 |
|

25-07-2008, 08:00 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bà i gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi Thứ Hai Mươi Mốt
Trúng Phép bá»u, Tôn Tẩn bá» mình,
Thấy phong thơ, Mao Toại xuống núi
Nói vá» Ngân liên Tá» Ä‘i đến dinh Tần, nói vá»›i quân sÄ© rằng: "Bây mau và o báo cùng quân sư bây nói: "Có nước Ảo Ly, động Vân Quan, há»c trò thánh nhÆ¡n tên là Ngân liên Tá», muốn và o ra mắt". Quân sÄ© láºt Ä‘áºt chạy và o thông báo. Tá» Lăng nghe nói rất mừng, cùng Vương Tiển ra dinh tiếp rước và o trướng. Tá» Lăng nói: "Nay sư đệ đến đây chắc có pháp chỉ cá»§a thánh nhÆ¡n chi chăng?". Ngân liên Tá» nghe nói, đứng dáºy đáp rằng: "Tôi vâng mạng thánh nhÆ¡n Ä‘em bá»u bối đến cho sư đệ Vương Tiển". Vương Tiển tiếp bá»u bổi quay qua phÃa đông, lạy bốn lạy. Liá»n Tá» Ä‘em chân ngôn truyá»n dạy Vương Tiển và dặn rằng: "Qua ngà y mai chừng canh ba, cách dinh liệng bá»u bối lên thì giết đặng Tôn Tẩn". Kim, Vương, hai ngưá»i nghe nói rất mừng, dắt Liên Tá» và o thanh sa trướng, tâu cùng Thá»§y Hoà ng, Thá»§y Hoà ng mừng rỡ, xem kỹ ngưá»i ấy mặc áo mu, chân Ä‘i già y vô trần, lưng cá»™t dây và ng, tay cầm phất trần, trán rá»™ng, mà y xanh môi Ä‘á», răng trắng, mặt như trăng rằm tá» rạng, mặt tợ sao chói sáng ngá»i, Thá»§y Hoà ng coi rồi truyá»n chỉ bà y yến thiết đãi, Ngân liên Tá» vá»™i và ng đứng dáºy nói: "Thánh thượng chá»› nhá»c lòng, tôi xin trở vá» phục mạng". Rồi từ biệt Thá»§y Hoà ng, Thá»§y Hoà ng nói: "Tiên trưởng có vẻ nói tÆ¡i xin lạy Hải Triá»u thánh nhÆ¡n, thì cầu xi n thánh nhÆ¡n tuy mang Æ¡n cho bá»u bối, thoảng như công phu chẳng thà nh, thì cầu xin thánh nhÆ¡n xuống giúp". Ngân liên Tá» vâng lá»i. Thá»§y Hoà ng dạy Kim Tá» Lăng, Vương Tiển thế cho mình, mà đưa Ngân liên Tá» ra khá»i dinh, Ngân liên Tá» tá» biệt ra khá»i trướng, cỡi mây bay vỠđộng.
Äây nói vá» Tá» Lăng, Vương Tiển hai ngưá»i phục mạng, Thá»§y Hoà ng há»i tá» Lăng rằng: "Nay thánh nhÆ¡n tuy cho bá»u bối song không biết có hÆ¡n đặng Tôn Tẩn chăng?". Tá» Lăng, Vương Tiển quỳ xuống tâu rằng: "Bệ hạ hãy an lòng, phép báu cá»§a thầy tôi không phải tầm thưá»ng, chẳng cần ra tráºn là m chi, ở trong dinh liệng cái bá»u bối ấy lên thì cÅ©ng đủ thà nh công được". Thá»§y Hoà ng nghe nói, cá»±c chẳng đã truyá»n cho Nguyên soái kéo trở lại Dịch Châu an dinh.
Nói vá» tôn Tẩn từ bị kim sa tráºn vỠđến dinh, Chiêu Vương bà y tiệc ăn mừng, an nghỉ má»™t đêm qua ngà y thứ, có quân thám thÃnh báo ăn nói: "Tôn Tẩn nói: "Ta biết binh Tần lui rồi song chẳng qua và i ngà y thì trở lại. Chiêu Vương nghe nói dẫn bá quan và o thà nh Dịch Châu. Qua ngà y thứ bá»—ng nghe pháo nổ vang tai, có quân báo rằng: "Binh Tần nó chẳng chịu vá», để mai ta dùng kế hay, mà giết nó má»™t tráºn, là m cho thấy bóng phải kinh hồn, nghe danh thì thất sắc, má»›i rõ tà i ta lợi hại". Rồi cúi cầu nghÄ© thầm rằng: "Nay binh Tần trở lại mau như váºy có khi nó thỉnh được ngưá»i tà i đến cùng ta giao chiến chăng?". Bèn lần tay Ä‘oán coi hãi kinh, mặt mà y thất sắc, hồi lâu không nói được, hai hà ng nước mắt tuôn rÆ¡i, chúng tướng ngó thấy thất kinh, vá»™i và ng há»i: "Chẳng hay sư phụ có Ä‘á»u chi mà sa nước mắt như váºy?". Tôn Tẩn thở dà i má»™t tiếng, nói: "Chúng ngươi chẳng biết, hôm nay Hải Triá»u thánh nhÆ¡n, sai Ngân liên Tá» xuống núi, cho Vương Tiển má»™t cái tản thiên tiá»…n, đến canh ba đêm nay thì đại số cá»§a thầy hết rồi". Nói dứt lá»i nước mắt tuôn chẳng ngá»›t. Chúng tướng nói: "Sư phụ phép lá»±c tiá»…n là váºt báu trấn động Vân Quan, chá»› nói ta không phá được, dẫu Chưởng giáo tổ sư cÅ©ng phải nhá»c lòng". Bèn kêu Tôn Yên dặn rằng: "Äêm nay giá» tý, chắc mạng ta hết rồi, cháu phải và o Phá»§ Yên sÆ¡nbáo tin, song bà ná»™i cháu niên cao ká»· trưởng, nếu nghe được hung tin, ắt là thương khóc bá» khóc rống lên, Tôn Tẩn dạy Ä‘em viết má»±c, viết má»™t phong thư trao cho Văn Thông mà dặn rằng: "Äêm nay tachết rồi, thì cháu phải Ä‘em thÆ¡ nà y, vá» thầy cháu cho mau, há»a may có cứu được cùng chăng, không nên cháºm trá»…". và dạy cho chúng há»c trò phải gìn giữ đại dinh, chẳng nên vá»ng động, nếu có binh Tần đến cướp dinh, thì dùng cung tên bắn xuống, giữ gìn cho nghiêm nhặt rồi dạy Triển Ngai: "Ngươi cùng Tôn Yên bảo há»™ thây ta Ä‘em và o thà nh". Dặn dò xong rồi, lấy cá» hạnh huỳnh, gươm nga my, và ta cuốn thiên thÆ¡ để má»™t chá»—, kêu Tôn Yên dắt con Thanh ngưu và o. Tôn Tẩn quay lại nói vá»›i con trâu rằng: "Ngươi theo ta đã và i mươi năm nay, Ä‘em nay phải cùng ngươi ly biệt, ngươi hãy đứng bên mình ta, chá» khi ta ắt hÆ¡i rồi, thì hãy chở thi hà i ta mà đem và o thà nh, rồi trở vá» núi Thiên Thai tu luyện". Vốn con trâu nà y, lâu quen tiếng ngưá»i, nghe chá»§ nói dứt lá»i, rống lên má»™t tiếng, đứng dá»±a bên Tôn Tẩn, chẳng há» cá»±a quáºy. Chúng tướng nói: "Vì cá»› sao sư phụ để váºy chịu chết, sao chẳng đánh động qua dinh Tần, bắt thằng Vương Tiển chặt là m muôn khúc, thì nó còn đâu mà liệng pháp bá»u". Tôn Tẩn nói: "Việc ấy lại cà ng bất tiện lắm, nếu giết Vương Tiển thì ắt phải chết dưới ngÅ© lôi, nay ở đây chá» chết, há»a may có ngưá»i cứu khá»i cÅ©ng chưa biết chừng, song chừng ta chết rồi, quyết chẳng nên là m báºy, hãy chỠđến ba ngà y sẽ hay". Bèn khoát tay bảo chúng tướng luira, ngồi má»™t mình má»™t trướng, cầm hạnh huỳnh kỳ, cùng các váºt để nÆ¡i đầu gối, nhắm mắt cúi đầu, á»§ mà y châu, than thá» chá» chết. Chúng tướng xem thấy cá»› sá»± như váºy, buồn bá»±c lui ra.
Nói vá» Vương Tiển đêm ấy tắm rá»a, thay áo đổi quần, chỠđến canh ba lấy tà n thiên tiá»…n miệng niệm chÆ¡n ngôn, tức thì nổ lên má»™t tiếng dưá»ng như sấm dáºy, má»™t vầng hà o quang dỡ cây tản thiên tiá»…n bay bổng trên không, Vương Tiển rất mừng, ngồi trong trướng chá» nghe tin tức.
Nói vá» chúng tướng bên Yên, đêm ấy kéo ra ngoà i dinh, xem coi cái tản thiên tiá»…n ở đâu mà bay đến cho biết, vừa lúc canh ba xảy thấy má»™t lằn hà o quang sáng ánh, giăng như sợi chỉ, bay và o trong trướng, chúng tướng khua má»™t tiếng, hà o quang xẹt ra khá»i trướng, bay bổng trênmây, vá»™i và ng và o trướng xem coi, thấy Tôn Tẩn té nghiêng nÆ¡i ghế, trên đầu thì lá»§ng, miệng đá tắt hÆ¡i, hai mắt nhắm lại, chúng tướng thấy váºy, Ä‘á»u khóc rống lên. Khoái Văn Thông láºt Ä‘áºt khuyên dứt nói: "Chúng vị tướng quân ôi, xin chá»› ưu bị, e ngưá»i Tần nó hay được tin tức, suốt đêm kéo binh tá»›i cướp dinh mình, giáºt thây sư phụ, thì biết là m sao đặng, chi bằng chúng ta bảo há»™ thi hà i, suốt đêm và o thà nh, rồi sẽ tÃnh". Chúng tướng nghe nói, lau nước mắt mà rằng: "Lá»i sư huynh rất phải". Rồi để thây Tôn Yên cùng Triển Ngai lãnh má»™t ngà n binh bảo há»™ và o thà nh, còn Khoái Văn Thông láºt Ä‘áºt cỡi ngá»±a mây bay vá» Thanh Thạch SÆ¡n.
Nói vá» Tôn Yên suốt đêm kêu mở cá»a thà nh, Ä‘em thây Tôn Tẩn và o, Triển Ngai và o triá»u báo tin, còn Tôn Yên thì Ä‘em thi hà i và o phụ Yên ÄÆ¡n, để giữa đại đưá»ng.
Lúc ấy trá»i vừa sáng, Tôn Yên tuốt và o phòng mẹ thông tin, Cao phu nhân nghe nói, khóc lăn ra đất, Tôn Yên láºt Ä‘áºt bước lại đỡ dáºy, khuyên dứt rằng: "Xin mẫu thân chá»› lòng sầu não, hãy toan lo việc lá»›n là m trá»gn tôi tưởng lại bà ná»™i già cả, sợ e thương con mà bá» mình, phải dạy Liá»…u hoà n sắm thuốc thang cho saÜn má»›i xong". Cao phu nhân nghe nói có lý, bèn lau nước mắt, dạy thể nữ sắm thuốc thang để saÜn, lén thông tin cho Lý phu nhân hay, rồi hai ngưá»i và o nÆ¡i phòng công chúa, thăm viếng xong rồi nói: "Hôm nay Tôn Yên vỠđây, chẳng biết vì cá»› chi váºy? . Công chúa nghe nói dạy kêu và o cho mau, xảy thấy Tôn Yên ngoà i cá»a chạy và o, tá»›i trước mặt công chúa quỳ xuống khóc ròng, là m cho Công chúa thất kinh, nhảy nhót há»i rằng: "Cháu ôi! NhÆ¡n việc chi mà là m ra tuồng như váºy?". Tôn Yên nói: "Tô mẫu ôi! Không xong tam thức tôi bị cái tản thiên tiá»…n cá»§a Vương Tiển đâm chết rồi, thì hà i Ä‘em vỠđể trước đại đưá»ng". Công chúa nghe nói hét lên má»™t tiếng ngã ngá»a ra thì có liá»…u hoà n chá»±c saÜn đỡ dáºy Ä‘em thuốc đổ và o, giây phút tỉnh lại, khóc ngất nói rằng: "Tôn Tẩn con ôi! Mẹ sanh con đến nay là mấy chục tuổi má»›i thấy mặt má»™t lần, kêu con vỠđây mà chết nÆ¡i tay Vương Tiển, như váºy không chết mẹ sao cho đặng". Bèn bước ra trung đưá»ng, tỳ nữ vịn đỡ, ra đến nÆ¡i ngó thấy thi hà i lại cà ng khóc ngất nói: "Con ôi! Con chịu muôn việc nhá»c nhằn, tu thà nh má»™t vị đại tiên, hôm nay không vì cha anh ma trả thù đặng, trở lại chết nÆ¡i tay Vương Tiển thì mẹ biết nương cáºy nÆ¡i nà o, mạng già nà y sống thiệt vô Ãch lắm". Nói dứt lá»i, toan Ä‘áºp đầu dưới thá»m mà chết, hai vị phu nhân láºt Ä‘áºt ôm lại, khuyên giải hết lá»i, cả nhà đá»u khóc than.
Nói vá» Triển Ngai và o triá»u kêu Chiêu Vương thức dáºy, bèn Ä‘em việc ấy mà tâu hết đầu Ä‘uôi, là m cho Chiêu Vương tuổi già chết Ä‘i sống lại mấy lần, láºt Ä‘áºt hối gát xe chạy tá»›i phụ Yên ÄÆ¡n, vua tôi gặp nhau khóc vùi má»™t hồi.
Nói vá» Khoái Văn Thông cỡi mây bay mù vá» tá»›i núi, kêu mở cá»a động chạy và o tam thanh Ä‘iện, ngó thấy Mao Toại bèn thở hà o hển nói: "Sư phụ không xong, Tôn tam bá bị cái tãn thiên tiển cá»§a Vương Tiển đâm chết rồi". Mao Toại láºt Ä‘áºt đứng dáºy há»i: "Quả có thiệt như váºy chăng?". Văn Thông nói: "Tôi đâu dám dối". Mao Toại khóc nói: "Tam ca ôi, cùng vì em thôi bức anh xuống núi, nên phải chết như váºy". Khóc vùi má»™t hồi, bèn nghÄ© lại rằng: "Quản văn tá» có tà i bốc tiên tri lẽ nảo gặp nạn lá»›n mà không hay biết, để tá»± nhiên chịu chết ắt có nguyên cá»› chi". Bèn há»i Văn Thông: "Bác mi chết, váºy lẽ nà o không dặn dò lá»i chi?". Khoái Văn Thông Ä‘em việc Tôn Tẩn bị khốn trong tráºn kim sa, nhá» có Bạch Viên Ä‘i thỉnh chưởng giáo đánh phá má»›i ra khá»i tráºn, qua ngà y thứ sư bá biết chết nên dặn dò chúng tướng mà thuáºt hết lại, rồi rút thÆ¡ đưa cho Mao Toại, nói: "Cái thÆ¡ nà y, lúc sư bá tôi gần thác, dạy tôi Ä‘em vá» cho sư phụ". Mao Toại láºt Ä‘áºt giở coi:
Thơ rằng:
"Xưa lúc anh xuống núi, thì hiá»n đệ có phán rằng như gặp nạn ách cứu nhau, nay anh bị chết nÆ¡i cái tản thiên tiá»…n cá»§a Vương Tiển, em ngồi mà ngó hay sao, xin em thương tưởng đến tình bằng hữu mà cứu nhau, Ãt lá»i em rõ".
Mao Toại coi rồi sa nước mắt nói: "Tam ca hôm nay có nạn lẽ nà o tôi ngồi ngó sao yên, hiá»n đồ ngươi hãy theo ta đến thà nh Dịch Châu". Bèn dặng: "Äồng nhi gìn giữ cá»a động, ta cùng anh mi Ä‘i và i ngà y sẽ vá»". Dặn rồi hai thầy trò thót lên mây bay xuống Dịch Châu, giây phút đến thà nh nước Yên mây tuốt và o Yên ÄÆ¡n phá»§, quân giữ cá»a và o báo. Tôn Yên cùng Chiêu Vương nghe nói mừng thầm, nói vá»›i công chúa rằng: "Kim nhãn mao Toại xuống đây, ắt là cứu mạng". Tôn Yên láºt Ä‘áºt ra cá»a tiếp rước, Mao Toại và o đến đại đưá»ng ngó thấy Tôn Tẩn để nằm trên giưá»ng, hai hà ng nước mắt chảy tuôn, nói: "Tam ca bấy lâu anh hùng, ngà y nay đâu mất".
Ấy là :
Hơi còn, kế lạ cà ng thêm nữa,
Mạng hết, việc Ä‘á»i ắt phải thôi.
Nói rồi khóc rống lên. Tôn Yên bước tá»›i khuyên dứt, bèn má»i công chúa ra mắt. Công chúa khóc nói: "Hiá»n sanh, tôi có nghe con tôi là Tôn Tẩn cùng vá»›i hiá»n sanh kết nghÄ©a sanh tá» chi giao, vả lại hiá»n sanh đã đôi phen ba lượt cứu giúp, rất thảm thương cho thân già nà y, hai đứa con Ä‘á»u chết, cả nhà đá»u táºn trung báo nước, duy còn má»™t mình nó đó mà thôi, nay lại chết nÆ¡i tay Vương Tiển nữa, là m cho thân già nà y không ngưá»i nương tá»±a, hiá»n sanh xin muôn tưởng ngà n thương Ä‘oái chút thân già nà y, mà cứu giùm nó tôi xin cúi lạy tạ". Nói dứt lá»i nước mắt tuôn như mưa, cúi mình quỳ xuống. Tôn Yên cùng chúng tướng cÅ©ng Ä‘á»u quỳ theo. Mao Toại vá»™i và ng quỳ xuống đỡ dáºy, nói: "Xin bác an lòng, nguyên cháu nhÆ¡n việc tam ca đến đây, có lẽ nà o Ä‘iá»m nhiên tá»a thị mà chẳng cứu sao, dẫu Ä‘i khắp trong thiên hạ, tôi cÅ©ng tìm cho đặng linh đơn, mà cứu sống tam ca, xin bác bá»›t lòng lo lắng để cháu Ä‘i". Công chúa nghe nói nghÄ© thầm rằng: "Nếu va vá» tuốt, thì há chẳng khốn cho mình sao". Bèn nói: "Cháu Ä‘i cầu linh đơn, như có cùng chẳng có, cùng trở lại cho già hay tin tức, là m sao cÅ©ng phải trở lại". Mao Toại nói: "Bác chá»› lo sợ, nếu cháu Ä‘i tìm linh đơn, hoặc có hoặc không, cÅ©ng phải trở vá», nói cho bác rõ, nếu tôi không trở lại, thì tôi mao Toại đây, ngà y sau phải chết dưới ngÅ© lôi". Công chúa nghe rồi nói: "Cháu chá»› phân chi Ä‘iá»u ấy, già thấy việc nhá»c nhằn e cháu thối chà đi chăng, nếu quả thiệt lòng tốt như váºy, chẳng những Tôn Tẩn đội Æ¡n cháu mà thôi, đến cả âm tinh tổ tông cÅ©ng mang Æ¡n chẳng xiết". Mao Toại nói: "Cháu đâu dám chịu Ä‘iá»u ấy, thôi việc không nên cháºm trá»…, cháu xin Ä‘i". Nói dứt lá»i bước ra Ãt bước, bay mất chẳng thấy, Chiêu Vương cÅ©ng trở vá» cung, công chúa dạy gia nhân gìn giÅ© thi hà i, trông tin Mao Toại.
Nói vá» Mao Toại cỡi kim quang bay giữa thÃnh không, trong bụng tÃnh rằng: "Ta biết Ä‘i chá»— nà o bây giá», phải Ä‘oán coi ai có kim đơn rồi sẽ tá»›i". Bèn co tay tÃnh các động Ä‘á»u chẳng có, duy núi Thiết Ngại sÆ¡n, động bát Bá»u, Lý Trưá»ng Mỵ, nÆ¡i ấy có linh đơn, trong lòng rất mừng, liá»n quà y quả bay qua Äông Hải, giây phút tá»›i núi Thiết Ngại bay xuống gá» cá»a, trong ấy chạy ra má»™t đồng tá» xem thấy thì há»i: "Phải Mao sư huynh đến đó không, khi trước anh đến ăn trá»™m cái há»™p đựng linh đơn cá»§a thầy tôi, là m cho thầy tôi kiếm không được mà đánh em tôi, nay tá»›i đây muốn là m gì đó nữa". Mao Toại nói: "Mi chá»› nói xà m, ai mà ăn cắp há»™p linh đơn cá»§a ngươi". Äồng Tá» nói: "Thầy tôi Ä‘oán rõ rà ng anh đến ăn trá»™m, còn cãi lẫy là m gì?". Mao Toại nói: "Nay ta Ä‘em tá»›i trả lại cho ngươi. Äồng tá» há»i: "Anh Ä‘em theo mà giấu chá»— nà o? . Mao Toại nói: "Ra mắt thầy ngươi rồi ta sẽ trả, và o báo cho mau". Äồng Tá» láºt Ä‘áºt chạy và o tam thanh Ä‘iện, la lá»›n rằng: "Tổ sư a! Có thằng Mao Toại lùn nó đã đến đây, còn đứng ngoà i cá»a xin và o ra mắt". Trưá»ng Mỵ nói: "Nếu có nó tá»›i, vây ngươi hãy sắm dây roi cho saÜn, đặng ta đánh thằng lùn nà y má»™t chặp cho bá» ghét". Nói dứt lá»i Mao Toại đã và o tá»›i tam thanh Ä‘iện, xá nói: "Dữ ác, hèn lâu má»›i gặp, sắc mặt anh còn tươi tốt dữ a, tháºt em nhá»› lắm, nay đến mà thăm anh, còn như anh muốn há»i đến việc chi trước, chẳng qua là sứ khuấy chÆ¡i đó mà thôi, chá»› em lấy há»™p ấy có dùng là m chi đặng đâu, chẳng qua là m như váºy là có ý muốn cho anh giữ gìn cẩn tháºn, e lầm tay kẻ khác chăng, thôi mà , anh trách cứ là m chi Ä‘iá»u ấy". Nói dứt lồi xá lia xá lịa, Trưá»ng Mỵ ngó thấy bá»™ tướng va như váºy, thì tức cưá»i mà nói: "Thằng ăn trá»™m, ta muốn đánh ngươi má»™t hồi, đặng răn tá»™i ngươi thì thế nà o?". Mao Toại nói: "Lão ca, anh muốn đánh thì em cÅ©ng vâng chịu song há»… ngưá»i quân tá» thì chá»› kể cái lá»—i đứa tiểu nhân". Trưá»ng Mỵ cưá»i nói: "Ta vốn muốn đánh ngươi má»™t chặp, song thấy bá»™ ngươi như váºy, ta cÅ©ng dung thứ cho má»™t phen". Kế đồng tá» bưng trà lên.
Mao Toại ngồi ngang mặt Trưá»ng Mỵ mà uống trà , đồng tá» xem thấy tức cưá»i, nói: "Cái má» thằng ăn trá»™m nà y, khá»i đánh mà lại được uống trà ". Trưá»ng Mỵ nạt đồng tá» lui xuống, rồi cưá»i há»i Mao Toại: "Váºy chá»› hiá»n đệ đến đây có việc chi chăng?". Mao Toại nói: "Không việc chi hết, vì có má»™t Ä‘iá»u đến xin há»i anh, váºy chá»› há»c trò cá»§a thầy tôi, có phải là Vương Thuyá»n, Vương Ngao, Huỳnh Bá ÄÆ°Æ¡ng, Liểu Triển Hùng, Tiêu Cổ Äạt, và tôi có phải chăng?". Trưá»ng Mỵ nói: "Phải, song huỳnh Bá ÄÆ°Æ¡ng đã chết rồi, còn có mấy ngưá»i đó mà thôi". Mao Toại nói: "Tôi có ngưá»i nghe ngưá»i ta thuáºt rằng: "Thầy tôi trước khi bị ngÅ© lôi đánh chết, sau kiếm mẹ đầu thai, ông mà biến là m cháu, chẳng biết việc ấy có giả bao giá»". Mao Toại há»i: "Ngưá»i khéo là m bá»™, việc ấy có giả bao giá». Mao Toại há»i: "Thầy tôi là Tôn võ tá» cùng anh em có ưa không?". Trưá»ng mỵ nghe há»i, rÆ¡i lệ đáp rằng: "Võ chÆ¡n nhÆ¡n ở vá»›i anh em rất tốt". Mao Toại nói: "Ngưá»i ta đồn rằng: "Anh là ngưá»i có tình có nghÄ©aa, hôm nay em thấy anh quả thiệt như váºy chẳng sai, song e lâu ngà y chẳng khá»i đãi ngưá»i khi bạc". Trưá»ng Mỵ giáºn nói: "Mi chá»› nói xà m mà ta có ở bạc cùng ai mà ngươi phân như váºy?". Mao Toại nói: "Anh phân rằng: đãi ngưá»i không bạc, váºy chá»› Tôn Tẩn có nạn là m sao mà anh không cứu". Trưá»ng Mỵ nói: "Nếu váºy thì ngưá»i còn Ä‘ang ngá»§ mê. Tôn Quản Văn bị hãm tráºn kim sa thì ta thỉnh chưởng giáo xuống cứu ngươi mà ngươi không còn hay biết sao?". Mao Toại nói: "Tôi dá»… chẳng biết, lá»i tôi má»›i phân đây để tôi nói cặn kẽ cho anh nghe: Tôn Tẩn từ ra khá»i tráºn vá» dinh thì Hải Triá»u thánh nhân sai há»c trò Ä‘em xuống cho Vương Tiển má»™t cây tản thiên tiá»…n, hôm nay Tôn Tẩn bị cái tản thiên tiá»…n đâm bể óc mạng đã chết rồi nay em tá»›i đây cầu xin kim đơn cứu ngưá»i". Trưá»ng Mỵ nói: "Ngưá»i khéo đến mà gạt ta, lúc ta vá» núi, thì Tôn Tẩn còn mạnh giá»i chá»› có há» chi". Mao Toại nói: "Lúc anh vá» núi thì ngưá»i tá»± nhiên vô sá»±, nay lại không xong". Trưá»ng Mỵ nói: "Thôi chẳng nói đến việc ngưá»i là m chi, ta há»i ngươi: Váºy chá»› là m sao mà biết ta có kim đơn?". Mao Toại nói: "Tôi vì việc ấy Ä‘i chu du trong ba năm núi, nghe đồn anh luyện kim đơn, nên đến đây xin anh nghÄ© cái tình chÆ¡n nhÆ¡n ngà y trước, cho xin má»™t hưá»n, đặng em Ä‘i cứu ngưá»i". Trưá»ng Mỵ nói: "Kim Mao, ngươi biết má»™t chẳng rõ hai, ta tuy có luyện đơn, song đã dâng lên Triá»u Tiên động hết rồi, ngươi hãy tá»›i đó mà xin, chá»› ở đây trá»… nãi ngà y giá». Nói rồi bước tá»›i kéo Mao Toại dắt ra khá»i động, nói: "Ngươi Ä‘i Ä‘i, chá»› ta không có đâu". Nói dứt lá»i quà y quả trở và o, đóng chặt cá»a động, Mao Toại xốc tá»›i xô đẩy chẳng được, đứng ngoà i cá»a, năn nỉ khóc lóc như say như ngốc, Trưá»ng Mỵ chẳng kể đến, Mao Toại nghÄ© rằng: "Nó là m như váºy ắt khó xin được, khi nãy ngưá»i có nói dâng lên động triá»u Tiên, chi bằng mình lên núi Bạch Hạc, động Triá»u Tiên, cầu xin chẳng hay hÆ¡n là ở đây". TÃnh rồi bay tuốt trên mây, bá»—ng nhá»› trá»±c lại, nói thầm rằng: "Chá»— đó cÅ©ng chẳng tiện nữa, lão già nà y ắt giáºn ta, vì lúc Ä‘á»i Xuân Thu, tráºn Âm Hồ vây Tôn Tẩn thì ta giả hình ngưá»i gạt Vương Tiển mà lấy kim đơn, và đang lúc giáºn mình, nếu tá»›i đó ắt bị y đánh chá»› thắng chÆ¡i". Còn Ä‘agn suy tưởng trong lòng tưởng rằng: "Khi nãy lão Trưá»ng Mỵ nhan sắc khác thưá»ng, và coi bá»™ hÆ¡i kinh sợ, hay là y chưa dâng cho ông Chưởng giáo, nên nói gạt mà đuổi ta ra". Bèn lần tay Ä‘oán coi, giáºn lắm, mắng rằng: "Lý Trưá»ng Mỵ, ngươi có kim đơn mà nói dối ta dâng cho động Triá»u Tiên, Ä‘uổi ta ra cữa, lòng mi độc hiểm như váºy, ta đâu khứng bá» qua, để ta trở lại há»i coi nó lấy lá»i chi mà nói được cho biết". Bèn nghÄ© rằng: "Nếu nó chối hoà i, thì mình là m sao xin được, nó thấy mình Ä‘i rồi, chắc là m sao cÅ©ng giữ gìn, khó nổi ăn trá»™m, nếu bị kế chi, xảy tÃnh được má»™t chước, cưá»i lá»›n rằng: "Ta thiệt vô trà lắm, ngưá»i đã không tốt thì mình vô nghÄ©a, cÅ©ng chẳng hại gì, để ta gạt nó thì là m sao mà không được". TÃnh rồi, bay trở lại núi Thiết Ngại.
|

25-07-2008, 10:40 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bà i gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi Thứ Hai Mươi Hai
Ả Kim Hà , lấy thuốc Trưá»ng Mỵ,
Thỉnh Äạo ChÃch, roi đánh Vương Tiển
Nói vá» Mao Toại trở lại núi Thiết Ngại, xuống má»™t hòn đá niệm động chÆ¡n ngôn, bắt tay ấn nạt lên má»™t tiếng vốn thần tiên có phép huyá»n diệu vô cùng biến ra má»™t ngưá»i mình cao bảy thước, lưng nách, mắt tròn, mặt vuông, tai lá»›n, rồi xuống chân núi, bứt Ãt sợi dây các, biến ra như ý kim câu, miệng Ä‘á»c thần chú, bá»—ng thấy cái kim câu hà o quang chói sáng, Mao Toại cầm nÆ¡i tay, trong bụng vui mừng Ä‘i tá»›i cá»a động gõ cá»a đồng nhi há»i: "Ngưá»i nà o váºy?". Mao Toại nói: "Ta là Kim Hà đồng tá», ở núi Bạch Hạc, động Triá»u Tiên. Chưởng giáo tổ sư sai đến má»i thầy ngươi, vì tổ sư ta buồn bá»±c lắm, thỉnh thầy ngươi đến chÆ¡i cá». Äồng nhi nghe nói rõ rà ng, mở hoắc cá»a động thấy Kim Hà , đồng nhi cúi mình xuống lạy nói: "Kim sư thúc đến đây mà đệ tá» không biết, thiệt cam chịu tá»™i". Kim Hà nói: "Thôi ngươi đứng dáºy, ta nay vâng mạng chưởng giáo, có như ý kim câu (là cái câu tiên bà i nói trước đó) thỉnh thầy ngươi đến cho mau". Äồn gtá» lạy rồi đứng dáºy chạy tuốt và o tam thanh Ä‘iện, quỳ xuống bẩm rằng: "Nay có núi Bạch Hạc, động Triá»u Tiên sai Kim Hà đồng tỠđến há»i: "Váºy chá»› có váºt chi là m bằng không?". Äồng tá» nói: "Có như ý kim câu". Trưá»ng Mỵ nói: "Ngươi ra nói lại cùng ngưá»i vá»trước ta sẽ theo sau". Äồng từ trở ra kêu rằng: "Kim sư thúc xin hãy vá» trước, thầy tôi dá»i gót theo sau". Kim Hà đồng tá» nghe nói, cỡi mây giả bay vá» núi Bạch Hạc; Mao Toại bay má»™t đỗi, quanh lại núp bên khe núi đặng chá» Trưá»ng Mỵ Ä‘i.
Lúc ấy đồng nhi đóng cá»a rồi trở và o bẩm nói: "Kim sư thúc đã vá» rồi". Trưá»ng Mỵ dặn rằng: "Như có ai đến há»i, thì nói ta qua núi Bạch Hạc cùng tổ sư đánh cá»". Nói rồi ra động nhắm Triá»u Tiên động bay tá»›i.
Nói vá» Mao Toại núp trong khe núi thấy Trưá»ng Mỵ Ä‘i đã xa, trong lòng rất mừng quà y quả trở lại cá»a động, kêu mở cá»a cho mau, đồng nhi Ä‘ang ở trong động, xảy nghe có ngưá»i kêu mở cá»a thì bước ta mở và há»i rằng: "Thầy tôi đã Ä‘i rồi, sao sư thúc lại đến má»i nữa?". Kim Hà nói: "Ta má»›i gặp thầy ngươi đây, nay tổ sư trong lòng mệt má»i, sai ta đến lấy má»™t hồi như ý kim đơn đặng uống cho định khà đưá»ng thần". Äồng nhi nói: "Váºy chá»› thầy tôi có hay không?". Kim Hà nạt rằng: "Rất chướng cho thằng oan gia, thầy ngươi bảo ta đến lấy, chá»› ta đến đây nói láo vá»›i mi sao?". Äồng nhi nói: "Sư thúc phân cho rõ rà ng thì thôi, saomà giáºn dữ là m chi, thôi để tôi và o lấy cho". Nói rồi quà y ra sau động, nÆ¡i lò bát quái, al61y há»™p kim đơn trở ra, nói: "Äây nà y". Mao Toại bảo: "Ngươi trao cho ta coi thá»". Äồng nhi bưng há»™p kim đơn, đưa cho Mao Toại, Mao Toại giở nắp ra, ngó thấy hà o kim quang rá»±c rỡ, trong lòng mừng thầm nói: "Nay ta lấy má»™t hưá»n, còn lại hai mươi ba hưá»n, ngươi phải cất Ä‘i, nếu có ngưá»i khác tá»›i lấy, thì chá»› đưa cho há»". Nói rồi cỡi mây Ä‘i tuốt.
Lúc ấy Trưá»ng Mỵ bay tá»›i động Triá»u Tiên gõ cá»a, đồng nhi há»i: "Ai đó? . Trưá»ng Mỵ nói: "Ta là Lý Trưá»ng Mỵ, ở động bát bá»u, núi Thiết Ngại, khi nãy có Kim Hà má»i ta đến đánh cá» cùng tổ sư giải muá»™n". Kim Hà nghe nói láºt Ä‘áºt mở cá»a há»i rằng: "Ai mà má»i ông? Có khi há» gạt ông đó, thôi ông hãy trở vá» Ä‘i". Trưá»ng Mỵ mặt mà y hổ thẹn, cỡ mai huê lá»™c bay trở vỠđộng gõ cá»a kêu lá»›n rằng: "Mở cá»a cho mau". Äồng nhi káºt Ä‘áºt mở cá»a, Trưá»ng Mỵ mặt giáºn hầm hầm, há»i: "Váºy khi nãy ai đến má»i ta?". Äồng nhi nói: "Kim Hà đồng tá», lúc thầy Ä‘i rồi thì Kim Hà trở lại, nói vá»›i tổ sư biểu lấy má»™t hưá»n kim đơn, đặng định thần dưỡng khÃ, thầy mượn ngưá»i đến lấy, tôi có đưa cho ngưá»i má»™t hưá»n". Trưá»ng Mỵ nghe nói nổi giáºn lắm, nói: "Ai mà dám tá»›i gạt đồng nhi đặng lấy váºt báu cá»§a ta. Bèn lần tay Ä‘oán coi, rõ biết sá»± tình nói: "á»i thôi đã mắc lừa thằng lùn rồi". Nói dứt lá»i, láºt Ä‘áºt nhảy lên mai huê lá»™c rượt theo thằng lùn kim đơn, và đánh nó má»™t hồi cho biết xấu, song thiên hạ chê mình rằng: "Ngưá»i năn nỉ cầu xin, mà chẳng cho, đến ná»—i bị nó dối gạt, nay Tôn Tẩn bị chết nÆ¡i tản thiên tiá»…n, váºy ta cho má»™t hưá»n kim đơn, thì té ra mình có lòng tốt". Nói rồi quà y mai trở lại.
Nói vá» Mao Toại gạt lấy đặng linh đơn, láºt Ä‘áºt bay riết, sợ Trưá»ng Mỵ có rượt theo chăng, Ä‘ang chạy, xảy thấy má»™t tòa núi cao, mưá»i phần hiểm trở, trong bụng mừng thầm nói: "Tá»›i đây rồi, thì có sợ chi Trưá»ng Mỵ rượt đến, thôi ta xuống đây nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, rồi Ä‘i cÅ©ng chẳng muá»™n gì". Bèn bay xuống núi, chẳng thấy Trưá»ng Mỵ rượt theo, khi ấy má»›i an lòng, biến lại nguyên hình, nghÄ© rằng: "Kim đơn ta đã kiếm đặng, vá» cứu tam ca cÅ©ng chẳng khó chi, nay ta đến núi Hổ Khưu động tà ng tiên, sư huynh cá»§a ta là Liá»…u Hùng ở đây tu luyệ, chi bằng ta thỉnh ngưá»i xuống hiệp sức bắt Vương Tiển, có phải là má»™t việc mà đặng hai chăng?". NghÄ© rồi bước tá»›i cá»a động, thấy hai tên đồng nhi Ä‘ang ở trước cá»a chÆ¡i giỡn, Mao Toại há»i: "Hai đứa bây chÆ¡i giống gì váºy?". Äồng nhi quay lại ngó thấy nói: "Sư thúc má»›i đến sao". Mao Toại nói: "Bây là đồng tá» cá»§a Tiêu Cô Äạt, là m sao ở đây?". Äồng nhi nói: "Thầy tôi vỠở chá»— nà y". Mao Toại nói: "Hay lắm, hay lắm, bây và o báo nói ta đến". Äồng nhi vá»™i và ng và o báo nói: "Có Mao sư thúc ở ngoà i, xin ra mắt". Liá»…u Hùng Ä‘ang cùng Cổ Äạt đà m đạo, nghe Mao Toại đến, dạy đồng nhi má»i và o, Mao Toại và o đến tam thanh Ä‘iện. Liá»…u Tiêu, hai ngưá»i đứng dáºy thi lá»…, phân chá»§ khách mà ngồi, Liá»…u Hùng dạy đồng nhi pha trà , Mao Toại nói: "Thôi đừng pha trà , đồng nhi, ngươi hãy ra đóng cá»a động cho chặt, như có ai đến kiếm ta, thì nói ta không có ở đây". Äồng nhi nói: "Hiểu rồi". Liá»n quà y trở ra, và đi và nói: "Thằng ăn trá»™m nà y, chẳng biết nó ăn trá»™m đồ gì cá»§a ai, nên sợ theo bắt, nên tá»›i đây trốn núp". Bèn đóng cá»a động rồi trở và o pha trà . Liá»…u Hùng nói: "Hiá»n đệ vì việc chi mà có sắc kinh nghi như thế?". Mao Toại Ä‘em việc Tôn Tẩn bị tản thiên tiá»…n đánh chết, mà thuáºt lại má»™t hồi và nói: "Vì váºy nên tôi đến núi Thiết Ngại gạt lấy linh đơn, vỠđây ghé xin hai vị huynh trưởng xuống núi ra, công giúp giùm, hiệp sức bắt thằng Vương Tiển, má»™t là trả thù cho Tôn Tẩn, hai nữa cứu lê dân thà nh Dịch Châu, khá»i sá»± đồ thán". Cổ Äạt nói: "Té ra Quản Văn mắc nạn lá»›n ấy, chúng ta phải xuống núi cho trá»n tình đạo hữu. Liá»…u Hùng nói: "Không nên đâu, số là Vương Tiển vâng ngá»c chỉ, phò Tần gồm thâu sáu nước, anh em mình đâu dám hại nó, chốn hồng trần thiệt ta không xuống". Mao Toại thấy Liá»…u Hùng chẳng khứng chịu, thì dùng kế khÃch tướng mà nói rằng: "Nếu anh không Ä‘i thì bị ngưá»i mắng nhiếc". Liá»…u Hùng cưá»i nói: "Ai dám mắng tôi". Mao Toại nói: "Vương Tiển mắng chá»› ai!". Liá»…u Hùng nói: "Äất bằng sóng dáºy, gió lặng biển xao, tôi khi không sao nó dám mắng tôi kìa?". Mao Toại nói: "Vì lúc trước em ra tráºn, đánh không lại vương, khi ấy em có khoe anh, nói: Lúc mưá»i tám nước đấu báu nÆ¡i Lâm Äồng, có má»™t ngưá»i ở nước Äại Triá»u kêu là Triệt Bá»u, thiệt tay hảo há»›n". Vương Tiển há»i: "Triệt Bá»u nà o? Có phải là Liá»…u Triá»…n Hùng chăng? Nếu ta va xuống đây, thì ta cá»§ng bắt cho đặng, mà mổ bụng cắt ruá»™t, khoét mắt moi tim". Liá»…u Hùng nghe nói, nổi giáºn mắng rằng: "Vương Tiển, ta cùng ngươi cÅ©ng như con trâu, con ngá»±a chạy ngoà i gió khác nhau xa lắm (là nói má»™t ngưá»i giá»i, má»™t ngưá»i dở khác nhau xa). Vì sao mi dám mắng ta, váºy để ta xuống Dịch Châu bắt Vương Tiển nó dám nói phách khi dá»… anh, lá»i nói ấy chắc có có chá»› chẳng không đâu, em Ä‘i là đi vá»›i anh cho có bạn, hai nữa thăm Bá Linh luôn thể". Bèn dặn đồng tỠở nhà giữ động cho tá» tế. Mao Toại nói: 'Xin hai vị hãy Ä‘i cho chóng". Triển Hùng lấy pháp bá»u ra cá»a động cùng Cổ Äạt, Mao Toại cỡi kim quang, nhắm Dịch Châu bay xuống. Äến nÆ¡i quân giữ cá»a chạy và o báo, công chúa rất mừng nói: "Hiện sanh tìm linh đơn được rồi". Công chúa rất mừng nói: "Hiá»n sanh tìm linh đơn đã vỠđây". Mao Toại nói: "May lắm, may lắm, tôi đã kiếm linh đơn được rồi". Công chúa há»i: "Hai vị tiên trưởng nà y quý tánh đại danh là gì?". Mao Toại nói: "Hai vị nà y ở núi Hổ Khưu động Tà ng tiên, lúc trước đả loạn quốc triá»u, tên Liá»…u Triển Hùng, còn vị nà y, há» Tiêu tên Cổ Äạt". Yên ÄÆ¡n rất mừng, má»i và o ná»™i đưá»ng trà nước xong xuôi, Mao Toại dẫn hai vị tiên nhÆ¡n đến bên giưá»ng, xem thấy Tôn Tẩn mặt như giấy và ng, tứ chi chẳng động, giữa đầu chá»— nê hoà n cung lá»§ng má»™t lá»—, chết nằm trên giưá»ng.
Coi rồi than thở chẳng xiết, Mao Toại hối quân múc má»™t chén nước lấy hưá»n như ý đơn ra, hưá»n ấy ná»a phÃa thì Ä‘á», ná»a phÃa trắng, phÃa đỠthuốc thái âm, phÃa trắng thuá»™c thái dương, rồi mà i bên trắng thoa và o đầu Tôn Tẩn và bắt tay ấn niệm chÆ¡n ngôn, giây phút trong cổ khò khè, ói ra những đà m. Tôn Tẩn mở mắt thấy Mao Toại cùng lão mẫu thì ngồi dáºy nghiêng mình cúi lạy, công chúa chẳng xiết ná»—i mừng, hai bên chúng tướng vui cưá»i há»›n hở, liá»n đốt linh sà ng (là giưá»ng cá»§a chết nằm) và lấyt đồ tang khó. Công chúa nói: "Con phải lạy Mao hiá»n đệ mà đá»n Æ¡n cứu con được sống". Mao Toại nói: "Không nên, không nên, ấy là cái lẽ thưá»ng tá»± nhiên chẳng cần bái tạ là m chi". Tôn Tẩn nói: "Tôi mang Æ¡n hiá»n đệ cứu sống, thiệt là cái Æ¡n tái tạo dầu chết cÅ©ng chẳng quên". Nói dứt lá»i, nghiêng mình cúi lạy, Mao Toại láºt Ä‘áºt quỳ xuống đáp lá»… nói: "Tam ca là m như váºy không nên". Hai ngưá»i là m lá»… xong rồi, Tôn Tẩn đứng dáºy xem thấy Tiêu Cổ Äạt cùng Liá»…u Triển Hùng, thì bước tá»›i thi lá»… há»i rằng: "Hai vị sư thúc Ä‘á»u có việc chi chăng?". Hai ngưá»i Ä‘em việc Mao Toại thỉnh mình xuống giúp mà thuáºt lại, Tôn Tẩn rất mừng dạy bà y yến chay khoãn đãi. Qua ngà y thứ Tôn Tẩn đến dinh, truyá»n lệnh cho ba ngà n quân cứ theo như cÅ©, mặc đồ tang trắng để tang má»™t ngà y khóc nba lần, chẳng cho tiết lá»™ tin tức; chúng tướng vâng, đòi năm ngà n thợ má»™ccc và ba ngà n cây gá»— má»—i ngà y Ä‘em váºn ra ngoà i thà nh ba trăm cây, giao mưá»i ngà y cho đủ hết. Tôn Yên lãnh mạng và o thà nh tâu cùng Chiêu Vương. Chiêu Vương hay được Tôn Tẩn sống lại thì chẳng xiết vui mừng, truyá»n chỉ chá»n cây đòi thợ, Ä‘em váºn ra dinh cho saÜn ứng dụng.
Nói vá» quân thám thÃnh bên dinh Tần thăm nghe rõ rà ng, và o trước báo nói: "Bên dinh Nam quáºn vương nước Tá», má»—i ngà y khóc ba lần thưá»ng bữa váºn chá» cây gá»— và o dinh, chẳng biết là m chi váºy, nên tôi phải và o báo". Thá»§y Hoà ng nghe nói há»i quân sư rằng: "Tôn Tẩn đã chết, trong dinh nó má»—i ngà y váºn cây gá»— mà là m gì?". Tá» Lăng nói: "Cây gá»— ấy, ắt là là m chá»— đặng chôn Tôn Tẩn". Vương Tiển bước ra tâu rằng: "Tuy Tôn Tẩn đã chết, song chưa rõ hư thệt, để tôi đến dinh Yên đánh phá và o trung, quân giá»±t thây Tôn Tẩn Ä‘em vá» dùng lá»a đốt tiêu, thì tôi má»›i hết lo". Thá»§y Hoà ng nói: "Äiện tây hầu, ngươi có Ä‘i thì thăm nghe hư thiệt mà thôi, quyết chẳng nên giá»±t thây nó Ä‘em vá», e là m như khi trước, ngươi bắt nó Ä‘em vá» và đốt cả dinh, cÅ©ng là tại bắt Tôn Tẩn, lòng trẫm kinh sợ lắm". Vương Tiển nói: "Bệ hạ chá»› lo, phen nà y chẳng phải như trước đâu, lúc đó Tôn Tẩn nó dùng phép ma cho nên má»›i bị hại ấy, chá»› nay thiệt là cái tản thiên tiá»…n đánh chết, váºt ấy vốn là đồ báu cá»§a Pháºt, dẫu Tôn Tẩn có tà i lên trá»i Ä‘i nữa cÅ©ng trốn không khá»i bại, tôi Ä‘i đây quyết giá»±t thây cho được mà trải cái thù má»™t gáºy". Thá»§y Hoà ng há»i: "Tiên hà nh có Ä‘i phải tùy cÆ¡ ứng biến". Vương Tiển đắc lệnh lui vá» trướng mình, đỠmâu lên ngá»±a dẫn Vương Bôn phát pháo ra tráºn, xông tá»›i dinh Yên nạt rằng: "Quân giữ dinh, bây và o báo cho Tôn Yên bảo nó phải mau Ä‘em cái thây Tôn Tẩn ra đây, thì muôn việc Ä‘á»u thôi, nếu chống trả đến lúc ta đánh và o, ắt là má»™t ngá»n cá» cÅ©ng chẳng dung". Quân và o phi báp, Tôn Tẩn giáºn lắm nghiến răng nói rằng: "Tần tặc thiệt rất độc dữ tợ lang, đã liệng cái tản thiên tiá»…n mà hại ta chết, rồi bây giá» còn đến dinh mà đòi thây". Cà ng nghÄ© cà ng giáºn, bá»—ng có má»™t vị chÆ¡n nhÆ¡n bước ra nói: "Bá Linh chá»› giáºn, để tôi ra trước bắt thằng Vương Tiển mà trảthù cái tản tên ấy cho". Tôn Tẩn thấy Triển Hùng đòi Ä‘i, thì khoát tay nói: "Sư thúc không nên Ä‘i". Triển Hùng nói: "Tôi Ä‘i là m sao mà không được?". Tôn Tẩn nói: "NÆ¡i ấn đưá»ng cá»§a sư thúc có dạng thanh khÃ, ắt là hung nhiá»u kiết Ãt, không phải là tay đối thá»§ vá»›i Vương Tiển đâu". Triển Hùng vốn là ngưá»i háo thắng, tánh như lá»a đốt, nghe Tôn Tẩn nói bấy nhiêu lá»i, tức giáºn căm gan, nói: "Ngưá»i nói Vương Tiển không ai hÆ¡n được, váºy tôi quyết ra cùng nó đối địch, nà o có sợ, dầu ba đầu sáu tay, cÅ©n bắt nó cho được mà thôi". Tôn Tẩn cưá»i nói: "Tổ sư xin chá»› giáºn dá»±, có ra tráºn phải giữ gìn cho lắm". Triển Hùng dạy dẫn mai huê lá»™c, giáºn hầm hầm thót lên, Tôn Tẩn truyá»n lịnh chúng tướng nai nịt cầm thương, theo sau ám trợ chÆ¡n nhÆ¡n chá»› để sÆ¡ suất, chúng tướng rần rá»™ theo Triển Hùng ra khá»i cá»a dinh, nổ ba tiếng pháo, có hai cây cá» trắng hai bên, Vương Tiển nghe pháo nổ cá»a dinh mở hoắc, thấy xông ra má»™t đạo binh, Ä‘i trước má»™t ngưá»i đạo nhÆ¡n đầubịt khăn tròn, mình mặc áo bát quái đạo bà o, mặt như cá»a biển, bốn răng Ä‘á»u lồi, mưá»i phần dữ tợn. Vương Tiển hươi mâu lại nạt rằng: "Tên đạo nhÆ¡n kia khoan tá»›i, hãy thông tên đã, chá»› cây mâu ta chẳng giết con quá»· vô danh". Triển Hùng hươi Ä‘ao chỉ lại nạt rằng: "Tướng kia có phải là Vương Tiển chăng? Ngươi muốn biết tên ta, hãy ôm cái đầu, lóng tai mà nghe, nếu ta nói tên ra, e khi ngươi hãi kinh, mà té nhà o xuống ngá»±a bây giá», danh ta đồn cả thiên hạ, tiếng ta dáºy trong trá»i đất, Ä‘i chẳng đổi tên, ngồi không cãi há», vốn ta ngưá»i ở SÆ¡n đông, phá»§ Äoà i Châu, lúc chiến quốc má»™t mình chiếm núi Hồng sÆ¡n, tung hoà nh thiên hạ, đánh nước lá»›n, lo và ng chẳng lấy, giết nước nhá», dâng báu chẳng mà ng, may ở núi Hổ khưu động Tà ng Tiá»n, tu chÆ¡n luyện tánh, há» Liá»…u tên Äạo ChÃch, chữ là Triển Hùng". Vương Tiển nghe nói cưá»i rằng: "Té ra chÆ¡n nhÆ¡n đó sao? Tôi nghe tiếng đã lâu hôm nay má»›i gặp, chẳng biết tôi có tá»™i chi xúc phạm, phải nhá»c đến tiên trưá»ng xuống núi, xin phân cho tôi rõ". Triển Hùng nạt rằng: "Äồ khốn kiếp, ta cùng mi ngà y nay không oán, ngà y trước không cứu, như thuyá»n cùng ghe không Ä‘i chung má»™t ngả, vì cá»› nà o hôm nay mi lại mắng ta, mi dùng tản thiên tiá»…n đâm chết ngưá»i, lại đến giá»±t thây cá»§a ngưá»i nữa, muốn giết hết cho tuyệt, thiệt mi lòng độc tợ lang, coi ta lấy đầu đây". Nói dứt lá»i cá» Ä‘ao nhắm đầu Vương Tiển chém xuống. Vương Tiển hươi mâu rước đánh, hai ngưá»i đánh vùi rất nên hung dữ chưa định hÆ¡n thua Triển Hùng tưá»ng thầm rằng: "Vương Tiển võ nghệ chẳng súthÆ¡n mình, chi bằng dùng phép bá»u giết tiết đồng tiên, dà i chừng năm tấc tên là như ý hồ vÃ, Triển Hùng miệng niệm chÆ¡n ngôn, xảy thấy ngá»n mâu đâm tá»›i, Triển Hùng láºt Ä‘áºt hươi Ä‘ao đánh ra, tiếng nghe rang rảng, thuáºn tay liệng cái như ý trên không nạt rằng: "Vương Tiển chá»› á»· mạnh, coi bá»u bối ta". Vương Tiển nghe nói quay đầu thấy má»™t cây đồng tiên sáng rỡ bay rá»›t xuống đầu má»™t cái, té sấp trên ngá»±a thổ huyết chạy dà i. Triển Hùng nói: "Vương Tiển ra chẳng rượt đâu, hãy cháºm rãi mà đi, chẳng qua là ta là m cho ngươi biết má»™t cái lợi hại mà thôi, nếu còn hung hăng nữa thì cái Ä‘ao nà y chẳng dung". Nói rồi niệm chú thâu bá»u bối, quà y nai dẫn chúng tướng đánh trống thắng tráºn, kéo binh vá» dinh, Tôn Tẩn và o trướng thưởng công.
Nói vá» Vương Tiển thua chạy vá» dinh xuống ngá»±a, Vương Bôn phò đạo trướng ra mắt Thá»§y Hoà ng mà xin tá»™i. Thá»§y Hoà ng thấy Vương Tiển mặt như giấy và ng, môi tái, mÅ©i xanh thì nói: "Nhà ngươi khi nãy như oanh oanh liệt liệt, đòi ra giá»±t thây Tôn Tẩn, là m sao mà vá» coi bá»™ tướng như váºy?". Vương Tiển tâu rằng: "Tôi ra kêu đánh, không dè trong dinh Yên, xông ra má»™t đạo nhÆ¡n, là Liá»…u Triển Hùng thuở xuân thu, ngưá»i ấy mạnh mẽ dị thưá»ng, tôi bị nó đánh má»™t cây đồng tiên, mưá»i phần lợi hại". Thá»§y Hoà ng nghe nói cả kinh, nói: "Không xong, ta tưởng lại Liá»…u Triển Hùng ở núi Hồng sÆ¡n má»™t mình và là m đầu hết, nay xuống giúp nước Yên, nếu chá»c đến va e chẳng khá»i má»™t phen khốn hại, thôi thôi, Äiện tây hầu hãy ra truyá»n lịnh cho chúng trướng nhổ trại vá» nước, đánh Ä‘i kẻo vướng nó mà khốn bây giá»". Vương Tiển nói: "Hôm nay tuy rằng bại tráºn, song phép bá»u hãy còn, xin chá» và i ngà y cho dấu thương tôi là nh sẽ dùng bá»u tiển cách dinh bắn nó". Nói rồi từ giã trởvá» dinh mình, cỡi giáp tiển cách dấu thương như miệng chén, trong lòng cà ng tưởng cà ng giáºn.
|

02-08-2008, 07:54 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bà i gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi Thứ Hai Mươi Ba
Hai chơn nhơn trúng báu bỠmình
Liêm tiểu thơ từ thầy vỠphủ
Nói vá» Vương Tiển từ giã vá» cung, cỡi giáp xem thấy dấu thương bầm Ä‘en, sưng cao hai tấc, láºt Ä‘áºt dùng linh đơn Ä‘iá»u trị, nghÄ© tá»›i chừng nà o cà ng thêm giáºn lắm, bèn nói vá»›i Vương Bôn rằng: "Con phải sắm hương án cho saÜn, qua giá» ngỠđặng ta liệng tản thiên tiá»…n, mà giết thằng thất phu Triển Hùng cho rảnh để trả cái cứu má»™t roi". Vương Bôn nói: "Khi nãy sao cha không liệng cái tên ấy mà giết phứt nó cho rồi". Vương Tiển nói: "Vốn chưa rõ, lúc giao chiến đó không nhằm giá»› tý, giá» ngá» là m sao mà liệng được, thôi bây giá» cÅ©ng đã gần đến ngá», váºy sao sắm hương đăng cho mau, để ta chúc cáo tổ sư, liệng cây bá»u tiá»…n, là m cho nó phải chết liá»n trước mắt". Vương Bôn vâng mệnh láºp tức dá»n hương đăng huê chúc xong rồi. (Nguyên Vương Tiển bị Triển Hùng đánh má»™t roi lòng sanh cứu oán, mà sợ Triển Hùng là vị anh hùng, nên chẳng dám giao chiến, cho nên cách dinh liệng tên tá»›i đâm Triển Hùng, bắt chước theo cách giết Tôn Tẩn lúc ná»).
Nói vá» Triển Hùng đánh Vương Tiển má»™t gáºy đắc thắng vá» dinh ăn mừng, Ä‘ang ăn uống vui cưá»i, Triển Hùng nói vá»›i Tôn Tẩn rằng: "Vì là m sao lúc thân ta má»i mệt đứng ngồi không yên, hay là có việc chi bất tưá»ng chăng? Ngươi hãy Ä‘oán thá» coi, kiết hung thế nà o?". Tôn Tẩn co tay suy Ä‘oán, hãi kinh thất sắc, hối ngưá»i dẹp tiệc. Triển Hùng há»i: "Hiá»n Ä‘iệt chiêm coi thế nà o?". Tôn Tẩn sa nước mắt kêu: "Sư thúc ôi! Không xong rồi, mang Æ¡n sư thúc xuống núi giúp tôi, roi đánh Vương Tiển nên cứu oán, nay Tần tặc cách dinh liệngtên, giây phút đây sư thúc chẳng còn". Triển Hùng thất kinh há»i: "Váºy chá»› Vương Tiển liệng tản thiên tiá»…n mà giết ta sao?". Tôn Tẩn nói: "Äến giá» ngá» ba khắc, thì nó cách liệng tên mà giết sư thúc đó".
Lúc ấy Liá»…u Hùng tam hồn phách tan hết, tay nắm TônTẩn nói rằng: "Tưởng lại lúc ta còn trẻ, tung hoà nh thiên hạ, bấy nhiêu anh hùng hảolá»›n, chưa từng thua ai, từ lúc ta hồi tâm há»c đạo, tụng sách Huỳnh Ä‘i mong lòng tu chÆ¡n dưỡng tánh, chẳng dè ngà y ấy chết tại chốn nà y, má»›i biết sanh có ngà y, chết có thuở ấy là số mạng ta phải như váºy". Nói rồi thảm thiết khóc vùi. Cổ Äạt đứng kế bên, mặt buồn dà u dà u, chẳng biết kế chi tÃnh được. Mao Toại cưá»i ngất nói: "Cái bá»™ tưởng cao lá»›n dá»nh dà ng như váºy mà còn tham sanh, úy tá»:. Triển Hùng nói: "Thằng lùn, cùng bởi tại mi khÃch ta xuống núi, hôm nay giặc nó liệng cái tản thiên tiá»…n đánh ta, mạng trong giây phút, mà chẳng biết thương nhau, trở lại vui cưá»i, ngươi là ngưá»i gì váºy?". Mao Toại nói: "Chá»› rá»™n rà ng, ta có phép cứu ngưá»i được như chÆ¡i". Triển Hùng nói: "Ngươi có phép chi, xin ra Æ¡n cứu giúp giùm". Mao Toại nói: "Nếu ngươi muốn cứu, trước phải rót má»™t chung trà , rồi lạy mà kêu ta bằng thầy, thì ta Ä‘i ăn trá»™m cái tản thiên tiá»…n vỠđây ắt không há» chi sợ". (vốn lá»i nói ấy chẳng qua là Mao Toại nói láo chÆ¡i đó mà thôi). Chúng nhÆ¡n nghe nói thì la hay lắm, hay lắm. Tôn Tẩn nói: "Chẳng cần sư thúc cháºm trể, để tá»™i thế nhá»c cho sư thúc, rót trà mà lạy". Mao Toại nói: "Lá»i ấy chẳng qua là tôi nói chÆ¡i đó, sao chúng ngươi tưởng thiệt, cúi đầu lạy tôi". Triển Hùng nói: "Mạng ta sá»›m tối phải chết ở đây, sao ngươi lại phân chÆ¡i giỡn". Cổ Äạt nói: "Chúng ta trà đã châm, đầu đã lạy, Ä‘i chẳng Ä‘i mặc tình ngươi đó". Tôn Tẩn nói: "Chẳng nên cháºm trá»…, hay Ä‘i cho mau". Mao Toại nói: "Äợi ngươi uống trà chẳng là trá»… còn gì". Mao Toại nói: "Trá»i còn sá»›m lắm". Tôn Tẩn nói: "Trá»i còn sá»›m lắm". Tôn Tẫn nói: "Chẳng sá»›m đâu, qua giá» ngá» ba khắc, thì nói liệng tên, bây giỠđã đến giá» tỵ rồi". Mao Toại nói: "Tam ca nói lá»i chi váºy". Tôn Tẩn nói: "Giá» ngá» thì nó liệng tên, bây giỠđã tá»›i tỵ rồi, hãy Ä‘i cho chóng". Mao Toại nói: "Thôi, chúng ngươi xách Ä‘ao lại mà giết phứt ta cho rảnh". Cổ Äạt nói: "Khi không mà giết ngươi là m sao?". Mao Toại nói: "Chúng ngươi tháºt là hồ đồ, quên hết cái phép ăn trá»™m Ä‘i rồi, xưa nay há»… ăn trá»™m thì có hai câu khẩu hiệu: Du phong mạt du tiết, du vÅ© mạt du nguyệt (là nói trá»i gió thì Ä‘i ăn trá»™m, trá»i tuyết chẳng nên Ä‘i, Ä‘i trá»i mưa chá»› Ä‘i lúc có trăng). Rất đỗi mặt trăng chói sáng, còn bóng mà biểu ta Ä‘i ăn trá»™m ná»—i gì, có khi nó chưa liệng tên giết ngưá»i đâu, thôi ngươi Ä‘em ta ra mà khai Ä‘ao trước cho rồi, thiệt Ä‘i không đặng". Chúng nhÆ¡n nói: "Thiệt ngươi không Ä‘i sao?". Mao Toại nói: "Bây giá» thiệt không dám Ä‘i". Triển Hùng nói: "Thằng ăn trá»™m, ta ở trong động tu chÆ¡n sung sướng vô cùng, lại ngươi khÃch ta xuống núi, ta chết chẳng khứng dụng ngươi, là m sai ta cÅ©ng kêu ông Nam Cá»±c sai ngÅ© lôi đến mà đánh ngươi thì ngươi cÅ©ng không sống được". Mao Toại nói: "Chúng ngươi Ä‘á»u là ngưá»i nóngnảy, chá»› nên kinhhồn, để ta tá»›i đó coi thá», như ăn trá»™m ban gà y đặng, thì ta lấy vá», ấy là các số mạng ngươi chưa đến, như lấy không được thì chá»› oán giáºn ta".
Nói rồi đứng dáºy, vá»™i và ng ra khá»i dinh, cỡi kim quang bay tá»›i dinh Tần, xem thấy Ä‘ao thương như bông lúa kiếm kÃch tợ rừng gai, rất nên tá» chỉnh. Mao Toại niệm chú ẩn thân vuốt và o dinh Tần, bụng nghÄ© rằng: "Ta biết chá»— nà o là dinh Vương Tiển mà và o, vả chăng va là m chức tiên hà nh quan chắc ở gần cung tá» vi". Còn Ä‘ang suy nghÄ©, xảy thấy má»™t ngưá»i tướng quân còn trẻ, bưng bà n hương án. Mao Toại biết là vương Bôn con nuôi cá»§a Vương Tiển, nói thầm rằng: "Có khi đây là dinh cá»§a Vương Tiển chăng?". Ngó thấy Vương Bôn đốt nhang đèn, đứng má»™t bên hầu chá»±c, rồi thấy Vương Tiển cầm cây tản thiên tiá»…n ở trong bước ra nên cung kÃnh, để trên bà n hương án. Mao Toại nghÄ© thầm rằng: "Là m sao mà lấy được nếu ta lại giá»±t, thì mắc có Vương Bôn đứng má»™t bên chẳng lìa, chi bằng chá» nó quay chá»— khác, mình sẽ xuống tay". Rồi tà ng hình tá»›i đứng bên bà n, ngó thấy Vương Tiển mệng Ä‘á»c thần chú, Mao Toại vừa muốn xuống tay lấy tản thiên tiá»…n, tức thì cây lên chẳng thấy, ngước mặt lên xem, ngó thấy tản thiên tiá»…n bay xẹt trên mây. Mao Toại chắt lưỡi dáºm chân nói: "Không xong, ăn trá»™m không được, e khi tánh mạng mình khó giữ. Liá»n độn thổ chun và o đất
Nói vá» Tôn Tẩn thấy ngoà i trướng hà o quang muôn đưá»ng sáng chói xoay vần, trong lòng rá»™n tan nói: "Sư thúc ôi, không xong, tản thiên tiá»…n tá»›i kia". Triển Hùng nghe nó, cả kinh thất sắc, mắng rằng: "Hay cho thằng lùn, không phải nó Ä‘i ăn trá»™m tên, rõ rà ng là nó Ä‘i xúi ngưá»i liệng tên mà giết tôi đó". Bèn hối quân dẫn mai huê lá»™c Ä‘ao nhảy lên. Tôn Tẩn thảm thiết, nước mắt chứa chan, há»i rằng: "Sư thúc Ä‘i đâu váºy?". Triển Hùng nói: "Ngưá»i ta liệng tên tá»›i đâm tôi, tôi há Ä‘i ngồi trong trướng mà chịu chết sao, dấng đại trượng phu sống nà o vui, chết nà o sợ, dẫu có chết cÅ©ng giết Ãt đứa mà thưá»ng mạng rồi. Quyết đến xông phá dinhTần, giết cho nó ngá»±a ngã ngưá»i nghiêng, dẫu tên có đến mà đâm tôi, cÅ©ng chẳng uống gì?". Nói rồi quất nai ra dinh, Cổ Äạt chạy theo lược tráºn, Tôn Tẩn truyá»n lệnh chúng tướng bảo há»™ liá»…u chÆ¡n nhÆ¡n, ra đó tùy cÆ¡ ứng biến. Triển Hùng tuốt đến dinh Tần kêu đánh, quân và o báo cho Vương Tiển, Vương Tiển cưá»i nói: "Hay cho thằng Triển Hùng không biết chết, bá»u bối bay ở trên không, há»… rá»›t xuống thá»i mạng ngươi hết rồi, sao còn dám ở trước dinh kêu đán. Truyá»n cho quân binh giữ gìn nghiêm nhặt, có chá»i mắng thì trối kệ nhà nó". Chúng tướng vâng lệnh phòng giữ.
Nói vá» Triển Hùng Ä‘ang lâm chiến, xảy nghe trên mây tiếng nổ vang rân, dừng nai ngước mặt lên coi, thấy má»™t cục sáng đỠcây thần tiá»…n chói ngá»i rá»›t xuống ngay đầu. Triển Hùng xem thấy rõ rà ng, hồn bất phụ thể, bá»—ng nhá»› trá»±c nói: "Nó có bá»u bối, ta không bá»u bối sao? Chi bằng ta liệng cái bá»u bối cá»§a ta lên, đặng đánh vá»›i tản thiên tiá»…n, coi thá» thế nà o?". TÃnh rồi lấy ra má»™t cái như kim tiên, cầm nÆ¡i tay, miệng thì Ä‘á»ch chú, nạt má»™t tiếng kim tiên bay bổng trên không, thần tiá»…n bay xuống, bá»u bối đánh vá»›i bá»u bối, vốn kim tiên là hổ vÄ©, có thần tiá»…n là cù long, rồng cá»p đánh nhau ở giữa trá»i, tiếng nghe rang rảng. Triển Hùng thấy kim tiên đánh tản thiên tiên bay xuống không được trong lòng rất mừng, nói: "Cái bá»u bối cá»§a mình tà i năng như váºy, ắt chẳng há» chi, sao chẳng phá dinh nó cho rõ tà i thá»§ Ä‘oạn ta". Nói rồi giục mai huê lá»™c và o dinh Tần, hươi Ä‘ao đánh giết, binh Tần kêu khóc vang trá»i, láºt Ä‘áºt chạy và o báo cho Vương Tiển, Vương Tiển cả knh thất sắc nói: "Vì là m sao đã đến giá» ngá» ba khắc, mà không đâm nó chết, để cho nó đánh phá và o dinh, vì cá»› chi váºy?". Quay đầu xem thấy kim tiên thần tiá»…n Ä‘ang ở giữa thinh không Ä‘ua đánh, thì biết là Triển Hùng, liệng bá»u bối đánh vá»›i thần tiên ta, chi bằng ta lén thỉnh thần, phá cái bá»u bối ấy má»›i xong". Liá»n niệm chÆ¡n ngôn, xảy thấy má»™t vị thần tướng, đến trước cúi mình há»i rằng: "Äòi tiểu thần có việc chi chăng?". Vương Tiển nói: "Không việc chi đâu, dám nhá»c đến tôn thần, nay có Triển Hùng dùng kim tiên đánh đở bá»u bối tôi, cho nên chẳng hÆ¡n nó đặng, xin phiá»n Tôn Thần giúp sức, phá kim tiên cho là m tản thiên tiá»…n thà nh công, chẳng được trái lệnh". Äinh giáp thần là m chỉ, ra phép thần thông phá mất km tiên.
Lúc ấy tản thiên tiá»…n bay xuống, Triển Hùng quay đầu chẳng thấy kim tiên, thấy tản thiên tiá»…n bay tá»›i ngay đầu, la không xong quay nai tháo ra, toan chạy trốn, song chạy đâu thoát khá»i, bị thiên tiá»…n đâm nhà o xuống lá»™c, chúng tướng xông ra giá»±t thây khiêng vá». Cổ Äạt thấy Triển Hùng chết, trong lòng giáºn lắm, song biết giÆ¡ øngá» rồi, thì thiên tiá»…n chẳng là m chi được, bèn chạy tá»›i dinh Tần, kêu lá»›n rằng: "Vương Tiển hãy ra mà chịu chết". Quân và o phi báo, Vương Tiển nghe nói thiên tiá»…n đâm Triển Hùng chết rồi, thì niệm chú thâu thần tiá»…n vá» rồi đỠmâu lên ngá»±a ra khá»i cá»a dinh, xem thấy má»™t tên đạo nhân mặt mà y dữ tợn, Ä‘ang Ä‘iệu võ giương oai, Vương Tiển nạt rằng: "Yêu đạo kia, mi ở xứ nà o, sao dám đến đây chịu chết?". Cổ Äạt mắng rằng: "Thằng lá» nồi, mi giết anh ta cứu ấy chẳng dung". Nói dứt lá»i, hươi gươm chém sả. Vương Tiển cùng cá» mâu rước đánh, đánh tá»›i và i mươi hiệp, xảy nghe luồng gió bay tá»›i, giữa thinh không có tiếng ngưá»i kêu, nói: "Hiá»n đệ, ráng giết nó mà trả thù cho anh". Lúc ấy Tiêu Cổ Äạt Ä‘ang đánh vá»›i Vương Tiển, xảy nghe có tiếng ngưá»i kêu, liá»n ngước mặt lên xem bị Vương Tiển đâm má»™t mâu trúng yết hầu té nhà o xuống đất, chúng tướng áp giá»±t thây Ä‘em vá» dinh, quân và o báo cho Tôn Tẩn hay rằng: "Tiêu Cổ Äạt, Liá»…u Triển Hùng Ä‘á»u bị tá» tráºn hết". Tôn Tẩn nghe báo, thương xót không cùng, khóc nói: "Hai tổ sư vì tôi, nên đến đây bá» mạng!". Bèn hối quân sắm quan quách tẩn liệm. Mao Toại nói: "Tam ca chá»› thương khóc là m chi, lúc ở trên núi, tôi năn nỉ hết lá»i, còn thiếu má»™t Ä‘iá»u lạy nữa mà va cÅ©ng chẳng Ä‘i, tôi ngỡ là va có tà i phép chi giá»i, không dè dở tháºt, đánh không hại Vương Tiển, mà để cho nó giết đặng mình, thì cÅ©ng chẳng nên tiếc mà là m gì". Tôn Tẩn nói: "Mao hiá»n đệ chá»› phân lá»i ấy không nên, vả hai sư thúc bị thác cÅ©ng bởi em nói khÃch là m cho giáºn nên má»›i đến à m mắc tai nạn, và ngưá»i cÅ©ng có lòng tốt mà đến giúp anh". Bèn truyá»n bảy lá»… váºt Ä‘iện tế vong linh, Tôn Tẩn bước tá»›i quan tà i quỳ lạy, khóc lóc má»™t hồi, rồi mao Toại cùng chúng tướng ra lạy, tế xong, dặn Vân Thông cùng mấy tên há»c trò Ä‘em quan tà i mai táng, rồi Tôn Tẩn viết má»™t lá thiệp giao cho Tôn Yên và dạy rằng: "Ngươi coi trong thiệp nà y mà là m, không đặng trái lịnh". Tôn Yên lãnh thiệp, xem thấy dạy lấy ba ngà n cây gá»—, lảm ba trăm cái xe, trục rá»™ng năm thước, dà i má»™t trượng năm tấc, trước xe là m má»™t cây ngang, má»—i bánh xe Ä‘á»u cá»™t trưá»ng thương, Ä‘oản kiếm vòng theo hai phÃa, trong xe để má»™t cây bá tá» pháo, hẹn trong mưá»i ngà y xong hết các việc, Tôn Yên coi rồi láºt Ä‘áºt kiếm má»™t chá»— đất trống dưới núi, cất trại khởi công đốc là m linh xa.
Nói vá» núi Bạch Huê, bà Lão mẫu, Ä‘ang ngồi trong động, kêu Thẻ Vân đồng nhi dạy rằng: "Mi kêu Sư muá»™i (là chị em bạn há»c) cá»§a mi ra đây cho ta". Äồng nhi vâng mạng ra sau động kêu Liêm tiểu thÆ¡ và o dưới bồ toà n, lạy ra mắt rồi quỳ xuống, Lão mâu nói: "Thầy kêu con đến đây chăng có việc chi, nguyên vì vua Tần dấy động can qua, Vương Tiển gồm thâu sáu nước, trước đánh Giái Bà i, anh em con bị chết, kéo binh tá»›i Dịch Châu, há» Tôn bốn ngưá»i Ä‘á»u bá» mạng nÆ¡i gươm báu, nay Tôn Tẩn xuống núi ở ngoà i thà nh Dịch Châu giao chiến đã lâu, nay thầy cho con xuống đó, má»™t là phối hiệp lương duyên, con có pháºn Chiêu Vương (là vợ vua) bên nước Triệu, vốn ý trá»i đã định, thầy đâu dám trái, hãy sắm sá»a mà đi cho mau". Liêm tiểu thÆ¡ nói: "Thằng Vương Tiển ấy là thằng báºc nà o mà há» giết há» Liêm tôi và chacon há» Tôn, Ä‘á»u chết sạch, hung hăng dữ tợn như váºy?". Lão mâu nói: "Con chưa rõ nó vốn là con nuôi cá»§a cha con ngà y trước, táºp luyện thương pháp rồi nó trốn Ä‘i tá»›i Äông hải, nước Ảo Ly, động Vân Quang, há»c phép vá»›i ông Hải Triá»u thánh nhÆ¡n, vâng sắc Ngá»c đế gồm thâu lục quốc, nó có cây tru tiên kiếm, tản thiên tiá»…n, hai váºt bá»u bối ấy, rất nên lợi hại đánh được kẻ tiên phà m". Tiểu thÆ¡ nói: "Nó vâng ngá»c chi phò tá giang san nhà Tần thì là m sao mà hÆ¡n nó được?". Lão mẫu nói: "Con hãy Ä‘i Ä‘i không há» gì, Trượng phu cá»§a con là Tôn Yên vốn là sao kim tinh giáng phà m, có phước đế vương ba năm sáu tháng, nÆ¡i trước Triệu, đất Hà n Äang, con có pháºn Chiêu Vương hoà ng háºu, nay con xuống đó vừa kỳ vợ chống há»™i hiệp, trả thù rạng danh". Tiểu thÆ¡ nghe nói hai chữ phu thê, thì đỠmặt tÃa tai thẹn thùa khôn xiết, ngầm nghÄ© hồi lâu bẩm rằng: "Nay con há»c táºp chưa thông, e khi xuống đó không Ãch gì?". Lão mẫu cưá»i nói: "Con chá»› quá lo, nay Ä‘ao thiên tiá»…n, chưa có váºt chi chế trừ, hãy theo ta cho bá»u bối nà y". Nói rồi đứng dáºy bước ra sau động. Tiểu thÆ¡ theo đến nÆ¡i, lão mẫu lấy ra má»™t cái pháp bá»u giao cho tiểu thÆ¡ mà nói rằng: "Váºt nà y kêu là cái thiên thế, há»… tản thiên tiá»…n thấy nó tức thì tá»± nhiên phản bổn hoà n nguyên". Tiểu thÆ¡ tiếp vâng pháp bá»u, rồi há»i rằng: "Nay có qua luôn Dịch Châu hay là trở vá» nước Triệu?". Lão mẫu nói: "Trước vá» nước Triệu, sau tá»›i Dịch Châu, ghi nhá»› và o lòng quyết chẳng nên sát hại Vương Tiển". Tiểu thÆ¡ nói: "Con xuống núi chưa có binh khÃ, biết lấy gì mà đối địch?". Lão mâu nói: "Ta có má»™t cây kim bối tù nhung Ä‘ao, xứng tay con dùng, váºy để thầy đưa trước xuống nÆ¡i huê viên nhà con rồi con Bạch Huệ, cỡi mây bay vỠđến thà nh Hà n Äang, xuống mây Ä‘i bá»™ và o thà nh, Tiểu thÆ¡ nghÄ© thầm rằng: "Ta là con gái, chưa từng ta khá»i cá»a buồng, vì ba năm trước du ngoạn nÆ¡i chốn huê viên, thánh mẫu hóa tráºn thần phong Ä‘em ta lên núi tu chÆ¡n há»c đạo, hôm nay vỠđây thì biết nhà ta ở chá»— nà o?". Ngẫm nghÄ© má»™t hồi sá»±c nhá»› rằng: "Lúc nhá» ta ở nhà có nghe nói nÆ¡i tây phá»§ là chá»— nhà ta, chi bằng tá»›i trước đó, há»i thăm ngưá»i sẽ rõ".
Äi má»™t đỗi xảy gặp ông già đà ng kia Ä‘i lại. Tiểu thÆ¡ kêu lão ông: "Tôi xin há»i má»™t Ä‘iá»u, chẳng hay ông có biết Tây dinh phá»§ Ä‘i đưá»ng nà o chăng?". Oâng già ấy đáp rằng: "Cô muốn há»i Tây phá»§ Liêm lão gia phải không? Cách đây chẳng xa, Ä‘i thẳng qua phÃa đông rồi quẹo lại, có má»™t tòa cá»§a lá»›n là chá»— đó, hôm nay không sánh được như khi trước, vì cá»a nhà vắng vẻ quạnh hiu, chẳng có tướng quan chầu chá»±c, còn có Ãt tên gia đình đứng ngoà i cá»a mà thôi. Tiểu thÆ¡ nghe nói từ biệt ông già ấy, qua phÃa đông Ä‘i quẹo lại, quả thấy có tòa lầu, có má»™t tấm biển phết và ng, đỠhai chữ Tây Phá»§. Tiểu thÆ¡ gáºt đầu than thở, xem thấy má»™t ngưá»i lão thương đầu (là ngưá»i đầu bếp) bước ra, thấy tiểu thÆ¡ thì há»i rằng: "Cô nà y đứng trước cá»a tôi mà ngó chi đó váºy?". Tiểu thÆ¡ coi kỹ, nhìn biết, há»i rằng: "Ông có phải là lão thương?". Tiểu thÆ¡ nói: "Ông nhìn tôi coi là ai đó? '. Thương đầu bước lại gần nói: "Tôi là Liêm Tú Anh đây". Thương đầu ói: "Tiểu thÆ¡ tôi lúc ba trước bị gió thổi bay mất, nay ở đâu mà vỠđây?". Tiểu thÆ¡ nói: "Nay tôi má»›i vá», hãy và o thông báo cho mau". Thương đầu nghenói vui mừng chẳng xiết, chạy tuốt và o trong. Há»… là ngưá»i có tuổi tác lá»›n hÆ¡n rồi, thì đầu nặng chân nhẹ, phần thì chạy mau quá, váºp nghạch cá»a té nhà o lăn xuống đất, miệng la vui lắm, vui lắm. Liá»…u Hoà n cưá»i ré lên, há»i rằng: "Lão già , có chuyện chi mà mừng quýnh váºy?". Thương đầu nói: "Ngươi mau và o báo cho thái thái hay, nói tiểu thÆ¡ cá»§a ta đã vá»". Liá»…u hoà n há»i: "Tiểu thÆ¡ ở chá»— nà o?". Thương đầu nói: "Äi báo cho mau tiểu thÆ¡ còn đứng ngoà i cá»a". Liểu Hoà n mừng lắm, chạy tuốt và o hương phongkêu rằng: "Thái thái vạn thiên chi hỉ, nay tiểu thÆ¡ má»›i vá»". Phá»§ nhân há»i: "Ở đâu?". Liá»…u Hoà n nói: "Äứng ngoà i cá»a". Phu nhân nghe nói dưá»ng như há»™t minh châu trên trá»i rá»›t xuống bà n tay, láºt Ä‘áºt dẫn tỳ nữ nữ ra trước đại môn, ngước mắt ngó thấy quả thiệt Tú Anh, phu nhân bước tá»›i ôm con, hai hà ng nước mắt chảy tuôn kêu: "Con ôi! Từ lúc ở huê viên bị gió thổi mất, đã ba năm bặt vô âm tÃn, mẹ tưởng là không thấy con được nữa, nà o hay hôm nay gặp mặt". Mẹ con dắt tay và o háºu đưá»ng, phu nhân ngồi, tiểu thÆ¡ cúi lạy, phu nhân đỡ dạy nói: "Con chá»› là m lá»…, hãy ngồi cho mẹ há»i thăm, từ bấy lâu nay con ở đâu?"
Tú Anh nói: "Lúc tháng ba năm trước, con Ä‘i dạo huê viên xem chÆ¡i bông trái, chẳng biết ở đâu bay đến má»™t bà già đầu bạc như sương, mà mặt mà y còn trẻ, xưng rằng: "Lão mẫu ở núi Bạch Huê, Ä‘i phò há»™i nÆ¡i cung Ngưu đẩu trở vá», Ä‘ang bay trên mây thấy con bèn hóa phép thần phong, bắt Ä‘em con vá» núi, dạy truyá»n mưá»i tám ban võ nghệ, nay có con há»c Ä‘ao mã tinh nhuần, thần thông uẩn diệu, lại có phép há»™ thân, ngưá»i nói con có pháºn là m Chiêu Vương, nên sai con xuống núi kiến công láºp nghiệp,cùng Vương Tiển đối địch". Phu nhân nghe nói, nước mắt ướt mặt, nói: "Con Ä‘i đã ba năm, đâu võ việc nhà , anh lá»›n cá»§a con là Liêm Minh, bất hạnh bị chết nÆ¡i tay Bà ng Quyên, cha con qua Ä‘á»i, để lại má»™t mình, anh thứ hai cá»§a con trấn giữ Giái Bà i chẳng dè con là Vương Bôn đầu thuáºn giặc Tần, anh con giáºn ra tráºn cùng Vương Tiển giao chiến, chẳng may lại chết nÆ¡i tay Tần tặc, nay cá»a nhà quạnh vắng, may có con vỠđây cùng mẹ già có bạn, hẩm húc húc già . Nói rồi mÅ©i dạ khóc ròng. Tú Anh nghe nói, trợn mắt dá»±ng mà y mắng rằng: "Tần Tặc, sao mi dám sát hại anh ta, nay ta xuống núi, quyết cùng mi so tà i cao thấp mà trả đại cừu". Phu nhÆ¡n nói: "Con ôi! Con chưa rõ đặng thằng Vương Tiển lợi hại không vừa, lãnh binh vây thà nh Dịch Châu, má»™t nhà há» Tôn bốn mạng Ä‘á»u chết hết, nhá» có con rể ta là Tôn Yên lên núi Thiên Thai thỉnh tam thúc con xuống Dịch Châu bà y binh bố tráºn, nhưng má»›i nghe cái tiên thiá»…n cá»§a Vương Tiển bắn chết. Vương Tiển nó lợi hại như váºy, là m sao mà trả thù được". Tiểu thÆ¡ nói: "Xin mẹ chá»› lo, con trẻ ở trên núi há»c táºp há»c võ nghệ, tinh thông, vâng mạng thầy xuống núi, nguyện báo cứu láºp công, có lẽ nà o ngồi ngó sao". Lúc Ä‘ang chuyện văn thì trá»i đã tối, phu nhÆ¡n nói: "Thôi việc báo cứu hãy cháºm rãi lo lưá»ng, con ly biệt đã lâu, hãy và o tư phòng chuyện vãn, nghỉ má»™t đêm rồi sẽ tÃnh". Kế liá»…u hoà n bưng đèn, phu nhÆ¡n cùng tiểu thÆ¡ và o phòng dùng cÆ¡m rồi Ä‘i ngÅ©.
|

02-08-2008, 07:55 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bà i gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi Thứ Hai Mươi Bốn
Tú Anh được phong công chúa,
Tôn Tẩn mừng gặp cháu dâu.
