29-11-2008, 04:38 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 160
Vị vương hầu chấp chÃnh, Ngưá»i Bảo há»™ thà nh Moskva, sống trong toà nhà rá»™ng mênh mông cá»§a tổ tiên lão, ở phố Miaxniskaia gần quảng trưá»ng Lubianka.
Trong dinh cÆ¡ cá»§a lão có má»™t ngôi nhà thá» vá»›i các tu sÄ© để thá» phụng Chúa, xưởng dệt vải, xưởng thuá»™c da và lò rèn, chuồng ngá»±a, chuồng bò, chuồng cừu và chuồng gà cùng là nhiá»u hầm rượu, nhà kho đầy ắp, tất cả Ä‘á»u xây bằng những khúc gá»— tròn to tướng, bá»n chắc đến mãn đại. Tuy bá»™ mã toà nhà trông cÅ©ng không có vẻ gì sang trá»ng cho lắm vá»›i những khung cá»a sổ nhá» trổ ở tÃt trên cao và mái nhà cÅ© kỹ lợp bằng gá»— rêu phong, nhưng rưá»ng cá»™t cá»§a nó rất vững chắc, không có những thứ trang trà diêm dúa ngá»› ngẩn thiên hạ thưá»ng phô trương ở Moskva từ thá»i Sa hoà ng Aleksey Mikhailovich. Tục lệ nÆ¡i đây cÅ©ng cổ. Song nếu có kẻ nà o tâm hồn chất phác tá»± cho phép mình đến trình diện, ăn báºn theo lối cổ vá»›i áo cầu dà i tay, gấu áo chấm gót mà thêm và o đó lại để cả râu nữa thì má»™t ngưá»i khách như váºy - dù kẻ đó có thuá»™c dòng dõi vua Ruric Ä‘i chăng nữa - cÅ©ng sẽ sá»›m bước ra khá»i nhà giữa những lá»i nhạo báng cá»§a đám gia nhân: áo cầu cá»§a hắn sẽ bị cắt cụt đến đầu gối, má hắn chỉ còn lÆ¡ thÆ¡ và i túm râu, và bá»™ ria bị cắt thòi lòi ra khá»i túi áo, được Ä‘em vỠđể sau nầy có thể đặt và o quan tà i cá»§a hắn nếu hắn thấy hổ thẹn khi đứng trước Chúa… Khi vị vương hầu chấp chÃnh thết đại tiệc, phần đông khách khứa đến dá»± mà lòng lo ngay ngáy vì không khà gò bó, vì những lá»i lẽ bỡn cợt thô lá»— và những trò há» sá»— sà ng trong bữa tiệc. Chỉ riêng con gấu được huấn luyện thuần thục cÅ©ng đã gây ra lắm ná»—i khốn khổ cho khách rồi; nó dùng hai chân bê má»™t cái khay, lại gần má»™t vị khách ương ngạnh và vừa má»i khách má»™t cốc tướng rượu mạnh ngâm hạt tiêu vừa gầm gừ để buá»™c ông nầy phải uống.
Nếu khách cưỡng lại, con gấu vứt khay, xông và o cà o xé khách tÆ¡i bá»i. Vị vương hầu chấp chÃnh chỉ cưá»i, cưá»i ngặt nghẽo đến ná»—i cái bụng phệ là m rung cả bà n ăn trong khi tên há» cá»§a lão, má»™t thằng chá»™t tinh ma quá»· quái có cái mồm móm chỉ để lá»™ có độc má»™t chiếc răng nanh, kêu lên om xòm: "Con gấu nó biết cần phải xé xác con váºt nà o đấy nhé!"
Dáºy từ sá»›m tinh mÆ¡, vị vương hầu chấp chÃnh báºn áo vải thô mà u xanh sẫm, bụng thắt má»™t dây lưng nhá» có dệt Bà i kinh cầu Chúa và đi á»§ng da má»m mà u sặc sỡ đến dá»± buổi lá»… ngắn cầu kinh sáng. Khi má»™t tia mặt trá»i xuyên qua đám khói hương mù mịt, khi ánh nến và ánh đèn thá» má» dấn và khi viên giáo sÄ© bé nhá» và nhút nhát run run niệm "Amen" thì vị vương hầu chấp chÃnh phá»§ phục xuống thảm, rênn má»™t cách khó nhá»c, cúi rạp xuống cho kỳ trán chạm ná»n nhà gạch má»›i lau; rồi sau khi ngưá»i ta đã đỡ lão dáºy, lão hôn chất kim khà lạnh ngắt cá»§a cây thánh giá và đi vá» phòng ăn. Tại đây, ngồi thoải mái trên tấm ghế dà i, lão viết bá»™ ria den, uống má»™t cốc rượu mạnh ngâm hạt tiêu rượu mạnh đến ná»—i ngưá»i lạ uống và o sẽ phải há hốc mồm ra hồi lâu; rồi lão ăn má»™t mẩu bánh mì Ä‘en rắc muối và bắt đầu ăn xúp lá cá»§ cải để nguá»™i, rau cam tùng hương thịt ướp muối đủ các kiểu, nhiá»u món mì ống thịt quay. Lão ăn thong thả theo kiểu nông dân.
Cả nhà và ngay cá bà vương hầu Anataxia Fedorovna, là em há» công chúa Praxkovia, ngồi ăn cÅ©ng phải giữ im lặng, đặt thìa xuống không có tiếng động và nhón ngón tay nhẹ nhà ng lấy thức ăn trong đĩa. Trong các lồng chim treo nÆ¡i cá»a sổ, chim cưn cút và chim sẻ đá biết nói bắt đầu lÃu lo, có má»™t con nói được rõ rà ng: "Chú Æ¡i, cho uống vodka …"
Sau khi đã uống má»™t môi kvas , vị vương hầu chấp chÃnh còn ngồi nán lại má»™t lát rồi má»›i đứng lên, Ä‘i sang phòng ngoà i, gá»— lát sà n kêu cót két; ở phòng ngoà i, ngưá»i hầu đưa lão cái áo nẹp dạ rá»™ng thùng thình, gáºy chống và mÅ© lông. Khi bóng lão hiện qua những ô kÃnh má» má» cá»§a thá»m nhà có mái che, thong thả xuống các báºc thang gác thì má»i ngưá»i ở quanh trong sân, gần nhà , bá» chạy tán loạn. Lão Ä‘i má»™t mình qua sân, theo má»™t con đưá»ng nhá» lát gạch. Cổ lão to, khó ngoái lại được nhưng từ khóe mắt lồi, lão nhìn thấy hết: tên nầy đã chạy vá» phÃa nà o, trốn và o đâu, lão nháºn ra bất kỳ má»™t sÆ¡ xuất nhá» nà o và ghi tất cả lại trong trà nhá»›.
Nhưng hà ng đống công việc khẩn cấp, công việc quốc gia Ä‘ang đòi há»i lão, cho nên nhiá»u khi lão cÅ©ng không có thì giá» dừng lại những chuyện vặt vãnh đó. Lão Ä‘i qua cái cổng sắt nhá» trổ trong hà ng rà o, sang sân bên cạnh là sân Bá»™ Preobrazenski. NÆ¡i đó, trong bóng tranh tối tranh sáng cá»§a các dãy hà nh lang dà i, bá»n thÆ¡ lại vá»™i vã bá» mÅ© im thin thÃt khi lão Ä‘i qua và quân lÃnh ngay ngưá»i đứng nghiêm.
Prokho Sitserin, viên thư ký cá»§a Bá»™ Preobrazenski đón lão ở cá»a phòng Quốc ấn; vị vương hầu chấp chÃnh vừa ngồi và o bà n trước cá»a sổ dưới vòm trần long lở, viên thư ký liá»n theo thứ tá»± trình bà y công việc thưá»ng ngà y; hôm qua đã nháºn được bốn khẩu đại bác bằng đồng Ä‘en từ Tula đến; cÅ©ng từ Tula đưa đến: bốn khẩu bằng gang, đúc rất khéo. Có phải gá»i Ä‘i ngay không và gá»i Ä‘i đâu: gá»i Ä‘i Narva hay Ä‘i Yuriev? Hôm qua cÅ©ng vừa trang bị xong cho đại đội má»™t cá»§a trung Ä‘oà n má»›i thà nh láºp; chỉ còn thiếu giầy. Giầy không có khoá sẽ ná»™p và o tuần sau. Tại Há»™i đồng xã trưá»ng, Xovliakov và Xmurov, thương nhân ở Chợ giầy, sẵn sà ng thá» trên cây thánh giá rằng há» sẽ thá»±c hiện đúng giao kèo.
Cần có những biện pháp gì? Chiểu theo lệnh nháºn được, ngưá»i ta đã gá»i Ä‘i Narva thuốc súng, mồi, đạn đựng trong túi và đá lá»a đựng trong bao. Còn thá»§ pháo thì đã không gá»i Ä‘i được vì viên thá»§ kho Eroska Maximov đã hai ngà y nay không tỉnh rượu và không chịu giao chìa khoá cho ai cả. Ngưá»i ta đã tìm cách giằng lấy chìa khoá trong tay hắn nhưng hắn cấm con dao thái bắp cải Ä‘e doạ má»i ngưá»i. Phải là m gì? Sitserin còn trình bà y nhiá»u báo cáo khác cÅ©ng tương tá»± như váºy. Cuối cùng, hắn lại gần cá»a sổ dưới vòm nhá», lấy những cuá»™n hồ sÆ¡ máºt (biên bản các cuá»™c há»i cung có dùng hoặc không dùng nhục hình) và bắt đầu Ä‘á»c. Khó mà nói được là vị vương hầu chấp chÃnh, bà n tay nặng nỠđặt trên bà n, Ä‘ang nghe hay Ä‘ang ngá»§ và ngá»§ gáºt, nhưng Sitserin biết rằng dù sao lão cÅ©ng nắm được Ä‘iá»u cốt yếu:
"Trong nhà tắm hÆ¡i nóng bá» hoang, nÆ¡i tên giáo sÄ© phá giá»›i Griska ẩn náu trong sân nhà hai công chúa Catherine Alekseyevna và Mari Alekseyevna, đã tìm thấy dưới ván lát sà n má»™t cuốn vở khổ giấy xếp bốn dà y bằng má»™t ná»a ngón tay. - Sitserin Ä‘á»c giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u, tá»±a hồ y thả những hạt đỗ khô xuống đầu ngưá»i nghe - Trên trang đầu cuốn vở đó viết: "Kho báu cá»§a má»i hiểu biết". Bên dưới, cÅ©ng trên trang ấy: "Nhân danh Äức Chúa Cha, Äức Chúa Con và Thánh Thần… có má»™t giống cá» gá»i là Zelezka. Rất lá»›n là tÃnh năng cá»§a nó. Nó má»c trong khe núi, và ở những khoảng rừng đã bị đốt; nó mảnh cây, có chÃn lá má»c xung quanh và ba bông hoa ở ngá»n mà u đỠson, đỠtÃa và xanh. Phải hái nó và o độ trăng lưỡi liá»m, Ä‘em giã nhá», nấu lên và uống ba lần. Khi ấy ngươi sẽ thấy xuất hiện các quá»· thần cá»§a nước và không trung… Hãy niệm câu thần chú "NxtÄ‘ttsnÄ‘xi " và ngươi sẽ được như nguyện.
Vị vương hầu chấp chÃnh thở dà i má»™t cái và ngưá»i đôi mi mắt lim dim lên:
- Ngươi hãy nhắc lại tiếng đó một lần nữa xem nà o, cho rõ và o.
Sitserin gãi trán, nhăn mặt và cáu kỉnh, gắng gượng nói: "NxtÄ‘ttsnÄ‘xi ". Y liếc nhìn vương hầu chấp chÃnh.
Lão gáºt đầu. Viên thư ký lại tiếp tục Ä‘á»c:
"Ôi các đấng vương tôn, ôi các báºc đại nhân trên thế gian, ôi nước mắt và tiếng thở dà i? Chúng ta muốn gì đây? Chúng ta muốn chế ngá»± hiện tại cùng cÆ¡n cuồng ná»™ cá»§a nó, để thá»i buổi bình thưá»ng trở lại"
- Äây rồi! - Vương hầu chấp chÃnh cá»±a quáºy trên ghế, má»™t ánh thông hiểu tinh ranh lóe lên rồi tắt ngay trong cặp mắt lồi cá»§a lão - Cá» zelezka, ta biết là cái gì rồi đó. Nhưng tên phá giá»›i Griska có nháºn đó là cuốn vở cá»§a nó không?
- Hôm nay, sau hai giá» tra tấn. Griska đã nháºn đó là cuốn vở cá»§a nó. Nó nói đã mua cuốn vở ấy cá»§a má»™t ngưá»i lạ ở phố Kixlovka, mất bốn kopeik . Bị thúc ép trả lá»i tại sao nó lại giấu cuốn vở trong nhà tắm hÆ¡i nóng dưới má»™t miếng ván lát sà n, nó nói là vì ngu dốt.
- Thế ngươi có há»i nó phải hiểu như thế nà o câu "để thá»i buổi bình thưá»ng trở lại" không?
- Thưa có ạ. Sau khi quất nó năm roi knút(1), nó đã trả lá»i là nó mua cuốn vở đó để lấy giấy đốt nấu bánh thánh. Còn ở trong đó viết những gì thì nó bảo nó không biết, nó không Ä‘á»c.
- Chà , thằng khốn kiếp, thằng khốn khiếp!
Vương hầu chấp chÃnh thong thả nhấp nước bá»t và o ngón tay và láºt những trang giấy quăn mép cá»§a cuốn vở. Lão Ä‘á»c lầm rầm má»™t và i Ä‘oạn: "Cá» "vakharia" có hoa mà u và ng sẫm. Hãy cho ngưá»i ăn phải cá»§a độc uống và tức khắc ngươi sẽ thấy hắn miệng nôn trôn tháo tống độc ra ngoà i…" - Má»™t thứ cá» quả là có Ãch, - vương hầu chấp chÃnh nói. Rồi lão tiếp tục Ä‘á»c, lấy móng tay dò theo hà ng chữ: "Trong sách thánh Xirin có viết: má»™t kẻ dụ hoặc rồi sẽ đến, đẩy các ngươi và o vòng cám dá»—. Má»™t trong những Ä‘iá»m báo hiệu hắn đến là cá» nicotian tục gá»i là thuốc lá, các ngươi sẽ bị buá»™c phải đốt cháy và nuốt khói cá»§a thứ cỠấy, phải tán nhá» nó ra thà nh bá»™t mà hÃt; và đáng lẽ phải hát các bà i thánh kinh thì các ngươi lại phải luôn luôn hÃt thứ bá»™t đó là m các ngươi hắt hÆ¡i. Má»™t Ä‘iá»m khác báo hiệu hắn đến là việc cạo râu".
Vương hầu chấp chÃnh gấp vở lại.
- Nầy… thư ký! Ta Ä‘i há»i cung nó má»™t chút: hãy cố tìm hiểu xem ai là kẻ ước mong chế ngá»± thá»i buổi chúng ta Ä‘ang sống. Tên giáo sÄ© nầy là má»™t con cáo tinh khôn đây. Cuốn vở nầy, không phải hôm nay ta má»›i biết, nó đã đưa cho má»™t ná»a thà nh phố Ä‘á»c rồi.
Trong khi há» Ä‘i xuống cầu thang gạch nhá» hẹp, ầm ướt dẫn xuống táng hầm, đến phòng tra tấn, Sitserin nói vá»›i cái giá»ng rầu rÄ© thưá»ng ngà y cá»§a y:
- Thưa vương hầu, khà ẩm nầy từ mặt đất bốc lên, gạch đã mục nát cả, mỗi lần đi là có thể ngã gãy cổ, cần phải cho xây cầu thang mới?
- Ừ, nên lắm, - lão vương hầu chấp chÃnh trả lá»i.
Má»™t viên lục sá»± Ä‘i trước há», tay cầm cây nến. CÅ©ng như viên thư ký, hắn mặc má»™t bá»™ quần áo cắt theo kiểu ngoại quốc nhưng vải đã sá»n trÆ¡ sợi, cổ hắn deo má»™t cái tráp bằng đồng Ä‘en đựng đồ dùng để viết, má»™t cuá»™n giấy thò ra ở cái túi áo rách đã gần đứt hẳn. Trong căn hầm trần thấp lè tè, hắn đặt cây nến lên cái bà n bằng gá»— sồi, và tức thì mấy con chuá»™t vụt chạy như những cái bóng biến và o hang cá»§a chúng ở các xó xỉnh.
- Thưa vương hầu, chuột thì bây giỠở trong nầy đầy dẫy. - Viên thư ký nói - Lâu nay, tôi đã định mua bả chuột.
- Ừ, nên lắm!
Hai gã há»™ pháp, mặt mầy hung hãn, cúi đầu dưới vòm trần, lôi xá»nh xệch tên Griska và o hầm: tên giáo sÄ© phá giá»›i mặt xám ngắt, mắt trợn ngưá»i, môi trá»… xuống, bá»™ râu cằm bết lại như len. Thế nhưng có tháºt là chân nó đứng không vững nữa không? Khi ngưá»i ta đặt nó dưới cái móc buá»™c lòng thòng sợi dây thừng cá»§a cá»™t Ä‘iếu hình, nó nhá»§n ngưá»i nằm phục xuống, co quắp như chết. Viên thư ký thì thầm: "Thưa vương hầu, tôi đã tra nó mà không há» là m gãy tứ chi nó, và nó đã tá»± Ä‘i được vá» nÆ¡i giam đấy ạ!".
Vương hầu chấp chÃnh nhìn cái mảng sá» hói lá»™ ra dưới mái tóc bù xù cá»§a tên Griskas, rồi lão nói, giá»ng á» Ã như buồn ngá»§:
- Chúng tao biết là năm kia ở Zvenigorod mi đã bóc các đồ trang trà bằng bạc cá»§a các tranh thánh ở nhà thá» thánh tiên tri Eli, và mi đã bẻ khoá ống tiá»n dà nh cho kẻ nghèo ở nhà thá» Ngá»± cáo, và mi lại còn ăn cắp cả áo cầu và ủng dạ cá»§a giáo sÄ© để ở trong Ä‘iện thá». Các thứ đó, mi đã Ä‘em bán Ä‘i lấy tiá»n uống rượu hết sạch. Bị bá» tù, mi đã tẩu thoát và trốn trong nhà nhiá»u ngưá»i quý tá»™c ở Moskva và sau đó mi đã trốn ở nhà các bà công chúa, trong má»™t căn nhà tắm hÆ¡i nóng bá» hoang… Mi thú nháºn chứ? Mi có trả lá»i không nà o? Không à ? ÄÆ°á»£c! Tất cả những việc đó má»›i chỉ là tá»™i nhá» thôi.
Lão ngừng nói. Sau lưng những tên há»™ pháp mặt mầy hung dữ, lặng lẽ xuất hiện má»™t ngưá»i vẻ chững chạc, mặt hốc hác, xanh rá»›t, có cái miệng rá»™ng nom như má»™t vệt đỠở giữa bá»™ ria mượt và bá»™ râu cằm ngắn loăn xoăn. Äó là ngưá»i tra tấn, tên Ä‘ao phá»§.
- Chúng tao biết, - vương hầu chấp chÃnh nói tiếp, - là mi đã nhiá»u lần đến xloboda Äức, tá»›i nhà mụ Uliana, má»™t mụ vãi, trao thư từ và tiá»n cá»§a những ngưá»i nà o đó cho nó… Mụ Uliana Ä‘em những thư đó đến tu viện Novodevichi giao cho ngưá»i mà mi biết đấy. Rồi mụ nháºn cá»§a ngưá»i ấy thư từ, gói bá»c Ä‘em vỠđưa mi trao lại cho những ngưá»i mà ta đã nói lúc nãy… Mi có là m việc ấy chứ? Mi có nháºn không?
Viên thư ký nhoà i ngưá»i qua bà n thì thà o và o tai vương hầu chấp chÃnh, vừa đưa mắt chỉ tên Griska:
- Thưa vương hầu, đúng là nó đang nghe đấy. Cứ nhìn tai nó là tôi biết.
- Mi không muốn thú nháºn hả? ÄÆ°á»£c rồi… Mi gan hả? Mi lầm đấy… Thái độ cá»§a mi sẽ gây cho chúng tao thêm má»™t số phiá»n phức nữa, còn mi thì sẽ phải chịu thêm những Ä‘au đớn vô Ãch vá» thể xác… Nhưng thôi… Bây giá», đây là điá»u mi hãy nói cho tao hay.
- Nói cho chÃnh xác mi hay lui tá»›i những nhà nà o? Mi đã Ä‘á»c Ä‘Ãch xác cho những ai nghe những Ä‘iá»u trong cuốn vở nầy nói vỠước muốn chế ngá»± thá»i buổi hiện đại cùng cÆ¡n cuồng ná»™ cá»§a nó để cho thá»i buổi bình thưá»ng trở lại?
Vương hầu chấp chÃnh dưá»ng như sá»±c tỉnh, nhướn cặp lông mà y, phồng má lên. Tên Ä‘ao phá»§ vá»›i dáng Ä‘i lanh lẹn lại gần Griska Ä‘ang nằm sóng xoà i, mặt úp xuống đất; hắn sá» nắn tên tù nhân và lắc đầu:
- Thưa vương hầu Fedor Yurievich, hôm nay nó sẽ không nói đâu. Có tra nó cÅ©ng vô Ãch, chịu Ä‘iếu hình và năm roi knut nó như mụ mẫm Ä‘i rồi… Phải để lại ngà y mai thôi.
Vương hầu chấp chÃnh lấy ngón tay gõ gõ lên bà n.
Nhưng Xilanti, tên Ä‘ao phá»§ không thể nà o lầm được: nếu kẻ bị cá»±c hình đã "mụ mẫm" thì có chặt đôi ngưá»i nó ra cÅ©ng không moi được gì. Mà việc nầy lại tối quan trá»ng: bắt được tên giáo sÄ© phá giá»›i Griska, vương hầu chấp chÃnh đã lần ra được dấu vết, nếu không phải cá»§a má»™t vụ âm mưu thá»±c sá»± thì Ãt nhất cÅ©ng là cá»§a má»™t sá»± chống đối và những lá»i thì thà o hằn há»c trong má»™t số ngưá»i tai mắt ở Moskva vẫn còn luyến tiếc những đặc quyá»n mà bá»n quý tá»™c được hưởng dưới thá»i công chúa Sofia hiện bị giam ở tu viện Novodevich và đang mòn má»i dưới tấm khăn Ä‘en tu sÄ©. Nhưng đà nh váºy thôi, Vương hầu chấp chÃnh đứng dáºy và trở lên cái cầu thang mục nát. Sitserin ở lại và loay hoay quanh tên Griska.
Chú thÃch:
(1) Roi da đầu có buộc cục sắt.
Tà i sản của ngudoc
29-11-2008, 04:39 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 161
Buổi sáng hôm ấy ẩm thấp, ấm áp và mỠsương.
Trong các phố hẻm phảng phất mùi rà o giáºu ướt át và mùi khói cá»§a các lò sưởi. Con ngá»±a lá»™i bì bõm trong các vÅ©ng nước. Gavrila xuống ngá»±a ở cá»a Bá»™ Preobrazenski và đợi viên sÄ© quan thưá»ng trá»±c má»™t lúc lâu.
- Hắn chui và o cái xó quái nà o rồi thế? - Hắn hét lên vá»›i tên lÃnh để ria mép đứng ở cá»a…
- Tôi biết đâu được? Ông ấy vẫn ở đây mãi, chắc ông ấy đi đâu đấy thôi.
- Thế thì mi hãy chạy đi tìm cho ta.
- Tôi không thể rá»i khá»i đây được!
- Váºy thì mi hãy mở cá»a cho ta và o!
- Có lệnh không được để ai và o cả!
- Ta cứ và o váºy!
Và Gavrila gạt tên lÃnh ra để và o qua cá»a con nhưng tên lÃnh bảo hắn:
- Nếu ông mà mở cá»a thì tôi cứ theo luáºt lệ, tôi sẽ xiên ông và o lưỡi lê đấy!
Viên sÄ© quan thưá»ng trá»±c Ä‘ang ngồi buồn rÅ© trong chòi gác bên kia cổng, nghe thấy tiếng ồn à o mãi má»›i ra. Y có bá»™ mặt choắc lốm đốm đấy tà n hương và cặp mắt lá» Ä‘á». Gavrila chạy lại nói rõ là mình Ä‘em thư từ Petersburg vá» và phải giao táºn tay vương hầu Fedor Yurievich.
- Tôi có thể gặp vương hầu chấp chÃnh ở đâu được? Äức ông hiện có ở đây không?
- Tôi chẳng biết, viên sÄ© quan thưá»ng trá»±c trả lá»i, và kinh tởm nhìn má»™t con mèo vằn to Ä‘ang Ä‘i qua con đưá»ng ướt át. - Con mèo cá»§a ngà i vương hầu đấy, - y bảo tên lÃnh. - Thế mà cứ tưởng là mất, là m om lên. Äấy nó đấy, cá»§a nợ!
Bá»—ng bản lá» cá»a cổng rÃt lên, cổng mở toang, bốn con ngá»±a ô, yên cương nạm ngá»c lam, đóng con trước con sau theo má»™t hà ng dá»c, phi nước đại, lao qua cá»a.
Gavrila chỉ kịp nhảy tránh sang má»™t bên. Qua khung cá»a cá»§a cá»— xe đồ sá»™ thếp và ng, thấp và tróc sÆ¡n, Romodanovski nhìn hắn vá»›i cặp mắt lồi cá»§a lão. Gavrila bèn nhảy phốc lên ngá»±a để Ä‘uổi theo, nhưng viên sÄ© quan thưá»ng trá»±c vá»™i túm lấy cương ngá»±a: chẳng hiểu y vốn xấu bụng hay là luáºt lệ quả có cấm không được Ä‘uổi theo xe cá»§a vị vương hầu chấp chÃnh, có trá»i biết?
- Buông ra! - Gavrila giáºn dữ hét lên, tìm cách gỡ dây cương; hắn thúc cho ngá»±a lồng lên; vịên sÄ© quan bị nhấc bổng lá»§ng lẳng ở đây cương rồi ngã xuống
- LÃnh gác đâu! Bắt lấy thằng giặc!
Tiếng la hét vẳng đến tai Gavrila thì hắn đã tá»›i quảng trưá»ng Lubianka.
Hắn không Ä‘uổi kịp chiếc xe; bá»±c mình hắn nhổ toẹt xuống đất, rồi qua cầu Neglini, quay vá» Ä‘iện Kreml và đi vá» phÃa Bá»™ Siberi. Äó là má»™t toà nhà thấp, mái đã gỉ xây từ triá»u đại Boris Godunov, dá»±ng trên má»™t má»m đất cao nhìn xuống tưá»ng Ä‘iện Kreml, quay lưng vá» phÃa sông Moskva. Trong tiá»n đình và các hà nh lang, có nhiá»u ngưá»i tụm năm tụm ba, ngưá»i thì ngồi ngưá»i thì nằm ngay xuống đất dá»c tưá»ng; những cánh cá»a kêu cá»t kẹt, bá»n nha lại mặt áo nẹp dà i vá ở khuá»·u tay (vì cá» mãi lên bà n) vá»™i vã chạy ra; má»™t cây bút lông ngông giắt sau tai, chúng giÆ¡ lên hà ng má»› giấy tá», quát mắng ầm Ä© những ngưá»i Siberi mặt mầy rầu rÄ© đã Ä‘i hà ng ngà n dặm để kiện má»™t tên tổng trấn ăn hối lá»™ chưa từng thấy, hoặc để há»i vỠđặc quyá»n cá»§a những ngưá»i khai má» than, má» và ng, cá»§a dân chà i, thợ săn thú rừng lấy lông. Ngưá»i am hiểu, sau khi đã để há» chá»i mình tà n tệ, kÃn đáo nháy mắt nói vá»›i tên thừa lại: "Thưa ân nhân, hay là ta đến cá»a hà ng ăn nói chuyện tâm tình vá»›i nhau váºy, hoặc ở má»™t nÆ¡i nà o đó ngà i chỉ cho… Kẻ không có kinh nghiệm thì thiu nghỉu cúi gằm mặt ra vỠđể ngà y hôm sau và nhiá»u ngà y nữa trở lại đây chầu chá»±c, xin xá»: đồng thá»i khuynh gia bại sản ở quán trá».
Vương hầu chấp chÃnh Ä‘ang ở Cục quân giá»›i. Gavrila không há»i có được phép và o không, cứ len và o đến táºn cá»a; có ngưá»i nắm vạt áo hắn lôi lại; "Äi đâu? Cấm không được và o!", hắn huých khuá»·u tay gỡ ra cứ và o.
Vương hầu chấp chÃnh ngồi má»™t mình trong gian phòng thấp lè tè, ngá»™t ngạt, cá»a chá»›p để hé, lão Ä‘ang lấy khăn tay sặc sỡ lau cổ. Má»™t chồng đơn thỉnh cầu, đơn kiện đặt trên bà n trước mặt lão. Trông thấy Gavrila, lão lắc đầu không bằng lòng:
- Con trai lão Ivan Artemist kia, ngươi táo gan tháºt đấy! Xem kìa! Từ thuở nà o đám dân hèn lại dám phá cá»a mà và o như váºy? Ngươi muốn gì?
Gavrila đưa cho lão bức thư hắn mang theo và trình bà y những Ä‘iá»u hắn được lệnh nói miệng vá» xưởng chế tạo đồ sắt và nhất là vá» số Ä‘inh Ä‘ang cần gá»i gấp đến Petersburg. Vương hầu chấp chÃnh bóc cái dấu đóng bằng sáp rồi lấy những ngón tay to mẫn mở bức thư cá»§a Sa hoà ng giÆ¡ ra xa mắt, lặng lẽ mấp máy môi:
"Thưa Äiện hạ, - Sa hoà ng Piotr viết cho lão, - ta xin báo để Ä‘iện hạ rõ rằng trước thà nh Narva, chúng ta đã gặp má»™t chuyện kỳ lạ: quân ngu ngốc đã đánh lừa được kẻ khôn ngoan. TÃnh kêu căng to như núi đã che lấp cả mắt mÅ©i quân Thuỵ Äiển, vì thế mà chúng đã không thấy được mưu kế cá»§a ta… Äiện hạ sẽ được biết tỉ mỉ chi tiết cá»§a tráºn đánh giả trang đó (ta đã tiêu diệt và bắt sống được má»™t phần ba quân sÄ© đồn trú ở Narva) từ cá»a miệng má»™t ngưá»i đã mắt thấy tai nghe là trung uý cáºn vệ Yaguzinski, má»™t ngà y gần đây sẽ đến chá»— Ä‘iện hạ… Còn vá» các thứ cây thuốc cần gá»i Ä‘i Petersburg để pha chế thuốc men thì cho đến nay, ta chưa nháºn được má»™t đồng cân nà o. Việc đó ta đã viết thư nhiá»u lần cho Andrey Viniux và má»—i lần Andrey lại đãi ta má»™t lá»i hứa hẹn suông kiểu Moskva. Xin Ä‘iện hạ há»i Andrey vá» việc đó cho: tại sao má»™t công việc trá»ng yếu như váºy, quý giá gấp nghìn lần cái mạng hắn mà lại tiến hà nh cẩu thả đến thế?
Ptr… "
Äá»c xong, vương hầu chấp chÃnh đưa lá thư lên môi hôn và o chá»— có chữ ký. Lão thở dà i mạnh má»™t cái:
- Trong cái nóng bức, cái chốn tối tăm nầy, ngá»™t ngạt quá Ä‘i mất, - lão nói. - Má»™t đống công việc… Là m cả ngà y cÅ©ng không giái quyết nổi má»™t ná»a… Phụ tá cá»§a ta ấy à ? Nói đến là m gì? Chẳng mấy đứa muốn là m việc đứa nà o cÅ©ng tìm cách là m việc tháºt Ãt mà lại muốn đớp được những miếng to nhất… Còn ngươi tại sao ngươi lại ăn mặc bảnh bao thế, tại sao ngươi lại đội tóc giả. Ngươi đến yết kiến công chúa đấy à ? Lệnh bà không ở trong cung đâu, lệnh bà đã Ä‘i Izmailovskoe rồi… Khi nà o gặp công chúa, ngươi nhá»› tâu vá»›i lệnh bà là ở phố Petrovka, ở cá»a sổ má»™t quán rượu, có má»™t con sáo Ä‘en hiếm có; nó nói tiếng Nga sõi đến ná»—i khách qua đưá»ng Ä‘á»u phải dừng chân lại nghe. ChÃnh ta hồi nãy, ngồi trên xe, ta cÅ©ng nghe thấy… Có thể mua con sáo đó nếu công chúa muốn… Ngươi Ä‘i Ä‘i,… Nhân tiện, ngươi hãy bảo tên thÆ¡ lại Nexterov Ä‘i triệu Andrey Viniux cho ta và đưa ông ta đến đây ngay láºp tức. Nầy, hôn tay ta Ä‘i!
Tà i sản của ngudoc
29-11-2008, 04:40 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 162
Buổi chiá»u, trá»i mưa lăn tăn. Anixia Tolstaia sợ má»i ngưá»i buồn bèn nghÄ© ra trò chÆ¡i đánh bóng trong Ä‘iện để Ngai và ng, hiện trống không, đã mấy năm nay không ai và o.
Chị em nhà Melsikov, Anna và Marfa, thì thÃch nô đùa quá Ä‘i rồi - những dải lụa tung bay, cánh tay mÅ©m mÄ©m để trần đến khuá»·u giÆ¡ lên, há» hét the thé Ä‘uổi theo quả bóng trên sà n nhà cá»t kẹt. Hôm đó Natalia Alekseyevna chẳng hiểu tại sao, cảm thấy muốn khóc trò chÆ¡i không là m nà ng vui… Hồi nà ng còn nhá», mặt trá»i xuyên qua các khung cá»a sổ nhá» trổ tÃt trên cao, lắp kÃnh đò, và ng xanh, luôn luôn soi sáng gian phòng nầy và trên tưá»ng, lá»›p da thếp và ng lấp lánh. Ngưá»i ta đã bóc lá»›p da Ä‘i, đỠtrÆ¡ ra những bức tưá»ng gá»— súc xÆ¡ rá»§ lòng thòng. Mưa rÆ¡i lá»™p độp trên mái nhà . Nà ng nói vá»›i Catherine:
- Ta không thÃch cung Izmailovskoe, nó rá»™ng, trống trải dưá»ng như má»™t ngưá»i chết ấy. Chúng ta hãy lẳng lặng ra chá»— khác ngồi Ä‘i.
Nà ng đặt tay lên vai Catherine và dẫn cô ta xuống tầng dưới và o buồng ngá»§ cá»§a Natalia Kirilovna, ngưá»i mẹ đã quá cố cá»§a nà ng: căn phòng cháºt hẹp nầy đã bị lãng quên, hoang tà n. Biết bao thá»i gian đã trôi qua, váºy mà nÆ¡i đây vẫn còn ngá»i thấy, tuy chỉ là thoang thoảng, mùi hương trầm bay có lẽ mùi xạ. Cho đến những ngà y cuối Ä‘á»i mình, Natalia Kirilovna vẫn ưa thÃch các hương liệu phương Äông
Natalia liếc nhìn cái giưá»ng trÆ¡ trá»i không chăn đệm, những cá»™t xoắn không riá»m, cái gương má» hình vuông nhá» xÃu treo trên tưá»ng; nà ng quay Ä‘i và đẩy cánh cá»a sổ cÅ© kỹ. Mùi nước mưa Ä‘ang rÆ¡i rà o rà o trên lá tứ dinh hương trước cá»a sổ, trên cây ngưu bà ng và cây tầm ma, lá»t và o phòng
- Ta ngồi xuống Ä‘i, Katia - Hai ngưá»i ngồi trước cá»a sổ để ngá», - Thế đấy! - Natalia thở dà i nói. - GiỠđây mùa hạ Ä‘ang tà n, quay Ä‘i quay lại đã sắp đến mùa thu rồi… Äối vá»›i em Ä‘iá»u đó chẳng can gì? Æ¡ cái tuổi mưá»i chÃn ngưá»i ta không thấy ngà y tháng trôi qua: mặc cho ngà y tháng cứ bay Ä‘i như chim… Còn ta, em biết ta bao nhiêu tuổi rồi không? Ta chỉ kém Petruska có năm tuổi thôi… Em cứ tÃnh xem… Mẹ ta lấy chồng năm mưá»i bảy tuổi, cha ta đã gần bốn mươi. Ngưá»i đẫy đà râu. Ngưá»i lúc nà o cÅ©ng đượm mùi bạc hà và Ngưá»i ốm Ä‘au luôn… Ta cÅ©ng không còn nhá»› mấy… Ngưá»i mất vì chứng thuá»· thÅ©ng.: Anixia Tolstaia má»™t hôm uống rượu ratafia quá chén đã tâm sá»± vá»›i ta những Ä‘iá»u bà máºt… Mẹ ta hồi còn trẻ tÃnh tình vui vẻ, vô tư lá»± và say đắm… Em hiêu không? - Natalia buồn bã nhìn và o cặp mắt Catherine - Phe cánh Sofia và bá»n ăn bám và o mụ đã đồn đại vá» mẹ ta biết bao nhiêu là chuyện! Nhưng có thể buá»™c tá»™i Ngưá»i được không? Theo tục lệ cổ thì cái gì cÅ©ng là tá»™i lá»—i tất, tháºm chà chỉ là đà n bà cÅ©ng đã là có tá»™i rồi; chúng ta là con thuyá»n cá»§a ma quá»· là cánh cá»a dẫn xuống hoả ngục… Nhưng theo chúng ta, theo những táºp tục má»›i thì đó chỉ là thần ái tình đáng yêu đã dang cánh bay đến và đã bắn ngươi trúng má»™t mÅ©i tên… Váºy thì sau đó, má»™t đêm thu kia, phải Ä‘eo đá và o cổ mà nhảy xuống ao ư? Lá»—i không phải tại ngưá»i đà n bà mà tại ái tình! Anixia kể rằng ở Moskva hồi đó có Muxin - Puskin, má»™t chà ng trai con nhà quý tá»™c đẹp tá»±a thiên thần hay nói cho đúng hÆ¡n là đẹp má»™t cách ma quái, can đảm, hăng hái, má»™t trang công tá» tuyệt vá»i và trác táng… Trong tuần há»™i giả trang, trên băng sông Moskva, chà ng đã thách thức đấu quyá»n vá»›i tất cả ai muốn đỠsức vá»›i chà ng… Chà ng đánh há» thua tất… Mẹ ta thưá»ng bà máºt Ä‘i má»™t cá»— xe xuá»nh xoà ng, che mui kÃn, lẻn đến xem những cuá»™c đấu quyá»n đó, và cảm phục sá»± dÅ©ng cảm cá»§a chà ng… Vá» sau, Ngưá»i đã Ä‘em chà ng và o trong triá»u là m quan tế tá»u ở chá»— Ngưá»i… - Natalia Alekseyevna quay khuôn mặt xinh đẹp vá» phÃa cái giưá»ng đổ nát, má»™t nét nhăn nhó hằn lên ở giữa đôi lông mà y - Bá»—ng nhiên, ngưá»i ta cá» chà ng Ä‘i Puxtozesk là m tổng trấn… Mẹ ta không bao giá» gặp lại chà ng nữa… Ấy thế mà Catherine ạ, đến má»™t chuyện như váºy ta cÅ©ng không có được.
Mưa tiếp tục uể oải rÆ¡i lất phất. Không khà nặng ná». Sau mà n sương, thấp thoáng in bóng những thân cảy to tướng nom không giống những cây thông cá»§a Izmailovskoe. Chim chóc náu và o dưới mái nhà không rÃu rÃt, không hót nữa. Chỉ có má»™t con quạ lông xù Ä‘ang bay là là trên cánh đồng trắng xoá. Catherine bình thản nhìn nó, nà ng rất muốn nói vá»›i công chúa là con quạ ăn trá»™m kia Ä‘ang bay đến chuồng gà con và ng óng.
Natalia Alekseyevna thì cả hai khuá»·u tay lên báºu cá»a sổ, đầu nà ng cúi xuống như nặng trÄ©u thêm vì các bÃm tóc quấn quanh đầu; Catherine nhìn cái cổ và những món tóc tÆ¡ loăn xoăn ở gáy công chúa tá»± há»i: "Có thể nà o lại chưa có ai hôn lên đó? Buồn tháºt?" Và Catherine khẽ thở dà i.
Nhưng Natalia cũng đã nghe thấy; vẻ đùa nghịch, nà ng nhún một vai và nói, bà n tay đỡ lấy cằm:
- Và bây giá» em hãy nói vá» em cho ta nghe… Nhưng phải nói tháºt… Em đã có bao nhiêu ngưá»i yêu rồi Catherine?
Catherine quay mặt đi và nói khẽ:
- Ba ạ!
- Alekxandr Danilovich thì ta đã biết rồi. Nhưng trước ông ta là ai? Seremetiev có phải không?
- Không ạ, ồ thưa lệnh bà không phải ạ! - Catherine vá»™i vã đáp. - Tiện tì chỉ má»›i có đủ thá»i giỠđể nấu súp cho ngà i đại nguyên soái thôi, má»™t món xúp kiểu Estonia nấu vá»›i sữa ngá»t, và giặt quần áo cho ngà i… Chà , tiện tì không thÃch ngà i đâu? Tiện a chỉ sợ mình khóc lên mất, nhưng tiện tì đã cương quyết tá»± nhá»§: ta sẽ đốt lò, khói có là m mình chết ngạt, mình cÅ©ng sẽ không sống vá»›i ông ta. Alekxandr Danilovich đã Ä‘em tiện tì Ä‘i ngay ngà y hôm đó… Tiện tì rất mến ông ta… Ông ta vui tÃnh lắm, luôn luôn nói đùa vá»›i tiện tì, hai ngưá»i cưá»i nhiá»u lắm… Tiện tì không thấy sợ ông ta chút nà o cả.
- Thế còn anh ta, em có sợ không?
Catherine mÃm môi, nhÃu đôi lông mà y mượt như nhung, thá»±c thà trả lá»i:
- Thưa có ạ… nhưng hình như chẳng bao lâu tiện tì sẽ không sợ nữa.
- Thế còn ngưá»i tình nhân thứ hai cá»§a em là ai?
- á»’ thưa lệnh bà Natasa, ngưá»i thứ hai không phải là má»™t ngưá»i tình nhân thá»±c sự… Anh ta là má»™t ngưá»i lÃnh Nga, má»™t ngưá»i tốt bụng, tiện tì chỉ yêu anh ta có má»™t đêm thôi… Tiện tì chẳng có gì từ chối anh ta được; chÃnh anh ta là ngưá»i đã cứu tiện tì thoát khá»i tay đám ngưá»i hung tợn đội mÅ© lông cáo và cầm gươm cong… Há» lôi tiện tì ra khá»i ngôi nhà đang bốc lá»a cháy rừng rá»±c, xé áo tiện tì, lấy roi quất tiện tì vì tiện tì cà o cấu há», hỠđịnh lôi tiện tì lên ngá»±a… Anh ta chạy đến, xô má»™t tên gạt má»™t tên khác, anh ta má»›i khá»e là m sao chứ? Anh ta thét lên: "Quân uống rượu sữa ngá»±a kia! Ai cho phép bay hãm hại con bé nầy?" Anh ta bế tiện tì lên Ä‘em vá» chá»— để xe quân lương… Tiện tì chỉ còn có má»™t cách để tạ Æ¡n anh ta thôi… Trá»i đã tối, hai ngưá»i nằm trên rÆ¡m…
Natalia, cánh mÅ©i pháºp phồng, gay gắt há»i:
- Dưới gầm xe à ?
- Vâng… Anh ta bảo tiện tì: "Tuỳ em thôi, cô bé ạ. Là vì ngưá»i con gái có tá»± ý ôm ta thì má»›i thÃch…", cho nên dẫu sao tiện tì cung coi anh ta như là tình nhân cá»§a mình váºy!
- Thế còn ngưá»i thứ ba?
Catherine nghiêm trang trả lá»i:
- Ngưá»i thứ ba là chồng tiện tì, Johan Rabe, lÃnh giáp kỵ cá»§a hoà ng thượng Charles ở đồn Marienburg… Khi ấy tiện tì mưá»i sáu tuổi. Mục sư Gluc bảo; Catherine, ta đã nuôi dưỡng con khôn lá»›n, ta muốn là m trá»n lá»i hứa cá»§a ta vá»›i ngưá»i mẹ quá cố cá»§a con, ta đã tìm cho con má»™t ngưá»i chồng tốt.
- Em còn nhá»› rõ cha mẹ em chứ? - Natalia há»i.
- Không ạ, tiện tì nhá»› không rõ… Cha tiện tì là Ivan Xkavrotsuc… Khi còn trẻ, ông đã trốn khá»i Lidva, khá»i Minsk, trốn khá»i nhà lãnh chúa Xapieha, sang Estonia sinh sống gần Marienburg, ở đó ông đã lÄ©nh canh má»™t cái ấp nhá». ChÃnh ở đó, mấy anh em tiện tì đã ra Ä‘á»i: bốn anh, hai chị, tiện tì là con út… Bệnh dịch hạch phát ra. Cha mẹ và anh cả tiện tì chết. Mục sư Gluc mang tiện tì vá» nuôi, ông ta là ngưá»i cha thứ hai cá»§a tiện tì. Tiện tì đã lá»›n lên trong nhà ông ta… Má»™t ngưá»i chị tiện tì ở Revan, chị kia ở Riga, còn giỠđây các anh tiện tì ở đâu, tiện tì cÅ©ng không biết. Chiến tranh đã khiến anh em tiện tì tan tác má»—i ngưá»i má»™t nÆ¡i.
- Em có yêu chồng em không?
- Tiện tì chưa kịp yêu… Cưới nhau và o ngà y Thánh Jean… á»’, tháºt vui quá! Má»i ngưá»i đã đến bên hồ, đốt lá»a lên, tết những vòng hoa, và nhảy múa theo Ä‘iệu nhạc cá»§a vÄ© cầm. Mục sư Gluc kéo đà n! Má»i ngưá»i uống rượu bia và nướng xúc xÃch ướp sa nhân… Má»™t tuần sau, đại nguyên soái Seremetiev bao vây Manenburg… Khi quân Nga phá vỡ tưá»ng thà nh, tiện tì bảo Johan: "Trốn Ä‘i anh!". Johan đã nhảy xuống hồ và bÆ¡i trốn. Từ đấy tiện tì không gặp lại anh ta nữa.
- Em phải quên hắn đi!
- Tiện tì cần phải quên nhiá»u chuyện lắm… nhưng tiện tì cÅ©ng dá»… quên thôi, - Catherine nói và rụt rè mỉm cưá»i cặp mắt như quả anh đà o cá»§a nà ng già n giụa nước mắt.
- Catherine, em không giấu gì ta đấy chứ?
- Tiện tì đâu dám thế? - Catherine nói tha thiết. Nước mắt chảy ròng ròng trên đôi má nà ng mÆ¡n mởn như trái đà o. - Nếu tiện tì nhá»› ra Ä‘iá»u gì, cả đêm tiện tì sẽ không ngá»§ được, sáng sá»›m tiện tì sẽ chạy đến tìm lệnh bà để kể cho lệnh bà nghe.
- Ấy thế mà em còn sướng đấy, - Natalia áp tay và o má và lại nhìn qua cá»a sổ như má»™t con chim trong lồng. Nà ng nghẹn ngà o như trong cổ có má»™t cục gì chặn lại Chúng ta, những ngưá»i con gái cá»§a Sa hoà ng, chúng ta tha hồ vui chÆ¡i thế nà o Ä‘i nữa thì vẫn chỉ có má»™t con đưá»ng độc nhất đợi chá» chúng ta: con đưá»ng đến tu viện… Ngưá»i ta không gả chồng cho chúng ta, ngưá»i ta không lấy chúng ta là m vợ. Hoặc là phải mặt dà y mầy dạn như Maska và Katka… Không phải vô cá»› mà chị Sofia đã váºt lá»™n hung dữ như con hổ cái để dà nh lấy quyá»n bÃnh.
Catherine Ä‘ang cúi xuống để hôn bà n tay công chúa nổi những đưá»ng gân xanh nắm chặt lại vì buồn phiá»n thì bá»—ng má»™t chà ng kỵ sÄ© cao lá»›n cưỡi má»™t con ngá»±a gầy, bưá»m ướt đẫm, xuất hiện trên cánh đồng; áo khoác hắn thấm nước và những túm lông chim Ä‘Ãnh trên mÅ© cÅ©ng ướt sÅ©ng rÅ© xuống. Trông thấy Natalia Alekseyeva, hắn nhảy xuống ngá»±a, bá» mặc đó, rồi bước má»™t bước vá» phÃa cá»a sổ, ngả mÅ© và quỳ gối xuống cá», ép mÅ© và o ngá»±c
Natalia Alekseyevna choà ng đứng dáºy, bÃm tóc to cá»§a nà ng rÆ¡i thõng xuống cổ, mặt nà ng đỠbừng, run lên, cặp mắt sáng long lanh, dôi môi hé mở…
- Gavrila! - nà ng thầm thì. - Ngươi đấy ư? Chà o anh bạn… Thế nà o, và o đi chứ, sao lại cứ đứng ngoà i mưa thế?
Theo sau Gavrila, má»™t cá»— xe ngá»±a tá»›i, ngồi cạnh ngưá»i đánh xe là má»™t ngưá»i mÅ©i nhá»n, vẻ mặt sợ hãi, đầu trùm má»™t cái bao để che mưa. Hắn láºp tức bá» mÅ© nhưng không xuống xe. Gavrila, cặp mắt u buồn không rá»i khá»i Natalia Alekseyevna, tiến lại sát bụi tứ Ä‘inh hương:
- Xin kÃnh chà o công chúa, cầu Chúa hãy mãi mãi giữ gìn sức khá»e cho công chúa, - hắn nói giá»ng nghẹn ngà o dưá»ng như khó thở. - Tôi thá»±c hiện má»™t nhiệm vụ cá»§a Sa hoà ng giao cho, đưa đến cho công chúa má»™t hoạ sÄ© khéo tay được lệnh vẽ chân dung má»™t ngưá»i đáng yêu… Sau đó, phải cho anh ta Ä‘i há»c ở nước ngoà i. Anh ta ngồi trên xe kia… Xin công chúa cho phép tôi và o cùng vá»›i anh ta.
Tà i sản của ngudoc
29-11-2008, 04:40 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 163
Anixia Tolstaia sai má»™t gia nhân lên ngá»±a đến sở lương thá»±c ở Ä‘iện Kreml để lấy đủ các thức ăn, kẹo bánh cho bữa tối "và nến, nhiá»u nến và o!". Má»™t tên khác phóng đến xloboda Äức đỠmá»i nhạc công. Má»™t là n khói dà y đặc từ ống khói cá»§a khu nhà bếp bốc lên.
Những tên phụ bếp đầu cạo trá»c tếu khua dao thá»›t ầm Ä©. Äám nữ tì, váy xắn cao chạy Ä‘uổi gà trên cỠướt.
Những ngưá»i thợ chà i đã trở nên lưá»i nhác vì vô công rồi nghá», lúc nầy cầm sà o, lưới Ä‘i ra các ao hồ để đánh những con cá chép cÅ©ng không kém phần lưá»i nhác, nằm ưá»n ra trong bùn.
Sau tráºn mưa, má»™t là n sương mù trùm lên các hồ ao má»c đầy lau sáºy; nó phá»§ kÃn cái cầu to đã mục nát không còn ai qua lại nữa, nó trưá»n giữa đám cây cối, bò trên cánh đồng trải rá»™ng trước lâu đà i cÅ© kỹ, và tòa nhà dần dần chìm ngáºp và o đám sương mù đến táºn mái.
Những ngưá»i già cả, gia nhân cÅ© cá»§a Sa hoà ng Aleksey Mikhailovich ngồi ở ngưỡng cá»a bếp và ngưỡng cá»a ngôi nhà gá»—, nÆ¡i ở cá»§a đám nô bá»™c, nhìn lên cá»a sổ toà lâu đà i mù mịt trong sương: chốc chốc đây đó lại ẩn hiện ánh sáng lù mù cá»§a má»™t ngá»n nến, vẩng nghe có tiếng dáºm chân và tiếng cưá»i… Ngưá»i ta không để yên cho toà lâu đà i cÅ© kỹ phÆ¡i các bức tưá»ng gá»— súc và các mái nhà dá»™t ra sương gió mưa nắng mà già đi, mục nát Ä‘i. Ở đây cÅ©ng thế, lá»›p trẻ bồng bá»™t vá»›i những tác phong má»›i đã xông và o… Há» chạy lên chạy xuống thang gác ầm ầm, từ tầng sát nóc cho đến tầng cuối cùng… Có thể tìm thấy cái gì ở đó kia chứ? Chỉ thấy những chú nhện trong các xó nhà và những con chuá»™t nhắt ló đầu ra khá»i hang.
Dưá»ng như ma quá»· đã nháºp và o Natalia Alekseyevna.
Từ sáng nà ng buồn thỉu buồn thiu: nhưng từ khi Gavrila đến, khuôn mặt nà ng đã đỠbừng lên; nà ng lại vui vẻ và bà y ra đủ thứ trò chơi không còn để cho ai kịp thở nữa. Anixia Tolstaia không còn biết xoay xở ra là m sao. Công chúa bảo bà ta:
- Hôm nay sẽ có một bữa tiệc của Bantaza(1), chúng ta sẽ hoá trang mà ăn bữa tối.
- Nhưng tâu lệnh bà kÃnh mến, còn lâu má»›i đến Noen kia mà . Vả lại là m thế nà o được, tiện thiếp cÅ©ng chưa được thấy vua Bantaza ăn tiệc bao giá»?
- Ta sẽ lục lá»i trong lâu đà i xem. Tất cả những thứ gì trông lạ mắt nhất thì mang cả và o trong phòng ăn. Hôm nay thì đừng có là m ta bá»±c mình đấy, đừng có ương ngạnh
Các cầu thang cÅ© kỹ kêu cót két, bản lá» gỉ cá»§a các cánh cá»a đã từ lâu không ai mở cÅ©ng rên rỉ… Cuá»™c lùng sục khắp cung Ä‘iện bắt đầu. Dẫn đầu là Natalia Alekseyevna, tay đỡ xiêm, theo sau là Gavrila, cầm má»™t cây nến, mắt sững sá» vì sợ hãi. Hắn đã sững sá» như váºy từ lúc nãy, khi ngồi trên ngá»±a, hắn trông thấy Natalia tì má và o nắm tay nhá» nhắn, rầu rÄ© ngồi ở cá»a sổ. Giống y như câu chuyện cổ tÃch vá» nà ng công chúa Nhan sắc Tuyệt vá»i Xanka đã kể cho mấy anh em hắn nghe trong ổ trên bếp lò khi há» còn nhá»â€¦ Hoà ng tá» Ivan đã phi ngá»±a nhảy cao hÆ¡n cây trồng, thấp hÆ¡n mây bay, tá»›i đúng tầm khung cá»a sổ nÆ¡i nà ng Nhan sắc tuyệt vá»i Ä‘ang đứng và hoà ng tỠđã tháo chiếc nhẫn ra khá»i bà n tay trắng muốt cá»§a công chúa
Andrey Golikov cÅ©ng cảm thấy choáng váng đầu óc. HỠđã bảo hắn phải Ä‘i theo má»i ngưá»i. Từ tối hôm qua, từ khi hắn được thấy bức hoạ chân dung chị Gavrila nằm trên mình con cá heo thì hắn thấy dưá»ng như mình thức mà chiêm bao… Các cô em Melsikov má tròn, tóc và ng là m hắn bối rối đến nghẹn thở; hỠđẹp phÆ¡i phá»›i, mÅ©m mÄ©m đến ná»—i bao nhiêu nếp xiêm áo cÅ©ng không che giấu nổi bá»™ ngá»±c đồ sá»™. Hai cô thÆ¡m thÆ¡m mùi táo, và quả tháºt không thể nà o không nhìn hỠđược.
Há» tìm thấy trong các buồng chứa đồ vô khối quần áo cÅ© những xiêm mÅ© cổ không ai còn nhá»›, những tấm áo cầu rá»™ng thùng thình bằng gấm BizăngxÆ¡, chiến bà o, áo chẽn, áo nẹp những mÅ© miện bằng ngá»c trai nặng má»—i cái má»™t pud ; đám nữ tỳ trẻ tuổi ôm tất cả các thứ đó và o phòng ăn. Äến má»™t tầng dưới, thấy có má»™t cái cá»a nhá» rất cao, lên tá»›i trần. Natalia cầm lấy nến, kiá»…ng chân lên và ngá»a đầu:
- Thế ngộ nó ở trên kia thì sao?
Anna và Marfa khiếp vÃa đồng thanh há»i:
- Ai kia ạ?
- Con ma xó ấy, - Natalia nói. Các cô gái ôm chặt lấy má; hỠkhông tái mặt nhưng mở mắt thao láo như những cái đĩa chén. Ai cũng sợ.
Lão già đốt lò Ä‘em đến má»™t cái thang và đặt và o tưá»ng. Gavrila leo ngay lên thang: giá» thì có phải nhảy xuống vá»±c thẳm, hắn cÅ©ng nhảy… Hắn mở cánh cá»a con và biến và o trong bóng tối. Má»i ngưá»i chỠđợi; sao mà lâu thế. Mãi không thấy Gavrila trên ấy trả lá»i và động tÄ©nh gì cả, Natalia thì thà o ra lệnh, nghe dá»… sợ: "Gavrila! xuống Ä‘i!" Khi ấy thấy hiện ra đôi đế á»§ng, rồi các tà áo rá»™ng mở cá»§a hắn; hắn xuống, ngưá»i bám đầy mạng nhện.
- Ngươi thấy gì trên đó?
- Chẳng có gì đặc biệt, chỉ có má»™t váºt gì xam xám, đầy lông lá đã vuốt nhẹ má tôi.
Má»i ngưá»i thốt lên má»™t tiếng "Chà !". Tất cả vá»™i và ng rón rén rá»i khá»i gian phòng, rảo cẳng leo lên thang gác nhảy bốn báºc má»™t. Mãi đến lúc lên tá»›i trên nhà , Anna và Marfa má»›i kêu rú lên. Natalia Alekseyevna bèn nghÄ© ra trò chÆ¡i tìm ma xó. Äám thanh niên Ä‘i tìm các cá»a kÃn, rón rén mở những căn buồng xép dưới cầu thang, nhìn và o gầm bếp lò, nÃn thở vì sợ hãi… Và hỠđã đạt được mục Ä‘Ãch mong muốn: trong má»™t xó tối om om, chăng đầy mạng nhện, há» nhìn thấy má»™t cặp mắt xanh lè sáng rá»±c má»™t ánh lá»a ma quái… Cả bá»n chết khiếp bá» chạy hết… Natalia vấp, ngã và o tay Gavrila; hắn ôm chặt lấy nà ng, nà ng nghe thấy cả tim hắn Ä‘áºp những tiếng cách quãng, thình thịch má»™t trái tim đà n ông thá»±c sự… Nà ng hất vai và khẽ bảo: "Buông ta ra!"
Rồi há» Ä‘i chuẩn bị bữa tiệc cá»§a Bantaza. Lão già đốt lò vá»›i bá»™ râu và ng khè, trông như má»™t con ma xó, cây thánh giá nhá» bằng đồng lá»§ng lẳng bên ngoà i áo sÆ¡ mi, Ä‘i á»§ng dạ má»›i, Ä‘em thang đến. Trên những bức tưá»ng bằng gá»— súc cá»§a phòng ăn lá»›p da đã bị bóc Ä‘i từ lâu há» treo lên những tấm thảm bị nháºy cắn. Há» bá» bà n ăn Ä‘i và dá»n bữa ăn tối trên má»™t tấm thảm trái lên sà n nhà ; lệnh truyá»n cho tất cả má»i ngưá»i dá»± tiệc phải ăn theo kiểu dân Babilon. Gavrila sẽ là vua Bantaza. Há» mặc cho hắn má»™t chiếc áo nẹp rất đẹp, tuy đã cÅ© bằng gấm đỠtÃa có thêu những con kỳ lân bằng kim tuyến; há» khoác lên vai hắn má»™t tấm áo cấu như ngưá»i ta vẫn thưá»ng mặc má»™t trăm năm vá» trước: hỠđội lên đầu hắn má»™t chiếc mÅ© miện bằng ngá»c trai nghe đâu cá»§a hoà ng thái háºu xưa kia. Natalia Alekseyevna là m Xemiramix(2); há» mặc cho nà ng quần áo bằng gấm vóc quấn quanh các bÃm tóc dà y cá»§a nà ng những tấm khăn quà ng sặc sỡ, há» sai các nữ tì trẻ tuổi ra chuồng gà nhổ lấy những lông Ä‘uôi đẹp nhất cá»§a gà trống, Ä‘em cắm lên khăn.
Còn Marfa và Anna thì sẽ là ai? Natalia ra lệnh cho há» sang phòng bên, tháo các bÃm tóc ra, cởi bá» xiêm áo và chỉ mặc có áo lót bằng vải má»ng, dà i và sạch sẽ.
CÅ©ng đám nữ tì ban nãy lại ba chân bốn cẳng chạy ra ao hái hoa sen mang vá» buá»™c đầy tay cổ và tóc cá»§a các cô gái Melsikov, hai cô lấy những bông có cương dà i thắt và o quanh mình; há» trở thà nh nữ thần cá»§a sông Tigre và sông Ephrat. Hoá trang cho Catherine thà nh nữ thần hoa quả thì dá»… thôi; theo tiếng Babilon cô là Axtacte, và theo tiếng Hy Lạp là Hoa thần. Bá»n nữ tì chạy Ä‘i nhổ cà -rốt, rau thÆ¡m, hà nh xanh, Ä‘áºu há»™t; há» Ä‘em vá» những quả bà non mà u xanh và táo. Catherine má đỠá»ng, miệng ươn ướt, mắt tròn xoe vì sung sướng không còn sợ hãi nữa; như má»i khi, nà ng cưá»i khanh khách vá» bất cứ chuyện gì; nà ng đúng là má»™t vị Hoa thần thá»±c sá»±, trang Ä‘iểm vá»›i quả Ä‘áºu, thìa là , đầu đội má»™t vòng tết bằng rau, tay cầm má»™t lẵng đầy quẩ phúc bồn tứ đỠchót.
- Thế còn anh chà ng hoạ sì, hắn sẽ là ai nhỉ? - Natalia sá»±c nghÄ©. - Chúng ta chưa có ngưá»i Ethiopi, hắn sẽ là vua xứ Ethiopi.
Má»™t chuyện thần kỳ bắt đầu đối vá»›i Andriuska Golikov. Những bà n tay phụ nữ - đây là thá»±c hay là mÆ¡ đây - lôi kéo hắn, xoay hắn, khoác tÆ¡ lụa, gấm vóc lên ngưá»i hắn, bôi đầy bồ hóng lên mặt hắn, cặp má»™t cái khuyên đồng và o mÅ©i hắn, nhất thiết hắn phải để nguyên chiếc khuyên đó ở mÅ©i mà ăn… Và thá» Chúa có ban cho hắn đôi cánh tiên, hắn cÅ©ng không thấy hạnh phúc bằng. Ba nhạc công ở xloboda Äức đến, cúi rạp xuống chà o: má»™t nhạc công kéo vÄ© cầm, má»™t ngưá»i thổi harmonica và má»™t ngưá»i thổi sáo. Ngưá»i ta cÅ©ng cố hoá trang cho há».
- Và bây giá» ta ăn thôi! Má»i ngưá»i phải ngồi lên đệm, xếp chân lại và uống rượu máºt ong, rượu nho trong vỠốc biển
Không ai biết rõ phải chÆ¡i cái trò yến tiệc cá»§a vua Bantaza ra sao. Các vị khách ngồi trước các đĩa thức ăn và đèn nến, đưa mắt nhìn nhau mỉm cưá»i, há» không muốn ăn… Natalia Alekseyevna bèn lắc má»› lông gà trống và dẩu môi Ä‘á»c thuá»™c lòng những câu thÆ¡ Gavrila đã được nghe chÃnh nà ng Ä‘á»c và o má»™t tối mùa đông trong Terem nóng ngốt dưới vòm trần thếp và ng:
Trên đỉnh núi cao thần tiên Ä‘ang sống êm Ä‘á»m
Bỗng bị thần ái tình bắn trúng tên thiêng
Jupite cũng phải rên rỉ - Ôi đau đớn,
Ta mất ăn, mất ngủ, không phương cứu chữa,
Lá»a thiêu đốt ruá»™t gan ta, không gì giải nổi cho ta cÆ¡n khát,
Ôi tháºt Ä‘au khổ cho ta, ta không cá»± nổi ái tình
Than ôi, thần thánh còn thua thần ái tình ác nghiệt
Thì ngưá»i trần, còn biết cầu ai,
Thà vui thú chẳng hơn sao! Sầu muộn mà chi!
Hãy ngợi ca những mũi tên tẩm độc,
Mà uống cốc rượu nồng…
Trong khi Ä‘á»c thÆ¡, vẻ mặt Natalia tái Ä‘i dưới chiếc khăn to tướng quấn trên đầu. Nà ng uống má»™t ngụm rượu nho và ra nhảy Ä‘iệu polka vá»›i Anixia Tolstaia.
Nhạc công chÆ¡i nhẹ nhà ng nhưng chÆ¡i hay đến ná»—i từng thá»› thịt trong ngưá»i Ä‘á»u rung lên và hát theo.
Natalia đưa cặp mắt sáng long lanh nhìn Gavrila:
- Ngươi khiêu vũ với Catherine đi!
Hắn hất chiếc áo cầu cá»§a vua Bantaza tụt khá»i vai, chồm dáºy; hắn có thể khiêu vÅ© hai mươi bốn giỠđồng hồ liá»n má»™t mạch không nghỉ. Lưng Catherine ấm áp, má»m mại dưới bà n tay, chân nà ng lướt nhẹ; khi nà ng quay tròn, vá» hạt Ä‘áºu, quả anh đà o trên đầu trên vai văng ra tung tóe. Gavrila say sưa khiêu vÅ© và các nhạc công cÅ©ng say sưa đà n. Anna và Marfa cÅ©ng cầm tay nhau quay tròn. Riêng có Golikov ngồi lại trên thảm, trước những ngá»n nến; hắn không ăn không uống gì được vì vướng chiếc khuyên Ä‘eo ở mÅ©i; nhưng Ä‘iá»u đó cÅ©ng không là m giảm niá»m hạnh phúc cá»§a hắn; trong tiếng sáo réo rắt, vẫn còn văng vẳng bên tai hắn những câu thÆ¡ công chúa Natalia đã ngâm trong đó có nói đến các thiên thần trên núi Olymp… Và vị nữ thần nằm trên mình con cá heo cùng vá»›i ly rượu đầy cám dá»—, lúc nà o cÅ©ng cháºp chá»n trước mắt hắn.
Gavrila thá»±c lòng: ngưá»i ta đã bảo hắn nhảy Ä‘iệu polka vá»›i Catherine thì hắn nhảy, nhảy không tiếc gót giầy. Và tuy đã mấy lần hắn thấy dưá»ng như vẻ mặt Natalia Alekseyevna cưá»i có hÆ¡i khang khác - không vui thiếu cái ánh sáng ngá»i trong đôi mắt khi nãy, hắn vẫn không hiểu rằng lẽ ra hắn đã phải đưa Catherine vá» chá»— cạnh đám bà và cà -rốt từ lâu rồi… Má»™t lần nữa hắn thoáng thấy công chúa nghiến chặt răng dưá»ng như Ä‘au đớn… Bá»—ng nà ng lảo đảo, dừng lại, bám chặt lấy Anixia Tolstaia; và nh khăn cắm lông gà rÆ¡i xuống.
Anixia kêu lên một tiếng sợ hãi:
- Công chúa bị chóng mặt! - Rồi mụ xua xua tay vá» phÃa các nhạc công ra hiệu cho há» im Ä‘i.
Natalia Alekseyevna vùng ra khá»i tay Anixia và áo choà ng kéo lết sau lưng, nà ng ra khá»i phòng. Äến đây kết thúc bữa tiệc Bantaza. Anna và Marfa bá»—ng cảm thấy hết sức trÆ¡ trẽn trong những manh áo lót mình; há» thì thầm vá»›i nhau rồi bá» chạy sang phòng bên.
Catherine hoảng sợ, ngồi và o chá»— cÅ© và bắt đầu gỡ bá» những thứ rau buá»™c trên ngưá»i. Gavrila nét mặt sa sầm, đứng giạng hai chân trước tấm thảm bà y đầy thức ăn; lông mà y cau lại, hắn chá»›p chá»›p mắt trước ánh nến. Anixia vá»™i vã ra theo công chúa, nhưng lại quay và o ngay; mụ bấm và o tay Gavrila:
- Äi ra gặp công chúa Ä‘i, - mụ thì thà o, - Hãy quỳ xuống chân nà ng ấy, đồ ngốc ạ!
Natalia Alekseyevna đứng ngay gần đó, trong hà nh lang cạnh phòng ăn; qua cá»a sổ để ngá» nà ng nhìn sương mù lấp loáng dưới ánh sáng mặt trăng bị che khuất đâu đó không trông thấy Gavrila lại gần. Có tiếng nước rÆ¡i lá»™p độp từ mái nhà xuống lá cây.
- Ngươi ở lại Moskva có lâu không? - nà ng há»i, không quay đầu lại.
Hắn nghẹn ngà o không sao trả lá»i được.
- Ngươi không có việc gì ở Moskva cả. Ngay ngà y mai, ngươi hãy trở vỠchỗ cũ của ngươi đi!
Khi nà ng nói xong, đôi vai nà ng nhô lên.
Gavrila trả lá»i:
- Tôi đã là m gì để công chúa bá»±c tức như váºy? Trá»i Æ¡i nếu như công chúa biết cho… nếu như công chúa biết cho!
Nà ng bèn quay lại và ghé sát khuôn mặt của nà ng với đôi lông mà y kẻ bằng than lại gần hắn:
- Ta không thÃch ngươi đâu, ngươi nghe chưa? Ngươi hãy Ä‘i Ä‘i, Ä‘i Ä‘i!
Vừa nhắc lại: "Äi Ä‘i, Ä‘i Ä‘i", nà ng vừa giÆ¡ tay lên để đẩy hắn, nhưng có lẽ hiểu ra rằng không thể nà o đẩy được má»™t con ngưá»i to lá»›n như váºy, nà ng đặt hai bà n tay lên vai chà ng thanh niên là m những chiếc xuyến cá»§a Xemiramix kêu lanh canh, và cúi đầu xuống rất thấp, cúi mãi xuống. Gavrila cÅ©ng không hiểu mình Ä‘ang là m gì, hôn nhẹ lên đưá»ng ngôi ấm áp cá»§a nà ng.
Nà ng nhắc lại:
- Không, không, ngươi đi đi, đi đi!
Chú thÃch:
(1) Vua xứ Babilon thá»i cổ. Ngưá»i ta dùng thà nh ngữ "bữa tiệc cá»§a Bantaza" để trá» má»™t bữa tiệc thịnh soạn.
(2) Theo truyá»n thuyết, hoà ng háºu xứ Axiri và Babilon.
Tà i sản của ngudoc
29-11-2008, 04:41 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 164
Piotr Alekseevich cởi áo ngoà i bằng vải thô ra, xắn tay áo lên, và theo kiểu bá»n cướp biển Bồ Äà o Nha và như phó đô đốc Pambur đã có lần dạy Sa hoà ng, buá»™c lên đầu má»™t chiếc khăn tay mà u đỠthắm có thêu những lá nho xung quanh - quà từ Izmailovskoe gá»i đến. Và i năm vá» trước, có lẽ nhà vua còn cởi cả giầy ra để cảm thấy dưới chân mình cái hÆ¡i ấm áp cá»§a sà n tà u xù xì. Má»™t là n gió nhẹ thổi căng các cánh buồm cá»§a chiếc thuyá»n hai cá»™t buồm Catherine Ä‘ang nhẹ nhà ng ngoan ngoãn lướt Ä‘i như bay. Chiếc thuyá»n buồm nhá» Unrika lướt theo sau vá» phÃa chân trá»i, trong là n sương mù nhẹ, chiến thuyá»n Vasmaixte trương hết buồm Ä‘ang chạy tá»›i
Các chiến thuyá»n đó vừa má»›i Ä‘oạt được cá»§a quân Thuỵ Äiển nhá» má»™t chiến thắng bất ngá» và rất oanh liệt: quân Nga đã bắt được mưá»i hai thuyá»n buồm nhá» và chiến thuyá»n, - toà n bá»™ hạm đội cướp biển cá»§a viên tư lệnh Letse đã hai năm nay ngăn không cho bất cứ thuyá»n nà o lá»t và o hồ Peiput, cướp phá các trang trại và là ng mạc ven biển và đe doạ đánh táºp háºu Seremetiev Ä‘ang bao vây thà nh Yuriev. Viên tư lệnh Letse là má»™t thuá»· thá»§ tà i ba, dÅ©ng cảm. Song quân Nga đã tìm cách đánh lừa được y. Và o má»™t đêm tối Ä‘en như má»±c, Ä‘ang lúc giông tố, có thể vì sợ bão hay vì má»™t lý do nà o khác, y đã dẫn cả hạm đội và o cá»a sông Embac rồi uống rượu say tuý luý trên chiếc thuyá»n buồm chỉ huy Carolux, không há» lo nghÄ© gì. Tảng sáng khi y mở mắt ra thì hà ng trăm thuyá»n, bè và mảng là m bằng thùng gá»— Ä‘ang hối hả từ hai bên bá» sông bÆ¡i vá» phÃa Ä‘oà n thuyá»n cá»§a y… "Bắn cả hai mạn thuyá»n và o bá»™ binh Nga!" viên tư lệnh hét lên. Quân Thuỵ Äiển chưa kịp nạp đạn và o súng đại bác, chưa kịp cắt dây neo thì quân Nga đã bổ vây tứ phÃa; vừa ném thá»§ pháo vừa bắn súng ngắn, từ các thuyá»n, bè, mảng, há» xông lên đánh giáp lá cà . Nhục nhã là m sao: bá»™ binh mà bắt được cả hạm đội?
Uất giáºn, Letse nhảy và o khoang chứa thuốc súng và châm lá»a nổ tung chiếc thuyá»n buồm; lá»a từ khắp các khe hở va cá»a sạp thuyá»n tóe ra: giữa má»™t tiếng nổ khá»§ng khiếp và khói cuồn cuá»™n mù mịt, cá»™t buồm, trục buồm thùng gá»—, quân sÄ© và cả viên tư lệnh Ä‘á»u bắn tung lên táºn gần mây xanh.
Ãnh nắng rát lưng, gió nhẹ mÆ¡n trá»›n mặt, sóng nước loang loáng loá cả mắt. Piotr Alekseevich nhấp nháy mắt. Nhà vua đứng ở mạn lái giạng rá»™ng đôi chân cho đỡ nóng. Gió như reo như hát trong đám dây dợ, cá»™t trục trên thuyá»n, hải âu cất tiếng kêu khà n khà n phÃa sau lái trên đưá»ng rẽ nước. Những cánh buồm no gió nom như những bá»™ ngá»±c trắng nõn, đầy sinh lá»±c.
Piotr Alekseevich đáp thuyá»n vá» Narva sau tráºn chiến thắng, nhà vua Ä‘em theo những lá cá» Thuỵ Äiển chất đống ở chân cá»™t buồm cái - hôm kia quân Nga đã xung phong chiếm được Yuriev. Lại nhổ thêm được má»™t sợi lông ở bá»™ Ä‘uôi công cá»§a vua Charles. Thư gá»i đến hoà ng đế Ão và vua nước Anh vua nước Pháp Ä‘á»u nói: "Nhá» Æ¡n Chúa cao cả, chúng tôi đã thu hồi được thái ấp xưa cá»§a chúng tôi, thà nh phố Yuriev, được đại vương hầu Yaroslav Vladimirovich láºp ra cách đây bảy trăm năm để bảo vệ biên thuỳ nước Nga"
Piotr Alekseevich chưa há» bao giá» mÆ¡ tưởng - như ngưá»i anh em đáng yêu cá»§a mình là vua Charles chẳng hạn, - thi tà i vá»›i vua Alekxandr xứ Maxêđoan. Sa hoà ng coi chiến tranh là má»™t công cuá»™c khó khăn, nặng nhá»c, má»™t việc là m gian khổ và đẫm máu, má»™t sá»± cần thiết cá»§a quốc gia. Nhưng lần nầy, trước thà nh Yuriev, nhà vua tin và o tà i chỉ huy quân sá»± cá»§a mình, rất thÃch thú và tá»± hà o; trong mưá»i ngà y (nhà vua đã rá»i Narva đến đó), Piotr Alekseevich đã là m được Ä‘iá»u mà đại nguyên soái Seremetiev và các kỹ sư ngoại quốc, đồ đệ cá»§a nguyên soái Voban trứ danh, coi như không thể nà o thá»±c hiện được.
Và thú vị biết bao khi nhìn bá» biển xa xa, um tùm cây cối và biết rằng bá» biển đó má»›i gần đây còn thuá»™c Thuỵ Äiển, nay đã hoà n toà n vá» tay mình, cả hồ Peiput nữa. Nhưng con ngưá»i ta vốn thế - khi đã có nhiá»u thì lại muốn được nhiá»u hÆ¡n nữa. Quả váºy, còn gì khoan khoái hÆ¡n là và o má»™t buổi sáng sá»›m sá»§a, lênh đênh trên con thuyá»n hai buồm đẹp tuyệt vá»i, đằng lái trương cạo lá cá» thánh Andrey to tướng để chá»c tức vua Charles.
Ấy thế mà không đâu! ChÃnh ngà y hôm đó, nhà vua lại chỉ nghÄ© đến ngươi yêu, nhá»› nhung mảnh liệt đến run cả ngưá»i… Ngưá»i yêu… Không thể gá»i cô ta khác được - không thể gá»i là má»™t phu nhân, hay má»™t đứa gái Ä‘iếm - ngưá»i yêu cá»§a ta, nà ng Catherine - ánh sáng cá»§a ta… Cá»±a quáºy bả vai dưới lần áo lót, nhà vua hÃt mạnh không khà ẩm ướt… Nước và gá»— thuyá»n toả mùi vị cá»§a má»™t bữa tắm và vua Piotr mưá»ng tượng Catherine Ä‘ang tắm và o má»™t buổỉ trá»i nóng bức… Phải chăng cô ta đã bá» bùa và o chiếc khăn tay có thêu lá nho bằng cách thấm đẫm và o trong đó hương vị phụ nữ cá»§a mình - gió từ sau lưng nhà vua thổi tá»›i, tạt mùi khăn bịt đầu, cù và o mÅ©i, và o môi nhà vua… Ô, cái cô bé phù thuá»· ngưá»i xứ Livoni rất đỗi vui tươi, tóc xoăn ấy, cô ta biết việc mình là m rõ rà ng lắm… Ở Yuriev, đám phụ nữ trong thà nh sợ chết khiếp kia cÅ©ng đã là đẹp đấy. Váºy mà không cô nà o có thể bì được vá»›i Catherine, không cô nà o biết cách nhà nhảnh lúc lắc tấm xiêm kẻ xá»c trên đôi hông chắc nịch… Không cô nà o đã là m cho nhà vua muốn béo má, muốn nhìn và o mắt, nhìn thấu đến táºn đáy lòng, muốn áp răng mình lên răng cô ta.
Piotr Alekseevich sốt ruá»™t, dáºm gót chiếc giầy vuông mÅ©i xuống sà n. Láºp tức, có ai, chắc hẳn giáºt mình thức giấc, vá»™i vã nhá»m dáºy ở phòng sÄ© quan và đóng sáºp cá»a. Aleksey Vaxilievich Makarov chạy xuống thang:
- Xin đợi lệnh hoà ng thượng
Piotr Alekseevich cố tránh nhìn bá»™ mặt gầy gò, nhăn nheo vá»›i mi mắt đỠhoe, nom rất lạc lõng trên thuyá»n, truyá»n qua kẽ răng:
- Các thứ để viết?
Makarov hối hả chạy Ä‘i, va ngay và o thang. Piotr Alekseevich phì cưá»i sau lưng hắn, như má»™t con mèo.
Makarov trở lại rất nhanh đem theo một chiếc ghế xếp giấy lỠmực và mấy chiếc bút lông ngỗng cà i sau tai.
Piotr Alekseevich cầm lấy một chiếc.
- Ra cầm lái và cầm cho chắc và o, đồ dân đất liá»n kia! Ngươi mà để cho buồm rÅ© xuống thì ngươi sẽ biết tay ta!
Nhà vua nháy mắt với Makarov, rồi ngồi lên ghế xếp đặt tỠgiấy lên đùi, nghiêng đầu nhìn lên đỉnh cột buồm cái có một lá cỠdà i đang bay phấp phới và bắt đầu viết.
Trên má»™t mặt giấy nhà vua ghi: "Gá»i các vị phu nhân Anixia Tolstaia và Catherine và Vaxilievskaia…"
Bên mặt kia nhà vua viết, bá» sót cả chữ, ngòi bút tóe má»±c: "Dì và em yêu quý, ta chúc các ngưá»i sức khá»e lâu dà i… Ta muốn được biết tin tức và sức khá»e cá»§a các ngưá»i… Chúng ta sống trong thiếu thốn và là m việc. Không có ai để giặt giÅ© vá may quần áo cho chúng ta và điá»u chán nhất là ta rất buồn vì vắng các ngưá»i.
Hôm kia chúng ta đã nhảy vá»›i quân Thuỵ Äiển má»™t Ä‘iệu vÅ© rất hay, vua Charles sẽ phải tối tăm mặt mÅ©i lại. Ta dám chắc rằng từ ngà y nháºp ngÅ© ta chưa há» thấy má»™t trò chÆ¡i nà o vui như váºy… Nói tóm lại, nhá» Chúa phù há»™, chúng ta đã Ä‘oạt được thà nh Yuriev ở đầu mÅ©i kiếm… Còn vá» sức khá»e cá»§a các ngưá»i thì cầu chúa phù há»™, đừng có chuyện gì, các ngưá»i phải viết thư cho ta và các ngưá»i hãy mau chóng đến vá»›i ta ngay, để cho cuá»™c sống cá»§a ta vui lên… Các ngưá»i hãy đến Pskov rồi ở đó đợi chỉ thị xem phải đến đâu, quân địch cÅ©ng không xa đây mấy… Pite "
- Gấp và đóng dấu bức thư nầy lại, không được Ä‘á»c - nhà vua vừa bảo Makarov vừa cầm lấy tay lái. - Có dịp thì gá»i ngay Ä‘i cho ta.
Nhà vua cảm thấy nhẹ nhõm. Tiếng chuông cầm canh vá»ng lên từng hồi hai tiếng boong boong. Láºp tức má»™t khẩu đại bác nổ như sấm ở sà n tà u phÃa trước, các cánh buồm rung lên, mùi khói thuốc súng thÆ¡m thÆ¡m toả ra. Thuyá»n trưởng có bá»™ mặt trẻ, xương xương, xấc xược bước bốn báºc má»™t leo lên cầu chỉ huy, tay nâng thanh Ä‘oản kiếm; hắn đưa hai ngón tay lên chiếc mÅ© ba cạnh:
- Thưa Ngà i pháo thá»§, đã đến giá» giải lao, má»i ngà i uống má»™t cốc!
Theo sau Nepliuev là gã Fenten thấp lùn, mặt mầy bóng láng và hớn hở, mặc áo gi-lê đan, mà u xanh lục.
Trên thuyá»n, thay và o chiếc mÅ© cao không và nh cá»§a ngưá»i đầu bếp, gã cÅ©ng buá»™c lên đầu má»™t chiếc khăn tay trắng theo kiểu cướp biển. Gã đưa má»i vua Piotr má»™t chiếc cốc bạc, má»™t cái bánh nướng nhân anh túc đặt trên cái khay mạ thiếc.
Piotr Alekseevich nhắc nhắc cái cốc trong tay rồi uống má»™t hÆ¡i, theo kiểu thuá»· thá»§, thứ vodka rất nặng ngá»i như mùi rượu mạnh và vừa vá»™i và ng ném và o miệng nhai nhai những mẩu bánh nhá» vừa bảo Nepliuev:
- Äêm nay, chúng ta sẽ thả neo ở gần sông Narova ta sẽ ngá»§ đêm trên đất liá»n. Ngươi đã Ä‘o má»±c nước chưa?
- Tâu bệ hạ, ở cá»a sông Narova, phÃa hữu ngạn có má»™t bãi cát ngầm, nhưng phÃa tả ngạn thì là mưá»i má»™t bá»™.
- Tốt… cho ngươi lui
Và Piotr Alekseevich lại đứng má»™t mình ở tay lái trên sà n thuyá»n nóng bá»ng. Sau cốc rượu vừa uống cạn, má»™t niá»m vui thÃch toả khắp ngưá»i nhà vua và nhà vua khi thì thở phì phì, khi thì cưá»i gằn nhá»› lại chuyện xảy ra hôm kia, oanh liệt đến đỗi vua Charles sẽ phải tối tăm mặt mÅ©i.
Tà i sản của ngudoc