06-08-2011, 10:38 PM
Äá»™i Xung KÃch Hổ Uy TÆ°á»›ng Quân
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: .::Hoà n Mỹ Äại Lục::.
Bà i gởi: 3,796
Thá»i gian online: 5 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 347
Thanked 17,168 Times in 1,770 Posts
Ngoan, anh yêu em .
Chương 41: Chúng ta chuồn đi thôi
Tác giả: Orange Quất Tá» (Cây quất cam :â€>)
NgÆ°á»i edit: Vitaminb2
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Số chương: 52
Tình trạng: Hoà n .
Hai ngà y sau Lăng Khiên khá»i bệnh và cố tình xuất viện.
Äồng Yên muốn anh Ä‘i kiểm tra dạ dà y nữa, nhÆ°ng cứ má»—i lần cô nhắc tá»›i thì lại bị anh dùng nụ hôn bá đạo nóng bá»ng chặn lại. Cô Ä‘i tìm bác sÄ© thì được cho biết là , bệnh Ä‘au dạ dà y của Lăng Khiên cÅ©ng không phải nghiêm trá»ng lắm, trở lại thà nh phố nên Ä‘i khám cho cẩn tháºn hÆ¡n. Äồng Yên chỉ có thể đồng ý, sau đó bác sỹ Ä‘Æ°a Lăng Khiên và i vỉ thuốc vá»›i lá»i khuyên anh nhá»› uống thuốc đúng giá».
Sau khi ba Äồng tỉnh lại, Lăng Khiên tá»›i thăm ông mấy lần, má»—i lần sắc mặt ông cÅ©ng không tốt. Ở trong phòng bệnh, Äồng Yên muốn ra ngồi cạnh Lăng Khiên, nhÆ°ng mà Äồng ba lại nhÃu mà y lại là m cho Äồng Yên sợ chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi ở má»™t bên giÆ°á»ng, lo ông lại phát bệnh lần nữa.
Xế chiá»u ngà y thứ ba, Ä‘iện thoại Lăng Khiên vang lên. Anh nhìn mã số trên mà n hình, nói vá»›i Äồng Yên má»™t chút rồi Ä‘i ra khá»i phòng bệnh nghe Ä‘iện.
“Duệ tá», có chuyện gì thế?â€
“Cáºu không ở thà nh phố G à ?â€
“Ừ, Ä‘ang ở nÆ¡i khác. Chuyện gì thế?â€
“Thị trÆ°á»ng chứng khoán của Viá»…n Äông có Ä‘iểm khác thÆ°á»ng.†Giá»ng Lý Duệ có chút trầm thấp.
Lăng Khiên khẽ nhÃu mà y: “Chuyện gì đã xảy ra?â€
“Tôi má»›i phát hiện ra có dấu hiệu khác, bất quá hiện giá» vấn Ä‘á» vẫn chÆ°a lá»›n, cáºu không cần lo lắng đâu. Tôi chỉ gá»i Ä‘iện báo cáºu má»™t tiếng.â€
Lăng Khiên nghe thấy tiếng Ä‘á»™ng, nhìn ra thì thấy Äồng Yên vẻ mặt có lá»—i Ä‘i tá»›i. Anh nhìn cô cÆ°á»i sủng nịnh, đáp mấy tiếng rồi cúp Ä‘iện thoại.
