- Ha ha ha ha! Lão Ngụy ta sợ cái gì! Không phải chỉ là một cái mạng sao! Trả lại ngươi là được chứ gì!
Ngụy Bỉnh Dập đương nhiên minh bạch ý tứ của Âu Dương, Âu Dương muốn nói với hắn là, bất luận như thế nào, sóng vai chiến đấu với ta, tin tưởng ta!
Lần đầu tiên Âu Dương nói với người khác là hãy tin tưởng ta chính là trong tứ quốc hội võ. Lần đó hắn đã khiến mọi người thất vọng, những người cùng tiến vào với hắn đều chết hết, nhưng lần này khi Âu Dương lần thứ hai nói ra, hắn thề, lần này tuyệt đối sẽ không có bi kịch gì nữa!
- Được! Hai chúng ta liên thủ, trong thiên hạ ai có thể phá!
Âu Dương hào khí vạn trượng nhìn kiến trúc cao to của Ngụy gia bên cạnh nói:
- Ba ngày sau ở đây chính là chiến trường của chúng ta! Đến lúc đó chúng ta sẽ ở đây thử tay với đám người Khâu Vân Bình!
- Ngươi cứ nói thẳng chúng ta lôi kéo bọn họ chạy đi, còn thử tay cái gì. . .
Ngụy Bỉnh Dập nghe ra, Âu Dương cũng có chút lo lắng, nếu như hắn thật sự tự tin, nhất định sẽ không nói những lời như vậy. Nếu như hắn có lòng tin tuyệt đối, nhất định sẽ nói chém giết Khâu Vân Bình, hiện tại thử tay, phỏng chừng là Âu Dương đã chuẩn bị bỏ chạy.
- Nếu đánh, hiện tại hai người chúng ta liên thủ cũng chưa chắc làm gì được người của Khâu Vân Bình người, nhưng nói đến chạy lão tử chắc chắn không sợ ai!
Âu Dương vỗ tay, những lời này quá ngưu bức, nói đến chạy lão tử chắc chắn không sợ ai!
Âu Dương còn nhớ rõ, khi mình ở trong tiểu sơn thôn, Lý Vĩ ngây ngốc hỏi mình ý nghĩa cao nhất của tiễn thuật là gì, mình đã trả lời hắn một đáp án kinh điển!
- Âu Dương! Cái gì là ý nghĩa tối cao của tiễn thuật?
- Ý nghĩa tối cao?
Âu Dương nhìn Lý Vĩ thần bí nói:
- Đương nhiên là sợ chết. . .
Sợ chết! Hai chữ này kinh điển cỡ nào, nhưng giải thích này xác thực rất thú vị. Tầm bắn thần kỳ của cung tiễn thủ rất cao, cho nên trên chiến trường, chỉ cần quân đội phía trước không tan vỡ, cung tiễn thủ thông thường sẽ không chết, đặc biệt là Thần Xạ Thủ. Thần Xạ Thủ thông thường sẽ có bảo hộ rất tốt, cho nên cho dù chiến tranh thảm liệt thế nào, cuối cùng tuyệt đại đa số Thần Xạ Thủ đều sẽ đào tẩu, cho nên hai chữ sợ chết đối với Thần Xạ Thủ thật ra chỉ là cách nói trước kia.
- Chúng ta chạy đi đâu?
Ngụy Bỉnh Dập kỳ thực không có nghiên cứu với chạy trốn, cho nên áp lực của hắn vẫn rất lớn.
- Chúng ta tách nhau ra, ngươi chạy về phương bắc, trên đường đi tuyệt đối đừng ngừng lại. Bọn họ có lẽ sẽ không quá liều mạng đuổi theo ngươi, mục tiêu chủ yếu của bọn họ là ta, cho nên ngươi có thể yên tâm rời đi. Ta hoài nghi bốn người của thiên đình, chí ít có ba người sẽ liều mạng đuổi theo ta! Nếu ta đoán không sai, đến lúc đó bọn họ hoặc là bốn người liều mạng truy đuổi ta, hoặc là ba người. Nếu là ba người, vậy ngươi sẽ trở nên rất quan trọng!
Âu Dương bắt đầu nói ra kế hoạch của mình.
- Như vậy là sao?
Ngụy Bỉnh Dập có chút không rõ.
- Nếu có người đuổi theo ngươi, ngươi chạy về phương bắc, thì ngươi cần phải một lần phản sát! Phản sát, ngươi có hiểu không?
Âu Dương nhìn Ngụy Bỉnh Dập.
- Hiện tại lực lượng của ta trên cơ bản đã hoàn toàn khôi phục, ba ngày sau ta khẳng định có thể khôi phục, nếu là một đối một, ta có thể liều mạng với bất cứ người nào, ngoại trừ Khâu Vân Bình!
Ngụy Bỉnh Dập vẫn tự tin.
- Vậy thì tốt rồi, ngươi chỉ cần có thể giúp ta liều mạng giết chết một người, như vậy ta có thể lợi dụng lúc bọn hắn đang sững sờ đào tẩu!
Âu Dương cười hắc hắc.
- Ngươi sẽ đi như thế nào?
Ngụy Bỉnh Dập đến bây giờ cũng không rõ Âu Dương rốt cuộc làm thế nào thoát khỏi tay ba cường giả tuyệt thế!
- Liều mạng đến cùng!
Âu Dương mỉm cười, mặc dù nhìn qua hắn có vẻ rất bình tĩnh, nhưng Ngụy Bỉnh Dập có thể nhận ra trình độ hung hiểm lần này từ trong ngôn ngữ của hắn.
Ngụy Bỉnh Dập gật đầu nói:
- Được, ta mặc kệ ngươi chạy thế nào, nhưng ta tin tưởng tiểu tử ngươi sẽ không chết dễ dàng.
Đối với chuyện này Ngụy Bỉnh Dập vẫn rất có nắm chắc, trước kia khi mình đoạt lưỡng hồn lục phách của Âu Dương, tên gia hỏa này vẫn có thể hồi sinh, hiện giờ trong thiên hạ còn có người có thể giết chết hắn sao?
- Ca ca, còn ta thì sao...
Hồng Doanh nhìn Âu Dương.
- Ngươi tới Ngụy gia, giúp ta chuyển lời cho Tiểu Thiên, kêu hắn không cần lo lắng!
