thể bắt được gia hoả này, vậy trong thiên hạ này còn có người có thể khống chế được hắn nữa?
- Thật có lỗi Lôi Minh tướng quân!
Tử thần vẫn không mở miệng. Chiến Lang tiến lên một bước bắt đầu giải thích:
- Chúng ta là người. Chúng ta chỉ có thể chiến đấu với con người. Nhiệm vụ ngài giao cho chúng ta lần này là chiến đấu với thần. Cho nên chúng ta thua... A không! Không thể nói là thua. Hẳn là thần nhân từ buông tha cho chúng ta...
Tuy rằng Chiến Lang thực sự không muốn thừa nhận thất bại, nhưng lần này hắn thất bại đã không còn lời nào để nói.
Còn chưa kịp liên thủ, người ta thoáng chuyển động suy nghĩ một chút, lực lượng của mình đã bị tước đoạt. Mình giống như là món đồ chơi của người khác. Người ta thích thì chơi, không thích thì rút pin ra khiến ngươi không thể cử động được nữa!
Không sai. Cảm giác của Chiến Lang chính là như vậy. Lực lượng này tương đương với pin của bọn họ. Thủ đoạn “rút pin” của Âu Dương khiến hắn tin tưởng, đây chính là chuyện mà chỉ có thần mới có thể làm được.
- Không thể nào... Chúng ta căn bản không nghe thấy bất kỳ chấn động nào!
Lôi Minh có chút kinh hãi. Người của hắn ở cách đó không tính là xa, chỉ khoảng một km. Nếu như một khi người dị năng đấu võ, ngoài mười dặm chắc chắn có thể nghe được động tĩnh bên trong. Nhưng thủ hạ của hắn không ngờ lại hồi báo nói chẳng nghe thấy bất kỳ động tĩnh gì.
Chẳng lẽ là do thủ hạ của mình đã ngủ thiếp đi? Nếu vậy thực sự quá tệ! Cho dù thủ hạ của chính mình không phải là người dị năng, nhưng chắc chắn cũng là nhân vật đặc công trâu bò nhất. Nhân vật như vậy trong thời khắc mấu chốt khi chấp hành nhiệm vụ sẽ ngủ quên sao? Nếu là như vậy, Lôi Minh tin tưởng 911 là nồi áp xuất do Bush làm hỏng của nhà Bin Laden!
- Không có chấn động! Con người trước mặt thần chỉ có thể thành kính cầu khẩn...
Lúc này Tử thần giống như một thần côn. Tuy nhiên dáng vẻ thần côn của hắn không phải là giả vờ. Hắn thật sự tin tưởng Âu Dương chính là thần!
- Thần...
Đây là lần thứ hai Lôi Minh nghe thấy chữ thần này! Lôi Minh thật sự có một cảm giác muốn suy sụp! Chẳng lẽ nói người thiếu niên kia đúng là một thần linh chuyển thế?
Lần này Lôi Minh đã đoán đúng. Nếu như nói Chân Linh Giới lúc trước được xem nơi ở của tiên, vậy Tiên giới chính là thế giới của thần! Tùy tiện lấy ra một người trong đó một đều là thần vĩnh sinh bất tử. Được tiểu thế giới cho là thần cũng không có gì sai.
- Tướng quân, quên đi thôi. Ngươi nên cảm thấy may mắn vì trong quốc gia của ngươi có một vị thần tồn tại. Chí ít trong vòng mười lăm năm tới, sẽ không có người nào dám làm gì quá đáng đối với quốc gia của các ngươi!
Chiến Lang nói xong thoáng nhìn về phía Tử thần. Đừng nói là vị thần kia, cho dù là Tử Thần trước mắt mình cũng đủ khiến những quốc gia khác phải run rẩy.
Trong lòng Chiến Lang bỗng nhiên phát hiện một hình ảnh! Tử thần đối mặt với đại quân của mấy liên hợp quốc, sau đó bay lên không trung cười một cách điên cuồng nói:
- Con người hãy run rẩy đi! Thế giới này chính là thế giới của thần...
Hình ảnh này chợt xuất hiện trong đầu Chiến Lang. Đây đương nhiên chỉ là do Chiến Lang hư cấu. Chiến Lang biết, với tính cách của Tử thần, hắn sẽ khinh thường hành động như vậy. Sư phụ của hắn, cũng là vị thần phía sau lưng Tử thần lại càng chẳng thèm ngó tới.
