27-09-2008, 02:39 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 16
Nhân lúc bà Phương ngá»§ trưa, Thanh Thanh rón rén ra khá»i phòng, tay cầm phong thư, định Ä‘i bá» và o thùng thư bưu Ä‘iện, tiện thể dạo chÆ¡i ngoà i phố má»™t lát, vì ở trong phòng mãi, buồn chán quá.
- Nà o, hãy cho tôi thá»±c hà nh lá»i hứa đỉ
Thanh Thanh giáºt nẫy mình, khi nghe tiếng nói bầt thần đó vẳng lên bên tai! Thì ra Quốc Hùng. Hắn đã ăn váºn chỉnh tá», đứng đợi từ hồi nà o ở hà nh lang. Nà ng đỠmặt ngượng cưá»i nói:
- Trá»i! Tôi tưởng là aị Anh Hùng, tại sao anh nép ở đây nhát tôi váºá»µ
- Tại sao tôi lại nhát cho cô sợ? Ãây chỉ là do tình cá».
Hai ngưá»i cùng xuống cầu thang. Hắn nói tiếp:
- Hôm nay tôi muốn thá»±c hà nh lá»i hứạ Sau khi cô thi cá» vất vả khó nhá»c, tôi xin “khao lại†bằng cách đưa cô Ä‘i chÆ¡i má»™t buổị Tôi Ä‘ang định và o phòng má»i cô, thì vừa vặn thấy cô mở cá»a Ä‘i rạ
- Tôi Ä‘i gá»i thư cho ba tôỉ (Nà ng giÆ¡ phong thư ră
- Thì bỠnó và o cái thùng của nhà bưu điện là xong.
Hắn khoan khoái bảo thế, rồi há»i tiếp:
- Nà y, cô Thanh cô nghĩ saỠChúng mình đi khiêu vũ, hay xem chớp bóng?
- Khiêu vũ? Nà ng ngơ ngác nhìn hắn.
- Cố nhiên chúng ta không đến tiệm nhảy, ở đấy ồn à o loạn tạp lắm. Nhưng chiá»u nay có đám sinh nháºt ngưá»i bạn há»c, Hắn tổ chức má»™t party nhá» tại nhà .
- HỠđâu có má»i chúng tả
- Hắn có má»i tôi rồị
Lúc ấy hai ngưá»i đã sánh vai nhau Ä‘i ngoà i đưá»ng phố,
- Có Ä‘iá»u là phòng khách nhà hắn không được rá»™ng khách dá»± lại đông, đến đó nhảy, sợ không được thú. Nếu cô không ưng, chúng ta Ä‘i xi nê rạp Tân Sinh chiếu phim “vạn phụ mạc địch†tức “spartacus†má»™t phim dà i rất nổi tiếng.
- Có phải Kirk Doughlas đóng vai chÃnh?
- Phảị Và con có Tony Curtis nữạ
Nà ng có vẻ áy náy:
- Cuốn phim ấy dà i lắm. Lúc nà y chúng ta mới đi coi, thì chừng nà o mới vỠđược?
- Phim chiếu khoảng hai giá» mưá»i phút, lối năm giỠđã hết.
- Thế thì tốt lắm. Chúng ta mướn xe đi ngaỵ
Hai ngưá»i ngồi chiếc xÃch lô đạp, ra đị Từng là n gió mát nhè nhẹ thổi tớị Thanh Thanh cảm thấy tỉnh táo tinh thần, vui vẻ bảo:
- Tôi vá» Ãà i Loan rất thÃch ngồi xe xÃch lô, vừa nhà n nhã, mát mẻ, vừa khoáng khoát dá»… chịu, khác hẳn ngồi xe hơị Nhất là mùa nóng, ngồi xe hÆ¡i như bị nhốt và o cái há»™p có lá»a hầm ở dưới, không khà bên ngoà i không có lối và á»
Ãến rạp Tân Sinh, thấy ngưá»i ta chen chúc nhau trước cá»a đông quá, Quốc Hùng phải bảo Thanh Thanh đứng ở phÃa sau trạm Ä‘iện thoại công cá»™ng chá» hắn, rồi hắn má»™t mình len lách và o phÃa trong để mua vé. Sau mấy phút chen lấn, hắn đứng sắp hà ng được trước ghi sệ
Nhưng trá»i nóng ná»±c, ngưá»i đông đảo, mồ hôi hắn toát ra như tắm, mà thấy phÃa trước còn nhiá»u ngưá»i đợi quá, liệu còn lâu má»›i Ä‘á»n lượt mình mua vé, hắn lại phải trở ra ngoà i để thở chút không khà mát mẻ. Hắn bảo nà ng: phim nà y má»›i chiếu lần đầu, lại gặp ngà y nghỉ, nên ngưá»i mua vé đông quá mức, phải đợi lát nữa má»›i mua được vé, hãy để thiên hạ và o trước, rạp chưa hết chá»— đâu mà lá» Nà ng chỉ mỉm cưá»i, không góp ý kiến. Lát sau, hắn lại chen và o, đứng sắp hà ng ở cuối má»™t dãy ngưá»á»‹ Nhưng rồi hắn chịu nóng ná»±c gần ngá»™p thở, mà rốt cuá»™c ... không mua được vé, vì đã hết chá»—! Hắn buồn bá»±c Ä‘i ra ngoà i cá»a, Ä‘ang toan ìm kiếm ngưá»i quen để “cầu cứuâ€, may ra há» nhưá»ng vé cho ... thì bá»—ng hắn nghe giá»ng nói trong trẻo êm ái cá»§a má»™t ngưá»i con gái kêu gá»i:
- Anh Hùng ơi! Anh Hùng! Anh mua được vé chưả
Thì ra là Thanh Thanh. hắn chạy ra chỗ nà ng đứng, buồn bã lắc đầu:
- Ãông ngưá»i quá, há» mua hết rồị
- Hay quá, tôi mua được hai vé đây nà y!
- Ai mua giùm cho thế?
- Tôi đứng đây, thấy má»™t cô bé đến há»i: “cô muốn mua vé không? Em bán lại cho cô nè†nên tôi mua được hai vé: ngồi trên ban công, ghế A 15 và A 17 ká» nhaụ
- Bao nhiêu tiá»n?
- Ba chục một vé. Hết sáu chục thôị
- Trá»i! Cô Thanh, cô mua nhằm “cái còi cá»§a ông Franklin†rồị
Nà ng cưá»i:
- Ngưá»i ta đã tốn công mua giùm ngưá»i ta phải ăn lá»á»‹ Coi như mua vé “chợ Ä‘en†váºá»µ
Nà ng mua hai tấm vé quá đắt, nhưng cuốn phim tháºt xứng đáng vá»›i số tiá»n vé. Ãây là loại phim “già n cảnh vÄ© đại†phim lịch sá» Cổ La Mã. Quốc Hùng ngồi bên cạnh thấy nà ng hết sức chăm chú theo dõi nhưng diá»…n biến trên mà bạc. Nhiá»u lúc nà ng tấm tắc khen, hoặc khẽ thì thà o “hay quá anh nhỉ?†Nhưng nà ng không quay nhìn hắn, đôi mắt vẫn hướng và o mà n ảnh.
Ãến Ä‘oạn chót, khi thấy hai nhân váºt (do hai tà i tá» Kirk Doughlas và Tony curtis đóng vai) lăn và o đâm chém nhau, đôi bạn chà thiết nà y, ngưá»i nà o cÅ©ng cố giết cho bạn chết thoát kiếp, để mình chịu cá»±c hình đóng Ä‘inh trên giá tháºp tá»± ... thì Thanh Thanh rùng mình xúc động. Nà ng quay lại nhìn Quốc Hùng, nhưng khônng nói nên lá»i phê bình, có lẽ vì cổ nà ng đã nghẹn ...
Và đến khi thấy ngưá»i vợ cá»§a Spartacus Ä‘au xót nhìn chồng bị đóng Ä‘inh chết lần chết mòn trên giá tháºp tá»±, rồi nghẹn ngà o, âm thầm bế con trốn Ä‘i ... Thì Thanh Thanh ứa nước mắt tháºt sá»±! Phim chiếu hết, Quốc Hùng đưa nà ng ra đến ngoà i, còn thấy đôi mắt nà ng đỠhoẹ
Hắn cÅ©ng xúc động vì cốt truyện phim, nhưng Ä‘ang cần tranh thá»§ thá»i gian, hắn coi đồng hồ tay, rồi bảo nà ng:
- Hãy còn sớm, chúng ta kiếm chỗ nà o ngồi chơi chút đã nhé?
Nà ng không nói gì. Hắn liá»n dẫn nà ng Ä‘i vá» hướng bên trái, và o quán cà phê “Khải lêâ€
Hai ngưá»i ngồi đối diện im lặng má»™t hồi, rồi cÆ¡n xúc động vì truyện phim giảm hẳn Ä‘i, nà ng má»›i cầm muá»—ng quấy đướng trong ly cà phê, mỉm cưá»i bảo hắn:
- Anh nhỉ, tuồng kịch và truyện phim có sức mạnh là m cảm động lòng ngưá»i ghê! Anh dư biết cảnh tượng trên sân khấu trên mà n ảnh, Ä‘á»u là cảnh giả, váºy mà anh vẫn có thể ứa lệ được.
- Ãiá»u nà y chứng tá» bản chất đáng quà cá»§a loà i ngưá»á»‹ Cái tình cảm cao quà nhất cá»§a con ngưá»i, chÃnh là sá»± đồng tình thông cảm.
- Thú tháºt, trước đây tôi vốn không thÃch Tony Curtis.
Nà ng hớp một hớp cà phê, nói tiếp:
- Bởi vì tôi nghe nói: anh chà ng tà i tỠấy không có há»c thức, không được rèn luyện qua má»™t ná»n giáo dục nà ỠNhưng nay xem cuốn phim vừa rồi, tôi tháºt phục hắn. Hắn tháºt có tà i diá»…n xuất.
Kế, nà ng lại phê bình những khuyết Ä‘iểm mà Tony Curtis còn mắc phải, khiến Quốc Hùng phải khâm phục trình độ thưởng lãm nghệ thuáºt cá»§a nà ng. Uống cà phê rồi, nà ng đòi vá». Hắn lại đỠnghị ăn cÆ¡m tiệm đã, rồi hãy vá». Nà ng không nỡ từ chối, đà nh mỉm cưá»i không nóị Hắn thÃch chÃ, lại há»i thêm:
- Cô Thanh, lúc nà y cô còn muốn khiêu vũ nữa chăng?
- Tôi rất thÃch khiêu vÅ©. Chỉ có Ä‘iá»u là , trước nay tôi chưa há» chá»§ động tìm đến sà n nhảy bao giá».
- Tôi chỉ há»i cô: lúc nà y cô có muốn khiêu vÅ© nữa hay không?
Nà ng nhìn ra ngoà i, thấy mặt trá»i đã gần lặn, ánh nắng nhạt hẳn rồi, nên gượng cưá»i bảo:
- Lúc nà y ta nên vỠthôị
Bỗng Quốc Hùng nghĩ ra một “lý lẽ mạnh mẽ†để rủ nà ng đi chơi nữa:
- Nhưng hôm nay chÃnh tôi má»i cô Ä‘i chÆ¡i, để “khao lạo†cô đã thi cá», xong xuôi, mà vừa nãy cô lại bá» tiá»n ra mua vé xi nê, hóa ra cô “khao†tôị Váºy, giá» tôi đã có cách nà y để giải quyết vấn đỠcho hợp lý: Chúng ta hãy đến nhà ngưá»i bà n tôi cùng dá»± party vá»›i há». Khiêu vÅ© má»™t hồi, rồi chúng ta tìm má»™t khách sạn ăn cÆ¡m tốị Như thế là tôi giữ được lá»i hứa cá»§a tôi đối vá»›i cá»™
Nà ng lá»±a lá»i từ chối khéo léo:
- Thôi anh à “chương trình†cá»§a anh có mấy Ä‘iểm bất tiện. Thứ nhất, cái đám khiêu vÅ© ở nhà bạn anh, chắc đã giải tán. Giá» chúng ta đến, không lẽ buá»™c há» phải tổ chức nhảy thêm nữả Thứ hai, bác ở nhà hẳn Ä‘ang sốt ruá»™t chỠđợi chúng ta vỠăn cÆ¡m. Thứ ba, cái lý do cá»§a anh phải khao tôi, không đúng thá»±c tế (Nà ng cưá»i duyên dáng) Anh thà nh tâm, tốt bụng, muốn má»i tôi Ä‘i xi nê, Ä‘i ăn tiệm, Ä‘i khiêu vÅ© ... ấy là đủ rồị Hôm nay chưa Ä‘i được, thì để dà nh hôm khác. Còn nhiá»u dịp, lo gì?
Hắn thấy nà ng suy từ vá»›i lý lẽ vững chắc, đà nh phải gác bá» cái “kế hoạch†cá»§a mình, gượng nụ cưá»i, gáºt đầu xin nghẹ Hắn gá»i bồi đến trả tiá»n, rồi đứng dáºy, đưa tay nắm lấy tay nà ng. Hai ngưá»i sánh vai nhau bước xuống thang lầu ...
Chiếc tắc xi đưa hai ngưá»i vá» hãng trà rất sá»›m. Há» lên đến phòng lầu, bà Phương liá»n há»i: Ä‘i chÆ¡i những đâủ
Láºp tức Thanh Thanh kể lại cuá»™c xem phim Spartacus. Nà ng nói thao thao bất tuyệt, như cố thuáºt đầy đủ cốt truyện phim hùng tráng và cảm động cho bà Phương nghẹ Bà im lặng nghe nà ng kể. Nhưng cả cô lẫn cáºu Ä‘á»u không chú ý đến ... sắc mặt không vui cá»§a bà .
Trưa ngà y hôm sau, cÆ¡m nước xong, bà Phương Ä‘i nằm, rồi thiu thiu và o giấc ngá»§. Thanh Thanh liá»n tìm ra phòng Quốc Hùng há»i mượn má»™t cuốn sách. Vừa trông thấy nà ng, hắn mừng há»›n hở, mau mắn lục tá»§, lấy cuốn sách ấy ra, trao cho nà ng. Hắn lại thá» thẻ gạn há»i:
- Cô Thanh Æ¡i! Hôm nay tôi có cô bạn há»c tổ chức buổi khiêu vÅ© tại giạ Cô Ä‘i chÆ¡i không?
- ThÃch quá nhỉ!
Nà ng buá»™t miệng khen ngay, rồi há»i:
- Có phải má»™t buổi khiêu vÅ© ká»· niệm việc gì, hoặc do lá»… lạc gì không? Nếu phải, tôi nên ăn váºn như thế nà á»
Hắn đưa tay gãi đầu suy nghĩ rồi nói:
- Tháºt ra, đây chỉ là má»™t thứ ... “bumâ€, tổ chức tùy tiện, gá»i là khiêu vÅ© gia đình cÅ©ng được, ngưá»i dá»± gồm những bạn há»c quen thân. Cứ như tôi nghÄ©, tùy ý cô, muốn ăn mặc thế nà o cÅ©ng được.
- GiỠnà o chúng ta đỉ
- Tám giá» tốị Váºy cô tùy liệu, có cần “khai†rõ vá»›i má tôi không?
Ãến đây, hai ngưá»i cùng ngẩn ngây suy tÃnh. Kẻ bà n thế nà y, ngưá»i bà n thế kia, phân vân bất quyết. Nếu bà máºt Ä‘em nhau Ä‘i nhảy, rá»§i mai mốt bà Phương hay biết, thì nguy cho cả hai; mà xin phép bà đà ng hoà ng, thì chắc bà không ưng.
Quốc Hùng đang áy náy khó nghĩ, bỗng thấy Thanh Thanh nói như reo lên:
- A! ... Tôi nghĩ được kế nà y rồị Hay lắm!
Hắn mừng rỡ sáng rá»±c đôi mắt nhìn nà ng. Nà ng hạ giá»ng nói:
Tối nay, cÆ¡m nước xong tôi sẽ giả bá»™ “mê†cuốn phim Spartacus và tôi má»i bác Ä‘i xem, để cho tôi được xem lại lần nữạ Bác vốn không thÃch xi nê, nhất là phim ngoại quốc, bác lại cà ng ghét nữa, ắt bác sẽ cho phép tôi Ä‘i má»™t mình. Tôi hứa xem xong, sẽ mướn tắc xi chạy vá» mau chóng bác sẽ yên tâm, không nghi ngá» gì.
Hắn sung sướng quá, hết sức ca ngợi tà i ứng biến, trà thông minh cá»§a nà ng. Và đôi bên hẹn đợi nhau ở quán giải khát bên kia đưá»ng.
Gần tám giá» tối, đưá»ng phố Ãà i Bắc rá»±c rỡ mầu sắc như cảnh thần tiên. ánh đèn mầu xuyên qua cây lá, thấp thoáng chá»— ná», láºp lòe chá»— kiạ Hoa đêm đưa hương, tiếng nhạc dìu dặp từ các gia đình vẳng ra ... Mặt đưá»ng phẳng phiu, xe cá»™ dáºp dìu, từng là n gió mát như mÆ¡n trá»›n khách nhà n du ...
Quốc Hùng và Thanh Thanh ngồi ká» vai trên má»™t chiếc xÃch lô đạp. Nà ng váºn chiếc “rốp†đầm mầu cánh trả, dán sát và o tấm thân yểu Ä‘iệu băng trinh. Mái tóc dà i óng mướt đã được búi thà nh hình trôn ốc cao cao trên đỉnh đầu và được cà i bằng mÅ©i ngân trâm vá»›i cái giây rung rinh lóng lánh. Khuôn mặt tròn đầy như trăng rằm được đánh phá»›t sÆ¡ lá»›p phấn má»ng, hương dịu tá»a ra, dá»… say lòng ngưá»i cáºn ká». Từ vòng eo nhá» thắt trở xuống, là và nh “duýp†cÅ©ng bó sát cặp đùị Ãôi giầy cao gót dưới chân cÅ©ng đồng mầu cách trả vá»›i bá»™ áo
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
27-09-2008, 02:40 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 17
Quốc Hùng ngồi sát vai vá»›i nà ng, cố nén lá»i mãi, nhưng cuối cùng phải thốt lên ca tụng:
- Cô trang Ä‘iểm đẹp tuyệt vá»i!
Nà ng tinh nghịch há»i lại:
- Tôi trang Ä‘iểm thì đẹp? Nói váºy, con ngưá»i tôi chắc phải xấu xÃ!
- Ãâu phải thế? (Hắn đỠmặt bà o chữă cô dư biết tôi không có ý nói như váºá»µ
Nà ng cao hứng, báºt lên cưá»i khúc khÃch ... và chốc lát chiếc xÃch lô rẽ và o đưá»ng Tân Sinh ...
Má»›i bước chân và o đám nhảy, Thanh Thanh thấy hÆ¡i thất vá»ng, vì cái party nà y khuôn khổ nhá» nhoi, tổ chức đơn giả quá. Cả phòng khách lẫn phòng kế bên trong, được dá»n dẹp thông nhau, cÅ©ng chỉ đủ kê mưá»i mấy cái giưá»ng là cùng. Váºy mà khách tá»›i dá»± có tá»›i mưá»i mấy cặp! Do đó, có những cặp không có ghế ngồi, cứ phải nhảy tiếp tục hết bà i ná» qua bà i kiạ Tiếng nhạc phát ra từ cái pick up đã cÅ©, lại không có nhiá»u dÄ©a, quanh Ä‘i quẩn lại chỉ và i chục bản cÅ© mà thôị ánh sáng thì má» nhạt, tháºm chÃ, sà n nhảy cÅ©ng không được đánh sáp cho bóng má»™t chút.
“Nữ chá»§ nhân†bước ra, ân cần tiếp đãi, cô ta tá»± giá»›i thiệu là Trần Ấu Linh, bạn há»c cùng ngà nh cùng ban vá»›i Châu Quốc Hùng.
Trần Ấu Linh có thân hình cao lá»›n, đưá»ng cong nét uốn trên cÆ¡ thể tháºt hấp dẫn gay cấn, gương mặt sắc sảo, nhưng trông cương cưá»ng như nam nhi váºá»µ TÃnh tình cô hợp vá»›i diện mạo, Cô ăn nói thẳng thắn, bạo dạn, âm thanh nghe cứng như tiếng con traị
Thanh Thanh Ä‘ang chuyện trò vá»›i nữ chá»§ nhân, thì má»™t bản nhạc chấm dứt, đèn báºt sáng choang; các cặp nam nữ “kỵ binh†rá»i khá»i piste, kéo nhau ra các ghế ngồị Lúc ấy, Thanh Thanh cảm thấy tá»± hà o vì được “thưởng lệ†đặc biệt: Nà ng thấy hết thảy các cặp mắt Ä‘á»u đổ dồn và o nà ng, ánh nhìn sáng ngá»i sáng rá»±c tá» rõ sá»± ngạc nhiên và khen ngợị
Không còn nghi ngá» gì nữa: Hôm nay Thanh Thanh là thiếu nữ đẹp nhất, thanh nhã nhất, cÅ©ng khiêm tốn lịch thiệp hÆ¡n hết, nhảy cÅ©ng lại giá»i hÆ¡n hết. ÃÆ°á»£c nà ng Ä‘i kèm, Quốc Hùng tháºt hãnh diện sung sướng trước các bạn gái, bạn traị
Chốc lát, có má»™t cặp nhưá»ng hai cái ghế, ở chá»— tốt nhất trong phòng, má»i Thanh Thanh ngồi cùng Quốc Hùng, Rồi má»™t chà ng má»™t nà ng khác Ä‘i pha hai ly nước cam, trịnh trá»ng mang tá»›i, ân cần má»i hai ngưá»i uống. Thanh Thanh đã trở thà nh cái mục tiêu duy nhất mà toà n thể đám nhảy nhắm và ỠHết cô nà y đến cô ná», liên tiếp bước đến gần, yêu cầu Quốc Hùng giá»›i thiệụ Hắn lần lượt giá»›i thiệu từng ngưá»i vá»›i Thanh Thanh. Nà ng tuy thông minh sáng dạ, cÅ©ng phải cố gắng hết sức má»›i nhẩm nhá»› được tên há» từng thanh niên thiếu nữ xa lạ ấỵ
Mục giá»›i thiệu vừa xong, bản nhạc BeBop nổi lên. DÄ©a hát đã cÅ©, phát ra micro những tiếng xèo xèỠTrần Ấu Linh bước tá»›i má»i Thanh Thanh nhảỵ Cặp “nữ kỵ†nà y nhảy, khiến bầu không khà rá»™n rà ng náo nức hẳn lên. Những bước nhảy cá»§a Thanh Thanh thuần túy phong vị Anh Quốc, rất thịnh hà nh ở Tân Gia Bạ Bước nhảy cá»§a Trần Ấu Linh thì tạp nhạp, chẳng nổi rõ nét đặc biệt cá»§a dân má»™t xứ nà ỠThà nh thá», cặp nữ kỵ nà y không ăn khá»›p vá»›i nhau, khiến má»i ngưá»i phá lên cưá»i từng cháºp. Rồi há» còn vá»— tay, reo hò, inh á»i, không cặp nà o nhảy nữa, kéo nhau đứng bao vây thà nh vòng tròn quanh hai cô mà xem!
Bản nhạc thứ hai là vÅ© Ä‘iệu Tango cháºm Thanh Thanh nhảy vá»›i Quốc Hùng. Có lẽ hắn quá giữ ý lấy Ä‘iệu, thà nh ra lúng túng, cho nên nhảy rất vụng. nà ng nháºn thấy mồ hôi rỉ ra ướt cả bà n tay hắn. Mấy lần hắn dẫm cả lên chân nà ng, và xin lá»—i nà ng rối rÃt, đỠmặt tÃa taị Nà ng khẽ nói “không sao, không có sao†... rồi há»i hắn:
- Thưá»ng ngà y anh vẫn nhảy như thế nà ỷ
- Nhảy đúng hơn, bước có phần vững hơn lúc nà ỵ
Và hắn cưá»i hì hì như tá»± chế diá»…u mình:
- Nhưng cô nhảy hay quá, tôi sợ theo không kịp cá»™ Thêm nữa, tại má»i ngưá»i nhìn chòng chá»c vá» phÃa chúng ta nên tôi hÆ¡i bối rốị
Nà ng khuyến khÃch hắn:
- Mặc há» anh đừng để ý! Cứ ná»›i lá»ng tay ra má»™t chút, đồng thá»i cố gắng táºp trung chá»§ ý và o bước nhảy, là được.
Quốc Hùng là m theo lá»i nà ng. Quả nhiên hai ngưá»i nhảy ăn khá»›p nhau, và bước nhảy trở lại tá»± nhiên hÆ¡n.
Trở vá» chá»— ngồi, Quốc Hùng đưa khăn lau mồ hôi liá»n liá»n. Nhà nà y không có máy lạnh. Chỉ có hai cái quạt Ä‘ang xua Ä‘uổi không khà nồng ná»±c cá»§a đêm hè và hÆ¡i nóng ở mấy chục con ngưá»i tá»a rạ Phòng khách nà y tương đối nóng. Thanh Thanh mở xách ra, lấy ra cây quạt đà n hương, khẽ phe phẩy, trông cà ng yểu Ä‘iệu khiêu gợi bá»™i phần.
Kể từ bản nhạc thứ ba, Quốc Hùng bị ... gạt ra má»™t bên. Hết thảy các chà ng có mặt đêm nay, Ä‘á»u “sắp hà ng†đợi lượt, để ngá» lá»i xin nhảy vá»›i Thanh Thanh. Cứ và i tiếng nhạc mở đầu trổ lên, là lại có má»™t chà ng nghiêng mình cúi đầu nói:
- Thưa cô, tôi tháºt mạo muá»™i, nhưng ...
Nà ng lại phải gượng cưá»i, liếc nhìn Quốc Hùng rồi nói “hân hạnh†và được dẫn ra piste nhảỵ
Khoảng hÆ¡n má»™t tiếng đồng hồ, nà ng hầu như nhảy khắp lượt vá»›i các chà ng trai có mặt tối nay, vừa nhảy vừa thá»§ thỉ nói chuyện. Há» há»i nà ng vá» phong cảnh và phong vị Tân Gia Ba, há»i nà ng há»c trưá»ng nà ỠKhi được biết nà ng vừa má»›i thi và o đại há»c ở Ãà i bắc, ai nấy Ä‘á»u nhiệt liệt hoan nghênh ao ước nà ng thi Ä‘áºu để há»c ở đâỵ
Nà ng vốn vui tÃnh, cưá»i nói là nhÃ:
- Chắc hơn năm mươi phần trăm là tôi thi trượt. Ngà y yết bảng kết quả, là tôi chuẩn bị xách va li trở vè Tân Gia Ba đấy!
Má»™t chà ng trai thấp lùn, máºp mạp kêu lên:
- Không! Không thể được! vạn nhất mà cô thi trượt chúng tôi sẽ kêu gá»i toà n thể sinh viên táºp hợp, sắp hà ng kéo lên xin gặp ông Viện trưởng, đưa thỉnh nguyện, xin thâu nháºn cô như má»™t sinh viên danh dá»± đặc biệt!
Nà ng thÃch chÃ, phá lên cưá»i dòn dã. Lúc nà y nà ng không còn thầm chê buổi dạ vÅ© nhá» nhoi nữạ Trái lại, nà ng dần dần cảm thấy cái party rất thú vị, rất vui nhá»™n, bởi vì má»i ngưá»i Ä‘á»u rất hòa ái, rất thân thiết vá»›i nhaụ
Mỗi lầ nà ng nhảy dứt một bản, trở lại chỗ ngồi Quốc Hùng lại ân cần săn đón:
- Có mệt không? ... cô cần tạm nghỉ một bản không?
- Không cần nghỉ! (nà ng hân hoan cưá»i bảo) Khiêu vÅ© không là m cho ngưá»i ta mệt bao giá».
Hắn cao hứng nói:
- Tôi tháºt không ngá» Thanh lại thÃch khiêu vÅ© đến thế!
Nà ng lắc đầu thẳng thắn thừa nháºn:
- Không phải hoà n toà n khiêu vÅ© mà thôị Tôi tháºt mến thÃch bầu không khà ở đây: Tháºt buông thả nhẹ nhõm, hoạt bát và tá»± dá»
Hắn trịnh trá»ng hứa vá»›i nà ng:
- Từ nay, thỉnh thoảng tôi xin đưa cô đi tham dự.
Tiếng cưá»i vui lại nổi lên khắp nhà . Và thêm má»™t chà ng trai không quen, bước tá»›i má»i nà ng nhảy ...
Khi trở lại chá»— ngồi, nà ng áy náy nhìn Quốc Hùng, mỉm cưá»i bảo hắn:
- Bản nhạc tá»›i đây, tôi sẽ từ chối má»i ngưá»á»‹ Nếu không, cứ để anh ngồi má»™t mình mãi, buồn chết được!
- Không há» chị Tôi chỉ mong được thấy cô vui thÃch, là đủ rồị
Thanh Thanh chợt thấy rung cảm, nhưng nà ng không có thá»i giỠđể nghiá»m ngẫm câu nói chân tình cá»§a hắn, vì má»™t bản nhạc khác lại đã trổi lên, và anh chà ng máºp lùn ná» bước tá»›i, dạn dÄ© nói:
- Chúng ta cùng nhảy bà i nà y, thì bảo đảm tuyêt hảo!
Chẳng bao lâu, đồng hồ đã chỉ mưá»i má»™t giỠđêm Quốc Hùng phải đánh thức Thanh Thanh từ cÆ¡n mê hoan lạc để cùng ra vá», kẻo mẹ hắn giá» nà y chắc đã sốt ruá»™t lắm. Nhưng hắn vừa nói xong, các chà ng trai đã bao vây bốn bá», phải đối ầm lên. Há» nhất định nÃu hắn và Thanh Thanh lại, đợi cuá»™c vui tà n, má»›i cho vá». Lại thêm nữ chá»§ nhân, Trần Ấu Linh phụ há»áº¡ Cô nói rằng: Nếu Thanh Thanh vá» sá»›m buổi khiêu vÅ© nà y chẳng còn ra gì nữạ Cô diá»…u cợt Quốc Hùng bảo hắn vá» trước, rồi độ tiếng rưỡi đồng hồ nữa, cô sẽ Ä‘Ãch thân đưa Thanh Thanh vá».
Thanh Thanh quá sốt ruá»™t khi nghÄ© đến bà Phương ở nhà , nhưng nể lá»i Ấu Linh và các chà ng trai hâm má»™, nà ng không nỡ từ chối dứt khoát đòi vá», nà ng khéo léo dung hòa đôi bên. Nà ng nháºn lá»i nhảy thêm má»™t bản nữa, trước khi vá». Má»i ngưá»i cÅ©ng đà nh thôi, không nỡ ép nà ng thêm. Tuy nhiên, bản chót nà y, nà ng lại nhảy vá»›i ... Quốc Hùng. Nà ng thẳng thắn bảo má»i ngưá»i rằng: tối nay, hắn đưa nà ng đến đây dá»± vui, mà nà ng đã xá» sá»± không phải vá»›i hắn, nà ng đã để hắn ngồi chÆ¡ vÆ¡ má»™t mình suốt mấy bà i nhảỵ Các chà ng trai vẫn còn bô bô đòi nà ng ở lại lâu hÆ¡n, nhưng nà ng tá» ra rất kiên quyết. Và có kẻ nà o đó, như ngầm “giải vâyâ€cho nà ng, lại lắp ngay và o pickup má»™t dÄ©a nhạc “đặc biệt†cho nà y nhảy lần chót: đó là bà i nhạc Nháºt bổn “sayonara†tức là “tạm biệt!â€
Quốc Hùng tươi cưá»i đứng dáºy, nắm lấy bà n tay ngà ngá»c, thon nhá» má»m mại như không xương cá»§a nà ng, nhịp nhà ng lả lướt dẫn và o piste nhảỵ Lần nà y hắn không hấp tấp ngượng nghịu nữa, trổ hết tà i nghệ thuáºt đã há»c được, bước những bước tháºt đẹp mắt, dá»… yêụ Hai ngưá»i dìu nhau nhảy rầt hà i hòa uyển chuyển. Má»i ngưá»i không và o piste, đứng bao quanh ngắm nhìn cặp Quốc Hùng Thanh Thanh biểu diá»…n sở năng, dặt dìu xoay chuyển. Ãặc biệt là Thanh Thanh cách Ä‘iệu ung dung quà phái cá»§a nà ng tạo cho ngưá»i xem má»™t ấn tượng sâu sắc. MÅ©i ngân trâm trên búi tóc vá»›i sợi dây rung rinh tá»a năm mầu sắc lóng lánh. Trước ngá»±c nà ng, chuá»—i hạt minh châu trong sáng tăng thêm phần kiá»u diá»…m cho gương mặt trăng tròn và bá»™ áo mầu thúy lục. Ở cổ tay nõn nà bên trái là cái đồng hồ vá» bạch kim. Cổ tay bên phải Ä‘eo vòng há»™t kim cương chóa mắt. Thế nhưng, tất cả những ánh ngá»c mầu châu ấy như cÅ©ng bị cái phong tư kiá»u lệ cá»§a nà ng lấn át. Là n da mịn như trứng gà bóc, trong như mỡ đông tuyết chảy, nhất là trên đôi má đà o phây phây, và ở phần da ngá»±c băng trinh hở ra dưới cái cổ tròn trịa ... khiến ngưá»i ngắm, nhìn phải nghÄ© đến câu “hải đưá»ng mÆ¡n mởn cà nh tÆ¡â€. tấm thân yểu Ä‘iệu cao cao, vá»›i những đưá»ng cong nét uốn khêu gợi, dáºp dá»n cuối mắt như đắm say nhạc Ä‘iệu ... â€như thế má»›i tháºt là đúng phép khiêu vÅ©â€! Nhiá»u thiếu nữ xinh đẹp đứng ngắm nhìn, đã thầm tá»± nhá»§ phải há»c lấy thái độ và tinh thần khiêu vÅ© nà y cá»§a nà ng!
Trên đưá»ng vá», Quốc Hùng và Thanh Thanh như tham lam hưởng lấy cái đẹp cá»§a đêm trăng. Vầng trăng trên cao, tá»a ánh sáng loáng bạc xuống, bao trùm cả chân trá»i mặt đất. Những nét nhá»n sắc cá»§a cảnh váºt, bấy giá» Ä‘á»u biến thà nh má»m mại, những vùng Ä‘en tối như được trùm che bởi lá»›p the má»ng sa thưạ Ãêm trầm lắng xuống, ánh trăng chỉ còn phô bầy những sá»± váºt xinh đẹp trước mắt con ngưá»á»‹ Do đó, hắn và nà ng không muốn gá»i taxi, cháºm rãi Ä‘i qua mấy Ä‘oạn đưá»ng khúc rẽ, rồi má»›i vẫy tay gá»i má»™t chiếc xÃch lá»™
Gió mát trăng thanh khiến nà ng như say như mộng, nhắc lại một câu mà nà ng khôn nhớ đã nói bao lần rồi:
- Ngồi xÃch lô là má»™t cách hưởng thụ tuyệt thú! Ãây là má»™t Ä‘iá»u tôi chỉ má»›i nháºn thấy, khi đặt bước chân vá» Ãà i Loan.
Bá»—ng hắn như cảm khái Ä‘iá»u gì, cất tiếng ngâm hai câu thÆ¡:
- Tịch dương vô hạn hảo ...
chỉ thị cáºn hoà ng hôn!
Nà ng ngạc nhiên nhìn hắn:
- Anh muốn nói gì thế?
Hắn Ä‘á»c nhấn mạnh từng tiếng:
- “Nắng chiá»u ôi tuyệt đẹp! ... tiếc ná»—i sắp hoà ng hôn†Cô biết không? ChÃnh cái lúc cô khen ngợi xe xÃch lô, thÃch thú vì được ngồi đó ... thì số pháºn nó sắp đến ngà y tà n rồi! ChÃnh phá»§ Ä‘ang chuẩn bị để cấm hẳn, không cho xe xÃch lô lưu hà nh trên đất nước nà y nữạ Báo chà đá»u nhao nhao khen phảị Ngưá»i ta cho rằng: đạp xe xÃch lô có tÃnh cách nô lệ, hạ phẩm giá con ngưá»á»‹
Thanh Thanh nghe váºy thì biết váºy, chứ không bà n luáºn gì vá» tin xe xÃch lô sắp bị cấm, bởi vì lúc nà y nà ng Ä‘ang nghÄ© đến nhiá»u chuyện khác quan trá»ng hÆ¡n. Nà ng ngá» lá»i cảm Æ¡n Quốc Hùng lần nữa; nà ng tháºt thà nháºn rằng, ngà y hôm nay là ngà y vui vẻ sung sướng chưa từng có trong cuá»™c Ä‘á»i nà ng. Và hắn hứa rằng: nà ng đã thÃch khiêu vÅ© như thế, từ nay hắn sẽ đưa nà ng Ä‘i dá»± nhiá»u nữa, tháºt nhiá»u nữa ...
Trước ngà y ra bảng hai hôm, và o ba giá» rưỡi chiá»u hôm ấy, Quốc Hùng lại rá»§ Thanh Thanh Ä‘i nhảy nữa, và cÅ©ng nhảy tại nhà cô sinh viên Trần Ấu Linh. Hắn cÅ©ng bà máºt Ä‘i trước, và hẹn chá» nà ng ở quán giải khát đầu đưá»ng Thanh Thanh đã ngầm trang Ä‘iểm từ lúc bà Phương nằm thiu thiu ngá»§. Rồi khi nghe rõ tiếng ngáy cá»§a bà , nà ng liá»n váºn chiếc áo dà i Trung Hoa (kỳ bà o) mầu xanh lục, xách túi xách tay, nhẹ nhà ng xuống thang lầu, ra khá»i hãng trà ChÃnh Phương.
Ãi chưa đến đầu đưá»ng, bá»—ng nà ng thoáng thấy má»™t bóng dáng ngưá»i quen quen Ä‘i tá»›i, nà ng ngẩn ngưá»i, toan nhìn kỹ xem là ai ... Nhưng chợt nghÄ© đến Quốc Hùng Ä‘ang đợi mình ở quán giải khát kia, sợ hắn sốt ruá»™t, nà ng bèn cúi đầu rảo bước Ä‘i cho lẹ.
Ngưá»i quen quen ná» cÅ©ng bước lẹ, và lẹ hÆ¡n nà ng nhiá»u, để theo kịp nà ng. Nà ng Ä‘ang hối hả bước, bá»—ng nghe tiếng ngưá»i ấp úng gá»i:
- Cô Thanh! Cô Thanh ơi!
Nà ng dừng chân quay nhìn, thì ra Trần Kiến Quốc. Nà ng buá»™c miệng kêu khẽ “A!†nà ng kêu giá»ng ngạc nhiên là vì trông hắn lúc nà y đã khác hẳn trước. Chà ng thanh niên khôi ngô ấy, chà ng sinh viên anh tuấn hoạt bát ấy, lúc nà y đã hốc hác mặt mÅ©i, thất thểu dáng Ä‘i, từ đôi mắt sâu hóm, tá»a ra ánh nhìn len lén yếu á»›t. Thấy nà ng quay lại nhìn, hắn ai oán năn nỉ:
- Cô ơi! Cô có thể dừng lại đây một phút cho tôi được thưa chuyện?
- ÃÆ°á»£c mà ? (nà ng nháºn lá»i ngay và ái ngại há»i) nà y, anh Quốc Æ¡i, anh má»›i Ä‘au ốm hay sao váºá»· anh gầy gò võ và ng, trông khác hẳn đỉ
- Tôi không đau ốm gì cả, cô ạ. Nhưng tôi gặp tai hại còn tệ hơn là chết nữạ
- Ãang tuổi trẻ đầu xanh, đừng nói gở thế anh ạ.
- Vấn đỠnà y, chưa biết thế nà o mà luáºn được. (hắn gượng mỉm cưá»i) Cô Thanh Æ¡i, cô Hoa gần đây vẫn mạnh chứ?
- Hoa vẫn vui vẻ mạnh khá»áº¹ Nhưng lúc nà y Hoa rất Ãt khi ra khá»i nhà . Cô ấy Ä‘ang chỠđợi ngà y ra bảng.
ÃÆ°á»ng phố lúc ấy đông đảo ngưá»i qua kẻ lại, xe cá»™ ngược xuôị Kiến Quốc sá»±c nhá»› ra rằng: Ãứng ở đây không tiện. Hắn má»›i lấy giá»ng êm ái, bảo nà ng:
- Thưa cô, nếu lúc nà y cô rảnh rỗi, chúng ta có thể kiếm một chỗ thanh tịch nói chuyện được chăng?
Nà ng thà nh tháºt đáp:
- Hôm nay không được vì tôi đã có hẹn vá»›i ngưá»i khác, Nếu như anh có chuyện cần thiết, nhất định phải bà n vá»›i tôi, thì xin hẹn trưa ngà y mai, tôi má»i anh đến khách sạn Hoà ng tá» xÆ¡i cÆ¡m, đúng mưá»i hai giá» trưạ Anh cÅ©ng như tôi, há»… ngưá»i sau chưa đến, thì ngưá»i đến trước cứ đợi, chưa vá».
Kiến Quốc phấn khởi trong lòng, xuýt xoa nói:
- Quà hóa quá! Cảm ơn cộ Trưa ngà y mai chúng ta gặp nhau!
Tà i sản của quykiemtu
27-09-2008, 02:40 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 18
Từ khách sạn Hoà ng tá» bước ra, ngoặt qua hai ngã rẽ Trần Kiến Quốc và Lâm Thanh Thanh Ä‘i đến đưá»ng Tân Sinh. Tháºt ra, đây là hai mặt bỠđê rá»™ng rãi phẳng phiụ
Khà trá»i hôm nay tháºt lý tưởng, không nóng ná»±c như má»i hôm. Từng là n gió mát nhè nhẹ thổi đến. Xe cá»™ thưa thá»›t vắng vẻ, tháºt là nÆ¡i rất thÃch hợp để tản bá»™, sau bữa cÆ¡m trưạ
NghÄ© lại, trong bữa ăn, Kiến Quốc như nuốt không trôi miếng cÆ¡m, Thanh Thanh ái ngại há»i hắn:
- Anh ăn đã no chưả
Hắn gượng nụ cưá»i khô khan:
- Cảm Æ¡n cá»™ Ãã lâu rồi, chưa có bữa cÆ¡m nà o tôi ăn ngon miệng cô ạ.
- Nhưng hôm nay tôi thấy anh ăn Ãt quá, Ãt má»™t cách bất bình thưá»ng.
Hắn thấy lòng rung động. Ná»—i xúc cảm man mác dâng lên, nước mắt muốn ứa, bở vì gần đây hắn thiếu hẳn, không được nghe má»™t lá»i nói thân tình như thế. Chết còn yên thân, chứ thất tình thì tháºt Ä‘au khổ. Cha mẹ hắn đã tìm đủ cách để thá» là m cho hắn vui vẻ hăng hái lên, nhưng Ä‘á»u vô hiệụ Hoặc cố ý, hoặc vô tình, hắn tránh né hết. Hắn không muốn cha mẹ phải quan tâm, và xen và o cuá»™c sinh hoạt ái tình cá»§a hắn. Thế mà , đối vá»›i Thanh Thanh, hắn lại đổi khác. Má»—i việc xảy ra giữa hắn và Uyển Hoa mấy lúc gần đây, Thanh Thanh Ä‘á»u đưa bà n tay hữu nghị, sẵn sà ng giúp đỡ và hắn Ä‘á»u lấy là m quÃ. Cuá»™c hẹn hò và bữa ăn trưa nay đã chứng tá» Ä‘iá»u đó.
Thanh Thanh trầm ngâm một lát, rồi nói:
- Tôi rất cảm thông vá»›i anh. Nhưng thú tháºt lúc nà y tôi không nghÄ© ra biện pháp nà o có thể giúp anh được cả. Anh biết đấỵ Vá» vụ đáng tiếc giữa anh và Uyển Hoa, tôi đã cố gắng hết sức, để mong giúp hai ngưá»i hà n gắn những sứt mẻ ...
Kiến Quốc thà nh tháºt ca ngợi nà ng:
- Cô Thanh ạ, trước mắt tôi, trong lòng tôi, cô là hiện thân của sự nhân từ và tình bạn tốt.
- Anh đừng nói quá thế. Anh cà ng trá»ng vá»ng quá, tôi cà ng cảm thấy hổ thẹn. Tôi không giúp anh được chút gì cả.
- Như vầy, là đủ cho tôi cảm kÃch rồị Trong lúc tôi Ä‘au lòng tuyệt vá»ng, chỉ có cô là ngưá»i an á»§i và khuyến khÃch tôị
Thanh Thanh bá»—ng nháºn thấy câu chuyện giữa nà ng và hắn có phần Ä‘i xa vấn đỠchÃnh. Nà ng láºp tức đưa câu chuyện vá» Uyển Hoa:
- Vừa rồi tôi đã nói vá»›i anh: nếp sống và hà nh động cá»§a Hoa Ä‘á»u rất bình thưá»ng. Tôi nghÄ© rằng anh nghe tôi nói thế hắn trong lòng bình tÄ©nh trở lạị Cảm tình cá»§a anh dà nh cho Hoa rất vững chắc. Hoa không phải là ngưá»i thấy má»›i ná»›i cÅ© và dá»… bị dụ hoặc đâụ Chỉ mong rằng bản chất cảm tình cá»§a hai ngưá»i không biến đổị Tôi không tin rằng giữa hai ngưá»i lại phát sinh vấn đỠnà o nghiêm trá»ng.
- Phảị Ãúng như thế.
Nà ng đưa ánh mắt long lanh như sóng nước hồ thu nhìn hắn:
- Nếu váºy, anh hãy nghe theo ý kiến cá»§a tôi, anh nhẫn nại, chỠđợi, thá»i gian sẽ là m tiêu tan sá»± hiểu lầm và nghi ngá».
- Sợ rằng thá»i gian không thèm Ä‘oái hoà i đến chuyện chúng tôi, mà lại còn khiến cho cái hố cách biệt giữa chúng tôi còn thêm sâu, thêm rá»™ng.
Hắn sẵn trớn, nói thao thao bất tuyệt:
- Cô Thanh à ! Chúng ta gặp nhau hôm nay, cô có thể thấy rõ tư tưởng cá»§a tôi không há» bấn loạn, thần trà cá»§a tôi không thất lạc, Ãt nhất tôi vẫn còn là con ngưá»i thăng bằng trà nãỠTheo lẽ, tôi rất có thể tiếp nháºn lá»i khuyên cá»§a cô, để nhẫn nại, để chỠđợi, cho thá»i gian là m tiêu tan sá»± hiểu lầm và mối nghi ngá». Nhưng khốn ná»—i, Uyển Hoa không muốn nhìn mặt tôi, nên tôi phát Ä‘iên cuồng, quên ăn bá» ngá»§, má»—i phút qua, lại ngáp dà i thở vắn, má»—i giá» lại tá»± nung đốt trái tim, thá»› thịt cá»§a mình má»™t lần! Tại sao tôi đến ná»—i nà ỷ Thá»±c thà mà nói, chÃnh vì ngưá»i yêu cá»§a tôi là cô Uyển Hoạ
Thanh Thanh có vẻ khó hiểu, nà ng nhìn hắn, khẽ há»i:
- ý anh muốn nói gì, tôi tháºt chưa được rõ lắm?
- ý tôi rất minh bạch, rất đơn giản. Bởi tôi hiểu Hoa rất rõ, cho nên tôi không thể không coi sá»± biến đổi tình cảm cá»§a Hoa là sá»± thể tối nghiêm trá»ng.
Tháºt anh thấy sá»± thể quá nghiêm trá»ng rồỉ cho nên anh Ä‘iên đầu phải không?
- Cố nhiên là thế. Nếu sá»± thể chưa đến ná»—i nà o, mà tôi lo lắng cuống cuồng, thì chẳng hóa ra tôi trẻ con lắm saá» Ngây ngốc lắm saá»
- Anh thá» nói thẳng ra xem: anh thấy sá»± thể nghiêm trá»ng đến cỡ nà o rồỉ
- Uyển Hoa không phải cô gái tầm thưá»ng. Tôi sợ rằng Uyển Hoa quyết không dung thứ, và đã bôi xóa hẳn hình ảnh tôi khá»i trái tim nà ng rồị
- Tôi không tin như váºá»µ
Hai ngưá»i vừa Ä‘i vừa bà n luáºn vá» cảm tình giữa Quốc và Uyển Hoạ Cô nói rằng Hoa chưa dứt tình đâụ Cáºu buồn bã đã Ä‘oán quyết Hoa đã từ bá» cáºu rồị
Nói Ä‘i, bà n lại mãi, hai ngưá»i sánh vai nhau Ä‘i đã xa Thanh Thanh vẫn không hay biết. Rồi trong khi nà ng Ä‘ang thầm e ngại cho hắn, bá»—ng nghe hắn há»›n hở nói, như đánh thức nà ng khá»i cÆ¡n mÆ¡:
- Ãây là nhà tôi, thưa cô! Cô vui lòng quá bá»™ và o ngồi chÆ¡i chút, nhé?
Nà ng giáºt mình, đưa mắt nhìn quanh, má»›i hay rằng nà ng đã sánh vai cùng hắn, Ä‘i tá»›i đưá»ng Tân Sinh rồị Bên đưá»ng là má»™t tòa nhà thanh lịch yên tÄ©nh, có cái cổng sắc sÆ¡n Ä‘á». Khu nhà có bức tưá»ng đá, cao bằng thân ngưá»i, bao bá»c chung quanh. Bên trong vòng “tưá»ng thà nh†có những cây cá»™ Mã Lai, thốt nốt, chuối tiêu ... phe phẩy những tà u lá theo gió. Nhìn qua cÅ©ng biết đây phải là tư thất cá»§a má»™t nhân váºt cao cấp.
Thấy Kiến Quốc má»i má»c, Thanh Thanh mỉm cưá»i là nhà nói:
- Thôi, xin để hôm khác, tôi sẽ tá»›i kÃnh thăm. Hôm nay sợ mạo muá»™i, đưá»ng đột.
Mắt hắn sáng lên nồng cháy, ân cần nà i nỉ:
- Không sao! Hôm nay Ä‘i qua cá»a, còn không buồn và o, thì đợi hôm nà o nữả
Nà ng thấy hắn nói có lý, nghÄ© khó từ chối, vả lại lúc nà y Ä‘ang nhà n nhã vô sá»± ... nà ng “im lặng tỠý bằng lòng: â€
Hắn mừng quá đưa tay ấn nút chuông, láºp tức từ trong sân có tiếng chó sá»áº¡ Nà ng giáºt mình, lui vá» phÃa sau hắn, tiếng chó sá»a nghe đã tá»›i sát cánh cổng. Hắn nhẹ nhà ng nắm lấy tay nà ng, đồng thá»i lá»›n tiếng bảo cô gái vừa rút then để mở cổng:
- A Ngân! Hãy xÃch con Mike lại!
Khi cổng mở, hắn nhẹ nhà ng dắt nà ng và o sân Mike là má»™t con chó bẹc giê lá»›n, lúc ấy đã bị giây sắt xÃch vững và o gốc cây, nó vẫn còn sá»§a lên ông ổng, toan xông ra cắn. Hắn mỉm cưá»i bảo nà ng:
- Cái tên “Mike†do chÃnh tôi đặt cho nó đấỵ Mike vốn là tên cá»§a ông chồng cô đà o Elizabeth Taylor (Mike Tood) mà !
Thanh Thanh không nén được, báºt lên cưá»i, tiếng cưá»i nghe trong trẻo lạ thưá»ng.
Nhà Kiến Quốc trước kia là tòa nhà kiểu Nháºt bản, nhưng nay đã được sá»a chữa lại, theo kiểu âu Mỹ. Sân trước vưá»n sau có cây xinh, hoa đẹp, lại thêm má»™t ao thả cá nho nhá». Cách bố trà rất có nghệ thuáºt.
Phòng khách và các hiên bao quanh rá»™ng bằng bốn mươi chiếc chiếu trảị Trên tưá»ng treo những bức danh há»a và nét chữ cá»§a các danh nhân lưu lạị Cách bà i trà trang hoà ng rõ là há»—n hợp nghệ thuáºt Nháºt, Hoa, âu, Mỹ. Bước và o phòng không khà mát rượi, tiếng máy lạnh kêu vo vá»
Cô sen A Ngân bưng lên hai ly nước cam đá. Kiến Quốc và Thanh Thanh ngồi trên hai ghế nệm sa lông. Hắn há»i A Ngân:
- ông bà có nhà khônng?
- Thưa cáºu, ông vá»›i bà sắp sá»a ra đấy ạ.
ông bà Trân chà Tưá»ng thuá»™c giá»›i thượng lưu âu hòa, phong độ tiến bá»™ tá»± do ăn váºn sang trá»ng. Bước ra phòng khách, vừa trông thấy Thanh Thanh ông bà liá»n tươi cưá»i vồn vã, ná»a ngạc nhiên, ná»a vui mừng lá»i chà o há»i khen ngợi, tháºt thân ái nồng nhiệt, như đã quen biết cô gái nà y từ lâu lắm rồị
Phần Thanh Thanh, nà ng không khá»i ngượng nghịu lúc đầu, Kiến Quốc biết cha mẹ hắn đã nháºn lầm, cÅ©ng như con sen đã tưởng lầm. Hắn vá»™i và ng đứng dáºy giá»›i thiệu rõ:
- Thưa ba má, đây là cô Lâm Thanh Thanh, như con đã mấy lần kể chuyện với ba má đó. Lâm tiểu thư dung mạo rất giống cô Uyển Hoạ
ông bà Trần Chà Tưá»ng cà ng ngạc nhiên, đưa mắt nhìn nhau rất nhanh, rồi lại cưá»i nói vui vẻ, há»i han Thanh Thanh thân máºt. ông Tưá»ng ngồi cái ghế đối diện vá»›i nà ng. Bà Tưá»ng ngồi gần sát bên nà ng, thân ái cầm lấy tay nà ng há»i han trò chuyện. Thanh Thanh vẫn giữ được nụ cưá»i tá»± nhiên, khả áị Ãôi hà m răng ngá»c Ä‘á»u đăn và sáng ngá»i sau đôi môi hồng chúm chúm. ông bà Tưá»ng há»i đến đâu, nà ng nhá» nhẹ trả lá»i minh bạch đến đó.
Trước phong tư ấy, cách Ä‘iệu ngôn ngữ ấy, ông bà Tưá»ng không há» kiểu cách; tháºt thà khen nà ng hết lá»i, như má»™t cô gái trên trá»i dưới đất có má»™t không haị Nà ng chúm chÃm cưá»i, thỉnh thoảng cúi nhìn xuống, ngượng nghịu nói: hai cụ quá khen, nhưng trong thâm tâm nà ng không nháºn thấy ông bà có vẻ gì giả dốị ông Tưá»ng vồn vã ân cần há»i:
- “Cụ nhà †ở Tân Gia Ba kinh doanh nghiệp vụ gì thưa cổ gần đây, bên ấy bị phá phách hung hãn lắm. Bên Indonesia tình hình cÅ©ng trầm trá»ng lắm rồị Công việc cá»§a cụ nhà có bị ảnh hưởng gì không?
Cặp mà y thanh tú và hÆ¡i dà i cá»§a nà ng nhÃu nhÃu lại, tá» dấu âu lo, nà ng đáp:
- Thưa, công việc thương mãi cá»§a ba cháu tuy chưa bị ảnh hưởng lá»›n lao nà o, bởi vì thà nh phồ Tân Gia Ba bên ngoà i vẫn có vẻ thái bình vô sá»±. Nhưng ba cháu có má»™t số cổ phần đồn Ä‘iá»n cao su và má» thiếc; những thứ đó Ä‘á»u nằm trên lãnh thổ Mã Lai, và chịu ảnh hưởng loạn ly khá mạnh. Má»›i đầu, bá»n phiến loạn Mã quấy phá, gần đây lại thêm bá»n phiến loạn Indonesia tiếp tay gây loạn, cho nên trước sau khoảng mưá»i năm qua, ba cháu chẳng thu hoạch được chút gì cả.
ông Tuyá»n cảm khái thở dà i:
- Trong tình thế gian nan ấy, cuá»™c diện bất trắc ấy, cụ nhà đơn phương độc mã phấn đấu mấy chục năm qua, tháºt kiên trì can đảm đáng kÃnh phục!
Mặt nà ng thoáng hiện nét lo buồn:
- Tháºt ra ngà y nay ba cháu cÅ©ng chẳng còn có biện pháp nà o nữạ Mấy năm gần đây, ba cháu đã nghÄ© đến chuyện trở vá» cố quốc định cá»± Nhưng rồi lại sợ: vá» nước, không biết có là m ăn gì được không? Ãồng thá»i cÅ©ng không thể bỠđược sản nghiệp ở bên ấy, kết quả cá»§a mấy chục năm. Dùng dằng không quyết, bá» không nỡ, ở không yên, ba cháu thưá»ng Ä‘em cái tình cảm cá»§a mình, so sánh vá»›i tình thế cá»§a Tà o tháo trong truyệnâ€tam quốc chÆvà hai tiếng “Kê cân! Kê cân!†ở trong truyện vá»›i cái câu: “gân gà , ăn thì vô vị, bá» Ä‘i thì tiếcâ€.
ông Tưá»ng khẽ lắc đầu, cưá»i buồn:
- Ãó là niá»m lo ná»—i khổ rất thông thưá»ng cá»§a rất nhiá»u kiá»u bà o Trung Hoa ta, ở khắp nÆ¡i trên thế giá»›i, không mấy ai tránh khá»á»‹
Bá»—ng bà Tưá»ng bảo chồng:
- Kìa anh! Chúng ta vá»›i cô Thanh Thanh Ä‘ang nói chuyện vui vẻ, sao anh đỠcáºp đến vấn đỠto tát ấy, gây lo buồn là m gì?
- ÃÆ°Æ¡ng nhiên tôi có dụng ý cá»§a tôị Số là , vá»›i tư cách viên chức cao cấp, tôi sắp sá»a có dịp sang Tân Gia Ba và Mã Lai má»™t chuyến. Nhiệm vụ cá»§a tôi thì bà máºt, nhưng nói tháºt ở đây rằng: cÅ©ng chẳng quan hệ gì. Nhiệm vụ đó là dò xét tÃnh xem kiá»u bà o ta ở Tân Gia Ba và Mã Lai có thể chuyển tiá»n vá» nước đầu tư tá»›i mức nà ỠVáºy, nếu cụ thân sinh cá»§a cô Thanh có dá»± tÃnh ấy, chúng ta có thể cùng nhau bà n tÃnh thá» xem thế nà á»
Thanh Thanh rất vui thÃch nói:
- CÆ¡ há»™i nà y tháºt có má»™t không hai! Và thưa cụ, hôm nà o cụ lên đưá»ng thi hà nh công vụ?
- Có thể là cuối tháng saụ
Nà ng láºp tức bà y tỠý định là m gấp:
- Nếu váºy, ngay hôm nay cháu viết thư gá»i vá» Tân Gia Ba, nói rõ chuyện nà y cho ba cháu biết. Chắc chắn ba cháu phải vui mừng lắm lắm!
Và nà ng nồng nhiệt đỠnghị vá»›i ông Tưá»ng:
- Thưa cụ, nếu cụ không chê, khi tá»›i Tân Gia Ba má»i cụ đến chÆ¡i nhà cháụ Nhà cháu ở địa Ä‘iểm rất thÃch hợp cho hoạt động công vụ cá»§a cụ. Vá» phòng ốc, tiện nghi, thì e rằng phòng lá»›n cá»§a các khách sạn cÅ©ng không hÆ¡n gì.
ông Tưá»ng nhá» nhẹ nói:
- Chả dám quấy rầy quý quyến. Tôi sang bên ấy, vì là đi công cán, nên nÆ¡i ăn chốn ở đã có cÆ¡ quan liên hệ lo liệu sắp đặt. Hôm nay tôi tháºt vui mừng: nhá» quen cô Thanh mà hy vá»ng được kết giao vá»›i cụ nhà . Tôi tin rằng cụ nhà và tôi có thể trở thà nh bạn tốt.
- Cháu còn trẻ dại, trăm Ä‘iá»u Ä‘á»u mong Cụ chỉ giáo chá»
- á»’! Cứ như câu chuyện cô nói, chắc cô cÅ©ng hiểu biết nhiá»u lắm rồi!
Và ông Tưá»ng quay bảo vợ:
- Phải không, mình? Lâm Tiểu thư tháºt khéo ăn nói lại hiểu biết nhiá»u chuyện. Tôi tin chắc trong tương lai, cô sẽ giúp đỡ rất đắc lá»±c cho cụ Lâm.
Bà Tưá»ng mỉm cưá»i, nói vui:
- Tôi thấy rằng: cô Thanh chắc chắn sẽ là tay trợ lục giá»i cho má»™t ... cáºu trai tốt phúc tốt số trong tương laị Anh nói rằng cô sẽ giúp đắc lá»±c cho cha già , thì dá»… thưá»ng cô cứ ở nhà vá»›i cha già mãi mãi không ... chịu lấy chồng hay saá»
Thanh Thanh thẹn quá, đỠrần đôi má. ông Tưá»ng dồn dáºp tán thà nh ý vợ:
- A Phải! Phải phải! Rốt cuộc, các bà nói vẫn đúng thực tế hơn. Hà hà hà hà ! ...
ông bà Tưá»ng Ä‘ang cưá»i vui, thì A Ngân bưng lên má»™t mâm gồm bốn ly trái cây ướp đá tháºt lá»›n. Bà Tưá»ng thôi cưá»i, quay ra giá»›i thiệu vá»›i Thanh Thanh món giải khát đặc biệt “gia truyá»n†cá»§a nhà bà . Tháºt váºy, chẳng phải bà khoe hão tà i ná»™i trợ cá»§a bà , mà món nước trái cây nà y tháºt thÆ¡m, tháºt ngon, mà u nước lại tháºt đẹp mắt. Thanh Thanh được thưởng thức món giải khát đặc biệt, và tiếp tục được nghe những lá»i ca ngợi đầy chân tình thà nh ý cá»§a ông bà Tưá»ng ngá» lá»i má»i nà ng ở lại ăn cÆ¡m tốị Nà ng tạ từ rất khéo, viện cá»› rất hay, lại yêu cầu Kiến Quốc là m chứng cho nà ng: nà ng cần phải vá». ông bà tưá»ng chưa nghe, ép nà i ba bốn lần nữa: lại đỠnghị: trước khi ăn cÆ¡m tối, cả nhà hãy đưa nà ng Ä‘i xem xi nệ Nà ng vẫn năn nỉ xin để dịp khác. ông Tưá»ng xin nà ng cho má»™t ngà y hẹn chắc, thì nà ng khéo léo nói xuôi đưa đà :
- Hai cụ đừng ngá» cháu không có lòng. Há»… cứ lúc nà o rảnh rá»—i, là cháu xin tìm đến kÃnh thăm hầu chuyện!
Nà ng đứng dáºy, ông bà Tưá»ng cùng tiá»…n chân ra cổng như tiá»…n má»™t vị khách quÃ. ông bà ân cần dăn Kiến Quốc phải gá»i tắc xi đưa nà ng vá» táºn nhà . Nhưng ông bà quay trở và o phòng khách ... thì ngoà i nà y Kiến quốc lại ... vẫy má»™t chiếc xÃch lô đạp và cô cáºu ká» vai sát cánh ngồi trên xe ... CÆ¡n gió mát dá»… chịu khiến nà ng vui thÃch, bảo hắn:
- Ba má anh tháºt tốt.
- Ãó là vì cô ... cô là ngưá»i được hết thảy má»i ngưá»i hoan hỉ đón tiếp, ở đâu cÅ©ng váºy, trong trưá»ng hợp nà o cÅ©ng thế.
- Ãừng diá»…u tôi thế! (nà ng cưá»i) tôi đâu phải nữ minh tinh hay hoa háºu Trung Quốc!
- Thế mà cô còn được mến thÃch hÆ¡n cả minh tinh hoa háºu nữa đấỵ CÅ©ng có thể, trong tương lai cô sẽ là má»™t nhà ngoại giao, má»™t nữ chÃnh trị giạ
Nà ng Ä‘ang vui vưá»i khoái chà vá» buổi Ä‘i chÆ¡i hôm nay, thì chiếc xÃch lô chạy đến đại lá»™ Nam Kinh, rất gần đưá»ng phố Ãịch Hóa (nÆ¡i có hãng trà ChÃnh Phương. ) Láºp tức mặt Kiến Quốc buồn sá» Hắn vá»™i bảo ngưá»i phu ngừng xe, bước xuống đứng ngẩn ngây, khẽ há»i nà ng:
- Cô Thanh ơi! Rồi chúng ta biết liên lạc với nhau cách nà o đâỷ
Nà ng nhìn hắn, cùng một tâm trạng áy náy, khi nghĩ đến thái độ lạnh như băng giá của Uyển Hoạ Nà ng đà nh nói:
- Há»… có tin gì vui, tôi láºp tức báo cho anh haỵ
Hắn gượng cưá»i cay đắng:
- Cô sẽ không để tôi phải chỠđợi quá lâu chứ?
- Tôi chắc ... có lẽ là không.
VỠđến hãng trà , thấy ông Quản lý Ngô Lá»™c Tuyá»n khom mình cúi đầu lá»… phép chà o, nà ng đáp lại má»™t tiếng “ông ạâ€! Rồi vá»™i vã bước và o phÃa nhà trong, thoăn thoắt leo thang lầụ
Nà ng và o phòng bà Phương nhỠnhẹ nói, thoáng có ý quở trách ngầm:
- Thanh cháu! Mấy lúc nà y cháu có vẻ báºn rá»™n ghê nhỉ? Có khi cháu vắng nhà suốt cả ngà y,. Bác chá» hoà i chẳng thấy đâụ
- Thi xong rồi mà bác?
Nà ng uyển chuyển bước đến ngồi xuống bên cạnh bà , nói tiếp:
- Bác đã chẳng bảo cháu nên dạo chơi đây đó cho thư thái tinh thần là gì?
Bà Phương mỉm cưá»i:
- ÃÆ°á»£c rồị Váºy giỠ“cô†hãy cho “tôi biết: hôm nay cô Ä‘i “dạo chÆ¡i†ở đâu váºá»·
Nà ng đã toan cứ thá»±c tưá»ng khai nhưng sá»±c nghÄ© lại, hôm ná» bà đã bảo nà ng gá»i Ä‘iện thoại cho Kiến Quốc, dặn kỹ hắn đứng là m phiá»n nà ng nữạ Do đó, nà ng đà nh nói dốị
- Thưa bác, cháu đã đến đưá»ng Nam Hải, cháu xem tòa nhà Khoa há»c, rồi và o Lịch sá» bắc váºt quán. Cuối cùng cháu và o phòng triển lãm xem tranh cá»§a hai há»a sÄ© trưng bầỵ
- Cháu Ä‘i má»™t mình á»
- ÃÆ°Æ¡ng nhiên là má»™t mình (nà ng tươi cưá»i) Ai mà thèm Ä‘i kèm vá»›i cháu kia chứ?
Tà i sản của quykiemtu
27-09-2008, 02:41 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 19
Ngà y ra bảng kết quả thi tuyển sinh viên, bà Phương xốn xang từng hồi, ngồi đứng không yên. Quốc Hùng đã Ä‘á»c báo cho bà nghe từ hôm trưá»c, và hứa sẽ mở ra Ä‘i ô đúng giá»› khắc như báo chà đăng, để bà nghe loan báo kết quả thị Nhưng bà vẫn bồn chồn, hối thúc hắn đủ việc. Nà o bảo phải thá» máy cho chắc ăn, nà o bắt hắn phải nghe trước nhiá»u giá», coi có sá»± thay đổi gì chăng ...
Rồi chiá»u hôm ấy, má»i ngưá»i tụ táºp trong phòng khách, phải lắng tai nghe vô số những tên há» lạ hoắc, nghe những con số ký danh dà i, cà ng lúc cà ng hồi há»™p, nôn nóng.
Ãến khi Quốc Hùng báo trước: “sắp Ä‘á»c đến danh sách thà sinh Văn khoa, ban ngoại ngữ cá»§a trưá»ng Trung Hưng đại há»c rồi đây má!†bà Phương thở dồn dáºp hÆ¡n ... Rồi tiếng nói nà y, trong ra Ä‘i ô phát ra, khiến bà đứng báºt dáºy như cái máy:
- Số ký danh 08186: Lâm Thanh Thanh! Lâm Thanh Thanh!â€.
Bà Phương run lên, suýt nữa ngã nhÃu xuống vai Quốc Hùng. Thanh Thanh cÅ©ng nẩy ngưá»i lên, thở dồn dáºp, rồi nét vui mừng rạng rỡ trên gương mặt trăng rằm. Bà Phương xúc động, chắp hai tay đưa lên lẩm nhẩm khấn Trá»i pháºt tổ tiên ...
- Tạ ơn Tổ tông bồ tát che chở! Con Thanh không phải trở vỠnhà nó nữa rồị Nó sẽ ở đây lâu dà i ... Nó không vỠnữa ...
Bà bước tá»›i trước bà n thá» vái láºy, rồi run run bước ra khá»i phòng khách. Lệ Quyên phải dìu bà vá» phòng riêng nằm nghỉ, bởi vì má»i ngưá»i còn phải ở lại phòng khách để nghe tiếp tục phát thanh: còn Uyển Hoa nữa! Uyển Hoa Ä‘áºu hay trượt? bà Phương như quên hẳn cô con ruá»™t, sau khi xúc động vì nghe tin ... cô gái ở trỠđã Ä‘áºu!
Quốc Hùng nhìn Uyển Hoa, Hắn biết em gái hắn đau lòng cay đắng trước thái độ của mẹ, nhưng hắn chưa tiện an ủi dỗ dà nh em.
Nhưng chẳng bao lâu, ra Ä‘i ô đã loan đến danh sách thà sinh trúng tuyển và o Văn khoa đại há»c Äà i Äại, ban quốc văn, và má»i ngưá»i kêu lên vui mừng, sau khi nghe tiếng nói qua là n sóng Ä‘iện:
- Số ký danh 018787: Châu Uyển Hoa! Châu Uyển Hoa!
Thanh Thanh Ä‘ang khoan khoái daá» bước trên lỠđưá»ng, đón mừng là n gió mát như chà o mừng nà ng thi Ä‘áºu ... bá»—ng nghe tiếng ngưá»i quen quen kêu gá»i:
- Kìa! Cô Thanh! Mừng cho cô! Mừng cho cô nhé!
Nà ng quay nhìn, thì ra Trần Kiến Quốc. Hắn đến bên nà ng, ngá» lá»i ca ngợi và chia mừng thêm nữạ Nà ng khẽ há»i:
- Anh đứng đó, đợi ai váºá»· Ãợi Uyển Hoa phải không?
- CÅ©ng không hẳn là chỉ đến để đợi Uyển Hoạ Tôi cố kiếm má»™t chá»— gần vá»›i nhà các cô nhất, để lắng nghe ra Ä‘i ô báo tin kết quả thi cá». Tôi đã ngồi ở trong tiệm thuốc bà o chế, ngay phÃa trước hãng trà đó!
Thế là vừa Ä‘i đôi, vừa tiếp tục nói chuyện hai ngưá»i lại ra chá»— con đê, tiến tá»›i cái cống dẫn nước, nÆ¡i mà Kiến Quốc và Uyển Hoa đã du ngoạn vá»›i nhau, sau cái hôm hắn Ä‘i du lịch quanh đảo trở vá».
Sau những câu chuyện xoay quanh vấn đỠhá»c hà nh thi cá», hắn khẽ há»i:
- Ãáºu rồi, cô vẫn ở trá» tại nhà há» Châủ
Câu há»i như thức tỉnh nà ng, và má»™t linh cảm thoáng qua, nà ng há»i lại hắn:
- Trưá»ng Trung Hưng đại há»c có ký túc xá không.
- Có. Không riêng trưá»ng đó có, mà còn nhiá»u nÆ¡i dà nh cho sinh viên ở nữa, rất tiện lợị Như Quốc tế há»c xá, Äà i Bắc há»c uyển ... Ä‘á»u là nÆ¡i trá» cá»§a sinh viên khá giả. Ãến như sinh viên kiá»u bà o vá» nước, lại còn có thể trá» những nÆ¡i tốt hÆ¡n nữạ
Thấy nà ng đưa mắt nhìn hắn, thoáng có vẻ buồn buồn hắn lại há»i:
- Thế nà ỠCô có ý ... không muốn trỠở nhà hỠChâu nữả
- Tháºt ra, tôi chưa quyết định dứt khoát. Nhưng tôi vẫn để ý dò tìm. Nếu thấy má»™t nÆ¡i nà o tiện hÆ¡n, tôi sẽ dá»n Ä‘i khá»i hãng trà , để khá»i quấy quả má»™t gia đình khác lâu, anh ạ.
Má»™t thanh niên vá»›i má»™t thiếu nữ cùng Ä‘i dạo trong cảnh non nước trá»i mây ngoại thà nh, câu chuyện hẳn phải là dà i dòng. Hai ngưá»i Ä‘i bên nhau, trông giống như đôi tình nhân. Nhưng khác vá»›i lần Kiến Quốc Ä‘i cùng Uyển Hoa ở ... câu chuyện trao đổị
Trước đây, Hoa vá»›i quốc trao đổi lá»i mến yêu khen nịnh nhaụ Hôm nay Quốc vá»›i Thanh phải giữ kẽ: má»™t lá»i nói là má»™t sá»± dò dẫm. Má»™t câu há»i là má»™t sá»± xúi dục ngầm ngầm khÃch động gián tiếp.
Cả hai cùng thông minh có há»c thức, nhưng Thanh Thanh là gái, dẫu sao cÅ©ng dá»… bị đối phương khai thác bà máºt hÆ¡n. Thêm nữa, tÃnh nà ng ngay thẳng tháºt thà , dá»… má»m lòng cảm động và sẵn sà ng giúp ngưá»i, cho nên, trong câu chuyện vá» ba mẹ con bà Phương, Kiến Quốc đã dò biết khá rõ tình hình diá»…n biến trong nhà há» Châu, kể từ ngà y Thanh Thanh đến ở trá». TÃnh tình Uyển Hoa, khá»i cần Thanh Thanh kể lể, hắn cÅ©ng biết rồi, nhưng hắn vẫn giả bá»™ như ... còn có Ä‘iểm chưa rõ, nay nhá» nà ng nói ra, hắn má»›i biết. Hắn để ý suy xét vá» thái độ kỳ lạ cá»§a bà Phương: bà dưá»ng như không muốn Thanh Thanh rá»i xa bà giá» phút nà ỠVà hắn đặc biệt chú ý đến sá»± tiếp xúc giữa nà ng và Quốc Hùng. Nà ng cho hắn hay rằng: Bà Phương không muốn Quốc Hùng gần gÅ©i vá»›i nà ng. Nà ng cÅ©ng kể tháºt cả cái vụ Ä‘i xem xi nê vá»›i Hùng, và nà ng phải dấu diếm, nói dối bà Phương.
Kiến Quốc lên tiếng nháºn định:
- Cũng có thể Quốc Hùng e ngại tai tiếng ...
Nà ng ngắt ngang lá»i hắn:
- Tai tiếng gì? Xem xi nê, khiêu vÅ© ... Ä‘á»u là những việc quanh minh chÃnh đại, có gì mỠám đáng ngá»?
- Cố nhiên, cố nhiên! (Hắn sợ nà ng tức giáºn, nên vá»™i biểu đồng tình) Chẳng qua, theo tôi nghÄ© Quốc Hùng vốn rất sợ mẹ hắn, nên hắn không dám thẳng thắn nói rõ cho bà haỵ
Hai ngưá»i rá»§ nhau và o quán cà phệ Thanh Thanh nhấm nháp ly cà phê rồi kể lại cuá»™c khiêu vÅ© ở nhà Ấu Linh, mà Quốc Hùng đã đưa nà ng Ä‘i dá»±. Hắn há»i: hai ngưá»i thưá»ng Ä‘i nhảy ở đâu khác nữạ Nà ng đáp: chỉ Ä‘i dá»± các party do giá»›i sinh viên tổ chức thôị Nhân thể nà ng há»i:
- Tại sao giá»›i sinh viên ở đây ham mở party váºá»·
- Bởi vì Äà i Loan không có nhiá»u nÆ¡i giải trà công cá»™ng đủ nhu cầụ Thưá»ng thưá»ng, ngoà i thú xem xi nê con nÃt tiểu há»c chỉ còn biết xem truyện dà i bằng tranh, há»c sinh trung há»c chÆ¡i bi da, sinh viên đại há»c thì khiêu vÅ©.
Thanh Thanh nghe qua, vui thÃch báºt lên cưá»á»‹
Kiến Quốc bỗng nhớ ra một việc, vội nói:
- à nhắc đến khiêu vÅ©, tôi má»›i nhá»› ra: chá»§ nháºt nà y nhà tôi có việc, ba má tôi muốn tổ chức cho tôi má»™t partỵ Cô vui lòng chiếu cố, cho gia đình chúng tôi được hân hạnh đón tiếp chăng?
- Tôi rất thÃch tham dá»± nhưng (nà ng đảo đưa tròng mắt suy nhiê) ... anh chỉ má»i có má»™t mình tôi thôi á»
Hắn không hiểu rõ ý nà ng, nên có vẻ thất vá»ng, đáp:
- Có, tôi cÅ©ng định má»i cả Quốc Hùng tá»›i dá»± vui nữạ
Nà ng đỠmặt, vội nói rõ:
- Ồ! Tôi không có ý nói thế ... tôi muốn nói Uyển Hoa chứ?
Nà ng trỠvà o cái ra đi ô chạy pin của hắn đeo bên mình:
- Ãó, hôm nay anh chịu khó vặn ra Ä‘i ô nghe tin kết quả thi cá», để chia xẻ niá»m vui vá»›i Uyển Hoa, coi thắng lợi cá»§a Hoa như cá»§a chÃnh anh đó thôi!
Hắn có phần “bÆvá»™i gượng cưá»i nói đưa đà , để dấu ná»—i buồn:
- ÃÆ°Æ¡ng nhiên, tôi phải má»i Hoạ Hoa sẽ là pạc tÆ¡ ne cá»§a tôi trong buổi khiêu vÅ© ấỵ
- Hôm ấy phải chăng là sinh nháºt cá»§a anh?:
- Ồ sao cô tà i thế? Tôi chưa nói, cô đã đoán biết?
- ChÃnh anh vừa nói hở ra đó. Anh nói rằng “nhà có việc†mà hai cụ lại còn tổ chức “party†cho anh. Như váºy, ngoà i lý do sinh nháºt, còn lý do nà o khác nữả
- Cô Thanh à , cô tháºt thông minh hiếm có.
Nà ng cưá»i vui rồi lại nghiêm trang nói:
- Anh nên dà nh lá»i khen ấy cho Uyển Hoạ Tôi thấy rằng đây là cÆ¡ há»™i rất tốt cho anh. Hoa không Ä‘ang tâm quyết liệt vá»›i anh, thì Hoa sẽ không từ chối là m pạc tÆ¡ ne cá»§a anh trong cuá»™c khiêu vÅ© mừng sinh nháºt cá»§a anh.
Hắn có vẻ gượng gạo:
- Thưa phảị Tôi sẽ gá»i thiệp má»i, kèm thêm lá thư cho Hoạ
Nà ng vui cưá»i bảo:
- Tốt lắm. Trong thư cần nói cho khéo, tâm sự cho haỵ Nếu viết không vừa ý, thì ... mở bộ “tình thư đại toà n†mà chép!
Hắn lại phải gượng cưá»i:
- Ãừng chế diá»…u tôi nữạ
Rồi hắn buông má»™t hÆ¡i thở tháºt dà i ...
Thanh Thanh không để Kiến Quốc đưa vá». Nà ng gá»i riêng má»™t xe xÃch lô để ra vá» trước hắn ...
VỠđến hãng trà bước và o phòng bà Phương, nà ng thấy bà hôm nay giữ vẻ thản nhiên, không cáºt vấn nà ng, mà cÅ©ng chẳng nắm tay vuốt tóc nà ng gì cả. Cô sen Lệ Quyên thấy thế, tưởng bà chá»§ giáºn, hoặc đã bắt đầu bá»›t nồng nhiệt, hÆ¡i thay đổi thái độ đối vá»›i Thanh Thanh. Nhưng phần nà ng, nà ng vẫn không hỠáy náy gì cả. Thấy bà Phương đã nằm xuống nghỉ lưng, nà ng thong thả đến ngồi bên bà n há»c, và lấy giấy bút để viết thá»± Nhưng nà ng chưa kịp viết má»™t chữ nà o, thì đã giáºt mình vì tiếng nói cá»§a bà Phương:
- Viết thư cho ai đó hả “cô�
Thì ra bà vẫn chú ý “rình ráºp†từng cá» chỉ cá»§a nà ng. Nà ng quay lại mỉm cưá»i:
- Dạ, thưa bác, cháu phải viết thư báo tin cho ba cháu biết.
- ôi dà o! Thế thì đến bao giỠ“ông ấy†má»›i nháºn được tin! Thôi Ä‘i, dừng viết nữa cho mệt. “ông già †cô giá» nà y đã lo tổ chức ăn mừng cô thi Ä‘áºu rồị
Nà ng ngÆ¡ ngẩn ... rổi há»i ra má»›i biết: bà đã bảo ông quản lý Ä‘i đánh Ä‘iện tÃn sang Tân Gia Ba, báo tin mừng cho cha nà ng hay rồị
Nà ng tươi cưá»i cảm Æ¡n bà . Nhưng ná»—i vui chưa qua, cÆ¡n buồn đã đến. Rồi nà ng không viết thư nữa, ngồi tần ngần, nà ng tưởng tượng ra những việc là m cá»§a cha ở phương trá»i xa tÃt: tiếp tin nà ng thi Ä‘áºu, cha nà ng sẽ đặt tiệc lá»›n ở tá»u lầu “hoà ng gia†má»i những khách quà thân hữu đến dá»± ... Cha nà ng sẽ uống say đến đỠmặt tÃa tai ... Nhưng rồi, tá»™i nghiệp “ông cụ†tiệc tà n, bạn hữu giã từ, ông sẽ trÆ¡ trá»i cô đơn, má»™t thân thui thuỉ bước lên chiếc xe trống vắng, tá»± lái vá» nhà ngồi má»™t mình tưởng nhá»› đến đứa con gái nÆ¡i xa xôị NghÄ© đến đấy nước mắt nà ng ứa ra long lanh. Thương cha cô đơn ở nhà , lại chạnh nghÄ© đến ná»—i cô đơn cá»§a mình ở đây ... rồi nà ng quyết định nói vá»›i bà Phương má»™t chuyện.
Nà ng chưa kịp lá»±a lá»i, bà Phương đã nháºn ra ánh nước mắt cá»§a nà ng:
- Kìa! Là m sao lại khóc thế?
Nà ng khộng nén nổi, nức lên mấy tiếng khe khẽ. Bà đổi lối xưng hô:
- Æ hay! Cái “con nà yâ€! Nhá»› ba mà y hả ... thôi thì đánh Ä‘iện tÃn gá»i ổng sang đây!
Bà bảo Lệ Quyện Ä‘i pha nước nóng cho nà ng rá»a mắt, Nhưng nà ng bảo đừng, rồi Ä‘i và o phòng tắm rá»a mặt. Trở và o phòng, nà ng ngồi bên bà , không nói gì đôi mắt đăm đăm. Bá»—ng thấy Lệ Quyên và o cho hay: Quốc Hùng vá»›i Uyển Hoa đã rá»§ nhau Ä‘i chÆ¡i rồi, và có dặn tối không ăn cÆ¡m ở nhà . Bà Phương nhân tiện nói cho Thanh Thanh vui:
- Cà ng tốt! Tối nay chỉ có hai bác cháu mình ăn cÆ¡m vá»›i nhau cà ng dá»… chịu! Lệ Quyên! Mà y bảo nhà bếp nấu thêm Ãt món ngon ngon nữa, nhé!
Bá»—ng Thanh Thanh quay nhìn bà gượng nụ cưá»i:
- Thưa bác, cháu có việc, cháu muốn thưa vá»›i bác, mà cứ đắn Ä‘o hoà i, chưa kịp thưa, vì sợ ... bác giáºn.
Bà Phương hÆ¡i cau mà y, nhưng lại niá»m nở ngay:
- Có chuyện gì cháu cứ thực thà cho bác rõ?
Thì ra nà ng ngá» lá»i xin dá»n và o ở ký túc xá! láºp tức bà Phương buồn ra mặt, bà quay Ä‘i, nói giá»ng bất định:
- Ở trong ấy, kể ra thì cũng tốt đấỵ Nhưng sợ rằng ba cháu không cho đâu! ... và bác cũng ... khôing ưng nữạ
Bầu không khà trở nên ngột ngạt. Gian phòng im lìm ... Rồi lát sau, Thanh Thanh phát hoảng, vội ghé gần, cầm tay bà Phương:
- Kìa, sao bác lại khóc?
Bà Phương nằm xuống giưá»ng quay mặt và o trong. Nà ng cững ứa lệ nằm xuống phÃa ngoà ị đầu óc nà ng hoang mang, trăm thứ hình ảnh thoáng hiện thoáng biến ... Lệ Quyên từ ngoà i rón rén Ä‘i và o, không hiểu bà chá»§ vá»›i Thanh Thanh thức hay ngá»§ ... Nhưng rồi chỉ lát sau, cô sen thấy cánh tay bà Phương từ từ giÆ¡ lên. Cánh tay khum khum mình bà xoay trở ra, và ... cánh tay ấy hạ xuống, ôm lấy mình Thanh Thanh! láºp tức thân hình nà ng cÅ©ng chuyển động, cánh tay nà ng cÅ©ng ôm lấy bà . Hai gương mặt, má»™t già má»™t trẻ, áo và o nhaụ Những giá»t nước mắt từ hai gương mặt ấy cÅ©ng hòa lẫn vá»›i nhaụ.
Tà i sản của quykiemtu
27-09-2008, 02:42 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 20
Tám giá» tối hôm ấy, Châu Uyển Hoa bước và o buồng mẹ. Nà ng kêu má»™t tiếng “ máâ€, rồi nói ngay:
- Con có chuyện nà y muốn thưa riêng với má chút.
Lâm Thanh Thanh Ä‘ang ngồi ở bà n há»c, láºp tức đứng dáºy nhìn Uyển Hoa; mỉm nụ cưá»i nhè nhẹ, rồi Ä‘i sát qua ngưá»i nà ng, để ra khá»i phòng. Thanh Thanh Ä‘oán chắc: Uyển Hoa đã vá», thì hẳn Quốc Hùng cÅ©ng vá» rồị Nhân dịp nà y, nà ng nên tìm qua phòng hắn chÆ¡i, chuyện trò má»™t lát cho đỡ buồn.
Uyển Hoa đợi cho Thanh Thanh Ä‘i khá»i đã khá xa, nà ng má»›i bước đến ngồi trên chiếc ghế sa lông gần bà Phương. Nà ng nghiêng mình cúi đầu vá» trước, hai cánh tay đặt trên đùi, mưá»i ngón tay Ä‘an và o nhau, sắc mặt có vẻ nghiêm trang hẳn. Im lặng má»™t lát, như để lá»±a lá»i, nà ng bắt đầu mở miệng nói:
- Thưa má, kỳ nà y con thi Ä‘áºu, tuy tháºt là việc vui mừng lý tưởng. Nhưng mai mốt nháºp há»c, ngà y hai buổi Ä‘i vá», vấn đỠtháºt khó giải quyết.
Bà Phương như đoán ra ý nà ng, lớn tiếng bảo:
- Vấn đế khó khăn ở chá»— nà ỠTrưá»ng đại há»c Văn khoa ở ngay thà nh phố Ãà i Bắc nà y, chứ ở đâu xả
Nà ng gượng nụ cưá»i để che dấu bối rối:
- Tuy trưá»ng ở ngay thà nh phố, nhưng từ nhà đến trưá»ng, phải đổi hai chuyến xe buýt, tháºt tốn thá»i giá» có khi phiá»n phức ...
Bà Phương bá»—ng vui vẻ cưá»i nói, vì sá»±c nghÄ© ra má»™t kế hay, bà má»›i vừa nghÄ© ra được:
- A! Hoa nè! Tao Ä‘ang định nói cho mà y biết: Mà y vá»›i con Thanh Thanh Ä‘i há»c cùng má»™t giá» giấc chứ gì? Do đó, tao Ä‘ang định mua má»™t chiếc xÃch lô, mướn ngưá»i đạp, má»—i ngà y đưa đón hai đứa baỵ Chẳng cần chỠđợi xe buýt nữạ
Uyến Hoa ngây ngưá»i rạ Nà ng không ngá» mẹ đã có sẵn dá»± tÃnh ấỵ Như váºy thì tháºt khó cho nà ng. Nà ng định nói, rồi lại ngừng, dè dặt từng lá»i, chưa dám đột ngá»™t. Suy nghÄ© má»™t lát, nhìn quanh má»™t vòng, rồi nà ng má»›i nói:
- Mua xe xÃch lô là m gì nữa, hả má? ChÃnh phá»§ sắp cấm hẳn loại xe đó lưu thông rồị Nếu mua vá», không hiểu rồi dùng được mấy bữả
Câu nói cá»§a nà ng khiến bà Phương giáºt mình ngẩn ngây, như bị hắt cháºu nước lạnh và o ngưá»á»‹ Bà buồn bá»±c tháºt sá»±. Ãối vá»›i Quốc Hùng và Uyển Hoa, trước nay bà không bao giá» cần phải gượng vui, giả buồn, cho nên lúc ấy bà sầm mặt lại, bảo con gái:
- Nếu không mua xÃch lô, tao sẽ phải táºu chiếc xe hÆ¡i cho chúng mà y Ä‘i há»c?
Những tưởng con gái tán thà nh, nà o ngỠUyển Hoa vẫn chống lại ý bà :
- Không cần mua xe hơi, má à . Bởi vì đã có cách khác, tiện hơn.
Bà chăm chăm nhìn con:
- Cách gì mà lợi thế?
Bấy giá» Uyển Hoa má»›i chÃnh thức Ä‘i và o vấn Ä‘á»:
- Con sẽ ở trong trưá»ng. Trưá»ng Ãại há»c có khu ký túc xá nữ sinh viên, khang trang, sạch sẽ, tiện nghi, phà tổn lại không đáng bao nhiêụ Chị em bạn há»c há»p mặt, gần gÅ©i nhau suốt đêm, đã vui vẻ, lại tiện việc ôn táºp bà i vở.
Ãợt sóng ná» chưa lặng, đợt khác đã dâng theo! Cả hai cô gái Ä‘á»u muốn rá»i bá» nhà nầy, Ä‘i ở ký túc xá. Bà Phương buồn bá»±c vô cùng: Nhưng bà phải gượng vẻ thản nhiên, khẽ lắc đầu nghiêm trang nói:
- Ở trong trưá»ng, không tốt! Trước nay mà y chưa rá»i khá»i nhà bao giá». Nay ở chá»— lạ không được đâụ
- Ở ký túc xá, con sẽ rất dá»… chịụ Vạn nhất, nếu ở không được, thì con lại dá»n vá». Vả túc xá cÅ©ng ở ngay thà nh phố, con có thể vá» nhà chÆ¡i luôn.
Bà Phương tháºt buồn. bà nghÄ©: tuổi bà đã già , mong cáºy con cái chúng nó tạo nguồn vui sống cho mình; nà o ngá» chúng nó lại gây phiá»n lòng cho bà thêm. Uyển Hoa thấy mẹ nhắm mắt không nói, cô lại giục:
- Má! ý má thế nà á»
- Tao nghÄ© rằng: mà y cứ ở nhà nay là hÆ¡n. Ãi vá» bất tiện, thì rồi sẽ tÃch cách khác.
- Còn cách gì nữa má? Mua xe xÃch lô thì không xong. Mua xe hÆ¡i tốn tiá»n quá. Còn như Ä‘i xe buýt, ngà y bốn lần Ä‘i vá», mà phải Ä‘i tám chuyến xe, thì tháºt con không thể Ä‘i được.
Bà Phương trừng mắt, gay gắt há»i:
- Bao ngưá»i khác Ä‘i được, sao mà y lại không thể Ä‘i được?
Uyển Hoa kiên quyết là lùng:
- Ngưá»i khác là ... ngưá»i khác. Con là con.
- Hoa! Sao mà y dám ăn nói vá»›i tao như váºá»·
- Con chỉ bà n Ä‘iá»u hÆ¡n lẽ thiệt như thế. Còn giải quyết thế nà o, là tùy má.
- ôi chà ! Nói thế chứ mà y muốn trá»i muốn đất gì thì mà y quyết định, tao là m sao cai quản được mà y nữa!
Nà ng thấy đã nói khÃch được mẹ nói dá»—i hóa nói tháºt liá»n nhanh nhẩu:
- Con cám ơn má!
Nà ng đứng dáºy rút lui, cố gượng vẻ bình tÄ©nh, định tìm tá»›i phòng Quốc Hùng. Nhưng còn cách mươi bước, đã nghe tiếng cưá»i nói rÃu rÃt cá»§a Thanh Thanh và tiếng khen nịnh phụ há»a cá»§a cáºu anh nà ng. Nà ng thầm cưá»i nhạt, bước đến trước cá»a, lá»›n tiếng nói:
- Anh Cả Æ¡i!Anh thua cá rồi nhé! Má đã cho phép em dá»n và o túc xá!
- LÃ m saá»
- A! ...
Quốc Hùng và Thanh Thanh cùng đứng dáºy, kẻ kêu ngưá»i há»á»‹ Uyển Hoa nói:
- Em chuẩn bị ngay từ bây giá». Sau cuá»™c huấn luyện tân sinh hoạt, là em dá»n và o trưá»ng.
Uyển Hoa nói xong, quay gót bước nhanh vá» phòng mình, đóng cá»a cái “sầm†sau lưng, tiện tay cà i chốt luôn. Quốc Hùng và Thanh Thanh đứng ngẩn ngây nhìn nhaụ
Thanh Thanh toan trở vá» buồng há»i bà Phương, nhưng Quốc Hùng bảo nà ng hãy nán lại chút nữa, để hắn bà n tÃnh má»™t việc. Hắn khẽ nhÃu mà y suy nghÄ©, rồi há»i nà ng:
- Thế nà ỠChúng ta có nên dá»± khiêu vÅ©, mừng sinh nháºt Kiến Quốc không?
Thanh Thanh đang cảm thấy buồn rầu phân vân, nên đáp xuôi:
- Tôi không có ý kiến. Tùy anh đấỵ Anh đi thì tôi cũng đị
Quốc Hùng nghe đáp, sung sướng quá, quên bẵng má»i buồn bá»±c:
- Chúng ra nên mua món quà đến mừng hắn. Cô nghĩ xem nên mua thứ gì?
Nhưng nà ng nhẹ nhà ng nhắc hắn má»™t vấn Ä‘á»:
- Tuy nhiên, hãy còn vấn đỠtiên quyết ... biết rồi Hoa có nháºn lá»i má»i cá»§a Kiến Quốc chăng? nếu Hoa còn giáºn tức, không chịu đến dá»±, thì chúng ta lẽ nà o tìm tá»›i đó?
- A! ... Hắn thở dà i, bóp trán suy nghÄ©. Tôi Ä‘ang vui, nên quên khuấy Ä‘i mất. Vấn đỠtháºt gay go đấy ...
Bỗng mắt hắn sáng lên;
- Nhưng mà , cÅ©ng còn cách cứu vãn! Cô đừng lá»
Nà ng há»i hắn có cách gì, khiến Uyển Hoa chịu tá»›i nhà Kiến Quốc dá»± vÅ© há»™i, thì hắn hạ giá»ng thì thầm, vạch kế như vầy: hắn sẽ giả bá»™ má»i cô em gái Ä‘i “khao†má»™t “chầu†giải khát. Trong khi đó, thì Thanh Thanh gá»i Ä‘iện thoại, hẹn Kiến Quốc đến quán giải khát gặp nà ng. Chá» khi Kiến Quốc xuất hiện, “chạm trán†vá»›i Uyển Hoa tại đó, Quốc Hùng sẽ kiếm cách rút êm. Thế là Kiến Quốc có dịp năn nỉ Uyển Hoa nháºn lá»i dá»± cuá»™c vui ở nhà hắn:
Bà n tÃnh bà máºt, hai ngưá»i đắc ý rồi, Thanh Thanh trở vá» phòng bà Phương, Quốc Hùng thì tìm qua buồng em gái:
- Hoa Æ¡i! Ãi chÆ¡i nà o! ... Anh khao em má»™t chầu cà rem ở quán giải khát, rồi Ä‘i xi nệ
- Là m saá» (Uyển Hoa đặt cây bút xuống) Anh má»›i “phát tà i†món gì, mà tá»± dưng muốn khao em váºá»·
- A! “Cô†không thÃch Ä‘i, phải không? Nếu váºy, mai mốt cấm không được vòi nữa nghe! May quá â€tôi†đỡ tốn tiá»n.
Uyển Hoa sự nhớ ra một chuyện, vội vồ lấy:
- ý! Không được đâu! Anh phải trang trở món nợ sòng phẳng má»›i được. Anh thua cá má»™t trăm đồng vá»›i em, chứ bá»™ Ãt saá» Phải khao đủ số tiá»n, nghe anh!
Thì ra trước đó, nà ng cho hắn hay rằng: Nà ng sẽ xin mẹ cho nà ng dá»n và o ký túc xá. hắn Ä‘oán quyết “má sẽ không cho†Nà ng thì nói chắc: “má sẽ cho phép†thế là hai anh em đánh cá vá»›i nhau, ai thắng sẽ ăn má»™t trăm đồng.
Bấy giỠthấy em gái đã “trúng kế†hắn nói:
- Lại đòi Ä‘i hả? Váºy thì Ä‘i ngay bây giá» nè!
ô Kê! (nà ng cưá»i thÃch chÃ) Nhưng anh chịu khó đứng ngoà i kia, đợi em thay cái áo dà i nhé!
Hai anh em Quốc Hùng, Uyển Hoa ngồi chiếc xÃch lô đạp, đến phòng trà Thiên Mẫụ Má»i việc diá»…n tiến tháºt ăn nhịp vá»›i nhau, đúng giá» khắc quá.
Hai ngưá»i vừa nhấm nháp hết hai ly cà rem, thì Kiếm Quốc lò mò bước lên lầụ Hắn vốn tưởng đến đây để gặp Thanh Thanh, không ngá» lại đụng Uyển Hoa vá»›i Quốc Hùng. Hắn liá»n gượng cưá»i tiến đến bà n nước cá»§a hai ngưá»i:
- A! Anh Hùng! Mạnh giá»i chứ? ... Kìa cô Hoa, đã khá lâu rồi, chúng ta chưa gặp nhaụ Váºy, trước hết hãy kÃnh mừng cô “tên ghi bảng và ng†ạ!
Uyển Hoa quay nhìn Quốc Hùng. Hắn vốn không phải hạng trai láu lém, có thể nhanh trà tùy cÆ¡ ứng biến. Hắn thầm lấy là m tiếc: Sao Thanh Thanh không hẹn Kiến Quốc cháºm lại và i mươi phút, để hắn còn kịp xoay xở? Bây giá» Kiến Quốc đến sá»›m quá, hắn đâm lúng túng, muốn bó tay luôn!
Thấy cáºu anh lúng túng, Uyển Hoa phải nhắc nhở:
- Kìa anh cả! Má»i anh Quốc ngồi Ä‘i chá»›?
A! ... Má»i anh ngồi đây, ngồi đâỵ Ãang muốn gặp nhau để ... nói câu chuyện.
- Rất cảm ơn anh, cảm ơn Hoạ
Kiến Quốc ngồi xuống cạnh Quốc Hùng, rồi tiếp:
- Tháºt là má»™t tình cá» may mắn! Hôm nay tá»± dưng thấy thèm há»›p trà , lÆ¡ mÆ¡ tìm tá»›i đây, khôeng ngỠđược gặp anh vá»›i cô Hoạ
Quốc Hùng đâm bÃ, cà ng lúc cà ng lúng túng, không biết gỡ mình cách nà o, để tránh Ä‘i cho êm. Uyển Hoa rất thông minh, nà ng giÆ¡ đồng hồ lên coi, rồi bảo cáºu anh “cả thá»™nâ€:
- Nà y anh Cả, cuốn phim mà em thá»§ vai chÃnh, dá»± tÃnh khởi đầu và o bốn giá» rưỡị Giá» tÃnh ra, chỉ còn ba mươi bẩy phút nữa thôi đấỵ
Quốc Hùng đỠmặt lên như trái gấc chÃn. Kiến Quốc thì ngÆ¡ ngác không hiểu sá»± thể ra saá» Hắn gượng nụ cưá»i không tá»± nhiên nhìn Quốc Hùng, rồi lại nhìn Uyển Hoạ Nà ng nói thẳng vấn Ä‘á»:
- Anh Cả, anh có thể ra vỠđược rồị Chỉ có Ä‘iá»u là : anh thua cá má»™t trăm đồng, thì hãy bá» ra đây đầy đủ, trước khi vá».
Mặt Quốc Hùng đã đẫm mồ hôị Hắn móc và lấy tiá»n trao cho em gái, rồi đứng lên, ấp a ấp úng:
- Tạm biệt nghe anh Quốc! Thôi “các ngà i†ngồi lại nói chuyện với nhaụ
Hai chà ng trai bắt tay nhaụ Quốc Hùng đã xuống tá»›i đưá»ng phồ, Kiến Quốc và Uyển Hoa ở trên lầu vẫn còn ngượng ngáºp, chưa nhìn thẳng và o mặt nhaụ Má»™t hồi lâu, hắn má»›i gượng cưá»i há»i nà ng:
- Thế nà o hả Hoả Hai anh em cá với nhau gì thế?
Nà ng thẳng thắn đáp lá»i:
- à ! Tôi cho anh ấy biết, tôi sắp xin má tôi, cho và o ở ký túc xá, anh ấy đánh cá một trăm đồng với tôi, rằng má tôi sẽ cấm tôị Kết quả, tôi được má cho phép.
Nháºn thấy đã có được đỠtà i để nói chuyện lâu, hắn tá» vẻ quan hoà i bảo nà ng:
- Việc gì Hoa phải và o ở ký túc xá? Nhà Hoa cách xa trưá»ng có là baá»
Nà ng đáp rất thản nhiên, coi như trước nay chưa hỠcó dây dưa gì nhaụ
- Tại tôi lưá»i Ä‘i xe buýt.
Kiến Quốc vừa bắt đầu hăng hái nói, liá»n buá»™t miệng:
- Lạ chưa! Sao hai ngưá»i giống nhau thế? Cô Thanh Thanh thi Ä‘áºu và o Ãại há»c Trung Hưng, cÅ©ng nhất quyết và o ở ký túc xá!
- A! ...
Nghe tiếng kêu ngạc nhiên, rồi thấy đôi mắt nà ng chiếu rá»i và o mặt mình, hắn giáºt mình hối tiếc, nhưng đã muá»™n! hắn vô cùng căm giáºn, chÃnh hắn, giữa tình thế nà y, trước mặt Uyển Hoa, sao hắn vụng vá» dại dá»™t đến như vầỷ Nhắc đến Thanh Thanh, trong khi Uyển Hoa còn Ä‘ang hiểu lầm vá» hắn và Thanh Thanh thì hắn khá» khạo ngây ngô tháºt. hắn ngồi thá»™n mặt ra má»™t phút, rồi chẳng biết đánh trống lảng bằng cách nà o chỉ biết gá»i khẹ má»™t tiếng:
- Hoa ơi!
Nà ng cứ tảng lỠnhư không nghe, không chú ý gì đến câu nói lỡ miệng của hắn. nà ng tiếp tục nói vỠchuyện và o ký túc xá:
- Tôi chắc má tôi không cho cô Thanh và o ở trong trưá»ng đâụ
- Sao váºá»· Bác cho phép Hoa Ä‘i, sao lại không cho cô Thanh đỉ Dẫu sao cô ấy cÅ©ng là ngưá»i ngoà ỉ
Hắn lại khá» khạo nói há»› nữa: Uyển Hoa cho rằng như thế là hắn chá»c tức nà ng, đâm thêm lưỡi dao và o trái tim vố đã Ä‘au đớn sẵn cá»§a nà ng. Và nà ng lạnh lùng nói:
- Cô Thanh khác, tôi khác. Má tôi cứ muốn giữ cô Thanh khư khư bên mình bà suốt ngà ỵ Má tôi tuyệt đối không để cho cô ấy Ä‘i khá»i nhà đâụ
- Tháºt là việc lạ, khó mà giải thÃch lý dá» Nhưng Hoa à ! Tôi Ä‘ang nghÄ© lại: cái hôm tôi má»›i Ä‘i du lịch vá» Hoa kể chuyện đó cho tôi nghe, và đưa ra lý do giả định, giá» tôi ngẫm lại, thấy tháºt có lý.
Tà i sản của quykiemtu