02-06-2008, 01:05 AM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 060 - Cứu Tình Lang Ãinh Ãang Dùng Quá»· Kế
Tối hôm ấy, Thạch Phá Thiên Ä‘i ngá»§ sá»›m, nhưng chà ng nằm trên giưá»ng, ngổn ngang trăm mối tÆ¡ báºn lòng, trằn trá»c mãi đến ná»a đêm má»›i thiêm thiếp ngá»§ Ä‘i.
Chà ng còn Ä‘ang ngon giấc bá»—ng ngoà i cá»a sổ có mấy tiếng gõ lách cách.
Thạch Phá Thiên trở mình ngồi nhá»m dáºy. Chà ng sá»±c nhá»› đến những lần trước và o quảng ná»a đêm, Ãinh Ãang mò đến tìm mình cÅ©ng gõ cá»a là m hiệu như váºy.
Chà ng buá»™t miệng há»i:
-Có phải Ãinh Ãinh ...
Chà ng nói được mấy tiếng rồi im bặt. Bất giác chà ng buông một tiếng thở dà i lẩm bẩm:
-Mình phát Ä‘iên rồi hay sao ? Ãinh Ãinh Ãang Ãang đã theo Thiên ca là ý trung nhân cá»§a nà ng Ä‘i rồi. Khi nà o nà ng còn trở lại kêu ta nữa ?
Bá»—ng thấy cánh cá»a từ từ mở ra. Má»™t ngưá»i lẹ là ng như mèo nhảy và o, báºt lên tiếng cưá»i hÃch hÃch. Nà ng chẳng phải Ãinh Ãang thì còn ai nữa ? Nà ng chạy đến trước giưá»ng vừa cưá»i vừa khẽ há»i:
-Sao Thiên ca lại gá»i có ná»a câu ? Ãinh Ãinh Ãang Ãang biến thà nh Ãinh Ãinh.
Thạch Phá Thiên vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Chà ng 'á»§a' lên má»™t tiếng rồi từ trên giưá»ng nhảy xuống há»i:
-Sao Ãinh Ãinh Ãang Ãang còn trở lại đây ?
Ãinh Ãang toét miệng cưá»i đáp:
-Tiểu muội nhớ Thiên ca nên trở lại thăm không được hay sao ?
Thạch Phá Thiên lắc đầu đáp:
-Ãinh Ãinh Ãang Ãang đã gặp Thiên ca chân chÃnh sao lại còn đến kiếm Thiên ca giả là m chi ?
Ãinh Ãang đáp:
-Úi chà ! Thiên ca phát cáu rồi phải không ? Thiên ca Æ¡i ! Ban ngà y tiểu muá»™i đánh Thiên ca má»™t cái tát, Thiên ca còn giáºn tiểu muá»™i không ?
Nà ng nói xong đưa tay lên khẽ vuốt má Thạch Phá Thiên.
Thạch Phá Thiên mÅ©i ngá»i thấy mùi hương thoang thoảng phát tiết từ bà n tay mịn mà ng má»m mại sá» nó thì không khá»i rạo rá»±c trong lòng.
Chà ng ấp úng nói:
-Ta không giáºn đâu. Ãinh Ãinh Ãang Ãang ! Ãinh Ãinh Ãang Ãang đừng đến vá»›i ta nữa. Ta chỉ là ngưá»i nà ng đã nhìn lầm. Ãinh Ãinh Ãang Ãang không kêu ta là quân lừa gạt đã là hay lắm rồi.
Ãinh Ãang dịu dà ng nói :
-Anh chà ng lừa gạt kia ! Trá»i Æ¡i ! Nếu Thiên ca quả là anh chà ng lừa gạt thì không chừng tiểu muá»™i lại cà ng thÃch hÆ¡n, Thiên ca là ngưá»i chÃnh nhân quân tá», thiên hạ hiếm có và đã bái đưá»ng thà nh thân vá»›i tiểu muá»™i mà thá»§y chung .. thá»§y chung không coi tiểu muá»™i là vợ.
Thạch Phá Thiên toà n thân phát nhiệt, bất giác chà ng hổ thẹn vô cùng đáp:
-Ta ... ta không phải là ngưá»i chÃnh nhân quân tá». Chẳng phải là ta không nghÄ© đến nhưng mà ta không dám , may mà chúng ta chưa có gì vá»›i nhau, không thì tháºt là phiá»n.
Ãinh Ãang lùi lại má»™t bước ngồi xuống cạnh giưá»ng hai tay bưng mặt rồi nghẹn ngà o thút thÃt.
Thạch Phá Thiên chân tay luống cuống vá»™i há»i:
-Ãinh Ãinh Ãang Ãang ! Là m sao thế ?
Ãinh Ãang vừa khóc vừa đáp:
-Tiểu muá»™i biết Thiên ca là ngưá»i chÃnh nhân quân tá». Nhưng ngưá»i ta ... ngưá»i ta lại không nghÄ© thế. Tiểu muá»™i có nhảy xuống sông Hoà ng Hà cÅ©ng không rá»a sạch được tiếng nhÆ¡ nà y. Gã Thạch Trung Ngá»c kia bảo tiểu muá»™i đã cùng Thiên ca bái thiên địa, cùng nháºp động phòng, gã không chịu nháºn tiểu muá»™i nữa.
Thạch Phá Thiên dáºm chân nói:
-Thế thì biết là m thế nà o được ? Ãinh Ãinh Ãang Ãang bất tất phải nóng nảy. Ãể ta đến bảo y là ta vá»›i nà ng vẫn còn thanh bạch, kình trá»ng nhau như ...như gì nhỉ ?
Ãinh Ãang không nhịn được Ä‘ang khóc mà phải báºt cưá»i nói tiếp :
-KÃnh trá»ng nhau như tân khách. Nhưng không được đâu, ngưá»i ta bảo là vợ chồng má»›i kÃnh trá»ng nhau như khách.
Thạch Phá Thiên nói:
-Ủa ! Xin lá»—i. Ta nói lỡ lá»i. Ta nghe Cao Tam nương tỠđã nói nhưng không hiểu rõ ý nghÄ©a, nên má»›i bắt chước.
Ãinh Ãang không nhịn được lại báºt lên tiếng khóc, nói:
-Gã giáºn Thiên ca đến chết. Thiên ca có nói gã cÅ©ng chẳng tin đâu.
Thạch Phá Thiên mừng thầm nghĩ bụng:
-Gã không yêu nà ng thì ta yêu nà ng.
Nhưng chà ng biết câu nà y nói ra không được. Rồi chà ng đáp:
-Váºy thì biết là m thế nà o ? Biết là m thế nà o ? Hỡi Æ¡i ! Má»i việc Ä‘á»u tại ta không tốt, nên má»›i để lụy cho Ãinh Ãinh Ãang Ãang.
Ãinh Ãang khóc nói:
-Giữa y vá»›i Thiên ca đã không thân thÃch lại chưa từng quen biết, Thiên ca cÅ©ng chẳng có ân tình chi vá»›i y, thế mà cùng ý trung nhân cá»§a y là m lá»… bái đưá»ng thà nh thân động phòng hoa chúc. Váºy y không căm háºn Thiên ca thì còn căm háºn ai nữa? Giả tá»· y cÅ©ng như bá»n Phạm Nhất Phi, Lã ChÃnh Bình đã được Thiên ca cứu mạng và là đại ân nhân cá»§a y thì dÄ© nhiên bất luáºn Thiên ca bảo sao y cÅ©ng tin như váºy.
Thạch Phá Thiên gáºt đầu đáp:
-Ãúng, đúng ! Ãinh Ãinh Ãang Ãang ! Ta rất băn khoăn vá» Ä‘iểm nà y. Váºy chúng ta phải nghÄ© cách nà o má»›i được ! À ! Phải rồi ! Ãinh Ãinh Ãang Ãang nhá» gia gia đến nói rõ cho y biết, được không ?
Ãinh Ãang dáºm chân vừa khóc vừa nói:
-Không ăn thua ! Không ăn thua ! Y ... Thạch Trung Ngá»c chỉ trong má»™t sá»›m má»™t chiá»u là uổng mạng. Chúng ta Ä‘i đâu kiếm được gia gia ngay trong chốc lát.
Thạch Phá Thiên vô cùng kinh hãi há»i lại:
-Tại sao mà y mất mạng trong má»™t sá»›m má»™t chiá»u được ?
Ãinh Ãang đáp:
-Bạch Vạn Kiếm ở phái Tuyết SÆ¡n trước kia nháºn lầm Thiên ca là Thạch Trung Ngá»c nên má»›i bắt Thiên ca. may mà gia gia cùng tiểu muá»™i cứu mạng được cho Thiên ca không thì hắn áp tải Thiên ca vá» thà nh Lăng Tiêu và đã bị chết dưới muôn ngà n lưỡi Ä‘ao chém thà nh muôn Ä‘oạn. Thiên ca có nhá»› không ?
Thạch Phá Thiên đáp:
-DÄ© nhiên là ta nhá» chứ. Trá»i Æ¡i ! Há»ng to rồi ! Lần nà y chắc Thạch trang chúa cùng Bạch sư phó lại đưa y lên thà nh Lăng Tiêu rồi.
Ãinh Ãang vừa khóc vừa đáp:
-Ngưá»i phái Tuyết SÆ¡n căm háºn y thấu xương, má»™t mình y đến thà nh Lăng Tiêu thì còn sống là m sao được ?
Thạch Phá Thiên nói:
-Ãúng thế ! Ngưá»i phái Tuyết SÆ¡n hết lần nà y qua lần khác đếnbắt ta thì câu chuyện không phải tầm thưá»ng. Có Ä‘iá»u bá»n há» nể mặt vợ chồng Thạch trang chúa không chừng chỉ mắng 'Thiên ca' cá»§a Ãinh Ãinh Ãang Ãang mấy câu là xong cÅ©ng nên.
Ãinh Ãang nghiến răng nói:
-Sao Thiên ca nói coi bá»™ dá»… dà ng thế ? Nếu há» chỉ trách mắng qua loa thì trách mắng ở đây không được ư ? Hà tất phải áp giải y đưá»ng xa vạn dặm vá» thà nh Lăng Tiêu. Vì việc bắt y mà phái Tuyết SÆ¡n đã chết mất bao nhiêu nhân mạng, Thiên ca có biết không ?
Thạch Phá Thiên toát mồ hôi lạnh ngắt. Chà ng biết phái Tuyết SÆ¡n phái ngưá»i đến Giang Nam đúng là bị tá» thương khá nhiá»u. Chưa kể đến những vụ Thạch Trung Ngá»c phạm tá»™i tại thà nh Lăng Tiêu chắc là ghê gá»›m lắm. Ngay má»™t món nợ ở Giang Nam nà y cÅ©ng quyết không thể chỉ trách mắng mấy câu là xong.
Ãinh Ãang lại nói:
-Thiên ca ! Y đúng là đã phạm tá»™i thì dù có chết uổng mạng cÅ©ng thế thôi. Ãáng tiếc vợ chồng Thạch trang chúa là những ngưá»i già u lòng nghÄ©a hiệp mà cÅ©ng sẽ bị mất mạng má»›i Ä‘au lòng. Thạch Phá Thiên nhảy lên, run run há»i:
-Ãinh Ãinh Ãang Ãang nói sao ? Vợ chồng Thạch trang chúa cÅ©ng phải thưá»ng mạng ư ? Thạch Thanh và Mẫn Nhu mấy bữa nay đối xá» vá»›i chà ng bằng má»™t mối thâm tình thâm háºu. Tuy ông bà nháºn lầm ngưá»i, nhưng cÅ©ng là những nhân váºt đối vá»›i chà ng tốt nhất ở trên Ä‘á»i. Nên chà ng vừa nghe nói đếnhai ông bà sắp nguy đến tÃnh mạng thì chà ng lo lắng vô cùng !
Ãinh Ãang nói:
-Vợ chồng Thạch trang chúa là song thân cá»§a y. hỠđưa y đến thà nh Lăng Tiêu chẳng lẽ để mặc y chết ư ? DÄ© nhiên hai ngưá»i phải năn nỉ vá»›i Bạch lão tiên sinh. Nhưng nhất định Bạch lão tiên sinh không chịu tha đâu, và phải giết y cho hả giáºn. Vợ chồng Thạch trang chúa tất phải há»™ vệ cho con. Rồi đến lúc tối háºu tất sinh chuyện động võ. Thiên ca thá» nghÄ© mà coi. Trong thà nh Lăng Tiêu không biết bao nhiêu là tay cao thá»§ lại chiếm được thượng phong vỠđịa lợi. Vợ chồng Thạch trang chúa cùng Thạch Trung Ngá»c nữa má»›i là ba ngưá»i thì đối địch vá»›i bá»n há» là m sao cho nổi ?
Tiểu muá»™i thấy Thạch phu nhân mấy bữa nay đối vá»›i Thiên ca rất chân thà nh. Tiểu muá»™i e rằng chÃnh má ruá»™t cá»§a Thiên ca cÅ©ng không thương yêu Thiên ca đến thế. Bà ... bà ta chắc là phải chết ở trong thà nh Lăng Tiêu mất.
Ãinh Ãang nói xong hai tay bưng mặt khóc nức nở.
Thạch Phá Thiên bầu máu nóng sôi lên sùng sục, chà ng nói:
-Vợ chồng Thạch trang chúa có nạn, bất luáºn thà nh Lăng Tiêu hung hiểm tá»›i đâu ta cÅ©ng phải Ä‘i cứu viện má»›i xong. Nếu không cứu được hai ngưá»i thì ta cÅ©ng chết luon tại đó, quyết không sống má»™t mình, Ãinh Ãinh Ãang Ãang ! Ta Ä‘i đây !
Ãinh Ãang nắm tay áo chà ng há»i:
-Thiên ca định đi đâu ?
Thạch Phá Thiên đáp :
-Ta định Ä‘i suốt ngà y đêm Ä‘uổi theo bá»n hỠđể cùng đến thà nh Lăng Tiêu.
Ãinh Ãang nói:
-Tiểu muá»™i nghe nói Uy Ãức tiên sinh Bạch lão gia tá» võ công ghê gá»›m lắm, lại còn bá»n Phong Há»a Thần Long Phong Vạn Lý Ä‘á»u là những tay cao thá»§ ghê gá»›m. Dù cho võ công Thiên ca có hÆ¡n há», nhưng trong thà nh Lăng Tiêu cÆ¡ quan trùng Ä‘iệp. Lưới đồng tên độc không biết bao nhiêu mà kể, Thiên ca vô ý bước trúng thì có bản lÄ©nh thông thần cÅ©ng khôn bá» toà n mạng.
Thạch Phá Thiên nói:
-Dù sao ta cũng đà nh chịu.
Ãinh Ãang nói:
-Thiên ca nóng nảy sÃnh cưá»ng thì chỉ là cái dÅ©ng cá»§a kẻ thất phu. Nếu Thiên ca chết trong thà nh Lăng Tiêu thì liệu có cứu được vợ chồng Thạch trang chúa không ? Thiên ca mà mất mạng thì tiểu muá»™i cÅ©ng thương tâm vô cùng và không thể sống được.
Thạch Phá Thiên nghe Ãinh Ãang nói năng có vẻ tha thiết thì không khá»i động tâm, trong lòng hồi há»™p, chà ng đáp bằng má»™t giá»ng run run:
-Ãinh Ãinh Ãang Ãang đối vá»›i ta sao mà đằm thắm thế ? Ta lại không phải là Thiên ca cá»§a Ãinh muá»™i.
Ãinh Ãang thở dà i nói:
-Thiên ca và Thạch Trung Ngá»c giống nhau như đúc, trong lòng tiểu muá»™i lúc nà o cÅ©ng chỉ thấy là má»™t. Huống chi tiểu muá»™i cùng Thiên ca ở vá»›i nhau lâu ngà y mà Thiên ca đối vá»›i tiểu muá»™i vẫn má»™t lòng háºu đãi.
Nà ng nắm lấy hai tay Thạch Phá Thiên nói tiếp:
-Thiên ca ! Thiên ca hứa vá»›i tiểu muá»™i Ä‘i. Bất luáºn thế nà o Thiên ca cÅ©ng không được chết. Thạch Phá Thiên nói:
-Nhưng ta chẳng thể nà o bỠkhông cứu ông bà Thạch trang chúa được !
Ãinh Ãang nói:
-Tiểu muội có một kế, nhưng nói ra chỉ sợ Thiên ca nghi ngỠtiểu muội có lòng hiểm ác.
Thạch Phá Thiên vội đáp:
-Nói mau Ä‘i ! Lòng dạ Ãinh Ãinh Ãang Ãang có lý nà o ta không hiểu rõ.
Ãinh Ãang trầm ngâm má»™t lát rồi ngần ngại nói:
-Thiên ca ! Vụ nà y theo kế cá»§a tiểu muá»™i thì bất lợi cho Thiên ca nhiá»u mà đem lại tiện nghi cho Thạch Trung Ngá»c má»™t cách quá đáng. Bất cứ ai biết ra Ä‘á»u bảo tiểu muá»™i giương bẫy để Thiên ca chui và o, không được đâu. Việc nà y không thể là m thế được, mặc dầu đó là má»™t kế vẹn toà n, song rất bất công.
Thạch Phá Thiên nóng nảy há»i:
-Kế ấy là kế gì ? Bất luáºn biện pháp nà o há»… cứu được ông bà Thạch trang chúa thì dù ta có bị thiệt thòi đến đâu cÅ©ng chẳng há» chi.
Ãinh Ãang nói:
-Thiên ca ! Nếu Thiên ca bắt buá»™c tiểu muá»™i không nói không được, thì tiểu muá»™i đà nh phải chiá»u ý Thiên ca mà nói ra. Có Ä‘iá»u nếu Thiên ca ưng là m theo cách đó thì tiểu muá»™i chẳng xứng ý chút nà o. Trước hết tiểu muá»™i hãy há»i Thiên ca: Vì lẽ gì mà ngưá»i phái Tuyết SÆ¡n lại thống háºn Thạch Trung Ngá»c đến thế ? Há» ráng tìm cách giết y cho bằng được má»›i nghe ?
