Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #71  
Old 02-06-2008, 01:27 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 070 - Bối Hải Thạch Tiết Lộ Âm Mưu


Bạch Tá»± Tại đánh xuống ngưá»i Thạch Phá Thiên đến hÆ¡n hai chục đòn vừa quyá»n vừa chưởng. Lúc đầu lão còn nhá»› tá»›i lá»i bà vợ hăm dá»a bá» lên núi Bích Loa, chỉ vận dụng có ba, bốn thành công lá»±c, vì sợ đả thương chàng.

Nhưng bất luận là quyá»n hay chưởng đánh trúng ngưá»i, Thạch Phá Thiên chỉ rùng mình má»™t cái chứ chẳng há» chi.

Bạch Tự Tại vừa kinh ngạc vừa tức giận, lão ra đòn mỗi lúc một nặng hơn. Nhưng lạ thay, dù lão tăng gia công lực đến đâu, thủy chung vẫn không sao đánh ngã được Thạch Phá Thiên.

Bạch Tự Tại gầm thét om sòm, lão vận hết sức bình sanh để ra chiêu.

Chỉ trong khoảng khắc, trong thạch lao chưởng phong, quyá»n phong xô đẩy ầm ầm. Những xiá»ng xích trên cá»™t đá rung lên loang loảng không ngá»›t.

A Tú cảm thấy hô hấp khó khăn, cÆ¡ hồ nghẹt thở. Tuy nàng đã tá»±a lưng vào cánh cá»­a mà vẫn khó chịu vô cùng. nàng đành mở cá»­a nhà lao, chạy ra ngoài. Nàng đứng ngoài dòm vào thấy gia gia liên tiếp giáng quyá»n hết thoi này đến thoi khác trúng vào mình Thạch Phá Thiên. Nàng tối tăm mặt mÅ©i, không nỡ nhìn cảnh Ä‘au lòng này nữa, liá»n xoay tay đóng cá»­a lại.

A Tú trong lòng xao xuyến, chắp hai tay trước ngực, khấn thầm:

-Xin đức thượng đế phù há»™ cho hai ngưá»i tá»· đấu đừng ai bị thương để xảy chuyện lôi thôi. Hay hÆ¡n hết là hai bên bất phân thắng bại rồi ngừng tay.

Nàng tá»±a lưng vào cá»­a đá mà vẫn rung chuyển không ngá»›t. Những xiá»ng xích sắt va chạm vào nhau bật lên thành tiếng má»—i lúc má»™t vang dá»™i. Nàng sợ quá cÆ¡ hồ ngất Ä‘i. Nàng tưởng chừng dưới chận mặt đất cÅ©ng bị lung lay.

Không biết thá»i gian đã bao lâu. Ãá»™t nhiên cá»­a đá không rung chuyển nữa. Xiá»ng xích sắt cÅ©ng hết bật tiếng loảng xoảng. A Tú đứng ngoài dán tai vào cá»­a lắng nghe động tỉnh thì trong nhà thạch lao yên lặng như tá», không còn má»™t chút tiếng động nào cả. Giả sá»­ nàng nghe tiếng đánh nhau dữ dá»™i tá»›i trá»i long đất lở cÅ©ng không khá»§ng khiếp bằng sá»± yên lặng này. Nàng tá»± há»i:

-Gia gia thắng hay Thạch lang thắng ? Nếu gia gia thắng thì nhất định ngưá»i đã đắc ý luôn miệng cưá»i ha hả. Trưá»ng hợp mà Thạch lang thắng thì tất chàng đã đẩy cá»­a ra

kêu mình rồi. Làm sao không thấy má»™t thanh âm nào cả ? Chẳng lẽ có ngưá»i bị thương rồi chăng ? Hay là cả hai ngưá»i cùng kiệt lá»±c mà chết hết ?

A Tú nghÄ© tá»›i đây sợ quá, ngưá»i nàng run lên bần bật. Nàng đưa tay từ từ đẩy cá»­a đá ra, song hai mắt vẫn nhắm chặt không dám nhìn tình hình trong nhà thạch lao. Nàng chỉ sợ mở mắt ra ngó thấy thấy chết nằm lăn dưới đất. Sau má»™t lúc khác lâu nàng khẽ hé mắt ngó vào thì thấy Bạch Tá»± Tại và Thạch Phá Thiên, cả hai ngưá»i Ä‘á»u ngối bệt dưới đất. Bạch Tá»± Tại hai mắt nhắm nghiá»n, còn Thạch Phá Thiên thì trên môi thoáng lá»™ nụ cưá»i nhìn nàng.

A Tú thở phào một cái nhẹ nhõm. Nàng giương mắt lên nhìn thấy rõ Thạch Phá Thiên đưa bàn tay phải ra đặt lên lưng Bạch Tự Tại. Nguyên chàng đang vận khí để trị thương cho lão.

A Tú kinh hãi cất tiếng gá»i:

-Gia gia ! Gia gia bị thương rồi ư ?

Thạch Phá Thiên đáp:

-Lão gia bị nghẹt thở má»™t chút, chỉ má»™t lúc là khá»i ngay.

Ãá»™t nhiên Bạch Tá»± Tại đứng phắt dậy lá»›n tiếng quát:

-Cái gì mà nghẹt thở ? Ta chẳng thở được là gì đây ?

Lão vung chưởng lên toan đánh xuống đỉnh đầu Thạch Phá Thiên. Song lão chợt nhá»› tá»›i hai bàn tay đã bị sưng lên Ä‘au đớn vô cùng. Lão liá»n giÆ¡ lên coi thì thấy hai bàn tay đã sưng thật to thành tròn á»­ng như quả cầu, chá»— đỠthẫm chá»— tím bầm, phát chưởng này mà đánh xuống ngưá»i Thạch Phá Thiên thì e rằng chính bàn tay lão phải vỡ nát trước.

Lão ngẫn ngưá»i ra má»™t chút rồi hiểu ngay. Nguyên ná»™i lá»±c cá»§a Thạch Phá Thiên cưá»ng mạnh trên Ä‘á»i hiếm có. Lão đánh mấy chục chiêu quyá»n, chưởng Ä‘á»u bị ná»™i lá»±c chàng hất ngược lại. Quyá»n chưởng đánh vào chàng mà chẳng khác chi đập vào tưá»ng đá. Ãối phương chưa bị thương thì bàn tay lão đã không chịu nổi, rồi cảm thấy ngấm ngầm Ä‘au buốt tá»±a hồ muôn ngàn mÅ©i kim đâm vào. Sau lão đá luôn mấy cước thì chân cÅ©ng bị sức mạnh hất ngược lại.

Bạch Tá»± Tại đứng thá»™n ngưá»i ra má»™t lúc rồi nói:

-Há»ng rồi ! Há»ng rồi !

Lập tức bao nhiêu ý niệm Ä‘á»u nguá»™i lạnh như tro tàn. Lão nghÄ© lại những câu mình nói võ công đệ nhất từ cổ chí kim gì toàn là lá»i khoác lác bịp Ä‘á»i.

Lão lượm xiá»ng chân lên mắc vào chân tay mình. Lách cách mấy tiếng ! Lão tá»± khóa lại rồi. Ãoạn lão cầm chùm chìa khóa ném mạnhvào tưá»ng đá. Tiếng chát chúa vang lên, tia lá»­a bắn ra tung tóe. Mấy chiếc chìa khóa cong vẹo hết không còn mở khóa được nữa.

A Tú hốt hoảng la lên:

-Gia gia ! Gia gia làm sao vậy ?

Bạch Tự Tại xoay mình lại quay mặt vào vách đá nói:

-Bạch Tá»± Tại này tá»™i nghiệt thâm trá»ng. Bây giá» ta ở lại đây quay mặt vào tưá»ng để sám hối. Các ngươi ra cả Ä‘i ! Tú nhi hãy lên núi Bích Loa mà ở quách, vÄ©nh viá»…n đứng trở vá» thành Lăng Tiêu nữa.

A Tú cùng Thạch Phá Thiên ngơ ngác nhìn nhau, không biết làm thế nào.

Hồi lâu A Tú mới trách oán chàng:

-Vụ này chỉ tại Thạch ca sính cưá»ng hiếu thắng mà ra.

Thạch Phá Thiên kinh ngạc đáp:

-Ta ... ta có làm gì đâu ? Ta không đánh má»™t quyá»n nào trúng gia gia Tú muá»™i cả.

A Tú nguýt chàng nói:

-Ngưá»i chỉ là gia gia tiểu muá»™i thôi ư ? Thiên ca kêu ngưá»i bằng gia gia là nhục lắm hay sao ?

Thạch Phá Thiên ngấm ngầm sung sướng trong lòng, chàng khẽ kêu:

-Gia gia !

Bạch Tự Tại xua tay nói:

-Ãi Ä‘i ! Ãi mau Ä‘i ! Ngươi mạnh hÆ¡n ta. Ta là con cháu ngươi, ngươi má»›i là gia gia ta !

A Tú lè lưỡi ra nói:

-Gia gia lại nổi nóng nữa rồi ! Tôn nữ phải đi nói với Sử bà bà mới được.

Hai ngưá»i ra ngoài thạch lao Ä‘i vá» phía nhà đại sảnh.

Thạch Phá Thiên há»i:

-A Tú ! Ngưá»i nào thấy ta cÅ©ng bảo ta là Thạch Trung Ngá»c. Cả Thạch trang chúa lẫn Thạch phu nhân cÅ©ng không phân biệt được, mà sao Tú muá»™i lại không nhận lầm?

A Tú đỠmặt lên một chút, rồi sắc mặt lại lợt lạt. Nàng dừng bước lại.

Lúc này hai ngưá»i Ä‘ang ở trên má»™t lối Ä‘i nhá» trong vưá»n hoa. Ngưá»i A Tú hÆ¡i lảo đảo. Nàng phải vịn vào má»™t gốc cây bạch mai má»›i đứng vững. Sắc mặt nàng vừa non ná»›t vừa trắng bạch cÅ©ng giống như cánh hoa mai, nàng định thần lại đáp:

-Gã Thạch Trung Ngá»c kia toan bài vÅ© nhục tiểu muá»™i. Tiểu muá»™i căm tức quá phải gieo mình xuống vá»±c thẳm tá»± tận. Ãại ca ! Ãại ca có chịu giết gã để tiểu muá»™i được hả nổi căm tức này không ?

Thạch Phá Thiên ngần ngừ đáp:

-Gã là đứa con yêu độc nhất của ông bà Thạch trang chúa. Thạch trang chúa cùng Thạch phu nhân đối với ta thiệt hết lòng tử tế. Tú muội ! Ta không thể giết con trai hai vị đó được.

A Tú cúi đầu giấu cho đôi giòng lệ chảy xuống má. Nàng nghẹn ngào nói:

-Tiểu muội mới yêu cầu Thiên ca một việc đầu tiên mà Thiên ca đã chối từ. Sau này nhất định Thiên ca rẽ rúng tiểu muội cũng như gia gia đối với Sử bà bà. Tiểu muội đi mách Sử bà bà và má má đây !

Nàng nói xong, Ä‘iểm chân phải xuống vá»t ngưá»i chạy Ä‘i. Thạch Phá Thiên gá»i:

-A Tú ! A Tú ! Tú muội hãy nghe ta nói đã !

A Tú bưng mặt đáp:

-Ãại ca không giết gã thì vÄ©nh viá»…n tiểu muá»™i không nhìn mặt đại ca nữa !

Miệng nói chân vẫn bước Ä‘á»u, chá»›p mắt đã đến trước nhà đại sảnh.

Thạch Phá Thiên sóng vai nàng Ä‘i vào thì thấy trong nhà đại sảnh kiếm quang lấp loáng. Bốn ngưá»i Ä‘ang đánh nhau kịch liệt.

Bạch Vạn Kiếm, Thành Tá»± Há»c và Tá» Tá»± Miá»…n ba ngưá»i cùng vung kiếm vây đánh má»™t lão già râu ngắn mặc áo thanh bào.

Thạch Phá Thiên cất tiếng gá»i:

-Tạ lão bá ! Lão bá mạnh giá»i ạ ! Bấy lâu cách biệt bữa nay má»›i lại được gặp mặt.

Nguyên lão già đó chính là Tạ Yên Khách ở Ma Thiên Lãnh.

Tạ Yên Khách bị ba tay đại cao thá»§ phái Tuyết SÆ¡n vây đánh mà vẫn ung dung như thưá»ng. Lão múa hai tay không để đối phó vá»›i ba thanh trưá»ng kiếm. Chẳng những lão không tá» vẻ nhá»c mệt chút nào, lại còn chiếm được thượng phong.

Bất thình lình Tạ Yên Khách nghe tiếng ngưá»i la gá»i liá»n đưa mắt nhìn ra. Bất giác lão giật mình kinh hãi la hoảng:

-Sao lại thêm gã này nữa ?

Những tay cao thủ đang lúc tranh phong đâu có thể sao lãng tâm thần được.

Giữa lúc Tạ Yên Khách giật mình kinh hãi, Bạch, Thành, Tá» liá»n nhân lúc đối phương hốt hoảng trong nháy mắt phóng kiếm đâm vào bụng lão.

Ba ngưá»i cùng há»c má»™t thầy, cùng ra chiêu Mình Ãà Tuấn Túc. Thế kiếm vừa mau lẹ vừa hiểm độc.

Thạch Phá Thiên thấy mũi kiếm đụng đến áo thanh bào của Tạ Yên Khách hốt hoảng kêu lên:

-Phải cẩn thận đó !

Ãồng thá»i chàng nhảy vá»t vào nắm sau lưng Bạch Vạn Kiếm nhấc bổng ngưá»i hắn lên.

Tiếp theo hai tiếng "rắc rắc".

Tạ Yên Khách trong lúc nguy cấp thi triển tuyệt kỹ Bích Châu Thanh Chưởng. Tay phải lão hất gãy thanh trưá»ng kiếm cá»§a Tá» Tá»± Miá»…n, tay trái hất gãy thanh trưá»ng kiếm cá»§a Thành Tá»± Há»c.

Hai phát chưởng này tuy lão phát ra mau lẹ phi thưá»ng mà cÅ©ng bị hai thanh kiếm đâm rách toạc áo thanh bào hai vệt dài. Tiếp theo lão xoay song chưởng nhã ná»™i lá»±c ra.

Thành, Tá» hai ngưá»i bị bắn văng Ä‘i lưng giáng vào vách đá đánh huỵch má»™t tiếng. Rưá»ng cá»™t rung lên. Ãất cát đổ xuống như mưa rào.

Bỗng nghe đánh bốp một tiếng ! Thì ra Bạch Vạn Kiếm đã tát Thạch Phá Thiên một cái.

Tạ Yên Khách đưa mắt nhìn Thạch Phá Thiên rồi lại ngó gã thiếu niên Thạch Trung Ngá»c ở trong góc nhà. Trong lòng lão rất đổi kinh nghi cất tiếng há»i:

-Hai ngươi sao lại giống hệt nhau ?

Thạch Phá Thiên buông Bạch Vạn Kiếm xuống nét mặt hớn hở vui mừng. Chàng lên tiếng:

-Phải chăng lão bá đến đây để cứu cháu ? Cháu vẫn bình yên. Các vị ấy không giết cháu đâu . Cháu đa tạ lão bá.

Rồi chàng quay lại bên này nói tiếp:

-Ãinh Ãinh Ãang Ãang ! Thạch đại ca ! Cả hai vị cÅ©ng đến đây ư ? Thạch trang chúa ! Thạch phu nhân ! Tạ Æ¡n trá»i đấy ! Bá»n há» không gia hại đến hai vị. Sư phụ ! Gia gia lại tá»± Ä‘eo xiá»ng tay xích chân vào rồi, không chịu ra ngoài nữa. Gia gia biểu sư phụ lên núi Bích Loa Ä‘i !

Trong giây lát chàng lên tiếng nói vá»›i Tạ Yên Khách, Ãinh Ãang, Thạch Trung Ngá»c, vợ chồng Thạch Thanh và Sá»­ bà bà má»—i ngưá»i mấy câu trên đây.

Chàng nói bằng má»™t giá»ng rất cao hứng, rất dõng dạc. Ai nghe thấy Ä‘á»u giật mình kinh hãi.

Tạ Yên Khách ngày trước ở trên đỉnh Ma Thiên Lãnh má»™t mình rèn luyện Bích Châu Thanh Chưởng. Nhân lúc lão hứng chí muốn thá»­ xem bản lãnh mình đã đến đâu, liá»n phát huy toàn bá»™ ná»™i lá»±c để ra chiêu.

Ãúng lúc ấy Trước Thá»§ Thành Xuân Bối Hải Thạch thống lãnh tám tay cao thá»§ bang Trưá»ng Lạc đến Ma Thiên Lãnh nói là để đón bang chúa há» vá». Há» dá»±ng đứng lên bang chúa ở trên núi.

Tạ Yên Khách vừa ra má»™t chiêu đã bắt được Má»… Hoành Dã. Nhưng sau lão cùng Bối Hải Thạch động thá»§ thì má»™t là há» Bối bản lãnh hÆ¡n ngưá»i, hai là lúc ấy ná»™i lá»±c lão đã bị hao tán hết. Lão thu tàn lá»±c ra chiêu 'Văn Thừa Võ Úy' để chống vá»›i chưởng lá»±c cá»§a Bối Hải Thạch, lão biết ngay nếu còn đánh lâu tất bị thất bại.

Thế rồi Ma Thiên Cư Sĩ Tạ Yên Khách nhân lúc chưa lộ vẻ thất bại đã lập tức bỠđi.

Tạ Yên Khách khét tiếng giang hồ là nhân vật bản lãnh kinh ngưá»i từng ban phát Huyá»n Thiết Lệnh khiến ai nấy Ä‘á»u muốn tranh Ä‘oạt thì đâu phải hạng tầm thưá»ng ? Lão đánh ra má»™t chưởng rôi rút lui ngay. Tuy lão chưa bị thất bại rõ ràng nhưng để ngưá»i xông thẳng vào nÆ¡i căn cứ bức bách phải xuống núi là má»™t sỉ nhục vô cùng trong Ä‘á»i lão.

Tạ Yên Khách kiểm Ä‘iểm lại lần ấy sở dÄ© lão chịu để ngưá»i áp bức là do sá»± luyện công hết sức mà ra. Giả tá»· gặp lúc ná»™i lá»±c sung túc và lấy má»™t chá»i má»™t vá»›i Bối Hải Thạch thì ít ra trong mưá»i phần lão chắc đến bảy tám là mình thắng cuá»™c. Nếu không báo được mối thù này thì đâu phải là bậc trượng phu ?

Tạ Yên Khách liá»n quyết định cÆ¡ mưu trước rồi má»›i hành động sau. Lão tìm vào má»™t nÆ¡i hẻo lánh luyện thêm mấy tháng cho môn Bích Châu Thanh Chưởng đến xuất thần nhập hóa, không còn sợ ai nữa má»›i tìm đến Tổng đà bang Trưá»ng Lạc ở Dương Châu.

Tá»›i đó, lão đã phóng chưởng đánh chết sáu tên hương chá»§ khiến cho bang Trưá»ng Lạc lập tức phải chấn động.

Khi ấy, Thạch Phá Thiên đã bị Ãinh Ãang lừa gạt đánh tráo lấy Thạch Trung Ngá»c đưa Ä‘i rồi.

Sau khi Thạch Phá Thiên theo má»i ngưá»i phái Tuyết SÆ¡n vá» thành Lăng Tiêu chịu tá»™i, Thạch Trung Ngá»c toan cùng Ãinh Ãang xa chạy cao bay. Không ngá» bang Trưá»ng Lạc chá»— nào cÅ©ng bố trí đông ngưá»i dò xét. Chưa tá»›i ná»­a ngày đã gặp Thạch Trung Ngá»c và đưa gã vá» bản bang.

Thạch Trung Ngá»c không sao được đành tạm thá»i mạo xưng là Thạch Phá Thiên rồi sẽ tính kế sau. Gã là tay cá»±c kỳ lanh lợi. Trong bang Trưá»ng Lạc từ trên xuống dưới gã Ä‘á»u nhẵn mặt, tính nết ai thế nào gã cÅ©ng hiểu cả. Gã muốn giả trang làm Thạch Phá Thiên mà không để má»i ngưá»i nghi ngá» so vá»›i việc Thạch Phá Thiên giả mạo gã còn dá»… hÆ¡n nhiá»u. Nhưng gã có tật giật mình không dám làm oai làm phúc như khi làm bang chúa hồi trước.

Hàng ngày gã chỉ ru rú trong phòng, không ra ngoài mấy khi. Ai há»i đến đại sá»± trong bang thì gã chỉ ậm ừ không có quyết định chi hết. Má»i ngưá»i trong bang Trưá»ng Lạc cÅ©ng chỉ mong đến kỳ hạn là gã Ä‘i đảo Long Má»™c phó ước. Gã không há»i han đến má»i việc, há» càng yên thân.

Hôm ấy Tạ Yên Khách đến Tổng đà bang Trưá»ng Lạc, phóng chưởng đánh chết sáu tên hương chá»§. Sáu tên này ngày trước đã theo Bối Hải Thạch lên Ma Thiên Lãnh nên lão Ä‘á»u nhá»› mặt.

Mễ Hoành Dã ngày trước đã bị lão bắt, bây giỠlão cũng nương tay và bảo hắn đi kêu Bối Hải Thạch ra.

Ngoài Má»… Hoành Dã còn má»™t tên hương chá»§ nữa vâng mệnh ra ngoài làm việc chưa vá» Tổng đà, nên má»›i thoát khá»i kiếp nạn.

Ngày trước Bối Hải Thạch đến Ma Thiên Lãnh đón được Thạch Phá Thiên vá». Lão má»›i phóng ra má»™t chưởng đã bức bách Tạ Yên Khách phải bá» Ä‘i. Tuy lão biết việc này còn rắc rối, vẫn ngấm ngầm lo lắng. Lão thấy chưởng pháp cá»§a Tạ Yên Khách tuy tinh thâm mà ná»™i lá»±c lại bình thưá»ng, nên lão cÅ©ng muốn nổi danh trong võ lâm ngang hàng vá»›i Tạ Yên Khách rồi lão chẳng thèm để ý đến vụ kia nữa.

Sau Bối Hải Thạch phát giác: Thạch Phá Thiên không phải là Thạch Trung Ngá»c, biết mình đã vô duyên vô cá»› đắc tá»™i vá»›i má»™t tay cao thá»§ võ lâm, thì trong lòng ngấm ngầm hối hận. Nhưng việc tiếp thẻ đồng Ä‘i dá»± yến Lạp Bát Cúc là việc cấp bách vô cùng. Trong bang chẳng thể không có bang chúa để đương đầu hứng lấy vụ này. Lão liá»n nhân lúc Thạch Phá Thiên bị hai luông ná»™i lá»±c âm dương xung đột làm cho bất tỉnh. Dùng tay làm dấu vào mình Thạch Phá Thiên.

Nguyên Thạch Trung Ngá»c ngày trước được Bối Hải Thạch cùng má»i ngưá»i đưa lên làm Bang chúa rồi sau mấy bữa gã lại bá» trốn Ä‘i. Bối Hải Thạch bắt được gã vá», liá»n lá»™t quần áo ra giam lại khiến gã không trốn được nữa. Nhưng vá» sau Thạch Trung Ngá»c lại trốn thoát. Trên ngưá»i gã có những dấu vết hoặc thương tích gì Ä‘á»u bị Bối Hải Thạch nhìn rõ hết.

Bối Hải Thạch tuy không phải là y sinh chính thức nhưng lão bị bệnh lâu ngày thành ra biết thuốc. Lão rất cao minh vá» y thuật. Bao nhiêu dấu vết trong mình Thạch Trung Ngá»c lão Ä‘á»u nhá»› rất rõ. Những dấu vết trên vai trên đùi và mông đít Thạch Phá Thiên được chế tạo giống hệt như Thạch Trung Ngá»c không sai má»™t ly.

Thậm chí tình nhân gã là Ãinh Ãang, kẻ thù là Bạch Vạn Kiếm và cả song thân gã là vợ chồng Thạch Thanh cÅ©ng bị lừa gạt.

Bối Hải Thạch nghÄ© rằng Thạch Trung Ngá»c đã trốn thoát Ä‘i lần thứ hai mà gã lại là má»™t tay giảo quyệt lanh lợi tất không xuất hiện trước ngày Lạp Bát, nên lão phải làm liá»u. Chẳng những lão gạt ngưá»i ngoài, mà chính Thạch Phá Thiên vá» sau cÅ©ng tin là thật không nghi ngá» gì nữa.

Ta nên biết rằng Thạch Phá Thiên và Thạch Trung Ngá»c tuy tướng mạo giống hệt nhau nhưng không thể giống hết má»i chá»— được. Có Ä‘iá»u sau khi đã coi đúng mấy vết tích thì ngưá»i nào cÅ©ng yên trí quá rồi, dù có chá»— nào không giống nhau cÅ©ng bá» qua không kể đến.

Thạch Phá Thiên vốn không hiểu nhân tình thế thái nên những việc kỳ dị chàng không sao hiểu được mà chỉ tin vào lá»i nói cá»§a ngưá»i ngoài. Chàng cÅ©ng cho là sau khi bị bệnh nặng má»™t thá»i gian nên quên sạch những việc trước.

Dè đâu hai sứ giả Thiện, Ãc đảo Long Má»™c thá»±c có tài cao hÆ¡n ngưá»i tìm ra được Thạch Trung Ngá»c, thành ra bao nhiêu mánh khoé cá»§a Bối Hải Thạch Ä‘á»u bị phanh phui.

Tuy Thạch Phá Thiên đã chiu tiếp nhận Bang chúa bang Trưá»ng Lạc để hứng lấy kiếp nạn cho bản bang, nhưng Bối Hải Thạch không khá»i dÆ¡ dáng dạng hình. Lão tìm chá»— kín ẩn lánh không dám thò mặt ra nhìn Thạch Phá Thiên nữa. Vì thế vụ Thạch Trung Ngá»c giả làm Thạch Phá Thiên rất khó lừa bịp Bối Hải Thạch má»›i không bị bại lá»™.

Bối Hải Thạch nghe tin Tạ Yên Khách đã đánh chết sáu tên hương chá»§ thì lượng sức mình không tài nào thắng được. Má»™t mặt lão ra nhà đại sảnh để chu toàn má»i việc, má»™t mặt lão sai ngưá»i má»i cho bằng được Thạch bang chúa ra đối phó.

Thạch Trung Ngá»c từ chối hai ba lần. Những ngưá»i vào má»i toàn là hương chá»§ đà chá»§ đứng chật ních cả trong phòng. Má»™t ngưá»i đưa tin đến nÆ¡i:

-Bối tiên sinh cùng lão há» Tạ Ä‘ang kịch đấu ở ngoài sảnh đưá»ng, xin má»i bang chúa ra lược trận ngay !

Có ngưá»i nói:

-Bối tiên sinh bị Tạ Yên Khách đánh trúng một chưởng vào bả vai. Tay trái tiên sinh xử dụng không linh hoạt được nữa.

Ngưá»i lại bảo:

-Bối tiên sinh chém đứt được nửa tay áo Tạ Yên Khách. Tạ Yên Khách thừa cơ đánh một chưởng vào trước ngực Bối tiên sinh.

Ngưá»i khác lại bảo:

-Bối tiên sinh ho sù sụ miệng ứa máu tươi. Bang chúa mà không ra thì Bối tiên sinh khó lòng thoát chết.

Có ngưá»i lại nói khích:

-Lão há» Tạ lá»›n tiếng khoác lác. Lão bảo hai bàn tay bằng thịt cá»§a lão có thể đánh bay cả bang Trưá»ng Lạc Ä‘i. Bang chúa mà không ra thì lão phóng há»a đốt tổng đà cá»§a chúng ta !

Thạch Trung Ngá»c không sao được, đành mặt dạn mày dày bước ra nhà đại sảnh. Gã định bụng năn nỉ bồi tá»™i vá»›i Tạ Yên Khách. NgỠđâu, Tạ Yên Khách vừa trông thấy gã liá»n giật mình kinh hãi la gá»i:

-Cẩu Tạp Chủng ! Té ra là ngươi !

Lúc này Bối Hải Thạch nằm co ro dưới đất, hơi thở chỉ còn thoi thóp. Vạt áo đầm đìa máu tươi.

Thạch Trung Ngá»c tá»± biết bản lãnh mình kém Bối Hải Thạch xa. Bối Hải Thạch còn thế mà mình có đấu vá»›i lão thì má»™t là thất bại hai là việc mạo xưng Thạch Phá Thiên cÅ©ng bị bại lá»™. HÆ¡n nữa ngưá»i phái Tuyết SÆ¡n mà biết rõ chân tướng thì có thể mất mạng trong khoảng khắc.

Gã nghe Tạ Yên Khách la gá»i như vậy, đành nhẫn nại hàm hồ đáp:

-Té ra là Tạ tiên sinh !

Gã có biết đâu Cẩu Tạp Chá»§ng là tên Thạch Phá Thiên. Tạ Yên Khách vừa thấy mặt liá»n nhận lầm gã là Thạch Phá Thiên.

Tạ Yên Khách cưá»i lạt nói:

-Hay lắm ! Hay lắm ! Té ra thằng lá»i con đã làm bang chúa bang Trưá»ng Lạc !

Câu chuyện ngày trước khiến lòng lão không khá»i xao xuyến. Ngày đêm lúc nào lão cÅ©ng nghÄ© đến tấm Huyá»n Thiết Lệnh mà lão đã lấy lại được ở gã ăn xin Cẩu Tạp Chúng. Trước lão đã lập lá»i trá»ng thệ là ai trao lại tấm lệnh bài kia cho lão thì bất cứ ra hiệu lịnh gì, dù gặp nguy nan đến đâu, lão cÅ©ng phải làm cho bằng được. Lão xoay chuyển ý nghÄ© rất mau, rồi bụng bảo dạ:

-Há»ng bét ! Há»ng bét ! Thằng cha Bối Hải Thạch thiệt là tâm cÆ¡ ghê gá»›m ! Hắn biết mình lấy lại Huyá»n Thiết Lệnh ở trong tay gã Cẩu Tạp Chá»§ng liá»n nghÄ© trăm phương ngàn kế đến Ma Thiên Lãnh đón gã vỠđưa lên làm bang chúa bù nhìn. Dụng ý cá»§a hắn không ngoài mục đích yêu cầu mình nghe hiệu lịnh cá»§a bang Trưá»ng Lạc. Tạ Yên Khách hỡi Tạ Yên Khách ! Ngươi tá»± phụ là bậc thông minh quán thế. Thế mà thất cÆ¡ má»™t chút để tá»± đâm đầu vào bẫy. Rồi đây, há» làm dao làm thá»›t, mình làm cá làm thịt, không còn ngày ngóc đầu dậy được nữa.

Ta nên biết má»™t ngưá»i đã lâm vào tình trạng hữu sá»± thì bất cứ gặp tình cảnh nào cÅ©ng không tá»± chá»§ được nữa. Kẻ trèo tưá»ng vượt ngục thì tưởng chừng khắp thiên hạ chá»— nào cÅ©ng có công sai nã bắt mình. Hung thá»§ phạm án thì nÆ¡m ná»›p lo sợ má»i ngưá»i Ä‘á»u ngá» cho mình. Thanh niên nam nữ chung tình vá»›i nhau thì cho là má»™t câu nói, má»™t động tác cá»§a đối phương Ä‘á»u vì mình mà phát ra, tâm sá»± Tạ Yên Khách lúc này cÅ©ng vậy.

Lão càng nghÄ© lại càng khiếp sợ, chắc mẫm Bối Hải Thạch đã bố trí cÆ¡ quan lợi hại từ trước. Hai mắt lão đăm đăm nhìn Thạch Trung Ngá»c để chá» xem gã ra lệnh cho mình làm việc gì. Lão bụng bảo dạ: -Giả tá»· thằng lá»i nầy ra lệnh cho mình chặt hai tay Ä‘i thì từ đây sẽ thành phế nhân sống dở chết dở biết làm thế nào bây giá» ?
Tài sản của Cánh gà nướng

  #72  
Old 02-06-2008, 01:29 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hối 071 - Thạch Trang Chúa Hai Phen Ngộ Nhận


Tạ Yên Khách má»™t mình ra khá»i Tổng đà bang Trưá»ng Lạc. Lão chạy Ä‘i, rồi không bao giá» nhìn thấy mặt gã Cẩu Tạp Chá»§ng nữa thì tá»± nhiên tránh khá»i vấn đỠnan giải này. Nhưng nếu làm như vậy thì từ đây sắp tá»›i danh hiệu cá»§a lão không còn ở trên chốn giang hồ nữa. Cái đó hãy còn là chuyện nhá», lão nghÄ© tá»›i ngày trước đã lập lá»i thỠđộc, thế mà không trá»n vẹn lá»i thá» thì so vá»›i chuyện cụt hai tay hãy còn thảm khốc hÆ¡n nhiá»u.

Lão nhìn Thạch Trung Ngá»c không chá»›p mắt để chá» gã ra hiệu lệnh.

NgỠđâu trong lòng gã cÅ©ng sợ hãi vô cùng. Gã thấy sắc mặt Tạ Yên Khách lá»™ vẻ quái dị, không hiểu lão muốn hạ độc thá»§ vá»›i gã thế nào. Hai ngưá»i cứ đăm đăm nhìn nhau. Chỉ trong chốc lát mà hai ngưá»i tưởng chừng như lâu đã mấy ngày.

Sau một lúc nữa, Tạ Yên Khách lớn tiếng nói :

-ÃÆ°á»£c rồi, ngươi đã lấy tấm Huyá»n Thiết Lệnh ở trong tay ta phát ra ! Tạ má»— má»™t lá»i coi nặng bằng non. Ngươi muốn ta làm việc gì cho thì cứ nói ra. Tạ má»— má»™t Ä‘á»i vùng vẫy giang hồ, dù có gặp những việc khó khăn đến đâu cÅ©ng quyết chẳng chau mày.

Thạch Trung Ngá»c nghe lão nói vậy thì ngẩn ngưá»i ra. Nhưng việc Tạ Yên Khách ban Huyá»n Thiết Lệnh gã đã nghe qua. Gã là ngưá»i rất thông minh cÆ¡ trí, chỉ xoay chuyển ý nghÄ© má»™t chút là hiểu ngay. Gã biết Tạ Yên Khách nhận lầm mình là Thạch Phá Thiên (thá»±c ra ba chữ 'Thạch Phá Thiên' chính là tên giả cá»§a Thạch Trung Ngá»c sau khi gia nhập bang Trưá»ng Lạc má»›i đặt ra. Còn Cẩu tạp Chá»§ng thì không biết há» tên là gì, ngưá»i viết sách tạm Ä‘em ba chữ Thạch Phá Thiên để làm há» tên cho hắn).

Gã nghe Tạ Yên Khách nói bất luận mình đưa ra vấn đỠgì nan giải đến đâu, lão cÅ©ng phải hết sức làm cho bằng được thì sung sướng chẳng khác gì bắt được cá»§a báu từ trên trá»i rÆ¡i xuống.

Gã nghÄ© rằng võ công lão này đã cao thâm đến thế thì việc gì mà lão chẳng làmnổi. Nhưng gã tá»± há»i:

-Mình biết bảo lão làm việc gì bây giỠ?

Rồi gã lộ vẻ ngần ngừ không quyết định.

Tạ Yên Khách đã nhìn rõ thái độ cá»§a Thạch Trung Ngá»c vừa kinh hãi, vừa mừng thầm. Lão liá»n nói:

-Trên chốn giang hồ còn ai không biết ngưá»i nào đã được Huyá»n Thiết Lệnh cá»§a Tạ má»—, Tạ má»— quyết không đụng vào ngưá»i mình đó má»™t ngón tay, thì ngươi còn sợ gì nữa ? Cẩu Tạp Chá»§ng ! Lúc ngươi ở trên Ma Thiên Lãnh giả vá» thật khéo quá ! Môn Viêm Viêm công cá»§a ngươi đã luyện rồi sau ra thế nào ?

Thạch Trung Ngá»c không hiểu Viêm Viêm công là cái cóc gì. Gã chỉ tá»§m tỉm cưá»i chứ không trả lá»i. Sau gã tá»± nhá»§:

-Mối lo lá»›n trước mắt cá»§a mình là cái vạ còn để lại ở phái Tuyết SÆ¡n. Gã ngốc kia đến thành Lăng Tiêu thổ lá»™ chân tướng rồi, bá»n Bạch Tá»± Tại, Bạch Vạn Kiếm, Phong Vạn Lý khi nào chiụ bá» qua, nhất định há» sẽ kiếm mình để rá»­a há»n. Vụ này mình chẳng ăn thua gì mà bị rắc rối mãi không xong. Nếu không kết liá»…u thì suốt Ä‘á»i mình không còn đất đứng ở trên chốn giang hồ nữa. Nay được cÆ¡ há»™i tốt này sao mình không nhá» lão giải quyết cho xong Ä‘i ? Lá»±c lượng phái Tuyết SÆ¡n cùng bang Trưá»ng Lạc tương đương nhau kẻ tám lạng ngưá»i ná»­a cân. Thế mà má»™t mình Tạ Yên Khách đã đánh cho bang Trưá»ng Lạc phải thất Ä‘iên bát đảo chắc lão chỉ hai bàn tay không cÅ©ng đủ khiến cho thành Lăng Tiêu từ trên xuống dưới phải khiếp vía.

Gã nghÄ© vậy liá»n nói:

-Tạ tiên sinh nổi tiếng là ngưá»i thá»§ tín khiến cho ai cÅ©ng phải kính phục. Việc mà tại hạ muốn nhá» tiên sinh giúp giùm cho, nó đối vá»›i ngưá»i tầm thưá»ng tất làm cho há» bở vía. Nhưng Tạ tiên sinh đã có bản lãnh thiên hạ vô song thì coi việc đó chẳng vào đâu.

Tạ Yên Khách nghe giá»ng lưỡi Thạch Trung Ngá»c dưá»ng như không có ý bắt mình tàn há»§y thân thể thì trong bụng mừng thầm. Lão há»i ngay:

-Ngươi muốn nhỠta việc gì ?

Thạch Trung Ngá»c đáp:

-Tại hạ cả gan xin Tạ tiên sinh đến thành Lăng Tiêu ở trên Tây Vực trừ diệt cho bằng hết phái Tuyết Sơn, từ trên xuống dưới đừng để sống sót một mống nào.

Tạ Yên Khách ngấm ngầm kinh hãi nghĩ bụng:

-Tuyết SÆ¡n là má»™t phái lá»›n nổi tiếng trong võ lâm. Thanh danh Oai Ãức tiên sinh Bạch Tá»± Tại lừng lẫy gần xa. Lão ta là má»™t đại cao thá»§ khó lòng ăn thua được. Huống chi lại muốn tàn diệt ảc môn phái lão thì đâu phải chuyện dẽ dàng ? Nhưng đối phương đã đưa vấn đỠra mà mình cÅ©ng hết băn khoăn vá» vụ này thì mình nên nhận lá»i Ä‘i.

Tạ Yên Khách là má»™t đại ma đầu muốn sao làm vậy. Bất luận ngưá»i tốt hay ngưá»i xấu muốngiết là giết, lão không nghi kỵ gì cả. Lão liá»n gật đầu đáp:

-ÃÆ°á»£c rồi ! Vậy ta Ä‘i đây !

Lão nói xong trở gót Ä‘i luôn. Thạch Trung Ngá»c gá»i giật lại:

-Tạ tiên sinh ! Hãy khoan !

Tạ Yên Khách quay lại há»i:

-Còn gì nữa ?

Lão nghĩ bụng:

-Sở dÄ© Cẩu Tạp Chá»§ng bảo mình Ä‘i tiêu diệt phái Tuyết SÆ¡n là do chá»§ ý cá»§a bá»n Bối Hải Thạch bang Trưá»ng lạc. Không hiểu bang này có thâm thù gì vá»›i phái Tuyết SÆ¡n nên má»›i mượn tay mình tiêu diệt đối phương, mình Ä‘i sá»›m được khắc nào hay khắc ấy, biết đâu bá»n Bối Hải Thạch lại chẳng đưa ra ngụy kế gì nữa ?

Tạ Yên Khách còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©. Bá»—ng nghe Thạch Trung Ngá»c nói:

-Tạ tiên sinh ! Tại hạ muốn đi theo tiên sinh để được chính mắt mình trông thấy tiên sinh làm việc này.

Nguyên Thạch Trung Ngá»c bị quần hào bang Trưá»ng Lạc đón vá» Tổng đà rồi, há» giám thị gã rất nghiêm mật, vì há» e rằng đầu lưỡi gã tuy nói toàn giá»ng hào kiệt mà lúc đến việc là tìm cách chuồn Ä‘i. Mấy bữa này gã ngấm ngầm sầu muá»™n, gã cùng Ãinh Ãang thương nghị mấy lần. Hai ngưá»i đã quyết định chá»§ ý, dù sao mặc lòng nhấtt định không Ä‘i đảo Long Má»™c. Nhưng ở Tổng đà chuồn Ä‘i không phải là chuyện dá»… dàng, chỉ có cách nói là Ä‘i đảo Long Má»™c rồi đến giữa đưá»ng tìm kế thoát thân.

Má»i ngưá»i bang Trưá»ng Lạc chỉ ngấm ngầm giám thị Thạch Trung Ngá»c, ngoài mặt chúng đối vá»›i gã vẫn tá» ra kính cẩnn và vâng lệnh gã, không dám hổn hào. Còn Ãinh Ãang ở trong Tổng đà vẫn ra vào tá»± do, Ä‘i Ä‘i lại lại không ai ngăn trở.

Thạch Trung Ngá»c nghe Tạ Yên Khách ưng chịu đến thành Lăng Tiêu để tru diệt phái Tuyết SÆ¡n từ trên xuống dưới. Gã nghÄ© ngay đến vụ này nhất cá»­ lưỡng đắc, vì đây là cÆ¡ há»™i rất tốt để gã thoát khá»i bang Trưá»ng Lạc.

Tạ Yên Khách ngày trước lập lá»i trá»ng thệ tuy nói là khi tiếp được Huyá»n Thiết Lệnh chỉ làm cho ngưá»i má»™t việc mà thôi, nhưng việc Thạch Trung Ngá»c yêu cầu cùng Ä‘i có liên quan đến hành động cá»§a lão, lão không tiện cá»± tuyệt, liá»n nói:

-ÃÆ°á»£c lắm ! Ngươi cứ việc Ä‘i vá»›i ta càng hay.

Bang chúng bang Trưá»ng Lạc rất đổi hoang mang, đưa mắt nhìn Bối Hải Thạch để xem lão chỉ thị ra sao.

Thạch Trung Ngá»c dõng dạc lên tiếng:

-Bản tòa đã nhận lá»i má»i đến đảo Long Má»™c phó ước, dù việc lá»›n tầy trá»i cÅ©ng chỉ má»™t mình bản tòa gánh việc. Khi đó không để các anh em phải phiá»n lụy đâu

Bối Hải Thạch Ä‘ang bị trá»ng thương. Lão không bao giá» ngá» tá»›i Tạ Yên Khách lại Ä‘i nghe hiệu lệnh cá»§a Thạch bang chúa. Lão không có sức để cản trở đành cất giá»ng thá»u thào nói:

-Bang chúa bảo trá»ng mình vàng. Xin tha thứ cho thuá»™c hạ không tiá»…n chân được.

Thạch Trung Ngá»c chắp tay từ biệt má»i ngưá»i rồi theo Tạ Yên Khách ra khá»i Tổng đàn.

Tạ Yên Khách cưá»i nói:

-Cẩu Tạp Chá»§ng ! Mấy năm trá»i ngươi giả vá» khéo thiệt. Tạ má»— có mắt mà như kẻ Ä‘ui mù, cứ tưởng ngươi là ngưá»i Ãinh Bất Tứ phái đến ám toán Tạ má»—. NgỠđâu ngươi lại là bang chúa bang Trưá»ng Lạc. Ha ha !

Lúc này, Thạch Trung Ngá»c đã ra hiệu lệnh rồi, Tạ Yên Khách không còn nghi kỵ gì nữa. Trừ việc động thá»§ giết gã là không được, còn ngoài ra lão tha hồ ăn nói ngông cuồng hay sỉ nhục gã cÅ©ng không phạm gì đến lá»i thá».

Giả tá»· Thạch Trung Ngá»c muốn yêu cầu lão làm má»™t việc thứ hai nào nữa thì lão có thể không lý gì đến.

Thạch Trung Ngá»c không dám nhiá»u lá»i chỉ cưá»i đáp:

-Cái đó tại hạ đắc tá»™i đã nhiá»u.

Ãinh Ãang suốt ngày quanh quẩn ở bang Trưá»ng Lạc ká» cận Thạch Trung Ngá»c, bây giá» nàng cÅ©ng theo hai ngưá»i cùng Ä‘i thành Lăng Tiêu.

Thạch Trung Ngá»c tuy có Tạ Yên Khách là tay cao thá»§ Ä‘i kèm nhưng gã đến thành Lăng Tiêu rồi, vẫn khiếp oai Bạch Tá»± Tại. Gã liá»n đưa đỠnghị cho Tạ Yên Khách thi hành cuá»™c ám tập chứ đừng đánh ra mặt.

Tạ Yên Khách nghe gã hiến kế rất hợp ý mình. Ba ngưá»i liá»n lén vào thành Lăng Tiêu. May ở chá»— Thạch Trung Ngá»c đã cư trú nhiá»u năm tại đây, nên đưá»ng lối cá»­a ngõ gã thuá»™c hết.

Tạ Yên Khách động thá»§ giết bốn tên đệ tá»­ Ä‘á»i thứ ba cá»§a phái Tuyết SÆ¡n rồi liá»n Ä‘i vào cá»­a giữa. Lão nghe được ngưá»i phái Tuyết SÆ¡n bàn lén vá»›i nhau mà biết được thành Lăng Tiêu vừa xảy cuá»™c đại biến ná»™i bá»™. Lão lại biết cả vợ chồng Thạch Thanh Ä‘á»u bị bắt.

Thạch Trung Ngá»c tuy là kẻ đơn bạc vô hạnh, nhưng còn giữ được mối tình cha con. Gã không mở miệng yêu cầu Tạ Yên Khách, lẳng lặng, dẫn lão đến chá»— giam tù nhân trong thành để Tạ Yên Khách ra tay giết mấy ngưá»i, cứu Thạch Thanh cùng Mẫn Nhu ra khá»i nhà giam rồi má»›i vào nhà đại sảnh.

Lúc ấy bá»n Sá»­ bà bà, Bạch Vạn Kiếm, Thạch Phá Thiên Ä‘ang nói năng vá»›i Bạch Tá»± Tại.

Theo ý Tạ Yên Khách thì há»… thấy ngưá»i nào là giết ngưá»i ấy, giết cho kỳ hết sạch những ngưá»i phái Tuyết SÆ¡n. Nhưng Thạch Thanh, Mẫn Nhu cá»±c lá»±c khuyên can.

Thạch Thanh dùng lá»i khích lão:

-Nếu phải anh hùng, là hảo hán thì hãy cùng Chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n là Oai Ãức tiên sinh quyết má»™t trtận sống mái. Nhưng lúc này chính chá»§ nhân lại không ra, mà giết bá»n đệ tá»­ hậu bối cá»§a lão sao tránh khá»i lá»i nghị luận trên chốn giang hồ ? Ngưá»i ta sẽ đồn đại Ma Thiên Cư SÄ© cậy lá»›n hiếp nhá», bắt nạt ngưá»i má»m yếu và sợ kẻ cương ngạnh.

Tạ Yên Khách cưá»i lạt nói:

-Ãây là cuá»™c chu lục tận số. Giết bá»n già trước, bá»n trẻ sau hay trái lại cÅ©ng vậy.

Lát sau Sá»­ bà bà cùng Bạch Vạn Kiếm Ä‘i ra. Má»™t câu nói không vừa ý liá»n lập tức động thá»§.

Võ công Bạch Vạn Kiếm tuy cao thâm nhưng đâu phải là địch thá»§ vá»›i chá»§ nhân Huyá»n Thiết Lệnh được. Má»›i qua mấy chiêu hắn đã lâm vào tình trạng nguy hiểm. Bá»n Thành Tá»± Há»c, Tá» Tá»± Miá»…n thấy Tạ Yên Khách miệng nói bô bô tận diệt phái Tuyết SÆ¡n. Há» không nghÄ© đến mối hiá»m khích vá»›i Bạch Vạn Kiếm nữa, liá»n xông ra giáp địch. Nhưng dù cho ba ngưá»i chá»i má»™t cÅ©ng không thể ngăn cản được 'Bích Châm Thanh Chưởng' cá»§a Tạ Yên Khách cá»±c kỳ lợi hại.

Lúc Thạch Phá Thiên tiến vào nhà đại sảnh thì Sá»­ bà bà cùng Lương Tá»± Tiến muốn gia nhập chiến cuá»™c. Không ngá» Tạ Yên Khách gặp lúc kinh nghi, cục diện xảy ra biến diá»…n trá»ng đại.

Thạch Trung Ngá»c và Ãinh Ãang yên trí là Thạch Phá Thiên đến thành Lăng Tiêu mà Bạch Tá»± Tại tính nóng như lá»­a, tất nhiên xá»­ tá»­ chàng rồi, chứ không để chàng có đủ thá»i giá» giải thích. Ãá»™t nhiên thấy chàng xuất hiện như rồng thiêng cá»p dữ thì kinh hãi vô cùng.

Thạch Trung Ngá»c sợ phái Tuyết SÆ¡n trả thù cÅ©. Ãồng thá»i Thạch Phá Thiên cÅ©ng hùa theo bá»n há» mà làm khó dá»… mình. Nhưng gã thấy A Tú bình yên vô sá»± thì cÅ©ng yên tâm được phần nào.

Ãinh Ãang tuy nghiêng hẳn vá» gã Thạch Trung Ngá»c phong lưu đàng Ä‘iếm và chán ghét anh chàng Thạch Phá Thiên ngá»› ngẩn, không có vẻ phong tình. Nhưng ả đã ở vá»›i chàng lâu ngày, không khá»i có chút tình bè bạn. Ả thấy chàng còn sống cÅ©ng mừng thầm trong bụng.

Vợ chồng Thạch Thanh đến bây giá» má»›i biết anh chàng Ä‘i theo lên núi Tuyết SÆ¡n không phải là con trai mình mà lại là gã thiếu niên Thạch Phá Thiên kia, thì trong lòng không khá»i vừa thẹn thùng lại vừa buồn cưá»i. Lần thứ nhất nhận lầm con đã đành, dè đâu lần thứ hai lại nhận lầm nữa. Vợ chồng nhìn nhau lắc đầu, bụng bảo dạ:

-Từ đây vụ vợ chồng Huyá»n Tố trang chúa nhận lầm con thành ra câu chuyện mua cưá»i cá»§a võ lâm. E rằng lúc gặp phải những ngưá»i bạn cÅ© há» sẽ Ä‘em mình ra mà chế giá»…u.

Sá»­ bà bà nghe Thạch Phá Thiên nói trượng phu mụ không chịu ra khá»i nhà lao, lại giục mụ lên ở núi Bích Loa, vá»™i há»i ngay:

-Lão với ngươi tỷ võ ai thắng, ai bại ? Tại sao lão bảo ta lên núi Bích Loa ?

Tạ Yên Khách há»i:

-Các gã thiếu niên kia ! Gã nào đúng là Cẩu Tạp Chủng ?

Thạch Thanh cùng Mẫn Nhu lại há»i:

-Phá Thiên ! Sao ngươi lại giả trang mắc bịnh Ä‘au cổ há»ng để đánh đổi cho Ngá»c nhi ?

Bạch Vạn Kiếm cũng lên tiếng :

-Thằng lá»i Thạch Trung Ngá»c lá»›n mật kia ! Ngươi còn dám cả gan dẫn xác đến thành Lăng Tiêu này ư ?

Ãinh Ãang há»i:

-Ngươi đã không theo lá»i ta dặn mà tiết lá»™ bí mật rồi phải không ?

Trong nhà đại sảnh xúm xít vào má»—i ngưá»i há»i má»™t câu. Dù Thạch Phá Thiên có mưá»i miệng cÅ©ng không thể trả lá»i cùng má»™t lúc tất cả bấy nhiêu câu há»i.

Bá»—ng thấy má»™t thiếu phụ trung niên từ hậu đưá»ng Ä‘i ra há»i A Tú:

-A Tú ! Trong hai gã thiếu niên kia, gã nào tử tế, gã nào hư đốn !

Thiếu phụ này là vợ Bạch Vạn Kiếm, mẹ A Tú. Từ ngày A Tú nhảy xuống vá»±c thẳm, mụ thương nhá»› con gái thành ra ngưá»i Ä‘iên cuồng, thần trí hồ đồ.

Bá»n Thành Tá»± Há»c, tá» Tá»± Miá»…n lúc âm mưu phản bạn bá» mặc không há»i gì đến mụ cả. Bữa nay A Tú theo tổ mẫu ngấm ngầm vào thành. Việc thứ nhất cá»§a A Tú là thăm mẫu thân. Từ mẫu vừa thấy ái nữ trở vá» tinh thần tỉnh táo lại được quá nữa, nhưng bây giá» mụ má»›i lên tiếng há»i.

Sử bà bà lập nghiêm:

-Ãừng làm huyên náo nữa ! Ai cÅ©ng há»i han loạn cả lên thì còn biết đằng nào mà nghe.

Má»i ngưá»i nghe mụ nói Ä‘á»u dừng cả lại. Chỉ có Tạ Yên Khách là cưá»i mÅ©i má»™t tiếng, nhưng cÅ©ng không nói gì nữa.

Sử bà bà bảo Thạch Phá Thiên:

-Ngươi hãy trả lá»i ta trước : Ngươi tá»· võ vá»›i gia gia ai thắng ?

Bá»n đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n Ä‘á»u trố mắt ra mà nhìn Thạch Phá Thiên không khá»i nÆ¡m ná»›p trong lòng.

Ta nên biết bá»n sư đệ, sư Ä‘iệt và chúng đệ tá»­ Bạch Tá»± Tại tuy cùng bất mãn lão vá» tá»™i ngông cuồng hung dữ nhưng nếu lão thua anh chàng thiếu niên kia thật thì còn chi oai danh phái Tuyết SÆ¡n, đồng thá»i má»i ngưá»i cÅ©ng mất thể diện.

Bỗng nghe Thạch Phá Thiên đáp:

-DÄ© nhiên là gia gia thắng. Cháu tá»· võ vá»›i gia gia thế nào được ? Gia gia đánh trúng cháu đến bảy tám chục thoi quyá»n hai ba chục đòn cước, mà cháu không đụng vào ngưá»i gia gia được cái nào.

Bá»n Bạch Vạn Kiếm thở phào má»™t cái nhẹ nhõm.

Sá»­ bà bà nheo mắt nhìn chàng há»i:

-Sao ngươi không bị thương chỗ nào ?

Thạch Phá Thiên đáp:

-Ãó là gia gia có ý nhẹ đòn. Sau gia gia đánh chán rồi ngồi phệt xuống đất. Cháu thấy gia gia hÆ¡i thở không thông, bế tắc hô hấp, liá»n trợ lá»±c để gia gia thông khí. Bây giá» gia gia đã trở lại như thưá»ng rồi.

Tạ Yên Khách cưá»i rồi nói:

-À ra thế đấy !

Sá»­ bà bà lại há»i:

-Gia gia ngươi nói những gì ?

Thạch Phá Thiên đáp:

-Ngưá»i biểu : "Bạch Tá»± Tại này tá»™i nghiệt gì gì . Ở lại trong này , các ngươi ra lẹ Ä‘i ! Từ nay ta không muốn nhìn thấy ai nữa. Ngươi ra bảo Sá»­ bà bà đến núi Bích Loa Ä‘i, vÄ©nh viá»…n đừng trở vá» thành Lăng Tiêu nữa."

Thạch Phá Thiên chưa từng Ä‘á»c sách, nên những thành ngữ 'tá»™i nghiệt thâm trá»ng', 'quay mặt vào tưá»ng sám hối' mà Bạch Tá»± Tại đã nói ra chàng chẳng hiểu nghÄ©a là gì cả, nên chàng không nhắc lại được đúng nguyên văn cá»§a lão. Tuy nhiên má»i ngưá»i cÅ©ng Ä‘oán ra được.

Sử bà bà nói:

-Lão này coi ta là hạng ngưá»i nào ? Tại sao ta lại lên ở núi Bích Loa ?
Tài sản của Cánh gà nướng

  #73  
Old 02-06-2008, 01:30 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 072 - Ma Thiên Cư SÄ© Ãuối Lý Nhận Thạch Lang


Nguyên Sá»­ bà bà há» Sá»­ nhá»§ danh là Tiểu Thúy. Hồi tuổi đương xuân, dung nhan nguyệt thẹn hoa nhưá»ng. Bá»n tá»­ đệ thanh niên võ lâm vì mụ mà mê mẫn tâm thần không phải là ít. Trong bá»n này thì Bạch Tá»± Tại và Ãinh Bất Tứ là hai nhân vật được chú trá»ng hÆ¡n hết.

Bạch Tá»± Tại vốn là con ngưá»i ngông cuồng tá»± đại, Sá»­ Tiểu Thúy không ưa lão, nhưng song thân mụ lại vừa lòng vá» võ công và danh vá»ng cá»§a lão. Thế là mụ được gã cho chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n.

Những ngày đầu sau khi thành thân, Sá»­ Tiểu Thúy thưá»ng đấu khẩu vá»›i trượng phu, má»—i phen mụ gây lá»™n lại oán trách song thân mình. Mụ nói là nếu gã cho Ãinh Bất Tứ thì mụ không nổi chịu khổ sở cùng cá»±c thế này.

Trò Ä‘á»i đứng núi này trông núi ná» là thưá»ng. HÆ¡n nữa Sá»­ Tiểu Thúy cố ý chá»c tức trượng phu nên nói là yêu thương Ãinh Bất Tứ, khác nào mụ lá»­a cháy đổ thêm dầu. Dù mụ có khuynh hướng vá» Ãinh Bất Tứ phần nào, nhưng cÅ©ng cố ý thổi phồng thêm cho to chuyện.

Bạch Tá»± Tại căm tức vô cùng nhưng không biết làm thế nào. May ở chá»— hai ngưá»i thành hôn chưa được bao lâu liá»n sinh hạ Bạch Vạn Kiếm. Từ đó Sá»­ Tiểu Thúy chăm sóc con cưng, không rá»i khá»i thành Lăng Tiêu ná»­a bước. Mấy chục năm trá»i mụ không gặp Ãinh Bất Tứ lần nào nữa. Dù Bạch Tá»± Tại có dạ ghen tuông, nhưng cÅ©ng không ngá» vợ có ngoại tình được.

Dè đâu đến lúc tuổi già lại xảy chuyện Thạch Trung Ngá»c toan cưỡng hiếp A Tú rồi nàng nhảy xuống vá»±c thẳm tá»± tá»­.

Sá»­ Tiểu Thúy bị Bạch Tá»± Tại đánh cho cái tát. Mụ tức giận ra khá»i thành Lăng Tiêu Ä‘i xuống vá»±c thẳm cứu A Tú.

Mụ vẫn chưa nguôi giận, dắt cô cháu gái vào Trung Nguyên để giải lòng bá»±c bá», đồng thá»i để trượng phu phải má»™t phen hoang mang.

Thật là 'chẳng phải oan gia tất không chạm trán'.

Mụ đến phá»§ Võ Xương thì gặp Ãinh Bất Tứ. Hai ngưá»i này chia tay trong thiếu thá»i. NgỠđâu lại trùng phùng vào hồi tóc bạc.

Ãinh Bất Tứ say mê Sá»­ Tiểu Thúy đến độ không chịu lấy ai nữa. Bây giá» gặp mụ, lão năn nỉ má»i mụ lên chá»— ở tại núi Bích Loa để cùng nhau hàn huyên mấy bữa.

Hai ngưá»i đến tuổi đã lục tuần thì còn đâu nữa là mối tình trai gái. Sở dÄ© Ãinh Bất Tứ má»i mụ lên chÆ¡i chẳng qua là để thá»a mãn mối tâm nguyện từ hồi còn trẻ. Lão chỉ cần ý trung nhân hai chân đặt lên núi Bích Loa là lão có chết cÅ©ng cam tâm.

Sá»­ bà bà ngá» lá»i cá»± tuyệt, nhưng Ãinh Bất Tứ cứ năn nỉ hoài. Lão theo Ä‘uổi nhất định không chịu buông tha.

Sử bà bà khí tức xông lên gây cuộc động thủ.

Hai ngưá»i đánh nhau mấy lần, võ công Sá»­ bà bà còn kém Ãinh Bất Tứ, may mà lão không có ý sát hại mụ. Há»… gặp lúc Ä‘i vào chá»— sinh tá»­ quyết liệt thì lão lại nương tay.

Sá»­ bà bà vừa tức giận vừa nóng nảy. Mụ ở trong thuyá»n trên sông Trưá»ng Giang gấp rút luyện ná»™i công đến ná»—i bị tẩu há»a nhập ma. Mụ thấy mình sắp bị Ãinh Bất Tứ cưỡng bách lên núi Bích Loa thì khéo sao lại gặp Thạch Phá Thiên được giải vây.

Sau Sá»­ bà bà lên đảo Tá»­ Yên lại gặp hai anh em há» Ãinh. Mụ không muốn gặp lão liá»n dắt A Tú lánh Ä‘i.

Ãinh Bất Tứ tâm tình rất đỗi quật cưá»ng. Mấy chục năm lão không gặp Sá»­ Tiểu Thúy thì chẳng sao, phen này lại được trùng phùng liá»n dở trò chó Ä‘en giữ má»±c.

Lão tính kế dù sao cÅ©ng cưỡng ép mụ đặt chân lên núi Bích Loa má»™t lần má»›i nghe. Lão tá»± biết má»™t mình không địch ná»—i phái Tuyết SÆ¡n, phải cố nén lòng đến cầu viện hai vị huynh trưởng là Ãinh Bất Nhị và Ãinh Bất Tam, dù trước nay anh em lão vẫn không giữ tình hòa vá»›i nhau.

Ba ngưá»i cùng nhau đến thành Lăng Tiêu chuẩn bị cưỡng Ä‘oạt Sá»­ bà bà Ä‘em vá» núi Bích Loa. Lão chỉ mong được mụ đặt bàn chân lên núi này má»™t lần rồi lập tức đưa xuống thuyá»n thả vá» Tây Vá»±c.

Sá»­ bà bà chưa vá» tá»›i thành Lăng Tiêu, Ãinh Bất Tứ đã đến phao ngôn nói là Sá»­ bà bà lên núi Bích Loa cùng lão bàn luận vá» quyá»n kiếm và kể lể những mối tinh sau khi tương hiệp.

Ban đầu Bạch Tá»± Tại không tin. Nhưng Ãinh Bất Tứ mồm năm miệng mưá»i kể võ công cá»§a Sá»­ bà bà đã đến chá»— tuyệt diệu phi thưá»ng. Lão trình bày má»™t cách rõ ràng đến công phu mà Sá»­ bà bà đã luyện ba bốn chục năm trá»i, khiến cho Bạch Tá»± Tại không khá»i Ä‘em lòng ngá» vá»±c.

Hai ngưá»i lá»i qua tiếng lại rồi xảy cuá»™c động thá»§ ngay ở trong thư phòng.

Ãinh Bất Tứ đánh đến chiêu thứ ba mươi hai thì trúng phải má»™t chưởng cá»§a Bạch Tá»± Tại và bị trá»ng thương.

Hai vị huynh trưởng cá»§a lão liá»n há»™ vệ lão rá»i khá»i thành Lăng Tiêu.

Vụ này chẳng có chi quan hệ, nhưng Bạch Tá»± Tại vừa nóng giận vừa căm tức. Bao nhiêu nổi há»n giận trong lòng không có chá»— nào phát tiết làm cho lão phát Ä‘iên. Lão tàn sát những ngưá»i vô tá»™i rồi gây nên cuá»™c phong ba bão táp trong thành Lăng Tiêu.

Sử bà bà vỠthành rồi thấy tình hình trượng phu như vậy thì trong lòng rất là hối hận.

Bây giá» mụ nghe Thạch Phá Thiên bảo trượng phu giục mình lên núi Bích Loa vÄ©nh viá»…n đừng trở vê nữa. Chàng còn nói thêm : trượng phu mụ tá»± biết gây nên tá»™i lá»—i thâm trá»ng, nên ở lại trong thạch thất quay mặt vào tưá»ng để ăn năn sám hối, mụ liá»n quyết định chá»§ ý:

-Hai ngưá»i đã đồng tịch đồng sàng gần hết Ä‘á»i ngưá»i. Bây giỠđến lúc tuổi già, có lý đâu lại còn chia tay. Lão ta đã ở trong thạch lao để tá»± trừng phạt mình thì ta cÅ©ng ở trong nhà lao bầu bạn vá»›i lão cho đến ngày chết là xong, hầu tránh khá»i cái thảm cảnh lão chết còn không nhắm mắt được.

Sử bà bà lại nghĩ thầm:

-Ta bắt tôn nữ tế phải nhưá»ng chức Chưởng môn chỉ vì ta muốn thay gã lên đảo Long Má»™c phó ước để tránh cho A Tú khá»i cái há»a góa bụa ngay từ thuở nhá», phải chịu phòng không chiếc bóng cả má»™t Ä‘á»i. Vụ này khó mà lưỡng toàn được. Bây giá» biết làm thế nào ? Hỡi Æ¡i ! Ta đành bá» mặc gã. Vụ lên đảo Long Má»™c rồi sẽ tính sau, bây giá» hãy vào xem lão Ä‘iên khùng là việc khẩn cấp hÆ¡n.

Mụ liá»n chuyển mình vào thạch thất.

Bạch Vạn Kiếm lo lắng cho phụ thân cÅ©ng muốn theo vào nhưng hắn lại nghÄ© đến đại địch ở trước mắt. Bản phái lâm vào tình trạng nguy vong. Vậy việc đối phó vá»›i Tạ Yên Khách là quan trá»ng hÆ¡n.

Tạ Yên Khách hết nhìn Thạch Trung Ngá»c lại ngó Thạch Phá Thiên. Lão ngần ngừ không nhất quyết. Coi cá»­ chỉ và cách nói năng thì Thạch Phá Thiên giống Cẩu Tạp Chá»§ng hÆ¡n.

Rồi lão nghĩ tới võ công cao thâm của Thạch Phá Thiên vừa nhấc bỗng Bạch Vạn Kiếm lên thì lại sinh lòng nghi hoặc. Lão cho là bản lãnh này không phải của chàng thiếu niên quê mùa ở Ma Thiên Lãnh với lão ngày trước. Chàng mới chia tay được mấy tháng thì khi nào võ công lại tăng tiến mau đến thế được ?

Ãá»™t nhiên mặt lão xanh lè lá»›n tiếng quát há»i:

-Hai thằng lá»i con này ! Gã nào là Cẩu Tạp Chá»§ng ?

Tiếng quát cá»§a lão làm chấn động tâm thần má»i ngưá»i, trái tim ai nấy đập loạn lên. Ãất cát trên nóc nhà đổ xuống ầm ầm. Ai cÅ©ng nhìn thấy má»—i cái cất tay cá»§a lão là muốn giết ngưá»i.

Thạch Trung Ngá»c không biết ba chữ 'Cẩu Tạp Chá»§ng' là tên thật cá»§a Thạch Phá Thiên. Gã cho là Tạ Yên Khách Ä‘ang lúc nổi lôi đình lá»›n tiếng thóa mạ. Gã còn tưởng mưu kế cá»§a mình đã bị lão khám phá. Bấy giá» chỉ còn cách mặt dạn mày dày chống chế được lúc nào hay lúc ấy, rồi sau sẽ tính chuyện trốn Ä‘i.

Gã nghÄ© vậy liá»n đáp:

-Tại hạ không phải là Cẩu Tạp Chủng. Gã kia mới đúng.

Tạ Yên Khách trợn mắt lên nhìn Thạch Trung Ngá»c cưá»i the thé há»i:

-Mi không phải là Cẩu Tạp Chủng thiệt ư ?

Thạch Trung Ngá»c sợ quá khắp mình nổi gai ốc, gã đáp ngay :

-Tại hạ không phải.

Tạ Yên Khách quay lại nhìn Thạch Phá Thiên nói:

-Thế thì mi là Cẩu Tạp Chủng ư ?

Thạch Phá Thiên gật đầu đáp:

-Phải rồi ! Tạ lão bá ! Ngày trước cháu ở trên núi được lão bá dạy võ công. Ãá»™t nhiên toàn thân cháu phát hàn phát nhiệt, Ä‘au khổ không chịu nổi rồi ngất Ä‘i, sau cháu tỉnh lại thì tình trạng quái đản lúc hàn lúc nhiệt tiếp tục xảy ra.

Tạ Yên Khách không còn nghi ngá» gì nữa, lão quay lại nhìn Thạch Trung Ngá»c quát:

-Mi mạo xưng gã này để giỡn chơi với ta. Hà hà ! Mi thật là lớn mật.

Thạch Thanh cùng Mẫn Nhu thấy mặt Tạ Yên Khách xanh lè một cái rồi hai mắt quắc lên, thì biết ngay con mình đã lừa gạt lão, khiến lão phẫn nộ đến cực điểm. lão chỉ vung tay một cái là lập tức gã chết không kịp ngáp.

Hai ngưá»i vá»™i vàng nhảy ra đứng chắn trước mặt Thạch Trung Ngá»c.

Mẫn Nhu cất giá»ng run run nói:

-Tạ tiên sinh ! Tiên sinh là đại nhân lượng cả, xin tha thứ cho thằng nhỠnày chưa biết gì. Tại hạ xin bắt gã dập đầu chịu tội với tiên sinh.

Tạ Yên Khách cưá»i lạt nói:

-Tạ mỗ bị thằng nhỠchưa ráo máu đầu lừa gạt thì đâu có thể dập đầu mấy cái mà xong việc được ? Tôn giá hãy lui ra !

Chưa dứt lá»i lão vung tay áo má»™t cái. Hai luồng đại lá»±c lay non dốc biển xô ra.

Thạch Thanh, Mẫn Nhu ná»™i lá»±c không phải hạng tầm thưá»ng mà chân đứng không vững bị hất ra hai bên xa mấy bước.

Thạch Phá Thiên thấy Mẫn Nhu kinh hãi vô cùng thì hai hàng nước mắt trào ra. Chàng vội la lên:

-Tạ tiên sinh đừng giết gã nữa.

Tạ Yên Khách đã vận ná»™i lá»±c vào bàn tay phải sắp đánh tá»›i. Lúc này giả tá»· cả mấy chục ngưá»i trong nhà đại sảnh Ä‘á»u đứng ra ngăn cản vị tất đã cứu mạng được

Thạch Trung Ngá»c, nhưng Thạch Phá Thiên chỉ hô má»™t tiếng đã khiến lão sá»­ng sốt quay lại há»i:

-Ngươi yêu cầu ta không giết gã ư ?

Lão nghÄ© rằng tha mạng cho má»™t gã thiếu niên hèn hạ mà xong được lá»i thá» ngày trước thì là má»™t việc dá»… nhất. Bất giác lão lá»™ vẻ mừng thầm.

Thạch Phá Thiên lại nói:

-Ãúng rồi ! Vị này là con yêu cá»§a Thạch trang chúa và Thạch phu nhân. Ãinh Ãinh Ãang Ãang cÅ©ng thương y lắm. Nhưng ... nhưng y có những hành vi bất hảo, khinh khi A Tú lại lừa gạt má»i ngưá»i. Lúc y là bang chúa bang Trưá»ng Lạc đã làm nhiá»u chuyện tồi bại . Tạ Yên Khách ngắt lá»i:

-Ngươi đã nói rồi mà, ngươi yêu cầu ta đừng giết gã chứ gì ?

Tạ Yên Khách tuy là một tay kiêu hùng, ỷ mình võ công tuyệt đỉnh. Thế mà lúc này lão nói câu đó thanh âm hơi run lên, vì lão sợ Thạch Phá Thiên đổi quẻ.

Thạch Phá Thiên đáp :

-Phải rồi, cháu yêu cầu lão bá đừng giết y. Nhưng y hại ngưá»i đã nhiá»u. Hay hÆ¡n hết là lão bá Ä‘em y theo bên mình giáo huấn Ä‘iá»u hay lẽ phải để y biến thành hảo nhân rồi hãy ly khai y. Tạ lão bá ! Cháu biết lão bá tâm địa rất tốt. Lão bá Ä‘em cháu Ä‘i mấy năm nuôi dạy lại rèn luyện võ công. Từ khi cháu không tìm thấy má má toàn nương nhá» lão bá dưỡng dục má»›i thành ngưá»i. Thạch đại ca đây mà Ä‘i theo lão bá, nhất định được lão bá trông coi cho y biến thành ngưá»i tốt.

Bốn chữ 'tâm địa rất tốt' để trá» Tạ Yên Khách lão vừa nghe thấy rất lấy làm phẫn ná»™ cho là Thạch Phá Thiên có ý mỉa mai mình. Mặt lão lại xanh lè. Nhưng lão nghÄ© lại không khá»i cưá»i dở khóc dở.

Lão thấy lúc Thạch Phá Thiên nói câu này đã tá» ra má»™t tấm lòng thành thật. Lão liá»n hồi tưởng lại mấy năm ở cùng vá»›i chàng trên Ma Thiên Lãnh. Lúc nào lão cÅ©ng cÆ¡ mưu hại chàng mà chàng vẫn chất phác thá»§y chung ngây thÆ¡ thành thá»±c. Lão chắc rằng, sau khi chàng lạc mất mẫu thân Ä‘em lòng quyến luyến mình, nên việc gì cÅ©ng chỉ trông vào khía cạnh tốt đẹp. Lão đã truyá»n thụ 'Viêm viêm công' là cố ý làm cho chàng mất mạng mà chàng lại cảm Æ¡n lão má»™t cách rất sâu xa. Bây giá» thấy chàng yêu cầu cai quản Thạch Trung Ngá»c, lão liá»n bụng bảo dạ:

-Tạ má»— Ä‘i đâu cÅ©ng chỉ má»™t mình má»›i là má»™t trang kỳ nam tá»­, không đàn đúm vá»›i ai. Khi nào chịu để thằng lá»i đê hèn ấy quấn quít bên mình ?

Lão nghÄ© vậy liá»n đáp:

-Ta đã ưng thuận làm cho ngươi má»™t việc. Ngươi yêu cầu ta đừng giết gã, ta theo lá»i ngươi tha cho gã là đủ rồi. Chúng ta từ đây ly biệt, vÄ©nh viá»…n không gặp nhau nữa.

Thạch Phá Thiên nói:

-Không được ! Không được ! Tạ lão bá mà không giáo huấn y, y lại Ä‘i lừa ngưá»i, hại ngưá»i rồi giết ngưá»i cÅ©ng có và gây nên mối thương tâm cho Thạch phu nhân cùng Ãinh Ãang. Cháu yêu cầu lão bá giáo huấn y, trông nom cho y. Nếu y chưa biến thành hảo nhân thì đừng để y ly khai lão bá.

Tạ Yên Khách chau mày lẩm bẩm:

-Việc này thật dây dưa rắc rồi ! Kể ra nó chẳng khó gì nhưng cÅ©ng không phải là chuyện dá»…. Chính mình có phải là hảo nhân đâu thì dạy ngã thành ngưá»i tốt thế nào được ? Huống chi, Thạch Trung Ngá»c là má»™t đứa hoạt đầu gian trá, e rằng đức Khổng Phu Tá»­ có sống lại giáo huấn gã vị tất hắn đã thành hảo nhân được. Nếu mình ưng thuận việc này há chẳng bị phiá»n lụy vÄ©nh viá»…n má»™t cách vô ích ?

Nghĩ vậy lão lắc đầu lia lịa đáp:

-Không được ! Việc này ta làm không xong. Ngươi đỠnghị việc khác dù khó hơn ta cũng làm cho.

Thạch Thanh đột nhiên cưá»i ha hả nói:

-Ai cÅ©ng bảo lá»i nói cá»§a Ma Thiên Cư SÄ© xem nặng bằng non. Vì thế mà 'Huyá»n Thiết Lệnh' khét tiếng giang hồ. Nếu sá»›m biết chá»§ nhân 'Huyá»n Thiết Lệnh' cá»± tuyệt lá»i yêu cầu cá»§a ngưá»i ta thì đâu đến ná»—i bao nhiêu ngưá»i ở Hầu Giám tập bị chết má»™t cách oan uổng.

Tạ Yên Khách đột nhiên cặp lông mày dá»±ng ngược, lá»›n tiếng há»i:

-Sao Thạch trang chúa lại nói thế ?

Thạch Thanh đáp:

-Chú em đây yêu cầu tiên sinh dạy dá»— hài nhi cho tại hạ, tuy là cưỡng bách tiên sinh vào chá»— khó khăn. Nhưng ngày trước tấm 'Huyá»n Thiết Lệnh' kia do chú em đó giao tận tay cho Tạ tiên sinh. Lúc ấy chính mắt vợ chồng tại hạ trông thấy. Ngoài ra còn Cảnh huynh, Vương huynh, Kha huynh, Hoa cô nương và nhiá»u khác nữa cÅ©ng chứng kiến. Tại hạ từng nghe danh đã lâu : Ma Thiên Cư SÄ© nói ra Ä‘iá»u gì, ngàn vàng khôn chuá»™c. Thế mà sao lúc chú em đây có lá»i thỉnh cầu thì Tạ tiên sinh lại tù chối ?

Tạ Yên Khách tức giận nói:

-Các hạ đã sinh con sao không biết dạy con ? Thằng con bất hiếu làm bại hoại đến gia phong này sao không phóng chưởng đánh chết nó đi cho rồi ?

Thạch Thanh đáp:

-Sở dĩ hài tử hèn kém như vậy là chưa được nghiêm sư gia công mài dũa, gã thành đồ dùng thế nào được ?

Tạ Yên Khách càng tức giận hơn đáp:

-Mài dÅ©a cái con quá»·. Tại hạ mà Ä‘em thằng lá»i Ä‘i thì chỉ trong ba ngày là dÅ©a cho gã ngưá»i chẳng ra ngươi, quá»· chẳng ra quá»·.

Mẫn Nhu đưa mắt ra hiệu cho Thạch Thanh rồi la lên:

-Thanh ca ! ...

Bà nghĩ bụng:

-Thằng con mình mà giao cho Tạ Yên Khách Ä‘em Ä‘i thì dữ nhiá»u lành ít. Bà muốn nhắc Thạch Thanh đừng nói khích lão nữa.

NgỠđâu Thạch Thanh lá» Ä‘i như không biết. Ông cưá»i nói:

-Bá»™i tín lá»i thá» há phải là hành vi cá»§a má»™t nhân vật lừng lẫy tiếng tăm như Ma Thiên Cư SÄ© ?

Tạ Yên Khách bị Thạch Thanh dồn cho má»™t hồi, khiến cho lão cứng lưỡi. Lão biết là cãi lẽ vá»›i anh chàng Thạch Phá Thiên không hiểu thế sá»± thì còn dá»…, nhưng cãi lý vá»›i con ngưá»i lịch duyệt giang hồ như Thạch Thanh thì thật khólòng. Lão biết thòng lá»ng đã quàng vào cổ, chỉ còn cách ưng thuận Ä‘i cho rồi. Lão liá»n đáp:

- ÃÆ°á»£c lắm ! Tạ má»— không ngỠđã quá ná»­a Ä‘á»i ngưá»i mà còn bị gã Cẩu Tạp Chá»§ng này làm cho phiá»n lụy.

Lão mắng Cẩu Tạp Chá»§ng để trá» Thạch Phá Thiên mà thá»±c ra là ám chỉ Thạch Trung Ngá»c. Thế là lão thóa mạ ngưá»i theo đưá»ng lối quanh co.

Thạch Thanh làm gì chẳng hiểu, nhưng ông chỉ mỉm cưá»i mà không trả lá»i.

Mẫn Nhu mặt đỠlên rồi biến sang màu xanh lợt.

Tạ Yên Khách quay lại ngó Thạch Trung Ngá»c nói:

-Thằng lõi kia ! Mi lại đây mà đi theo ta ! Nếu mi không biến thành hảo nhân thì mỗi ngày lão gia ba lần lột da mi đó.

Thạch trung Ngá»c hoảng vía, hết ngó song thân lại nhìn Thạch Phá Thiên, chỉ mong chàng đổi lá»i yêu cầu. Thạch Phá Thiên nói:

-Thạch đại ca ! Ãại ca bất tất phải sợ hãi. Tạ lão bá bá» ngoài tuy giả vá» hung dữ mà thật ra lòng dạ rất tốt. Hàng ngày đại ca chỉ cần thổi cÆ¡m nấu rau cho lão bá ăn, giặt giÅ© quần áo cho lão bá, hoặc trồng rau nuôi gà. Lão bá có giÆ¡ tay lên nhưng cÅ©ng không đụng đến đại ca đâu. Tiểu đệ từng ở vá»›i lão bá mấy năm. Lão bá đối vá»›i tiểu đệ chẳng khác gì má má đối vá»›i mình vậy. Lão bá còn luyện võ công cho nữa.
Tài sản của Cánh gà nướng

  #74  
Old 02-06-2008, 01:32 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 073 - Hào Kiệt Lên ÃÆ°á»ng Phó Yến


Tạ Yên Khách nghe Thạch Phá Thiên ví mình vá»›i mẹ chàng thì cưá»i dở khóc dở, miệng lẩm bẩm:

-Mẫu thân mi là mụ đàn bà Ä‘iên cuồng đặt tên cho con là Cẩu Tạp Chá»§ng. Thằng lá»i này ăn nói má»—i lúc má»™t hồ đồ dám Ä‘em so mụ đàn bà Ä‘iên vá»›i Ma Thiên Cư SÄ©, má»™t nhân vật mà giang hồ nghe danh đã phải kinh hồn táng đởm thì còn ra thế nào ?

Thạch Trung Ngá»c trong bụng sầu khổ vô cùng. Gã lẩm bẩm:

-Ngươi bảo ta giặt quần áo trồng rau đốn củi nuôi gà thì có khác gì bắt ta phải chết uổng ? Thế chưa đã, lại còn bảo ta hàng ngày thổi cơm nấu canh cho lão ma đầu ăn uống, ta đâu có biết thổi nấu bao giỠ?

Thạch Phá Thiên lại nói:

-Tạ lão bá có rách quần áo thì đại ca khâu vá lại cho ngưá»i. Ngoài ra Tạ lão bá thích ăn đổi món. Vậy trong vòng mưá»i ngày đại ca đừng nấu nướng nguyên má»™t món cho lão bá ăn.

Tạ Yên Khách nheo mắt nhìn Thạch Trung Ngá»c cưá»i lạt mấy tiếng rồi nói vá»›i Thạch Thanh:

-Thạch trang chúa ! Hiá»n khang lệ khi ở Hầu Giám tập đã thấy rõ 'Huyá»n Thiết Lệnh' cá»§a lão phu. Chẳng lẽ khi đó trong con mắt cá»§a trang chúa đã coi Tạ má»— làm khách Tây Hiá»n để quản cố công tá»­ thay trang chúa rồi chăng ?

Miệng lão nói, hai mắt ngắm Thạch Trung Ngá»c từ đầu xuống đến gót chân, khiến cho gã chân tay luống cuống. Gã nguyên là má»™t anh chàng giảo hoạt lanh lợi, nhưng dưới con mắt sáng như Ä‘iện cá»§a Tạ Yên Khách thì co rúm lại chẳng khác gì chuá»™t thấy mèo. Gã sợ chẳng còn hồn vía nào nữa.

Thạch Thanh đáp :

-Tại hạ không dám thế. Chẳng giấu gì tiên sinh, vợ chồng tại hạ có má»™t kẻ đại thù đã sát hại má»™t thằng con trai khác. Ngưá»i này từ ngày ấy đến bây giá» không biết lẩn trốn phương nào. Vợ chồng tại hạ tìm khắp nÆ¡i mưá»i mấy năm nay mà chẳng thấy tông tích đâu.

Tạ Yên Khách há»i :

-Giả tá»· ngày ấy trang chúa có Huyá»n Thiết Lệnh cá»§a lão phu, chắc là đã yêu cầu lão phu trả thù cho rồi nhỉ ?

Thạch Thanh đáp :

-Việc trả thù tại hạ không dám phiá»n tá»›i đại giá, có Ä‘iá»u Tạ tiên sinh thần thông quảng đại, chắc có thể Ä‘iá»u tra ngưá»i đó lạc lõng nÆ¡i đâu.

-Huyá»n Thiết Lệnh này mà ngày ấy ở trong tay vợ chồng trang chúa thì Tạ má»— thiệt cám Æ¡n trá»i phật.

Lão nói câu này ra ý, việc kiếm kẻ thù kia còn dá»… chịu hÆ¡n phải quản cố Thạch Trung Ngá»c.

Thạch Thanh xá dài nói :

-Hài tá»­ được nhá» tiên sinh tài bồi cho thành ngưá»i thì Thạch Thanh này cảm tạ vô cùng !

Tạ Yên Khách hừ má»™t tiếng rồi đột nhiên đưa tay lên cởi má»™t cái bá»c vứt xuống đất đánh "binh" má»™t tiếng. Tay trái lão vươn ra nắm lấy cổ tay Thạch Trung Ngá»c rồi tung mình nhảy ra khá»i nhà đại sảnh.

Bá»—ng nghe tiếng Thạch Trung Ngá»c kêu thét lên và xa dần. Chỉ trong chá»›p mắt đã xa ngoài mấy chục trượng.

Giữa lúc má»i ngưá»i ngÆ¡ ngác kinh hãi nhìn nhau, Ãinh Ãang giÆ¡ tay lên tát vào mặt Thạch Phá Thiên đánh bốp má»™t cái. Thị lá»›n tiếng la gá»i Thạch Trung Ngá»c :

-Thiên ca ! Thiên ca !...

Rồi vá»t mình Ä‘i rượt theo.

Thạch Phá Thiên đưa tay lên xoa mặt. Chàng ngạc nhiên há»i :

-Ãinh Ãinh Ãang Ãang ! Sao ngươi lại đánh ta ?

Thạch Thanh cúi xuống lượm chiếc bá»c cầm tay nhắc lên dưá»ng như đã biết là vật gì rồi. Ông mở bá»c ra thì quả nhiên là cặp kiếm Hắc Bạch cá»§a vợ chồng ông.

Mẫn Nhu thấy bảo kiếm được trả vá» mà bà vẫn không lá»™ vẻ vui mừng. Hai mắt đẫm lệ, bà há»i :

-Thanh ca !... Sao Thanh ca lại để Ngá»c nhi... Ä‘i theo lão ?

Thạch Thanh thở dài đáp :

-Nhu muá»™i ! Ngá»c nhi là con ngưá»i thế nào muá»™i có biết không ?

Mẫn Nhu đáp :

-Thanh ca lại trách tiểu muá»™i nuông chiá»u gã chứ gì ?

Bà nói xong hai hàng nước mắt chảy xuống.

Thạch Thanh lại nói :

-Nhu muá»™i đối vá»›i Ngá»c nhi đã quá hiá»n từ, nhất là từ ngày Kiên nhi bị ngưá»i hạ sát. Nhu muá»™i lại càng cưng chiá»u Ngá»c nhi. Ta thấy gã còn nhá» tuổi đã có những hành vi tai ác, nên má»›i cả quyết đưa gã lên thành Lăng Tiêu. NgỠđâu nó hư đốn quá, để lụy cho ta không còn mặt mÅ©i nào nhìn thấy anh em phái Tuyết SÆ¡n nữa. Tạ tiên sinh là tay cÆ¡ mưu hÆ¡n Ngá»c nhiá»u. Thá»§ Ä‘oạn tiên sinh cÅ©ng gấp mấy gã, vá» quít dầy phải móng tay nhá»n, chỉ tiên sinh má»›i trị được gã mà thôi. Vậy Nhu muá»™i hãy yên tâm, Ma Thiên Cư SÄ© tuy hành động theo ý mình, nhưng tiên sinh là ngưá»i thá»§ tín nhất thiên hạ. HÆ¡n nữa chú em đây đã yêu cầu tiên sinh quản cố và dạy bảo Ngá»c nhi, nhất định tiên sinh sẽ làm được chu đáo.

Mẫn Nhu nói :

-Nhưng... nhưng Ngá»c nhi từ thuở nhỠđược nuôi dưỡng sung sướng. Sao gã biết thổi cÆ¡m nấu canh ?...

Bà vừa nói vừa nghẹn ngào, hai dòng lệ tuôn xuống như mưa.

Thạch Thanh nói:

-Những cái đó chính là do sá»± quá chiá»u con mà ra.

Bá»—ng thấy bá»n Bạch Vạn Kiếm tá»›i tấp chạy vào ná»™i đưá»ng thì cho là bá»n há» vào báo cho Bạch Tá»± Tại cùng Sá»­ bà bà hay.

Thạch Thanh liá»n ghé tai vợ nói nhá» :

-Nếu Ngá»c nhi không để Tạ tiên sinh đưa Ä‘i thì vụ này ở đây tất là rắc rối to. Cuá»™c ná»™i biến phái Tuyết SÆ¡n cÅ©ng do Ngá»c nhi mà có, khi nào bá»n há» chịu bá» qua.

Mẫn Nhu nghĩ lại biết chồng nói đúng, bà từ từ lau nước mắt rồi nhìn Thạch Phá Thiên nói :

-Ngá»c nhi mà bảo tồn được tính mạng là hoàn toàn nhỠở ngươi cứu vá»›t. Tướng mạo ngươi vá»›i gã giống nhau như đúc. Thế mà ngươi ngoan ngoãn bao nhiêu thì gã hư đốn chừng ấy. Giả tá»· ta được ngươi... được ngươi thế này...

Bà muốn nói :

Ta được đứa con như ngươi thế này thì hay biết chừng nào !

Nhưng bà đang nói dỡ câu đã ngừng lại.

Thạch Phá Thiên thấy Thạch Trung Ngá»c được bà thương yêu thì trong lòng quyến luyến vô cùng. Chàng nhá»› tá»›i hai lần bà nhận lầm chàng là con, bà đối vá»›i chàng cÅ©ng thương yêu đến cùng cá»±c. Chàng chạnh lòng nhá»› tá»›i mẫu thân mình không biết hiện ở nÆ¡i đâu ? Chàng cÅ©ng không hiểu tại sao mối tình mẫu tá»­ giua mẹ con chàng lại khác xa Mẫn Nhu đối đãi vá»›i con. NghÄ© tá»›i đó chàng không khá»i buông tiếng thở dài.

Mẫn Nhu lại nói :

-Này chú em ! Sao chú em lại giả trang làm Ngá»c nhi để theo ta ?

Thạch Phá Thiên đỠmặt lên ấp úng :

-Ãó là... Ãinh Ãinh Ãang Ãang...

Thạch Phá Thiên nói chưa dứt lá»i thì đột nhiên Vương Vạn Nhân thở hồng há»™c hạy vào la lên :

-Nguy ! Nguy to rồi ! Sao không thấy sư phụ đâu nữa ?

Má»i ngưá»i trong nhà đại sảnh Ä‘á»u giật mình kinh hãi, há»i giật giá»ng :

-Làm sao lại không thấy đâu nữa ?

Vương Vạn Nhân đáp :

-Sư nương bị ngưá»i ta Ä‘iểm huyệt ngã lăn ra, còn sư phụ bị mất tích.

A Tú nắm lấy tay áo Thạch Phá Thiên nói :

-Chúng ta mau vào coi !

Hai ngưá»i hấp tấp chạy vá» phía thạch lao. Hai ngưá»i đã thuá»™c đưá»ng nên chỉ chá»›p mắt đã chạy tá»›i nÆ¡i.

Thạch Phá Thiên đến ngoài thạch lao thì thấy trong đưá»ng hầm đầy cả bá»n đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n, má»i ngưá»i thấy A Tú đến vá»™i tránh ra để nhưá»ng lối.

A Tú cùng Thạch Phá Thiên tiến vào trong thạch lao thì thấy vợ chồng Bạch Vạn Kiếm đang nâng Sử bà bà dậy để ngồi dưới đất.

A Tú la lên :

-Gia má ! Sá»­ bà bà làm sao vậy ?... Ngưá»i đã bị thương chăng ?

Bạch Vạn Kiếm mặt đầy sát khí đáp :

-Có ná»™i gian ! Sá»­ bà bà bị Ä‘iểm huyệt bằng thá»§ pháp bản môn. Gia gia bị ngưá»i bắt Ä‘em Ä‘i. Ngươi trông coi Sá»­ bà bà để ta Ä‘i giải cứu gia gia.

Hắn nói xong tung mình Ä‘i ngay. Trước mặt hắn có má»™t tên đệ tá»­ ngành thứ ba. Ãang lúc nóng nảy hắn đẩy mạnh má»™t cái hất bắn gã Ä‘i rồi rảo bước chạy ra.

A Tú giục Thạch Phá Thiên :

-Ãại ca giúp Sá»­ bà bà vận khí giải huyệt Ä‘i.

Thạch Phá Thiên liá»n theo phép "Thôi Cung Quá Huyết" giải khai huyệt đạo. Sá»­ bà bà đã dạy chàng rồi chàng cứ theo đúng phương cách mà làm. Chẳng mấy chốc chàng giải khai xong ba chá»— đại huyệt cho Sá»­ bà bà.

Sử bà bà la lên :

-Các ngươi đừng náo loạn ! Chưởng môn nhân đã điểm huyệt ta rồi lão tự mình ra đó.

Ai nghe thấy cũng phải ngạc nhiên, miệng lẩm bẩm :

-Té ra Oai Ãức tiên sinh vừa thấy mặt phu nhân đã động thá»§ liá»n. Chính Oai Ãức tiên sinh ra tay Ä‘iểm huyệt, trách nào Bạch sư ca cÅ©ng không biết đưá»ng giải khai.

Nguyên má»i ngưá»i Ä‘á»u nghi ngá» bản phái lại sinh ná»™i biến và sợ rằng khó lòng tránh khá»i xảy cuá»™c dổ máu. Há» nghe nói đây là sá»± xích mích giữa hai vợ chồng chưởng môn má»›i yên tâm rồi đưa tin ra ngoài.

Bạch Vạn Kiếm được tin lại quay trở vá» há»i :

-Má má ! Vụ này là thế nào ?

Giá»ng nói cá»§a hắn có Ä‘iá»u bất mãn.

Ta nên biết mấy bữa nay ná»™i tình rối ren khiến cho con ngưá»i lanh lợi minh mẫn như Khí Hàn Tây Bắc cÅ©ng phải hoang mang vô cùng. Bây giá» vụ này lại do song thân hắn mà ra, hắn rất phiá»n lòng và khó chịu, không biết phát tác vào đâu được ?

Sá»­ bà bà tức giận há»i lại :

-Ngươi không há»i rõ đầu Ä‘uôi, sao đã dám trách gia nương.

Bạch Vạn Kiếm vội đáp :

-Hài nhi không dám !

Sử bà bà nói:

-Gia gia ngươi muốn cho má»i ngưá»i được yên ổn, y... y thân hành đến đảo Long Má»™c rồi.

Bạch Vạn Kiếm thất kinh há»i :

-Gia gia đến đảo Long Mộc rồi ư ? Tại sao vậy ?

Sử bà bà gắt lên :

-Còn sao nữa ? Gia gia ngươi là Chưởng môn chân chính cá»§a phái Tuyết SÆ¡n. Y không Ä‘i thì ai Ä‘i ? Ta vào nhà lao bảo y : Nếu y cứ ở lỳ trong này, thì ta cÅ©ng ngồi vá»›i y cho có bạn nhưng còn cuá»™c ước há»™i trên đảo Long Má»™c, thì để ai Ä‘i cho phải ? Y há»i đầu Ä‘uôi câu chuyện, ta liá»n kể cho y nghe thì y biểu : Y là chưởng môn, dÄ© nhiên phải để y Ä‘i. Ta khuyên y hãy thong thả để bàn tính lại tìm kế vẹn toàn đã. Y nói là y đối vá»›i phái Tuyết SÆ¡n đã có nhiá»u tá»™i lá»—i thì phải lấy cái chết cho bản phái để Ä‘á»n tá»™i, đồng thá»i để cho ta đây cùng con trai, con dâu, cháu gái, cháu rể rút kinh nghiệm mà làm ngưá»i. Thế rồi y vươn tay Ä‘iểm huyệt ta, móc lấy hai tấm thẻ đồng má»i Ä‘i dá»± yến. Ãoạn y ra Ä‘i, bây giá» chắc y Ä‘i xa rồi.

Bạch Vạn Kiếm nói:

-Má má Æ¡i ! Gia gia tuổi già mà trong ngưá»i lại chưa phục hồi như cÅ© thì Ä‘i thế nào được ? Hài nhi Ä‘i má»›i phải.

Sá»­ bà bà trầm giá»ng đáp :

-Ãến bây giá» mà ngươi còn chưa biết tính y.

Dứt lá»i mụ băng băng chạy ra cá»­a lao.

Bạch Vạn Kiếm vá»™i gá»i lại há»i :

-Má má !... Má má đi đâu thế ?

Sử bà bà đáp :

-Ta là chưởng môn phái Kim ô, thì cũng đủ tư cách lên đảo Long Mộc.

Bạch Vạn Kiếm ruột rối như tơ vò. Hắn lẩm bẩm :

-Âu là cả phái Ä‘á»u Ä‘i hết để quyết liá»u má»™t chuyến.

Ngày mồng năm tháng mưá»i hai, Sá»­ bà bà dẫn Bạch Vạn Kiếm, Thạch Thanh, Mẫn Nhu, Thạch Phá Thiên, A Tú, Thành Tá»± Há»c, Tá» Tá»± Miá»…n, Lương Tá»± Tiến đến má»™t xóm chài nhỠở bến Nam Hải.

Mặt trái hai tấm thẻ đồng cá»§a đảo Long Má»™c đã khắc rõ nhật kỳ, thá»i giá» cùng đưá»ng lối đến thôn chài này. Xét ra thẻ đồng đưa cho má»—i ngưá»i khắc ngày giá» cùng địa Ä‘iểm khác nhau. Vì thế mà bá»n Sá»­ bà bà tá»›i nÆ¡i phát giác ra trong thôn chài này không có ai cả. DÄ© nhiên những hào sÄ© giang hồ khác và Bạch Tá»± Tại không có đây. Thậm chí ven bá» biển không có lấy má»™t con thuyá»n đánh cá nào.

Khi Sá»­ bà bà rá»i khá»i thành Lăng Tiêu đã chỉ định Cảnh Vạn Chung thay quyá»n Chưởng môn cùng giữ chức vụ thá»§ thành. Uông Vạn Dá»±c, Hô Diên Vạn Thiên phụ giúp má»i việc. Mụ đưa bá»n Thành Tá»± Há»c, Tá» Tá»± Miá»…n và Lương Tá»± Tiến theo Ä‘i là có ý đỠphòng bá»n đệ tá»­ những ngành này lại mưu cuá»™c ná»™i phản. Còn Liêu Tá»± Lệ đã bị trá»ng thương, võ công mất hết, không còn lo gì nữa.

Ãoàn ngưá»i tạm nghỉ chân trong má»™t gian nhà tranh.

Chiá»u ấy, bá»—ng có má»™t hán tá»­ áo vàng tay cầm mái chèo bằng gá»— đến thôn chài dõng dạc tuyên bố:

-Sứ giả đảo Long Má»™c vâng mệnh đảo chúa nghênh tiếp tân khách. Kính thỉnh Thạch bang chúa bang Trưá»ng Lạc lên đưá»ng.

Bá»n Sá»­ bà bà nghe tiếng từ trong nhà chạy ra.

Hán tá»­ kia Ä‘i tá»›i trước mặt Thạch Phá Thiên khom lưng thi lá»…n há»i:

- Phải chăng các hạ là Thạch bang chúa ?

Thạch Phá Thiên đáp :

-Chính thị ! Quí tính các là gì ?

Ngưá»i kia đáp:

-Tiểu nhân há» Long. Má»i Thạch bang chúa đăng trình !

Thạch Phá Thiên nói:

-Tại hạ có mấy vị sư trưởng cùng bạn hữu cũng muốn đến quí đảo.

Ngưá»i kia đáp:

-Cái đó khó lòng lắm. Thuyá»n nhá» không chở nặng được. Ãảo chúa đã ban hành nghiêm lệnh chỉ đón má»™t mình Thạch bang chúa mà thôi, dù chỉ thêm má»™t ngưá»i, thuyá»n phải đắm và tiểu nhân phải mất đầu.

Sá»­ bà bà cưá»i lạt nói:

-Việc đã thế này e rằng ngươi không tự chủ được đâu.

Mụ nói xong tiến lại đứng chắn sau lưng gã hán tử đỠphòng gã chạy trốn.

Hán tá»­ tá»§m tỉm cưá»i, gã không lý gì đến Sá»­ bà bà, nhìn Thạch Phá Thiên nói:

-Tiểu nhân xin dẫn đưá»ng. Má»i Thạch bang chúa thượng lá»™.

Dứt lá»i, gã trở gót Ä‘i luôn. Thạch Phá Thiên cùng bá»n Sá»­ bà bà, Thạch Thanh Ä‘á»u Ä‘i theo sau. Gã kia theo ven biển mà Ä‘i, quanh hết hai vùng thung lÅ©ng thì đến bãi cát. Tại đây có má»™t con thuyá»n nhá». Chiếc thuyá»n này rá»™ng không đầy ba thước, dài chừng sáu thước. Thật không còn con thuyá»n nào nhá» hÆ¡n được nữa, chưa chắc dã chở được hai ngưá»i, chứ đừng nói đến ba.

Hán tử bình tỉnh nói:

-Các vị muốn giết tiểu nhân chỉ cất tay má»™t cái là xong. Rồi vị nào thuá»™c đưá»ng sẽ dẫn Thạch bang chúa cùng Ä‘i.

Sá»­ bà bà cùng bá»n Thạch Thanh ngÆ¡ ngác nhìn nhau, không ai ngỠđảo Long Má»™c bố trí chu đáo đến thế, muốn Ä‘i thêm má»™t ngưá»i cÅ©ng không được.

Má»i ngưá»i chỉ nghe iếng đảo Long Má»™c, nhưng nó mịt mỠở ngoài biển khÆ¡i thì biết tìm đâu cho thấy ?

Ai nấy phóng tầm mắt nhìn ra thật xa, nhưng ngoài biển tuyệt không thấy má»™t con thuyá»n, nên chẳng còn cách nào có thể Ä‘i theo được.

Sá»­ bà bà tức giận vô cùng ! Mụ vung chưởng lên toan đánh hán tá»­ áo vàng, nhưng má»›i phóng chưởng ra ná»­a vá»i, mụ bá»—ng dừng lại nhìn Thạch Phá Thiên nói:

-Ãồ nhi ! Ngươi đưa thẻ đồng cho ta để ta Ä‘i thay cho. Mụ già này thế nào cÅ©ng phải tá»›i đó đặng cùng lão Ä‘iên kia chết vá»›i nhau má»™t chá»—.

Hán tử áo vàng nói:

-Ãảo chúa đã nghiêm lệnh nếu rước lầm ngưá»i, tiểu nhân bị xá»­ trảm cÅ©ng chẳng có chi đáng tiếc nhưng để lụy cho cha mẹ vợ con tiểu nhân cÅ©ng bị chém đầu hết.

Sử bà bà tức giận nói:

-Chém đầu thì chém đầu có chi mà sợ ?

Miệng nói vậy nhưng trong lòng mụ nghĩ thầm:

-Ãối vá»›i mình thì không cần, nhưng đối vá»›i gã này lại là má»™t Ä‘iá»u trá»ng đại.

Mụ nghÄ© được má»™t kế khác liá»n bảo Thạch Phá Thiên:

-Ãồ nhi ! Vậy ngươi nhưá»ng địa vị bang chúa bang Trưá»ng Lạc cho ta. Ta là bang chúa tất gã không bị coi là đón lầm ngưá»i nữa.

Thạch Phá Thiên ngần ngừ đáp:

-Cái đó e rằng ...

Gã hán tử nói ngay:

-Hai vị sứ giả Thưởng Thiện, Phạt A¨c đã nói rất rành mạch: Bang chúa bang Trưá»ng Lạc là má»™t thiếu niên anh hùng tuổi má»›i đôi mươi. Ãâu có phải là má»™t bà già tuổi cao đức trá»ng.

Sử bà bà tức giận nói:

-Mi nói gì thúi thế ! Sao mi lại biết ta tuổi cao đức trá»ng ?

Ngưá»i kia chỉ tá»§m tỉm cưá»i chứ không nói gì nữa rồi cứ xuống bãi bể cởi dây thuyá»n.

Sử bà bà thở dài nói:

-ÃÆ°á»£c rồi ! Ãồ nhi Ä‘i Ä‘i. Ngươi hãy nghe lá»i sư phụ dặn má»™t câu.

Thạch Phá Thiên đáp:

-DÄ© nhiên là đệ tá»­ phải nghe lá»i sư phụ.

Sử bà bà nói:

-Nếu ngươi còn có đưá»ng sống thì nên nhá»› kỹ là phải tá»± tìm cách tá»± thoát hiểm ngay, chứ đừng vì chuyện cứu gia gia mà tá»± hãm mình vào nÆ¡i tuyệt địa. Ãó là nghiêm lệnh cá»§a sư phụ không được vi phạm.

Thạch Phá Thiên ngạc nhiên không hiểu tại sao sư phụ lại không để mình cứu trượng phu cá»§a ngưá»i. Chẳng lẽ ngưá»i chưa hết căm hận gia gia ?

Sử bà bà lại nói tiếp:

-Ngươi nói cho lão già điên hay rằng ta ở đây chỠlão một tháng. Nếu lao không đến đây tương hội với ta được thì ta sẽ nhảy xuống biển tự tử. Lão còn nói đến chuyện lên núi Bích Loa con khỉ gì nữa thì ta sẽ làm quỷ dữ không tha lão đâu.

Thạch Phá Thiên vâng lá»i.

A Tú cũng nói:

-Ãại ca Æ¡i ! Tiểu muá»™i cÅ©ng thế, ở lại đây chỠđại ca trong má»™t tháng.

Thạch Phá Thiên cảm thấy trong lòng vừa êm ấm vừa thê lương. Chàng đáp:

-Tú muội bất tất phải như vậy.

A Tú nói:

-Tiểu muội muốn thế.

Nàng nói rất khẽ nhưng đầy vẻ cương quyết không hối hận.

Mẫn Nhu nói:

-Hài tá»­ ! Ta mong ngươi bình yên trở vá». Chúng ta Ä‘á»u chỠở đây và cầu cho ngươi được vô sá»±.

Thạch Phá Thiên nói:

-Ngôi bang chúa bang Trưá»ng Lạc cá»§a cháu chỉ là giả mà thôi. Không chừng bá»n há» sẽ thả cháu vá». Trương Tam, Lý Tứ lại là huynh trưởng kết nghÄ©a cá»§a cháu. Nếu xảy ra chuyện nguy nan, chắc hai vị đó chẳng Ä‘iá»m nhiên tá»a thị.

Mẫn Nhu nói:

-Ta cũng mong như vậy.

Bà nghĩ bụng:

-Thằng nhá» này chưa biết lòng ngưá»i võ lâm hiểm ác, cái hạng kết nghÄ©a kim lan này đâu phải chuyện thá»±c.

Bạch Vạn Kiếm cầm tay chàng nói:

-Hiá»n tế ! Từ đây chúng ta là ngưá»i má»™t nhà. Phụ thân ta tuổi già, ngươi hãy chiếu cố cho ngưá»i má»™t chút.

Thạch Phá Thiên nghe Bạch Vạn Kiếm kêu mình bằng hiá»n tế, mặt hÆ¡i á»­ng đỠđáp:

-Cái đó tiểu tế đã hiểu rồi.

Chỉ có ba ngưá»i: Thành Tá»± Há»c, Tá» Tá»± Miá»…n và Lương Tá»± Tiến mong thoát khá»i tai vạ cho riêng mình. Há» Ä‘á»u nghÄ© thầm:

-Ba mươi năm trước đây đã ba Ä‘oàn cao thá»§ võ lâm đến phó ước đảo Long Má»™c, nhưng không má»™t ai sống sót để trở vá». Thằng lá»i này không phải ba đầu sáu tay thì còn ra ngoài lệ đó thế nào được.

Thạch Phá Thiên cùng má»i ngưá»i chia tay để ra bãi bể. Má»i ngưá»i đưa chàng ra đến chá»— thuyá»n đậu.

A Tú cùng Mẫn Nhu hai ngưá»i khoé mắt đỠhoe.

Sử bà bà đột nhiên nhảy xổ đến trước hán tử áo vàng tát bốp một cái vào mặt gã rồi quát lên :

-Mi vô lá»… vá»›i bậc tôn trưởng. Ta phải cho mi má»™t bài há»c.

Ngưá»i kia không trả đòn, đưa tay lên xoa má bị tát rồi nhảy vào trong con thuyá»n nhá».

Thạch Phá Thiên xá má»i ngưá»i rồi cÅ©ng nhảy xuống theo. Con thuyá»n nhá» chở hai ngưá»i mà nước đã mấp mé mạn thuyá»n chỉ còn độ vài tấc. Thật không thể chở thêm má»™t ngưá»i nữa được. May mà gặp mùa rét lạnh, Nam Hải gió lặng sóng yên, không thì chỉ má»™t cÆ¡n sóng nhá» cÅ©ng đủ làm cho thuyá»n lật. Sở dÄ© đảo Long Má»™c khai yến vá» tháng chạp chắc cÅ©ng vì lẽ này.

Gã hán tá»­ kia bÆ¡i mấy mái chèo cho thuyá»n rá»i khá»i bá» rồi quay thuyá»n lại kéo buồm lên, gió Bắc hiu hiu thổi vào cho thuyá»n chạy vá» phía Nam.

Thạch Phá Thiên nhìn lên bá» biển ở phía Bắc, thấy bá»n Sá»­ bà bà, A Tú ngưá»i nhá» dần lại, sau chỉ còn là những chấm Ä‘en vẫn còn đứng trÆ¡ ra đó nhìn theo.

Trá»i vừa tối, con thuyá»n nhá» chuyển hương Ä‘i vá» phía Ãông Nam. Thuyá»n lênh đênh trên mặt biển ba ngày. Ãến ngày thứ tư vào khoảng giá» ngá», tính đốt ngón tay đúng ngày mồng tám tháng chạp.

Hán tử trỠvào một đám đen xì ở phía trước nói:

-Ãảo Long Má»™c kia rồi !

Thạch Phá Thiên phóng tầm mắt nhìn ra xa vẫn chưa thấy gì khác lạ, mà trái tim chàng đã đập loạn lên.

Thuyá»n Ä‘i chừng hÆ¡n má»™t giá» nữa má»›i nhìn rõ trên đảo có tòa núi đá cao ngất. Trên núi má»™t màu xanh và rậm rạp, cây cá» má»c đầy.

Vào khoảng giá» thân, con thuyá»n nhỠđậu ở phía Nam đảo cho thuận chiá»u gió.

Hán tử nói:

-Má»i Thạch bang chúa lên Ä‘i !

Phía Nam đảo là má»™t bãi cát lá»›n. Vá» mé Ãông núi đá có đến ba chục con thuyá»n vừa lá»›n vừa nhỠđậu tại đó.

Thạch Phá Thiên bụng bảo dạ:

-NÆ¡i đây rất nhiá»u thuyá»n bè. Nếu lên đảo mà không chết thì quay lại đây Ä‘oạt lấy má»™t con thuyá»n nhỠđể thoat hiểm cÅ©ng chẳng khó gì.

Chàng liá»n nhảy lên bở. Hán tá»­ cầm dây nhảy lên theo buá»™c thuyá»n vào má»™t tảng đá lá»›n. Gã lấy trong bá»c ra má»™t con ốc biển thổi lên mấy tiếng tu tu .

Chẳng bao lâu, từ phía núi có bốn hán tá»­ chạy ra. Chúng Ä‘á»u mặc áo chẽn màu vàng, rảo bước đến trước mặt Thạch Phá Thiên khom lưng thi lá»… nói:

-Ãảo chúa hiện ở quán Nghinh Tân chá» bang chúa. Má»i Thạch bang chúa qua bên này.

Thạch Phá Thiên vẫn quan tâm đến Bạch Tá»± Tại liá»n há»i ngay:

-Chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n là Oai Ãức tiên sinh đã đến chưa ?

Gã hán tử đứng đầu đáp:

-Tiểu nhân phụ trách việc đón Thạch bang chúa, không biết gì đến việc ngoài. Thạch bang chúa vào quán Nghinh Tân sẽ rõ.

Gã nói xong trở gót Ä‘i trước dẫn đưá»ng.
Tài sản của Cánh gà nướng

  #75  
Old 02-06-2008, 01:33 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 074 - Ãinh Bất Tứ Không Vợ Có Con Riêng


Thạch Phá Thiên theo sau một gã hán tử. Còn bốn gã hán tử áo vàng nữa thì tránh xa ra bảy tám bước rồi lại đi theo sau Thạch Phá Thiên.

Ãoàn ngưá»i chuyển vào trong núi rồi, hai bên toàn là rừng rậm chỉ có má»™t con đưá»ng xuyên qua rừng.

Thạch Phá Thiên chú ý nhìn cảnh sắc bốn mặt để nhận định đưá»ng lối phòng khi thoát thân biết đưá»ng mà chạy.

Ãi thêm mấy dặm nữa lại rẽ vào má»™t con đưá»ng toàn đá má»c tai mèo. Mé tả là má»™t lạch nước chảy xiết xô vào đá bật lên tiếng bì bõm. Con đưá»ng Ä‘i theo lạch nước má»—i lúc má»™t lên cao. Sau khi chuyển qua hai khúc quanh bá»—ng thấy má»™t thác nước như giải lụa tràng trải từ trên cao mưá»i mấy trượng buông xuống.

Thác nước này là chỗ phát nguyên của lạch nước kia.

Hán tá»­ dẫn đưá»ng thò tay vào phía sau má»™t cây lá»›n bên đưá»ng lấy má»™t tấm áo mưa bằng vải dầu treo ở đó từ trước.

Gã cầm áo đưa cho Thạch Phá Thiên nói:

-Quán Nghinh Tân dá»±ng lên trong Thá»§y Lạc. Ãó là nÆ¡i mát mẻ nhất cá»§a bản đảo. Xin Thạch bang chúa mặc áo mưa vào để khá»i ướt cả y phục.

Thạch Phá Thiên đón lấy áo mặc vào. Chàng thấy hán tử đi tới gần thác nước rồi tung mình nhảy xuống. Chàng cũng nhảy theo.

Phía trong thác má»™t con đưá»ng hầm khá dài. Hai bên đưá»ng hầm có thắp đèn dầu. Tuy ánh sáng lá» má» nhưng cÅ©ng có thể trông rõ được đưá»ng lối. Chàng theo sau gã kia tiếp tục tiến vá» phía trước.

ÃÆ°á»ng hầm này là má»™t huyệt động thiên nhiên trong lòng núi rồi sá»­a sang thành đưá»ng. Chá»— nào do nhân công đào ra thì rất chật hẹp. Có lúc lại gặp những quãng đưá»ng rất rá»™ng. Chàng cảm thấy càng tiến vào sâu dần dần càng Ä‘i xuống thấp.

Trong động nghe có tiếng nước chảy róc rách nghe rất lạ Ä‘á»i tưởng chừng như tiếng gõ cá»§a khánh ngá»c.

Trong sÆ¡n động rất nhiá»u ngách chia Ä‘i các ngã.

Thạch Phá Thiên dụng tâm ghi nhá»›. Chàng Ä‘i trong đưá»ng hầm chừng hÆ¡n hai dặm thì trước mặt hiện ra má»™t cá»­a động bằng ngá»c thạch xây nên. Trên cổng có khắc ba chữ lá»›n.

Thạch Phá Thiên liá»n há»i:

-Phải chăng đây là quán Nghinh Tân ?

Hán tử đáp:

-Chính phải.

Trong lòng gã hơi lấy làm kỳ tự nghĩ :

-Trên cổng đã đỠchữ rõ ràng mà sao hắn còn há»i làm chi ? Chẳng lẽ hắn không biết chữ hay sao ?

Sự thực Thạch Phá Thiên một chữ cũng không biết. Chàng tiến vào cửa thạch động rồi thì thấy trên mặt đất lát đá rất tỠchỉnh.

Hán tử dẫn Thạch Phá Thiên tiến vào thạch động mé tả nói:

-Thạch bang chúa ! Bang chúa hãy nghỉ đỡ ở đây một chút, chỠlúc nữa vào dự yến tiệc đảo chúa sẽ cùng Bang chúa làm lễ tương kiến.

Trong thạch động này cũng có đủ bàn ghế. Ba cây hồng chúc chiếu sáng cả động.

Một tên tiểu đồng bưng trà cùng bốn món điểm tâm vào.

Thạch Phá Thiên vừa nhìn thấy những thức ăn liá»n nghÄ© ngay tá»›i lúc lên đưá»ng, Thạch Thanh đã mấy lần căn dặn: "Tiểu huynh đệ ! Ba mươi năm nay không biết bao nhiêu anh hùng hảo hán mình mang tuyệt kỹ đến đảo Long Má»™c, dù bản lãnh cao cưá»ng đến đâu cÅ©ng không thể má»™t mẻ lưới mà quét hết được cả bao nhiêu hào kiệt đứng vào hàng tuyệt đỉnh trong võ lâm. Theo ta phá»ng Ä‘oán thì trên đảo nhất định há» sá»­ dụng thá»§ Ä‘oạn đê hèn. Nếu há» không bố trí cÆ¡ quan đánh bẫy thì trong đồ ăn thức uống há» bá» chất kịch độc. Há» công nhiên tuyên bố là má»i khách dá»± yến Lạp Bát Cúc khiến cho ngưá»i ta chỉ chú ý đến bát cháo đó, hoặc giả món cháo này lại không có gì quái lạ, mà trong những thức ăn uống thông thưá»ng như nước trà xanh, bánh Ä‘iểm tâm hoặc rau xanh, cÆ¡m trắng có pha chất độc cÅ©ng nên, vậy nhất nhất tiểu huynh đệ phải đỠphòng. Những lý lẽ đó rất nông cạn Thạch Thanh này đã nghÄ© tá»›i thì có lý đâu những tay đầu não các môn phái lá»›n lại không nghÄ© tá»›i ? Khi há» Ä‘i đảo Long Má»™c đã dá»± bị những dược vật để giải độc mà rút cục há» Ä‘á»u mắc tay độc thá»§, như vậy thì còn trá»i nào hiểu được. Tiểu huynh đệ ! Chú đầy lòng nhân hậu bản tánh lương thiện, ngưá»i lành có trá»i che chở, không đến ná»—i phải chịu ác báo. Có Ä‘iá»u lúc nào chú em cÅ©ng nên đỠphòng cẩn thận."

Thạch Phá Thiên bụng nhá»› lá»i dặn ân cần cá»§a Thạch Thanh, nhưng mÅ©i lại ngá»­i thấy mùi thÆ¡m ngào ngạt liá»n tá»± nhá»§:

-Bụng đã đói mà suốt thá»i gian ở đảo Long Má»™c chẳng lẽ không ăn uống gì thì làm sao chịu nổi ? Vả lại bá»n há» mà muốn hạ độc thì bất cứ chá»— nào, lúc nào há» chẳng ám toán mình được ? Trương Tam, Lý Tứ là hai vị ca ca đã cùng ta kết nghÄ©a kim lan và đã lập lá»i trá»ng thệ có phúc cùng hưởng có há»a cùng chia. Nếu hai vị đó hại ta thì phá»ng có khác gì há» tá»± hại mình ?

Chàng liá»n cầm lấy đồ Ä‘iểm tâm mà ăn ! Cả bốn đĩa Ä‘iểm tâm chàng ăn hết sạch chẳng còn lại chút nào. Bình thanh trà chàng uống cạn đến quá ná»­a.

Thạch Phá Thiên ngồi trong thạch động đến hÆ¡n má»™t giá», bá»—ng nghe tiếng đàn sáo nổi lên.

Gã hán tá»­ dẫn đưá»ng lại đến trước mặt chàng khom lưng nói:

-Ãảo chúa có lá»i má»i, xin Thạch bang chúa lên dá»± yến.

Thạch Phá Thiên đứng dậy theo gã ra khá»i động thì tiếng âm nhạc lại càng vang dá»™i.

Tiếng tơ tiếng trúc pha lẫn với tiếng chuông tiếng trống.

Thạch Phá Thiên sau khi xuyên qua mấy nơi thạch động.

Ãá»™t nhiên hai mắt sáng lòa, chàng thấy trong má»™t tòa sÆ¡n động lá»›n thắp toàn nến mỡ bò.

Trong động bày đến hơn trăm chiếc bàn. Tòa sơn động này thiệt rộng. Tuy đã bày bấy nhiêu bàn ghế mà lối đi vẫn thênh thang. Mấy trăm tên hán tử áo vàng đi lui đi tới dẫn tân khách vào ngồi.

Các tân khách má»—i ngưá»i chiếm má»™t chiếu riêng.

Bên chủ cũng không đặt nhân sĩ bồi tiếp vào một chiếc nào.

Thạch Phá Thiên đảo mắt nhìn bốn phía. Chàng chợt thất Bạch Tá»± Tại nghênh ngang ngồi má»™t chiếu. Ãầu bạc phÆ¡ nhưng tinh thần có vẻ con ngưá»i quắc thước. Lão ngồi lẫn vá»›i các vị anh hùng, thân thể cao lá»›n trá»™i hẳn lên tá»±a hồ chim hạc đứng giữa đàn gà.

Bữa trước lúc ở trong thạch lao vì ánh sáng lá» má», Thạch Phá Thiên không nhìn rõ được tướng mạo lão. Hiện giá» dưới ánh đèn Ä‘uốc sáng rá»±c thì vị Oai Ãức tiên sinh này coi trang nghiêm chẳng khác má»™t pho thần tượng trong miếu Ä‘iện khiến ai trông thấy cÅ©ng sinh lòng kính phục.

Thạch Phá Thiên chạy đến trước mặt lão lá»›n tiếng gá»i:

-Gia gia ! Cháu đã đến đây !

Trong nhà đại sảnh tuy đông ngưá»i, nhưng bên chá»§ nhân tiếp đãi ai cÅ©ng nói rất khẽ. Còn bên khách ai cÅ©ng nghÄ© đến mình sẽ mất mạng trong khoảng khắc, nên trong lòng Ä‘á»u nào núng. HÆ¡n nữa oai danh đảo Long Má»™c từng chấn động võ lâm khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u khiếp vía, chẳng ai nói câu nào.

Bây giá» Thạch Phá Thiên đột nhiên la gá»i Bạch Tá»± Tại nên mục quang má»i ngưá»i Ä‘á»u hướng vá» phía chàng.

Bạch Tá»± Tại hắng giá»ng má»™t tiếng rồi há»i:

-Thằng quỷ con ngu ngốc kia mi đến đây thì làm sao ta có được chút chắt ngoại?

Thạch Phá Thiên sững sốt. Sau một lúc chàng mới dần dần hiểu ra ý tứ câu nói của lão. Nguyên Bạch Tự Tại có ý nói là Thạch Phá Thiên đến đảo Long Mộc chịu chết, không ở nhà thành thân cùng A Tú để sinh con.

Chàng liá»n nói:

-Gia gia ơi ! Sử mẫu hiện ở trong thôn chài nhỠngoài bỠbiển để chỠgia gia đó.

Ngưá»i dặn cháu nói :

-ChỠgia gia trong một tháng, tức là đến ngày mồng tám tháng giêng, nếu không được gặp mặt gia gia thì y sẽ gieo đầu xuống biển tự tử.

Bạch Tá»± Tại giương cặp lông mày dài lên há»i:

-Mụ không lên núi Bích Loa ư ?

Thạch Phá Thiên đáp:

-Gia mẫu nghe gia gia nói vậy, ngưá»i tức giận lắm đó , ngưá»i thóa mạ ... thóa mạ gia gia .

Bạch Tá»± Tại há»i giật giá»ng:

-Mụ thóa mạ ta làm sao ?

Thạch Phá Thiên đáp:

-Sá»­ mẫu thóa mạ gia gia là lão Ä‘iên khùng. Ngưá»i bảo Ãinh Bất Tứ là con quá»· khinh bạc, đưa lá»i nói hoang đưá»ng. Khi nào Sá»­ mẫu gặp lão sẽ lấy Ä‘ao khoét vào ngưá»i lão mưá»i bảy mưá»i tám chá»— cho hả giận.

Bạch Tá»± Tại cưá»i ha hả. Tiếng cưá»i rung động cả mái ngói. Lão nói:

-Hay lắm ! Hay lắm ! Có thế mới phải !

Ãá»™t nhiên trong góc nhà đại sảnh có tiếng ngưá»i nói ấm á»›:

-Sao mụ lại mắng ta như vậy ? Ta khinh bạc mụ bao giỠ! Ta đối với mụ vẫn một lòng chí thành, cho đến lúc già cũng không lấy vợ nữa. Thế mà mụ lòng như sắt đá, không chịu đặt chân lên núi Bích Loa lấy một bước.

Thạch Phá Thiên nhìn vá» phía phát ra thanh âm thì thấy Ãinh Bất Tứ ngồi chống hai tay xuống bàn.

Toàn thân lão run lên. Hai hàng nước mắt lả chả tuôn rơi.

Thạch Phá Thiên bụng bảo dạ:

-Lão ta cũng đến rồi ! Tuổi già như thế mà còn khóc lóc như trò con nít. Sao lão không biết mắc cở ?

Chàng có biết đâu Ãinh Bất Tứ vốn là ngưá»i phiêu lưu phóng đãng, chẳng úy kỵ Ä‘iá»u chi. Bây giá» lão tá»± nghÄ© đến đảo Long Má»™c rồi tất nhiên khó bá» toàn mạng. Thế là mối tâm nguyện cá»§a lão suốt Ä‘á»i không được Ä‘á»n bồi chút nào, khiến lão phải ôm hận mà chết, nên lão thương tâm vô cùng.

Ãinh Bất Tứ nghe Thạch Phá Thiên chuyển lá»i Sá»­ bà bà cho Bạch Tá»± Tại, lão không nhịn được, bất giác sa lệ ngồi khóc rưng rức.

Giả tá»· gặp lúc bình thá»i thì các vị anh hùng đã lấy chuyện này để mua cưá»i. Nhưng hiện giá» má»i ngưá»i Ä‘á»u lo mình tán mạng đến nÆ¡i. Trong lòng ai cÅ©ng bi thương vô hạn. Há» chỉ hận mình không khóc vá»›i nhau má»™t tiếng, nên chẳng ai nói ná»­a lá»i.

Ta nên biết rằng quần hùng đã đến đảo Long Má»™c nếu không phải là chưởng môn các phái lá»›n thì cÅ©ng là chúa tể các bang, há»™i suốt Ä‘á»i bạn vá»›i gươm Ä‘ao thì hai chữ "sợ chết" đối vá»›i há» không còn ý nghÄ©a gì nữa. Nhưng được lấy Ä‘ao thương tá»· đấu liá»u mạng thì chuyện sống chết chẳng có chi đáng kể. Ãằng này ai đã đến đảo Long Má»™c thì cái chết không thể nào tránh được còn thêm vào tấm lòng nghi hoặc lo sợ nữa. Vậy cái chết ở đây so vá»›i hàng ngày đứng trước đại địch giao phong hẳn hoi thì tình cảnh này còn khó chịu hÆ¡n nhiá»u.

Ãá»™t nhiên ở mé Tây tòa viện có tiếng cưá»i lạt mà giá»ng dẽo dợt như tiếng đàn bà, há» vừa cưá»i vừa nói:

-Chà chà ! Giữ má»™t tấm lòng trung thành cho đến lúc già nua cÅ©ng không lấy vợ ! Ãinh Bất Tứ quả là kẻ mặt dày. Ngươi đối vá»›i Sá»­ Tiểu Thúy quả có dạ trung thành thật thì làm sao lại sanh ra vá»›i tá»· tá»· ta má»™t đứa con gái ?

Ãinh Bất Tứ thẹn đỠmặt. Lão vô cùng bối rối, đứng lên ấp úng há»i:

-Ngươi làm sao lại biết chuyện đó ?

Ngưá»i đàn bà kia đáp:

-Y là chị ruột ta, sao ta lại không biết ? Con nhỠđó đâu ? Còn sống hay chết rồi?

Ãinh Bất Tứ ngồi phịch xuống ghế thừ mặt ra.

Tiếp theo lại má»™t tiếng "rắc" vang lên ! Cả bốn chân chiếc ghế gá»— kê Ä‘á»u gãy hết.

Ngưá»i đàn bà kia quát há»i:

-Con nhỠđó đâu ? Còn sống hay chết ? Nói mau !

Ãinh Bất Tứ ngập ngừng:

-Ta biết đâu đấy !

Ngưá»i đàn bà kia lại nói:

-Tá»· tá»· ta lúc lâm tá»­ có dặn ta phải tìm đến ngươi há»i xem con gái y lạc lõng nÆ¡i đâu. Y yêu cầu ta chiếu cố cho đứa nhá». Ngươi là má»™t đưa lòng lang dạ thú làm hại má»™t Ä‘á»i tá»· tá»· ta chưa đủ, còn muốn Ä‘i hại đến vợ ngưá»i khác nữa ư ?

Ãinh Bất Tứ ngồi trên chiếc ghế gãy chân, phải nhá» cặp giò chống đỡ. Bây giỠđầu gối nhá»§n ra, lão ngồi phịch xuống, suýt nữa ngã ngữa. May mà võ công lão tinh thâm, khẽ nhún hai chân xuống má»›i dứng vững lại được. Nếu là ngưá»i thưá»ng tất phải lăn ká»nh.

Ngưá»i đàn bà kia há»i bằng má»™t giá»ng gay gắt hÆ¡n:

-Con nhỠđó còn sống hay chết.

Ãinh Bất Tứ đáp:

-Hai chục năm trước thì y còn sống. Nhưng sau này ta không biết nữa.

Ngưá»i đàn bà lại há»i:

-Sao ngươi không đi kiếm y ?

Ãinh Bất Tứ không biết trả lá»i ra sao, chỉ ấp úng:

-Cái đó .. cái đó ... không phải là chuyện dễ.

Thạch Phá Thiên thấy ngưá»i đàn bà Ä‘ang nói đây thân hình bé nhá» mà thấp lùn, mình mặc áo vóc màu tía. Nàng che mặt bằng tấm sa Ä‘en má»ng. Dưới ánh đèn sáng, nàng chẳng có vẻ gì khác lạ. Không hiểu sao Ãinh Bất Tứ trông thấy nàng lại ra chiá»u sợ sệt, bối rối như vậy ?

Ãá»™t nhiên chuông trống nổi lên rầm vang.

Một hán tử áo vàng dõng dạc nói:

-Hai vị Long đảo chúa và Mộc đảo chúa trên bản đảo nghiêm chỉnh ra mắt tân khách.

Má»i ngưá»i chấn động tâm thần. Ãến giá» há» má»›i biết trên đảo Long Má»™c có hai vị đảo chúa, má»™t vị há» Long và má»™t vị há» Má»™c, vì thế mà hòn đảo này má»›i có tên là đảo Long Má»™c.

Bá»—ng thấy cánh cá»­a giữa mở rá»™ng rồi hai hàng ngưá»i cao có, thấp có, cả nam lẫn nữ Ä‘i ra.

Hàng ngưá»i mé tả mặc toàn áo xanh, hàng ngưá»i mé hữu mặc toàn áo vàng.

Ngưá»i giữ lá»… lại tuyên bố:

-Chúng đệ tử dưới trướng Long đảo chúa và Mộc đảo chúa ra mắt quý khách.

Má»i ngưá»i đưa mắt nhìn ra thấy cả hai vị sứ giả Thưởng Thiện, Phạt Ãc Ä‘i phân phát thẻ đồng bữa trước cÅ©ng có mặt tại đám đông.

Trương Tam mặc áo vàng đứng thứ mưá»i má»™t bên mé hữu, Lý Tứ mặc áo xanh đứng thứ mưá»i ba ở mé tả. Sau hai ngưá»i này má»—i bên còn có đến trên hai chục ngưá»i nữa.

Ai nấy bất giác cảm thấy ớn lạnh xương sống.

Võ công Trương Tam, Lý Tứ má»i ngưá»i đã thấy rồi. Té ra hai gã còn có rất nhiá»u huynh đệ đồng môn, chắc bản lãnh những ngưá»i kia cÅ©ng tương đương vá»›i gã. Ai nấy bụng bảo dạ:

-Thảo nào ba mươi năm nay bao nhiêu anh hùng hảo hán đã đến đảo Long Má»™c không còn sống sót trở vá». Chưa kể đến ngưá»i khác, chỉ hai sứ giả Thưởng Thiện, Phạt Ãc ra tay thì những nhân vật nổi tiếng võ lâm ở Trung Nguyên chúng ta cÅ©ng chẳng có mấy tay là chống đỡ nổi lấy hai chục chiêu.

Hai hàng đệ tử đứng nhìn hai bên tả hữu. HỠnhất tỠkhom lưng hướng vỠphía quần hùng thi lễ rất cung kính.

Quần hùng vá»™i đáp lá»…. Ai cÅ©ng nghÄ© tá»›i Trương Tam cùng Lý Tứ ngày Ä‘i phân phát thẻ đồng ở Trung Nguyên vừa cưá»i nói vừa giết ngưá»i rất ung dung. Chúng chỉ giÆ¡ tay má»™t cái là cả má»™t bang há»™i hoặc má»™t môn phái bị giết sạch. Hiện giá» chúng vỠđảo, mắt không dám nhìn ngang nhìn ngá»­a giữ thái độ cá»±c kỳ nghiêm cẩn.

Giữa tiếng âm nhạc vang lừng, hai lão già từ từ cất bước đi ra.

Một lão mặc đồ vàng, một lão mặc đồ xanh.

Ngưá»i giữ lá»… lá»›n tiếng hô:

-Tệ đảo chúa hoan nghênh các vị quý khách.

Hai vị Long, Mộc đảo chúa xá dài đến tận đất. Quần hùng tới tấp đáp lễ.

Lão mặc áo hồng bào là Long đảo chúa cưá»i ha hả nói:

-Tại hạ cùng Má»™c huynh đệ đây ở nÆ¡i hoang đảo hẻo lánh mà bữa nay được cùng các vị cao hiá»n tương kiến, rất lấy làm vinh hạnh. Có Ä‘iá»u trên hoang đảo cảnh vật há»§ lậu, cách khoản đãi không được chu đáo, mong liệt vị lượng thứ cho.

Thanh âm lão ôn hòa vui vẻ.

Long Má»™c là má»™t hòn đảo lẻ loi trong miá»n Nam Hải mà khẩu âm Long đảo chúa lại giống ngưá»i ở Trung Châu.

Mộc đảo chúa nói:

-Má»i liệt vị an tá»a.

Thanh âm y lanh lảnh tá»±a như ngưá»i ở vùng Mân Quảng.

Quần hùng an tá»a rồi, hai vị Long, Má»™c đảo chúa má»›i ngồi vào thá»§ vị ở mé Tây.

Còn bá»n đệ tá»­ không ai được ngồi, há» Ä‘á»u đứng thõng tay chầu chá»±c.

Quần hùng bụng bảo dạ:

-Cách má»i khách cá»§a đảo Long Má»™c cá»±c kỳ bá đạo. Há»… khách không chịu Ä‘i là tru diệt hết cả môn phái hay bang há»™i. Nhưng khách lên đảo rồi thì lá»… nghi đón tiếp lại vô cùng chu đáo. Ta hãy chá» xem há» còn Ä‘i những nước cá» gì nữa.

Có ngưá»i lại lẩm bẩm:

-Ngưá»i giám trảm lúc lôi tá»™i nhân ra hạ sát còn cho ăn má»™t bữa no say, nói mấy lá»i an á»§i. Cuá»™c thết yến này chắc là bữa ăn cho chúng mình trước khi bị hạ sát.

Lúc má»i ngưá»i liếc mắt ngó hai vị đảo chúa thì thấy Long đảo chúa râu tóc bạc phÆ¡, mặt mÅ©i hồng hào như trẻ nít. Còn Má»™c đảo chúa mái tóc dài chỉ còn lÆ¡ thÆ¡, phần Ä‘en nhiá»u hÆ¡n phần bạc. Nhưng mặc lão đầy vết nhăn nheo. Rút cục há» bao nhiêu tuổi thật khó mà Ä‘oán được. Cứ trông bá»™ mặt thì bảo há» sáu chục hay chín chục Ä‘á»u được cả, mà cho là hỠđã ngoài trăm tuổi cÅ©ng chẳng có chi quá đáng.

Má»i ngưá»i thi lá»… xong ngồi xuống. Bá»n chấp sá»± trên đảo lại rót rượu và đưa thức ăn.

Bàn nào cũng có bốn bát đĩa cả thảy tám món.

Những món ăn gồm có : Thịt gà, cá, tôm, thịt heo mùi thơm ngào ngạt đưa lên mũi, xem chừng có vẻ ngon lành chứ chẳng có chi khác lạ.
Tài sản của Cánh gà nướng

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
hiep khach hanh, ïåðâûé, òàìîæíÿ
Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™