Mình test rồi, thấy rất khả quan, test cái chương 230 của Ngạo Kiếm Lăng Vân nó ra thế này.
Ngạo Kiêm Lãng Vân *************** Tiêu Đao Phong Lợi Chương 230: Lọ không gian
Bên trong ngăn trữ vật là hơn ba mươi cây Tử Bối Thiên Quỳ xếp ngăn nắp!
Thiên tài địa bảo!
Hơn nữa mức độ tươi mới không ngờ giống như dược thảovừa mới được hái xuống. Thậm chí, Lăng Tiêu còn có thể cảm giác được trên Tử Bối Thiên Quỳ phát ra linh khí mênh móng.
Lăng Tiêu hít một hơi thật sâu, một cảm giác lạnh như băng dâng lẻn từ dưới cùng sống lưng, lên đến tận sau gáy, khiến hấn không kim nổi rùng minh một cái
-Lăng huynh, làm sao vậy?
Tống Minh Nguyệt ở bên cạnh thấy vậy thân thiết hỏi. Vi engại nên Tống Minh Nguyệt cũng không tò mò mở mấy ngăn trữ vặt ở đây ra, thậm chí còn tránh ra xa.
-Đệ đệ, đã xảy ra chuyện gi?
Lăng Tố cũng lưu luyến buông một quyển tạp ký trong tay ra. Đối với nàng, bất cứ thứ gì cũng không thể so sánh nổi với giá trị của những tư liệu này. Bất cứ quyển sách nào ở đây lọt ra ngoài đều chác chắn gây ra chấn động rất lớn.
- Ha hả, không có việc gì, không có việc gi!
Trên mặt Lăng Tiêu lộ ra một nụ cười không được tự nhiên. Đây là lần đầu tiên hắn cảm giác trong lòng thiếu tự tin như thế này. Lăng Tiêu vốn là người tu chân, tu đại đạo, căn bản là không sợ thằn quỷ.
Nhưng lúc này, hắn lại cảm giác giữa bóng tối đang có một đói mát châm chú nhìn mình.
Dược liệu từ vạn năm trước sao có thể bảo trì được mới mê như thế này?
Việc này.... Việc này quả thực không thể nào xác định nổi!
Hay là vị luyện dược sư hùng mạnh đó vẫn đang còn sống đến tận bây giờ? Lăng Tiêu suy nghĩ, cảm thấy không thể nào tin nổi.
Ở Tu Chân Giới, sau khi trúc cơ, đại khái có thể sống được 150 đến 200 tuổi. Nếu trước khi hết tuổi thọ mà có thể đột phá đến Dung Họp kỳ, như vậy, lại gia tăng thêm 200 năm tuổi thọ. Nói cáchkhác. người tu chân Dung Hợp kỳ, đại khái có thể sống được 400 năm.
Đột phá Dung Hợp kỳ, tiến vào Tâm Động kỳ, ít nhất có thể sống được đến 600 năm, lâu nhất là 1000 năm. Nói cách khác, hiệngiờ Lăng Tiêu đã đột phá tới Tâm Động sơ kỳ, vậy sẽ sống lâu hơn rất nhiều so với những người luyện võ có thực lực tương đương trênđại lục Thương Lan.
Bình thường, thực lực Tâm Động kỳ đại khái tương đương vớiMa Kiếm Sư. Đương nhiên, người tu chân có hàng vạn hàng nghìnđạo pháp, có vó số thủ đoạn, nếu thực sự là đánh nhau, Tâm Động kỳ chắc chẩn sẽ thăng Ma Kiếm Sư, nhưng tu vi Tâm Động kỳ bình thường khẳng định là không bằng được Kiếm Tông.
Kim Đan kỳ, có thể nói là một vách núi lớn của người tu chân. Có vô số người tu chân đều gục ngã trước cửa lớn này. Ngược lại, nếu đột phá Kim Đan, cũng như thể đắc đạo vậy.
Bởi vỉ người tu chân Kim Đan kỳ ít nhất có thể sống được 3000 năm! Trong mát người thế tục giới, người tu chân Kim Đan kỳ có thể nói chính là thần tiên! Khi đó họ có đại pháp lực, thậm chí dời non lấp biển, hủy thiên diệt địa!
Thục Sơn kiếm tu khi đạt tới Kim Đan kỳ, có thể ngự kiếm phi hành, uy lực một kiếm có thể chém cả một ngọn núi thành bùn đất là chuyện rất binh thường.
Mà ở đại lục Thương Lan, Kiếm Tông đã không còn là đối thủ của người tu chân Kim Đan kỳ, thậm chí bị bỏ lại rất xa!
Cho dù là một Kiếm Hoàng, đánh nhau với người tu chân Kim Đan kỳ, nếu dùng kiếm kỹ đơn thuần, trên cơ bản rất khó xúc phạm được tới chân nguyên hộ thể của người tu chân!
Lăng Tiêu chưa được biết thực lực Kiếm Tôn ở thế giới này như thế nào, nhưng hán cảm thấy, khi minh tu luyện được tới Kim Đan kỳ, cho dù là đối mặt với cao thủ cấp Kiếm Tôn, cũng đủ sức đánh một trận. Hem nữa, tới lúc đó, cho dù không thể thăng nổi đối phương, đối phương cũng chưa chắc có thể dễ dàng đánh minhbị thương.
Huống chi, giờ phút này tâm tình và tinh thần lực của Lăng Tiêu. đã đạt tới đinh Kim Đan kỳ!
Có điều lúc này muốn tiến thêm nữa cũng rất khó, bởi vì thực lực bản thân không thể tăng lên. Lăng Tiêu vẫn chưa thể nào cảmngộ được loại lực lượng này, trừ phi khi nào đột phá lên tới Kim Đan kỳ. tâm tỉnh mới có thể lại tăng lên.
Thông qua những tin tức thu được, Lăng Tiêu cảm thấy caothủ Kiếm Tông nhiều nhất không sống lâu hơn 300, 400 năm. Nhưvậy Kiếm Hoàng cao hem một bậc, hẳn cũng không vượt quá 500 năm.
Nghe Tống Minh Nguyệt nói, óng nội của ông nội gã (DG: lúc này Lăng Tiêu vẫn nghĩ Tống Minh Nguyệt là đàn ông) là cao thủ cấp Kiếm Tôn. Mà óng nội của Tống Minh Nguyệt hiện nay đã hơn 200 tuổi, vi vậy ông nội của ông nội gã cũng không thể hem 500 tuổi cho dù là có muộn con hết mức. Như vậy cao thủ Kiếm Tôn có thể sống tới ngàn năm!
Nếu lên nữa, cũng chỉ có kê mạnh cấp Kiếm Thánh!
Nhưng... người luyện võ cấp Kiếm Thánh chẳng phải đềuvào Thánh Vực sao? ít nhất... Tống Minh Nguyệt nói là như vậy!
Chẳng lẽ chủ nhân nơi đây đã đột phá Kiếm Thánh đạt tới Kiếm Thần? Lăng Tiêu bỗng nhiên cảm thấy ý nghĩ của mình rất buồn cười, bởi vì ở Tu Chân Giới, tu luyện thành nguyên anh, được xưng là bất tử bất diệt, trên trời dưới đất đều có thể đi, thậm chí có thể đột phá ranh giới của tinh cầu, bay trong vũ trụ!
Nhưng Lăng Tiêu lại biết, không phải người tu chân Nguyên Anh kỳ nào cũng khoa trương như vậy! Bọn họ sống quả thật rất lâu! Hơn nữa, trong cơ thể ngưng kết thành nguyên anh, cũng tương đương với sinh mệnh thứ hai của bọn họ! Nhưng căn cứ theo ghi chép của các thế hệ Thục Sơn, người tu chân Nguyên Anh kỳ sống lâu chừng 8000 tới 10.000 năm!
Nói cách khác, người tu chân tu luyện ra nguyên anh cũng chỉ sống tới một thời gian hữu hạn! Mọi người hao hết tâm tư đi tutiên?
Lãm Bắc Phàm biết chỗ Bạch Lạc Huvẻn là ờ khách sạn Kim Hải Thiên Đại của thành phổ Nam Bình. ngồi bất kỳ chiếc taxi nào cũng có thể tới đỏ. nhưng nếu nhưđi như vậv. sẽ là đầu đề bài báo của nhưng phóng viên bát quái lại gảv ra bất lợi gì đỏ cho Bạch Lạc HuvẻiỊ như vậy thì không ổn chút nào. giờ đã bao nhiêu chuvện phải nghĩ rồi, mình cũng không muốn để Bạch Lạc Huvẻn phải chịu nhưng tin tức chả đâu vào đâu đó. hav là thẻ này, bẽn cạnh còn một cái bình. sao cỏ thể đi tìm Bạch Lạc Huvẻn chứ? Lê nào nói với đối phương, đảv là cô gái free tặng trẽn chuvếnbav. sợ rằng Bạch Lạc Huvẻn sẽ đá cho phát ra ngoài.
"Cam Điềm. cô có nơi nào để đi chưa? Lãm Bắc Phàm nhìn đổi phương hòi không muốn rời xa nửa bước. biết rằng đổi phương đã coi mình là chỗ dựa duv nhất ờ thành phổ Nam Bình nàv.
"Tôi. Tôi lần đầu tiên tới thành phổ Nam Bình này, chẳng quen biết ai, nơi nào có thể đáng đi cơ chứ?"
Cam Điềm hơi xấu hổ thè lười- Tuv vô và Lãm Bắc Phàm lần đầu gặp mặt, đổi phương cũng như nhưng người đàn ông khác. nhìn phương hướng tiện nhìn luôn mình. cho mình một sự tín nhiệm vô cùng. để cho cô có cảm giác theo đổi phương sẽ có cảm giác an toàn vô cùng.
Lãm Bắc Phàm vỗ vào trán. nói: 'Thẻ được rồi tôi đưa cô đi tìm chỗ ngủ".
"Được thôi cảm ơn anh Lãm. hic hic. tôi lại có thể tiết kiệm chút tiền rồi".
Cam Điềm vui mừng ôm láy đổi phương, chụt mộT cái vào má anh ta.
Lãm Bắc Phàm sờ má mình bị đổi phương thơm, cười nhăn nhó nói: 'Thế nàv là sao? BỊ người ta phát hiện. còn tường tôi là bọn buôn người đấy".
"Hic hic..." Cam Điềm cười phá lên.
Lãm Bắc Phàm và Cam Điềm ngồi trong một chiếc xe. trước tiên là đến khách sạn Kim Hải Thiên Đại xem tình hình cụ thể. Anh còn tường rằng khách sạn nàv sau khi Bạch Lạc Huvẻn ờ. toàn bộ khách sạn sè không tiếp khách, nhưng không ngờ khách sạn nàv vẫn kinh doanh bình thường, nhưng Bạch Lạc Huvẻn ờ tầng ba. vì sự an toàn của cô, tát cả các phòng ờ tầng ba không có khách ờ. khách khứa đến chi có thể ờ tầng hai và tầng bổn.
Khách sạn Kim Hải Thiên Đại vì vậy có thề trờ thành địa điểm lớn của thành phổ Nam Bình. ngoài sự trang hoàng và phục vụ chu đáo ra. giá cả cũng thấp và hệ thống bảo vệ nghiêm mật. nỏ trờ thành sự lựa chọn đầu tiên của rất nhiều người đến Nam Bình. lượng người vào khách sạn duv trì ờ mức 70% trờ lên.
Toàn bộ khách sạn Kim Hải Thiên Đại phàn ra chín tầng, ngẩm là "Cửu cửu quv nhất'' (Mãi mài về một mối)
Lãm Bắc Phàm và Cam Điềm vừa vào trong đại sảnh. thực sự rát tráng lệ. cứ như vào Hoàng cung. nhưng viên gạch lát nền lớn sạch sẽ. phản lẻn làm chói mắt. hon nưa xung quanh còn cỏ rất nhiều bồn cảnh màu xanh. môi trường mỹ hỏa. nó đã được trang trí lại. Bèn cạnh đã có nhản viên tiếp tán nhận hành lý của họ. mang họ đến phòng chờ. làm thủ tục cho hai người họ.
"As một ngàv một nghìn tệ? Thẻ thì phải mất.
Cam Điềm nghe thẩv giá phòng xong. há hốc mồm. mãi lúc sau mới tiếp tục hỏi: "Một tháng tôi còn không biết có kiếm được nhiều tiền như vậy không, anh Lâm. không cần đàu.