Thạch Phá Thiên đáp:
-Dưá»ng như Thạch Trung Ngá»c nguyên là đệ tá» phái Tuyết SÆ¡n và đã phạm tá»™i trá»ng đại theo quy cá»§ cá»§a môn phái. Y ở thà nh Lăng Tiêu đã là m cho tiểu thư con gái Bạch sư phó phải thác oan, lại còn liên lụy cả đến sư phụ y là Phong Vạn Lý. Nghe đâu Phong sư phó bị Bạch lão tiên sinh chặt đứt má»™t cánh tay. Không chừng y còn là m những việc bại hoại khác nữa.
Ãinh Ãang nói:
-Ãúng thế ! Vì Thạch Trung Ngá»c là m chết ngưá»i nên bá»n há» muốn giết y để thưá»ng mạng. Thiên ca có là m chết tiểu thư Bạch sư phó không ?
Thạch Phá Thiên sá»ng sốt há»i:
-Ta ư ? DÄ© nhiên ta không là m chuyện đó, Bạch sư phó tiểu thư ta chưa từng gặp qua bao giá». Ãinh Ãang nói:
-Thế thì phải rồi. Kế hoạch cá»§a tiểu muá»™i nghÄ© ra rất giản dị. Theo kế ấy Thiên ca hóa trang là m Thạch Trung Ngá»c theo ông bà Thạch trang chúa đến thà nh Lăng Tiêu, chá» tá»›i lúc bá»n há» sắp giết Thiên ca hãy lá»™ chân tướng xưng danh là Cẩu Tạp Chá»§ng chứ không phải Thạch Trung Ngá»c. Bá»n há» muốn giết Thạch Trung Ngá»c mà không phải giết Thiên ca. Nhiá»u lắm há» thóa mạ Thiên ca má»™t lúc vá» tá»™i hóa trang để lừa gạt há» là cùng. Chung qui há» vẫn phải tha Thiên ca, bá»n hỠđã không hạ sát Thiên ca thì ông bà Thạch tang chúa chẳng việc gì phải động thá»§ và dÄ© nhiên không có chuyện gì là nguy hiểm.
Thạch Phá Thiên trầm ngâm nói:
-Kế ấy tuy diệu nhưng thà nh Lăng Tiêu ở táºn bên Tây Vá»±c, đưá»ng xa hà ng mấy ngà n dặm mà đi cùng bá»n Bạch sư phó, ta e rằng mình chỉ nói mấy câu là bị lá»™ tẩy ngay. Ãinh Ãinh Ãang Ãang ! Chắc Ãinh muá»™i cÅ©ng biết rằng ta đây miệng lưỡi vụng vá», đâu có bằng anh chà ng Thạch Trung Ngá»c đó được ?
Y.. Y thông minh lanh lợi gấp mấy ta.
Ãinh Ãang cưá»i nói:
-Ãiá»u đó tiểu muá»™i đã nghÄ© đến rồi, Thiên ca chỉ cần bôi má»™t chút thuốc có chất độc và o cổ há»ng cho sưng lên, giả vá» bị nẩy ung nhá»t rồi đừng nói gì nữa. Sau khi hết sưng rồi, vẫn giả trang biến thà nh ngưá»i câm thì bại lá»™ thế nà o được.
Nà ng buông tiếng thở dà i ngồi xuống cạnh giưá»ng, buồn rầu nói tiếp:
-Thiên ca ! Biện pháp đó tuy tuyệt diệu, nhưng khiến cho Thiên ca phải hy sinh nhiá»u quá, tiểu muá»™i tháºt áy náy.
Thạch Phá Thiên nghe Ãinh Ãang nói ra vẻ yêu đương thương xót chà ng lắm, đừng nói chuyện bảo chà ng giả câm, dù có được vì nà ng mà chết, chà ng cÅ©ng mạnh dạn tiến lên, tuyệt không ngần ngại. Chà ng đáp:
-Hay lắm ! Kế ấy tuyệt diệu ! Nhưng ta là m thế nà o để tìm Thạch Trung Ngá»c bây giá» ?
Ãinh Ãang đáp :
-Ãoà n ngưá»i hiện Ä‘ang ngụ ở thị trấn Hoà nh Thạch vá» phÃa Tây. Bây giá» chúng ta qua đó.
Tiểu muá»™i biết phòng ngá»§ cá»§a Thạch Trung Ngá»c rồi chúng mình cứ len lén Ä‘i và o, Thiên ca đổi quần áo cho y. Sáng sá»›m mai Thiên ca bắt đầu cất tiếng rên rỉ nói ấp úng là cổ lên ung nhá»t. Sau đó chá» bao giá» Bạch lão tiên sinh định giết, Thiên ca hãy mở miệng lên tiếng.
Thạch Phá Thiên vui mừng nói:
-Ãinh Ãinh Ãang Ãang ! Biện pháp nà y hay quá ! Sao Ãinh Ãinh Ãang Ãang nghÄ© ra được ? Giá»i đấy !
Ãinh Ãang lại dặn:
-Dá»c đưá»ng là ai há»i, Thiên ca cÅ©ng đừng nói gì hết. Dù là vá»›i ông bà Thạch trang chúa, Thiên ca cÅ©ng đừng há»i, đừng có má»™t chút gì ra hiệu ngấm ngầm cho há» biết. Bá»n Bạch sư phó tinh quái lắm đấy, chỉ hở má»™t tý là há» sinh lòng ngá» vá»±c ngay. Như váºy công cứu ông bà Thạch trang chúa sẽ há»ng bét.
Thạch Phá Thiên gáºt đầu nói:
-Cái đó tiểu huynh biết rồi, lá» là Ãinh muá»™i còn phải dặn dò. Dù há» có giết, ta cÅ©ng không mở miệng đâu. Chúng ta Ä‘i thôi !
Ãá»™t nhiên có tiếng kẹt cá»a rồi thanh âm má»™t cô gái cất lên:
-Thiếu gia ! Thiếu gia đừng mắc bẫy cô ta !
Ngoà i cá»a chỉ thấy bóng má»™t thiếu nữ lá» má» vì Ä‘ang lúc đêm tối. Thiếu nữ nà y chÃnh là Thị Kiếm.
Thạch Phá Thiên ấp úng há»i ngay:
-Thị Kiếm . Sao lại bảo ta mắc bẫy y ?
Thị Kiếm đáp:
-Tiểu tỳ đứng ngoà i cá»a phòng đã nghe hết rồi. Ãinh cô nương đây chẳng tá» tế gì đâu. Vì cô ta muốn cứu 'Thiên ca' nà o đó, nên gạt thiếu gia Ä‘i chết thay cho gã mà thôi.
Thạch Phá Thiên đáp:
-Không phải đâu ! Ãó là Ãinh cô nương, nghÄ© giúp ta má»™t biện pháp để cứu Thạch trang chúa và Thạch phu nhân đấy chứ !
Thị Kiếm vội nói:
-Thiếu gia nên nghÄ© cho kỹ. Bá»n há» chẳng tá» tế gì vá»›i thiếu gia đâu !
Ãinh Ãang cưá»i lạt nói:
-Giá»i lắm ! Ngươi là kẻ thân cáºn chân Bang chúa mà lại 'ăn cây táo rà o cây xoan' đâu dám đến đây phá đám ?
Rồi nà ng quay lại bảo Thạch Phá Thiên:
-Thiên ca ! Hoà i hÆ¡i mà nói vá»›i con tiểu tiện nhân nà y là m gì. Thiên ca Ä‘i há»i Trần hương chá»§ lấy má»™t nắm muá»™i hương, và nhá»› kỹ đừng tiết lá»™ kế hoạch cá»§a chúng ta. Lấy được muá»™i hương rồi Thiên ca ra chá» tiểu muá»™i ở ngoà i cá»a lá»›n.
Thạch Phá Thiên há»i :
-Lấy muội hương là m chi ?
Ãinh Ãang đáp:
-Rồi Thiên ca sẽ biết. Lẹ lên ! Lẹ lên !
Thạch Phá Thiên gáºt đầu, đẩy cá»a lui ra.
Ãinh Ãang cưá»i lạt bảo Thị Kiếm:
-Con nha đầu nà y ! Mi là ngưá»i có lương tâm đấy !
Thị Kiếm báºt lên tiếng la hoảng, xoay mình chạy trốn. Ãinh Ãang khi nà o để cho thị thoát thân ? nà ng nhảy xổ lại phóng cả song chưởng ra đánh trúng lưng đối phương.
Ãáng thương cho má»™t cô gái, dung nhan nguyệt thẹn hoa nhưá»ng bị chết ngay lấp tức.
Ãinh Ãang toan vượt cá»a sổ ra luôn. Song nà ng chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì, lại quay và o xé nát quần áo Thị Kiếm ra rồi đặt thi thể lên giưá»ng Thạch Phá Thiên, kéo chăn đắp lên. Nà ng là m như váºy là có ý để sáng hôm sau bang Trưá»ng Lạc phát giác ra vụ nà y Ä‘á»u cho là Thị Kiếm bị cưỡng gian, nhưng thị không chịu, dùng sức chống cá»±, nên bị Thạch Phá Thiên nổi giáºn đánh chết. Vụ nà y xảy ra rồi, mấy hôm sau lại không thấy Thạch Phá Thiên trở vá», bá»n cho la vì thẹn mà lánh mặt Ä‘i mấy bữa, nên không phái ngưá»i chạy Ä‘i tìm kiếm.
Ãinh Ãang dà n cảnh xong len lén ra ngoà i cá»a lá»›n đứng chá».
Sau khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà . Thạch Phá Thiên trở ra nói:
-Lấy rồi !
Ãinh Ãang khen :
-hay lắm !
Hai ngưá»i rảo bước ra Ä‘i đến bá» sông xuống ngay con thuyá»n nhá».
Ãinh Ãang bá»›i thuyá»n Ä‘i chừng mấy dặm rồi bá» thuyá»n lên bá».
Hai ngưá»i Ä‘i tá»›i gốc cây liá»…u đã thấy hai con ngá»±a buá»™c ở đó chỠđợi.
Ãinh Ãang nói:
-Lên ngựa đi !
Thạch Phá Thiên khen rằng:
-Ãinh Ãinh Ãang Ãang tháºt là chu đáo, chuẩn bị cả ngá»±a để Ä‘i cho chóng.
Ãinh Ãang đỠmặt lên nói:
-Cái gì mà chu đáo vá»›i chẳng chu đáo ? Ãây là ngá»±a cá»§a gia gia.
Tiểu muội không ngỠThiên ca lại vội và ng đi cứu trợ vợ chồng Thạch Thanh đến thế !
Thạch Phá Thiên không hiểu tại sao Ãinh Ãang lại đột nhiên lá»™ vẻ giáºn dữ, nhưng chà ng không dám nói nhiá»u, lên ngá»±a Ä‘i ngay.
Hai ngưá»i Ä‘i luôn bốn ngà y má»›i đến ngoà i thị trấn Hoà nh Thạch, liá»n xuống ngá»±a tiến và o thà nh.
Ãinh Ãang dẫn chà ng đến ngoà i cổng khách sạn Tứ Hải, khẽ bảo chà ng:
-Vợ chồng Thạch trang chúa cùng Thạch Trung Ngá»c ngá»§ tại má»™t trong hai gian phòng rá»™ng lá»›n vá» mé Ãông, ở gian thứ hai.
Thạch Phá Thiên há»i:
-Cả ba ngưá»i ngá»§ chung trong má»™t phòng ư ? Mình và o lỡ ra Thạch trang chúa cùng Thạch phu nhân phát giác thì sao ?
Ãinh Ãang đáp:
-Hừ ! Cha mẹ sợ cáºu con bá» trốn nên ở cùng phòng để tiện ngà y đêm canh giữ. Há» chỉ cần giữ thể diện anh hùng nghÄ©a hiệp cho mình còn con thì sống chết mặc. Cái thứ cha mẹ ấy kể ra thiên hạ cÅ©ng hiếm.
Giá»ng nói Ãinh Ãang đầy vẻ tức giáºn.
Thạch Phá Thiên thấy nà ng đột nhiên nổi nóng không biết nói thế nà o, chỉ há»i khẽ :
-Bây giỠlà m gì đây ?
Ãinh Ãang đáp:
-Thiên ca đốt muá»™i hương nhét và o khe cá»a sổ. Chá» cháy hết muá»™i hương, vợ chồng Thạch trang chúa mê Ä‘i, rồi đẩy cá»a sổ tiến và o, ôm lén Thạch Trung Ngá»c Ä‘em ra là xong. Khinh công cá»§a Thiên ca không phải tầm thưá»ng có thể vượt tưá»ng và o, bá»n Bạch sư phó không phát giác được đâu. Còn tiểu muá»™i kém cá»i đà nh đứng chá» Thiên ca ở dưới hiên kia.
Thạch Phá Thiên gáºt đầu nói:
-À ra thế đấy ! Bá»n Trần hương chá»§ bắt ngưá»i phái Tuyết SÆ¡n, chắc há» cÅ©ng dùng cách nà y, phải không ?
Ãinh Ãang gáºt đầu đáp:
-ChÃnh thế ! Ãây là tam pháo bảo cá»§a quý bang cá»±c kỳ ghê gá»›m, linh nghiệm vô song. Không thì bá»n đệ tá» phái Tuyết SÆ¡n há phải hạng tầm thưá»ng, đâu có thể bắt há» má»™t cách dá»… dà ng ? Dù sao, Thiên ca cÅ©ng phải cẩn tháºn chá»› để phát ra tiếng động, vì vợ chồng Thạch trang chúa còn ghê gá»›m hÆ¡n bá»n đệ tá» phái Tuyết SÆ¡n nhiá»u.
Thạch Phá Thiên theo lá»i, báºt lá»a lên thắp muá»™i hương. Tuy còn ở ngoà i chá»— trống mà hÆ¡i hương cÅ©ng đủ là m cho ngưá»i ta phải nhức đầu, hoa mắt.
Tà i sản của Cánh gà nướng
Chữ ký của Cánh gà nướng
02-06-2008, 01:08 AM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 061 - Ãứng Ngoà i Thà nh Lòng Dạ Hoà i Nghi
Thạch Phá Thiên giáºt mình khinh hãi há»i:
-Muá»™i hương nà y có là m chết ngưá»i không ?
Ãinh Ãang cưá»i đáp:
-Há» dùng muá»™i hương nà y để tróc nã bá»n đệ tá» phái Tuyết SÆ¡n chẳng hiểu nó có là m cho chết ngưá»i được không ?
Thạch Phá Thiên nói:
-Thế thì chắc là không rồi. ÃÆ°á»£c lắm ! Ãinh Ãinh Ãang Ãang ở đây chá» ta.
Dứt lá»i chà ng chạy đến chân tưá»ng, lẹ là ng nhảy vá»t mà và o tá»±a hồ chiếc lá rÆ¡i, không má»™t tiếng động. Chà ng tìm đến chá»— cá»a sổ căn phòng thứ hai dãy nhà mé Ãông.
Thạch Phá Thiên dừng lại lắng tai nghe thấy ba ngưá»i hÆ¡i thở Ä‘á»u đặn Ä‘ang giấc ngá»§ say. Chà ng liá»n thò lưỡi cho giấy dán cá»a sổ thấm nước rồi khẽ chá»c thá»§ng má»™t lá»—. Chà ng đốt muá»™i hương lên cho và o lá»— hổng.
Thứ muá»™i hương nà y cháy rất mau, chỉ trong khoảnh khắc là cháy hết liá»n.
Thạch Phá Thiên lại lắng tai nghe, bốn bá» im lặng như tá». Chà ng liá»n váºn ná»™i lá»±c đẩy mạnh má»™t cái, then cá»a gãy liá»n. Chà ng lẹ là ng nhảy và o trong phòng. NhỠánh trăng lá» má» bên ngoà i chiếu và o chà ng nhìn rõ trong phòng chỉ kê hai chiếc giưá»ng. Vợ chồng Thạch Thanh ngá»§ trên giưá»ng mé Bắc, còn Thạch Trung Ngá»c ngá»§ trên giưá»ng mé Nam.
Thạch Phá Thiên toan và o ôm lấy Thạch Trung Ngá»c, bá»—ng cảm thấy choáng váng, chà ng biết là mình đã hÃt phải muá»™i hương liá»n láºp tức nÃn thở ôm lấy Thạch Trung Ngá»c nhảy ra ngoà i cá»a sổ. Chà ng lại vượt qua tưá»ng đến chá»— Ãinh Ãang khẽ nói:
-Chúng ta Ä‘i xa thêm má»™t chút để khá»i là m kinh động đến bá»n Bạch sư phó.
Thạch Phá Thiên ôm Thạch Trung Ngá»c Ä‘i theo nà ng ra xa mấy chục trượng.
Ãinh Ãang dừng lại nói:
-Thiên ca cởi bá» hết quần áo Thạch Trung Ngá»c ra rồi đổi mặc quần áo và o cho y. cả những đồ đạc trong túi cÅ©ng đổi hết Ä‘i.
Thạch Phá Thiên liá»n thò tay cởi áo cho Thạch Trung Ngá»c. Chà ng lại móc túi mình lấy ra chiếc há»™p gá»— cá»§a Ãại Bi lão nhân tặng cho và cả hai tấm thẻ đồng.
Chà ng há»i:
-Những cái nà y có để cho y không ?
Ãinh Ãang đáp:
-Giao hết cho y. thiên ca để lại trong mình, vạn nhất có ngưá»i nhìn thấy há chẳng tiết lá»™ cÆ¡ mưu ư ? Tiểu muá»™i ra ngoà i kia để trông chừng cho Thiên ca.
Thạch Phá Thiên thấy Ãinh Ãang Ä‘i xa rồi má»›i cởi hết cả quần áo ra để thay đổi cho Thạch Trung Ngá»c. Rồi chà ng nói:
-Ãổi xong cả rồi. Ãi Ä‘i thôi !
-Từ giá» phút nà y tÃnh mạng Thạch trang chúa cùng Thạch phu nhân có bảo toà n được hay không là do Thiên ca giả trang Thạch Trung Ngá»c đúng hay tráºt.
Thạch Phá Thiên đáp:
-Dĩ nhiên ta cố gắng mà là m.
Ãinh Ãang lại móc trong bá»c ra má»™t chiếc há»™p sắt mở nắp ra rồi thò ngón tay móc lấy ná»a há»™p cao. Nà ng nói:
-Thiên ca ngá»ng đầu lên !
Nà ng lấy cao bôi và o cổ chà ng đoạn nói tiếp:
-Ãến khi trá»i gần sáng, Thiên ca chùi sạch chá»— cao nà y Ä‘i đừng để ngưá»i ta trông thấy. Ngà y mai Thiên ca sẽ thấy Ä‘au đớn má»™t chút, Thiên phải ráng mà chịu.
Thạch Phá Thiên nói:
-Không hỠchi.
Bá»—ng thấy Thạch Trung Ngá»c đã hÆ¡i cục cá»±a dưá»ng như gã tỉnh dáºy. Chà ng vá»™i nói:
-Ãinh Ãinh Ãang Ãang ! Ta Ä‘i đây.
Ãinh Ãang cÅ©ng thúc giục:
-Ãi lẹ lên ! Ãi lẹ lên !
Thạch Phá Thiên trở gót Ä‘i vá» phÃa khách sạn, chà ng Ä‘i được mấy trượng quay đầu nhìn lại thì thấy Thạch Trung Ngá»c đã ngồi dáºy dưá»ng như Ä‘ang thá»§ thỉ chuyện trò.
Bá»—ng chà ng nghe thấy tiếng Ãinh Ãang cưá»i khúc khÃch. Tuy nà ng cưá»i rất khẽ mà đầy vẻ hân hoan.
Thạch Phá Thiên trong lòng đột nhiên cảm thấy khó chịu vô cùng. Chà ng than thầm:
-Từ đây trở Ä‘i mình khó còn có dịp tụ há»™i vá»›i Ãinh Ãang.
Chà ng ngần ngừ má»™t chút rồi tiến lại chân tưá»ng và o nhà khách sạn. Chà ng đẩy cá»a sổ và o phòng. Trong phòng hÆ¡i hương hãy còn nồng nặc. Chà ng mở cá»a sổ cho gió lạnh thổi và o. Bá»—ng nghe tiếng vó ngá»±a lá»™p cá»™p vang lên má»—i lúc má»™t xa. Chà ng biết đó là Ãinh Ãang cùng Thạch Trung Ngá»c cỡi ngá»±a lên đưá»ng. Chà ng lẩm bẩm má»™t mình:
-Không hiểu bá»n há» Ä‘i đâu ? Ãinh Ãinh Ãang Ãang chắc là vui thú lắm. Mình mồm mép vụng vá», nà ng ở vá»›i mình thưá»ng vì thế mà nổi nóng.
Thạch Phá Thiên đứng bên cá»a sổ hồi lâu thấy cổ há»ng dần dần phát Ä‘au liá»n lên giưá»ng nằm. Thứ thuốc cá»§a Ãinh Ãang quả nhiên linh nghiệm, má»›i chừng ná»a giá» mà cổ há»ng chà ng nhức nhối vô cùng, chà ng đưa tay lên rá» thấy nóng ran chẳng khác chi sá» và o má»™t cục than hồng. Cổ chà ng sưng vù lên.
Thạch Phá Thiên chá» cho đến lúc tang tảng sáng má»›i kéo chăn đắp kÃn rồi chùi thuốc cao ở cổ Ä‘i, chà ng khẽ báºt tiếng rên rỉ. Ãó là Ãinh Ãang đã bà y mưu cho chà ng, khiến vợ chồng Thạch Thanh chú ý đến chá»— chà ng bị Ä‘au đớn, dù hai ngưá»i ngá»i thấy muá»™i hương cÅ©ng chẳng còn lòng mà tra xét nữa.
Quả nhiên chà ng rên la một lúc vợ chồng Thạch Thanh đã nghe tiếng.
Mẫn Nhu lên tiếng há»i:
-Cái gì thế ?
Giá»ng nói ra chiá»u tức giáºn. Bà trở mình ngồi dáºy há»i tiếp:
-Ngá»c nhi ! Trong mình ngươi khó chịu hay sao ?
Rồi không chá» Thạch Phá Thiên trả lá»i bà khoác áo lại coi, thấy chà ng hai má nóng bừng như lá»a, cổ sưng vù lên thì không khá»i luống cuống. Bà la gá»i:
-Thanh ca ! Thanh ca lại đây mà coi !
Thạch Thanh nghe tiếng vợ hô hoán đầy vẻ hoang mang, liá»n nhảy xổ lại đến trước giưá»ng cáºu con. Ông thấy cổ chà ng đỠvà sưng vù lên cÅ©ng không khá»i hoang mang, nhưng vẻ mặt vẫn bình tÄ©nh, ông nói:
-Ãây chắc là má»›i nẩy ung thư, nhưng mình chữa ngay cÅ©ng chẳng ngại gì.
Rồi há»i Thạch Phá Thiên:
-Hà i nhi ! Ngươi đau đớn ra sao ?
Thạch Phá Thiên chỉ rên lên mấy tiếng chứ không trả lá»i. Chà ng bụng bảo dạ:
-Mình chỉ muốn cứu hai ông bà , má»›i giả vá» bị chứng ung thư để lừa gạt. Ãây chẳng qua là má»™t chút thương giả tạo mà hai ngưá»i đã quan tâm đến thế thì đủ biết tuy Thạch Trung Ngá»c đã là m bao nhiêu việc đồi bại, mà ông bà vẫn thương yêu gã tha thiết chỉ có mình là chẳng má»™t ai dòm ngó đến.
Chà ng nghÄ© váºy trong lòng không khá»i chua xót, bất giác trước mắt chảy quanh.
Thạch Thanh cùng Mẫn Nhu thấy chà ng cơ hồ phát khóc thì cho là chà ng đau đớn vô cùng trong lòng lại cà ng hoảng hốt. Thạch Thanh nói:
-Ta đi kiếm y sinh vỠcoi cho gã.
Mẫn Nhu nói:
-Ở thị trấn nhỠbé nà y e rằng không có tay danh y. Chúng ta vỠDương Châu để tìm Bối đại phu coi cho gã, có tiện hơn không ?
Thạch Thanh lắc đáp :
-Không nên ! Má»™t là là m thế khiến bá»n Bạch Vạn Kiếm sinh lòng ngá» vá»±c, hai là sẽ bị Bối Hải Thạch khinh thưá»ng.
Ông biết bá»n Bối Hải Thạch đối vá»›i con mình cá»±c kỳ bất mãn và số đông ngưá»i bang Trưá»ng Lạc không phải hạng chÃnh nhân quân tá». Có khi há» còn nhân cÆ¡ há»™i nà y để gia hại con mình cÅ©ng chưa biết chừng.
Ông liá»n rảo bước Ä‘i ngay.
Mẫn Nhu lấy nước sâm thang cho Thạch Phá Thiên uống. Nhưng chất độc nà y lợi hại vô cùng. Cổ há»ng bị sưng cả ngoà i lẫn trong, dù là nước cÅ©ng khó lòng nuốt xuống được. Mẫn Nhu lại cà ng lo lắng.
Chẳng bao lâu, Thạch Thanh dẫn má»™t vị y sinh tuổi ngoại sáu mươi đưa vá».
Y sinh coi cổ há»ng Thạch Phá Thiên rồi bắt mạch hai cổ tay. Lão lắc đầu lia lịa nói:
-Sách thuốc đã nói: Bệnh nan phát ra có sáu chứng bất trị. Yết hầu mắc bệnh khó lòng ăn uống là má»™t trong sáu chứng bất trị. Mạch thế huynh đây vừa mạnh vừa mau là điá»m dương thịnh âm suy. Khà mà dương huyết là âm. Huyết chạy trong mạch, khà váºn ngoà i mạch. Khà trúng tà uất kết thà nh Ä‘á»m, để lâu ngà y thấm và o trong mạch là m cho máu vẫn đục .
Lão nói thao thao bất tuyệt một hồi.
Thạch Thanh nóng ruá»™t há»i xen và o:
-Tiên sinh ! Chứng ung thư của thằng nhỠnà y mới phát khởi, dùng thuốc uống cho tan đi chắc có thể được ?
Lão y sinh lắc đầu nói:
-Ãúng là cái mạng cá»§a thế huynh đây còn to nên má»›i phát tác ở thị trấn Hoà nh Thạch nà y mà gặp được lão phu thì tÃnh mệnh không đáng lo ngại. Có Ä‘iá»u muốn trong vòng mấy ngà y mà hết sưng khá»i bệnh thì không được đâu.
Thạch Thanh cùng Mẫn Nhu nghe nói tÃnh mạng cáºu con không đáng lo ngại má»›i yên tâm. Hai ngưá»i vá»™i xin thầy lang kê đơn cho thuốc. Thầy lang trầm ngâm má»™t lúc rồi kê đơn có những vị: Thược dược, Ãại hoà ng, ÃÆ°Æ¡ng quy, Cát cánh, Phòng phong, Bạc hà , Mang tiêu, Kim ngân hoa, Hoà ng kỳ, XÃch phục linh.
Thạch Thanh cÅ©ng hÆ¡i biết thuốc, thấy những vị nà y Ä‘á»u là váºt tiêu độc, hạ há»a, liá»n cho là đúng lý, bèn nói:
-Tiên sinh tháºt là cao minh.
Rồi đưa năm lạng bạc trả tiá»n chẩn mạch. Ãoạn ông đưa chân tiá»…n thầy lang ra vá», còn ông đến tiệm mua thuốc.
Lúc Thạch Thanh Ä‘em thuốc vá» thì má»i ngưá»i phái Tuyết SÆ¡n Ä‘á»u đã biết tin.
Bạch Vạn Kiếm nghi ngá» vợ chồng Thạch Thanh bà y ra chuyện nà y chuyện nỠđể tìm biện pháp cứu thằng con. Hắn giả vỠđến phòng thăm bệnh. Thá»±c ra là để coi cho biết rõ tình hình. Hắn thấy Thạch Phá Thiên cổ há»ng sưng lên khá»§ng khiếp và Mẫn Nhu hốt hoảng tháºt sá»± thì không còn nghi ngá» gì nữa và trong lòng ngấm ngầm đắc ý.
Hắn nghĩ thầm:
-Thằng lá»i con nà y giảo quyệt Ä‘iêu ngoa, nếu Ä‘em vá» thà nh Lăng Tiêu chém cho má»™t nhát chết tươi chẳng hóa ra là tiện nghi cho gã. Gã có chịu những sá»± Ä‘au khổ hà nh hạ má»›i biết trong cõi mênh mông có Ä‘iá»u báo ứng.
Nhưng Bạch Vạn Kiếm là má»™t nhân váºt có danh vá»ng trong võ lâm, lại đứng trước mặt vợ chồng Thạch Thanh không tiện thấy ngưá»i bị tai há»a mà vui mừng. Hắn liá»n tìm mấy câu an á»§i Mẫn Nhu.
Thạch Thanh nhìn vợ nấu thuốc, rồi phục thị cho cáºu con uống. Ông nói:
-Ta đã chuẩn bị má»™t cá»— xe lá»›n ngoà i kia. Trung Ngá»c, ngươi là nam tá» trượng phu thì phải tá»± cưá»ng lên má»™t chút. Cái bệnh nhá» má»n nà y có chi đáng kể ? Ãừng để là m lỡ việc lá»›n cá»§a ngưá»i khác. Chúng ta Ä‘i thôi !
Mẫn Nhu ngần ngừ một chút rồi nói:
-Thằng nhỠbệnh nặng thế nà y mà cứ đưa gã thượng lộ e rằng bệnh thế chuyển biến kịch liệt .
Thạch Thanh ngắt lá»i:
-Hai vị sứ giả Thiện, Ãc đã đến thà nh Lăng Tiêu đưa thẻ đồng má»i Ä‘i dá»± yến. Bạch sư huynh phải vá» cho kịp. Nếu Uy Ãức tiên sinh cùng bá»n hỠđộng thá»§ mà chúng ta không ra tay viện trợ được thì tháºt là đáng ân háºn.
Mẫn Nhu gáºt đầu tỠý vâng lá»i. Bà nhìn Thạch Phá Thiên nói:
-Hà i tá» ! Ãể ta mặc áo cho.
Ãoạn bà mặc áo dà i và o cho Thạch Phá Thiên rồi cùng nhau ra khá»i khách sạn.
Bạch Vạn Kiếm thấy Thạch Thanh không kể gì đến con trai bị bệnh hoạn, bức bách chà ng phải lên đưá»ng ngay thì không khá»i sinh lòng kÃnh phục.
Mẫn Nhu cÅ©ng hiểu ý chồng. Bà biết việc đã đến thế nà y, tất Thạch Thanh chẳng chịu dẫn con quay trở vá». Và nhất quyết đưa con Ä‘i vì hiện nay hai sứ giả Thiện, Ãc ở đảo Long Má»™c đã lên đưá»ng đến thà nh Lăng Tiêu để đưa thẻ đồng.
Bạch Tá»± Tại lại nóng tÃnh vô cùng, quyết lão không chịu tiếp thẻ má»™t cách dá»… dà ng và tất nhiên sẽ cùng Trương Tam, Lý Tứ gây nên má»™t cuá»™c chiến đấu khốc liệt.
Thạch Thanh muốn đến nÆ¡i cho kịp đặng Ä‘em toà n lá»±c viện trợ phái Tuyết SÆ¡n. Dù chẳng may mà phải chết ở chiến trưá»ng thì cÅ©ng là chuyện thưá»ng trong võ lâm. Nếu cả ba ngưá»i nhà há» Thạch có bá» mạng ở thà nh Lăng Tiêu thì cÅ©ng rá»a sạch được những tiếng nhÆ¡ nhuốc cho cáºu con. May ra mà thắng được thì sá»± hiệp lá»±c cá»§a phái Tuyết SÆ¡n cùng Huyá»n Tố trang để đánh bại Trương Tam, Lý Tứ sẽ được giang hồ truyá»n tụng mà cáºu con đã Ä‘em công chuá»™c tá»™i thì Bạch Tá»± Tại quyết không hạ thá»§ giết chà ng.
Ở Tổng đà bang Trưá»ng Lạc, Mẫn Nhu đã mục kÃch võ công cá»§a Trương Tam, Lý Tứ, bà nháºn thấy nếu xảy cuá»™c ác chiến thá»±c sá»± thì chỉ nắm chắc phần thất bại. Có Ä‘iá»u tấm thân con ngưá»i bằng xương bằng thịt, dù ai bản lãnh cao cưá»ng đến đâu cÅ©ng không khá»i có chá»— sÆ¡ hở, lỡ tay, cái đó chỉ là chuyện cầu may. Như váºy thì quyết má»™t tráºn tá» chiến còn có hy vá»ng hÆ¡n là cứ ngà y đêm ngồi mà lo lắng ưu phiá»n chẳng được Ãch gì.
Tâm ý vợ chồng đã hiểu nhau, Thạch Thanh vừa nói đưa con đến thà nh Lăng Tiêu, Mẫn Nhu dò ngay thấy ngay chá»— dụng tâm cá»§a chồng, nên dù bà thương con rất má»±c, song đã thà nh danh là tay nữ hiệp trong võ lâm, bà suy Ä‘i nghÄ© lại nháºn ra kế hoạch rất cao sâu cá»§a đức lang quân, liá»n ưng theo ngay, không thốt ra ná»a lá»i phản đối.
Y thuáºt cá»§a thầy lang tại thị trấn Hoà nh Thạch đúng ra chẳng cao minh chút nà o. Lão cho ngay chá»— sưng vù đỠá»ng ở cổ Thạch Phá Thiên là mắc chứng ung thư, nhưng lão nói váºy khiến cho vợ chồng Thạch Thanh chẳng nghi ngá» chi nữa.
Nguyên tướng mạo Thạch Phá Thiên đã giống Thạch Trung Ngá»c như đúc. Chà ng mặc bá»™ quần áo xa hoa cá»§a Thạch Trung Ngá»c và o cà ng rõ ra cáºu công tỠăn chÆ¡i trong chốn hồng trần vẫn đục. Chà ng nằm dà i trong xe chẳng nói ná»a lá»i, nên không thể bại lá»™ hà nh tung được.
Ãinh Ãang ná»a đêm bá» Ä‘i, vợ chồng Thạch Thanh chỉ mong có váºy nên chẳng buồn truy cứu nữa.
Ta nên biết : Vợ chồng Thạch Thanh xa cách con lâu ngà y, nên cá» chỉ cùng táºp quán cá»§a gã thế nà o, hai ngưá»i chẳng biết chi hết. Dù ngẫu nhiên Thạch Phá Thiên có chá»— sÆ¡ hở, hai ngưá»i cÅ©ng không tà i nà o nháºn ra được.
Ãoà n ngưá»i Ä‘i rất gấp vì sợ bá»n Trương Tam, Lý Tứ đến trước, khiến cho má»i ngưá»i trong thà nh Lăng Tiêu lâm và o tình thế nguy hiểm.
Dá»c đưá»ng không dám chần chá» chút nà o.
Khi Ä‘i tá»›i địa giá»›i tỉnh Hồ Nam thì vết thương trên cổ Thạch Phá Thiên đã tiêu tan. Nhưng miệng chà ng vẫn ú á»› như ngưá»i câm không thốt ra lá»i.
Thạch Thanh đã mấy lần tìm y sinh đến chẩn mạch cho chà ng song chẳng ai chữa được bệnh câm, khiến Thạch Thanh không khá»i phiá»n lòng và Mẫn Nhu tổn khá nhiá»u nước mắt.
Ãoà n ngưá»i vỠđến địa giá»›i Tây Vá»±c, bá»n đệ tá» phái Tuyết SÆ¡n thông thuá»™c đưá»ng lối, cứ tìm đưá»ng tắt mà đi, há» liệu chừng dù Trương Tam, Lý Tứ cước trình có mau lẹ đến đâu mà không biết những lối tắt nhá» hẹp nà y cÅ©ng khó lòng đến trước được.
Má»i ngưá»i cà ng vá» gần tá»›i thà nh Lăng Tiêu lại cà ng yên dạ.
Chỉ có vợ chồng Thạch Thanh nghÄ© tá»›i lúc ra mắt Uy Ãức tiên sinh là trong lòng cá»±c kỳ xao xuyến. Hai ngưá»i sợ lão nổi giáºn lôi đình láºp tức Ä‘em Thạch Trung Ngá»c hạ sát, mà Trương Tam, Lý Tứ lại không đến đúng lúc thì tháºt khó bá» xá» trÃ. Hai ngưá»i đó đến sá»›m hÆ¡n đã đà nh là chuyện nguy hiểm, mà đến cháºm cÅ©ng há»ng bét.
Hai vợ chồng đã mấy phen ngấm ngầm thương lượng vá»›i nhau, mà vẫn không tìm ra được kế gì gì hoà n hảo, đà nh phó thác mặc trá»i, rồi sẽ tùy cÆ¡ ứng biến.
Ãoà n ngưá»i Ä‘i thêm mấy ngà y nữa rồi sẽ bắt đầu trèo núi mà tiến. Lại Ä‘i thêm hai ngà y nữa, địa thế má»—i lúc má»™t lên cao.
Giá» Ngá» hôm ấy, Ä‘oà n ngưá»i Ä‘i tá»›i má»™t dãy nhà cây. Bạch Vạn Kiếm há»i ngưá»i canh gác dãy nhà nà y biết là gần đây mấy bữa không có ngưá»i lạ nà o lên thà nh Lăng Tiêu, thì hắn rất yên tâm.
Tối hôm ấy, má»i ngưá»i ngá»§ lại trong dãy nhà cây.
Sáng hôm sau ai nấy Ä‘á»u bá» ngá»±a Ä‘i bá»™. Nguyên từ dãy nhà nà y Ä‘i vá» hướng Tây, đưá»ng núi gáºp ghá»nh lại rất độc, không Ä‘i ngá»±a được.
Mấy tên đệ tá» phái Tuyết SÆ¡n Ä‘i trước dẫn đưá»ng, trèo non vượt núi mà tiến. Má»›i Ä‘i chừng má»™t giá» thì thấy mặt đất đầy tuyết phá»§. May mà má»i ngưá»i đây toà n là những tay bản lãnh không phải tầm thưá»ng, há» thi triển khinh công rất cao má»›i vượt lên đỉnh núi tuyết được.
Thạch Phá Thiên luôn luôn theo gót vợ chồng Thạch Thanh, chà ng không vượt lên trước mà cũng chẳng lúc nà o lùi lại cách xa.
Thạch Thanh cùng Mẫn Nhu thấy cước trình chà ng rất cưá»ng kiện và dai sức, liá»n tá»± nhá»§:
-Nội lực thằng nhỠnà y khá lắm, chẳng kém vợ chồng mình.
Nhưng hai ngưá»i chợt nghÄ© đến:
- Chẳng mấy chốc nữa phải và o ra mắt Bạch Tự Tại, thì trong lòng lại hồi hộp, lo lắng .
Ãi cho tá»›i lúc trá»i đã xế chiá»u thì thấy phÃa trước có ngá»n núi cao ngất trá»i. Trên đỉnh núi có đến mấy trăm gian phòng ốc.
Bạch Vạn Kiếm nói:
-Thạch trang chúa ! Ãây là thà nh Lăng Tiêu. Ở nÆ¡i hang cùng núi hiểm nà y, nhất thiết má»i váºt Ä‘á»u đơn giản, thô sÆ¡.
Thạch Thanh khen rằng:
-Tòa thà nh hùng cứ trên đỉnh núi cao mgất. Ãứng trên nhìn xuống quần sÆ¡n là địa thế tuyệt hảo. Hai chữ 'Lăng Tiêu' tháºt xứng đáng.
Ông đưa mắt nhìn sưá»n núi thấy mây mù ùn ùn bốc lên bao phá»§ thà nh Lăng Tiêu thà nh má»™t vùng mây trắng mịt má».
Má»i ngưá»i Ä‘i đến chân ngá»n núi nà y thì trá»i tối mịt, liá»n ngá»§ đỡ lại trong hai tòa thạch thất rất lá»›n.
Hai tòa thạch thất nà y là cá»§a phái Tuyết SÆ¡n dá»±ng lên để cho ngưá»i lên núi có nÆ¡i tạm trú trong má»™t đêm để bồi bổ tinh thần, rồi sáng sá»›m hôm sau sẽ tiếp tục thượng lá»™.
Hôm sau, má»i ngưá»i đăng trình ngay từ lúc má»›i tảng sáng. Trái núi nà y đứng xa trông thấy cao ngất trá»i, lúc trèo lên lại cà ng hiểm trở. Ãoà n ngưá»i Ä‘á»u là những tay võ công cao cưá»ng mà dá»c đưá»ng cÅ©ng phải nghỉ chân hai lần má»›i lên được tá»›i nhà trạm ở lưng chừng sưá»n núi. Má»i ngưá»i dừng lại ăn uống rồi tiếp tục lên đưá»ng Ä‘i cho đến giá» Thân má»›i tá»›i ngoà i thà nh Lăng Tiêu.
Tòa thà nh nà y có đến mấy trăm gian phòng ốc. Chung quanh thà nh là bức tưá»ng vây trắng xóa cao tá»›i hÆ¡n ba trượng, đứng dưới nhìn lên chỉ thấy toà n mà u băng tuyết.
Thạch Thanh cất tiếng khen:
-Bạch sư huynh ! Trên tưá»ng thà nh toà n băng tuyết ngưng kết lại, rắn hÆ¡n sắt thép, ngưá»i ngoà i thá»±c khó mà đánh và o được.
Bạch Vạn Kiếm cưá»i đáp:
-Tệ phái từ ngà y đắp thà nh dá»±ng ra môn phái tá»›i nay được hÆ¡n má»™t trăm bảy chục năm, chưa từng bị ngoại địch đánh và o bao giá». Có Ä‘iá»u vá» tháng trá»ng đông, bá»n sói đói quá đến bao vây, nhưng cÅ©ng không và o được.
Hắn nói tới đây thấy cây cầu vẫn còn treo trên cao chưa hạ xuống bắc qua hà o đầy băng tuyết thì ra vẻ bực mình lớn tiếng quát:
-Bữa nay đến phiên ai trá»±c nÆ¡i đây ? Không trông thấy bá»n ta đã vỠđây hay sao?
Bá»—ng thấy trên mặt thà nh có má»™t cái đầu thò ra há»i:
-Bạch sư bá cùng các vị sư bá đã vỠđấy ư ? Ãể tiểu Ä‘iệt xin thông báo và o trong ngay.
Bạch Vạn Kiếm thét lên:
-Có viễn khách hạ cố. Buông cầu xuống cho mau !
Ngưá»i kia đáp :
-Dạ dạ !
Rồi thụt đầu và o. Hồi lâu vẫn không thấy cây cầu hạ xuống.
Thạch Thanh thấy con hà o bao quanh thà nh đầy băng tuyết mà rộng đến ba trượng, không dễ gì nhảy qua được.
Thông thưá»ng, thà nh trì nà o bên ngoà i cÅ©ng có há»™ thà nh hà . NÆ¡i đây khà háºu rét quá, nước hà o đóng lại thà nh băng, con hà o nà y đà o rất sâu. Bá» hà o thà nh má»™t phiến băng trÆ¡n tuá»™t. Bất luáºn là ngưá»i hay thú đã rá»›t xuống hà o thì khó mà lên được.
Bá»—ng nghe bá»n Cảnh Vạn Chung, Kha Vạn Quân Ä‘ang hò hét đệ tá» phái Tuyết SÆ¡n mở cổng thà nh.
Bạch Vạn Kiếm thấy tình thế có vẻ khác thưá»ng, thì trong lòng rất băn khoăn. Hắn lo trong thà nh đã xảy biến cố gì chăng, liá»n hạ thấp giá»ng xuống nói:
-Các anh em hãy cẩn tháºn ! Không chừng hai sứ giả ở đảo Long Má»™c đến trước bá»n ta rồi.
Má»i ngưá»i nghe nói giáºt mình kinh hãi, không tá»± chá»§ được nữa, ai nấy thò tay ra nắm chuôi kiếm.
Giữa lúc ấy, những tiếng lách cách vang lên, cây cầu từ từ hạ xuống. Trong thà nh má»™t ngưá»i chạy ra. Ngưá»i nà y mặc áo bạch bà o, má»™t tay áo buá»™c quặc ra sau lưng, hiển nhiên đã bị cụt má»™t cánh tay, lá»›n tiếng gá»i:
-Té ra là Thạch huynh, Thạch tẩu giá lâm. Hay quá ! Hay quá !
Thạch Thanh thấy Phong Há»a Thần Long Phong Vạn Lý ra nghênh tiếp, ông nghÄ© ngay đến y đã vì con mình là m liên lụy mà phải chặt cụt má»™t cánh tay, thì trong lòng rất Ä‘au xót, hổ thẹn vá»™i chạy lại nói:
-Phong nhị đệ ! Vợ chồng ngu huynh cùng thằng nghịch tỠđế trước Bạch sư bá cùng nhị đệ để lãnh tội đây.
Nói xong quý hai gối xuống sụp lạy.
Từ ngà y Thạch Thanh nổi tiếng giang hồ, trừ phi đối vá»›i báºc tôn trưởng, ông chưa từng thi hà nh đại lá»… cùng bạn bè ngang hà ng như bữa nay bao giá». Thá»±c tình ông thấy Phong Vạn Lý bị tai hại quá đổi vì con mình, nên ông xúc động can trưá»ng má»›i lạy phục xuống.
Ta nên biết kiếm thuáºt Phong Vạn Lý tinh thông chẳng kém gì Bạch Vạn Kiếm, nhưng bây giá» y bị cụt tay rồi thì công trình khổ luyện hai mươi năm trá»i đã trôi theo dòng nước, không còn nói gì đến kiếm thuáºt nữa.
Mẫn Nhu thấy chồng quỳ má»p mà cáºu con cứ ngÆ¡ ngác đứng yên, bà vá»™i kéo áo chà ng rồi chÃnh bà cÅ©ng quỳ xuống bên cạnh Thạch Thanh.
Thạch Phá Thiên nghĩ bụng:
-Y là sư phụ cá»§a Thạch Trung Ngá»c, đệ tá» ra mắt sư phụ dÄ© nhiên phải qùy lạy.
Chà ng hiểu như váºy, nhưng chỉ sợ là m không đúng cách như Thạch Trung Ngá»c để Phong Vạn Lý khám phá ra sá»± gian trá cá»§a mình, nên còn đứng ngÆ¡ ngác.
Bây giá» chà ng thấy Mẫn Nhu kéo áo mình, không thể ngần ngừ được nữa, liá»n quỳ má»p xuống, dáºp đầu lạy hùng hục, báºt lên những tiếng coong coong.
Bá»n đệ tá» phái Tuyết SÆ¡n vốn căm háºn chà ng. Suốt dá»c đưá»ng chẳng ai thèm ngó tá»›i chà ng lần nà o. Bây giá» chúng thấy chà ng dáºp đầu lạy binh binh, Ä‘á»u bụng bảo dạ:
-Thằng lá»i nà y biết mình sắp chết đến nÆ¡i, má»›i lạy lục kêu van, nhưng đâu có chuyện dá»… dà ng thế được ?
Phong Vạn Lý vội lên tiếng:
-Thạch huynh ! Thạch tẩu ! Hai vị là m thế nà y khiến cho tiểu đệ phải tổn thá». Rồi láºt Ä‘áºt quỳ xuống đáp lá»….
Tà i sản của Cánh gà nướng
02-06-2008, 01:11 AM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 062 - Bị Thuốc Mê Sa Và o Cạm Bẫy
Vợ chồng Thạch Thanh cùng Phong Vạn Lý đứng dáºy rồi, Thạch Phá Thiên vẫn còn quỳ má»p xuống dưới đất.
Phong Vạn Lý không hướng cặp mắt ngó chà ng một cái nà o. Sau hắn nhìn Thạch Thanh nói:
-Thạch huynh ! Thạch tẩu ! Nhá»› lại cuá»™c tụ há»p trên núi Thái SÆ¡n ngà y trước, bấm đốt ngón tay tÃnh lại đến nay đã được mưá»i hai năm. Thế mà dung nhan hai vị chẳng khác ngà y xưa. Dù tiểu đệ ở chốn biên cương hẻo lánh cÅ©ng được nghe khang lệ chuyên là m Ä‘iá»u nghÄ©a hiệp trong võ lâm, oai danh má»—i ngà y má»™t nổi lên như sóng cồn. Tháºt là đáng kÃnh, đáng mừng !
Thạch Thanh nói:
-Ngu huynh lÆ¡ là việc giáo huấn hà i nhi, để con trẻ hư đốn, thì chút hư danh kia có chi đáng kể ? Bữa nay thấy hiá»n đệ thế nà y thiệt thẹn muốn chết, chẳng biết chui và o đâu cho khuất !
Phong Vạn Lý cưá»i ha hả nói:
-Cuá»™c kết giao giữa chúng ta đạo cao nghÄ©a cả. Tiểu đệ được hai vị không nỡ rẻ rúng lại cùng nhau ngá» lá»i phế phá»§. Váºy thì hai vị có lầm lá»—i gì cÅ©ng chẳng há» chi, hay tiểu đệ có đắc tá»™i vá»›i hai vị cÅ©ng không sao. Chẳng lẽ giữa chúng ta còn quan tâm đến những Ä‘iá»u nhá» nhặt nữa ư ? Hai vị đưá»ng xa diệu vợi, bặt thiệp gian lao, hãy và o thà nh nghỉ ngÆ¡i đã.
Thạch Phá Thiên quỳ ngay đó mà tựa hồ trước mắt chẳng có một ai.
Thạch Thanh cùng Phong Vạn Lý sóng vai tiến và o.
Mẫn Nhu dắt con đứng dáºy, bà nhăn tÃt cặp lông mà y ra chiá»u long lắng vì mắt thấy Phong Vạn Lý tá» thái độ bá» ngoà i vồn vã mà trong giá»ng nói ngấm ngầm chứa mối há»n giáºn sâu cay không có vẻ chi khoan dung tá»™i lá»—i cho cáºu con bà .
Bạch Vạn Kiếm nhìn má»™t tên đệ tỠđứng bên cổng thà nh giÆ¡ tay ra vẫy rồi khẽ há»i:
-Lão gia đặng bình yên chăng ? Sau khi ta ra đi, trong thà nh có xảy ra chuyện gì không ?
Gã đệ tỠkia ấp úng đáp:
-Lão gia tá» & gần đây đột nhiên biến thà nh nóng tÃnh . Sư bá Ä‘i khá»i rồi, trong thà nh không có chuyện gì xảy ra cả. Nhưng ... nhưng ....
Bạch Vạn Kiếm nét mặt âm thầm lo lắng há»i:
-Nhưng là m sao ?
Gã đệ tỠvội đáp:
-Năm nữa trước đây lão gia tỠnổi cơn thịnh nộ đem Lục sư bá cùng Tô sư thúc hạt sát rồi.
Bạch Vạn Kiếm giáºt nẩy ngưá»i lên vá»™i há»i:
-Tại sao váºy ?
Gã đệ tỠđáp:
-Ãệ tá» cÅ©ng không hiểu vì nguyên nhân gì. Rồi ngà y hôm kia lão gia tá» lại hạ sát Yên sư thúc và chặt chân Ãá»— sư bá.
Bạch Vạn Kiếm nghe tá»›i dây thì chẳng còn hồn vÃa nà o nữa, trống ngá»±c đánh hÆ¡n trống là ng.
Hắn tự nghĩ:
-Bốn vị sư huynh sư đệ Tô, Lục, Yên, Ãá»— Ä‘á»u là những tay cao thá»§ bản phái, ngà y thưá»ng rất được lòng phụ thân thương yêu, tại sao đột nhiên ngưá»i lại hạ độc thá»§ ?
Hắn vá»™i kéo tên đệ tá» sang má»™t bên, chá» cho Mẫn Nhu cùng Thạch Phá Thiên Ä‘i xa rồi má»›i há»i gã:
-Sao lại có những chuyện động trá»i nà y ?
Gã đệ tỠđáp:
-Ãệ tá» thiệt tình không hiểu rõ. Trong thà nh Lăng Tiêu, sau khi bốn vị sư bá, sư thúc bị hạ sát và bị chặt chân, má»i ngưá»i Ä‘á»u bà ng hoà ng lo sợ. Tối hôm kia Trương sư thúc cùng Mã sư thúc không có lá»i từ biệt mà bá» Ä‘i. Hai vị đó nói là xuống núi để Ä‘i kiếm Bạch sư bá. Nay may được Bạch sư bá trở vá». Váºy xin Bạch sư bá kiếm lá»i khuyên giải lão gia tá».
Bạch Vạn Kiếm há»i thêm mấy câu nữa nhưng chẳng biết thêm được Ä‘iá»u gì. Hắn liá»n rảo bước tiến và o đại sảnh thì đã thấy Phong Vạn Lý Ä‘ang ngồi tiếp vợ chồng Thạch Thanh dùng trà . Hắn ngó vợ chồng Thạch Thanh nói:
-Xin hai vị hãy ngồi chÆ¡i má»™t chút để tiểu đệ và o ná»™i đưá»ng bái kiến gia nghiêm và má»i lão nhân gia ra tiếp khách.
Phong Vạn Lý chau mà y nói:
-Mấy bữa trước đây, sư phụ đột nhiên mình lâm trá»ng bệnh. Chắc ngưá»i cần nghỉ ngÆ¡i mấy bữa má»›i tiếp khách được. Nếu không thế thì ngưá»i nghe tiếng Thạch huynh tá»›i đấy đã ra tương kiến rồi, vì ngưá»i rất quý trá»ng Thạch huynh.
Bạch Vạn Kiếm ruột rối như mớ bòng bong, gượng gạo nói:
-Ãể tiểu đệ thá» và o coi.
Hắn hấp tấp Ä‘i và o ná»™i đưá»ng. Ãến trước cá»a phòng phụ thân nằm, hắng giá»ng rồi cất tiếng gá»i:
-Gia gia ! Hà i nhi đã vỠthà nh.
Bá»—ng thấy rèm vén lên, má»™t thiếu phụ xinh đẹp ngoà i ba chục tuổi Ä‘i ra. Nà ng chÃnh là Ãiệu Nương, cÆ¡ thiếp cá»§a Bạch Tá»± Tại.
Ãiệu Nương vẻ mặt tiá»u tụy, vừa nhìn thấy Bạch Vạn Kiếm đã nói ngay:
-Tạ Æ¡n trá»i đất. Ãại thiếu gia vá» tá»›i nÆ¡i. Æ Ã» nhà chúng ta khác nà o con giải không chân, chẳng biết quay trở thế nà o cho được. Mấy bữa trước đây lão gia đột nhiên thần trà mê man. Ta đã cầu Thần bái Pháºt mà chẳng thấy linh nghiệm chi hết. Ãại thiếu gia ! Ngươi ...
Nà ng nói tá»›i đây rồi nghẹn ngà o báºt lên tiếng khóc thút thÃt.
Bạch Vạn Kiếm hốt hoảng há»i:
-Có chuyện gì để gia gia phải phiá»n lòng nổi nòng chăng ?
Ãiệu Nương vừa khóc vừa nói:
-Không hiểu bá»n đệ tá» có ăn nói Ä‘iá»u chi thất thố khiến cho lão gia tá» nổi tráºn lôi đình, hạ sát liá»n mấy tên đệ tá». Lão gia tá» tức giáºn toà n thân run bần báºt. Sau khi trở vá» phòng thì da mặt lão gia tá» co rúm lại, sùi bá»t dãi rồi không nói được gì nữa. Má»i ngưá»i Ä‘á»u cho là lão gia tá» bị trúng phong, chẳng hiểu có đúng hay không?
Ãiệu Nương vừa kể vừa nức nở khóc sướt mướt.
Bạch Vạn Kiếm nghe nói đến phụ thân bị trúng phong thì khác nà o ngã lăn xuống hố băng. Hắn không nói gì thêm nữa lớn tiếng kêu:
-Gia gia !
Rồi chạy và o trong phòng.
Bạch Vạn Kiếm thấy trên giưá»ng phụ thân trướng gấm buông rá»§. Góc phòng siêu thuốc Ä‘ang sôi xình xịch bốc hÆ¡i nghi ngút.
Bạch Vạn Kiếm lại la lên:
-Gia gia !
Ãoạn hắn đưa tay vén mà n lên.
Bạch Vạn Kiếm vén lên thấy phụ thân nằm yên không nhúc nhÃch quay mặt và o phÃa trong. ThÃnh giác hắn cá»±c kỳ linh mẫn, cảm thấy phụ thân dưá»ng như ngừng thở thì kinh hãi vô cùng. Trong lúc hoang mang, hắn vá»™i đưa tay ra sá» mÅ©i phụ thân, nhưng khi bà n tay vừa thò và o tá»›i cá»a miệng lão thì trong chăn có má»™t váºt thò ra báºt lên tiếng lách cách rồi cặp chặt lấy tay hắn. Ãó là hai gá»ng ká»m thép có mÅ©i nhá»n sắc bén.
Bạch Vạn Kiếm vội la hoảng:
-Gia gia ! Hà i nhi đã vỠđây.
Giữa lúc ấy đột nhiên ngá»±c và bụng hắn bị hai ngón tay Ä‘iểm trúng yếu huyệt rồi hắn không nhúc nhÃch được nữa.
Nhắc lại vợ chồng Thạch Thanh ngồi uống trà trong nhà đại sảnh, Phong Vạn Lý ngồi mé dưới bồi tiếp. Thạch Phá Thiên thõng tay đứng bên phụ thân.
Phong Vạn Lý chỉ há»i han đến những việc gần đây trong võ lâm ở Trung Nguyên, thá»§y chung tuyệt không nhắc nhở tá»›i chÃnh Ä‘á».
Thạch Thanh để ý coi thái độ và sắc diện má»i ngưá»i, nháºn thấy trong thà nh Lăng Tiêu từ trên xuống dưới ai cÅ©ng ra chiá»u lo lắng vô cùng thì nghÄ© bụng:
-Chắc bá»n hỠđã biết tin sứ giả đảo Long Má»™c sắp tá»›i nÆ¡i. Vụ nà y có quan hệ đến sá»± vinh nhục mất còn cá»§a phái Tuyết SÆ¡n, mà những ngưá»i trong thà nh Lăng Tiêu, tuy trên danh pháºn là nghÄ©a sư đồ mà trên thá»±c tế chẳng khác chi tình phụ tá» trong má»™t nhà . Những sá»± vui buồn Ä‘á»u cùng nhau chia sá»›t, váºy trong lòng há» Ä‘á»u xao xuyến lo âu cÅ©ng chẳng lấy chi là m lạ mà trách hỠđược.
Sau một lúc khá lâu, vẫn không thấy Bạch Vạn Kiếm trở ra.
Phong Vạn Lý liá»n lên tiếng:
-Gia sư bị bệnh chuyến nà y thiệt tình khá hung hiểm, chắc Bạch sư ca còn phải ở trong đó để thị phụng thuốc thang. Gia sư vốn ná»™i công thâm háºu, thân thể trước nay vẫn cưá»ng kiện. Mưá»i mấy năm gần đây, không bị cảm phong, ho hắng lần nà o, không ngá» ngà y thưá»ng vẫn khoẻ mạnh, đột nhiên lâm bệnh lại cà ng trầm trá»ng, mong sao trong thá»i gian ngắn ngưá»i được bình phục má»›i yên tâm được.
Thạch Thanh liá»n tìm lá»i an á»§i:
-Bach sư bá ná»™i công thâm háºu, thiên hạ Ãt ngưá»i bì kịp. Tuổi ngưá»i cÅ©ng chưa cao lắm. Ngưá»i chỉ Ä‘iá»u dưỡng mấy bữa nhất định sẽ hoà n toà n hồi hpục. Hiá»n đệ chẳng nên lo lắng nhiá»u cho mệt trÃ.
Tuy miệng ông nói váºy nhưng trong bụng mừng thầm, tá»± nghÄ©:
-Bạch sư bá mà lâm bịnh thì chưa thể Ä‘em con mình ra xá» trị ngay được. Váºy là lòng trá»i cÅ©ng thương đến mình. Hay dở gì cÅ©ng còn kéo thêm được mấy ngà y rồi Trương Tam, Lý Tứ tá»›i đây là vừa. Bấy giá» hết thảy má»i ngưá»i chung lưng đấu cáºt quyết chiến má»™t tráºn, thà nh thá» Huyá»n Tố trang và phái Tuyết SÆ¡n sống chết có nhau, há chẳng là má»™t chuyện hay lắm ru ?
Má»i ngưá»i dang nói chuyện thì trá»i đã tối mịt.
Phong Vạn Lý sai ngưá»i bà y tiệc.
Lần nà y Thạch Phá Thiên cũng được ngồi ghế cuối cùng.
Ngoà i Phong Vạn Lý còn bốn tên đệ tá» phái Tuyết SÆ¡n cùng ngồi ở chá»§ vị để tiếp khách, có má»™t gã trẻ uổi tên Lưu Vạn Thông. Mồm miệng nhanh nhẩu, không ngá»›t khuyên má»i chuốc chén.
Cả Thạch Phá Thiên cÅ©ng uống cạn má»™t chung, gã liá»n rót thêm rượu và o.
Mẫn Nhu uống ba chung rồi, liá»n nói:
-Tá»u lượng cá»§a tại hạ kém lắm. Xin cho ăn cÆ¡m thôi.
Lưu Vạn Thông nói:
-Thạch phu nhân có Ä‘iá»u chưa rõ là tệ xứ đây địa thế ở trên cao nên khà háºu giá buốt khác thưá»ng. HÆ¡n nữa mây mù bao phá»§ quanh năm, khà hà n thấp rất nặng ná». Tuy hai vị ná»™i công thâm háºu, hà n thấp không xâm nháºp và o được, nhưng thứ Sâm Dương Ngá»c Tá»u nà y rất bổ Ãch, nó là m cho cÆ¡ thể Ä‘iá»u hòa. Ãó là má»™t váºt mà trong thà nh Lăng Tiêu không thể ngà y nà o khiếm khuyết được. Tưởng hai vị nên uống thêm mấy chung.
Gã nói xong lại rượu cho vợ chồng Thạch Thanh cùng Thạch Phá Thiên.
Mẫn Nhu thấy rượu ngá»t nhưng hÆ¡i có vị cay thì cho là rượu ngâm nhiá»u sâm. Bà nghe thấy nói là Sâm Dương Ngá»c Tá»u thì bụng bảo dạ:
-Gã nà y nói có vẻ khách sáo. Gã bảo bá»n mình ná»™i công thâm háºu không sợ khà hà n nhiệt xâm nháºp. Nhưng xem chừng nếu không uống thứ rượu mạnh nà y tất có hại cho cÆ¡ thể.
Ba liá»n uống luôn thêm hai chung nữa thì cảm thấy nhiệt khà từ bụng dưới bốc lên. Tiếp theo ngá»±c nóng như lá»a đốt, bà vá»™i váºn khà để trấn át rồi cưá»i nói:
-Phong hiá»n đệ ! Thứ rượu nà y mạnh ghê quá !
Thạch Thanh bá»—ng đứng phắt dáºy quát há»i:
-Rượu gì thế nà y ?
Phong Vạn Lý cưá»i đáp:
-Ãây là Sâm Dương Ngá»c Tá»u. TÃnh chất quả có mãnh liệt, nhưng đối vá»›i Huyá»n Tố song hiệp khét tiếng cả hai phe Hắc, Bạch trong thiên hạ tưởng đã ăn thua gì ?
Thạch Thanh quát lớn hơn:
-Ngươi ... ngươi ...
Ngưá»i ông loạng choạng té sấp xuống mặt bà n tiệc.
Mẫn Nhu cùng Thạch Phá Thiên vá»™i đưa tay ra nâng đỡ không ngá» cả hai ngưá»i đồng thá»i mắt hoa đầu váng, trá»i đất quay cuồng Ä‘á»u ngã quay xuống đè lên ngưá»i Thạch Thanh.
Không biết qua má»™t thá»i gian bao lâu. Thạch Phá Thiên dần dần hồi tỉnh. Ban đầu chà ng tưởng chừng ngá»§ mÆ¡ thức dáºy. Sau chà ng vươn tay từ từ định chống xuống để ngồi nhá»m dáºy thì đột nhiên cảm thấy hai cổ tay có Ä‘eo váºt gì lạnh ngắt và cứng rắn thì trong lòng không khá»i kinh hãi. Bây giỠđầu óc chà ng má»›i tỉnh táo hẳn lại và phát giác ra chân tay Ä‘á»u bị Ä‘eo xiá»ng. Chà ng mở bừng mắt nhìn quanh thì chỉ thấy má»™t mà u tối Ä‘en như má»±c, nên không biết mình hiện ở nÆ¡i đâu.
Thạch Phá Thiên đứng phắt dáºy khoa chân bước Ä‘i hai bước. Bá»—ng nghe 'chát' má»™t tiếng. Trán chà ng đã Ä‘áºp và o vách đá.
Thạch Phá Thiên định thần từ từ lần bước, đưa tay ra sá» soạng bốn mặt vách đá biết ngay là mình bị giam trong má»™t gian thạch thất, vuông vắn chừng hÆ¡n trượng. Mặt ná»n chá»— cao chá»— thấp gồ ghá» Ä‘á»u là những phiến đá lá»›n lởm chởm.
Chà ng giương cặp mắt tháºt to để xem xét bốn mặt thì thấy má»™t góc vá» mé tả có chút ánh sáng lá»t và o. Té ra đây là má»™t lá»— hổng vuông chừng má»™t thước, chỉ có mèo chui lá»t chứ con chó cÅ©ng không chuồn được.
Thạch Phá Thiên giÆ¡ tay lên, dùng cái khóa tay Ä‘áºp và o vách đá thì chá»— nà o cÅ©ng phát ra những tiếng kình kịch nặng ná». Hiển nhiên vách đá kiên cố phi thưá»ng khó lòng phá vỡ được. Thạch Phá Thiên ngồi tá»±a và o vách suy nghÄ©:
-Tại sao ta lại ở chốn nà y ? Bá»n kia cho ta uống Sâm Dương Ngá»c Tá»u, nhất định là má»™t thứ rượu quái lạ, chắc có pha thuốc mê gì đây, nên Thạch trang chúa má»›i choáng váng rồi ngã lăn ra trên bà n tiệc. Ãiệu nà y ngưá»i phái Tuyết SÆ¡n quyết tâm hạ sát Thạch Trung Ngá»c rồi, há» sợ vợ chồng Thạch trang chúa kháng cá»± nên đánh thuốc mê để cho ông bà ngã lăn ra. Nhưng sao bá»n há» lại chưa giết mình ? Chắc Uy Ãức tiên sinh Ä‘ang lâm trá»ng bệnh nên há» còn giam mình mấy bữa, chá» cho lão khá»i để lão định Ä‘oạt.
Chà ng lại bụng bảo dạ:
-Lúc Uy Ãức tiên sinh há»i tá»›i, mình sẽ nói rõ là Cẩu Tạp Chá»§ng chứ không phải Thạch Trung Ngá»c. Lão vá»›i mình chẳng có thù oán gì, tất buông tha mình. Nhưng còn vợ chồng Thạch trang chúa thì chưa chắc lão đã chịu tha. Không chừng lão giữ hai ngưá»i ở trong thạch lao cho đến khi Thạch Trung Ngá»c tá»± đến đầu thú má»›i thả. Thế thì không hiểu há» còn giam giữ đến năm nà o tháng nà o, Thạch phu nhân là con ngưá»i văn nhã thanh lịch mà bị giam cầm trong thạch lao không thấy ánh mặt trá»i, chắc bà phẫn uất đến chết Ä‘i được. Ta đà nh phải tìm cách nà o cứu bà cùng Thạch trang chúa ra khá»i chốn lao lung rồi sẽ cùng Bạch lão gia lý luáºn.
Chà ng vừa nghÄ© đến chuyện cứu ngưá»i thì liá»n nổi cÆ¡n phiá»n muá»™n, tá»± há»i:
-ChÃnh mình đã bị xiá»ng xÃch chân tay, hà nh động không được tá»± do, phải chá» ngưá»i đếncứu thì còn nói tá»›i chuyện cứu ai ? Trong thà nh Lăng Tiêu nà y toà n những ngưá»i phái Tuyết SÆ¡n, còn ai chịu cứu mình ?
Chà ng giÆ¡ hai tay lên váºn ná»™i lá»±c để giãy dụa nhưng chỉ nghe tiếng loảng xoảng không ngá»›t, còn xiá»ng sắt, khóa sắt vẫn trÆ¡ ra chẳng há» hấn gì.
Nguyên xiá»ng tay và khóa chân còn có mấy sợi dây sắt buá»™c liá»n và o nhau.
Giữa lúc Thạch Phá Thiên Ä‘ang chán nản, thất vá»ng đột nhiên có ánh đèn sáng chiếu qua lá»— hổng. Chà ng biết bên ngoà i thạch thất có ngưá»i cầm đèn Ä‘i tá»›i. Tiếp theo má»™t chiếc bát sánh nhét qua lá»— hổng đưa và o. Trong bát đựng cÆ¡m chừng má»™t ná»a. Trên mặt cÆ¡m đặt mấy ngá»n rau dưa mặn chát và má»™t đôi đũa tre cắm và o bát cÆ¡m.
Thạch Phá Thiên không giả câm được nữa cất tiếng gá»i:
-Nà y nà y ! Ta có Ä‘iá»u muốn nói vá»›i Bạch lão gia tá».
Ngưá»i bên ngoà i báºt lên tiếng cưá»i khà nh khạch. Ãnh đèn đèn chiếu và o lá»— hổng dần dần khuất Ä‘i. Ngưá»i kia không nói ná»a lá»i đã bá» Ä‘i luôn.
Thạch Phá Thiên ngá»i thấy mùi cÆ¡m, sá»±c nhá»› tá»›i bụng đói như cà o liá»n lẩm bẩm:
-Lúc ngồi tiệc ta ăn rất nhiá»u mà sao bây giá» bụng đã đói meo ? Chắc mình mê Ä‘i trong má»™t thá»i gian khá lâu rồi. Chà ng bưng lấy bát cÆ¡m, rút đũa và và o miệng. Tuy chà ng tay Ä‘eo xiá»ng, hà nh động bất tiện, mà chà ng cÅ©ng quay trở và ăn hết lưng bát cÆ¡m không còn má»™t há»™t.
Thạch Phá Thiên ăn hết cơm rồi, để bát và o chỗ cũ.
Mấy lần chà ng cố sức cá»±a mạnh, rồi phát giác ra chân tay mình bị xiá»ng xÃch bằng thép nguyên chất đúc nên, dù có váºn ná»™i lá»±c đến mấy cÅ©ng không thể bẻ vẹo Ä‘i được, chỉ tổn sức thịt da rách mà thôi.
Chà ng lại Ä‘i sá» soạng thì tìm ra được chá»— cá»a đá có kẻ hở. Chà ng kê vai đẩy mạnh, nhưng cá»a đá vẫn không nhúc nhÃch.
Thạch Phá Thiên buông một tiếng thở dà i nghĩ bụng:
-Trừ phi có ngưá»i đến đưa mình ra còn chẳng có cách nà o khác nữa. Không hiểu bá»n há» có là m khó dá»… gì vợ chồng Thạch trang chúa không ?
Chà ng xác nháºn không là m cách nà o để thoát thân được rồi không nghÄ© ngợi gì nữa. Chà ng ngồi tá»±a và o vách đá ngá»§ Ä‘i.
Chà ng ở trong thạch lao không biết thá»i khắc là gì nữa. Ãại khái cả má»™t ngà y má»›i có ngưá»i mang cÆ¡m đến má»™t lần.
Thạch Phá Thiên bá»—ng thấy má»™t cánh tay thò qua lá»— hổng để đưa bát cÆ¡m và o, chà ng chợt nảy ra má»™t ý nghÄ© liá»n chá» ngưá»i đó hạ thấp tay sắp đặt cÆ¡m xuống liá»n nhảy xổ lại chá»™p lấy.
Mấy tiếng loảng xoảng vừa vang lên. Cổ tay phải ngưá»i kia đã bị nắm chặt.
Thạch Phá Thiên đã giá»i vá» phép cầm nã, lại thêm ná»™i lá»±c thâm háºu, má»™t khi chà ng nắm được thì dù là tay cao thá»§ võ lâm cÅ©ng không chịu nổi. Huống chi lại là ngưá»i thưá»ng chuyên việc đưa cÆ¡m.
Gã kia bị Ä‘au quá rú lên như heo bị chá»c tiết.
Thạch Phá Thiên kéo thêm một cái, cả cánh tay gã bị rút và o trong động.
Chà ng thét lên:
-Nếu mi còn la lối thì ta chỉ vặn một cái là đứt cánh tay.
Gã kia liá»n van lÆ¡n:
-Tiểu nhân không giám la xin thiếu hiệp mau mau buông tha !
Thạch Phá Thiên lại quát:
-Mi mở cá»a nhà thạch thất ta sẽ buông tha.
Gã kia đáp:
-Dạ ! Thiếu hiệp buông tay, tiểu nhân sẽ mở cá»a.
Thạch Phá Thiên nói:
-Ta buông tay rồi mi trốn đi thì sao ? Không thể tha mi được.
Gã kia nói:
-Thiá»u hiệp không buông tay thì là m sao tiểu nhân Ä‘i mở cá»a được ?
Thạch Phá Thiên nghe gã nói có lý, nghĩ bụng:
-Mình không tha gã cÅ©ng bằng vô Ãch. Nhưng nắm được gã không phải dá»… dà ng, khi nà o lại buông tha má»™t cách khinh xuất.
Bỗng chà ng động tâm linh bảo gã:
-Mi liệng chiếc chìa khóa mở khóa tay cho ta và o đây !
Gã kia ngáºp ngừng:
-Chìa khóa ư ? Cái đó .. tiểu nhân không để trong mình, vì chỉ là một tên nhà bếp đưa cơm chứ không phải thủ ngục.
Thạch Phá Thiên nghe giá»ng lưỡi gã có vẻ thiếu thà nh thá»±c. Chà ng không nghÄ© gì nữa liá»n bóp mạnh ngón tay gã rồi nói:
-ÃÆ°á»£c lắm ! Nếu váºy ta hãy vặn đứt cổ tay mi rồi sẽ tÃnh.
Gã kia đau quá, thét lên:
-U¨i chao ! U¨i chao !
Rồi nghe đánh keng một tiếng. Chiếc chìa khóa đã liệng và o. Gã rất xảo quyệt đã bị bức bách mà gã còn liệng chìa khóa và o chỗ xa xa.
Thạch Phá Thiên muốn thò tay ra lượm thì phải buông gã ra mới được.
Chà ng không biết là m thế nà o kéo thêm cánh tay gã đà nh nhoà i chân ra định móc chìa khóa. Chà ng kéo tay gã đến hai lần và hết xÃch mà chân vẫn còn cách chìa khóa đến mấy thước.
Gã đau quá kêu thét lên:
-Thiếu hiệp còn kéo nữa thì tiểu nhân gãy tay mất.
Thạch Phá Thiên cố nhoà i chân ra, nhưng giữa tay và chân lại có xiá»ng cá»™t và o nhau không thể nà o nhoà i tá»›i nÆ¡i được. Chà ng nhìn tá»›i chiếc chân thò ra chợt nghÄ© được má»™t kế liá»n co chân trái lại cho chiếc giầy tụt ra, chà ng nhắm đúng chá»— tưá»ng vách liệng già y tá»›i, chiếc già y Ä‘áºp và o vách rồi văng trở vỠđồng thá»i hất cả chìa khóa lại.
Thạch Phá Thiên thÃch quá reo lên má»™t tiếng rồi lượm lấy chìa khóa cắm và o ổ khóa tay cho mình rồi xoay tay khóa cổ tay gã kia lại. Gã khiếp sợ há»i:
-Thiếu hiệp là m gì váºy ?
Thạch Phá Thiên cưá»i đáp:
-Bây giá» mi Ä‘i mở cá»a cho ta được rồi đấy. Chà ng đưa cả dây sắt ra ngoà i. Gã kia còn Ä‘ang ngần ngừ thì Thạch Phá Thiên lại kéo xiá»ng sắt má»™t cái lôi tay gã trở và o trong thạch động. Chà ng kéo mạnh quá khiến mặt gã váºp và o vách đá, chảy máu mÅ©i ra. Mặt sưng húp lên.
Gã kia biết không thể kháng cá»± được đà nh kéo cả dây xÃch lê thê mở cá»a thạch thất.
Cá»a mở rồi, nhưng còn má»™t đầu dây khóa và o chân Thạch Phá Thiên thà nh thế dây xÃch luồn qua lá»— hổng khóa cả hai ngưá»i.
Thạch Phá Thiên vẫn không có cách nà o ra được. Chà ng liá»n kéo dây xÃch lại nói:
-Ngươi đưa chìa khóa mở xiá»ng chân cho ta.
Gã kia vẻ mặt cực kỳ đau khổ đáp:
-Tiểu nhân thực tình không có. Tiểu nhân chỉ là một tên phu nấu bếp, còn có chìa khóa nà o nữa đâu ?
Thạch Phá Thiên nói:
-ÃÆ°á»£c rồi ! Ãể ta ra rồi sẽ tÃnh. Chà ng liá»n kéo tay gã và o trong lá»— hổng mở khóa cho gã.
Tà i sản của Cánh gà nướng
02-06-2008, 01:14 AM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 063 - Cứu Thạch Thanh Lại Gặp Quái Nhân
Gã kia được tá»± do rồi, vá»™i chạy Ä‘i toan đóng chặt cá»a động lại. Nhưng Thạch Phá Thiên vừa lạng ngưá»i Ä‘i má»™t cái đã ra khá»i cá»a động.
Chà ng thấy gã nà y mặc áo bạch bà o, mặt mÅ©i sáng sá»§a. Gã đúng là tên đệ tá» chÃnh thức cá»§a phái Tuyết SÆ¡n, đâu có phải là kẻ nấu bếp. Chà ng nắm lấy cổ gã xách lên quát há»i:
-Mi không mở khóa chân cho ta thì ta Ä‘áºp đầu mi và o tưá»ng đá nà y rồi sẽ nói chuyện.
Võ công gã nà y cÅ©ng không phải hạng tầm thưá»ng, nhưng đã lá»t và o tay Thạch Phá Thiên thì chẳng khác gì gà con bị quạ cắp, không thể nà o cưỡng được.
Gã đà nh lấy chìa khóa mở khóa chân cho chà ng.
Thạch Phá Thiên quát há»i:
-Thạch trang chúa cùng Thạch phu nhân bị bá»n ngươi giam ở đâu ? Mau dẫn ta tá»›i đó !
Gã kia đáp:
-Phái Tuyết SÆ¡n cùng Huyá»n Tố trang vốn không thù oán nên đã buông ha cho vợ chồng Thạch trang chúa Ä‘i rồi, còn giam giữ hai vị đó là m chi ?
Thạch Phá Thiên ná»a tin ná»a ngá» liếc mắt thấy gã cứ lấm lét ngó vá» cái cá»a đá ở đầu kia đưá»ng hầm thì nghÄ© bụng:
-Gã nà y lại trà trá rồi. Chắc vợ chồng Thạch trang chúa bị giam ở bên kia.
Chà ng liá»n túm cổ gã nhấc bổng lên rảo bước Ä‘i đến trước cá»a đá, quát lên:
-Mở cá»a nà y ra cho mau !
Gã kia mặt tái mét, miệng ấp úng:
-Tiểu nhân không có chìa khóa nà o nữa , trong nà y không phải giam ngưá»i, chỉ có má»™t con sư tá» và hai con cá»p mà thôi, không thể mở được đâu.
Thạch Phá Thiên nghe nói bên trong nhốt sư tá» cùng lão hổ thì rất lấy là m kỳ. Chà ng dán tai và o vách đá để nghe ngóng, nhưng tuyệt không nghe thấy tiếng sư tá» hay tiếng cá»p gầm.
Gã kia nói:
-Thiếu hiệp đã ra được rồi thì nên trốn thoát ngay Ä‘i, đừng chần chỠở lại đây nữa. Nếu để ngưá»i khác phát giác ra tất lại bị bắt giữ.
Thạch Phá Thiên lại lẩm bẩm:
-Mi đã không phải là bạn ta mà sao lại lo lắng cho ta như váºy. Ban đầu ta bảo mi mở khóa tay cùng cá»a đá, mi nhất định không chịu, bây giá» mi lại khuyên ta trốn Ä‘i là nghÄ©a là m sao ? Phải rồi ! Vợ chồng Thạch trang chúa chắc là bị giam trong thạch thất nà y không còn sai nữa. Chà ng lại nhắc bổng gã lên khẽ Ä‘áºp đầu và o vách đá quát há»i:
-Mi có mở hay không thì bảo. Ta muốn coi sư tỠcùng lão hổ.
Gã kia đáp:
-Những sư tá» và lão hổ nà y hung dữ lắm, mà mấy ngà y nay chưa được ăn. Bây giá» nó mà thấy ngưá»i tất nhảy lại vồ .
Thạch Phá Thiên nóng ruá»™t cứu ngưá»i, không muốn nghe hắn nói dông dà i, liá»n cầm chân gã giÆ¡ lên dốc ngược đầu xuống lắc Ä‘i lắc lại. Những tiếng leng keng từ trong ngưá»i gã phát ra, rồi hai chiếc chìa khóa rá»›t ra.
Thạch Phá Thiên cả mừng, đặt gã xuống má»™t bên. Chà ng lượm chìa khóa ấn và o lá»— khóa cá»a đá.
Mấy tiếng lách cách vang lên, khóa cá»a mở ra.
Gã kia la lên một tiếng:
-Trá»i Æ¡i !
Rồi co giò chạy trốn.
Thạch Phá Thiên nghĩ bụng :
Ãể gã chạy Ä‘i thông báo tất phiá»n cho mình. Chà ng liá»n rượt theo nắm gã lại bá» và o trong gian thạch thất đã giam chà ng trước, chà ng liệng cả khóa chân khóa tay mình và o rồi đóng cá»a lại khóa chặt.
Ãoạn chà ng quay vá» cá»a đưá»ng hầm đầu kia thò đầu và o lá»›n tiếng gá»i:
-Thạch trang chúa ! Thạch phu nhân ! Hai vị ở chỗ nà o ?
Chà ng gá»i luôn hai tiếng, phÃa trong vẫn không có động tỉnh gì.
Chà ng liá»n mở rá»™ng cá»a ra thì thấy phÃa trong cá»a nà y cách chừng hÆ¡n trượng còn má»™t lần cá»a đá nữa.
Bất giác chà ng lẩm bẩm:
-Phải rồi ! Thảo nà o có những hai chìa khóa.
Chà ng liá»n lấy chiếc chìa khóa kia mở tầng cá»a thứ hai. Cánh cá»a đá vừa hé ra chà ng và i tấc chà ng vừa gá»i được má»™t tiếng 'Thạch' thì bên trong đã có ngưá»i lá»›n tiếng thóa mạ:
-Loà i rùa tỠrùa tôn kia ! Ta cầu cho cả lô cả lũ nhà rùa bị chết dưới muôn nghìn lưỡi đao, chứ chẳng được chết yên là nh.
Tiếp theo là những tiếng xiá»ng xÃch loảng xoảng vang lên. Nghe thanh âm thóa mạ nà y nặng trịch và ấm á»› không trong trẻo như khẩu âm Thạch Thanh ngưá»i ở Giang Nam.
Thạch Phá Thiên bụng bảo dạ:
-Vợ chồng Thạch trang chúa tuy không phải ở đây, nhưng ngưá»i nà y đã bị phái Tuyết SÆ¡n giam giữ thì tưởng cÅ©ng nên cứu há» ra.
Chà ng liá»n nói:
-Thôi đừng thóa mạ nữa ! Ta đến cứu ông bạn đây mà .
Ngưá»i bên trong vẫn tiếp tục mắng nhiếc:
-Ngươi là cái cóc gì mà dám đến đây nói để lừa gạt lão phu ? Lão phu vặn đứt đầu bây giá».
Thạch Phá Thiên tá»§m tỉm cưá»i, nghÄ© bụng:
-Lão già nà y tháºt lá»›n máºt mà nóng nảy vô cùng. Nhưng lão đã bị giam và o thạch lao hắc ám không thấy ánh mặt trá»i nà y thì trách nà o lão chẳng căm há»n.
Chà ng liá»n lạng ngưá»i Ä‘i tiến và o trong cá»a cất tiếng há»i:
-Chân tay lão có bị Ä‘eo xiá»ng không ?
Chà ng vừa há»i câu nà y thì trong bóng tối nghe đánh vù má»™t cái. Má»™t váºt gì trầm trá»ng nhằm đánh xuống đầu chà ng. Thạch Phá Thiên nghiêng ngưá»i sang mé tả vừa tránh thoát má»™t đòn, chân chà ng đứng chưa vững thì sau lưng lại bị ngưá»i nắm giữ yếu huyệt. Tiếp theo má»™t cánh tay to tướng đè và o cổ há»ng chà ng dùng sức bóp mạnh. Luồng lá»±c đạo cá»§a ngưá»i nà y thiệt ghê gá»›m !
Thạch Phá Thiên láºp tức thấy hÆ¡i thở khó khăn. Bên tai chà ng vẫn nghe tiếng ồm ồm ngưá»i đó Ä‘ang chá»i mắng nà o là 'loà i rùa Ä‘en' nà o là ....
Thạch Phá Thiên không ngá» trong chốn lao tù hắc ám lại gặp tay cao thá»§ lợi hại đến thế. Chà ng đã mất tiên cÆ¡ liá»n bị ngưá»i kiá»m chế, không khá»i than thầm trong bụng:
-Chuyá»n nà y chắc ta phải chết .
Chà ng không biết là m thế nà o, đà nh váºn chân khà lên cổ để chống lại cánh tay đối phương. Kể ra da thịt nÆ¡i cổ rất má»m, không thể váºn kình lá»±c tá»›i đó để chống lại sức ép được. Nhưng ná»™i lá»±c Thạch Phá Thiên thâm háºu phi thưá»ng, cà ng chống cà nh mạnh. Ná»™i lá»±c đó là đẩy cánh tay đối phương ra khá»i cổ chà ng láºp tức, Thạch Phá Thiên chuồn mình ra ngoà i rồi nói:
-Ta có lòng tốt muốn cứu lão, sao lão không phân rõ trắng đen lại nổi khùng với ta ?
Ngưá»i kia la lên má»™t tiếng 'Úi chà !' ra chiá»u kinh dị vô cùng. Lão ngáºp ngừng há»i:
-Ngươi là ai mà nội công ghê gớm đến thế ?
Lão trợn mắt há miệng ra nhìn Thạch Phá Thiên hồi lâu rồi lại quát há»i:
-Thằng nhỠthối tha kia ! Mi là ai ?
Thạch Phá Thiên ấp úng :
-Ta ... ta ....
Chà ng ngáºp ngừng không biết nên xưng danh là Cẩu Tạp Chá»§ng hay cứ tiếp tục đội tên Thạch Trung Ngá»c ?
Lão kia tức giáºn há»i lại:
-Mi dĩ nhiên là mi, chẳng lẽ mi lại không có tên hay sao ?
Thạch Phá Thiên nói :
-Lão gia tá» ! Tại hạ cứu lão gia tá» ra khá»i nÆ¡i đây rồi thong thả hãy nói chuyện.
Lão kia cưá»i khằng khặc đáp:
-Mi cứu ta ư ? Ha ha ! Mi nói váºy há chẳng là m cho thiên hạ phải ná»±c cưá»i đến trẹo quai hà m ? Ta là hạng ngưá»i thế nà o ? Mi là cái thá gì ? Mi tưởng Ä‘em chút bản lãnh mèo què cứu ta ra ? Lúc nà y cá»a đã mở khá rá»™ng, ánh sáng ban ngà y chiếu và o tá»›i nÆ¡i được.
Thạch Phá Thiên nhìn rõ lão nà y có chòm râu bạc, thân thể cao lá»›n xương sống hÆ¡i cong Ä‘i, dưá»ng như căn thạch thất thấp hẹp không đủ chứa lão. Cặp mắt lão sâu hoắm mà chiếu ra những tia sáng như chá»›p, tá» ra con ngưá»i uy mãnh phi thưá»ng.
Thạch Phá Thiên thấy lão đảo tia mắt qua lại như ngó mình mà ớn da gà . Chà ng nghĩ bụng:
-Vừa rồi gã đệ tá» phái Tuyết SÆ¡n bảo nhốt hổ cùng sư tá». Bây giá» coi bá»™ dạng lão nà y chẳng khác gì má»™t con mãnh thú . cặp mắt lão cà ng giống hùm beo.
Chà ng không dám nhiá»u lá»i, chỉ nói phá»›t qua má»™t câu:
-Tại hạ Ä‘i kiếm chìa khóa để má» xiá»ng xÃch chân tay cho lão gia.
Lão kia tức giáºn nói:
-Ai mượn ngưá»i nói đãi lòng. Ta thÃch ở lại đây tÄ©nh tu, không thế thì thiên hạ ai mà giam giữ ta được ? Mi là thằng lá»i con không mắt má»›i tưởng ta bị nhốt ở đây. Có đúng thế không ? Hà hà ! Bữa nay may mà gia gia từ tâm, không thì chỉ má»™t câu nói cÅ©ng đủ khiến cho gia gia chém mi ra là m bảy tám khúc.
Lão lại vung qua vung lại cho xiá»ng xÃch báºt lên những tiếng loảng xoảng rồi nói tiếp :
-Gia gia chỉ nổi nóng má»™t cái là đủ là m cho những xÃch sắt nà y phải gãy tan. Cả khóa chân khóa tay, gia gia cÅ©ng coi má»m như bún.
Thạch Phá Thiên không tin là tháºt, bụng bảo dạ :
-Coi Ä‘iệu bá»™ cùng lá»i ăn tiếng nói cá»§a lão nà y chẳng khác chi má»™t kẻ Ä‘iên khùng. Lão đã không muốn mình giải cứu, mà mình cứ miá»…n cưỡng mở xiá»ng xÃch cho lão, biết đâu lão chẳng nổi khùng choảng cả mình. Võ công lão cá»±c kỳ cao thâm, mình chưa chắc đã thắng nổi. Âu là bá» mặc lão, mình Ä‘i cứu Thạch trang chúa cùng Thạch phu nhân là việc khẩn yếu hÆ¡n.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n nói:
-Ãã váºy, tại hạ xin cáo từ, để ra Ä‘i.
Lão kia tức mình đáp:
-Mi cút Ä‘i Ä‘i ! Gia gia tung hoà nh thiên hạ bấy lâu chưa từng gặp được tay địch thá»§, mà lại Ä‘i cầu thằng lá»i chua ráo máu đầu cứu viện thì trong thiên hạ còn có chuyện hoạt kê nà o bằng, gầm trá»i còn có chuyện hoang đưá»ng nà o hÆ¡n nữa .
Thạch Phá Thiên xin lỗi:
-Tại hạ biết mình đắc tội. Xin lão gia miễn thứ.
Chà ng từ từ đóng cá»a đá lại, theo đưá»ng hầm Ä‘i ra. ÃÆ°á»ng hầm nà y khá dà i. Chà ng Ä‘i vòng vèo má»™t lúc rồi lại Ä‘i thêm mưá»i trượng nữa má»›i đến táºn đầu thì thấy hai bên tả hữu Ä‘á»u có cá»a.
Thạch Phá Thiên đẩy cá»a mé tả thấy đóng chặt. Chà ng liá»n quay sang đẩy cá»a mé hữu thì mở được ngay. Chà ng liá»n tiến và o má»™t gian nhà nhá», vừa Ä‘i mấy bước đến giữa nhà đã nghe mé tả có tiếng khà giá»›i chạm nhau lát chát. Cuá»™c tá»· đấu có vẻ ác liệt vô cùng.
Thạch Phá Thiên lẩm bẩm:
-Ãây chắc là Thạch trang chúa Ä‘ang cùng ngưá»i chiến đấu.
Chà ng vá»™i tiến vá» phÃa phát ra thanh âm. Tiếng binh khà từ mé tả vá»ng lại. Nhưng trong lúc hấp tấp chà ng không tìm thấy cá»a ra. Lòng chà ng xao xuyến vá» sá»± an nguy cá»§a Thạch Thanh cùng Mẫn Nhu, chà ng liá»n nhìn vách ván mé tả thấy không dầy lắm liá»n tỳ vai huých mạnh má»™t cái. Vách ván láºp tức vỡ tung.
Bây giỠtiếng khà giới nghe cà ng rõ, vang lên những tiếng chát chúa ghê hồn.
Bên kia là má»™t gian sảnh đưá»ng bé nhá».
Bốn hán tỠáo trắng Ä‘á»u sá» dụng trưá»ng kiếm Ä‘ang vây đánh hai ngưá»i đà n bà .
Thạch Phá Thiên vừa ngó thấy, bất giác lá»›n tiếng la gá»i:
-Sư phụ ! A Tú !
Nguyên hai ngưá»i đà n bà nà y là Sá» bà bà và A Tú.
Sá» bà bà tay cầm đơn Ä‘ao, còn A Tú múa tÃt cây trưá»ng kiếm.
Cả hai ngưá»i đầu tóc rối tung và đá»u bị thương mấy chá»— rồi. Máu chảy ra ướt đẫm cả vạt áo.
Hai ngưá»i Ä‘ang lâm và o tình thế rất nguy cấp, chợt nghe tiếng Thạch Phá Thiên la gá»i, nhưng Ä‘ang bị bốn hán tỠđánh rất rát. Kiếm pháp cá»§a chúng cá»±c kỳ lợi hại, hai ngưá»i không dám ngảnh đầu nhìn ra.
Bỗng A Tú rú lên một tiếng kinh hoảng. Vai nà ng bị trúng một kiếm.
Thạch Phá Thiên tay không khà giá»›i, chà ng không kịp nghÄ© ngợi gì nữa, nhảy xổ và o tấn công, nhằm chụp tá»›i cạnh sưá»n hán tá» trung niên Ä‘ang uy hiếp A Tú.
Gã nà y nghiêng ngưá»i Ä‘i tránh khá»i rồi xoay kiếm phản kÃch.
Thạch Phá Thiên vung hữu chưởng lên, luồng kình phong xô ra đẩy thanh trưá»ng kiếm cá»§a đối phương sang má»™t bên.
Chà ng phóng tả chưởng nhằm đánh một lão già .
Lão già nà y ra chiêu sau mà tá»›i trước. Thanh trưá»ng kiếm cá»§a lão nhằm đâm và o bụng dưới Thạch Phá Thiên. ÃÆ°á»ng kiếm mau lẹ tuyệt luân.
May mà ngà y trước Thạch Phá Thiên đã được Sá» bà bà chỉ Ä‘iểm cho những chá»— tinh vi vá» kiếm pháp phái Tuyết SÆ¡n. Chà ng biết chiêu 'LÄ©nh Thượng Song Mai' nà y tuy là má»™t chiêu nhưng đâm tá»›i hai lần. Kiếm phóng ra rồi lại đâm theo nhát nữa. Chà ng hóp bụng và o tránh khá»i nhát kiếm thứ nhất rồi láºp tức vung tay trái gạt xuống dưới. Ngón tay giữa chà ng báºt ra. Nhát kiếm thứ hai cá»§a lão già đâm tá»›i đúng và o lúc đó, tương chừng như thanh trưá»ng kiếm đâm và o ngón tay chà ng.
Bỗng nghe đánh 'choang' một tiếng. Thanh kiếm bị gãy là m hai đoạn.
Lão già cÅ©ng bị chấn động, ná»a ngưá»i tê nhức. Cả ná»a thanh kiếm còn lại lão cÅ©ng không cầm vững được để tuá»™t tay rá»›t xuống. Láºp tức lão tung mình nhảy vá»t ra mặt lá»™ vẻ kinh hãi thất sắc.
Thạch Phá Thiên thò tay trái ra nắm lấy sau lưng má»™t ngưá»i Ä‘ang tấn công A Tú, nhấc bổng lên đưa ra đón thanh trưá»ng kiếm cá»§a ngưá»i khác.
Ngưá»i nà y giáºt mình kinh hãi vá»™i thu kiếm vá».
Thạch Phá Thiên thừa thế đánh ra một chưởng trúng và o trước ngực đối phương.
Gã loạng chá»ang lùi lại ba bước liá»n. Ngưá»i gã lảo đảo mấy cái rồi ngồi phệt xuống.
Thạch Phá Thiên lại dùng sức mạnh liệng hán tá» Ä‘ang cầm trong tay vá» phÃa ngưá»i thứ tư. Thế liệng cá»±c kỳ cấp bách. Gã nà y Ä‘ang mãi chiến đấu cùng Sá» bà bà . Gã toan né tránh thì đã không kịp nữa. Gã bị đụng mạnh và o ngưá»i đồng bá»n Ä‘ang liệng tá»›i, rồi cả hai Ä‘á»u miệng há»™c máu tươi, chết giấc.
Má»›i trong khoảnh khắc, cả bốn hán tỠáo trắng đã bị Thạch Phá Thiên đánh cho tÆ¡i bá»i.
Chỉ còn mình lão già chưa bị thương nhưng lão thấy Thạch Phá Thiên thần lá»±c khá»§ng khiếp thì hồn vÃa lên mây. Lão ấp úng:
-Ngươi ... ngươi ....
Rồi đột nhiên tung mình chạy trốn muốn vượt cá»a mà ra.
SỠbà bà la lên:
-Ãừng để hắn tẩu thoát.
Thạch Phá Thiên quét ngang chân một cái trúng và o cặp giò lão kia.
Cả hai đầu gối lão cùng bị tráºt khá»›p, lão ngã lăn xuống đất .
Sá» bà bà cưá»i nói:
-Hảo đồ nhi ! Khai sơn đệ tỠphái Kim Ô ta quả nhiên anh hùng.
A Tú sắc mặt lợt lạt, tay giữ vết thương trên vai. Cặp mắt trong sáng của nà ng liếc nhìn Thạch Phá Thiên. Trong khoé mắt nà ng giấu nổi vui mừng khôn tả .
Thạch Phá Thiên nói:
-Sư phụ ! A Tú ! không ngỠchúng ta lại được gặp nhau nơi đây.
Sá» bà bà hối hả buá»™c vết thương cho A Tú, rồi A Tú lại xé gấu quần buá»™c vết thương cho Sá» bà bà . May mà những vết thương cá»§a hai ngưá»i không nặng lắm, chẳng có chi đáng ngại.
Thạch Phá Thiên há»i:
-Ngà y đó trên đảo TỠYên đệ tỠkiếm mãi không thấy sư phụ cùng A Tú cô nương. Từ đó ngà y đêm lúc nà o cũng tưởng nhớ hai vị. Bữa nà y được trùng phùng, hay hơn hết là chúng ta đừng phân ly nhau nữa.
A Tú sắc mặt Ä‘ang lợt lạt đột nhiên á»ng hồng, từ từ cúi đầu xuống nà ng biết Thạch Phá Thiên bản tÃnh đôn háºu, không biết khéo nói. Mấy câu chà ng nói đây Ä‘á»u là lá»i phế phá»§. Tuy nhiên, nà ng ở trước mặt Sá» bà bà mà thấy chà ng thố lá»™ chân tình, nà ng không khá»i thẹn thùng e lệ nhưng trong thâm tâm, nà ng vui mừng khôn xiết.
Sá» bà bà cưá»i khanh khách nói:
-Nếu đồ nhi láºp được đại công, thì việc nà y tuy chưa là m tá»›i nhưng cÅ©ng kể như là sư phụ đã hứa lá»i ưng thuáºn rồi.
A Tú cà ng cúi đầu thấp hơn nữa. Nà ng thẹn quá, mặt đỠra đến, mang tai.
Thạch Phá Thiên chưa hiểu đó là Sá» bà bà hứa hôn, chà ng ngÆ¡ ngác há»i lại:
-Sư phụ hứa ưng thuáºn Ä‘iá»u chi ?
Sá» bà bà cà ng cưá»i lá»›n hÆ¡n, đáp:
-Ta đem con cháu gái nà y gả cho ngươi là m vợ, ngươi có ưng chịu và có vui mừng không ?
Thạch Phá Thiên vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Chà ng đáp:
-Dĩ nhiên đệ tỠrất vui mừng.
SỠbà bà nói:
-Có Ä‘iá»u ngươi phải láºp công lá»›n trước đã. Hiện nay phái Tuyết SÆ¡n Ä‘ang xảy cuá»™c ná»™i biến trá»ng đại. Chúng ta cần phải cứu lấy má»™t ngưá»i.
Thạch Phá Thiên đáp:
-Dạ ! Ãúng thế ! đệ tá» Ä‘ang định Ä‘i cứu Thạch trang chúa cùng Thạch phu nhân. Chúng ta mau Ä‘i kiếm hai vị đó.
Tà i sản của Cánh gà nướng
02-06-2008, 01:17 AM
Äại sắc lang bán cánh gà nướng Vu Thần Giáo Thống LÄ©nh Quân Äoà n Liệp Sát
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 064 - Phái Tuyết Sơn Phát Sanh Kỳ Biến
Chà ng nhá»› tá»›i Thạch Thanh cùng Mẫn Nhu Ä‘ang ở nÆ¡i hiểm địa thì lòng nóng như lá»a đốt, đà nh gát việc A Tú lại má»™t bên.
Sá» bà bà há»i:
-Vợ chồng Thạch Thanh cÅ©ng đến thà nh Lăng Tiêu ư ? Chúng ta hãy dẹp ná»™i loạn đã. Việc cứu vợ chồng Thạch Thanh còn là chuyện nhá». A Tú ngươi hãy giết bốn ngưá»i nà y Ä‘i đã.
A Tú cầm thanh trưá»ng kiếm lên thì thấy lão già đứng tá»±a và o giưá»ng.
Mục quang lão lá»™ vẻ van lÆ¡n, nà ng không khá»i động lòng trắc ẩn, nói:
-Bà bà ! Mấy ngưá»i nà y không phải chá»§ mưu. Sao bằng hãy tạm khoan dung cho há», chá» cuá»™c thẩm vấn rõ rà ng rồi sẽ hạ sát cÅ©ng chưa muá»™n.
Sá» bà bà hắng giá»ng má»™t tiếng rồi giục:
-Lẹ lên ! Ãi lẹ lên ! đừng để lỡ việc lá»›n. Rồi mụ cat bước Ä‘i ra.
A Tú cùng Thạch Phá Thiên theo sau.
Sá» bà bà xuyên phòng vượt cá»a Ä‘i rất mau. Má»—i khi gặp ngưá»i mụ lại ẩn mình và o khoé cá»a. Dưá»ng như đưá»ng lối ngõ ngách mụ rất thông thuá»™c.
Thạch Phá Thiên cùng A Tú sánh vai mà đi. Chà ng khẽ há»i:
-Sư phụ muốn ta láºp công gì váºy ? Bây giá» chúng ta Ä‘i cứu ai đây ?
A Tú toan trả lá»i bá»—ng nghe tiếng bước chân nhá»™n lên. Trước mặt có năm sáu ngưá»i Ä‘i tá»›i.
Sá» bà bà vá»™i núp và o phÃa sau má»™t cây cá»™t.
A Tú kéo áo Thạch Phá Thiên ẩn và o sau cá»a.
Bá»—ng nghe những ngưá»i kia vừa Ä‘i vừa nói chuyện. Má»™t ngưá»i nói:
-Chúng ta đồng tâm hiệp lá»±c nhốt lão già điên đó được, ta má»›i yên dạ. Mấy bữa nay tháºt ta không nuốt nổi má»™t miếng cÆ¡m, há»… ngá»§ Ä‘i má»™t chút là lại mê hoảng giáºt mình tỉnh giấc.
Má»™t ngưá»i nữa nói:
-Nếu không Ä‘em lão khùng đó giết Ä‘i là để mối đại há»a vá» sau. Tá» sư bá vẫn do dá»± không quyết, coi chừng việc nà y không khéo há»ng mất.
Lại má»™t ngưá»i nữa cất giá»ng ồm ồm:
-Ãã nhất định là m là phải là m cho bằng được. Chúng ta tÃnh luôn cả Tá» sư bá .
Má»™t ngưá»i nữa khẽ quát:
-Ãt mồm chứ ! Việc nà y mà dám nói oang oang thế ư ? Nếu để bá»n thá»§ hạ lão vá» nghe tiếng mà chúng ta chưa kịp hà nh động thì e rằng cái đầu ngươi phải bay trước.
Ngưá»i nói tiếng ồm ồm dương như không phục. Gã cãi bướng:
-Chúng ta cùng bá»n môn hạ lão Tá» có xảy ra cuá»™c chiến đấu chưa chắc mình đã chịu thua.
Tuy hắn nói bướng nhưng cÅ©ng hạ thấp giá»ng xuống nhiá»u.
Bá»n ngưá»i kia Ä‘i má»—i lúc má»™t xa, Thạch Phá Thiên và A Tú nấp ở sau cá»a. Hai ngưá»i đứng sát nhau. Chà ng thấy A Tú run bần báºt, liá»n ghé tai há»i:
-A Tú ! Nà ng sợ ư ?
A Tú đáp:
-Tiểu muá»™i sợ thiệt. Bá»n hỠđông ngưá»i, e rằng chúng ta không địch nổi.
Sá» bà bà từ phÃa sau cá»™t lạng ngưá»i ra, khẽ giục:
-Ãi mau !
Rồi bà ta khom lưng chạy lẹ vá» phÃa trước, Thạch Phá Thiên cùng A Tú theo sau.
Ãi qua má»™t tòa viện, lại xuyên qua má»™t dãy hà nh lang rồi núp và o má»™t vưá»n hoa lá»›n.
Trong vưá»n hoa mặt đất đầy tuyết phá»§.
Má»™t con đưá»ng nhá» trải đá trứng ngá»—ng dẫn tá»›i tòa đại sảnh trong vưá»n.
Sá» bà bà vá»t ngưá»i Ä‘i nấp và o sau má»™t gốc cây lá»›n mụ bốc má»™t ngụm tuyết liệng và o phÃa ngoà i nhà đại sảnh đánh bốp má»™t tiếng.
Nắm tuyết rá»›t xuống đất rồi, má»—i bên nhà đại sảnh Ä‘á»u có ngưá»i chống kiếm chạy ra tra xét.
Sá» bà bà đứng yên không nhúc nhÃch, chá» cho hai ngưá»i tá»›i gần, má»›i vung đơn Ä‘ao lên chém 'chát chát' hai tiếng.
Mụ ra tay nhanh như Ä‘iện chá»›p. Hai ngưá»i chưa kịp kêu lên đã bị Ä‘ao chém đứt yết hầu.
Ãây là lần đầu Thạch Phá Thiên được mục kÃch Sá» bà bà giết ngưá»i. chà ng thấy mụ ta ra tay rắn độc thì không khá»i bở vÃa, lông tóc đứng dá»±ng cả lên.
Sau má»™t lúc chà ng má»›i nhá»› ra chiêu Ä‘ao nà y Sá» bà bà đã dáºy cho chà ng rồi và nói mang tên 'Diệt hầu Ãao', chÃnh chà ng cÅ©ng biết sá» chiêu nà y, nhưng chà ng không thể tưởng tượng là lúc giết ngưá»i nó lại mau lẹ đến thế.
Sau chà ng định thần lại thì Sá» bà bà đã Ä‘em hai cái xác chết bá» và o trong tòa núi giả rồi len lén Ä‘i tá»›i ngoà i sảnh đưá»ng. Mụ ká» tai và o cá»a sổ dán giấy lắng nghe động tÄ©nh.
Thạch Phá Thiên rất thÃnh tai. Chà ng không cần lại gầndã nghe tiếng hai ngưá»i Ä‘ang tranh cãi kịch liệt. Tuy thanh âm không vang dá»™i nhưng nghe giá»ng nói, chà ng cÅ©ng biết là há» căm giáºn đến cá»±c Ä‘iểm.
Má»™t ngưá»i nói:
-Thả hổ dá»… nhưng trói hổ khó. Chắc sư ca đã từng nghe câu đó rồi. Vụ nà y nếu số đông không liá»u mạng thì là m không nổi. Ngưá»i ta thưá»ng nói : 'Lượng nhá» há phải ngưá»i quân tá», không độc sao thà nh đấng trượng phu ?' Sư ca cứ rụt rè giữ thói đà n bà để lão khùng trốn mất thì chúng ta phải chết không có đất chôn.
Thạch Phá Thiên bụng bảo dạ:
-Bá»n há» nói lão khùng nà o đây ? Phải chăng là lão già trong thạch lao ? lão ta tình tình cổ quái. Mình đã muốn cứu lão mà lão nhất định không chịu. Nếu đúng lão ta, thì quả nhiên võ công lão cá»±c kỳ ghê gá»›m ! Chẳng trách ai cÅ©ng sợ lão.
Bá»—ng nghe có tiếng ngưá»i khác đáp:
-Lão khùng đó đã giam và o nÆ¡i nhốt thú thì dù có bản lãnh thông thần cÅ©ng quyết không tà i nà o trốn thoát được. Bây giá» chúng ta muốn giết lão thì chỉ cất tay má»™t cái là xong. Nhưng miệng tiệng giang hồ mình phải tránh. Nếu muốn ngưá»i ta không biết thì đừng là m nữa. Vụ bạo hà nh phạm thượng nà y đối vá»›i Liêu sư đệ là chuyện tầm thưá»ng, nhưng ta gánh không nổi. Ngà y sau bạn hữu võ lâm há»i tá»›i thì chúng ta giấu mặt và o đâu ?
Lão già há» Liêu cưá»i lạt đáp:
-Sư ca đã sợ phải tội phản nghịch phạm thượng thì ngay lúc ban đầu sao lại chủ mưu gây ra vụ nà y ? Bây giỠđã trót rồi mà con muốn trong trắng, thì trong thiên hạ đâu có chuyện dễ dà ng thế được ? TỠsư ca ! Tâm sự của sư ca là m gì tiểu đệ chẳng hiểu ? Sư ca chỉ muốn anh em giương mặt ra mà hà nh động còn sư ca giữ vai trò ngụy quân tỠgiả đạo đức, nhưng sư ca lừa gạt ai được ?
Lão già há» Tá» há»i:
-Liêu sư đệ ! Ta có tâm địa thế đâu mà Liêu sư đệ lại có ý mạt sát ta má»™t cách quá đáng như váºy ?
Lão há» Liêu dằn giá»ng:
-Lá»i tiểu đệ nói có chi mà bảo là cố tình mạt sát sư ca má»™t cách quá đáng ? Tá» sư ca á»›i ! Sư ca là m ra bá»™ con ngưá»i đạo đức, còn bao nhiêu tá»™i đại nghịch vô đạo đổ lên đầu kẻ khác. Sư ca dùng thá»§ Ä‘oạn bắn má»™t phát tên trúng cả đôi Ä‘iêu, để rồi mình bình yên lên ngôi cao cả.
Lão nói tá»›i đây dần dần lá»›n tiếng ra chiá»u tức giáºn.
Lão hỠTỠnói:
-Sư đệ khéo giỡn hoà i! Ta lấy tư cách gì mà lên ngôi cao cả? Theo thứ tự trên dưới thì còn Thà nh sư ca, chứ đâu đã đến lượt ta?
Bỗng nghe thanh âm khà n khà n của một lão già cất lên:
-Các ngưá»i tranh già nh nhau là việc cá»§a các ngưá»i đừng lôi cả ta và o nữa.
Lão hỠLiêu nói:
-Thà nh sư ca ! Sư ca tháºt chất phác quá. Tá» sư ca chẳng qua Ä‘em sư ca ra là m bia đỡ đạn, hay là m cái bung xung, nói cho rõ hÆ¡n sư ca chỉ là bù nhìn. Váºy mà sư ca hãy còn mÆ¡ má»™ng ư ? Thạch Phá Thiên đưa đầu ngón tay lên thấm nước bá»t bôi và o giấy dán cá»a sổ, khẽ chá»c thá»§ng ra má»™t lá»— nhá», rồi ghé mắt dòm và á»
Chà ng không khá»i giáºt mình kinh hãị Lúc chà ng ở bên ngoà i chỉ nghe thấy thanh âm cá»§a ba ngưá»á»‹ NgỠđâu chà ng nhìn và o thấy rất đông đảo, kẻ đứng ngưá»i ngồi, có đến hai ba trăm ngưá»i, đủ cả trai, gái, trẻ, già . Ngưá»i nà o cÅ©ng mặc bà o trắng, đó là sắc phục cá»§a đệ tá» phái Tuyết SÆ¡n.
Trong nhà đại sảnh đặt năm cổ ghế bà nh hướng ra ngoà ị Chiếc ghế chÃnh giữa hãy còn bá» trống. Còn bốn chiếc hai bên đã có ngưá»i ngồị Theo ngữ âm ba lão vừa tranh luáºn mà nháºn xét thì hai lão há» Thà nh, há» Liêu ngồi hai ghế mé tả. Còn hai ghế mé hữu là lão há» Tá» và má»™t lão nữa, nước da xanh lướt, vẻ mặt buồn thiu, trông rất thiểu não...
Bỗng lão hỠLiêu lại lên tiếng:
-Lương sư đệ ! Thá»§y chung sư đệ vẫn chưa nói ná»a lá»á»‹
Lão hỠLương buông một tiếng thở dà i rồi lắc đầu chứ không nói gì.
lão hỠTỠnói :
-Lương sư đệ lẳng lặng tức là không đồng ý vỠvụ nà y.
Lão há» Liêu tức giáºn há»i lại:
-Tá» sư ca có phải là con sâu trong ruá»™t Lương sư đệ đâu mà biết y không đồng ý? Công cuá»™c lá»›n lao nà y cả bốn chúng ta đã đồng tâm hiệp lá»±c gây rạ Báºc đại trượng phu đã là m là là m, sao còn úy thá»§ úy vi. Thế đâu phải là anh hùng hảo hán?
Lão hỠTỠlạnh lùng nói:
-Cả một bầy tham sanh úy tỠmới gây ra vụ nà y mà dám tự hà o anh hùng hảo hán ư ? Nói cho đúng là hà nh động bất đắc dĩ để cầu thoát hiểm.
Lão hỠLiêu lớn tiếng :
-Vạn Lý ! Vụ nà y nên là m thế nà o bây giỠ? Ngươi thỠnói nghe.
Má»™t ngưá»i rẽ đám đông tiến ra .
ChÃnh là ngưá»i cụt má»™t tay tên gá»i Phong Há»a Thần Long Phong Vạn Lý. Hắn khom lưng đáp:
-Ãệ tỠđã bất lá»±c để chu toà n việc nà y, đến ná»—i gây nên đại há»a đáng muôn thác, đâu còn dám sinh lòng phản nghịch ? Ãệ tá» tán đồng ý kiến cá»§a Tá» sư thúc, nhất định không nên hạ độc thá»§ đốivá»›i lão gia.
Lão há» Liêu quắc mắt lên há»i :
-Ta đã cứu mạng ngươi. Chẳng lẽ ngươi quên rồi ư ?
Phong Vạn Lý đáp :
-Ãệ tá» khi nà o dám quên Æ¡n đức cá»§a sư thúc ? Nhưng nếu sư thúc hạ lệnh giết ngưá»i thì đệ tá» nhất quyết không dám tuân mệnh.
Lão há» Liêu cà ng to tiếng hÆ¡n há»i :
-Thế thì phải xá» trà thế nà o vá»›i bá»n đệ tá» chi trưởng ở Trung Nguyên má»›i vá» ?
Phong Vạn Lý đáp:
-Nếu sư thúc chuẩn cho đệ tỠđược trình bà y, thì xin thưa là hãy bắt há» giam cả lại, rồi toà n thể chúng ta hãy từ từ tÃnh kế.
Lão há» Liêu cưá»i khà nh khạch nói :
-Hà tất còn phải từ từ tÃnh kế ? Các ngươi đã tÃnh kỹ rồi, là m gì ta chẳng hiểụ
Phong Vạn Lý há»i lại :
-Sư thúc nói váºy nghÄ©a là sao ?
Lão già hỠLiêu đáp:
-Bá»n đệ tá» chi trưởng các ngươi ngưá»i nhiá»u thế mạnh, võ công muốn giữ chặt chức chưởng môn, không chịu để lá»t và o tay ngà nh khác. Ngươi còn muốn khoác cái tá»™i phản nghịch và o đầu bá»n đệ tá» ngà nh thứ tư chúng ta để giết cho kỳ hết, là tá»± nhiên thiên hạ thái bình chứ gì ? Rồi lão lá»›n tiếng hô :
-Ãã là m là là m cho đến nÆ¡i. Hết thảy bá»n đệ tá» chi trưởng Ä‘á»u là mầm há»a. Bữa nay chúng ta nhổ cá» phải nhổ táºn gốc. Các anh em hãy nhất tỠđộng thá»§ giết cho kỳ hết bá»n chi trưởng Ä‘i cho ta.
Lão hô xong thò tay vá» sau lưng rút thanh trưá»ng kiếm đánh soạt má»™t tiếng.
Từ bốn phÃa trong nhà đại sảnh, hai ba chục ngưá»i nhảy ra, tay cầm thanh trưá»ng kiếm đứng sánh vai bên Phong Vạn Lý.
Sáu bảy chục ngưá»i khác cÅ©ng lăm lăm trưá»ng kiếm trong tay bao vây phÃa ngoà i bá»n kia.
Thạch Phá Thiên tá»± há»i :
-Xem chừng phe Phong sư phó Ãt ngưá»i khó lòng địch nổi bá»n phản nghịch. Chẳng hiểu mình có nên viện trợ hay không ?
Phong Vạn Lý la lên :
-Thà nh sư thúc ! Tá» sư thúc ! Lương sư thúc ! các vị để mặc cho Liêu sư thúc tá»± do hoà nh hà nh ư ? Ngà nh thứ tư nà y tiêu diệt hết bá»n đệ tá» chi trưởng rồi sẽ luân lưu đế chi thứ hai, chi thứ ba và chi thứ năm cá»§a các vị đó.
Lão hỠLiêu lại hô lớn :
-Ãá»™ng thá»§ !
Ãoạn lão nhảy xổ ra phóng kiếm đâm tá»›i trước ngá»±c Phong Vạn Lý.
Phong Vạn Lý tay trái rút kiếm để gạt thanh kiếm đâm tới.
Bỗng nghe đánh choang một cái. Tiếp theo là tiếng soạt. Tay áo bên phải Phong Vạn Lý bị cắt đứt một mảnh lớn.
Ta nên biết Phong Vạn Lý và Bạch Vạn Kiếm là hai nhân váºt hạng nhất hạng nhì trong bá»n đệ tá» Ä‘á»i thứ hai phái Tuyết SÆ¡n. Kiếm thuáºt hắn tinh thông chẳng kém gì bốn vị sư thúc ho Thà nh, há» Tá» , há» Liêu, há» Lương. Nhưng hắn đã cụt tay phải nên sá» kiếm bằng tay trái nên không được thuáºn lợi.
Lão hỠLiêu phóng kiếm đâm tới, hắn gạt ra được, nhưng lão hỠLiêu lại biến chiêu quét ngang.
Phong Vạn Lý đã biết rõ đưá»ng kiến cá»§a đối phương. Nhưng tay kiếm cá»§a hắn sá» dụng không được linh diệu. May mà cánh tay phải đã bị chặt Ä‘i rồi, nên chỉ bị đứt má»™t miếng tay áo, không thì cánh tay cÅ©ng bị chặt đứt.
Lão há» Liêu ra má»™t chiêu thắng lợi liá»n phóng luôn chiêu thứ hai. Hai ngưá»i đứng bên Phong Vạn Lý song song đưa kiếm lên gạt thanh trưá»ng kiếm cá»§a lão Liêụ
Lão hỠLiêu thét tả hữu :
-Sao không động thủ đi ?
Sáu bảy chục đệ tỠngà nh thứ tư nhất tỠreo hò.
Tiếp theo là những luồng bạch quang chói mắt, những tiếng khà giới chạm nhau loảng choảng đinh tai nhức óc.
Bá»n đệ tá» chi trưởng, má»™t ngưá»i phai chá»i hai, có gã phải chá»i ba.
Nhà đại sảnh láºp tức biến thà nh bãi chiến trưá»ng.
Lão há» Liêu nhảy và o vòng chiến rồi, thấy bá»n đệ tá» ngà nh thứ hai, thứ ba và thứ năm Ä‘á»u đứng tá»±a lưng và o vách chống kiếm bà ng quang.
Lão hiểu ngay tâm lý há» liá»n la lên :
-Lão nhị ! Lão tam ! Lão ngÅ© ! Các ngưá»i lòng dạ tháºt là độc địa, muốn để chi thứ tư chúng ta và chi trưởng ẩu đả cho đến tan tà nh cả hai rồi các ngưá»i chiếm lấy tiện nghị Hừ !
Nhưng các ngưá»i đừng mÆ¡ má»™ng nữa !
Hai mắt đỠsá»ng, lão vung trưá»ng kiếm nhằm Ä‘am tá»›i lão há» Tá».
Hai ngưá»i cùng múa tÃt trưá»ng kiếm. diá»…n ra cuá»™c ác Ä‘au kinh hồn.
Kiếm thuáºt cá»§a lão Liêu hiển nhiên tinh thong hÆ¡n lão Tá».
Sau khi qua lại mưá»i mấy chiêu, lão Tá» phải lùi hoà i.
Bây giỠlão hỠThà nh tức nhị sư huynh mới chống kiếm tiến ra nói :
-Lão tứ ! Có chuyện gì dùng lá»i lẽ nói vá»›i nhau. Cùng là sư huynh sư đệ trong nhà mà hà nh động dã man như váºy thì còn ra thế nà o ?
Lão vung kiếm lên gạt thanh trưá»ng kiếm cá»§a lão Liêu đánh "choang" má»™t tieng.
Tá» lão tam nhân cÆ¡ há»™i nà y liá»n phóng kiếm đâm lẹ và o bụng dưới lão Liêu. Lão định giết chết địch thá»§ thá»±c sá»±, quyết chẳng lưu tình.
Thanh trưá»ng kiếm cá»§a lão Liêu bị dÃnh và o trưá»ng kiếm cá»§a nhị sư huynh thà nh thế đấu ná»™i lá»±c, nên nhát kiếm cá»§a tam sư huynh đâm tá»›i, lão còn tà i gì mà chống được ?
Giữa lúc ấy lão há» Lương đột nhiên phóng kiếm đâm và o sau lưng lão Tá», miệng lão thở dà i nói :
-Tá»™i nghiệt ! Tháºt là tá»™i nghiệt !
Lão hỠTỠphải tự cứu mình, vội xoay kiếm lại đỡ.
Thế là bá»n đệ tá» chi hai, chi ba và chi năm, thấy sư phụ đánh nhau loạn xà ngầu cÅ©ng tá»›i tấp tiến ra trợ chiến.
Thạch Phá Thiên trông hỠđánh nhau hoa cả mắt.
Chỉ trong khoảng khắc, nhà đại sảnh máu rơi thịt đổ chan hòa. Chân đứt tay gãy ngổn ngang.
Những tiếng rú thê thảm vang lên khắp bốn mặt.
A Tú nắm lấy tay Thạch Phá Thiên cất giá»ng run run nói :
-Ãại ca Æ¡i !... Tiểu muá»™i sợ lắm !
Thạch Phá Thiên nói :
-Vụ nà y là thế nà o đây ? Tại sao hỠlại đánh nhau ?
Lúc nà y trong nhà đại sảnh, ai nấy chỉ lo thân mình, nên hai ngưá»i ở ngoà i cá»a sổ nói chuyện gì, há» cÅ©ng chẳng ngó tá»›i.
Sá» bà bà cưá»i lạt nói :
-Hay lắm ! Hay lắm ! Ãánh nhau như thế tháºt là tuyệt. Há» giết nhau chết hết cả, ta má»›i vừa lòng.
Hai ba trăm ngưá»i đánh nhau loạn xạ. Há» Ä‘á»u mặc y phục mà u trắng cùng sá» dụng má»™t thứ khà giá»›i. Ãâu là bạn, đâu là thù khó mà phân biệt.
Ban đầu là chi bốn đánh nhau vá»›i chi trưởng rồi chi ba ác đấu vá»›i chi bốn, chi hai choảng nhau vá»›i chi năm. Sau cùng giữa sư huynh sư đệ bản chi có hiá»m khÃch vá»›i nhau từ trước cÅ©ng nhân cÆ¡ há»™i nà y, hoặc đánh nhau tháºt hoặc ngấm ngầm đâm lén. Chiến trưá»ng biến thà nh hổn loạn.
A Tú bưng mặt nói :
-Chúng ta đi thôi, đừng coi nữa !
Giữa lúc ấy một tiếng binh vang lên...
Hai cánh cá»a tụt chân quay bay ra.
Má»™t ngưá»i dõng dạc lên tiếng :
-Sứ giả Thưởng Thiện, Phạt Ãc ở đảo Long Má»™c đến đây để bái kiến Chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n.
Thanh âm rõ rà ng và dõng dạc át hẳn những tiếng reo hò kêu réo cùng tiếng rên la.
Má»i ngưá»i nghe nói đến Thiện, Ãc sứ giả ở đảo Long Má»™c Ä‘á»u kinh hon táng đởm.
Có ngưá»i láºp tức dừng tay nhảy ra ngoà i vòng chiến đứng má»™t bên.
Những ngưá»i bãi chiến má»—i lúc má»™t nhiá»u.
Chỉ trong khoảng khắc má»i ngưá»i Ä‘á»u lui và o bên tưá»ng, giương mắt nhìn ra cá»a sảnh đưá»ng.
Trong nhà đại sảnh ngoà i tiếng rên la cá»§a những ngưá»i bị thương, không còn tiếng động chi nữa.
Má»™t lúc sau, cả ngưá»i bị trá»ng thương cÅ©ng im miệng, nhìn ra ngoà i cá»a.
Ngoà i cá»a sảnh đưá»ng, hai ngưá»i má»™t máºp má»™t gầy, ăn mặc cá»±c kỳ hoa lệ, sóng vai mà đứng.
Thạch Phá Thiên nháºn ra Trương Tam, Lý Tứ đã đến suýt nữa chà ng buá»™t miệng la gá»i, nhưng chà ng sá»±c nhá»› đến mình Ä‘ang giả là m Thạch Trung Ngá»c không thể để lá»™ hình tÃch.
Tà i sản của Cánh gà nướng