Tác giả: Ám Ma Sư
-----oo0oo-----
Chương 529: Rèn luyện kiếm pháp, thực lực tăng mạnh. (1)
Nguồn:Sưu Tầm
Sau khi tấn cấp ngũ giai, Kiệt Sâm cảm giác được những biến đổi ở chung quanh thân thể của mình, tuy hắn không cách nào tản linh thức ra như trước kia, hắn lại có thể cảm nhận rõ ràng, so sánh với linh thức thời điểm tứ giai, có tiến bộ nhảy vọt.
Hơn nữa cảm ứng nguyên tố linh lực trong không khí, sau khi tấn cấp ngũ giai Tông Linh Sư, cũng cường đại hơn trước kia rất nhiều.
Tại Tư Đặc Ân, một nơi thiếu khuyết linh dược sư, tứ giai linh dược Thiên Sư đã có thể được gọi là Thiên Sư, cũng giống như lúc Kiệt Sâm thành lập Tháp Lâm Thành, mới được tứ giai trung cấp linh dược Thiên Sư Bỉ Tư Pháp Mỗ cùng Tát Cáp gọi là Thiên Sư, tại Tháp Lâm Thành, hai người bọn họ chính là linh dược sư mạnh nhất, đương nhiên có được thân phận này.
Nhưng trên thực tế, chỉ có đạt tới ngũ giai Linh Dược Tông Sư, trên ý nghĩa mới thật sự là đại sư, bởi vì ngũ giai linh thức đối với tứ giai mà nói, có tiến bộ rất rõ ràng.
Ngũ giai Linh Dược Tông Sư, hai chữ Tông Sư, đã nói lên hết thảy.
Tại cường độ linh lực, kết cấu của linh nguyên tố hoàn toàn phát sinh cải biến linh lực ngũ giai, so với linh lực tứ giai còn mạnh hơn nhiều, đây thuộc về khác biệt về chất, thậm chí còn tương đương với tam giai Linh Sư là chức giai thấp, tấn cấp chức nghiệp giả lên tứ giai Thiên Linh Sư, là chức nghiệp trung cấp.
Sau khi cảm thụ cường độ linh thức và linh lực của mình, Kiệt Sâm cảm thụ cường độ thân thể tăng lên cao.
Cường độ thân thể của Kiệt Sâm vốn là thất giai đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là đạt tới cường độ bát giai, hôm nay tấn cấp ngũ giai cấp thấp Tông Linh Sư, nhưng không như Kiệt Sâm nghĩ, cường độ thân thể của hắn cũng sẽ đạt tới bát giai cấp thấp, sau khi cảm giác một phen, trên gương mặt Kiệt Sâm xuất hiện nụ cười khổ.
Cường độ thân thể của hắn tiến bộ là thật, không còn là thất giai đỉnh phong, nhưng cũng không có đạt tới bát giai cấp thấp, mà là ở giữa thất giai đỉnh phong và bát giai cấp thấp, hoặc là nói chuẩn bát giai.
Kết quả này, lại làm cho Kiệt Sâm cảm thấy bất đắc dĩ.
Chỉ có điều Kiệt Sâm cũng biết, khi cường độ thân thể của mình không ngừng tăng lên cao, về sau khi chính minh tăng lên một giai, tuy cường độ thân thể cũng có tăng trưởng, nhưng không có rõ ràng giống như trước kia.
Sau khi đạt tới thất giai, cấp độ tăng lên các phương diện rất khó khăn, cho nên cũng giống như trước kia, đây chính là nguyên nhân số lượng cao đẳng Linh Sư trên đại lục thưa thớt như vậy.
Giống như Khoa Ân Hi Nhĩ, hắn tốn hao bốn năm mươi năm, từ nhất giai cấp thấp Linh Đồ tấn cấp đến thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, nhưng trong hai mươi năm sau, hắn vẫn nằm ở cảnh giới thất giai cấp thấp, chưa từng bước vào thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư.
Tiềm lực thân thể của hắn đã tiêu hao hết vào vài chục năm trước rồi, còn muốn tấn cấp, độ khó trong đó, cũng tương đương với Linh Đồ cấp thấp tấn cấp lên Hoàng Linh Sư, nếu như thiên phú không đủ mạnh, vận khí không tốt, căn bản rất khó vượt qua.
Đương nhiên, trên thế giới này chắc chắn có thiên tài tồn tại, đối với bọn họ mà nói, định luật sở dĩ tồn tại, chính là dùng để đánh phá.
Kiếp trước Kiệt Sâm cũng là một người trong số đó.
Sau khi cảm giác cường độ thân thể của mình xong, Kiệt Sâm suy nghĩ tới khu rừng trước mặt.
Bởi vì tấn cấp ngũ giai cấp thấp Tông Linh Sư, năng lực cảm ứng của Kiệt Sâm đối với chung quanh cũng tăng mạnh hơn trước rất nhiều, trong tầm mắt của hắn, một tia năng lượng khí lưu thỉnh thoảng thiểm lược qua các kẻ lá.
Đây chính là thanh sắc huyễn ảnh công kích Kiệt Sâm lúc trước.
Trong tầm mắt của Kiệt Sâm, những khí lưu thanh sắc này có chút giống với hắc sắc khí lưu trong Kim Thông Điện, chỉ có điều hắc sắc khí lưu trong Kim Thông Điện vừa tiếp xúc, cho dù là thân thể hay linh hồn, cũng nhanh chóng tan thành mây khói, tuy thanh sắc huyễn ảnh này mạnh, chỉ có tác dụng đối với linh hồn, hơn nữa uy lực cũng không có cường đại như hắc sắc khí lưu.
Nhưng dù như thế, dùng Kiệt Sâm có cường độ thân thể chuẩn bát giai, cùng với thực lực ngũ giai cấp thấp Tông Linh Sư, cũng căn bản không có khả năng ngăn trở những thanh sắc huyễn ảnh này công kích, chỉ cần đồng thời bị hai đạo thanh sắc huyễn ảnh công kích, cho dù Kiệt Sâm có linh hồn Thánh giai đỉnh phong, cũng chỉ sợ không cách nào ngăn cản.
Ánh mắt của Kiệt Sâm rơi vào trọng kiếm trong tay của mình.
- Có lẽ, ta sẽ dùng thanh hắc sắc trọng kiếm này đi ra ngoài.
