 |
|

25-09-2008, 02:21 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
P6 - 8
13.
Trá»i đã tối hẳn. Bóng đêm mịt mùng. Chỉ có má»™t vòng ánh sáng trắng từ cây đèn bấm cá»§a Olia rá»i phÃa trước mặt há» dăm bước, cứ nhảy từ đống tuyết nà y sang đống tuyết kia và khiến há» lạc lối nhiá»u hÆ¡n là có tác dụng soi đưá»ng. Bóng tối bao phá»§ xung quanh, hỠđã bá» lại đằng sau khu nhà , nÆ¡i có bao ngưá»i biết Lara, nÆ¡i nà ng vẫn lui tá»›i thuở nhá» và , theo lá»i kể cá»§a bà con, là nÆ¡i ngưá»i chồng tương lai cá»§a nà ng, Pasa Antipov, đã lá»›n lên ở đó.
Vá» ra giá»ng ngưá»i trên, Olia há»i đùa bác sÄ© Zhivago:
- Có tháºt là đồng chà sẽ tìm được đưá»ng vá» nhà khá»i cần đèn không hả? Nếu sợ lạc thì tôi sẽ cho đồng chà bác sÄ© mượn đèn. Vâng. Dạo trước tôi từng mê chị ấy, đúng là mê đắm mê Ä‘uối hồi hai đứa chúng tôi còn là thiếu nữ. Nhà chị ấy có má»™t xưởng may. Tôi há»c việc ở đó. Năm nay tôi có gặp chị ấy. Chị ấy dừng chân Ãt ngà y trên đưá»ng qua Moskva. Tôi bảo: Cáºu Ä‘i đâu nữa, đồ ngốc? Ở lại đây có hÆ¡n không. Hai đứa sẽ sống vá»›i nhau, tá»› sẽ tìm việc là m cho cáºu. BỠđến cái xứ xa xôi kia là m quái gì? Nhưng chị ấy không chịu. Thôi đó là việc cá»§a chị ấy. Chị ấy đã lấy Pasa vì lý trÃ, chứ không phải vì tình yêu, từ dạo đó chị ấy đâm ra gà n gà n. Chị ấy Ä‘i rồi.
- Chị nghĩ sao vỠcô ta?
Cẩn tháºn đấy, chá»— nà y trÆ¡n lắm. Không biết bao nhiêu lần tôi đã bảo hỠđừng có đổ nước bẩn ra đưá»ng, mà cứ như nước đổ lá môn. Tôi nghÄ© sao vá» chị ấy ư? à đồng chà thế nà o?
NghÄ© sao ư? Có lúc nà o để nghÄ© nữa đâu. Äây, đến nhà tôi kia rồi. Tôi giấu không nói cho chị ấy biết cáºu em trai cá»§a chị ấy là sÄ© quan đã bị xá» bắn, nghe nói thế. Còn mẹ chị ấy, bà chá»§ cÅ© cá»§a tôi, nhất định tôi sẽ cứu giúp và lo liệu giùm. Thôi, tôi rẽ và o lối nà y, tạm biệt đồng chÃ.
Hai ngưá»i chia tay. Ãnh sáng cây đèn bấm vấp phải má»™t cái cầu thang hẹp bằng đá rồi chạy vá» phÃa trước, rá»i lên các bức tưá»ng nhá»›p nháp cá»§a dãy cầu thang bẩn thỉu. Zhivago đứng lại má»™t mình trong bóng tối. Bên phải là phố Sadovaia-Triumfanaia, bên trái là phố Sadovaia - Karetnaia. Xa xa, trong bóng đêm, trên lá»›p tuyết Ä‘en, đó không còn là những đưá»ng phố hiểu theo nghÄ©a thông thưá»ng nữa, mà giống hai con đưá»ng xuyên rừng chạy qua má»™t khu rừng taiga, dà y đặc các ngôi nhà bằng đá, y như giữa các khu rừng hiểm trở ở vùng Ural hay Sibiri.
Căn nhà ấm áp và sáng sủa.
Sao anh vá» khuya thế? - Tonia hoi và không đợi chồng trả lá»i nói tiếp luôn:
- Trong lúc anh Ä‘i vắng, ở nhà có chuyện lạ kỳ, không giải thÃch nổi. Em quên chưa kể vá»›i anh là hôm qua, ba là m há»ng cái đồng hồ báo thức. Ba buồn lắm, vì đây là cái đồng hồ cuối cùng cá»§a nhà mình. Ba tháo ra sá»a, hì hục mãi cÅ©ng chẳng ăn thua gì. Lão thợ đồng hồ ở góc phố đòi những ba phun-tÆ¡ (1) bánh mi má»›i chịu sá»a. Công xá gì mà cao thế. Chả biết là m thế nà o nữa. Ba thì tuyệt vá»ng. Bá»—ng nhiên cách đây độ má»™t giá», anh thá» tưởng tượng, thình lình chuông đồng hồ reo inh á»i, Ä‘iếc cả tai. Nó báo thức! Äúng má»™t cái, anh hiểu không, tá»± nhiên nó lại chạy!
- GiỠsốt phát ban của anh đã diểm đấy, - bác sĩ Zhivago nói đùa và kể cho cả nhà nghe chuyện con bệnh với chiếc đồng hồ chuông.
Chú thÃch:
(1) ÄÆ¡n vị Ä‘o lưá»ng cá»§a Nga, tương đương 409.5 gr.
14
Nhưng bệnh sốt phát ban thì mãi sau chà ng má»›i bị. Trong thá»i gian đó, gia đình Zhivago gặp cÆ¡n bÄ© cá»±c. Há» vô cùng thiếu thốn, gần như sắp chết đói đến nÆ¡i. Yuri Zhivago tìm đến vị chÃnh khách là đảng viên được chà ng cứu sau vụ cướp ngà y trước ông nà y đã là m tất cả những gì có thể là m. Tuy nhiên, cuá»™c ná»™i chiến bùng nổ. Ông ta luôn luôn di chứng phái Ä‘i các nÆ¡i xa. HÆ¡n nữa, trung thà nh vá»›i các niá»m tin cá»§a mình, con ngưá»i ấy cho rằng cái khó khăn lúc ấy là điá»u dương nhiên và ông giấu không nói ra rằng chÃnh ông cÅ©ng đói.
Zhivago thỠđến nhá» vả nhà cung ứng ở gần trại lÃnh Tver. Nhưng mấy tháng qua chẳng thấy bóng chà ng ta lẫn cô vợ đã là nh bệnh cá»§a chà ng ta ở đâu hết. Những ngưá»i Ä‘ang ở khu nhà đó toà n là dân má»›i dá»n đến. Olia Demia Ä‘ang ở ngoà i mặt tráºn, bà trưởng ban quản lý Phatima thì Zhivago không gặp ở nhà . Má»™t hôm, chà ng Ä‘em phiếu Ä‘i mua cá»§i theo giá cung cấp ở ngoà i ga Vindav. Suốt con đưá»ng Mesanskaia đà i dằng dặc từ ga vá», chà ng Ä‘i theo bác đánh xe và con ngá»±a còm kéo cái kho báu bất ngá» kia. Bá»—ng chà ng thấy đưá»ng Mesanskaia không còn là đưá»ng Mesanskaia, chà ng đảo lá»™n, hai chân khuỵu xuống. Chà ng tá»± nhá»§: Thôi há»ng rồi, mình bị bệnh sốt phát ban rồi. Bác đánh xe vá»±c chà ng dáºy, đặt lên trên xe cá»§i.
Chà ng không còn biết gì nữa.
15.
Chà ng mê man suốt hai tuần lá»… vá»›i đôi lúc nguôi cÆ¡n sốt. Chà ng mÆ¡ thấy Tonia đặt lên bà n viết cá»§a chà ng hai đưá»ng phố, đưá»ng Sadovaia - Karetnaia ở bên trái, đưá»ng Sadovaia - Triumfanaia ở bên phải, và kéo lại sát chá»— chà ng cây đèn bà n mà u Ä‘a cam nóng rá»±c, sáng chói. Hai đưá»ng phố sáng hẳn lên. Có thể là m việc được. Và thế là chà ng viết.
Chà ng viết má»™t cách hăng hái và rất đạt, đạt lạ lùng, những gì chà ng muốn viết và lẽ ra phải viết xong từ lâu, song chưa bao giá» viết được, còn lúc nà y mạch văn cứ thế trà n ra lai láng. Chỉ thỉnh thoảng có má»™t thanh niên tá»›i quấy rối, má»™t anh chà ng mắt ti hà như ngưá»i Kirgizia, mặc áo lông hươu hở cúc, như loại áo thưá»ng thấy ở vùng Ural hoặc Sibiri.
Hiển nhiên chà ng thanh niên trẻ măng kia là thần chết cá»§a chà ng, hay nói nôm na hÆ¡n, là cái chết cá»§a chà ng. Nhưng cáºu ta là cái chết cá»§a chà ng sao được, khi cáºu ta Ä‘ang giúp chà ng viết má»™t bản trưá»ng ca, lẽ nà o cái chết có thể giúp Ãch kia chứ?
Chà ng viết bản trưá»ng ca không phải vá» sá»± phục sinh hay vá» sá»± táng xác, mà là vá» những ngà y nằm giữa hai việc đó. Chà ng viết bản trưá»ng ca "Xao xuyến".
