Yên Chi Bảo Äao: Hồi 28_CUá»I
(Ngá»a Long Sinh)
Äồng lão lão nói :
– CÅ©ng không cần phải thà mạng. Tên há» Hà nà y chÃnh là vị hôn phu của ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên. Chúng ta chỉ cần bắt hắn lại, sợ gì ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên không cúi đầu nghe theo.
Kim Lam Ngá»c nói :
– Nếu là nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i hãy ra tay bắt hắn Ä‘i.
– Việc nà y...
Äồng lão lão chần chừ giây lát rồi nói :
– Tên Hà Lăng Phong nà y đã luyện qua Hồng Tụ đao quyết, nếu dựa và o một mình lão thân e rằng khó đánh thắng được hắn.
Kim Lam Ngá»c liá»n quát :
– NhÆ° váºy giữ lại ngÆ°Æ¡i có lợi Ãch gì? Ngoà i việc ngồi hưởng thụ ra ngÆ°Æ¡i còn có thể là m được gì?
Nói đoạn, đưa tay lên vẫy một cái hạ lệnh :
– Hãy giết ả cho ta!
Kim Thanh Ngá»c đứng bên liá»n khuyên can :
– Khoan đã, tiểu muá»™i còn lá»i muốn há»i Äồng lão lão.
Những thiếu nữ hắc y giơ cao đao lên, từ từ khép chặt vòng tròn lại chỠđợi.
Kim Thanh Ngá»c nói :
– Äồng lão lão, chúng ta hai bên cùng nhau hợp tác, má»—i bên phải hiệp lá»±c giúp đỡ lẫn nhau má»›i phải. Thế mà tam muá»™i của ta bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i lại bá» mặc, má»™t mình chạy lấy thân. NhÆ° váºy chả trách đại tá»· ta nổi giáºn.
Äồng lão lão cÅ©ng đã có phần bá»±c tức nói :
– Các vị chỉ biết trách ta, tại sao không tá»± trách mình trÆ°á»›c chứ? Kim Hồng Ngá»c vì việc riêng tá»± xâm nháºp và o trong Băng cung để há»c trá»™m Hồng Tụ Ä‘ao quyết mà không há» báo vá»›i ta trÆ°á»›c. Sau khi xảy ra chuyện ta vẫn tìm cách che chở cho Kim Hồng Ngá»c có chá»— ẩn náu. Chẳng lẽ nhÆ° váºy ta cÅ©ng có tá»™i hay sao?
Kim Thanh Ngá»c nói :
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên không thể toà n bá»™ trách ngÆ°Æ¡i được. Ta chỉ muốn há»i chá»— Tam muá»™i ẩn nấp có tháºt sá»± an toà n hay không?
Äồng lão lão quả quyết nói :
– Tuyệt đối...
Äá»™t nhiên có má»™t giá»ng nói tiếp lá»i :
– Tuyệt đối không an toà n!
Câu nói vừa dứt đã thấy má»™t đám ngÆ°á»i xuất hiện. Thì ra đó là hai muá»™i sứ giả hồng y viá»n xanh dẫn theo hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i thiếu nữ Má»™c Lan hắc y Ä‘á»™i bao vây lấy tất cả má»i ngÆ°á»i và o giữa.
NgÆ°á»i đứng đầu chÃnh là Cốc chủ Mê cốc ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên, còn câu nói vừa rồi là của Phùng Uyển Quân.
Ngoà i ra còn có hai thiếu nữ Má»™c Lan Bạch Ä‘á»™i cùng hiệp lá»±c khiêng má»™t chiếc giÆ°á»ng. Nằm bên trên là Tam công chúa Kim Hồng Ngá»c đã bị khống chế huyệt đạo.
Kim Lam Ngá»c và Kim Thanh Ngá»c láºp tức liá»n biến ngay sắc mặt. Cả hai Ä‘á»u nhìn Kim Hồng Ngá»c Ä‘ang nằm ở trên giÆ°á»ng không chá»›p mắt mà chẳng nói lên được lá»i nà o.
Hiện giá» Äồng lão lão giống nhÆ° má»™t con chó hoang đã hết Ä‘Æ°á»ng chạy trốn.
Bên ngoà i kẻ địch trùng trùng, hÆ¡n nữa bên cạnh còn có Hà Lăng Phong lúc nà o cÅ©ng rình ráºp giống nhÆ° mãnh thú Ä‘ang rình mồi. Cho nên Äồng lão lão đã nhiá»u lần muốn tẩu thoát nhÆ°ng không há» có cÆ¡ há»™i.
Phùng Uyển Quân tuy chÆ°a mặc phục sức của Mê cốc, nhÆ°ng thân pháºn đã là cÆ° dân của Mê cốc. Nà ng liá»n bÆ°á»›c lên má»™t bÆ°á»›c cao giá»ng nói :
– Tá»· Muá»™i há»™i đã xâm nháºp và o cấm địa của bổn cốc há»c trá»™m võ công của bổn cốc, lại còn che chở Ä‘Ã o phạm của bổn cốc. Chiếu theo cốc qui toà n bá»™ Ä‘á»u đáng xá» chết. NhÆ°ng mà bây giá» nếu nhÆ° kịp thá»i buông binh khà xuống, giao Ä‘Ã o phạm ra, thì Cốc chủ sẽ miá»…n cho tá»™i chết. Váºy các ngÆ°á»i muốn sống hay muốn chết, Ä‘á»u tá»± mình chá»n lấy.
Kim Lam Ngá»c và Kim Thanh Ngá»c Ä‘á»u im lặng không trả lá»i. Hai mÆ°Æ¡i thiếu nữ hắc y Äông Oa quốc cÅ©ng không há» buông binh khà xuống. ÄÆ°Æ¡ng nhiên đối diện vá»›i cao thủ má»™t cốc đông nhÆ° váºy, bá»n há» tá»± hiểu khó mà thủ thắng được, nhÆ°ng vẫn không cam tâm thúc thủ chá» chết.
Phùng Uyển Quân Ä‘Æ°a mắt nhìn ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên. ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên liá»n gáºt đầu nhè nhẹ.
Äiá»u nà y có nghÄ©a là tất cả má»i việc do Phùng Uyển Quân hà nh Ä‘á»™ng.
Thần sắc Phùng Uyển Quân trở nên nghiêm nghị, từ từ đưa tay phải lên nói :
– Äây là do các ngÆ°Æ¡i tá»± chá»n cái chết, đừng trách bổn cốc không cho các ngÆ°Æ¡i cÆ¡ há»™i.
Nà ng Ä‘ang định vẫy tay hạ lệnh giết thì Ä‘á»™t nhiên Kim Lam Ngá»c ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i lá»›n.
Phùng Uyển Quân liá»n quát :
– NgÆ°Æ¡i đã chết đến nÆ¡i, còn cÆ°á»i đắc ý gì nữa?
Kim Lam Ngá»c nhÆ°á»›ng mà y nói :
– Không sai! Hồng Tụ Ä‘ao quyết của Mê cốc là thiên hạ vô địch lại dá»±a thêm và o ngÆ°á»i đông, nếu nhÆ° Ä‘á»™ng thủ Tá»· Muá»™i há»™i nhất định sẽ đả bại. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi chết, bá»n ta cÅ©ng sẽ không muốn chết má»™t mình.
Nói Ä‘oạn, quay đầu và o phÃa trong già n nhà tranh quát lá»›n :
– Kim Bằng sÆ° huynh hãy áp giải ngÆ°á»i ra.
Từ bên trong gian nhà có má»™t ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra, Ä‘i đầu là má»™t gã trán niên có thân hình thấp lùn. PhÃa sau có hai gã đại hán áp giải má»™t nam má»™t nữ.
NgÆ°á»i nam kia tuổi trạc ngÅ© tuần, tÆ°á»›ng mạo uy mãnh, hai mà y Ä‘en ráºm hình chữ nhất, toà n thân bị trói chặt.
Còn thiếu nữ kia chÃnh là Phà Minh Châu, nà ng cÅ©ng bị trói chặt và bị gã đại hán ká» Ä‘ao lên cổ.
Kim Lam Ngá»c nói :
– Hà Lăng Phong ngÆ°Æ¡i có cần biết gã nà y là ai không? Nếu nhÆ° muốn biết thì cứ việc bá»i Phùng Uyển Quân.
Hà Lăng Phong lạnh lùng đáp :
– Không cần phải há»i, ta nghÄ© đây chÃnh là chủ nhân của HÆ°Æ¡ng Vân phủ ở Lãnh Nam Phù Dung thà nh Thái DÆ°Æ¡ng Äao Phà Bách Linh.
Kim Lam Ngá»c cÆ°á»i ha hả nói :
– Quả nhiên không hổ là ngÆ°á»i thông minh. Thế thì ngÆ°Æ¡i cung biết má»™t khi ngÆ°á»i của Mê cốc Ä‘á»™ng thủ ta sẽ xá» trà hai ngÆ°á»i há» nhÆ° thế nà o chứ?
Hà Lăng Phong liá»n nổi giáºn nghiêm giá»ng quát :
– Äây là chuyện giữa các ngÆ°Æ¡i và Mê cốc, có liên quan gì đến hai cha con há»? NgÆ°Æ¡i là m nhÆ° váºy không thấy hạ tiện bỉ ổi hay sao?
Kim Lam Ngá»c cÆ°á»i nói :
– NhÆ°ng mà hai cha con há» quan hệ vá»›i ngÆ°Æ¡i mà ngÆ°Æ¡i thì lại là khách quà của Mê cốc cho nên chỉ cần ngÆ°Æ¡i ra mặt, má»›i có thể thay bá»n ta hóa giải thế tráºn nà y.
Hà Lăng Phong hứ má»™t tiếng nhÆ°ng không há» trả lá»i.
Kim Lam Ngá»c lại nói :
– Yêu cầu của bá»n ta không gì là quá đáng cả. Ta muốn dùng hai cha con hỠđể đổi lấy tam muá»™i Hồng Ngá»c của ta. Sau đó Tá»· Muá»™i há»™i sẽ láºp tức rá»i khá»i Äại Ba sÆ¡n nà y, còn vị Äồng lão lão đây giao cho các ngÆ°Æ¡i tá»± giải quyết. Äiá»u kiện nhÆ° váºy Hà đại hiệp thấy nhÆ° thế nà o?
Hà Lăng Phong còn chÆ°a kịp mở miệng, Äồng lão lão đã giáºn dữ quát :
– Tiểu nha đầu! NgÆ°Æ¡i thấy lão thân cùng Ä‘Æ°á»ng hết lá»™ liá»n tÃnh qua sông rút cầu sao? Báo cho ngÆ°Æ¡i biết không dá»… nhÆ° váºy đâu, lão thân mà không thoát thân được thì các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng hòng rá»i khá»i chá»— nà y!
Kim Lam Ngá»c thản nhiên nói :
– NgÆ°Æ¡i có là m dữ vá»›i bá»n ta cÅ©ng chẳng có Ãch lợi gì. Không phải bá»n ta không chịu giúp ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng tại vì ngÆ°Æ¡i hại tam muá»™i của ta trÆ°á»›c.
Äồng lão lão bừng bừng nổi giáºn, Ä‘á»™t nhiên vung Ä‘ao lên xông vá» phÃa gian nhà tranh.
Äồng lão lão vừa Ä‘á»™ng thủ những thiếu nữ hắc y Äông Oa quốc cÅ©ng láºp tức ra tay cản lại.
Các thiếu nữ hắc y tuy đông nhưng đao pháp thua xa Hồng Tụ đao quyết.
Nên má»›i giao đấu có mấy chiêu liá»n liên tiếp bị đả thÆ°Æ¡ng bốn năm ngÆ°á»i. Äồng lão lão láºp tức Ä‘á»™t phá vòng vây.
NhÆ°ng phÃa ngoà i những thiếu nữ hắc y còn có má»™t tốp môn hạ của Mê cốc.
Äồng lão lão á»· và o ná»™i lá»±c thâm háºu, liá»u mạng tấn công ra ngoà i.
Phùng Uyển Quân quát lớn :
– Chặn ả ta lại, bất luáºn là sống hay chết!
Bốn sứ giả hồng y viá»n xanh nhất tá» bÆ°á»›c lên liên thủ vá»›i nhau chặn Äồng lão lão lại.
Lúc đó Äồng lão lão cÅ©ng tá»± biết rằng Ä‘Æ¡n thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™c mã, khó mà đột phá nổi vòng vây. NhÆ°ng nếu không liá»u mạng ắt sẽ chết chóc, còn liá»u mạng sẽ còn có hy vá»ng sống. Bởi váºy Äồng lão lão má»™t mình má»™t Ä‘ao tả xung hữu Ä‘á»™t, vá»›i bốn sá» giả hồng y.
Má»›i giao đấu được năm chiêu, trong bốn ngÆ°á»i sứ giả đã có má»™t ngÆ°á»i bị trúng má»™t Ä‘ao và o vai, lảo đảo thối lui ra sau.
Má»™t sứ giả hồng y khác liá»n láºp tức nhảy và o vòng chiến, và vẫn là bốn chá»i vá»›i má»™t.
Äồng lão lão cà ng đấu cà ng hăng, trong tiếng quát lá»›n lại có thêm má»™t sứ giả hồng y nữa bị thÆ°Æ¡ng.
Há»… ngÆ°á»i nà y bị thÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i khác liá»n láºp tức xông và o thay thế, tuyệt đối không để cho thá»i gian trống. HÆ¡n nữa sứ giả hồng y viá»n xanh có hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, còn Äồng lão lão chỉ Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c có má»™t mình. Huống hồ bên ngoà i còn có hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i thiếu nữ Bạch Lan Ä‘á»™i.
Cuối cùng Äồng lão lãc cÅ©ng bị trúng má»™t Ä‘ao.
Máu tÆ°Æ¡i chãy xuống nhuá»™m Ä‘á» vạc áo hồng viá»n bạc của Äồng lão lão.
Má»™t khi máu chảy ra nhiá»u chân khà khó mà tÆ°Æ¡ng tục được. Äao pháp của Äồng lão lão cÅ©ng không còn nhanh lẹ nhÆ° lúc ban đầu nữa.
Äao pháp của Äồng lão lão vừa hÆ¡i cháºm lại, vai trái và bụng của bà ta liá»n bị trúng má»™t Ä‘ao.
Lúc nà y Äồng lão lão không còn chống trả lại được nữa, bà ta lảo đảo lui vá» sau nạm sáu bÆ°á»›c.
Äá»™t nhiên có má»™t cánh lay Ä‘Æ°a ra đỡ lấy Äồng lão lão.
Äồng thá»i nghe tiếng thở dà i của Hà Lăng Phong :
– Hà tất đồng môn phải tÆ°Æ¡ng tà n nhÆ° váºy? Äồng lão lão hãy buông Ä‘ao xuống Ä‘i!
Äồng lão lão còn định vung Ä‘ao lên chống dỡ tiếp nhÆ°ng cổ tay đã cứng Ä‘Æ¡, đồng thá»i thanh Nguyệt Mi bảo Ä‘ao cÅ©ng bị Hà Lăng Phong Ä‘oạt mất.
Các đệ tá» Mê cốc Ä‘á»u reo lên hoan nghênh rồi tiếp tục vây chặt lấy các thiếu nữ hắc y Äông Oa quốc và từ từ khép chặt vòng vây lại.
Hà Lăng Phong liá»n thấp giá»ng nói :
– Äừng vá»™i Ä‘á»™ng thủ, tại hạ có mấy câu cần muốn nói.
Má»™t tay chà ng cầm Ä‘ao, còn má»™t tay đỡ lấy Äồng lão lão nói :
– ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng, có thể chấp thuáºn cho tại hạ má»™t thỉnh cầu hay không?
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nói :
– Thế nà o? Hà đại hiệp muốn cầu xin cho bà ta hay sao?
Hà Lăng Phong nói :
– Äồng lão lão tuy vi phạm cốc qui của Mê cốc, nhÆ°ng tại hạ thiết nghÄ© cÅ©ng là môn đệ của Hồng y Huệ NÆ°Æ¡ng. Bởi vì tham quyá»n ham lợi, nên Äồng lão lão má»›i hà nh Ä‘á»™ng sai trái nhÆ° váºy. Nếu nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng nghÄ© tình đồng môn tha cho tá»™i chết và chỉ bắt suốt Ä‘á»i ở trong Mê cốc là đủ lắm rồi.
Hai mà y của ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên hÆ¡i nhÃu lại, rồi nói :
– Bà ta đã gạt Hà đại hiệp và o trong Băng cung, nhiá»u lần muốn giết ngÆ°á»i chẳng lẽ ngÆ°á»i Ä‘á»u quên hết hay sao?
Hà Lăng Phong gượng cÆ°á»i nói :
– Nếu nhÆ° có thể tha thứ được thì cứ việc tha thứ. Äồng lão lão đù sao cÅ©ng đã già không còn sống được bao lâu nữa. Chúng ta thì cứ khai ân cho bà ta má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên trầm ngâm tháºt lâu, cuối cùng gáºt gáºt đầu nói :
– Thôi được, ta đồng ý. Nhưng mà phải phế bỠvõ công của bà ta và giam giữ cho đến khi già chết.
Hà Lăng Phong cúi ngÆ°á»i thi lá»…, nói :
– Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng.
Thế rồi chà ng tìm lấy thanh Yên Chi bảo Ä‘ao ở sau lÆ°ng Äồng lão lão xuống rồi Ä‘iểm các huyệt đạo, sau đó giao bà ta cho hai sứ giả hồng y đứng gần đó mang Ä‘i.
Các thiếu nữ hắc y Äông Oa quốc nhìn thấy cảnh tượng nà y Ä‘á»u vô cùng cảm Ä‘á»™ng. Trong đó có nhiá»u ngÆ°á»i mất hết tá»± chủ buông tay cầm binh khà xuống.
Hà Lăng Phong đảo mắt má»™t vòng, rồi cao giá»ng nói :
– Các ngÆ°á»i Ä‘á»u là những thiếu nữ hiá»n lÆ°Æ¡ng của Äông Oa quốc tại sao lại để ngÆ°á»i khác lợi dụng vượt qua cả vạn dặm dÆ°á»ng biển đến nÆ°á»›c Trung Quốc nà y để chịu chết. Từ xÆ°a đến nay, trá»i xanh ra có nam có nữ má»—i bên Ä‘á»u có những công việc riêng, phụ nữ Äông Oa quốc vốn dịu dà ng hiá»n thục, các ngÆ°á»i đến Trung Quốc để tranh già nh những Ä‘iá»u vô vị nà y, chẳng lẽ không nghÄ© nhá»› đến song thân của mình hay sao?
Những thiếu nữ hắc y chợt đưa mắt nhìn nhau, im lặng không lên tiếng.
Kim Lam Ngá»c liá»n quát lá»›n :
– Hà Lăng Phong, ngÆ°Æ¡i đừng ở đó đùng kế ly gián Tá»· Muá»™i há»™i. Phụ nữ Äông Oa quốc của bá»n ta, suốt Ä‘á»i phải nghe theo sá»± sai bảo của bá»n nam nhân các ngÆ°Æ¡i, nên từ lâu đã không còn chịu Ä‘á»±ng được nữa. Bởi vì lẽ đó má»›i quyết tâm sáng láºp ra Tá»· Muá»™i há»™i để hắt bá»n nam nhân các ngÆ°Æ¡i thá» chịu mùi vị bị tủi nhục.
Hà Lăng Phong nói :
– Nếu là nhÆ° váºy các ngÆ°Æ¡i hãy trở vá» Äông Oa quốc mà sáng láºp lên Tá»· Muá»™i há»™i. Bởi vì những ngÆ°á»i khiến cho các ngÆ°Æ¡i chịu Ä‘au khổ không phải là những nam nhân Trung Quốc. Thế thì các ngÆ°Æ¡i cần gì phải vượt biển xa xôi đến Trung Quốc nà y là m mÆ°a là m gió?
– Äiá»u nà y...
Kim Lam Ngá»c chợt cứng há»ng không biết phải trả lá»i nhÆ° thế nà o.
Một lát sau ả mới lên tiếng :
– Äây bởi vì Trung Quốc đất rá»™ng ngÆ°á»i đông. Bá»n ta muốn đến đâu sáng láºp Tá»· Muá»™i há»™i trÆ°á»›c, đợi khi nà o xÆ°ng bá ở Trung Quốc xong sẽ trở vá» xÆ°ng bá ở Äông Oa.
Hà Lăng Phong mỉm cÆ°á»i nói :
– NhÆ°ng đáng tiếc phụ nữ Trung Quốc Ä‘a phần Ä‘á»u hiá»n thục cả, không dá»… gì bị lá»i các ngÆ°Æ¡i mê hoặc. Không tin ngÆ°Æ¡i cứ thá» há»i mấy chục ngÆ°á»i Trung Quốc ở đây xem có ai đồng ý gia nháºp Tá»· Muá»™i há»™i hay không?
Những môn hạ của Mê cốc Ä‘á»u cÆ°á»i, dÄ© nhiên là chẳng có ai tháºt sá»± muốn gia nháºp Tá»· Muá»™i há»™i cả.
Hà Lăng Phong chợt nghiêm sắc mặt lại, lớn tiếng nói :
– Sá»± việc của Äồng lão lão xem nhÆ° đã kết thúc Cốc chủ Mê cốc có lá»i rằng, các ngÆ°Æ¡i nếu ai muốn sống trở vá» Äông Oa quốc, thì mau buông binh khà xuống và má»—i ngÆ°á»i sẽ được tặng má»™t trăm lạng bạc để trở vá» nÆ°á»›c. Bằng không Äại Ba sÆ¡n nà y chÃnh là nÆ¡i chôn thây của các ngÆ°Æ¡i.
Hà Lăng Phong vừa dứt lá»i, có hÆ¡n mÆ°á»i thiếu nữ hắc y Äông Oa quốc buông ngay binh khà xuống, thối lui sang má»™t bên.
Kim Lam Ngá»c vá»™i và ng dùng tiếng Äông Oa quát tháo bá»n há», nhÆ°ng Ä‘á»u vô hiệu. Tiếp theo lại có thêm mấy ngÆ°á»i buông binh khà xuống.
Kim Thanh Ngá»c đã hoang mang, lên tiếng nói :
– Hà đại hiệp, bá»n ta không muốn đối địch vá»›i ngÆ°á»i. Chỉ cần Hà đại hiệp thả tam muá»™i Hồng Ngá»c của bá»n ta ra, bá»n ta láºp tức sẽ Ä‘i ngay.
Kim Lam Ngá»c tiếp lá»i :
– Bằng không thì bá»n ta sẽ giết hai cha con Phà Bách Linh trÆ°á»›c rồi quyết tá» chiến cùng các ngÆ°Æ¡i.
Hà Lăng Phong lắc đầu nói :
– Kim Hồng Ngá»c đã há»c trá»™m Ä‘ao pháp của Mê cốc xâm nháºp và o cấm địa của Mê cốc nên tại hạ không có quyá»n tha Hồng Ngá»c cô nÆ°Æ¡ng được. NhÆ°ng nếu nhÆ° các ngÆ°á»i dám đụng đến má»™t sợi tóc của hai cha con Phà Bách Linh, thì bốn huynh muá»™i của các ngÆ°Æ¡i sẽ chết.
Kim Thanh Ngá»c nói :
– Vừa rồi Hà đại hiệp đã cầu xin cho Äồng lão lão, bây giá» cÅ©ng có thể cầu xin cho tam muá»™i Hồng Ngá»c của bá»n ta váºy.
Hà Lăng Phong nói :
– NhÆ°ng Äồng lão lão là ngÆ°á»i trong Mê cốc. Còn Kim Hồng Ngá»c muốn... việc nà y tại hạ không thể nà o cầu xin được.
Kim Bằng nãy giỠvẫn đứng im lặng đến lúc nà y mới lên tiếng quát :
– Hà Lăng Phong, ngươi không cần phải ở đó ngông cuồng. Ngươi có bản lĩnh dám đánh cá với ta hay không?
– Äánh cá nhÆ° thế nà o?
– NgÆ°Æ¡i dám cùng ta phân thắng bại mà không dùng Mê cốc Ä‘ao pháp hay không? Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i thắng, bá»n ta sẽ tình nguyện giải tán Tá»· Muá»™i há»™i và toà n bá»™ qui thuáºn Mê cốc, vÄ©nh viá»…n không trở vá» Äông Oa quốc nữa.
– Còn nếu như ta thua thì sao?
– Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i bại, ngÆ°Æ¡i phải thuyết phục ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên giải tán Mê cốc gia nháºp và o Tá»· Muối há»™i. Äồng thá»i lấy Mê cốc là m Tổng há»™i của Tá»· Muá»™i há»™i.
Hà Lăng Phong lắc đầu nói :
– Thà nh tháºt xin lá»—i, tại hạ không thể đánh cá vá»›i các hạ được. Bởi vì Mê cốc không thuá»™c vá» quyá»n sở hữu của tại hạ.
Kim Băng cÆ°á»i nhạt nói :
– Ngươi không dám đánh cá hay sao?
Hà Lăng Phong nói :
– Không phải không dám, mà ta không thể.
Äá»™t nhiên có ngÆ°á»i lên tiếng :
– Ta đồng ý đánh cá!
NgÆ°á»i vừa nói câu nà y không ai khác hÆ¡n là ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên.
Hà Lăng Phong không khá»i ngạc nhiên nói :
– Cô nương, chuyện nà y không thể nà o được. Mê cốc là do tổ tiên để lại, lỡ như...
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên cắt ngang :
– Không bao giỠcó chuyện lỡ như, ta tin tưởng Hà đại hiệp nhất định thắng.
Hà Lăng Phong chau mà y nói :
– Kim Bằng đã sống má»™t thá»i gian ở Lãnh Nam, nên có thể đã rất thà nh thục Thái DÆ°Æ¡ng thần Ä‘ao tháºp tam trảm. Tại hạ cảm thấy mình không hoà n toà n nắm chắc phần thắng.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên mỉm cÆ°á»i nói :
– Hắn ta chỉ luyện Ä‘ao, không có luyện kiếm. Huống hồ ngoà i Hồng Tụ Ä‘ao quyết ra, trong võ lâm còn có cái gì gá»i là thiên hạ vô địch Ä‘ao pháp Phá Vân bát đại thức nữa mà .
Phùng Uyển Quân cÅ©ng thấp giá»ng nói :
– Ngay cả Cốc chủ còn không lo, váºy thì các hạ lo gì chứ? Hãy mau ra tay giáo huấn cho tên Kim Bằng kia má»™t tráºn Ä‘i!
Sá»± tháºt Hà Lăng Phong cÅ©ng không thể nà o do dá»± được nữa. Bởi vì Kim bằng đã bÆ°á»›c ra khá»i hà ng rà o tre ra bên ngoà i. Những đệ tá» Mê cốc và các thiếu nữ hắc y Äông Oa quốc cÅ©ng đã tránh sang má»™t bên nhÆ°á»ng cho Kim Bằng bÆ°á»›c và o trong.
Hà Lăng Phong Ä‘Ã nh phải nhún vai má»™t các, lấy thanh Yên Chi bảo Ä‘ao giắt và o bên trong. Sau đó cầm thanh Nguyệt Mi bảo Ä‘ao của Phà Minh Châu, tiến lên phÃa trÆ°á»›c.
Hai ngÆ°á»i đứng im đối diện nhau. Hà Lăng Phong cao hÆ¡n Kim Bằng má»™t cái đầu, ngược lại Kim Bằng lá»›n gần gấp hai ngÆ°á»i Hà Lăng Phong.
Trên ngÆ°á»i Hà Lăng Phong có hai thanh Ä‘ao. Trên ngÆ°á»i Kim Bằng cÅ©ng có hai thanh Ä‘ao, má»™t dà i má»™t ngắn.
Kim Bằng ngẩng mặt lên nói :
– Nhớ kỹ không bao giỠđược dùng đến Hồng Tụ đao quyết của Mê cốc đấy!
Hà Lăng Phong gáºt đầu nói :
– Ngươi cứ yên tâm đi?
Kim Bằng lại nói :
– Chúng ta không giá»›i hạn bao nhiêu chiêu thức, đấu đến khi nà o phân thắng bại má»›i thôi. Nếu nhÆ° ná»a chừng ai yêu cầu ngừng tay, thì xem nhÆ° ngÆ°á»i đó bại.
Hà Lăng Phong nói :
– Äược!
Kim Bằng Ä‘á»™t nhiên nhìn ra phÃa sau Hà Lăng Phong quát :
– Xin các cô nương hãy lui ra mau, không được phép ngầm giúp đỡ.
Hà Lăng Phong liá»n quay đầu ra sau xem ai ngầm giúp đỡ mình.
Trong lúc chà ng vừa xoay đầu ra sau, một ánh đao nhanh như tia chớp chém mạnh và o bụng chà ng. Thì ra Kim Bằng giả vỠquát lớn để khiến cho chà ng phân tâm, rồi bất ngỠra tay.
Hà Lăng Phong nhất thá»i chÆ°a kịp Ä‘á» phòng, nên chà ng Ä‘Ã nh phải khom ngÆ°á»i xuống, thối lui ra sau.
Tuy chà ng né tránh dược chiêu nà y, nhưng lại bị Kim Bằng cướp đi cơ hội ra tay trước. Thanh đao trong tay Kim Bằng giống như một con mãnh hổ, lồng lộn tung ra liên tiếp bảy tám chiêu thức.
Hà Lăng Phong gần nhÆ° không ngừng thối lui ra sau, hÆ¡n cả trượng. Trong lúc hoang mang, chà ng liá»n quát lên lên má»™t tiếng, Ä‘Æ°a Ä‘ao lên đỡ thế tấn công nhÆ° vÅ© bão của Kim Bằng.
“Keng!†một tiếng Ha Lăng Phong đột nhiên cảm thấy thanh đao trên tay mình chợt nhẹ hẳn ra. Hóa ra thanh Nguyệt Mi bảo đao đã gãy ra thà nh hai đoạn.
Hà Lăng Phong liá»n nhá»› đến Phà Bạch Linh vì muốn tìm cầu báo Ä‘ao nên má»›i bị Kim Lam Ngá»c mê hoặc. Hiện tại trong tay Kim Bằng má»›i chÃnh là thanh bảo Ä‘ao ấy. Chả trách gì hắn ta cứ đòi đánh cá cho bằng được, thì ra chÃnh là dá»±a và o Ä‘iểm nà y.
Trong tay Hà Lăng Phong không có binh khà láºp tức rÆ¡i và o thế hiểm, bất đắc dÄ© chà ng vứt Ä‘i cán Ä‘ao tung mình lá»™n má»™t vòng qua đầu Kim Bằng, cùng lúc rút thanh Yên Chi bảo Ä‘ao ra.
Tuy thanh Yên Chi bảo Ä‘ao đã được dùng nÆ°á»›c bạc phủi lên bên ngoà i nhÆ°ng Ãt ra không phải lo lắng sẽ bị gãy.
Vì váºy khi Hà Lăng Phong đặt chân xuống đất, láºp tức vung Ä‘ao phản công ngay.
Kim Bằng không há» biết trong tay của Hà Lăng Phong chÃnh là Yên Chi bảo Ä‘ao. Nên có mấy lần hắn ta Ä‘Æ°a Ä‘ao lên đỡ, nhÆ°ng thấy Ä‘ao của đối phÆ°Æ¡ng không suy xiển. Bởi váºy tá»± nhiên trong lòng hắn bắt đầu cảm thấy lo sợ.
ChÃnh vì váºy hắn ta láºp tức bị Hà Lăng Phong cÆ°á»›p mất thế tấn công, thanh Yên Chi bảo Ä‘ao liá»n liên tiếp xuất chiêu phản công lại.
Kim Bằng hoảng hốt, Ä‘á»™t nhiên thay đổi Ä‘ao pháp. Lợi dụng thân hình thấp lùn Kim Bằng tấn công ngay phÃa bên dÆ°á»›i chân của Hà Lăng Phong. Äồng thá»i hắn ta chú ý sá» dụng đến ná»™i lá»±c, thi triển Ä‘á»™c môn Thái DÆ°Æ¡ng thần Ä‘ao của HÆ°Æ¡ng Vân phủ.
Thái DÆ°Æ¡ng thần Ä‘ao Liệt Diệm tháºp tam trảm không những chiêu thức vô cùng nhanh lẹ. Khi thi triển, toà n thân Ä‘ao Ä‘á»u ánh lên má»™t mà u hồng giống nhÆ° má»™t khối lá»a lá»›n Ä‘ang bay lượn.
Tất nhiên khi thi triển Thái DÆ°Æ¡ng thần Ä‘ao, cÅ©ng phải mất nhiá»u chân khà nhất.
NhÆ°ng chân khà của Kim Bằng giống nhÆ° là vô táºn, dùng mãi không hết.
Äao pháp của hắn cà ng lúc cà ng nhanh hÆ¡n và ánh Ä‘ao cà ng lúc cà ng Ä‘á» rá»±c lên bao lấy Hà Lăng Phong, giống nhÆ° chà ng Ä‘ang ngồi trong lò lá»a váºy.
Hà Lăng Phong lại phải thấp ngÆ°Æ¡i xuống để đỡ thế tấn công từ bên dÆ°á»›i của Kim Bằng. Cho nên chà ng xuất thủ vô cùng khó khăn. Không bao lâu, toà n thân chà ng mồi hôi ra nhÆ° tắm. NhÆ°ng Hà Là ng Phong chợt phát hiện ra má»™t việc. Äó là thanh Yên Chi bảo dao dÆ°á»ng nhÆ° cà ng lúc cà ng sắc bén.
Hà Lăng Phong nhá»› lạ Phùng Viên đã từng có nói mặt lưỡi của thanh Yên Chi bảo Ä‘ao đã được nhuá»™m bằng nÆ°á»›c bạc, nên nhìn thấy rất thô. Nếu nhÆ° Ä‘em bảo Ä‘ao hÆ¡ trên lá»a Ä‘á» cho lá»›p bạc kia chảy ra, thì sẽ có thể hồi phục lại sá»± sắc bén của nó. Phải chăng Thái DÆ°Æ¡ng thần Ä‘ao mà Kim Bằng Ä‘ang thi triển, đã khiến cho lá»›p bạc trên lưỡi Ä‘ao chảy ra.
Hà Lăng Phong không đánh tin tưởng đây là sá»± tháºt, nhÆ°ng vẫn tìm cÆ¡ há»™i để thá» xem sao.
Kim Băng vốn có lợi thế tránh né nên dần dần đã chiếm lại thế thượng phong. Hắn ta Ä‘á»™t nhiên quỳ má»™t chân xuống đất, dùng thế Hoà nh giá kim khoa đỡ thế tấn công của Hà Lăng Phong. Tay trái nhanh nhÆ° chá»›p rút thanh Ä‘oản Ä‘ao ở thắt lÆ°ng ra, đâm thẳng và o vùng Äan Ä‘iá»n của Hà Lăng Phong.
Chiêu nà y quả nhiên vô cùng hiểm ác. Chỉ thấy bá»n ngÆ°á»i ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên Ä‘á»u thất thanh kêu lên. Bởi vì thanh trÆ°á»ng Ä‘ao của Kim Bằng đã khóa chặt thanh Yên Chi bảo Ä‘ao của Hà Lăng Phong. Tay trái hắn ta lại bất thình lình ra đòn chà tá» nà y, quả tháºt khiến cho đối phÆ°Æ¡ng khó mà đỠphòng được.
Má»™t tiếng kêu thảm thiết vang lên là m chấn Ä‘á»™ng tâm can má»i ngÆ°á»i.
Má»i ngÆ°á»i có mặt tại lúc đó Ä‘á»u Ä‘inh ninh kẻ bị trá»ng thÆ°Æ¡ng nhất định là Hà Lăng Phong. NhÆ°ng kết quả hoà n toà n tÆ°Æ¡ng phản.
NgÆ°á»i thá» thÆ°Æ¡ng chÃnh là Kim Bằng, thanh trÆ°á»ng dao của hắn đã bị gãy là m hai Ä‘oạn. Nguyên cánh tay trái bị chém đứt lìa ra khá»i vai, máu tÆ°Æ¡i nhuá»™m Ä‘á» ná»a ngÆ°á»i hắn ta.
Kim Bằng liá»n ngã ra đất hôn mê bất tỉnh. Cánh tay trái cầm Ä‘oản Ä‘ao của Kim Bằng rÆ¡i ngay dÆ°á»›i chân Hà Lăng Phong. MÅ©i Ä‘ao vừa chạm đúng và o vạt áo ngoà i của chà ng.
Kim Lam Ngá»c bá»—ng nhiên cất giá»ng nói lá»›n :
– Há» Hà kia, ngÆ°Æ¡i tháºt là bỉ ổi. Äã giao Æ°á»›c khi nà o binh khà chạm và o ngÆ°á»i là sẽ dừng lại ngay, tại sao ngÆ°Æ¡i lại ngầm hạ Ä‘á»™c thủ?
Hà Lăng Phong không nói không rằng chỉ im lặng Ä‘iểm huyệt cầm máu cho Kim Bằng, rồi cúi ngÆ°á»i xuống bồng hắn ta lên.
Kim Lam Ngá»c liá»n giáºn dữ quát lá»›n :
– Mau bỠKim sư huynh ta xuống?
Hà Lăng Phong không mà ng để ý đến, chà ng Ä‘i xuyên qua đám thiếu nữ hắc y Äông Oa quốc, đến trÆ°á»›c mặt ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên má»›i dừng lại từ từ nói :
– ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng có mang theo thuốc cầm máu giữ nguyên khà lại hay không?
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên gáºt gáºt đầu.
Phùng Uyển Quân láºp tức lấy ra má»™t hoà n thuốc, trao cho Hà Lăng Phong.
Hà Lăng Phong lấy viên thuốc bỠvà o trong miệng Kim Bằng, rồi lại nói :
– Tại hạ lỡ tay đã thÆ°Æ¡ng Kim Bằng, không biết phải lấy gì bù đắp. ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng có thể vì tại hạ mà chấp thuáºn má»™t thỉnh cầu hay không?
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên nói :
– Hà đại hiệp cứ nói!
Hà Lăng Phong nói :
– Xin ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng hãy phóng thÃch Kim Hồng Ngá»c, để cho bá»n há» mang Kim Bằng rá»i khá»i nÆ¡i đây. Còn tất cả má»i háºu quả, hãy để cho tại hạ gánh chịu.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên chần chừ do dá»± má»™t hồi rồi nói :
– Hà đại hiệp có thá» nghÄ© kỹ qua chÆ°a? Kim Hồng Ngá»c đã há»c trá»™m được Hồng Tụ Ä‘ao quyết. Nếu nhÆ° bây giá» thả hổ vá» rừng, háºu hoạn không thể nà o lÆ°á»ng được.
Hà Lăng Phong nói vá»›i giá»ng kiên quyết :
– Tại hạ tình nguyện đợi bá»n há», sau khi luyện xong Hồng Tụ Ä‘ao quyết sẽ chá»n má»™t nÆ¡i tá» chiên vá»›i chúng. Thá» rằng quyết không bao giỠđể bá»n ngÆ°á»i Äông Oa quốc cÆ°á»i ngÆ°á»i Trung Quốc chúng ta.
Trong mắt ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên tỠý khâm phục, nà ng mỉm cÆ°á»i nói :
– Tốt! Nam nhi phải có khà phách nhÆ° váºy.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên liá»n Ä‘Æ°a tay lên vẫy má»™t cái, hai thiếu nữ hồng y đứng bên cạnh liá»n giải huyệt cho Kim Hồng Ngá»c.
Phùng Uyển Quân chợt thấp giá»ng nói :
– Tháºt ra Hà đại hiệp cÅ©ng không cần phải tá»± trách mình. Chúng ta má»i ngÆ°á»i ai cÅ©ng đã nhìn thấy rõ Hà đại hiệp chỉ là lỡ tay đả thÆ°Æ¡ng Kim Bằng chứ không hoà n toà n cố ý, tại vì hắn ta lòng dạ hiểm ác định muốn lấy mạng Hà đại hiệp trÆ°á»›c!
Hà Lăng Phong cÆ°á»i nhạt nói :
– NgÆ°á»i Äông Oa quốc lòng dạ hẹp hòi nhÆ°ng bất luáºn nhÆ° thế nà o thì ngÆ°á»i thá» thÆ°Æ¡ng vẫn là Kim Bằng.
Nói Ä‘oạn, chà ng mang Kim Bằng giao cho Kim Hồng Ngá»c nói :
– Cô nÆ°Æ¡ng lan chất huệ tâm, chắc cÅ©ng đã táºn mắt nhìn thấy tất cả, thôi thì má»i ân oán cứ để cho má»™t mình tại hạ gánh chịu mà không há» liên quan đến hai cha con Phà cô nÆ°Æ¡ng, hy vá»ng Kim cô nÆ°Æ¡ng có cách giải quyết hợp tình.
Kim Hồng Ngá»c gáºt gáºt đầu, ôm lấy Kim Bằng liến vá» phÃa gian nhà tranh.
Vừa Ä‘i được và i bÆ°á»›c, Kim Hồng Ngá»c quay đầu lại há»i :
– Cách giải quyết của bá»n ta thế nà o, các hạ Ä‘á»u đồng ý sao?
Hà Lăng Phong đáp :
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên!
Kim Hồng Ngá»c há»i :
– Các hạ không hối háºn?
Hà Lăng Phong đáp :
– Tuyệt đối không.
Kim Hồng Ngá»c cÆ°á»i cÆ°á»i, rồi bÆ°á»›c nhanh và o trong gian nhà tranh.
Phùng Uyển Quân liá»n lên tiếng :
– Có cần hạ lệnh bao vây gian nhà kia lại để Ä‘á» phòng bá»n chúng ám hại hai cha con Phà cô nÆ°Æ¡ng hay không?
Hà Lăng Phong lắc lắc đầu nói :
– Không cần, tại hạ tin rằng Kim Hồng Ngá»c không phải là hạng ngÆ°á»i nhÆ° váºy!
Nhưng diễn biến tình hình xảy ra chẳng hỠgiống như Hà Lăng Phong dự liệu.
Sau khi Kim Hồng Ngá»c đến bên gian nhà tranh, bá»n há» không há» phóng thÃch hai cha con Phà Minh Châu. Mà cả ba tá»· muá»™i há» to nhá» bà n tÃnh má»™t hồi, rồi mang Kim Bằng Ä‘Æ°a và o bên trong gian nhà tranh. Sau đó, Kim Lam Ngá»c bÆ°á»›c ra nói lá»›n :
– Xin má»i DÆ°Æ¡ng phu nhân của Thiên Ba phủ bÆ°á»›c qua đây má»™t lát, có chuyện cần bà n.
Phùng Uyển Quân ngạc nhiên lầm bầm nói :
– Không biết bá»n chúng định giở trò gì đây?
Hà Lăng Phong nói :
– DÆ°Æ¡ng phu nhân cứ việc an tâm Ä‘i. Bá»n há» chắc hoà n toà n không có ác ý. Nếu không, đâu có xÆ°ng hô vá»›i DÆ°Æ¡ng phu nhân khách sáo nhÆ° váºy.
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên cÅ©ng nói :
– TrÆ°á»›c khi bá»n chúng chÆ°a rá»i khá»i Äại Ba sÆ¡n nà y, tuyệt đối không dám đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i. Có lẽ bá»n chúng muốn cùng ngÆ°Æ¡i thÆ°Æ¡ng lượng Ä‘iá»u kiện thoát thân, Khi Phùng Uyển Quân bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c gian nhà tranh, láºp tức bị Kim Lam Ngá»c dẫn và o bên trong nhà . Má»™t hồi lâu sau, Phùng Uyển Quân má»›i má»™t mình bÆ°á»›c ra.
Sau khi trở lại, Phùng Uyển Quân liá»n má»i ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên bÆ°á»›c sang bên, rồi thấp giá»ng nói gì đó vẻ rất bà máºt. Hà Lăng Phong không nhịn được liá»n lên tiếng há»i :
– Tháºt ra là bá»n hỠđã nói gì?
ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên cÅ©ng không trả lá»i, nhÆ°ng lại truyá»n lệnh má»i ngÆ°á»i trở vá» Mê cốc.
Hà Lăng Phong cảm thấy mơ hồ, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Phùng Uyển Quân mỉm cÆ°á»i, rồi nói vá»›i chà ng đầy vẻ thần bà :
– Äừng có đứng ngẩn ngÆ°á»i ra ở đấy. Hãy trở vá» Mê cốc trÆ°á»›c, Hà đại hiệp tá»± nhiên sẽ rõ.
Các thiếu nữ Má»™c Lan Ä‘á»™i liá»n thứ tá»± giải tán trở vá» Mê cốc. Những thiếu nữ hắc y Äông Oa quốc cÅ©ng láºp tức nối Ä‘uôi theo sau há».
Sau đó bốn huynh muá»™i há» Kim và hai cha con Phà Bách Linh cÅ©ng Ä‘á»u rá»i khá»i gian nhà tranh, theo Ä‘oà n ngÆ°á»i trở vá» Mê cốc.
Hà Lăng Phong xÆ°a nay vốn là ngÆ°á»i thông minh, nhÆ°ng sá»± việc trÆ°á»›c mắt quả tháºt là m chà ng chẳng hiểu gì.
* * * * *
Hôn lá»… cua Cốc chủ Mê cốc vừa long trá»ng, lại vừa náo nhiệt. Toà n cốc Ä‘á»u treo đèn hoa sáng rá»±c, giống nhÆ° ngà y tết nguyên tiêu.
Từ lúc có Mê cốc đến giá» các Ä‘á»i Cốc chủ Ä‘á»u có má»™t đại lá»… kết hôn.
Nhưng tuyệt đôi chưa có lần nà o náo nhiệt như lần nà y.
Bởi vì theo nhÆ° lá»i tuyên hố chÃnh thức của Trưởng Lão viện ngay trong ngà y hôn lá»…, Cốc chủ Mê cốc từ nay đã không còn do phái nữ đảm nháºn, cÅ©ng nhÆ° không còn quan niệm cha truyá»n con nối nữa. Sau nà y há»… ai có tà i có đức, bất luáºn là nam hay nữ Ä‘á»u có tÆ° cách đảm nháºn quyá»n Cốc chủ.
Tất nhiên đã trải quạ nhiá»u năm những qui định của Mê cốc không còn phù hợp cÅ©ng đồng thá»i sẽ được sá»a lại. Từ đấy vá» sau, Mê cốc không còn hoà n toà n cách biệt vá»›i thế giá»›i bên ngoà i nữa. Chỉ cần những ai không có lòng dạ xấu xa, Ä‘á»u có thể ra và o trong Mê cốc hoặc là định cÆ° lại.
NhÆ°ng những thay đổi nà y vẫn khiến cho Hà Lăng Phong không sao giải quyết những nghi vấn của mình được. Cho đến khi hôn lá»… được tiến hà nh chà ng má»›i chợt hiểu ra tân nÆ°Æ¡ng đứng trÆ°á»›c tổ Ä‘Æ°á»ng không ngá» lại có đến hai vị.
Má»™t ngÆ°á»i là ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên còn ngÆ°á»i kia chÃnh là Kim Hồng Ngá»c.
Hai cha con Phà Bách Linh là m ngÆ°á»i mai mối, ÄÆ°á»ng Tiểu Tiên được Trưởng Lão viện đứng ra chủ hôn, Phùng Uyển Quân vá»›i thân pháºn là tẩu tẩu đảm nháºn ngÆ°á»i chủ hôn của tân lang.
Còn ngÆ°á»i chủ hôn của Kim Hồng Ngá»c không ai khác hÆ¡n là Kim Bằng, Kim Lam Ngá»c và Kim Thanh Ngá»c Ä‘á»u là m ngÆ°á»i phụ hôn, nhÆ°ng lại không Ä‘i sát bên tân nÆ°Æ¡ng mà lại Ä‘i kè hai bên phải và trái Hà Lăng Phong. Hà Lăng Phong không muốn bị tá»± “đeo gông†và o cổ, nên có chút hÆ¡i chần chừ. Láºp tức chà ng bị hai vị “đại tẩu†thúc và o hông ngay.
Kim Lam Ngá»c liá»n dùng giá»ng uy hiếp nói :
– NgÆ°Æ¡i nể mặt ta má»™t chút có được không? Tam muá»™i vì muốn chứng tá» lòng thà nh, là sẽ không tiết lá»™ Hồng Tụ Ä‘ao quyết ra ngoà i, nên má»›i chịu thiệt thòi nhÆ° váºy. Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i dám lạnh nhạt vá»›i Tam muá»™i, bá»n ta nhất định sẽ tìm ngÆ°á»i thanh toán.
Hà Lăng Phong gượng cÆ°á»i nói :
– Äây là chuyện đại sá»± cả Ä‘á»i Ãt nhất các vị cÅ©ng nên nói cho tại hạ được biết, trÆ°á»›c khi tiến hà nh hôn lá»… chứ?
Kim Lam Ngá»c nói :
– Nói cho ngÆ°Æ¡i biết để là n gì? Trưởng tẩu nhÆ° mẫu thân, DÆ°Æ¡ng phu nhân đã đồng ý, váºy ngÆ°Æ¡i còn gì để nói nữa chứ!
Quả tháºt Hà Lăng Phong không biết nói gì nữa đây?
Dẫu sao chà ng cÅ©ng đã bÆ°á»›c và o trong lá»… Ä‘Æ°á»ng, vừa không thể kêu la lại vừa không thể bá» chạy được, mà chỉ có thể nói lên hai liếng “xui xẻo†mà thôi.
Hết