Những thanh sắc huyễn ảnh này công kích rất mạnh, tuy có thể đục lỗ trong vòng bảo hộ linh lực của Kiệt Sâm, nhưng với thân thể cường hãn, cộng thêm tài liệu cổ quái chế tạo thành hắc sắc trọng kiếm, cũng không phải không có biện pháp.
- Chỉ cần ta có thể dùng hắc sắc trọng kiếm ngăn cản những thanh sắc huyễn ảnh này công kích, thì thanh sắc khí lưu không cách nào ngăn cản được ta.
Kiệt Sâm nói thì thào trong miệng.
Nhưng ngay sau đó, lông mày của hắn nhíu lại.
Sau khi hắn đạt được hắc sắc trọng kiếm này, tuy Kiệt Sâm sử dụng hắc sắc trọng kiếm làm vũ khí của mình, nhưng hắn chưa từng tu luyện kiếm pháp, sử dụng hắc sắc trọng kiếm, chỉ để gia tăng uy lực công kích mà thôi.
Trên phương diện kỹ xảo kiếm pháp, tạo nghệ của Kiệt Sâm lại cực thấp, mà tốc độ những thanh sắc khí lưu cực nhanh, hắn chưa chắn ngăn cản được, không cẩn thận, là lâm vào nguy hiểm không đối kháng được.
Trong nội tâm của Kiệt Sâm băn khoăn đôi chút.
Nhưng rất nhanh, Kiệt Sâm lại cười rộ lên.
- Ta còn có biện pháp khác sao?
Hắn cười tự giễu bản thân, lắc đầu.
- Tuy những thanh sắc khí lưu này nguy hiểm, nhưng đối với ta mà nói, chẳng phải lúc này là cơ hội luyện kiếm thật tốt hay sao?
Con mắt của Kiệt Sâm phát sáng chưa từng có, hắn giẫm chận đi vào trong khu rừng.
- Xùy!
Không đợi hắn đi được vài bước, một đạo ánh sáng màu xanh từ ngọn cây cách đó không xa la tới, một tiếng xé gió mạnh mẽ vang lên, thoáng chốc, một đạo thanh sắc khí lưu như một tia chớp, lập tức xuất hiện trước mặt của hắn.
- Đi!
Trong miệng của Kiệt Sâm quát nhẹ một tiếng, trọng kiếm trong tay hóa thành một đạo ô quang, mạnh mẽ vung lên.
Nhưng tốc độ của thanh sắc huyễn ảnh quá nhanh, cho dù Kiệt Sâm sớm có chuẩn bị, cũng không thể kịp thời ngăn cản.
- Không tốt.
Kiệt Sâm biến sắc, khởi động một vòng linh lực hộ thể bên ngoài cơ thể, mặt ngoài của linh lực chấn động nhộn nhạo, hình thành một tầng bình chướng.
- Ba!
Thanh sắc huyễn ảnh liên tục va chạm với vòng bảo hộ, ở trước mặt của nó, vòng bảo hộ linh lực ngũ giai của Kiệt Sâm giống như là giấy mỏng vậy, lập tức bị phá tan, sau đó thoáng cái chui vào đầu vai của Kiệt Sâm.
- Đi chết!
Trong nội tâm của Kiệt Sâm hò hét, linh hồn trong đầu cổ đãng, linh hôn lực cường đại lập tức va chạm với thanh sắc huyễn ảnh, trừ khử trong vô hình, nhưng linh hồn lực của Kiệt Sâm cũng giảm xuống.
Kiệt Sâm lui về trước vách tường Huyết Uyên Tinh, khoanh chân ngồi xuống tu luyện.
Sau nửa canh giờ, những linh hồn lực bị tiêu hao lúc trước của Kiệt Sâm cũng được khôi phục trở lại.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tác giả: Ám Ma Sư
-----oo0oo-----
Chương 530: Rèn luyện kiếm pháp, thực lực tăng mạnh. (2)
Nguồn:Sưu Tầm
- Ta cũng không tin, ta không kịp ngăn cản nó.
Ánh mắt của Kiệt Sâm kiên định, lại một lần nữa đi vào rừng nhiệt đới.
- XÍU...UU!!
- Hô. . . Hô. . .
- Ba!
Sau một lát, sắc mặt Kiệt Sâm tái nhợt lui ra phía sau, sau đó khoanh chân ngồi xuống đất.
Sau nửa canh giờ...
- Lại đến!
Kiệt Sâm lại tiếp tục bước vào trong rừng nhiệt đới.
- Xùy!
- Ba!
- XÍU...UU!!
- XÍU...UU!!
- XÍU...UU!!
- Hô. . .
Sau nửa ngày, Kiệt Sâm lại lui ra phía sau, tuy thời gian mới nửa ngày, nhưng sắc mặt của Kiệt Sâm, tái nhợt gấp hai lần so với lúc trước.
Cánh tay trái và đùi trái của hắn, lúc này có những lỗ rất nhỏ.
- Ít một chút, nhiều hơn một chú...
Kiệt Sâm lòng còn sợ hãi, ba đạo thanh sắc khí lưu trước sau đồng thời công kích hắn, tuy hắn chỉ có thể ngăn cản được một đạo, nhưng có hai đạo tiến vào trong thân thể của hắn.
Đồng thời có hai đạo khí lưu công kích đến, Kiệt Sâm thiếu chút nữa bị năng lượng kỳ dị này đánh lên tận óc, tuy cuối cùng bị hắn ngăn cản kịp thời, nhưng cũng dọa hắn đỗ mồ hôi lạnh.
Nhưng rất nhanh, Kiệt Sâm bắt đầu ngồi xuống khôi phục lại, mặt của hắn không có biểu tình, tu luyện.
Kế tiếp, chỉ cần linh hồn chi lực vừa khôi phục, Kiệt Sâm liền đi vào trong biên giới của khu rừng nhiệt đới, nếm thử dùng hắc sắc trọng kiếm ngăn cản những thanh sắc khí lưu kia.
Một khi bị thương, hắn nhanh chóng lui về vách tường Huyết Uyên Tinh Mạch để tiến thành tu dưỡng trở lại.
- Tất cả đều bằng vào cơ duyên vậy.
Kiệt Sâm là người vô cùng cụ thể, chuôi hắc sắc trọng kiếm này của hắn không ngừng binh, phách, khảm, liêu, thứ các loại động tác cơ bản, Kiệt Sâm luôn lần lượt thí nghiệm, mỗi một lần đều tận lực ngăn cản thanh sắc khí lưu càng nhanh càng tốt.