Äồng Yên Ä‘i tá»›i gần, đứng ở trÆ°á»›c mặt anh, hai tay vuốt thẳng mi tâm cho anh há»i: “Chuyện gì xảy ra hả anh?â€
Lăng Khiên ôm lấy hông cô ngồi ở trên đùi mình, hôn má»™t cái lên môi cô nói: “Không có gì cả. Chú Äồng Ä‘ang ngủ à ?â€
Hai tay cô ôm lấy cổ anh, khuôn mặt nhá» nhắn chôn ở phần gáy anh, khẽ thở dà i má»™t hÆ¡i rầu rÄ© nói: “Vâng. Ba vừa má»›i ngủ, hai ngà y nay cá»±c khổ cho anh rồi. Ba em tháºt là má»™t ngÆ°á»i bảo thủ.â€
Lăng Khiên trìu mến vuốt vuốt tóc cô, cÆ°á»i: “Thân thể ông ấy vẫn còn chÆ°a hồi phục mà , em đứng nóng vá»™i. Chúng ta còn nhiá»u thá»i gian, má»i chuyện sẽ tốt thôi.â€
Äồng Yên khẽ gáºt đầu, cà ng rúc chặt và o ngá»±c anh hÆ¡n, trong lòng cô cảm thấy mệt má»i. Lần nà y ba cô nằm viện, Lăng Khiên Ä‘ang sốt cao nhÆ°ng vẫn chạy tá»›i, rồi lại liên lạc vá»›i chuyên gia, xác định phÆ°Æ¡ng pháp trị liệt, khi anh vừa khá»i bệnh lại tiếp tục trông ông cùng cô, nhìn mà đau lòng muốn chết. Váºy mà ba cô vẫn là thá» Æ¡, cứ nhÆ° xem tất cả đó là việc Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải thế. Khi cô nhìn thấy ông nhìn Lăng Khiên bằng ánh mắt đạm mạc và bà i xÃch thì trong lòng vô cùng khổ sở. Lần đầu tiên cô cảm giác ba cô tháºt Ãch ká»·.
Lăng Khiên ôm cô cà ng thêm chặt, thân thể má»m mại trong ngá»±c anh nhất thá»i mệt má»i, thỉnh thoảng lại phát ra mấy tiếng thở dà i, anh Ä‘au lòng nhẹ nhà ng vá»— vá» lÆ°ng cô. Anh biết trong lòng cô hiện giá» không thoải mái, nói tháºt thì anh cÅ©ng chẳng thèm để ý thái Ä‘á»™ của ba Äồng Yên, nhÆ°ng lại nhìn thấy tia Ä‘au lòng và xin lá»—i trong mắt cô thì anh cảm thấy rất vui. Thá»±c ra bây giá» lão nhân quáºt cÆ°á»ng kia có thể xem nhÆ° là thá»a hiệp rồi. Ban đầu ông ấy cÅ©ng không có không cho phép anh và o phòng bệnh, rồi khi anh Ä‘Æ°a cho ông ấy cốc nÆ°á»›c thì ông cÅ©ng không cá»± tuyệt. Không thể nói là thá»a mãn nhÆ°ng nhÆ° váºy anh đã cảm thấy rất tốt rồi. Chẳng qua, vá»—n là tiểu nha đầu nà y lại cảm giác rằng anh phải chịu nhiá»u ủy khuất, thỉnh thoảng anh lại bắt gặp cô nhìn vá» phÃa ba mình bằng cặp mắt oán giáºn, anh láºp tá»±c không nhịn được muốn cÆ°á»i to. Tháºt là nhÆ° trẻ con!
Äồng Yên giống nhÆ° là má»™t con cún nhá» bị khi dá»…, ở trÆ°á»›c gót chủ nhân tìm kiếm sá»± an ủi trong chốc lát. Má»™t lúc sau cô ngá»a đầu nhìn anh, kéo kéo ống tay áo anh nói: “Chúng ta lén chuồn khá»i đây Ä‘i. Em dẫn anh ra ngoà i Ä‘i dạo.â€
Lăng Khiên nhìn cô, trong mắt là nụ cÆ°á»i tháºt sâu, há»i: “NhÆ°ng nhỡ má»™t lát nữa nhạc phụ đại nhân của anh tỉnh lại, không thấy chúng ta sẽ rất tức giáºn đó.â€
Äồng Yên nghe sáu chữ “nhạc phụ đại nhân của anh†mà đỠhết cả mặt lên, cắn cắn môi, bá»™ dạng đại nghÄ©a lẫm liệt nói: “Không có chuyện gì đâu. Äến lúc đó anh cứ trốn đằng sau em Ä‘i, ba em sẽ không đánh em đâu.â€
Lăng Khiên báºt cÆ°á»i, cầm tay cô kéo dáºy, nâng cằng cô lên hôn môi cô má»™t chút nói: “Tốt.â€
Từ bệnh viện Ä‘i ra ngoà i, Äồng Yên dẫn Lăng Khiên Ä‘i đến trÆ°á»ng cấp hai ngà y xÆ°a cô há»c. Bởi vì hôm nay là cuối tuần, nên trong trÆ°á»ng không có ngÆ°á»i nà o, hai ngÆ°á»i Ä‘i xung quanh sân trÆ°á»ng má»™t vòng, rồi Lăng Khiên nói là muốn Ä‘i xem phòng há»c của cô má»™t chút, Äồng Yên không chút suy nghÄ© há»›n hở đáp ứng.
NhÆ°ng khi mà lên đến cá»a lá»›p há»c ngà y xÆ°a, Äồng Yên ngay láºp tức ngây dại. Trong phòng há»c, nhiá»u tốp đôi tốp ba há»c sinh ở trên những dãy bà n phÃa trên Ä‘ang ngồi tá»± há»c, hoà n cảnh quen thuá»™c, chiếc bà n quen thuá»™c, sau giá» ngỠánh nắng chiếu lên mặt bà n sáng rá»±c phản chiếu và o mắt ngÆ°á»i ta má»™t mảnh ấm áp. Những kỉ niệm ngà y xÆ°a nhÆ° cÆ¡n hồng thủy ùa vá», nháy mắt bao phủ lấy cô.
NÆ¡i nà y là nÆ¡i ghi chép lại Ä‘oạn tình cảm thuần khiết nhất, tốt đẹp nhất của cô cùng Tiếu Diệc Trần, vốn đã quên Ä‘i nhÆ°ng bây giá» từng chút từng chút má»™t hiện vá». Cô tháºm chà nhìn thoáng qua hai thân ảnh nho nhá» ngồi bên cá»a sổ, cô nữ sinh cúi đầu Ä‘á» mặt xấu hổ, nam sinh khuá»·u tay chống xuống bà n, hai tay nâng má cô gái kia, ánh mắt ôn nhu không từ nà o tả siết.
Lăng Khiên thấy cô đứng ngây ngốc ở cá»a thì láºp tức hối háºn vá» Ä‘á» nghị của mình, muốn kéo cô rá»i Ä‘i, nhÆ°ng lại nhìn thấy má»™t mảnh há»—n Ä‘á»™n Æ°u thÆ°Æ¡ng cùng ngá»t ngà o trên mặt của cô, cánh tay anh dừng lại ở không trung rồi thu trở vá». Anh cÅ©ng không cá» Ä‘á»™ng, cÅ©ng chẳng nói gì, chẳng qua chỉ lẳng lặng ngắm nhìn cô gái đứng bên cạnh mình. DÆ°á»ng nhÆ° lúc nà y cô đã quên Ä‘i sá»± hiện hữu của anh, hoà n toà n chìm đắm trong hồi ức của riêng mình.
Ở những nÆ¡i nà o có cô thì cÅ©ng có Tiếu Diệc Trần, nhÆ°ng lại không có anh. Lăng Khiên tá»± nháºn mình là má»™t ngÆ°á»i không tin và o thần thánh, cÅ©ng không há» oán trá»i trách đất, nhÆ°ng giá» khắc nà y, khi nhìn đôi mắt trong trẻo của cô dần dần bị che phủ bởi lá»›p sÆ°Æ¡ng mù, anh lại Ä‘á»™t nhiên thống háºn ông trá»i. Háºn ông vì sao không để cho anh gặp Äồng Yên sá»›m hÆ¡n má»™t chút. Anh ghen tỵ vá»›i Tiếu Diệc Trần vì có thể là m bạn vá»›i cô trong suốt hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm. Äúng váºy, anh vô cùng ghen tỵ vá»›i anh ta.
Hai ngÆ°á»i cứ đứng ngÆ¡ ngẩn nhÆ° thế ở bên ngoà i lá»›p há»c khoảng mÆ°á»i phút đồng hồ. Lăng Khiên thu hồi tầm mắt đồng thá»i nhẹ nhà ng nắm lấy tay cô, cảm giác được cô hÆ¡i giáºt mình, má»™t lát sau lại nhìn thấy ánh mắt hối lá»—i của cô, anh hiểu và chỉ cÆ°á»i. Anh giÆ¡ tay lau Ä‘i giá»t nÆ°á»›c mặt sắp rÆ¡i xuống má cô, nhéo nhéo cái mÅ©i xinh xắn của cô, sau đó lôi cô Ä‘i và o phòng há»c, rồi ngồi xuống chá»— bà n gần cá»a sổ.
Mấy há»c sinh Ä‘ang há»c quay đầu nhìn hai ngÆ°á»i, khẽ sá»ng sốt, sau đó lại nhÆ° không có chuyện gì xảy ra tiếp tục Ä‘á»c sách.
Taycủa Äồng Yên bị anh nắm tháºt chặt, cô muốn mở miệng giải thÃch má»™t chút nhÆ°ng lại nhìn thấy đôi mắt hÃp lại vì cÆ°á»i nhìn mình chằm chằm. Thân hình anh quá mức cao lá»›n, lại ngồi ở chá»— nhá» nhÆ° váºy là m lá»™ ra sá»± cháºt chá»™i chen chúc, bây giá» anh còn gục mặt xuống bà n nữa nhìn rất buồn cÆ°á»i.
Cô quả thá»±c thấy rất buồn cÆ°á»i, lại sợ quấy rầy ngÆ°á»i khác, chỉ có thể cÅ©ng gục xuống bà n, kìm nén tiếng cÆ°á»i, bả vai run rẩy mấy cái, sau đó duá»—i ngón tay ra chá»c chá»c lên mặt anh. Thấy anh nhanh chóng nhắm mặt lại mỉm cÆ°á»i, cô rÆ°á»›n cổ hôn lên mÅ©i anh má»™t cái.
Anh cÅ©ng không mở mắt, nhÆ°ng mà khóe miệng lại cà ng cong hÆ¡n, nắm lấy bản tay nhá» bé của cô áp lên mặt mình. Cảm giác được bà n tay má»m nhẹ của cô đụng lên má mình, má»i buồn bá»±c trong lòng anh dần dần tản Ä‘i.
Những gì cô và Tiếu Diệc Trần đã trải qua anh không có cách nà o tham dá»±. NhÆ°ng không sao cả, hai ngÆ°á»i còn có tÆ°Æ¡ng lai phÃa trÆ°á»›c, còn có thêm hai mÆ°Æ¡i, ba mÆ°Æ¡i năm nữa mà . Khi đó bên cô chỉ có anh, má»i kà ức của cô luôn luôn chỉ có anh trong đó.
Ngồi trong phòng há»c khoảng ná»a tiếng, nụ cÆ°á»i trên mặt Lăng Khiên từ từ biến mất, trán anh chảy ra rất nhiá»u mồ hôi. Anh nắm lấy bà n tay tay cô đặt lên bụng mình ôn nhu vuốt vuốt, sau đó thả tay cô ra.
Äồng Yên kinh hãi má»™t chút, rồi mãnh liệt gáºt đầu, vá»™i và ng đứng dáºy kéo anh Ä‘i khá»i phòng há»c. Khi xuống cầu thang, cô nhìn anh lo lắng há»i: “Anh Ä‘au lắm phải không? Bây giá» chúng ta trở vá» Ä‘i thôi.â€
Lăng Khiên mÃm môi, nghÄ© đến phải trở vỠđối mặt vá»›i ba cô, trong dạ dà y lại cà ng Ä‘au lợi hãi hÆ¡n. Anh quay đầu khà n khà n nói: “Anh tháºt sá»± rất Ä‘au, nhÆ°ng anh không muốn quay vá» bệnh viện đâu.â€
Äồng Yên xoa xoa dạ dà y cho anh, Ä‘au lòng nói: “Váºy thì chúng ta vá» nhà em nghỉ ngÆ¡i má»™t lát. Ở bệnh viện dù sao cÅ©ng có mẹ em rồi, trong nhà không còn ai cả.â€
Lăng Khiên gáºt đầu, cÆ°á»i nói: “Äược.â€
VỠđến nhà , Äồng Yên giúp anh nằm trên giÆ°á»ng mình, cô định Ä‘i ra rót cho anh má»™t cốc nÆ°á»›c, đã bị anh nhanh chóng ôm lấy, ngã nằm lên ngÆ°á»i anh.