- Tướng quân, giúp ta có một thân phận làm việc trong quốc gia này. Từ nay về sau ta sẽ ở lại thành phố này theo sư phụ tu hành!
Tử thần bỗng nhiên nói ra một câu khiến tất cả mọi người trong nhà kho đều trở nên yên tĩnh!
Tử thần... Không ngờ Tử thần muốn ở lại chỗ này. Hắn muốn đi theo sư phụ của hắn tu hành? Sư phụ của hắn? Sư phụ của hắn là ai? Tử thần đã biến thái đến cực điểm. Hắn còn có sư phụ sao?
Tuy rằng trong lòng Lôi Minh đầy nghi hoặc, nhưng Tử thần có thể từ phương tây xa xôi chạy đến nơi đây để giúp đỡ. Nhân tình này đã lớn bằng trời. Hiện tại hắn yêu cầu như thế cũng không thể xem là quá đáng. Lôi Minh cũng không dám hỏi nhiều, chỉ gật đầu. Tuy nhiên trong mắt của hắn lại mang theo một sự nghi hoặc.
Tử thần đi. Hắn không dừng lại đây. Hắn biết với thủ đoạn của Lôi Minh, chỉ cần hắn còn ở trong quốc gia này, Lôi Minh đều có thể tìm ra vị trí của hắn dễ như trở bàn tay. Cho nên hắn cũng không lo lắng không ai thông báo cho mình về thân phận và công việc của mình sau này.
Sau khi Tử thần đi rồi, Chiến Lang cũng chuẩn bị cáo từ Lôi Minh rời khỏi đó. Không ngờ sự tình lần này lại biến đổi bất ngờ như vậy. Hắn ngàn dặm xa xôi chạy đến phương tây mời Tử thần ra ngoài. Nhưng quỷ thần xui khiến lại để Tử thần tìm được một sư phụ như thế.
- Chiến Lang tiên sinh, có thể nói cho ta biết một chút về tình huống cụ thể đã xảy ra thế nào không?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Lôi Minh nghe thấy Chiến Lang cáo từ vội vàng mở miệng hỏi. Hắn biết, lúc này chỉ sợ chỉ có thể tìm hiểu được một chút từ chỗ của Chiến Lang.
- Tướng quân, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, bọn ta đều là con người. Ngài là người xuất sức trong con người. Người có dị năng cũng là người xuất sắc trong con người. Cho dù là Tử thần cũng chỉ là người xuất sắc trong con người. Nhưng người kia lại không phải là loài người! Hắn là thần linh. Hắn là thần linh chân chính. Ngươi vĩnh viễn không thể nào tưởng tượng được, thần linh căn bản không phải sử dụng lực lượng. Hắn sử dụng chính là nơi này...
Chiến Lang chỉ vào trái tim!
- Tâm nghĩ sự thành?
Lôi Minh nhìn ra được từ động tác này bốn chữ này.
- Không sai, chính là tâm nghĩ sự thành. Những điều hắn nghĩ trong tim đều sẽ biến thành sự thực. Có lẽ nếu hắn nghĩ tới ngày tận thế hiện tại ngươi lập tức có thể nhìn thấy...
Chiến Lang nhìn Lôi Minh thay đổi sắc mặt. Hắn biết Lôi Minh hẳn đã hiểu rõ ý của mình. Hắn hẳn phải biết tiếp theo nên làm thế nào.
- Cảm ơn các ngươi đã trợ giúp lần này. Thù lao của các ngươi sau này ta sẽ...
Lôi Minh còn chưa nói hết lời Chiến Lang liền ngắt lời hắn nói:
- Không cần, lần này ta không thu bất kỳ thù lao nào. Bởi vì lần này khiến chúng ta bỗng nhiên có một ý nghĩ muốn từ bỏ địa vị và quyền lực sau đó giống như Tử thần... Ha ha ha, đây là nói đùa thôi. Ta đi đây...
Trên mặt Chiến Lang chợt lóe lên vẻ chờ đợi. Sau đó hắn cười lớn xoay người rời đi...
Nhìn thân thể Chiến Lang dần dần biến mất trong bóng đêm, trong lòng Lôi Minh đầy chấn động. Một Tương Thành nho nhỏ như thế, một nhóm cướp giật nho nhỏ như vậy không ngờ lại xuất hiện một thần linh, một thần linh sống, một thần linh khiến Chiến Lang gần như muốn quên đi tất cả?
