 |
|

15-10-2008, 03:35 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 6
Tiếng còi tà u hú dà i, tiếng chuông reo, tiếng phanh ken két, và rồi đoà n tà u dừng bánh.
Tim Xtefchia Ä‘áºp dồn.
Má»™t ngưá»i khuân vác bước và o toa cá»§a nà ng .
- Có ngá»±a từ Ä‘iá»n trang Xuodkocxe đón không?
- Dạ có, thưa lệnhn bà , có cá»— xe từ Guenbovitre do Ä‘Ãch thân ngà i đại công tá» tôn kÃnh đến. Bên Ä‘iá»n trang Xuodkovxe chỉ có tiểu thư nam tước đến thôi ạ. Kia ngà i ... xạ thá»§ đến đây rồi.
Hẳn là vì rất hà i lòng, ngưá»i phu khuân vác đã tôn xưng má»i ngưá»i vá»›i đủ loại má»i tước hiệu.
Nhưng bác ta vá»™i vã nhưá»ng chá»— cho chà ng xạ thá»§ Jur có vóc dáng khổng lổ, trông như má»™t vị đại tướng Ä‘ang Ä‘i diá»…n binh. Chà ng khổng lồ mỉm cưá»i vá»›i Xtefchia, ngả chiếc mÅ© dạ dá»m dáng cúi chà o tháºt thấp, đầy kÃnh trá»ng.
- Tiểu thư ra lệnh mang những gì xuống ạ?
Xtefchia đưa cho chà ng ta chiếc túi xách tay. Ngưá»i phu khuân vác đỡ chiếc va li.
Äúng lúc ấy Valdemar bước tá»›i.
Hai ngưá»i im lặng chà o nhau, không sao giấu nổi niá»m xúc động, Xtefchia đỠmặt.
Chà ng nhấc mÅ© lên khá»i đầu, nồng nà n hôn tay nà ng. Trong sá»± chà o há»i cá»§a há» có bao nhiêu nốt nhạc đặc biệt, tuy bá» ngoà i đầy vẻ lạnh lùng, khiến cho các vị tiểu thư và chà ng thanh niên Ä‘i cùng toan Ä‘á»u cảm thấy. HỠđưa mắt rất nhanh cho nhau:" Hai vợ chồng chưa cưới rồi!". - Mắt há» như nói thà nh lá»i.
Há» quáng mắt trước những con ngá»±a, cá»— xe , anh chà ng Jur, những danh tước và cuối cùng là vẻ đại gia cá»§a công tá».
Valdemar quay lại bảo ngưá»i xạ thá»§:
- Cho xe tới đây. Chúng ta sẽ đi ngay, trông tiểu thư có vẻ mệt- chà ng nói với Xtefchia.
- Tùy ông, - Nà ng đáp lạnh nhạt.
Há» cùng bước ra khá»i buồng toa. Xtefchia mỉm cưá»i cúi chà o những ngưá»i bạn đồng hà nh. Thấy váºy, đại công tá» cÅ©ng khẽ nhấc mÅ© lên. Các tiểu thư cúi chà o hết sức lịch sá», chà ng trai trẻ chụm đánh soạt hai gót chân. Há» ngạc nhiên khi thấy đôi vợ chồng má»›i cưới cao sang nhưá»ng kia mà lại lịch thiệp đến thế.
Luxia chạy ùa tới:
- Các vị cháºm Æ¡i là cháºm ! - Cô gái vừa kêu lên vừa ôm choà ng lấy cổ Xtefchia - Anh Valdy bắt em phải đợi trong phòng ... em không thể ngồi yên chá»—. Chị Xtefchia ! Chị thân yêu, chị quý mến cá»§a em ! Chị trở lại rồi, hay quá là hay.
Hai cô gái hôn nhau thắm thiết.
Há» cùng rá»i toa, Chà ng xạ thá»§ Jur và gã Jan, gia nhân trang Xuodkovxe đã đợi sẵn trên đưá»ng ke.
- Chúng ta vừa được vinh dá»± Ä‘i cùng má»™t nữ quý tá»™c, không còn nghi ngá» gì nữa! - Vị phu nhân có tuổi trong toa thốt lên khi má»i ngưá»i đã xuống.
- Há» là hai vợ chồng chưa cưới. Má»™t ngà i quý tá»™c rất già u. tháºt là trai tà i gái sắc !
Ba ngưá»i còn lại trong toa đứng bên cá»a sổ nhìn theo.
Chiếc xe ngựa đi trước, theo sau là xe trượt với anh chà ng Jur và đồ đạc.
Luxia kể cho Xtefchia nghe vỠbệnh tình của cụ Machây và nỗi nhớ nhung của cô.
- Cụ Mikhorovxki hiện nay ra sao rồi? - Xtefchian há»i.
Luxia vặc ngay :
- Sao chị không gá»i ông như trước.
- Ừ , thì ông , ông đã đỡ chưa?
- Äỡ nhiá»u rồi, ông nhắc đến tiểu thư luôn, - Valdemar đáp, nhìn Xtefchia bằng ánh mắt cháy bá»ng.
Ãnh mắt chà ng ôm ấp thân hình nà ng xiết bao má»m mại. Chà ng nhÃu mà y nhìn và nh khăn tang. Bá»™ tang phục cá»§a nà ng khiến chà ng thấy khổ tâm .
Luxia kêu lên, như thể đoán được ý nghĩ của chà ng:
- Chị Xtefchia, chị đội khăn tang là m gì thế? Chị đội trông đẹp lắm, nhưng ghê chết đi được! Có ai đội khăn tang cho bà ngoại đâu.
- Tôi yêu bà vô cùng. Vả lại, tôi cũng chẳng đội lâu đâu.
Nà ng định nói:" Em cÅ©ng chẳng thấy tôi lâu nữa đâu". - nhưng kịp ghìm lại. Chỉ nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đó thôi, lệ đã trà o ra mắt nà ng.
Nà ng không sao hình dung nổi phút chia ly.
Valdemar nÃn lặng, Xtefchia cÅ©ng thế. Cả hai Ä‘á»u cảm thấy có gì đó Ä‘ang ở giữa há», và há» doán được Ä‘iá»u đó là gì. Riêng Luxia vẫn láu táu như má»i khi.
Äến Xuadkovxe, vừa kịp bước ra khá»i xe ông lão Jaxenty vừa hôn tay Xtefchia vá»›i vẻ rất vui mừng, thì ngưá»i hầu phòng tuổi tác cá»§a cụ Machây đã bước thẳng đến trước mặt nà ng cúi chà o rồi thì thầm:
- Cụ ông má»i tiểu thư đến gặp. Cụ Ä‘ang ở trong phòng là m việc.
Cô gái tái mặt, nhưng vẫn can đảm bước di, chẳng đợi thay đổi trang phục. Valdemar đuổi kịp nà ng.
HỠvà o một phòng khách nhỠbà i trà trang nhã .
Chà ng cầm hai tay nà ng nâng lên môi.
- Tiểu thư Xtefchia, chắc tiểu thư đã biết hết má»i chuyện? ...
- Tôi biết, - Nà ng run run đáp.
Chà ng nhìn đăm đăm rất lâu và o mắt nà ng.
- Tôi nháºn ra Ä‘iá»u đó ngay từ trên toa . Tá»™i nghiệp ! ... Nhưng tiểu thư chá»› pháºt ý, chÃnh ông tôi cÅ©ng Ä‘ang hết sức xúc động. Xin tiểu thư hãy hết sức bình tÄ©nh, hãy là m Ä‘iá»u ấy vì ông .
Chà ng đưa Xtefchia đến táºn cá»a phòng là m việc.
Cụ Machây Ä‘ang ngồi trong ghế bà nh . Ba tuần vừa qua là m cụ thay đổi ghê gá»›m, da cụ tái nhợt, tóc bạc nhiá»u thêm, ngưá»i khòm xuống như gù Ä‘i, trông cụ già đi trông thấy. Nhìn thấy cụ, Xtefchia không cầm lòng nổi. Nước mắt ròng ròng, nà ng chạy ngay đến bên cụ, quỳ xuống bên gối cụ, úp mặt và o lòng bà n tay cố nén tiếng nức nở.
Cụ Machây run rẩy đưa tay ôm lấy nà ng..
Qua cÆ¡n xúc động cá»§a Xtefchia, cụ hiểu rằng nà ng đã biết má»i chuyện. Có tiếng gì nghe như tiếng nức nở nghẹn ngà o rên lên trong lồng ngá»±c già nua cá»§a cụ.
- Cháu ta , cháu khóc đấy ư? Váºy là cháu đã biết? Ai nói? Từ đâu? ...
- Từ quyển nháºt ký ... cá»§a bà .
Im lặng nặng ná», câm đặc. Cụ biết quyển nháºt ký ấy lắm chứ !
- Cháu viết cho Luxia, nói rằng bà bị chết đột ngá»™t vì bệnh tim ... Có nguyên do gì không? - Cụ há»i, giá»ng lạc hẳn Ä‘i.
Xtefchia ngần ngừ một thoáng.
- Cứ nói đi, cháu ... Nói tất cả ... Ông muốn biết. Cháu thấy đấy, ông rất bình tĩnh đây nà y.
Xtefchia kể rằng bà ngoại nà ng Ä‘ang ở nước ngoà i, không biết rõ nà ng ở đâu, mãi đến khi nháºn được bức thư cá»§a cha nà ng, trong đó có nêu cái há» Mikhorovxki ...
Nà ng im lặng, không muốn nói thẳng rằng chÃnh Ä‘iá»u đó đã khiến bà ngoại nà ng hoảng sợ. Nà ng không muốn trình bà y sâu và o chi tiết , bởi nếu thế sẽ phải nói tá»›i Valdemar.
Nhưng cụ Machây cÅ©ng tá»± mình Ä‘oán ra tất cả, cụ cúi đầu, nặng ná» thở dà i đánh sượt, rồi nói bằng giá»ng hết sức cay đắng:
- Váºy là bà ấy đã không tha thứ ... bà ấy nhá»› mãi ... Chỉ nghe cái há» thôi khiến bà ấy hoảng hồn ...Bà ấy lo cho đứa cháu gái lạc và o nhà nà y.
Xtefchia áp môi và o tay cụ. Nà ng cảm thấy mình kÃnh yêu cụ già nà y.
- Không đâu, ông ạ, bà đã tha thứ hết... Má»™t mình bà đau khổ , tháºm chà , ngay cả những con cá»§a bà cÅ©ng không biết rõ cái hỠấy.
- Nhưng bà ấy vẫn e sợ chúng tôi ... bà ấy lo cho cháu. Tại sao váºy?
Xtefchia rùng mình.
- Chẳng lẽ ... - Cụ Machây thì thầm.
Cụ già đột nhiên hiểu ra: trước mặt cụ sừng sững hình ảnh Valdemar.
Cụ giáºt mình.
- Phải rồi, chắc hẳn đó là nguyên do chÃnh kiến bà ấy phải lo sợ. Phải rồi! Phải rồi! ... chỉ nguyên sá»± hiện diện cá»§a chà ng đại công tá» Mikhorovki trẻ tuổi bên cạnh cháu gái bà ấy cÅ©ng đủ khiến cho bà rất hoảng sợ?
Cụ già đứng thẳng lên. Trong đôi mắt hõm sâu cháy sáng má»™t ngá»n lá»a u uẩn cá»§a ná»—i ray rứt nặng ná».
Cụ đặt tay lên vai Xtefchia.
- Hãy đứng lên đi cháu, hãy đến gặp Idalia. Nhưng cháu đừng quên ông già nà y nhé, lúc nà o ông cũng sẵn sà ng gặp cháu.
Xtefchia hôn ta cụ và lặng lẽ bước ra khá»i phòng.
Cụ Machây đưa hai tay ôm mái đầu bạc phơ.
- Má»™t lần nữa xảy ra Ä‘iá»u ấy ... sá»± lặp lại cá»§a những năm tháng đã trôi qua, những giây phút đã chôn sâu và o dÄ© vãng quay trở lại! ChÃnh Ä‘iá»u đó đã giết chết bà ấy! Quyển nháºt ký ... bất hạnh ... vẫn còn nguyên! Lá»i thá» nguyá»n cá»§a ta ! Xtefchia đã Ä‘á»c ... Lạy Äức Chúa Jesus Kitô ! - Cụ rên lên, giá»ng khà n đặc.
Hồi lâu sau, cụ ấn nút chuông điện ở tay ghế.
Ngưá»i hầu phòng có tuổi không má»™t tiếng động hiện ra.
- Má»i ngưá»i Ä‘ang là m gì thế? - Cụ Machây há»i.
- Các tiểu thư Ä‘ang ở chá»— nam tước phu nhân trên gác, ngà i đại công tá» Ä‘ang ở văn phòng, ngà i đã bảo phải báo cho ngà i biết khi nà o tiểu thư ra. Có phải má»i công tá» không ạ ?
- Không , không ần! Sắp ăn trưa chưa?
- Sắp rồi ạ.
- Franchisếc xin lỗi hộ nam tước phu nhân cho ta, hôm nay ta không muốn dùng bữa trưa.
- Cụ chủ chưa uống thuốc brôm đấy ạ.
- ÄÆ°á»£c rồi, được rồi, đưa thuốc đây.
Lúc ngưá»i hầu phòng sắp bước ra, cụ Machây còn giữ lại.
- Ta muốn ở một mình. Hãy nói với đại công tỠ: sau bữa trưa, à ... mà sau khi dùng cà phê đen, hẵng đến . Bây giỠthì đừng.
Lão Franchisếc bước ra, rất phân vân và kinh ngạc: cụ ông không muốn gặp ngay cả đứa cháu thân yêu. Lão không tà i nà o hiểu nổi chuyện ấy.
Lão nhún vai, lẩm bẩm một mình:
- Có chuyện gì không hay xảy ra ở đây rồi
|

15-10-2008, 03:37 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 7
Quả thá»±c đã có chuyện không hay. Chiá»u hôm ấy, Xtefchia cá»§ng Luxia ngồi ôm nhau trên chiếc ghế xôpha nhỠđặt trong phòng Xtefchia, cả hai cùng khóc. Luxia than thở:
- Ôi, chị Xtefchia! Không bao giỠem nghĩ là chị bỗng dưng bỠnhà em mà đi như thế nà y. Chị không thương em sao? Sao tự nhiên chị lại ra đi?
Xtefchia cÅ©ng khóc. Trái tim nà ng tan nát khi nghÄ© đến lúc phải xa rá»i Xuodkovxe. Nhưng đồng thá»i nà ng e sợ, nếu phải ở lại thêm nữa. Chỉ nhìn thấy Valdemar cÅ©ng đủ khiến nà ng xao xuyến. Cuá»™c nói chuyện vá»›i phu nhân Idalia là m Xtefchia mệt má»i. Nam tước phu nhân không muốn nói đến việc nà ng ra Ä‘i, và khi thấy vẻ cương quyết cá»§a cô gái, bà quyết định phải tìm hiểu nguyên do - mà sá»± tháºt thì Xtefchia không thể nà o nói rõ vá»›i bà , nà ng đà nh nêu ra lý do là cha mẹ bắt nà ng vá» nhà . Do tác động cá»§a cô con gái, nam tước phu nhân trở nên không lay chuyển.
- Chị Xtefchia, chị hãy nói rằng chị chỉ muốn đùa thôi, chị hãy bảo rằng chị sẽ ở lại với em,- Luxia khẩn khoản van nà i.
- Không, không thể hứa gì với em hết. Chị không đùa đâu, chị phải đi, nhất định phải đi!
- Chẳng lẽ ở nhà em chị khổ thế sao?
Xtefchia hôn cô gái trẻ tới tấp.
- Äừng nói thế; Luxia, em là m chị khổ tâm đấy. Ở nhà em chị rất thÃch, không bao giá» chị quên được gia dình em đâu, nhung chị phải trở vá» vá»›i gia đình chị .
Luxia khóc òa lên.
- Nhưng gia đình em cÅ©ng yêu thương chị như ruá»™t thịt ấy thôi! Xtefchia chẳng lẻ chị không cảm thấy như Ä‘ang sống trong gia đình mình? Em yêu chị, cả ông, cả mẹ cÅ©ng nhắc tá»›i chị luôn. Em nhá»› chị như nhá»› ngưá»i ruá»™t thịt. Xtefchia , chị hãy vứt bá» những ý nghÄ© ấy Ä‘i! Rồi chị xem, ngay sau lá»… Giáng Sinh, chúng mình sẽ Ä‘i đến bá» Biển Xanh, đến Niza, đến Italia , đến Roma, đến VÆ¡nidÆ¡ ( Venise) , chúng mình sẽ ở Paris, ở Viên và Thụy SÄ©. Chị Xtefchia, hãy biết sợ Chúa chứ! Chẳng lẽ chị không muốn Ä‘i vá»›i em sao? Em đã bao lần mÆ¡ tưởng đến ngà y ấy. Em chưa từng biết đến những vùng đất đó, giá được cùng vá»›i chị, chị em mình sẽ thÃch thú biết bao. Chị Xtefchia! Hãy cân nhắc lại Ä‘i! Không chỉ chị em mình Ä‘i, cả ông, cả anh Valdy cÅ©ng cùng Ä‘i nữa, mà có anh ấy Ä‘i cùng, thì chúng mình tha hồ vui chÆ¡i thoả chÃ. Chúng mình sẽ tiêu pha thoải mái, chị Xtefchia .... Còn nếu chị không Ä‘i, anh Valdy cÅ©ng sẽ không Ä‘i nữa.
Xtefchia giáºt mình.
- Kìa Luxia của chị, em nói vớ vẫn gì thế!
- Chẳng vớ vẫn đâu, em nói đúng đấy. Nếu chị đi, thế nà o anh Valdy cũng đi cùng. Ngược lại - anh ấy chảng đi đâu, em biết chắc như thế đấy!
Xtefchia nhìn trộm khuôn mặt đẫm nước mắt của Luxia, nà ng thấy khuôn mặt cô gái đầy nỗi buồn và sự suy tư.
Váºy ra ngay cả cô bé nà y cÅ©ng Ä‘oán ra được đôi Ä‘iá»u rồi sao? Xtefchia tuyệt vá»ng quá chứng.
"Ta phải trốn đi thôi, phải trốn thôi..."
Nhưng trong tâm trà nà ng chợt hiện ra những vùng đất nước xa xôi, biển cả , núi non, những đô thị lá»›n, những trung tâm văn minh, mà nà ng hằng mÆ¡ tưởng. Nà ng sẽ được đến những kỳ thú ấy, lại được .... cùng vá»›i chà ng! Biết bao sung sướng, thá»a niá»m ao ước bấy lâu, và má»i chuyện ấy chỉ phụ thuá»™c và o nà ng, và o quyết định cá»§a nà ng, và o ý muốn cá»§a nà ng mà thôi. Äôi môi Xtefchia như mỉm cưá»i, nà ng đã chá»±c thốt lên: "Ta sẽ ở lại ". Nhưng đột nhiên nà ng thấy Valdemar Ä‘ang đứng trước mắt nà ng, như tháºt. Ãnh mắt chà ng như thiêu đốt nà ng. Tai nà ng vẫn văng vẳng những lá»i Luxia vừa nói:" Nếu chị Ä‘i - anh Valdy sẽ Ä‘i ". Giây phút phân vân liá»n trôi qua ngay. Xtefchia ngẩng đầu cứng cá»i, cả quyết nói:
- Chị không thể. Chị phải trở vá» nhà ! Chị sẽ viết thư cho em, Luxia ạ. Em hay kể hết cho chị nghe má»i chuyện, những gì khiến khổ Ä‘au hay vui sướng. Chị rất buồn phải xa tâm hồn trẻ trung cá»§a em, tâm hồn vừa thức tỉnh đón cuá»™c Ä‘á»i, nhưng chị đà nh phải trở vá», Luxia Æ¡i, chị phải vá» nhà thôi!
Và i hôm sau đó, ở Ä‘iá»n trang Guenbotitre tổ chức bữa trưa có khách khứa tham dá»± nhân dịp mừng Valdemar được bầu là m chá»§ tịch há»™i nghá» nông. Bên trang Xuodkovxe có cụ Machây, nam tước phu nhân và ông Kravery Ä‘i dá»±. Xtefchia và Luxia ở lại nhà .
Gần tối, hai cô gái sai gia nhân thắng cá»— xe trượt nhỠđể Ä‘i dạo. Xtefchia cầm cương đôi ngá»±a xám. Cá»— xe phóng nhanh, tuyết kêu kin kÃt dưới bà n trượt, bắn tung toé từ những vó ngá»±a, trút và o tấm lưới thêu có mà u ngá»c lam. Ngà y hôm ấy trong sáng, lạnh giá, trà n ngáºp . Sắc trắng vá»›i sắc xanh và bầu không khà trong suốt khiến Xtefchia quên Ä‘i chốc lát những ưu tư riêng, đắm mình trong vẻ đẹp huy hoà ng cá»§a má»™t mùa đông tuyệt đẹp, nà ng trò chuyện rất vui. Luxia trầm ngâm, đưa ánh mắt u buồn liếc nhìn ngưá»i đồng hà nh. Äá»™t nhiên cô bé khóc òa lên.
- Kìa, Luxia , sao thế? - Xtefchia há»i. - Sao em lại khóc?
- Em không thể nghÄ© rằng chị tháºt lòng muốn ra Ä‘i, em Ä‘ang buồn đứt ruá»™t, còn chị thì vui - chị chẳng cần để ý gì đến em ...
- Kìa, em, chị cÅ©ng nặng ná» lắm chứ ... Ôi! Nặng ná» lắm! Chị thoáng vui đôi chút vì thế gian tháºt đẹp. Em nghÄ© rằng chị vui vẻ rá»i bá» má»i ngưá»i mà đi sao? Ôi, Luxia , Luxia ! ...
Giá»ng nà ng chứa chất bao ná»—i oán trách chân thà nh, khiến cô gái nhìn nà ng tò mò.
- Äã váºy sao chị lại Ä‘i?
Xtefchia lắc đầu.
- Chị muốn dấu em Ä‘iá»u gì đó, Xtefchia , chị không muốn nói tháºt, còn em thì ... có thể em Ä‘oán được nhiá»u Ä‘iá»u hÆ¡n là chị tưởng kia đấy, vá» nguyên do đã khiến chị phải chạy trốn. Em buồn lắm! Em biết thừa, nÆ¡i đây sẽ buồn đến thế nà o nếu thiếu chị. Giá như chị biết ba tuần vừa rồi vắng chị cả nhà buồn biết chừng nà o! Trá»i Æ¡i! Em không phát Ä‘iên phát rồ cÅ©ng tháºt là chuyện đáng ngạc nhiên ...
- Luxia, em cứ nói quá đi thế là m gì! - Xtefchia kêu lên, cố là m ra vẻ thản nhiên. Chữ " chạy trốn " đã là m lòng nà ng xáo động. Em chỉ bịa thôi ! - Nà ng nhắc lại.
- Không bịa chút nà o nhé! Chị không biết buồn đến chừng nà o đâu! Ngay từ đầu, chị vừa Ä‘i khá»i, có lẽ chị chỉ má»›i ra khá»i cổng thôi, là ông đỗ bệnh. Ông bị má»™t cÆ¡n kịch phát thần kinh thế nà o ấy. Anh Valdy phải bế ông trên tay đưa và o buồng. Mẹ em hoảng hồn, cÅ©ng ốm luôn. Anh Valdy cứ Ä‘i Ä‘i lại lại, u ám , bá»±c bá»™i, em phát sợ chẳng dám nói gì vá»›i anh ấy nữa. Suốt thá»i gian ông ốm, anh ấy gần như không rá»i ông phút nà o. Anh ấy cÅ©ng và o thăm há»i cả mẹ em nữa, nhưng hiếm hÆ¡n. Má»™t lần anh ấy to tiếng vá»›i mẹ em, khá căng. Em nghe thấy mẹ nói: " Äó là chuyện trẻ con, không đáng phải nhá»› ", còn anh Valdy, có vẻ rất bá»±c mình, thì đáp:" Phải thiếu lương tâm lắm má»›i có thể nghÄ© như cô ". Em biết hai ngưá»i cãi nhau vá» việc gì, bởi em Ä‘oán được và nghe lá»m được nhiá»u Ä‘iá»u. Em cÅ©ng biết chuyện gì khiến ông ngoại em bị ốm, nhưng em chẳng nói đâu, bởi chị cÅ©ng dấu em kia mà . Rồi sau khi đã khá»i ốm, ông cứ buồn rầu mãi. Anh Valdy Ãt đến hÆ¡n, lúc nà o cÅ©ng lầm lầm. Anh ấy chỉ há»i qua Ä‘iện thoại xem tình hình sức khoẻ cá»§a ông ra sao. Má»™t hôm anh ấy đến sau bữa ăn trưa, lúc má»i ngưá»i Ä‘ang nghỉ. Trông thấy chiếc xe trượt, em chạy khắp lâu đà i tìm anh ấy mà chảng thấy đâu. Tình cá» em bắt gặp anh ấy ... trong phòng chị. Anh ấy ngồi trên Ä‘i văng bên cá»a sổ, trong tay mân mê ... chị Ä‘oán thá» xem thứ gì nà o? ...
Xtefchia rùng mình. Câu chuyện cá»§a cô bé đã đánh thức trong lòng nà ng má»i tình cảm và ná»—i Ä‘au tâm linh.
- Chị không biết, - nà ng đáp
- Chuỗi hạt của chị.
- Chuỗi hạt? ...
- Phải . Lúc ra Ä‘i, chị rất vá»™i và ng , không cất chuá»—i hạt Ä‘i, nó vẫn nằm nguyên trên giá dưới chiếc gương soi. Anh Valdy ngồi, má»™t tay chống đầu, tay kia cầm chuá»—i hạt, xoay xoay nó trong mấy ngón tay, mân mê rất âu yếm. Anh ấy mải suy nghÄ© quá nên mãi sau má»›i nhìn thấy em. Em biết anh ấy giáºn em đã bước và o phòng, nhưng không để lá»™ Ä‘iá»u đó. Anh ấy đứng dáºy, đặt chuá»—i hạt lên bà n con, hôn em , rồi nhìn quanh phòng thốt lên: " Cần phải Ä‘em hoa trang trà phòng nà y khi tiểu thư Xtefchia trở vá» ". Những đóa hoa trà và đỗ quyên mà u trắng trong phòng chị là do anh ấy mang đến đấy. Còn cây cỠđặt cạnh giưá»ng là do chÃnh tay anh ấy đặt. Anh ấy rất thÃch thú ngắm những bức tranh bá»™t mà u và phấn mà u cá»§a chị, cÅ©ng như tá» giấy lá»›n mà chị ký há»a ở Guenbovitre, cảnh trong công viên nhìn ra bá» sông - bức ấy thì anh ấy Ä‘em Ä‘i. Anh ấy thÃch nó lắm. Chị thấy chưa, Xtefchhia , cả đến anh Valdy cÅ©ng nhá»› chị.
Luxia nÃn lặng. Xtefchia ngồi im, cảm động và buồn bã.
Thế ra chà ng không cần dấu giếm nữa? Thế ra chà ng nhớ nà ng, đã đến phòng nà ng, đã mân mê chuỗi hạt của nà ng trong tay, đã đem hoa đến trang điểm nơi đó.
Xtefchia phải cố sức kìm chế má»›i không báºt khóc vì sung sướng, vì đắng cay, vì hà ng nghìn thứ tình cảm hòa lẫn và o nhau.
Äúng lúc ấy, Luxia đột ngá»™t lên tiếng:
- Xtefchia, chị hãy nói tháºt xem, ai đẹp trai hÆ¡n: Valdy hay Prontnhiki? ...
Xtefchia giáºt mình.
- Kìa, Luxia em đừng nên so gã Pronnhiki với ông Valdemar!
- Dẫu sao Pronnhixki vẫn đẹp trai hÆ¡n! Edmun đẹp như tranh, nhưng em xin nói tháºt vá»›i chị nhé, chị Xtefchia, giỠđây , khi đã quên anh ta rồi, em thà chá»n anh Valdemar hÆ¡n. Anh ấy có vẻ đẹp rất đà n ông, và quý phái hÆ¡n, đúng không? Bên anh ấy, Pronnhixki nom như má»™t con búp bê xinh xắn. Giá anh Valdy không có há» hà ng vá»›i em, chắc em phải Ä‘iên lên vì anh ấy mất. Anh ấy mang trong mình má»™t thứ gì đó , je ne sai quoi ( Em không biết là thứ gì ! ) . Thứ gì đó là m em thÃch thú lạ thưá»ng.
Xtefchia sợ không dám nhìn Luxia. Nà ng chỉ cảm thấy rằng mặt nà ng đang đỠrần.
Sau và i giây im lặng, cô gái lạì lên tiếng:
- Anh Valdy có thể khiến ngưá»i ta say mê lắm lắm. Có bao nhiêu bằng chứng . Tiểu thư Rita yêu anh ấy, cả con lừa cái Barxka, kẻ cứ ngỡ rằng chỉ cần vẫy tay là anh ấy sẽ nằm phá»§ phục xuống ngay sát đất, ấy cÅ©ng thế! Nhưng không xong. Hình như cả bá tước phu nhân Vizembergova, cả công tước phu nhân Kryxta Turynxka và nhiá»u ngưá»i nữa cÅ©ng phải lòng anh ấy. Có những kẻ chỉ háo những bạc triệu cá»§a anh ấy, nhưng anh Valdy tỉnh lắm, anh ấy nháºn ra bá»n há» ngay. Barxka có lẽ yêu anh ấy tháºt, nhưng cái chÃnh cô ả muốn trở thà nh đại công nương , thà nh nữ chá»§ nhân cá»§a trang Guenbovitre, anh Valdy cảm thấy thế, liá»n cho cô ả ra rìa ngay.
- Em đừng dùng những chữ thô thiển quá; Luxia. Vả lại sao em biết? Chắc tự anh ấy khoe với em rồi.
- Äá»i nà o anh ấy lại thế, nhưng hồi ấy ở Guenbovitre ai mà chẳng biết. Cô ả cứ xắn và o săn đón anh ấy đến kinh, là m duyên là m dáng, để rồi vá» sau lại thẫn thá» như kẻ mất hồn. Em nghe có lần ông Trestka nói vá»›i tiểu thư Rita : " Sét cá»§a đại công tỠđã giáng trúng tiểu thư Barxka rồi ! ".... Ha, còn có thể có chuyện gì khác thế nữa kia chứ?
Xtefchia mỉm cưá»i.
- Chị nháºn ra ngay giá»ng Trestka qua những câu đùa cá»§a ông ấy.
- Chị mến ông ấy chứ?
- Mến chứ, mạc dù đôi khi ông ấy công kÃch chị.
- Ông ấy cÅ©ng mến chị. Ông ấy thưá»ng tá»›i thăm ông. Ông ấy há»i thăm chị luôn, há»i bao giá» chị vá», Ä‘iá»u ấy vá»›i ông ấy là thân máºt lắm rồi đấy. Ông ấy Ä‘i Berlin rồi. Ông ấy bảo Ä‘i sắm nhẫn đình hôn.
- Tháºt không?
- Là m gì có chuyện đó! Rita không thÃch ông ấy đâu. Chị ấy chỉ có thển bằng lòng lấy ông ta sau khi anh Valdy cưới vợ mà thôi. Mà chuyện ấy thì chả phải mau chóng gì ...
- Sao váºy?
- Bởi anh ấy chẳng dá»… gì tìm được vợ , dẫu ai ai cÅ©ng sẵn sà ng là m vợ anh ấy. Nhất là bây giá», khi anh Valdy ...
Bá»—ng má»™t cá» chỉ ngá»t ngà o và lặng lẽ, Luxia nép sát và o ngưá»i Xtefchia, đột ngá»™t lên tiếng:
- Xtefchia, chị hãy nói tháºt vá»›i em nhé, em yêu chị đến thế kia, mà chị phải nói tháºt nhé...
- Em muốn gì kia, Luxia? Xtefchia nhẹ nhà ng há»i.
- Chị hãy nói ... chị biết là anh Valdy yêu chị chứ?
- Luxia, thá» có Chúa! Em đừng bao giá» nói đến Ä‘iá»u đó! Hãy hứa vá»›i chị sẽ không nói những Ä‘iá»u như thế nữa.
- Em sẽ không nói vá»›i má»™t ai khác, nhưng vẫn sẽ nói vá»›i chị. Vả lại, cÅ©ng có rất nhiá»u ngưá»i biết chuyện nà y. Anh ấy thÃch chị từ lâu và đã phải lòng chị. Còn chị thì sao. Xtefchia? ... Không có lý nà o chị dá»ng dưng ? Chị cÅ©ng yêu anh ấy ... đúng không? ...
Xtefchia hiểu rằng Ä‘iá»u bà máºt cá»§a nà ng đã bị phát hiện. Luxia chỉ há»i váºy thôi, chứ cô bé biết hết ... Là m gì đây? Nà ng nghẹn lá»i bởi những dòng nước mắt, bởi ná»—i trách móc Luxia và trách chÃnh mình. Nà ng nÃn lặng, biết rằng sá»± im lặng đó chÃnh là lá»i khẳng định sá»± tháºt.
Äá»™t nhiên tiếng lục lạc ngá»±a bằng đồng vang lên, tiếng tuyết kêu rÃt lên , những con ngá»±a hà vang, rồi chiếc xe xinh xắn cá»§a tiểu thư Rita vượt ngang chiếc xe trượt cá»§a hai ngưá»i. Ngưá»i xà Ãch Ä‘ang cố kìm những con ngá»±a vừa phi nhanh.
Xtefchia giáºt cương ngá»±a, lòng trà n đầy sung sướng. Nà ng coi sá»± xuất hiện cá»§a tiểu thư Seligianka và o đúng lúc nà y như má»™t vị cứu tinh.
|

15-10-2008, 03:37 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 8
Một ngà y u ám và buồn bã trôi qua. Xtefchia gói ghém hà nh trang. Cuộc nói chuyện vừa rồi giữa nà ng với phu nhân Elozonovxka hết sức cương quyết.
- Xin cô hãy cho tôi biết lý do thá»±c sá»± - nam tước phu nhân chân thà nh lo lắng thốt lên. Tôi không thể hiểu nổi sá»± bướng bỉnh cá»§a cô. hay cô có Ä‘iá»u gì không hà i lòng Luxia?
Xtefchia vội đáp:
- Tôi rất tiếc phải xa Luxia. Tôi rất yêu mến em. Tôi cÅ©ng rất buồn phải xa gia đình bà , nhưng thưa phu nhân, tôi đà nh phải là m như váºy, buá»™c lòng phải là m như váºy.
Phi nhân Idalia nhìn nà ng chăm chú.
- Chúng tôi định Ä‘i nghỉ ở phương Nam. Tôi cứ hy vá»ng là cô không rá»i bá» Luxia.
- Bà sẽ tìm được nữ gia sư khác.
- Comme vous êtes ridicule ( Cô tháºt là buồnn cưá»i)! Chúng tôi đâu coi cô là gia sư, mà là bạn thân thiết cá»§a em nó. Em nó hết lòng gắn bó vá»›i cô. Nó bị thiếu bạn. Cô là ngưá»i bạn duy nhất. Tôi đã nháºn thấy Luxia có biết bao thay đổi, rõ rà ng nó chịu ảnh hưởng tốt cá»§a cô. Äẩu óc em nó phát triển tốt hÆ¡n hẳn những năm trước đây, nhá» sá»± thông tuệ cá»§a cô. Không ! Cô không nên rá»i bò chúng tôi!
Nam tước phu nhân ôm Xtefchia, mỉm cưá»i dịu dà ng và hôn và o trán nà ng.
- Xin Xtefchia đừng cưỡng lại thế, cả gia đình tôi Ä‘á»u yêu mến cô. Vắng cô chúng tôi sẽ rất buồn.
Xtefchia cảm thấy sá»± chân thà nh chốc lát cá»§a bà , nà ng muốn nép và o ngưá»i bà , nhưng không dám. Phu nhân Idalia bao giá» cÅ©ng khiến nà ng e ngại.
Vì váºy nà ng chỉ nói:
- Tôi sẽ không bao giá» quên được gia đình bà , tôi sẽ trao đổi thư từ vá»›i Luxia, nhưng ... tôi phải Ä‘i! Xin phu nhân thứ lá»—i là tôi đã không là m tròn năm, song ... đó là điá»u không thể khác.
Phu nhân Elzonovxka sa sầm nét mặt.
- Hay cô ngại ngần vì ... câu chuyện lạ lùng giữa thân phụ tôi và ngưá»i bà vừa quá cố cá»§a cô? Xin cô đừng lưu tâm đến Ä‘iá»u ấy. Äó là những việc đã bị quên lãng, đã được chôn chặt rồi! Tôi không chối rằng cái chết cá»§a bà Rembovxka đã tác động rất mạnh tá»›i thân phụ tôi - mà nguyên do chÃnh là việc cô, cháu cá»§a bà , hiện Ä‘ang sống ở đây. Nhưng bây giá» thân phụ tôi đã bình tÄ©nh lại rồi, ông sẽ rất phiá»n lòng nếu cô bá» Ä‘i. Không có lý do gì khiến cô phải tránh chúng tôi chỉ vì câu chuyện cÅ© xưa như thế.
Xtefchia mỉm cưá»i cay đắng. Má»™t ná»—i khổ tâm lá»›n lao che má» má»i tình cảm khác trong lòng nà ng. Phu nhân Idalia nháºn thấy Ä‘iá»u đó qua nét mạt nà ng, bà nhìn Xtefchia dò há»i.
Cô gái cụp mi mắt xuống. Mà u đỠtrên mặt dần dần tan Ä‘i, đôi môi cô run run. Sắc đỠvà cả dáng hình như cô muốn nói :" ChÃnh câu chuyện xưa cÅ© ấy đã khiến tôi phải ra Ä‘i, chÃnh nó là lý do khiến tôi e sợ - tôi sợ câu chuyện ấy sẽ tái sinh!"
Suốt hồi lâu hai ngưá»i ngồi đối diện vá»›i nhau không nói lá»i nà o. Äôi mắt to mà u bia cá»§a phu nhân Idalia chằm chằm nhìn Xtefchia má»—i lúc má»™t nheo lại, thu hẹp thà nh hai kẽ hở mà u nâu. Má»™t bên lông mà y cá»§a bà run run giáºt giáºt. Bà n tay trắng ngần cá»§a nam tước phu nhân nghịch nghịch sợi dây đồng hồ và ng, bà cân nhắc suy ngẫm sâu sắc Ä‘iá»u gì đó.
Từ từ và tháºn trá»ng, Xtefchia ngước mắt lên nhìn bà , đôi mắt long lanh mà ng lệ.
Phu nhân Elzonovxka đứng dáºy.
- Ngà y mai tôi má»›i có thể trả lá»i cô má»™t cách dứt khoát. Chứ trả lá»i ngay thì tôi không thể ... Cô hiểu chứ ?....
Cô gái hiểu rằng bà đã đoán được ý nghĩ của cô. Máu cô như dồn cả lên đầu.
Mẹ Luxia chìa tay cho Xtefchia một cách lạnh nhạt hơn lúc nãy.
Xtefchia bước xuống những báºc thá»m rá»™ng rãi bằng những bước chân xiêu vẹo. Äầu cô ong ong. Cô tá»±a ngưá»i và o tay vịn bá»c nhung.
- Phải đi thôi ... đi thôi ... mãi mãi. Chúa ơi! Chúa ơi! Hãy ban cho con sức lực!...
Thân hình cô phản chiếu trong chiếc gương lá»›n treo ở chá»— ngoặt cầu thang gác. Xtefchia thấy gương mặt mình thay đổi đến khó nháºn ra, vá»›i đôi mắt thâm quầng và vẻ Ä‘au đón trong đôi tròng mắt thảm thương.
Äúng lúc ấy cô chợt nghe sau lưng cô tiếng bước chân ai đó.
Xtefchia ngoảnh lại. Má»™t ngưá»i hầu phòng trẻ Ä‘ang chạy xuống thang, nhảy và i báºc má»™t lúc. Theo sau y là cụ Janxenty.
- Có chuyện gì thế ạ?
- Äại công tỠđến.
Cô gái rùng mình. Cô là m một cỠchỉ như chạy trốn, nhưng đôi chân cô thốt nhiên nặng như chì.
Ngưá»i Thụy SÄ© đã mở cá»a sảnh dưới nhà .
Xtefchia Ä‘ang bước xuống những báºc cuối cùng thì Valdemar bước và o. Mặt chà ng chợt rạng ngá»i, chà ng nhanh nhẹn bá» mÅ© và rút đôi găng tay ra.
Nà ng đưa tay cho Valdemar.
Không nói má»™t lá»i, chà ng trai nâng tay nà ng lên môi, chà ng đưa mắt nhìn vẻ mặt khác lạ cá»§a Xtefchia, hà ng lông mà y chợt nhÃu lại.
Xtefchia khuất dạng trong khung cá»a gần đấy. Nà ng lao và o phòng mình, hai bà n tay ôm ghì lấy thái dương nóng rá»±c, khóc òa nức nở:
- Chúa tôi! Chúa tôi! Hãy cứu con với! ...
Nà ng lên con sốt, má»™t Ä‘iá»u gì đó khác thưá»ng Ä‘ang diá»…n ra ở nà ng. Nép ngưá»i và o má»™t góc ghế xôpha bên cá»a sổ, nà ng ngồi khóc và nghÄ© ngợi mông lung, nà ng tháºy nhẹ ngưá»i vì Luxia đã bị bà mẹ giữ lại và nà ng có thể ở má»™t mình hoà n toà n.
Tiếng gõ cá»a phòng khiến nà ng tỉnh lại.
- Ai đấy?
- Thưa, tôi, Jaxenty
Ngưá»i nô bá»™c bước và o.
- Äại công tá» rất muốn gặp tiểu thư . Hiện ngà i Ä‘ang ở trong phòng khách trắng.
Xtefchia thấy cổ há»ng thắt lại Ä‘au nhói.
- ÄÆ°á»£c tôi sẽ tá»›i ngay.
Nà ng vẫn ngồi yên hồi lâu. Rồi bước lại gần khung cá»a sổ, áp vầng trán nóng bá»ng và o mặt kÃnh, nà ng lau mắt rồi chạy vá»™i ra cá»a.
- Chà ng còn muốn gì ở ta nữa?
Nà ng chợt lùi lại, đôi má nóng rá»±c như lá»a. Nà ng Ä‘i ngang dá»c khắp phòng mấy lần, hai tay vặn vẹo và o nhau:
- Lạy Chúa! Lạy Chúa! Hãy cho con bình tĩnh lại!
Nà ng mở cá»a phòng rồi không nhìn quanh, không dừng lại, nà ng chạy vá»™i má»™t mạch vá» phÃa phòng khách mà u trắng. Äến ngưỡng cá»a, nấp trong bóng râm cá»§a chiếc rèm cá»a bằng vải aÄ‘amát, nà ng dừng hồi lâu, thở hổn hển, tim Ä‘áºp dồn dáºp.
Valdemar tiá»n lên bên nà ng, cầm tay nà ng, nồng nà n xiết chặt. Äôi mắt nói muôn ngà n lá»i dán chặt và o hà ng mi nà ng vừa hạ xuống. Chà ng nói giá»ng vững và ng:
- Ta hãy sang nhà ấm trồng cam bên cạnh đây. Ở đó yên tÄ©nh hÆ¡n. Tôi có Ä‘iá»u muốn há»i tiểu thư.
Chà ng buông má»™t bà n tay nà ng, tay kia chà ng dịu dà ng lồng và o bà n tay mình để nà ng vịn rồi âu yếm đặt tay lên tay nà ng giữ chặt. Không nói được lá»i nà o, toà n thân run rẩy, Xtefchia để yên cho chà ng đưa Ä‘i.
Nà ng cảm thấy như mê Ä‘i. Sá»± gần gÅ©i vá»›i chà ng , cái xiết tay cá»§a chà ng khiến nà ng say đến quay cuồng đầu óc. Há» bước và o nhà ấm trồng hoa liá»n ká» ngay bên phòng khách.
Những đóa hoa trà , hoa đỗ nguyên, những cây đà o kim nương và trắc bá xinh tươi rÅ© những mạng lưới lay động xuống những lối Ä‘i lát gạch nung. Mặt trá»i rá»i ánh sáng rá»±c rỡ qua khung kÃnh.
Valdemar đóng cánh cá»a thông sang phòng khách rồi rẽ và o má»™t lối nhá» hai bên trồng hoa trà . Há» bước Ä‘i trong im lặng, rồi chà ng cất tiếng nói, giá»ng chân thà nh, âu yếm, cúi xuống mái đầu nà ng:
- Có tháºt tiểu thư muốn ra Ä‘i không? à định ấy có tháºt nhất quyết không?
Xtefchia đã nói được thà nh lá»i.
- Hoà n toà n nhất quyết.
- Nó được nhất quyết bao giá» váºy?
- Tôi trở vỠđây đã mang sẵn ý định ấy trong đầu.
- Có nghĩa nó được thà nh hình ở gia đình tiểu thư, tại Rutraievo?
Chà ng cà ng ép chặt tay nà ng hơn.
- Tôi đoán được rằng những chuyện vừa xảy ra có ảnh hưởng không hay đến tiểu thư, nhưng ... chẳng lẽ tiểu thư nghĩ rằng tôi cho phép tiểu thư ra đi hay sao? ... Ra đi như thế nà y? ...
Xtefchia ngẩn ngưá»i. Nà ng run giá»ng đáp:
- Phu nhân Elzonovxka có thể có quyá»n ngăn cản, chứ ông thì ... không.
Valdemar bước cháºm lại.
- Cô tôi? Chắc là vá» phương diện khác. Nhưng tôi, tôi yêu tiểu thư ... Và tiểu thư chỉ có thể rá»i khá»i nÆ¡i đây vá»›i tư cách ... Vợ chưa cưới cá»§a tôi mà thôi.
Chà ng nói rất cương quyết, hơi nóng nảy.
Xtefchia lặng ngưá»i. Äầu óc nà ng như bị lá»a bá»ng thiêu đốt. Những cây trà đầy hoa bắt đầu quay cuồng traong mắt nà ng. Nà ng đưa tay lên thái dương.
- Sao kia ... ông .. tôi?
Chà ng cúi xuống gần nà ng. lần nà y giá»ng trầm cá»§a chà ng vang lên đầy má»m mại và âu yếm.
- Anh yêu em, em duy nhất cá»§a anh. Chẳng lẽ em không biết? Anh muốn có em, em hãy là vợ anh ... Em cÅ©ng yêu anh, vì váºy mà em trốn chạy ... nhưng em là cá»§a anh , cá»§a anh ! ...
Äôi khi hạnh phúc quá lá»›n lao đến ná»—i khiến ngưá»i ta Ä‘au đớn. Cảm giác cá»§a Xtefchia lúc nà y gần như là sá»± đớn Ä‘au. Nà ng như mê Ä‘i. Những lá»i nói bất ngá» cá»§a Valdemar rót và o lòng nà ng niá»m hạnh phúc vô biên vá»›i muôn ngà n ánh sáng khiến cô gái mất tá»± chá»§. Nà ng đứng lặng, như pho tượng tạc bằng thạch cao tuyết hoa, vẻ mặt nà ng như đông cứng lại. Chỉ có đôi mắt to đầy bóng râm là lấp lánh những tia ấm áp mà u tÃm, nhìn sâu và o đôi đồng tá» rá»±c lá»a cá»§a Valdemar như vá»›i lá»i cầu khẩn, lá»i van vỉ Ä‘au đớn, như thể muốn nói thà nh lá»i: " Xin đừng hà nh hạ em nữa! Xin đừng dụ dá»— em! ...
Ãnh mắt rá»±c lá»a cá»§a Valdemar trùm lên nà ng, vuốt ve , hôn hÃt! Äại công tá» xiết mạnh bà n tay nà ng, chà ng cúi xuống thì thầm bằng đôi môi nóng bá»ng:
- Anh điên lên vì em! ... Nghe thấy không? Em phải là của anh và nhất định thế ... Em yêu anh, anh biết! ...
Äá»™t ngá»™t, Xtefchia giáºt mạnh tay ra khá»i tay chà ng.
Là n sóng hạnh phúc to lá»›n, cÆ¡n xoáy lốc Ä‘iên cuồng cá»§a niá»m sung sướng như bão cuốn nà ng Ä‘i. Má nà ng rá»±c đỠnhư sắc lá»a. Nà ng đưa tay ôm ghì hai thái dương, đôi môi hé mở há»›p há»›p không khÃ, lồng ngá»±c nà ng báºt ra tiếng kêu mạnh mẽ cá»§a trái tim, như khúc tụng ca cảm tạ:
- Chúa tôi! Chúa tôi! Chúa tôi! ...
Valdemar ôm ghì nà ng trong vòng tay, mắt chà ng rá»±c lá»a, như Ä‘iên cuồng. Nhưng đúng và o giây phút ấy, như má»™t ánh chá»›p trong mắt Xtefchia chợt hiện ra bóng trắng toát cá»§a bà ngoại nà ng trong vòng tay chà ng lÃnh khinh kỵ trong khu vưá»n Ä‘iá»n trang Snhiagiepxki, mấy năm vá» trước. Má»™t sức mạnh tuyệt vá»ng chợt giáºt nà ng ra khá»i lồng ngá»±c Valdemar trước khi nà ng kịp áp mái đầu rối bá»i vì hạnh phúc và niá»m vui sướng vô bá» và o đó.
Nà ng giằng ra, đột ngột bước lùi, thảnh thốt như mù quáng bởi nỗi sợ sệt bất thần. Nà ng đưa cả hai tay ra trước mạt như muốn chống lại chà ng.
Kinh ngạc, Valdemar lại nắm chặt tay nà ng, xiết chặt như đôi gá»ng kìm thép.
- Em là m sao thế?
- Em ... không yêu ông... Chưa bao giá» yêu ông cả.. không ! Không ! - Xtefchia kêu lên, giá»ng lạc Ä‘i, khà n đặc.
- Em là m sao thế? ... Bình tĩnh lại nà o! ... Em nói gì?
- Tôi không yêu ông! ... Tôi không muốn ! ...
- Nói dối! - Valdemar bùng ra. - Em yêu anh, em sẽ là vợ của anh!
- Không ! Không bao giá»! ...
Phẫn ná»™ , nà ng run bắn cả ngưá»i , ngá»±c nà ng pháºp phồng hổn hển, mắt nà ng phát ra những tia lá»a.
Valdemar trông tháºt khá»§ng khiếp. Chà ng bóp chặt đôi tay nà ng, bên trên khá»§y, khiến chúng co lại vì Ä‘au. Äôi đồng tá» chà ng gần như ngả sang mà u Ä‘en, cháy bá»ng như núi lá»a, dán chặt và o đôi mắt nà ng, chà ng nói hổn hển:
- Em phải yêu! Phải lấy ... bởi anh muốn thế!
Tiếng cưá»i nóng nảy bá»™c phát ra từ miệng Xtefchia như tiếng kêu cá»§a kẻ bị khổ hình. Như má»™t ngưá»i bị trúng thương, nà ng nhìn thẳng và o mắt chà ng, kêu lên:
- Bây giỠ... thì thế ... nhưng sau nà y? ....
Trong câu há»i cá»§a nà ng chứa đựng cả bi kịch cá»§a ngưá»i bà vừa quá cố.
Xtefchia giằng mạnh, giáºt cả hai tay ra khá»i tay đại công tá» nhảy lùi xa chà ng. nà ng đừng lại đó đầy tá»± tôn, tin chắc ở thắng lợi cá»§a bản thân, nhưng bị rung chuyển đến táºn đáy tâm hồn. Bằng ná»— lá»±c Ä‘iên cuồng cá»§a ý chÃ, nà ng cố buá»™c giá»ng nói và vẻ mặt cá»§a mình phải bình tÄ©nh. Nà ng nói cháºm rãi, dằn từng tiếng nghiêm nghị không nhìn Valdemar....
- Tôi không yêu ông ... xin ông hãy quên tôi đi.
Rồi quay lưng, nà ng bước vá» phÃa cá»a , mặt hoà n toà n biến đổi, trán đẫm mồ hôi vì ná»—i đớn Ä‘au mà nà ng vừa tá»± giáng cho mình, song vẫn tá»± hà o ngẩng cao đầu. Mãi khi sang đến phòng khách trắng, nà ng má»›i vặn hai tay tuyệt vá»ng vô cùng, cắm đầu chạy má»™t mạch vá» phòng riêng. Äến gần giưá»ng , nà ng quỳ sụp cả hai gối xuống sà n.
Tiếng khóc kinh hoà ng oà ra từ ngực nà ng.
- Hết cả rồi ! Hết rồi !.- Nà ng rên rỉ trong cÆ¡n nức nở. Valdemar đứng sững như trá»i trồng. Tiếng kêu thét cá»§a nà ng đã mách bảo chà ng tất cả. Nà ng vừa nhá»› đến bà nà ng và ông Machây cá»§a chà ng. Chà ng không tin lá»i nói vừa rồi cá»§a Xtefchia. Ngược lại , cái cách nà ng thốt ra lá»i đó cà ng khiến chà ng tin chắc nà ng yêu mình. Nhưng chà ng chỉ đưa mắt sững sá» nhìn khi nà ng bước Ä‘i. Ãnh đác thắng như bừng lên trong mắt chà ng.
- Nà ng tháºt dÅ©ng cảm và tá»± hà o! - Chà ng thì thầm tán thưởng.
Chà ng đứng đó, nhìn những cà nh hoa trà còn đang đu đưa vì Xtefchia vừa gạt đi, rồi vẻ mặt chà ng dần dần bình tĩnh lại, cơn xao động qua đi.
Má»™t vẻ hiá»n dịu phá»§ lên và nh môi đầy đặn cá»§a chà ng, đôi mắt rung rung trà n đầy âu yếm.
- Ta yêu nà ng hơn tất cả ... nà ng sẽ là của ta ...
Chà ng rảo bước Ä‘i Ä‘i lại lại dá»c lối nhá» và i lần, trong lòng trà n ngáºp hình ảnh cá»§a Xtefchia.
- Còn nếu như?
Má»™t ánh lá»a man dại bừng lên trong mắt chà ng. hà ng lông mà y chau lại dữ dá»™i.
- Äể rồi xem! - Chà ng Ä‘iên cuồng rÃt lên.
.......
|

15-10-2008, 03:38 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 9
Không ai biết có chuyện gì xảy ra trong lâu đà i nhưng ngay cả gia nhân cÅ©ng cảm thấy là đang có chuyện. Không ai ăn bữa tối. Sau cuá»™c trò chuyện ngắn ngá»§i vá»›i đại công tá», cụ Machây giam mình trong văn phóng. Äại công tá» tuy có tiếp viên quản gia Klet, nhưng há» bà n bạc không lâu. Khi bước ra, viên quản gia thì thà o vá»›i chà ng xạ thá»§ Jur:
- Có chuyện gì xảy ra với đại công tỠthế?
Ngưá»i bị há»i chỉ biết giang rá»™ng hai tay.
- Tôi là thằng ngốc nhất ở đây, nhưng đúng là có chuyện gì đó, mà động đến tất cả má»i ngưá»i kia.
Rồi hạ giá»ng , vá»›i vẻ bà máºt, anh chà ng kể rằng cụ ông cảm thấy ngưá»i khó ở hÆ¡n , nam tước phu nhân thì chạy Ä‘i chạy lại mãi trong phòng - theo lá»i cô Anetka con sen cá»§a phu nhân - còn nam tước tiểu thư thì phải xin mãi má»›i được và o phòng cá»§a cô Xtefchia, và bây giá» cả hai Ä‘ang khóc lóc trong đó nhưng đóng chặt cá»a, nên Anetka không rõ vì sao?
Quản gia Klet lắc đầu.
- Äúng là có chuyện tháºt rồi !
Rồi ông ta trầm ngâm bỠđi. Ông cứ cân nhắc mãi không hiểu tại sao lần ra đi vừa rồi của cô Rudexka, cả lâu đà i cứ như bị sét đánh không bằng.
Ngà y hôm sau, Xtefchia ấn định ngà y ra Ä‘i cá»§a mình, chiá»u tối hôm ấy.
Không ai phản đối nà ng, Luxia mắt sưng má»ng vì khóc, không chịu rá»i khá»i buồng bạn, Xtefchia viết má»™t bức thư ngắn và thân máºt gá»i tiểu thư Rita, từ biệt tiểu thư và xin cô hãy nhân danh nà ng từ biệt công tước phu nhân. Nà ng Ä‘i má»™t vòng quanh vưá»n cây, công viên, tháºm chà ghé và o khu vưá»n thưa. Trước bức tranh Äức Mẹ mà từ hồi tháng năm nà ng đã treo lên cây duyên cổ thụ, bây giá» nà ng cầu nguyện hồi lâu, quỳ gối trên mặt tuyết. Nà ng những muốn mang cả bức tranh Ä‘i, nhưng rồi lại thốt lên:
- Hãy để lại đây như má»™t váºt ká»· niệm vá» ta.
CÅ©ng như hôm trước, không má»™t ai động đến bữa ăn tối. Má»i ngưá»i Ä‘á»u âu sầu. Tháºm chÃ, ngay cả ông Kxavary cÅ©ng không muốn ăn.
Valdemar gạt chiếc đĩa ra bằng má»™t động tác kiên quyết, chà ng chỉ uống và i cốc rượu Burgundda. lạnh lùng, bình thản, chà ng tháºm chà không nhìn Xtefchia.
Cô gái ngồi như má»™t xác chết. Cô đưa mắt nhìn khắp phòng , giã biệt những bức chân dung, những bức tranh và phù Ä‘iêu khắc trên tưá»ng . CÆ¡n rùng mình chạy dá»c tứ chi cô, má»™t cÆ¡n rùng mình lạnh lẽo, xao xuyến. Mặt nà ng tái nhợt, riêng đôi mắt âm ỉ má»™t ngá»n lá»a bi thảm nà o đó Ä‘ang cháy trong tâm linh, và đôi môi cháy bá»ng như than Ä‘á». Nà ng cảm thấy tiếng trái tim Ä‘áºp nhanh khô khốc trong lồng ngá»±c, và trong óc đầy những tiếng động ầm ù.
" Ta sẽ ra đi, sẽ ra đi mãi mãi ! " - Nà ng nhủ thầmtrong óc với một sự bướng bỉnh lạ lùng.
" Khá»§ng khiếp, dó là điá»u khá»§ng khiếp biết bao ! ....
Trước mắt nà ng như diễn ra qua chuỗi ngà y sống ở Xuodkovxe, những giây phút đầu tiên đầy khó chịu, một mùa hạ vui vẻ và mùa thu đầy sương sắc thần kỳ.
" Guenbovitre ! Guenbovitre ơi! Ta sẽ không bao giỠđược thấy ngươi nữa rồi ! ... Nà ng thầmkêu to trong tâm tưởng.
Hội chợ triển lãm, hội săn, vũ hội hoá trang - tất cả những hồin ức chợt hiện rõ trước mắt nà ng như giễu cợt.
Và rồi nà ng như lại nhìn thấy những chuá»—i ngà y sẽ trôi qua ở nÆ¡i đây sau khi nà ng ra Ä‘i. CÅ©ng những con ngưá»i nà y ngà y mai sẽ ngồi và o chiếc bà n nà y, có Ä‘iá»u là vắng mặt nà ng. Không má»™t chút gì thay đổi. Valdemar sẽ vẫn lui tá»›i đây như thưá»ng lệ. Và sang xuân Ä‘inh tá» hương vẫn nở, cùng những Ä‘oá thá»§y tiên và bao nhiêu diá»…n vÄ© trên thảm cá». Há»a mi sẽ vẫn hót trong rừng. Những con hải âu vẫn chao chát kêu trên mặt hồ, và trong vưá»n lại thánh thót vang ngân tiếng gù cá»§a chim cu gáy. Nhưng nà ng sẽ không còn được nghe thấy những tiếng chim ấy nữa, nếu có chăng cÅ©ng là ở nÆ¡i kia, táºn trang Rutraievo xa xôi.
Và đột nhiên là ng quê của nà ng chợt trở nên cô cùng xa khuất sau mà n sương mỠmịt đâu đó trong hư vô.
Ngược lại , Xuodkovxe và Guenbovitre đối với nà ng như dải ráng và ng rực đang tắt đi mãi mãi.
Trong trái tim cô gái trà o lên ná»—i tiếc nuối: tại sao nà ng lại từ chối Valdemar? Chà ng yêu nà ng đến thế kia mà ! Tá»± tay nà ng đã há»§y hoại hạnh phúc cá»§a Ä‘á»i mình sao? tại sao chứ ? ... Vì má»™t câu chuyện xa lắc xa lÆ¡ đã bị quên lãng cá»§a bà ngoại nà ng ư? ....
CÆ¡n nức nở chợt trà o lên. Muốn dấu Ä‘i , nà ng vá» báºt ho, nhưng mắt nà ng vẫn long lanh ngấn lệ.
Valdemar liếc nhanh sang nà ng, mặt chà ng cau lại như Ä‘ang giằng xé. Chà ng là ngưá»i đầu tiên ra hiệu rá»i khá»i bà n. Lần nà y thì phu nhân Idalia không nhăn mặt trước sá»± thiếu lịch sá»± ấy.
Cuá»™c chia tay diá»…n ra không lâu, Valdemar giục lên đưá»ng. nam tước ohu nhân âu yếm hôn Xtefchia .
- Xtefchia, hãy thưá»ng xuyên viết thư cho Luxia nhé. Cô khiến nó như thà nh kẻ côi cút rồi đấy. tạm biệt ! Cô hãy tin rằng tôi dà nh cho cô biết bao thiện cảm.
Xtefchia tức tưởi gì hôn tay cụ Machây lúc cụ già tóc bạc phÆ¡ cúi mái đầu lắc lư xuống hôn tóc cô. Valdemar ngoảnh mặt Ä‘i. Ná»—i thương cảm khiến chà ng nghẹn thở. Chà ng vừa quan sát vẻ thân máºt cá»§a phu nhân Idalia vá»›i ánh mắt giá»…u cợt, nhưng cuá»™c chia tay giữa Xtefchia vá»›i ông khiến chà ng xúc động lạ thưá»ng.
" Hoặc em sẽ trở vỠlà m vợ ta,, hoặc ta sẽ chết !"
Chà ng thâm nhủ trong lòng.
Luxia thét lên , lao và o vòng tay Xtefchia. Cả hai cùng òa khóc đầy cay đắng. Xtefchia khóc lặng lẽ, còn Luxia thì nức nở. Ông Kxavery đưa khăn tay lên lau mũi, tằng hắng vẻ cũng động lòng.
- Vắng tiểu thư chúng tôi sẽ buồn. - Ông thốt lên khi hôn tay Xtefchia.
- Chị Xtefchia! ... Chị duy nhất , chị và ng ngá»c cá»§a em ! - Luxia thổn thức kêu lên.
Valdemar chặn cÆ¡n nức nở cá»§a cô gái khá sá»— sà ng, chà ng bảo rằng đã đến lúc phải lên đưá»ng.
Xtefchia cảm thấy rất khổ tâm. "Sao chà ng phải xua Ä‘uổi ta như váºy? "
Viên quản gia Klet chá» nà ng ở lối Ä‘i tắt sang phòng khách nhá». Ông từ biệt Xtefchia vá»›i vẻ kÃnh cẩn. Valdemar nhìn ông đầy thiện cảm.
Ở đại sảnh rá»™ng thênh thang cá»§a lâu đà i có má»™t Ä‘iá»u bất ngá» khiến Valdemar và phu nhân Idalia cÅ©ng thấy ảm động. Những ngưá»i hầu phòng, từ các gia nhân , ná»™i bá»™c trẻ tuổi nhất cho tá»›i cụ Jaxanty và Franchisec lẫn bà nữ tổng quản lâu đà i, cô hầu phòng Anetka, các nữ gia nhân và đầu bếp , mặc đồng phục trắng toát , đứng thà nh hà ng đợi sẵn. Má»i ngưá»i chen nhau ùa tá»›i từ biệt Xtefchia, hôn tay nà ng. Cụ Jexanty lẩm bẩm Ä‘iá»u gì đó, đó là dấu hiệu cho thấy cụ thấy tiếc thương và xúc động. Trước mặt đám gia nhân Xtefchia cố ngăn dòng lệ, nà ng thân ái từ giã má»i ngưá»i , nhưng đôi môi nà ng run run.
Valdemar khoác chiếc áo choà ng lông thú cho nà ng. Khi cà i khuy mũ, nà ng ngạc nhiên thấy chà ng mặc áo choà ng lông. Nà ng chợt thấy lo lắng.
- Anh mặc áo là m gì váºy? - Phu nhân Idalia há»i đại công tá».
- Cháu tiễn tiểu thư lên tà u - chà ng đáp khô khan.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u tròn mắt. Phu nhân Idalia mÃm chặt môi, cụ Machây lùi và o sau ngưỡng cá»a.
Xtefchia sôi nổi nói với Valdemar bằng tiếng Pháp:
- Xin ông chớ là m thế, tôi sẽ đi tới nơi an toà n thôi mà . Ông sẽ khiến tôi khổ tâm lắm đấy.
Lá»i nà ng thà nh khẩn, mắt nà ng thổ lá»™ niá»m khẩn khoản khiến cụ Machây và phu nhân Idalia ngạc nhiên.
Nhưng Valdemar rất thản nhiên nhưng đầy cương quyết chìa tay cho nà ng.
- Xin tiểu thư nhanh lên, không thì ta muộn mất.
- Ông ở lại đi! ... Tôi van ông đấy! ... Tôi ... không muốn ông đi cùng.
- Cô đừng là m thế, gia nhân đang nhìn kia kìa, chà ng hơi cáu kỉnh đáp.
Xtefchia nhìn quanh bằng ánh mắt tuyệt vá»ng. Nà ng cảm thấy việc ra Ä‘i cùng chà ng thiệt là điá»u khá»§ng khiếp.
Cụ Machây nháºn thấy vẻ lo ngại cá»§a nà ng . Cụ chìa tay cho nà ng .
- Äừng cưỡng lại thế . Xtefchia ... Phải đấy, cứ để Valdemar tiá»…n cháu Ä‘i, như thế sẽ an toà n hÆ¡n...
Trong những trưá»ng hợp cần thiết, cụ già rất biết xá» sá»± theo lối ngoại giao.
Thêm mấy lá»i từ giã Ä‘au lòng nữa, tiếng khóc não ruá»™t cá»§a Luxia, rồi Valdemar dắt Xtefchia ra tiá»n sảnh. Ngoà i ấy chà ng xà Ãch Bênêdykt và các giám mã từ biệt nà ng. Cụ già là m vưòn thương cảm gáºt gáºt đầu, tay mân mê bá»™ râu bạc trắng.
Ai cÅ©ng tiếc thương nà ng, má»—i ngưá»i má»™t cách.
Chiếc xe hòm bốn bánh cá»§a Guenbovitre đã đứng chá» sẵn trước hà ng cá»™t tiá»n sảnh. Gã brunon ngạc nhiên nhìn cuá»™c ra Ä‘i đầy trá»ng thể. Chà ng Jur nhô đầu ra khá»i chiếc áo choà ng lông thú đồng phục, vẫn mang vẻ vênh vang thưá»ng nháºt, nhưng lại có vẻ mặt đầy bà ẩn.Valdemar đưa Xtefchia và o xe, rất lịch thiệp chìa tay cho viên quản gia Klet, rồi chà ng cÅ©ng bước lên xe, vừa lá»›n tiếng bảo xà Ãch:
- Khởi hà nh mau lên !
Chà ng Jur đóng cá»a xe rồi nhanh nhẹn nhẩy lên ghế đánh xe.
Chiếc xe ngá»±a nhẹ nhà ng lao nhanh trên con đưá»ng tuyết trắng phẳng phiu, tiếng nhạc ngá»±a Ä‘inh Ä‘ang vang thánh thót, đánh dấu con đưá»ng ra Ä‘i cá»§a Xtefchia.
Nà ng ngồi lặng lẽ trong góc xe, cố kìm hÆ¡i thở. Há» băng qua cổng Ä‘iá»n trang , quà nh sag má»™t bên , và trước mắt Xtefchia hiện ra cả tòa lâu đà i trắng toát, đưá»ng bệ, vá»›i những mái nhà bằng tôn loáng ánh trăng cùng hà ng cá»a sổ sáng rá»±c ánh đèn.
Lần cuối cùng !
Nước mắt trà o ra. Không để ý sự có mặt của Valdemar, nà ng òa khóc nức nở.
Valdemar dịu dà ng cầm lấy bà n tay nà ng, không nói má»™t lá»i, ấp nó trong đôi bà n tay mình và từ từ tháo bá» găng tay.
Xtefchia giáºt mình, nhưng không rút được tay ra. Chà ng giữ khá chặt.
- Yên nà o ... yên nà o... - Chà ng nhẹ nhà ng bảo.
- Tại sao ông lại đi cùng rôi... sao ông muốn là m tôi thêm khổ thế! Mà có để là m gì đâu kia chứ? - Xtefchia trách chà ng
- Thôi ta đừng nói đến chuyện đó nữa, em thân yêu. Là m sao anh có thể để em ra Ä‘i mà không được nói đôi lá»i khác vá»›i lá»i em nói hôm qua trong phòng ấm? Anh chỉ muốn thuyết phục em, em thân yêu nhất cá»§a anh.
Xtefchia cá»±a mình. Giá»ng nói chân thà nh và âu yếm ánh mắt cá»§a chà ng, những lá»i chà ng nói và cách nói cá»§a chà ng đã tác động rất mạnh đến nà ng. Nà ng hiểu rằng chà ng đã bắt đầu có thể khống chế nà ng. Chà ng vuốt ve bà n tay nà ng, đưa lên môi hôn, nhưng nà ng vẫn tiếp tục chống cá»± . Nà ng thì thầm khẩn khoảng:
- Xin ông hãy để tôi yên. Tôi ra Ä‘i thế là xong má»i sá»±. Cần phải như thế. Xin ông hãy là m Æ¡n thá»±c hiện giùm tôi diá»u ấy.
- Xtefchia , ta hãy nói chuyện má»™t cách nghiêm túc, và trước hết hãy bình tÄ©nh nhé. Anh biết em lo ngại Ä‘iá»u gì trong tâm trà em lúc nà o cÅ©ng mang hình ảnh bà ngoại quá cố và bi kịch cá»§a bà . Anh không phản đối, Ä‘iá»u đó có thể nẩy sinh những sá»± so sánh Ä‘au xót. Nhưng em chưa có quyá»n là m thế, bởi bi kịch đã qua không thể nà o lặp lại trong gia đình anh. Anh yêu em đã từ lâu và yêu sâu sắc. Äó không phải là cÆ¡n Ä‘iên hay sá»± ham muốn thoáng qua, anh hiểu rõ lắm những tình cảm cá»§a mình. Anh không phải kẻ má»›i hai mươi tuổi để có thể bốc đồng trong chốc lát. Anh đã nghiêm túc tá»± mổ xẻ lòng mình và đi đến kết luáºn: anh yêu em bằng tình yêu tháºt sá»± và hết sức mạnh mẽ. Anh đã yêu nhiá»u lần, nhưng đó là chuyện khác hẳn! Äó chÃnh là những cÆ¡n Ä‘iên chốc lát, sinh ra từ những cuá»™c tình nhẹ nhõm mà những kẻ như anh có hà ng tá. Nhưng cho đến nay anh chưa gặp được ngưá»i phụ nữ nà o như hình ảnh anh mang trong tim, không ngưá»i đà n bà nà o thâm nháºp nổi cõi lòng anh. Trong những cuá»™c tình mà anh chiêm nghiệm trước đây, nhân tố chá»§ đạo bao giá» cÅ©ng là cảm giác. Em là ngưá»i đầu tiên gây cho anh những tình cảm khác. Anh không những chỉ khát khao mà còn yêu thương em vô bá». Thoạt tiên , anh đã có những ý nghÄ© tồi tệ. Em đã khiến anh say mê ngay từ phút giây gặp gỡ đầu tiên, bởi ngay ở bá» ngoà i anh đã tìm thấy nÆ¡i em kiểu ngưá»i cá»§a mình, anh những muốn có được em ngay, nhưng theo kiểu khác thế nà y kia. Anh định kÃch thÃch tình yêu cá»§a em, anh muốn em tá»± dâng hiến cho anh. Äã có lúc anh tháºt tồi tệ , vì được cuá»™c Ä‘á»i ve vãn mãi. Khi thấy không ăn thua , má»™t thá»i gian anh đã trả thù em, tháºm chà khá xấc xược. Có lúc anh căm thù em, em khiến anh nổi Ä‘iên. Äấy, em thấy không! Em thấy không, em yêu duy nhất cá»§a anh!
Chà ng cầm nốt bà n tay kia cá»§a nà ng, nồng nhiệt nâng cả hai tay lên môi hôn. Xtefchia ngồi lặng như Ä‘ang mÆ¡. Chà ng nói tiếp bằng giá»ng khe khẽ như đầy đắm say:
- Và chÃnh em khiến chất thú trong con ngưá»i cá»§a anh giảm Ä‘i, anh bắt đầu nhìn em theo cách khác. Anh kinh ngạc khi thấy sá»± bất khả xâm phạm cá»§a em và má»™t thứ lòng tá»± tôn thanh cao nhưá»ng ấy. Anh bắt đầu tôn trá»ng em, kÃnh nể em. Nhưng bên cạnh đấy, bao giá» em cÅ©ng là má»™t cô gái quá đỗi tuyệt vá»i, hết sức duyên dáng trong má»—i cá» chỉ , anh phát hiện nÆ¡i em biết bao niá»m cuốn hút, em biết cách hấp dẫn anh không chút cố ý mà dể thương biết bao. Và anh đã yêu em hÆ¡n tất cả trên Ä‘á»i, và anh đã có được em đây rồi! Rốt cuá»™c em đã thuá»™c vá» anh, bởi chÃnh em cÅ©ng yêu em anh. Xin em đừng co mình lại thế, em đừng tá»± dối lòng mình. Anh biết cả rồi... Em đã cố tá»± cưỡng lại mình ! Nhưng đó là điá»u không sao cưỡng nổi, cái đó mạnh hÆ¡n, bao giá» nó cÅ©ng thắng. Anh thán phục sá»± cố gắng cá»§a em hôm qua khi em từ chối tình cảm sâu kÃn cá»§a mình, nhưng chÃnh Ä‘iá»u đó cà ng khiến anh hiểu rằng em yêu anh. Không lẽ anh đà nh cam chịu dừng lại ở câu trả lá»i hôm qua cá»§a em sao? Không lẽ anh chinh phục tâm tình em chỉ để rổi giã biệt? ... Sau má»™t câu trả lá»i duy nhất do lòng tá»± tôn , ná»—i lo sợ, niá»m cay đắng mà bức tranh ngà y trước đã khiến em thốt ra, hay sao? Nếu anh hoà n toà n dá»ng dưng đối vá»›i em, chắc anh cÅ©ng vẫn bước tiếp tiến tá»›i Ä‘Ãch vá»›i hy vá»ng rằng em cÅ©ng có lòng thương yêu, váºy chẳng lẽ anh chịu dừng bước? ... Em không hiểu hết anh đó, em duy nhất thương yêu cá»§a anh ạ. Em sẽ trở thà nh vợ anh, bởi lòng anh Ä‘ang khát khao hạnh phúc, niá»m hạnh phúc ấy anh muốn dâng hiến cho em.
Xtefchia lắng nghe vá»›i niá»m say sưa, niá»m khoái cảm mà nà ng chưa từng biết đến. Chà ng yêu nà ng , chà ng nói ra những lá»i ấy không phải trong má»™t cÆ¡n bá»™t phát mà tháºt bình tÄ©nh, trang nghiêm. Chà ng Ä‘ang nhìn nà ng đắm Ä‘uối. Nà ng cảm nháºn ánh mắt ấy, nó như khiến máu nà ng nóng bừng bừng, nó khiến ý chà nà ng tê liệt. Äại công tá» kéo nà ng lại gần mình, chà ng cúi đầu khẩn khoản nà i xin:
- Em duy nhất cá»§a anh, em và ng ngá»c, em thân yêu nhất cá»§a anh, xin đừng chối từ, đừng cưỡng lại nữa. Em cÅ©ng yêu anh ... hãy nói Ä‘i, anh muốn nghe chÃnh em chÃnh em nói vá»›i anh Ä‘iá»u đó ...
Xtefchia lả Ä‘i. Nà ng quá đỗi yêu chà ng để có thể cưỡng lại. Cảm giác vá» những tình cảm cá»§a chà ng, cái giá»ng trầm ấm trà n ngáºp tình yêu cá»§a chà ng khiến nà ng mê mẩn. Äắm Ä‘uối, bay bổng trong niá»m hạnh phúc đến má»™t xứ sở chưa từng biết, nà ng nhắm nghiá»n mắt. Vây bá»c quanh nà ng là má»™t không gian trà n ngáºp ánh sáng, Ä‘iểm xuyết những vì sao và ng rá»±c, đầy hương thÆ¡m và réo rắt những tiếng nhạc khẽ khà ng, nhưng bay bổng. Nà ng không thể cưỡng nổi ngayb khi chà ng nhẹ nhà ng và âu yếm quà ng cánh tay mạnh mẽ ôm ghì lấy nà ng. Chà ng ghì chặt nà ng và o ngưá»i mình và nhẹ nhà ng ngả đầu nà ng lên ngá»±c .
Xtefchia đỠđẫn cả ngưá»i.
Valdemar đẩy nhẹ chiếc mÅ© cá»§a nà ng khá»i trán, áp đôi môi và o mái tóc nà ng.
- Hạnh phúc của anh! Con chim nhỠbé của anh !
Chà ng sôi nổi thốt lên , - Em hãy nói rằng em yêu anh !
Äá»™t ngá»™t, thiếu nữ ép chặt và o chà ng, lòng trà n đầy hạnh phúc, nà ng như mê Ä‘i trong niá»m hạnh phúc.
- Em yêu ! ... Vâng ... Em yêu anh ! - Nà ng thốt lên từ chốn sâu thẳm của tâm linh đang chất chứa bao già y vò dằn vặt.
- Em cá»§a anh ! Cá»§a anh ! ...
Chà ng ghì chặt thân hình nà ng , phủ lên môi, lên tóc nà ng muôn và n nụ hôn say đắm.
Phút giây say sưa run rẩy khoái lạc kéo dà i trong niá»m mê đắm thiên giá»›i. Tất cả những gì tươi đẹp nhất cá»§a cuá»™c Ä‘á»i Ä‘á»u chứa đựng trong những giây phút ấy. Má»™t vẻ thiêng liêng tinh thần gắn liá»n vá»›i niá»m đắm Ä‘uối khôn cùng vượt cao tất cả những Ä‘iá»u cao siêu trần thế khác.
Những giây phút như thế hẳn phải phải do các thiên sứ tạo ra - bởi chúng quá đẹp.
Valdemar âu yếm xiết chặt Xtefchia và o lòng, ôm ấp nà ng, nói những lá»i yêu thương đằm thắm nhất. Thế là rốt cuá»™c chà ng đã có được ngưá»i con gái duy nhất, đầy khao khát ấy.
- Em sẽ là vợ anh ... vợ anh, mãi mãi - chà ng nhắc đi nhắc lại.
Xtefchia rùng mình, nà ng thốt lên bằng giá»ng buồn bã vô cùng:
- Em yêu ông hơn cả sự sống ... nhưng ... em sẽ không bao giỠlà m vợ ông cả.
- Sao váºy, em duy nhất cá»§a anh? Em nói gì thế?
- Bởi lẽ đó là điá»u không thể ! Ông là má»™t đại quý tá»™c ... Ä‘iá»u đó ... không phải dà nh cho em !
- Kìa, thá» có Chúa, xin em đừng nghÄ© những Ä‘iá»u vá»› vẫn như váºy, em thân yêu cá»§a anh . Chúng mình yêu nhau - riêng cái đó là đủ, cái đó quyết định, tất thảy. Em là cá»§a anh, anh không cho phép má»™t ai cướp em. Äẳng cấp sẽ không thể cấm chúng mình hạnh phúc, bởi anh sẽ không chịu từ bá» em đâu, em duy nhất cá»§a anh. Ngà y trước, ông ná»™i anh cÅ©ng đã nói hệt như thế vá»›i ngưá»i vợ chưa cưới cá»§a ông, nhưng hồi đó ông ở trong những hoà n cảnh khác, hồi đó ông trẻ hÆ¡n anh bây giá» mưá»i tuổi, ông khó chịu đựng được những ảnh hưởng cá»§a gia đình hÆ¡n? Mà cÅ©ng có thể ông cá»§a anh má»m yếu hÆ¡n? Anh xin em, em thân yêu, đừng nghÄ© những Ä‘iá»u như thế, hãy tin anh, anh sẽ không là m em thất vá»ng. Em sẽ rất hạnh phúc, chỉ cần em tin và o hạnh phúc mà thôi.
Xtefchia cố gỡ khá»i vòng tay chà ng.
- Em là vợ ông? Có thể như thế được chăng? Em không thể tin là niá»m hạnh phúc quá đỗi lá»›n lao ấy !
Valdemar ôm lấy nà ng, nở má»™t nụ cưá»i rá»±c rỡ.
- Và rồi em sẽ thấy, em duy nhấtv cá»§a anh ! Anh sẽ gạt phăng tất cả những gì cản đưá»ng chúng mình, anh sẽ đạp đổ hết thảy má»i chướng ngại, anh nhất định phải có em !
- Nhưng em không muốn trở thà nh má»™t cái gai trong gia đình ông. Ngưá»i ta sẻ cắn rứt , sẽ hà nh hạ ông. Em không muốn ông phải chịu đựng Ä‘iá»u đó, bởi em yêu ông. Thế là em cÅ©ng đã ở vá»›i gia đình ông quá lâu rồi, sao em không ra sá»›m hÆ¡n? Em sống cứ như trong má»™ng, không thể quyết định nổi, nhưng bây giá» thì ... em sẽ không thể nà o quên được!
Nà ng thổn thức khóc.
- NÃn Ä‘i nà o, cô bé ! Valdemar thốt lên , á»§ nà ng và o ngá»±c. - Xtefchia ngà ngá»c cá»§a anh, em đừng nói; má»™t khi đã yêu anh. Em sẽ thà nh vợ anh, sẽ được má»i ngưá»i tôn trá»ng, sẽ là đại công nương Mikhorovxki, và ở cương vị ấy, bên cạnh anh, sẽ không thứ gì Ä‘e dá»a nổi em. Anh tin chắc rằng không má»™t kẻ nà o dám xì xà o lá»›n tiếng chống lại em vá»›i tư cách vợ anh, còn những tiếng lẩm bẩm trong miệng thì chúng mình đâu cần để ý đến. Con chim bé nhá» thân yêu nhất cá»§a anh, anh thà chết chứ quyết không bá» rÆ¡i em đâu ! Hãy tin ở anh.
Chà ng áp chặt môi và o môi nà ng. Ria mép chà ng mÆ¡n man má nà ng, hÆ¡i thở nóng bá»ng cá»§a chà ng khiến Xtefchia rạo rá»±c đến mê mẩn.
- Em thân yêu, anh xin nhắc lại lần nữa: Valdy cá»§a em sẽ không hai lá»i, chỉ có Ä‘iá»u em hãy vững tin. Rồi sẽ đến lúc ... anh tá»›i Ä‘iá»n trang Rutraievo xin đón em vá». Khi ấy Ä‘Ãch thân em sẽ tá»± chìa tay cho anh, để chúng mình cùng bước và o cuá»™c Ä‘á»i chung. Anh khao khát mang lại hạnh phúc cho em, anh sẽ chiến đấu vá»›i má»i thế lá»±c gây trở ngại, nếu không Ä‘á»i hai ta Ä‘á»u sẽ bất hạnh. Äoá hoa trinh nữ cá»§a anh ! Kể từ hôm nay chúng mình coi như đã hứa hôn, anh xin em cứ yên lòng.
Xe há» chạy và o khu ga. Tiếng còi tà u há»a hú vang giáºt há» khá»i niá»m say đắm. Chiếc xe dừng lại, Ä‘oà n tà u đã và o ga.
Nhộn nhịp, ồn à o, huyên náo.
Äại công tỠđưa Xtefchia và o má»™t buồng toa rá»™ng rãi và đánh má»™t bức Ä‘iện vá» Rutraievo. Chà ng Jur lo sắp xếp hà nh lý. Còn và i phút nữa Ä‘oà n tà u sẽ chuyển bánh.
Xtefchia run lên như trong cơn sốt rét. Valdemar xiết chặt tay nà ng.
- Tạm biệt, em thân yêu ! Hãy chá» anh ở Rutraievo và hãy yên lòng, hãy tin tưởng ! Anh sẽ là m tất cả vì hạnh phúc cá»§a chúng mình. Em là ngưá»i yêu duy nhất cá»§a anh !
Tiếng chuông khởi hà nh lần thứ ba. Xtefchia kêu lên một tiếng nghẹn ngà o.
Valdemar ôm choà ng lấy nà ng, nồng thắm hôn lên đôi mắt đẫm lệ. Lông mà y chà ng cau lại, vẻ mặt đầy xúc động. Môi chà ng run run.
- Tạm biệt, em thương yêu, tạm biệt !
Xtefchia rá»i khá»i vòng tay chà ng. Má»™t ngưá»i phụ nữ tuổi tác và sang trá»ng bước và o buồng tạo. Valdemar đưa mắt liếc nhanh khuôn mặt dể mến cá»§a ngưá»i má»›i và o. Chà ng cÅ©ng quen bà . Äó là ngưá»i Ä‘iá»n chá»§ trong vùng Obrony. Chà ng cúi xuống chà o rất lịch thiệp.
- Xin gá»i vị hôn thê cá»§a tôi nhá» quý bà trông nom há»™. Tôi là đại công tá» Mikhorovxki.
Bà khách rất ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó bà mỉm cưá»i chìa tay cho chà ng, xưng há» tên.
- Ngà i cứ yên tâm. ÄÆ°á»£c Ä‘i cùng phu nhân, tôi xin hết lòng chăm sóc phu nhân cho tá»›i ga tôi phải xuống.
Valdemar cảm Æ¡n, mỉm cưá»i vá»›i Xtefchia rồi chạy nhanh ra toa.
Äoà n tà u chuyển bánh.
Rảo bước ká» bên cá»a sổ nÆ¡i Xtefchia Ä‘ang đứng , đại công tá» nhấc chiếc mÅ© lông ra khá»i đầu, gá»i những lá»i âu yếm nồng nà n tá»›i cô gái vá»›i khuôn mặt tái nhợt Ä‘ang khuất xa dần sau lá»›p kÃnh toa tà u. Tà u ra khá»i không gian xanh thẳm ánh trăng, gá»i lại má»™t cuá»™n khói dà y đặc.
Valdemar bước đến chá»— cá»™t bÆ¡m nước đầu ga, dừng lại, nhìn mãi khối Ä‘en Ä‘ang xa dần, lắng tai nghe tiếng bánh tà u sầm sáºp chạy má»™t nhá» dần, lòng chợt trà n đầy má»™t cảm giác hăng say đến lạ lùng.
- Anh sẽ đến em, không lâu đâu, con chim và ng nhỠbé của anh ! - Chà ng chợt nói thà nh tiếng.
Chà ng đứng mãi đó cho tới khi vệt đen của đoà n tà u nhòa lẫn hoà n toà n và o là n sương xanh biếc của vầng trăng, mới trở lui.
- Còn bây giá», ta sẽ chiến đấu ! - Chà ng thốt lên.
Ngang qua phòng Ä‘iểm tâm, ngưá»i xếp ga cúi chà o chà ng.
- Vô cùng xin lỗi đại công tỠlà lúc nãy chưa kịp chà o ngà i. Hình như tiểu thư Rudexka vừa đi?
Valdemar chìa tay cho ông ta.
- Vâng thưa ông, vợ chưa cưới của tôi vỠthăm song thân.
- A - a - a ....!
Ngưá»i xếp ga kinh ngạc, không thốt nổi má»™t lá»i nà o nữa, quên bẵng cả chuyện phải chúc mừng theo thông lệ.
Valdemar không để ông ta có đủ thì giá» là m việc ấy, chà ng từ giã ngay. Äi má»™t bên chà ng, gã xạ thá»§ Jur nghe được cái tin sốt dẻo kia, cÅ©ng thảng thốt đến lặng ngưá»i.
- Cho xe lại đây ! - Valdemar bảo gã.
- Vá» Xuodkovxe ạ, thưa ngà i ? - Gã Jur đứng bên cánh cá»a há»i lại.
- Vá» Guenbovitre.
Há» Ä‘i ra, Valdemar bá» mÅ©, mở phanh các khuya áo choà ng. Chà ng căng mÅ©i hÃt thở mùi nước hoa thoang thoảng cá»§a Xtefchia còn lưu lại trong xe.
|

15-10-2008, 03:49 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 10
Ở Obrôny, công tước phu nhân PoÄ‘horexka ngồi trầm ngâm trong phòng là m việc cá»§a mình. Má»i váºt chung quanh Ä‘á»u tương xứng vá»›i dáng cao sang và trang trá»ng cá»§a nữ chá»§ nhân. Căn phòng lót vải dà y mà u sẫm, chứa đầy những gam mà u tối cá»§a các báºc mệnh phụ Ba Lan trong những tòa lâu đà i cổ kÃnh xưa kia.
...
Tiểu thư Rita, đội mÅ© má»m, cổ áo lông thú, mặt á»ng hồng vì giá rét, vá»›i vẻ mặt lạ lùng, bước và o phòng. Cô im lặng chà o công tước phu nhân...
Công tước phu nhân ngước mắt nhìn ngưá»i cháu nuôi.
- Ở bên Xuôđkôvxe có chuyện gì thế?
Rita ngồi xuống ghế, nóng nảy tháo găng tay.
- Xtefchia Ruđexka vừa ra đi.
- Ta biết chuyện ấy, nhưng tại sao lại thế chứ?
- Ồ, dì sẽ được biết ngay thôi... Cô ấy đã xỠxự rất tế nhị, nhưng câu chuyện chưa chấm dứt ở đấy.
- Kìa cháu, xin lỗi, nhưng dì chẳng hiểu cháu nói gì cả.
- Chuyện rồi sẽ rõ, có thể ngay ngà y hôm nay thôi. Hôm qua đại công tỠcó mặt ở Xuôđkôvxe, hôm nay sẽ tới đây.
- Valđemar ư? Sao cháu biết?
- Chị Iđalka bảo cháu.
Cô gái đưa ánh mắt bi thảm nhìn mãi chân dung Valđemar rồi sôi nổi thốt lên:
- Anh ấy sẽ thắng, tới cùng!
...
Có tiếng gõ cá»a, ngưá»i hầu phòng bước và o, chỉ nói ngắn gá»n:
- Ngà i đại công tá».
Rita đứng sững như trá»i trồng.
ValÄ‘emar bước nhanh và o phòng, vui vẻ chà o há»i bà cùng tiểu thư Rita, không nháºn ra vẻ mặt thảm đạm cá»§a cô. Cô gái đứng bất động hồi lâu rồi bước ra ngoà i.
Valđemar bèn ngồi lại gần nữ công tước trên một chiếc ghế bà nh và âu yếm cầm tay bà . Mắt chà ng ánh lên chân thà nh, hơi láu lỉnh.
- Cháu cá»§a bà , bà rất mừng được gặp cháu, - công tước phu nhân mỉm cưá»i bảo chà ng. - Dạo gần đây cháu Ãt tá»›i đây quá, cháu quên mất ngưá»i bà già cả cá»§a cháu rồi thì phải.
- Xin Chúa che chở! Nhưng bà có vui khi cháu đến không nà o? Nghĩa là bà vẫn yêu cháu... đúng không ạ?...
- Là m sao khác được? Bà chỉ mỗi mình cháu thôi, cháu vừa là cháu mà cũng vừa là con, bởi lẽ Franhiô... Ôi, lạy Chúa!...
Cụ già phẩy tay vẻ không muốn nhắc tới đến chuyện ấy.
- Giá Granhiô giống cháu lấy đôi chút nhỉ!...
- Kìa, bà ! Cháu không muốn là mẫu mực cho ai cả.
- Nhưng cháu có thể là mẫu mực.
ValÄ‘emar mỉm cưá»i sau hà ng ria.
- Sau nà y sẽ đến lúc cháu là m gương cho con trai cháu.
- Phải đấy! Tiếc là con không chịu nghÄ© tá»›i việc thà nh láºp gia đình. Bổn pháºn cá»§a cháu đấy cháu ạ. Cháu là kẻ cuối cùng cá»§a dòng há» Guenbôvitre, ValÄ‘y, cháu phải nhá»› Ä‘iá»u đó, nhưng... cháu thì lúc nà o cÅ©ng chỉ đùa.
Valđemar nghiêm mặt. Chà ng nhìn thẳng và o mắt công tước phu nhân.
- Không đâu, thưa bà , bây giá» cháu chẳng đùa chút nà o. Cháu đã quyết định cưới vợ, thà nh láºp gia đình, không phải vì bổn pháºn cÅ©ng chẳng vì truyá»n thống mà vì những niá»m khát khao cá»§a bản thân cháu.
Äôi mắt Ä‘en thông minh cá»§a công tước phu nhân nhìn sâu và o đôi đồng tá» cá»§a đứa cháu trai, vẻ không tin hẳn. Giá»ng nói cá»§a chà ng khiến bà nghi hoặc.
- Cháu mà lại định cưới vợ ư, Valđy?
Phu nhân nói Ä‘iá»u đó vá»›i vẻ ngạc nhiên hết sức, khiến ValÄ‘emar vui vẻ phá lên cưá»i.
- Ôi, bà tháºt là ! Bao nhiêu lần, mà ngay vừa má»›i rồi bà còn trách cháu không chịu nghÄ© tá»›i chuyện ấy, thế mà bây giá» cái tin ấy lại khiến bà kinh ngạc sững sỠđến mức thảng thốt váºy sao?
- Thế nghÄ©a là ... có tháºt?
- Chứ sao nữa, bà thân yêu cá»§a cháu, cháu không đùa đâu! Cháu đến đây chỉ để thưa vá»›i bà điá»u ấy và xin bà cầu phúc cho cháu.
- á»’,... cầu phúc? Ngay láºp tức? Bà có nghe ai nói gì vá» chuyện cháu theo Ä‘uổi tiểu thư nà o đâu, ValÄ‘y! Sao lại đột ngá»™t đến váºy?...
- Kìa, bà ! Ngưá»i cháu định lấy là m vợ là ngưá»i thân yêu cá»§a cháu đã từ lâu nay. Bà biết và vẫn yêu mến ngưá»i ấy đấy thôi. Nhưng cháu tin rằng tá»± bà cÅ©ng có thể Ä‘oán đúng, cháu chẳng giấu giếm vá»›i bà bao giá».
- Ai thế, ValÄ‘y... ai váºy? Phải chăng Melanhia Barxka? - Công tước phu nhân lo ngại há»i.
- Ôi! Sao lại thế ạ? Barxka hoà n toà n là kẻ dá»ng dưng đối vá»›i cháu.
- Váºy còn ai khác nữa đâu?...
Valđemar nhìn chăm chăm và o mặt công tước phu nhân với ánh mắt căng thẳng, chà ng nói nhẹ nhà ng nhưng chắc nịch:
- Xtefchia Ruđexka.
Äôi con ngươi cá»§a công tước phu nhân dãn rá»™ng, bà quay sang nhìn thẳng đứa cháu trai:
- Aiii?
- Xtefchia Ruđexka - chà ng nhắc lại.
- Valđy! Anh nói đùa đấy chứ?
- Không, thưa bà , cháu nói tháºt, quyết định đó cá»§a cháu là không đảo ngược được.
Công tước phu nhân đưa tay lên trán.
- Jêxu Maria! - Bà rên lên bằng cả lồng ngực.
ValÄ‘emar nghiến răng, hà ng lông mà y chà ng cong vòng như cánh cung. Chà ng thốt lên, giá»ng thay đổi hẳn:
- Cái gì khiến bà hoảng sợ thế? Tháºt là má»™t tấn bi kịch không thể hiểu nổi? Giá cháu có chết, có lẽ cÅ©ng Ãt tuyệt vá»ng hÆ¡n thế nà y.
- ValÄ‘emar, hãy tỉnh trà lại, đừng là m thương tổn trái tim bà ! Bà thấy là cháu nói tháºt, nhưng Ä‘iá»u ấy kinh khá»§ng quá! Cháu sẽ không bao giá» là m được chuyện đó đâu, không bao giá»!
Äại công tá» tá»± hà o ngẩng cao đầu, đôi môi chà ng run run.
- Tại sao?
Nhợt nhạt như má»™t hồn ma; công tước phu nhân tóm chặt tay chà ng, đôi mắt bà cháy bá»ng, giá»ng nói phát ra từ cổ há»ng bà trở nên khản đặc:
- Bà bảo cháu, ValÄ‘emar, chá»› là m chuyện đó! Hãy cân nhắc lại Ä‘i, hãy nhá»› tá»›i gia tá»™c mình, tên tuổi cá»§a mình. Cháu không có quyá»n chà đạp lên dòng há» cổ xưa các báºc tiá»n nhân mà không bị trừng phạt - cháu không có quyá»n!
ValÄ‘emar sững ngưá»i, cố nén cÆ¡n tức giáºn, chà ng cất tiếng nói vá»›i vẻ bình tÄ©nh tháºt đáng sợ.
- ÄÆ°á»£c rồi. Nhưng ngoà i tên há», vá»ng tá»™c, gia huy và toà n bá»™ cái khung trang trá»ng nà y, cháu còn có trái tim và tâm hồn, những thứ mang Ãt nhiá»u khát vá»ng cá nhân chứ không phải khát vá»ng cá»§a gia tá»™c. Nó khao khát đôi Ä‘iá»u gì đó, chỉ để cho riêng mình mà thôi. Không bao giá» cháu muốn hi sinh những tình cảm cá»§a mình để giữ lấy cái khung. Chỉ ngưá»i phụ nữ cháu yêu thương má»›i có thể trở thà nh vợ cháu. Cháu đã phải tìm rất lâu má»›i tìm được ngưá»i ấy ở Xtefchia.
- Nhưng cháu phải nhá»›, phải nhá»› kỹ rằng bà ná»™i cháu là công tước tiểu thư ÄÆ¡ Buốcbông, có há» vá»›i bao triá»u vua, phải nhá»› rằng mẹ cháu, tiểu thư PoÄ‘horexka là ái nữ cá»§a má»™t trong những dòng há» công vương quyá»n quý nhất trong nước!
Äại công tá» sốt ruá»™t cá»±a quáºy.
- Nhưng vợ cháu là Ruđexka, ái nữ của một gia đình quà tộc Ba Lan, trong sạch, không cần gì hơn - và sống với nà ng cháu sẽ vô cùng hạnh phúc, cháu tin như thế.
- Cháu yêu con bé đến thế kia ư?...
- Cháu yêu bằng cả con tim, linh hồn, dòng máu - bằng tất thảy những gì mà đà n ông có thể yêu đà n bà .
- Nó có biết Ä‘iá»u đó không?
- Nà ng biết, do chÃnh cháu nói ra.
- Cháu có nói ý định của mình không?...
- Có, cháu đã thổ lộ với nà ng tất cả.
Nét mặt công tước phu nhân nhăn lại trong má»™t nụ cưá»i khó chịu.
- Và tất nhiên là con bé đồng ý mang lại hạnh phúc cho anh, tôi không chút nghi ngá» Ä‘iá»u đó.
- Trái lại, nà ng đã chối từ.
Công tước phu nhân nhìn Valđemar kinh ngạc, bà nhún vai, nói cộc lốc:
- Tôi không hiểu! Anh có định giễu tôi không thế?
- Không há»! Cháu nói rất nghiêm túc. Nà ng không ưng thuáºn là m vợ cháu vì những lý do mà bà vừa nêu lên, nhưng nà ng yêu cháu, yêu từ lâu - và đó chÃnh là nguyên do khiến nà ng phải ra Ä‘i. Nà ng là má»™t ngưá»i phụ nữ cao thượng, đầy tá»± trá»ng, nà ng muốn hi sinh những tình cảm cá»§a mình, nhưng cháu không thể để cho nà ng chịu bất hạnh. Vả lại, đó cÅ©ng chÃnh là hạnh phúc cá»§a cháu.
Công tước phu nhân ngồi lặng như chết. Äôi tay bà đan chặt và o nhau tuyệt vá»ng.
- Nhưng anh vừa nói cô ta từ chối kia mà ? Phải thừa nháºn rằng cô ta đã xá» sá»± rất phải lá»…, - bà nói thêm, như tá»± nhá»§.
- Nhưng đó chỉ là cách xá» sá»± cá»§a nà ng thôi. Cháu xin nhắc lại chÃnh nà ng cÅ©ng yêu thương cháu. Cháu sẽ là m tất cả để chiến thắng sá»± bướng bỉnh cá»§a nà ng. Cháu sẽ đến trang Rutraievô gặp ông bà RuÄ‘exki để cầu xin con gái há».
- Chúa tôi! Chúa tôi! Chúa tôi! - Công tước phu nhân rên rỉ.
Valđemar bực.
- Bà ơi, sao bà phải than thở, cháu có phạm tá»™i gì đâu. Cháu cứ ngỡ là niá»m hạnh phúc cá»§a cháu sẽ mang lại má»™t thái độ khác hẳn cho những ngưá»i vẫn yêu thương cháu, ấy thế mà trái lại...
- Ta không há» mÆ¡ đến má»™t niá»m hạnh phúc như váºy cho anh! Ta không thấy trong nước có đám nà o tháºt xứng vá»›i anh, ấy thế mà anh... anh... lại giáng cho tuổi già cá»§a ta má»™t đòn như thế!...Lạy Chúa nhân từ!...
Công tước phu nhân òa khóc, đưa hai bà n tay che mắt, nhìn sâu trong chiếc ghế bà nh, cả ngưá»i thổn thức, nức nở trong ná»—i trách móc nao lòng.
Äại công tỠđứng dáºy, Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng, cố kiá»m chế. Tiếng khóc cá»§a bà ngoại khiến tim chà ng day dứt, nhưng không phút nà o chà ng lung lay ý chà quyết tâm tranh đấu. Nghiến chặt răng, chà ng thầm nói vá»›i Xtefchia những lá»i ngá»t ngà o âu yếm nhất:
- Em bé bá»ng cá»§a anh, vì em anh sẽ chịu đựng được tất cả, nhất định em sẽ là vợ anh, và bá»n há» sẽ phải công nháºn em!
Chà ng bước đến bên bà ngoại, cúi xuống dang tay ôm ghì lấy tấm thân co quắp cá»§a bà , âu yếm hôn và o hai bên thái dương nóng bá»ng cá»§a bà .
- Bà ơi! Nếu bà yêu cháu, xin bà hãy bình tâm lại, đừng biến niá»m hạnh phúc cá»§a cháu thà nh má»™t bi kịch. Cháu biết, bà chỉ muốn Ä‘iá»u tốt đẹp cho cháu, nhưng con ngưá»i ai cÅ©ng mang trong lòng ý thức vá» những khát vá»ng riêng tư... cháu muốn hướng tá»›i những khát vá»ng sâu xa nhất. Cháu xin bà , bà ơi, đừng khóc nữa. Tiếng khóc cá»§a bà là m cháu khổ tâm và xúc phạm tá»›i Xtefchia.
- Ôi Valđy! Valđy!
ValÄ‘emar quỳ xuống bên chân bà , âu yếm hôn đôi bà n tay bà , thốt lên những lá»i chân thà nh nồng háºu:
- Bao giá» cháu cÅ©ng là đứa cháu ấy, là thằng ValÄ‘y cá»§a bà , bao giá» cÅ©ng vẫn thế. Cháu yêu bà và kÃnh trá»ng bà , nhưng chÃnh vì váºy, cháu mong bà hiểu cháu, mong bà không nhìn tình yêu và cuá»™c hôn nhân cá»§a cháu má»™t cách bi thảm như thế. Bà yêu cá»§a cháu, bà có nhiá»u quan niệm khác hẳn giá»›i quà tá»™c chúng ta, bà có những nguyên tắc tốt đẹp hÆ¡n nhiá»u. Bà không mang những định kiến, bà không cuồng tÃn, cháu hết sức coi trá»ng bà . Vả lại... lẽ nà o bà không biết giá trị cá»§a nà ng sao? Nà ng duyên dáng như thế, trang nhã như thế, cao quà như thế kia mà , chắc bà cÅ©ng tá»± thấy như váºy.
Công tước phu nhân nhìn cháu trai nghiêm khắc.
- Nó có thể là đứa xinh đẹp nhất, cao thượng nhất nhưng không phải dà nh cho anh.
- Chỉ vì cô ấy mang cái hỠRuđexka?...
- Cứ cho là như thế.
- Nhưng thưa bà , cháu có thể chỉ cho bà xem quyển danh bạ quà tá»™c, trong đó há» RuÄ‘exki được ghi rất rõ. Äó là má»™t dòng há» cổ, mang gia huy quà tá»™c rất cao quÃ. Dòng hỠấy không thấp kém hÆ¡n những dòng há» GiÆ¡nhin, SligiÆ¡ hay Chvilexki, dòng hỠấy được phong tước cùng vá»›i các há» kia đấy.
- Ta không bao giỠtìm vợ cho anh trong số những dòng hỠanh vừa nêu.
Äại công tỠđứng lên.
- Váºy cháu phải tìm má»™t vị công chúa đương triá»u hay vá»›i má»™t nữ hoà ng trong Nghìn lẻ má»™t đêm là m vợ chăng?
Mắt công tước phu nhân loáng lên.
- Ta muốn há»i công tước tiểu thư Lignhixka cho anh - anh từ chối. Ta muốn há»i bá tước tiểu thư PravÄ‘jixupna - má»™t dòng há» tá»™c tuyệt vá»i, môn đăng há»™ đối số má»™t trong nước sau há» Lignhixki - anh cÅ©ng không ưng. Ta đã bá» qua không đếm xỉa đến những công tước tiểu thư ngoại quốc và các tiểu thư thuá»™c giá»›i quần thần, nÆ¡i anh có rất nhiá»u cÆ¡ há»™i tốt. Buá»™c lòng, ta phải đồng ý chấp nháºn Barxka, má»™t tiểu thư có há» hà ng quyá»n quà - anh cÅ©ng không ưng ý nốt!
Bà phẩy tay chán nản.
- Bà cá»§a cháu! Chẳng lẽ má»™t ngưá»i thuá»™c dòng há» Mikhôrôvxki nhất thiết phải quan tâm đến há» cá»§a ngưá»i yêu?... chẳng lẽ cái tiểu tiết ấy lại quan trá»ng đến thế khi Ä‘i chá»n vợ?... Chúng ta đã có quá đủ những tên há» quà phái rồi. Các báºc tổ tiên cá»§a cháu đã bao phen săn tìm những đám môn đăng há»™ đối, xin hãy cho phép cháu được bá» qua cái Ä‘iểm đáng kÃnh kia cá»§a truyá»n thống để trở thà nh má»™t con ngưá»i hạnh phúc. Cho đến nay, những biên niên sá» cá»§a gia tá»™c chúng ta đã nói rất nhiá»u vá» những đám cưới môn đăng há»™ đối, mà lại im lặng má»™t cách đầy bà ẩn không nói gì vá» hạnh phúc. Cháu muốn được soi sáng vết tối duy nhất trên những trang sá» quà tá»™c.
- Anh nói quá lá»i đấy, Valđêmar! Tổ tiên ông cha vẫn lấy vợ rất tương xứng và vẫn có hạnh phúc.
Äại công tá» nhún vai.
- Cháu biết là cụ AnÄ‘rây, lấy bá tước tiểu thư Exterhaza, ngưá»i có há» vá»›i triá»u đình Habxbua, đã định li dị vợ, bất chấp cá»§a cải và sắc đẹp cá»§a bà ta. Cháu biết ông Machay và bà ná»™i công tước tiểu thư ngưá»i Pháp cá»§a cháu là hai ngưá»i bất hạnh nhất trên Ä‘á»i, còn cha cháu và công tước tiểu thư PoÄ‘horexka cÅ©ng không thuá»™c vá» những ngưá»i hạnh phúc.
- Cha mẹ anh thương yêu nhau, nhưng có quan niệm không tháºt giống nhau - chÃnh Ä‘iá»u đó đã chia rẽ há».
- Bao giá» cÅ©ng có má»™t chữ “nhưng†nà o đó chặn đưá»ng. Vả lại, như cháu được biết, khi Ä‘i lấy chồng, mẹ cháu mang hình ảnh cá»§a má»™t ngưá»i khác trong tim.
- Ôi! Äó chỉ là chuyện trẻ con!
- Chuyện trẻ con? Nói thế quá dá»…! Nhưng cái chuyện trẻ con ấy lại hết sức cản trở ngưá»i ta, mẹ cháu lẫn ông Machay còn biết bao bằng chứng đấy. Thá»i trai trẻ cá»§a ông, chÃnh má»™t chuyện trẻ con như thế đã đầu độc toà n bá»™ Ä‘oạn Ä‘á»i vá» sau.
Chà ng đi đi lại lại trong phòng.
Công tước phu nhân đưa mắt kinh hoà ng nhìn theo chà ng, đột nhiên bà nói:
- Có đúng... cô Xtefchia ấy chÃnh là cháu ngoại cá»§a cô Korvitrúpna xưa kia?...
- Vâng, nà ng là cháu ngoại cá»§a ngưá»i kia.
- Và chÃnh vì thế... vì muốn Ä‘á»n bù lại... mà anh đã....?
Valđemar đứng lại.
- Là m gì có chuyện ấy. Khi yêu thương Xtefchia cháu chưa há» biết chuyện gì cả, nhưng cháu sẽ không bao giỠđể cho ngưá»i ta cướp mất nà ng như đã từng cướp ngưá»i yêu cá»§a ông ná»™i cháu đâu.
- Anh tưởng ngưá»i ta cho phép anh thá»±c hiện cuá»™c hôn nhân không môn đăng há»™ đối ấy chăng? Cho phép anh cưới cái cô RuÄ‘exka ấy chăng?... Anh... đại công tá» há» Mikhôrôvxki? Äại công tá» Guenbôvitre?...
Valđemar tự hà o vênh mặt:
- Ai dám cấm Ä‘oán cháu? - Chà ng há»i đầy thách thức.
- Gia tá»™c! Äẳng cấp! Truyá»n thống! Cả ta nữa! - công tước phu nhân tá»›i tấp báºt ra.
- Xin lá»—i! Cháu là ngưá»i trưởng thà nh, gia đình không có quyá»n cấm cháu. Äẳng cấp ư? Cháu cưá»i và o mÅ©i! Truyá»n thống không khiến cháu xúc động nữa rồi, còn bà ư? Bà sẽ không cản trở cháu. Bà đủ thông minh để không là m thế.
- Anh nhầm rồi. Ta sẽ không bao giỠcho phép.
- Bà sẽ cho phép, bà ạ, cùng lắm là nếu cháu dá»a sẽ không vâng lá»i bà . Chỉ má»™t mình Xtefchia RuÄ‘exka má»›i có thể là vợ cháu. Cả gia tá»™c lẫn đẳng cấp sẽ phải chấp nháºn chuyện đó, bởi truyá»n thống thì chẳng có gì cản trở ở đây.
- ChÃnh anh nói thế ư? ValÄ‘y? ... ChÃnh anh?!...
- ChÃnh cháu, Mikhôrôvxki, đại công tá» Guenbôvitre cháu trai cá»§a bà đây.
- ChÃnh anh, đại quà tá»™c hà ng đầu cá»§a cả nước, được hà ng bao nhiêu con gái những gia tá»™c cao sang nhất theo Ä‘uổi, chÃnh anh lại là m cái Ä‘iá»u ngoại lệ ấy sao?...
- ChÃnh cháu đấy, bà ạ! Phụ nữ Ä‘iên cuồng theo Ä‘uổi cháu như bà nói, giỠđến lượt cháu Ä‘iên cuồng theo Ä‘uổi má»™t ngưá»i phụ nữ chứ sao.
Công tước phu nhân chìa hai tay trước mặt.
- Thì anh cứ việc điên thế nà o cũng được, cả hai anh chị cứ việc điên, cốt sao đừng cưới là được!
Valđemar nhìn bà ngoại đầy ngạc nhiên.
- GiỠđến lượt cháu phải há»i: chÃnh bà lại nói thế ư? Có phải chÃnh bà nói thế không, thưa bà ?...
- ValÄ‘emar, anh đừng khiến bà quá tuyệt vá»ng. Bà không muốn anh lấy cô ấy, không muốn, không muốn chút nà o!
Phu nhân đứng phắt dáºy khá»i trà ng ká»·, mặt tái nhợt, cả ngưá»i run rẩy.
Valđemar dịu dà ng cầm tay bà .
- Bà ơi, cháu van bà , xin bà hãy bình tÄ©nh! Hãy suy nghÄ© vá» chuyện nà y má»™t cách chÃn chắn, cháu tin chắc rằng bà sẽ cảm thấy khác hẳn.
- Không, không bao giá»!...
Äại công tá» nghiến răng, máu sục sôi trong huyết quản chà ng. Nhưng ý chà mạnh mẽ cá»§a chà ng dáºp tắt cÆ¡n thịnh ná»™ không để nó bùng nổ ra, chỉ riêng mặt chà ng trở nên đỠbừng.
- Bà ạ, bà sẽ đồng ý, bởi cháu sẽ không bao giá» chịu lùi bước đâu! Bà biết tÃnh cháu rồi đấy, cháu không dá»… chịu để cho ngưá»i ta bẻ cong đâu. Ngay cả bà n tay cá»§a bà cÅ©ng không thể ảnh hưởng tá»›i tình yêu và ý chà kiên quyết. Cháu không muốn phải đấu tranh vá»›i bà , vì thế xin bà hãy bình tÄ©nh lại. Sau khi suy nghÄ© kỹ chắc bà sẽ hiểu và không có lý do gì để chống đối cả. ChÃnh bà cÅ©ng yêu thương Xtefchia và cầu phúc cho chúng cháu.
Công tước phu nhân giáºt tay chà ng ra.
- Äừng bao giá» nên mÆ¡ tưởng Ä‘iá»u đó! Cho dù Ä‘iá»u đó chỉ tùy thuá»™c và o má»—i mình ta! Ta sẽ không cầu phước cho anh chị đâu!
Mặt tái nhợt, kinh khá»§ng, ValÄ‘emar đưa tay ngang vầng trán Ä‘ang lấm tấm mồ hôi. Trong ánh mắt chà ng không còn lấp lánh ánh lá»a mà là vẻ lạnh lùng dá»… sợ. Chà ng thốt ra vá»›i sức mạnh khá»§ng khiếp trong giá»ng nói, như thể chà ng Ä‘á»c bản phán quyết tá» hình:
- Nếu váºy thì cháu sẽ cưới Xtefchia, chống lại Ä‘iá»u Ä‘e dá»a cá»§a bà .
Công tước phu nhân kinh hoà ng nhìn đứa cháu, bà vặn vẹo đôi tay, rồi bước nhanh ra khá»i phòng.
- Nó đã bắt ta phải là m Ä‘iá»u đó!... Nó sẽ bắt ta phải là m Ä‘iá»u đó! Chúa tôi! Chúa tôi! - Bà thì thà o, đôi môi mÃm tái.
Sau khi phu nhân Ä‘i ra, ValÄ‘emar lấy hai tay ôm đầu nặng ná» ngồi xuống ghế bà nh. Äiá»u chà ng e sợ nhất đã xảy ra. Chà ng biết rằng nếu không được bà ngoại chà ng cho phép và ban phước, Xtefchia sẽ không bao giá» chịu là m vợ chà ng. Lần đầu tiên con ngưá»i mạnh mẽ như tạc bằng đá hoa cương nà y cảm thấy ngã lòng. Má»™t ná»—i tuyệt vá»ng lặng thầm nà o đó xáo động tâm linh chà ng. Ngá»±c chà ng như nổ tung ra bởi cÆ¡n tức tối, sá»± phẫn bá»™ và phản kháng. Hình dạng Xtefchia hiện ra trước mắt chà ng. Äôi mắt mà u hoa đồng thảo sẫm cá»§a nà ng nhìn chà ng khẩn thiết, chan chứa tình yêu và những Ä‘iá»u hấp dẫn ngá»t ngà o. Äôi môi hồng thắm cá»§a nà ng thốt ra những lá»i nồng nà n, đôi hà ng mi ngả xuống tạo cho khuôn mặt má»™t vẻ âu yếm đầy khoái lạc. Bức tranh ấy cuốn hút chà ng, khiến chà ng say đắm.
- Em bé bá»ng cá»§a anh! Hạnh phúc cá»§a anh! ... Anh sẽ chiến thắng tất cả vì em... Em hãy yên lòng! - Chà ng thì thầm vá»›i hình ảnh ấy.
Ná»—i cay đắng, niá»m oán háºn và nhói Ä‘au vô bá» cuá»™n lên trong tâm can chà ng khi chà ng chợt nghÄ© rằng ngưá»i ta sẽ gạt bá» mất cá»§a chà ng cô gái và ng ngá»c ấy. Chà ng chịu đựng, nhưng không ngã gục. Ná»—i Ä‘au không đè bẹp chà ng, ngược lại, còn kÃch thÃch chà ng tranh đấu. Chà ng cảm thấy má»™t luồng sinh khà má»›i, mạnh mẽ không sao chiến thắng nổi chợt hòa và o máu mình... chà ng cảm thấy lồng ngá»±c chà ng đủ sức là m vỡ toang bức tưá»ng ngưá»i ta vừa dá»±ng lên trước mắt chà ng biến nó thà nh bụi cát. Chà ng cảm thấy đủ sức nhảy phắt qua các vá»±c thẳm vừa há hoác miệng trước chà ng. Chà ng như mang trong mình sức mạnh đôi cánh bay cá»§a chim ưng và những móng vuốt cá»§a đại bà ng. Chà ng sẽ dùng những móng vuốt ấy để tấn công và o những thế lá»±c đối nghịch, xé tan là n sương mù bất ưng, vươn bằng được tá»›i khoảng không gian trong sáng cá»§a những niá»m khao khát cá»§a chà ng. Chà ng sẽ đưa Xtefchia Ä‘ang đắm chìm trong ná»—i phấp phá»ng đến nÆ¡i ấy. Chà ng Ä‘ang giữ trong tay số pháºn và niá»m hạnh phúc cá»§a nà ng,chà ng sẽ không khiến nà ng phải thất vá»ng.
- Nhất định thế! Nhất định phải thế!
Trong cÆ¡n lốc cá»§a những tình cảm nổi loạn, dòng máu chà ng nóng sôi khát vá»ng chiến thắng.
Tiếng sá»™t soạt cá»§a váy áo phụ nữ khiến chà ng sá»±c tỉnh. Chà ng ngước nhìn lên, trước mặt chà ng là tiểu thư Rita, nước mắt long lanh, bởi dáng hình đầy vẻ thất vá»ng cá»§a chà ng đã khiến cô quá xúc động. Chà ng nhÃu mà y, cáu kỉnh đứng lên. Rita đưa tay chạm và o tay chà ng.
- Xin ông đừng giáºn là tôi đã tá»›i đây... Tôi phải đến, tôi biết câu chuyện giữa ông vá»›i dì tôi... Xin ông đừng thất vá»ng.
Chà ng kinh ngạc nhìn cô nhún vai.
- Thất vá»ng? Ai bảo tiểu thư thế? Má»™t khi đã bắt đầu tranh đấu, tôi không bá» cuá»™c đâu.
Giá»ng Rita lạc Ä‘i.
- Vâng, tôi hiểu, tôi diá»…n đạt sai đấy, tôi định nói là xin ông chá»› lo phiá»n... chá»› phiá»n muá»™n quá... công tước phu nhân có thể thuyết phục được thôi... Tôi sẽ cố gắng hết sức góp phần là m Ä‘iá»u đó.
ValÄ‘emar biết những tình cảm mà tiểu thư Rita dà nh cho mình, những lá»i cô vừa nói khiến cho chà ng cảm động. Chà ng nhìn cô thán phục. Nhưng cô gái hiểu khác, cô ngỡ chà ng chỉ ngạc nhiên mà thôi. Cô cứng cá»i ngẩng cao đầu.
- Xin ông hãy tin tôi, đừng lấy là m kinh ngạc. Tôi hứa Ä‘iá»u đó hoà n toà n chân thà nh.... dầu Chúa cÅ©ng biết cho, lòng tôi nặng trÄ©u...
Nước mắt cô gái rơi lã chã.
Äại công tá» hôn tay cô.
- Xin cảm Æ¡n tiểu thư quà mến cá»§a tôi, lòng biết Æ¡n tiểu thư tôi xin ghi tạc, nhưng xin tiểu thư chá»› nói động đến bà tôi vá»™i. Tôi sẽ tá»± đấu tranh vá»›i má»i trở ngại.
- Tôi muốn cả hai ngưá»i được hạnh phúc... Ông và Xtefchia xứng đáng được hưởng Ä‘iá»u đó.
Cô gái chạy ra khá»i phòng.
ValÄ‘emar đứng lại bên cá»a sổ, chà ng giáºt chiếc dây Ä‘eo đồng hồ quả quýt, cắn môi tưởng đến báºt máu.
Má»™t giá» sau, đã bình tÄ©nh và lạnh lùng trở lại, chà ng tạm biệt tiểu thư Seliga. Cô gái cho chà ng hay rằng công tước phu nhân rất nóng giáºn, bà gá»i lá»i tạm biệt. Ngồi trên xe trượt, ValÄ‘emar tá»± nhá»§:
- Mà n đầu đã diễn xong!
|
 |
|
| |