Dịch Giả: Học viện Pháp thuật và Ma thuật Hogwarts Việt Nam
Phần 6: Di Sản Của Slytherin
Cây đũa của Slytherin vĩnh viễn im lìm sau khi nhận mệnh lệnh bằng Xà ngữ của Gormlaith. Isolt không nói được Xà ngữ, vả lại dù sao cô cũng chẳng còn tha thiết chạm vào dấu tích cuối cùng gợi nhớ đến quá khứ đau thương của mình. Cô và James đã chôn nó bên ngoài khuôn viên ngôi trường.
Chưa đầy một năm, một giống cây kỳ lạ họ xà mộc đã mọc lên ở đúng nơi chôn chiếc đũa phép, không cách nào xén tỉa hay chặt bỏ được nó. Nhưng sau nhiều năm, người ta phát hiện ra rằng lá cây ấy ẩn chứa nhiều dược tính diệu kỳ. Dường như cái cây là minh chứng cho thấy: Đũa phép của Slytherin, cũng giống như các hậu duệ của ngài, luôn mang trong mình cả vẻ cao quý lẫn mặt xấu xa. Và có lẽ sau tất cả phần tốt đẹp nhất của ngài đã nằm lại trên đất Mỹ.
———— Sự Lớn Mạnh Của Học Viện ————
Danh tiếng trường Ilvermorny ngày một vững mạnh trong những năm sau. Ngôi nhà xây bằng đá granite này giờ đã mở rộng thành một toà lâu đài. Học viện đã phải tuyển thêm nhiều giáo sư để đáp ứng nhu cầu học tập ngày một lớn. Tất cả con em phù thuỷ khắp Bắc Mỹ đều tới đây theo học và vì thế học viện đã trở thành một ngôi trường nội trú. Trước thế kỷ mười chín, Ilvermorny đã nổi danh toàn thế giới như ngày nay.
Hai vợ chồng Isolt và James đồng giữ chức Hiệu trưởng nhà trường trong một thời gian rất dài, cũng như luôn được bao thế hệ học sinh cũng như thân quyến của họ yêu mến.
Chadwick trở thành một phù thuỷ tài năng du hành đó đây, cũng là tác giả của bộ Bùa chú Chadwick từ tập I tới IV, về sau trở thành đầu sách giáo khoa cơ bản ở Ilvermorny. Ông kết hôn với một Lương y người Mexico có tên Josefina Calderon, và gia đình Calderon-Boot đến ngày nay vẫn là một trong số những gia đình phù thuỷ danh tiếng nhất nước Mỹ.
Trước khi Nghị viện Pháp thuật Hoa Kỳ (MACUSA) ra đời, Tân Thế Giới hầu như chưa có luật pháp phù thuỷ. Webster đã làm công việc giống với Thần Sáng tư nhân bấy giờ. Khi áp giải một phù thủy Hắc ám cực kỳ nghiêm trọng về London, Webster đã gặp gỡ và yêu một nữ phù thuỷ Scotland trẻ làm việc trong Bộ Pháp Thuật. Và thế là gia đình Boot này đã trở về quê hương. Con cháu của Webster về sau đi học tại Hogwarts.
Martha, cô chị trong hai người con sinh đôi của James và Isolt, là một Á phù thuỷ. Mặc dù vẫn được cha mẹ và hai người anh nuôi rất mực yêu thương, cô luôn thấy khổ sở khi phải lớn lên tại Ilvermorny mà không thể làm phép. Cuối cùng, cô kết hôn với một người không có pháp thuật, anh trai một người bạn của cô, xuất thân ở tộc Pocomtuc và từ đó sống cuộc đời của No-Maj.
Rionach, con gái nhỏ của James và Isolt, sau này đã trở thành giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám ở Ilvermorny nhiều năm liền. Rionach không kết hôn. Dù không ai trong gia đình họ thừa nhận nhưng có nhiều lời đồn đoán rằng, khác với cô chị Martha, Rionach bẩm sinh biết nói Xà ngữ, và cô đã quyết định không để dòng máu Slytherin truyền cho thế hệ sau (nhánh gia đình bên Mỹ đã không hay biết rằng Gormlaith chẳng phải người họ Gaunt cuối cùng, dòng dõi này vẫn tiếp tục được duy trì ở Anh Quốc).
Cả Isolt và James đều sống tới hơn 100 tuổi. Họ đã chứng kiến Ilvermorny từ một căn chòi trở thành một lâu đài granite tráng lệ, và yên lòng ra khi đã thấy ngôi trường của mình nổi danh đến nỗi các gia đình phù thuỷ khắp Bắc Mỹ đều muốn gửi con em theo học. Họ đã tuyển thêm nhân viên, cho xây ký túc xá, họ đã che giấu ngôi trường khỏi con mắt No-Maj bằng những bùa pháp tinh nhuệ: rốt cuộc, cô gái nhỏ từng ước mơ nhập học Hogwarts ngày nào đã góp công xây nên một ngôi trường khác vĩ đại tương đương tại Bắc Mỹ.
Dịch Giả: Học viện Pháp thuật và Ma thuật Hogwarts Việt Nam
Phần Cuối: Ilvermorny Ngày Nay
Như có thể đoán được ở một trường học do một No-Maj đồng sáng lập, Ilvermorny nổi tiếng là dân chủ và ít hách dịch nhất trong tất cả các trường học pháp thuật danh tiếng.
Hai bức tượng Isolt và James bằng cẩm thạch đặt cạnh cửa trước của Lâu đài Ilvermorny. Các cánh cửa dẫn vào một căn phòng hình tròn có mái vòm thủy tinh. Một ban công gỗ chạy vòng quanh tầng một của căn phòng. Không gian căn phòng không có gì ngoại trừ bốn bức điêu khắc gỗ khổng lồ tượng trưng cho các nhà: nhà Horned Serpent, nhà Wampus, nhà Thunderbird và nhà Pukwudgie.
Trong khi mọi người ở trường ngó nghiêng từ ban công vòng tròn phía trên thì tụi tân phù thủy sinh sẽ được đưa đến sảnh ra vào. Chúng đứng quanh những bức tường và từng đứa sẽ được gọi đến đứng trên biểu tượng Nút thắt Gordian đặt giữa sàn nhà bằng đá. Sau đó cả trường sẽ im lặng chờ đợi những bức điêu khắc phản ứng lại. Nếu Horned Serpent muốn chọn phù thủy sinh đó, viên pha lê trên trán con rắn sẽ sáng lên. Wampus thì gầm vang khi nóchọn phù thủy sinh ấy. Thunderbird biểu hiện sự chấp thuận của nó bằng cách đập cánh, và Pukwudgie sẽ giơ cao mũi tên vào không trung.
Nếu có nhiều hơn một bức điêu khắc thể hiện mong muốn phù thủy sinh vào nhà nó, lựa chọn sẽ thuộc về phù thủy sinh. Rất hiếm khi – ít thì cả thập kỷ mới có một lần – một phù thủy sinh được cả bốn nhà chọn. Seraphina Picquery, Chủ tịch MACUSA nhiệm kỳ 1920-1928, là phù thủy duy nhất trong thế hệ bà có được vinh dự đó, và bà đã chọn nhà Horned Serpent.
Đôi khi người ta nói rằng các nhà của Ilvermorny đại diện cho một phù thủy hay pháp sư hoàn thiện: trí óc được đại diện bởi nhà Horned Serpent, cơ thể là Wampus, trái tim là Pukwudgie, và tâm hồn là Thunderbird. Những người khác cho rằng Horned Serpent thích các học giả, Wampus thích các chiến binh, Pukwudgie thích các lương y, và Thunderbird thích các nhà thám hiểm.
Lễ Phân loại không phải là khác biệt lớn duy nhất giữa Hogwarts và Ilvermorny (dù hai trường này giống nhau ở rất nhiều mặt). Một khi phù thủy sinh đã xác định được nhà, chúng sẽ được dẫn đến một sảnh lớn để chọn đũa phép (hoặc được đũa phép chọn). Mãi cho đến năm 1965 khi Đạo luật Rappaport, đạo luật thi hành những điều phù hợp chặt chẽ với Đạo luật Bí mật, được hủy bỏ thì không một đứa trẻ nào được sở hữu đũa phép trước khi đến Ilvermorny. Hơn nữa, đũa phép phải được bỏ lại Ilvermorny trong những kỳ nghỉ và chỉ đến khi đủ mười bảy tuổi thì phù thủy và pháp sư mới được phép mang đũa bên ngoài trường một cách hợp pháp.
Áo chùng của Ilvermorny có màu xanh dương và đỏ đậm của quả nam việt quất. Hai màu này dùng để tưởng nhớ Isolt và James: xanh dương là bởi vì đó là màu Isolt ưa thích và vì bà từng mong ước được vào nhà Ravenclaw khi còn nhỏ; màu nam việt quất tôn vinh tình yêu của James dành cho những chiếc bánh nam việt quất. Toàn bộ áo chùng của phù thủy sinh Ilvermorny đều được thắt một Nút thắt Gordian vàng, phỏng theo chiếc trâm cài Isolt đã tìm thấy trong tàn tích của căn nhà Ilvermorny ngày xưa.
Vẫn có một đám Pukwudgie tiếp tục làm việc tại trường cho đến ngày nay, tất cả đều luôn miệng càu nhàu và khăng khăng rằng chúng không hề mong muốn ở lại đây, nhưng năm này qua tháng nọ chúng đều có mặt một cách bí ẩn. Có một con được gọi với cái tên William. Nó sẽ cười vào mặt ai đó cho rằng nó chính là William năm nào đã cứu mạng Isolt và James, với lý do chính đáng là nếu William đó còn sống thì nó đã hơn 300 tuổi rồi. Tuy nhiên, chưa có ai biết được chính xác một con Pukwudgie có thể sống bao lâu. William này từ chối cho bất cứ ai khác đánh bóng bức tượng cẩm thạch của Isolt ngay lối vào của trường, và vào ngày giỗ bà hằng năm người ta thường thấy nó đặt những bông hoa thủy cần (mayflower) lên mộ bà, nhưng sẽ nó nổi điên nếu có ai ngu ngốc mà nhắc đến chuyện đó.