Lôi Minh lắc lắc đầu mình. Hắn biết chuyện này đã vượt ra khỏi sự khống chế của hắn. Hắn cần báo cáo những điều này cho những đại lão thật sự. Tuy nhiên Lôi Minh hiểu rõ ràng, chuyện mà ngay cả Tử thần và Chiến Lang cũng không thể làm được, chò dù báo lên cũng không có ý nghĩa gì.
Người dị năng trong toàn thế giới, tên của Tử thần không người nào không biết không người nào không hiểu. Chiến Lang lại là người mạnh nhất được mọi người thừa nhận trong giai đoạn hiện này. Tổ hợp hai người này chạy đến đây liên thủ cũng không làm, một người trực tiếp bái sư, một người khác thậm chí bắt đầu hoài nghi mình đúng hay sai. Điều Lôi Minh nghĩ đến hiện nay chính là chỉ có thần linh mới có thể làm được điều này.
- Tướng quân, chúng ta...
Thiếu tướng kia tên là Thiệu Phong. Hắn nhìn thấy dáng vẻ Lôi Minh như vậy đã biết Lôi Minh có lẽ đã muốn bỏ chạy.
- Thiệu Phong a, ngươi cái gì cũng tốt, chỉ có một điểm, chính là không biết nhận thua! Điều này không tốt. Chiến Lang cường đại không?
Lôi Minh nhìn vị thiếu tướng kiêu ngạo đang đứng bên cạnh mình hỏi.
- Đương nhiên, trong giai đoạn hiện nay hắn chính là đệ nhất cường giả trong thế giới dị năng. Một nhân vật khủng bố đủ để đối kháng với một đoàn quân!
Sau khi Thiệu phong nói tới những điều này, trên mặt chợt hiện lên hàn khí nhàn nhạt.
Lôi Minh lắc đầu nói:
- Ngươi không phải là một người nối nghiệp hợp lệ. Xem ra ta đã nhìn lầm người rồi!
Lôi Minh nói đến đây bất đắc dĩ thở dài một hơi. Lời Lôi Minh nói giống như một tia sét trực tiếp giáng xuống. Nó không chỉ khiến Thiệu Phong choáng váng, còn khiến cho tất cả mọi người trong kho i đều khiếp sợ nhìn Lôi Minh.
Thiệu Phong là người nối nghiệp của Lôi Minh. Chờ sau khi Lôi Minh lui ra, Thiệu Phong sẽ trở thành một trong mấy người đương quyền của Trung Quốc. Mà bây giờ không ngờ Lôi Minh lại phủ nhận người nối nghiệp đã được mình bồi dưỡng suốt bao nhiêu năm qua? Đây là vì cái gì?
- Ngươi rất xuất sắc, nhưng nhược điểm lớn nhất của ngươi chính là không biết nhận thua! Lần này ta xử lý chuyện này, tuy rằng chúng ta không đạt được mục đích, nhưng chúng ta cũng không có tổn thất quá lớn. Nếu như là ngươi, có lẽ ngày hôm nay đám huynh đệ đã phải chôn xương nơi xứ người!
Lôi Minh thoáng nhìn về phía đám thủ hạ ở bên cạnh. Câu nói này của hắn cũng khiến mọi người chung quanh trở nên trầm tư.
Lần đầu tiên Thiệu Phong va chạm với Âu Dương, người địa cầu đều thấy được nếu như Thiệu Phong dẫn theo đội tới, có lẽ sẽ không mời Lạc Phu ra mặt, mà trực tiếp dùng thủ đoạn cường ngạnh. Loại thủ đoạn này có lẽ sẽ khiến thần linh phẫn nộ, sau đó sẽ dẫn tới sự hủy diệt!
- Chuyện như vậy có lẽ từ nay về sau sẽ không phát sinh nữa. Nhưng ta không thể để cho ngươi lấy mạng sống của nhiều huynh đệ như vậy để phung phí như vậy. Ngươi không có quyền lực đó! Sau này trở về tìm một quân khu thích hợp, làm một người lính đi. Hiện tại con đường này không thích hợp ngươi nữa!
Câu nói đầu tiên của Lôi Minh đã trực tiếp lột bỏ tất cả quyền lời của thiếu tướng Thiệu Phong này!
- Tại sao...
Đến giờ phút này Thiệu Phong vẫn có chút không dám tin tưởng vào lời Lôi Minh vừa nói.
- Thời điểm nên chịu thua thì phải chịu thua. Tử thần đã từng vô địch thiên hạ có thể chịu thua. Chiến Lang người mạnh nhất giới dị năng có thể chịu thua. Ngươi chỉ là một thiếu tướng nho nhỏ. Ta biết thế lực sau lưng ngươi cực lớn đủ để lay động tất cả. Nhưng ngươi không chấp nhận thua nhưv ậy ngươi thất bại còn thảm hại hơn! Cho nên thành thật đi tốt việc phục vụ cho gia tộc của ngươi đi. Ngươi không có tư cách dẫn dắt Long Quân!
Sau khi Lôi Minh nói xong, hắn liền quay về phía người phía dưới vung tay một cái. Tiếp đó hắn dẫn người rời khỏi cái kho này.
Nhưng ai có thể ngờ được? Chỉ sau một chuyện như vậy, không ngờ Thiệu Phong lại bị lấy lại quyền sở hữu Long Quân!
Lôi Minh, một nhân vật cấp truyền kỳ. Đừng thấy Lôi Minh chỉ là một trung tướng. Đó chỉ bởi vì số tuổi của hắn còn chưa đủ để được bên ngoài công khai trao trặng danh hiệu thượng tướng hoặc là soái!
Trên thực tế Lôi Minh mới là một trong mấy người có quyền lực tối cao thật sự của quốc gia này. Quân quyền! Không sai, Lôi Minh nắm trong tay đội quân tinh nhuệ nhất của quốc gia này. Giao thiệp của Lôi Minh đủ để thỉnh cầu nhân vật như Chiến Lang. Có thể tưởng tượng được Lôi Minh mạnh như thế nào.
Có thể nói như vậy, tại quốc gia này, ngươi có thể có năng lực kéo mấy lão tướng quân năm đó xuống ngựa nhưng tuyệt đối không có người nào dám kéo Lôi Minh xuống ngựa.
Mặc kệ nội tình của ngươi có sâu đến mức nào cũng không thể làm được. Có thể trực tiếp đứng đối diện với Lôi Minh nói chuyện, đừng nói là quốc gia này, cho dù là toàn thế giới cũng chỉ có số lượng không quá hai chân và hai tay. Đây là một nhân vật thật sự có quyền lợi thông thiên! Lần này nếu như không phải Lôi Minh vừa vặn đang ở Tương Thành, như vậy loại "chuyện nhỏ" này có lẽ sẽ không kinh động đến hắn.
Nhưng ai có thể ngờ được, đây căn bản không phải là chuyện nhỏ. Đây vốn là chuyện bắt lấy một con rắn. Nhưng con rắn này lại mọc ra hai cái sừng giận dữ trực tiếp Hóa Long hủy diệt tất cả?
- Tướng quân, chúng ta đi đâu?
Mấy thiếu tá hoặc là trung tá đi theo phía sau Lôi Minh. Bọn họ nhìn Lôi Minh cứ đi lung tung không không có mục đích dọc theo con sông này, bọn họ có chút không rõ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
- Tướng quân đang cảm thấy thương tâm cho Thiệu Phong!
Có người nói ra suy nghĩ của Lôi Minh lúc này.
- Ha ha, thật ra trước đây rất lâu ta đã biết Thiệu Phong là một người thực sự không chấp nhận chịu thua. Lúc đó ta thích hắn chính vì điểm này. Nhưng hiện tại xem ra ta đã sai. Thiệu Phong không chấp nhận thua, rất nhiều lúc trùng kích điểm cao quá lực trùng kích. Nhưng ta không thể giao mạng sống của huynh đệ cho Thiệu Phong đánh bạc được!
Lôi Minh cân nhắc rất toàn diện. Có thể lăn lộn đến vị trí của hắn bây giờ, điều cần thiết nhất không chỉ là lộ hết sự sắc bén, còn phải biết giấu tài!
Lúc nào cần hiện, thời điểm nào cần giấu, đây đều phải có học vấn. Nếu như nói về Thiệu Phong, trong lòng Lôi Minh, Thiệu Phong chính là một thanh lợi kiếm. Nhưng thanh lợi kiếm này lại không có vỏ kiếm. Hắn chỉ là một thanh kiếm sáng, lại không hiểu được cách thu kiếm! Đây là một điều rất nguy hiểm.
- Có lẽ tướng quân cũng không hề từ bỏ thiệu phong. Tướng quân vẫn cho hắn một cơ hội cuối cùng đúng không?
Một đại tá nhìn qua khoảng hơn bốn mươi tuổi mỉm cười mở miệng nói.
- Lúc nào lão Hồng cũng hiểu ta! Không sai. Ta đang cho hắn cơ hội. Hoặc là nói cách khác ta đang đợi hắn tỉnh ngộ! Không phải cổ đại có câu nói nói rất hay sao? Câu nói ấy nói như thế nào nhỉ?
Lôi Minh thoáng nhìn về phía sau.
- Một khi tỉnh ngộ, vũ hóa phi tiên?
Lão Hồng nhìn Lôi Minh.
- Không sai, nếu như lần này Thiệu Phong có thể ngộ, vậy sau mười năm, người ngồi vào vị trí của ta chính là hắn! Nếu như hắn không thể tỉnh ngộ, vậy cả đời này có lẽ hắn chỉ có thể là như vậy...
Trong mắt Lôi Minh mang theo một chút chờ mong.
Trong kho, lúc này chỉ còn lại có một mình Thiệu Phong. Thiệu phong là một Thái Tử đảng! Nhưng Thiệu Phong không phải là một Thái Tử đảng bình thường. Địa vị của Thiệu Phong trong gia tộc không cao lắm. Người giống như hắn cả đời vốn chỉ ăn chơi chè chén. Nhưng Thiệu Phong không cam lòng. Hắn không cam lòng nhìn ca ca tỷ tỷ của mình dùng ánh mắt nhìn phế vật để nhìn mình. Cho nên hắn lựa chọn tòng quân! Hắn từng bước cố gắng mới có thể đi tới ngày hôm nay. Trong tình huống của hắn hiện nay có thể tương đương với kim giám trong truyền thuyết chỉ còn cách bảo tọa một bước cuối cùng, hắn lại ngã xuống!
Một bước này quả thực chính là gần ngay trước mắt mà lại xa tận chân trời... Thiệu Phong nghĩ tới những năm tháng mình đã phấn đấu.
Ban đầu trong nhà không ai để ý tới mình. Dù sao cha mình đã chết sớm. Mẹ mình ở nhà không hề nói gì tới quyền. Trưởng bối cũng không mấy thích mình. Cho nên mình căn bản không có địa vị gì.
Nhưng những năm này mình từng bước đi tới vị trí nối nghiệp tương lai cho Long Quân. Ở vị trí này Thiệu Phong có thể nhìn xuống tất cả! Hắn có thể thu thập bất kỳ kẻ nào từng xem thường hắn dễ như trở bàn tay.
Những phong quang này khiến thiệu phong dần dần bồi dưỡng được cảm giác cao cao tại thượng kia. Mà bây giờ, mình lập tức bị đẩy vào vực sâu vạn trượng. Mà tất cả những điều này đều bởi vì tên Âu Dương kia!
Thiệu Phong nghĩ tới đây, hắn liền nắm chặt nắm đấm. Trong tim của hắn bỗng nhiên xuất hiện hận ý!
- Không nên hận bất cứ người nào. Bởi vì ngươi hận chứng tỏ ngươi không bằng hắn...
Đây là lời Lôi Minh từng nói.
- Ngươi chính là một kẻ không chấp nhận thua, ta không thể giao toàn bộ tính mạng của huynh đệ để ngươi làm tiền đặt cược!
Đây là lời nói của Lôi Minh lúc nãy! Ngay khi hận ý vừa thiêu đốt Thiệu Phong. Hai câu nói này của Lôi Minh giống như thiên lôi đánh xuống thiên linh cái của Thiệu Phong!
- Hóa ra là như vậy!
Thiệu Phong lập tức hiểu ra, Lôi Minh không hề từ bỏ hắn. Vừa nãy lời nói của Lôi Minh chính là cho hắn một cơ hội cuối cùng. Nếu như vượt qua một bước này, chính là lập tức từ kim lân thuận gió Hóa Long!
- Ha ha ha ha... Thì ra là như vậy!
