23-11-2010, 04:38 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Oct 2010
Bà i gởi: 764
Thá»i gian online: 5 phút 52 giây
Thanks: 1,070
Thanked 8,945 Times in 530 Posts
Quyển 3
Chương 80: Và o phe cánh của ta
NgÆ°á»i dịch: Ngạo Thiên Môn
SÆ°u táºp bởi xXx
Mạnh Ly Ca có chút khó khăn mặt nhăn mà y nhÃu, bất Ä‘á»™ng thanh sắc nghiêng mắt thoáng nhìn phÃa sau cÆ°á»i khổ nói:" Tại hạ sao dám không thuáºn theo, chỉ là hiện nay thân bất do ká»·, thế nhÆ°ng..."
Mạnh Ly Ca thông minh tà i trà sá»›m đã phát hiện thân hãm và o nguy cÆ¡ tháºt lá»›n. ChÃnh mình bao năm qua vì Ngụy Thừa Bình mà bà y mÆ°u định kế trợ giúp hắn, qua đó từng bÆ°á»›c củng cố địa vị, phát triển thá»±c lá»±c của hắn. Tại Bắc Ngụy, thái tá» Ngụy Thừa Bình sá»›m đã là tồn tại má»™t tay che trá»i! Kế tiếp đó là khuếch trÆ°Æ¡ng thế lá»±c, từng bÆ°á»›c hÆ°á»›ng xung quanh xâm chiếm, cháºm rãi thà nh tá»±u thiên hạ đại nghiệp!
Ngà y nay văn thần võ tÆ°á»›ng dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Ngụy Thừa Bình đã tụ táºp dÆ°á»›i má»™t mái nhà , mÆ°u sÄ© nhÆ° mây, mãnh tÆ°á»›ng nhÆ° mÆ°a. Sá»± tồn tại của Mạnh Ly Ca trong mắt Ngụy Thừa Bình cÅ©ng đã không được nhÆ° xÆ°a, có nói là không đủ nặng cÅ©ng không quá đáng. NhÆ°ng mấy năm qua, Mạnh Ly Ca vì hắn xuất mÆ°u hoa sách, quả tháºt không thể tránh khá»i tiếp cáºn vá»›i nhiá»u bà máºt của Ngụy Thừa Bình! Cho nên, giá» phút nà y, đã tá»›i thá»i khắc vi diệu chim hết bẻ cung rồi.
Ngụy Thừa Bình lại không biết, những việc Mạnh Ly Ca vì hắn chuẩn bị bất quá chỉ là non ná»a bản lãnh của hắn mà thôi! Thà nh tá»±u cao nhất của Mạnh Ly Ca chÃnh là quyá»n mÆ°u tung hoà nh, binh pháp chiến tráºn, trong trÆ°á»›ng định kế quyết thắng ngoà i ngà n dặm! Äây má»›i là bản lãnh chân tháºt của Mạnh Ly Ca, cÅ©ng là bản lÄ©nh cá»±c mạnh!
NhÆ°ng Ngụy Thừa Bình cÅ©ng không biết hoặc là nếu hắn có biết thì cÅ©ng tuyệt không tin tưởng. Việc thá»±c lá»±c ngà y cà ng bà nh trÆ°á»›ng cùng quyá»n lá»±c tuyệt đối sá»›m đã khiến Ngụy Thừa Bình bắt đầu không nghe lá»i can gián, tai chỉ thÃch nghe tin vui, cuồng vá»ng đến cá»±c Ä‘iểm! Nếu không phải còn có Ngá»c Gia ở bên thì sợ rằng Ngụy Thừa Bình sá»›m đã phát Ä‘á»™ng chiến tranh tranh già nh đại lục. NhÆ°ng trÆ°á»›c đó Mạnh Ly Ca đã biết nhiá»u bà máºt của Ngụy Thừa Bình nên lại là ngÆ°á»i phải trừ khỠđầu tiên! Cho nên, việc phái Mạnh Ly Ca tá»›i tiếp cáºn Ngá»c Băng Nhan cÅ©ng là nhiệm vụ hạng nhất cuối cùng Ngụy Thừa Bình giao cho Mạnh Ly Ca. Vô luáºn hoà n thà nh hay không thì Mạnh Ly Ca cÅ©ng nhất định phải chết. Trên thá»±c tế, cho dù Ngụy Thừa Bình không hạ sát thủ, chỉ bằng việc Mạnh Ly Ca chủ trì chuyện ám sát Ngá»c Băng Nhan thì Ngá»c Gia sao có thể bá» qua!
Cho nên Mạnh Ly Ca chết chắc rồi!
Mạnh Ly Ca mặc dù trà thâm nhÆ° hải, mÆ°u tÃnh sâu xa, lo xa nghÄ© rá»™ng nhÆ°ng nói đến cùng thân là má»™t văn nhược thÆ° sinh, thân hãm trong nguy cÆ¡ bá»±c nà y thì ngay cả bụng đầy trà kế mà tay trói gà không chặt. Ngoại giá»›i cà ng không có ai trợ giúp thì nhÆ° thế nà o có thể thoát ra khá»i sá»± giám thị chu đáo của trăm tên giáp binh.
NhÆ°ng lúc nà y Lăng Thiên yêu cầu lại là má»™t cÆ¡ há»™i tuyệt hảo của Mạnh Ly Ca! Chỉ cần có thể rá»i khá»i tầm mắt của những ngÆ°á»i nà y, tạm thá»i đến ngồi cạnh Lăng Thiên thì đến chÃn thà nh là cái mạng nhá» có thể được bảo vệ! ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu nhÆ° thủy chung ở dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Lăng Thiên dốc sức thì tánh mạng mình được bảo vạn toà n. Chỉ là trải qua việc nà y, Mạnh Ly Ca sá»›m đã tâm tà n ý lạnh, nhân đạo tối vô tình đế vÆ°Æ¡ng gia, há có thể có ngoại lệ! Mạnh Ly Ca chÃnh thức rõ rà ng ý tứ những lá»i nà y. Äá»™t nhiên sinh ra tâm ý muốn tiếu ngạo sÆ¡n lâm, du du thiên địa, ẩn tránh hồng trần, rá»i xa thế gian quyá»n lợi. Äây là kỳ vá»ng duy nhất trong lòng Mạnh Ly Ca giá» phút nà y.
Lăng Thiên nhìn thấy sắc mặt Mạnh Ly Ca thì nhất thá»i trong lòng hiểu rõ đứng dáºy đối mặt vá»›i tên phó Ä‘oà n và mấy trăm tên chiến tÆ°á»›ng Bắc Ngụy Ä‘ang nhìn chằm chằm và o mình vênh mặt hất hà m há»i:" Bổn công tá» bây giá» sẽ má»i Mạnh tiên sinh di giá sang bên kia, các ngÆ°Æ¡i ngÆ°á»i nà o có ý kiến gì thì tiến lên đáp lá»i!" Bá»™ dáng Lăng Thiên lúc nà y toà n bá»™ trà n đầy thịnh khà lăng nhân.
Trong Thiên Nguyệt các tấm rèm có chút lay Ä‘á»™ng tá»±a hồ có ngÆ°á»i đặc biệt chú ý đến nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của Lăng Thiên! Lá»— tai Lăng Thiên có chút vừa Ä‘á»™ng nhất thá»i trong lòng nghÄ© ngÆ°á»i trong Thiên Nguyệt các chắc là có quan hệ gì cùng Bắc Ngụy!
Bắc Ngụy phó Ä‘oà n Sá» NghÄ©a Äà m trên mặt nhất thá»i nổi lên vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i so vá»›i khóc còn khó coi hÆ¡n:" Lăng công tá», cái nà y... Hai nÆ°á»›c trong lúc…"
Lăng Thiên cau mà y, ngay cả con mắt cÅ©ng không nhìn hắn:" á»’? Chẳng lẽ bây giá» Thừa Thiên cùng Bắc Ngụy Ä‘ang có quan hệ đối địch. SỠđại nhân, nói chuyện gì cÅ©ng nên tháºn trá»ng nhất là quan hệ tá»›i bang giao hai nÆ°á»›c. Không khéo ngà y mai lại có tin đồn nói hai nhà sắp khai chiến cÅ©ng chÆ°a biết "
Sá» NghÄ©a Äà m hai mắt bối rối mồ hôi lạnh từ trên đầu lăn xuống. Uy danh Lăng Thiên trong mấy ngà y nay thịnh truyá»n khắp Thừa Thiên, cho dù đối mặt vá»›i Tây Môn Thế Gia Tiểu công tá» cÅ©ng nói sát là liá»n sát. Má»™t tiểu nhân Bắc Ngụy phó Ä‘oà n nhÆ° hắn sao có thể đắc tá»™i được, bây giá» lại trá»±c tiếp chụp lên đỉnh đầu mình cái mÅ© lá»›n nhÆ° váºy thì không khá»i lau mồ hôi lạnh trên trán. Sá» NghÄ©a Äà m hai tròng mắt đảo chung quanh ý bảo các võ tÆ°á»›ng chung quanh giúp mình nói lại.
"SỠđại nhân không nói lá»i nà o có nghÄ©a là đã đồng ý" Lăng Thiên lẩm bẩm nói "Mạnh tiên sinh, Tần tiên sinh, xin má»i!" rồi lôi kéo hai ngÆ°á»i cất bÆ°á»›c Ä‘i ra phÃa ngoà i.
Sá» NghÄ©a Äà m ho khan má»™t tiếng, hai gã há»™ vệ nhất thá»i đứng ở cá»a ngăn cản Ä‘Æ°á»ng Ä‘i!
Lăng Thiên sắc mặt lạnh lẽo má»™t cá»— sát khà mãnh liệt nhất thá»i bắn ra, trừng mắt nhẹ giá»ng quát:" Cút ngay!"
Lá»i ấy ngÆ°á»i khác nghe cÅ©ng không cảm thấy gì nhÆ°ng hai gã há»™ vệ nà y nghe được thì cảm thấy nhÆ° sấm Ä‘á»™ng, bá»—ng nhiên cảm giác hoa mắt chóng mặt, dÆ°á»›i ánh mắt sắc bén của Lăng Thiên nhất thá»i dâng lên má»™t loại cảm giác vô lá»±c kháng cá»±, dÄ© nhiên ngoan ngoãn cúi đầu đứng sang má»™t bên.
Äây cÅ©ng là thủ Ä‘oạn tụ âm thà nh tuyến. Dùng ná»™i lá»±c thượng thừa nhÆ° ngÆ°u Ä‘ao tiểu thà có tác dụng trá»±c tiếp nhiếp hồn Ä‘oạt phách, hai gã há»™ vệ bình thÆ°á»ng sao có thể chống lại được.
Lăng Thiên cháºm rãi xoay ngÆ°á»i:" Xem ra SỠđại nhân hình nhÆ° yết hầu không được thoải mái, có muốn bổn công tá» giúp ngÆ°Æ¡i chẩn trị hay không. á»’, đã quên không nói, bổn công tá» tinh thông kỳ hoà ng thuáºt, cam Ä‘oan nhất lao vÄ©nh dáºt, tuyệt không tái phát!"
Sá» NghÄ©a Äà m trên trán nhất thá»i toát ra mồ hôi to nhÆ° hạt Ä‘áºu nà nh, nhÆ° thế là chẩn trì kiểu gì? Phá»ng chừng phÆ°Æ¡ng pháp chẩn trị của Lăng Äại công tá» là đem đầu chặt bá» Ä‘i sao? Nếu không sao lại nói "nhất lao vÄ©nh dáºt, tuyệt không tái phát?"
Hắn khó khăn cÆ°á»i nói:" Không… không dám phiá»n đến đại giá của Lăng công tá», bổn... tiểu nhân không sao". Hắn vốn định tá»± xÆ°ng là bổn quan nhÆ°ng ngẫm lại thì lại không dám, không thể là m gì khác hÆ¡n là nói tá»›i bên mép lại đổi thà nh tiểu nhân.
Lăng Thiên 'ồ' má»™t tiếng, nói:" Äáng tiếc, đáng tiếc" CÅ©ng không biết là đáng tiếc anh hùng nhÆ° mình không có đất dụng võ hay là đáng tiếc Sá» NghÄ©a Äà m mất Ä‘i cÆ¡ há»™i nà y. Hắn lôi kéo Tần đại tiên sinh cùng Mạnh Ly Ca dÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng mà đi!
Trong Thiên Nguyệt các có má»™t tiếng thở dà i cúi đầu phát ra, má»™t thanh âm rõ rà ng lầm bầm lầu bầu nói: "Cần chặt là chặt, không chút ngại ngần, vì đạt được mục Ä‘Ãch không từ thủ Ä‘oạn, lại cà ng không cố kỵ thân pháºn. NgÆ°á»i nà y quả nhiên rất cao minh, quả nhiên là đối thủ khó đối phó! Nhân sinh có chiến trÆ°á»ng giao chiến nhÆ° thế, có thể có đối thủ đấu trà đấu dÅ©ng nhÆ° thế má»›i không có vẻ chán nản! Lăng Thiên, đối thủ rất không tệ!"
"Keng!" Một tiếng đồng la vang giòn.
NgÆ°á»i đã đến đông đủ, đại môn MÃnh Yên Lâu cháºm rãi đóng lại!
Lăng Thiên cÆ°á»i ha ha vô cùng vui vẻ!
Ngá»c Băng Nhan tò mò há»i:" Thiên ca, huynh cÆ°á»i cái gì? Là m sao lại nhÆ° thế?"
Lăng Thiên cÆ°á»i to nói:" Nghe thấy tiếng đồng la nà y huynh Ä‘á»™t nhiên lại nhá»› tá»›i đến đám giang hồ bán nghệ mua vui, má»—i lần trên Ä‘Æ°á»ng cái nhìn thấy luôn đồng la má»™t tiếng tiếp theo lại có má»™t ngÆ°á»i nhảy ra nói má»™t câu “ở nhà dá»±a và o cha mẹ, xuất môn dá»±a và o bằng hữu†tiểu nhân Tây Môn Thanh thuở nhá» cha mẹ cùng chết, há»c được bản lãnh là m trò khỉ, các vị xem qua, có tiá»n thì giúp tiá»n, không có tiá»n thì giúp ngÆ°á»i. Ha ha a ha."
Lăng Thiên dùng thủ pháp tụ âm thà nh tuyến, lá»i nói nà y thanh âm tá»±a hồ không lá»›n nhÆ°ng dÆ° âm rất dà i, tiếng hồi âm đúng là vô cùng rõ rà ng, phá»ng chừng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghe thấy. HÆ¡n nữa lúc hắn nói đến Ä‘oạn ở nhà dá»±a và o cha mẹ thì bắt chÆ°á»›c đúng khẩu âm của Tây Môn Thanh, vô cùng giống! Nhất thá»i gần ngà n ngÆ°á»i trong MÃnh Yên Lâu Ä‘á»u nghe được rõ rà ng.
Nhất thá»i bên trong má»™t mảnh tÄ©nh mịch rồi tiếp theo liá»n bạo phát má»™t tráºn cÆ°á»i ầm lên.
Vừa muốn bÆ°á»›c ra khá»i Cá»±c Lạc các, Tây Môn Thanh nhất thá»i sắc mặt xanh mét dừng lại trÆ°á»›c cá»a, hai tròng mắt gắt gao nhìn vá» phÃa Lăng Thiên, trong mắt đầy vẻ oán Ä‘á»™c, háºn không thể cắn và o cổ hắn và i miếng.
Lăng Thiên không thèm để ý cÆ°á»i cÆ°á»i, nếu đã giết nhân váºt trá»ng yếu của Tây Môn Thế Gia thì Lăng Thiên hoà n toà n không tÃnh vì váºy mà từ bỠý đồ! Cho dù Tây Môn Thế Gia nhẫn nại xuống má»™t hÆ¡i nà y Lăng Thiên cÅ©ng sẽ tuyệt không tha cho chỉ dù là má»™t ngÆ°á»i trong thế gia đã kết thù vá»›i mình bình yên rá»i Ä‘i! Äánh rắn không chết tất bị cắn lại, đạo lý nà y Lăng Thiên rất hiểu, nếu đã là m thì Ä‘Æ¡n giản là là m đến cùng.
Ngá»c Mãn Thiên lá»›n tiếng hét:"Nhanh bắt đầu Ä‘i à , Tam gia chá» tham dá»± Nhã văn há»™i từ lâu, Tam gia văn tà i cÅ©ng cao cao à …."
Lá»i vừa nói ra, ngÆ°á»i khác còn chÆ°a biểu hiện gì, Ngá»c Băng Nhan bên ngÆ°á»i Lăng Thiên nhất thá»i báºt cÆ°á»i khì má»™t tiếng, cÆ°á»i đến run rẩy cả ngÆ°á»i!
Má»i ngÆ°á»i nhất thá»i tầm mắt Ä‘á»u bị hắn thu hút, chứng kiến hắn hắc tinh tinh đứng ở nÆ¡i đó giống nhÆ° má»™t pho tượng thiết tháp thì không khá»i không biết nói gì. Gã thô lá»— rối tinh rối mù nà y cÅ©ng tá»›i tham gia Nhã văn há»™i? Hắn nhã ở chá»— nà o?
Ngá»c Mãn Thiên vừa nhìn thấy má»i ngÆ°á»i nhÆ° Ä‘ang xem khỉ thì bất giác tức giáºn:" Nhìn cái gì váºy, muốn đánh a!"
Má»i ngÆ°á»i thấy không thể trêu và o vị đại gia nà y bèn nhìn Ä‘i chá»— khác. NhÆ°ng lúc nà y Tây Môn Thanh nhÆ° thế nà o còn không ra, chẳng lẽ Nhã văn há»™i do Tây Môn Thế Gia phát khởi vì váºy không bệnh mà chết Æ°.
Tấm rèm cá»a Cá»±c Lạc các được kéo lên cao, má»™t vị trung niên văn sÄ© Ä‘á»™ hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i tuổi vẻ mặt gượng cÆ°á»i Ä‘i tá»›i giữa trung tâm, hÆ°á»›ng bốn phÃa ôm quyá»n bao quanh thi lá»… nói:"Nhã văn há»™i hôm nay được thiên hạ tuấn ngạn nể mặt tá» tụ MÃnh yên..." Hắn nói được mấy câu thì tá»±a hồ khôi phục được trạng thái, thao thao bất tuyệt nói tiếp.
Lăng Thiên thoải mái nằm ở trên ghế, kép há» mắt tá»±a hồ đã ngủ thiếp Ä‘i. Äá»™t nhiên nghe được má»™t âm thanh trong trẻo nói:" Nà y, ngÆ°Æ¡i nói xong chÆ°a. Nhanh tuyên bố bắt đầu Ä‘i, nêu ra phÆ°Æ¡ng thức quản lý và tiến hà nh là được, đâu cần nói nhảm nhÆ° váºy!"
Má»i ngÆ°á»i theo tiếng nhìn lại, chá»— Ngá»c Gia Thiên Má»™ng các có má»™t thiếu niên thÆ° sinh Ä‘i ra, thân trÆ°á»ng ngá»c láºp, sắc mặt hÆ¡i lá»™ vẻ ngăm Ä‘en, không phải Lăng Trì thì là ai.
NgÆ°á»i ná» thấy trong Ngá»c Gia có ngÆ°á»i Ä‘i ra can thiệp thì không khá»i trong lòng hoảng hốt, miá»…n cưỡng nói thêm và i câu rồi nói "Nhã văn há»™i lần nà y vốn do Tây Môn Thanh công tá» ra Ä‘á» tà i, lấy văn kết bạn, lấy thi kết bạn, thi từ ca phú, cầm kỳ thi há»a, má»i ngÆ°á»i thi triển hết sức trÆ°á»›c mặt thiên hạ anh hùng, mà xem hoa lạc nhà ai, ngÆ°á»i nà o Ä‘oạt khôi thủ!"
Dù vẫn biết em không quay vá»...
Tà i sản của Tiểu Äiệp
Chữ ký của Tiểu Äiệp
Äã có 16 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Äiệp
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
baobién ,
Bạch Vô Song ,
ducdaogia ,
Lạnh ,
LinhLam ,
mailmail060689 ,
MyTan ,
namkhanh24 ,
thunreigu ,
Tiểu Phùng ,
tien139 ,
trandat09 ,
trungwiner ,
Trương đại thiếu gia ,
turner ,
unknow_n9x
23-11-2010, 04:41 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Oct 2010
Bà i gởi: 764
Thá»i gian online: 5 phút 52 giây
Thanks: 1,070
Thanked 8,945 Times in 530 Posts
Quyển 3
Chương 81: Bất túc vi địch
NgÆ°á»i dịch: Ngạo Thiên Môn
SÆ°u táºp bởi xXx
"Bằng và o cái gì mà Tây Môn Thanh đỠxuất?"
"Äúng, bằng và o cái gì chứ? Chẳng lẽ bởi vì hắn trông đẹp trai, tuấn kiệt Æ°?"
"Tây Môn Thanh là ai? Chưa từng nghe qua..."
NgÆ°á»i ở trên Ä‘Ã i còn chÆ°a nói xong, bốn phÃa đã rá»™ lên ầm Ä©, má»i ngÆ°á»i nhao nhao kháng nghị. Äặc biệt là dÆ°á»›i sá»± đổ dầu và o lá»a của bá»n Lăng Phong, Lăng Trì, đám ngÆ°á»i Ngá»c Mãn Thiên, Äông PhÆ°Æ¡ng Kinh Lôi, Nam Cung Thiên Hổ cÅ©ng thừa cÆ¡ mượn gió châm lá»a, láºp tức trở thà nh há»—n loạn. Trong nhất thá»i tiếng huýt sáo vang lên khắp nÆ¡i. Chá»— nà y đâu còn là nÆ¡i tụ há»™i của những văn nhân nhã sÄ©, căn bản đã trở thà nh đại sảnh tụ nghÄ©a của đám thổ phỉ hà o cÆ°á»ng! Không Ãt nho sinh lắc đầu thở dà i, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy vô cùng nhạt nhẽo buồn tẻ.
Sau cùng vẫn là mấy vị đại nho đức cao vá»ng trá»ng đứng ra má»›i bình ổn được đám ngÆ°á»i Ä‘ang lá»™n xá»™n. Mấy ngÆ°á»i cùng Tần đại tiên sinh thÆ°Æ¡ng lượng má»™t chút, liá»n quyết định để cho má»—i đại thế gia luân lÆ°u ra Ä‘á», nhÆ°ng Tây Môn thế gia lại không phục, nhất quyết yêu cầu tăng thêm má»™t quy củ, đó chÃnh là sau khi ra Ä‘á» mục, ngÆ°á»i ra Ä‘á» có thể tùy ý chỉ định má»™t nhà giải đáp.
Má»i ngÆ°á»i biết rõ trong lòng, quá»· củ nà y của Tây Môn thế gia nhất định là nhắm và o Lăng Thiên, rắp tâm muốn dáºp tắt sá»± huênh hoang của Lăng Thiên, muốn thấy Lăng gia phải xấu mặt. Äiá»u nà y khiến cho má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hÆ¡i trù trừ, Tần đại tiên sinh nhìn vá» phÃa Lăng Thiên, thấy hắn khẽ gáºt đầu thì má»›i mở miệng đáp ứng.
Rèm cá»a của Cá»±c Nhạc các, nÆ¡i Tây Môn thế gia Ä‘ang ở được vén lên, Tây Môn Thanh cuối cùng cÅ©ng bÆ°á»›c ra, mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, tá»±a hồ chuyện vừa rồi căn bản chÆ°a từng phát sinh, hắn căn bản cÅ©ng coi nhÆ° không há» bị Lăng Thiên là m nhục, mặt mà y tÆ°Æ¡i cÆ°á»i xán lạn. Không Ãt ngÆ°á»i thầm cúi đầu khen ngợi,Tây Môn Thanh, đệ nhất nhân váºt trong hà ng háºu bối của Tây Môn gia quả nhiên bất phà m, bị vÅ© nhục nhÆ° váºy, không ngá» vẫn bất Ä‘á»™ng thanh sắc, tâm tÃnh tu dưỡng nà y rất Ãt ngÆ°á»i có thể đạt được.
Lăng Thiên lắc lắc đầu, vẻ mặt rất cụt hứng.
Mạnh Ly Ca ở bên cạnh luôn chú ý tá»›i phản ứng của Lăng Thiên, thấy Lăng Thiên lắc đầu, há»i: "Nhìn ý tứ của Lăng công tá», tá»±a hồ nhÆ° rất không đồng ý vá»›i vị Tây Môn công tá» nà y?"
Lăng Thiên quay đầu nhìn Mạnh Ly Ca, hắn từ đầu tá»›i cuối Ä‘á»u không lá»™ ra má»™t chút tâm tÆ° muốn chiêm lãm nà o, nhÆ° váºy chỉ tổ dá»a cho đối phÆ°Æ¡ng chạy mất. Äối vá»›i Mạnh Ly Ca, trong lòng Lăng Thiên sá»›m đã có định kế. Nhe răng cÆ°á»i nói: "Tiên sinh chá»› có trêu ta, chẳng lẽ tiên sinh cho rằng, ta phải nhìn hạng ngÆ°á»i nhÆ° Tây Môn Khánh vá»›i con mắt khác Æ°?"
Mạnh Ly Ca vuốt râu, trong mắt lóe lên má»™t tia sắc thái trà tuệ, ha ha cÆ°á»i nói: "Lá»i nà y của công tá» có ý gì?"
Lăng Thiên mỉm cÆ°á»i, hÃp mắt nói: "Má»™t tuyệt thế kiếm khách, nhiá»u năm không có địch thủ, cô Ä‘á»™c tịch mịch đã lâu, mong má»i được chiến bại. NhÆ°ng khổ ná»—i mãi vẫn không có đối thủ, chỉ Ä‘Ã nh thở dà i ai oán. Cuối cùng có má»™t ngà y, Ä‘á»™t nhiên có má»™t kiếm khách đại danh vang dá»™i, hạ chiến thÆ° đối vá»›i hắn, ngÆ°Æ¡i nói xem hắn nên mừng hay nên buồn, nên vui hay nên sầu?" Lăng Thiên chầm cháºm nói.
Mạnh Ly Ca không ngá» hắn lại nhắc tá»›i cố sá»±, không khá»i hÆ¡n ngây ngÆ°á»i, nhÆ°ng biết hắn chắc chắn còn có hà m nghÄ©a khác, cho nên không ngắt lá»i, mỉm cÆ°á»i nghe tiếp.
"Kiếm khách nà y thá»±c sá»± là tịch mịch quả lâu, nghe thấy tin tức nà y tất nhiên rất vui mừng, hÆ°ng phấn tiếp nháºn, chuẩn bị đại chiến má»™t tráºn để được thá»a nguyện!" Lăng Thiên tiếp tục nói: "Nà o ngá» sau khi hắn tá»›i nÆ¡i Æ°á»›c định thì lại thất vá»ng phát hiện kiếm khách đại danh đỉnh đỉnh đã khiêu chiến kia lại là má»™t hà i đồng ba tuổi!" Lăng Thiên mỉm cÆ°á»i nhìn Mạnh Ly Ca: "Tây Môn Thanh lúc nà y đối vá»›i ta mà nói, chÃnh là má»™t hà i đồng ba tuổi. Bản công tá» hiện tại phi thÆ°á»ng mất hứng. Tiên sinh có thấy váºy không?"
Mạnh Ly Ca không khá»i lá»™ ra nét cÆ°á»i trong mắt, há»i: "Công tá» vì sao lại nói nhÆ° váºy?"
Lăng Thiên hai mắt dán chặt và o Mạnh Ly Ca, mỉm cÆ°á»i nói: "Tiên Sinh vì sao đã biết rõ còn cố há»i?"
Mạnh Ly Ca nói: "Xin rá»a tai lắng nghe."
Lăng Thiên ha ha cÆ°á»i lá»›n, nói: "Tiên sinh đã muốn bức bách Lăng Thiên, Lăng Thiên chỉ Ä‘Ã nh nói ra thôi. Tây Môn Thanh nếu và o ngay lúc mà ta nói ra những lá»i đó mà có thể mặt không đổi sắc bÆ°á»›c ra, váºy thì, hắn có lẽ có thể trở thà nh địch thủ mà ta tôn kÃnh! NhÆ°ng…" Lăng Thiên nói từng chữ: "Hắn dẫu sao vẫn cháºm má»™t khắc!"
Nói xong, Lăng Thiên mỉm cÆ°á»i, quay đầu nhìn và o trong trÆ°á»ng.
Mạch Ly Ca trở nên trầm tÆ°, mắt nhìn vá» phÃa Lăng Thiên lá»™ ra vẻ tán thưởng, quả nhiên bất tục! Tây Môn Thanh nếu lúc trÆ°á»›c bÆ°á»›c ra ngay, váºy thì tâm tÃnh ẩn nhẫn của hắn đủ để trở thà nh nhân tuyển má»™t Ä‘á»i kiêu hùng! NhÆ°ng hắn cách má»™t giây má»›i ra, tuy thá»i gian không dà i, nhÆ°ng vá» khà độ mà luáºn thì chỉ có thể coi là nhân tuyển nhất thá»i mà thôi! Cho nên Lăng Thiên không để hắn và o mắt, không đáng để báºn tâm!
Bên ngoà i có ngÆ°á»i hét lên: "Xin má»i Mạnh Ly Ca tiên sinh."
Thì ra má»i ngÆ°á»i ở bên ngoà i sau khi thÆ°Æ¡ng lượng, muốn tuyển ra mấy nhân viên bình phẩm, Tây Môn Thanh láºp tức Ä‘á» nghị hai ngÆ°á»i, má»™t là Tần đại tiên sinh, còn ngÆ°á»i kia là Mạnh Ly Ca! Hắn đã muốn là m nhục Lăng Thiên, váºy thì sao có thể để hai đại văn nhân nà y ở bênh cạnh nhắc nhở cho Lăng Thiên.
Sáu bình thẩm được chá»n ra đứng quanh trÆ°á»ng hà nh lá»…, chà o há»i má»i ngÆ°á»i ở xung quanh. Sáu ngÆ°á»i bá»n há» tuy không biết nhau, nhÆ°ng sá»›m đã nghe danh của nhau, cho nên vừa gặp mặt Ä‘á»u rất Ä‘á»—i cao hứng.
Má»™t lão già bÆ°á»›c lên trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, cao giá»ng nói: "Hôm nay Nhã Văn há»™i chÃnh là mở Ä‘Æ°á»ng cho những văn nhân giống nhÆ° ta, huống chi thiên hạ tuấn kiệt Ä‘á»u tá» tá»±u đông đủ, thất quốc bát đại thế gia cÅ©ng Ä‘á»u có mặt, tình cảnh nà y, cả má»™t Ä‘á»i ngÆ°á»i cÅ©ng thá»±c sá»± Ãt được thấy! Thịnh cá» ngà y hôm nay, tất sẽ lÆ°u lại má»™t mỹ danh thiên cổ bất diệt tại Thừa Thiên! Lão hủ bất tà i, năm trÆ°á»›c nghÄ© ra má»™t câu đố, nhÆ°ng nghÄ© mãi vẫn chÆ°a ra hạ liên (vế dÆ°á»›i của má»™t câu đối). Hôm nay má»™t là phao chuyên dẫn ngá»c, hai là xin các vị giải quyết khó khăn trong lòng cho lão hủ, để tránh lão hủ mấy năm sau hai mắt đã má» mà vẫn canh cánh ôm háºn trong lòng!"
Má»i ngÆ°á»i nghe thấy lão nói rất phong phú, không khá»i báºt cÆ°á»i, có ngÆ°á»i liá»n nói: "Lão tiên sinh cứ nói Ä‘i đừng ngại!"
Lão già đó nói: "Lão hủ vốn là nhân sÄ© Thừa Thiên, năm trÆ°á»›c có ngÆ°á»i má»i tá»›i Thiên Nhiên cÆ° ở thà nh đông uống rượu. Khi tá»›i Thiên Nhiên cÆ°, qua ba tuần rượu Ä‘á»™t nhiên thấy ở cá»a quán rượu có treo má»™t thượng liên (vế trên của câu đối): Khách thượng Thiên Nhiên cÆ°, cÆ° nhiên thiên thượng khách. Tiếc rằng thượng liên tuyệt giai thì đã có rồi, nhÆ°ng hạ liên thì lại chÆ°a. Thiên Nhiên cÆ° nói sẽ miá»…n phà cả Ä‘á»i cho ngÆ°á»i đối được. Lão hủ xÆ°ng là đại nho Ä‘Æ°Æ¡ng thế, nhÆ°ng lại không thể ứng đối, ná»a năm nay cÆ¡ hồ u sầu đến bạc cả tóc, vê đứt cả râu, nhÆ°ng cÅ©ng không có biện pháp." Nói tá»›i đây, mặt lão đầu hiện lên vẻ sầu khổ.
"Khách thượng Thiên Nhiên cư, cư nhiên thiên thượng khách."
Một câu đối Hồi văn rất hay.
Láºp tức, mấy trăm ngÆ°á»i trong trÆ°á»ng miệng đầu lẩm bẩm Ä‘á»c. Có ngÆ°á»i còn ngẩng đầu lên trá»i, khổ cá»±c suy nghÄ©, có ngÆ°á»i thì cúi đầu nhÃu mà y, miệng lẩm bẩm, có ngÆ°á»i thì cứ lắc đầu liên tục. Má»™t lâu sau, vẫn không có ai lên tiếng trả lá»i.
Câu đối nà y nhìn chữ thì bình thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng là câu đối Hồi văn, phản chÃnh. HÆ¡n nữa lá» má» có ý tức tán dÆ°Æ¡ng thân pháºn của du khách, đầu Ä‘uôi nối nhau cà ng hay tuyệt vá»i, đúng là rất khó đối.
Trong Thiên HÆ°Æ¡ng các, Lăng Thiên nhÃu mà y, ghếch hai chân lên, hoà n toà n không coi và o đâu. Bên cạnh, Lăng Thần hÆ¡i mỉm cÆ°á»i, vẻ mặt nhÆ° đã định liệu trÆ°á»›c. Câu đối nà y Lăng Thiên ở tiá»n thế sá»›m đã biết rồi, bình thÆ°á»ng lúc nhà n rồi không có gì là m thÆ°á»ng cùng Lăng Thần, Lăng Kiếm chÆ¡i trò chữ nghÄ©a đã nhắc tá»›i. Chỉ có Ä‘iá»u Lăng Thiên không ngá» rằng trên thế giá»›i nà y lại có ngÆ°á»i sá» dụng câu đối nà y. HÆ¡n nữa không ngá» còn trở thà nh má»™t câu đối tuyệt hay! Lăng Thần trong lòng biết tá»›i mấy đáp án hay, cá»› sao lại không cÆ°á»i thầm?
Chỉ có Ngá»c Băng Nhan là nhÃu mà y, mặt đầy vẻ trầm tÆ°, hiển nhiên Ä‘ang khổ sở suy nghÄ©. Ngá»c Bang Nan tá»± phụ là tà i nữ, há có thể cam tâm bị câu đôi nà y là m khó?
Trong Cá»±c Nhạc các vang lên tiếng cÆ°á»i khẽ, má»™t ngÆ°á»i chầm cháºm nói: "Câu đối nà y tuy khó đối, nhÆ°ng cÅ©ng không tÃnh là tuyệt đối; Bản công tá» năm trÆ°á»›c du lịch khắp nÆ¡i, Ä‘i qua má»™t ngôi chùa, tên gá»i là Äại Pháºt! Nhân quá Äại Pháºt tá»±, tá»± Pháºt đại quá nhân. Không biết có thể miá»…n cưỡng đối được không?" NgÆ°á»i nói chÃnh là Tây Môn Thanh. Chỉ thấy hắn trÆ°á»ng sam phất phÆ¡, sải bÆ°á»›c ra khá»i cá»a, miệng treo má»™t nụ cÆ°á»i kiêu căng, hiển nhiên Ä‘ang cá»±c kỳ hà i lòng vá»›i câu đối của mình.
Má»i ngÆ°á»i cúi đầu trầm tÆ°, chỉ cảm thấy câu đối nà y có thể coi là đối khá chuẩn, không khá»i có ngÆ°á»i báºt cÆ°á»i.
"Phì!" Má»™t tiếng chế giá»…u truyá»n tá»›i, má»™t ngÆ°á»i lạnh lùng nói: "Äây mà cÅ©ng tÃnh là đối được à ? Äúng là ná»±c cÆ°á»i!"
Tây Môn Thanh sắc mặt trầm xuống, trừng mắt lên, lạnh lùng nói: "NhÆ°ng không biết các hạ có câu đối hay nà o không? " Hắn thấy ngÆ°á»i nà y chÃnh là từ Thiên Má»™ng các của Ngá»c gia bÆ°á»›c ra, liá»n cố gắng đè nén lá»a giáºn trong lòng, không dám láºp tức phát tác.
Lăng Thiên và Lăng Thần nhìn nhau, Ä‘á»u thấy được nét cÆ°á»i trong mắt đối phÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i vừa nói chÃnh là Lăng Trì. Lăng Thiên Ä‘oán rằng tên gia há»a nà y sẽ rất dá»… bị kÃch Ä‘á»™ng, quả nhiên không ngoà i sở liệu.
Chỉ nghe thấy Lăng Trì dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý nói: "Hiá»n xuất Ä‘a phúc địa, địa phúc Ä‘a xuất hiá»n! Ha ha, thế nà o?" Má»i ngÆ°á»i ngẫm nghÄ© tháºt kỹ, không khá»i đồng thanh khen hay! Hạ liên nà y bất kể là đối nghÄ©a hay dùng từ Ä‘á»u chuẩn hÆ¡i nhiá»u so vá»›i vế đối của Tây Môn Thanh, đặc biệt là ý vị trong đó cà ng ăn khá»›p vá»›i thượng liên, so vá»›i câu mà Tây Môn Thanh đối thì cao hÆ¡n mấy báºc.
Ngá»c Bang Nhan Ä‘á»™t nhiên a má»™t tiếng, buá»™t miệng nói: "Có rồi!" Nà ng vừa rồi nhÃu mà y suy nghÄ©, không há» biết gì tá»›i Ä‘á»™ng tÄ©nh bên ngoà i, "HÆ°Æ¡ng mai ngá»c hà n hiên, hiên hà n ngá»c mai hÆ°Æ¡ng!"
Má»i ngÆ°á»i lại ngây ngÆ°á»i, không khá»i má»™t lần nữa đồng thà nh khen hay! Không ngá» tuyệt sắc mỹ nữ yểu Ä‘iệu nà y lại tà i hoa nhÆ° váºy! Chỉ là câu đối nà y tuy hay, nhÆ°ng vẫn kém câu "hiá»n xuất Ä‘a phúc địa, địa phúc Ä‘a xuất hiá»n" mà Lăng Trì có được từ chá»— Lăng Thiên!
Tây Môn Khánh hừ má»™t tiếng, hai báºn bị kém ngÆ°á»i khác, tá»± cảm thấy rất mất mặt, vá»™i và ng vãn hồi thế cục, nói: "Bản công tá» hôm nay rất có cảm xúc vá»›i Nhãn Văn há»™i, ngay tại chá»— ra má»™t câu đối, nay nói ra để xin ý kiến của các vị hiá»n tà i: Tái thi Ä‘Ã i, tái thi tà i, tái thi Ä‘Ã i thượng tái thi tà i, thi tà i tuyệt thế, thi tà i tuyệt thế! Không biết vị nà o có thể đối ra được hạ liên?"
Tây Môn Thanh đứng ở giữa trÆ°á»ng, nhìn vá» phÃa má»—i má»™t toà n lâu các, sau cùng dừng lại ở Thiên HÆ°Æ¡ng các nÆ¡i Lăng Thiên Ä‘ang ngồi. Miệng treo má»™t nụ cÆ°á»i gây hấn, nhìn vá» phÃa Lăng Thiên. NgÆ°á»i sáng mắt Ä‘á»u có thể nhìn ra, thượng liên nà y của Tây Môn Thanh chÃnh là dùng để là m nhục Lăng Thiên! Chuyện liên quan đến lưỡng đại thế gia, ai dám nhiá»u lá»i? Mà đám ngÆ°á»i Ngá»c Mãn Thiên toà n là võ phu thô lá»—, ngay cả nháºn biết chữ viết tên mình còn khó thì sao có thể giúp đỡ?
Vả lại Tần đại tiên sinh và Mạnh Ly ca, ngÆ°á»i có thể trợ giúp cho Lăng Thiên Ä‘á»u đã nháºn là nhân viên bình phẩm! Trong nhất thá»i má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhao nhao suy Ä‘oán, xem ra lần nà y Lăng Thiên sẽ bị xấu mặt rồi, không Ãt ngÆ°á»i trong mắt hiện lên vẻ vui mừng trÆ°á»›c tai há»a của ngÆ°á»i khác. Trong Húc Nháºt các, Tiêu Nhạn Tuyết nhÃu chặt mà y, trong mắt mÆ¡ hồ lá»™ ra vẻ lo lắng.
Ãnh mắt ngạo mạo của Tây Môn Thanh nhÆ° cÆ°á»i mà nhÆ° không cÆ°á»i nhìn Lăng Thiên, vừa nhìn đến hai vị tuyệt thế mỹ nữ là Lăng Thần và Ngá»c Băng Nhan, trong mắt không khá»i bùng lên dị quang, đầy vẻ kinh ngạc và ái má»™. Cuối cùng cÅ©ng hiểu lý do mà tiểu đệ Tây Môn DÆ°Æ¡ng phải chết. Mỹ nữ nhÆ° thế nà y, ai mà không muốn Ä‘Æ°a và o trong phòng của mình chứ?
Nhưng vẫn chỠmong...
Tà i sản của Tiểu Äiệp
Äã có 18 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Äiệp
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
baobién ,
Bạch Vô Song ,
boy_angel^_^ ,
ducdaogia ,
Lạnh ,
LinhLam ,
mailmail060689 ,
MyTan ,
namkhanh24 ,
php81 ,
thunreigu ,
Tiểu Phùng ,
tien139 ,
trandat09 ,
trungwiner ,
Trương đại thiếu gia ,
turner ,
unknow_n9x
23-11-2010, 04:43 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Oct 2010
Bà i gởi: 764
Thá»i gian online: 5 phút 52 giây
Thanks: 1,070
Thanked 8,945 Times in 530 Posts
Quyển 3
ChÆ°Æ¡ng 82: Câu đối tuyệt vá»i xuất hiện
NgÆ°á»i dịch: Ngạo Thiên Môn
SÆ°u táºp bởi xXx
Lăng Thiên trong mắt lóe sáng, nói: "Thần nhi, muội tới áp chế sự kiêu ngạo của hắn đi!"
Lăng Thần dạ má»™t tiếng, đứng dáºy, nhìn vá» phÃa Tây Môn Thanh, trong con mắt xinh đẹp không khá»i lá»™ ra vẻ khinh thÆ°á»ng, dạng ngÆ°á»i nà y xứng vá»›i cái danh tà i tá» sao?
Môi hồng hé mở, Lăng Thần không thèm nhìn thẳng và o Tây Môn Thanh, ngạo nghá»… ngâm chầm cháºm: "Thái vân thiên, thái vân gian, thái vân thiên thượng thái vân gian, vân thiên vÄ©nh cá»u, vân gian vÄ©nh cá»u!"
Hạ liên vừa được nói ra, cả trÆ°á»ng trở nên tÄ©nh mịch, câu đối nà y không những đối thÃch hợp mà còn kiêm cả ý cảnh sâu xa, nếu so sánh thì ngay cả vế trên cÅ©ng không thể sánh bằng, chá»— khó nhất chÃnh là , câu đối nà y thá»±c sá»± là tuyệt đối, thượng liên Tây Môn Thanh hao tổn tâm huyết lắm má»›i nghÄ© ra được, bản thân cÅ©ng chÆ°a chắc đối được, ngÆ°á»i trong trÆ°á»ng, ai cÅ©ng hiểu đạo lý nà y, cho nên sao không kinh ngạc.
Một lát sau, tiếng khen hay vang lên khắp nơi, kéo dà i mãi không thôi.
Tây Môn Thanh xòe quạt xếp trong tay, khẽ phe phẩy hai cái, lá»™ ra phong Ä‘á»™ thanh thoát, khóe miệng nở nụ cÆ°á»i ôn nhu Æ°u nhã, nhìn Lăng Thần, cao giá»ng khen ngợi: "Äối rất hay, đúng là rất chuẩn! Tà i hoa của cô nÆ°Æ¡ng thá»±c sá»± khiến Tây Môn Thanh được mở rá»™ng tầm mắt! Câu đối nà y thá»±c sá»± vô cùng tuyệt vá»i, Tây Môn Thanh cam bái hạ phong, không biết phÆ°Æ¡ng danh của tiểu thÆ° xÆ°ng hô thế nà o? Vá»›i tà i hoa tuyệt thế của cô nÆ°Æ¡ng, chắc rằng sá»›m đã vang danh Thừa Thiên!"
Lăng Thần lạnh lùng nói: "Liệt danh của tiểu nữ không đáng để nhắc đến, còn tà i hoa tuyệt thế gì đó cà ng không dám nói đến, câu đối dá»… nhÆ° váºy thì có tà i hoa gì chứ? Tây Môn công tá» quá khen rồi." Lá»i nà y của Lăng Thần nà y tuy là lá»i nói khiêm tốn, kỳ tháºt căn bản là đang nhắm và o Tây Môn Thanh, rõ rà ng Ä‘ang châm biếm hắn không có trình Ä‘á»™, ra má»™t câu đối chẳng có chút khó khăn, hiển nhiên bản thân không há» có chân tà i thá»±c há»c, chỉ là hạng mua danh cầu lợi! Lăng Thần căm tức Tây Môn Thanh đã châm chá»c Lăng Thiên, trong lòng sá»›m đã chán ghét hắn đến cá»±c Ä‘iểm, cho nên nói năng không chút khách khÃ.
Lá»i nà y vừa được nói ra, cả trÆ°á»ng xôn xao.
à của Lăng Thần vốn là muốn sỉ nhục Tây Môn Thanh, nhÆ°ng lá»i nói vừa rồi lại đã đắc tá»™i vá»›i tất cả má»i ngÆ°á»i trong trÆ°á»ng.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cảm thấy lá»i của nữ tá» tuyệt sắc nà y hÆ¡i quá khoa trÆ°Æ¡ng. Câu đối mà vừa rồi Tây Môn Thanh nói ra, má»i ngÆ°á»i đã dùng hết sức lá»±c, vắt óc suy nghÄ© nhÆ°ng thượng iên thá»±c sá»± là quá khó. Có xÆ°ng là tuyệt đối cÅ©ng không phải quá đáng.
Nữ tá» nà y Ä‘á»™t nhiên có sở đắc, đối được vế trên thì cÅ©ng thôi Ä‘i, không ngá» còn nói là quá dá»…. à tứ của lá»i nà y chẳng phải là nói má»™t ngà n ngÆ°á»i có mặt ở đây không bằng hạng Ä‘Ã n bà nhÆ° nà ng ta sao?
Vốn vá»›i trà tuệ của Lăng Thân sẽ không thất sách thất ngôn nhÆ° váºy, nhÆ°ng lúc trÆ°á»›c Tây Môn Thanh lại cứ chÄ©a mÅ©i nhá»n và o Lăng Thiên, đã phạm phải đại kỵ của Lăng Thần, cái vẩy ngược của Lăng Thiên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là Lăng Thần mà cái vẩy ngược của Lăng Thân tất nhiên cÅ©ng chÃnh là Lăng Thiên.
Nói Ä‘i nói lại, vá»›i tà i hoa của Lăng Thần mà luáºn, câu nói vừa rồi không tÃnh là thái quá.
Tây Môn Thanh sắc mặt láºp tức tái xanh, gấp quạt lại, lạnh lùng nói: "Lá»i nà y của cô nÆ°Æ¡ng, khẩu khà không khá»i hÆ¡i quá đáng đó! Cho dù cô nÆ°Æ¡ng có thể đối được má»™t câu, chẳng lẽ có thể xem thÆ°á»ng quần anh trong thiên hạ Æ°? Äây chÃnh là thái Ä‘á»™ của Lăng gia danh chấn Thừa Thiên đối vá»›i thiên hạ quần anh Æ°?"
Lăng Thiên lạnh lùng nói: "Lá»i nà y của ngÆ°Æ¡i chẳng khác nà o đánh rắm, má»™t câu đối của nữ tá» thôi mà kéo cả thiên hạ anh hùng và o. Tây Môn công tá» tháºt là biết pha trò. Huống chi câu đối vô cùng nông cạn nhÆ° thế nà y mà lại có ngÆ°á»i khen luôn miệng, còn tá»± khoe khoang là tuyệt đối, đợi khi có ngÆ°á»i đối được thì xấu hổ thà nh tức giáºn. Chẳng lẽ đây chÃnh là khà độ của ngÆ°á»i được gá»i là thiên hạ anh kiệt, là gia giáo của thế gia nhÆ° Tây Môn thế gia, là truyá»n thống tốt đẹp của Tây Môn thế gia, là phong thái của ngÆ°á»i được gá»i là đương kim đệ nhất tà i tá» Æ°? Ta nhổ và o! Tháºt đúng là không biết xấu hổ, cá»±c kỳ bỉ ổi!"
Lá»i nà y sắc bén cay nghiệt, không để cho Tây Môn Thanh danh mãn thiên hạ và Tây Môn thế gia má»™t chút mặt mÅ©i nà o. Sá»± khinh miệt mỉa mai và coi thÆ°á»ng trong lá»i nói vô cùng rõ rà ng nhÆ° sợ ngÆ°á»i ta không nghe ra.
Tây Môn Thanh không nén nổi giáºn dữ, quay đầu lại, hung hăng nói: "Lăng công tỠđã nói nhÆ° váºy, chắc là tà i hoa hÆ¡n ngÆ°á»i, thiên hạ vô song Æ°? Tây Môn Thanh tháºt muốn thỉnh giáo má»™t phen."
Lăng Thiên khịt mÅ©i má»™t cái, khinh thÆ°á»ng nói: "Thiên hạ vô song thì chÆ°a biết, có Ä‘iá»u câu đối của loại trẻ con ba tuổi nhÆ° ngÆ°Æ¡i, bản công tá» có thể đối được."
Tây Môn Thanh hung hăng trừng mắt nhìn hắn, trong mặt Ä‘á» nhÆ° máu, phong Ä‘á»™ nho nhã lúc trÆ°á»›c đã không còn sót lại chút gì, nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ: "Nguyện nghe cao luáºn!"
Thượng liên nà y vốn là Tây Môn Thanh ngẫu nhiên có được, hắn nhiá»u lần vắt óc suy nghÄ© nhÆ°ng vẫn chÆ°a đối ra được, hắn tá»± cảm thấy thượng liên mà mình không thể đối được thì tất nhiên là thiên cổ tuyệt cú, nhất định có thể là m khó tất cả anh kiệt, khiến bản thân được nổi báºt trÆ°á»›c mặt anh tà i thiên hạ. Không ngá» Lăng phủ tùy tiện phái ra má»™t thiếu nữ liá»n dá»… dà ng đối được, tiếp theo lại bị Lăng Thiên châm biếm là không đáng má»™t xu, Tây Môn Thanh có tu dưỡng tốt đến mấy cuối cùng cÅ©ng không thể nhịn nổi, cÆ¡ hồ hồ nhÆ° phát cuồng, nà o còn để ý tá»›i phong Ä‘á»™ gì đó.
Loại câu đối nhÆ° thế nà y, có thể đối được má»™t câu đã là khó lắm rồi, bắt tìm má»™t câu khác để đối, căn bản chÃnh là là m khó ngÆ°á»i ta, nhÆ°ng Tây Môn Thanh muốn lấy lại thể diện nên cÅ©ng chẳng thèm để ý đến Ä‘iá»u nà y.
Lăng Thiên cÆ°á»i to má»™t tiếng, nói: "Là m má»™t câu đối khác Æ°, có gì khó đâu! NgÆ°Æ¡i nghe cho rõ nhé, hạ liên của ta là : ThÃnh vÅ© các, thÃnh vÅ© lạc, thÃnh vÅ© các trung thÃnh vÅ© lạc, vÅ© các tam canh, vÅ© lạc tam canh. Thế nà o?" Tây Môn Thanh sắc mặt trắng bệnh, lảo đảo muốn ngã.
Thì ra, câu đối của Lăng Thiên so vá»›i của Lăng Thần thì còn cao hÆ¡n má»™t báºc, "tái thi Ä‘Ã i, tái thi tà i" chÃnh là nÆ¡i chốn cụ thể, còn "thái vân thiên, thái vân gian" chung quy là váºt hÆ° ảo, nếu nói vá» vế đối thì hợp, nhÆ°ng nếu nghiá»n ngẫm sâu hÆ¡n, thủy chung "thÃnh vÅ© các, thÃnh vÅ© lạc" mà Lăng Thiên đối vẫn cao hÆ¡n má»™t báºc.
Lăng Thiên cÆ°á»i hắc hắc: "Nếu không vừa lòng, ngÆ°Æ¡i nghe thêm nhé: Äá»™c thÆ° đình, Ä‘á»™c thÆ° thanh, Ä‘á»™c thÆ° đình trung Ä‘á»™c thÆ° thanh, thÆ° đình thiên cổ, thÆ° thanh thiên cổ. Thế nà o? Thưởng tuyết lÄ©nh, thưởng tuyết cảnh, thưởng tuyết lÄ©nh đầu thưởng tuyết cảnh, tuyết lÄ©nh vạn niên, tuyết cảnh vạn niên, ha ha ha, thế nà o, có được thi Ä‘á»— không?"
Tây Môn Khánh sắc mặt trắng bệch, không nói lên lá»i.
Khóe miệng Lăng Thiên lá»™ ra nụ cÆ°á»i trà o lá»™ng, nói: "Tây Môn công tá», tại hạ có má»™t câu đối, cÅ©ng muốn múa rìu qua mắt thợ má»™t phen."
Tây Môn Thanh sắc mặt đột nhiên biến đổi, hắn rất tự tin và o văn tà i của mình, nghĩ chắc sẽ không xấu mặt, bình tĩnh nói: "Xin thỉnh giáo!"
Lăng Thiên mỉm cÆ°á»i nói: "Câu đối nà y rất Ä‘Æ¡n giản, công tá» tất nhiên có thể đối, thượng liên của ta là : ThÃnh vÅ© tạ, thÃnh vÅ© tố, thÃnh vÅ© tạ trung thÃnh vÅ© tố…"
Tây Môn Thanh lại biến sắc, Lăng Thiên không ngá» lại lấy câu đối trÆ°á»›c để là m khó mình. Lúc trÆ°á»›c Lăng Thiên đã đối liá»n ba câu, hiện tại lại dùng bố cục nà y để là m khó mình, nhÆ°ng mình ngay cả má»™ câu cÅ©ng đối không nổi.
Cả trÆ°á»ng lại má»™t lần nữa xôn xao, phải biết câu đối "tái thi Ä‘Ã i, tái thi tà i" mà Tây Môn Thanh Ä‘Æ°a ra là m khó má»i ngÆ°á»i không há» quá pháºn, nhÆ°ng hắn không ngá» cÅ©ng không đối được, Ä‘iá»u nà y cá»±c kỳ không thá»a đáng.
Tây Môn Thanh cÅ©ng coi nhÆ° có chút tà i ứng phó, sắc mặt trong nháy mặt đã khôi phục lại được vẻ bình tÄ©nh: "Cái nà y gá»i là ra câu đối thì dá»…, đối lại thì khó. Lăng huynh tá»± thị tà i cao, chỉ là đã đối mấy câu rồi, có đối thêm nữa cÅ©ng vô Ãch, hà tất phải mãi câu nệ ở câu đối nà y nữa!"
Lá»i nói tuy tá»± thị là hoà n hảo, nhÆ°ng ngÆ°á»i trong trÆ°á»ng lại chẳng phải là kẻ ngốc, biết rõ Tây Môn Thanh không thể ứng đối, cho nên má»›i ra hạ sách nà y.
Lăng Thiên hắc hắc cÆ°á»i lạnh: "Thì ra Tây Môn huynh không ngá» lại khinh thÆ°á»ng không thèm đối, quả nhiên cao minh, không thẹn là đệ nhất tà i tá» của Tây Môn thế gia!"
Ở bên cạnh, sá»›m đã có mấy lão nho sinh dùng nét chữ rồng bay phượng múa chép lại mấy câu đối vừa rồi của Lăng Thiên, mấy ngÆ°á»i vây thà nh má»™t vòng, ngâm nga cân nhắc từng chữ, cà ng nhìn cà ng thấy mấy hạ liên nà y của Lăng Thiên Ä‘á»u vô cùng tuyệt diệu, bất cứ má»™t câu nà o cÅ©ng phối hợp vá»›i thượng liên má»™t cách châu liên bÃch hợp, thiên y vô phùng, quả tháºt là bút tÃch của thần, không khá»i tán thưởng không thôi, không ngá» Lăng Thiên luôn nổi tiếng vá»›i cái danh hoà n khố lại hung hoà i cẩm tú nhÆ° váºy.
Tiêu Nhạn Tuyết nhìn Lăng Thiên phong thần tuấn lãng ở trong trÆ°á»ng, không khá»i ra sức dụi mắt, đây... đây ..là đệ nhất 'hoà n khố' của Thừa Thiên Æ°?
Ở mặt bắc, trong Thiên Tuyệt các, má»™t thiếu niên áo trắng mi thanh mục tú Ä‘ang khẽ ngâm nga hạ liên mà vừa rồi Lăng Thiên đã đối, không khá»i hÃt sâu má»™t hÆ¡i, viết ra má»™t hạ liên: Quan thÆ°Æ¡ng hải, quan thÆ°Æ¡ng tùng, quan thÆ°Æ¡ng hải lý quan thÆ°Æ¡ng tùng, thÆ°Æ¡ng hải vạn niên, thÆ°Æ¡ng tùng vạn niên, rồi lại chầm cháºm lắc đầu, vo tá» giấy trắng tinh lại thà nh má»™t nắm, trên mặt lá»™ ra thần sắc tá»± thẹn không bằng.
Bình tâm mà luáºn, "quan thÆ°Æ¡ng hải, quan thÆ°Æ¡ng tùng" nà y cÅ©ng coi nhÆ° là đối khá chuẩn, chÃnh là má»™t tác phẩm thượng gia, nhÆ°ng so vá»›i câu đối của Lăng Thiên thì vẫn còn kém xa.
Lăng Thiên cÆ°á»i mỉm quay đầu lại, cao giá»ng nói: "Tiên sinh, đồ đệ không là m xấu mặt ngÆ°á»i chứ?"
Tần đại tiên sinh vuốt râu, mặt vui nhÆ° nở hoa, gáºt đầu liên hồi.
Má»™t câu nà y của Lăng Thiên cÅ©ng Ä‘em ánh mắt của mầy vị đại nho trong trÆ°á»ng chuyển vá» phÃa Tần đại tiên sinh, ai ai trong mặt cÅ©ng rá»™ lên vẻ hâm má»™, nhao nhao tiến lên trÆ°á»›c chúc mừng Tần tiên sinh lại có thêm má»™t cao đồ. Tần đại tiên sinh trong miệng thì liên hồi nói lá»i khiêm tốn, nói nà o là liệt đồ tuổi trẻ vô tri, nà o đã có thà nh tá»±u gì đâu, tháºt là không hiểu chuyện, trong trÆ°á»ng hợp nà y không ngá» lại không có lá»… số nhÆ° váºy, quay vá» nhất định sẽ trách phạt tháºt nghiêm.
Lá»i nà y khiến các vị đại nho trong lòng Ä‘á»u khinh thÆ°á»ng, nhìn bá»™ dạng miệng ngoác đến táºn mang tai của lão gia há»a nà y, quay vá» mà nỡ trách phạt tên đệ tỠđã là m rạng danh mình nhÆ° váºy má»›i là lạ! Tà i hoa thế nà y mà kêu là tuổi trẻ vô tri Æ°, tháºt là ná»±c cÆ°á»i.
Có Ä‘iá»u có đồ đệ thế nà y, chẳng trách Tần đại tiên sinh có thể yên lòng nhÆ° váºy. Äặc biệt là Lăng Thiên ở ngay trÆ°á»›c mặt tất cả má»i ngÆ°á»i gá»i Tần đại tiên sinh là sÆ° phụ, tuy có hÆ¡i có chút khoa trÆ°Æ¡ng thất lá»…, nhÆ°ng các vị đại nho có mặt ở đây Ä‘á»u khao khát đệ tá»± của mình có thể khoa trÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy má»™t hồi, để cho cái mặt già nua của mình được rạng rỡ thêm mấy phần.
Tây Môn Thanh lúc nà y sá»›m đã háºn Lăng Thiên muốn chết, trên khuôn mặt miá»…n cưỡng nở ra má»™t nụ cÆ°á»i: "Lăng công tá» quả nhiên tà i hoa hÆ¡n ngÆ°á»i, Tây Môn Thanh cá»±c kỳ bá»™i phục!" Lá»i nà y vừa ra khá»i miệng, chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng khó chịu.
Lăng Thiên thá» Æ¡ nói: "Không dám, không dám, ta biết vừa rồi Tây Môn công tá» chỉ là hạ thủ lÆ°u tình mà thôi, căn bản khinh thÆ°á»ng không thèm đối loại câu đối mà có thể đối ra nhiá»u loại hạ liên nhÆ° váºy. Tại hạ vừa rồi chẳng qua là may mắn qua cá»a mà thôi, trong lòng thá»±c sá»± là vô cùng hoảng hốt." Lá»i nà y vừa được nói ra, trên mặt Tây Môn Thanh láºp tức trở nên vặn vẹo.
Trong Thiên Má»™ng các, Ngá»c Mãn Thiên hét lên má»™t tiếng: "ThÆ¡ hay, thÆ¡ hay! Quả nhiên là thÆ¡ hay!" Rồi túm má»™t miếng sÆ°á»n lá»›n trong khay để trÆ°á»›c mặt, gặm má»™t cái, miệng đầy mỡ.
Tà i sản của Tiểu Äiệp
Last edited by Tiểu Äiệp; 23-11-2010 at 04:44 PM .
Lý do: edit là 1 Ä‘iá»u rất quan trá»ng ^^!
Äã có 17 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Äiệp
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
baobién ,
Bạch Vô Song ,
boy_angel^_^ ,
ducdaogia ,
LinhLam ,
mailmail060689 ,
MyTan ,
namkhanh24 ,
php81 ,
thunreigu ,
Tiểu Phùng ,
tien139 ,
trandat09 ,
trungwiner ,
Trương đại thiếu gia ,
turner ,
unknow_n9x
23-11-2010, 04:45 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Oct 2010
Bà i gởi: 764
Thá»i gian online: 5 phút 52 giây
Thanks: 1,070
Thanked 8,945 Times in 530 Posts
Quyển 3
Chương 83: Là m khó Tây Môn
NgÆ°á»i dịch: Ngạo Thiên Môn
SÆ°u táºp bởi xXx
Äây là thÆ¡ á? Má»i ngÆ°á»i không khá»i ngÆ¡ ngác nhìn nhau, Ä‘á»u nhịn không được mà cÆ°á»i trá»™m trong lòng, nhÆ°ng vẫn có mấy tiếng cÆ°á»i đã báºt ra thà nh tiếng.
Ngá»c Băng Nhan giáºm chân, vừa tức giáºn vừa xấu hổ. Tam thúc Æ¡i! Lão nhân gia ngÆ°á»i không hiểu thì đừng nói linh tinh chứ, đây là câu đối, có quan hệ gì vá»›i thÆ¡ đâu? Cái gì mà thÆ¡ hay chứ.
Lăng Thiên cuối cùng cÅ©ng không nhịn được cÆ°á»i, quay đầu lại nói: "Tây Môn công tá» khoan đã."
Tây Môn Thanh sắc mặt ảm đạm, đứng trên Ä‘Ã i mà cả ngÆ°á»i cảm thấy không thoải mái, vốn muốn quay vá» Cá»±c Nhạc các nhÆ°ng lại bị Lăng Thiên gá»i lại, không khá»i quay đầu lại, cÆ°á»i miá»…n cưỡng: "Không biết Lăng công tá» còn có gì chỉ giáo?"
Lăng Thiên cÆ°á»i ha ha, nói: "Vừa rồi công tá» không thèm đối thượng liên của ta, quả tháºt là câu đối trÆ°á»›c có quá nhiá»u loại câu đối có thể đối, cá»± tuyệt cÅ©ng không sao cả, có Ä‘iá»u xin Tây Môn công tỠđối má»™t câu đối khác của ta, thế nà o?"
Má»i ngÆ°á»i nghe váºy Ä‘á»u nhao nhao khen hay. Trong lòng Ä‘á»u hiểu rất rõ, xem ra hôm nay Lăng Thiên và Tây Môn Thanh hai ngÆ°á»i nhất định là đối đầu vá»›i nhau rồi, không biết hắn sẽ ra câu đối cổ quái nà o để là m khó Tây Môn Thanh đây?
Tây Môn Thanh tinh thần chấn Ä‘á»™ng, tá»± tin chỉ cần không phải là câu 'tuyệt đối' vừa rồi thì không thể là m khó được mình, quyết tâm phải lấy lại thể diện ở câu nà y, cố lấy lại mÆ°á»i hai phần tinh thần, nói: "Xin Lăng công tá» ra thượng liên, Tây Môn Thanh rá»a tai lắng nghe." Hắn không ngá» lại bà y ra bá»™ dạng sẵn sà ng đón địch.
Lăng Thiên mỉm cÆ°á»i, nói: "Tại hạ tà i há»c thô thiển, nên ra má»™t câu đối ngắn, thượng liên của ta là 'Tam quang nháºt nguyệt tinh'. DÆ°á»›i tình huống cấp bách, Lăng Thiên cÅ©ng không nghÄ© ra được câu đối nà o hay, câu nà y là thÃch hợp nhất, xem ra tất nhiên là không là m khó được Tây Môn công tá», ha ha."
Má»i ngÆ°á»i nghe thấy câu đối nà y Ä‘á»u cảm thấy lá»i Ãt mà ý nhiá»u, giống nhÆ° là rất tầm thÆ°á»ng, không có gì quá khó. NhÆ°ng ngẫm nghÄ© tá» tế, lại Ä‘á»™t nhiên phát hiện câu thượng liên nà y có chá»— không tầm thÆ°á»ng, không khá»i mặt ai cÅ©ng biến sắc, cúi đầu trầm tÆ°. Má»—i ngÆ°á»i sau khi suy nghÄ© má»™t hồi, Ä‘á»u hÃt sâu má»™t hÆ¡i lạnh, chỉ là má»™t câu đối năm chữ, không ngá» lại khó đối lại nhÆ° váºy.
Vì từ chỉ số lượng trong câu đối nhất định phải dùng từ chỉ số lượng để đối, thượng liên đã có "tam", váºy thì hạ liên không được có nữa, NhÆ°ng ba chữ "nháºt nguyệt tinh" đằng sau Ä‘á»u là sá»± váºt Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c, ghép lại vá»›i nhau vừa hay hợp xÆ°ng là "tam quang". Äiá»u nà y tạo thà nh hạ liên bất luáºn là dùng số từ nà o để đối cÅ©ng không thể nhiá»u hÆ¡n ba chữ, mà phải Ãt hÆ¡n. Quả tháºt là khó khăn vô cùng! Huống chi, 'nháºt nguyệt tinh' vừa hay là tên của ba khối đại lục Ä‘Æ°Æ¡ng kim thiên hạ.
Tây Môn Thanh tâm niệm xoay chuyển nhÆ° Ä‘iện, câu duy nhất nghÄ© ra để đối tá»±a hồ nhÆ° phải là 'Tam tà i thiên địa nhân'. NhÆ°ng thượng liên của đối phÆ°Æ¡ng đã lấy chữ tam rồi, váºy thì mình đối là 'Tam tà i thiên địa nhân' hiển nhiên không thÃch hợp. NhÆ°ng dùng cái khác thì tuyệt không hợp lý, không khá»i nhÃu chặt mà y, rÆ¡i và o trong tình trạng suy nghÄ© khổ sở.
Trong chốc lát, trong Minh Yên lại má»™t lần nữa rÆ¡i và o trong khoảng lặng, chỉ có tiếng nhai nhóp nhép của Ngá»c Tam gia là đặc biệt rõ rà ng.
HÆ¡n má»™t ngà n ngÆ°á»i đồng thá»i rÆ¡i và o trầm tÆ°, mấy vị đại nho bác há»c đặc biệt dụng tâm, ai ai cÅ©ng vuốt râu Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, mặt đầy sầu khổ. Äám ngÆ°á»i mình cùng tá» danh vá»›i Tần đại tiên sinh, hôm nay bởi vì duyên cố Lăng Thiên là đệ tỠđắc ý của Tần đại tiên sinh, vô hình trung đã bị Ä‘em ra so sánh. Nếu ngay cả vế đối mà đệ tá» của hắn Ä‘Æ°a ra cÅ©ng không đối được, váºy thì thá»±c sá»± là quá mất mặt. Tuy thượng liên của Lăng Thiên Ä‘Æ°a ra để Tây Môn Thanh đối, nhÆ°ng các vị lão phu tá» lại Ä‘á»u Ä‘em thượng liên nà y ra để so tà i giữa mình là Tần đại tiên sinh, cho nên Ä‘á»u hết sức cố gắng suy nghÄ©.
Má»™t lát sau, má»™t lão nho sinh râu đã bạc ngán ngẩm lắc đầu thở dà i má»™t tiếng, nói: "Äối không ra, đối không ra! Tháºt sá»± là háºu sinh khả úy! Câu đối ngắn chỉ có năm chữ thế nà y mà không ngá» lại khó nhÆ° váºy, quả nhiên là ra câu đối thì dá»…, đối lại thì khó! Tháºt sá»± là tuyệt đối!" Lá»i nà y vừa được nói ra, láºp tức cả lâu Ä‘á»u là tiếng thở dà i.
Tần đại tiên sinh tá»± mình cÅ©ng đối không được, tuy cÅ©ng lắc đầu thở dà i, nhÆ°ng thần thái trên mặt lại rất phấn khởi, chẳng có chút chán nản nà o. Mắt thấy câu thượng liên của đệ tá» mình Ä‘Æ°a ra đã là m khó dược thiên hạ quần anh, Tần đại tiên sinh trong lòng sá»›m đã kiêu ngạo tá»›i mức muốn lá»›n tiếng ca hát! Bá»—ng dÆ°ng cảm thấy cả cuá»™c Ä‘á»i của mình, không ngá» và o thá»i khác nà y đã chân chÃnh đạt được cảnh giá»›i đỉnh phong mà mình đã tha thiết mong bấy lâu.
Lão đắc ý nhìn mấy lão nho sinh cả Ä‘á»i luôn tranh đấu vá»›i mình, trong bụng vô cùng thống khoái. Hắc hắc, đây chÃnh là đệ tỠđắc ý của lão phu đó! Thế nà o? Phục rồi chứ?
Tây Môn Thanh sắc mặt cà ng lúc cà ng khó coi, khuôn mắt trắng nỗn dần dần căng máu như mặt lợn, mồ hôi trên đầu túa ra, rơi xuống như mưa rà o.
Lăng Thiên cÆ°á»i ha ha, phong thái nhà n nhã, nói: "Tây Môn công tá» cứ từ từ suy nghÄ© Ä‘i nhé, không gấp đâu. Bản công tá» trÆ°á»›c tiên Ä‘i vá» ngủ má»™t giấc đã, ha ha ha..."
"Cháºm đã!" Trán Tây Môn Thanh nổi đầy gân xanh, "Thượng liên nà y của ngÆ°Æ¡i lấy số ba là m yêu cầu, rõ rà ng là là m khó ngÆ°á»i ta, rõ rà ng là câu đối không thể đối được, ta đối không ra, nhÆ°ng ta tuyệt đối không tin có ngÆ°á»i có thể đối được!" Lá»i nà y vừa được nói ra, ngà n ngÆ°á»i trong trÆ°á»ng có không Ãt ngÆ°á»i khẽ gáºt đầu, hiển nhiên có chút tán đồng vá»›i lá»i nói của Tây Môn Thanh.
Kỳ tháºt không chỉ có Tây Môn Thanh có suy nghÄ© nà y. Sau khi chân chÃnh hiểu được Ä‘á»™ khó của câu đối đó, không Ãt ngÆ°á»i Ä‘á»u có cách nghÄ© nà y, chỉ có Ä‘iá»u là không ai dám lá»›n tiếng nói ra miệng nhÆ° Tây Môn Thanh mà thôi!
"Ha ha ha, tháºt là ná»±c cÆ°á»i!" Lăng Thiên ha ha cÆ°á»i lá»›n, bÄ©u môi, nói: "Vạn váºt trên thế gian, có âm tất có dÆ°Æ¡ng, có thiên tất có địa, phà m là có thượng liên, tất phải có hạ liên. NgÆ°Æ¡i đối không dược thì là ngÆ°Æ¡i tà i há»c hô thiển, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i dám cuồng ngôn nói không có ai đối được, Tây Môn công tá» hình nhÆ° quá coi thÆ°á»ng thiên hạ quần anh rồi đó!"
Tây Môn Thanh thấy hắn lấy câu chỉ trÃch lúc trÆ°á»›c của mình sao lại nguyên bản để nói mình, đầy ý vị châm biếm, không khá»i Ä‘á» mặt, cá»±c kỳ thảm hại. Hét lên: "Ta không tin có ngÆ°á»i có thể đối được vế thượng liên nà y!"
"Nếu có thì sao?" Lăng Thiên âm trầm nói.
"Nếu là Lăng công tá» ngÆ°Æ¡i có thể đối ra được hạ liên, Tây Môn Thanh Ä‘Ã nh cam bái hạ phong vá» khoản câu đối, cả Ä‘á»i nà y không dám khoe khoang vá» há»c vấn câu đối nữa!" Lá»i nà y của Tây Môn Thanh rất xảo quyệt. Äầu tiên hắn muốn khóa mục tiêu lên trên má»™t mình Lăng Thiên, ý là chỉ có Lăng Thiên đối ra thì má»›i giữ lá»i, những ngÆ°á»i khác bất kể là ai đối ra Ä‘á»u không có liên quan gì đến Lăng Thiên. Thứ hai chÃnh là nói mình chỉ cam bái hạ phong vá» phÆ°Æ¡ng diện câu đối, từ giá» không dám khoe khoang nữa, nhÆ°ng không nói đến những phÆ°Æ¡ng diện khác.
Không dám khoe khoang há»c vấn vá» câu đối, nhÆ°ng vẫn có thể khoe khoang vá» thi từ ca phú, cầm kỳ thi há»a mà ! Äiá»u nà y đối vá»›i hắn thì không có nhiá»u tổn thất lá»›n cho lắm, huống chi câu "tuyệt đối" lúc trÆ°á»›c đã là m hắn mất mặt lắm rồi, cho dù có tụ há»™i "liên đối" gì đó nữa, Tây Môn Thanh chắc gì đã có mặt mÅ©i đến tham dá»±.
Vẫn là câu nói đó, đại Ä‘a số ngÆ°á»i có mặt trong trÆ°á»ng ngà y hôm nay Ä‘á»u không phải kẻ ngốc, Ä‘á»u nghe ra hà m nghÄ©a trong lá»i nói của Tây Môn Thanh, nhất thá»i tiếng huýt sáo vang lên khắp nÆ¡i, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vô cùng khinh thÆ°á»ng sá»± vô sỉ của ngÆ°á»i nà y.
Tây Môn Thanh sắc mắt xanh xanh rồi lại trắng trắng, đối vá»›i thanh âm châm biếm coi nhÆ° không nghe thấy. Hắn tá»± cảm thấy còn có má»™t bụng tà i hoa còn chÆ°a thi triển, sao có thể nháºn thua chứ?
Lăng Thiên cÆ°á»i lạnh, cÅ©ng không so đó vá»›i Tây Môn Thanh nữa, quả tháºt đã hết lòng kiên nhẫn đối vá»›i sá»± vô sỉ của tên nà y rồi: "Váºy ngÆ°Æ¡i nghe cho kỹ đây, hạ liên của ta là ..."
Má»i ngÆ°á»i láºp tức vểnh tai, chỉ nghe thấy Lăng Thiên kéo dà i giá»ng ngâm từng chữ: "Tứ thi phong nhã tụng!"
"Tam quang nháºt nguyệt tinh, tứ thi phong nhã tụng!"
Äầu tiên trong trÆ°á»ng là má»™t khoảng trầm mặc ngắn ngủi, sau đó thì láºp tức vang lên tiếng hoan hô nhÆ° sấm Ä‘á»™ng! Thiên Tinh đại lục nà y cÅ©ng có lÆ°u truyá»n "thi kinh", má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết. "Thi kinh" phân ra là 'phong, nhã, tụng' ba loại chÃnh, nhÆ°ng 'nhã' lại phân thà nh "đại nhã" và "tiểu nhã". cho nên nói "tứ thi" là không sai.
Không chỉ vế đối rất chuẩn, châu liên bÃch hợp, còn phối hợp rất hay đối vá»›i bầu không khà trong trÆ°á»ng.
Quả nhiên là diệu đối!
Tây Môn Thanh sắc mặt xám xịt, từ trÆ°á»›c đến nay, hắn tá»± phụ há»c thức, văn tà i hÆ¡n ngÆ°á»i, chÆ°a từng gặp đối thủ. NhÆ°ng sá»± kiêu ngạo được trÆ°á»ng kỳ bồi dưỡng không ngá» hôm nay lại bị Lăng Thiên đả kÃch đến tan tác tÆ¡i bá»i. Nhất thá»i không khá»i vô cùng chán nản.
Trong bình thẩm, má»™t vị đại nho tóc trắng, lá»›n tuổi nhất bÆ°á»›c ra, đôi mắt già nua nhìn Lăng Thiên, khen ngợi: "Lăng công tá» thá»±c sá»± là tà i năng ngút trá»i! Tân huynh có huynh đệ thế nhÆ° ngÆ°Æ¡i, cả Ä‘á»i nà y không còn gì phải hối tiếc!"
Hai mắt của Tần đại tiên sinh hÃp lại thà nh má»™t Ä‘Æ°á»ng, vuốt râu nhìn Lăng Thiên, trên mặt đầy vẻ kiêu ngạo. Tá»± cảm thấy mặt mình không chỉ có hà o quang, mà còn lại kim quang sáng chói.
Lăng Thiên cÆ°á»i ha ha, khiêm tốn nói: "Kỳ tháºt tam quang nháºt nguyệt tinh nà y, cÅ©ng không phải chỉ có má»™t vế hạ liên mà thôi, có rất nhiá»u vế hạ liên có thể đối được. Và dụ nhÆ° nhất tráºn phong lôi vÅ©, lưỡng triá»u huynh đệ bang, Ä‘á»u được cả. Chỉ là các vị chÆ°a ngẫm nghÄ© kỹ mà thôi, nếu có thá»i gian để cân nhắc tá» tế, tất nhiên có thể đối được."
"Tam quang nháºt nguyệt tinh, nhất tráºn phong lôi vÅ©; Tam quang nháºt nguyệt tinh, lưỡng triá»u huynh đệ bang." Lão nho sinh đó miệng ngâm nga mấy lần, cảm thấy miệng đầy hÆ°Æ¡ng thÆ¡m, cÆ°á»i ha ha, nói: "Quả nhiên là tà i há»c ngút trá»i! Quả nhiên là tà i há»c ngút trá»i! Lão hủ phục rồi!" Sao đó chạy vá» chá»— rồi ngồi xuống, khi nhìn vá» phÃa Lăng Thiên, nhãn thần giống nhÆ° Ä‘ang nhìn má»™t đứa cháu của mình, đầy vẻ khen ngợi.
Lăng Thiên lại cÆ°á»i nói: "Ngà y trÆ°á»›c ta cùng thầy tÆ°á»›ng áo xanh Diệp Kinh Trần tiá»n bối luáºn Ä‘Ã m, ngÆ°á»i cÅ©ng có má»™t câu đối, hÆ¡n nữa còn vô cùng tuyệt vá»i, đó chÃnh là 'lục mạch thốn quan xÃch'. Tiá»n bối cÅ©ng từng nói, cái đó gá»i là ra câu đối thì dá»… mà đối lại thì khó. ThÆ°Æ¡ng liên tuy khó đối, nhÆ°ng không phải là không thể đối!"
Lá»i nói nà y của Lăng Thiên, chÃnh là để giữ mặt mÅ©i cho những đại văn nhân chịu nghèo khó cả Ä‘á»i chỉ để nghiên cứu há»c vấn có mặt ở đây. Phải biết Thanh y tÆ°á»›ng sÄ© Diệp Kinh Trần danh mãn thiên hạ, háºu bối tiểu tá» có lẽ không biết, nhÆ°ng nhân váºt nhất lÆ°u giống nhÆ° Tần đại tiên sinh thì đã nghe danh của hắn từ lâu. Nghe Lăng Thiên "nhắc tá»›i" Diệp Khinh Trần để cho chúng nhân hạ Ä‘Ã i, ai ai trong lòng cÅ©ng cảm kÃch. Không khá»i thay đổi ấn tượng đối vá»›i hắn, Ä‘á»u cảm thấy nhân váºt nhÆ° thế nà y, không ngá» lại bị gá»i là "đệ nhất hoà n khố" gì đó, quả thá»±c là ngÆ°á»i Ä‘á»i mắt mù hết rồi.
Câu đối đối đến mức nà y, thá»±c sá»± đã không còn ná»a Ä‘iểm ý nghÄ© để đối tiếp. Các vị bình thẩm sau khi cùng nhau thÆ°Æ¡ng lượng, Ä‘á»u quyết định láºp tức tiến và o mục tiếp theo. Thi thÆ¡!
Các tà i tá» vốn đã bị Lăng Thiên đả kÃch đến mức tinh thần suy sụp giá» láºp tức trở nên phấn chấn tinh thần, ai ai cÅ©ng xoa xoa hai tay, có Ä‘iá»u lần nà y lại đổi mục tiêu, từ Tây Môn Thanh đổi thà nh Lăng Thiên.
Tà i sản của Tiểu Äiệp
Äã có 17 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Äiệp
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
baobién ,
Bạch Vô Song ,
boy_angel^_^ ,
ducdaogia ,
LinhLam ,
mailmail060689 ,
MyTan ,
namkhanh24 ,
php81 ,
thunreigu ,
tien139 ,
trandat09 ,
trungwiner ,
Trương đại thiếu gia ,
tuongtule ,
turner ,
unknow_n9x
23-11-2010, 04:45 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Oct 2010
Bà i gởi: 764
Thá»i gian online: 5 phút 52 giây
Thanks: 1,070
Thanked 8,945 Times in 530 Posts
Quyển 3
Chương 84: Tam gia là m thơ
NgÆ°á»i dịch: Ngạo Thiên Môn
SÆ°u táºp bởi xXx
Vốn là các tà i tá» tá»›i Minh Yên lâu, má»™t là để chứng tá» tà i năng trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i khác, dÆ°Æ¡ng danh thiên hạ, tìm má»™t chá»— tốt cho tÆ°Æ¡ng lai; hai là cÅ©ng bất bình vá»›i cái danh "thiên hạ đệ nhất tà i tá»" của Tây Môn Thanh, đặc biệt tá»›i bắt bẻ là m khó hắn, nếu bản thân mình có thể là m khó thiên hạ để nhất tà i tá», váºy thì đó là chuyện đáng vinh dá»± nhÆ° thế nà o?
NhÆ°ng vạn lần không ngá» rằng, hôm nay vừa mở mà n, trong môn đầu tiên là thi câu đối, Tây Môn Thanh được xÆ°ng là thiên hạ đệ nhất tà i tá» không ngỠđã bại tráºn má»™t cách thê thảm, Ä‘iá»u nà y khiến các tà i tá» nháºn được sá»± cổ vÅ© rất lá»›n, đồng thá»i cÅ©ng cảm thấy được sá»± cÆ°á»ng đại của má»™t "tà i tá»" khác - Lăng Thiên. NhÆ°ng là m thÆ¡ đối vá»›i má»i ngÆ°á»i mà nói thì chÃnh là sở trÆ°á»ng, ai ai cÅ©ng đã có và i bà i được nghÄ© sẵn trong đầu. Có ngÆ°á»i còn ôn lại những câu thÆ¡ tuyệt giai của mình trong đầu má»™t vòng, thầm suy nghÄ© xem có câu nà o phù hợp vá»›i thịnh há»™i hôm nay không.
Các bình thẩm viên nhìn bá»™ dạng 'hai tay xoa nhau' của các tà i tá», không khá»i Ä‘á»u thầm thở dà i, biết rằng đám tiểu tá» nà y khó tránh khá»i lại bị đả kịch mạnh hÆ¡n thêm má»™t lần nữa! Há»c vấn câu đối há chẳng phải chÃnh là kỹ năng là m thÆ¡ cÆ¡ bản sao? Có thể trong nháy mắt đối ra được má»™t câu đối hay, hÆ¡n nữa không chỉ má»™t câu, váºy thì, bản lÄ©nh là m thÆ¡ còn đạt tá»›i mức nà o?
Các bình thẩm không hẹn mà cùng Ä‘em hi vá»ng ký thác lên ngÆ°á»i Lăng Thiên, hi vá»ng tên tiểu tá» nà y có thể lại má»™t lần nữa là m ra những câu thÆ¡ mà ai cÅ©ng thÃch. HỠđã không còn để ý đến thắng bại của cuá»™c thi thÆ¡ lần nà y nữa rồi.
Má»™t loạt thanh âm truyá»n tá»›i, má»™t cá»— mùi rượu Ä‘áºm đặc cÅ©ng theo đó ùa tá»›i, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không khá»i nhÃu mà y. Nhìn theo hÆ°á»›ng mùi rượu, chỉ thấy Ngá»c Tam gia Ä‘ang hùng cứ ghế thủ tịch nhÆ° sÆ¡n đại vÆ°Æ¡ng, sáu tên gia há»a ăn mặc nhÆ° thÆ° sinh, bá»™ dáng rất thoải mái Ä‘ang ngồi xiêu xiêu vẹo vẹo trên ghế của mình, trong đó có má»™t tên chỉ khoảng mÆ°á»i bốn mÆ°á»i lăm tuổi Ä‘ang tay cầm chén rượu, chÆ¡i oẳn tù tì cùng Ngá»c Tam gia! Thanh âm vang dá»™i.
"Ngá»c Tam gia!" NgÆ°á»i khác không dám là m gì, nhÆ°ng Tần đại tiên sinh thì không kiêng dè gì hắn, "hiện tại Ä‘ang cá» hà nh há»™i thÆ¡. Tam gia ngÆ°Æ¡i có thể nhá» tiếng má»™t chút không? Nếu không để Cố lâu chủ xếp cho ngÆ°Æ¡i má»™t cái bà n khác ở bên ngoà i, thế nà o?"
Ngá»c Mãn Thiên trừng đôi mắt trâu: "Há»™i thÆ¡ cái gì? Nghe đại ca ta nói, Tần đại tiên sinh ngà i là cao nhân chân chÃnh, nhÆ°ng ngà i cho dù là cao nhân thì cÅ©ng không thể cứ nhìn ngÆ°á»i khác qua khe cá»a được, Ngá»c Mãn Thiên ta cÅ©ng là ngÆ°á»i Ä‘á»c sách, Ngá»c gia ta là môn đệ dòng dõi nho há»c, là hà n mặc thế gia. Sao ta phải nhá» tiếng? Chẳng lẽ bảo ta không biết là m thÆ¡ à ? Quá xem thÆ°á»ng ngÆ°á»i khác đó!"
"Bằng và o ngÆ°Æ¡i mà cÅ©ng đòi là m thÆ¡!" Má»™t thanh âm bay bổng truyá»n tá»›i. Thanh âm nà y lúc ẩn lúc hiện, không thể Ä‘oán được, Ä‘á»™t nhiên ở phÃa đông, rồi lại Ä‘á»™t nhiên ở phÃa tây. Vá»›i tu vi của Ngá»c Mãn Thiên, không ngá» cÅ©ng nghe không ra phÆ°Æ¡ng vị cụ thể của ngÆ°á»i vừa nói.
Ngá»c Mãn Thiên giáºn tÃm mặt, đứng phắt dáºy, chá»i to: "Con rùa Ä‘en nà o vừa nói đấy?" Ãnh đầy uy thế quét qua mặt từng ngÆ°á»i ở trong trÆ°á»ng. Những ngÆ°á»i bị hắn nhìn Ä‘á»u cảm thấy cả ngÆ°á»i lạnh toát, khó chịu khôn tả. Thấy không có ai trả lá»i, Ngá»c Mãn Thiên không khá»i rống to: "Là con rùa Ä‘en nà o nói lung tung đấy?" Xung quanh vẫn im lặng, không có ai trả lá»i.
Lăng Thiên nghe rất rõ rà ng, thanh âm nà y chÃnh là của nữ tá» cải nam trang, tên là Tiá»n Thủy Nhu mà ngà y đó mình và Lăng Thần đã gặp, trong lòng không khá»i cÅ©ng kinh ngạc. Thanh âm nà y vâng lên quá Ä‘á»™t ngá»™t, nói xong má»™t câu thì liá»n vô thanh vô tức. Lăng Thiên không ngá» cÅ©ng không phân biệt rõ ả ta rốt cuá»™c là ở hÆ°á»›ng nà o.
Ngá»c Mãn Thiên nhìn má»™t vòng, không có phát hiện gì, nhÆ°ng không ngồi vá» chá»— mà tóm lấy bầu rượu, bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c mấy bÆ°á»›c, cao giá»ng nói: "Thế nhân Ä‘á»u cho rằng Tam gia ta không biết là m thÆ¡, chỉ là má»™t ngÆ°á»i thô lá»—! Hôm nay Tam gia sẽ biện minh chuyện nà y, trÆ°á»›c tiên ngay tại Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng sáng tác má»™t bà i thÆ¡ cho các ngÆ°Æ¡i xem! Äể thế nhân biết Tam gia ta cÅ©ng rất nho nhã!"
Má»i ngÆ°á»i láºp tức cứng há»ng. Ngá»c Băng Nhan ở đằng sau Lăng Thiên thì không khá»i giáºm chân, mặt đầy tức giáºn, vị Tam gia nà y hôm nay sao váºy? Sao lại giống nhÆ° bị Ä‘iên thế, thúc mà biết là m thÆ¡ Æ°? Lại còn nho nhã nữa?
Lăng Thiên nhìn thấy Lăng Kiếm ở xa xa đang nháy mắt với mình, trong lòng đột nhiên hiểu ra, chắc chắn là mấy tên tiểu tỠnà y ở đằng sau cổ động phá phách, xúi bẩy gây chuyện.
Tây Môn Thanh cÆ°á»i ha ha, đứng ra dà n xếp, nói: "Mãn Thiên tam gia tất nhiên là anh minh thần võ, võ công trác tuyệt, có Ä‘iá»u ai cÅ©ng có sở trÆ°á»ng sở Ä‘oản riêng; Loại chuyện ngâm thÆ¡ viết chữ nhÆ° thế nà y, vẫn là nên để đám văn nhân chúng ta là m. Tam gia chỉ cần bình phẩm là được."
Lá»i nà y của Tâm Môn Thanh không những toà n là hảo ý, hÆ¡n nữa còn rõ rà ng là đang vá»— mông ngá»±a Ngá»c Mãn Thiên, hÆ¡n nữa những lá»i nà y được nói ra đúng và o lúc Ngá»c Mãn Thiên Ä‘ang có chút lâm và o thế bÃ, vừa hay nhắc cho Ngá»c Mãn Thiên má»™t lối thoát, vốn là tháºp phần khéo léo. Theo hắn nghÄ©, Ngá»c Mãn Thiên là má»™t ngÆ°á»i thô lá»—, sao biết thế nà o là là m thÆ¡? Nhất định sẽ mượn câu nói của mình mà thừa cÆ¡ hạ Ä‘Ã i, còn sẽ phi thÆ°á»ng cảm kÃch mình, váºy thì mình tất nhiên có thể mượn cÆ¡ há»™i nà y để gây dá»±ng quan hệ tốt vá»›i Ngá»c gia.
Tây Môn Thanh trong bụng thì sung sÆ°á»›ng, mặt ung dung cÆ°á»i Æ°u nhã, chỠđợi Ngá»c Mãn Thiên hÆ°á»›ng tá»›i mình cảm tạ.
Nà o ngá» Ngá»c Mãn Thiên chẳng thèm cảm kÃch, ngược lại còn không thể nén được giáºn, ngoác miệng chá»i lá»›n: "NgÆ°Æ¡i..., Tây Môn tiểu vÆ°Æ¡ng bát đản, thằng ranh con ngÆ°Æ¡i chẳng lẽ cÅ©ng cho rằng lão tá» không biết là m thÆ¡ à ?"
Tây Môn Thanh vá»— mông ngá»±a mà lại thà nh vá»— lên đùi ngá»±a, không khá»i vô cùng xấu hổ, thẹn quá hóa giáºn nói: "Váºy thì tùy Tam gia!" rồi phất tay áo trở vá».
"Keng!" Ngá»c Tam gia rút trÆ°á»ng kiếm ra khá»i bao, mÅ©i kiếm chỉ và o bóng lÆ°ng của Tây Môn Thanh Ä‘ang rá»i Ä‘i! Má»i ngÆ°á»i kinh hãi, Ä‘á»u nghÄ© ngÆ°Æ¡i cho dù không nháºn ý tốt của ngÆ°á»i ta, váºy thì cÅ©ng không cần phải rút kiếm giết ngÆ°á»i chứ?
Xoẹt xoẹt mấy tiếng, Trong Cá»±c Nhạc các của Tây Môn thế gia láºp tức có bảy tám bóng ngÆ°á»i nhay ra, nhao nhao bảo vệ Tây Môn Thanh ở giữa, ai ai cÅ©ng cùng rút kiếm ra khá»i vá», nhÆ° gặp phải đại địch.
Ngá»c Mãn Thiên ha ha cÆ°á»i lá»›n: "Lão tá» Ä‘ang là m thÆ¡, sao lại không có quy củ nhÆ° váºy, các ngÆ°Æ¡i định là m gì thế? Muốn Ä‘á»™ng thủ vá»›i Tam gia à ? Rất hoan nghênh!"
Má»i ngÆ°á»i chẳng biết nói gì, ngÆ°Æ¡i rút kiếm ra, không ngá» là muốn là m thÆ¡?
Ngá»c Tam gia lại vung trÆ°á»ng kiếm, dà i giá»ng ngâm ra câu thÆ¡ đầu tiên của hắn: "Lão tá» thủ trung nhất bả kiếm!" (Trong tay lão tá» má»™t thanh kiếm)
Lăng Thiên phụt má»™t tiếng, phun ra ngụm trà vừa uống và o miệng. Chỉ nghe Ngá»c Mãn Thiên tinh thần phấn chấn ngâm ra câu tiếp theo: "Thế thượng há»—n đản thiên bách vạn!" (Trên Ä‘á»i há»—n đản trăm nghìn thằng)
Cái miệng nhá» của Ngá»c Băng Nhan cÆ°á»i mà nhÆ° không cÆ°á»i, vừa có chút tức giáºn, lại vừa có chút không nhịn được cÆ°á»i. Còn các đại thế gia coi chuyện không liên quan đến mình thì cÆ°á»i vang. Mấy vị bình thẩm đức cao vá»ng trá»ng thì mặt mà y tức giáºn, râu rung rung.
Ngá»c Mãn Thiên quay ngÆ°á»i lại, vung ra kiếm quang đầy trá»i, tức giáºn chỉ và o Tây Môn Thanh, hét lá»›n hai câu thÆ¡ cuối cùng: "Nhạ Ä‘á»™ng lão tá» tâm đầu hảo, sát quang giá ta vÆ°Æ¡ng bát đản!" (Khiến cho lão tỠđây tức giáºn, giết sạch những thằng rùa Ä‘en đó!)
Sau đó thì dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý đút kiếm và o vá», Ngá»c Tam gia ngẩng câu đầu: "Thế nà o? Má»—i câu Ä‘á»u đúng vần chứ? Hay không? Khen ta Ä‘i, ta chịu được mà !"
Cả má»™t đám ngÆ°á»i ngã, ngá»±a đổ!
"Bốp bốp bốp..."Tiếng vá»— tay vang lên, tiếp theo liá»n nghe thấy có ngÆ°á»i lá»›n tiếng khen: "ThÆ¡ hay thÆ¡ hay!" Tiếp theo là má»™t tiếng cÆ°á»i lanh lảnh, chÃnh là Lăng Trì!
Các vị đại nho quay sang nhìn nhau, trên đầu như đầy mây đen.
"Äây cÅ©ng coi là thÆ¡ à ?" Má»™t tiếng cÆ°á»i chế nhạo vang lên, không ngá» lại có thế nghe rất rõ rà ng trong trÆ°á»ng Ä‘ang ầm Ä© tiếng cÆ°á»i. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghe rõ, ngÆ°á»i nói câu nà y chÃnh là ngÆ°á»i vừa rồi đã cÆ°á»i nhạo Ngá»c Mãn Thiên, chỉ là thà nh âm của ả vẫn ẩn hiện bất định. Trong cả Minh Yên lâu, tuy không phải là đại há»™i võ lâm, nhÆ°ng cao thủ có mặt ở đây cá»±c nhiá»u, cÅ©ng không thua kém loại cao thủ tuyệt đỉnh nhÆ° Lăng Thần, Lăng Kiếm, nhÆ°ng không ai nghe ra ngÆ°á»i nà y rốt cuá»™c là giấu mình ở nÆ¡i nà o.
Ngá»c Tam gia hét lá»›n má»™t tiếng: "Ai dám nói đây không được tÃnh là thÆ¡! Äứng ra đây!" Tiếng nói nhÆ° sấm rá»n, láºp tức, tất cả má»i ngÆ°á»i lặng im! Hai mắt Ngá»c Mãn Thiên nhÆ° chim Æ°ng quét nhìn tứ phÃa, rất rõ rà ng, vừa rồi Ngá»c Mãn Thiên cÅ©ng không nghe ra vị trà của ngÆ°á»i đó.
Và o sát na thanh âm vừa vang lên, ánh mắt của Lăng Thiên đã nhìn chằm chằm và o Thiên Nguyệt các!
Quay đầu nhìn và o thiếu nữ Ä‘ang đứng bên cạnh, lạnh lùng nói: "Gá»i lâu chủ của các ngÆ°Æ¡i tá»›i đây!"
Thiếu nữ đó dạ má»™t tiếng, Ä‘i ra khá»i cá»a.
Không lâu sau, Cố Tịch Nhan vá»™i và ng chạy tá»›i. Lăng Thiên lạnh lùng nhìn ả, má»™t hồi lâu không nói gì, khiến cho Cố Tịch Nhan cả ngÆ°á»i toát mồ hôi lạnh! Lúc nà y má»›i há»i: "Thiên Nguyệt các là phân cho ngÆ°á»i nà o? Ta vì sao không biết có nhân váºt nhÆ° váºy giá lâm Minh Yên lâu!"
Cố Tịch Nhan quệt mồ hôi lạnh, thấp giá»ng nói: "Xin công tá» thứ tá»™i, ngà y đó tổng quản của hoà ng thất đại ná»™i tá»›i đặt trÆ°á»›c Thiên HÆ°Æ¡ng các, nhÆ°ng nÆ¡i đó sá»›m đã có ngÆ°á»i khác đặt nên tiện thiếp Ä‘Ã nh uyển chuyển từ chối. Hắn cÅ©ng không cáºy thế bắt nạt ngÆ°á»i, chỉ đặt Thiên Nguyệt các cấp má»™t."
Lăng Thiên nhÃu mà y, chuyện nà y hắn sá»›m đã biết, vốn vì bên trong tất nhiên là hoà ng tá» hoặc công chúa của quốc gia nà o đó, váºy thì má»›i hợp lý. NhÆ°ng thanh âm vừa rồi chÃnh là của Tiá»n Thủy Nhu! Tiá»n Thủy Nhu đã có thể tùy tiện lên tiếng, chứng tá» có thân pháºn cao nhất ở bên trong Thiên nguyệt các, Lăng Thiên có thể khẳng định, bên trong không có ngÆ°á»i của hoà ng thất Thừa Thiên! Nếu nhÆ° có, váºy thì mình không thể không nháºn được tin tức!
Nếu là nhÆ° váºy thì có vấn Ä‘á» rồi. Tiá»n Thủy Nhu nà y rốt cuá»™c là hạng nhân váºt gì? Vì sao hoà ng thất Thừa Thiên lại muốn lấy lòng ả, Ä‘i đặt trÆ°á»›c Thiên Nguyệt các? Vá»›i cá tÃnh bá đạo của hoà ng thất Thừa Thiên, không ngá» lại chịu hạ mình nháºn Thiên Nguyệt các cấp má»™t, nguyên do có phải là vì ả không muốn tiết lá»™ thân pháºn không, hÆ¡n nữa ả có quan hệ gì vá»›i hoà ng thất Thừa Thiên? Bên trong rốt cuá»™c có ẩn giấu biến cố gì mà mình vẫn chÆ°a biết? Những Ä‘iá»u nà y Ä‘á»u là vấn Ä‘á»!
Trầm ngâm má»™t lát, há»i: "Có biết bá»n chúng tổng cá»™ng có bao nhiêu ngÆ°á»i tá»›i? Bên trong là ai phục vụ? Có ngÆ°á»i của mình không?
Cố Tịch Nhan thấp giá»ng nói: "Ban đầu có bốn ngÆ°á»i tá»›i, sau đó có thêm ai không thì tiện thiếp không biết. Tất cả Ä‘á»u Ä‘á»™i mÅ©i lá»›n che khuất cả mặt, bá»n há» cá»± tuyệt sá»± phục vụ của Minh Yên lâu, bên trong không có ngÆ°á»i của mình."
"Hả?" Mắt Lăng Thiên hÃp lại, chuyện nà y tháºt sá»± là rất cổ quái. Xem ra mình phải tìm đại ná»™i tổng quản Long Thiên Hà nh nói chuyện rồi.
Lăng Thiên gá»i Lăng Thần, ghé và o tai nà ng nói mấy câu. Lăng Thần dạ má»™t tiếng rồi Ä‘i ra.
Cố Tịch Nhan im lặng đứng má»™t chá»—, chỉ cảm thấy trên ngÆ°á»i Lăng Thiên phát khà tức cà ng là ng cà ng âm sâm, khiến tim ả không khá»i Ä‘áºp nhanh hÆ¡n, mồ hôi lạnh trên mặt cÅ©ng tà tách rÆ¡i xuống.
Bên ngoà i không ngừng vang lên tiếng reo hò, hiển nhiên có và i vị tà i tá» có chân tà i thá»±c há»c đã Ä‘á»c ra những sáng tác hay của mình, nhÆ°ng trong lòng Lăng Thiên lại không có ná»a Ä‘iểm hứng thú vá»›i cái văn há»™i nà y!
Tà i sản của Tiểu Äiệp
Äã có 17 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Äiệp
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
baobién ,
Bạch Vô Song ,
boy_angel^_^ ,
ducdaogia ,
LinhLam ,
mailmail060689 ,
MyTan ,
namkhanh24 ,
php81 ,
thunreigu ,
Tiểu Phùng ,
tien139 ,
trandat09 ,
trungwiner ,
Trương đại thiếu gia ,
turner ,
unknow_n9x
Từ khóa được google tìm thấy
doa lac thien su , êóëüòóðîëîãèÿ , ëþäåé , íèññàí , ïðîäâèæåíèå , lan thien truyen thuyet , lang khong truyen thuet , lang khong truyen thuyet , lang phong thien ha , lang phong thien ha prc , lang phong thien ha txt , lang phong thin ha , lang phong truyen thuyet , lang than truyen thuyet , lang thein truyen thuyet , lang thien , lang thien chuyen thuyet , lang thien truen thuyet , lang thien truyeb thuyet , lang thien truyen , lang thien truyen ghuyet , lang thien truyen ky , lang thien truyen tg , lang thien truyen thiet , lang thien truyen thuet , lang thien truyen thuey , lang thien truyen thueyt , lang thien truyen thuye , lang thien truyen thuyen , lang thien truyen thuyer , lang thien truyen thuyet , lang thien truyen thuyey , lang thien truyen thuyft , lang thien truyennthuyet , lang thien truyenthuyet , lang thien truyet thuyet , lang thien tryen thuyet , lang thien ttuyen thuyet , lang thientruyen thuyet , lang thjen truyen thuyet , lang thoen truyen thuyet , lang tien truyen thuyet , lang tieu truyen thuyet , lang-thien-truyen-thuyet , lang.thien.truyen.thuyet , langthien truyen thuyet , langthientruyen thiet , langthientruyenthuyet , langthientuyenthuyet , langthuyentruyenthuyet , lanthientruyenthuyet , lăng thiên , lng thien truyen thuyet , long thien truyen thuyet , lung tien truyen thuyet , ñêàéëèíê , ngã dục phong thiên , nhinlangkiem.com , ñïóòíèêîâûé , óëüòðà , phong lang prc , phong lang thien ha , phong lang truyen thuyet , phong lăng thiên hạ , tac gia phong lang , tác giả phong lăng , thien lang truyen thuyet , tinh tê , truyen lang thien , truyen thuyet lang phong , truyen thuyet lang thien , truyen thuyet phong lang