Bao lâu nay chà ng vẫn muốn miêu tả cái cảnh trong ba ngà y má»™t cÆ¡n bão đất Ä‘en tối, lúc nhúc dòi bá», bao vây và tấn công ra sao cái hiện thân bất diệt cá»§a tình yêu, ném đất đá rà o rà o và o nó, và o cái hiện thân ấy, hệt như những lá»›p sóng biển dồn dáºp Ä‘áºp và o bá» và chôn vùi bãi biển. Chà ng muốn miêu tả cái cảnh cÆ¡n bão trần tllc mà u Ä‘en lồng lá»™n tấn công suốt ba ngà y rồi rút lui như thế nà o.
Và hai câu thơ có vần cứ ám ảnh chà ng:
Sung sướng thay dươc chạm đến Ngưá»i
vÃ
Äã đến giá» tỉnh dáºy Ä‘i thôi.
Cả địa ngục lẫn sá»± tan rã, cả sá»± phân huá»· lẫn cái chết Ä‘á»u sung sướng được chạm đến Ngưá»i. Tuy nhiên, bên cạnh đó, cả mùa xuân, cả Madelen(1) lẫn cuá»™c sống cÅ©ng sung sướng được chạm đến Ngươi. Và đã đến giá» tỉnh dáºy. Phải thức giấc và ngồi dáºy. Phải hồi sinh.
Chú thÃch:
(1)Maria Madelen, theo Phúc âm, là ngưá»i đà n bà tá»™i lá»—i đã biết sám hối, hở thà nh nô đồ trung thà nh cá»§a Kitô, được diá»…m phúc là ngưá»i đầu tiên thấy Kitô hồi sinh. ÄÆ°á»£c xếp và o hà ng thánh.
16.
Bệnh tình cá»§a Zhivago bắt đầu thuyên giảm. Thoạt tiên chà ng cứ ngây ngô như má»™t đứa trẻ ngá»› ngẩn, không tìm mối liên hệ giữa các đồ váºt, không nhá»› gì, không ngạc nhiên trước bất cứ Ä‘iá»u gì, má»i sá»± Ä‘á»u cho qua. Vợ chà ng cho chà ng ăn bánh mì trắng phết bÆ¡, cho uống nước trà đưá»ng và cả cà phê.
Chà ng quên đứt rằng giữa thá»i buổi nà y không thể có những món ăn ấy. Chà ng vui sướng thưởng thức món ăn ngon là nh như thưởng thức thi ca và chuyện cổ tÃch, là những thứ không những được phép mà còn nên sá» dụng cho bệnh nhân Ä‘ang bình phục. Song câu đầu tiên chà ng nói, khi bắt đầu hiểu ra, là má»™t câu há»i:
- Em đà o đâu ra các món nà y thế?
- Của chú Epgrap đem đến cả đấy.
- Epgrap nà o?
- Epgrap Zhivago.
- Epgrap Zhivago là ai nhỉ?
- Æ hay, thì chú ruá»™t cá»§a anh ở Omsk, em cùng cha khác mẹ cá»§a anh ấy chứ ai. Trong những ngà y anh sốt mê man, chú ấy vẫn đến thăm anh.
- Mặc áo da hươu phải không?
- Äúng, đúng đấy. Váºy là trong lúc mê man, anh còn nháºn ra được chú ấy à ? Chú ấy kể chú ấy đã tình cá» gặp anh ở cầu thang má»™t nhà nà o đó. Chú ấy biết anh là ai và định tá»± giá»›i thiệu, nhưng anh đã là m chú ấy sợ hết vÃa! Chú ấy quý anh lắm, cứ Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại tác phẩm cá»§a anh. Chả hiểu chú ấy đà o đâu ra tất cả những món nà y. Nà o gạo, nà o nho khô, nà o đưá»ng. Chú ấy lại trở vá» Omsk rồi. Chú ấy má»i chúng mình tá»›i đó Chú ấy là má»™t ngưá»i lạ lùng, bà ẩn lắm. Theo em, chú ấy có mối liên hệ máºt thiết gì đó vá»›i chÃnh quyá»n. Chú ấy bảo nên rá»i khá»i các thà nh phố lá»›n trong má»™t hai năm, phai "ngồi trên mặt đất má»™t chút". Em có tham khảo ý kiến cá»§a chú ấy vá» miá»n quê cá»§a dòng há» Cruyghe. Chú ấy bảo chá»— ấy được lắm. Có thể trồng rau, lại có rừng ngay bên cạnh. Chẳng lẽ cứ cúi đầu chịu chết như bầy cừu hay sao.
Tháng tư năm ấy, cả gia đình Zhivago lên đưá»ng Ä‘i vá» miá»n Ural, tá»›i khu trang trại Varykino ngà y xưa, ở gần thà nh phố Yuratin.
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 08:48 AM.
|

25-09-2008, 02:22 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
P7 - 1
1.
Äó là những ngà y cuối cùng cá»§a tháng ba, những ngà y ấm áp đầu tiên trong năm khiến ngưá»i ta lầm tưởng mùa xuân đã tá»›i, thá»±c ra sau những ngà y ấy, năm nà o trá»i cÅ©ng váºy trá»i còn rét dữ dá»™i.
Trong ngôi nhà cá»§a giáo sư Gromeko, má»i ngưá»i Ä‘ang vá»™i vã chuẩn bị lên đưá»ng. Äối vá»›i tất cả những ngưá»i má»›i kéo đến ở đầy các buồng - há» còn đông hÆ¡n cả bầy chim sẻ ngoà i phố, gia đình Zhivago đã tìm được cách giải thÃch là mình Ä‘ang tổng vệ sinh để mừng lá»… Phục sinh.
Zhivago phản đối cuá»™c hà nh trình nà y. Chà ng không cản trở việc sá»a soạn, vì tưởng dá»± định ấy là viển vông và cứ hy vá»ng rằng nó sẽ tiêu tan và o phút chót. Nhưng công việc vẫn tiến triển và đã gần xong xuôi. Äã đến lúc phải bà n bạc má»™t cách nghiêm chỉnh.
Trong má»™t buổi há»p tay ba cá»§a gia đình để bà n việc ấy, má»™t lần nữa bác sÄ© Zhivago nói vá»›i vợ và nhạc phụ vá» các mối nghi ngại cá»§a mình.
- Váºy là ba và em cho rằng tôi sai và nhất thiết nhà mình phải Ä‘i hay sao? - Chà ng há»i sau khi đã đưa ra các ý kiến phản đối.
Tonia lên tiếng:
- Anh bảo chỉ vất vả má»™t hai năm nữa, trong lúc đó các quan hệ ruá»™ng đất má»›i sẽ được chấn chỉnh tá» tế, ta sẽ xin má»™t mẫu đất ở ngoại ô Moskva để trồng rau. Nhưng là m cách nà o sống được từ nay cho tá»›i đó, thì anh không nói. Trong khi, đó là điá»u quan trá»ng nhất mà ba và em muốn biết ý kiến cá»§a anh.
- Má»™t hy vá»ng hoà n toà n viển vông, - Giáo sư Gromeko á»§ng há»™ con gái.
- Thôi được tôi xin chịu thua, - Zhivago nhượng bá»™. - Äiá»u duy nhất khiến tôi băn khoăn là ta chưa biết gì hết vá» tình hình cá»§a Varykino. Cả gia đình liá»u nhắm mắt đưa chân, tá»›i má»™t nÆ¡i xa lạ. Trong số ba ngưá»i thân từng sống ở Varykino, thì hai ngưá»i là mẹ và bà đã mất, còn ngưá»i thứ ba là ông ná»™i Cruyghe có thể đã bị bắt là m con tin, ấy là giả dụ ông cụ còn sống.
Trong năm cuối cùng cá»§a cuá»™c chiến tranh, ông cụ đã giải quyết cánh rừng và nhà máy; để che mắt má»i ngưá»i, ông cụ giả vá» bán cho má»™t ngưá»i nà o đó hoặc nhà băng, hoặc giả bá»™ sang tên cho ai đó. Chúng ta biết gì vá» việc ấy nà o? Bây giá» khu trại ấy thuá»™c vá» ai, tôi không nói đến văn tá»±, nó còn hay mất cÅ©ng thế thôi mà là chuyện ai chịu trách nhiệm vể khu trại kia?
Chúng thuá»™c quyá»n kiểm soát cá»§a cÆ¡ quan nà o? Ngưá»i ta có chặt cây không? Các nhà máy có hoạt động không? Cuối cùng chÃnh quyá»n địa phương thuá»™c phe nà o và sẽ ra sao khi nhà ta lần được tá»›i đó.
Äối vá»›i ba và em, chá»— dá»±a chắc chắn là ông Mikulinsyn, ngưá»i mà ba và em cứ luôn nhắc tá»›i. Nhưng ai nói vá»›i ba và em rằng ông quản lý già ấy hiện vẫn sống ở Varykino? Và ta biết gì vá» Mikulinsyn, trừ má»™t Ä‘iá»u là ông ná»™i phải vất và khi Ä‘á»c há» tên ông ta, mà cÅ©ng chÃnh vì thế nên ba và em má»›i nhá»› được cái tên đó?
Nhưng thôi, tranh luáºn thêm chăng Ãch gì! Ba và em đã quyết định Ä‘i thì tôi Ä‘i theo váºy. Bây giá» cần xác định rõ xem ta di chuyển như thế nà o. Chả nên trì hoãn là m gì.
2.
Zhivago ra ga Yaroslap để há»i cho biết các thể thức. Từng Ä‘oà n hà nh khách nối Ä‘uôi nhau dà i dằng dặc, bị chặn lại giữa hai hà ng rà o chắn đặt ngang các phòng đợi. Ngay dưới sà n đá có những ngưá»i mặc áo capốt mà u xám nằm ngổn ngang, chốc chốc lại trở mình, ho và khạc nhổ; má»—i khi nói gì vá»›i nhau, há» lại cất giá»ng oang oang, quên rằng trần nhà khum khum dá»™i lại tiếng nói khá mạnh.
Phần lá»›n đấy là những ngưá»i má»›i qua cÆ¡n bệnh sốt phát ban. Vì các bệnh viện quá đông, nên ngay sau khi thoát được giai Ä‘oạn trầm trá»ng, há» liá»n bị đẩy ra khá»i bệnh viện. Là bác sÄ© Zhivago cÅ©ng từng phải là m cái việc bất đắc dÄ© ấy, song chà ng không ngá» số ngưá»i bất hạnh nà y lại đông đế thế và các nhà ga lại là chốn nương thân cá»§a há».
- Ông phải kiếm má»™t tá» công lệnh, - má»™t bác phu khuân vác Ä‘eo tạp dá» trắng bảo Zhivago. - Ngà y nà o cÅ©ng phải ra đây mà há»i xem có tà u không. Dạo nà y hiếm khi má»›i có má»™t chuyến, đó là vấn đỠmay rá»§i. Và tất nhiên phải có cái khoản nà y (bác ta xoa xoa ngón tay cái và o hai ngón bên cạnh)… Má»™t Ãt bá»™t mỳ hay má»™t thứ gì đó… Không lót tay thì chá»› hòng lên được tà u. Riêng cái khoản nà y (bác ta búng và o cổ há»ng mình)… chắc chắn quý hÆ¡n và ng.
3.
Khoảng gần thá»i gian đó, giáo sư Alexandr Gromeko được má»i đến dá»± mấy cuá»™c tham khảo ý kiến ở Há»™i đồng kinh tế quốc dân Tối cao, còn bác sÄ© Zhivago thì được má»i đến thăm bệnh cho má»™t vị bá»™ trưởng bị ốm nặng. Cả hai cha con Ä‘á»u được trả công dưới hình thức hay nhất thá»i ấy là phiếu mua hà ng ở cá»a hà ng cung cấp duy nhất má»›i mở.
Cá»a hà ng nà y được bố trà trong dãy nhà kho cá»§a quân đội gần tu viện Simonov. Hai cha con giáo sư Ä‘i qua hai cái sân, sân tư viện và sân cá»§a trại lÃnh, rồi bước ngay xuống dưới vòm đá cá»§a má»™t tầng hầm sau và má»—i lúc má»™t thấp. Phần cuối cùng tầng hầm mở rá»™ng dần, có má»™t quầy hà ng chạy suốt từ tưá»ng bên nà y sang tưá»ng bên kia. Äứng sau quầy là má»™t viên thá»§ kho vẻ mặt thản nhiên, dáng Ä‘iệu thong dong. Chốc chốc ông ta lại bá» quầy và o kho, Ä‘em hà ng ra cân Ä‘ong hoặc đếm, và má»—i lần giao hà ng lại dùng bút chì gạch má»™t đưá»ng dà i xoá tên món hà ng kê trong tem phiếu. Ngưá»i đến nháºn hà ng không nhiá»u.
- Äồ đựng cá»§a hai đồng chà đâu? - viên thá»§ kho vừa há»i hai cha con giáo sư, vừa lướt mắt nhìn qua các tấm tem phiếu cá»§a há». Hai cha con trố mắt ngạc nhiên, khi viên thá»§ kho trút và o mấy cái áo gối mà há» giÆ¡ ra nà o là bá»™t mì, bá»™t tấm, mì ống, đưá»ng, mỡ muối, nà o là xà bông, diêm và còn đưa má»—i ngưá»i má»™t mẩu gì đó gói giấy, mà vá» nhà giở ra má»›i biết là món phomát Kavkaz.
Hai cha con vá»™i và ng nhét tất cả các túi nhỠấy và o trong hai chiếc đẫy lá»›n, há» là m tháºt nhanh để khá»i gây khó chịu cho viên thá»§ kho đã quá ư rá»™ng lượng tặng há» ngần ấy thứ hà ng.
Há» rá»i tầng hầm Ä‘i ra ngoà i sân vá»›i tâm trạng ngây ngấy say sưa, không phải vì niá»m vui sướng cá»§a loà i váºt, vì hỠý thức rằng mình không đến ná»—i sống vô dụng trên cõi Ä‘á»i nà y, há» cÅ©ng có giá trị và chắc chắn sắp được cô nà ng ná»™i trợ Tonia khen ngợi và công nháºn khi vá» tá»›i nhà .
4.
Trong khi hai ngưá»i đà n ông chạy đôn chạy đáo đến các cÆ¡ quan xin công lệnh và các chứng thư công nháºn chá»§ quyá»n các căn phòng mà há» sắp rá»i bá», thì Tonia lo lá»±a chá»n các đồ dùng để gói ghém lại.
Nà ng báºn rá»™n Ä‘i Ä‘i lại lại trong ba căn phòng bây giá» chÃnh thức đứng tên gia đình Gromeko, nhắc thá» lên tay cân lượng chán chê từng đồ váºt dùng vặt vãnh trước khi đặt và o đống hà nh lý sẽ Ä‘em theo hoặc gói bá»c lại.
Chỉ một phần số nhỠtà i sản được xếp và o hà nh lý cá nhân, phần còn lại được xếp riêng để đổi lấy những thứ cần dùng trong cuộc hà nh trình và trong những ngà y đầu tiên ở chỗ mới.
Má»™t là n gió xuân hiu hiu lá»t qua cá»a sổ thông gió bá» ngá», đưa và o phòng mùi bánh mì trắng vừa được cắt. Từ bên ngoà i vá»ng và o tiếng gà gáy và tiếng trẻ em nô đùa. Cà ng cố là m cho căn phòng thoáng khà bao nhiêu, thì cà ng thấy rõ mùi băng phiến ná»±c lên từ đống quần áo rét vừa lôi trong hòm ra bấy nhiêu. Vá» vấn đỠlá»±a Ä‘em Ä‘i thứ gì và bá» lại thứ gì, có hẳn má»™t lý thuyết do những ngưá»i đã ra Ä‘i soạn thảo và được đám bằng hữa cá»§a há» còn ở lại Moskva lưu truyá»n và tuân theo.
Các nguyên tắc cá»§a lý thuyết ấy, được diá»…n tả thà nh những chỉ dẫn ngắn gá»n, dứt khoát, bất di bất dịch, đã in sâu trong óc Tonia đến ná»—i nà ng tưởng chừng Ä‘ang nghe thấy chúng vá»ng và o từ ngoà i sân cùng vá»›i tiếng chiếp chiếp cá»§a bầy chim sẻ và tiếng ồn à o cá»§a đám trẻ nô đùa, như có má»™t giá»ng nói bà máºt gợi nhắc cho nà ng nhở đến các chỉ dẫn ấy.
"Vải vải vóc - lá»i chỉ dẫn đã nói, - tốt nhất nên xé lẻ ra, nhưng dá»c đưởng vẫn bị lục soát nguy hiểm. Khôn ngoan thì Ä‘em khâu lược các tấm, là m bá»™ Ä‘ang may dở. Nói chung có thể mang các thứ vải vóc, kể cả quần áo, loại mặc ngoà i thì hÆ¡n, và chưa quá cÅ©. Tuyệt đối không mang những thứ nặng. Rất hay phải bê vác tất cả các thứ hà nh lý để chuyển chá»—, chá»› dùng va li và giá» lá»›n. Số hà ng lý sau khi đã cân nhắc hà ng trăm lần, thì cất gá»n và o các tay nải mà má»™t phụ nữ hoặc đứa trẻ cÅ©ng mang nổi. Thá»±c tế chứng tá» muối và thuốc là hai thứ sinh lợi, tuy khá nguy hiểm. Tiá»n thì nên dùng tiá»n Kerenski (1).
Phiá»n phức nhất là các, thứ giấy tá» cá nhân, vân vân và vân vân.
Chú thÃch:
(1) Giấy bạc cá»§a ChÃnh phá»§ lâm thá»i do Kerenski cầm đầu (1917). Sau Cách mạng tháng Mưá»i. Kerenski tổ chức bạo loạn chống chÃnh quyá»n Xô viết, rồi bá» chạy ra nước ngoà i. Song loại giấy bạc mang tên hắn vẫn được lưu hà nh chÃnh thức thá»i đó.
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 08:49 AM.
|

25-09-2008, 02:22 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
P7 - 2
5.
Hôm trước ngà y há» ra Ä‘i, có má»™t tráºn bão tuyết. Những đám mây bông tuyết mà u xám quay lá»™n bị gió thổi thốc lên trá»i rồi lại xoáy tròn xuống đất thà nh cÆ¡n lốc trắng, bay mất hút vá» phÃa cuối đưá»ng phố tối tăm và choà ng lên vạn váºt má»™t tấm mà n trắng.
Toà n bá»™ hà nh lý đã được gói ghém xong xuôi. Ba gian phòng và số tà i sản để lại được giao cho má»™t cặp vợ chồng già là bà con cá»§a chị Egorovna ở Moskva trông nom. Mùa đông năm ngoái, Tonia đã là m quen vá»›i há», nhá» há» môi giá»›i tiêu thụ số đồ dùng, quần áo cÅ© và mấy thứ đồ gá»— không cần đến để đổi lấy cá»§i và khoai tây., Vá» phần Macken thì không thể trông cáºy được nữa. Trong ngà nh công an mà bác ta đã chá»n lá»±a là m câu lạc bá»™ chÃnh trị cá»§a mình, bác ta tuy không tố cáo rằng các ngà i chá»§ cÅ©, tức gia đình Gromeko, đã hút máu hút má»§ bác ta, song vẫn gián tiếp trách hỠđã kìm giữ bác ta trong vòng u mê suốt bao nhiêu năm, bằng việc cố ý giấu không cho bác ta biết nguồn gốc loà i ngưá»i là từ khỉ mà ra.
Tonia dẫn đôi vợ chồng già , bà con há» hà ng cá»§a Egorovna (ngưá»i chồng từng là m nhân viên má»™t hãng buôn), Ä‘i xem các phòng lần cuối cùng, chỉ cho há» biết chìa khoá nà o tra và o ổ nà o, thứ nà o đặt ở đâu; cùng há» mở dóng tất cả các cánh cá»a tá»§, các ngăn kéo; hướng dẫn và giải thÃch má»i việc cho há». Bà n ghế đã được đẩy và o sát tưá»ng, các rèm cá»a sổ Ä‘á»u được gỡ xuống, các tay nải hà nh lý đã được xếp và o má»™t góc.
Không còn bị che chắn bởi các thứ rèm, bão tuyết tá»± do trà n qua cá»a sổ và o các căn phòng gần như trÆ¡ trụi, gợi nhắc má»—i ngưá»i các ná»—i buồn dÄ© vãng. Zhivago nhá»› đến thá»i thÆ¡ ấu và cái chết cá»§a mẹ chà ng, hai cha con Tonia thì nhá»› đến cái chết và đám tang bà Anna Ivanovna. Tất cả má»i thứ Ä‘á»u gợi cho há» cảm giác rằng đây là đêm cuối cùng há» sống trong căn nhà mà há» sẽ chẳng bao giá» còn thấy lại. Vá» Ä‘iểm nà y, hỠđã lầm, nhưng dưới ảnh hưởng cá»§a cảm giác lầm lẫn mà há» không ngá» cho ngưá»i khác, sợ là m ngưá»i khác buồn láy ấy, má»—i ngưá»i Ä‘á»u thầm Ä‘iểm lại cuá»™c sống dưới mái nhà nà y và đá»u cố giữ cho những giá»t lệ Ä‘ang dâng lên khóe mắt khá»i trà o ra.
Äiá»u đó không ngăn cản Tonia giữ phép lịch sá»± vá»›i hai ông bà già . Nà ng luôn miệng trò chuyện vá»›i bà vợ là ngưá»i được nà ng giao phó cho việc trông giùm nhà cá»a. Nà ng đỠcao ý nghÄ©a cá»§a việc bà kia nháºn giúp đỡ trong thá»i á»Æ¡ian gia đình nà ng Ä‘i vắng. Äể khá»i tá» ra vô Æ¡n, chốc chốc nà ng lại xin lá»—i sang phòng bên lúc thì lấy tấm khăn vuông, lúc thì chiếc áo bỉu, lúc thì mảnh vải xita hoặc sa Ä‘en Ä‘em tặng ngưá»i đà n bà đó. Và tất cả các thứ vải vóc ấy Ä‘á»u sẫm mà u, kẻ ca rô hoặc chấm trắng, như phố xá tối sẫm, lấm tấm những bông tuyết trắng ngoà i kia Ä‘ang nhìn và o đêm ly biệt qua các cá»a sổ không rèm.
6.
Há» ra ga và o lúc chá»›m bình minh. Và o giá» nà y, bà con sống trong khu nhà chưa thức dáºy. Riêng bà Devorotcaia, má»™t ngưá»i ưa khởi xướng các công việc táºp thể, hôm nay dáºy sá»›m, chạy khắp các phòng, vừa gõ cá»a vừa hét:
- Các đồng chà chú ý! Dáºy chia tay thôi! Lẹ lên! Vui vẻ lên nà o! Gia đình Gromeko chá»§ cÅ© sắp lên đưá»ng rồi?
Ngưá»i ta ùa xuống cầu thang sau (cầu thang trước đã khoá lại không sá» dụng cả năm nay), đổ xô ra thá»m và đứng đầy các báºc lên xuống xây theo kiểu hình vòng cung, như thể há» sắp chụp chung má»™t bức ảnh.
Ngưá»i nà o ngưá»i nấy đứng ngáp dà i, co ro trong những chiếc áo bà nh-tô má»ng vừa khoác vá»™i lên vai, cứ khom khom cho áo khá»i tuá»™t xuống, và để bá»›t lạnh, há» cứ giáºm giáºm hai bà n chân không kịp Ä‘i tất, xá» vá»™i và o đôi á»§ng rá»™ng.
Macken đã mò đâu được thứ chất cay ghê gá»›m gì không biết giữa thá»i buổi hiếm rượu nà y, bác ta say bà tỉ, cúi gáºp ngưá»i, và o tay vịn cầu thang, xem chừng dá»… là m nó bị đổ ụp xuống. Bác ta xin được vác hà nh lý ra ga và lấy là m tá»± ái khi bị từ chối. Phải vất vả má»›i gạt được bác ta ra.
Trá»i vẫn còn tối và lặng gió, tuyết rÆ¡i dà y hÆ¡n đêm qua.
Những bông tuyết lá»›n và xốp cứ bay lÆ¡ lÆ¡ lá»ng lá»ng gần mặt đất như lưỡng lá»± chưa biết có nên rÆ¡i hẳn xuống hay không.
7.
Khi há» ra tá»›i đưá»ng Arbat, trá»i bắt đầu sáng hÆ¡n má»™t chút. Tuyết đã phá»§ má»™t tấm mân lùng nhùng mà u trắng trên mặt đưá»ng, mép dưới cá»§a tấm mà n ấy cứ quấn lấy chân ngưá»i qua lại đến ná»—i há» mất cảm giác chuyển dịch và tưởng như mình Ä‘ang giẫm chân tại chá»—.
Ngoà i phố không má»™t bóng ngưá»i, trừ gia đình Zhivago. Lát sau có chiếc xe ngá»±a Ä‘uổi kịp há». Bác đánh xe cuá»™n tròn trong lá»›p tuyết, con ngá»±a cÅ©ng trắng như tuyết. Vởi má»™t giá rẻ ngoà i sức tưởng tượng, chưa đáng má»™t kopeik thá»i đó, bác đánh xe xếp cả gia đình cùng hà nh lý lên xe, chở ra ga, trừ bác sÄ© đỠnghị để chà ng Ä‘i bá»™ ngưá»i không.
Ở ngoà i ga, hai con Tonia đã già nh được chá»— đứng xếp hà ng giữa má»™t Ä‘oán ngưá»i dà i dằng dặc, ken sát nhau trong hai hà ng rà o chắn bằng gá»—. Bây giá» ngưá»i ta không cho lên tà u ở ngay sân ga, mà cách chá»— ấy đến ná»a dặm, ngay giữa đưá»ng sắt cạnh cá»™t báo hiệu ra và o, bởi vì không đủ nhân công quét dá»n các đưá»ng và o sân ga, má»™t ná»a khu vá»±c phụ cáºn cá»§a nhà ga bị băng tuyết và rác rưởi bao phá»§ nên các đầu máy xe lá»a không thể chạy tá»›i bến Ä‘áºu.
Niusa và bé Xasa không đứng vá»›i Tonia, mà thÆ¡ thẩn ở phÃa ngoà i, dưới mái hiên rá»™ng thênh thang cá»§a cổng ga, thỉnh thoảng má»›i lại gần xem đã đến lúc nháºp và o dòng ngưá»i xếp hà ng hay chưa. Hai cô cháu sặc sụa mùi dầu hôi bôi khắp cổ, khuá»·u tay và mắt cá chân để chống rệp truyá»n bệnh sốt phát ban.
Thấy chồng Ä‘ang Ä‘i tá»›i, Tonia giÆ¡ tay vẫy vẫy, nhưng khi chà ng tá»›i gần, thì nà ng hét to bảo chà ng phải tá»›i cá»a nà o để đóng dấu và o công lệnh. Chà ng bèn đến đó.
Lúc chà ng quay trở lại, Tonia nói:
- ÄÆ°a em xem hỠđóng các dấu gì nà o.
Zhivago chìa qua hà ng rà o gỗ cả một xấp giấy gấp đôi.
- Có dấu nà y thì được Ä‘i tà u dà nh cho các đại biểu há»™i nghị kia đấy, - má»™t ngưá»i đứng sau Tonia nhìn qua vai nà ng, nháºn biết con đấy đóng trên tá» công lệnh, liá»n lên tiếng?
Còn ngưá»i đứng trước nà ng có vẻ thông thạo các thể thức pháp lý áp dụng trong má»i hoà n cảnh trên Ä‘á»i, thì giải thÃch tỉ mỉ hÆ¡n.
- Vá»›i con dấu nà y, các vị có quyá»n đòi chá»— ngồi trên toa thượng hạng, nói cách khác là trên toa chở khách, nếu có những toa như thế trong má»™t Ä‘oà n tà u.
Vấn đỠđược tất cả những ngưá»i đứng xếp hà ng Ä‘em ra thảo luáºn. Nhiá»u tiếng nói nhao nhao:
- Nà y các vị có công lệnh Æ¡i, chá»› tin lá»i há». Äể tôi giảng cho mà nghe. Thá»i nay hết các chuyến tà u dà nh riêng rồi, chỉ còn má»—i má»™t hạng thôi. LÃnh tráng, tù nhân, súc váºt vá»›i ngưá»i cùng Ä‘i chung vá»›i nhau, chung tuốt tuồn tuá»™t. Nói thì dá»…, nói thể nà o chả được, lưỡi không xương mà lại, nhưng đừng lừa phỉnh ngưá»i ta, phải cắt nghÄ©a cho rõ rà ng chứ.
- Thế mà cÅ©ng đòi cắt nghÄ©a! Vá»› được má»™t ông giá»i giang gá»›m! Có công lệnh, có dấu triện má»›i xong phân ná»a. Ông hãy mở mắt ra mà nhìn há» má»™t chút đã, rồi hãy cắt nghÄ©a. Thá» há»i vá»›i diện mạo như thế kia, há» có thể lên toa đại biểu được chăng? Toa ấy toà n là các "tay anh chị", các thuá»· binh, mắt tinh, tai thÃnh, súng lục kè kè bên hông. Há» nhìn thấy ngay ông bác sÄ© thuá»™c giai cấp hữu sản, dòng dõi ông chá»§ ngà y trước. Má»™t gã thuá»· binh rút ngay súng lục, Ä‘oà ng cho má»™t phát là xong Ä‘á»i bác sÄ©!
Chẳng rõ chuyện ông bác sÄ© và gia đình ông ta sẽ kéo dà i tá»›i bao giá», nếu không có chuyện bất ngá» xảy ra.
Trong đám đông, từ lâu, nhiá»u ngưá»i vẫn nhìn vá» phÃa xa, qua lá»›p kÃnh dà y trên các cá»a sổ lá»›n cá»§a nhà ga. Mái hiên chìa ra cá»§a sân ga kéo dà i đến hết mức cảnh tượng tuyết rÆ¡i trên các tuyến đưá»ng sắt. Trông xa hình như các bông tuyết cứ lÆ¡ lá»ng mãi trong không trung và đáp xuống đất rất từ từ, y hệt các mẩu bánh mì vụn ném xuống cho cá, Ä‘ang thong thả chìm dần trong nước.
TÃt mãi đằng xa ấy, từ lâu đã thấy có các bóng ngưá»i Ä‘i thà nh tốp hay lẻ tẻ dá»c đưá»ng tầu. Khi số ngưá»i ấy chưa đông, bóng há» má» lẫn trong mà n tuyết rung rung, khiến ngưá»i ta tưởng đấy là các nhân viên hoả xa Ä‘ang là m pháºn sá»±. Nhưng kìa, cả má»™t đám đông kéo ùa vá» phÃa xa, nÆ¡i vừa xuất hiện má»™t đầu máy xe lá»a Ä‘ang phun khói.
- Mở cá»a ra, quân lừa đảo? - Ä‘oà n ngưá»i xếp hà ng la lá»›n, rùng rùng chuyển dịch vá» phÃa cá»a lá»›n, kẻ đứng sau xô ngưá»i đằng trước.
- Nhìn kìa, chúng nó là m gì đà ng kia kìa! Há» quây cánh ta cả đống ở đây, trong khi ở đằng kia chúng nó Ä‘i vòng ra tà u, chẳng phải xếp hà ng xếp há» gì ráo! Chúng nó sắp trà n lên kÃn táºn nóc toa, còn cánh ta thì cứ đứng chôn chân ở đây như má»™t bầy cừu? Mở cá»a ra, quân chó đẻ, kẻo chúng tao Ä‘áºp bể ra bây giá»! Ê, anh em em, bà con Æ¡i, dấn lên, xông bừa lên Ä‘i!
Anh chà ng thông thạo thể thức pháp lý nói:
- Các ngưá»i ngu vừa vừa chứ, các ngưá»i có biết Ä‘ang ghen tị vá»›i ai không? Äấy là đám ngưá»i bị cưỡng bức lao động, từ Petrograd đến đây. Äáng lẽ há» bị đưa Ä‘i Vologoda, lên mặt tráºn phÃa Bắc nhưng bây giá» lại bị đẩy sang mặt tráºn phÃa Äông. Sung sướng cái ná»—i gì đâu. Há» bị áp giải Ä‘i đà o chiến hà o đấy mà .
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 08:49 AM.
|

25-09-2008, 02:23 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
P7 - 3
8.
Tà u chạy đã ba ngà y, song vẫn chưa xa Moskva là mấy. Hai bên đưá»ng là cảnh mùa đông đơn Ä‘iệu: đưá»ng ray, đồng ruá»™ng, rừng cây, là ng xóm - tất cả Ä‘á»u chìm trong tuyết.
Gia đình Zhivago may mắn chiếm được mấy tấm gá»— ván nằm, ká» cao trong góc phÃa trái, đầu toa, gần má»™t cá»a sổ nhá» lắp kÃnh đục má», hình chữ nháºt. Há» cô thể ở đó trá»n gia đình, khá»i phải xa nhau má»—i ngưá»i má»™t chá»—.
Lần đầu tiên trong Ä‘á»i, Tonia phải ngồi toa xe lá»a chở hà ng. Lúc lên tà u, Zhivago phải xốc vợ và Niusa lên ngang sà n toà , chá»— có má»™t cái cá»a rất nặng chạy dá»c trong khe trượt. Còn sau đó, dá»c đưá»ng, hai ngưá»i phụ nữ đã há»c được cách leo lên tụt xuống má»™t mình.
Thoạt đầu, Tonia thấy các toa xe giống như cái chuồng bò lưu động. Những cái chuồng nà y, nà ng nghÄ©, chỉ cần động mạnh hoặc bị lắc má»™t cái là sẽ bung ra. Nhưng đã sang ngà y thứ ba hết bị lắc ngang lại lắc dá»c khi con tà u thay đổi tốc độ hoặc khi đến chá»— quẹo, đã ba ngà y luôn luôn nghe các trục bánh xe thi nhau gõ như những cái dùi cá»§a chiếc trống đồ chÆ¡i có dây cót, váºy mà cuá»™c hà nh trình vẫn yên ổn và chẳng có gì chứng minh ná»—i lo ngại cá»§a Tonia.
Ở các ga xép, chuyến tà u dà i những hai mươi ba toa nà y (gia đình Zhivago ngồi ở toa số mưá»i bốn), chỉ có khúc đầu, khúc giữa hoặc khúc cuối là đáºu trong sân ga quá ngắn.
Các toa đầu dà nh riêng cho binh lÃnh, các toa giữa - cho dân chúng, các toa cuối gồm những ngưá»i bị cưỡng bức lao động.
Những hà nh khách thuá»™c loại thứ ba đông ngót năm trăm ngưá»i, đủ má»i lứa tuổi, giai cấp và nghá» nghiệp khác nhau.
Tám toa chở há» bà y ra má»™t cảnh tượng đầy mà u sắc. Bên cạnh những ngưá»i già u có ăn mặc chỉnh tá», những nhà chứng khoán và luáºt sư ở Petersburg, có thể thấy những ngưá»i bị liệt và o giai cấp bóc lá»™t như phu xe thuá»™c loại ác ôn, các lao công cá» sà n nhà những kẻ Ä‘iên lang thang do các nhà thương Ä‘iên bị giải thể, các nhà tiểu thương và các tu sÄ©.
Những ngưá»i thuá»™c nhóm thứ nhất ngồi xung quanh các bếp lò đỠrá»±c, trên các khúc cá»§i cưa ngắn để dá»±ng đứng, không mặc áo ngoà i, cứ nói chuyện như bắp rang và cưá»i ấm Ä© . Äấy là những ngưá»i có nhiá»u chá»— quen thuá»™c. Há» chẳng buồn phiá»n. Ở kinh thà nh, những há» hà ng bà con có thế lá»±c Ä‘ang chạy chá»t cho há». Cùng lắm thì há» sẽ chuá»™c được tá»± do sau và i chặng nữa trong cuá»™c hà nh trình.
Những ngưá»i thuá»™c nhóm thứ hai Ä‘i á»§ng và mặc áo caphtan không cà i khuy mặc áo sÆ¡ mi bá» ra ngoà i quần, chân không Ä‘i già y, râu ria xồm xoà m hoặc không có râu, đứng cạnh các cá»a toa mở hé cho đỡ ngá»™t ngạt, tay bám và o mép cá»a hoặc những cái đòn gá»— đóng ngang khung cá»a, cau có nhìn các thôn xóm ven đưá»ng, nhìn dân quê các là ng và chẳng trò chuyện cùng ai. Há» không có những ngưá»i quen biết lo chạy chá»t giúp há». Há» chẳng có gì để hy vá»ng.
Không phải tất cả những ngưá»i ấy Ä‘á»u đủ chá»— ở các toa dà nh riêng cho há», nên số thừa ra được bố trà và o khúc giữa Ä‘oà n tà u lẫn vá»›i các hà nh khách tá»± do. Toa số mưá»i bốn cÅ©ng có mấy ngưá»i như thế.
9.
Thưá»ng thưá»ng, má»—i khi tà u sắp đến má»™t nhà ga, Tonia lại nhổm dáºy ở má»™t tư thế bất tiện, vì cái trần toa quá thấp khiến nà ng không thể cỠđộng thoải mái, nà ng thò đầu xuống nhìn qua khe cá»a toa mở hé, xem nÆ¡i tà u đỗ có gì đáng chú ý vá» phương diện trao đổi hà ng hoá, xem có đáng cất công xuống khá»i ván mà ra ngoà i hay không.
Lần nà y cÅ©ng váºy. Tà u chạy cháºm lại khiến nà ng Ä‘ang ngá»§ lÆ¡ mÆ¡ vá»™i và ng choà ng dáºy. Con tà u qua nhiá»u trạm bẻ ghi má»—i lúc ấy tà u lại xóc nảy lên kèm theo nhiá»u tiếng lá»c cà lá»c cá»c chứng tỠđây là má»™t ga lá»›n và tà u sẽ đỗ lâu.
Tonia khom ngưá»i ngồi dáºy, giụi mắt, vuốt lại tóc rồi thá»c tay và o đáy má»™t cái tay nải đựng đồ, nà ng lấy ra má»™t chiếc khăn bông có in hình những chú gà trống, những chà ng trai nhà quê, những cây cung và các bánh xe.
Lúc đó Zhivago cÅ©ng đã thức dáºy, tụt xuống sà n tà u trước và đỡ vợ xuống theo.
Tà u đã qua các chòi canh, các cá»™t đèn và , qua khe cá»a toa, có thể thấy những cây cối trong ga, trÄ©u nặng dưới các tảng tuyết Ä‘ang trôi vá» phÃa sau. Các cà nh cây như chìa bánh mì và muối vá» phÃa Ä‘oà n tà u để chà o má»i. Tà u còn chạy khá nhanh, song đám thuá»· binh đã nhảy túa xuống lá»›p tuyết chưa có dấu…, chân ở sân ga. Há» chạy vượt tất cả má»i ngưá»i vá» phÃa góc nhà ga, nÆ¡i thưá»ng có những ngưá»i đà n bà núp sau tưá»ng, bán các thứ đồ ăn bị cấm.
Bá»™ đồng phục mà u Ä‘en cá»§a đám lÃnh thuá»·, những dải mÅ©., bay lất phất và các ống quần loe rá»™ng bên dưới cá»§a há» là m cho., bước chân cá»§a há» thêm mau lẹ và hùng dÅ©ng, buá»™c ngưá»i ta phải tránh dạt ra như tránh những váºn động viên trượt tuyết hay trượt băng Ä‘ang lao hết đà .
Äằng sau góc nhà ga, ngưá»i ná» nấp sau ngưá»i kia, hồi há»™p như Ä‘ang chìa tay xem bói, những ngưá»i phụ nữ từ các là ng lân cáºn tá»›i xếp thà nh từng dãy dà i, mang theo nà o là dưa leo, sữa đông, nà o là thịt bò hầm và bánh mì Ä‘en, giữa trá»i rét buốt mà vẫn còn nóng và thÆ¡m nhỠđược bá»c trong các tấm dạ.
Các bà có tuổi, các cô gái chÃt khăn, mặc áo lông ngắn, mặt đỠnhư gấc vì lá»i chá»c ghẹo cá»§a mấy chà ng lÃnh thuá»·. Äám phụ nữ cÅ©ng sợ cánh lÃnh thuá»· như cá»p, bởi vì ngưá»i ta vẫn tuyển lá»±a trong cánh lÃnh thuá»· những nhóm cán bá»™ chống đồng cÆ¡ buôn láºu và chống buôn bán tá»± do.
Sá»± bối rối cá»§a đám phụ nữ kéo dà i không lâu. Tà u đã dừng lại. Các hà ng khách còn lại cÅ©ng đã tuôn đến. Dân vá»›i lÃnh lẫn và o nhau. Cảnh mua bán bắt đầu nhá»™n nhịp.
Tonia di vòng má»™t lượt đám phụ nữ bán hà ng, chiếc khăn bông vắt trên vai như thể nà ng Ä‘i ra sân sau ga rá»a mặt bằng tuyết Từ các dãy đã mấy lần có tiếng gá»i nà ng:
- Nà y cô mình, cái khăn kia bao nhiêu thì bán đấy?
Nhưng Tonia không dừng bước, cứ đi tiếp với chồng.
Äến cuối dãy có má»™t bà chÃt khăn vuông Ä‘en thêu cà nh lá mà u Ä‘á». Bà ta nhìn thấy tấm khăn bông cá»§a Tonia thì mắt sáng lên dạn dL Bà ta nhìn quanh, biết chắc không có gì Ä‘e doạ nguy hiểm, bèn nhanh chóng tiếp cáºn Tonia và mở món hà ng cá»§a mình ra, thì thà o vá»›i Tonia bằng cái giá»ng liến thoắng rất hăng hái:
- Nhìn mà xem nà y. Cô chưa được thấy món nà y đâu.
- Không thÃch à ? Nà o thôi Ä‘i, đừng có trù trừ, kẻ khác chá»™p mất bây giá». ÄÆ°a tôi cái khăn rồi cầm lấy món quay nà y di.
Tonia không hiểu mấy tiếng cuối cùng. Nà ng ngỡ bà kia định đưa mình món quà gì, nên há»i lại:
- Bà chị bảo sao?
Cái mà bà kia gá»i là "món quay" là má»™t ná»a con thá» chặt dá»c và được rán hoà n toà n từ đầu đến Ä‘uôi. Bà ta cầm khúc Ä‘uôi giÆ¡ lên và nhắc lại:
- Tôi bảo đưa khăn cho tôi và cầm lấy món quay nà y đi.
- Cô nhìn gì kỹ váºy? Không phải thịt chó đâu. Chồng tôi là thợ săn mà . Thịt thá» rừng, đúng thịt thá» rừng đấy!
Äôi bên trao đổi hà ng, bên nà o cÅ©ng tưởng mình vở được món há»i, còn bên kia thì bị thiệt to. Tonia tá»± lấy là m xấu hổ vì mình đã lợi dụng má»™t ngưá»i đà n bà nhà quê nghèo khó. Còn bà kia thì mừng rÆ¡n vì được tấm khăn, vá»™i và ng chuồn cho mau khá»i chốn tá»™i lá»—i nà y, rá»§ theo chị hà ng xóm cÅ©ng đã bán hết hà ng, và cả hai cùng trở vá» là ng theo vệt đưá»ng tuyết có nhiá»u dấu chân tÃt ra đằng xa.
Lúc ấy, giữa đám đông có chuyện lộn xộn. Một bà già kêu to:
- Æ hay, Ä‘i đâu thế, cái nhà cáºu kia? Trả tiá»n đã chứ? Cáºu trả tôi hồi nà o, đồ bất lương? Bà con nhìn thằng khốn nạn kìa, mình gá»i rát cổ mà nó cứ Ä‘i không buồn ngoảnh lại. Äứng lại, tôi bảo đứng lại ngay, thưa ngà i đồng chÃ! Cứu tôi vá»›i! ăn cướp! Nó cướp cá»§a tôi! Nó đấy, nó đấy, bắt lấy nó!
- Nó mặc cả mãi cá»§a bà cụ mấy cái bánh và chai sữa, nó tá»ng căng bụng rồi tếch luôn. Äấy, bà cụ Ä‘ang khóc lóc kia kìa.
- Không thể để nó là m như váºy… Phải tóm cổ nó.
- Có giá»i cứ Ä‘i mà bắt. Nó Ä‘eo hà ng mấy băng đạn trên ngưá»i thế kia. Nó bắt mình thì có.
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 08:50 AM.
|

25-09-2008, 02:24 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
P7 - 4
10.
Toa số mưá»i bốn có mấy ngưá»i bị cưỡng bức Ä‘i lao động do binh nhì Voroniuc áp giải. Trong đó có ba ngưá»i bị cưỡng bức vì lý do khác nhau. Má»™t, nguyên là nhân viên thu ngân ở má»™t tiệm rượu Ä‘oan tại Petrogad, tên là Prokhe Kharitonovich Pritulev, má»i ngưá»i trong toa gá»i là "ông két"; má»™t cáºu bé là m công cho má»™t tiệm bán đồ sắt, má»›i mưá»i sáu tuổi tên là Vasia Brykin, và nhà cách mạng theo phong trà o hợp tác tóc bạc phÆ¡, tên là Kostet-Amuaski, ngưá»i trải qua đủ dạng lao động khổ sai cá»§a chế độ cÅ© và đang khai trương chuá»—i trại cải tạo cá»§a chÃnh thể má»›i.
Tất cả những ngưá»i nà y Ä‘á»u xa lạ vá»›i nhau, Ä‘á»u bị chá»™p ở các nÆ¡i khác nhau và má»›i là m quen vá»›i nhau trong khi Ä‘i đưá»ng. Qua các cuá»™c trò chuyện trên toa, má»›i biết rằng nhân viên thâu ngân Pritulev và cáºu thiếu niên táºp sá»± bán hà ng ở Vasia là đồng hương, cùng sinh ra ở tỉnh Vyatka, hÆ¡n nữa, chẳng mấy chốc Ä‘oà n tà u nà y sẽ chạy qua là ng quê cá»§a há».
Pritulev sinh sống ở thà nh phố Manmys, ngưá»i thấp và máºp, tóc húi cá»§a, mặt rá»—, xấu xÃ. Chiếc áo kiten mà u xám cá»§a anh ta, Ä‘en xỉn ở hai hên nách vò mồ hôi trông chặt căng ở ngá»±c, y như loại áo sarafan bó chặt lấy bá»™ ngá»±c đầy cá»§a ngưá»i phụ nữ. Anh ta cứ ngồi trầm tư mặc tưởng hà ng giá» như bụt má»c, gãi đến sứt da rá»›m máu các mụn tà n nhang ở tay đến ná»—i chúng sưng lên và là m má»§.
Má»™t hôm, và o mùa thu năm ngoái, anh ta Ä‘ang Ä‘i trên đại lá»™ Nepski, đến góc phố Lichaynyi (Lò Äúc) thì sa và o cuá»™c vây ráp. Ngưá»i ta há»i giấy tá» cá»§a Pritulev. Anh ta chỉ có cái tem lương thá»±c loại lá»›n, loại phát cho các phần tá» phi lao động và chẳng bao giá» có thể dùng để mua thứ gì. Anh ta liá»n bị bắt giữ cùng vá»›i nhiá»u ngưá»i khác ở giữa đưá»ng phố cÅ©ng vì lý do ấy và bị đưa Ä‘i đà o chiến hà o ở mặt tráºn Arkhanhen. Lần nà y, đám ngưá»i nà y bị đưa tá»›i Vologoda theo dá»± tÃnh ban đầu, nhưng Ä‘i ná»a đưá»ng thì ngưá»i ta đổi hướng, gá»i vá» Moskva để Ä‘iá»u sang mặt tráºn phÃa Äông.
Pritulev có vợ ở Luga, nÆ¡i anh ta là m việc trước chiến tranh, trước khi chuyển đến Petersburg. Tình cá» biết được ná»—i bất hạnh cá»§a chồng, chị ta liá»n bá» Ä‘i Vologoda tìm kiếm để chạy chá»t cứu anh ta thoát khá»i đội quân lao công chiến trưá»ng, nhưng Ä‘oà n ngưá»i đã quẹo sang ngả khác, tung tÃch lẫn lá»™n, chị ta chẳng biết đâu mà tìm. Công sức chị ta bá» ra là công cốc.
Tại Petersburg, Pritulev chung sống với một phụ nữ tên là Pelaghea Nilovna Chiagunova. Anh ta đã bị bắt trên đại lộ Nepski sau khi vừa chia tay với chị nà y ở góc phố, để đi lo công chuyện ở một phố khác. Nhìn xuống phố Lichaynyi, anh ta còn thấy lưng chị ta đi xa dần, rồi khuất hẳn giữa đám đông qua lại.
Chị nà ng Chiagunova nà y là má»™t phụ nữ tiểu tư sản béo máºp, dáng Ä‘iệu chững chạc, có hai bà n tay đẹp và má»™t bÃm tóc Ä‘uôi sam to dà y mà chị ta cứ luôn luôn hất qua vai phải lại qua vai trái ra trước ngá»±c, kèm theo những liếng thở dà i sưá»n sượt. Chị ta tá»± nguyện Ä‘i theo Pritulev và đang có mặt bên anh ta.
Tháºt khó mà biết hai ngưá»i đà n bà kia Ä‘eo bám Pritulev vì tìm thấy có gì đáng lôi cuốn ở má»™t anh chà ng xấu trai nhưá»ng ấy. Ngoà i Chiagunova, ở má»™t toa gần đầu tà u, chẳng biết tình cá» thế nà o lại có má»™t ngưá»i quen khác cá»§a Pritulev tên là Ogryskova, má»™t thiếu nữ tóc bạch kim, gà y gò, mà Chiagunova gá»i là "ả mÅ©i hếch" và "cái ống tiêm" cùng hà ng loạt biệt hiệu khác để hạ nhục cô ta.
Hai tình địch căm tức nhau và cố tìm cách tránh mặt nhau. Ogryskova chưa lần nà o ló mặt đến toa số mưá»i bốn. Cô nà ng đã là m cách nà o khôn khéo để tái ngá»™ đối tượng say đắm cá»§a mình? Äó vẫn là điá»u bà máºt. Có lẽ cô nà ng chỉ đà nh đứng ngắm anh chà ng từ xa, má»—i khi tất cả má»i ngưá»i trên tà u phải xuống chất cá»§i và than lên tà u.
11.
Chuyện cá»§a Vasia thì khác. Cha cáºu bị chết ngoà i mặt tráºn. Mẹ cáºu gá»i cáºu từ là ng ra há»c nghỠở nhà ông cáºu tại Petersburg.
Ông cáºu có má»™t cá»a hà ng đồ sắt ở khu Aprasin. Mùa đông vừa rồi, ông bị gá»i đến trụ sở Xô viết quáºn để tưá»ng trình vá» việc kinh doanh cá»§a mình. Thay vì và o cái phòng có tên ghi trong giấy gá»i, ông lại bước nhầm và o phòng khác. Tình cỠđấy là phòng tiếp nháºn nghÄ©a vụ lao động. Trong phòng rất đông ngưá»i. Khi dân chúng tụ táºp ở đó theo giấy triệu táºp đã khá đông, thì má»™t tốp chiến sÄ© Hồng quân đến vây há» lại và giải vá» trại lÃnh Semenov cho ngá»§ má»™t đêm, sáng hôm sau Ä‘iệu há» ra ga và đẩy lên chuyến tà u chạy Ä‘i Vologoda.
Tin tức vá» cuá»™c bắt giữ nhiá»u ngưá»i như thế lan Ä‘i khắp thà nh phố. Sáng hôm sau, gia đình há» kéo nhau ra ga để chia tay vá»›i ngưá»i thân, trong số những ngưá»i ra tiá»…n có Vasia và bà mợ.
Ở ngoà i ga, ông cáºu khẩn khoản xin ngưá»i lÃnh gác cho ông qua tấm lưới sắt má»™t phút để gặp vợ. Anh lÃnh ấy chÃnh là ngưá»i hiện Ä‘ang áp giải nhóm lao động cưỡng bức ở toa số mưá»i bốn nà y - anh chà ng Voroniuc. Voroniuc đòi phải có bảo đảm chắc chắn là ông cáºu sẽ quay lại, bèn đỠnghị anh lÃnh nháºn đứa cháu là m con tin. Voroniuc đồng ý. Vasia bị đưa và o trong vòng quây, ông cáºu được ra ngoà i. Song vợ chồng ông cáºu không trở lại nữa.
Khi sá»± đánh lừa bị phát giác, Vasia không ngá» vá»±c chút gì vá» việc đó bèn oà lên khóc. Cáºu lăn lá»™n dưới chân Voroniuc, hôn lấy hôn để hai tay anh ta, van xin anh ta thả cáºu ra, nhưng vô Ãch. Ngưá»i lÃnh canh vẫn lạnh như tiá»n, không phải vì tà n ác. Tình hình thì nghiêm trá»ng, ká»· luáºt rất gắt gao. Ngưá»i áp giải phải Ä‘em mạng sống ra để chịu trách nhiệm vá» số ngưá»i trong danh sách được giao cho anh ta. Thế là Vasia bị sung và o đội quân lao động cưỡng bức.
Ông hợp tác Kostet-Amuaski vốn được hết thảy các tù nhân dưới chế độ Sa hoà ng và dưới chÃnh thể má»›i kÃnh trá»ng, đã nhiá»u lần lưu ý anh lÃnh áp giải vá» tình cảnh vô lý quá mức cá»§a Vasia. Voroniuc thừa nháºn rằng đây quả là má»™t sá»± ngá»™ nháºn vô cùng tai hại, nhưng các khó khăn vá» thể thức không cho phép đỠcáºp trưá»ng hợp rắc rối nà y trong thá»i gian Ä‘i đưá»ng và anh ta hy vá»ng sẽ giải quyết ổn thoả khi đến nÆ¡i.
Vasia là má»™t thiếu niên dá»… thương, khuôn mặt có những đưá»ng nét Ä‘á»u đặn như các ngá»± lâm quân và các thiên thần vẽ trong tranh. Cáºu trong trắng và ngoan đến mức hiếm có. Trò giải trà thÃch nhất cá»§a cáºu là ngồi phệt xuống sà n tà u dưới chân ngưá»i lá»›n, tay bó gối, đầu ngả ra đằng sau, nghe ngưá»i ta nói hay kể chuyện. Cứ nhìn các thá»› thịt trên mặt cáºu chuyển động khi cáºu cố ngăn cho nước mắt khá»i trà o ra hay cố nhịn cưá»i đến nghẹn thở, cÅ©ng có thể khôi phục được ná»™i dung câu chuyện đã kể. Äá» tà i câu chuyện được phản chiếu trên khuôn mặt thiếu rúên nhạy cảm ấy như trên má»™t tấm gương.
12.
Kostet ngồi trên tấm ván thượng vá»›i gia đình Zhivago và cứ mút chùn chụt cái chân thá» mà gia đình khoản đãi ông ta. Ông ta rất sợ gió lùa và cảm lạnh. "Gió quá! Gió thổi từ phÃa nà o thế nhỉ?" - Ông ta há»i và luôn luôn đổi chá»— ngồi để tìm nÆ¡i kÃn gió. Cuối cùng ông ta chá»n được má»™t chá»— hoà n toà n khuất gió, miệng nói: "Bây giá» tốt rồi", ông ta nuốt miếng cuối cùng, liếm láp các ngón tay, lấy khăn ra lau, cảm Æ¡n chá»§ nhân và nháºn xét:
- Chắc gió từ cá»a sổ lá»t và o? Thế nà o cÅ©ng phải bÃt kÃn lại. Nhưng ta hãy trở lại đỠtà i tranh luáºn. Bác sÄ© lầm đấy nhé. Thá» rán là món ăn tuyệt diệu. Nhưng từ đó rút ra kết luáºn rằng nông thôn Ä‘ang sống sung túc, thì xin lá»—i bác sÄ©, cái đó Ãt nhất là quá táo bạo, nếu không nói là vô cùng liá»u lÄ©nh.
- á»’ ai bảo ông thế? - bác sÄ© Zhivago phản đối. - Ông hãy nhìn vá» các nhà ga Ä‘i. Cây chưa bị chặt. Các hà ng rà o vẫn nguyên vẹn. Rồi còn các thứ chợ Ä‘en! Các bà nhà nhà quê kia! Hay biết mấy Ä‘i chứ! Ở đâu đó vẫn còn sống được. Vẫn có ngưá»i sung sướng. Chẳng phải ai cÅ©ng rên rỉ. Äiá»u đó biện minh cho hết thảy những Ä‘iá»u khác.
- Giá được thế thì tốt quá. Äằng nà y đâu phải như váºy.
- Căn cứ và o đâu mà bác sÄ© nói như thế đã nà o? Bác sÄ© thá» Ä‘i tá»›i bất cứ nÆ¡i nà o cách xa đưá»ng tà u má»™t trăm dặm sẽ thấy. Äâu đâu dân quê cÅ©ng nổi dáºy. Bác sÄ© sẽ há»i há» chống ai? Chống bạch vệ và chống cả Hồng quân, tuy địa phương ấy nằm dưới chÃnh quyá»n nà o. Chắc bác sÄ© sắp bảo tôi, à , váºy ra dân quê thù địch vá»›i má»i chÃnh quyá»n, tá»± há» không biết há» muốn gì. Xin lá»—i bác sÄ©, nhưng cái há» muốn hoà n toà n không giống cái tôi và bác sÄ© muốn đâu. Khi cách mạng đã thức tỉnh há», há» tin tưởng rằng há» Ä‘ang thá»±c hiện giấc mÆ¡ muôn thuở cá»§a há» vá» cuá»™c sống riêng tư cuá»™c sống vô chÃnh phá»§ ở trại ấp bằng sức lao động cá»§a hai bà n tay há», chẳng luỵ thuá»™c và o ai và có bổn pháºn vá»›i bất cứ ai. Nhưng sau khi thoát khá»i nanh vuốt cá»§a bá»™ máy thống trị cÅ© đã bị láºt đổ, há» lại sa và o thứ kìm kẹp còn xiết chặt hÆ¡n nữa cá»§a siêu nhà nước cách mạng má»›i. Bởi thế dân quê má»›i Ä‘iêu đứng và không tìm sá»± yên ổn ở bất kỳ đâu. Váºy mà bác sÄ© bảo nông dân Ä‘ang sống sung túc. Ông bạn quý cá»§a tôi Æ¡i, ông chưa biết gì hết, và , theo chá»— tôi thấy, ông cÅ©ng chẳng muốn biết.
- Thì đã sao, đúng là tôi không muốn biết đấy. Hoà n toà n đúng. Ấy, hượm đã nà o! Nhưng tôi biết tất cả, tôi khổ tâm lo lắng vá» tất cả má»i cái để là m gì nà o? Thá»i đại chẳng buồn đếm xỉa đến tôi và cứ áp đặt cho những gì nó muốn. Thì hãy cho phép tôi coi thưá»ng các sá»± thá»±c. Ông bảo lá»i tôi nói không ăn khá»›p vá»›i thá»±c tế Nhưng ở nước Nga bây giá» có thá»±c tế hay không? Theo tôi, ngưá»i ta doạ dẫm thá»±c tế đến ná»—i nó phải lẩn trốn. Tôi muốn tin rằng thôn quê đã thắng cuá»™c và đang phồn vinh. Nếu Ä‘iá»u đó cÅ©ng sai, thì tôi biết là m gì được nữa? Tôi còn biết sống bằng gì, biết nghe theo ai? Mà tôi lại phải sống, tôi còn có gia đình.
Bác sÄ© Zhivago phẩy tay, nhưá»ng lá»i cho nhạc phụ tranh luáºn nốt vá»›i Kostet, chà ng nhÃch ra mép ván dùng là m chá»— nằm, nghiêng đầu mà nhìn những gì xảy ra bên dưới.
Ở bên dưới, Pritulev, Voroniuc, Chiagunova và Vasia Ä‘ang nói chuyện vá»›i nhau. Vì tà u sắp chạy qua vùng quê cá»§a Pritulev, nên anh ta nhắc đến cách Ä‘i vá» là ng; tà u đỗ ở ga nà o thì xuống, rồi Ä‘i tiếp ra sao, cuốc bá»™ hay leo lên xe ngá»±a. Khi nghe nhắc đến các tên là ng, tên xã quen thuá»™c, Vasia lại nhảy cẫng lên, mắt sáng rá»±c, say sưa nhắc lại các địa danh ấy, bởi vì chỉ riêng việc kể tên chúng ra cÅ©ng đã Ä‘em lại thÃch thú cho cáºu như má»™t chuyện cổ tÃch thần kỳ.
- Chú xuống ga Suối Cạn à ? - cáºu nghẹn ngà o há»i lại.
- Äúng rồi! Ga Suối Cạn! Xuống ga ấy là vá» là ng cháu đấy! Sau đó chắc chú sẽ Ä‘i qua là ng Buiski chứ?
- Ừ qua là ng Buiski.
- Cháu đã bảo mà , là ng Buiski, ai chả biết! Äến đấy là phải quẹo. Từ đấy cứ Ä‘i theo tay phải là vỠđến là ng cháu, là ng Veretenich ấy. Còn vá» là ng chú, thì tá»›i con sông là rẽ tay trái. Chú Pritulev biết sông Penga chứ? Ôi, tất nhiên là chú biết. Dòng sông quê cháu đấy, cứ men sông, cứ theo đưá»ng bá» sông mà đi sẽ đến là ng cháụ. Là ng cháu nằm ngay trên bá» sông Penga, là ng Veretenich ấy! Ở chá»— bá» sông dốc nhất ấy! Dốc Æ¡i là dốc! Äứng trên cao không dám nhìn xuống, chóng mặt lắm? Chỉ sợ lăn tròn xuống thôi. Cháu chả bịa đâu. Chá»— ấy nhiá»u đá, dân là ng Ä‘em vỠđẽo là m cối xay. Mẹ cháu ở đó, ở là ng VereterÃch. Cả hai đứa em gái cá»§a cháu nữa. Em Alenca và em Aria. Mẹ cháu tên là Palasa, cÅ©ng trẻ và trắng như cô Pelaghea Milovna đây nà y. Chú Voroniuc Æ¡i, cháu lạy chúr Cháu xin cầu Chúa phù há»™ cho chú! Chú Voroniuc Æ¡i!
- Mi hiểu cái chi? Mần răng (1) mà mi cứ luôn miệng kêu "Chú Voroniuc ơi, chú Voroniuc hỡi" mãi thế? Mi tưởng tao hổng biết tao là chú Voroniuc, chứ hổng có phải là ả Voroniuc hả? Mi cần cái chi, mi ưng cái chi? Muốn tao thả mi ra, phải hôn? Biểu ta coi! Cho mi chuồn, để tao thế mạng à , đồ cù lần?
Chiagunova lÆ¡ đãng nhìn vá» phÃa xa, lẳng lặng không nói gì Chị ta xoa đầu Vasia và cứ vuốt vuốt mái tóc cá»§a cáºu thiếu niên vá»›i dáng Ä‘iệu nghÄ© ngợi, trù tÃnh Ä‘iá»u gì đó. Thỉnh thoảng chị ta cúi xuống, bằng cá» chỉ lắc đầu, bằng ánh mắt, hoặc nụ cưá»i, chị ta ra hiệu cho Vasia, ngụ ý bảo cáºu đừng xin xá» Voroniuc trước mặt má»i ngưá»i nữa. Hãy chịu khó chá» và i bữa, rồi má»i sá»± đâu sẽ và o đó, đừng lo.
Chú thÃch:
(1) Trong nguyên văn, anh lÃnh Voroniuc nói bằng thổ ngữ cá»§a má»™t vùng cá»§a Ucraina, không thuá»™c nước Nga.
Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 08:50 AM.
|
 |
|
| |