Mình dự định sau khi up trên hai mươi chương trở lên mới bắt đầu lập topic góp ý. Vì mình mới tham gia diễn đàn không lâu nên số bài viết còn nghèo nàn, chưa trở thành thành viên nhiệt tình nên còn nhiều hạn chế. Anh em thông cảm. Ok, tiếp tục cuộc hành trình.
Chương 5: Sự bá đạo của Lôi hệ ma pháp
Mẹ tôi dẫn tôi đến một căn biệt viện ở phía bắc hoàng cung, nơi mà tôi cư trú trong suốt những năm sắp tới. Tuy nói là biệt viện nhưng thực tế nó là một căn nhà mọc ra từ một cây cổ thụ vô cùng to lớn. Từng bậc thang mọc ra từ thân cây uốn lượn thành cầu nối từ ngôi nhà xuống mặt đất. Tuy cách thiết kế nhà của của Tinh Linh tộc rất độc đáo nhưng tôi lại không thấy vậy. Tôi nghĩ nếu đặt trường hợp bản thân nêus bị vây công mà trốn trong căn nhà thế này thì căn bản chính là chui đầu vào rọ a. Nội thất của căn nhà được thiết kế trang nhã, vật dụng trong nhà đều được làm bằng gỗ và chạm khắc hoa văn hình lá cây trông vô cùng tinh xảo. Mẹ tôi nói: " Karn, trước hết con cứ ngủ một giấc đi nhé. Mẹ phải đi gặp bà ngoại một lát."
" Vâng ạ." Tôi ngoan ngoãn nói rồi trực tiếp nhảy lên chiếc giường. Amelia thấy con trai vô tư như vậy thì có chút buồn cười, nàng lăc đầu rồi xoay người rời đi.
Tai một cung điện to lớn. Mười hai trưởng lão gồm sáu nam sáu nữ ngồi đối diện nhau. Tinh Linh nữ vương thì an vị trên vương tọa. Nàng nhìn các vị trưởng lão nói: " Chuyện của Karn, cháu của ta. Các vị trưỡng lão thấy thế nào?". Một vị nam trưởng lão đứng đầu bước ra. Hắn có mái tóc đen buộc thành đuôi ngựa và bận một bộ giáp màu đen trông vô cùng băt mắt. Hắn nói: " Tuy tiểu điện hạ thể hiện ra tài năng ma pháp cực cao nhưng theo ý thần. Việc để tiểu điện hạ yết kiến nguyên tố Tinh Linh nữ hoàng là quá sớm."
Vị nữ trưởng lão đúng đối diện không cho là đúng bước ra nói: " Trevor, ngươi không thể nói như vậy. Tất cả chúng ta đều hiểu được sự xuất hiện của một lôi hệ ma pháp sư là có ý nghĩa như thế nào. Phàm là Lôi hệ ma pháp sư khi đạt đến đỉnh cao chính là tuyệt thế cường giả có thể quét ngang đại lục. Các hệ ma pháp khác luận về lực sát thương, tính phá hoại và phạm vi công kích so với Lôi hệ đều tự thẹn không bằng."
Trevor nghe vậy liền phản bác: " Sát thương và tính phá hoại thì không có gì phải bàn nhưng về phạm vi công kích thì chưa chắc đâu. E'Lara".
Nữ trưởng lão tên E'Lara nhíp mắt nhìn Trevor: " Vậy sao Trevor? Hẳn ngươi còn nhớ Cuồng Lôi Thú chứ?"
Đôi con ngươi Trevor rụt lại. Hắn âm trầm nhìn E'Lara nói: " E'Lara, ý ngươi là gì?"
Nữ trưỡng lão hờ hững nói: " Hẳn ngươi phải biết cấm chú của Cuồng Lôi Thú. Diệt Thế Cuồng Lôi chứ? Phạm vi công kích của nó có thể dùng từ "Diệt Thế" để hình dung thì đủ hiểu được nó to lớn đến mức nào. Cấm chú vừa buông xuống, Lôi điện bao phủ cả chiến trường. Trăm vạn hùng binh bị đánh thành bụi phấn.
Sau trận chiến lịch sử ở trung tâm đại lục 500 năm trước, Lôi hệ ma pháp liền trở thành Huyền Thoại. Ta biết thân nhân ngươi bị giết bởi lôi hệ ma pháp làm ngươi trở nên căm hận Cuồng Lôi Thú và Lôi Hệ ma pháp sư. Nhưng tiểu điện hạ vô can, ngươi đừng có mà giận cá chém thớt. Ta chỉ nói vậy thôi."
Trevor im lặng không nói gì. Hắn biết E'Lara nói có lý nhưng hắn vẫn có chút khó chịu. E'Lara thấy Trevor bình tĩnh lại thì nói tiếp: " Tiểu điện hạ bây giờ mới năm tuổi. Dưới sự bảo hộ của chúng ta cùng với sự dạy dỗ của Nguyên Tố Tinh Linh nữ hoàng thì ta tin, hai mươi năm sau Tinh Linh tộc chúng ta lại xuất hiện một siêu cấp cường giả.". Các vị trưởng lão còn lại thì gật đầu đồng ý. Lúc này Tinh Linh nữ vương nói:
" Được rồi, chuyện này ra quyết định như vậy. Một tháng sau, Ta sẽ đích thân dẫn Karn yết kiến Nữ hoàng.".
Đột nhiên một cận vệ tiến vào hành lễ nói: " Bẩm Nữ Vương, Nhị Công Chúa điện hạ cầu kiến."
" Truyền nàng vào đây". " Tuân lệnh" Cận vệ hành lễ rồi lui ra.
Trong căn nhà gỗ, Một nữ tinh linh vô cùng xinh đẹp đang đứng nhìn cậu bé ngủ trên giường. Thiếu nữ lẩm bẩm: " Tên quỷ nhỏ chết tiệt này ngủ trông cũng dễ thương đấy chứ.". Nhìn làn da trắng nõn nà trên khuôn mặt đứa bé, không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà nàng lại đưa tay lên vuốt. Cái cảm giác mềm mềm mà ấm áp làm nàng cảm thấy ngứa ngáy. Tay nàng vuốt nhẹ rồi chuyển sang vuốt mạnh cuối cùng không nhịn được mà nhéo một cái. " Bà chị, chị có thôi ngay cái trò này được không? Tôi mới năm tuổi a. Chưa đủ tuổi với chị đâu."
"Áaaaaaaa" Vanir hét toáng lên rồi nhảy bật dậy. Tôi thấy phản ứng của nàng như vậy thì nghệch cả người.
Tôi nảy ra một ý đùa dai. Hắc hắc. Tôi hét lớn: " Áaaaaa. Có dâm nữ khi dễ hài tử năm tuổi này. Bớ người ta. Quác." Một tú quỳên lớn dần trong tầm mắt là hình ảnh cuối cùng tôi thấy được trước khi mất đi tri giác.
Nói chung là chương ngắn. Tới giờ vào ca. Anh em thông cảm.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prophet92zz
Khi tôi tỉnh dậy thì cảm thấy đầu vẫn còn chút choáng váng, đảo mắt nhìn quanh thì thấy mẹ đang ngồi đọc sách. " Mẹ ơi". " Ồ, tỉnh rồi đấy à?" Khi bà gấp quyển sách lại thì tôi thấy một dòng chữ cổ trên bìa quyển sách mà tôi không đọc hiểu được. Tôi tò mò hỏi: " Sách gì thế mẹ?". Bà đưa tôi quyển sách rồi nói: " Đây là sách ma pháp Lôi hệ mà chúng ta có được. Bà ngoại cho con đấy. Trước đó bà và các vị trưởng lão đã cùng nhau giải mã ý nghĩa của những cổ ngữ trong sách rồi ghi chú lại cho con rồi. Con hãy hoc thuộc chúng trước đi đã". " Thật hả mẹ?" tôi mừng rỡ nói.
" Ừ" bà gật đầu nhưng đột nhiên như nhớ tới cái gì bà hỏi: " Lúc nãy con và Vanir có chuyện gì thế?".
" A, không, không có gì" tôi không biết phải giải thích thế nào với mẹ nữa. Chẳng lẽ nói rằng mình giả vờ ngủ rồi trêu chọc bà cô bạo lực kia?. Amelia cười như không cười nói: " Thật sao? Thế sao con lại bất tỉnh. Mặt có vết bầm tím hình nắm tay? Còn nữa. Khi mẹ về còn thấy con bé mặt đỏ như máu chạy đi?"
" Ặc, cái này..." Bà cô chết tiệt. Đánh ta xong rồi làm biểu hiện như ta khi dễ cô không bằng. Nếu ta khi dễ cô thì thôi đi, đằng này mới đùa một câu liền bị đánh bất tỉnh nhân sự. Đã vậy bây giờ còn bị tra khảo như phạm nhân. Oan uổng a. Ta XXX!
" Karn, Karn?"
" Dạ?"
" Mẹ hỏi con sao không trả lời? Con đã làm gì con bé?"
" Ặc, Khụ khụ. Mẹ, thực ra cũng không có gì. Khi con ngủ dậy thì thấy chị ta vuốt má con, lại con cấu véo nữa. Con định la lên thì chị ta đánh con bất tỉnh ạ.". Vanir ơi Vanir. Chỉ còn cách cho cô lãnh trọn quả này vậy. Sau này đối tốt với cô hơn là được. Tôi miệng nói vói mẹ nhưng trong lòng âm thầm mặc niệm. Amelia nghe con trai nói thế thì nụ cười trên mặt càng thêm đậm. Không biết sao mà tôi thấy nụ cười của mẹ mình có chút nguy hiểm. Quả nhiên bà lại nói tiếp một câu: " Hì hì, khi mẹ về thì nghe tiếng hét của một "bé trai" rằng: " Áaaa, có dâm nữ khi dễ đứa bé năm tuổi" rồi Quác một tiếng tắt ngúm. Karn bé bỏng, không biết con có nghe thấy không?". Nguy rồi. Không, không sao, dù mẹ có nghe thấy cũng không biết mình cố tình. Quan trọng là... A, có rồi. Một ý tưởng nảy ra. Tôi làm ra một bộ dáng ngây thơ nói:
" Mẹ à, mẹ biết đấy. Con vừa dâyn thì thấy chị ta bên cạnh. Tay chân vọng động vuốt ve sờ soạng con. Trong sách viết tình huống này người ta gọi là khi dễ nên con mới hét lên. Ai ngờ chị ta nổi điên đấm con ngất. Đúng, đúng. Là như vậy ạ." Thiện tai thiện tai. Vanir xinh đẹp siêu cấp vũ trụ a. Cô gánh một quả rồi thì giờ cố gắng thêm một quả nữa hai bên cho đều a. Sau này tôi đối tốt với cô gấp đôi. Hắc hắc.
Amelia nghe con trai nói vậy thì cũng có chút tin tưởng nhưng khi thấy hắn cười nham nhở thì phì một cái. Cố nén cơn buồn cười. Thằng nhóc này nói dối xong là cười dâm đãng a...
" Karn?" Nàng dùng thanh âm nhẹ nhàng nói.
" Vâng?" Tôi không hiểu trả lời.
" Con thấy Vanir có xinh đẹp không?"
" Đẹp lắm nhưng có chuyện gì không mẹ?"
" Ồ không, bây giờ con hãy làm theo lời mẹ. Hãy tưởng tương lúc Vanir nở nụ cười nhẹ. Gió đung đưa những lọn tóc bạch kim của cô nàng...".
Tôi cũng không nghĩ nhiều mà làm theo. Nghĩ đến khuôn mặt tuyệt mỹ của Vanir. Nói nàng đẹp siêu cấp vũ trụ cũng không quá. Minh tinh, hoa hậu gì gì đó ở kiếp trước nếu so với nàng chì thua xa. Lại nghĩ đến lúc nàng cười, gió đưa mái tóc bạch kim của nàng. Ôi chúa ơi, đây là dụ dỗ ta phạm tội a. Hắc, hắc hắc hắc.. " Vậy, con có thích con bé không?". Thanh âm như vang vọng đâu đây, tôi vô thức trả lời: " Gái đẹp ngu gì không thích. Hắc hắc." Bất chợt, trán hơi lành lạnh. Không đúng. Ngẩng đầu lên thì thấy Amelia đang nhìn mình mỉm cười nhìn mình. Mồ hôi lạnh túa ra như tắm, khóe môi co quắp tôi gượng gạo cười nói:
" Ý, ý con là mẹ đẹp vậy ngu gì không thích.". Xong, bị tính kế rồi. Rồi bà lại nói tiếp một câu:
" Nếu con thích vậy mẹ có thể làm chủ cho hai đứa.". Tôi nghe thế thì vô tư nói:
" làm gì ạ?"
" Kết hôn" Hai chữ phun ra từ miệng bà như sét đánh bên tai. Hóa đá. Triệt để hóa đá.
" KkKkkkk kết hôn?" Tôi lắp ba lắp bắp. Đùa gì chứ. Mới năm tuổi kết hôn? Tảo hôn? Phong tục?
" Đúng. Có chuyện gì à? Dạo này con nói lắp nhiều quá đấy."
" Mẹ con mới năm tuổi a. Cưới chị ta về để chị ta cõng con à?" Tôi có chút phát điên rồi. Thế quái nào? Cưới về rồi nửa đêm coi cô ta là gối rồi ôm đi ngủ?
" Thế con biết năm nay mẹ con bao nhiêu tuổi mà cha con Linux bao nhiêu tuổi hay không?".
" Nhiêu?"
" Cha con hai mươi bảy tuổi rồi. Còn mẹ năm nay đã ba trăm lẻ năm tuổi" Amelia bình thản nói.
" Bbbb ba trăm?" kiếp trước đọc các thần thoại châu Âu thì tôi biết Tinh Linh có vòng đời cực kỳ dài lâu. Nhưng không biết cụ thể họ sống lâu đến mức nào. Đổi lại họ rất khó khăn trong việc sinh nở. Mỗi một đứa trẻ khi được sinh ra trong cộng đồng Tinh Linh đều được coi là phúc trạch của thần linh ban xuống. Nhìn người mẹ phơi phới thanh xuân trước mắt, có mơ tôi cũng không ngờ nàng đã hơn ba trăm tuổi. "Ực" Nuốt một ngụm nước bọt, tôi hỏi: " Vậy, năm nay chị Vanir bao nhiêu tuổi?".
Amelia không đổi sắc nói: " Con bé còn rất trẻ, năm nay vừa tròn năm mươi."
" Hahaha." Không hiểu tại sao tôi lại muốn cười.
" Haha. Mẹ bảo con trai năm tuổi của mẹ cưới một " CÔ GÁI" năm mươi tuổi làm vợ". Mười lần. Chẵn số mà già hơn mười lần? Tôi phát điên rồi? Hắc hắc, Ô ô. Dở khóc dở cười a.
" Dù con còn quấn tả thì mẹ vẫn gả con đi được." Bình thản? Hơi thở không loạn? Điều bình thường, hiển nhiên? Đây con mẹ nó là chuyện gì? Khoan đã, "Gả ra ngoài?"
" Mẹ này. Con với Vanir cưới nhau là ai cưới ai. Không, nói đúng hơn ai là chú rể?" Không biết tại sao tôi lại hỏi câu ngớ ngẩn thế này nhưng tôi biết mình sắp điên rồi.
" Vanir cưới con thì dĩ nhiên nàng phải làm rể rồi" Amelia có chút không hiểu nói.
Mẫu hệ? Tảo hôn? Shotacon? Lolicon? Mà nếu Vanir làm chú rể thì mình là cô dâu? Vậy Vanir là thể loại Lolicon. Chúa ơi, Thần ơi, Phật ơi làm ơn cho con biết con phải làm gì đây? Dần dần tôi cảm thấy choáng váng vì mớ suy nghĩ lộn xộn này. Lại còn gả đi nữa. Rẻ vậy sao? Trong mắt mẹ giá trị của con rẻ vậy sao?
" Karn? Karn? Con làm sao vậy? Mau tỉnh lại.". Đó là âm thanh cuối cùng tôi nghe được trước khi mất đi tri giác.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prophet92zz