Tối Chung Trí Năng
Tác Giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm ------oo0oo-----
Chương 46: Giải vây.
Nhóm dịch: huntercd
Sưu Tầm by MTR01 - KG
Cố gia, đèn thắp sáng trưng.
Lúc Đỗ Thừa tới đã có khoảng mười chiếc xe đang đậu bên ngoài nhà họ Cố
Còn trong biệt thự nhà họ Cố những âm thanh ai oán không ngừng vọng ra.
Đỗ Thừa dừng xe trước cửa nhà họ Cố, sau đó hắn đi vào bên trong tòa biệt thự.
Trong đại sảnh, Cố Tư Hân hai mắt sưng đỏ đang ngồi trên ghế sa lông, còn Cố Giai Nghi ngồi bên cạnh, có điều hai người lại bị hơn hai mươi người cả nam lẫn nữ quay xung quanh.
Mẹ kế của Cố Tư Hân và Cố Giai Nghi là Lý Vân cũng ở trong đó, chỉ có điều đôi mắt bà lạnh lùng nhìn xung quanh, vẻ mặt cười cũng lạnh lùng.
“Các ngươi cho rằng Cố gia các người phá sản rồi là mọi chuyện được giải quyết sao, còn tiền của chúng tôi thì sao đây?”
“Còn có tôi, số tiền mà Cố Đào Toàn còn nợ trả cho tôi, ba trăm vạn đối với Cố gia các người không là gì nhưng lại là cả tính mạng của tiểu thương chúng tôi, chẳng nhẽ Cố Đào Toàn chết rồi thì Cố gia các người không cần trả nữa hay sao”.
“Ba trăm vạn của ông là gì chứ, tôi đầu tư vào đây bảy trăm vạn, bây giờ thì hết rồi, tôi chết mất…”
Một đám người vây quanh Cố Tư Hân và Cố Giai Nghi thi nhau kêu gào, nhìn dáng vẻ họ dường như vô cùng phẫn nộ, nhưng điều kỳ lạ là đám người này lại không hề ép nợ Lý Vân, mà toàn bộ bọn họ đều nhằm vào Cố Tư Hân và Cố Giai Nghi.
So với thần sắc kích động của những người này, thần sắc của Cố Giai Nghi lại vô cùng bình tĩnh, cô chỉ lạnh nhạt nhìn Lý Vân mà không hề nói nửa câu.
Từ đôi mắt sưng đỏ của Cố Giai Nghi có thể thấy rằng Cố Giai Nghi cũng vừa mí khóc một trận xong.
Nhưng, phản ứng của Cố Giai Nghi lại làm cho những người kia càng thêm tức giận, cả đám người đều thay nhau ca thán, thậm chí có người còn muốn tiến sát tới Cố Giai Nghi và Cố Tư Hân mà ép.
“Sao, các ngươi muốn động thủ đánh người à?”
Cố Giai Nghi lại hoàn toàn không sợ, đôi mắt lạnh lùng nhìn người đàn ông cách mình không tới mười bước chân, cả khuôn mặt cô tràn đầy sự lạnh lùng.
Cố Giai Nghi tuy trẻ tuổi nhưng vô hình lại hình thành khí chất lạnh lùng có chút uy nghiêm, người đàn ông kia bị thanh âm lạnh lùng của Cố Giai Nghi làm cho dừng lại.
Nói xong, Cố Giai Nghi lại nhìn sang chỗ Lý Vân, lạnh lùng nói: “Lý Vân, dì muốn làm gì thì hãy nói đi, không cần phải tìm đám người này đến bày trò, dì nghĩ rằng tôi không biết dì giở trò sao”.
“Cô nói gì tôi không hiểu”.
Lý Vân khẽ cười, nhưng nụ cười lại lạnh như băng.
“Nếu đã như vậy, vậy chúng ta hãy lấy pháp luật ra giải quyết đi”.
Cố Giai Nghi hiển nhiên là không muốn nói nhiều, sau khi nói xong câu này cô cũng không nói thêm gì nữa.
Tuy nhiên, đám người kia lại ngày càng dữ tợn hơn, từng người từng người tiến sát tới.
Trong suốt thời gian ấy Cố Tư Hân chỉ ngồi im lặng, tuy bình thường quan hệ giữa cô và Cố Đào Toàn không tốt lắm nhưng Cố Đào Toàn dù sao cũng là cha cô, cho nên việc Cố Đào Toàn tự sát đối với cô mà nói cũng là một sự đả kích rất lớn.
Có điều, ánh mắt Cố Tư Hân ngoài sự bi thương ra còn có một sự bình tĩnh khác xa với tính cách của cô, thấy mọi người từ từ ép mình, Cố Tư Han kéo nhẹ ống tay áo Cố Giai Nghi, rồi nhẹ nhàng nói: “Chị à, chúng ta đi thôi, dù sao cái tòa nhà này ngày mai cũng không phải của chúng ta nữa rồi”.
Cố gia phá sản, bất kể cái gì thuộc về sản nghiệp của Cố Đào Toàn đều được xung công, tòa nhà này cũng vậy.
“Muốn đi à! Không dễ như vậy đâu! Nếu hôm nay các người không trả tiền cho chúng tôi thì hai người các người đừng hòng rời khỏi đây”.
Đám người này sao có thể để chị em nhà họ Cố rời khỏi đây được, một đám người vây quanh hai người phụ nữ ở bên trong.
“Tránh ra! Nếu không tôi sẽ báo cảnh sát” Vẻ mặt Cố Giai Nghi không chút sợ hãi, cô lạnh lùng nói, nói xong cô liền cầm điện thoại lên.
“Bốp”.
Cố Giai Nghi vừa cầm điện thoại lên thì có một cánh tay không biết từ đâu đánh tới làm chiếc điện thoại trong tay cô rơi xuống đất, sau đó chiếc điện thoại đó còn bị người ta đá ra ngoài.
“Muốn báo cảnh sát? Đừng hòng, nếu hôm nay các người không trả tiền cho chúng tôi thì hai chị em cô cũng đừng hòng rời khỏi đây” Sắc mặt một người đàn ông trung niên đứng gần nhất đã hoàn toàn trầm xuống.
Nhưng ông ta vừa nói dứt lời thì liền cảm thấy có một cánh tay vô cùng khỏe mạnh nắm lấy áo hắn, sau đó trước ánh mắt không thể tưởng tượng nổi của mọi người hắn đã bị quật ngã xuống đất.
“Đỗ Thừa...!”
Nhìn Đỗ Thừa đột nhiên xuất hiện trước mặt, khuôn mặt ban đầu lạnh như băng của Cố Giai Nghi bây giờ lại bắt đầu vui mừng.
Đôi mắt vốn đã sưng đỏ của Cố Giai Nghi giờ đây càng trở nên đỏ hơn, cô nhìn thẳng vào Đỗ Thừa.
Còn Lý Vân ở bên cạnh, mặc dù bà biết Đỗ Thừa chắc chắn sẽ tới nhưng bà lại không ngờ rằng Đỗ Thừa lại xuất hiện với thế mạnh như vậy, điều này làm cho bà có chút trở tay không kịp.
“Ai? Mau thả tôi ra”.
Người trung niên bị Đỗ Thừa giơ lên ngay lập tức quay đầu lại nhìn, vè mặt có phần kinh hoảng, còn cơ thể vẫn đang ra sức giãy giụa, đồng thời hướng về phía Đỗ Thừa quát khẽ.
Sắc mặt Đỗ Thừa vô cùng nhẹ nhàng, tuy chỉ mới học luyện thân có mấy ngày nhưng sức lực của Đỗ Thừa lại mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa người trung niên kia thân thể yếu kém, Đỗ Thừa hoàn toàn có thể dễ dàng nhấc bổng ông ta lên.
Nhưng Đỗ Thừa cơ bản không hề có ý để mắt tới người đàn ông này, mà anh lạnh lùng nhìn đám nam nữ đang vây tứ phía nói:
“Các người muốn đòi tiền phải không, vậy tìm luật sư tới đây, cần trả bao nhiêu chúng tôi trả bấy nhiêu, đừng ở đây quấy nhiễu họ nữa, nếu không đừng trách tôi không khách khí”.
Nói xong, Đỗ Thừa nới lỏng tay, người trung niên bị nhấc bổng lên cao đó liền bị rơi xuống đất, tuy không nặng lắm nhưng lại khá đau.
Khí thế của Đỗ Thừa khiến mấy người đang bao vây kia đều phải lui lại, mặc dù không có ai dám đáp lời nhưng mấy người trong đó lại chuyển ánh mắt sang phía Lý Vân, kể cả người bị Đỗ Thừa nhấc bổng lên cũng vậy.
Rõ ràng, những lời Cố Giai Nghi nói không hề sai, mặc dù đám người này không phải tất cả đều do Lý Vân tìm tới nhưng mấy người nói hang nhất thì đều là người của Lý Vân.
Đỗ Thừa nhìn phản ứng của mấy người này, ánh mắt, thần sắc cũng trở nên lạnh hơn, nhưng Đỗ Thừa biết lúc này cũng không phải lúc tính toán cho nên anh lập tức chuyển ánh nhìn về phía Cố Giai Nghi nói:
“Chị Giai Nghi, tôi đưa hai người rời khỏi đây. Xe của tôi đang ở bên ngoài, hai người đi cùng tôi đi”.
Đây không phải nơi để nói chuyện, hơn nữa mấy câu nói vừa rồi của Cố Tư Hân, Đỗ Thừa đều nghe thấy hết rồi, cho nên suy nghĩ của Đỗ Thừa lúc này chính là đưa Cố Giai Nghi và Cố Tư Hân rời khỏi đây trước.
“Đồ đạc của ta và Tư Hân đều ở đây, cần chút thời gian sắp xếp, sợ rằng đêm nay không đi được. Đỗ Thừa, cậu có thể đuổi bọn họ ra ngoài được không”.
Cố Giai Nghi vốn không có dự định rời đi, cô biết thân thủ của Đỗ Thừa cho nên sau khi thấy Tư Hân định gọi điện cho Đỗ Thừa thì cô liền bảo Tư Hân gọi Đỗ Thừa tới.
“Được”.
Đỗ Thừa lên tiếng dứt khoát,sau đó anh xoay người lại trợn mắt nhìn đám người gọi là chủ nợ kia mà nói: “Ở đây không hoan nghênh các người, mời các người rời khỏi, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát”.
Đỗ Thừa không hề có ý muốn động thủ, bởi vì cơ bản cũng chẳng cần như vậy, mà anh lấy điện thoại ra.
Đám người kia dám bức ép hai chị em yếu đuối nhà họ Cố nhưng lại không dám làm vậy với một người đàn ông lực lưỡng như Đỗ Thừa, thấy Đỗ Thừa lấy điện thoại ra, họ cũng không dám quăng điện thoại của Đỗ Thừa giống như làm với Cố Giai Nghi vừa rồi.
“Đi, ngày mai chúng ta lại tới”.
Một người trong số đó nhìn Lý Vân một cái, thấy Lý Vân nhẹ nhàng gật đầu bèn giả bộ không cam lòng mà để lại một câu, sau đó quay người bỏ đi.
Còn những người khác cũng biết nếu Đỗ Thừa báo cảnh sát thì bọn họ cho dù không muốn đi cũng phải đi, rơi vào đường cùng, họ cũng lần lượt rời khỏi đây.
Lý Vân cũng rời đi rồi, nhưng trước khi bà rời đi cũng không quên vứt lại ánh mắt hung ác cho Đỗ Thừa, nếu như ánh mắt có thể giết người thì sợ rằng giờ phút này ánh mắt bà đã thừa sức kết liễu ĐỗThừa rồi.
Đỗ Thừa lạnh lùng nhìn đám người kia rời khỏi, đối với ánh mắt hung ác mà Lý Vân nhìn hắn trước lúc bỏ đi, hắn coi như chưa từng nhìn thấy mà đi tới cửa lớn của biệt thự, sau đó đóng kín nó lại.
Sau khi Cố Đào Toàn nhảy lầu tự tử, đám người làm công cho nhà họ Cố cũng rời đi, cho nên dưới sự che đỡ của Lý Vân họ mới dám quay trở lại , cho nên lúc này cả tòa biệt thự nhà họ Cố chỉ còn lại ba người là Đỗ Thừa cùng hai chị em nhà họ Cố.
Thấy những người kia bỏ đi, tuy vẻ mặt Cố Giai Nghi vẫn lạnh lùng như vậy, nhưng dường như cũng không còn e ngại nữa, nhưng tâm trạng cũng không tránh khỏi trùng xuống.
Còn Cố Tư Hân đôi mắt vẫn đỏ hỏi Đỗ Thừa: “Đỗ Thừa, cảm ơn anh”.
“Nha đầu ngốc, giữa chúng ta còn cần nói cảm ơn sao, việc của em chính là việc của anh rồi” Đỗ Thừa biết tâm trạng Cố Tư Hân lúc này vô cùng khó chịu, nên vội vàng an ủi cô.
“Nhưng mà cha… ông ấy…”
Cảm nhận được sự quan tâm của Đỗ Thừa, Cố Tư Hân giống như cảm nhận được sự che chở của cha đối với mình hồi nhỏ, đôi mắt vốn đã ngưng khóc giờ lại không không kìm chế được mà chảy ra, khóc không thành tiếng.
Trông thấy bộ dáng khóc lóc đau khổ của Cố Tư Hân, trong lòng Đỗ Thừa cảm thấy vô cùng chua xót, sau đó anh đưa tay ra nhẹ nhàng ôm lấy Cố Tư Hân.
Cố Giai Nghi ngồi bên rõ ràng đã bị Cố Tư Hân ảnh hưởng, đôi mắt vốn đã sưng đỏ của cô cũng không kìm chế được nước mắt mà trào ra, rơi xuống dưới đất.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tối Chung Trí Năng
Tác Giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm ------oo0oo-----
Chương 47: Thiên không chi luyến.
Nhóm dịch: huntercd
Sưu Tầm by MTR01 - KG
Trong phòng, Cố Tư Hân đang thu dọn đồ đạc, nhưng đôi mắt cô vẫn đang sưng đỏ.
Đỗ Thừa ngồi ở trên chiếc giường lớn của Cố Tư Hân mà nhìn cô, Đỗ Thừa có thể nhận ra Cố Tư Hân rất quyến luyến với ngôi nhà mà cô đã từng gắn bó hơn mười năm nay, cho dù chỉ là những đồ trang sức nhỏ nhặt thì cô cũng không nỡ bởi vì cô cuối cùng cũng có rất ngiều đồ không mang đi được.
Đỗ Thừa không hề động tay vào giúp đỡ bởi vì anh biết rằng Cố Tư Hân đang dùng cách của cô để nói lời từ biệt với những đồ đạc này.
Đương nhiên, Đỗ Thừa còn muốn bàn một chuyện quan trọng nữa.
Cố Giai Nghi kể hết quá trình phá sản của Cố Đào Toàn cho Đỗ Thừa nghe, tất cả chuyện này đều là do Lý Vân một tay làm nên, Lý Vân giấu Cố Đào Toàn âm thầm tham ô hối lộ số lượng lớn tài chính của công ty, hơn nữa bà ta lại trắng trợn trốn thuế nhưng tất cả lại mượn danh nghĩa của Cố Đào Toàn.
Không thể phủ nhận rằng Lý Vân đã làm cho Cố Đào Toàn trở nên hồ hồ, có rất nhiều chứng cứ văn kiện rõ ràng đều được ký tên, cho nên cuối cùng mới dẫn tới việc Cố Đào Toàn phải nhảy lầu, còn Lý Vân lại nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
Còn việc Lý Vân dẫn người tới làm loạn lần này là bởi vì Cố Đào Toàn đã giữ lại cho Cố Tư Hân rất nhiều châu báu đáng giá, những thứ này làm cho bà ta vô cùng thèm muốn.
Nhưng, Lý Vân lại hiểu rõ tính cách của Cố Giai Nghi, một vài người trong đám người đó cứ đẩy tình cảnh toàn bộ gia đình họ lên người Cố Đào Toàn, như vậy Cố Tư Hân cuối cùng nhất định sẽ đem số châu báu ấy ra bán, bà ta dốc sức moi được số tiền đó, cuối cùng bà nhất định cũng sẽ kiếm chác được không ít từ chỗ châu báu đó.
Có thể nói, Lý Vân đang dốc hết sức mình để chèn ép nhà họ Cố để kiếm trác cho bản thân mình.
Những chuyện này tạm thời Đỗ Thừa cũng không thể giúp được gì, bởi vì việc Cố gia phá sản đã là sự thật rồi, nếu như bây giờ hắn có đủ tiền thì nhất định hắn sẽ mua tòa biệt thự này của nhà họ Cố, bởi vì Đỗ Thừa cũng đang cần, có điều thật đáng tiếc hiện tại Đỗ Thừa lại không đủ tiền.
Với tính cách và năng lực của Cố Giai Nghi, sau khi Cố gia phá sản, Đỗ Thừa cũng không lo lắng Cố Giai Nghi sẽ thế nào mà bây giờ anh chỉ lo cho Cố Tư Hân.
Cố Tư Hân giống như một con chim sẻ bé nhỏ, chưa từng trải qua chút sóng gió nào, mặc dù Đỗ Thừa có thể nuôi dưỡng cô cả đời nhưng quan hệ giữa hai người bây giờ vẫn chưa tới mức ấy, cho nên Đỗ Thừa biết Cố Tư Hân nhất định sẽ không chấp nhận chuyện này.
Trong lúc suy tư, Đỗ Thừa đưa mắt nhìn sang chỗ Cố Tư Hân, giờ phút này Cố Tư Hân đang cầm chiếc cúp trong tay suy nghĩ gì đó, thấy như vậy, lòng Đỗ Thừa khẽ nhói đau, hắn liền hướng về phía Cố Tư Hân hỏi: “Tư Hân, chiếc cúp trong tay em có phải là khi em tham gia cuộc thi tiếng đàn sinh viên tỉnh đạt được không?”
“Ừm! Đỗ Thừa, sao anh lại biết vậy?” Cố Tư Hân thấy Đỗ Thừa nói vậy, đột nhiên cảm thấy có chút ngạc nhiên, vội vàng quay đầu lại hỏi.
“Lúc đó trong trường đều loan truyền việc này, hơn nữa trường học còn tổ chức một lần độc diễn trong trường, lúc đó anh cũng là một trong những người ủng hộ em” Đỗ Thừa nhớ lại nói, khuôn mặt cũng nở một nụ cười.
Đỗ Thừa bây giờ vẫn còn nhớ rất rõ, ban đầu sau khi Cố Tư Hân đạt được giải nhất cuộ thi tiếng đàn sinh viên tỉnh, trường học vì muốn khích lệ Cố Tư Hân nên đã đặc biệt tổ chức ra buổi độc diễn nhỏ trong trường, cả một hội trường đang vô cùng nóng mà nụ cười thiên thần của Cố Tư Hân cũng chính bắt đầu từ giờ phút đó mà nở ra. Bởi vì khi Cố Tư Hân đánh đàn cô thường nở một nụ cười thanh khiết tới mức động lòng người.
Buổi độc diễn ấy Đỗ Thừa cũng có đi xem, tiếng đàn trong trẻo khiến cho một người ngoài chuyên môn như Đỗ Thừa cũng bị mê đắm.
Trên khuôn mặt Cố Tư Hân cuối cùng cũng xuất hiện một nụ cười yếu ớt, rõ ràng cô cũng đang nhớ lại những giây phút đó, chỉ có điều sau đó trong ánh mắt Cố Tư Hân lại tràn đầy sự ảm đạm buồn rầu, bởi vì Cố Tư Hân biết kể từ bây giờ cô đã không còn là nhị tiểu thư nhà họ Cố làm cho người ta ngưỡng mộ nữa rồi. Từ nay về sau cuộc sống của cô cũng không còn vô lo vô nghĩ như trước đây nữa, tất cả những điều này làm cho lòng cô có chút hoang mang.
Còn Đỗ Thừa lại đứng dậy khỏi giường rồi từ từ bước đến gần Cố Tư Hân, sau đó anh chăm chú hướng về phía Cố Tư Hân hỏi: “Tư Hân, em có thể giúp anh làm một chuyện được không?”
Nhìn bộ mặt chăm chú của Đỗ Thừa, Cố Tư Hân nhẹ nhàng gật đầu, không chút do dự.
“Tư Hân, nếu như anh nói anh có cách giúp em có thể đứng lên sân khấu âm nhạc cao nhất để biểu diễn thì em có làm không?” Thần sắc Đỗ Thừa tràn đầy sự tự tin, bởi vì anh anh không hề nói bừa, tất cả đều là sự thật.
Nghe Đỗ Thừa nói như vậy, Cố Tư Hân ngây người ra đó, nhưng cô lại không chút do dự mà gật đầu: “Em đồng ý”.
“Em tin tưởng anh?” Câu trả lời của Cố Tư Hân ngược lại lại làm cho Đỗ Thừa ngạc nhiên, bởi vì Đỗ Thừa không ngờ rằng Cố Tư Hân lại trả lời dứt khoát như vậy, cũng không nghĩ ra nếu Cố Tư Hân không phải vì anh thì vì cái gì.
“Anh không cần phải gạt em, hơn nữa em biết anh sẽ không bao giờ lừa gạt em, có đúng không?” Cố Tư Hân lại một lần nữa nở nụ cười, sau khi mỉm cười nhìn Đỗ Thừa, cô lại khẳng định nói.
“Ừm”.
Đỗ Thừa gật đầu nhẹ, sau đó lại nói tiếp: “Tư Hân, đàn của nhà em đặt ở đâu vậy, anh đàn cho em nghe một khúc có được không”.
“Được, đi theo em” Cố Tư Hân gật gật đầu, sau đó cô dẫn Đỗ Thừa đi về phía phòng để đàn.
Căn phòng để dàn rộng hơn ba mươi mét vuông, gạch lát dưới nền nhà tạo nên một bản nhạc lớn, còn bốn vách tường đều là ngọc lưu ly hai màu đen trắng, cả căn phòng trông giống như là một thế giới đàn vậy.
Đỗ Thừa ngồi phía trước cây đàn piano, còn Cố Tư Hân lại đứng ở bên cạnh Đỗ Thừa.
“Anh bắt đầu đây, em nghe kỹ nhé” Lần đầu tiên tiếp xúc với đàn nhưng khuôn mặt Đỗ Thừa lại khá lạnh nhạt, đồng thời hắn còn mỉm cười nói chuyện với Cố Tư Hân.
“Ừm”.
Cố Tư Hân gật đầu nhẹ, chăm chú lắng nghe.
Đỗ Thừa từ từ nhắm hai mắt lại, sau đó hắn đặt hai tay lên trên phím đàn, tiếp đó tiếng đàn bắt đầu chậm rãi vang lên.
Cố Tư Hân vô cùng yêu thích đàn piano, từ nhỏ cô đã có thiên phú về đánh đàn, mặc dù cũng chưa phải là một nhạc công chuyên nghiệp nhưng sự hiểu biết của cô đối với đàn lại vô cùng sâu sắc.
Lúc nghe thấy tiếng đàn đầu tiên vang lên trên tay Đỗ Thừa, nét mặt Cố Tư Hân trở nên khác lạ, hơn nữa Cố Tư Hân nhanh chóng bị tiếng đàn của Đỗ Thừa mê hoặc, sau đó cô nhanh chóng bị lạc vào những âm thanh tuyệt diệu của cây đàn.
Khúc nhạc mà Đỗ Thừa đang đàn lúc này giống như một khúc tình ca, tiếng đàn trong vắt như ánh trăng làm cho người nghe có một cảm giác thoải mái, giống như âm thanh của tự nhiên được gió đem tới vậy, ung dung tự đắc, lại giống như tình ý chân thành của người đang yêu vậy.
Tiếng đàn giống như âm thanh của tự nhiên làm cho Cố Tư Hân hoàn toàn bị mê muội, ngay cả sau khi Đỗ Thừa đã ngưng tay đàn lại thì Cố Tư Hân vẫn không có cách nào tỉnh lại được.
Nhìn Cố Tư Hân đang chìm đắm trong tiếng đàn, Đỗ Thừa biết tiếng đàn của mình đã chinh phục được Cố Tư Hân rồi, khúc nhạc này có từ năm 2300, được vinh là đệ nhất khúc “Thiên không chi luyến”, dưới sự biểu diễn hoàn mĩ của Hân Nhi, khúc nhạc này đã hoàn toàn chinh phục được Cố Tư Hân.
Nhưng, theo lời của Hân Nhi, khúc nhạc “Thiên không chi luyến” này vẫn chưa hoàn mĩ, bời vì chiếc đàn này của nhà họ Cố vẫn chưa đạt yêu cầu diến tấu hoàn mĩ của “Thiên không chi luyến”.
Sau mấy phút đồng hồ, Cố Tư Hân mới từ từ mở mắt ra, sau đó cô nhìn Đỗ Thừa giống như nhìn quái vật: “Đỗ Thừa, thật sự là do anh đàn sao?”
Đỗ Thừa mỉm cười, hắn không trả lời mà còn hỏi ngược lại: “Tư Hân, có hay không?”
“Hay”.
Cố Tư Hân gật đầu lia lịa, sau đó cô hết sức kích động nói: “Đây là khúc đàn hay nhất mà em đã từng nghe đó, thật là hay, thật là cảm động, còn hay hơn cả “Promise” của Richard Clayderman. Đỗ Thừa, sao anh lại học được vậy?”
“Đây là bí mật, là bí mật chỉ anh và em biết thôi” Đỗ Thừa mỉm cười trả lời, sao đó lại hỏi tiếp: “Tư Hân, em thích khúc nhạc này không, chỉ cần em học được, em nhất định sẽ có thể đứng trên sân khấu Viena mà diễn tấu”.
“Em có thật sẽ học được không?: Khúc nhạc hoàn mĩ như vậy làm cho Cố Tư Hân có chút nghi ngờ trình độ của mình.
“Em nhất định làm được, tin anh đi” Đỗ Thừa nói rất chắc chắn, anh muốn tạo cho Cố Tư Hân sự tự tin, để cô có mục tiêu để mà theo đuổi trên con đường sau này.
“Ừm”.
Cố Tư Hân tiếp nhận sự tin tưởng của Đỗ Thừa, lúc này ánh mắt hoang mang của cô đã hoàn toàn biến mất mà chuyển thành một niềm hy vọng và sự chờ mong vào tương lai.
***
Bên ngoài phòng đàn, Cố Giai Nghi cũng vô cùng sững sờ nhìn Đỗ Thừa đang ngồi trước cây đàn.
Cô bị tiếng đàn hoàn mĩ đó hấp dẫn, chỉ có điều bên tai Cố Giai Nghi lúc này lại chỉ nghe thấy duy nhất âm thanh của Đỗ Thừa.
Cố Giai Nghi cũng vô cùng lo lắng cho Cố Tư Hân, mặc dù cô có thể tự đi kiếm tiền nuôi Cố Tư Hân, nhưng mà Cố Giai Nghi lại không có cách nào giúp Cố Tư Hân thoát khỏi bi thương mà nhanh chóng tìm được con đường và mục tiêu trong tương lai.
Nhưng Đỗ Thừa lại giúp cô làm được điều này, hơn nữa lại còn là một khởi điểm rất cao nữa, điều này làm cho gánh nặng trong lòng Cố Giai Nghi cũng vơi đi một chút, đồng thời cô cũng vô cùng cảm kích Đỗ Thừa.
“Đỗ Thừa, cảm ơn cậu”.
Nhìn Đỗ Thừa và Cố Tư Hân giống như Kim Đồng Ngọc Nữ, Cố Giai Nghi cũng thầm cảm ơn trong lòng.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tối Chung Trí Năng
Tác Giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm ------oo0oo-----
Chương 48: XXM đại thần.
Nhóm dịch: huntercd
Sưu Tầm by MTR01 - KG
Cố Tư Hân đúng là có thiên phú với đàn piano, sau khi Đỗ Thừa viết ra khuông nhạc của khúc “Thiên không chi luyến”, Cô Tư Hân chỉ cần nhẩm qua vài lượt là có thể đánh ra cả khúc nhạc “Thiên không chi luyến” rồi.
Đương nhiên, so với tiếng đàn mà Hân Nhi đánh ra còn kém khá xa.
Nhìn Cố Tư Hân đã hoàn toàn chìm đắm vào việc tập đàn, ánh mắt Đỗ Thừa cũng sáng lên, ẩn chứa rất nhiều hy vọng.
Trong kho dữ liệu của Hân Nhi không chỉ có một khúc “Thiên không chi luyến” mà còn có rất nhiều khúc nhạc còn hay hơn, dựa vào điểm này, lại thêm tài đánh đàn thiên phú của Cố Tư Hân, Đỗ Thừa tin rằng chỉ cần cho Cố Tư Hân chút thời gian thì cô tuyệt đối có thể đứng hàng đầu trong giới đàn piano.
Đây là những gì mà Đỗ Thừa nghĩ tới, Đỗ Thừa không chỉ có thể giúp Cố Tư Hân thực hiện được ước mơ, mà còn đang trải thảm cho con đường tương lai của mình.
Cái Đỗ Thừa cần bây giờ là thời gian, ít nhất cũng phải cần hai hoặc ba năm, Đỗ Thừa trong hai đến ba năm này Đỗ Thừa sẽ hoàn thành xong việc học tập trong mười năm về lĩnh vực này.
Đỗ gia biểu hiện so ra kém tập đoàn Tân Phổ của Hoàng Phổ Đông, tại phương diện tài lực tựa như cũng cùng Cô gia không sai biệt lắm, nhưng mà, Đỗ Thừa nhưng lại hiểu rõ, Đỗ gia thực lực chân chính nhưng lại không chỉ như thế, bởi vì Đỗ gia ở trên tỉnh còn có một tòa chỗ dựa rất lớn, Đỗ gia sở dĩ có thể phát tích, cũng nhờ vào chỗ dựa này.
Cho nên, có những việc không phải cứ có nhiều tiền là giải quyết được, trước khi vùng dậy, Đỗ Thừa phải chuẩn bị tốt trước, còn sự phát triển sau này của Cố Tư Hân cũng như việc bản thân anh gia nhập tập đoàn Tân Phổ đối với Đỗ Thừa mà nói chỉ là những bước chuẩn bị mà thôi, Đỗ Thừa còn rất nhiều thứ cần phải chuẩn bị.
Nói đơn giản, có thể dùng hai chữ để hình dung việc này, đó chính là “bố cục”.
***
Lúc Đỗ Thừa rời khỏi nhà họ Cố đã là hơn ba giờ sáng rồi.
Sau khi trở về, Đỗ Thừa chỉ ngủ trên giường chưa đầy hai tiếng đồng hồ thì lại tỉnh lại, bởi vì hắn còn phải luyện thuật luyện thân và thể lực.
Thuật luyện thân của Đỗ Thừa càng ngày càng thành thục, cùng với cường độ tập luyện càng ngày càng tăng, Đỗ Thừa đã gần như luyện tập được những động tác có độ khó cao rồi, nhưng muốn luyện tập đạt tới mức tieu chuẩn thì vẫn còn cần một khoảng thời gian nữa.
Mỗi lần luyện xong thuật luyện thân, Đỗ Thừa đều có thể cảm nhận rất rõ ràng rằng cơ thể mình ngày càng trở nên dẻo dai, xương cốt cũng trở nên chắc khỏe hơn, hơn nữa những đường cong cơ thể của hắn cũng càng ngày càng rõ ràng, trông vô cùng khỏe mạnh.
Còn về trọng lực không gian, sau khi trải qua sự tập luyện tối hôm qua, hiện tại Đỗ Thừa đã dần dần thích ứng với áp lực gấp ba lần của trọng lực rồi.
Nhưng đó cũng mới chỉ là thích ứng mà thôi, Đỗ Thừa tạm thời vẫn chưa thể nào chịu đựng được áp lực trọng lực gấp ba lần bình thường như thế thời gian dài.
Cả quá trình tập luyện kéo dài gần hai tiếng đồng hồ, đến khi Đỗ Thừa tắm rửa thay quần áo xong thì cũng đã hơn tám giờ sáng rồi.
Hoàng Phổ hội sở buổi sáng không cần đi làm cho nên Đỗ Thừa sai Lưu Phục Sinh lái xe đưa anh về biệt thự của nhà họ Cố.
Lúc Đỗ Thừa tới biệt thự nhà họ Cố, Cố Giai Nghi đã gọi người của công ty chuyển dọn nhà tới giúp Cố Tư Hân dọn dẹp đồ đạc chuyển đi.
Mặc dù Cố Đào Toàn đã phá sản rồi nhưng nó chỉ giới hạn trong số tài sản đứng tên ông, còn tài sản riêng của Cố Giai Nghi và Cố Tư Hân không thuộc trong đó. Cố Giai Nghi có bao nhiêu tài sản riêng thì Đỗ Thừa không rõ còn của Cố Tư Hân thì Đỗ Thừa cũng biết.
Tối qua lúc thu dọn đồ đạc, Cố Tư Hân có cầm một quyển sổ tiết kiệm đưa cho Đỗ Thừa xem, cô còn hỏi Đỗ Thừa nếu muốn mua lại tòa biệt thự của nhà họ Cố thì cần bao nhiêu tiền.
Cuốn sổ tiết kiệm đó Đỗ Thừa đã xem qua rồi, nó đứng tên Cố Giai Nghi, bên trong có khoảng sáu trăm vạn tiền gửi ngân hàng, từ đó có thể thấy Cố Đào Toàn đối xử rất tốt với con gái của mình.
Còn đối với vấn đề của Cố Giai Nghi, Đỗ Thừa trả lời rất đơn giản, đó chính là phải có thêm tiền, trong thời gian ngắn chắc chắn không thể mua lại được tòa biệt thự của nhà họ Cố, bởi vì như vậy có thể biến thành vấn đề chuyển đổi tài sản phá sản, đến lúc đó thì sẽ vô cùng rắc rối.
Mặc dù Cố Tư Hân lúc đó có thút tiếc nuối nhưng cô biết những gì Đỗ Thừa là đúng, cho nên sau này cô cũng không nhắc lại nữa.
Từ Cố Tư Hân, Đỗ Thừa còn biết được cô và Cố Giai Nghi còn có tên một ngôi nhà nữa, ngôi nhà đó là do mẹ cô trước khi mất để lại cho hai cô, là một tòa biệt thự nhỏ, bọn họ sẽ chuyển đến căn biệt thự đó ở một thời gian.
Ngôi biệt thự đó tuy không sang trọng tiện nghi như tòa biệt thự của nhà họ Cố nhưng đối với Cố Giai Nghi và Cố Tư Hân mà nói như vậy là được rồi.
Căn biệt thự đó cách tòa biệt thự của nhà họ Cố không xa, còn gần trung tâm thành phố hơn một chút, đợi khi người của công ty chuyển nhà mang xe tải tới, đám người Đỗ Thừa sẽ cùng nhau rời khỏi tòa biệt thự này.
Cố Giai Nghi có xe riêng, là một chiếc xe Masala thể thao trị giá hơn hai trăm vạn, đó là khi nói chuyện Cố Tư Hân đã tiết lộ cho Đỗ Thừa biết, sợ rằng tiếp theo khi Cố Giai Nghi giải quyết trách nhiệm của công ty cô sẽ phải đem bán chiếc xe sang trọng này để lấy tiền bồi thường.
Sau khi người của công ty chuyển nhà dọn hết đồ đạc vào trong căn biệt thự, Đỗ Thừa còn cùng Cố Giai Nghi và Cố Tư Hân đi tới bệnh viện.
Thi thể Cố Đào Toàn vẫn đang ở bệnh viện, chỉ có điều kết quả giám định pháp y làm cho Cố Giai Nghi và Cố Tư Hân vô cùng tức giận.
Cố Đào Toàn đúng là tự sát nhưng sau khi giám định thi thể ông có kết quả, Cố Đào Toàn lúc sống đã từng hút thuốc phiện, hơn nữa trước lúc chết ông vẫn còn hút.
“Nhất định là do Lý Vân hại, khó trách bố lại nghe lời bà ta đến vậy”.
Sau khi nghe kết quả kiểm tra của bệnh viện, Cố Giai Nghi đã hiểu rõ mọi chuyện, tại sao ngay cả một văn kiện có vấn đề rõ ràng như vậy mà cha cô vẫn ký tên vào, chắc chắn là Lý Vân nhân lúc cha cô hút thuốc phiện đã đưa cho ông ký.
“Chị à, chúng ta nhất định phải trả thù cho cha, không thể để mụ đàn bà kia nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật được”.
Cố Tư Hân phẫn nộ nói, có thể nói cô vô cùng hận Lý Vân.
Cố Giai Nghi không trả lời, nhưng ánh mắt cô lại lạnh như băng, hơn nữa nó còn tràn đầy kiên quyết, rõ ràng suy nghĩ trong lòng Cố Giai Nghi cũng giống suy nghĩ của Cố Tư Hân.
***
Buổi trưa, Cố Giai Nghi và Cố Tư Hân quay trở về biệt thự nhà họ Cố, bắt tay vào công việc an tang Cố Đào Toàn, trong lúc đó Cố Giai Nghi còn đi tới công ty một chuyến, cô lấy tập danh sách các khoản nợ chưa trả từ phòng tài vụ, rõ ràng cô muốn tận lực trả hết số nợ trước khi an táng cho ông.
Thật ra cách làm của Cố Giai Nghi cũng đúng, bởi vì việc này nếu không được giải quyết thì đến lúc bái tế nhất định sẽ có người đến gây chuyện. Mặc dù có thể sẽ phải trả rất nhiều tiền nhưng lại có thể giúp Cố Đào Toàn được yên tĩnh dưới suối vàng.
Còn Đỗ Thừa vẫn lưu lại ở bệnh viện.
Sau khi nói chuyện với mẹ gần nửa tiếng đồng hồ, Đỗ Thừa ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.
Thời gian của Đỗ Thừa vốn rất gấp, sau khi Cố Đào Toàn xảy ra chuyện, Đỗ Thừa biết thời gian tiếp theo của mình sẽ càng gấp gáp hơn, cho nên hắn cần nắm chắc và tận dụng tốt từng giây từng phút trôi qua.
Sau khi Đỗ Thừa sai Hân Nhi kết nối internet, hắn liền vào diễn đàn liên minh Geek ra xem.
Mấy ngày nay Hân Nhi liên tục hoàn thành các nhiệm cụ để nhận giải thưởng, cống hiến của Đỗ Thừa đối với diễn đàn đã đạt đến mức tối đa, bất cứ lúc nào cũng có thể trình đơn lên yêu cầu sát hạch thăng cấp.
Số tiền Đỗ Thừa gửi ngân hàng đã đạt tới gần một trăm vạn rồi.
Chỉ có điều, điều thu hút sự chú ý của Đỗ Thừa nhất lại là vấn đề thảo luận rất sôi nổi mấy ngày nay trên diễn đàn mà đối tượng bàn luận ở đây lại chính là anh.
“XXM thần bí, người đã tạo ra kỳ tích trong liên minh Geek…”
“XXM rốt cuộc là thần thánh phương nào, chứng kiến một kỳ tích xảy ra…”
“Bái phục, XXM đại thần, vua Geek Trung Quốc tương lai…”
“XXM, đại thần mặc áo may ô trong truyền thuyết…”
“XXM, bao giờ sẽ trở thành một trong bốn Geek cấp cao của liên minh Geek Trung Quốc…”
Gần như cả mặt báo đều bàn luận về tên tài khoản của Đỗ Thừa, có người thổi phồng Đỗ Thừa thành thần thánh, có người lại coi Đỗ Thừa như đại thần Geek mặc áo may ô, thậm chí có người còn phô trương cho rằng Đỗ Thừa sử dụng chương trình để nhận nhiệm vụ giải thưởng… làm cho Đỗ Thừa cảm thấy hoa cả mắt.
Đỗ Thừa không ngờ rằng mình lại trở thành tiêu điểm bàn luận của cả diễn đàn liên minh Geek từ lúc nào, nhưng Đỗ Thừa sớm đã chuẩn bị tâm lý, dù sao thì hắn cũng đã lên cấp quá nhanh, mà liên minh Geek cũng chỉ có vài cao thủ như vậy, chỉ cần có người để ý một chút vào những cống hiến của hắn trên diễn đàn là có thể nhìn ra.
Cũng may, những tài liệu liên quan đến Đỗ Thừa trong liên minh Geek rất ít, phải có những tài liệu trong nội bộ liên minh Geek mới có thể tìm ra được thân phận thật của anh, nhưng những tài liệu này là những tài liệu mật, lại thêm có Hân Nhi ở đây, nên Đỗ Thừa không sợ sẽ có người tìm ra thân phận thật sự của XXM.
“Chủ nhân đại thần thân yêu, bây giờ có rất nhiều người đang tìm hiểu ngài là ai đó”.
Hân Nhi rõ ràng đã sớm biết đã xảy ra chuyện gì, cô cứ ngồi bên cạnh cười.
“Tùy bọn họ, dù sao chỉ cần bọn họ không tìm hiểu quá sâu là được rồi” Đỗ Thừa mỉm cười nhưng lại không hề để ý gì cả.
Những chuyện này giống như một trận gió vậy, tuy bây giờ rất kịch liệt nhưng sau khi thổi qua lại trở lại bình thường.
“Vậy bây giờ, Đỗ Thừa thân mến, ngài có phải muốn xin sát hạch lên cấp Geek cao nhất không?”
Mặc dù là nơi treo giải thưởng nhiệm vụ cao nhất, nhưng những nhiệm vụ này đối với Hân Nhi mà nói lại chẳng có gì khó khăn cả. Cô chỉ là muốn xem xem giải thưởng của nơi treo giải thưởng nhiệm vụ lớn nhất là gì.
“Ồ ! Vậy đưa ra đây xem sao”.
Đỗ Thừa cũng đang hết sức mong đợi, sau khi đáp trả một tiếng, hắn liền đưa giấy xin sát hạch nâng cấp Geek ra.
Ngoài dự liệu của Đỗ Thừa, hắn vừa giao giấy xin chứng nhận lên chưa tới một phút, thì bên trong đã có tin tức phản hồi cùng với nội dung thăng cấp khảo hạch.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tối Chung Trí Năng
Tác Giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm ------oo0oo-----
Chương 49: Công ty liên doanh điện tử.
Nhóm dịch: huntercd
Sưu Tầm by MTR01 - KG
Tại Bắc Kinh, trong tòa nhà tổng bộ của liên minh Geek Trung Quốc, Thanh Đao đang rất nóng lòng ngồi đọc một bản kết quả khảo hạch. Đây là một bản kết quả khảo hạch để thăng cấp, đồng thời cũng là lần đầu tiên sau hai năm ở liên minh Geek có người xin khảo hạch Geek đỉnh cấp.
“Thật không ngờ cậu ấy đã làm được, liên minh Geek của chúng ta cuối cùng cũng có một người đạt Geek đỉnh cấp”.
Là một trong những người sáng lập nên liên minh Geek Trung Quốc, tâm trạng vui sướng của Thanh Đao lúc này là điều dễ hiểu. Cứ coi như họ đã giảm bớt đi độ khó của cuộc khảo hạch Geek đỉnh cấp chỉ còn bằng một nửa với nước ngoài, nhưng sáu năm nay, chỉ có một một người duy nhất vượt qua thành công khảo hạch Geek mà đạt đến Geek đỉnh cấp, số người còn rất xa mới có thể sánh bằng với liên minh Geek của nước ngoài.
“Nhưng, XXM rốt cục là thần thánh phương nào. Để xây dựng hệ thống ảo này ở nước ngoài thì cũng không có nhiều người có thể làm xong trong vòng ba ngày. Vậy mà sao trong vòng một giờ mà cậu ta có thể làm được chứ?”
Sau khi bình tâm lại, Thanh Đao dần cảm thấy rất kinh ngạc. Xây dựng hệ thống ảo này đã đạt tiêu chuẩn Geek cao nhất trong cuộc khảo hạch này, thực chất không phải chỉ là là chuyện đạt được giải thưởng cao nhất của Geek. Có thể nói để đạt được giải thưởng này là một việc vô cùng khó khăn, hơn nữa lại rất tốn thời gian. Nếu đích thân Thanh Đao làm thì cùng phải vẫn gần một ngày mới làm xong, vậy mà đối phương lại chỉ cần đến một giờ đồng hồ.
Nghĩ đi nghĩ lại, Thanh Đao nhập vào một số mật mã hạn chế, sau đó truy cập vào kho dữ liệu, bí mật điều tra thông tin về Đỗ Thừa.
Tư liệu này là thông tin khi Đỗ Thừa đăng kí, chỉ ba người ở Geek, trong đó có Thanh Đao mới được xem những thông tin này.
“Đỗ Thừa, thành phố F tỉnh Phúc Kiến, năm nay… 20 tuổi?”
Xem thông tin của Đỗ Thừa, Thanh Đao càng thảng thốt, 20 tuổi mà có thể có mặt ở Geek, trên thế giới cũng khó mà tìm được.
“Xem ra phải dành thời gian để tìm hiểu về nhân vật XXM này”.
Thanh Đao quyết định trong đầu như vậy.
***
Trong phòng bệnh viện, Đỗ Thừa vẻ mặt hưng phấn nhìn đẳng cấp của mình trên diễn đàn từ Geek cao cấp tăng lên tới Geek đỉnh cấp, cái này nguyên bản đối với Đỗ Thừa mà nói chỉ sợ cần hơn mười năm mới có thể đạt tới, giờ đây lại chỉ dùng không đến hai mươi ngày đã hoàn thành.
Còn về nhiệm vụ khảo hạch thăng cấp vừa rồi thì Đỗ Thừa cũng đã quên.
Hệ thống cấu trúc mạng ảo đó đối với khối lượng kiến thức khổng lồ của Đỗ Thừa mà nói thì cơ bản không có gì khó khăn. Hơn nữa Đỗ Thừa lại có một Hân Nhi đa năng bên cạnh vậy nên người khác phải cần vài ngày mới có thể hoàn thành thì hắn chỉ cần một tiếng đồng hồ mà thôi.
“Đỗ Thừa thân yêu, hay nhìn nhiệm vụ để được giải thưởng đặc biệt kìa, bổn tiểu thư ta muốn thử xem nó khó đến cỡ nào”.
Hân Nhi ở bên cạnh hưng phấn hướng về Đỗ Thừa hỏi. Tuy nhiệm vụ để đạt giải thường đặc biệt kia cô chỉ cần vài giây đồng hồ là có thể làm được nhưng cô cũng cảm thấy rất háo hức. Lúc này tự nhiên cô rất muốn thử xem nhiệm vụ của giải thưởng đặc biệt kia có gì mới lạ.
“Ừm”.
Đỗ Thừa đồng ý, sau đó cùng mở xem nhiệm vụ của giải thưởng đặc biệt ra xem.
Nhiệm vụ của giải thưởng đặc biệt đó rất ít, ít một cách bất ngờ, từ đầu đến cuối cũng chỉ có không đến 50 nhiệm vụ.
Thế nhưng giải thưởng được treo lại có giá trị rất lớn. Đỗ Thừa nhìn sơ qua thì giải thưởng của nhiệm vụ thấp nhất cũng đã là 5 vạn tệ, giải thưởng cao thì lên tới hơn 10 vạn, thậm chí là còn hơn 100 vạn tệ.
Đương nhiên để đạt được số tiền thưởng lớn như thế thì không phải chuyện đơn giản. Để có thể hoàn thành được nhiệm vụ phải tốn rất nhiều thời gian và sự kết hợp giữa cái cũ và cái mới và sự sáng tạo. Nhưng đặc biệt hơn cả là họ còn có các hình thức hợp tác lâu dài cho những người đạt được giải thưởng.
Điều Đỗ Thừa muốn chính là những hình thúc hợp tác này. Chỉ nhìn thoáng qua, Đỗ Thừa đã để ý đến một nhiệm vụ rất hay.
Đây một công ty liên doanh trò chơi điện tử trên mạng, đang phát triển trên cơ sở lấy web 3.0 làm nền tảng, sau đó xây dựng trang mạng trò chơi điện tử 3D.
Trò chơi này có tên là “Nhân sinh hoàn mỹ”. Dù phong cách hay phương thức chơi thì đều rất giống với một trò chơi điện tử được phát hành của Mỹ có tên là “The Sims”. Ở góc độ khách quan và chủ quan mà nói thì cũng chỉ có một khác biệt mà thôi.
Mỗi người chơi đều có thể tạo ra một nhân vật trong “Nhân sinh hoàn mỹ”, sau đó tự mình chăm chút cho nhân vật. Có rất nhiều nhân vật cho người chơi lựa chọn, với khoảng 1.000 sự lựa chọn khác nhau cho người chơi với những tình tiết và nhiệm vụ khác nhau. Nếu có thể thành công thì nhất định sẽ là một trò chơi thu hút, hấp dẫn nhiều người chơi.
Nhưng dù là hình ảnh 3D thì việc sáng tạo số lượng tình tiết trò chơi khổng lồ và việc điều khiển toàn bộ trò chơi với công ty liên doanh trò chơi điện tử mà nói vẫn là một vấn đề rất khó khăn, và đây cũng chính là mấu chốt của nhiệm vụ để đạt giải thưởng đặc biệt.
Nói về thù lao thì có hai loại, một là trả trước 10 vạn tệ sau đó nếu trò chơi ra mắt thành công thì trả nốt số tiền còn lại, còn hình thức thứ hai là dựa trên lợi nhuận mà trò chơi đem lại sau đó chia ra.
Với thù lao mà công ty liên doanh trò chơi điện tử đưa ra thì có thể nói là thấp bởi vì đây cũng có thể cho là một hình thức đầu tư mạo hiểm. Với việc khai thác thực lực xây dựng website trò chơi ở Liên minh Geek, bất luận là là ở một công ty phầm mềm điện tử lớn nào thì lương của họ đều là hơn 100 vạn tệ một năm. Vì vậy với nhiệm vụ mà thu lao thấp như thế này, lại còn phải tốn nhiều thời gian để hoàn thành, mọi người đều không mấy hứng thú.
Với hình thức thù lao thứ hai thì lại càng mơ hồ, bởi vì chi phí cho “Nhân sinh hoàn mỹ” rất cao, nếu trò chơi thất bại thì đến lúc đó cũng chẳng thu lại được gì.
Đương nhiên, từ điều này có thể nhân ra công ty liên doanh trò chơi điện tử không phải là công ty có tài lực hùng hậu.
Song, đối với Đỗ Thừa mà nói thì điều này cũng không quan trọng gì. Mấy năm gần đây, các website trò chơi rất phổ biến, nếu như Liên Doanh có thể xây dựng thành công “Nhân sinh hoàn mỹ” thì website này nhất định sẽ có chỗ đứng trong thị trường.
“Hân Nhi, cô thấy thế nào?”
Đỗ Thừa không phải là người chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt mà ham, rõ ràng anh chú ý đến giải thưởng được treo của Liên Doanh là có mục đích sâu xa.
“Chuyện nhỏ, vào năm 2013 kĩ thuật web trò chơi 3.0 đã trở nên rất phổ biến. Đến năm 2023 còn phát triển tới web 5.0, lúc đó sẽ 90% thị trường là game online”.
Hân Nhi đắc ý nói. Nếu như kĩ thuật thời điểm này chưa đủ sức, thì cô còn có thể đem những kĩ thuật cao của tương lai để vận dụng vào xây dựng “Nhân sinh hoàn mỹ”.
“Ừm, Hân Nhi, cô hãy liên lạc trước với công ty liên doanh trò chơi điện tử, ngày mai chúng ta sẽ đến công ty họ” Đỗ Thừa gật đầu đồng ý rồi nói. Thực ra hắn hoàn toàn có thể đoán trước câu trả lời của cô. Đây có thể nói một cơ hội tốt. Đỗ Thừa có thể tưởng tượng ra trong vài năm tới việc phát triển “Nhân sinh hoàn mỹ’ của công ty liên doanh trò chơi điện tử có chiếm một con số rất lớn trên thị trường game onlie, đồng thời nó cũng mang lại cho anh rất rất nhiều tiền tài.
Đúng như lời Hân Nhi nói, trong tương lai game online sẽ chiếm 90% thị trường game. Con số này lớn thế nào, Đỗ Thừa không cần phải nghĩ cũng có thể đoán ra.
Đối với Đỗ Thừa mà nói, hắn không phải chỉ là muốn hợp tác đơn thuần với công ty liên doanh trò chơi điện tử. Điều Đỗ Thừa muốn chính là hiện tại công ty liên doanh trò chơi điện tử còn chưa có phát triển, hắn sẽ cố nắm giữ số cổ phần nhiều nhất, sau đó hắn sẽ đầu tư kĩ thuật, bổ sung nguồn vốn, với hắn, điều này không khó.
Tuy nhiên, việc này phải cần thời gian.
***
Đỗ Thừa ở bệnh viện đến khoảng ba giờ chiều sau đó mới đến Hoàng Phổ hội.
Đỗ Thừa không đi tìm Diệp Mị mà lên thẳng sòng bạc ở tầng 4 Hoàng Phổ hội.
“Trợ lý Đỗ, anh đến thật đúng lúc. Tôi vùa cho người sắp xếp văn phòng cho anh, anh xem thế nào?”
Hoàng An dĩ nhiên là đến sớm hơn Đỗ Thừa. Khi Đỗ Thừa đến hắn ta đang đùa vui với hai cô nhân viên sòng bạc, tiện thể còn đưa tay lau mồ hôi trên người cho hai cô. Khi Đỗ Thừa đến, Hoàng An chào đón hắn rất nhiệt tình, có vể như muốn giữ quan hệ hòa hữu với hắn.
“Vâng, đã làm phiền anh rồi, quản lý Hoàng” Đỗ Thữa cũng rất khách khí đáp. Sự nhiệt tình này của Hoàng An làm cho hắn phải cảnh giác.
Bởi vì trực giác cho Đỗ Thừa biết, sòng bạc này có vẻ không được đoàn kết. Nghe cách nói của Diệp Mỵ thì hắn biết không thể nói một cách tùy tiện ở sòng bạc Hoàng Phổ Đông này.
“Việc này tôi cũng chỉ đứng chỉ đạo cho họ làm thôi”.
Hoàng An mỉm cười khách khí nói, sau đó dẫn Đỗ Thừa đến phòng làm việc của hắn.
Phòng trợ lý ở ngay bên cạnh phòng giám đốc, diện tích khoảng hơn hai chục mét vuông, nội thất rất đầy đủ và hiện đại. Bên trong có sô pha, bàn làm việc, tủ rượu, giá sách… tất cả mọi thứ đều đầy đủ, thậm chí trên bàn làm việc còn có đến hai chiếc máy tính.
Văn phòng Hoàng Phổ hội được xây dựng và trang trí rất sang trọng. Phòng làm việc của trợ lý giám đốc nhìn sơ qua đã thấy đầy đủ và tiện nghi hơn nhiều so với văn phòng ở một số công ty lớn khác. Về chỉnh thể thì chỉ có màu sắc là hơi tối.
Nhìn sắc mặt vui vẻ hài lòng của Đỗ Thừa, ánh mắt Hoàng An lóe lên sự giảo hoạt, sau đó hướn về phía Đỗ Thừa, hỏi: “Thế nào? Anh hài lòng chứ? Nếu anh có gì không ưng thì để tôi cho người đến làm lại”.
“Không cần đâu, tôi rất thích. Quản lý Hoàng, cảm ơn anh”.
Đỗ Thừa hài lòng đáp, gương mặt tỏ ra rất vui vẻ, nhưng thực ra anh chỉ đang giả vờ mà thôi.
“Giữa hai chúng ta đừng quá khách sao. Được rồi, anh làm việc đi, tôi đi trước đây. Lát nữa anh rảnh thì hãy qua chỗ tôi, tôi sẽ nói sơ qua cho anh về tình hình công việc”.
Hoàng An nói xong rồi tạm biệt Đỗ Thừa, đi về phòng giám đốc.
Ngồi xuống bàn làm việc, Hoàng An đã nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính. Trên máy tính lúc này là toàn bộ những gì đang diễn ra ở phòng làm việc của Đỗ Thừa.
Trên màn hình, mọi nhất cử nhất động của Đỗ Thừa đều không thoát khỏi sự giám sát của Hoàng An.
Nhìn thấy hình ảnh Đỗ Thừa đang vui vẻ trên màn hình, thấy được bộ dạng đó của anh, nụ cười trên môi Hoàng An trông càng thâm hiểm.
Nhưng chính Hoàng An lại không để ý, thật ra sau nụ cười của Đỗ Thừa cũng là chứa đầy ẩn ý.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tối Chung Trí Năng
Tác Giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm ------oo0oo-----
Chương 50: Xâm nhập.
Nhóm dịch: huntercd
Sưu Tầm by MTR01 - KG
“Đỗ Thừa thân ái, trên trần có hai camera theo dõi nhỏ, phía sau cũng có, mỗi góc cũng có”.
Đỗ Thừa biết thừa “lòng tốt” của Hoàng An. Từ lúc bước vào cửa hắn đã có một dự cảm không lành. Hình như nhất cử nhất động của hắn đều bị người khác giám sát. Dự cảm này làm cho não bộ hắn tự tiến hành phân tích, sau đó hắn nhờ Hân Nhi kiểm tra, chứng tỏ dự cảm của hắn là hoàn toàn chính xác.
Hân Nhi có rất nhiều khả năng, chỉ là bây giờ Đỗ Thừa vẫn chưa cần đến. Lúc này Hân Nhi có khả năng cảm ứng ánh sáng, có thể dễ dàng giúp Đỗ Thừa tìm ra thiết bị theo dõi.
“Quả nhiên”.
Đỗ Thừa mỉm cười. Hoàng An quả là một kẻ không vừa, hai chiếc camera theo dõi được đặt ở phía trước, Đỗ Thừa có muốn tránh cũng không tránh được. Thế nhưng, hắn đã tìm ra cách để giải quyết chuyện này.
“Hân Nhi, kết nối mạng. tôi muốn tấn công vào máy tính của hắn ta”.
Đỗ Thừa yêu cầu Hân Nhi kết nối vào mạng của Hoàng Phổ hội, sau đó hắn mở máy tính của mình, đương nhiên chiếc máy tính này chỉ là một cái bình thường mà thôi.
“Đỗ Thừa, ngài muốn xâm nhập vào hệ thống của hắn?”
Hân Nhi đương nhiên là hiểu được ý định của Đỗ Thừa, vẻ mặt kích động hỏi lại anh.
Với các khả năng của tương lai, Hân Nhi không phải là không có hạn chế nào. Xâm nhập hệ thống là một điều hạn chế của Hân Nhi. Nếu cô dùng kĩ thuật của tương lai thì e rằng sẽ gây xáo trộn tương lai.
Tuy rằng Hân Nhi không thể , nhưng cô có thể đại diện cho Đỗ Thừa
“Không sai” Đỗ Thừa thoáng cười, dựa vào năng lực bây giờ của hắn mà nói tuy rằng còn kém xa so với các hacker chuyên nghiệp nhưng xâm nhập vào hệ thống máy tính cá nhân mà nói thì không có gì là khó, huống hồ đây còn nằm trong khu vực mạng.
Chỉ vài gõ lệnh đơn giản, màn hình trước mắt hiện ra vô số dữ liệu, Đỗ Thừa chăm chú, hình ảnh không ngừng chuyển động.
“Chà, hệ thống bảo vệ máy tính Hoàng An quả không tồi, không ngờ hắn lại mời cả chuyên gia máy tính cài đặt cả một hệ thống bảo vệ, có vẻ khó đây…”
Chỉ là, ban đầu Đỗ Thừa nghĩ có thể dễ dàng bẻ khóa hệ thống máy tính Hoàng An, kết quả lại ngoài dự kiến của Đỗ Thừa nhưng điều này đối với Đỗ Thừa mà nói chỉ là khó hơn một chút mà thôi.
Không đến hai phút sau, Đỗ thừa đã phá được hệ thống bảo vệ máy tính Hoàng An và xâm nhập thành công vào máy tính.
Qủa nhiên máy tính Hoàng An có cài đặt hệ thống theo dõi văn phòng của anh, nhưng trong lúc tra tìm tài liệu trong máy tính phát hiện ra một thứ mà anh vô cùng hứng thú, đó tập tài liệu ghi lại danh sách thông tin khách VIP.
“Hân Nhi, cái này giao cho cô đấy” Bản danh sách khách VIP đã được cài mật mã, cho nên sau khi Đỗ Thừa trực tiếp copy vào kho dữ liệu của Hân Nhi, giao nhiệm vụ bẻ khóa cho cô ấy, sau đó anh thoát ra khỏi máy tính Hoàng An.
Toàn bộ qua trình Đỗ Thừa làm rất gọn nhẹ, tên Hoàng An đó tuy rằng đang giám sát Đỗ thừa nhưng hắn ta lại không hề nghĩ đến Đỗ Thừa lai xâm nhập vào máy tính ngay trước mắt hắn hơn nữa lại còn lấy đi tài liệu vô cùng quan trọng.
Nhưng tên Hoàng An có nghĩ thế nào đi chăng nữa cũng không ngờ đến có người lại dám cả gan lợi dụng mạng lưới không dây ngay trong chính sòng bạc xâm phập vào máy tính của hắn.
“Chuyện nhỏ thôi”.
Nhận được sự giao phó của Đỗ Thừa, Hân Nhi cảm thấy rất đắc ý trả lời một tiếng.
Tuy rằng cô ấy không thể nào tự tay xâm nhập vào hệ thống máy tính của người khác, nhưng thao giải mật mã này đối với cô ấy dễ như trở bàn tay, “đinh” một tiếng, chưa đến ba giây, Hân Nhi đã giải thành công mật mã của bản tài liệu bên trong chứa đựng danh sách cũng như thông tin các khách VIP và mở nó ra.
Tài liệu vừa được mở ra, những con số chằng chịt hiện ra trước mắt Đỗ Thừa.
Bản tài liệu này có ghi chép đầy đủ thông tin của tất cả các khách hàng VIP kim cương của sòng bạc Hoàng Phổ Hội, rất rõ ràng, đầy đủ, thậm chí ngay cả sở thích, nhược điểm và còn có cả tình hình gia đình của các thành viên đều được ghi chép đầy đủ .
Dựa vào thị lực bây giờ của Đỗ Thừa, về cơ bản có thể dùng từ tinh anh để mô tả, không những thế anh còn có trí nhớ hơn người, chỉ cần xem qua là không thể nào quên, thông tin khách hàng về cơ bản đã được ghi lại trong trí nhớ của mình.
Và trong bản danh sách này, Đỗ Thừa còn phát hiện ra một cái tên khiến cho anh cảm thấy vô cùng kinh ngạc - Lý Vân.
Đỗ Thừa thật không ngờ tới Lý Vân lại là khách quen của của sòng bạc Hoàng Phổ Hội, bởi vì bản danh sách VIP kim cương này là dựa vào số tiền mà mỗi khách tiêu trong sòng bạc để phân đẳng cấp, Lý Vân đã phá vỡ đẳng cấp C, cũng có nghĩa là Lý Vân trung bình mỗi tháng tới đây không dưới năm lần, mà mỗi lần số tiền dùng để đánh bạc không dưới triệu tệ, và trò cô ấy thích nhất là trò Stub.
Rõ ràng, Cô Lý Vân này tuyệt nhiên là một nữ thủ giỏi đánh bạc.
Nhìn đám tài liệu này, trong lòng Đỗ Thừa bỗng dâng trào một cảm xúc, một nụ cười nham hiểm đã lóe lên trong ánh mắt.
Sau đó, Đỗ Thừa bắt đầu cẩn thận nghiên cứu lại lần nữa bản danh sách khách VIP kim cương, quả nhiên, bước vào sòng bạc này, không chỉ có những kẻ lắm tiền, mà còn có một số người có quyền lực, ví dụ như Khương Hàn cũng là một trong những khách quen ở đây và còn có nhiều nhân vật nắm trong tay quyền cao chức trọng của thành phố F cũng là khách quen ở chốn này và Đỗ Thừa cũng đã để ý đến một số cái tên trong danh sách.
“Vốn dĩ mình chỉ cần một chiếc lá, nhưng cuối cùng lại nhìn thấy cả một cánh rừng, xem ra quyết định ban đầu của mình là chính xác”.
Sau khi đóng tập tài liệu, Đỗ Thừa nhắm hai mắt lại lưng dựa vào chiếc ghế tựa, trên mặt phảng phất hiện lên sự vui sướng, đầu óc Đỗ Thừa nhanh chóng suy nghĩ.
Có được Hân Nhi - một chiếc máy tính đa chức năng, Đỗ Thừa như một bóng bóng biển cực lớn vậy không ngừng hấp thu các kiến thức.
Hân Nhi có thể dạy cho Đỗ Thừa kiến thức các phương diện, nhưng lại không có cách nào dạy hắn kiến thức khống chế các mối quan hệ trong thực tế cũng như kinh nghiệm vận dụng chúng vào giải quyết vấn đề, đây cũng là một trong những mục đích Đỗ Thừa gia nhập vào tập đoàn Tân Phổ.
Không phải Đỗ Thừa không muốn tự mình thành lập công ty, mà là hoàn cảnh lúc này không cho phép, nhưng Đỗ Thừa tự ý thức được rằng, bản thân mình thiếu những gì và nhược điểm của bản thân mình là gì.
Trước khi có được Hân Nhi, mục đích cả đời của Đỗ Thừa chỉ có cố gắng học hành và tìm được công việc làm thêm mới. Có thể nói, tầm nhìn của Đỗ Thừa lúc đó vô cùng hạn hẹp, có nhiều chuyện Đỗ Thừa không hề hiểu biết thậm chí còn không thể tưởng tượng được, cộng thêm tính cách của bản thân, quan hệ xã hội của anh gần như là một con số không.
Tất cả những thứ này đều là những thứ hiện tại Đỗ Thừa rất cần thiết để bổ sung, một mặt thông qua tiếp xúc với tầng lớp cao trong xã hội với những nhân vật có địa vị khác nhau để từ đó mở rộng tầm nhìn cũng như mối quan hệ của bản thân, những thứ này đều rất cần thiết cho con đường phát triển về sau.
Hơn nữa, điểm quan trọng nhất chính là, Đỗ Thừa không cho phép bản thân có một chút sai sót nào, đặc biệt là sau khi bắt đầu có dự định mở công ty lại càng không thể xảy ra sai sót, cơ hội cho bản thân chỉ có duy nhất lần này, nếu như không nắm bắt tốt cơ hội này, e rằng sẽ không còn cơ hội nào nữa, bởi vì Đỗ Thừa biết rằng, trong Đỗ gia nhất định sẽ có một kẻ không cho hắn có cơ hội ngoi lên, người này không phải Đỗ Vân Long, mà là Hà Diệu Anh mẹ của Đỗ Vân Long, một người đàn bà kiệt xuất đã vực dậy Đỗ gia, đồng thời cũng là người đàn bà đầy quyền lực.
Năm xưa anh và mẹ vốn dĩ bị đuổi ra khỏi nhà cũng hoàn toàn là do bà ta ban tặng.
Đỗ Thừa có thể chắc chắn một điều, đó chính là sự vươn lên của bản thân sẽ làm người đàn bà này chú ý, nếu như đằng sau bản thân không có một sự trợ giúp nào, không có một thế lực nào để dựa dẫm. Sợ rằng đối phương chỉ sử dụng một ít quyền lực trong tay cũng có thể làm cho hắn không còn cách nào ngóc đầu lên được.
Cho nên, Đỗ Thừa hoặc là không đánh trả hoặc là nhất định phải làm cho bọn họ trở tay không kịp, khiến cho Đỗ gia không có cơ hội mà đánh trả, đây cũng là nguyên nhân mà Đỗ Thừa sắp đặt tất cả mọi thứ, có những thứ mà xem ra hầu như không có một chút cần thiết nào hoặc là rất đơn giản, nhưng đợi đến một ngày nào đó tất cả tập hợp lại với nhau, thì sẽ có một sự thay đổi lớn lao, thậm chí còn có thể làm phá sản cả gia tộc Đỗ gia.
Mà bảng thông tin khách VIP này đối với Đỗ Thừa mà nói nó vô cùng quan trọng.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào