Chương 110 : Con rể, đứng lên đi . Nhạc phụ cảm ơn con .
Tác giả : Ant
Lâm Quân thấy 3 người bọn Thiên Vĩ chạy trốn còn nhanh hơn sấm sét thì nhất thời ngẩn ra, sau đó trong lòng phẫn nộ không thôi .
Mẹ kiếp nó, ta sỉ nhục loài chó hồi nào . Ta rất yêu thương loài chó đó nhe .
Lâm Quân nghĩ mình bị sỉ nhục nên tâm tình rất buồn bực . Dù sao hắn cũng cầm tinh con chó mà, sỉ nhục loài chó khác nào sỉ nhục hắn .
Nhưng buồn bực chưa được bao lâu thì chợt Lâm Quân cảm giác không khí xung quanh mình nhất thời cực kỳ lạnh lẽo, giống như hắn đang ở trong một cái hầm băng . Lâm Quân khó hiểu nhìn xung quanh thì thấy ngay Phong Chỉnh đang đứng trước mặt hắn, cách hắn cũng không xa .
Thì ra Lâm Quân có cảm giác rơi vào hầm băng là do sát khí phát ra từ người Phong Chỉnh . Vị sát thủ đại nhân giờ phút này khuôn mặt đang vặn vẹo đến quái dị do phẫn nộ . Đôi mắt sắc lạnh bắn ra sát khí mãnh liệt đến chỗ Lâm Quân . Trên cái đầu tóc tai cũng đang dựng đứng, khói trắng bốc lên ngùn ngụt như một ngọn núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào .
Thấy ánh mắt muốn giết người của Phong Chỉnh thì Lâm Quân cảm giác chấn động, trong lòng hô to thật lợi hại . Tuy hắn biết sát khí khi nhiều đến một mức độ nhất định thì sẽ biến thành thực chất . Nhưng cũng không ngờ là nhiều tới mức này, nhiều đến nỗi mà làm hắn lạnh cả người .
Không biết vị sát thủ này đã giết bao nhiêu người mới có được một thân sát khí như này nhỉ .
Lâm Quân đứng lẳng lặng nhìn Phong Chỉnh mà không nói gì . Trong lòng đang thầm tính kế phải lợi dụng quân bài bí mật như thế nào để hành hạ thằng cha này một phen . Còn Phong Chỉnh thì cũng quá tức giận nên cũng đứng im, chỉ nhìn Lâm Quân chằm chằm với một ánh mắt muốn giết người .
Mặt trời chói chang trên đỉnh đầu cũng không ngăn cản được không khí lành lạnh trong sân . Hai nhân vật chính đang đứng đối diên nhau, một người tươi cười âm hiểm, còn một người sắc mặt rất dữ tợn . Xa xa bọn học sinh cũng im lặng nhìn, không ai dám nói một lời nào .
Sau cùng, Lâm Quân cũng đã lên tiếng :
_ Ách, thầy giáo . Sao thầy lại đứng đây ? Mặt mũi thầy sao mà dữ tợn thế ? Ai thiếu nợ thầy à ?
Sặc, phí xa xa nhất thời đám học sinh sém phun máu ra ngoài . Cái éo gì thế này, không phải chú kêu thằng cha này là c hó à . Bây giờ sao cong đuôi nhanh thế .
Phong Chỉnh thấy Lâm Quân vừa nói xong thì sém chút nữa máu lên não, quyết tâm lao lên đem thằng nhóc đang cười này đập cho phọt máu . Nhưng dù sao hắn cũng là một người thầy nên lấy lại bình tĩnh, nở nụ cười nói :
_ Đúng, cậu nợ tôi đấy .
_ Ách, em nợ gì thầy ? Hắc, hôm nay em mới đi học ngày đầu mà ?
Phong Chỉnh thấy Lâm Quân giả mù mưa sa thì giọng nói càng lúc càng lạnh . Ai ngờ sau khi nghe xong thì Lâm Quân lập tức mặt mày tái mét, trên trán không ngừng chảy ra mồ hôi . Thấy hiện trạng của Lâm Quân thì Phong Chỉnh tưởng thằng này sợ nên càng lớn tiếng :
_ Nói ngay đi, tôi biết cả rồi . Đừng có giấu tôi .
Lâm Quân như là kinh sợ bởi tiếng hét của Phong Chỉnh nên mặt mày càng lúc càng tái mét . Sau đó hắn đột nhiên lấy hai tay ôm đầu :
_ Thầy,đừng đánh em . Nếu thầy biết cả rồi thì xin thầy tha lỗi cho em . Em lỡ dại .
_ Được, nói đi, tôi tha cho .
Phong Chỉnh thấy thế thì nhẹ giọng nói . Cơn giận giảm đi phân nửa . Chắc là thằng này lỡ mồm thôi . Hừ, vì thầy hiệu trưởng sau lưng nó nên nếu nó thành khẩn nhận lỗi thì tha đi vậy. Hừ hừ, ai kêu ta là thầy giáo tốt bụng làm gì .
Nhưng mà Phong Chỉnh chưa nâng lên được cái hình tượng thầy giáo vĩ đại của mình thì đột nhiên một gáo nước lạnh siêu lớn dội vào mặt hắn . Làm hắn từ thiên đường rơi thẳng xuống địa ngục .
Chỉ nghe Lâm Quân đứng trước mặt hắn, hai tay ôm đầu nói :
_ Thầy nói đúng, em nợ thầy một lời xin lỗi . Em trót dại ấy ấy với con gái thầy .
_ Cái gì ? Cậu nói thật không ?
Phong Chỉnh nghe thế đột nhiên hét lớn .
_ Đúng, hôm qua em lỡ tay ấy ấy . Thầy tha cho em, dù sao cũng lỡ rồi . Thầy cũng biết đó, tình yêu là một thứ khó giải thích . Khi củi gần rơm thì chắc chắn sẽ bén lửa thôi .
_ Nhưng mà thầy yên tâm . Em yêu cô ấy thật lòng mà . Tuy ngực hơi lép, mông ít cong nhưng em hứa sẽ chịu toàn bộ mọi trách nhiệm . Em hứa em thề em bảo đảm .
_ Ừ, chắc thầy sắp được bồng cháu rồi . Thầy tuy chưa già nhưng chắc cũng thích con nít chứ nhỉ ?
_ Thầy, tuy em sai lầm nhưng thầy cũng đừng trách tội em nhé . Ai chẳng có lúc xung động phải không thầy ?
Lâm Quân liến thoắng nói một hồi chuyện tình yêu cao đẹp của lửa và rơm . Nhưng trong lòng hắn cũng lo lắng không thôi . Hắn đang làm chính là đánh cược .
Đúng, đặt cược tên Phong Chỉnh có con gái, nếu không thì mọi âm mưu của hắn đã chuẩn bị phía sau sẽ tan thành mây khói mất . May mắn là nhìn nét mặt của Phong Chỉnh thì hình như hắn có con gái thật . Nghĩ tới đây Lâm Quân đột nhiên quỳ xuống nói, phảng phất như đã đem Phong Chỉnh thật sự trở thành nhạc phụ của hắn .
_ Thầy ơi, xin thầy chấp nhận sự cầu hôn của em . Em thương con gái thầy thật lòng .
Bùm .
Bùm .
Đột nhiên một vài tiếng “ bùm “ liên tiếp vang lên . Chỉ thấy trong đám học sinh có một vài vị nhân huynh vì không chịu nổi sự thật tàn khốc nên đã ngã dập đầu tại chỗ, đến nỗi đập đầu vào mặt đất máu chảy lênh láng mà cũng không có cảm giác gì . Trong miệng lầm bầm : “ thật cường hãn “, “ thần tượng của ta “, “ thần tượng của ta “ .
Đột nhiên tiếp theo sau đó một tiếng hoan hô của các bạn nữ vang lên mãnh liệt, ai nấy đều quay sang chúc mừng vị cô nương đang đỏ bừng mặt đứng trong hàng ngũ của lớp . Ai nấy đều chúc phúc thật tốt cho vị cô nương đã tìm được tấm chồng của mình . Hoan hô đến mức trường DongDa chấn động .
Nhưng tất nhiên là Lâm Quân không chú ý đến hoàn cảnh bên này . Lâm Quân vẫn lẳng lặng quỳ một gối trước mặt Phong Chỉnh, như cảm thấy vẫn chưa đủ, hắn tung thêm một quả boom nữa :
_ Nhạc phụ đại nhân . Xin hãy chấp nhận lời cầu hôn của ta, thân thể con gái ngài ta cũng đã khám phá hết rồi, đừng ngại .
Lần này đám học sinh càng chấn động mãnh liệt . Bên con trai thì một đám người sùi bọt mép nằm vật xuống đất, ngay cả Thiên Vĩ cũng là như thế, hắn không ngừng giơ ngón tay cái về phía Lâm Quân thể hiện sự bội phục .
Còn đám con gái thì chúc mừng hoan hô càng lúc càng mãnh liệt .
Thấy Phong Chỉnh cứ ngơ ngẩn cả người thì Lâm Quân bắt đầu thực hiên mưu kế của hắn . Hắn len lén cho tay vào túi áo móc ra một con vật trong đó . Chỉ thấy con vật toàn thân màu vàng kim, y chang con gián ở Địa Cầu . Không phải Tiểu Lâm thì là ai .
Phải đây chính là Lâm Quân muốn lợi dụng Tiểu Lâm dạy cho Phong Chỉnh một bài học . Lần trước khi Tiểu Lâm gây ra hành động vĩ đại là đi wc lên người một vị cô nương thì đột nhiên lâm vào tình trạng ngủ say . Lâm Quân luôn để Tiểu Lâm trong túi áo của hắn, lần này đúng lúc Tiểu Lâm đã tỉnh dậy sau khi tiến hóa nên hắn muốn Tiểu Lâm chui vào người Phong Chỉnh bắt đầu làm ra hành động .
Bởi vì khi Tiểu Lâm ngủ say là nó bắt đầu muốn tiến hóa thành ma thú cấp 2 . Khi tiến hóa xong thì Tiểu Lâm có một thiên phú ma pháp là “ Dâm Độc “ . Ma pháp này tất nhiên là đặc tính của loài rồng, nó sẽ làm cho người hít phải loại phấn này lâm vào CDSHT, hạ thể sẽ căng cứng lên như một cái lều . Nếu muốn thoát khỏi cảnh này phải “ lấy con sóc bỏ vào lọ “ .
Lâm Quân cười âm hiểm rồi bỏ Tiểu Lâm xuống dưới đất . Trong lòng không khỏi tưởng tượng vị sát thủ đại nhân đây phải “ lấy con sóc bỏ vào lọ “ liên tục thì sẽ như nào nhỉ . Chắc hẳn là sẽ thú vị lắm .
Tiểu Lâm 6 chân bò liên tục tới phía Phong Chỉnh . Càng bò gần thì Lâm Quân càng cười âm hiểm, tuy quỳ dưới đất nhưng lần này không lỗ . Hừ hừ, dám làm huynh đệ anh ăn hành thì chú cứ chuẩn bị đi hắc hắc .
Nhưng thật bất ngờ là khi Tiểu Lâm gần tiến tới hướng Phong Chỉnh thì đột nhiên Phong Chỉnh tỉnh lại từ trong cơn mê . Hắn thấy Lâm Quân đang quỳ dưới đất thì đột nhiên chạy tới, sém chút nữa là đạp bẹp ruột Tiếu Lâm .
Phong Chỉnh chạy tới đưa tay nâng Lâm Quân lên, cái mặt đen như đít nồi lúc nãy đã thay thành một cái mặt tràn đầy tươi cười tỏa mãn . Hắn vừa nâng Lâm Quân vừa nói :
_ Con rể, đứng lên đi . Nhạc phụ cảm ơn con .
Ách, chuyện quái gì thế này . Đáng lẽ ra phải tức giận chứ, ặc, ta bảo ta sờ hết người con gái hắn mà hắn lại cảm ơn ta . Đã thế còn kêu ta là con rể nữa chứ .
Lâm Quân thấy thế thì choáng cả người . Bổn ý của hắn là sẽ làm cho tên này tức giận, lợi dụng thời cơ cho Tiểu Lâm . Không nghĩ tới tên này lại mừng rỡ như thế .
Sặc, không lẽ thế giới này không giống Địa Cầu . Ta nhớ ở Địa Cầu, cho dù có xác định cưới thì chàng rể cũng không thể ăn vụng cơ mà . Không phải là nếu cha vơ biết được thì sẽ liều mạng với chàng rể sao . Sao tự dưng ở đây lại thành cảm ơn thế này .
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Phong Chỉnh bây giờ vui mừng gần như phát khóc . Hắn đã quên chuyện thằng nhóc này lúc nãy mới chửi hắn luôn rồi . Bây giờ hắn chỉ muốn ôm chầm lấy thằng nhóc này và nhấc bổng lên và hôn hắn vài chục cái .
Vì sao ư ? Chính vì Lâm Quân đã giải quyết dùm hắn một cái cọc tâm sự được chôn trong lòng hắn bấy lâu nay . Cuối cùng cũng có một người con trai qua lại với con gái hắn rồi . Không những thế thằng nhóc này còn ấy ấy với con gái hắn .
Nếu là bình thường thì chắc chắn là Phong Chỉnh sẽ thề không đội trời chung với Lâm Quân mất . Nhưng lúc này thì hắn lại vui mừng nhiều hơn . Người mà dám ấy ấy với con gái hắn thì chắc chắn là định lực rất kinh nhân, với cả cực kỳ yêu con gái hắn .
Phong Chỉnh và vợ hắn chỉ có duy nhất một đứa con gái . Lúc 5 tuổi thì con gái hắn chẳng may gặp bất hạnh chỉ vì sự sơ ý của hai vợ chồng hắn . Lúc đó hắn và vợ đã thề sẽ làm tất cả đề bù đắp cho con gái của hắn .
Chỉ là, sự thật tàn khốc . Cho dù có bù đắp bao nhiêu cũng không thể nào thay đổi được hình dáng của con gái hắn . Con gái hắn càng lớn càng nhìn giống như con trai, vai u thịt bắp to như một con tinh tinh . Đã thế lông lá còn đầy mình . Nếu không phải là nhờ vào giọng nói và hai cái bánh bao trước ngực thì chắc cũng chả ai biết đó là một người con gái .
Con gái hắn càng lớn phát triển càng kỳ lạ, dẫn đến không có một chàng trai nào dám làm quen hay thân cận với con gái của hắn . Chưa nói đến là tình yêu tình sầu gì cả . Vì thế cho nên tính cách con gái hắn càng ngày càng cổ quái, có khuynh hướng trở nên không thích đàn ông .
Đang đau đầu vì sự kiện này thì đột nhiên Lâm Quân xuất hiện, nói ra những lời trời long đất lỡ . Sau đó lại quỳ xuống cầu hôn con gái của hắn . Hỏi sao hắn không vui không mừng đây . Cha mẹ nào lại không muốn con mình có một cuộc sống hạnh phúc, có ai muốn con gái mình gặp bất hạnh đâu .
Phong Chỉnh càng nhìn Lâm Quân thì càng thấy hài lòng . Nhìn kĩ thì tên nhóc này mặc dù hơi láo một chút nhưng cũng có thể tính là cao to đẹp trai . Thực lực của hắn cũng không kém, có thể tính là thiên tài hạng nhất .
_ Ta đồng ý, ta đồng ý . Khi nào khi cậu cưới con gái ta ?
Phong Chỉnh càng nghĩ càng vui mừng nên vội vàng lắc lắc tay hỏi Lâm Quân .
_ Ách, cái này . Ta …….
Lâm Quân choáng cả đầu mà không biết trả lời sao cho tốt . Hắn chỉ đánh cược một lần thôi, thuận tiện Phong Chỉnh có con gái thì hắn cũng tán luôn . Dù sao thằng cha thế này thì chắc chắn con gái sẽ không xấu được . Nhưng mà hình như có âm mưu gì thì phải, tại sao tên Phong Chỉnh này lại sốt sắn như thế . Giống như muốn bán con gái ra ngoài vậy .
_ Ta cái gì mà ta . Trả lời đi, cậu ăn con gái ta rồi . Không chịu trách nhiệm là không được đâu .
Phong Chỉnh vội vàng hỏi . Cái khí chất lạnh lùng của sát thủ bây giờ hình như là biến mất luôn rồi .
_ Ách ..
Lâm Quân đổ mồ hôi đầy đầu, hình như hắn cảm giác mình đã gây ra sai lầm lớn thì phải . Cái từ ấy ấy lúc nãy chẳng qua là chém gió thôi . Không ngờ tên này lại bắt mình chịu trách nhiệm .
_ Ặc, nhạc phụ à . Nghe con nói rõ đã .
Lâm Quân miễn cưỡng trả lời . Bây giờ hắn chỉ muốn kéo dài thời gian chờ Tiểu Lâm tới ứng cứu đã . Tiểu Lâm ngay dưới đất đang chăm chú bò về hướng này .
_ Ừ, nói đi .
Phong Chỉnh thả tay Lâm Quân ra nói .
_ Ách, ngày hôm trước . Con và cô ấy gặp nhau trong một trời hè giá rét . Lúc đó con ngồi uống rượu trong một tiệm ăn gần đây .
_ Ừm, con và cô ấy đã gặp nhau như thế đó . Chúng con nói chuyện với nhau rất thân mật . Sau khi con biết cô ấy bị một căn bệnh hiểm nghèo thì con thầm đồng cảm .
_ Ừm, sau đó chắc nhạc phụ cũng mườn tựa ra được nhỉ ? Con và cô ấy yêu nhau càng ngày càng mãnh liệt . Mặc dù biết cô ấy bị bệnh nhưng con vẫn không từ bỏ . Tình yêu là xuất phát từ trái tim mà phải không .
_ Hai trái tim nhịp đập cùng hòa làm một . Trong một buổi tối lãng mạng, tuyết rơi tháng sáu con và cô ấy đã bén lửa với nhau . Tiếp đến là chúng con đã ………. Cô ấy đã làm con biết thế nào là mùa đông không lạnh …………
Lâm Quân biên ra một câu chuyện chém gió mà chính hắn cũng không tin tưởng được . Cái gì mà “ tuyết rơi tháng sáu “, cái gì mà “ trời hè giá rét ”, cái gì là “ mùa đông không lạnh “ …… Lâm Quân chém gió cảm động còn hơn cả một bộ phim Hàn Quốc . Không những Phong Chỉnh nghe tới mê mẩn mà ngay cả bọn học sinh xung quanh cũng nghe tới xuất thần .
Ai nấy đều cảm động bởi những sự đau khổ chém gió mà Lâm Quân biên ra . Tuy có những người nhận ra một số chỗ không đúng nhưng dưới không khí trầm lắng xung quanh thì cũng không nói gì . Thậm chí có một số người thông minh thì chú ý thấy Tiểu Lâm dưới đất sau đó chợt nở nụ cười như hiểu ra .
Tiểu Lâm dưới đất đang cực lực bò tới thì trong lòng khinh bỉ papa của nó vạn lần . Lừa người ta cũng không tới mức như thế chứ . Làm cho thằng cha Phong Chỉnh này gần sắp khóc rồi . Nhưng khinh bỉ là khinh bỉ nhưng Tiểu Lâm vẫn ra sức bò, nó vẫn nghe lời papa nó là phải dạy thằng cha đang đứng bên kia một bài học .
Tiểu Lâm cũng thầm bực mình trong lòng . Chiêu “ Dâm Độc “ của nó phải cận thân mới thi triển được . Nếu không thì nó cũng phóng ra từ nãy giờ rồi . Haiz, papa nó đúng là biết cách hành hạ nó .
Nhưng bò chưa được bao lâu thì chợt Tiểu Lâm cảm giác mặt đất chấn động mãnh liệt như có một đàn voi đi ngang qua . Chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì chợt có một bàn chân to tướng đầy lông lá đạp xuống ngay bên cạnh đường đi của nó .
Tiểu Lâm “ ực “ một tiếng, nếu không phải nó số hên thì chắc bị đạp bẹp ruột rồi . Trong lòng nó thầm than một tiếng, không biết là vị đại ca nào . Bước chân vững vàng đạp lên mặt đất mang đến trùng kích thật không nhỏ . Một người bước đi mà sánh ngang với thiên quân vạn mã .
Lâm Quân đang chém gió xuất thần thì cũng cảm giác có một trận tiếng bước chân truyền tới . Tuy không có cảm giác rung động bằng Tiểu Lâm nhưng trong lòng Lâm Quân cũng hết hồn một trận . Đơn giản là phía đó chính là phía Tiểu Lâm đang bò, nếu đạp chết Tiểu Lâm thì hắn khóc không ra nước mắt quá .
May mắn là tình hình không xấu như thực tế . Khi quay đầu lại nhìn thì Lâm Quân vừa thấy bước chân của người trước mắt đạp sát qua bên người Tiểu Lâm . Thầm hô một tiếng may mắn Lâm Quân bắt đầu quan sát cái vị đại ca có bước chân của thiên quân vạn mã này .
Chỉ thấy trước mắt là một người đàn ông cao to . Người này lưng hùm vai gấu, bước chân như long hành hổ bộ . Trên khuôn mặt đầy góc cạnh là một ngũ quan rõ ràng, nhìn cực kỳ đẹp trai và nam tính . Mái tóc dài buông lỏng không có chủ ý lại mang tới cho người ta một cảm giác cuồng dã . Đẹp trai, cơ bắp, nam tính, cuồng dã . Hầu hết những ưu điểm của đàn ông đều tập hợp trên người vị nhân huynh này .
Nếu không phải cơ ngực hắn hơi to một chút thì chắc chắn là người không có khuyết điểm rồi .
Vị nhân huynh bước tới mà trên mặt càng ngày càng đỏ bừng, thần sắc vui mừng cũng không thèm giấu diếm . Đôi mắt cũng đang nỗi lên bọt nước như sắp khóc tới nơi .
Lâm Quân cảm giác kỳ lạ, tại sao thằng con trai như một con gấu này lại mang đôi mắt sắp khóc chứ . Thấy vị này càng ngày càng tới gần thì Lâm Quân tính mở miệng lên tiếng, nhưng chưa kịp nói gì thì Phong Chỉnh đang mê mẩn đứng bên cạnh chợt tỉnh lại hô :
_ Con gái của bố .
Ặc, “ con gái “ . Thằng cha này gọi một người đàn ông như thế là con gái . Không phải là thật đó chứ …………….
Lâm Quân nghe Phong Chỉnh gọi thì sém chút nữa sùi bọt mép . Hắn đã nhận ra mình sai lầm ở chỗ nào rồi . Nếu là thật ……. Ôi thôi ……không khéo hắn đập đầu chết mất .
Vị nhân huynh này nghe Phong Chỉnh gọi thì một giọng nói trong trẻo và nhỏ nhẹ toát ra từ miệng hắn :
_ Ba .
_ Ừ, tốt lắm con gái . Con có bồ rồi mà không nói cho ta biết nhe .
Phong Chỉnh thấy thần sắc của con gái thì hài lòng cười nói .
_ Người ta không có mà .
Nhật Hạ lên tiếng, trong lòng nàng cũng không biết đang là tư vị gì . Nàng biết hắn đang nói dối nhưng cũng không kiềm được vui mừng khi hắn nói như thế . Từ nhỏ tới lớn nàng chưa bao giờ nghe một người đàn ông nào nói tốt về nàng đến như thế . Đã thế hắn còn quỳ xuống cầu hôn nàng nữa . Tuy biết là giả nhưng nàng cũng không giấu nỗi sự vui mừng trong lòng .
Lâm Quân nghe hai người nói chuyện mà ngốc trệ . Hắn khóc không ra nước mắt rồi, chỉ là chém gió một chút thôi không ngờ lại lòi ra một tên quái thai thế này . Người như đàn ông mà giọng nói lại nhỏ nhẹ .
Ai dè chưa kịp động thân thì Phong Chỉnh đã lên tiếng :
_ Này, con rể . Có con gái ta ở đây rồi . Chúng ta danh chính ngôn thuận nhận cậu làm con rể .
Ặc, cho con xin .
Lâm Quân nghe thế không thèm quay đầu lại . Thi triển “ Sky Walk “ bắn thằng bên trời .
_ Này, đi đâu thế .
Phong Chỉnh thấy thế thì ngạc nhiên gọi lại . Nhưng Lâm Quân đã thi triển tốc độ tới cực hạn rồi . Chỉ thấy thân ảnh hắn xa dần xa dần .
_ Nếu em là sao băng, anh sẽ giữ em lại . Nếu em là vệ tinh, anh sẽ chờ đợi em . Nếu em là hằng tinh, anh sẽ lưu luyến em . Đáng tiếc, em chỉ là tinh tinh, anh chỉ có thể gặp em trong vườn thú . Anh đi đây, bái biệt, ne vờ gặp lại .
p/s : mấy mod xóa dùm 2 cái spam ở trên với ạ . tk nhiều
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Lâm Quân vừa nói dứt lời thì thân ảnh hắn khất dần khất dần . Nhưng ngay sau đó vang lên một tiếng “ ầm “ thật lớn . Tiếp đó là một tiếng người kêu rên thảm thiết .
_ Ách, hắn đụng phải kết giới rồi .
Phong Chỉnh nói rồi bay thẳng ra xa xa tìm kiếm thân ảnh của Lâm Quân . Hắn biết là tên nhóc này 10 phần đụng phải kết giới do thầy hiệu trưởng thiết lập rồi . Nếu không cứu kịp e rằng tên con rể mới nhận này sẽ mất một lớp da .
Phong Chỉnh đẩy nhanh tốc độ bay về phía trước . Đám học sinh thấy thế cũng lò dò cong đít đi theo sau . Bọn hắn cũng muốn biết hậu quả đụng phải kết giới là như thế nào .
Tuy chỉ mới vào học được gần một tháng nhưng bọn hắn cũng biết cái kết giới này được xem là hung danh vang xa . Cái kết giới này thiết lập để nhằm vào các học sinh trốn tiết cúp học . Nếu đụng phải thì chắc chắn là kết quả rất thảm khốc .
Sau khi đám học sinh chạy đi thì trên sân chỉ còn duy nhất Nhật Hạ đứng tại chỗ ngẩn ngơ . Đầu óc nàng đang phiêu diêu trên miền cực lạc nên chưa nhận thức được chuyện gì xảy ra .
Chỉ thấy nàng đứng tại chỗ lẩm nhẩm :
_ Sao băng, vệ tinh, hằng tinh, tinh tinh .
_ Sao băng, vệ tinh, hằng tinh, tinh tinh .
Lẩm nhẩm được một lát thì nàng chợt oa lên nói :
_ Oa, thật là một chàng trai dễ thương . So sánh ta với ngôi sao cơ đấy .
_ Oa, thật đáng yêu . Ta hình như yêu hắn mất rồi .
Nhật Hạ đứng tại chỗ nói lớn với một tâm trạng tràn đầy sung sướng và thỏa mãn . Trái tim nàng đang đập như có một con nai nhỏ đang chạy trong đó . Mặt nàng chợt có cảm giác nóng lên . Đôi chân suýt nữa đứng không vững .
Đã bao nhiêu năm rồi nàng không có cảm giác này . Đã bao nhiêu năm rồi nàng không được vui sướng như thế .
_ Đây là tình yêu sao ? Thật mĩ diệu .
Nàng thì thào chốt lại một câu mà chính mình cũng không chút tin tưởng . Ta không phải nằm mơ chứ, ta đã yêu rồi .
Nhưng mà hình như cô gái ngây thơ trong sáng này bi nhầm rồi thì phải . Tinh tinh, ừm, là một loài động vật cao to lông lá đầy mình .
Phong Chỉnh thi triển thân pháp bay nhanh mà nóng lòng như lửa đốt . Hắn không biết con rể của hắn đụng phải phần nào của kết giới .
Nếu đụng phải phần có thuộc tính thủy và mộc thì còn đỡ đỡ . Nếu mà đụng phải phần thuộc tính lôi hoặc hỏa thì chắc con rể hắn bị lột một lớp da mất .
Phong Chỉnh thi triển tốc độ đến cực hạn nên chẳng mấy chốc đã tới nơi . Chỉ thấy trên bức tường bao quanh trường DongDa đang có một thân ảnh dính cứng ngắc ngay trên đó . Không phải Lâm Quân thì là ai .
Phong Chỉnh không nói không rằng tiến lên muốn kéo Lâm Quân xuống . Nhưng thật thảm thương là kéo mãi cũng kéo không ra được Lâm Quân . Phảng phất như giữa Lâm Quân và bức tường thành có một tầng keo dính chuột giữ chặt lại . Còn Lâm Quân chính là con chuột xấu số đã rơi vào bẫy .
_ Ặc, cái này ở đây ra thế . Ta nhớ hình như lúc trước không có cái vụ này mà .
Phong Chỉnh đổ mồ hôi đầy đầu . Hình như cái này thầy hiệu trưởng mới thêm vào thì phải . Ặc, thằng cha này càng ngày càng có những ý tưởng cổ quái . Trước là lập kết giới, bây giờ thì trét keo dính chuột lên tường .
_ Ách, con rể, con còn sống không ?
Nghĩ tới đây Phong Chỉnh kéo kéo áo Lâm Quân để hỏi . Trong lòng hắn lo lắng vạn phần . Lần trước khi thầy hiệu trưởng mới lập kết giới thì cũng có một tên nhóc xấu số bị tàn phế vì đụng vào .
Lần đó thầy hiệu trưởng bảo chưa hoàn thiện nên không điều khiển được uy lực của kết giới . Không biết cái keo dính chuột hôm nay hoàn thiện chưa, nếu chưa Phong Chỉnh cũng nghi nghi là tên con rể này cũng tàn phế luôn quá .
_ Ta…….còn…….sống ………
Lâm Quân dính trên tường thều thào trả lời . Giờ phút này hắn đang cũng không hiểu sao mình rơi vào cái cảnh này .
Mẹ kiếp nó chứ, trường dạy người chứ có phải dạy chuột đâu mà dán keo dính chuột lên tường . Đã thế ít nhất cũng phải làm cái cảnh báo chứ, hại bố đang gấp rút bay khỏi đây bị đụng vào . Mẹ kiếp cái tên nào nghĩ ra trò này .
Lâm Quân trong lòng rủa thầm 18 đời tổ tiên của tên khốn nạn nào đó, mà không hề hay biết rằng tên khốn nạn trong miệng hắn chính là lão già lúc sáng bị hắn vơ vét tài sản một trận .
_ Ách, con rể . Ta kéo ngươi ra nhé .
_ Vâng……mà……nhè……nhẹ……….dùm …..con .
Lâm Quân thều thào trả lời . Lúc nãy tên Phong Chỉnh này nắm đầu hắn lôi ra, làm hắn đau tới thấu xương .
_ Ừ, ừ .
Phong Chỉnh nghe thế không nói hai lời, hai tay nắm vào quần áo Lâm Quân ra sức kéo . Nhưng cố gắng mấy cũng kéo không ra . Điên tiết, Phong Chỉnh bắt đầu truyền nguyên khí vào hai tay, tiếp tục vận sức để kéo .
_ Xoẹt .
Tiếng vải vóc bị kéo đứt vang lên . Thì ra vì dùng sức quá mạnh nên Phong Chỉnh đã kéo đứt quần áo của Lâm Quân . May mắn là bên trong Lâm Quân còn mặc thêm một bộ áo giáp liền người nên cũng không sao .
_ Ách, ta lỡ tay .
Thấy cảnh này Phong Chỉnh đỏ mặt nói . Hắn quên mất quần áo bình thường thì làm sao chịu nổi lực kéo cúa hắn .
_ Không ……..sao……..kéo……..tay……chân… .ta…….đi……..
Lâm Quân bó tay luôn rồi, không ngờ tên này làm thầy giáo mà ngu đến thế . Mẹ nó chứ, may mà anh còn mặc áo giáp bên trong . Nếu không thì thân thể anh lộ ra cả rồi . Hừ hừ .
_ Dô ta này .
_ Dô ta này .
Phong Chỉnh nghe thế cầm chân Lâm Quân kéo ra, vừa kéo hắn vừa hô để tiếp thêm sức mạnh của mình . Nhưng kéo mãi kéo mãi mà cũng không làm được gì nên Phong Chỉnh cực kỳ buồn bực .
May mắn ngay sau đó đám học sinh đã chạy tới hiện trường . Thấy Phong Chỉnh đang kéo Lâm Quân ra khỏi bức tường thì ai nấy cũng đều biết mình phải làm gì . Không chờ Phong Chỉnh nói đã lao vào tiếp sức kéo Lâm Quân ra .
15 phút sau,
Ruốt cuộc nhờ vào sức của một đám người cũng lôi Lâm Quân ra khỏi bức tường . Ai nấy khi kéo xong đều mệt tới phờ râu, người người nằm vật vã trên mặt đất thở hồng hộc .
Lâm Quân thì ngồi bên cạnh chữa thương cho mình . Mặc dù không tốn một chút sức nào nhưng tay chân hắn cũng đau tới rã rời . Cứ bị đám người này kéo qua kéo lại không đau mới là lạ .
Đang buồn bực chữa thương thì chợt cơn ác mộng lại xuất hiện . Chỉ thấy Nhật Hạ đang đạp bước đi tới đây . Những bước chân thần thánh sánh ngang thiên quân vạn mã .
Nhật Hạ chính là do Phong Chỉnh gọi tới . Vì sao ư ? Con gái thì phải chăm sóc con rể chứ còn gì nữa . Phong Chỉnh muốn cho Lâm Quân biết tuy Nhật Hạ hơi khác người như là một cô gái thứ thiệt . Ôn nhu, dịu dàng không thua kém gì ai .
Lâm Quân thấy Nhật Hạ xuất hiện thì cực kỳ muốn chạy trốn, nhưng vừa động thân đứng lên thì hắn đau đến nhe răng nhếch miệng .
Đứng lên vài lần thì thấy cơ thể có cảm giác khó nhọc nên Lâm Quân đành ngồi xuống tại chỗ, không thèm làm gì cả . Hừ, hắn không tin thằng, à cô gái này ăn được hắn .
Nhật Hạ mặt mày đỏ bừng từng bước, từng bước tiến tới chỗ Lâm Quân đang ngồi . Đầu óc nàng giờ phút này chợt teo lại như một hạt nho, không biết phải làm gì cho đúng . Nhật Hạ cứ phân vân đứng tại chỗ . Sau cùng, hít một hơi thật sâu để hạ quyết tâm, Nhật Hạ bước tới nói :
_ Ngươi có sao không ?
_ À, ừ ta không sao .
Lâm Quân nở một nụ cười miễn cưỡng nói .
_ Reeeenggggggg .
Vừa dứt lời thì chợt một tiếng chuông vang lên mãnh liệt kéo dài không dứt . Thì ra là đã đến giờ ra chơi .
Chỉ thấy học sinh từ trong các lớp học chạy ùa ra như ong vỡ tổ . Cả đám người chạy thẳng xuống sân trường bắt đầu tụm năm tụm ba để chém gió, còn không thì cũng lao vào các trò chơi bắn bi dích hình .
Lâm Quân nhìn cái cảnh này mà như nhớ lại thời kiếp trước của hắn . Lúc ở Địa Cầu hắn cũng có thời là một học sinh vô âu vô lo . Không nghĩ tới bây giờ hắn đã xuyên việt rồi, rời xa quê hương của mình .
Lâm Quân càng nhìn càng cảm khái, bây giờ hắn lại được làm học sinh một lần nữa . Ừm, có vẻ rất thú vị và vui vẻ đây .
Đang suy tư xuất thần thì Lâm Quân không để ý ngay trước mặt, có một người đang đưa đôi mắt ngạc nhiên và mừng rỡ nhìn hắn .
Đây là một bé gái 16 tuổi có một thân hình cực kỳ mập mạp và tròn vo, cô ta chính là cô mập mạp mà lúc trước đã đòi chịu trách nhiệm với hắn .
Sau khi giải quyết xong chuyện của Lê Thiếu Phong thì cô mập mạp biết Lê Dũng quen biết với Lâm Quân .
Từ 2 hôm trước cô ta đã cùng Tường Vi đi gặp Lê Dũng để xin vào trường học . Mặc dù đây là trái quy định nhưng chung quy Lê Dũng cũng không chịu nổi chiêu trò năn nỉ của 2 cô nhóc này nên đành đồng ý cho 2 cô vào học .
Tuy nhiên vì biết cô mập mạp muốn chịu trách nhiệm với Lâm Quân nên lão đành xếp khác lớp đi . Thú thật là đời lão cũng chưa từng gặp một cô gái nào bá đạo như này nên rất thông cảm với Lâm Quân .
Cô mập mạp thành công nhập học nên đắc ý không thôi . Cô đã quyết tâm là sẽ chịu trách nhiệm với Lâm Quân nên quyết tâm bám theo hắn mãi mãi . Cho dù lần trước Lâm Quân sau khi cứu cô thì tránh mặt cô không gặp nữa nhưng cô vẫn quyết tâm như thế . Dù sao đứa con chắc cũng sắp được 9 tháng rồi .
_ Chồng yêu à, nhớ em không ?
Nghĩ tới đây cô mập mạp vui mừng bước về phía Lâm Quân và thốt ra một câu kinh thiên động địa .
Last edited by Antkyg; 17-09-2013 at 02:12 PM.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Lâm Quân đang nhe răng nhếch miệng cảm thụ không khí của giờ ra chơi thì đột nhiên một tiếng hét to lớn gọi “ chồng ơi, chồng à “ vang vọng từ đằng sau .
Nhất thời, vì tò mò . Lâm Quân quay đầu nhìn lại .
Chỉ thấy từ đằng xa một người con gái mập mạp mặc một bộ đồ màu vàng đang dùng đôi chân ngắn tũn của mình chạy về phía Lâm Quân . Tuy mỗi bước chạy tuy hơi khó nhọc nhưng đều mang theo uy thế của loài heo rừng . Mỗi lần cô gái dẫm chân xuống đất đều làm mặt đất chấn động, đất đá bay loạn lên trời .
Nếu chỉ nghe mà không nhìn thì chắc chắn mọi người đều tưởng đang có một đàn heo rừng đang chạy ngang qua chứ không phải là con người .
Ặc, con mẹ nó . Sao xui thế này . Vừa nhìn thấy thân ảnh của cô gái thì da đầu Lâm Quân chợt run lên một phát . Đùa gì chứ, đã có một đứa như một con tinh tinh rồi . Không ngờ bây giờ lại thêm một con heo rừng nữa . Không lẽ hôm nay ra đường quên coi lịch .
Lâm Quân muốn động thân đứng dậy nhưng vì thương thế chưa lành lại nên Lâm Quân đành bó tay ngồi tại chỗ, nhất thời cũng không biết phải làm cái gì . Mặc dù chiêu thức của Nga My chữa thương tốt thật nhưng từ ngày Thiên Long Lệnh Bài bị khoá lại thì Lâm Quân cảm giác tác dụng chữa trị càng ngày càng kém . Giống như là cứ chữa một lần thì mất một lần vậy .
Lần trước vì dốc hết sức để chữa cho Cẩu Thánh nên bây giờ tác dụng chữa trị chỉ còn lại chút ít, cái vết thương nhỏ nhoi thế này mà tới bây giờ vẫn còn chưa chữa xong .
Cô mập mạp chạy tới mà trong lòng vui mừng không ngớt . Đây chính là lần đầu tiên mà Lâm Quân không bỏ chạy . Không lẽ hắn chấp nhận ta rồi . Ừ, có khả năng, chắc chắn hắn đã gục ngã trước sắc đẹp của ta .
Chỉ trong chốc lát cô mập mạp đã chạy tới vị trí Lâm Quân đang ngồi . Cô mập mạp không thèm nói hai lời lao vào lòng Lâm Quân nói :
_ Chồng à, đứa con của chúng ta sao rồi . Sắp sinh chưa ?
Vừa nói cô ta vừa lấy tay xoa xoa vào bụng Lâm Quân . Như không cảm thấy có gì, cô ta lại nói :
_ Chồng, người ta bảo sinh con là to bụng mà . Sao bụng chồng không to thế ? Chồng đẻ rồi hả ?
_ Ơ…..ơ……ơ .
Lâm Quân há mồm muốn nói nhưng không biết tại sao lời nói ra lại dừng ngay cổ họng, hắn không nói nên lời .
Con mẹ nó chứ, cả nhà cô đẻ, cả nhà cô có con . Lâm Quân có cảm giác khóc không ra nước mắt, ruốt cuộc hắn phạm phải tội nghiệt gì mà ông trời 3 lần 7 lượt đưa hắn vào chỗ chết thế này, tại sao ông trời có thể nhẫn tâm hại hắn như thế .
Suy cho cùng hắn cũng là một thanh niên nghiêm túc của thời đại này mà . Hắn có tạo nên tội lỗi gì đâu cơ chứ .
_ Này, chồng nói đi . Đẻ chưa ? Cho em nhìn mặt con một cái . Dù sao cũng là người ta tốn sức chế tạo đó nha .
Như quyết tâm không tha, cô mập mạp lại nói ra một câu kinh thiên động địa .
Sặc, chế tạo, tốn sức chế tạo . Cả nhà cô chế tạo, tổ tiên cô chế tạo .
Lâm Quân không biết nói sao với con nhóc ngu học này, chỉ thầm chửi bới trong lòng . Sau này nếu hắn gặp lại lão già Ngô Nguyên, hắn quyết tâm sẽ đuổi lão khỏi Thiên Long Bang .
Tại sao ư ? Ai kêu ngươi sinh ra một cái thất bại của tạo hoá làm gì .
Các bạn học sinh đang hăng hái chơi trò chơi hoặc nói chuyện thì đều dừng lại để xem phim tình cảm . Nhưng tới bây giờ thì họ cũng đã chết lặng mất rồi . Lúc đầu là không tin vào tai mình, sau đó là càng ngày càng bị trùng kích mãnh liệt bởi những từ ngữ của cô ta . Cái gì mà “ đẻ con “, cái gì mà “ chế tạo “ ………….
Ta nhớ là chỉ có phụ nữ đẻ được thôi mà, khi nào tới đàn ông cũng đẻ được thế này . Ừm, mà trên đời có nhiều chủng tộc kỳ lạ . Không lẽ thằng nhóc bô trai này thuộc loại đó, ặc ặc, chắc là thế rồi .
Người xung quanh sau cùng cũng tìm một lý do cho mình, ai nấy đều đưa nhãn thần quái dị nhìn sang đôi gian phu dâm……. , à nhầm, kim đồng ngọc nữ đang tỏ tình giữa sân này .
Còn các bạn học lớp A2 thì đang đưa nhãn thần vừa khâm phục vừa kính nể nhìn Lâm Quân . Đúng là thiên tài thường quái dị, xxx với một người như đàn ông còn chưa đủ . Mà còn sinh con với một cô bé mập như một con heo . Đúng là tâm trí kiên định, định lực vững vàng .
Giữa sân trường đang im lặng thì chợt có một giọng nói giận dữ vang lên .
_ Này, cô là ai thế ?
Thì ra là Nhật Hạ đã lên tiếng . Nhân vật nữ chính trong câu chuyện tình đầy lãng mạng giữa tuyết tháng 6 đã lên tiếng với một giọng nói hùng hổ tràn đầy tức giận . Chỉ thấy đôi mắt Nhật Hạ đang đỏ lên, tràn đầy ghen tỵ và thù hận . Khuôn mặt khôi ngô đầy góc cạnh bây giờ đang vặn vẹo trông hết sức ghê người .
_ Ách, vị đại ca này . Chúng ta đang tâm sự mà, ta là vợ của Lâm Quân .
Cô mập mạp ngây ngô lên tiếng . Thậm chí còn nhầm một cô gái cao to như tinh tinh thành đàn ông .
_ Ta là nữ .
Nhật Hạ hét lên . Trong lòng khuất nhục không thôi . Nếu là mới gặp lần đầu thì hầu hết ai cũng nghĩ nàng là đàn ông . Nàng làm sao chịu nổi chứ, dù sao nàng cũng là một cô gái mà .
_ Ách, tỷ tỷ . Có chuyện gì không ?
Cô mập mạp đỏ bừng mặt, không nghĩ tới vị đại ca cao to đen hôi này lại là phụ nữ .
_ Ta hỏi cô là ai ? Ta là bạn gái hắn .
Nhật Hạ chỉ tay về phía Lâm Quân nói . Từ lúc Lâm Quân tỏ tình thì nàng đã mặc định giữ chức vị đó trong đầu rồi . Bây giờ xuất hiện một cô vợ không biết tên thì phải tranh đoạt .
Mặc dù thế giới này tam thê tứ thiếp là chuyện rất bình thường nhưng vì quyền lợi sau này nên Nhật Hạ phải tranh cái chức bà lớn, cho dù là ai cũng không thể ngăn cản được .
_ Ách, ta là vợ hắn . Mà có gì không ?
Cô mập mạp cũng đổ mồ hôi, không ngờ tên nhóc con Lâm Quân lại cao tay đến thế . Vừa đi mấy hôm đã kiếm cho nàng một chị em . Nhưng mà hình như cô gái này hơi giống đàn ông thì phải . Không lẽ Lâm Quân có sở thích kỳ lạ .
_ Ta muốn làm bà lớn .
Nhật Hạ rất thẳng thắn . Thẳng thắn như con người của nàng vậy .
_ Không được .
Cô mập mạp hét lớn . Gì thì được chứ cái này nhất quyết không được . Dù sao nàng cũng giúp hắn sinh đứa con đầu lòng rồi . Vị trí bà lớn phải của nàng mới đúng .
_ Có gì không được ? Hừ Lâm Quân cầu hôn với cha ta rồi .
Nhật Hạ quật cường nói, cho dù Lâm Quân có cưới bao nhiêu người cũng được, nhưng vị trí bà lớn nàng chiếm chắc rồi .
_ Gì, ta đã sinh cho hắn một đứa con .
Cô mập mạp đáp lời ngay tắp lự .
_ Kệ cô, vị trí bà lớn ta đoạt rồi . Lâm Quân thích ta hơn .
_ Đừng hòng, Lâm Quân đã nhìn ta tắm .
_ Hừ, Lâm Quân đã ấy ấy với ta .
Thấy cô mập mạp như thế nào cũng không chịu thoả hiệp thì Nhật Hạ điên lên, quyết tâm tung con bài tẩy . Mặc dù sự thật là không có nhưng ai bảo lúc nãy Lâm Quân nhận làm gì, hắn nói có, nàng cũng nói có . Vậy sự thật là có rồi .
_ Kệ cô, vị trí này của ta .
_ Không, của ta .
_ Của ta .
_ Ta
……………………….
Hai người phụ nữ hùng hổ diễn màn tranh đoạt vị trí đại phu nhân trước mắt bao nhiêu người mà không để ý chính chủ của chúng ta đang ôm đầu thống khổ ngồi dưới đất .
Lâm Quân giờ phút này ý tưởng muốn chết cũng có . Hix, thật ra hắn đã làm gì mà xui xẻo như thế chứ . Một con tinh tinh cũng đủ rồi, không ngờ bây giờ lại lòi ra một con heo rừng không biết xấu hổ nữa chứ .
Đã thế không ngờ hai người lại diễn màn tranh đoạt vị trí bà lớn . Thật sự là Lâm Quân có tình cảm với vị nào đâu . Xét cho cùng hắn cũng không muốn diễn một màn anh hùng và quái thú đâu nha .
Nhưng Lâm Quân không biết rằng mọi chuyện hôm nay đều từ hắn mà ra . Nếu không phải lúc trước hắn nổi máu dâm tà nhìn lén cô mập mạp thì cô ta cũng đâu có bám theo hắn . Nếu không phải hôm nay Lâm Quân chơi chiêu mất dạy cầu hôn với Phong Chỉnh thì làm sao lại xuất hiện một màn này .
Trên đời có nhân đều có quả . Lâm Quân là người gieo nhân thì hôm nay hắn cũng là người phải nhận quả đắng . Có điều quả này hơi đắng một chút, hay nói đúng hơn là đắng đến chết người .
_ Này, nghe ta một câu được không ?
Lâm Quân đành hô lên một câu . Hắn muốn lên tiếng giải quyết cái sự hiểu lầm này .
Hai cô lần này trăm miệng một lời quay lại quát :
_ Câm mồm .
_ Ách .
Lâm Quân lập tức câm như hến, thầm nghĩ phụ nữ thật khó tả . Lúc trước thể hiện tình yêu với ta, bây giờ lại quay ra quát ta . Đúng là phụ nữ như thời tiết .
_ Hừ, tranh cãi không có tác dụng . Ta có một cách, không biết ngươi đồng ý không ?
Nhật Hạ mở miệng nói .
_ Hừ, cách gì ?
_ Đơn giản, ở chỗ này cường giả vi tôn . Nếu ngươi thắng ta thì ta sẽ nhường vị trí chính thất cho ngươi .
Xác thật Nhật Hạ chỉ nghĩ ra cái cách này, dù sao nàng cũng khá tự tin với thực lực của bản thân mình .
_ Ai sợ ai, chơi đi .
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
_ 1tuần sau đi, bây giờ không được .
Nhật Hạ cười nói .
_ Tại sao ?
_ Ngươi không thấy tình yêu đang bị thương à .
Nhật Hạ nói dứt lời rồi tiến về phía Lâm Quân . Không nói hai lời vác hắn lên vai đi thẳng, để lại sau lưng bao nhiêu con mắt chăm chú nhìn .
_ Ách, đợi ta .
Thấy Nhật Hạ đi xa thì cô mập mạp mới giật mình tỉnh lại, vội vàng đuổi theo . Chỉ tiếc là Nhật Hạ biến mất vào biển người quá nhanh nên cô mập mạp không đuổi theo được . Chỉ dậm chân tại chỗ thở dài . Tại sao nàng lại để đối thủ chiếm được tiên cơ nhỉ, đáng ghét, cơ hội để xem đứa con của nàng .
………….
_ Này, thả ta xuống .
Lâm Quân nằm trên vai Nhật Hạ la oai oái, không ngờ cái hình tượng siêu cấp dũng mãnh đẹp trai còn chưa đạt được đã mất mặt rồi . Không ngờ có ngày hắn lại nằm trên vai một người con gái, Lâm Quân nhục tới chết mất .
_ Ừm .
Nhật Hạ nói rồi thả Lâm Quân cái “ rầm “ xuống đất, sau đó như nhớ ra điều gì mặt nàng đỏ bừng như mông khỉ . Sau đó cong đuôi chạy mất, không thèm nói thêm một câu nào .
Ta vừa làm gì thế, không ngờ ta lại có gan nhận hắn làm chồng và còn ôm hắn . Không lẽ trong tim ta đã có hình bóng của hắn rồi .
Nhật Hạ vừa chạy vừa miên man nghĩ trong lòng, lúc nãy nàng mãi tranh cái vị trí đại phu nhân nên không có để ý . Đến khi Lâm Quân lên tiếng thì nàng đã nhớ ra, nhất thời đỏ bừng mặt vội vàng chạy đi .
Nhìn bóng Nhật Hạ xa dần Lâm Quân cũng không biết nói sao, chuyện quái gì thế này . Nhẹ nhàng một chút không được sao ? Thả ta đau gần chết .
Ách, mà con bé đó đi rồi ai đưa ta vào lớp đây .
Lâm Quân lúc này mới nhớ ra điều quan trọng, khi định lên tiếng gọi thì bóng Nhật Hạ đã biến mất . Hắn không biết làm sao nên đành phải tìm cách khác .
May mắn đang là giờ ra chơi nên xung quanh có rất nhiều học sinh . Lâm Quân thấy người nào người nấy đều đưa nhãn thần quái dị nhìn mình .
_ Này, giúp ta với .
Lâm Quân tuy rằng hiểu đôi mắt của bọn họ có ý gì nhưng cũng bất chấp tất cả vươn tay về phía một tên nhóc đứng gần nhất lên tiếng .
_ Ờ, ờ . Ngươi bị làm sao thế .
Tên nhóc này cũng khá tốt bụng, vội vàng chạy tới đỡ Lâm Quân dậy .
_ À, ta bị dính vào tranh đấu giữa tinh tinh và heo rừng . Đưa ta vào lớp A2 cái .
Lâm Quân hàm hồ nói một câu . Trong lòng hắn muốn giấu nhẹm chuyện này, có ngu mới nói thật ra .
_ Ừ, được thôi .
Tên nhóc nhìn ra Lâm Quân cũng không muốn nói nên không hỏi nữa, hắn đỡ Lâm Quân từ từ lên cầu thang tiến về phía lớp A2 .
Trường DongDa có tất cả 3 khu lớp học . Võ học gồm có 2 khu và quân sự thì có 1 khu tách ra riêng biệt với nhau . Mỗi khu đều có 2 tầng và một loạt dãy lớp học, lớp của A2 của Lâm Quân nằm trên tầng 2 .
Lúc này tên nhóc đang đỡ Lâm Quân từ từ lên cầu thang có vẻ rất khó khăn, dù sao cũng đang giờ ra chơi nên toàn người là người chạy nhảy rượt đuổi nhau . Không ai thèm nhường đường có cái thằng tàn tật là Lâm Quân cả, muốn qua thì phải nhiệt tình mà chen .
May sao tên nhóc này có vẻ khá cao to nên cuối cùng cũng chen tới được cái lớp A2 của Lâm Quân .
Vừa tiến vào lớp thì một đống cặp mắt trong lớp nhìn chằm chằm vào 2 người Lâm Quân như nhìn một con quái vật mới xuất hiện .
_ Ách, cảm ơn nhé . Ngươi tên gì thế ?
Lâm Quân vừa được dìu vào bàn thì ngồi xuống không thèm để ý xung quanh, thở dốc hỏi .
_ Ta tên Nguyễn Ngọc . À ta đi nhé .
Tên nhóc tên Nguyễn Ngọc bỏ lại một câu như thế rồi quay đầu đi ra khỏi lớp . Hắn cảm giác khi tiến vào cái lớp này thì không khí trở nên thật quỷ dị nên không muốn ở lại thêm một khắc nào, vội vàng chạy đi .
À, một đứa trẻ tốt bụng . Mà sao hắn chạy như ma đuổi thế nhỉ . Không lẽ do bọn học sinh nhìn hắn à . Ài định lực kém thật .
Lâm Quân nghĩ thầm rồi gục đầu xuống bàn, bây giờ hắn chỉ muốn ngủ một giấc, mặc kệ trời trăng mây gió . Kệ cha luôn những cặp mắt nhìn hắn chằm chằm .
Hắn muốn ngủ một giấc thật sâu tạm thời quên đi nổi khổ từ nãy tới giờ . Con mẹ nó chứ, có thằng nào xui như hắn không cơ chứ . Một xử nam 2 kiếp tổng cộng 34 năm mà chưa được sờ mó qua người con gái nào .
Cứ tưởng linh hồn xuyên qua sẽ giống như trong tiểu thuyết, chỉ cần bắn ra bá vương chi khí thì đứa con gái nào cũng không cưỡng lại được mà theo hắn ầm ầm . Không ngờ tới bá vương khí còn chưa kịp bắn ra thì đã dính phải màn tranh hoàng tử giữa hai quái thú rồi .
Lâm Quân có cảm giác mình là thằng nhóc xui xẻo nhất trong những thằng từng xuyên việt, tán Kim Linh thì không thành, đã thế còn rơi vào cảnh hai đứa quái vật theo đuổi . Thật là bi ai cho một thằng xử nam như hắn .
Haizzzz, Lâm Quân thở dài một tiếng, hắn không biết sau này phải đối diện với Kim Linh thế nào đây . Chắc hẳn cô ta sẽ nghĩ mình là một thằng biến thái có sở thích đặc biệt quá .
_ Hehe, nhóc, dậy đi . Chú đừng có giả vờ ngủ nữa .
Đang suy tư thì chợt có một bàn tay đập lên vai hắn, kèm theo đó là một giọng cười hô hố .
Lâm Quân ngẩng mặt lên nhìn thì thấy là Thiên Vĩ đang nở một nụ cười ái muội nhìn hắn . Trong mắt cũng tràn đầy thần sắc quái dị .
_ Lăn . Đừng chọc anh .
Lâm Quân chỉ nói một câu rồi nằm xuống ngủ tiếp . Nhưng chưa nằm xuống được thì giọng nói của Thiên Vĩ đã làm hắn bật dậy ngay tại chỗ :
_ Hehe, Nhật Hạ tới kìa .
Lâm Quân đưa mắt nhìn xung quanh thì không thấy Nhật Hạ đâu, hiểu rằng tên gia hoả trước mắt này đang lừa mình nên điên tiết mắng :
_ Lăn cho bố . Đứng đây bố đạp chết giờ .
_ Hehe, huynh đệ . Đời ta chưa bội phục ai như ngươi . Đánh võ thì ta tự nhận là hai chúng ta ngang nhau, nhưng về mặt tán gái thì ta xếp dưới hạ phong là chắc chắn . Không ngờ huynh đài đây là một người thật vĩ đại, trẻ không tha, già không thương, biến thái cũng chơi luôn . Hehe thật là một tấm gương sáng về định lực và sự kiên định siêu quần cho chúng ta noi theo .
Thiên Vĩ vừa cười vừa xổ ra một tràng tán dương nịnh hót .
_ Hừ, thì sao ? Chú làm sao mà pờ rồ như anh .
Lâm Quân hừ lạnh một tiếng hiện vẻ bất mãn . Anh biết anh xui rồi, không cần chú phải qua châm chọc .
Ai dè Thiên Vĩ nghe xong không chút phiền lòng, dường như hắn không nhận ra vẻ bất mãn trên mặt Lâm Quân . Thiên Vĩ tiến lại gần nói nhỏ vào tai Lâm Quân :
_ Này huynh đệ, cẩn thận nhé . Trong lớp có một tên theo đuổi Nhật Hạ lâu lắm rồi, có vẻ ngươi xui xẻo đấy .
Nói xong không để cho Lâm Quân kịp phản ứng, Thiên Vĩ ung dung tiến về chỗ ngồi của mình . Trên khuôn mặt hiện lên nụ cười kỳ quái, lẩm bẩm :
_ Có vẻ thú vị đây, hehe, 2 thằng nhóc đánh nhau có vẻ vui .
Lâm Quân ngơ ngác chưa kịp hiểu chuyện gì thì Thiên Vĩ đã rời đi . Trong lòng hắn phiền muộn không thôi . Mẹ kiếp nó, ai thích thì anh cho luôn, cứ tỏ vẻ bí hiểm .
Nghĩ rồi Lâm Quân nằm xuống chìm vào giấc ngủ . Vừa nhắm mắt lại thì đột nhiên hắn cảm giác trên trán mình có chút nóng lên . Trong đầu giống như có một thứ gì đó vừa khai mở . Cảm giác linh hồn tương liên với Thiên Long Lệnh Bài vừa trở lại .
Đúng, chính là Thiên Long Lệnh Bài đã được mở ra . Ruốt cuộc sau một tháng dài đằng đẵng tựa như một thế kỷ nó lại mở ra .
Lâm Quân mừng húm trong lòng, không quan tâm đây là lớp học vội vàng ra lệnh tiến vào thế giới TLBB . Trên khuôn mặt tràn đầy tươi cười . Hê hê, xem sau này thằng nào dám chọc anh . Hê hê, lệnh bài đã trở lại rồi .
Lập tức, linh hồn Lâm Quân hoá thành thực thể chui vào thế giới TLBB, chớp mắt nhoáng lên một cái thì cảnh vật đã đổi khác .
Chỉ thấy trước mắt chính là thành Đại Lý quen thuộc, từng cành cây ngọn cỏ, viên gạch đều đang ở đúng chỗ của hắn . Khi nhìn xung quanh một lượt thì Lâm Quân chợt thấy ở phía trước có một đám gia hoả đang đứng . Nhưng người nào người nấy đều cực kỳ thê thảm .
Huyền Nạn giờ phút này bộ áo cà sa đắt tiền trên người lão đã được thay thế bằng một đống giẻ rách, trên thân thể chồng chất rất nhiều vết thương . Khuôn mặt thì không biết có thể gọi là người hay heo, bởi vì khuôn mặt này thảm không nỡ nhìn . Râu tóc bạc trắng đã bết dính lại hoà trộn với một ít thứ màu đỏ . Đôi mắt trí tuệ khi xưa thay thế bằng một đôi mắt đen tối, vành mắt đen thui như một con gấu trúc . Nếu không phải là Lâm Quân dựa vào linh hồn có một ít tương liên với các nô lệ thì chắc cũng nhận không ra lão già này là ai quá .
Đám người tứ đại ác nhân và Dư Độc cũng không khá hơn là mấy . Đoàn Diên Khánh hồi trước tuy tàn tật nhưng vẫn uy phong lẫm lẫm chống nạng đi . Nhưng bây giờ lại như một con chó chết bò bằng 4 chân . Nhạc Lão Tam lúc xưa cũng là một thằng cao to khoẻ mạnh cầm cây kéo to tổ bố nhưng lúc này thì lại dùng cây kéo đó lê từng bước về phía trước .
Ặc, chuyện quái gì thế này .
Lâm Quân cảm giác trong lòng cực kỳ đau thương và phẫn nộ . Tuy đám người này chỉ là nô lệ của hắn nhưng từ lâu hắn không còn coi bọn họ như nô lệ nữa . Mà là coi họ như những người anh em tốt, bởi vì đám người này sẽ liều mình vì hắn và không bao giờ phản bội hắn .
_ Chuyện gì thế này ? Ai đã làm gì các ngươi ? Ta sẽ giết hắn .
_ A, thiếu gia . Thiếu gia đã trở lại, cầu thiếu gia cứu chúng thuộc hạ đi a .
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg