Chân Đế
Tác giả: zaicex
Chương 195: Gia nhập đoàn quân ( Nhị )
Trích:
Lần này bọn họ lại đụng tới một tiểu tử kì lạ, khuôn mặt bình thường, đầu óc có vẻ đơn giản, nói năng thì rất quái dị, và hình như có chút háo sắc nữa. Bạch Chấn Thiên vuốt cái cằm nhẵn nhụi của mình, muốn bước tới bên cạnh nhưng đã khiến bạch lang chú ý. Bạch lang vừa muốn lao tới thì ta gõ đầu nó một cái quát
- Tiểu Hỉ, không được. Ăn bọn họ sẽ làm ngươi bị đau bụng đó.
Bạch Chấn Thiên nghe vậy rùng mình một cái, và lùi mấy bước. Tiểu Hỉ cúi đầu rên ư ử vài tiếng tỏ ra vô cùng ủy khuất.
Ta lúc này quyết định hóa thân thành vị đệ tử khác xuất thân từ cửu long môn. Từ lúc tung tin thu hút mọi người tới nơi này, ta đã lên kế hoạch làm nhiễu loạn việc điều tra về cửu long môn. Cái này gọi là có tật giật mình. Cửu long môn nói thật ra chỉ có mình ta và Thanh Ảnh. Ma Kiệt thuộc về ma tộc nên không thể lộ diện, đám khô binh chỉ là culi làm sao nhờ vả được gì. Đám bộ hạ thì đang trong thời gian huấn luyện, năng lực quá kém. Bạn bè, người thân ta càng không dám tiết lộ. Không phải ta không muốn mà là sợ khi bọn họ biết được chân tướng sau này kẻ địch phát hiện có thể gây nguy hiểm đến bọn họ. Kết quả là ta đành tự mình ra tay.
Phiêu Vũ thấy Bạch Chấn Thiên bị hố, hắn thừa cơ chen giữa hai chúng ta, lấy lòng
- Tiểu huynh đệ đúng là tài cao bắc đẩu nha. Tuổi còn trẻ như vậy mà đã thu phục hai con tiên thú làm sủng vật. Thật làm vi huynh hâm mộ quá trời.
Ta biết tên này đang phờ phĩnh mình, nhưng đã đúng kịch thì đóng cho trót. Ta cười hi hi, tay phải gãi dưới cằm Tiểu Hĩ nói
- Nào có, đây là sủng vật sư phụ cho ta trước khi ta xuất môn. Người nào ta còn nhỏ dễ tin người nên phải có thứ bảo vệ. Tiểu Hỉ này bình thường rất ngoan, chỉ là nếu ai tấn công ta thì nó sẽ giết kẻ đó. Cái bà thái bình công chúa kia cũng rất may mắn đấy. Bình thường gặp kẻ khác là bị Tiểu Hỉ một ngụm nuốt vào bụng rồi.
- Ngươi nói ai là thái bình công chúa.
Vũ Mị Nương đứng đằng xa quát lớn, lại muốn xông lên nhưng lần này được đám nha hoàn bên cạnh ra khuyên can. Ta nhếch mép cười chế giễu
- Ai trả lời thì chính là người đó. Thiệt là xui xẻo nha, sư huynh rõ ràng nói với ta ngoài núi đâu đâu cũng là gái đẹp, hiền lương lại thục đức. Ai ngờ mới xuống núi lại đụng phải bà điên này.
Tất cả vuốt mồ hôi lạnh. Tên tiểu tử này miệng quả thật rất thúi. Một câu nói ra đều phải xỉa xói người khác mới chịu được hay sao ấy. Có lẽ tiểu tử này ra chiến trường khỏi cần dùng binh khí, để cho hắn nói vài câu có khi đối phương tức giận quá độ phun máu chết ngay tại trận.
- Tiểu huynh đệ, ngươi thật sự hợp gu của ta lắm. Ăn nói phóng khoáng như vậy mới sảng khoái chứ. Ai như đám người kia suốt ngày giả vờ ra vẻ quân tử, thục nữ. Chán chết đi được. Nào nào, lại đây chúng ta hàn huyên vài câu. Tự giới thiệu trước, ta tên Phiêu Vũ, thiếu chủ hắc ám môn.
- Kìa, thiếu chủ.
Một tên mặc áo bào đen đi tới bên cạnh Phiêu Vũ muốn mở miệng khuyên nhủ liền bị Phiêu Vũ trừng mắt một cái. Tên kia không dám nói tiếp, lùi lại đằng sau. Ta ngước đầu nhìn tên Phiêu Vũ này cũng xem như thuận mắt. Có lẽ hai người đều có máu sắc lang cũng nên.
- Được a, ta cũng thích ngươi, ẻo lã ca ca. Ta tên là Chiêu Phong.
Phiêu Vũ bị ta gọi vậy cơ mặt thoáng giật mấy cái nhưng cũng không nói gì. Ta leo lên lưng Tiểu Hỉ ngồi cùng đoàn người đi tiếp. Phía đằng sau, đám gamer cũng bắt đầu bàn tán xôn xao về sự xuất hiện của một đệ tử cửu long môn khác. Có kẻ hâm mộ không thôi. Môn phái này ra tay cũng thật rộng rãi. Xuất môn lịch lãm liền được ban cho hai con tiên thú đi theo bảo vệ. Cũng có kẻ nghi hoặc vì sao tiểu tử kia là gamer sở hữu hai con tiên thú mà thập đại sủng vật bảng không có thông báo. Bang chủ, phó bang chủ các đại bang phái càng nghi kỵ nặng hơn, bọn họ đi phía sau liên tục quan sát ta hòng thu thập thêm tình báo. Nếu có thể cử người tiến vào cửu long môn, thu được vài con cửu cấp ma thú cũng đủ làm thực lực bang phái tăng mạnh. Chính vì cách suy nghĩ này khiến cho cửu long môn tại đông huyễn đại lục có tình huống rất kì lạ. Mọi người vừa lo sợ cửu long môn phát triển quá mạnh lấn áp bang phái mình, mà lại muốn tìm cách đưa người vào trong để kiếm được càng nhiều ích lợi. Thế nên, nếu không bất đắc dĩ thì chẳng ai muốn đắc tội cửu long môn cả.
Tuy nhiên Tiến nhìn ta ngoại trừ vẻ suy tư còn mang theo một tia hận thù. Không trách được nó a, dù sao Tiến cũng không cách nào nhìn thấu hóa trang của ta. Mà cửu long môn lại là kẻ đoạt đi Phương Nguyệt Tuyền, cơ nghiệp mà bạn thân của nó cũng chính là bản thân ta. Nếu nó không hận mới là chuyện lạ. Nhưng Tiến cũng rất cơ trí. Nó biết tình huống hiện tại chẳng thể đụng tới ta. Hai con tiên thú chưa kể, chỉ nói riêng đoàn lính nguyên trụ dân cũng sẽ chẳng cho nó tự tiện tiến vào phạm vi đóng quân của bọn họ.
Như Vân vừa đi vừa nhìn ta, miệng thì lầm bầm không ngớt
- Đúng là môn phái tà quái. Tên nào xuất môn cũng đều là sắc lang, biến thái cả. Tên Nhìn Cái Gì là sắc trùng, lươn lẹo không ai nắm bắt được. Tên Huyết Ma là tự lộ cuồng, suốt ngày ở trần khoe ngực trước bàn dân thiên hạ không biết xấu hổ. Còn tiểu quỷ này đúng là tiểu sắc lang ngây thơ vô số tội, ngay cả sủng vật cũng là lang.
Nếu ta nghe được Như Vân nói vậy có khi ta ngã từ lưng Tiểu Hỉ xuống cũng không chừng. Trên đường đi ta cùng Phiêu Vũ nói chuyện rất hợp nhau. Đề tài đa phần là về gái gú, chuyện phòng the. Ta dùng kinh nghiệm coi mấy ngàn cuốn phim xxx ra khiến Phiêu Vũ khâm phục không thôi. Phiêu Vũ thì cung cấp lại cho ta thông tin của thập đại mỹ nhân hiện tại. Tất nhiên là mười vị mỹ nữ nguyên trụ dân rồi.
- Tiểu đệ, nếu đệ muốn làm quen thì phải kiếm một vị trong thập đại mỹ nhân đương thời mới xứng với thân phận của đệ chứ.
Ta gãi đầu vờ từ chối ý tốt của Phiêu Vũ
- Ca cứ nói đùa, ta nghe nói nguyên trụ dân không ưa thích gì dị nhân. Dân thường đã vậy nói gì đến thập đại mỹ nhân cao cao tại thượng kia.
Phiêu Vũ vuốt cằm nhàn nhạt nói
- Tiểu đệ nói cũng không sai. Nhưng thế cuộc biến đổi khó lường. Lúc trước sự xuất hiện đột ngột của dị nhân khiến cho một số thế lực cảm thấy bị đe dọa. Mà hiện tại tình thế cũng không chuyển biến gì, lại còn trở nên trầm trọng hơn. Tuy nhiên trên đại lục này cường giả vi tôn. Chỉ cần có thực lực không cần biết thân phận của ngươi là gì, ngươi từ đâu tới, ngươi vẫn có thể nắm quyền cao. Huống chi lúc này ma tộc đe dọa, dị nhân lại có khả năng chuyển sinh vô hạn là thế lực không thể thiếu trong cuộc chiến lần này. Lúc đó, tiểu đệ tham gia chiến trường lập công trạng cao lo gì không có mỹ nữ để ý chứ.
- Đại ca nói rất có lý nha. Được rồi, ta quyết định phải cua đứt đệ nhất mỹ nhân hiện nay mới được.
Phiêu Vũ nghe vậy ánh mắt khẽ liếc ta, khuôn mặt thoáng toát lên vẻ kì dị, nhưng rất nhanh Phiêu Vũ che miệng cười che lấp biểu hiện vừa rồi
- Hì hì, tiểu đệ thật gan lớn bằng trời. Vậy đệ có biết thập đại mỹ nhân bao gồm những ai chưa mà đòi cua người ta.
Ta hếch mặt lên trời, tự cao trả lời
- Cần gì biết, mười người cua hết cả mười thì thế nào cũng dính người đứng đầu thôi.
- Ây da, đệ thật mạnh miệng. Không nói lời kia có thành sự thật không, chỉ bằng lời này đệ đã đắc tội vài người xung quanh rồi đó. Tên Bạch Chấn Thiên kia để ý tam công chúa đã lâu nhưng tới giờ vẫn chưa đạt được tâm phương của nàng ta. Vị thứ mười trên bảng chính là Vũ Mỵ Nương, con gái trưởng của Vũ gia, người khi nãy tiểu đệ gọi là thái bình công chúa ấy.
- Cái gì? Ngực lép như vậy cũng có thể là một trong thập đại mỹ nhân sao. Xem ra xếp hạng này không đáng tin tí nào.
- Ngươi nói đang nói cái gì? Tiểu quỷ.
Vũ Mỵ Nương chẳng biết làm cách nào mà nghe được. Lúc này nàng bất chấp tất cả, rút kiếm lao tới. Ta cười nhạt, trong lòng rất muốn trêu chọc cô gái ngực lép không não này. Ta muốn tạo dựng hình tượng một tên thiếu niên không lõi đời, suy nghĩ đơn giản nhưng có võ công cao cường. Chỉ có như vậy những thông tin giả ta tiết lộ ra mới khiến bọn người này tin tưởng.
- Oa, bà điên đuổi tới rồi. Tiểu Thiên cứu ta a.
Ta kêu oa oa nhảy lên lưng Tiểu Thiên sau khi nó hồi phục hình dáng nguyên gốc. Tiểu Thiên mang ta bay lên trời cao ngoài tấm tấn công của Vũ Mỵ Nương rồi mới dừng lại. Ta ở trên trời cao cúi đầu lè lưỡi, làm hề
- Thái bình công chúa, có ngon thì ngươi lên đây bắt ta.
- Tiểu quỷ tử, ngươi có ngon thì xuống đây.
- Bổn thiếu gia không có ngốc như ngươi đâu.
Vũ Mỵ Nương nghiến răng quát tháo một hồi, sau đó bỏ lại một câu quay đầu bỏ đi
- Tiểu quỷ tử, ngươi cầu nguyện sau này đừng có rơi vào tay ta, bằng không ta cho người sống không bằng chết.
Ta thấy Vũ Mỵ Nương bỏ đi trở lại đoàn của mình thì ta cũng ra lệnh cho Tiểu Thiên bay xuống. Nhưng để đề phòng Vũ Mỵ Nương bất ngờ tập kích, Tiểu Thiên vẫn trong trạng thái chiến đấu, tùy thời giúp đỡ. Ta cũng chẳng phải sợ nàng, nhưng trước khi chạm trán ma tộc ta còn muốn nhờ nàng trợ giúp diễn thêm vài vở [Thiếu niên trẻ người non dạ] nữa. Tuy nhiên ta đã lo lắng thừa, Vũ Mỵ Nương sau lần đó xem ta như không tồn tại, cho dù ta cố ý khiêu khích, nàng cũng chẳng quan tâm. Điều này khiến ta có cảm giác bất hảo. Người xưa nói thà đắc tội tiểu nhân chứ đừng nên đắc tội đàn bà.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Sát
Chân Đế
Tác giả: zaicex
Chương 196: Gia nhập đoàn quân ( Tam )
Trích:
- He he he, Vũ ca. Mười đại mỹ nữ coi như gạt thái bình công chúa kia đi. Còn chín người khác là ai. Nếu thấy thuận mắt ta sẽ tiện tay gom vào hậu cung.
Phiêu Vũ nhíu mày đưa tay gõ đầu ta
- Tiểu đệ gan lớn thật đấy. Ngay cả ta cũng không dám nói thu hết hô vào hậu cung mà ngươi lại …. Mười đại mỹ nữ cũng là đại diện cho những thế lực lớn nhất đông huyễn đại lục. Toàn là những cô gái tâm cao khí ngạo. Cho dù bọn họ khuất phục dưới dâm uy của đệ đi chăng nữa thì ta chắc chắn bọn họ cũng không cách nào ở chung với nhau được. Không cần kể đâu xa đệ nhất mỹ nữ là hắc ám thánh nữ, đệ nhị là quang minh thánh nữ. Đệ nghĩ mà xem, hai người đó ở chung chắc chắn đánh nhau nghiêng trời lệch đất.
Ta nghiêng đầu sang một bên, tay vuốt ve cằm suy tư, sau ít phút ta vỗ tay cười nói
- Đúng là khó khăn không ít. Nhưng chỉ cần đem hắc ám môn lẫn quang minh điện hợp thành một là được. Dù sao bảy hệ nguyên tố vốn tương sinh tương khắc, thiếu năm thì quang minh hắc ám đối chọi, đầy đủ thì hai bên sẽ dung hòa. Lúc đó không chỉ hai thánh nữ mà tới bảy người, ta sẽ thu hết vào hậu cung. Hắc hắc hắc.
Lần này người hét lên không phải Vũ Mỵ Nương mà là vị thánh kị sĩ trẻ tuổi đi bên cạnh quang minh thánh nữ. Ta lúc này quay đầu lại trêu chọc
- Miệng là của bổn thiếu gia ta, ta muốn nói gì thì nói, liên quan gì đến ngươi. Tức hả, vậy tới cắn ta đi.
- Ta giết ngươi.
- Dừng tay, Minh Vương.
Một vị quang minh thánh kị sĩ khác nhìn già dặn hơn lớn tiếng quát. Tên thánh kị sĩ trẻ tuổi Minh Vương rít một hơi dài, đem kiếm đặt lại vào vỏ. Quang minh thánh nữ Nhu Liên từ đầu đến cuối chỉ im lặng nhìn. Đôi mắt không hiện lên sắc thái tình cảm nào. Mọi chuyện giống như không cùng nàng liên hệ. Ta liếc mắt nhìn Nhu Liên, Phiêu Vũ hướng theo tầm mắt ta nhẹ giọng nói
- Loại hình lãnh cảm, lạnh nhạt đó. Không biết khi trên giường sẽ thế nào nhưng nếu đệ chinh phục được nàng ta cũng đủ kiêu ngạo cả đời. Hì hì hì.
Phiêu Vũ che miệng cười khẽ. Ta thuận miệng hỏi
- Vũ ca là thiếu chủ hắc ám môn, vậy chắc rõ ràng về hắc ám thánh nữ lắm nhỉ. Kể cho đệ nghe vài thứ về cô ta đi. Nếu được thể làm mai mối cho đệ được không?
Ta hắc hắc cười dâm. Phiêu Vũ nhắm mắt trầm ngâm giống như đang suy nghĩ việc gì cao thâm lắm, hồi lâu sau Phiêu Vũ mới đáp lời
- Hắc ám thánh nữ sao? Ừm…. trước khi nói về hắc ám thánh nữ thì ta phải nói sơ về mười đại mỹ nữ này. Những người được xếp vào thập đại mỹ nữ trước tiên sắc đẹp phải đạt mức yêu cầu, nếu không sao gọi là mỹ nữ đúng không nè. Nhưng chỉ xét riêng sắc đẹp thì cả đại lục này không thiếu mỹ nhân, thế nên gia cảnh, xuất thân của họ cũng không kém phần quan trọng. Kế tiếp là thực lực. Mỹ nữ không có sức bảo vệ bản thân mình thì chỉ là bình hoa cho nam nhân cưng chiều, chẳng có ý nghĩa gì hết. Cuối cùng cũng là phần quan trọng nhất, cá tính. Mười người mười cá tính khác nhau, và đây cũng là nét hấp dẫn của bọn họ. Ví dụ như Vũ Mỵ Nương kia …
Ta không đợi Phiêu Vũ nói liền chen ngang
- Chằn cái, đồ đần.
- Ài, tiểu đệ à, nói như thế với thiếu nữ là không được. Phải tế nhị biết chưa. Nên gọi là nhiệt tình, phóng khoáng chứ.
Ta bĩu môi nói
- Đồ đần thì gọi là đồ đần, cần gì hoa mỹ như vậy.
Phiêu Vũ búng lên đầu ta mới cái rõ đau, hừ một tiếng
- Nói năng như vậy thì làm sao cua gái được chứ. Đệ mới đúng là đồ đần. Phụ nữ phải dùng lời ngon ngọt dụ dỗ mới dính câu được chứ.
- Xì, đó là đối với người nhẹ dạ cả tin thôi. Ví dụ như cục băng di động đằng kia.
Ta chỉ tay về quang minh thánh nữ Nhu Liên nói
- Vũ ca ngon thì dùng lời ngon ngọt dụ dỗ đi. Còn đệ thì chỉ cần một cách thôi, đơn giản nhưng hiệu quả rất tốt, có khi hắc ám thánh nữ cũng rơi vào lòng ngực đệ nữa a.
Phiêu Vũ tò mò hỏi
- Cách gì? Nói ra chúng ta cùng nhau tham khảo.
- Hắc hắc, thì cứ cưỡng hiếp trước, làm quen sau. Thanh sư huynh của đệ từng nói phụ nữ rất dễ nảy sinh thứ tình cảm đặc biệt với người đàn ông đầu tiên của họ.
Phiêu Vũ lần này nhịn không nổi, đem cây quạt sắt gõ vào đầu ta. Ta kêu ui da, hai tay ôm lấy đầu, mắt rưng rưng oán khí nhìn Phiêu Vũ
- Thật là…Ta thiệt muốn bữa nào gặp vị sư huynh kia cùng hắn trò truyện một phen. Dạy toàn thứ bậy bạ không.
Ta gãi gãi đầu khó hiểu
- Vậy sao? Nhưng đệ thấy sư huynh nói rất hữu lý, hơn sư phụ đệ nhiều. Sư phụ nói đối với nữ nhân chỉ cần cho họ uống thứ này, thế là xong.
Ta móc trong ngực ra bình thuốc màu trắng hươ hươ trước mặt Phiêu Vũ
- Đây là cái gì?
Phiêu Vũ hỏi, ta “thành thật” trả lời
- Xuân dược hạng nặng, hình như tên gọi là “thánh nữ cũng phát cuồng”.
Phiêu Vũ không nói năng gì, giật mạnh bình thuốc dùng hết sức bình sinh quăng mạnh ra đằng xa tới mấy trăm mét cũng không chừng.
- Ý da, thuốc của đệ. Vũ ca làm gì thế?
Phiêu Vũ mặt mày ửng đỏ không biết vì tức giận hay là gì, Phiêu Vũ chằm chằm nhìn ta gằn từng chữ
- Lần sau không được cho ta nhìn thấy thứ đó nữa.
- À, đệ hiểu rồi.
Ta tiếp tục móc trong ngực ra bốn lọ khác
- Đúng là cái tên thuốc đó đệ cũng không thích. Bốn cái này nghe xuôi tai hơn. Đây là “ta ái một cây côn”, còn đây là “ngủ say như chết”, cái này là “thạch nữ cũng động lòng”, cuối cùng là thuốc dành cho nam nhân “bất ngã long thần thương”.
Tuy lần này ta có sự đề phòng nhưng Phiêu Vũ dùng tốc độ không phải của nhân loại đoạt năm bình trên tay ta, rồi dùng hắc diễm đem đốt tất cả thành tro. Ta ôm mặt gào khóc
- Thuốc của đệ mà, đệ chỉ nói đùa thôi. Đó là dược phẩm vô cùng quý giá mà sư phụ cho đệ trước khi xuống núi. Hết rồi, hết rồi, mất sạch sẽ rồi.
Phiêu Vũ trước giờ chỉ đi trêu chọc người khác nhưng chưa từng bị ai trêu đùa thảm đến như vậy. Mà thuộc loại bị trêu lại không tìm cách trả đũa được. Uất ức này đúng là khổ không cách nào nói nên lời.
Ta oa oa la hét không ngừng
- Bắt đền ca ca đó. Thuốc sư phụ đệ tặng quý giá vô cùng, bảo là đệ sau khi xuống núi phải đưa tận tay cho sư huynh. Oa oa oa. Lần này thế nào cũng bị Huyết sư huynh đánh cho một trận.
Phiêu Vũ cảm thấy nhức đầu vô cùng. Nếu đổi là kẻ khác hắn tiện tay ra lệnh giết không thương tiếc, chỉ là đối phương xuất thân từ cửu long môn. Một môn phái ưa kí thù và trả thù. Lần trước chẳng phải tên Huyết Ma gì gì đó một thân đánh đánh nát cấm vệ quân, cao thủ dị nhân, dùng cấm chú gì đó giam cầm xác dị nhân không cho bọn họ hồi sinh. Sự kiện này cũng khá nổi tiếng, cao tầng nguyên trụ dân đều biết. Nghe nói tên Huyết Ma nhận nhiệm vụ đặc biệt từ triều đình, thu thập những dược phẩm quý giá đã tuyệt tích từ rất lâu. Nếu tên tiểu tử kia nói thật thì những thứ hắn vừa đốt toàn bộ là dược liệu cống cho triều đình. Phiêu Vũ xoa hai vầng thái dương, hắn cảm giác rất nhức đầu. Nếu để cửu long môn tìm đến trả thù thì thật tệ hại. Không nói tới lời đồn cửu long môn sở hữu chín con yêu thú trấn môn, chỉ riêng số lượng tiên thú, thần thú dưới tay ba tên đệ tử cũng khiến kẻ khác nhức đầu không thôi. Gỉa dụ môn phái chừng một trăm người, mỗi người có một tiên thú bảo vậy. Với thực lực này đủ càn quét tiểu, trung môn phái. Đại môn phái cũng phải suy nghĩ kĩ càng có nên gây chiến với cửu long môn hay không.
Trong lọ là dược phẩm quý sao? Ta nếu có thì cần gì phải gian khổ tìm đường tới chúng thần di khí cấm khu. Ta chỉ đùa giỡn thôi. Dù sao hình tượng ta dựng lên là một thiếu niên ngây ngô ngốc nghếch, bị sư phụ, sư huynh dạy bậy, miệng thúi vô cùng. Đã đóng kịch thì đóng cho trót, ta cũng không hy vọng tên Phiêu Vũ mang thứ gì tốt ra bồi thường. Chỉ là sau này hai thế lực đụng độ nhau hắn nể tình mà buông tha cho ta một mạng là tuyệt lắm rồi.
Đám hắc ám pháp sư đi lên muốn nói gì thì bị Phiêu Vũ chặn ngang. Hắn khẽ lắc đầu, rồi xoay sang hướng ta hừ nhẹ
- Cho đáng đời, ai biểu ngươi không nghe lời ta. Đã bảo không được đem những thứ hỗn đản tới trước mặt ta rồi mà.
Phiêu Vũ cường ngạnh không lý đến ta. Ta mím môi ủy khuất
- Nếu ca không bồi thường đệ thì đừng trách đệ ra chiêu sát thủ.
Ta bóp tay răng rắc, khuôn mặt trầm lại như tảng băng, trên má còn sót lại vài dòng lệ ngấn nhìn qua có chút hoạt kê. Phiêu Vũ cũng cảm giác được không khí lạnh xuống vài phần, hắn liếc mắt vẻ mặt bình thản tựa như không để tâm tới lời nói của ta.
Mọi người nhìn tình huống có chút trầm trọng, kẻ thức thời liền rời khỏi mấy bước tránh miểng văng tới bản thân.
Ta điều động chân khí tụ vào chân, dùng tới bộ pháp trong phong nha chân kinh lướt tới sau lưng Phiêu Vũ. Khóe mắt Phiêu Vũ thoáng giật, hắn lúc này mới hối hận bản thân đã khinh thường ta. Trong lòng Phiêu Vũ cười khổ không thôi. Người từ Cửu Long môn đi ra ai cũng là đồ quái vật a. Ngay khi Phiêu Vũ muốn lách mình thoát đi thì ta đã nhảy chồm lên lưng hắn, dang hai chân kẹp người, miệng tà dị nói
- Vũ lão ca, hãy xem tất sát kĩ của đệ. Móc sườn non.
Miệng hô to, hai tay ta đặt tại hai hông hắn rồi cù mạnh vào đó. Phiêu Vũ lập tức cảm giác một luồng điện đánh thẳng vào đại não, khiến khuôn mặt hắn nhăn nhó tựa hồ rất khó chịu nhưng lại rất thoải mái.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Sát