Ngồi trong phòng chờ đến lượt mình thi đấu Vũ nghe ngóng được một số tin tức khá hữu ích . Đầu tiên phải kể đến đó là tiền thưởng thắng một trận có thể lấy 1000 kim tệ cứ thế đến trận thứ 10 là 1 vạn kim tệ . Qua 10 trận toàn thắng còn có thưởng thêm của người chủ lôi đài , lôi đài cấp 3 là đông nhất cũng tổ chức đấu mỗi ngày 10 trận còn cấp 2 và cấp 1 thì còn tùy vào có người tham gia lôi đài đó hay không . Chủ lôi đài cấp 3 mà hắn chuẩn bị chiến đấu đã thắng được 7 trận chỉ còn 3 trận là có thể lĩnh thưởng rồi . Chủ lôi đài là người phải tiếp nhận khiêu chiến liên tục , cái mà Vũ đang hướng đến . Lôi đài dù chỉ giới hạn ở 10 trận 1 ngày nhưng nếu có đủ số người khiêu chiến cộng với chủ lôi đài nguyện ý thì có thể tăng thêm . Hơn nữa người tham gia thi đấu cũng có thể đặt cược cho mình nhưng không thể đặt cho đối thủ .
Ngồi một lát khi trong phòng đã lên đài hết thì mới đến lượt Vũ ra tay . Đi lên phía lôi đài , sàn đấu khá rộng rãi được làm bằng đá đen cứng rắn có thể chống lại công kích cấp 4 . Xung quanh là khán đài cao lớn có thể chứa cả ngàn người , Vũ bước tới trước nhảy lên trên thì thấy một người đàn ông trung niên cao to đang đứng . Hắn có một vết sẹo lớn bên má trái đôi mắt , râu quai nón thêm với vóc dáng to lớn tạo lên vẻ bá khí tràn đầy lực lượng . Hắn tên Lê Cương một gã lính giải ngũ có thực lực khá mạnh trong cấp 3 , vũ khí của hắn là một thanh chiến đao trông có vẻ bình thường . Nhưng ai đã từng đấu với hắn thì không thể coi thường thanh đao đó , nó là vũ khí đã theo hắn trên chiến trường toàn thân tỏa ra sát khí khá nặng .
Hắn nhìn Vũ rồi nhíu nhíu đôi lông mày thô to , cũng thả lỏng tay cầm đao ra một chút . Lê Cương không phải kẻ hiếu sát , hắn đến lôi đài chỉ vì tiền nhìn tên đối thủ trước mặt không có chíu đấu khí nào làm hắn không lỡ ra tay . lỡ ra một chút không kịp thu tay thì cái thân hình không mấy vạm vỡ kia sẽ vỡ vụn mất , đi lại gần phía Vũ hắn cất giọng ồm ồm :
- Ngươi nhận thua xuống đài ta không làm khó ngươi đâu , lượng sức một chút ta cũng không hiểu bọn quản lí cái lôi đài này nghĩ gì khi đưa một tên không có đấu khí lên cơ chứ .
Vũ cũng đáp lời một cách thật thà ( vler ) :
- Không cần lo ta đi đến đâu cũng nắm chắc được thực lực của mình , đa tạ nhắc nhở nhưng vị đại ca này cũng không cần lương tay .
Lúc này khán giả đang ngỡ ngàng vì một tên không có đấu khí lên đài cũng đã bừng tỉnh kèm với những tiếng hô giết hô chém vang dội . Lê Cương cũng không nói nhiều liền lao vào phía Vũ ý định một chiêu cho Vũ xuống đài , Vũ cũng không kém cạnh chút nào rút thanh Yển Nguyệt ra ứng chiến . Hai tên trâu bò húc vào nhau đến tóe lửa , lúc này Lê Cương mới nhận ra là mình đã đánh giá thấp đối thủ trước mặt . Vũ thì đang tập trung toàn bộ tinh thân vào những đường đao của mình , luyện tập Lôi Hỏa đao pháp cần quên thủ bù công lấy công làm thủ .
Lê Cương cũng là người dùng đao nhưng ở chiến trường cái mà hắn quen dùng là thủ chặt rồi phản công , giờ gặp phải tên có đấu pháp điên cuồng như vậy cũng khó có thể thủ thắng dễ dàng . Những đòn đánh của Vũ lúc nhanh lúc mạnh nhằm vào các yếu huyệt trên cơ thể đối phương , ngươi muốn chém ta thì phải bị ta chém . Lê Cương thì đang phòng thủ một cách vững chắc trước những đòn đánh như sấm chớp của Vũ .
Qua khoảng hơn 10 chiêu thì Lê Cương cũng đã xuất hiện lỗi trong những pha phòng thủ của mình , Vũ chỉ đợi có vậy sau khi ra một chiêu Hỏa bạo làm cho Lê Cương bắt buộc phải phòng thủ hắn ra tiếp một chiêu Lôi bạo nhanh về phía cổ họng Lê Cương . Kết hợp với Thất Tinh bộ một cách khéo léo Vũ làm cho đối thủ không kịp trở tay , đao kề cổ làm Lê Cương có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo trên lưỡi đao . Không thể làm gì khác ngoài chịu thua . Nhìn đối thủ trước mặt hắn thua tâm phục khẩu phục , mặc dù thực lực hắn mạnh hơn nhưng đao pháp lại kém xa Vũ . Vẫn cái giộng ồm ồm của mình hắn nói lớn :
- Ta thua rồi ! .
Lúc này khán giả mới hết choáng váng , người hò hét cái tên Lôi người thì chửi vang lên vì mất tiền người thì sững sờ không thể tin . Vũ bỏ đao khỏi cổ Lê Cương cúi chào rồi rời khỏi lôi đài . Hắn đi ra phía người hướng dẫn để lấy tiền thì thấy Lê Cương khuôn mặt buồn thiu đang đứng đó nhận tiền , chẳng để ý hắn nhận tiền xong thì về thẳng khu phố đông đúc . Bỏ cái mặt lạ đang đeo thay một bộ quần áo mới rồi mới cất bước về phía trang viện của mình , tiện đường còn mua cho Tiểu Lạc chút kẹo mà nó thích nữa .
Đang đi trên phố thì nghe thấy có tiếng cãi vã chửi thề vang nên , Vũ không định xen vào việc của người khác nhưng lại nhìn thấy tên Lê Cương vừa mới thua mình . Lê Cương . Một người trung niên lại bị một tên thanh niên mắng té tát , tên kia đang mắng chửi Lê Cương một cách thậm tệ nhưng Lê Cương không dám nói lại một lời nào . Nhìn cũng thấy thanh niên kia là con nhà có thế lực sau lưng còn có 2 người hộ vệ thực lực không yếu . Hiếu kì Vũ quyết định tiến lại xem chuyện gì xảy ra . Chỉ thấy tên thanh niên vẫn loi choi mắng chửi :
- Ngươi mà không trả được tiền vay của nhà ta thì thiếu gia giết cả nhà ngươi , nhưng thấy con gái ngươi có chút xinh đẹp chỉ cần gả cho ta làm thiếp thì ta cho ngươi thêm thời gian . Còn không chịu thì ngươi biết hậu quả rồi đấy !
Lê Cương mặt hiện vẻ tức giận nhưng không dám làm gì cả chỉ nói một cách hết sức bình tĩnh :
- Tiền ta thiếu ta sẽ trả , Lê thiếu gia cho ta thêm chút thời gian . Ta đang đến lôi đài kiếm tiền sẽ nhanh trả thôi .
- Hử ? Lôi đài cái đầu ngươi á , không phải hôm nay ngươi thua sao ? Còn muốn đấu lôi đài gì gì đó làm thiếu gia ta thua mất mấy vạn kim tệ còn chưa tính sổ với ngươi đó .
- Thiếu gia yên tâm cho ta thêm chút thời gian . Nếu không ta xin lấy mạng mình mà trả nợ chỉ mong thiếu gia tha cho tiểu nữ .
- Hừ ! Ta giết ngươi thì con gái ngươi chạy đi đâu ? Bây giờ thì có trả hay để thiếu gia ta tự làm ?
Nói xong hắn phẩy tay ra hiệu cho 2 tên hộ vệ ra tay , nghe xong câu chuyện Vũ cũng cảm thấy nóng mặt . Không thể tin là mình lại gián tiếp hại người như thế , đeo lại cái mặt lạ hắn tiến về phía 2 tên hộ vệ ngăn chúng lại .
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của bjetthjsa0