XIN LỖI VỀ SỰ CHẬM TRỄ TRONG THỜI GIAN QUA . MÌNH CÓ VÔ SỐ VIỆC VÀ CŨNG CÓ LÚC RÃNH RỖI NHƯNG KHÔNG THỂ VIẾT ĐƯỢC VÌ MỘT SỐ LÍ DO TÀO LAO . NHƯNG MÌNH SẼ CỐ GẮNG VIẾT .
XIN CHÂN THÀNH XIN LỖI BẠN ĐỌC . CHẮC LÂU LÂU MỚI VIẾT VÀI CHƯƠNG QUÁ .
Tân Đấu Khí Đại Lục
Chương 20 : Buổi trắc thí bất ngờ
Tác giả : Phùng Hưng
Nguồn : 4vn.eu
Ngày mai cuối cùng cũng đã đến , đối với Ô Thản Thành ngày hôm nay chính là ngày hết sức đặt biệt , vì hôm nay sẽ tổ chức một buổi trắc thí trong thành , nó quyết định rất nhiều thứ , nếu ngươi đạt thì được sống tiếp ở đây , nếu không đạt thì cuốn gói phánh ra khỏi nơi này , đối với một số người đây chính là cơn ác mộng , họ không thể nào đủ sức lực mà sống độc lập được nên ai nấy cũng cố gắng đạt được thành tích tốt trong kì thi lần này . Họ không muốn điều tồi tệ xảy ra với họ , Phùng Viên Diêm cũng thế .
********
Ở bãi cát này , có một chàng thiếu niên đang nằm dài ngáy khò khò . Dường như người này vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại .
-Thằng ngốc . Tỉnh tỉnh , không thì không kịp mất .
-Chuyện gì thế ?
-Hôm nay trắc thí đó . Tỉnh ngay .
-A.
Phùng Viên Diêm tỉnh dậy , sau đó lật đật nhanh chóng phóng tới quảng trường trong Ô Thản Thành .
********
Sau khi Ô Thản chết , Ô Thản Thành trở thành vật vô chủ , ai cũng muốn ngồi trên vị trí thành chủ nhưng không ai có đủ can đảm để nhận nó , vì nếu bọn họ giành lấy thì chắc chắn những kẻ khác sẽ không ngồi im để một mình mình hưởng lợi . Thế nên Ô Thản Thành vẫn đang trong tình trạng dằng co , nhưng bất ngờ Đấu Giá Hội Mễ Đặc Nhĩ can thiệp , Uy Khang trở thành thành chủ của Ô Thản Thành . Có rất nhiều thế lực bản địa phản đối nhưng nhìn thấy lực lượng và tấm hậu thuẫn sau lưng Đấu Giá Hội Mễ Đặc Nhĩ chắc chắn quá cho nên tất cả các thế lực đều bỏ qua , không dám ho he gì nữa .
Phùng Viên Diêm nghe xong liền cảm thấy rùng mình , may mắn là lúc trước mình không gây thù oán gì với họ . Phùng Viên Diêm thầm nhắc nhở mình nên cẩn thận khi quan hệ với họ .
********
Quảng trường Ô Thản Thành .
Quảng trường này vẫn như trước , vẫn cái bia trắc thí khốn kiếp , vẫn là những con người khốn nạn , tuy nhiên ở đây lại thêm một cái võ đài nữa . Vì sau khi trắc thí xong , sẽ có những người muốn giao lưu học hỏi cho nên võ đài này được xây dựng , thật ra đây là nơi mà những thế lực ngầm đấu đá nhau , những người ngoài cuộc chỉ đứng xem mà thôi .
Phùng Viên Diêm bước vào quảng trường . Nhìn cảnh vật thân quen này hắn chẳng thấy chán ghét gì , nếu không phải nhờ nó thì cũng không có Phùng Viên Diêm kiên cường như ngày hôm nay . Cũng nên cảm ơn nó một phần mới đúng .
Phùng Viên Diêm hít sâu một hơi , hắn tiến nhanh vào quảng trường .
-Ô . Ngươi nhìn kìa , phế vật Ô Thản Thành đấy .
-Đúng là thằng ngốc . Ngươi không nghe chuyện gì sao ? Tên Thanh Lam kia hồi trước đụng độ với hắn , thế là bị đánh cho mất hết răng đấy .
-Thật không ? Thanh Lam là Thất Đoạn Đấu khí đấy .
-Ngươi đúng là không chịu cập nhập thông tin . Chỉ biết cắm đầu tu luyện .
-Nếu không tu luyện thì hậu quả thê thảm lắm đấy !
-Biết rồi , đúng là cuồng nhân tu luyện .
Phùng Viên Diêm nhìn xung quanh , thấy những ánh mắt đầy bất thiện nhìn mình , Phùng Viên Diêm liền cười thầm , hôm nay ta sẽ cho tất cả các ngươi một bất ngờ .
********
Lúc này quảng trường đã chật kín , toàn người với người nhìn qua nhìn lại , nói chuyện này xỏ chuyện kia , huyên náo ồn ào rất nhộn nhịp y hệt cái chợ quy mô lớn . Phùng Viên Diêm lựa chọn một gốc cây ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần .
-Có phải tên kia là phế vật Ô Thản Thành không , còn dám ngủ nữa chứ . Thật thảnh thơi quá mà !
-Kệ nó , tên phế vật trước sau gì cũng bị đuổi khỏi đây thôi . Đừng bận tâm .
-Các ngươi không biết chuyện gì với tên phế vật này sao ?...
.....
-Bọn người này thật rãnh rỗi , không có chuyện gì nói hay sao mà cứ nhắm tới ta làm chủ đề thế !
-Vì ngươi quá đặc biệt mà .
Tiêu lão đại cười ha hả . Phùng Viên Diêm thì chỉ biết lắc đầu ngao ngán , tất cả cũng chỉ vì sự việc ngày hôm đó , nếu mà thiên phú mình tốt một chút thì cũng đã không mang thêm hai chữ " phế vật " rồi , nhưng ở đây không có kiểu " nếu " . Phùng Viên Diêm không than vãn số phận của mình , hắn vẫn chấp nhận nó , cố gắng và nỗ lực thật nhiều , không từ bỏ , để bỏ đi hai chữ " phế vật " , như thế cuộc sống của hắn mới có được một chút thoải mái , lòng hắn mới được thanh thản .
-Ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi đấy - Tiêu lão đại buồn chán nói .
-Haiz . Đệ chẳng tin được là mình có thể có ngày hôm nay , lúc đó đệ chỉ nghĩ làm sao để trốn tránh mọi việc , đệ chưa từng nghĩ đến việc phải đương đầu . Lão đại nói đi , có phải đệ rất nhát gan không ?
-Ngươi đúng là thứ vô dụng . Nếu không phải nhờ một đứa con gái thì ngươi đã chìm trong tuyệt vọng , gục ngã và bỏ cuộc rồi , từ đó sẽ để lại bóng ma trong lòng ngươi rồi đấy .
-Sao ? Ý lão đại nói là Quách Hoa à ?
-Thế ngươi nghĩ ai ? Anh hùng cứu mỹ nhân sao ? Ngươi nghĩ lại đi , liệu giờ ngươi có phải là anh hùng không ? Chỉ là một gã chưa đạt Đấu Giả , thế mà đòi làm anh hùng , siêu nhân ,....
-Đệ biết . Đệ rất vô dụng , đệ đã suýt nữa khóc , khóc vì sự vô dụng của mình , dường như đệ đã mất hết tất cả . Từ khi gặp được lão đại , đệ đã hứa với lòng mình là sẽ không tha thứ cho chính mình nếu mình trở nên vô dụng lần nữa . Để sẽ vươn lên , chống chọi lại sự khắc nghiệt của số phận .
-Thằng ngốc , chỉ là một trò chơi mà thôi . Số phận gì ở đây .
-Đệ không rõ , nhưng mỗi lần vào đây thì đệ cảm thấy rất ngột ngạt , con tim đệ như đang muốn mách bảo .
-Thằng này . Đa cảm như đàn bà thế .
-Nếu không nhờ lão đại thì cũng không có đệ ngày hôm nay rồi .
-Ngươi đừng có ngốc như thế . Cho dù không có ta thì sự nỗ lực của ngươi cũng sẽ giúp ngươi thành công được mà thôi . Quan trọng là thời gian .
-Chúng ta tiếp tục thôi . Họ sẽ phải chống mắt lên nhìn mà hỏi " Đâyi là phế vật hay thiên tài của Ô Thản Thành đây ? " .
******
Thời gian trôi qua ngày càng nhanh , phút chốc từ vài người thành vài trăm vài ngàn người , người người ồ ạt ra vào , nói chuyện ríu ra ríu rít , đa phần tất cả mọi người ở đây đều còn rất trẻ tuổi , khả năng tất cả đều đến đây vì mục đích trắc thí . Tất cả mọi người không tham gia trắc thí đều bàn tán xôn xao , tuy họ không tham gia nhưng họ cũng rất hào hứng chờ xem ai sẽ là người nổi bật nhất trong hàng ngàn thiếu niên thiếu nữ này .
Phùng Viên Diêm bước từng bước đều đều , hắn luồn lách qua đoàn người tấp nập rồi núp trong một bóng cây nghỉ mát , Phùng Viên Diêm nhìn khắp nơi với ánh mắt phức tạp , lần trắc thí đầu tiên khác xa với trắc thí lần này , số người ở đây được tăng lên rất nhiều . Phùng Viên Diêm phóng mắt lên cao một chút , hắn phát hiện trên một cái lầu cao có một hàng ghế dài , ngồi trên đó là những người rất lớn tuổi , Phùng Viên Diêm biết đây chính là một số thế lực ở trong Ô Thản Thành và một số thành thị lân cận , họ đến đây ngoài việc góp vui ra thì còn dùng tài sản của mình để chiêu mộ nhân tài , chỉ cần vào được các thế lực đó thì cả đời sẽ không lo chuyện tiền bạc , đã thế họ còn cung cấp cho mình mọi vật tư , giúp mình nhanh chóng tiến cấp , đây gọi là đầu tư lâu dài . Trước đây Phùng Viên Diêm rất là ước ao sẽ vào được các đại thế lực đó nhưng giờ đây hắn lại chẳng có ham muốn gì , hắn đã tiếp xúc qua Mễ Đặc Nhĩ Đấu Giá Hội , hắn biết ở đó khó thở như thế nào , ở đó mang lại cho hắn cảm giác không an toàn chút nào , với lại hắn đã có Tiêu lão đại rồi , Tiêu lão đại là một cuốn từ điển sống , trong người Tiêu lão đại chứa hàng ngàn báu vật mà Phùng Viên Diêm chưa thể biết đến , so với Mễ Đặc Nhĩ còn tốt hơn gấp mấy lần .
Phùng Viên Diêm nhắm mắt dưỡng thần . Thời gian tiếp tục trôi qua .
*****
-Giờ đã đến lúc bắt đầu trắc thí . Mời tất cà những người tham gia trắc thí nhanh chóng tập trung tại quảng trường . Chúng tôi sẽ tiến hành trắc thí cơ bản . Các bạn hỏi trắc thí cơ bản là gì sao ? Chắc các người cũng biết số người tham gia trắc thí lần này là rất đông , nên chúng tôi quyết định tạo ra một trắc thí cơ bản để loại nhanh số người không có đủ năng lực . Các bạn chỉ cần đến đó là biết .
Một giọng nói vang lên khắp bầu trời , tất cả mọi người đều sởn da gà vì giọng nói này . Phùng Viên Diêm thì mở mắt ra , hắn kinh ngạc vì tu vi của người này , có thể truyền giọng nói ở cự li xa mà không bị đứt quãng , khó nghe thì chắc người này cấp bậc Đấu Sư trở lên . Phùng Viên Diêm thôi nghỉ ngơi , hắn đứng bật dậy tiến nhanh tới quảng trường .
Phùng Viên Diêm nhìn vào quảng trường , hắn thấy bên dưới quảng trường có một đoàn người mặc áo màu đen , trên áo có thêu huy hiệu Mễ Đặc Nhĩ Đấu Giá Hội . Phùng Viên Diêm không thể nghĩ ra tại sao đoàn người của Mễ Đặc Nhĩ Đấu Giá Hội lại có ở đây . Phùng Viên Diêm suy nghĩ một lát thì lại nhìn thấy đoàn người này đang rục rịch , một người mặc áo trắng xuất hiện một cách bất ngờ trước đoàn người áo đen , người áo trắng này có phần trẻ trung , nước da màu trắng bệch như có bệnh , người áo trắng cất tiếng :
-Chắc các vị cũng biết sẽ có một bài trắc thí nho nhỏ rồi chứ . Chỉ cần mọi người chạm vào quả cầu này mà sáng lên thì đậu , còn không sáng thì rớt , xin mời ra về cho đỡ mất thời gian , đỡ chật đất . Bắt đầu .
Người áo trắng lấy ra một quả cầu , từng người bước lên chạm quả cầu này , người đầu tiên chạm vào quả cầu , quả cầu liền phát ra một ánh sáng màu xanh rất yếu ớt . Phùng Viên Diêm quan sát quả cầu một lát rồi quay ra hỏi Tiêu lão đại :
-Tiêu lão đại , có biết đó là vật gì không ?
-Cái vật đó có tác dụng tuơng tự như bia trắc thí , nhưng đơn giản hơn nhiều , nên trắc thí có chút sơ sài , ngươi nghĩ xem , quả cầu này chẳng cho chúng ta biết chút thông tin về thực lực , chỉ một sáng hai không sáng , còn bia trắc thí thì hiện rõ tất cả thông số của ngươi . Một cái mất thời gian một cái đơn giản ít tốn thời gian . Ngươi hiểu chứ ?
-Đệ hiểu .
Phùng Viên Diêm gật đầu nhẹ , hơi thở hắn dần trở nên dồn dập , tuy lúc trước hắn rất bình tĩnh nhưng hiện tại hắn đã có chút hồi hộp , những sự việc xảy ra lúc trước đã trở thành chướng ngại của hắn , hắn cảm thấy đau đớn , hiện giờ lại tiếp tục sự việc ấy khiến lòng hắn cảm thấy rất bồi hồi . Phùng Viên Diêm im lặng không nói , hắn trầm mặc không liếc nhìn những người phía trước , không quay đầu nhìn những người phía sau , hắn chỉ cúi đầu xuống nhắm mắt lại dưỡng thần .
Thời gian trôi qua chậm chạp , lần lượt những người tiến lên , có những người thất thểu quay về , có những người lại vui mừng chạy vào phía bên trong , quả cầu lúc sáng lúc tối làm cho nhịp tim mọi người xung quanh lúc lên lúc xuống . Phùng Viên Diêm mở mắt , hắn ngẩng đầu lên nhìn phía trước không còn ai nữa , hắn liền tiến lên phía trước , từng bước chậm mà chắc của hắn vang lên , tâm tình của hắn giờ đây đã tĩnh lặng như nước , không nổi lấy một gợn sóng , hắn đã thu liễm tâm tình của mình một cách cực hạn . Giờ đây Phùng Viên Diêm đã trở thành một con người khác , tất cả mọi người không hiểu tại sao cùng nhìn về phía Phùng Viên Diêm , bọn họ cảm thấy có một sức hút rất kì lạ và cũng rất mãnh liệt tỏa ra từ Phùng Viên Diêm . Phùng Viên Diêm đến trước mặt người chấm thi , hắn chỉ nói :
-Phùng Viên Diêm .
-Được . Ngươi bắt đầu vận chuyển đấu khí của mình đi .
Phùng Viên Diêm đặt bàn tay của mình lên quả cầu , hắn vận chuyển đấu khí của mình chuyển vào quả cầu . Đấu khí của hắn lúc này cảm thấy vui mừng như tìm được lối thoát , cuồn cuộn chảy vào lối thoát đó . Quả cầu lúc đầu không có cảm gì , nhưng chốc lát nó bộc phát ánh sáng một cách một cách dự dội . Phùng Viên Diêm cảm thấy mình có chút quá tay vì hưng phấn cho nên đã kiềm chế lại đấu khí , thế nhưng lượng đấu khí truyền tới quả cầu Phùng Viên Diêm không thể nào thu hồi lại được .
-Rắc rắc .
Quả cầu bắt đầu xuất hiện một vài vết rạn nứt , quả cầu dường như trở nên quá tải , nó liền tục vang lên những tiếng nứt vỡ . Quả cầu vỡ tan , từng mảnh vỡ tung tóe khắp nơi , người chấm thi giật mình trước trường hợp kì lạ này , hắn vận chuyển đấu khí màu xanh thẫm của mình tạo thành một lá chắn xung quanh quả cầu , những mảnh vỡ khi bắn trúng bức màn chắn liền văng ngược lại , những mãnh vỡ va chạm với nhau tạo nên những tiếng leng keng và vỡ nát .
Phùng Viên Diêm bất ngờ nhìn chằm chằm vào sự việc diễn ra trước mắt này . Hắn không thể nào tin được chỉ một lượng nhỏ đấu khí của mình mà đã như thế này nè , Phùng Viên Diêm trong lòng cười thầm , hắn không nghĩ mình lại mạnh như thế , tuy hắn đã biết mình đã thay đổi rất nhiều nhưng sự tự tin của hắn lại không có nhiều . Qua sự việc lần này đã khiến cho lòng tin về thực lực của hắn tăng lên . Phùng Viên Diêm nhìn người chấm thi còn đang sững sờ , sau đó cất giọng nói không lạnh không nóng của mình :
-Qua chưa ?
Người chấm thi nghe Phùng Viên Diêm nói liền giật mình , hắn đổ mồ hôi như mưa nhìn Phùng Viên Diêm như nhìn quái vật . Người chấm thi hít sâu một hơi cuối cùng cố gắng nói :
-Ngươi qua .
-Liệu ta có cần đền quả cầu ...
-Không cần . Ngươi mau đến trung tâm đi , đừng chậm trễ .
Phùng Viên Diêm trầm mặc , hắn không thốt một lời cảm ơn , nhanh chóng tiến vào bên trong , trong lòng hắn giờ rất hưng phấn , hắn nghe đủ thứ lời bán tán của mình lúc này :
-Đó là ai mà kinh khủng thế ?
-Ta nghe nói hắn là phế vật Ô Thản Thành đấy .
-Đúng là quái vật .
-Lúc trước chúng ta cười nhạo hắn , liệu hắn có đánh mình không ta ?
-Mình yêu nhau đi anh .
-Ôi ! Ta chết vì sự lạnh lùng của anh ấy rồi .
-Háo sắc .
Người chấm thi dứt đầu với vụ này , hắn liền ra tay nói mọi người im lặng . Cuối cùng sự việc đã lắng xuống nhưng không ít lời bàn tán vẫn còn đang tiếp tục .
-Phù .
Phùng Viên Diêm thở phào một hơi hắn không nghĩ mình lại trở nên nổi tiếng như thế này .
-Sợ à ?
-Đệ đang hưng phấn đấy .
-Đã gặp ta thì cho dù ngươi không phải là cường giả cũng phải trở thành là cường giả .
Một lời nói bá đạo của Tiêu lão đại làm cho Phùng Viên Diêm phì cười , hắn chưa bao giờ nghi ngờ Tiêu lão đại , hắn cảm ơn Tiêu lão đại rất nhiều .
-Ô Thản Thành , chống mắt mà xem ta đây .
Last edited by ♥♥♥HDC♥_♥DCQD♥♥♥; 22-02-2014 at 08:27 PM.
Phùng Viên Diêm ngó nhìn xung quanh , hắn nhìn thấy quãng trường hiện nay đã chật kín chỗ ngồi , đến tìm chỗ nghỉ chân cũng không tìm được . Phùng Viên Diêm âm thầm lắc đầu cười khổ , chẳng lẽ một chỗ nghỉ ngơi cũng không có hay sao mà bắt ta ngồi trên đường đi thế này .
Phùng Viên Diêm than thở . Bỗng nhiên một đám người tiên về phía Phùng Viên Diêm , Phùng Viên Diêm phát hiện , hắn liền cảnh giác nhìn về phía đám người đang bước tới . Phùng Viên Diêm ngỡ ngàng nhìn về phía đám người này .
-Phùng Thiên Vân . Đã lâu không gặp .
Đám người này lấy người đi đầu làm thủ lĩnh , người thủ lĩnh này mặc áo xanh , khuôn mặt này làm cho Phùng Viên Diêm không thể nào quên được , chính là tên khốn lúc trước đã nói hắn không xứng với Quách Hoa , Thanh Lam .
-Thanh Lam đệ đệ . Đi bú ở đâu sao giờ mới thấy .
-Hề hề . Tiểu tử , bớt sủa đi .
-Ô hô . Hồi trước sủa đã bị người ta đánh tới không ớn hay sao lại sủa tiếp thế .
-Ngươi ... chờ đấy . Ta sẽ cho ngươi biết chỉ có ta mới xứng đáng với Quách Hoa .
-Bông hoa nhài cắm bãi phân trâu .
Thanh Lam không nói chuyện với Phùng Viên Diêm nữa . Phùng Viên Diêm cũng không thèm nói chuyện với hắn nữa . Cả hai đều đi ngược hướng nhau , không nhìn về phía đối phương .
-Thật đúng là âm hồn , đi đâu cũng gặp .
Phùng Viên Diêm đứng như cây cột , đã xui xẻo không có chỗ ngôì rồi , thế mà giờ còn có cái âm hồn bám dai như đĩa ở phía kia , Phùng Viên Diêm liền cảm thấy tức giận với cái số của mình .
-Buổi trắc thí chính thức bắt đầu .
Một giọng nói vang lên . Phùng Viên Diêm nhìn về phía phát ra âm thanh , hắn nhìn thấy một người trung niên đang đứng cạnh đám người Mễ Đặc Nhĩ Đấu Giá Hội , Phùng Viên Diêm liền cảm thấy hào hứng phấn khởi . Hắn biết buổi tiệc đã chính thức bắt đầu .
-Sau đây ta xin đọc tên từng người , từng người được đọc tên sẽ bước tới tấm bia để trắc thí .
-Thanh Lam .
Thanh Lam nghe tên mình xong liền trở nên mừng rỡ vì mình là người đầu tiên bước lên trắc thí , hắn hất cằm nhìn Phùng Viên Diêm . Phùng Viên Diêm cũng bó tay với tên này .
Thanh Lam bước tới bên cạnh bia đã trắc thí . Người chấm thi quan sát hắn một lát rồi nói :
-Bắt đầu đi .
Thanh Lam gật đầu , hắn đặt tay lên bia đá trắc thí . Bia đá sáng lên liên tục , trên bia đá liền xuất hiện một dòng chữ :
-Đấu Chi Lực : Bát Đoạn . Cấp Bậc : Cao cấp .
Nhìn dòng chữ trên bia đá , tất cả mọi người đều " ồ " lên kinh ngạc . Thanh Lam đắc chí huơ tay múa chân , Phùng Viên Diêm cũng cảm thấy rất kinh ngạc , tính cách Thanh Lam tuy có chút xấu nhưng không thể nào chê cái thiên phú của hắn được , theo tiến độ này thì chắc chắn hắn sẽ vào được Già Nam Học Viện .
******
Lần lượt từng người bước lên trắc thí , có một số người thành tích được được liền bị các thế lực lớn nhỏ lao tới tranh giành sứt đầu mẻ trán . Phùng Viên Diêm thì vẫn im lặng nhìn tất cả những sự việc đang trôi qua .
-Phùng Viên Diêm .
Một giọng nói vang lên . Phùng Viên Diêm nghe xong liền bước dần về phía bia trắc thí , hắn nhìn khung cảnh quen thuộc xung quanh , Phùng Viên Diêm liền nghiêm mặt . Giờ đây trong người hắn rất nóng , đấu khí chảy dọc theo kinh mạch , ào ào như nước lũ . Phùng Viên Diêm đặt tay lên bia đá , hắn chầm chậm nhắm mắt lại , hắn cảm thấy mọi thứ xung quanh đang trôi qua rất chậm . Phùng Viên Diêm bình tĩnh lại , hắn vận chuyển đấu khí đến bia đá .
Tất cả mọi người đều không biết rằng , Phùng Viên Diêm không còn là phế vật nữa . Mà giờ hắn chính là thiên tài .
-Đấu Chi Lực : Cửu Đoạn . Cấp bậc : Cao Cấp .
~~~~~~ IM LẶNG ~~~~~~
Tất cả mọi người đều im lặng , ánh mắt chứa vẻ không tin nổi nhìn về phía Phùng Viên Diêm , Thanh Lam lúc trước còn đắc ý giờ đây cũng há hốc mồm nhìn về phía Phùng Viên Diêm . Tất cả mọi người đều nhìn Phùng Viên Diêm như nhìn thấy một thứ gì đó rất biến thái vậy . Không ai tin tưởng rằng một phế vật lại có thực lực như thế này cả , tất cả mọi người chẳng ai tin được . Trước đây họ có nghe nói Phùng Viên Diêm đánh bại Thanh Lam nhưng chẳng ai tin cả , một phế vật có thể đánh bại được Thất Đoạn Đấu Khí sao ? Nhưng giờ mọi người đều tin tưởng Phùng Viên Diêm có thể đánh bại Thanh Lam rồi .
Trải qua thời gian tập luyện gian khổ , từ tối hôm qua hắn đi ngủ liền tự động tiến vào trạng thái tiến giai . Sáng nay hắn dậy trễ cũng vì phải thích nghi với việc tiến giai bất ngờ này . Ngay cả Tiêu lão đại cũng phải líu lưỡi với vận khí của Phùng Viên Diêm . Thật ra Tiêu lão đại cũng không kinh ngạc cho lắm , hắn biết trải qua đợt tập luyện gian khổ thì Phùng Viên Diêm cũng sẽ đột phá nhưng quan trọng là thời gian , Tiêu lão đại nghĩ sau buổi lễ trắc thí hai ba ngày Phùng Viên Diêm mới có thể đột phá nhưng tất cả đều ngoại dự định của hắn .
Phùng Viên Diêm thẫn thờ nhìn bia đá vừa đáng ghét vừa đáng yêu này , rồi hắn nhìn xung quanh , thấy tất cả mọi người đều nhìn hắn với ánh mắt không thể tin được , hắn liền cười thầm . Trước đây các ngươi khinh ta , tự tiện đặt ta là phế vật , giờ các ngươi sáng mắt chưa , lũ đần .
Phùng Viên Diêm chậm rãi bước đi trước ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người , tất cả mọi người tỉnh lại xong đều hít thở không thông , dồn dập , không ai nói nên lời , tất cả đều đỏ mắt nhìn Phùng Viên Diêm như thèm thịt của hắn khiến Phùng Viên Diêm cũng có chút chút sởn da gà .
Giờ đây Phùng Viên Diêm chính là viên minh châu tỏa sáng khắp quãng trường này .
**********
Cuối cùng đợt trắc thí kết thúc , tất cả mọi người đều đạt nhưng không ai có thành tích biến thái như Phùng Viên Diêm cả . Tất cả mọi người giờ đây nhìn Phùng Viên Diêm với ánh mắt hâm mộ , ghen tỵ ,...
Phùng Viên Diêm nhắm mắt thôi nhìn , hắn không muốn gây thêm sự chú ý nên đã lẻn đến một góc kín để tránh khỏi ánh mắt mọi người nhưng vô dụng . Phùng Viên Diêm cũng lắc đầu ngao ngán , nổi tiếng nhiều quá cũng không phải là chuyện tốt .
-Phần chính đã hết . Giờ đến phần phụ , các ngươi có thể cùng nhau bàn luận võ nghệ nhưng cấm tiệt không được giết người .
Tất cả mọi người đều xôn xao lên , mọi người đều nhìn Phùng Viên Diêm với ánh mắt nghi ngờ , trước đây tất cả mọi người đều biết Phùng Viên Diêm là phế vật , giờ lại trở thành kẻ mạnh nhất cho nên cũng có chút nghi ngờ , nhưng không ai muốn lên thi thố với Phùng Viên Diêm cả .
Thanh Lam giờ đây ánh mắt hừng hực chiến ý nhìn Phùng Viên Diêm . Phùng Viên Diêm cảm thấy có chút không ổn liền than thầm , đến lúc quan trọng rồi đây . Tên Thanh Lam này đúng là khốn nạn mà .
-Phùng Viên Diêm . Ngươi có muốn bàn luận với ta không ?
Thanh Lam cất tiếng , mọi người đều nhìn Thanh Lam với ánh mắt khâm phục , sau đó mọi người liền quay sáng Phùng Viên Diêm . Mọi người đều tò mò liệu Phùng Viên Diêm có tiếp chiến không , tất cả mọi người đều nghi ngờ về thực lực của Phùng Viên Diêm , giờ Thanh Lam khiêu chiến chính là thời cơ tốt nhất để họ quan sát Phùng Viên Diêm , liệu Phùng Viên Diêm có thật sự là Cửu Đoạn Đấu Khí hay không ?
Phùng Viên Diêm biết giờ mình trốn tránh thì hại nhiều hơn lợi , lúc này mà rút lui thì chắc chắn sẽ có rất nhiều kẻ không tốt chỉ trích mình . Phùng Viên Diêm cũng định cho mọi người xem chút chút , may mắn là có kẻ đem mồi dâng tới tận cửa .
-Khặc khăc , Thanh Lam . Mày chết chắc với ông rồi .
Phùng Viên Diêm cười gian xảo , đã lâu không giao thủ , hắn cũng muốn thử trình độ Thập Chỉ Cường của mình tới đâu rồi .
-Thanh Lam đã nói thế thì Phùng Viên Diêm ta không thể từ chối rồi .
-Cái thằng đạo đức giả .
Thanh Lam khinh bỉ nhìn Phùng Viên Diêm , quả nhiên Phùng Viên Diêm đóng kịch quá giỏi , không để lộ một chút sơ hở nào cả . Phùng Viên Diêm nhìn chằm chằm Thanh Lam với ánh mắt thương hại , anh không lột sạch chú anh không phải người .
Phùng Viên Diêm từ từ bước lên quảng trường . Hắn nhìn chằm chằm Thanh Lam đứng trước mặt như muốn ăn tươi nuốt sống Thanh Lam vậy . Thanh Lam cảm thấy có chút sợ hãi nhìn Phùng Viên Diêm , sát khí tên này thật là nặng quá mà .
-Tiểu tử . Cố gắng khống chế Nhất Chỉ Cường đấy . Đừng để nó bộc phát lực phá hoại .
-Ok .
Phùng Viên Diêm gật đầu , hắn xoay xoay ngón tay .
-Cả hai bên chuẩn bị .
-Bắt đầu .
Trọng tài vừa nói xong , Thanh Lam nhanh chóng vọt tới Phùng Viên Diêm , trên tay Thanh Hoa xuất hiện một quả cầu màu xanh nước biển nhỏ nhắn ở giữa bàn tay . ( Rasengan )
Thủy Cầu Chưởng - Hoàng Giai Trung Cấp Đấu Kĩ .
Quả cầu lướt tới đâu hơi nước bốc lên tới đó , không gian xung quanh sàn đấu trở nên ẩm ướt rất nhiều , quả cầu theo sự dẫn lối của Thanh Lam dần dần tấn công tới Phùng Viên Diêm .
Phùng Viên Diêm không vội vã , đợi đến khi Thanh Lam tung chưởng tới hắn thì hắn liền né sang một bên
-Hừ .
Thanh Lam hừ một tiếng , tay còn lại của hắn cũng xuất hiện một quả cầu nhỏ .
Lại là Thủy Cầu Chưởng .
Thủy cầu nhanh chóng bay tới trước mặt Phùng Viên Diêm , Phùng Viên Diêm tiếp tục dịch người né tránh . Phùng Viên Diêm liên tục né tránh không ngừng nghỉ trước những đòn tấn công như vũ bão của Thanh Lam .
-Thằng nhãi , tưởng tránh là xong sao .
Thanh Lam mắng xong , thủy cầu của hắn bị hắn nắm chặt trong tay sau đó ném mạnh về phía Phùng Viên Diêm . Phùng Viên Diêm bất ngờ , hắn không nghĩ Thanh Lam có thể làm được như thế , trong nháy mắt Phùng Viên Diêm bình tĩnh trở lại , hắn tiếp né tránh những thủy cầu đang bắn tới .
Tất cả mọi người xung quanh đều chửi bới Phùng Viên Diêm chỉ biết né tránh , bọn họ tưởng Phùng Viên Diêm sẽ tung thủ đoạn nào kinh dị lắm chứ ai dè hắn chỉ biết chạy thôi . Phùng Viên Diêm làm như không nghe thấy , hắn vẫn chỉ né tránh , nhưng không ai biết rằng trên ngón trỏ của Phùng Viên Diêm đang nổi gân lên , ngón tay bị phủ một lớp màu bạc nhàn nhạt . Phùng Viên Diêm đang chờ đợi Nhất Chỉ Cường súc lực xong , một kích chiến thắng .
Sàn đấu giờ nước có mặt khắp nơi , Phùng Viên Diêm cảm thấy mình có chút khó khăn khi né tránh , chắc do nước ở dưới sàn đấu .
-Phùng Thiên Vân . Chết đi .
Thanh Lam cười gằn . Thanh Lam kết một cái ấn , tuy có chút chậm chạp nhưng không bị gián đoạn , đấu khí truyền tới chiếc ấn sau đó Thanh Lam ấn tay xuống dưới mặt nước .
-Thủy Lung .
Bỗng nhiên xung quanh Phùng Viên Diêm xuất hiện những bọt nước bay từ dưới đất lên , nó tạo thành một cái tù lung nhốt Phùng Viên Diêm vào giữa .
Thủy Lung . Hoàng Giai Cao Cấp Đấu Kĩ .
Thủy Lung có thể giam giữ trong thời gian ngắn , nó cần có thủy đấu khí mới sử dụng được , giờ xung quanh sàn đấu đều tràn ngập thủy đấu khí nên là một môi trường thích hợp để sử dụng Thủy Lung .
-Giờ hết chạy nhé .
Thanh lam xông tới , hắn cúi người xuống , hợp hai tay lại , xòe ngón tay ra đưa hai tay ra sau rồi tạo một thủy cầu rất to . (Kamejoko)
Thanh Lam mặt mày trắng nhợt , hắn cảm thấy mình đang mất điều khiển với quả cầu này , hắn không thể buông tay được nếu không nó sẽ mất kiểm soát , dẫn đến phản phệ , có thể dẫn đến bị thuơng liệt giường mấy tháng , tệ hơn nữa là tu vi tụt xuống . Thanh Lam cố gắng chạy tới định chưởng nó tới Phùng Viên DIêm , Phùng Viên DIêm phát hiện hành động của Thanh Lam , Phùng Viên DIêm cảm thấy thú vị . Hắn dùng ngón trỏ nhẹ nhàng chỉ vào Thủy Lung , ngón trỏ của hắn giờ bao phủ quanh nó là một lớp bạc , lấp lánh và xinh đẹp , nhưng trong nó cũng ẩn dấu một nguy hiểm khôn lường .
Nhanh chóng Thủy Lung nát vụn , Thanh Lam kinh ngạc , dù sao cũng là Hoàng Giai Cao Cấp đâu phải là mấy thứ bình thường đâu mà chỉ cần chạm vào là vỡ . Thanh Lam cảm thấy nguy hiểm nhưng hắn không thể ngừng lại được , Thanh Lam chỉ còn cách cắm cúi đâm đầu vào Phùng Viên DIêm .
Phùng Viên DIêm bước từng bước vững vàng , Phùng Viên DIêm nhìn chằm chằm vào Thanh Lam , nở nụ cười nhàn nhạt . Phùng Viên DIêm giờ chỉ còn cách Thanh Lam mười bước chân . Phùng Viên DIêm tung chỉ , chỉ màu bạc xé gió bắn tới thủy cầu , chỉ bạc từ từ lao tới , nhìn thì thong thả nhẹ nhàng nhưng nó mang lại Thanh Lam áp lực rất lớn như hắn đang đối mặt với một con mãnh thú thứ thiệt . Ngân chỉ ( chỉ bạc = chỉ màu bạc ) lao vút tới như mũi tên rời cung , không gian xung quanh cũng vì đụng độ với nó mà vang lên những âm thanh chói tai .
-Một chỉ thật ghê gớm .
Tất cả mọi người đều nhìn một chỉ của Phùng Viên DIêm , chỉ này mạnh tới nỗi mà bọn họ cũng cảm thấy áp lực rất lớn chứ đừng nói chi Thanh Lam đang trực diện đối đấu . Thanh Lam cảm thấy hối hận , hắn nhìn Phùng Viên DIêm với ánh mắt không cam lòng nhưng hắn vẫn phải thừa nhận Phùng Viên DIêm rất mạnh .
Chỉ chưởng chạm nhau .
Không gian xung quanh đột nhiên yên lặng , ngân chỉ nhanh chóng xuyên qua thủy cầu , đâm vào lòng bàn tay Thanh Lam . Thanh Lam vang lên đau đớn , quả cầu trên tay hắn cũng nổ tung , hắn oằn oại nằm ăn vạ dưới đất không ngừng . Phùng Viên DIêm cũng biết lúc nào nên dừng cho nên hắn đã dừng lại , rồi nhanh chóng bước đi trong sự sùng bái vủa mọi người .
Giờ đây tên của Phùng Viên DIêm sẽ trở nên tỏa sáng , vì hắn chính là thiên tài của Ô Thản Thành