27-09-2008, 02:51 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Ngưá»i Vợ Câm - Quỳnh Dao
Chương 1
Và o khoảng năm Dân Quốc thứ 20, trong thà nh Bắc Bình.
Äó là má»™t tòa gia trạch lá»›n có sân vưá»n xung quanh rất rá»™ng, rất sâu, gồm có ba dãy nhà và ba vưá»n hoa, ngoà i cổng có đôi sư tỠđá ngồi canh, trên cánh cổng Ä‘en bóng có gắn đôi vòng lá»›n bằng đồng để kéo, tÃt trên cao có tấm biển mạ và ng để hai chữ: Dáºt Lá»± Äó là nhà cá»§a Liá»…u Dáºt Vân. Nhà Liá»…u Dáºt Vân là gia thế thư hương theo đúng chuẩn má»±c, mà cÅ©ng là má»™t vá»ng tá»™c ở Bắc Bình.
Trong vưá»n hoa bên phÃa trong nhà , có hai thiếu phụ Ä‘ang ngồi thêu thùa dưới má»™t gốc cây hòe to, hai a hoà n chắp tay đứng hầu hai bên.
Äó là má»™t buổi chiá»u giữa mùa hè, trên cây ve sầu ngân nga không dứt; ngoà i tiếng ve ra, má»i thứ Ä‘á»u yên lặng như tá». Hai a hoà n đứng lÆ¡ mÆ¡ gà gáºt.
- á»i, - đột nhiên má»™t ngưá»i lá»›n tuổi hÆ¡n trong hai thiếu phụ khe khẽ kêu lên má»™t tiếng, ngay lưng ra, đặt tay lên cái bụng đã lùm lùm.
- Sao thế ạ? Ngưá»i thiếu phụ trẻ hÆ¡n má»™t chút vá»™i vã há»á»‹
- Có gì đâu – ngưá»i kia cưá»i, má»™t cái cưá»i kiêu hãnh và mãn nguyện cá»§a ngưá»i là m mẹ – Tôi thấy như thằng bé con trong bụng Ä‘ang táºp thái cá»±c quyá»n; nó đạp tôi má»™t cái, tôi tưởng như tóm được chân nó ấy – chị ta lại đặt tay lên bụng, xoa xuýt.
- Chị ạ – ngưá»i trẻ hÆ¡n nói – Sao bụng em trước nay chẳng động Ä‘áºy gì cả – Chị nà y cÅ©ng lấy tay xoa xoa bụng.
- Em hãy còn chưa đến lúc đâu, mới được ba tháng, thai chưa biết mát, đến khi được sáu bảy tháng nó mới đạp chứ.
Äặt kim chỉ xuống đùi, hai thiếu phụ nói chuyện sôi nổi vá»›i nhaụ
Ngưá»i lá»›n tuổi hÆ¡n nói:
- Chẳng biết là con trai hay con gái đây! Dáºt Vân thì đã sắp bốn mươi rồi, chị cÅ©ng gần ba mươi má»›i có thai lần đầu, mong sao nó là con trai, nếu là con gái thì chị phải nạp thiếp cho Dáºt Vân mất.
- Em cÅ©ng hi vá»ng sinh được con trai, nhà há» Phương đã ba Ä‘á»i đơn truyá»n rồi, hai cụ già gá»i gấm hi vá»ng và o em, nếu không xong thì em phải đẻ má»™t hÆ¡i chÃn mưá»i đứa cÅ©ng nên ...
- Trá»i, đẻ con chứ có phải đẻ như lợn đâu mà ra hà ng đà n.
- Chị!
- Chết! – Ngưá»i lá»›n tuổi đỠmặt vì trót lỡ nói hÆ¡i thô - chúng mình gieo má»™t quẻ xem là trai hay gái đị
- Chị nhất định là con trai rồi, bụng chị nhá»n nhá»n thế kiạ
- Em nà y – ngưá»i lá»›n tuổi hÆ¡n, tức là Liá»…u phu nhân nói – nếu mà chúng mình sinh con trai thì phải cho chúng bái lạy, nháºn là m anh em nhé ...
- Äúng rồi – Phương phu nhân nói – chị em mình thân nhau thế nà y, nếu cùng sinh con gái, cho chúng kết là m chị em, nếu sinh được má»™t trai má»™t gáị..
- Thì cho chúng kết là m vợ chồng – Liá»…u phu nhân tiếp lá»i ngaỵ
- Má»™t lá»i là chắc chứ? - Phương phu nhân há»á»‹
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi! – Liá»…u phu nhân nghiêm trang nói, rút cái vòng ngá»c trong tay ra đưa cho Phương phu nhân – chúng mình hãy trao đổi cái nà y là m tin Ä‘i, sau nà y không được trả cá»§a đấỵ
- Ai mà trả lại thì ngưá»i đó chết bất đắc kỳ tá»! – Phương phu nhân lấy chuá»—i hạt bằng hổ phách ra khá»i cổ mình, trịnh trá»ng đưa cho Liá»…u phu nhân. Rồi hai ngưá»i nhìn nhau cả cưá»á»‹ Phương phu nhân nắm lấy tay Liá»…u phu nhân nói:
- Chị ơi, từ nay chúng mình thân lại thêm thân đấỵ ngà y mai em phải vỠnhà rồi, tháng sau chị đến nhà em chơi chứ ?
- Phưỡn cái bụng to thế nà y đi lại chẳng tiện lắm, hãy để ở cữ xong, đầy tháng đi cũng được nhé? Hôm nay mình nói với nhau thế nà y là tốt lắm rồi, yên tâm đị
- Lão gia bên nhà có đồng ý không?
- Nói gì thế? tất nhiên là sẽ không phản đối đâu! Thế lão gia bên ấy thì saá»
- CÅ©ng tuyệt đối không có vấn Ä‘á»!
Hai ngưá»i lại nắm tay, nhìn mặt nhau mà cưá»i mãn nguyện. Việc chung thân cá»§a đôi trẻ thế là đã được quyết định trong cái nắm tay cá»§a há» rồị
Liễu Phu nhân sinh được con trai, đặt tên là Tĩnh Ngôn.
Phương phu nhân sinh được con gái, đặt tên là Y Ỵ
o0o
Năm năm sau, cÅ©ng dưới gốc cây hòe thuở trước, hai ngưá»i đà n bà lại há»p mặt vá»›i nhaụ Phương phu nhân bÃu chặt tay áo cá»§a Liá»…u phu nhân, nước mắt rà n rụa nói:
- Chị Æ¡i, chị trách em là đúng rồi, chị mắng em là đúng rồi, nhưng em nhất định hối hôn! Cho dù em đã thá» bồi rằng sẽ chết bất đắc kì tá», nhưng em vẫn đòi hối hôn. Em là m sao biết được Y Y sinh ra lại là ... lại là đứa bé câm kia chứ! Em không thể là m há»ng má»™t Ä‘á»i cá»§a TÄ©nh Ngôn được, chị Æ¡i, chị Ä‘i tìm cho nó má»™t nÆ¡i khác Ä‘i!
- Em Æ¡i, từ từ đã nà Ỡ– Liá»…u phu nhân nói vá»›i vẻ Ä‘au đớn và nghiêm trá»ng -–Nếu Y Y mà không lấy TÄ©nh Ngôn thì chẳng lẽ nó là m gái già suốt Ä‘á»i ư ? Mà em thì suốt Ä‘á»i chịu oán há»n ư ? Há» Liá»…u nhà nà y có phải là bất tÃn bất nghÄ©a đâụ Tình cảm chị em ta đâu phải chỉ đến đây là hết, có phải không nà ỠEm Æ¡i, chị nói cho em biết nhé, nếu TÄ©nh Ngôn mà không lấy Y Y thì chị sẽ không cho nó lấy ai hết!
- ôi, chị ơi – Phương phu nhân kêu lên một tiếng, ôm chặt Liễu phu nhân, khóc thất thanh. Liễu phu nhân vỗ vỗ và o vai bà ta, an ủi:
- Cứ yên tâm, em ạ, tất cả Ä‘á»u là số mệnh, ông trá»i sẽ tá»± sắp xếp đâu và o đấy mà .
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
27-09-2008, 02:52 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 2
Liá»…u TÄ©nh Ngôn ngồi trong thư phòng, buồn bá»±c nhìn và o quyển sách để trước mặt. Cách mạng đã Ä‘em lại má»™t thế giá»›i má»›i, cÅ©ng đã Ä‘em đến bao nhiêu là tư tưởng má»›i, thế mà anh vẫn cứ phải hi sinh cho cái kiểu hôn nhân cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy cá»§a xã há»™i cÅ© tháºt là không công bằng, nhưng anh không có cách nà o phản kháng được; ngà y giỠđó đã chá»n xong, chỉ còn chỠđể anh, đúng ngà y đúng giá» ra mà là m má»™t tên chú rể xúi quẩy mà thôị Từ trước đến nay anh có gặp Phương Y Y bao giỠđâu, hoặc giả có gặp thì cÅ©ng là từ khi còn bé tà đã từng chÆ¡i vá»›i nhau, thế thôị Váºy nên, đối vá»›i Y Y, anh chẳng có má»™t tà ấn tượng nà o hết, má»™t cô gái câm, là m sao lại bắt phải lấy má»™t cô gái câm kia chứ? Chỉ vì mẹ anh đã chỉ và o bụng để giao ước hôn nhân, gần như là má»™t trò đùa thế á» Gần đây, anh đã xem rất nhiá»u tác phẩm và há»c dịch từ phương Tây, anh say mê những tình yêu trần trụi cá»§a há», chẳng cần có mối mang, cà ng chẳng có cái kiểu chỉ và o bụng mà hẹn ước gả bán, rất nhảm nhà kia! Hầu như tất cả những bạn bè cá»§a anh Ä‘á»u có được má»™t ngưá»i vợ đẹp đẽ yêu kiá»u nhất thế giá»›i, thế mà anh, từ khi biết đặt chân xuống đất là đã bị gán số pháºn gắn cho má»™t ngưá»i vợ câm, má»™t "phu nhân" câm rồị Anh những muốn chống trả lại cái số pháºn đó, tháºm chà định đà o hôn! Äã từng chịu sá»± tiêm nhiá»…m cá»§a trà o lưu tư tưởng má»›i, Liá»…u TÄ©nh Ngôn cảm thấy bất mãn vá»›i rất nhiá»u táºp quán truyá»n thống cÅ© kỹ, nhất là đối vá»›i cái cung cách hôn nhân cổ há»§ cá»§a Trung Quốc. Hai con ngưá»i vốn chẳng có má»™t chút cảm tình nà o, thế mà vì má»™t ngưá»i lạ hoắc nà o đó, lại buá»™c phải kết thà nh chồng vợ ngay trong má»™t đêm, tháºt là quá không hợp tình hợp lý!
- Ta phải phản kháng! Ta phải phản kháng! - anh phẫn uất mà nghÄ© váºá»µ
Cá»a thư phòng được mở ra, Liá»…u Dáºt Vân bước và ỠVừa trông thấy cha, Liá»…u TÄ©nh Ngôn đã đứng phắt dáºy, chắp hai tay, cung kÃnh reo má»™t tiếng:
- Thưa ba!
Liá»…u Dáºt Vân ngồi xuống ghế, ông ta là má»™t ngưá»i đầy má»™t bụng sách vở, là má»™t ông già ngoan cố bám giữ đầu óc và tư tưởng cÅ©. Trong cái gia đình nà y, ông ta có quyá»n uy và sức mạnh vô hạn. Nhìn qua Liá»…u TÄ©nh Ngôn má»™t cái, ông ta nói cháºm rãi:
- Tĩnh Ngôn, lại đây!
TÄ©nh Ngôn bước lên phÃa trước hai bước.
- Bắt đầu từ ngà y mai, không cần phải đến thư phòng nữa – Liá»…u Dáºt Vân nói – chuẩn bị việc hôn nhân cho cẩn tháºn, con biết đấy, trai lấy vợ, gái gả chồng, đó là má»™t việc lá»›n cá»§a Ä‘á»i ngưá»i, cÅ©ng là má»™t nghÄ©a vụ là m ngưá»á»‹
- Vâng ạ, thưa bạ – Liá»…u TÄ©nh Ngôn cung kÃnh trả lá»i, mà trong lòng thì bất bình sôi sục. Chuẩn bị việc hôn nhân? Còn gì mà phải chuẩn bị kia chứ? Chỉ trừ có việc là m chú rể là phải tá»± mình là m, còn ngoà i ra, bao nhiêu việc khác đã có ngưá»i là m há»™ từ lâu rồị Anh thấy kì lạ tháºt, tại sao há» không là m thay nốt cái việc là m chú rể Ä‘i cho rồỉ
- Vá» cuá»™c hôn nhân nà y – Liá»…u Dáºt Vân trầm ngâm nói – cha biết rằng trong lòng con cÅ©ng không tháºt ưng ý. Nhưng mà mẹ con và Phương phu nhân đã chỉ bụng mà hứa hôn rồi, hÆ¡n nữa lúc đó không ngá» rằng Y Y sẽ là ngưá»i câm. Chúng ta là ngưá»i có há»c, quyết không thể hối hôn chỉ vì cô ấy là ngưá»i bị câm, con có hiểu không?
- Vâng ạ, thưa bạ
- Bây giá», cha nói cho con biết, con nhất định phải lấy Phương Y Y, đây là trách nhiệm là m ngưá»á»‹ Nếu con không thÃch cô ấy, thì con có thể lấy thêm ba thê bốn thiếp mặc lòng, nhưng Phương Y Y nhất định phải là nguyên phi cá»§a con.
- Vâng ạ, thưa ba ... Liá»…u TÄ©nh Ngôn đáp lá»i và cay đắng nghÄ© thầm: ba thê bốn thiếp, là m sao mà anh lại phải nến trải những ba thê bốn thiếp cÆ¡ chứ? Anh không là m sao mà nói được vá»›i cha mình, rằng anh chỉ muốn má»™t ngưá»i vợ đẹp như hoa mùa xuân mà tình cảm quyến luyến, cùng xướng cùng há»a, bách niên giai lão ... chỉ má»™t ngưá»i thôi là đã đủ mãn tâm túc ý rồi! Việc gì cứ phải ba thê bốn thiếp nữa nà á»
- Con xem đấy, TÄ©nh Ngôn – Liá»…u Dáºt Vân cho rằng như váºy là ông ta đã giải quyết được ná»—i lòng cho con trai rồi nên gáºt gáºt đầu nói – là m cha mẹ, quả không muốn con cái phải háºm há»±c, ấm ức. Dù là ngà y hôm trước con cưới Y Y, ngà y hôm sau con lấy ngay vợ thiếp, cha cÅ©ng đồng ý, các a hoà n trong nhà , con vừa ý ai thì cÅ©ng có thể thu dụng, con hiểu không?
- Vâng ạ, thưa bạ
- Thôi được rồi, bây giỠđến chỗ mẹ con xem sao, không nên suốt ngà y ngồi tịt trong thư phòng là m mẹ con phải lo lắng.
- Vâng ạ, thưa bạ
Liá»…u Dáºt vân đứng dáºy, ung dung không chút vá»™i vã, bước ra khá»i thư phòng – Liá»…u TÄ©nh Ngôn chắp tay tiá»…n ông. Äợi cha Ä‘i xa rồi, anh má»›i nặng ná» ngồi phịch xuống ghế, hằm hằm vÆ¡ lấy sách vở trên bà n ném ra xa, rên rỉ má»™t mình:
- Nếu quả là lấy thêm năm thê bảy thiếp thì vẫn gá»i là có trách nhiệm vá»›i Phương Y Y à ? Cô ấy chẳng lẽ cam tâm là m ngưá»i vợ bù nhìn chỉ có danh nghÄ©a thôi á»
Má»™t tuần lá»… sau, đám cưới được cá» hà nh đúng ngà y giỠđã định, sư phô trương hình thức cùng những lá»… váºt đưa dâu có vẻ to tát đến mức ngưá»i Ä‘i đưá»ng trông mà lác mắt. Trên đưá»ng, kiệu hoa cá»§a cô dâu Ä‘i trước, theo sau là bảy tám mươi mâm cá»§a hồi môn, tiếng pháo, tiếng trống phách náo nhiệt chưa từng thấỵ Kiệu hoa Ä‘i và o cổng nhà há» Liá»…u, tân khách đứng đầy, má»i ngưá»i tranh nhau xem mặt cô dâụ Cô dâu được ngưá»i phù dâu dìu ra ngoà i, những giải là khăn lượt kiểu Ä‘uôi phượng hoà ng, những hoa chùm gấm bó. Cô dâu được phù dâu dìu Ä‘i là m má»i nghi lá»…, mình run lẩy bẩỵ
Lúc giao bái trá»i đất, Liá»…u TÄ©nh Ngôn đã từng ngó qua Phương Y Y, chiếc khăn cưới còn phá»§ che mặt, không là m sao mà nhìn thấy mặt mÅ©i, chỉ thấy dáng thon thon, chân tay thanh thoát, Ä‘i đứng dịu dà ng, thướt tha, tháºt là má»™t tấm thân yểu Ä‘iệu! Hà nh lá»… xong Ä‘i bái lạy bà i vị tổ tiên, cha mẹ, các báºc trên. Sau đó, trong tiếng bà n luáºn cá»§a tân khách, anh nghe thấy không dưới chục lần hai tiếng "vợ câm", nó như là kim châm và o trái tim anh; anh cảm thấy trong ngưá»i Ä‘au buốt lên.
Má»i khách, rồi quáºy rỡn vá» rượu ... tất cả đã xong. Anh được đưa đến tân phòng để cùng cô dâu uống rượu hợp cẩn. Bước và o phòng, anh nhìn ngay thấy cô dâu cúi đầu ngồi trên ghế, khăn cưới vẫn che trên mặt, hai ngưá»i phù dâu đứng hầu hai bên. Anh nhìn sang chá»— cô, trong khoảnh khắc, chợt thấy mất hết cả dÅ©ng khà để mở khăn che mặt. Ai biết được dưới tấm khăn kia là khuôn mặt như thế nà ỠCô ấy, ngoà i cái sá»± là bị câm ra, còn có khuyết táºt nà o nữa không? Äứng chôn chân ở đó, anh không tà i nà o nhấc lên được. Má»™t ngưá»i phù dâu gáºt đầu vá»›i anh và nở nụ cưá»i khÃch lệ. Cuối cùng anh cÅ©ng đã bước được lên, lấy hết dÅ©ng khÃ, nhấc bá» chiếc khăn như má»™t tấm bình phong chắn giữa hai ngưá»i – anh và cô - Trong chá»›p mắt, anh lặng ngưá»i Ä‘i, rồi sau, hoà n toà n hà nh động như vô thức, anh đưa tay nhè nhẹ nâng cằm cô dâu lên, nhìn chăm chú và o khuôn mặt đó.
Hà ng lông mi dà i Ä‘ang cụp xuống, nhưng vì giáºt mình khi bị đột ngá»™t nâng cằm lên, nên trong lúc hoảng hốt, mi mắt chợt nâng lên và bà ng hoà ng nhìn anh má»™t cáị Thế là đã đủ rồi, đủ cho anh nháºn ra đôi mắt trong veo như nước và sáng như sao cá»§a cá»™ Hà ng lông mà y cong cong vẽ hai nét trên mắt, chân mà y xanh biếc, đúng là lông mà y trinh nữ; bên dưới cái mÅ©i xinh xinh là cái miệng nhá» xÃu, trông má»›i dịu dà ng, thanh tú là m saá» Là n da trắng nõn, mịn mà ng, trÆ¡n tru, trông như ngá»c thạch mà u phấn hồng ... Anh không mong đợi má»™t ngưá»i vợ nà o có thể đẹp hÆ¡n cô nữạ Trong khoảnh khắc, anh hiểu ra tại sao trước khi kết hôn, bên phÃa há» Phương không để cho anh và Y Y gặp nhaụ Há» có ý dà nh cho anh má»™t ná»—i ngạc nhiên, vui sướng khi động phòng, để bù đắp lại sá»± thiếu hụt vá» má»™t mặt khác cho anh. Anh buông tay, nhẹ nhẹ thở ra má»™t hơị Hai ngưá»i phù dâu Ä‘á»u nở nụ cưá»á»‹ Thế rồi anh mÆ¡ mà ng phát hiện ra là trong phòng, má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘i hết sạch, chỉ còn hai ngưá»i là anh và cô dâu mớị
Anh còn bà ng hoà ng đứng váºy má»™t lúc sau, không biết nên là m thế nà o má»›i đúng. Cuối cùng, anh bước đến bên cạnh cô, mỉm cưá»i vá»›i cô, cô sợ hãi nhìn lại anh, rõ rà ng cô còn hoang mang hÆ¡n anh, cà ng không biết mình phải là m gì.
- Em đẹp lắm – anh khen cộ
Cô băn khoăn nhìn và o miệng, rồi bất lá»±c cúi đầu xuống. Anh thấy như mình bị má»™t cú đánh, rồi má»›i chợt hiểu ra là cô không há» nghe được tiếng cá»§a anh, thì ra cô bị Ä‘iếc, hầu như tất cả những ngưá»i Ä‘iếc Ä‘á»u trở thà nh câm, tất cả những ngưá»i câm Ä‘á»u do bị Ä‘iếc. Nhưng, trước khi xảy ra sá»± việc nà y, anh không há» nghÄ© nó lại như váºy, anh không ngá» cô ấy vừa câm lại vừa Ä‘iếc! Anh ngáºt ngưá»i ra sau và gần như đổ xuống ghế!
- ông trá»i cá»§a tôi Æ¡i! Anh lẩm bẩm kêu lên.
Nhìn thấy Ä‘iệu bá»™ cá»§a anh như váºy, cô đã hiểu ra, cô mở mắt to nhìn anh má»™t lúc, trong mắt lá»™ vẻ ngá» vá»±c buồn tá»§i, tá»±a như cô Ä‘dang sợ sệt mà há»i anh:
- Không lẽ là anh chưa biết saá» Không lẽ há» không có nói rõ vá»›i anh á» Không lẽ há» lừa cho anh phải lấy em á»
Liá»…u TÄ©nh Ngôn ngó nhìn khuôn mặt ở trước mắt anh kia; đẹp quá; ngoan quá Ä‘i mất! Anh không thể nà o tin rằng, má»™t ngưá»i có khuôn mặt đẹp đẽ đến như thế mà lại là ngưá»i bẩm sinh câm Ä‘iếc! Anh bịt tay và o mặt mình, thầm cáu giáºn vá»›i tất cả những thần linh đã sắp đặt má»i việc trong cõi u minh, anh lắc đâu, tá»± nói má»™t mình:
- Tháºt là không phải tà nà o! Cô ấy phải là hóa thân cá»§a tất cả những gì tốt đẹp nhất; như thế tháºt bất công quá. Nhất định là ông trá»i đã là m sai má»™t việc nà o đó!
Nhìn thấy miệng anh động Ä‘áºy, cô biết là anh Ä‘ang nói, nhưng cố gắng đến quá sức, cô cÅ©ng vẫn không thể hiểu được anh Ä‘ang nói gì, nét tuyệt vá»ng biểu lá»™ trên mặt anh đã như đánh má»™t đòn nặng và o cá»™ Cô như hÆ¡i cúi đầu, nhắm mắt lại, hai giá»t nước mắt lá»›n nhanh chóng là m nhòe ướt sÅ©ng hà ng lông mi Ä‘en và dà i cá»§a cá»™ ÄÆ°á»£c biết rằng trong khi động phòng mà rÆ¡i nước mắt là điá»u không tốt là nh, cô cố hết sức ghìm nén những giá»t nước mắt Ä‘ang trà o lên trong mắt. Liá»…u TÄ©nh Ngôn tỉnh ra khá»i sá»± trầm ngâm suy nghÄ© cá»§a mình, láºp tức hiểu ra là thái độ cá»§a mình đã là m tổn thương đến cô, anh đứng lên khá»i ghế, bước tá»›i bên cá»™ Tuy đã biết rõ cô không nghe được, nhưng anh vẫn nói vá»›i cô bằng giá»ng rất xót xa và trìu mến:
- Em rất đẹp, mà cÅ©ng hết sức dá»… thương, anh biết được sá»± thiệt thòi cá»§a em, nhưng em cứ yên tâm – Anh nhẹ nhà ng vuốt má cô - Anh sẽ đối xá» vá»›i em rất tốt, sẽ không lấy thê lấy thiếp để là m Ä‘au lòng em.- Rồi anh nhìn chăm chú và o cô, nét mặt dịu dà ng, ấm áp; anh thở dà i má»™t hÆ¡i, nói khẽ - Em đẹp tháºt!
Cô nhìn anh vá»›i vẻ vừa băn khoăn vừa vâng chịụ Rồi anh há»á»‹
- Em có biết viết chữ không?
Cô mở to mắt ra vẻ chưa hiểụ
- Anh tháºt là hồ đồ - Anh lẩm bẩm – anh phải táºp cho quen không dùng tiếng nói để trao đổi vá»›i em – Anh là m hiệu như Ä‘ang viết chữ, cô hiểu ra và thèn thẹn gáºt đầụ
- Thế thì tốt rồi – Anh lại nói một mình – xem ra thì từ nay vỠsau, chúng mình chỉ còn cách dùng bút để nói chuyện, anh có lẽ sẽ không quen trao đổi kiểu hoa chân, múa tay đâụ
Anh cưá»i dịu dà ng vá»›i cô, biết được anh không khinh rẻ và ác ý vá»›i mình, cô ngó anh bằng má»™t sắc thái tình cảm e lệ, thẹn thùng là m nổi phong thái rất riêng cá»§a cô, nó yêu kiá»u lặng lẽ, nó gợi lòng thương cảm chứa chan. Anh nhìn và o mắt cô mà lòng rung động, đưa tay đặt nhẹ lên bá» vai cá»™
- Äã đến lúc Ä‘i ngá»§ rồi, phải không nà Ỡ- Anh há»i giá»ng dịu dà ng, mắt nhìn hai ngá»n nến hồng trên bà n và cả má»™t đống lá»›n những giá»t sáp rụng xuống đầy ụ dưới ngá»n nến Ä‘á».
Hai tháng trôi qua, Liá»…u phu nhân ngạc nhiên và vui mừng thấy con trai thế nà o mà lại hết sức vừa lòng vá»›i ngưá»i vợ câm cá»§a mình. Anh thưá»ng ở rất lâu trong phòng. Má»™t hôm, có má»™t a hoà n nhá» nhìn xuống thấy anh Ä‘ang kẻ lông mà y cho Y Y, thế là cả phá»§ Ä‘á»u trêu cưá»i TÄ©nh Ngôn, cô em khác mẹ cá»§a anh là TÄ©nh Văn cưá»i rằng:
- Anh ơi, có phải anh bắt chước theo Trương Tệ không?
- Äừng có vá»™i – Liá»…u TÄ©nh Ngôn chỉ và o em gái, nói – sẽ có ngà y anh chà ng Trương Tệ cá»§a cô vẽ lông mà y cho cô đấy!
Liá»…u TÄ©nh Văn bất giác đỠmặt, vá»™i và ng trả đũa lại ông anh má»™t cái, không nghÄ© ngợi nhiá»u, nói luôn:
Äiểm trang xong khe khẽ há»i chồng
Vẽ mà y Ä‘áºm nhạt hợp thá»i hay không?
Tiếc là chị dâu má»›i cá»§a em, chẳng cách nà o mà "khe khẽ há»i" được đâu! Anh Æ¡i, chắc chị ấy phải khoa chân múa tay mà há»i mất?
Mắt TÄ©nh Ngôn láºp tức biến sắc, anh sa sầm mặt, quay mình bước Ä‘i, không thèm nói má»™t câụ Từ đó ngưá»i trong nhà không má»™t ai dám nói đến chứng câm cá»§a thiếu phu nhân trước mặt Liá»…u TÄ©nh Ngôn nữạ Việc Liá»…u TÄ©nh Ngôn yêu quý vợ mình là việc mà tất cả má»i ngưá»i trong nhà đá»u nháºn rõ. HÆ¡n nữa, vị thiếu phu nhân má»›i nà y không biết nói nên không thể xung đột vá»›i bất cứ ai, cô ta lại rất biết hầu hạ chăm sóc bố mẹ chồng, rất lá»… độ, rất nhẹ nhà ng. Vì váºy mà từ trên xuống dưới trong nhà đá»u đối xá» vá»›i cô rất lịch sá»± và có phần khách sáỠTuy nhiên cÅ©ng có ngưá»i ngấm ngầm ghen ghét và coi thưá»ng cá»™
Thá»i gian cứ trôi từng ngà y, Liá»…u TÄ©nh Ngôn bắt đầu phát hiện ra ở ngưá»i vợ câm cá»§a mình rất nhiá»u ưu Ä‘iểm: dịu dà ng, nhu mì, vâng chịu, nhã nhặn từ tốn, lại còn có cả má»™t bụng thÆ¡ văn nữạ Má»™t hôm, Liá»…u TÄ©nh Ngôn và mấy ngưá»i bạn trẻ có cuá»™c tụ táºp vá»›i nhau, đây là cuá»™c há»p mặt bạn bè đầu tiên cá»§a anh sau khi kết hôn. Má»i ngưá»i vừa gặp nhau đã vui vẻ trêu đùa, chá»c ghẹo nhau, má»™t bạn vá»— vaị Liá»…u TÄ©nh Ngôn nói:
- Anh bạn TÄ©nh Ngôn Æ¡i, cái tên cá»§a bạn sao mà khéo đặt váºy, quả nhiên là lấy được ngưá»i vợ "tÄ©nh ngôn".
Liá»…u TÄ©nh Ngôn đã biến sắc, nhưng má»™t ngưá»i bạn khác lại cưá»i lên, nói:
- Anh bạn TÄ©nh Ngôn Æ¡i, lâu quá má»›i gặp được bạn, chắc là dạo nà y còn báºn "tâm tình lặng lẽ" bên ngưá»i vợ đẹp chứ gì?
- Bạn đã há»c được cách nói theo kiểu ra dấu bằng tay chưả – Anh bạn thứ ba há»i, mồm thì bắt chước kiểu ú ú á»› á»› cá»§a ngưá»i câm, tay thì khua múa lung tung má»™t hồi, rồi lại Ä‘á»c hai câu vè rằng:
Vợ đẹp giơ tay chỉ hoa sen,
Chồng ngÆ¡ ngẩn há»i: Ai đánh em?
- Bạn thá» nói xem nà o, - anh bạn thứ tư vừa nói vừa nháy nháy mắt – đêm đầu cá»§a các bạn nó ra là m saá»
Mấy anh bạn cá»§a TÄ©nh Ngôn vốn hay đùa rỡn quen rồi, không ngá» lần nà y anh lại bùng lên cÆ¡n cáu giáºn ghê gá»›m, anh nói xanh rá»n:
- Xin lưu ý, không nên xÃa và o Ä‘á»i tư cá»§a ngưá»i khác!
- Sao thế? – má»™t bạn nói – cáºu từ trước đến nay vẫn đứng và o phái má»›i kia mà , sao hôm nay lại là m ra vẻ "lão phu tá»" thế?
- Vâng, - Liá»…u TÄ©nh Ngôn Ä‘anh mặt lại, nói – vợ tôi bị câm, như váºy là đáng buồn cưá»i lắm, có phải không?
- á»’, thôi không nói đến nữa, đùa má»™t tý thôi mà ! – má»™t bạn cưá»i cưá»i chạy đến kéo Liá»…u TÄ©nh Ngôn, nói – Ngồi xuống Ä‘i, ngồi xuống Ä‘i! Äừng nóng!
- Äùa thôi à , - TÄ©nh Ngôn phẩy phẩy tay áo, lá»›n tiếng nói – Tại sao lại không Ä‘em vợ các ngưá»i ra mà đùả – nói xong, anh hầm hầm quay phắt mình, rÅ© áo mà đị
VỠđến nhà là Liá»…u TÄ©nh Ngôn Ä‘i thẳng và o phòng mình – Y Y Ä‘ang ngồi thêu thùa bên cá»a sổ, nhìn thấy anh bước và o vá»›i nét mặt đầy vẻ bá»±c bá»™i liá»n đứng ngay dáºy, rất sá»ng sốt nhìn anh, im lặng chỠđợị Liá»…u TÄ©nh Ngôn nhìn cô má»™t cái, lắc đầu, thở dà i, ngả mình xuống ghế dà i, ngấm ngầm buồn bá»±c. Y Y Ä‘i tá»›i bên anh, tay cầm giấy bút, vá»™i vã viết:
- Tại sao anh lại bực?
Liễu Tĩnh Ngôn viết:
- Vì em đấỵ
- Em là m cái gì saỉ - Äôi mắt to cá»§a Y Y đầy vẻ sợ hãị
- Không phải là em sai, mà là ông trá»i sai rồị – Liá»…u TÄ©nh Ngôn viết.
- ông trá»i sai cái gì?
- ông trá»i không nên sinh ra em bị câm!
Bà n tay cầm bút của Y Y run lên, một lúc lâu mới viết tiếp:
- Ai là m cho anh bực mình?
- Äừng há»i nữa, đó là ngưá»i không liên quan.
- Äó là em gái phải không? Anh đừng vì em mà bá»±c giáºn em gái được không? - Y Y viết mà nét mặt lá»™ vẻ nhẫn nhục, thương tâm, chịu đựng. Em gái mà Y Y nói đến chÃnh là TÄ©nh Văn, cô ta là con bà vợ hai cá»§a Liá»…u Dáºt Vân.
- Tĩnh Văn xúc phạm đến em à ?
- Không có đâu! – Y Y vội và ng viết – Không có gì hết cả! Cô ấy đối với em rất tốt!
Liá»…u TÄ©nh Ngôn chăm chú nhìn Y Y má»™t lúc lâu, anh hiểu rằng nhất định là TÄ©nh Văn đã tá» ra má»™t cái gì đó. Anh bắt đầu tìm hiểu, vị trà cá»§a Y Y ở trong đại gia đình há» Liá»…u nà y tháºt là khó xá». Ở đây, chá»— nà o cÅ©ng đầy háºn thù và ganh ghét. Ba bà vợ bé cá»§a bố anh Ä‘á»u ghét bá» anh vì anh là con trai độc nhất. Vì váºy mà ngưá»i vợ câm được yêu quà cá»§a anh trở thà nh đối tượng để cho há» chế nhạo và bắt nạt.
- Y Y, anh không cho phép bất cứ ngưá»i nà o chế giá»…u em! – Anh viết, và xót xa nhìn ngưá»i vợ bé nhỠđáng thương cá»§a mình.
Y Y cầm bút lên, đôi mắt to chớp chớp rồi vội vã viết ra:
- TÄ©nh Ngôn, chỉ cần anh tốt vá»›i em thôi là em không còn sợ gì hết nữạ Trước kia, khi còn ở nhà há» Phương, em phải chịu đựng buồn bá»±c hÆ¡n ở đây nhiá»á»¥ Các anh chị em khác mẹ cá»§a em suốt ngà y cưá»i nhạo em. Bây giá», anh tốt vá»›i em thế nà y là em đã được lên thiên đà ng rồi, chỉ cần anh không chê em táºt nguyá»n cho phép em hầu hạ anh suốt Ä‘á»i, là em không ước gì hÆ¡n nữạ
Liễu Tĩnh Ngôn ôm cô và o lòng, nhẹ nhẹ hôn cô
Tà i sản của quykiemtu
27-09-2008, 02:52 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 3
Mùa xuân năm thứ hai, Y Y đã mang thai
Äây là má»™t tin tức lá»›n đối vá»›i nhà há» Liá»…u; Liá»…u TÄ©nh Ngôn là con trai má»™t cá»§a Liá»…u Dáºt Vân, như váºy là đá»i thứ ba cá»§a dòng há» Liá»…u sắp xuất hiện rồị Liá»…u phu nhân sung sướng đến ná»—i suốt ngà y cưá»i không khép được miệng. Liá»…u Dáºt Vân cÅ©ng vui phÆ¡i phá»›i rạ Liá»…u TÄ©nh Ngôn thì ná»a mừng ná»a sợ. Cảm giác tân kỳ và niá»m vui được là m cha khiến cho đầu óc anh nhà há» Liá»…u, Liá»…u phu nhân ra ngay lệnh không để cho Y Y là m bất cứ việc gì nữa, kể cả việc ngà y hai buổi đến thăm há»i cha mẹ chồng cÅ©ng cho thôị Nhà bếp cÅ©ng suốt ngà y báºn rá»™n vá» là m thức ăn cho Y Y, chẳng bao giá» ngá»›t những yến sà o, hải sâm. Liá»…u phu nhân thân tá»± ngà y hai dạo đến phòng con dâu, há»i việc ná», thăm việc kia là m liên lụy cả đến các bà vợ lẽ, há» lúc nà o cÅ©ng phải tất báºt chạy theo Liá»…u Phu nhân. Quy cá»§ nhà há» Liá»…u rất chặt chẽ, các bà vợ lẽ chỉ bằng hạng ngưá»i hầu kẻ ở cá»§a bà phu nhân, nên bà lá»›n Ä‘i đến đâu, các bà nhá» Ä‘á»u phải Ä‘uổi theo mà hầu hạ. Váºy là nhất thá»i, những ngưá»i dưới và các phu nhân nhá» Ä‘á»u oán than như rị
Má»™t hôm, Liá»…u phu nhân đến buồng cá»§a bà hai, vừa đến cá»a thì nghe thấy tiếng TÄ©nh Văn nói gay gắt.
- Cái đồ câm đó nay biến thà nh phượng hoà ng rồị Ai biết rồi nó sinh ra cái trò gì, có lẽ là một đồ câm con cũng nên!
Liá»…u phu nhân bước và o, tức đến xanh mặt, TÄ©nh Văn nhìn thấy Liá»…u phu nhân thì vá»™i tạnh ngay cái giá»ng đó, láºp cáºp kêu lên má»™t tiếng:
- Mẹ!
Bà hai cÅ©ng giáºt mình đứng ngay dáºy, không dám nói câu nà ỠLiá»…u phu nhân bước tá»›i hằm hằm cho TÄ©nh Văn hai bạt tai, mắng:
- Ta đánh chết cái con ranh con thối mồm nà y Ä‘i, rồi xem, mai kia nhất định Ä‘em gả cho má»™t thằng câm; xem ngươi còn khua lưỡi sau lưng ngưá»i khác không? – rồi bà quay sang té tát bà hai – Dì khéo nuôi tháºt đấy, con gái ngoan lắm! Lúc thưá»ng không biết dạy má»™t tà nà o, rồi há»c được ở đâu cái thói Ä‘iêu ngoa ấỷ Äứa trẻ sinh ra mà có gì sai sót thì cứ liệu đấy, ta sẽ tÃnh nợ vá»›i các ngươi!
Liá»…u phu nhân đùng đùng bá» Ä‘i, nhưng Y Y thì đã bị buá»™c thêm và o mình má»™t mối oán háºn không thể gỡ ra được. Chẳng bao lâu, Y Y đã nháºn ra rằng chỉ cần Liá»…u phu nhân và cha con Liá»…u Dáºt Văn không có mặt là sau lưng cô liá»n có bao nhiêu kẻ hầu ngưá»i hạ ranh con bắt chước cô, tay hoa chân múa, mồm thì áºm à áºm oẹ; tháºm chà còn cưá»i nhạo ngay trước mặt cô, là m cô sợ đến ná»—i suốt ngà y trốn trong buồng không dám thò ra ngoà ị
Hôm đó, Liá»…u TÄ©nh Ngôn Ä‘i ra ngoà i trở vá», vừa và o đến phòng mình thì nhìn thấy Y Y đứng tá»±a song cá»a sổ, chảy nước mắt. Nhìn thấy anh, cô vá»™i quay Ä‘i, lau khô nước mắt, là m mặt tươi tỉnh để tiếp đón anh. Liá»…u TÄ©nh Ngôn chau lông mà y, cầm giấy bút lên viết:
- Äã xảy ra chuyện gì?
- Không có chuyện gì cả – Y Y viết.
- Äừng dối anh, nói cho anh biết là m sao mà chảy nước mắt?
- Em không chảy nước mắt, có hạt bụi rơi và o mắt thôị
- Anh không tin.
Y Y nhìn sang phÃa anh, trầm ngâm má»™t hồi lâu, má»›i do dá»± mà viết rạ
- Ngưá»i ta nói vá»›i em rằng, anh lấy em là vì cha đồng ý cho anh được lấy bảy vợ thiếp phải không?
Liá»…u TÄ©nh Ngôn ngó nhìn khuôn mặt á»ng hồng và cặp mắt hoe đỠcá»§a cô, báºt cưá»i lên má»™t tiếng và viết:
- Äúng thế.
- Thế thì sao không lấy đỉ – Y Y dẩu môi mà viết.
- Chưa đến lúc đấy thôi; khi nà o em chán anh, ghét anh, không cần anh nữa thì sẽ ...
Y Y vứt bút, lao và o lòng anh. Äó là má»™t buổi tối, cô xõa má»› tóc dầy, cánh tay để trên đùi anh. Tá»± nhiên Liá»…u TÄ©nh Ngôn bá»—ng nhá»› đến bà i Tà Dạ Ca trong thÆ¡ cổ.
Xưa đêm chẳng cuốn đầu,
Tóc má»m hai vai xõa,
Tay đặt trên gối chà ng,
Nhìn thương quá là thương.
Anh chép bà i thơ ấy cho cô xem. Y Y đỠmặt, nhìn sâu và o Tĩnh Ngôn. Lúc sau cô cầm lấy bút, viết ra một bà i thơ nhạc phủ:
"Thượng tà ! – Em muốn cùng chà ng tương tri
Äá»i ngưá»i ai mà khá»i tuyệt suy
Dù cho núi có mòn, nước sông có cạn
Trá»i đông dáºy sấm ầm ầm, mùa hè tuyết rÆ¡i lả tả
Trá»i đất sáºp và o nhau
Cũng dám cùng chà ng tuyệt suy!
Viết xong bà i thơ, cô se sẽ liếc nhìn anh rồi viết một hà ng chữ nhỠbên dưới:
- Những muốn lòng anh tá»±a lòng em – được không nà á»
Liá»…u TÄ©nh Ngôn nắm chặt tay cô, hai ngưá»i im lặng cùng đứng dá»±a và o khung cá»a sổ, nhìn những bóng hoa rùm ròa khắp mặt sân, ngắm trăng Ä‘ang lên, và nhìn và o mặt nhaụ Liá»…u TÄ©nh Ngôn nghe thấy cả tiếng giá»t sương gieo xuống đầu cà nh cây má»™t đôi há»a mi Ä‘ang thá»§ thỉ dưới hà ng hiên, dưới báºc thá»m, côn trùng gì đấy kêu ri rị Anh khao khát muốn truyá»n lại tất cả các âm thanh đó cho ngưá»i vợ đáng thương không thể nà o váºn dụng được thÃnh giác. Anh đưa mắt lên ngó sang phÃa cô, mắt cô long lanh sáng, thần trà như Ä‘ang saỵ Anh biết rõ rà ng, không cần anh phải nói thà nh lá»i những gì anh Ä‘ang thụ cảm, chÃnh cô cÅ©ng có thể cảm nháºn được tất cả vẻ đẹp cá»§a thế giá»›i chẳng khác gì anh. Từ lúc nà o chẳng biết, anh cảm thấy gần gÅ©i vá»›i cô quá chừng, lúc nà y đây, hai ngưá»i hình như đã hòa và o thà nh má»™t.
Mùa đông năm ấy, tuyết rÆ¡i rất dà y, con gái lá»›n cá»§a TÄ©nh Ngôn ra Ä‘á»i trong mùa đông đó. Quãng thá»i gian như thế đối vá»›i TÄ©nh Ngôn sao mà dà i như ngà y táºn thế. Ngoà i cá»a sổ, tuyết tá»›i tấp rÆ¡i, sắc mặt cá»§a Y Y còn trắng hÆ¡n cả tuyết. Thá»i gian cá»§a cuá»™c đẻ kéo dà i tá»›i hai mươi bốn giá». Nhìn mồ hôi lạnh vã ra trên trán Y Y, nhìn cô quằn quại, thở hổn hển ... anh cảm thấy như chÃnh mình là thá»§ phạm. Những nữ đầy tá»› trong nhà cứ ra và o nưá»m nượp, mẹ anh và mấy bà nhá» ra sức đẩy anh ra khá»i phòng đẻ. Anh thấy kì quái không hiểu nổi tại sao mẹ và các bà chẳng tá» ra căng thẳng má»™t tà nà ỠChẳng lẽ há» không có lòng thương ngưá»i, chẳng lẽ há» không biết rằng Y Y cá»§a anh Ä‘ang váºt vã giữa cái sống và cái chết hay saá» Má»—i khi nghe tiếng Y Y Ä‘au đớn kêu ú á»› từ trong phòng đẻ vẳng ra, anh cảm thấy như toà n thân cá»§a mình Ä‘ang lên cÆ¡n co giáºt.
Rút cục, Ä‘ang trong lúc anh tuyệt vá»ng nhất, Ä‘ang nghi rằng cái khổ hình nà y hình như không bao giá» kết thúc thì từ trong phòng vang lên tiếng trẻ khóc lanh lảnh, anh giáºt thót mình má»™t cái rồi ngã phịch xuống ghế.
- Cảm Æ¡n trá»i! – Anh thầm thì nói, và trong giây lát anh cảm thấy cuá»™c sống sao mà kỳ diệu thế, má»™t sinh mệnh nhá» nhoi đã được sinh ra từ bản thân anh. Anh xông đến chá»— phòng đẻ, má»™t ngưá»i nữ bá»™c mở cá»a ra, cưá»i cưá»i, nói vá»›i anh:
- Chúc mừng cáºu chá»§, đã được má»™t thiên .... ấy, ấy đừng! Cáºu chá»§ chưa và o được bây giỠđâu, còn phải chá» thêm má»™t lúc nữa!
Thiên kim! Má»™t đứa con gái! Nhưng cứ kệ cho nó là gái hay trai Ä‘i! Anh chỉ muốn biết sức khá»e cá»§a Y Y thế nà o, ngưá»i nữ bá»™c cưá»i toét miệng
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là mợ tôi rất khá»e, đứa trẻ cÅ©ng rất khá»e, đã được thuáºn lợi thế nầy là nhất rồi đấy!
Äau đớn nhiá»u đến váºy mà còn gá»i là thuáºn lợi á» Liá»…u TÄ©nh Ngôn bá»±c mình vá»›i nữ bá»™c, không hiểu sao mà lòng dạ cá»§a há» lại chai cứng đến thế! Má»™t lúc sau thì Liá»…u phu nhân và các bà nhá» má»›i từ trong phòng bước ra, trên mặt Liá»…u phu nhân đầy vẻ tiu nghỉu, là m cho Liá»…u TÄ©nh Ngôn giáºt mình, cho rằng Y Y đã là m sao rồị Nhưng, Liá»…u phu nhân chỉ nói:
- Nó là con gái!
- Con gái đầu lòng, lần sau nhất định là con trai – Bà hai nói – Lúc nà y Liễu Tĩnh Ngôn mới hiểu ra, Liễu phu nhân tiu nghỉu vì đã sinh con gáị
Không để ý những việc đó, anh xông ngay và o phòng, trông thấy ngay khuôn mặt Y Y đặt trên gối sao mà xanh xao, tiá»n tụy thế, đôi mắt to nhắm nghiá»n, hai giá»t nước mắt Ä‘ang lăn xuống hai bên Ä‘uôi mắt. Anh lại giáºt mình, chạy vá»™i đến, nắm lấy tay Y Y, nhất thá»i quên mất là Y Y không nghe được, anh gá»i to:
- Em khá»e không? Em không việc gì phải không?
Y Y mở mắt ra, nhìn anh má»™t cách mệt má»i, rồi quay đầu sang phÃa giưá»ng cá»§a đứa con; lúc nà y anh má»›i nhân ra đứa hà i nhi bé xÃu bá»c trong tã lót vá»›i cái mặt bé xÃu đầy nếp nhăn và đỠhon há»n. Anh hiếu kỳ nhìn cái sinh váºt bé nhỠấy Ä‘ang cá»±a quáºá»µ Tá»± nhiên cảm thấy như không thể nà o tìm được mối dây liên hệ giữa mình và sinh váºt nhỠấy, chỉ cảm thấy nó kỳ dị và anh hÆ¡i hoang mang thế nà o ấỵ Nhưng đến khi cúi xuống ngắm kỹ đứa con thì tình cảm là m cha tá»± nhiên máy động má»™t cách dịu dà ng trong anh. Anh lấy tay sá» nhẹ nhẹ và o mặt nhá» non má»m cá»§a con, là m con bé giáºt mình mở mắt ra, Liá»…u TÄ©nh Ngôn hÃt má»™t hÆ¡i dà i, ngạc nhiên thÃch thú nhìn sang phÃa Y á»´ Rồi sau, anh chạy lung tung khắp trong phòng lục lá»i mãi má»›i tìm được giấy bút và há»›n hở viết:
- Con xinh lắm, giống em.
Anh đưa mảnh giấy cho Y Y xem, Y Y nhướng lông mà y lên, mắt biểu lộ ý muốn lấy cây bút, Liễu Tĩnh Ngôn đưa giấy bút cho cô, cô viết:
- Anh thÃch nó không?
- Tất nhiên. Tuyệt lắm.
Trên mặt Y Y hiện lên má»™t nụ cưá»i yên tâm nhẹ nhõm, cô lại viết:
- Em rất tiếc, lần sau chắc sẽ đẻ con traị
Liễu Tĩnh Ngôn hơi bực mình, cướp lấy bút, viết:
- Äẻ con Ä‘au đớn như thế thì anh chỉ mong lần sau em đừng đẻ nữa thôị
Y Y hốt hoảng nâng bút:
- Äừng nói lung tung, em nhất định sinh con trai cho anh.
Liá»…u TÄ©nh Ngôn thở dà i, lắc đầu vá»›i Y Y, cưá»i dịu dà ng. Äứa trẻ tá»± nhiên báºt khóc, tiếng khóc ròn rã, lanh lảnh. Liá»…u TÄ©nh Ngôn vui mừng nghe con khóc và viết lên giấy:
- Tiếng của con tốt lắm.
- Thế Ỡ– Y Y viết, mặt lá»™ vẻ quan tâm và mãn nguyện. - Thế thì nó sẽ không trở thà nh ngưá»i câm nữả
- Tất nhiên rồị – Liễu Tĩnh Ngôn rẽ mớ tóc xõa ra trán cho Y Ỵ
- Cảm Æ¡n trá»i! – Y Y viết ra ba chữ tháºt to và nhắm mắt lại như vừa trút được gánh nặng, mệt má»i ngá»§ thiếp Ä‘i
Tà i sản của quykiemtu
27-09-2008, 02:53 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 4
Vì đứa trẻ được sinh ra trong ngà y có tuyết lá»›n nên được ông ná»™i đặt tên là Thụy Tuyết, nhưng cả nhà đá»u gá»i nó là Tuyết Nhị Tuyết Nhi tuy là con gái nhưng chẳng bao lâu đã được má»i nguá»i trên dưới trong nhà đá»u mến yêụ Chá»§ yếu là vì Tuyết Nhi cá»±c kỳ xinh đẹp, có đôi mắt to Ä‘en và sáng giống mẹ, đôi lông mà y thanh tú và phóng khoáng cùng cái mÅ©i cao thẳng giống Liá»…u TÄ©nh Ngôn. Cô bé là kết tinh cá»§a cả cha và mẹ, tổng hợp được các ưu Ä‘iểm cá»§a cả hai ngưá»á»‹ Nhưng, trong cái gia đình phức tạp nà y, được sá»§ng ái chưa chắc đã là may mắn. Các bà mẹ kế cá»§a TÄ©nh Ngôn suốt ngà y bám theo sau Y Y, những muốn tóm được những khiếm khuyết sai lầm cá»§a mẹ con cá»™
Hôm đó Tuyết Nhi sắp tròn má»™t tuổi, bà vú bế nó ra sân sưởi nắng. Liá»…u TÄ©nh Ngôn bước tá»›i, gá»i lên sau lưng Tuyết Nhi:
- Tuyết Nhi ơi, cho ba bế tà nà o!
Tuyết Nhi bám sau lưng bà vú, không động tÄ©nh gì đối vá»›i tiếng gá»i cá»§a bố cả. Liá»…u TÄ©nh Ngôn bá»—ng rùng mình, anh ra hiệu bảo bà vú đừng động Ä‘áºy, anh bước đến gần hÆ¡n và gá»i to sau lưng Tuyết Nhi:
- Tuyết Nhi ơi!
Tuyết Nhi vẫn chỉ biết việc cá»§a mình, đã không quay đầu, lại chẳng động Ä‘áºy gì cả, chỉ ra sức gáºm và o vai bà vú. Liá»…u TÄ©nh Ngôn cảm thấy như tim mình cứ rÆ¡i mãi, rÆ¡i mãi xuống táºn đáy sâụ Äứng ngây ngất má»™t hồi lâu, anh má»›i rút trong mình ra má»™t chiếc đồng hồ quả quýt, để và o bên tai cá»§a Tuyết Nhi, nó vẫn không động tÄ©nh gì anh để sang tai khác xem sao, Tuyết Nhi vẫn không há» phản ứng. Anh cất đồng hồ Ä‘i, âm thầm bước vá» phòng, ngồi dá»±a lưng và o ghế. Y Y Ä‘ang báºn khâu áo cho bé, nhìn thấy sắc mặt TÄ©nh Ngôn có ý khang khác, đưa mắt dò há»i nhìn sang anh. Anh lấy giấy bút ra viết:
- Anh muốn đưa Tuyết Nhi đến khám bác sĩ.
- Tại sao cở – Y Y viết, vẻ bối rốị
- Anh nghi cái tai nó có vấn Ä‘á», nhiá»u phần có vẻ như bị Ä‘iếc, nếu thế thì nó mãi mãi sẽ không biết nói mất!
Y Y sợ hãi đứng lên, cái rổ khâu trên đùi lăn xuống đất, đổ hết các thứ ra ngoà ị Cô chạy vụt ra khá»i phòng, tìm bà vú, giằng lấy Tuyết Nhi bế và o trong phòng, nhìn con bé má»™t cách hoang mang. Cô nhìn và o miệng Tuyết Nhi, lại nhìn và o tai Tuyết Nhi, lắc lắc con bé má»™t cách hoảng loạn. Liá»…u TÄ©nh Ngôn bước tá»›i, dùng má»™t cái ấm đồng vừa tìm thấy, nhặt cái que sắt cá»i lò sưởi, gõ mạnh má»™t cái bên tai Tuyết Nhi, "Phèng" má»™t tiếng rất tá» Tuyết Nhi nhìn mẹ và nghịch cái hoa bằng hạt cưá»m giắt bên tóc mai cá»§a Y á»´ Tiếng kêu phát ra từ cái ấm đồng, to như thế, nhưng không há» có tác dụng gì đối vá»›i Tuyết Nhi, con bé vẫn vá»c vá»c cái hoa cưá»m như thưá»ng. TÄ©nh Ngôn vứt tung ấm đồng và que sắt, ngồi phịch xuống ghế, hai tay ôm lấy đầu, nói má»™t cách tuyệt vá»ng:
- Trá»i Æ¡i là trá»i! Trá»i Æ¡i là trá»i! Lại má»™t Phương Y Y nữa! Chỉ phải cái là nó chưa có má»™t Liá»…u TÄ©nh Ngôn để chỉ bụng Ä‘Ãnh hôn thôị Suốt Ä‘á»i sẽ là tà n phế và nhẫn nhục, thế thì cái thân nó sẽ sống là m ngưá»i thế nà o đâỷ Trá»i Æ¡i, cái vòng tuần hoà n di truyá»n nà y sẽ truyá»n đến Ä‘á»i nà o má»›i thôỉ Cái nghiệp chướng nà y là do ai gây ra đâỷ
Y Y ôm chặt lấy Tuyết Nhi, cô biết rằng thà nghiệm cá»§a Liá»…u TÄ©nh Ngôn đã thất bại rồi, cô đã có má»™t đứa con gái giống hệt mình. Nhìn đôi mắt to Ä‘en và rất sáng, nhìn khuôn mặt nhỠđẹp đến lạ lùng cá»§a Tuyết Nhi, mặt Y Y tá»± nhiên tái dại hẳn đị Cô đặt Tuyết Nhi lên giưá»ng, còn mình phá»§ phục bên cạnh, gục đầu và o mép giưá»ng, trong lòng hốt hoảng quýnh lên, âm thầm cầu khẩn:
- Thượng đế Æ¡i, con xin cam nguyện mù nốt đôi mắt nà y Ä‘i để đổi lấy đôi tai là nh cho con gái con! Äừng để cho ná»—i Ä‘au khổ cá»§a con truyá»n sang thân mình những đứa con cá»§a con!
Ngà y hôm sau, Liá»…u TÄ©nh Ngôn đưa Tuyết Nhi đến khám ở chá»— bác sÄ© Tây y; quả đúng như dư Ä‘oán cá»§a Liá»…u TÄ©nh Ngôn, Tuyết Nhi bị Ä‘iếc bẩm sinh, và vì không nghe được tiếng dá»™ng nên không thể há»c nói được. Liá»…u TÄ©nh Ngôn há»i vá» tần suất di truyá»n cá»§a loại bệnh nà y thì được biết là nó hết sức phức tạp. Trên thá»±c tế, cả cha và mẹ Y Y Ä‘á»u là những ngưá»i bình thưá»ng, nhưng tại sao Y Y lại bị Ä‘iếc? Muốn biết váºy thì phải truy ngược lên và i Ä‘á»i trước. Äá»i sau cá»§a Tuyết Nhi, cÅ©ng không thể bảo đảm là bình thưá»ng được; còn những đứa con sau nà y cá»§a Y Y là bình thưá»ng hay không bình thưá»ng cÅ©ng khó xác định. Lòng trÄ©u nặng, Liá»…u TÄ©nh Ngôn vỠđến nhà , đưa con cho Y Y, còn mình thì tá»± nhốt và o trong thư phòng.
Cái tin Tuyết Nhi bị câm Ä‘iếc bẩm sinh như má»™t đám mây Ä‘en bao phá»§ lên cả nhà . Liá»…u phu nhân không ngá»›t miệng thở ngắn than dà i, oán trá»i, oán đất, oán chÃnh bản thân mình. Lẽ ra là ngà n lần, vạn lần không nên "chỉ bụng Ä‘Ãnh hôn" vá»›i Phương phu nhân. Liá»…u Dáºt Vân gá»i Liá»…u TÄ©nh Ngôn đến, đòi anh phải nạp thiếp ngay, vì trách nhiệm đối vá»›i gia đình. Liá»…u TÄ©nh Ngôn âm thầm lắc đầu rồi nói:
- Thưa ba, con đã lấy Y Y rồi, bây giỠlà m sao nỡ để cô ấy phải thủ phòng không? Cô ấy cũng có trái tim, tình cảm, có máu, có thịt chứ?
- Con đã đối xá» tốt vá»›i cô ta rồi! - Liá»…u Dáºt Vân nghiêm giá»ng nói – con đã lấy cô ta là m nguyên phi, thế chưa đủ saá» Ba thấy, nếu Y Y mà không câm Ä‘iếc, con cÅ©ng có thể nạp thiếp, huống chi, cô ta lại còn không đẻ con traị Con cÅ©ng biết "bất hiếu hữu tam, vô háºu vi đại" (trong ba tá»™i bất hiếu thì tá»™i không có con nối dõi tông đưá»ng là lá»›n nhất). Ta năm nay đã sáu mươi tuổi rồi, ta phải được thấy Ä‘á»i sau cá»§a nhà há» Liễụ
Vấn đỠnạp thiếp của Liễu Tĩnh Ngôn đã là m cho cả nhà không yên ổn, cứ râm ran hết cả lên. Các bà thiếp của cha Liễu Tĩnh Ngôn tha hồ mà tát nước theo mưa, mượn gió bẻ mặng. HỠkhông bỠlỡ cơ hội để giễu cợt, hoa chân múa tay đằng sau lưng Y Y; Liễu Tĩnh Văn bĩu dà i môi, chẳng dấu dếm gì, nói:
- Äã biết trước là ngữ ấy chỉ biết nuôi con câm thôi mà !
Äịa vị cá»§a Y Y ở nhà há» Liá»…u vốn mất Ä‘i hai chữ "đắc sá»§ng" từ khi sinh con gái, thế rồi lại có bằng chứng là Tuyết Nhi có táºt do mẹ truyá»n cho thì cảnh ngá»™ cá»§a cô cà ng thêm khó chịụ Các bà dì ghẻ cá»§a TÄ©nh Ngôn bắt đầu công nhiên cưá»i nhạo cô, Liá»…u phu nhân cÅ©ng cau mặt khó chịu má»—i khi trông thấy cô, đến những kẻ ăn ngưá»i ở cÅ©ng nhìn cô bằng nữa con mắt. Äến bây giá», cái tin Liá»…u TÄ©nh Ngôn cần nạp thiếp vừa truyá»n ra, Y Y như là đã bị nhốt và o lãnh cung, suốt ngà y bế con ngồi trốn trong phòng mà khóc. Äã thế, Liá»…u TÄ©nh Ngôn lại dứt khoát mang chăn chiếu đến ngá»§ ở thư phòng, hầu như không vá» phòng vá»›i cô nữa, kể cả ban ngà y ban đêm. Cô hiểu, không những cha mẹ chồng đã không thÃch cô nữa, mà cả ngưá»i chồng ngà y trước từng đối vá»›i cô Æ¡n nặng như núi, tình sâu như biển nay cÅ©ng muốn vứt cô Ä‘i rồị Ngưá»i mà cô còn co thể dá»±a và o như tÃnh mệnh cá»§a chÃnh cô, chỉ là đứa con gái chấy ráºn má»›i đầy tuổi tôi mà thôị
Hôm ấy, cô bế Tuyết Nhi Ä‘i dạo vưá»n hoa ở sân trong, vừa đến bên bể cá và ng thì gặp bà hai vá»›i bà ba Ä‘ang ngồi thà nh bể nói chuyện phiếm, cô định lui ra, nhưng không kịp, bà hai vẫy tay gá»i cô đến, cô đà nh phải bế con đến. Bà ta bế lấy Tuyết Nhi và nói vá»›i bà ba:
- Xem nà y, tháºt là đáng tiếc cho khuôn mặt nà y, chẳng biết tại sao mà lại hóa ra cái giống câm kia chứ?
- Mẹ là m sao thì con là m váºy mà ! – Bà ba nói và nhìn Y Y cưá»i cưá»i – Y Y không hiểu há» nói gì, cÅ©ng cưá»i vá»›i há». Bà hai nói:
- Câm cũng chẳng sao, con gái chỉ cần xinh đẹp là được!
- Hừ! Cái bà thiếu phu nhân kia kìa, chả phải xinh đẹp là gì? Cứ xem, lúc bà ta và o cá»a uy phong ghê gá»›m đến thế, mà bây giá» có ai thèm ngó nữa đâụ
Há» lại nhìn Y Y cưá»i, cô bắt đầu thấy cái cưá»i cá»§a há» là không mang ý gì tốt cả, cô miá»…n cưỡng gáºt đầu vá»›i há». Cô đưa tay định bế lấy Tuyết Nhi thì bà hai gắt lên:
- Là m saá» Quý lắm phải không? Ta có ăn thịt mất cái con câm nà y cá»§a cô đâu mà cô sợ? Con nà y có cho không ngưá»i ta cÅ©ng chẳng thèm đâu!
Tuyết Nhi cũng đưa tay đòi mẹ, bà hai đà nh đưa dúi và o lòng Y Y, nói vẻ khó chịu:
- Äồ ranh con đáng bá» Ä‘i, cÅ©ng là đồ bá» như mẹ mà y!
Bà hai vừa nói xong câu đó thì từ sau núi giả có ngưá»i Ä‘i đến và nhìn bà ta bằng cặp mắt giáºn dữ. Bà ta chợt nháºn ra đó là Liá»…u TÄ©nh Ngôn, không khá»i giáºt mình lên.
Liễu Tĩnh Ngôn lạnh lùng nói:
- Y Y là đồ bỠđi ở chỗ nà ỠTuyết Nhi là đồ bỠở chỗ nà o, nói thỠxem!
- ôi, nói chơi thôi mà ! – Bà hai nóị
- Từ lần sau các bà đừng nói chÆ¡i như váºy! – Liá»…u TÄ©nh Ngôn nghiêm giá»ng nóị Rồi sau, quay đầu Ä‘i, TÄ©nh Ngôn nhìn thấy đôi mắt to cá»§a Y Y Ä‘ang nhìn anh phát cáu vá»›i các bà nhá» má»™t cách khó hiểu, anh bất giác thở dà i má»™t hơị Anh đưa tay đòi bế con, Y Y vừa mừng vừa sợ đưa con cho anh. Anh và Y Y trở vá» phòng, đóng cá»a lạị Y Y đưa cặp mắt to Ä‘en mênh mông nhìn anh, ánh mắt vừa ai oán vừa thiết thạ Liá»…u TÄ©nh Ngôn lại thở dà i và tá»± mình nói vá»›i mình.
- Ai chịu trách nhiệm việc nà y đâỷ Cùng má»™t kiếp ngưá»i, là m sao mà cảnh ngá»™ lại khác nhau đến thế? ông trá»i đã nặng ra ngưá»i, sao còn nặn ra khuyết táºt là m gì?
Y Y nhìn anh, cô không hiểu anh nói gì, cuống quýt Ä‘i tìm giấy bút đưa cho anh; anh cầm lấy giấy bút mà không biết viết gì, chỉ nhìn Y Y Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn đứng đó mà xót xa thương cảm. Y Y co rúm ngưá»i lại trước ánh mắt cá»§a anh, cúi đầu xuống và lại đứng ngây ra đó. Rất lâu sau, Y Y má»›i lấy lại giấy bút từ tay anh và viết:
- Anh không cần em nữa phải không?
Liễu Tĩnh Ngôn nâng cằm cô lên, cô đang rưng rưng nước mắt, nét mặt đầy vẻ đau xót – Tĩnh Ngôn viết:
- Ai bảo thế?
- Em gái và má»i ngưá»i Ä‘á»u nói, anh sắp lấy vợ khác, trả em vá» nhà mẹ đẻ, đúng không?
- Nói lung tung!
- TÄ©nh Ngôn, đừng đưa em Ä‘i nhé – Cô viết ngoáy tÃt lên – Hãy cho em được ở bên anh, là m con hầu cá»§a anh nhé, em xin anh! Nếu anh Ä‘uổi em Ä‘i, em sẽ chết!
Anh nâng lấy mặt cô, nhìn và o mắt cô, rồi run rẩy hôn cô, khe khẽ nói:
- Anh phải chạy trốn em, không phải là không cần em, chỉ sợ em lại có con nữạ Anh không muốn cái bi kịch cá»§a cuá»™c Ä‘á»i nà y cứ tiếp tục kéo dà i thêm mãi! Nhưng mà anh yêu em, Y Y ạ, anh yêu em quá chừng.
Không nghe được tiếng anh, nhưng Y Y biết rằng anh Ä‘ang thể hiện tình cảm tốt đẹp vá»›i cô, cô cảm kÃch quì xuống gục đầu và o đùi anh.
Tà i sản của quykiemtu
27-09-2008, 02:53 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 5
Liá»…u TÄ©nh Ngôn nhất định không chịu nạp thiếp, và anh lại chuyển từ thư phòng vá» vá»›i Y á»´ Mùa thu năm đó, TÄ©nh Văm Ä‘i lấy chồng; mùa đông thì Liá»…u Phu nhân mất. Lúc lâm chung, vẫn còn lấy là m tiếc vì chưa có cháu Ä‘Ãch tôn. Phương phu nhân đến viếng Liá»…u Phu nhân, khóc lóc váºt vã thất thanh trước linh vị rồi thầm nhắc bảo Y Y hãy suốt Ä‘á»i hầu hạ Liá»…u TÄ©nh Ngôn và hãy là m việc nghÄ©a, hãy tá»± mình nạp thiếp cho chồng. Y Y Ä‘em việc đó nói lại vá»›i Liá»…u TÄ©nh Ngôn, anh chỉ thở dà i mà bỠđị
Tuyết Nhi đã được ba tuổi, xinh đẹp dá»… thương, đã há»c được cách nói ra hiệu bằng taỵ Liá»…u TÄ©nh Ngôn má»—i lần nhìn thấy nó miệng ú á»›, tay thì ngoay ngoáy huÆ¡ dá»c huÆ¡ ngang là m hiệu, là trong ngưá»i cảm thấy á»›n lạnh. Má»™t hôm, anh ngồi Ä‘á»c sách trong phòng, Tuyết Nhi thì xếp những mẫu gá»— để chÆ¡i, anh nhìn ngắm nó. Tuyết Nhi ngẩng đầu lên thấy bố Ä‘ang nhìn mình thì sung sướng quá, miệng be lên má»™t hồi dà i, tay ra hiệu cái gì đó, Liá»…u TÄ©nh Ngôn thấy như trong tim lên má»™t cÆ¡n kinh giáºt. Con gái anh đó. Con gái câm cá»§a anh đó! Cho đến táºn cùng cá»§a cuá»™c sống chẳng lẽ cứ be lên ú á»› như thế mãi saá» Nghe tiếng be như váºy, trán anh rịn mồ hôi lạnh, trong lòng dâng lên ná»—i phẫn háºn và nôn nao rất mãnh liệt. Anh nhìn Tuyết Nhi mà thần kinh căng lên hết mức, Tuyết Nhi vẫn ú á»›, vẫn tiếp tục hoa chân múa tay để "nói". Anh bá»—ng thốt ra má»™t tiếng quát:
- Thôi đi!
Tuyết Nhi không nghe được tiếng bố, vẫn cứ hoa chân múa taỵ
- Tôi bảo thôi Ä‘i! - Liá»…u TÄ©nh Ngôn quát to hÆ¡n, sau đó, quay ra tìm Y Y; Y Y Ä‘ang ngồi khâu vá ở bên giưá»ng, thấy thần sắc cá»§a anh có vẻ khác, liá»n bước tá»›i, Liá»…u TÄ©nh Ngôn ra lệnh cho cô:
- Bế con bé nà y đi cho tôi!
Y Y nhướng lông mà y, nhìn anh có ý há»i, vì không rõ ý anh, cô là m má»™t động tác tay đơn giản biểu thị ý thắc mắc. Liá»…u TÄ©nh Ngôn bá»™t phát gà o lên:
- Bế con cô Ä‘i khá»i đây ngay, cút hết Ä‘i cho tôi! Biết chưả Thấy Y Y vẫn nhìn mình má»™t cách nghi hoặc và hoảng hốt, anh cảm thấy như Ä‘ang đứng trên đống lá»a; vá»› lấy má»™t tá» giấy, anh dùng nét chữ tháºt Ä‘áºm, viết:
- Tôi không muốn trông thấy mẹ con cô hoa chân múa tay nữa, bế con gái câm cá»§a cô ra khá»i đây ngay!
Y Y bị đánh má»™t cú choáng ngưá»i, cô hốt hoảng và sợ hãi nhìn Liá»…u TÄ©nh Ngôn, tiếp đó từ trong cổ há»ng phát ra má»™t tiếng kêu to kỳ quái và tuyệt vá»ng, cô lao vụt đến bế thốc lấy Tuyết Nhi Ä‘ang ngÆ¡ ngác không hiểu gì cả, cô bà ng hoà ng chạy ra ngoà i như thế ngưá»i ta chạy trốn má»™t tai há»a gì đó. Liá»…u TÄ©nh Ngôn lấy tay ôm chặt lấy mặt rên rỉ:
- Trá»i Æ¡i, tôi không thể chịu đựng được Ä‘iá»u đó! Tôi không có cách nà o chịu đựng được nữa!
Buổi tối hôm đó, anh phát hiện thấy Y Y nằm trên giưá»ng khóc đến đứt ruá»™t đứt gan, anh đưa tay vuốt vuốt tóc cô, thở dà i, nói:
- Anh tháºt là quá tà n nhẫn, quá mất tÃnh ngưá»i! – Anh hôn cô và lại nói – Tha lá»—i cho anh!
Cô không nghe được tiếng anh, nhưng cô đã ngừng khóc, nhìn anh bằng đôi mắt mênh mang sầu tá»§i, da diết pha chút bất nhẫn ... tháºt là hà m chứa biết bao nhiêu thứ tình cảm trong đó! Anh cảm thấy trái tim mình đã bị ánh mắt cá»§a cô vò nát.
Một buổi tối, sau đó một tuần lễ, cô viết một mảnh giấy đưa cho anh:
- Em lại có thai rồi, em hi vá»ng lần nà y sẽ có đứa con trai bình thưá»ng.
Anh vá»™i vã ngó nhìn cô, tay chân lạnh toát Ä‘i và trong lòng còn lạnh hÆ¡n nữạ Y Y mỉm cưá»i hÆ¡i thẹn thẹn vá»›i anh, như có ý muốn há»i:
- Anh có vui không?
Anh cầm lấy bút, viết:
- Có ai biết là em có thai không?
- Không, chỉ anh biết thôị
- Mấy tháng rồỉ
- Gần ba tháng rồị
Liá»…u TÄ©nh Ngôn nhìn cô yên lặng suy nghÄ©. Anh đã biết đứa trẻ nà y sẽ ra sao, tám mươi phần trăm khả năng là cÅ©ng bị câm; vạn nhất nó có được bình thưá»ng Ä‘i nữa thì Ä‘á»i sau cá»§a nó cÅ©ng sẽ không bình thưá»ng. Không, anh không thể chứa chấp trong nhà má»™t ngưá»i câm thứ ba nữa, không thể để nhà há» Liá»…u phải nuôi con trai câm, rồi cháu câm! Anh nâng bút lên, kiên quyết viết:
- Phá bỠnó!
Y Y quá ngạc nhiên, nhìn anh sợ hãị
- Không – cô viết, tay run lên – Em cần đứa con nà y, em xin anh! Nó sẽ rất hoà n hảo, em bảo đảm là thế mà ! Em cần có nó! Không nên phá bỠnó, em xin anh!
- Phá bá» nó! – TÄ©nh Ngôn tiếp tục viết – Anh sẽ Ä‘i kiếm cho em má»™t liá»u thuốc, anh không thể cho nhà há» Liá»…u Ä‘á»i nà y sang Ä‘á»i khác là m ngưá»i câm!
- Không nên! – Y Y viết má»™t cách bấn loạn – Em cần đứa con nà y! Em cần có nó! Em cần má»™t đứa con bình thưá»ng! Em xin anh! Em xin anh! Em xin anh!
Liá»…u TÄ©nh Ngôn lắc đầu, Y Y nắm lấy áo anh, quì dưới chân anh, nhìn anh má»™t cách khẩn khoản. Anh vẫn lắc đầu, Y Y liá»u chết túm chặt vạt áo cá»§a anh, gục đầu và o ngưá»i anh, nước mắt như mưạ Anh viết lên giấy:
- Äừng trách anh cứng nhắc quá, chẳng lẽ em nỡ lòng sinh thêm má»™t đứa con câm để nó chịu tá»™i vá»›i cuá»™c Ä‘á»i nà y á» Em hãy tỉnh táo má»™t chút Ä‘i, để anh Ä‘i lấy thuốc cho em.
Anh ném tá» giấy xuống cho cô, rồi dứt khoát rút chân ra khá»i đôi tay cô Ä‘ang giữ chặt; Y Y phát ra má»™t tiếng kêu rên tuyệt vá»ng, đứng vá»™i lên định kéo anh lại, nhưng anh đẩy ngã cô và đi khá»á»‹ Y Y nằm váºt ra đất, vùi đầu và o hai bà n tay, Ä‘au đớn khóc lên.
Buổi tối hôm sau, Liá»…u TÄ©nh Ngôn bưng má»™t bát thuốc đã sắc xong, Ä‘i và o buồng, đóng cá»a lạị Y Y sợ sệt nhìn anh, toà n thân run lẩy bẩỵ Liá»…u TÄ©nh Ngôn đặt bát thuốc lên bà n, viết và o giấy:
- Uống hết đi, hãy tỉnh táo lên một chút!
Y Y run run viết:
- Em xin anh, mở lòng từ bi, cho em giữ lại đứa con nà y, em chưa bao giá» xin anh việc gì, em chỉ xin má»—i má»™t việc nà y! Em cần đứa con nà y, nó nhất định là bình thưá»ng! Lã chã tuôn nước mắt, cô vừa khóc vừa viết:
- Anh đánh em, mắng em, lấy vợ bé, Ä‘á»u được hết, nhưng chỉ xin anh cho em giữ lấy đứa con nà y, suốt Ä‘á»i em biết Æ¡n anh!
Liễu Tĩnh Ngôn cảm thấy cay trong mắt, nhưng một nỗi sợ khác vẫn ám ảnh anh, anh kiên quyết không lay chuyển, anh viết:
- Nó sẽ không bình thưá»ng, nó sẽ mãi mãi mang mầm mống di truyá»n cá»§a táºt câm Ä‘iếc! Em nhất định phải uống bát thuốc nà y, anh ra lệnh cho em!
Anh cầm bát thuốc đưa và o táºn mặt cô, ép cô phải uống, mắt cô mở rất to, mang ná»—i kinh khá»§ng không gì sánh nổi nhìn anh. Cô lùi lại, anh dấn đến, cho đến khi cô lùi và o đến sát tưá»ng. Cô đưa bà n tay lạnh ngắt ra giữ lấy tay anh, toà n thân run lên, miệng há ra, cÆ¡ hồ như muốn nói to lên lá»i cầu khẩn trong lòng mình. Anh cầm bát thuốc kê và o táºn miệng cô, mắt cô cà ng mở to hÆ¡n, cà ng hoảng hốt, cà ng tuyệt vá»ng hÆ¡n; trong mắt còn đượm vẻ bi phẫn, ai oán, kinh hoà ng. Anh nghiêng bát thuốc và o miệng cô, dằn giá»ng nóị
- Uống đi!
Mồ hôi lạnh từ trán cô lăn qua lông mà y, rÆ¡i xuống bát thuốc, cô vẫn dùng đôi mắt ấy nhìn chòng chá»c và o anh. Rồi như má»™t cái máy, cô cầm bát thuốc uống ừng á»±c từng ngụm to và o ngưá»á»‹ Liá»…u TÄ©nh Ngôn chăm chú nhìn miệng cô, thấy cô đã tháºt sá»± nuốt hết thuốc rồi, anh mệt má»i quay mình Ä‘i, để chiếc bát không lên bà n. Anh cảm thấy toà n thân bải hoải, trán đẫm mồ hôi – Y Y vẫn đứng dá»±a và o tưá»ng, mặt trắng bệch ra như ngưá»i chết, đôi mắt buồn thương mà phẫn háºn nhìn anh như má»™t ngưá»i hoà n toà n xa lạ đối vá»›i cá»™ ánh mắt ấy là m anh run lên. Anh có thể hiểu được ngôn ngữ cá»§a đôi mắt ấỵ Mà thá»±c ra nó còn dữ dằn hÆ¡n cả lá»i nói, nó như Ä‘ang gà o thét và o mặt anh váºy:
- Anh là ma quá»·! Anh là quân giết ngưá»i! Anh là thá»§ phạm!
Liá»…u TÄ©nh Ngôn nhấc bút lên, láºt Ä‘áºt viết:
- Y Y, tha lỗi cho anh bất đắc dĩ phải dùng đến cách nà y! Anh sợ lại có một đứa con tà n phế nữa, xin em hiểu cho anh!
Tà i sản của quykiemtu