14-10-2011, 09:59 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
Chương 20 : Thần Tượng
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Tiểu công công sau đó Ä‘em má»i chuyện sau khi hắn tá»›i nhà Thạch Kiên nhất nhất nói ra, trong nhà có rất nhiá»u thi sách, má»—i quyển Ä‘á»u có phiếu đánh dấu, Khấu đại nhân lúc nà y ngồi ở bên cạnh, hắn không dám thêm mắm thêm muối, nhÆ°ng cà ng nhÆ° váºy cà ng khiến các đại thần thêm tin tưởng. Hắn kể cả vá» cái hồ nÆ°á»›c nhá» trÆ°á»›c cổng Thạch gia, vì rá»a bút mà sau hai tháng cả hồ nÆ°á»›c đã đổi mà u, việc nà y khiến cho toà n bá»™ đại thần Ä‘á»u cảm thấy kÃnh nể. Xem ra thiếu niên nà y không nhÆ° má»™t thiên tà i văn chÆ°Æ¡ng bình thÆ°á»ng, thiên phú rất quan trá»ng, nhÆ°ng chăm chỉ lại cà ng quan trá»ng hÆ¡n, cÅ©ng nhÆ° câu: ThÆ° sÆ¡n hữu lá»™ cần vi kÃnh, há»c hải vô nhai khổ tác chu
(Dịch:
Núi sách có nẻo: Ä‘Æ°á»ng và o là siêng năng.
Biển há»c không bến: dùng gian khổ là m thuyá»n
)
Nói tá»›i đây, tiểu công công liá»n Ä‘em áng văn Nhạc DÆ°Æ¡ng Lầu Ký do Thạch Kiên viết ra. Bản nà y là bản sao, bản chÃnh vốn đã theo Uông tri huyện tá»›i Nhạc DÆ°Æ¡ng.
Nhìn từng nét chữ, các đại thần Ä‘á»u lặng ngÆ°á»i. Tống Chân Tông không ngừng lẩm bẩm:
“Äứa nhá» nà y, đứa nhá» nà yâ€
Câu nói “đứa nhá» nà y†của hắn lúc nà y mang theo má»™t chút vui vẻ, má»™t chút kÃnh trá»ng.
Hắn ngẩng đầu nhìn Khấu Chuẩn:
- Äứa nhá» nà y, tiá»n đồ chÆ°a chắc dÆ°á»›i ái khanh.
DÆ°Æ¡ng công công nghe câu nói nà y bị dá»a tá»›i run ngÆ°á»i, hắn thầm nghÄ©, cÅ©ng may hắn biết Hoà ng thượng thÃch thiếu niên kia, ở Thạch gia không là m ra Ä‘iá»u gì bất kÃnh, nếu không sợ rằng tÆ°Æ¡ng lai sẽ không có đất chôn.
Khấu Chuẩn ban đầu cho rằng thiếu niên kia nịnh bợ, cảm thấy chán ghét, nhÆ°ng bây giá» hắn tá»± nghÄ©, bản thân hắn quá lãng phà thá»i gian, so vá»›i thiếu niên nà y quả thá»±c kém quá xa. Hắn vẫn chÆ°a nháºn ra rằng, sở dÄ© hắn lại có cảm xúc mạnh mẽ vá»›i thiếu niên kia nhÆ° váºy vì bản thân hắn vô tình đã không xem Thạch Kiên là má»™t đứa nhá» tám tuổi, bởi váºy chỉ cần Thạch Kiên có chút sai lầm, hắn đã cá»±c kỳ khó chịu.
VÆ°Æ¡ng Khâm thấy Tống Chân Tông đã chấm thiếu niên nà y, hÆ¡n nữa Khấu Chuẩn phản đối, váºy thì hắn cà ng phải ủng há»™, hắn nói:
- Khởi bẩm bệ hạ, thiếu niên nà y là má»™t nhân tà i kiệt xuất của đại Tống. Hiện vì chăm sóc bà ná»™i và còn nhá» nên không thể và o triá»u phò bệ hạ. NhÆ°ng bệ hạ cÅ©ng nên xem xét, giúp đỡ hắn.
Lưu Nga vốn cũng có tâm ý giống Vương Khâm, nà ng nói với cung nữ bên cạnh:
- Ai gia cho ngÆ°Æ¡i Ä‘i hầu hạ hai bà cháu há», ngÆ°Æ¡i đồng ý không ?
Cung nữ nà y tên là Lục Ngạc, năm nay mÆ°á»i ba tuổi, bá»™ dạng thanh tú, thông minh lanh lợi, tiến cung không lâu đã được LÆ°u Nga nhìn trúng, được Ä‘iá»u tá»›i hầu hạ nà ng. Giá» LÆ°u Nga muốn Ä‘em Lục Ngạc cho Thạch Kiên, hà nh Ä‘á»™ng nà y chứng tá» không chỉ hoà ng thượng mà cả Hoà ng háºu cÅ©ng thÃch thiếu niên nà y, hÆ¡n nữa thiếu niên nà y có thiên phú hÆ¡n ngÆ°á»i, lại chăm chỉ, tiá»n sau nà y khó có thể hình dung.
Lục Ngạc đáp:
- Nô tì xin nghe Hoà ng háºu nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng phân phó.
Lưu Nga lại nói:
- Ta cÅ©ng nghe qua má»™t chút vá» hắn, thiếu niên nà y tÃnh tình rất tốt, nhà hắn lại chỉ có má»™t nha hoà n, nghe nói hắn đối đãi vá»›i nha hoà n nhÆ° vá»›i ngÆ°á»i nhà . NhÆ°ng thiếu niên nà y cuá»™c sống rất tầm thÆ°á»ng, ai gia sợ rằng ngÆ°Æ¡i không quen.
Kỳ tháºt, Lục Ngạc nghe xong lá»i LÆ°u Nga nói thì tâm tình nà ng đã bay ngà n dặm tá»›i ….. táºn nhà Thạch Kiên. Mấy ngà y nay, nà ng nghe không Ãt truyá»n thuyết vá» thiếu niên thần kỳ nà y, vừa rồi lại nghe DÆ°Æ¡ng công công thuáºt lại, lá»i đồn không chút giả dối, ngay cả vạn tuế cÅ©ng nói hắn tiá»n đồ vô hạn. Giá» bảo nà ng đầu nháºp Thạch gia, nà ng lý nà o lại không muốn ?
Nà ng cúi đầu đáp:
- Nô tì không sợ.
Nếu lúc nà y Lưu Nga bảo nà ng ngẩng đầu lên, chắc chắn sẽ nhìn thấy hà o quang hạnh phúc trong mắt nà ng. Và i năm sau nà y, khi thiếu niên phong hoa tuyệt đại kia tiến cung, không biết bao nhiêu thanh cung, tú nữ điên đảo vì hắn.
DÆ°Æ¡ng công công thấy tình hình đã ổn, hắn liá»n nói tiếp:
- Khởi bẩm bệ hạ, tiểu thần đồng nà y vô cùng hiếu thuáºn vá»›i bà ná»™i.
Tống Chân Tông nhìn hắn tá» vẻ khinh thÆ°á»ng, má»™t thiếu niên má»›i tám tuổi đã viết ra được má»™t câu “Tiên thiên hạ chi Æ°u mà ưuâ€, nếu hắn không hiếu thuáºn thì sao có thể vì bà ná»™i hắn mà là m thÆ¡ cho ngÆ°Æ¡i ?
Hắn lại tiếp tục lấy ra bá»™ truyện “Tây Du Hiếu Ký†của Thạch Kiên Ä‘Æ°a ra. Trong cung có rất nhiá»u ngÆ°á»i, có rất nhiá»u ngÆ°á»i hắn phải nịnh bợ, trong đó ngÆ°á»i duy nhất có thể giải quyết má»i việc cho hắn, chÃnh là hoà ng thượng, vì váºy có dịp hắn sẽ không bá» qua.
Mặc dù Thạch Kiên còn nhá», nhÆ°ng vá»›i tà i văn chÆ°Æ¡ng của hắn, không má»™t đại thần nà o dám nghi ngá» tà i hoa của Thạch Kiên. Mặc dù bá»™ “Tây Du Hiếu Ký†nà y là do tiểu nha hoà n trong nhà hắn chép lại, nhÆ°ng tiểu thần đồng đã tá»± tay chỉnh sá»a, vì váºy chỉ trong chốc lát, tất cả đại thần đã vây quanh Hoà ng thượng và Hoà ng Háºu để xem. Rất nhanh, tất cả Ä‘á»u bị hấp dẫn. Ngá»± hoa viên lúc nà y từ yến há»™i biến thà nh thÆ° viện để xem tiểu thuyết. Chỉ có Ä‘iá»u, khi Tống Chân Tông xem đến Ä‘oạn Tôn Ngá»™ Không đại náo thiên cung, hắn chợt nói:
- Hầu tá» nà y cÅ©ng tháºt to gan.
Tiểu công công đứng một bên, nói:
- Quan gia, đây là một tình tiết đặc sắc tiểu thần đồng cố ý viết, bệ hạ cứ tiếp tục xem sẽ hiểu.
Tống Chân Tông mặc dù không thÃch Ä‘oạn nà y, nhÆ°ng bị tình tiết hấp dẫn trong quyển sách thu hút, tá»›i lúc Tôn Ngá»™ Không bị Quan Âm Bồ Tát Ä‘eo vòng kim cô, hắn vá»— ghế gáºt đầu:
- Vòng kim cô tháºt tốt, tháºt tốt..
Tiểu công công nói:
- Cái nà y cÅ©ng giống nhÆ° những nghịch thần tặc từ cao ngạo, nhÆ°ng gặp phải hoà ng thượng thì tất cả Ä‘á»u nhÆ° Tôn Ngá»™ Không gặp phải Quan Âm Bồ Tát.
Hắn nói váºy để nịnh bợ, nhÆ°ng cÅ©ng rất có lý. Tống Chân Tông quả thá»±c đã thanh trừng khá nhiá»u nghịch thần, tất cả Ä‘á»u lăng trì, xá» trảm, tháºm chà bị bỠđói đến chết.
Tống Chân Tông thấy hắn nịnh bợ, cÆ°á»i nói:
- Còn có thứ gì, mau lấy toà n bộ ra đây.
Tiểu công công ngay láºp tức Ä‘em bức Bách Niên Thá» Từ mà hắn “trấn lá»™t†được trong Lý phủ ra.
Hai tháng trÆ°á»›c, do sức khá»e không tốt, Thạch Kiên viết bức Bách Niên Thá» Từ có chút kém há»a háºu, nhÆ°ng đó chỉ là má»™t khuyết Ä‘iểm nhá». Hiện tại, vì táºp luyện thÆ°á»ng xuyên, lại chăm chỉ táºp viết, có thể nói Thạch Kiên đã tiến bá»™ rất nhiá»u, nếu hắn viết lại bức Bách Niên Thá» Từ, khẳng định sẽ gần nhÆ° hoà n mỹ. NhÆ°ng bức Bách Niên Thá» Từ nà y ngoại trừ khuyết Ä‘iểm nhỠđó thì lại có tá»›i trăm kiểu thÆ° pháp xa hoa, kỳ diệu, mặc dù ben ngoà i má»i ngÆ°á»i kể rất nhiá»u vá» bức Bách Niên Thá» Từ nà y, nhÆ°ng kể cả nhÆ° váºy vẫn không thể đánh giá được chân chÃnh giá trị của nó. Äặc biệt hiện tại, vá»›i bức Thá» Từ nà y, ngay cả những đại thần ở đây, không Ãt ngÆ°á»i nhá» nó mà tìm ra cách Ä‘á»™t phá trong thÆ° pháp mà từ lâu há» vốn đã bÆ°á»›c và o bình cảnh. Và dụ nhÆ° VÆ°Æ¡ng Khâm, hắn liếc mắt đã nhìn trúng kiểu thÆ° pháp Kim Thể, Khấu Chuẩn thì cà ng tâm đắc vá»›i loại thÆ° pháp Kiên Mặc.
VÆ°Æ¡ng Sáng thầm thở dà i, thiếu niên nà y là má»™t thiên cổ kỳ tà i, là thiên tà i trong thiên tà i, nhÆ°ng qua hôm nay, hắn sợ rằng sẽ láºp tức nổi danh thiên hạ, việc nà y….không biết vá»›i hắn là chuyện tốt hay xấu, mong rằng hắn sẽ biết tá»± bảo trá»ng.
Tống Chân Tông lại thì thầm:
- Äứa nhá» nà y, đứa nhá» nà y….
Bây giá», giá»ng nói của hắn trà n ngáºp vẻ tán thưởng.
Tống Chân Tông sau đó hạ chỉ, thưởng cho Lý Hằng. Nếu không phải vì hoà ng đế cho rằng Lý Hằng nhân phẩm kém thì chỉ bằng việc hắn dâng lên bức Bách Niên Thá» Từ nà y, việc thăng má»™t hai cấp quan cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á».
Quả nhiên, sau yến há»™i ở Ngá»± Hoa Viên lần nà y, toà n bá»™ phủ Khai Phong Ä‘á»n lan truyá»n tin tức vá» thiếu niên thần kỳ kia, nhân phẩm cao thượng, hiếu kÃnh hÆ¡n ngÆ°á»i, lại sáng tác Tây Du Hiếu Ký, tà i hoa xuất chúng, tÆ°á»›ng mạo anh tú, tiá»n đồ rá»™ng lá»›n. Ở phủ Khai Phong cÅ©ng rất nhanh lÆ°u truyá»n má»™t câu:
- Nuôi con phải biết cách nuôi, dạy con phải biết trông và o Thạch lang.
Cũng chỉ trong một và i ngà y, một tiểu hà i tỠtám tuổi đã trở thà nh thần tượng của trăm ngà n thiếu nữ….
Tà i sản của Yasha
Chữ ký của Yasha Ưa thÃch cá nhân không nhiá»u lắm, đặc thù ham mê không có. ÄÆ¡n giản mà nói, ta là ngÆ°á»i chÃnh trá»±c, thiện lÆ°Æ¡ng, ngoại trừ quá soái (đẹp trai), có lẽ không có khác cái gì khuyết Ä‘iểm.
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
14-10-2011, 10:01 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
ChÆ°Æ¡ng 21 : Äạo Thánh Chỉ Thứ Hai
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Chuyện nà y rất nhanh đã theo gió thổi vá», tất cả hà ng xóm đã nhìn Thạch Kiên vá»›i con mắt khác, kia rất có thể là Tể tÆ°á»›ng tÆ°Æ¡ng lai, chÃnh mồm Thánh Thượng đã nói, tÆ°Æ¡ng lai hắn sẽ không thua kém Khấu tể tÆ°á»›ng. Khó trách má»›i vừa rồi Thánh Thượng đã ban chỉ phong hắn trá»±c tiếp thà nh quan lục phẩm, chỉ là hắn cá»± tuyệt không nháºn. Lý Hằng lúc nà y vô cùng hối háºn, hắn cÅ©ng chẳng mà ng tá»›i hoà ng thượng thưởng hắn cái gì. Hắn biết, hiện tại Thạch gia rất phản cảm vá»›i há», nếu không vì thiếu niên kia có chút cảm tình vá»›i Lý Tuệ thì sợ rằng hai nhà đã sá»›m Ä‘oạn tuyệt quan hệ. Xui xẻo nhất hiện tại chÃnh là mẫu thân của Lý Tuệ, nà ng Ä‘á»™ng chút là bị Lý Hằng chá»i mắng, tháºm chà đánh Ä‘áºp. Ở trÆ°á»›c mặt Lý Hằng, hiện tại nà ng ngay cả nói chuyện lá»›n tiếng má»™t chút cÅ©ng không dám.
Lý Tuệ từng há»i Thạch Kiên:
- Kiên đệ đệ, mẫu thân ta nói trước kia đối với ngươi không tốt, cảm thấy rất có lỗi với ngươi. Kiên đệ đệ, có phải sau nà y ngươi sẽ là m quan lớn phải không ? Cha mẹ ta hình như rất sợ ngươi ?
Thạch Kiên biết câu nói của nà ng là do Lý Tuệ xui khiến, nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh. Câu sau là do chÃnh nà ng nói, hắn vuốt vuốt tóc nà ng, hắn, sao có thể có hứng thú vá»›i má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng, thế nhÆ°ng trÆ°á»›c đây nà ng rất tốt vá»›i Thạch Kiên, nên hắn cÅ©ng không muốn nà ng thÆ°Æ¡ng tâm.
Hắn trả lá»i:
- Chuyện sau nà y không ai biết được, con ngÆ°á»i có há»a có phúc, trăng có khi tròn khi khuyết, không chừng sau nà y ta sẽ là m quan, nhÆ°ng cÅ©ng có thể không phải nhÆ° váºy.
Không lâu sau, Thạch Kiên chợt nháºn được má»™t phong thÆ° của Khấu Chuẩn. Äầu thÆ° đặc biệt khen ngợi thÆ° pháp của hắn trong bản “Nhạc DÆ°Æ¡ng Lầu Kýâ€, nhÆ°ng phần sau khuyên hắn phải giữ đạo là m ngÆ°á»i, đặc biệt dặn dò Thạch Kiên, mặc dù hắn còn nhá», nhÆ°ng danh tiếng chấn Ä‘á»™ng thiên hạ, là hy vá»ng của Äại Tống sau nà y, ngà n vạn lần không nên vì má»™t tên hoạn quan mà viết thêm và i chữ, cÅ©ng không được a dua xu nịnh hoà ng thượng.
Xem ra, trải qua việc vừa rồi, Khấu Chuẩn cũng vì Thạch Kiên mà canh cánh trong lòng.
Thạch Kiên thầm nhá»› lại, Khấu Chuẩn quả thá»±c là má»™t danh thần thá»i Tống, nhÆ°ng hắn chỉ viết có hai bà i thÆ¡, hÆ¡n nữa má»›i tám tuổi, sao có thể khiến Khấu đại nhân quan tâm nhắc nhở nhÆ° váºy ?
Hắn cÅ©ng viết má»™t phong thÆ° trả lá»i, trong thÆ° có kể má»™t câu chuyện của ngÆ°á»i thợ kim hoà n, ban đầu tìm được viên ngá»c thô, hắn ra sức mà i ngá»c, cho tá»›i lúc sáng bóng không tì vết, nhÆ°ng vì nóng vá»™i lại dụng Ä‘ao cắt gá»t lung tung, khiến cho viên mỹ ngá»c ngược lại tan thà nh mảnh vụn. CÅ©ng nhÆ° váºy, đạo trị thủy phải dùng đất mà trị, đạo há»c hà nh nếu không khổ há»c mÆ°á»i năm vị tất thà nh chÃnh quả. Lão tá» có nói, trÆ°á»›c duy trì thiện tâm, sau má»›i có chiến công hiển hách, ngÆ°á»i không thiện danh hÆ° muôn Ä‘á»i.
Lá»a dù có thể thiêu đốt vạn váºt, nhÆ°ng trong biển lá»a má»™t cá»ng cá» vẫn sinh tồn, dá»±a và o đất mà duy trì nòi giống. Công cao không thiết, danh tiết bất ly thân, triá»u đình nếu trụ cá»™t không tốt đến cuối cÅ©ng sẽ chỉ còn gian thần, tiểu nhân rồi từ từ mà suy bại.
Thạch Kiên biết Khấu Chuẩn là má»™t danh quan, má»™t thá»i huy hoà ng, nhÆ°ng sau khi Tống Chân Tông đăng cÆ¡ không lâu, Khấu Chuẩn sẽ bị hãm hại.
Có Ä‘iá»u hiện tại, má»i việc không ngá» lại biến đổi, Khấu Chuẩn vẫn là tể tưởng trong triá»u, Lý Äịch, VÆ°Æ¡ng Sáng vẫn còn đó, Äại Tống quốc thái, dân an. Chỉ là hắn biết, dù có chút thay đổi, nhÆ°ng hắn thầm Ä‘oán hiện tại Khấu Chuẩn tất Ä‘ang bị gian thần châm biếm, sau khi Lý Äịch bị bãi quan, VÆ°Æ¡ng Sang chết bệnh, thì triá»u đình quả thá»±c đúng nhÆ° những gì Thạch Kiên viết trong thÆ°, trong triá»u chỉ còn lại gian thần, tặc tá».
Phong thÆ° nà y của hắn ý muốn khuyên Khấu Chuẩn là m việc không nên nóng nảy, xá» thế không được kiêu căng, phải biết há»c cách xá» trà má»i việc. Chỉ cần vì quốc gia, dân chúng thì dù là m việc gì cÅ©ng váºy, khi cần nhịn phải nhịn, cÅ©ng nhÆ° cá» dại váºy, há»c cách mà sinh tồn trong biển lá»a, nếu không, ngà y nà o đó đắc tá»™i vá»›i hoà ng thượng lại bị tiểu nhân gièm pha tất sẽ gặp nạn, triá»u đình sẽ mất Ä‘i má»™t danh thần chÃnh trá»±c.
Trong khoảng thá»i gian nà y, Thạch Kiên cÅ©ng liên tục viết “Tá»± Trị Thông Giám†không ngừng, do hắn nhá»› phần lá»›n ná»™i dung, nhÆ°ng không nhá»› được cụ thể toà n bá»™ nên vừa viết vừa phải sáng tác bổ xung, văn hắn vốn có cÆ¡ sở vững và ng, hÆ¡n nữa lại không ngừng há»c táºp, Ä‘á»c sách, nên trình Ä‘á»™ tiến rất xa.
Mặc dùng không thể so sánh được vá»›i Nhạc DÆ°Æ¡ng Lầu Ký, nhÆ°ng văn phong của hắn lại vô cùng má»m mại, biến đổi bất ngá», hÆ¡n nữa vá»›i Ä‘á»™ tuổi của hắn hiện tại, nhất định cuốn Tá»± Trị Thông Giám khi lÆ°u hà nh sẽ gây tiếng vang không nhá».
Khấu Chuẩn thấy hắn khuyên bảo Thạch Kiên không có kết quả, ngược lại lại bị tiểu hà i tá» nà y khuyên bảo, ban đầu hắn rất ngạc nhiên rồi cÆ°á»i to. Hắn chạy thẳng tá»›i nhà VÆ°Æ¡ng Sáng uống rượu rồi mang phong thÆ° của Thạch Kiên cho VÆ°Æ¡ng Sáng xem
- MÆ°á»i năm nay, má»›i có má»™t ngÆ°á»i dám khuyên bảo ta.
VÆ°Æ¡ng Sáng xem phong thÆ° xong, cÆ°á»i nói:
- Ngươi xem lại ngươi xem, còn không bằng một hà i tỠtám tuổi, hắn khuyên ngươi là m việc không được nóng ngà y, cà ng phải biết kiên nhẫn.
Khấu Chuẩn cÆ°á»i khổ:
- Hắn là má»™t thần đồng tám tuổi sao ? Ta tháºt nghi ngá» hắn có phải là yêu tinh hay nhÆ° má»i ngÆ°á»i nói là Văn Khúc Tinh giáng trần hay không nữa.
Khấu Chuẩn từ bức thÆ° nhìn ra thanh niên nà y tầm nhìn rất xa, bản thân hắn cÅ©ng đã đánh giá quá thâm ngÆ°á»i nà y. Hắn cÅ©ng hiểu đạo lý trong câu nói của Thạch Kiên, chỉ là hắn vẫn không thay đổi tÃnh cách, hắn nói vá»›i VÆ°Æ¡ng Sáng:
- Nếu ta thay đổi nhÆ° thiếu niên nà y khuyên, váºy còn gá»i là Khấu Chuẩn hay sao ?
Chỉ bằng lá»i nói nhÆ° váºy, đã có thể hiểu hắn nhÆ° thế nà o.
Thạch Kiên cÅ©ng biết bên ngoà i rất nhiá»u chuyện đã phát sinh, hắn lẩm bẩm:
- Củ chuối tháºt, xem ra đạo văn…cÅ©ng là chuyện tốt, khó trách kiếp trÆ°á»›c há»c sinh mặc dù thà nh tÃch tốt vẫn muốn đạo văn để thà nh tÃch thêm hoà n mỹ.
Lúc trÆ°á»›c hắn ấp ủ đủ loại kế hoạch để hắn và bà ná»™i có cuá»™c sống tốt hÆ¡n, nhÆ°ng hiện tại nguyện vá»ng nà y của hắn thá»±c quá Ä‘Æ¡n giản.
Trải qua nhiá»u chuyện, ông trá»i cho hắn tái sinh, trà nhá»› kiếp trÆ°á»›c cÅ©ng theo hắn, nhỠđó mà hắn vượt qua khó khăn, tạo dá»±ng thà nh công danh tiếng.
Ở thế giá»›i nà y không có gì để giải trÃ, các văn nhân hay tụ táºp Ä‘i trêu gái, các cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng không coi đây là sỉ nhục, tháºm chà là vinh quang.
NhÆ°ng đó chỉ dà nh cho lÅ© văn nhân thấp kém, may mắn kiếp trÆ°á»›c hắn đã có thói quen Ä‘á»c sách, vì thế má»—i ngà y ngoà i việc Ä‘á»c truyện cho bà ná»™i, luyện táºp thân thể thì hắn chỉ Ä‘á»c sách, viết chữ.
Việc nà y khiến trong mắt ngÆ°á»i khác hắn cà ng thêm vÄ© đại.
Äảo mắt đã tá»›i Trung thu, từ giữa trÆ°a, bầu không khà đã bắt đầu mát mẻ. Lúc nà y, do Thạch Kiên má»—i ngà y Ä‘á»u viết rất nhiá»u nên hồ nÆ°á»›c trÆ°á»›c cá»a thá»±c sá»± đã thà nh má»™t hắc trì, Thạch Kiên vì việc nà y cảm thấy rất áy náy, hắn gá»i Hồng Diên lấy tiá»n, Ä‘em phát cho má»—i nhà xung quanh má»™t Ãt. NhÆ°ng có Ä‘iá»u, nhân dân thá»i nà y rất cổ hủ, phong kiến, há» nhìn hồ nÆ°á»›c biến thà nh hắc trì, chẳng những không tức giáºn mà ngược lại còn vì thế mà hãnh diện.
Có đôi khi, Thạch Kiên chạy tá»›i há»c Ä‘Æ°á»ng nghe tú tà i giảng, cùng bá»n há» bình luáºn văn chÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng cà ng lúc, các vị tú tà i cà ng kÃnh sợ Thạch Kiên, tiểu hà i tá» nà y thá»±c đúng là Văn Khúc Tinh hạ phà m, không thầy mà vẫn có thể há»c, má»—i câu má»—i chữ lại vô cùng cao thâm. Hiện tại hắn má»›i tám tuổi đã được Hoà ng đế ban danh tiến sÄ©, hỡn nữa Hoà ng đế tháºm chà còn nói tÆ°Æ¡ng lai hắn là Tế tÆ°á»›ng, váºy mà hiện tại thỉnh thoảng hắn lại chạy tá»›i nghe há» giảng bà i, bảo há» sao không khẩn trÆ°Æ¡ng ? Má»—i lần hắn tá»›i há» lại bắt đầu lắp bắc, sợ đến mức nói cÅ©ng không rõ. Chỉ là Thạch Kiên trÆ°á»›c sau vẫn mỉm cÆ°á»i, kiên trì ngồi nghe há» giảng, tháºm chà còn ghi chép rất tỉ mỉ. Vì váºy, tất cả Ä‘á»u cảm mến thiếu niên khiêm tốn nà y.
Hôm nay, cổng nhà Thạch Kiên lại má»™t lần nữa vô cùng náo nhiệt. Hóa ra Hoà ng Thượng lại hạ má»™t đạo thánh chỉ, lần nà y thánh chỉ không có ép Thạch Kiên nháºn chức quan, chỉ là khÃch lệ, ban thưởng cho hắn. Thạch Kiên sau khi tạ chủ long ân, định đứng lên thì chợt nghe thái giám nói, chuẩn bị tiếp nháºn ý chỉ của Hoà ng háºu.
Ở cá»a lúc nà y rất nhiá»u ngÆ°á»i tụ táºp, chỉ trong hai tháng không ngá» hoà ng thượng hai lần hạ thánh chỉ, tháºm chà hoà ng háºu cÅ©ng có ý chỉ, có thể thấy rằng bên ngoà i đồn đại rất chÃnh xác. Hoà ng háºu ban cho hắn rất nhiá»u thứ, đám thÆ° sinh ở bên ngoà i cÅ©ng nghe cái được cái mất, nhÆ°ng khi thái giám Ä‘á»c đên câu cuối cùng, Hoà ng háºu ban thưởng nha hoà n hầu cáºn cho hắn…
Hắn biết đôi khi hoà ng đế vẫn thưởng những tú nữ cho các đại thần là m thiếp, nhÆ°ng hắn má»›i bao nhiá»u tuổi ?
Hắn ngạc nhiên, sá»ng sốt má»™t hồi lâu.
Thái giám Ä‘á»c xong, cá»— kiệu bên ngoà i được vén lên, má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng có gÆ°Æ¡ng mặt trái xoan yêu kiá»u mỉm cÆ°á»i bÆ°á»›c ra.
Nà ng cung kÃnh thi lá»… cùng ba ngÆ°á»i Thạch gia rồi nói:
- Nô tì Lục Ngạc, ra mắt lão phu nhân, thiếu gia, Hồng Diên tỷ tỷ.
Má»™t lá»… nà y của nà ng khiến cả ba ngÆ°á»i ngẩn ngÆ¡, không biết đáp lá»… thế nà o, nếu đối đãi vá»›i nà ng nhÆ° má»™t tiểu nha hoà n thì không thể, hÆ¡n nữa Thạch Kiên còn biết sau nà y LÆ°u hoà ng háºu sẽ chấp chÃnh má»™t thá»i gian dà i, vì thế coi nà ng là má»™t nha hoà n là việc không thể…..
Tà i sản của Yasha
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
14-10-2011, 10:02 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
Chương 22 : Lục Ngạc
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Nghe đến đó, bên ngoà i chợt bùng nổ, tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y là nha hoà n của Hoà ng háºu, Hoà ng háºu nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng không ngá» lại ban cho tiểu Thạch tÆ°á»›ng công. Tiểu thạch tÆ°á»›ng công hiện không có chức vị gỉ mà đã được sủng ái đến nhÆ° váºy…
Lục Ngạc Ä‘i theo LÆ°u Nga cÅ©ng được ná»a năm, đại nhân váºt nà o, trÆ°á»ng hợp gì cÅ©ng đã gặp qua, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nà ng cÅ©ng không vì dân chúng hiếu kì mà luống cuống. Có Ä‘iá»u nà ng cÅ©ng chỉ là má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng, vì váºy vừa thi lá»… nà ng vẫn vừa liếc quanh.
Nà ng nhìn qua nhà Thạch gia, thấy có má»™t phòng khách Ä‘Æ¡n sÆ¡, phÃa trong có má»™t cái bà n lá»›n và và i cái ghế tá»±a dá»±a và o tÆ°á»ng. Phòng khách nối thông vá»›i thÆ° phòng của Thạch Kiên, bên trong có má»™t cái bà n há»c, trên mặt bà n đầy giấy bút và sách vở. Bên cạnh còn có má»™t chiếc tủ đứng nhá» bên trong cÅ©ng toà n giấy và bút má»±c. Còn lại tất cả Ä‘á»u trà n ngáºp sách, chỉ chừa ra má»™t lối Ä‘i nhá». Nà ng thầm nghÄ©, khó trách Thạch Kiên lại viết ra nhiá»u thứ hay nhÆ° váºy, chỉ nhìn và o đống sách và giấy viết kia cÅ©ng đã chứng tá» nghị lá»±c hÆ¡n ngÆ°á»i của hắn. Ba gian còn lại là phòng ngủ, bên ngoà i có má»™t phòng bếp nhá». Nà ng lại nhìn ba ngÆ°á»i, lão thái thái vẻ mặt hiá»n là nh, tiểu nha hoà n Hồng Diên thì đứng sau cái xe lăn của thái thái, còn tiểu thần đồng mặc má»™t thân áo trắng, mặc dù chỉ má»›i tám tuổi nhÆ°ng nét mặt trầm ổn, đôi mắt to Ä‘en nhánh, khuôn mặt thÆ° sinh luôn lá»™ ra ý cÆ°á»i. Nà ng nghÄ© thầm, khó trách DÆ°Æ¡ng công công khoe khoang nhÆ° váºy, thiếu niên nà y khi trưởng thà nh không biết còn đến cỡ nà o nữa.
Kỳ tháºt, lúc nà y Thạch Kiên so vá»›i lúc DÆ°Æ¡ng công công nhìn thấy đã rất khác. Mấy tháng qua, cuá»™c sống an bình, hÆ¡n nữa hắn kiên trì táºp luyện, thân mình cÅ©ng lá»›n hÆ¡n, thêm và o khà chất vốn có, nếu nói hắn là má»™t mỹ hà i đồng cÅ©ng không ngoa.
Lục Ngạc nhìn hắn, lòng đầy vui mừng. Khi nà ng Ä‘i, hoà ng háºu luôn luôn căn dặn khi tá»›i Thạch gia phải cẩn tháºn phụng dưỡng bà cháu Thạch Kiên, giỠở kinh thà nh cÅ©ng không biết bao nhiêu cô nÆ°Æ¡ng muốn gả cho thiếu niên nà y, ngay cả phó Tể TÆ°á»›ng VÆ°Æ¡ng Khâm cÅ©ng Ä‘á»™ng lòng, khi nói chuyện vá»›i Hoà ng Háºu đã lá»™ ra tâm ý, muốn gả cháu gái cho Thạch Kiên, chỉ là Hoà ng Háºu gạt Ä‘i, nói vá»›i VÆ°Æ¡ng Khâm đứa bé nà y còn nhá», cố gắng trì hoãn, hÆ¡n nữa Thạch gia và Lý gia có hôn sá»± còn bá» ngá» nên nếu hiện tại Thạch gia cùng VÆ°Æ¡ng gia có đám, ngÆ°á»i khác sẽ nói Thạch gia vì tà i phú, thanh danh tiểu thần đồng sẽ bị ảnh hưởng rất lá»›n.
Có thể thấy rằng, Hoà ng háºu vá»›i thiếu niên nà y rất quý mến, ra sức che chở.
Lục Ngạc khom ngÆ°á»i trả lá»…, rồi không đợi ba ngÆ°á»i Thạch gia mở lá»i, nà ng láºp tức là m việc, tay chân rất nhanh nhẹn. Bà cháu Thạch Kiên Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, trong lòng thầm khen:
- Tháºt may mắn, tiểu nha đầu nà y không phải má»™t….bà cô.
Chỉ có Hồng Diên là rất khẩn trÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i vừa tá»›i là thân cáºn của Hoà ng háºu, nà ng tất nhiên không dám đắc tá»™i. NhÆ°ng nà ng cÅ©ng rất sợ bị Lục Ngạc cÆ°á»›p hết má»i thứ.
Bởi váºy hai ngÆ°á»i, má»™t rá»a chén, má»™t nấu nÆ°á»›c, chỉ chốc lát đã pha trà xong.
Lần nà y công công tá»›i tuyên chỉ há» Chu, hắn cÅ©ng không dám liá»u lÄ©nh nhÆ° DÆ°Æ¡ng công công. Tuy nhiên hắn cÅ©ng muốn từ Thạch Kiên lấy má»™t bà i thÆ¡ vá» dâng Hoà ng thượng. Hắn nói:
- Thạch tướng công, gần đây có viết bà i thơ gì không ?
Thạch Kiên chắp tay, nói:
- Tiểu tá» gần đây không có là m thÆ¡. ThÆ¡ từ chỉ là việc nhá», có thể há»c đạo là m quan, phụ trợ quân vÆ°Æ¡ng an bang cÆ°á»ng quốc, dÆ°á»›i có thể cho dân an, nÆ°á»›c già u, trên có thể cổ Ä‘á»™ng ngÆ°á»i dân tiến tá»›i sa trÆ°á»ng Ä‘á»n nợ nÆ°á»›c, sau lại tuân thủ pháp luáºt, hiếu dưỡng bá» trên, trân trá»ng thê tá», dạy bảo con cái. Nhá»› ngà y xÆ°a, Tà o Thá»±c tà i trà hÆ¡n ngÆ°á»i nhÆ°ng chỉ có và i bà i thÆ¡ cho háºu thế. Gia Cát võ háºu cả Ä‘á»i cúc cung táºn tụy, chết cÅ©ng vinh quang, đó má»›i là đạo là m thần tá».
Tuy rằng biết thiếu niên nà y khà tiết vô cùng, nhÆ°ng chÃnh tai nghe hắn nói cúc cung Ä‘á»n nợ nÆ°á»›c, táºn tụy vì quân vÆ°Æ¡ng. Cả Äà o tri huyện lẫn Chu công công Ä‘á»u không kìm nổi đứng lên, thi lá»… vá»›i Thạch Kiên:
- Tâm lĩnh !!!
Lục Ngạc lúc nà y hai mắt lấp lánh hà o quang, nghĩ thầm:
- Tiểu thiếu gia nói rất hay, khó trách Hoà ng thượng nói hắn tÆ°Æ¡ng lai sẽ là má»™t ngÆ°á»i là m việc lá»›n.
Vô hình trung, nà ng đã chân chÃnh xem Thạch Kiên nhÆ° chủ nhân của mình.
Chu công công sá»ng sốt hồi lâu, sau má»›i nói:
- Tuy nhiên, quan gia rất thÃch thÆ¡ từ của tÆ°á»›ng công, không biết tÆ°á»›ng công có thể vì quan gia mà động thủ ?
Thạch Kiên nói:
- Tiểu tá» không dám không tòng mệnh, nhÆ°ng phiá»n công công chuyển lá»i tá»›i Thánh Thượng. Khấu Chuẩn trá»i sinh ngay thẳng, ghét ác nhÆ° thù, là hiá»n lÆ°Æ¡ng trong triá»u, hắn không cùng ngÆ°á»i tranh đấu, cÅ©ng không vì bản thân mà tranh đấu, tất cả Ä‘á»u vì nÆ°á»›c mà tranh, vì dân mà tranh, vì giang sÆ¡n thiên thu của Äại Tống mà tranh, xin Thánh Thượng trá»ng dụng.
Chu công công và Äà o tri châu nghe hắn nói xong kinh hãi biến sắc. Thiếu niên nà y biết Khấu Chuẩn muốn xóa há»c tịch của hắn nhÆ°ng vẫn vì Khấu Chuẩn mà nói tốt. Sau đó, trong cung, Hoà ng Thượng và LÆ°u Nga sau khi nghe lá»i nà y Ä‘á»u thở dà i, tấm tắc khen thiếu niên nà y Ä‘á»™ lượng, có lẽ không kém VÆ°Æ¡ng Sáng váºy. Từ sau đó, Tống Chân Tông và LÆ°u Nga cà ng thêm mong đợi đối vá»›i Thạch Kiên.
Thạch Kiên nói xong, gá»i Hồng Diên lấy giấy, sau đó viết:
Thanh Ngá»c Ãn, Nguyên Tịch.
Lần nà y, hắn rút kinh nghiệm giáo huấn lần trÆ°á»›c, không dám viết những câu thÆ¡ cổ xúy Hoà ng đế, mà hắn chá»n ra má»™t Ä‘oạn trong Tân Khà Táºt Từ. Äoạn thÆ¡ nà y hắn dùng thÆ° pháp của Văn ChÃnh Minh, trầm ổn, hùng hồn nhÆ°ng không kém phần ôn nhu, nghiêm chỉnh, loại thÆ° pháp nà y từng được coi là đệ nhất thÆ° pháp. Năm chữ viết ra, má»™t cá»— khà nho nhã nhÆ° muốn thoát khá»i tá» giầy toát ra ngoà i khiến Chu công công và Äà o tri châu không kìm nổi thốt lên:
- Tuyệt !!
Thạch Kiên lại viết:
Äông phong dạ phóng hoa thiên thụ, canh xuy lạc, tinh nhÆ° vÅ©. Bảo mã Ä‘iêu xa hÆ°Æ¡ng mãn lá»™, phượng tiêu thanh Ä‘á»™ng, ngá»c hồ quang chuyển, nhất dạ ngÆ° long vÅ©.
Nga nhi tuyết liá»…u hoà ng kim lÅ©, tiếu ngữ doanh doanh ám hÆ°Æ¡ng khứ. Chúng lý tầm tha thiên bách Ä‘á»™, mạch nhiên hồi thủ, na nhân khÆ°á»›c tại, *** lan san xá».
(Gió đông lay Ä‘á»™ng cà nh hoa, cà nh rung rinh đón gió. Bảo mã nện gót, phượng lung lay, hồ ngá»c lấp lánh, rồng nằm.
Cô gái đứng dưới rặng liễu và ng, yến oanh thấp thoáng gió thu đưa.
Quân tá» ngắm nhìn, ngÆ°á»i xa ngấp nghe, khách nhân lÆ°u luyến chẳng muốn rá»i.)
Bà i thÆ¡ nà y mặc dù không hùng tráng nhÆ° những bà i thÆ¡ từ trÆ°á»›c đây của Thạch Kiên, nhÆ°ng lại vô cùng mượt mà , hợp vá»›i tÆ° tưởng văn chÆ°Æ¡ng hiện tại của nhà Tống, đặc biệt câu thÆ¡ tả cảnh, tả tình vô cùng sống Ä‘á»™ng, khiến ngÆ°á»i ta chìm và o trong say đắm.
Hồng Diên Ä‘á»c xong cÅ©ng không ngạc nhiên lắm, nhÆ°ng Lục Ngạc thì khác. Mặc dù nà ng đã từng xem qua tất cả tác phẩm của Thạch Kiên, nhÆ°ng đây là lần đầu nà ng táºn mắt thấy hắn Ä‘á» thÆ¡, từng câu, từng chữ theo ngòi bút tuôn chảy, má»—i chữ sinh Ä‘á»™ng đẹp đẽ vô ngần. Äà o tri huyện chết lặng, dù hắn cố cố gắng thế nà o cÅ©ng không thể nà o nhìn thấu thiếu niên trÆ°á»›c mắt, chỉ có thể tá»± than không bằng. Còn Chu công công thì vá»— tay tán thưởng không ngừng.
Bà i thÆ¡ nà y Chu công công mang và o kinh thà nh dâng cho Tống Chân Tông, hoà ng đế rất thÃch, chỉ có Ä‘iá»u sau khi Ä‘á»c hết, hắn chợt sá»ng sốt:
- Äứa bé nà y….sao lại tÆ°á»ng táºn của những việc của nam nữ sao, không lẽ tiểu hà i tá» bây giá» trưởng thà nh sá»›m hÆ¡n ?
Câu nói nà y của hắn khiên cho LÆ°u Nga Ä‘ang ở bên cạnh phá ra cÆ°á»i ngặt nghẽo.
Chu công công khi vỠcòn mang theo một vò nước từ hắc hồ trước cổng Thạch gia:
- Tiểu nhân thấy Thạch tÆ°á»›ng công sở dÄ© có tà i văn chÆ°Æ¡ng hÆ¡n ngÆ°á»i, phần lá»›n cÅ©ng là vì cố gắng.
Sau đó, những thÆ° sinh vì ái má»™ danh tiếng của Thạch Kiên khi tá»›i Thạch gia Ä‘á»u múc lấy má»™t vò nÆ°á»›c của hắc hồ, đặt trên bà n há»c của mình để tăng quyết tâm, dần dần trở thà nh má»™t trà o lÆ°u. CÅ©ng may hồ trÆ°á»›c cổng Thạch gia lại gần sông, mÆ°a nhiá»u, nếu không sợ rằng đã sá»›m cạn tá»›i đáy…
Ná»a tháng sau, nhà ngoại của Thạch Kiên ở táºn LÆ° Châu (nay là Hợp Phì) kiếm tá»›i. Thạch Kiên thông qua trà nhá»› biết được, khi Thạch gia khó khăn, bà ná»™i từng mang hắn tá»›i cầu xin giúp đỡ, nhÆ°ng không ngá» lại bị hai mợ Ä‘uổi khá»i nhà .
Hiện tại, thÆ¡ từ của Thạch Kiên quán tuyệt thiên hạ, xa gần Ä‘á»u biết, tán thưởng không ngừng, coi hắn là Văn Khúc Tinh hạ phà m.
NhÆ°ng Thạch Kiên quý chữ nhÆ° và ng, ngoại trừ mấy tác phẩm truyá»n lÆ°u bên ngoà i thì chỉ có má»™t bà i thÆ¡ ngắn tặng VÆ°Æ¡ng Khôn, cùng Uông tri huyện, ngoà i ra có mấy bà i thÆ¡ từ hiến tặng Hoà ng Thượng, còn lại không há» có bất kì tác phẩm nà o khác truyá»n ra ngoà i. Má»™t bà i thÆ¡ của Thạch Kiên được hoà ng thượng định giá 50 lạng và ng, nhÆ°ng ở ngoà i, có ngÆ°á»i tháºm chà ra giá 200 lạng và ng để mua má»™t tác phẩm của Thạch Kiên.
Hồng Diên vừa thấy đã nóng nảy, muốn mắng, nhÆ°ng không dám, chỉ có Lục Ngạc, là thân cáºn của hoà ng háºu, nà ng nói:
- Các ngươi còn mặt mũi tới gặp thiếu gia ư ?
Hai cáºu của Thạch Kiên lúc nà y tá» ra khúm núm, ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt của bá»n há» là Lục Ngạc, thân cáºn của Hoà ng háºu nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, còn bên cạnh la Hồng Diên, mặc dù nà ng chỉ là má»™t tiểu nha hoà n của Thạch gia nhÆ°ng cÅ©ng không thể đụng và o.
Thạch Kiên rốt cục nói:
- Hai cáºu, ta chợt nghÄ© ra hai câu đối, giá» Ä‘á» tặng hai ngÆ°á»i.
- Tốt
Hai cáºu mừng rỡ, đối vá»›i há», đó không phải chỉ là hai câu đối, mà đó là và ng.
Thạch Kiên nói với Hồng Diên:
- Hồng Diên tỷ tỷ, giúp ta mà i mực.
Sau đó, hắn viết lên giấy hai câu đối:
- Cùng tại nháo thị vô nhân vấn
- Phú tại thâm sơn hữu viễn thân.
(Dịch:
Nghèo ở phố cũng không ai ngó,
Già u ở trên núi cũng có quen.)
Hồng Diên và Lục Ngạc Ä‘á»c xong hai câu đối không kìm nổi cÆ°á»i rá»™
Hai câu nà y vừa viết xong, hai tên cáºu của Thạch Kiên xấu hổ vá»™i và ng cáo từ.
Hồng Diên thấy Thạch Kiên xả giáºn, chạy lại vui vẻ hôn lên mặt hắn má»™t cái.
Và i ngà y sau, tá»›i mùa thu hoạch. Bà ná»™i muốn ra ngoà i xem hoa mầu, bà ná»™i từ ngà y vì muốn mua đất mà bị thÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a ra ngoà i má»™t lần nà o. Thạch Kiên cÅ©ng muốn Ä‘i ra ngoà i, hắn còn muốn xem mảnh đất trÆ°á»›c bà muốn mua là dạng gì, vì thế liá»n đồng ý.
Tà i sản của Yasha
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
14-10-2011, 10:02 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
ChÆ°Æ¡ng 23 : Äi Xem
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Thần đồng hà ng ngà y ở nhà đóng cá»a, chăm chỉ, má»™t lòng Ä‘á»c sách thánh hiá»n, việc nà y khiến cho cả các nông phu cÅ©ng chú ý, há» thÆ°á»ng đứng ngẩn ngÆ¡ ở ruá»™ng mà nhìn vá» phÃa Thạch gia. Trong mắt bá»n há», mặc dù Thạch Kiên còn nhá» tuổi, nhÆ°ng khà chất trầm ổn, mặt mà y nhÆ° ngá»c, má»—i lần hắn đứng hóng gió bên ngoà i, quần áo đón gió phiêu hốt khiến há» cảm giác nhÆ° thiếu niên nà y thá»±c từ trên trá»i hạ phà m.
Thạch Kiên cùng bà ná»™i Ä‘i tá»›i miếng đất mà bà chá»n, kết quả hắn vô cùng thất vá»ng. Tuy nhiên, nghÄ© lại hắn cÅ©ng thoải mái, bà ná»™i vốn chỉ là má»™t nữ nhân, lại sống dÆ°á»›i mái nhà quan, chÆ°a bao giá» ra khá»i cá»a, vì váºy không biết gì vá» kinh doanh cÅ©ng là thÆ°á»ng. Thạch gia sau sá»± cố đã suy bại, Thạch Kiên từ nhá» mất cha mẹ, sống nÆ°Æ¡ng tá»±a và o bà ná»™i.
Bà ná»™i lúc khi mua rất vá»™i vã, không cần biết tốt xấu, mảnh đất bà định mua chỉ có má»™t chút đất ruá»™ng tốt, còn lại Ä‘á»u là đất cằn cá»—i. Năm nay mÆ°a Ãt, đất nứt nẻ, bãi đất nà y gần nhÆ° bá» hoang. Thấy ông chủ đất má»›i tá»›i, có và i ngÆ°á»i tá Ä‘iá»n muốn xin miá»…n thuế, nhÆ°ng nghÄ© lại thiếu niên kia tÆ°Æ¡ng lai rất có thể là Tể tÆ°á»›ng, há» lại lắc đầu không dám.
Bà ná»™i hắn sau khi há»i rõ má»i việc má»›i biết mình đã sai lầm, trong lòng uất ức, thầm oán những ngÆ°á»i lừa gạt bà . Thạch Kiên thì khác, hắn biết lá»±c ảnh hưởng của mình hiện tại ra sao, nếu bà ná»™i nói ra và i câu, lão chủ bán đất chắc chắn ăn ngủ không yên.
Hắn há»i giá đất, sau đó há»i bà ná»™i giá bà bá» ra mua. Rốt cuá»™c bà ná»™i cÅ©ng hiểu ra, ngÆ°á»i ta không lừa bà , Ä‘Ãch thá»±c mảnh đất nà y bán rất rẻ, muốn trách chỉ trách mình không có kiến thức, đâm đầu và o mua mảnh đất xấu mà thôi.
Bà ná»™i nhìn mảnh đất, rồi lại nhìn mấy ngÆ°á»i tá Ä‘iá»n, bà quyết định không thu thuế đất nữa, ngược lại còn cho má»—i ngÆ°á»i và i đồng tiá»n để sống qua ngà y. Vá» tá»›i nhà , nghÄ© mình vô dụng, mua gì cÅ©ng mua không tốt, tâm tình sa sút, cả nghe truyện cÅ©ng chẳng buồn nghe.
Thạch Kiên nói:
- Kỳ tháºt mảnh đất nà y không phải vô dụng nhÆ° váºy, nếu biết cách tất sẽ có thu hoạch.
Bà nội nói:
- Cháu ngoan, những ngÆ°á»i đó tháºt đáng thÆ°Æ¡ng, má»i ngÆ°á»i lại nói ngÆ°Æ¡i là thần tiên hạ phà m, ngÆ°Æ¡i nghÄ© cách giúp hỠđược không.
- Bà ná»™i, ngÆ°á»i ta nói báºy bạ thì được, chúng ta không thể nghÄ© báºy.
- Bà biết, là m ngÆ°á»i cần phải khiêm tốn, chúng ta lại chỉ ở nhà nói nhá», không sợ bên ngoà i nghe thấy.
Ở nhà nói nhá» ? Thạch Kiên không ngá» bà ná»™i vẫn có tâm tình đùa giỡn. Ngay cả Hồng Diên và Lục Ngạc ở cạnh cÅ©ng che miệng cÆ°á»i.
Thạch Kiên quả thá»±c có biện pháp, đối vá»›i miếng đất nà y, có thể cho tá Ä‘iá»n phá Ä‘i trồng sen. Hắn nhìn qua rất nhiá»u nÆ¡i, ở Äại Tống, nông thôn còn chÆ°a có nÆ¡i nà o gieo trồng sen, tất cả send Ä‘á»u sinh trưởng tá»± nhiên ở những đầm, hồ, còn củ sen thì tá»›i mùa đông má»›i có thể kiếm được vì váºy giá trị rất cao, ngÆ°á»i thÆ°á»ng không ai dám dùng, nó từ lâu đã trở thà nh má»™t loại trái cây quà giá để tiếp thượng khách.
Kiếp trÆ°á»›c, Thạch Kiên Ä‘i du ngoạn ở mấy vùng ven sông, thấy rất nhiá»u nÆ¡i trồng send, so vá»›i hoa mầu thu nháºp còn cao hÆ¡n gấp bá»™i. Vá» phần bãi đất khô cằn thì có thể xem xét trồng cây bông. Hiện tại, phÃa nam Tống triá»u đã có má»™t số khu vá»±c trồng loại thá»±c váºt nà y, nhÆ°ng công nghiệp dệt lạc háºu cùng vá»›i má»™t số nguyên nhân khác khiến nó còn chÆ°a thông dụng. Thêm và o đó, muốn kiếm hạt giống loại cây nà y để trồng cÅ©ng rất dá»… dà ng,
NhÆ°ng khi chuẩn bị Ä‘i và o phủ tri huyện nhá» giúp đỡ, hắn chợt do dá»±. Hắn do dá»± là vì hắn biết, Chu Nguyên ChÆ°Æ¡ng từng phổ biến cách gieo trồng bông ở đất nÆ°á»›c, nhÆ°ng đây là Tống triá»u, cả nÆ°á»›c coi trá»ng lÆ°Æ¡ng thá»±c, hà nh Ä‘á»™ng của hắn không biết sẽ gây ra ảnh hưởng thế nà o. Hắn lo rằng sau khi gieo trồng bông xong, nông dân sẽ không biết là m sao để rút sợi bông, lúc đó hắn tất phải chế tạo và i chiếc khung cá»i thủ công để rút sợi, nhÆ°ng nếu trồng bông tất sẽ ảnh hưởng đến các loại hoa mà u khác. Nếu hoà n hảo thì không sao, nhÆ°ng nếu có vấn Ä‘á» tất sẽ bị các đại thần công kÃch, và nhÆ° lần trÆ°á»›c váºy, chỉ má»™t áng văn mà đã bị Khấu Chuẩn buá»™c tá»™i, còn viết thÆ° nhắc nhở.
Rốt cuá»™c có nên khiến đại Tống thay đổi phÆ°Æ¡ng thức sản xuất nông nghiệp hay không, Ä‘iá»u nà y vốn là điá»u hắn suy nghÄ© từ lâu, cÅ©ng là má»™t nút thắt lá»›n trong cuốn “Tá»± Trị Thông Giámâ€
Và i ngà y sau, Hồng Diên và Lục Ngạc vừa Ä‘i mua đồ ăn vá», vừa nói chuyện vui vẻ.
Ban đầu, Hồng Diên và Lục Ngạc còn có chút xa lạ. Lục Ngạc cÅ©ng ở trong cung hÆ¡n má»™t năm, chuyện nhÆ° váºy dù ở đâu nà ng cÅ©ng đã gặp. Tá»± nhiên nà ng hiểu Hồng Diên. Hiện tại, Hồng Diên đã được bà ná»™i thầm tán thà nh, Thạch Kiên cÅ©ng váºy, tÆ°Æ¡ng lại nhất định sẽ trở thà nh thê thiếp của thiếu gia, bản thân Lục Ngạc là do thái háºu sai tá»›i, tÆ°Æ¡ng lai có lẽ cÅ©ng trở thà nh thiếp của Thạch Kiên, việc nà y khiến Hồng Diên vô cùng lo lắng.
Vì thế Lục Ngạc đối vá»›i Hồng Diên luôn duy trì má»™t thái Ä‘á»™ kÃnh trá»ng, khi nói chuyện cÅ©ng khéo léo nhắc tá»›i tÆ°Æ¡ng lai của thiếu gia, rất có thể sẽ là má»™t trá»ng thần của đại Tống. Thạch gia lại Ãt ngÆ°á»i, Thạch Kiên sau nà y khi công thà nh hẳn sẽ có tá»›i ba bốn vợ, vì váºy là thê tá» của thiếu gia thì tốt nhất không nên ghen. Từ từ Hồng Diên cÅ©ng hiểu, hÆ¡n nữa lại rất ngạc nhiên trÆ°á»›c sá»± am hiểu của Lục Ngạc, vì váºy quan hệ của hai ngÆ°á»i dần tốt hÆ¡n, hiện tại đã đối xá» vá»›i nhau nhÆ° tá»· muá»™i bình thÆ°á»ng, nhÆ° hình vá»›i bóng, ngay cả Ä‘i mua đồ ăn cÅ©ng rủ nhau Ä‘i.
Thạch Kiên thấy váºy cÅ©ng rất ngạc nhiên, nhÆ°ng hắn không nói gì. Bà ná»™i cao hứng, thêm nữa hai nha đầu nà y chÃnh là cháu dâu tÆ°Æ¡ng lai, vì váºy bà rất không muốn há» bất hòa.
Hai tiểu cô nÆ°Æ¡ng má»—i ngà y Ä‘i mua đồ ăn Ä‘á»u nghe ngóng dá»c Ä‘Æ°á»ng, rồi vá» kể lại cho bà ná»™i nghe. Hôm nay đặc biệt có ngoại lệ.
Thạch Kiên ngồi ở thư phòng, chỉ cách một bức vách, mơ hồ nghe thấy tiếng các nà ng nói chuyện.
Hắn biết các nà ng Ä‘ang nói vá» những thÆ°Æ¡ng nhân trên biển. Buôn bán phát đạt, ở Tống Triá»u, thÆ°Æ¡ng nhân Ä‘i biển là m ăn rất tốt, có và i thÆ°Æ¡ng nhân tháºm chà tổ chức Ä‘á»™i buôn mang những loại hà ng tốt Ä‘i giao dịch táºn Tây Ã, Nháºt Bản, Triá»u Tiên, sau đó đổi những loại hà ng khác mang vá» Tống Triá»u bán. Má»—i lần Ä‘i vá» há» lá»i rất nhiá»u tiá»n, đồng thá»i há» cÅ©ng là má»™t mắt xÃch quan trá»ng trong việc phát triển cách nghà nh nghá» thủ công trong nÆ°á»›c.
Giai Ä‘oạn lịch sá» nà y, Thạch Kiên biết rất rõ, nhÆ°ng nghe hai nà ng nói, hắn mÆ¡ hồ cảm giác nghÄ© ra Ä‘iá»u gì đó.
Vì thế, hắn liá»n Ä‘i và o phòng bà ná»™i, cÆ°á»i nói:
- Các ngÆ°Æ¡i hôm nay mua được đồ chÆ¡i gì tốt ? Sao vui vẻ nhÆ° váºy ?
Hai tiểu nha đầu thi nhau lÃu rÃu, vừa nói vừa hoa tay múa chân.
Thạch Kiên nghe má»™t hồi, rốt cục cÅ©ng hiểu rõ. Các đây hai dặm có má»™t nữ nhân vô cùng xinh đẹp, bị thÆ°Æ¡ng nhân Hà ng Châu nhìn trúng, sau đó lấy vá» là m vợ. Hôm nay là đại thá» sáu mÆ°Æ¡i của Tôn viên ngoại, tên hải thÆ°Æ¡ng (thÆ°Æ¡ng nhân Ä‘i biển) nà y Ä‘Æ°a theo vợ và và i gia nhân Ä‘i tá»›i Tôn gia chúc thá». Há» mang thiêu má»™t con khỉ rất thông minh, biếu cho viên ngoại. Con khỉ nà y lá»›n hÆ¡n khỉ ở Trung nguyên, bá»™ dáng vô cùng đáng sợ, mặt lại không giống các con khỉ khác. Có Ä‘iá»u nó rất thông minh, kêu nó là m gì là nó là m được ngay.
Äá»™t nhiên, Thạch Kiên linh cÆ¡ chá»›p Ä‘á»™ng, hắn nói vá»›i bà ná»™i:
- Bà nội, chúng ta đi xem.
Lão thái thá»i gian vừa qua nghe Thạch Kiên kể truyện Tây Du Ký, vì thế bà rất có hứng thú vá»›i khỉ. Nghe thấy con khỉ nhÆ° váºy, mặc dù đã cao tuổi nhÆ°ng bà cÅ©ng không kìm nổi tò mò. Chỉ là lo lắng thân pháºn của Thạch Kiên nên bà vẫn kiá»m chế không tá»›i đó.
Chợt Thạch Kiên lại há»i:
- Bà ná»™i, bà có muốn những ngÆ°á»i tá Ä‘iá»n có cuá»™c sống tốt hÆ¡n không ?
- Muốn chứ, chẳng lẽ cháu có cách ?
- Không những váºy, còn có thể khiến dân chúng đại Tống Ä‘á»u no đủ.
- Cháu ná»™i của ta, khẩu khà rất lá»›n, nhÆ°ng cháu còn nhá», giá» vẫn chÆ°a được.
Thạch Kiên thần bà cÆ°á»i:
- Bà nội, nói không chừng tơi Tôn gia một chuyến chúng ta sẽ có thu hoạch.
- Chẳng lẽ con khỉ kia là bảo bối ?
Lục Ngạc và Hồng Diên đồng thanh há»i.
Thạch Kiên lắc lắc đầu, không trả lá»i khiến cả hai tiểu nha đầu cảm thấy rất ngứa ngáy trong lòng. Thiếu gia nói tất cả dân chúng Äại Tống sẽ no đủ, đây là đại sá»±, đến Tôn gia xem thì có Ãch gì ?
Hai tiểu nha đầu Ä‘á»u muốn Ä‘i, nhÆ°ng ở nhà phải có ngÆ°á»i lÆ°u lại trông coi, vì váºy sau má»™t hồi nói chuyện, Lục Ngạc chủ Ä‘á»™ng xin ở lại. Hà nh Ä‘á»™ng nà y của nà ng khiến Hồng Diên rất ngượng, nà ng lá»›n hÆ¡n Lục Ngạc má»™t tuổi, thấy váºy nà ng lại đòi ở lại.
Vừa má»›i rồi còn cãi nhau đòi Ä‘i, giá» lại đòi ở nhà , Thạch Kiên nhìn hai ngÆ°á»i, hắn vừa tức lại vừa buồn cÆ°á»i:
- Các ngÆ°Æ¡i không phải cãi nhau, lấy hai cá»ng rÆ¡m ra đây rút thăm, dà i thì Ä‘i, ngắn ở nhà .
Kết quả Lục Ngạc rút được sợi dà i, Hồng Diên phải ở nhà . Lục Ngạc nhìn Hồng Diên nói:
- Hồng tá»· tá»·, vá» ta sẽ kể lại má»i việc cho ngÆ°Æ¡i.
Nói xong nà ng và Hồng Diên ngoắc tay nhau.
Thạch Kiên thấy váºy lại muốn cÆ°á»i, mặc dù ngÆ°á»i thá»i Tống trưởng thà nh sá»›m, nhÆ°ng nhìn hai tiểu nha đầu nà y, thá»±c vẫn còn rất trẻ con.
Thạch Kiên và Lục Ngạc cùng đẩy xe, Ä‘Æ°a bà ná»™i Ä‘i vá» phÃa Tôn gia
Bà ná»™i trong lòng cÅ©ng rất vui vẻ, nhÆ°ng cÅ©ng rất tò mò, không biết việc giúp đỡ tá Ä‘iá»n thì có liên quan gì tá»›i việc Ä‘i xem khỉ.
Tà i sản của Yasha
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
14-10-2011, 10:03 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
ChÆ°Æ¡ng 24 : Äại Công
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Tôn viên ngoại cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i già u có, nổi tiếng má»™t vùng. Äại thá» sáu mÆ°Æ¡i của lão Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên rất nhiá»u khách khÆ°a, nhÆ°ng hắn là má»™t thÆ°Æ¡ng nhân, thân pháºn không cao lắm, vì thế các quan viên trong thà nh Ä‘á»u không đến, mà bản thân hắn cÅ©ng không nghÄ© bá»n há» sẽ đến.
Tuy nhiên, đại thá» sáu mÆ°Æ¡i là má»™t việc vui, khách nhân chúc tụng luôn miệng, hắn cÅ©ng rất vui vẻ. Việc hắn vui vẻ nhất chÃnh là không ngá» con rể hắn lại vá» chúc thá», vượt mấy ngà n dặm Ä‘Æ°á»ng biển từ ngoại quốc mang má»™t con khỉ thông minh vá» tặng lão.
Lão và khách khứa lúc nà y đang không ngừng chúng tụng, chợt gia đinh chạy vảo bẩm báo, nói Thạch gia Thạch tướng công cùng bà nội tới chúc thỠhắn.
- Thạch gia, Thạch tướng công ?
Tôn viên ngoại hoà i nghi không biết mình có nghe nhầm hay không.
- ChÃnh là tiểu thần đồng Thạch gia, Thạch tÆ°á»›ng công
Gia Ä‘inh khi trả lá»i cố ý nói lá»›n.
Thiếu niên thần kỳ kia sau khi chuyển đến nhà má»›i rất Ãt khi giao tiếp vá»›i ngÆ°á»i ngoà i, chỉ có má»™t lần Ä‘Ãch thân Ä‘i tiá»…n Uông tri huyện đại nhân, sau đó hắn viết ra má»™t bản Nhạc DÆ°Æ¡ng Lầu Ký danh chấn thiên hạ. Tháºt không ngá» hôm nay lại tá»›i chúc thá» lão gia, việc nà y khiến đám gia Ä‘inh cÅ©ng cảm thấy nở mà y nở mặt.
- Mau mau, mau má»i Thạch tÆ°á»›ng công và o
Tôn viên ngoà i lắp bắp, ngẫm lại thấy không phải, vá»™i và ng Ä‘Ãch thân ra cá»a đón.
Trong chốc lát, Tôn viên ngoại Ä‘i ra, ân cần Ä‘Æ°a ba ngÆ°á»i Thạch gia và o nhà .
Tất cả khách khứa đồng loạt im lăng, nhìn thiếu niên kia. Chỉ thấy trong ánh mắt của má»i ngÆ°á»i, thiếu niên nà y không chút cao ngạo, trên mặt luôn phảng phất nụ cÆ°á»i, lại thân thiện gáºt đầu vái chà o quan khách. Sau đó hắn và bà ná»™i yên lặng lui và o má»™t góc phÃa sau.
Thạch Kiên Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt con khỉ, hắn biết đây không phải là khỉ mà là má»™t loại tinh tinh. Loại tinh tinh nà y có thể cao tá»›i 137 thÆ°á»›c, rất thÃch ăn hoa quả, nụ hoa, côn trùng, dây leo, tháºm chà cả trứng chim và động váºt nhá», khi lá»›n có thể đạt tá»›i 40 đến 90 kg. CÅ©ng khó trách Hồng Diên và Lục Ngạc ngạc nhiên nhÆ° váºy.
Khách khứa thấy hắn hứng thú nhìn con khỉ, còn tưởng hắn rốt cục cÅ©ng chỉ là má»™t tiểu hà i tá», hiếu kỳ, nếu không cÅ©ng không tá»›i bái kiến Tôn viên ngoại.
Loà i tinh tinh nà y sống lâu cùng con ngÆ°á»i, sá»›m không sợ ngÆ°á»i, nó không để ý má»i ngÆ°á»i xung quanh, chỉ chăm chú ăn táo. Lúc nà y, nó nhìn thấy Thạch Kiên tá»›i gần, có lẽ nghÄ© rằng tiểu hà i tá» dá»… bắt nạt, liá»n quay vá» phÃa Thạch Kiên nhe răng, kêu khẹt khẹt không ngừng.
Thạch Kiên nhìn má»™t hồi, sau đó dâng quà chúc thá» lên, rồi Ä‘i vá» phÃa con rể của Tôn gia bắt chuyện. Lục Ngạc và bà ná»™i biết lần nà y Thạch Kiên tá»›i đây là có tÃnh toán, bá»n há» cÅ©ng cố nén, không Ä‘i xem con tinh tinh mà theo sau hắn.
Lúc nà y, tất cả khách khứa Ä‘á»u chú ý tá»›i Thạch Kiên. Tất cả bá»n há» Ä‘á»u nghe qua sá»± tÃch vá» Thạch Kiên, nhÆ°ng bá»n há» không dám bắt chuyện vá»›i hắn, ai cÅ©ng biết hắn chÃnh là trá»ng thần tÆ°Æ¡ng lai của đại Tống. Tiểu nha đầu bên cạnh hắn chÃnh là nha hoà n thân cẩn của Ä‘Æ°Æ¡ng kim Hoà ng Háºu.
Lúc nà y, bá»n há» lại tháy Thạch Kiên và con rể của Tôn gia nói chuyện vá»›i nhau, vô cùng nho nhã, lá»… Ä‘á»™, không chút kẻ cả của các đại nhân, tháºm chà còn rất bình thÆ°á»ng khiến cho há» thầm tán thưởng không thôi.
Văn khúc tinh hạ phà m, quả thực không giống với những tiểu hà i tỠkhác.
Thông qua việc nói chuyện, Thạch Kiên biết ngÆ°á»i nà y là thÆ°Æ¡ng nhân ở Hà ng Châu, nhÆ°ng hà ng năm lại buôn bán bằng Ä‘Æ°á»ng biển, má»—i lần Ä‘á»u chở những loại hà ng hóa hảo hạng tá»›i các quốc gia ở rất xa, tháºm chà tá»›i táºn (Somalia) ở phÃa Äông, má»—i chuyến Ä‘i có khi mất táºn hai năm. Nhìn là n da ngăm Ä‘en nhuốm gió biển của hắn, Thạch Kiên cÅ©ng thầm gáºt đầu. NhÆ°ng phu nhân của hắn chÃnh là con gái của Tôn viên ngoại, quả thá»±c rất xinh đẹp, mặc dù đã gần bốn mÆ°Æ¡i nhÆ°ng vẫn rất yểu Ä‘iệu, trẻ trung, vết hằn năm tháng không có chút dấu vết trên ngÆ°á»i nà ng. Thạch Kiên và hắn nói chuyện má»™t chút vá» phong tục của các quốc gia, bà ná»™i và Lục Ngạc ở bên cạnh nghe thấy mấy phong tục cổ cổ quái quái nà y cÅ©ng cảm thấy hứng thú. Chỉ có Ä‘iá»u, cả hai Ä‘á»u không hiểu, việc nà y vá»›i việc cải thiện cuá»™c sống của tá Ä‘iá»n có liên hệ gì vá»›i nhau.
Sau đó, Thạch Kiên chợt hướng con rể của Tôn viên ngoại hà nh đại lễ.
Äiá»u nà y khiến con rể của Tôn viên ngoại luống cuống, vị nà y tuy là má»™t tiểu hà i tá», nhÆ°ng không phải là má»™t tiểu hà i tá» bình thÆ°á»ng mà là má»™t tiểu hà i tỠđược Hoà ng Äế và Hoà ng Háºu nhìn trúng, danh dÆ°Æ¡ng thiên hạ. Hắn bắt chuyện vá»›i mình đã là má»™t vinh hạnh, nà o dám nháºn đại lá»… của hắn. Hắn cuống quit đứng dáºy nói:
- Thạch tướng công, ngươi muốn giết ta hả ?
Thạch Kiên lại nghiêm mặt nói:
- Má»™t lá»… nà y không phải ta thi lá»… vá»›i ngÆ°Æ¡i, mà là dân chúng Äại Tống thi lá»… vá»›i ngÆ°Æ¡i, cầu ngÆ°Æ¡i má»™t chuyện.
Con rể của Tôn gia cÆ°á»i khổ:
- Thạch tÆ°á»›ng công, không phải chê cÆ°á»i ta sao ? Ta ngoại trừ dùng thuyá»n buôn bán, cái gì cÅ©ng không biết, nà o có tà i cán gì để giúp đỡ lê dân Äại Tống ?
Thạch Kiên nói:
- Ta muốn nhá» ngÆ°Æ¡i mua há»™ ta và i thứ, nếu có thể mua được thì ngÆ°Æ¡i đã vì Äại Tống mà láºp công lá»›n.
Hắn cố tình bá» má»™t chữ láºp công lá»›n và o để nhấn mạnh.
Con rể của Tôn gia nghe xong hai mắt tá»a sáng, nếu tiểu thần đồng nà y nói tháºt, mình không phải sẽ là m rạng rỡ tổ tông sao, không khéo sẽ được Hoà ng thượng phong quan. Tuy rằng ở Tống triá»u, thÆ°Æ¡ng nhân Ãt bị kì thị, nhÆ°ng truyá»n thống ngà n năm, thân pháºn thÆ°Æ¡ng nhân rất thấp. Vì thế bà ná»™i Thạch Kiên dù nghèo khổ vẫn không cho hắn theo Ä‘Æ°á»ng buôn bái. Nếu được dù chỉ má»™t chức quan nhá», bảo hắn mang cả cÆ¡ nghiệp để đổi hắn cÅ©ng đồng ý.
Thạch Kiên sau đó quay vá» phÃa khách khứa Ä‘ang nhìn vá» phÃa nà y, nói:
- Các vị hẳn đã nghe qua việc bà ná»™i ta mua má»™t Ãt đất vÆ°á»n ?
Khách khứa ở đây phần đông khi nghe hắn há»i Ä‘á»u lá»™ ra nụ cÆ°á»i cổ quái. Tiểu thần đồng nà y rất giá»i, bà ná»™i hắn dưỡng dục ra hắn cÅ©ng thá»±c giá»i, chỉ là trong việc kiếm kế sinh nhai quá hồ đồ, mua phải mảnh đất bá» Ä‘i. Tuy nhiên bà lão nà y tâm địa lại rất tốt, không ngá» không thu địa tô của tá Ä‘iá»n, ngược lại còn cho bá»n há» Ãt tiá»n sống qua ngà y.
Thạch Kiên lại nói:
- Tổ mẫu thấy mấy ngÆ°á»i tá Ä‘iá»n đáng thÆ°Æ¡ng, miá»…n địa tô cho há». NhÆ°ng giúp được trÆ°á»›c mắt, không giúp được lâu dà i, vì váºy bà ná»™i đã kêu tiểu tá» nghÄ© cách, giúp há» cải thiện cuá»™c sống.
Khách khứa nghe tá»›i đây, tất cả bắt đầu nghiêm chỉnh trở lại, bà ná»™i hắn giáo dục hắn cÅ©ng quá nghiêm khắc, bảo má»™t hà i tá» tám tuổi nghÄ© cách xá» lý việc mà cả ngà n năm qua không ai giả quyết nổi. NhÆ°ng nếu không có bà ná»™i nghiêm khắc nhÆ° váºy dạy bảo, tiểu thần đồng nà y sao có thể “Tiên thiên hạ chi Æ°u nhi Æ°u, háºu thiên hạ chi nhac chi nhạc†?
Thạch Kiên tiếp tục nói:
- Vì thế, ta đã láºt xem tất cả sách vở, lại nhá»› tá»›i má»™t bằng hữu của phụ thân ở Giang Ninh trÆ°á»›c đây, cÅ©ng là má»™t hải thÆ°Æ¡ng, phụ thân và lão từng nói chuyện, có Ä‘á» cáºp qua vá» những sản váºt của quốc gia. Chỉ là lúc đó ta và phụ thân không để ý.
Má»i ngÆ°á»i nghe xong lại cÆ°á»i rất cổ quái. Bá»n há» nghÄ© thầm, ngÆ°Æ¡i khi đó má»›i ba bốn tuổi, có thể nhá»› đã là rất tốt, còn muốn nhá»› kỹ ?
Thạch Kiên lại nói:
- Hiện tại, ta nhá»› tá»›i đại tống chúng ta thá»±c có má»™t số sản váºt thÃch hợp để gieo trồng ở những vùng ruá»™ng khô cằn, nếu thà nh công thì má»—i năm sẽ sản xuất cho Äại Tống cả trăm triệu cân, tháºm chà cả ngà n triệu cân lÆ°Æ¡ng thá»±c.
Má»i ngÆ°á»i nghe xong bắt đầu xôn xao. Trăm triệu, tháºm chà ngà n triệu cân lÆ°Æ¡ng thá»±c ? Cái đó nuôi sống được bao nhiêu ngÆ°á»i ? Lục Ngạc và bà ná»™i lúc nà y cÅ©ng há to mồm, giáºt mình nhìn Thạch Kiên.
Thạch Kiên vẫn tiếp tục nói:
- HÆ¡n nữa, hiện tại giá cả có thể rất cao, vì thế nếu thà nh công tháºm chà cả thÆ°á»ng dân cÅ©ng không cần lo tá»›i ăn mặc.
Bà nội đưa tay vuốt trán Thạch Kiên, nói:
- Cháu, có phải há»c nhiá»u quá phát sốt, hồ đồ rồi không ?
Tà i sản của Yasha
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
Từ khóa được google tìm thấy
áàññåéíû , àâòîìàòû , áèëüÿðä , àíèìå , äîìàøíèå , âîïðîñ , ãîòèêà , ãîðÿùèé , áþäæåòèðîâàíèå , đại tống phong lÆ°u , bac tong phong luu , bắc tống phong lÆ°u , dai duong phong luu 4eu , dai tong , dai tong hpong luu , dai tong phon luu tai tu , dai tong phong luu , dai tong phong tai tu , êàáèíû , êàçèíî , ëåñáèÿíêè , ëîãè÷åñêèå , êðàñíîÿðñê , hoaÌ€ng hậu lÆ°u nga , ïåòåðáóðãà , ïåðåâîäû , îáðå÷åííàÿ , íîâîñèáèðñêå , ïîïêà , ïóãà÷åâà , ïðèêîë , lục tốn hoognf viêm , lich su - quan su tai tu , lich su dai tong , loà i ếch lownsn hất , nam tong phong luu , nam tong phong luu full , ñåðâåð , ñëîâàðè , ñèòèáàíê , nhacdaiphong , ñóâåíèðû , ñòðàíèöû , öâåòîâ , öèôðîâûå , óðàëñèá , pham nhan tu tien , phong luu cam y , phong luu dai tai tu 4vn , phong luu dai tong , phong luu quan su full , phong luu quyen 4vn , phong luu tai tu , phong luu tai tu 4vn , sẽs thai , tai tu lich su quan su , tan tong phong luu , tong tai tu phong luu , truyen quansu phongluu , ÿïîíñêèå , æàííà , ðàìñòîð