|
|
21-03-2012, 06:29 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Có lẽ là yêu
Tác giả: Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Vệ Khanh thấy mình nói chả có tác dụng gì, Ä‘au đầu mà cÅ©ng không là m gì được, dứt khoát ngồi phịch xuống đất, nhìn cô khóc, hai ngÆ°á»i mắt to trừng mắt nhá», không khà rất quá»· dị.
Chu Dạ khóc mệt rồi, thanh âm tá»± nhiên nhá» dần, khóc nhiá»u, thấy tức ngá»±c, lại cà ng thêm mệt má»i, tá»±a đầu và o đầu gối không đứng dáºy. Má»™t tráºn khóc thá»a thuê nhÆ° váºy, không cần phải kiêng dè gì, khóc lá»›n tá»›i mức hao tổn hết sức lá»±c. Khóc tá»›i ná»—i cô cÅ©ng không nhá»› rõ vì sao mình lại khóc thê thảm tá»›i váºy, cà ng không thể ngừng lại.
Vệ Khanh Ä‘i ra ngoà i mang khăn ấm và o, thấy thân thể cô yếu á»›t, cúi xuống lau mặt cho cô, cÅ©ng không dám là m gì xằng báºy nữa. Chu Dạ giãy dụa, hắn nói. “Äừng lá»™n xá»™n nữa, khóc nhìn xấu lắm, còn không chịu lau mặt à !†Chu Dạ thở phì phò, hé mặt ra hét. “Äau!†Vệ Khanh dùng lá»±c quá mạnh, cô vừa má»›i khóc xong, da mặt rất mẫn cảm, bị hắn lau lung tung nhÆ° váºy, mặt láºp tức Ä‘á» á»ng. Nhiệt khà trên mặt, khiến ngÆ°á»i khác nhìn thấy mà thÆ°Æ¡ng.
Vệ Khanh chú ý thấy cô khóc nhiá»u tá»›i mức cổ áo bị Æ°á»›t, quần áo trên ngÆ°á»i cÅ©ng bị nÆ°á»›c trà là m ẩm, thở dà i nói: “Äi tắm nÆ°á»›c ấm Ä‘i, không lại bị cảm bây giá»!†Chu Dạ khóc ná»a ngà y, ngÆ°á»i cÅ©ng dÃnh nhá»›p nháp, cÅ©ng cảm thấy khó chịu, dằn dá»—i nói: “Tôi không có quần áo…†Thanh âm khà n khà n, ánh mắt Ä‘á» ngầu, má»m mại bất lá»±c nhÆ° con mèo nhá».
Vệ Khanh lấy từ trong tủ ra má»™t cái áo sÆ¡ mi trắng, phụ nữ tắm rá»a xong, mặc áo sÆ¡ mi trắng của Ä‘Ã n ông rất gợi cảm. Chu Dạ Ä‘á» mặt, “phì†má»™t tiếng, lắc đầu: “Không cần, anh có áo pull vá»›i quần đùi không?†Vệ Khanh tức giáºn nói: “Anh có phải cá»a hà ng quần áo đâu.â€
Chu Dạ đứng dáºy, chạy đến bên tủ quần áo của hắn tìm thấy má»™t bá»™ quần áo thể thao mà u xám nhạt, nhìn rất má»›i, có lẽ còn chÆ°a từng mặc qua, đặt ở trên ngÆ°á»i Ä‘o thá»,… có lẽ hÆ¡i dà i nhỉ? Không còn cách nà o khác, mặc tạm váºy.
Dùng nÆ°á»›c ấm tùy tiện gá»™t rá»a qua, rồi nhanh chóng mặc quần áo. Quần áo quá rá»™ng nên khó giữ được. Khung xÆ°Æ¡ng của Chu Dạ rất nhá», má»—i khi mua đồ Ä‘á»u chá»n size nhá» nhất, bạn bè từng tắm chung vá»›i cô Ä‘á»u nói cô không có eo, mua quần chỉ cần giữ được ở phần hông là được. Mà trang phục thể thao của Vệ Khanh vốn là đồ rá»™ng thùng thình, áo dà i tá»›i đầu gối, bả vai thì lại rá»™ng tá»›i táºn khuá»·u tay, lá»™ ra phần lá»›n cảnh xuân trÆ°á»›c ngá»±c, quần thì không mặc được, Ä‘Ã nh phải bá» xuống…
Vệ Khanh nhìn thấy dáng vẻ của cô, nhịn không được cÆ°á»i thà nh tiếng. Chu Dạ má»™t tay túm Ä‘ai quần, má»™t tay giữ chặt cổ áo, vất vả Ä‘i tá»›i ghế sofa, vuốt vuốt tay áo, xắn lên nhÆ°ng tay áo lại tuá»™t xuống. Cô trầm mặt, tiếp tục xắn tay áo lên.
Vệ Khanh ngồi xuống vừa giúp cô xắn tay áo, vừa há»i: “Em túm Ä‘ai quần là m gì chứ?†Cô tức giáºn nói: “Thắt lÆ°ng quá rá»™ng!†Hắn nhìn qua đâu có máºp, tại sao quần mặc trên ngÆ°á»i cô lại rá»™ng nhÆ° váºy chứ! Vệ Khanh dùng ngón trá» và ngón cái vòng qua cổ tay cô, lắc đầu: “Khung xÆ°Æ¡ng bé nhÆ° váºy, em dáºy thì chÆ°a thế?†Vòng eo nhá» bé, dáng ngÆ°á»i kiá»u nhá» má»m mại, rất muốn ôm và o trong lòng âu yếm, nhÆ°ng lại không dám cả gan là m lần nữa.
Chu Dạ kéo tay lại, lại tiếp tục giữ cổ áo, không thèm để ý hắn lảm nhảm. Vệ Khanh có thể nhìn thấy rõ rà ng bra của cô mà u sắc ra sao, còn nhìn thấy cả Ä‘Æ°á»ng viá»n hoa nữa, liá»n cảm thấy miệng khô lưỡi nóng. Xem ra sá» không được, Ä‘Ã nh phải dùng lá»i nói để chiếm tiện nghi của cô váºy. “Quần rá»™ng nhÆ° thế, em còn mặc là m gì, dùng áo biến thà nh váy là được rồi.†Trong đầu còn không biết Ä‘ang suy nghÄ© cái gì nữa. )
Chu Dạ lÆ°á»m hắn, “Tôi thÃch mặc nhÆ° thế, liên quan gì tá»›i anh! Hạ lÆ°u!†Vệ Khanh sán lại gần cô, nhÆ° dÃnh thà nh má»™t khối, trêu cô: “Anh hạ lÆ°u thế nà o? Có muốn thá» má»™t lần hay không?†Äúng là đầu óc Ä‘en tối, sắc tâm lại nổi lên. Chu Dạ dịch ra xa, cảnh cáo hắn: “Anh dám thá» xem! Cẩn tháºn tôi không để anh yên!â€
Vệ Khanh nhá»› tá»›i khả năng khóc kinh Ä‘iển của cô, cÅ©ng không dám manh Ä‘á»™ng. Xem ra, phải nghÄ© cách khiến cô chủ Ä‘á»™ng yêu thÆ°Æ¡ng nhung nhá»› má»›i được. Äứng dáºy nói: “Äược rồi, em khóc cÅ©ng mệt, anh cÅ©ng mệt, ngủ tạm ở đây má»™t đêm Ä‘i, mai anh Ä‘Æ°a em vá».â€
Chu Dạ yên lặng gáºt đầu, Ä‘Ã nh phải nhÆ° váºy thôi. Nhá»› tá»›i má»™t chuyện, há»i: “Khuyên tai của tôi đâu?†Vệ Khanh Ä‘i và o phòng ngủ, lôi từ trong ngăn kéo ra, nhìn cÅ©ng không phải là đồ đắt tiá»n, mấy cá»a hà ng tạp hóa đầu Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u có, không hiểu vì sao cô lại coi trá»ng nhÆ° váºy. Cầm nó ở trên tay, tá»±a và o cá»a, du côn nói: “Nói cho anh biết là ai tặng, nếu không sẽ không trả.â€
Chu Dạ chÆ°a từng thấy ngÆ°á»i nà o nhá» má»n nhÆ° hắn, mắng. “Anh nhà m chán đủ chÆ°a! Là tôi tá»± mua. Mau trả lại cho tôi.†Vệ Khanh nhÃu mà y, “Không chịu thà nh tháºt, không trả. Nói dối không phải là trẻ ngoan.†Chu Dạ nổi giân, lÆ°á»m hắn, túm quần Ä‘i tá»›i. Vệ Khanh nghÄ© cô muốn Ä‘oạt lấy, vá»™i và ng nghiêng mình.
Chu Dạ giÆ¡ chân đá má»™t cÆ°á»›c mở cá»a phòng ngủ, Ä‘áºp tay lên cá»a “rầm†má»™t tiếng, Ä‘em hắn nhốt ở ngoà i. Vệ Khanh ngạc nhiên, gõ cá»a há»i: “Em không cần sao?†Giá»ng nói Chu Dạ rầu rÄ© truyá»n ra. “Không cần.†Hắn không trả thì thôi, dù sao cÅ©ng không phải váºt sống chết cần có.
Rốt cuá»™c Vệ Khanh cÅ©ng được lÄ©nh giáo sá»± lợi hại của Chu Dạ, chuyện áp phÃch quảng cáo lần trÆ°á»›c cÅ©ng váºy, cưỡng chế không thà nh công, ngược lại còn bị mất mặt. Thà rằng không cần, chứ không chịu bị uy hiếp. TÃnh cách nà y thà là m ngá»c vỡ chứ không chịu là m ngói là nh, là m hắn thấy Ä‘au đầu.
CÅ©ng đâu phải hắn so Ä‘o vá»›i cô, Ä‘Ã nh phải thá»a hiệp nói: “Äược rồi, được rồi, đùa vá»›i em thôi mà , là m gì mà động chút đã giáºn rồi. Mau mở cá»a ra, anh trả khuyên tai cho em.†Chu Dạ lắc đầu. “Anh nhét qua khe cá»a là được rồi.†Cô sao có thể tin lá»i hắn chứ.
Vệ Khanh không có cách nà o khác, thế nà y tÃnh toán kiểu gì, giống nhÆ° song phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u lừa ta gạt địch, Ä‘á»u không tin tưởng nhau, cÅ©ng không phải là quay phim truyá»n hình mà ! CÆ°á»i khổ, rồi nhét qua khe cÆ°a. “Äược rồi, được rồi, không giáºn nữa chứ? Ngoan, mau mở cá»a ra.†Chu Dạ không để ý tá»›i hắn, ngã ngÆ°á»i nằm xuống giÆ°á»ng. “Tôi muốn Ä‘i ngủ.†Hôm nay cả má»™t ngà y mệt má»i, cô chỉ muốn vùi đầu và o chăn thôi.
Vệ Khanh nghe thấy tiếng Ä‘á»™ng bên trong, gõ cá»a: “Chu Dạ, em không thể nhÆ° váºy chứ? Qua cầu liá»n rút ván sao?†Hắn cÅ©ng chÆ°a có là m gì nha, tốt xấu gì đây cÅ©ng là phòng ngủ của hắn mà . Chu Dạ ngáp má»™t cái, tháºt sá»± mệt má»i, đầu óc đã muốn Ä‘i tìm Chu công.
Vệ Khanh Ä‘i tìm chìa khóa, nhÆ°ng Chu Dạ lại khóa trái bên trong. Hắn bất đắc dÄ© nói: “Chu Dạ, anh cÅ©ng cần thay đồ mà !†Chu DaÌ£ Ä‘Ã nh phải đứng lên, bình tÄ©nh mở cá»a bảo hắn tìm nhanh lên.
Vệ khanh cố ý cháºm chạp, tìm quần áo xong lại tìm văn kiện, để ý đôi chân cô lá»™ ra dÆ°á»›i lá»›p quần áo, chân nhá», thẳng, dà i, da thịt trắng mịn mà ng, ngón chân nhá» bé mượt mà , nhÆ°ng lại cảm thấy rất gợi cảm. Sắc tâm lại nổi lên, bắt đầu thÆ°Æ¡ng lượng. “Chu Dạ, em cÅ©ng thấy đấy, nhà anh chỉ có má»—i má»™t cái giÆ°á»ng…â€
Chu Dạ cảnh giác nhìn hắn, “Anh muốn thế nà o?†Vệ Khanh trịnh trá»ng nói: “Anh sẽ đắp chăn khác, anh cam Ä‘oan không Ä‘á»™ng tay Ä‘á»™ng chân. Lần trÆ°á»›c anh ngủ ở thÆ° phòng, bị sái cổ, cả má»™t tuần má»›i khá»i, khó chịu chết được.†Chu Dạ không nói hai lá»i, ôm chăn gối Ä‘i ra ngoà i.
Vệ Khanh vá»™i ngăn cô lại: “Em là m gì thế?†Chu Dạ cÅ©ng không ngẩng đầu lên: “Tôi ngủ ở sofa.†Ngủ ở dÆ°á»›i đất cÅ©ng được, phòng ấm nhÆ° váºy, ngủ đâu chả được. Vệ Khanh giÆ°Æ¡ng mắt nhìn cô Ä‘i tá»›i sofa, sắp xếp gối chăn Ä‘Ã ng hoà ng.
Vệ Khanh cắn răng nói: “Thôi, em ngủ trong phòng, anh ngủ sofa được rồi.†Chu Dạ quay đầu nhìn hắn, dÆ°á»ng nhÆ° muốn xác định xem hắn có nói tháºt hay không. Vệ Khanh Ä‘Ã nh chịu nói. “Dù sao anh cÅ©ng là đà n ông, ai lại để phụ nữ ngủ ở sofa bao giá».†Chu Dạ láºp tức nói. “Äây là tá»± anh nói nha, tôi ngủ ở giÆ°á»ng. Anh có muốn lấy gì thì lấy nhanh Ä‘i, tôi mệt rồi, muốn Ä‘i ngủ. Lát nữa đừng ầm Ä© là m phiá»n tôi đấy.†Vệ Khanh rầu tÄ© nói không có, bảo cô yên tâm nghỉ ngÆ¡i.
Chu Dạ Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cá»a phòng, quay đầu nói: “Aiza… anh cÅ©ng Ä‘i ngủ sá»›m Ä‘i. Ngủ ngon nha.†Tuy rằng hắn không có ý tốt, cÅ©ng không phải chÃnh nhân quân tá», nhÆ°ng lại hao tổn tâm tÆ° Ä‘Æ°a cô tá»›i há»™i quán mỹ thuáºt tạo hình, lại mua thuốc cho cô, ở lại nhà hắn, chiếm giÆ°á»ng của hắn, cÅ©ng phải có đôi câu cho phải đạo.
Vệ Khanh nghe xong vô cùng mừng rỡ, Ä‘i tá»›i sofa ngồi xuống, nghÄ© Chu Dạ vẫn rất đáng yêu, thông minh, xinh đẹp lại có cá tÃnh, không vì hắn có tiá»n mà chịu khom lÆ°ng, chá»n cô là m bạn gái quả là không sai.
Ngà y hôm sau Chu Dạ muốn tá»± mình vá» trÆ°á»ng, Vệ Khanh nhất quyết không chịu, Ä‘Æ°a cô tá»›i Ä‘Æ°á»ng lá»›n còn dặn dò cô nhá»› uống thuốc, nói lát nữa sẽ gá»i Ä‘iện lại cho cô. Chu Dạ nhún vai, cÅ©ng cứ thế bÆ°á»›c Ä‘i không quay đầu lại. Vệ Khanh ngồi trong xe thấy cô chẳng thay đổi gì, má»›i lái xe rá»i Ä‘i.
Chu Dạ vá» phòng thay quần áo xong liá»n Ä‘i tá»›i phòng vẽ, cô còn má»™t bản vẽ chÆ°a hoà n thà nh. Ãnh mặt trá»i ban chiá»u qua ô cá»a sổ len lá»i và o trong phòng, khiến cho ngÆ°á»i ta có cảm giác ấm áp trÆ°á»›c cái rét lạnh của mùa đông. TrÆ°Æ¡ng Suất thấy cô nhà n nhã nhÆ° váºy, cÆ°á»i nói: “Chá»n ngà y không bằng là m ngay, không thì bây giá» bạn là m ngÆ°á»i mẫu cho mình Ä‘i.â€
Chu Dạ nhÃu mà y, “Bây giá»? Còn kịp sao?†TrÆ°Æ¡ng Suất bị dáng vẻ đắm chìm trong ánh mặt trá»i của cô tác Ä‘á»™ng, cÆ°á»i nói: “Có lẽ, kà há»a cÅ©ng không tồi.†Chu Dạ cÅ©ng không phản đối. “Muốn mình là m mẫu kiểu gì?â€
TrÆ°Æ¡ng Suất nói: “Bạn cứ đứng ở chá»— lúc nãy, theo hÆ°á»›ng ánh mặt trá»i chiếu và o, tay đặt phÃa sau, cứ thoải mái là được.†Chu Dạ há»i: “Mình có ngồi xuống ghế cầm quyển sách không? Chứ đứng nhÆ° vừa nãy mãi sẽ má»i chân lắm.†Muốn cô ngoan ngoãn không nhúc nhÃch mấy tiếng liá»n tạo dáng, lại còn bắt đứng, định hại chết cô à .
TrÆ°Æ¡ng Suất gáºt đầu, “ÄÆ°Æ¡ng nhiên có thể, chỉ cần để ánh mặt trá»i chiếu phÃa sau bạn là được. TÆ° thế đó,… đúng, đúng rồi, đừng cá» Ä‘á»™ng nhé.â€
Chu Dạ nhìn TrÆ°Æ¡ng Suất múa bút trên bản vẽ, vô cùng nhà m chán, con mắt đảo quanh, ngồi chÆ°a được ná»a giá», nói. “TrÆ°Æ¡ng Suất, bạn nhìn trần nhà xem, hình nhÆ° có cái gì đó.†TrÆ°Æ¡ng Suất thở dà i, Ä‘i tá»›i chỉnh vai và đầu cô, nói: “Chu Dạ, nếu phải là m model, cần phải chuyên nghiệp má»™t chút.†Chu Dạ le lưỡi, rất muốn nói mình không muốn là m, nhÆ°ng đã đồng ý vá»›i hắn, không thể từ chối, huống chi hắn đã Ä‘Æ°a thuốc mà u cho cô.
Äang lúc nhà m chán đếm gạch dÆ°á»›i chân, Ä‘iện thoại vang lên, TrÆ°Æ¡ng Suất thở dà i, dừng tay. Chu Dạ chá»™t dạ không dám nghe máy, TrÆ°Æ¡ng Suất liên tiếp bị gián Ä‘oạn, tâm tình không biết đã bị quét Ä‘i nÆ¡i nà o. TrÆ°Æ¡ng Suất há»i: “Không nghe sao?†Chu Dạ vá»™i lắc đầu. “Không sao, không sao, không phải muốn vẽ cho xong sao? Bạn cứ vẽ tiếp Ä‘i, mình sẽ không cá» Ä‘á»™ng.â€
Äiện thoại vang mÆ°á»i tiếng chuông liá»n ngừng, cÅ©ng không gá»i lại nữa. Mặt trá»i dần khuất vá» phÃa Tây, góc Ä‘á»™ ánh sáng có chút tối dần. TrÆ°Æ¡ng Suất dừng bút, nhìn bức vẽ nhÃu mà y. Chu Dạ đứng báºt dáºy, xoa xoa hông. “Vẽ xong rồi sao, vẽ xong rồi sao? Cho mình xem vá»›i.â€
TrÆ°Æ¡ng Suất nói: “Lần sau có khi phải tìm chá»— nà o thoáng mát, ánh sáng má»›i tá»± nhiên hÆ¡n.†Chu Dạ nhún vai. “Có gì quan trá»ng chứ, chẳng qua chỉ là kà há»a thôi mà .†Äi lại gần muốn xem, nà o ngá» TrÆ°Æ¡ng Suất giÆ¡ tay kéo xuống, xé thà nh nhiá»u mảnh nhá», vất và o thùng rác.
Chu Dạ kêu lên: “Mất bao nhiêu công má»›i vẽ xong, sao lại xé Ä‘i?†Vô cùng khó hiểu, dù sao cô cÅ©ng là m ngÆ°á»i mẫu rất vất vả. TrÆ°Æ¡ng Suất thản nhiên nói. “Vẽ không đẹp, không cần giữ lại.†Bị ảnh hưởng cảm xúc của Chu Dạ quá nhiá»u, không táºp trung, bản vẽ không đạt tiêu chuẩn.
Chu Dạ vẻ mặt đáng tiếc nói: “Cứ nhÆ° váºy đã xé rồi, mình còn chÆ°a kịp nhìn qua.†TrÆ°Æ¡ng Suất xin lá»—i. “Tháºt xin lá»—i, là m bạn mệt má»i cả má»™t buổi chiá»u.†Chu Dạ liá»n nói không sao, cÆ°á»i nói: “Lần nà y là m ngÆ°á»i mẫu coi nhÆ° không thà nh, lần sau Ä‘i, lần sau lại là m mẫu cho bạn, ai bảo mình lấy thuốc mà u của bạn chứ. Lần sau bạn phải vẽ tốt nha, Ãt nhất cÅ©ng phải cho mình nhìn má»™t lần.â€
TrÆ°Æ¡ng Suất cÆ°á»i nói: “Äược mà , lần sau gá»i bạn là m mẫu, bạn đừng oán mình nha.†Chu Dạ cÆ°á»i. “Từ trÆ°á»›c tá»›i giá» mình luôn giữ lá»i, tuy rằng là m mẫu rất mệt, ngÆ°á»i mình sắp cứng lại rồi.†Hai ngÆ°á»i dá»n dẹp đồ, chuẩn bị Ä‘i ăn tối.
