| 
		
	
		
		
			
			 
				
				Trái tim Ä‘áºp nhanh hÆ¡n
			 
			 
			
		
		
		
			
			 
 
  
 
Trong những cố gắng để định nghÄ©a vỠ“tình yêu ếch conâ€,  đã có lần tá»› há»i cáºu rằng: như thế nào má»›i là thÃch má»™t ngưá»i?  
  
  
Cáºu nhìn tá»› má»™t lúc rồi trả  lá»i, thÃch má»™t ngưá»i là bá»—ng dưng có má»™t ngày, trái tim mình Ä‘áºp nhanh  hÆ¡n trước ngưá»i mà trước giá» mình vẫn coi là bạn, và kể từ lần ấy trở  Ä‘i, trái tim không bao giá» còn trở vá» nhịp Ä‘áºp bình thưá»ng cá»§a nó nữa.   
  
Tá»› ngẩn ra má»™t lúc rồi nhe răng  cưá»i, này đồ khỉ, bá»™ cáºu đã thÃch ai đó trong lá»›p mình rồi sao? Hay là  cáºu thÃch cô bạn nào đó trong lá»›p há»c Anh văn? Hay là cô bạn nào trong  lá»›p há»c Toán? Nhưng nếu nói như cáºu — chỠđến má»™t ngày “bá»—ng dưng†nào  đấy trái tim bá»—ng chốc Ä‘áºp nhanh hÆ¡n trước má»™t ngưá»i trước giá» vẫn coi  là bình thưá»ng — thì chẳng lẽ không có tình yêu từ cái nhìn đầu tiên  sao?   
  
Cáºu lắc đầu trả  lá»i, cáºu vẫn chưa bao giỠ“iu†ngay từ cái nhìn đầu tiên; váºy nên tÃnh  đến bây giá», tạm thá»i cáºu chưa tin vào tình yêu sét đánh.   
  
Nhưng tá»› thì có đấy, cáºu à! Tá»›  tin vào tình yêu sét đánh! Chẳng phải tá»› đã đổ lăn trước cáºu bạn há»c  chuyên Lý trưá»ng mình ngay từ cái nhìn đầu tiên đó sao, từ cái lần mắt  tá»› vô tình chạm mắt cáºu ấy trong buổi chiá»u sân trưá»ng hun hút mưa…   
  
Và thế là tá»› tỉ tê vá»›i cáºu vá»  cáºu bạn chuyên Lý ấy. Tá»› không ngừng há»i cáºu xem bá»n con trai thÃch con  gái ở Ä‘iểm gì. Nhưng tất cả những gì cáºu trả lá»i tháºt là… trá»›t quá»›t; bởi  vì… hình như những Ä‘iểm ấy tá»› Ä‘á»u có cả, nhưng rõ ràng cáºu bạn lá»›p Lý  kia… chẳng buồn để ý đến tá»›! Và rồi tá»› cÅ©ng dần nháºn ra… tất cả những gì  cáºu nói… là bởi vì cáºu thÃch tá»›. Nhưng tá»› không quan tâm, vá»›i tá»›, cáºu  chỉ là má»™t ngưá»i bạn, không hÆ¡n không kém! Tá»› có thể rối rÃt rá»§ cáºu Ä‘i  ăn ở má»™t quán má»›i mở, tá»› có thể háo hức khoe vá»›i cáºu má»™t cuốn sách má»›i  vừa mua, tá»› có thể cảm thấy phấn khởi má»—i lần nháºn được tin nhắn cá»§a  cáºu, và có thể ngồi khóc hu hu trước mặt cáºu hay buồn rầu nói vá» kết quả  há»c kỳ không được tốt, cảm thấy bình yên khi được cáºu an á»§i và động  viên… Tá»› có thể làm tất cả những Ä‘iá»u đó, cảm thấy tất cả cảm giác đó,  nhưng tá»› chưa bao giá» có thể tưởng tượng được rằng tá»› thÃch cáºu! Mặc cho  những lúc bắt gặp ánh mắt cáºu nhìn tá»›, tá»› vẫn luôn luôn nghÄ© rằng, suốt  Ä‘á»i này cáºu chỉ có thể là bạn, và tá»› sẽ không bao giá» thÃch cáºu…   
  
… Cho đến má»™t ngày tá»› không  nháºn được tin nhắn cá»§a cáºu vào buổi sáng; buổi trưa cÅ©ng không, buổi  chiá»u cÅ©ng không, buổi tối trước khi tá»› Ä‘i ngá»§ cÅ©ng không. Cáºu bị mất  Ä‘iện thoại, và dù tá»› biết chỉ cần thêm Ãt ngày nữa thôi là cáºu sẽ có  được Ä‘iện thoại má»›i và những tin nhắn sẽ trở lại, nhưng không hiểu sao  tá»› vẫn thấy bồn chồn, tá»› nhấp nhổm chỠđợi thá»i gian, và tá»›, tá»› thấy…  nhá»› cáºu. Tá»› không hiểu làm sao nữa, buổi sáng tá»› vẫn gặp cáºu ở lá»›p đó  thôi, và đôi khi còn trong cả lá»›p há»c thêm… Nhưng mà, ừ, có gì khó hiểu  đâu chứ, vì vá»›i tá»› cáºu là thói quen, tá»› đã quen vá»›i việc nhắn tin  vá»›i cáºu má»—i ngày; bây giá» tá»› thấy trống trải vì thói quen cá»§a tá»› bị cắt  quãng, chỉ thế thôi.   
  
Nhưng  dù đã tá»± giải thÃch vá»›i mình như thế, thì tá»› cÅ©ng không thể gạt mình vá»  những thay đổi trong tình cảm cá»§a tá»› sau sá»± kiện mất Ä‘iện thoại ấy. Tá»›  bắt đầu nghÄ© đến cáºu nhiá»u hÆ¡n. Tá»› bắt đầu nghÄ© rằng hay là tá»› thÃch cáºu  rồi. Tá»› bắt đầu nghÄ© rằng hay là tá»› sẽ gạt cáºu bạn lá»›p Lý sang má»™t bên  và có má»™t khởi đầu vá»›i cáºu. Tá»› bắt đầu đắn Ä‘o vá» những lá»±a chá»n; và cáºu,  cáºu đã trở thành má»™t sá»± lá»±a chá»n cá»§a tá»›, bên cạnh sá»± lá»±a chá»n vá»  cáºu bạn lá»›p Lý kia ( dù cáºu ấy không thÃch tá»› thì tá»› cÅ©ng mặc kệ).   
  
Cuối cùng, tá»› cÅ©ng mặc kệ tháºt,  tá»› quyết định không thể tiến xa hÆ¡n vá»›i cáºu, vì má»—i lần định lá»±a chá»n,  hình ảnh cáºu bạn lá»›p Lý kia lại hiện lên trong đầu tá»›, những mÆ¡ má»™ng vá»  cáºu ấy lại choáng ngợp lòng tá»› và lấn át hết cả những gì thuá»™c vá» cáºu…   
  
Và rồi cho đến má»™t chiá»u mưa…  Vẫn sân trưá»ng loang loáng nước, vẫn những dãy phòng há»c lặng im hun  hút… nhưng ánh mắt chạm mắt tá»› đã không còn là cáºu bạn lá»›p Lý nữa. Tá»›  chạm phải ánh mắt cáºu và chợt thấy tim mình rung lên…   
  
Tá»› thá»±c sá»± không hiểu vì sao,  nhưng từ giây phút ấy những má»™ng mÆ¡ vá» cáºu bạn lá»›p Lý kia bá»—ng tan nhanh  trong tá»› như bong bóng xà phòng. Cáºu bạn ấy bá»—ng dưng trở thành má»™t  Ä‘iá»u gì xa lạ và chiá»u mưa ngày trước bá»—ng trở thành má»™t chiá»u xa rất  xa… Tại sao lại như thế, tá»› không hiểu, má»i thứ đến quá nhanh và nghe  như má»™t câu chuyện bịa đặt ngốc nghếch… nhưng rõ ràng trái tim tá»› đã Ä‘áºp  nhanh hÆ¡n vì ánh mắt cáºu…   
  
Tá»› không hiểu trái tim tá»›, cáºu à, và có thể mãi mãi tá»›  không bao giá» hiểu… Tá»› chợt nhá»› đến câu nói cá»§a cáºu ngày xưa… thÃch má»™t  ngưá»i là bá»—ng dưng có má»™t ngày, trái tim mình Ä‘áºp nhanh hÆ¡n trước ngưá»i  mà trước giá» mình vẫn coi là bạn, và kể từ lần ấy trở Ä‘i, trái tim không  bao giá» còn trở vá» nhịp Ä‘áºp bình thưá»ng cá»§a nó nữa…   
  
KIẾN 
 
  
 	
  Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này:
	
		 
		
		
		
		
		
        
		    
  
		 
		
		
		
		
	
	 |