Một đám nha hoàn cũng theo sau tiến vào theo mệnh lệnh của Thục Quốc Phu Nhân che chắn trước người nàng ngăn cản hai người Văn Sa Nghệ loạn động.
Rõ ràng Thục Quốc Phu Nhân cùng Đương Ngọ đã đi miếu dâng hương cầu phúc.Vậy tại sao hai nàng lại xuất hiện đúng vào lúc này?
Sự thật vốn là, không riêng Văn Sa Nghê dùng tiền riêng thu mua một vài thiếp thân nha hoàn,Thục Quốc Phu Nhân chính mình cũng có chút tâm phúc,xa xa nghe được Y Sơn Cận trong phòng phát ra tiếng kêu thảm thiết ,lại nhận được thông tri của Chu Nguyệt Khê biết hai vị tiểu thư ở bên trong tàn phá bừa bãi, cũng không dám chần chừ, chỉ có thể nhanh chóng trở về, mới kịp lúc ngăn cản một kiếm diệt "gà" của hai nàng.(Đoạn này điêu vãi chưởng thằng NVC kêu kiểu gì mà đang ở cách xa cũng nghe thấy #-#)
Tri phủ phu nhân đang hôn mê được nha hoàn cởi trói tháo xuống, một đám người vây quanh nàng luống cuống tay chân cứu trị đồng thời đi gọi nữ thày thuốc đến.
Thục quốc phu nhân ôm Y Sơn Cận lên tiếng khóc lớn, hai người Văn Sa Nghệ ở bên cạnh thì im bặt miệng không dám lên tiếng,sắc mặt đều không tốt lắm.
Trong phòng, mấy nha hoàn đều kinh hoảng chạy trốn quát to, lại có người lên tiếng khóc lớn, khiến cho một không gian tĩnh mịch nhanh chóng trở nên nhốn nháo đến cực điểm.
……………………..
Vài ngày sau.
Trên thính đường ,tỷ muội Thục quốc phu nhân đều rơi lệ, mà Y Sơn Cận đứng ở trước mặtcác nàng , cúi đầu mà đứng,không có môt chút nào ý tứ nhượng bộ.
Chu Nguyệt Khê dùng tay áo lau đi nước mắt, u uất nói ∶ "Sừ công tử, ngươi thật sự không chịu lưu lại?"
Y Sơn Cận trầm trọng gật đầu, đáp:
"Tiểu nhân ở chỗ này cấp cho nhị vị phu nhân thêm rất nhiều phiền toái, không dám lưu lại quấy nhiễu rồi."
"Vậy ngươi rời đi sau này muốn đi đâu?"
"Ta muốn mau mau rời khỏi Tế Châu, ở trên biển tìm phóng tiên sơn, xem có thể hay không bái làm tiên gia môn hạ."
"Các tiên gia môn phái thu nhận đồ đệ đều rất chi là nghiêm khắc, ngươi cần gì phải đi tìm lẫy chuyện biết trước sẽ không thành công?"
"Có thể hay không thành công, phải thử một lần mới biết được!" Y Sơn Cận trên mặt hiện lên ánh mắt dứt khoát ,tràn ngập khí khái nam tử , làm cho hai mỹ phụ đều trở nên ngây dại.
Thục quốc phu nhân sâu kín thở dài, nàng vốn cũng muốn cùng tiên gia kết thân nhưng đã tới Tế Châu thành lâu như vậy ,môn phía tu tiên nọ vẫn chưa có tới liên hệ, không biết là có việc chậm trễ, hay là bỏ ý định cùng người trần tục kết duyên rồi.
"Nếu như ngươi muốn làm đệ tử tiên gia, bản thân ta cũng có thể đề cử ngươi với bọn họ thử một lần." Nàng giơ lên đôi mắt đẹp,hai mắt đẫm lệ dừng ở trên người Y Sơn Cận, nức nở nói :
"Sự việc lần trước đề là mấy tiểu nha đầu kia có lỗi ta gọi các nàng đến trước mặt ngươi dập đầu tạ tội,ngươi đừng có đi,có được hay không?"
Y Sơn Cận trên mặt có chút biến sắc, cười khổ nói ∶ "Tạ ơn phu nhân quan tâm, ta ý trí đã quyết, đại ân đại đức của phu nhân tiểu dân ngày sau xin báo đáp."
Một đôi quý nhân tỷ muội, mới vừa rồi cũng nhiều lần nói qua muốn Văn Sa Nghê tỷ muội đến bồi tội,nhưng hai nàng một đôi kim chi ngọc lá xuất thân hơn người như thế nào có thể thật sự hướng hắn xin lỗi đây?
Y Sơn Cận cũng không phải đứa ngu, sau khi tỉnh lại chứng kiến chính mình trong ngực có vô số hôn ngân tựu cảm giác được có chuyện cổ quái,thầm suy nghĩ lại hãi hùng khiếp vía,hắn đã đem chỗ này trở thành đầm rồng hang hổ rồi,một ngày cũng không nghĩ sẽ lưu lại.
Tỷ muội Thục quốc phu nhân khuyên Y Sơn Cận hồi lâu, thấy hắn không chịu hồi tâm chuyển ý,chỉ có thể sâu kín khóc lóc,xin mời hắn lưu lại một chút dự tiệc tống tiễn vào buổi tối ,sáng sớm ngày mai sẽ tặng hắn thuyền bè và một vài nha hoàn thân cận ly khai, theo Hoàng Hà thẳng vào biển rộng, ở trên biển đi tìm tiên nhân.
Từ lần trước gặp chuyện không may đến nay,ở bên ngoài thì có bố trí rất nhiều quân đội đóng giữ ,xuất nhập đều phải tiếp nhận bàn tra.
Nếu như các nàng kiên quyết không chịu để Y Sơn Cận đi, hắn cũng không có biện pháp rời khỏi. Hiện tại chứng kiến các nàng nguyện ý thả người ,Y Sơn Cân vô cùng thoải mái ,hắn thầm nghĩ kiên nhẫn đợi đến sáng mai chắc cũng không có vẫn đề gì xảy ra.
Buổi tối hôm đó phong bếp chuẩn bị rất nhiều tiệc rượu nghênh tiếp Y Sơn cận.
Nhị vị phu nhân vốn muốn gọi Văn Sa Nghê cùng Lương Vũ Hồng tới, nhưng lại sợ gặp mặt sẽ xảy ra xung đột,may thay đúng lúc này lại có Khâm Sai Đại Nhân đến bèn phái hai nàng ra nghênh tiếp thành ra lúc này chỉ còn lại duy nhất hai nàng trong phong.
Y Sơn Cận để Đương Ngọ lưu ở trong phòng thu thập hành lý, chính mình đi vào dự tiệc.
Lấy thân phân tỳ nữ của Đương ngọ quả thật không thể cùng hai vị cao quý phu nhân ngồi chung bàn tiệc mà Y Sơn Cận cũng chỉ là bởi vì thịnh tình không thể chối từ, mới lớn gan tiếp nhận yêu cầu .
Nhưng có lẽ hắn không biết, đi tham gia yến hội lần này, đến tột cùng sẽ có tao ngộ cùng cái dạng gì nguy hiểm.
Đêm đó, trong tiệc rượu hai vị quý phụ rưng rưng nâng chén, tha thiết mời rượu đồng thời căn dặn ngoại nhân gấp rút tìm hiểu tim tức tiên gia thay Y Sơn Cân tầm sư học nghệ ,nếu không ăn thua cũng có thể thay hắn tìm một chức quan,tương lai có cuộc sống sung túc không phải lưu lạc đây đó.
Y Sơn Cận lúc này cũng hiểu được chính mình như là đang ở trong mộng, nhìn điện phủ ốc xá tinh xảo hào hoa xa xỉ,đầy bàn thức ăn mỹ vị từ trước đến nay chưa biết tới ,thượng tọa lại là hai vị hoàng thân quý duệ, dáng vẻ ung dung xinh đẹp tựa thiên tiên, đến nỗi thiếu chút nữa đáp ứng yêu cầu ứng cử làm quan của hai người.
Nhưng hắn lại nghĩ tới cha mẹ thân nhân sớm đã qua đời, cho dù thật sự có thể dựa vào thế lực của hai nàng mà thăng quan tiến chức, một bước lên mây ,khi đó phú quý vinh hoa, đắc chí bình sinh, có thể để cho người nào xem?"
Hơn nữa mối thù bị cưỡng gian chết đi sống lại hàng trăm năm như thế nào lại có thể không báo?Vừ nghĩ đến đây Y Sơn Cận căm hận cắn chặt hai môi rưng đau đớn nâng chén rượu ngon, hòa huyết nuốt xuống.
Phía trên hai vị tuyệt sắc phu nhân trên người mặc lụa là gấm vóc cả người toàn là kim ngân châu báu ,thiên tư quốc sắc bưng lệ dung nhan ,khí chất cao quý ung dung mê người ,trong phòng hương bay nghi ngút.Thử hỏi có khác gì truyền thuyết thiên tiên Vương Mẫu đây ?
Lúc này hai nàng chăm chú nhìn hắn ,trong lòng thầm oán thán,thế nào mà tiểu oan gia này lại không để xinh đẹp dung nhan của các nàng trong mắt đây?
Last edited by Tiểu Dê; 23-09-2010 at 03:54 PM.
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh Chân Ma
Đêm đó, trong tiệc rượu hai vị quý phụ rưng rưng nâng chén, tha thiết mời rượu đồng thời căn dặn ngoại nhân gấp rút tìm hiểu tim tức tiên gia thay Y Sơn Cân tầm sư học nghệ ,nếu không ăn thua cũng có thể thay hắn tìm một chức quan,tương lai có cuộc sống sung túc không phải lưu lạc đây đó.
Y Sơn Cận lúc này cũng hiểu được chính mình như là đang ở trong mộng, nhìn điện phủ ốc xá tinh xảo hào hoa xa xỉ,đầy bàn thức ăn mỹ vị từ trước đến nay chưa biết tới ,thượng tọa lại là hai vị hoàng thân quý duệ, dáng vẻ ung dung xinh đẹp tựa thiên tiên, đến nỗi thiếu chút nữa đáp ứng yêu cầu ứng cử làm quan của hai người.
Nhưng hắn lại nghĩ tới cha mẹ thân nhân sớm đã qua đời, cho dù thật sự có thể dựa vào thế lực của hai nàng mà thăng quan tiến chức, một bước lên mây ,khi đó phú quý vinh hoa, đắc chí bình sinh, có thể để cho người nào xem?"
Hơn nữa mối thù bị cưỡng gian chết đi sống lại hàng trăm năm như thế nào lại có thể không báo?Vừ nghĩ đến đây Y Sơn Cận căm hận cắn chặt hai môi rưng đau đớn nâng chén rượu ngon, hòa huyết nuốt xuống.
Phía trên hai vị tuyệt sắc phu nhân trên người mặc lụa là gấm vóc cả người toàn là kim ngân châu báu ,thiên tư quốc sắc bưng lệ dung nhan ,khí chất cao quý ung dung mê người ,trong phòng hương bay nghi ngút.Thử hỏi có khác gì truyền thuyết thiên tiên Vương Mẫu đây ?
Lúc này hai nàng chăm chú nhìn hắn ,trong lòng thầm oán thán,thế nào mà tiểu oan gia này lại không để xinh đẹp dung nhan của các nàng trong mắt đây?
Ba người ba tâm sự khác nhau,chầm chầm đối ẩm. nghĩ tới sáng sớm ngày mai sẽ phải ly biệt không biết bao giờ có thể gặp lại cùng với đại cừu khó báo không khỏi buồn bã đứt từng khúc ruột.
Trong lòng mang phiền muộn sầu khổ khi uống rượu lại càng dễ túy,Y Sơn Cận vốn rất ít uống rượu, hôm nay nghĩ đến thống khổ sự tình bị cưỡng gian đến chết ,thân nhân vĩnh biệt bi ai không khỏi uống nhiều thêm mấy chén dần dần tay chân bủn rủn, cả người vô lực,nhưng vẫn ôm chén cường mãnh uống.
Có lẽ hắn muốn lấy Túy rượu giải Thiên Sầu chăng?
Hai vị cao quý mỹ phụ trong lòng cũng tràn đầy vẻ u sầu một chén ròi lại một chén đối ẩm nhìn nhau,chỉ cảm thấy thiên hạ mặc dù rộng lớn nhưng có thể hiểu lòng mình chỉ có tương thân tỷ muội trước mặt.
Y Sơn Cận ngà ngà men say, đột nhiên nghe được tiếng khóc, ngẩng đầu lên, chứng kiến hai vị tuyệt sắc mỹ nữ ôm nhau mà khóc, hiển nhiên đều do uống nhiều, không thể tái bảo trì dáng vẻ đoan trang lúc trước .
Trong tầm nhìn mông lung của hắn vóc người hai nàng thon gầy, bộ ngực sữa cao cao vút khởi, vòng eo mảnh khảnh mê người,tràn ngập mỵ lực nữ tính so với Đương Ngọ chỉ có hơn chứ không có kém làm cho Y Sơn Cận nhẫn nại không được , hai tròng mắt có điểm đỏ lên.
Từ trước đến nay chưa bao giờ hắn dám dùng ánh mắt như vậy nhìn hai nàng ,dù sao hai nàng cũng là hoàng thân quốc thích thân phận cao cao tại thượng còn hắn chỉ là một tiểu dân khố rách áo ôm đúng là cách nhau một trời một vực, hơn nữa các nàng còn là ân nhân cứu mạng hắn,như thế nào cũng không có thể dùng sắc nhãn để xem được.
Nhưng hôm nay sau khi uống rượu ,Y Sơn Cận có điểm không khống chế được mình,ánh mắt can đảm nhìn thẳng các nàng ,thân thể bất tri bất giác dần nóng lên.
Một đôi tuyệt sắc mỹ phụ bị hắn nhìn như vậy sắc mặt cũng đỏ lên, bi thương tiếng khóc cũng dần dần đình chỉ, chỉ là xấu hổ đỏ mặt,yên lặng cùng hắn ngồi đối diện.
Bình thường người dám can đảm dùng sắc nhãn xem các nàng như bây giờ, cũng là không có. Các nàng đều là đại phú đại quý, quanh năm trong nhà,có thể thường xuyên tiếp xúc các nàng ngòai hai nữ nhi cũng chỉ có đám nha hoàn thân cận.
Nhưng đám nha tấn này cũng đều nơm nớp lo sợ dập đầu lễ bái ,nào có nửa người dám dùng ánh mắt như vậy xe xét chủ nhân?
Chắc chắn là chưa có đi!
Ấy vậy mà hiện giờ hai mỹ phụ trong tay nắm giữ quyền sinh quyền sát của vô số người hầu lai bị tiểu nam hài này nhìn ngắm đến độ tâm trí xấu hổ con tim loạn nhảy tựa như thiếu nữ hoài xuân nếm thử tình yêu tư vị giống nhau y chang.
Ánh mắt Y Sơn Cận nhanh chóng bị hai bộ ngực sữa phập phồng hấp dẫn không tự chủ được mà rơi xuống đó,nhìn ngọc vú cao vút cơ hồ muốn xé tan lớp y phục bên ngoài mà tham lam mút lấy ,hai tròng mắt như thế nào cũng không có cách từ phía đó dời đi.
Hạ thể tiểu côn thịt, bất tri bất giác đứng lên, đem quần đỉnh nổi lên lều vải.
Một đôi bưng lệ giai nhân,ánh mắt nhìn tới đó , phát hiện ra dị trạng của Y Sơn Cận thì vừa mừng vừa thẹn ,giơ lên tay áo che lại hỏa hồng mà ngọc, đôi mắt đẹp với hàng thu ba nhộn nhạo lại không nhịn được nhìn chằm chằm vào hạ thể hắn, người nào cũng không nỡ xem thiếu mắt một tình tiết gì.
Y Sơn Cận đột nhiên phát giác ra sự bất thường,trong lòng đại xấu hổ mơ hồ cảm giác được không ổn, lo lắng cứ như vậy đi xuống sẽ xảy ra sự tình ngoài ý muốn, cuống quít đứng dậy cáo từ, nhưng vừa chuyển thân, quần phía dưới ...lều vải càng thêm nổi lên rõ rệt,khiến ánh mắt hai nàng càng thêm tóe lửa.
Y Sơn Cận chứng kiến tiểu huynh đệ của mình như thế mắc cỡ không biết làm sao, cuống quít khom người thi lễ, hơi hơi che đậy ,hoảng sợ nói:
"Tiểu nhân không biết uống rượu, không thể uống thêm được nữa, đêm đã khuya cũng nên cáo từ, xin mời nhị vị phu nhân đi nghỉ sớm bảo trọng thân thể!"
Last edited by Tiểu Dê; 23-09-2010 at 03:54 PM.
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh Chân Ma
Y sơn Cận một bên nói chuyện, một bên tăng cường vận chuyển linh lực truyền đến tiểu kê kê áp chế nó, liều mạng nghĩ tới chuyện khác,để làm nó nhanh chóng mềm trở lại.
Để có được bản lĩnh này có một phần công sức không nhỏ của Đương Ngọ .Mỗi ngày cứ tối đến là hắn lại ôm nàng ngủ ,có đôi khi cũng mò tới đôi nhũ phong nho nhỏ cũng ngọc mông bóng loáng của nàng.
Những lúc như vậy tiểu kê kê đều không nhịn được mà hùng dũng quật khởi nhưng dù sao cũng mang tâm lý thẹn thùng cùng với lý trí của mình Y Sơn Cận không định cứ thế mà cướp đi sự trong trắng của nàng,có lúc y còn ảo tưởng một ngày nào đó khi mình trưởng thành ,đại cừu báo đươc,sẽ dùng kiệu hoa nghênh nàng vào cửa ;lúc ý thân mật cũng không muộn.
Dưới tình hướng như vậy Y Sơn Cận cũng chỉ có thể chính mình tìm biện pháp dùng linh lực áp chế tiểu huynh đệ của mình,thử nghiệm nhiều lần cũng đã thu được kết quả như ý,quả thật rất hữu dụng.
Nhưng với tình huống hiện tại hắn cũng chỉ có thể áp chế được dục hỏa của bản thân,thế còn lửa tình mới bị khơi dậy của hai tỷ muội Thục Quốc phu Nhân thì lấy gì dập đây?
Hai người tâm tình bức dứt khó chịu chứng kiến hắn muốn buông tay bỏ đi không chịu trách nhiêm đều vừa hận vừa vội.
Chu Nguyệt Khê tính tình cương liệt,nghiến chặt hai răng tiến lên kéo lấy bàn tay nhỏ bé của Y Sơn Cận,run giọng nói:
"Không!Ngươi không được đi ! Ngươi đi, chúng ta làm sao bây giờ?"
Y Sơn Cận tâm lý hốt hoảng cuống quít giật tay ra khỏi tay nàng thấp giọng nói :
"Phu nhân say rồi, các vị nha tấn tỷ tỷ, xin mời đỡ phu nhân trở về nghỉ ngơi."
Hắn quay đầu tìm người, kết quả càng làm hắn kinh ngạc đến trợn cả mắt, mấy nha tấn mới vừa rồi còn ở đây đốt đèn lồng thế nào mà lại đi đâu hết rồi?
Trên thực tế dưới tình thế mập mờ vi diệu như thế này , nha hoàn nào nhìn thấy mà chả sợ hãi,kẻ thông minh thì đã sớm né ra ngoài,người kém thông minh cũng đều bị hù dọa bỏ chạy,còn kẻ nào có dũng khí đứng tại đây sao?
Trong nhà ai ai chẳng biết Tri phủ lão gia sợ vợ ,phu nhân ở nhà nói một là một ,hai là hai, các nàng chẳng lẽ còn không hiểu nếu chứng kiến hết thảy ngoài bị phụ nhân giết người diệt khẩu còn biện pháp gì khác đây?
Chu Nguyệt Khê rượu ý dâng lên, nhìn hắn như thế vô tình, hận đến độ đôi mắt đẹp rơi lệ, nhào tới ôm lấy hắn, hàm răng nhẹ nhàng cắn vào lỗ tai Y Sơn Cận ,giận dỗi nói:
"Tiểu oan gia, câu dẫn ra dục hỏa của hai tỷ muội ta ,bây giờ chính mình lại muốn bỏ chạy rồi!"
Y Sơn Cận nghe nàng hồ ngôn loạn ngữ, cả người run cầm cập,hắn sợ đến độ mồ hôi trên đầu tuôn ra như tắm.
Mọi người thường nói "Diệt nhà tri huyện", càng không cần phải nói "Lột da Thái Thú" rồi. Cao cao tại thượng quan lão gia, muốn tiêu diệt một hộ nhân gia chẳng qua chỉ đơn giản như ăn một bữa sáng mà thôi ,Tế Châu Tri phủ cũng có thể coi như là Thái Thú đại nhân vậy ,nếu tương lại truyện này truyền đến tai người hắn sẽ bị xử trí thế nào đây?
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Anh