Anh chẳng thể nào giữ nổi trái tim
Khi yêu thương lẫn biết bao ngờ vực
Anh tin rằng em yêu anh chân thực
Nhưng lại sợ rằng mình quá cả tin.
Đã nhiều lần anh cố giữ con tim
Không lo lắng, không giận hờn trách móc
Đã có lần vì em...... mà anh khóc
Bởi xa em, anh mới biết......đã yêu.
Với anh, em từng nói bao điều
Làm anh chẳng thể vô tâm được nữa.
Anh đã tự cho mình một chọn lựa
Là em! Là em đấy ... em ơi!
Anh đã đặt mình vào một cuộc chơi
Biết có thể mình là người tay trắng.
Hy vọng mong manh được giành chiến thắng
Được em yêu, yêu duy nhất ... anh thôi?
Mỗi buổi chiều mưa vẫn cứ rơi rơi
Tất cả nhòe đi như hư vô ảo ảnh
Anh rùng mình, tận sâu thẳm thấy lạnh
Có lẽ nào ... "Em mãi mãi yêu anh???"