Äiện thoại Chu Dạ lại vang lên, là Vệ Khanh phủ đầu há»i trÆ°á»›c: “Em vừa Ä‘i đâu thế? Sao không nghe máy?†Hắn còn cố tình gá»i tá»›i kà túc, còn nói cô không có trong phòng, bảo cô Ä‘i tá»± há»c. Hắn thừa biết, ngÆ°á»i ở kà túc nói dối, không thể tin tưởng được.
Chu Dạ vá»™i nói: “Anh chá» má»™t lát.†Quay qua nói vá»›i TrÆ°Æ¡ng Suất: “Ngại quá, bạn Ä‘i trÆ°á»›c Ä‘i. Mình sẽ Ä‘i sau.†TrÆ°Æ¡ng Suất gáºt đầu, còn há»i có cần giữ chá»— cho cô không, bình thÆ°á»ng ăn cÆ¡m ở canteen Ä‘á»u kÃn chá»—, không còn chá»— ngồi. Chu Dạ cảm Æ¡n hắn, nói không cần. Hắn má»›i và o thang máy Ä‘i xuống.
Lúc nà y Chu Dạ má»›i nghe tiếp. “Anh có chuyện gì à ? Tôi còn phải thi cuối kỳ, có nhiá»u bà i táºp lắm.†à bảo hắn đừng có quấy rầy cô nữa. Vệ Khanh không để ý tá»›i ám hiệu của cô, há»i. “Em vừa nói chuyện vá»›i ai thế?†Chu Dạ thuáºn miệng trả lá»i. “Bạn há»c.†Vệ Khanh cÅ©ng không buông tha. “Bạn nà o váºy?†Chu Dạ nói là TrÆ°Æ¡ng Suất. Hắn biết khoa mỹ thuáºt tạo hình của cô bình thÆ°á»ng không có tiết, Chu Dạ nếu không ở trong kà túc thì sẽ ở trong phòng vẽ, nhiá»u nhất là ở canteen, ba chá»— đó, có gì mà không thể nghe máy.
Chu Dạ không muốn ở trÆ°á»›c mặt bạn bè ở hà nh lang ầm Ä©, liá»n nhẫn nại nói. “Lúc đấy tôi không thể cá» Ä‘á»™ng, nên không thể nghe máy,.. được rồi, được rồi, anh có việc gì thì nói nhanh lên, không thì tôi cúp máy đây.â€
Vệ Khanh biết cô không kiên nhẫn, Ä‘Ã nh tạm thá»i kiá»m chế. “Anh Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng tá»›i trÆ°á»ng em, chúng ta ra ngoà i ăn cÆ¡m.†Chu Dạ nghe xong, nổi giân, nói thẳng “Không Ä‘i.†Muốn cúp máy.
Vệ Khanh tà n nhẫn nói: “Chu Dạ, em dám cúp máy thá» xem! Anh cÅ©ng không kiên nhẫn đâu! Chẳng may bá»™c phát thì không biết sẽ là m chuyện gì đâu!†Giá»ng nói lạnh lùng, không chút cảm tình. Chu Dạ biết đã chá»c giáºn hắn, không biết phải là m thế nà o, thức thá»i nói. “Váºy anh muốn thế nà o?†Vệ Khanh nói: “Em ra ngoà i trÆ°á»›c Ä‘i, anh không muốn nói lần thứ hai đâu.†Liá»n cúp máy.
Chu Dạ mắng thầm trong lòng, giáºn dữ mà không thể phát tác, mặc kệ hắn, chạy vá» tắm rá»a rồi Ä‘i uống canteen ăn cÆ¡m. Vệ Khanh gá»i Ä‘iện tá»›i. “Sao giá» em vẫn chÆ°a ra? Mau ra đây, anh tá»›i rồi.†Chu Dạ ăn cÆ¡m được má»™t ná»a, Ä‘Ã nh phải buông Ä‘Å©a, háºm há»±c Ä‘i ra ngoà i.
Vệ Khanh thế nhÆ°ng công khai lái xe tá»›i trÆ°á»›c cổng trÆ°á»ng, nhìn thấy Chu Dạ Ä‘i ra, mở cá»a xe bÆ°á»›c xuống. Chu Dạ sợ ngÆ°á»i khác nhìn thấy, chạy vá»™i lên xe, nghiêm mặt nói: “Anh lại là m sao thế? Buổi tối tôi còn phải há»c bà i.â€
Vệ Khanh không để ý tá»›i, nhìn cô chằm chằm, nhÃu mà y, “Không phải bảo em Ä‘i thay quần áo sao?†Chu Dạ vừa nghe lại giáºn, cô mặc gì thì liên quan gì tá»›i hắn, bình tÄ©nh há»i. “Quần áo tôi là m sao?â€
Vệ Khanh nói: “Quần bò, áo pull, giầy búp bê, nhìn qua biết ngay là sinh viên. Chẳng lẽ em không có quần áo ngÆ°á»i lá»›n sao? Nữ sinh trÆ°á»ng em không ai mặc váºy à ?†Äể ngÆ°á»i ta nhìn cô còn tưởng là há»c sinh trung há»c, nhìn những nữ sinh khác xem, ăn mặc rất gợi cảm nha.
Chu Dạ hét lên: “Anh quản nhiá»u nhÆ° váºy, tôi vốn còn Ä‘i há»c, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nhìn giống sinh viên rồi.†Vệ Khanh khó thở, sau má»™t lúc lâu, Ä‘Ã nh phải nói: “Äược rồi, được rồi, cứ nhÆ° váºy Ä‘i.†Nói xong liá»n khởi Ä‘á»™ng xe.
Chu Dạ vá»™i nói: “Anh muốn Ä‘Æ°a tôi Ä‘i đâu?†Vệ Khanh nhìn thẳng phÃa trÆ°á»›c. “Äợi lát nữa sẽ biết.†Nhá»› ra, lại há»i. “Em còn chÆ°a nói chiá»u nay em là m gì.â€
Chu Dạ nghÄ© thầm, tên nà y tháºt phiá»n nha, từ lúc đầu đã há»i, há»i không biết bao nhiêu lần, Ä‘Ã nh nói. “Chẳng Ä‘i đâu cả, ngồi ở phòng vẽ tranh thôi.†Vệ Khanh ngồi thẳng dáºy, nhìn cô nói: “Chu Dạ, lần sau em còn cố tình không nghe Ä‘iện thoại, anh sẽ trá»±c tiếp gá»i cho Ngô chủ nhiệm, bảo ông ta Ä‘i tìm em.â€
Chu Dạ háºn nghiến răng nghiến lợi, ná»a ngà y, căm giáºn giải thÃch: “Không phải tôi cố tình không nghe máy. Lúc đó tôi Ä‘ang là m mẫu cho TrÆ°Æ¡ng Suất, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể nghe máy.†Vệ Khanh nghe xong, quay đầu nhìn cô. “Em nói cái gì? Em là m mẫu cho TrÆ°Æ¡ng Suất sao? Sao em lại là m ngÆ°á»i mẫu cho cậu ta?â€
Chu Dạ không biết vì sao hắn lại biến sắc mặt, nhún vai nói: “CÅ©ng không có gì, chỉ là m mẫu thôi! Má»i ngÆ°á»i giúp đỡ nhau, vá»›i ngÆ°á»i há»c vẽ chúng tôi mà nói, đó là chuyện bình thÆ°á»ng.†Vệ Khanh nhìn vẻ mặt tình bÆ¡ của Chu Dạ, nói dứt khoát. “Lần sau không cho em là m mẫu nữa.â€
Chu Dạ kêu lên: “Dá»±a và o cái gì chứ!â€
Vệ Khanh cầm chặt vô lăng, “Anh nói không được là không được! Tốt nhất em nên nghe lá»i anh, bằng không, đến lúc đó đừng có khóc.†Chu Dạ oán háºn nhìn hắn, mắng. “Sao có ngÆ°á»i Ä‘á»™c tà i nhÆ° anh chứ?†Vệ Khanh nhún vai, không để ý tá»›i sá»± tức giáºn của cô, dừng trÆ°á»›c cá»a má»™t câu lạc bá»™, giúp cô mở cá»a xe.
Chu Dạ ngồi yên, Vệ Khanh buồn cÆ°á»i, vẫn còn giáºn cÆ¡ đấy! Liá»n dá»— cô: “Äược rồi, được rồi, hôm nay anh đùa thôi, đừng giáºn nữa. Má»i ngÆ°á»i tá»›i rồi, Ä‘i thôi, đừng trẻ con nhÆ° thế.†Kéo cô xuống xe, Chu Dạ háºm há»±c Ä‘i theo hắn, tâm tình không vui.
Vệ Khanh dẫn nà ng và o má»™t phòng lá»›n, bên trong có cả nam lẫn nữ, có không Ãt ngÆ°á»i. Má»i ngÆ°á»i vừa thấy cô, liá»n đùa: “Vệ thiếu , hôm nay anh lại mang mỹ nữ nà o tá»›i đây thế?†Nhìn thấy Chu Dạ, có ngÆ°á»i vá»— vai hắn cÆ°á»i nói. “Không phải cáºu Ä‘Æ°a há»c sinh trung há»c tá»›i đây chÆ¡i đấy chứ.†Vệ Khanh có chút xấu hổ, vá»™i nói: “Gì chứ, miệng chó không thể phun ngà voi, đừng là m loạn nữa.â€
NgÆ°á»i nó cÆ°á»i: “Ha ha… tìm hoa non nha…†cẩn tháºn đánh giá Chu Dạ, nói: “Vệ thiếu, cáºu đổi khẩu vị rồi sao?†Thanh thuần nhÆ° giá»t nÆ°á»›c, giống nhÆ° nụ hoa tháng hai, vẫn chỉ là má»™t nụ hoa mà thôi! Äẩy đẩy Vệ Khanh. “Vệ thiếu, bái phục cáºu đó.†Loại mỹ nhân nà y cÅ©ng tìm được.
Vệ Khanh lÆ°á»m hắn, kéo Chu Dạ ngồi xuống, nói: “Em đừng nghe bá»n há» nói linh tinh, bá»n há» Ä‘á»u lắm miệng nhÆ° váºy, chỉ giá»i nói bừa thôi. Có đói không? Ä‚n chút gì Ä‘i, lát nữa còn Ä‘i chÆ¡i.†Chu Dạ lắc đầu, nhÃu mà y. “Vệ Khanh, tôi không thÃch chá»— nà y.†Vệ Khanh vá»™i nói. “Cố nhịn má»™t chút, gặp má»i ngÆ°á»i má»™t lần, lần sau không Ä‘Æ°a em tá»›i đây nữa.â€
Chu Dạ không còn cách nà o khác, đã đến đây rồi, cÅ©ng Ä‘Ã nh phải chịu phép. Cô nhìn xung quanh, có má»™t mỹ nữ cao gầy ngồi cạnh cô, há»i. “Cô là tình nhân của Vệ thiếu sao? Anh ấy rất Ãt khi mang tình nhân tá»›i những chá»— thế nà y.†Chu Dạ nhìn cô, y phục cao quý, có khà chất, không giống tiểu thÆ° bình thÆ°á»ng, lắc lắc đầu. NgÆ°á»i noÌ£ nhìn cô cÆ°á»i cÆ°á»i, lắc lắc đầu, thở dà i Ä‘i chá»— khác. Cô nghÄ© đây chắc lại là má»™t cô gái trẻ ham hÆ° vinh rồi.
Má»™t lát sau, tất cả má»i ngÆ°á»i vây quanh bà n tròn đánh bà i, sÆ°Æ¡ng khói lượn lá», trên bà n chất đầy rượu bia và hoa quả, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có má»™t bạn gái, ngồi bên cạnh chỉ trá», không ngừng bà y mÆ°u tÃnh kế, còn đút đồ ăn cho nhau, nÅ©ng nịu trò chuyện không ngừng. Äây không phải là đánh bà i nha, rõ rà ng là tán tỉnh nhau mà thôi. NhÆ°ng má»i ngÆ°á»i nhìn thấy cÅ©ng không trách, đã nhìn nhiá»u thà nh quen.
Vệ Khanh thấy cô nhÃu mà y, nhìn tá»›i Ä‘iếu thuốc trên tay, vá»™i dáºp tắt, há»i: “Sao không nói gì thế? Chút nữa vui vẻ, Ä‘Æ°a em Ä‘i ra ngoà i khiêu vÅ©.†Chu Dạ cắn môi không để ý tá»›i hắn.
Có ngÆ°á»i nhìn thấy, giá»…u cợt: “Vệ thiếu, anh là m gì thế, sao lại để ngÆ°á»i đẹp không vui nhÆ° váºy? Còn không là m gì Ä‘i.†Lại có ngÆ°á»i nói: “Vệ thiếu, còn không mau hôn ngÆ°á»i ta nháºn lá»—i Ä‘i.†Má»i ngÆ°á»i vừa nghe Ä‘á» nghị nà y, toà n bá»™ liá»n đứng dáº. “Mau hôn Ä‘i, hôn Ä‘i, chúng ta muốn xem.†Có ngÆ°á»i cÆ°á»i. “Không chÆ¡i hôn lÆ°á»›t nha, phải cuốn lưỡi đó.†Trong lúc nhất thá»i, cà ng thêm náo nhiệt, có nhiá»u ngÆ°á»i không chịu bá» qua.
Chu Dạ nghe xong, sắc mặt liá»n thay đổi. Vệ Khanh vá»— tay cô, bảo cô không cần tức giáºn , đứng lên cÆ°á»i mắng: “Mấy tên nà y, là m loạn gì chứ! Äây là bạn gái tôi, không để ai bắt nạt đâu.†Má»i ngÆ°á»i hÆ¡i giáºt mình, láºp tức có ngÆ°á»i vá»— tay cÆ°á»i nói: “Thảo nà o lại mang Ä‘i gặp má»i ngÆ°á»i, hóa ra là bạn gái má»›i nha! Vệ Khanh, Ä‘Æ°á»ng quan của cáºu ngà y cà ng mở rá»™ng nha. Äã định ngà y chÆ°a, khi nà o thì kết hôn?â€
Vệ Khanh cÆ°á»i: “Các cáºu còn nói bừa! Vá» sau thấy ngÆ°á»i đừng có là m loạn là được.†Lại có ngÆ°á»i nói: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, là m sao dám trêu chá»c chị dâu.â€
Chu Dạ vừa nghe thấy có ngÆ°á»i gá»i cô là chị dâu, không nhịn được nữa, quay sang Vệ Khanh hét lên: “Ai là bạn gái anh!†Rồi xoay ngÆ°á»i nói vá»›i má»i ngÆ°á»i. “Các ngÆ°á»i đừng nghe anh ta nói bừa, tôi không phải là bạn gái anh ta.†Nói xong, đẩy ghế đứng dáºy, Ä‘i ra ngoà i cá»a.
|
25-03-2012, 01:20 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Có lẽ là yêu
Tác giả: Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u kinh ngạc, đồng loạt nhìn hai ngÆ°á»i bá»n há». Vệ Khanh bình tÄ©nh đứng dáºy, lắc đầu thở dà i, vẻ mặt bất đắc dÄ© nói: “Äược rồi, được rồi, là anh không đúng, đừng giáºn. Má»i ngÆ°á»i chỉ trêu em thôi.†Chu Dạ đúng là chẳng cho hắn chút mặt mÅ©i nà o, tuy hắn không vui, nhÆ°ng nghÄ© cô vẫn còn Ãt tuổi, không thÃch bị ngÆ°á»i khác trêu chá»c. Một phần cũng do mấy ngÆ°á»i nà y nói những lá»i cô không thÃch nghe, tÃnh nóng nhÆ° lá»a, cho nên má»›i trở mặt nhanh nhÆ° váºy.
Chu Dạ dừng bÆ°á»›c, nhìn hắn nhÃu mà y, dÆ°á»ng nhÆ° hắn không hiểu được ý mình, lại nghÄ© giá» mình giáºn dá»—i nhÆ° trẻ con, Ä‘iá»u nà y cà ng là m cô tức giáºn, trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i lại không thể phát tác, Ä‘Ã nh phải lạnh lùng nói. “Tôi vỠđây.†Trong lòng âm thầm thá», từ nà y vá» sau không bao giá» Ä‘i cùng Vệ Khanh, xoay ngÆ°á»i Ä‘i ra cá»a. Rất nhiá»u sinh viên há»c nghệ thuáºt Ä‘á»u muốn là m Ä‘á»™ng tác “nghênh ngang mà điâ€, nhìn rất phóng khoáng, mà Chu Dạ lại là cao thủ trong số đó.
Má»i ngÆ°á»i thấy biểu hiện của hai ngÆ°á»i bá»n há», Ä‘á»u nghÄ© cặp đôi cãi cá» thÆ°á»ng tình, mà tuổi Chu Dạ còn nhá», Ä‘á»u nghÄ© tÃnh cô trẻ con, không để ý, cÆ°á»i nói: “Vệ thiếu, còn không mau Ä‘uổi theo, cẩn tháºn sau nà y ngÆ°á»i ta không để ý tá»›i anh nữa. Vá» sau dạy dá»— lại cho tốt là được.†Lại có ngÆ°á»i cÆ°á»i nói: “Bạn gái nhá» nà y của cáºu, tÃnh cách tháºt mạnh mẽ, vá» sau có lẽ sẽ khiến cáºu Ä‘au đầu đó.†Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘em hai ngÆ°á»i bá»n há» ra giá»…u cợt.
Vệ Khanh nhìn Chu Dạ đá cá»a Ä‘i ra ngoà i, trong lòng cÅ©ng lo lắng, sợ cô ra ngoà i gặp chuyện ngoà i ý muốn, vẫn Ä‘uổi theo. Má»i ngÆ°á»i ở phÃa sau cà ng đùa. “Trẻ con tÃnh khà nóng nảy, cố gắng uốn nắn nha.†Má»i ngÆ°á»i đợi hắn Ä‘i rồi, Ä‘á»u Ä‘em việc nà y ra là m trò cÆ°á»i, nói không ngá» Vệ thiếu cÅ©ng có ngà y hôm nà y, quen đắm chìm giữa vạn đóa hoa, giá» chỉ có má»™t cô bé con cÅ©ng quản không nổi. Toà n bá»™ ngÆ°á»i trong há»™i Ä‘á»u biết chuyện, lấy là m thú vị, bình tÄ©nh chá» xem diá»…n biến kịch hay.
Ở ngoà i cá»a Vệ Khanh chặn cô lại, giữ chặt tay cô nói: “Äược rồi, được rồi, dù sao cÅ©ng tá»›i rồi, để anh Ä‘Æ°a em vá».†NghÄ© rằng, quên Ä‘i, quên Ä‘i, cÅ©ng không thể trách cô được, trẻ con thì vẫn là trẻ con, Ä‘Ã nh phải sủng trÆ°á»›c đã, không thể cùng cô so Ä‘o, vá» sau sẽ từ từ dạy bảo. Chu Dạ hất tay hắn ra, nhÆ°ng không thoát được, lấy mắt lÆ°á»m hắn, “Anh là m gì thế, buông tay, tôi tá»± Ä‘i vá»!â€
Vệ khanh vừa nhét cô và o trong xe, vừa giáo huấn: “Khuya rồi, còn muốn gây sá»± sao? Ở chá»— nà y thÆ°á»ng xuyên xảy ra chuyện nguy hiểm, không thiếu kẻ xấu. Em ngồi yên Ä‘i, rồi chúng ta nói chuyện.†Chu Dạ bị hắn giáo huấn, cÅ©ng bình tÄ©nh trở lại, nghÄ© rằng, có lẽ nên nói rõ má»™t lần cho xong. Cãi vã cÅ©ng không phải là biện pháp để giải quyết vấn Ä‘á», câu nà y cÅ©ng là Vệ Khanh nói.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng hai ngÆ°á»i cÅ©ng không ai lên tiếng trÆ°á»›c, mắt nhìn thấy sắp vá» tá»›i nÆ¡i, Chu Dạ sắp xếp lại suy nghÄ© trong đầu, bình tÄ©nh chất vấn: “Vệ Khanh, vì sao trÆ°á»›c mặt bạn bè anh, lại nói tôi là bạn gái anh?†Vệ Khanh nhìn vẻ nghiêm túc của cô thấy buồn cÆ°á»i, cố ý nghiêm mặt nói: “Hôn thì cÅ©ng hôn rồi, không phải là bạn gái thì là gì?†Không phải cô đã khóc nhÆ° chết Ä‘i sống lại sao! Hắn cứ nghÄ© rằng thừa nháºn cô là bạn gái hắn có thể giúp cô yên tâm, Ãt nhất cÅ©ng là danh chÃnh ngôn thuáºn qua lại.
Chu Dạ nhá»› tá»›i chuyện nà y lại thấy phiá»n, tên sắc lang nà y, coi nhÆ° bị chó cắn má»™t miếng Ä‘i. Lầm lì nói: “Vệ Khanh, anh nghe rõ đây, tôi không phải là bạn gái của anh. Anh đừng có Ä‘i ra ngoà i nói loạn nữa, cẩn tháºn tôi xá» anh đấy.†Cô vẫn còn muốn là m ngÆ°á»i trong sạch, thanh bạch à nha. Bạn gái của hắn rất nhiá»u, đâu có kém gì cô đâu. Không hiểu vì sao hắn cứ nhÆ° âm hồn không chịu tiêu tan, dây dÆ°a lằng nhằng, chẳng lẽ bởi vì chÆ°a thá»a mãn sao? Äừng có mÆ¡!
Vệ Khanh nghe cô nói mấy lá»i nà y, cau mà y há»i: “Là m bạn gái anh thì có gì không được chứ? Anh đối xá» vá»›i em không tốt sao?†NgÆ°á»i khác cầu còn không được! Hắn luôn nhÆ°á»ng nhịn cô, má»i chuyện thÆ°á»ng dá»… dà ng bá» qua, cô lại còn được voi đòi tiên, cà ng ngà y cà ng hÆ° không tả nổi, vô cùng kiêu ngạo!
