 |
|

25-09-2008, 02:35 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
P9 - 3
7.
"Ngoà i pháºn sá»± là m ruá»™ng hay chữa bệnh, tôi còn muốn thai nghén má»™t cái gì lá»›n lao, lưu lại dấu ấn, muốn viết má»™t công tnnh khoa há»c hay má»™t tác phẩm nghệ thuáºt.
Sinh ra Ä‘á»i, má»—i ngưá»i Ä‘á»u là má»™t PhaostÆ¡ để ôm lấy hết thảy cảm nháºn hết thảy, diá»…n tả hết thảy má»i Ä‘iá»u. Biến PhaostÆ¡ thà nh má»™t há»c giả. ấy là lá»—i lầm cá»§a những ngưá»i sống trước cùng thá»i vá»›i PhaostÆ¡. Bước tiến trong khoa há»c được thá»±c hiện theo luáºt xô đẩy, bắt đầu từ việc bác bá» những lầm lẫn, những lý thuyết sai lầm Ä‘ang ngá»± trị.
PhaostÆ¡ trở thà nh nghệ sÄ© là do các tấm gương dá»… lây lan cá»§a các ông thầy. Bước tiến trong nghệ thuáºt được thá»±c hiện theo luáºt hấp dẫn, bắt đầu từ việc bắt chước, theo Ä‘uôi và tôn thá» các báºc tiá»n bối mà mình ưa thÃch.
Váºy cái gì Ä‘ang cản trở tôi là m pháºn sá»±, chữa bệnh và viết? Tôi nghÄ©, không phải là những thiếu thốn, những sá»± lang thang trôi giạt, không phải là sá»± bấp bênh cùng những thay đổi thưá»ng xuyên, mà là tinh thần cá»§a câu nói huênh hoang Ä‘ang rất phổ biến, Ä‘ang ngá»± trì thá»i nay, ấy là câu nói kiểu: bình minh cá»§a tương lai, xây dá»±ng thế giá»›i má»›i, Ä‘uốc sáng cá»§a nhân loại. Thoạt nghe, ta có cảm tưởng: phong phú thay, trà tưởng tượng rá»™ng lá»›n thay? Nhưng thá»±c ra thì ta thấy nó huênh hoang chÃnh vì nó thiếu tà i năng.
Chỉ cái bình thưá»ng má»›i là kỳ tÃch khi được bà n tay cá»§a thiên tà i chạm đến. Puskin là bà i há»c hay nhất vá» mặt đó. Thế má»›i là ca tụng lao động trung thá»±c, ca fụng nghÄ©a vụ và các táºp quán thưá»ng ngà y chứ! Bây giá» chúng ta nghe mấy tiếng "tiểu thị dân, tiểu tư sản thà nh thị" đầy hà m ý chê trách, sá»± chê trách ấy đã được cảnh báo rằng các câu thÆ¡ trong bà i "Gia hệ".
"Tôi là tiểu thị dân, tôi là tiểu thị dân" và trong bà i "Cuộc du ngoạn của Oneghin":
GiỠđây lý tưởng của tôi
ÄÆ°á»£c là m ná»™i trợ thảnh thÆ¡i ở nhÃ
Ước ao sống cảnh bình hoÃ
Có tô canh ngá»t tháºt là vừa môi.
Trong tất cả những cái gì là Nga, hiện nay tôi thÃch nhất cái chất trẻ con cá»§a Puskin và Sekhov, cái tÃnh vô lo e ấp cá»§a hỠđối vá»›i những thứ Ä‘ao to búa lá»›n, như cái mục Ä‘Ãch tối háºu cá»§a nhân loại và sá»± cứu rá»—i chÃnh há». Tất cả những chuyện ấy, hai ông thừa hiểu, nhưng há» chẳng hÆ¡i đâu nghÄ© đến những Ä‘iá»u huênh hoang đó, - há» chẳng hoà i hÆ¡i và cÅ©ng không có pháºn sá»± đỠcáºp! Gogol, Tolstoy, Dostoievsky sẵn sà ng chà o đón cái chết, há» băn khoăn tìm kiếm ý nghÄ©a cuá»™c Ä‘á»i, rút ra kết luáºn, song cho đến phút cuối cùng há» Ä‘á»u bị cuốn hút và o bao nhiêu chuyện riêng tư vụn vặt hà ng ngà y cá»§a cái nghiệp nghệ sÄ©, và trong chuá»—i dà i liên tiếp các sá»± việc ấy, há» không để ý mình đã sống trá»n má»™t cuá»™c Ä‘á»i, cÅ©ng rất riêng tư và chả động chạm đến ai kia; và bây giá», cái sá»± riêng tư vụn vặt ấy hoá ra là sá»± nghiệp chung và , giống như các trái táo ương ương hái trên cây, nó Ä‘ang được kế thừa, má»—i ngà y má»™t thêm ngá»t ngà o và ý vị.
8.
"Những dấu hiệu đầu tiên báo tin xuân vá». Tuyết tan. Khi trá»i thoang thoảng mùi bánh nướng và mùi rượu vôtca, như trong ngà y thứ ba ăn mặn trước Lá»… Tro, khi mà chÃnh cuốn lịch dưá»ng như cÅ©ng muốn chÆ¡i chữ mặt trá»i ngái ngá»§, hấp háy con mắt ướt nhèm ở trong rừng, cánh rừng cÅ©ng ngái ngá»§ chá»›p chá»›p đôi hà ng mi nhá»n như kim, những vÅ©ng nước buổi trưa cứ anh ánh như có bôi mỡ. Thiên nhiên ngáp dà i, vươn vai, trở mình rồi lại ngá»§ thiếp Ä‘i.
Ở chương thứ bảy của tác phẩm "Evgenhi-Oneghin" có tả cảnh mùa xuân, toà dinh thự vắng tanh sau khi Oneghin ra đi ngôi mộ Lenski ở dưới chân đồi, bên bỠsuối.
Suốt đêm vang tiếng hoạ mi
Chà ng tình nhân của mỗi kỳ xuân sang
Tầm xuân xanh biếc mơ mà ng
Nở bên dòng suối cÅ©ng Ä‘ang dáºy thì.
Tại sao lại gá»i hoạ mi là chà ng tình nhân cá»§a mùa xuân? Nhìn chung, cái định ngữ nghệ thuáºt ấy là tá»± nhiên và hợp chá»—. Quả là tình nhân. HÆ¡n nữa, nghe nó rất hoà vần vá»›i "tầm xuân". Nhưng liệu con "Hoạ mi đạo tặc" trong các bà i tráng sÄ© ca có ảnh hưởng gì tá»›i đây không nhỉ?
Trong tráng sÄ© ca, hoạ mi bị gá»i là "hoạ mi dạo tặc", con trai cá»§a Odieman. Có những câu thÆ¡ rất hay vá» nó!
Phải, vì tiếng hót hoạ mi
Tiếng gầm dã thú đến kỳ động dong
CỠkia nằm rạp rối bung.
Hoa kia rá»›t cánh ngà n bông cÅ© rá»i.
Rừng sâu phủ phục nơi nơi
Bao ngưá»i ngã gục lìa Ä‘á»i còn đâu.
Chúng tôi đến Varykino khi trá»i vừa sang xuân. Chẳng mấy chốc cây cối Ä‘á»u xanh tươi trở lại, nhất là ở khe núi Sutma dưới chân khu nhà cá»§a Miculisyn - đầy anh đà o, cây trăn, phỉ tứ. Mấy đêm sau thì hoạ mi bắt đầu hót.
Và má»™t lần nữa, hệt như tôi má»›i nghe hoạ mi hót lần đầu tiên trong Ä‘á»i, tôi lại kinh ngạc thấy nhạc Ä‘iệu nà y vượt trá»™i tiếng hót cá»§a má»i loà i chim khác: thiên nhiên nhảy vá»t, khá»i cần chuyển Ä‘oạn từ từ, tá»›i giá»ng láy phong phú và vô song ấy. Äa dạng biết mấy trong sá»± thay đổi các nét lướt và mạnh mẽ biết mấy cái âm thanh trong trẻo, vang vá»ng rất xa kia!
Tuôcghênhep đãmiêu tả trong tác phâm nà o đó các tiếng lướt láy ấy tiếng sáo cá»§a sÆ¡n thần, tiếng rÃu nt lÃu lo. Äặc biệt nổi lên hai nhạc cú nói tiếp nhau. Äầu tiên là "Chiốc! chiốc! chiốc" nghe dồn dáºp, khát khao và lá»™ng lẫy lúc thì nhịp ba, đôi khi kéo dà i liên tiếp không đếm xuể, đáp lại nhạc cú nà y, các bụi cây đẫm sương run rẩy như được mÆ¡n trá»›n, động Ä‘áºy lá cà nh để phô sắc đẹp. Tiếng đó là nhạc cú thứ hai chia thà nh hai nhịp rõ rệt "osnhit! osnhit!", nghe như lá»i kêu gá»i, thấm thÃa, nà i rá»§, khẩn khoản và khÃch lệ "Dáºy Ä‘i! Dáºy Ä‘i!"
9.
"Mùa xuân. Chúng tôi Ä‘ang chuẩn bị công việc vưá»n tược Không bụng dạ nghÄ© đến nháºt ký. Mặc dù tôi vẫn thÃch viết nháºt ký. Äà nh phải gác việc nà y đến mùa đông váºy.
Má»›i đây, lần nà y thì đúng và ơ ngà y thứ ba trước Lá»… Tro, giữa lúc đưá»ng sá lầy lá»™i, có má»™t ngưá»i nông dân bị bệnh Ä‘i xe trượt tuyết đến nhà tôi, bất chấp ná»—i vất vả dá»c đưá»ng. DÄ© nhiên là tôi từ chối việc chữa bệnh. "Xin lá»—i bác, tôi đã bá» nghá» lâu rồi, chẳng có thuốc men dụng cụ gì hết thì chữa bệnh là m sao được". Nhưng đâu dá»… thoái thác dá»… dà ng như thế. "Xin ông cứu giúp, da tôi cứ bị tróc Ä‘i. Bác sÄ© hãy thương tôi. Bệnh táºt khổ lắm".
Biết là m sao được? Trái tim không phải là sắt đá. Phải khám cho bác ta váºy. "Bác cởi áo ra". Tôi xem xét. "Bác bị bệnh lao da". Vừa khám, tôi vừa liếc mắt ra cá»a sổ, nhìn chai Phenol (Lạy Chúa, xin đừng há»i, tôi đà o đâu ra chai thuốc ấy và má»™t số thứ tối cần thiết khác! Tất cả Ä‘á»u là nhá» Samdeviatov). Tôi thấy ngoà i sân má»›i thêm má»™t chiếc xe nữa, tôi tá»± nhá»§: lại má»™t bệnh nhân! Nhưng không, đấy là chú em Epgrap cá»§a tôi đến bất thình lình như từ trên mây đáp xuống sân nhà tôi. Trong chốc lát, cả nhà tranh nhau kéo tay, rúu áo Epgrap: nà o Tonia, nà o bé Xasa, nà o cha vợ tôi. Rồi khi xong việc, tôi cÅ©ng lại há»p mặt vá»›i há». Cả má»™t tráºn mưa câu há»i: "Là m sao chú biết mà đến đây chú từ đâu tá»›i?" Vẫn như hồi trước, Epgrap chỉ mỉm cưá»i, nhún vai, tránh không trả lá»i thẳng và o câu há»i, tháºt là kỳ diệu và bà ẩn.
Epgrap ở lại chÆ¡i gần hai tuần lá»…, thưá»ng lên thà nh phố Yuratin. Rồi chú bất ngá» biến mất như có phù phép. Trong thá»i gian chú ở chÆ¡i vá»›i gia đình tôi, tôi đã kịp nháºn thấy chú ấy còn có thế lá»±c hÆ¡n cả Samdeviatov, nhưng chú là m gì và quen biết ai thì khó biết hÆ¡n. Chú từ đâu tá»›i? NhỠđâu chú có thế lá»±c lá»›n? Chú Ä‘ang là m gì? Trước khi biến Ä‘i, chú có hứa sẽ lo liệu cho việc là m ăn sinh sống cá»§a gia đình tôi đỡ vất vả hÆ¡n, để Tonia có thá»i giá» chăm sóc bé Xasa, còn tôi được rảnh rá»—i mà chuyên tâm và o y há»c và o văn chương. Chúng tôi tò mò há»i chú định giúp bằng cách gì, thì chú chỉ im lặng mỉm cưá»i.
Nhưng chú không đánh lừa đâu. Có má»™t và i dấu hiệu chứng tá» Ä‘iá»u kiện sinh sống cá»§a gia đình tôi chắc chắn sẽ thay đổi.
Kỳ lạ tháºt. Äấy là chú em cùng cha khác mẹ cá»§a tôi. Chú vá»›i tôi mang chung má»™t há». Song thú thá»±c, tôi lại biết vá» chú Ãt hÆ¡n vá» tất cả những ngưá»i khác.
Äây là lần thứ hai Epgrap bước và o cuá»™c Ä‘á»i tôi như má»™t quý nhân phò trợ, má»™t cứu tinh giải thoát má»i khó khăn. Có lẽ trong tiểu sá» má»—i ngưá»i, bên cạnh các nhân vât chÃnh tham gia, còn phải có má»™t mãnh lá»±c vô tri, bà ẩn, má»™t nhân váºt gần như mang tÃnh chất tượng trưng, sẵn sà ng hiện ra giúp đỡ mà không cần má»i gá»i, và chú em Epgrap cá»§a tôi Ä‘ang giữ cái vai trò "ông Thiện" bà máºt ấy chăng?"
Tá»›i đây chấm dứt nháºt ký cá»§a bác sÄ© Zhivago. Từ đó, chà ng không viết tiếp nữa.
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 09:32 AM.
|

25-09-2008, 02:36 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
P9 - 4
10.
Trong phòng Ä‘á»c sách cá»§a thư viện thà nh phố Yuratin, bác sÄ© Zhivago Ä‘ang xem lướt qua những cuốn sách chà ng vừa mượn. Phòng Ä‘á»c đủ chá»— cho cả trăm độc giả, có vô số cá»a sổ.
Các dãy bà n dà i và hẹp chạy suốt đến táºn các cá»a sổ. Thư viện đóng cá»a và o lúc cháºp tối. Vá» mùa xuân, buổi tối thà nh phố không thắp đèn đưá»ng. Tuy nhiên, Zhivago cÅ©ng chả bao giá» ngồi lỳ Ä‘á»c sách hoặc ká» cà ở thà nh phố muá»™n hÆ¡n giỠăn chiá»u. Chà ng gá»i con ngá»±a mà Miculisyn cho mượn, tại quán trá» cá»§a Samdeviatov, Ä‘á»c sách cả buổi sáng, rồi khoảng giữa trưa thì cưỡi ngá»±a trở vể Varykino.
Hồi chưa đến thư viện Ä‘á»c sách, Zhivago hiếm khi lên Yuratin. Chà ng chẳng có việc gì đặc biệt ở đây cả. Chà ng biết rất Ãt vá» thà nh phố nà y. Nên khi trước mắt chà ng, phòng Ä‘á»c sách đông dần ngưá»i thì ngồi gần chà ng, kẻ ngồi xa, chà ng cảm thấy như mình Ä‘ang là m quen vá»›i thà nh phố, Ä‘ang đứng ở má»™t trong những ngã tư đông đúc cá»§a nó, và tá»±a hồ không phải là các độc giả Yura- tin, mà chÃnh là các căn nhà và đưá»ng phố cá»§a há» Ä‘ang tụ táºp ở đây.
Tuy nhiên qua các khung cá»a sổ, cÅ©ng có thể lấy thà nh phố Yuratin Ä‘Ãch thá»±c, chÃnh cống, chứ không phải trong tưởng tượng. Cạnh chiếc cá»a sổ ở giữa phòng, cá»a sổ lá»›n nhất, có đặt má»™t thùng nước đã Ä‘un sôi. Những độc giả nghỉ giải lao thưá»ng ra ngoà i cầu thang hút thuốc, hoặc đứng quanh thùng uống nước, rồi sau khi đổ nước thừa và o má»™t cái bô, há» tụ táºp bên cá»a sổ ngắm nhìn cảnh thà nh phố.
Äá»™c giả có hai loại: những độc giả lâu năm thuá»™c thà nh phần trà thức ở địa phương, chiếm Ä‘a số, và hhững ngưá»i bình dân.
Loại thứ nhất, phần đông là phụ nữ, ăn mặc xuá»nh xoà ng, không để ý săn sóc diện mạo bá» ngoà i, mặt mà y tiá»u tuỵ, hốc hác xám bá»§ng vì nhiá»u nguyên nhân - vì đói, vì bệnh hoà ng đản, vì phù thÅ©ng. Há» là các độc giả thưá»ng xuyên cá»§a phòng Ä‘á»c há» quen thân vá»›i các nhân viên thư viện và cảm thấy ở đây thoải mái như ở nhà mình.
Những ngưá»i bình dân mặt mÅ©i tươi tỉnh, khá»e mạnh, ăn mặc chỉnh tá» như Ä‘i dá»± há»™i, há» bước và o phòng Ä‘á»c vá»›i dáng Ä‘iệu lúng tứng, rụt rè như bước và o nhà thá», há» xuất hiện ồn à o hÆ¡n lẽ thưá»ng, chẳng phải vì há» không biết ná»™i quy, mà vì há» muốn bước và o tháºt lặng lẽ, song lại chưa biết là m chá»§ những bước chân và giá»ng nói mạnh mẽ cá»§a há».
Ở bức tưá»ng đối diện vá»›i các cá»a sổ có má»™t cái khám. Trong đó kê má»™t cái bục cao, ngăn cách vá»›i toà n bá»™ phần còn lại cá»§a phòng Ä‘á»c. Äấy là nÆ¡i là m việc cá»§a các nhân viên phòng Ä‘á»c, viên thá»§ thư và hai nữ phụ tá cá»§a ông ta. Má»™t trong hai phụ tá ấy mặt mà y cau có, quà ng chiếc khăn len, cứ luôn tay hết nhấc ra lại Ä‘eo và o cái kÃnh kẹp mÅ©i, hẳn không phải vì nhu cầu nhìn ngó, mà là tuỳ thuá»™c và o sá»± thay đổi tâm trạng luôn xoà nh xoạch cá»§a mình. Cô thứ hai mặc áo sÆ¡ mi lụa Ä‘en, chắc chắn bị bệnh Ä‘au ngá»±c, và hầu như lúc nà o cÅ©ng áp chiếc khăn tay và o miệng và mÅ©i, nói và thở Ä‘á»u qua chiếc khăn.
CÅ©ng như loại độc giả thứ nhất, ba nhân viên thư viện cÅ©ng mang những bá»™ mặt chảy dà i, phì phị, cÅ©ng nước da mà u đất xam xám, nhèo nhẽo, mà u dưa leo muối mốc meo. Cả ba cứ thay nhau là m cùng má»™t việc, há» rì rầm cắt nghÄ©a cho các độc giả má»›i bản ná»™i quy phòng Ä‘á»c, xem các phiếu mượn sách, trao sách ra và nháºn lại. Còn thừa thá»i giá» nà o, thì há» Ä‘á»u câm cúi láºp các bản thống kê hà ng năm gì đó.
Và lạ thay, do sá»± liên tưởng khó hiểu giữa các ý nghÄ©, trước cái thà nh phố Ä‘ang hiện diện bên ngoà i cá»a sổ và được tưởng tượng ở trong phòng, thứ nữa, do sá»± giống nhau nhất định được gợi ra bởi vô số bá»™ mặt phù thÅ©ng xám ngoét ở xung quanh, tá»±a hồ tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u bị bệnh bướu cổ, bác sÄ© Zhivago chợt nhá»› đến ngưá»i đà n bà bẻ ghi khó tÃnh trên ga xe lá»a ngoại ô và o buổi sáng hôm nà o, chợt nhá»› đến toà n cảnh Yuratin nhìn từ xa. Samdeviatov ngồi bên cạnh chà ng trên sà n tà u và những lá»i giải thÃch cá»§a ông ta. Những lá»i giải thÃch được đưa ra cách xa thà nh phố ấy, chà ng muốn Ä‘em gắn vá»›i những gì chà ng Ä‘ang thấy lúc nà y, ở ngay bên cạnh giữa lòng bức tranh. Nhưng chà ng đã quên các lá»i giải thÃch cá»§a Samdeviatov, nên việc đối chiếu chẳng Ä‘em lại kết qua gì.
11.
Zhivago ngồi ở cuối phòng, các cuốn sách đặt xung quanh. Trước mặt chà ng là chồng táºp chi thống kê cá»§a Há»™i đồng quản hạt địa phương và mấy cuốn viết vỠđặc Ä‘iểm dân tá»™c há»c cá»§a miá»n nà y. Chà ng đã thá» há»i mượn thêm hai cuốn khảo luáºn vá» lịch sá» Pugachov(1), nhưng cô thá»§ thư mặc áo sÆ¡ mi Ä‘en nói nhá» vá»›i chà ng qua chiếc khăn áp môi, rằng không thể cho má»™t ngưá»i mượn nhiá»u sách cùng má»™t lúc, rằng nếu muốn mượn mấy cuốn sách đó, thì chà ng phải trả lại má»™t phần số sách vừa mượn.
Bởi váºy Zhivago liá»n vá»™i vã và chăm chú Ä‘á»c lướt qua các cuốn sách chưa kịp phân loại, để xếp riêng ra những tà i liệu cần thiết nhất, và để Ä‘em những cuốn còn lại đổi lấy hai táºp khảo luáºn lịch sá» ná». Chà ng giở nhanh các tuyển táºp và lướt mắt xem mục lục, hoà n toà n chuyên chú và o công việc không há» nhìn ngang nhìn ngá»a Ä‘i đâu. Phòng Ä‘á»c đông ngưá»i không cản trở hoặc là m xao nhãng sá»± chú ý cá»§a chà ng. Chà ng đã quan sát kỹ những ngưá»i ngồi bên cạnh, nên không cần ngước mắt khá»i trang sảch, chà ng vẫn hình dung rõ vá» há»! vá»›i cảm giác rằng cho đến lúc chà ng ra vá», thà nh phần những ngưá»i ấy vẫn không thay đổi, hệt như ngôi nhà thá» và các toà nhà cá»§a thà nh phố vẫn ở đúng vị trà cá»§a chúng phÃa bên ngoà i cá»a sổ kia.
Nhưng mặt trá»i thì không đứng yên. Trong vòng mấy tiếng đồng hồ vừa qua, nó luôn luôn xê dịch và đã vượt quá góc nhìn phÃa Äông cá»§a thư viện. Bây giá» nó rá»i qua các cá»a sổ ở bức tưá»ng phÃa Nam, là m chói mắt những độc giả ngồi gần phÃa ấy nhất, khiến há» khó Ä‘á»c.
Cô thá»§ thư bị sổ mÅ©i bèn rá»i khá»i bục, Ä‘i ra chá»— cá»a sổ. Các cá»a sổ phÃa nà y Ä‘á»u có rèm trắng gấp nếp che bá»›t ánh sà ng. Cô thá»§ thư buông rèm xuống che các cá»a sổ, trừ cái cuối cùng ở trong bóng râm. Tá»›i đó, cô ta kéo sợi dây để mở cái ô cá»a nhá» thông gió, rồi hắt hÆ¡i.
Khi cô ta hắt hÆ¡i đến lần thứ mưá»i hai mưá»i hai gì đó, thì Zhivago Ä‘oán chÃnh cô ta là em vợ cá»§a Miculisyn, má»™t trong bốn cô con gái nhà Tunsev mà Samdeviatov đã kể. CÅ©ng như các độc giả khác, chà ng ngẩng đầu lên nhìn vá» phÃa cô ta.
Lúc ấy chà ng thấy vừa có sá»± thay đổi xảy ra trong phòng. Ở đầu kia có thêm má»™t nữ độc giả má»›i. Zhivago nháºn ngay ra Lara. Nà ng ngồi quay lưng vá» phÃa Zhivago và thì thầm nói chuyện vá»›i cô thá»§ thư bị sổ mÅ©i Ä‘ang cúi mình xuống nói khẽ gì đó vá»›i nà ng. Cuá»™c trao đổi ấy hẳn phải có tác dụng gì rất tốt đẹp vá»›i cô thá»§ thư: trong nháy mắt, cô ta chẳng những khá»i hẳn cÆ¡n hắt hÆ¡i đáng giáºn, mà còn cất được cả cái vẻ cau có lo âu Cô ta nhìn Lara bằng ánh mắt thân ái, biết Æ¡n, cất và o tlÃi chiếc khăn tay từ trước đến giá» vẫn áp trên môi, rồi trở vá» chá»— là m việc cá»§a mình, vẻ vui sướng, tá»± tin và tươi cưá»i.
Cảnh tượng có chi tiết cảm động ấy không giấu được má»™t số ngưá»i Ä‘ang ở trong phòng. Từ nhiá»u phÃa, ngưá»i ta nhìn Lara vá»›i vẻ cảm mến và há» cÅ©ng mỉm cưá»i. Căn cứ và o các dấu hiệu nhá» nhặt ấy, Zhivago xác định ở thà nh phố nà y ngưá»i ta quen biết và yêu mến Lara tá»›i mức nà o!
Chú thÃch:
(1) Lãnh tụ cuộc khởi nghĩa nông dân ở Nga gần cuối thế kỷ 18.
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 09:33 AM.
|

25-09-2008, 02:36 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
P9 -5
12.
à định đầu tiên cá»§a Zhivago là đứng dáºy và lại chá»— nà ng. Nhưng cảm giác thiếu thoải mái và ngại rắc rối, vốn rất xa lạ vá»›i chà ng, song lại hình thà nh từ lâu trong quan hệ cá»§a chà ng đối vá»›i Lara, đã ngăn giữ chà ng. Chà ng quyết định không quấy rầy nà ng và cÅ©ng không là m gián Ä‘oạn công việc cá»§a chÃnh mình. Äể chống lại sá»± cám dá»— nhìn vá» phÃa nà ng, chà ng xoay chéo chiếc ghế so vá»›i cái bà n, gần như quay lưng vá» phÃa các độc giả khác, và chà ng vùi đầu và o Ä‘á»c vá»›i má»™t cuốn sách cầm tay, má»™t cuốn để mở trên đầu gối.
Song ý nghÄ© cá»§a chà ng cứ phiêu đãng táºn đâu đâu, chẳng dÃnh dáng gì đến những Ä‘iá»u chà ng Ä‘á»c. Äá»™t nhiên, chà ng hiểu rằng cái tiếng nói mà chà ng nghe thấy trong giấc mÆ¡ ở Varykino và o má»™t đêm đông, chÃnh là giá»ng cá»§a Lara. Chà ng ngạc nhiên trước phát hiện đó, bèn xoay chiếc ghế vá» vị trà cÅ©, - Vá»™i và ng đến mức khiến mấy ngưá»i xung quanh phải để ý, - sao cho có thể nhìn rõ Lara, và chà ng bắt đầu ngắm nà ng.
Chà ng thấy nà ng từ phÃa sau lưng, hÆ¡i nghiêng nghiêng. Nà ng mặc, chiếc áo blu kẻ ô, mà u sáng, có dây thắt lưng, nà ng Ä‘á»c mải mê, quên cả mình, y như trẻ con, đầu hÆ¡i nghiêng sang bên vai phải. Äôi lúc nà ng đăm chiêu ngước mắt nhìn lên trần nhà hoặc nheo nheo đâu đó phÃa trước, sau đó lại má»™t tay chống cằm, tay kia cầm bút chì ghi rất nhanh các Ä‘oạn trÃch và o má»™t cuốn vở.
Zhivago kiểm chứng lại những nháºn xét cá»§a chà ng hồi ở thị trấn Meliuzev. Chà ng nghÄ©. "Nà ng chả thiết là m mê lòng ngưá»i, chẳng thiết đẹp để quyến rÅ© ai. Nà ng coi thưá»ng cái phương tiện đó cá»§a bản tÃnh đà n bà và hình như nà ng Ä‘ang muốn trừng trị bản thân mình vì mình quá xinh đẹp như váºy. Và cái sá»± thù ghét kiêu hãnh đối vá»›i chÃnh bản thân ấy lại cà ng là m cho nà ng hấp dẫn hÆ¡n bá»™i phần. Tất cả những gì nà ng Ä‘ang là m má»›i đẹp là m sao. Nà ng Ä‘á»c sách, mà coi đó như không phải là hoạt động cao quý nhất cá»§a con ngưá»i, tá»±a hồ đấy chỉ là má»™t việc hết sức giản đơn, loà i váºt cÅ©ng là m được. Hệt như nà ng gánh nước hay gá»t khoai".
Những suy tưởng ấy khiến Zhivago yên tâm. Má»™t sá»± bình yên hiếm có thâm nháºp tâm hồn chà ng. Các ý nghÄ© cá»§a chà ng không còn chạy loạn lên nữa. Bất giác chà ng mỉm cưá»i. Sá»± hiện diện cá»§a Lara tác động đến chà ng hệt như đến cô thá»§ thư cau có kia.
Chà ng chẳng để ý đến vị trà chiếc ghế cá»§a mình nữa, cÅ©ng không sợ bị quấy nhiá»…u hay đãng trÃ, chà ng là m việc chừng hÆ¡n má»™t tiếng đồng hồ, còn miệt mà i và chăm chú hÆ¡n ca trước khi Lara đến. Chà ng đã xem lướt hết cả đống sách cao trước mặt, chá»n ra những Ä‘iá»u cần thiết nhất, tháºm chà còn kịp ngốn xong hai bà i báo quan trá»ng trong số đó. Chà ng quyết định hôm nay là m được như váºy là tốt, chà ng bắt đầu thu dá»n sách để Ä‘em trả. Má»i tư tưởng xa lạ quấy nhiá»…u ý thức chà ng Ä‘á»u tiêu tan. Vá»›i lương tâm thanh thản và không má»™t chút ẩn ý xấu, chà ng nghÄ© rằng sau và i giá» là m việc chăm chỉ, chà ng có quyá»n gặp lại ngưá»i quen cÅ© và cho phép mình hưởng niá»m vui đó má»™t cách chÃnh đáng. Nhưng khi chà ng đứng dáºy đưa mắt nhìn khắp phòng, thì Lara đã chẳng còn ở đây nữa.
Trên cái bục, chá»— Zhivago Ä‘em sách đến trả, số sách Lara đã trả vẫn chưa được cất Ä‘i, toà n là những tà i liệu hướng dẫn vá» chá»§ nghÄ©a Mac. Chắc nà ng lại được bổ nhiệm là m giáo viên như cÅ© và đang tá»± lá»±c cánh sinh há»c táºp chÃnh trị tại nhà .
Các phiếu yêu cầu cá»§a Lara vẫn gà i trong các cuốn sách, đầu phiếu thò ra ngoà i, có ghi địa chỉ cá»§a nà ng, rất dá»… Ä‘á»c.
Zhivago bèn ghi địa chỉ ấy và ngạc nhiên vá» tên gá»i cá»§a nó.
"Phố Thương Gia, đối diện nhà có tượng".
Zhivago bèn há»i má»™t độc giả và được biết rằng cái lối nói "nhà có tượng" ở Yuratin nà y cÅ©ng phổ biến như cách gá»i các phố theo tên nhà thá» xứ cá»§a Moskva hoặc cái tên "cạnh nhà ngÅ© giác" ở Petersburg.
Toà "nhà có tượng" là má»™t ngôi nhà u tối, mà u xám thép, có các trụ đỡ hình ngưá»i và tượng các vị thần nghệ thuáºt cố đại tay cầm trống, Ä‘an lia và mặt nạ. Má»™t thương gia từ thế ká»· trước đã xây nó là m nhà hát riêng, tại gia. Ngưá»i thừa kế cá»§a ông ta đã bán toà nhà cho Nghiệp Ä‘oà n Thương gia. Vì thế cái phố mang tên đó. Ngưá»i ta dùng tên toà nhà để chỉ toà n bá»™ khu vá»±c lân cáºn. Hiện nay, "nhà có tượng", là trụ sở Thà nh uá»·, và trên bức tưá»ng cá»§a cái ná»n nhà nghiêng nghiêng, dốc ra phố, nÆ¡i trước kia vẫn dán la liệt các tá» quảng cáo kịch và xiếc, bây giá» treo các sắc lệnh và nghị định cá»§a ChÃnh phá»§.
13.
Äó là má»™t ngà y gió rét đầu tháng năm. Sau khi là m xong và i công việc cá»§a thà nh phố và đảo qua thư viện, Zhivago đột nhiên thay đổi má»i ý định để Ä‘i tìm Lara.
Gió thổi cuốn cát và bụi mù mịt như mây, cản cả đưá»ng Ä‘i cá»§a chà ng. Chốc chốc chà ng lại phải quay mặt, nhắm mắt, cúi đầu chỠđám bụi tạt qua hết má»›i tiếp tục cất bước.
Lara sống ở góc phố Thương Gia vá»›i phố Novosvan đối diện vá»›i "nhà có tượng" là ngôi nhà mà u xám thép tôi tối, xanh xanh, mà Zhivago trông thấy đây là lần đầu. Toà nhà quả thá»±c rất hợp vá»›i tên gá»i cá»§a nó và gợi nên má»™t cảm giác lạ lùng, lo ngại.
Toà n bá»™ phần trên ngôi nhà được bao quanh bởi các cá»™t đỡ hình phụ nữ trong thần thoại, to gấp rưỡi ngưá»i tháºt. Giữa hai cÆ¡n lốc bụi che khuất mặt tiá»n ngôi nhà , trong chốc lát Zhivago có cảm tưởng rằng toà n bá»™ phụ nữ ở trong nhà đã ra ban công, Ä‘ang nghiêng mình trên bao lÆ¡n cúi xuống nhìn chà ng và đưá»ng phố Thương Gia ở bên dưới.
Có thể lên nhà Lara theo hai lối, qua cá»a chÃnh mở ra phố Thương Gia, hoặc qua sân, nếu từ phố Novosvan tá»›i. Chà ng không biết có lối thứ nhất, nên chà ng chá»n lối thứ hai.
Lúc chà ng vừa và o cổng thì gió cuốn lên trá»i má»™t dám đất bụi và rác rưởi từ khắp sân, khiến chà ng không nhìn rõ cái sân. Mấy ả gà mái bị má»™t chú gà trống Ä‘uổi, vừa chạy qua chân chà ng vừa kêu cục tác ầm Ä©.
Khi đám bụi Ä‘en tan Ä‘i, Zhivago thấy Lara Ä‘ang đứng bên giếng. Lúc cÆ¡n lốc cuốn lên bất ngá», thì nà ng đã lấy đầy hai thùng nước và móc và o chiếc đòn gánh đặt trên vai trái. Äể che cho tóc khá»i bụi, nà ng vá»™i lấy tấm khăn vuông trùm lên đầu, thắt nút ở trước trán. Nà ng dùng hai đầu gối kẹp và o cái vạt áo choà ng mà gió Ä‘ang thổi phùng ra, để nó khá»i bị tốc lên.
Nà ng sắp cất bước Ä‘i và o nhà , thì má»™t cÆ¡n gió khác nổi lên, thổi bay chiếc khăn vuông ra khá»i đầu, là m tóc nà ng rối tung, gió cuốn tấm khăn đến táºn cuối hà ng rà o, nÆ¡i đám gà mái vẫn Ä‘ang cục ta cục tác ầm Ä©.
Zhivago chạy theo chiếc khăn nhặt nó lên và đem đến trao cho Lara Ä‘ang đứng sững bên giếng. Vẫn giữ vẻ tá»± nhiên thưá»ng lệ, nà ng không reo to má»™t tiếng nà o để lá»™ sá»± ngạc nhiên hay bối rối cá»§a mình. Nà ng chỉ thốt lên:
- Zhivago?
- Lara!
- Phép lạ nà o đây? Sao lại thế nà y?
- Xin cô hãy đặt thùng xuống, để tôi gánh dùm.
- Tôi chả bao giá» ngừng lại ná»a vá»i, tôi không Ä‘á»i nà o bá» dở việc Ä‘ang là m. Nếu ông đến thăm tôi, thì xin má»i ông và o nhà .
- Tôi có thể đến thăm ai nữa kia chứ?
- Biết đâu đấy.
- Dầu sao, xin cô cho phép chuyển cái đòn gánh từ vai cô sang vai tôi. Tôi chẳng thể đứng không, mà nhìn cô vất vả được.
- Vất vả gì đâu. Tôi không chịu đâu. Ông sẽ là m nước sóng sánh ra cầu thang mất thôi. Tốt hÆ¡n, xin ông hãy nói ngá»n gió nà o đã đưa ông lại? Ông đã ở đây hÆ¡n má»™t năm rồi, thế mà vẫn chưa bao giá» rảnh rá»—i để tá»›i nhà tôi phải không?
- Tại sao cô biết?
- Äất truyá»n lan tin đồn. Vả lại cuối cùng thì tôi cÅ©ng nhìn thấy ông ở thư viện.
- Thế sao cô không gá»i tôi?
- Ông sẽ chẳng là m cho tôi tin được rằng ông đã không trông thấy tôi.
Lara hÆ¡i loạng choạng gánh đôi thùng nước Ä‘i trước dẫn đưá»ng cho Zhivago chui qua má»™t cái cá»a tò vò thấp. Äấy là cá»a sau cá»§a tầng trệt. Äến đây, nà ng nhanh nhẹn khuỵu gối, đặt đôi thùng xuống ná»n đất, nhấc đòn gánh ra khá»i vai, đứng thẳng dáºy và bắt đầu lau tay bằng má»™t chiếc khăn nhá» xÃu không rõ lôi từ đâu ra.
- Nà o, để tôi dẫn ông qua lối trong nhà ra cá»a chÃnh. Ở đó sáng sá»§a. Ông sẽ đợi tôi ở đấy má»™t lát. Tôi sẽ gánh nước lên từ cá»a sau, tôi sẽ dá»n dẹp qua loa trên nhà và trang Ä‘iểm tà chút. Ông thấy cái cầu thang cá»§a chúng tôi đây. Báºc bằng gang có trang trà há»a tiết. Từ trên, có thể nhìn suốt qua các báºc gang ấy. Nhà cÅ© bị rung chuyển nhẹ nhẹ hồi đánh nhau ở thà nh phố. Khu nà y bị pháo kÃch mà . Ông xem, các hòn đá bị rá»i ra. Gạch bị thá»§ng lá»— chá»—. Äây, cái lá»— hổng nà y tôi và cháu Katenka vẫn giấu chìa khoá phòng, rồi lắp má»™t hòn gạch và o, má»—i khi chúng tôi ra khá»i nhà . Xin ông nhá»› cho. Lỡ hôm nà o ông tá»›i mà không gặp tôi, má»i ông cứ mở cá»a lên nhà , cứ tá»± nhiên như ở nhà mình váºy, trong lúc chá» tôi vá». Ông thấy không, cái chìa nằm đây nà y, nhưng tôi không cần chìa, tôi sẽ Ä‘i lối sau và mở cá»a từ bên trong. Ở đây chỉ khổ má»—i má»™t cái là chuá»™t. Hà ng đà n hà ng lÅ©, chả là m sao diệt được chúng. Chúng nhảy cả lên đầu mình. Nhà nà y cÅ© quá rồi, tưá»ng vách hư nát, nứt rạn hết cả. Chá»— nà o nứt nhá», tôi còn bịt kÃn và giết chuá»™t được. Nhưng cÅ©ng chẳng ăn thua gì. Hôm nà o rảnh, có lẽ phải nhỠông giúp má»™t tay. Những lá»— hổng dưới sà n nhà và kẽ chân tưá»ng phải bÃt lại. ÄÆ°á»£c chứ ạ? Thôi, ông đứng đây, nghÄ© và i chuyện gì đó má»™t lát nhé. Tôi sẽ không bắt ông chá» lâu đâu, tôi gá»i ông ngay đấy.
Trong lúc chỠđợi, Zhivago bắt đầu đưa mắt nhìn các bức tưá»ng tróc lỡ cá»§a lối và o, các phiến gang đúc cá»§a cầu thang.
Chà ng tá»± nhá»§: "Lúc ở thư viện, mình đã so sánh vẻ mải mê Ä‘á»c sách cá»§a nà ng vá»›i sá»± hăng hái và hăm hở mà nà ng sẽ váºn dụng và o việc lao động chân tay thá»±c sá»±. Bây giá» ngược lại, nà ng gánh nước y như nà ng Ä‘á»c sách, nhẹ nhà ng, chả vất vả gì Nà ng ung dung uyển chuyển trong má»i việc. Tá»±a hồ, từ thá»i thÆ¡ ấu nà ng đã lấy đà má»™t lần cho cả cuá»™c Ä‘á»i, và bây giá» má»i việc là m cá»§a nà ng cứ diá»…n ra thuáºn theo cái đà ấy, má»™t cách tá»± nhiên, dá»… dà ng. Äiá»u nà y còn thể hiện ở đưá»ng nét cá»§a tấm lưng thon thả khi nà ng cúi xuống, ở nụ cưá»i khiến môi nà ng hé ra và cằm nà ng tròn lại, ở lá»i ăn tiếng nói và cả trong các ý nghÄ© cá»§a nà ng".
- Zhivago! - từ ngưỡng cá»a cạnh đầu cầu thang phÃa trên, có tiếng gá»i vá»ng xuống. Chà ng bèn Ä‘i lên.
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 09:35 AM.
|

25-09-2008, 02:37 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
P9 - 6
14.
Ông đưa tay đây và hãy ngoan ngoãn theo tôi. Ở đây có ai căn phòng tối om và chất đồ ngổn ngang, cao đến trần nhà .
Ông có thể bị vấp chân hoặc va ngưá»i và o đâu đó.
- Äúng là má»™t mê cung. Má»™t mình chắc tôi chẳng lần ra lối Ä‘i.Tại sao váºy? Nhà đang sá»a à ?
- Äâu có. Không phải thế đâu nhà nà y là cá»§a ngưá»i khác. Tháºm chà tôi chả biết chá»§ cÅ© là ai. Trước kia chúng tôi có chá»— riêng, trong toà nhà cá»§a trưá»ng trung há»c, do Nhà nước cấp. Khi Ban nhà đất cá»§a Xô viết thà nh phố lấy trưá»ng trung há»c, thì há» chuyển hai mẹ con tôi đến ở má»™t góc cá»§a ngôi nhà bá» không nà y. Äây, đồ đạc cá»§a chá»§ cÅ© còn chất cả ở đây. Rất nhiá»u đồ gá»—. Tôi chẳng cần đến tà i sản cá»§a kẻ khác. Tôi chất đồ đạc cá»§a há» và o hai căn phòng nà y rồi sÆ¡n trắng các cá»a sổ. Äừng buông tay tôi mà lạc bây giá». Thế. Quẹo phải. Giá» thì thoát cái mê cung. Kia là cá»a phòng tôi. Và o đây sẽ thấy sáng hÆ¡n. Coi chừng, báºc cá»a đấy.
Khi Zhivago theo Lara bước và o phòng nà ng, chà ng kinh ngạc vì phong cảnh nhìn thấy qua cái cá»a sổ đối diện vá»›i cá»a ra và o. Cá»a sổ nhìn xuống sân, xuống phần sau các ngôi nhà bên cạnh và khu đất trống cá»§a thà nh phố ở ven sông. Ở đó, các bầy dê và cừu Ä‘ang gặm cá», bá»™ lông dà i cá»§a chúng quét đất hệt như các vạt áo lông không cà i cúc. Ngoà i ra, ở đó, trên hai cây cá»™t đối diện vá»›i cá»a sổ, treo lá»§ng lẳng má»™t tấm biển quảng cáo mà Zhivago đã biết: "Moro và Vetchinkin. Máy gieo hạt. Máy Ä‘áºp lúa".
Dưới ảnh hưởng cá»§a tấm biển vừa nhìn thấy, Zhivago bèn kể luôn cho Lara nghe vá» chuyến Ä‘i cá»§a chà ng cùng gia đình tá»›i miá»n Ural nà y. Chà ng quên mất rằng có dư luáºn đồn Strelnikov vá»›i chồng nà ng là má»™t, nên chả nghÄ© ngợi gì, chà ng bèn kể luôn cuá»™c gặp gỡ giữa chà ng vá»›i Strelnikov trên toa tà u bá»c sắt. Äoạn nà y cá»§a câu chuyện đã gây ấn tượng đặc biệt tá»›i Lara.
- Ông đã gặp Strelnikov tháºt ư? - Lara há»i lại. - Bây giá» tôi sẽ không nói thêm gì nữa vá»›i ông Ä‘iá»u đó. Nhưng đó là má»™t Ä‘iá»u rất có ý nghÄ©a! Äúng là má»™t sá»± tiá»n định nà o đấy buá»™c hai ông phải gặp nhau. Má»™t ngà y kia tôi sẽ giải thÃch cho ông nghe, lúc ấy ông sẽ hết sức kinh ngạc. Nếu tôi không lầm, thì Strelnikov đã gây cho ông má»™t ấn tượng tốt hÆ¡n là xấu phải không?
- Vâng. Có lẽ váºy. Äáng lẽ ông ta phải là m cho tôi căm ghét má»›i đúng. Chúng tôi đã Ä‘i ngang qua những nÆ¡i bị ông ta đà n áp và phá huá»·. Tôi tưởng sẽ gặp má»™t kẻ tà n sát binh lÃnh hoặc má»™t gã cuồng tÃn cách mạng chỉ quen đà n áp má»i ngưá»i, song tôi không thấy ông ta thuá»™c hai loại đó. Kể cÅ©ng hay, khi ta gặp má»™t ngưá»i khác hẳn Ä‘iá»u ta chỠđợi, khác hẳn vá»›i quan niệm có sẵn cá»§a ta vá» há». Má»™t kẻ bị xếp và o loại nà o đó, thế thì là hết, là bị lên án vá»›i tư cách là m ngưá»i rồi. Nếu ngưá»i ta không thể liệt há» và o loại nà o, nếu há» không tiêu biểu, thì như thế chứng tá» há» có được má»™t ná»a những gì con ngưá»i phải có. HỠđược giải phóng khá»i bản thân mình, hỠđạt được má»™t chút, dù chỉ là má»™t chút, sá»± bất tá».
- Nghe nói ông ta không có chân trong Äảng.
- Vâng, tôi có cảm tưởng như váºy. Äiá»u gì khiến ta cảm mến ông ta? Ấy là số pháºn bi đát cá»§a ông ta. Tôi cho rằng ông ta sẽ bị chết thảm. Ông ta sẽ phải chuá»™c những cái ác do mình gây ra. Những ngưá»i cách mạng tá»± tiện xá» trà là rất đáng sợ, không phải vì há» là những kẻ hung ác, mà vì há» là thứ máy móc nằm ngoà i vòng kiểm soát, là những cá»— xe bị tráºt đưá»ng ray. Strelnikov cÅ©ng Ä‘iên cuồng như bá»n kia, nhưng ông ta Ä‘iên cuồng không phải do má»› lý thuyết trong sách vở, mà là do những gì ông ta từng phải nếm trải và gánh chịu. Tôi không rõ các uẩn khúc cá»§a ông ta, nhưng tôi tin rằng ông ta có uẩn khúc. Sá»± liên minh cá»§a ông ta vá»›i những ngưá»i Bolsevich là ngẫu nhiên. Chừng nà o ông ta còn cần cho há», há» sẽ chịu đựng ông ta và cho Ä‘i chung má»™t đưá»ng. Nhưng ngay khi không cần đến ông ta nữa, láºp tức há» sẽ gạt bá» và già y xéo ông ta không chút hối tiếc, như hỠđã xá» nhiá»u chuyên gia quân sá»± trước ông ta.
- Ông tin như váºy ư?
- Chắc chắn sẽ như váºy.
- Ông ta không có cách gì thoát thân hay sao? BỠtrốn chẳng hạn.
- Trốn Ä‘i đâu hở cô? Ngà y xưa, dưới thá»i Sa Hoà ng thì được. Còn thá»i nay cứ thá» trốn xem!
- Thương tháºt. Chuyện ông kể khiến tôi thương ông ấy. Còn ông, ông thay đổi hẳn, trước đây ông luáºn xét vá» cách mạng không có vẻ gay gắt và khó chịu như vừa rồi.
- Cái gì cÅ©ng có mức độ cá»§a nó, cô Lara ạ. Vấn đỠlà ở đấy Sau má»™t thá»i gian như vừa qua, đã đến lúc phải Ä‘i tá»›i má»™t cái gì đó. Äằng nà y, té ra đối vá»›i những ngưá»i cổ vÅ© cuá»™c cách mạng, những sá»± thay đổi và đảo lá»™n tứ tung là má»™t sá»± tá»± nhiên thân thiết độc nhất, đến ná»—i há» chẳng thiết gì hết, ngoà i việc hãy giao cho há» má»™t cái gì đó cỡ như địa cầu nà y. Việc xây dá»±ng các thế giá»›i, các thá»i kỳ quá độ là mục Ä‘Ãch tá»± thân cá»§a há». Há» chưa há»c được cái gì khác, há» chẳng biết là m gì hết. Thế cô có biết tại sao có cái cảnh chuẩn bị tất báºt, bất táºn ấy không? Vì thiếu vắng những năng lá»±c có sẵn nhất định, vì bất tà i. Con ngưá»i sinh ra để sống, hiện tượng Ä‘á»i sống, tặng phẩm Ä‘á»i sống hoà n toà n không phải là chuyện đùa! Váºy thì tại sao lại Ä‘em thay thế cuá»™c sống bằng trò múa rối con nÃt cá»§a những giả tưởng non ná»›t, bằng những trò trốn há»c sang Mỹ cá»§a đám há»c trò như Sekhov đã tả ấy? Nhưng thôi. Bây giỠđến lượt tôi há»i. Chúng tôi đáp xe lá»a tá»›i gần thà nh phố và o cái buổi sáng thà nh phố nà y chuyển qua tay Hồng quân. Cô cÅ©ng có mặt trong biến cố lá»›n lao ấy chứ?
- Ôi, khá»i phải bà n? DÄ© nhiên. Lá»a cháy rần rần tứ phÃa. Mẹ con tôi suýt nữa chết cháy. Cái nhà nà y, như tôi đã nói, bị rung dữ dá»™i! Äến bây giỠở ngoà i sân, cạnh cổng ấy, vẫn còn má»™t quả đại bác chưa nổ. Các vụ cướp phá, pháo kÃch, những trò xấu xa. Như má»i cuá»™c thay đổi chÃnh quyá»n. Nhưng đến lúc ấy chúng tôi đã biết cả, đã quen cả rồi. Chả phải lần đầu. Cái hồi bá»n bạch vệ còn đóng quân ở đây, thôi thì đủ trò tệ hại? Nà o giết chóc ngoà i phố vì tư thù cá nhân, nà o tống tiá»n, nà o Ä‘iên loạn! À, mà tôi chưa kể vá»›i ông Ä‘iểm chá»§ yếu. Anh chà ng Galiulin cá»§a chúng ta! Má»™t nhân váºt quan trá»ng cá»§a quân Tiệp ở đây. Má»™t thứ quan Toà n quyá»n.
- Tôi biết. Tôi có nghe. Cô gặp anh ta à ?
- Gặp luôn là đằng khác. Nhá» anh ta, tôi đã cứu sống bao nhiêu ngưá»i. Äã giấu trong nhà được bao nhiêu ngưá»i! Phải công bằng mà nháºn xét vá» anh ta. Anh ta đã xá» sá»± rất hà o hiệp, không chê trách và o đâu được, khác hẳn bá»n vô lại lau nhau, bá»n sỹ quan kỵ binh cô-dắc, bá»n hạ sÄ© quan cảnh sát. Nhưng hồi đó quyá»n thế lại thuá»™c vá» bá»n vô lại lau nhau ấy, chứ không phải thuá»™c vá» những ngưá»i tá» tế. Galiulin giúp tôi nhiá»u việc. Cảm Æ¡n anh ấy. Chúng tôi chẳng là chá»— quen biết cÅ© mà . Hồi còn nhá», tôi vẫn qua chÆ¡i ở khu nhà , nÆ¡i anh ấy đã lá»›n lên. Các gia đình công nhân hoả xa sống ở khu nhà đó. Bấy giá» tôi đã chứng kiến cảnh nghèo khổ và sá»± lao động vất vả. Vì thế thái độ cá»§a tôi đối vá»›i cách mạng khác thái độ cá»§a ông. Cách mạng gần tôi hÆ¡n. Äối vá»›i tôi, cách mạng có nhiá»u Ä‘iá»u thân thiết. Riêng Galiulin, con trai má»™t bác lao công, lại đột nhiên trở thà nh đại tá, tháºm chà thà nh ông tướng bạch vệ, thì lạ tháºt. Tôi là thưá»ng dân nên không hiểu gì vá» cấp báºc. Nghá» cá»§a tôi là giáo viên dạy Sá». Vâng, đúng như thế đấy, ông Zhivago ạ. Tôi đã giúp nhiá»u ngưá»i. Tôi thưá»ng đến gặp Galiulin. Chúng tôi vẫn nhắc đến ông luôn. Ấy là tại tôi bao giá» cÅ©ng có các mối quen biết và những ngưá»i che chở dưới má»i chỉnh thể, và dưới chế độ nà o cÅ©ng có những Ä‘iá»u phiá»n muá»™n, mất mát. Chỉ trong những cuốn sách tồi, những ngưá»i Ä‘ang sống má»›i bị chia thà nh hai phe và không tiếp xúc vá»›i nhau. Còn trong thá»±c tế, má»i thứ Ä‘á»u Ä‘an quyện và o nhau vô cùng máºt thiết! Phải là má»™t kẻ tầm thưá»ng ghê gá»›m, thì má»›i chỉ sắm má»™t vai trong Ä‘á»i, giữ má»™t vị trà trong xã há»™i, chỉ có cùng má»™t giá trị kia thôi! Kìa, con đấy à ?
Má»™t bé gái độ tám tuổi, có hai bÃm tóc Ä‘uôi sam nhá», bước và o phòng. Kẽ mắt hẹp, góc mắt hÆ¡i xếch khiến cô bé có vẻ tinh quá Lúc cưá»i, nó hÆ¡i ngước mắt lên. Lúc ở bên ngoà i cá»a, nó đã biết mẹ có khách, nhưng khi bước và o, nó thấy lại tá» vẻ ngạc nhiên má»™t cách vô tình. Nó nhún ngưá»i xuống để chà o rồi ném vá» phÃa bác sÄ© Zhivago cái nhìn trân trân, dạn dÄ© cá»§a má»™t đứa trẻ lá»›n lên trong cảnh thiếu cha mẹ và sá»›m biết nghÄ©.
- Äó là Katenka, con gái tôi. Mong hai bác cháu thân nhau.
- Cô đã cho tôi xem ảnh cháu, hồi ta ở Meliuzev. Cháu chóng lớn và thay đổi nhiểu quá nhỉ?
- Thì ra con ở nhà à ? Mẹ cứ ngỡ con đang đi chơi. Con và o lúc nà o, mẹ chả nghe thấy.
- Con đang lấy cái chìa khoá trong lỗ hổng, thì một con chuột to tướng phóng ra. Con hét lên và bỠchạy! Sợ chết khiếp được mẹ ạ!
Lúc nói, Katenka có Ä‘iệu bá»™ tháºt dá»… thương, nó mở to cặp mắt láu cá và chúm tròn cái miệng như chú cá nhá» vừa bị bắt ra khá»i nước.
- Thôi con vá» phòng con Ä‘i. Mẹ sẽ má»i bác đây ở lại dùng bữa chiá»u, lúc nà o bắc chảo trong bếp ra, mẹ sẽ gá»i con.
- Cảm Æ¡n, nhưng tôi không thể ở lại được. Kể từ khi tôi lên thà nh phố Ä‘á»c sách, gia đình tôi ăn bữa trưa rất muá»™n, mãi sáu giá» chiá»u kia. Tôi đã quen không vá» trá»…, mà riêng chuyện Ä‘i đã mất ba, bốn tiếng đồng hồ rồi. Vì váºy tôi má»›i đến thăm cô sá»›m thế nà y, mong cô tha lá»—i. Có lẽ tôi sắp phải từ biệt cô ngay bây giá».
- Thì ông ở lại ná»a tiếng nữa thôi.
- Rất vui lòng.
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 09:35 AM.
|

25-09-2008, 02:38 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
P9 - 7
15.
- Còn bây giá», tôi cÅ©ng xin thà nh thá»±c đáp lại lòng thà nh thá»±c cá»§a ông. Cái ông Strelnikov ông kể lúc nãy chÃnh là chồng tôi. Pasa Pavlovich Antipop, mà tôi đã lặn lá»™i ra mặt tráºn để tìm và tôi đã rất có lý khi không tin ở cái chết cá»§a anh ấy.
- Tôi không ngạc nhiên, tôi biết trước cô sẽ nói váºy. Tôi đã nghe câu chuyện hoang đưá»ng ấy và cho rằng nó chẳng có lý chút nà o. Vì váºy, tôi má»›i vô tình Ä‘i kể má»™t cách thoải mái và không chút dè dặt vá»›i cô vỠông ta, tá»±a hồ chẳng có những lá»i đồn đại kia. Nhưng đúng là những lá»i đồn đại phi lý. Tôi đã gặp con ngưá»i ấy. Sao ngưá»i ta có thể gắn cô vá»›i ông ta được nhỉ? Có gì chung giữa hai ngưá»i đâu?
- Tuy nhiên, đó là sự thực đấy. Ông Zhivago ạ.
Strelnikov đúng là Pasa Anhtipov, chồng tôi. Tôi đồng ý vá»›i dư luáºn chung. Bé Katenka cÅ©ng biết thế và nó hãnh diện vá» cha nó. Strelnikov chỉ là cái tên Ä‘i mượn, má»™t bà danh, như tất cả những ngưá»i hoạt động cách mạng Ä‘á»u có. Vì má»™t lý do nà o đấy, anh ấy phải sống và hoạt động dưới má»™t cái tên giả. Cái dạo anh ấy đánh chiếm Yuratin nà y và nã pháo và o đầu chúng tôi, anh ấy biết rằng mẹ con tôi ở đây, nhưng không má»™t lần tìm hiểu xem chúng tôi sống chết ra sao, để khá»i lá»™ tung tÃch cá»§a anh ấy. Äấy là bổn pháºn cá»§a anh ấy, hẳn thế. Giả dụ anh ấy có há»i tôi, anh ấy phải hà nh động thế nà o, thì chúng tôi cÅ©ng sẽ khuyên anh ấy là m đúng như váºy thôi. Ông sẽ bảo rằng, việc tôi không bị ai động đến, việc tôi được Xô viết thà nh phố bố trà chá»— ở, vân vân, là bằng chứng gián tiếp cho thấy anh ấy kÃn đáo săn sóc mẹ con tôi! Dầu váºy, ông cÅ©ng không thể lý giải được Ä‘iá»u nà y: ở ngay sát nách, mà dứng vững trước sá»± cám dá»— vá» thăm vợ con! Äầu óc tôi, trà khôn cá»§a tôi không thể hiểu nổi Ä‘iá»u đó. Äó là má»™t cái gì vượt quá sức hiểu cá»§a tôi, không phải là cuá»™c sống nữa, mà là má»™t thứ thái dá»™ dÅ©ng cảm công dân cá»§a ngưá»i La Mã, má»™t trong những Ä‘iá»u bà ẩn thá»i nay. Nhưng tôi Ä‘ang sa và o ảnh hưởng cá»§a ông và bắt đầu hót theo ông mất rồi. Tôi chả muốn sá»± thể ra như váºy. Tôi vá»›i ông không đồng nhất vá» tư tưởng. Äà nh rằng có những cái khó nắm bắt, những cái không cần thiết, thì tôi vá»›i ông quan niệm giống nhau. Nhưng khi đụng tá»›i những chuyện rá»™ng lá»›n, đến triết lý cuá»™c sống, thì tôi vá»›i ông cứ đối láºp nhau lại hay hÆ¡n.
- Nhưng ta hãy trở lại chuyện Strelnikov.
- Hiện nay anh ấy Ä‘ang ở Sibiri, và ông nói đúng, tôi cÅ©ng nghe đồn rằng ngưá»i ta chê trách anh ấy, tôi nghe mà cứ lạnh cả tim. Hiện anh ấy Ä‘ang ở Sibiri, ở má»™t trong những mÅ©i nhá»n cá»§a chúng ta, Ä‘ang giáng đòn chà tá» và o ngưá»i bạn thuở thiếu thá»i và sau đó cÅ©ng từng là chiến hữu cá»§a anh ấy ở ngoà i mặt tráºn, ấy là anh chà ng Galiulin tá»™i nghiệp, má»™t ngưá»i thừa biết tên tháºt cá»§a Strelnikov, biết tôi là vợ anh ấy, song vá»›i má»™t sá»± tế nhị cao quý, không hỠđể tôi cảm thấy má»™t chút gì vá» Ä‘iá»u đó, mặc dầu chỉ nghe nhắc đến cái tên Strelnikov, Galiulin đã sôi máu và hết cả bình tÄ©nh rồi. Vâng, váºy là hiện tại anh ấy Ä‘ang ở Sibiri. Cái dạo anh ấy còn ở vùng nà y (anh ấy ở đây khá lâu và lúc nà o cÅ©ng sống trên cái toa tà u bá»c thép mà ông đã gặp anh ấy) tôi luôn luôn tìm cách chạm trán vá»›i anh ấy má»™t cách bất chợt, tình cá». Thỉnh thoảng anh ấy có đến bá»™ tham mưu, đặt ở trụ sở trước kia cá»§a Bá»™ chỉ huy Komus - quân đội cá»§a Há»™i nghị Láºp hiến. Số pháºn tháºt trá»› trêu. Lối và o bá»™ tham mưu lại nằm ngay ở chá»— Galiulin vẫn tiếp tôi dạo trước, khi tôi đến nhá» Galiulin can thiệp để cứu giúp má»™t số ngưá»i. Chẳng hạn hồi ấy ở trưá»ng võ bị có chuyện là m xôn xao dư luáºn: bá»n há»c viên rình ráºp và bắn chết những giáo viên không vừa ý chúng, viện cá»› há» có cảm tình vá»›i Bolsevich. Hoặc khi bắt đầu những cuá»™c truy lùng và tà n sát dân Do Thái. À, nhân câu chuyện, tôi nói vá»›i ông, nếu chúng ta là lao động trà óc ở thà nh phố nà y, thì má»™t ná»a số ngưá»i quen biết cá»§a ta sẽ là dân Do Thái. Và và o giai Ä‘oạn tà n sát ấy, khi những trò dã man, hèn hạ ấy xảy ra, thì ngoà i sá»± phẫn ná»™, xấu hổ và thương xót, chúng tôi còn bị ám ảnh bởi cảm giác nặng ná» vá» tÃnh chất hai mặt, rằng sá»± thông cảm cá»§a mình chỉ tiến bá»™ được má»™t ná»a, còn ná»a kia là dư vị giả dối đáng ghét.
Những ngưá»i từng má»™t thá»i giải phóng nhân loại khá»i cái ách tôn thá» ngẫu tượng, và hiện nay rất nhiá»u ngưá»i trong số hỠđã hiến thân cho sá»± nghiệp giải phóng nhân loại khá»i sá»± xấu xa cá»§a xã há»™i, - Những ngưá»i ấy lại bất lá»±c, không tá»± giải phóng được khá»i chÃnh bản thân mình, khá»i sá»± trung thà nh vá»›i cái danh xưng lá»—i thá»i, vốn có từ trước thá»i hồng hoang, đã mất hết ý nghÄ©a; há» lại không thể vươn lên trên há» và hoà nháºp hoà n toà n vá»›i những dân tá»™c còn lại, vá»›i những ngưá»i mà cÆ¡ sở tÃn ngưỡng do chÃnh há» tạo nên, vá»›i những ngưá»i hẳn sẽ rất gần gÅ©i vá»›i há», và thá» há» biết rõ hÆ¡n vá» những ngưá»i ấy. Có lẽ những trò xua Ä‘uổi, truy lùng và tà n sát Ä‘ang buá»™c há» và o cái tư thế hết sức vô Ãch và tai hại kia, và o sá»± biệt láºp quên mình đáng xấu hổ và chỉ Ä‘em lại toà n tai há»a kia, nhưng trong cái đó, còn có cả sá»± già cá»—i ná»™i tâm, sá»± má»i mệt lịch sá» nhiá»u Ä‘á»i. Tôi không ưa cái lối tá»± khÃch lệ mỉa mai cá»§a há», sá»± nghèo nà n khái niệm và trà tưởng tượng dè dặt cá»§a há». Cái đó khiến ta khó chịu như nghe những ngưá»i già nói vá» tuổi già hay ngưá»i ốm nói vá» bệnh táºt. Ông đồng ý chứ?
- Tôi chưa nghÄ© đến Ä‘iá»u đó. Tôi có má»™t anh bạn tên là Misa Gordon, cÅ©ng có những quan Ä‘iểm như cô.
- Váºy là tôi thưá»ng tá»›i đó đón gặp Pasa. Hy vá»ng thấy anh ấy Ä‘i và o hoặc Ä‘i ra. Thá»i trước, cái chá»— ấy là văn phòng cá»§a viên toà n quyá»n. Bây giá» trên cá»a gắn tấm biển nhá»: "Phòng khÃếu nại" Có lẽ ông cÅ©ng đã thấy nÆ¡i ấy? Äây là nÆ¡i đẹp nhất thà nh phố. Cá»a nhìn ra cái quảng trưá»ng lát đá vuông. Quảng trưá»ng là công viên thà nh phố, vá»›i các loại cây tứ cầu sÆ¡n trà cây thÃch. Tôi đứng lẫn trong đám ngưá»i xếp hà ng trên vỉa hè và chỠđợi. DÄ© nhiên tôi không đòi được tiếp, không xưng tôi là vợ Strelnikov, vả lại, há» cá»§a hai ngưá»i khác nhau(1). Còn tiếng nói cá»§a trái tim là cái quái gì ở đây? Há» có những quy tắc hoà n toà n khác. Chẳng hạn, thân sinh cá»§a anh ấy là Pavel Ferapoltovich Antipop, má»™t cá»±u chÃnh trị phạm bị phát vãng, xưa kia là m thợ, nay là m ở toà án, rất gần đây, trên đưá»ng cái quan Ä‘i Sibiri. Ở nÆ¡i xưa kia ông ấy bị lưu đà y. Và cả ông Tiverzin là bạn cá»§a ông ấy, hai ngưá»i Ä‘á»u là thà nh viên cá»§a toà án quân sá»± cách mạng. Thế mà ông nghÄ© sao? Pasa không buồn thổ lá»™ vá»›i bố rằng mình là ai, còn ông bố thì cÅ©ng chả tá»± ái, cứ coi như chuyện đương nhiên. Nếu anh còn giấu danh tÃnh, tức là nó không thể lá»™ tên tháºt. Há» là đá, chứ không phải là ngưá»i nữa. Nguyên tắc. Ká»· luáºt. Äúng, giả sá» cuối cùng tôi có chứng minh được rằng tôi là vợ anh ấy Ä‘i nữa, thì sao, hệ trá»ng quá hả! Ở đấy ngưá»i ta có để tâm đến vợ con chăng? Giữa thá»i buổi nà y chăng? Vô sản thế giá»›i, tạo dá»±ng lại vÅ© trụ, đấy má»›i là chuyện đáng bà n, cái đó tôi hiểu. Äằng nà y, má»™t sinh váºt có hai chân, đại loại như má»™t mụ vợ ấy à , xì, thì cÅ©ng chả gì hÆ¡n má»™t con chấy con ráºn.
Viên sÄ© quan tuy tùng thỉnh thoảng bước ra, há»i ai muốn gặp anh ấy có việc gì, rồi cho và i ngưá»i và o. Tôi không xưng há» tên; và o gặp có việc gì, thì tôi trả lá»i là có chuyện riêng, có thể biết trước rằng mình sẽ bị từ chối. Viên sÄ© quan tuỳ từng nhún vai, nhìn tôi bằng ánh mắt nghi ngá». Thế là tôi không gặp Pasa lần nà o cả.
Chắc ông tưởng anh ấy khinh rẻ mẹ con tôi, không còn thương và nhá»› đến mẹ con tôi chăng, ngược lại! Tôi biết anh ấy quá mà ! Vì quá dư thừa tình cảm mà anh ấy bà y ra như thế! Anh ấy cần đặt xuống dưới chân mẹ con tôi tất cả các vòng hoa chiến thắng, để trở vá» không phải vá»›i hai bà n tay trắng, mà là trong niá»m vinh quang cá»§a ngưá»i chiến thắng! Äể là m cho hai mẹ con tôi trở nên bất tá»! Äể chúng tôi phải loá mắt! Như má»™t đứa trẻ con.
Katenka lại bước và o phòng. Lara nhấc bổng đứa bé đang ngơ ngác lên tay, đung đưa nó, cù nó, hôn nó và ôm nó đến nghẹt thở.
Chú thÃch:
(1) Ở Nga phụ nữ có chồng thưá»ng mang há» cá»§a chồng.
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 09:35 AM.
|
 |
|
| |