Âu Dương nhìn Hồng Doanh, hắn khẳng định không thể vứt Hồng Doanh ở đây mặc kệ. Hắn kêu Hồng Doanh tới Ngụy gia cũng là an toàn nhất, dù sao một khi mình và Ngụy Bỉnh Dập hiện thân, bảo đảm không ai còn hứng thú với Ngụy gia, đến lúc đó thiên đình sẽ trực tiếp biến thân tại chỗ, trở thành một dã cẩu cởi dây cương, điên cuồng truy sát mình, khi đó còn có ai quan tâm đến Ngụy gia và Hồng Doanh.
Dù sao đi nữa Khâu Vân Bình đã ước chiến, bất luận như thế nào mình cũng phải đứng ra. Nếu đã xuất hiện thì phải chơi một trận lớn, không nháo long trời lở đất tuyệt đối không thu trường!
- Bây giờ sao?
Hồng Doanh nhìn Âu Dương!
- Không sai, đi nhanh đi! Ngươi ở lại Ngụy gia là tốt rồi, không có bất cứ vấn đề gì!
Âu Dương vỗ vai Hồng Doanh, trao cho Hồng Doanh một ánh mắt kiên định!
- Ta tin tưởng ca ca!
Hồng Doanh gật đầu, lấy từ trong phòng ra cây tỳ bà của mình, sau đó xoay người rời đi...
Âu Dương cố ý bày mưu đặt kế, Hồng Doanh không nên bại lộ vị trí của bọn họ, Hồng Doanh cũng biết. Nếu như Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập muốn chạy, cho dù đám người Khâu Vân Bình lật tung toàn bộ Minh Khê, cũng không thể bắt được Âu Dương.
Phía trước phủ đệ Ngụy gia, sự xuất hiện của Hồng Doanh nhất thời khiến hai đứa bé giữ cửa nhìn ngây dại, nhưng bọn chúng cũng là người từng thấy đại tràng diện, cho nên cũng không thất lễ.
Hồng Doanh vốn xuất thân tiểu thư khuê các, hơn nữa lại được huấn luyện lâu ngày trong Dục Tiên lâu, có thể nói mỗi tiếng nói cử động của Hồng Doanh nhìn qua đều giống như một tiểu thư quý tộc.
- Không biết tiểu thư người tìm ai?
Đứa bé giữ cửa hoàn toàn không dám chậm trễ, mặc dù gần đây Ngụy gia nhân tâm hoảng sợ, nhưng cũng không đóng cửa không tiếp khách, hiện tại có người tới cửa đương nhiên phải hỏi thăm cẩn thận.
- Ta được một người ủy thác tới gặp gia chủ các ngươi!
Hồng Doanh mở miệng nói thẳng vào chủ đề, nàng cũng không vì mấy câu ca ngợi mà quên mình tới đây làm gì.
- Gia chủ mấy ngày gần đây đều chạy đến cửa hàng, lúc này không có ở nhà!
- Nếu không mời tiểu thư vào phòng khách ngồi chờ?
- Gia chủ nhà các ngươi ngày nào cũng chạy đến cửa hàng sao?
Hồng Doanh cũng sửng sốt, nàng nghe Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập nói, Tiểu Thiên và Mộng Hi bình thường sẽ không xuất môn, càng rất ít tiếp khách, nhưng hiện tại đứa bé giữ cửa lại nói với nàng, gia chủ Ngụy gia ngày nào cũng chạy đến cửa hàng, đây rõ ràng là lừa dối nàng!
Kỳ thực đứa bé giữ cửa không lừa dối nàng, Tiểu Thiên thật sự là lão tổ Ngụy gia, nhưng Tiểu Thiên lại không tính là gia chủ Ngụy gia. Hiện tại gia chủ Ngụy gia chính là trưởng tử của Tiểu Thiên Ngụy Tấn Đình. Đứa bé giữ cửa chỉ nghe Hồng Doanh nói tìm gia chủ, tưởng tìm Ngụy Tấn Đình, căn bản không nghĩ có người tìm lão tổ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
- Gia chủ các ngươi không ở nhà, vậy để ta gặp gia mẫu nhà các ngươi cũng được!
Trong mắt Hồng Doanh mang theo vài phần nghi hoặc, nàng có chút không rõ, vì sao đứa bé giữ cửa lại lừa dối nàng như vậy!
Nhưng nàng vừa mới nói ra những lời này, sắc mặt của đứa bé giữ cửa lại thay đổi, hắn nói:
- Tiểu thư lại nói đùa rồi! Gia mẫu nhà ta mất đã lâu, chuyện này toàn bộ Minh Khê thành đều biết, tiểu thư rốt cuộc muốn gặp ai?
Đứa bé giữ cửa cũng có chút không rõ Hồng Doanh rốt cuộc muốn làm cái gì.
Nhưng đứa bé giữ cửa vừa nói xong, Hồng Doanh nhất thời minh bạch điều gì đó. Trên mặt nàng mang theo một vẻ áy náy nói:
- Ta nghĩ có lẽ ngươi hiểu sai ý tứ của ta rồi, người ta muốn tìm chính là gia chủ đời thứ nhất của Ngụy gia các ngươi!
Quả nhiên, Hồng Doanh vừa nói vậy, sắc mặt của đứa bé dễ chịu hơn một chút, nhưng vẻ cảnh giác trong mắt hắn lại hoàn toàn không biến mất, hiện nay Ngụy gia đang ở thời khắc sinh tử. Lúc này bỗng nhiên có một nữ tử chạy đến nói muốn gặp lão tổ, chuyện này xác thực có chút không thể tưởng tượng.
- Ngươi đi bẩm báo với lão tổ của các ngươi, nói ta chuyển lời của đại ca hắn cho hắn!
Hồng Doanh đương nhiên minh bạch đứa bé giữ cửa vì sao cảnh giác như vậy. Nếu như mình đối mặt với hoàn cảnh như vậy, đồng dạng cũng sẽ vô cùng cẩn thận.
Đứa bé giữ cửa vẫn có chút không tin tưởng, nhưng Hồng Doanh từ khi xuất hiện đến bây giờ vẫn không biểu hiện ra địch ý gì. Hắn cũng không tiện nói gì, quay sang ra hiệu cho đứa trẻ giữ cửa bên cạnh, sau đó bước nhanh chạy vào Ngụy gia.
Hai ngày nay Tiểu Thiên và Mộng Hi đều không ra khỏi cửa, bọn họ chỉ đi dạo ở hậu hoa viên, cùng nhau thưởng thức cảnh sắc, trò chuyện vui vẻ. Nếu là người không biết chuyện, thậm chí sẽ hoài nghi đôi nam nữ này có phải là một đôi đang yêu nhau cuồng nhiệt.
Tu vi của Tiểu Thiên và Mộng Hi đều cực cao, dung mạo của hai người cũng sớm được duy trì, chỉ cần bọn họ không muốn thay đổi, như vậy năm tháng cơ bản không thể lưu lại bất cứ vết tích nào trên mặt bọn họ.
- Mộng Hi. Nàng nói thiên đình còn có thể tiêu dao bao lâu nữa?
Tiểu Thiên hái một đóa hoa hồng sắc, cầm trong tay nhìn Mộng Hi cười hỏi.
Mộng Hi lắc đầu nói:
- Kỳ thực thiên đình căn bản không đáng sợ, nếu như Âu Dương nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể tiêu diệt thiên đình. Mặc dù ta không rõ vì sao Âu Dương không xuất thủ, nhưng ta lại biết, thiên đình không thể xem là địch nhân của Âu Dương!
- Vậy bọn họ là thế nào?
- Bọn họ nhiều nhất chỉ có thể là chó săn, chó săn của Thiên Vương. Thiên Vương mới là vương giả nắm trong tay tất cả, hiện nay Thiên Vương ngủ say, lực lượng của thiên đình căn bản không thể đối kháng với Âu Dương. Ta tin tưởng Âu Dương sẽ rất nhanh lấy khí thế sấm sét quét ngang toàn bộ thiên đình, sau đó tiến vào thời gian yên tĩnh tu dưỡng, cuối cùng đối mặt với trận quyết đấu cuối cùng cùng Thiên Vương!
Mộng Hi đã suy đoán ra tất cả.
- Quyết đấu cuối cùng giữa hai cường giả siêu cấp, nàng nghĩ Âu Dương có thể thắng không?
Tiểu Thiên kỳ thực cũng nghĩ tới một vài thứ, trong lòng hắn đại ca kỳ thực chính là tồn tại vô địch. Hiện giờ Ngụy Bỉnh Dập lại trở thành bằng hữu với đại ca, Thiên Vương tuyệt đối không có khả năng thắng được đại ca!
- Không!
Những lời này của Mộng Hi nói như đinh đóng cột, nghe thấy lời nói của Mộng Hi, Tiểu Thiên khẽ nhíu mày hỏi:
- Vì sao?
- Thiên Vương ném thiên đình ra, với trí thông minh của hắn lẽ nào không nghĩ ra Âu Dương có thể tiêu diệt thiên đình? Nếu như Âu Dương không tiêu diệt được thiên đình, vậy cũng không có tư cách làm đối thủ của Thiên Vương hắn. Vì sao Thiên Vương muốn làm như vậy? Mặc dù hắn rất cường đại, nhưng thiên đình với hắn mà nói cũng rất trọng yếu, dù sao thiên đình cũng là một tay hắn phát triển lên. Hắn làm như thế, mục đích cuối cùng có thể có liên quan đến tu luyện của hắn!
Mộng Hi nói ra phán đoán của mình!
- Có liên quan đến tu luyện của hắn?
Tiểu Thiên không rõ suy nghĩ của Mộng Hi, cho nên hắn chỉ có thể đợi Mộng Hi đưa ra đáp án.
- Thiên Vương sở dĩ vứt bỏ tất cả, chính là vì hắn muốn cuối cùng trở thành kẻ vô tình! Lấy thân hóa đạo! Đây là truy cầu của hắn. So với một Thiên Vương tuyệt tình, Âu Dương lại có rất nhiều vướng mắc, thân nhân, bằng hữu, thê tử. Mỗi một vướng mắc đều khiến Âu Dương không thể từ bỏ tất cả, đây là nguyên nhân vì sao ta nói Âu Dương sẽ thất bại!
Trong mắt Mộng Hi cũng có chút bi thương, kỳ thực Mộng Hi minh bạch, với sự thông minh của Âu Dương sợ rằng đã sớm minh bạch kết quả này.
Nhưng mình chỉ có thể đứng một bên nhìn mọi chuyện phát sinh, còn nam nhân đó tương lai lại phải chân chính đối mặt với tất cả! Hắn rốt cuộc phải làm như thế nào để sống lại trong tuyệt cảnh?
- Báo!
Bỗng nhiên, bên ngoài hoa viên, một thanh âm truyền đến, một gã nhìn qua như quản gia từ ngoài cửa đi đến, tới trước mặt Mộng Hi và Tiểu Thiên cung kính nói:
- Lão tổ, tổ mẫu! Bên ngoài có người muốn gặp!
- Gặp chúng ta? Người nào?
Mộng Hi nhìn quản gia, lúc này, toàn bộ Minh Khê thành chỉ hận không thể giới hạn khoảng cách với Ngụy gia, những người vốn có quan hệ đặc biệt tốt với Ngụy gia đều ẩn núp, lúc này ai lại chạy tới Ngụy gia gặp bọn họ?
- Là một cô nương!
Quản gia nhìn Mộng Hi nói:
- Cô nương ấy nói, nàng muốn..
- Nói nhanh lên!
Tiểu Thiên là một người nôn nóng, hắn không cho phép người khác dài dòng trước mặt hắn.
- Cô nương ấy nói muốn chuyển lời của đại ca lão tổ!
Quản gia kỳ thực có chút không tin, đại ca của lão tổ? Người dám xưng là đại ca lão tổ của Ngụy gia bọn họ, theo bọn họ biết chỉ có một người, chính là Thần Tiễn Âu Dương, hiện nay Âu Dương bị thiên đình truy sát khắp nơi, làm sao có thể xuất hiện ở Thiên Nam, xuất hiện trong hang ổ của thiên đình?
- Thật sao!
Nghe thấy quản gia nói, vẻ mặt Mộng Hi đầy kinh hỉ. Lúc này trên mặt nàng bỗng nhiên xuất hiện tiếu ý, sau đó nhìn Tiểu Thiên nói:
- Xem ra chúng ta cũng tuyệt xử phùng sinh!
- Nàng là nói. . .
Tiểu Thiên nghe thấy câu nói của Mộng Hi, cũng minh bạch vài phần ý tứ bên trong.
- Không sai, lúc này ngoại trừ Âu Dương, tuyệt đối không có ai dám đối kháng với thiên đình. Ta tin tưởng nếu Âu Dương có thể cho người chuyển lời cho chúng ta, như vậy hắn khẳng định đang ở gần đây!
Trong lòng Mộng Hi thật sự vô cùng vui mừng. Bọn họ vốn đã chuẩn bị tâm lý toàn gia bị diệt, nhưng đột nhiên nghe được tin tức của Âu Dương, chuyện này tuyệt đối là tin tức tốt nhất.
- Mau mời vào! Được rồi! Để chúng ta tự đi mời!
Mộng Hi biết, người có thể được Âu Dương gọi tới truyền lời tuyệt đối không phải người bình thường, bởi vì người bình thường hoặc là không tin tưởng Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập, hoặc là không quan tâm!
Khi Mộng Hi và Tiểu Thiên đích thân đi ra nghênh tiếp Hồng Doanh, Ngụy gia thật sự nhốn nháo! Rất nhiều đệ tử Ngụy gia đều đang suy đoán, rốt cuộc là ai có thể khiến lão tổ của bọn họ tự mình ra nghênh tiếp?
Đừng nói là khách nhân, cho dù là đệ tử đời thứ ba thứ tư của Ngụy gia, một năm cũng rất khó mấy lần nhìn thấy mặt lão tổ. Nhưng lúc này cô nương trước cửa lại có thể khiến lão tổ và tổ mẫu tự mình ra nghênh tiếp, chỉ riêng điểm này đã biết thân phận của cô nương này tuyệt đối không bình thường!
- Không phải là Thần Tiễn Âu Dương chứ!
Có một tên rõ ràng tương đối não tàn, nhỏ giọng nói thầm, nhưng lời nói thầm của hắn vẫn bị người khác nghe được!
- Ngươi đúng là kẻ ngu si! Thần Tiễn Âu Dương là nam, người trước cửa rõ ràng là một cô nương!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Có người khinh thường nhìn tên não tàn, ngay cả Thần Tiễn là nam hay nữ cũng không biết, tên này tối qua có phải uống rượu nhiều đến mức còn chưa tỉnh không?
- Chuyện đó cũng chưa chắc, Thần Tiễn thần thông quảng đại, nói không chừng sẽ biến thành một nữ nhân đến đây.
Người này còn chẳng biết xấu hổ phản bác, hắn không phát hiện, khi hắn nói ra những lời này, toàn bộ đệ tử Ngụy gia đều khinh bỉ liếc nhìn.
Thần Tiễn biến thành nữ nhân? Loại chuyện này có thể phát sinh sao? Thử hỏi những người ở đây, nếu như bất cứ người nào trong bọn họ đạt được cao độ đó, bọn họ sẽ vì chạy trốn mà thay đổi giới tính biến thành nữ sao? Chuyện này khẳng định không có khả năng.
Cường giả cũng sẽ không làm chuyện tự hạ thấp thân phận của mình, Âu Dương là cường giả trong cường giả, hắn có thể chết, có thể chết trong vây công của cường giả thiên đình, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không thay đổi thành một nữ nhân chạy trốn, bởi vì nếu như chuyện đó phát sinh, cho dù da mặt Âu Dương có dày thế nào đi nữa cũng không thể tiếp tục lăn lộn.
Vì mạng sống ngay cả giới tính cũng có thể thay đổi, như vậy còn có thể xem là một cường giả được sao?
- Ngu ngốc!
Rốt cuộc có người không nhịn được mắng chửi, còn tên gia hỏa nói Thần Tiễn biến thành nữ nhân từ lúc này bắt đầu trở thành kẻ ngu si. Mặc dù người này có dáng vóc rất tuấn tú, nhưng phỏng chừng vì chuyện này tuyệt đối không có cô nương nào để ý đến hắn . . .
Khi Tiểu Thiên và Mộng Hi đi tới trước cửa, nhìn thấy Hồng Doanh, hai người bọn họ liếc mắt đã nhìn ra, đây là một Linh Tiên, chỉ là một Linh Tiên mà thôi!
Tiểu Thiên và Mộng Hi hầu như cùng nhíu mày, dù sao theo hai người bọn họ thấy, nhân vật khiến Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập để mắt chí ít cũng là cấp Tiên Tôn, vì sao hiện tại lại xuất hiện một Linh Tiên?
- Vị cô nương này! Tại hạ Mộng Hi, không biết cô nương đến tìm chúng ta có chuyện gì?
Mặc dù có chút mê hoặc, nhưng Mộng Hi vẫn không thất lễ, nàng tiến lên một bước cạnh Hồng Doanh, sau đó quay sang Hồng Doanh, hơi hạ thấp người hành lễ!
- Ngươi chính là Mộng Hi tỷ tỷ, ca ca thường nhắc đến ngươi với ta!
Hồng Doanh nghe thấy Mộng Hi nói, nàng vui vẻ kéo tay Mộng Hi.
Động tác của Hồng Doanh càng khiến Mộng Hi sửng sốt, thế nhưng nghe thấy hai chữ ca ca trong miệng Hồng Doanh, Mộng Hi vẫn không hề động, mà chỉ nhẹ giọng nói:
- Là. . .
- Là Âu Dương!
Hồng Doanh nhìn Mộng Hi trả lời. Câu trả lời này của Hồng Doanh nhất thời khiến toàn thân Mộng Hi trấn định.
- Ca ca kêu ta nhắn cho các ngươi, nói không cần sợ, ổn định là tốt rồi! Tất cả đã có hắn!
Những lời này Hồng Doanh truyền âm chi Mộng Hi, hiện giờ xung quanh có nhiều người như vậy, nàng đương nhiên không dám lớn tiếng nói ra.
Nghe được Hồng Doanh truyền âm, toàn thân Mộng Hi như chấn động, nàng nhìn Tiểu Thiên gật đầu nói:
- Còn không mau dẫn Hồng Doanh muội muội vào trò chuyện. . .
Từ khi Hồng Doanh tiến vào Ngụy gia, có thể nói sợ hãi của Ngụy gia đối với thiên đình đã giảm bớt rất nhiều, dù sao lúc đó ở trước cửa Hồng Doanh đã chính miệng nhắc đến Âu Dương, rất nhiều người đều nghe thấy rõ ràng.
Cho nên toàn bộ Ngụy gia đều đang suy đoán, có phải Thần Tiễn đã tới!
Trong tiểu viện.
Trước người Âu Dương là một bình chè xanh, lúc này là sáng sớm, cho dù hắn không sử dụng bất cứ lực lượng gì, cũng có thể nghe được bên kia tường ngăn truyền đến tiếng luyện võ của đệ tử Ngụy gia.
- Nếu khi ta còn bé cũng có thể là một đệ tử thế gia, ngươi nói ta có thể trở thành Thần Tiễn không?
Âu Dương nhìn Ngụy Bỉnh Dập ở bên cạnh nhẹ giọng hỏi.
- Đừng nói lời vô dụng, ngươi trời sinh đã có không có số mệnh đó!
Ngụy Bỉnh Dập khinh thường nhìn Âu Dương, trời sinh làm đệ tử thế gia? Loại chuyện này người bình thường có thể làm được sao? Muốn làm loại thế gia đệ tử, phỏng chừng đời trước phải tích đức mới có thể làm được, nhìn Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập làm sao giống loại người tích đức?
Danh hào Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập có ai không biết? Trong mắt người thường, người nhìn thấy Ngụy Bỉnh Dập trên cơ bản đều sẽ chết, còn danh hào sát thần Âu Dương cũng không phải giả. Từ tiểu thế giới đến Chân Linh giới lại đến Tiên giới, Âu Dương đã giết bao nhiêu người, phỏng chừng chính hắn cũng không nhớ rõ.
- Cái gì là trời sinh không có số mệnh đó, ngươi đừng quên bình thường ta vẫn nói, ta không tin trời cũng không tin số mệnh, ta tin tưởng chính ta!
Khi Âu Dương nói những lời này, cười hắc hắc nói:
- Thế nào? Đã hoàn toàn khôi phục ?
- Không sai biệt lắm, hiện tại ngoại trừ Khâu Vân Bình, những người khác gặp phải ta chắn chắn đều sẽ chết.
Ngụy Bỉnh Dập đã suy nghĩ hai ngày nay, nhưng bất luận hắn nghĩ như thế nào cũng không rõ Âu Dương rốt cuộc làm thế nào đào tẩu khỏi ba, thậm chí là bốn cường giả tổ cấp?
- Âu Dương, kỳ thực ta nghĩ, kế hoạch của ngươi chính là muốn quăng ta đi!
Ngụy Bỉnh Dập không phải kẻ ngu si, hắn kỳ thực đã sớm suy nghĩ cẩn thận.
Âu Dương nói Ngụy Bỉnh Dập một đường trốn về phương bắc, còn nói có thể sẽ một người truy sát mình, hơn nữa khẳng định không phải là Khâu Vân Bình, nói Khâu Vân Bình sẽ truy sát hắn! Chuyện này có thể sao?
Khâu Vân Bình là kẻ ngu si? Hay những người khác của thiên đình là kẻ ngu si? Dưới tình huống độc đấu chỉ có Khâu Vân Bình có thể giết chết mình, nếu mình một lòng chạy trốn, cho dù là Khâu Vân Bình tuyệt đối cũng không thể giết chết mình!
Cho nên khả năng cuối cùng chính là bốn người đồng thời truy sát Âu Dương, không ai đuổi theo mình!
- Ha ha, lão Ngụy ngươi phản ứng không chậm!
Âu Dương uống một ngụm trà, cười hắc hắc nói:
- Không sai, việc ngươi phải làm là mang theo tất cả mọi người của Ngụy gia đến phương bắc, bốn người kia giao cho ta giải quyết!
Âu Dương vỗ ngực nói.
Nếu là Âu Dương ở toàn thịnh thời kì, lấy một địch bốn hầu như là đường chết, nhưng hiện tại thực lực của Âu Dương chỉ có phân nửa, Âu Dương lại dám lấy một địch bốn? Như vậy chẳng khác nào chịu chết?
- Ngươi vờ ngớ ngẩn sao? Tiểu Thiên và Mộng Hi đúng là hảo bằng hữu của ngươi, nhưng ngươi có từng nghĩ, nếu như ngươi chết, vậy bọn họ cuối cùng cũng xong đời!
Ngụy Bỉnh Dập nắm lấy cổ áo Âu Dương mắng!
- Ta đương nhiên không thể chịu chết, ngươi quên câu chuyện ta đã kể với ngươi sao? Trong sơn thôn nhỏ, Lý Vĩ hỏi ta ý nghĩa tối cao của cung tiễn thủ là gì, ta trả lời hắn chính là sợ chết, không sai, ta là một người rất sợ chết!
Âu Dương mỉm cười, vuốt ve tay Ngụy Bỉnh Dập nói:
- Mặc dù lần này kế hoạch của ta có chút điên cuồng, nhưng ta thề, ta tuyệt đối sẽ còn sống, trở lại trận doanh liên quân. Hơn nữa xin ngươi hãy tin tưởng, Âu Dương ta cả đời gần như vô địch! Địch nhân lớn nhất của ta chính là Thiên Vương! Trong thiên hạ người có thể giết Âu Dương ta chỉ có một mình Thiên Vương!
- Phụt!
Ngụy Bỉnh Dập trực tiếp nhổ một ngụm nước bọt lên mặt đất nói:
- Thật không biết xấu hổ, cả đời gần như vô địch, không biết người nào đó đã từng bị ta giết chết.
- Ngươi từng giết chết ta sao!
Âu Dương không phục nhìn Ngụy Bỉnh Dập.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
- Ta thật không biết Thần Tiễn ngươi có phải vì da mặt dày quá mới lăn lộn được đến giờ hay không . . .
- Ta không quan tâm da mặt ta dày hay không dày, ngươi cứ tin tưởng ta sẽ không chết là được rồi!
Ngụy Bỉnh Dập nhìn dáng vẻ tràn ngập tự tin của Âu Dương, hắn không muốn tin cũng không được. Dù sao Âu Dương không thể đi chịu chết một cách vô ích, Âu Dương không phải kẻ ngu si. Nếu như không có lòng tin tuyệt đối, cho dù ngươi nói thế nào, hắn tuyệt đối cũng không để mình mạo hiểm! Tên gia hỏa đó nhất định sẽ nghĩ ra cách gì chạy trốn.
- Ngươi cách thời gian hoàn toàn khôi phục chí ít còn một tuần nữa, thời gian một tuần này ngươi làm sao kéo dài?
Ngụy Bỉnh Dập nhắc nhở Âu Dương, hắn không phải chỉ đào tẩu là xong, hắn không chỉ phải chạy trốn, còn cần kéo dài thời gian mới có thể!
- Đương nhiên, ta chưa bao giờ đánh nếu không nắm chắc, cho nên tất cả chuyện này ta đều tính toán kỹ lưỡng. Lúc đầu ta nói với ngươi, sẽ có người đuổi theo ngươi, thật sự là lừa gạt ngươi, bởi vì ta đã tính rõ ràng, đến lúc đó tuyệt đối không có người truy đuổi ngươi, bốn người bọn họ nhất định sẽ giống như chó điên truy sát ta! Đây chính là chỗ quan trọng then chốt nhất trong toàn bộ kế hoạch của ta, chỉ cần bốn người bọn họ toàn bộ đuổi theo ta, ta sẽ để bọn họ biến mất một tuần khó hiểu! Hắc hắc hắc hắc.
Âu Dương cười rất âm hiểm, phảng phất như tất cả đều nằm trong tính toán của hắn.
- Chơi với ta! Ngoại trừ Thiên Vương, chỉ số thông minh của Khâu Vân Bình cũng không xứng chơi với ta!
- Được! Ta sẽ tin ngươi một lần nữa, ngươi yên tâm, ta sẽ mang mọi người về phương bắc an toàn, chúng ta sẽ ở trận doanh liên quân phương bắc chờ Thần Tiễn đại nhân người trở về!
Ngụy Bỉnh Dập nói đùa với Âu Dương, sau đó con mắt của hắn bỗng nhiên nhìn về phía bắc, trong mắt lửa ma chợt lóe!
- Ngươi thấy được?
Âu Dương kỳ thực sớm cũng đã thấy được tất cả, hiện tại ngay cả Ngụy Bỉnh Dập cũng có thể phát hiện, chứng tỏ một vấn đề, chính là bọn người kia đã tới. . .
- Thật là xem trọng chúng ta, trên vạn Tiên Tôn cấu thành đại trận mà đến, còn có bốn lão gia hỏa bọn họ, xem ra bọn họ thật sự không muốn lưu lại đường sống cho chúng ta.
Trong mắt Ngụy Bỉnh Dập lộ hung quang!
- Những Tiên Tôn này giao cho ngươi, ta chỉ cần kéo bốn tên đầu lĩnh đi, ngươi đừng nói với ta, ngươi không làm được!
Âu Dương chỉ vào Ngụy Bỉnh Dập, lúc này hai người bọn họ giống như hai đứa trẻ, hoàn toàn không đặt cường giả thiên đình trong mắt, hay nói cách khác, hai người bọn họ căn bản không hề sợ hãi. . .
Trận trận uy áp khiến tất cả cường giả trong Minh Khê thành đều quỳ xuống mặt đất, bất luận là Tiểu Thiên hay là Mộng Hi, đều bị đoàn đội siêu cấp do vạn Tiên Tôn và tứ đại cường giả thiên đình cấu thành ép tới, chỉ có thể quỳ rạp xuống mặt đất!
Trong Minh Khê thành chỉ còn hai người có thể đứng, chính là Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập. Tứ đại cường giả? Năm đó tứ đại cường giả hải ngoại trảm Chiến Vương cũng không hù dọa được hai người này, huống chi là bốn người của thiên đình hiện nay!
- Lão gia hỏa này thật biết giả thần giả quỷ, nhưng ta thật sự muốn nhìn xem hắn còn có thể sống bao lâu!
Ngụy Bỉnh Dập nói đến đây, đã muốn lao ra chém người, nhưng lại bị Âu Dương kéo lại:
- Đừng gấp, hắn còn không biết chúng ta đang ở đâu, hù doạ hắn trước đã!
- Doạ?
Ngụy Bỉnh Dập nghe đến đó cũng lãnh tĩnh lại!
Từ xa, bầu trời đã bị đội ngũ cường giả mênh mông cuồn cuộn che khuất. Trong ngàn dặm bên trong Minh Khê thành, chỉ cần là người sống đều bị ép phải quỳ rạp xuống đất, bọn họ đều sợ hãi nhìn tổ hợp cường giả như muốn hủy diệt thế giới này!
- Ta có thể cảm thụ được khí tức của hắn, nhưng ta không rõ vì sao hắn không đào tẩu đây? Với Quan Tâm Chiến Ý của hắn, ngoài trăm vạn dặm đã có thể thấy chúng ta, không có lý do gì không chạy trốn!
Khâu Vân Bình đứng trong không trung, trong mắt hắn có một ít nghi hoặc, hắn không rõ vì sao Âu Dương có thể sớm phát hiện ra bọn hắn nhưng vẫn không đi!
- Đại ca, sợ cái gì! Người này cố làm ra vẻ huyền bí không phải một hai lần, hiện nay chúng ta cường giả tề tụ, chẳng lẽ còn không giết chết hắn!
Hiện giờ trong tay Lý Thu Linh, chiến chùy đã đổi thành chiến búa, chiến búa không lớn bằng chiến chùy, nhưng một cô nương nắm một đồ chơi như vậy, xác thực cũng rất tràn ngập màu sắc huyền huyễn.
- Đúng vậy, đại ca, lẽ nào chúng ta còn có thể bị hắn hù dọa! Nếu hắn đã hai lần tiến nhập Minh Khê thành, chứng tỏ hắn có quan hệ không bình thường với Ngụy gia, chúng ta tiêu diệt Ngụy gia trước, xem hắn còn có thể trốn tới khi nào!
Chuông vàng của Kim Chung Đồng Tử đã được chữa trị như lúc ban đầu, nhưng mỗi lần nghĩ đến chuông vàng của mình bị nặn như bột mì trước mũi tên kinh thế của Âu Dương, hắn vẫn cảm thấy vô cùng uất nghẹn!
Đội ngũ trùng trùng điệp điệp kéo thẳng đến Ngụy gia, đám người của Ngụy gia nhìn các cường giả không ngừng chớp động các loại quang mang trên không trung, trên mặt đều lộ ra thần sắc tuyệt vọng!
Lúc này đừng nói là đệ tử bình thường của Ngụy gia, cho dù là Tiểu Thiên và Mộng Hi cũng có chút hoài nghi, đối mặt với đông đảo cường giả như vậy, Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập có thể thắng sao?
- Không cần lo lắng, ca ca nhất định sẽ đến !
Hồng Doanh đứng bên cạnh Mộng Hi, đừng thấy Hồng Doanh đang an ủi người khác, kỳ thực trong lòng nàng cũng đang bồn chồn, đông đảo Tiên Tôn và cường giả như vậy, trình độ chấn động tuyệt đối vượt xa lần đó ở ngoài biển.
Lần đó ở ngoài biển, kỳ thực số lượng vây công vượt xa số lượng lần này. Bất luận là số lượng Tiên Đế hay Tiên Tôn đều tuyệt đối vượt qua hiện tại, thế nhưng lần đó bị vây công chỉ có Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập. Hai người bọn họ từ khi bắt đầu căn bản không để mắt đến đám Tiên Đế Tiên Tôn, mà tập trung tất cả ánh mắt vào mấy cường giả đầu lĩnh của thiên đình.
Nhưng hiện tại thì khác, hiện tại trên vạn Tiên Tôn đã hợp thành một đại trận siêu cấp, bọn họ có thể đồng thời phát lực một kích, có thể tưởng tượng, trên vạn Tiên Tôn cấu thành đại trận liên thủ một kích, uy lực cường đại tuyệt đối không giống bình thường!
- Âu Dương! Ta xem trọng ngươi là Thần Tiễn! Ngươi có dám ra đây đấu một trận!
Khâu Vân Bình ở trên trời la lớn, lúc này toàn bộ Minh Khê thành đã hoàn toàn vắng vẻ, ngay cả đệ tử Ngụy gia cũng chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở và tiếng tim đập của người khác.
Đông đảo cường giả như vậy lại chỉ để giết một mình Âu Dương, trong lòng rất nhiều người cảm thấy, nếu có thể chết dưới trận thế như vậy, bọn họ cũng là may mắn .
Có thể khiến toàn bộ thiên đình vì một người mà xuất hết cao thủ, như vậy có gì mà tiếc nuối?
- Âu Dương! Ta xem trọng ngươi là Thần Tiễn! Ngươi có dám ra đây đấu một trận!
Khâu Vân Bình lần thứ hai la lên, thanh âm giống như cửu thiên thần lôi bạo tạc. Lúc này trong Minh Khê thành có rất nhiều người trực tiếp bị thanh âm của Khâu Vân Bình chấn động, phun máu sau đó ngất đi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
- Được! Ngươi không dám ra đúng không! Xuất thủ, diệt Ngụy gia cho ta!
Khâu Vân Bình cũng không rõ Âu Dương rốt cuộc muốn làm cái gì, lúc này hắn cũng không thể trực tiếp xác định vị trí của Âu Dương, cho nên lựa chọn duy nhất của hắn chính là giết gà dọa khỉ. Nếu Âu Dương vì bảo hộ Ngụy gia mà ở lại nơi này, như vậy hắn nhất định không thể mở mắt nhìn mình hủy diệt Ngụy gia!
- Tru Thần trận! Khởi động!
Khâu Vân Bình hét lớn một tiếng, sau đó trên vạn Tiên Tôn phía sau hắn đồng thời tụ lực. Trong nháy mắt một quầng sáng bảy màu cực lớn nhiên xuất hiện phía sau Khâu Vân Bình, lúc này Khâu Vân Bình nhìn qua không khác gì một vị thần chân chính, trên người hắn thần quang hiện lên, thần quang đương nhiên không phải của hắn, nếu như hắn sở hữu chiến lực như vậy, vậy hiện tại Âu Dương tuyệt đối phải xoay người rời đi...
Lúc này Khâu Vân Bình chính là mượn lực lượng của trên vạn Tiên Tôn, tụ tập tất cả lực lượng này trên người mình, để mình vô hạn tiếp cận chí cao vô thượng chân chính. Nhưng dù sao lực lượng này không phải lực lượng chân chính của hắn, cho nên hắn chỉ có thể khống chế một phần mà thôi.
Nhưng một phần này cũng đủ khiến một cường giả tổ cấp trong nháy mắt bị thương, nếu một kích này đánh xuống, đừng nói là Ngụy gia, phỏng chừng toàn bộ Minh Khê thành có thể còn lại một phần ba đã là cảm tạ trời đất!
- Huyền Minh chưởng!
Tay phải Khâu Vân Bình biến thành màu đen, một chưởng ảnh cực lớn từ trong tay hắn hiện lên, sau đó từ trên trời giáng xuống, mang theo tất cả lực lượng hủy diệt lao về phía vị trí của Ngụy gia.
Lực lượng khủng khiếp phảng phất như muốn đè nát mặt đất khiến vô số người đều mọc lên cảm giác tuyệt vọng.
- Lão đầu ngươi ảnh hưởng đến giấc ngủ của ta!
Một thanh âm bỗng nhiên xuất hiện trong phủ đệ Ngụy gia. Một nam tử toàn thân là hỏa diễm thiêu đốt hừng hực đứng chính giữa Ngụy gia, bên cạnh hắn là một nam tử tóc đen bay lượn giống như yêu ma, trong tay nam tử cầm một thanh trường kiếm!
- Khâu lão đầu, chiến nhận của Ma Vương ta từng nhuộm máu của Tiên Vương, nhuộm máu của Vu Tổ, không biết hôm nay có thể nhuộm máu của ngươi hay không!
Đây là Ngụy Bỉnh Dập, đối mặt với chưởng ảnh từ trên trời giáng xuống, Ngụy Bỉnh Dập hoàn toàn không sợ hãi, hiện giờ hắn đã hoàn toàn khôi phục, công kích như vậy mặc dù hắn cũng sẽ thụ thương nho nhỏ, nhưng đón đỡ vẫn không có vấn đề.
- Thứ này thực buồn nôn!
Ngụy Bỉnh Dập không để Âu Dương xuất thủ, ma khí khắp người hắn bừng bừng phấn chấn, một ma ảnh cực lớn hiện ra trước người hắn, trong tay ma ảnh cầm một thanh chiến nhận cực lớn, ma ảnh đạp hư không phi hành, chiến nhận trong tay bổ tới chưởng ảnh của thiên đình!
- Áp!
Khâu Vân Bình thấy nhân vật chính xuất hiện cũng không còn quan tâm đến Ngụy gia gì nữa, Ngụy gia có quan trọng, theo hắn thấy cũng chỉ là một nước cờ nhỏ mà thôi, giết Âu Dương chẳng khác nào bọn họ hoàn toàn thắng lợi !
- Trảm!
Ngụy Bỉnh Dập khí phách lộ ra ngoài, lúc này toàn thân hắn mang theo một luồng khí phách đặc biệt của Ma Vương, trên người hắn có một loại hào khí bất bại!
Ma ảnh đón nhận chưởng ảnh, chiến nhận bổ vào chưởng ảnh, chưởng ảnh vặn vẹo một trận, nhưng đồng dạng nổ trên người ma ảnh. Ma ảnh hoàn toàn không sợ, hắc khí trên người phun trào, toàn bộ ma ảnh ầm ầm bạo tạc trên bầu trời. Bạo tạc cực lớn này trực tiếp mở ra một thông đạo thông đến ngoại vực!
Trong lúc nhất thời ma ảnh và chưởng ảnh đồng thời tiến vào ngoại vực, biến mất trong bầu trời!
- Ha ha ha! Ngươi tụ tập vạn người có thể làm khó dễ được ta sao!
Lúc này Ngụy Bỉnh Dập kỳ thực là đầu cơ trục lợi, nếu như hắn không phải trực tiếp nổ tung thông đạo thông đến ngoại vực, ma ảnh của hắn tuyệt đối không thể bạo tạc chưởng ảnh kia, cuối cùng chưởng ảnh vẫn sẽ đánh nát ma ảnh, sau đó từ trên bầu trời đánh xuống, như vậy chẳng khác nào trận mở màn của hắn đã thua một bậc.
Nhưng phương pháp xử lý đầu cơ trục lợi của hắn lại trực tiếp khiến chưởng ảnh theo ma ảnh biến mất!
Trông sân của Ngụy gia, vô số người lần đầu tiên nhìn thấy cường giả cấp bậc như vậy đối kháng! Trong mắt bọn họ, Tiên Tôn chính là tồn tại không gì không làm được, cường giả tổ cấp chỉ có thể xuất hiện trong truyền thuyết, bọn họ thỉnh thoảng cũng chỉ có thể nghe được trận chiến hủy thiên diệt địa của cường giả tổ cấp.
Nhưng hôm nay bọn họ lại tận mắt nhìn thấy! Trên vạn Tiên Tôn liên thủ truyền lực lượng lại cho một người. Người này ngưng tụ ra ra một kích va chạm với ma ảnh của Ngụy Bỉnh Dập trên không trung vỡ nát, khiến thế giới gần như tan vỡ! Đây mới là lực lượng đỉnh phong nhất, đồng dạng, đây là lực lượng tựa hồ không thể nào đạt được!
Trong lúc nhất thời rất nhiều người lại nghĩ tới một vấn đề, Ngụy Bỉnh Dập đã cường đại như vậy rồi! Vậy trước kia Âu Dương một ngày một đêm liên tục giết chết ba cường giả tổ cấp là làm thế nào?
Mọi người đưa mắt nhìn về phía Âu Dương, nhìn nam tử tay cầm trường cung huyết sắc kiêu không ngừng bay lên, trên người nam tử này không cảm giác bất cứ đợt sóng lực lượng nào, bởi vì khắp người hắn đều bị linh hồn hỏa diễm bao vây, linh hồn hỏa diễm chính là chiến giáp của hắn!
- Tiếp thêm một kiếm của ta!
Khâu Vân Bình cũng cảm thấy mất mặt, mặc dù Ngụy Bỉnh Dập là đầu cơ trục lợi, nhưng hắn đồng dạng cũng tụ tập lực lượng của vạn người. Hắn biết, Ngụy Bỉnh Dập có thể đầu cơ trục lợi hoàn toàn là vì chưởng ảnh vừa rồi quá lớn. Nếu như hắn tụ tập toàn bộ lực lượng tại một điểm, như vậy đủ trong nháy mắt đánh nát ma ảnh đồng thời đả thương Ma Vương!
- Ngươi có phiền không! Ta đến đây!
Khi Âu Dương nghe thấy một kiếm, hắn biết để cho Ngụy Bỉnh Dập xuất thủ sẽ rất dễ bị thương, cho nên hắn trực tiếp đứng trước người Ngụy Bỉnh Dập!
Cùng với sự xuất hiện của Âu Dương, trên bầu trời Khâu Vân Bình vận chỉ như kiếm, sau đó quang hoàn khởi sắc sau người hắn trực tiếp ngưng tụ trên tay hắn, đây mới là một kích đỉnh phong nhất!
Một đạo trọng kiếm quang hoa thất sắc từ trên trời giáng xuống, trọng kiếm này chỉ lớn bằng một người, nhưng lực lượng bao hàm bên trong tuyệt đối vượt qua chưởng ảnh vừa rồi!
Khi trọng kiếm từ bầu trời phi xuống, rất nhiều người đều hít một ngụm lãnh khí, bởi vì bọn họ biết, tiếp theo bọn họ có thể nhìn thấy tiễn thuật của Thần Tiễn! Bọn họ muốn nhìn Thần Tiễn làm thế nào phá giải một kiếm gần như tuyệt sát này!
- Quá yếu!
Âu Dương khinh thường nói ra hai chữ, sau đó toàn thân hắn giống như mọc cánh thành tiên. Khắp người nổi lên một đạo quang trụ cực lớn, một tầng hỏa diễm bao trùm toàn thân hắn. Lúc này Âu Dương giống như một thần linh hỏa diễm, hắn bay lên nghênh đón trọng kiếm bảy màu!
Không ai biết Âu Dương muốn làm cái gì, Âu Dương mạnh nhất là tiễn thuật, nhưng tại sao lúc này hắn không dùng mũi tên của mình chống đỡ, mà lại đích thân bay lên nghênh đón? Lẽ nào hắn nghĩ thân thể của hắn có thể chống đỡ công kích cường đại này hay sao?
Đừng nói là người của Ngụy gia, cho dù là Khâu Vân Bình cũng sửng sốt, linh hồn hỏa diễm của Âu Dương rất mạnh, không chỉ có lực công kích cường đại mà lực phòng ngự đồng dạng cũng cường đại, nhưng lực phòng ngự này chỉ có hiệu quả với cường giả dưới tổ cấp mà thôi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart