Trần Quốc xuyên qua từng dãy nhà, trong lòng suy nghĩ rất nhiều vấn đề, hồn nhiên không chú ý có người theo dõi mình ngay phía sau
Nhưng cũng đúng là Lê Anh gặp may mắn bởi vì người hắn theo dõi là Trần Quốc, một người có tu vi không tính là cao lắm . Nếu như lần này Lê Anh theo dõi là Ngô Nguyên hoặc Lê Song thì chắc chắn là bị phát hiện từ lâu rồi .
Trần Quốc chạy băng băng, chẳng mấy chốc mà hắn đã ra khỏi trụ sở lâm thời của Thiên Long Bang . Tiếp tục chạy trong thành .
………………………..
Lê Anh theo dõi Trần Quốc ở phía sau, lúc mới đầu thì hắn chỉ nghĩ tên này tính làm một vài chuyện đồi bại thôi, không nghĩ tới là hắn lại chạy xa như thế . Nhưng vì cảm giác Trần Quốc làm việc mờ ám, và cái khứu giác linh mẫn từ thời còn đi bán tình báo thì Lê Anh cảm giác lần này có chuyện không tầm thường, vì vậy vẫn cố sống cố chết bám theo Trần Quốc .
Đoạn đường này cơ hồ đã là đoạn đường truy tung vật vã nhất từ trước tới giờ của Lê Anh . Không biết Trần Quốc chạy lòng vòng bao nhiêu lần, cũng không biết tên này thay đổi hình dạng thành ra sao . Cũng không biết tên này quay lại cảnh giác biết bao nhiêu lần . Nói chung là, lần này, Lê Anh phải xuất hết khí lực từ thời bú sữa mẹ ra, thi triển tàng hình tới cực hạn mới có thể bám theo Trần Quốc được .
Mặc dù mệt là thế, nhưng Lê Anh càng ngày càng cảm giác chuyện này rất không tầm thường . Trong lòng hắn cũng thầm mơ mộng, nếu như lần này phát hiện cái bí mật gì . Báo lại cho bang chủ đại nhân, không biết là sẽ kiếm được bao nhiêu nhỉ . Bí kíp, tiền, linh dược ……..
Vừa nghĩ tới đây thôi thì Lê Anh cũng đã ứa nước miếng, lòng thầm cẩn thận tiếp tục bám theo .
…………………….
Trần Quốc di chuyển trong cái DaLat thành này tính ra cũng đã được vài vòng, nhưng sở dĩ như thế bởi vì hắn cảm giác có người đang theo dõi mình . Không biết bao nhiều lần hắn quay lại nhìn, nhưng không phát hiện ra cái gì .
Sau cùng, mắt thấy sắp tới giờ hẹn thì hắn cũng bó tay, đành phải di chuyển tới chỗ hẹn trước . Còn về vấn đề có người theo dõi thì hắn đành an ủi mình, chắc đó là cảm giác của mình sai . Nhưng đồng thời, trong lòng hắn cũng cầu mong, thực sự có người biết mình làm việc này ……….
…………………..
Chỗ lão hẹn trước với đối phương chính là một quán cơm khá nổi tiếng ở DaLat thành, quán cơm tên “ Không Tên “, cái quán này toạ lạc gần với phủ thành chủ, cơ hồ người nào có quán xá ngay chỗ này thì đều có quan hệ với tên Nguyễn Chí Hướng, thành chủ DaLat thành hiện tại .
Trần Quốc lúc này đã dịch dung, biến thành bộ dáng một ông già, chống gậy run run bước vào quán .
_ Khách quan, phải chăng ngài chính là vị khách ở phòng số một chăng ?
Vừa bước vào thì đã có nhân viên phục vụ đã tiến lên chào hỏi .
_ Chính lão hủ .
Trần Quốc giả vờ khó nhọc lên tiếng .
_ Vậy, xin mời, thành chủ đại nhân đã đợi ngài từ lâu .
……………………..
Trần Quốc theo hướng dẫn phục vụ viên, u u mê mê tiến tới phòng số một, trong lòng nổi sóng mãnh liệt . Thì ra, người lão hợp tác bấy lâu nay chính là Nguyễn Chí Hướng, cũng thật không ngờ, người đang nắm giữ Thi Giang, con gái lão trong tay cũng là Nguyễn Chí Hướng, trước giờ lão cứ tưởng đó là một người Tung Quốc nào cơ, không nghĩ tới ngay cả vị thành chủ trung hậu này cũng bán nước rồi .
Nhưng tại sao Nguyễn Chí Hướng phải làm thế chứ, hắn có ích lợi gì không .
Cũng tại sao, Nguyễn Chí Hướng lại bắt Thi Giang, con gái hắn mà không phải người khác . Không phải là bắt vợ hắn thì hắn cũng sẽ làm vậy sao .
Cũng tại sao, Nguyễn Chí Hướng muốn phá huỷ Thiên Long Bang . Hình như là Thiên Long Bang cũng có làm gì hắn đâu .
……………………….
Trần Quốc trăm mối khó giải, vừa suy nghĩ một chút thì đã tiến tới phòng số một .
Chỉ thấy trước mắt chính là một cái bàn dài, trên bàn đặt rất nhiều món ăn thức uống, tính toán sơ sơ thì có gần hai mươi người đang ngồi ở đây . Tuy rằng vậy nhưng Trần Quốc chỉ nhận ra được một người, ngồi tại vị trí chủ vị, chính là Nguyễn Chí Hướng, thành chủ DaLat thành .
_ Haha, Trần Gia gia chủ đã tới . Mời ngồi mời ngồi .
Nguyễn Chí Hướng là một người trung niên hơi mập mạp, khuôn mặt lúc nào cũng tươi cười tỏ vẻ thực vô hại . Khi thấy Trần Quốc đã tới thì vội đứng dậy, khách khí nói .
_ Được .
Trần Quốc liếc mắt một cái, sau đó ngồi xuống . Vị trí ngồi của hắn vừa hay lại đối diện với Nguyễn Chí Hướng, dù sao trong cái phòng này chỉ còn duy nhất một chỗ đó . Nếu dựa vào vị trí này thì có lẽ, hắn tính toán là nhân vật thứ hai trong cái phòng này .
Thấy Trần Quốc đã ngồi xuống thì Nguyễn Chí Hướng mới tươi cười nói :
_ Mời mọi người nhập tiệc, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện . Haha, vì mục tiêu lớn của đời mình .
Sau đó, hắn nâng ly rượu của mình lên, nói :
_ Các vị, cạn, cạn ………..
……………………
Trong phòng mọi người lập tức nâng ly lên, không ai nói gì với ai, đều chú tâm vào ăn và uống, phảng phất như ngoài đồ ăn ra, không quan tâm một cái gì khác nữa .
Cả Trần Quốc cũng là như thế, vừa ăn hắn vừa chú ý quan sát mười mấy người trong phòng này, sau đó, hắn nhận ra một việc rất ngạc nhiên .
Không ngờ, trong cái phòng này, ngoài Nguyễn Chí Hướng, tất cả đều dịch dung, không ai để lộ mặt thật ra ngoài .
Vì sao lại phải dịch dung, …………. Không lẽ ………… tất cả đều là người quen của ta ……….. không lẽ …………. Thiên Long Bang ngoài ta ra ………… còn có rất nhiều kẻ phản bội ……….
Trần Quốc nghĩ thế rồi đắng chát cười, thật không ngờ .
Bang chủ, mong rằng ngài sẽ biết được việc này .
Người theo dõi ta, mong rằng ta cảm giác không sai, hãy mang việc này về cho bang chủ ………..
…………………………….
Lê Anh đang ngồi ở tầng dưới quán cơm “ Không Tên “, khi thấy Trần Quốc đi vào đây thì tất nhiên là hắn cũng bám theo . Chẳng qua, không ngờ chính là Trần Quốc lại vào một cái phòng riêng, vì vậy cho nên Lê Anh không thể nào bám theo được nữa, chỉ khó khăn ngồi nghĩ cách .
Không tầm thường, việc này rất không tầm thường . Làm sao để ta có thể vào trong nghe lén được đây .
Lê Anh đau khổ nghĩ thầm, vừa nghĩ tới đây thì đột nhiên nghe :
_ Khách quan phòng số hai gọi thêm đồ ăn, ngươi mau mau đem lên …………..
Lời này chính là của lão chủ quán, hối thúc một tên nhân viên .
Chuẩn cmnr, đây chính là cơ hội .
Lê Anh sáng mắt, vội bỏ lại tiền trên bàn ăn, sau đó bám theo tên nhân viên ……….
…………………………………
Năm phút sau, từ cái kho của quán ăn bước ra một tên thanh niên . Tên này mặt mũi sáng láng, mặc một bộ quần áo của nhân viên . Bên cạnh hắn chính là chiếc xe để rất nhiều thức ăn . Chỉ thấy tên này cười một tiếng, sau đó dương dương tự đắc đẩy chiếc xe đi tới, mục tiêu của hắn chính là phòng số hai ……….. Ngay bên cạnh phòng số một .
…………………………………..
Rượu quá ba tuần và thức ăn đã vơi bớt một nửa, Nguyễn Chí Hướng ngồi ghế chủ vị mới lên tiếng :
_ Các vị, bây giờ chúng ta bàn chuyện lớn được rồi chứ ?
Cả đám người ngồi dưới gật đầu, nhưng không ai nói gì .
_ Các vị, ta biết các vị khó xử . Nhưng mong các vị hãy bỏ lớp dịch dung của mình ra ngoài, dù sao cái chỗ này toàn bộ là người giống nhau, sẽ hợp tác với nhau nên ta mong các vị không cần phải phòng bị như thế .
Nguyễn Chí Hướng híp mắt cười nói . Trong mắt bắn ra ý tứ uy hiếp rõ ràng . Hắn làm chuyện này, chính là vì để cái đám người xoá đi sự áy náy cuối cùng, và không có đường lui .
Đúng như hắn nghĩ, mọi người nghe xong đều biến sắc mặt, ai cũng không nghĩ tới thằng này lại độc như thế .
_ Các vị, cái này là chúng ta chân thành hợp tác nha, ta không mang mặt nạ thì cớ sao các vị lại mang .
Ta xxx, mẹ nó, ngươi thì hay rồi, mẹ nó, nếu ta không bị ngươi nắm nhược điểm thì ta sẽ giết ngươi .
Cả đám người đều thầm mắng trong lòng, sau cùng, biết là không làm gì được, bọn hắn đành chuẩn bị gỡ lớp mặt nạ ra .
……………………………..
Đúng lúc này, phòng số hai bên cạnh truyền ra một đám tiếng đùng đùng, kèm theo đó là tiếng hét kinh hãi của một nam và một nữ .
Chuyện gì nữa đây .
Cả đám thắc mắc tự hỏi .
Ngay sau đó từ phòng bên cạnh vang lên tiếng hét giận dữ của một người đàn ông : “ Haha, hôm nay cuối cùng ta cũng tóm được đôi gian phu dâm phụ các ngươi, haha, chết đi cho ta, dám cho ta mọc thêm một cặp sừng à, haha, cả hai đều chết đi “ .
Thì ra là bắt gian .
Cả đám người nghe thế đồng loạt thở phào . Trong lòng có quỷ thì làm cái gì cũng lo sợ nha .
…………………………
“ Đừng, tha cho chúng ta, tha cho chúng ta “ .
“ Haha, chết đi, ngươi mau chết đi “ .
“ Đừng giết ảnh mà, thiếp vẫn yêu chàng nhất mà “ .
“ Haha, thế tại sao ngươi lại đi với hắn, có phải khinh ta chym không to bằng hắn không ? “ .
“ Ơ, thiếp không nghĩ thế ………… “ .
“ Mẹ kiếp, lại đây bố cho mày xem sức mạnh của bố, xem có hơn thằng oắt kia không “ .
…………………………….
Đối thoại của phòng bên cạnh tới đây là chấm dứt, ngay sau đó vang lên một vài tiếng “ á á, ư ư “ như có như không làm mọi người trong phòng đều nóng cả mặt . Không ngờ tới có thằng đi bắt gian cực phẩm như thế, xxoo tại chỗ luôn . Đúng là quá vãi .
_ Thôi, các vị nghe cũng đủ rồi chứ . Mau bỏ lớp hóa trang ra .
Nguyễn Chí Hướng bó tay cười khổ nói .
Trần Quốc tâm trạng lúc này thật sự rất khó tả, hắn không biết trong lòng chính mình đang suy nghĩ gì cả . Thật sự là hắn vẫn còn cực kỳ áy náy với Lâm Quân, hắn không muốn phản bội lại Lâm Quân một chút nào cả . Dù sao thì hắn cũng là người bị uy hiếp mà thôi .
Nhưng, thật không ngờ, thì ra còn có nhiều người phản bội lại Lâm Quân chứ không riêng gì mình hắn, hắn nghĩ chắc chắn đám này phải là người mình quen thuộc, bởi vì khi Trần Quốc nhìn về phía ai thì người đó đều cúi đầu xuống, hoặc là áy náy nhìn hắn .
Nhưng tại sao phải áy náy, tại sao không dám nhìn thẳng vào mắt hắn . Đó chính là ………. Đám người này căn bản không bị uy hiếp, phản bội đều là mục tiêu trong lòng bọn hắn . Và bọn hắn cũng biết rõ ràng, sau lớp nguỵ trang chính là Trần Quốc hắn .
Trần Quốc thật thất vọng, cũng có cảm giác bi ai thay cho Lâm Quân . Hắn không dám tưởng tượng, sau khi bang chủ đại nhân biết được những người hắn xem như người thân phản bội mình, không biết là Lâm Quân có điên luôn không nữa .
………………………
Chỉ nghĩ được vài giây thì liên tiếp tiếng “ soàn soạt “ vang lên, hiển nhiên là lớp hoá trang của mọi người trong phòng đều đã được gỡ xuống .
Khi nhìn rõ ràng chân diện mục của những người trước mặt này thì Trần Quốc không giấu được vẻ mặt ngạc nhiên . Đây toàn bộ đều là những người quyền cao chức trọng, cơ hồ là những người đi theo Lâm Quân đầu tiên . Đáng chú ý nhất, trong số này có mặt đủ mười tám vị trưởng, phó phân đường .
………………………
Thiên Long Bang từ lúc Lâm Quân thành lập tới nay thì mọi thứ đã đi vào hoạt động ổn định . Theo Lâm Quân phân chia thì Thiên Long Bang có tất cả mười phân đường theo tên mười môn phái trong game TLBB .
Minh Giáo Đường rèn binh khí và quản lý khoáng sản .
Nga My Đường cơ hồ đều là các y sư .
Cái Bang Đường chủ yếu thu thập tin tình báo .
Thiên Sơn Đường đào tạo sát thủ chuyên nghiệp .
Thiếu Lâm Đường chủ yếu là kiếm tiền cho bang hội .
Tinh Túc Đường nuôi nhốt và dạy dỗ ma thú .
Tiêu Dao Đường quản lý tất cả tài nguyên trong bang .
Mộ Dung Đường chuyên chấp hành hình phạt .
Võ Đang Đường là trại tập trung nghiên cứu sư, những người có ý tưởng ly kỳ cổ quái .
Thiên Long Đường chính là trực thuộc Lâm Quân, lực lượng chiến đấu chủ yếu .
………………………..
Trong mười đường này, Thiên Long Đường do Lâm Quân cầm đầu là phát triển mạnh nhất, còn các đường khác chỉ thuộc dạng phát triển theo kiểu nửa mùa, bởi vì không có thủ lĩnh thực sự và Lâm Quân cũng không biết về mấy mảng này nên ba năm qua cũng toàn bỏ không . Ngoài thủ lĩnh và phó thủ lĩnh do Lâm Quân bầu chọn thì cũng chỉ loe nghoe vài tên thành viên .
Vì vậy dần dần chín đường còn lại trong Thiên Long Bang không có không gian để phát triển . Mười tám vị phó trưởng ngồi đây . Có ai không là người đầy dã tâm và nhiệt huyết, họ cũng đều là thủ lĩnh các bang phái xã hội đen năm xưa . Nếu nói vì Lâm Quân bỏ bê họ mà họ mới phản bội thật ra cũng không khó hiểu cho lắm .
Nhưng nếu vì lý do ấy thì làm sao mà đủ được, nên nhớ những người này chính là Lâm Quân cất nhắc lên, cho dù không phát triển thêm được nhưng lương thưởng chưa bao giờ thiếu . Nói trắng ra chính là, so với cuộc sống khi xưa thì khá hơn nhiều lắm . Nói cho cùng, Lâm Quân cũng chính là ân nhân của họ, nếu họ năm xưa không gia nhập Thiên Long Bang thì chưa biết giờ phút này đã chết ở chỗ nào đâu, có khi mồ cũng xanh cỏ rồi cũng nên .
………………….
_ Hừm, ta cứ tưởng là ai, thì ra là các ngươi cơ . Nói như vậy, một phần ba bang chúng chết lần trước là do các ngươi tác quái rồi .
Trần Quốc trên mặt không che giấu ý tứ khinh miệt, trào phúng cười nói . Hèn chi lúc trước, chính hắn đưa tình báo sai lầm cho tên Nguyễn Chí Hướng mà tên này vẫn có thể đánh được chiến quả như thế .
Mười tám người kia, khi nghe Trần Quốc nói thì chỉ cúi đầu không đáp .
_ Ta nói, mười tám vị thật uy phong bát diện nha . Ăn của bang chủ, tiêu tiền cũng của bang chủ, đến cùng lại quay sang cắn bang chủ một cái . Hắc hắc, nếu ta là bang chủ thì ta thà nuôi chó còn hơn, ít ra nó không cắn chủ mình …….
_ Ây da, vị đường chủ Tiêu Dao Đường, hình như lúc trước huynh có bệnh kín phải không ? Là ai chữa cho ấy nhỉ ?
_ Ây da, còn vị đường chủ Võ Đang Đường, lúc trước có cừu gia tới tìm huynh, là ai cứu huynh một mạng ấy nhỉ ?
_ Ây da, còn vị này nữa nha, lúc trước vợ chưa cưới của ngươi bị thành chủ KonTum thành tóm đi, là ai cứu trở về dùm ngươi ấy nhỉ ?
_ Ây da ………..
_ Ây da …………..
………………………..
Trần Quốc âm dương quái khí nói một trận, liệt kê tất cả những gì mười tám người ở đây đã nhận ân huệ của bang chủ như thế nào . Đồng thời trong mắt bắn ra khinh miệt nồng đậm .
Mười tám người ở đây, ai nấy nghe tới tên mình sắc mặt đều đột biến, cúi mặt càng thấp xuống . Các vị này có nam có nữ, tất cả đều minh bạch việc làm hôm nay của mình chính là cầm thú hơn ai hết . Nhưng một khi đã làm sai, thì làm sao có thể quay đầu lại . Vì vậy cho nên, họ chỉ áy náy trong lòng mà thôi, còn những gì cần làm thì họ vẫn phải làm .
Sau khi nói xong một hồi, thấy không ai đáp lời nên Trần Quốc tỏ vẻ thực mất hứng, cuối cùng hắn mới quay sang Nguyễn Chí Hướng, người cười hì hì ngồi trên ghế chủ vị hỏi :
_ Ruốt cuộc ngươi gọi ta tới đây để làm gì ? Khi nào ngươi sẽ thả con ta ra .
Nguyễn Chí Hướng bị chỉ đích danh ngớ người trong chốc lát, sau đó tươi cười nói :
_ Việc lệnh ái được thả tự do thì khi nào Lâm Quân chết đi ta sẽ thả, còn hôm nay gọi mọi người tới đây tất nhiên có việc quan trọng .
_ Là việc gì ?
Trần Quốc nhướng mày hỏi .
Nguyễn Chí Hướng trong mắt loé lên tinh quang không dễ thấy, khi nghe Trần Quốc hỏi thế thì đáp :
_ Mục tiêu trước kia của ta chính là tiêu diệt Thiên Long Bang, nhưng hiện giờ mục tiêu của chúng ta đã thay đổi . Thủ lĩnh ta không cần chúng ta làm vậy nữa, thứ người cần chúng ta làm là một việc khác …………
Dừng trong chốc lát, Nguyễn Chí Hướng tiếp lời :
_ Đó chính là, chúng ta phải trong thời gian ngắn nhất, lấy được tất cả những thứ từ trong tay Lâm Quân phát tán ra ngoài, không kể đó chính là bí kíp, vũ khí, đồ ăn, thức uống, bất kể là đồ vật li kỳ cổ quái tới mức nào cũng phải đào được tới tay, cho dù không có thành phẩm thì cũng nên có một bản viết tay thật chi tiết .
_ Cái thứ hai, đó chính là phải mau mau tóm được những người mà Lâm Quân đã dạy họ võ công, thủ lĩnh cần tiêu diệt hết bọn họ, không được bỏ sót một ai cả . Riêng các vị ngồi đây, nếu tự động phế bỏ võ công Lâm Quân đã dạy thì thủ lĩnh sẽ mở một mặt lưới, đồng thời giúp hắn khôi phục tu vi .
Nguyễn Chí Hướng nói xong nở một nụ cười thật tươi, phảng phất như đây là việc làm sướng nhất trần gian .
Nhưng mọi người còn lại khi nhìn nụ cười đấy đều rùng mình khó hiểu . Fuck, không tiêu diệt Thiên Long Bang nhưng giết những người đó, mẹ kiếp, cái này thực sự có chuyện gì khác nhau sao . Bởi vì dù ít dù nhiều, toàn bộ người trong Thiên Long Bang đều được bang chủ dạy võ công . Cao thâm thì bí kíp siêu cấp, ít ít thì cũng được vài chiêu như tàng hình, đặt cạm bẫy .
Mẹ nó, không ngờ tên này coi đó là việc nhẹ nhàng, còn cười nữa chứ, mẹ nó .
_ Các vị, các vị có ý kiến gì không ?
Đợi cho mọi người kịp tiêu hoá thông tin thì Nguyễn Chí Hướng mới lên tiếng hỏi .
_ Ta có .
Trần Quốc giơ tay lên .
_ Còn bang chủ thì sao ? Ngươi chưa đề cập tới việc đó .
_ Hắc hắc, bang chủ sao ? Hắn tự khắc sẽ có người lo, chắc chắn sẽ chết tới không thể nào chết hơn .
Nguyễn Chí Hướng cười lạnh hai tiếng . Sống làm sao được khi đối diện với ba mươi vị Võ Thánh cơ chứ .
_ Hừ hừ, còn chuyện gì nữa không ?
Nhìn nụ cười của Nguyễn Chí Hướng thì Trần Quốc cũng hiểu được một nửa . Xét cho cùng hắn và Nguyễn Chí Hướng đều là người quen cũ . Hắn biết, mỗi khi Nguyễn Chí Hướng cười như thế thì chắc chắn tin rằng chuyện sẽ hoàn thành mười phần, nếu là như vậy thì người đối phó bang chủ chắc chắn có thực lực cực kỳ cao thâm .
_ Còn một chuyện nữa, đó chính là vào tám ngày nữa, cần các ngươi phối hợp hành động tuyệt sát . Sau khi chuyện đó hoàn thành, các ngươi sẽ vinh dự tiếp quản Thiên Long Bang, hắc hắc, tới lúc đó các vị càng phong quang hơn bây giờ .
Nguyễn Chí Hướng cười cười, tung ra một cái mồi dụ dỗ .
Hiển nhiên lời này vừa ra lập tức có tác dụng, đôi mắt của mười tám vị kia lập tức sáng trưng như đèn ô tô, chỉ có một mình Trần Quốc là cực kỳ khinh bỉ . Mười tám người một vị trí bang chủ, chắc chắn là phải giết lẫn nhau rồi .
_ Không phải sao ? Một thằng nhóc con còn làm bang chủ được, thì cớ sao các vị anh minh thần võ như này lại không làm được chứ . Hắc hắc, lúc đó có Tung Quốc Đại Lục làm hậu thuẫn, chắc chắn là phải phát triển gấp hiện giờ mười lần, hắc hắc, lúc đó các vị lên tới Võ Thánh cũng không nói chơi nha .
Nguyễn Chí Hướng cười cười nói tiếp, nhưng trong lòng cũng khinh bỉ đám này ngu xuẩn . Tới lúc xong việc còn giữ các ngươi làm gì nữa, còn một mạng thì cũng nên tạ thiên tạ địa rồi hahaha .
Đắc ý cười thầm trong lòng một tiếng, sau đó Nguyễn Chí Hướng đứng dậy, tính toán giải tán, ai về nhà nấy .
Nhưng, đúng lúc này, từ phòng số hai bên cạnh vang lên tiếng hét cực chói tai, và cái tiếng này hình như là tiếng của các đế quốc phương Tây xa xôi .
_ Baby, oh yeah, oh yeah .
p/s : Chân thành xin lỗi anh em về khoảng thời gian vừa qua Hiện tại mình trở lại và sẽ thực hiện đúng lời hứa năm xưa " Chắc chắn sẽ không Drop " Chẳng qua thì vì mình đã post truyện trên một trang thu phí cho nên để công bằng thì bên này sẽ post chậm hơn 30 chương Nếu bên đó có chương thì bên này cũng sẽ có, còn nếu không thì thôi
Vì vậy, mong anh em tiếp tục ủng hộ mình ^^ Nếu qua trang thu phí đọc ủng hộ thì càng tốt Giá cả rất phải chăng . 20.000 / 200 chương truyện
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Antkyg
_ Này, đây là tiếng gì ? Tại sao nghe lạ thế ?
Nguyễn Chí Hướng thắc mắc hỏi .
Mười tám người ngồi cạnh nghe thế thì đều nhớ lại, cái này là tiếng gì . Sau đó, như nghĩ tới việc gì đó, vị Võ Đang Đường đường chủ hét lớn .
_ Mẹ nó, có người nghe lén . Cái này chính là phim heo của tên Lâm Quân . Chúng ta bị lừa cmnr .
…………………………….
Lê Anh đã nghe lén từ nãy giờ, từ khi hắn giả vờ là người bắt gian lao vào phòng số hai . Thật ra mục đích ban đầu của hắn chính là đánh bất tỉnh người trong phòng sau đó nghe lén cơ . Có ai mà ngờ xảo hợp thế nào mà trong phòng này thực sự có một đôi gian phu dâm phụ ở với nhau . Vì thế cho nên Lê Anh ngay lập tức luận lý thành chương . Đánh ngất cả hai người, sau đó hét vài tiếng tượng trưng rồi bật phim heo lên .
Cái tiếng “ á, á, ưm, ưm “ mà đám người phòng bên nghe đều là từ ký ức châu, một cái thứ gọi là kho phim heo do bang chủ sản xuất ra, mỗi bang chúng Thiên Long Bang đi ra ngoài thì hầu hết đều có vài cái tuỳ thân . Không nghĩ tới lại phát huy tác dụng ngay cái lúc này .
Nhờ vào cái tiếng khó nghe này mà Lê Anh cũng đục được một cái lỗ nho nhỏ, để ký ức châu quay phim vào trong đó . Hắn đều đã ghi lại tất cả tràng cảnh ngày hôm nay . Chính hắn cũng biết được thân phận của mọi người ngồi đây, nhờ vào lời trào phúng của Trần Quốc lúc trước .
Tuy kinh hãi về những gì đã nghe và quay được như Lê Anh vẫn cực kỳ trầm ổn, ngoài cái tiếng hô hấp kịch liệt kia thì không gây ra thêm bất cứ một tiếng động nào .
Mắt thấy mọi thứ sắp hoàn thành, và Lê Anh sắp rút lui oan toàn, thì không hiểu sao, cái ký ức châu kia đột nhiên đổi phim . Từ phim Á đổi thành phim Âu, vì thế cho nên mới có cái tiếng “ oh yeah, oh yeah “ vang lên .
Ngay sau đó, Lê Anh bất chấp tất cả, vội vàng tàng hình, đạp cửa phóng thẳng xuống dưới .
……………………………
_ Truy .
Nguyễn Chí Hướng sắc mặt khó coi hô một tiếng, nhất thời ngoài Trần Quốc thì mười tám người kia đều đứng dậy, đạp của chạy vội xuống lầu .
Khi vừa xuống tới nơi thì thấy đằng xa lờ mờ có tàn ảnh xuất hiện, vị đường chủ Thiếu Lâm Đường vội nói :
_ Hắn ở hướng kia, mau bắt hắn lại .
……………………………
Lê Anh biết mọi chuyện đã hỏng, không nói hai lời vội vàng chạy đằng trước, nhưng thú thật là thực lực của hắn cực kỳ thấp kém, chỉ đạt tới đẳng cấp Võ Sư, vì thế cho nên là mới chạy được vài chục mét thì đã có người đuổi kịp hắn . Người này chính là đường chủ Võ Đang Đường, thực lực đã tới đẳng cấp Võ Tướng .
Chỉ thấy người này, sau khi tới sau lưng Lê Anh thì lập tức ra tay, bàn tay như một cái ưng trảo, chộp thẳng vào vai hắn .
Ở dưới áp lực sinh tử, không hiểu tại sao đầu óc Lê Anh đột nhiên trở nên thanh minh, cái vai lập tức rụt xuống, tránh thoát một kích của người kia . Sau đó thân hình đột nhiên dừng lại, làm cho tên đó mất trớn . Lê Anh vội vàng đổi sang đường khác để chạy . Trong lòng hắn nhớ tới bang chủ và các bạn đang ở Hồ Xuân Hương . Thay vì chạy về Thiên Long Bang thì chi bằng chạy về hướng đó còn có đường sống hơn .
Nghĩ là làm, Lê Anh vội vàng chạy vào một con hẻm ngoắt ngéo, hướng tới chính xác chính là Hồ Xuân Hương .
Võ Đang Đường đường chủ thấy một kích của mình hụt và mục tiêu đã đổi hướng chạy thì thần tình đại nộ, không ngờ lão bắt một con kiến mà còn để nó chạy thoát . Lão ta cũng chuyển hướng và hét lớn :
_ Oắt con, ngươi đứng lại .
Vừa mới nói xong, tính chạy theo hướng đó thì lão già này đột nhiên dừng lại, ánh mắt khó tin nhìn về trước mặt mình . Bởi vì tại đó, không biết từ lúc nào đã xuất hiện một tên lão già mập mạp, không mặt cực kỳ tức giận nhìn lão .
_ Ngô Nguyên lão đại, tại sao người lại ở đây ?
Đường chủ Võ Đang Đường run run hỏi, lúc này thì cả mười bảy người còn lại đã đuổi tới, cũng trông thấy Ngô Nguyên .
Ngô Nguyên đứng đó, mặt trầm như nước, trong đôi mắt bắn ra sát khí mãnh liệt . Thân hình trông mập mạp nhưng lúc này thẳng tắp như một cây thương, bàn tay cầm chiến đao không tự chủ siết chặt lại, rít qua từng kẻ răng :
_ Ta tới, để giết kẻ phản bội .
………………………….
Nguyễn Chí Hướng và Trần Quốc là hai người đi phía sau, khi thấy Ngô Nguyên đã đứng đó thì Nguyễn Chí Hướng chợt hiểu ra vấn đề, quay sang Ngô Nguyên lạnh lùng quát :
_ Ngươi là người phản bội .
Trần Quốc nghe thế khuôn mặt bất động thanh sắc, cười cười nói :
_ Ta sao ? Làm sao có thể nói ta phản bội khi ngay từ đầu ta đã là người của bang chủ .
_ Ngươi đã nói những gì cho bọn hắn ?
Nguyễn Chí Hướng thâm trầm nói, trách không được thì ra có kẻ nghe lén, cũng trách không được Ngô Nguyên lại xuất hiện ở đây .
_ Haha, những chuyện này thì ta cũng không biết được, nhưng thật ra là ta chỉ đem Trần Gia đồng quy vu tận với các ngươi mà thôi . Haha, biết cái gọi là thuốc nổ C4 không ? Lúc này người Trần Gia của ta đều đã đeo đầy người, và vào căn cứ bí mật của ngươi . Haha, chỉ còn năm phút nữa thì tất cả đều sẽ kích nổ .
Trần Quốc cười cười nói, xác thực là những việc Ngô Nguyên hay người nghe lén thì hắn cũng chả biết gì . Chẳng qua đúng thật là hôm nay Trần Quốc muốn đem đám Nguyễn Chí Hướng này đi chôn cùng .
Nguyễn Chí Hướng vừa nghe thế thì trong lòng đột biến, khuôn mặt hắn cũng trở nên tái xanh . Hắn và Tung Quốc hợp tác cũng đã rất lâu, căn cứ của bọn hắn thì có rất nhiều chỗ . Ngay trong cả DaLat thành này thì có tới hơn một ngàn căn cứ bí mật . Và rất không may, bảy phần mười trong số đó Trần Quốc đều biết tới .
_ Nhưng tại sao ? Chúng ta đối xử với ngươi không tốt sao ? Ngay cả con gái ngươi cũng đi theo chúng ta, thật sự cô ả không có bị tóm đâu . Là tự nguyện đi theo đấy .
Nguyễn Chí Hướng thắc mắc hỏi, hắn tự hỏi mặc dù ép buộc Trần Quốc nhưng cũng không làm khó lão, thậm chí là còn coi trọng nữa kia . Nguyễn Chí Hướng đã có tính toán, sau chuyện này sẽ đề bạt Trần Quốc lên cao tầng của tổ chức . Trần Quốc là người hắn coi trọng nhất, hơn cả mười tám tên tép riu kia .
_ Cái này ta cũng đã nghĩ tới, nhưng thật ra vẫn không tin tưởng thôi .
Trần Quốc cười khổ nói, nhưng trong mắt không giấu được vẻ thất vọng . Thì ra, con gái lão chính là người buộc lão làm những việc hôm nay, thì ra con gái lại đi theo cái đám giặc này .
_ Ta biết ngươi coi trọng ta, cũng biết ngươi thưởng thức ta . Nhưng ngươi tự hỏi xem, đối với một người đã từng phản bội chủ mình thì các ngươi yên tâm về ta sao ?
Nguyễn Chí Hướng ngẫm một lát rồi lắc lắc đầu .
_ Ta cũng biết, Trần Gia ta trước sau gì cũng sẽ chết hết, cho dù bang chủ không ra tay thì các ngươi cũng sẽ ra tay . Ta nói có đúng không ?
Nguyễn Chí Hướng lại gật đầu, hắn đúng là chỉ tính giữ lại một người Trần Quốc, cao lắm thêm vài người vợ của hắn nữa thôi .
_ Nếu vậy thì cần gì phải phản bội, để ta và gia tộc đều mang tiếng xấu muôn đời, chưa nói tới việc người hợp tác với Tung Quốc, chúng ta cũng sẽ mang danh phản quốc . Nếu là như thế, chẳng phải Trần Gia ta ngày hôm nay hi sinh tốt hơn lắm sao ? Ngươi nói xem, nếu là ta thì người sẽ chọn cái gì ?
Trần Quốc phảng phất đã coi nhẹ sinh tử, đứng trước mặt kẻ thù mình tâm sự lần cuối .
_ Tất nhiên là đồng quy vu tận rồi .
Nguyễn Chí Hướng đột nhiên sinh ra một chút kính nể với Trần Quốc, không ngờ hắn cũng có thể làm tới bước này . Nghĩ một lát, hắn tiếp lời :
_ Thực sự ta không phải người Việt Quốc, ta chính là người Tung Quốc . Mỗi người đều vì chủ của mình thôi, những thủ đoạn gì ta xài đều là giúp cho đất nước ta . Cho nên mong ngươi hiểu .
Không biết tại sao hắn lại giải thích cho kẻ thù của mình . Hình như khi nhìn vào đôi mắt của Trần Quốc, hắn đột nhiên sinh ra một chút cảm động .
Trần Quốc nghe thế cười một tiếng, sau đó nói :
_ Ta hiểu, ai nấy đều vì chủ của mình . Ta cũng là vì chủ của mình . Ta đã không thẹn với lương tâm rồi .
_ Nhưng ngươi cũng không cần phải tự sát, ngươi không giết nổi ta đâu .
Trần Quốc nghe thế đáp :
_ Ta đã không còn đường lui nữa rồi . Ta không biết phải làm sao đối diện với bang chủ, mặc dù ta không thẹn với mình, nhưng một phần ba người Thiên Long Bang chết đều có lỗi của ta . Ta phải xuống dưới đền tội với họ thôi .
Trần Quốc cười nói, đúng là có lỗi của hắn . Nếu là hắn từ lần đầu bị uy hiếp quyết tâm báo cho Ngô Nguyên thì chuyện đã không xảy ra . Nếu như hắn quyết tâm kéo theo đám Tung Quốc đi chết thì chuyện cũng không xảy ra, nếu như hắn không lo cho an nguy con gái hắn, nếu như hắn thật sự là một anh hùng, nếu như hắn vì đại nghĩa diệt thân, nếu như hắn nhất mực trung thành với bang chủ …………… nếu như …………… nếu như …………
Đời người, chính là bất đắc dĩ như thế, chẳng qua trên đời làm gì có thuốc hối hận ………..
Nhưng, may mắn là, hắn không làm điều gì sai lầm cho bang chủ nữa, ít nhất hắn cũng chưa từng phản bội người, một điểm này làm trong lòng hắn đột nhiên thanh thản hơn ………..
Mắt thấy thời gian đã sắp tới, Trần Quốc quay sang Nguyễn Chí Hướng cười nói :
_ Mong rằng ngươi sớm đi theo ta ………….
Sau đó cười dài một tiếng, thiêu đốt sinh mệnh lực, lao thẳng vào giữa đám người Ngô Nguyên đang đánh nhau nãy giờ .
_ Ngô Nguyên lão đại, chuyển lời cho bang chủ . Trần Quốc ta, xin lỗi rồi …………
…………………………………..
Trước mắt hình ảnh như dừng lại, Trần Quốc có cảm giác mình đã quay về lúc mới đầu nhập Thiên Long Bang .
Dưới một tàng cây, bầu trời trong xanh, bang chủ đã từng nói :
_ Trần Quốc, ta biết ngươi chưa thành tâm đi theo ta . Nhưng chắc chắn sẽ có cái ngày đó, ngày mà ngươi chính thức xem Thiên Long Bang là gia đình .
Lúc đó Trần Quốc hắn không tin, nhưng đúng là bang chủ đã cho hắn mở rộng tầm mắt .
Lần đầu tiên Trần Quốc hiểu thế nào là gia đình .
Thì ra ta cũng có một gia đình đúng nghĩa, nhưng tự tay ta đã làm cho anh em mình phải hy sinh . Nếu các ngươi ở dưới đó chịu khổ, thì ta tới chịu khổ cùng các ngươi đây . Nếu như các ngươi được lên Thiên Đàng, thì mong rằng ta sẽ được xuống Địa Ngục . Ta sẽ chịu mọi tội lỗi …………..
Các anh em ………… xin lỗi ………..
Bang chủ …………. Phụ lòng ngươi rồi …………
Ngô Nguyên ………… lão đại của ta ………… mong rằng ngươi giúp bang chủ qua khỏi kiếp nạn này ………
Người nghe lén ………… đừng phụ lòng ta ………. Mau mang tin về cho bang chủ ………………
Thi Giang …………… ta mong con sẽ có ngày quay đầu ………..
Vợ của ta …………. Xin lỗi nàng ………… mong rằng kiếp sau cùng nàng ………… đầu bạc răng long ……..
Ta xin lỗi ………………..
…………………………..
_ Hahaha, lũ chó các ngươi, cùng chết đi …………….
_ Bùm ……………….
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Antkyg