|
|
29-10-2008, 05:48 PM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 26
Hoà ng bá» Ä‘i, tôi thẫn thá» tiến dần đến cổng nhà Trâm, nghe nhÆ° mất mát, nghe nhÆ° vắng xa má»™t cái gì không tên để gá»i. Tôi nhìn xuống ngÆ°á»i tôi, hai chân, hai tay, và hai đồi ngá»±c nhÆ° Ä‘ang nhìn những phần thân thể của ngÆ°á»i xa lạ.
Lòng tôi trắng xóa không buồn không vui. Chỉ thấy bâng khuâng chỉ thấy ngáºm ngùi. Má»™t cảm giác Ä‘au rát nhÆ°ng êm Ä‘á»m, muốn phóng vùn vụt trên yên Honda, muồn tì tháºt mạnh cho nguôi mÆ¡ hồ.
BÆ°á»›c Ä‘i hết tung tăng, hết ngẩng cao mặt, hết cÆ°á»i bằng mắt. Từng bÆ°á»›c má»™t, má»™t mình cam chịu, giá» tan tác bay má»™t Ä‘á»i con gái. Con Ä‘Æ°á»ng nà y tôi Ä‘i bao nhiêu lần, sao hôm nay lạ mặt vá»›i tôi đến thế nà y? DÆ¡ tay bấm chuông nhà Trâm có gì phải run run hai tay đâu?
Hình như tôi vuốt lại áo, vuốt lại tóc. Tôi ngại ngần đến một phút sau mới bấm nổi nút chuông. Trâm ló mặt ra chưa kịp kêu, tôi thì thà o:
- Mau lên đừng cho ai thấy tao.
Trâm kéo tôi đi thẳng và o phòng riêng:
- Mi là m giống gì kỳ cục quá váºy Thu? Sao mặt mà y ngÆ¡ ngáo nhÆ° mất hồn thế nà y?
Tôi váºt ra giÆ°á»ng:
- Im lặng cho tao nghỉ.
Trâm hừ hừ:
- Tao chịu không nổi, mi phải nói rõ cho tao nghe đi Thu.
Tôi quay mặt và o tÆ°á»ng không muốn nhìn Trâm, Trâm léo nhéo:
- Cả đêm hôm qua mà y đi đâu?
- Ở nhà má»™t ngÆ°á»i bạn.
- Ai?
- Mi không cần biết ngÆ°á»i đó, mà tao nói rồi, yên cho tao nghỉ, tao thèm yên lặng.
- Trá»i Æ¡i, Ä‘iên cha cái đầu lên được.
- Can gì đến mi mà mi điên, vô duyên chưa? Tao mất tao không điên thì thôi chứ.
- Hả, mi nói sao, mi mất, mất cái gì.. Mất xe rồi, không dám vỠnhà hở?
Tôi gáºt:
- Ừa mất xe.
- Váºy mà là m tao hết hồn, thôi ngủ Ä‘i chút tao Ä‘Æ°a vá».
Má»™t giây sau Trâm lại gá»i:
- Nà y sao trông mà y kỳ quá à .
- Bộ xấu xà lắm sao?
- Không phải xấu, đẹp nữa là khác, nhưng lạ lắm.
- Lạ là sao?
- Äẹp man dại sao sao ấy, khó nói quá.
Tôi giáºt mình:
- Sao mi thấy tao là m sao? Khác má»i bữa lắm à ?
Trâm đăm đăm ngó tôi:
- Ừa khác, mà cÅ©ng không khác gì, Ä‘iá»u tao thấy mi là lạ.
Tôi lẩm bẩm:
- Lạ lắm chứ, đêm đầu tiên tao ngủ xa nhà , đêm đầu tiên tao..
Trâm bóp tay tôi:
- Mi ngủ ở đâu Thu?
Tôi lắc đầu:
- Äừng há»i tao nữa, tao Ä‘iên bây giá», nếu mi tháºt thÆ°Æ¡ng tao, mi nên yên lặng Trâm ạ.
Trâm thở dà i:
- Mi là m tao khó nghĩ quá Thu à , thôi mi ngủ đi, xem chừng mi mệt, mất cái xe ăn nhằm gì mà mi hốt hoảng thế.
Tia nhìn Trâm Ä‘i xuống dõi tìm vạch vòi. Tôi khép kÃn hai đùi, tôi vòng tay che ngá»±c, tôi chá»›p mắt quay Ä‘i. Mắt tôi biết gian dối rồi, thân xác tôi biết cÆ¡n mê đắm, biết cÆ¡n cháºp chùng.
Trâm vuốt tóc là m tôi rùng mình, nhớ Hoà ng đêm hôm qua và bà n tay gợi tình và phần thân xác ấy. Tôi hoảng hốt tránh bà n tay Trâm:
- Äừng Trâm, mình sợ.
Trâm ngạc nhiên:
- Sao váºy?
Tôi quay đi:
- Mấy giỠrồi Trâm?
Trâm xem đồng hồ:
- Gần sáu giỠrồi.
- Chút nữa Trâm Ä‘Æ°a mình vá».
Tôi lơ đãng:
- Tụi mình mÆ°á»i mấy tuổi rồi Trâm nhỉ?
Trâm cÆ°á»i:
- Há»i kỳ chÆ°a, tuổi của Thu, Thu cÅ©ng quên à ? MÆ°á»i tám chứ bao nhiêu nữa.
- Tụi mình bằng tuổi nhau phải không?
- Há»i chi váºy, mà y thua tao má»™t tuổi chứ.
- Thu già hơn, Thu lớn hơn Trâm mất rồi.
- Sức mấy, mặt non choẹt mà là m le.
Tôi thẫn thá»:
- Trâm ơi, có bao giỠTrâm mang cảm giác mất mát, mất mát và trống vắng dù chẳng đánh rơi một cái gì không Trâm?
Trâm ngơ ngác:
- Mà y là m thơ đấy à ?
Tôi lẩm bẩm:
- Không buồn không vui, Ä‘á»i lạ ghê Trâm Æ¡i.
Trâm dơ tay lên:
- Trá»i Æ¡i, chÆ°a bao giá» mà y Ä‘iên nhÆ° hôm nay, con nà y e Ä‘au mất.
Tôi mỉm cÆ°á»i:
- Chán quá, mà y chÆ°a biết gì hết, mà y con nÃt quá.
Trâm trợn mắt:
- Mà y dám chê tao con nÃt?
Tôi cÆ°á»i sao nÆ°á»›c mắt lại rÆ°ng rÆ°ng, nÆ°á»›c mắt đã rÆ¡i thầm, môi giỠđã nhá»› má»™t đôi môi. Xác thân mình giá» bằng bặt, xác thân mình giá» thiếu xót má»™t vòng ôm. Tôi cuá»™n mình trong chăn, hai mắt nhắm lại để thôi đừng khóc, cho ngÆ°á»i yêu Ä‘i đâu mà mất, dù ngÆ°á»i yêu nặng gánh hai vai. Sao đêm qua không khóc lóc vá»›i chà ng, không ăn vạ, không kể lể, để bây giá» nằm co má»™t mình má»›i thấy xót xa?
Bây giá» chà ng Ä‘ang là m gì? Mặt tôi nhăn lại,tim nhoi nhói co, nụ cÆ°á»i cô Hà lại hiện ra chứa chan hạnh phúc, lần đầu tiên vá»›i chồng của ngÆ°á»i. Buồn Æ¡i, sao đêm qua ta Ä‘iên đến thế. Hình ảnh Äăng và Ãi Lệ trong căn phòng đầy nhạc, đầy tình, không má»™t chút gì che hai thân đã phút chốc biến tôi thà nh con bé Ä‘iên gặp chà ng là nÃu tháºt chặt, là đeo nhÆ° sam.
Trâm cao giá»ng:
- Mà y có chuyện buồn phải không Thu?
Tôi gáºt:
- Ừ buồn.
- Ai là m mà y buồn?
- Tao là m tao buồn, còn ai và o đây nữa.
- Vô lý, mà y ăn nói vớ vẩn quá.
- Không vớ vẩn đâu, mà thôi đưa tao vỠlà vừa.
- Nhưng tao ngại quá, nhỡ..
- Mà y đừng có lẩm cẩm, một là một, hai là hai, mà y hứa giúp tao rồi cơ mà .
- Äà nh rồi nhÆ°ng tao chẳng hiểu gì cả, từ nãy giá» mà y nói năng lung tung nhÆ° con Ä‘iên.
Tôi thừ ngÆ°á»i:
- Có lẽ tao Ä‘iên tháºt, tao Ä‘iên nên má»›i nên má»›i... chắc ngÆ°á»i ta khinh tao ghê lắm mà y nhỉ?
Trâm tròn mắt:
- Há», mà y nói gì, ai khinh mà y?
- Tao mất rồi.
- Mất xe hở?
- Ừ mất xe.
Trâm cÆ°á»i:
- Tao không ngá» mà y tiếc của đến thế, hồi nà o đến giá» tao tưởng mà y là con bất cần tiá»n.
Tôi cÆ°á»i dòn dã:
- Thế hở, tao có tiếc đâu, Ä‘iá»u tao hÆ¡i buồn buồn lo lo.
- Lo măng mà y mắng hở?
Tôi gáºt:
- Ừa.
- Không sao đâu, yên trÃ, tao dẫn vá» xin cho.
Tôi dơ tay:
- Mà tao có mất xe đâu, tao đi bộ mà .
Trâm trợn mắt:
- Há», mà y nói sao, thế mất cái gì?
- Thôi không nói chuyện vá»›i con nÃt nữa, tao kẹt nên ngủ nhà con bạn, giá» mà y chịu khó Ä‘Æ°a tao vá» cho yên Ä‘i đã.
Má»i sá»± êm xuôi. Me tin lá»i Trâm nên chỉ mắng nhẹ nhẹ thôi:
- Trá»i Æ¡i, con là m me lo quá, hôm qua ba vòng khắp phố tìm con.
Tôi đưa mắt nhìn Trâm để tránh đôi mắt me:
- Con bị đau bụng thình lình nên không vỠnổi, đà nh ngủ lại với Trâm.
- Sao con không điện thoại cho me biết?
- Dạ con đau quá, có nhớ gì đâu, con mê man, con ngất xỉu...
Tình yêu giỠgắn bó hơn, day dứt hơn, khó khăn chỉ có lần đầu, tôi với chà ng giỠđã quen nhau, xa nhau nhớ như vợ nhớ chồng, có khi nồng nà n mê đắm hơn, bởi không hôm nà o được no nê, bởi gần nhau đó chỠxa đó, ôm nhau đó mà sợ mất nhau từng ngà y.
Tôi tìm đủ cách để gặp chà ng, nhà má»™t ngÆ°á»i bạn của chà ng, khách sạn, đâu cÅ©ng được, miá»…n là có nhau trên má»™t chiếc giÆ°á»ng. Tôi tháºt sá»± hÆ° há»ng mất rồi, yêu say mê nhÆ° ghiá»n ma túy, vắng chà ng tôi ngẩn ngÆ¡ nhÆ° mất hồn lạc vÃa, tôi nhá»› chà ng đêm, nhá»› chà ng ngà y. Ä‚n nhá»›, ngủ cÅ©ng nhá»›. Thân thể tôi dần dần quen vá»›i thân thể chà ng nhÆ° thể tôi là chà ng và chà ng là tôi. Khi tan biến trong nhau tôi chẳng nhá»› gì nữa hết, đừng nói chi vợ con của chà ng.
Tình yêu váºt lạ, váºt nhiệm mà u kỳ bÃ. Tình yêu cá»™t hai thân thể lại vá»›i nhau cùng vá»›i hai linh hồn. Biết mình có tá»™i vá»›i cô Hà , biết mình có tá»™i vá»›i ba me, tôi vẫn không thể xa chà ng, tôi ghiá»n hÆ¡i thở chà ng, tôi mê thân xác chà ng, tôi say ngá»±c chà ng, tôi say hết.
Tôi Ä‘i há»c thêm Anh văn bằng thân xác tuyệt vá»i đó. Tôi há»c thêm lý hóa, hình há»c, đại số bằng đôi môi anh, há»c thêm và há»c thêm. Ngà y nà o cÅ©ng có giá» há»c cours trên giÆ°á»ng vá»›i chà ng, những môn há»c chÆ°a ai dám giảng trong lá»›p, những bà i táºp thá»±c hà nh, những chứng minh, những tìm tòi chÆ°a ai viết thà nh sách, và đố ai viết thà nh sách? Chà ng dà nh buổi chiá»u cho tôi, buổi tối cho vợ. Vì yêu tôi Ä‘Ã nh chịu, Ä‘Ã nh san sẻ yêu Ä‘Æ°Æ¡ng, dù vẫn buồn thầm.
Gia đình tôi giá» má»—i ngÆ°á»i má»™t thế giá»›i riêng. Me vẫn lặng lẽ vá»›i phÃm Ä‘Ã n. Ba vẫn trầm tÆ° vá»›i những quyển sách nặng, bố Duy tránh đến nhà , thỉnh thoảng bố đón tôi ở trÆ°á»ng dẫn tôi Ä‘i ăn kem, thế thôi. Tôi hiểu cái bẽ bà ng của ba ngÆ°á»i và đà nh buông tay.
Ba cà ng ngà y cà ng Ãt nói, me cà ng lúc cà ng lạnh lùng, và bố Duy phiêu bạt đây đó nhÆ° cánh chim. Cuốn phim của bố thà nh công ngoà i sức tưởng tượng, bố Ä‘ang dá»± định cuốn phim thứ hai, tôi say tình yêu chẳng để ý nhiá»u. Giá» tôi chỉ biết ngụp, biết lặn trong vòng tay chà ng, biết mê biết đắm trên vùng ngá»±c thÆ¡m mùi Ä‘Ã n ông của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông có vợ hai con.
Hoà ng chìu chuá»™ng tôi, nâng niu tôi. Tình yêu trong trạng huống nà o vẫn là tình yêu, nhÆ°ng táºn đáy lòng, ná»—i ăn năn vẫn có đó, lắng sâu bùi ngùi.
Tôi và o phòng tắm cởi dần từng mảnh vải. Thân xác mình giỠđầy hÆ¡n trÆ°á»›c. Nhá»› chà ng rủn ngÆ°á»i, nhá»› chà ng nung da căn máu, nhá»› chà ng lao xao, nhá»› chà ng quay quắt.
Cứ hai giá» trÆ°a tôi Ä‘i tắm, tắm cho sạch, cho thÆ¡m má»i miá»n da thịt để đến nÆ¡i hẹn. Tôi nhắm mắt lau khô ngÆ°á»i, thẫn thá» mÆ¡ Æ°á»›c, ừ nhỉ, nếu chà ng đừng có vợ, hai đứa cÆ°á»›i nhau sống vá»›i nhau đủ má»™t ngà y hai mÆ°Æ¡i bốn tiếng. Phòng ngủ phải khÃt bên phòng tắm, tắm chung rồi ngủ chung...
Tôi mặc áo dà i trắng giống nhÆ° nữ sinh. Không, tôi vẫn là nữ sinh ấy chứ, nhìn bên ngoà i không ai dám nghÄ© tôi đã là m Ä‘Ã n bà . Ôm thêm ba quyển sách vạn váºt có, lý hoá có, Anh văn có, tôi ngoan ngoãn từng bÆ°á»›c ra ngoà i.
Ba ngồi nhăn trán ở phòng khách vá»›i má»™t quyển sách, Ä‘á»i ba giá» chỉ còn sách là m bạn thôi. Äôi mắt buồn, đôi mắt sâu.
Ba ngước mắt lên:
- Con Ä‘i há»c?
Tôi khép nép:
- Dạ thÆ°a ba năm thi, con phải há»c thêm nhiá»u lắm ạ.
- Ừ, gắng há»c cho xong, Ä‘áºu rồi và o đại há»c.
Tôi thấp giá»ng:
- Me đâu hở ba?
Ba cúi mặt:
- Me đi công chuyện.
- Sao hồi nà y me hay đi thế ba?
Ba nói mau:
- Me báºn nhiá»u việc, thôi con Ä‘i Ä‘i kẻo trá»… giá» há»c.
Tôi chớp mắt:
- Hồi nà y ba gầy lắm ba ạ, ba đau gì không ba?
Ba lắc đầu nhè nhẹ:
- Không, ba vẫn thế, đừng lo cho ba.
Tôi cắn môi:
- Ba dấu con, ba buồn cái gì ấy.
Ba cÆ°á»i gượng:
- Con lo vẩn vơ thì có, ba lớn rồi chuyện gì xảy ra ba cũng chịu được hết.
Tôi ngơ ngác:
- Ba nói gì con không hiểu gì hết?
Ba lại cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i buồn hÆ¡n bao giá»:
- Bao giá» ba cÅ©ng thÆ°Æ¡ng con và me. Äịnh mệnh hết, ba bắt đầu tin định mệnh. Thôi con Ä‘i Ä‘i, ba cần nghỉ má»™t chút.
Tôi hiểu ý ba, thỉnh thoảng ba thÃch ngồi lặng lẽ má»™t mình. Tôi nói bác tà i Ä‘Æ°a tôi đến trÆ°á»ng, lá»›p cours thì đúng hÆ¡n. Vòng theo ngã sau tôi đến bÆ°u Ä‘iện vá»›i chà ng. Mà n kịch nà y giúp tôi hẹn hò vá»›i chà ng trót lá»t nhiá»u phen.
Chà ng vẫy tay:
- Thu, Thu.
Tôi chui vội và o xe chà ng:
- Anh chỠem lâu không?
Chà ng gáºt:
- Lâu, nhưng có em ra là mừng rồi, sợ em kẹt chuyện gì chứ.
Tôi nhà nhảnh:
- Nhỡ em kẹt tháºt thì sao, cÅ©ng may Ä‘á»™ nà y me em hay Ä‘i vắng lắm.
- Thì anh điên.
- Khiếp, là m như yêu em lắm ấy.
- Còn phải nói, không yêu mà mất thì giỠđợi chỠnhư thế nà y?
- Äi đâu giá» anh?
- đi chỗ nà o để hai đứa tâm sự.
Tôi le lưỡi:
- Tâm sự không thôi nhé.
Chà ng tình tứ:
- Em chịu nổi không?
- Hứ, anh là m như em là .. không bằng.
Chà ng nheo mắt:
- Là ngÆ°á»i yêu của anh, có thế mà cÅ©ng nói.
Chà ng lại Ä‘Æ°a tôi và o khách sạn. Má»™t khách sạn sang trá»ng và tiện nghi. Lần đầu tiên còn ngại ngần, mãi rồi tôi quen Ä‘i.
- Lần thứ mấy mình và o khách sạn rồi anh nhỉ?
Chà ng dơ ba ngón tay:
- Ba lần, anh đếm kỹ lắm cưng ơi.
Tôi khe khẽ:
- NgÆ°á»i ta nói Ä‘i đêm mãi có ngà y gặp ma, em ngại ghê anh ạ...
- Lo hão huyá»n không, anh có trở lại nÆ¡i nà o hai lần đâu.
Tôi ngáºm ngùi:
- Phải chi anh đừng có vợ, tụi mình yêu nhau đà ng hoà ng sướng phải biết anh nhỉ?
- Nó nhà m đi, ở đó mà sướng.
- Em không thấy nhà m, em thÃch, từ hôm đến giá» em chẳng thấy chán anh gì hết.
- Bao giỠchán nói anh nghe.
Tôi ôm tay chà ng:
- Có lẽ suốt Ä‘á»i em chẳng chán nổi anh đâu, cà ng ngà y em cà ng yêu anh hÆ¡n, sao lạ thế hở anh?
- Biết à , có lẽ em là cái xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n của anh.
Tôi buồn buồn:
- Còn cô Hà , cô không phải là xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n của anh sao?
Chà ng lắc đầu:
- XÆ°Æ¡ng cụt váºy, mà thôi, đừng nhắc đến là m gì, tụi mình gần nhau giá» nà o quà giá» nấy.
Mở cá»a bÆ°á»›c và o, khóa trái cá»a lại, má»i ngÆ°á»i má»i ngăn cách xin dÆ¡ tay chà o. Xã há»™i và táºp quán xin lui phÃa sau.
- Äược không em?
Tôi nhìn quanh:
- Äẹp lắm, tiếc rằng em không có lấy má»™t đêm tân hôn.
- Tụi mình có cả ngà n cả triệu đêm tân hôm nữa kia.
Chà ng lẳng lơ:
- Chiá»u nà o anh cÅ©ng hết lòng hết dạ vá»›i em nhÆ° tân hôn đó thôi.
- Thôi, anh chỉ được cái miệng.
- Em mê không?
- XÃ, mê cho gầy ngÆ°á»i ta hết trÆ¡n.
Chà ng bÆ°á»›c tá»›i ôm gá»n lấy tôi dìu đến giÆ°á»ng:
- Ai biểu em đẹp là m gì.
Tôi nhắm mắt. Äôi mắt cô Hà buồn, đôi mắt cô Hà sắc. Tôi muốn quên cô mà quên chẳng được. Tôi đẩy chà ng ra:
- Thôi anh ạ, em sợ lắm.
- Trá»i Æ¡i, lần đầu kia chứ, bây giá» còn gì đâu mà sợ.
Tôi cau mặt:
- Phải, còn gì đâu, anh nói thế mà nghe được, em hết rồi phải không?
Chà ng nhăn nhó:
- Em hiểu lầm rồi, ý anh muốn nói tụi mình đã... với nhau rồi, sợ gì lãng nhách thế.
Chà ng tình tứ:
- Trơn tru mà em, không có trục trặc như bữa trước nữa đâu.
Tôi vẫn buồn:
- Sao hôm nay em hồi hộp quá à , vợ anh có nghi ngỠgì tụi mình không?
Chà ng quả quyết:
- Em yên trÃ, anh thu xếp đâu đó Ä‘Ã ng hoà ng lắm, anh o bế bà ấy hết Ä‘iá»u, sức mấy mà nghi nổi anh, đừng lo, chuyện đó anh bảo đảm.
Tôi tò mò:
- Sao hay váºy anh?
Chà ng vô tình:
- Tà i của chà ng mà em, Ä‘Ã n ông cà ng ngoại tình cà ng chiá»u vợ giá»i.
Tôi dãy nảy:
- Trá»i Æ¡i, em hiểu rồi, té anh chìu vợ anh, yêu vợ gấp ngà n lần trÆ°á»›c... để bà ấy thá»a thê cho anh Ä‘i chÆ¡i lấy sức hả. Trá»i Æ¡i, em chịu không nổi đâu.
Chà ng vội và ng:
- Anh yêu em, anh yêu một mình em.
- VỠvới vợ anh cũng nói y như thế, anh cũng là m y như thế.
Chà ng ôm lấy tôi:
- Không, khác chứ, khác nhiá»u.
- Khác là m sao?
- Khác là khác.
Tôi thở ra:
- Thôi em Ä‘i vá», từ hôm nay đừng gặp em nữa, em chán lắm rồi, em chịu không nổi đâu.
Chà ng giữ chặt lÆ°ng tôi vồn váºp:
- Anh van em, anh khổ sở nhiá»u rồi, đừng hà nh hạ anh nữa chứ.
Tôi mÃm môi:
- Tự nhiên em buồn muốn khóc. Tại sao chúng mình lại yêu nhau, lại đưa nhau đến cảnh nà y hở anh?
Chà ng dìu tôi nằm xuống, lau nước mắt cho tôi:
- NÃn Ä‘i, anh khổ tâm vô cùng, nếu em khóc.
Tôi rưng rưng:
- Nhiá»u đêm trở vá» má»™t mình em chỉ muốn chết thôi, cÆ°á»›p chồng ngÆ°á»i tá»™i nặng quá anh Æ¡i. Tình yêu nặng gấp ngà n lần tá»™i lá»—i.
Chà ng gáºt:
- Anh hiểu, nhÆ°ng tụi mình yêu nhau tháºt lòng. Không ai cấm được tình yêu. Anh không thể trốn em, mà em, em cÅ©ng không trốn anh được.
Chỉ còn má»™t cách dá»— dà nh, chỉ còn má»™t cách quên là chết lịm trong nhau, là ôm lấy nhau bay lên, tÃt tầng trá»i cao thẳm.
Tôi buông tay xuống, chà ng buông tay xuống. Tôi thở và chà ng cÅ©ng thở. Quen ăn mất rồi cô Hà ơi, em cÆ°á»›p chồng cô, cô có giáºn em không?
Từ hôm biết thế nà o là chuyện vợ chồng, em hết ghét cô, em hiểu những gì cô là m là đúng, bởi dù là kẻ đến sau trong Ä‘á»i chà ng, má»—i đêm trở vá» nghÄ© chà ng Ä‘ang ôm cô, nhÆ° đã từng ôm em, lòng em lại Ä‘au nhÆ° xé.
Tôi nhìn xuôi thân tôi, chẳng còn gì dấu nhau, thân máºt cùng táºn, thân máºt vô ngần là gối chăn là ân ái.
Chà ng nhắm mắt dưỡng sức. Xong chuyện bao giá» tôi cÅ©ng tủi thân, dù biết được chà ng yêu tha thiết, nhÆ°ng không hiểu sao nhìn chà ng nằm thẳng, hai mắt nhắm hai cánh mÅ©i pháºp phồng thở, tôi nghe xa cách lẫn trong tủi há»n.
Muốn căng hai mắt chà ng ra, muốn cấu tháºt Ä‘au cho chà ng dáºy, muốn chà ng phải cuồng nhiệt say đắm nhÆ° lúc đầu, chà ng bây giá» vá»›i chà ng lúc chÆ°a nháºp cuá»™c là hai thái cá»±c. Ân ái cÅ©ng buồn nhÆ° ngà y tháng, cÅ©ng chua chát cÅ©ng đắng cay.
Tôi dÆ¡ tay định lay chà ng dáºy, nhìn anh nhắm mắt sao buồn quá. Buồn không thua gì nhìn anh chết. NgÆ°á»i ta được là m vợ chắc Ãt tủi thân hÆ¡n, em sống chiá»u nay biết chiá»u nay, không dám mong ngà y mai, không dám tin ngà y mốt.
- Anh!
Chà ng vẫn nằm nhÆ° khúc gá»—, lù lù ra đó, trÆ¡ trÆ¡ ra đó. Tôi chá»›p mắt quay nhìn ra cá»a sổ. Cá»a sổ đóng. Trá»i xanh không có trong vuông phòng nà y, nhÆ° pháp lý không có giữa tôi và chà ng.
Tôi cháºm chạp đứng dáºy bÆ°á»›c tá»›i mở tung cánh cá»a xanh. Hà nh lang vắng lặng vẫn chẳng thấy trá»i thấy mây. Hai dãy phòng chung má»™t lối Ä‘i, có và i ngá»n đèn thắp sáng cả ngà y lẫn đêm. Buồn bá»±c tôi và o phòng tắm, lại tắm nữa, cảm giác không sạch, vợ vá»›i chồng chắc quen thân hÆ¡n, sạch sẽ hÆ¡n.
Má»™t giá» sau chà ng má»›i thức dáºy uể oải gá»i tên tôi:
- Thu ơi, em không ngủ à ?
Tôi lắc đầu:
- Em ngủ không được, nhìn anh ngủ tức tức là .
Chà ng mỉm cÆ°á»i:
- Phải cho anh lấy sức chứ cưng, lại đây với anh đi.
Tôi buồn buồn:
- Ở nhà xong việc anh cÅ©ng ngủ nhÆ° váºy?
Chà ng mỉm cÆ°á»i:
- Phải mua sách cho em Ä‘á»c má»›i được.
Tôi kiêu hãnh:
- Chả cần Ä‘á»c sách em cÅ©ng thà nh Ä‘Ã n bà lúc mÆ°á»i bảy tuổi, em biết má»i chuyện, là m được má»i chuyện.
- Tại anh chứ, em biết khỉ gì mà nói, em ngơ ngơ như mán rừng.
Tôi nũng nịu:
- Anh lại chê em nữa rồi.
Chà ng lắc đầu:
- Anh thÃch bá» xừ Ä‘i, chê bao giá».
Tôi nhắc:
- Thôi anh, tụi mình sá»a soạn vá» là vừa.
Chà ng tiếc rẻ:
- Còn sớm mà em.
- Không được đâu, em phải vỠđúng giá», là m quá me để ý thì chết.
Tôi tắc lưỡi:
- Thuê phòng cả ngà y nằm có tà ti uổng tiá»n ghê anh nhỉ.
Chà ng lắc đầu:
- Ä‚n thua gì, chỉ sợ không có em thôi, tiá»n bạc vá»›i anh vô nghÄ©a.
Tôi tò mò:
- Bà ấy không thắc mắc những khoản tiá»n anh xà i à ?
Chà ng rung đùi:
- Anh đi dạy thêm lo cho em mà .
Tôi chải lại tóc:
- Buồn quá, em là m khổ anh thấy không, dạy nhiá»u có ngà y Ä‘au anh ạ.
Chà ng hôn môi tôi:
- Nghĩ nhảm không à , anh không lo cho em thì lo cho ai, hơn nữa anh và o với em chứ bộ mình em và o khách sạn nà y ngủ với ma à ?
- Äà nh rồi, nhÆ°ng nếu không có em, anh thuê khách sạn chém nhÆ° máy nà y là m gì.
- Dĩ nhiên rồi, nhưng tụi mình yêu nhau, rẻ chán cưng ơi.
Tôi lại dục:
- Mau đi anh, mặc đồ và o đi.
Chà ng miễn cưỡng:
- Mặc thì mặc, rầu quá, hối hoà i.
Tôi mặc lại áo dà i trắng, hiá»n nhÆ° nữ sinh. Phút giây trên giÆ°á»ng giá» biến mất:
- Trông em ngoan quá, đố ai...
- Äố ai biết em vừa ấy vá»›i anh phải không?
Chà ng bẹo má tôi:
- Rồi có sao không, là m như chuyện gì xấu xa không bằng.
Bỗng nhiên chà ng tiến tới, để tay lên ngực tôi:
- Ở lại ná»a giá» nữa Ä‘i em.
Tôi lắc quầy quáºy:
- Không được, sáu giỠrồi đó, ai biểu anh lăn ra ngủ rồi tiếc.
Chà ng thở dà i:
- Thì cũng phải một giỠsau mới có sức chứ em. Em chẳng hiểu gì hết.
Tôi phụng phịu:
- Em không biết, em thÃch lúc đó hoà i à .
Chà ng cÆ°á»i ngất:
- Bé con ơi, và i năm nữa bé hiểu, giỠở lại với anh được không?
Chà ng định cởi áo cho tôi, tôi dơ tay ngăn lại:
- Hôm nay em sao sao ấy anh ạ, cho em vỠsớm đi, em linh cảm ở nhà em có chuyện gì ấy. Vợ anh có nghi gì không? Em sợ bị đánh ghen quá.
Chà ng lắc đầu:
- Anh bảo đảm, hơn nữa dù sao vợ anh cũng là giáo sư.
Tôi thẫn thá»:
- Nhưng em cứ lo lo anh ạ, là gì đi nữa cũng phải biết ghen chứ.
Chà ng thở dà i:
- Äừng là m mất vui, giá» của tụi mình ngắn lắm em.
Tôi nắm tay chà ng:
- Là m sao hở anh?
Chà ng nhìn sâu và o mắt tôi:
- Em thÃch anh bá» vợ?
Tôi lắc đầu:
- Không, hai đứa nhỠvô tội, hơn nữa cô Hà cũng...
- Em hết ghét vợ anh rồi?
Tôi gáºt:
- Vì em biết anh yêu em hÆ¡n cô ấy, lòng ân háºn nặng hÆ¡n ghen ghét.
Tôi kéo tay chà ng:
- Thôi đi anh..
- Cà i cúc lại kìa, xấu hổ...
Chà ng dÆ¡ má cho tôi hôn rồi dìu lÆ°ng khép cá»a Ä‘i ra ngoà i. Tôi chầm cháºm Ä‘i theo chà ng, buổi chiá»u qua tháºt sá»›m. Má»›i đó trá»i đã cháºp choạng tối.
Tôi đứng lại kiễng chân hôn chà ng chỠthang máy lên, quà từng giây từng phút bên nhau, bởi tương lai bấp bênh, bởi tình yêu có đó rồi mất đó.
Có hai bóng ngÆ°á»i từ cuối hà nh lang bÆ°á»›c tá»›i. Hà nh lang có mà n cá»a buông rÅ©, có thảm Ä‘á» trải dà i để từng bÆ°á»›c há» Ä‘i bên nhau âu yếm dịu dà ng. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông lịch lãm, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà sang đẹp, những bÆ°á»›c Ä‘i thanh thoát quà phái, có lẽ há» là nhân viên ngoại giao gì đây.
Tôi dụi mắt, tôi mở hết cỡ hai mắt, tôi mở hết cỡ hai môi. Tôi muốn Ä‘á»™n thổ, tôi muốn phi thân trốn chạy. Chân tôi khuỵu xuống mất rồi, mặt tôi cắt không còn chút máu, miệng tôi lắp bắp nói không ra hÆ¡i. Không, tôi không tin mắt tôi nữa đâu. Me tôi Ä‘oan trang hiá»n thục nhất trong những ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà hiá»n thục. Bố Duy tôi cao cả hÆ¡n má»i ngÆ°á»i cao cả. Tôi không tin, tôi không tin.
Hoà ng hoảng hốt.
- Chết, em là m sao thế, em trúng gió phải không?
Tôi gần ngã và o chà ng:
- Anh ném em xuống đất đi, em không muốn đứng đây để nhìn gì nữa, em chết hay sống hở anh?
Chà ng kinh ngạc:
- Thu, em sao váºy? Em nói gì váºy?
HỠchưa thấy tôi. Me chưa thấy con, bố chưa thấy con, bởi bố mẹ đang hạnh phúc. Con cũng đang hạnh phúc. Mẹ con ta gặp nhau ở khách sạn nà y thảm chưa, đẹp chưa?
Tá»™i nghiệp cho ba ở nhà vá»›i những quyển sách và bao thuốc thÆ¡m. Me ngoại tình, con hÆ° há»ng, chẳng ai trách mắng nổi ai nữa. Me ngoại tình, danh từ nà y có đủ nghÄ©a chỉ tá»™i lá»—i me không? Ba có quyá»n trên thân thể me hay bố Duy có quyá»n?
Tôi đứng lặng ngÆ°á»i. Me cÅ©ng lặng ngÆ°á»i, bố cÅ©ng lặng ngÆ°á»i. Chỉ có chà ng ngÆ¡ ngẩn trợn mắt. Chà ng bóp vai tôi:
- Ai váºy em?
Tôi lắp bắp:
- Me em.
Mặt phấn me nhợt, môi son me tái. Mắt Ä‘á» hồng của bố Duy Ä‘en lại. Không ai tiến thêm má»™t bÆ°á»›c, không ai lùi má»™t bÆ°á»›c. Không ai lên tiếng nổi, không ai cÆ°á»i, không ai khóc.
Tôi chạy như lao đi, Hoà ng kinh hoảng chạy theo. Thang máy đóng lại nhốt hỠvới nhau trên đó.
Tôi úp mặt và o hai tay, nÆ°á»›c mắt không thể rÆ¡i trong cảnh nà y. NgÆ°á»i tôi nhẹ tênh Ä‘i lao chao. Hồn tôi chìm nghỉm xuống tăm tối. Tôi thÆ°Æ¡ng ba, thÆ°Æ¡ng khôn cùng, thÆ°Æ¡ng xót xa. Thì ra ba đã biết, ba biết từ lâu rồi phải không ba?
Tôi xòe tay mở mắt nhìn Hoà ng, rồi úp mặt và o ngực chà ng tôi kêu:
- Anh ơi, em khổ quá anh ơi.
Hoà ng vuốt tóc tôi:
- Nói cho anh nghe Ä‘i, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đó là mẹ em?
Tôi gáºt đầu, chà ng thở dà i:
- Äừng buồn nữa, Ä‘á»i không có gì lạ cả, cái gì cÅ©ng có thể xảy ra hết.
Tôi thẫn thá»:
- NhÆ°ng em thất vá»ng ghê gá»›m anh Æ¡i, Ä‘Ã nh là em hÆ° há»ng, nhÆ°ng em Ãch ká»·, em muốn me phải là má»™t ngÆ°á»i Ä‘oan trang hÆ¡n má»i ngÆ°á»i Ä‘oan trang trên Ä‘á»i nà y.
Tôi quay nhìn chà ng:
- Em không muốn vỠnhà nữa, ăn nói là m sao với me em bây gi�
Chà ng bình thản:
- Không sao hết, em cứ vá» nhà để anh tÃnh sau, me sẽ không nói gì em đâu, chắc me hiểu tình yêu là gì chứ.
Chà ng Ä‘Æ°a tôi vá» trÆ°á»ng nhÆ° má»i khi, ngÆ°á»i tà i xế chá» sẵn ở chá»— cÅ©. Tôi chui và o xe nhÆ° chui và o định mệnh. Äá»i bắt đầu vòng sang ngã khác.
Tôi vá» nhà nhÆ° má»™t ngÆ°á»i khách. Ba còn ngồi nguyên chá»— cÅ©. Má»™t buổi chiá»u ngồi im má»™t chá»—, sá»± lặng lẽ nÃn câm của ba là m tôi sợ.
Tôi định Ä‘i thẳng và o nhà nhÆ°ng tôi không đủ can đảm. Ba ngồi từ lúc tôi ra Ä‘i, yêu Ä‘Æ°Æ¡ng say đắm má»™t buổi chiá»u trong vòng tay chà ng. Ba ngồi từ lúc me Ä‘i, cÅ©ng yêu cÅ©ng đắm Ä‘uối trong má»™t căn phòng vá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khác.
Trà thức ghen ghê gá»›m hÆ¡n ngÆ°á»i thừơng, trà thức lạnh lẽo rợn ngÆ°á»i hÆ¡n băng sÆ¡n. Tôi đứng trÆ°á»›c mặt ba. Chai rượu không còn má»™t giá»t, bao thuốc không còn má»™t Ä‘iếu. NgÆ°á»i ba nhÆ° tượng, mặt ba nhÆ° băng. Nụ cÆ°á»i ba lạnh buồn:
- Con Ä‘i há»c vá»?
Tôi nuốt nước mắt và o trong cổ:
- Dạ... ba ngồi từ lúc con đi đến gi�
Ba cÆ°á»i nhẹ:
- Có sao đâu con, ngồi cho bình thản lại, cho nguội tanh như đồng. Ba đang luyện đó con.
Tôi cắn răng:
- Ba!
Ba từ tốn:
- Gì con?
- Con muốn ba cũng đi chơi, đi thăm bạn bè...
- Khi nà o lạnh hẳn ba sẽ đi.
- GiỠba chưa lạnh?
- Ba đang luyện.
- Ba buồn me con?
Ba lắc đầu:
- Ba thÆ°Æ¡ng me con.
Tôi ngứa cổ:
- Tại sao ba lại thương?
- Me không có lỗi gì hết, lỗi tại ba.
- Lá»—i tại ba? Sao kỳ váºy?
Ba cÆ°á»i buồn:
- Con là con của chú Duy, me là vợ của chú Duy, ba đến sau, ba đoạt cả hai.
- NhÆ°ng, nhÆ°ng ba đã yêu thÆ°Æ¡ng con, yêu thÆ°Æ¡ng me con bao nhiêu năm trá»i.
- Äó là lý, tình yêu không phải là lý, tình yêu là tình yêu.
Tôi rÆ°ng nÆ°á»›c mắt nhìn ba. Chà ng nói đúng, hiểu biết bao giá» cÅ©ng hÆ¡n. Nếu nÆ°á»›c mình có hà ng trăm viện đại há»c, nếu má»i ngÆ°á»i qua má»™t con Ä‘Æ°á»ng hiểu biết khá sâu, tÆ°Æ¡ng lai sẽ tốt sẽ đẹp hÆ¡n bây giá».
- Thế sao ba còn buồn?
Ba cÆ°á»i hiu hắt:
- Vì ba còn yêu me, còn thương con, Ba chẳng còn ai nữa...
Tôi quì xuống ôm hai đầu gối ba:
- Ba đứng lên ra vÆ°á»n vá»›i con Ä‘i, đứng lên Ä‘i ba. Ba hÆ¡i gầy rồi đó, ba tin là con thÆ°Æ¡ng ba không, dù ba...
- Ba biết.
Tôi định kéo ba đi cho bằng được, nhưng ba đã nghiêm mặt:
- Con và o thay áo cho khá»e rồi nói vú dá»n cÆ¡m cho ăn, để ba nghỉ má»™t chút.
Tôi Ä‘Ã nh đứng lên. Äôi mắt ba Ä‘i vắng, nụ cÆ°á»i ba vá»i vợi. Tôi chÆ°a kịp khuất bóng, me bÆ°á»›c và o nhà , áo dà i me xanh Ä‘áºm, da me trắng mát, dáng Ä‘i thanh. Tôi mÃm môi nhìn ba. Mặt ba lạnh nhÆ° tiá»n, cúi xuống quyển sách. Me cầm bóp Ä‘i thẳng và o phòng sau, không chà o nhau, không nhìn nhau.
Tôi bám lấy thà nh cá»a để thở tháºt mạnh. Me cÅ©ng không nhìn tôi, tôi sợ đôi mắt me rồi. Trán ba nhăn lại, mắt ba nhÆ° có nÆ°á»›c nhÆ°ng ba không khóc được đâu. Con biết ba không khóc được, nhÆ°ng ba khóc trong lòng.
Gia đình là địa ngục, tình yêu là hang sâu. Tôi lần vá» phòng, hồn trống không nhÆ° môi đã khô. Tôi có cảm giác vừa trải qua má»™t tráºn Ä‘au nặng. Má»i sá»±, má»i ngÆ°á»i đã khác xÆ°a. Từ Thức vá» trần chắc cÅ©ng cô Ä‘Æ¡n nhÆ° tôi bây giá» là cùng. Cõi tiên xa khuất, cõi trần gần gÅ©i cÅ©ng nhÆ° xa.
|
29-10-2008, 05:49 PM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 27
Tôi thắt ruá»™t lại, hai tay tôi run. Ba vẫn còn ngồi nguyên chá»— cÅ©, quyển sách nặng vẫn để trên đùi. Bữa cÆ¡m qua Ä‘i, nặng và chìm, ba không nhìn me, me không nhìn tôi, má»—i ngÆ°á»i cắm cúi ăn cho xong bữa, me rút và o phòng, ba ngồi Ä‘á»c sách.
Tôi muốn có tiếng la tiếng hét. Tiếng bát Ä‘Å©a loảng xoảng ném và o tÆ°á»ng. Ba phải trách mắng, me phải khóc lóc nhÆ° má»i gia đình khác, nhÆ° má»i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, má»i ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà khác. Tôi rón rén bÆ°á»›c tá»›i gần ba, nhÆ°ng ba giÆ¡ tay xua xua tôi Ä‘i, ba chạy trốn sá»± tháºt nữa sao? Tôi khá»±ng ngÆ°á»i đứng lại rồi vùng bá» chạy. Tôi định lao ra Ä‘Æ°á»ng, tiếng me gá»i sắt se sau lÆ°ng:
- Thu!
Tôi đứng dÆ°á»›i báºc thá»m mÃm môi nhìn me, giáºn há»n đầy trong mắt, căng trên môi:
- Con đi đâu?
Tôi cúi đầu:
- Me biết con đi đâu rồi mà .
Me cau mặt:
- Con và o đây me biểu.
Tôi lắc đầu:
- Con không và o.
Me quắc mắt:
- Me bảo và o.
Tôi nghiến răng:
- Me còn gì để nói với con nữa đâu?
Giá»ng me chợt buồn:
- Thu, con phải nghe me...
Tôi ngá»a cổ để khá»i phải khóc, mắt tôi nhắmlại cho lệ đừng trà o. Me bÆ°á»›c xuống đứng ngay bên tôi:
- Con không thể như me.. me thương con, bố cũng thương con.
Tôi ngá»ng mặt:
- Còn ba?
Me lắc đầu:
- Äừng há»i me câu đó, Giáng Thu, con vẫn là con me.
Tôi gáºt đầu:
- Nhưng con buồn, con chán tất cả rồi...
Me bÆ°á»›c theo tôi ra vÆ°á»n:
- NgÆ°á»i nà o đã Ä‘Æ°a con và o khách sạn?
Tôi kiêu hãnh:
- NgÆ°á»i con yêu, me biết rồi đó.
- Biết, nhưng ông ta ở đâu, là m gì?
- Thầy của con.
Me kêu lên:
- Thầy của con? Tại sao phải và o khách sạn mà không là nhà nà y?
Tôi mÃm môi:
- Có vợ và có con rồi.
Me ngồi phịch xuống ghế, hai tay me run run:
- Con nói sao? Có vợ con rồi?
Tôi gáºt đầu:
- Me ngạc nhiên à ? Con tưởng me không ngạc nhiên chứ, con má»›i là ngÆ°á»i ngạc nhiên kìa, con không tin và o mắt con nữa. Äà ng rằng...
- Bố là ngÆ°á»i đẻ ra con.
- Con biết, nhÆ°ng me không nên là m váºy, thà me dứt khoát ngay lúc đầu, chÃnh me đã nói vá»›i con là me Ä‘á»™i Æ¡n ba, me không thể xa ba cÆ¡ mà .
Me thở dà i:
- NhÆ°ng ká»· niệm xÆ°a, me là ngÆ°á»i...
Hai tay me nắm lại, hai mắt me sáng lên:
- Me là ngÆ°á»i, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà con biết chÆ°a, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đã yêu bố con đến mang thai cÆ¡ mà . Con quên rồi sao?
Tôi gáºt:
- Con nhá»› chứ, nhÆ°ng con đã tin tưởng me, tin tưởng bố quá nhiá»u.
Me gạt đi:
- NhÆ°ng thôi, đó là chuyện ngÆ°á»i lá»›n, me muốn há»i chuyện con, bố muốn biết chuyện con.
Tôi lạnh nhạt:
- Con cũng như me.
- NghÄ©a là .. trá»i Æ¡i con má»›i mÆ°á»i bảy tuổi đầu.
Tôi cÆ°á»i nhẹ:
- Hồi me vá»›i bố, me cÅ©ng mÆ°á»i tám tuổi.
Me thở dà i:
- Äã đến lúc con kết tá»™i me?
- Con không có quyá»n đó, nhÆ°ng con thấy me có những hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, quá thừa me ạ.
Me xoắn hai tay và o nhau:
- Me đâu có muốn nhÆ° váºy, cÅ©ng nhÆ° có bao giá» con muốn có những hai ngÆ°á»i cha đâu.
Tôi nghiến răng:
- Có phải lá»—i tại con đâu, con chÆ°a oán cha chÆ°a trách me bao giá».
Nước mắt me rưng rưng:
- Thu, nghe me nói đây, con phải xa ngay ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đó, me van con.
Tôi đăm đăm nhìn me:
- Còn me?
Me bặm môi cÆ°á»i buồn:
- ThÆ° của bố con đây, bố gá»i cho con đấy.
Tôi sững sá»:
- Sao? Con không hiểu gì hết, sao lại viết thư cho con?
- Ngà y mai bố đi xa, xa lắm.
Tôi lẩm bẩm:
- Äi xa... Ä‘i xa...
Me thiểu não đứng lên:
- Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có lá»—i vá»›i con, con đừng dại dá»™t nữa, hạnh phúc không bao giá» có trên Ä‘au khổ của ngÆ°á»i khác được đâu con ạ. Nếu ngÆ°á»i con yêu chÆ°a có gia đình, dù nghèo dù già u me cÅ©ng gả con cho há», nhÆ°ng... con không thể nà o sung sÆ°á»›ng được nếu bên cạnh hạnh phúc của con có má»™t ngÆ°á»i Ä‘au khổ.
Tôi cúi đầu:
- Con biết, nhưng con lỡ với chà ng rồi.
- CÅ©ng chÆ°a hẳn là muá»™n, khi gặp con trong khách sạn vá»›i má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, me đã biết sá»± gì xảy ra rồi và vì váºy chú Duy má»›i bá» Ä‘i.
Toi ngước nhìn me:
- Con sẽ gắng.
Me gáºt:
- Vợ và con hỠđáng thÆ°Æ¡ng, con nhá»› Ä‘iá»u đó không? Con đủ can đảm cÆ°á»i vui trên nÆ°á»›c mắt há»?
Tôi thẫn thá»:
- Con không đủ can đảm giáºt chồng của cô giáo con, không, con không thể là m nhÆ° váºy, nhÆ°ng xa chà ng, trá»i Æ¡i con chết mất.
Me đặt tay trên vai tôi:
- Me sẽ giúp con, giá» me chỉ còn có con, không ai là thánh. Äừng gục ngã ngay lần đầu, can đảm lên con.
Tôi thẫn thá» gáºt đầu, me đứng lên:
- Thôi me và o, con Ä‘á»c thÆ° của ... chú Duy Ä‘i.
- Chú Ä‘i tháºt rồi hả me?
Me nhìn ra xa:
- Chỉ còn cách đó, ngà y mai chú đi sớm.
Tôi nhìn theo me không biết giáºn hay buồn. Me an pháºn, me khép kÃn dÄ© vãng là m tròn vai vợ hiá»n của ba bao nhiêu năm. Bá»—ng chốc ngÆ°á»i tình cÅ© trở vá», gắng gượng cÆ°á»i vui, mà mang nặng bổn pháºn. Äể rồi me và chú Duy trong má»™t căn phòng ở khách sạn. Äể bây giá» chú Ä‘Ã nh ra Ä‘i.
Tôi trở và o nhà báºt đèn Ä‘á»c thÆ°, nét chữ vững nhÆ° bÆ°á»›c Ä‘i ngà y nà o, chú Duy và mà u áo và ng dÆ°á»›i hai hà ng cây, nét chữ buồn nhÆ° pÃp thuốc hôm nà o lệch nghiêng trên môi. Hình ảnh chú Duy và mái tóc Lãm Thúy chiá»u nà o trên đồi cá» giá» tháºt đã xa. Tôi gá»i chú bằng chú nhÆ° ngà y đầu, thay vì bằng bố vì từ hôm nay chú lại tung cánh bay, lại cô Ä‘Æ¡n và phong trần.
Báºt nút tivi để thấy Äăng và Ãi Lệ thắm thiết bên nhau. Ãi Lệ có chồng già u nhÆ°ng vẫn hát vá»›i Äăng. Chồng khác và tình nhân khác. Khi Äăng Ä‘Ã n, Äăng đẹp hÆ¡n bao giá», vẫn mái tóc ngà y tháng cÅ©, vẫn đôi mắt xa xăm. Tay Äăng sát vá»›i thùng Ä‘Ã n, tiếng hát Lệ rÆ°ng rÆ°ng chất ngất, đôi mắt Äăng và cung Ä‘Ã n linh Ä‘inh đó đây. Há» là cặp tình nhân đẹp, đẹp hÆ¡n tôi vá»›i Hoà ng. Äăng còn đó vá»›i Ãi Lệ trên khung kÃnh nhá». Tôi còn đây và má»™t tình yêu gian nan, nhÆ°ng chú Duy thì xa lắm rồi.
Tôi cháºm rãi Ä‘á»c từng chữ, nÆ°á»›c mắt rÆ°ng rÆ°ng:
Sà igòn ngà y...
Giáng Thu,
Khi con Ä‘á»c những giòng chữ nà y bố Ä‘ang sá»a soạn má»™t chuyến Ä‘i rất xa, và bởi váºy bố mong con thanh thản nhẹ nhà ng để Ä‘á»c thÆ° bố, thanh thản nhÆ° những ngà y bố con mình dắt nhau lên Äà Lạt quay phim, con nhá»› không?
Tình cá» bố gặp con, rồi cÅ©ng tình cá» con gặp bố trong khách sạn. Bố lạnh ngÆ°á»i nhìn theo khi con hấp tấp bá» chạy. Bố cảm thấy tháºt sá»± mất mát, tháºt sá»± ăn năn.
Con biết rồi đó, những ngà y đầu tiên bố cố gắng thắng mình, gặp Lãm Thúy bố tưởng sẽ nhá» nà ng giúp bố quên me con, nhÆ°ng má»i sá»± không nhÆ° ý mình, cà ng xa cách me, cà ng cố gắng, bố cà ng thấm thÃa hiểu rằng tình yêu là má»™t cái gì vượt trên tất cả.
Cuối cùng bố thua. Me cÅ©ng thua nhÆ° con đã chứng kiến. Miệt mà i và chìm đắm tưởng không bao giá» dứt. Con bá» chạy, con không nói, không khóc, không cÆ°á»i. Bố và me đứng lặng ngÆ°á»i, tê tái nhìn nhau, và cuối cùng bố dứt khoát ra Ä‘i.
Giáng Thu,
Cầu mong con bình thản, cầu mong con hạnh phúc. Dù sao me vẫn là ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng yêu con nhất trên Ä‘á»i nà y. Ở má»™t nÆ¡i xa xôi nà o đó bố vẫn theo dõi cuá»™c Ä‘á»i của con, con gái duy nhất của bố.
Ba con là má»™t ngÆ°á»i đáng kÃnh. Bố ăn năn lắm chá»›, nhÆ°ng tình yêu, tình yêu má»™t thứ không thể hiểu, không thể giảng giải, phải không con?
Tha thứ cho bố cho me.
ÄÃ o Duy
Từ chiá»u đó tôi khổ sở trốn tránh chà ng dù nhá»› Ä‘iên nhá»› cuồng nhá»› run rẩy khắp ngÆ°á»i, nhá»› lao xao khắp miá»n da thịt khắp cùng hang thẳm.
Má»—i chiá»u tôi nằm lịm trong phòng để khóc, xác thịt hình nhÆ° mạnh hÆ¡n tinh thần, có cả hai, tình yêu thà nh bất diệt, thà nh máu xÆ°Æ¡ng thịt da của mình. Nhìn xuống tay chân bụng ngá»±c, nÆ¡i nà o trên em cÅ©ng có anh, nÆ¡i nà o của em cÅ©ng của anh.
Những ngà y đầu tôi hùng hục dá»n nhà dá»n cá»a nhÆ° Ä‘Ã n bà sắp sá»a Ä‘i đẻ để quên da thịt chà ng, hÆ¡i thở chà ng và những cÆ¡n mê đắm.
Ghiá»n Ä‘Ã n ông khó bá» hÆ¡n ghiá»n thuốc phiện, bởi Ä‘Ã n ông cho mình ngây ngất cho mình lâng lâng. Me thÆ°á»ng ngồi bên tôi nhÆ°ng tôi bá»±c dá»c nhăn nhó, tôi thÃch má»™t mình để tưởng nhá»› những chiá»u dÄ© vãng, để gợi nhá»› hÆ°Æ¡ng vị Ä‘Ã n ông của chà ng.
Me giữ rịt tôi trong nhà , me không có chú Duy để đi công chuyện, me dà nh hết thì giỠcanh giữ tôi. Hạnh phúc gia đình chưa đổ nhưng hạnh phúc lạnh, nhưng hạnh phúc khô, khô như mùa hạ Sà igòn, lạnh như mùa đông ngoà i Bắc.
Tôi cà ng ngà y cà ng gầy, da cà ng ngà y cà ng xanh. Tình yêu quáºt tôi nhÆ° thuốc phiện quáºt kẻ ghiá»n.
Äêm đêm tôi lải nhải gá»i tên chà ng, gá»i tên cô Hà , thỉnh thoảng tôi mÆ¡ thấy cô Hà chết. Hai đứa con chà ng cÅ©ng chết. Tôi vừa khóc vừa vá»— tay reo. Hạnh phúc của tôi xây trên nÆ°á»›c mắt của cô Hà , xây trên mồ cô Hà xanh cá», úa lá.
Ngà y nà o sắp Ä‘iên tôi phăng phăng mặc áo dà i, áo dà i trắng nhÆ° thuở nà o ngồi trong lá»›p, ngÆ°á»›c mắt nhìn chà ng giảng bà i, nhÆ° ngà y nà o má»—i chiá»u lại đến vá»›i chà ng, há»c thêm môn ái tình, trên chiếc giÆ°á»ng tháºt êm.
Nếu biết thế nà y thà chÃch thuốc là m ngÆ°á»i không giống để khá»i phải yêu. Nếu biết thế nà y thà cắt, thà xẻo để khá»i phải mê man vì tÆ°Æ¡ng tÆ° sầu.
Hình nhÆ° me cÅ©ng nhá»› chú Duy. Ná»—i nhá»› xót xa và ngáºm ngùi. Ba yên lặng cam chịu tìm khuây trong sách vở. Tôi bắt đầu Ä‘au nặng chê cÆ¡m chê cá. Món gì cÅ©ng chê, món gì cÅ©ng sợ. Và ngà y nợ nần má»—i tháng không đến nữa, xem xét má»—i ngà y, rình mò má»—i sáng chút mà u Ä‘á» không thấy ra.
Tôi kinh hoảng khóc vùi trong phòng. Có lẽ nà o má»›i mÆ°á»i bảy tuổi mình đã có thai? Má»™t tuần lá»… trôi Ä‘i nặng và dà i. Tôi hốc hác, ngÆ°á»i mệt má»i và chán chÆ°á»ng.
Buổi trÆ°a tôi lẻn trốn khá»i nhà , khi me mải ngủ. Tôi đến trÆ°á»›c cổng nhà chà ng ngẩn ngÆ¡ trông và o hạnh phúc đó, mái ấm đó. Xe chà ng nằm yên trong ga ra, tôi Ä‘au khổ, tôi nhá»› thÆ°Æ¡ng, tôi ốm nghén vì chà ng, chà ng vẫn yên bình trong ngôi nhà nà y vá»›i vợ vá»›i con.
NÆ°á»›c mắt tôi trà o ra, tôi khóc ngay trÆ°á»›c cổng nhà chà ng, khóc muốn ngất Ä‘i từng cÆ¡n, rồi tôi lẳng lặng bá» Ä‘i nhÆ° má»™t con chó hoang bỠđói lâu ngà y. Äứng đây lâu, em sợ vợ anh. Từ ngà y được yêu, em sợ vợ anh lắm, em sợ hÆ¡n sợ me em, ba em và bố em.
Tìm anh ở đâu bây giá»? Tôi thẫn thá» bÆ°á»›c nhÆ° bóng ma. Trâm Æ¡i, Hạnh Æ¡i, lÅ© bạn ngây thÆ¡, lÅ© bạn trong sạch và hiá»n, nếu cho tao được phép nói má»™t câu thôi để chết, tao sẽ van xin dặn dò chúng mà y đừng bao giá» yêu ngÆ°á»i có vợ. Yêu chó yêu khỉ gì cÅ©ng được, đừng yêu ngÆ°á»i có vợ. Bởi me nói đúng, hạnh phúc không thể xây trên nÆ°á»›c mắt khổ Ä‘au của ngÆ°á»i khác, nhÆ° vinh quang, tiá»n tà i, danh vá»ng không thể xây trên nhục nhằn của ngÆ°á»i nghèo.
Tôi Ä‘i trong cÆ¡n mê, Q.M. đó rồi, Q.M. vẫn hồng nhÆ° trái chÃn, vẫn xanh nhÆ° hy vá»ng. Hà ng sứ thÆ¡m vẫn ngạt ngà o, xe nÆ°á»›c ngá»t Ä‘áºu Ä‘á» bánh lá»t vẫn còn đó. Hà ng cây cao vẫn cao và lá vẫn khô lá»›p lá»›p bên hè Ä‘Æ°á»ng. Tôi chÆ°a là trái chÃn đã khô, tôi chÆ°a là lá xanh đã héo.
Tôi dá»±a cá»™t đèn nhÆ° ngà y xÆ°a vẫn dá»±a vá»›i bạn bè chá» giá» và o lá»›p. Q.M. im vắng giữa giấc trÆ°a. Khi bầy chim vỠđông tôi Ä‘eo gÆ°Æ¡ng Ä‘en núp sau bức tÆ°á»ng mà trốn. Buổi chiá»u giá» của lá»›p nhá», hình nhÆ° chà ng có và i giá» phụ. Lạy trá»i cho tôi gặp được chà ng. Chà ng phải biết chà ng sắp có thêm má»™t đứa con.
Tôi Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trên con Ä‘Æ°á»ng chà ng hay Ä‘i từ nhà đến trÆ°á»ng. Chân má»i nhÆ°ng tình chẳng má»i, ngÆ°á»i mệt nhÆ°ng cÆ¡n mê đắm không mòn.
Tiếng xe thắng két rÃt trên mặt Ä‘Æ°á»ng nhá»±a khô khan. Tôi quay phắt lại mắt mở tháºt tròn.
- Giáng Thu! Trá»i Æ¡i Giáng Thu hả?
Tôi lắp bắp:
- Em đợi anh, em tìm anh.
Chà ng kéo tuột tôi và o xe:
- Anh chá» em má»i mòn, sao váºy em? Sao em trốn anh? Sao em nghỉ há»c?
Tôi lắc đầu:
- Rồi em nói.
- GiỠem đi đâu đây?
Tôi đắm đuối:
- Em Ä‘i vòng vòng con Ä‘Æ°á»ng nà y ba bốn lần để chá» anh.
- Em biết hôm nay anh có gi�
- Em đoán.
- Trá»i Æ¡i, mừng hết sức mừng.
Tôi kể lể:
- Em đứng trước cổng nhà anh một lúc, sao anh không thấy em?
Chà ng xót xa:
- Anh có biết đâu, tá»™i nghiệp em quá... giá» mình Ä‘i nhé, anh cần gặp em lắm, trá»i Æ¡i, phát Ä‘iên.
- Anh không dạy à ?
- Bá», bá» hết, kệ há» lo vá»›i nhau, anh chịu không nổi.
- Äi đâu anh?
- Äi bất cứ đâu miá»…n có em thôi.
Tôi run giá»ng:
- Nếu em nói... em có...
Chà ng vô tình:
- Em biết không? Anh há»i thăm lung tung, sau anh biết chỉ vì me em cản, giáºn ghê, sao không nói thẳng vá»›i me, me có quyá»n yêu, em cÅ©ng có quyá»n nhÆ° me chứ... me cÅ©ng...
Tôi cau mặt:
- Em không bằng lòng anh nói nhÆ° váºy, anh không biết gì vá» chuyện gia đình em, anh đừng vá»™i phê phán me.
Chà ng bối rối:
- Anh xin lá»—i em, tại anh nhá»› em quá nên đôi lúc phát giáºn me, đừng giáºn anh nghe.
Tôi thở dà i:
- Em hiểu, nhÆ°ng anh đừng nghÄ© lầm vá» me em, trÆ°á»ng hợp me không giản dị nhÆ° má»i trÆ°á»ng hợp ngoại tình khác.
Chà ng cuống quÃt:
- Anh xin lá»—i rồi mà , tại anh muốn Ä‘iên, trá»i Æ¡i, tá»± nhiên em biến mất, tá»± nhiên má»—i chiá»u không gặp được em, chẳng thà đừng yêu nhau...
- Bộ anh tưởng em không khổ sở, không điên cuồng vì nhớ anh? Dù sao anh cũng có vợ có con một bên, còn em, em lủi thủi một mình, em đến tìm, thấy xe anh, nhà anh còn nguyên ra đó, sao em tủi thân ghê.
- Không còn nguyên thì tan đi hay sao, nói kỳ khôi chưa?
- Biết rồi, nhưng trông có vẻ đầm ấm quá, còn em, em đứng như con điên trông và o hạnh phúc anh, xe hơi, nhà đẹp... con xinh. Anh no đủ, anh thừa thãi hạnh phúc, anh thà cho em và i ngà y để bây giỠem ôm bụng một mình.
Chà ng giáºt mình:
- Em nói sao? Cái gì mà ôm bụng trong đó nữa?
Tôi cắn môi:
- Em có thai rồi anh ạ.
Chà ng nhá»m ngÆ°á»i lên, chà ng ngồi phịch xuống. ChÆ°a bao giá» mặt chà ng lạ nhÆ° hôm nay. Tôi tê Ä‘iếng ngÆ°á»i ngồi chịu tráºn. Có thai là chịu tráºn ngÆ°á»i tình rồi. Chà ng đã có hai con, đứa thứ ba nà y thừa, đứa thứ ba nà y dÆ°.
Giá»ng chà ng lạc Ä‘i dù cố trấn tÄ©nh:
- Tháºt không em?
Tôi gáºt:
- Trễ kinh hơn một tháng rồi anh, hơn nữa em sợ mùi cơm kinh khủng.
Chà ng thừ ngÆ°á»i:
- Có khi em yên trÃ, Ä‘Ã n bà con gái trồi sụt là thÆ°á»ng.
Tôi cay mắt ngó hai hà ng cây chạy lui bên Ä‘Æ°á»ng. Hạnh phúc mình cÅ©ng chạy tháo thân. Tuổi trẻ mình cÅ©ng chạy nÆ°á»›c rút và ngÆ°á»i yêu Ä‘ang muốn phi thân.
- Em hy vá»ng nhÆ° thế.
Chà ng bóp tay tôi:
- Äừng buồn, để anh tÃnh, Ä‘iá»u hÆ¡i bất ngá».
Tôi cÆ°á»i khẽ:
- Anh chẳng có lỗi gì hết, tại em mà anh, tại em hết.
Lâu quá không gặp nhau, tôi ngu dại báo tin Ä‘á»™ng trá»i để chà ng giá» lạnh nhÆ° băng, cứng nhÆ° đá.
- Äi đâu giá» anh?
Chà ng nhăn trán:
- Anh Ä‘ang tÃnh, hay mình và o nhà hà ng uống nÆ°á»›c nhe em?
Tôi cắn răng, sao không là khách sạnh nữa hở anh? Anh sợ em rồi, chán em rồi phải không?
- Sao em gầy váºy Thu?
Tôi ủ rũ:
- Em đau cả tuần nay có ăn uống gì đâu.
Chà ng dịu giá»ng:
- Em có thai tháºt?
Tôi đăm đăm ngó chà ng:
- Anh không tin em?
Chà ng lắc đầu:
- Em còn nhá» quá, báºy tháºt, anh không nghÄ© ra chứ, tá»™i cho em quá, anh ân háºn hết sức.
- Nghĩa là sao?
Chà ng nhún vai:
- Thôi được, để anh tÃnh.
- TÃnh sao nữa mà tÃnh, em biết không bao giá» anh dám bá» vợ rồi. Lúc chết ngất đó nói trá»i nói biển gì chả được, nhÆ°ng đâu phải lúc nà o ngÆ°á»i ta cÅ©ng ngất Ä‘i nhÆ° thế đâu.
Chà ng dắt tôi và o nhà hà ng, tôi cúi mặt mà đi, da mình tái, môi mình khô, nhìn và o cả nÆ°á»›c biết mình chá»a hoang, nhìn và o cả nÆ°á»›c biết mình sắp bị phụ. Không biết Ä‘Ã n bà có chồng tá» tế, mang bầu há» hãnh diện thế nà o, tôi có thai, tôi sợ chà ng nhÆ° sợ thần linh, tôi nÆ¡m ná»›p sợ chà ng phụ rẫy, sợ trăm Ä‘iá»u ngà n chuyện là thứ gái chá»a hoang nhÆ° mình.
Chưa bao giỠtôi khiếp sợ oai linh đà n ông như hôm nay, chưa bao giỠtôi sợ mất chà ng như hôm nay, cũng chưa bao giỠtôi thấy mình thua kém xấu xà hơn chà ng như hôm nay.
Chà ng ngồi đó trÆ°á»›c mặt tôi, sóng mÅ©i cao Æ°Æ¡ng ngạnh, đôi mắt quắc nghiêm nghị, đôi môi ngạo nghá»…. Chà ng lạnh lùng và xa lạ muôn Ä‘á»i. Má»›i hôm nà o còn chết trên em, còn sâu trong em, má»›i hôm nà o còn thân máºt hÆ¡n má»i thân máºt, giá» anh vượt ngoà i tầm tay, giá» anh vút táºn trá»i.
Tôi lặng lẽ nhìn lén chà ng, chÆ°a ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o là m tôi kÃnh nể nhÆ° cha của đứa con tôi Ä‘ang mang trong bụng.
- Em ăn chút gì cho khá»e nhé.
Tôi lắc đầu nhìn quanh:
- Nhà ngÆ°á»i ta sạch quá, thôi anh ạ, em sợ nôn ra kỳ lắm.
Chà ng thở dà i:
- Em bị nôn rồi?
Tôi gáºt:
- Lén lút thôi.
Chà ng chồm lên giữ lấy tay tôi bóp gá»n:
- Äừng buồn nữa, anh thÆ°Æ¡ng, anh xin lá»—i em... để anh tÃnh. Anh không bá» em đâu.
Chà ng long lanh hai mắt:
- Tá»™i nghiệp, em còn nhá» quá, anh tệ tháºt em ạ, để anh Ä‘Æ°a em Ä‘i bác sÄ©.
Tôi nhấm nháp ly nÆ°á»›c cam tÆ°Æ¡i nhÆ° ngÆ°á»i già nhấp rượu. Tôi thèm ân ái, dù vẫn sợ. Tôi nhá»› những chiá»u khách sạnh dù nó cho tôi cÆ¡n Ä‘au dà i lê thê nà y. NhÆ°ng chà ng thì không, đầu óc mặt mà y chà ng giá» lởn vởn má»™t Giáng Thu bụng mang dạ chá»a, gánh nặng oằn trên vai chà ng. Äà n ông má»™t vợ đã mòn vai, gãy cổ, đã trÄ©u hai cánh tay gân. Giá» chà ng sắp hai vợ, chà ng toát mồ hôi giá»t trên trán, chà ng bóp hai tay trên bà n.
- Thôi Ä‘i em, đến bác sÄ© đã rồi tÃnh.
Chà ng Ä‘Æ°a tôi đến phòng mạch má»™t nữ bác sÄ©. Bà bác sÄ© Ä‘i Nháºt chÆ°a vá», chà ng nhăn nhó:
- Bà đi Nháºt rồi, thằng cha lạ hoắc khám không tin được. Äi chá»— khác đã, anh biết má»™t bác sÄ© đứng tuổi, anh không tin bác sÄ© trẻ măng nà y, bác sÄ© già kinh nghiệm hÆ¡n.
Tôi nÃn khe theo chà ng hÆ¡n vợ theo chồng. Chà ng Ä‘Æ°a tôi và o táºn Chợ Lá»›n. Phòng mạch sang lÆ°a thÆ°a khách. Tôi và o má»™t mình, cánh cá»a khép lại, chà ng bá» tôi và o tù má»™t mình, chà ng nhặt tá» báo lên âm thầm. Tôi ngÆ°á»›c nhìn hình cáºu bé Guigoz treo trên đầu chà ng.
Ông bác sÄ© già vừa đẩy kÃnh lên nghiêm nghị:
- Má»i cô ngồi, cô Ä‘au gì đây?
Tôi lắp bắp:
- Tôi khám thai.. nghi có thai.
- Bà khám thai?
Chữ bà đầu tiên là ông bác sÄ© tặng. Tôi gáºt đầu, ông ta chỉ cái bà n trắng lạnh lạnh. Tôi run rẩy ngồi lên ngÆ¡ ngáo nhÆ° con mán, sợ sệt nhÆ° tù nhân.
Ông ta dịu dà ng đẩy tôi nằm xuống:
- Bà nằm thoải mái cho tôi khám.
Khi tay ông ta đặt ngang nút khóa, tôi ngồi dựng lên tái mặt:
- Không, tôi không cởi được đâu.
Ông ta lắc đầu:
- Bà muốn khám thai thì phải khám tỠcung chứ.
Tôi lẩm bẩm: tá» cung, trá»i Æ¡i chữ gì lạ hoắc thế nà y, nghe thâm u bà hiểm, nghe rùng rợn, nghe nổi gai.
- Thôi, thôi xin bác sÄ© nghe ngá»±c tôi, Ä‘o máu tôi, khám bụng tôi, đủ rồi, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khám đã Ä‘iêu đứng, hai ngÆ°á»i chắc chết...
Ông ta cÆ°á»i nhẹ:
- Cô há»c lá»›p mấy rồi?
- Äệ nhất.
- Cô biết rồi mà , tôi cần khám mới có thể biết có thai hay không.
Tôi ứa nước mắt:
- Ông là bác sĩ, ông có cách khác hơn chà ng chứ.
Ông ta cÆ°á»i thÆ°Æ¡ng hại:
- Cô tắt kinh bao lâu rồi?
- Hơn một tháng.
- Có nôn má»a chóng mặt không?
Tôi gáºt:
- Dạ có.
- Triệu chứng đó thì có thai rồi đấy, nhưng muốn rõ hơn cô phải để tôi khám.
Tôi nhảy xuống khá»i cái bà n lạnh, ngồi ngá»± trÆ°á»›c mặt ông bác sÄ©.
- Thôi kệ nó, có cũng được, không cũng được.
Ông ta lắc đầu:
- Chồng cô là m gì?
- Giáo sư.
- Cô nhất định không khám thai?
Tôi cắn môi:
- Bác sĩ cho tôi thuốc để uống cho đỡ chóng mặt, đỡ nôn nao và sợ cơm.
Ông ta lặng lẽ ghi những tên thuốc ngoằn ngoèo. Ông bác sĩ nà y chắc mới bị vợ ghen đuổi mất cô nữ y tá chịu cho khám thai.
Tôi ra ngoà i cÆ°á»i nhÆ° mếu vá»›i chà ng:
- Ông bác sĩ đòi khám thai.
- Em chịu không?
Tôi lắc đầu:
- Em không chịu nổi, một mình anh đã thấy đắng cay.
- Có thai tháºt không em?
Tôi chìa toa thuốc cho chà ng:
- Có tháºt rồi, cho thuốc dưỡng thai lu bù nà y, Ä‘iá»u ông đòi khám cho chắc ăn.
Chà ng lầu bầu:
- Cái thá»i văn minh nà y Ä‘Ã n ông khổ, vợ có thai là phải bóp bụng cho bác sÄ© khám, Ä‘au quá.
Tôi cÆ°á»i:
- Ai biểu anh đưa em đi khám thai là m gì?
- Không đưa thì không an tâm, thôi vỠem.
BÆ°á»›c ra phòng đợi lác đác có ngÆ°á»i chá». Tôi tái mặt chà ng tái mặt, tôi vá»›i chà ng giá» chết đứng bên nhau, giá» muốn tan muốn biến vá» trong cát bụi. Chà ng buông tay tôi xuống, mặt chà ng tối Ä‘i, sượng ngắt sượng ngần. Tôi cứng ngÆ°á»i, đứng ngay nhÆ° phá»—ng, cô Hà hai mắt rá»±c lá»a, hai môi ứ máu, da mặt đổi mà u Ä‘á» hồng, rồi tái xanh. Tay cô nắm lại, miệng cô rÃt lên không thà nh tiếng.
Ba ngÆ°á»i trong phòng đợi má»™t bác sÄ© chuyên chữa bệnh Ä‘Ã n bà trẻ con. Tôi Ä‘au xót nhìn chà ng, hai mắt chà ng nhÆ° xé nát tim tôi. Tôi thÆ°Æ¡ng chà ng khóc lên được, cùng lúc tôi giáºn chà ng, ghét chà ng, thù chà ng tưởng chết Ä‘i còn oán há»n ngút lá»a. Cô Hà mặc áo bầu, áo bầu mà u kem ngon nhÆ° sữa mẹ, thÆ¡m nhÆ° ân ái, nồng nhÆ° môi hôn. NgÆ°á»i yêu của tôi, tưởng đâu anh chỉ yêu má»™t mình em, tưởng đâu từ đây cho đến hết Ä‘á»i anh chỉ biết có em.
Tôi kêu trá»i trong há»ng. Trá»i cao đất rá»™ng. Cô Hà mặc áo bầu Ä‘i khám thai. Tôi cÅ©ng được chà ng Ä‘Æ°a Ä‘i khám thai. Chà ng giá» hồn xé hai, ngÆ°á»i xé hai, tim xé hai. NgÆ°á»i ta xé hai ngÆ°á»i ta chết, chà ng chÆ°a gục xuống đó thôi, chà ng Ä‘ang chết đứng. Chết đứng trong phòng mạch bác sÄ© khám Ä‘Ã n bà , tháºt chẳng vinh quanh nhÆ° Từ Hải của Kiá»u.
Cô Hà tiến tới từng bước lừng lững bệ vệ, dáng cô to lớn vì cái bầu, dáng cô oai vì cô là vợ chà ng:
- Anh, anh là m gì ở đây? Thu, Thu là m gì ở đây?
Tôi lắp bắp không ra lá»i. Chà ng ngó vợ nhÆ° van nhÆ° xin:
- Ra xe hết, anh sẽ nói rõ sau.
Mắt cô Hà tóe lá»a:
- Trả lá»i Ä‘i. Hai ngÆ°á»i và o đây là m gì?
Chà ng mÃm môi:
- Em còn là vợ anh không? Ra xe.
Chà ng kéo tay vợ lôi ra ngoà i. Tôi đứng chết lặng nhìn theo. Hoảng hốt, tủi thân, bÆ¡ vÆ¡ côi cút, những đôi mắt tò mò nhá»n nhÆ° ngà n mÅ©i kim, đâm thấu trái tim nhà u nát, đâm thấu gan ruá»™t, bầm tÃm ê chá» buồn tủi.
Tôi từ từ đi ra. Chà ng và vợ đang mặt nhìn mặt bên nhau. Cô Hà chạy tới kéo tay tôi, bóp tay tôi:
- Trả lá»i cho tôi, trả lá»i cho tôi, chồng tôi Ä‘Æ°a chị đến đây là m gì?
Tôi rưng rức nhìn chà ng lắc nhẹ nhẹ. Chà ng thở ra:
- Anh bảo lên xe vỠnhà ngay, anh cấm em là m ồn.
Cô Hà gằn giá»ng:
- Phải nói cho tôi rõ các ngÆ°á»i Ä‘Æ°a nhau đến đây là m gì? Là m gì?
Chà ng há»i:
- Sao em lại khám thai ở đây?
- May phúc cho tôi, bà bác sÄ© Ä‘i Nháºt nên tôi đến đây.
Tôi nhìn chà ng, chà ng khôn mà không ngoan, đưa tôi đến những bác sĩ vợ chà ng quen đi.
Cô Hà nghiến răng:
- Anh trả lá»i ngay, nếu không đừng trách tôi, tôi xé tan xác nó ra bây giá». Anh không nói phải không? Không giáo sÆ° không danh dá»± gì nữa hết. Anh đểu, anh giả vá» yêu tôi, cÆ°ng chìu tôi, để tôi khinh địch cho anh tá»± do Ä‘i vá»›i nó, anh tồi lắm, tồi lắm, tôi mang nặng má»™t bụng vì ai? Vì ai?
Chà ng quắc mắt:
- Em không được hỗn, em là vợ anh, là vợ anh nghe rõ chưa?
Tôi chảy nÆ°á»›c mắt, từ nãy giá» chà ng gá»i "vợ" Ä‘i gá»i "vợ" lại. Vợ anh, vợ anh... còn chữ nà o thân gần cao trá»ng hÆ¡n, thiêng liêng và quyá»n uy hÆ¡n nữa không? Tôi chẳng là gì cả. Suốt Ä‘á»i tôi không được chà ng âu yếm hãnh diện gá»i là vợ đâu.
Cô Hà có lẽ cảm động vì chữ vợ của chà ng. Tự ái được vuốt ve nên cô quay sang tôi:
- Chị trả lá»i cho tôi Ä‘i. Chị to gan lá»›n máºt lắm mà , nứt mắt ra đã manh tâm giáºt chồng cô giáo. Chị câm rồi phải không? Chị sợ rồi phải không?
Tôi hếch mặt:
- Äây không phải là lá»›p há»c, hÆ¡n nữa bà đã Ä‘uổi tôi ra khá»i trÆ°á»ng rồi.
Cô Hà cÆ°á»i khảy:
- CÅ©ng được, chị Ä‘i vá»›i chồng tôi đến đây là m gì? Chị đủ can đảm trả lá»i cho tôi chứ? Hay chị sợ?
Tôi kiêu hãnh:
- Gá»i tôi bằng bà .
Cô Hà bĩu môi:
- Bằng bà , chị lấy chồng khi nà o mà tôi gá»i bằng bà ?
Tôi quắc mắt:
- Gá»i tôi bằng bà , vì tôi đến đây để khám thai, chồng tôi Ä‘Æ°a tôi Ä‘i khám thai.
Chà ng nhìn tôi, mắt buồn mắt nặng.
- Chồng chị? Chồng chị là ai?
Tôi thẳng tay trỠngay mặt Hoà ng. Hoà ng lui lại dựa thà nh xe. Xe của vợ chồng chà ng, không phải xe của tôi với chà ng.
Cô Hà quay sang chồng:
- Anh có nghe nó nói gì không?
Hoà ng cắn môi không nhìn tôi. Cô Hà quắc mắt:
- Äi, anh Ä‘i vá» vá»›i tôi, anh vá» vá»›i tôi.
Chà ng lắc đầu:
- Anh vỠmột mình.
Cô Hà gằn giá»ng:
- Anh muốn tôi là m to chuyện phải không? Anh muốn nó không còn một sợi tóc trên đầu, một mảnh vải trên thân?
Tôi rủn ngÆ°á»i. Ai chứ cô Hà thì dám lắm, cô không dá»a tôi đâu. Tình yêu vụn gãy, tình yêu nhừ tá». Tôi Ä‘au xót nhìn chà ng rồi nhìn cái bụng vợ chà ng. Lòng tôi thắt lại, dúm dó quặn xiết. Anh không yêu em đâu, có yêu Ä‘i nữa cÅ©ng má»™t chút tình thoáng qua Ä‘Æ°á»ng, má»™t thứ nhân tình, nhân tình là m sao so sánh nổi vá»›i vợ vá»›i con. Bụng em còn nhá» hÆ¡n cô Hà , cô Hà to bụng hÆ¡n nên hiển hách hÆ¡n.
Ngần nấy công việc, ngần nấy đêm cho bụng vợ anh to phình ra. Em chÆ°a được sống vá»›i anh trá»n má»™t ngà y, em chÆ°a phải là vợ anh. Là m vợ hiển hách hÆ¡n, công khai mặc áo bầu, kiêu hãnh mặc áo bầu. Em vá», em nịt chặt con lại, em bó con nhÆ° ngÆ°á»i ta bó giò heo.
Chà ng thẫn thá» mở cá»a xe. Vợ chà ng chui và o theo đóng cá»a cái rầm. Chiếc xe phóng vun vút lẫn trong rừng xe cá»™ mù mịt khói xăng. Tôi ngẩn ngÆ¡ đứng lặng ngÆ°á»i trông theo, nÆ°á»›c mắt giá» má»›i cay cay trà o ra tháºt nóng. Chà ng Ä‘i mất rồi, hạnh phúc vụt chắp cánh bay. Bụng cô Hà lá»›n, bụng cô tròn và đẹp. Cô Hà mặc áo bầu vừa đẹp vừa sang. Äà n bà dáng cao mặc áo bầu hiá»n thục lạ lùng, cao sang lạ lùng.
Lần đầu tiên tôi thấy má»™t ngÆ°á»i có bầu đẹp sang nhÆ° cô Hà . Có bầu ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ngang hà ng Thượng đế, quyá»n uy nhÆ° Thượng đế và hiá»n nhÆ° Thượng đế. Vẻ đẹp vượt trên xác thịt, vượt trên ham muốn.
Tôi cúi nhìn bụng mình, còn lép lắm Thu Æ¡i, hÆ¡n nữa ai cho mi căng phồng? Xã há»™i, gia đình, bạn bè sẽ nhổ nÆ°á»›c bá»t khi mi tròn bụng nhÆ° cô Hà . Có chồng Ä‘Ã ng hoà ng! Trá»i Æ¡i sung sÆ°á»›ng biết bao nhiêu, ngang nhiên vác bụng, ngá»a mặt lên khoe bụng, chồng Ä‘i đằng sau, chồng Ä‘i bên cạnh, vừa Ä‘i vừa đỡ bụng, che bụng cho mình.
Tôi buồn đến muốn nôn giữa Ä‘Æ°á»ng. Tôi mÃm môi lại nhìn, tôi nghiến răng lại để đừng khóc. Từng bÆ°á»›c rá»i phòng mạch nhÆ° con chó ốm, tôi thất thểu ra vá» má»™t mình. CÆ¡n mệt vã từng giòng mồ hôi, cÆ¡n Ä‘au ứa từng mạch máu li ti dÆ°á»›i da thịt gây gây cảm xúc.
Chợt nhá»› những lúc chết lịm trên tay nhau, trên môi nhau, dÆ°á»›i thân nhau, ngÆ°á»i tôi bừng bừng, ngÆ°á»i tôi tấy tấy. Vùng da thịt thiêng liêng của chà ng. Trá»i Æ¡i ghê gá»›m, trá»i Æ¡i là vÅ© bảo Ä‘iên cuồng, là hoang dại, là hồng hoang tiá»n sá».
Những tà áo trắng túa ra nhÆ° bầy chim. Tôi cúi gầm mặt xuống tủi thẹn. Thấy mà u trắng ngÆ°á»i tủi hổ nát tim ra được, thấy áo trắng xÆ°a tiếc nuối và trách thầm mình.
Tôi trở vá» nằm nhìn trần nhà . Buổi sáng hôm sau ngủ dáºy chợt thấy trong tủ có những sợi tóc mà u Ä‘en không phải của mình. Tóc mình mà u nâu, nhá»› xôn xao là nhá»›, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đầu tiên của Ä‘á»i.
Trong cÆ¡n xôn xao đó, bừng bừng mê đắm, tôi gáºp ngÆ°á»i xuống nôn. Vặn nÆ°á»›c cho trôi má»i dấu tÃch, tôi bám tÆ°á»ng trở lại giÆ°á»ng nằm thở. Hình ảnh cô Hà quà phái hiá»n thục trong áo bầu ngon nhÆ° sữa mẹ, hiá»n nhÆ° nôi hồng con, lại hiện ra chói rá»±c trong tôi. Äầu tôi nhức nhÆ° bị kim châm, bị đóng Ä‘inh và nặng nhÆ° Ä‘eo đá.
Tôi không đủ can đảm Ä‘i tìm chà ng nữa, tôi thầm mong chà ng hiên ngang đến thẳng nhà tôi. Chà ng không đến, có nghÄ©a tình yêu chÆ°a mạnh hÆ¡n địa vị của chà ng. Tôi trốn má»i ngÆ°á»i nằm dà trong phòng. NhÆ°ng có má»™t ngÆ°á»i tôi không bao giá» trốn nổi, me tôi và cô Hà .
Buổi sáng cô Hà mặc áo bầu đến thẳng nhà tôi, không phải là chà ng trên chiếc xe quen thân gần gÅ©i đó. Tôi ngỡ chà ng liá»u lÄ©nh tìm đến nên lỡ đứng trÆ°á»›c cổng đón mất rồi.
Cô Hà cÆ°á»i nhè nhẹ, đòi gặp me tôi. Tôi mÃm môi Ä‘i thẳng và o phòng, mặc me và ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà suốt Ä‘á»i tôi phải hãi sợ đó. Tôi biết cô sẽ nói những gì vá»›i me, tôi không đủ sức ra mặt ngồi xuống trÆ°á»›c mặt me tôi và cô.
Tôi nằm trên giÆ°á»ng nhÆ° con cá nằm chá» trên thá»›t. Buồn quá, khô cả nÆ°á»›c mắt để thÆ°Æ¡ng cho mình. Tôi gối đầu trên hai cánh tay, mắt mở tròn mà chẳng thấy gì ngoà i hình ảnh cô Hà lái xe của chà ng, mặc áo bầu mà u xanh nhạt oai phong bÆ°á»›c và o gặp me.
Me bước và o mặt trĩu lo âu. Hai tay me run run đặt trên bụng tôi. Tôi kinh hãi đẩy tay me ra. Me thở dà i:
- Con có thai rồi đúng không con?
Tôi gáºt đầu, me lắc đầu xót xa:
- Sao con dại dột thế hở Thu?
Tôi không nhìn me:
- Cô ta nói gì với me?
- Nói con có thai và điá»u đình. Me nghÄ© kỹ rồi, con không thể tiếp tục lao và o mối tình bất chÃnh đó được. Thu, tại sao con có thể... hÆ° đốn nhÆ° váºy há»?
Tôi mÃm môi không nói, me gằn giá»ng:
- Giá» con tÃnh sao? Bá»™ muốn ba me chết vì nhục nhã sao đây?
- Con không tÃnh gì hết.
Me cắn răng:
- Con liệu đó. Me không thÃch nói nhiá»u.
Tôi quay mặt nhìn thẳng me:
- Con cÅ©ng váºy, con không thÃch me nói nhiá»u. Thân con con lo, nhÆ° me đã Ãch ká»· sống cho me, bao lâu nay me ngó ngà ng gì đến con đâu?
Me đứng thẳng ngÆ°á»i:
- Thu!
- Không, con không nghe me gá»i nữa, con không nghe ai gá»i nữa, xin me cho con yên, cho con yên.
Me quắc mắt:
- Con có chịu bá» ngÆ°á»i ta không thì bảo, chồng của cô giáo con, con nghe rõ chÆ°a?
Tôi cÆ°á»i nhạt:
- Không cần me bắt con cÅ©ng bá», bởi chÃnh ngÆ°á»i ta đã bá» con má»™t mình vá» má»™t xe vá»›i vợ, chÃnh ngÆ°á»i ta bá» con mà me.
Me thở dà i:
- Äà n ông không bao giá» há» bá» hẳn vợ đâu con ạ. Trừ những ngÆ°á»i không còn là ngÆ°á»i. Vợ rồi con, ân nghÄ©a cao hÆ¡n núi.
Tôi thở hắt ra:
- Con biết rồi, me đừng nói nữa, anh ấy chỉ kèm Anh văn cho con.
- Biết rồi sao còn có con vá»›i ngÆ°á»i ta. NgÆ°á»i ta có vợ bá»™ con quên?
- Nhớ chứ, nhưng.. còn me, sao me bỠba và o khách sạn với chú Duy, bộ me quên bao nhiêu năm ân nghĩa với ba?
Me dơ tay lên cao rồi buông tay xuống:
- Thu, me cấm con.
- Còn con, con không có quyá»n nói, không có quyá»n cấm ngÆ°á»i lá»›n ...ng chạm đến vết thÆ°Æ¡ng Ä‘au của con?
Me thở dà i:
- Tại me, tại me lơ là con...
- Không tại ai hết, con thÃch và con là m, con có ân háºn gì đâu. Giá» con xin me cho con nằm yên và i phút, được không me?
Me nặng nỠđứng lên bÆ°á»›c ra khá»i phòng. Tôi vẫn nằm im, nằm im nên không thấy bóng hình mình, ngÆ°á»i không có bóng hết còn là ngÆ°á»i. Bóng là hồn, hồn đã bá» Ä‘i chÆ¡i để xác thân nà y tá»™i tình gánh chịu má»™t mình. Hồn theo chân anh, bá» em vá»›i con nặng ná» trong bụng. Muôn Ä‘á»i ngÆ°á»i tôi yêu me đắm Ä‘uối, ngÆ°á»i tôi bao lần run rẩy ái ân, vẫn là chồng của cô Hà , cha của con cô.
Mắt tôi tròn căng, môi tôi khô. Ruá»™t gan cồn cà o Ä‘Æ°a lên từng hồi. Má»™t ngà y không xa tôi sẽ nịt con lại tháºt chặt, tôi sẽ lủi thủi trốn chạy má»i ngÆ°á»i nhÆ° con hủi, vì những lần mê đắm đó. Buồn rữa thịt được, buồn chai cả tim là gái chá»a hoang.
Tôi vùng dáºy bÆ°á»›c và o phòng tắm, cà i cá»a tháºt chặt, buông từng mảnh vải xuống. Tôi nhìn trừng trừng thân tôi. Trá»i Æ¡i mặt mÅ©i còn ngây ngô láo ngáo thế nà y đã chá»a hoang. Những đồi núi cháºp chùng hÆ¡n trÆ°á»›c, những thung lÅ©ng khe sâu hoang dại hÆ¡n, kỳ bà hÆ¡n. Muốn cà o, muốn cấu nát bụng cho con đừng thà nh ngÆ°á»i. Trá»i Æ¡i cao cả là tình mẹ để đâu hở Thu, Thu tồi bại, Thu khốn nạn hÆ¡n má»i ngÆ°á»i khốn nạn.
Tôi cÆ°á»i chảy nÆ°á»›c mắt vá»›i gÆ°Æ¡ng. Äẹp mặt cho mi, Giáng Thu, khi mê khi đắm có nhau giá» mi má»™t mình. Khi chết cho nhau, khi ngất ngây rung cảm có bốn cánh tay, giá» chỉ còn có hai cánh tay buồn phiá»n che không hết tá»™i lá»—i.
Cái nhìn Ä‘i xuống lượn lá» trong gÆ°Æ¡ng, tại mi mà ra hết, ta muốn tung hê, muốn nháºn chìm, để cÆ°á»i ngạo nghá»… trên tình yêu. Chỉ có cách đó cho tình yêu quay mặt Ä‘i, cho tình yêu chìm xuống vÅ©ng bùn.
Tôi thở, tôi ngá»a mặt than, tôi ngá»a mặt thá»:
- Từ nay cho đến lúc em sinh, nếu anh không Ä‘i tìm em, dù em xuống đáy biển dù em lên núi cao, anh cÅ©ng phải tìm ra em. Dù cô Hà khóa chân anh, cá»™t chặt và o chân giÆ°á»ng, anh phải bứt xiá»ng bứt xÃch Ä‘i tìm em. Nếu không em sẽ nháºn chìm tình yêu chúng mình, em Ä‘em rao bán thân em, vì tình đã hết và thà nh ô uế nhÆ¡ bẩn hÆ¡n má»i thứ nhÆ¡ bẩn trên Ä‘á»i nà y. Vợ hiá»n và con Ä‘iếm chỉ hÆ¡n nhau má»™t tấm chồng mà anh.
|
29-10-2008, 05:50 PM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 28
Tôi âm thầm theo me lên Äà Lạt, thà nh phố của uyên Æ°Æ¡ng, của tình yêu để chá» ngà y sinh con. Ngà y chà ng cho vợ đến Ä‘á» nghị cho tiá»n mẹ con tôi, me lắc đầu từ chối món tiá»n và đau Ä‘á»›n Ä‘Æ°a tôi Ä‘i trốn. Tôi và o ra nhÆ° hình nhÆ° bóng. Buông trôi má»i sá»± trên Ä‘á»i nà y vá»›i má»™t cái bụng má»—i ngà y má»™t nặng, má»—i ngà y má»™t tròn vo.
Tình Ä‘á»—i ra háºn, nhá»› Ä‘á»—i ra thù. NgÆ°á»i ta yêu nhau để ghét giáºn oán há»n nhau. NgÆ°á»i ta yêu nhau để cho nhau nÆ°á»›c mắt và cÆ¡ cá»±c nà y. Äêm đêm tôi vẫn nằm mÆ¡ thấy nằm dÆ°á»›i thân chà ng, phủ ngá»™p những âu yếm cùng tá»™t. Nằm dÆ°á»›i thân chà ng Ä‘áºm đặc nên má»™t tan trong chà ng nhÆ° muối tan trong nÆ°á»›c.
Má»—i sáng tôi mở mắt tháºt cháºm, vÆ°Æ¡n vai tháºt nhà n để cau mặt thù chà ng, để mÃm môi ghét chà ng. Tình yêu vừa là máºt vừa là thuốc đắng, vừa là êm ái vừa là đau Ä‘á»›n.
Ngôi nhà nằm trên đỉnh đồi, nhìn xuống hai thung lÅ©ng. NÆ°Æ¡ng rau xanh ngắt, rừng thông đìu hiu và đỉnh tháp Yersin vÆ°Æ¡n cao mà u ngói Ä‘á». Má»™t bên là sân ga hiu hắt vá»›i những toa tà u bá» không trên Ä‘Æ°á»ng rầy ngáºp cá». Thỉnh thoảng những chuyến xe ca Ä‘Æ°a hà nh khách Ä‘i máy bay từ Liên KhÆ°Æ¡ng vá».
Từ khung cá»a sổ tôi nhìn những cảnh im lìm đó. Cả ngà y không thấy bóng ai Ä‘i ngang qua vÆ°á»n. Ngôi nhà rá»™ng bốn phòng, chung quanh đầy hoa và cá» dại um tùm. Chung quanh là những cây trắc bách diệp êm Ä‘á»m khiêu vÅ© vá»›i gió, gà o thét vá»›i gió.
Má»™t nÆ¡i để trốn tránh má»i ngÆ°á»i, má»™t nÆ¡i để dấu cái bụng tôi má»™t ngà y má»™t tròn. Me Ä‘ang hết áo ấm hồng đến áo ấm xanh. Tôi Ä‘i ra Ä‘i và o chán lại nằm dà i Ä‘á»c truyện. Ngà y dà i lê thê, đêm trôi mù mịt.
Nói chuyện vá»›i me mãi cÅ©ng phát chán phát rầu. Me dá»± định sẽ tung dần cái tin me lên Äà Lạt tìm nuôi má»™t đứa con cho vui cá»a vui nhà . Khởi đầu me viết thÆ° cho bà bạn hay lê la nhất của me. Má»™t tá» báo miệng đắt lá»±c nhất. Me cÆ°á»i:
_Ngà y mai me gá»i lá thÆ° nà y, ngà y mốt cả Sà igòn biết me sắp nuôi con nuôi.
Tôi cÆ°á»i hiu hắt:
_Rồi con của con sẽ thà nh con me.
_Cũng được chớ sao, miễn mình nuôi nó cho tỠtế.
_Rồi con của con sẽ thà nh em con.
_Con vẫn được gần gÅ©i nó váºy.
_Rồi mai kia nó lá»›n lên, nó gá»i mẹ bằng chị, gá»i bà ngoại bằng má.
Me cau mặt:
_Con sao độ nà y kỳ quá à , ăn nói lừng khừng gớm.
Tôi vụt há»i:
_Bộ con không cho nó bủ hả me?
Me lắc đầu:
_Không được, phải cai ngay lúc đầu. Cho nó bú là hư chuyện hết, chị gì lại cho em bú.
_Con thÃch cho nó bú sữa con.
_Hư ngực hết đó.
_Hư đi bơm lại mấy hồi.
Me đặt tay trên vai tôi:
_Con má»›i mÆ°á»i bảy tuổi, con không thể có con được đâu.
Tôi mỉm cÆ°á»i:
_Nhưng con vẩn có con, bụng con vẫn to ra, me không thấy sao?
Me thở dà i:
_Con cà ng ngà y cà ng xa me thêm.
Tôi bùi ngùi:
_Không đâu me, bụng má»™t ngà y má»™t to,con má»™t ngà y má»™t hiểu me, thÆ°Æ¡ng me hÆ¡n. Ngà y má»›i bắt đầu mang con, me cÅ©ng lo âu pháºp phồng nhÆ° con phải không me?
Me gáºt:
_Nếu không có ba con, chắc me chết vì nhục nhã.
Tôi thẫn thá»:
_Tá»™i nghiệp ba, giỠở má»™t mình dÆ°á»›i đó. Me, sao me có thể lừa dối má»™t ngÆ°á»i nhÆ° thế đó hở me?
Me lắc đầu:
_Me cÅ©ng không hiểu tại sao nữa. NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà ngoại tình Ãt khi hiểu tại sao mình ngoại tình. Mà thôi, bây giá» chú Duy đã Ä‘i xa lắm rồi, có lẽ chú không bao giá» trở lại nữa.
Tôi chá»›p mắt nhìn ra vÆ°á»n. Buổi sáng trá»i trong vắt, thinh không vút cao. Chú Duy nhÆ° cánh chim, nhÆ° đám mây hồng kia. Má»›i ngà y naò tôi còn lên đây đóng phim vá»›i chú, tung tăng yêu Äăng, phÆ¡i phá»›i mê Äăng, giá» tôi thà nh Ä‘Ã n bà vá»›i má»™t đứa con mang nặng trong bụng. Những bÆ°á»›c chân Ä‘i rụt rè, những tia nhìn ngáºp ngừng. Má»—i ngà y thân thể má»™t khác, khác từ trên xuống dÆ°á»›i, khác từ phải sang trái. Äan hoà i áo len cho con, may hoà i áo lá»t lòng cho con, ngà y vẫn còn dà i, đêm vẫn mù mịt.
Tôi đứng lên dạo quanh vÆ°á»n. Toà nhà bá» không lâu ngà y cá» má»c cao gần bằng ngÆ°á»i, hoa hồng vẫn nở đầy, chim bay vá» nhiá»u, bÆ°á»›m lượn tháºt đông. Me nói:
_Con cần gì nói con Hai nó lo cho. Me Ä‘i xuống phố mua Ãt dâu. Mùa nà y dâu ngon lắm, là m Ãt mứt mai mốt gá»i vá» cho ba.
Tôi nhà nhảnh:
_Me bắt đầu thương ba rồi phải không?
Me cÆ°á»i lung linh ánh mắt:
_Me già rồi đâu có như con. Nà y mặc thêm áo len đi kẻo con cảm lạnh cho coi. Mới sáng ra đã nhảy như sáo.
Tôi cÆ°á»i:
_Như sáo già thì có, con đi từng bước như rùa.
_Phải váºy chứ sao. Chạy nhảy nhÆ° xÆ°a có mà chết.
Tôi thoắt buồn:
_Ừ nhỉ, con hết là Giáng Thu rồi, con thà nh đà n bà , mà không biết là bà gì đây?
_Lại nghĩ nhảm, thôi me đi đây.
Tôi lẩm bẩm một mình:
_Không biết con có giống anh không? Trai hay gái anh nhỉ? Trá»i Æ¡i! Em nhá»› anh muốn lịm ngÆ°á»i Ä‘i thế nà y. Nếu bây giá» có anh nÆ¡i đây.....
Tôi che mà y nhìn xuống sân ga. Những cái xe ca mà u xanh của Air Vietnam trông buồn buồn. Nhà ga mà u ngói đỠmái cong cong lẫn trong rừng thông xanh ngắt. Mong có anh trong đám hà nh khách trưa nay để em nhảy như bay trên những tam cấp xuống đón anh, để em lao như con gió dốc xuống nắm lấy tay anh, gục và o ngực anh, hôn lên môi anh.
Tôi ngồi phịch xuống thà nh sắt dõi nhìn sân ga. Không gì buồn bằng sân ga vắng. Không gì buồn bằng yêu nhau mà phải xa nhau. NgÆ°á»i Ä‘Æ°a thÆ° già cặm cụi đạp xe lên dốc.Tôi nghe run khắp ngÆ°á»i. Ngá»n đồi nà y chẳng còn ai ngoà i hai me con tôi. ThÆ° ba, thÆ° chú Duy hay thÆ° của chà ng? Không, chà ng có biết tôi lên Äà Lạt đâu? Chà ng mãi mê lo cho vợ chà ng lo cho con chà ng.
Mắt tôi cay cay, quay Ä‘i không nhìn, rồi lại quay lại đăm đăm ngó bác Ä‘Æ°a thÆ° già dắt xe leo dốc. Tôi chạy xuống gá»i vang:
_ThÆ° của cháu phải không? Äể cháu xuống lấy cho.
Ông già ngừng lại dơ tay vẫy:
_Có Ä‘iện tÃn của biệt thá»± 14 đây.
Tôi há»i:
_Äiện tÃn hở, đâu bác?
Ông già bắt tôi ký nháºn rồi má»›i trịnh trá»ng rút tá» giấy xanh xanh ra. Tôi xé vá»™i và ng, Ä‘á»c vá»™i và ng:
_"Anh sẽ lên chuyến bay 613 ngà y thứ sáu 13/4. Trâm cho địa chỉ. Hoà ng."
Tôi lặng ngÆ°á»i Ä‘i vì sung sÆ°á»›ng. CÆ¡n vui oà vỡ nhÆ° giòng thác lÅ©. Tôi dÆ¡ thay vẫy chà o bác Ä‘Æ°a thÆ° già . Tôi dÆ¡ tay vẫy chà o cây cá» và chim chóc. Anh sẽ lên ngà y thứ sáu. Tôi giáºt mình cúi nhìn đồng hồ, đúng ngà y hôm nay. Chao Æ¡i,cái nhà ông bÆ°u Ä‘iện nà y Ä‘i cháºm nhÆ° rùa, để tôi không kịp sá»a soạn đón chà ng. Chỉ còn và i giá» nữa thôi, mình hết cô Ä‘Æ¡n, con hết bÆ¡ vÆ¡ đòi bố. Tôi chạy nhanh và o phòng trãi lại drap giÆ°á»ng, chạy lao ra phòng khách hét chị Hai:
_Trá»i Æ¡i lau dá»n nhà cá»a cho tôi mau Ä‘i chị Hai, có khách lên bây giá». Nà y nà y lau lại cá»a kÃnh Ä‘i.
Chị Hai dáºt dá»:
_Ở cái xứ buồn hiu nà y có ma nà o đến cô.
Tôi quát:
_Chị im Ä‘i. Ai bảo chị có ma nà o đến, nói báºy không. Tôi bảo dá»n dẹp là dá»n dẹp, chị nghe rõ chÆ°a.
_Dạ, dạ nhÆ°ng ở đây chỉ có ma đến thôi, chứ ngÆ°á»i thì trá»i Æ¡i, cả ngà y chẳng thấy bóng ai qua cá»a. Buồn muốn chết.
Tôi trợn mắt:
_Cái nhà chị nà y hay chưa, tôi bảo có khách Sà igòn lên mà , nà y trưa nay có gì ăn không?
Chị Hai gãi tóc:
_Dạ cÅ©ng nhÆ° má»i bữa.
_NhÆ° má»i bữa sao được, ừ thôi, để tôi lo. Mấy giá» bà vá»?
_Dạ cÅ©ng sắp, mà ai lên đó cô. Ông báºn dạy há»c lên đâu có được.
Tôi gắt:
_Dá»n dẹp lau chùi cho sạch Ä‘i, kê ghế lại Ä‘i, để thế nà y đây há». Há»i dấm dứ mãi, bá»±c mình.
Tôi nóng nảy nhìn đồng hồ, chao Æ¡i, má»›i mÆ°á»i giá», còn những má»™t tiếng đồng hồ nữa máy bay má»›i bò lên tá»›i. Má»›i lúc nãy tôi oán bÆ°u Ä‘iện rùa, là m tôi không có được má»™t ngà y chuẩn bị đón, giá» tôi lại than máy bay nó rùa.
Äể đỡ sốt ruá»™t, tôi cầm kéo Ä‘i cắt hoa vá» chÆ°ng phòng khách. Thế nà o me cÅ©ng ngại ngần, nhÆ°ng mặc me. Tình yêu là thứ bất khả xâm phạm. Thượng đế còn cúi đầu huống chi là me.
Äi ra Ä‘i và o nhÆ° gà mắc đẻ, rồi cÅ©ng đến giá» phải xuống sân ga. Từ nhà tôi ở xuống sân ga chỉ mất năm phút nhảy báºt đá xanh, vÃt cây cá» dại.
Tôi phăng phăng Ä‘i và o trạm hà ng không, há»i mấy cô áo xanh chuyến bay của chà ng. Cẩn tháºn hÆ¡n tôi đòi xem danh sách hà nh khách. Ông Nguyá»…n Minh Hoà ng. Quá đủ cho tôi rồi. Tôi ngồi xuống ghế đợi. Chà ng không thể bá» tôi, chà ng bá» vợ bá» con lên vá»›i tôi. Tôi chá»›p mắt nhìn lên quyển lịch. Thứ sáu ngà y 13. Tôi không muốn nghÄ© nhảm. Máy bay không dá»… rá»›t, không bị mìn, không rÆ¡i xuống vá»±c được.
Má»—i phút lê thê, má»—i giây dằng dặc. Tôi đứng lên há»i thăm rồi lại ngồi xuống đợi.
_Xin lỗi ông, chuyến bay 613 đến chưa ạ?
_Sắp đến rồi. Bao giỠnó đến Liên Khương chúng tôi sẽ báo cho cô biết.
Tôi lại cám Æ¡n ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông rồi lại ngồi đợi. Chúa ghét mấy ông máy bay vụ đợi chá». MÆ°á»i má»™t giá» tôi đứng lên :
_Cảm phiá»n cô, chuyến bay Sà igòn lên chÆ°a ạ?
Cô ta lạnh lùng trá» ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông:
_Há»i ông đó kìa, ông ta trá»±c Ä‘iện thoại.
_Lên rồi đó cô.
Ông ta mỉm cÆ°á»i:
_Cô muốn gá»i Ä‘iện thoại ra Liên KhÆ°Æ¡ng không?
Tôi hớn hở:
_Cám Æ¡n ông nhiá»u lắm. Ông cho tôi nói chuyện vá»›i anh ấy má»™t chút.
Ông ta nheo mắt:
_Gá»i ra rồi ngÆ°á»i ta kêu ông ấy chứ cô, để tôi gá»i cho. Xin lá»—i anh cô tên gì nhỉ?
Tôi cÆ°á»i tháºt tÆ°Æ¡i:
_Nguyễn Minh Hoà ng.
Tôi chụp máy:
_Anh Hoà ng phải không? Em đây, trá»i Æ¡i, lo muốn chết, nhè ngà y 13 Ä‘i bao giá» không?
Chà ng cÆ°á»i khẽ trong máy:
_Tìm được địa chỉ anh lên ngay, có để ý ngà y nà y nữa đâu. Em khoẽ không, sao đi mà không cho anh hay?
Tôi nghẹn ngà o:
_Dạ tại vì......
_Em đợi anh ở ga phải không?
_Dạ, em đợi mấy tiếng đồng hồ rồi đó.
_Chá» chút anh lên ngay bây giá».
Tôi hụt hơi:
_Anh...
Chà ng thì thầm:
_Nhớ không?
Tôi cÆ°á»i má»™t mình:
_Không, không nhớ chỉ....
Tôi thì thầm:
_Chỉ yêu thôi...
Chà ng tiếp:
_Trá»i Æ¡i chạy chá»t mãi má»›i có địa chỉ em đấy.
_Trâm cho anh hở?
_Ừ anh năn nỉ hết hơi đó em, sao không viết cho anh và i chữ, em ác lắm nghe không?
Tôi than thở:
_Anh quên là nếu em gá»i vá» nhà anh thì cô Hà đá»c trÆ°á»›c à ?
Chà ng cũng thở dà i:
_Ừ anh quên. Thôi đừng buồn, anh lên tìm em rồi, không thấy sao?
Tôi kể lể:
_Nếu anh không tìm em, anh biết em sẽ là m gì không?
Chà ng tò mò:
_Là m gì?
_Là m vợ khắp thiên hạ cho bõ tức.
Chà ng cà u nhà u:
_Nói nhảm không. Không sợ anh giáºn à ?
_Sợ gì, anh bá» em rồi cÆ¡ mà . ÄÆ°a em Ä‘i bác sÄ© rồi bắt em vá» má»™t mình.
_Thôi cho anh xin, tại anh kẹt. Thôi nhé, chỠanh nghe không.
Tôi gác máy là nhà cám Æ¡n ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông tốt bụng, rồi kiên nhẫn ngồi đợi. Quãng Ä‘Æ°á»ng đèo Liên KhÆ°Æ¡ng-Äà Lạt không xa bao nhiêu, chà ng sẽ Ä‘i qua những thác nÆ°á»›c trắng xoá, những khu rừng thâm u, những thung lÅ©ng hút sâu, những đồi cao hiu hắt. Quãng Ä‘Æ°á»ng còn rất ngắn sao tôi chÆ°a yên tâm, vẫn đứng lên ngồi xuống, vẫn từng bÆ°á»›c pháºp phồng.
Thá»i gian trôi tháºt cháºm, buổi chiá»u đã vá» dÆ°á»›i thung lÅ©ng xanh tÆ°Æ¡i. Äà Lạt bốn giá» trá»i đã tối, sáu giỠđã là đêm cho ngÆ°á»i ta rÅ© nhau chui và o chăn ôm nhau ngủ dà i.
Me hớt hải xuống:
_Con chỠai mà không vỠăn cơm?
Tôi má»i mòn:
_Con đợi chồng con lên.
Me hừ khẽ:
_Chồng con, nói nghe chÆ°á»›ng tai quá. Äợi gì từ sáng đến giá», mặt mÅ©i bÆ¡ phá» thế nà y? Nó không lên đâu mà đợi, vợ con nó bá» cho ai mà lên.
Tôi lắc đầu giá»ng má»m xuống:
_Anh má»›i Ä‘iện thoại cho con đây nà y, chút xÃu nữa lên bây giá». Thế nà o anh cÅ©ng lên mà me. Trá»i Æ¡i, cái xe chết tiệt Ä‘i lâu nhÆ° rùa. Từ Liên KhÆ°Æ¡ng vỠđây mà mãi không đến.
Me ngạc nhiên:
_Ông ta lên tháºt à ?
Tôi nhìn me:
_Trá»i Æ¡i, bá»™ con đùa vá»›i me.
_Ai cho nó địa chỉ mà nó lên?
_Trâm cho.
Me thừ ngÆ°á»i:
_Thôi vỠăn cÆ¡m đã rồi tÃnh. Ngồi thêm chút xÃu con xỉu cho coi, Ä‘Ã n bà có thai gì mà để bụng đói từ trÆ°a đến giá».
_Con no rồi, có anh ấy con không đói nữa. Trá»i Æ¡i sao lâu quá thế nà y. Me há»i thăm dùm con Ä‘i. Từ sáng đến giá» con há»i há» cả chục lần há» phát cáu vá»›i con rồi me.
Me do dá»±:
_Ăn thua gì, rồi xe cũng đến mà con.
Tôi nhìn sững me:
_NhÆ°ng tại sao lâu thế me, từ phi trÆ°á»ng vỠđây đâu xa xôi gì?
_Ôi ba cái xe cÅ© nó hay hÆ° dá»c Ä‘Æ°á»ng, thay bánh vặn ốc gì đó.
_Con có tiá»n, con láºp hai hãng máy bay.
Me cÆ°á»i:
_Ừ chá» cho con là m Tổng Thống rồi tÃnh.
Tôi tròn mắt ngó me:
_Me, me nỡ nói như thế,cái thứ con hoang, có phải me muốn nói như thế không?
Me bối rối:
_Con sao tối ngà y rình cãi me, rầu ghê, me bỠhết công việc lên đây vì ai, con biết không?
Tôi mân mê ngón tay, những ngón tay xinh ngà y xưa giỠbắt đầu nổi gân:
_Con xin lá»—i me....tại con sốt ruá»™t quá. Me,me đừng nói gì anh ấy hết nghe me. Tá»™i nghiệp con, Ä‘á»i con sống được nhá» anh ấy. Me để anh ấy ở đây vá»›i con nghe me, con van me đấy. Me cứ mặc con.
Me thở dà i:
_Khó nghÄ© quá, tháºt me kẹt. Nhỡ vợ ngÆ°á»i ta lên là m xấu mình thì sao?
Tôi mÃm môi:
_Bà ấy không có quyá»n, anh ấy yêu con, con nguyên vẹn cho anh ấy.
Me lắc đầu:
_Vợ nó vẫn toà n quyá»n trên cuá»™c Ä‘á»i của nó.
Tôi thở dà i:
_Chồng con lên thăm, me phải lo cho con được ngà y nà o hay ngà y đó.
Tôi nhắm hai mắt lại mơ mộng:
_Con chÆ°a được lấy má»™t ngà y má»™t đêm nà o trá»n vẹn vá»›i chồng con hết, me không thÆ°Æ¡ng con sao?Chỉ và i giỠđồng hồ là cùng. Trá»i Æ¡i cho con được má»™t ngà y đầy, má»™t đêm tròn vá»›i anh rồi chết con cÅ©ng vui me ạ.
Me xót xa bóp tay tôi:
_Me bằng lòng, tội nghiệp cho con, yêu chi ngang trái thế nà y hở con?
Tôi tha thiết nhìn me:
_Cám ơn me, cho anh ấy ở lại với con nghe me?
Me quay Ä‘i lén chùi nÆ°á»›c mắt rồi gáºt. Tôi há»›n hở:
Trá»i Æ¡i, me biết không, tụi con chỉ mÆ¡ Æ°á»›c có bao nhiêu đó thôi. Me dá»… thÆ°Æ¡ng quá, cho con má»™t ngà y bên chồng rồi chết cÅ©ng vui.
Me gắt :
_Nói nhảm không.
Tôi rÃu rÃt:
_Chút nữa me thay drap cho thẳng nghe me, nhà có nhiá»u đồ ăn chÆ°a me? Hoa hồng con chÆ°ng còn tÆ°Æ¡i không me?
Me gáºt:
_Còn tươi. Con hái chi thứ hoa đỠchói như máu.
_Hồng nhung đó me, đẹp chứ.
Me khe khẽ thở dà i. Tôi huyên thuyên:
_Me đừng giáºn con. Tụi con yêu nhau tháºt mà me. Me thấy không, anh ấy lặn lá»™i Ä‘i tìm con, anh ấy xin địa chỉ con cho bằng được.
Me ngồi im chong mắt đợi:
_ChÆ°a thấy xe ca vá». Sao nó không Ä‘i taxi cho mau nhỉ?
Tôi giảng giải:
_Tại hôm nay Äà Lạt không bán xăng, nghÄ© bán để tăng giá. Taxi nà o chạy nữa mà đi.
Me gáºt:
_Ừ nhỉ, me quên khuấy Ä‘i mất, xui tháºt, nếu Ä‘i taxi thì vá» lâu rồi.
Tôi nhoi nhói tim:
_Xui tháºt, nhè ngà y thứ sáu mÆ°á»i ba Ä‘i không xui sao được me, đừng lo me. Trá»i chÆ°a ghét con đâu, từ Liên KhÆ°Æ¡ng vỠđây gần xịt à . Chắc hết xăng. Ờ nhỉ, xe đâu có xăng nhiá»u, hết xăng, đúng rồi me. Trá»i Æ¡i, váºy mà không nghÄ© ra, thôi chắc hà nh khách kéo nhau lá»™i bá»™ rồi me. Tá»™i nghiệp anh con Ä‘i bá»™ kiểu nà y chắc hết thở.
Me cằn nhằn:
_Ba cái cây xăng ác đức.
_Không sao, Ä‘i bá»™ cho biết lòng nhau, con đợi được mà me. Äi me, đứng lên há»i thăm dùm con xem phải xe hết xăng dá»c Ä‘Æ°á»ng không?
Me bÆ°á»›c tá»›i quầy há»i han, trở lại lắc lắc cái đầu:
_HỠbảo đảm không hết xăng. Hãng máy bay hỠxăng đầy hồ.
Tôi lắp bắp:
_Trá»i Æ¡i, nhÆ° váºy thì tại sao xe Ä‘i cháºm thế, tại sao hở me? Me há»i lại ngÆ°á»i ta Ä‘i.
Me thở ra:
_NgÆ°á»i ta cÅ©ng không biết nhÆ° mình. Mất liên lạc từ lúc xe rá»i Liên KhÆ°Æ¡ng.
Tôi run rẩy:
_Mất liên lạc từ mÆ°á»i hai giá» trÆ°a?
Me gáºt:
_Ừ, mÆ°á»i hai giá» trÆ°a.
Tôi buông ngÆ°á»i xuống ghế, cái ghế cứng nhÆ° thép, Ä‘au mông nhÆ° ngồi trên chông gai:
_Trá»i Æ¡i, con chết mất, sao thế me? Sao lâu thế me?
Tôi sải hai bước tới nắm tay cô gái mặc áo xanh:
_Cô, cô là m ơn là m phúc cho tôi biết tại sao giỠnà y mà xe ca chưa v� Cô là m ơn liên lạc dùm tôi đi cô.
Cô ta gắt:
_Tôi cÅ©ng nhÆ° cô, Æ¡ nhÆ° bà , tôi không biết, bà ra đó mà há»i cái xe nó chạy Ä‘i đâu. Từ sáng đến giá» nắm áo hết ngÆ°á»i nà y đến ngÆ°á»i kia.
Tôi rơm rớm nước mắt:
_Tôi van cô, cô là m Æ¡n Ä‘iện thoại há»i phi trÆ°á»ng xem sao, lòng tôi nóng nhÆ° có lá»a, Ä‘au nhÆ° có kim. Tôi van cô, cô há»i dùm Ä‘i cô.
Cô ta vùng vằng:
_Há»i ông kia kìa, lắm chuyện quá!
Tôi mÃm môi:
_Tôi thá» không bao giỠđặt chân lên máy bay của nhà cô nữa. Máy bay Ä‘i cháºm hÆ¡n xe đò...máy rùa chá»› bay.Tôi mà có quyá»n tôi bá» tù hảng máy bay của cô hết. Là m việc không bao giỠđúng giá», lấy tiá»n ngÆ°á»i ta không thấy xấu hổ. Là m ăn nhÆ° váºy đó há»? Äối xá» vá»›i khách nhÆ° váºy đó há»?
Cô ta sừng sộ:
_Tôi gá»i cảnh sát bây giá».
Tôi nắm tay:
_Tôi thách cô đó. Tôi van cô, tôi xin cô, cô mắng và o mặt tôi, cô là ngÆ°á»i vô giáo dục. Hãng trả tiá»n cho cô, hãng cÅ©ng ngu. Bóc lá»™t ngÆ°á»i ta hÆ¡n kẻ cÆ°á»›p bốc lá»™t, rồi còn hà nh hạ ngÆ°á»i ta từ sáng đến giá». Có cái hãng máy bay của cô là má»™t đấy nhé. Ngá»a tay nháºn tiá»n phải lịch sá»± chá»›. NgÆ°á»i ta Ä‘i mất tiá»n chá»› bá»™ Ä‘i ăn xin ăn mà y gì không. Kêu lÃnh Ä‘i, kêu Ä‘i.
Cô ta quắc mắt:
_Bà dai nhÆ° Ä‘Ä©a, từ sáng tá»›i giá» bà nắm áo bao nhiêu ngÆ°á»i, há»i vá»› va vá»› vẫn.
Me hớt hải chạy và o:
_Con, con là m gì váºy, có tin vá» ngoà i kia kìa.
Tôi bủn rủn tay chân:
_Trá»i Æ¡i tháºt không me, anh ấy lên chÆ°a? Me thấy anh con chÆ°a?
Cô áo xanh con rồng sừng sộ:
_Bà ta gây tôi đó, ngÆ°á»i gì mặt đẹp nhÆ° tiên mà khó thÆ°Æ¡ng.
Me dịu dà ng:
_Xin lá»—i cô, con tôi nó không được khoẻ trong ngÆ°á»i, cô bá» qua cho. Äi con, có ngÆ°á»i thoát vỠđược đó con.
Tôi trợn mắt ngó me, ngó má»i ngÆ°á»i. Cô ta hết can đảm cãi nhau vá»›i tôi, xôn xao cùng tá»™t, hốt hoảng cùng tá»™t. NgÆ°á»i ta xầm xì, ngÆ°á»i ta bu quanh những ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà chạy thoát. Tôi ù tai rồi, cả má»™t máy Ä‘iện khổng lồ chạy rì rì trong tai tôi, đốt cháy tai tôi, óc não tôi, trà khôn tôi.
Tôi đứng nhÆ° trá»i trồng, tôi đứng nhÆ° pho tượng. Trá»i ụp xuống, đầu tôi nghẹt thở, đất dâng lên cao nhÆ° địa ngục dâng.
Những cô áo xanh đứng mặc niệm, những ông thÆ° ký hét ra lá»a, những bác khuân vác mặt gió sÆ°Æ¡ng. Tất cả im lìm mặc niệm, tôi dần dần thà nh đá, thà nh khói, thà nh giá»t sÆ°Æ¡ng tan.
Tôi đứng rất lâu, nÆ°á»›c mắt không chảy, môi không hé, mắt không chá»›p. Tay chân cứng, bụng da cứng, con cÅ©ng chết cứng ở trong lòng vì bố Ä‘i không vá». Chuyến xe không bao giá» vá» bến, tình yêu xây trên Ä‘au khổ, vợ con chà ng không thể tròn đầy. Chà ng bá» vợ, bá» con lên vá»›i tôi, trá»i phạt cho chuyến xe tan tác giữa Ä‘Æ°á»ng. Trá»i phạt tôi đứng sững nhÆ° tượng đá, con im lìm trong bụng nhÆ° cục đất.
_Äà n ông không sống sót má»™t ngÆ°á»i, nó bắn không chừa má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông.
_Ngang thác thì bị chặn Ä‘Æ°á»ng bắt xuống xe hết.
_Tôi được lÃnh mình Ä‘Æ°a vá», tôi Ä‘i chuyến xe sau, những ai vá»™i và ng nhảy chuyến trÆ°á»›c chết gần hết.
_LÃnh mình Ä‘ang thu dá»n xác ngÆ°á»i,có lẽ chiá»u nay Ä‘em vá» bịnh viện.
_Khúc đó vắng, lúc lÃnh mình biết thì muá»™n rồi.
Tôi ôm mặt che kÃn hai tai. Tôi vò tóc tôi cho dá»±ng ngược lên. Bụng tôi Ä‘au quặn, con Æ¡i con thà nh đá Ä‘i con. Bố má»™t Ä‘i không vá», má»™t Ä‘i không đến bến. Bố chết vì mẹ vì con.
Me dang tay đỡ tôi ngã xuống. Tôi thiếp Ä‘i mÆ¡ hồ nhìn hai hà ng nÆ°á»›c mắt me lăn trên má. MÆ¡ hồ những đám ngÆ°á»i vây quanh kẻ sống sót.
Äêm tối mịt mùng. Tôi tỉnh dáºy bà ng hoà ng ngẩn ngÆ¡ nhìn trừng trừng mảnh giấy xanh định mệnh. Bên tai tôi, giá»ng nói trầm trầm tha thiết còn vang âm.
Tôi đòi me dẫn và o nhà xác, nếu không tôi cắn lưỡi chết theo chồng. Me đau đớn đưa tôi đi.
Tôi láºt tấm khăn trắng. Chà ng ngủ thanh bình. Chà ng ngủ nhẹ nhÆ° mùa thu chết. Hai mắt khép kÃn, hai môi hết hồng. Tôi má» mắt nhìn, tôi đăm đăm ngó.Bà n tay vá»n u mê. Chà ng chết ngon chết ngá»t. Chết dá»… nhÆ° Ä‘i ngủ, nhÆ° Ä‘i chÆ¡i xa. Tôi từ từ cúi xuống ká» mặt chà ng thì thầm. HÆ¡i thở Ä‘Ã n ông anh đâu rồi, da thịt mê đắm anh đâu? Em yêu anh, yêu từ chân lên đến đầu. Em yêu anh từ ngoà i và o trong. Anh không thể chết, anh Ä‘ang nói vá»›i em, anh má»›i nói vá»›i em. Em chÆ°a được má»™t ngà y má»™t đêm ngủ vùi trong tay anh kia mà . Chúng mình chÆ°a cho nhau hết má»™t đêm mê man.
HẾT
|
|
|
| |