"Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!” Nhịp tim Tiêu Viêm đập nhanh hơn bình thường rất nhiều. Kỳ dị huyết mạch chảy vào trong tim, sát nhập vào trong các mạch máu khiến Tiêu Viêm cảm giác được lực lượng nguyên bản đã mất đi của mình lại một lần nữa khôi phục dần. Mà tốc độ khôi phục vô cùng nhanh, mới một chút đã khôi phục được hơn phân nữa.
“Đây là…?!”
Huyết mạch dung hợp trong cơ thể hắn bị che dấu, đây chính là huyết mạch của tổ tiên Tiêu Huyền mà Tiêu Viêm được truyền thừa cùng với huyết mạch của Thái cổ Hư Long nhất tộc, hai dòng huyết mạch dung hợp tạo thành huyết mạch kỳ dị.
Lúc trước, thời điểm Tiêu Viêm đối chiến với ba bị Long vương thì loại huyết mạch kỳ dị này đã từng xuất hiện qua, bất quá lần đó không mãnh liệt bằng lần này.
Nhịp tim đập thình thịch nhanh chóng khiến cho thực lực của Tiêu Viêm khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, hơn nữa khí tức còn đang dần tăng trưởng, trong nháy mắt đạt đến Nhất tinh hậu kỳ đỉnh phong Đấu Đế. Lúc này khí tức vẫn chưa có yếu bớt đi mà còn nhảy nhót lung tung trong cơ thể Tiêu Viêm, khiến cho Tiêu Viêm cảm nhận được năng lượng mạnh mẽ trong cơ thể.
Lúc mới bắt đầu thì chỉ có một chút năng lượng nhưng càng lúc càng nhiều cho đến hiện tại thì năng lượng cơ hồ ngưng tụ lại tạo thành một cái kén bao bọc Tiêu Viêm ở trong. Thậm chí ở xung quanh cái kén, năng lượng còn vô cùng nồng đậm. Nếu lúc này có một gã Đấu Thánh cường giả hít một chút thôi thì đấu khí trong cơ thể cũng sẽ tăng trưởng không ít. Điều đó đủ để thấy được thiên địa năng lượng ở nơi này nồng đậm đến tình trạng nào.
Hắc Thành đứng ở đằng xa chuẩn bị công kích trông thấy một màn này không khỏi ngẩn người, cẩn thận suy đoán nguyên do. Ngay lập tức, hắn hung hăng hét: “Mẹ nó, bị ta đánh thành bộ dáng như vậy còn không có chết mà lại muốn tấn cấp Nhị tinh Đấu Đế sao? Con mẹ nó, chẳng lẽ tấn cấp Đấu Đế đều dựa vào sinh tử chiến sao?”
Hắc Thành nở nụ cười vô cùng sáng lạng, nhưng nụ cười này lại lộ ra nét gì đó vô cùng yêu dị.
“Ha ha, tấn cấp sao? Nếu như hiện tại ta giở thủ đoạn tấn công ngươi mà nói thì… chuyện này sẽ thú vị lắm đây! Ha ha!”
Năng lượng bên ngoài cái kén lúc mạnh lúc yếu, tựa như nhịp con tim thình thịch liên hồi, cực kỳ có tiết tấu. Mỗi một lần chuyển đổi đều có một lượng lớn năng lượng thiên địa bị hút vào trong kén.
Đột nhiên, một đạo chưởng ấn hướng về phía cái kén đánh ra. Nếu một chưởng này của Hắc Thành phá vỡ năng lượng tấn cấp của Tiêu Viêm mà nói thì sẽ tạo thành tổn thương nghiêm trọng đối với Tiêu Viêm, nhẹ thì gặp phải cắn trả, tu vi đấu khí không thể tăng lên được nữa, nặng thì chết.
Đang lúc hấp thu năng lượng thiên địa để tấn cấp, một chưởng đánh về phía đỉnh đầu Tiêu Viêm của Hắc Thành bất ngờ bị một cỗ năng lượng mờ ảo cản trở. Lúc chưởng phong cách thân thể Tiêu Viêm chưa đầy ba thước thì bị một cỗ lực lượng chống lại, ngạnh kháng khiến chưởng phong dừng lại.
Mà ngay lúc đó, Hắc Thành thân là Tứ tinh Đấu Đế vậy mà lại chẳng có bất kỳ cảm ứng gì đối với Tiêu Viêm. Chính bản thân hắn cũng không cách nào khống chế thân thể của chính mình.
“Không xong! Hẳn là gặp phải cao thủ rồi, thực lực chắc chắn mạnh hơn ta nhiều!”
Mang theo ý nghĩ này trong đấu, trên trán Hắc Thành mồ hôi không ngừng chảy xuống, nội tâm nổi sóng không thôi, linh hồn lực từ trong mi tâm hắn tuôn ra xung quanh dò xét.
Hắc Thành thân là Nhị trưởng lão ngoại chi Thiên giao nhất tộc, có thể nói là một nhân vật nổi tiếng. Nhớ ngày đó, hắn chỉ tốn hơn vạn năm liền đạt được tu vi như hiện tại, mà mục tiêu của hắn chính là trở thành Trưởng lão trực hệ. Hiện tại lại có một tên cường giả tu vi đấu khí cao hơn hắn nhiều lần tiềm phục bên cạnh, chú ý mọi hành động của hắn khiến cho hắn với tu vi Tứ tinh Đấu Đế lại không có cách nào phát hiện ra vị cường giả thần bí đó. Điều này không khỏi khiến nội tâm hắn lo sợ.
Hung hăng nuốt một ngụm nước bọt đè nén cảm giác sợ hãi trong lòng, Hắc Thành chậm rãi hướng trong hư không hỏi: “Các hạ là ai? Vì cứ gì không đi ra gặp mặt?”
Hắc Thành dứt lời, đưa mặt nhìn xung quanh một lần nhưng vẫn như cũ không có phát hiện bóng người nào. Thậm chí, ngay cả đấu khí chấn động cũng không có gì bất thường. Nhưng lại nghe giọng nói của người nọ truyền tới: “Ha ha, ngươi không có tư cách nhìn thấy ta! Hôm nay, mạng của tiểu tử này do ta quản, ngươi hãy nhanh chóng rời đi!”
Giọng nói vừa chấm dứt, toàn bộ Minh U cốc một lần nữa chìm trong yên tĩnh. Không, hẳn là nói mọi vật đều yên tĩnh, ngoại trừ những tiếng “thình thịch” từ cái kén mà Tiêu Viêm đang tấn cấp.
Ước chừng qua một chung trà, người nọ không nói gì nữa khiến Hắc Thành không biết người nọ đã rời đi hay chưa. Nhưng trong thời gian một chung trà đó, Hắc Thành lại lâm vào suy tư trầm trọng.
Nửa canh giờ nửa qua đi, người nọ cũng không phát ra một chút động tĩnh nào nữa. Hắc Thành nhanh chóng biến trảo thành quyền, đấu khí áp súc vào nắm tay nhưng chưa kịp làm gì thì một lần nữa lại bị thần bí nhân cầm cố đến không thể nhúc nhích nổi.
Khẽ liếm đôi môi khô khốc của mình, Hắc Thành giở giọng có chút khàn khàn: “Các hạ là ai? Sao không để ta gặp mặt? Với tu vi của các hạ thì hẳn là cũng là cường giả một phương. Thế mà hiện tại lại không dám hiện thân trước mặt ta, ngược lại còn không ngừng trêu cợt ta, chẳng lẽ không sợ bị coi là ỷ lớn hiếp nhỏ sao?”
Hắc Thành dứt lời nhưng trong Minh U cốc vẫn không có bất cứ động tĩnh gì. Thật lâu sau, trong hư không mới truyền đến giọng nói cười khiến cho người ta không thể phân biệt được xuất phát từ phương hướng nào: “Ha ha, Hắc Thành tiểu tử, ngươi đừng để cho ta mất kiên nhẫn. Ta đã nói rồi, hôm nay, mạng của tiểu tử này do ta quản!”
“Các hạ thật sự muốn nhúng tay vào chuyện của Viễn cổ thiên giao nhất tộc chúng ta? Nếu như tiền bối trong tộc của ta đến đây, các hạ sẽ gặp phải phiền toái không nhỏ đâu đấy!” Hắc Thành một lần nữa nói, giọng nói đầy uy hiếp.
“Ngươi đang uy hiếp ta hả?!” Giọng nói từ trong hư không truyền đến thật to vào trong tai Hắc Thành, không để cho ai phân biệt được phương hướng của hắn. Thanh âm lần này so với trước ít đi một phần cười mỉa nhưng lại thêm một phần cười lạnh cảnh cáo.
“Chuyện này không tính là uy hiếp, coi như là lời khuyên hay cảnh báo đi! Từ xưa đến nay không có ai đối nghịch với Viễn cổ thiên giao nhất tộc chúng ta mà còn sống đâu đấy. Nếu các hạ hôm nay đến đây để cứu tên Nhị tinh Đấu Đế này thì sau này sẽ gặp phải vô cùng vô tận Viễn cổ thiên giao nhất tộc đuổi giết đấy. Chẳng lẽ các hạ muốn tình huống như vậy xảy ra sao? Hơn nữa, cho dù các hạ thực lực mạnh mẽ không sợ Viễn cổ thiên giao nhất tộc chúng ta đuổi giết nhưng chúng ta sẽ nhiễu loạn các hạ, không để cho các hạ có thể an tâm tu luyện được. Chỉ vì cứu một tên Nhị tinh Đấu Đế mà phải trả giá như vậy có đáng không? Với tài trí thông tuyệt của các hạ, hẳn cũng không khó định.”
“Ha ha, sao ngươi biết được là ta không quen hắn?” Giọng nói thần bí kia lần nữa xuất hiện.
“Có hai nguyên nhân. Một, với tu vi đấu khí như các hạ, nếu quen biết hắn thì đã không tiếc hết thảy mà đắc tội với Viễn cổ thiên giao nhất tộc chúng ta rồi, với cả phương pháp để tấn cấp Nhị tinh Đấu Đế sao hắn cũng không biết? Thứ hai là nếu hắn là bằng hữu của các hạ thì đã sớm hướng các hạ cầu cứu chứ sao còn dừng ở lại đây cùng ta liều mạng? Chỉ với hai điểm này, ta dám chắc các hạ không quen biết hắn!”
“Ha ha, không thể không nói suy nghĩ của ngươi rất chính xác. Ta với hắn bất quá chỉ mới gặp qua hai lần mà thôi. Ngươi cứ tiếp tục, ta muốn xem xem tiểu tử ngươi còn có thể nói thêm cái gì?”
Hắc Thành chắp tay hướng về phía không trung, nói: “Vãn bối cả gan phỏng đoán, tiền bối hôm nay xuất thủ cứu hắn mục đích chính là vì hỏa linh trong cơ thể hắn. Chuyện này, tiền bối cứ việc lấy đi hỏa linh trong cơ thể hắn, còn thân thể hắn xin hãy giao cho ta để ta mang về trong tộc dùng tộc pháp xử trí hắn, cho hắn biết hậu quả của việc dám đắc tội với Hoàng tộc Thiên giao nhất tộc. Chỉ có như thế, tiền bối mới không bị Viễn cổ thiên giao nhất tộc bọn ta đuổi giết mà còn là khách nhân của chúng ta. So sánh lợi hại trong đó thì tiền bối tại sao không thử chứ?”
Hắc Thành một hơi đem các mối liên quan lợi hại trong đó nói ra, nếu như đối phương vẫn cố tình đưa kẻ này đi thì mình cũng chỉ đành phải thỉnh cầu các lão quái vật trong tộc xuất thủ mà thôi.
“Ha ha, ngươi bất quá chỉ là một gã Tứ tinh Đấu Đế, có lẽ là ngoại tộc trưởng lão nhỉ? Ha ha, một tên ngoại tộc trưởng lão có thể đại diện cho cả Viễn cổ thiên giao nhất tộc sao? Ha ha, ngươi có thể làm chủ sao? Hơn nữa, ta không có hứng thú với hỏa linh. Ta cũng không quan tâm tới hắn. Hôm nay, ngươi bằng vào một tên ngoại tộc trưởng lão lại dám quát lui Lâm mỗ sao? Nếu đúng thật là hạch tâm trưởng lão thì ta sẽ rời đi, nhưng dựa vào ngươi, một tên Tứ tinh Đấu Đế thì còn không có tư cách đó.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Hắc Thành nghe được thanh âm kia một câu nói toạc ra thân phận của hắn, mặt mũi tràn đầy vẻ âm trầm càng đậm. Tu vi của mình tuy nói đã đạt đến Tứ Tinh Đấu Đế, so với một số hạch tâm trưởng lão cũng không kịp nhiều lại để cho, nhưng hắn hôm nay địa vị cũng chỉ là Thiên Long nhất tộc bên ngoài Nhị trưởng lão! Cái này nguyên nhân trong đó cũng là bởi vì trong cơ thể hắn huyết mạch nồng độ không tinh khiết! Đây cũng là hắc cố tình trong một mực đau nhức, huyết mạch của mình hi mỏng, không có hoàng tộc huyết mạch như vậy thuần khiết, thế cho nên thực lực của mình đạt đến tiến vào vòng trong trưởng lão yêu cầu, nhưng vẫn là một cái bên ngoài trưởng lão!
"Ngươi rốt cuộc là người phương nào? Vì sao biết rõ sự tình Thiên long nhất tộc chúng ta?"
"Đây không phải chuyện ngươi nên hỏi. Nhanh chóng rời đi!"
"Nếu như các hạ không nói rõ, Hắc mỗ cho dù không địch lại nhưng cũng muốn cùng các hạ đấu một trận!"
"Ha ha, cùng ta đấu một trận? Ha ha, tiểu tử, ngươi không địch nổi ta! Nếu Hồng Diệu có ở đây, hắn ngược lại là có thể cùng ta đấu một trận! Ngươi, quá yếu, hôm nay ta cho Hồng Diệu chút mặt mũi nên sẽ không so đò với ngươi, nhanh chóng rời đi!"
"Híz-khà-zzz. . ." Nghe nói như thế, Hắc Thành không tự chủ được hít một hơi hơi lạnh.
"Hồng Diệu đại trưởng lão?" Đây chính đệ nhất nhân dưới lão tổ tông a, thực lực đã đạt đến Cửu tinh Đấu Đế, cái này thần bí chi nhân vậy mà có thể cùng Hồng Diệu đại trưởng lão chống lại, hẳn là, thực lực của người này đã đạt đến Cửu tinh Đấu Đế? Ông trời...ơ...i, cái này người, rốt cuộc là ai à?" Chậm rãi nhổ ra trong lòng cái kia khẩu rung động, chau mày, suy tư nửa ngày, cũng không có tại trong trí nhớ tìm được một cái thực lực có thể so với Hồng Diệu đại trưởng lão thực lực là siêu cấp cao thủ họ Lâm.
"Cái kia tiền bối phải chăng có thể lưu lại tính danh? Để cho ta trở về được dùng báo cáo kết quả công tác?" Hắc Thành lại lần nữa hướng phía xa xa có chút chắp tay, nói.
"Ngươi chỉ cần nói là Lâm mỗ ta làm là được!"
Nghe được người nọ nói như thế, Hắc Thành cũng là khó thở, cưỡng ép hiếp đè xuống trong lòng cái kia một vòng lửa giận, chỉ lên trời bên cạnh lại lần nữa chắp tay, hướng về xa xa cấp tốc lao đi, trong chốc lát, tựu biến mất tại xa xa.
Đợi cho Hắc Thành rời đi, cái kia Tiêu Viêm tử kim sắc năng lượng kén không xa chỗ, một cái lão giả áo trắng đột ngột xuất hiện. Xem hắn bộ dáng, thình lình tựu là lúc trước Cự Tê dong binh tiểu đội cái vị kia phụ trách đăng ký tin tức lão giả áo trắng. Lúc trước, tại Tiêu Viêm cảm giác xuống, lão giả này bất quá Thất tinh Đấu Tông thực lực, nhưng bây giờ...
Lão giả áo trắng một chỗ hiện, toàn bộ Minh U cốc năng lượng thiên địa đều tại thời khắc này dừng lại rót rồi, liền thiên địa tại lập tức đều đã có một tia ảm đạm! Một lát sau vừa mới khôi phục tự nhiên.
Nhìn chỗ Tiêu Viêm, lông mày có chút nhíu, kỳ thật hắn sớm liền đi tới cái này Minh U cốc ở trong, vừa rồi Tiêu Viêm tại Hắc Thành thời điểm chiến đấu hắn tựu đã đến, dạ từng mục chắn Tiêu Viêm cùng Hắc Thành chiến đấu. Chứng kiến Tiêu Viêm sử dụng Hỏa linh dung hợp Dị hỏa đả thương địch thủ, cũng là có một chút giật mình. Dù sao nhiều loại hỏa diễm tầm đó dung hợp độ khó hệ số vẫn là tương đương cực lớn đấy, nhưng xem Tiêu Viêm bộ dáng bất quá 25~26 tuổi, nhưng có thể hoàn mỹ * khống Hỏa linh đến tình trạng như thế, thật đúng có thể xưng là yêu nghiệt rồi. Cho nên, hắn vừa mới ra tay đem hắn cứu, muốn nhìn một chút hắn sau này đến cùng có thể đi thật xa!"
Cùng lúc đó, tử kim sắc năng lượng kén sóng mặt đất động càng phát lợi hại. Chuyển đổi màu sắc tại lúc này cũng là dần dần nhanh lên, tựa hồ đã đến đột phá giới hạn khẩu. Năng lượng kén kịch liệt run run, hắn mặt ngoài sáng rọi cũng là tại phi tốc chuyển hóa lên."Hồng, quả cam, hoàng, lục, thanh, lam, tím, hắc, bạch... Luân chuyển không ngừng, toàn bộ năng lượng kén mặt ngoài lộ ra thập phần rực rỡ tươi đẹp nhiều màu.
Tiêu Viêm giờ phút này, xếp bằng ở địa phương. Hai tay thủ ấn không ngừng biến ảo lấy, Đốt Quyết tại lúc này, cũng là vận chuyển tới cực hạn. Lần lượt chuyển vận lấy ngoại giới khổng lồ năng lượng thiên địa đến từng cái trong gân mạch dự trữ lấy, gân mạch tại lúc này cũng là có chỗ mở rộng. Thời gian dần trôi qua, trong gân mạch đấu khí đã gần như bão hòa. Nhưng là, Tiêu Viêm khí tức vẫn là đang không ngừng chấn động kéo lên lấy. Nhưng là, nhìn không ngừng bay lên khí thế cũng chỉ là viễn siêu Nhất tinh hậu kỳ đỉnh phong Đấu Đế đỉnh phong, cũng không có đạt tới Nhị tinh Đấu Đế.
"Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Như thế nào mỗi lần đều cảm giác kém một ít, chẳng lẽ là ta quá mức nóng lòng hay sao? Nhưng là, ta rõ ràng nhiều lần cảm nhận được tấn cấp cơ hội ah! Nhưng là, ta vì cái gì mỗi lần còn kém một chút như vậy điểm?" Tiêu Viêm dưới đáy lòng lộ ra thập phần chi sốt ruột, đối với Đấu Đế tấn chức, nhưng hắn là không có tí xíu kinh nghiệm.
Trông thấy Tiêu Viêm không ngừng chấn động khí tức, lão giả sững sờ chỉ chốc lát, lẩm bẩm nói "Tiểu tử này, như thế nào liền Đấu Đế tấn cấp phương pháp cũng không biết ah, không ngừng ở chỗ này mò mẫm thử!" Chợt, mới khẽ cười nói "Ngươi tiểu tử này, hôm nay coi như số ngươi gặp may, đụng với ta Lâm mỗ người rồi, mà thôi mà thôi, hôm nay lão phu liền giúp ngươi giúp một tay a! Chợt, bàng bạc đấu khí theo trong tay tuôn ra, ngay sau đó, chậm rãi dán lên Tiêu Viêm áo ba lỗ[sau lưng].
Đột phá bên trong Tiêu Viêm, đột nhiên cảm thấy một cổ lạ lẫm đấu khí tiến nhập trong thân thể của mình, lập tức sắc mặt biến đổi lớn, trong nội tâm hoảng hốt, cũng không để ý tấn cấp rồi, vội vàng đem đấu khí theo trong thân thể điều tra, do đó tiến đến cách trở vẻ này lạ lẫm đấu khí xâm nhập.
"Đừng hoảng hốt, đây là Đấu Đế tấn cấp hành công lộ tuyến, ta truyền cùng ngươi, chạy nhanh nhìn một chút, sau đó chuyên tâm đột phá!" Một đạo mờ mịt thanh âm tại Tiêu Viêm vang lên bên tai. Chợt, Tiêu Viêm cũng cảm giác được đại lượng tin tức dũng mãnh vào trong đầu của mình, linh hồn chi lực một xem, lập tức đại hỉ, cái này truyền đến tin tức, đúng là Đấu Đế tấn cấp hành công lộ tuyến!
Chứng kiến cái này Đấu Đế tấn cấp hành công lộ tuyến, Tiêu Viêm trong nội tâm đại hỉ, nhưng là tại hạ một giây nhưng lại hung hăng sững sờ. Mình bây giờ đang đứng ở đột phá khẩn yếu quan đầu (*tình trạng nguy cấp), người kia là ai? Vì sao hết lần này tới lần khác tại ta như thế như thế khẩn yếu trước mắt giúp ta? Hắn đến cùng có tính toán gì không? Mặc dù mình đối với trợ giúp người của hắn, trong nội tâm cực độ lo lắng, nhưng là, trong một chuyện tốt tấn cấp cơ hội xuống, chính mình một khi buông tha cho, như vậy cái này cơ hội xuất hiện lần nữa cũng không biết phải chờ tới nơi nào? "Móa nó, liều mạng! Thực lực hiểm trong cầu!" Tiêu Viêm cắn răng, trong nội tâm quét ngang, nghe theo trợ giúp hắn tấn cấp cái kia người chỉ huy, khống chế được đấu khí trong cơ thể, dựa theo người nọ cho hắn hành công lộ tuyến vận chuyển.
"Đây cũng là Đấu Đế tấn cấp hành công lộ tuyến sao?" Thì ra là thế, trách không được vừa mới mỗi lần tấn cấp còn kém một chút như vậy điểm, nguyên lai vấn đề là ra tại đây hành công lộ tuyến thượng diện ah, ha ha, thì ra là thế! Cảm giác được khí tức của mình không hề chấn động mà chuyển biến thành cũng là liên tiếp kéo lên khí thế, Tiêu Viêm dưới đáy lòng cũng là vui cười lật trời."Dựa theo cái này xu thế phát triển xuống dưới, đoán chừng một tháng có thừa có thể chính thức bước vào Nhị tinh Đấu Đế đi à nha!"
Tiêu Viêm như là lão tăng nhập định giống như:bình thường khô ngồi. Trong nháy mắt, đã qua hơn tháng, tại đây hơn tháng trong thời gian, Tiêu Viêm khí tức trên thân cũng là càng phát ra ngưng thực rồi, vốn là liên tiếp kéo lên khí thế cũng là dần dần hòa hoãn xuống. Tiêu Viêm hôm nay cũng coi như chính thức bước vào Nhị tinh Đấu Đế rồi. Chỉ là cổ khí thế này hắn còn không có hoàn toàn vững chắc mà thôi.
"Tiểu tử này, tiềm lực vô cùng ah, cũng không biết là đệ tử của lão bất tử nào, ai. . ."
Nhìn qua đang tại vững chắc đấu khí tu vị Tiêu Viêm, lão giả áo trắng nhịn không được thở dài nói "Linh hồn chi lực đạt đến đế kính đỉnh phong, hơn nữa cái này trong linh hồn còn kèm theo một tia mộc thuộc tính, tiểu tử này, chỉ sợ ít nhất cũng là một gã luyện dược đại sư a! Như vậy niên kỷ, như vậy tu vị, chậc chậc... Có thể nói yêu nghiệt ah! Ta tại sao không có sớm chút gặp gỡ tiểu tử này ah! Bằng không thì, ngươi đã sớm là ta Lâm mỗ người đồ đệ rồi... Ai..."
Lão giả áo trắng nhịn không được lần nữa lên tiếng thở dài, tựa hồ cảm thán chính mình không có sớm đi gặp gỡ Tiêu Viêm.
Ước chừng lại là ba ngày đi qua, Tiêu Viêm khí thế trên người đã gần như bình thản. Cái kia đóng chặt hơn một tháng hai con ngươi lại lần nữa mở ra, một ngụm trọc khí theo trong miệng chậm rãi nhổ ra. Trong hai tròng mắt hiện lên một đạo kinh người sáng rọi. Từ từ đứng dậy, nương theo lấy sét đánh cách cách cốt cách tiếng va đập. Nắm chặt lại hai tay, Tiêu Viêm cảm thấy thực lực của mình so với trước kia, cường hoành mấy lần, nếu là hiện tại lần nữa gặp gỡ cái kia tiêu ứng, Tiêu Viêm có lòng tin không sử dụng diệt thế hỏa liên cũng đủ để đánh chết hắn!
Đây cũng là Nhị tinh Đấu Đế thực lực sao? Quả nhiên không phải Nhất tinh hậu kỳ đỉnh phong Đấu Đế có thể so sánh với đấy! Lần nữa cảm thụ được trong cơ thể mình mênh mông đấu khí, Tiêu Viêm có chút cảm thán nói.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
"Tiểu tử, tu vị vững chắc rồi chưa?" Một đạo thanh âm già nua đột ngột vang lên bên tai Tiêu Viêm.
Chợt trong nhân thức Tiêu Viêm, không gian sau lưng một hồi chấn động, nghĩ đến người thần bí kia xuất hiện ở sau lưng Tiêu Viêm. Sau khi Tiêu Viêm nghe âm thanh đột ngột vang lên, nhanh chóng xoay người trở lại, muốn nhìn một chút người mới vừa nói đến tột cùng là người phương nào? Vừa mới xoay người lại, nhìn về phía đó là một lão giả áo trắng. Tiêu Viêm ngẩn người. Sửng sốt rất lâu, mới nói "Ngươi... Ngươi... Tại sao là ngươi... ?"
Người mới lên tiếng là vị lão giả áo trắng phụ trách đăng ký thông tin lúc trước khi Tiêu Viêm dùng thực lực Đấu Tôn gia nhập ở cổ trấn Cự Tê dong binh đoàn. Nhớ ngày đó, chính mình từng âm thầm dò xét qua thực lực mỗi người trong đội ngũ dong binh đoàn, đương nhiên cũng bao hàm vị kia lão giả áo trắng. Tuy nhiên khi đó cảm giác của hắn, trong đội ngũ dong binh đoàn có hai vị trung cấp Bán Thánh, một vị cao cấp Bán Thánh cùng với một vị sơ cấp Bán Thánh, lại để cho hắn cảm thấy có chút kỳ quái. Nhưng là hắn như thế nào cũng thật không ngờ, lúc trước Cự Tê dong binh đoàn tiểu đội, lão giả chỉ một mực hiển lộ thực lực Thất tinh Đấu Tông, dĩ nhiên một người dấu diếm sơn bất lộ thủy Đấu Đế cao thủ? Cái này lại để cho Tiêu Viêm có một loại cảm giác phát điên. Cái này, cái này còn lại để cho người ta đường sống sao? Lần nữa nhìn về phía lão giả áo trắng kia, Tiêu Viêm đồng tử không khỏi có chút co rút, lão giả áo trắng thoạt nhìn yếu đuối, thậm chí cho người một loại cảm giác chỉ một quyền có thể đem hắn đánh chết. Nhưng, tựu là như vậy một cái Lão Nhân yếu đuối, lại cho cuộc đời Tiêu Viêm từ trước đến nay cảm giác uy hiếp trí mạng nhất. Loại cảm giác uy hiếp này, thật sự là quá kinh khủng, phảng phất mạng của mình cách đều bị nắm giữ ở trong tay vị lão giả áo trắng kia, chỉ cần lão giả áo trắng nguyện ý, mình tùy thời đều có khả năng vẫn lạc. "Đây là thực lực vượt xa ta, cao thủ có thể tùy thời đem ta đưa vào chỗ chết, nếu là ta cùng hắn chống lại, dù cho sử dụng Phần Thiên hỏa liên chỉ sợ cũng khó khăn trốn khỏi kết cục vẫn lạc!" Đồng tử Tiêu Viêm kịch liệt co rút lại, trong nội tâm âm thầm phân tích nói.
"Ha ha, Nhưng không phải là ta mà!" Lão giả áo trắng lần nữa cười nhạt một tiếng, nói ra.
"Tiền bối vì sao cứu ta?" Tiêu Viêm khẽ chau mày, hỏi nghi hoặc lớn nhất trong nội tâm. Theo lý thuyết, như vậy một siêu cấp cao thủ thực lực mạnh mẽ lại che dấu trong một cái dong binh tiểu đội không có danh tiếng gì, tất nhiên có nguyên nhân gì có thể làm cho hắn cam tâm che dấu. Nhưng là, hôm nay, vì sao lão giả áo trắng lại không tiếc bạo lộ thực lực của mình, đến cứu một người chỉ gặp mặt có vài lần? Nhưng lại mạo hiểm đắc tội với Viễn Cổ Thiên Long nhất tộc đuổi giết! Ở trong đó đến tột cùng là có âm mưu gì! Tuy lúc lão giả áo trắng kia cùng Hắc Thành nói chuyện, chính mình đang đột phá, nhưng khi bọn hắn nói chuyện chính mình cũng nghe thấy! Hắn đối với Dị hỏa của mình không có hứng thú, như vậy hắn toan tính là cái gì? ... Suy nghĩ sau nửa ngày, Tiêu Viêm về sau cũng nghĩ không ra, đành phải lắc đầu, đem trong đầu đủ loại suy đoán vứt ra. Sau đó, lại lần nữa nhìn về phía lão giả, đợi lời giải thích của hắn.
"Tiền bối vì sao cứu ta?" Tiêu Viêm khẽ chau mày, hỏi nghi hoặc lớn nhất trong nội tâm. Theo lý thuyết, như vậy một siêu cấp cao thủ thực lực mạnh mẽ lại che dấu trong một cái dong binh tiểu đội không có danh tiếng gì, tất nhiên có nguyên nhân gì có thể làm cho hắn cam tâm che dấu. Nhưng là, hôm nay, vì sao lão giả áo trắng lại không tiếc bạo lộ thực lực của mình, đến cứu một người chỉ gặp mặt có vài lần? Nhưng lại mạo hiểm đắc tội với Viễn Cổ Thiên Long nhất tộc đuổi giết! Ở trong đó đến tột cùng là có âm mưu gì! Tuy lúc lão giả áo trắng kia cùng Hắc Thành nói chuyện, chính mình đang đột phá, nhưng khi bọn hắn nói chuyện chính mình cũng nghe thấy! Hắn đối với Dị hỏa của mình không có hứng thú, như vậy hắn toan tính là cái gì? ... Suy nghĩ sau nửa ngày, Tiêu Viêm về sau cũng nghĩ không ra, đành phải lắc đầu, đem trong đầu đủ loại suy đoán vứt ra. Sau đó, lại lần nữa nhìn về phía lão giả, đợi lời giải thích của hắn.
"Ha ha, không cần gọi ta là tiền bối, ta và ngươi đều là Đấu Đế, ta cũng chỉ hơn ngươi mấy cảnh giới thôi. Ta họ Lâm tên Vân ( cứ tưởng là Lâm Động chứ )! Ha ha, nếu ngươi không chê thì gọi ta một tiếng Lâm lão là được rồi! Về phần ta vì cái gì phải cứu ngươi! Ha ha, nguyên nhân có ba. Đầu tiên là nhìn ngươi dùng tu vi Đấu Đế gia nhập đội ngũ Cự Tê dong binh đoàn kia, điều này khiến ta vô cùng hiếu kỳ cho nên mới lưu ý ngươi vài lần! Thứ hai sao là do ta thích cái tính cách phóng khoáng, không thích bị trói buộc của ngươi, rất giống ta ngày xưa! Ha ha, không thể không nói, ngươi so với ta lúc trước lợi hại hơn nhiều. Dựa vào Nhất tinh Đấu Đế hậu kỳ đỉnh phong đã sử dụng uy lực Diệt Thế Hỏa Liên dung hợp kỹ, vậy mà đem Tứ Tinh Đấu Đế Hắc Thành kích thương, ngươi thế nhưng mà là một cái kỳ tích ah! Thứ ba là lão phu cần ngươi giúp một chuyện."
"Ha ha, Lâm lão thật sự quá quan tâm đến ta rồi!" Nhìn thấy Lâm Vân nguyện ý cùng hắn hết giao bằng hữu, Tiêu Viêm vui cười lôi kéo làm quen! Dù sao, có thêm bằng hữu thực lực mạnh mẽ còn hơn là có thêm một kẻ thù mạnh mẽ!
"Lâm lão thực lực cao cường như thế, còn cần ta tiểu tử này hỗ trợ sao? Ngược lại đôi khi, làm trở ngại chứ không giúp gì đã có thể..."
Lâm Vân cười lắc đầu, trong chốc lát mới nói: "Ngươi... ngươi hẳn là một gã Luyện dược sư a? Không biết Viêm Kiêu ngươi bây giờ có thể luyện chế loại đan dược gì?"
Tiêu Viêm chần chờ, mới vừa nói "Tiểu tử bất tài may mắn luyện chế thành công Cực phẩm linh đan!"
"Cực phẩm linh đan?"
Lâm Vân sửng sốt, một lát sau mới cười to nói "Ha ha, Viêm Kiêu tiểu hữu, thiên phú của ngươi cũng quá kinh khủng ah! Không biết ngươi có thể luyện chế loại Cực phẩm linh đan nào?"
"Cực phẩm Huyền Đan!"
Không biết Viêm Kiêu tiểu hữu có thể hay không luyện chế giúp ta một quả "Đế Phong Thánh đan!"
"Đế Phong Thánh đan?" Đây là loại đan dược gì? Tiêu Viêm tuy luyện dược vô số, nhưng đối với "Đế Phong Thánh đan" hắn còn chưa nghe nói qua!
"Đế Phong Thánh đan - Đế phẩm đan dược."
Nghe được Lâm Vân câu nói đầu tiên, Tiêu Viêm lông mày là được nhịn không được có chút nhíu!
"Đế phẩm đan dược! Cũng không thể dễ dàng luyện chế được! Mặc dù nói linh hồn lực của mình đã là Đế Kính đỉnh phong, thực lực cũng đã đạt đến Nhị tinh Đấu Đế! Nhưng là bản thân đối với việc luyện chế Đế phẩm đan dược "Đế Phong Thánh đan" còn chưa nắm chắc lắm. Dù sao, Đế phẩm đan dược trên Viễn Cổ đại lục cũng coi như thứ quý hiếm."
Nếu như luyện chế Cực phẩm Kim Đan (Cửu phẩm Kim Đan) mà nói thì Tiêu Viêm vẫn còn có tám chín phần nắm chắc! Về phần Đế phẩm đan dược sao, dùng Tiêu Viêm thực lực bây giờ xác xuất thành công sẽ không vượt qua hai thành. Cực phẩm đan dược cùng Đế phẩm đan dược chênh lệch tựu như chênh lệch giữa Đấu Thánh cùng Đấu Đế. Không phải linh hồn chi lực cùng thực lực đạt tới Đấu Đế Luyện dược sư có thể đấy!
Nhớ ngày đó, chính mình từng tận mắt thấy qua một quả Đế phẩm Sồ Đan biến ảo thành bộ dáng Đà Xá Cổ Đế chống lại cùng ba vị Cửu Tinh Đấu Thán hậu kỳ đỉnh phong trên Đấu Khí đại lục!
Bởi vậy đó có thể thấy được, Đế phẩm đan dược khủng bố thế nào! Luyện chế một quả Đế phẩm đan dược cũng giống như tạo ra một gã Đấu Đế, khó như lên trời!
"Ha ha, Lâm lão cứ đùa, tiểu tử hiện tại bất quá chỉ có thể luyện chế ra Cực phẩm linh đan mà thôi, về phần Đế phẩm đan dược, ha ha, tiểu tử mặc dù có tâm, nhưng vô lực a!" Tiêu Viêm lời nói này có thể nói là tương đối xảo diệu, lại không trực tiếp đắc tội Lâm Vân, cũng đã nói rõ rồi, không phải mình không giúp đỡ, mà là mình cũng luyện chế không được, có thể nói là theo cách khác uyển chuyển cự tuyệt.
Có lẽ là đã sớm dự liệu đến Tiêu Viêm sẽ như thế nói, cái kia Lâm Vân cũng không tức giận, nhếch miệng mỉm cười, nói: "Viêm Kiêu tiểu hữu, nhìn căn cốt của ngươi bất quá tầm bốn mươi, nhưng thực tế không biết ngươi bao nhiêu tuổi?"
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R