18-05-2013, 07:41 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 570: Vương tình.
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê truyện
Trần Tiểu Cá»u cả kinh ngây dại, quên cả mình Ä‘ang nôn, quay lại nhìn chằm chằm Äá»™c Hoà ng , thất thanh nói:
- Äá»™c Hoà ng tá»· tá»·, tá»·... tá»· cÆ°á»i nhÆ° thế, đến cả mặt trá»i giữa trÆ°a cÅ©ng ảm đạm thất sắc nha!
Äá»™c Hoà ng giảo hoạt trừng mắt, tay nhá» bé chỉ trá» cÆ°á»i nói:
- NgÆ°Æ¡i lại còn nói, hừ... Ta liá»n há»i lại ngÆ°Æ¡i má»™t câu, láºp tức là m cho ngÆ°Æ¡i khó ở!
- Nói cái gì?
Äá»™c Hoà ng nói:
- NgÆ°Æ¡i nói ta và trăng trên trá»i ngÆ°á»i nà o xinh đẹp hÆ¡n?
Ãnh trăng tất nhiên là đại biểu cho Nguyệt Thần, nói ánh trăng đẹp thì Äá»™c Hoà ng không vui, nói Äá»™c Hoà ng xinh đẹp, chÃnh là hạ thấp lão bà thân yêu của ta, ta má»›i không là m việc ngốc nhÆ° váºy. Hắn há mồm vừa muốn lên tiếng...
Lại nghe Äá»™c Hoà ng vặn vẹo thắt lÆ°ng, hấp tấp nói:
- Ta không cho ngươi nói ta cùng với ánh trăng xinh đẹp như nhau.
Trần Tiểu Cá»u từ lúc chà o Ä‘á»i tá»›i nay lần đầu tiên bị lá»i nói sắc bén là m cho kinh ngạc, không thể không bá»™i phục trà tuệ Äá»™c Hoà ng . Hắn gãi đầu, ngượng ngùng cÆ°á»i nói:
- Äá»™c Hoà ng tá»· tá»· thá»±c là m ta khó ở... hai ngÆ°á»i các tá»· má»—i ngÆ°á»i má»™t vẻ!
Äá»™c Hoà ng che miệng anh Ä‘Ã o nhá», đắc ý liếc hắn má»™t cái:
- Xem vá» sau ngÆ°Æ¡i còn có dám tán dÆ°Æ¡ng ta hay không? Ta nhiá»u năm không nói gì miệng đã đến mức khó chịu, rất lợi hại. NgÆ°Æ¡i nói má»™t câu, ta liá»n chỉnh ngÆ°Æ¡i mÆ°á»i câu.
Nà ng tuy có dáng vẻ của tiên nữ, nhÆ°ng trong mắt Tiểu Cá»u, nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của nà ng hoạt bát nhÆ° má»™t cô nÆ°Æ¡ng mÆ°á»i bảy mÆ°á»i tám tuổi váºy, rÃu ra rÃu rÃt kêu không ngá»›t.
Trần Tiểu Cá»u và nà ng cãi cá» loạn má»™t tráºn, Nguyệt thần và Hoa NhÆ° Ngá»c dắt tay, cÆ°á»i thản nhiên Ä‘i tá»›i. Äá»™c Hoà ng liá»n khôi phục hình tượng tiên nữ phóng khoáng tuyệt trần, nói mà cÅ©ng không chịu nhiá»u lá»i. Chỉ có Ä‘iá»u, hai tròng mắt lấp lánh, đảo tá»›i đảo lui trên mặt Trần Tiểu Cá»u, không biết suy nghÄ© cái gì.
Chăng qua, ai cÅ©ng không nghÄ© tá»›i Äá»™c Hoà ng tá»· tá»· nhÆ° tiên nữ hạ phà m, không ngá» lại là má»™t đầu bếp tuyệt vá»i!
Bốn ngÆ°á»i ngồi vây quanh bà n ăn, nhấm nháp món ngon mỹ vị, trong lòng đặc biệt phấn khởi, nhất là Trần Tiểu Cá»u. Sức ăn của hắn rất tốt, không chút là m bá»™ khiêm tốn, ăn nhÆ° gió cuốn mây tan, sợ vá» sau rốt cuá»™c không còn được ăn món ngon thế nà y nữa. Hắn nhÆ° sói nhai hổ nuốt, không ngừng vÆ°Æ¡n ngón tay cái tán thưởng:
- Äá»™c Hoà ng tá»· tá»·, tá»· tháºt sá»± là đầu bếp thượng hạng, tá»· là m đầu bếp sao?
Trong lòng lại bá» thêm má»™t câu, lên được giÆ°á»ng lá»›n!
Äá»™c Hoà ng ra chiá»u vui thÃch, mắt nhìn chiếc Ä‘Å©a qua lại nhÆ° con thoi của Trần Tiểu Cá»u, hạ giá»ng nói:
- Cháºm má»™t chút! Cháºm má»™t chút! Chẳng lẽ còn có ai cÆ°á»›p thức ăn của ngÆ°Æ¡i nữa hay sao?
Trần Tiểu Cá»u cÆ°á»i hì hì tán thưởng nói:
- Ä‚n ngon! Ä‚n ngon...
Nguyệt Thần liếc mắt nhìn Äá»™c Hoà ng má»™t cái, lại nhìn nhìn Trần Tiểu Cá»u, trong lòng có chút tức giáºn, nhẹ nhà ng buông bát buồn bã nói:
- Tiểu Cá»u, ta cùng vá»›i Hoa muá»™i muá»™i, Äá»™c Hoà ng ngà y mai phải Ä‘i Phúc Kiến, má»™t thá»i gian vá» sau chà ng không được ăn đồ ăn ngon miệng nhÆ° váºy nữa rồi!
- Ngà y mai? Nhanh nhÆ° váºy?
Tiểu Cá»u, Äá»™c Hoà ng , Hoa NhÆ° Ngá»c Ä‘á»u kinh ngạc má»™t tráºn.
Nguyệt Thần thở dà i nói:
- Lần nà y ta bị thÆ°Æ¡ng, lại trì hoãn quá lâu, trong bản giáo sá»± vụ phức tạp, vả lại lòng ngÆ°á»i thay đổi. Nếu còn đợi nữa chỉ sợ không còn kịp rồi, nhất là Hạnh nhi đã vá» tá»›i Phúc Kiến trÆ°á»›c, ta sợ nà ng ứng phó không được sẽ sÆ¡ xuất!
Nhắc tá»›i đến Hạnh nhi, Trần Tiểu Cá»u liá»n chá»™t dạ. Cô gái nhá» nà y má»™t mình ở Phúc Kiến cô Ä‘Æ¡n lẻ loi, giống nhÆ° má»™t con nhạn cô Ä‘á»™c váºy, tháºt không dá»… dà ng. Hắn vá»™i gáºt đầu đáp ứng nói:
- Ngà y mai thì ngà y mai, vẫn là Hồng Hạnh quan trá»ng hÆ¡n! Bằng không ta cÅ©ng Ä‘i theo má»i ngÆ°á»i Ä‘i...
- Chà ng đi là m gì? Ta còn chưa giải quyết được được giáo chúng, chà ng nếu dám lộ mặt thì sẽ là m hại ta!
Nguyệt thần oán trách nói.
- Hồng Hạnh?
Hoa NhÆ° Ngá»c theo bản năng sinh ra bà i xÃch, ngoắc mắt nhìn chằm chằm Trần Tiểu Cá»u, chất vấn:
- Hồng Hạnh là ai?
Nguyệt Thần mỉm cÆ°á»i duyên dáng nói:
- Hoa muá»™i muá»™i, muá»™i gấp cái gì? Hồng Hạnh là tiểu đồ đệ của ta, không có chút quan hệ gì vá»›i Tiểu Cá»u!
Hoa NhÆ° Ngá»c nghe váºy không tiếp tục chất vấn nữa.
Trần Tiểu Cá»u thầm cÆ°á»i khổ, hiện tại hắn phát hiện Hoa NhÆ° Ngá»c má»›i là bình dấm chua lá»›n nhất. Chỉ cần có gió thổi cá» lay, luôn giống nhÆ° con cá»p mẹ dẫn đầu Ä‘i ra chất vấn, cảnh giác ghen cÅ©ng không phải cao bình thÆ°á»ng!
Hắn nghe thấy hai vị lão bà và Äá»™c Hoà ng nhanh nhÆ° váºy liá»n phải rá»i khá»i mình, tâm tình áp lá»±c, không còn tâm tÆ° Ä‘i thưởng thức đồ ăn ngon hay không. Hắn vá»™i và ng ăn xong, liá»n cùng Nguyệt Thần, Hoa NhÆ° Ngá»c vá» tá»›i căn khuê phòng ngá»t ngà o.
ChÃnh ngá», ba ngÆ°á»i đổ mồ hôi đầm đìa ngá» ngoạy trên giÆ°á»ng, mấy cÆ¡ thể trắng muốt tá»a ra hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngà o ngạt quyến rÅ©. Nguyệt Thần và Hoa NhÆ° Ngá»c sắp Ä‘i xa, không còn kiêu ngạo, ngượng ngùng nhÆ° hôm qua, Ä‘á»u chủ Ä‘á»™ng quấn quanh thân mình Trần Tiểu Cá»u, dùng dáng vẻ đẹp nhất của mình, tình cảm yêu thÆ°Æ¡ng để lại trong lòng Trần Tiểu Cá»u tình cảm khó có thể dứt bá».
Lại là mÆ°á»i bốn lần !
Chết trên hoa mẫu Ä‘Æ¡n, thà nh quá»· cÅ©ng phong lÆ°u ! Trần Tiểu Cá»u chìm trong biển ôn nhu nồng ấm.
Ná»a đêm canh ba, vầng trăng tròn sáng bạc, xuyên qua tầng tầng mây mù, vẩy ra vòng tròn trong suốt quyến rÅ©, mỉm cÆ°á»i rong chÆ¡i đến giữa trá»i, má»™ng ảo giống nhÆ° ngân huy, gợn sóng lăn tăn, nhẹ nhà ng lén lút trà n ngáºp bốn bá».
Trần Tiểu Cá»u trái ôm phải ấp, ôm vòng eo hai ngÆ°á»i, trên nóc căn nhà cá». Nguyệt thần, Hoa NhÆ° Ngá»c im lặng tá»±a và o đầu vai Tiểu Cá»u, cảm thụ ấm áp của hắn.
Trần Tiểu Cá»u ôm chặt hai ngÆ°á»i hÆ¡n nữa, nhẹ giá»ng nói :
- Mộng hồi tà n nguyệt tại, thác ngộ thị thiên minh!
(*)
- Tiểu Cá»u...
Nguyệt thần dùng sức chui và o lòng Trần Tiểu Cá»u cá» cá», vừa má»›i tân hôn, đã phải ly biệt, nÆ°á»›c mắt không kìm nổi chảy xuống dÆ°á»›i, nhẹ giá»ng khóc nức nở nói:
- Tiểu Cá»u, cùng Hoa muá»™i muá»™i giải quyết đại sá»± trong giáo xong, ta láºp trở vá» cùng chà ng, đến lúc đó, má»i sá»± Ä‘á»u tùy theo chà ng!
Trần Tiểu Cá»u trái phải thÆ¡m các nà ng má»™t cái, dặn:
- Bất kể trong giáo đã xảy ra sá»± tình gì, nhất định phải bảo há»™ bản thân tháºt tốt. Trên ngÆ°á»i của ai mà lÆ°u lại vết sẹo nà o, Tiểu Cá»u ta nhất định phải đánh bằng roi !
Hoa NhÆ° Ngá»c phì má»™t cái, oán trách nói:
- Khốn khiếp, Ä‘á»u tại cái miệng nà y, huynh không đứng đắn chút. Huynh cứ yên tâm Ä‘i, muá»™i vá»›i tá»· tá»· nhất định sẽ an toà n trở vá». Äá»™c Hoà ng chÃnh là đại gia dùng Ä‘á»™c, Ä‘á»™c thuáºt tinh thông, chỉ má»™t mình nà ng đã có thể địch hà ng nghìn hà ng vạn, huynh sợ cái gì?
- Có vì các nà ng Ä‘á»u là nữ tá» yếu Ä‘uối, lòng ta luôn khó có thể dứt bá»...
Tiểu Cá»u thở dà i nói:
- Các nà ng lúc nà o cÅ©ng phải nhá»› rõ, ánh trăng trên trá»i chÃnh là ánh mắt của ta, ta sẽ bảo há»™ các nà ng bất cứ lúc nà o, cÅ©ng luôn luôn chá» các nà ng trở vá»!
Hai nữ nhân cảm Ä‘á»™ng tá»™t đỉnh, dịu dà ng tá»±a và o đầu vai hắn, nhẹ giá»ng khóc nức nở. Äá»™c Hoà ng nhẹ giá»ng than thở:
- Ai cần được ngươi tới bảo vệ...
Ãnh bình minh bao phủ miá»n sÆ¡n dã, khắp má»™t mảnh mông lung!
Chân núi đã tụ táºp hÆ¡n trăm ngÆ°á»i, Hoa NhÆ° Ngá»c, Äá»™c Hoà ng , Nguyệt Thần dẫn theo hÆ¡n mÆ°á»i hán tá» nhanh nhẹn xuất phát. Trần Tiểu Cá»u, La Äồng mang theo các huynh đệ Ä‘Æ°a tiá»…n.
Lúc nà y Trần Tiểu Cá»u lá»™ ra bá»™ dạng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i vô tâm không tim phổi, cÆ°á»i ha hả nói:
- Các lão bà thân yêu, nhất định phải sá»›m trở vá», Tiểu Cá»u chá» sinh cục cÆ°ng đây...
Hoa NhÆ° Ngá»c thở phì phì trừng mắt nhìn hắn, giáºn dữ nói:
- Ngay trước mặt các huynh đệ, đừng nói chuyện linh tinh!
Trần Tiểu Cá»u lại kéo Äá»™c Hoà ng đến má»™t bên, dặn:
- Äá»™c Hoà ng tá»· tá»·, bản lÄ©nh dùng Ä‘á»™c của tá»· có má»™t không hai trong thiên hạ, chỉ cần chá»— có thể sá» dụng Ä‘á»™c thì không nên Ä‘á»™ng thủ Ä‘á»™ng cÆ°á»›c đánh đánh giết giết, Ä‘á»™c chết hết là sạch sẽ, cÅ©ng bá»›t việc ...
Äá»™c Hoà ng cÆ°á»i nói:
- Ta là nổi danh là sát thần, ngươi chỉ không biết ta từng có ác danh thôi! Kẻ thù chết trong tay ta vô số kể. Ngươi cứ đặt trái tim trong ngực đi, lão bà thân yêu của ngươi cam đoan mang vỠhoà n hảo cho ngươi.
Trần Tiểu Cá»u lay Ä‘á»™ng tay áo Äá»™c Hoà ng , má»™t hồi dịu dà ng nói:
- Äá»™c Hoà ng tá»· tá»· cÅ©ng phải giữ mình cẩn tháºn, Tiểu Cá»u rất thÃch đồ ăn do Ä‘Ãch thân tay tá»· là m.
Äá»™c Hoà ng nhÆ° gió mùa xuân, lá»™ ra chút dại khá» của nữ nhân, cÆ°á»i mãn ý, nắng Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, từ trong tay lấy ra má»™t há»™p thuốc, đặt trong tay Trần Tiểu Cá»u nói:
- Äây là vu cổ mà vu nữ ta đã nghiên cứu chế tạo ra má»™t loại kịch Ä‘á»™c, cùng vÆ¡i thuáºt vu cổ, ý là lấy Ä‘á»™c trị Ä‘á»™c.
- Hiện giá» lá»±c lượng lá»›n vu nữ đã tiến và o Hà ng Châu, khi không có ai bên cạnh chăm lo, ngÆ°Æ¡i phải cẩn tháºn má»™t chút, đừng có chạy lung tung gây há»a, tránh là m cho các nữ tá» khác sinh lòng ái má»™, bằng không, khi Hoa NhÆ° Ngá»c và Nguyệt Thần trở lại, nói không chừng sẽ đại khai sát giá»›i đó.
Trần Tiểu Cá»u gáºt đầu, cÆ°á»i hÃp mắt nói:
- Ta chỉ cần Tam nương ái mộ ta là đủ …
Nguyệt Thần thấy hai ngÆ°á»i ở bên nhau thầm thì nhá» to, trong lòng nảy sinh ghen tị, vá»™i và ng thúc giục:
- Thá»i gian không còn sá»›m, phải nhanh lên Ä‘Æ°á»ng thôi.
- Lão bà của ngươi đang ghen, ta phải đi rồi!
Äá»™c Hoà ng xoay ngÆ°á»i lên ngá»±a, Nguyệt Thần, Hoa NhÆ° Ngá»c má»™t hà ng hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i, cưỡi con ngá»±a cao lá»›n, mênh mông dà n trải mà đi, lÆ°u lại phÃa sau là má»™t mà n bụi đất.
- Äi sá»›m vá» sá»›m!
Trần Tiểu Cá»u nhìn bóng dáng oai hùng của các nữ nhân, trong lòng dÆ°á»ng nhÆ° cô Ä‘Æ¡n hiu quạnh, cảm giác vắng vẻ tháºt khó chịu.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
Chữ ký của ♎ Sói Ngây Thơ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của ♎ Sói Ngây ThÆ¡
18-05-2013, 07:41 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 571 Nà ng sỠta, ta sỠlại nà ng!
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê truyện
Trần Tiểu Cá»u buồn chán ở lại trên núi chÆ¡i đùa mấy ngà y, ngoại trừ uống rượu chỉ nhìn Anh Má»™c hÆ°á»›ng La Äồng thỉnh giáo công phu quyá»n cÆ°á»›c.
Tên Anh Má»™c nà y võ công phóng khoáng, tiến triển thần tốc, La Äồng má»—i khi dạy gã má»™t chiêu, gã liá»n biến hóa thà nh ba, là m ra chiêu số kỳ quái, hết lần nà y tá»›i lần khác rất là thá»±c dụng, tháºt là tà i năng có má»™t không hai.
Trần Tiểu Cá»u má»™t lòng chá» TTam nÆ°Æ¡ng trở vá», cùng nà ng tâm sá»±, thế nhÆ°ng chá» trái ngóng phải, cÅ©ng không thấy Tam nÆ°Æ¡ng trở vá». Hắn trong lòng liá»n có chút sốt ruá»™t, muốn rá»i sÆ¡n. Äúng lúc nà y, Cao Cung ùn ùn tiến đến, từ trong thà nh mang vá» tin tức tốt.
Theo lá»i đồn đại: Thủ hạ Tà o công công chÃnh là tá» cấm vệ, đã tìm ra được hung thủ ám sát Tà o công công, chỉ là hung thủ dá»±a và o nÆ¡i hiểm yếu chống lại, bị tá» cấm vệ giết chết, Tà o công công giáºn dữ liá»n Ä‘em hai ngÆ°á»i cho ngÅ© mã phanh thây, tuyên bố toà n thà nh bá» lệnh cấm, việc nà y rốt cuá»™c cÅ©ng có má»™t kết cục hoà n mỹ.
Trần Tiểu Cá»u nghe váºy, không khá»i âm thầm lè lưỡi, sợ hãi thán phục thá»±c lá»±c siêu tuyệt của bạch y công tá»!
Hắn khó dằn nổi muốn hạ sÆ¡n, liá»n báo cho La Äồng cùng các huynh đệ, nghìn vạn lần đừng Ä‘Æ°a hắn việc thà nh thân lan truyá»n ra ngoà i, bằng không cái án tá» nà y chẳng phải lại lá»™ ra chứa nhiá»u chân tÆ°á»›ng sao?
Ô nhã mã đánh má»™t tráºn thà nh danh, vả lại Tà o công công quen dùng ngá»±a nà y, không thể là m gì khác hÆ¡n là ở lại há»— gia trại.
Hắn ăn mặc trang phục sÄ© tá» của Tam nÆ°Æ¡ng tặng, mang theo quân Ä‘oà n Anh Má»™c, má»™t Ä‘Æ°á»ng nhà n nhã du sÆ¡n, vừa đến gần trong thà nh, nhìn và o Ä‘oà n ngÆ°á»i, bá»—ng có cảm giác lo sợ.
Anh Má»™c lôi kéo hắn theo bất chấp khó khăn Ä‘i tá»›i nhà của gã, ở trong tiểu viện cất cao giá»ng kêu:
- Tuệ NÆ°Æ¡ng! Tuệ NÆ°Æ¡ng, ta đã trở vá». . .
- Ngươi còn biết trở v�
Má»™t tiếng la sắc bén, thản nhiên truyá»n ra, ngay sau đó má»™t thân ảnh thon dà i duyên dáng xuất hiện trÆ°á»›c cá»a, trong tay cầm cái chà y cán bá»™t. Nhìn kỹ và o Anh Má»™c, tiểu lão hổ liá»n hÆ°á»›ng Trần Tiểu Cá»u nhà o tá»›i, vung cái chà y cán bá»™t lên, vá»— và o mông Trần Tiểu Cá»u!
Quân đoà n Anh Mộc tứ tán mà chạy, Anh Mộc hoang mang khẩn trương nói:
- Äại tá»·, Cá»u ca ta đã trở vá» vá»›i tá»·, còn lại phải xem bản lÄ©nh của tá»·. . .
- Ai u. . . Tuệ Nương, nà ng nhẹ tay thôi!
Trần Tiểu Cá»u thấy Tuệ NÆ°Æ¡ng dáng vẻ kÃch Ä‘á»™ng Ä‘Ãch, cÅ©ng không lắc mình tránh né, ôm cái mông nhếch lên lai, chủ Ä‘á»™ng hÆ°á»›ng và o cái chà y cán bá»™t, trong miệng hoa hoa nói:
- Äánh và o thân ta, nà ng sẽ Ä‘au lòng, nà ng nếu muốn đánh, cứ tùy tiện đánh! Ai nha. . . Äau chết ta rồi. . .
- Ai cho huynh không nói năng gì mà đi biệt tÃch! Ai cho ngÆ°Æ¡i bá» mặc ta! NgÆ°Æ¡i nói Ä‘i, bấy lâu nay, ngÆ°Æ¡i rốt cuá»™c chạy Ä‘i đâu? Sống còn không được gặp, chết là m sao mà gặp được. . .
Tuệ NÆ°Æ¡ng ngá»c diện á»ng Ä‘á», bá»±c tức nghiến răng nghiến lợi, cái chà y cán bá»™t trong tay lại hung hăng mà đánh và o cái mông của Trần Tiểu Cá»u.
- Tuệ NÆ°Æ¡ng. . . Äau!
Trần Tiểu ăn hÆ¡n mÆ°á»i cái chà y cán bá»™t, xoay ngÆ°á»i cầm lấy tay nà ng ôm và o trong ngá»±c, cảm nháºn được thân thể má»m mại khẽ rung lên trong sá»± phẫn ná»™ mà , hắn liá»n vuốt cần cổ trắng nõn đầy sức hút của nà ng mà nói:
- Tuệ NÆ°Æ¡ng, đánh cÅ©ng đánh qua, chá»i cÅ©ng chá»i rồi, hiện tại tá»›i phiên Tuệ NÆ°Æ¡ngnà ng hôn ta. . .
Tuệ NÆ°Æ¡ng xoay ngÆ°á»i, tránh né má»™t hồi, nhÆ°ng trốn không thoát ma trảo vây quanh của hắn, và nh mắt Ä‘á» hoe, tuôn ra những giá»t nÆ°á»›c mắt trong suốt, oa má»™t tiếng, đã khóc nức nở, hai tay đánh và o trÆ°á»›c ngá»±c Tiểu Cá»u:
- Tiểu Cá»u thối, huynh . .Huynh rốt cuá»™c chạy Ä‘i nÆ¡i đâu liá»…u? Là m ta lo sợ, hu hu. . . Ta nghÄ© huynh không bao giá» ... trở vá» nữa, rõ rà ng là không cần ta nữa, ta rất sợ hãi ...
Tiểu Cá»u nhìn nà ng nÆ°á»›c mắt nhÆ° mÆ°a, trong lòng liá»n dâng lên má»™t tráºn yêu thÆ°Æ¡ng!
Hắn ôn nhu lau nÆ°á»›c mắt cho nà ng, cÆ°á»i hì hì nói:
- Tiểu bảo bối, khóc cái gì? Ta chẳng phải đã trở vỠsao?
Tuệ NÆ°Æ¡ng đôi mắt đảo quanh, liá»n phát hiện bên ngoà i góc tÆ°á»ng có năm đôi mắt Ä‘ang nhìn lén. Hừ má»™t tiếng, nà ng xoay cái mông nhá» kéo Trần Tiểu Cá»u và o trong khuê phòng, thoáng má»™t cái liá»n nhà o lên trên ngÆ°á»i hắn, lo lắng nói:
- Tiểu Cá»u, mấy ngà y trÆ°á»›c đây bên ngoà i đồn đãi, chà ng và thÃch khách ám sát Tà o công công có quan hệ, thá»±c sá»± là có hay không?
- Thế nà o là thực sự?
Trần Tiểu Cá»u cÆ°á»i ha ha thoải mái nói:
- Nếu là thực sự, ta là m sao có thể hoà n hoà n chỉnh chỉnh trở v� Còn nữa, hiện tại hung phạm đã tìm được, lệnh lục soát cũng đã thủ tiêu, ngươi không cần miên man suy nghĩ. . .
Tuệ NÆ°Æ¡ng nghe váºy, nhÆ° trút được gánh nặng, đẩy hắn lên trên giÆ°á»ng, thân thể má»m mại nhÆ° nÆ°á»›c ngã trên ngÆ°á»i hắn, đầu ghé và o ngá»±c hắn, nhẹ giá»ng, ủy khuất vạn phần nói:
- Tiểu Cá»u, chà ng rốt cuá»™c Ä‘i đâu? Ta nghÄ© chà ng đã nổi danh, thà nh sÄ© tá» môn tranh tÆ°Æ¡ng triá»u bái Văn Khúc Tinh. Mắt nhìn lên cao, liá»n vứt bá» không để ý đến ta, Hu hu. . Chà ng nếu là muốn bá» mặc ta, ta sẽ Ä‘i chết. . . Ta nhảy giếng, ta thắt cổ, ta. . .
- Nà ng không được nói báºy!
Trần Tiểu Cá»u mở miệng rá»™ng, bao lấy đôi môi Ä‘á» má»ng của Tuệ NÆ°Æ¡ng, đầu lưỡi linh xảo, nhÆ° du long tiến và o trong miệng Tuệ NÆ°Æ¡ng, tùy ý cÆ°á»›p lấy hÆ°Æ¡ng thÆ¡m của nà ng, bà n tay to vá»›i và o trong ná»™i y của nà ng, má»m nhẹ vân vê hạt Ä‘áºu Ä‘á» tÆ°Æ¡i của nà ng!
- Ân. . .
Tuệ NÆ°Æ¡ng Æ°m má»™t tiếng, cả ngÆ°á»i khô nóng, tứ chi vô lá»±c, tùy ý Tiểu Cá»u khinh bạc. Bá»™ ngá»±c sữa má»m mại, coi nhÆ° đã bị khà tức nam tá» mê hoặc, dùng sức đè ép biến dạng.
Trần Tiểu Cá»u hưởng thụ hÆ°Æ¡ng vị ngá»t ngà o. Cảm thấy hà i lòng, nhẹ nhà ng vuốt ve bá»™ ngá»±c sữa của Tuệ NÆ°Æ¡ng, hÆ°á»›ng bên tai nà ng thổi má»™t ngụm nhiệt khà nói:
- Tiểu Tuệ NÆ°Æ¡ng, mặc kệ ta có bay cao xa đến đâu, nà ng vÄ©nh viá»…n là bảo bối trong lòng của ta, ta nếu là rá»i xa nà ng, không cách gì hÃt thở được. . .
- Äáng ghét, chà ng lại lừa ta!
Tuệ NÆ°Æ¡ng, tha thiết ở trên ngÆ°á»i Trần Tiểu Cá»u, nhắm lại đôi mắt đẹp nói:
- Ta nhá»› chà ng nhiá»u lắm, trong mÆ¡ vẫn luôn nhìn thấy chà ng, ta nghÄ© ta sắp Ä‘iên rồi!
Nà ng giãy dụa thân thể má»m mại, ôn nhu nói:
- Tiểu Cá»u, chà ng thÃch Tuệ NÆ°Æ¡ng không? Chà ng không cần sá» loạn lên, nếu là chà ng muốn cái kia, ta liá»n. . . Ta liá»n đáp ứng chà ng!
Nói xong liá»n Ä‘á» mặt tá»›i táºn mang tai, đôi mắt đẹp rung Ä‘á»™ng tháºp phần mê ngÆ°á»i!
Còn có chuyện tốt bực nà y? Chủ động cho ta?
Ai. . . Äáng tiếc, Trần Tiểu Cá»u đêm qua quần thảo cùng Nguyệt Thần, Hoa muá»™i muá»™i tá»›i lần thứ mÆ°á»i bốn, lúc nà y mà tái chiến, thá»±c sá»± là lòng dÆ° mà không có lá»±c. Món ăn ngon đặt ở trÆ°á»›c mắt mà cÅ©ng ăn không được, tháºt là m cho phẫn ná»™! Chung quy không thể nói vá»›i nà ng: Cá»u ca ta đêm qua cùng hai vị mỹ nhân ôm ôm ấp ấp nhiá»u lần! GiỠđâu có tinh thần để hầu hạ nà ng? Sầu khổ nà y chỉ có thể nuốt và o trong lòng!
Hắn liá»n thở dà i, tát mạnh và o mồm mấy cái nói:
- Tuệ NÆ°Æ¡ng, Cá»u ca yêu nà ng, đối vá»›i nà ng sẽ không nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, chúng ta dà nh lần đầu tiên trân quý cho thà nh thân Ä‘i, nhÆ° váºy sẽ có ý nghÄ©a hÆ¡n?
Trong lòng lại nghĩ: Con mẹ nó, có ý nghĩa cái rắm, thuần túy là nghịch biện.
Tuệ NÆ°Æ¡ng nghe váºy, không khá»i vui vẻ ra mặt, vuốt lung tung trên ngá»±c hắn, gắt giá»ng:
- Tiểu Cá»u, nhìn chà ng thÆ°á»ng ngà y chiến tiện nghi của ta, đối vá»›i ta sá» sá» mó mó, không nghÄ© tá»›i còn có tâm tÆ° trìu mến nhÆ° váºy, Tuệ NÆ°Æ¡ng tháºt là cao hứng, ta quả nhiên không có nhìn lầm chà ng.
Ân? Trần Tiểu Cá»u nhếch mép trong lòng cÆ°á»i khổ: kỳ thá»±c nà ng thá»±c sá»± nhìn lầm ta rồi!
Hắn nắm bà n tay nhỠbé của Tuệ Nương lung tung thưởng thức, ôn nhu nói:
- Ta tốt nhÆ° váºy, nà ng má»›i vừa rồi còn dùng cái chà y cán bá»™t đánh ta, ta Ä‘au quá!
- Äau ở đâu? Ta xoa cho chà ng!
Tuệ NÆ°Æ¡ng thản nhiên cÆ°á»i, xoay ngÆ°á»i hắn lại, bà n tay nhá» bé trắng mịn đặt trên cái mông tròn của hắn, trái ba vòng, phải ba vòng nhẹ nhà ng xoa, dịu dà ng nói:
- Trần Tiểu Cá»u, còn Ä‘au không?
Ãnh mắt quan hoà i, trà n đầy nhu tình máºt ý.
Trần Tiểu Cá»u thoải mái liên tục gáºt đầu nói:
- Có Tuệ NÆ°Æ¡ng xoa giúp, tiểu cá»u liá»n hết Ä‘au rồi, nếu tiếp tục vuốt ve thá»±c tốt biết bao!
Hắn liá»n vÆ°Æ¡n tay xoa bá» mông êm dịu của Tuệ NÆ°Æ¡ng, hắc hắc cÆ°á»i nói:
- N à ng sỠta, ta cũng sỠnà ng , hai ta không có ai là thiệt hại!
- Äáng ghét!
Tuệ NÆ°Æ¡ng nÅ©ng nịu oán trách, nhÆ°ng cÅ©ng không né tránh, tùy ý cho đôi bà n tay to của hắn ở trên mông loạn nghịch, nhá» giá»ng nỉ non:
- Ta sá»›m muá»™n cÅ©ng muốn gả cho chà ng, chà ng nếu nhÆ° thÃch, liá»n. . . Liá»n sá» Ä‘i!
Hai ngÆ°á»i tình ý triá»n miên, Trần Tiểu Cá»u vuốt ve Tuệ NÆ°Æ¡ng má»™t hồi, liá»n chìm và o giấc ngủ!
Trá»i vừa chạng vạng, Tuệ NÆ°Æ¡ng đã là m mấy đồ ăn sáng, bắt Tiểu Cá»u và quân Ä‘oà n Anh Má»™c cùng nhau ăn.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của ♎ Sói Ngây ThÆ¡
18-05-2013, 07:41 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 572: Giả thần giả quỷ!
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê truyện
Tuệ Nương hơi ngượng ngùng, dùng chiếc đũa gõ đầu Anh Mộc nói:
- Ngáºm miệng lại, đệ không nói không ai bảo đệ câm đâu!
Anh Má»™c bị đánh không dám hé răng, cÆ°á»i xấu xa uống rượu.
Nữ nhi hướng ngoại! Thằng nhãi Anh Mộc nà y cũng không thân thiết bằng tướng công ta được!
Trần Tiểu Cá»u tá»± sÆ°á»›ng nghÄ©, bá»—ng nhiên lại nói:
- Trần thúc sao không ở lại?
Anh Mộc nói:
- Cá»u ca huynh không biết, trÆ°á»›c kia cha má»—i ngà y mắng đệ là m xằng là m báºy, mặc kệ chuyện ngÆ°á»i. Hiện tại quân Ä‘oà n Anh Má»™c chúng ta nuốt sạch thế lá»±c hắc ám ở Hà ng Châu, không ngá» cha đệ thay đổi, nói cái gì cha là anh hùng hảo hán, chỉ có ông má»›i có thể sinh ra đứa con nhÆ° đệ váºy, tháºt sá»± là khiến đệ không nói được gì! Giá» nà y còn không trở vỠăn cÆ¡m tất nhiên Ä‘ang ngồi khoe khoang cùng các báºc hÆ°Æ¡ng thân phụ lão chứ đâu!
Trong ngôn ngữ của Anh Mộc trà n đầy hạnh phúc.
Trần Tiểu Cá»u rất cao hứng, cùng đám ngÆ°á»i Anh Má»™c uống má»™t chút rượu, lại trở vá» phòng cùng Tuệ NÆ°Æ¡ng thân thiết má»™t tráºn, rồi liá»n vá»™i phải Ä‘i. Tuệ NÆ°Æ¡ng vá»™i và ng sá»a sang lại quần áo cho hắn, nhẹ nhà ng nói:
- VỠmuộn chút thì sợ gì? Nhất định là huynh quan tâm Chu nhị tiểu thư, muốn vỠgần gũi với nà ng chứ gì? Quả nhiên nà ng tốt hơn so với muội!
- Nói bừa!
Trần Tiểu Cá»u thổi mạnh cái mÅ©i nhá» của nà ng, yêu thÆ°Æ¡ng nói:
- Nà ng là tim phổi của ta, nếu ta đối tốt với nà ng ấy hơn nà ng thì sao không đi thăm nà ng ấy trước, lại đến thăm muội trước?
Tuệ NÆ°Æ¡ng vừa nghe liá»n mỉm cÆ°á»i hạnh phúc, trong lòng thá»a mãn, kiá»…ng chân, tặng cho Tiểu Cá»u má»™t nụ hôn tháºt sâu.
Nữ nhân… đúng là dễ lừa!
Trần Tiểu Cá»u rá»i khá»i Tuệ NÆ°Æ¡ng, Ä‘i ra ngoà i cá»a, lại phát hiện trăng đã lên cây, tiếng ve râm ran không dứt. Hắn vừa hưởng thụ cảnh đêm vừa Ä‘i đến Chu phủ. Lúc nà y Chu phủ không ngá» lại đóng chặt cá»a lá»›n, nhÆ°ng việc nà y đối vá»›i kẻ suốt ngà y Ä‘i tá»›i Ä‘i lui nhÆ° hắn, căn bản không tồn tại bất cứ váºt cản nà o, nhÆ°ng cà ng nghÄ© cà ng thấy vẫn nên và o bằng cá»a chÃnh thì hÆ¡n, danh chÃnh ngôn thuáºn.
Còn nữa, Phúc Bá canh cá»a lần trÆ°á»›c đã bị mình tra tấn mà run sợ rồi, nghe mình gá»i cá»a còn không khẩn trÆ°Æ¡ng ra mở ra sao?
- Cốc cốc cốc…
Trần Tiểu Cá»u lá»›n tiếng kêu:
-Phúc bá, mau mở cá»a ra! Ta là Tiểu Cá»u, nếu lão không mở cá»a là ta phải nhảy tÆ°á»ng…
Vừa kêu và i tiếng, chợt nghe thấy tiếng cá»a sắt mở ra, Phúc bá run run rẩy rẩy Ä‘i ra, kÃch Ä‘á»™ng nói:
- Tiểu Cá»u, thằng tiểu tá» thối nhà ngÆ°Æ¡i, rốt cục đã vá». Mấy ngà y nay không thấy, ngÆ°Æ¡i có thể Ä‘i nÆ¡i nà o? Chu gia đã xảy ra rất nhiá»u chuyện, nhất là nhị tiểu thÆ°, tìm ngÆ°Æ¡i muốn Ä‘iên rồi!
- Ha hả, tùy tiện đi chơi thôi!
Trần Tiểu Cá»u lòng dạ rất tốt, thuáºn miệng há»i:
- Äã xảy ra rất nhiá»u chuyện sao? Nhị tiểu thÆ° đâu? Äã vá» chÆ°a?
Phúc bá thở dà i nói:
- Từ lúc ngÆ°Æ¡i không từ biệt mà đi mất tăm tÃch, Song Nhi bị Äan Nhi dẫn Ä‘i rồi, cÅ©ng không biết Ä‘i nÆ¡i nà o. Nhị tiểu thÆ° má»—i ngà y đến đêm hôm khuya khoắt má»›i vá» nhà , cÅ©ng không biết Ä‘ang là m những gì! Ai... loạn hết cả lên!
Song Nhi cÅ©ng không vá» Chu phủ? Nhị tiểu thÆ° ná»a đêm còn chÆ°a vá» nhà ?
Trần Tiểu Cá»u vừa nghe, suy nghÄ© trăm lần vẫn không lá»i giải đáp, đã trá»… thế nà y, nhị tiểu thÆ° có thể Ä‘i nÆ¡i nà o?
Bá»—ng nhiên hắn nghÄ© tá»›i má»™t nÆ¡i, liá»n không để ý tá»›i Phúc bá, váºn khinh công vá»™i vã chạy Ä‘i!
Trong chùa Cá»±c Lạc im ắng, cá»a lá»›n đóng chặt, không gian yên tÄ©nh. Trần Tiểu Cá»u phi thân lên bức tÆ°á»ng cao má»™t trượng, dá»… dà ng Ä‘i và o. Cá»a chÃnh là Thiên VÆ°Æ¡ng Ä‘iện, không có má»™t bóng ngÆ°á»i, nghÄ© đến nà y những hòa thượng ăn chay niệm Pháºt lại ngủ say hết cả. Hắn dá»c theo Ä‘Æ°á»ng nhá» Ä‘i và o trong, đó là Äại Hùng bảo Ä‘iện, bên trái bảo Ä‘iện có má»™t căn miếu nhá» rách nát.
Trần Tiểu Cá»u trong lòng có chút không yên, lặng lẽ nhảy lên tÆ°á»ng. Hắn vùa nhìn, đã thấy má»™t nữ tá» toà n thân áo trắng quỳ gối trÆ°á»›c tượng Pháºt, trên mặt lệ rÆ¡i nhÆ° mÆ°a, vô cùng thống khổ.
Äúng là Chu nhị tiểu thÆ°!
Chỉ thấy nà ng chắp tay, nhá» giá»ng cầu nguyện :
- Di Lặc Bồ Tát, ngã pháºt từ bi, xin ngÆ°á»i phù há»™ Tiểu Cá»u bình an vô sá»±, chà ng có ngà n sai vạn sai, giết ngÆ°á»i phóng há»a, cÅ©ng xin Pháºt tổ mở lòng tha thứ, tá»™i nghiệt của chà ng, Mỵ Nhi nguyện ý vì chà ng gánh vác, chỉ cầu chà ng có thể bình an trở vá». Mỵ Nhi nguyện ý má»—i ngà y lại đây cầu nguyện, chỉ cần nguyện vá»ng có thể đạt thà nh, Mỵ Nhi nguyện ý vì Pháºt tổ trá»ng tố kim thân, quyết không nuốt lá»i!
Lá»i nói cùa nà ng réo rắt thảm thiết ai oán. Trong lúc vô tình, nÆ°á»›c mắt long lanh lại chảy xuống.
Trần Tiểu Cá»u trong lòng cảm Ä‘á»™ng đến cá»±c Ä‘iểm, Mỵ Nhi tuy rằng ăn nói ngang ngạnh lạnh lùng, nhÆ°ng vá»›i hắn có thể nói tình sâu nhÆ° biển. Hắn linh cÆ¡ vừa Ä‘á»™ng, Ä‘á»™t nhiên váºn ná»™i tức, thừa dịp Chu Mỵ Nhi nhắm mắt cầu nguyện, Ä‘á»™t nhiên nhảy lên tượng Pháºt, tránh ở phÃa sau.
Hắn bóp mÅ©i, giả Pháºt nói :
- Nữ tá» quỳ ở dÆ°á»›i, Trần Tiểu Cá»u là ngÆ°á»i nà o?
Ngôn ngữ trầm thấp, trang nghiêm, cá»±c kỳ giống tiếng Pháºt tổ.
Chu Mỵ Nhi tuy rằng tin Pháºt, nhÆ°ng lá»›n nhÆ° váºy lại chÆ°a bao giá» nhìn thấy Pháºt tổ hiển linh, nhất là tại đây ban đêm tối Ä‘en yên tÄ©nh, tất cả Ä‘á»u có vẻ thần bà khó lÆ°á»ng. Nà ng hoảng loạn má»™t chút, sợ tá»›i mức run nhÆ° cầy sấy nói:
- Ngươi... Ngươi là ai?
- Ta là Di Lặc Pháºt tổ! NgÆ°Æ¡i lại không nhìn thấy được ta sao?
Trần Tiểu Cá»u bóp mÅ©i lại ồm ồm nói :
- Äêm nay hạ phà m du ngoạn, vừa lúc gặp ngÆ°Æ¡i quỳ ở chá»— nà y, bị thà nh ý của ngÆ°Æ¡i là m cảm Ä‘á»™ng. NgÆ°Æ¡i có thể nói cho ta biết, Trần Tiểu Cá»u là gì của ngÆ°Æ¡i? NgÆ°Æ¡i vì sao mà muốn thay hắn cầu tình?
Chu Mỵ Nhi vừa má»›i tỉnh lại từ trong kinh hãi, nghe tiếng nói chuyện không ngá» xÆ°ng là Di Lặc Pháºt tổ, trong lòng mừng rỡ, cuống quÃt quỳ xuống nói :
- Pháºt tổ phù há»™, Trần Tiểu Cá»u là , là của con...
Chu Mỵ Nhi dừng một chút lại nói :
- Là … là một tiểu gia đinh của Chu gia con
Trần Tiểu Cá»u trong lòng tức giáºn, cao giá»ng hÆ¡n nói:
- Má»™t tiểu gia Ä‘inh, còn đáng cho ngÆ°Æ¡i Ä‘au khổ chỠđợi, xúi quẩy! Xúi quẩy! Pháºt gia Ä‘i thôi...
- Chá»› Ä‘i! Chá»› Ä‘i!
Chu Mỵ Nhi thấp giá»ng khóc lóc kể lể nói:
- Pháºt gia, con còn không có nói xong, Trần Tiểu Cá»u là ngÆ°á»i trong lòng của con, không có chà ng, lòng con khó chịu. Chà ng hiện giá» phạm và o án tá», sống chết không biết, cầu Pháºt gia phù há»™ chà ng được bình an, tuy rằng chà ng giả dối, gian hoạt, thÃch chiếm tiện nghi của con, nhÆ°ng bản thân chà ng vô cùng tốt. Cứu má»™t mạng ngÆ°á»i hÆ¡n xây bảy tháp chùa, cầu Pháºt khai ân, cứu chà ng má»™t mạng Ä‘i!
Trần Tiểu Cá»u vừa muốn cÆ°á»i, lại vừa cảm Ä‘á»™ng, ồm ồm nói:
- Phải, má»—i ngÆ°á»i má»™t ngả, tháºt khổ lắm thay? Pháºt gia có rất đức hiếu sinh, liá»n thà nh toà n ngÆ°Æ¡i! NgÆ°Æ¡i hiện giá» nhắm mắt lại, trong lòng gá»i mÆ°á»i câu “Trần Tiểu Cá»u mau trở lại!†khi ngÆ°Æ¡i mở mắt, hắn sẽ hiện ra trÆ°á»›c mặt ngÆ°Æ¡i!
- Tháºt váºy chăng? Pháºt tổ, ngà i cÅ©ng đừng gạt con!
Chu Mỵ Nhi mở to hai mắt, dÆ°á»ng nhÆ° nghe được má»™t chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng không thể tin nổi.
Trần Tiểu Cá»u buồn bá»±c nói:
- Tin hay không tùy ngươi, ta đi...
Chu Mỵ Nhi ngÆ¡ ngác hồi lâu, má»›i nhắm mắt lại, trong lòng mặc niệm: “Tiểu Cá»u mau trở lại, Tiểu Cá»u mau trở lại...â€
Trần Tiểu Cá»u thừa dịp Mỵ Nhi nhắm mắt cầu nguyện, liá»n lén lút đứng trÆ°á»›c mặt nà ng, thưởng thức dung nhan tuy lạnh lùng nhÆ°ng tiá»u tụy của nà ng, đáy lòng cảm Ä‘á»™ng.
Chu Mỵ Nhi mặc niệm mÆ°á»i lần, nà ng lòng không yên mở mắt, không ngá» tháºt sá»± nhìn thấy Trần Tiểu Cá»u hiện ra trÆ°á»›c mặt. Trong mắt phượng lÆ°á»›t qua thần sắc không thể tin nổi:
- Tiểu Cá»u...
Chỉ có nhẹ nhà ng kêu má»™t tiếng nhÆ° váºy, niá»m vui bất ngá» xông thẳng lên não khiến nà ng hôn mê bất tỉnh.
Trần Tiểu Cá»u vá»™i và ng nâng thân thể má»m mại của nà ng dáºy, bà n tay to Ä‘iểm lên huyệt nhân trung của nà ng, yêu thÆ°Æ¡ng vá»— vá»— gÆ°Æ¡ng mặt tiá»u tụy, dịu dà ng nói:
- Nhị tiểu thÆ°, mau tỉnh lại, tháºt sá»± là ta Tiểu Cá»u nha...
DÆ°á»›i sá»± chăm sóc nhẹ nhà ng của hắn, nhị tiểu thÆ° cháºm rãi mở mắt, nhìn khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của Trần Tiểu Cá»u, vẫn không tin nói:
- Tiểu Cá»u, là ngÆ°Æ¡i sao?
Trần Tiểu Cá»u gáºt đầu nói:
- Là ta, Pháºt tổ vừa rồi dùng má»™t pháp thuáºt, triệu táºp ta đến nÆ¡i đây, bằng không ta có cÆ¡ há»™i gặp mặt nhị tiểu thÆ° sao? Lại cà ng không biết nhị tiểu thÆ° tháºt tâm đối vá»›i ta nhÆ° thế!
- A...
Chu Mỵ Nhi là nữ tá» thông minh tuyệt đỉnh. Lúc nà y nà ng tỉnh táo lại, từ mấy câu ngắn ngủi của hắn gần nhÆ° xác định má»™t chuyện là m ngÆ°á»i ta tức giáºn. Xem bá»™ dạng cÆ°á»i đến không có hảo ý của hắn, vừa rồi rõ rà ng là hắn giả thần giả quá»· lừa nà ng, thằng nhãi nà y, tháºt đáng chết!
Nà ng bỗng nhiên giãy dụa đứng lên, bà n tay nhỠtúm tai hắn , dùng sức vặn!
- Nhị tiểu thư, đau...
Chu Mỵ Nhi hung dữ nói:
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết Ä‘au? NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i có biết cảm giác Ä‘au lòng sao? Hay cho kẻ dâm đãng nhà ngÆ°Æ¡i, không ngá» còn giả Pháºt tổ giá»…u cợt ta, ngÆ°Æ¡i rốt cuá»™c có ý gì? NgÆ°Æ¡i có biết những ngà y nà y ta ra sao không? Hiện tại gặp được ngÆ°Æ¡i, háºn không thể chém ngÆ°Æ¡i thà nh trăm ngà n mảnh ... Bằng không thì có lá»—i vá»›i mấy ngà y Ä‘au khổ nà y của ta rồi!
- Nhị tiểu thư, ta biết ta sai rồi, nhưng ta cũng không tự chủ được... Là m nà ng chịu khổ ...
Trần Tiểu Cá»u đối mặt vá»›i oán háºn của nà ng, trong lòng má»™t tráºn áy náy.
Chu Mỵ Nhi nghe Trần Tiểu Cá»u nháºn sai, liá»n không Ä‘Ã nh lòng xé rách cái lá»— tai hắn. Nhìn vẻ mặt cợt nhả của hắn kia, nÆ°á»›c mắt nữ cÆ°á»ng nhân không ngá» bất giác chảy xuống, bả vai nhẹ nhà ng run run, đáng thÆ°Æ¡ng, ủy khuất.
- Ai, ngÆ°á»i nà o?
Xa xa Ä‘á»™t nhiên truyá»n tá»›i tiếng má»™t hòa thượng.
Trần Tiểu Cá»u ôm eo Chu Mỵ Nhi , mang theo nà ng phi ra mặt sau tượng Pháºt.
- Nhị tiểu thư, đừng lên tiếng vội, hòa thượng tìm đến đây kia thấy một nữ quyến đêm hôm khuya khoắt trong chùa miếu, sẽ phạm và o tối kỵ !
Chu Mỵ Nhi hoặc là không khóc, hoặc là khóc không ngừng nghỉ. Tiếng khóc nỉ non nhÆ° là cô hồn quanh quẩn ban đêm. Bà n tay Trần Tiểu Cá»u che cái miệng nhá» nhắn của nà ng bị nà ng gạt ra, mà hòa thượng kia ngà y cà ng đến gần, tháºt sá»± muốn tìm đến cùng.
Trần Tiểu Cá»u bất đắc dÄ©, miệng rá»™ng mở ra, láºp tức bao lấy miệng Chu Mỵ Nhi , lấp tiếng khóc nức nở của nà ng lại trong miệng.
- Ưm...
Chu Mỵ Nhi hoảng loạn thất thố, là m sao nghÄ© đến Trần Tiểu Cá»u lại lá»›n máºt nhÆ° thế. Nà ng đẩy và i cái, giãy không ra, má»™t lát sau liá»n cảm nháºn được miệng lưỡi ngá»t là nh và hÆ¡i thở nam tá» quen thuá»™c kia má»™t lần nữa! Nà ng ôm chặt vòng eo Tiểu Cá»u, đầu lưỡi nhÆ° máºt, cÅ©ng không ngừng cuốn lấy lưỡi hắn.
Khi thì nhẹ nhà ng mà cắn mút , khi thì lại duá»—i cái lưỡi thÆ¡m tho nhÆ° máºt cuốn sang. Má»™t lúc sau không ngá» chủ Ä‘á»™ng mở hà m răng Tiểu Cá»u, lưỡi máºt non má»m liá»n tiến nháºp trong miệng Æ°á»›t át của hắn, du đãng chung quanh!
Trong lòng hai ngÆ°á»i nảy lên xúc cảm ngá»t ngà o, ánh mắt trà n ngáºp tình cảm hoà i niệm. TrÆ°á»›c bụng Pháºt Di Lặc, hai ngÆ°á»i không chá»— nà o e dè, táºn tình phóng thÃch yêu thÆ°Æ¡ng triá»n miên.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
18-05-2013, 07:42 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 573: Hầu hạ nhị tiểu thư.
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê truyện
Hòa thượng thối nhiá»u chuyện kia, ánh mắt không ngá» không tốt lắm, đốt đèn lồng Ä‘i loạn và i vòng, lại lẩm bẩm Ä‘i rồi!
Chu Mỵ Nhi ôm sát thắt lÆ°ng thô của Trần Tiểu Cá»u, nÆ°Æ¡ng nhá» bóng tối che lấp ngượng ngùng, siêng năng phát tiết nhá»› nhung của nhiá»u ngà y qua.
Trần Tiểu Cá»u tá»±a và o tượng Pháºt, bị Chu Mỵ Nhi ức hiếp sắp không thở nổi, che cái lá»— hổng, rất không tá» tế nỉ non nói:
- Nhị tiểu thư, nà ng nhẹ chút, hòa thượng... Hòa thượng đi rồi...
Chu Mỵ Nhi từ trong cảm xúc kiá»u diá»…m tỉnh táo lại, liếm cái miệng nhá» nhắn hồng nhuáºn, nhá»› tá»›i cảnh tượng Ä‘iên cuồng vừa rồi không khá»i xấu hổ. Nà ng dùng sức vuốt ngá»±c Trần Tiểu Cá»u, giáºn dữ nói:
- Kẻ dâm đãng, ngÆ°Æ¡i vẫn hÆ° há»ng nhÆ° váºy. Vừa má»›i trở vỠđã dám vô lá»… vá»›i ta nhÆ° váºy, quả nhiên là không thể cứu chữa!
Ta ngất! Cô nà ng nà y, đúng là vu oan giá há»a, rõ rà ng là nà ng chủ Ä‘á»™ng hôn ta đúng không?
- Nếu ta không hÆ° há»ng thì nhị tiểu thÆ° đâu có thÃch ta!
Trần Tiểu Cá»u ôm eo nhá» của nà ng, nhìn dung nhan nà ng Ä‘oan trang mà tiá»u tụy, thÆ°Æ¡ng tiếc nói:
- MÆ°á»i mấy ngà y nay không gặp, nà ng gầy Ä‘i rất nhiá»u, có phải vì nghÄ© đến ta không, ta tháºt sá»± là đáng chết!
- Nói hươu nói vượn, ngươi là một tiểu gia đinh, ai mà nhớ ngươi?
Chu Mỵ Nhi bÄ©u môi, cÆ°Æ¡ng quyết cãi cá», lại nghÄ©, tên kia vừa má»›i giả thần giả quá»·, rồi chÃnh mình trÆ°á»›c mặt Pháºt tượng thổ lá»™ hết tâm tÆ° trong lòng rõ rà ng đã sá»›m bị tiểu tá» thối nà y nghe hết, là m sao còn có thể dấu diếm gì được nữa, để cho hắn chê cÆ°á»i, không khá»i vừa thẹn vừa mắc cỡ.
Nà ng giáºm chân, bà n tay trắng nhÆ° phấn vung lên, lại bắt đầu ngược đãi bả vai Trần Tiểu Cá»u.
- Äồ dâm đãng, rõ rà ng là trêu chá»c ta, nghe hết lá»i ta nói rồi lại còn há»i ta nhÆ° váºy, đồ lÆ°u manh xấu…
Trần Tiểu Cá»u mở to hai mắt nhìn nà ng nói:
- Nhị Tiểu thư nói cái gì? Ta không nghe thấy.
Chu Mỵ Nhi Ä‘á» mặt, oán háºn nói:
- Äừng giả bá»™ hồ đồ, tháºt đáng giáºn! Vá» nhà ta nhất định phải nghiêm khắc xá» phạt ngÆ°Æ¡i, dùng gáºy đánh ngÆ°Æ¡i, cho ngÆ°Æ¡i biết Chu Mỵ Nhi ta lợi hại!
Trần Tiểu Cá»u hồn nhiên không thèm để ý nói:
- Chỉ cần có thể là m cho nhị tiểu thÆ° miệng cÆ°á»i nhÆ° hoa, thì có Ä‘áºp nát mông của ta cÅ©ng đáng giá , chỉ sợ nhị tiểu thÆ° không nỡ thôi.
- Ngươi mới không nỡ ấy!
Chu Mỵ Nhi nghe được lá»i âu yếm ngá»t ngà o nhÆ° váºy, trong tim liá»n cảm thấy vô cùng sảng khoái, nhÆ°ng mặt vẫn lạnh lùng nói:
- Äợi sau khi chúng ta rá»i khá»i đây, ta sẽ trừng trị ngÆ°Æ¡i!
Trần Tiểu Cá»u lệch đầu, Ä‘i mấy vòng quanh Chu Mị Nhi.
- Ta rất ngạc nhiên, một nữ tỠyếu đuối như nà ng là m sao đi và o đây?
Bá»—ng nhiên nhìn đến nà ng quần áo phần eo của nà ng đầy bụi bẩn, dÆ°á»ng nhÆ° vừa chui ra từ má»™t tảng đá lá»›n, lá»™ ra má»™t góc áo lót mà u trắng. Hắn không thèm kiêng nể gì nắm lấy, nói:
- Nhị tiểu thÆ°, chẳng lẽ nà ng trèo tÆ°á»ng. TÆ°á»ng đá cao má»™t trượng, má»™t nữ tá» yếu Ä‘uối nhÆ° nà ng là m sao trèo và o được ?
Chu Mỵ Nhi bị hắn nắm lấy áo, không dám Ä‘á»™ng Ä‘áºy, sợ giãy dụa mạnh quá quần áo sẽ bị tên kia xé rách mất, rốt cuá»™c không che được xuân quang bên trong. Nà ng thấp giá»ng áºm ừ nói:
- Nữ tá» yếu Ä‘uối thì sao? Nữ tá» yếu Ä‘uối mà tức giáºn cÅ©ng có thể là m chuyện trá»i long đất lở!
Nà ng quay đầu chỉ và o chá»— góc tÆ°á»ng có má»™t cái móc câu, nói:
- Äây là phi trảo ta nhá» thợ rèn là m cho…
Trần Tiểu Cá»u vá»™i và ng qua lấy, mang phi trảo tá»›i, ánh mắt dịu dà ng nói:
- Là m khó nhị tiểu thư!
- Ta chÃnh là định dùng cái nà y trèo lên, chỉ có Ä‘iá»u không biết dùng thế nà o nên rÆ¡i xuống và i thứ, mắt cá chân cÅ©ng bị thÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng may mắn, cuối cùng cÅ©ng trèo và o được...
Trong lá»i nói ngoại trừ oán khÃ, còn tâm tình vui sÆ°á»›ng vì thà nh công.
- Nà ng bị thương? Ở đâu, mau cho ta xem!
Trần Tiểu Cá»u cong thắt lÆ°ng, Ä‘au lòng ôm lấy nà ng, Ä‘iểm ngón tay và o chá»— mắt cá chân, lại thấy đã sÆ°ng Ä‘á». Hắn yêu thÆ°Æ¡ng hôn má Chu Mỵ Nhi má»™t cái, dịu dà ng nói :
- Äá»u là ta không tốt, là m hại nà ng bị thÆ°Æ¡ng...
Chu Mỵ Nhi Ä‘á» mặt, thấp giá»ng lÃu rÃu nói:
- Lại nói ngon ngá»t, là ta tá»± là m tá»± chịu, có can hệ gì tá»›i ngÆ°Æ¡i? Nhanh... Nhanh buông ta ra!
- Ta không buông!
Trần Tiểu Cá»u không để ý tá»›i sá»± vùng vẫy của Chu Mị Nhi, ôm thân thể má»m mại thÆ¡m ngát của nà ng, nhẹ nhà ng bế nà ng lên khiến Chu Mỵ Nhi vừa kinh ngạc vừa vui sÆ°á»›ng. Hắn nhÆ° chuồn chuồn Ä‘iểm nÆ°á»›c nhảy qua khá»i tÆ°á»ng đá.
- NgÆ°Æ¡i... NgÆ°Æ¡i lại có tuyệt kỹ nhÆ° váºy sao?
Chu Mỵ Nhi mở to hai mắt nói:
- TrÆ°á»›c kia ta đánh lén ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a thấy ngÆ°Æ¡i dÅ©ng mãnh nhÆ° váºy? Äược lắm! Hoá ra ngÆ°Æ¡i... NgÆ°Æ¡i vẫn gạt ta? Kẻ dâm đãng, quả nhiên không phải ngÆ°á»i tốt!
Trần Tiểu Cá»u cÆ°á»i hì hì nói:
- Nếu nhị tiểu thư đánh ta, ta là m sao lại động tay động chân với nà ng được?
- Vì sao?
Chu Mỵ Nhi sẵng giá»ng.
Trần Tiểu Cá»u trừng mắt nhìn nà ng nói:
- Äánh là thân, mắng là yêu, ta còn Æ°á»›c gì nà ng đánh ta nhiá»u nhiá»u đấy, đánh ta cà ng Ä‘á»™c, yêu ta má»›i cà ng sâu.
- Ngươi lại ức hiếp ta!
Chu Mỵ Nhi dịu dà ng cuá»™n mình trong lòng Trần Tiểu Cá»u, đôi bà n tay trắng nhÆ° phấn hồ vung vẩy:
- Ta đánh chết ngươi, ta đánh chết ngươi...
Trong lòng nà ng lại ngáºp trà n vui sÆ°á»›ng hạnh phúc.
Nà ng hưởng thụ hơi thở của tình lang yêu thương và gió nhẹ thổi qua, bỗng nhiên nhớ tới một việc, trừng mắt oán trách:
- Tiểu Cá»u, ngÆ°Æ¡i nói vá»›i ta, ngÆ°Æ¡i vì sao phải cứu thÃch khách kia?
- Nà ng đang nói cái gì?
Tiểu Cá»u nghe không hiểu.
Chu Mỵ Nhi ghét nhất sắc mặt cÆ°á»i hì hì nà y của Trần Tiểu Cá»u, Ä‘áºp loạn và o ngá»±c hắn, không khoan dung nói:
- NgÆ°Æ¡i giấu diếm ai cÅ©ng là không thể gạt được ta. Khi đó ta thấy ngÆ°Æ¡i vẫn không trở vá» liá»n chạy đến, vừa vặn chứng kiến ô nhã phi qua. Ô Nhã thần tuấn phi phà m, nếu không có ngÆ°Æ¡i tá»± mình giữ nó thì ai có thể cưỡi được nó? Tuy rằng ngÆ°Æ¡i thay đổi quần áo nhÆ°ng ta vẫn có thể kết luáºn, ngÆ°á»i ná» tất là ngÆ°Æ¡i không thể nghi ngá»!
Trần Tiểu Cá»u vuốt cái mÅ©i nhá» của nà ng, thở dà i nói:
- Nữ nhân thông minh quả nhiên không dễ lừa .
Chu Mỵ Nhi oán háºn nói:
- Nếu không phải bởi vì ta biết chân tÆ°á»›ng, sao có thể lo lắng cho ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy? NgÆ°Æ¡i nói... NgÆ°Æ¡i rốt cuá»™c vì sao phải cứu thÃch khách kia? Xem dáng ngÆ°á»i thÃch khách kia rõ rà ng là nữ nhân, chẳng lẽ nà ng có gút mắc vá»›i ngÆ°Æ¡i? Hoặc nà ng chÃnh là phỉ đạo Há»— gia trại?
Trần Tiểu Cá»u không thể không bá»™i phục năng lá»±c liên tưởng của Chu Mị Nhi, cÆ°á»i khổ nói:
- Nà ng đừng tưởng tượng thế, Tiểu Cá»u ta đầu Ä‘á»™i trá»i chân đạp đất, chỉ có Ä‘iá»u gặp chuyện bất bình rút dao tÆ°Æ¡ng trợ? Là m sao có cÆ¡ há»™i tiếp xúc vá»›i phỉ đạo Há»— gia trại? Nà ng Ä‘a tâm rồi...
Trong lòng hắn lại thầm lo lắng, tiểu nữ tá» nà y là m thế nà o Ä‘oán cái trúng luôn váºy?
Giác quan thứ sáu của nữ nhân tháºt là quá mạnh!
- Phi... Gặp chuyện bất bình, rút dao tÆ°Æ¡ng trợ? Ai tin ngÆ°Æ¡i ? Ãt nhất là ta không tin! Có con hồ ly tinh nà o quyến rÅ© ngÆ°Æ¡i thì có!
Chu Mỵ Nhi vô tình quá hiểu thói quen Tiểu Cá»u, mÅ©i hừ lạnh má»™t tiếng.
- Nếu tháºt sá»± là ngÆ°Æ¡i cÆ°á»›p thÃch khách Ä‘i, vì sao còn dám trở vá»? Còn không chạy nhanh chạy trối chết? Chá» bị chém đầu à ?
Nà ng biết Tiểu Cá»u gian trá giảo hoạt, không chắc chắn thì không dám gióng trống khua chiêng trở vá».
Trần Tiểu Cá»u cÆ°á»i hì hì nói :
- Nhị tiểu thÆ°, nà ng có thể cẩn tháºn má»™t chút không, nếu việc nà y truyá»n ra ngoà i sẽ nguy cho cái mạng nhá» của ta!
Chu Mỵ Nhi lo lắng nhìn trái nhìn phải, hừ một tiếng nói :
- Ngươi cho rằng ta là đồ ngốc sao? Ta tự mình hiểu được, sẽ không nói ra đi, ngươi lo lắng cái gì!
Trần Tiểu Cá»u nói :
- Việc nà y nói đến, thì là có quý nhân tÆ°Æ¡ng trợ, có ngÆ°á»i giải oan cho ta !
Hắn láºp tức kể lại tất cả má»i chuyện trong tù cho nà ng.
Chu Mỵ Nhi mở to hai mắt, trong mắt phượng hiện ra thần sắc không thể tin nổi :
- Chẳng lẽ là Tri phủ Chung đại nhân giúp ngươi?
Nói xong lại liên tục lắc đầu.
- Không đúng! Không đúng, dù là Chung đại nhân dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng không có năng lá»±c nhÆ° váºy. Thá»±c lá»±c Tà o Công công không phải ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng có thể so được! Tiểu Cá»u chết tiệt, rốt cuá»™c ngÆ°Æ¡i có bao nhiêu chuyện gạt ta. Ta đã cùng ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy rồi ngÆ°Æ¡i còn không nói cho ta biết chuyện của ngÆ°Æ¡i, tháºt là gấp chết ngÆ°á»i mất !
Nà ng vá»›i ta là chuyện nà o nha? Nhiá»u nhất chỉ có ôm ôm ấp ấp má»™t tÃ, vẫn chỉ là giai Ä‘oạn cá»±c kỳ nông cạn thôi...
Trần Tiểu Cá»u Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không nói việc công tỠáo trắng cho nà ng, đây là má»™t tấm vÆ°Æ¡ng bà i hắn giấu trong tim, chỉ thần bà nói:
- Việc nà y ta cÅ©ng không biết là ai tÆ°Æ¡ng trợ, phá»ng chừng là Chung đại nhân kinh Ä‘á»™ng đại nhân váºt trong kinh thà nh, nghÄ© ra biện pháp cho ta Ä‘i!
Chu Mỵ Nhi biết hắn muốn giấu bà máºt sau lÆ°ng, đúng là si tâm vá»ng tưởng, bá»—ng nhiên lại vá»— bình bịch ngá»±c hắn, ngón tay nhá» bé trá» trá» và o trán hắn nói:
- Vá» sau ngÆ°Æ¡i thà nh tháºt cho ta, Chu gia là nhà buôn bán, không phải đám giang hồ đánh đánh giết giết. NgÆ°Æ¡i là Tam chưởng quầy chi nhánh thà nh tây, phải táºp trung tÆ° tưởng buôn bán, phải toà n tâm toà n ý phụ tá ta, biết không?
Trần Tiểu Cá»u cÆ°á»i hì hì đáp:
- Ta nhất định toà n tâm toà n ý hầu hạ nhị tiểu thư...
- Không phải hầu hạ ta, là phụ tá cho ta! Ngươi cái kẻ dâm đãng, đừng nghĩ nà y đến chuyện bà ng môn tà đạo gì đó!
Chu Mỵ Nhi ôm sát cổ hắn, vừa hạnh phúc lại giáºn dữ mắng.
- Ta nhất định phụ tá nhị tiểu thÆ° tháºt tốt.
Trần Tiểu Cá»u nháy mắt vá»›i nà ng, nói :
- Thuáºn tiện cÅ©ng hầu hạ nhị tiểu thÆ° tháºt tốt...
- Dâm đãng… Äại sắc lang…
Ban đêm lạnh lẽo hiu quạnh, tiếng hai ngÆ°á»i cÆ°á»i nói tán tỉnh lãng đãng trong đêm khuya.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
18-05-2013, 07:42 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 574: Ngươi cởi quần áo ra cho ta.
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê truyện
Chu Mỵ Nhi giống nhÆ° những nữ nhân bình thÆ°á»ng ngoan ngoãn nằm trong lòng Trần Tiểu Cá»u, mắt phượng Ä‘ong Ä‘Æ°a vô cùng Ä‘iá»m tÄ©nh thản nhiên.
Trong lòng Trần Tiểu Cá»u có chút ngạc nhiên:
- Nhị tiểu thÆ°, dáng vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh của nà ng cá»±c kỳ giống má»™t ngÆ°á»i.
- Giống ai?
Trần Tiểu Cá»u vừa muốn nói ra cái tên Há»— Tam nÆ°Æ¡ng, lại nghe Chu Mỵ Nhi nói:
- Ta là mẹ ta sinh ra, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên giống mẹ ta rồi, lẽ nà o còn có thể giống ngÆ°á»i ngoà i sao?
Cái đó tháºt là khó nói! Ta tháºt sá»± cảm thấy nà ng rất giống ngÆ°á»i ngoà i.
Trần Tiểu Cá»u nghe Chu Mỵ Nhi nói nhÆ° váºy, lại không dá»… nói ra cái tên Há»— Tam nÆ°Æ¡ng, sợ nà ng sẽ tá»± trách mình, gáºt đầu cÆ°á»i nói:
- Ta nói cÅ©ng là lão phu nhân, có mẹ nhÆ° váºy ắt có nữ tá» thế nà y thôi.
Chu Mỵ Nhi lÆ°á»m hắn má»™t cái, khinh thÆ°á»ng nói:
- Ai biết ngươi lại đùa cợt cái gì?
Hai ngÆ°á»i trò chuyện vui vẻ, rất nhanh đã tá»›i cá»a Chu gia.
Lúc nà y cá»a lá»›n của Chu phủ đã mở, Phúc bá sá»›m đã báo tin Trần Tiểu Cá»u trở vá» cho lão phu nhân. Lão phu nhân vì lấy lòng ngÆ°á»i, muốn dá»±a và o cây đại thụ Trần Tiểu Cá»u, tá»± mình Ä‘Ãch thân ra cá»a nghênh đón, không ngá» thằng nhãi Chu Ngá»™ Năng nà y lại ưỡn bụng, má»™t mình bÆ°á»›c lên trÆ°á»›c đón Trần Tiểu Cá»u.
Lão phu nhân Ä‘Ãch thân nghênh đón, nha hoà n, ngÆ°á»i hầu, hạ nhân, ai dám giả bá»™ đầu to? Ai cÅ©ng cung kÃnh đứng sau lão phu nhân, ngáp mấy cái chá» Trần Tiểu Cá»u quay vá».
Chu Mỵ Nhi từ xa đã nhìn thấy mấy chục ánh mắt Ä‘ang nhìn chằm chằm vá» hÆ°á»›ng mình, không khá»i thấy vô cùng thẹn thùng, trên khuôn mặt nhá» nhắn lại thoáng qua má»™t sá»± xấu hổ, giằng co nói:
- Tiểu Cá»u, mau bá» ta ra, ở đây đông ngÆ°á»i, bị nhìn thấy thì không hay? Còn tưởng chúng ta không minh bạch.
Vốn là không trong sáng mà , có gì đáng ngụy biện? Trần Tiểu Cá»u là m sao có thể bá» qua cÆ¡ há»™i được bà y tá» tình yêu của hắn vá»›i Chu Mỵ Nhi vá»›i lão phu nhân, thuáºn tay còn nắm chặt nà ng hÆ¡n chút nữa, ra vẻ quan tâm nói:
- Nhị tiểu thÆ°, vết thÆ°Æ¡ng ở chân của nà ng còn chÆ°a khá»i, sao có thể Ä‘i bá»™ được chứ? Ta phải ôm nà ng đến táºn giÆ°á»ng má»›i được.
- Hả? Äừng, ta xin ngÆ°Æ¡i, mau thả ta xuống, mẹ ta nhìn thấy rồi…
Chu Mỵ Nhi bị Trần Tiểu Cá»u ôm chặt hÆ¡n, không thể nhúc nhÃch được, không là m cách nà o được, khuôn mặt nóng bá»ng cà ng thêm nóng, nhá» giá»ng nỉ non nói:
- Äại háo sắc, ngÆ°Æ¡i hại chết ta, ta nhất định không tha cho ngÆ°Æ¡i.
- Nhị tiểu thÆ°, nà ng nhất định đừng tha cho ta, phạt ta hầu hạ nà ng trên giÆ°á»ng cả Ä‘á»i.
Trần Tiểu Cá»u vẻ mặt cÆ°á»i xấu xa đáp lại.
- LÆ°u manh..
Chu Mỵ Nhi che mắt, giống nhÆ° dÃnh nhÆ° keo nhÆ° sÆ¡n vá»›i Trần Tiểu Cá»u, xuất hiện trÆ°á»›c mặt nam nữ già trẻ của Chu gia.
Lão phu nhân kinh ngạc đứng Ä‘Æ¡ ra, khuôn mặt đầy nếp nhăn nhìn trân trối hiện ra vẻ mặt không nói lên lá»i, giÆ°á»ng nhÆ° không há» chuẩn bị gì vá»›i cảnh tượng trÆ°á»›c mắt, trong lòng bà lá»™p bá»™p chút má»™t tiếng há»ng rồi, Mỵ Nhị lúc nà o đã thà nh dê rÆ¡i và o miệng cá»p? Ta…ta không ngá» lại không phát hiện? thất sách à thất sách! Thằng nhãi Trần Tiểu Cá»u giảo hoạt, tháºt sá»± rất lợi hại.
Trong mắt TrÆ° Ngá»™ Năng lá»™ ra thần sắc vô cùng kinh ngạc, tháºm chà mang theo chút vui mừng, muá»™i muá»™i của mình có lẽ chỉ có ngÆ°á»i lợi hại nhÆ° Trần Tiểu Cá»u má»›i có thể hà ng phục được.
NÆ°á»›c chát Ä‘iểm Ä‘áºu hÅ©, vá» quýt dà y có móng tay nhá»n, ngay cả thần tiên cÅ©ng không có cách nà o.
TrÆ°á»›c cá»a Chu gia, mấy chục ngÆ°á»i đối diện nhau không nói gì, cảnh tượng có chút xấu hổ, không biết nói từ đâu.
Chu Mỵ Nhi từ chối, cuối cùng cÅ©ng không thể giãy ra khá»i vòng tay của Trần Tiểu Cá»u, con mắt sáng lên, vô cùng ủy khuất nhìn Tiểu Cá»u, có chút cúi đầu, nỉ non nói:
- Mẹ…không phải nhÆ° mẹ nghÄ© đâu, con…chân con bị thÆ°Æ¡ng, không dám Ä‘i bá»™, vô tình gặp Tiểu Cá»u, Ä‘Æ°a con vá»..Ä‘Æ°a con vá»â€¦mẹ….
Sá»± giải thÃch của nà ng vô cùng nhợt nhạt.
Lão phu nhân khẽ lắc đầu, trong đôi mắt lÆ°á»›t qua sá»± thÆ°Æ¡ng tiếc, Mỵ nhi buổi tối xuất hà nh, sao không dẫn theo nha hoà n? Sao có thể bị tráºt mắt cá chân? Lại sao có thể tình cá» gặp Trần Tiểu Cá»u?
Những sá»± ngẫu nhiên nà y, liá»n định Ä‘oạt má»™t số sá»± tất nhiên của sá»± việc.
HÆ¡n nữa, thằng nhãi Trần Tiểu Cá»u nà y trong mắt còn lá»™ ra vẻ vô cùng đắc ý, giống nhÆ° là đang khoe sá»± thắng lợi của hắn.
Trư Ngộ Năng tiến lên ba bước tiếp đón, vỗ vai nói:
- Tiểu Cá»u, ngÆ°Æ¡i cuối cùng cÅ©ng vá», mấy ngà y nay, không có ngÆ°Æ¡i tá»›i dạy ta há»c, ta nhá»› ngÆ°Æ¡i chết Ä‘i được…
Lại nhìn Chu Mỵ Nhi nói:
- Chân của Nhị muá»™i bị thÆ°Æ¡ng, Tiểu Cá»u, ngÆ°Æ¡i còn không mau Ä‘Æ°a Nhị muá»™i và o phòng, sau đó chúng ta trò chuyện?
Vẫn là Trư Ngộ Năng hiểu ta nhất.
Trong lòng Trần Tiểu Cá»u mừng rỡ, liá»n đáp ứng ngay, ôm Chu Mỵ Nhi và o, lão phu nhân khụ má»™t tiếng nói:
- Bình Nhi, Tiểu Cá»u Ä‘i Ä‘Æ°á»ng xa, nhất định là mệt rồi, ngÆ°Æ¡i còn không mau ra thay cho Tiểu Cá»u Ä‘i? Còn đứng ngây ra đấy nhìn cái gì?
Bình Nhi vá»™i và ng trả lá»i má»™t tiếng, gá»i mấy nha hoà n khác đến giúp đỡ.
Thân hình Trần Tiểu Cá»u nhá»›n lên, trên mặt hiện ra vẻ chân thà nh nói:
- Bình Nhi, không cần các muá»™i Ä‘á»™ng tay, Cá»u ca ta tuổi trẻ cÆ°á»ng tráng, không mệt chút nà o, hÆ¡n nữa Nhị tiểu thÆ° đã đồng ý ta bế, đổi sang các muá»™i, chân tay thô kệch, e là không quen.
Hắn ngẩng đầu nhìn lão phu nhân ánh mắt đầy phức tạp, hồn nhiên không chút thất sắc.
Äây là bà y trò vô liêm sỉ mà .
Bình Nhi vẫn đứng ngây ở đó, không biết nên là m thế nà o mới phải?
Trong lòng TrÆ° Ngá»™ Năng vô cùng khâm phục sá»± gan dạ sáng suốt của Trần Tiểu Cá»u dám đối chá»i cùng mẫu thân, duy chỉ có Tiểu Cá»u ngÆ°Æ¡i! Gã vá»™i và ng giảng hòa nói:
- Chân Nhị muá»™i bị thÆ°Æ¡ng, không tiện Ä‘i lại, vẫn phải là m phiá»n Tiểu Cá»u bế nhị muá»™i và o phòng, bằng không, vết thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™ng tá»›i xÆ°Æ¡ng, thì không tốt lắm.
Trong lúc nói, còn không ngừng nháy mắt vá»›i Trần Tiểu Cá»u, dáng vẻ nhÆ° Ä‘ang trợ giúp.
Trần Tiểu Cá»u Ä‘ang đợi chÃnh là những lá»i nà y, vô cùng đắc ý cÆ°á»i vá»›i lão phu nhân, ngẩng đầu, ôm lấy Chu Mỵ Nhi Ä‘ang xấu hổ, Ä‘i và o.
Lão phu nhân không khá»i lắc đầu thở dà i, nhìn bóng dáng mÆ¡ hồ của hắn, trong đôi mắt lá»™ ra vẻ bất đắc dÄ©, trở nên vô cùng sắc bén, trong lòng giống nhÆ° có má»™t tảng đá đè lên, miệng cả kinh, rất lâu cung không khép lại, trong đầu nhÆ° có má»™t thanh âm vang lên, tại sao lại nhÆ° váºy? Có phải là đang nhìn lầm không?
Äá»™t nhiên, chay mà y, chạy vá» phÃa Trần Tiểu Cá»u.
Äây là lần đầu tiên Trần Tiểu Cá»u danh chÃnh ngôn thuáºn được và o phòng Chu Mỵ Nhi, má»™t mùi hÆ°Æ¡ng Ä‘áºp và o mÅ©i, vô cùng thoải mái, Bình Nhi sá»›m đã đốt nến, lại biết Ä‘iá»u lui ra.
Trần Tiểu Cá»u đặt Chu Mỵ Nhi trên giÆ°á»ng, lấy ra thiết lê hoa, dịu dà ng cởi hà i cho nà ng, rồi bôi thuốc cho nà ng.
Chu Mỵ Nhi rụt lại chân và o trong, oán trách nói:
- Kẻ phóng đãng nhÆ° ngÆ°Æ¡i, luôn to gan nhÆ° váºy, để thuốc ở đây được rồi, lẽ nà o Bình Nhi còn không thể bôi thuốc cho ta sao?
Trần Tiểu Cá»u dõng dạc nói:
- Tay chân Bình Nhi thô kệch, ở đó có ta cẩn tháºn, vẫn cứ đế ta bôi thuốc cho nà ng Ä‘i, mau lên, Nhị tiểu thÆ°, bệnh không đợi thầy thuốc, ta rất trong sáng, nà ng xấu hổ cái gì?
Chu Mỵ Nhi hung hắng liếc nhìn hắn một cái, :
- Nếu ngÆ°Æ¡i trong sáng, thì trên Ä‘á»i nà y không có ngÆ°á»i không trong sáng rồi! Rõ rà ng là muốn lợi dụng ta, lại cứ khéo léo miệng lưỡi, nói năng hùng hòn đầy lý lẽ, quả nhiên là tá»™i ác tà y trá»i.
Nà ng suy ngẫm má»™t lát, thở dà i, liá»n đặt chân băng bó đặt trÆ°á»›c mặt Trần Tiểu Cá»u, tay đặt và o trong chăn, thúc giục nói:
- Tên phóng đãng, sau khi bôi thuốc xong, mau ra ngoà i, ta không chịu nổi sá»± hủy hoại của ngÆ°Æ¡i, chỉ là lần nà y, tất cả uy danh trÆ°á»›c đây của ta Ä‘á»u bị cuốn trôi rồi, đồ đáng chết….
Gót sen của Chu Mỵ Nhi trắng mịn, ngón chân giống như ngó sen, vô cùng đáng yêu.
Trần Tiểu Cá»u cầm trong tay, thưởng thức, lại tán thưởng nói:
- Chân của Nhị tiểu thÆ° không ngá» lại đẹp váºy, thiên hạ nà y không có ai có mắt cá chân đẹp nhÆ° thế.
- Dâm đãng, ngươi rốt cuộc có bôi thuốc không?
Chu Mỵ Nhi không dám lá»™ đầu ra, vuốt chăn, không thuáºn theo nói:
- Ta bị ngươi hại rồi.
Trần Tiểu Cá»u thưởng thức đôi chân xinh đẹp xong, Ä‘ang muốn bôi thuốc, đã thấy Chu lão phu nhân nhÆ° mãnh hổ xông và o, nhìn hắn từ trên xuống dÆ°á»›i, đôi mắt Ä‘á» lên, ẩn giấu sá»± tức giáºn.
- Mẹ…
Chu Mỵ Nhi vừa nhìn, cà ng cảm thấy không chịu nổi.
Bà lão nà y là m sao váºy? ta cho dù vuốt ve con gái bà , cÅ©ng không đến mức khiến bà tức giáºn váºy chứ! Vá»›i tà i trà của ta, là m con rể của bà , lẽ nà o là m mất uy phong của bà lắm sao?
Trần Tiểu Cá»u cÆ°á»i nhÆ° không cÆ°á»i nói:
- Lão phu nhân, ngÆ°á»i nhìn tôi nhÆ° váºy, rốt cuá»™c là có dụng ý gì? Tôi thấy hÆ¡i thẹn.
Chu lão phu nhân dÆ°á»ng nhÆ° chế ngá»± được ná»—i tức giáºn, vÆ°Æ¡n ngón tay, run run nói:
- Ngươi…ngươi cởi quần áo ra cho ta…cởi ra..
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của ♎ Sói Ngây ThÆ¡
Từ khóa được google tìm thấy
4eu sieu cap gia dinh , ãàçåòà , benh hoa mai , dinh cap gia dinh , down sieu cap gia dinh , ëîãîòèï , gia dinh sieu cap , gia dinh sieu cap hix , giai ma con so 09876 , giá không lịch sá» , hong mong sieu cap gia , hs sieu cap gia dinh , ieu cap gia dinh , mông đẫy Ä‘Ã hixx , monkey4vn , nhi tieu thu nung lon , ñòàâêà , òåëåâèçîðû , siau cap gia dinh , siêu cấp gia Äinh , siêu cấp gia định , siêu cấp gia Ä‘inh , sieu cap gia boc , sieu cap gia dinh , sieu cap gia dinh 296 , sieu cap gia dinh 33 4vn , sieu cap gia dinh 370 , sieu cap gia dinh 4vn , sieu cap gia dinh c 260 , sieu cap gia dinh ebook , sieu cap gia dinh full , sieu cap gia dinh full\ , sieu cap gia dinh hixx , sieu cap gia dinh o 4vn , sieu cap gia dinh online , sieu cap gia dinh q2 , sieu cap gia dinh truyen , sieu cap gia dinh tu vi , sieu cap giai dinh , sieu cap ia dinh , sieu capgia dinh , sieu cấp gia Ä‘inh , sieu.cap.gia.dinh , sieucapgiadinh , truyen sieu cap 98 , truyen sieu cap gia dinh , truyen tu chan full