Đại trưởng lão lắc đầu, năm đó sau khi Liễu Nhiên bị buộc phải lánh đời, đã không còn tiến vào Thánh thành, đây cũng là nguyên nhân cung điện của hắn một mực dừng tại cấp độ này.
- Bất quá, cung điện Liễu Nhiên sẽ lập tức biến thành không còn tinh cấp. Thực lực của hắn đã không thể dùng Tinh cấp để xác định. Đại trưởng lão thản nhiên nói. Lời này khiến Nghệ Phong có điều suy nghĩ.
- Người trong Thánh thành ta có thể mang ra ngoài hay không? Nghệ Phong hỏi. Đại trưởng lão lắc lắc đầu nói
- Tạm thời không thể, nhưng sau này thì không biết? Thế sự khó lường, thực lực của ngươi tăng lên, không gì là không thể. - Huống chi nếu tinh cấp của ngươi đạt tới cấp độ đầy đủ. Tài nguyên của Thánh thành tùy ngươi sử dụng, cho dù là ngươi thiếu khuyết cái gì, Thánh địa tuyệt đối có thể tìm giúp ngươi. Cho dù là công pháp thiên giai, chỉ cần ngươi có đầy đủ Tinh cấp, cũng có thể mượn học tập.
Đại trưởng lão cực kỳ đầu độc nói. Nghệ Phong trợn trắng mắt, đối với việc không thể mang người trong Thánh thành ra ngoài vẫn còn có chút thất vọng. Bất quá ngẫm lại, hắn lập tức giật mình, ngay cả ngũ đại trưởng lão cũng không thể tùy ý xuống núi. Như vậy người trong Thánh thành đương nhiên là không thể tùy tiện xuất hiện trên đại lục.
- Sau này, ngươi muốn biết tin tức gì, cũng có thể bằng vào tinh cấp của cung điện ngươi tiến vào xem xét. Tuy rằng hiện tại đẳng cấp của ngươi thấp nhất, nhưng có thể tìm hiểu được không ít chuyện. Đương nhiên hết thảy chuyện này phải đợi đến khi ngươi tiến vào Quân cấp. Đại trưởng lão nói. Nghệ Phong gật đầu hết thảy đều thành lập trên cơ sở hắn có đủ thực lực.
- Lý Liên qua bái kiến cung chủ của các ngươi. Sau này, cung điện các ngươi cũng có thể đối với ngoại nhân nhận người rồi. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.com Đại trưởng lão nói.
Lý Liên vội vàng gật đầu, lập tức cung kính thi lễ với Nghệ Phong nói.
- Cung chủ? Nghệ Phong gật đối, đối với vị nam tử lớn tuổi hơn hắn rất nhiều này nói.
- Lý thúc, sau này cung điện liền giao cho thúc quản lý. Ta vừa đến Thánh thành, đối với Thánh thành còn chưa quen thuộc, thúc đứng sau nhớ nhắc nhở ta. - Cung chủ, chuyện này lão bộc đương nhiên phải tận tâm tận lực.
Chỉ là, đáy lòng Lý Liên cảm thấy vô cùng hiếu kỳ, không ngờ Nghệ Phong là người từ bên ngoài tiến vào Thánh thành.
- Lý Liên, cung điện ngươi tạm thời quản lý. Nghệ Phong ngươi đi theo ta, ta mang ngươi đi một chỗ bế quan. Đại trưởng lão nhắc nhở vài câu, sau đó mang theo Nghệ Phong rời đi.
Một lần nữa thông qua truyền tống trận, Nghệ Phong được năm vị trưởng lão dẫn tới một địa phương cực kỳ vắng vẻ. Vừa tiến đến nơi đây, Nghệ Phong lập tức cảm thấy mật độ linh khí xung quanh đã đạt tới một cấp độ khủng bố. Cơ hồ là hô hấp cũng có thể cảm thấy một luồng linh khí nồng đậm. Đại trưởng lão nhìn quan không gian phủ dầy đặc sương mù này, sau đó quay đầu nhìn Nghệ Phong nói.
- Ngươi đến đây bế quan, đây là một địa điểm đặc thù bên trong Thánh thành. Với tinh cấp của ngươi căn bản không đủ để tiến vào nơi này, bất quá ngươi có thân phận Tà đế, có thể hưởng thụ rất nhiều đặc quyền, thậm chí không thua kém cửu tinh. Nghệ Phong bĩu môi, cũng không biết đến cùng hắn có được những đặc quyền gì. Xem ra, sau khi tiến vào Thánh thành hắn không thể tiêu diêu tự tại giống như trong Thánh địa. Tại Thánh địa, hắn mới chân chính là bá vương. Đại trưởng lão thấy Nghệ Phong như vậy, chỉ khẽ cười một tiếng. Có một số việc, hắn cũng không muốn giải thích quá nhiều với Nghệ Phong. Dù sao nếu như cái gì cũng nói cho Nghệ Phong biết, chỉ sợ là tiểu tử này sẽ nổi khùng lên mất.
- Ngươi tiến vào bế quan, chưa đạt tới Quân cấp, ngươi không cần đi ra. Còn nữa, nhớ phải khiêm tốn một chút. Nơi này không giống Thánh địa, tuy rằng thân phận của ngươi đặc thù, nhưng biết đến lại không có mấy người. Tuy rằng Thánh thành không đến mức nội đấu, nhưng đánh ngươi một trận nhừ tử vẫn là chuyện không phải là không có khả năng. Bên trong nơi này, có thể có không ít tu luyện giả cường đại.
Đại trưởng lão nói.
Nghệ Phong nhún nhún vai, nhẹ gật đầu, ly khai Đại trưởng lão, thân ảnh hắn lóe lên, tiến vào bên trong màn sương mù. Vừa tiến vào đó, Nghệ Phong lập tức cảm thấy một vài đạo khí tức mờ mịt đảo qua trên người hắn. Nghệ Phong dò xét qua bốn phía một chút, phát hiện ra trong màn sương mù có không ít khí tức cường hãn. Mặc dù những cỗ khí tức này chỉ tràn ra một chút, nhưng mỗi một cỗ đều không hề thua kém Đế Vân. Chuyện này khiến Nghệ Phong líu lưỡi, cũng không nghĩ nhiều. Vận dụng thân pháp đến mực tận cùng, chuẩn bị tìm một nơi trước tiên trị liệu thương thế cho tốt, sau đó bế quan đột phá Quân cấp.
Thời điểm Nghệ Phong tiến vào màn sương mù, Ngũ trưởng lão thở dài một hơi nói.
- Cũng không biết tiểu tử này đến lúc nào mới đạt tới Quân cấp. - Hắn đã chạm tới năng lượng không gian rồi. Vậy chỉ cần đến cơ hội mà thôi. Khi thời cơ tới, với mật độ linh khí đậm đặc tại nơi này, chính là căn cơ tốt nhất để tiến vào Quân cấp. Năm đó, khi chúng ta tiến vào Quân cấp phải hao hết tâm tư.
Đại trưởng lão có chút hoài niệm nói.
- Đây cũng là nguyên nhân Liễu Nhiên vứt bỏ Nghệ Phong ở bên ngoài. So với tại Thánh thành có được năng lượng đậm đặc, tài nguyên sung túc, sẽ mang đến bất lợi đối với sự phát triển lâu dài của Nghệ Phong. Dù sao, ở đây Nghệ Phong cũng không có khả năng chiếm được Phệ châu. Ngũ trưởng lão nói. - Cũng không biết Thánh lão nghĩ như thế nào? Đã chú ý Nghệ Phong đến như vậy, vậy tại sao còn muốn chúng ta bồi dưỡng Nghệ Phong như một Quân cấp phổ thông. Với thân phận của Nghệ Phong, vốn chỉ cần hắn tiến vào Quân cấp, như như vậy lập sức sẽ có được đãi ngộ của cấp cửu tinh.
Tứ trưởng lão lắc đầu nói.
- Thánh lão làm việc tự nhiên là có phân lượng. Huống chi Triệu lão cũng ủng hộ quyết định này. Đối với Nghệ Phong mà nói, chưa hẳn đã không phải là chuyện tình tốt. Đại trưởng lão nói.
- Vậy cũng được, đúng rồi! Đã như vậy, đồ vật mà Thánh lão đưa, chúng ta có đưa luôn cho Nghệ Phong hay không? Ngũ trưởng lão hỏi. Đại trưởng lão suy nghĩ một chút, sau đó nói.
- Trước tiên đưa thứ này cho Triệu lão. Về phần Triệu lão có đưa cho Nghệ Phong hay không, đó là chuyện của bọn họ. Tiểu tử này đúng thật là khiến người ta đau đầu. Mấy người còn lại cũng gật đầu, cũng không suy nghĩ vấn đề này nữa. Nhưng từ trong đáy lòng có một tia buông lỏng, nhiều năm như vậy, rốt cục cũng đợi tới ngày Nghệ Phong tiến vào Quân cấp. Cũng không uổng phí hơn mười năm bọn họ bồi dưỡng.
- Lão gia hỏa Liễu Nhiên bị Thánh lão gọi đi, sẽ không phải là thực lực hắn đã đạt tới cấp độ kia đấy chứ? Ngũ trưởng lão đột nhiên hỏi. Đại trưởng lão lắc đầu, cười khổ nói.
- Thực lực của hắn, vừa mới bắt đầu đã khiến người ta không nhìn thấu. Quỷ mới biết được hắn đã đạt tới cấp độ kia chưa. Bất quá, cuối cùng ta cảm thấy chuyện này vẫn không có khả năng. Dù sao, cấp độ kia không phải dễ dàng đạt được như vậy. - Chưa đạt tới cấp đội này, vậy tại sao Thánh lão lại đối đãi với Liễu Nhiên như thế? Hơn nữa trong ngữ khí dường như vô cùng rung động với thực lực của Liễu Nhiên.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
- Chuyện của Tà tông, ai biết được vị Thánh lão này vốn là một đời tông chủ Tà tông! Đối với Liễu Nhiên chiếu cố đặc thù cũng là chuyện bình thường.
Đại trưởng lão tùy ý nói. Nghe được lời này mấy vị trưởng lão mới gật đầu. Bên trong Thánh tông, Tà Tông đúng là có địa vị cử trọng nhược khinh, Liễu Nhiên có được chút đãi ngộ đặc thù cũng là chuyện không kỳ quái.
Nghĩ vậy, mấy vị trưởng lão không khỏi nhớ tới nha đầu Lam Hinh kia. Thời điểm tiến vào Thánh thành, nha đầu kia vừa mới đạt tới Quân cấp. Sau khi biết được hết thảy, lập tức phát điên, vỗ bàn đối với một vị Thánh lão, thiếu chút nữa túm lấy vị Thánh lão kia, thể hiện rõ bản sắc của Yêu Hậu. Đến cuối cùng, vị Thánh lão kia phải hứa hẹn một đống chỗ tốt. Lam Hinh mới miễn cưỡng ổn định lại. Toàn bộ Thánh thành, địa vị Thánh lão được thành dân vô cùng tôn sùng. Cho dù bọn họ thân là ngũ đại trưởng lão, thân phận cũng chỉ mạnh hơn một bộ phận nhỏ Thánh lão. Vị Thánh lão vừa nãy có địa vị hơn xa so với bọn họ, đây mới thực sự là cường giả nghịch thiên. Bất quá, những vị Thánh lão như vậy thường thường đang bế quan. Cho dù là Thánh thành Viễn cổ cũng cũng có danh xưng Thánh lão.
- Được rồi, về trước đã. Chuyện mang Nghệ Phong vào Thánh thành phải thông báo cho một vài người nữa. Đại trưởng lão nói.
Nếu Nghệ Phong nghe được lời này của năm vị trưởng lão, chỉ sợ là sẽ rung động thêm một lần nữa. Không ngờ vị Thánh lão kia lại là một đời tông chủ Tà tông. Khó trách năm đó Liễu Nhiên nói, ai nói cho hắn biết Tà tông chỉ có một người. Năm đó Nghệ Phong cũng không biết, ngay cả Thánh thành, Yêu Hậu cũng dám náo loạn một phen. Hơn nữa Thánh lão cũng có phân đẳng cấp. Nếu để hắn biết được chuyện này, hắn tuyệt đội sẽ cách xa Yêu Hậu một chút, nữ nhân này quá mức điên cuồng.
Nghệ Phong cũng không biết những điều này, cho nên hắn vẫn an tâm chữa thương. Tiêu chuẩn y sư bát giai, giờ phút này phát huy ra toàn bộ tác dụng. Thương thế của hắn đối với người khác có lẽ là rất nặng, nhưng đối với hắn mà nói, bất quá chỉ là một chút tổn thương mà thôi. Đây cũng là nguyên nhân lão đầu tử cùng năm vị trưởng lão không hề để ý đến thương thế của hắn, một đường mang theo hắn, sau đó an bài mọi chuyện.
Thương thế của Nghệ Phong, chỉ cần thời gian ba ngày đã khôi phục hoàn toàn. Tốc độ khôi phục bực này, khiến Nghệ Phong cũng kinh ngạc không thôi. Không thể tưởng tượng được trong khu vực này, ngay cả chữa thương cũng có được ưu thế như vậy. Thánh thành quả thực không thể đối đãi theo lẽ thường. Khôi phục xong thương thế, rốt cục Nghệ Phong cũng bắt đầu bế quan tìm hiểu năng lượng không gian. Năng lượng bốn phía đậm đặc, Nghệ Phong không cần phải vì chuyện thiếu thốn năng lượng mà lo âu. Điều hắn cần làm bây giờ chỉ là triệt để lĩnh hội năng lượng không gian. Nghĩ vậy, ngón tay Nghệ Phong bắt đầu điểm vào hư không.
Trong nháy mắt một tháng đã trôi qua. Nơi này không ngừng có người ra vào, nhưng tầng sương mù dày đặc vẫn an tĩnh dị thường. Ngoại trừ ngẫu nhiên có tiếng gió thổi ra, không còn âm thanh nào khác. Bất quá, sâu trong sương mù, tại nơi nào đó đang tồn tại một vòng xoáy cực lớn, năng lượng từ bốn phía hội tụ đến vòng xoáy, năng lượng nơi này vốn đã đậm đặc, lúc này gần như đã biến thành thực chất. Biến hóa kỳ dị như vậy, khiến một ít võ giả đi qua nơi này kinh nghi bất định. Một vài người muốn tiến vào dò xét, tìm hiểu nguyên nhân của biến hóa này, nhưng lại phát hiện ra bên trong có một cỗ khí tức cường đại, cuối cùng đành bỏ đi ý niệm trong đầu.
Mọi người hưởng thụ bầu không khí yên tĩnh tại nơi này.
Ầm.
Đúng lúc này, sâu trong tầng sương mù, cái kén tằm bằng năng lượng kia đột nhiên nổ vang. Thanh âm tựa như cửu thiên thần lôi, vang vọng khắp toàn bộ không gian nơi này. Võ giả tu luyện tại nơi này cũng bị tiếng nổ rung trời này chấn kinh, người nào người nấy lập tức biến sắc. Đồng thời hướng về vị trí của kén tằm, đuổi tới. Lúc này vòng xoáy kén tằm bắt đầu điên cuồng bạo động, năng lượng khủng bố điên cuồng tràn vào trung tâm vòng xoáy, thanh âm sấm sét không dứt bên tai. Dưới tràng tiếng nổ liên tiếp này, ngay cả những võ giả thực lực cực kỳ cường hãn, cũng cảm thấy hoảng hốt.
- Con mẹ nó... Khí tức bên trong vòng xoáy này là của ai? Võ giả vây quanh bốn phía, phát hiện ra bên trong vòng xoáy có một cỗ khí tức vô cùng cường hãn, nhịn không được liếc mắt nhìn nhau.
Ầm...
Lại một tiếng nổ vang, toàn bộ năng lượng khủng bố đều bị hút vào trung tâm vòng xóa. Trong nháy mắt, nguồn năng lượng khiến người ta có thể bạo thể, đơn giản đã bị cỗ hơi thở kia hấp thu.
- Có người đột phá Quân cấp? Mọi người liếc mắt nhìn nhau, đều cảm nhận được sự kinh ngạc trong ánh mắt đối phương. Bọn họ chưa từng thấy người nào đột phá Quân cấp lại tạo thành nguồn năng lượng khủng bố đến như vậy. Cho dù là đã đột phá đến Quân cấp, nguồn năng lượng này cũng có thể khiến hắn bạo thể.
Ầm... Ầm....
Thanh âm sấm sét không dứt bên tai, hơn nữa càng lúc càng lớn. Không gian nơi này vốn vô cùng yên tĩnh, phía dưới tràng thanh âm này, chấn động nổi lên từng vòng gợn sóng, lan ra tràn ra khắp bốn phía. Cuối cùng bao phủ toàn bộ nơi này.
Ầm...
Lại một tiếng nổ vang, toàn bộ không gian chấn động. Cùng lúc đó, vòng xoáy chợt ngưng tụ tạo thành một đầu phi long cực lớn. Đầu phi long này dài vài chục thước, năng lượng từ bốn phía không ngừng ngưng tụ về phía nó. Trong khoảng thời gian rất ngắn, đầu phi long này tựa hồ đã hóa thành thực chất, lắc lư long vĩ mang theo tiếng gió rít gào.
Ngao...
Một tiếng long ngâm, chấn lui toàn bộ võ giả ở bốn phía về phía sau. Người nào người nấy trợn trừng mắt, nhìn đầu phi long đồ sộ đến mực tận cùng uốn lượn trên bầu trời kia. Trong ánh mắt soi mói của mọi người, đầu phi long tạo ra từ năng lượng này hạ xuống mặt đất, đầu rồng ngẩng lên, toàn bộ thân hình cao tới vài chục thước. Mọi người cảm thấy bản thân đứng trước mặt nó tựa hồ con sâu cái kiến, tất cả trợn mắt líu lưỡi ngẩng đầu nhìn lên. Bọn họ phát hiện ra, trên đầu phi long chợt xuất một đạo thân ảnh so với đầu phi long này tựa như là một con kiến. Cho tới khi kẻ này đặt chân lên trên đỉnh đầu phi long, năng lượng khắp bốn phía lập tức điên cuồng đổ về phía đạo thân ảnh này. Nhìn qua thân ảnh đơn bản đứng trên đỉnh đầu phi long, toàn bộ võ giả khẽ nuốt một ngụm nước miếng. Trong mắt mang theo vẻ sợ hãi, không thể tưởng tượng nổi một đầu phi long đơn giản đã có thể đập chết bọn họ lại do thân ảnh đơn bạc này thi triển ra. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Ngao....
Lại một tiếng rồng ngâm, phi long đang lượn trong lập tức bay thẳng lên bầu trời, mang theo tiếng gió rít gào, hóa thành một cái bóng biến mất trong tầm mắt mọi người. Nhìn về phía phi long cùng người thanh niên biến mất, những người còn lại quay đầu nhìn nhau. Bọn họ cảm thấy tựa hồ vừa mới trải qua một giấc mộng, quả thực điều này quá kinh khủng. Phi long mang theo Nghệ phong điên cuồng bay về phía trước, cảm nhận phi long dưới chân, Nghệ Phong khẽ siết chặt hai tay, hít sâu một hơi lẩm bẩm nói.
- Đây chính là năng lượng không gian sao?
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Dưới sự ngưng tụ bởi năng lượng không gian cùng phệ châu, đầu phi long dài vài chục thước này không có dấu hiệu nào là sẽ tiêu tán. Bị Nghệ Phong đơn giản khống chế, không khác gì tay chân, tùy ý điều khiển. Nghệ Phong hất tay, cái đuôi cực lớn của phi long quét thẳng về phía hư không. Lập tức xuất hiện vô số vết nứt không gian đen kịt.
- Năng lượng không gian, quả nhiên là có chỗ thần kỳ. Có được nó, rõ ràng có được năng lực khống chế không gian. Một quyền nguyên bản chỉ có thể ngưng tụ gấp đôi lực lượng, nhưng mà sau khi vận dung năng lượng không gian, dung lượng một quyền có thể gia tăng vài lần. Khó trách, Điền Liêu lại tự tin nói rằng chưa đạt tới tới Quân cấp, ta tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn. Nếu không có phệ châu, cho dù lực lượng của ta đã gần đạt tới vô hạn Quân cấp, xác thực vẫn không phải là đối thủ của hắn. Không gian, không gian, có thể dùng không gian chịu tải năng lượng, uy lực bạo phát ra một quyền bình thường tuyệt đối không thể so sánh được.
Nghệ Phong khẽ siết chặt nắm đầu, tùy ý đánh về phía hư không một quyền. Một quyền này lập tức khiến hư không sụp đổ. Một quyền này lập tức khiến hư không sụp đổ. Một quyền này của hắn so với một kích toàn lực lúc trước còn mạnh hơn vài phần.
- Quân cấp, cuối cùng cũng đạt tới. Nghệ Phong hít sâu một hơi, nhếch miệng nở một nụ cười. Hơn nữa so với Quân cấp phổ thông, năng lượng của Nghệ Phong đậm đặc gấp không biết bao nhiêu lần. Nghệ Phong tính toán một chút, cho dù là nhất giai đỉnh phong, mật độ đậm đặc của năng lượng cũng không thể bằng hắn. Về phần độ tinh thuần thì không cần phải nói. Nếu so về độ tinh thuần, Nghệ Phong chưa gặp được người nào có thể đạt tới một phần mười hắn.
- Trong dĩ vãng, cho dù có Phệ châu, muốn ngưng tụ ra một đầu phi long cực lớn như vậy, chỉ sợ là đã sớm tan rã. Nhưng hiện tại, lại có thể dễ dàng ngưng tụ ra, Quân cấp, quả nhiên khác biệt hoàn toàn với Tôn cấp. Hiện tại Nghệ Phong có lòng tin, nếu một lần nữa gặp phải Điền Liêu, tuyệt đối có thể dễ dàng thu thập hắn.
Nghệ Phong cũng không biết. Đối với Quân cấp mà nói, cũng không phải là người nào cũng có thể ngưng tụ ra một đầu phi long khổng lồ như vậy. Trước tiên, đối với việc khống chế năng không gian phải đạt tới một cấp độ cực cao, còn nữa, một đầu phi long lớn như thế, không có lực lượng nhất định, căn bản là không thể áp chế nổi. Cường giả vừa mới đạt tới Quân cấp tuyệt đối không thể nào làm được chuyện này, cho dù là Liễu Nhiên năm đó khi vừa đạt tới Quân cấp. Nghệ Phong nhìn xuống đầu phi long cực lớn dưới chân. Thời điểm khi nó chuẩn bị tan rã, Yêu Ngọc một mực ngủ say chợt từ trong ngực Nghệ phong bay ra, hóa thành hơn 10 trượng. Tuy rằng cực lớn nhưng so với phi long vẫn nhỏ hơn rất nhiều. Trong lúc Nghệ Phong còn đang cảm thấy nghi hoặc, không ngờ Yêu Ngọc lại khẽ hút một cái. Lập tức đầu phi long so với Yêu Ngọc lớn hơn không biết bao nhiêu lần chợt bị Yêu Ngọc hấp thu. Sau khi hoàn toàn nuốt chửng đầu phi long xong, Yêu Ngọc một lần nữa trở về trong ngực Nghệ Phong.
Một màn này khiến Nghệ phong sững sờ.
Năng lượng khủng bố như vậy, bất luận là sinh vật nào chưa đạt tới Quân cấp, nếu như thôn phệ tuyệt đối sẽ gặp phải kết cục bạo thể mà vong. Nhưng miếng Yêu Ngọc này lại không gặp phải bất cứ tác dụng phụ nào, thứ này ngay cả phệ châu cũng dám thôn phệ. Tuy rằng nguồn năng lượng này khủng bố, nhưng cũng không làm gì được nó, cùng lắm chỉ khiến nó ợ một cái mà thôi. Chứng kiến Yêu Ngọc một lần nữa lâm vào ngủ say, Nghệ Phong cũng mặc kệ. Tâm thần của hắn đã dung nhập vào trong cơ thể, sau khi đạt tới Quân cấp, Lăng Thần Quyết của Nghệ phong một lần nữa xảy ra biến hóa. Trong cơ thể xuất hiện thêm ba chủ kinh mạch, hơn nữa còn có thêm rất nhiều kinh mạch nhánh. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenyy.com
Điều này khiến Nghệ Phong cảm thấy vô cùng hưng phấn. Đồng thời, khiến hắn cảm thấy vô cùng kinh ngạc chính là toàn bộ thân thể hắn đều được năng lượng rèn luyện. Nghệ Phong có một loại cảm giác thân thể tràn ngập lực lượng. Thậm chí hắn còn cảm thấy, cho dù không sử dụng đấu khí, nhưng chỉ cần dựa vào lực lượng của thân thể hắn cũng đủ đề liều mạng với Tôn giai. Nghệ Phong không biết vì sao lại có loại cảm giác này, nhưng quả thật cảm thụ này khiến hắn cảm thấy cường đại dị thường, loại cường đại này đã vượt xa nhận thức của hắn.
Bế quan hơn một tháng, hấp thu không biết bao nhiêu là năng lượng, nguồn năng lượng này đủ cho hắn đột phá đến tam giai. Bất quá, phân nửa năng lượng trong số đó đều được dùng để gia trì kinh mạch cùng rèn luyện thân thể.
Trong dĩ vãng khi tu luyện, một phần đấu khí sẽ tự động được sử dụng để rèn luyện thân thể, nhưng tuyệt đối sẽ không vượt quá phân nửa. Một người bình thường khi tiến vào Quân cấp, nếu không thi triển đấu khí phòng ngự bị một Tôn cấp công kích trực tiếp lên trên thân thể, không chết nhất định cũng sẽ trọng thương. Nhưng Nghệ Phong lại bất đồng, hắn có đầy đủ tự tin, cho dù không sử dụng đấu khí, bằng vào thân thể cũng có thể giao chiến cùng Tôn cấp. Thân thể khủng bố như vậy trước kia Nghệ Phong chưa từng dám nghĩ đến, nếu lực lượng thân thể không ngừng được đề cao, có phải sau này ngay cả Quân cấp cũng có thể không cần đấu khí chiến một trận hay không?
Nghĩ vậy, Nghệ Phong cảm thấy vô cùng hưng phấn. Nếu đạt tới cảnh giới này, chẳng phải là hắn sẽ trở nên cực mạnh hay sao? Tối thiểu nếu gặp phải sự vây công của Quân cấp cũng có thể dễ dàng ứng phó. Trong cơ thể gia tăng thêm vài đường kinh mạch, Nghệ Phong cũng không quá chú ý đến sự biến hóa này, trong cơ thể hắn có nhiều hơn năm kinh mạch chủ, có thể nói là một tồn tại nghịch thiên. Đúng lúc Nghệ Phong muốn thử thực lực bản thân, không biết từ lúc nào, đại trưởng lão đã xuất hiện trước mặt hắn. Đại trưởng lão quan sát Nghệ Phong một chút, sau đó gật đầu nói.
- Không tồi, một tháng đã có thể đạt tới Quân cấp, thật sự khiến ta có chút ngoài ý muốn. Sau khi đạt tới Quân cấp, ngươi cũng xứng danh với danh xưng Tà đế rồi. Nghệ Phong khẽ cười, trong lòng cũng có một tia buông lỏng. Đúng vậy, đã rất nhiều năm rồi, rốt cục cũng đi được tới bước đường này.
- Sau khi đạt tới Quân cấp, nhất cử nhất động của ngươi đều có thể đại biểu cho Tà Tông. Sau này, khi dễ người khác cũng có thể dùng danh tiếng của Tà Tông rồi. Đại trưởng lão cười ha hả nói. Hai mắt Nghệ Phong sáng ngời, ban thưởng tốt như thế. Sau này có thể dùng tên tuổi Tà tông khi dễ người khác, hắc hắc, trên đại lục này còn mấy người là hắn không dám khi dễ?
- Bất quá, Tà tông các ngươi đời này sang đời khác đều đơn truyền, Ngươi dùng danh tiếng Tà tông hù dọa người ta một chút là được, nếu thực sự động thủ, muốn mời tới người Tà Tông, ngươi cảm thấy có khả năng sao? Đại trưởng lão nói. Lời này, lập tức khiến hai mắt Nghệ Phong tối sầm. Giống như lời đại trưởng lão nói, hắn đã tiếp nhận Tà tông rồi, nhưng mà bất kỳ một người nào trong Tà tông, bối phận địa vị so với hắn đều cao hơn vô số lần. Mặc dù có tiếng là tông chủ, nhưng bất quá chỉ là một quang can tư lệnh (tướng không quân) mà thôi.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
- Bất quá trở thành tông chủ Tà tông vẫn có được một vài lợi ích, tài nguyên Tà tông không phải là ngươi muốn làm gì thì làm hay sao? Hơn nữa, Tà tông ngươi cũng không phải là chỉ có một người là Tà Đế, kỳ thật cũng còn một vài người khác. Chỉ có điều, tiểu tử ngươi xui xẻo, gặp phải một vị sư tôn không tốt, hắc hắc...
- Tà tông còn có đệ tử khác? Nghệ Phong kinh ngạc hỏi.
- Đệ tử thì không có, nhưng Tà tông các ngươi còn có người hầu. Đường đường là Tà đế, cũng phải có người phục thị chứ? Đại trưởng lão nói.
- Nói cũng như không! Nghệ Phong bĩu môi, người hầu, nếu hắn muốn, nháy mắt sẽ xuất hiện một đống.
Đại trưởng lão thấy được bộ dáng này của Nghệ Phong, hận không thể đập cho hắn một nhát chết tươi, giận dữ nói.
- Tiểu tử ngươi biết cái gì? Người hầu Tà tông, ngươi tưởng có thể dễ dàng làm hay sao? Có thể trở thành người hầu Tà tông đều phải trải qua lựa chọn kỹ càng. Trong hơn một vạn hài đồng có thiên phú mới có thể miễn cưỡng tuyển chọn ra một hai người. Nói cách khác, trong trăm vạn người chưa chắc có thể tuyển ra một người. Tỉ lệ này so với nhiếp hồn sư còn thưa thớt hơn.
Nói đến đây, Đại trưởng lão một lần nữa trợn mắt nhìn Nghệ Phong.
- Người hầu Tà tông, cho dù kém cỏi nhất. Ném ra ngoài đại lục, tuyệt đối không thua kém tồn tại cấp bậc trưởng lão của những thế lực mạnh nhất. Nghệ Phong bị lời nói của Đại trưởng lão dọa cho trợn mắt líu lưỡi, há to miệng.
- Ngưu như vậy? Đại trưởng lão nhún nhún vai nói.
- Vậy ngươi cho rằng như thế nào? Nghệ Phong lập tức hưng phấn hô lớn.
- Hiện tại, ta đã trở thành tông chủ Tà tông, ra lệnh cho bọn họ chắc là không có vấn đề gì chứ. Đại trưởng lão cười hắc hắc hai tiếng nói.
- Chuyện này phải hỏi sư tôn ngươi. Dựa theo lệ cũ, sư tôn ngươi với tư cách là tà đế đời trước, có lẽ sẽ bồi dưỡng cho ngươi vài tên ngươi hầu. Bất quá, sư tôn ngươi ngay cả ngươi còn không thèm quan tâm. Huống chi là người hầu... Hắc hắc.. - Con mẹ nó, lão đầu tử, ngươi hỗn đản!
Nghệ Phong chửi ầm lên, hỗn đản này ngay cả quy củ của Tà tông cũng không tuân thủ, khiến hắn hiện tại ngay cả người sai sử cũng không có.
- Nghệ Phong, bây giờ ngươi cũng đã trở thành tông chủ rồi. Dựa theo lệ cũ, cũng có thể tìm đệ tử tương lại của ngươi, bồi dưỡng một ít người hầu. Đương nhiên, những người hầu này có thể tìm bên trong những hài đồng trên đại lục, hoặc cũng có thể tìm trong nguyên cư dân bên trong Thánh thành. Đại trưởng lão nói.
- Phi! Nghệ Phong tức giận, phi một tiếng, nói.
- Lão đầu tử khốn kiếp kia không bồi dưỡng ta. Bản thiếu gia cũng không hơi sức đâu tìm bảo mẫu cho đồ đệ tương lai. Lão đầu tử khi dễ ta nhiều năm như vậy, cuối cùng ta cũng tìm được đồ đệ để khi dễ lại rồi. Đại trưởng lão kinh ngạc, vừa muốn nói điều gì, đã nghe thấy Nghệ Phong gào ầm lên.
- Phi! Sao ta lại ngớ ngẩn như vậy, tìm đồ đệ? Kẻ đần mới tìm đồ đệ. Nghe được câu này, Đại trưởng lão đổ mồ hôi hột, thầm nghĩ không biết nếu các vị tổ tiên của Tà tông nghe được lời này, liệu có tức giận đến phun máu hay không?
- Việc này, Đại trưởng lão, có phải Tà tông còn có người hầu khác hay không? Hắc hắc, ta có thể sử dụng? Nghệ Phong hỏi.
- Không biết, ngươi đi hỏi Liễu Nhiên đi. Lão già không không chút nghĩ ngợi nào trả lời. Tốt hơn vẫn nên đề phong tên tiểu tử này một chút, bằng không bị hắn lột đồ lúc nào cũng không hay biết. Nghệ Phong bĩu môi. Đại trưởng lão lấy ra một kim tinh, đưa cho Nghệ Phong nói.
- Ngươi đã đạt tới Quân cấp. Đây là đại biểu cho thân phận của ngươi tại Thánh thành, đại biểu ngươi là cung chủ nhất tinh, về phần những thứ khác, ngươi hỏi Lý Liên. Ta đưa ngươi trở về. Nghệ Phong đối với việc người hầu Tà tông đã không còn chút hi vọng nào, bất quá, đối với tài nguyên của Tà tông vẫn cảm thấy vô cùng hứng thú. Nhưng mà sau khi lão đầu tử tiến vào trong Thánh thành đã lập tức biến mất. Điều này khiến Nghệ Phong cảm thấy vô cùng mất hứng. Khi Nghệ Phong trở lại cung điện, Lý Liên chứng khiến Nghệ Phong một thân áo dài, so với người bình thường còn muốn bình thường hơn, trong lòng vô cùng chán động. Lúc trước, Đại trưởng lão mang Nghệ Phong rời đi, hắn còn chưa đạt tới Quân cấp, lúc này mới chỉ qua một tháng mà.
- Cung chủ, ngài đạt tới Quân cấp rồi sao? Lý Liên thấp giọng hỏi.
Nghệ Phong gật đầu với Lý Liên nói.
- May mắn mà thôi! Tiến vào Quân cấp, ta mới xưng đáng với cái danh xưng cung chủ này. Lý Liên, sau này thúc cứ gọi ta thiếu gia là được, cung chủ, ta nghe không được tự nhiên. - Vâng! Thiếu gia.
Lý Liên cung kính hồi đáp, trong lòng vừa kinh ngạc với tộc độ tu luyện cực nhanh của Nghệ Phong, vừa cảm thấy vô cùng cao hứng. Dù sao, Nghệ Phong càng mạnh, địa vị của mấy người bọn họ càng cao, chỗ tốt đạt được cũng càng nhiều.
- Đúng rồi, thiếu gia Ly cung tam tinh, Ly Thủy đại nhân mời chúng ta đến điện đồng hành tiến vào hắc vực. Lý Liên nói.
- Ly Thủy? Nghệ Phong nhíu mày, chưa từng bao giờ nghe qua cái tên này, không biết làm cách nào hắn tìm được bản thân mình. Nghệ Phong ngẫm nghĩ một chút, cuối cùng nói.
- Thúc bảo với hắn ta không có thời gian! - Cái này...
Lý Liên nhìn Nghệ Phong há hốc mồm, trên mặt lộ vẻ làm khó.
- Có vấn đề gì sao? Nghệ Phong nghi ngờ hỏi. Lý Liên hồi đáp.
- Theo quy củ của thánh địa, cung điện tinh cấp cao cấp, có quyền mệnh lệnh cho cung điện tinh cấp thấp hơn. Nếu không có nguyên nhân đặc thù, không thể cự tuyệt cung điện tinh cấp cao cấp. Nghệ Phong nhíu mày.
- Đây là quy củ của Thánh tông? Lý Liên gật đầu nói.
- Đây là quy củ từ trước tới giờ của Thánh thành, chính là vì muốn kích thích các cung điện ganh đua Tinh cấp. Nghe được lời này, Nghệ Phong chợt giãn mày. Thánh thành làm như vậy không có gì đáng trách, dù sao điều này cũng là một loại biến tướng của cạnh tranh. Một tia bất mãn trong lòng lập tức biến mất, dù sao quy củ trước giờ của Thánh thành đều như thế. Hắn đã tới Thành thành, cũng không thể là ngoại lệ, tuy rằng thân phận của hắn đặc thù, nhưng dù sao Nghệ Phong cũng không muốn ỷ vào cái thân phận này. Có một số việc, phải do bản thân tự mình giải quyết.
- Thiếu gia, người xem! Lý Liên dò hỏi.
- Nếu đã là quy củ của Thánh thành, chúng ta cũng không thể phá bỏ. Lời này khiến Lý Liên thở phào một hơi. Tuy nói cự tuyệt Ly cung, Ly cung cũng sẽ không trực tiếp đối phó với Nghệ Phong. Nhưng mà vi phạm quy của của Thánh thành, thanh danh của Nghệ cung chỉ sợ là sẽ biến mất. Sau này muốn triệu tập người khác phát triển Nghệ cung là chuyện rất khó có khả năng. Trong Thánh thành, bộ quy tắc truyền xuống từ thời viễn cổ kia đã ăn sâu vào cốt tủy mỗi người. Không ai nguyện ý vi phạm quy định của Thánh thành, cũng nhờ những quy tắc này, Thánh thành trên dòng sông dài lịch sử mới có thể một mực giữ vững được truyền thừa.
- Nếu thiếu gia đã quyết định đi, lão nô bộc sẽ phái người thông tri cho Ly cung. Lý Liên nói.
- Không cần! Nghệ Phong đột nhiên nói. Lời này khiến Lý Liên nghi hoặc vạn phần, không hiểu Nghệ Phong muốn làm gì. Nghệ Phong đột nhiên hỏi Lý Liên một câu.
- Thực lực Ly Thủy rất mạnh?
Tuy rằng Lý Liên nghi hoặc, nhưng vẫn hồi đáp.
- Thực lực hắn công bố là Quân cấp nhị giai - Quân cấp nhị giai sao? Ta cho rằng tam tinh phải ứng với Quân cấp tam giai chứ?
Nghệ Phong cười nói.
- Tinh cấp cùng thực lực cũng không phải là giống nhau. Trước ngũ tinh rất dễ dàng đạt được, hơn nữa chỉ cần có đủ cống hiến đối với Thánh thành, cho dù là Quân cấp nhất giai cũng có thể đạt tới ngũ tinh. Thánh thành tồn tại cũng chính bởi nguyên nhân này. Lý Liên giải thích nói. Nghe được lời này, Nghệ Phong kinh ngạc hỏi.
- Nhất giai đạt tới ngũ tinh? Chẳng phải là mỗi ngày đều phải đối mặt với người khiêu chiến sao? Chỉ cần cần thắng hắn vậy thì có thể đạt tới ngũ tinh rồi. Lý Liên lắc lắc đầu nói.
- Điều này không cho phép... Nếu khiêu chiến, chỉ có thể khiêu chiến thực lực cùng tinh cấp ngang nhau. Những cung điện tinh cấp dựa vào cống hiến để tấn cấp đều được Thánh thành bảo hộ đặc thù, không cho phép tùy ý khiêu chiến. Huống chi bình thường, cung điện đạt tới ngũ tinh. Cho dù là quân cấp tam giai đi khiêu chiếu cũng không thể chiến thắng. Bởi vì khiêu chiến một tòa cung điện, không phải chỉ là khiêu chiến chủ nhân của nó, mà là khiêu chiến toàn bộ chỉnh thể của cung điện đó.
Nghe được lời này, Nghệ Phong cũng lý giải được một chút. Trong lòng tự giễu, Thánh thành truyền thừa nhiều đời như vậy, làm sao có thể không chú ý đến sơ hở này?
- Đã như vậy, chúng ta đi Ly cung một chút. Ha ha, cung điện của chúng ta cũng nên tăng tinh cấp một chút. Tuy rằng quy củ như thế, nhưng bị người khác sai khiến, chung quy ta vẫn cảm thấy khó chịu. Nghệ Phong nhìn Lý Liên nói.
Lý Liên nghe được lời này của Nghệ Phong, lập tức cảm thấy nao nao, hoảng hốt hỏi.
- Thiếu gia, không phải ngài muốn đi khiêu chiến Ly cung? - Như thế nào? Không được? Chẳng lẽ cung điện của hắn dựa vào cống hiến để thăng cấp?
Nghệ Phong nghi hoặc hỏi, nếu là như vậy, ngược lại rất phiền toái, như vậy chỉ có thể tìm cung điện tam tinh khác. - Cũng không phải. chỉ có điều thực lực Ly Thủy đại nhân đã đạt tới nhị giai rồi.
Ý tứ của Lý Liên rất rõ ràng, Nghệ Phong vừa mới tiến vào Quân cấp, làm sao có thể là đối thủ của Ly Thủy.
Nghệ Phong khẽ cười cũng không giải thích.
- Không thử làm sao biết? Đi! Mặc dù Lý Liên có chút bất đắc dĩ, nhưng mà thấy Nghệ Phong đã xuất cung, cũng chỉ có thể đi theo hắn. Chỉ là trong lòng vô cùng lo lắng.
Nghệ Phong thấy Lý Liên như vậy, chỉ khẽ cười cũng không an ủi hắn.
Dưới sự dẫn đường của Lý Liên, rất nhanh Nghệ Phong đã đứng trước một tòa cung điện. Lý Liên quay đầu nhìn Nghệ Phong, thấy Nghệ Phong gật gật đầu với hắn. Lý Liên chỉ có thể cười khổ hướng về phía Ly cung tiến đến. Lý Liên tiến đến cửa cung điện, nhìn thị vệ đứng bên cạnh cửa lớn nói.
- Cung chủ Nghệ Phong nhà ta tới bái phỏng cung chủ Ly cung, cũng thỉnh cầu cùng Ly cung chủ luận bàn một phen. Câu nói này lập tức khiến thị vệ Ly cung sững sỡ, sau đó lập tức phản ứng, vội vàng thi lễ với Nghệ Phong một cái nói.
- Đại nhân Nghệ Phong chờ tiểu nhân một chút, tiểu nhân tiến vào bẩm báo cung chủ. Trong Thánh thành, luận bàn là một việc cực kỳ được coi trọng. Cho dù Nghệ Phong chỉ là một cung chủ nhất tinh, nhưng mà tới khiêu chiến cung chủ tam tinh, bọn họ cũng không dám chậm trễ chút nào. Rất nhanh, sau khi được thị vệ hồi báo, một người nam tử xuất hiện trước mặt Nghệ Phong. Nghệ Phong dò xét thoáng qua hắn một chút, lập tức xác nhận thân phận của hắn.
- Ngươi chính là Nghệ Phong? Nam tử cũng có chút kinh ngạc, hắn nghe nói bên cạnh xuất hiện thêm một tòa cung điện, chủ nhân của tòa cung điện này tên là Nghệ Phong. Nhưng thực không ngờ, Nghệ Phong lại còn trẻ đến như vậy. Tuy rằng sau khi thực lực đạt tới một cấp độ nhất định, sẽ có hiệu quả trú nhan. Nhưng mà, dung mạo của Nghệ Phong hiển nhiên không phải là trú nhan, mà quả thực là do tuổi tác còn rất trẻ. Lập tức Ly Thủy xem trọng Nghệ Phong thêm vài phần, thân thiện nói.
- Nghệ cung chủ đạt vừa mới đạt tới Quân cấp? Ha ha, đã muốn khiêu chiến ta rồi sao? Nghệ Phong cười cười nói.
- Thời gian là vàng bạc, tới thử thời vận, tiện thể tăng tinh cấp của cung điện lên một chút, miễn cho vài việc phiền toái. Truyện Tiên Hiệp TruyệnYY.com Nghe được lời này của Nghệ Phong, Ly Thủy cười nói.
- Cũng đúng, khi xưa ta đạt tới nhất tinh, cơ hồ là bề bộn đến ngập đầu. Mỗi một tòa cung điện phân phối xuống nhiệm vụ, lại phải lựa chọn một lần. Thực là lãng phí rất nhiều thời gian, chỉ là năm đó thực lực bản thân có hạn cũng không có biện pháp nào cả. Nghe được lời phàn nàn này của đối phương, Nghệ Phong khẽ cười nói.
- Cho nên lần này đến đây, hi vọng một lần vất vả có thể suốt đời nhàn nhã. - Hảo phách lực!
Ly Thủy cười ha hả, khua khua tay nói với Nghệ Phong.
- Mời! Nghệ Phong gật đầu, Lý Liên không còn cách nào khác chỉ có thể đi trước dẫn đường. Rất nhanh, một giác đấu trường cực lớn đã xuất hiện trước mặt Nghệ Phong. So với những giác đấu trường trước đó Nghệ Phong nhìn thấy, nó cổ phác và to lớn hơn rất nhiều. Bốn phía giác đấu trường được một tầng phòng hộ tráo nhàn nhạt bao phủ, hào quang lưu chuyển. Phối hợp với khí tức cổ phác, khiến người ta cảm thấy một loại cảm giác sâm nghiêm. Giác đấu trường cực lớn khí thể đồ sộ này khiến Nghệ Phong cảm thấy chân tay có chút ngứa ngáy. Lý Liên trông thấy bộ dáng xoa xoa tay của Nghệ Phong, giải thích nói.
- Bên trong Thánh thành có rất nhiều giác đấu trường như vậy. Đây là do đại năng viễn cổ kiến tạo ra, hơn nữa toàn bộ những giác đấu trường này đều được đại năng viễn cổ gia trì. Hơn nữa, hàng năm cao tầng Thánh thành đều gia trì lại một lần, chắc chắn dị thường. Nghe đồn có thể thừa nhận một kích của Thánh cấp. Nghe được lời này, Nghệ Phong líu cả lưỡi, ngẫm lại cũng lý giải được chuyện này. Bên trong Thánh thành nhiều cao thủ như vậy, giao thủ sơn băng địa liệt cũng không ít, nếu không có giác đấu trường chắc chắn, quả thực khó có thể chịu nổi luận bàn của những người này.
- Nghệ cung chủ, mời!
Ly Thủy nhìn Nghệ Phong nói. Nghệ Phong nhìn về phía Ly Thủy chỉ có một người, nghi ngờ hỏi.
- Ly cung chủ chỉ có một người thôi sao? Ly Thủy khẽ cười cười nói.
- Nếu như các hạ có thể đánh bại ta, không có võ giả đạt tới Quân cấp đến đây trợ giúp, căn bản sẽ không mang lại chút tác dụng gì. Nếu các hạ không đánh bại được ta, như vậy một mình ta đã đủ rồi. Nghệ Phong không thể không gật đầu, đạt tới cấp bậc này, không có võ giả đã lĩnh ngộ năng lượng không gian trợ giúp, căn bản là sẽ không có chút tác dụng nào. Việc hắn có được hai dạng năng lượng đặc thù Phệ Châu cùng tử khí là chuyện ngoài ý muốn, nhưng mà có được bao nhiêu người trên đời này có kỳ ngộ giống như là hắn?
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R