 |
|

18-09-2008, 05:58 PM
|
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 40
Anh em cừu háºn
Từ khi quay trở lại Paris, Henri d Anjou vẫn chưa kịp gặp gỡ mẹ mình má»™t cách tháºt sá»± tá»± do thoải mái. Ai cÅ©ng biết rằng ông ta là con cưng cá»§a Thái háºu.
Äối vá»›i ông ta đây không phải là việc thoả mãn vô bổ tÃnh nghi thức, cÅ©ng không phải là má»™t nghi lá»… khó chịu phải hoà n thà nh mà đúng hÆ¡n đó là việc là m tròn bổn pháºn rất dá»… chịu cá»§a ngưá»i con. Dù ngưá»i con đó có không yêu mẹ Ä‘i chăng nữa, Ãt ra anh ta vẫn tin chắc rằng mình được mẹ yêu dấu.
Quả tháºt, Catherine yêu quý nhất ông hoà ng nà y, hoặc vì ông ta can đảm, hoặc vì ông ta đẹp trai. Bởi ngoà i ngưá»i mẹ ra, trong Catherine còn có tÃnh cách cá»§a ngưá»i đà n bà nữa. Hoặc nữa là vì theo má»™t và i lá»i đồn đại tai tiếng trong triá»u thì Henri d Anjou nhắc cho Thái háºu nhá»› lại má»™t thá»i kỳ hạnh phúc nà o đó cá»§a những mối tình bà ẩn.
Chỉ má»—i mình Catherine biết việc quáºn công d Anjou trở vá» Paris.
Lẽ ra Charles IX cÅ©ng không biết Ä‘iá»u nà y nếu như ông không tình cá» tá»›i trước dinh Condé vừa đúng lúc ông em rá»i khá»i đó.
Charles khi đó vẫn nghÄ© là Henri tá»›i hôm sau má»›i vá», còn Henri cứ mong rằng sẽ giấu được anh mình hai cuá»™c viếng thăm mà vì chúng ông ta đã phải vá» Paris sá»›m hÆ¡n má»™t ngà y. Äó là để tá»›i thăm nà ng Marie de Clèves xinh đẹp, phu nhân ông hoà ng Condé và há»™i đà m vá»›i những sứ thần Ba Lan.
Quáºn công d Anjou phải giải thÃch vá»›i Thái háºu vá» chÃnh cuá»™c há»™i đà m nà y, vì ngay Charles cÅ©ng còn chưa biết chắc được ý đồ cá»§a quáºn công trong việc đó là gì. Và độc giả chắc cÅ©ng như Henri de Navarre cÅ©ng nhầm nốt nên sẽ hiểu được nhá» lá»i giải thÃch cá»§a quáºn công.
Vì thế nên khi quáºn công d Anjou, ngưá»i Ä‘ang được nóng lòng chỠđợi, bước và o cung Thái háºu, thì Catherine là ngưá»i vốn lạnh lùng và khéo đóng kịch thưá»ng ngà y là thế, là ngưá»i mà từ khi con trai cưng ra Ä‘i, má»›i chỉ ôm hôn thắm thiết có Coligny là kẻ bị ám sát ngay ngà y hôm sau, đã dang tay ôm lấy đứa con yêu dấu vá»›i vẻ âu yếm đầy tình mẫu tá» khiến ngưá»i ta phải ngạc nhiên ở ngưá»i đà n bà có trái tim quá đỗi khô cằn nà y. Rồi bà lui ra xa nhìn quáºn công và lại tá»›i ôm hôn ông.
- Ôi thưa lệnh bà . Trá»i đã ban cho con niá»m vui được ôm hôn mẹ mà không bị ai nhìn thấy, xin lệnh bà hãy an á»§i con ngưá»i bất hạnh nhất thế gian nà y.
- Ôi trá»i Æ¡i, con yêu quý - Catherine thốt lên - Có chuyện gì xảy ra vá»›i con váºy?
- Chẳng có gì mà mẹ không biết, mẹ ạ. Con đã yêu và được yêu lại. Nhưng chÃnh tình yêu đó lại là niá»m bất hạnh cá»§a con.
- Con giải thÃch cho mẹ nghe Ä‘i nà o.
- Ôi, mẹ… Bá»n sứ thần ấy… Con phải ra Ä‘i…
- Ừ, các sứ thần đã tá»›i, váºy ngà y con di phải gấp rồi.
- Mẹ, ngà y đi chưa gấp, nhưng anh con sẽ đẩy nó tới nhanh. Ông ta ghét con, con là m ông ta khó chịu, ông ta muốn tống khứ con đi.
Catherine mỉm cưá»i.
- Tống khứ đi bằng cách tạo cho con một ngai và ng à ? Anh chà ng được tấn phong tội nghiệp!
- Ôi, mẹ Æ¡i có sao đâu - Henri nói giá»ng đầy khắc khoải Con không muốn ra Ä‘i. Con má»™t hoà ng tá» Pháp, lá»›n lên trong sá»± tế nhị cá»§a những phong tục táºp quán thanh lịch, được ở gần bên má»™t trong những ngưá»i mẹ tốt nhất, được má»™t trong những ngưá»i đà n bà đẹp nhất thế giá»›i yêu thương, váºy mà con phải Ä‘i tá»›i vùng hoang vu tuyết phá»§, chết dần chết mòn giữa đám ngưá»i thô tục say sưa từ sáng chà tối và đánh giá tà i năng chúa thượng cá»§a chúng theo mức chứa cá»§a thùng rượu. Không mẹ Æ¡i, con không muốn Ä‘i, con chết mất.
- Nà o, Henri - Catherine vừa nói vừa siết tay con - Äó có phải là lý do thá»±c sá»± không?
Henri cúi đầu dưá»ng như ông e ngại thú nháºn ra vá»›i mẹ mình những Ä‘iá»u Ä‘ang diá»…n ra trong lòng.
- Phải chăng còn má»™t lý do khác, Ãt lãng mạn hÆ¡n, khôn ngoan hÆ¡n, chÃnh trị hÆ¡n?
- Thưa mẹ, tháºt không phải lá»—i tại con nếu như cái ý tưởng nà y cứ lởn vởn trong đầu óc con, và có lẽ nó còn choán chá»— nhiá»u hÆ¡n phần cá»§a nó, nhưng có đúng chÃnh mẹ cÅ©ng đã nói vá»›i con là lá số tá» vi cá»§a Charles lấy hồi má»›i sinh đã tiên Ä‘oán rằng ông ta sẽ chết trẻ?
- Äúng thế - Catherine đáp - Nhưng con Æ¡i, tá» vi cÅ©ng có thể nhầm. ChÃnh ta lúc nà y đây cÅ©ng Ä‘ang hy vá»ng rằng tất cả những thứ tá» vi ấy Ä‘á»u không đúng.
- Nhưng rốt cuộc thì lá số của ông ta có nói thế không?
- Tá» vi cá»§a Charles có nói đến má»™t phần tư thế ká»· nhưng không chỉ rõ đó là nói vá» triá»u đại trị vì hay vá» Ä‘á»i sống cá»§a nhà vua.
- Váºy thì mẹ Æ¡i, là m sao cho con có thể ở lại được. Anh con đã gần hai tư, chỉ trong má»™t năm là ta sẽ biết rõ.
Catherine suy nghĩ rất lung.
- Ừ đúng váºy, nếu được như thế thì tốt hÆ¡n.
- Ôi, xin mẹ hãy xét xem - Henri thốt lên - Tháºt tuyệt vá»ng biết nhưá»ng nà o nếu như con lại Ä‘em đổi ngai và ng nước Pháp lấy ngai và ng xứ Ba Lan. Ở nÆ¡i kia con sẽ bị già y vò bởi ý nghÄ© rằng lẽ ra con đã có thể trị vì ở Louvre giữa má»™t triá»u đình thanh lịch và uyên bác, bên má»™t ngưá»i mẹ hiá»n nhất Ä‘á»i mà những lá»i khuyên dạy lẽ ra đã có thể là m con bá»›t Ä‘i má»™t ná»a gánh nặng và mệt nhá»c. Mẹ vốn đã quen chia sẻ gánh nặng triá»u chÃnh vá»›i cha con, mẹ sẽ sẵn lòng giúp con! Ôi mẹ! Nếu thế con đã có thể là má»™t đấng minh quân!
- Thôi, thôi, con thân yêu, thôi đừng buồn nữa - Catherine nói. Bà vẫn coi viá»…n cảnh ấy như là niá»m hy vá»ng ngá»t ngà o nhất - Con có tá»± nghÄ© ra được cách nà o để thu xếp tình hình chưa?
- Có chứ ạ, chÃnh vì thế mà con đã vá» sá»›m hÆ¡n ngưá»i ta tưởng đến hai ba hôm. Con đã để Charles tưởng là con vá» vì phu nhân Condé. Con đến chá»— Lasco, kẻ quan trá»ng nhất trong đám sứ thần, con tá»± giá»›i thiệu mình vá»›i ông ta, và trong cuá»™c tiếp kiến đầu tiên nà y, con đã là m tất cả những gì có thể là m được để khiến ông ta ghét con, và con hy vá»ng đã thà nh công.
- Con ạ, tháºt không tốt. Cần phải đặt lợi Ãch cá»§a nước Pháp lên trên những sá»± chê bai.
- Mẹ, chẳng lẽ lợi Ãch cá»§a nước Pháp lại muốn rằng nhỡ khi có Ä‘iá»u bất hạnh xảy ra vá»›i anh con thì quáºn công d Alençon hoặc vua Navarre được lên nối ngôi hay sao?
- á»’, không Ä‘á»i nà o lại là vua Navarre - Thái háºu lẩm bẩm, má»—i lần vấn đỠnà y được nêu ra, mối lo âu lại phá»§ lên vầng trán bà má»™t lá»›p mây má».
- Tháºt chứ - Henri nói tiếp - Ông em d Alençon cá»§a con cÅ©ng chẳng hÆ¡n gì và cÅ©ng không yêu mẹ hÆ¡n mấy tý.
- Tóm lại thì Lasco đã nói gì nà o? - Catherine há»i.
- ChÃnh Lasco cÅ©ng đã ngáºp ngừng khi con giục y xin yết kiến. Ôi! Nếu như y có thể viết thư vá» Ba Lan nhỉ, há»§y bá» cuá»™c bầu cỠấy Ä‘i có được không?
- Tháºt Ä‘iên rồ con ạ… Äiá»u mà viện quý tá»™c đã quyết là thiêng liêng.
- Nhưng suy cho cùng ra thì mẹ Æ¡i, sao ngưá»i ta lại không thể khiến cho bá»n Ba Lan ấy chấp nháºn em con thay cho con nhỉ?
- Äiá»u đó nếu như không phải là bất khả thì cÅ©ng là rất khó.
- Mặc kệ! Xin mẹ cố thá» xem, mẹ hãy nói vá»›i nhà vua, mẹ hãy nói tất cả chỉ là vì mối tình cá»§a con đối vá»›i phu nhân Condé, rằng con yêu đến Ä‘iên cuồng, để mất hết cả lý trÃ. CÅ©ng may là đức vua bắt gặp con Ä‘i từ dinh hoà ng thân ra cùng vá»›i Guise, Guise đã giúp đỡ con rất táºn tình.
- Äúng thế, để liên kết vá»›i nhau mà . Anh còn chưa thấy Ä‘iá»u đó, nhưng ta thì ta thấy.
- Mẹ Æ¡i, con cÅ©ng biết thế, nhưng trong lúc chỠđợi thì con sừ dụng y. Chúng ta tháºt may mắn khi có ngưá»i vừa tá»± phục vụ mình lại vừa phục vụ chÃnh chúng ta.
- Thế đức vua khi gặp các anh thì đã nói gì?
- Ngưá»i có vẻ tin và o Ä‘iá»u con đã khẳng định, tức là chỉ có tình yêu đã lôi kéo con trở vá» Paris.
- Thế đức vua không há»i thăm phần thì giá» còn lại trong đêm các anh là m gì à ?
- Thưa mẹ, có chứ. Con tá»›i ăn tối ở nhà Nantouillet, con gây chuyện tai tiếng tháºt ghê gá»›m ở đó để tiếng đồn lan truyá»n Ä‘i và đức vua sẽ không nghi ngá» gì vá» việc con đã có mặt ở đó.
- Váºy đức vua không hay biết chuyện anh tá»›i thăm Lasco chứ.
- Tuyệt đối không.
- ÄÆ°á»£c, cà ng hay. Con thân yêu ạ, ta sẽ cố thá» nói vá»›i Ngưá»i há»™ anh. Nhưng anh cÅ©ng biết đấy, bản chất nhà vua cứng cá»i lắm, không gì có thể ảnh hưởng được đến ông ta.
- Ôi mẹ! Tháºt may mắn chừng nà o nếu con được ở lại! Con sẽ yêu mẹ thêm hÆ¡n biết chừng nà o nếu con có thể yêu được hÆ¡n thế nà y nữa!
- Nếu anh ở lại, ngưá»i ta lại phái anh ra chiến trưá»ng mất thôi.
- á»’ có sao đâu, miá»…n là con không phải rá»i nước Pháp.
- Anh sẽ mất mạng ngoà i tráºn địa mất.
- Mẹ Æ¡i, ngưá»i ta không chết vì những vết thương… mà là vì Ä‘au buồn, chán nản. Nhưng Charless chắc sẽ không cho con ở lại đâu, ông ta ghét con.
- Ông ta ghen vá»›i anh, ngưá»i chiến thắng đẹp trai ạ, đó là điá»u chắc chắn. Tại sao anh lại can đảm và may mắn đến thế! Tại sao má»›i chưa đầy hai mươi tuổi anh đã thắng được những tráºn giống như Alexandre và Cédar? Nhưng trong khi chỠđợi anh hãy giả vá» chấp thuáºn, hãy tá» ra thần phục nhà vua. Ngà y hôm nay có há»™i đà m kÃn để Ä‘á»c và bà n vá» các diá»…n văn sẽ Ä‘á»c tại buổi lá»…, anh hãy đóng vai vua Ba Lan và để mặc ta lo những việc còn lại. À nà y, thế còn cuá»™c truy tìm cá»§a các anh tối qua ra sao?
- Há»ng rồi, mẹ ạ. Gã tình nhân được báo trước đã biến mất qua cá»a sổ
- Có ngà y ta sẽ biết được tên hung thần nà o đã phá há»ng hết các dá»± định cá»§a ta như thế… Ta ngá» rằng… hắn cứ liệu hồn!
- Váºy thì…? - Quáºn công d Anjou ngá» ngợ há»i lại.
- Việc nà y cứ để mặc ta lo.
Bà âu yếm hôn lên mắt Henri và đẩy ông ta ra khá»i phòng là m việc.
Chẳng mấy chốc các công chúa trong hoà ng gia đã tá»›i cung Thái háºu. Charles Ä‘ang vui vì sá»± táo gan cá»§a cô em Margot là m ông thÃch thú hÆ¡n là bá»±c mình. Ông chẳng thù háºn gì De Mole và nếu như ông chỠđợi chà ng tối qua trong hà nh lang vá»›i đầy nhiệt tình thì chỉ vì đó cÅ©ng giống như má»™t kiểu phục kÃch trong cuá»™c săn mà thôi.
Ngược lại d Alençon rất báºn tâm. Ông ta vốn vẫn kỵ hiá»m vá»›i De Mole và từ lúc biết rằng chà ng được chị mình yêu, ông ta lại cà ng căm ghét chà ng hÆ¡n.
Äầu óc Marguerite mÆ¡ mà ng nhưng mắt nà ng tỉnh táo. Nà ng vừa nhá»› nhung vừa phải xem xét kỹ cà ng. Các sứ thần Ba Lan đã gá»i tá»›i các bà i diá»…n văn mà há» sẽ phải Ä‘á»c.
Ngưá»i ta không há» nhắc lại vá»›i Marguerite vá» sá»± kiện tối hôm trước, tá»±a như không có việc gì xảy ra và nà ng thản nhiên Ä‘á»c các diá»…n văn. Trừ Charles, má»i ngưá»i Ä‘á»u bà n luáºn vá» những Ä‘iá»u mà há» sẽ trả lá»i. Charles để mặc Marguerite muốn trả lá»i như thế nà o thì tùy thÃch. Song ông lại tá» ra khó tÃnh vá»›i việc chá»n từ ngữ cá»§a d Alençon. Còn đối vá»›i bà i diá»…n văn cá»§a Henri d Anjou, thì còn tồi tệ hÆ¡n là ác ý, nhà vua ra sức chữa từng câu và tháºm chà còn viết lại.
Buổi là m việc nà y mặc dù không xảy ra chuyện gì nhưng đã là m cho đầu óc má»i ngưá»i căng thẳng.
Henri d Anjou phải viết lại gần hết cả bà i diá»…n văn nên ông phải lui vỠđể là m việc. Marguerite vốn đã không nháºn được tin tức gì cá»§a vua Navarre ngoà i những tin gá»i đến cho nà ng từ khung kÃnh cá»a sổ vỡ, quay trở vá» vá»›i hy vá»ng gặp ông ta ở đấy.
Nháºn thấy có sá»± ngáºp ngừng trong ánh mắt cá»§a ông anh d Anjou, d Alençon đã bất chợt được má»™t cái nhìn thông đồng giữa Thái háºu và ông nà y, bèn cÅ©ng lui vá» cung để suy nghÄ© vá» Ä‘iá»u mà ông ta coi là má»™t mưu đồ Ä‘ang nảy sinh. Cuối cùng, khi Charles Ä‘ang định rút vá» lò rèn cá»§a mình để là m nốt má»™t ngá»n giáo do chÃnh ông chế tạo thì bị Catherine ngăn lại.
Charles Ä‘oán ra ngay rằng Thái háºu sẽ chống đối lại ý định cá»§a mình nên ông dừng lại và chằm chằm nhìn Catherine:
- Sao, cá»n việc gì nữa đây? - Ông há»i.
- Thưa bệ hạ, còn má»™t việc cuối cùng nữa phải trao đổi. Chúng ta đã quên việc đó, tuy nhiên nó khá quan trá»ng. Chúng ta sẽ ấn định ngà y lá»… tấn phong và o hôm nà o nhỉ?
- À ừ nhỉ - Nhà vua vừa nói vừa ngồi xuống - Váºy thì ta lại bà n nà o. Váºy lệnh bà thấy ấn định và o ngà y nà o là thÃch hợp?
- Ta nghÄ© rằng chÃnh trong sá»± im lặng cá»§a hoà ng thượng, trong cái vẻ lãng quên bá» ngoà i đã có Ä‘iá»u gì được suy tÃnh kỹ cà ng rồi.
- Không, tại sao lại thế, thưa lệnh bà ?
- Vì rằng, - Catherine nhẹ nhà ng nói thêm - Con ạ, ta thấy hình như không nên để cho những ngưá»i Ba Lan thấy chúng ta có vẻ như là quá nhiệt tình chạy theo cái ngai và ng ấy.
- Thưa lệnh bà , ngược lại - Charles nói - ChÃnh hỠđã vá»™i và ng ruổi ngá»±a ngà y đêm từ Warsawa tá»›i đây… Vinh dá»± phải được Ä‘á»n đáp bằng vinh dá»±, lịch sá»± phải được trả lại bằng lịch sá»±.
- Bệ hạ có thể có lý vá» mặt nà y, cÅ©ng như ta có thể không nhầm vá» mặt khác. Váºy ý bệ hạ định đưa buổi lá»… sá»›m lên.
- Thế chứ, đúng váºy mẹ ạ: à mẹ không phải là thế hay sao?
- Bệ hạ biết rằng ta chỉ có những ý kiến có Ãch nhất cho vinh quang cá»§a bệ hạ. Váºy nên ta xin mạo muá»™i nói rằng nếu bệ hạ vá»™i và ng như thế, ta e ngưá»i ta sẽ cho là bệ hạ muốn tranh thá»§ dịp nà y để cất bá» Ä‘i cho hoà ng gia Pháp gánh nặng mà em Ngưá»i gây ra, dù rõ rà ng là ông ta đã trở lại cho hoà ng gia bằng sá»± vinh quang và lòng táºn tụy.
- Thưa lệnh bà , khi nà o em tôi rá»i nước Pháp, tôi sẽ gây dá»±ng cho hắn vá»›i tiá»n cá»§a nhiá»u đến ná»—i không ai dám nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u mà lệnh bà e ngại.
- Thôi nà o, ta xin hà ng thôi - Catherine đáp - Vì bệ hạ có những câu trả lá»i hay đến thế cho má»i lá»i phản bác cá»§a ta… Nhưng để đón tiếp cái dân tá»™c thiện chiến vốn vẫn xét Ä‘oán uy lá»±c cá»§a má»™t nước qua những biểu hiện bá» ngoà i đó bệ hạ chắc phải có sá»± phô trương binh lá»±c đáng kể. Ta nghÄ© rằng không có nhiá»u cuá»™c diá»…u binh trong vùng Ile de François.
- Xin mẹ thứ lá»—i, tôi đã tiên liệu việc nà y và tôi đã chuẩn bị. Tôi đã cho gá»i hai tiểu Ä‘oà n từ xứ Normandie vá», má»™t từ xứ Guyenne, đại đội cung thá»§ cá»§a tôi từ Bretagne chiá»u hôm qua đã vá» tá»›i đâu đây. LÃnh khinh kỵ rải rác trong vùng Turenne sẽ có mặt ở Paris trong ngà y hôm nay. Trong khi ngưá»i ta cứ tưởng tôi chỉ có khoảng gần bốn trung Ä‘oà n thì tôi có những hai mươi ngà n binh lÃnh sẵn sà ng diá»…u binh.
- Ãi chà - Catherine kinh ngạc - Váºy thì bệ hạ chỉ còn thiếu có má»™t thứ thôi, nhưng rồi chúng ta cÅ©ng sẽ kiếm ra.
- Thứ gì váºy?
- Tiá»n. Ta nghÄ© rằng bệ hạ không già u có gì lắm đâu.
- Thưa lệnh bà , trái lại. Tôi có một triệu bốn trăm ngà n écus ở ngục Bastille. Mấy ngà y gần đây, ngân khố riêng của tôi đã nộp cho tôi tám ngà n écus mà tôi cho đem cất trong các hầm ở Louvre và nếu như có thiếu thì Nantouillet còn có ba trăm ngà n khác sẵn sà ng cho tôi sỠdụng.
Catherine run lên, cho tá»›i lúc nà y bà vẫn chỉ tưởng Charles là ngưá»i nóng nảy hay tức giáºn chứ chưa bao giá» thấy ông biết lo xa.
- Thế là bệ hạ đã lo tá»›i đủ má»i việc - Bà nói tiếp - Tháºt tuyệt. Và miá»…n là những ngưá»i thợ may, thợ thêu, thợ là m đồ châu báu nhanh tay nhanh chân lên thì bệ hạ có thể ấn định buổi tiếp trong vòng sáu tuần nữa.
- Sáu tuần nữa! - Charles kêu lên - Thưa mẹ, thợ may, thợ thêu, thợ là m đồ châu báu đã bắt tay và o là m từ khi ngưá»i ta biết tin vá» việc phong chức cho em tôi. Cố ra thì tất cả đã có thể xong hết và o ngà y hôm nay nhưng để cho chắc ăn thì má»i việc sẽ sẵn sà ng trong ba bốn hôm nữa.
- Ồ con ạ - Catherine lẩm bẩm - Hình như anh có vẻ vội và ng hơn ta tưởng.
- Tôi đã nói vá»›i lệnh bà rồi, vinh dá»± phải được Ä‘á»n đáp bằng vinh dá»±.
- ÄÆ°á»£c lắm. Váºy ra chÃnh cái Ä‘iá»u vinh dá»± dà nh cho hoà ng gia Pháp là m bệ hạ đẹp lòng phải không?
- Chắc chắn là như thế.
-Và được thấy má»™t hoà ng tá» Pháp lên ngôi vua Ba Lan là niá»m mong ước cao nhất cá»§a bệ hạ chứ gì?
- Bà nói đúng.
- Váºy chÃnh sá»± việc, chứ không phải con ngưá»i là m bệ hạ báºn tâm, và dù cho có là ai trị vì ở nÆ¡i kia Ä‘i chăng nữa…
- Không, không, thưa mẹ, khỉ tháºt! Như thế nà o thì chúng ta hãy cứ giữ nguyên như thế. Bá»n Ba Lan đã chá»n đúng rồi đó. Há» là những ngưá»i khéo léo và cưởng tráng. Má»™t quốc gia quân sá»±, má»™t dân tá»™c gồm toà n lÃnh, thế nên há» chá»n má»™t viên chỉ huy là m vua là đúng lắm. Mẹ kiếp! d Anjou hợp vá»›i há»: ngưá»i anh hùng cá»§a tráºn Jarnac và Moncontour Ä‘i vá»›i há» tháºt vừa khéo! Lệnh bà muốn tôi gá»i ai cho há» nà o? d Alençon à ? Má»™t thằng hèn! Há» mà thấy hắn thì rõ đẹp mặt cho dòng há» nhà Valois!… d Alençon!… Hắn sẽ chuồn ngay khi nghe viên đạn đầu tiên réo bên tai. Còn, Henri d Anjou ấy à , má»™t gã ham đánh đấm, tốt lắm! Lúc nà o cÅ©ng kiếm cầm tay Ä‘i đầu, dù Ä‘i bá»™ hay cưỡi ngá»±a!… Can đảm lên! Äâm Ä‘i, xô Ä‘i, phang Ä‘i, giết Ä‘i! ái chà ! Ông em d Anjou cá»§a tôi má»›i đúng là ngưá»i chứ! Má»™t kẻ can trưá»ng! Hắn sẽ là m cho lÅ© dân Ba Lan ấy được Ä‘i đánh nhau từ sáng chà tối, từ đầu năm đến cuối năm. Quả là tá»u lượng hắn có kém, nhưng hắn sẽ lạnh lùng để mặc cho lÅ© dân ấy bị giết. Có thế thôi. NÆ¡i đó tháºt đúng là địa hạt cá»§a hắn, cái thằng cha Henri đáng yêu ấy! Tiến lên! Tiến lên! Tá»›i chiến trưá»ng! Hoan hô kèn trống tráºn! Äức vua muôn tuổi! Ngưá»i chiến thắng muôn năm! Äại tướng muôn năm! Ngưá»i ta sẽ tôn xưng hắn là m hoà ng đế ba lần má»™t năm! Tháºt tuyệt vá»i đối vá»›i hoà ng gia Pháp và danh dá»± cá»§a dòng há» Valois… Có thể hắn sẽ bị giết, nhưng mẹ kiếp! Chết như thế tháºt tuyệt đẹp!
Catherine rùng mình, mắt bà lóe sáng và bà kêu lên:
- Xin bệ hạ cứ nói thẳng ra rằng bệ hạ căm ghét hắn còn hơn!
- A ha ha! - Charles báºt lên má»™t tiếng cưá»i gắng sức - Bà đã Ä‘oán ra là tôi định đẩy hắn Ä‘i? Bà đoán ra là tôi không yêu thương gì hắn? Là m gì có chuyện ấy cÆ¡ chứ! Yêu em trai tôi! Tại sao tôi lại phải yêu hắn! A ha ha! Hẳn bà muốn đùa thôi? - Nhà vua cà ng nói, gò má xanh xao cá»§a ông cà ng bừng đỠ- Thế hắn có yêu thương tôi không? Thế bà có yêu thương gì tôi không? Trừ lÅ© chó cá»§a tôi, Marie Touchet và nhÅ© mẫu, có ai đã yêu thương tôi bao giá» chưa? Không ạ, xin bà biết cho tôi không yêu gì thằng em tôi, tôi chỉ yêu quý có tôi thôi. Tôi cÅ©ng chẳng cấm hắn bắt chước tôi vá» Ä‘iá»u đó.
- Tâu bệ hạ - Catherine cÅ©ng trở nên sôi nổi hẳn lên - Vì bệ hạ có lòng nói thẳng hết vá»›i ta, ta cÅ©ng xin nói tháºt. - Bệ hạ hà nh động như má»™t vị vua yếu Ä‘uối, như má»™t báºc quân chá»§ không được khuyên can đến nÆ¡i đến chốn. Bệ hạ tống Ä‘i ngưá»i em trai thứ hai cá»§a Ngưá»i, theo lẽ tá»± nhiên là trụ cá»™t cá»§a triá»u đình và vá» má»i mặt Ä‘á»u xứng đáng kế ngôi bệ hạ nếu chẳng may có Ä‘iá»u gì bất hạnh xảy ra vá»›i bệ hạ và Ngưá»i để lại ngai và ng không ai kế vị. Vì cÅ©ng như bệ hạ vừa nói đấy, d Alençon còn trẻ, không có năng lá»±c, yếu Ä‘uối, còn tệ hÆ¡n yếu Ä‘uối nữa, hắn hèn nhát!… Và phÃa sau y là gã ngưá»i Bearnais bệ hạ có thấy thế khá»™ng?
- Ê nà y, quái tháºt đấy nhỉ! - Charles thốt lên - Những chuyện sẽ xảy ra sau khi tôi không còn sống nữa thì việc gì tá»›i tôi? Thế bà bảo là cái thằng Bearnais nó đứng đằng sau ông em tôi chá»› gì? Mẹ kiếp! Cà ng tốt! Khi nãy tôi bảo không yêu ai là tôi nhầm đấy, tôi quý Henriot. Vâng, tôi yêu quý hắn, cái thằng Henriot tốt bụng ấy; vẻ mặt hắn thẳng thắn, tay hắn ấm, trong khi quanh tôi, tôi chỉ thấy có những ánh mắt giả dối và chỉ được chạm và o những bà n tay giá lạnh. Hắn không có gan phản bá»™i tôi, tôi dám thỠđấy. Vả lại tôi còn mắc nợ hắn: có ngưá»i đã đầu độc mẹ hắn, tá»™i nghiệp thằng bé! Những ngưá»i ấy thuá»™c gia đình tôi đấy, tôi nghe ngưá»i ta nói thế. Vá»›i lại tôi vẫn khá»e lắm. Nhưng nếu tôi ốm, tôi sẽ cho gá»i hắn, tôi sẽ không để hắn rá»i xa tôi. Tôi sẽ chỉ ăn uống những thức đưa từ tay hắn và khi tôi chết, tôi sẽ phong hắn là m vua nước Pháp và xứ Navarre… Mẹ kiếp! Hắn sẽ khóc hay Ãt ra sẽ giả và khóc trước cái chết cá»§a tôi chứ không cưá»i như những thằng em tôi.
Sét đánh xuống chân Catherine cÅ©ng không là m bà kinh hoà ng bằng những lá»i nà y. Bà sững sá» nhìn Charles bằng hai mắt thất thần rồi mãi má»›i thốt lên được:
- Henri de Navarre! Henri de Navarre mà lại là vua nước Pháp thay cho các con tôi! A! Lạy thánh mẫu! Äể rồi xem! Té ra vì thế mà bệ hạ định đà y con trai tôi Ä‘i đấy?
- Con trai bà … Thế tôi là cái gì nhỉ? Con cá»§a chó sói như Romulus(1) chắc? - Charles run lên vì tức giáºn, mắt sáng rá»±c như lá»a - Con trai bà ! Bà nói đúng đấy, vua nước Pháp không phải con trai bà ! Vua nước Pháp không có anh em, không có mẹ, chỉ có thần dân thôi. Vua nước Pháp không cần có tình cảm, chỉ cần có ý muốn. Hắn không cần ngưá»i ta yêu thương hắn, hắn muốn ngưá»i ta phải phục tùng hắn!
- Tâu bệ hạ, Ngưá»i đã hiểu sai ý tôi: tôi đã gá»i kẻ sắp phải xa tôi là con trai tôi. Lúc nà y tôi cà ng yêu thương nó hÆ¡n vì chÃnh lúc nà y đây tôi sợ mất nó nhất. Má»™t ngưá»i mẹ mong muốn cho con mình không rá»i xa mình thì có phải là tá»™i lá»—i không?
- Còn tôi, tôi xin nói vá»›i bà là hắn sẽ phải xa rá»i khá»i mẹ hắn, rằng hắn sẽ phải rá»i nước Pháp, hắn sẽ Ä‘i Ba Lan trong hai ngà y nữa. Nếu bà nói thêm má»™t lá»i, hắn sẽ Ä‘i ngay ngà y mai. Và nếu bà không cúi đầu xuống, nếu bà không dáºp tắt cái ánh mắt Ä‘e doạ thì tôi sẽ bóp cổ hắn tối nay như bà đã muốn ngưá»i ta bóp cổ tình nhân con gái bà tối hôm qua. Có Ä‘iá»u là tôi không để hắn trượt khá»i tay tôi như chúng tôi đã tóm trượt De Mole.
Nghe lá»i Ä‘e doạ đầu tiên nà y, Catherine cúi đầu, nhưng gần như ngay láºp tức bà lại ngẩng cao đầu lên.
- Ôi! Tội nghiệp con ta! Anh con muốn giết con. Nhưng hãy yên lòng, mẹ sẽ bảo vệ con.
- A, chúng dám thách ta! - Charles kêu lên - Thá» có Chúa! Hắn sẽ chết, không phải tối nay, không phải chốc nữa mà ngay láºp tứct A! ÄÆ°a cho ta má»™t vÅ© khÃ! Má»™t thanh Ä‘oản kiếm! Má»™t con dao!
Và sau khi đã đưa mắt nhìn quanh để tìm kiếm má»™t cách vô Ãch những thứ ông đòi há»i, Charles nhìn thấy con dao găm nhá» mà Thái háºu Ä‘eo ở thắt lưng. Ông vồ lấy nó, giáºt nó ra khá»i vá» bằng da lừa khảm bạc và lao ra khá»i phòng để tìm đâm Henri d Anjou ở bất kỳ đâu. Nhưng ra đến tiá»n phòng do quá bị kÃch thÃch so vá»›i sức chịu đựng cá»§a mình, đột nhiên ông kiệt quệ: tay ông duá»—i ra để rÆ¡i con dao nhá»n cắm xuống sà n, ông thốt ra má»™t tiếng kêu yếu á»›t, đổ sụp ngưá»i xuống và lăn ra sà n. Cùng lúc đó máu túa ra từ mồm và mÅ©i nhà vua.
- Chúa ơi! - Ông kêu - Chúng giết con! Cứu ta với!
Catherine Ä‘ang Ä‘i theo Charles thấy ông ngã xuống. Bà thản nhiên nhìn ông má»™t lát và không động cá»±a. Rồi bà tÄ©nh trà lại không phải vì tình mẫu tá» mà vì hoà n cảnh khó xá», bà vừa mở cá»a vừa hô hoán:
- Äức vua lâm bệnh! Cứu vá»›i! Cứu vá»›i!
Nghe tiếng kêu đó, cả bầy ngưá»i hầu, sÄ© quan và các quần thần tất cả ùa và o quanh vị vua trẻ tuổi. Nhưng má»™t ngưá»i đà n bà đã lao lên trước tất cả má»i ngưá»i, gạt những kẻ tá»›i xem ra và nâng Charles nhợt nhạt như xác chết dáºy.
- Chúng giết ta, nhũ mẫu ai, chúng giết ta - Charles mình đẫm máu và mồ hôi lẩm bẩm nói.
- Charles! Chúng giết con! - Ngưá»i đà n bà phúc háºu thốt lên và nhìn khắp các khuôn mặt vá»›i ánh mắt khiến chÃnh Catherine cÅ©ng phải chùn bước - Äứa nà o là kẻ dám giết con?
Charles để hắt ra một tiếng thở dà i yếu đuối và ngất đi hoà n toà n.
- A, đức hoà ng thượng ốm tháºt rồi - Thầy Ambroise Paré mà ngưá»i ta đã cho Ä‘i gá»i tá»›i nói.
- Bây giỠdù muốn hay không, hắn cũng phải gia hạn - Catherine lạnh lùng tự nhủ.
Bà rá»i nhà vua để tá»›i chá»— con trai thứ cá»§a bà đang khắc khoải đợi chá» kết quả cuá»™c nói chuyện rất đỗi quan trá»ng nà y đối vá»›i ông ta trong gian tiểu giáo đưá»ng.
Chú thÃch:
(1) Theo huyá»n thoại ngưá»i ta tìm thấy Rômuylux Ä‘ang được chó sói cho bú
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:03 AM.
|

18-09-2008, 05:59 PM
|
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 41
Số tỠvi
Khi rá»i khá»i tiểu giáo đưá»ng, nÆ¡i bà vừa báo cho Henri d Anjou biết những việc má»›i xảy ra. Catherine lại gặp René trong phòng bà .
Kể từ hôm Thái háºu tá»›i cá»a ở cầu Saint-Michel tá»›i nay, đây là lần đầu bà gặp lại nhà chiêm tinh. Tuy nhiên, hôm trước bà đã viết thư cho ông ta và nay René Ä‘Ãch thân đến trả lá»i Thái háºu.
- Thế nà o? - Catherine há»i - Ông đã gặp y chưa?
- Thưa đã.
- Thế y có khá»e không?
- Có khá hơn.
- Y có nói được không?
- Thưa không, thanh quản đã bị kiếm đâm xuyên qua.
- Ta đã bảo ông trong trưá»ng hợp nà y phải bắt y viết kia mà .
- Tôi đã thá» là m, chÃnh y cÅ©ng đã cố gắng hết sức, nhưng tay y chỉ vạch được có hai chữ gần như là không nháºn ra nổi, rồi y ngất. TÄ©nh mạch cổ bị thá»§ng y mất máu nhiá»u nên hết cả sức.
- Ông có xem những chữ ấy không?
- Äây ạ! - René rút trong túi ra má»™t tá» giấy và trình lên Catherine. Bà hấp tấp mở ra Ä‘á»c:
- Một chữ M và một chữ O… Hay lại đúng là cái gã De Mole rồi và mà n kịch của Marguerite chỉ là để đánh lạc hướng thôi?
- Thưa lệnh bà - René đáp - Tôi xin mạo muá»™i trình bà y ý kiến cá»§a tôi vá» việc mà lệnh bà còn ngần ngại chưa nói rõ ý mình. Tôi xin nói rằng ông de Mole quá si tình nên không thể quan tâm nghiêm túc đến chÃnh trị được.
- Ông nghĩ thế à ?
- Thưa vâng, nhất là ông ta quá si mê hoà ng háºu Navarre nên không thể táºn tụy phục vụ đức vua Navarre được, vì ngưá»i tình thá»±c sá»± nà o mà chả ghen.
- Váºy ông tin chắc hoà n toà n là De Mole Ä‘ang si tình đấy?
- Tôi tin chắc như váºy.
- Y có đến nhỠông à ?
- Thưa vâng.
- Y xin ông một thứ rượu tình nà o phải không?
- Không ạ, chúng tôi chỉ là m phép hình nhân bằng sáp thôi.
- Äâm và o tim à ?
- Thưa vâng.
- Thế cái hình nhân ấy vẫn còn chứ?
- Vâng.
- Ở nhà ông?
- Ở nhà tôi.
- Tháºt lạ là những phép yêu thuáºt ấy lại có tác dụng thá»±c sá»± như ngưá»i ta bảo.
- Lệnh bà thừa cơ trà hơn tôi để xét đoán việc ấy.
- Hoà ng háºu Navarre có yêu ông de Mole không?
- Lệnh bà yêu ông ta đến mức có thể liá»u mình vì ông ta. Hôm qua lệnh bà đã dám đánh liá»u Ä‘em cả danh dá»± và tÃnh mạng để cứu ông ta. Lệnh bà thấy đấy, váºy mà Ngưá»i vẫn còn nghi ngỠư?
- Nghi ngỠgì?
- Nghi ngá» há»c thuáºt.
- Tại vì chÃnh há»c thuáºt đã phản lại ta - Catherine vừa nói vừa nhìn René nhưng y chịu đựng được cái nhìn ấy má»™t cách tuyệt vá»i.
- Thưa khi nà o váºy?
- á»’! Ông biết ta định nói gì rồi, trừ phi là chÃnh nhà thông thái đã phản lại ta chứ không phải há»c thuáºt.
- Tâu lệnh bà , tôi không hiểu Ngưá»i định nói gì? - Gã ngưá»i xứ Florence trả lá»i.
- René ạ, các thứ dầu hương của ông bị bay mùi rồi sao?
- Tâu lệnh bà , khi tôi dùng chúng thì không, nhưng khi chuyển qua tay những ngưá»i khác thì...
Catherine mỉm cưá»i lắc đầu:
- Son của ông tuyệt lắm, René. Môi phu nhân de Sauve cà ng thắm cà ng tươi hơn bao giỠhết.
- Tâu lệnh bà , không nên khen son cá»§a tôi vì nam tước phu nhân de Sauve đã á»· và o quyá»n được nhõng nhẽo cá»§a má»i ngưá»i đẹp nên chẳng thèm nói năng gì vá»›i tôi vá» loại son ấy nữa. Còn vá» phần tôi thì sau khi được lệnh bà căn dặn, tôi thấy tốt hÆ¡n hết là không nên gá»i son ấy đến cho bà ta. Lệnh bà để các há»™p son tại nhà tôi như thế nà o thì nay chúng vẫn như thế, chỉ thiếu có má»™t há»™p đã bị mất mà tôi vẫn không biết ai đã lấy cá»§a tôi và để là m gì.
- Thôi được, René - Catherine đáp - Có lẽ chúng ta sẽ nói chuyện đó sau, còn bây giỠbà n chuyện khác đi.
- Tâu lệnh bà , tôi xin nghe.
- Cần phải là m gì để ước Ä‘oán được thá»i gian sống cá»§a má»™t con ngưá»i?
- Trước hết phải biết ngà y sinh, tuổi và sao chiếu mệnh cá»§a ngưá»i đó.
- Rồi sao nữa?
- Phải có tóc và máu cá»§a ngưá»i đó.
- Thế nếu ta Ä‘em tóc và máu cá»§a ngưá»i đó tá»›i cho ông, nếu ta nói cho ông biết ngà y sinh, tuổi và sao chiếu mệnh cá»§a ngưá»i đó thì ông có thể cho ta biết má»™t cách ước lượng ngà y chết cá»§a ngưá»i đó hay không?
- Thưa vâng, chênh lệch cũng chỉ và i ngà y thôi.
- ÄÆ°á»£c lắm, ta có tóc rồi, ta sẽ kiếm máu.
- Ngưá»i ấy sinh ban ngà y hay ban đêm?
- Năm giá» hai mươi ba phút chiá»u.
- Váºy ngà y mai xin lệnh bà tá»›i chá»— tôi và o năm giá». Thà nghiệm phải được tiến hà nh và o đúng giá» sinh cá»§a ngưá»i đó.
- ÄÆ°á»£c chúng ta sẽ tá»›i - Catherine đáp.
René thi lễ và lui ra không hỠtỠvẻ để ý tới câu "chúng ta sẽ tới", chứng tỠrằng trái với thói quen, Catherine sẽ không đi một mình.
Tá» má» sá»›m hôm sau, Catherine tá»›i cung con trai. Khoãng ná»a đêm bà có cho ngưá»i há»i thăm tình hình sức khá»e Charles và ngưá»i ta trình vá»›i bà rằng thầy Ambroise Paré Ä‘ang túc trá»±c bên nhà vua để sẵn sà ng trÃch huyết nếu như rối loạn thần kinh vẫn tiếp diá»…n.
Trong giấc ngá»§ nhà vua vẫn giáºt mình thon thót. Mặt mÅ©i ông xanh xao vì mất máu. Charles ngá»§, đầu gối lên vai nhÅ© mẫu. Bà nà y ngồi dá»±a và o tưá»ng và không dám đổi tư thế từ ba tiếng đồng hồ nay vì sợ là m mất giấc ngá»§ cá»§a đứa con yêu quý. Thỉnh thoảng bá»t sùi nhè nhẹ lên mép ngưá»i ốm và nhÅ© mẫu lại lau Ä‘i vá»›i má»™t mảnh khăn bằng lụa Batit thêu. Trên đầu giưá»ng có má»™t chiếc khăn loang lổ những vệt máu lá»›n.
Catherine đã toan lấy chiếc khăn mùi soa nà y, nhưng rồi bà nghÄ© thứ máu nà y đã bị trá»™n vá»›i nước bá»t chắc không công hiệu lắm. Bà há»i nhÅ© mẫu xem thầy thuốc đã trÃch huyết cho con trai bà như ngưá»i ta đã báo vá»›i bà chưa. NhÅ© mẫu đáp là đã và máu ra nhiá»u đến ná»—i Charles ngất hai lần.
Vốn có chút Ãt kiến thức vá» y há»c như tất cả các công chúa hoà ng háºu thá»i bấy giá». Thái háºu yêu cầu được xem máu. Chẳng có gì dá»… hÆ¡n vì thầy thuốc đã dặn ngưá»i ta giữ máu lại để còn nghiên cứu.
Máu được đựng trong cháºu để ở phòng là m việc cạnh phòng ngá»§. Catherine qua đó để xem máu, bà đổ chất dung dịch mà u đỠđó và o trong chiếc lá» nhá» bà đem theo để đựng, rồi trở vá» cung, tay giấu trong túi vì đầu các ngón tay nhuốm máu có thể khiến việc là m tá»™i lá»—i cá»§a bà bị lá»™.
Lúc bà xuất hiện lại ở cá»a buồng là m việc, Charles mở mắt và sá»ng sốt khi nhìn thấy mẹ. Như trong Ä‘oạn tiếp cá»§a giấc mÆ¡ ông nhá»› lại tất cả những suy tư hằn há»c cá»§a mình.
- Bà đấy à ? Nà y, bảo cho cái thằng con cưng của bà , cái thằng Henri d Anjou ấy là buổi lễ sẽ được tổ chức và o ngà y mai nhé.
- Charles yêu quý - Catherine đáp - Con muốn ngà y nà o cũng được. Con hãy bình tâm lại và ngủ đi.
Dưá»ng như ông nghe theo lá»i khuyên ấy, Charles nhắm mắt lại.
Catherine cÅ©ng chỉ khuyên như ngưá»i ta khuyên trẻ con hoặc ngưá»i ốm, nói xong thì Ä‘i ra. Nhưng bà vừa khuất và khi tiếng cá»a đã khép ại, Charles nhổm ngay dáºy, và đột nhiên ông thét lên vá»›i giá»ng còn nghẹn ngà o vì cÆ¡n kịch phát vừa rồi khiến ông vẫn còn Ä‘au đớn:
- Quan chưởng ấn đâu? Ấn đâu? Triá»u đình đâu? Cho gá»i và đem tất cả tá»›i đây!
Mạnh mẽ nhưng đầy âu yếm, nhũ mẫu kéo đầu nhà vua lại trên vai mình và bà cố ru cho ông ngủ lại tựa như hồi ông còn trẻ con.
- Không, không ta không ngá»§ nữa đâu nhÅ© mẫu. Cho gá»i quần thần cá»§a ta Ä‘i, sá»›m nay ta muốn là m việc.
Khi Charles đã nói như thế, thì cần phải tuân lá»i. Và chÃnh bản thân nhÅ© mẫu mặc dù được hưởng những đặc quyá»n mà đứa con sữa vương giả dà nh cho bà , cÅ©ng không dám trái lệnh.
Ngưá»i ta cho triệu những ngưá»i đức vua đòi tá»›i và buổi lá»… được ấn định và o năm hôm sau chứ không phải và o ngay ngà y hôm sau vì Ä‘iá»u đó tháºt khó có thể là m được.
***
Tuy nhiên, tá»›i giỠđã hẹn tức là và o năm giá», Thái háºu và quáºn công d Anjou vẫn tá»›i nhà René. Như chúng ta đã biết, gã nà y được báo trước vá» cuá»™c viếng thăm nên đã chuẩn bị kỹ cà ng cho buổi là m việc đầy bà ẩn.
Trong căn phòng bên phải, tứclà phòng là m lá»… hiến tế, trên má»™t bếp lò hồng rá»±c ngưá»i ta Ä‘ang nung nóng đỠmá»™t lưỡi thép dà nh để thể hiện, qua những đưá»ng vòng vèo thất thưá»ng cá»§a nó, số pháºn cá»§a con ngưá»i mà ngưá»i ta muốn xin quẻ. Trên bà n thá» có quyển sách ghi các số pháºn. Äêm hôm trước trá»i rất trong nên René đã có thể nghiên cứu đưá»ng váºn động và vị trà cá»§a các vì sao.
Henri d Anjou tá»›i trước tiên. Ông đội tóc giả, Ä‘eo mặt nạ và mang má»™t chiếc áo choà ng Ä‘en che lấp cả dáng ngưá»i cá»§a ông. Thái háºu tá»›i sau và như bà không biết trước rằng con trai chá» mình ở đó, bà chắc chẳng nháºn ra ông ta. Thái háºu cất mặt nạ cá»§a mình Ä‘i còn quáºn công d Anjou ngược lại, vẫn giữ nguyên mặt nạ cá»§a mình.
- Ngưá»i sẽ xem sao đêm qua chưa? - Catherine há»i.
- Tâu lệnh bà đã, và các tinh tú đã báo cho tôi biết quá khứ cá»§a ngưá»i đó. CÅ©ng giống như tất cả những ngưá»i sinh ra dưới chòm sao Con tôm, ngưá»i mà lệnh bà muốn há»i số pháºn có tấm lá»ng rá»±c lá»a và hết sức kiêu hãnh. Ngưá»i ấy có thế lá»±c, đã sống gần má»™t phần tư thế ká»· và cho tá»›i nay vẫn được trá»i ban cho vinh quang và cá»§a cải. Có đúng váºy không, tâu lệnh bà ?
- Có lẽ thế - Catherine đáp lại.
- Lệnh bà có máu và tóc đây không?
- Äây! - Và Catherine trao cho pháp sư má»™t má»› tóc mà u và ng hung và má»™t lá» máu nhá».
René cầm lá» máu, lắc lắc để hoà tan cả hồng cầu và huyết tương rồi nhá» má»™t giá»t lá»›n thứ máu thịt sống đồng ấy lên trên lưỡi dao nung Ä‘á». Ngay tức thì giá»t máu sá»§i lên và rỉ ra thà nh những hình kỳ lạ.
- Ôi tâu lệnh bà - René thốt lên - Tôi thấy ông ta Ä‘ang quằn quại trong những cÆ¡n Ä‘au đớn khá»§ng khiếp. Lệnh bà có nghe thấy ông ta rên rỉ, ông ta kêu cứu đến như thế nà o không? Lệnh bà có thấy quanh ông ta má»i thứ Ä‘á»u biến thà nh máu không? Sau nữa lệnh bà có thấy quanh giưá»ng chết cá»§a ông ta có bao tráºn chiến lá»›n Ä‘ang chuẩn bị nổ ra không? Äây giáo đây nà y, còn đây là những thanh gươm.
- Còn lâu lắm không? - Catherine hồi hộp vì một mối xúc động khó tả, bà ngăn bà n tay của d Anjou đang tò mò vươn ra trên bếp lò.
René tiến lại gần bà n thá» và nhắc lại má»™t lá»i cầu nguyện phù chú. Y là m việc đó đầy nhiệt tình và tin tưởng đến ná»—i mạch máu hai bên thái dương y phồng lên và toà n thân y co giáºt trong những cÆ¡n xuất thần rùng mình căng thẳng hệt như những đồng nữ Ä‘á»n thá» thần Apollon thuở xưa bị co giáºt rùng mình trên chiếc ghế ngồi bằng đồng và ngay cả trên giưá»ng chết nữa.
Cuối cùng y đứng dáºy và bảo rằng má»i thứ đã sẵn sà ng.
Má»™t tay y cầm lá» máu vẫn còn đầy tá»›i ba phần tư, tay kia y cầm lá»n tóc. Sau khi đỠnghị Catherine mở sách số ra Ä‘á»c má»™t Ä‘oạn bất kỳ, René đổ tất cả máu lên lưỡi thép, ném lá»n tóc và o trong bếp than và lẩm bẩm má»™t câu phù chú bằng tiếng Do Thái cổ mà chÃnh y cÅ©ng chẳng hiểu gì.
Tức thì quáºn công d Anjou và Catherine nhìn thấy loang ra trên lưỡi thép má»™t gương mặt trắng như mặt má»™t thây ma bá»c trong tấm khăn liệm.
Má»™t gương mặt khác nom tá»±a như mặt đà n bà cúi mình trên mặt ngưá»i thứ nhất.
Äồng thá»i lá»n tóc cháy bùng lên thà nh má»™t ngá»n lá»a duy nhất sáng chói như má»™t cái lưỡi đỠlòm và nhanh chóng lụi tà n.
- Má»™t năm! - René kêu lên - Chỉ gần má»™t năm thôi là ngưá»i nà y sẽ chết và sẽ chỉ có má»™t ngưá»i đà n bà khóc than kẻ đó, nhưng không, ở phÃa đầu lưỡi thép còn có má»™t ngưá»i đà n bà nữa dưá»ng như Ä‘ang bế má»™t đứa bé trong tay.
Catherine nhìn con trai. Dù là mẹ, bà dưá»ng như vẫn có ý há»i con xem hai ngưá»i đà n bà ấy là ai.
Nhưng René còn chưa dứt lá»i thì mảnh sắt lại trở thà nh mà u trắng, má»i hình ảnh trên đó đã lần lượt nhoà đi.
Catherine mở sách ra má»™t cách hú há»a, và đá»c hai câu sau vá»›i giá»ng lạc Ä‘i mặc dù bà đã hết sức cố gắng.
"Không mà ngưá»i ta e sợ đã chết như váºy
Rất sá»›m, quá sá»›m nếu như không cẩn tháºn giữ mình".
Im lặng nặng nỠnhất một lát quanh lò than.
- Thế còn đối vá»›i kẻ mà ngưá»i biết đấy, - Catherine há»i - Các sao chiếu tháng nà y như thế nà o?
- Tâu lệnh bà , số vẫn thịnh lắm. Trừ phi thắng được số pháºn bằng cuá»™c đấu giữa thánh thần vá»›i thánh thần, chứ không thì tương lai chắc chắn sẽ thuá»™c vá» ngưá»i nà y. Tuy nhiên…
- Tuy nhiên sao?
- Má»™t trong số các ngôi sao trong chồm hoa cá»§a ngưá»i nà y bị má»™t đám mây Ä‘en che khuất trong suốt thá»i gian tôi quan sát.
- A - Catherine kêu lên - Má»™t đám mây Ä‘en… Váºy có thể có chút hy vá»ng chăng?
- Thưa lệnh bà nói vá» ai váºy? - Quáºn công d Anjou há»i.
Catherine kéo con trai ra khá»i ánh sáng bếp lá»a và thấp giá»ng. Trong lúc đó René quỳ xuống, trong ánh sáng ngá»n lá»a, y đổ và o tay má»™t giá»t máu cuối cùng còn sót lại dưới đáy lá»:
- Mâu thuẫn kỳ lạ tháºt - Y nói - Nó chứng tá» rằng những chứng cá»› cá»§a môn khoa há»c giản đơn cá»§a đám ngưá»i tầm thưá»ng kém vững chắc đến như thế nà o! Äối vá»›i bất kỳ kẻ nà o khác ngoà i ta, đối vá»›i má»™t tay bác sÄ©, má»™t nhà bác há»c, vá»›i chÃnh thầy Ambroise Paré nữa máu nà y tháºt thuần khiết, tháºt dồi dà o sinh lá»±c. CÆ¡ thể nà o chứa đựng máu nà y đáng ra phải sống được nhiá»u năm nữa, ấy váºy mà tất cả sức lá»±c nà y chẳng bao lâu nữa sẽ biến Ä‘i, cuá»™c sống nà y phải lụi tà n trong vòng má»™t năm nữa!
Catherine và Henri d Anjou đã quay trở lại và chăm chú nghe. Mắt ông hoà ng ánh lên sau lớp mặt nạ.
- Ôi! - René tiếp - Những nhà hoá há»c thông thưá»ng chỉ nắm được hiện tại, còn tương lai và quá khứ thuá»™c vá» chúng ta!
- Váºy ông vẫn tin rằng kẻ kia sẽ chết trong vòng má»™t năm nữa à ? - Catherine há»i.
- Tôi tin nhứ thế cÅ©ng như tôi tin chắc ở đây chúng ta có ba ngưá»i Ä‘ang sống mà sẽ có ngà y yên nghỉ trong mồ.
- Nhưng ông vừa nói là máu nà y thuần khiết, dồi dà o sinh lực và có thể cho phép một cuộc sống lâu dà i kia mà ?
- Thưa vâng, nếu má»i việc theo dòng thưá»ng lệ cá»§a nó thì như thế. Nhưng nhỡ ra có má»™t tai nạn gì đó…
- À đấy, thấy chưa - Catherine nói với Henri - Một tai nạn…
- Than ôi! - Quáºn công đáp - Lại cà ng là lý do phải ở lại.
- Ồ! VỠchuyện ấy thì đừng nghĩ tới nữa, không thể được đâu.
Quáºn công quay sang phÃa René:
- Cám Æ¡n nhé - Ông vừa nói vừa cố đổi giá»ng Ä‘i - Ngưá»i cầm lấy món tiá»n nà y.
- Äi thôi, bá tước - Catherine cố ý gán cho con trai má»™t tước vị khác để đánh lạc hướng René.
Và hỠđi ra.
- Ôi mẹ ơi - Henri nói - Một tai nạn, mẹ thấy chưa… và nếu tai nạn xảy đến, con lại không có ở đây, con cách xa mẹ những bốn trăm dặm…
- Con ạ, bốn trăm dặm thì đi trong tám ngà y thôi.
- Vâng, nhưng là m sao biết được những kẻ kia có để cho con trở vỠhay không? Ôi mẹ! Sao con lại không được chỠđợi cơ chứ?
- Biết đâu cái tai nạn mà René nói tá»›i lại không phải là cái tai nạn bắt nhà vua nằm liệt giưá»ng Ä‘au đớn từ hôm qua? Nghe nà y, vá» Ä‘i con ạ, ta sẽ Ä‘i qua cổng nhá» cá»§a tu viện dòng nữ tu Augustin. Äám tùy tùng cá»§a ta đợi ta ở đó. Thôi Ä‘i Ä‘i Henri, nếu có gặp anh con thì coi chừng đừng có là m cho hắn cáu.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:04 AM.
|

18-09-2008, 05:59 PM
|
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 42
Chuyện cÆ¡ máºt
Äiá»u đầu tiên quáºn công d Anjou được biết khi trở vá» Louvre là lá»… đón long trá»ng các sứ thần được ấn định và o năm hôm sau. Thợ may và thợ là m đồ châu báu Ä‘ang đợi ông hoà ng vá»›i những bá»™ áo quần lá»™ng lẫy và những đồ trang sức tuyệt vá»i mà nhà vua đã sai là m cho ông.
Trong khi Henri d Anjou thỠáo quần và đồ trang sức trong cÆ¡n tức giáºn khiến mắt ông má» lệ thì Henri de Navarre lại rất há»›n hở vá»›i má»™t chuá»—i ngá»c bÃch, má»™t thanh kiếm chuôi nạm và ng và má»™t chiếc nhân quý mà Charles vừa gá»i tá»›i cho ông sá»›m hôm đó.
D Alençon vừa nháºn được má»™t bức thư liá»n đóng cá»a má»™t mình trong phòng để Ä‘á»c cho thoải mái.
Vá» phần Coconnas, chà ng há»i thăm tất cả kẻ qua ngưá»i lại ở Louvre vá» tin tức bạn mình.
Quả tháºt ta cÅ©ng dá»… Ä‘oán là Coconnas cÅ©ng chẳng ngạc nhiên gì lắm khi thấy De Mole suốt đêm không vá», tá»›i sáng ra chà ng bắt đầu thấy hÆ¡i lo. Vì váºy chà ng bắt đầu Ä‘i tìm bạn từ quán Tinh tú tá»›i phố Cloche Percée từ phố Cloche Percée tá»›i phố Tizon, từ phố Tizon tá»›i cầu Saint-Michel, rồi lại từ cầu Saint-Michel vá» tá»›i Louvre.
Äối vá»›i những ngưá»i được há»i thăm thì cái công việc tìm kiếm nà y được tiến hà nh má»™t cách khi thì quá độc đáo, khi thì quá bức bách, và vì chúng ta đã biết tÃnh tình kỳ cục cá»§a Coconnas nên cÅ©ng dá»… hiểu được là giữa chà ng và ba vị lãnh chúa trong triá»u đã xảy ra lá»i qua tiếng lại và kết thúc theo cái mốt cá»§a thá»i đó, nghÄ©a là ngoà i bãi đấu. Coconnas đã táºn tình để hết tâm lá»±c và o các cuá»™c gặp gã loại nà y như chà ng vẫn thưá»ng là m.
Chà ng giết chết ngưá»i thứ nhất và là m bị thương hai ngưá»i kia, vừa đánh nhau, chà ng vừa than thở:
- Tá»™i nghiệp La Mole, hắn giá»i tiếng Latinh biết chừng nà o!
Äến ná»—i nam tước de Boissey, ngưá»i đấu cuối cùng cÅ©ng phải kêu lên khi ngã xuống:
- Ôi lạy Chúa! Coconnas, thay đổi Ä‘i má»™t tÃ, Ãt ra cÅ©ng nói rằng ông ta có biết tiếng Hy Lạp.
Cuối cùng tin đồn vỠcuộc tiễu trừ trong hà nh lang đã lộ ra.
Coconnas Ä‘au đớn vô cùng, có lúc chà ng đã nghÄ© rằng tất cả những ông vua ông hoà ng đã giếi bạn mình và ném xác và o trong má»™t ngục tối nà o đấy. Chà ng được biết d Alençon cÅ©ng dá»± cuá»™c. Và chẳng thèm đếm xỉa đến cái tôn nghiêm cá»§a má»™t ông hoà ng theo huyết thống, chà ng tá»›i tìm ông ta và đòi giải thÃch tá»±a như đối vá»›i má»™t quý tá»™c bình thưá»ng váºy.
Má»›i đầu d Alençon định tống cổ cái anh chà ng lếu láo dám bắt ông trả lá»i vá» những việc ông là m, nhưng Coconnas nói vá»›i giá»ng cá»™c lốc quá, mắt chà ng ánh lên những tia lừa gắt gao quá, và chuyện ba tráºn đấu trong vòng chưa đầy hai mươi bốn tiếng đặt chà ng lên cao quá, nên d Alençon phải suy nghÄ© và thay vì là m theo những toan tÃnh đầu tiên cá»§a mình, ông lại trả lá»i viên quý tá»™c cá»§a mình vá»›i má»™t nụ cưá»i dá»… mến:
- Ông Coconnas thân mến, quả đúng là đức vua tức giáºn vì bị ném má»™t bình nước bằng bạc và o vai cùng vá»›i quáºn công d Anjou bất bình vì bị chụp lên đầu má»™t lá» mứt cam và quáºn công de Guise lấy là m nhục vì bị má»™t tảng thịt lợn rừng ném và o mặt nên đã tham gia việc định giết ông de Mole. Nhưng má»™t ngưá»i bạn cá»§a bạn ông đã xoay chuyển được đòn đánh. Cú đòn đã trượt, ta thá» bằng danh dá»± hoà ng tá» vá»›i ông như thế.
- A! - Coconnas thở phà o khi nghe lá»i đảm bảo ấy - Ôi, mẹ kiếp! Tốt quá, thưa Ä‘iện hạ, tôi muốn được biết ngưá»i bạn ấy để bà y tá» lòng biết Æ¡n cá»§a tôi.
Ông d Alençon không nói gì nhưng mỉm cưá»i còn ưu ái hÆ¡n trước khiến Coconnas tưởng rằng ngưá»i bạn đó chẳng phải ai khác ngoà i chÃnh hoà ng thân.
- Thưa bệ hạ - Chà ng nói tiếp - Ngưá»i đã có lòng kể cho tôi nghe phần đầu câu chuyện, xin hãy gia ân kể nốt phần cuối. HỠđịnh giết bạn tôi, nhưng chưa giết được như Ä‘iện hạ vừa dạy. Thế nhưng hỠđã là m gì ông ta rồi? Xin Ä‘iện hạ cứ nói Ä‘i tôi là ngưá»i can đảm và biết chịu đựng những tin buồn. Có phải hỠđã ném cáºu ấy và o đáy hầm giam nà o rồi phải không?
Cà ng tốt, có thế hắn má»›i cẩn tháºn hÆ¡n. Hắn không bao giá» chịu nghe lá»i tôi. Vả lại, mẹ kiếp, ta sẽ kéo hắn ra! Gạch đá cÅ©ng chẳng quá rắn đối vá»›i tất cả má»i ngưá»i.
D Alençon lắc đầu nói:
- Coconnas thân mến, tệ nhất là từ khi có chuyện đó bạn ngưá»i đã biến mất mà không ai biết ông ta ở đâu.
- Mẹ kiếp! - Anh chà ng xứ Piémontais lại tái mặt đi - Hắn có mà chui xuống âm ty thì tôi cũng sẽ tìm ra.
- Nghe đây - Vì những lý do hoà n toà n khác hẳn, quáºn công cÅ©ng muốn biết chá»— ẩn náu cá»§a De Mole như Coconnas - Ta sẽ khuyên ngưá»i như má»™t ngưá»i bạn.
- Xin điện hạ cứ dạy.
- Äến gặp hoà ng háºu Marguerite xem, chắc bà ta biết cái ngưá»i mà ngưá»i Ä‘ang thương nhá»›, ở đâu.
- Tôi cÅ©ng xin thú tháºt vá»›i Ä‘iện hạ là tôi đã nghÄ© tá»›i nhưng không dám. Vì ngoà i cái việc lệnh bà Marguerite khiến tôi e ngại lắm lắm thì tôi còn sợ lại gặp phải lệnh bà đang khóc lóc. Nhưng nếu Ä‘iện hạ cam Ä‘oan chắc vá»›i tôi là De Mole chưa chết và lệnh bà được biết hắn Ä‘ang ở đâu thì tôi sẽ thu hết can đảm để tá»›i gặp hoà ng háºu.
- Äi Ä‘i anh bạn - Quáºn công nói - Khi nà o ngưá»i có tin thì báo cho ta biết vá»›i nhé. Thá»±c tình tà cÅ©ng lo lắng chẳng kém gì ngưá»i. Nhưng nà y Coconnas, phải nhá»› má»™t Ä‘iá»u là …
- Äiá»u gì ạ?
- Äừng có nói ta xui ngưá»i đến. Vì nếu ngưá»i bất cẩn như thế thì có thể ngưá»i sẽ chẳng biết được gì đâu?
- Thưa Ä‘iện hạ, khi Ä‘iện hạ đã dặn tôi phải giữ mồm giữ miệng vá» việc nà y thì tôi sẽ câm như hến hay nÃn thinh như lệnh bà Thái háºu thôi ạ.
"Ông hoà ng tốt bụng, ông hoà ng tuyệt vá»i, ông hoà ng đại lương". Coconnas vừa lẩm bẩm vừa Ä‘i tá»›i cung hoà ng háºu Navarre.
Marguerite Ä‘ang chá» Coconnas vì tiếng đồn đại vá» ná»—i tuyệt vá»ng cá»§a chà ng đã lan tá»›i tai nà ng. Khi được biết niá»m thất vá»ng đó được thể hiện bằng những chiến công như thế nà o, nà ng gần như đã tha thứ cho Coconnas vá» tá»™i đã đối xá» má»™t cách khá là thô bạo vá»›i bạn nà ng, quáºn chúa de Nervers. Anh chà ng Piémontais không nói năng gì vá»›i quáºn chúa vì má»™t chuyện xÃch mÃch lá»›n giữa hai ngưá»i từ hai ba hôm nay. Ngay sau khi được báo danh, chà ng được dẫn ngay và o chá»— hoà ng háºu.
Coconnas bước và o mà vẫn không thắng nổi cÆ¡n lúng túng mà chà ng đã kể vá»›i d Alençon là thưá»ng vẫn cảm thấy má»—i khi ở trước mặt hoà ng háºu, sá»± lúng túng cá»§a chà ng do tÃnh ưu việt vá» trà tuệ cá»§a hoà ng háºu đã gây ra hÆ¡n là do sá»± hÆ¡n hẳn vỠđẳng cấp. Nhưng Marguerite đón tiếp chà ng vá»›i má»™t nụ cưá»i khiến chà ng an tâm ngay.
- á»’, thưa lệnh bà , xin Ngưá»i hãy trả ông bạn tôi cho tôi. Tôi cầu xin Ngưá»i đấy, hay Ãt ra lệnh bà hãy cho tôi biết hắn ta ra sao rồi, vì tôi không thể sống thiếu hắn được. Lệnh bà cứ thá» tưởng tượng Euyale mà không có Nisus, Damon không có Pythias, hay d Oreste không có Pylade mà xem. Lệnh bà hãy vì má»™t trong những vị tôi vừa nêu tên mà rá»§ lòng thương ná»—i bất hạnh cá»§a tôi, tôi xin thá» là tình thương mến trong lòng há» cÅ©ng không thể hÆ¡n lòng tôi đối vá»›i bạn.
Marguerite mỉm cưá»i và sau khi bắt Coconnas hứa giữ bà máºt, nà ng kể cho chà ng nghe vá» cuá»™c trốn chạy qua cá»a sổ. Còn vá» nÆ¡i ở cá»§a De Mole thì dù cho Coconnas cố váºt nà i khẩn khoản đến đâu chăng nữa, nà ng vẫn nÃn thinh. Äiá»u nà y chỉ là m Coconnas hà i lòng có má»™t ná»a, váºy nên chà ng bèn thả mình theo những ước Ä‘oán rất chi ngoại giao khiến rốt cuá»™c là Marguerite nháºn thấy rõ rà nh rà nh rằng quáºn công d Alençon cÅ©ng dÃnh lÃu đến phân ná»a trong cái ý đồ cá»§a viện quý tá»™c cá»§a ông ta muốn biết De Mole nay ra sao.
- Thế nà y, nếu ông đã muốn biết má»™t Ä‘iá»u gì hÆ¡n nữa vá» bạn ông, thì xin ông hãy há»i đức vua de Navarre. Chỉ ông ta má»›i có quyá»n nói ra thôi. Còn vá» phần tôi, tôi chỉ có thể nói vá»›i ông rằng ngưá»i mà ông tìm kiếm vẫn sống. Xin hãy tin lá»i tôi.
- Thưa lệnh bà , tôi còn tin má»™t Ä‘iá»u chắc chắn hÆ¡n nữa cÆ¡ - Coconnas đáp - Äó là đôi mắt đẹp cá»§a lệnh bà không há» phải khóc.
Lòng đầy tin tưởng rằng mình chẳng còn gì để nói thêm sau má»™t câu vừa tóm lược được cả ý nghÄ© cá»§a mình, vừa thể hiện việc đánh giá cao giá trị cá»§a De Mole, Coconnas xin cáo lui, vừa Ä‘i vừa nghÄ© cách là m là nh vá»›i phu nhân de Nervers, không phải vì nà ng, mà là đỠthông qua nà ng mà biết được cái Ä‘iá»u chà ng đã không thể moi được ở Marguerite.
***
Những ná»—i Ä‘au khổ lá»›n lao Ä‘á»u là những tình huống bất thưá»ng mà trà tuệ con ngưá»i thưá»ng vẫn tìm cách giÅ© bá» ngay khi có thể được. à nghÄ© phải rá»i bá» Marguerite khiến trái tim De Mole tan nát. Chà ng chịu trốn Ä‘i cÅ©ng chỉ vì muốn giữ gìn danh dá»± cho hoà ng háºu còn hÆ¡n cả để giữ gìn tÃnh mạng mình.
Ngay tối hôm sau, chà ng đã trở lại Paris để được nhìn thấy Marguerite ngoà i ban công nhà nà ng. Vá» phần Marguerite, dưá»ng như cÅ©ng có lá»i mách bảo bà ẩn nà o báo cho nà ng biết việc chà ng trai trở vá» nên cả buổi tối nà ng cứ đứng bên cá»a sồ.
Kết quả là cả hai Ä‘á»u đã được nhìn lại nhau vá»›i ná»—i vui mừng khôn xiết cá»§a những niá»m hoan lạc bị cấm Ä‘oán. HÆ¡n thế nữa, đầu óc ưu sầu và lãng mạn cá»§a De Mole lại coi việc trắc trở nà y như có Ä‘iá»u hấp dẫn. Tuy nhiên vì ngưá»i thá»±c sá»± si tình chỉ được hạnh phúc lúc chà ng ta được nhìn ngắm hoặc chiếm Ä‘oạt còn thì chịu khổ Ä‘au suốt lúc vắng bóng ngưá»i yêu, nên De Mole khao khát được gặp lại Marguerite và chăm lo tá»›i việc tổ chức tháºt nhanh việc trả nà ng lại cho chà ng, đó là cuá»™c Ä‘i trốn cá»§a vua Navarre.
Còn Marguerite, nà ng để thả mình trong niá»m hạnh phúc được yêu bằng má»™t mối tình táºn tụy và trong sáng đến thế. Nà ng thưá»ng hay tá»± oán mình vá» Ä‘iá»u mà nà ng coi như má»™t sá»± yêu Ä‘uối Nà ng, má»™t trà tuệ đáng sánh vá»›i nam nhi, vốn coi khinh những trò nhá» nhặt cá»§a tình yêu tầm thưá»ng, vốn dá»ng dưng vá»›i những Ä‘iá»u chăm chút cá»n con khiến cho tình yêu đó trở thà nh niá»m hạnh phúc ngá»t ngà o, tinh tế và đáng ao ước nhất đối vá»›i những tâm hồn Ä‘a cảm. Nay nà ng chỉ coi đó là má»™t ngà y hạnh phúc trá»n vẹn hay Ãt ra là kết thúc má»™t cách may mắn khi nà ng khoác má»™t chiếc áo choà ng trắng bước ra ban công và o khoảng chÃn giá» và thấy trên bá» sông, trong bóng tối, có má»™t chà ng kỵ mã vá»›i bà n tay đặt trên môi, trên trái tim. Khi đó nà ng bèn ho má»™t tiếng đầy ý nghÄ©a để nhắc ngưá»i tình nhá»› lại giá»ng nói thân thương. Äôi khi bà n tay bé nhá» cá»§a nà ng lại mạnh dạn ném Ä‘i má»™t mảnh thư cuá»™n quanh má»™t đồ trang sức quý giá, nhất là vì nó đã thuá»™c vá» ngưá»i gá»i chứ không phải chất liệu tạo nên đó. Mảnh thư rÆ¡i xuống lăn lốc trên ná»n đá cách chà ng trai và i bước chân. Nhanh như cắt, de Mole lao tá»›i tá» thư, siết lên ngá»±c và lại trả lá»i bức thư cÅ©ng theo cách ấy. Và Marguerite chỉ quay trở và o nhà sau khi nghe chìm dần trong đêm tiếng chân ngá»±a phi xa. Äể tá»›i chá»— nà ng, chà ng đã ra roi tháºt lá»±c, còn lúc trở vá» dưá»ng như ngá»±a chà ng được là m bằng cùng thứ váºt liệu như con ngá»±a khổng lồ đã là m thà nh Troie. thất thá»§ khi xưa(1).
Äó là lý do tại sao hoà ng háºu không lo lắng gì vá» số pháºn cá»§a De Mole. HÆ¡n nữa sợ rằng má»—i bước Ä‘i cá»§a mình Ä‘á»u có ngưá»i rình ráºp, nà ng từ chối không cho La Mole gặp nà ng dưới hình thức nà o khác ngoà i những cuá»™c hẹn hò kiểu Tây Ban Nha nà y. Những cuá»™c hẹn đó bắt đầu từ khi chà ng Ä‘i trốn và tối nà o cÅ©ng lặp lại trong những ngà y trước buổi triá»u kiến cá»§a các sứ thần. Như chúng ta đã biết, buổi triá»u kiến đó bị hoãn lại và i ngà y do nghiêm lệnh cá»§a Ambroise Paré.
Khoảng chÃn giá» tối đêm trước ngà y có buổi triá»u kiến, vì má»i ngưá»i ở Louvre Ä‘á»u Ä‘ang báºn rá»™n chuẩn bị cho ngà y mai, nên Marguerite mở cá»a sồ và tiến ra ban công. Nà ng má»›i vừa ra thì De Mole hấp tấp hÆ¡n ngà y thưá»ng không chá» thư cá»§a Marguerite đã ném thư cá»§a mình Ä‘i. Lá thư được má»™t bà n tay thà nh thạo ném Ä‘i rÆ¡i xuống chân ngưá»i tình hoà ng tá»™c cá»§a chà ng. Marguerite hiểu rằng bức thông Ä‘iệp hẳn có Ä‘iá»u gì đặc biệt nên nà ng trở và o nhà để Ä‘á»c.
Trên mặt phải trang đầu của thư có những dòng sau:
"Thưa lệnh bà , tôi cần phải nói chuyện vá»›i đức vua Navarre. Việc khẩn cấp. Tôi xin chá»".
Trên mặt phải cá»§a trang hai mà ngưá»i ta có thể xé từ trang thứ nhất ra có những dòng sau:.
"Lệnh bà và hoà ng háºu cá»§a tôi, hãy là m sao cho tôi có thế trao cho nà ng má»™t cái hôn mà tôi gá»i tá»›i nà ng đây. Tôi xin chá»".
Marguerite vừa kịp Ä‘á»c xong phần thứ hai cá»§a lá thư thì nà ng đã nghe thấy tiếng Henri de Navarre, vá»›i sá»± giữ ý thưá»ng lệ, Ä‘ang gõ và o cánh cá»a lá»›n và há»i Gillonne xem liệu ông có thể và o được không.
Tức thì hoà ng háºu xé đôi lá thư ra, nhét má»™t trang và o lần áo lót trang kia và o túi, chạy tá»›i đóng cá»a sổ và lao vá» phÃa cá»a ra và o, nà ng nói:
- Xin bệ hạ hãy và o.
Dù Marguerite đã đóng cá»a rất nhanh, nhẹ nhà ng và khéo léo, Henri vẫn nháºn thấy sá»± chấn động, các giác quan cá»§a ông luôn luôn căng thẳng và ở giữa cái xã há»™i mà ông rất đỗi ngá» vá»±c nà y, các giác quan đó đã đạt được sá»± tinh tưá»ng như cá»§a ngưá»i sống trong hoang dã. Nhưng vua Navarre đâu phải là kẻ chuyên chế đến ná»—i cấm vợ thở hÃt khà trá»i lẫn ngắm trăng sao. Henri vẫn tươi cưá»i và má»m má»ng như má»i khi, ông nói:
- Thưa bà , trong khi các triá»u thần cá»§a chúng ta thá» các đồ lá»… phục, tôi lại nghÄ© tá»›i việc đến trao đổi vá»›i bà và i lá»i vá» công việc cá»§a tôi mà bà vẫn tiếp tục coi như công việc cá»§a mình, có phải thế không bà ?
- Thưa bệ hạ, đúng váºy, các quyá»n lợi cá»§a chúng ta chẳng vẫn là má»™t đó sao?
- Thưa bà , vì thế nên tôi muốn há»i bà nghÄ© thế nà o vá» việc ông quáºn công d Alençon cố tình lẩn tránh tôi từ mấy ngà y nay, đến ná»—i hôm kia, ông ta rút lui vá» táºn Saint-Germain. Phải chăng đối vá»›i ông ta đó là cách để ra Ä‘i má»™t mình, vì ông ta Ãt bị theo dõi hoặc là má»™t cách để không phải ra Ä‘i nữa? Xin bà cho biết ý kiến cá»§a bà , tôi xin thú tháºt là nó sẽ giúp tôi khẳng định ý kiến cá»§a tôi.
- Bệ hạ tháºt quả có lý do để lo lắng vá» sá»± im lặng cá»§a ông em tôi. Cả ngà y hôm nay tôi nghÄ© vá» việc đó và thiển ý cá»§a tôi là do tình hình thay đổi nên quáºn công cÅ©ng thay đổi theo tình hình.
- Có phải thế có nghÄ©a là khi thấy vua Charles ốm, quáºn công d Anjou trở thà nh vua Ba Lan, ông ta cÅ©ng không thấy phiá»n lòng nếu được ở lại Paris để canh chừng cái ngai và ng nước Pháp, đúng không?
- ChÃnh thế.
- Thôi được. Tôi cũng chẳng mong gì hơn cho ông ta ở lại.
Tuy nhiên việc nà y là m thay đổi tất cả kế hoạch cá»§a chúng ta vì để ra Ä‘i má»™t mình tôi cần được đảm bảo gấp ba lần hÆ¡n những Ä‘iá»u tôi yêu cầu để ra Ä‘i cùng ông em cá»§a lệnh bà . Chỉ cần tên và sá»± có mặt cá»§a ông ta trong công cuá»™c nà y cÅ©ng đủ để cứu trợ cho tôi rồi. Chỉ có Ä‘iá»u là m tôi ngạc nhiên đó là không thấy tăm hÆ¡i gì cá»§a ông de Mouy cả. Ông ta không có thói quen án binh bất động như váºy. Lệnh bà có tin tức gì không?
- Thưa bệ hạ, tôi ấy à ?… - Marguerite ngạc nhiên há»i - Nhưng tôi là m sao mà …
- á»’! Thế có Chúa chứ, cÅ©ng tháºt hiển nhiên thôi, bà bạn thân mến. Äể là m vui lòng tôi, bà đã có nhã ý cứu sống anh chà ng De Mole nhá» bé… Chà ng trai đó đã Ä‘i Nantes… Äi được thì cÅ©ng có thể vỠđược…
- À ra thế, việc nà y giải thÃch cho tôi Ä‘iá»u khó hiểu khiến từ nãy đến giá» tôi nghÄ© mãi không ra - Marguerite đáp - Lúc tôi Ä‘i để ngá» cá»a sổ, khi vá» tôi thấy trên thảm rải sà n có cái gì như má»™t bức thư.
- Bà thấy chưa! - Henri thốt lên.
- Má»›i đầu tôi chẳng hiểu gì vá» bức thư nà y cả và cÅ©ng không coi nó là quan trá»ng. Nhưng có lẽ tôi nhầm, có khi thư lại từ phÃa ấy gá»i đến đấy.
- Có thể lắm - Henri đáp - Tháºm chà tôi còn dám nói là chắc chắn thế. Tôi có thể xem thư đó được không?
- Tất nhiên rồi, thưa bệ hạ - Marguerite vừa nói vừa trao cho nhà vua lá thư mà nà ng đã nhét và o túi.
Nhà vua liếc mắt qua và há»i:
- Có phải nét chữ của ông de Mole đây không?
- Tôi không biết - Marguerite đáp - Tôi thấy hình như nét chữ có vẻ giả mạo thì phải.
- Thôi kệ, xem nà o.
Và Henri Ä‘á»c:
"Thưa lệnh bà , tôi cần phải nói chuyện vá»›i đức vua Navarre. Việc khẩn cấp tôi xin chá»".
- À đấy - Henri nói tiếp - Bà thấy chưa, ông ta nói là ông ta chá».
- Tất nhiên là tôi thấy… Nhưng bệ hạ định là m gì?
- á»’! Quá»· quái tháºt! Tôi muốn ông ta đến đây.
- Ông ta đến đây ấy ạ! - Marguerite tròn đôi mắt đẹp cá»§a nà ng lên nhìn chồng - Sao bệ hạ lại nói váºy? Má»™t ngưá»i mà đức vua đã định giết… má»™t ngưá»i đã bị niêm yết nháºn dạng, bị Ä‘e doạ Bệ hạ truyá»n cho ông ta tá»›i đây - Là m sao có thể như thế được? Cá»a ra và o đâu có mở đối vá»›i những kẻ…
- Äã bị buá»™c phải trốn qua cá»a sổ… Bà định nói thế chứ gì?
- Äúng váºy, bệ hạ đã nói há»™ tôi.
- Thế nà y, nếu như há» biết đưá»ng cá»a sổ thì cứ việc Ä‘i bằng đưá»ng ấy thôi, vì tuyệt nhiên là há» không thể Ä‘i bằng đưá»ng cá»a lá»›n được. Tháºt đơn giản quá.
- Bệ hạ nghĩ thế ạ? - Marguerite đỠmặt lên sung sướng khi nghĩ sắp được gần De Mole.
- Tôi tin chắc thế.
- Nhưng là m sao lên được? - Hoà ng háºu há»i.
- Váºy bà không giữ chiếc thang tôi gá»i cho bà à ? á»’, tôi tháºt không nháºn ra tÃnh vẫn hay lo xa cá»§a bà đấy.
- Thưa bệ hạ có chứ - Marguerite đáp.
- Thế thì tốt lắm.
- Váºy bệ hạ định truyá»n cho tôi là m gì?
- ÄÆ¡n giản lắm, bà cứ buá»™c thang và o ban công và để treo ở đấy. Nếu đó là de Mouy Ä‘ang chá»â€¦ Tôi dám tin thế lắm… váºy nếu đó là de Mouy Ä‘ang chá» và muốn lên thì hắn, cái anh chà ng can đảm ấy sẽ lên đây.
Mặt thản nhiên như không, Henri cầm nến soi cho Marguerite đi tìm chiếc thang. Nà ng tìm cũng nhanh thôi. Chiếc thang được cất trong một chiếc tủ trong căn buồng trứ danh kia.
- ÄÆ°á»£c, được lắm - Henri phán - Bây giá» nếu không là m phiá»n bà nhiá»u quá thì tôi xin bà buá»™c thang và o ban công.
- Thưa bệ hạ, tại sao lại là tôi buá»™c chứ không phải là bệ hạ buá»™c? – Marguerite há»i.
- Bởi vì những kẻ âm mưu giá»i nhất cÅ©ng chÃnh là những ngưá»i tháºn trá»ng nhất. Nếu ông bạn chúng ta thấy má»™t ngưá»i đà n ông có thể ông ta sẽ e dè, xin bà hãy hiểu cho.
Marguerite mỉm cưá»i và đi buá»™c thang.
- Thế, thế - Henri nấp trong góc nhà nói - Bà cứ đứng hẳn ra đi. Tốt lắm, tôi tin chắc là de Mouy sắp trèo lên đấy.
Quả tháºt, chừng mươi phút sau, má»™t ngưá»i đà n ông say sưa sung sướng leo qua ban công, nhưng khi thấy hoà ng háºu không tá»›i đón mình, chà ng ta đứng lại ngáºp ngừng và i giây. Thay cho Marguerite, Henri tiến ra và ân cần nói:
- Ồ không phải de Mouy, té ra là ông de La Mole. Chà o ông, ông de Mole, kìa xin ông và o đi chứ.
De Mole ngẩn ngưá»i ra má»™t lát.
Có lẽ nếu chà ng còn treo lÆ¡ lá»ng trên thang chứ không phải đã đặt chân lên ban công rồi thì chà ng sẽ ngã lá»™n cổ ra sau mất.
- Ông đã muốn hầu chuyện đức vua Navarre vá» những công việc khẩn cấp - Marguerite nói - Tôi cho ngưá»i báo vá»›i Hoà ng thượng và Ngưá»i đã tá»›i đây.
Henri tá»›i đóng cá»a sổ lại.
"Em yêu mình" - Marguerite vừa nói vừa hấp tấp siết tay chà ng trai.
- Thế nà o, ông de Mole - Henri kéo ghế cho De Mole và há»i - Có chuyện gì váºy?
- Tâu bệ hạ - La Mole đáp - Tôi vừa má»›i chia tay vá»›i ông de Mouy ở chá»— chắn đưá»ng. Ông ta muốn biết Maurevel đã nói năng gì chưa và việc ông ta có mặt ở phòng bệ hạ hôm đó đã bị phát giác hay chưa?
- Chưa đâu, nhưng cũng chẳng lâu nữa đâu. Vì thế chúng ta phải nhanh nhanh lên thôi.
- à bệ hạ cÅ©ng trùng vá»›i ý kiến ông de Mouy. Váºy nếu tối mai ông d Alençon sẵn sà ng ra Ä‘i thì ông ta phải có mặt ở cá»a ô Saint-Marcel vá»›i má»™t trăm năm mươi tùy tùng. Năm trăm ngưá»i nữa sẽ đợi Hoà ng thượng và điện hạ tại Fontainebleau, rồi từ đó ngưá»i sẽ Ä‘i qua Blois, Angoulême và tá»›i Bordeaux.
- Thưa bà - Henri quay sang há»i vợ - Ngà y mai, vá» phần tôi tôi sẽ sẵn sà ng, còn lệnh bà ?
De Mole nhìn Marguerite đăm đăm với ánh mắt đầy lo âu.
- Tôi đã hứa vá»›i Hoà ng thượng. Ngưá»i Ä‘i đâu tôi sẽ theo đấy.
- Nhưng bệ hạ cÅ©ng biết rằng ông d Alençon cÅ©ng phải ra Ä‘i cùng chúng ta. Không thể ná»a vá»i vá»›i ông ta được, hoặc ông ta phục vụ chúng ta, hoặc ông ta phản chúng ta, nếu ông ta ngáºp ngừng thì chúng ta cÅ©ng phải án binh bất động.
- Liệu ông ta có biết gì vá» dá»± định nà y không, ông de Mole? - Henri há»i.
- Ông ta đã nháºn được má»™t bức thư cá»§a ông de Mouy cách đây và i hôm.
- À à ! Thế mà ông ta chẳng nói gì với ta! - Henri thốt lên.
- Xin bệ hạ hãy cảnh giác - Marguerite nói.
- Xin bà yên tâm, tôi vẫn cẩn tháºn. Là m sao trả lá»i cho ông de Mouy được?
- Tâu bệ hạ, xin Ngưá»i đừng lo ngại gì cả. Ngà y mai trong buổi lá»… tiếp các sứ thần, ông ta sẽ ở đâu đấy quanh bệ hạ, dù cho bệ hạ có nhìn thấy ông ta hay không. Chỉ cần má»™t câu trong bà i diá»…n văn cá»§a hoà ng háºu là đủ khiến ông ta hiểu được rằng bệ hạ có đồng ý hay không, ông ta phải trốn Ä‘i hay ở lại chá» Ngưá»i. Nếu quáºn công d Alençon từ chối, ông ta chỉ cần mưá»i lăm hôm để tổ chức lại tất cả nhân danh bệ hạ.
- De Mouy quả là ngưá»i quý giá tháºt - Henri nói - Lệnh bà có thể xen cái câu ấy và o bà i diá»…n văn cá»§a lệnh bà được không?
- Dễ lắm - Marguerite đáp.
- Thế ngà y mai ta sẽ gặp ông d Alençon, de Mouy cứ ở chá»— ông ta và phải chú ý chưa nói ná»a lá»i đã hiểu đấy nhé.
- Tâu bệ hạ, ông ta sẽ ở vị trà của mình.
- Nà y ông De Mole, ông Ä‘i trả lá»i ông de Mouy cho ta nhé
- Henri nói - Chắc quanh đây ông có ngá»±a vá»›i ngưá»i hầu nà o chứ?
- Có Orthon đang đợi tôi trên bỠsông.
- Thôi Ä‘i ra gặp hắn Ä‘i, bá tước. á»’ không, không phải bằng đưá»ng cá»a sổ đâu, là m thế chỉ ổn trong các trưá»ng hợp cần kÃp lắm thôi. Ngưá»i ta có thể nhìn thấy ông, há» không biết ông liá»u thân như thế vì ta nên ông sẽ là m hoà ng háºu mang tiếng mất.
- Váºy Ä‘i bằng đưá»ng nà o, thưa bệ hạ?
- Ông không thể và o Louvre má»™t mình, nhưng ông có thể Ä‘i ra vá»›i ta, ta có khẩu lệnh đây. Ông và ta Ä‘á»u có áo choà ng. Chúng ta cứ quấn áo và o và sẽ qua được cá»a ghi-sê không khó khăn gì. Vả lại, ta cÅ©ng muốn được ra và i lệnh đặc biệt cho Orthon. ChỠở đây nhé, ta ra xem có ai ngoà i hà nh lang không.
Vẻ mặt thản nhiên nhất Ä‘á»i, Henri ra dò đưá»ng, de Mole còn lại má»™t mình vá»›i hoà ng háºu, chà ng nói:
- Ồi khi nà o tôi lại được gặp lệnh bà ?
- Nếu chúng ta trốn thì tối mai mình sẽ gặp nhau, nếu không thì một tối nà o đó trong và i hôm nữa.
- Ồng de Mole - Henri vừa bước và o vừa nói - Ông đi được rồi đấy, không có ai.
De Mole kÃnh cẩn nghiêng mình thi lá»… hoà ng háºu.
- Xin lệnh bà hãy đưa tay cho ông ta hôn - Henri nói - Ông de Mole không phải là má»™t triá»u thần bình thưá»ng.
Marguerite tuân lá»i.
- Nhân thể - Henri tiếp - Xin bà hãy cất chiếc thang dây cho cẩn tháºn. Äó là má»™t đồ dùng quý báu đối vá»›i những kẻ Ä‘ang âm mưu, những lúc ta Ãt ngá» tá»›i nhất lại có thể là lúc ta cần tá»›i nó. Nà o, Ä‘i thôi, ông de Mole.
Chú thÃch:
(1) Con ngá»±a khổng lồ thà nh Troie. được là m bằng gá»—, trong có giấu binh lÃnh và o chiếm thà nh
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:04 AM.
|

18-09-2008, 06:00 PM
|
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 43
Các sứ thần
Ngà y hôm sau toà n dân Paris đổ xô tá»›i khu ngoại ô Saint-Antoine, nÆ¡i đã được ấn định cho các sứ thần tiến và o theo cá»a đó. Má»™t hà ng lÃnh Thụy SÄ© vây lấy đám đông và nhiá»u binh đội kỵ binh bảo vệ cho các vương hầu và các mệnh phụ phu nhân lên đón Ä‘oà n sứ thần.
Chẳng bao lâu ở quãng tu viện Saint-Antoine thấy xuất hiện má»™t toán kỵ mã ăn váºn mà u và ng lẫn mà u Ä‘á», vá»›i mÅ© trùm và áo choà ng có má»™t lá»›p lông thú bên trong, tay cầm những thanh Ä‘ao Thổ NhÄ© Kỳ.
Các sÄ© quan Ä‘i hai bên Ä‘oà n ngưá»i.
Äằng sau toán thứ nhất nà y là toán thứ hai được trang bị vá»›i má»™t vẻ hà o nhoáng hoà n toà n Äông phương. Toán nà y Ä‘i trước Ä‘oà n sứ thần gồm bốn ngưá»i trang phục tháºt lá»™ng lẫy tiêu biểu cho má»™t trong những vương quốc hiệp sÄ© đầy huyá»n thoại cá»§a thế ká»· XVI.
Má»™t trong số các sứ thần là giám mục thà nh Cracovie. Ông báºn bá»™ y phục ná»a như giáo chá»§ ná»a như chiến binh nhưng rá»±c rỡ những và ng và đá quý. Con ngá»±a trắng cá»§a ông vá»›i bá»m lông dà i phấp phá»›i, bước chân rất cao, mÅ©i như phì ra lá»a khói.Không ai nghÄ© rằng từ cả tháng nay con váºt cao quý đó phải chạy mưá»i lăm dặm má»™t ngà y trên những Ä‘oạn đưá»ng mà thá»i tiết xấu đã khiến cho ngưá»i ta gần như không thể Ä‘i lại được.
Bên giám mục là vương gia Lasco, một vương hầu đầy thế lực gần gũi với ngai và ng đến nỗi ông vừa già u có vừa kiêu ngạo như vua chúa.
Sau hai vị sứ thần chÃnh là hai vương gia thuá»™c dòng dõi cao sang, rồi đến má»™t Ä‘oà n các lãnh chúa Ba Lan mà ngá»±c được phá»§ đầy lụa là , và ng bạc, châu báu khiến đám thần dân trầm trồ ồn à o thán phục. Quả thá»±c những kỵ sỹ Pháp dù phục sức đã rất sang trá»ng nhưng cÅ©ng hoà n toà n bị lu má» trước những ngưá»i má»›i tá»›i mà há» dè bỉu chê bai là đám man di.
Cho tá»›i phút cuối, Catherine vẫn còn mong má»i buổi triá»u kiến sẽ lại được hoãn và quyết định cá»§a nhà vua sẽ phải nhưá»ng bước trước bệnh tình cá»§a ông vẫn Ä‘ang tiếp diá»…n. Nhưng tá»›i ngà y đã định, khi bà thấy Charles mặt tái xanh như má»™t hồn ma khoác chiếc hoà ng bà o lá»™ng lẫy và o ngưá»i thì bà hiểu rằng bá» ngoà i mình vẫn phải cúi đầu khuất phục trước ý chà sắt đá đó. Và bà bắt đầu tin rằng nÆ¡i Ä‘i đà y lá»™ng lẫy cá»§a Henri d Anjou là chá»— ẩn thân chắc chắn hÆ¡n cả cho ông.
Trừ và i lá»i đã nói khi ông vừa mở mắt lúc Thái háºu bước ra khá»i phòng là m việc, Charles không há» nói gì vá»›i Catherine kể từ hôm có vụ rắc rối khiến ông bị lên cÆ¡n đến suýt bá» mạng.
Ai nấy ở Louvre Ä‘á»u biết giữa Thái háºu và nhà vua đã có chuyện đôi co khá»§ng khiếp mà không biết rõ được nguyên nhân. Những kẻ táo gan nhất cÅ©ng run sợ trước sá»± lạnh lùng câm nÃn nà y như loà i chim hoảng sợ trước sá»± bình lặng đầy Ä‘e doạ Ä‘i trước cÆ¡n giông.
Tuy nhiên ở Louvre, má»i thứ Ä‘á»u được chuẩn bị, dưá»ng như không phải cho má»™t buổi há»™i hè mà là để cho má»™t nghi thức tang lá»… nà o đó. Má»i ngưá»i Ä‘á»u tuân lệnh vá»›i kẻ thụ động tẻ nhạt. Ngưá»i ta biết rằng chÃnh Catherine cÅ©ng gần như phải run sợ và ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u run sợ theo.
Phòng khách lá»›n cá»§a lâu đà i đã được chuẩn bị. Vì những nghi lá»… kiểu nà y thưá»ng vẫn công khai nên vệ binh và lÃnh gác được lệnh để cho các sứ thần và cả đám dân chúng được và o cho tá»›i khi cháºt hết các phòng và sân cung thì thôi.
Vá» phần Paris, quang cảnh cá»§a nó vẫn là quang cảnh mà thà nh phố lá»›n nà y vẫn thưá»ng phô ra và o những dịp tương tá»±: nghÄ©a là rặt những hối hả vá»›i tò mò. Tuy váºy, kẻ nà o để ý nhìn kỹ ngưá»i dân thá»§ đô ngà y hôm ấy thì có thể nháºn thấy những gương mặt thị dân ngây thÆ¡ thá»™n ra, có không Ãt ngưá»i quấn mình trong những chiếc áo choà ng lá»›n, đưa mắt, vẫy tay ra hiệu cho nhau khi hỠở cách xa nhau hoặc thì thầm trao đổi vá»™i và ng và i lá»i đầy ý nghÄ©a khi hỠở gần nhau. Vả lại, những kẻ nà y có vẻ rất báºn tâm tá»›i đám rước, là những ngưá»i theo sát nó và dưá»ng như nháºn mệnh lệnh từ má»™t cụ già đáng kÃnh mà đôi mắt Ä‘en nhánh tinh anh để lá»™ rõ vẻ nét lanh lợi trái hẳn vá»›i chòm râu bạc trắng và cặp lông mà y ngả mà u tiêu muối. Quả tình, hoặc do chÃnh sức mình, hoặc được sá»± cố gắng cá»§a đồng đội giúp sức, ông cụ nà y là má»™t trong những ngưá»i đầu tiên lá»t được và o Louvre.
Nhá» sá»± thông cảm cá»§a viên chỉ huy lÃnh Thụy sÄ© vốn là má»™t tay Tân giáo dù đã cải đạo vẫn mang rất Ãt tÃnh Gia tô giáo, cụ già đã xoay xở được má»™t chá»— đằng sau các sứ thần, đứng trước mặt Marguerite và Henri de Navarre.
ÄÆ°á»£c De Mole báo trước rằng de Mouy sẽ dá»± buổi lá»… dưới má»™t hình thức cải trang nà o đó, Henri đưa mắt nhìn tứ phÃa. Cuối cùng ánh mắt ông gặp mắt cụ già và ông không rá»i ánh mắt ấy; de Mouy ra dấu là m tiêu tan má»i nghi ngá» cá»§a vua Navarre. Chà ng cải trang khéo đến ná»—i chÃnh Henri cÅ©ng không ngỠđược rằng ông cụ già vá»›i chòm râu bạc phÆ¡ nà y lại có thể là viên thá»§ lÄ©nh Tân giáo kiên cưởng đã tá»± vệ má»™t cách can đảm đến thế năm sáu ngà y trước đây. Henri ghé tai hoà ng háºu nói nhá» má»™t lá»i khiến ánh mắt nà ng cÅ©ng hướng vá» de Mouy. Rồi đôi mắt đẹp cá»§a nà ng lướt qua táºn những dãy cuối cá»§a sảnh đưá»ng: nà ng tìm De Mole mà không thấy.
De Mole không có mặt ở đây.
Các bà i diá»…n văn bắt đầu. Bà i đầu tiên được dà nh cho đức vua, nhân danh Nghị viện, Lasco xin phép nhà vua chấp thuáºn cho việc ngai và ng xứ Ba Lan được dâng lên má»™t ông hoà ng cá»§a hoà ng tá»™c Pháp.
Charles trả lá»i bằng má»™t lá»i đồng ý ngắn gá»n và chuẩn xác. Ông giá»›i thiệu quáºn công d Anjou hoà ng đệ, ngợi khen lòng dÅ©ng cảm cá»§a ông nà y vá»›i các sứ thần Ba Lan. Ông nói bằng tiếng Pháp, cứ má»—i má»™t Ä‘oạn lại có ngưá»i phiên dịch lá»i ông. Và má»—i khi đến lượt phiên dịch nói, ngưá»i ta có thể thấy nhà vua đưa lên miệng má»™t chiếc mùi soa và má»—i lần mùi soa rÆ¡i khá»i miệng ông lại là má»™t lần thấm máu.
Khi câu trả lá»i cá»§a Charles đã dứt, Lasco quay sang quáºn công d Anjou nghiêng mình và bắt đầu má»™t bà i diá»…n văn tiếng latinh trong đó nhân danh dân tá»™c Ba Lan ông xin dâng ngai và ng cho quáºn công Quáºn công cÅ©ng trả lá»i bằng thứ tiếng đó. Vá»›i giá»ng nói mà ông hoà i công kiá»m chế ná»—i xúc động, ông bà y tá» lòng biết Æ¡n được chấp nháºn niá»m vinh dá»± dà nh cho ông. Suốt trong lúc quáºn công nói, Charles đứng mÃm môi, mắt nhìn chằm chằm, bất động và đầy Ä‘e doạ như ánh mắt má»™t con chim ưng.
Khi quáºn công d Anjou dứt lá»i, Lasco đỡ lấy chiếc vương miện cá»§a dòng há» Jagellons(1) Ä‘ang được đặt trên má»™t tấm đệm nhung Ä‘á», trao nó cho Charles trong khi hai vị vương hầu Ba Lan khoác chiếc áo hoà ng bà o lên mình quáºn công d Anjou.
Charles ra hiệu cho ông em. Quáºn công d Anjou tá»›i quỳ trước mặt ông và Charles tá»± tay mình đặt vòng vương miện lên đầu d Anjou, rồi hai vị vua trao đổi vá»›i nhau má»™t cái hôn thù háºn nhất mà chưa bao giá» anh em ruá»™t lại có thể là m như váºy.
Má»™t viên truyá»n lệnh sứ tức thì hô lá»›n:
"Alexandre Edouard Henri nước Pháp, tước quáºn công d Anjou, vừa được tấn phong vua Ba Lan. Äức vua Ba Lan vạn tuế!"
Toà n thể cứ toạ cũng đồng thanh hô lên:
"Äức vua Ba Lan vạn tuế!"
Khi đó Lasco bắt đầu quay sang Marguerite. Bà i diá»…n văn dà nh cho bà hoà ng xinh đẹp được để đến cuối cùng. Và vì đây là má»™t cá» chỉ lịch thiệp để là m nổi báºt tà i năng cá»§a nà ng nên ai nấy Ä‘á»u rất chú ý đến bà i đáp từ cá»§a nà ng soạn bằng tiếng Latinh. Chúng ta đã biết rằng chÃnh Marguerite đã tá»± soạn lấy bà i diá»…n văn nà y.
Diá»…n văn cá»§a Lasco cho thấy đó đúng ra là má»™t lá»i ca ngợi thì hÆ¡n là má»™t bà i diá»…n văn. Dù là dân Sarmate tháºt đấy, nhưng ông vẫn bị bà hoà ng xinh đẹp xứ Navarre chinh phục. Bằng ngôn ngữ cá»§a Ovide nhưng mượn giá»ng văn cá»§a Ronsard, ông nói rằng khi rá»i Varsovie ra Ä‘i và o giữa đêm tối mịt mùng, ông và các bạn đồng hà nh ắt đã không thể biết được đưá»ng Ä‘i nếu như không được hai ngôi sao sáng dẫn đưá»ng như các vua mages(2) thuở trước. Những ngôi sao đó ngà y cà ng trở nên sáng chói khi há» tá»›i gần nước Pháp và giỠđây há» nháºn ra đó chẳng phải gì khác hÆ¡n ngoà i đôi mắt đẹp cá»§a hoà ng háºu Navarre. Rồi chuyển từ kinh Phúc âm sang kinh Coran, từ xứ Syrie tá»›i xứ Aráºp Pétrée, từ Nazereth tá»›i La Mesque ông kết thúc bà i diá»…n văn cá»§a mình nói rằng giỠđây sẵn lòng là m Ä‘iá»u mà các tÃn đồ nhiệt thà nh cá»§a Äấng Tiên tri(3) đã là m, má»™t khi hỠđã có diá»…m phúc được nhìn thấy má»™ cá»§a Äấng Tiên tri, há» tá»± chá»c thá»§ng mắt mình vì xét rằng sau khi được nhìn thấy má»™t Ä‘iá»u tốt đẹp đến thế thì trên Ä‘á»i nà y chẳng còn gì đáng để chiêm ngưỡng nữa.
Bà i diá»…n văn được nhiá»u nhiá»u biết tiếng Latinh nhiệt liệt vá»— tay vì há» cÅ©ng đồng ý vá»›i diá»…n giả và cả những ngưá»i không biết tiếng cÅ©ng vá»— tay vì há» muốn tá» ra là mình cÅ©ng biết.
Trước hết Marguerite duyên dáng cúi chà o vị vương hầu Sarmate lịch thiệp, rồi vừa trả lá»i viên sứ thần, mắt đăm đăm nhìn và o de Mouy, nà ng bắt đầu bằng những lá»i sau:
"Sá»± có mặt không ngá» cá»§a ngà i tại triá»u đình nà y khiến chồng tôi và tôi vô cùng vui sướng nếu nó không Ä‘em lại má»™t Ä‘iá»u bất hạnh lá»›n; đó là việc mất Ä‘i không những má»™t ngưá»i anh, mà còn là má»™t ngưá»i bạn".
Những lá»i đó có hai nghÄ©a, vừa được dà nh cho de Mouy, cÅ©ng có thể là để nói vá»›i Henri d Anjou. Vì váºy nên ông nà y cúi chà o tỠý biết Æ¡n.
Charles không nhá»› là mình có được Ä‘á»c câu nà y trong bà i diá»…n văn trình qua và i ngà y trước hay không, nhưng ông. không coi trá»ng lắm những lá»i như váºy cá»§a Marguerite vì cho rằng đó chỉ là má»™t bà i diá»…n văn xã giao bình thưá»ng. Vả lại ông hiểu tiếng Latinh rất kém.
Marguerite tiếp:
"Chúng tôi tuyệt vá»ng vì phải chia tay vá»›i anh trong khi chúng tôi những muốn được ra Ä‘i cùng anh. Nhưng cái số pháºn đã buợc anh phải rá»i ngay Paris, số pháºn ấy cÅ©ng rà ng buá»™c chúng tôi ở lại thà nh phố nà y. Váºy hãy Ä‘i Ä‘i, ngưá»i anh yêu quý hãy Ä‘i Ä‘i, ngưá»i bạn thân yêu, hãy ra Ä‘i không có chúng tôi. Niá»m hy vá»ng và má»i ước muốn cá»§a chúng tôi cÅ©ng Ä‘i theo anh".
Ngưá»i ta dá»… Ä‘oán được rằng de Mouy lắng nghe rất chăm chú những lá»i tuy là nói vá»›i các sứ thần, chÃnh ra lại chỉ để cho chà ng. Henri cÅ©ng hai ba lần lúc lắc đầu tỠý phá»§ nháºn để chà ng trai Tân giáo hiểu rằng d Alençon đã từ chối, nhưng cá» chỉ nà y vốn có thể do ngẫu nhiên gây ra dá»… bị de Mouy coi là chưa đủ nếu như không có những lá»i cá»§a Marguerite khẳng định thêm. Tuy nhiên, trong khi de Mouy chăm chú nhìn và lắng nghe Marguerite thì đôi mắt Ä‘en sáng long lanh, dưới cặp lông mà y xám bạc cá»§a chà ng khiến Catherine sá»ng sốt. Bà giáºt mình và không rá»i mắt khá»i phÃa nà y.
"Mặt mÅ©i lạ nhỉ - Bà vừa lẩm bẩm vừa tiếp tục giữ vẻ mặt mình cho thÃch hợp vá»›i các quy tắc lá»… nghi - Cái kẻ Ä‘ang nhìn Marguerite chăm chú kia là ai nhỉ? Mà Marguerite và Henri cÅ©ng nhìn y ghê lắm".
Tuy váºy, hoà ng háºu Navarre tiếp tục bà i diá»…n văn mà từ Ä‘oạn đó trở Ä‘i là để đáp lại những lá»i lịch thiệp cá»§a sứ thần Ba Lan.
Trong khi Catherine cố moi óc Ä‘oán xem tên cá»§a ông già đẹp lão nà y thì viên chá»§ lá»… tiến lại gần bà từ phÃa sau, trao cho bà má»™t túi nhá» bằng satanh thÆ¡m phức trong có má»™t tá» giấy gấp tư.
Thái háºu mở túi, rút giấy ra và đá»c:
"Nhá» má»™t thứ thuốc tăng lá»±c mà tôi vừa trao cho. Maurevel đã hÆ¡i khá»e và có thể biết được tên ngưá»i đã có mặt trong phòng đức vua Navarre. Äó là ông de Mouy".
"De Mouy! - Thái háºu nghÄ© - Thế đấy, ta đã linh cảm thấy mà . Nhưng cái lão già kia… Ô, quái nhỉ!… Lão già kia, là …"
Catherine mắt đỠra miệng há hốc.
Rồi bà nghiêng ngưá»i xuống bên tai viên chỉ huy vệ binh đứng cạnh bà :
- Nhìn kìa, ông de Nancey, nhưng đừng có lộ liễu quá, nhìn vương hầu Lasco đang nói kia kìa. Sau lưng ông ta… đúng rồi, ông có thấy một ông già râu bạc, mặc đồ nhung đen không?
- Thưa lệnh bà có - Viên chỉ huy trả là i.
- ÄÆ°á»£c lắm, đừng có rá»i mắt khá»i y nhé.
- Cái ngưá»i mà đức vua Navarre Ä‘ang ra hiệu có phải không ạ?
- Äúng thế. Ông lấy mưá»i ngưá»i ra đứng ngoà i cá»a, và khi y Ä‘i ra hãy nhân danh đức vua mà má»i y ở lại dá»± tiệc. Nếu y Ä‘i theo ông, thì hãy dẫn và o má»™t phòng và giữ y ở đấy. Nếu y kháng cá»± lại thì sống hay chết cÅ©ng bắt cho bằng được. Thôi Ä‘i Ä‘i!
May thay Henri vốn chẳng quan tâm mấy đến bà i diá»…n văn cá»§a Marguerite lắm mà đã để mắt đến Catherine và không để lá»t qua má»™t sá»± biến đổi nà o trên gương mặt cá»§a Thái háºu. Khi thấy Thái háºu chăm chú nhìn de Mouy như thế, ông đã cảm thấy lo lắng, khi thấy Thái háºu ban lệnh cho viên chỉ huy vệ binh, ông láºp tức hiểu ra hết.
ChÃnh lúc đó ông đã ra hiệu cho de Mouy và bị ông de Nancey bắt gặp. Cá» chỉ đó, trong ngôn ngữ tÃn hiệu có nghÄ©a là : "Anh bị lá»™ rồi, trốn Ä‘i ngay láºp tức".
De Mouy kịp hiểu dấu hiệu đó, nó cÅ©ng rất khá»›p vá»›i Ä‘oạn diá»…n văn cá»§a Marguerite dà nh cho chà ng. Không để nói nhiá»u lá»i, chà ng lẩn và o đám đông và biến mất.
Nhưng Henri chỉ yên tâm khi thấy ông de Nancey quay lại chá»— Catherine và vẻ cau có trên gương mặt Thái háºu là m ông hiểu rằng ông nà y Ä‘ang báo cho bà biết là ông ta đã bị cháºm trá»…. Buổi triá»u kiến chấm dứt. Marguerite còn trao đổi và i lá»i không chÃnh thức vá»›i Lasco.
Nhà vua lảo đảo đứng dáºy, cúi chà o và dá»±a và o vai Ambroise Paré để Ä‘i ra. Từ khi có sá»± cố xảy ra, ông thầy thuốc không rá»i Charles má»™t bước.
Catherine mặt nhợt nhạt vì tức giáºn, cùng Henri câm lặng trong Ä‘au buồn Ä‘i theo sau nhà vua.
Vá» phần quáºn công d Alençon, ông đóng má»™t vai trò hoà n toà n má» nhạt trong buổi lá»…. Ãnh mắt Charles vốn không rá»i quáºn công d Anjou lấy má»™t phút, không lúc nà o dừng lại ở ông.
Vị tân vương Ba Lan cảm thấy bÆ¡ vÆ¡ lạc lõng. Bá»n lÅ© ngưá»i má»i rợ phương Bắc nà y bắt rá»i xa bà mẹ, ông ta cÅ©ng như Antée con trai nữ thần Äất bị mất sức mạnh cá»§a mình khi bị Hercule nhấc bổng lên trong tay. Má»™t khi đã ra ngoà i biên giá»›i, quáºn công d Anjou tá»± coi như vÄ©nh viá»…n bị loại khá»i ngai và ng nước Pháp.
Vì váºy đáng lẽ Ä‘i theo nhà vua thì ông lại lui vá» cung Thái háºu. Ông ta thấy bà cÅ©ng đăm chiêu u ám như ông, vì bà đang nghÄ© tá»›i gương mặt thanh tú nhưng giá»…u cợt mà bà đã không rá»i mắt khá»i trong suốt buổt lá»…, tá»›i cái tay ngưá»i Bearn mà dưá»ng như số pháºn Ä‘ang dá»n chá»— bằng má»i cách để quét sạch quanh y các vị vua và hoà ng tá» sát nhân, những kẻ thù và váºt trở ngại đối vá»›i y Thấy mặt đứa con cưng tái nhợt dưới vòng vương miện, ngưá»i như muốn khụyu xuống dưới chiếc hoà ng bà o, lặng lẽ chắp đôi bà n tay đẹp giống mẹ lại khẩn cầu bà , Catherine đứng dáºy tá»›i gần ông ta.
- Ôi mẹ ơi - Vua Ba Lan thốt lên - Bây giỠcon đà nh phải chịu bỠxác ở nơi lưu đà y thôi!
- Con ạ, sao con nhanh quên lá»i tiên tri cá»§a René thế? Cứ yên tâm, con sẽ không ở đó lâu đâu.
- Mẹ Æ¡i, con khẩn khoản xin mẹ hãy báo tin cho con biết ngay khi có chút lá»i đồn đại nà o, chút dấu hiệu nà o cho thấy ngai và ng Pháp có thể bị bá» trống…
- Con hãy an tâm - Catherine đáp - Cho tá»›i cái ngà y mà chỉ hai mẹ con ta Ä‘á»u chỠđợi đó, lúc nà o trong chuồng ngá»±a cá»§a ta cÅ©ng có má»™t con ngá»±a yên cương sẵn sà ng và trong tiá»n phòng cá»§a ta má»™t ngưá»i đưa tin lúc nà o cÅ©ng có thể sẵn sà ng lên đưá»ng tá»›i Ba Lan.
Chú thÃch:
(1) Trị vì Ba Lan từ 1386 đến 1572
(2) Các vua mages đã được sao dân đưá»ng tá»›i chá»— Chúa Giêsu ra Ä‘á»i
(3) Prophète = Äấnbg tiên tri Chỉ giáo chá»§ Mohamet đạo Hồi.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:04 AM.
|

18-09-2008, 06:01 PM
|
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 44
Oreste và Pylade (1)
Sau khi Henri d Anjou ra Ä‘i, ngưá»i ta có thể nói rằng bình yên và hạnh phúc lại trở lại trong cung Louvre nÆ¡i ở cá»§a cái gia đình Atrides (2) nà y.
Quên Ä‘i những thói ưu tư thưá»ng ngà y, Charles dần dần khá»e lại, rắn rá»i trở lại. Ông Ä‘i săn vá»›i Henri và nói chuyện săn bắn vá»›i ông hôm nay để bù lại trong những ngà y ông không thể Ä‘i săn được. Ông chỉ phê phán Henri má»—i má»™t tá»™i, đó là sá»± dừng dưng cá»§a ông nà y vá»›i việc săn bằng chim, và nói rằng Henri sẽ là má»™t ông hoà ng hoà n hảo nếu ông ta biết luyện các loà i chim ưng cÅ©ng tà i như ông luyện các loại chó săn nòi váºy.
Catherine lại trở thà nh hiá»n mẫu như trước: bà ngá»t ngà o vá»›i Charles và d Alençon, ve vuốt Henri và Marguerite, dịu dà ng vá»›i quáºn chúa de Nervers và phu nhân de Sauve. Viện cá»› rằng Maurevel bị thương trong khi thừa hà nh má»™t mệnh lệnh cá»§a bà , bà có lòng tá» tế đến độ đã hạ cố tá»›i thăm y Ä‘ang bình phục tại nhà y ở phố Cerisaie.
Marguerite tiếp tục những cuộc yêu đương kiểu Tây Ban Nha của nà ng(3).
Tối nà o nà ng cÅ©ng mở cá»a sổ và trao đổi vá»›i De Mole bằng cá» chỉ và thư từ. Trong má»—i bức thư, chà ng trai lại nhắc bà Hoà ng xinh đẹp nhá»› rằng nà ng đã hứa thưởng cho sá»± lưu đà y cá»§a chà ng bằng và i giây phút ở ngôi nhà phố Cloche Percée.
Chỉ có má»™t ngưá»i là cô độc và lạc lõng trong cung Louvre giỠđây đã trở nên lặng lẽ thanh bình đến thế. Ngưá»i đó là ông bạn cá»§a chúng ta, bá tước Anibal de Coconnas.
Quả thá»±c, biết De Mole còn sống đã là điá»u đáng kể rồi và may hÆ¡n nữa là vẫn được yêu dấu bởi phu nhân de Nervers, ngưá»i đà n bà vui tươi và ngông cuồng nhất trong những ngưá»i đà n bà trong cung. Nhưng niá»m hạnh phúc được ở bên nhau mà quáºn chúa ban cho chà ng, sá»± thanh thản mà Marguerite đã Ä‘em lại cho chà ng khi cho chà ng biết vá» số pháºn ngưá»i bạn chung cá»§a há», những Ä‘iá»u đó dưới mắt Coconnas cÅ©ng chẳng đáng giá bằng má»™t giá» cùng De Mole kể cả ở quán ông bạn La Hurière bên má»™t hÅ© rượu vang ngon, hoặc cùng nhau tiến hà nh những cuá»™c dạo chÆ¡i rồ dại trong các xó xỉnh cá»§a thà nh Paris, nÆ¡i mà má»™t quý tá»™c lương thiện có thể vá»› được và i vết sứt sẹo trên da thịt, trong túi tiá»n hay trên y phục cá»§a mình.
Dù có xấu hổ thay cho loà i ngưá»i thì cÅ©ng phải thú nháºn rằng phu nhân de Nervers rất tức mình khi phải chịu đựng sá»± cạnh tranh nà y cá»§a De Mole. Không phải nà ng ghét anh chà ng xứ Provençal. Ngược lại, do bản năng không cưỡng lại được khiến cho má»i ngưá»i đà n bà đá»u là m duyên là m dáng vá»›i ngưá»i tình cá»§a má»™t ngưá»i đà n bà khác, nhất là khi ngưá»i đà n bà khác kia lại là bạn mình, nà ng cÅ©ng không ngá»›t nhìn De Mole bằng đôi mắt xanh mà u ngá»c bÃch cá»§a nà ng. Và trong những ngà y nà ng nổi cÆ¡n ngông như thế, sao chiếu mệnh cá»§a Coconnas có phần lu má» Ä‘i trong bầu trá»i cá»§a cô tình nhân xinh đẹp. Và Coconnas cÅ©ng có thể ghen tị vá»›i những cái siết tay và cả lô những trò dá»… thương cá»§a quáºn chúa vá»›i bạn chà ng. Tuy có thể cắt cổ mưá»i lăm ngưá»i chỉ vì má»™t cái liếc cá»§a ngưá»i yêu, nhưng Coconnas lại Ãt ghen vá»›i De Mole đến ná»—i đôi khi sau những trò dấm dá»› cá»§a quáºn chúa, chà ng lại thì thầm và o tai bạn và i lá»i đỠnghị khiến anh chà ng Provençal phải đỠmặt.
Tình trạng nà y dẫn đến chá»— là do vắng mặt De Mole nên Henriette bị mất Ä‘i tất cả những Ä‘iá»u thÃch thú mà Coconnas Ä‘em lại cho nà ng, tức là sá»± vui vẻ bất táºn và những trò ngông không biết chán cá»§a chà ng. Có lần nà ng tá»›i cầu khẩn Marguerite trả lại cho nà ng cái kẻ thứ ba bắt buá»™c phải có ấy, nếu không thì đầu óc và trái tim Coconnas ngà y má»™t tan biến dần Ä‘i.
Vốn thông cảm và cÅ©ng do bị những lá»i nà i nỉ cá»§a De Mole và những mong muốn cá»§a chÃnh trái tim nà ng thúc giục nữa nên Marguerite hẹn vá»›i Henriette tá»›i ngôi nhà có hai cá»a và o ngà y hôm sau, để bà n kỹ vá» những việc đó trong má»™t cuá»™c mạn đà m mà không ai có thể ngắt quãng.
Coconnas chẳng há»›n hở gì khi nháºn được thư cá»§a Henriette triệu chà ng đến phố Tizon và o hồi chÃn giá» rưỡi. Nhưng chà ng vẫn tá»›i chá»— hẹn và gặp lưôn Henriette đã bắt đầu nổi cáu vì đến trước giá» và phải chá».
- Xì thưa ông - Nà ng nói - Tháºt bất lịch sá»± khi bắt má»™t phụ nữ, chưa nói là má»™t công chúa đâu nhé, phải chỠđợi thế nà y.
- Ôi! ChỠvới đợi, đúng là từ ngữ của mình - Coconnas đáp - Tôi xin đánh cuộc ngược lại là chúng mình còn đến trước là đằng khác.
- Tôi đến trước thì đúng rồi.
- Cháºc, tôi cÅ©ng thế. Tôi đánh cuá»™c vá»›i mình bây giá» cùng lắm chỉ má»›i mưá»i giá».
- Nà y, thư cá»§a tôi ghi là chÃn rưỡi đấy nhé.
- ChÃnh vì thế mà tôi Ä‘i từ Louvre lúc chÃn giá» vì tôi phải trá»±c chá»— ông quáºn công d Alençon, nhân thể cÅ©ng xin nói thêm như váºy. Thế nên khoảng má»™t tiếng đồng hồ nữa thì tôi buá»™c phải chia tay vá»›i mình.
- Mình sướng lắm đấy?
- Không,tôi xin thỠđấy! Ông d Alençon là má»™t ông hoà ng hay cà u nhà u gắt gá»ng, thà bị đôi môi xinh đẹp cá»§a mình gây sá»± còn hÆ¡n là bị cái mồm méo mó cá»§a ông ta cà khịa.
- Nà o, khá hÆ¡n rồi đấy… mình bảo là mình rá»i Louvre lúc chÃn giá» Ã ?
- á»’, lạy Chúa, đúng thế, tôi định đến thẳng đây, nhưng khi tá»›i góc phố Grenelle, tôi thấy có ngưá»i trông hình dạng giống De Mole quá.
- Äấy! Lại De Mole!
- Vẫn thế, có cho phép hay không cÅ©ng váºy.
- Thô lỗ!
- Äấy chúng mình lại giở trò mỹ miá»u vá»›i nhau rồi đấy.
- Không, nhưng mình nói cho hết chuyện Ä‘i váºy.
- Không phải tôi đòi kể chuyện mà là mình cứ há»i tại sao tôi đến muá»™n.
- Äã hẳn rồi, chẳng lẽ tôi lại phải đến trước để đợi à ? - Mình quá đáng lắm, nhưng thôi tiếp Ä‘i. Äến góc phố Grenelle mình thấy má»™t ngưá»i giống De Mole… Nhưng áo mình có cái gì thế kia? Máu à ?
- Lại thêm má»™t thằng vừa ngã xuống vừa là m bắn cả lên ngưá»i tôi đấy.
- Mình đánh nhau đấy à ?
- Tôi tin là thế.
- Vì ông De Mole nhà mình ấy à ?
- Thế mình bảo tôi đánh nhau vì ai má»›i được? Chẳng lẽ má»™t ngưá»i đà n bà à ?
- Cám ơn!
- Ấy thế là tôi má»›i Ä‘i theo nó, cái thằng láo lếu dám giống ông bạn tôi ấy. Äến phố Coquillière thì Ä‘uổi kịp nó, tôi vượt lên, rồi nhìn và o táºn mắt hắn nhỠánh sáng ở má»™t cá»a hiệu. Thế mà không phải hắn.
- ÄÆ°á»£c lắm, đáng Ä‘á»i.
- Ừ nhưng hắn tháºt chẳng may. Tôi má»›i bảo hắn: "Thưa ông, ông tháºt là hợm dám tá»± cho phép mình nhìn xa giống vá»›i ông bạn de Mole cá»§a tôi, ông ấy má»›i đúng là má»™t hiệp sÄ© hoà n hảo, còn nhìn gần thì ngưá»i ta thấy ngay ông chỉ là má»™t gã tiện dân". Nói đến đây thì hắn tuốt kiếm ra còn tôi cÅ©ng thế.
- Äến đưá»ng thứ ba thì mình đã biết thế nà o là vô há»c chưa?
- Hắn ngã mà lại là m bắn máu và o cả ngưá»i tôi.
- Thế Ãt ra thì mình cÅ©ng giúp đỡ ông ta chứ?
- Tôi Ä‘ang định giúp thì lại có má»™t kỵ mã phóng qua. Ô, quáºn chúa ạ, lần nà y thì tôi tin chắc là De Mole. Không may là ngá»±a lại phóng nước đại. Tôi chạy theo ngá»±a còn những kẻ tụ táºp để xem tôi đánh nhau thì lại chạy Ä‘uổi theo tôi. Vì sợ ngưá»i ta có thể tưởng tôi là má»™t kẻ cướp Ä‘ang bị cả đám cùng Ä‘inh ấy cứ hét lên sát gót nên tôi buá»™c phải quay lại để Ä‘uổi lÅ© chúng Ä‘i, thế nên bị mất thì giá». Trong lúc đó thì anh chà ng kỵ mã biến mất. Tôi Ä‘uổi theo hắn, tôi há»i thăm, tôi tìm kiếm, tả cả mà u ngá»±a hắn, thế mà mẹ kiếp, chẳng ai để ý đến hắn cả. Cuối cùng chán quá tôi má»›i vỠđây.
- Chán quá má»›i vá»! – Quáºn chúa nhiếc - Tá» tế quá nhỉ!
- Nghe đây nà y, bà bạn thân mến - Coconnas vừa nói vừa uể oải ngả mình trong chiếc ghế phô-tÆ¡i - Mình lại sắp sá»a hà nh hạ tôi vá» chuyện cái anh chà ng De Mole tá»™i nghiệp ấy đấy. Nà y, mình nhầm rồi, vì tình bạn ấy mà … Mình hiểu không… ước gì tôi có cái đầu óc khôn ngoan thông thái cá»§a ông bạn tá»™i nghiệp ấy nhỉ, được thế thì tôi đã tìm ra và i và dụ cho mình hiểu rõ ý tôi.Tình bạn, mình biết không… giống như má»™t ngôi sao, còn tình yêu… tình yêu thì… thôi, tôi tìm được và dụ rồi… tình yêu chỉ là má»™t ngá»n nến. Chắc mình sẽ bảo tôi là có nhiá»u loại lắm chứ gì…
- Loại tình yêu ấy à ?
- Không! Loại nến cÆ¡, trong số đó có những loại được ưa chuá»™ng: hồng lạp chẳng hạn, loại tốt nhất rồi đấy, thế nhưng dù có hồng lạp chăng nữa, nến vẫn cứ mòn lụi dần, còn ngôi sao thì sáng mãi mãi. Rồi chắc mình lại sẽ bảo tôi rằng khi nến tà n thì ta lại thay ngá»n khác và o giá cắm…
- Ông de Coconnas, ông là đồ huênh hoang.
- Äấy!
- Ông de Coconnas, ông là đồ lếu láo.
- Äấy lại thế!
- Ông de Coconnas, ông tháºt kỳ cục!
- Thưa phu nhân, tôi xin báo trước là bà sắp là m tôi cà ng thêm thương tiếc De Mole đấy.
- Mình không yêu tôi nữa.
- Ngược lại thì có quáºn chúa ạ, mình không hiểu gì cả, tôi tôn thá» mình. Tôi có thể yêu mình, chiá»u mình, tôn thá» mình nhưng những lúc rãnh rổi, nhà n hạ và cảm thấy mình bÆ¡ vÆ¡ tôi cÅ©ng có thể ca ngợi bạn tôi được chứ.
- Minh bảo những lúc ở bên tôi là lúc mình cảm thấy bơ vơ à ?
- Chớ mình bảo tôi là m gì nà o? Không hiểu tại sao được cái anh chà ng De Mole tội nghiệp ấy lúc nà o cũng lởn vởn trong trà óc tôi.
- Mình yêu ông ta hÆ¡n tôi, quá thể lắm! Nà y Anibal, tôi ghét mình lắm! Cứ nói thẳng ra là mình thÃch ông ta hÆ¡n tôi Ä‘i xem nà o! Anibal, tôi báo trước cho mình biết, nếu mình thÃch ai trên Ä‘á»i nà y hÆ¡n tôi thì…
- Ôi Henriette mình là ngưá»i xinh đẹp nhất trong những nà ng quáºn chúa! Hãy tin tôi, muốn được yên tâm thì đừng có há»i tôi những câu khó khăn đó nữa nhé. Trong những ngưá»i đà n bà thì tôi yêu mình nhất, nhưng tôi cÅ©ng quý De Mole hÆ¡n hết thảy những ngưá»i đà n ông.
- Trả lá»i khá lắm! - Äá»™t nhiên má»™t giá»ng nói lạ vang lên.
Tấm thảm gấm Damas được vén lên trước má»™t mảnh vách gá»— lá»›n trượt trong bá» dà y bức tưá»ng để lá»™ ra má»™t lối Ä‘i thông giữa hai khu phòng, de Mole đứng giữa cá»a đó nom tá»±a như má»™t bức hoạ tuyệt vá»i cá»§a Titien lồng trong khung mạ và ng.
- De Mole! - Coconnas kêu lên, không để ý gì đến Marguerite và cÅ©ng chẳng báºn tâm tá»›i việc cảm Æ¡n nà ng đã dà nh cho chà ng sá»± bất ngá» nà y -Bằng má»™t sá»± vui mừng - Ôi! De Mole, ông bạn thân yêu Æ¡i!
Và chà ng lao và o vòng tay bạn, láºt đổ cả chiếc ghế phô-tÆ¡i chà ng Ä‘ang ngồi và chiếc bà n ngăn giữa chà ng và bạn.
De Mole cũng hà o hứng ôm lấy bạn, nhưng vừa siết chặt tay bạn chà ng vừa nói với phu nhân de Nervers:
- Xin phu nhân tha lỗi cho nếu như tên tôi được nhắc tới đôi khi lại là m xáo động cái tổ uyên ương dễ thương của các bạn, chắc chắn là - Chà ng vừa nói vừa đưa mắt nhìn Marguerite âu yếm khôn xiết tả - Chẳng phải chỉ có tôi mà quyết định được việc tôi gặp lại các bạn sớm hơn.
- Cáºu thấy chưa, Henriette? - Marguerite nói vá»›i phu nhân de Nervers - Mình đã giữ lá»i đấy nhé.
- Có phải chỉ do phu nhân quáºn chúa cầu xin mà tôi có được niá»m hạnh phúc nà y không? - De Mole há»i.
- Chỉ do phu nhân van nà i tôi mà thôi - Marguerite đáp.
Rồi nà ng quay vá» phÃa De Mole tiếp:
- Tôi cho phép mình không phải tin má»™t lá»i nà o trong những bà máºt vừa nói.
Trong khi đó, Coconnas đã ôm hôn bạn có tá»›i mươi báºn, lượn quanh De Mole tá»›i hai chục lần và mang hẳn má»™t cây đèn nến tá»›i táºn gương mặt bạn để nhìn cho thoả, rồi chà ng quỳ trước Marguerite và cúi hôn gấu áo nà ng.
- À may mắn tháºt đấy - Quáºn chúa de Nervers nói - Bây giá» mình sắp sá»a thấy tôi dá»… chịu hÆ¡n đấy.
- Quái chưa - Coconnas thốt lên - Vẫn như má»i khi tôi vẫn thấy mình là đáng tôn thá». Tuy nhiên, giá» thì tôi sẵn lòng nói ra Ä‘iá»u đó vá»›i mình hÆ¡n, ước gì có đô ba chục thằng Ba Lan Sarmate và những đồ má»i rợ phương Bắc khác để tôi bắt chúng phải thừa nháºn mình là bà hoà ng cá»§a má»i ngưá»i đẹp.
- Nà y, từ từ chứ, Coconnas, thế còn lệnh bà Marguerite thì sao? - De Mole há»i.
- á»’, mình có chối đâu - Coconnas thốt lên vá»›i giá»ng nói bông đùa chỉ chà ng má»›i có - Phu nhân Henriette là bà hoà ng cá»§a má»i ngưá»i đẹp, còn lệnh bà Marguerite là ngưá»i đẹp nhất trong má»i bà hoà ng.
Dù nói hoặc là m gì đi nữa Coconnas vẫn hết sức vui mừng vì tìm thấy bạn, chà ng chỉ nhìn có De Mole.
- Thôi thôi, Ä‘i nà o bà hoà ng xinh đẹp - Phu nhân de Nervers nói - Äể mặc cho đôi keo sÆ¡n nà y trò chuyện vá»›i nhau má»™t tiếng xem nà o. Há» có vô số chuyện kể cho nhau nghe rồi lại là m ngắt lá»i bá»n mình mất thôi. Äối vá»›i chúng mình thì khó chịu tháºt đấy, nhưng mình xin báo cho cáºu biết là chỉ có thế má»›i là m cho ông Anibal ăn ngon ngá»§ yên được thôi. Giúp mình việc nà y nhé, hoà ng háºu Æ¡i, mình tháºt ngá»› ngẩn má»›i Ä‘i yêu cái gương mặt xấu xà đó, như ông bạn de Mole cá»§a anh chà ng vẫn nói.
Marguerite khẽ rỉ tai và i lá»i vá»›i De Mole, còn De Mole thì dù có thiết tha gặp lại bạn đến mức nà o Ä‘i chăng nữa, cÅ©ng ước gì cho tình cảm cá»§a Coconnas bởi phần đòi há»i hÆ¡n… Trong khi đó Coconnas ra sức phản kháng để cố là m cho Henriette mỉm cưá»i thá»±c sá»± và nói má»™t lá»i ngá»t ngà o vá»›i chà ng. Chà ng đạt được kết quả không khó khăn gì.
Hai phu nhân qua phòng bên, nÆ¡i bữa tối Ä‘ang chỠđợi há».
Hai ngưá»i bạn chỉ còn lại má»™t mình.
Dá»… hiểu được là những chi tiết đầu tiên Coconnas há»i bạn vá» buổi tối định mệnh đã khiến bạn suýt bá» mạng. De Mole cà ng kể thì anh chà ng Piémontais lại cà ng rùng mình sởn gáy, mặc dù ta đã biết chà ng không phải là ngưá»i dá»… bị xúc động.
- Thế tại sao cáºu không đến trốn ở chá»— quáºn công cá»§a chúng ta, có hÆ¡n là chạy rông ngoà i đồng mà lại khiến mình lo lắng không? Quáºn công đã bảo vệ cáºu thì cÅ©ng có thể che giấu cáºu được lắm chữ. Và thế là mình lẽ ra đã có thể ở gần cáºu, ná»—i buá»™n dù là giả hiệu cá»§a mình cÅ©ng sẽ lừa được lÅ© ngu ở triá»u đình.
- Chúa cá»§a chúng ta, quáºn công d Alençon ấy à ? - De Mole hạ giá»ng há»i.
- Ừ. Theo những Ä‘iá»u ông ta nói vá»›i mình thì mình tưởng rằng chÃnh ông ta đã cứu cáºu.
- Vua Navarre đã cứu mình - De Mole đáp.
- Ô hô! Cáºu có chắc không?
- Như đinh đóng cột.
- A, tháºt là má»™t ông vua hiá»n, vua tốt! Thế còn quáºn công d Alençon, ông ta dÃnh lÃu gì và o đấy?
- Ông ta cầm một sợi dây để thắt cổ mình.
- Mẹ kiếp! Cáºu có chắc những Ä‘iá»u cáºu vừa nói không đấy, de Mole? Sao cái gã hoà ng tá» xanh xao, đồ chó rách cù rù ấy mà dám vặn cổ bạn mình cÆ¡ à ? A, mẹ kiếp! Ngà y mai mình sẽ nói cho hắn biết mình nghÄ© gì vá» hà nh động ấy cá»§a hắn.
- Cáºu Ä‘iên à ?
- Ừ nhỉ, hắn sẽ lại tái diễn cái trò ấy… Những mặc kệ không thể để như thế được!
- Thôi thôi nà o, Coconnas, bình tÄ©nh lại Ä‘i! Cáºu đừng quên là chuông mưá»i má»™t giá» rưỡi vừa Ä‘iểm rồi đấy và tối nay cáºu phải trá»±c.
- Mình chẳng muốn thèm lo đến việc trá»±c nữa ! A, được, cho hắn chá» mình trá»±c. Mình trá»±c! Mình lại Ä‘i phục vụ cái thằng cha cầm dây thòng lá»ng ấy à ? Cáºu đùa ấy hẳn? Không! Số mệnh đã định là mình gặp lại cáºu và chẳng rá»i cáºu nữa. Mình ở lại đây.
- Nà y khỉ ạ, nghÄ© kỹ Ä‘i, cáºu không say đấy chứ?
- May quá là không. Nếu mình say mình chắc sẽ châm lá»a đốt cả cung Louvre cho coi.
- Thôi nà o Anibal, biết Ä‘iá»u Ä‘i chứ. Quay lại đấy Ä‘i, việc trá»±c là việc nghiêm túc.
- Thế cáºu có quay lại đấy vá»›i mình không?
- Không thể được.
- Thế há» còn định giết cáºu nữa không?
- Mình nghÄ© là không. Chức pháºn mình nhá» nhoi quá nên ngưá»i ta chẳng thể có được má»™t mưu đồ liên tục và dứt khoát chống lại mình được. Nhân lúc nổi ý ngông, ngưá»i ta định giết mình, có thế thôi. Chả là mấy ông hoà ng tối hôm ấy Ä‘ang hứng chà mà .
- Thế cáºu định là m gì?
- Mình ấy à , chẳng là m gì cả, mình lượn lá», mình dạo chÆ¡i.
- Thế thì mình cÅ©ng Ä‘i dạo như cáºu, mình lang thang cùng vá»›i cáºu. Cảnh ấy má»›i dá»… chịu. Vá»›i lại nếu ngưá»i ta định đánh cáºu thì chúng mình những hai thằng sẽ gây khó dá»… cho chúng.
- Ãi chà cho hắn cứ đến đây, cái thằng quáºn công dòi bá» nhà cáºu! Mình sẽ Ä‘Ãnh hắn và o tưá»ng như bướm cho coi!
- Nhưng Ãt ra thì cáºu cÅ©ng xin phép ông ta Ä‘i.
- Ừ xin phép nghỉ mãi mãi.
- Nếu váºy thì báo cho ông ta biết là cáºu rá»i bỠông ta chứ.
- ChÃnh thế. Mình nhất trÃ, mình sẽ viết thư cho hắn.
- Viết thư cho ông ta, nhanh thế à , ai lại viết thư cho má»™t ông hoà ng huyết thống bao giá».
- Huyết thống! Máu à ? Có mà máu của bạn mình ấy thì có!
- Nà y cáºu coi chừng đấy - Coconnas vừa thốt lên vừa đảo đôi mắt tròn đầy vẻ bi ai cá»§a chà ng - Cẩn tháºn không có rồi mình lại đùa vá»›i những cái trò nghi thức ấy cho coi!
"Quả thực là và i ngà y nữa hắn chẳng cần ông hoà ng lẫn ai khác nữa - De Mole tự nhủ - Nếu hắn định đi với chúng mình, thì mình sẽ đưa hắn đi".
Thấy bạn chẳng phản đối nữa, Coconnas vÆ¡ lấy bút và lưu loát thảo ngay bức thư hùng hồn mà chúng ta sắp Ä‘á»c dưới đây:
"Thưa Ä‘iện hạ, Vốn giá»i vá» các tác giaảcổ đại, đức Ä‘iện hạ chẳng thể không biết câu chuyện cảm động vá» d Oreste và Pilade, hai nhân váºt nổi tiếng vì những Ä‘iá»u bất hạnh và vì tình bạn cá»§a há». Ông bạn De Mole cá»§a tôi cÅ©ng không kém phần bất hạnh hÆ¡n Oreste còn tôi cÅ©ng chẳng phải không có lòng vá»›i bạn há»n Pilade. Lúc nà y đây, ông ta Ä‘ang có những mối báºn rá»™n lá»›n lao đòi há»i tôi phải giúp đỡ. Váºy nên tôi không thể rá»i ông ta được. Äiá»u đó khiến cho, tuy không có sá»± đồng ý cá»§a Ä‘iện hạ, tôi vẫn xin nghỉ má»™t thá»i gian, vì tôi đã quyết gắn bó mình vá»›i số pháºn cá»§a bạn tôi dù cho số pháºn đó dẫn dắt tôi tá»›i đâu chăng nữa. Váºy xin trình bà y để Ä‘iện hạ hiểu cho Ä‘iá»u đã lôi kéo tôi ra khá»i hà ng thuá»™c hạ cá»§a Ngưá»i có sức mạnh tá»›i mức độ nà o, và vì thế tôi hy vá»ng được Ä‘iện hạ lượng thứ và xin vẫn được cung kÃnh xưng rằng tôi là kẻ tôi tá»› rất khiêm nhưá»ng và dá»… bảo cá»§a đức ông Ä‘iện hạ.
Anibal, bá tước de Coconnas, bạn chà thân của ông de Mole".
Hoà n thà nh xong tuyệt tác. Coconnas bèn Ä‘á»c to lên. De Mole nghe chỉ nhún vai.
- Thế nà o, cáºu bảo sao? - Coconnas không nhìn thấy hoặc giả vá» không nhìn thấy động tác đó há»i.
- Mình bảo rằng ông d Alençon sẽ giễu chúng ta.
- Giễu chúng mình ấy à ?
- Cả hai đứa.
- Mình thấy thế còn hơn là hắn vặn cổ từng đứa một.
- Cháºc - De Mole cưá»i đáp - Việc nà y cÅ©ng chẳng cản việc kia lắm đâu.
- Nà y, mặc kệ, cái gì phải đến rồi sẽ đến. Sá»›m mai mình gá»i thư Ä‘i.
- Ra khá»i đây thì bá»n mình Ä‘i đâu?
- Äến nhà bác La Hurière. Trong cái phòng nhá» mà cáºu biết đấy, cái hồi chúng mình còn chưa là d Oreste và Pilade, cáºu đã định đâm mình ở đấy đấy.
- ÄÆ°á»£c thế thì mình sẽ bắt tay chá»§ quán Ä‘em thư Ä‘i.
Lúc đó tấm vách tưá»ng mở ra.
- Thế nà o, d Orestevà Pilade đâu rồi? - Cả hai quáºn chúa đồng thanh há»i.
- Trá»i đất Æ¡i, thưa lệnh bà - Coconnas đáp - d Orestevà Pilade Ä‘ang chết mòn má»i, vì đói và vì tình yêu đấy.
Và sáng hôm sau, và o khoảng chÃn giá» quả đúng là bác cả La Hurière mang bức thư đầy lá»… độ cá»§a thầy Anibal de Coconnas tá»›i Louvre.
Chú thÃch:
(1) Hai nhân váºt trong thần thoại Hy Lạp nổi tiếng vá» tình bạn (N.D).
(2) Theo thần thoại Hy Lạp đó là há» nhà vua Agamemtông, đã từng xảy ra nhiá»u vụ chém giết lẫn nhau (N.D)
(3) à nói "bên ban công".
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:04 AM.
|
 |
|
| |