Kiệt Sâm cũng nhân cơ hội này luyện tập kiếm thuật cơ bản của mình.
Tuy nói là luyện tập, căn bản mỗi một lần chặn đường ddeuf có cảm ngộ, tự suy đoán tìm ra con đường tu luyện chính xác.
Tu luyện chi đạo, không xa rời thực tế được.
Cho dù lúc nào, Kiệt Sâm luôn có con đường thực tế, một khi bị thương liền trở về, khôi phục xong thì tiến lên, vào lúc có nguy cơ thì cảnh giác, một lần lại một lần tái diễn động tác như vậy.
Nếu để cho người bình thường làm như vậy, bởi vì thần kinh thời khắc nào cũng căng cứng, chỉ sợ người đó đã sớm điên rồi, tình nguyện bị thanh sắc khí lưu kia công kích chết, cũng không muốn mỗi thời mỗi khắc đều bị tra tấn bản thân như vậy, chờ đợi lo lắng.
Nhưng đối với ý chí kiên định, kiếp trước không cách nào tu luyện linh lực, không sợ gian nan cùng tịch mịch, tự mở ra một con đường, cuối cùng sáng lập kỹ thuật lưu linh dược học Kiệt Sâm mà nói, tu luyện như vậy, đối với hắn mà nói, chỉ có thể xem như một loại khảo nghiệm.
Cứ như vậy, thời gian ngày từng ngày trôi qua, Kiệt Sâm không có bất kỳ phập phồng không yên, toàn bộ tâm thần của hắn đắm chìm trong tu luyện, trong loại tu luyện này, thậm chí hắn có cảm giác quên thời gian trôi qua, hắn chỉ cảm thấy thực lực của mình tăng lên từng ngày, mỗi một lần tăng lên đều làm nội tâm của hắn vui sướng, cảm động.
Tu luyện chi đạo, cần phải có ý chí kiên định và bền lòng.
Con đường này gian nan, nhưng muốn tiến về phía trước, không ngừng lĩnh ngộ mới được, điều này cần ngộ tính.
Râu của Kiệt Sâm xuất hiện, tóc vốn ngắn cũng dài hơn trước kia, nhưng con mắt trước kia vốn sắc bén lộ phong mang, thì lúc này cũng bình tĩnh tự nhiên.
Nhưng trong nháy mắt xuất kiếm, ánh mắt của hắn đột nhiên biến thành lăng lệ ác liệt, vô cùng đáng sợ.
Tâm tính của Kiệt Sâm tâm tính nếu không có tạo hóa ở nơi đây, ở chỗ này, hắn tu luyện kiếm pháp không có bất cứ ngươi nào chỉ đạo, hắn hoàn toàn bằng vào thí nghiệm của bản thân, cũng từ từ cường đại hơn.
Hắn căn bản chưa phát giác mình có buồn tẻ, ngược lại còn ở trong đó cảm nhận được cái gì gọi là cảm động.
Hắn ở kiếp trước, một mình tiến lên trên con đường kỹ thuật lưu linh dược học, căn bản không có người nào nhận đồng, cũng không có ai chỉ đạo, có đôi khi hắn sinh ra cảm giác vô cùng tịch mịch, tiền đồ vô cùng đen tối, nhưng hắn không có buông tha bao giờ.
Mà hôm nay trên con đường tu luyện kiếm pháp, hắn cũng giống như kiếp trước của mình, không ngừng tiếp nhận tẩy lễ.
Hắn giống như một viên kim cương, trong quá trình không ngừng đánh bóng, cuối cùng sẽ phát ra hào quang chói mắt, ánh sáng vĩnh viễn không phai mờ.
Thời gian mỗi ngày qua đi, đảo mắt ba tháng đã sắp qua đi, mà Kiệt Sâm không ngừng tu luyện gần vách núi Huyết Uyên Tinh.
Trong Linh Trì Bí Cảnh có một khoảng đất trống, không ít Linh Sư tiến vào trong Linh Trì Bí Cảnh Linh Sư, đều nhao nhao tụ cùng một chỗ.
Một đạo hào quang màu xanh cực lớn không ngừng lưu chuyển chung quanh khoảng đất trống này, thời điểm này Linh Trì Bí Cảnh sắp mở cửa ra vào, cũng chính là lối ra của Linh Trì Bí Cảnh.
Mắt thấy thời gian ba tháng còn lại một buổi sáng cuối cùng, nhưng mọi người đều không sốt ruột rời đi, mà là lẳng lặng khoanh chân ngồi ở biên giới khu đất trống này, yên lặng tu luyện.
Mười năm Linh Trì Bí Cảnh mở một lần, ở chỗ này tu luyện một ngày, cũng sánh ngang tu luyện năm ngày ở ngoài kia, tuy mọi người đều là thiên tài của các gia tộc, nhưng khó có được một lần tiến vào, mà tất cả mọi người tiến vào đây, đều khó có khả năng đến lần thứ hai, cho nên không ai nguyện lãng phí thời gian cả.
Nhưng vẫn có một đám Linh Sư tụ tập cùng với nhau, đã ở chỗ này suốt ba tháng, cũng không thèm để ý tới thời gian cuối cùng ở đây mà tụ tập một chỗ liên hệ cảm tình với nhau.
- Ngươi có nghe được hay không, Phỉ Nhĩ gia tộc Cơ Lạc Tư thiếu gia ngâm trong Huyết Uyên Linh Trì suốt một tháng đấy, vốn là lục giai cấp thấp nếu hắn không chỉ tấn giai lục giai trung cấp, thiếu chút nữa đã đột phá lên lục giai cao cấp đấy.
Một thanh niên thấp giọng nói.
- Ân, ta cũng nghe nói, Cơ Lạc Tư thiếu gia đã trùng kích qua một lần lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, nhưng không có thành công, nhưng nghe nói chỉ còn kém một chút, theo ta đoán chừng, chỉ sợ không qua nửa năm, Cơ Lạc Tư thiếu gia sẽ tấn cấp lục giai cao cấp Tôn Linh Sư a.
- Hai mươi ba tuổi lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, trời ạ, đây cũng quá nghịch thiên a?
Trong đám người có người kinh hô, thực lực như vậy, cơ hồ một ít người chưởng quản thành thị cũng chỉ có được thực lực thế này, nhưng Cơ Lạc Tư mới hai mươi ba tuổi, đủ để rung động mọi người.
- Cơ Lạc Tư thiếu gia không khôi chúng ta Xích Nhĩ hành tỉnh một đời tuổi trẻ đệ nhất cao thủ ah, nói không chừng nếu không vài năm, chúng ta Xích Nhĩ hành tỉnh là được lại có thể ra một hóa giai Hoàng Linh Sư.
- Đây là khẳng định, đối với Cơ Lạc Tư thiếu gia mà nói, tấn cấp thất giai Hoàng Linh Sư chỉ là vấn đề thời gian.
Không ít người trong giọng nói đều mang theo hâm mộ, nhìn qua Cơ Lạc Tư đang ngồi tu luyện cách đó không xa, trong ánh mắt cũng không dám mang theo chút bất kính nào.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tác giả: Ám Ma Sư
-----oo0oo-----
Chương 531: Trọng kiếm vô phong, đại xảo vô công.
Nguồn:Sưu Tầm
Có được bát giai Đế Linh Sư A Lỗ Địch Ba, Phỉ Nhĩ gia tộc cơ hồ là thổ hoàng đế của Xích Nhĩ hành tỉnh, mà Cơ Lạc Tư với tư cách đệ tử dòng chính của Phỉ Nhĩ gia tộc ở Xích Nhĩ hành tỉnh, tại Xích Nhĩ hành tỉnh có thể nói quyền thế ngập trời, mặc dù chỉ là một thiếu niên, nhưng quyền lợi trong tay của hắn không thua gì người nắm quyền của một tòa thành thị.
Những thiếu niên này tuy biểu hiện là bạn cùng trang lứa và tuổi với Cơ Lạc Tư, nhưng địa vị, cả hai căn bản không thể so sánh.
- Đúng, còn Mạc Lý gia tộc Kiệt Tư thế nào?
Trong đám người có người lên tiếng.
- Kiệt Tư? Đó là thiếu niên đào thoát khỏi tay của thủ hạ Khoa Ân Hi Nhĩ đại nhân à, dường như không có ai nhìn thấy hắn.
Bởi vì Kiệt Sâm mới vừa gia nhập Linh Trì Bí Cảnh đọ sức với Khoa Ân Hi Nhĩ, cho nên bị tất cả mọi người chú ý, hơn nữa dưới chân núi Linh Trì Phong, Khoa Ân Hi Nhĩ cũng muốn tự tay giết Kiệt Sâm, lại bị A Lỗ Địch Ba cản lại, bởi vậy không ít người cố ý tìm hiểu bối cảnh của Kiệt Sâm.
- Thời điểm ở Huyết Uyên Sơn, cũng không có nhìn thấy thân ảnh của hắn, không phải là chết trong Linh Trì Bí Cảnh rồi chứ?
Có người hoài nghi lên tiếng.
- Tiểu tử kia có thể đào thoát khỏi tay thủ hạ của Khoa Ân Hi Nhĩ đại nhân, không có khả năng khinh địch chết như vậy chứ?
Một bên thiếu niên mặc áo bào lam lên tiếng.
- Hắc! Vậy cũng không nhất định!
Người nọ lúc trước cười lạnh, nói:
- Các ngươi không thấy được Khoa Ân Hi Nhĩ đại nhân đánh một chiêu cuối cùng đánh trúng tên đó sao, nói không chừng thiếu niên kia bản thân đã sớm bị trọng thương, hơn nữa tại đây là Linh Trì Bí Cảnh, nguy cơ trùng trùng, linh thú cường đại nhiều vô số kể, muốn còn sống, cũng không dễ dàng như vậy.
- Nói cũng phải, trên cả khu đất trống hiện giờ chỉ có hai mươi bảy người, mà bây giờ chỉ còn lại một buổi chiều, hơn hai mươi người còn lại, đoán chừng đều chết tại Linh Trì Bí Cảnh này.
Có người cười nhạt một tiếng, trong giọng nói còn mang theo khẩu khí hả hê nhìn thấy được.
- Hừ, những người kia nếu tự hiểu lấy mình, ở lại xung quanh khu đất này tu luyện suốt ba tháng, mà xuất hiện chung quanh khu đất này toàn là linh thú cấp thấp, căn bản không có khả năng có uy hiếp gì, ai bảo bọn họ không có thực lực còn mang theo lòng tham, muốn đi vào Huyết Uyên Linh Trì, chết cũng là chết vô ích.
Một thiếu niên có mái tóc xù lên tiếng, cười lạnh, khóe miệng nhếch lên đầy khinh thường.
- Kiệt Tư, ngươi có thể nhất định phải sống trở về ah.
Cách đó không xa, Thản Tang đứng trên thân cây cầu nguyện.
Lúc này hắn cũng tiến vào Huyết Uyên Linh Trì, đạt được không ít chỗ tốt, tuy nhiên hắn và Kiệt Sâm chỉ là bèo nước gặp nhau, nhưng ở sâu trong nội tâm, hắn lại hy vọng Kiệt Sâm bình an đi ra.
Thời gian qua một ít, trong lúc đó, vốn vô cùng bình tỉnh, bắt đầu có hào quang rung động tại lối ra.
- Lối ra sắp đóng cửa, chúng ta đi thôi!
Trên đất trống, đám người không muốn lãng phí thời gian như Cơ Lạc Tư đứng lên, chậm rãi lên tiếng, sau đó đi vào trong hào quang màu xanh.
Người ở đây cũng theo sát phía sau của hắn, từng bước một đi vào trong hào quang màu xanh.
- Vèo!
Đúng lúc này, một đạo kim mang đột nhiên từ trong núi rừng bay tới.
- Là Khoa Ân Hi Nhĩ đại nhân!
Trong đám người có người kinh hô, Khoa Ân Hi Nhĩ từ sau khi mới bắt đầu tiến vào Linh Trì Bí Cảnh này không có xuất hiện qua, tất cả mọi người cho rằng hắn đã đi ra ngoài, không nghĩ tới vẫn còn dấu kín trong khu rừng này.
Từ khi Khoa Ân Hi Nhĩ phát hiện mình không cách nào hấp thu năng lượng trong Huyết Uyên Linh Trì, trước khi lối ra xuất hiện, hắn sẽ ẩn nấp tại chung quanh khu đất trống này, chờ Kiệt Sâm xuất hiện, không nghĩ tới chờ đợi suốt ba tháng, thẳng tới khi lối ra đã hiện ra, mà Kiệt Sâm lại không xuất hiện.
Vì đợi Kiệt Sâm, Khoa Ân Hi Nhĩ cũng không dám đắm chìm vào trong tu luyện, sợ không cẩn thận sẽ để Kiệt Sâm chạy đi, trong ba tháng ở Linh Trì Bí Cảnh này, Khoa Ân Hi Nhĩ cơ hồ không đạt được chỗ tốt gì.
Chuyện này làm nội tâm của hắn nổi giận gần chết.
Thời gian qua một lát, hơn bảy mươi người đã đi vào trong, hào quang lập lòe, một người cũng xuất hiện tại chân núi.
Ở đó có mọi người trong gia tộc đang chờ đợi bên ngoài, một khi phát hiện người của gia tộc bọn họ, nhịn không được hoan hô lên.
Mà gia tộc không phát hiện người mình từ trong Linh Trì Bí Cảnh đi ra, trên mặt đều rất lo lắng và ảm đạm.
Tới khi người cuối cùng xuất hiện, đột nhiên chân núi Linh Trì Phong xuất hiện chấn động năng lượng mạnh mẽ, hào quang màu xanhh da trời lập lòe, cả ngày đều khôi phục bình tĩnh.
Rốt cuộc cửa ra vào Linh Trì Bí Cảnh cũng đóng lại, tiếp theo mở ra, còn phải chờ đợi thêm mười năm sau.
Cuối cùng tiến vào Linh Trì Bí Cảnh trăm người, đi ra bảy mươi sáu, còn lại hai mươi bốn, vĩnh viện ở lại bên trong Linh Trì Bí Cảnh.
Người ta phát hiện ra, Linh Trì Bí Cảnh trong bao nhiêu năm qua, còn chưa từng có người nào đó không có đi ra, mà lần sau lại xuất hiện, kết cục duy nhất của người ở lại bên trong, đều là tử vong.
Trong đám người, Khoa Ân Hi Nhĩ nhìn thấy lôi ra biến mất, trên mặt lộ ra nét dữ tợn.
- Xem ra tiểu tử kia thật sự chết bên trong Linh Trì Bí Cảnh, thật sự là tiện nghi tiểu tử kia.
Khoa Ân Hi Nhĩ lộ ra nụ cười âm tàng, nói:
- Nhưng tiểu tử kia chết, Mạc Lý gia tộc vẫn còn, dám giết người Nạp Đốn gia tộc của ta, ta muốn cho gia tộc Mạc Lý gia muốn sống không được, muốn chết không xong, ha ha, ha ha ha!
Bên ngoài Linh Trì Bí Cảnh, gia tộc Mạc Lý của Thiên Hồng thành phải đối mặt với nguy cơ, đang từ từ tới gần.
Tháng thứ tám ở chân núi Huyết Uyên Sơn.
Trong Huyền Uyên Sơn, Kiệt Sâm đang từ từ đi trong rừng, ánh mắt của hắn tràn ngập bình tĩnh, tràn ngập lạnh nhạt.
Trên người hắn chỉ mặc bộ quần áo rách nát, nửa người trên cởi trần, cởi bỏ chân, đầu tóc rối bời, chòm râu mang theo cặn bã, trong tay tùy ý cầm theo hắc sắc trọng kiếm từng bước một đi tới nơi ít người lui tới.
- Xùy!
Một đạo tiếng xé gió bỗng nhiên vang lên, thanh sắc quang mang hiện lên, một đạo thiểm điện xuất hiện trước mặt của Kiệt Sâm, nhưng trên mặt Kiệt Sâm không mang theo chút kinh hoàng nào.
Ở đằng kia, đạo thanh sắc quang mang sắp đánh trúng Kiệt Sâm, một đạo ô quang bỗng nhiên hiện lên, làm cho thanh sắc quang mang lập tức bị đánh nát bấy, hóa thành năng lượng hư vô, tiêu tán trong không khí.
Đạo ô quang kia, chính là kiếm tốc của hắc sắc trọng kiếm trong tay của Kiệt Sâm, một đạo tàn ảnh mê hoặc thị giác xuất hiện.
Tám tháng trước, tuy Kiệt Sâm cầm hắc sắc trọng kiếm vô cùng nhẹ nhàng, nhưng huy động vẫn mang theo nét cứng ngắt, nhưng bây giờ, hắc sắc trọng kiếm trong tay của Kiệt Sâm giống như cọng rơm nhẹ, bay bổng giống như không có chút sức nặng nào.
- Cử trọng nhược khinh, cử trọng nhược khinh!
Trong miệng Kiệt Sâm tự thì thào.
Trọng kiếm vô phong, đại xảo vô công!
Tu luyện trọng kiếm, nhất cơ bản chính là lực lượng, linh lực phối hợp vận dụng trọng kiếm.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tác giả: Ám Ma Sư
-----oo0oo-----
Chương 532: Mộc Linh Châu. (1)
Nguồn:Sưu Tầm
Tám tháng trước, thời điểm Kiệt Sâm vận dụng hắc sắc trọng kiếm, thì lực lượng, linh lực đều không thể vận dụng tới tình trạng phối hợp.
Thời điểm vận dụng, cũng không phải cứng nhắc mà là dựa vào khí lực huy động trọng kiếm.
Nếu như tận lực giảm đi lực lượng huy động kiếm, thì tốc độ của kiếm nhanh hơn, đồng thời lực lượng, linh lực phối hợp trọng kiếm cũng đạt tới mức lô hỏa thuần thanh.
Kiệt Sâm tốn hao tám tháng, rốt cục cũng có thể sử dụng trọng kiếm giống như cánh tay nối dài của mình, không lãng phí một tia lực lượng và sức lực của mình, dùng lực lượng, linh lực có hạn, làm cho uy lực của hắc sắc trọng kiếm đạt tới mức lớn nhất.
Nhưng đây chỉ là trụ cột.
Vượt qua một tầng này, sẽ vượt qua cảnh giới thứ hai, đây là lĩnh ngộ của Kiệt Sâm mấy tháng qua.
Cử trọng nhược khinh, đại đạo tối giản.