Chu Dạ cảm giác há»a khà bốc lên đầy đầu, không muốn cãi nhau vá»›i hắn. CÆ°á»i lạnh: “Hóa ra anh đối xá» vá»›i tôi rất tốt nhỉ! Bị anh ép tá»›i mức suýt bị Ä‘uổi há»c. Sở dÄ© tôi xui xẻo nhÆ° váºy, không nhá» phúc của anh chắc! HÆ¡n nữa, ai thèm là m bạn gái anh! Qua lại bao nhiêu phụ nữ nhÆ° váºy, bẩn chết được.†Bởi vì tức giáºn, nên chỉ nhá»› rõ những chuyện bị hắn phá rối, cÅ©ng quên rằng những lúc gặp may mắn, cÅ©ng là vì hắn giúp.
Vệ Khanh sa sầm mặt, “Chu Dạ, em nói chuyện cẩn tháºn má»™t chút! Äừng có không biết phải trái nhÆ° váºy!†Äáng giáºn tháºt, cà ng nói cà ng là m cà n! Chu Dạ lÆ°á»m hắn, những lá»i nà y trÆ°á»›c đây cÅ©ng từng nói, nhất thá»i không mở miệng, ná»a ngà y má»›i trầm giá»ng nói: “Vệ Khanh, hôm nay chúng ta nói cho rõ, đừng tưởng rằng anh hôn tôi, thì tôi chÃnh là bạn gái của anh. Anh hết chuyện để đùa rồi sao? Không trêu chá»c ngÆ°á»i khác thì không chịu được à ? Tôi chỉ coi đó nhÆ° là chuyện không may. Nói gì Ä‘i nữa, cÅ©ng không phải là chuyện quan trá»ng. Má»i chuyện trÆ°á»›c kia của chúng ta coi nhÆ° xà xóa, anh Ä‘i Ä‘Æ°á»ng quan của anh, tôi Ä‘i cầu Ä‘á»™c má»™c của tôi, từ nay vá» sau không cần can thiệp và o chuyện của nhau, tốt nhất cả Ä‘á»i đừng gặp lại.â€
Vệ Khanh nghe cô nói xong, hiểu rằng không thể tiếp tục là m ầm, nếu không sẽ lại cãi vả, bèn thay đổi sách lược. Nhẫn nại nói: “Chu Dạ, nói tháºt vá»›i em, anh chÆ°a từng tốn nhiá»u tâm tÆ° vá»›i bất kỳ ngÆ°á»i con gái nà o.Äược rồi, trÆ°á»›c kia là anh không đúng, anh chỉ là muốn bắt nạt em má»™t chút thôi, cÅ©ng không phải tháºt sá»± đối xá» vá»›i em nhÆ° váºy. Anh thá»±c sá»± rất thÃch em, má»›i Ä‘Æ°a em tá»›i gặp bạn bè anh. Em không để cho anh có chút mặt mÅ©i, anh cÅ©ng coi nhÆ° không có gì. Bây giá» em nói nhÆ° váºy, không thấy quá tà n nhẫn sao? Em cho là những chuyện đã xảy ra, muốn xóa là xóa liá»n sao?†Nếu Chu Dạ ăn má»m không ăn cứng, thì hắn sẽ phải đổi sang chÃnh sách dụ dá»—. Loại thủ Ä‘oạn nà y má»›i là hữu dụng đối vá»›i Chu Dạ, ngay từ đầu lẽ ra không nên cÅ©ng cô cãi vã.
Chu Dạ nhìn hắn, má»™t lúc lâu sau nói: “Váºy anh nói xem, rốt cuá»™c anh muốn thế nà o?†Chu Dạ vẫn còn trẻ, chÆ°a lÆ°á»ng được hết má»i chuyện, hắn nhá» nhẹ nhÆ° váºy, cô cÅ©ng không thể nà o nổi khùng lên được. Vệ Khanh thấy không khà đã dịu Ä‘i, liá»n nâng tay vuốt vuốt tóc cô, nói: “Äược rồi, em đừng có giáºn nữa, việc hôm nay bá» qua Ä‘i, từ nay vá» sau đừng tùy hứng nhÆ° váºy. Ngay tại chá»— là m ngÆ°á»i ta khó xá» nhÆ° váºy, em không để cho ngÆ°á»i ta có Ä‘Æ°á»ng rút lui hay sao?â€
Chu Dạ nghiêng mình tránh tay hắn, giáºn dữ nói: “Anh ngồi nói chuyện nghiêm túc coi.†Trong lòng cÅ©ng có chút áy nãy, vừa rồi quả tháºt Ä‘ã thất lá»…, nhÆ°ng mà lúc đó Ä‘ang tức giáºn, là m sao mà quay lại cho được.
Vệ Khanh rút tay lại, nhìn cô nói: “Chu Dạ, em xem là m bạn gái anh, anh sẽ đối xá» tốt vá»›i em, má»i chuyện Ä‘á»u theo em hết, chỉ cần em không ngang bÆ°á»›ng là được, em muốn cái gì cÅ©ng được hết. Em nói xem có gì không tốt chứ? CÅ©ng không phải cả Ä‘á»i em không có bạn trai.†Vệ Khanh nói những lá»i nà y, hắn cÅ©ng biết hắn hÆ¡n cô khá nhiá»u tuổi, hắn không phải giống những nam sinh má»›i hai mÆ°Æ¡i tuổi Ä‘á»™ng chút việc nhá» là cãi nhau vá»›i bạn gái, tháºt sá»± hắn muốn đối xá» tốt vá»›i má»™t ngÆ°á»i, có thể Ä‘em Chu Dạ sủng lên táºn trá»i.
Chu Dạ nghe mấy lá»i tha thiết của hắn, nhất thá»i cảm thấy hoảng hốt, cÅ©ng cảm thấy áy náy. Tuy nhiên, láºp trÆ°á»ng của cô rất kiên định, không đánh mất lý trÃ, thẳng thắn nói: “Vệ Khanh, thá»±c ra anh cÅ©ng không phải ngÆ°á»i xấu. Dáng ngÆ°á»i hoà n hảo, lại có tiá»n, thủ Ä‘oạn dụ dá»— con gái lại nhiá»u, nhÆ°ng tôi vẫn không muốn là m bạn gái anh.†Nói rất chân thà nh, không chút nà o che giấu. Từ đầu tá»›i cuối cô cho rằng nên tá» rõ thái Ä‘á»™, không nên để hiểu lầm, rÆ°á»›c phiá»n và o thân.
Vệ Khanh Ä‘au đầu, cái cô nà ng nà y sao mà khó khăn váºy, cứng má»m Ä‘á»u không chịu ăn là sao? Lại ôn nhu nói: “Váºy em nói thá» xem, vì sao em không muốn? Bởi vì trÆ°á»›c kia anh có nhiá»u bạn gái quá, nên cho rằng anh không sạch sao?†Hắn cố ý nói nhÆ° váºy, là m cho Chu Dạ cảm thấy bất an, coi nhÆ° là dùng hết tâm cÆ¡.
Quả nhiên, Chu Dạ lắc đầu: “Không không không, ý tôi không phải nhÆ° váºy, là tôi lỡ lá»i, anh đừng để bụng.†Cúi đầu, vô cùng áy náy. Vệ Khanh nhân cÆ¡ há»™i nà y bồi tiếp: “Chu Dạ, em phải biết rằng, anh và em khác nhau, anh đã qua tuổi mÆ°Æ¡Ì€i chiÌn từ lâu, nên chuyện nà y cÅ©ng rất bình thÆ°á»ng. Bây giá», em vẫn không muốn sao?†Mấy lá»i nà y của hắn hoà n toà n che Ä‘áºy những khuyết Ä‘iểm của bản thân, lá»i nói rất êm tai. Mấy chuyện trai gái đó cÅ©ng kêu là bình thÆ°á»ng được sao?
Trong lòng Chu dạ đã sá»›m có chủ ý, lúc nà y nhìn hắn, áy náy nói: “Tôi xin lá»—i, tháºt sá»± xin lá»—i.†Chu Dạ cÅ©ng không phải cao thủ tình trÆ°á»ng, đối vá»›i tình cảm Ä‘á»u rất thuần khiết trong sáng, cảm thấy từ chối ngÆ°á»i khác có chút nhẫn tâm, lại thấy áy náy không dám ngẩng đầu lên.
Vệ Khanh tiếp tục nhẹ nhà ng nói: “Dù sao thì em cÅ©ng phải cho anh biết lý do má»™t chút chứ.†Tâm lý Chu Dạ bứt rứt, liá»n mở cá»a xe bÆ°á»›c ra, không dám quay đầu nhìn hắn: “Tôi nghÄ©, tôi không thÃch anh.†Mấy lá»i nà y của cô rất lá»… Ä‘á»™, nhÆ°ng cÅ©ng rất thẳng thắn, trá»±c tiếp không có Ä‘Æ°á»ng tiến.
Ấy váºy mà Vệ Khanh cÅ©ng không giáºn, còn há»i: “Váºy em thÃch ai? Còn thÃch Lý Minh Thà nh sao?†Chu Dạ biến sắc, cuối cùng khẽ thá» dà i, nói : “Tôi cÅ©ng không biết nữa. Hắn đã có ngÆ°á»i trong lòng, tôi có thÃch hắn cÅ©ng vô duÌ£ng. Bây giá» tôi nghÄ© sẽ táºp trung cho việc há»c. CÅ©ng sắp có kỳ thi, tôi nghÄ© tôi phải chăm chỉ hÆ¡n.†Giá»ng nói lá»™ ra vẻ ảm đạm, mệt má»i.
Äã lâu rồi Vệ Khanh không còn nghe thấy những lá»i thuần túy “thÃch hay là không thÃch†nữa, những ngÆ°á»i luôn miệng nói không mà ng tá»›i Ä‘iá»u kiện váºt chất, ở trong xã há»™i nà y có mấy ngÆ°á»i thá»±c sá»± nhÆ° váºy. NhÆ°ng hắn tin tưởng giá» phút nà y, khi Chu Dạ nói ra tâm ý của mình, tuổi trẻ của cô, tâm tÆ° vẫn trong suốt, chÆ°a vÆ°á»›ng bụi. Tuy rằng cô nói không thÃch hắn là m hắn có chút không vui, nhÆ°ng vẫn rá»™ng lượng nói: “Nếu đã nhÆ° váºy, em Ä‘i vá» Ä‘i.â€
Ngay cả lá»i không thÃch hắn, cô cÅ©ng đã nói ra, cÅ©ng không cần tiếp tục thá» lại lần nữa, chuốc thêm thất bại, lại mất mặt. Cá tÃnh của cô nà ng nà y, đúng là không dám khen tặng.
Chu Dạ xoay ngÆ°á»i, nói: “Xin lỗi, tôi vỠđây, cảm Æ¡n anh đã Ä‘Æ°a tôi vá».†Äi và i bÆ°á»›c, lại quay đầu nhìn hắn, thấy xe hắn vẫn dừng lại ở đó, trong lòng lại thêm áy náy, lại gần nói: “CÅ©ng không còn sá»›m nữa, anh cÅ©ng Ä‘i vá» nghỉ Ä‘i thôi. Ừm.. còn có, anh lái xe cẩn tháºn má»™t chút.†Tuy rằng, nhìn thì nhÆ° không có việc gì xảy ra, nhÆ°ng mà bị ngÆ°á»i khác từ chối, trong lòng nhất định không thoải mái.
Từ trÆ°á»›c tá»›i giá» chÆ°a bao giá» cô nói nhẹ nhà ng vá»›i Vệ Khanh nhÆ° váºy, hắn biết cô ái ngại, cÅ©ng không nói gì, chỉ hÆ¡i hÆ¡i gáºt đầu. Chu Dạ nhìn hắn và i lần, còn muốn nói và i lá»i, nhÆ°ng vẫn không nói ra được, cứ nhÆ° váºy mà đi thẳng.
Từ đó, Vệ Khanh cÅ©ng không tá»›i tìm cô. Trong lòng cô có chút bất an, muốn gá»i Ä‘iện thoại xin lá»—i chuyện tối hôm đó, nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, thấy không gá»i cÅ©ng không sao, đỡ phải dây dÆ°a không dứt. NhÆ°ng đối vá»›i Vệ Khanh, cảm giác cÅ©ng không vui vẻ gì.
Vệ Khanh mà , nếu biết trong lòng Chu Dạ vẫn lo lắng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không dừng tay. ChÃnh vì những lá»i của cô, nên tá»± mình cÅ©ng phải giả vá» phóng khoáng, coi nhÆ° chấm dứt, nhất thá»i tìm không được lý do để ngụy biện cho bản thân, liá»n gắng sức để bản thân báºn rá»™n, Ä‘i công tác ở Châu Âu và i ngà y, chuyện nà y cứ tạm gác lại. Trong lòng thì vẫn suy nghÄ©, dù thế nà o cÅ©ng phải khiến cô nà ng khuất phục, bằng không sẽ không cam lòng. (ish: Ä‘á»c Ä‘oạn nà y loạn quá, lúc thì nghÄ© là buông xuôi, lúc lại nghÄ© không cam lòng, mệt vá»›i thằng cha nà y L)
Tá»›i lúc hắn từ châu Âu trở vá», đã là hai mÆ°Æ¡i ngà y kể từ ngà y hôm đó, cÅ©ng đã tá»›i tháng mÆ°Æ¡Ì€i hai, nhiệt Ä‘á»™ cà ng ngà y cà ng giảm, tuyết rÆ¡i lả tả, tuyết bám đầy trên đất, đóng thà nh băng, trên Ä‘Æ°á»ng kẹt xe liên tục, má»™t bÆ°á»›c cÅ©ng khó di chuyển. Bạn bè nghe tin hắn má»›i từ châu Âu trở vá», vì thế náo loạn muốn giúp hắn là m lá»… tẩy trần, thá»±c ra thì muốn nghe ngóng tình hình của hắn vá»›i bạn gái nhá», nghe giang hồ đồn là hai ngÆ°á»i bá»n há» nảy sinh mâu thuẫn cÆ¡ mà .
Vừa uống được ba ly, liá»n có ngÆ°á»i há»i: “Vệ thiếu, lần nà y sao không mang bạn gái tá»›i? Tôi còn chÆ°a được gặp nha. Nghe nói vẫn còn Ãt tuổi, lại xinh đẹp, rất có khà chất phải không? Bạn gái cáºu là m gì rồi, thấy bảo siêu cá tÃnh. Dù thế nà o cÅ©ng phải cho anh em gặp mặt chứ!â€
Vệ Khanh nâng ly Ä‘Æ°a cho hắn, “Sao cáºu nói nhiá»u thế! Gá»i cáºu tá»›i để uống rượu, không phải tá»›i để buôn chuyện.†NgÆ°á»i ná» cÆ°á»i hì hì nói: “Vệ thiếu, không cần lảng sang chuyện khác. Nói Ä‘i, cùng vá»›i bạn gái bé nhá» thế nà o rồi? Cãi nhau sao?†Cái gì mà cãi nhau chứ, Vệ Khanh nghe xong, cháºm rãi nói: “Sao cáºu chả khác đám phụ nữ hay buôn chuyện váºy, lá» má» quá , đừng nói mấy lá»i vô nghÄ©a nữa.†Chuyện của hắn vá»›i Chu Dạ coi nhÆ° xong, lần nà y đúng là mất hết mặt mÅ©i.
Tất cả má»i ngÆ°á»i ồn à o: “Ây za, Vệ thiếu, chuyện nà y có gì đâu chứ, tình yêu mà , ai lại không cãi nhau chứ, qua và i ngà y là ổn thôi. NhÆ°ng có ngÆ°á»i yêu xinh đẹp nhÆ° váºy, cứ dá»— dà nh là xong ấy mà .†Vệ Khanh thầm nghÄ©, nếu dá»— dà nh được hắn đã sá»›m dá»— từ lâu rồi, nhÆ°ng vá»›i Chu Dạ, tháºt đúng là hết cách.
Hắn còn muốn chá» má»™t thá»i gian nữa, nhÆ°ng bây giá» má»i ngÆ°á»i là m loạn nhÆ° váºy, liá»n có chút khẩn trÆ°Æ¡ng, nghÄ© thầm phải sá»›m nghÄ© ra biện pháp má»›i, không thì chẳng biết đến lúc nà o má»›i có được Chu Dạ trong tay. NhÆ°ng mà , lần nà y phải khiến Chu Dạ khuất phục má»›i được, việc nà y đúng là khó khăn đây.
Mùa đông giá rét, mÆ°Æ¡Ì€i giá» sáng mà Chu Dạ vẫn còn vùi mình trong chăn ấm, Ä‘ang ngủ lại bị Ä‘iện thoại đánh thức, là Ngô giáo sÆ° gá»i Ä‘iện bảo cô lên văn phòng khoa. Chu Dạ bị dá»a tỉnh ngay láºp tức, không biết có chuyện gì xảy ra, vá»™i và ng thay quần áo, chạy vá»™i Ä‘i, cÅ©ng không kịp rá»a mặt.
Gõ gõ cá»a, bÆ°á»›c và o má»›i phát hiện bên trong còn có má»™t ngÆ°á»i khác, Chu Dạ cảm thấy rất quen mắt. Ngô chủ nhiệm liá»n giá»›i thiệu: “Chu Dạ, vị nà y là VÆ°Æ¡ng tiên sinh, chÃnh là ngÆ°á»i lần trÆ°á»›c mua bức tranh của em, còn nhá»› chứ?†Lúc nà y Chu Dạ má»›i nhá»› ra, vá»™i nói “VÆ°Æ¡ng tiên sinh, xin chà o.†Ông ta mặc áo len, thay đổi kiểu kÃnh, nhất thá»i cô không nháºn ra, không biết ông ta tá»›i đây có việc gì.
Ông ta nhìn qua Chu Dạ đánh giá, má»™t lúc lâu sau, vÆ°Æ¡n tay cÆ°á»i nói: “Trò Chu Dạ, xin chà o. Lâu rồi không gặp, vẫn khá»e chứ?†Chu Dạ cảm thấy ông ta há»i thăm ân cần nhÆ° váºy chắc là có mục Ä‘Ãch gì khác, liá»n khách sáo nói: “Vẫn tốt ạ, cảm Æ¡n ngà i.†Ngô chủ nhiệm đứng bên thêm và o: “VÆ°Æ¡ng tiên sinh nói lần trÆ°á»›c Ä‘i tham dá»± triển lãm thÆ° pháp ở đại há»c Bắc Kinh, thấy má»™t bức thÆ° pháp có lạc khoản là tên của em, muốn há»i là có phải của em không, VÆ°Æ¡ng tiên sinh muốn mua lại.â€
Mấy trÆ°á»ng đại há»c hợp tác mở buổi triển lãm thÆ° pháp, ở các trÆ°á»ng cao đẳng cÅ©ng thay phiên đóng góp, Chu Dạ cÅ©ng cầm tranh thÆ° pháp của mình Ä‘i cho đủ bá»™. ThÆ° pháp của cô tuy cÅ©ng tạm được, nhÆ°ng còn chÆ°a nổi tiếng tá»›i nhÆ° váºy.
Chu Dạ nghe xong, ngây ngÆ°á»i ra, không hiểu lần nà y ông ta mua có phải là do Vệ Khanh hay không, im lặng suy nghÄ©. Vệ Khanh có lẽ vẫn chÆ°a biết rằng cô đã biết chuyện vá» bức tranh lần trÆ°á»›c, cho nên má»›i lại giở trò cÅ©. NhÆ°ng lần nà y là vì cá»› gì, không phải đã nói rõ hai bên không ai nợ ai, không còn liên quan hay sao? Ngô chủ nhiệm nhìn vẻ mặt cô có chút kỳ quái, liá»n há»i: “Chu Dạ, ý em thế nà o?â€
Rốt cuá»™c Chu Dạ cÅ©ng có phản ứng, nghÄ© nghÄ© nói: “Giáo sÆ°, em muốn cùng VÆ°Æ¡ng tiên sinh đây thá»a luáºn má»™t chút, hi vá»ng ngà i đây có thể chỉ giúp má»™t số kỹ thuáºt vẽ tranh.†Ngô chủ nhiệm Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là đồng ý. Chu Dạ dẫn VÆ°Æ¡ng tiên sinh Ä‘i tá»›i phòng vẽ tranh. VÆ°Æ¡ng tiên sinh nhìn nhìn nói: “Äây là phòng vẽ tranh của các trò sao, không tồi.â€
Chu Dạ cÅ©ng không lòng vòng, Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á»: “VÆ°Æ¡ng tiên sinh, ngà i có quen Vệ Khanh tiên sinh không ạ?†VÆ°Æ¡ng tiên sinh ngạc nhiên nhìn cô, má»™t lúc sau, cÆ°á»i rá»™ lên nói: “Hóa ra cô đã biết.†Váºy cÅ©ng tốt, ông cÅ©ng đỡ phải diá»…n kịch, rất phiá»n phức.
Chu Dạ nhÃu mà y, “Vì sao Vệ tiên sinh muốn là m nhÆ° váºy?†Tháºt sá»± không biết hắn muốn gì nữa.
VÆ°Æ¡ng tiên sinh thản nhiên nói: “CÅ©ng không có gì, anh ta nói anh ta hại cô mất việc, cho nên cảm thấy áy náy, Ä‘Æ°a tiá»n thì chăÌc chăÌn cô sẽ không nháºn. Cho nên nghÄ© ra cách nà y, còn dặn tôi không nói cho cô biết, không ngá» rằng cô đã biết.†Tháºt ra, lần nà y Vệ Khanh tÃnh toán để Chu Dạ biết, không thì là m sao có thể khiến Chu Dạ khuất phục, chẳng qua không nghÄ© tá»›i Chu Dạ đã sá»›m phát hiện thôi.
VÆ°Æ¡ng tiên sinh sợ Chu Dạ cảm thấy không thoải mái, vá»™i nói: “Trò Chu Dạ, cô cÅ©ng đừng suy nghÄ© nhiá»u, tôi ra giá rất hợp lý, tác phẩm của cô ở buổi triển lãm không tệ chút nà o.†Gá»i tranh ở phòng triển lãm, thá»±c ra cÅ©ng cần phải có ngÆ°á»i tình nguyện mua má»›i được.
Chu Dạ suy nghÄ© ná»a ngà y, nói: “VÆ°Æ¡ng tiên sinh, nhá» ngà i gúp tôi cám Æ¡n Vệ tiên sinh, nói rằng tôi rất cảm Æ¡n anh ta.†VÆ°Æ¡ng tiên sinh cÆ°á»i: “Lá»i cảm Æ¡n, phải nói trá»±c tiếp má»›i có thà nh ý.†Äứng dáºy, “Nếu không còn việc gì nữa, tôi Ä‘i trÆ°á»›c váºy. Cô và Vệ tiên sinh cứ nói chuyện Ä‘i, anh ta cÅ©ng có ý tốt, còn sợ cô biết, có thể nói là dụng tâm lÆ°Æ¡ng khổ.â€
Chu Dạ tiá»…n ông ta rá»i Ä‘i, nghÄ© tá»›i nghÄ© lui, cảm thấy không thể không để tâm. Lần trÆ°á»›c từ chối Vệ Khanh, đã thấy ái ngại, giá» hắn lại là m nhÆ° váºy, trong lòng cà ng thêm bứt rứt. CoÌ lẽ vì tối hôm đó chÃnh mình nói bị hắn ép đến mức suýt bị Ä‘uổi há»c, nghÄ© lại hắn là m nhÆ° váºy có lẽ muốn bồi thÆ°á»ng. Thôi thì gá»i má»™t cuá»™c Ä‘iện thoại, cảm Æ¡n cho phải phép.
Vì thế lần đầu tiên tá»± giác gá»i cho Vệ Khanh, gá»i Ä‘iện tá»›i táºp Ä‘oà n Vân Mã, nhá» thÆ° ký nối máy, cô nghÄ© gá»i kiểu nà y có vẻ tránh được xấu hổ hÆ¡n là gá»i trá»±c tiếp cho hắn. Trải qua nhiá»u nghi vấn của thÆ° ký, đến lúc nói thẳng tên mình má»›i được nối máy tá»›i văn phòng tổng tà i.
Vệ Khanh cÅ©ng không thể ngỠđược cô lại dùng cách nà y mà gá»i Ä‘iện thoại cho mình, Ä‘Ã nh phải dùng những lá»i công thức hóa nói: “Alo. Chu Dạ à ? Có việc gì sao?â€
Chu Dạ trầm ngâm ná»a ngà y má»›i nói: “Vệ tiên sinh, vá» chuyện bức tranh, cảm Æ¡n anh. TrÆ°á»›c kia nhá» anh giúp đỡ, cho nên má»›i cố ý gá»i Ä‘iện cảm Æ¡n.â€
Vệ Khanh cÆ°á»i, “Hóa ra là việc nà y, cÅ©ng không có gì, ngay từ đầu là anh không đúng mà . Vá» sau cÅ©ng không cần nhắc lại. Chỉ hy vá»ng em cÅ©ng không cần nói cả Ä‘á»i không gặp lại là được rồi.â€
Chu Dạ Ä‘á» mặt, vá»™i nói: “Không đâu, nhất thá»i nóng giáºn ấy mà , hi vá»ng Vệ tiên sinh anh không để bụng.â€
Vệ Khanh liá»n thừa cÆ¡ nói: “Äược rồi, vá» sau là bạn bè, có rảnh thì cùng nhau ăn má»™t bữa cÆ¡m. Không thì chÃnh là không nể mặt rồi.â€
Chu Dạ Ä‘Ã nh phải miá»…n cưỡng đồng ý, nếu cô đã coi đây là việc công, thì cÅ©ng tiện từ chối. Trong lòng thầm mắng Vệ Khanh tháºt là đả xà tùy côn thượng[9]
Vệ Khanh chá»›p mắt, nghÄ© thầm, mở đầu tốt đẹp nhÆ° váºy, sau nà y má»i chuyện cÅ©ng dá»… dà ng hÆ¡n.
[9]: Xem xét thá»i cÆ¡,thuáºn theo tình thế mà có những hà ng Ä‘á»™ng đúng đắn, khôn ngoan để đạt được mục Ä‘Ãch.
|
25-03-2012, 01:26 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Có lẽ là yêu
Tác giả: Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Từ đó, Vệ Khanh thÆ°á»ng xuyên gá»i Ä‘iện ân cần thăm há»i Chu Dạ, lá»±a chá»n thá»i Ä‘iểm thÃch hợp, thÆ°á»ng là lúc rảnh rỗi, giữa trÆ°a hoặc buổi tối, há»i cô ăn cÆ¡m chÆ°a, há»c hà nh thế nà o, nên nghỉ ngÆ¡i hoặc Ä‘i dạo cho khuây khá»a, cÅ©ng không nói nhiá»u, chỉ nói và i câu rồi cúp máy. Ban đầu, Chu Dạ còn cẩn tháºn Ä‘á» phòng, chỉ khách khà nói Ä‘ang ăn hoặc Ä‘ang báºn há»c bà i, hoặc là muốn Ä‘i ngủ, trả lá»i qua loa liá»n cúp máy luôn.
NhÆ°ng dần dần, cÅ©ng không còn Ä‘á» phòng nhÆ° trÆ°á»›c, lúc nghe Ä‘iện cÅ©ng thoải mái hÆ¡n. Tục ngữ có câu : chỉ có ngà n năm là m trá»™m, chứ đâu có ngà n năm Ä‘á» phòng cÆ°á»›p. Chẳng hạn nhÆ°, Vệ Khanh há»i: “Sao nghe giá»ng em có vẻ không vui thế, xảy ra chuyện gì sao?†Chu Dạ vui buồn Ä‘á»u biểu hiện rõ rà ng, nghe giá»ng cÅ©ng có thể cảm nháºn được.
Chu Dạ rầu rÄ© nói: “Máy vi tÃnh lại há»ng rồi, không biết bị là m sao nữa. Buổi tối tôi còn phải tìm tà i liệu viết luáºn văn, ngà y mai phải ná»™p rồi.†Vô cùng sốt ruá»™t. Vệ Khanh há»i cô và i câu liá»n Ä‘oán là ổ cứng có vấn Ä‘á». Máy của Chu Dạ đã dùng nhiá»u năm rồi, là loại máy cÅ©, cÅ©ng đã sá»›m bị cô là m loạn tung lên, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên dù hắn có há»i thế nà o thì cô vẫn lắc đầu nói không biết.
Vệ Khanh liá»n nói: “Em đừng cuống, bây giá» anh sẽ bảo nhân viên bảo trì máy tÃnh tá»›i xem cho em là được.†ChÆ°a tá»›i ná»a tiếng, đã có thợ sá»a máy tá»›i, đăng ký xong liá»n trá»±c tiếp Ä‘i và o phòng Chu Dạ. Chu Dạ cảm kÃch Ä‘em chén trà tá»›i. NgÆ°á»i ná» kiểm tra xong liá»n nói là máy đã bị dÃnh virus, tốt nhất nên nâng cấp hệ thống. Vì thế, liá»n nâng cấp toà n bá»™ hệ thống cho cô, lại còn là loại có bản quyá»n, Chu Dạ chấn Ä‘á»™ng ngồi bên cạnh xem.
Nâng cấp xong xuôi, lại còn cẩn tháºn Ä‘em ổ cứng dá»± bị ra. Ở trên laptop, khôi phục lại những dữ liệu bị mất của cô, ngÆ°á»i đó cÅ©ng không ngại phiá»n phức, còn cà i cho cô thêm ram má»›i, tất cả coi nhÆ° trang bị lại toà n bá»™ máy tÃnh cho cô, cÅ©ng không có há»i qua cô câu nà o, tất cả Ä‘á»u là m rất chu đáo.
Chu Dạ thuáºn miệng nói: “Ui, nâng cấp nhÆ° váºy sau nà y sẽ không lo bị há»ng nữa.†Thợ sá»a máy còn lÆ°u lại một bản ghost cho cô, còn dạy cô sá»a lá»—i khi máy có vấn Ä‘á». Chu Dạ cảm Ä‘á»™ng tá»›i rÆ¡i nÆ°á»›c mắt, lúc ra vá» còn tiá»…n hắn tá»›i táºn cổng trÆ°á»ng, không ngừng nói cám Æ¡n. NgÆ°á»i nỠđẩy gá»ng kÃnh, cÆ°á»i cÆ°á»i: “Không có gì, là Vệ tổng kêu tôi tá»›i, chỉ là m chút việc nhá» thôi mà .†Äáng thÆ°Æ¡ng cho anh chà ng nà y, Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là nhân viên kỹ thuáºt cao cấp lại chạy tá»›i chá»— Chu Dạ là m việc vặt nhÆ° váºy. J
Chu Dạ liá»n gá»i Ä‘iện cho Vệ Khanh, nói cảm Æ¡n hắn đã giúp đỡ, giá»ng nói rất thà nh khẩn, thái Ä‘á»™ chân thà nh. Hắn liá»n nhân cÆ¡ há»™i nói: “Việc nhỠấy mà , em không cần khách sáo nhÆ° thế, Ä‘i ăn má»™t bữa cÆ¡m vá»›i anh là được rồi.†Chu Dạ do dá»± giây lát, rồi nói: “Äược, lần nà y tôi má»i. Anh giúp tôi nhÆ° váºy, cÅ©ng nên má»i anh má»™t bữa.†Vệ Khanh cÅ©ng không tranh cãi vá»›i cô, chỉ há»i khi nà o có thể Ä‘i.
Chu Dạ lá»±a chá»n thá»i gian, địa Ä‘iểm, là quán ăn ở gần trÆ°á»ng, lần trÆ°á»›c chÃnh cô má»i Lý Minh Thà nh, đồ ăn là m không tệ, phục vụ cÅ©ng rất tốt. Vá»›i khả năng của cô, cÅ©ng chỉ có thể má»i cÆ¡m ở nÆ¡i nà y, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể so Ä‘o vá»›i Vệ Khanh. Dẫn hắn bÆ°á»›c và o trong, lại há»i: “Hai ngÆ°á»i chúng ta, ngồi bên ngoà i được không?†ÄÆ°Æ¡ng nhiên Vệ Khanh muốn và o phòng riêng, hai ngÆ°á»i có thể thuáºn tiện bồi dưỡng tình cảm, nhÆ°ng lại lo Chu Dạ không thấy thoải mái, vì thế lại bảo thế nà o cÅ©ng được.
Bên ngoà i, thanh âm cÆ°á»i nói ồn à o, Vệ Khanh cố ý chá»n góc khuất nhất. Chu Dạ há»i hắn muốn ăn gì, vốn định bảo tùy cô, nhÆ°ng lại nghÄ© ra, dịch ngÆ°á»i sát lại gần má»™t chút, cùng cô chá»n đồ ăn, hai ngÆ°á»i ngồi gần nhau, Vệ Khanh có thể ngá»i được hÆ°Æ¡ng vị thÆ¡m ngát của Chu Dạ. Có lẽ do cô vừa má»›i tắm xong, mùi hÆ°Æ¡ng cÅ©ng rất dá»… chịu, hắn chỉ muốn ôm cô và o lòng ngá»i mùi hÆ°Æ¡ng cÅ©ng thấy thá»a mãn rồi.
Chu Dạ nà o biết giá» phút nà y đầu óc hắn Ä‘en tối thế nà o, còn cẩn tháºn chá»n món, rốt cuá»™c cÅ©ng chá»n được ba món mặn và má»™t món canh. Lúc chá» mang đồ ăn lên, Vệ Khanh còn há»i cô máy vi tÃnh thế nà o, dùng có thấy vấn Ä‘á» gì khác không. Chu Dạ liên tục nói cảm Æ¡n hắn, còn muốn há»i hắn vì sao trÆ°á»›c đây máy vi tÃnh của cô luôn có vấn Ä‘á», thỉnh thoảng tá»± Ä‘á»™ng sáºp nguồn. Vệ Khanh mặc dù không phải nhân viên kỹ thuáºt chuyên môn vá» phÆ°Æ¡ng diện nà y, nhÆ°ng hắn vẫn có thể nói rõ rà ng, Chu Dạ lắng nghe rất chăm chú.
Má»™t bữa cÆ¡m có thể nói chuyện hòa nhã vá»›i nhau, Vệ Khanh chá»n những chủ Ä‘á» Chu Dạ hứng thú để nói chuyện, há»i cô lúc viết thÆ° pháp váºn dụng những kÄ© năng gì, cÅ©ng Ä‘Æ°a ra nháºn xét của bản thân. Chu Dạ có chút giáºt mình: “Không ngá» anh cÅ©ng là cao thủ nha.†Äúng là không thể tưởng tượng được, cô còn tưởng hắn chỉ là thÆ°Æ¡ng nhân chỉ biết tá»›i hÆ¡i tiá»n mà thôi.
Vệ Khanh cÆ°á»i: “TrÆ°á»›c kia có há»c qua má»™t chút, nhÆ°ng sau nà y báºn rá»™n cÅ©ng bá» qua.†Còn nói: “Nói ra sợ e không tin, anh còn biết khắc dấu nữa nhé, anh có má»™t con dấu tá»± chÃnh tay mình khắc đấy.†Chu Dạ mở to mắt nhìn hắn: “Tháºt sao? Anh biết khắc dấu á? Bái phục, bái phục.†NgÆ°á»i có con dấu, trÆ°á»›c tiên trình Ä‘á»™ thÆ° pháp phải rất tốt, vẻ mặt lá»™ rõ sá»± ngưỡng má»™. Vệ Khanh thấy cô nhìn hắn bằng ánh mắt ngưỡng má»™ nhÆ° thế, trong lòng vô cùng đắc ý, Ä‘á» nghị: “Sau nà y có cÆ¡ há»™i sẽ cho em xem thá».†Chu Dạ liên tục gáºt đầu.
Hai ngÆ°á»i còn uống rượu, uống cÅ©ng không Ãt. Tá»›i lúc Ä‘i ra, mặt Chu Dạ Ä‘á» bừng, ánh đèn Ä‘Æ°á»ng chiếu lên mặt, lá»™ rõ vẻ xinh đẹp, đôi môi anh Ä‘Ã o Ä‘á» tÆ°Æ¡i Æ°á»›t át, hÆ¡n nữa ánh mắt mÆ¡ mà ng, nhÆ° có má»™t tầng sÆ°Æ¡ng má» bao phủ, nhÆ° muốn dụ dá»— ngÆ°á»i khác yêu mến. Trong lòng Vệ Khanh nóng nhÆ° lá»a, cứ nhìn chằm chằm và o môi co, nhá»› tá»›i lần hôn trÆ°á»›c ngá»t ngà o nhÆ° thế nà o, tháºt sá»± muốn ở giữa Ä‘Æ°á»ng hôn cô, nhÆ°ng lại nhá»› bà i há»c lần trÆ°á»›c, phải cố gắng kiá»m chế nén xuống. Chu Dạ trở mặt nhanh hÆ¡n thay áo, tÃnh nết bất thÆ°á»ng. Vất vả lắm má»›i là m quan hệ giữa hai ngÆ°á»i tốt lên được, không thể chỉ vì việc nhá» mà là m há»ng đại sá»± được.
NhÆ°ng mà cÅ©ng không cam lòng, Ä‘Ã nh phải chiếm chút Ãt tiện nghi má»›i được. Äỡ vai cô há»i: “Sao thế? Say rồi sao? Có thể Ä‘i tiếp không?†Ở bên ngoà i lạnh lẽo, lúc và o trong xe liá»n cởi bá»›t khăn quà ng cổ ra, còn cố ý lại gần, kéo thấp khóa kéo áo khoác của cô, lợi dụng thân hình cao lá»›n, có thể nhìn thấy xÆ°Æ¡ng quai xanh khêu gợi, đúng là băng cÆ¡ ngá»c cốt. Ngón tay lạnh lẽo trong lúc vô ý lÆ°á»›t qua, cảm giác được cô khẽ run lên, ôn nhu mà ấm áp, cảm xúc vô cùng mãnh liệt.
Chu Dạ ngồi xổm xuống kéo khóa giầy, đứng lên còn tiện tay quấn má»™t vòng khăn, nghiêm túc nói: “CÅ©ng không còn sá»›m nữa, anh vá» trÆ°á»›c Ä‘i.†Ngay cả hÆ¡i thở cÅ©ng nồng Ä‘áºm hÆ°Æ¡ng rượu, yết hầu Vệ Khanh khô nóng, cố gắng kìm nén cảm xúc, nói: “Anh Ä‘Æ°a em vá» trÆ°á»ng xong thì Ä‘i luôn.†Chu Dạ nói không cần phiá»n phức nhÆ° thế, cÅ©ng đâu có xa xôi gì. Vệ Khanh cứ kiên quyết Ä‘Æ°a cô vá» tá»›i táºn dÆ°á»›i lầu kà túc.
Lúc vá» tá»›i gần, Chu Dạ nhìn thấy má»™t đôi uyên Æ°Æ¡ng Ä‘ang thân máºt ở dÆ°á»›i tầng một, trong lòng rất xấu hổ. Vệ Khanh thì mừng rỡ, không ngỠông trá»i lại cho hắn cÆ¡ há»™i. Cố tình dừng dÆ°á»›i tà ng cây nói lá»i tạm biệt. Chu Dạ khách sáo cảm Æ¡n xong nói sẽ lên lầu. Vệ Khanh dùng chút lá»±c, giÆ¡ tay ôm eo cô, nhẹ nhà ng hôn lên trán cô má»™t cái. ÄÆ°Æ¡ng nhiên là hắn muốn hôn môi, nhÆ°ng cÅ©ng không dám là m cà n. Không đợi Chu Dạ đẩy hắn ra, đã buông tay trÆ°á»›c.
Khung cảnh nà y, lại là bầu không khà nà y, Chu dạ cÅ©ng không biết nói gì, vá»™i và ng nói: “Tôi lên đây, anh cÅ©ng vá» sá»›m Ä‘i.†Nhanh chóng chạy và o, chá» tá»›i góc khuất hắn không nhìn thấy, vá»™i và ng giÆ¡ tay lau trán, lá»™ rõ vẻ chán ghét. Vừa rồi nà ng cảm nháºn được đầu lưỡi của Vệ Khanh ẩm Æ°á»›t, má»m mại, cảm giác có chút quái đản. NÆ°á»›c miếng dÃnh ở trên mặt luôn không thoải mái mà . =))
Vệ Khanh thì lại lâng lâng vui sÆ°á»›ng, vui vẻ Ä‘i thẳng trở vá», so vá»›i tên trá»™m được đồ còn đắc ý hÆ¡n. Trong lòng vẽ ra kế hoạch, xem lúc nà o má»›i có thể Ä‘Æ°á»ng hoà ng hôn Chu Dạ, đến lúc đó nhất định sẽ không buông tha cô.
Tháng mÆ°Æ¡Ì€i hai chÃnh là thá»i Ä‘iểm sinh viên thi tiếng Anh, Chu Dạ vô cùng căng thẳng. Buổi tối trÆ°á»›c ngà y thi, Vệ Khanh há»i cô cuối tuần có rảnh không. Chu Dạ nói ngà y mai cô phải thi tiêÌng Anh câÌp bôÌn, lo lắng ngà y mai không là m được bà i. Vệ Khanh kiên nhẫn an ủi cô, bảo cô không cần quá lo lắng, cÅ©ng chỉ là má»™t kì thi mà thôi, năm nay không được thì năm sau thi tiếp. Cuối cùng Chu Dạ cÅ©ng bình tÄ©nh trở lại, cả buổi tối yên tâm Ä‘i ngủ.
Sáng sá»›m ngà y hôm sau, dẫm lên những mảng tuyết lá»›n Ä‘á»ng lại trên Ä‘Æ°á»ng mà đi. Thá»i tiết rất tốt, ánh mặt trá»i chiếu thắng xuống, không quá chói lóa, khung cảnh nhẹ nhà ng, khiến tâm tình cô ná»›i lá»ng Ä‘i nhiá»u. TrÆ°á»›c khi thi, Vệ Khanh còn gá»i Ä‘iện cho cô, dặn cô đừng quá lo lắng, giá»ng nói trầm ổn là m vÆ¡i bá»›t lo âu trong lòng cô.
Hôm nay ở phòng thi Ä‘á»u là sinh viên khoa mỹ thuáºt tạo hình, hầu nhÆ° Ä‘á»u quen biết nhau. Äa phần Ä‘á»u không giá»i tiếng Anh, lại còn to gan mang tà i liệu và o. Chu Dạ táºn mắt nhìn thấy ngÆ°á»i ngồi bên cạnh cúi đầu giở tà i liệu, còn há»i cô có muốn nhìn chung không. Chu Dạ vá»™i lắc đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm và o thầy giám thị, cảm thấy lo thay cho hắn. Chẳng may bị thầy bắt được, chắc chắn sẽ bị là m biên bản ká»· luáºt. Quay Ä‘i, không dám nhìn nữa, ảo nảo cắm cúi và o bà i thi. Cô nghÄ©, tôi thà sang năm thi lại lần nữa chứ không chịu nổi cảnh Ä‘au tim thế nà y đâu.
TrÆ°á»›c lúc hết giá» khoảng hai phút, cô ngồi dò lại bà i, vẫn còn hai câu dịch vẫn chÆ°a là m, tay Ä‘á»u đã run run. Rốt cuá»™c cÅ©ng thi xong, cô thở phà o nhẹ nhõm, Ä‘em toà n bá»™ tà i liệu mang tá»›i để xem trÆ°á»›c lúc thi ném và o thùng rác. Phù! Chả cần quan tâm là m đúng hay không, vá» sau tÃnh sau, giá» cứ thoải mái trÆ°á»›c đã. Bị Ä‘iểu ngữ nà y tra tấn đến mức không còn hình ngÆ°á»i nữa rồi, tâm lý cÅ©ng biến thái hÆ¡n!
Má»›i vừa ra khá»i phòng thi, Vệ Khanh đã gá»i Ä‘iện tá»›i: “Thi xong rồi sao?†Chu Dạ rầu rÄ© “Ừ†má»™t tiếng. Vệ Khanh nói: “Tốt rồi, thi xong là được rồi, không cần nghÄ© nhiá»u là m gì. Äi chÆ¡i chút Ä‘i, thÆ° giãn má»™t chút.†Chu Dạ cÅ©ng không nói lá»i nà o. Vệ Khanh cÆ°á»i: “Là m sao mà mặt mÅ©i lại rầu rÄ© nhÆ° thế? Äi Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng không chú ý nữa.â€
Chu Dạ vừa đụng trúng ngÆ°á»i đối diện, nghe thấy lá»i nà y, liá»n ngó xung quanh nhìn. Äám ngÆ°á»i qua lại đông đúc, nhất thá»i không tìm thấy. Vệ Khanh cÆ°á»i: “Nhìn đâu váºy? Anh đứng dÆ°á»›i tán cây nà y.†Chu Dạ má»›i nhìn thấy hắn đứng dÆ°á»›i tán cây ở khu giảng Ä‘Æ°á»ng. Cầm Ä‘iện thoại, nhÃu mà y Ä‘i lại gần há»i: “Sao anh lại ở đây? Äể nhiá»u ngÆ°á»i nhìn thấy không tốt đâu.†NhÆ°ng cÅ©ng không giáºn dá»—i. Vệ Khanh nhún vai: “Có là m sao chứ? Tìm em có việc, chẳng lẽ cÅ©ng phạm tá»™i sao?â€
Chu Dạ Ä‘Ã nh phải há»i: “Váºy anh tìm tôi có chuyện gì? Gá»i Ä‘iện tá»›i là được rồi, cần gì phải tá»›i táºn nÆ¡i.†Lại cúi đầu xuống, xoay ngÆ°á»i muốn Ä‘i. Vệ Khanh thấy cô quay đầu, vá»™i và ng nói: “Không phải hôm nay em thi sao? Tiện thể qua gặp em thôi. Äúng rồi, là m bà i thế nà o?†Chu Dạ nhắc tá»›i chuyện nà y lại thấy phiá»n lòng, tức giáºn nói: “Còn có thể nhÆ° thế nà o chứ, vẫn thế thôi.â€
Hắn kéo tay cô: “Äược rồi, được rồi, đừng nghÄ© nữa, Ä‘i nà o.†Chu Dạ hất tay hắn ra, nghiêm mặt nói: “Äi đâu?†Hắn tỉnh bÆ¡ nói: “Em thi xong rồi, còn ở trÆ°á»ng là m gì? Äi chÆ¡i chút Ä‘i.†Chu Dạ vừa nghe bạn bè ở ngoà i phòng thi trao đổi kết quả, trong lòng thấy không vui, nghÄ© nghÄ© má»™t lúc, Ä‘i ra ngoà i thay đổi không khà cÅ©ng tốt, cứ nghe thấy tiếng Anh câÌp bôÌn là muốn phát khùng rồi. Vì thế cÅ©ng không phản khaÌng, theo hắn ra ngoà i.
Thấy hắn để xe Ä‘á»— trÆ°á»›c cổng trÆ°á»ng, má»i ngÆ°á»i Ä‘i ngang qua Ä‘á»u liếc mắt nhìn, cô hoảng hốt nói: “Sao anh lại Ä‘á»— xe trÆ°á»›c cổng trÆ°á»ng tôi thế nà y?†Vệ Khanh kiên quyết không nhượng bá»™ nữa, hắn muốn cô trÆ°á»›c mắt bao nhiêu ngÆ°á»i lên xe hắn, vá» sau có chối cÅ©ng không thoát được, nên nói: “Äâu có quy định cấm Ä‘á»— xe trÆ°á»›c cổng trÆ°á»ng em.†Suy nghÄ© của ngÆ°á»i nà y đúng là bị há»ng rồi.
Chu Dạ nghiêm mặt không lên xe, đứng xa xa, giả vá» nhÆ° không quen biết hắn. à của cô là hắn lái xe ra Ä‘Æ°á»ng lá»›n. Vệ Khanh cÅ©ng không phải không biết suy nghÄ© của cô, nhÆ°ng lại mở cá»a ý bảo cô lên xe. Cô không thèm để ý, nhấc chân muốn Ä‘i. Vệ Khanh từ phÃa sau liá»n lên tiếng: “Chu Dạ, sao thế? Không phải đã nói xong rồi sao?â€
Chu Dạ thấy má»i ngÆ°á»i xung quanh nhìn cô chằm chằm, da đầu khẽ run lên, mà tên kia còn lên giá»ng thúc giục: “Chu Dạ!†Chu Dạ chạy nhanh lại gần, lÆ°á»m hắn: “Anh đừng gá»i nữa, còn gá»i, cả trÆ°á»ng Ä‘á»u sẽ biết tên tôi!†Hắn là m ra vẻ vô tá»™i: “Váºy sao vừa rồi em không chịu lên xe?†Tên nà y đúng là đáng sợ mà ! Vá»™i nói: “Äi Ä‘i Ä‘i, lên xe, lên xe, chạy nhanh Ä‘i!†Äứng ở đây cà ng lâu cà ng thêm xấu hổ.
Chu Dạ nóng lòng há»i: “Anh định dẫn tôi Ä‘i đâu?†Vệ Khanh nhìn và o mắt cô: “Em mặc nhÆ° váºy không thấy lạnh sao?†Vẫn có thói quen mở cổ áo, mÅ©, khăn quà ng, găng tay Ä‘á»u không có, cô lắc đầu: “Trong phòng có Ä‘iá»u hòa, không thấy lạnh.†Vệ Khanh dừng xe trÆ°á»›c cá»a hà ng quần áo, lôi cô xuống. Cô không hiểu tá»›i nÆ¡i nà y là m gì, chẳng lẽ mua sắm sao?
Vệ Khanh chỉ và o má»™t cái áo lông mà u hồng há»i cô: “Em có thÃch cái áo đó không?†Chu Dạ lÆ°á»m hắn: “Rốt cuá»™c là anh muốn là m gì? Tôi không mua quần áo đâu nha.†Vệ Khanh kéo cô và o trong nói: “Lát nữa muốn Ä‘i trượt tuyết, em mặc nhÆ° váºy để chết rét à ?â€
Hai mắt Chu Dạ tá»a sáng, “Gì cÆ¡? Trượt tuyết á?†Chu Dạ nhìn dáng vẻ nóng lòng muốn thá» của cô, cÆ°á»i nói: “Em nhanh và o thỠđồ Ä‘i, mua xong rồi Ä‘i, em còn cứ lằng nhằng mãi là trá»i tối đấy.†Chu Dạ ngoan ngoãn chạy và o phòng thay đồ, Ä‘i ra xoay má»™t vòng, Vệ Khanh gáºt đầu: “Äược đấy, không tệ.†Äúng là tuổi trẻ, mặc cái gì cÅ©ng đẹp, huống chi vốn là má»™t mÄ© nhân. Nhân tiện mua thêm khăn quà ng, găng tay và mÅ© cho cô.
Quẹt thẻ xong, lại dẫn cô tá»›i quầy bán đồ trang Ä‘iểm, giải thÃch: “Lúc trượt tuyết thá»i tiết hanh khô, gió lá»›n, da em không chịu được đâu.†Vì thế chá»n mấy há»™p kem dưỡng da, còn có cả kem chống nắng. Lần nà y Chu Dạ cÅ©ng không tranh cãi, ngoan ngoãn đứng bên cạnh không nói lá»i nà o. Nhìn hắn cẩn tháºn há»i nhân viên bán hà ng xem hãng mÄ© phẩm nà o tốt, nghÄ© thầm hắn cÅ©ng tháºt cẩn tháºn, ngay cả chi tiết nhá» nhÆ° váºy cÅ©ng thay cô nghÄ© tá»›i.
Từ lúc đó, bầu không khà trong cuá»™c hà nh trình cÅ©ng hoà hợp hÆ¡n, Chu Dạ cÅ©ng không giáºn dá»—i nữa, nhìn thấy Ä‘Æ°á»ng cà ng Ä‘i cà ng hẻo lánh, liá»n há»i Ä‘i đâu. Hắn nói khu bên kia mây dà y, trượt tuyết rất thÃch, lại còn có trang thiết bị tốt. GiÆ¡ tay nhìn đồng hồ, đã là buổi chiá»u, Ä‘iện thoại lại vang lên, hai tay hắn cầm vô- lăng, mắt nhìn thẳng và o tình hình giao thông phÃa trÆ°á»›c, Ä‘ang quẹo má»™t khúc cua, nói: “Em lấy há»™ anh vá»›i, ở trong túi ấy.â€
Chu Dạ Ä‘Ã nh phải lại gần, sá» túi áo hắn. Hắn lắc đầu: “Không phải, ở trong túi quần mà . Chu Dạ thò tay và o, lấy ra Ä‘iện thoại đặt bên tai hắn. Vệ Khanh không kiên nhẫn nói: “Biết rồi, biết rồi, Ä‘ang tá»›i đây, mấy cáºu giục cái gì mà giục, muốn chÆ¡i thì cứ chÆ¡i trÆ°á»›c Ä‘i. Tôi Ä‘ang lái xe, cúp máy đây.â€
Chu Dạ đặt Ä‘iện thoại lên phÃa trÆ°á»›c, há»i: “Anh có việc gì gấp hay sao?†Vệ Khanh nhìn thẳng, bảo: “Má»™t ngÆ°á»i bạn rủ Ä‘i trượt tuyết, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đến cả, chỉ thiếu hai chúng ta.†Chu Dạ “à †má»™t tiếng, cô cứ nghÄ© cùng lắm ăn má»™t bữa cÆ¡m, Ä‘i dạo phố má»™t chút, không ngá» lại Ä‘i trượt tuyết. NghÄ© rằng xuất phát muá»™n nhÆ° váºy, chỉ sợ sẽ phải ở lại đó má»™t đêm, chỉ có hai ngÆ°á»i, nên rất lo lắng, Vệ Khanh là ai cÆ¡ chứ, không cần nói cÅ©ng biết. NhÆ°ng hóa ra lại là đi chÆ¡i táºp thể, váºy thì không cần lo nữa rồi.
Bá»—ng nhiên Vệ Khanh quay đầu, nhìn cô nói: “Tay em lạnh quá.†Vừa rồi Chu Dạ thò tay và o túi quần hắn, hắn cảm nháºn được được cái lạnh chạm và o da thịt, cả ngÆ°á»i có chút tê. Chu Dạ không hiểu, lại nói: “Thể chất tôi vốn lạnh mà , từ trÆ°á»›c tá»›i giá» vẫn váºy, không phải vì trá»i lạnh mà thế đâu.†Vệ Khanh liếc mắt nhìn cô, không nhịn được tán tỉnh đôi câu: “Anh giúp em sưởi ấm.†Nói xong liá»n vÆ°Æ¡n tay, nhÆ° muốn kéo tay cô và o trong túi áo. Ra khá»i Bắc Kinh, hắn liá»n lá»™ nguyên hình.
Chu Dạ trợn tròn mắt, cảnh cáo: “Vệ Khanh, anh còn nhÆ° váºy là tôi xuống xe đấy. Äừng tưởng Ä‘ang ở giữa Ä‘Æ°á»ng, tôi không có cách để trở vá» nhé.†Vệ Khanh ngượng ngùng rút tay vá», má»™t lúc lâu sau má»›i nói: “Chu Dạ, em đừng giáºn, anh chỉ đùa má»™t chút thôi mà .†Nhất thá»i xấu hổ, Ä‘Ã nh phải giả vá» nhÆ° không có gì.
Ná»a ngà y sau Chu Dạ má»›i mở miệng: “Vệ Khanh, anh Ä‘Æ°a tôi Ä‘i trượt tuyết, tôi rất vui. NhÆ°ng tôi chỉ là muốn ra ngoà i chÆ¡i má»™t chút thôi.†Cô cÅ©ng không phải đồ ngốc, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết Vệ Khanh tốn công sức Ä‘Æ°a cô Ä‘i xa nhÆ° váºy, chỉ sợ có ý đồ gì khác. Cho nên cứ nói rõ rà ng trÆ°á»›c, nói thẳng ra, Ãt nhất trong lòng cÅ©ng yên tâm hÆ¡n. Muốn loạn thì loạn, cô cÅ©ng chẳng sợ.
Vệ Khanh vá»™i nói: “Em nói gì váºy, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là đi chÆ¡i thÆ° giãn rồi, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tá»›i mà , rất náo nhiệt đó, nên anh má»›i gá»i em Ä‘i cho đỡ buồn.†Lúc đầu hắn còn có chút ý xấu, nhÆ°ng bây giá», Ä‘á»u bay mất cả rồi.
Chu Dạ dá»±a và o cá»a sổ, nhìn địa hình hai bên Ä‘Æ°á»ng được bao phủ tuyết trắng, tháºt là hÅ©ng vÄ©, không thèm so Ä‘o vá»›i hắn nữa. Hai ngÆ°á»i không ai nói gì, xe Ä‘i thẳng và o trong khu trượt tuyết. Từ xa, cô đã nhìn thấy trong sân trượt tuyết có rất nhiá»u du khách, tâm tình cÅ©ng vui dần. NghÄ© rằng, nếu đã đến đây, thì cứ chÆ¡i cho vui vẻ. Äằng nà o cÅ©ng lên thuyá»n giặc rồi, còn có thể là m gì nữa, địch bất Ä‘á»™ng ta cÅ©ng bất Ä‘á»™ng. Xem Vệ Khanh dám chá»c giáºn cô không.
Chu Dạ cÅ©ng là ngÆ°á»i tÆ°Æ¡ng đối nhanh nhẹn, phóng khoáng cÆ¡ mà .
|
25-03-2012, 01:31 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Có lẽ là yêu
Tác giả: Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Vừa xuống xe, liá»n Ä‘i thẳng tá»›i sân trượt tuyết. Äám bạn bè của Vệ Khanh chá» lâu đã không còn kiên nhẫn, nhìn thấy hắn Ä‘Æ°a bạn gái tá»›i đây, cÆ°á»i ầm Ä©: “Vệ thiếu, cuối cùng cÅ©ng Ä‘Æ°a bạn gái tá»›i, không phụ sá»± mong đợi của má»i ngÆ°á»i. Vất vả, vất vả rồi, chúng tôi còn tưởng cáºu không tá»›i chứ…†đá»u chà o há»i qua Chu Dạ, thái Ä‘á»™ rất nhiệt tình. Chu Dạ nghe há» nói, trong lòng khó xá», lại không thể thất lá»… nhÆ° lần trÆ°á»›c, khiến má»i ngÆ°á»i chê cÆ°á»i, Ä‘Ã nh phải gáºt đầu cÆ°á»i cho qua chuyện. NghÄ© thầm, oan nà y nhảy xuống sông Hoà ng Hà cÅ©ng không rá»a sạch.
Vệ Khanh vá»™i nói: “Äược rồi, má»i ngÆ°á»i đừng nói nữa, và o cả Ä‘i thôi.†Thấy cô không nổi giáºn, được má»™t tấc lại muốn tiến má»™t thÆ°á»›c, dám ngang nhiên ôm lấy Chu Dạ Ä‘i thẳng. Chu Dạ áºm ừ, cÅ©ng không dám giãy dụa phản kháng… Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không tránh được.
Má»i ngÆ°á»i chia trang bị xong, Vệ Khanh há»i cô trÆ°á»›c kia đã từng trượt tuyết chÆ°a, Chu Dạ lắc đầu. Vệ Khanh bảo: “Không sao, cÅ©ng không khác trượt băng là mấy đâu, chỉ cần giữ thăng bằng là được ròi.†Có ngÆ°á»i cÆ°á»i, nói: “Vệ thiếu, anh không hÆ°á»›ng dẫn cẩn tháºn, chẳng may bị ngã, lại Ä‘au lòng đó.†Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i rá»™ lên, tất cả Ä‘á»u nhìn ra Vệ Khanh rất quan tâm cô bạn gái nhá» nà y.
Vệ Khanh hÆ°á»›ng dẫn cô Ä‘i những bÆ°á»›c cÆ¡ bản, vì là cuối tuần, nên khá nhiá»u khách. Dạy cô má»™t và i Ä‘á»™ng tác chủ yếu, bảo cô thá»±c hà nh thá» xem. Chu Dạ giữ thăng bằng khá ổn, nhÆ°ng vì là ngÆ°á»i má»›i há»c, trong lòng khó tránh khá»i hồi há»™p, nhìn thấy những ngÆ°á»i ở xa, muốn dừng lại nhÆ°ng chÆ°a nắm được trá»ng Ä‘iểm, Ä‘Ã nh phải quăng ngÆ°á»i sang bên cạnh, ngã lá»™n nhà o, nhìn thẳng lên trá»i. Vệ Khanh nhìn thấy chạy tá»›i gần, thay cô phủi tuyết trên ngÆ°á»i, cÆ°á»i nói: “Nếu muốn há»c trượt tuyết, đầu tiên phải không sợ ngã.†Chu Dạ giúp hắn đứng lên, hà o hứng nói: “Tôi không sợ ngã.†Äại khái chỉ vì má»™t câu nói nà y, chỉ má»™t lúc đã ngã không biết bao nhiêu lần. Có má»™t lần trá»±c tiếp lăn thẳng theo Ä‘Æ°á»ng trượt, đâm phải má»™t ngÆ°á»i khách khác.
Vệ Khanh luôn luôn có mặt phÃa sau cô, sợ cô xảy ra chuyện ngoà i ý muốn, thấy lần nà y cô ngã Ä‘au nhÆ° váºy, vá»™i há»i: “Có Ä‘au không?†Nhìn thá»i gian đã không còn sá»›m, Ä‘á» nghị: “Nếu không, chúng ta vá» khách sạn nghỉ trÆ°á»›c nhé?†Chu Dạ mệt má»i, trán đầy mồ hôi, nhÆ°ng vẫn còn rất hÆ°ng phấn, kéo kéo tay hắn, nói: “Má»i ngÆ°á»i cÅ©ng chÆ°a vá» mà , chÆ¡i thêm lúc nữa được không? Anh dẫn tôi tá»›i khu trung cấp Ä‘i, nÆ¡i nà y chÆ¡i chán rồi.â€
Vệ Khanh cÆ°á»i mắng cô còn chÆ°a há»c xong sÆ¡ cấp đã đòi lên trung cấp. Chu Dạ giống nhÆ° trẻ con, quấn lấy hắn mè nheo: “Không sao mà , không phải cÅ©ng thấy tôi trượt được nhiá»u đó thôi? Äi thôi, Ä‘i thôi.†Cứ váºy kéo Vệ Khanh Ä‘i. Vẻ mặt vui vẻ, trên mặt trà n đầy mồ hôi, nhÆ°ng vẫn phấn khÃch khoa chân múa tay, hiển nhiên là hôm nay chÆ¡i rất vui.
Vệ Khanh sao có thể từ chối cô, vÆ°Æ¡n tay vuốt gá»n những sợi tóc lòa xòa trÆ°á»›c trán, vẻ mặt cÆ°ng chiá»u, còn lấy khăn tay ra lau mồ hôi cho cô. Chu Dạ chÆ¡i rất thoải mái, đối vá»›i Ä‘á»™ng tác thân máºt nà y của hắn cÅ©ng không phản kháng, còn Ä‘em ván trượt và gáºy chống ném cho hắn, chạy Ä‘i tháºt xa, thấy hắn không theo kịp, lại ngoắc tay: “Nhanh nà o.†Sốt ruá»™t giục hắn. Vệ Khanh thấy cô Ä‘i trên tuyết nhẹ nhà ng, chiếc áo hồng nổi báºt trên ná»n tuyết trắng, mái tóc ngắn Ä‘en mượt, lá»™ ra là n da mịn mà ng trắng hồng, còn có đôi môi Ä‘á» thở ra những luồng khà trắng, cô vui vẻ nhÆ° thế, không vÆ°á»›ng bụi trần.
Tuổi trẻ tháºt sung mãn.
Ãnh mặt trá»i chiếu lên ngÆ°á»i Chu Dạ, tinh thần phấn chấn, vô cùng xinh đẹp, khiến hắn không thể nhìn gần. Giữa đám tuyết trắng trong trá»i đất, hình ảnh trÆ°á»›c mắt khiến ngÆ°á»i ta không thể rá»i mắt, giá» phút nà y hắn nhÆ° bị mê hoặc, nghÄ© rằng, hắn nguyện ý đối xá» tốt vá»›i cô, cứ nhÆ° thế cÆ°ng chiá»u cô, khiến cho cô luôn luôn vui vẻ.
Hắn hÆ°á»›ng dẫn Chu Dạ những kỹ năng rẽ ngang, quẹo khúc cua, Chu Dạ thá» Ä‘i tránh những chÆ°á»›ng ngại váºt, lại có ngÆ°á»i từ đâu vượt qua, dá»a cô thét chói tai, vá»™i hÆ°á»›ng sang bên cạnh tránh, đáng tiếc những kỹ năng cô há»c chÆ°a thà nh thạo, muốn hÆ°á»›ng sang bên nà y nhÆ°ng ngÆ°á»i lại ngã sang bên kia, cuối cùng “phịch†má»™t tiếng, ngã thẳng xuống tuyết.
Vệ Khanh Ä‘uổi kịp cô, cô lại ghé và o ngÆ°á»i hắn cÆ°á»i ha ha, chỉ vá» phÃa trÆ°á»›c nói: “Nhìn Ä‘i, nhìn Ä‘i, ngÆ°á»i kia ngã còn Ä‘au hÆ¡n tôi nữa, trên mặt toà n là tuyết. Ha ha ha…†Vệ Khanh lắc đầu, cô còn không biết xấu hổ mà đi cÆ°á»i nhạo ngÆ°á»i khác, chÃnh cô cÅ©ng có hÆ¡n gì đâu, từ chiá»u tÆ¡i giá» ngã gần trăm lượt, cà ng ngã cà ng hăng, đúng là ngÆ°á»i không sợ ngã mà . Chu Dạ mệt, không đứng dáºy được, Vệ Khanh kéo cô: “Mau đứng dáºy, trên ngÆ°á»i toà n là tuyết, cẩn tháºn kẻo cảm lạnh.†Chu Dạ không để ý tá»›i, cứ ngồi bệt xuống dÆ°á»›i đất, há miệng thở dốc.
Vệ Khanh cÅ©ng mệt má»i, tim hắn lúc nà o cÅ©ng treo lÆ¡ lá»ng, sợ cô gặp chuyện không máy, còn có thể không mệt sao. Cô cÅ©ng quá mãnh liệt, cái gì cÅ©ng không sợ, còn dám lao thẳng vá» phÃa trÆ°á»›c, dá»a hắn Ä‘i phÃa sau mà run thay. CÅ©ng ngồi xuống, vừa giúp cô chỉnh lại cổ áo, vừa nói: “Sao trong quần áo toà n là tuyết thế nà y, lát nữa bị cảm thì sao đây.â€
Chu Dạ bá»—ng nhiên cảm thấy hắn chăm sóc mình tháºt dịu dà ng, cả chiá»u cứ phải Ä‘uổi theo cô, cô va phải ngÆ°á»i khác, hắn lại ở phÃa sau xin lá»—i, cÅ©ng không trói buá»™c cô. Bởi vì hắn nhÆ° váºy, cho nên bản thân má»›i dám là m cà n, không há» lo lắng, thoải mái vui đùa. Nhìn hắn Ä‘em tuyết bám trên cổ áo phủi Ä‘i, trong lòng có chút cảm Ä‘á»™ng, quay đầu cÆ°á»i, chân thà nh nói: “Vệ Khanh, hôm nay rất cảm Æ¡n anh, anh vẫn cùng tôi chÆ¡i loạn nhÆ° váºy. Vốn tâm tình tôi không tốt, nhÆ°ng bây giá» thá»±c sá»± rất vui vẻ.†Vệ Khanh nhất thá»i dừng tay, lại sá»a lại thắt lÆ°ng cho cô, thuáºn thế kéo cô và o trong lòng, áp mặt và o cổ cô, du côn nói: “Tháºt sá»± cám Æ¡n anh sao? Váºy cho anh hôn má»™t cái Ä‘i.â€
Chu Dạ bá»™i phục hắn, đồ tiểu nhân, nhân cÆ¡ há»™i đòi chiếm tiện nghi, trong lòng thầm mắng hắn sắc tâm không thay đổi. Còn chÆ°a kịp phản bác, Vệ Khanh đã hôn nhẹ lên má cô má»™t cái. Chu Dạ trừng mắt nhìn hắn trong chốc lát, nản lòng nói: “Äược rồi, hôn cÅ©ng hôn rồi, coi nhÆ° cảm Æ¡n xong.†Nói xong, ra sức lau mặt, đứng dáºy Ä‘i tiếp.
Vệ Khanh thấy cô không tức giáºn, đây chÃnh là má»™t tiến bá»™ lá»›n, cà ng thêm dÅ©ng cảm, kéo tay cô: “Lau cái gì mà lau, đâu có nÆ°á»›c miếng đâu. Nếu không, hôn lại lần nữa…†Chu Dạ “hừ†lạnh má»™t tiếng, mắng. “Anh còn không biết xấu hổ!…†đẩy hắn ra chạy Ä‘i. Hắn ở phÃa sau cÆ°á»i trá»™m không thôi.
Má»i ngÆ°á»i táºp hợp xong, Ä‘i tá»›i khách sạn phụ cáºn thay đồ. Chu Dạ thấy hắn cầm má»™t chìa khóa trong tay, liá»n há»i: “Sao chỉ có má»™t phòng?†Vệ Khanh nhún vai: “Thuê phòng là do bá»n há», bá»n há» chỉ Ä‘Æ°a cho anh má»™t chìa khóa mà thôi.†Chu Dạ chần chừ, nói: “Hay là anh thuê thêm má»™t phòng nữa được không?â€
Vệ Khanh góp ý vá»›i cô: “Äây là mùa trượt tuyết, đây là khách sạn gần nhất, có phòng nghỉ là tốt rồi, em còn xa xỉ hÆ¡n cả anh.†Chu Dạ rầu rÄ© nói: “NhÆ°ng tôi không nghÄ© chung phòng vá»›i anh, những ngÆ°á»i khác nói gì thì sao?†Vệ Khanh nhịn cÆ°á»i nói: “NgÆ°á»i khác nói gì chứ? Em là bạn gái của anh, chung má»™t phòng là danh chÃnh ngôn thuáºn. Em nhìn má»i ngÆ°á»i mà xem, bá»n há» cÅ©ng giống chúng ta cả thôi.†Hai ngÆ°á»i há» mà thuê hai phòng, sau nà y hắn là m sao đối mặt vá»›i bạn bè chứ, vá» sau khá»i ngẩng đầu lên mất.
Chu Dạ dá»—i nói: “Ai là bạn gái của anh chứ, đừng nói linh tinh.†Má»™t bÆ°á»›c tiến và o thang máy. Vệ Khanh vá»™i và ng Ä‘i theo, nói: “Chu Dạ, em không thể nhÆ° lần trÆ°á»›c là m mất mặt anh được.†Chu Dạ không để ý tá»›i hắn, hắn vá»™i ôm cô nói: “Äược rồi, anh sẽ không thế nữa, em ngủ giÆ°á»ng, anh ngủ sofa được không?â€
Chu Dạ nghi ngá» nhìn hắn má»™t cái, đẩy tay hắn ra, má»™t lúc lâu sau, vui vẻ gáºt đầu, nói rất nhanh. “Äược.†Vệ Khanh thiếu chút nữa té xỉu, cảm giác từ nãy tá»›i giá» cô chỉ chá» câu nói nà y của mình.
Hai ngÆ°á»i tắm rá»a sạch sẽ, Ä‘i theo má»i ngÆ°á»i xuống tầng dÆ°á»›i ăn tối. Những ngÆ°á»i nà y bà n tá»›i bà n lui, nói mùa đông nên Ä‘i ăn thịt nÆ°á»›ng, vì thế lại lái xe tá»›i quán thịt nÆ°á»›ng gần đó, vị trà rất hẻo lánh, trang trà cÅ©ng Ä‘Æ¡n giản, không thể so sánh vá»›i nhà hà ng trong thà nh phố. Cả má»™t Ä‘oà n ngÆ°á»i vây xung quanh má»™t bà n lá»›n, nói nói cÆ°á»i cÆ°á»i, rất náo nhiệt. Mùi thịt nÆ°á»›ng lan tá»a trong không khÃ, khÃch thÃch khứu giác. Äêm đông rét buốt, gió lạnh thổi mạnh, nhÆ°ng trong phòng lại rất ấm áp, má»i ngÆ°á»i quay quần bên nhau, nói chuyện vui vẻ.
Chu Dạ chÆ¡i cả buổi chiá»u, đã sá»›m đói bụng, khẩu vị bị khÃch thÃch, ăn uống sôi nổi. Gắp má»™t Ãt thịt trên khay, nghÄ© nghÄ© má»™t lát, lại chia má»™t ná»a cho Vệ Khanh. Có ngÆ°á»i nhìn thấy, trêu: “Vệ thiếu, bạn gái nhá» còn biết quan tâm nữa. Dáng vẻ dịu dà ng nhÆ° váºy, không ngá» lại rất có cá tÃnh.†Chu Dạ xấu hổ cÆ°á»i cÆ°á»i, chuyện lần trÆ°á»›c chắc má»i ngá»i Ä‘á»u biết. Äúng là chuyện tốt chÆ°a ra khá»i cá»a, chuyện xấu đã truyá»n ngà n dặm. (ish: giống câu “tiếng là nh đồn gần, tiếng xấu vang xa.†ý )
Lại có ngÆ°á»i cÆ°á»i há»i: “Vệ thiếu, sao lần trÆ°á»›c Ä‘i chÆ¡i, cáºu lại không mang bạn gái Ä‘i cùng? Không phải ở bên ngoà i là m chuyện gì chá»c ngÆ°á»i ta tức giáºn đấy chứ?†Có ngÆ°á»i còn vui vẻ kéo Chu Dạ nói: “Em nói nà y chị dâu, vá» sau chị lo quản Vệ thiếu cho tốt, anh ấy giống nhÆ° con ngá»±a hoang, chị chịu khó khống chế nhé.†Chu Dạ nghe có ngÆ°á»i gá»i mình là chị dâu, mặc dù không biểu hiện ra mặt, nhÆ°ng trong lòng đã không thấy thoải mái.
Vệ khanh vá»™i kéo cô lại gần, thấp giá»ng nói: “Mấy tên nà y không câu nệ tiểu tiết, thÃch nói đùa. Bá»n há» chỉ nói đùa thôi.†Chu Dạ nghÄ© thầm, nói đùa cÅ©ng phải có mức Ä‘á»™ thôi chứ, huống chi cô chẳng có quan hệ gì vá»›i Vệ Khanh. Lại không thể phát tác, Ä‘Ã nh phải nhẫn nhịn. Vệ Khanh gắp má»™t miếng thịt Ä‘Æ°a tá»›i miệng cô, dá»— dà nh. “Äược rồi, đừng giáºn nữa. Em xem, ngÆ°á»i ta còn lá»›n hÆ¡n em, lại còn phải gá»i em là chị dâu, ngÆ°á»i ta cÅ©ng không muốn nha, em chiếm được tiện nghi cÆ¡ mà , có phải không nà o?†Thá»±c ra trong lòng rất đắc ý.
Chu Dạ đẩy hắn ra, tức giáºn nói: “Anh nói chuyện chẳng liên quan gì cả. Cho dù có lợi thế, nhÆ°ng cÅ©ng chẳng vui vẻ gì.†Cô bị nói nhÆ° váºy, lại còn bị hắn quấy nhiá»…u chẳng khác nà o thừa nháºn danh pháºn “chị dâuâ€. Vệ Khanh buồn cÆ°á»i lắc đầu, tay nâng lên chạm và o lÆ°ng cô nói: “Mau ăn Ä‘i, không nguá»™i mất.†Chu Dạ lắc đầu. Hắn kiên trì ôm cô và o lòng, thịt đã chạm và o môi. Cô sợ là m ngÆ°á»i khác chú ý, vá»™i ăn, vừa ăn vừa lầm bầm mắng: “Có ai ép buá»™c ngÆ°á»i khác nhÆ° anh chứ?†Ngồi thẳng ngÆ°á»i dáºy.
Có ngÆ°á»i ở bên cạnh cÆ°á»i: “Vợ chồng son có khác, chẳng chú ý ảnh hưởng xung quanh gì cả.†Chỉ thuần túy là trêu đùa, nhÆ°ng Chu Dạ lại hoảng hốt, nếu là trÆ°á»›c đây, tuyệt đối không cho phép Vệ Khanh ôm ấp nhÆ° váºy, huống chi là trÆ°á»›c mắt công chúng. Nhìn Vệ Khanh rồi lại đẩy ghế, đứng lên: “Tôi Ä‘i toilet.â€
Láºp tức Ä‘i ra ngoà i cá»a, gió lạnh quất và o mặt, cô run rẩy, suy nghÄ© loạn trong đầu khó sắp xếp, không nghÄ© được nên bắt đầu từ đâu. Tá»›i má»™t quầy tạp hóa phÃa trÆ°á»›c, cô mua má»™t bao thuốc. Äứng dÆ°á»›i bầu trá»i đêm tối Ä‘en, tiện tay châm má»™t Ä‘iếu. Nữ sinh khoa nghệ thuáºt, không ai không biết hút thuốc, lúc Chu Dạ tâm phiá»n ý loạn, cÅ©ng ngẫu nhiên hút má»™t Ä‘iếu.
Ãnh lá»a láºp lòe của tà n thuốc trong gió ẩn hiện lúc sáng lúc tối, Chu Dạ thở hắt ra, dáºp tà n thuốc trong tay. Bống nghe ở phÃa sau truyá»n tá»›i má»™t tiếng vang nhá», cô giáºt mình, mÆ¡ hồ nhìn thấy có bóng ngÆ°á»i, Ä‘ang giÆ°Æ¡ng mắt nhìn cô có ý xấu. NÆ¡i nà y dù sao cÅ©ng là ngoại thà nh, mặc dù có khách sạn, nhÆ°ng vẫn tÆ°Æ¡ng đối hoang vắng, lại gần vùng hoang dã, chÃnh mình chỉ là má»™t cô gái nhá», không thể là m gì. NghÄ© tá»›i đây, Chu Dạ sợ hãi đứng dáºy, nhanh chân chạy vá».
ChÆ°a được và i bÆ°á»›c, đụng và o má»™t vòm ngá»±c ấm áp, ngẩng đầu lên, hóa ra là Vệ Khanh Ä‘i tìm cô, láºp tức yên tâm, ôm chặt lấy hắn, tim vẫn còn Ä‘áºp loạn “thịch thịch thịch†trong lòng, miệng khô lưỡi nóng, yết hầu bá»ng rát, nhất thá»i không nói ra lá»i.
Vệ Khanh biết cô sợ hãi, vá»— nhẹ lÆ°ng cô, dịu dà ng nói: “Sao váºy? Xảy ra chuyện gì sao? Sao Ä‘i lâu nhÆ° váºy?†Chu Dạ quay lại nhìn, trá»i tối Ä‘en nhÆ° má»±c, dÆ°á»ng nhÆ° không có gì hết, tháºt thà nói: “Vừa rồi, dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t bóng ngÆ°á»i đứng cạnh tôi, cứ tưởng là ma, sợ quá.†Thân thể run nhè nhẹ, ôm chặt lÆ°ng Vệ Khanh không chịu buông tay. Vừa rồi bị dá»a không nhẹ.
Vệ Khanh an ủi cô: “Không sao, có anh ở đây, ma cÅ©ng không sợ.†Giống nhÆ° trá»i có sáºp xuống cÅ©ng có hắn đỡ. Chu Dạ cảm thấy an tâm lạ thÆ°á»ng, gáºt đầu “vâng†má»™t tiếng. Vệ Khanh ôm cô, Ä‘i trở vá», nói: “Từ giá», buổi tối không được ra ngoà i má»™t mình, biết chÆ°a?†Chu Dạ gáºt đầu nói “đượcâ€, rúc sát và o trong lòng hắn, cứ má»m mại nhu thuáºn nhÆ° váºy.
Vệ Khanh vuốt vuốt mấy sợi tóc rối của cô, lại cầm đôi tay lạnh lẽo của cô trong lòng bà n tay, nói: “Em Ä‘i lâu nhÆ° váºy không quay lại, khiến anh lo quá.†Chu Dạ ngẩng đầu lên nhìn hắn, muốn nói lại thôi, má»™t lúc lâu sau, kiá»…ng chân lên, hôn nhẹ lên má hắn, nói: “Cảm Æ¡n anh. Vá» sau sẽ không nhÆ° váºy nữa.â€
Vệ Khanh không ngá» cô lại chủ Ä‘á»™ng hôn mình, láºp tức tâm hoa nở rá»™, không biết nên là m thế nà o cho phải. Không khà nhÆ° váºy, lại muốn má»™t tấc tiến lên má»™t thÆ°á»›c. NhÆ°ng cuối cùng, chỉ vuốt má cô, sau đó hôn nhẹ lên má, hắng giá»ng, ôn nhu nói: “Và o thôi, bên ngoà i lạnh lắm, không khéo lại cảm lạnh.†Chu Dạ yên lặng theo hắn lên lầu.
Vệ Khanh chú ý tá»›i sắc mặt cô tái nhợt, ngón tay lạnh lẽo, biết cô vừa bị dá»a, vẫn còn sợ hãi. Liá»n Ä‘Æ°a cô vá» trÆ°á»›c. Äem áo gió của mình khoác lên vai cô, còn yêu cầu phục vụ mang tá»›i chén nÆ°á»›c nóng, dá»— cô uống. Vừa uống xong chén nÆ°á»›c ấm, khiến tay cô ấm hẳn lên. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn rõ, Vệ Khanh tháºt sá»± rất thÆ°Æ¡ng cô bạn gái nà y, rất cÆ°ng chiá»u cô.
Chu Dạ theo hắn Ä‘i và o thang máy, vẫn không nói chuyện. Vệ Khanh há»i cô có cảm thấy không thoải mái chá»— nà o không, lại chạm tay và o trán cô, nói: “Có phải bị sốt rồi không?†Chu Dạ lắc đầu, nói ngủ má»™t giấc sẽ khá»e. Vệ Khanh gáºt đầu. “Váºy ngủ sá»›m Ä‘i, hôm nay nhất định là mệt muốn chết.†Còn nói ngà y mai sẽ Ä‘Æ°a cô Ä‘i cưỡi ngá»±a. Chu Dạ ngẩng đầu lên há»i: “Tối nay anh ngủ đâu?†Vệ Khanh cÆ°á»i: “Sao nà o? Muốn anh ngủ giÆ°á»ng sao?â€
Chu Dạ trợn tròn mắt, đúng là giang sÆ¡n dá»… đổi, bản tÃnh khó dá»i, hừ lạnh: “Tưởng bở!†Vệ Khanh trêu cô: “Sao em có thể nhẫn tâm nhÆ° váºy? Ngay cả giÆ°á»ng cÅ©ng không cho anh nằm ké?†Chu DaÌ£ đẩy hắn: “Äi Ä‘i, biến sang má»™t bên Ä‘i.†Lá»i nói của hắn rất ái muá»™i, dÆ°á»ng nhÆ° chÃnh mình và hắn có gì đó.
Vệ Khanh nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu của cô, nhất thá»i không nhiÌ£n Ä‘Æ°Æ¡Ì£c, Ä‘Æ°a tay chạm và o mặt cô. Chu Dạ cÅ©ng không tránh né, ngẩng đầu nhìn hắn, há»i: “Vệ Khanh, anh muốn hôn tôi à ?†Vệ Khanh ngây ngÆ°á»i, không nghÄ© cô lại há»i trá»±c tiếp nhÆ° váºy, cÅ©ng không che giấu nói: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ai nhìn thấy em cÅ©ng muốn hôn hết.†Chu Dạ trầm mặc má»™t lát, nói: “Äược, lần nà y cho anh hôn.†Nói xong nhắm mắt lại.
Cô chuẩn bị tiếp nháºn nụ hôn, nhÆ°ng Vệ Khanh lại chỉ hôn lên trán cô, nói: “Em có dấu hiệu bị cảm, nghỉ ngÆ¡i cho tốt. Nhá»› rõ nha, lần nà y cho em nợ.†Chu Dạ nhìn hắn, thấp giá»ng nói: “Anh không hôn Ä‘i, lần sau không có cÆ¡ há»™i nữa đâu.†Vệ Khanh cÆ°á»i: “Ai bảo thế? Hôm nay em Ä‘ang ốm, nên anh bá» qua cho em thôi.†Cầm quần áo muốn Ä‘i. Chu Dạ đứng dáºy há»i “Anh định Ä‘i đâu váºy?†Vệ Khanh bất đắc dÄ© nói: “Em cÅ©ng không cho anh ngủ giÆ°á»ng, anh phải Ä‘i nÆ¡i khác ngủ chứ sao.†Chu Dạ biết hắn Ä‘i sang phòng khác, cÅ©ng không nói gì thêm.
Có lẽ tháºt sá»± là mệt má»i, cứ nhÆ° váºy chìm và o giấc ngủ. Lúc tỉnh lại, thấy ngá»n đèn tá»a sáng má» nhạt trong phòng, bóng tối vây quanh, bên ngoà i không một tiếng Ä‘á»™ng, chỉ có tiếng gió rÃt gà o bên ngoà i cá»a sổ, cà ng là m không gian thêm yên tÄ©nh. Cô nhìn đồng hồ, má»›i chỉ có mÆ°á»i hai giá» mà thôi, còn có thể thÆ° thả ngủ tiếp má»™t giấc, nhÆ°ng rốt cuá»™c lại không ngủ được.
Khoác áo đứng dáºy, Ä‘i xuống đại sảng dÆ°á»›i lầu, vẫn còn có ngÆ°á»i chÆ°a ngủ, Ä‘a phần uống rượu, hò hét ầm Ä©. Cô đứng ở phÃa trÆ°á»›c cá»a sổ, bên ngoà i trá»i tối Ä‘en nhÆ° má»±c. NghÄ© thầm, hút má»™t Ä‘iếu thuốc, dù sao cÅ©ng không ngủ được. Mà u Ä‘á» của tà n lá»a thiêu đốt Ä‘iếu thuốc trên tay cô, giống nhÆ° đóa hoa nở rá»™ trong đêm.
Äang ngẩn ngÆ°á»i, lại có ngÆ°á»i vá»— vai cô, cô nháºn ra đó là bạn của Vệ Khanh, vá»™i và ng dáºp thuốc, cÆ°á»i nói: “Xin chà o.†NgÆ°á»i ná» quan sát cô má»™t lượt, cÆ°á»i há»i: “Sao muá»™n váºy mà vẫn chÆ°a ngủ?†Chu Dạ trả lá»i: “Vừa ngủ má»™t giấc, liá»n tỉnh. Nên Ä‘i xuống dÆ°á»›i lầu dạo má»™t lúc, lát nữa sẽ lên ngủ tiếp.†Hắn nhìn xung quanh, lại há»i: “Vệ thiếu đâu?†Chu Dạ cÆ°á»i nói: “Anh ấy ngủ rồi.†Cô cÅ©ng biết Vệ Khanh thuê má»™t phòng khác, coÌ lẽ không muốn má»i ngÆ°á»i biết, nếu không lại mất mặt, lần sau lại bị ngÆ°á»i ta trêu ghẹo.
NgÆ°á»i ná» khách sáo nói và i câu rồi bÆ°á»›c Ä‘i, cùng đám bạn đánh bà i. Chu Dạ nhìn tà n thuốc đã dáºp, lúc nà y má»›i trở vá» phòng, má»™t lúc lâu sau má»›i ngủ.
Ngà y hôm sau, thá»i tiết sáng sủa, gió cÅ©ng dịu Ä‘i, tinh thần má»i ngÆ°á»i phấn chấn nói muốn Ä‘i cưỡi ngá»±a. Sáng sá»›m Vệ Khanh đã tìm cô, thấy môi cô tái nhợt, thần thái không khỏe, vá»™i bảo phục vụ mang thuốc cảm lên. Chu Dạ không chịu uống, chỉ nói hÆ¡i lạnh má»™t chút, đừng lo. Vệ Khanh không chịu, nói: “Ngoan, uống thuốc Ä‘i, rồi anh Ä‘Æ°a em Ä‘i cưỡi ngá»±a, ra mồ hôi được là tốt.†Nói liên tục, dụ dá»— không ngừng, Chu Dạ buá»™c lòng phải uống thuốc.
Ngồi ở trên giÆ°á»ng, nhìn tuyết trắng bao phủ đỉnh núi xa xa, nói: “Vệ Khanh, tôi không muốn Ä‘i cưỡi ngá»±a, tôi muốn vá» trÆ°á»ng.†Vệ Khanh há»i cô sao váºy, sao tá»± nhiên lại mất hứng. Chu Dạ buồn bá»±c, hét lên: “Tôi muốn vá», tôi muốn vá».†NÆ¡i nà y khiến cô sợ hãi, khiến cô không biết phải là m sao, cô không muốn phải tiếp tục chỠđợi. Cô mÆ¡ hồ cảm giác được má»™t số chuyện sắp xảy ra, mà cô không có cách nà o ngăn cản được, cho nên muốn trở lại nÆ¡i an toà n quen thuá»™c.
Vệ Khanh thấy cô phát cáu, vá»™i nói: “Äược rồi, được rồi, đừng hét lên, anh Ä‘Æ°a em vá» còn không được sao! Không cần hét lên nữa.†Tháºt đúng là tÃnh tÃnh thay đổi thất thÆ°á»ng, trở mặt còn nhanh hÆ¡n láºt sách, vừa má»›i tốt đẹp nhÆ° váºy, haizz. Bảo vá»›i má»i ngÆ°á»i rằng Chu Dạ ngÆ°á»i không khá»e, Ä‘Ã nh phải Ä‘Æ°a cô vá» trÆ°á»›c. Má»i ngÆ°á»i nhìn thấy vẻ mặt cô tiá»u tụy nhÆ° váºy, Ä‘á»u nói Vệ Khanh nên Ä‘Æ°a cô qua bệnh viện xem thế nà o.
Äi và o trong ná»™i thà nh, Vệ Khanh há»i: “Hay là qua bệnh viện khám thá» xem?†Tháºt sá»± là quan tâm cô má»›i há»i nhÆ° váºy, Chu Dạ không kiên nhẫn đáp: “Chỉ là cảm nhẹ thôi, cần gì phải Ä‘i bệnh viện.†Vệ Khanh chÆ°a từng gặp má»™t cô gái nà o nhÆ° váºy, đêm qua còn dịu dà ng nhu thuáºn, ngoan ngoãn phục tùng, hôm nay lại nhÆ° biến thà nh ngÆ°á»i khác, tùy hứng khó chiá»u, tháºt khiến ngÆ°á»i ta Ä‘au đầu. CÅ©ng không biết vì sao cô không vui, vẫn liên thanh nói: “Äược, được, được, sẽ không Ä‘i nữa.†Chỉ cần không phải việc gì lá»›n, Ä‘á»u táºn lá»±c chiá»u cô.
ÄÆ°a cô tá»›i trÆ°á»›c cổng trÆ°á»ng, Chu Dạ lầm lì xuống xe, mặt không chút thay đổi nói cám Æ¡n, rồi lại buồn bá»±c nói: “Vệ Khanh, từ lần sau anh đừng tá»›i trÆ°á»ng tìm tôi nữa, tôi không thÃch anh.â€
Vệ Khanh nghe xong, sắc mặt thay đổi, Chu Dạ nà y cÅ©ng không vừa nha, qua sông liá»n hủy cầu. (ish: giống “qua cầu rút ván.â€)
|
25-03-2012, 01:33 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Có lẽ là yêu
Tác giả: Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Chu Dạ cÅ©ng không nhìn hắn, nhấc chân bÆ°á»›c Ä‘i. Vệ Khanh vá»™i và ng kéo cô lại nhÃu mà y há»i: “Äược rồi, em lại giáºn gì nữa? Em sao váºy? Có ngÆ°á»i nói gì em sao?†Hắn tưởng rằng Chu Dạ lại giáºn dá»—i gì đó. Tục ngữ có nói: lòng dạ Ä‘Ã n bà sâu nhÆ° đáy biển, tháºt sá»± giá» phút nà y hắn không Ä‘oán được ra vì sao Chu Dạ nổi giáºn, vẻ mặt không hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Chu Dạ dùng sức đẩy hắn, không kiên nhẫn nói: “Anh nghe không hiểu tiếng ngÆ°á»i phải không? Äi Ä‘i, chạy nhanh Ä‘i! Äừng đứng trÆ°á»›c mắt tôi nữa, chÆ°á»›ng mắt lắm.†Vệ Khanh coi cô còn Ãt tuổi, không thèm so Ä‘o, kiá»m chế cÆ¡n giáºn, ôn tồn dá»— dà nh, nói: “Vì sao lại mất hứng nhÆ° váºy? Ai chá»c giáºn em sao?†Lại còn xoa xoa đầu cô, vô cùng thân thiết, khiến cho cô không thể tức giáºn.
Chu Dạ từng bÆ°á»›c tránh ra nhÆ° tránh ôn thần, nhìn hắn, má»™t lúc lâu sau nói: “Vệ Khanh, hôm nay chúng ta nói cho rõ rà ng, tôi không thÃch anh, cÅ©ng không có hứng thú cùng vá»›i anh chÆ¡i trò tình cảm. Từ nay vá» sau, không cần lại đến trêu chá»c tôi, cẩn tháºn tôi kiện anh tá»™i quấy nhiá»…u tình dục!â€
Ngay cả tá»™i danh “quấy nhiá»…u tình dục†cô cÅ©ng đã nói ra, tháºt sá»± là trở mặt, tà n nhẫn cắt đứt quan hệ. Vệ Khanh liá»n nổi giáºn, lạnh lùng nói: “Chu Dạ, em đừng quá kiêu ngạo! Sau nà y không ai chịu được đâu!†Tháºt sá»± là cô nhóc không biết trá»i cao đất rá»™ng là gì, nói chuyện cÅ©ng không biết giữ chừng má»±c.
Cô lạnh giá»ng nói: “TÆ°Æ¡ng lai thế nà o là chuyện của tôi, không liên quan tá»›i anh!†Vệ Khanh bị cô chá»c giáºn tá»›i mức nói không ra lá»i, vừa tức vừa giáºn, cứ đứng nguyên tại chá»—. Cô cÅ©ng không để ý tá»›i hắn, chạy và i bÆ°á»›c, quay lại nhìn vẫn thấy hắn ngây ngốc đứng ở chá»— đó, đại khái là hồ đồ nổi giáºn, lại hét lên: “Anh còn không Ä‘i Ä‘i! Äứng ngá»› ngẩn ở đó nữa!â€
Vệ Khanh nổi giáºn không nhẹ, tháºt muốn giữ cô lại hung hăng dạy dá»— má»™t chút. Chẳng những không Ä‘i, hay tay còn đút và o túi quần, giÆ°Æ¡ng mắt khiêu khÃch nhìn cô. Chu Dạ cắn môi, dáºm chân nói: “Mặc kệ anh!†Rồi chạy nhÆ° bay. Trong lòng tức giáºn rất nhiá»u, giống nhÆ° có má»™t Ä‘iá»u gì đó, quẩn quanh trong lòng không biến mất.
Vệ Khanh nhìn theo tới khi không còn thấy bóng dáng cô, mới lên xe “Rầm†một tiếng, vặn tay lái, nhấn ga, giống như bay ra ngoà i. Hắn sắp bị cô là m cho tức chết rồi.
Chu Dạ chạy vá» tá»›i kà túc, bá»—ng nhiên nhÆ° không còn chút sức lá»±c, trong lòng giống nhÆ° thiếu vắng Ä‘iá»u gì, rất khóc chịu. Cảm thấy buồn bá»±c, phá lệ Ä‘i cầu thang bá»™ lên. Chá» khi cô Ä‘i lên tá»›i tầng mÆ°Æ¡Ì€i hai, đã mệt tá»›i mức không còn sức để thở, trái tim cứ Ä‘áºp thình thịch trong ngá»±c, thở phì phì tá»›i mức thiếu chút nữa không thể thẳng lÆ°ng đứng dáºy, má»i chuyện Ä‘Ã nh tạm thá»i bá» qua, trở vá» phòng, ngồi phịch xuống giÆ°á»ng, liá»u mạng thở.
LÆ°u Nặc thấy cô há miệng to uống nÆ°á»›c ừng á»±c, ngó đầu ra nói: “Chu Dạ, mình có chuyện muốn há»i bạn.†Chu Dạ gáºt đầu, ý bảo cô nói. LÆ°u Nặc nói tiếp. “Ngà y hôm qua, khi thi xong tiêÌng Anh, mình thấy bạn cùng vá»›i má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ngồi trên chiếc Lamborghini mà u Ä‘en, có phải là bạn trai của bạn không váºy?†Há»i có phải là bạn trai của Chu Dạ hay không, đã xem nhÆ° là má»™t cách nói khéo léo rồi, ở trÆ°á»ng nà y, có chuyện gì là không thể chứ.
Chu Dạ nhất thá»i bị sặc, ra sức ho khan. NghÄ© thầm, xong rồi, cảnh ngà y hôm qua, sợ rằng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn thấy! Sau lÆ°ng còn không biết có bao nhiêu lá»i khó nghe đâu. Cuống lên, vá»™i nói: “Không phải, không phải, không nhÆ° bạn nghÄ© đâu. Äó là chú của mình, chú biết mình Ä‘i thi, nên cố ý tá»›i há»i thăm thôi. Các bạn không cần nói hÆ°Æ¡u nói vượn đâu.†Lá»i lẽ rất chÃnh trá»±c, chẳng qua không biết nếu Vệ Khanh nghe được thì sẽ ra sao nữa? =))
LÆ°u Nặc vừa nghe là chú của Chu Dạ, liá»n cÆ°á»i: “Hóa ra là chú của bạn, má»i ngÆ°á»i còn tưởng bạn có diá»…m phúc gì đó. Chú của bạn tháºt nhiá»u tiá»n nha, lái Lamborghini, lại còn rất đẹp trai, đã kết hôn hay chÆ°a?†Vẻ mặt cÆ°á»i cÆ°á»i há»i thăm. Chu Dạ vá»™i nói: “Kết, kết, sá»›m kết hôn rồi, đã sá»›m có em bé rồi. Các bạn không cần suy nghÄ© sâu xa đâu.†Mấy ngÆ°á»i khác ngồi bên cạnh nghe tám chuyện, thở dà i má»™t tiếng nói: “Vì sao Ä‘Ã n ông tốt lại thÆ°á»ng kết hôn sá»›m váºy?â€
Chu Dạ nghe xong, khinh thÆ°á»ng “Hừ†má»™t tiếng, nghÄ© rằng, Vệ Khanh kia mà coi nhÆ° là đà n ông tốt, Ä‘á»i nà y không phải toà n mà u hồng Æ°? Trốn trong góc phòng, lén lút lau mồ hôi trên trán, may mắn lừa được má»™t phen, đúng là không còn mặt mÅ©i gặp ai. Chỉ sợ những ngÆ°á»i khác không coi lá»i nói dối đó là tháºt.
Tá»›i quầy tạp hóa mua nÆ°á»›c ngá»t, lại gặp Lâm Phỉ, liá»n chà o há»i: “Gần đây ngÆ°Æ¡i Ä‘i đây váºy? Lâu lắm rồi không thấy bóng dáng ngÆ°Æ¡i đâu cả?†Lâm Phỉ nhún vai, “Ta còn có thể Ä‘i đâu chứ, chẳng phải vẫn giống trÆ°á»›c đây sao. NhÆ°ng mà ngÆ°Æ¡i đó, gần đây có không Ãt chuyện nha.†Chu Dạ ngây ngô cÆ°á»i và i tiếng, vá»™i chuyển chủ Ä‘á»: “Giá» ngÆ°Æ¡i muốn Ä‘i đâu? Có vá» kà túc không?†Lâm Phỉ lắc đầu, “Không, Ä‘ang định ra ngoà i. Nghe nói gần đây ngÆ°Æ¡i qua lại vá»›i Vệ Khanh à ?â€
Chu Dạ vá»™i và ng giải thÃch: “Không có, không có, ngÆ°Æ¡i đừng có nghe ngÆ°á»i khác nói bừa.†Lâm Phỉ quay đầu lại nhìn cô: “Không có? Không phải hắn Ä‘á»u đến trÆ°á»ng đón ngÆ°Æ¡i sao?†Chu Dạ thầm mắng trong lòng, tại sao ngay cả Lâm Phỉ thÆ°á»ng xuyên không ở trÆ°á»ng cÅ©ng biết? Kiên trì nói: “Không có tháºt mà ! Nếu ta muốn ở cùng má»™t chá»— vá»›i hắn thì đã sá»›m là m, cần gì phải chá» tá»›i bây giá»?â€
Lâm Phỉ nghÄ© nghÄ© má»™t lát, gáºt đầu: “Nói cÅ©ng đúng. Váºy hắn tá»›i tìm ngÆ°Æ¡i có chuyện gì?†Chu Dạ bị há»i đến mức không còn sức nữa, may mắn nhá»› ra má»™t chuyện, liá»n nói: “Không phải trÆ°á»›c kia ta từng là m thêm ở công ty hắn sao? Việc nà y ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết phải không? Tiện Ä‘Æ°á»ng hắn đến gặp ta vì việc đấy ấy mà .†Cảm thấy mình nói dối cà ng ngà y cà ng giá»i, mặt không đổi sắc, tâm không loạn, còn có thể thong thả ứng phó. Lâm Phỉ không nghi ngá» gì, vá»— đầu cô nói: “Äi Ä‘i, ngÆ°Æ¡i không cùng hắn có việc gì thì tốt. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông đó, không có gì tốt cả!â€
Chu Dạ nghe giá»ng cô khác lạ, vá»™i há»i: “Sao thế? Có chuyện gì sao?†Không phải cô ấy và bạn trai má»›i lại xảy ra chuyện gì đó chứ? Lâm Phỉ không trả lá»i, chỉ nói: “Không có gì, tâm tình không tốt má»™t chút. Ta Ä‘i trÆ°á»›c đây, ngÆ°Æ¡i Ä‘i ăn cÆ¡m Ä‘i.†Chu Dạ không há»i nhiá»u, dặn dò cô phải cẩn tháºn, rồi Ä‘i vá» phÃa canteen. Cô và Lâm Phỉ vẫn nói cÆ°á»i nhÆ° cÅ©, nhÆ°ng vô hình chung cảm thấy có cái gì đó giữ kẽ, không thân máºt nhÆ° trÆ°á»›c.
Chạy tá»›i phòng vẽ, vất vả hÃt má»™t hÆ¡i, không quay vá» kà túc, sợ có ngÆ°á»i lại há»i vá» chuyện Vệ Khanh, nhÆ°ng không ngá» TrÆ°Æ¡ng Suất lại há»i: “Chu Dạ, bạn và Vệ tiên sinh quen biết nhau sa?†Chu Dạ thiếu chút nữa nhảy dá»±ng lên, sao ngay cả tên nà y cÅ©ng nghe tám chuyện váºy? Há»i lại: “Sao váºy? Vì sao há»i nhÆ° váºy?
TrÆ°Æ¡ng Suất chần chừ má»™t lúc má»›i nói: “Chu Dạ, đây là chuyện riêng của bạn, mình vốn không có quyá»n há»i đến…†Cô xua tay: “Không, không, ý mình không phải nhÆ° váºy. à mình là , bạn nghe được đồn đại gì sao?†TrÆ°Æ¡ng Suất không nói gì. Hôm Chu Dạ thi tiêÌng Anh, hắn cố ý tá»›i tìm cô, muốn há»i cô là m bà i thế nà o, muốn an ủi cô. TrÆ°á»›c khi thi, má»™t ná»a kiến thức của cô là do hắn phụ đạo. Không ngÆ¡Ì€ lúc đến lại nhìn thấy cảnh cô lên xe Vệ Khanh, không biết cảm xúc khi ấy là gì nữa, vẫn cứ canh cánh trong lòng. Tháºt ra hắn cÅ©ng không nhìn thấy Vệ Khanh, nhÆ°ng nhìn chiếc Lamborghini kia, hắn cÅ©ng Ä‘oán ra được.
Chu Dạ lại há»i: “Có phải bạn nghe được lá»i gì khó nghe không?†Cô rất quan tâm tá»›i chuyện đồn đại, muốn biết ở sau lÆ°ng má»i ngÆ°á»i nói gì. TrÆ°Æ¡ng Suất lắc đầu, “Không có, mình không nghe được chuyện gì. ChÃnh là muốn há»i có phải bạn có quen biết vá»›i Vệ tiên sinh hay không?†Chu Dạ chối phắt: “Không quen, mình vá»›i anh ta không quen biết. Sợ rằng sau nà y ngay cả cÆ¡ há»™i gặp mặt cÅ©ng không có.†Lúc nói ra lá»i nà y, trong lòng lại thắt lại má»™t chút, có chút phiá»n muá»™n.
Chu Dạ đã nói rõ rà ng nhÆ° váºy, tảng đá trong lòng TrÆ°Æ¡ng Suất cÅ©ng buông lá»ng, vá»™i nói: “Hóa ra là không quen, Ä‘oà n trÆ°á»ng còn tưởng bạn Ä‘i tá»›i công ty anh ta xin tà i trợ. Nếu không quen thì bá» Ä‘i, đổi công ty khác là được.†Hắn cÅ©ng có tâm tÆ°, lòng vòng há»i thăm. Chu Dạ nghe xong, hóa ra là vì chuyện kinh phà của Ä‘oà n trÆ°á»ng, mình đúng là lấy tâm tÆ° tiểu nhân Ä‘o lòng quân tá», TrÆ°Æ¡ng Suất là m sao lại để ý tá»›i chuyện bên ngoà i cÆ¡ chứ. Vá»™i nói: “Äúng thế, đúng thế, đổi sang công ty khác Ä‘i. Mình nhá»› lần trÆ°á»›c trÆ°á»ng mình còn xin được tà i trợ từ Sony, không bằng lần nà y trÆ°á»ng mình thá» xem.â€
TrÆ°Æ¡ng Suất thuáºn miệng đáp lá»i cô, nhÆ°ng lại nghÄ© không biết Vệ Khanh tá»›i tìm cô có chuyện gì. Hắn hiểu rõ tÃnh Chu Dạ, luôn có chà tiến thủ, tá»± láºp tá»± cÆ°á»ng, không phải loại con gái tham hÆ° vinh tiá»n tà i.
Vệ Khanh sau hôm cãi nhau vá»›i Chu Dạ, liên tiếp mấy ngà y mặt mÅ©i hắc ám, cÆ¡n giáºn không thể nà o tiêu tan được. Vô duyên vô cá»› bị con gái đá, bảo hắn có thể nà o nuốt trôi cÆ¡n giáºn nà y! Äám nhân viên thấy tâm tình ông chủ không tốt, lúc nà o cÅ©ng nÆ¡m ná»›p lo sợ, không dám cao giá»ng nói chuyện, sợ không cẩn tháºn chá»c giáºn tá»›i hắn, xảy ra chuyện gì cÅ©ng không biết chừng.
Buổi tối lại bị đám bạn bè lôi Ä‘i uống rượu. Má»i ngÆ°á»i nhìn thấy hắn không vui, không buồn nói lá»i nà o ngồi má»™t góc, liá»n trêu: “Vệ Khanh, sao hôm nay lại khó chịu váºy? Ai là m cáºu nổi giáºn thế!†Vệ Khanh cÅ©ng không trả lá»i, uống má»™t hÆ¡i cạn sạch. Má»i ngÆ°á»i vá»— tay: “Tá»u lượng tốt!†Lại bắt đầu la hét uống thêm năm, ba chén nữa.
Có ngÆ°á»i cầm ly rượu ngồi xuống cạnh Vệ Khanh, cÆ°á»i há»i: “Vệ thiếu, bạn gái nhá» của anh đâu rồi, sao lại không tá»›i? Có khá»e không?†Vệ Khanh liá»n che giấu: “Vẫn ổn. Sao váºy, cho rằng chúng tôi cãi nhau Æ°?†Hắn không muốn bị ngÆ°á»i khác lôi việc nà y ra chế giá»…u hắn, nếu thế tháºt không muốn sống nữa, cho nên phải chặn há»ng tên nà y trÆ°á»›c. Ngượi ná» cÆ°á»i: “Không, không phải, ý em không phải váºy, chÃnh là bạn gái của anh còn Ãt tuổi, tâm sá»± nặng ná». NghÄ© không biết có phải anh lại bắt nạt ngÆ°á»i ta không?
Vệ Khanh nhÃu mà y khó hiểu, há»i: “Lá»i của cáºu có ý gì?†NgÆ°á»i ná» nhún vai, nói cho hắn biết. “Cái đêm chúng ta ở Máºt Vân trượt tuyết, lúc đó đã hÆ¡n mÆ°Æ¡Ì€i hai giÆ¡Ì€ đêm, lại thấy cô nhá» chạy xuống dÆ°á»›i lầu, còn hút thuốc nữa. Nhìn có vẻ phiá»n não, anh có biết chuyện nà y không?†Vệ Khanh giáºt mình, hắn cÅ©ng không ngá» Chu Dạ lại biết hút thuốc, vá»™i há»i: “Cô ấy có sao không? Không xảy ra chuyện gì chứ?â€
NgÆ°á»i ná» cÆ°á»i: “Cô ấy cÅ©ng không là m gì, hút thuốc xong liá»n Ä‘i lên. Em còn cùng cô ấy nói chuyện má»™t chút, há»i anh ở đâu, liá»n bảo anh Ä‘ang ở trong phòng ngủ, cảm thấy kỳ quái, không ngá» cô ấy lại trốn anh Ä‘i xuống, dáng vẻ giống nhÆ° khổ sở vì tình ấy!†Nói xong, lại cÆ°á»i ra tiếng. Vệ Khanh ngồi im tại chá»—, không nói được lá»i nà o. Ngay từ đâu hắn không hiểu vì sao Chu Dạ lại nổi giáºn, cáu kỉnh, giống nhÆ° trẻ con bình thÆ°á»ng cố tình gây sá»±.
NhÆ°ng hắn đã quên, Chu Dạ đã không còn là trẻ con, ra ngoà i xã há»™i reÌ€n luyện quá nhiá»u, tâm tÆ° trong lòng so vá»›i lứa bạn cùng tuổi thà nh thục hÆ¡n nhiá»u. Có đôi khi nhìn cô giống nhÆ° là tùy hứng chÆ¡i đùa, nhÆ°ng là m việc luôn có chừng má»±c, chuyện lãnh đạm vô tình nhÆ° lần trÆ°á»›c chÆ°a từng xảy ra. Vệ Khanh vốn là cao thủ tình trÆ°á»ng, suy nghÄ© tá»›i chuyện nà y, cảm thấy hiểu được má»™t chút, tâm tÆ° cÅ©ng mở rá»™ng, má»i giáºn dữ cÅ©ng qua hết. Äem má»i chuyện trÆ°á»›c sau suy nghÄ© kÄ© lại má»™t lần, nghÄ© thầm, không biết rốt cuá»™c tâm tÆ° Chu Dạ thế nà o, còn phải tìm ra sá»± tháºt để nói chuyên, không thể Ä‘oán bừa.
Nhướng mà y, nảy ra ý hay.
Buổi tối, Chu Dạ lÆ°á»i biếng nằm ở trên giÆ°á»ng Ä‘á»c sách, nhìn đồng hồ, nghÄ© nên ngủ sá»›m dáºy sá»›m, cố gắng tu dưỡng thà nh thói quen má»›i được. Äang chuẩn bị thay áo ngủ, lại nháºn được cuá»™c gá»i từ má»™t số lạ, vẫn nghe máy há»i: “Alo, xin há»i ai váºy?â€
Äối phÆ°Æ¡ng há»i: “Chu Dạ phải không?†Cô gáºt đầu nói phải, ngÆ°á»i ná» thở dà i nói: “Tôi là bạn của Vệ thiếu, tên là A Triết, cô còn nhá»› chứ? Lần trÆ°á»›c có trong Ä‘oà n trượt tuyết ấy!†Chu Dạ liá»n đáp nhá»› rõ, nhá»› rõ. Hắn lại nói: “Cô vẫn nhá»› tôi là tốt rồi, cô mau tá»›i bar “VÆ°Æ¡ng triá»uâ€, Vệ thiếu xảy ra chuyện rồi, nhanh đến Ä‘i.†Giá»ng nói rất vá»™i và ng, cÅ©ng không chá» cô há»i đã xảy ra chuyện gì, đối phÆ°Æ¡ng đã cúp máy.
Chu Dạ nghe đầu đây bên kia vẳng lại tiếng cãi nhau ầm Ä©, lại có tiếng loảng xoảng của ly cốc rÆ¡i vỡ, giống nhÆ° có ngÆ°á»i đánh nhau. Nhìn Ä‘iện thoại nhÃu mà y, Vệ Khanh xảy ra chuyên, kêu cô phải là m sao, ngÆ°Æ¡i ta lại coi cô là bạn gái hắn. NghÄ© tá»›i nghÄ© lui, không hiểu đã xảy ra chuyện gì, nếu không chắc cÅ©ng không kinh Ä‘á»™ng tá»›i cô, vôi vaÌ€ng Ä‘i tá»›i bar “VÆ°Æ¡ng triá»u.†Vừa xuống taxi, đã thấy A Triết đứng đón, lau mồ hôi nói: “Cuối cùng cô cÅ©ng tá»›i! Mau và o Ä‘i thôi, mau và o Ä‘i thôi.†Còn giúp cô Ä‘i và o trong.
Chu Dạ thấy hắn nhÆ° váºy, vá»™i há»i: “Vệ Khanh xảy ra chuyện gì? Còn sống chứ?†NghÄ© thầm, trăm ngà n lần đừng kêu cô tá»›i nghe di ngôn a! A Triết Ä‘au đầu nói: “Cô Ä‘i và o sẽ biết, bên trong Ä‘á»u loạn tá»›i không còn thấy hình thù gì nữa .†Chu Dạ sải nhanh bÆ°á»›c chân chạy và o, khách khứa Ä‘á»u vá» gần hết, chỉ có Vệ Khanh kia say xỉn ngã trái ngã phải, mượn rượu là m cà n, cÅ©ng không biết còn chút tỉnh táo nà o không.
Vệ Khanh ném ly rượu trong tay xuống đất, hà o sảng nói: “Rượu ngon gặp tri kỉ ngà n chén thiếu, hôm nay không say không về! Má»i ngÆ°á»i cùng nhau uống Ä‘i!†Chu Dạ nhÃu mà y, há»i A Triết. “Anh ấy uống bao nhiêu rồi?†A Triết chỉ và o đống vá» chai rượu lăn lóc dÆ°á»›i đất, nói: “Äá»u là anh ấy uống, tâm tình Vệ thiếu hôm nay không được tốt, bao trá»n “VÆ°Æ¡ng triá»u†uống rượu. Chúng tôi thấy anh ấy uống tá»›i mức không còn tỉnh táo nữa, khuyên thế nà o cÅ©ng không nghe, luôn miệng gá»i tên cô, không còn cách nà o khác, Ä‘Ã nh phải má»i cô tá»›i đây, dẫn anh ấy trở vá» nghỉ ngÆ¡i. Nếu uống tiếp, chỉ sợ phải và o viện mất.â€
Chu Dạ nghÄ© thầm, lại Ä‘em cục diện rối tinh nà y quăng cho cô. Thở dà i, không có cách nà o khác, ngÆ°á»i cÅ©ng đã tá»›i, còn có thể thế nà o nữa. Äà nh Ä‘i lên phÃa trÆ°á»›c, đỡ hắn, nói: “Äược rồi, đừng uống nữa, vá» nhà thôi.†Vệ Khanh lắc lắc đầu, lại rót rượu nói: “Ồ… Chu Dạ, em đã đến rồi, anh còn tưởng rằng… em không quan tâm tá»›i anh, anh còn muốn uống…†Chu Dạ tức giáºn nói: “Anh còn nháºn ra tôi à , vẫn chÆ°a say chết chắc! Äi vá», Ä‘i vá», uống rượu đến phát Ä‘iên rồi! Cẩn tháºn tôi lôi anh tá»›i đồn cảnh sát!â€
Vệ Khanh âm thầm thở dà i, ngÆ°á»i nà y tháºt là nhẫn tâm , chÃnh mình Ä‘á»u say thà nh nhÆ° váºy , cô cÅ©ng không nói được lá»i dá»… nghe, ác thanh ác khà . Không dám dà i dòng, toà n thân ngã và o ngÆ°á»i cô, nhuyá»…n ngá»c ôn hÆ°Æ¡ng, chiếm hết tiện nghi. Chu Dạ là m sao đủ sức khiêng hắn, gắng hết sức đỡ cho hắn đứng vững, quay vá» phÃa A Triết nói: “A Triết, anh có thể giúp tôi Ä‘Æ°a anh ấy lên xe không?†A Triết vá»™i và ng gáºt đầu, đỡ Vệ Khanh, kéo hắn Ä‘i ra ngoà i. Chu Dạ vung tay theo phÃa sau, Vệ Khanh lại thở dà i.
A Triết lái xe Ä‘Æ°a bá»n há» vá», Chu Dạ đỡ Vệ Khanh ngồi phÃa sau. Vệ Khanh mừng thầm trong lòng, đầu tiên là tá»±a và o vai cô, cháºm rãi, cháºm rãi trượt xuống dÆ°á»›i, ngã và o lòng cô, say tá»›i bất tỉnh nhân sá»±. Chu Dạ chá»i nhá» má»™t tiếng: “Sao không chết phứt Ä‘i cho rồi! Chẳng khác gì heo cả!†Vệ Khanh nghe được cà ng thêm dÅ©ng cảm , cả ngÆ°á»i nhÆ° chui và o trong lòng cô. Tuy bất mãn, nhÆ°ng cô cÅ©ng không đẩy hắn ra, còn lấy gối đệm ở phÃa sau cho hắn gối đầu. NghÄ©, sao mình lại nhÆ° thế nà y? Lại cùng hắn ở chung má»™t chá»—, ông trá»i tháºt không có mắt!
Mà vùi đầu trên gối má»m, Vệ Khanh giáºn dữ mà không là m gì được, từ trÆ°á»›c tá»›i sau, Chu Dạ vẫn không chịu cho ngÆ°á»i ta chiếm chút tiện nghi. Ngá»i mùi thÆ¡m trên ngÆ°á»i cô truyá»n tá»›i, cà ng khó chịu, rất muốn ôm cô và o trong lòng là m báºy.
Chu Dạ tìm chìa khóa trên ngÆ°á»i hắn, A Triết dìu hắn ngồi xuống sofa, nói: “Tôi vỠđây.†Chu Dạ vá»™i nói cám Æ¡n, còn nói: “Uống chén nÆ°á»›c rồi hãy Ä‘i.†Vá»™i cầm chén Ä‘i rót nÆ°á»›c. A Triết lắc đầu. “Tôi không uống đâu, tôi vá», cô ở lại chăm sóc Vệ thiếu cho tốt.†Äi ra ngoà i, đóng cá»a lại.
Chu Dạ thấy hắn ná»a sống ná»a chết nằm váºt trên sofa, cÆ¡n tức đầy ngÆ°á»i, vá»— vá»— mặt hắn nói: “Nà y, tỉnh tỉnh, tỉnh dáºy Ä‘i!†Vệ Khanh cứ lầm bầm “hừ†và i tiếng, lại không mở mắt. Chu Dạ tức giáºn nói: “Vẫn còn có thể nổi giáºn nha, thế thì chÆ°a chết được. Say thà nh nhÆ° váºy, đáng Ä‘á»i.†Cầm lấy túi xách trên ghế, định Ä‘i vá». Dù sao cÅ©ng không chết được, không liên quan tá»›i cô, nhìn cà ng thêm giân.
Vệ Khanh thấy cô có thái Ä‘á»™ bá» mặc mình tá»± sinh tá»± diệt, vá» sau tháºt không dám uống rÆ°Æ¡Ì£u trÆ°á»›c mặt cô nữa, nhÆ° thế nà y mà gá»i là chăm sóc ngÆ°á»i khác a! Vá»™i ôm đầu rên rỉ: “NÆ°á»›c ——†Chu Dạ không còn cách nà o khác, Ä‘Ã nh phải quay lại, rót má»™t chén nÆ°á»›c, đặt lên bà n, thấy hắn cháºm chạp không nhúc nhÃch, mắng: “Anh đúng là đại lão gia, lại còn để tôi phải hầu hạ anh nữa.†Äỡ đầu hắn, giúp hắn uống nÆ°á»›c. Vệ Khanh mừng thầm không thôi.
Chá» uống hết chén nÆ°á»›c, hắn cháºm rãi mở mắt, là m bá»™ nhÆ° vừa tỉnh, lẩm bẩm “Cảm Æ¡n..†nhá» sá»± giúp đỡ của Chu Dạ mà đứng dáºy, lẩm bẩm: “Äỡ anh vá» phòng, Ä‘au đầu….†Chu Dạ mắng hắn tá»± là m báºy, không thể sống tốt, nhÆ°ng vẫn đỡ hắn vá» phòng ngủ, hai ngÆ°á»i đồng thá»i ngã xuống giÆ°á»ng.
Vệ Khanh vá»™i và ng xoay ngÆ°á»i má»™t cái chặn cô lại, đầu cá» cá» và o ngá»±c cô, trong lòng không biết lại suy nghÄ© Ä‘en tối thế nà o. Chu Dạ nổi giáºn, đấm má»™t phát và o đầu hắn, sao bay đầy đầu, Vệ Khanh Ä‘au tá»›i mức nhe răng trợn mắt, biểu hiện nà y không phải là giả vá», hà ng tháºt giá tháºt, hắn tin rằng đầu hắn ngà y mai sẽ sÆ°ng lên má»™t cục u, cô ấy cÅ©ng không sợ mà đánh hắn tá»›i mức choáng váng đầu óc, ra tay nặng nhÆ° váºy cÆ¡ chứ. Vuốt chá»— Ä‘au, ai oán nhìn Chu Dạ, nhÆ°ng Chu Dạ quay đầu không phát hiện ra.
Chu Dạ còn mắng: “Cẩu ăn c*t không đổi được! Sắc lang!†Say thà nh nhÆ° váºy còn biết chiếm tiện nghi của ngÆ°á»i khác. Äẩy hắn sang bên cạnh, đứng dáºy bÆ°á»›c Ä‘i. Vệ Khanh thuáºn thế ngã xuống đất, ngã xuống tấm thảm, may mà thảm dà y chống đỡ, không thì không biết sẽ Ä‘au tá»›i mức nà o, lại nói lúc Vệ Khanh ngã xuống cÅ©ng rất có kỹ xảo nha. ChÃnh là “rầm†má»™t tiếng, là m Chu Dạ sợ hãi, vá»™i ghé lại trên ngÆ°á»i hắn, liên tục há»i hắn có Ä‘au không, trong lòng tá»± trách mình rất lá»— mãng , không nên đẩy chết hắn, muốn đẩy cÅ©ng không đẩy ngã nhÆ° thế.
Vệ Khanh áºm ừ và i tiếng, Chu Dạ dìu hắn đứng dáºy, Ä‘á»™ng tác lần nà y rất dịu dà ng, giúp hắn cởi áo khoác, cởi già y, còn dùng khăn ấm lau mặt giúp hắn. Vệ Khanh đắc ý trong lòng, chiêu khổ nhục kế nà y tháºt sá»± là cao minh, hưởng hết diá»…m phúc. Trong lòng nghÄ© thầm, dùng cách gì giữ lại cô má»›i được. Lại nghe thấy Chu Dạ nói: “Äã trá»… thế nà y rồi.!†Nhá»› ra kà túc đã tá»›i giỠđóng cá»a.
Chu Dạ phiá»n não nhìn đồng hồ, lại nhìn Vệ Khanh say thà nh má»™t đống nhÆ° váºy, trong lòng nổi giáºn, hung hắng véo đùi hắn, mắng: “Äá»u tại anh là m hại!†Vệ Khanh Ä‘au kêu thà nh tiếng, ở trên giÆ°á»ng lăn ra xa, cách xa cô má»›i dám dừng lại. Cô nghÄ© thầm hắn say đã không biết gì nữa, nhân cÆ¡ há»™i nà y, phải ngược đãi hắn môt chút! Không chút do dá»± má»›i ra tay nhÆ° váºy. Việc nà y có thể coi nhÆ° gáºy ông Ä‘áºp lÆ°ng ông không?
Chu Dạ nghe hắn kêu đau, hoảng sợ, lầm bầm lầu bầu: “Sẽ không tỉnh chứ?†Nhìn nhìn tay mình, có chút chột dạ, không phải xuống tay quá nặng chứ?
Hiện giá» Vệ Khanh cÅ©ng không dám có ý gì vá»›i cô, chỉ cần cô không lấy hắn ra trút giáºn là tốt lắm rồi. ChÆ°a bao giá» tưởng tượng ra, đã say rượu lại còn bị ngược đãi thế nà y. NgÆ°á»i ta uống rượu không phải Ä‘á»u được đối xá» tốt sao? Tại sao chÃnh mình lại gặp phải ngÆ°á»i sắt đá nhÆ° váºy? Tháºt đúng là dở khóc dở cÆ°á»i, giáºn cÅ©ng không phải, buồn cÅ©ng không phải.
TrÆ°á»›c khi Ä‘i cô còn không chút khách khà đá đá hắn, sau đó má»›i đặt hai chân hắn lên giÆ°á»ng, đắp chăn cho hắn. Äứng từ trên cao nhìn xuống, nói: “Coi nhÆ° hôm nay tôi mở lòng tốt, không Ä‘em anh vất ở dÆ°á»›i lầu là tốt lắm rồi.†Mở cá»a Ä‘i ra ngoà i.
Vệ Khanh vá»™i và ng xốc chăn lên, nhìn xuống đùi, quả nhiên má»™t mảnh xanh tÃm, thở dà i, sao chÃnh mình mệnh khổ nhÆ° váºy, bị ngÆ°á»i ta bắt nạt nhÆ° váºy! Äang tá»± hối tiếc thì lại nghe ngoà i cá»a có tiếng Ä‘á»™ng, vá»™i nằm xuống. Chu Dạ bÆ°ng má»™t bát dấm chua và o, dìu hắn ngồi dáºy.
Vệ Khanh bị dá»a hoảng hốt, không phải muốn hắn uống chứ. Hắn tình nguyện bị cô đánh chứ không muốn uống cái thứ nà y. Chu Dạ ngồi cạnh thì thà o tá»± nói: “Nghe nói dấm chua có thể giải rượu nha, không biết có đúng hay không? Dù sao uống và o cÅ©ng không có việc gì, còn giúp tiêu hóa nữa.†Äầu Vệ Khanh giãy ra, cố ý không uống, chết cÅ©ng không uống! Trong ngăn kéo có nhiá»u thuốc giải rượu nhÆ° váºy, vì sao lại bắt hắn uống dấm chua? Vệ Khanh là có tiếng không thÃch ghen, đồ ăn nà o có vị chua má»™t chút, hắn Ä‘á»u không ăn, huống chi cô lại bắt hắn uống nhiá»u dấm nhÆ° váºy. Khác gì giết hắn cÆ¡ chứ!
Chu Dạ lại đấm má»™t phát và o đầu hắn, mắng: “Anh thà nh tháºt cho tôi! Tôi đối vá»›i anh chÆ°a đủ tốt hay sao, còn sợ anh khó chịu, giúp anh giải rượu!†Vệ Khanh bị cô áp bức uống hết chén dấm xong, đúng là chịu tá»™i nha, hắn khổ sở nói không lên lá»i, nếu khóc được chắc máu hòa lẫn nÆ°á»›c mắt mất.
Chu Dạ nhìn cái chén không, thì thà o tá»± nói: “Ãt sao? Có muốn uống thêm không?†Vệ Khanh nghe xong, rốt cuá»™c không chịu nổi nữa, chạy tá»›i toilet, nôn toà n bá»™ má»i thứ trong bụng, ngay cả nÆ°á»›c và ng cÅ©ng nhổ ra. Chu Dạ liên tục gáºt gầu: “Nôn ra được là tốt, nôn ra được là tốt.†Vệ Khanh nghe xong, thiếu chút nữa đâm đầu và o tÆ°á»ng tá»± vẫn, vẻ mặt trắng bệch nhìn Chu Dạ, nói không nên lá»i.
Cái nà y gá»i là báo ứng. =))
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âåëèêàÿ, âàííû, åâðîïåéñêèé, anh bia ca tinh, co le la minh da yeu pan, co le la yeu chuong 21, co le la yeu chuong 3, co le la yeu chuong 34, co le la yeu chuong 58, co le la yeu duc vong, co le la yeu hien dai, co le la yeu ishtar, co le la yeu truyen ngan, co le la yeu tuy phong, co le la yeu- chuong 14, cover khoảng lặng, cover ngôn tình, êàëüÿíû, êàìåäè, êåðàìè÷åñêàÿ, ebook co le la yeu, ëîãîòèï, êíèãó, êóíèëèíãóñ, hien dai co le la yeu, ìàçäà, ïåðìü, ishtar có lẽ là yêu, ïðîêëÿòûé, ñàíòåõíèêà, ngôn tình, ñòðàíèöû, ñòðèïòèç, òîéîòà, truyen ngon tinh22, vệ khanh chu dạ, wallcoo thiếu nữ, wallcoo valentine, wallcoo watercolor paint, xem anh co dau wallcoo, ðåôåðàòè |
| |