Yêu NgÆ°Æ¡Ì€i VaÌ£n KiêÌp
Nhà hắn hoa sứ rụng
Rắc thảm mảnh sân vuông
Hắn thản nhiên vô ý
Giẫm quanh khi hắn buồn.
Má»™t chiá»u trèo cây máºn
Mang theo vở há»c bà i
Hắn ê a ngồi "tụng"
Rồi ... thăng một giấc dà i ...
Ê ! Con nhỠkẹp nơ !
(Hắn giáºt mình vá» quát)
Trộm hoa sứ phải không ?
Äây không cho, chỉ bán !
Bóng nơ xanh vội tan
Trên ná»n hoa trắng rụng
Và má»—i khi chiá»u sang
Hắn lại chỠ... "tên trộm".
Hắn chỠbao nhiêu năm
NgÆ°á»i kể không biết nữa
Nhưng hắn rất nhẹ nhà ng
Khi bước trên sân đó ...