Khí tức tàn nhẫn trên mặt Thiệu Phong đột nhiên biến mất, thay vào đó là một vẻ vững vàng thận trọng giống như Lôi Minh! Không sai, hắn đã tỉnh ngộ. Thiệu phong không phụ lòng Lôi Minh. Hắn đã tỉnh ngộ hiểu rõ khuyết điểm của mình ở chỗ nào, đồng thời đã buông cái này xuống.
Nếu như ngày hôm nay hắn lựa chọn sử dụng thủ đoạn đối phó Âu Dương, như vậy Lôi Minh không có gì bất ngờ. Dù sao tất cả những điều này có lẽ đều liên quan đến Âu Dương. Thiệu Phong không dám đối phó với Lôi Minh, chỉ có thể đối phó với Âu Dương. Nếu nói như vậy, cuối cùng Thiệu Phong sẽ mất đi tất cả. Bởi vì hắn không chỉ không chấp nhận thua, còn không thể thua!
Nhưng bây giờ Lôi Minh nói như vậy không ngờ khiến Thiệu Phong hiểu rõ những điều này. So với đi oán hận người khác, không bằng tự hỏi chính mình một chút rốt cuộc vì sao lại thua!
Ý tứ Lôi Minh muốn truyền lại cho Thiệu Phong rất đơn giản. Thua không đáng sợ. Đáng sợ chính là ngươi chịu chấp nhận thua, hoặc là ngươi không thể thua! Hành động lần này là Lôi Minh tự mình dẫn đội. Trước một tồn tại giống như thần linh kia, Lôi Minh đã thừa nhận lần này hắn thua rồi, vậy mình có cái gì mà không thể thua?
Lôi Minh nói không sai. Nếu như lần này không phải do Lôi Minh mang đội, mà do mình mang đội, như vậy mình nhất định sẽ chọn thủ đoạn cường ngạnh hơn. Đến lúc đó huynh đệ sẽ tổn thất nặng nề. Thậm chí người dị năng do mình mời từ nước ngoài tới cũng có thể bị giết chết. Cứ như vậy tất cả cục diện hoàn toàn hỗn loạn.
Cách làm của Lôi Minh lại rất ổn thỏa. Thăm dò! Không ngừng thăm dò! Khi biết địch mạnh ta yếu, trong tình huống chênh lệch quá lớn, dướt khoát từ bỏ. Đây mới là phong thái của một tướng soái nên có!
- Tướng quân là soái, ta chỉ là tướng. Tuy nhiên tướng quân, ta sẽ không để cho ngài thất vọng. Mười năm sau, ta nhất định phải ngồi vào vị trí của ngài.
Thiệu Phong mỉm cười. Sau khi nói đến đây, hắn liền vội vàng chạy ra ngoài đuổi theo đám người Lôi Minh. Hắn biết Lôi Minh nhất định không đi xa, nhất định đang đợi kết quả cuối cùng của hắn.
Thành công. Như vậy ngươi chính là người nối nghiệp tốt nhất. Thất bại, vậy ngươi cút ngay cho ta! Đây chính là ý tứ của Lôi Minh. Tàn khốc, nhưng cũng có sự khuyến khích...
Sau khi Thiệu Phong chạy được một kilomet, quả nhiên thấy Lôi Minh đang đi bộ bên bờ sông. Hắn bước nhanh tới phía sau Lôi Minh. Đám người phía sau Lôi Minh đều dùng ánh mắt cổ quái nhìn hắn. Nhưng Thiệu Phong không hề nói gì, cứ lẳng lặng đứng ở phía sau Lôi Minh, giống như trước kia vậy.
Lôi Minh ngồi xuống bờ sông, cứ ngồi trên đê duỗi hai chân xuống đong đưa với bộ dạng không buồn không lo giống như một hài tử. Từ đầu tới cuối hắn thậm chí không hề quay đầu lại nhìn Thiệu Phong một cái.
- Con người, cả đời này đều không ngừng lựa chọn. Khi còn bé phải đối mặt với cuộc thi lựa chọn. Lớn lên phải muốn đối mặt với những lựa chọn nhân sinh. Có lúc đáp án thật ra rất đơn giản. Chỉ có điều có đáp đúng hay không. Nói trắng ra đúng hay không cũng chỉ bởi vì trong lòng một chấp niệm!
Lôi Minh nói chuyện, giọng điệu rất nhẹ nhàng. Hắn vừa nói vừa xoay người nhìn thấy được cửa hàng bán cần câu có vẻ cũ nát.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart