Tác giả: Liễu Hạ Huy
Nhóm dịch: Huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
Đả Tự : goper- 4vn
"Hay là gọi ông là Thủy Quỷ thì thích hợp hơn nhỉ?" Diệp Thu cười nắm tav Suzuki. Hắn đã có được tài liệu về số cao thủ Mitsui viêm dẫn tới Hông Kong lần này từ Ngân Nhãn. Trong đó giới thiệu tập trung vào nam trợ thủ dùng tên giả Suzuki này.
"Cái tên chi là một danh hiệu. Diệp tiên sinh không thấv thế sao?' Suzuki không vì Diệp Thu vạch trân tại chỗ mà tức giận. mặt không biểu cảm nói.
"Đúng. vậy thì chúng ta đi gặp Mitsui viêm tiên sinh thôi" Diệp Thu cười nói. Hắn chỉ đám vệ sĩ đứng chi chít hai bên hành lang chế nhạo nói "Xem ra Mitsui viêm tiên sinh là người rất cân thận".
"Vì Diệp Thu tiên sinh là người đáng để người khác coi trọng" Suzuki vẫn vẻ mặt không chút biểu cảm "Xin ba vị lấy ra vũ khí mang theo"
.
"Lấy ra vũ khí?" Diệp Thu híp mắt bật cười. "Thủy QUỷ tiên sinh. tôi nghĩ ông vẫn chưa làm rõ vấn đề. là Mitsui viêm chủ của ông mời tôi tới. chứ không phải tôi chủ động tới thăm hỏi. Tôi không vui bây giờ cũng có thể quay về".
"Hơn nữa chúng tôi giao hết vũ khí cho ông. trúng mai phục của các người thì làm thế nào? Tới lúc đó tôi là cá thịt. còn không phải tùy ý các người chém giết sao? Tối sao biết được các người giấu gì trong phòng được?"
""Chúng tôi đã mời Diệp Thu tiên sinh tới làm khách tất nhiên phải lấv lễ đối đãi rỗi" Suzuki giải thích.
"Nói câu có thể ông không thích nghe lắm" Diệp Thu bĩu môi nói "Trước nay tôi chưa từng tin tưởng bất cứ lời nào cùa người NB cả".
"Ngươi".Thủv Quỷ giận dữ sát khí hiện lên trong mắt. "Nêu các người cố ý soát người, tôi nghĩ cũng không cần phải gặp nữa. chúng ta về thôi". Diệp Thu nói xong còn xoay người định đi thật.
Tiểu Bạch vẻ mặt cảnh giác nhìn Thủv Quỷ. Đề phòng hắn có động tác đánh lén gì đó.
Bóp bóp bóp. trong hành lang truyền tới tiếng vang. Một thanh niên gầy gò tuấn tú đi tới. dùng tiếng Trung không được chuẩn lắm nói "Diệp tiên sinh không chi thủ đoạn cao mà ngay cả ăn nói cũng sắc xảo như vậy. Bội phục".
"Ngài là Mitsui Viêm" Diệp Thu cười hỏi. Anh chụp Mitsui viêm hắn nhìn thây trên truvền thông có chút khác biệt với người thật.
Người thật cho người ta cảm giác tự tin hơn. cùng có vẻ gâv sự hơn. "Tôi là Mitsui viêm". Mitsui Viêm nói ':Suzuki. Diệp tiên sinh là khách, sao có thể làm chuyện vô lễ được? Mời Diệp tiên sinh vào trong".
"Vâng" Thủy Quỷ đáp. làm thế mời tay với Diệp Thu.
Diệp Thu ra hiệu mắt với Long Nữ và Tiêu Bạch. hai người cùng đi theo vào. Nơi Mitsui viêm ở lâu dài là gian phòng tổng thống, có phòng họp rộng lớn xa hoa.
Mitsui Viêm mời Diệp Thu ngồi xuông. Rồi nói với Tiểu Bạch và Long Nữ "Dòng máu Tu la còn có Phật nữ. Mitsui viêm ngưỡng mộ đã lâu. hai vị mời ngòi".
"Cảm ơn" Long Nữ nói cảm ơn. nhưng lại chọn cùng đứng phía sau Diệp Thu với Tiểu Bạch.
"Ha ha. Diệp tiên sinh có hai người bạn rất tốt" Mitsui viêm ngưỡng mộ tự đáv lòng nói.
"Mitsui tiên sinh có một nhóm bạn rất tốt" Diệp Thu nói.
Mitsui Viêm gật đầu nói "Tôi nghĩ giữa tôi và Diệp tiên sinh có phải có hiếu lầm gi không?"
"Xin chỉ giáo?" Diệp Thu ngẩn ra sau đó cười hỏi. Hãn không tin Mitsui viêm nàv có thể nói ra những gì có thể chối hết những chuyện tội nghiệt hắn làm trước đâv.
"Tôi không hiểu vì sao Diệp tiên sinh luôn chĩa mũi nhọn vào tôi?"
"Nhàm vào? Tôi không hiểu ý cùa Mitsui viêm tiên sinh" .
"Chúng ta không thù hận. vì sao Diệp tiên sinh luôn không bỏ qua chúng tôi?" Mitsui viêm dùng ngón tay vỗ đầu gối hòi.
"Là tôi không tha cho các người?" Diệp Thu cười nhạt nói "Vậy thì tổ chức rắn độc là thế nào? Cái vị gọi là đạo diễn. nữ ưu đó. ngài đều không quen? Tại sao bọn họ lại tập kích Đường Thị? Thần súng Smith không phải do ngài phái tới Trung Quốc ám sát tôi sao? còn chuyện pháo kích trong đại hội Thiên Giới thì sao? Những chuyện đó không chút liên quan tới ngài sao?" Mitsui viêm cau mày. thân phận cao quý hắn không thích họp với kiểu bị người ta chất vấn thế này.
"Cho dù ngài tin tôi hay không, tòi đêu có thể thẳng thắn nói rằng mọi việc tôi làm đêu không cô ý nhằm vào ngài?"
"Tôi tất nhiên hiẽu rõ" Diệp Thu nói. Lúc hắn mới tới Đường Thị vẫn chỉ là một vệ sĩ vô danh tiểu tốt. Tổ chức rắn độc của Mitsui viêm không thể cố ý nhắm vào mình. chuyện đằng sau tấn công pháo ở Thiên Giới cũng là nhắm vào người của Thiên Giới mà thôi. cũng không có liên quan gì tới mình.
"Vậy thì chuyện ám sát của Smith và Do KÝ Phu thì sao? Mặc dù nói không phải nhắm vào tôi. nhưng kế hoạch đầu tiên của ngài đều tổn hại tới tôi" Diệp Thu nói.
Mitsui Viêm hơi chán nản. Nếu nói muôn phẫn nộ thì nên là mình tức giận mới đúng.
Vì kế hoạch của mình lần nào cũng bị Diệp Thu làm loạn, hắn đúng là âm hồn không tiêu tán.
Nhưng bây giờ là có việc cầu người. Mitsui viêm cũng chỉ có thể kiềm chế lửa giận trong lòng.
"Được rồi. đó đều là chuyện đã qua rồi. chúng ta có thẻ tạm thời đặt sang một bên" Mitsui viêm nói "Tôi hi vọng chúng ta có thể liên họp lại, ngài có thê đưa ra điêu kiện của minh"
"ô. việc này tôi không thể quvết định. liên hợp theo hội không phải chuyện cá nhân tôi, tôi không có quvền làm chủ thay họ".
"'Không, ngài có quyền này, chi cần ngài muốn. tôi thành ý mời Diệp tiên sinh tới giải quyết chuyện này, xin Diệp tiên sinh thành tâm giải quyết". Mitsui viêm vẻ mật thành khẩn nhìn Diệp Thu nói.
“Liên hợp lại không phải khiến những kẻ phạm pháp nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật sao? Chúng tôi giải thích với những người chết vô tội như thế nào đây”
“Xem ra Diệt tiên sinh không muốn đối xử thành tâm rồi” Mitsui Viêm cảm than nói
Diệp Thu biết thời cơ của mình cũng không nhiều lắm nói :
“Được rồi, tôi cũng không phải loại người phóng khoáng, bình sinh đều thờ phụng chính là khuyên người có lòng khoan dung. Tôi có 3 điều kiện, nếu Mitsui Viêm tiên sinh có thể chấp nhận, tôi có thể bàn bạc với những bên khác hủy bỏ liên hợp gửi thông điệp này”
“Xin rửa tai lắng nghe”
“Thứ nhấtm tôi muốn cả tổ chức rắn độc” Diệp Thu hào sảng nói
Mitsui Viêm cau mày nói : “ Không phải Diệp tiên sinh đã quá tham lam sao?”
“Tất nhiên đó là yêu cầu của tôi, ngài có thể từ chối, chúng ta nhất phách lưỡng tán mà”
Diệp Thu cười nói : “ hơn nữa tổ chức đó làm bao nhiêu chuyện trái lương tâm ngài phải hiểu rõ hơn tôi, cũng có thể không cho tôi, nhưng sau khi các nước liên hợp gởi thông điệp, thành động tiếp theo của chúng tôi có thể là tiêu diệt tổ chức rắn độc, lúc đó ngày vẫn không có được nó”
Mitsui Viêm do dự hồi lâu rồi nói : “ được tôi đồng ý với ngài , nhưng Diệp tiên sinh, hi vọng ngài có thể thể hiện thành ý chút, nếu ngày còn yêu cầu gì nữa, tôi tình nguyện mổ bụng tạ Thiên Hoàng”
“Không, không, tôi là người rất biết giữ lời hứa” Diệp Thu cười, không ngờ Mitsui Viêm lại đồng ý yêu cầu của mình nhanh như thế. “ yêu cầu thứ hai của tôi là giải tán hội Hắc Logn của người HỒng Kông”
Dù sao bọn họ cũng sắm vai cực kỳ ám muội trong đại hội Thiên Giới, luôn có người đứng ra chịu tiếng xấu thay cho người khác
“Tôi đồng ý với ngài” Mitsui Viêm nói, giải tán Hắc Long hội cũng không ảnh hưởng gì, sau này vẫn có thể xây dựng lại
Trong lòng DIệp Thu đang nghĩ không cho người cơ hội xây dựng lại, đợi ta ra tay đánh người hoàn toàn tàn phế
“Được, Mitsui Viêm tiên sinh quả nhiên là người hào phóng, Yêu cầu thứ ba của tôi chính là bồi thường mỗi nước liên hợp một tỷ”
“Một tỷ, ngày điên rồi “Mitsui Viêm cơ mặt run run tới mức cuối cùng không nhịn được bùng phát
“Tôi không điên, nếu không có khoản tiền này, tôi làm sao ăn nói đây” Diệp Thu ra dáng vẻ Lã Vọng buông cần cười ha hả nói
Mitsui Viêm cũng chỉ có thế này sao?
“Tôi có thể đền tiền, nhưng giá này quá cao, một tỷ NDT, tám nước là tám tỷ, đây là điều không thể” Mitsui Viêm cố gắng kiềm chế phẫn nộ trong lòng
“ Xem ra Mitsui Viêm tiên sinh hiểu lầm rồi, không phải NDT mà là USD, mỗi bên một tỷ USD” Diệp Thu lạnh lùng uốn nắn “ ngài nghĩ xem mỗi cầu thủ còn đáng giá hơn một triệu USD, một cao thủ của bộ đội dị năng không đáng giá từng này tiền sao? Hơn nữa có chiến đội dị năng tồn tại không chỉ là một người, tôi xem như là giảm giá cho ngài rồi”
“Không thể, tôi không chấp nhận con số này” Mitsui Viêm lạnh lùng từ chối
“Vậy không còn gì để nói nữa” Diệp Thu đứng dậy định đi. Thân hình Thủy QUỷ đột nhiên chạy tới chặn trước mặt Diệp Thu, chủ nhân không cho hắn đi, hắn sẽ phụ trách chặn người lại
“ Sao, muốn động thủ à? Mitsui Viêm tiên sinh, ngài đừng quên đây là Hồng Kông, nếu tôi muốn, đều có thể cho nổ tung khách sạn này, chúng tôi không ra được, các ngài cóa thể ra khỏi sao?” Mitsui Viêm vẻ mặt lạnh lùng nhưng trong lòng nhanh chống suy tinh được mất của mình
“Được tôi đồng ý với ý kiến của ngài” Núi xanh còn đó thiếu gì củi đun, Mitsui Viêm có lòng tin chỉ cần mình còn sống có thể kiếm nhiều tiền hơn
“Vậy….. chúc cho chúng ta hợp tác vui vẻ” Diệp Thu đi tới bàn trà rót hai chén trà cho Mitsui Viêm đã pha sẵn, một chén đưa cho Mitsui Viêm, mình bưng một chén
“ Ngài không sợ trong trà có độc” Mitsui Viêm nhìn Diệp Thu kinh ngạc. Sở dĩ hắn không dám mới Diệp Thu uống trà là vì không gây phiền phức. hắn sau khi tới Hồng Kông để tránh trong trà có độc, nước dùng lần nào cũng do thủ hạ đặc biệt mua về còn kiểm tra nữa
“Tôi tin Mitsui Viêm sẽ không làm như vậy?” Diệp Thu cười nói, uống cạn trà còn giơ đáy chén cho Mitsui Viêm xem
Trong lòng Mitsui Viêm thầm hối hận biết vậy hạ độc trong trà này thì tốt rồi, giết chết tên khốn này mọi chuyện sẽ chấm dứt
Dưới sự dẫn đường của Thủy Quả, ba người Diệp Thu nghênh ngang đi ra khách sạn
Sau khi tới đất của mình Long Nữ lên tiếng hỏi” Thành công rồi sao?”
“Thành công rồi, hiệu quả của thuốc lúc nào mới phát huy” Diệp Thu hỏi, khi hắn rót trà đã cho trứng rắn không màu không vị vào trong chén của Mitsui Viêm
Trứng xà đó là tìm được trong bảo bối của Xà Vương. Nếu không phải Long Nữ chỉ điểm, DIệp Thu hoàn toàn không biết đó là gì
“Đại khái cần một tháng” Long Nữ nói
“Rất tốt, thời gian đủ để bọn họ chuyển khoản và xử lý các thủ tục chuyển giao?” Diệp Thu cười nói
Last edited by Goncopius; 07-07-2011 at 09:57 AM.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết
Quyển 4: Bảo Tiêu Thủ Vệ Đội
Chương 672: Hạnh phúc viên mãn
Tác giả: Liễu Hạ Huy
Nhóm dịch: Huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
Đả tự : ™HoaLân - 4vn
"Diệp Thu tối có thời gian không cùng đi uống rượu?" Trần Hải Lượng từ phía sau chạy tới vỗ vai Diệp Thu nói.
"Không được thầy Trần, tối nay em còn có việc". Diệp Thu mỉm cười từ chối.
"Được, vậy hôm khác nhé" Trần Hải Lượng cũng không ép, đi cùng Diệp Thu một đoạn liền rẽ về phía tòa nhà giáo viên công chức ở.
Sau hai năm thôi học, Diệp Thu lại xuất hiện ở trường Đại học Thủy Mộc.
Đương nhiên lần này hắn không học ở khoa khảo cổ, mà là ở lớp mba đặc biệt sáng lập của đại học Thủy Mộc.
Rất nhiều người nghi hoặc khó hiểu chạy tới hỏi Diệp Thu nguyên nhân, Diệp Thu đều lấy cớ muốn gây dựng sự nghiệp và quản lý doanh nghiệp để giải thích.
Lúc Diệp Thu đi tới cổng trường, Phí Tường đã lái xe tới đợi sẵn.
Thấy Diệp Thu đi tới, Phí Tường vội vàng chạy xuống mở cửa xe giúp Diệp Thu. Phí Tường anh tuấn đẹp trai xuất hiện ở cổng trường dẫn tới tiếng kêu hãi của vô số nữ sinh. Khuôn mặt hắn đối với những nữ sinh này thật quá hấp dẫn.
Còn kinh hơn là hắn còn lái xe Yeyron Bugatti màu đen tới.
"Sau này đừng khoa trương vậy nữa nha? Tôi là người rất khiêm tốn" Diệp Thu ngôi trên hàng ghế đầu không hài lòng nói với Phí Tường.
"Ha ha, đang ở ngoài với bạn gái, nhận được tin liền không nhịn được chạy tới báo cáo với Diệp thiếu gia ngay" Phí Tường cười nói.
"Tin gì tốt à?" Diệp Thu hỏi.
"Mitsui Viêm chết rồi, đầu tiên là rữa người, sau đó cơ thể bắt đầu thối rữa, bác sỹ bó tay hết cách. Bốn giờ chiều nay đã tuyên bố cái chết của hắn, vì chuyện này cực kỳ mất danh dự nên gia tộc Mitsui vô cùng dè dặt, không có bất cứ truyền thông nào đưa tin chuyện này" Phí Tường cười nói.
"Ồ, đã chết rồi sao? Thuốc đó thật chuẩn, nói một tháng đúng là một tháng" Diệp Thu vẻ mặt tự hào nói.
"Nhưng điều khiến người ta kỳ lạ là mẹ ruột hắn cùng nhiễm căn bệnh giống hắn, đầu tiên cũng rữa, sau đó bắt đầu thối rữa, mặc dù vẫn chưa tuyên cáo tử vong nhưng có thể cũng không kéo dài bao lâu nữa".
"Ồ" Mắt Diệp Thu mở lớn, bất quá trong xương hừng hực thiêu đốt "Nói như vậy, tin đồn đó là thật sao?"
"Tin đồn gì?"
"Ha ha, tự tìm hiểu đi, cậu nhất định sẽ thấy rất hứng thú, đi thôi, đưa tôi tới biệt thự Lam Sắc" Diệp Thu cười nói.
Vừa này hắn nhận được điện thoại của Lâm Bảo Nhi nói có chuyện khẩn cấp muốn bàn bạc với hắn, Diệp Thu hỏi chuyện gì, cô cũng không nói chỉ ra sức giục hắn mau quay về.
Xe hơi dừng trước cổng biệt thự Lam sắc, Phí Tường nói "Diệp thiếu gia, tôi không vào trong nữa".
"Được".
"Tiếp tục lưu ý động tĩnh bên gia tộc Mitsui giúp tôi" Diệp Thu nói.
Mặc dù Mitsui Viêm từ Hông Kông về nửa tháng sau mới bắt đầu sinh bệnh nhưng nếu gia tộc Mitsui muốn đẩy lên người mình cũng là chuyện không còn cách nào khác.
Hắn đã cho Long Nhãn ở bên Hông Kông phụ trách thu thập tin tức bên đó. Bên Yến Kinh có Phí Tường phụ trách. Chỉ cần bên họ có động tĩnh gì, mình có thể phản ứng nhanh nhất.
Sau khi xe thể thao của Phí Tường rời khỏi, Diệp Thu mới đây cổng lớn của biệt thự Lam Sắc.
Vừa đi vào trong sân đã nghe thấy tiếng tranh chấp của một đám con gái.
"Ai muốn cưới hắn? Em sẽ không cưới đâu" Đây là giọng của Đường Quả. "Lúc thích hắn thì ở cùng hắn, lúc không thích hắn nữa thì đá hắn đi, hừ, dù sao em vẫn có Đường Thị mà, tiểu phú bà như em đây có rất nhiều thị trường…."
"Vậy chị Mặc Nùng nhé? Chị Mặc Nùng đoan trang thục nhã, là người có phong phạm chính thê nhất” Lâm Bảo Nhi cười hì hì cổ động nói.
'"Không được, chị có công việc phải làm, tạm thời chưa nghĩ tới sẽ kết hôn" Trầm Mặc Nùng vội vàng xua tay "Chị thấy Khả Tâm là thích hợp nhất, tính cách Khả Tâm ai thấy cũng yêu quý, cũng có thể chăm sóc tốt cho Diệp Thu".
Diệp Thu toát mồ hôi hột, bây giờ xem ra không chỉ có ba nữ chủ nhân của biệt thự Lam Sắc ở đây, còn có không ít khách thiếu nữ nữa.
"Chị Mặc Nùng hay là để chị Đông Nhi kết hôn với Diệp Thu đi, họ rất hợp" Giọng Lâm Khả Tâm vẫn nhẹ nhàng nhỏ nhẹ làm người ta yêu mến.
"Khả Tâm, sao lại đây lên người chị, chị không muốn lấy anh ấy, chị là đại minh tinh đó, không thể kết hôn được, mọi người chọn ai khác đi".
"Bố Bố, em thấy thế nào?"
"Chị Mặc Nùng, em mới tốt nghiệp mà. Kết hôn? Quá xa vời rồi" Bố Bố từ chối nói.
"Mọi người đều không muốn lấy Diệp Thu sao?” Lâm Bảo Nhi nghi hoặc hỏi.
"Không muốn" Mây cô gái trả lời.
"'Em lại rất muốn lấy Diệp Thu, còn nhờ ông đi tìm Diệp Thu cầu hôn, nhưng ông nội nói em còn nhỏ, bảo em đợi thêm hai năm nữa" Lâm Bảo Nhi vẻ mặt buồn rầu nói.
Trong lòng Diệp Thu thật hận, cả mấy cô gái này tụ tập ở đây hội họp quyết định vấn đề sỡ hữu mình.
Hơn nữa nghe ra tình hình có vẻ không ổn tí nào.
Mình giống như quả bóng đá tới ai người đó cùng đá bay đi.
Xem ra mình phải thể hiện rồi, không thể để đám con gái này quá kiêu ngạo được.
Ba ngày không đánh leo lên đầu ngồi, đánh tới khi chọn ra vợ tốt.
Diệp Thu ho khan lớn vài tiếng sau đó bước nhanh vào trong phòng khách
Quả nhiên biệt thư Lam Sắc trống không lâu nay hôm nay vô cùng náo nhiệt.
Trầm Mặc Nùng, Đường Quả, Lâm Bảo Nhi ba chủ nhân của biệt thự Lam Sắc này đều đông đủ, ngoài ra còn có ba vị khách Lam Khả Tâm, Bố Bố và Nhiễm Đông Dạ.
Không cần hỏi có thể tụ tập mấy người này lại nhất định là Trầm Mặc Nùng ở trong giải quyết rồi, cũng chỉ có cô mới có mê lực có thể có được sự tin phục của những người này.
"Mọi người đều ở đây sao?" Diệp Thu đứng ở cửa cười nói.
"Diệp Thu, đang đợi anh đó, anh mau vào đi, bọn em có chuyện muốn bàn với anh, rất thú vị đó" Lâm Bảo Nhi cười hi hi chạy tới bá vai Diệp Thu nói.
Diệp Thu vẻ mặt buồn phiền.
Chuyện mình bị tất cả các cô từ chối, trong lòng Lâm Bảo Nhi lại thành thú vị?
"Chuyện gì thế?" Diệp Thu vẫn phải giả bộ không biết.
"Em đang cầu hôn giúp anh đó, họ ai nấy đều từ chối rồi, hì hì, anh không có chút hấp dẫn nào hết" Lâm Bảo Nhi vui vẻ giống như đứa trẻ.
Đương nhiên cũng có người coi cô là người lớn. Nếu bạn không nhìn bộ ngực của cô.
"Chuyện này không cần em bận tâm đâu?' Diệp Thu véo véo má Lâm Bảo Nhi kích động nói.
"Cái gì? Em bận tâm? Sao em lại không bận tâm được? Anh biết anh bao nhiêu tuổi rồi không? Không lấy nổi một cô vợ, em không lo cho anh ai lo cho anh đây? Có lòng tốt mà không được báo đáp, cũng xứng đáng anh không tìm được vợ" Lâm Bảo Nhi vô cùng tủi thân nói "Em còn định, khi anh thật sự không tìm được người nào muốn, em sẽ lấy anh đó".
"Chuyện này, em đừng tham dự, em là thiên kim đại tiểu thư của Lâm gia, đâu có thể dễ dàng gả cho người khác? Hơn nữa nêu lấy cũng không thể lấy người như anh, đúng không?" Diệp Thu bị câu cuối của Lâm Bảo Nhi dọa cho phải nhanh chóng an ủi nói.
"Em đương nhiên biết không thể lấy người như anh được, nhưng họ đều không lấy anh, em chỉ cảm thấy anh đáng thương mà… Anh thật không có lương tâm…"^^
Diệp Thu không dám dây dưa với Lâm Bảo Nhi nữa, dày mặt ngồi giữa Trầm Mặc Nùng và Đường Quả cười hỏi "Mọi người đều không muốn lấy anh?"
"Tất nhiên".
"Đúng vậy"
"Anh tìm người khác đi?"
Quả nhiên đáp án vẫn như khi nãy, không ai khẳng định cả.
"Khả Tâm, em cũng không muốn?" Diệp Thu nhìn Lam Khả Tâm hỏi, bình thường cũng chính là Lam Khả Tâm nghe lời nhất chưa bao giờ biết từ chối mình.
"Muốn, nhưng…nhưng em cảm thấy anh vẫn nên tìm chị khác thì tốt hơn" Lam Khả Tâm nói.
"Như vậy sao?" Diệp Thu vẻ mặt tiếc nuối. "Vậy anh học mba phí công rồi".
"Có ý gì?" Đường Quả hỏi.
"Anh còn định học mba, sau này dùng phương pháp khoa học quản lý các em đó, bây giờ có vẻ vô dụng rồi".
Diệp Thu vừa dứt lời, mấy cô gái lập tức nhào tới tay đấm chân đá tiện thể còn tay véo miệng cắn.
Diệp Thu không hiểu sao Lâm Bảo Nhi lại cắn vui sướng tới vậy, chuyện này có quan hệ gì tới cô?
Một cô gái vị thành niên như cô, mình cho dù muốn quản lý cũng không có phần của cô?
"Được rồi, được rồi, anh sai rồi" Diệp Thu lớn tiếng cầu xin "Anh biết các em không thích anh, anh cũng không miễn cưỡng các em, dưa hái xanh không ngọt mà, thế này đi, anh ra ngoài tìm cô gái khác làm vợ, được chưa?"
"Anh dám" Mấy cô gái đồng thanh nói.
"Vậy các em muốn thế nào? Hay là chúng ta tới các nước châu Phi, anh cưới hết các em luôn?" Diệp Thu nói nhỏ. Suy nghĩ này chôn dấu tự đáy lòng hắn lâu nay mà luôn không tiện nói ra.
Dù sao Diệp Thu rốt cuộc vẫn là một người đàn ông da thịt mỏng manh, không thể giống những nhân viên đó mở hội thưởng hoa gì, tụ tập tất cả phụ nữ mình có lại cùng chơi mạt chược được.
Trầm Mặc Nùng liếc Diệp Thu nói "Đâu có chuyện dễ dàng như vậy? Chi bằng cứ giữ hiện trạng tốt hơn, mọi người muốn theo anh thì sẽ bên cạnh anh, không thích cũng có thể dứt khoát rời khỏi, nếu kết hôn, đó không phải cả đời phải chịu sự ràng buộc của anh sao?"
"Anh cũng không cần nghĩ tới ra bên ngoài tìm nữa, bọn em sẽ không đồng ý đâu. Em vừa mới hỏi họ, cũng không tranh giành nhau nữa, về phần tuyển vợ cho anh, bọn em đã tìm cho anh rồi?"
"Tìm rồi?" Diệp Thu vẻ mặt ngạc nhiên "Ai thế? Vợ anh sao chính anh cũng không biết?"
"Nhị Nha" Trâm Mặc Nùng nói.
"Nhị Nha? Em…sao em biết cô ấy?" Diệp Thu kinh ngạc hỏi. Hình như hắn chưa từng nhắc tới Nhị Nha với những cô gái này, cũng chỉ có Nhiễm Đông Dạ biết chút chuyện thôi.
“Thiết Ngưu nói, anh ấy nói hết chuyện của anh cho bọn em rồi, nếu hai người là thanh mai trúc mã hơn nữa tình cảm lại tốt như vậy. Bọn em tất nhiên sẽ tác thành cho hai người. Cho dù theo thứ tự trước sau cùng nên là cô ấy là vợ anh".
Thiết Ngưu? Tên tiêu tử thối này, bảo hắn về Yến Kinh trước mấy ngày bảo vệ các cô, không ngờ hắn lại bán đứng mình rồi.
Trầm Mặc Nùng xem thời gian nói "Bây giờ mọi người đã đến đông đủ rồi, chúng ta ra ngoài thôi, họ chắc cũng sắp tới rồi".
"Ai sắp tới?" Diệp Thu cảm thấy đầu mình thật vô dụng, hôm nay sao mình lại bị đám con gái này dẫn đi chứ?
"Diệp gia gia và chị Nhị Nha, chị Mặc Nùng đã cho Thiết Ngưu đi đón họ rồi" Lâm Bảo Nhi cười hì hi nói.
Cuối cùng ông cũng muốn quay về Yến Kinh rồi sao?
Nhị Nha tới rồi?
Thế là trọn bộ rồi các bợn nhé
Last edited by Goncopius; 08-07-2011 at 08:27 AM.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cường Thuần Khiết