Hồi 31
Truy đuổi ác tặc đến Bạch Phong.
Hai nà ng khóc anh hùng thà m tá»
Tác giả: Trần Thanh Vân
"Phu quân, thiếp vừa trông thấy Lưu Trúc Hà n.?"
Chà ng thất sắc kêu lên, "Nương tỠthấy Lưu Trúc hà n ở đâu?"
Cao Phương được đại điểu đưa xuống thấp hơn, "Hắn ở hướng tây cách đây hơn trăm dặm.?"
Chà ng kinh ngạc, "Một trăm dặm ư? Hắn chạy nhanh quá đấy.?"
Ãại Ä‘iểu hạ thân xuống khi Cao Phương vá»t miệng há»i, "Là hắn đà o tẩu ư?"
Vương Thế Kỳ sau khi thi lá»… vá»›i a di Vi Tuyết Ngá»c xong bèn thuáºt lại vắn tắt má»i việc cho a di và Cao Phương cùng nghe.
Tiếp đó chà ng chợt há»i, "Tại sao Lưu Trúc Hà n lại chạy vá» hướng tây?"
chà ng tuy há»i nhưng nà o mong có ai đó Ä‘oán được và đáp lá»i.
Tuy nhiên, chÃnh Vi Tuyết Ngá»c bá»—ng lên tiếng phá»ng Ä‘oán, "Kỳ nhi, có khi nà o hắn chạy vá» Cá»u u địa khuyết không?"
Quần hùng có không Ãt ngưá»i đã biết Cá»u u địa khuyết là gì nên cÅ©ng lên tiếng tán đồng sá»± phá»ng Ä‘oán cá»§a Vi Tuyết Ngá»c.
ChÃnh Vương Thế Kỳ cÅ©ng phải thừa nháºn Ä‘iá»u nà y. Chà ng mỉm cưá»i lá»™ vẻ ung dung, "Hắn không kịp đến Bạch Phong sÆ¡n đâu. A di và chư vị nếu muốn Ä‘i theo xin hãy từ từ Ä‘i. Vương Thế Kỳ phải láºp tức Ä‘uổi theo hắn má»›i được.?"
Nghe thế, Cao Phương và Lục Phi Yến cùng lên tiếng.
"Phu quân cho thiếp theo với.?"
"Vương ca, muội muốn đi theo Vương ca.?"
chà ng mỉm cưá»i và lắc đầu, "Cước trình cá»§a hai ngưá»i Ä‘i theo ta không tiện đâu. Hãy...?"
Chà ng chưa nói hết lá»i, Vi Tuyết Ngá»c nói xen và o, "Kỳ nhi, a di có má»™t biện pháp hay, Yến nhi và Phương nhi có thể theo Kỳ nhi kịp.?"
Lục Phi Yến Ä‘oán được liá»n reo lên, "Phải rồi, muá»™i và nhị muá»™i sẽ cùng ngồi trên lưng xà điểu.?"
Chà ng thoáng lo ngại, "Nhưng nếu như váºy thì a di phải vất vả ư?"
VÔ Trần đại sư liá»n bước đến, "A di đà pháºt! Minh chá»§ hãy yên tâm. Bần tăng và má»i ngưá»i sẽ liệu cách đưa a di thà cá»§a minh chá»§ cùng Ä‘i.?"
Riêng Vi Tuyết Ngá»c thì nói, "Kỳ nhi, ngươi khinh thưá»ng a di quá rồi đó. A di đã luyện được khinh công Ãạp tuyết vô ngân rồi, a di Ä‘ang muốn có dịp thi thố đây.?"
Chà ng đà nh phải gáºt đầu, "Nếu đã như váºy thì a di xin hãy bảo trá»ng.?"
chà ng vừa quay ngưá»i lại nhưng chưa kịp thi triển công phu thì đã nghe Lục Phi Yến cưá»i khúc khÃch, "Vương ca có dám tá»· đấu cước lá»±c vá»›i xà điểu không?"
"Vút ?"
Nhìn theo bóng dáng đại Ä‘iểu Ä‘ang bay vá»t Ä‘i. Vương Thế Kỳ chỉ mỉm cưá»i không đáp. Tiếp đó, chà ng liá»n động thân lao Ä‘i.
Tuy nhiên chà ng chợt phát hiện có ngưá»i ở phÃa sau như Ä‘ang muốn bám theo chà ng.
Khi chà ng nghÄ© đó là a di Ä‘ang táºn lá»±c thi triển khinh công thượng thừa thi nghe tiếng ngưá»i đó gá»i, "Vương minh chá»§ đợi bần tăng vá»›i.?"
"Là VÔ Trần đại sư?"
Chà ng kinh ngạc và cháºm chân.
Vừa đuổi kịp được chà ng, VÔ trần đại sư bỗng nói, "Vẫn còn một việc bần tăng muốn được nói với minh chủ nhưng chưa có dịp, mong minh chủ chớ trách.?"
Chà ng gáºt đầu khiêm tốn, "Ãại sư có Ä‘iá»u gì muốn chỉ giáo, Vương má»— xin được lắng nghe?"
Cả hai vừa thi triển khinh công vừa đà m đạo. Ãã thế VÔ Trần đại sư còn cẩn trá»ng rà o trước đón sau tháºt kỹ, "Vì không muốn có ai khác nghe dược nên bần tăng phải đợi đến dịp nà y.?"
Chà ng ngạc nhiên, "Có chuyện gì nghiêm trá»ng lắm sao, đại sư?"
VÔ trần đại sư không đáp, chỉ há»i, "Có phải minh chá»§ nói vá»›i má»i ngưá»i rằng Hà ng ma thượng tăng đã chết vì độc thá»§y ở Thá»§y trung nhược thá»§y đầm?"
Chà ng đáp, "Ãiá»u nà y thì có, vì đó là sá»± tháºt kia mà .?"
"A di đà pháºt! Từ nay mong minh chá»§ đừng hở môi nói vá»›i ai như thế nữa, e rằng giang hồ lại má»™t phen đại loạn.?"
"Ãại loạn? Tại sao?"
VÔ Trần đại sư vẫn không đáp mà lại há»i, "Theo minh chá»§ thì tại sao Hà ng ma thượng tăng phải tìm đến chốn hiểm địa nà y?"
Vương Thế Kỳ nhớ lại phần lưu tự của thượng tăng, chà ng đáp, "Theo lưu tự của thương tăng, thì thượng tăng tìm đến chỉ vì muốn hiểu cho thấu đáo sự kỳ diệu của hóa công.?"
"A di đà pháºt! Váºy bần tăng nói không sai.?"
Vẫn không má»™t lá»i hồi đáp. VÔ Trần đại sư há»i tiếp, "Theo minh chá»§ thì sá»± kỳ diệu gì cá»§a hoá công khiến cho Hà ng ma thượng tăng phải mạo hiểm?"
Chà ng ngÆ¡ ngẩn há»i lại, "Ãó không phải là Thá»§y trung nhược thá»§y sao?"
"A di đà pháºt! Nhược thá»§y tuy lạ nhưng theo bần tăng thì đó chưa đáng được thượng tăng xem là sá»± kỳ diệu cá»§a hóa công đâu.?"
"váºy là gì?"
"A di đà pháºt! CÓ nói vá»›i minh chá»§ bần tăng không việc gì phải ngại. Biết đâu chừng nhỠđó mà võ lâm Trung nguyên được phúc.?"
Không hiểu VÔ Trần đại sư Ä‘ang lảm nhảm Ä‘iá»u gì. Vương Thế Kỳ kêu lên, "Dưá»ng như đại sư biết được Ä‘iá»u gì bà ẩn cá»§a Thá»§y trung nhược thá»§y thì phải?"
VÔ Trần đại sư gáºt đầu, "Ngay khi gặp minh chá»§ lần đầu, tiếp đó là những gì La Hán tệ sư đệ thuáºt lại, bần tăng biết minh chá»§ đã từng bị Lưu Trúc Hà n đẩy rÆ¡i và o Thá»§y trung nhược thá»§y. Nhân đó, bần tăng nhá»› lại má»™t phần nà o trong di cảo cá»§a tệ phương trượng cách đây ba trăm năm.?"
"Di cảo? Ba trăm năm? Không lẽ Hà ng ma thượng tăng là phương trượng cá»§a quý phái bao nhiêu Ä‘á»i trước đó?"
VÔ trần đại sư lắc đầu giải thÃch, "Không phải đâu. Tệ phương trượng Ä‘á»i đó cá»§a tệ phái chỉ là bằng hữu cá»§a thượng tăng mà thôi.?"
"Bằng hữu ư? Nói váºy thượng tăng không phải là ngưá»i cá»§a quý phái Thiếu Lâm sao?"
"A di đà pháºt! ÃÆ°Æ¡ng nhiên là không phải. Bằng không sao là bằng hữu cá»§a tệ phái thá»i đó được. Nhưng thượng tăng có xuất xứ lai lịch như thế nà o thì trong di cảo không nhắc đến nên bần tăng không biết.?"
Nhắc đến di cảo, Vương Thế Kỳ quay lại đỠtà i lúc má»›i rồi, "Ãiá»u gì đại sư đã Ä‘á»c được trong di cảo?"
"Trong di cảo có ghi thì Hà ng ma thượng tăng trước khi đến Thá»§y trung nhược thá»§y đầm có tìm đến phương trượng Ä‘á»i đó để bái biệt.?"
Chà ng Ä‘oán, "Không lẽ trong di cảo có ghi rõ mục Ä‘Ãch cá»§a thượng tăng khi tìm đến Thá»§y trung nhược thá»§y đầm ư?"
VÔ Trần đại sư gáºt đầu, "Có. Và còn ghi rõ là để tìm má»™t linh váºt.?"
"Linh váºt? Là linh váºt gì?"
vô Trần đại sư chợt thở dà i, "Thượng tăng phải thiệt mạng, còn minh chá»§ thì kêu lên há»i là linh váºt gì, qua hai sá»± kiện nà y bần tăng biết rằng tại Thá»§y trung nhược thá»§y đầm không há» có linh váºt. Tuy nhiên, vì sợ đồng đạo giang hồ Ä‘oán cà n rồi lại liá»u lÄ©nh thám thÃnh nÆ¡i hiểm địa đó, bần tăng má»›i mạo muá»™i Ä‘uổi theo và mong minh chá»§ chấp thuáºn lá»i thỉnh cầu vừa rồi cá»§a bần tăng. CÓ như thế giang hồ má»›i tranh được đại loạn.?"
Vương Thế Kỳ mãi Ä‘uổi theo suy nghÄ© riêng tư nên cứ im lặng khiến VÔ Trần đại sư phải láºp lại rồi há»i, "Minh chá»§ chấp thuáºn chăng?"
Chà ng sá»±c tỉnh thở dà i đáp, "Ãại sư yên tâm, giang hồ rồi sẽ không đại loạn đâu ?"
"A di đà pháºt! Ãa tạ minh chá»§.?"
"Ãại sư, Vương má»— phải Ä‘i trước đây.?"
"Vút ?"
Khi đã bá» VÔ Trần đại sư má»™t khoảng tháºt xa, Vương Thế Kỳ má»›i dám há»i lên từng tiếng, "Không lẽ quái ngư kỳ lạ kia chÃnh là linh váºt được Hà ng ma thượng tăng nhắc đến? CÓ lẽ là đúng, bằng không tại sao đến Ãá»™c vương cÅ©ng phải mạo hiểm.?"
Vương Thế Kỳ má»›i nhá»› lại những lần đầu chà ng định chá»™p bắt quái ngư nhưng không thà nh công, chà ng lại nói chÃnh chà ng nghe, "Muốn bắt quái ngư thì phải đầm mình dưới độc thá»§y không thể thế nà o khác được. Tuy nhiên, Tiên thiên khà công cá»§a thượng tăng và giải được tuyệt thế cá»§a Ãá»™c vương lại không hóa giải được độc thá»§y nên há» không tà i nà o bắt được quái ngư. Hừ, nếu có dịp ta cÅ©ng muốn tìm hiểu xem tại sao quái ngư lại được gá»i là linh váºt.?"
Tiếng kêu cá»§a Lục Phi Yến chợt vang lên là m Vương Thế Kỳ sá»±c tỉnh, "Vương ca sao Ä‘i cháºm quá váºy? CÓ cần xà điểu giúp Vương ca má»™t đôi đưá»ng không?"
Chà ng mỉm cưá»i vá»›i hai nà ng trên cao nhìn xuống, chà ng kêu lá»›n, "Không cần đâu, hai ngưá»i xem đây.?"
"Vút ?"
Lần nà y vì không muốn mất hút bóng dáng của Vương Thế Kỳ, dù chà ng đang thi triển đến tột độ khinh công thượng thừa, Lục Phi Yến cứ cho xà điểu bay theo cước lực của chà ng.
NhỠở trên cao nên tầm nhìn của Lục Phiến và Cao Phương được bao quát hơn. Hai nà ng luân phiên chỉ điểm cho chà ng.
"Có má»™t dãy núi ở phÃa trước Vương ca hãy vòng theo xà điểu tranh việc leo núi.?"
"Phu quân, có má»™t nhánh sông khá rá»™ng Ä‘ang cắt ngang phÃa trước. Phu quân phải Ä‘i theo phÃa nà y má»›i hy vá»ng đến chá»— Ä‘oạn sông bị thắt lại.?"
"ồ, đã nhìn thấy Lưu Trúc Hà n kia rồi. Vương ca, tại sao hắn lại leo lên Bạch Phong sơn.?"
vương Thế Kỳ dá»… dà ng mưá»ng tượng được địa hình Bạch Phong sÆ¡n nên chà ng Ä‘iá»n nhiên lên tiếng há»i, "Phi Yến, muá»™i hãy nhìn thư xem, Bạch Phong sÆ¡n mà muá»™i nhìn Ä‘ang có hình thù gì?"
Lục Phi Yến đáp, "Thì là hình má»™t chá»m núi bạc đầu,?"
"Có thấy chòm râu bạc như thưá»ng có ở các vị lão tiên không?"
"Râu bạc ư? Không có.?"
"Không có? Sao lạ váºy?"
Miệng há»i nhưng trong lòng thì Vương Thế Kỳ lại nghÄ©, "Nếu hắn muốn đến được Cá»u u địa khuyết thì hắn phải đến Bạch Phong sÆ¡n từ phÃa trước má»›i phải. Tại sao hắn lại đến Bạch Phong sÆ¡n từ phÃa sao? Không lẽ hắn cÅ©ng như ta đã biết đến đổi thuáºn nghịch bá»™ pháp để vượt qua luồng quái phong lúc thuáºn lúc nghịch. Ãiá»u nà y thì không đúng. Vì nếu là phải thì tại sao hắn lại ngạc nhiên khi thấy ta thi triển bá»™ pháp theo lối nghịch?"
"Phu quân mãi nghÄ© Ä‘iá»u gì váºy?"
Tiếng kêu của Cao Phương khá lớn là m vương Thế Kỳ bừng tỉnh, "à không, ta đâu có nghĩ gì?"
"Váºy phu quân có nghe thấy vừa nói Ä‘iá»u gì không?"
Chà ng ngơ ngác, "Nương tỠvừa nói gì?"
Lục Phi Yến cưá»i phá lên, "Váºy Vương ca còn chối là không nghÄ© vấn nghÄ© vÆ¡. Nhị muá»™i vừa nói ở Bạch Phong SÆ¡n có má»™t quầng sáng trắng lóng lánh. Vương ca biết chá»— đó gá»i là gì không?"
Vương Thế Kỳ hoang mang, "Lưu Trúc Hà n đâu?"
Lục Phiến đáp, "Hắn đang lao lên núi.?"
"Hắn Ä‘i vá» phÃa nà o? CÓ phải là nhắm ngay và o quần sáng trắng lóng lánh không?"
Cao Phương kêu lên, "Dưá»ng như là váºy. CÓ gì không phu quân?"
Chà ng rÃt lên, "Ãó là Thá»§y trung nhược thá»§y mà ta đã nói. Không ngá» Lưu Trúc Hà n lại dẫn xác đến đúng chá»— nà y. Ãại muá»™i nhị muá»™i nghe đây.?"
Hai nà ng ứng tiếng dạ lên.
Vương Thế Kỳ căn dặn, "Ãá»™c thá»§y lợi hại như thế nà o, ta đã nói rồi. Ãại muá»™i và nhị muá»™i tốt hÆ¡n hết là cứ ở trên lưng xà điểu huynh và đừng bao giá» liá»u mình hạ xuống kẻo ác tặc giở thá»§ Ä‘oạn và xô cả hai xuống độc thá»§y đó.?"
"Vút ?"
Nói xong, Vương Thế Kỳ cÅ©ng vừa vặn chạy đến chân Bạch Phong sÆ¡n. Chà ng táºn lá»±c phóng lên triá»n núi.
Quá khứ được tái láºp. Lưu Trúc Hà n và Vương Thế Kỳ lại cùng có mặt ở bên nà y triá»n núi Bạch Phong. Nhưng giữa cả hai bây giá» có rất nhiá»u Ä‘iểm khác so vá»›i trước kia. Hay nói cho đúng hÆ¡n thì trước kia chỉ có má»—i mình Vương Thế Kỳ là có thà nh ý vá»›i Lưu Trúc Hà n, nhưng lần nà y sá»± thà nh đó không còn nữa. Vương Thế Kỳ và Lưu Trúc Hà n là hai thái cá»±c đối chá»i nhau như âm và dương như đêm và ngà y, thiện là ác, tà và chÃnh.
Tuân thá»§ theo sá»± căn dặn cá»§a Vương Thế Kỳ, Lục Phi Yến và Cao Phương không những không dám đến gần mà cả hai cÅ©ng không dám ngồi trên lưng đại Ä‘iểu để lởn vởn ở bên trên nữa. Cả hai và đại Ä‘iểu đã tìm được má»™t địa thế thuáºn lợi đủ xa không cho Lưu Trúc Hà n phát hiện và đủ gần để cả hai có thể quan sát được phần nà o khu vá»±c có đầm Thá»§y trung nhược thá»§y.
Lưu Trúc Hà n lúc nà y đã đến động khẩu lộ thiên. Hắn đang nghiêng đầu nhìn xuống đầm Thủy trung nhược thủy.
Chưa muốn xuất hiện và o lúc nà y vì còn muốn dò xét từng hà nh vi cá»§a Lưu Trúc Hà n, Vương Thế Kỳ phục ngưá»i và o má»™t góc khuất cách Lưu Trúc Hà n hÆ¡n mưá»i trượng.
Lưu Trúc Hà n sau má»™t lúc nghiêng đầu nhìn xuống, Ä‘ang lấy từ trong ngưá»i ra những váºt dụng cần thiết mà hắn đã kịp thá»i sắp đặt và mang theo, móc sắt và dây. Má»™t sợi dây má»ng manh nhưng có lẽ rất chắc chắn má»›i đáp ứng ý đồ cá»§a hắn.
Vương Thế Kỳ ngạc nhiên nghÄ© thầm, "Hắn Ä‘ang muốn leo xuống và thám thÃnh đầm Thá»§y trung nhược thá»§y? Tại sao? Không lẽ hắn đã biết ở đó có linh váºt ư? Là m sao hắn biết? Là Vạn thế ma quân đã biết và đã di tá»± lưu truyá»n cho hắn ư? Không được, ta không thể để Lưu Trúc Hà n đắc thá»§ được linh váºt quái ngư cho dù ta chưa biết linh váºt quái ngư có tác dụng gì?"
Vương Thế Kỳ kịp bước ra, trước khi Lưu Trúc Hà n định theo sợi dây mảnh kia để leo xuống.
"Muộn rồi, Lưu Trúc Hà n.?"
âm thanh vang lên quá đột ngá»™t, khiên Lưu Trúc Hà n giáºt nảy mình suýt nữa đã rÆ¡i xuống.
Hắn quay lại và kinh tâm động phách trước sự xuất hiện của Vương Thế Kỳ.
Nhưng sá»± kinh tâm cá»§a hắn vì sợ Vương Thế Kỳ lại không mạnh bằng sá»± nghi ngá» Ä‘ang chiếm ngá»± dần dần tâm chà hắn. hắn buá»™t miệng há»i, "Ngươi bảo muá»™n là muá»™n là m sao, Vương Thế Kỳ?"
Chà ng cưá»i khinh khinh, "Ngươi không hiểu tháºt hay cố tình giả vá» không hiểu?"
Chà ng há»i máºp má» khiến Lưu Trúc Hà n cà ng thêm nghi ngại, "Là ngươi muốn nói bổn Ma quân không kịp leo xuống hay linh váºt ở dưới đó đã bị ngươi lấy được rồi?"
Chà ng thầm đắc ý vì đã buá»™c được Lưu Trúc Hà n phải thú nháºn ra Ä‘iá»u mà chà ng Ä‘ang nghi ngá». Chà ng cưá»i lá»›n và há»i, "Ha ha ha...
thế ngươi nghĩ sao vỠviệc ta vẫn sống cho dù đã bị ngươi cố tình xô xuốngđầmthủytrungnhược thủy?"
Hắn thất sắc, rồi lại vở lẽ, hắn kêu lên háºm há»±c, "Hóa ra ngoà i bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma, ngươi còn lấy được Ãịa tuyệt bồi nguyên Ä‘an cá»§a Vạn thế ma quân sao?"
"Thì ra hắn chưa biết phần bao bên ngoà i Ãịa tuyệt bồi nguyên Ä‘an gì đó còn có má»™t lá»›p độc dược. Ta nhân cÆ¡ há»™i nà y là m cho hắn vỡ má»™ng má»›i được." Chà ng đáp, "Ngươi Ä‘oán không sai. Bằng không là m sao ta sống xót khi rÆ¡i và o má»™t chá»— toà n là độc thá»§y.?"
"Ãịa tuyệt bồi nguyên Ä‘an tháºt sá»± có khả năng chống lại độc thá»§y Váºy là Vương Thế Kỳ đã rõ. Ãúng là Vạn thế ma quân có biết vá» linh váºt còn Ä‘oán rằng trong Ãịa tuyệt bồi nguyên Ä‘an vì có Ãịa tuyệt quả vạn niên nên không ngại việc bị độc thá»§y là m hại. Nhưng linh váºt còn chứng tá» rằng Vạn thế ma quân Ä‘á»i trước đó chưa kịp lấy Ä‘i. Và đến lượt Lưu Trúc Hà n thì do Ä‘a nghi nên hắn vẫn còn ngần ngại không dám thá»±c hiện việc lấy linh váºt. Ãể đến bây giá», khi hắn biết hắn không là đối thá»§ cá»§a chà ng, hắn buá»™c phải tÃnh đến nước cá» nà y.
Hắn vẫn muốn phục thù và vẫn muốn thá»a mãn tham vá»ng độc bá võ lâm.
Chà ng mừng thầm vì đến khá kịp lúc. Không còn muốn nói gì nữa.
Vương Thế Kỳ giáng cho hắn má»™t đòn tối háºu, "Lưu Trúc Hà n, ngươi phải Ä‘á»n tá»™i thôi. Linh váºt đã không còn mà lão tặc phụ thân ngươi cÅ©ng đã bị quần hùng xá» tá»™i. Bây giỠđến lượt ngươi đây.?"
"Vút ?"
Vương Thế Kỳ động thân lao đến, trong chá»›p mắt đã vượt được quãng đưá»ng mưá»i trượng hÆ¡n. Nhưng khoảng khắc thá»i gian ngăn ngá»§i đó cÅ©ng đủ cho Lưu Trúc Hà n giáºn dữ đến cá»±c độ và gầm lên, "A... má»i mưu đồ cá»§a bổn Ma quân Ä‘á»u bị má»™t mình ngươi há»§y hoại.
Bổn Ma quân phen nà y phải liá»u mạng vá»›i ngươi thôi. Vương Thế Kỳ, "vù vù ?"
"à o à o ?"
vì muốn tốc chiến tốc thắng ngay chiêu đầu Vương Thế Kỳ liá»n dùng đến tháºp thà nh công phu và xuất thá»§ hà ng Ma chưởng ở chiêu thứ mưá»i sáu.
Chà ng còn quát lên, "Ngươi có liá»u mạng cÅ©ng vô Ãch thôi! Xem đây ?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
"ầm.?"
CÅ©ng táºn lá»±c bình sinh nhưng sau tiếng chạm kình dữ dá»™i, Lưu Trúc Hà n phải chao đảo và i lượt má»›i ổn định được cước bá»™.
Hắn quyết tâm liá»u mạng nên lần nà y kẻ xuất thá»§ trước là hắn.
Hắn gầm lên cuồng dại, "Xem tuyệt kỹ của bổn Ma quân đây.?"
"vù vù ?"
"à o à o ?"
vương Thế Kỳ hiên ngang trụ bá»™, định quáºt tiếp chưởng thứ mưá»i bảu cá»§a công phu Hà ng ma và o Lưu Trúc Hà n, má»™t trà ng cưá»i cuồng ngạo chợt vang lên, "Ha ha ha... hóa ra lại là hóa thân cá»§a Vạn thế ma quân. Lưu Trúc Hà n, ngươi có muốn bổn giáo chá»§ cùng ngươi chia đôi thiên hạ không?"
"Vút ?"
Phát hiện ai là chá»§ nhân cá»§a lá»i phát thoại nà y. Vương Thế Kỳ kinh tâm vá»™i và ng xuất thá»§. Chà ng hy vá»ng triệt hạ ngay láºp tức Vạn thế ma quân Lưu Trúc Hà n trước khi Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi kịp ra tay liên thá»§ vá»›i Lưu Trúc Hà n.
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
Thế nhưng, việc ngưu tầm ngưu mã tầm mã vốn là bản năng tất yếu phải có cá»§a hạng ác ma. Lưu trúc Hà n có má»™t phản ứng hoà n toà n bất ngỠđối vá»›i Vương Thế Kỳ. Hắn lẩn tránh tháºt nhanh bằng bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma trước khi Vương Thế Kỳ kịp nghÄ© đến.
"Vút ?"
Ngay khi tránh được chưởng kình tối háºu cá»§a Vương Thế Kỳ, Lưu Trúc Hà n há»›n hở hô hoán lên, "Là Tiá»n giáo chá»§ ư? ÃÆ°á»£c, chúng ta chia đôi thiên hạ, giáo chá»§ hãy hiện thân Ä‘i.?"
"Vút ?"
Tiá»n Vá»ng Thôi liá»n xuất hiện, và câu đầu tiên cá»§a lão ác ma là , "Vương tiểu tá» váºn mang ngươi đã hết rồi, nạp mạng Ä‘i thôi.?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
Lưu Trúc Hà n dùng như khẩu ước, hắn cÅ©ng quát lên toại nguyện, "vương Thế Kỳ, để xem Hà ng ma chưởng cá»§a ngươi có là gì được bá»n ta nữa không? Ãỡ.?"
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
Giữa bóng trảo cháºp trùng là hà ng trăm hà ng nghìn bóng nhân ảnh ma quái cá»§a Lưu Trúc Hà n. Trước viá»…n cảnh cá»±c kỳ Ä‘en tối, Vương Thế Kỳ chỉ biết lẳng lặng thi triển bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma và đanh hết loạt Hà ng ma chưởng nà y đến loạt Hà ng ma chưởng khác.
"Vù vù ?"
"à o à o ?"
"ầm.?"
"ầm.?"
Do nấp ở xa nên Lục Phi Yến và Cao Phương khó có thể nghe được những gì Vương Thế Kỳ đã đối thoại trước đó vá»›i Lưu Trúc Hà n. Nhưng sá»± xuất bất ngá» cá»§a Bất Sát Phi Nhân Tiá»n Vá»ng Thôi và sá»± liên tay hợp công cá»§a hai kẻ đại gian đại ác ngay tức khắc được hai ngưá»i nhìn thấy.
Lục Phi Yến Thất sắc kêu lên, "Vương ca e nguy mất.?"
Cao Phương hoang mang há»i lại, "Lảo ác tặc kia là ác ma, đại tá»·?"
Lục Phi Yến bấn loạn đáp muốn không thà nh lá»i, "Là giáo chá»§ U Linh giáo trước đây. Nhị muá»™i, chúng ta phải là m gì bây giá»?"
"Ãại tá»·, bản lãnh cá»§a Vương ca ca vá»›i cả hai... ?"
Lục Phi Yến cướp lá»i giải thÃch, "Công phu cá»§a lão ma nhá» có Vạn niên địa tuyệt qua nên xấp xỉ ngang bằng vá»›i tiểu ma Lưu Trúc Hà n.?"
Cao Phương bà ng hoà ng đến rụng rá»i tay chân, "Tháºt váºy sao?
Nêu thế Vương ca là m sao đố địch lại cả hai?"
Lục Phi Yến phát khóc khi nhắc lại lá»i nháºn định đó cá»§a Vương Thế Kỳ, "Vương ca vốn ngại nhất là việc nà y. Không ngá», sá»± việc lại xảy ra đúng vá»›i sá»± lo ngại cá»§a Vương ca. Nhị muá»™i chúng ta có nên đến tiếp tay cho Vương ca không?"
Nếu Lục Phi Yến suýt nữa đã khóc thì cao Phương lại khóc tháºt sá»±.
Do đó, Cao Phương không thể đáp lại lá»i nà o.
Ãiá»u nà y khiến cho Lục Phi Yến cà ng thêm bấn loạn.
Lục Phi Yến chưa kịp nghĩ ra biện pháp nà o khả thi thì ở đà ng kia, nà ng đã nhìn thấy Vương Thế Kỳ bỗng dưng bị hai kẻ đại gian đại ác hất rơi xuống đầm Thủy trung nhược thủy.
Hồn bất phụ thể Lục Phi Yến gà o lên...
Nhưng Cao Phương tuy Ä‘ang khóc nhưng lại kịp nháºn ra má»i việc.
Cao Phương Tháºt nhanh tay khi dùng ngá»c thá»§ bịt chặt lấy miệng cá»§a cá»§a Lục Phi Yến. Cao Phương còn là o thà o bảo, "Ãại tá»· đừng có kêu la. Kẻo bá»n chúng phát hiện được chúng ta, chúng ta không thể cứu được vương ca.?"
Gỡ tay Cao Phương ra, Lục Phi Yến nhá» lệ và ấm ức rú lên, "Ãến lúc nà y mà nhị muá»™i còn nói đến việc cứu Vương ca ư? nhị muá»™i không thấy... ?"
Cao Phương gạt nhanh những giá»t lệ Ä‘ang Ä‘á»ng lại trên mặt cá»§a chÃnh nà ng vừa há»›n hở ngắt lá»i Lục Phi Yến, "Ãại tá»· đừng quên độc thá»§y không là m hại đến Vương ca.?"
Lục Phi Yến toét miệng cưá»i, dù vẫn còn Ä‘ang rÆ¡i lệ, "Nhị muá»™i nói đúng tháºt. Tại sao ta lại quên Ä‘iá»u nà y được kia?"
Thế là hai nà ng cùng vui mừng và tiếp tục quan sát phÃa bên kia.
Chỉ cần hai tên đại gian đại ác bá» Ä‘i, hai nà ng láºp tức chạy đến và bảo đại Ä‘iểu bay xuống để đưa Vương Thế Kỳ lên.
Quả nhiên, hai tên đại gian đại ác sắp sá»a bá» Ä‘i tháºt. Vì hai nà ng cùng nhìn thấy Lưu Trúc Hà n Ä‘ang thu lại váºt gì đó mà hai nà ng Ä‘oán là má»™t cuá»™n dây.
Nhưng hai nà ng là m sao nghe được lá»i bà n định cá»§a hai kẻ ác tặc?
Vừa thu lại sợi dây, Lưu Trúc Hà n thì thà o tháºt khẽ vá»›i Tiá»n Vá»ng Thôi, "Giáo chá»§, Hẵng còn nhá»› Tuyệt địa bồi nguyên Ä‘an nên độc thá»§y không là m gì được hắn. Giáo chá»§ nghÄ© chúng ta phải là m gì để diệt trừ táºn gốc háºu há»a nà y đây?"
Tiá»n Vá»ng Thôi há»i lại cÅ©ng khẽ, "Có tháºt sư độc thá»§y không là m gì được hắn không?"
Lưu Trúc Hà n gáºt đầu, "Không sai, vì hắn đã má»™t lần bị rÆ¡i và o độc thá»§y rồi.?"
Tiá»n Vá»ng Thôi vì đến có phần nà o muá»™n nên không nghe những gì lưu Trúc Hà n đối đáp trước đó vá»›i Vương Thế Kỳ.
Tiá»n Vá»ng Thôi liá»n đỠxuất, "Ngươi có dám cùng bổn giáo chá»§ xuống dưới đó để tiếp tục truy sát hắn không?"
~rl linh váºt đã không còn như lá»i cá»§a Vương Thế Kỳ nói, Lưu Trúc Hà n lắc đầu và nói sai Ä‘i sá»± tháºt, "Bổn Ma quân không kháng được độc thá»§y nên không thể leo xuống. Còn giáo chá»§, giáo chá»§ không ngại độc thá»§y ư?"
Do đã có lá»i đỠxuất, Tiá»n Vá»ng Thôi đà nh phải thừa nháºn, "Bổn giáo chá»§ nhá» có Vạn niên tuyệt địa quả nên vô ngại.?"
Kinh nghi Lưu Trúc Hà n há»i, "Có phải vì Ä‘iá»u đó nên giáo chá»§ má»›i tìm đến đây không? Giáo chá»§ định thám thÃnh nÆ¡i nà y à ?"
Tiá»n Vá»ng Thôi sau má»™t lúc ngáºp ngừng má»›i nói tháºt, "Bổn giáo chá»§ do nghÄ© rằng đã là tuyệt địa hẳn phải có báu váºt nên cÅ©ng muốn thám thÃnh thá» má»™t phen.?"
Lưu Trúc Hà n vội lắc đầu, "Nếu có thì hẳn trong lần rơi trước kia đã đoạt mất rồi? Giáo chủ bất tất phải phà công.?"
Ngẫm nghÄ© lại và thấy Lưu Trúc Hà n nói không sai, Tiá»n Vá»ng Thôi báºt cưá»i lên gian ác, hiểm độc, "ÃÆ°á»£c, đã váºy chúng ta cứ phá há»§y Chốn nà y cho xong. Dù hắn không chết bởi độc thá»§y cÅ©ng phải chết vì há»a dược.?"
"Hoả dược, giáo chủ có mang theo sao?"
Tiá»n Vá»ng Thôi háºm há»±c bảo, "Bởi bổn giáo chá»§ má»™t lần đại bại dưới tay hắn nên khi quay lại Trung nguyên bôn giáo chá»§ có chuẩn bị sẵn Ngưá»i xem đây.?"
Nói xong Tiá»n Vá»ng Thôi liá»n phanh ngá»±c áo cho Lưu Trúc Hà n nhìn thấy nhiá»u lượt há»a dược Ä‘ang bó quanh thân Tiá»n Vá»ng Thôi, Lưu Trúc Hà n động tâm há»i, "Là giáo chá»§ cùng chết vá»›i hắn?"
Tiá»n Vá»ng Thôi gáºt đầu, "Không sai, khi phải gặp lại hắn và không thể không động thá»§, bổn giáo chá»§ sẽ cho hắn cùng chết khi phát động khối há»a dược nà y.?"
Lưu Trúc Hà n thoáng luyến tiếc. Nếu hắn không gặp Vương Thế Kỳ trước mà là Tiá»n Vá»ng Thôi, hắn sẽ độc bá thiên hạ má»™t khi Tiá»n vá»ng Thôi áp dụng kế sách nà y đối vá»›i Vương Thế Kỳ.
Ãoán được phần ý nghÄ© Ä‘en tối cá»§a Lưu Trúc Hà n, Tiá»n Vá»ng Thôi lấp lá»ng hăm doạ, "Ngươi có nháºn thấy Ä‘iá»u nà y không? Ngươi tuy thâm hiểm nhưng không đủ tà n độc bằng bổn giáo chá»§. Kẻ nà o động chạm đến bổn giáo chá»§ kẻ đó suốt Ä‘á»i ăn không ngon ngá»§ không yên vá»›i bổn giáo chá»§.?"
Lưu Trúc Hà n là m gì không hiểu ẩn ý cá»§a Tiá»n Vá»ng Thôi, hắn đà nh phải gáºt đầu rồi há»i, "Giáo chá»§ định phá há»§y nÆ¡i nà y bằng cách nà o?"
Tuần tá»± cởi bá» mấy lượt há»a dược ra. Tiá»n vá»ng Thôi nói bằng giá»ng Ä‘anh ác, "Ãốt và o chõ nà y rồi ném xuống. Vá»›i số há»a dược nà y thì từ nay đầm Thá»§y trung nhược thá»§y không còn tồn tại nữa.?"
Hai nà ng Cao Phương và Lục Phi Yến ngay sau đó phải ngã ra ngất Ä‘i khi hai nà ng cùng nghe nhiá»u tiếng chấn động đến long trá»i lỡ đất vang lên.
"Ầm, ầm, ầm... ?"