Truyện này hay lắm nè đồng chí. Không biết đồng chí có đọc chưa? :3 Thất Tuyệt Long Châu
Bộ này có nhân vật chính trải đều 2 thế hệ cha con, nhưng vẫn tập trung vào người cha là chính. Hành tinh của NV chính bị hủy diệt nhưng cậu ta may mắn thoát về Địa Cầu, sau này bái sư Quy Lão học được môn thần công Cách Không Phá Đảo Thần Chưởng nên quyết tâm truy lùng Thất Long Châu trong truyền thuyết. Trong chuyến phiêu lưu, NV chính đã gặp không ít những người bạn mới cũng như những kẻ thù mạnh mẽ, nhưng rốt cục vẫn thắng được hết...
Sau này NV chính có bị chết, nhưng được Tử Thần cho trọng sinh vào nhân giới, tiếp tục cùng con cháu và Thất Long Châu khuynh đảo giang hồ, đả phá ác ma cường quyền.
NVC chết hơn 3 lần, lần nào cũng không hối lộ Nam Tào Bắc Đẩu thì vỗ mông Thượng đế để trốn xuống nhân gian đánh đấm, đến lần cuối cùng thì quyết định cưa sừng làm nghé, trùng sinh trở về hình dáng của chính bản thân lúc còn nhỏ để bảo vệ thế giới lâu hơn chút đỉnh. :))
Trong lúc đó, Thất Long châu vì tích tụ chướng khí tại nhân gian quá nhiều mà biến thành Hắc Thất Long châu, trở thành thất đại ma đầu với dã tâm thôn tính cả vũ trụ. Thế là các anh hùng mang dòng máu ngoài hành tinh cùng với cháu chắt của mình và nhân vật siêu cấp phản diện của phần trước (nay đã đầu thai thành con người) phải đứng lên chiến đấu chống cái ác lần nữa.
P/s: Nói chung truyện có tính tự sướng rất cao, đọc rất phê.
Đọc thử Hoàng đình bác Tares giới thiệu, tới chương2, thằng này bị ngu à,giết ng xong để bị phát hiện ít cũng cải trang, thay tên đổi họ chứ, chán thế.
Rồi xông vào dược viên trộm thuốc y như 1 vị thần, rõ ràng quã thiếu suy nghĩ, phải thử xin sư tỷ đã chứ.
Cái hài nhất là tế kiếm, lúc đầu mới đọc tưởng phải cho cây kiếm hút máu như bvs vậy, sau đọc lại thấy rưới máu thân kiếm thôi, =)) lấy máu dưỡng kiếm chắc sau này huyết nhục tương liên luôn có.
Nói chung đọc cũng được, đang đọc tiếp không biết sau này sao chứ nhiều truyện nó hấp dẫn cuốn hút từ chap 1 luôn á, truyện này thì không, vẫn đặt xuống, vào comment đc
Bác này khó tính quá : ))
Đầu tiên là nó đang ở thế tục, được một môn phái tu tiên cứu, rồi chưởng môn nhận làm nó làm đệ tử lúc ấy chưa chết, nên căn bản là không cần sợ ai. Vì ở chương 3 hay 4 Diệp Thanh Tuyết có nói ý như thế, đại khái là "đáng lẽ việc của đệ tử thì tông môn sẽ gánh vác, nhưng chẳng qua hiện tại chưởng môn cũ tạ thế abc..."
Thứ 2 là chơi với mỗi sư tỷ, nhưng căn bản sau khi Thiên La cháy, còn mỗi 2 đứa sống thì mới thân thiết, trước đấy vừa sợ vừa nể, vì DTT là sư tỷ nhưng không khác gì sư phụ, tính cách lại lạnh nhạt, chỉ chăm chăm tu luyện, không để ý chuyện bên ngoài
Cuối nữa, 27c đầu ta lấy nguồn TTV, lười biên quá nên chắc còn nhiều lỗi nhỏ: lúc môn chủ - lúc chưởng môn, Thiên La Môn - Thiên La môn, Phù Dung kiếm kinh - Phù Du kiếm kinh, nhưng 27c này cũng không ảnh hưởng mấy, nên các bác cứ lướt nhanh, rồi đọc kỹ từ chương 28 nhé =)). Tuy nó không cuốn hút ngay chương 1, nhưng chương nào ăn chương ấy, không câu kéo thừa thãi, cũng không não tàn yy