Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #46  
Old 28-09-2008, 08:26 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 44
Trong há»a gặp phúc



Toàn trÆ°á»ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u thấy rõ lão lãnh trá»n má»™t chưởng của Há»a Linh thánh mẫu văng ngược ra ngoài xa xem ra không chết cÅ©ng trá»ng thÆ°Æ¡ng .

Thân Phi Quỳnh nhìn thấy không khá»i lo lắng nhÆ°ng chợt kìm lại không để lá»™ ra mặt .

Chẳng ai ngá» rằng Kim Thiết Khẫu ngÆ°á»i lá»™n trên đất thêm mấy vòng rồi lồm cồm đứng lên phủi bụi đất trên ngÆ°á»i mặt mày nhăn nhó nhÆ° bị Ä‘au .

Chính đúng lúc nầy Huy Khâm Nghiêu bá»—ng nghe có tiếng ngÆ°á»i nói nhá» bên tai :
- Äại há»™i trên Trích Bát thiá»n viện mồng tám tháng mÆ°á»i hai sắp đến các ngÆ°Æ¡i sao không nhanh vá» thÆ°Æ¡ng lượng tính kế đối phó mà còn đứng ngây ngÆ°á»i ra đó ?

Huy Khâm Nghiêu ngá»› ngÆ°á»i không biết ai đã dùng truyá»n âm nhập mật nói lão Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh .

Lúc nầy đã thấy Kim Thiết Khẫu lạch bạch đi tới xua tay nói :
- Há»a ... Thánh mẫu bà thật không biết đạo lý tiểu lão chỉ vì xâu tiá»n này Ä‘á»™ nhật qua ngày nên má»›i giúp ngÆ°á»i ta mang tin đến đây bà nghe không lá»t tai thì cÅ©ng không nên đổ hết giận lên đầu tiểu lão . Tiểu lão may mà chịu ná»—i bằng không tiểu mệnh này chẳng phải ô hô ai tai ...

Äến lần nầy thì toàn trÆ°á»ng Ä‘á»u kinh ngạc chấn Ä‘á»™ng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ngoài Thân Phi Quỳnh ra thì không ai biết tí gì vá» lão già quái dị này .

Rõ ràng má»™t chưởng của Há»a Linh thánh mẫu chẳng nhẹ chút nào vậy mà lão ta chỉ văng trên đất lăn lá»™n vài vòng rồi đứng tợ hồ nhÆ° không có chuyện gì xảy ra ! Thá»­ há»i trong số cao thủ bá»n há» có ai dám chịu ná»—i má»™t chưởng của bà ta nhÆ° vậy không ?

NgÆ°á»i càng chấn Ä‘á»™ng hÆ¡n cả là Há»a Linh thánh mẫu bà không thể ngá» rằng má»™t lão già xem không ra ngÆ°á»i này ngược lại chịu ná»—i má»™t chưởng phải đến bảy thành công lá»±c của bà không nói thì bà cÅ©ng biết đây là má»™t kỳ nhân thân tàng bất lá»™ chứ chẳng nghi !

Hữu há»™ pháp Lạc Ban Äình là tay giang hồ kinh nghiệm phong phú Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng nhận ra cao nhân bất lá»™ tÆ°á»›ng liá»n bÆ°á»›c lên chắp tay xá dài cÆ°á»i nói :
- Không ngá» các hạ lại là cao nhân thân tàng bất lá»™ thân thủ bất phàm không biết là bằng hữu phÆ°Æ¡ng nào lại tìm đến vấn tá»™i Không Äá»™ng ít ra cÅ©ng phải có má»™t cái danh chứ ?
- Ồ câu này của lão quản gia khiến tiểu lão chẳng hiểu ất giáp gì .

Vừa nói lão vừa húng hiếng đôi mắt ti hí nhìn quanh Lạc Ban Äình má»™t cái ôm quyá»n vái dài nói tiếp :
- E rằng lão quản gia nhìn nhầm rồi tiểu lão làm nghá» xem tÆ°á»›ng qua ngày chỉ vì má»™t xâu tiá»n mà mang tin đến có đâu dám là cao nhân bất lá»™ tÆ°á»›ng ...

Lạc Ban Äình Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t hữu há»™ pháp đại danh phái không Äá»™ng vậy mà bị lão ta liá»n hai lần gá»i lão quản gia nhất định lão có ý chứ không phải nhầm lẫn bất giác tức giận thét lá»›n cắt ngang :
- Câm miệng lão phu Lạc Ban Äình Ä‘Æ°Æ¡ng nhậm chức hữu há»™ pháp Không Äá»™ng các hạ nhÆ° chÆ°a từng thấy qua thì chi ít cÅ©ng phải nghe ngÆ°á»i ta nói qua Lạc má»— chứ ?

Kim Thiết Khẫu rút cổ so vai nói :
- à nói vậy lão ca không phải là tùy tùng theo hầu vị đại thư này sao ?

Há»a Linh thánh mẫu hiểu đã gặp cao nhân phát tay nói :
- Lạc Ban Äình ngÆ°Æ¡i lui ra !

Lạc Ban Äình dạ má»™t tiếng thoái lui nhÆ°ng trong lòng ấm ức tức giận .

Kim Thiết Khẫu nhìn mặt Há»a Linh thánh mẫu thì làm ra vẻ sợ sệt nói :
- Lão đại thư tiểu lão đem tin đến đây coi như đã xong ở đây ... không còn việc của tiểu lão nữa tiểu lão xin kiếu !

Nói rồi quay ngÆ°á»i định bÆ°á»›c Ä‘i .

Äúng lúc lão quay ngÆ°á»i thì bên tai Thân Phi Quỳnh lại nghe tiếng lão truyá»n lại :
- Ở đây cũng không còn việc của cô nương còn không đi thì đợi đến chừng nào ? Nhạc lão đệ hiện đang ở trong Thập Nhị Lý miếu nhanh đến đó ở đây đã có tiểu lão ứng phó .

Vừa lúc ấy nghe Há»a Linh thánh mẫu quát lá»›n :
- Dừng lại !

Kim Thiết Khẫu thầm hiểu (trang bị rách)
phương không khi nào chịu để (trang bị rách)
đi dễ dàng quay đầu (trang bị rách)
mÅ©i cà chua cÆ°á»i há» (trang bị rách)

răng vàng khè há»i :
- Lão đại thư còn sai bảo chuyện gì ạ ?

Thân Phi Quỳnh bây giỠđược Kim Thiết Khẫu dùng truyá»n âm nhập mật nói vậy thì rất mừng vá»™i ngầm ra hiệu cho bá»n Xuân Phong nói :
- Chúng ta đi !

Bốn ả nữ tỳ không ai bảo ai nhÆ° bốn cánh bÆ°á»›m lách nhanh lên xe Há»a Linh thánh mẫu quay đầu lạnh giá»ng há»i :
- Thân cô nương định đi sao ?

Thân Phi Quỳnh hÆ¡i nghiêng ngÆ°á»i đáp :
- Không còn việc của vản bối (trang bị rách)
(trang bị rách)
chui nhanh vào . (trang bị rách)

Há»a Linh thánh mẫu thét lá»›n :
- Chậm chân !

Kim Thiết Khẫu đã nhãy chận ngang trÆ°á»›c mặt bà ta cÆ°á»i hì hì nói :
- Äúng đúng tiểu cô nÆ°Æ¡ng ở đây không có việc của cô Ä‘i Ä‘i ! Tiểu lão sẽ thay cô nÆ°Æ¡ng hầu tiếp vị lão đại thÆ° này ...

Há»a Linh thánh mẫu không ngá» lão dám ra mặt đối đầu vá»›i mình bất giác há»a giận tam trượng gầm lên :
- Sất phu to gan ngươi là cái thá gì ?

Trong tiếng quát chỉ thấy năm ngón tay như năm móc câu tung tới một chưởng .

Thân Phi Quỳnh biết bản lÄ©nh siêu phàm của Kim Thiết Khẫu Há»a Linh thánh mẫu quyết không làm gì ná»—i lão ta khi ấy lên xe thì giục Tá»­ Kim Tiêu ra roi đánh ngá»±a chạy Ä‘i .

Lạc Ban Äình nhân vì chÆ°a biết lai lịch của Kim Thiết Khẫu thế nào lại không được lệnh của Há»a Linh thánh mẫu cho nên không dám cản Ä‘Æ°á»ng mắt tập trung theo dõi trận đấu của Há»a Linh thánh mẫu .

Huy Khâm Nghiêu thấy Thân Phi Quỳnh đã bõ Ä‘i vừa rồi lại nghe má»™t lá»i cảnh báo tuy không dám Ä‘oán chắc là ai nhÆ°ng cÅ©ng nghi toàn trÆ°á»ng duy nhất chỉ có khả năng thì chính nhân vật Kim Thiết Khẫu này má»›i nói câu đó lúc ấy cÅ©ng nghÄ© :
- Ta ở đây cÅ©ng không được việc gì chẳng bằng nhanh vá» liên lạc vá»›i Tống minh chủ và các phái chuẩn bị đối phó vá»›i đại há»™i Trích Bát thiá»n viện thì hÆ¡n .

Nghĩ rồi lão quay đầu nói với lão đại Hoài Nam Tử và lão nhị Dịch Thanh Lan :
- Chúng ta cũng đi thôi !

Hoài Nam Tá»­ và Dịch Thanh Lan cÅ©ng đã nhận ra Kim Thiết Khẫu không phải là nhân vật tầm thÆ°á»ng mà xem ra cố tình đối đầu vá»›i Há»a Linh thánh mẫu tuy chÆ°a biết thế nào nhÆ°ng chắc chắn là đứng cùng phía vá»›i mình bèn gật đầu rồi cả bá»n lục tục kéo Ä‘i khá»i Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng .

* * *

Thân Phi Quỳnh bảo Tử Kim Tiêu đánh xe tìm đến Thập Nhị Lý miếu .

Tá»­ Kim Tiêu vừa đánh xe vừa há»i Ä‘Æ°á»ng, mãi đến trÆ°a thì bá»n há» má»›i đến được chân núi . NhÆ°ng vì miếu ở lÆ°ng chừng núi tuy núi không cao nhÆ°ng cổ xe song mã khó Ä‘Æ°a cả Ä‘oàn ngÆ°á»i lên đến nÆ¡i cho nên bá»n há» xuống Ä‘i bá»™ .

TÆ°Æ¡ng truyá»n rằng ở đây có má»™t long mạch long mạch này uyển chuyển khúc chiết kéo dài đến mÆ°á»i hai dặm đến ngay nÆ¡i hiện tại là Thập Nhị Lý miếu từng má»™t thá»i hÆ°ng thịnh ná»—i tiếng có Ä‘iá»u vá» sau không hiểu nguyên nhân nào mà lu má» dần trên võ lâm .

Thập Nhị Lý miếu là tên ngÆ°á»i ta quen gá»i để nói đến cái long mạch dài mÆ°á»i hai dặm này kỳ thá»±c nó có tên gá»i là VÄ©nh Trấn tá»± tiá»n Ä‘iện chính gian thá» Quan Âm Bồ Tát hai bên tả hữu còn thá» Quan Äế Thánh Quân .

Miếu chia làm ba dãy tiá»n trung hậu dá»±a theo thế núi mà thiết lập .

Thân Phi Quỳnh dẫn theo Hồ đại nÆ°Æ¡ng và bá»n Xuân Hạ Thu Äông bốn ngÆ°á»i lên núi .
Từ chân núi lên đến chùa là con Ä‘Æ°á»ng lát đá theo bậc cấp phải có đến cả nghìn bậc đá nhÆ° vậy hình thế uyển chuyển trông đẹp mắt hai bên còn Ä‘iểm xuyết thêm những gốc cổ tùng oằn xuống theo thá»i gian thỉnh thoảng bắt gặp những phiến đá dài chính là chá»— nghỉ chân cho du khách .

Thân Phi Quỳnh Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không lòng dạ nào ngắm cảnh nàng phóng chân chạy nhÆ° bay từng bÆ°á»›c năm bậc đá má»™t chẳng mấy chốc đã thấy đến tiá»n môn .

Má»™t vị hòa thuợng chừng nhÆ° chá» sẳn thấy Ä‘oàn ngÆ°á»i chạy lên liá»n chắp tay há»i ngay :
- A Di Äà Phật phải chăng nữ thí chủ há» Thân ?

Thân Phi Quỳnh hơi ngạc nhiên nhưng gật đầu đáp ngay :
- Vâng tôi là Thân Phi Quỳnh đại sư làm sao lại biết ?

Hòa thượng chắp tay trước ngực cúi đầu đáp :
- Tiểu tăng phụng mệnh Phương trượng cung hầu nữ thí chủ ở đây đã lâu .

Thân Phi Quỳnh nghe thì càng ngạc nhiên tợ hồ như lão Phương trượng ở đây có tài tiên tri biết trước nàng sẽ đến nên mới cho vị tiểu tăng này chỠsẳn .

- Äa tạ đại sÆ° . Vậy thì phiá»n đại sÆ° dẫn Ä‘Æ°á»ng cho tôi vào yết kiến PhÆ°Æ¡ng trượng .

Hòa thượng cúi thấp đầu nói :
- Má»i nữ thí chủ vào trong dùng trà nghỉ chân tiểu tăng sẽ báo vá»›i PhÆ°Æ¡ng trượng .
- Äại sÆ° má»i !

Vị hoà thượng không khách khí thi lá»… lần nữa rồi quay ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng cả bá»n Thân Phi Quỳnh được dẫn vào trong xuyên qua má»™t vÆ°á»n hoa cảnh rồi theo má»™t lối cá»­a hông vào sâu ná»™i viên đây là má»™t căn nhà ba gian chính là khách Ä‘Æ°á»ng tiếp thiện nam tín nữ .

Vị hòa thượng quay ngÆ°á»i nói :
- Nữ thí chủ xin chỠở đây !

Thân Phi Quỳnh biết quy luật nhập tá»± khi ấy liá»n ngồi xuống trên má»™t chiếc ghế cạnh bàn bát bá»­u nói vá»›i Hồ đại nÆ°Æ¡ng :
- Hồ ma ma cũng ngồi xuống luôn đi .

Hồ đại nÆ°Æ¡ng an tá»a xong liá»n thấy má»™t vị tiểu sa di mang trà đến đặt lên bàn cung kính má»i :
- Nữ thí chủ má»i dùng trà !

Vị hòa thượng vừa rót đi ra ngoài trong nháy mắt quay vào .

Thân Phi Quỳnh liá»n nhóm ngÆ°á»i dậy nói :
- Äại sÆ° đã bảo vá»›i PhÆ°Æ¡ng trượng chứ ?

Hòa thượng cúi ngÆ°á»i thi lá»… đáp :
- Há»™i bẩm nữ thí chủ PhÆ°Æ¡ng trượng hiện tại chính đáng hành công nhập định đành phải phiá»n nữ thí chủ chá» má»™t lúc .

NgÆ°á»i xuất gia lấy hành thiện nhập định làm pháp môn tu tập Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể quấy Ä‘á»™ng .

Thân Phi Quỳnh chắp tay há»i :
- Không biết lão Phương trượng bao giỠmới xả công ?

- Tiểu tăng không rõ chỉ nghe Phương trượng dặn lại tiểu tăng hầu hết nữ thí chủ ở đây .
- À lão PhÆ°Æ¡ng trượng nhÆ° Ä‘ang hành thiện nhập định tôi cÅ©ng không dám quấy nhiá»…u có Ä‘iá»u muốn há»i thăm đại sÆ° má»™t ngÆ°á»i .
- A Di Äà Phật xin nữ thí chủ cứ nói ?
- Äại sÆ° có biết má»™t lão nhân gá»i là Kim Thiết Khẫu không ?

Vị hòa thượng cÆ°á»i đáp :
- Kim thí chủ sáng này có đến tiểu tăng đương nhiên là biết .

Thân Phi Quỳnh thầm mừng nhÆ° vậy là không sai má»›i há»i tiếp :
- Vừa rồi Kim Thiết Khẫu có mang má»™t ngÆ°á»i thanh niên thụ thÆ°Æ¡ng đến đây . . .

Hòa thượng không đợi nàng há»i hết câu liá»n tiếp lá»i nói :
- Nữ thí chủ muốn nói đến Nhạc thí chủ ?

Thân Phi Quỳnh vội gật đầu :
- Äúng vậy đại sÆ° quen Nhạc Tiểu Tuấn ?
- Không tiểu tăng chỉ nghe nói Nhạc thí chủ là sư đệ của Kim thí chủ nếu không như thế thì khi nào lão Phương trượng chịu chấp nhận trị thương cho Nhạc thí chủ !?
- À . . . Nhạc Tiểu Tuấn là nghĩa đệ của tôi hiện tại nó ở đâu đại sư có thể dẫn tôi đến đó được không ?

Hòa thượng lắc đầu đáp :
- Äiá»u nầy tiểu tăng . . .

Thân Phi Quỳnh nhận ra hòa thượng còn ngần ngại bèn nói ngay :
- Chính Kim Thiết Khẫu bảo tôi đến đây .
- Tiểu tăng biết cho nên lão PhÆ°Æ¡ng trượng má»›i sai tiểu tăng ra tận cá»­a hầu tiếp nữ thí chủ có Ä‘iá»u tình hình hôm nay hÆ¡i đặc biệt nếu không có tiểu tăng dẫn Ä‘Æ°á»ng thì ngÆ°á»i có khả năng thăng thiên Ä‘á»™n thổ cÅ©ng đừng hòng vào nói tệ tá»± !

Thân Phi Quỳnh cÆ°á»i thầm nghÄ© :
- Lão hòa thượng thÆ°á»ng ngày xem ra cÅ©ng biết khoa trÆ°Æ¡ng !

Hòa thượng nói tiếp :
- Nữ thí chủ là ngÆ°á»i được lão PhÆ°Æ¡ng trượng đồng ý để vào tệ tá»± cho nên tiểu tăng cÅ©ng không giấu giếm gì . Lão PhÆ°Æ¡ng trượng hiện tại chính Ä‘ang ở trong thiá»n thất dùng Tiếp Dẫn thần công giúp Nhạc thí chủ dẫn đạo chân khí quy nguyên tuyệt đối không được quấy Ä‘á»™ng .

Thân Phi Quỳnh à lên một tiếng nói :
- Thì ra là vậy .

Hòa thượng chấp tay trÆ°á»›c ngá»±c cÆ°á»i nói tiếp :
- Cho nên nữ thí chủ lượng thứ tạm thá»i ngồi chỠở đây chừng nào Nhạc thí chủ tỉnh lại thì má»›i có thể vào gặp được .
- Äa tạ đại sÆ° .

Tuy vậy trong lòng nàng cÅ©ng không mấy phấn khởi bởi vì Nhạc Tiểu Tuấn vốn được bá»n Thất Công Bát Công dùng hai luồng chân khí đả thông hai mạch Nhâm Äốc vận chuyá»…n thuận chiá»u . NhÆ°ng khí huyết trong ngÆ°á»i chàng nguyên lại là nghịch hành hiện tại ngoại trừ hai mạch Nhâm Äốc là thuận hành còn lại Thập Nhị kinh lạc và Kỳ Kinh bát mạch Ä‘á»u nghịch hành. Äến nhÆ° NgÅ© Công lá»±c ấy còn bó tay không biết vị phÆ°Æ¡ng trượng VÄ©nh Trần tá»± nầy là kỳ nhân dị sÄ© nào bản lÄ©nh đến đâu mà có thể trị liệu được cho chàng ?

Nghĩ rồi thì chợt nghĩ lại :
- Nhưng Kim Thiết Khẫu nếu như không chắc chắn lão phương trượng cứu trị được cho chàng há lại cực khổ lén mang chàng đến đây ?

NghÄ© thế thì lòng thấy an tâm hÆ¡n bèn chấp tay há»i :
- Dám há»i lão phÆ°Æ¡ng trượng của quý tá»± pháp hiệu xÆ°ng hô thế nào ?

Hòa thượng chắp tay hoàn lễ đáp :
- Lão phÆ°Æ¡ng trượng pháp hiệu Thượng Äại Hạ Giác .

- Äại giác thiá»n sÆ° nhân vật này chừng nhÆ° chÆ°a nghe qua trên võ lâm !

Thân Phi Quỳnh nghÄ© nhanh rồi nghiêm túc há»i :
- Lão phương trượng là phật môn cao tăng không biết vốn xuất thân danh môn đại phái nào ?

Hòa thượng cÆ°á»i Ä‘iá»m nhiên đáp :
- Lão phÆ°Æ¡ng trượng tuổi đã ngoài chín mÆ°Æ¡i nhÆ°ng xÆ°a nay không há» hành cÆ°á»›c trên giang hồ cÅ©ng chÆ°a từng tuyên thị vá»›i đệ tá»­ môn phái xuất thân tiểu tăng quả thật không rõ Ä‘iá»u nầy .

Nói chuyện đến đó liá»n thấy hai vị tiểu sa di khác bÆ°ng hai mâm Ä‘á»±ng cÆ¡m và thức ăn vào dá»n lên bàn .

Hòa thượng chắp tay nói ngay :
- Äã quá ngá» chÆ° vị đến đây Ä‘Æ°á»ng dài hẳn chÆ°a dùng cÆ¡m trÆ°a vậy xin dùng đở bá»­a cÆ¡m chay đạm bạc !

Äừng nói là chỉ hôm nay mà suốt mấy ngày nay Thân Phi Quỳnh chừng nhÆ° chỉ để hết tâm trí vào thÆ°Æ¡ng thế của Nhạc Tiểu Tuấn cho nên căn bản má»™t há»™t cÆ¡m cÅ©ng không nuốt ná»—i . Lúc nầy nghe chàng đã được phÆ°Æ¡ng trượng trị thÆ°Æ¡ng tuy chÆ°a biết kết quả ra sao nhÆ°ng lòng nàng xem nhÆ° mÆ°á»i phần đã nhẹ hết tám chín nên má»›i thật sá»± thay đổi .

Nàng vội chắp tay xá lễ :
- Äa tạ đại sÆ° quan tâm !
- Nữ thí chủ chớ nên khách khí tiểu tăng xin cáo từ !

Nói rồi chắp tay thi lá»… thêm lần nữa Ä‘oạn quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c thẳng vào trong .

Hồ đại nÆ°Æ¡ng thấy chỉ còn lại bá»n há» chủ tá»› sáu ngÆ°á»i bèn nói :
- Nhị tiểu thư đã mấy hôm nay tiểu thư không ăn được miếng nào chúng ta không nên khách khí .

Thân Phi Quỳnh gật đầu lần đầu tiên từ mấy hôm nay mới thấy mặt nàng có chút khởi sắc nói :
- Không riêng gì ta má»i ngÆ°á»i cÅ©ng đói nào chúng ta cùng ăn !

Bửa cơm qua nhanh rồi lại có vị sa di dâng trà đến .

Thá»i gian chậm chạp trôi qua đối vá»›i Thân Phi Quỳnh từng giây chỠđợi xem ra thật dài nhÆ°ng mãi đến khi trá»i ngã chiá»u vẫn chÆ°a nghe thấy tin tức gì .

Thân Phi Quỳnh đứng lên ngồi xuống không biết bao nhiá»u lần nhÆ°ng vị hòa thượng hồi trÆ°a chẳng thấy bóng dáng đâu cả .

Má»™t hồi lâu lại thấy hai vị sa di phục vụ bÆ°ng cÆ¡m chay dá»n lên bàn nói :
- ChÆ° vị thí chủ má»i dùng cÆ¡m tối !

Lần nầy thì nàng không kiên nhẫn nói liá»n há»i :
- Xin há»i quý tá»± vị đại sÆ° nào làm nhiệm vụ tri khách ? Hiện tại ở đâu ?

Một vị sa di chắp tay đáp :
- Chính là Quảng Tế đại sÆ° hồi trÆ°a tiếp nữ thí chủ đại sÆ° lúc nầy Ä‘ang rất bận có lẻ cÅ©ng sắp đến má»i chÆ° vị tạm thá»i dùng cÆ¡m !

Thân Phi Quỳnh nói :
- Äa tạ nhị vị đại sÆ° .

Hai vị hòa thượng lui ra ngoài bá»n há» cÅ©ng không cần khách sáo liá»n ngồi vào ăn cÆ¡m tối .

Xong bá»­a cÆ¡m thì hoàng hôn cÅ©ng vừa sập xuống má»™t vị sa di mang trà vào kèm theo má»™t ngá»n nến cháy sáng . NhÆ°ng chung quy vẫn chÆ°a nhìn thấy vị hòa thượng tri khách Quảng Tế kia đâu .

Phải nhÆ° vậy qua thêm má»™t lúc nữa bây giá» mÆ¡i thấy Quảng Tế đại sÆ° xuất hiện vá»›i nụ cÆ°á»i trên mặt cúi ngÆ°á»i nói ngay :
- Phiá»n nữ thí chủ chá» lâu Nhạc thí chủ vừa tỉnh lại xin má»i theo tiểu tăng .

Thân Phi Quỳnh nghe thì mừng khôn xiết nhãy cẩng reo lên :
- À thương thế của Tuấn đệ đã hoàn toàn bình phục rồi sao ?

- Phật tổ từ bi ! Nhạc thí chủ chỉ là do khí huyết không thuận nhau đã được lão phương trượng dùng Tiếp Dẫn thần công dẫn khí quy nguyên nên đã hồi tỉnh lại .
Có Ä‘iá»u vừa rồi Nhạc thí chủ còn bận hành khí Ä‘iá»u tức tiểu tăng phụng mệnh lão phÆ°Æ¡ng trượng làm há»™ pháp cho Nhạc thí chủ mãi đến hai canh giá» khiến nữ thí chủ chá» lâu !

Nói đến đó lại chấp tay trước ngực hành lễ tiếp :
- Nhạc thí chủ hiện Ä‘ang dùng cÆ¡m chay trong khách xá khách xá phiá»n ná»—i hÆ¡i chật hẹp nên các vị nữ thí chủ này tạm thá»i ngồi dùng trà chỠở đây .

Thân Phi Quỳnh hiểu bên trong tất chỉ là để giữ bí mật cÅ©ng chỉ vì an toàn cho chàng nên liá»n gật đầu nói :
- Hồ ma ma các ngươi tạm ngồi ở đây không cần vào trong .

Nói rồi khép ngÆ°á»i thi lá»… tiếp :
- Phiá»n đại sÆ° dẫn Ä‘Æ°á»ng .

Hòa thượng liá»n quay ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng bá»n há» theo hành lang Ä‘i sâu vào trong qua má»™t lúc thì đến má»™t khách xá tá»a lạc cách biệt vá»›i bên trong tá»±a lÆ°ng vào vách núi .

Quảng Tế đại sÆ° dừng chân lại Ä‘Æ°a tay đẩy nhẹ cá»­a gá»— cúi ngÆ°á»i xuống nói :
- Nữ thí chủ má»i !

Thân Phi Quỳnh bÆ°á»›c chân vào trong liá»n thấy Nhạc Tiểu Tuấn ngồi má»™t mình bên bàn ăn cÆ¡m nàng mừng khôn tả bÆ°á»›c nhanh đến reo lên :
- Tuấn đệ quả nhiên đệ đã hồi tỉnh lại !

Nhạc Tiểu Tuấn cũng bất ngỠchàng không nghĩ Thân Phi Quỳnh lại vào tận đây vội bõ đủa xuống đứng lên chắp tay hành lễ nói :
- Quỳnh tỹ đến bao giỠvậy ?

Thân Phi Quỳnh dừng chân lại đưa mắt quan sát chỉ thấy chàng có hơi gầy đi nhưng thần thái vẫn anh tuấn khôi ngô giữa hai đầu mi ẩn ước sắc tía ánh mắt long lanh hữu thần thì rất mừng .

Nàng hiểu căn do nghĩ ngay :
- Äây chính là vì sau khi Äại Giác phÆ°Æ¡ng trượng dùng Tiếp Dẫn thần công đạo dẫn chân khí trong ngÆ°á»i Tuấn đệ hợp nhất hành lÆ°u nhÆ° vậy hai cổ kình lá»±c của Thất Công Bát Công Ä‘á»u ẩn tàng lại trong ngÆ°á»i Tuấn đệ tá»± nhiên ná»™i lá»±c tăng tiến gấp nhiá»u lần .

Nghĩ vậy nàng rất mừng đáp :
- Ta vừa đến hồi trÆ°a . Ãi . . . Má»i chuyện Ä‘á»u do tá»· tá»· không biết Tuấn đệ luyện qua Nghịch Thiên Huyá»n Công, căn bản chân khí trong ngÆ°á»i nghịch hành lại dùng ná»™i lá»±c bức chân khí ngÆ°Æ¡i thuận hành trở lại khiến ngÆ°Æ¡i má»›i chịu khổ thế nầy !

Nhạc Tiểu Tuấn cÆ°á»i nói :
- Chuyện này làm sao mà trách tá»· tá»· được tá»· tá»· chÄ© xuất phát từ hảo tâm lúc tá»· tá»· dùng chân lá»±c đả thông kinh mạch cho tiểu đệ tiểu đệ định báo cho tá»· tá»· biết là tiểu đệ có luyện Nghịch Thiên Huyá»n Công nhÆ°ng không sao mở miệng được . . .
- Ãi tại ta lúc ấy tá»± tác tá»± thá» không chịu há»i cho rõ . Này nên ngồi xuống ăn cÆ¡m tiếp Ä‘i chứ !
- Tiểu đệ ăn đã no .

Chàng đáp rồi cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nói tiếp :
- Vừa rồi tiểu đệ nghe lão PhÆ°Æ¡ng trượng nói trong ngÆ°á»i tiểu đệ có đến hai cổ chân khí trệ lÆ°u trong hai mạch Nhâm Äốc. Hai cổ chân lá»±c này cá»±c mạnh chi ít cÅ©ng phải có đến ba mÆ°Æ¡i năm công lá»±c . Hiện tại do PhÆ°Æ¡ng trượng đạo dẫn cùng chân khí bản thân tiểu đệ nhập lÆ°u làm má»™t khiến chân lá»±c tiểu đệ phút chốc tăng gấp mÆ°á»i lần . Lão PhÆ°Æ¡ng trượng bảo đây là má»™t kỳ duyên đại ngá»™ cÅ©ng có thể nói trong há»a đắc phúc có Ä‘iá»u không biết có phải chính tá»· tá»· đã thâu nhập chân lá»±c vào ngÆ°á»i tiểu đệ ?
- Ồ tỷ tỷ nào có được năng lực như vậy ?

Nàng xÆ°ng hô thật tá»± nhiên trìu mến rồi cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa sá»›m mai xuân nói tiếp :
- Äó chính là do hai vị lão tiá»n bối trong lúc dùng hết ná»™i lá»±c đả thông hai mạch Nhâm Äốc cho Tuấn đệ thì Ä‘á»™t nhiên bị ngÆ°á»i ngầm ám toán chết tại trÆ°á»ng hai cổ chân lá»±c ấy không kịp thâu vá» cho nên má»›i trệ lÆ°u lại trong ngÆ°á»i đệ .

Nhạc Tiểu Tuấn nghe thì giật mình la lên :
- Hai vị lão tiá»n bối nào vậy ?
- Chuyện là thế nầy . . .

Bây giá» nàng má»›i kể lại chuyện từ khi chàng trúng phải Há»a Diệm Äao của Há»a Linh thánh mẫu nàng ngấm ngầm theo chân Huy phu nhân vỠđến Quy Vân Trang rồi lén mang chàng Ä‘i tranh chấp thế nào giữa ba phe cuối cùng thì Kim Thiết Khẫu đã ngấm ngầm mang chàng đến tận VÄ©nh Trấn tá»± này nhất nhất kể tÆ°á»ng tận cho chàng nghe .

Nhạc Tiểu Tuấn ngá»› ngÆ°á»i lấp bấp nói :
- Chẳng ngá» từ sau khi tiểu đệ trúng thÆ°Æ¡ng đến giá» lại phát sinh ra nhiá»u chuyện nhÆ° vậy !
- Lão ca ca đâu ?
- Hừ lão ca ca là ai ?
- Hì. . . Chẳng phải Kim Thiết Khẫu thì còn ai vào đây ?
- À khi ta đến đây thì Kim Thiết Khẫu còn đánh nhau vá»›i Há»a Linh thánh mẫu .

Nhạc Tiểu Tuấn nghe vậy thì hơi lo lắng nói :
- Há»a Linh thánh mẫu luyện Ä‘á»™c môn tà giáo vô cùng lợi hại lão ca ca giá» này chÆ°a vá» không biết có chuyện gì xảy ra không ?

Thân Phi Quỳnh cÆ°á»i đáp :
- Tuấn đệ yên tâm lão ca ca của ngươi quyết không thua bà ta đâu . . .
- Hà hà . . . Äúng lắm tiểu lão mà thua lão thái bà kia thì coi nhÆ° xui tận mạng nhé !

Cả hai ngÆ°á»i nghe ra giá»ng Kim Thiết Khẫu thì đồng thanh ồ lên má»™t tiếng Ä‘Æ°a mắt nhìn ra cá»­a quả nhiên đã thấy bóng lão ở nÆ¡i cá»­a .

Kim Thiết Khẫu nhe răng cÆ°á»i hì hì rồi nhún chân phóc vào trong thấp giá»ng nói :
- Tiểu lão ta vốn đã đến từ sá»›m thế nhÆ°ng nghÄ© tá»›i nghÄ© lui trong ngÆ°á»i lão đệ ngÆ°Æ¡i có hai luồng chân khí trệ lÆ°u Nhâm Äốc muốn đạo dẫn nó hòa nhập quy nguyên không phải là chuyện dá»… . Cho dù PhÆ°Æ¡ng trượng sá»± thúc của ta Phật môn thiá»n công tinh thâm nhÆ°ng chi ít cÅ©ng phải mất hai canh giá» má»›i đạo dẫn ná»—i hai cổ chân khí này . Äã vậy sau khi tiểu lão đệ ngÆ°Æ¡i há»i tiểu huynh thì cÅ©ng phải cần thêm má»™t hai canh giá» nữa hành công Ä‘iá»u khí tiểu lão ta mấy hôm nay ít được thÆ° thả nhân tiện cÆ¡ há»™i này xuống trấn uống má»™t bá»­a rượu cho đã cÆ¡n ngứa !

Thân Phi Quỳnh nhìn bá»™ dạng và cách ăn nói của lão là đã ná»±c cÆ°á»i hất hàm há»i :
- Uống rượu uống tận đến giỠnày ư ?

Kim Thiết Khẫu Ä‘Æ°a mấy ngón tay thô tháp sá» lên chiếc mÅ©i cà chua cÆ°á»i nói :
- Ban đầu tiểu lão quên khuấy đến khi uống nhiá»u rồi má»›i nhá»› chẳng thà uống say rồi Ä‘i đâu thì được nhÆ°ng lên chùa này thì không xong . . .

Thân Phi Quỳnh nghe vậy liá»n há»i :
- Sao lại không xong ?
- Ãi da cô nÆ°Æ¡ng à sao không nghÄ© xem đây là nÆ¡i nào tiểu lão há dám uống say túy lúy rồi lên đây yết kiến sÆ° thúc ? Tiểu lão đành tìm đến bên khe suối dÆ°á»›i chân núi đánh má»™t giấc cho bay hết mùi rượu rồi má»›i mò lên đây .

Thân Phi Quỳnh chợt nhớ một
(Mất trang 43-46)
hét ...

Thân Phi Quỳnh há»i :
- Còn chuyện gì nữa ?
Kim Thiết Khẫu cÆ°á»i hì hì nói :
- Lão ca ta việc rất nhiá»u xong chuyện ở đây phải Ä‘i Hoài DÆ°Æ¡ng phái xong chuyện ở Hoài DÆ°Æ¡ng phái thì lại Ä‘i Bắc Hải .

Lão hÆ¡i dừng lại Ä‘Æ°a tay áo lên chùi bá»t mép văng ra rồi nói tiếp :
- Trước hết chuyện ở đây lão ca ta phải nói rõ hết chuyện của lão đệ ...

Nói đến đó ánh mắt lão nhìn lên ngÆ°á»i Nhạc Tiểu Tuấn gật gù mỉm cÆ°á»i tiếp :
- Tiểu sÆ° đệ ngÆ°Æ¡i vốn luyện qua Nghịch Thiên Huyá»n Công xuất từ Thiên Trúc Mật Tông toàn thân khí huyết nghịch hành không sợ bất cứ má»™t thủ pháp nào Ä‘á»™t kích vào . NhÆ°ng nếu ngÆ°Æ¡i luyện đến cảnh giá»›i cuối cùng thì có thể tá»± nghịch dẫn thành thuận từ thuận dẫn thành nghịch tóm lại khí huyết nghịch thuận tùy tâm mà lÆ°u chuyá»…n đó là đạt đến cảnh giá»›i thặng thừa công phu . Luyện Nghịch Thiên Huyá»n Công vốn đã khó mà muốn đạt đến trình Ä‘á»™ tá»± nghịch chuyá»…n thuận thì còn khó hÆ¡n lên trá»i . SÆ° thúc nhân nhận ra trong ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i có hai cổ chân khí lÆ°u chuyá»…n trong hai mạch Nhâm Äốc mà hai cổ chân lá»±c này rất cÆ°Æ¡ng mãnh chi ít cÅ©ng có đến sáu mÆ°Æ¡i năm công lá»±c đây thật là cÆ¡ há»™i nghìn năm hiếm có . Do vậy sÆ° thúc muốn thành toàn cho ngÆ°Æ¡i lấy nó bồi tăng thêm nguyên khí của ngÆ°Æ¡i cho nên đã dùng tiếp dẫn thần công đạo dẫn hai cổ chân khí ấy hòa nhập vào vá»›i chân khí căn bản của ngÆ°Æ¡i làm má»™t cùng dòng lÆ°u trong châu thân . Nhân vì công lá»±c của ngÆ°Æ¡i giỠđã tăng tiến gấp mÆ°á»i lần có thể nói đạt đến đỉnh thặng thừa ná»™i công cho nên từ nay Nghịch Thiên Huyá»n Công mà ngÆ°Æ¡i đã luyện có thể nghịch lÆ°u hay thuận lÆ°u tùy tâm sở dục mà thành . Thá»­ há»i đáng mừng không chứ ?

Thân Phi Quỳnh không ngỠthành tựu của chàng còn ngoài sức tưởng tượng của mình bất giác mừng đến rướm nước mắt reo lên :
- Tuấn đệ xin chúc mừng !

Nhạc Tiểu Tuấn cũng mừng khôn xiết chắp tay thi lễ nói :
- Thầnh tá»±u này của tiểu đệ Ä‘á»u nhỠân tứ của Quỳnh tá»· . Ãi ... Chỉ có Ä‘iá»u hai vị tiá»n bối Thất Công Bát Công chỉ vì tiểu đệ mà bị ngÆ°á»i ngầm hạ Ä‘á»™c thủ tại hạ nhất định Ä‘iá»u tra cho ra hung thủ là ai má»›i không thẹn vá»›i nhị vị tiá»n bối nÆ¡i chín suối .

Kim Thiết Khẫu nói :
- Chúng ta chá»› nên nói quá xa công lá»±c tiểu sÆ° đệ ngÆ°Æ¡i hiện tại có thể nói trong võ lâm ít có ngÆ°á»i địch ná»—i thế nhÆ°ng vá» kiếm pháp thì chÆ°a ổn chỉ bằng má»™t chiêu tuyệt kiếm lần trÆ°á»›c ta dạy ngÆ°Æ¡i thì chÆ°a được . SÆ° thúc nhận ra lão sÆ° đệ ngÆ°Æ¡i là kỳ tài Ä‘á»i này huyết kiếp toàn võ lâm lần nầy Ä‘á»u nhá» vào má»™t mình ngÆ°Æ¡i gánh vác cho nên ngÆ°á»i muốn ta Ä‘em Thiên SÆ¡n Tam Chiết truyá»n thụ hết cho ngÆ°Æ¡i . Thiên SÆ¡n Nhất Chiết chính là chiêu lần trÆ°á»›c ta truyá»n cho ngÆ°Æ¡i hiện tại còn hai chiêu nữa nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i phải Ä‘i gấp lên Tuyết SÆ¡n cho nên không kịp truyá»n hết . Giá» ta chỉ dạy cho ngÆ°Æ¡i chiêu thứ hai Thiên SÆ¡n Nhị Chiết còn chiêu thứ ba chá» ngÆ°Æ¡i từ Tuyết SÆ¡n vá» ta sẽ dạy tiếp từ đây trên Ä‘Æ°á»ng đến Tuyết SÆ¡n ngÆ°Æ¡i cần phải chuyên tâm luyện cho thành thục má»›i được .

Nói rồi lão đứng lên vẫy tay nói :
- Hảo lão ca ca đã nói hết đến đây ta dạy ngÆ°Æ¡i xong chiêu kiếm rồi còn phải làm nhiá»u việc .

Thân Phi Quỳnh nhìn lão cÆ°á»i ghẹo :
- Lão ca tợ hồ như lúc nào cũng bận lắm nhỉ !
- Sao lại không bận ? Truyá»n kiếm xong ta phải đến Hoài DÆ°Æ¡ng phái ...
- A lão ca ca đến Hoài Dương phái làm gì ?
- Äại há»™i Trích Bát sắp đến đã nhÆ° nÆ°á»›c chảy đến chân bên trong có má»™t âm mÆ°u rất lá»›n ta phải đến báo cho Huy Khâm Nghiêu Ä‘i thông báo vá»›i Tống đại lão gia . NgÆ°á»i của Bát đại môn phái Ä‘á»u đến phó Æ°á»›c tốt nhất cần phải lÆ°u lại má»™t ná»­a bên ngoài nếu không thì tất cả rÆ¡i vào bẩy ...

Thân Phi Quỳnh nghe khi nào tin lá»i lão bởi vì phải biết nàng là ngÆ°á»i trong cuá»™c nàng biết đại há»™i này do chính anh rá»… của nàng là Chúc Thiên Tùng chủ trì bên trong không há» có âm mÆ°u lá»›n nào sắp đặt trÆ°á»›c .
NhÆ°ng cÅ©ng không nói ra chuyện bí mật này chỉ há»i tiếp :
- Vậy lão ca ca đến Bắc Hải làm gì ?
- A đúng rồi !

Lão Ä‘Æ°a tay lên xoa chiếc mÅ©i cà chua theo cố tật cÆ°á»i nói :
- Suýt nữa ta quên mất lão thái bà Há»a Linh thánh mẫu đã luyện há»a công đến đệ thập nhị tầng công phu các ngÆ°Æ¡i sau nầy gặp bà ta tuyệt đối tránh Ä‘á»™ng thủ vá»›i bà ta .

Thân Phi Quỳnh tá» vẻ không tin há»i :
- Bà ấy lợi hại đến thế sao ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên đến lão ca ta cÅ©ng không tưởng tượng được là bà ta lợi hại nhÆ° thế . Vừa trÆ°a này khi Ä‘á»™ng thủ vá»›i bà ấy Tiên Thiên Khi Công của ta tuy ám bức được chưởng lá»±c Há»a Diệm Äao của bà ta trÆ°á»›c ngá»±c không thể thi triển ra được . Thế nhÆ°ng sau lần đấu ná»™i công đó mặc dầu gá»i là bình thủ nhÆ°ng bàn tay ta nóng dá»™p lên nhÆ° bá»ng nÆ°á»›c sôi đến vạt áo và chòm râu này cÅ©ng muốn cháy tiêu, thá»­ há»i không lợi hại hay sao chứ ? May mà lúc ấy ta dùng tiểu xảo hù được bà ta má»›i chịu dừng tay, ai Ä‘i Ä‘Æ°á»ng nấy lần nầy ta phải Ä‘i Băng Cung má»™t chuyến má»›i được !

Nói đến đó lão bỗng hươi tay lên tỠý không nói chuyện nữa la toáng lên :
- Thôi thôi ngÆ°Æ¡i há»i mãi không thôi ta thì đáp không xong cứ thế thì trá»… hết thá»i gian của lão đệ ...

Nói rồi đưa tay ngoắc Nhạc Tiểu Tuấn :
- Lão đệ đến đây chúng ta luyện kiếm !

Thân Phi Quỳnh đứng lên nói :
- Thiên sÆ¡n thần kiếm là thủy tổ kiếm pháp trong thiên hạ nhất định thần mật vô phÆ°Æ¡ng tôi sẽ ra phía ngoài cá»­a làm há»™ pháp cho hai ngÆ°á»i luyện kiếm !

Kim Thiết Khẫu hiểu tâm ý của nàng không muốn nhìn ngÆ°á»i khác luyện kiếm bèn xua tay cÆ°á»i nói :
- Thân cô nÆ°Æ¡ng tiểu lão vốn không xem cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i ngoài, Nhạc lão đệ luyện kiếm cô nÆ°Æ¡ng cứ ngồi xem không sao !

Nói rồi liá»n nắm chặt kiếm trÆ°á»›c hết tÆ°á»ng tận phân tích giảng giải chiêu thứ hai trong Thiên SÆ¡n Tam Chiết kiếm pháp Ä‘oạn má»›i dùng kiếm múa chầm chậm cho chàng xem má»™t vòng .

Vừa rồi khi lão phân tích chiêu kiếm thì nghe rất dài nào là biến hóa thế nầy nào là chuyá»…n kiếm thế kia nhÆ°ng đến lúc múa kiếm thì chỉ thấy kiếm đâm tá»›i trÆ°á»›c ná»­a chừng phản hồi gá»i là Chiết Ä‘oạn thâu kiếm trao cho chàng há»i :
- Như thế ngươi hiểu rồi chứ ?

Nhạc Tiểu Tuấn gật đầu :
- Tiểu đệ hiểu .
- Hảo ngươi thử múa một lần xem !

Nhạc Tiểu Tuấn theo y hệt vừa rồi lão làm lướt kiếm ra trước rồi xoay cổ tay phản kiếm trở ngược lại ...

Chẳng ngỠKim Thiết Khẫu nhăn mặt xua tay la lên :
- Há»ng bét há»ng bét chẳng trúng chút nào !

Rồi lão nắm lấy thanh kiếm trong tay Nhạc Tiểu Tuấn vừa giảng giải vừa múa kiếm theo từng phân đoạn nào là xuất thủ như thế nào quán chú nội lực ra sao kiếm phản hồi ra sao tỉ mỉ phân tích cho chàng hay .

Nhạc Tiểu Tuấn đối với chiêu thức thứ nhất trong Thiên Sơn Tam Chiết kiếm pháp xem như rất thành thục vậy mà đến chiêu thứ hai nhìn có vẻ đơn giản cũng phải mất cả nửa canh giỠmới múa đúng quyết yếu của chiêu kiếm .

Kim Thiết Khẫu lúc ấy mới gật đầu nói :
- Khá rồi đấy ngươi chỉ cần lỉnh hội hết quyết yếu của chiêu rồi từ từ chuyên cần luyện là được . Hảo lão ca ta đi đây !

Thân Phi Quỳnh từ nảy giá» không lên tiếng chỉ lẳng lặng nhìn chàng luyện kiếm bây giỠđứng lên há»i :
- Lão ca ca chúng tôi cÅ©ng nên lên Ä‘Æ°á»ng ngay bây giá» chứ ?
- Äúng đúng !

Kim Thiết Khẫu đã nhãy ra đến cửa còn quay đầu lại nói :
- Các ngÆ°Æ¡i phải tức tốc lên Ä‘Æ°á»ng từ đây đến Tuyết SÆ¡n Ä‘Æ°á»ng xa lắm !
Tài sản của Cánh gà nướng

  #47  
Old 28-09-2008, 08:30 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 45
Vô Lượng kiếm phái




Trá»i những ngày cuối đông, hàn phong từ phÆ°Æ¡ng Bắc kéo vá» càng nhiá»u mang theo không khí lạnh khiến cả trá»i đất nhÆ° muốn đóng cứng .

Thế nhÆ°ng ở Nam Lăng Äồng gia trang ngược lại không khí nhá»™n nhịp ngay từ rạng sáng sá»›m, ngày mồng năm tháng chạp đã thấy ngÆ°á»i vào ra tấp nập, chỉ cần ai có chút hiểu biết vá» giang hồ thì Ä‘á»u nhận ra những nhóm ngÆ°á»i đổ vỠđây Ä‘á»u là cao thủ của các đại môn phái trong làng võ .

Thì ra hiện tại chỉ còn cách ngày đại há»™i Trích Bát có ba ngày . Bát đại môn phái được thông báo lẫn nhau, tập trung vá» Äồng gia trang để bàn bạc kế hoạch đối phó vá»›i đại há»™i trái thÆ°á»ng này .

Nhân vì lần trÆ°á»›c chạm trán vá»›i vị Tổng há»™ pháp Chúc Thiên Tùng Ä‘á»u có ngÆ°á»i của Bát đại môn phái tận mắt chứng kiến bản lÄ©nh của vị Tống há»™ pháp này, khiến Chưởng môn của Bát đại môn phái Ä‘á»u để mắt đến chuyện này, cho nên ai cÅ©ng tá»± thân đến đây tụ há»p .

Tiá»n sãnh của Äồng gia trang là má»™t khách Ä‘Æ°á»ng rá»™ng rãi hoa lệ, lúc nầy đã thấy có mặt khá đầy đủ nhÆ° : Võ lâm Äại Lão Tống Trấn SÆ¡n cùng trưởng tá»­ Tống Văn Tuấn, Tổng quản Kim Giáp Thần Hoắc Vạn Thanh, Hoa SÆ¡n phái Chưởng môn nhân ThÆ°Æ¡ng Cảnh Vân cùng đệ tá»­ Túc Kiếm Minh, vá» Thiếu Lâm thì là Hán DÆ°Æ¡ng ÄÆ°á»ng chủ Vô Trụ đại sÆ° xuất lÄ©nh tam vị đại đệ tá»­, Hành SÆ¡n phái Kim Tinh Linh Viên Trúc Tam SÆ¡n cùng bốn tay đại cao thủ, Võ ÄÆ°Æ¡ng phái do tá»± thân Chưởng môn nhân Ngá»c Huyá»n Tá»­ chân nhân và Du Long Kiếm Khách Sá»­ Truyá»n Äỉnh vá»›i tám tay kiếm khách, Chung Nam phái có Phi Hồng Dá»±c SÄ© Lục Phi Hồng, Lục Hợp môn đồ Thần Äiêu Äầu Hói Mạnh Äạt Nhân xuất lÄ©nh mấy tay môn đồ, duy nhất chỉ còn lại Nga My phái là chÆ°a thấy đến .

Trang chủ Äồng gia trang là Kiá»n Khôn Thủ Äồng Thế XÆ°Æ¡ng vốn xuất thân từ Thiếu Lâm Tá»±, tính khí khẳng khái hiếu nghÄ©a lần nầy trong trang của ông đón tiếp quý khách rất trịnh trá»ng, cho nên từ mấy ngày trÆ°á»›c đã phái gia Ä‘inh chuẩn bị phòng ốc rất chu đáo, đồng thá»i còn tuyển thêm bên ngoài má»™t số ngÆ°á»i vá» phục vụ . Có thể nói từ trÆ°á»›c đến nay Äồng gia trang chÆ°a lần nào có má»™t ngày há»™i long trá»ng nhÆ° thế này, bản thân ông là chủ nhân Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên há»›n hở vui mừng ra mặt .

Khi má»i ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi uống trà nói chuyện phiếm, chỠđợi thêm ngÆ°á»i của Nga Mi đến thì bắt đầu vào thÆ°Æ¡ng lượng bàn bạc, bá»—ng nghe gia Ä‘inh chạy vào báo là có Hoài DÆ°Æ¡ng Tam Hiệp đến .

Äồng Thế XÆ°Æ¡ng vá»™i đứng lên Ä‘i ra nghênh tiếp, quả nhiên đã thấy ba vị lão nhân thần thái oai nghi sóng vai nhau Ä‘i vào, bá»n há» là Hoài DÆ°Æ¡ng Tam Hiệp : Lão đại Hoài Nam Tá»­ Tế Triết Phu, lão nhị Hoa Äà tái thế Dịch Thanh Lan và Hoài DÆ°Æ¡ng phái Chưởng môn nhân Hoài DÆ°Æ¡ng đại hiệp Huy Khâm Nghiêu .

Äồng Thế XÆ°Æ¡ng chắp tay thi lá»… cÆ°á»i reo lên :
- Không ngỠHoài Dương Tam Hiệp quang lâm, huynh đệ nghênh tiếp chậm, thứ tội, thứ tội !

Hoài DÆ°Æ¡ng Tam Hiệp cÅ©ng ôm quyá»n hoàn lá»… .

Tế Triết Phu cÆ°á»i nói :
- Äồng lão ca khéo nói, chúng ta đã nhiá»u năm không gặp thật khó có cÆ¡ há»™i nhÆ° hôm nay hàn huyên cho tận chi bình sinh !

Äồng Thế XÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lên khà khà nói :
- Ba vị lão ca xin má»i vào trong dùng trà .

Huy Khâm Nghiêu há»i :
- Äồng huynh ngÆ°á»i của Bát đại môn phái Ä‘á»u đã đến cả chứ ?
- Vâng gần nhÆ° đầy đủ, chỉ còn lại phái Nga My là chÆ°a thấy có ngÆ°á»i đến .

Vừa nói vừa quay ngÆ°á»i dẫn bá»n há» vào khách Ä‘Æ°á»ng, má»i ngÆ°á»i thấy bá»n há» vào liá»n cÅ©ng đứng lên chào há»i huyên thuyên .

Hoài DÆ°Æ¡ng Tam Hiệp cÅ©ng chắp tay vái chào từng ngÆ°á»i.

Tống Trấn SÆ¡n vá»™i vàng chạy đến há»i dượng của mình là Huy Khâm Nghiêu :
- Không ngá» Tế huynh Dịch huynh nhị vị Ä‘Æ°á»ng xa cÅ©ng đến đây thật hiếm có !

Tế Triết Phu nói :
- Minh chủ có lẻ còn chÆ°a biết ? Tuần trÆ°á»›c chính ngÆ°á»i của Không Äá»™ng đã đụng Ä‘á»™ vá»›i tệ phái, huynh đệ và nhị vị sÆ° đệ đây nghe nói các vị tá» tá»±u tại Äồng gia trang, nên má»›i liá»n lập tức đến đây . Thứ nhất là nhiá»u năm rồi bằng hữu không gặp nhau, mấy khi có dịp tá» tá»±u đông Ä‘Å© tận tụy má»™t bá»­a . Thứ hai là có chuyện cÆ¡ mật muốn Ä‘Æ°a ra để má»i ngÆ°á»i cùng bàn bạc .

Kim Tinh Linh Viên Trúc Tam SÆ¡n là ngÆ°á»i của Hành SÆ¡n phái, nhân vì năm xÆ°a xảy ra chuyện tranh chấp pho Chúc Dung Kinh cho nên hai phái đã tuyệt giao . Bây giá» nghe nói đến ngÆ°á»i Không Äá»™ng đụng Ä‘á»™ vá»›i Hoài DÆ°Æ¡ng phái, nên lão là ngÆ°Æ¡i đầu tiên quan tâm .

Tế Triết Phu nói :
- Há»a Linh thánh mẫu xuất hiện ở DÆ°Æ¡ng Châu !

Trúc Tam SÆ¡n nhíu mày há»i :
- Há»a Linh thánh mẫu xuất hiện ở DÆ°Æ¡ng Châu ? Äể làm gì ?

Huy Khâm Nghiêu nói :
- Chuyện này nguyên nhân khởi từ thanh Hấp Kim kiếm . . .

Tống Trấn SÆ¡n nghe vậy thì há»i ngay :
- Hấp Kim Kiếm là do lão phu phó thác Nhạc Tiểu Tuấn mang đến Quy Vân Trang, không lẻ đã xảy ra chuyện gì ư ?

Má»i ngÆ°á»i giật mình thầm nghÄ© :
- Thì ra thanh Hấp Kim kiếm đã bị Tống đại lão lấy được !

Huy Khâm Nghiêu nói :
- Äúng vậy Há»a Linh thánh mẫu đã giở trò bắt cóc tiểu nữ Huy Huệ Quân, rồi ép buá»™c chúng tôi dùng kiếm Ä‘á»—i lấy ngÆ°á»i, chính Nhạc thiếu hiếp đã không ngại đại diện chúng tôi ra mặt . . .

Rồi lão Ä‘em chuyện Nhạc Tiểu Tuấn đến hẹn ở Lôi ÄÆ°á»ng cá»±u uyá»…n, chàng đã khôn khéo bắt giữ Chúc Xảo Xảo lấy ngÆ°á»i Ä‘á»—i ngÆ°á»i, sau đó trúng má»™t chưởng Há»a Diệm Äao của Há»a Linh thánh mẫu .

Tống Trấn Sơn nghe đến đó thì giật mình la lên :
- Nhạc thiếu hiệp trúng Há»a Diệm Äao của Há»a Linh thánh mẫu ?

Thiếu Lâm phái Vô Trụ đại sư chắp tay trước ngực niệm lớn :
- A Di Äà Phật !

Mạnh Äạt Nhân cÅ©ng quan tâm há»i :
- Nhạc lão đệ có sao không ?

Má»™t câu này của lão cÅ©ng chính là Ä‘iá»u mà má»i ngÆ°á»i cÅ©ng nóng lòng muốn biết .

Huy Khâm Nghiêu lúc nầy Ä‘em chuyện Nhạc Tiểu Tuấn sau khi trúng thÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a vá» Quy Vân Trang, rồi bị ngÆ°á»i bắt Ä‘i cho đến sau đó chận xe ngá»±a của Thân Phi Quỳnh gần Hoàng CÆ°Æ¡ng Từ . Tiếp đó là Há»a Linh thánh mẫu cÅ©ng kịp thá»i xuất hiện, xảy ra chuyện tranh chấp căng thẳng vá»›i Thân Phi Quỳnh . Trong lúc bá»n há» có hiá»m khích, lá»i lẻ ít nhiá»u để lá»™ ra sá»± hợp tác giữa Không Äá»™ng và Tuyết SÆ¡n, tợ hồ nhÆ° có âm mÆ°u má»™ng bá chủ Trung Nguyên .

Tống Trấn SÆ¡n nghe kể đến đó thì hÆ¡i ngá»› ngÆ°á»i rồi gật đầu nói :
- Thế thì đúng rồi, lúc Nhạc lão đệ xuống núi dÆ°á»›i chân Linh Äài SÆ¡n đã gặp má»™t vị lão nhân Ä‘á»c bốn câu thÆ¡ trong đó hai câu đầu : "NgÅ© xuất hoa khai lục xuất phi Mản sÆ¡n cảnh sắc ánh hàn huy ".
Chính là ám chi Tuyết SÆ¡n mà Trúc Thu Lan cô nÆ°Æ¡ng đã giải ra Ä‘iá»u này . Ãi . . . Tuyết SÆ¡n Lão Thần Tiên võ công xuất huyá»n nhập thánh, giá» mà trợ thủ cho phái Không Äá»™ng thì khác gì hùm chắp thêm cánh . . .

Huy Khâm Nghiêu nói :
- Tiểu đệ căn cứ theo khẫu khí của Thân Phi Quỳnh lúc ấy thì hai phái Tuyết SÆ¡n, Không Äá»™ng đã liên thủ . Chừng nhÆ° chỉ là Tuyết SÆ¡n phái ba vị tôn nữ hiệp trợ cho Không Äá»™ng phái mà thôi . Hình nhÆ° đại tôn nữ của Tuyết SÆ¡n Lão Thần Tiên làm dâu cho Há»a Linh thánh mẫu . . .

Cam Huyá»n Thông à lên má»™t tiếng nói :
- Không sai, vậy thì chính là thê thiếp của gã Tổng hộ pháp Chúc Thiên Tùng rồi !

Kim Tinh Linh Viên Trúc Tam SÆ¡n cÆ°á»i ngất nói :
- Không đúng Chúc Linh Tiên chưa từng lấy chồng thì làm gì lại có con trai ?

Huy Khâm Nghiêu nói :
- Ã, thế là Há»a Ma Nữ Chúc Xảo Xảo không phải là con gái của bà ta Æ° ?

Cam Huyá»n Thông có vẻ hiểu biết chen vào nói :
- Chúc Xảo Xảo là nghĩa nữ của bà ta !

Huy Khâm Nghiêu nói :
- Vậy thì biết đâu Chúc Thiên Tùng cũng là nghĩa tử của bà ta ?

Mạnh Äạt Nhân nói :
- Nhị vị đạo huynh, tạm thá»i chá»› bàn đến chuyện riêng của Chúc Linh Tiên . Chúng ta trÆ°á»›c hết nghe Huy đại hiệp kể tiếp Nhạc lão lão đệ thá»±c ra thế nào rồi ?

Huy Khâm Nghiêu nói tiếp :
- Sau đó do huynh đệ Ä‘Æ°a ra kiến nghị song phÆ°Æ¡ng tạm thá»i ngừng tranh chấp, trÆ°á»›c hết xem thÆ°Æ¡ng thế của Nhạc thiếu hiệp nhÆ° thế nào ? NhÆ°ng chẳng ngá» lúc vén rèm xe lên thì Nhạc thiếu hiệp đã không cánh mà bay .

Mạnh Äạt Nhân kinh ngạc la lên :
- Chẳng lẻ Nhạc lão đệ lại bị ngÆ°á»i cÆ°á»›p Ä‘i ?
- Không sai !
- Ai làm chuyện này ?
- Ban đầu thì huynh đệ không biết nhÆ°ng sau rồi má»›i biết ngÆ°á»i này là Kim Thiết Khẫu .

Vô Trụ đại sÆ° chen vào há»i :
- Kim Thiết Khẫu là ai vậy ?

Huy Khâm Nghiêu lúc ấy má»›i kể tiếp, từ khi Nhạc Tiểu Tuấn bị biến mất sau đó má»™t nhân vật xuất hiện tá»± xÆ°ng là Kim Thiết Khẫu, hành nghá» xem tÆ°á»›ng, lão ta đã cản Ä‘Æ°á»ng Há»a Linh thánh mẫu ngầm trợ giúp cho Thân Phi Quỳnh và ngÆ°á»i Hoài DÆ°Æ¡ng phái rút trÆ°á»›c .

Phi Hồng Dực Sĩ nói :
- Nói vậy Huy đại hiệp cũng không biết hiện giỠNhạc lão đệ đang ở đâu ?

Huy Khâm Nghiêu nói :
- Không, huynh đệ và nhị vị sÆ° huynh lúc trở vá» Quy Vân Trang . Sau đó không lâu thì Kim Thiết Khẫu tìm đến . Theo nhÆ° lão ta nói thì Nhạc thiếu hiệp thÆ°Æ¡ng thế đã hoàn toàn hồi phục trÆ°á»›c mặt có má»™t chuyện vô cùng quan trá»ng cần làm . . .

Mạnh Äạt Nhân nói :
- Lão ta không nói rõ Nhạc lão đệ ở đâu ư ?

Huy Khâm Nghiêu nói :
- Không Kim Thiết Khẫu chỉ cho biết Nhạc thiếu hiệp Ä‘i làm má»™t chuyện cá»±c kỳ quan trá»ng, thiên cÆ¡ bất khả lậu .

Tống Trấn Sơn có vẻ chăm chú suy nghĩ rồi nói :
- NhÆ° vậy ngÆ°á»i này công lá»±c cá»±c kỳ thâm hậu chỉ có Ä‘iá»u chÆ°a từng nghe danh trên giang hồ. Tam đệ có nhận ra lai lịch của ngÆ°á»i này thế nào không ?

Huy Khâm Nghiêu nói :
- Äiá»u nầy tiểu đệ không biết, chỉ nghe Kim Thiết Khẫu tá»± nói ra lão đến Quy Vân Trang để nhá» chuyá»…n má»™t tin tức quan trá»ng đến cho đại ca .

Tống Trấn SÆ¡n hÆ¡i bất ngá», há»i :
- Lão ta nói gì ?

Huy Khâm Nghiêu nói tiếp :
- Cứ nghe Kim Thiết Khẫu nói thì đại há»™i Trích Bát lần nầy chỉ là má»™t cái bẩy, đối phÆ°Æ¡ng đã sắp đặt sẳn để Ä‘Æ°a Bát đại môn phái vào tròng . Cho nên cảnh báo Bát đại môn phái không nên cho ngÆ°á»i đến dá»± đại há»™i . . .

Võ ÄÆ°Æ¡ng phái Ngá»c Huyá»n Từ từ đầu đến giá» chỉ lắng nghe, lúc ấy nghe thế hÆ¡i tức giận má»›i lên tiếng :
- Bát đại môn phái chúng ta được má»i Ä‘i dá»± đại há»™i, nếu không Ä‘i thì còn ra thể thống gì nữa ?

Hành Sơn phái Trúc Tam Sơn cũng nói :
- Äạo huynh nói rất đúng không Ä‘i dá»± đại há»™i thì danh tiếng mấy trăm năm nay của Bát đại môn phái có còn đứng ná»—i trong võ lâm không chứ ? Lại nói chỉ có má»™t phái Không Äá»™ng há chúng ta khiếp sợ chúng sao ?

Hoa Sơn Chưởng môn nhân Thương Cảnh Vân nói :
- Kim Thiết Khẫu cảnh báo là chúng ta không nên đi dự đại hội nhất định là phải có lý do !

Huy Khâm Nghiêu nói :
- Kim Thiết Khẫu đã không nói rõ lý do, lão ta chỉ muốn huynh đệ báo lại với đại ca nếu Bát đại môn phái nhất định đến phó hội thì tốt nhất cũng phải phân làm hai nhân lực, một nửa vào phó hội, một nửa ở ngoài chuẩn bị hậu thuẩn chi viện .

Tống Trấn SÆ¡n vuốt râu trầm ngâm suy nghÄ©, rồi chậm rải há»i :
- Lão ta còn nói gì nữa không ?

Huy Khâm Nghiêu nói :
- Kim Thiết Khẫu chỉ nói mấy lá»i nhÆ° vậy rồi vá»™i vã Ä‘i ngay !

Bát Quái Chưởng môn Trịnh Huyá»n Phong chen vào nói :
- Chúng ta há có thể chỉ nghe mấy lá»i không chứng cứ, không lý do này mà phải hoảng ? Không Äá»™ng phái tâm địa manh nha đã từ lâu, lần nầy chúng tổ chức đại há»™i Trích Bát thiá»n viện chúng ta cần nhân cÆ¡ há»™i này cảnh cáo cho chúng má»™t trận má»›i được . Thiên hạ võ lâm xÆ°a nay quyết không dung cho bất cứ má»™t môn phái nào manh tâm xÆ°ng hùng Ä‘á»™c bá võ lâm Trung Nguyên . Cho dù bá»n chúng có ba đầu sáu tay nhÆ°ng Bát đại môn phái chúng ta liên kết lại dÆ°á»›i ngá»n cá» chính nghÄ©a, há không đánh đổ được chăng ?

Kim Tinh Linh Viên Trúc Tam Sơn nói :
- Äúng vã lại Linh Vân lão nhân và Huyá»n Linh Tẩu thì bản lÄ©nh chừng nào chứ ? Chúng ta tất cả má»i ngÆ°á»i đây tuy rằng không dám xÆ°ng là tinh anh võ lâm, thế nhÆ°ng cÅ©ng Ä‘á»u là cao thủ trong Bát đại môn phái . ÄÆ¡n đấu Ä‘á»™c chiến thì có thể không qua ná»—i chúng, nhÆ°ng liên thủ Ä‘oàn kết hành Ä‘á»™ng há lại sợ chuyện gì ?

Mạnh Äạt Nhân nói :
- Trúc huynh nói chí lý, có Ä‘iá»u chúng ta vốn chỉ là Bát đại môn phái . Hiện tại có được chi viện thêm là Hoài DÆ°Æ¡ng phái, nhÆ°ng nhân mã cÅ©ng có hạn . Không Äá»™ng phái ngược lại, không chỉ lung lạc Tuyết SÆ¡n mà hầu nhÆ° tất cả kỳ nhân dị sÄ© trong giang hồ, cho đến hắc đạo các phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u bị chúng mua chuá»™c, thu nạp dÆ°á»›i trÆ°á»›ng, có thể nói nhân mã vượt xa chúng ta . Cứ lấy má»™t mình gã Tổng há»™ pháp há» Chúc mà nói, thì ở đây chỉ e không có ai là đối thủ của hắn, nhÆ°ng không biết chúng còn có bao nhiêu tên nhÆ° vậy, huống gì chúng ngầm trong còn có âm mÆ°u ?

Trúc Tam SÆ¡n cÆ°á»i nói :
- Cho dù chúng có âm mÆ°u gì há chúng ta lại sợ sao ? Làm gì Ä‘i nữa cÅ©ng không qua con ngÆ°á»i, đáng sợ gì nào ?

Vô Trụ đại sư từ đầu chỉ im lặng lắng nghe lúc ấy lên tiếng :
- A Di Äà Phật ! Lão nạp lúc sắp Ä‘i, phÆ°Æ¡ng trượng sÆ° huynh có nhá» lão nạp chuyá»…n đến chÆ° vị đạo hữu đây má»™t câu, đó là từ lúc năm xÆ°a Tống minh chủ nhất định thoái từ ngôi vị võ lâm minh chủ lui vỠẩn dật nÆ¡i Thiên Hoa SÆ¡n trang má»i ngÆ°á»i nhân chÆ°a có cÆ¡ há»™i để tuyển chá»n má»™t ngÆ°á»i xứng đáng để kế thừa, kéo dài mãi đến hôm nay mấy mÆ°Æ¡i năm nay chức Võ lâm Minh chủ xem nhÆ° bõ ngá» . Bát đại môn phái tuy danh nghÄ©a vẫn là má»™t nhà thế, nhÆ°ng trên toàn võ lâm thì không có ngÆ°á»i chủ tể, cảm giác nhÆ° là má»™t con rắn không đầu . . .

Má»™t lá»i này hết sức Ä‘á»™t ngá»™t, thế nhÆ°ng cÅ©ng là thá»±c tế ai trong lòng lâu nay cÅ©ng thầm cảm nghÄ© nhÆ° vậy, nhÆ°ng há» chÆ°a có cÆ¡ há»™i nào để giải tá»a chuyện này được .

Vô Trụ đại sư nói tiếp :
- CÅ©ng may là mấy chục năm nay trên giang hồ không có xảy ra trÆ°á»ng đại loạn do đó vẫn bình an vô sá»±, nhÆ°ng nhở má»™t ngày có biến cố lá»›n xảy ra thì má»i ngÆ°á»i khó kịp thá»i ứng phó thá»a đáng . NhÆ° tình hình trÆ°á»›c mặt, phái Không Äá»™ng Ä‘á»™t nhiên tuyên bố cá»­ hành đại há»™i Trích Bát, tuy chÆ°a tuyên bố rõ lý do nhÆ°ng nếu thầm Ä‘oán cÅ©ng biết đây là trÆ°á»ng huyết kiếp thanh trừng giữa tà chính hai đại phái . Do vậy tệ sÆ° huynh có lá»i cảnh tỉnh chúng ta, bất luận thế nào thì Tống minh chủ cÅ©ng phải đứng ra đảm nhiệm trách nhiệm này trong ngày đại há»™i .

Thứ nhất là để thống nhất hiệu lệnh ngÆ°á»i của toàn Bát đại môn phái . Thứ hai là tuyên bố rõ lập trÆ°á»ng phò nguy đại nghÄ©a tách rá»i phân minh giữa hai phái tà chính không để bá»n chúng nhân đục nÆ°á»›c béo cò, lấy hÆ° danh chính nghÄ©a mà lập kế xÆ°ng hùng tranh bá toàn võ lâm . Äây chính là Ä‘iá»u tối hệ trá»ng nhất cho an nguy của cả Trung Nguyên .

Nói rồi lão chắp tay trước ngực vái dài .

Bát Quái Chưởng môn nhân Trịnh Huyá»n Phong đứng lên nói :
- Äại sÆ° nói rất đúng chức minh chủ bõ trống đã quá lâu, chính vì vậy mà Bát đại môn phái chúng ta cÅ©ng ít được liên lạc thông báo lẫn nhau những lúc có chuyện . NhÆ° hiện tại đại há»™i Trích Bát đã đến gần, chúng ta cần có má»™t vị minh chủ để thống lÄ©nh nhân mã của Bát đại môn phái, nếu tuyá»…n chá»n má»™t ngÆ°á»i Ä‘Å© tài Ä‘Å© đức thì lão hÅ© xin hai tay bầu Tống đại lão gia .

Má»i ngÆ°á»i nghe má»™t câu này thì ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u nhao nhao lên bàn tán, nhÆ°ng chung quy Ä‘á»u đồng ý là Tống Trấn SÆ¡n lần nầy phải đứng ra thống lÄ©nh quần hùng má»›i được .

Tống Trấn Sơn đứng lên chắp tay vái quanh nói :
- Chư vị đạo huynh huynh đệ thật tình . . .

Không để lão kịp nói hết câu Võ ÄÆ°Æ¡ng phái Ngá»c Huyá»n Tá»­ liá»n cÆ°á»›p lá»i :
- Minh chủ đây là ý kiến chung của toàn thể Bát đại môn phái, cổ nhân có câu "Làm Ä‘iá»u nhân không ai chịu nhÆ°á»ng" , minh chủ sao có thể thoái từ được !

Tống Trấn Sơn bất đắc dỉ gật đầu nói :
- NhÆ° đã là ý của má»i ngÆ°á»i thì lão hÅ© không dám thoái từ nữa, có Ä‘iá»u ý của lão hÅ© là chỉ tạm thá»i Ä‘Æ°Æ¡ng nhậm danh nghÄ©a Minh chủ mà thôi, đợi đến khi xong đại há»™i Trích Bát này, huynh đệ xin nhÆ°á»ng lại trách nhiệm này . Lúc đó Bát đại môn phái cần tuyển ra trong làng hậu bối má»™t ngÆ°á»i trẻ tuổi, Ä‘Å© tài Ä‘Å© sức để kế nhậm chức vị này, gánh vác má»i chuyện trong võ lâm . NgÆ°á»i ta vẫn nói "sóng TrÆ°á»ng Giang lá»›p sau xô lá»›p trÆ°á»›c" , Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hậu sinh sở há»c kiến thức Ä‘á»u phải hÆ¡n lá»›p lão bối chúng ta !

Phi Hồng Dực Sĩ nói :
- Äây là hậu ý của Tống minh chủ, đợi đến sau đại há»™i Trích Bát này giang hồ trở lại yên tỉnh, chúng ta sẽ tổ chức công khai đại há»™i Võ lâm Minh chủ, tuyá»…n chá»n má»™t ngÆ°á»i trẻ tuổi hiện tại đảm nhậm chức vị này má»›i được .

Mạnh Äạt Nhân cÅ©ng nói :
- Äạo huynh nói rất chí lý nhÆ°ng chuyện sau nầy thì cứ để sau khi qua đại há»™i Trích Bát chúng ta thÆ°Æ¡ng lượng tiếp, trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i nên thảo luận vào vấn Ä‘á» chính là đối phó vá»›i đại há»™i Trích Bát .

Trúc Tam SÆ¡n cÆ°á»i nói :
- Hiện tại Tống đại lão đã chấp nhận đảm đương chức Minh chủ coi như thống lĩnh toàn chúng ta đến như ước phó, thế nào thì còn phải chỠxem đối phương động tịnh ra sao rồi mới quyết định hành động . Cứ đến lúc đó một hiệu lệnh của Tống minh chủ chúng ta nhất nhất tuân theo thì sợ gì không ứng phó được với chúng .

Hoa Sơn phái Thương Cảnh Vân nói :
- Sư huynh đại hội đã đến gần lắm rồi, chúng ta nên khởi trình vào ngày nào ?

Tống Trấn SÆ¡n không khách khí nữa đứng lên dá»ng dạc nói :
- TrÆ°á»›c mặt còn ba ngày nữa má»›i đến ngày đại há»™i nhÆ°ng ngÆ°á»i của Nga My vẫn chÆ°a thấy đến, theo ý ngu huynh chúng ta nên chỠđến hết tối nay, nếu nhÆ° ngÆ°á»i của Nga My vẫn không đến thì chúng ta quyết định sau trÆ°a ngày mai sẽ khởi hành thế nào ?

Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tán thành nhÆ° vậy, bất luận ngÆ°á»i Nga My đến hay không đến thì bắt đầu từ sau giá» Ngá» ngày mai bá»n há» sẽ khởi hành đến Trích Bát thiá»n viện .

*
**

Ngãi Äình là má»™t thôn núi nhá» nằm giữa ranh giá»›i An Huy và Hà Nam, duy nhất chỉ có má»™t con Ä‘Æ°á»ng đất lót đá chạy xuyên qua thôn .

Thế nhÆ°ng cả thôn tợ hồ nhÆ° chỉ là má»™t rừng đào. Lúc nầy vào tiết đông đào trÆ¡ cành trụi lá để chuẩn bị Ä‘Æ¡m chồi nẩy lá»™c vào tiết xuân, lúp xúp dÆ°á»›i những tàng đào thỉnh thoảng bắt gặp vài mái nhà tranh Ä‘Æ¡n sÆ¡, thế nhÆ°ng trong mắt của những thi nhân lảng mạn thì đây chẳng phải là rừng đào thÆ°á»ng gặp nhiá»u trong thÆ¡ ÄÆ°á»ng đó sao ?
Ghé há»i nÆ¡i nào có quán rượu ?
Mục đồng xa chỉ Hạnh Hoa thôn . . .

Thật vậy trong thôn tuy không có mấy há» nhÆ°ng má»™t quán rượu hai chái Ä‘Æ¡n sÆ¡ vẫn thấy khép mình bên Ä‘Æ°á»ng . Quán chỉ kê mấy chiếc bàn á»p ẹp và vài ba chiếc băng ghế, trÆ°á»›c quán dá»±ng má»™t cây sào ngắn vá»›i tấm vải trắng thả dài mấy chữ "Äào Thôn Tá»­u Quán".

Hẳn đây là má»™t quán rượu bên Ä‘Æ°á»ng để tiếp khách bá»™ hành lở bÆ°á»›c .
NhÆ°ng lúc nầy trong quán năm chiếc bàn thì đã thấy ba chiếc có ngÆ°á»i ngồi .

Trên hai chiếc bàn mé Äông, có tám ngÆ°á»i Ä‘á»u ăn vận trÆ°á»ng bào màu xanh, tóc búi cao, thoạt nhìn cÅ©ng nhận ra há» Ä‘á»u là đạo sÄ© . Chiếc bàn kia chỉ có má»™t lão đạo sÄ© khác, thân vận bát quái tóc năm chòm chấm ngá»±c, rõ ràng nhìn ngÆ°á»i này cÅ©ng biết thân phận phải cao hÆ¡n tám vị đạo sÄ© kia .
Có Ä‘iá»u trÆ°á»›c mặt chín vị đạo sÄ© là chín chén trà nóng và má»—i ngÆ°á»i dùng thêm má»™t tô mì DÆ°Æ¡ng Xuân, không thấy ai dùng rượu cả .

Bá»n há» từ đầu đến cuối chỉ lặng lẻ ngồi ăn và uống trà, không ai nói vá»›i ai má»™t câu nào, thế nhÆ°ng chốc chốc thấy có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a mắt nhìn ra Ä‘Æ°á»ng tợ hồ nhÆ° bá»n há» ngồi đây để chỠđợi ai vậy ?

Äá»™t nhiên từ xa có tiếng vó ngá»±a gõ trên Ä‘Æ°á»ng, phút chốc đã thấy má»™t cổ xe ngá»±a hoa từ hÆ°á»›ng Äông chạy đến, hai con tuấn mã tung vó phóng rất nhanh .

Vào đến rừng đào thì xe ngá»±a chạy chậm lại rồi cuối cùng cùng đổ lại trÆ°á»›c quán rượu, có tiếng ngÆ°á»i từ trong xe nói vá»ng ra :
- Lão Tử chúng ta dừng lại cho tiểu thư và Nhạc tướng công nghỉ chân một lát !

NgÆ°á»i đánh xe chỉ "Æ°á»m" má»™t tiếng rồi nhanh nhẹn nhãy xuống vén rèm cá»­a lên, lập tức từ trong xe bốn thiếu nữ áo xanh nhãy xuống, mặt mày tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa, tiếp đến là má»™t lão bà mặt mày khắc khổ, cuối cùng là má»™t đôi nam thanh nữ tú cùng nhau xuống xe .

Không nói cÅ©ng biết bá»n há» chính là Thân Phi Quỳnh, Nhạc Tiểu Tuấn và bá»n ngÆ°á»i hầu tháp tùng Ä‘i Tuyết SÆ¡n .

Vào đến quán Hồ đại nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh má»™t vòng, bây giá» nhìn thấy cả chín vị đạo sÄ© cắm cúi ăn mì tợ hồ nhÆ° không để mắt đến bá»n há» . Hồ đại nÆ°Æ¡ng là nhân vật lịch duyệt giang hồ, nhận ra có chuyện khác thÆ°á»ng, thầm nghÄ© :
- Chín lão đạo sÄ© này thần thái hÆ¡i khác thÆ°á»ng, chẳng lẻ bá»n chúng Ä‘ang chá» chúng ta ?

Quả nhiên không sai, cứ theo thÆ°á»ng tình thì khi thấy có má»™t Ä‘oàn ngÆ°á»i lạ vào quán, tá»± nhiên sẽ Ä‘Æ°a mắt nhìn theo phản xạ nhÆ°ng cả chín vị đạo sÄ© Ä‘á»u cúi đầu ăn tợ hồ nhÆ° không để ý, nhìn cÅ©ng biết là há» cố tình làm nhÆ° vậy . Mà đã cố tình làm nhÆ° vậy có nghÄ©a là có nguyên do của nó !

Hồ đại nương rủa thầm trong bụng :
- Hừ nếu các ngÆ°Æ¡i cố tình gây chuyện vá»›i bá»n ta thì kể nhÆ° bá»n chúng bây có mắt mà không tròng !

Chủ quán rượu là má»™t đôi trung niên phu phụ, nhìn thấy lại có khách vào mà rất đông thì hai vợ chồng rất vui mừng, có lẻ hôm nay gặp may nên khách má»›i ghé quán nhiá»u nhÆ° thế.

Trung niên chủ quán Ä‘on đả chạy ra cÆ°á»i toe toét cúi ngÆ°á»i chào đón :
- Công tá»­ tiểu thÆ° má»i ngồi ! Các vị dùng gì ạ ?

Nhạc Tiểu Tuấn nhanh nhẩu đáp :
- Lão huynh cho mấy chén trà Long Tĩnh, có gì nhấm nháp thì cứ mang ra !

Chủ quán dạ dạ liên hồi rồi lại cÆ°á»i há»i :
- Công tử dùng rượu không ạ ? Ở đây chúng tôi có rượu nếp Dương Xuân rất nỗi tiếng !

Nhạc Tiểu Tuấn à lên một tiếng nói :
- Chúng ta không uống rượu hay là lão huynh mang cho ngÆ°á»i đánh xe má»™t bình vậy !

Chủ quán dạ thêm một tiếng nữa rồi trở lui vào bếp .

Chốc lát vợ chồng chủ quán đã thấy bưng lên bảy chén trà nóng, một hồ rượu Dương Xuân và ít thức nhắm .

Tá»­ Kim Tiêu buá»™c ngá»±a bên Ä‘Æ°á»ng rồi bÆ°á»›c vào quán.



Nhạc Tiểu Tuấn nói ngay :
- Tá»­ huynh má»i ngồi đây tiểu đệ đã gá»i má»™t bình rượu và thức nhắm cho huynh !

Tá»­ Kim Tiêu cúi ngÆ°á»i nói :
- Äa tạ Nhạc công tá»­ !

Ãnh mắt Tá»­ Kim Tiểu tá»± nhiên cÅ©ng nhận ra Ä‘iá»u khác thÆ°á»ng từ chín vị đạo sÄ© ngồi ba bàn bên kia, bèn thắp giá»ng nói nhá» vá»›i Hồ đại nÆ°Æ¡ng :
- Äại nÆ°Æ¡ng, xem ra mấy lão đạo sÄ© này muốn gì ở chúng ta đây ?

Hồ đại nương chỉ à lên một tiếng rồi gật đầu không nói gì .

Tá»­ Kim Tiêu đã ngồi xuống nhÆ°ng ánh mắt vẫn không rá»i chín vị đạo sÄ©, bá»—ng nhÆ° lại chợt nhận ra Ä‘iá»u gì nhá» giá»ng nói tiếp :
- á»’ đúng rồi! Bá»n há» hình nhÆ° là ngÆ°á»i của Vô Lượng kiếm phái !

Hồ đại nương nuốt xong miếng mì trong miệng ngước đầu nhìn lên không chút kiêng kị nói lớn :
- Vô Lượng kiếm phái thì đã sao chứ ?

- Vô Lượng ThỠPhật !

Bá»—ng nhiên nghe má»™t giá»ng nhÆ° chuông ngân lên, niệm phật hiệu rồi nói lá»›n :
- Vô Lượng kiếm phái xÆ°a nay ít hành tẩu ở Trung Nguyên, vốn không có há» hấn gì vá»›i ai, cứ nghe lá»i vừa rồi của vị nữ thí chủ kia tợ hồ nhÆ° không mấy cảm tình vá»›i tệ phái ?

Hồ đại nÆ°Æ¡ng ăn xong bát mì chÆ°a kịp nhấp má»™t ngụm trà, nghe vậy thì ngẫng đầu lên cÆ°á»i hắc má»™t tiếng nói :
- Hừ chẳng lẻ bá»n đạo sÄ© các ngÆ°Æ¡i chẳng phải muốn tìm đến chúng ta đó Æ° ?

NgÆ°á»i vừa lên tiếng lúc nảy chính là lão đạo trưởng ngồi má»™t mình, bây giá» má»™t tay chắp trÆ°á»›c ngá»±c hÆ¡i cúi ngÆ°á»i nói :
- Thiện tai thiện tai ! Bá»n bần đạo đích thá»±c là Ä‘ang ở đây chỠđợi má»™t vị thí chủ nhÆ°ng vá»›i nữ thí chủ thì vô can !

Hồ đại nÆ°Æ¡ng à lên má»™t tiếng cÆ°á»i nhạt há»i :
- Thế các ngươi chỠai ?
- Không giấu giếm gì bá»n bần đạo chính Ä‘ang chá» má»™t vị thiếu thí chủ há» Nhạc !
- HỠNhạc ?

Hồ đại nÆ°Æ¡ng cÆ°á»i thầm trong bụng nghÄ© :
- Thế mà chẳng bảo các ngươi không tìm chúng ta ư ?

NghÄ© vậy bà liá»n há»i tiếp :
- Tên là gì ?

Lão đạo trưởng nói :
- Vị thí chủ này hỠNhạc tên Tiểu Tuấn !

Nhạc Tiểu Tuấn thoáng ngạc nhiên, chàng xÆ°a này chÆ°a từng biết đến ngÆ°á»i của Vô Lượng kiếm phái, sao bây giá» há» lại chá» mình ở đây ?

NhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng đã nói ra, lẻ nào chàng không lên tiếng, bèn đứng lên ôm quyá»n nói :
- Tại hạ Nhạc Tiểu Tuấn, không biết đạo trưởng chỠtại hạ ở đây có chuyện gì ?

Lão đạo trưởng thấy thiếu niên đứng lên tá»± nhận là Nhạc Tiểu Tuấn thì liá»n đứng dậy chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c hÆ¡i cúi ngÆ°á»i hoàn lá»… nói :
- Thiện tai thiện tai ! Thiếu thí chủ nếu đúng là Nhạc Tiểu Tuấn thì kể như bần đạo không uổng công đến chỠở đây !

Nhạc Tiểu Tuấn ngÆ°ng mắt nhìn lão đạo trưởng há»i :
- Không biết đạo trưởng đạo danh xưng hô thế nào ?
- Vô Lượng ThỠPhật ! Bần đạo là Phong Nam Sơn !

Thân Phi Quỳnh nghe thì nhíu mày chấn động, nghe nói Phong Nam Sơn là Chưởng môn nhân Vô Lượng kiếm phái, vỠkiếm thuật rất tinh thông mới sáng lập ra một môn kiếm phái riêng . Tuy không hành tẩu Trung Nguyên nhưng danh tiếng cũng không kém gì các môn phái Trung Nguyên, lần nầy đích thân lão ta dẫn tám đệ tử đến đây tìm Nhạc Tiểu Tuấn, nếu không có chuyện gì lớn quyết không khi nào đích thân chưởng môn nhân ra mặt .

NghÄ© vậy nàng liá»n đứng lên nói :
- Lão đạo trưởng làm sao biết chúng tôi sẽ Ä‘i qua đây mà chá» sẳn ở đây ? Nhất định có ngÆ°á»i đã thông báo, dám há»i ngÆ°á»i này là ai ?

Phong Nam SÆ¡n mỉm cÆ°á»i nói :
- Bần đạo tìm Nhạc thí chủ không phải chỉ má»›i ngày hôm nay, chiá»u hôm qua vô tình dá»c Ä‘Æ°á»ng gặp má»™t vị bằng hữu cho bần đạo biết Nhạc thí chủ trÆ°a nay sẽ Ä‘i qua đây, cho nên bá»n bần đạo má»›i ngồi chỠở đây, quả nhiên không phí công lần nầy !

Lão nói rất uyá»…n chuyá»…n Ä‘Å© biết là không muốn nói thẳng ra tánh danh ngÆ°á»i kia .

Nhạc Tiểu Tuấn nói :
- Cứ theo khẩu khí của đạo trưởng thì hình như tìm tại hạ đã lâu, không biết có chuyện gì ?

Phong Nam Sơn lại cúi thấp đầu nói thẳng :
- Nghe nói Nhạc thí chủ có một thanh Miên thiết nhuyễn kiếm, có thể cho bần đạo mượn xem qua ?

- Vâng ! Äạo trưởng nhÆ° muốn xem tại hạ xin dâng ra ...

Vừa nói chàng vừa lấy cuộn kiếm ở thắt lưng trao đến cho đạo trưởng .

Phong Nam SÆ¡n vừa nắm cuá»™n kiếm trên tay thì mặt đã biến sắc, nhìn chăm vào mặt chàng há»i :
- Không biết Nhạc thí chủ từ đâu mà có thanh nhuyễn kiếm này ?
- á»’ đạo trưởng truy vấn lai lịch của nó, chẳng hay có chuyện gì quan trá»ng ?

Phong Nam SÆ¡n không đáp lá»i chàng, lão chỉ ấn nhẹ trên đốc kiếm . Chỉ nghe soạt má»™t tiếng, lưỡi kiếm nhÆ° con linh xà má»m mại lÆ°á»›t ra, kêu lên những tiếng long kong .

Có Ä‘iá»u thanh nhuyá»…n kiếm lúc nầy mÅ©i kiếm đã bị gảy má»™t Ä‘oạn chừng ba thốn, đây chính là dấu tích Nhạc Tiểu Tuấn ba lần bị Tống Trấn SÆ¡n đánh gảy kiếm .

Phong Nam SÆ¡n lặng ngÆ°á»i Ä‘i má»™t lúc, bá»—ng hai mắt nhÆ° há»a tinh nhìn chàng há»i lại :
- Nhạc thí chủ có thể nói cho biết do đâu có thanh kiếm này không ?

Nhạc Tiểu Tuấn đáp :
- Một vị bằng hữu đã tặng cho tại hạ !
- Ỗ thế ư ? Nhạc thí chủ có thể cho biết vị bằng hữu kia là ai không ?

Nhạc Tiểu Tuấn hiện tại kinh nghiệm giang hồ cÅ©ng đã nhiá»u, nghe lão truy há»i thì thầm nghÄ© nhanh :
- Xem ra thanh nhuyá»…n kiếm này có quan hệ mật thiết vá»›i ngÆ°á»i Vô Lượng kiếm phái, ta làm sao có thể nói ra tên há» Trúc Thu Lan được ?

Nghĩ rồi chàng nói ngay :
- Äạo trưởng sao không trÆ°á»›c hết nói cho tại hạ biết, vì sao lại truy vấn lai lịch thanh kiếm này ?

Phong Nam Sơn nhẹ gật đầu đáp :
- Chỉ là tìm kiếm má»™t ngÆ°á»i !

Nhạc Tiểu Tuấn là ngÆ°á»i thông minh cứ nhìn thấy đích thân vị Chưởng môn Vô Lượng kiếm phái tìm đến chàng để truy cho ra má»™t ngÆ°á»i, vậy ngÆ°á»i đó nhất định phải là chủ nhân của thanh nhuyá»…n kiếm này rồi chứ chẳng nghi ?
- Phải chăng ngÆ°á»i mà đạo trưởng muốn tìm là chủ nhân của thanh kiếm này ?

Quả nhiên thấy Phong Nam Sơn gật nhẹ đầu đáp :
- Không sai ! NgÆ°á»i mà bần đạo muốn tìm chính là tệ sÆ° huynh VÅ© Nam Tiêu ngoại hiệu Nam Mang Tiá»m Ẩn .

Nam Mang Tiá»m Ẩn VÅ© Nam Tiêu ngÆ°á»i này Nhạc Tiểu Tuấn chÆ°a từng nghe qua, chàng chÆ°a nói gì thì Phong Nam SÆ¡n nói tiếp :
- GiỠthì Nhạc thí chủ đã có thể nói cho bần đạo biết chứ ?
- Nói gì ?
- á»’ bần đạo nhận thấy Nhạc thí chủ nhân phẫm cốt cách phi phàm nhất định là ngÆ°á»i của danh môn chính phái, cho nên hy vá»ng Nhạc thí chủ nói cho biết do đâu mà có thanh kiếm này ?
- À ... Chẳng phải tại hạ đã nói thanh kiếm nầy là do một vị bằng hữu tặng ?

Phong Nam Sơn nói :
- Thế nhÆ°ng Nhạc thí chủ còn chÆ°a nói ra ngÆ°á»i tặng thanh kiếm này ...

Rồi không đợi chàng kịp lên tiếng lão nói tiếp ngay :
- Có lẻ thí chủ còn chÆ°a biết tất cả những thanh nhuyá»…n kiếm mà tệ phái chế ra Ä‘á»u từ má»™t loại hợp kim đặc biệt, không những có thể chém sắc nhÆ° chém bùn mà thân kiếm nhÆ° nhuyá»…n má»m mại rất khó gảy, cho nên tệ phái từng có má»™t quy định không thành văn bản là : Kiếm còn ngÆ°á»i còn kiếm hủy ngÆ°á»i vong ...

Má»i ngÆ°á»i nghe vậy thì chỉ im lặng không ai lên tiếng .

Phong Nam Sơn lại nói :
- Tệ phái còn có thêm má»™t quy luật, đệ tá»­ tệ phái không được để ngÆ°á»i làm nhục, nếu nhÆ° bị bại kiếm dÆ°á»›i tay ngÆ°á»i khác thì trÆ°á»›c hết dùng má»™t thủ pháp đặc thù để hủy Ä‘oạn thân kiếm, sau đó tá»± tuyệt tâm mạch mà chết theo kiếm . Khi đó nếu tệ phái thấy đó là Ä‘iá»u đại nhục cho môn phái thì sẽ xuất Ä‘á»™ng toàn chúng truy tìm ngÆ°á»i này, cho dù ở tận chân trá»›i góc biển tệ phái cÅ©ng nhất định rá»­a sạch mối nhục này ...

Nghe má»™t câu này thì không ít ngÆ°á»i rùng mình, chẳng ngá» ngÆ°á»i của Vô Lượng kiếm phái chỉ vì má»™t ná»—i nhục thua kiếm mà có thể hÆ°ng sÆ° Ä‘á»™ng chúng rá»­a nhục !

Nhạc Tiểu Tuấn ngược lại nghe vậy thì chợt nhá»› đến lần đầu tiên Tống Trấn SÆ¡n nhìn thấy thanh kiếm này đã từng khuyên má»™t câu là thanh kiếm này chá»› nên dùng nhiá»u, nguyên là vì bên trong ná»™i tình thế nầy .

Phong Nam Sơn nói đến đó thì thần sắc trở nên nghiêm túc nói tiếp ;
- Nhạc thí chủ hiện hẳn đã rõ ? Thanh kiếm này đây chính là bảo vật hộ thân của tệ sư huynh, vậy mà thân kiếm đã bị gảy đoạn đúng ba thốn, nó biểu thị cho biết tệ sư huynh đã gặp đại nạn ...

- Ãi da nguy rồi ! Tại sao lại có sá»± trùng hợp nhÆ° thế chứ ?

Nhạc Tiểu Tuấn giật mình kêu lên rồi lại thầm nghĩ :
- Thanh nhuyá»…n kiếm này ba lần bị Tống đại lão gia dùng đủa đánh gảy, má»—i lần bị gảy má»™t thốn, tất cả vừa đúng ba thốn, chẳng ngá» lại khéo trùng hợp vá»›i chá»— bá»n há» hủy kiếm !

Phong Nam Sơn thấy chàng trầm lặng không nói gì thì nhìn chàng lại nói thêm :
- NgÆ°á»i chết thấy xác, bất luận thanh kiếm này ở trong tay Nhạc thí chủ thì thí chủ cÅ©ng cần phải có sá»± giải thích vá»›i tệ phái . Do đó chỉ cần Nhạc thí chủ nói ra ngÆ°á»i nào đã tặng thanh kiếm này thì kể nhÆ° vá»›i Nhạc thí chủ không còn trách nhiệm gì . ÄÆ°Æ¡ng nhiên tệ phái lúc đó sẽ tìm đến ngÆ°á»i kia há»i cho rõ chuyện mà thôi, Ä‘iá»u nầy đã quá rõ ràng, chỉ mong Nhạc thí chủ giúp đỡ cho tệ phái .

Nói hết lá»i lão ta chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c vái dài tỠý thành khẩn .

Nhạc Tiểu Tuấn vội xua tay nói :
- Äạo trưởng hiểu nhầm rồi, thanh kiếm này bị hủy không phải ở trong tay lệnh sÆ° huynh .
- á»’ vậy thì ngÆ°á»i nào đã hủy nó vậy ?
- Chuyện này nói ra khá dài dòng ...

Bấy giỠchàng đành kể chuyện tìm đến Tống Trấn Sơn, chỉ vì để hoàn thành tâm nguyện của sư phụ cho nên phải ba lần tiếp một chiêu kiếm của lão ta và bị lão ta dùng chiếc đủa đánh gảy ba lần .

Phong Nam SÆ¡n mỉm cÆ°á»i nói :
- Nhuyễn kiếm của Vô Lượng kiếm phái chế ra bằng một loại hợp kim đặc biệt đến như danh kiếm trong thiên hạ còn khó hủy nỗi nó, Tống minh chủ quả thật là kiếm thuật cái thế, nhưng nếu chỉ dùng một chiếc đủa đánh gảy ba lần thì bần đạo thật không dám tin !

Nhạc Tiểu Tuấn đã hơi bực mình nghiêm mặt nói :
- Lá»i tại hạ là thật há phải cần nói dối đạo trưởng ?
Tài sản của Cánh gà nướng

  #48  
Old 28-09-2008, 08:36 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 46
ÄÆ¡n kiếm phá trận



Phong Nam Sơn sắc mặt vẫn lạnh nhiên tợ hồ như không mấy tin tưởng ở chàng, lại lý luận :
- Hảo ! Cứ xem nhÆ° lá»i Nhạc thí chủ là thật, có nghÄ©a là lúc vị bằng hữu thí chủ tặng kiếm thì kiếm vẫn chÆ°a gảy, nhÆ° thế là tệ sÆ° huynh vẫn còn tại thế ? Tệ sÆ° huynh còn tại thế, thì kiếm này không thể má»™t khắc ly thân, vậy mà thanh kiếm này rõ ràng nằm trong tay thí chủ, chuyện này nên giải thích sao đây ?

Nhạc Tiểu Tuấn nhún vai đáp :
- Äiá»u nầy tại hạ không biết !
- Do vậy mà bần đạo có má»™t lá»i khuyên chân thành. Nhạc thí chủ nên nói rõ ra ngÆ°á»i đã tặng kiếm cho thí chủ là ai ?

Nhạc Tiểu Tuấn thoáng chút lúng túng nói :
- Äiá»u nầy tại hạ thật khó mà nói được, vã lại vị bằng hữu của tại hạ gần đây tá»± nhiên mất tích, tại hạ chính Ä‘ang Ä‘i tìm ngÆ°á»i này. Äạo trưởng nếu tin nÆ¡i tại hạ thì chỠđến khi tại hạ tìm được vị bằng hữu này sẽ há»i rõ ràng, lúc ấy không ngại ngàn dậm mà đến quý phái nói rõ cho đạo trưởng biết, đạo trưởng thấy thế nào ?

Phong Nam SÆ¡n mặt hÆ¡i giận, gằn giá»ng nói :
- Nhạc thí chủ đã không nói ra, giỠcòn bảo là quý bằng hữu bị thất tích, há chẳng quả là xem bần đạo là đứa trẻ lên ba ?

- Những Ä‘iá»u tại hạ nói Ä‘á»u là thật tình, quyết không có ná»­a lá»i gian dối.

Phong Nam Sơn mặt càng trở nên lạnh lùng nói :
- Nhạc thí chủ cần biết, tệ phái truy tìm kiếm và ngÆ°á»i, khi nào chÆ°a truy ra hết ná»™i tình, quyết không ngừng lại.
- Äiá»u nầy tại hạ biết, thế nhÆ°ng...

Phong Nam SÆ¡n không để chàng kịp nói hết câu, cÆ°á»›p lá»i nói ngay :
- Nhạc thí chủ đã biết thì tốt, trừ phi nói ra tên há» quý bằng hữu, nếu xác thá»±c có chuyện này, thì dù quý bằng hữu có thất tích hay không, thì tệ phái cÅ©ng phải truy tìm cho ra. Còn nếu nhÆ° Nhạc thí chủ không chịu nói ra, thì tệ phái đành phải há»i đến thí chủ.

Nhạc Tiểu Tuấn nhíu mày nói :
- Nghe khẩu khí đạo trưởng, tợ hồ nhÆ° không tin lá»i tại hạ ?
- á»’, kiếm này trong ngÆ°á»i thí chủ, thí chủ cần có lá»i giải thích rõ ràng, lá»i này của bần đạo đã là quá chí tình !
- Vậy theo đạo trưởng, nếu tại hạ không thể giải thích rõ ràng thì phải làm sao ?

Phong Nam Sơn ưỡn ngực nói lớn :
- Bần đạo không ngại gì mà xin nói rõ, cứ theo quy luật hành sá»± của tệ phái, thì hiện tại kiếm nằm trong ngÆ°á»i Nhạc thí chủ, nếu kiếm không gảy thì thí chủ cần nói rõ tệ sÆ° huynh hiện ở đâu ? NhÆ° kiếm đã gảy thì thí chủ xin giao thi hài của tệ sÆ° huynh ra, đồng thá»i tam bái tạ tá»™i trÆ°á»›c thi hài của tệ sÆ° huynh !

Hồ đại nương tức giận chen vào nói :
- Nói thế mà nghe được ư ?
- Thiện tai, thiện tai ! Nữ thí chủ thông cảm, đây vốn là quy luật của tệ phái !

Thân Phi Quỳnh từ đầu đến giỠchỉ im lặng theo dõi, lúc ấy mới lên tiếng nói :
- Chuyện của đạo trưởng ngày hôm nay, nhất định là bị ngÆ°á»i xui giục ?

Phong Nam Sơn chắp tay cúi thấp đầu nói :
- Thí chủ dùng hai chữ xui giục này thật không thá»a đáng, kiếm rõ ràng nằm trong ngÆ°á»i Nhạc thí chủ, rõ ràng là không giả tí nào ?

Thân Phi Quỳnh nói :
- Nói vậy đạo trưởng quyết không chịu ngừng lại ngang đây sao ?
- Không sai, bần đạo khổ cá»±c lâu nay má»›i tìm được Nhạc thí chủ, rồi từ trong ngÆ°á»i Nhạc thí chủ phát hiện thanh kiếm của tệ sÆ° huynh, há có thể bõ qua không truy cứu đến cùng ?

Thân Phi Quỳnh chống nạnh há»i :
- Vậy ý đạo trưởng giỠmuốn thế nào ?
- À, bần đạo đã nói qua, chỉ cần Nhạc thiếu hiệp có lá»i giải thích rõ ràng, nếu không thì đành giải quyết bằng tá»· đấu võ công. Chỉ cần thắng qua kiếm trận của tệ phái, và thắng được thanh nhuyá»…n kiếm trong tay bần đạo, thì ná»™i trong ba năm tệ phái quyết không truy há»i đến chuyện này.
- Vậy sau ba năm rồi thì sao ?
- Sau ba năm, tệ phái sẽ có ngÆ°á»i đến tìm thá» giáo !
- Hảo, vậy thì sau ba năm, Tuấn đệ đệ ta sẽ có lá»i giải thích vá»›i quý phái.

Thân Phi Quỳnh nói rồi chắp tay thi lá»… vá»›i Phong Nam SÆ¡n, dá»ng dạc nói :
- Hiện tại tiểu nữ xin lĩnh giáo đạo trưởng vài chiêu kiếm pháp.

"Soạt" má»™t tiếng, kiếm theo lá»i nói rút ra khá»i võ, Hàn Anh kiếm không thẹn là loại kỳ binh bảo khí, sáng ngá»i lấp lánh đến chói cả mắt.

Phong Nam Sơn vừa nhìn thấy thanh kiếm thì giật mình la lên :
- Tuyết Sơn Hàn Anh kiếm ! Cô nương là một trong Tuyết Sơn Tam Anh ?

Hồ đại nương hừ một tiếng nhếch mắt nói :
- Biết rồi sao không xéo đi !

Nhạc Tiểu Tuấn vội vàng tiến lên một bước cản lại nói :
- Quỳnh tỷ tỷ, chuyện này do tiểu đệ mà ra, giỠđạo trưởng đã nói quá rõ, cứ để tiểu đệ giải quyết.

Nói rồi ôm quyá»n xá dài Phong Nam SÆ¡n nói lá»›n :
- Äạo trưởng giá» có thể trả kiếm lại cho tại hạ ?

Phong Nam Sơn thoáng chút do dự nói :
- Nhạc thí chủ lượng thứ, thanh kiếm nầy là tín vật của tệ phái, lý đương nhiên phải thuộc vỠtệ phái, xin tha lỗi bần đạo không thể hoàn trả.

Nhạc Tiểu Tuấn nghe vậy thì nỗi giận nói :
- Äạo trưởng nói thế không đúng, vừa rồi đạo trưởng rõ ràng nói là chỉ mượn xem, mà đã mượn thì phải trả má»›i đúng đạo lý, sao giỠđạo trưởng có thể ngụy biện nhÆ° thế dược ?
- A, lúc ấy muốn xem là vì bần đạo còn chÆ°a dám xác định là kiếm của tệ phái, nhÆ°ng nay đã xác định đúng nó là kiếm của tệ phái, bần đạo thân nhậm Chưởng môn tá»± nhiên có quyá»n thâu hồi nó lại.
- Hừ, kiếm này của vị bằng hữu tại hạ tặng, tại hạ hoàn toàn không biết nó là kiếm của quý phái...
- Không sai, thế nhưng giỠthì Nhạc thí chủ đã chẳng phải biết rồi đó sao ?

Nhạc Tiểu Tuấn thấy đối phương cứ từng bước bức ép mình thì không còn nhẫn nhịn nỗi, bây giỠmặt ửng đỠlên tức giận thét lớn :
- Các ngươi thật quá quắt, cho dù là biết kiếm này của quý phái, nhưng kiếm đã là mượn thì nhất định phải trả chứ ? Huống gì đạo trưởng đã nói rõ, theo quy luật quý phái, tại hạ phải tiếp kiếm đạo trưởng ? Nào, trả đây !

Nhân trong lúc phẫn khí tức giận, chỉ muốn lấy lại thanh kiếm mà Trúc Thu Lan đã tặng cho chàng, chàng chìa mạnh tay ra theo bản năng.


Không ngá», lúc nầy Phong Nam SÆ¡n tay phải Ä‘ang nắm thanh nhuyá»…n kiếm không dùng lá»±c nhiá»u lắm, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy má»™t luồng hấp lá»±c mạnh "vù" má»™t tiếng, thanh kiếm không cánh mà tá»± bay vuá»™t khá»i tay lão bay vá» phía Nhạc Tiểu Tuấn.

Nhạc Tiểu Tuấn cũng hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra, chàng thấy thanh kiếm bỗng bay vèo đến trước mặt mình, thì giật mình thoái lui một bước đưa tay chộp bắt.

Phong Nam SÆ¡n là tay lão luyện giang hồ, sau thoáng ngá»› ngÆ°á»i thì trợn mắt kinh ngạc lẫn chấn Ä‘á»™ng vì đã hiểu ra chuyện gì, thầm nghÄ© nhanh :
- A, không ngỠtiểu tử này còn trẻ như vậy mà đã luyện nội công đạt đến Cách không hấp vật.

Lão lấy lại bình tÄ©nh cÆ°á»i lá»›n nói :
- Má»™t chiêu này đủ thấy Nhạc thiếu hiệp đã luyện thành Phật môn Tiếp dẫn thần công, bần đạo bá»™i phục vô cùng, nhÆ°ng cÅ©ng nguyện tiếp thí chủ vài chiêu tuyệt há»c !

Nói rồi sải bước đi nhanh ra khoảng sân rộng trước mặt quán rượu.

Lúc nầy, cả Nhạc Tiểu Tuấn và Thân Phi Quỳnh cÅ©ng không khá»i kinh ngạc Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, nhÆ°ng nghe má»™t câu của Phong Nam SÆ¡n, tợ hồ nhÆ° chuyện đã quá rõ ràng.

Chàng lúc ở VÄ©nh Trấn Tá»± được Äại Giác đại sÆ° dùng Tiếp dẫn thần công đạo dẫn hai luồng kình lá»±c cá»±c mạnh của Thất Công và Bát Công Ä‘ang lÆ°u chuyá»…n liên tục trong mạch Nhâm Äốc hòa cùng chân khí bản nguyên của chàng. Lúc ấy chân khí của chàng phút chốc tăng lên gấp mÆ°Æ¡i lần, ít nhất cÅ©ng đạt đến bảy mÆ°Æ¡i năm công lá»±c, chính đạo lá»±c cá»±c kỳ thâm hậu này đã lÆ°u trá»­ lại Tiếp dẫn thần công mà Äại Giác đại sÆ° thi triển, khiến đại sÆ° bằng cách nào cÅ©ng không thâu vá» hết được. Äó là nguyên do tại vì sao trong ngÆ°á»i chàng lại có Tiếp dẫn thần công.

Thân Phi Quỳnh nghÄ© ra dược Ä‘iá»u nầy thì lòng càng mừng cho chàng, không ngá» trong há»a lại đắc phúc mà phúc càng hậu hỉnh nhÆ° vậy. Nàng tá»± nhiên không lo lắng gì cho chàng nữa, chỉ nhìn chàng bằng cái nhìn trìu mến đầy tin tưởng.

Nhạc Tiểu Tuấn chỉ nhún vai cÆ°á»i lá»›n nói :
- Tại hạ chưa từng luyện qua Tiếp dẫn thần công !

Vừa nói chàng vừa bÆ°á»›c chân ra khá»i quán rượu.

Tám gã đạo sÄ© kia và cả bá»n Thân Phi Quỳnh Ä‘á»u lục tục theo sau ra ngoài.

Một trong tám đạo sĩ kia tiến lên trước mặt Phong Nam Sơn thi lễ cung kính nói :
- Chưởng môn tạm thá»i để chúng thuá»™c hạ bày trận, chừng nào Nhạc thí chủ qua được kiếm trận bổn môn rồi thì tiếp kiếm Chưởng môn !

Phong Nam Sơn tay vuốt râu thoáng chút trầm ngâm suy nghĩ.

Nhưng gã đạo sĩ kia nói tiếp ngay :
- Chưởng môn, đây còn là quy định của bổn phái, chÆ°a thông qua được kiếm trận thì không được giao thủ vá»›i Chưởng môn, hy vá»ng Chưởng môn thuận lòng cho phép !

Phong Nam Sơn ngước mắt lên nhìn gã nói :
- Nhạc thí chủ tuy tuổi còn trẻ, thế nhưng đã luyện thành Tiếp dẫn thần công đủ thấy nhất thân công lực đạt đến thặng thừa, chỉ e kiếm trận bỗn phái không làm gì nỗi.

Gã đạo sĩ cúi đầu nói :
- Äệ tá»­ sẽ dốc toàn lá»±c ứng phó !
- Ãi, thôi được, các ngÆ°Æ¡i phải hết sức cẩn thận má»›i được !
- Äệ tá»­ tuân mệnh !

Nói rồi gã quay lại chắp tay trước ngực thi lễ nói với Nhạc Tiểu Tuấn :
- Nhạc thí chủ vừa rồi đã nghe tệ Chưởng môn nói qua, chỉ cần thí chủ qua nỗi kiếm trận tệ phái, thì có thể giao thủ cùng Chưởng môn nhân.

Nhạc Tiểu Tuấn cÅ©ng ôm quyá»n đáp lá»… nói :
- Tại hạ đã nói rồi, sẽ tiếp nhận quy luật của quý phái, có Ä‘iá»u không biết đại sÆ° huynh xÆ°ng hô...

Gã đạo sĩ cúi đầu nói ngay :
- Bần đạo Lý Nguyên Dũ, chủ trì kiếm trận tệ phái.

Nhạc Tiểu Tuấn ôm quyá»n xá dài lần nữa nói :
- Äạo huynh xin cứ bày trận !

Lý Nguyên DÅ© quay ngÆ°á»i lại phát tay ra hiệu má»™t cái, lập tức thấy bảy gã đạo sÄ© còn lại chạy nhanh tá»›i sau lÆ°ng gã xếp thành bốn cặp trên má»™t trục thẳng. Cặp đầu tiên chính là do Lý Nguyên DÅ© và má»™t gã đạo sÄ© khác.

Nhạc Tiểu Tuấn nhìn bá»n há» bày trận thì hÆ¡i ngạc nhiên, chàng từng nghe nói đến kiếm trận có La Hán Trận của Thiếu Lâm, Thái Cá»±c Kiếm Trận của Võ ÄÆ°Æ¡ng uy lá»±c rất manh. Thế nhÆ°ng, đã nói đến kiếm trận tức là do nhiá»u tay kiếm thủ liên hoàn lại vá»›i nhau theo má»™t quy luật nào đó để tạo thành má»™t sức mạnh tổng hợp mà thÆ°á»ng thì thế trận liên hoàn.
NhÆ° trÆ°á»›c mặt, chỉ thấy bá»n hỠđứng thành hàng dá»c thành bốn cặp, tợ hồ nhÆ° không chút liên hoàn nào, hoặc có thì cÅ©ng khó phát huy uy lá»±c của nhau.

Chàng dang còn ngá»› ngÆ°á»i, thì Lý Nguyên DÅ© đã chắp tay nói :
- Kiếm trận bá»—n phái đã bày xong, xin má»i Nhạc thí chủ Ä‘á»™ng thủ. Lấy thá»i gian má»™t tuần hÆ°Æ¡ng làm giá»›i hạn, chỉ cần Nhạc thí chủ thông qua trận nầy là coi nhÆ° thắng.

Nhạc Tiểu Tuấn gật đầu đáp :
- Hảo, tại hạ lĩnh ý !

Lý Nguyên DÅ© liá»n lấy ra má»™t chiếc há»™p gá»—, mở há»™p nắm má»™t nén nhang đốt lên rồi cắm bên sân, Ä‘oạn quay trở lại đứng vào vị trí cÅ© nói :
- Nhạc thiếu hiệp xin phá trận !

Như vậy là đã rõ, ý đối phương là chỉ cần chàng vượt qua được bốn cặp này thì xem như phá xong trận, nếu thế thì chừng như không khó ?

Chàng nắm kiếm ôm quyá»n nói :
- Tại hạ đắc tội !

Nói rồi chàng sải chân bước tiến tới, đúng lúc chàng động thân, thì Lý Nguyên Dũ cùng thêm gã đạo nhân kia bỗng tách ra làm hai, dạt ra tạo thành thế chân vạc.
Äối phÆ°Æ¡ng rõ ràng tách ra tạo thành má»™t cá»­a quan, tÄ©nh lập chỠđợi Nhạc Tiểu Tuấn xông qua.

Nhạc Tiểu Tuấn thấy đối phÆ°Æ¡ng bày thế kiếm trận, thế nhÆ°ng bõ hở không thấy nắm kiếm, đến khi chàng bÆ°á»›c lên má»™t bÆ°á»›c, má»›i chợt hiểu ngÆ°á»i của Vô Lượng kiếm phái Ä‘á»u sá»­ dụng nhuyá»…n kiếm. Căn bản kiếm cuốn tròn trong tay, đến lúc cần thiết thì má»›i vung kiếm tấn công, thế rất lợi hại.

Lúc nầy chàng còn cách bá»n hỠđến bốn năm xích, đây chÆ°a phải là khoảng cách xuất thủ thuận lợi, bèn sấn thêm má»™t bÆ°á»›c, đối phÆ°Æ¡ng vẫn tÄ©nh lập bất Ä‘á»™ng, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i bày trận chỠđợi, chàng là ngÆ°á»i xông phá trận, không thể dừng chân được, liá»n sấn thêm má»™t bÆ°á»›c nữa.

Äúng lúc ấy, chỉ nghe Lý Nguyên DÅ© thét lá»›n :
- Nhạc thí chủ cẩn thận !

Tiếp liá»n, thấy cặp đầu tiên ngÆ°á»i ra quyá»n, ngÆ°á»i ra chưởng nhằm thượng, trung, bổ hai nÆ¡i đánh tá»›i.

- Quái ! Vô Lượng kiếm trận ra chiêu sao lại dùng quyá»n, chưởng tấn công ?

Nhạc Tiểu Tuấn thấy mình nắm kiếm, còn đối phÆ°Æ¡ng thì lại bõ kiếm dùng quyá»n chưởng thì bất giác hÆ¡i lúng túng khó xá»­, chân trái lúc ấy vừa định sấn lên vá»™i thu vá», đồng thá»i hậu thoái ná»­a bá»™ lách ngÆ°á»i né hữu chưởng, đó là vì đối phÆ°Æ¡ng tuy đánh chưởng, nhÆ°ng trong tay còn nắm khoanh kiếm, sợ bên trong có giả trá, xuất liá»n má»™t thế Thanh Long Thám Trảo nghênh đẩy tả quyá»n bên trái.

Chuyện kể thì dài, thá»±c tế chỉ trong má»™t cái Ä‘Æ°a chân lên rồi rút nhanh vá» nhãy ra trong nháy mắt, đúng khi chàng tránh chưởng bên phải đẩy qua bên trái, thì gã đạo sÄ© bên phải bằng thế Du Long Diá»…u Bá»™ lÆ°á»›t tá»›i sát ngÆ°á»i chàng, soẹt má»™t tiếng kèm theo ánh thép loé lên, rõ ràng đối phÆ°Æ¡ng đã xuất kiếm.

NgÆ°á»i này ra kiếm, đúng chính lúc Nhạc Tiểu Tuấn xoay ngÆ°á»i thôi thủ đẩy thế quyá»n của Lý Nguyên DÅ© ra, căn bản đã bị hở sÆ°á»n bên phải, chỉ khi nghe tiếng kiếm thép bung ra kêu lên chàng má»›i biết.

Thá»±c tế, Nhạc Tiểu Tuấn cố tình để hở sÆ°á»n bên phải cho đối phÆ°Æ¡ng tấn công vào, chàng nghe tiếng gió thì mỉm cÆ°á»i, chẳng quay đầu lui mà kiếm trong tay phải khoát má»™t Ä‘Æ°á»ng bật ra ngoài.

Äúng lúc nầy thì Lý Nguyên DÅ© cÅ©ng đã xuất kiếm tấn công tiá»n bá»™, nhÆ° vậy đối phÆ°Æ¡ng tiá»n hậu hai kiếm đã tạo thành the gá»ng kìm. Bá»n há» xuất chiêu vừa nhanh vừa Ä‘á»™t ngá»™t, nhÆ°ng đối vá»›i Nhạc Tiểu Tuấn càng nhanh hÆ¡n.

Chỉ nghe liá»n hai tiếng kong kong trÆ°á»›c sau nhÆ° cùng lúc, má»™t Ä‘Æ°á»ng kiếm khoát tròn của chàng đở bật hai thanh kiếm của bá»n há» ra ngoài.

Lý Nguyên DÅ© và gã đạo sÄ© kia không thể tin được, khi kiếm chạm nhau, bá»n há» cảm nhận má»™t luồng kình lá»±c cá»±c kỳ hùng mạnh chấn Ä‘á»™ng ngược lại thân kiếm, khiến từ tay lên đến vai tê buốt, suýt nữa thì kiếm vuá»™t khá»i tay, cả ngÆ°á»i còn bị kình lá»±c chấn thoái lui ba bÆ°á»›c má»›i đúng vững.

Lại nói, khi cặp đầu tiên bắt đầu động thủ, thì ba cặp còn lại lập tức xuất kiếm múa tít lên tạo thành ba quan ải đầy ánh kiếm.

Nhạc Tiểu Tuấn thấy cặp đầu tiên bị đánh dạt ra, thì đứng yên không tấn công nữa, chàng hơi thấy lạ thầm nghĩ :
- Chẳng lẻ cá»­a đầu tiên bá»n hỠđã cho thông qua ?

NghÄ© rồi thuận đà xông tá»›i vung kiếm tấn công cặp thứ hai, quả nhiên không thấy bá»n há» ra tay, trong lòng chàng khắp khởi mừng, nghÄ© không ngá» kiếm trận Vô Lượng kiếm phái lại Ä‘Æ¡n giản nhÆ° vậy.

CÅ©ng chỉ bằng má»™t chiêu chàng bức được cặp thứ hai thoái ra ngoài, nhÆ°ng lần nầy còn lại hai cặp Ä‘á»™t nhiên tiá»n hậu tạo thành thế á»· dốc cùng xông tá»›i chủ Ä‘á»™ng tấn công chàng.

Má»—i lưỡi kiếm nhÆ° bốn con linh xà phân làm bốn hÆ°á»›ng tấn công ồ ạt, bá»n há» nhân há»c được kinh nghiệm thua của hai cặp trÆ°á»›c, cho nên lần nầy ra chiêu ná»­a Ä‘Æ°á»ng thì Ä‘á»u biến ảo kỳ diệu, mà không chiêu nào giống chiêu nào.

Nhạc Tiểu Tuấn kiếm ra chiêu hóa giải rất nhanh, nhÆ°ng nhanh gì cÅ©ng chỉ hóa giải được chiêu thứ hai, thì chiêu thứ ba, thứ tÆ° cÅ©ng đã đến bên. Mà há»… khi thấy kiếm chàng lÆ°á»›t tá»›i là bá»n ngÆ°á»i kia thâu kiếm, nhất quyết không trá»±c tiếp nghênh chiêu của chàng.

Thành nhuyễn kiếm trong tay Nhạc Tiểu Tuấn cùng lúc cương lúc nhu, linh lợi như thần long diễu vẫn, nhưng trong đám linh xà cũng khó thoát ra nỗi.

Qua má»™t hồi, Nhạc Tiểu Tuấn thấy đối phÆ°Æ¡ng công cÅ©ng không công, thủ cÅ©ng không thủ, căn bản chỉ dùng luân xa chiến để kéo dài thá»i gian, chàng nghÄ© thá»i gian chỉ giá»›i hạn trong má»™t tuần hÆ°Æ¡ng, nếu đấu lâu thì tất thua.

NghÄ© vậy, liá»n thay Ä‘á»—i chiến thuật, thi triển thân pháp kỳ ảo, Tỵ kiếm thân pháp nhanh nhÆ° chá»›p công tá»›i ngÆ°á»i bên phải, nhÆ°ng chân vừa khoát bá»™, hốt nhiên lÆ°á»›t trở lại ngÆ°á»i bên trái, gá»i là dÆ°Æ¡ng Äông kích Tây.

Lần nầy quả nhiên công hiệu, khiến trận kiếm của đối phương bị rối loạn, gã bên trái không kịp trở tay, luýnh quýnh đành phát kiếm nghênh đở.

Keng má»™t tiếng, kèm theo tiếng rên nhá», rồi cả ngÆ°á»i dạt ra ngoài, đúng lúc nầy ba gã đạo sÄ© còn lại công vào phía sau chàng cứu nguy đồng bá»n.

Nhạc Tiểu Tuấn cÆ°á»i thầm, biết bá»n hỠđã trúng kế, đảo thân phản bá»™, kiếm thuận đà khoát má»™t Ä‘Æ°á»ng keng keng keng ba tiếng cùng lúc đánh bật tiếp ba kiếm của bá»n há» vá»›i má»™t kình lá»±c kinh ngÆ°á»i.

Hiển nhiên công lá»±c của chàng lúc nầy uyên thâm khôn tả, vá»›i bá»n đạo sÄ© này căn bản không chịu ná»—i chàng dù chỉ ba thành công lá»±c.

Chàng cả ngÆ°á»i y nhiên bất Ä‘á»™ng, không má»™t chút lay Ä‘á»™ng nhẹ thân hình, còn bá»n đạo sÄ© Ä‘á»u bị đánh bật ra ngoài đến bảy tám bÆ°á»›c, khi ấy thấy phá xong trận chàng liá»n thâu kiếm vá».


NhÆ°ng chÆ°a kịp quay ngÆ°á»i bá»—ng nghe tiếng kiếm thép lÆ°á»›t gió vù vù tấn công tá»›i, chàng ngÆ°á»›c mắt nhìn bá»—ng kinh ngạc la lên :
- Ngừng tay !

Thì ra, lúc nầy ngÆ°á»i tấn công tá»›i không ai khác hÆ¡n là Lý Nguyên DÅ© và gã đạo sÄ© đầu tiên.

Lý Nguyên DÅ© dừng lại há»i :
- Nhạc thí chủ có gì chỉ giáo ?

Nhạc Tiểu Tuấn há»i lá»›n :
- Tại hạ đã đánh bật tám vị, xem như thông qua trận nầy rồi chứ ?

Lý Nguyên DÅ© cÆ°á»i đáp :
- Kiếm trận tệ phải có tên là Linh Xà trận, tuy chỉ tám ngÆ°á»i nhÆ°ng đầu tiếp vÄ©, vÄ© tiếp đầu, căn bản không đầu không cuối. Nhạc thí chủ chÆ°a phá xong trận sao có thể gá»i là thông qua được ?
- Ổ, vậy theo đạo huynh như thế nào mới được coi là phá xong trận ?
- A, Nhạc thiếu hiệp phải làm sao khiến cho bá»n bần đạo không còn khả năng tiếp chiến, thì má»›i coi là phá xong trận !
- Thì ra là thế !

Nhạc Tiểu Tuấn buá»™c miệng kêu lên, rồi quay đầu nhìn thấy nén nhang đã cháy hai phần ba, chỉ còn thêm má»™t phần ba nữa, bất giác vừa giận vừa ná»™, cÆ°á»i lá»›n nói :
- Vậy thì khó gì ?

Thân hình chàng nhanh nhÆ° chá»›p xẹt đến trÆ°á»›c ngÆ°á»i Lý Nguyên DÅ©, lão muốn nhãy lui tránh cÅ©ng không kịp, chỉ bằng má»™t thế cầm nả thủ lão luyện đã hất lão ta văng ngược ra ngoài xa cả hai trượng.

Lý Nguyên DÅ© không thể ngá» ná»—i, bản thân gã chÆ°a kịp nhận ra Ä‘iá»u gì thì đã bị hất nhÆ° má»™t kẻ không biết võ nghệ, lăn lóc trên đất đến đứng lên cÅ©ng không ná»—i.

Gã đạo sÄ© bên phải thấy đồng bá»n bị nguy thì chẳng tính toán gì, vung kiếm đâm tá»›i.

Nhạc Tiểu Tuấn đôi xong Lý Nguyên DÅ©, biết đối phÆ°Æ¡ng sẽ công vào, liá»n quay nghiêng ngÆ°á»i ra kiếm vá»›i kình lá»±c đến bảy thành ná»™i lá»±c."Keng" má»™t tiếng, gã đạo sÄ© chỉ thấy má»™t cổ ná»™i lá»±c chấn Ä‘á»™ng khôn tả, đến cả nữa ngÆ°á»i tê buốt, chân thoái lui không tá»± chủ, kiếm vuá»™t khá»i tay bay ra ngoài xa.

Nhạc Tiểu Tuấn tợ nhÆ° thiên thần giáng xuống, nháy mắt đã hạ hai tên đầu, rồi không cho cặp thứ hai kịp công tá»›i, cả ngÆ°á»i chàng lÆ°á»›t đến vung tay chá»™p tiếp má»™t tên bên trái, hất văng ra ngoài.

Gã đạo sÄ© nhìn thấy hai đồng bá»n bị đánh văng ra ngoài còn chÆ°a kịp hết kinh Ä‘á»™ng, lúc nầy ra kiếm cÅ©ng không kịp, chỉ rú lên má»™t tiếng ngÆ°á»i bay nhÆ° chiếc lá.

Tiếp liá»n đó ba kiếm công tá»›i, Nhạc Tiểu Tuấn chỉ vận kình lá»±c vào kiếm tiếp đở nhẹ má»™t cái, "keng keng keng... mấy tiếng, kiếm bay tÆ¡i tả, cả bá»n đạo sÄ© Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể địch lại ná»—i vá»›i thần lá»±c của chàng, huống gì lúc nầy chàng Ä‘ang phát ná»™ ra tay ?

Năm tên còn lại, nháy mắt Ä‘á»u bị đánh văng kiếm, chỉ nhÆ° trò đùa.

Nhạc Tiểu Tuấn thâu kiếm lại cÆ°á»i ha hả quay đầu há»i Lý Nguyên DÅ© :
- Lý đạo huynh, kiếm trận quý phái giỠxem như thông qua rồi chứ ?

Lý Nguyên DÅ© mặt tái không còn giá»t máu, gã nằm mÆ¡ cÅ©ng không thể tin ná»—i kiếm trận Linh Xà của Vô Lượng kiếm phái bị phá trong nháy mắt, mà xem ra thua còn thảm hại nữa là khác.

NhÆ°ng kiếm trận bị phá đã trở thành sá»± thật mÆ°á»i mÆ°Æ¡i trÆ°á»›c mặt gã, gã chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c cúi thấp đầu thi lá»… nói :
- Nhạc thí chủ công lực thâm hậu mạc trắc, kiếm trận tệ phái đã bị phá, thí chủ đương nhiên đã thông qua !

Thân Phi Quỳnh đứng ngoài xem xét, cũng không ngỠkiếm trận của Vô Lượng kiếm phái bị chàng phá nhanh như vậy, bất giác trong lòng vui mừng khôn xiết.

Nhạc Tiểu Tuấn quay sang chắp tay hành lễ Phong Nam Sơn nói :
- Hiện tại xin đạo trưởng chỉ giáo ?

Phong Nam SÆ¡n nảy giá» theo dõi chàng ra tay, bất giác buá»™t miệng há»i :
- Chiêu kiếm vừa rồi Nhạc thí chủ sử dụng, bần đạo mấy mươi năm luyện kiếm chưa từng được chứng kiến chiêu thức kỳ ảo nào tuyệt diệu như vậy, không biết có phải là kiếm pháp của Thiên Sơn hay không ?

Äúng vậy, chiêu cuối cùng chàng thi triển đánh văng năm kiếm của năm gã đạo sÄ© còn lại chính là chiêu kiếm mà Kim Thiết Khẫu đã truyá»n lần đầu tiên cho chàng. Vá»›i chiêu này chàng đã quá thành thục, thâu phát do tâm, biến ảo tùy nghi, chừng nhÆ° đạt đến trình Ä‘á»™ lấy ý xá»­ kiếm, ngÆ°á»i ngoài nhìn vào thì tợ hồ nhÆ° má»™t cái khoát tay mà thôi.

Nhạc Tiểu Tuấn nghe lão ta nói đúng chiêu kiếm xuất từ Thiên SÆ¡n phái thì không khá»i kinh ngạc, chắp tay nói :
- Nhãn lực của đạo trưởng thật cao minh, chiêu kiếm của tại hạ đúng là xuất từ Thiên Sơn môn.

Phong Nam Sơn nghe rồi chắp tay trước ngực cúi thấp đầu nói :
- Nhạc thí chủ như đã là môn hạ Thiên Sơn, xin thứ cho bần tăng đắc tội, nhưng bần đạo chỉ vì truy tầm thanh nhuyễn kiếm này của tệ sư huynh mà tìm đến đây, Nhạc thí chủ như thực lòng nói ra cho biết lai lịch của nó, thì bần đạo tự nhiên rút lui ngay.

Nhạc Tiểu Tuấn ôm quyá»n nói :
- Äạo trưởng ngôn trá»ng, tại hạ vừa rồi nói ra Ä‘á»u là thá»±c tình, má»™t vị bằng hữu đã tặng kiếm này cho tại hạ, nhÆ°ng ngÆ°á»i ấy hiện tại cÅ©ng tá»± nhiên thất tích không biết Ä‘i đâu. Nếu đạo trưởng tin tại hạ, thì xin hẹn sau ba tháng, tại hạ sẽ có lá»i phúc đáp vá»›i đạo trưởng tại quý sÆ¡n.

Phong Nam Sơn gật đầu nói :
- Äã là môn hạ của Thiên SÆ¡n, bần đạo Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên tin tưởng, vậy bần đạo xin cáo từ trÆ°á»›c !

Nhạc Tiểu Tuấn chắp tay vái dài lần nữa nói :
- Äạo trưởng yên tâm, tại hạ đã nói nhất định sẽ làm !

Phong Nam SÆ¡n cung chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c thi lá»… lần nữa, rồi quay ngÆ°á»i bõ Ä‘i, bá»n Lý Nguyên DÅ© tám ngÆ°á»i cÅ©ng lục tục theo sau.

Hồ đại nÆ°Æ¡ng thấy bá»n đạo sÄ© Ä‘i rồi má»›i tiến lên cÆ°á»i ha hả nói :
- Nhạc tÆ°á»›ng công hôm nay cho lão bà ta dược khai nhãn giá»›i nhé ! Thiên SÆ¡n kiếm pháp thật tuyệt diệu, ta chỉ thấy tÆ°á»›ng công tùy tiện vung tay má»™t cái, vậy mà không ngỠđánh bật bá»n kia.

Xuân Phong chen vào nói :
- Hồ ma ma sao lại nói vậy ? Kiếm pháp của Nhạc tÆ°á»›ng công thần kỳ mạc trắc, đến nhÆ° Há»a Linh thánh mẫu còn không thắng ná»—i đấy chứ !

Hồ đại nÆ°Æ¡ng toét miệng cÆ°á»i hênh hếch nói :
- Äó, đó... Chính vì nó uyên thâm kỳ ảo, nhÆ°ng nhìn thì chẳng ra chiêu pháp chÆ°Æ¡ng Ä‘iển, cho nên má»›i càng khó hiểu, khó hấp thu ! Nhạc tÆ°á»›ng công...

Thân Phi Quỳnh không để cho bà ta nói hết câu, nhìn chàng chắc lưỡi nói :
- Tuấn đệ, chiêu kiếm pháp của đệ xuất từ Thiên SÆ¡n, kỳ diệu không ai phá ná»—i, thế nhÆ°ng má»™t chiêu cầm nả thủ của đệ cÅ©ng tuyệt diệu kỳ ảo không kém. Ta nhìn thấy đệ thi triển nó nhiá»u lần, nhÆ°ng vẫn không nhận ra được Ä‘iểm nào, chẳng lẻ nó cÅ©ng của Thiên SÆ¡n phái ?

Nhạc Tiểu Tuấn nói :
- Tiểu đệ cÅ©ng không biết, năm xÆ°a khi sÆ° phụ tại hàn xá dạy võ cho đệ thì dạy má»™t chiêu chá»™p hất này đầu tiên. Gia phụ từng nói nó là má»™t chiêu cầm nả thủ tuyệt pháp hÆ¡n tất cả những môn công phu cầm nả khác, chỉ dạy duy nhất má»™t chiêu phòng thân nhở khi bị ngÆ°á»i ta hiếp đáp. Gia sÆ° lúc ấy vốn không định dạy võ công gì thêm cho tiểu đệ, sau nầy tiểu đệ Ä‘am mê nên khẫn cầu nhiá»u lần, gia sÆ° má»›i chịu truyá»n thụ tiếp, nhÆ°ng Ä‘á»u là các tán thủ kiếm pháp, chưởng pháp. Cứ theo nhÆ° gia sÆ° kể, thì khi ngÆ°á»i còn trẻ du ngoạn Chung Nam gặp được má»™t vị lão nhân truyá»n thụ chiêu này, nhÆ°ng không biết lai lịch của lão nhân kia, cÅ©ng không biết tên há». Lão nhân kia bảo rằng, sau khi khảo chứng tất cả các môn võ công, thì má»™t chiêu cầm nả nầy là tuyệt diệu nhất, nó tợ hồ nhÆ° là môn Cầm Long Thủ của Côn Lôn, thế nhÆ°ng không dám Ä‘oán chắc nhÆ° vậy.

Thân Phi Quỳnh nghe thì à lên một tiếng gật đầu nói :
- Ta cÅ©ng có nghe gia gia nói qua, môn Cầm Long Thủ của Côn Lôn chí tuyệt, không ai phá ná»—i. Thế nhÆ°ng đáng tiếc nó đã bị thất truyá»n từ lâu, à... Hay đợi đến lúc lên Tuyết SÆ¡n, Tuấn đệ diá»…n cho gia gia xem vài lần, có thể sẽ nhận ra chăng ?

Nói chuyện đến đó, cả bá»n đã quay trở lại vào trong quán rượu.

Chủ quán thấy khách trở vào thì niá»m nỡ dón tiếp cÆ°á»i nói :
- Công tử, tiểu thư, xin dùng mì kẻo nguội mất !

Má»i ngÆ°á»i liá»n ngồi vào bàn ăn hết tô mì của mình, Tá»­ Kim Tiêu lấy ra má»™t nén bạc trả cho chủ quán hào phóng nói :
- Lão chủ không cần thối lại !

Äôi phu phụ chủ quán không ngỠđược khách cho hậu hỉnh nhÆ° vậy, mừng mà kinh ngạc, hồi lâu cúi đầu cảm tạ tiá»…n khách.

Vừa ra khá»i quán, chuẩn bị lên ngá»±a, bá»—ng Thân Phi Quỳnh nhíu mày ngóng mắt ra xa, rồi gá»i lá»›n :
- Hồ ma ma, xem ai đến kìa !

Má»i ngÆ°á»i ngạc nhiên quay đầu nhìn, lúc nầy má»›i nhận ra hai bóng ngÆ°á»i từ trên Ä‘Æ°á»ng chạy tá»›i rất nhanh, Hồ đại nÆ°Æ¡ng à lên má»™t tiếng nói :
- Xem ra thân pháp của hai ngÆ°á»i này không tệ tí nào !

Xuân Phong nói :
- Chẳng lẻ lại là tìm đến kiếm chuyện với chúng ta ?

Hồ đại nương hừ một tiếng chống tay nói :
- Trừ phi bá»n chúng ăn phải gan hùm mật gấu má»›i đám Ä‘á»™ng đến chúng ta, hừ... Lão bà bà này nhất định bẽ hết xÆ°Æ¡ng chúng ra !

Nói được mấy câu, đã thấy hai bóng ngÆ°á»i kia đến gần rồi, Tá»­ Kim Tiêu đã ngồi trÆ°á»›c xe, bá»—ng phát hiện ra la lên :
- A, bá»n chúng chính là Cá»­u Chỉ La Hán Chúc TÆ°á»ng Phù và Bách Bá»™ Thần Quyá»n Viên Quảng Kiệt !

Thân Phi Quỳnh nhíu mày há»i :
- Bá»n chúng tìm đến đây làm gì chứ ?

Bây giá» hai ngÆ°á»i kia đã đến trÆ°á»›c mặt, chỉ còn cách tầm bốn năm trượng thì dừng lại, quả nhiên là Cá»­u Chỉ La Hán và Bách Bá»™ Thần Quyá»n.

Bách Bá»™ Thần Quyá»n chÆ°a đến nÆ¡i, đã chắp tay thi lá»… nói lá»›n :
- Thân cô nương xin chậm chân !

Hồ đại NÆ°Æ¡ng chống tay sấn tá»›i má»™t bÆ°á»›c hất hàm há»i :
- HỠViên kia, ngươi đến đây làm gì ?

Bách Bá»™ Thần Quyá»n Viên Quảng Kiệt bÆ°á»›c lên thêm hai bÆ°á»›c cúi ngÆ°á»i nói :
- Viên Quảng Kiệt yết kiến Thân cô nương !

Thân Phi Quỳnh chÆ°a kịp đáp thì Hồ đại nÆ°Æ¡ng đã Ä‘Æ°a cặp mắt hình tam giác trừng nhìn đối phÆ°Æ¡ng và gằn giá»ng :
- Há» Viên, lão bà Ä‘ang há»i ngÆ°Æ¡i đấy !

Viên Quảng Kiệt hÆ¡i ngá»› ngÆ°á»i, cÅ©ng chả trách được, lão ta thinh danh Bách Bá»™ Thần Quyá»n từ mấy mÆ°Æ¡i năm nay, không phải là nhân vật tầm thÆ°á»ng, vậy mà ngÆ°á»i nhÆ° Hồ Äại nÆ°Æ¡ng dám lá»›n lá»i được hay sao ? Rõ ràng là chó á»· thế chủ.

NhÆ°ng lúc nầy trÆ°á»›c mặt Thân Phi Quỳnh Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hắn không dám ná»—i xung ná»—i dóa, chỉ quay ngÆ°á»i nhìn Hồ đại nÆ°Æ¡ng má»™t cái cất giá»ng lạnh lùng há»i :
- Hồ đại nÆ°Æ¡ng, bà há»i gì ?
- Hừ, lão bá há»i ngÆ°Æ¡i tại sao dám chận Ä‘Æ°á»ng chúng ta ?

Cá»­u Chỉ La Hán Chúc TÆ°á»ng Phù tiến lên trÆ°á»›c hai bÆ°á»›c, chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c nói :
- Hồ lão bồ tát đã hiểu nhầm rồi, Viên huynh và huynh đệ chỉ phụng mệnh đến bái kiến Thân cô nương mà thôi !

Hồ đại nÆ°Æ¡ng há»i :
- Phụng mệnh ai ?

Chúc TÆ°á»ng Phù đáp :
- Tổng hộ pháp !

Thân Phi Quỳnh nghe nói chính anh rá»… mình phái đến thì bất giác há»i :
- Tổng hộ pháp phái ngươi đến đây có chuyện gì ?
- Tống há»™ pháp nhận thấy đã gần đến ngày đại há»™i Trích Bát, vậy mà Nhị tiểu thÆ° lại trở vá» Tuyết SÆ¡n, không phải có hiá»m khích gì vá»›i Há»a Linh thánh mẫu sao ? Do đó đặc phái huynh đệ đến khuyên Nhị tiểu thÆ° nhanh quay lại Trung Nguyên.

Hồ đại nÆ°Æ¡ng há»i :
- Äây là hảo ý của Há»a Linh thánh mẫu sao ?

Thân Phi Quỳnh nghe bà ta há»i má»™t câu này tá»± nhiên giật mình, xem ra chừng nhÆ° chính Há»a Linh thánh mẫu muốn cản trở không để nàng quay vá» Tuyết SÆ¡n. NhÆ°ng tại vì sao bà ta lại ngăn cản ? Äã vậy Kim Thiết Khẫu từng nói Tuyết SÆ¡n gặp biến, chẳng lẻ chính Há»a Linh thánh mẫu đã ngấm ngầm bày trò gì ?

NghÄ© đến đó, liá»n ngÆ°á»›c mắt lạnh giá»ng há»i :
- Các ngươi đến đây, đại thư ta có biết không ?

Viên Quảng Kiệt cÆ°á»i cÆ°á»i đáp :
- Tống hộ pháp phái huynh đệ đến đây, đại tiểu thư cũng biết !
- Thế có thư không ?
- Tống há»™ pháp bảo chỉ cần bá»n huynh tÆ°á»ng trình trÆ°á»›c mặt Nhị tiểu thÆ°, nên không viết thÆ°.

Thân Phi Quỳnh cÆ°á»i nhạt nói :
- Các ngươi tưởng ta tin nỗi sao ?
- Bá»n huynh đệ làm sao dám lừa Nhị tiểu thÆ° !

Cá»­u Chỉ La Hán Chúc TÆ°á»ng Phù cÅ©ng chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c niệm Phật nói :
- A Di Äà Phật ! Tại hạ đã quy y tam bảo, thụ trì ngÅ© giá»›i, ngÆ°á»i Phật môn không dám nói dối !

Hồ đại nÆ°Æ¡ng chỉ tay hắn nhe răng cÆ°á»i hênh hếch nói :
- Hạng ác tăng chẳng chừa thịt chó như ngươi mà cũng xưng là đệ tử phật môn ! Hắc, hắc...

Thân Phi Quỳnh mày liá»…u nhíu lại lạnh giá»ng nói :
- Xem ra các ngÆ°Æ¡i có ý ngăn cản Ä‘Æ°á»ng chúng ta ?

Viên Quảng Kiệt nói :
- Huynh đệ không dám !

Thân Phi Quỳnh nói xong không cần để ý đến bá»n chúng, quay đầu nói :
- Tuấn đệ, chúng ta lên xe !

Viên Quảng Kiệt nói :
- Nhị tiểu thÆ° minh giám, Tổng há»™ pháp ra lệnh huynh đệ đến đây, thứ nhất cung kính khuyên giải Nhị tiểu thÆ° quay lại, thứ hai là má»i vị Nhạc tÆ°á»›ng công này cùng xuất giá đồng hành.

Giá» thì Thân Phi Quỳnh đã rõ, bá»n chúng nhất định do Há»a Linh thánh mẫu phái đến cản Ä‘Æ°á»ng, bất giác phẫn ná»™ trầm giá»ng thét lá»›n :
- Các ngươi to gan !

Vừa đúng lúc ấy, bá»—ng nghe má»™t giá»ng âm vang nhÆ° sấm dậy truyá»n lại :
- Nhị tiểu thÆ° bá»›t giận, bá»n chúng đúng là được Tổng há»™ pháp phái đến !

Tiếp liá»n lá»i nói, chỉ thấy má»™t lão nhân thân hình thấp lùn, ăn vận cổ quái lÆ°ng thắt dây Ä‘ai, hai mắt trắng dã, miệng rá»™ng, môi dày trông càng kỳ quái.
Theo sát bên lão nhân kỳ quái này lại là má»™t trung niên phụ nhân xem chừng tuổi ngoài ba mÆ°Æ¡i, ăn vận diêm dúa chói mắt, má phấn môi son, lÆ°ng ong õng ẹo, nhÆ°ng thân pháp quả nhiên cÅ©ng không kém gì lão già kia. Cứ nhìn bá»n há» lÆ°á»›t bên nhau, tợ hồ nhÆ° hình vá»›i bóng.

Thân Phi Quỳnh kinh động quay đầu nhìn, bỗng la lên :
- Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng, là ngÆ°Æ¡i !

Thì ra, lão gia béo tròn này chính là Tả há»™ pháp phái Không Äá»™ng Trá»c VÄ© Long Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng.

Trung niên phu nhân gầy ốm theo sát bên mình lão là bạn lữ của lão tên là VÆ°u Nhị NÆ°Æ¡ng, bà ta luôn theo sát bên ngÆ°á»i Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng không rá»i nữa bÆ°á»›c.

Trá»c VÄ© Long Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng mắt nhÆ° cÆ°á»i mà không cÆ°á»i, gật đầu đáp :
- Chính là huynh đệ, Thân cô nương không thấy kỳ lạ lắm chứ ?

Nói đến đó, bá»n há» hai ngÆ°á»i đã đến bên cạnh Viên Quảng Kiệt và Chúc TÆ°á»ng Phù.

Thân Phi Quỳnh chẳng hoài nghi gì trong lòng nữa, hất hàm há»i :
- Há»a Linh thánh mẫu phái ngÆ°Æ¡i đến đây làm gì ?

Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nham hiểm :
- Thân cô nÆ°Æ¡ng Ä‘oán sai rồi, huynh đệ phụng mệnh giáo chủ đến má»i Nhạc thiếu hiệp !

Thân Phi Quỳnh giật mình thầm nghĩ :
- Cứ nghe hắn nói, tợ hồ nhÆ° Không Äá»™ng giáo chủ Cô SÆ¡n chủ cÅ©ng đã hạ sÆ¡n !

Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng hÆ¡i ngừng lại rồi cÆ°á»i nói tiếp :
- Giáo chủ nghe nói Nhạc thiếu hiệp là đấng lÆ°Æ¡ng tài Ä‘á»i nay nên mong má»i diện kiến, sợ hai vị Viên huynh, Chúc huynh đây không má»i được, nên phái thêm huynh đệ theo đến đây. TrÆ°á»›c mặt Nhị tiểu thÆ°, cung thÄ©nh Nhạc thiếu hiệp má»™t chuyến đăng sÆ¡n !

Thân Phi Quỳnh phất tay áo hừ một tiếng nói kiên quyết :
- Tạ muốn lên Tuyết SÆ¡n, ai dám cản Ä‘Æ°á»ng ta ?

Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khung khúc trong lòng há»ng nói :
- Nhị tiểu thư muốn hồi Tuyết Sơn, đương nhiên không ai dám ngăn cản, thế nhưng...
- Thế nhưng sao chứ ?

Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng dua cặp mắt cú đầy ác ý nhìn Nhạc Tiểu Tuấn mỉm cÆ°á»i nói :
- Nhị tiểu thư hồi Tuyết Sơn với chuyện cung thĩnh Nhạc thiếu hiệp của huynh đệ chẳng liên quan gì nhau !

Lá»i này đã quá rõ, hắn phải nói thẳng rằng :
- NgÆ°Æ¡i vá» Tuyết SÆ¡n thì cứ vá», nhÆ°ng Nhạc Tiểu Tuấn thì phải lÆ°u lại đây !

Bây giá» Nhạc Tiểu Tuấn cÅ©ng nghe ra lá»i của lão ta, nhÆ°ng có Thân Phi Quỳnh ra mặt, chàng chẳng lên tiếng nói gì.

Thân Phi Quỳnh lạnh lùng nói lớn :
- Không được, Nhạc đệ phải theo ta lên Tuyết Sơn.

Trong đôi mắt trắng dã nhÆ° cá chết của Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng lá»™ chút lúng túng, gượng cÆ°á»i nói :
- Äiá»u nầy thật khó cho huynh đệ.
- Hừ, khó gì chứ ? NgÆ°Æ¡i chỉ trở vá» phục mệnh bẩm báo rằng, đến má»i nhÆ°ng ngÆ°á»i ta không đồng ý !
- Giáo chủ lệnh xuất nhÆ° son, ai dám không tuân ? Huống gì huynh đệ tá»± thân đến nÆ¡i, Nhạc thiếu hiệp không Ä‘i không được, chỉ có Ä‘iá»u khó nhất cho huynh đệ là hiện tại trÆ°á»›c mặt Nhị tiểu thÆ°, huynh đệ...

Lão nói đến đó cố tình bõ lững câu nói, rồi cÆ°á»i khúc khúc mấy tiếng trong há»ng.

Thân Phi Quỳnh cÆ°á»i nhạt nói :
- Bởi vì Nhạc Tiểu Tuấn là nghĩa đệ của ta, ta sẽ bảo hộ cho Tuấn đệ, đúng vậy chứ ?
- Không sai ! Huynh đệ chính nghĩ vậy !
- A, vậy thì ngươi yên tâm. Tuấn đệ muốn theo ngươi đi yết kiến Sơn chủ hay không thì tùy hắn quyết định, há Thân Phi Quỳnh ta ngăn cản được ? Nhưng giả như Tuấn đệ không muốn đi, ta quyết không nhúng tay vào, Tả hộ pháp ngươi cứ việc làm gì thì làm !

Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng nghe mà mặt dâng lên, chừng nhÆ° chÆ°a tin vào tai mình cÆ°á»i, cúi ngÆ°á»i nói :
- Thân tiểu thư nhất định không nhúng tay vào ư ?
- Chẳng sai. à ta nói nhÆ° Tả há»™ pháp ngÆ°Æ¡i má»i không được thì cứ dùng vÅ© lá»±c cưỡng bức Tuấn đệ, ta quyết không nhúng tay vào !

Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng vui mừng khắp khởi, chắp tay xá dài nói :
- Äa tạ Thân tiểu thÆ°, chỉ cần tiểu thÆ° có má»™t câu nầy là Ä‘Å© !

Thân Phi Quỳnh chỉ cÆ°á»i nhạt trong lòng không nói gì thêm, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên vừa rồi chính tận mắt nàng chứng kiến thần lá»±c của Nhạc Tiểu Tuấn, lòng rất tá»± tin. Bằng vào má»™t lão há»™ pháp của Không Dá»™ng thì quyết không thể Ä‘á»™ng ná»—i, dù chỉ má»™t cá»ng lông chân của chàng, chứ đừng nói đến chuyện muốn bắt !

Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng quay đầu nhìn Nhạc Tiểu Tuấn, chỉ thấy chàng khoanh tay an nhiên không chút biểu hiện trên mặt thì hÆ¡i chá»™t dạ, chắp tay thi lá»… nói :
- Vừa rồi huynh đệ nói hẳn Nhạc thiếu hiệp đã nghe, giáo chủ ngưỡng mộ thiếu hiệp oai nghĩa, nên mới phái huynh đệ đến tiếp giá hồi tệ sơn một chuyến, không biết ý Nhạc thiếu hiệp thế nào ?

Nhạc Tiểu Tuấn cÆ°á»i Ä‘iá»m nhiên nói :
- Tại hạ và quy giáo chủ binh sinh không há» quen biết, làm sao dám làm phiá»n ? Vã lại tại hạ đã hứa vá»›i Quỳnh tá»· tá»· lên Tuyết SÆ¡n, chỉ phiá»n Äoàn lão hồi báo vá»›i giáo chủ, nhÆ° ngày sau có duyên, tại hạ sẽ tá»± đến bái kiến.

Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng trầm giá»ng nói :
- Nhạc thiếu hiệp vừa rồi cÅ©ng nghe chính Thân tiểu thÆ° nói, nếu thiếu hiệp đồng ý thì cô ta cÅ©ng không ngăn cản. Bổn giáo chủ ngưỡng vá»ng thiếu hiệp mong má»i muốn gặp, hiện tại Ä‘ang chá» tại Hoàng SÆ¡n, ngÆ°á»i trong võ lâm cầu gặp giáo chủ cá»±c khổ, thiếu hiệp há lại bõ lỡ cÆ¡ há»™i này ?

Nhạc Tiểu Tuấn cÆ°á»i mỉm đáp :
- Tại hạ đã nói không thể không đi Tuyết Sơn, quý giáo chủ có thịnh tình như vậy tại hạ xin tâm lĩnh, nhưng không thể đi được !

Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lên ha hả, nói :
- Nhạc thiếu hiệp nên biết, xưa nay giáo chủ xuất lệnh như son, không ai có thể nghịch cải, thiếu hiệp tốt nhất nên suy nghĩ kỹ !

Nhạc Tiểu Tuấn cất tiếng cÆ°á»i lá»›n đáp ngay :
- Tại hạ tuy hành cÆ°á»›c giang hồ chÆ°a lâu, nhÆ°ng cÅ©ng ngôn xuất nhÆ° son, quý giáo chủ ra lệnh Äoàn lão đến má»›i là quyá»n của quý giáo chủ, nhÆ°ng Ä‘i hay không là quyá»n của tại hạ. Äoàn lão giá» xin phiá»n chuyá»…n lá»i của tại hạ vá» bẫm cáo vá»›i quý giáo chủ.

VÆ°u NhÆ° Thị từ đầu đến giỠđứng sát bên ngÆ°á»i Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng, bây giá» không để lão kịp nói, Ä‘Æ°a tay cản lại cắt ngang :
- Tả hộ pháp của ta à ! Nhạc thiếu hiệp đã không muốn đi thì thôi !

Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng nói :
- Không được, giáo chủ có lệnh cho lão phu đến má»i, Nhạc thiếu hiệp không Ä‘i, thì lão phu làm sao hồi sÆ¡n phục mệnh ?

Nói rồi lão Ä‘Æ°a đôi mắt cá trắng dã nhìn chàng há»i lại :
- Nhạc thiếu hiệp thật không nghĩ lại sao ?

Nhạc Tiểu Tuấn nhún vai đáp :
- Tại hạ đã nói hết, còn gì phải suy nghĩ !
- Hảo !

Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i gằn mấy tiếng, gật đầu nói :
- Thân tiểu thÆ° vừa rồi đã nói quyết không nhúng tay vào chuyện này. Nhạc thiếu hiệp lại cá»± tuyệt không Ä‘i, thật là rượu má»i không uống đòi uống rượu phạt !

Nhạc Tiểu Tuấn ngÆ°á»›c mắt nhìn đối phÆ°Æ¡ng cÆ°á»i cÆ°á»i há»i :
- Tại hạ trước nay chưa từng được thưởng thức rượu phạt, không biết mùi vị thế nào ?
- Hắc, hắc... Nhạc thiếu hiệp khẫu khí khá lắm ? NhÆ°ng đừng tưởng không má»i dược thiếu hiệp, là Äoàn má»— chịu bó tay !
- Tùy Äoàn lão !
- Hảo ! Äã thế Äoàn má»— lÄ©nh vài chiêu tuyệt há»c của Nhạc thiếu hiệp !

Dứt lá»i, ngÆ°á»i lÆ°á»›t tá»›i, xuất tay trảo cho vào ngÆ°á»i chàng bằng thế Xích thủ phược long.

Trá»c VÄ© Long Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng thân phận trong Không Äá»™ng cá»±c cao, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nhất thân võ công không nói cÅ©ng biết thế nào rồi, ở địa vị lão thì thÆ°á»ng ngay ít khi tá»± thân xuất thủ. Không xuất thủ thì thôi, đã xuất thủ tất có chuyện lá»›n, mà lão phải nắm chắc đến bảy phần má»›i Ä‘á»™ng chiến.

Trá»c VÄ© Long thành danh đã mấy mÆ°Æ¡i năm trên giang hồ, xÆ°a nay cÅ©ng ít gặp đối thủ, tá»± nhiên lần nầy Ä‘á»™ng thủ trÆ°á»›c má»™t thiếu niên không lấy gì làm xuất sắc, lão vốn không xem vào đâu, nên má»™t trảo cá»±c nhanh nhÆ°ng dùng chỉ ba thành công lá»±c.

Chẳng ngá» Nhạc Tiểu Tuấn đến chân cÅ©ng không di Ä‘á»™ng, khi tay trảo đối phÆ°Æ¡ng sắp chạm trÆ°á»›c ngá»±c, chàng má»›i nghiêng nhẹ ná»­a ngÆ°á»i trên né tránh.

Nhân vì khi tấn công vào Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng thi triển chiêu đã nhanh, mà thân pháp càng nhanh, nên sau má»™t chiêu rÆ¡i vào khoảng không thì song phÆ°Æ¡ng gần nhÆ° Ä‘á»—i vị.

Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng nói :
- Nhạc thiếu hiệp quả nhiên thân thủ bất phàm !

Miệng nói, tay lại tung tiếp một chưởng thứ hai vào ngực chàng.
- Äoàn lão quá khen !

Vừa nói tay vừa từ từ đẩy ra một chưởng nghênh tiếp.

Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng lúc má»›i phát chưởng, tưởng chàng không dám chống đỡ, nên vốn chỉ dùng bốn thành công lá»±c, không ngá» thấy chàng dám ra chưởng trá»±c tiếp nghênh chiêu thì cÆ°á»i thầm trong lòng kêu lên :
- Ngươi muốn chết, rồi gia thêm ba thành công lực vào chưởng của mình.

Nhạc Tiểu Tuấn ban đầu cứ ngỡ đối phÆ°Æ¡ng chưởng lá»±c chỉ có thế, thì cÆ°á»i thầm nghÄ© :
- Không ngá» Tả há»™ pháp của Không Äá»™ng cÅ©ng chỉ chừng nầy... !

Nhưng khi hai chưởng tiếp nhau bộp một tiếng, chàng bỗng cảm thấy chưởng lực của đối phương tăng gấp bội, lúc nầy nếu muốn vận lực phản kháng cũng chẳng kịp.

Thế nhưng, phải biết chàng luyện thành Nghịch mạch thần công, không cần phải tụ lực phản kích, mà chỉ cần gặp phải ngoại kình thâm nhập cơ thể, thì lập tức công lực khởi tụ một cách tự nhiên.

Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng khắp khởi đắc ý, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên cÅ©ng nhận thấy chưởng lá»±c của chàng thiếu niên này lập tức biến thành cÆ°Æ¡ng mãnh khôn tưởng, lão giật mình chÆ°a hiểu ra Ä‘iá»u gì. NhÆ°ng má»™t lão kinh nghiệm giang hồ có thừa, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ứng biến kịp thá»i, lão vá»™i Ä‘á» tụ chân lá»±c đến mÆ°á»i hai thành vào chưởng.

Nói ra thì dài, nhÆ°ng thật sá»± hai chưởng tiếp nhau, rồi diá»…n biến trong cái nháy mắt, đến hít thở má»™t hồi hoàn khí cÅ©ng không kịp, chỉ nghe bình thêm má»™t tiếng cá»±c mạnh, cả ngÆ°á»i Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng bị bắn ngược vá» sau bốn năm bÆ°á»›c, khí huyết trong ngÆ°á»i tợ hồ nhÆ° muốn loạn đảo.

Lại xem Nhạc Tiểu Tuấn bình chân nhÆ° vại, trên môi hiện nụ cÆ°á»i, rõ ràng không hao tổn chút sức lá»±c.

VÆ°u NhÆ° Thị thấy bạn lữ trúng thÆ°Æ¡ng thì hốt hoảng chạy đến đở lão, chỉ thấy sắc mặt Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng biến đến mấy lần, vá»™i ré giá»ng há»i :
- Äoàn huynh, có sao không ?

Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng mắt còn đỠđẫn nhìn Nhạc Tiểu Tuấn tợ hồ nhÆ° không tin ná»—i chuyện vừa xảy ra, má»™t thiếu niên tuổi đôi mÆ°Æ¡i mà có thể tiếp ná»—i lão má»™t chưởng vối mÆ°á»i hai thành công lá»±c sau bốn mÆ°Æ¡i năm tu luyện ? Vậy mà đối phÆ°Æ¡ng không mảy may đổi săc mặt, tợ hồ nhÆ° trong ngÆ°á»i thiếu niên tiá»m tàng má»™t thần lá»±c không thể tưởng tượng ná»—i !

VÆ°u NhÆ° Thị thấy bạn lữ còn tức thở chÆ°a nói được, thì ré giá»ng la lên :
- HỠNhạc kia, ta sẽ bầm ngươi ra !

Nói rồi, bà ta bõ Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng má»™t mình, kiếm rút khá»i võ nhãy xông vào Nhạc Tiểu Tuấn.

Hồ đại nÆ°Æ¡ng liá»n phóng ra chận đầu, chỉ tay la lên ;
- Vưu yêu nữ, ngươi dám hỗn xược !

Vưu Như Thị thét lớn :
- Ngươi là ai mà dám cản ta ?
- Hắc, hắc... Äến Hồ đại nÆ°Æ¡ng mà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết Æ° ?

Nhạc Tiểu Tuấn sấn tá»›i cản Ä‘Æ°á»ng nói :
- Hồ đại nương, chuyện này của tại hạ, cứ để tại hạ giải quyết !

Hồ đại nương nghe chàng nói vậy mới lui ra, Vưu Như Thị mặt giận tím tai nói :
- Ngươi nhanh rút kiếm ra !

Lúc nầy Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng đã trấn tỉnh trở lại, lão tiến lên nói :
- Vưu Nhị Nương, bà nhanh lui ra ! Nhạc thiếu hiệp quả nhiên thân thủ phi phàm, chúng ta không phải là đối thủ !

Nói rồi lão quay mặt chắp tay xá dài nói với Nhạc Tiểu Tuấn :
- Nhạc thiếu hiệp thân hoài tuyệt kỹ, thần lực quá nhân, huynh đệ quyết không chiếm nỗi thượng phong, xin cáo từ !

Hiển nhiên, trong Ä‘Æ°á»ng hành cÆ°á»›c giang hồ, lão chÆ°a từng ra chưởng mà xuất tận mÆ°á»i hai thành công lá»±c bao giá». Cho nên biết không xứng là đối thủ của chàng má»›i đành xuống nÆ°á»›c chịu thua trÆ°á»›c để hạ đài !

Nhạc Tiểu Tuấn vội chắp tay nói :
- Äoàn lão quá khen, vừa rồi may Äoàn lão nÆ°Æ¡ng tay nhượng chiêu !

Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng không còn mặt mÅ©i nào để nói tiếp câu thứ hai, xá dài mấy cái nữa rồi quay ngÆ°á»i lá»­ng thá»­ng bõ Ä‘i.

Vưu Như Thị nhìn chăm Nhạc Tiểu Tuấn rít lên :
- Äoàn huynh ta có chuyện gì, thì ta tìm ngÆ°Æ¡i thanh toán !

Nhạc Tiểu Tuấn cÆ°á»i đáp :
- Nhạc Tiểu Tuấn luôn cung hầu phương gía !
- Hừ !

VÆ°u NhÆ° Thị nguýt dài má»™t tiếng tức giận, rồi quay ngoắc ngÆ°á»i ngúng ngoảy chạy theo chân Äoàn Bá DÆ°Æ¡ng.

Bá»n Cá»­u Chỉ La Hán Chúc TÆ°á»ng Phù và Bách Bá»™ Thần Quyá»n Viên Quảng Kiệt vừa rồi tợ hồ nhÆ° đã hết phận sá»± của chúng, nên lúc nầy thấy Tả há»™ pháp bõ Ä‘i, thì chúng cÅ©ng lập tức chuồn nhanh.
Tài sản của Cánh gà nướng

  #49  
Old 28-09-2008, 08:39 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 47
Thi triển thần lực



Thân Phi Quỳnh từ nảy giỠđứng xem, liên tưởng từ chuyện Kim Thiết Khẫu cho biết Tuyết SÆ¡n có biến đến giá» liên tiếp mấy lần bá»n há» bị cản Ä‘Æ°á»ng, mà tợ hồ nhÆ° Ä‘á»u chỉ do ngÆ°á»i của Không Äá»™ng, hoặc gián tiếp hoặc trá»±c tiếp ra tay. Chẳng lẻ Tuyết SÆ¡n có biến liên quan gì vá»›i ngÆ°á»i Không Äá»™ng sao ?

Lại nghÄ©, giá» nếu cứ tiếp tục Ä‘i bằng xe ngá»±a nhất định sẽ bị bá»n chúng tìm cách ngăn cản, chỉ e đến khi lên Tuyết SÆ¡n thì chậm mất ?

Nàng nghĩ nhanh một kế, bèn quay đầu nói :
- Tuấn đệ, chúng ta rõ ràng bị ngÆ°á»i Không Äá»™ng tìm cách cản Ä‘Æ°á»ng, ta có cách này đánh lạc hÆ°á»›ng của chúng.

Nhạc Tiểu Tuấn gật đầu há»i :
- Cách gì ?

Thân Phi Quỳnh nói :
- Giá» Hồ ma ma và bá»n Xuân Phong cứ tiếp tục lên xe phóng theo dÆ°á»ng cái mà Ä‘i, ta và Tuấn đệ sẽ kiếm ngá»±a khác theo Ä‘Æ°á»ng tắt mà Ä‘i, nhÆ° vậy má»›i đánh lạc hÆ°á»›ng bá»n chúng được !
- Hay lắm !

Xuân phong reo lên, rồi nói :
- Vậy bá»n tiểu tỳ nên lên Ä‘Æ°á»ng ngay bây giá» chứ ?
- Ừm !

Bây giá» bá»n há» thi lá»… Thân Phi Quỳnh và Nhạc Tiểu Tuấn, rồi lên ngá»±a.

Tá»­ Kim Tiêu chẳng đợi dặn dò liá»n ra roi đánh xe ngá»±a Ä‘i.

Thân Phi Quỳnh và Nhạc Tiểu Tuấn liá»n rẻ sang hÆ°á»›ng khác tìm đến má»™t trấn nhá» mua má»™t đôi ngá»±a, rồi theo Ä‘Æ°á»ng tắt lên Tuyết SÆ¡n.

Tuyết SÆ¡n còn có tên Äại Tuyết SÆ¡n, tuyết đóng quanh năm không tan, trá»i đất chỉ má»™t màu trắng xóa, nÆ¡i này ngoài những ngÆ°á»i lên kiếm thảo dược quý, thì rất vắng dấu chân ngÆ°á»i.

NÆ¡i mà Tuyết SÆ¡n Lão Thần Tiên ẩn cÆ° được gá»i là TrÆ°á»ng Xuân cốc, nằm trong má»™t sÆ¡n cốc.
Mặc cho bên ngoài tuyết đóng băng quanh năm, thế nhÆ°ng trong sÆ¡n cốc này vẫn ấm áp nhÆ° mùa xuân, cho nên má»›i có tên là TrÆ°á»ng Xuân cốc.

TrÆ°a hôm ấy bá»n Nhạc Tiểu Tuấn và Thân Phi Quỳnh đến dÆ°á»›i chân ngá»n Tuyết SÆ¡n, má»›i bõ ngá»±a Ä‘i bá»™.

Lãnh phong rít qua, tuyết rÆ¡i không nhiá»u, nhÆ°ng khắp nÆ¡i trùng trùng lá»›p lá»›p những ngá»n núi lá»›n nhá» Ä‘á»u phủ má»™t lá»›p tuyết trắng xóa mênh mông bất tận.

Nhạc Tiểu Tuấn dá»c Ä‘Æ°á»ng được Thân Phi Quỳnh kể trong TrÆ°á»ng Xuân cốc cảnh sắc tứ quý nhÆ° xuân không thua gì cảnh Giang Nam, giá» lên đây chỉ thấy toàn tuyết là tuyết thì không khá»i ngạc nhiên, vừa chạy vừa há»i :
- Tuyết SÆ¡n quanh năm đóng băng, làm sao có thể má»™t TrÆ°á»ng Xuân cốc bốn mùa nhÆ° xuân được nhỉ ?

Thân Phi Quỳnh Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh mỉm cÆ°á»i nói :
- Tuấn đệ, hẳn ngươi nhìn thấy ở đây băng tuyết mênh mông, không khả năng có một sơn cốc bốn mùa như xuân ?
- NhÆ°ng TrÆ°á»ng Xuân cốc là nÆ¡i tá»· tá»· trưởng thành, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là phải có, tiểu đệ nếu nhÆ° ngÆ°á»i ta chÆ°a đặt chân đến đó ắt không tin ná»—i !
- Äúng vậy, ai chÆ°a đến đó thì thật khó tin, nhÆ°ng TrÆ°á»ng Xuân cốc là má»™t nÆ¡i rất ẩn mật, năm xÆ°a được gia gia ta phí công sức đến mấy năm dùng từng tảng băng lá»›n Ä‘em vá» vít lấy cốc khẫu, ngÆ°Æ¡i không biết thì dù đứng ngay trÆ°á»›c cốc khẫu cÅ©ng không phát hiện ra !
- Có chuyện vậy sao ?
- Ừm, cũng sắp đến rồi, chúng ta đi nhanh !

Nhạc Tiểu Tuấn thi triển khinh công phóng chạy theo chân Thân Phi Quỳnh, hai ngÆ°á»i nhÆ° hai cánh nhạn phÆ°Æ¡ng Bắc lÆ°á»›t Ä‘i trên tuyết, chân tợ hồ nhÆ° không há» chạm đất.

Trên vùng băng tuyết này, nếu ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng Ä‘i lại rất khó khăn, bởi vì chân luôn lún sâu trong tuyết, nhÆ°ng vá»›i bá»n há» thì không há» phí sức, đồng thá»i chạy càng nhanh thì ngÆ°á»i càng ấm nên căn bản không há» thấy lạnh.

Qua má»™t hồi lâu, bá»n hỠđến trÆ°á»›c má»™t vách núi băng dá»±ng đứng cao có đến mấy mÆ°Æ¡i trượng.

Thân Phi Quỳnh bỗng dừng chân lại, quay đầu nói :
- Äến nÆ¡i rồi !

Nhạc Tiểu Tuấn dừng lại theo nàng, đưa mắt ngơ ngác nhìn vách núi tuyết dựng đứng, thầm kinh ngạc nghĩ :
- Cốc khẫu ở đâu ? Chẳng lẻ đã đến nơi ? Cốc ở đây ư ?

Thân Phi Quỳnh cÆ°á»i vẻ bí mật nháy mắt há»i :
- Tuấn đệ, ngươi thử tìm xem, cốc khẫu ở đâu ?

Vách núi chạy dài cả mấy mÆ°Æ¡i trượng, đâu đâu cÅ©ng tuyết đóng trắng nhÆ° nhau không có má»™t chá»— nào đáng khả nghi, mặc dầu đã được nàng cho biết cốc khẫu bị vít bởi băng khối, nhÆ°ng cÅ©ng đành chịu, lắc đầu mỉm cÆ°á»i đáp :
- Tiểu đệ không tìm ra nỗi.

Thân Phi Quỳnh giá»ng ngá»t ngào :
- Hảo, theo tỷ tỷ !

Cuối vách núi tuyết phía bên trái là một vực thẳm, tuy nhìn chỉ thấy tuyết trắng như nhau, nhưng cũng có thể đoán ra được bên dưới là một vực tuyết rất sâu.

Thân Phi Quỳnh bÆ°á»›c đến vách núi tuyết, Ä‘Æ°a tay rút thanh Hàn Anh kiếm ra chí vào má»™t chá»— tuyết cao tầm ngÆ°á»i từ từ đâm sâu vào. Chỉ thấy nàng dùng lá»±c Ä‘Æ°a lưỡi kiếm cắt thành má»™t vòng tròn chừng má»™t xích, rồi thâu kiếm lại, cuối cùng dùng tay đẩy nhẹ, lập tức khối tuyết tròn từ từ chuyển Ä‘á»™ng trượt hẳn vào trong để lá»™ ra má»™t miệng hang.
- Hảo, chúng ta vào đi !

Thân Phi Quỳnh nói rồi liá»n nhún mình nhãy nhẹ vào bên trong.

Nhạc Tiểu Tuấn ngạc nhiên nói :
- Thì ra cốc khẫu nằm ở đây, ngay trước mắt mà tiểu đệ không thể nhận ra nỗi !

Vừa nói chàng vừa nhún chân nhãy vào trong.

Thân Phi Quỳnh thấy chàng nhãy vào rồi, khi ấy má»›i bẻ khối băng vừa rồi bị cắt tiện, đặt trở lại miệng cốc, dùng lá»±c đẩy trở ra vừa khít kín, cÆ°á»i nói :
- Äây vốn là má»™t sÆ¡n cốc tá»± nhiên, năm xÆ°a gia gia đăng sÆ¡n tìm nÆ¡i ẩn tích, vô tình phát hiện cốc núi này, bên trong tránh được gió mà lại ấm áp, cho nên má»›i đặt tên là TrÆ°á»ng Xuân cốc. Sau đó Ä‘Æ°a cả nhà lên đây ẩn cÆ°, nhÆ°ng vì sợ ngÆ°á»i ngoài phát hiện, cho nên đã dùng nhiá»u khối băng lá»›n từ nÆ¡i khác mang vỠđây lấp bít của cốc, dần dần những khối băng theo thá»i gian liá»n dính vá»›i nhau thành má»™t khối không hỠđể lại dấu vết. Má»™t lần ra vào chỉ cần dùng kiếm khoét má»™t lá»— tròn, sau đó đặt khối băng vừa khoét trở lại, chẳng mấy chốc thì miệng cốc sẽ lập tức liá»n vá»›i nhau, ngÆ°á»i ngoài nếu không biết, sẽ không bao giá» tìm vào đây được.
- À, thì ra là như vậy !

Ở trong cốc, quả nhiên không còn nghe thấy tiếng hàn phong rít qua, nhiệt Ä‘á»™ cÅ©ng ấm hẳn lên. ÄÆ°a mắt nhìn đã thấy má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» tá»± nhiên chạy sâu vào trong, ánh sáng má» nhạt cÅ©ng Ä‘Å© nhìn thấy để Ä‘i.

Hai ngÆ°á»i Ä‘i theo cốc đạo chừng hai dặm thì vượt ra khá»i cốc khẫu, khoảng không trÆ°á»›c mặt mở rá»™ng ra.

Nhạc Tiểu Tuấn bỗng nghe những tiếng ì ầm vang lên dội vào vách núi, không khí cũng bỗng trở nên lạnh.

Nhạc Tiểu Tuấn hít sâu một hồi nói :
- Ở đây lạnh thật !

Thân Phi Quỳnh không nói gì, nắm lấy tay chàng kéo Ä‘i thêm chừng mÆ°á»i bÆ°á»›c, rồi quay ngÆ°á»i chỉ lui phía sau nói :
- Ngươi nhìn lui xem !

Nhạc Tiểu Tuấn quay đầu nhìn lên, má»›i phát hiện ra từ trên cao tầm hÆ¡n trăm trượng, má»™t thác nÆ°á»›c dài nhÆ° con rồng đổ xuống phía ngoài, thì ra vừa rồi bá»n há» Ä‘i ngang qua dÆ°á»›i má»™t thác nÆ°á»›c, cho nên không khí má»›i trở nên lạnh nhÆ° vậy.

Má»™t cảnh hùng vÄ© thÆ¡ má»™ng mà trong Ä‘á»i chàng chÆ°a từng nhìn thấy bao giá», từ đây ngÆ°á»›c mắt nhìn thẳng lên đã có thể nhìn thấy bầu trá»i nhá» bé bị hạn chế bởi những vách núi dá»±ng đứng, không khí bên trên rõ ràng không thể truyá»n xuống sâu được dÆ°á»›i cốc núi này.

Thân Phi Quỳnh lại dẫn chàng men theo chân vách núi mà đi, trên đầu con thác vẫn đổ ầm ầm, nhưng không khí giỠđây đã ấm hẳn lên, thiên nhiên tạo nên cảnh vật thật là kỳ lạ !

Äi chừng hai mÆ°Æ¡i trượng nữa thì ra đến má»™t khoảng trống bằng phẳng, bầu trá»i theo đó cÅ©ng mở ra, từ đây có thể nhìn thấy núi trùng Ä‘iệp vây quanh tạo nên má»™t bức bình phong che chận những cái khắc nghiệt bên ngoài của thiên nhiên, để tạo thành má»™t căn nhà quanh năm ấm áp, cây cá» xum xuê, thá»±c không khác gì cảnh trá»i xuân ở Giang Nam, duy nhất má»™t Ä‘iá»u là ánh áng có phần hÆ¡i thiếu !

Nhạc Tiểu Tuấn phóng tầm mắt chiêm ngưỡng cảnh vật ở đây mà không khá»i kinh ngạc thốt lên :
- Äẹp tuyệt ! Äây là TrÆ°á»ng Xuân cốc ?

Rồi chăng quay đầu nhìn Thân Phi Quỳnh, mắt sáng lên thú vị nói :
- Vào đến TrÆ°á»ng Xuân cốc khiến tiểu đệ nhá»› đến má»™t nÆ¡i cách biệt vá»›i thế giá»›i bên ngoài, ký tải trong Äào Hoa Nguyên Ký của Äào Tiá»m !

Thân Phi Quỳnh ửng hồng đôi má nói :
- Chẳng phải sao, ở đây cÅ©ng có đất trồng trá»t, cÅ©ng có hồ đánh cá, nói chung má»™t vài gia đình có thể sinh sống ở đây suốt Ä‘á»i !

Nhạc Tiểu Tuấn chắc lưỡi tán thán :
- TrÆ°á»ng Xuân cốc thiên đạo cảnh xuân trong mùa đông, lấy núi làm thành, lấy thác làm hảo, kiên cố hùng vÄ© mà nên thÆ¡ diá»…m lệ.
- Ãi da, không ngá» gia gia của Quỳnh tỹ chẳng những là ngÆ°á»i có võ công cái thế, mà còn là má»™t kỳ nhân lảng mạn phiêu dật, biết tận hưởng hết cái thú của trá»i đất, đúng là má»™t Lão Thần Tiên !

Nhạc Tiểu Tuấn mải mê ngắm nhìn cảnh sắc trá»i đất, đối vá»›i chàng ở đây má»i cảnh vật chừng nhÆ° Ä‘á»u khác lạ tuyệt mỹ mà không nÆ¡i nào có thể có được, căn bản quên hẳn hiện tại trÆ°á»›c mặt.

Thân Phi Quỳnh chỉ mỉm cÆ°á»i ngá»t ngào nhìn chàng không nói gì.

Bá»n há» cả hai không để ý lúc nầy đã xuất hiện má»™t bóng ngÆ°á»i cao lá»›n đứng cách há» không xa, mắt cứ chầm chầm nhìn Nhạc Tiểu Tuấn.

Thân Phi Quỳnh bá»—ng phát hiện ra ngÆ°á»i này, liá»n chạy đến reo lên :
- A, TÆ° Äồ bá bá !

Nhạc Tiểu Tuấn bị tiếng nàng đánh động sực tỉnh lại, lúc nầy quay đầu nhìn mới thấy một lão già to lớn nhưng lưng hơi còng xuống mắt đang chăm nhìn mình.

Lão gia ừm má»™t tiếng, rồi cất giá»ng oang oang nhÆ° sấm há»i :
- Tiểu tử kia là ai ?

Thân Phi Quỳnh đáp :
- Äây là Nhạc Tiểu Tuấn, môn hạ Thiên SÆ¡n phái, kết nghÄ©a tỹ đệ vá»›i Ä‘iệt nữ.

Rồi nàng quay lại vẫy tay Nhạc Tiểu Tuấn lại, giới thiệu :
- Tuấn đệ, nhanh đến ra mắt TÆ° Äồ bá bá.

Nhạc Tiểu Tuấn chắp tay vái dài lão già, nói :
- Vản bối Nhạc Tiểu Tuấn bái kiến TÆ° Äồ lão tiá»n bối !

TÆ° Äồ lão nhân nguyên là nhân vật thành danh mấy mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c, ngoại hiệu Äá»™c Bích Khai Thiên TÆ° Äồ Dá»±c.

Lão thấy chàng thiếu niên anh tuấn khôi ngô thì cÆ°á»i ha hả nói :
- Tiểu huynh đệ, thì ra ngươi là môn hạ Thiên Sơn phái, nhất định công lực kiếm pháp tinh thâm lắm nhé !

Rồi lão nghiêng đầu há»i Thân Phi Quỳnh :
- Nhị cô nÆ°Æ¡ng không phải cùng Äại cô nÆ°Æ¡ng xuống núi, sao lại Ä‘á»™t nhiên vỠđây ?

Thân Phi Quỳnh :
- Tôi vỠthăm gia gia, gia gia khoẽ chứ ?
- A, cô nương vỠkhông khéo rồi, chỉ sợ khó gặp được Lão Thần Tiên.

Thân Phi Quỳnh vừa vào đến cốc nhìn thấy TÆ° Äồ Dá»±c vẫn bình thÆ°á»ng thì lòng đã hÆ¡i mừng, thầm nghÄ© hẳn không có chuyện gì xảy ra, chẳng ngá» lúc nầy nghe nói vậy thì giật mình há»i vá»™i :
- Gia gia đi đâu chăng ?

TÆ° Äồ Dá»±c nheo mắt già cÆ°á»i đáp :
- Lão Thần Tiên có đến năm mÆ°Æ¡i năm nay không há» rá»i khá»i cốc ná»­a bÆ°á»›c, có thể Ä‘i đâu được chứ ? Sau khi các vị cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i rồi, Lão Thần Tiên hÆ¡i buồn vì vắng vẻ, nên đã bế quan nhập định !
- Bế quan nhập định ?

Thân Phi Quỳnh cảm thấy kỳ quái, má»™t nhân vật nhÆ° gia gia nàng võ công đạt đến cảnh giá»›i thông huyá»n nhập thánh, giá» lại tá»± nhiên bế quan nhập định để luyện gì thêm chứ ?

Nên biết, má»™t ngÆ°á»i khi đã luyện công đạt đến cảnh giá»›i thông huyá»n nhập thánh, biết cùng trá»i đất thì tùy tâm sở dục, nhÆ° nhập định tiếp tục luyện công phu, chỉ e đã không thu thập được gì thêm nữa, thậm chí có thể ngược trở lại bị tẩu há»a nhập ma. Äó là cái lý Cùng Tắc Phản.

Trong lòng nghỉ nhanh rồi há»i :
- TÆ° Äồ bá bá, gia gia trÆ°á»›c lúc bế quan nhập định, có từng nói là luyện công phu gì không ?

TÆ° Äồ Dá»±c lắc đầu đáp :
- Không, từ sau khi các vị cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i rồi, không lâu thì Cô SÆ¡n Chủ đến thăm hàn huyên vá»›i Lão Thần Tiên đến ba ngày ba đêm. Lão Thần Tiên lần nầy bế quan nhập định có thể có liên quan đến câu chuyện vá»›i Cô SÆ¡n Chủ, không chừng. Lão Thần Tiên Ä‘ang tu luyện má»™t môn công phu truy tầm phép trÆ°á»ng sinh bất lão.

Thân Phi Quỳnh nghe nói Cô Sơn Chủ đến viếng, thì lòng hơi sinh nghi nói :
- Nói vậy gia gia nhập định sau lúc Cô Sơn Chủ vỠrồi, gia gia cũng không nói gì với bá bá ư ?
- A, Chuyện Lão Thần Tiên bế quan nhập định, lão hũ nghe Lê Tẫu nói.

Thân Phi Quỳnh ngạc nhiên há»i :
- Hừ, Lê Tẫu là ai ?

- Lê Tẫu là ngÆ°á»i được Äại cô nÆ°Æ¡ng phái đến thị hầu Lão Thần Tiên. Äại cô nÆ°Æ¡ng sợ sau khi Nhị cô nÆ°Æ¡ng và Tam cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i rồi, Lão Thần Tiên nhập định không ai thị hầu chăm sóc, cho nên phái Lê Tẫu đến, nghe đâu Lê Tẫu trÆ°á»›c đây từng hầu bên cạnh Há»a Linh thánh mẫu.

Thân Phi Quỳnh nghe thế thì giật thót mình, nhận ra tình hình không ổn, buộc miệng la lên :
- Sao tôi không há» nghe Äại thÆ° nói ?
- á»’, Chính khi đó Cô SÆ¡n Chủ mang đến, bà nói Äại cô nÆ°Æ¡ng lo cho Lão Thần Tiên, đây cÅ©ng là tấm lòng hiếu thảo.
- Hừ, nhất định bên trong có nguyên do rồi !

Thân Phi Quỳnh cắt ngang rồi vội giục :
- Chúng ta nhanh vào trong xem gia gia !

Lại quay đầu giục Nhạc Tiểu Tuấn :
- Tuấn đệ, chúng ta đi !

Không đợi TÆ° Äồ Dá»±c kịp nói gì thêm, nàng phóng ngÆ°á»i chạy nhanh vào trong má»™t Ä‘á»™ng khẫu.

TÆ° Äồ Dá»±c nhìn theo nàng lắc đầu chắc lưỡi :
- Từ nhỠđến lớn Nhị cô nương tính tình vẫn thế, chẳng đỗi tí nào !

Rồi lững thững bước theo chân nàng vào động.

Thân Phi Quỳnh vốn nghe Kim Thiết Khẫu nói Tuyết SÆ¡n có biến, mà chuyện khả năng xuất phát từ ngÆ°á»i của gia gia, giỠđây nàng nghe nói có Lê Tẫu nào đó được đại thÆ° phái đến, chừng nhÆ° là ngÆ°á»i của Há»a Linh thánh mẫu thì càng hoảng hồn. Chân chạy tợ hồ nhÆ° không chạm đất, tiếp ngay theo sau nàng là Nhạc Tiểu Tuấn, chàng lúc nầy cÅ©ng gấp theo chân Thân Phi Quỳnh, cảnh vật ở trong Ä‘á»™ng căn bản không còn lòng dạ nào để mắt nhìn.

Qua má»™t lúc, bá»n hỠđã đến cuối cốc, trÆ°á»›c mặt má»™t vách núi đá chận ngang, nhìn thấy ngay má»™t cá»­a thạch Ä‘á»™ng khá lá»›n, bên trên Ä‘á» mấy chữ vào vách đá "TrÆ°á»ng Xuân Ä‘á»™ng phủ".

TrÆ°á»›c Ä‘á»™ng phủ là má»™t bậc cấp mÆ°á»i mấy bậc.

Thân Phi Quỳnh chẳng chạy theo từng bậc cấp mà nóng lòng tung ngÆ°á»i phóng ào lên trên bậc cấp cuối cùng.

Äá»™t nhiên lúc ấy từ trong Ä‘á»™ng phủ má»™t bóng ngÆ°á»i nhãy ra chận Ä‘Æ°á»ng thét lá»›n :
- Dừng lại, ngÆ°Æ¡i là ai mà dám đến làm náo Ä‘á»™ng TrÆ°á»ng Xuân Ä‘á»™ng phủ ?

Thân Phi Quỳnh dừng chân lại Ä‘Æ°a mắt tức giận nhìn ngÆ°á»i này, chỉ thấy đó là má»™t trung niên phụ nhân vận áo lục, tay cầm trÆ°á»ng kiếm, nét mặt vẻ xảo trá, thét lá»›n :
- Ta là ai Æ° ? Ta há»i ngÆ°Æ¡i là ai má»›i phải ?

Trung niên phụ nhân quét mắt nhìn bá»n há» hai ngÆ°Æ¡i rồi hất hàm há»i :
- TÆ° Äồ lão nhị thủ giữ cốc khẫu, các ngÆ°Æ¡i làm sao vào tận đây được ?

Thân Phi Quỳnh dương đôi mày liễu nói :
- NgÆ°Æ¡i từ đâu đến ? Äã biết TrÆ°á»ng Xuân Ä‘á»™ng phủ, há lại không biết ta là ai ?

Từ trong Ä‘á»™ng phủ lại có ngÆ°á»i nghe ngoài này tiếng cải ồn ào liá»n chạy ra, trung niên phu nhân vừa rồi bèn há»i :
- Thực ra ngươi là ai ?

Thân Phi Quỳnh ưỡn ngực nói :
- Ta là Thân Phi Quỳnh, các ngươi nghe rồi, sao còn không xéo đi !

Trung niên phụ nhân áo lục quay lại nói nhá» vá»›i ngÆ°á»i vừa rồi :
- Nhanh vào trong thông báo !

Phụ nhân vừa chạy ra liá»n gật đầu rồi quay ngÆ°á»i vá»t nhanh vào trong Ä‘á»™ng phủ.

Nháy mắt, theo chân trung niên phụ nhân vừa rồi Ä‘i ra, còn có thêm má»™t phụ nhân khác thân vận trÆ°á»ng y thiên thanh mặt mày sắc xảo, tóc bá»›i cao, mi liá»…u mắt dài, quả nhiên là đẹp, nhÆ°ng cái đẹp thá»±c Ä‘anh đá !

Thân Phi Quỳnh bỉu môi hừ má»™t tiếng há»i :
- Ngươi có phải là Lê Tẫu không ?

Thanh y phu nhân ẻo ngÆ°á»i thÆ°á»›t tha bÆ°á»›c tá»›i, cÆ°á»i đáp :
- Cô là Nhị tiểu thÆ° Æ° ? Tiện thiếp chính là Lê Tẫu, phụng mệnh Äại tiểu thÆ° đến đây thị hầu Lão Thần Tiên.
- Hừ, ta từ chá»— Äại tiểu thÆ° đến đây, sao không há» nghe nói gì cả ?

Lê Tẫu nhoẽn miệng cÆ°á»i lả lÆ¡i nói :
- Úi da, Nhị tiểu thÆ° của tôi à, may mà tiện thiếp theo chân Cô SÆ¡n Chủ đến đây, nếu không thì ngÆ°á»i ta cho rằng tiện thiếp mạo danh thâm nhập vào đây vá»›i mÆ°u đồ gì !

Nói đến đó, bà ta bỗng a lên một tiếng quay đầu nói :
- HÆ°Æ¡ng Châu, HÆ°Æ¡ng Ngá»c, các ngÆ°Æ¡i sao không nhanh đến ra mắt Nhị tiểu thÆ° !

Hai phụ nhân kia liá»n tiến lên cúi ngÆ°á»i chào :
- Bá»n tiểu nữ yết kiến Nhị tiểu thÆ°.

Thân Phi Quỳnh không để mắt đến chúng hất hàm há»i :
- Gia gia ta đâu ?

Lê Tẫu đáp :
- Hội bẩm Nhị tiểu thư, Lão Thần Tiên chính đang tham thiên nhập định đã được ba tháng.
- Gia gia ta nhập định luyện công phu gì ?

Lê Tẫu cÆ°á»i cÆ°á»i đáp :
- Lão Thần Tiên luyện công phu gì, tiện thiếp không biết, Lão Thần Tiên đã không nói, tiện thiếp nào dám há»i ? Lão Thần Tiên trÆ°á»›c lúc bế quan nhập định, chỉ nói lần nầy bế quan phải đến ba năm, trong thá»i gian nhập định luyện công, tuyệt đối không ai được vào quấy nhiá»…u !
- Hảo, vậy thì ta vào há»i gia gia !

Nói rồi nàng khoát chân định đi.

Lê Tẫu thất kinh vội đưa tay cản lại la lên :
- Nhị tiểu thư, không được !
- Hừ, ngươi dám cản ta ?
- Tiện thiếp không dám, thế nhÆ°ng Nhị tiểu thÆ° nên nghe tiện thiếp nói má»™t lá»i.
- Nói đi !
- Tiện thiếp nghe nói Nhị tiểu thÆ° cÅ©ng là ngÆ°á»i luyện võ nghệ rất cao cÆ°á»ng, đúng chứ ?
- A, hay là ngươi định thử bản lĩnh của ta ?

Lê Tẫu mỉm cÆ°á»i nói :
- Nhị tiểu thÆ° hiểu nhầm rồi, tiện thiếp chỉ nghÄ© Nhị tiểu thÆ° đã là ngÆ°á»i luyện võ công, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu rằng lúc má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang nhập định luyện công, nếu nhÆ° bị ngÆ°á»i ngoài làm kinh Ä‘á»™ng thì sẽ ra sao chứ ?

Thân Phi Quỳnh khá»±ng ngÆ°á»i, rồi trấn tỉnh lại cÆ°á»i nói :
- Ngươi thật khéo ăn nói !

Lê Tẫu cÆ°á»i ngá»t ngào nói tiếp :
- Nhị tiểu thư quá khen, tiện thiếp chỉ là nhắc nhở tiểu thư lúc nầy không thể đánh động Lão Thần Tiên.
- Ừm, vậy gia gia ta bao giỠmới xả công ?

Lê Tẫu làm nhÆ° nhẩm tính, rồi cÆ°á»i đáp :
- MÆ°á»i ngày, Lão Thần Tiên cứ má»—i mÆ°á»i ngày thì xả công má»™t lần, xả công chỉ chừng má»™t buổi ăn uống hoa quả và phục dùng má»™t loại linh dược đặc chế, trong thá»i gian này má»›i có thể cùng ngÆ°Æ¡i nói chuyện.
- Vậy thì ta phải đợi thêm mấy ngày nữa ?
- Tính ra lần nầy đã nhập định được ba hôm, hẳn Nhị tiểu thư phải chỠthêm bảy hôm nữa...

Rồi nháy nháy mắt ra vẻ thân thiết nói :
- Nhị tiểu thÆ° Ä‘Æ°á»ng xa nghìn dặm vá» thăm hẳn rá»™ng rãi thá»i gian, tạm thá»i vào nghỉ, tiện thiếp sẽ cho ngÆ°á»i làm thức ăn mang lên, bảy ngay qua nhanh thôi mà !

Thân Phi Quỳnh phát một cử chỉ dứt khoát nói :
- Không ! Ta không thể lÆ°u lại trên núi lâu được, ta vá» thăm gia gia, nhất định phải nhìn thấy ngÆ°á»i mạnh khoẻ má»›i yên tâm.

Lê Tẫu bồi má»™t nữ cÆ°á»i làm duyên nói :
- Nhị tiểu thÆ° xin cứ yên tâm, tiện thiếp vốn thị hầu bên cạnh Thánh mẫu, lần nầy vinh hạnh được Äại tiểu thÆ° để mắt tá»›i, nói lắm Thánh mẫu má»›i chịu để tiện thiếp đến đây thị hầu Lão Thần Tiên, tiện thiếp chăm sóc rất má»±c chu đáo, Nhị tiểu thÆ° xin cứ yên tâm là được !

Thị hầu bên cạnh Thánh mẫu mấy tiếng này lá»t vào tai nàng khiến nàng càng giật mình sinh nghi, nói ngay :
- Không được, ta đã vỠđến Tuyết SÆ¡n lẻ nào không gặp gia gia, ngÆ°Æ¡i chá»› nói nhiá»u !

Lê Tẫu trớ mặt ngạc nhiên la lên :
- Nhị tiểu thÆ° sao không nghe lá»i khuyên của tiện thiếp ?
- Ta muốn gặp gia gia, ngươi lôi thôi gì chứ ?

Lê Tẫu lắc đầu nói :
- Nhị tiểu thÆ° xin thứ tá»™i tiện thiếp thất lá»…, Nhị tiểu thÆ° tuy rằng là tôn nữ của Lão Thần Tiên, nhÆ°ng tiện thiếp thân nhậm trá»ng trách thị hầu bên cạnh Lão Thần Tiên, quyết không thể để ai đánh Ä‘á»™ng Lão Thần Tiên trong lúc Ä‘ang nhập định, dù có chết cÅ©ng phải ngăn cản.

Thân Phi Quỳnh nghe bà ta nói cÅ©ng không phải không có lý, giá» làm náo Ä‘á»™ng cÅ©ng không phải là sách hay bèn thấp giá»ng nói :
- Ta chỉ muốn vào xem gia gia ta, quyết không làm náo Ä‘á»™ng đến ngÆ°á»i là được !

- Không được !

Lê Tẫu nói rất cương quyết :
- Trong lúc Lão Thần Tiên Ä‘ang bế quan nhập định, bÆ°á»›c vào ná»­a bÆ°á»›c cÅ©ng không được, nhở xảy ra chuyện. A, làm kinh Ä‘á»™ng đến Lão Thần Tiên tiện thiếp có chết cÅ©ng không tiếc, nhÆ°ng tiện thiếp biết ăn nói thế nào vá»›i Äại tiểu thÆ° đây ?

Thân Phi Quỳnh nhìn thấy thái Ä‘á»™ của Lê Tẫu vẻ thành khẩn thiết tha thì đã hÆ¡i má»m lòng.
Tài sản của Cánh gà nướng

  #50  
Old 28-09-2008, 08:42 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 48
Biến cố Tuyết Sơn




Nhạc Tiểu Tuấn từ đầu đến giỠđứng im lặng bên cạnh nàng theo dõi, chàng nhận ra thái Ä‘á»™ Lê Tẫu có vẻ thành thật, nhÆ°ng trong đôi mắt bà ta thỉnh thoảng cứ liếc láo liên, toát lên nét gian xảo giảo hoạt, nên lòng dạ sinh nghi. Khi ấy thấy Thân Phi Quỳnh đã má»m lòng, thoáng chút lúng túng khó xá»­, chàng liá»n dùng truyá»n âm nhập mật nói vá»›i Thân Phi Quỳnh :
- Quỳnh tỹ, mụ ta rất giảo hoạt ma mảnh, lá»i lẻ xảo biện, chá»› nên tin !

Thân Phi Quỳnh được chàng nhắc nhở thì lấy lại tá»± nhiên, trầm giá»ng nói :
- Chuyện gia gia ta nhập định luyện công, ta vốn không hay biết, mà Äại thÆ° ta cÅ©ng chẳng há» nói gì, cho nên ta má»›i trở vá» xem thá»±c hÆ° thế nào, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ta làm chủ chuyện này, không cần ngÆ°Æ¡i quan tâm, còn không nhanh tránh Ä‘Æ°á»ng ra Æ° ?

Lê Tẫu da mặt hơi biến, nhưng vẫn đứng cản trước bậc cấp cúi đầu nói :
- Nhị tiểu thÆ° vẫn cố chấp không nghe lá»i khuyên của tiện thiếp, tiện thiếp thân nhận trá»ng trách, nếu tiểu thÆ° nhất quyết đòi vào thì trÆ°á»›c hết hãy giết tiện thiếp !

Nói hết câu, quả nhiên bà ta quỳ thụp xuống phủ phục ngay trước mặt Thân Phi Quỳnh.

Thân Phi Quỳnh thấy bà ta hành Ä‘á»™ng nhÆ° vậy thì nhất thá»i ngá»› ngÆ°á»i.

Nhạc Tiểu Tuấn lâu nay hành cÆ°á»›c giang hồ bên cạnh Trúc Thu Lan, chàng há»c được rất nhiá»u kinh nghiệm quý giá, thấy Lê Tẫu quỳ thụp xuống thì lòng sinh nghi, vá»™i la lên :
- Quỳnh tỷ tỷ, đỠphòng bà ta giở trò...

Chàng nói chÆ°a hết câu, Ä‘á»™t nhiên thấy Lê Tẫu ngững nhanh đầu lên, khoé môi hiện nụ cÆ°á»i gian hiểm.

Äồng lúc, tay phải hai ngón búng nhẹ má»™t cái, má»™t làn phấn trắng rất mịn, bằng mắt ngÆ°á»i thÆ°á»ng không thể nào nhận thấy được.

Nhạc Tiểu Tuấn mắt chăm chú theo dõi bà ta, nên đã nhận ra hành Ä‘á»™ng nhá» này, liá»n phất tay đẩy má»™t chưởng tá»›i. Chàng lúc này công lá»±c cá»±c kỳ thâm hậu, tuy chỉ là má»™t cái phất tay rất nhẹ, nhÆ°ng cÅ©ng Ä‘Å© tạo thành má»™t cổ kình lá»±c đẩy vào khoảng cách giữa Thân Phi Quỳnh và Lê Tẫu.

Thân Phi Quỳnh căn bản không nhận ra hành Ä‘á»™ng của Lê Tẫu, mãi khi Nhạc Tiểu Tuấn phát Ä‘á»™ng kình lá»±c đẩy làn phấn mịn kia tản ra ngoài thì má»›i giật thót ngÆ°á»i nhãy vá» sau má»™t bÆ°á»›c.

Lê Tẫu thấy ngón ám toán của mình bị thất bại, lại bị kình lá»±c của Nhạc Tiểu Tuấn làm chấn Ä‘á»™ng, ngÆ°á»i vẫn quỳ, nhÆ°ng lại lÆ°á»›t nhanh vá» phía sau ná»­a bÆ°á»›c, rồi đứng phắt dậy cÆ°á»i khanh khách nói :
- Không ngỠmột gã thanh niên trẻ như ngươi lại có công lực thâm hậu đến thế !

Thân Phi Quỳnh mắt lạnh như băng sương, rút phắt thanh Hàn Anh kiếm ra phẫn nộ thét lớn :
- Nữ tặc nhân, ngÆ°Æ¡i dám giở trò man trá ? Xem ra Há»a Linh thánh mẫu phái ngÆ°Æ¡i đến đây là có âm mÆ°u !

Lê Tẫu sắc mặt trấn tỉnh cÆ°á»i nói :
- Nhị tiểu thư nói vậy không đúng tiện thiếp chỉ vì sợ Nhị tiểu thư làm kinh động hại đến Lão Thần Tiên, cho nên mới đành giở hạ sách...

Thân Phi Quỳnh lạnh giá»ng cắt ngang :
- Ngươi chớ nên tiếp tục xảo ngôn lệnh sắc ? Còn không chịu thúc thủ chịu trói, định để bỗn cô nương ra tay ?
- A,... Nhị tiểu thÆ° nhÆ° đã má»™t má»±c muốn gặp Lão Thần Tiên, vậy tiện thiếp xin dẫn Ä‘Æ°á»ng !

Nói rồi, lần nầy quả nhiên bà ta quay ngÆ°á»i vá»t vào trong, chỉ nhìn thân pháp cá»±c nhanh cÅ©ng biết không phải là tay vừa !

Thân Phi Quỳnh thấy bà ta trốn chạy, thét lớn :
- Dừng lại !

Vừa nói tung ngÆ°á»i chạy theo vào Ä‘á»™ng phủ.

Nhạc Tiểu Tuấn sợ nàng xảy ra chuyện gì, liá»n lÆ°á»›t ngÆ°á»i bám theo.

Chuyện xảy ra chỉ trong cái chá»›p mắt, lúc chàng phóng chân vào sâu trong Ä‘á»™ng, thì thấy Lê Tẫu đã rẻ ngoặc ở cuối Ä‘Æ°á»ng.

Thân Phi Quỳnh chÆ°a kịp đến đó, Ä‘á»™t nhiên "vù, vù", hai bóng ngÆ°á»i vá»t ra chận Ä‘Æ°á»ng.

Nàng dừng lại Ä‘Æ°a mắt nhìn, chỉ thấy hai ngÆ°á»i này thân vận trÆ°á»ng bào màu xám, mặt che kín má»™t ná»­a chỉ để lá»™ đôi mắt hung hung tà ác.

Thân Phi Quỳnh giật mình, không ngá» trong sâu TrÆ°á»ng Xuân Ä‘á»™ng phủ này lại bị ngÆ°á»i ngoài thâm nhập nhiá»u nhÆ° vậy, tức giận thét há»i :
- Các ngươi là ai ? Còn không mau tránh ra cho ta ư ?

Dứt lá»i, nàng phóng tá»›i má»™t chưởng, trong lúc căm phẫn má»™t chưởng đánh ra cÅ©ng Ä‘Å© vận đến tám thành công lá»±c, vã lại nàng từng luyện qua Kim Hình Chưởng nên má»™t chưởng này không tầm thÆ°á»ng tí nào.

NhÆ°ng chỉ nghe "bình" má»™t tiếng, cả ngÆ°á»i Thân Phi Quỳnh bị dá»™i lui mấy bÆ°á»›c.

Lão nhân áo xám bên phải vừa tiếp một chưởng, thân hình y nhiên bất động, mắt tợ hồ như không có chuyện gì xảy ra.

Bây giá» nghe giá»ng Lê Tẫu the thé từ sâu trong Ä‘á»™ng nói vá»ng ra :
- Nó chính là Nhị tiểu thư Thân Phi Quỳnh, Nhị lão không được để nó thoát !

Thân Phi Quỳnh sau phút kinh ngạc, lúc nầy nghe nói thế má»›i Ä‘Æ°a mắt nhìn, thì ra hai ngÆ°á»i này là hai lão già, tuy đã che mặt nhÆ°ng từ ánh mắt cho đến thân hình dáng dấp tÆ°Æ¡ng tá»± nhau, nhất thá»i chÆ°a biết bá»n há» lai lịch thế nào, liá»n chỉa kiếm thét há»i :
- Các ngươi là ai ?

Lão bên phải trầm giá»ng nói :
- Hắc ! NgÆ°Æ¡i là tôn nữ của Lão Thần Tiên, vậy mà đến bá»n lão phu hai ngÆ°á»i, cÅ©ng không nhận ra được Æ° ?

Thân Phi Quỳnh nhíu mày, chợt nhá»› ra bèn hất hàm há»i :
- Các ngÆ°Æ¡i phải chăng là Không Äá»™ng Tứ Hạo ?
- Hà hà..., Ngươi biết rồi thì tốt !

Thì ra hai lão nhân nầy là nằm trong nhóm Không Äá»™ng Tứ Hạo, bá»n há» vốn là sÆ° thúc của Không Äá»™ng SÆ¡n Chủ CÆ¡ Linh Vân, vai vế cá»±c cao. Nghe nói bá»n ngÆ°á»i nầy là anh em sinh bốn, từ lúc sinh ra đầu tóc đã trắng nhÆ° cÆ°á»›c, nên má»›i có danh Không Äá»™ng Tứ Hạo.

Bây giỠđã thấy hai lão già từ từ cởi bõ tấm mạn che mặt để lộ hai khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn, thoạt trông tợ hồ như được đúc ra từ một khuôn.

Thân Phi Quỳnh tức giận quát há»i :
- Tuyết SÆ¡n và Không Äá»™ng xÆ°a nay không thù không oán, các ngÆ°Æ¡i sao lại xâm nhập vào Ä‘á»™ng phủ của gia gia ta ?

Lão già bên trái cÆ°á»i nói :
- Tiểu nha đầu, ngươi biết gì hử ?
- Huynh đệ lão phu hai ngÆ°á»i chính phụng mệnh SÆ¡n Chủ đến đây làm há»™ pháp cho Huyá»n Linh Tẩu.

Huyá»n Linh Tẩu là hiệu xÆ°ng của Tuyết SÆ¡n Lão Thần Tiên.

Thân Phi Quỳnh Ä‘anh giá»ng nói :
- Không cần, ta đã vỠđây có thể làm hộ pháp cho gia gia ta, các ngươi nhanh đi đi !

Lê Tẫu lúc nầy đã thò đầu ra ở Ä‘á»™ng đạo, ré giá»ng nói :
- Thân Phi Quỳnh, ngươi trong lòng ngầm có âm mưu, há ta không biết sao ?

Thân Phi Quỳnh càng tức giận nói lớn :
- Ngươi bảo ta có âm mưu gì kia chứ ?

Lê Tẫu cÆ°á»i lá»›n nói :
- Nói ngươi biết, ta đã sớm nhận được thư của Thánh mẫu chuyễn đến, bảo rằng ngươi muốn tạo phản, chạy theo một tên mặt trắng hỠNhạc, định trở vỠnúi ăn trộm Thiên Niên Ngạc Bảo của Lão Thần Tiên...

Thân Phi Quỳnh nghe thì giận tím gan, chỉa kiếm thét lên :
- Tiện nhân, ngươi dám nói bậy !

Nàng định bá»— nhào ngÆ°á»i nhãy tá»›i tấn công, nhÆ°ng lão già bên trái đã chận Ä‘Æ°á»ng nói :
- Tiểu nha đầu, ngươi nên ngoan ngoãn dừng lại cho lão phu !

Lê Tẫu được nÆ°á»›c càng cÆ°á»i vang khanh khách nói :
- Nhị tiểu thư à, chẳng lẻ ta nói không đúng sao mà hững hững hỠhỠvậy chứ ?

Thân Phi Quỳnh mặt xanh nhÆ° thiếc, nhÆ°ng bị hai lão già chận Ä‘Æ°á»ng đành dừng lại, hầm hầm tức giận nói :
- Nhị vị nếu còn không chịu tránh Ä‘Æ°á»ng, chá»› trách tôi vô lá»… !

Lê Tẫu cÆ°á»i nói tiếp :
- Nhị tiểu thư, nhị vị lão nhân đây đến làm hộ pháp cho Lão Thần Tiên, ngươi bội phản Lão Thần Tiên lại còn lớn mồm, Nhị lão giỠsẽ bắt ngươi đem đến trước mặt Lão Thần Tiên xử trí, để xem loại mặt dầy chạy theo trai, xem ngươi còn dám lu loa nữa không ?
- Hừ, con tiện nhân, ngươi dám sĩ nhục bỗn cô nương !

Nói rồi nhãy tá»›i, nhÆ°ng liá»n bị lão già bên trái phất tay đẩy ngược trở lại, nàng Ä‘iên tiết thét lá»›n :
- Lão tặc, rõ ràng các ngươi mưu đồ hảm hại gia gia ta, ta nhất định thí mệnh với lũ các ngươi...

Lão già bên trái mắt lá»™ hung quang giá»ng ầm ầm nhÆ° chuông vỡ rít lên :
- Con nha đầu, ngươi dám vô lễ với lão phu !

Nhạc Tiểu Tuấn không biết lai lịch của Không Äá»™ng Tứ Hạo, nhÆ°ng thấy Thân Phi Quỳnh hai lần bị đẩy lui, Ä‘Å© hiểu bá»n há» rất lợi hại, khi ấy liá»n sấn tá»›i gần Thân Phi Quỳnh nói :
- Quỳnh tá»· tá»·, để tiểu đệ tiếp bá»n há» !

Lê Tẫu càng cÆ°á»i tợn chỉ tay nói :
- Tên mặt trắng, ngÆ°Æ¡i rõ ràng lấy trứng chá»i đá, thật không biết tá»± lượng sức hÆ°Æ¡u non !

Nhạc Tiểu Tuấn ưỡn ngực dõng dạc nói :
- Chưa hẳn đã thế !

Lão già bên phải nheo mắt nhìn chàng má»™t cái trầm giá»ng quát :
- Thằng nhãi, lão phu chỉ bằng một ngón tay đũ đánh văng ngươi !
- Hà hà... Vậy thì thử xem !

Thân Phi Quỳnh nhắc chàng :
- Tuấn đệ, Không Äá»™ng Tứ Hạo là sÆ° thúc của CÆ¡ SÆ¡n Chủ, võ công cá»±c cao, ngÆ°Æ¡i phải cẩn thận má»›i được.

Nhạc Tiểu Tuấn cÆ°á»i vang nói :
- NgÆ°á»i có võ công cao cÆ°á»ng cần phải có thêm nghÄ©a khí chính trá»±c má»›i đáng gá»i là đại trượng phu, nhÆ° hạng ngÆ°á»i tâm địa sài lang, chuyên làm chuyện ác, võ công có cao đến đâu há đáng để ngÆ°á»i kính sợ ?

Lão già bên phải nghe thì phát ná»™, cÆ°á»i gằn mấy tiếng nói :
- Thằng nhãi, khẩu khí ngươi chẳng nhỠtí nào !

Nói rồi, quả nhiên thấy tay phải chỉ dùng một ngón trỠchỉa ra, nhằm ngực chàng điểm tới.

Äối phÆ°Æ¡ng đã nói chỉ dùng má»™t ngón tay đánh văng chàng, chàng vốn đã luyện thành Nghịch mạch Thần công nào sợ thủ pháp cách không Ä‘iểm huyệt ? Nên làm ra vẻ ung dung cÆ°á»i nói :
- Lão trượng niên kỹ không nhá», hẳn há»a hầu cÅ©ng rất lá»›n !

CÆ°á»i nói mà ngÆ°á»i không há» có chút gì né tránh.
Khoảng cách hai ngÆ°á»i chỉ tầm má»™t trượng, vá»›i ngÆ°á»i có công lá»±c tinh thâm nhÆ° Không Äá»™ng Tứ Hạo, căn bản xuất thủ là đến nÆ¡i, đối phÆ°Æ¡ng muốn né tránh cÅ©ng không kịp.

Má»™t chỉ Ä‘iểm tá»›i quả nhiên trúng đích, vào huyệt Cá»­u Vỹ của chàng, nhÆ°ng chẳng những chàng không bị hất văng mà còn đứng yên bất Ä‘á»™ng, thần thái y nhiên tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nhÆ° không.

Cả hai lão nhân thật không thể tin ná»—i vào mắt mình, bằng má»™t chỉ lá»±c của bá»n há», thì đến những cao thủ trên giang hồ còn ít ngÆ°á»i tiếp nói, vậy mà má»™t thiếu niên tuổi chừng hai mÆ°Æ¡i, lại không chút Ä‘á»™ng thanh sắc đón nhận má»™t chỉ lá»±c của lão ta ?

Lão nhân bên phải kinh ngạc đến mắt long lên, bất giác cất tràng cÆ°á»i dài quái dị nói :
- Tiểu tử ngươi khá thật, hãy tiếp thêm lão phu một chưởng này !

Nhạc Tiểu Tuấn biết chuyện hôm nay đối phÆ°Æ¡ng không bao giá» nhượng sức, phải thi thố hết bản lÄ©nh của mình má»›i được, bèn chẳng chút khách khí cÆ°á»i sang sảng nói :
- Lão trượng như có ý chỉ giáo, đừng nói một chưởng, đến ba chưởng tại hạ cũng xin hầu tiếp !

Hai lão già bất giác Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, lão bên trái thấp giá»ng nói :
- Tiểu tử này xem ra lai lịch chẳng nhỠ!

Lão bên phải lại cất tiếng cÆ°á»i nhÆ° sấm, rung Ä‘á»™ng cả thạch Ä‘á»™ng, nói :
- Cứ cho là có lai lịch, nhưng lão phu nhất định bửa hắn ra !

Nói rồi ánh mắt lão nhÆ° hai đóa há»a tinh nhìn chầm vào mắt Nhạc Tiểu Tuấn gằn giá»ng :
- Tiểu tử, ngươi cẩn thận !

Nói rồi, tay phải giơ lên từ từ phát ra một chưởng cực mạnh.

Lão già này vốn gầy ốm nhÆ° que củi, lúc nầy xoè tay tung ra má»™t chưởng má»›i nhận rõ năm ngón tay xoè rá»™ng hÆ¡n ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, chẳng khác gì bàn tay quá»·.

Nhạc Tiểu Tuấn đứng yên bất Ä‘á»™ng, ngầm vận tụ chân lá»±c, chỠđến khi chưởng lá»±c đến gần trÆ°á»›c ngÆ°á»i má»›i vung tay lên nghênh tiếp.

Chỉ nghe "Bình" má»™t tiếng, hai chưởng chạm nhau phát ra tiếng ná»— lá»›n, kình phong nhÆ° lôi Ä‘á»™ng, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u thoái lui má»™t bÆ°á»›c.

Äến lần nầy thì mặt lão già bên phải biến sắc, lão má»™t chưởng đánh ra đã vận đến tám thành công lá»±c, vậy mà cả hai Ä‘á»u thoái lui má»™t bÆ°á»›c, căn bản lão không chiếm má»™t chút Æ°u thế nào.

NhÆ°ng Không Äá»™ng Tứ Hạo thân phận đã cao, công lá»±c tinh thâm, lẻ nào chịu bẽ mặt trÆ°á»›c má»™t thiếu niên thuá»™c hàng cháu chắc, lão Ä‘anh giá»ng nói :
- Tiểu tử, ngươi dám tiếp thêm lão phu một chưởng nữa !

Nhạc Tiểu Tuấn vừa rồi tiếp má»™t chưởng cÅ©ng không khá»i thầm kính phục công lá»±c thâm hậu của đối phÆ°Æ¡ng, nhún vai cÆ°á»i nói :
- Vừa rồi tại hạ đã nói, lão trượng đánh ba chưởng tại hạ cũng tiếp, xin cứ tự nhiên xuất thủ !
- Hảo, ngươi xem đây !

Rồi chẳng chút khách khí giữ thể diện, lão sấn tới vung song chưởng phát ra thế như bài sơn đảo hải dũng mãnh vô cùng.

Lần nầy song chưởng của lão đánh ra không nghe tiếng kình phong rít mạnh, nhÆ°ng phải biết rằng toàn bá»™ kình lá»±c ẩn tàng bên trong, khi chưởng đối phÆ°Æ¡ng tiếp xúc thì má»›i phát huy thâm nhập ná»™i phủ đả thÆ°Æ¡ng toàn bá»™ tâm mạch. Äây chính là Hàm Long chưởng thành danh mấy mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c của huynh đệ Không Äá»™ng Tứ Hạo mà ngÆ°á»i trên giang hồ nghe phải khiếp đảm !

Nhạc Tiểu Tuấn tuy không há» nghe đến Không Äá»™ng Tứ Hạo, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng chẳng há» biết đến Hàm Long chưởng, nhÆ°ng nhìn thấy đối phÆ°Æ¡ng lần nầy ra chưởng thế rất mạnh mà lại vô thanh vô tức, biết bên trong tất hàm ẩn biến hóa. Chàng tụ Ä‘Å© chân khí, ý dẫn mạch chuyá»…n nghịch lÆ°u rồi phát ra ở song chưởng, giÆ¡ lên trá»±c tiếp nghênh đón.

Lần nầy bốn chưởng tiếp nhau không nghe tiếng nỗ dữ dội, mà chỉ phát ra những tiếng âm trầm dội vào vách núi kéo dài bất tuyệt, vách núi bị kình lực chấn động mạnh đất đá rơi xuống như mưa.

Nên biết, Nhạc Tiểu Tuấn đã luyện Nghịch Mạch Huyá»n Công đến trình Ä‘á»™ thuận nghịch do tâm, lại thêm mấy mÆ°Æ¡i năm công lá»±c của Thất Công, Bát Công truyá»n vào khiến công lá»±c chàng tăng tiến gấp mÆ°á»i lần, đã thế ba thành công lá»±c Tiếp Dẫn thần công của Äại Giác đại sÆ° lÆ°u lại trong ná»™i thể của chàng, tạo thành má»™t sức mạnh ghê gá»›m. Lúc nầy song chưởng của lão già đánh tá»›i, chàng tiếp nhận má»™t cách nhẹ nhàng.

Lão già bên trái dã nhận ra thần lực của thiếu niên, vội la lên :
- Lão Tứ, nhanh tránh ra, lão phu tiếp hắn một chưởng !

Lão già bên phải được gá»i là lão Tứ cả ngÆ°á»i bị bắn lùi sau mấy bÆ°á»›c trán đổ mồ hôi, rõ ràng lão vừa rồi bị chấn Ä‘á»™ng rất mạnh, xem lại Nhạc Tiểu Tuấn cÅ©ng bị thoái lui, nhÆ°ng vẽ mặt không chút Ä‘á»—i sắc.

Bây giá» thấy lão già bên trái nói vậy, liá»n rút từ thắt lÆ°ng ra má»™t cây tẫu bằng trúc có nhiá»u đốt ngắn, chậm rải nói tiếp :
- Tiểu tử, binh khí ngươi đâu ? Lão phu muốn thử ngươi vài chiêu binh khí.

Nhạc Tiểu Tuấn cÆ°á»i đáp :
- Rất tốt, lão trượng đã có ý chỉ giáo, tại hạ xin hầu tiếp. Có Ä‘iá»u tại hạ nghÄ© rằng nhị vị đã xuất hiện ở đây tất chẳng khi nào chịu nhượng Ä‘Æ°á»ng cho Quỳnh tá»· tá»·, hay là nhị vị cùng vào má»™t lần thì đở tốn thá»i gian !

Lão gia mặt tím tai cÆ°á»i gằn nói :
- Tiểu tá»­, ngÆ°Æ¡i thật là cuồng vá»ng !

Nhạc Tiểu Tuấn nhún vai cÆ°á»i nói :
- Nhị vị lão trượng có lẻ không nguyện liên thủ chỉ giáo ? NhÆ°ng tại hạ chẳng khách khí mà nói thật, trừ phi nhị vị lão trượng nhanh chóng rá»i khá»i TrÆ°á»ng Xuân cốc, bằng không chá»› nghÄ© đến chuyện cùng tại hạ Ä‘á»™ng thủ !

Chàng biết đối phÆ°Æ¡ng nhất định không khi nào chịu thôi, cho nên má»›i buông lá»i cuồng ngạo khích bác cho bá»n há» ná»—i giận.

Lão già bên phải quả nhiên giận cá»±c thành tiếu, ngữa cổ cÆ°á»i khan má»™t tràng chỉ tay nói :
- Cuồng tá»­, không ngá» ngÆ°Æ¡i dám buông lá»i nhÆ° vậy trÆ°á»›c mặt bá»n lão phu !

Lão già bên trái có chút trầm tỉnh hơn, xoay xoay chiếc cán tẫu trong tay nhướng mày nói :
- Tiểu tá»­, lão phu má»—i khi xuất thủ thì ngÆ°Æ¡i chỉ có vài phần hy vá»ng sống xót, thế nhÆ°ng giá» huynh đệ lão phu liên thủ tấn công, thì ngÆ°Æ¡i đến má»™t phần vạn hy vá»ng sống thoát cÅ©ng không còn. Lão phu nhận thấy ngÆ°Æ¡i còn trẻ tuổi mà đã tu tập đến trình Ä‘á»™ ấy, cho nên tiếc mà để cho ngÆ°á»i má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống, tốt nhất chá»› nên buông lá»i kích ná»™ lão phu má»›i hay !

Nhạc Tiểu Tuấn ôm quyá»n xá xá mấy cái nói ngay :
- Äa tạ hảo ý của lão trượng, tại hạ cÅ©ng có lá»i khuyên, tại hạ trong võ lâm tuy chỉ là kẻ tiểu bối hậu há»c, tuy không biết lai lịch của Không Äá»™ng Tứ Hạo. NhÆ°ng vừa rồi cứ nhÆ° Quỳnh tỹ tỹ nói, nhị vị thân phận là sÆ° thúc của CÆ¡ SÆ¡n Chủ, Ä‘Å© thấy thân phận rất cao, mà võ công cÅ©ng cá»±c kỳ thâm hậu, tứ vị thành danh được nhÆ° thế quả không dá»… tí nào. Lại nói Tuyết SÆ¡n và Không Äá»™ng vừa có quan hệ thông gia, lại vừa liên thủ vá»›i nhau hành Ä‘á»™ng, Ä‘Å© thấy hai nhà thân thiết vá»›i nhau thế nào rồi ? Hiện tại nhị vị thâm nhập vào tận TrÆ°á»ng Xuân cốc, há không thấy hành Ä‘á»™ng này làm tá»—n thÆ°Æ¡ng hòa khí hai nhà ? Tại hạ chỉ có má»™t lá»i khuyên, nhị vị nhanh rá»i khá»i Ä‘á»™ng phủ này thì tốt nhất !

Lê Tẫu bỗng nhiên lên tiếng chen vào :
- Ngươi thật là đỗi trắng hóa đen, đảo lộn thị phi, nhị vị lão nhân đây chính do Cơ Sơn Chủ phái đến hộ pháp cho Lão Thần Tiên.

Thân Phi Quỳnh nghe bà ta lên tiếng, tức giận chỉa kiếm mắng :
- Tiện nhân kia, ngươi dám nói xàm, bỗn cô nương trước hết bổ ngươi ra !

Dứt lá»i, chỉ thấy nàng tung ngÆ°á»i vá»t vào trong Ä‘uổi theo.

Lão già bên phải phát chưởng đánh tá»›i, nhÆ°ng Nhạc Tiểu Tuấn đã phóng trÆ°á»›c, liá»n nhãy tá»›i Ä‘Æ°a tay nghênh tiếp đở cho Thân Phi Quỳnh.

Chàng vừa ra chiêu vừa nói lớn :
- Quỳnh tỹ, cứ nhanh đuổi bắt tặc nữ kia, hai lão già này đã có tiểu đệ đối phó !
- Bình, bình...

Phút chốc chàng thi triển võ công đấu nhau với hai lão già ác liệt...

Lại nói, Thân Phi Quỳnh căm giận Lê Tẫu thấu xÆ°Æ¡ng thấu cốt, trong lòng lại nôn nóng xem tình hình của gia gia, bây giá» thấy Nhạc Tiểu Tuấn đã cầm chân được bá»n nhị Hạo, nàng liá»n nắm kiếm phóng vào trong Ä‘uổi theo Lê Tẫu, miệng thét lá»›n :
- Ngươi chạy đi đâu, tiện nhân !

Lê Tẫu quay ngÆ°á»i chạy, nhÆ°ng chính lúc quay ngÆ°á»i từ tay bà ta lại vung ra má»™t cái, chỉ thấy có đến mÆ°á»i vật gì to nhÆ° dây cÆ°á»›c trắng sáng dài ngắn không giống nhau bay ngược trở lại trÆ°á»›c ngÆ°á»i Thân Phi Quỳnh.

Ở trong thạch đạo được thiết kế nhÆ° má»™t hành lang, chỉ có Ä‘iá»u hai bên vẫn là vách đá dá»±ng đứng nhÆ°ng khoảng cách khá rá»™ng, dá»c hành lang được thắp sáng bởi những ngá»n đèn mở trừu cháy sáng.

Thân Phi Quỳnh nghe tiếng gió đã kịp nhìn thấy mÆ°á»i mấy sợi thép sáng lóng bay ngược lại, đồng thá»i đầu má»—i dây kẻm là má»™t chiếc móc câu to nhá» ngắn khác nhau, đầu móc câu có màu trắng sáng khác thÆ°á»ng, thầm hiểu nó được tẩm Ä‘á»™c.

Thân Phi Quỳnh vá»™i vung kiếm lên phát ra định chém cản lại mÆ°á»i mấy móc câu.

Lê Tẫu cÆ°á»i khanh khách noi :
- Nhị tiểu thư của tôi, Hàn Anh kiếm sắc như chém bùn, nhưng chớ nghĩ chém đứt nỗi thập nhị ngân câu của ta nhé !

Lê Tẫu tuy nói là vậy, nhÆ°ng thấy kiếm ảnh lÆ°á»›t tá»›i liá»n thâu hồi mÆ°á»i hai chiếc móc câu, rồi vung tay tiếp chiêu thứ hai, chủ Ä‘á»™ng tấn công.

MÆ°á»i hai chiếc móc câu to nhá» dài ngắn khác nhau, dài thì dành tấn công ngắn thì phòng há» trÆ°á»›c thân, vô cùng lá»™i hại.

Thân Phi Quỳnh thấy bà ta xá»­ dụng má»™t lần mÆ°á»i hai chiếc móc câu mà vừa thâu kiếm đã thấy móc câu lại lá»›p lá»›p bay tá»›i, nàng vung kiếm phát liá»n bảy tám kiếm cá»±c nhanh.

Kiếm quang loang loáng, thế nhưng không chém trúng được chiếc móc câu nào, ngược lại một chiếc móc câu trúng vào thân áo, soạt một tiếng, bị rách cả mấy thốn.

Thân Phi Quỳnh vô cùng tức giận, nàng trong tay nắm Ä‘oản kiếm Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên khó địch vá»›i loại binh khí lợi hại nhÆ° móc câu của bà ta. Khi ấy nghÄ© nhanh phải tiếp cận áp chiến má»›i được, liá»n thi triển khinh công tuyệt đỉnh, Thiên y thân pháp, cả ngÆ°á»i xoay nhanh nhÆ° chiếc vụ lÆ°á»›t tá»›i sát ngÆ°á»i Lê Tẫu, miệng hét dài má»™t tiếng chết, đồng thá»i kiếm ba xích phóng ngay vào ngá»±c bà ta.

Lê Tẫu trong tay thập nhị ngân câu chỉ sở trÆ°á»ng đấu vá»›i tầm dài, lúc nầy vừa đắc thủ má»™t chiêu, không ngá» Thân Phi Quỳnh nhanh nhÆ° làn khói áp sát vào ngÆ°á»i, nháy mắt đã thấy Hàn Anh kiếm lÆ°á»›t tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c, muốn trở tay cÅ©ng không kịp. Giật thót mình à lên má»™t tiếng, rồi tay buông nhanh chùm móc câu, nhãy phóc ngÆ°á»i vào trong tháo chạy.

Thân Phi Quỳnh một chiêu đắc thủ khi nào chịu để đối phương chạy thoát, hươi kiếm thét lớn :
- Tiện nhân, chạy đâu cho thoát !

Cả ngÆ°á»i nhÆ° ánh chá»›p vụt lÆ°á»›t theo, bảo kiếm chém má»™t nhát vá»›i chiêu Thiên Æ°ng bích hổ, thế cá»±c hiểm.

Nháy mát đã thấy kiếm lÆ°á»›t tá»›i đến trÆ°á»›c ngÆ°á»i Lê Tẫu chừng ba thốn, bá»—ng nhiên trÆ°á»›c mặt ánh thép loáng lên, rồi kong má»™t tiếng, tay kiếm nàng bị chấn Ä‘á»™ng mạnh suýt nữa thì kiếm vuá»™t khá»i tay.

Lê Tẫu đã thoát ngÆ°á»i ra ngoài tám trượng dừng chân lại cÆ°á»i lên khanh khách, trong tay bà ta giỠđây đã có thêm má»™t thanh ngân câu Ä‘ao rất mạnh nhÆ°ng ánh thép xanh Ä‘á» bất phân, Ä‘Å© thấy là loại kỳ binh dị khí.

Thân Phi Quỳnh khá»±ng cả ngÆ°á»i sá»­ng sốt, thanh Hàn Anh kiếm trong tay nàng được gia gia đặc chế, chẳng kém gì thần binh linh khí, chém sắt nhÆ° chém bùn. Vậy mà vừa rồi đối phÆ°Æ¡ng chỉ dùng má»™t thanh ngân câu Ä‘ao tiếp đở má»™t chiêu thế cá»±c mạnh của nàng còn bị chấn Ä‘á»™ng cả ngÆ°á»i, Ä‘Å© thấy công lá»±c bà ta quyết không thua kém gì nàng !

Tá»± nhiên lúc nầy trong đầu nàng chợt nhá»› đến má»™t ngÆ°á»i, bà ta xÆ°ng là Lê Tẫu, chẳng lẻ chính là Lê CÆ¡ hóa danh ?
Lê Cơ là một trong hai tỳ nữ tâm phúc luôn hầu bên cạnh Cơ Sơn Chủ.

Nàng nhá»› ra Ä‘iá»u nầy chính là vì thanh câu Ä‘ao trên tay phụ nhân, nó chẳng phải là thanh Ngô Câu kiếm đặc chế của CÆ¡ SÆ¡n Chủ sao ?

Trong đầu nghÄ© vậy, lạnh giá»ng há»i.
- Ngươi là Lê Cơ ?

Chỉ thấy Lê Tẫu nhoẽn miệng cÆ°á»i ẻo lả đáp :
- Tùy ngÆ°Æ¡i, muốn gá»i sao cÅ©ng được !

Thân Phi Quỳnh giá» thì biết chắc Ä‘iá»u nàng nghÄ© không sai, nghiến răng há»i :
- Gia gia ta và Cơ Sơn Chủ vốn chẳng có thù oán, các ngươi manh tâm xâm nhập vào đây hảm hại gia gia ta là có ý gì ?

Lê CÆ¡ nháy mắt cÆ°á»i cÆ°á»i, trÆ°á»›c sau vẫn đáp :
- Nhị tiểu thư nói vậy không đúng, tôi chỉ vâng mệnh Sơn Chủ đến đây thị hầu Lão Thần Tiên.
- Thôi được, CÆ¡ SÆ¡n Chủ và gia gia ta thâm giao mấy mÆ°Æ¡i năm nay, ta không truy vấn nhiá»u, giá» ngÆ°Æ¡i nhanh rá»i khá»i đây !
- Rá»i khá»i đây ? Nhị tiểu thÆ° nói nghe Ä‘Æ¡n giản, tôi giá» mà Ä‘i thì khi hồi sÆ¡n phục mệnh ăn nói thế nào vá»›i SÆ¡n Chủ đây ?

Thân Phi Quỳnh chỉa kiếm nói :
- Ta không cần biết, nhưng nếu ngươi còn ngoan cố không đi, thì chớ trách ta hạ thủ vô tình !
- Ồ, chẳng phải vừa rồi chúng ta đã động thủ đó sao ? Nhị tiểu thư cứ thi thố bản lĩnh, tôi xin tiếp giáo !

Thân Phi Quỳnh đại nộ thét lớn một tiếng, rồi vung kiếm lên đâm tới một chiêu.

Lê CÆ¡ cÆ°á»i khanh khách nói lá»›n :
- Äúng rồi, chúng ta bằng kiếm pháp đấu má»™t phen phân cao thấp !

Trong lá»i nói, chỉ thấy bà ta hoa kiếm má»™t Ä‘Æ°á»ng phát khai lưỡi kiếm của nàng, câu Ä‘ao lợi hại ở chá»— Ä‘á»™ cong của nó, nên bạt kiếm ra ngoài mà đầu lưỡi Ä‘ao vẫn còn lÆ°á»›t tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c đối phÆ°Æ¡ng, đây chính là chiêu Bát thảo tầm xà.

Thân Phi Quỳnh thấy kiếm bị đánh bật ra, đồng thá»i lưỡi kiếm còn lÆ°á»›t tá»›i liá»n lách ngÆ°á»i kịp tránh, rồi tung tay trái bằng má»™t chưởng.

Lê Cơ không ngỠđối phương ứng phó cũng nhanh, vội giơ chưởng lên tiếp chiêu.

Bốp một tiếng, hai thân hình xáp vào nhau rồi lại tách ra.

Lê CÆ¡ đã có chủ ý vừa đánh vừa thủ, cho nên ngÆ°á»i dạt ra là tung nhãy vào trong.

Thân Phi Quỳnh chân vừa chạm đất liá»n nhún ngÆ°á»i phóng ngược trở lại vá»›i chiêu thứ hai.

Lê CÆ¡ đành quay ngÆ°á»i chống trả.

Nháy mắt bá»n há» tạo thành má»™t cặp đấu ác liệt.

Thân Phi Quỳnh bằng vào sở há»c Tuyết SÆ¡n tuyệt kỹ, thanh Hàn Anh kiếm thi triển nhÆ° rồng bay phượng múa, kiếm ra chiêu biến hóa kỳ ảo.

Lê CÆ¡ ngược lại võ há»c hấp thu chân truyá»n từ CÆ¡ Linh Vân, lại thêm thanh Ngô Câu kiếm trong tay phát huy đến cá»±c Ä‘iểm tuyệt há»c, cả hai không ai dám khinh địch, từng chiêu từng chiêu quyết dành lấy thế thượng phong, quả là má»™t cặp kỳ phùng địch thủ.

Trong hành lang, ánh đèn cháy sáng soi tá»a, giỠđây ánh kiếm loang loáng ngá»i ngá»i, thế nhÆ°ng bá»n hỠđấu vá»›i nhau qua chừng ba mÆ°Æ¡i chiêu thì say kiếm, căn bản không còn để ý gì bên ngoài.

Lúc này, có má»™t bóng ngÆ°á»i từ bên ngoài chạy nhanh vào trong, thấy bá»n hỠđấu kịch liệt thì ngÆ°á»i này chạy nhẹ chân lại quan sát.

Äá»™t nhiên ngÆ°á»i này la lá»›n :
- Quỳnh tỹ, để tiểu đệ !

Thân Phi Quỳnh Ä‘ang đấu kịch liệt, bá»—ng nghe chính là giá»ng Nhạc Tiểu Tuấn, ghé mắt nhìn thì đúng là chàng đã chạy vào đến nÆ¡i, bất giác phấn chấn vui lên.

Chàng Ä‘ang đấu vá»›i bá»n nhị Hạo, giá» chạy vào đây, có nghÄ©a là đã thắng bá»n há» ngoài đó chứ chẳng nghi ?
Nàng mừng, ngược lại Lê Cơ thì cả kinh.

Bà ta là ngÆ°á»i võ công chẳng tầm thÆ°á»ng, cÆ¡ trí lại hÆ¡n ngÆ°á»i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nhìn tình hình cÅ©ng Ä‘oán ra vấn Ä‘á», trong đầu nghÄ© nhanh, rồi bật cÆ°á»i ré lên ;
- Tiểu tử mặt trắng, ngươi đến vừa khéo !

Kiếm vừa phát má»™t chiêu ná»­a chừng, bá»—ng nhiên quay ngÆ°á»i nhào vá» phía Nhạc Tiểu Tuấn ra chiêu tấn công ngay lập tức.

Thân Phi Quỳnh đang đấu với bà ta đến hồi gay cấn, không ngỠbà ta đột nhiên bỠmình lại trở sang tấn công Nhạc Tiểu Tuấn, tức giận thét lên :
- Yêu phụ...

Anh kiếm loang loáng phóng truy theo Lê Cơ.

NhÆ°ng nàng vừa phóng tá»›i, thì má»™t kiếm của Lê CÆ¡ rÆ¡i vào khoảng không, bà ta nhất thá»i khá»±ng ngÆ°á»i.

DÆ°Æ¡ng nhiên Lê CÆ¡ không thể biết được Nhạc Tiểu Tuấn thi triển Tị kiếm thân pháp, khi kiếm vừa rồi vào khoảng không, thì bóng ngÆ°á»i chàng lại xuất hiện trở lại, Lê CÆ¡ giật mình định nhãy lui nhÆ°ng đã không còn kịp.

Cổ tay kiếm của bà bị nắm cứng, muốn vận khí giật ra cũng không được !

Thân Phi Quỳnh phóng kiếm bổ tá»›i nÆ¡i, thấy Nhạc Tiểu Tuấn đã dùng thế cầm nả thủ khống chế bà ta, thì chỉ phóng mÅ©i kiếm Ä‘iểm vào huyệt đạo trên ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng, rồi giật thanh kiếm trong tay, lại cởi cả kiếm từ thắt lÆ°ng bà ta trao cho Nhạc Tiểu Tuấn nói :
- Tuấn đệ, thanh kiếm nầy là bảo vật của CÆ¡ SÆ¡n Chủ, ngÆ°Æ¡i tạm thá»i giữ lấy.

Nhạc Tiểu Tuấn đưa tay tiếp lấy.

Thân Phi Quỳnh Ä‘Æ°a tay sá»­a lại mái tóc, há»i :
- Hai lão tặc kia đâu rồi ?
- Bá»n hỠđã Ä‘i.
- O, Tuấn đệ thắng chúng chứ ?
- Thắng thật hiểm.

Lê CÆ¡ tuy ngÆ°á»i đã bị Ä‘iểm huyệt nhÆ°ng thần trí và giác quan vẫn bình thÆ°á»ng, nghe vậy thì lên tiếng há»i :
- Các ngươi thả ta chứ ?

Thân Phi Quỳnh quay đầu lạnh giá»ng nói :
- Ngươi không thể đi, theo chúng ta vào trong.

Nói rồi nàng nắm lấy tay Lê Cơ kéo đi vào trong.

Nhạc Tiểu Tuấn bước theo.

Äến cuối Ä‘Æ°á»ng hành lang là má»™t thạch thất, thoạt trông giống nhÆ° má»™t khách phòng vá»›i chiếc bàn đá Bát tiên và mấy chiếc ghế Thái sÆ°, tuy tất cả Ä‘á»u bằng đá, thế nhÆ°ng chạm trá»— rất công phu tinh xảo, trông rất nhẹ nhàng.
Bốn phía thạch thất có thể nhận ra đến năm cánh cá»­a, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng Ä‘á»u làm bằng đá.

Thân Phi Quỳnh lại vung tay Ä‘iểm thêm mấy chá»— huyệt đạo trên ngÆ°á»i Lê CÆ¡, chỉa kiếm hăm dá»a :
- Gia gia ta không việc gì thì ta sẽ tha ngÆ°Æ¡i, còn nếu có chuyện gì xảy ra thì chẳng những lấy đầu ngÆ°Æ¡i để tế, mà Không Äá»™ng sẽ bị há»a diệt môn !

Nói rồi tới đưa tay đẩy một cánh cửa đá, bước vào trong.

Nhạc Tiểu Tuấn cÅ©ng liá»n theo chân nàng bÆ°á»›c vào trong, chỉ thấy gian thạch thất vuông vức tầm hai trượng, lợi dụng má»™t cá»™t thách nhủ rÅ© xuống thiết kế thành má»™t chiếc đèn treo, từ đây ánh sáng tá»a ra khắp nÆ¡i, thoạt nhìn chẳng khác gì má»™t ngá»n Thủy XÆ°Æ¡ng Äăng !

Bên phải thạch thất có má»™t chiếc giÆ°á»ng đá Ä‘iêu khắc cÅ©ng không kém phần tinh tế, bên trên má»™t lão nhân tuổi hạc có đến ngoài tám mÆ°Æ¡i, tóc trắng nhÆ° cÆ°á»›c phủ kín vai, râu dài quá ngá»±c, hai mắt nhắm nghiá»n, hai hàng mi cÅ©ng trắng, phủ xuống gần nhÆ° che kín mắt.

Không nói cÅ©ng biết, vị này chính là Tuyết SÆ¡n Huyá»n Linh Tẫu, mà ngÆ°á»i trong giang hồ võ lâm vẫn thÆ°á»ng tôn kính xÆ°ng Lão Thần Tiên.

Thân Phi Quỳnh nhìn thấy gia gia thì chạy tá»›i đứng bên giÆ°á»ng, hÆ¡i nghiêng ngÆ°á»i gá»i nhá» :
- Gia gia, con vỠđây !

Chẳng ngá» Huyá»n Linh Tẫu vẫn nghe, từ từ mở mắt ra nhìn nàng !

Nhạc Tiểu Tuấn lúc nầy đã theo chân nàng đứng sau lÆ°ng, chàng nhìn thấy Lão Thần Tiên mặt xám xanh, ngÆ°á»i tiá»u tuỵ gầy ốm, tợ hồ nhÆ° rất mệt má»i, nhất là lúc nầy mở mắt ra nhin thì thần sắc không quắc thÆ°á»›c nhÆ° ngÆ°á»i luyện công, thậm chí có gì thất thần ngÆ¡ ngác.

Nhạc Tiểu Tuấn hÆ¡i ngá»› ngÆ°á»i, má»™t nhân vật truyá»n thuyết nhÆ° Lão Thần Tiên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không khi nào lại có má»™t thần khí bất ổn nhÆ° thế.

Lúc nầy Thân Phi Quỳnh ghé sát mặt nàng đến bên mặt gia gia mình, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không nhìn thấy rõ nhÆ° chàng, nàng chỉ gá»i lên :
- Gia gia khõe chứ ?

Lão Thần Tiên nhìn thấy tôn nữ của mình, đôi môi khô rám của lão máy Ä‘á»™ng chừng nhÆ° muốn nói Ä‘iá»u gì, thế nhÆ°ng không thể phát ra thành tiếng.

Thân Phi Quỳnh đã nhận thấy Ä‘iá»u khác thÆ°á»ng, Ä‘Æ°a mắt nhìn tận mắt gia gia há»i :
- Gia gia trong ngÆ°á»i có gì không ổn sao ?

Lão thân Tiên vẫn y nhiên không nói được.

Nhạc Tiểu Tuấn lên tiếng :
- Lão Thần Tiên đã nhìn thấy Quỳnh tỹ, nhưng căn bản muốn nói mà không thể nói ra tiếng !
- A, sao lại thế nầy ?

Nàng hoảng hốt, mặt thất sắc, hai tay lay nhẹ ngÆ°á»i gia gia thốt lên :
- Gia gia, gia gia làm sao vậy ?

Lần nầy thì nàng đã nhìn rõ gia gia, sắc mặt tái xanh thất thần, môi máy Ä‘á»™ng mà không thể thốt thành lá»i, nàng thÆ°Æ¡ng xót ôm chầm lấy lão khóc gào lên :
- Gia gia, gia gia bị làm sao...

Äá»™t nhiên nàng ngÆ°ng bặt tiếng khóc, buông nhanh Lão Thần Tiên ra, trên mặt lạnh băng băng đầy sát khí, rít lên :
- Nhất định là tiện nhân hỠLê, ta phải xé ngươi mới được !

Nói rồi chÆ°a kịp quay ngÆ°á»i, Ä‘á»™t nhiên ở cá»­a xuất hiện má»™t bóng ngÆ°á»i thét lá»›n :
- Ãi da, ngÆ°Æ¡i còn dám giết ngÆ°á»i diệt khẩu !

Cả Thân Phi Quỳnh và Nhạc Tiểu Tuấn giật mình quay lại, chỉ thấy đó là một thiếu nữ còn trẻ, thân vận hồng y, chân đi ủng cao, tay nắm một thanh kiếm sáng loáng giống như thanh kiếm của Thân Phi Quỳnh.

Thiếu nữ mắt hạnh mày kiếm, môi son mÅ©i thẳng, khuôn mặt trái xoan bầu bỉnh xinh đẹp, nhÆ°ng lúc nầy mắt phủ đầy hàn khí lạnh lùng, khiến ngÆ°á»i ta thấy phải thè lưỡi tránh xa !

Thân Phi Quỳnh reo lên :
- A, tam muội, ngươi đến vừa khéo.

Nhạc Tiểu Tuấn giá» má»›i hiểu ra, chàng vốn trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i đã được Thân Phi Quỳnh kể cho biết, bá»n há» có ba chị em, đại tỹ là Thân Phi Loan kết hôn vá»›i nhi tá»­ của Há»a Linh thánh mẫu là Chúc Thiên Tùng. Nàng là thứ hai, và tam muá»™i chính là thiếu nữ này, cô tên là Thân Phi Yến.

Thân Phi Yến mặt lạnh như băng nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta đến vừa khéo, nếu không thì các ngÆ°Æ¡i mÆ°u sá»± đã thành !

Thân Phi Quỳnh ngá»› ngÆ°á»i há»i :
- Tam muội nói gì thế ?

Thân Phi Yến cÆ°á»i nhạt nói :
- Trong lòng ngÆ°Æ¡i thừa biết, há còn phải há»i...

Nói đến đó, ánh mắt bắt gặp gia gia cô ta ngây ngÆ°á»i ngồi trên giÆ°á»ng bất giác rÆ¡i nÆ°á»›c mắt ré lên :
- May mà ta đến kịp, ngươi... Quả nhiên tán tận lương tâm, đến gia gia ngươi cũng hại...

Äá»™t nhiên ánh kiếm loáng lên, nữa lá»i chẳng nói, phóng kiếm đâm thẳng vào ngá»±c Thân Phi Quỳnh thế cá»±c hiểm !
Tài sản của Cánh gà nướng

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
tien co bao kiem hoi 37, ýâàêóàòîð



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™