Trên thực chất là khống chế hoàn mỹ đối với linh lực, lực lượng, sức nặng của trọng kiếm không phải là sức nặng, mà là trở thành kiếm thể, huy động tùy ý, sức nặng của trọng kiếm biến thành không có, ngược lại sẽ chuyển hóa thành một loại động lực, làm tốc độ của trọng kiếm nhanh hơn.
Trong tám tháng này, Kiệt Sâm mỗi thời mỗi khắc đều tu luyện, đem tất cả cố gắng ngăn cản thanh sắc khí lưu, nếu không ngăn được, hắn có cảm giác mình gặp phải tuyệt lộ, tứ cố vô thân.
Nhưng hắn không có hoảng sợ, không do dự!
Ở chỗ này không có người ủng hộ hắn, hắn chỉ có thể dựa vào chính mình, kiên định tín niệm của mình, không ngừng đi về phía trước, rốt cuộc tu luyện tới tình trạng này.
Nhân sinh có đôi khi cũng là như thế, thời điểm gặp phải khó khăn, chỉ có kiên trì không ngừng, kiên định tín niệm của mình, nhất định sẽ nhìn thấy hy vọng, bước tới thành công.
- Thời điểm này nên tiến vào sâu trong khu rừng nhiệt đới rồi!
Biên giới rừng nhiệt đới, trong miệng Kiệt Sâm thì thào, trong ánh mắt mạnh mẽ bắn ra hào quang lăng lệ ác liệt, từ từ đi vào sâu trong rừng rậm nhiệt đới!
Trong rừng, hoàn toàn yên tĩnh, ngẩng đầu, bầu trời cao cao trên đỉnh đầu, tản ra màu sắc đỏ ửng như Huyết Uyên Tinh Mạch, bầu trời có mây đỏ đầy trời, khắp rừng nhiệt đới xanh biếc an nhàn, yên lặng say lòng người.
Đây là cảnh sắc siêu phàm, là thế giới trong mơ, mang tới rung động tâm linh, nhưng không có người nào biết rõ, trong khu rừng xinh đẹp này, lại ẩn giấu nguy cơ trí mạng khắp nơi.
Trong rừng, bàn chân trần trụi của Kiệt Sâm từ từ đi lên con đường ít ai lui tới, ánh mắt của hắn vô cùng lạnh nhạt, nhưng mà tâm và thần của hắn, thời khắc chú ý tới hoàn cảnh chung quanh, luật động của hắn sắc trọng kiếm trong tay rung lên liên tục, giống như lá cây trong gió.
Từng cảm giác khó hiểu từ sâu trong rừng rậm truyền tới, khi Kiệt Sâm không ngừng đi vào trong, loại cảm giác này, cũng càng ngày càng đậm hơn.
- Xùy, xùy...
Trong lúc đó, hai đạo thanh sắc huyễn ảnh như thiểm điện tư lá cây bay vút ra ngoài, lập tức xuất hiện trước mặt của Kiệt Sâm.
- Hô!
Ô quang chớp động, hắc sắc trọng kiếm trong tay của Kiệt Sâm giống như sống lại, trong nháy mắt biến thành mãng xà xuất động, thẳng tới khi ngăn cản hai đạo thanh sắc huyễn ảnh kia.
- Ba, ba.
Hai tiếng tan vỡ rất nhỏ vang lên, huyễn ảnh tiêu tán, không đợi Kiệt Sâm buông lỏng cảnh giác...
"Xùy" lại một đạo thanh sắc huyễn ảnh xuất hiện trước mặt của Kiệt Sâm, trong điện quang hỏa thạch, hắc sắc trọng kiếm lúc này xuất hiện trước mặt ngăn cản thanh sắc huyễn ảnh này, thẳng tới khi thanh sắc huyễn ảnh bị ngăn cản mới dừng lại.
Bước chân của Kiệt Sâm không ngừng lại, thần sắc lạnh nhạt, tiếp tục đi thẳng về phía trước, nhưng trong nội tâm của hắn đang cẩn thận.
Khi bản thân hắn không ngừng xâm nhập vào sâu, Kiệt Sâm phát hiện thanh sắc khí lưu càng ngày càng nhiều, từ một đạo, biến thành hai đạo xuất hiện, nhưng hiện tại, thỉnh thoảng đồng thời có ba đạo xuất hiện, cho dù Kiệt Sâm có lòng tin với kiếm pháp của mình, nhưng nếu như có tới ba đạo khí lưu, đồng thời từ ba hướng khác nhau đánh úp lại, Kiệt Sâm cũng khó có khả năng bảo vệ mình được như ý muốn, nếu như có cái gì ngoài ý muốn xảy ra...
Chính là tử vong
Nhưng bước chân của Kiệt Sâm không ngừng lại chút nào, trong suốt tám tháng nay, thức ăn Kiệt Sâm mang theo trong không gian giới chỉ của mình đã không còn một mảnh nào, ngay cả những linh dược có tác dụng bổ sung năng lượng của cơ thể, cũng bị Kiệt Sâm phối chế thành linh dược tề, tuy đối với đồ ăn mà nói, mỗi bình linh dược tề đều có thể duy trì Kiệt Sâm không ăn gì trong thời gian dài, nhưng trong suốt tám tháng này, cũng đã bị Kiệt Sâm tiêu hao thất thất bát bát.
Nếu thật sự không nghĩ ra biện pháp gì đó, Kiệt Sâm hiểu rõ, cho dù mình không bị đám thanh sắc khí lưu này giết chết, cũng sẽ bị đói khát mà chết ở chỗ này.
Trong ánh mắt của Kiệt Sâm mang theo kiên định, không ngừng đi về hướng trước, hắn có thể cảm giác được, mình sắp đi tới trung tâm của khu rừng này rồi.
Hắn không ngừng tiến lên, linh nguyên tố trong rừng càng ngày càng nồng nặc, đạt tới nồng độ cực cao, cơ hồ muốn diễn biến thành linh lực thực chất, hơn nữa cực kỳ tinh khiết, ít dùng chuyển hóa, có thể được thân thể hấp thu trực tiếp.
Nhưng Kiệt Sâm cũng không biết, ở khu vực cách hắn không bao xa, trên lá cây một cây đại thụ, từng đạo thanh sắc khí lưu không ngừng hiện ra, số lượng thanh sắc khí lưu nhiều tới mức khiến da đầu của Kiệt Sâm rung lên.
Đáng tiếc, Kiệt Sâm đi trong khu rừng yên tĩnh này, không biết thanh sắc khí lưu sinh ra thế nào, không phát giác chút nào.
- Ân?
Trong lúc đó, ánh mắt của Kiệt Sâm nhìn chằm chằm vào lá cây đó, nhưng thấy thanh sắc khí lưu không ngừng hiện ra, mà khi Kiệt Sâm nhìn qua nó, thì thanh sắc khí lưu lập tức tan rã, hóa thành năng lượng màu xanh hoàn toàn dung nhập vào trong lá cây, biến mất không thấy gì nữa.
- Không thấy? Có thể dung nhập trong lá cây?
Kiệt Sâm không khỏi cả kinh.
Đột nhiên Kiệt Sâm có ngờ vực vô căn cứ quay đầu nhìn lại, ánh mắt giống như thiểm điện nhìn kỹ lá cây chung quanh, đột nhiên sắc mặt Kiệt Sâm đại biến.
Chỉ cần ánh mắt quét qua, Kiệt Sâm liền nhìn thấy hơn mười đạo thanh sắc khí lưu ở chung quanh.
- Không tốt!
Trong nội tâm Kiệt Sâm kinh hãi, thân hình như thiểm điện lao về phía trước, nhanh chóng vượt qua chúng.
- Nhiều thanh sắc khí lưu thế này, rốt cuộc là có cái gì xảy ra?
Kiệt Sâm bay đi, trong lòng nhanh chóng tự hỏi.
- Tại sao lúc trước nhiều nhất có ba đạo thanh sắc khí lưu xuất hiện, hiện tại thoáng cái phát hiện nhiều thanh sắc khí lưu như vậy, lại còn che dấu bên trong lá cây, tại sao không có một tia năng lượng thay đổi?
Kiệt Sâm cảm thấy tình huống rất quỷ dị
Có thể giờ phút này, cũng không cho phép hắn suy tư.
Hiện tại Kiệt Sâm tuy mạnh, kiếm pháp cũng đại thành, nhưng nếu hơn mười đạo thanh sắc khí lưu phát động công kích về phía hắn, hắn cũng không dám xác định, mình nhất định có thể ngăn cản toàn bộ hay không.
- Có lẽ không kém bao nhiêu đâu, những thanh sắc khí lưu kia tới bây giờ còn không có tiến công a.
Kiệt Sâm nhanh chóng chạy như điên, nhưng trong lòng thì suy nghĩ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tác giả: Ám Ma Sư
-----oo0oo-----
Chương 533: Mộc Linh Châu. (2)
Nguồn:Sưu Tầm
Thời điểm hắn toàn lực chạy trốn, rồi đột nhiên ――
"Xùy" "Xùy" "Xùy "
Trong nháy mắt, hơn mười đạo huyễn ảnh màu xanh lá bay tới, cơ hồ từ bên cạh, phía sau đuổi theo, chỉ có số ít ba đạo khí lưu đang ở trước mặt.
Tốc độ của khí lưu vô cùng nhanh chóng. . . Giống như mũi tên màu xanh lá bay với tốc độ ánh sáng, trước sau lập tức xuyên thấu trời cao.
Bởi vì số lượng thanh sắc khí lưu quá nhiều, cơ hồ đem toàn thân Kiệt Sâm bao phủ vào bên tỏng, căn bản không cách nào tránh né.
Sắc mặt của Kiệt Sâm đại biến.
- Không tốt.
Đáy lòng của hắn gào thét lên tiếng, trong ánh mắt mang theo nét băng hàn, thậm chí mang theo một tia tuyệt vọng.
Dùng tạo nghệ kiếm pháp hiện tại của Kiệt Sâm, đồng thời ngăn trở bốn năm đạo thanh sắc khí lưu từ ba bốn hướng sẽ có nắm chắc, nhưng hơn mười đạo thanh sắc khí lưu công kích tới, Kiệt Sâm muốn ngăn tất cả lại, đó là chuyện không có khả năng, cơ hồ là người si nói mộng, đầm rồng hang hổ.
Trong nháy mắt, đại não của hắn ngừng vận chuyển, hắn cố tình muốn chạy trốn, nhưng thanh sắc khí lưu rậm rạp chằn chịt bao phủ toàn thân của hắn, làm cho hắn nhất thời không biết nên làm thế nào.
Trong tuyệt vọng, trọng kiếm dưới tay phải của Kiệt Sâm huy động một cách vô ý thức.
Một đạo ô quang lập tức bao phủ toàn thân của Kiệt Sâm.
"Ba" "Ba" "Ba "
Năng lượng rậm rạp chằng chịt tiêu tán trong tiếng rền, tất cả thanh sắc khí lưu muốn tiếp cận thân thể của Kiệt Sâm đều bị ô quang ngăn lại, lập tức nổ tung.
Một hồi gió nhẹ thổi qua, rừng nhiệt đới khôi phục dáng vẻ như ban đầu.
Kiệt Sâm kinh ngạc đứng ở nơi đó, ánh mắt của hắn trống rỗng, sắc mặt tràn ngập ngạc nhiên.
- Chuyện này... Rốt cuộc có chuyện gì?
Trong miệng Kiệt Sâm thì thào tự nói, mang theo nét khó có thể tin được.
Thời điểm hơn mười đạo thanh sắc khí lưu ngăn cản trước mặt, Kiệt Sâm căn bản không biết mình nên ngăn cản thế nào, nhưng trọng kiếm trong tay của hắn huy động vô ý thức, nhưng huy động vô ý thức này, lại làm cho hắn lâm vào trong cảm giác vô cùng kỳ diệu, khó nói thành lời, tốc độ trọng kiếm trong tay cực nhanh, đem toàn bộ thanh sắc khí lưu đánh tới ngăn cản lại.
- Vô ý thức, vô ý thức. . .
Trong miệng Kiệt Sâm thì thào nói nhỏ, ánh mắt thì càng ngày càng sáng lên.
- Vèo!
Thân thể của hắn nhanh chóng lao về phía trước.
"Xùy" "Xùy" "Xùy" . . .
Vào khu vực cũ, gần mười đạo thanh sắc khí lưu hiện ra, giống như tiến vào sâu bên trong, năng lượng trong không khí tăng lên, số lượng thanh sắc khí lưu cũng tăng lên nhiều hơn.
Nhưng vào lúc này đây, nhìn thấy những thanh sắc khí lưu này, ánh mắt của Kiệt Sâm sáng lên.
Căn bản không cần suy nghĩ, hắc sắc trọng kiếm trong tay của Kiệt Sâm, tự mình huy động bay bổng lên.
"Ba" "Ba" "Ba "
Gần mười đạo thanh sắc khí lưu bị Kiệt Sâm ngăn cản toàn bộ, nếu là trước kia, có ba bốn đạo thanh sắc khí lưu ngăn cản thì Kiệt Sâm vô cùng nghiêm túc, lúc này đây, hoàn toàn dễ dàng.
- Tâm tùy ý động, dựa vào bản năng phản ứng của thân thể, không thông qua suy nghĩ xuất kiếm, mới khiến kiếm mau lẹ hơn...
Trên mặt của Kiệt Sâm mang theo nét vui mừng, những thanh sắc khí lưu ngăn cản lúc trước, hắn căn bản không biết nên suy nghĩ nên ngăn cản ra sao, nhưng mặc cho bản năng làm việc, tiến hành ngăn cản, đây là phản xạ phòng ngự có điều kiện, cẩn thận, không có một tia sơ hở.
Giờ khắc này, rốt cuộc Kiệt Sâm lĩnh ngộ chí cường trọng kiếm pháp tắc, những thanh sắc khí lưu này đối với Kiệt Sâm mà nói, đã không còn bất cứ uy hiếp gì.
- Vèo...
Kiệt Sâm lập tức đi lại nhanh chóng trong rừng, hắn dám làm ra cử động lớn mật hung hăng như thế, thoáng chốc dẫn động rất nhiều thanh sắc khi lưu ở chung quanh.
Từng đạo thanh sắc khí lưu không gián ngừng nghỉ công kích về phía Kiệt Sâm, nhưng Kiệt Sâm giống như dạo chơi, không có một tia thanh sắc khí lưu nào có thể làm gì được hắn, giống như đi qua muôn hoa, không một mảnh lá dính thân.
Đối diện với nhiều thanh sắc khí lưu thế này, hắn đều tùy ý ra tay, nhưng mà quỷ dị là, cho dù có bao nhiêu thanh sắc khí lưu, đều bị trọng kiếm trong tay của hắn ngăn cản rất dễ dàng.
Nửa canh giờ sau, rốt cuộc Kiệt Sâm cũng đi tới trung tâm của khu rừng này.
Đây là một khu đất trống có bán kính một trăm mét, ở giữa khoảng đất trống trung ương, có một ao nước màu đỏ như áo, đình kính ước chừng hai mét, mà nước ao không sâu hơn mười mét, ở giữa không trung trên hồ nước nửa mét có một tinh thể hình thoi màu đỏ đang lo lắng, lẳng lặng xoay tròn.
"Huyết Uyên Tinh phách", nhìn thấy tinh thể hình thoi này, hai mắt của Kiệt Sâm mở to, trong miệng kinh hô thành tiếng.
Hắn như thế nào cũng không nghĩ tới, ở sâu trong khu rừng nhiệt đới này lại có Huyết Uyên Tinh Phách, chuyện này trong nhất thời rất khó hiểu trong nội tâm của hắn.
Huyết Uyên Tinh Phách ở bên trong Huyết Uyên Tinh Mạch là không tệ rồi, nhưng tuyệt đối sẽ không tạo thành cảnh tượng như nơi này, hơn nữa Kiệt Sâm cũng cảm giác, cảm giác hấp dẫn hắn cũng không phải Huyết Uyên Tinh Phách này, hoàn toàn không phải Huyết Uyên Tinh Phách a.
- Đây chính là Huyết Uyên Linh Trì như trong lời của Lạc khố Ân nói sao.
Kiệt Sâm bước nhanh đi tới trước hồ nước đỏ như máu này, dùng tay trám nhẹ một cái, tinh tế cảm giác nước ao này.
Đây là linh nguyên tố cổ quái tạo thành, trong đó ẩn chứa tính mạng lực vô cùng cường đại, nếu như tiến vào nhân thể, đối với thể chất của Linh Sư, sẽ có đề cao thật lớn.
- Tí tách...
Giọt nước nhẹ vang lên, một giọt nước màu đỏ như máu từ trong Huyết Uyên Tinh Phách rơi xuống, mà nước ao này, không biết qua bao nhiêu năm tháng, từ trong Huyết Uyên Tinh Phách ngưng tụ mà thành.
Kiệt Sâm không do dự, giẫm chận đi vào trong ao nước không lớn này.
Trong nháy mắt Kiệt Sâm bước vào, dị biến nổi lên, đột nhiên Kim Linh Chi trong đầu của Kiệt Sâm chuyển động, đồng thời ――
- Rầm Ào Ào...
Một quả cầu màu xanh lá như quả bóng bàn, từ trong nước ao lao nhanh ra ngoài, sau đó tiến vào trong thân thể của Kiệt Sâm.
Trong ánh mắt của Kiệt Sâm kinh hãi gần chết, thì viên cầu màu xanh kia từ từ dung nhập vào trong thân thể của Kiệt Sâm.
Cùng lúc đó, viên cầu màu đen trong cơ thể Kiệt Sâm phát ra lực lượng cổ quái, trong lúc đó cũng đã vận chuyển lại, không cho Kiệt Sâm khống chế, nó cùng giao hòa với viên cầu màu xanh kia.
- Oanh!
Một cổ lực lượng không hiểu xuất hiện trong cơ thể của Kiệt Sâm, cổ lực lượng này thật sự quá lớn, lập tức tiến vào trong tinh thần hải của Kiệt Sâm.
Một cổ năng lượng cường hãn xuất hiện trong óc của Kiệt Sâm, đồng thời, Kim Linh Châu trong tinh thần hỉa của Kiệt Sâm điên cuồng chuyển động, dưới trùng kích của cổ lực lượng nay, Kiệt Sâm giống như lúc hấp thu Kim Linh Châu lúc trước, một lần nữa dứt khoát lâm vào trong hôn mê.
Trong đầm nước đỏ như máu này, một tia năng lượng không ngừng tiến vào trong thân thể của Kiệt Sâm, không ngừng cải tạo thể chất của Kiệt Sâm, đồng thời từng đạo thanh sắc quang mang không ngừng chớp động trên thân thể của Kiệt Sâm.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden