Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #1  
Old 13-04-2008, 01:51 PM
ngoctulaa's Avatar
ngoctulaa ngoctulaa is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: NÆ¡i có Tình Yêu em dành cho anh
Bài gởi: 617
Thá»i gian online: 56 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 27 Times in 16 Posts
Ngư Trưá»ng Kiếm- Ưu Äàm Hoa

Ngư Trưá»ng Kiếm



Hồi 1

Liễu gia nguyệt dạ lâm tai kiếp
Linh điểu tây phi cứu tiểu nhi



Cách thành Nam Xương ba mươi dặm vá» phía Nam, có má»™t tiểu trấn tên gá»i Cảm Giang. Trấn này có tên như vậy vì nó nằm ở bá» Äông sông Cảm. CÅ©ng như hàng ngàn khu dân cư khác trong phá»§ Giang Tây, bách tính Cảm Giang sống bằng nghá» gốm sứ. Vì vậy, ở đây lúc nào cÅ©ng có khói.
Nhưng đêm nay, ngoài những luồng khói tá»a ra từ hàng trăm lò gốm, còn có má»™t làn khói lạ mịt mù. Không phải chỉ có khói mà còn có lá»­a nữa.
Khói lửa không bốc ra từ lò nung chén bát, mà từ những căn tiểu xá xinh đẹp trong một trang viện có tên là Liễu gia trang.
Trang chủ Kim Ưng Luân Kiếm Liễu Kính Trung, sau hai mươi năm làm Minh chủ võ lâm, đã quy cố hương ẩn dật nơi này.
Ông là ngưá»i có tướng sát thê nên đã hai lần khóc vợ. Äến tuổi lục tuần, ông thoái xuất giang hồ, vá» cố quận cưới ngưá»i biểu muá»™i cá»§a mình là Liá»…u Phụng.
Äêm rằm tháng tám vừa rồi, Liá»…u Phụng đã lâm bồn, sinh ra má»™t tiểu hài nhi. Liá»…u trang chá»§ vui mừng khôn xiết, đặt cho ái tá»­ cái tên Liá»…u Kiếm Vân.
Hôm nay chính là ngày đầy tháng cá»§a Vân nhi. Trang chá»§ không má»i khách lạ mà chỉ mở tiểu yến để gia nhân trong trang cùng chung vui.
Bốn mươi gia Ä‘inh, tỳ nữ trong trang Ä‘á»u là đệ tá»­ cá»§a Kim Ưng Luân Kiếm. Trong những năm há» Liá»…u vẫn còn đảm nhận chức vụ Minh Chá»§, đám ngưá»i này đã là những thá»§ hạ đắc lá»±c. Khi ông vá» quy ẩn, há» cÅ©ng theo vá», sinh cÆ¡ lập nghiệp ở Liá»…u gia trang. Võ công há» Liá»…u siêu quần bạt tụy nên bản lãnh bá»n đệ tá»­ Ä‘á»u đáng bậc nhất lưu.
Nhưng đêm nay, vì quá cao hứng, Liá»…u Kính Trung và bá»n hảo hán trong trang Ä‘á»u say mèm. Chỉ có đám nữ nhân là còn tỉnh táo. Chính há» phát hiện ra trăm tên hắc y bịt mặt đã vây chặt Liá»…u gia trang và bắt đầu phóng há»a.
Tiếng chuông báo cháy, hòa vá»›i tiếng vÅ© khí va chạm, đã đánh thức những ngưá»i Ä‘ang say ngá»§.
Äại đệ tá»­ cá»§a Kính Trung là Xuyên Vân Tiên Tá»­, dù là nữ nhân nhưng đã há»c được tám thành chân truyá»n Luân Kiếm. Nàng hối hả chạy vào hậu sảnh, tay và lưng trúng thương máu tuôn xối xả.
Liá»…u trang chá»§ kinh hãi há»i:
- Trinh nhi! Bá»n địch nhân là cao thá»§ phương nào mà chỉ vài hiệp đã đả thương được ngươi?
Tiên Tử nghẹn ngào đáp:
- Sư phụ! Thập Nhị Phi Ma đích thân thống lÄ©nh hÆ¡n trăm thuá»™c hạ vây chặt bốn bá». Xin sư phụ mau đưa sư nương và công tá»­ đào thoát, bá»n đồ nhi sẽ liá»u chết mở đưá»ng máu.
Kim Ưng Luân Kiếm bật cưá»i bi phẫn:
- Tử sinh hữu mệnh, lão phu sao có thể bỠmặc mấy chục đệ tử thân yêu mà đào sanh cho được?
Liễu phụ nhân dù không biết võ công nhưng tính tình cương liệt. Bà nghiến răng nói:
- Tướng công bất tất phải lo cho thiếp. Xin hãy bảo Kim Ưng đưa Vân nhi vỠNam Lĩnh với sư phụ. Sau này nó sẽ trả hận cho chúng ta.
Kính Trung gật đầu, ông hú lên lảnh lót. Con thần ưng lông vàng to lá»›n, Ä‘ang chặn đánh bá»n hắc y, nghe gá»i vá»™i bổ xuống, đứng trược cá»­a phòng đợi lệnh.
Há» Liá»…u không kịp sang thư phòng lấy bút má»±c, ông xé bạch bào, dùng ngón tay chấm vào máu trên ngưá»i Xuyên Vân Tiên Tá»­, viết vá»™i mấy chữ:
- Sư phụ! Äồ nhi bị bá»n Phi Ma tấn công. Xin gởi Kiếm Vân.
Lá huyết thư được cột vào chân đứa bé. Liễu Phụng quấn chặt hài nhi, bỠvào vuông lụa dầy sẫm màu, cột lại.
Kính Trung cố nén thương tâm, dặn dò Kim Ưng:
- Ưng nhi, ngươi mau đưa công tá»­ vá» núi Ngá»a Long. Hãy bay thật nhanh vì Vân nhi còn quá nhá».
Thần ưng quác lên, tỠvẻ hiểu ý. Liễu trang chủ buộc chặt mối khăn lụa vào chân chim. Thần ưng vỗ cánh bốc thẳng lên cao bay vỠhướng Tây.
Liễu Kính Trung quắc mắt bảo đệ tử:
- Trinh nhi! Ngươi đã thỠthương, có ra mặt cũng chẳng ích gì. Ta giao sư nương cho ngươi, hãy cố dùng pho khinh công Xuyên Vân đưa nàng đào thoát.
Tiên Tử lúc này đã được Liễu Phụng băng bó xong. Nàng cúi đầu nhận lệnh, cõng sư nương trên lưng, chạy vỠphía sau trang.
Lúc này ngá»n lá»­a đã cháy lan đến hậu sảnh, nhưng nhỠđám đệ tá»­ Kim Ưng liá»u chết chống chá»i nên bá»n hắc y chưa xông vào được. Äã có hÆ¡n mưá»i ngưá»i hy sinh.
Liễu Kính Trung an bài xong hậu sự, xách kiếm lướt ra phía sân trước.
* * *
Sáng ra, dân chúng Cảm Giang kéo đến thì thấy Liễu gia trang chỉ còn là một đống tro tàn. Hàng trăm xác chết cháy đen không thể nào nhận diện được.
* * *
Nhắc lại, Kim Ưng mang Kiếm Vân bay một mạch đến Nam Lĩnh. Tiếng khóc oa oa của đứa bé dưới chân làm nó sốt ruột, vỗ mạnh đôi cánh.
Chiá»u hôm sau nó đã đến đỉnh núi Ngá»a Long. NÆ¡i mà hai mươi năm trước nó đã rá»i xa để theo Liá»…u Kính Trung vùng vẫy giang hồ. Kim Ưng lão nhân, sư phụ há» Liá»…u chính là ngưá»i chá»§ đầu tiên cá»§a nó.
Nam LÄ©nh là rặng núi thấp ở biên giá»›i phía Bắc hai tỉnh Quảng Äông, Quảng Tây, cÅ©ng là đưá»ng chia nước giữa lưu vá»±c sông Trưá»ng Giang và Tây Giang. Phía Nam dãy núi chính là vùng đất Miêu Cương. Vì vậy, toàn bá»™ vùng Nam LÄ©nh rừng rậm bạt ngàn, hoang dã. Cá»p, beo, rắn rít rất nhiá»u.
Kim Ưng đáp xuống trước má»™t thạch thất trên sưá»n núi. Kiếm Vân vẫn khóc nhưng giá»ng nó khản đặc và yếu á»›t. Äã gần má»™t ngày không sữa mẹ, đứa bé chẳng còn hÆ¡i sức mà gào thét nữa.
Thần Ä‘iêu quác lên mấy tiếng, không thấy chá»§ nhân bước ra, nó lại gần, dùng mỠđẩy cá»­a. Nhưng chẳng thấy bóng ngưá»i, bụi bặm phá»§ đầy, màng nhện giăng mắc khắp nÆ¡i.
Kim Ưng thất vá»ng, vá»— cánh bay lên cao. Nó chợt nhận ra má»™t mái tranh ẩn hiện dưới khu rừng thưa nÆ¡i chân núi. Thần ưng lao xuống, đậu trước sân quác liên hồi.
Chá»§ nhân căn mao xá là má»™t cặp vợ chồng tiá»u phu tuổi độ tứ tuần, sống bằng nghêà đốn cá»§i và bẫy thú rừng. Ngưá»i chồng há» Cổ, ngưá»i ta vẫn gá»i là Cổ Tam Lang.
Phu thê há» Cổ Ä‘ang chuẩn bịu ăn cÆ¡m chiá»u, nghe tiếng chim ưng lảnh lót, vá»™i chạy ra xem thá»­.
Nhận ra con chim ưng lông vàng to lá»›n, cả hai giật mình kinh hãi. Nhưng Cổ Tam Lang thưá»ng ngày vào rừng đốn cá»§i vẫn thưá»ng gặp mãnh thú nên kịp trấn tÄ©nh.
Kim Ưng cúi xuống, dùng má» tháo nút vuông lụa khá»i chân tả, ngậm lấy bá»c vải, bước đến trước mặt há» Cổ. Tam Lang quan sát nhận ra thần Ä‘iêu rất thông linh. Gã há»i nó:
- Phải chăng linh Ä‘iểu muốn giao bá»c vải này cho chúng ta?
Kim Ưng gục gặt đầu, quác lên vài tiếng. Tam Lang ngồi xuống mở vuông lụa, thấy trong đó là má»™t tiểu hài nhi đỠhá»n. Gã mừng rỡ ẵm lên trao cho vợ:
- Trá»i ban cho chúng ta má»™t bé trai kháu khỉnh. Nhưng dưá»ng như nó Ä‘ang mệt lả vì đói khát, nàng mau cho nó uống nước, còn ta sẽ ra sau vắt sữa dê.
Kim Ưng thấy tiểu chá»§ đã có ngưá»i chăm sóc, nó vá»— cánh bay Ä‘i kiếm ăn.
Cổ Tam Lang và Cổ thị lấy nhau đã mưá»i mấy năm mà vẫn chưa có con. Nay được má»™t đứa con trai, lòng vui mừng khôn xiết.
Cổ thị dù chưa há» nuôi con, nhưng bản năng bà mẹ vẫn tiá»m tàng. Cho hài nhi uống nước ngay, nàng nhanh nhẹn tháo lá»›p khăn và tả lót đã ướt đẫm vì phân và nước tiểu, lấy khăn nhúng nước ấm lau sạch.
Tam Lang đã Ä‘em chén sữa dê vào đến. Cổ thị cho bé uống từng giá»t. Lát sau Kiếm Vân hồi tỉnh, nó bật khóc oe oe. Cổ thị vá»™i bế vào lòng vá»— vá» và cho nó uống thêm sữa.
Từ đó, Kiếm Vân được vợ chồng há» Cổ nuôi dưỡng. Trong lá huyết thư, Liá»…u trang chá»§ ghi độc hai chữ Kiếm Vân chứ không có ghi há». Vì vậy, Cổ Tam Lang đã lấy há» mình đặt cho đứa bé.
Kim Ưng vẫn lưu lại vùng rừng núi Tần LÄ©nh để bảo vệ tiểu chá»§. Sáng sá»›m, nó đảo má»™t vòng để tìm bắt thú rừng Ä‘em vá» cho phu thê há» Cổ. Kim Ưng là con vật to lá»›n, dÅ©ng mãnh, sải cánh vươn ra rá»™ng hÆ¡n trượng. Sau nhiá»u năm theo Luân Kiếm vào sanh ra tá»­, chiến đấu hàng trăm trận vá»›i các cao thá»§ giang hồ, nó đâu coi bá»n hổ báo ở Nam LÄ©nh ra gì.
Số nai, hươu, thá», chồn mà Kim Ưng bắt được đã biến Tam Lang thành ngưá»i nổi tiếng, má»—i lần gã Ä‘em ra thành bán.
Ban đêm, Kim Ưng ngá»§ ngay trên cây cạnh nhà. Năm Vân nhi lên bốn tuổi, thần Ä‘iêu suốt ngày quấn quít, vui chÆ¡i vá»›i tiểu chá»§. Vân nhi thích được cỡi trên lưng con chim ưng để nó bay là đà trên bãi cá» trước nhà. Cổ thị sợ con té ngã, lấy da nai làm thành vòng cổ chim ưng để Vân nhi giữ chặt. Càng ngày, chim ưng càng bay cao hÆ¡n. Phu thê há» Cổ rất lo sợ nhưng Vân nhi nhất quyết không chịu bá» trò chÆ¡i thích thú ấy, nó lăn ra khóc lóc, khiến hai ngưá»i phải chịu thua.
Kiếm Vân là đứa bé hiếu động, gan lì, hầu như không biết sợ là gì. Năm lên mưá»i tuổi đã theo Tam Lang vào rừng đốn cá»§i, bẫy thú và chứng tá» năng khiếu bẫm sinh cá»§a má»™t chàng thợ săn. Tam Lang đã làm cho ái tá»­ má»™t cây cung nhá». Chỉ sau hai tháng, Vân nhi đã trở thành tay thiện xạ, trăm phát không sai. Nó thưá»ng lén rá»§ Kim Ưng vào rừng săn thú, Ä‘em vá» khá nhiá»u dã vị. Cổ Tam Lang la mắng thì nó cưá»i bảo:
- Phụ thân yên tâm, trong khu rừng núi nầy, không có con mãnh thú nào địch lại Kim Ưng.
Tam Lang lắc đầu chịu thua. Cổ thị trước đây là tỳ nữ cho má»™t gia đình trưởng giả, nhá» vậy nàng biết chữ. Thấy con trai đã đến tuổi há»c hành, nàng ra sức dạy dá»—. Không ngá» Vân nhi cá»±c kỳ thông tuệ lại có tinh thần hiếu há»c, chỉ hÆ¡n năm đã thuá»™c hết mấy ngàn mặt chữ. Cổ Tam Lang phải xuống núi, vào trấn tìm mua sách cÅ© cho y há»c.
Má»™t trưa ná», Vân nhi Ä‘ang ngồi vắt vẻo trên nhánh đào, Kim Ưng từ trên cao đáp xuống, ríu rít gá»i tiểu chá»§. Vân nhi cưá»i há»i:
- Ưng nhi định rủ ta đi chơi phải không?
Kim Ưng gật đầu, Vân nhi rón rén chạy vào lấy cung tên, cố không để Cổ thị phát hiện.
Äã lâu rồi Vân nhi không còn cưỡi lên lưng chim ưng vì nó sợ làm ngưá»i bạn thân yêu phải mệt má»i. Nhưng lần này, Kim Ưng lại ra hiệu cho tiểu chá»§ ngồi lên lưng. Vân nhi đành phải chiá»u ý.
Kim Ưng vá»— cánh bay vá» phía Äông. Lát sau, nó hạ cánh xuống má»™t khu rừng rậm rạp trên đỉnh núi cuối cùng cá»§a rặng Nam LÄ©nh.
Dưới gốc cây cổ thụ to lá»›n, trên thảm lá mục dày đặc là má»™t loài cây lạ, chỉ cao bằng đầu ngưá»i, thân lá tím thẫm. Vân nhi thích thú hít lấy mùi thÆ¡m tá»a ra từ tám quả lạ vàng óng Ä‘ang lá»§ng lẳng trước mắt. Kim Ưng quác lên, bảo Vân nhi hái lấy. Kiếm Vân biết Kim Ưng là linh Ä‘iểu, có thể phân biệt quả có độc hay không. Vì vậy nó yên tâm bước đến hái má»™t trái ăn thá»­, quả nhiên ngon ngá»t phi thưá»ng.
Ăn xong năm trái, Vân nhi bảo Kim Ưng:
- Ưng nhi, còn lại ba trái là phần của ngươi đấy.
Thần ưng lắc đầu, Vân nhi cưá»i bảo:
- Té ra ngươi đã ăn trước một quả rồi phải không?
Thấy linh Ä‘iểu gật đầu, Vân nhi ăn nốt ba trái còn lại. Äang định lên lưng chim trở vá» thì nó nghe bụng nóng như lá»­a đốt, huyết mạch toàn thân căng phồng. Vân nhi lăn lá»™n trên thảm lá khô, luôn miệng rên xiết. Cuối cùng, nó ngất Ä‘i. Kim Ưng vẫn thản nhiên đứng chỠđợi. Má»™t canh giá» sau, Vân nhi tỉnh lại, nghe cÆ¡ thể sung mãn lạ thưá»ng. Má»™t luồng sinh lá»±c má»›i mẻ tạo cho nó cảm giác hưng phấn, khá»e khoắn.
Vân nhi ôm cổ thần ưng thủ thỉ:
- Chúng ta vỠthôi.
Trưa hôm sau, Kim Ưng lại rá»§ tiểu chá»§ Ä‘i chÆ¡i. Lần này nó đưa Vân nhi đến căn thạch thất cá»§a Kim Ưng lão nhân trên sưá»n núi. Khu vá»±c này có nhiá»u hổ báo nên trước đây Cổ Tam Lang đã cấm ngặt ái tá»­.
Mưa gió và mối má»t đã há»§y hoại cánh cá»­a gá»—, chỉ má»™t cái đập cánh cá»§a thần ưng đã khiến nó bung ra rÆ¡i xuống đất, tan thành những mảnh gá»— mục nát.
Kim Ưng khệnh khạng bước vào trong. Vân nhi tò mò theo sau. Thấy còn hai cánh cửa sổ, Vân nhi mở ra cho sáng sủa. Chúng cũng cùng số phận với cánh cửa chính.
Ãnh dương quang ập vào, soi sáng gian nhà đá. Nhưng ngoài chiếc thạch án ở cuối và chiếc giưá»ng đá bên tay phải, không còn vật dụng nào khác.
Thấy mảnh tưá»ng đá trên hương án có nét khắc má» má» vì bụi phá»§. Vân nhi nhảy lên phá»§i sạch để xem cho rõ. Năm chữ Kim Ưng Môn Tổ ÄÆ°á»ng khiến nó thắc mắc, quay xuống há»i thần ưng:
- Có phải nơi này có quan hệ với Ưng nhi hay không?
Kim Ưng gục gặc chiếc đầu oai vệ. Vân nhi nhảy xuống tròn mắt nhìn thần ưng mổ vào má»™t nút bí mật trước thạch án. Má»™t khuôn cá»­a đá nhá» hiện ra, linh Ä‘iểu thò đầu vào trong lôi ra má»™t gói vuôn vức, trao cho tiểu chá»§. Trong ấy chỉ có má»™t quyển sách dầy và má»™t phong thư. Tất cả Ä‘á»u ố vàng, cÅ© kỹ. Văn nhi mở phong thư:
“Liễu Kính Trung đồ đệ!
Äã đến kỳ hẹn vá»›i Liêu Äông Tôn Giả, sư phụ phải lên đưá»ng đòi lại lệnh phù cho bổn môn. Chuyến Ä‘i này, lành ít dữ nhiá»u, nếu ta có mệnh hệ nào, đồ đệ hãy cố khổ luyện võ công, tiếp tục sứ mạng khôi phục bổn phái. Nếu không, ta chẳng thể ngậm cưá»i nÆ¡i chín suối.
Kim Ưng lão nhân di bút.â€
Văn nhi dù má»›i hÆ¡n mưá»i tuổi nhưng thiên bẩm thông tuệ, tinh minh. Nó nhíu mày há»i thần ưng:
- Ưng nhi muốn ta há»c võ công trong quyển kinh này ư?
Linh điểu gật đầu.
* * *
Bảy năm sau, Kiếm Vân đã trở thành má»™t chàng trai tuấn tú. Äôi mày kiếm xếch ngược đến tận chân tóc và nhãn thần sáng như sao. Chiếc mÅ©i cao thẳng, vành môi đỠnhư son nổi bật trên nước da trắng hồng. Chàng cÅ©ng đã luyện xong quyển bí kíp Kim Ưng Mật Lục.
Không hiểu vì thá»i gian hay vì tác dụng cá»§a cây lạ năm nào, Kim Ưng vẫn khá»e mạnh và bá»™ lông đã đổi sang màu trắng bạch, óng ánh sắc kim.
Cổ Tam Lang và Cổ thị đã bước vào tuổi lục tuần, tóc chớm bạc nhưng vẫn còn tráng kiện. HỠsung sướng bàn việc tìm vợ cho ái tử.
Bá»—ng má»™t hôm, Kiếm Vân má»i song thân ngồi xuống bàn rồi cung kính nói:
- Thưa phụ mẫu, hài nhi có tâm sự chất chứa đã bao năm. Nay dám mong phụ mẫu gỡ rối dùm.
Cổ Tam Lang cưá»i ha hả đáp:
- Có gì con cứ giải bày, cần chi phải lá»™ vẻ nghiêm trá»ng như vậy?
- Hài nhi bất hiếu muốn biết thân thế mình có gì bí ẩn hay không?
Cổ thị sa lệ bảo:
- Kiếm Vân đã đến tuổi trưởng thành, ông hãy cho con biết sự thật đi.
Tam Lang gật đầu, bước vào phòng trong lấy ra má»™t túi vải, ông đổ những vật ấy ra, ngài khăn tã, còn có lá huyết thư và bá»c châu báu. Kiếm Vân Ä‘á»c thư, hiểu ngay cố sá»±. Chàng nghẹn ngào há»i:
- Vậy chính là Ưng nhi đã đưa hài nhi đến đây?
Cổ thị lau nước mắt bảo:
- Ngày ấy ngươi còn đỠhá»n, chỉ chừng tháng tuổi.
Tam Lang lộ vẻ tiếc nuối:
- Trong thư không viết hỠnên ta cũng chẳng biết ngươi ở hỠgì?
Kiếm Vân suy nghĩ một lúc, sụp xuống lạy chín lạy:
- Hài nhi chịu Æ¡n dưỡng dục cá»§a phụ mẫu mưá»i tám năm, suốt Ä‘á»i vẫn coi mình là ngưá»i há» Cổ. Sau này có con trai sẽ tiếp tục nối dõi tông đưá»ng há» Cổ. Nhưng mối thù cá»§a nhà há» Liá»…u cÅ©ng chẳng thể quên. Mong song thân cho hài nhi được lên đưá»ng Ä‘iá»u tra thân thế.
Cổ thị cúi xuống đở chàng lên, ôm chặt lấy khóc ròng:
- Sinh dưỡng đạo đồng, chúng ta dù đứt ruá»™t cÅ©ng chẳng dám ngăn con tìm vá» nguồn cá»™i. Nhưng đưá»ng Ä‘á»i chông gai hiá»…m trở, con phải cẩn thận má»›i được.
Kiếm Vân an ủi bà:
- Mẫu thân đừng lo, thân thể hài nhi cứng như sắt thép, chẳng ai làm hại được đâu.
Nói xong, chàng bước đến bên lò sưởi giữa nhà, thò tay vào bốc lấy má»™t cục than hồng thật lá»›n, Ä‘em đến trước mặt song thân cưá»i bảo:
- Phụ mẫu xem này, lửa hồng còn không đốt được da thịt hài nhi.
Hai ngưá»i trợn mắt ngạc nhiên. Cổ thị sợ hãi:
- Vân nhi có mau bỠxuống đi không?
Chàng cả cưá»i, bóp nát cục than hồng thành muôn tia lá»­a nhá». Äể song thân an tâm hÆ¡n, vận thần lá»±c nhổ bật gốc cây đào già.
Cổ Tam Lang hài lòng:
- Thôi đủ rồi, với bản lãnh ấy chúng ta cũng bớt lo lắng, nhưng phải nhớ câu mãnh hổ trước mặt không bằng độc xà sau lưng.
Cổ thị thắc mắc:
- Nhưng làm sao con biết được cố hương mình ở chốn nào mà tìm?
Kiếm Vân kính cẩn đáp:
- Má»™t là hài nhi sẽ Ä‘i theo Kim Ưng. Hai là dùng danh tá»± cá»§a tiên phụ mà há»i thăm
Tam Lang lắc đầu:
- Không Ä‘uợc! Chẳng may há»i lầm kẻ thù thì sao? Hoặc giả Kim Ưng có mệnh hệ gì thì mất Ä‘i đầu mối. Kim Ưng thông linh hiểu được tiếng ngưá»i, sao không Ä‘á»c tên các địa phương cho nó nghe thá»­?
Kiếm Vân mừng rỡ, rú lên gá»i thần ưng. Linh Ä‘iểu xà xuống chá» lệnh. Kiếm Vân vuốt ve nó rồi bảo:
- Mẫu thân ta sẽ Ä‘á»c tên các nÆ¡i, nếu Ưng nhi nhận ra đâu là nhà cá»§a Liá»…u Kính Trung thì gật đầu.
Cổ thị thong thả Ä‘á»c từng tên phá»§. Khi nghe đến từ Giang Tây, nó gật đầu lia lịa.
Sáng hôm sau, Tam Lang dẫn Kiếm Vân xuống núi, đến huyện thành Nam Dương bán mấy viên ngá»c.
Lão chá»§ nhân tiá»n trang là má»™t lão già nhá» bé mặt gian xảo như mặt chồn. Äôi mắt lão láo liên đánh giá cha con há» Cổ là bá»n quê mùa ngốc nghếch nên định trả rẻ.
Kiếm Vân nhãn quang sắc bén, nhận ra vẻ thiếu thành thực của lão. Chàng đặt bàn tay hữu lên mặt quầy, quắc mắt bảo:
- Nếu lão có tà ý thì sẽ như chiếc quầy gỗ mục này.
Dứt lá»i, bàn tay chàng vàng rá»±c như ánh hoàng kim, ngập sâu vào lá»›p gá»— Ä‘en bóng. Lão chá»§ kinh hãi chắp tay vái lia lịa:
- Xin đại vương yên tâm, tiểu nhân là ngưá»i trung thá»±c, quyết không dám trả rẻ dù chỉ má»™t phân.
Lát sau, hai ngưá»i trở vá» vá»›i bốn ngàn bẩy trăm lượng bạc trong túi. CÅ©ng như lúc Ä‘i, Kiếm Vân cõng Cổ Tam Lang chạy nhanh như gió. Tam Lang thích thú cưá»i ha hả:
- Nhá»› lại vẻ mặt cá»§a lão chá»§ nhân tiá»n trang, ta không nén nổi cÆ¡n tức cưá»i.
Äến gần sÆ¡n trấn, chàng đặt phụ thân xuống. Cổ Tam Lang hăm hở gá» cá»­a má»™t tòa nhà xinh xắn treo bảng bán.
Cái giá má»™t ngàn hai trăm lượng làm hài lòng cả chá»§ và khách. Chá»§ cÅ© là má»™t bà lão hom hem Ä‘ang định vá» sống vá»›i con trai gần đấy. Bà vui vẻ gá»i ngưá»i dá»n ngay đồ đạc.
Chiá»u hôm đó, Kiếm Vân vá» núi cõng Cổ thị ra nhà má»›i. Mua sắm những vật dụng cần thiết, mãi đến gần ná»­a đêm má»›i hoàn tất.
Sáng ra, Cổ thị Ä‘i chợ sá»›m, sắp tiệc tống hành. Kiếm Vân không biết uống rượu, chỉ ba chung mặt đã đỠhồng, trông như xuân nữ. Cổ Tam Lang vá»— đùi cưá»i khà khà:
- Vân nhi anh tuấn như vậy, tất sẽ vướng vào lưới tình sớm đấy.
Cổ thị vào trong lấy ra một gói giấy dài cho ái tử:
- Sáng nay ta ghé vào lò rèn trong trấn, há»i mua cho con má»™t thanh kiếm. Lão há» Trương nhăn mặt bảo lão chỉ biết rèn dao, búa, cuốc, xẻng chứ không rèn kiếm. Nhưng cuối cùng, lão vào nhà lấy ra thanh kiếm cÅ© này và nói là vật truyá»n gia từ Ä‘á»i tổ phụ, phải đúng trăm lượng má»›i bán. Ta đành cắn răng mua đại, chứ chẳng lẽ để con không vÅ© khí tùy thân?
Kiếm Vân cảm động đỡ lấy, mở bá»c vải ra xem. Chiếc vá» bằng đồng đã rÄ© sét nhưng hoa văn chạm trá»— rất tinh xảo. Chàng rút kiếm, nghe hÆ¡i lạnh tá»a vào mặt, lưỡi kiếm không sáng ngá»i nhưng cÅ©ng chẳng han rÄ©, chỉ má»™t màu bạc má» má». Chuôi kiếm bằng sừng Ä‘en nhánh, khắc chìm hai chữ: Tuệ Kiếm.
Chàng múa thử thấy rất vừa tay, mừng rỡ cảm tạ Cổ thị:
- Äá»™i Æ¡n mẫu thân đã ban cho bảo kiếm!
Cuối giá» Thìn, chàng khăn gói lên đưá»ng. Cổ Tam Lang bắt chàng phải Ä‘em theo ngàn lượng bạc và ná»­a túi châu báu.
Kiếm Vân không biết cưỡi ngá»±a nên chỉ dá»±a vào đôi chân Ä‘i mãi vá» hướng Äông. Linh Ä‘iểu Ä‘i theo dẫn đưá»ng, đôi lúc xà xuống, bắt những con thá» rừng chia sẻ cho tiểu chá»§.



Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này:

Tài sản của ngoctulaa

Chữ ký của ngoctulaa
[SIZE="6"][COLOR="Blue"] nhớ nhà[/COLOR][/SIZE]
  #2  
Old 13-04-2008, 01:52 PM
ngoctulaa's Avatar
ngoctulaa ngoctulaa is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: NÆ¡i có Tình Yêu em dành cho anh
Bài gởi: 617
Thá»i gian online: 56 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 27 Times in 16 Posts
Hồi 2

Tương giang cổ động phùng hảo hữu
Xú tử thùy tri nhất nữ nhân




Mưá»i ngày sau, chàng đến bá» sông Tương. Trá»i đã trở rét đậm, tuyết rÆ¡i phá»§ trắng hàng cây cạnh bá» và vạn vật. Thấy đò vẫn còn ở tít mạn Äông, chàng bước vào phạn Ä‘iếm gần đấy ăn trước. Kiếm Vân không uống rượu, nhưng khi tiểu nhị dá»n cÆ¡m canh lại có kèm bình rượu nhá», chàng mỉm cưá»i uống thá»­ má»™t chung.
Kim Ưng chắc không bắt được con thá» nào nên hạ cánh bước vào đòi ăn. Kiếm Vân gá»i cho nó hai cân thịt bò sống. Thá»±c khách trong quán trầm trồ khen ngợi con chim quý.
Ä‚n xong, thoáng thấy đò đã đến giữa sông, chàng gá»i tiểu nhị tính tiá»n rồi đứng lên bước ra khá»i quán.
Vừa đến cá»­a, chàng phát hiện có bàn tay thá»c vào thắt lưng, chá»— chàng dắt túi bạc. Kiếm Vân không há» quay lại, nhưng bàn tay hữu cá»§a chàng đã nắm chặt cổ tay tên móc túi. Chàng ung dung dắt gã Ä‘i vá» phía bá» sông. Äến nÆ¡i, chàng quay sang lạnh lùng bảo:
- Ngươi còn trẻ sao không kiếm việc lương thiện mà làm, lại há»c thói bất lương?
Thì ra đó chính là tên khất cái lúc nãy ngồi trước cá»­a phạn Ä‘iếm. Mặt gã lem luốc nhưng đôi mắt tinh anh, linh hoạt. Gã gượng cưá»i, khoe hàm răng trắng tinh như ngá»c:
- Xin đại ca tha cho một lần, tiểu đệ nhịn đói từ hôm qua đến giỠnên phải làm bậy.
Kiếm Vân nhìn sâu vào đôi mắt sáng, cảm nhận được vẻ thành thật nên buông tay gã ra, móc túi bạc trao cho gã má»™t nén mưá»i lượng:
- Ngươi cầm lấy chút bạc này mà ăn uống. Nhưng đừng móc túi nữa, lỡ bị ngưá»i khác bắt gặp sẽ bị đòn đấy.
Tiểu hóa tá»­ nhận bạc cưá»i khì khì:
- Äại ca quả là ngưá»i rá»™ng rãi, tiểu đệ tên gá»i Hàn Tiên, dám há»i danh tính đại ca.
Kiếm Vân cưá»i mát:
- Ta là Cổ Kiếm Vân.
Hàn Tiên há»i tiếp:
- Cổ đại ca định đi đâu?
- Giang Tây!
Hóa tử mừng rỡ bảo:
- Tiểu đệ cÅ©ng Ä‘ang trên đưá»ng vá» Giang Tây. Hay đại ca cho tiểu đệ đồng hành được không?
Nụ cưá»i cá»§a gã rất hồn nhiên và chân thật. Kiếm Vân suốt má»™t thá»i thÆ¡ ấu chỉ làm bạn vá»›i Kim Ưng, nay gặp há» Hàn tính tình lanh lợi, hoạt bát, chàng sinh lòng cảm mến:
- Cũng được, nhưng đò đã sắp sang sông, ta chỠngươi ăn sao kịp?
Hàn Tiên phì cưá»i:
- Bên kia sông cũng có quán cơm, sang đấy ăn cũng được, tiểu đệ nhịn đói quen rồi.
Äò chật, hai ngưá»i ngồi sát bên nhau, Kiếm Vân ngạc nhiên khi thấy há» Hàn lem luốt, y phục vá víu mà cÆ¡ thể không há» hôi hám.
Äến bá» Äông, hai ngưá»i vào phạn Ä‘iếm. Kiếm Vân ngạc nhiên khi thấy Hàn Tiên gá»i má»™t lúc sáu, bảy món ăn, nhưng má»—i dÄ©a gã chỉ ăn vài miếng. Lúc tính tiá»n, Kiếm Vân không khá»i Ä‘au lòng khi thấy Hàn Tiên đã xài gần hết mưá»i lượng bạc mà chàng cho gã.
Ra đến ngoài, Kiếm Vân mở bá»c hành lý, lấy ra mưá»i nén bạc trao cho há» Hàn, lạnh lùng bảo:
- Ngươi cầm lấy số bạc này rồi đưá»ng ai nấy bước!
Hàn Tiên sá»­ng sốt há»i:
- Tiểu đệ có lỗi lầm gì mà đại ca xua đuổi?
Chàng thở dài bảo:
- Ngươi chưa từng khó nhá»c để mưu sinh nên không biết trân trá»ng những vật thá»±c cá»§a thế gian. Hàng trăm vạn ngưá»i phải đổ mồ hôi để cung cấp những món ăn lúc nãy. Bản thân ta cÅ©ng đã lặn lá»™i rừng sâu, cõng từng bó cá»§i, bắt từng con thú, nên không thể chịu được cách ăn uống hoang đàng cá»§a ngươi.
Hàn Tiên sợ hãi, nắm chặt tay chàng van xin:
- Tiểu đệ biết lá»—i, xin đại ca lượng thứ. Thá» có hoàng thiên chứng giám, từ nay tiểu đệ sẽ ăn hết những món mình gá»i ra, không dám phung phí nữa.
Äôi mắt to tròn cá»§a gã nhòa lệ và đầy vẻ thiết tha, khiến Kiếm Vân động lòng trắc ẩn. Chàng thở dài:
- Thôi được! Nếu ngươi đã lập trá»ng thệ như thế, ta cÅ©ng chẳng thể nhẫn tâm.
Hàn Tiên mừng rỡ liếc chàng:
- Äại ca tướng mạo tôn quí, tính tình rá»™ng rãi, không ngá» lại có quá khứ cÆ¡ cá»±c như vậy?
Kiếm Vân là ngưá»i trầm lặng, ít nói nhưng Hàn Tiên chẳng hỠđể ý đến Ä‘iá»u ấy. Gã luôn miệng nói cưá»i, kể chuyện cố sá»± võ lâm cho chàng nghe. Thấy gã kiến văn uyên bác, thông thuá»™c qui cá»§ giang hồ, lai lịch hảo hán thiên hạ, Kiếm Vân vô cùng khâm phục.
HỠđến huyện Hành Dương lúc trá»i sụp tối. Hàn Tiên nhanh nhẩu dẫn chàng vào má»™t khách Ä‘iếm nhá». Gã lá»›n tiếng bảo chưởng quầy cho hai phòng. Kiếm Vân nhíu mày nói:
- Má»™t phòng cÅ©ng đủ cho hai ngưá»i, cá»› chi phải mướn đến hai phòng?
Hàn Tiên sững ngưá»i, nhưng nhá»› đến tính tiết kiệm cá»§a chàng, gã cắn răng bảo:
- Dạ, đại ca nói đúng, một phòng cũng được.
Kiếm Vân bá» hành lý và trưá»ng kiếm lên giưá»ng, rá»§ Hàn Tiên Ä‘i tắm. Gã bối rối đáp:
- Tiểu đệ thân thể yếu Ä‘uối, trá»i Äông không dám đụng đến nước, chỉ lau sÆ¡ thôi. Äại ca vào tắm trước Ä‘i.
Kiếm Vân tắm gội xong bước ra. Hàn Tiên vào nhà tắm, hai khắc sau mới xong, nhưng những vết lem luốc đã sạch sẽ, nhưng thay vào đó là những vết máu sạm màu. Kiếm Vân ngỡ ngàng đưa tay sỠmặt hỠHàn rồi bảo:
- Ngươi bị thế này lâu chưa?
Gã ấp úng đáp:
- Từ ngày còn rất nhá».
Kiếm Vân chăm chú nhìn, thở dài bảo:
- Nếu không có những vết máu đáng ghét kia, ngươi đáng gá»i là mỹ nam tá»­.
Hàn Tiên ngượng ngùng đáp:
- Dù sao cũng chẳng thể anh tuấn, hiêng ngang bằng đại ca.
Hai ngưá»i thả bá»™ dạo quanh huyện thành tìm nÆ¡i dùng bữa tối. Hàn Tiên có vẻ rất thông thuá»™c địa phương này. Gã dẫn chàng đến má»™t quán cÆ¡m sang trá»ng. Biết chàng ngần ngại, gã lá»›n tiếng bảo đảm:
- Äại ca yên tâm, quán này có nhiá»u món ngon và rất rẻ tiá»n.
Kiếm Vân tá»§m tỉm cưá»i:
- Ta không quen vào những chỗ như thế này, nhưng không phải do tính hà tiện. Hàn đệ muốn ăn món gì cũng được, nhưng phải ăn cho hết.
Hàn Tiên nghe chàng xưng hô thân mật, gã vui mừng khôn xiết:
- Äại ca chịu nhận kẻ xấu xa này làm tiểu đệ rồi sao?
Hai ngưá»i bước vào, chưởng quầy biến sắc mặt, cung kính cúi chào, đích thân dẫn khách đến bàn.
Chỉ ná»­a khắc sau, mưá»i mấy món ăn thượng hạng đã được mang lên. Hàn Tiên nhăn mặt:
- Các ngươi Ä‘em nhiá»u quá sao ta ăn hết được?
Chưởng quầy cưá»i há» hỠđáp:
- Dạ bẩm, nếu món nào không ăn hết, bổn Ä‘iếm sẽ không tính tiá»n.
Kiếm Vân quê mùa, cứ tưởng cung cách làm ăn của nơi này là thế.
Hàn Tiên vui vẻ, gắp thức ăn cho chàng, phần gã chỉ ăn có đúng một món cá chưng.
Kiếm Vân thắc mắc thì gã đáp:
- Tiểu đệ đã hứa với đại ca nên chẳng dám quên, một dĩa cá thì còn ăn hết được, thêm món nữa chắc dạ dày tiểu đệ không kham nổi.
Kiếm Vân cưá»i bảo:
- Các dÄ©a Ä‘á»u không lá»›n, má»™t mình ta ăn cÅ©ng hết, Hàn đệ yên tâm.
Hàn Tiên cảm động, đưa đũa gắp những món khác. Kiếm Vân đâu ngá» rằng những món ăn trên bàn Ä‘á»u được đầu bếp số má»™t cá»§a phá»§ Hồ Nam đích thân nấu nướng, vì vậy chàng ăn rất ngon miệng.
Cuối bữa, hai ngưá»i nhìn nhau cưá»i vì các dÄ©a, tô Ä‘á»u sạch sẽ. Kiếm Vân gá»i chưởng quầy tính tiá»n. Lão chạy đến liếc Hàn Tiên dỠý. Gã giả đò che miệng ngáp, lắc nhẹ hai ngón tay. Chưởng quầy hiểu ý, kính cẩn thưa:
- Xin nhị vị cho lão phu xin hai lượng.
Kiếm Vân giật mình há»i lại:
- Lão có tính lầm không, sao mà rẻ quá vậy?
Hàn Tiên nạt ngang:
- Quán này nổi tiếng rẻ nhất thiên hạ, hai lượng là phải rồi.
Kiếm Vân nghi hoặc nhưng vẫn móc tiá»n ra trả.
Hai ngưá»i Ä‘ang định ra vá», bá»—ng nghe ngoài cá»­a vá»ng vào má»™t giá»ng cưá»i dài ghê rợn, Ä‘inh tai nhức óc:
- Bổn bang đã hạ lệnh cho các ngươi đóng cá»­a quán, sao lại dám coi thưá»ng? Äêm nay, bổn Ma Quân sẽ thiêu há»§y nÆ¡i này.
Lão chưởng quầy mất hẳn vẻ lụ khụ, đứng thẳng lưng sang sảng đáp:
- Phạn Ä‘iếm cá»§a lão phu không có khả năng đóng cho quý bang má»—i tháng hai vạn lượng bạc, nhưng cÅ©ng chẳng thể đóng cá»­a mà nhịn đói. Tôn giá đừng ép ngưá»i quá mức.
Kiếm Vân cau mày há»i:
- Lão áo đen râu rậm kia là ai?
Hàn Tiên sợ hãi đáp:
- Lão ấy là Hắc Tu Ma Quân, đứng thứ mưá»i hai trong Thập Nhị Phi Ma. Chúng đã thành lập má»™t bang há»™i có tên là Võ Lâm Bang, mưu đồ thống trị giang hồ.
Gần đây hỠbành trướng sang đất Hồ Nam, bắt các hiệu buôn, quán xá phải nộp thuế, nếu không sẽ phải đóng cửa.
Kiếm Vân nghe đến tên bá»n cừu nhân, sát khí bốc lên phá»§ kín khuôn mặt đẹp, mắt tá»a hàn quang lấp loáng.
Hàn Tiên kinh hãi ngăn cản:
- Äại ca chá»› khinh động, võ công cá»§a Ma Quân rất cao cưá»ng, thá»§ hạ lại đông đảo.
Kiếm Vân không đáp, gạt tay cá»§a há» Hàn, đứng lên bước đến đối diện vá»›i Ma Quân. Chàng gằn giá»ng há»i:
- Lão là Hắc Tu Ma Quân trong Thập Nhị Phi Ma phải không?
Lão Ma thấy chàng cốt cách anh hùng, nhưng tuổi còn quá trẻ nên coi thưá»ng. Lão bật cưá»i ngạo nghá»…:
- Äúng vậy! Ngươi là ai mà sao biết tiếng lão phu?
Kiếm Vân khấn thầm vong hồn phụ mẫu rồi buông chậm từng tiếng:
- Ta sẽ lấy mạng lão!
Ngày xưa Kim Ưng Luân Kiếm Liểu Kính Trung chỉ há»c được pho Kiếm Pháp Mật Lục, nên ít ai biết được rằng Kim Ưng Môn còn có pho chưởng Kim Thá»§ Liên Hoàn Trảm.
Kiếm Vân nhỠăn được tám trái Tá»­ Diệp Kim Quả, lại há»c võ từ năm mưá»i má»™t tuổi nên đạt được sáu thành Kim Quang Thần Công, luyện thành pho chưởng độc nhất vô nhị.
Thân ảnh chàng như ánh chá»›p xông vào cuốn lấy lão ma. Äôi bàn tay tá»a ánh vàng kim, lúc chưởng, lúc trảm tạo thành chiếc kén thép bao chặt đối phương.
Hắc Tu Ma Quân kinh hãi múa tít thanh Quá»· Äầu Äao bảo vệ toàn thân. Äây là lần đầu tiên Kiếm Vân giao đấu nên không khá»i bỡ ngỡ, chiêu thức kém phần linh hoạt, biến hóa.
Chàng đánh một hơi bẩy mươi hai chiêu của pho chưởng pháp, tuy không lấy được mạng Ma Quân nhưng đấu pháp hoàn thiện được một bước.
Ma Quân thấy đối thá»§ đánh lại chiêu đầu, cưá»i khinh thị phản công. Thanh Quá»· Äầu Äao loang loáng ánh xanh, sát khí mịt mù.
Kiếm Vân đã bình tâm trở lại, vận dụng pho khinh công Kim Ưng Phiêu Phong, đảo lượn trong bóng đao, cố quan sát đao chiêu, tìm chỗ sơ hở, thỉnh thoảng xuất một chiêu như sấm sét.
Hắc Tu Ma Quân thấy kim thủ của đối phương cứng rắn nhu thép luyện, mấy lần chạm đao mà không hỠthỠthương, lão giật mình kinh sợ.
Sau hÆ¡n ba trăm chiêu, Kiếm Vân đã làm chá»§ được pho Kim Thá»§ Liên Hoàn Trâm, chàng cưá»i nhạt, vung song thá»§ vá»— liá»n tám chưởng chặn đứng đưá»ng Ä‘ao. Rồi chàng nhập ná»™i, vươn tả thá»§ khóa chặt lưỡi Ä‘ao còn bàn tay hữu thá»c sâu vào lồng ngá»±c Ma Quân. Chiêu Kim Trảm Tồi Tâm không phải là sát chiêu lợi hại nhất, nhưng vì được sá»­ dụng đúng lúc nên rất hữu hiệu.
Hắc Tu Ma Quân rú lên thảm thiết khi bàn tay thép cá»§a chàng rá»c xuống mở tung lồng ngá»±c và vùng bụng lão ra. Máu phun ướt đầy mặt và y phục Kiếm Vân. Chàng lùi lại nhìn thảm trạng cá»§a đối phương, mỉm cưá»i lạnh lẽo.
Hàn Tiên thở phào nhẹ nhõm, buông lá»i vu vÆ¡:
- Còn mưá»i tên áo Ä‘en kia chắc không nên để sống sót làm gì!
Lão chưởng quầy khẽ gật đầu, nhẩy ra phía trước quát lớn:
- Giết!
Chung quanh bá»n áo Ä‘en Võ Lâm Bang nãy giỠđã có má»™t hàng rào ngưá»i vây chặt. Nhìn qua thì tưởng há» là thưá»ng dân đến xem náo nhiệt, nhưng khi có lệnh, Ä‘ao kiếm giấu kín trong ngưá»i tung ra, chụp xuống bá»n hắc y. Chưa đầy ná»­a khắc chẳng còn má»™t tên sống sót.
Lúc này, Hàn Tiên ra vẻ sợ hãi, bảo Kiếm Vân:
- Äại ca mau theo tiểu đệ đào tẩu, kẻo quan quân kéo đến thì nguy to.
Kiếm Vân nghe lá»i, chạy theo gã vào nhà bếp, thoát ra bằng cá»­a sau, luồn qua hàng chục ngá» hẻm chằng chịt. Hai ngưá»i vỠđến khách Ä‘iếm, vào bằng lối cá»­a sổ.
Tắm gội thay y phục xong, Kiếm Vân thở dài bảo:
- Khi giao đấu ta mới biết võ công mình còn chưa được tinh thục lắm. Nếu không đâu cần đến ba trăm chiêu mới giết được lão ma?
Hàn Tiên an ủi:
- Kinh nghiệm chiến đấu không thể có ngay được. Chỉ sau vài trận, bản lãnh đại ca sẽ hoàn thiện hơn.
Kiếm Vân lộ vẻ hối tiếc:
- Ta má»™t mình tá»± luyện, không có minh sư chỉ giáo nên chắc còn nhiá»u sai sót. Nếu gặp cùng lúc hai, ba lão Ma Quân chắc ta không địch nổi.
Hàn Tiên hiếu kỳ há»i:
- Äại ca có mối thù vá»›i Thập Nhị Phi Ma ư?
Mắt chàng lóe lên vẻ cừu hận:
- Thù giết cha mẹ lẽ nào không báo phục?
Hàn Tiên biết rõ bản lãnh siêu phàm cá»§a bá»n Phi Ma, gã lo sợ cho Kiếm Vân, nhíu mày suy nghÄ© rất lâu. Lát sau, gã mỉm cưá»i bảo:
- Tiểu đệ cần ra ngoài một lát, đại ca ngủ trước đi.
Kiếm Vân Ä‘ang ngÆ¡ ngác nhìn những bông tuyết rÆ¡i ngoài song, giật mình quay lại nhìn thấy Hàn Tiên gầy ốm, nhá» bé. Chàng vá»— trán cưá»i bảo:
- Ta luyện thần công toàn thân không sợ nóng lạnh nên quên rằng Hàn đệ chưa có áo ngá»± hàn. Trong bá»c hành lý có gần ngàn lượng bạc, Hàn đệ lấy má»™t ít ra phố mua áo lông. Loại nào ấm nhất thì mua, trong việc này không cần phải tiết kiệm.
Hàn Tiên cảm động, mắt long lanh như sắp khóc. Gã bước lại giưá»ng lấy hai nén mưá»i lượng rồi Ä‘i ra.
Äầu canh ba gã má»›i trở vá», xúng xính trong chiếc áo lông cừu trắng muốt. Trên tay là má»™t chiếc màu Ä‘en.
Kiếm Vân vẫn chưa ngá»§, chàng ngạc nhiên há»i:
- Ta đã có, Hàn đệ mua thêm làm gì?
Hàn Tiên khúc khích cưá»i:
- Chiếc áo da dê cá»§a đại ca đã cÅ© rồi, tiểu đệ thấy há» bán rẻ nên mua luôn hai cái. Äại ca tướng mạo anh tuấn, mặc mãi áo da dê coi sao được.
Chàng thấy gã có lòng lo lắng cho mình, không nỡ trách, chỉ há»i:
- Thế hai cái bao nhiêu?
HỠHàn thản nhiên đáp:
- Chỉ có năm lượng thôi!
Kiếm Vân gật gù:
- Äịa phương này bán gì cÅ©ng rẻ. Thôi chúng ta Ä‘i ngá»§ để mai lên đưá»ng sá»›m.
Hàn Tiên sợ hãi nói:
- Äại ca cứ ngá»§ trên giưá»ng, tiểu đệ quen ngá»§ dưới đất rồi.
Kiếm Vân quắc mắt bảo:
- Ngươi có còn coi ta là đại ca không đấy?
Tia mắt chàng đầy vẻ uy nghi. Hàn Tiên run bắn ngưá»i, ngoan ngoãn trèo lên giưá»ng, nằm sát vách.
Kiếm Vân theo thói quen, cởi áo để lá»™ thân hình cưá»ng tráng, chắc nịch. Hàn Tiên vá»™i nhắm mắt, quay mặt vào trong. Kiếm Vân khoan khoái buông ngưá»i xuống nệm bông, sau trận đấu quyết liệt, chàng ngá»§ rất nhanh.
Hàn Tiên nghe mùi nam nhân nồng nàn tá»a ra từ cÆ¡ thể chàng. Gã không thể ngá»§ được, nằm nghiên ngưá»i ngắm khuôn mặt anh tuấn, Ä‘oan chính cá»§a đại ca. Gã chợt nhận ra mình có ý tưởng muốn ôm lấy chàng, nép vào thân hình nồng ấm kia mà thiếp Ä‘i. Má»™t giá»t lệ lén trào ra khóe mắt.
Kiếm Vân bỗng trở mình, lăn một vòng đến bên Hàn Tiên, chàng vươn tay ôm chặt gã vào lòng. Bàn tay hữu vô tình đặt lên ngực tả của gã.
Hàn Tiên run rẩy nằm im, cÆ¡ thể hắn má»m nhÅ©n không còn chút khí lá»±c. Da mặt đỠhồng vì thẹn thùng khi đùi chàng gác lên bụng dưới.
Gã mở mắt nhìn lên trần nhà, cắn răn chịu đựng. Hai khắc sau, dưá»ng như đã giải quyết được má»™t nan đỠnào đó trong tâm tư, gã thở dài, rúc đầu vào ngá»±c Kiếm Vân thiếp Ä‘i.
Sáng ra, Kiếm Vân tỉnh giấc trước. Chàng nhận ra thân hình má»m mại, thÆ¡m tho trong vòng tay cá»§a mình. Hàn Tiên gối đầu vào tay cá»§a chàng ngá»§ rất ngon lành. Kiếm Vân mỉm cưá»i khẽ gỡ vòng tay cá»§a gã, xuống giưá»ng vào phòng tắm rá»­a mặt.
Lúc chàng bước ra, Hàn Tiên đã thức giấc và Ä‘ang xếp gá»n gối chăn. Kiếm Vân cưá»i khà khà bảo:
- Ta tưởng chỉ mình ta khi ngá»§ có tật xấu, ai ngá» Hàn đệ cÅ©ng vậy. Äêm qua ngươi ôm ta ngá»§ rất ngon.
Hàn Tiên đỠmặt đáp:
- Tại đại ca ôm tiểu đệ trước chứ bộ.
Kiếm Vân cưá»i xòa:
- Từ năm mưá»i tuổi ta đã ngá»§ chung vá»›i phụ thân. Ban đêm, núi rừng Nam LÄ©nh rất lạnh, vì vậy, phụ tá»­ ta phải ôm nhau mà ngá»§ má»›i đủ ấm. Từ đó thành thói quen.
Hàn Tiên lẳng lặng ra sau rửa mặt, thay y phục.
Hai ngưá»i rá»i khách Ä‘iếm, tiếp tục hành trình vá» hướng Tây. Hàn Tiên bảo chàng:
- ÄÆ°á»ng vá» Giang Tây còn gần ngàn dặm, sao đại ca không mua ngá»±a mà cưỡi? Tiểu đệ Ä‘i bá»™ không nổi đâu.
Kiếm Vân ngắm nghí thân hình hỠHàn, chàng bước đến thò hai tay chụp lấy thắt lưng gã nhấc bổng lên rồi đặt xuống, lắc đầu:
- Hàn đệ quá nhẹ, chắc chỉ chừng sáu mươi cân. Khi nào mõi chân cứ bảo ta cõng. Phụ thân ta nặng gấp hai lần ngươi mà ta còn cõng ngưá»i chạy được hàng trăm dặm. HÆ¡n nữa, ta đâu biết cưỡi ngá»±a?
Hàn Tiên chịu thua, nói lang qua chuyện khác. Ra đến cá»­a Tây thành, thấy vệ đưá»ng có đám đông, vá»ng tiếng khóc tức tưởi cá»§a nữ nhân. Kiếm Vân dừng bước, nhón chân nhìn vào. Chàng vốn dÄ© đã cao lá»›n nên nhìn rất rõ cảnh tượng. Má»™t phụ nhân tuổi trạc tam tuần và bốn đứa bé Ä‘ang quỳ cạnh má»™t xác chết quấn chiếu. Trên đầu há» là những giải khăn tang xé từ chiếc áo trắng cÅ© kỹ nào đấy.
Phụ nhân nức nở khẩn cầu:
- Tiện phụ dập đầu mong chư vị quí nhân nhỠlòng thương, bố thí cho ít bạc để chôn cất tiên phu. Hai năm bệnh hoạn đã khiến gia sản tiêu tan, nhà cửa cũng chẳng còn. Tiện phụ nguyện làm nô bộc để trả ơn.
CÅ©ng có ngưá»i ném xuống vài phân bạc rồi bá» Ä‘i. Kiếm Vân nhìn gương mặt ngây thÆ¡, hốc hác cá»§a bốn tiểu đồng, chúng Ä‘ang run rẩy dưới màn tuyết lạnh. Chàng bất nhẫn, len vào trong, dịu giá»ng há»i:
- Äại tẫu cần bao nhiêu bạc để mai táng vong phu?
Phụ nhân nghẹn ngào đáp:
- Tiện phụ chỉ xin hai chục lượng là đủ.
Kiếm Vân cau mày há»i tiếp:
- Rồi sau đó đại tẩu sẽ làm gì để nuôi dưỡng con thơ?
Phụ nhân bật khóc:
- Tiện phụ cũng chẳng biết nữa!
Kiếm Vân móc túi hành lý lấy ra mưá»i nén bạc nhẹ nhàng đặt xuống trước mạt ngưá»i đàn bà bất hạnh, ôn tồn nói:
- Tiểu đệ xin tặng trăm lượng bạc để đại tẫu lo tang chế và làm vốn nuôi dưỡng bốn tiểu hài.
Phụ nhân vui mừng khôn xiết, dập đầu lạy lục. Kiếm Vân quay lưng Ä‘i thẳng. Má»i ngưá»i nhìn theo vá»›i vẻ ngưỡng má»™, tưởng chàng là tay đại gia công tá»­ nào đó.
Hàn Tiên chạy theo, nắm tay chàng bảo:
- Äại ca đối vá»›i bản thân thì dè xẻn, sao đối vá»›i ngưá»i lại hậu hÄ©nh như vậy?
Kiếm Vân nghiêm mặt đáp:
- Tiá»n tài chỉ là vật ngoại thân, chỉ có giá trị khi xá»­ dụng đúng lúc. Mẹ con há» cần số bạc ấy hÆ¡n chúng ta rất nhiá»u.
Tài sản của ngoctulaa

  #3  
Old 13-04-2008, 01:54 PM
ngoctulaa's Avatar
ngoctulaa ngoctulaa is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: NÆ¡i có Tình Yêu em dành cho anh
Bài gởi: 617
Thá»i gian online: 56 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 27 Times in 16 Posts
Hàn Tiên không nói ra nhưng lòng càng thêm kính phục nhân cách cá»§a chàng. Con ngưá»i sÆ¡n dã kỳ lạ này có lối suy nghÄ© đơn giản nhưng cao cả biết bao.
ÄÆ°á»£c chừng mưá»i dặm, thấy trán há» Hàn ướt đẫm mồ hôi, Kiếm Vân đưa lưng bảo gã trèo lên. Hàn Tiên thoáng đỠmặt nhưng vẫn tuân lệnh.
ÄÆ°á»ng quan đạo vắng vẻ, ít ngưá»i qua lại, Kiếm Vân vận khinh công lướt Ä‘i như cánh chim. ÄÆ°á»£c vài dặm, bá»—ng Kim Ưng quác lên báo động, chàng chậm bước quan sát Ä‘oạn đưá»ng trước mặt.
Cách chừng tám trượng, có má»™t con mãnh hổ lông trắng nằm cạnh vệ đưá»ng. Má»™t lão nhân tóc bạc như sương Ä‘ang gối đầu trên lưng mảnh thú, ngá»§ rất say sưa.
Kiếm Vân thản nhiên bước tới. Khi gần đến nơi, Bạch Hổ thức giấc, gầm lên vang dội. Lão nhân ngồi dậy, che miệng ngáp dài, cất tiếng mắng chàng:
- Tên tiá»u quá»· kia, sao ngươi dám phá giấc ngá»§ cá»§a lão gia?
Kiếm Vân đặt Hàn Tiên xuống, vòng tay kính cẩn thưa:
- Xin lão trượng lượng thứ, vãn bối đã cố nhẹ bước nhưng không thoát khá»i sá»± phát hiện cá»§a Bạch Hổ.
Lão già cưá»i gằn bảo:
- Ngươi cõng thêm má»™t ngưá»i trên lưng, bước chân nặng ná» nên tiểu hổ má»›i giật mình. Gã kia có què quặt gì đâu sao lại phải cõng? Thật đáng xấu hổ.
Kiếm Vân là ngưá»i đại lượng, kính lão, chàng kiên nhẫn giải thích:
- Tiểu đệ cá»§a vãn bối cÆ¡ thể gầy ốm, bạc nhược nên không Ä‘i bá»™ được lâu. Vãn bối khá»e mạnh nên phải giúp y.
Lão nhân không ngỠchàng còn trẻ mà độ lượng như biển, chẳng hỠgiận trược thái độ vô lý của lão. Lão nhân gãi đầu lẩm bẩm:
- Tên tiểu tử này khó đối phó thực, biết làm sao gây sự bây gi�
Hàn Tiên đứng sau lưng Kiếm Vân nhìn lão tá»§m tỉm cưá»i. Lão nhân Ä‘iên tiết chỉ mặt Kiếm Vân mắng chá»­i:
- Ngươi quả là tên ngốc tá»­ hiếm có trên Ä‘á»i. Chẳng lẽ ai bắt nạt ngươi cÅ©ng được hay sao?
Kiếm Vân nghiêm nghị đáp:
- Lão trượng tuổi cao, đáng bậc tổ phụ, dù có mắng mỠđôi câu cũng chẳng sao. Vãn bối nào dám phạm thượng.
Lão nhân thở dài ngao ngán:
- Nếu ta chửi cha mắng mẹ ngươi thì sao?
Kiếm Vân cưá»i khổ:
- Vãn bối má»™t má»±c lá»… độ, lẽ nào lão trượng lại nỡ buông lá»i xúc phạm đến phụ mẫu.
Lão nhân bá»±c dá»c bước đến trước mặt chàng, nói bằng giá»ng vừa Ä‘e dá»a, vừa cầu khẩn:
- Ta năn nỉ ngươi hãy đấu với ta vài chưởng, nếu không ta sẽ đào mồ cuốc mả ngươi lên mà chửi thực đấy.
Hàn Tiên nói thầm vào tai chàng:
- Tiểu đệ thấy lão không có ác ý, chắc chỉ muốn đấu vá»›i đại ca vài hiệp cho đỡ lạnh. Giang hồ có rất nhiá»u quái nhân, đại ca chiá»u ý lão má»™t chút.
Kiếm Vân gật đầu, xoay qua bảo lão nhân:
- Nếu lão trượng có nhã hứng chỉ giáo, vãn bối xin hầu tiếp vài chiêu cho giãn gân cốt.
Lão nhân mừng rỡ cưá»i khà khà, xắn tay áo:
- Có thế chứ, để xem ngươi có bao nhiêu bản lãnh mà ngưá»i ta hết lá»i khen ngợi như vậy.
Kiếm Vân cung kính vái chào rồi Ä‘em pho Kim Thá»§ Liên Hoàn Trảm ra thi triển. Chưởng kình cuồn cuá»™n như sóng dữ ập đến, kèm theo những thức sát thá»§ cá»§a bàn tay và ngón tay. Pho tuyệt há»c này phối hợp cả chưởng, chỉ, trảo và cương Ä‘ao, uy lá»±c kinh thế hãi tục. Lão nhân cao hứng liên tiếp tung ra những chiêu kỳ bí. Má»—i lần chàng đối phó không đúng, lão hét lên:
- Sai rồi!
Sau hai trăm chiêu, Kiếm Vân thức ngá»™ ra rằng lão nhân quái dị này Ä‘ang chỉ Ä‘iểm cho chàng cách biến hóa trong đấu pháp. Chàng đánh chậm lại, chăm chú tìm cách giải phá chiêu thức cá»§a lão nhân. Äến chiêu thứ má»™t ngàn, Kiếm Vân đã lãnh há»™i được toàn bá»™ tinh túy cá»§a pho Kim Thá»§ Liên Hoàn Trảm, tùy tâm phi phát. Lão nhân đưa bất cứ chiêu nào ra cÅ©ng có ngay chiêu thức để đối kháng.
Hết chiêu thứ hai ngàn, lão nhân tung mình nhẩy ra thở dốc nói:
- Thôi đủ rồi! Ta đã già yếu không thể nào theo kịp bá»n thiếu niên.
Kiếm Vân biết mình đã thu được lợi ích rất nhiá»u, chàng sụp xuống ná»n tuyết lạy tạ:
- Vãn bối Cổ Kiếm Vân đội ơn lão trượng đã chỉ giáo.
Lão cưá»i khà khà bảo:
- Ngưá»i mà ngươi tri ân chẳng phải là ta đâu.
Dứt lá»i, lão nhẩy lên lưng Bạch Hổ Ä‘i mất.
Hàn Tiên dịu dàng há»i:
- Phải chăng lão già kỳ dị đó đã cố ý chỉ dạy cho đại ca?
Kiếm Vân gật đầu phấn khởi:
- Äúng vậy! GiỠđây ta tá»± tin đã hoàn toàn nắm được phi Kim Thá»§ Liên Hoàn Trảm. Dẫu phải đối phó vá»›i hai, ba đại cao thá»§ cÅ©ng không đáng sợ.
Kim Ưng sa xuống, trong đôi móng vuốt cá»§a nó là má»™t con thá» tuyết béo mập. Kiếm Vân rá»§ Hàn Tiên vào khu rừng cạnh đưá»ng làm thịt thá». Vừa nhổ lông xong con thứ nhất thi thần ưng lại Ä‘em vá» con nữa.
Dưới gốc cây cao lá»›n rậm rạp này, tuyết không rÆ¡i qua lá»t, rải rác có sẵn ít cành khô. Hàn Tiên gom lại, bật há»a tập nhóm lên. Trá»i đông, cá»§i ướt nên mãi má»™t lúc lâu lá»­a má»›i chịu cháy Ä‘á»u.
Kiếm Vân bảo Hàn Tiên mở bá»c hành lý lấy lá» muối. Gã thấy túi châu báu mở ra xem thá»­, reo lên:
- Äại ca! Số bảo ngá»c này đáng giá đến mấy chục vạn lượng.
Kiếm Vân mỉm cưá»i:
- Hàn đệ thích thú thì cứ việc lấy vài viên. Äó là cá»§a gia bảo mà song thân ta để lại.
Hàn Tiên sung sướng lá»±a chá»n mãi, nhưng cuối cùng gã cá»™t lại, không lấy viên nào cả. Kiếm Vân há»i thì gã ngượng ngùng, cúi đầu nói:
- Châu ngá»c này dành để đại ca cưới vợ, tiểu đệ lấy làm gì?
Kiếm Vân bật cưá»i sang sảng:
- Hàn đệ lo xa quá, trước khi báo được mối thù diệt gia, ta thỠkhông nghĩ đến chuyện yêu đương. Thôi, mau lại đây ăn thử món thỠnướng xem sao?
Há» vừa ăn vừa trò chuyện rất vui vẻ. Bá»—ng Hàn Tiên ấp úng há»i:
- Tiểu đệ mạo muá»™i xin há»i danh hiệu lệnh cố phụ?
Kiếm Vân đã đem lòng tin yêu hỠHàn nên không dấu diếm. Chàng thở dài đáp:
- Ta chỉ biết tiên phụ quê ở Giang Tây, danh tính là Liễu Kính Trung.
Hàn Tiên thảng thốt:
- Kim Ưng Luân Chiến Liễu Kính Trung?
Kiếm Vân vỗ đùi:
- Có lẽ đúng vì Ưng nhi trước đây có bộ lông vàng sậm.
Chàng bèn kể cho gã nghe thân thế bi thảm của mình.
Hàn Tiên xúc động bảo:
- Tiểu đệ sẽ sát cánh giúp đại ca phục thù cho bá phụ, bá mẫu. Mưá»i tám năm nay, võ lâm vẫn không biết Thập Nhị Phi Ma chính là thá»§ phạm huyết án Liá»…u gia trang. Nhưng không hiểu sao chúng chỉ má»›i xuất đầu lá»™ diện, thành lập Võ Lâm Bang chừng năm nay?
Kiếm Vân tư lự một lúc rồi nói:
- Có lẽ bá»n chúng sợ Kim Ưng lão nhân biết ná»™i vụ, tìm chúng trả thù nên má»›i im hÆ¡i lặng tiếng chá» xem.
Hàn Tiên chân thành bảo:
- Tiểu đệ tuy võ công không bằng đại ca nhưng lăn lá»™n giang hồ đã nhiá»u năm, hiểu rõ cục diện võ lâm. Lưc lượng Võ Lâm Bang cá»±c kỳ hùng hậu, nếu đại ca ra mặt tầm thù chắc chắn sẽ thất bại. Tốt nhất là nên dấu mặt tỉa dần chúng từng tên.
Kiếm Vân cưá»i xòa:
- Mặt ta dù có mang râu cũng chẳng giấu được ai. Chẳng lẽ suốt ngày bịt mặt?
Hàn Tiên lắc đầu:
- Không phải! à tiểu đệ muốn nói rằng má»—i lần đại ca xuất hiện hạ thá»§ má»™t tên sẽ mang dung mạo khác để bá»n Phi Ma chẳng biết địch thá»§ mình là ai.
Dứt lá»i, gã lấy ra mưá»i mấy chiếc mặt nạ da ngưá»i má»ng dính, giúp chàng mang thá»­ má»™t tấm. Kiếm Vân soi ngưá»i và chiéc gương đồng nhá» cá»§a há» Hàn, thấy mình hoàn toàn khác lạ. Chàng sững ngưá»i há»i:
- Sao Hàn đệ không dùng mặt nạ mà che đi những vết máu?
Hàn Tiên tá»§m tỉm cưá»i:
- Tiểu đệ nào có kẻ thù mà phải cải trang? Hay đại ca đã chán gương mặt xấu xí này rồi?
Ä‚n xong, đã là giữa giá» Mùi, hai ngưá»i tiếp tục lên đưá»ng.
Ba ngày sau, hỠđến ranh giá»›i giữa hai phá»§ Hồ Nam và Giang Tây, Ä‘oạn quan đạo ở đây, phải Ä‘i qua hai vách núi cao. Hàn Tiên mệt má»i ngá»§ vùi trên tấm lưng rá»™ng cá»§a Kiếm Vân. Càng ngày, tình cảm cá»§a há» càng thêm thắm thiết. Hàn Tiên quen dần vá»›i vòng tay rắn chắc cá»§a Kiếm Vân má»—i đêm đông.
Bá»—ng cước trình cá»§a Kiếm Vân chậm lại, chàng nhận ra má»™t con lừa Ä‘en Ä‘ang đứng chận đưá»ng. Trên lưng nó là má»™t đạo nhân râu tóc đỠhung, lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm. Chàng chậm rãi đến gần, cúi đầu thưa:
- Xin đạo trưởng cho phép vãn bối được đi qua.
Hàn Tiên giật mình tỉnh giấc, thấy đạo nhân, gã biến sắc, thật nhanh xuống núp sau lưng Kiếm Vân.
Lão đạo cưá»i nhạt bảo:
- Ta không ngá» má»™t tên đại ngốc như ngươi mà cÅ©ng có ngưá»i để ý. Nếu muốn qua cá»­a ải này, phải để há» Hàn lại đây.
Kiếm Vân nghiêm nghị há»i:
- Chẳng hay Hàn tiểu đệ đắc tội gì với đạo trưởng? Vãn bối là huynh trưởng nguyện đứng ra nhận thay.
Äạo nhân gằn giá»ng:
- Có tá»™i hay không, ngươi cứ há»i gã là rõ. Nếu muốn chuá»™c tá»™i cho Hàn Tiên, má»™t là đấu vá»›i ta trăm chiêu, hai là để ta đánh vào lưng ba roi.
Kiếm Vân quay lại, thấy mặt mũi Hàn Tiên tái mét, nước mắt nhạt nhòa. Chàng an ủi gã:
- Bất kể Hàn đệ có lỗi lầm gì với đạo trưởng, đại ca cũng gánh vác được.
Chàng cởi áo lông cừu, bước đến dõng dạc nói:
- Hàn đệ đắc tội với bậc trưởng thượng, vãn bối còn mặt mũi nào mạo phạm nữa. Xin đạo trưởng ban cho ba roi và xóa bỠlỗi cũ cho hỠHàn.
Äạo trưởng giật mình trước khí độ cá»§a chàng. Äa số các thiếu niên thưá»ng cao ngạo, khinh Ä‘á»i, động má»™t chút là vung Ä‘ao, rút liếm. Vậy mà tên tiểu tá»­ này dám vì huynh đệ đưa lưng chịu nhục.
Lão cưá»i nhạt:
- ÄÆ°á»£c, để xem sau ba roi ngươi còn làm anh hùng được nữa không?
Lão vung roi quất thẳng tay, xé rách má»™t đưá»ng dài trên áo, máu bắn ra nhuá»™m đỠthân roi.
Hàn Tiên thét lên đau đớn:
- Äại ca!
Äạo nhân sá»­ng sốt há»i:
- Sao ngươi không vận công chống đỡ?
Kiếm Vân cưá»i buồn:
- Äã chịu lá»—i thì còn vận công làm gì?
Äạo nhân bẽ nát cây roi, quăng xuống đất, dÆ¡ hai ngón cái khen:
- Hảo hài tá»­, ta chịu thua ngươi rồi đó. Hai roi kia không cần đánh nữa. Nhưng ngưá»i phải rút kiếm ra để ta chỉ cho vài chiêu thức.
Lúc này Hàn Tiên đã kịp bôi lên vết thương một loại cao đặc biệt. Kiếm Vân không còn nghe đau rát nữa. Chàng phấn khởi vòng tay đáp:
- Vãn bối tá»± há»c nên biết còn nhiá»u sai sót, mong tiên trưởng dạy dá»—.
Kiếm Vân Ä‘em pho Luân Kiếm ra thi triển, kiếm quang loang loáng xoay tròn như bánh xe thép cuốn đến, chiêu nối chiêu liên miên bất tuyệt. Äạo nhân ung dung di chuyển trong màn kiếm quang, lúc Ä‘iểm, khi chém vào những chá»— sÆ¡ hở trong kiếm chiêu cá»§a đối phương. Chàng là ngưá»i thông tuệ, lập tức bổ xung được chá»— khiếm khuyết, càng ngày đưá»ng kiếm càng liá»n lạc, kín đáo. CÅ©ng như Bạch Hổ lão nhân, Hắc Lư đạo trưởng liên tiếp tung ra hàng ngàn chiêu kiếm kỳ ảo, bức bách chàng phải đối phó.
Sau hơn ngàn chiêu, Kiếm Vân không còn nhớ tên chiêu thức nữa, chàng chỉ thuận tay giải phá. Sáu mươi bốn chiêu Luân Kiếm biến hóa thành mấy ngàn chiêu.
Bá»—ng đạo nhân chém nhanh mấy kiếm, nhẩy khá»i đấu trưá»ng, nghiêm giá»ng bảo:
- Ngươi là ngưá»i có thiên bẩm võ há»c tuyệt cao, tâm tư chính trá»±c, thuần hậu. Chỉ tiếc không gặp minh sư nên thành tá»±u chỉ có giá»›i hạn. Thập Nhị Phi Ma võ công cá»±c kỳ lợi hại, phải khổ luyện thêm má»›i mong toàn mạng. Hàn Tiên cÆ¡ trí tinh minh sẽ giúp ngươi đối phó vá»›i thá»§ Ä‘oạn gian hiểm cá»§a bá»n tà ma. Ta giao cho ngươi trách nhiệm bảo vệ gã, nếu để gã thương tâm, Ä‘au lòng, ta sẽ lóc thịt ngươi ra.
Nói xong, lão lên lưng lừa Ä‘i mất, Kiếm Vân tínhg tình đôn hậu chứ chẳng phải kẻ ngu xuẩn, chàng há»i há» Hàn:
- Nếu ta không lầm thì cả hai cao thá»§ kia Ä‘á»u là ngưá»i thân cá»§a Hàn đệ?
Hàn Tiên ngượng ngập gật đầu:
- Tiểu đệ muốn võ công của đại ca tăng tiến tên đã nhỠhai vị thúc tổ giúp đỡ.
Kiếm Vân lạnh lùng bảo:
- Ta đối với ngươi một dạ chân thành, sao ngươi lại dấu giếm lai lịch của mình?
Hàn Tiên sợ hãi sụp xuống ôm chân Kiếm Vân khóc vùi:
- Äại ca đừng giận, thân thế tiểu đệ rất phức tạp, lúc này chưa thể nói ra được. Nếu đại ca không lượng thứ cho, tiểu đệ xin chết tại đây để chứng minh cho lòng dạ cá»§a mình.
Dứt lá»i, gã quỳ thẳng ngưá»i lên, rút tiểu Ä‘ao đâm vào ngá»±c trái.
Kiếm Vân hoảng hốt tước lấy Ä‘ao, quăng ra xa rồi ôm lấy gã vá»— vá»:
- Hàn đệ có ná»—i khổ riêng, đại ca sẽ không há»i han thêm nữa. Lẽ nào ngươi lại nỡ bá» ta?
Hàn Tiên thấp hÆ¡n Kiếm Vân cả cái đầu, gã gục vào ngá»±c chàng, mỉm cưá»i sung sướng.
Kiếm Vân bá»—ng có cảm giác há» Hàn đã trở thành má»™t phần thân thiết cá»§a Ä‘á»i mình. Chàng cưá»i bảo:
- Hàn đệ sao hay khóc quá. Từ năm mưá»i tuổi đến giá», ta chưa sa lệ bao giá».
Hàn Tiên thẹn thùng xô chàng ra:
- Tại đại ca ép ngưá»i thái quá chứ tiểu đệ đâu dá»… mÅ©i lòng như vậy.
Trong lòng gã rủa thầm Kiếm Vân là thiên hạ đệ nhất ngốc tử.
Tối đến, hai ngưá»i ngồi trong phòng trá» bàn bạc, chuyện trò. Kiếm Vân há»i há» Hàn:
- Hôm ấy ở Hành Dương, ta sát hại Hắc Tu Ma Quân, rất nhiá»u ngưá»i trông thấy. Nhưng sao mấy ngày qua, không thấy bá»n chúng truy sát?
Hàn Tiên cưá»i tinh quái:
- Äâu phải đại ca? Trên giang hồ Ä‘á»u truyá»n tụng rằng má»™t đại hán mặt Ä‘en râu rậm là hung thá»§. Võ Lâm Bang Ä‘ang dốc lá»±c lượng truy lùng gã mặt Ä‘en.
Kiếm Vân suy từ mối liên hệ giữa há» Hàn và hai lão kỳ nhân, thức ngá»™ được rằng thân phận Hàn Tiên rất cao quý, dưá»ng như gã là ái tá»­ cá»§a má»™t nhân vật danh tiếng lẫy lừng nào đó. Chàng há»i dò:
- Té ra Hàn đệ đã cho ngưá»i tung tin thất thiệt, đánh lạc hướng bá»n Phi Ma?
Hàn Tiên gật đầu. Kiếm Vân tư lá»± nhìn ngá»n lá»­a trong đĩa đèn lóe lên má»›i nói:
- Lúc rá»i Nam LÄ©nh, ta những tưởng có thể đối mặt vá»›i mưá»i hai lão ma đầu, liá»u chết báo thù. Nhưng giỠđây ta hiểu rằng không dá»… gì tiếp cận được chúng. Hàn đệ có cao kiến nào không?
Hàn Tiên suy nghĩ một lát nói rằng:
- Theo thiển ý cá»§a tiểu đệ, Võ Lâm Bang thế mạnh ngưá»i đông. Dù đại ca võ công quán thế cÅ©ng chẳng thể tá»± tiện xông vào tổng đàn tầm thù. Chỉ có cách dụ từng tên ra khá»i ổ mà tiêu diệt.
Kiếm Vân tán thành, há»i lại gã:
- Thế Hàn đệ có biết vị trí tổng đàn và các phân đàn Võ Lâm Bang tá»a lạc ở đâu không?
- Tổng đàn đặt ở núi Tín Dương, bỠNam sông Hoài, còn phân đàn thì tỉnh nào cũng có. Như ngay tại thành Cam Châu này chẳng hạn.
Kiếm Vân nhíu mày:
- Nếu như Hàn đệ nói rằng Liá»…u gia trang đã thành bình địa thì chúng ta bất tất phải đến đó nữa. Chi bằng Ä‘iá»u tra tình hình phân đàn Cam Châu rồi tiêu diệt chúng, chặt dần vây cánh cá»§a bá»n Phi Ma.
Hàn Tiên cưá»i bảo:
- Äại ca yên tâm, chỉ ná»™i ngày mai, chúng ta sẽ biết rõ tình hình.
* * *
Sáng hôm sau, Hàn Tiên rá»i khách Ä‘iếm Ä‘i đến cuối giá» Ngá» má»›i trở vá». Hắn há»›n hở nói:
- Phân đàn chá»§ chính là Äá»™c Nhãn Ma Quân, ngưá»i thứ mưá»i trong Thập Nhị Phi Ma, thiện dụng đồng côn, bản lãnh cao cưá»ng hÆ¡n Hắc Tu Ma Quân. Nhân số ước chừng bẩy mươi tên. SÆ¡ đồ nhà cá»­a cá»§a phân đàn, tiểu đệ đã có trong tay.
Gã trải lên bàn má»™t tá» hoa tiên, vẽ rất rõ ràng vị trí các chốt canh và thá»i khắc qua lại cá»§a bá»n tuần tra.
Kiếm Vân cao hứng ôm lấy Hàn Tiên hôn liá»n ba cái vào má. Há» Hàn thẹn thùng xô chàng ra:
- Tiểu đệ nào phải nữ nhân mà đại ca hôn hít như vậy?
Chàng cưá»i ha hả nói:
- Xin lá»—i Hàn đệ, lúc còn thÆ¡ ấu, má»—i lần ta săn được thú rừng, phụ thân thưá»ng hôn ta để tá» lòng thương yêu, tán thưởng.
Cuối canh đêm ấy, có hai bóng Ä‘en xâm nhập vào phân đàn Võ Lâm Bang ở thành Cam Châu. Toàn thân hắc y, mặt bịt khăn Ä‘en. Má»™t ngưá»i cao lá»›n, còn ngưá»i kia thấp bé, há» chính là Kiếm Vân và Hàn Tiên. Äến lúc này, Kiếm Vân má»›i biết khinh công và thá»§ pháp giết ngưá»i cá»§a há» Hàn chẳng thua kém chàng bao nhiêu. Thanh tiểu Ä‘ao cá»§a gã cắt cổ bá»n võ sÄ© canh gác mặt sau êm thắm hÆ¡n cắt cổ gà.
Không hiểu gã dùng loại chất dẫn há»a nào mà dù trá»i Äông ẩm ướt, tuyết phá»§ dầy mà các bức vách gá»— cá»§a tòa hậu sảnh bùng cháy dữ dá»™i, soi sáng cả má»™t vùng.
Kiếm Vân đứng sẵn trên nóc trước đại sảnh, chá» Äá»™c Nhãn Ma Quân xuất hiện.
Tiếng chiêng báo cháy và tiếng quát tháo vang dậy cả trá»i đêm. Äá»™c Nhãn Ma Quân mình trần trùng trục, xách đồng côn chạy ra sân trước.
Kiếm Vân rú lên thánh thót, tung mình xuống đối diện vá»›i lão ma. Chàng đưa tay kéo khăn Ä‘en, đệ lá»™ gương mặt Ä‘en đúa, trầm giá»ng bảo:
- Äá»™c nhãn Ma Quân, đã đến lúc ngươi Ä‘á»n tá»™i phóng há»a giết ngưá»i ở Liá»…u gia trang mưá»i tám năm trước.
Lão ma gầm lên:
- Phải chăng chính ngưá»i đã sát hại thập nhị đệ cá»§a ta?
Kiếm Vân quát lớn:
- Äúng vậy!
Vừa dứt lá»i, chàng vung Tuệ Kiếm chém liá»n mưá»i bốn thức. Lão ma vÅ© lá»™ng đồng côn chống đỡ.
Kiếm Vân dồn thêm ba thành công lực vào thân kiến khiến kiếm quang rực rỡ ánh vàng kim. Kiếm ảnh trùng trùng cuốn đến, chạm vào luồng hắc quang của đồng côn.
Lão ma thấy đối phương dùng trưá»ng kiếm má»ng manh va chạm vá»›i vÅ© khí nặng là đồng côn mà không há» kém thế, lão thầm e ngại.
Trong lúc đó, Hàn Tiên như bóng ma, lướt quanh các phòng ốc trong phân đàn. Tay gã liên tiếp phóng ra những viên đạn nhá» bằng hạt nhãn nhưng sức cháy rất mãnh liệt. Bá»n bang chúng Ä‘uổi theo sát nút nhưng không cách nào bắt kịp gã.
Äánh đến chiêu thứ má»™t trăm, Kiếm Vân gầm lên như hổ dữ, xuất chiêu sát thá»§ Luân Kiếm Lôi Ná»™, chàng tung mình lên cao hÆ¡n trượng, chụp lưới kiếm xuống đầu Äá»™c Nhãn. Lão thấy kiếm chiêu kỳ ảo, uy mãnh như sấm sét, vá»™i vận toàn lá»±c múa tít đồng côn che chở thân tâm.
Nhưng thanh Tuệ Kiếm chứa đầy mưá»i hai thành công lá»±c, chặt đồng côn làm thành ba khúc, sả đôi thân hình Äá»™c Nhãn Ma Quân thành hai phần bằng bặn.
Kiếm Vân đắc thủ rú lên báo hiệu rồi tung mình lướt qua đầu đám bang đồ đang ngơ ngác, biến mất vào màn đêm.
Vài hôm sau, tin tức vá» cuá»™c phục hận cá»§a hậu nhân Kim Ưng Liá»…u Kính Trung loan rá»™ng khắp giang hồ. Võ Lâm Bang há»p khẩn cấp chuẩn bị đối phó.
Lúc này Kiếm Vân và Hàn Tiên Ä‘ang trên đưá»ng đến Hán Khẩu để triệt hạ phân đàn ở đó.
Äể khá»i bại lá»™ hành tung, Kiếm Vân đã dặn dò Kim Ưng không được tiếp cận chàng nếu không có lệnh.
Thành Hán Khẩu nằm ngay Ä‘oạn sông Hán Thá»§y đổ vào Trưá»ng Giang, thuyá»n bè qua lại tấ nậo nên kinh tế phồn vinh. Hai ngưá»i vào thành, nghỉ trá» trong Giang Ba khách Ä‘iếm.
Hàn Tiên lại Ä‘i dá» thám tình hình. Chiá»u xuống, gã trở vá» vá»›i vẻ băn khoăn:
- Äại ca, nhân số cá»§a chúng ước trăm ngưá»i, phân đàn chá»§ là Quá»· Nhãn Ma Quân, đứng thứ mưá»i má»™t. Nhưng hôm kia có má»™t toán bịt mặt khoảng mưá»i ngưá»i đến bổ xung. Tiểu đệ chỉ sợ trong đám đó có vài tên lão ma, chúng ta sẽ rÆ¡i vào bẫy.
Kiếm Vân thở dài bảo:
- Không phải ta tự thị võ công, nhưng dù có địch không lại, ta vẫn có thể thoát đi an toàn. Chỉ lo cho Hàn đệ mà thôi.
Hàn Tiên cảm động, suy nghĩ một lát rồi nói:
- Néu đại ca đã quyết vào hổ huyệt thì tiểu đệ có kế sách này. Äêm nay chúng ta không đột nhập phân đàn mà đến trước cá»­a khiêu chiến. Chỉ mình đại ca ra mặt, còn tiểu đệ ở vòng ngoài quan sát. Khi cần thiết sẽ tung há»a đạn mở đưá»ng cho đại ca.
Kiếm Vân đồng ý, cuối canh hai, chàng y theo kế hoạch, đến phân đàn Hán Khẩu khiêu chiến. Quả nhiên chúng phòng bị rất nghiêm mật, từ xa mưá»i trượng đã phát hiện ra chàng.
Kiếm Vân chậm rãi bước đến cổng chính, vận công quát lớn:
- Quỷ Nhãn Ma Quân, hậu nhân của nhà hỠLiễu đã đến đây.
Hàng chục ngá»n Ä‘uốc lập tức được đốt lên, soi sáng mảnh đất phá»§ tuyết phía trước.
Äại môn mở lá»›n, ba lão già áo trắng thống lÄ©nh năm mươi thá»§ hạ bước ra. Lão Ä‘i giữa có cặp mắt xanh tà quái, chắc là Quá»· Nhãn. Lão bên tả gương mặt phúc hậu, miệng cưá»i toe toét, tay luôn phe phẩy chiếc quạt xếp dù trá»i giá rét. Nhân vật còn lại hai tay dài quá gối.
Ba lão ma thấy đối phương chỉ có má»™t mình, ra hiệu cho thá»§ hạ vây chặt. Quá»· Nhãn nhìn gương mặt Ä‘en đúa cá»§a Kiếm Vân gằn giá»ng:
- Äêm nay, bổn Ma Quân sẽ xé xác ngươi làm trăm mảnh để tế vong hồn Hắc Tu và Äá»™c Nhãn.
Kiếm Vân lạnh lùng bảo:
- Còn hai lão ma kia sao không giới thiệu cho ta biết?
Lão cầm quạt cưá»i âm hiểm:
- Lão phu là Thiết Phiến Ma Quân, em thứ tám, còn kia là lục ca Trưá»ng Thá»§ Ma Quân.
Kiếm Vân cao giá»ng:
- Mưá»i tám năm xưa, các ngươi giết phụ mẫu ta, nay ta quyết lấy máu bá»n ngươi rá»­a hận.
Dứt lá»i, chàng vung song thá»§ lướt vào như cÆ¡n lốc. Dù biết mình khó lòng địch lại ba kẻ đại thù nhưng chúng muốn giết chàng cÅ©ng chẳng phải chuyện dá»….
Quá»· Nhãn vung trưá»ng kiếm chụp lấy thân trên còn Thiết Phiến tấn công hạ bàn. Trưá»ng Thá»§ vươn đôi tay dài như tay vượn, dở tuyệt há»c Long Trảo Tụy Hồn đánh vào hậu tâm đối phương.
Pho Kim Thá»§ Liên Hoàn Trảm là võ há»c bí truyá»n, cá»±c kỳ ảo diệu và lợi hại. Càng đánh chiêu thức càng nhuần nguyá»…n, nghiêm mật và lanh lẹ. Äã trăm chiêu trôi qua, ba lão ma vẫn Æ  áp đảo được chàng. Quá»· Nhãn gầm lên phẫn ná»™, múa tít trưá»ng kiếm xô đến. Äôi mắt lão lấp loáng sát quang.
Kiếm Vân dồn thần công bảo vệ hậu tâm, đảo bá»™ xuyên vào màn kiếm quang, song thá»§ hóa thành ngàn chưởng phong vá»— vào thân kiếm. Quá»· Nhãn nghe kiếm chấn động rung lên và chậm lại. Lão kinh hãi định nhẩy lui thì tả thá»§ Kiếm Vân đã như lưỡi Ä‘ao chá»c vào bụng dưới lão vạch thẳng lên. Quá»· Nhãn gào lên thảm thiết. Vừa lúc đó, Kiếm Vân nghe lá»›p cương khí há»™ thân rung nhẹ, vá»™i xoay ngưá»i đưa Quá»· Nhãn ra chống đỡ. Thiết Phiến cắm ngập vào lưng đồng bá»n chúng nhưng vai tả cá»§a Kiếm Vân cÅ©ng bị má»™t trảo như trá»i giáng.
Chàng biết mình đã thá» thương, không thể tái đấu liá»n rú lên thánh thót, rút Tuệ Kiếm chụp xuống đầu Thiết Phiến Ma Quân.
Ở ngoài, Hàn Tiên nghe hiệu lệnh, tung mấy chục viên há»a đạn vào hàng ngÅ© bá»n banh đồ. Lân há»a nổ tung, bám vào ngưá»i chúng bốc cháy dữ dá»™i, mùi vải và da thịt cháy khét lẹt.
Lạ thay, cùng lúc đó từ ngoài tưá»ng vây phân đàn lại có hàng trăm viên há»a đạn rót vào khiến nhà cá»­a bốc cháy ngút trá»i.
Kiếm Vân thấy đã đến lúc thoát thân, chàng nhún chân bốc lên cao, dồn đủ mưá»i hai thành công lá»±c vào thân kiếm, xa xuống như thần ưng, bá»§a lưới thép vào đầu Thiết Phiến.
Lão nghiến răng múa quạt chống cá»±. Trưá»ng Thá»§ Ma Quân cÅ©ng vá»™i biến thế, vá»— hai đạo chưởng phong ngăn cản.
Nhưng chiêu Luân Kiếm Vấn Tâm khí thế như núi đổ, chém gẩy Thiết Phiến và chặt luôn cánh tay hữu. Nếu không có đạo chưởng kình cá»§a Trưá»ng Thá»§ Ma Quân thì Thiết Phiến lão ma đã táng mạng.
Kiếm Vân không dám sính cưá»ng, lăn tròn trên tuyết xông vào làn khói há»a đạn tẩu thoát.
Hàn Tiên đã chá» sẵn, tung thêm há»a đạn cản đưá»ng bá»n Võ Lâm Bang rồi chạy theo Kiếm Vân.
Còn cách khách Ä‘iếm chừng hai dặm, Kiếm Vân chợt lảo đảo rồi ngã vật xuống mặt tuyết. Hàn Tiên kinh hãi, ngồi uống xem xét, thấy chàng đã mê man bất tỉnh, miệng sùi bá»t mép, hiện tượng giống nhu trúng độc.
Gã vội lấy một viên dược hoàn màu lam bỠvào miệng chàng rồi cõng lên lưng chạy vỠhướng khác.
Má»™t khắc sau, gã đưa Kiếm Vân vào má»™t trang viện đồ sá»™ trong thành. NhỠánh đèn lồng treo trước cá»­a, bá»n vệ sÄ© nhận ra ngưá»i quen, mau mắn mở cá»­a và sụp xuống thi lá»…. Hàn Tiên chẳng thèm để ý, lướt thẳng vào trong.
Hai tên gác cá»­a đại sảnh thấy gã cõng ngưá»i trên lưng biết chuyện khẩn cấp vá»™i mở toang cánh cá»­a gá»—.
Hàn Tiên đặt Kiếm Vân lên trưá»ng ká»· rồi lá»›n tiếng gá»i:
- Thúc tổ! Thúc tổ!
Má»™t lão già râu tóc bạc phÆ¡ chạy ra, đó chính là Bạch Hổ lão nhân. Lão ngái ngá»§ há»i:
- Có chuyện gì mà Hương nhi hốt hoảng như vậy?
Hàn Tiên bật khó:
- Thúc tổ! Liá»…u đại ca bị trúng độc trảo cá»§a Trưá»ng Thá»§ Ma Quân.
Lão nhân biến sắc mặt quát bảo bá»n vệ sÄ© đốt thêm nến rồi thăm mạch cho Kiếm Vân. Lão cởi áo chàng ra quan sát vết thương nÆ¡i vai tả. Thần công há»™ thể cá»§a Kiếm Vân bảo vệ được xương cốt nhưng không cản được năm móng tay thép tẩm độc cắm vào da thịt. GiỠđây vết thương sưng phù lên và nám Ä‘en.
Hàn Tiên nghẹn ngào nói:
- Tôn nữ đã cho chàng uống Phong Mạch há»™ Tâm ÄÆ¡n.
Lão nhân gật đầu, bảo hỠHàn giữ Kiếm Vân ngồi vững rồi xếp bằng sau lưng chàng, dồn nội lực vào cơ thể để trục độc.
Nửa canh giỠsau, mồ hôi lão toát ra như tắm, buông tay thở dài bảo:
- Loại độc Tồi Tâm Hoại Cốt này thiên hạ vô song, ta có thể dồn chúng vào huyệt Cá»± Môn để chá» giải dược. Nếu trong mưá»i ngày không tìm được thuốc Kiếm Vân sẽ vô phương sống sót.
Hàn Tiên nghiến răng nói:
- Hay là chúng ta kéo róc lá»±c lượng đến phân đàn VÅ© Hán, bắt lão Trưá»ng Thá»§ phải đưa giải dược?
Lão nhân cưá»i thảm:
- Ngươi quên rằng Thần Bí Môn cá»§a chúng ta bị khống chế bởi lá»i giao ước mưá»i năm vá»›i bá»n Phi Ma hay sao?
Hàn Tiên bật khóc:
- Thúc công! Vậy chúng ta phải làm sao để cứu chàng đây?
Lão nhân nghiêm mặt:
- Phương hướng thì đã có sẵn, chỉ sợ ngươi không kham nổi mà thôi.
Hàn Tiên tái mặt lắp bắp:
- à thúc công muốn nói rằng Hương nhi phải đưa chàng vỠnúi cầu xin nội tổ?
- Äúng vậy! Ná»™i tổ ngươi thừa sức giải cứu cho Kiếm Vân. Nhưng sau đó hung kiết thế nào chưa rõ.
Hàn Tiên suy nghĩ xuất thần, cuối cùng gạt lệ lẩm bẩm:
- Äành phải liá»u má»™t chuyến, cùng lắm chết cả đôi. Kiếp sau chắp cánh uyên ương
Nàng sụp xuống ôm chân lão nhân cầu khẩn:
- Lòng Hương nhi đã quyết, xin thúc công đưa tôn nữ và Kiếm Vân vá» núi. Thá»i gian mưá»i ngày rất ngắn.
Lão nhân gật đầu, bảo nói vệ sÄ© chuẩn bị xe song mã. Lão đích thân cầm cương đưa cháu gái và Kiếm Vân lên đưá»ng. Chín ngày sau, hỠđến chân núi Nam SÆ¡n cách thành Hán Tung hai mươi dặm.
Tài sản của ngoctulaa

  #4  
Old 13-04-2008, 01:56 PM
ngoctulaa's Avatar
ngoctulaa ngoctulaa is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: NÆ¡i có Tình Yêu em dành cho anh
Bài gởi: 617
Thá»i gian online: 56 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 27 Times in 16 Posts
Hồi 3

Ngạo cốt trinh tâm kinh nữ sắc
Vong niên tri kỷ kết kim lan



Nam SÆ¡n không phải mà ngá»n núi cao nhất Thiểm Tây, nó chỉ nổi tiếng nhá» cánh rừng cây xinh đẹp. Nhưng giỠđây phá»§ tuyết dầy trên cành lá, che mất vẻ kỳ tú vốn có.
Hàn Tiên cõng thân hình nặng má»™t trăm sáu chục cân cá»§a Kiếm Vân, cùng Bạch Hổ lão nhân lướt nhanh lên núi. Äã bốn năm nàng không trở lại nÆ¡i này. Nhìn cảnh vật thân yêu chẳng khá»i má»§i lòng.
Gần đỉnh núi có má»™t bình đài rá»™ng hàng trăm mẫu, trên ấy là má»™t sÆ¡n trang lá»™ng lẫy, đồ sá»™ và uy nghiêm. Äại môn sừng sững cao hai trượng, bốn chữ Thần Bí SÆ¡n Trang cẩn bằng đá Ä‘en, trên ná»n vân thạch trắng, càng làm tăng vẻ lạnh lùng.
Bốn tên môn đồ gác cổng mừng rỡ định chào há»i, kịp thấy vẻ mặt sầu khổ cá»§a Hàn Tiên, bá»n chúng lặng lẽ mở cá»­a nghiêng mình thi lá»….
Hàn Tiên cõng Kiếm Vân vào hiên đại sảnh, đứng trước đồng cổ, vung dùi đánh liá»n chín tiếng. Trống đồng vang lên như sấm dậy. Má»™t khắc sau, cá»­a đại sảnh mở ra. Dù má»›i đầu Ngá» mà đèn nến sáng choang, dá»c theo đại sảnh là hai hàng ngưá»i đông đúc ước bốn trăm cao thá»§. Há» nhìn Hàn Tiên vá»›i vẻ yêu mến.
Phần cuối đại sảnh cao hÆ¡n tiá»n sảnh khoảng ná»­a trượng, trang trí huy hoàng lá»™ng lẫy như chốn hoàng thượng ngá»± triá»u. Trên cổ đại á»· lót gấm là má»™t lão nhân thanh bào tuổi bát tuần, đội mÅ© triá»u thiên, râu tóc bạc nhưng da mặt trắng hồng, mịn màng không má»™t nếp nhăn. Cạnh ông là má»™t thiếu phụ tuổi tác khó Ä‘oán. Nếu bảo nàng hai mươi hay bốn mươi cÅ©ng Ä‘á»u chẳng sai. Nhan sắc nàng đáng bậc mẫu nghi, thiên kiá»u bá mị không sao tả xiết.
Bạch Hổ lão nhân đứng vào hàng ngưá»i đầu tiên, mặc cho Hàn Tiên cõng Kiếm Vân trèo lên bẩy bậc tam cấp.
Nàng đặt Kiếm Vân nằm trước án thư, quỳ xuống thi đại lễ:
- Tiểu tôn nữ Hàn Phụng Hương khấu khiến nội tổ cùng di tổ.
Môn chá»§ Thần Bí Môn cưá»i nhạt bảo:
- Ngươi định đem tên tiểu tử sắp chết này đến phó ước đấy ư?
Phụng Hương nghiêm giá»ng đáp:
- Trong giao ước không nói rõ rằng ngưá»i ấy sắp chết hay không? Nếu ná»™i tổ không sợ thua cuá»™c thì cứ cứu chàng tỉnh lại. Bằng không, tiểu tôn nữ chẳng dám ép.
Hắc Lư đạo trưởng vòng tay nói vá»ng lên:
- Hàn đại ca, tiểu đệ xin lấy đầu bảo chứng rằng Liá»…u Kiếm Vân chẳng phải kẻ tầm thưá»ng.
Bạch Hổ lão nhân tiếp lá»i:
- Nếu gá»i hắn là kỳ nhân xuất thế cÅ©ng chẳng sai.
Lão môn chá»§ vuốt râu cưá»i cao ngạo:
- ÄÆ°á»£c! Nếu nhị vị lão đệ đã nói thế, ta sẽ thá»­ xem hắn là ngưá»i thế nào?
Lão ra hiệu cho môn chủ phu nhân và Hàn Tiên vào trong rồi bước xuống, bỠvào miệng Kiếm Vân bẩy viên linh đan trắng như tuyết, lại điểm vào các đại huyệt trên thân trước.
Nửa khắc sau, chàng hồi tỉnh, lồm cồm ngồi dậy, nheo mắt nhìn quanh. Thấy môn chủ tướng mạo tôn quý, uy nghiêm như thiên tử, chàng sanh lòng kính ngưỡng, sụp xuống thi lễ:
- Vãn bối Cổ Kiếm Vân xin bái kiến. Dám há»i đây là chốn nào?
Lão môn chá»§ cưá»i sang sảng đáp:
- Äây là Thần Bí SÆ¡n Trang trên núi Nam SÆ¡n. Còn lão phu là Võ Lâm Chí Tôn Hà Thiên Äông.
Bạch Hổ lão nhân nói vá»ng lên:
- Kiếm Vân! Chính môn chá»§ là ngưá»i đã cứu mạng ngươi đấy!
Chàng quay lại, nhận ra thúc công của Hàn Tiên, biết đây là sự thực, vội lạy tạ:
- Vãn bối đội ơn cứu tử!
Lạy xong, chàng đứng dậy quay xuống há»i Bạch Hổ lão nhân:
- Thúc công! Hàn tiểu đệ đâu sao không thấy?
Má»i ngưá»i che miệng cưá»i, Hàn môn chá»§ bá»±c bá»™i bảo:
- Kiếm Vân! Hàn Tiên là đứa hư há»ng, không nghe lá»i giáo huấn cá»§a trưởng bối, bá» nhà phiêu bạt giang hồ, lão phu không nhận hắn là con cháu há» Hàn nữa. Nay, lão phu thấy ngươi cốt cách anh hùng, muốn Ä‘em bào tá»· cá»§a hắn là Hàn Phụng Hương gả cho ngươi. Sau này sẽ kế nghiệp làm môn chá»§ Thần Bí Môn, nhưng ngươi phải tuyệt giao vá»›i Hàn Tiên.
Dứt lá»i, lão vá»— tay ba cái. Môn chá»§ phu nhân tha thướt bước ra. Trong bá»™ cung trang khuê nữ màu hồng nhạt, nàng trông chỉ độ đôi chín, xinh đẹp như tiên nữ giáng trần. Nàng đến trước mặt Kiếm Vân nở nụ cưá»i đổ quán xiêu đình, thá» thẻ:
- Tiện thiếp Hàn Phụng Hương xin ra mắt tướng công.
Mị lá»±c cá»§a Thái Hồ Tiên Nữ làm rung động cả đám lão nhân đứng dưới thá»m, há» thầm lo sợ cho Kiếm Vân.
Nào ngỠchàng nhìn thẳng vào mặt nữ nhân cung kính thưa:
- Tiểu đệ không dám!
Rồi chàng quay sang bẩm với Võ Lâm Chí Tôn:
- Cung bẩm môn chá»§! Vãn bối chỉ là kẻ quê mùa chất phát nÆ¡i rừng núi nhưng cÅ©ng biết đạo nghÄ©a làm ngưá»i. Dù Hàn hiá»n đệ là ngưá»i bất hiếu, lêu lổng giang hồ, không trá»n đạo vá»›i Hàn gia. Nhưng y đối vá»›i vãn bối chí tình chí nghÄ©a, sinh tá»­ có nhau, tình thâm thá»§ túc. Dù Phụng Hương tá»· tá»· có xinh đẹp như tiên nga cÅ©ng không thể khiến vãn bối quên Ä‘i tình huynh đệ vá»›i Hàn Tiên. Cảm tạ lòng yêu thương cá»§a trưởng bối, Kiếm Vân xin được cáo từ.
Thần Bí Môn chá»§ biến sắc há»i lại:
- Nhan sắc Phụng Hương thiên hạ vô song, ngươi suy nghĩ kỹ chưa?
Kiếm Vân kiên quyết gật đầu:
- Æ n cứu tá»­, vãn bối xin tạc dạ, thá» sẽ tìm cho được Hàn đệ, hết lá»i khuyên nhá»§ y trở lại nhà phụng dưỡng lão tiá»n bối.
Dứt lá»i chàng vái tạ rồi bước thẳng ra ngoài.
Lúc Ä‘i ngang hàng ngưá»i ở dưới, chàng nhận ra ánh mắt cá»§a há» nhìn mình vá»›i vẻ thương yêu, ngưỡng má»™.
Vừa xuống đến ná»­a đưá»ng sÆ¡n đạo, Kiếm Vân ngạc nhiên khi nghe tiếng reo hò như sấm động phát ra từ sÆ¡n trang. Nhưng vì quá lo lắng đến việc tìm kiếm há» Hàn nên chàng chẳng quay lại làm gì.
* * *
Vừa xuống đến chân núi, chàng mừng rỡ nhận ra Hàn Tiên Ä‘ang co ro ngồi cạnh tảng đá bên đưá»ng. Gã dưá»ng như quá mệt má»i nên đã gục đầu ngá»§ thiếp Ä‘i.
Kiếm Vân chạy đến bế xốc thân hình nhỠbé lên thì thầm:
- Hiá»n đệ chá» ta đã lâu chưa?
Chân chàng vẫn lướt nhanh, Hàn Tiên cưá»i đáp:
- Tiểu đệ đưa đại ca đến đây từ sáng sớm, nhưng không dám lộ diện, đành nhỠthúc công thượng sơn cầu khẩn nội tổ ra tay chữa trị thương thế cho đại ca.
Kiếm Vân cảm động, nhưng nghiêm mặt bảo:
- Lệnh tổ đã già yếu sao Hàn đệ không ở lại nhà phụng dưỡng, lại bỠđi như vậy?
Hàn Tiên buồn rầu đáp:
- CÅ©ng như đại ca, song thân tiểu đệ thất tung đã mưá»i năm nay, tiểu đệ xông pha giang hồ để tìm kiếm nhưng lại bị coi là bất hiếu.
Kiếm Vân giật mình:
- Lạ nhỉ! Sao lệnh tổ không cho ta biết chuyện này, lại nhất má»±c kết tá»™i hiá»n đệ là kẻ lêu lổng, hoang đàng?
HỠHàn giải thích:
- Chuyện cá»§ng không khó hiểu lắm. Thần Bí Môn thế mạnh ngưá»i đông mà còn không Ä‘iá»u tra ra. Ná»™i tổ cho rằng tiểu đệ chỉ phí công, nên ngưá»i má»›i giận dữ khi thấy tiểu đệ vẫn tiếp tục truy tìm.
Kiếm Vân gật đầu thông cảm. Hàn Tiên thấy sắp đến khu thị tứ, dẫy dụa bảo:
- Sắp đến chá»— đông ngưá»i, đại ca buông tiểu đệ xuống.
Kiếm Vân nghe đói bụng, rá»§ há» Hàn tìm phạn Ä‘iếm dùng cÆ¡m. Hai ngưá»i phá»§i sạch tuyết trên áo lông rồi bước vào quán ven đưá»ng.
Thấy chàng gá»i bình rượu nhá», Hàn Tiên cưá»i hì hì há»i:
- Äại ca bình thưá»ng không uống rượu, sao hôm nay lại có tá»­u hứng như vậy?
Chàng tủm tỉm:
- Hiá»n đệ bôn ba ngàn dặm để cứu mạng ta, không đáng được thưởng công hay sao?
Kiếm Vân vừa ăn vừa kể lại cuộc đối thoại với Võ Lâm Chí Tôn . Hàn Tiên giả đò giận dữ:
- Gia tá»· là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân. Äại ca quả là đại ngốc tá»­ má»›i từ chối mối lương duyên đó.
Kiếm Vân lắc đầu:
- Chẳng phải ta không nhận ra lệnh tá»· nhan sắc phi phàm. Nhưng lúc ấy trong tâm trí ta chỉ nghÄ© vá» hiá»n đệ mà thôi. Khi lệnh tổ ra Ä‘iá»u kiện bắt hai ta phải tuyệt giao, ta má»›i hiểu hiá»n đệ đối vá»›i ta thân thiết đến chừng nào.
Hàn Tiên sung sướng đến nghẹn lá»i, cúi đầu giả vỠăn uống để dấu những giá»t lệ long lanh.
Kiếm Vân uống mấy chén rượu, cảm khái thở than:
- Sau trận vừa rồi mới biết bản lãnh mình còn non kém, mối thù diệt gia biết bao giỠmới trả xong?
Hàn Tiên ngơ ngẩn suy nghĩ một lúc, mừng rỡ bảo:
- Xuôi Nam chừng tám trăm dặm, có ngá»n núi Thanh Nè. Äó là nÆ¡i ẩn cư cá»§a má»™t vị kỳ nhân tuyệt thế, tiểu đệ sẽ đưa đại ca đến đấy thụ giáo. Nếu Nan Äá» lão nhân chịu nhận chàng làm truyá»n nhân thì Thập Nhị Phi Ma không đáng ngại nữa.
Kiếm Vân cảm kích:
- ÄÆ°á»£c vậy thì quá tốt, Hàn đệ ăn cho no Ä‘i rồi hãy lên đưá»ng.
Äã sang đầu tháng chạp nên tuyết rÆ¡i đầy, phÅ© trắng những con đưá»ng gập ghá»nh hiểm trở cá»§a vùng đất Tây Thục. Thỉnh thoảng lại có những cÆ¡n bảo tuyết ập xuống đầu khách lữ hành. ÄÆ°á»ng phá»§ băng trÆ¡n trợt, hai ngưá»i vận khinh công lướt Ä‘i như gió. Nhưng cái lạnh cắt da đã làm tê cóng thân hình nhá» bé cá»§a Hàn Tiên. Hắn phải thưá»ng xuyên để Kiếm Vân cõng trên lưng.
Những tối không kịp đến nÆ¡i có nhà dân hoặc khu thị tứ, hỠđành ngá»§ lại ven đưá»ng, bắt thú rừng lót dạ. Kiếm Vân thấy Hàn Tiên run rẩy vì đêm đông lạnh giá, ôm chặt gã vào lòng, dùng cÆ¡ thể nồng ấm cá»§a mình để sưởi cho gã.
Chàng còn gá»i cả Kim Ưng xuống ngá»§ chung cho thêm ấm cúng.
Bốn ngày sau, hai ngưá»i má»›i Ä‘i được ná»­a đưá»ng. Nhưng khi còn cách thàng Quảng Nguyên vài dặm, hai ngưá»i giật mình khi thấy mấy chục tên áo Ä‘en chặn kín đưá»ng quan đạo. Äứng đầu chính là Trưá»ng Thá»§ Ma Quân và má»™t lão già dung diện tái xanh, âm trầm. Hàn Tiên biến sắc nói nhá»:
- Lão áo trắng kia chính là Vô Ảnh Ma Quân, ngưá»i thứ năm trong Thập Nhị Phi Ma. Thân pháp cá»±c kỳ quá»· dị, thiện dụng Ä‘oản Ä‘ao tẩm độc. Äại ca phải coi chừng.
Trưá»ng Thá»§ Ma Quân cưá»i gằn:
- Con bạch ưng kia là của hai ngươi phải không?
Hàn Tiên nhanh miệng đáp:
- Äúng vậy! Chẳng hay chư vị có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
- Lai lịch các ngươi thế nào?
Hàn Tiên ung dung nói:
- Anh em vãn bối là đệ tử của Phi Ưng Tẩu nơi vùng quan tái, mới vào Trung Nguyên được nửa tháng nay.
NgÅ© Phi Ma cưá»i âm hiểm:
- Nghe nói Phi Ưng Tẩu có pho Phi Ưng thân pháp vô cùng linh diệu, bá»n lão phu muốn được thưởng lãm để mở rá»™ng kiến văn.
Kiếm Vân động nộ, lạnh lùng bảo:
- Bá»n ngươi là cái thá gì mà dám coi thưá»ng vương pháp, chặn đưá»ng chúng ta há»i han lý lịch?
Lục Phi Ma Trưá»ng Thá»§ Ma Quân ngạo nghá»… đáp:
- Võ Lâm Bang độc bá giang hồ, chẳng cần biết đến vương pháp là gì.
Hàn Tiên thì thầm:
- Äại ca xuất kỳ bất ý tấn công, giết cho được Lục Phi Ma má»›i mong địch lại lão Vô Ảnh Ma Quân. Tiểu đệ phụ trách bá»n bang đồ.
Kiếm Vân gật đầu, chậm rãi rút kiếm bảo:
- Tại hạ sẽ cho nhị vị thưởng lãm pho Phi Ưng Äãng Ma Kiếm Pháp.
Dứt lá»i, chàng rú lên như rồng gầm tung mình lên không, bá»§a màn lưới kiếm xuống đầu Phi Ma. Chiêu kiếm Luân Phùng Nguyệt lạnh như sương, vá»n quanh thá»§ cấp Trưá»ng Thá»§ Ma Quân. Lão kinh hãi, vung đôi tay dài vá»— liá»n mưá»i mấy chưởng cố ngăn đưá»ng kiếm.
Vô Ảnh Ma Quân cÅ©ng múa Ä‘oản Ä‘ao, định xông vào trợ chiến. Nhưng Hàn Tiên đã như ánh sao băng lướt đến đón đầu. Gã tá»± biết mình không phải là địch thá»§ cá»§a lão ma, nhưng cÅ©ng cố cầm chân Vô Ảnh Ma Quân để Kiếm Vân có thá»i gian hạ sát Trưá»ng Thá»§ Ma Quân.
Thần ưng cÅ©ng lao xuống tấn công bá»n thá»§ hạ Võ Lâm Bang.
Kiếm Vân nhá»› đến mối hận thù xưa, sát khí bừng bừng quyết giết cho được Lục Phi Ma. Chiêu thứ nhất không thành công, chàng gầm lên như hổ dữ, múa tít trưá»ng kiếm đánh liá»n mưá»i mấy chiêu dồn đối phương vào thế thá»§. Trưá»ng Thá»§ Ma Quân động ná»™, dồn chân khí vào song trảo, phản công quyết liệt.
Äến chiêu thứ sáu mươi, thấy Hàn Tiên Ä‘ang yếu thế lùi dần, biết không thể kéo dài, chàng dồn đủ mưá»i hai thành công lá»±c vào thân kiếm, xuất chiêu Kiếm Luân Thôn Nhật. Kiếm quang tá»a màu vàng kim rá»±c rỡ, kiếm ảnh tua tá»§a hàng vạn nan hoa cuốn đến. Lão ma kinh hoàng biến chiêu, đổi trảo thành chưởng, vá»— liá»n tám đạo chưởng phong uy mãnh, cố chống đỡ. Nhưng kiếm khí đã xé nát chưởng kình, ập đến.
Trưá»ng Thá»§ Ma Quân gào lên thảm thiết, hai tay bị chặt sát vai và lồng ngá»±c bị thá»§ng ba lá»— lá»›n.
Ngũ Phi Ma nghe tiếng thét, giật mình bỠHàn Tiên xông lại phía Kiếm Vân. Thấy lục đệ chết thảm, lão rít lên ghê rợn:
- Hôm nay lão phu mà để ngươi được toàn thây thì sẽ không làm ngưá»i nữa. Hãy vá» suối vàng mà sum há»p vá»›i Liá»…u Kính Trung.
Kiếm Vân chịu liá»n tám chưởng cá»§a Vô Ảnh, khí huyết nhá»™n nhạo, rỉ ra khóe miệng. Chàng nghiến răng vung kiếm đỡ chiêu.
Thân ảnh lão ma phiêu phưởng lúc ẩn, lúc hiện, lúc rá»i xa, lúc áp sát, vô cùng lợi hại. Trước thân pháp vô cùng quá»· dị ấy, Kiếm Vân đành dùng cách DÄ© Tịnh Chế Äá»™ng, ôm kiếm đứng im, chỠđối thá»§ xuất chiêu má»›i trả đòn.
Nhưng Vô Ảnh Ảo Bộ thiên hạ vô song, lão như bóng ma, đang ở phía trước lại đánh vào sau lưng, mấy lần suýt đưa Kiếm Vân vào tử địa.
Hàn Tiên Ä‘ang đấu cùng bá»n võ sÄ©, thấy vậy thét lên:
- Äại ca! Mau bá» kiếm dùng chưởng!
Kiếm Vân dù e ngại Ä‘oản Ä‘ao tẩm độc cá»§a lão ma, nhưng chàng biết Hàn Tiên là ngưá»i cÆ¡ trí nên lập tức nghe lá»i.
Vô Ảnh Ma Quân thấy chàng tra kiếm vào vá», dùng tay không đối phó vá»›i mình, lão đắc ý không lẩn tránh nữa mà múa độc Ä‘ao xông vào giao chiến. Kiếm Vân dồn Kim quang Thần Công vào song thá»§, dở pho Kim Thá»§ Liên Hoàn Trảm bám chặt đối phương.
Bàn tay chàng mấy lần chạm lưỡi Ä‘ao mà không há» thá» thương, khiến lão ma bá»™i phần kinh hãi. Lão định đổi đấu pháp nhưng đã quá muá»™n. Kiếm Vân tung hàng loạt đòn sấm sét, không cho đối thá»§ thoát khá»i đấu trưá»ng. Chỉ sau ba mươi chiêu, Phi Ma đã rÆ¡i vào thế hạ phong.
Tài sản của ngoctulaa

  #5  
Old 13-04-2008, 01:58 PM
ngoctulaa's Avatar
ngoctulaa ngoctulaa is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: NÆ¡i có Tình Yêu em dành cho anh
Bài gởi: 617
Thá»i gian online: 56 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 27 Times in 16 Posts
Ma Quân giận dữ, vung tả thá»§ vá»— liá»n ba chưởng cách không, cố đẩy lùi địch nhân. Kiếm Vân nhận ra cÆ¡ há»™i, xuất ngay chiêu Trùng Khuyên Hồi Trảm. Song thá»§ chàng vẽ nên hàng vạn vòng tròn, đánh bạt chưởng kình, vá»n quanh lão ma như chiếc lưới thép. Lão cả kinh, múa tít Ä‘oản Ä‘ao phòng vệ. Äao quang chưởng ảnh chạm nhau chan chát, khiến đưá»ng Ä‘ao chậm lại. Chỉ trong má»™t sát na, hữu thá»§ chàng thò qua lưới Ä‘ao đâm vào bụng Ma Quân rạch ngược lên.
Ngũ Phi Ma biết mình khó thoát chết, cắn răng dùng toàn lực vỗ mạnh tả thủ vào vai hữu chàng.
Cú đánh tuyệt vá»ng này chỉ còn ba thành công lá»±c cÅ©ng đủ khiến Kiếm Vân há»™c máu thành vòi. Chàng dá»™i ra sau hai bước, lau máu miệng nhìn kẻ thù gục xuống.
Hàn Tiên thấy đại ca thá» thương, kinh hãi tung ra má»™t nắm lân há»a đạn vào đám võ sÄ© áo Ä‘en rồi lướt đến, đưa lưng cõng Kiếm Vân đào thoát. Bá»n hắc y thấy thá»§ lÄ©nh thảm tá»­, không lòng dạ nào truy Ä‘uổi, chỉ lo mang xác hai Ma Quân vá».
Kiếm Vân lúc này tuy còn tỉnh táo nhưng chân khí đã ngưng trệ. Chàng biết Hàn Tiên không đủ sức cõng mình đi xa nên bảo hắn:
- Hàn hiá»n đệ mau tìm chá»— vắng vẻ để ta hành công trị thương.
Hàn Tiên gật đầu rẽ vào khu rừng mé tả quan đạo. ÄÆ°á»£c hÆ¡n dặm, thấy má»™t tảng đá lá»›n, bằng phẳng, gã tung mình lên đặt chàng ngồi xuống.
Kiếm Vân lập tức xếp bằng, vận khí, hỠHàn nhét vào miệng chàng ba viên linh đan thơm phức.
Một canh giỠsau, vết thương nơi vai hữu mất hẳn cảm giác đau đớn nhưng cánh tay tê dại, chưa thể xử dụng được. Chàng thở dài bảo:
- Nếu lúc nãy có thêm một lão ma nữa, chắc ta khó lòng toàn mạng.
Hàn Tiên an ủi:
- Chỉ má»™t vết thương nhẹ mà đổi được hai mạng cừu nhân cÅ©ng là quá lá»i rồi. Trong thiên hạ mấy ai có được bản lãnh như đại ca.
Kiếm Vân buồn bã nói:
- Sau trận này, tông tích chúng ta đã bại lộ, chỉ sợ không đến kịp núi Thanh Nè thôi. Tay hữu ra không còn cầm kiếm được, làm sao chiến đấu?
Hàn Tiên lẳng lặng lấy ra hai chiếc mặt nạ, hóa trang cho Kiếm Vân thành má»™t thư sinh, còn gã đóng vai đứa tiểu đồng nhá» nhắn, dá»… thương. Thay áo xong, hai ngưá»i tiếp tục lên đưá»ng.
Vào đến thành, Hàn Tiên mua một xe song mã, bảo chàng giả bệnh ngồi trong xe, còn gã cầm cương.
Vừa ra khá»i cá»­a Nam thành mưá»i dặm, Hàn Tiên biến sắc quay vào nói nhanh:
- Äại ca! Dưá»ng như Cá»­u Phi Ma Äại Lá»±c Ma Quân dang chặn đưá»ng chúng ta. Äại ca cứ thản nhiên vì lão này nổi tiếng gàn dở, ngốc nghếch, chắc chắn không thể phát hiện ra lai lịch chúng ta.
Phía trước bá»—ng có tiếng cưá»i ồm ồm cất lên:
- Tiểu tá»­ kia, ngươi có thể cho lão phu quá giang má»™t Ä‘oạn đưá»ng hay không?
Hàn Tiên dừng xe, tươi cưá»i đáp:
- Xin má»i lão trượng, trong xe chỉ có mình công tá»­ cá»§a tiểu nhân.
Cửu Phi Ma mừng rỡ, chui vào xe. Thấy Kiếm Vân, lão phân bua:
- Công tá»­ thông cảm giùm, trá»i Äông lạnh giá, lão phu lại quên Ä‘em theo bầu rượu nên chẳng còn chút khí lá»±c nào.
Kiếm Vân gượng cưá»i, nhận ra Cá»­u Phi Ma khí độ khác hẳn các huynh đệ cá»§a lão. Äại Lá»±c Ma Quân tuổi chỉ độ lục tuần, thân hình không cao nhưng vạm vỡ, rắn chắc. Äầu hói bóng không còn má»™t cá»ng tóc, da mặt đỠhồng như chu sa. Mắt nhá», mÅ©i lân, miệng rá»™ng, hàm răng thưa vàng ố. Dù lão là kẻ đại cừu, nhưng không hiểu sao Kiếm Vân lại bất giác có cảm tình.
Chàng há»i lão:
- Tiá»n bối có biết bá»n vãn bối Ä‘i đâu không mà lại quá giang?
Lão cưá»i khà khà bảo:
- Äại ca ta được chim câu báo rằng ngÅ© ca và lục ca đã bị hậu nhân há» Liá»…u sát hại, ra lệnh cho toàn bang phải truy sát. Ta Ä‘ang vui vẻ trong thành Quang Nguyên cÅ©ng phải chạy vắt giò lên cổ. Nhưng lão phu biết chắc bá»n chúng đã cao bay xa chạy, tá»™i gì phải gá»™i tuyết dầm sương cho uổng công. Vì vậy! Lão phu Ä‘i đâu cÅ©ng được, càng xa càng tốt.
Kiếm Vân thắc mắc:
- Chẳng lẽ tiá»n bối không oán hận hung thá»§ hay sao?
Cửu Phi Ma lắc đầu:
- Mưá»i tám năm trước, lão phu đã từng khuyên can hỠđừng vì má»™t tên đồ đệ bại hoại mà há»§y diệt Liá»…u gia trang. Há» không chịu nghe theo tất phải gánh lấy hậu quả hôm nay. HÆ¡n nữa, nghe nói gã tiểu tá»­ há» Liá»…u quang minh chính đại giao đấu nhá» bản lãnh cao cưá»ng mà giết được các Ma Quân, thá»­ há»i lấy cá»› gì mà oán hận gã?
Kiếm Vân dá» há»i thêm:
- Tiá»n bối không sợ ngày nào đó, gã tiểu tá»­ kia tìm đến báo hận ư?
Lão ma cưá»i bí ẩn:
- Lão phu cÅ©ng Ä‘ang muốn gặp hắn đây. Ngày ấy lão phu nào có đụng vào ngá»n cá»§a Liá»…u gia trang.
Kiếm Vân thở phào mừng rỡ, chàng không hỠmuốn lão già gàn dở dễ mến này là kẻ thù của mình chút nào cả.
Hàn Tiên ngồi trước nghe hết câu chuyện, gã dừng cương trước má»™t tá»­u quán ven đưá»ng, chạy vào mua má»™t vò rượu lá»›n và hai con gà luá»™c, cùng vài chục cái bánh hấp.
Äại Lá»±c Ma Quân thấy tiểu đồng bày rượu thịt trong xe, lão cưá»i hì hì nói:
- Lão phu là Tô Tháo quên chưa thỉnh giáo tính danh công tử?
Kiếm Vân mỉm cưá»i:
- Vãn sinh là Cổ Kiếm Vân, quê ở Hà Nam.
Lão vỗ đùi mừng rỡ:
- Té ra tha hương ngá»™ cố tri. Lão phu là ngưá»i Trưá»ng Sa Hồ Nam. Xin mượn chén rượu mừng cuá»™c há»™i ngá»™ hôm nay.
Nhưng không có chén, lão bưng ngay vò rượu lên làm má»™t há»›p rồi trao cho Kiếm Vân. Chàng vừa giết được hai cừu nhân, lại gặp lão già vui vẻ này nên phấn khởi uống nhiá»u. Thanh trưá»ng kiếm dấu kín dưới nệm ghế nên Phi Ma không ngá» rằng chàng biết võ công. Lão tưởng chàng chỉ là má»™t thư sinh yếu Ä‘uối, đến Tây An thăm thân thích trở vá». Trong suốt bốn ngày bôn hành, nhiá»u lần bá»n Võ Lâm Bang tra xét, nhưng chỉ nghe tiếng quát cá»§a Cá»­u Phi Ma là chạy hết. Lão còn thay phiên vá»›i Hàn Tiên làm xà ích. ÄÆ°Æ¡ng nhiên há» Hàn rất biết Ä‘iá»u vá»›i lá bùa há»™ mệnh này, gã ra sức o bế, mua rất nhiá»u rượu quý, thức ăn ngon để chiêu đãi Äại Lá»±c Ma Quân.
Qua câu chuyện, Kiếm Vân biết lão là ngưá»i thẳng thắn, hào sảng. Dù hÆ¡i ngốc nghếch nhưng rất tốt. Chàng cÅ©ng là ngưá»i thuần phác, trung thá»±c nên rất hợp vá»›i lão.
Chiá»u hôm đó, bá»n Kiếm Vân đến huyện thành Nghi Xuyến, chàng bảo lão:
- Tô tiá»n bối, đã đến lúc phải chia tay, chúng ta vào tá»­u lâu uống chén tống biệt.
Lão ngơ ngác vỗ trán:
- Äúng rồi! Lão phu quấy nhiểu công tá»­ đã nhiá»u. Nhưng nói thật lòng, già này không hiểu sao lại rất tương đắc vá»›i công tá»­, chẳng nghÄ© gì đến chuyện rá»i xa.
Hàn Tiên dừng xe trước má»™t tá»­u lâu đồ sá»™, cung kính má»i Kiếm Vân và Phi Ma vào.
Chỉ má»™t lát sau, mưá»i mấy món ăn thÆ¡m ngon được bưng lên. Vò Trúc Diệp Thanh ba mươi năm khiến Äại Lá»±c Ma Quân hài lòng.
Lão càng thích thú khi thấy Kiếm Vân ăn nhiá»u chẳng kém mình. Tiệc chưa tàn, bá»—ng nghe tiếng đàn sáo vang lừng, mùi xạ hưong thÆ¡m ngát. Äầu cầu thang xuất hiện bốn tỳ nữ áo xanh, thắt bím. Hai ngưá»i Ä‘i trước tay mang lẳng hoa rải đầy sàn tá»­u lâu. Hai ngưá»i còn lại gẩy đàn, thổi sáo. Theo sau há» là má»™t nữ lang áo hồng, mặt phá»§ sa Ä‘en. Cạnh nàng là hai lão nhân bạch bào, sắc diện âm u, tàn độc. Trên ngá»±c áo thêu hình hoa mai bàng chỉ vàng rá»±c rỡ.
Ngoài ra, Ä‘oàn tùy tùng còn có mưá»i mấy võ sÄ© áo trắng đầu chít khăn Ä‘á», ngá»±c thêu hoa mai nhưng nhá» hÆ¡n nhiá»u.
Äại Lá»±c Ma Quân bật cưá»i ha hả:
- Không ngỠThái Bạch Song Yêu giỠđây lại núp váy nữ nhân.
Lão râu dài biến sắc, gằn giá»ng:
- Tô Tháo! Hôm nay ngươi dẫn xác đến đây thì đùng mong trở lại Tín Dương nữa.
Cửu Phi Ma ngạo nghễ uống cạn chén rượu, vỗ ngực bảo:
- Lão phu nổi tiếng trong thiên hạ là ngưá»i không sợ chết, dá»a dẫm làm gì cho uổng công? Hay bá»n ngươi á»· vào con bé che mặt kia?
Nữ lang nghe lão có ý coi khinh mình, cưá»i nhạt:
- Ta là phó môn chá»§ Kim Mai Môn, muốn thá»­ xem bá»n Phi Ma các ngươi sức lá»±c là bao mà muốn thống trị giang hồ?
Cá»­u Phi Ma cưá»i há» há»:
- Bá»n ta Ä‘á»u già cả, gân chùn, gối má»i, đâu dám đỠsức vá»›i cô nương.
Nữ lang hiểu ý, nổi giận lướt đến vung ngá»c chưởng bổ vào ngá»±c há» Tô. Thân pháp nàng nhanh nhẹn tuyệt luân, chiêu thức lại cá»±c kỳ quá»· dị. Cá»­u Phi Ma kinh hãi, vung hai bàn tay to như chiếc quạt bồ chống đỡ. Chẳng hổ danh thần lá»±c, chưởng kình ào ào như bão táp, đẩy nữ lang lùi lại hai bước. Nàng không chịu thua, lướt vào dùng sở trưá»ng khinh công, lúc ẩn, lúc hiện, định làm tiêu hao ná»™i lá»±c Ma Quân. Lão đánh liá»n tám chưởng, bật cưá»i khanh khách:
- Vô Ảnh Thân Pháp của ngũ ca còn chẳng làm gì được Tô mỗ, chút tiểu xảo của cô nương nào có đáng gì.
Quả nhiên, má»—i chưởng lão đánh ra Ä‘á»u trúng vào phương vị cá»§a nữ lang. Nàng giận dữ quát lá»›n:
- Nhị vị hộ pháp xông vào!
Thái Bạch Song Yêu rút loan đao nhập cuộc, đao pháp của hỠvô cùng hiểm ác khiến Cửu Phi Ma luống cuống tay chân. Lão gầm lên:
- Nếu lão phu có vÅ© khí trong tay thì bá»n ngươi đâu thế đắc ý được.
Thì ra vì quá vội, lão đã để quên cây thiết côn nặng tám mươi cân ở quán rượu thành Quảng Nguyên.
ÄÆ°á»£c vài chục chiêu, Kim Mai phó môn chá»§ rú lên thánh thót, xuất sát chiêu. Äôi ngá»c chưởng trắng toát hóa thành ngàn chưởng ảnh, uy hiếp sáu đại huyệt trước ngá»±c đối phương. Thái Bạch Song Yêu cÅ©ng gầm lên, chia nhau tấn công hậu tâm Tô Tháo. Cá»­u Phi Ma cắn răng vá»— liá»n bốn chưởng đẩy bật nữ lang áo hồng, đảo bá»™ tránh Ä‘ao nhưng vai trái lão đã vướng lưỡi Ä‘ao cá»§a nhị yêu. Máu tuôn ướt đẫm chiếc áo nâu cÅ© kỹ. Lão động ná»™ quát lên như sấm, múa song quyá»n ập đến hai lão yêu. Nhưng nữ lang bịt mặt đã vá»— liá»n sáu chưởng vào lưng há» Tô.
Kiếm Vân thấy Äại Lá»±c Phi Ma sắp lâm nguy, tung mình lên không, chụp hai đạo chưởng kình xuống đầu nữ lang. Nàng nghe lá»±c đạo nặng ná» như núi đổ vá»™i bá» Phi Ma, vung chưởng đỡ chiêu cá»§a Kiếm Vân.
Sau năm ngày tịnh dưỡng, thương thế đã hoàn toàn bình phục. Trong lúc cấp bách, chàng vô tình vận toàn lá»±c nên nữ lang không cách nào chống nổi. Chưởng kình chạm nhau nổ vang rá»n, nữ lang bắn ra sau mưới trượng, máu phun thành vòi, xương cá»— tay trật khá»›p. Nàng Ä‘au đớn thét lên thảm thiết.
Kiếm Vân không ngá» mình lại nặng tay đến thế vá»›i má»™t nữ nhân không thù oán. Chàng băng khoăn đứng lặng ngưá»i. Bá»n tỳ nữ chạy đến đỡ phó môn chá»§, còn toán võ sÄ© lăn xả vào Kiếm Vân. Nữ lang bịt mặt nén Ä‘au, thét lên ghê rợn:
- Hãy băm xác tên tiểu tử đó cho ta!
Câu nói này đã xóa Ä‘i cảm giác hối tiếc trong lòng Kiếm Vân. Chàng cưá»i nhạt vung kim thá»§ xông vào lưới Ä‘ao cá»§a đối phương.
Bên này, Hàn Tiên đã chạy đến góc tá»­u lâu, lấy thanh song hồng gài cá»­a bằng sắt quăng cho Phi Ma. Lão mừng rỡ chụp lấy trổ thần oai áp đảo Song Yêu. Chỉ lát sau, Song Yêu kinh hãi cố tránh va chạm, dùng phép du đấu cầm cá»±. Nhưng Cá»­u Phi Ma thần lá»±c thiên sinh nổi tiếng võ lâm, múa cây sắt mấy chục cân như múa giáo gá»—. Má»—i cú đập nặng đến ngàn cân, Song Yêu thấy phó môn chá»§ cÅ©ng đã trá»ng thương, còn đám thá»§ hạ Ä‘ang bị tên thư sinh áo lam tàn sát, liếc nhau ra hiệu, đánh dấn vài Ä‘ao, quát lá»›n:
- Mau đưa phó môn chủ rút lui!
Dứt lá»i, hai lão tung ra mấy trái đạn tá»a khói mù mịt. Cá»­u Phi Ma sợ có độc vá»™i lùi lại, bế khí thá»§ thân. Kiếm Vân cÅ©ng vậy, chàng tung mình lên nóc tá»­u lâu, bám lấy xà gá»— chá» khói tan.
Lát sau, ngá»n Bắc phong xua màn khói ra ngoài cá»­a sổ. Bá»n kim Mai Môn đã biến mất.
Kiếm Vân buông mình xuống, đứng nhìn Cá»­u Phi Ma mỉm cưá»i. Hàn Tiên vá»™i lấy thuốc bôi vào vết thương cho hô Tô, lại bảo tiểu nhị lấy vải sạch băng chặt lại.
Cửu Phi Ma dơ ngón cái khen ngợi:
- Cố lão đệ võ công xuất chúng vậy mà Tô mỗ không nhận ra.
Kiếm Vân cưá»i đáp:
- Vãn bối đâu dám dấu giếm, chẳng qua vì tiá»n bối không há»i nên phụng cáo đấy thôi
Tô Tháo cưá»i ngất:
- Lão phu phải phạt ngươi vài vò rượu mới được.
Hàn Tiên nghiêm giá»ng:
- Không được! Chỉ lát nữa đây bá»n Kim Mai Môn sẽ kéo đến. Mãnh hổ nan địch quần hồ, chúng ta phải Ä‘i thôi.
Cá»­u Phi Ma gật gù, gá»i tiểu nhị lại há»i:
- Trong thành Nghi Xuyên này có phân đàn của Võ Lâm Bang và Kim Mai Môn hay không?
Gã tiểu nhị khúm núm thưa:
- Bẫm lão gia! Phân đàn Võ Lâm Bang nằm ngoài cá»­a Nam thành, còn Kim Mai Môn thì không rõ. Có lẽ bá»n hỠở nÆ¡i khác đến.
Cửu Phi Ma hài lòng bảo:
- Lão phu sẽ đưa công tử và Hàn nhi vỠphân đàn ẩn náu.
Kiếm Vân lắc đầu:
- Cảm tạ tiá»n bối, nhưng vãn sinh còn có việc riêng cần giải quyết. Xin tiá»n bối tùy tiện.
Cửu Phi Ma nhìn chàng chăm chú, lát sau ngượng ngùng gãi đầu nói:
- Tô Tháo ta mưá»i lăm tuổi đã bá» nhà phiêu bạt giang hồ. Mưá»i năm sau tạo được chút thanh danh, dắt túi ba ngàng lượng bạc vá» Trưá»ng Sa, những mong báo Ä‘á»n công sinh dưỡng cá»§a song thân. NgỠđâu cả nhà đã chết vì đói khổ, bệnh tật. Từ đó đến nay, lão phu luôn oán trá»i trách đất, lấy rượu làm vui. Dù tiếng là Phi Ma, nhưng hoàn toàn thá» Æ¡ vá»›i má»™ng tranh bá đồ vương cá»§a huynh đệ, cả chuyện ân oán, tá»­ sinh cá»§a há» cÅ©ng vậy. Nay tình cá» gặp Cổ lão đệ, dù chỉ má»›i gần gÅ©i mấy ngày, mà sanh lòng thương mến như ruá»™t thịt. Tô Tháo ta mạo muá»™i muốn nhận ngươi làm em kết nghÄ©a, có được chăng?
Kiếm Vân thấy mắt lão long lanh, tràn đầy hy vá»ng, chàng xúc động sụp xuống gá»i:
- Äại ca!
Cá»­u Phi Ma mừng rỡ quỳ xuống. Hai ngưá»i lạy nhau tám lạy. Há» Tô ôm lấy chàng xiết chặt vào lòng, ngá»­a cổ cưá»i vang. Hàn Tiên nóng ruá»™t thúc giục:
- Äại ca! Chúng ta mau Ä‘i thôi!
Lão gật đầu:
- Äể khá»i lỡ việc cá»§a Cổ lão đệ, ta sẽ vá» phân đàn Nghi Xuyên, chỠđợi. Xong việc, Cổ hiá»n đệ có thể đến đó tìm ta.
Kiếm Vân băng khoăn:
- Tiểu đệ vào núi Thanh Nè há»c nghệ, chẳng biết bao lâu má»›i xong. Lão đại ca cứ ở đây chÆ¡i ít lâu, nếu cần Ä‘i đâu cứ Ä‘i, nhưng nhá»› dặn lại phân đàn. Sau này tiểu đệ sẽ theo đó mà tìm.
Tô Tháo móc trong lưng ra một thẻ bài bằng vàng. Một mặt khắc gương mặt quỷ, mặt kia khắc chữ Cửu. Lão trao cho chàng:
- Cổ hiá»n đệ cầm lấy kim bài này để bá»n Võ Lâm Bang nhận biết. sau này tái ngá»™ sẽ trả lại ta.
Dứt lá»i, lão xách cây song hồng tung mình qua cá»­a sổ, biến vào màn đêm.
Hàn Tiên quăng ra trăm lượng bạc trả tiá»n bữa ăn và bồi thưá»ng số bàn ghế, chén dÄ©a hư hại. Chưởng quầy mừng rỡ cảm tạ rối rít.
Hai ngưá»i nhẩy xuống vưá»n hoa, mang mặt nạ khác rồi Ä‘i tìm khách Ä‘iếm qua đêm.
Tài sản của ngoctulaa

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
âàâèëîí, áåñïëàòíàÿ, àâòîøêîëà, âîë÷àò, äîñóã, êîðîëåâà, ïîðíî, ñêàéëèíê, ngu truong kiem, ngu truong kiem.prc, ngutruongkiem, ñòðîèòåëüñòâå, òåíäåð, õëàìèäèîç, òîïàëîâ, òî÷êà, òðàíññåêñóàëû, phim ngu truong kiem, truong ngu kiem uu, truyen ngu truong kiem
Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™