Nói vá» phụ há» Liêm, phu nhÆ¡n cùng tiểu thÆ¡ Tú Anh và o phòng an nghÄ© má»™t đêm, qua ngà y thứ, tiểu thÆ¡ thức dáºy, chà i gỡ trang Ä‘iểm xong rồi, và o phòng thăm mẹ, nói: "Con nay xin bái biệt máºu thân qua Dịch Châu báo cứu". Phu nhÆ¡n nói: "Con má»›i vá» chưa đặng bấy lâu, lẽ đâu vá»™i bá» mẹ mà đi cho đà nh? Vả chăng chú con là Tôn Tẩn có ba cuốn thiên thÆ¡, lục giáp linh văn, còn không hÆ¡n Vương Tiển được, mà còn tà i cán chi dám cùng nó đối thá»§". Tiểu thÆ¡ nói: "Vì sao mẹ nung chà khà ngưá»i, mà hạ cái oai phong cá»§a mình Ä‘i váºy, ná»™i tà i phép trong bụng con có sợ chi Vương Tiển, dẫu nó ba đầu sáu tay Ä‘i nữa, tá»›i nÆ¡i thì con cÅ©ng bắt đặng, ấy là lá»i thánh mẫu dạy bảo con đâu dám trái. Nếu mẫu thân quyết ý, chẳng có con tá»›i Dịch Châu trả thù, thì con xin vá» núi tiên, bẩm cùng Thánh mẫu rồi con ở luôn nÆ¡i đó, phụng dưỡng ngưá»i đặng cố tu tâm há»c đạo". Phu nhÆ¡n nói: "Nếu con vâng lá»i Thánh mẫu, thì mẹ chẳng ép cầm, váºy để mẹ Ä‘i cùng con và o triá»u ra mắt Thánh thượng, xin má»™t đạo binh mã, và Ãt tên dõng tướng, bảo há»™ vâng chịu, Phu nhÆ¡n dạy dá»n cÆ¡m mẹ con ăn uống xong rồi, viết má»™t tá» bổn chương. Phu nhÆ¡n mặc triá»u phục, mẹ con lên kiệu và o triá»u, vừa lúc Triệu văn vương ra chầu. Tú Anh đứng ngoà i cá»a triá»u chá» chi. Phu nhÆ¡n và o kim giai lạy ra mắt, trao tá» bổn chương cho quan thị ngá»±, dâng lên ngá»± án. Văn vương coi rồi há»i: "Phu nhân có má»™t ngưá»i con gái là há»c trò cá»§a bá Thánh mẫu ở núi Bạch Huệ, há»c táºp Ä‘ao mã siêu quần, thần thông quảng đại, lá»i ấy có quả thiệt chăng?". Phu nhÆ¡n tâu rằng: "Thần thiếp trước mặt đâu dám nói dối". Văn Vương há»i: "Liêm tiểu thÆ¡ tác chừng bao lá»›n, tên gá»i là chi?". Phu nhÆ¡n tâu rằng: "Con gái tôi năm nay mưá»i bốn tuổi, tên thiệt là Tú Anh, còn Ä‘ang đứng trước cá»a triá»u hầu chỉ". Văn Vương truyá»n chỉ cho và o. Tú Anh và o đến thá»m đá trắng, xưng hô ba lượt, VănVương truyá»n chỉ đứng dáºy, Tú Anh đứng dưới đơn trì. Văn Vương xem thấy nhan sắc nhạn sa cá nép, hoa thẹn trăng nhưá»ng, rất nên yếu như váºy sao dám ra tráºn, mà trong tá» bổn chương nói cÅ©ng chưa ắt thiệt, chi bằng đòi lên Ä‘iện há»i cho rõ rà ng". Bèn truyá»n đòi mẹ cho há» liêm lên Ä‘iện, mẹ con là m lá»… xong rồi, văn Vương truyá»n chỉ cho ngồi. Văn Vương ngó Tú Anh mà nói rằng: "Cha, anh nà ng giúp quả nhân vị nước an bang, danh giươn bốn biển, không dè táºn trung bá» mạng, nay nà ng tuy là pháºn gái dõng tướng mặc dầu, song pháºn đà n bà m đâu là m nên đặng việc lá»›n, khi nãy phu nhân có dâng bổn nói: "Nà ng ở núi tiên há»c táºp võ nghệ tinh thông, tà i phép gồm đủ, muốn đến Dịch Châu cùng Vương Tiển đối địch, lá»i ấy quả thiệt cùng chăng?". Tiểu thÆ¡ tâu rằng: "Tôi đâu dám vá»ng tấu: Tôi vâng mạng thầy xuống núi quyết ý bắt Vương Tiển trả thù, chẳng có lá»i chi dám dối, đến chừng ra tráºn sẽ thấy". Văn Vương nghe nói cả lòng vui đẹp mà rằng: "Tiểu thÆ¡ quả nhiên có tà i, thì nước trẫm cà ng thêm rạng tiếng". Rồi há»i phu nhân váºy chá»› tiểu thÆ¡ có hứa gả nÆ¡i nà o chưa? Phu nhân tâu rằng: "Cách Ãt năm trước, có Nam quáºn vương là Tôn Tẩn, ở bên SÆ¡n đông, đất Lâm Tri Ä‘em dây Ngá»c đái đến là m lá»… sinh nói cưới cho nhau ngưá»i là Tôn Yên là m vợ, song chưa động phòng huê chúc". Văn Vương nói: "Trẫm có nghe Tôn Yên là tay hảo hán bên đất Dich Châu, vốn cháu ngoại Chiêu Vương nước Yên, dòng dõi công thần, cà nh và ng lá ngá»c, tà i mạo thứ nhất, thiệt xứng đôi giai ngẫu, để dẹp yên rồi, vá» trao trẫm sẽ là m chá»§ hôn, mà gả cho Tôn Yên trẫm nay tuổi cao tác lá»›n, gái trái chẳng có. Váºy trẫm phong cho nà ng công chúa quý nhÆ¡n, nghÄ©a nữ hoà ng cô (là con nuôi) gia phong chức Tảo tây hầu, ăn lương ba ngà n thạch, bạc ròng ba ngà n lượng". Liá»n lạy ná»™i thị mở kho tà ng bá»u, lấy má»™t cái kim bà i, má»™t cái áo mảng bà o, má»™t sợi ngá»c đái, má»™t cái mão tá» kim khôi, má»™t bá»™ giáp và ng, má»™t con ngá»±a cá»u Ä‘iểm đà o huê mà ban cho Vương cô, và truyá»n chỉ cho Quan lá»™c bà y yến thết đãi, các quan cùng mẹ con phu nhân và o tiệc, giây phút tiệc tan, Văn Vương há»i Tú Anh rằng: "Nay con qua Dịch Châu, muốn dùng bao nhiêu ngưá»i ngá»±a?". Tiểu thÆ¡ nói: "Ba ngà n thì đủ, đến mai ngà y hoà ng đạo rất tốt, con xin khởi binh". Văn Vương truyá»n chỉ chá»n ba ngà n quân ngá»± lâm, cấp cho Vương cô, và thương tướng, khôi giáp khà giá»›i hẳn hoi đặng sáng ngà y đưa hoà ng cô khởi hà nh, dạy rồi, lui triá»u và o cung mẹ con tiểu thÆ¡ lạy tạ. Phu nhÆ¡n đỡ dáºy nói: "Nay mang Æ¡n Thánh thượng, phong cho quý nhÆ¡n hoà ng cô và chức Tảo tây hầu, binh quyá»n chẳng nhá», khôi giáp ngá»±a yên đủ hết, còn binh khà dùng váºt chi bây giá»?". Tiểu thÆ¡ nói: "Lúc con xuống núi, nhá» Thánh mẫu thưá»ng cho con má»™t binh khÃ, tên là tu nhung đạo, còn để ngoà i huê viên ta, để con ra lấy Ä‘em và o". Tiểu thÆ¡ nói rồi, tuốt ra huê viên, tay cầm cây Ä‘ao và ng sáng giá»›i, lạnh lùng chói mắt, quả thiệt má»™t cây Ä‘ao báu. Tiểu thÆ¡ nói: "Äể con nai nịt rồi Ä‘i thá» cho mẹ coi". Nói dứt lá»i, bước xuống lá»™t hết trâm kẹp giắt trên đầu, rồi đội mão lót trong, thay áo gấm chẹt tay, ngoà i mặc giáp và ng, đội mão phụng tứ kim khá»i, nai nịt hăn hòi cúi đầu dòm xuống, vùng tức cưá»i. Liá»…u Hoà n nói: "Tiểu thÆ¡ ăn mặc, Ä‘em ra trở nên má»™t viên tướng rất đẹp sao lại cưá»i chà váºy? '. Tiểu thÆ¡ nói: "Bây coi khúc trên cá»§a ta thì giống là tướng ra tráºn, mà chân hãy còn mang dép thêu Ä‘i, Ä‘i sao cho tiện, bây hãy lấy đôi già y tráºn cho ta". Tiểu thÆ¡ cởi dép thêu, chân mang già y tráºn, nai nịt xong rồi tay cầm tú nhung Ä‘ao, bước lên thá»m há»i mẹ rằng: "Con nai nịt coi thế nà o?". Phu nhân ngó thấy đẹp lòng nói: "Con là má»™t đứa con gái nhá», nai nịt rồi hóa ra má»™t viên tướng đưá»ng đưá»ng, tá» chỉnh, thôi con hãy ra trước sân, thi diá»…n cho mẹ coi". Tiểu thÆ¡ quà y quả trở xuống, cầm Ä‘ao đánh là m bốn cá»a, trên ba, dưới bốn, bên tả năm, bên hữu sáu; Ä‘em hết đưá»ng huê Ä‘ao cá»§a bá thánh mẫu dạy truyá»n múa như rồng giỡn, chẳng khác phượng xòe, ban đầu còn thấy bóng, đến sau chẳng thấy hình, phu nhân khen ngợi chẳng cùng, nói: "Quả thiệt tiên truyá»n, sánh cùng chúng khác nhau xa lắm, thôi con và o thay khôi giáp nghỉ ngÆ¡i đặng sáng ngà y còn Ä‘i". Tiểu thÆ¡ từ biệt mẹ trở vá» tư phòng.
Nói vá» phu nhân đòi tên gia tướng là m đầu dạy rằng: "Ngươi phải tuyển lá»±a năm trăm gia tướng trong nhà , đến đây nghe lệnh". Tên gia tướng đầu, vâng mạng giây phút chá»n rồi, dẫn và o soái phá»§, dưới nguyệt đà i lại là m lá»…, đứng phân hai hà ng, vòng tay nghe lệnh. Phu nhân nói: "Chúng ngươi thưá»ng mang Æ¡n thái lão gia nuôi dưỡng, hôm nay há» Liêm ta bất hạnh, cha con Ä‘á»u thác, duy còn má»™t mình cô bay đó mà thôi, nay muốn lãnh binh qua Dịch Châu phụ giúp, ta e nó là pháºn con gái, chưa từng quen việc chinh chiến, cáºy nhá» bá»n ngươi hết lòng bảo há»™, sách có chữ lòng hết dạ". Chúng tướng đáp rằng: "Bá»n tôi đâu dám chẳng hết lòng, ra sức bảo há»™ cô tôi, qua Dịch Châu giao chiến". Phu nhân cả mừng dạy tên gia tướng đầu, cấp thưá»ng bạc cho má»—i ngưá»i, và cấp ngá»±a yên, khà giá»›i Ä‘á»u đủ, đặng ngà y mai khởi trình. Chúng tướng cúi đầu tạ tiểu thÆ¡. Qua ngà y thứ, tiểu thÆ¡ thức dáºy, trang Ä‘iểm dồi mà i, nai nịt tá» chỉnh, và o triá»u lạy tạ vua từ biệt. Văn Vương cả mừng bổn thân rót ba chung ngá»± tá»u, bưng trao cho Vương cô. Tiểu thÆ¡ quỳ xuống uống rồi, lạy tạ Æ¡n, trở ra khá»i triá»u thẳng vá» Tây phá»§; phu nhân đã bà y tiệc saÜn, tiểu thÆ¡ vá» dến phá»§, xuống yên và o háºu đưá»ng, lạy từ mẫu thân. Phu nhân xem thấy sa nước mắt lấy tay đỡ dáºy, lòng rất thảm thương, nói: "Con ôi! Con có Ä‘i phải giữ gìn cho lắm, hai bên giao chiến, chẳng phải việc chÆ¡i đâu, ấy là tánh mạng rất nên quan hệ, chừng đến Dịch Châu, phải gởi thÆ¡ vá» cho sá»›m, kẻo lòng mẹ đợi trông, mấy lá»i con phải ghi nhá»› và o lòng còn các việc khác không hÆ¡i nà o mà dặn hết". Tiểu thÆ¡ lau nước mắt nói: "Xin mẹ chá»› lo, con trẻ biết giữ gìn lấy thân". Phu nhân dạy Liá»…u Hoà n rót rượu, kỉnh tiểu thÆ¡ má»™t chén cho tráng oai phuông. Tiểu thÆ¡ quỳ xuống. Uống rồi lạy tạ phu nhân thót lên ngá»±a, dẫn chúng tướng ra khá»i phá»§, Liêm phu nhân khóc ngất má»™t hồi rồi trở vá» phòng.
Nói vá» tiểu thÆ¡ lãnh năm trăm gia tướng Ä‘i đến giáo đưá»ng, Ä‘iểm tể nhÆ¡n nhã, tá» cá» phát pháo, truyá»n lệnh kéo binh. Äi dá»c đưá»ng, phép luáºt trang nghiêm, đến đâu má»™t mảy lông chẳng há» xâm phạm, Ä‘i và i ngà y, tá»›i phÃa Tây nam thà nh Dịch Châu, quan tiá»n đạo bảo rằng: "Trước mặt đây, là rừng Giả Trư, núi Thê Bà n, cách thà nh Dịch Châu ba chục dặm, xin tiá»…u thÆ¡ định liệu". Tiểu thÆ¡ há»i: "Từ cá»a núi phÃa Tây qua cá»a bên Äông ước đặng bao xa. Gia tướng bẩm rằng: "Từ Tây qua Äông ước tá»›i mưá»i dặm". Tiểu thư truyá»n lệnh dừng binh, phát ba tiếng pháo an dinh láºp trại, dá»±ng trướng huỳnh la, tiểu thÆ¡ dạy quan kỳ bà i lấy má»™t trăm năm chục vải trắng, Ä‘em và o trướng mau. Quan kỳ bái liá»n khiêng má»™t trăm thùng cấp phát cho năm dinh, ba quân lá»›n nhá» chẳng luáºn quan Lam Kỳ, Äốc tráºn, Äá»™i trưởng, lá»›n nhá» má»—i ngưá»i Ä‘á»u may má»™t cái áo tang, má»™t cái mão viên phó tướng cùng kẻ có chức pháºn trong năm dinh, má»—i viên may má»™t sợi dây Ä‘ai, còn năm chục thùng nữa thì phát cho mấy viên phó tướng cùng kẻ có chức pháºn trong năm dinh, má»—i dinh may má»™t áo tang, má»™t sợi dây tang, dùng bạch kỳ, bạch hiệu, cả dinh Ä‘á»u treo mặc đồ khó, nếu ai trái lệnh cứ quân pháp thi hà nh. Quan kỳ bái lãnh lệnh, Ä‘em vải chia phát các dinh, là m theo thức lệ.
Nói vá» nhà Tần, ngà y kia Thá»§y Hoà ng lên trướng, nhóm đủ các quan văn võ hai bên, Thá»§y Hoà ng há»i Tá» Lăng rằng: "Trẫm từ lúc dấy binh, diệt trừ sáu nước, đến Dịch Châu chẳng dè gặp Tôn Tẩn, bị thua nó luôn mấy tráºn, hao binh tổn mã cá»§a trẫm rất nhiá»u, tuy rằng tản thiên tiá»…n đâm chét Tôn Tẩn rồi, song cÅ©ng chưa tưởng giả thiệt, chẳng biết bao giá» bình đặng Dịch Châu, dục dặc lâu ngà y, hao phà tiá»n lương, chi bằng rút binh vá» nước, sau sẽ chinh phạt". Tá» Lăng tâu rằng: "Diệt trừ sáu nước đó, nguyên vì ý trá»i đã định. Tôn Tẩn bất quá nghịch trá»i là m báºy, nay bị Äiện tây hầu bắn chết, Ä‘em tôi xem thiên tượng, chẳng thấy sao bổn mạng Tôn Tẩn, chắc chết chẳng sai, nếu Dịch Châu không có ngưá»i đó, thì phú Yên SÆ¡n sức dá»… như thổi lá»a. (Nguyên Tá» Lăng xưng rằng: Có tà i quan tinh vá»ng đẩu, nà o hay Tôn Tẩn lại biết phép dá»i sao, mà che mất vì sao bổn mạng cá»§a mình, Tá» Lăng coi không thấu đặng).
Lúc ấy Vương Tiển bước ra quỳ tâu rằng: "Trong dinh Tôn Tẩn mặc đồ tang chế, má»™t ngà y khóc ba lần, rõ chắc Tôn Tẩn chết thiệt, tôi thăm nghe đến giá» tỵ, tôi xin ra giá»±t thây, Ä‘em vá» nhà mà trả thù má»™t gáºy, dẫu có ngà n binh muôn ngá»±a cÅ©ng trối kệ, tôi giết nó chẳng còn má»™t đứa, liệu trong dinh nó đâu có ngưá»i cao danh tướng, ná»™i ngà y nay thì Dịch Châu ắt lấy được như chÆ¡i". Thá»§y Hoà ng nghe tấu, lòng rất vui mừng nói: "CÅ©ng nhá» hai vị láºp công". Vua tôi còn Ä‘ang bà n luáºn, bá»—ng có quân thám thÃnh và o báo rằng: "Chẳng biết má»™t đạo binh ở đâu kéo tá»›i núi Thê Bà n, rừng Giả Trư nổi pháo anh dinh, nên tôi phải và o báo". Vương Tiển nghe nói tâu rằng: "Xin bệ hạ chá»› lo, để tôi sai tướng đến núi Tây SÆ¡n thăm nghe cho minh bạch". Vương Tiển bèn lui vá» dinh, sai vương Bôn đến đó xem coi. Vương Bôn lãnh lệnh đỠđao lên ngá»±a, dẫn má»™t trăm quân phất cá» nổi pháo, tuốt đến cá»a núi SÆ¡n Tây, cách dinh chẳng xa, xem thấy trong dinh ròng những bạch kỳ, bạch hiệu, ba quân Ä‘á»u mặc đồ trắng, trong lòng sanh nghi, chẳng biết binh mã xứ nà o mà đến, Ä‘ang lúc coi ngó, xảy có quân giữ cá»a dinh. Triệu xem thấy, nạt lá»›n rằng: "Äây là chá»— gì? Mà mi dám đứng đó dòm ngó, sao chẳng Ä‘i Ä‘i, ta bắn tên xuống chết bây giá»". Vương Bôn nghe nói, dừng ngá»±a hươi Ä‘ao, chỉ quân cá»a mà nói rằng: "Bá»n ngươi là binh mã xứ nà o, mà dám đóng dinh trại ở đây, mau má»i chúa tướng bây ra cho ta há»i". Quân và o báo nói: "Có binh Tần tá»›i thăm nghe tin tức, xin má»i tiểu thÆ¡ ra nói chuyện". Tiểu thÆ¡ tryá»n lệnh quân binh lá»›n nhá», sắm sá»a nhổ dinh, đến cá»a tây thà nh Dịch Châu hạ trại. Truyá»n lệnh rồi, mặc giáp đội mão, đỠđao lên ngá»±a, dẫn tám viên phó tướng và năm trăm gia dinh, phát pháo phất cá» xông ra cá»a dinh. Vương Bôn nghe tiếng pháo nổ, biết là tướng giặc ra tráºn, thấy hai cây cá» trắng, tám viên phó tướng, năm trăm gia đình, phò má»™t vị thiếu niên nữ tướng, lịch sá»± vô cùng:
Mang giáp liên hưá»n dáºm thá»§y tinh,
Mão và ngbốn phụng chói nên kinh,
Lưng eo, mặt trắng ai bì kịp.
Miệng nhỠmôi son quả rất xinh,
Già y đóng bông quỳ đi dưới cẳng,
Quần mà u hoa liễu mặc trong mình,
Nhắm coi niên kỳ vừa hai bảy,
Thiệt gái tướng quân đáng chủ binh.
Vương Bôn ngồi trên ngá»±a khen thầm rằng: "Cha chả, con thiếu niên nữ tướng nà y là m sao mà mặt mà y tươi tốt, quốc sắc thiên hương, nếu ta bắt được nó Ä‘em vá» dinh, thì tâu cùng Tần vương cho ta kết là m chồng vợ, má»›i phỉ lòng ao ước, song chẳng biết nó là con gái nhà ai, để ta há»i coi cho biết. Bèn hươi Ä‘ao chi tiểu thÆ¡ mà nạt rằng: "Nữ tướng kia! Hãy xưng tên". Xem thấy trước mặt má»™t viên tướng nhá», mặc giáp vảy rồng, cỡi ngá»±a hồng, tay cầm kim bối Ä‘ao, coi rồi hươi Ä‘ao chỉ lại há»i rằng: "Thằng mặc đồ đỠkia! Mi muốn há»i tên Hoà ng cô hay sao? Hãy lóng tai mà nghe cho rõ, ta là con gái Liêm nguyên soái, tướng cá»§a Văn Vương nước Tirệu, sắc phong NghÄ©a nữ Hoà ng cô, chức Tảo Tây hầu, cô mi đây há» Liêm tên Tú Anh, vâng chỉ lãnh binh tá»›i DịchChâu trợ chiến". Vương Bôn nghÄ© thầm rằng: "Vốn là binh mã thà nh Hà n Äang lúc ta ở Giái Bà i nước Triệu, nghe rằng: "NÆ¡i Tây phá»§, có má»™t đứa con gái, bị gió bay mất, khi con nà y đây chăng!" tiểu thÆ¡ nói: "Tướng kia mi há» tên ta, sao không xưng tên mi ta rõ? '. Vương Bôn cưá»i rằng: "Tiểu thÆ¡ muốn biết tên tôi, tôi chẳng phải ngưá»i nà o lạ đâu, vốn con nuôi Äiện Tây hầu, há» Vương tên Bôn". Tiểu thÆ¡ há»i: "Váºy mi có phải là tướng cá»§a anh ta ở Giái Bà i nước Triệu, là m chức Tiên hà nh quan, là Vương Bôn chăng?". Vương Bôn gáºt đầu nói: "Phải". Tiểu thÆ¡ giáºn lắm mắng rằng: "Äồ phản tặc, mi chẳng biết hết trung dân nợ nước, lại đầu thuáºn Vương Tiển chịu là m con nuôi mà hại anh ta thác, hôm nay gặp ta, sao chẳng xuống ngá»±a chịu trói cho rồi, mà trở lại cáºt há»i ta, tình thiệt khó dung". Nói dứt lá»i giục cương xông ra trước tráºn, hươi tù nhưng Ä‘ao lẹ như chá»›p, nhắm đầu Vương Bôn chém sả, Vương Bôn đỡ khá»i, cưá»i nói: "Tiểu thÆ¡ hãy dừng tay, chẳng biết thuáºn trá»i thì còn, nghịch trá»i phải mất, đất Tây đại Tần vương ứng váºn đương hưng, gồm thâu sáu nước, thà nh Dịch Châu nà y, cha con há» Tôn Ä‘á»u bị chết sạch duy còn sót má»™t mình Tôn Tẩn đó mà thôi nay đã bị tản thiên tiá»…n giết rồi, trước mắt rõ thấy nước mất nhà hư, sá»›m tối đây chẳng còn, nà ng có giúp nó cÅ©ng tốn công vô Ãch, chi bằng y theo ta, là lá»i như và ng đá, nà ng hãy xuống ngá»±a cùng ta và o dinh quy thuáºn chúa ta, nà ng là con nuôi Văn Vương, còn ta là nghÄ©a tá» tây hầu, cá»§a nhà xứng đáng, tướng mạo vừa đôi, đặng cùng ta kết nên chồng vợ, vầy nghÄ©a phụng loan, thì được chồng sang vợ quý, chẳng biết ý tiểu thÆ¡ thế nà o?". Tiểu thÆ¡ nghe nói mà y liá»…u dá»±ng lên, mắt hạnh tròn vo, mắng rằng: "Äồ phản tặc, sao dám buông lá»i ô uế". Nói rồi tay hươi Ä‘ao nhắm đầu Vương Bôn chém xuống. Vương Bôn rước đánh đánh đến hai mươi hiệp phép giết nó cho xong hÆ¡n. NghÄ© rồi đâm báºy má»™t dao bá» chạy. Vương Bôn rượt theo. Tiểu thÆ¡ mừng thầm, láºt Ä‘áºt lấy ra má»™t cái, kêu là tu tiên bà i, gõ luôn ba tiếng lá»›n, xem thấy cả trá»i mây Ä‘en cuồn cuồn, Tiểu thÆ¡ kêu lá»›n rằng: "Cầu tá»! Chá»› chạy, coi thiên binh ta bắt mi". Vương Bôn Ä‘ang rượt nghe nói thiên binh liá»n quay đầu thấy giữa thanh không má»™t đội thần binh khôi giáp rỡ rà ng, Ä‘ao thương nhấp nháng Ä‘á»u những huỳnh cân lá»±c sÄ© áp lại vây đánh, là m cho Vương Bôn hồn phách Ä‘á»u bay, té nhà o xuống ngá»±a. Tiểu thÆ¡ quà y ngá»±a hươi Ä‘ao chặt là m hai khúc, rồi đốc tám tên phó tướng cùng gia đình, dẫn ba ngà n quân ngá»± lâm hai khúc, rồi đốc tám tên phó tướng cùng gia đình, dẫn ba ngà n quân ngá»± lâm rượt giết binh Tần, như gió thổi lá bay, tợ mưa tuôn hoa rụng, rượt qua khá»i núi bên đông, xem thấy dinh Yên treo đồ tang khó, văng vẳng nghe tiếng khóc, tiểu thÆ¡ nghÄ© thầm rằng: "Có khi tam thúc mình quả bị tản thiên tiá»…n bắn chết rồi". Bèn truyá»n lịnh nổ pháo an dinh, Tiểu thÆ¡ ngầm nghÄ© rằng: "Tuy tam thúc mình đã chết, song cÅ©ng có ngưá»i quyá»n chưởng ba quân, chi bằng ta tá»›i dinh ngưá»i coi cho minh bạch, rồi sau đó ra và o thà nh ra mắt tổ mẫu cÅ©ng chẳng muá»™n gì". NghÄ© rồi cởi giáp, mình mặc đồ trắng, dẫn và i tên gia tướng tá»›i trước cá»a dinh, kêu lá»›n rằng: "Bây hãy và o báo cho Chúa soái hay, con gái Tây phá»§ Liêm tướng quân là Tú Anh tiểu thÆ¡, Ä‘em binh đến trợ chiến cùng há» Tôn có nghÄ©a hôn thân (là nghÄ©a sui gia) xin và o yết kiến". Quân và o báo, Tôn Tẩn nghe báo cả mừng nói: "Té ra cháu dâu ta đến đó", liá»n dạy mở cá»a rước và o, quân nhân ra cá»a, quỳ xuống thưa rằng: "Nam quân vương dạy thỉnh quý nhÆ¡n và o". Tiểu thÆ¡ nghe nói hồ nghi nghÄ© thầm rằng: "Chú ta là Nam quân vương đã chết rồi, vì sao lại có Nam quân vương nà o nữa, thôi ta hãy và o trong thì rõ". Giây phút và o đến thanh sa đại trướng, ngước mặt xem thấy, ngồi trên trướng má»™t vị vương gia, mặc áo bà o xanh, Ä‘i già y da cá, bên mình có để hai cáºy gáºy trầm hương, thiệt rõ là Nam quáºn vương Tôn Tẩn. Tiểu thÆ¡ xem thấy nghiêng mình cúi lạy thưa rằng: "Tam thúc công Æ¡ ûtrên, cháu dâu là Liêm Tú Anh xin ra mắt". Tôn Tẩn nói: "Cháu đến đây có việc chi chăng?". Tiểu thÆ¡ bèn Ä‘em việc lão mẫu sai xuống núi, và Văn Vương phong là n nghÄ©a nữ hoà ng, cô kiêm chức Tảo tây hầu lãnh binh đến đây giữa đưá»ng gặp giết Vương Bôn mà thuáºt kết lại. Tôn Tẩn vui mừng chẳng xiết, nói: "Nếu cháu đến đây thì có lo chi Vương Tiển chẳng chết". Tiểu thÆ¡ nói: "Váºy chá»› trong dinh Tam thúc, vì cá»› sao mà cư tang đái hiếu như váºy?". Tôn Tẩn nói: "Chú bị tản thiên tiá»…n hại chết, may nhá» Mao Toại cứu sống, nhÆ¡n đó mai danh ẩn tÃch là m kế khóc tang, đặng bắt Vương Tiển, chẳng dè nay cháu Ä‘em binh đến giúp, thì ắt có ngà y việc lá»›n thà nh công". Bèn dạy gia tướng đưa quý nhân và o thà nh, ra mắt Tổ mẫu. Tiểu thÆ¡ từ biệt ra khá»i dinh, lên ngá»±a cá»u Ä‘iểm đà o huê, chúng tướng phò há»™ và o thà nh, đưa đến phá»§ Äô úy ra mắt Yên ÄÆ¡n công chúa, cùng hai vị Cao Lý phu nhÆ¡n.
Nói vá» binh Tần thua chạy vá» dinh, và o báo cùng Vương Tiển. Vương Tiển nghe báo cả kinh, kêu luôn và i tiếng, khóc rống lên rằng: "Tiếc thay! Ta ở Giái Bà i nhìn con là m nuôi, có lòng trông bầu bạn trá»n Ä‘á»i, chẳng dè ngà y nay tá» vu phi mạng, ta nguyện sẽ bắt tiện tỳ chặt là m muôn khúc, má»›i hết nư giáºn".
Nói vá» Tôn Tẩn lên trướng, quân giữ cá»a báo nói: "Có Tôn tướng quân hầu lýnh". Tôn Tẩn cho và o, Tôn Yên và o lạy ra mắt, rồi bẩm rằng: "Cháu vâng mạng tạo tác binh xa ba trăm cái, nay đã hoà n thà nh tâu cung Chiêu Vương rằng: "Äến mùng ba tháng 10 là ngà y huỳnh đạo, thì đệ linh cữu cha anh cùng cháu ta chôn ná»›i túc Tức Mặc, xin cáºy ngưá»i cho hai mươi bốn tên thầy chùa, hai mươi bốn tên đạo sÄ© đưa lýnh cữu, và xin thánh thượng dẫn văn võ trong triá»u đưa ra má»™t đỗi, rồi cháu vá» phá»§ bẩm cùng Tổ mẫu và Mẫu thân hay rằng: "Ngà y mồng ba tháng10 thì tống táng, phải truyá»n cho gia đình bất kỳ trai gái, lá»›n nhá» Ä‘á»u mặc đồ trắng để tang, ngồi kiệu trắng, sắm sanh lá»… váºt saÜn sà ng, chẳng đặng cháºm trá»…". Tôn Yên cỡi ngá»±a và o thà nh, tâu cùng Chiêu Vương và và o bẩm Tổ mẫu đến ngà y mồng 3 tháng 10 thì tống táng linh cữu.
|

03-08-2008, 12:40 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bà i gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi Thứ Hai Mươi Lăm
Ngà y mai táng, Tôn Tẩn định kế
Äến giá»±t thây, Vương Tiển bị cầm
Nói vá» Tôn Tẩn dạy Tôn Yên và o thà nh sá»a soạn tống táng, các việc xong rồi. Tôn Tẩn cúi mình vòng tay nói vá»›i Mao Toại, Văn Thông rằng: "Xin cáºy hai thầy trò em đến ngà y mồng ba tháng Mưá»i, lúc Ä‘i táng là m Æ¡n thế cho ta mà cầm cá» dẫn hồn, việc ấy thầy trò em chấp chưởng". Mao Toại nói: "Chướng cho lão nà y, ta đã cứu ngưá»i đặng sống, sao trở lại ta lắm váºy?". Tôn Tẩn nói: "Nà o tôi dám khi bạc em đâu?". Mao Toại nói: "Anh còn nói chẳng khi bạc, sao dám ma cá»§a nhà anh mà bảo thầy trò tôi Ä‘i cầm cá» thế, chẳng gá»i khi bạc thì gá»i là chi? '. Tôn Tẩn cưá»i nói: 'Số là em biết má»™t chưa biết hai, em có biết anh trá tá» mai danh đó mà là m chi không?". Mao Toại nói: "Tôi dá»… chẳng biết sao, anh sợ cái tản thiên tiá»…n cá»§a Vương Tiển đến giết nữa nên phải giả chết giấu danh". Tôn Tẩn cưá»i nói: "Em đâu rõ đặng cái kế khốc tang cá»§a anh là m". Mao Toại nói: 'Sao kêu là kế khốc tang?". Tôn Tẩn cưá»i nói: "Äến mồng 3 tháng 10 thì anh đưa linh cá»u an táng, chắc là m sao dinh Tần cÅ©ng hay biết, ắt nó sai tướng cướp thây; thầy trò em cầm cá» dẫn chúng nó đến núi Tức Mặc, rồi ra tà i thần thông cá»§a em, phất cỠấy lên, gió cát cả dáºy, là m cho kinh loạn quân lýnh cá»§a Tần, chừng đó anh buông xe vạn nhẫn (là xe có gươm Ä‘oa) giết chúng nó má»™t manh giáp chẳng còn, rồi thầy trò em bay đứng giữa thinh không, hóa phép là giông gió, đá cát liệng binh Tần, rồi kéo binh rượt giết, là m chúng nó đầu Ä‘uôi không tiếp nhau đặng hai bên Ä‘á»u có giặc, kêu là khốc tang, xong việc công lao cầm cỠấy, Ä‘á»u nhá» tà i phép cá»§a thầy trò em, sao gá»i rằng ta khi dá»…? '. Mao Toại nói: "Nguyên anh có diệu kế dưá»ng ấy, tôi đâu biết đặng, thôi để tôi cầm cá» thế cho".
Tôn Tẩn dạy Triển Ngai dẫn thợ Ä‘i trước lên núi Tức Mặc, có má»™t chá»— ngá»n ngưu, đất tốt, ở giữa đà o má»™t cái huyệt an táng thái lão gia, rồi đà o hai cái kim tÄ©nh hai bên mà chôn đại lão gia và nhị lão gia, rồi đà o má»™t cái mim tÄ©nh cách cái huyệt đại lão gia Ãt bước nÆ¡i ấy mai táng Tôn Thoại Hoa, và dá»n đồ ế tế váºt cho saÜn, chẳng đặng trái lịnh. Lại dạy Triển Lá»±c rằng: "Ngươi lãnh linh phù cá»§a ta, tá»›i núi Tức Mặc, Ä‘em ba trăm xe vạn nhẫn, cứ bố theo ngÅ© hà nh, má»—i cái xe dán má»™t lá bùa, sai má»™t tên quân ở giữ, há»… nghe pháo nổ thì gỡ bùa, rồi quân sÄ© ấy phải chạy Ä‘i chá»— khác nhau". Äoạn sai Ngô Năng lãnh pháo từ mẫu (là cây pháo nổ má»™t trăm tiếng) phụ giúp Triển Lá»±c đến núi Tức Mặc, má»—i xe Ä‘á»u có má»™t vị mẫu tá» pháo, há»… thấy Triển Lá»±c gỡ linh phù thì liá»n đốt pháo, chẳng đặng trái lịnh, ba tướng lãnh kế ra Ä‘i. Tôn Tẩn dạy má»i Triệu Vương cô đến nghe lịnh. Tú Anh và o trướng ra mắt. Tôn Tẩn nói: "Ta là m má»™t chước khốc tang kế, đặng bắt Vương Tiển đến ngà y mồng 3 tháng 10 thì táng an linh cữu, cháy hãy cầm Ä‘ao lên ngá»±a bảo há»™ Yên ÄÆ¡n công chúa, cả nhà lá»›n nhá», há»… nghe pháo nổ thì cháu đánh trở lại, rượt giết binh Tần". Tú Anh lãnh lịnh vá» dinh sắm sá»a. Tôn Tẩn lại sai sáu hướng Toà n SÆ¡n Ä‘em má»™tngà n binh mã mai phục hai bên dinh tần, há»… nghe pháo nổ, lúc cát đá quăng liệng, thì ráng sức đánh và o trong dinh Tần. Sáu tướng lãnh kế ra Ä‘i, Tôn Tẩn truyá»n lệnh Ä‘iểm ba ngà n quân thiết kỵ, mặc đồ trắng, bảo há»™ các quan đưa linh cữu, còn lại bao nhiêu binh tướng ở giữ dinh, chẳng cho loạn động. Sắp hiện đến trước mặt, vòng tay nói rằng: "ChÆ¡n nhÆ¡n có việc chi sai khiến?". Tôn Tẩn nói: "Nay dưới chân núi Tức Mặc có ba trăm cái xe gươm Ä‘ao, xin tôn thần Ä‘iá»u khiển ba trăm âm binh kéo dãy xe ấy rượt giết binh Tần, bằng trái linh cứ thiên thÆ¡ biếm truất". Tiêu diện quá»· vương vâng lịnh ra Ä‘i, Ä‘iá»u khiển rồi chỠđến kỳ sẽ là m.
Nói vá» quân sÄ© bên dinh Tần thăm nghe tá» rõ, và o trướng tâu hết các việc, Thá»§y Hoà ng nghe báo, nói vá»›i văn võ rằng: "Hôm nay có há» Tôn Ä‘i chôn, việc ấy thế nà o?". Tá» Lăng tâu rằng: "Bệ hạ thiệt đáng vui mừng, tôi liệu há» Tôn Ä‘i chôn thì má»™t nhà năm cái quan tà i, chắc là m sao Chiêu Vương cÅ©ng Ä‘i đưa, và gia quyến lá»›n nhá» theo hết, tôi Ä‘ang định kế Ä‘em binh tá»›i đó cướp tang, mà bắt vua tôi nước Yên, lấy Dịch Châu ắt tại phen nà y". Thá»§y Hoà ng cảm ứng, kế quân báo nói: "Có Ä‘iện tây hầu đến, cònd Ä‘ang chá» lịnh". Thá»§y Hoà ng nói: "Tiên hà nh quan có bịnh thế nà o?". Vương Tiển tâu rằng: "Tôi vì con nuôi tôi là Vương Bôn bị Liêm Tú Anh sát hại, tôi thương xót chẳng cùng, nên nhuốm bịnh sÆ¡ sà i, nhá» phước lá»›n bệ hạ, nay đã là nh mạnh, và o xin lãnh chỉ ra binh, bắt Tú Anh trả thù". Thá»§y Hoà ng nói: "Tiên hà nh quan chá»› nên vá»™i gấp, khi nãy quân và o báo rằng: "Äến ngà y mồng ba tháng Mưá»i thì mai táng há» Tôn nÆ¡i núi Tức Mặc, Kim quốc sư định kế cướp tang, chẳng biết ý Tiên hà nh quan thế nà o?". Vương Tiển nghe nói rất mừng, nói: "Tôi vốn saÜn có lòng ấy, xin nhá» kế hay chước diệu cá»§a quân sư, phen nà y ắt đặng thà nh công". Nói dứt lá»i, xảy có ngưá»i quỳ xuống can rằng: "Kế cướp tang không nên là m đâu". Thá»§y Hoà ng há»i: "Khanh có Ä‘iá»u chi cao kiên chăng?". Cam La tâu rằng: "Tôi tưởng Ä‘i chôn há» Tôn, cả thảy văn võ trong triá»u Ä‘á»u Ä‘i đưa đón, và có binh hùng mưá»i muôn Ä‘i theo bảo há»™, thì việc hÆ¡n thua cÅ©ng chưa chắc đặng, vả lại thừa hung cướp tang, chẳng phải việc thánhnhÆ¡n là m như váºy đâu, xin bệ hạ hãy xét lại cho kỹ". Thá»§y Hoà ng nghe nói ngầm nghÄ© hồi lâu, kể Tá» Lăng tâu rằng: "Lá»i bà n cá»§a Thừa tướng thiệt rất rá»™ng xa, há chẳng nghe há»… đánh giặc thì phải dùng ngụy kế, nay vừa lúc vua tôi nước Yên ra thà nh đưa tang, phải dùng binh mã mai phục, thì ắt trong má»™t hồi trống bắt đặng, hÆ¡n là để nay đánh thà nh, mai giao chiến, hao tổn tiá»n lương, ngăn trở ngà y giá», số là ý trỠđã định, xin chúa công rõ xét.
Thá»§y Hoà ng nói: "Lá»i quốc sư phân đó phải lắm, chẳng sai, truyá»n chỉ ba quân lá»›n nhá», mặc tình quân sư Ä‘iá»u khiển". Tá» Lăng tạ Æ¡n vá» dinh, truyá»n nổi trống nhóm tướng xem thấy các quan lá»›n nhá» kéo và o, Tá» Lăng nói: "Hôm nay, vua tôi nước Yên ra thà nh tống táng há» Tôn, xin chúng tướng đồng lòng, ra sức bắt sống vua Yên mà bình định đất Dịch Châu, thà nh công hay không duy tại tráºn nà y". Bèn rút má»™t cây lịnh tiển, sai Chương nguyên soái lãnh ba ngà n binh ra cá»a phÃa Äông núi Tức Mặcmai phục, há»… nghe pháo nổ, dẫn binh đánh và o mà bắt vua tôi nước Yên, ấy là công đầu; và sai Triệu Cao lãnh ba ngà n binh mai phụ phÃa am núi Tức Mặc mai phục, há»… nghe pháo nổ, dẫn binh đánh vô, phụ tiếp Chương Hà ng vây bắt vua tôi nước Yên; Ngụy Báo dẫn ba ngà n binh mai phục phÃa Tây núi Tức Mặc, nghe pháp nổ thì đánh và o, hiệp sức bắt há» Tôn, chá»› cho chạy thoát; Lý Thiệt lãnh ba ngà n binh mai phục phÃa Bắc núi Tức Mặc, há»… nghe pháo nổ thì đánh và o, hiệp sức vây bắt vợ con há» Tôn, chẳng được trái lịnh; và sai Vương Tiển Ä‘em năm ngà n binh rượt theo cướp tang, tá»›i dưới núi Tức Mặc đốt pháo là m hiệu, còn lại bao nhiêu quân tướng giữ gìn bảo giá. Tá» Lăng sai khiến xong rồi, và o trướng phục chỉ, các trướng chia nhau ra Ä‘i. Quan âm thấm thoát ngà y tháng như thoi, xảy tá»›i ngà y mồng hai tháng Mưá»i, Tôn Tẩn dạy Tôn Yên Ä‘em má»™t cái quan tà i không và o trướng, Tôn Tẩn giở cái quan tà i ra, lấy má»™t cái pháo lá»›n bá» và o Ä‘áºy nắp lại, dùng Ä‘inh đóng chặt, rồi lấy viết đỠtrên đầu hòm: Nam quáºn vương phụ chi cữu viết rồi nói vá»›i Tôn Yên rằng: "Ngà y mai ngươi há»™ tống linh cữu, há»… gặp binh Tần cướp tang, thì bá» quan tà i cá»§a ta lại, còn mấy cái kia thì Ä‘em tuốt lên núi, mai táng xong rồi, ngươi phải bảo há»™ vua tôi cùng tổ mẫu Yên ÄÆ¡n vá» thà nh, ấy là má»™t việc lá»›n, ta giao cho ngươi, thôi hãy và o thà nh cho sá»›m, đến canh năm đưa linh cữu ra thà nh". Tôn Yên lãnh lịnh, lên ngá»±a chạy tuốt và o thà nh, nghỉ má»™t đêm; qua canh năm, các việc saÜn rồi, đưa quan cữu ra thà nh, sắp đặt mưá»i phần nghiêm chỉnh, rá»±c rỡ chẳng thưá»ng, xem thấy cá» xà nhá»™n nhà ng, nhạc trống vang rân, con trai, con gái sắp đặt có hà ng, thầy chùa, đạo sÄ© tụng kinh tiếp dẫn. Chiêu Vương dẫn bá quan rần rá»™ Ä‘i đưa. Công chúa cùng hai nà ng dâu khóc than thảm thiết, Mao Toại cầm cá» dẫn đưá»ng, Tôn Yên ở sau phò cữu, Tôn Tẩn lén lén theo sau.
Nói vá» Vương Tiển thăm nghe rõ rà ng, bèn dẫn năm ngà n binh mã rượt theo, nạt lá»›n rằng: "Mau để quan tà i lại thì muôn việc Ä‘á»u thôi, nhược bằng chống trả thì ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u chết". Quân chạy trở lại háºu đội phi báo, nói: "Có giặc Tần, Vương Tiển lãnh binh cướp tang, rượt tá»›i cách chẳng bao xa". Chiêu Vương nghe báo, mặt mà y thất sắc, kêu Nam quân vương há»i rằng: "Vương Tiển đến cướp thây, thì việc ấy biết liệu là m sao bây giá»?". Tôn Tẩn nói: "Bệ hạ hãy an lòng". Nói rồi dạy ba quân cứ việc đẩy xe Ä‘i hoà i, đừng lo việc chi; ba quân lãnh mạng, ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u sợ, gìn giữ xe tang, nhắm trước thẳng tá»›i. Vương Tiển kéo binh rượt theo cách chừng hai lần tên, xem thấy xe tang cùng ngưá»i ta Ä‘á»u Ä‘i trước mặt, há»… rượt theo mau chừng nà o thì xe cà ng chạy mau chừng nấy, còn không rượt thì không chạy (vốn Tôn Tẩn dùng phép độn giáp ngăn cản Vương Tiển). Lúc ấy, binh mã kéo theo, giá há»™ láºt Ä‘áºt, bá» lại má»™t cái quan tà i. Vương Tiển ngó thấy mừng, xem lại cái hòm thấy đỠchữ: "Tôn Tẩn chi cữu, thì nói: "Tốt à ! Nó bá» thây thằng cụt lại đây, bá»n nó Ä‘i lên núi rồi, mình dùng má»™t đạo binh mà phá»§ vây núi nà y, liệu nó tháp cảnh cÅ©ng khó ra khá»i đặng". Bèn truyá»n phát pháo là m hiệu, tức thì nghe nổ má»™t tiếng vang trá»i, phÃa đông Nguy Báo, phÃa tây Chương Hà ng, phÃa nam Triệu Cao, phÃa bắc Lý Thiệt, à o ra má»™t lượt đánh vây bốn phÃa, binh Tần la hét vang trá»i đội đất, vây chặt hòn núi Tức Mặc là m cho Chiêu Vương hãi kinh rá»™n rà ng. Tôn Tẩn thong thả tâu rằng: "Bệ hạ chá»› lo, tá»± nhiên thì có binh mã tá»›i giải vây, chẳng há» chi mà sợ". Bèn dạy Tôn Yên rằng: "Giá» tốt đã đến, lo việc mai táng cho xong". Tôn Yên dá»n bà y lá»… váºt cả nhà cúng tế.
Nói vá» Vương Tiển cùng bốn tướng vây hết tá»a núi, trong bụng rất mừng dạy gia tướng Ä‘em búa đặng bá»a quan tà i, bắt chước theo NgÅ© Viên nước Sởm, quáºt thây Bình Vương thuở trước, mà đem thây bằng cụt đánh nó ba trăm trượng, đặng rá»a lòng há»n, gia tướng vá»™i và ng hươi búa, nhắm trên đầu há»m bá»a xuống tức thì. Hôm ấy bể tan, bà y ra má»™t cái thây. Vương Tiển xem thấy quả thiệt hình dung Tôn Tẩn lá»a giáºn bừng lên, xách roi lại mắng rằng: "Thằng Cụt, mi có ba cuốn thiên thÆ¡ lục giáp linh văn, mà bỠđâu để chịu chết như váºy, mi ở núi Thiên Thai, tu chÆ¡n dưỡng tánh, lại cứu háºn gì mà xuống núi, á»· có cá» Hạnh huỳnh, ba cuốn thiên thÆ¡, đánh ra má»™t gáºy, lại bà y tráºn há»a công thâu đốt binh tần, không đưá»ng trốn lánh, theo gió mà chạy, cái nghỠấy cá»§a mi nay đâu hết rồi". Cà ng nói cà ng giáºn hươi roi nhắm đầu Tôn Tẩn đánh xuống lá»a văng sáng giá»›i, hổ khẩu tay rúng động, Vương Tiển thất kinh nói: "Dữ cho thằng Cụt, chết còn cứng như váºy, chẳng khác xương đồng da sắt". Nói rồi hươi mâu đâm nhầu tiếng nghe rang rảng, mÅ©i thương gãy lìa. Vương Tiển giáºn lắm nói: "Quái dữ a! Sao thiệt là cứng dữ, biết là m sao cho được? Hối quân khiêng bá», bốn tên quân áp khiêng má»™t thêm tám ngưá»i, cÅ©ng khiêng không nổi. Vương Tiển dạy thêm mưá»i tám tên quân mạnh mẽm áp lại khiêng đông như kiến cÅ©ng trÆ¡ trÆ¡ chẳng khác thằn lằn xô cá»™t sắt. Vương Tiển cà ng giáºn hÆ¡n nữa nói: "Thằng Cụt chết thiệt cứng dữ, nặng dữ". Truyá»n Ä‘em cá»§i đốt thây. Nguyên Tôn Tẩn dùng phép ma, Vương Tiển đâu biết được, hối quân đốt lá»a, quân Ä‘em cá»§i không chất lên bốn phÃa, dùng lá»a đốt cháy quan tà i, thình lình nổ lên má»™t tiếng, dạy ba quân đánhnhầu ra má»™t lượt, binh Tần chịu không nổi phải chạy thối lui, xảy nghe bốn hướng binh tướng áp tá»›i phá»§ vây, trâu ngá»±a kéo mang xe vạn nhẫn chẳng biết bao nhiêu, trên xe tÃnh những Ä‘ao thương chÆ¡m chởm. Thấy cà ng ghê gá»›m, chúng tướng bốn phÃa Ä‘á»u gỡ binh phù, tức thì vạn nhẫn chạy như bay, nhắm binh Tần đánh và o. Vương Tiển thất kinh nói: "Không xong. Lợi hại đưá»ng ấy, phen nà y chắc chết chẳng còn". Chưong Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng nói: "Ngặt chết không minh bạch, chưa từng giao chiến mà chịu chết nÆ¡i xe nà y". Äang nói thì thấy xe vạn nhẫn chạy mau như bay, qua lại tá»›i lui tở mỡ chạy ngang chạy dá»c nhá»™n nhà ng, chém thà nh mương, hai thầy trò Mao Toại cỡi kim quang bay bổng trên không, tuốt đến dinh Tần, đứng trên mây cầm cá» phất luôn ba cái, nạt lên má»™t tiếng, giây phút tối tăm trá»i đất, giông gió ầm ầm, cát bay đá liệng. Lúc ấy sáu tướng Toà n sÆ¡n xem thấy giông gió nổi lên pháo nổ rá»n trá»i áp ra má»™t lượt, đánh và o dinh Tần, tay cầm binh khà dưá»ng như bầy cá»p, tướng gặp nhằm phải chết, binh tuôn phải bá» mình; giết binh Tần bốn phÃa tan chạy. Thá»§y Hoà ng, Tá» Lăng, Cam La Anh Bố, Bà nh Việt láºt Ä‘áºt hối qiân nhổ trại, chạy bay ngoà i đồng, chúng tướng Toà n sÆ¡n ở sau rượt tá»›i.
Nói vá» Tôn Tẩn ở núi Tức Má»±c mai táng xong rồi, truyá»n lịnh Tôn Yên, Triển Ngai, Triểu Lá»±c, Ngô Năng dẫn hai ngà n quân binh bảo há»™ vua tôi nước Yên, và Yên ÄÆ¡n công chúa, hai vị phu nhân và gia quyến lá»›n nhá» và o thà nh, bá»n Tôn Yên dẫn tướng sÄ© đưa gia tướng vá» thà nh. Tôn Tẩn ở trên núi Tức Má»±c xem thấy binh Tần chết rất thảm thương, còn lại chẳng đầy năm mươi quân kỵ, nghÄ© thầm rằng: "Binh Tần đông dư muôn, bị má»™t tráºn binh xa cá»§a ta giết, thế còn lại Ãt mươi binh tà n, trước mặt thấy Vương Tiển phải chết trong giây phút đây". Bèn lấy cá» Hạnh huỳnh chỉ bên tay bắt ấn nạt rằng: "Xe vạn nhân thôi hãy tránh đưá»ng". Tức thì xe vẹt hai bên chừa má»™t đưá»ng lá»›n. Vương Tiển, Chương Hà ng, Triệu Cao, Ngụy Báo, Lý Thiệt năm tướng Ä‘ang ở giữa tráºn chịu chết, xảy thấy binh xa chạy vẹt trống ra má»™t đưá»ng, bèn liá»u mình nhắm ngoà i chạy tuốt, Tôn Tẩn thâu phép thần thuáºt. Tiêu diện quá»· vương dẫn âm binh trở vá», tức thì xe vạn nhẫn không chạy nữa. Liêm Tú Anh thấy tướng Tần phá rả khá»i tráºn giục ngá»±a đỠđao, dẫn ba trăm binh mã rượt theo, nạt lá»›n rằng: "Tần tặc chạy đâu". Vương Tiển thấy binh Yên rượt tá»›i, trong lòng hoảng kinh, Chương Hà ng nói: "Dữ như lang hổ, còn hÆ¡n chết giữa tráºn binh xa, để ta chá» nó tá»›i đây, cùng nó liá»u chết, đánh nhầu má»™t tráºn, chết như váºy, má»›i đặng rỡ danh". Còn Ä‘ang nói, thì Tú Anh đã rượt tá»›i, Triệu Cao nói: "Ngưá»i nà y không phải là nữ tướng sao?". Vương Tiển xemt thấy giáºn lắm nói: "Chắc là con tiện tùy Tú Anh đây, nó giết con nuôi cá»§a tôi, tôi kiếm nó đặng trả thù cho con tôi". Nói chưa rồi, Tiểu thÆ¡ chạy tá»›i trước ngá»±a nạt rằng: "Tần tặc sau dám chạy trốn, mau xuống ngá»±a chịu trói cho rồi". Vương Tiển xốc ngá»±a hươi thương mắng rằng: "Tiá»n tỳ, có phải mi giết con ta không?". Tiểu thÆ¡ giáºn lắm nói: "Tần tặc sao dám mắng ta, mi có phải là Vương Tiển đó chăng? Mi ở Giái Bà i giết anh ta, hôm nay ta rõ đặng, tá»™i chẳng dung đâu". Nói rồi giục ngá»±a hươi Ä‘ao tá»›i chém, Vương Tiển ở sau rượt tá»›i. Tiểu thÆ¡ lấy ra má»™t cái vòng Cá»u cổ hồng cầm, liệng giữa thinh không, nạt rằng: "Tần tặc hãy coi bá»u bối ta". Vương Tiển nghe nói, quay đầu ngó thấy, cái vòng cá»u cổ, bổ giăng như lưới, bay xuống ngay đầu, liá»n quà y ngá»±a bá» chạy, song chạy chẳng kịp, bị cái vòng ấy quấn chặt, giá»±t té xuống ngá»±a. Vương Tiển hồn phách Ä‘á»u bay, chư tướng chẳng ai dám tiếp, láºt đệt kiếm đưá»ng chạy trốn, Tiểu thÆ¡ chẳng rượt theo, bắt Vương Tiển rồi đánh trống vá» dinh.
Nói vá» Hải Triá»u thánh nhân ngồi trên bồ Ä‘oà n, trong lòng hồi há»™p, lần tay suy toán rõ hết các việc thì giáºn lắm, dạy Kim Liên Tá» rằng: "Ta có bảy bá»u bối, giao cho ngươi xuống núi, trước qua dinh Tần, phò cứu sư huynh ngươi". Kim Tiên tá» cúi đầu lãnh phép, vá»™i và ng từ biệt sư phụ, cỡi mây nhắm dinh Tần bay tá»›i, Ä‘ang Ä‘i trên mây, xa xa xem thấy giữa thà nh không má»™t vầng hà o quang sáng rỡ, có hai ngưá»i lùn Ä‘ang đứng trên mây nhìn xuống, thấy gió cát mịt mù, binh Yên Ä‘ang rượt giết tướng Tần, Kim Tiên Tá» giáºn lắm, thò trong túi lấy ra hai váºt bá»u bối, liệng lên nạt rằng: "Hai thằng lùn, sao còn ở đây hóa yêu pháp gì đó? . Bá»u bối tá»›i kia". Lúc ấy Mao Toại, Văn Thông hai ngưá»i Ä‘ang đứng trên mây, là m phép phi sa tẩu thạch, đánh giết binh Tần cả thua, trong lòng lấy là m đắt ý, xảy ra giữa thinh không muôn đạo kim quang rá»›t xuống, bắt hai thầy trò Mao Toại trói lại, Kim Liên Tá» vá»™i và ng niệm chú, tức thì gió lặng đá êm.
Nói vá» Thá»§y Hoà ng hoang chạy ra đồng hoang chạy má»™t đổi xa, thấy gió cát lặng êm truyá»n lệnh hạ trại, thâu góp binh tà n, còn đặng và i mươi bịnh kỵ, trong lòng giáºn lắm, nói: "Binh trẫm được ba muôn nhân mã, bị má»™t tráºn cả thua, chết hết dưá»ng ấy, ôi thôi! Chi bằng thâu binh vá» nước, ai giữ đất nấy, chá» thá»i sẽ dấy động hay hÆ¡n". Kim Tá» Lăng cúi đầu thưa rằng: Xin bệ hạ an lòng chá»› lo, việc thắng bại binh gia là sá»± thưá»ng chá»› lo lắng mà là m chi, tôi tưởng nước Yên tối sá»›m đây phải mất, chi bằng trở vá» nước, Ä‘iểm thêm binh mã, đến cùng nó quyết tà i cao thấp".
Nói vá» Kim Liên Tá» bay xuống dinh Tần, kêu lá»›n rằng: "Quân bay mau, và o báo nói có ta là Kim Liên Tá» xin và o ra mắt". Quan Lam Kỳ láºt Ä‘áºt và o trướng tâu rằng: "Bệ hạ thiên hoà ng vạn bá, ngưá»i đó là há»c trò cá»§a thầy tôi, nay ngưá»i đến đây, ắt có ý tốt giúp ta, vả lại va thần thông quảng đại, thuáºt phép vô biên, có va ở đây thì lo gì sáu nước không binh phụ, xin chúa công bổn thân dẫn bá quan ra dinh nghinh tiếp má»›i phải". Thá»§y Hoà ng: "Trẫm tưởng lại lúc trước Ngụy Thiên Dân, Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng, Châu Huệ Trân, Tần Mãnh, má»™t phe đạo nhân xuống núi, ngà y nay toan bà y tráºn tru tiên, ngà y mai tinh bố tráºn âm hồn, là m cho mấy phen hao binh tổn tướng. Hôm nay còn lại đến nữa mà là m chi?". Tá» Lăng nói: "Tôi tưởng lúc trước dùng không nhằm ngưá»i, chá»› nay Liên Tá» vâng mạng thầy tôi xuống đây phò trợ, cầu xin chúa công tiếp rước ngưá»i và o má»›i rõ Bệ hạ là vua minh quân có đạo".
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
äèñêè, àêöèÿ, èãðóøêè, êëóáíè÷êà, êîòòåäæ, hoi thu 12, ïåñíÿ, ïåðååçä, ìåðñåäåñ, ïèñüêè, ìèòñóáèñè, íîóòáóê, ïðîäâèæåíèå, phong kiem xuan thu 4vn, phong kiem xuan thu.4vn  |
| |