Äồng Yên Ä‘á» mặt, nói nhá»: “Anh đừng có mà lá»™n xá»™n. Em Ä‘i rót nÆ°á»›c cho anh.â€
Lăng Khiên lắc đầu, cÆ°á»i tháºt sá»± trông rất gian, nói: “Uống nÆ°á»›c cÅ©ng vô dụng.â€
Äồng Yên nhẹ cắn môi há»i: “Váºy thì cái gì má»›i hữu dụng?â€
Anh hÃp mắt cÆ°á»i rõ tÆ°Æ¡i, má»™t tay anh ôm lấy eo cô, má»™t tay chỉ chỉ môi mình.
Äồng Yên mÃm môi, mặt đã Ä‘á» bừng từ bao giá», hôn nhanh lên môi anh má»™t cái nhÆ°ng mà lại bị anh bắt được, mạnh mẽ hôn trả lại.
Ná»a giá» sau, hai ngÆ°á»i đã nằm trong chăn, Lăng Khiên ôm chặt cô trong ngá»±c, má»™t tay tiện nắm lấy “má»™t đôi mắt kÃnhâ€, nhìn kỹ má»™t chút nói: “Nhìn có chút quen mắt.â€
Äồng Yên cả ngÆ°á»i vô lá»±c nằm trong ngá»±c anh nghỉ ngÆ¡i, nghe được lá»i của anh thì giÆ°Æ¡ng mắt nhìn má»™t cái, mặt trá»±c tiếp Ä‘á» bừng bừng, nhanh tay Ä‘oạt lấy cái “mắt kÃnh đó†nhét dÆ°á»›i gối, úp mặt và o ngá»±c anh lầm bầm: “LÆ°u manh!â€
Lăng Khiên cÆ°á»i to, cúi đầu Ä‘uổi theo môi cô hung hăng hôn, há»i: “Có phải là cái lần trÆ°á»›c anh mua cho em không?â€
Äồng Yên bấm mạnh năm đầu ngón tay và o cái lÆ°ng gầy gò của anh: “Không phải.â€
Lăng Khiên cầm bả vai cô, láºt gối ra định cầm lấy cái gì trÆ°á»›c đó xem kỹ lại.
Äồng Yên đẩy anh ra, xấu hổ giấu nhanh cái kia và o trong chăn, tiện thể chui cả ngÆ°á»i và o trong chăn luôn.
Lăng Khiên má»™t tay tịch thu thứ kia sau đó giam cầm cô trong ngá»±c, cÆ°á»i nói: “Chạy loạn là m cái gì, đằng nà o mà em chả phải ra khá»i cấm khu.â€
Äồng Yên bị anh ôm cứng ngÆ°á»i không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy được, há mồm định cắn cái cằm của anh má»™t cái. Lăng Khiên cÆ°á»i khẽ hai tiếng, nâng hông của cô lên, dùng sức má»™t cái.
Nghi ngá» gì nữa, Äồng Yên lại bị ăn lần hai.
Ở thá»i Ä‘iểm cô bị “chà đạp†lần thứ n, trong đầu cô hiện lên má»™t câu nói: “Chỉ vì cái “mắt kÃnh†mà dẫn đến “thảm ánâ€.â€
Hai ngÆ°á»i to gan lá»›n máºt biến mất cả buổi chiá»u. Khi hai ngÆ°á»i tay trong tay đứng chá» thanh máy ở đại sảnh bệnh viện, Äồng Yên ngẩng đầu, có chút bất an há»i: “Anh nói xem ba em có tức giáºn hay không?â€
Lăng Khiên nhìn cô, chỉ vì chạy trốn mà trên mÅ©i có mấy giá»t mồ hôi, anh thân máºt giÆ¡ tay ra giúp cô lau Ä‘i, sau đó nắm lấy bả vai nói: “Không có chuyện gì đâu. Xét thấy biểu hiện của em hồi chiá»u rất tốt, tà nữa chỉ cần đứng sau lÆ°ng anh là được.â€
Nghe được giá»ng nói máºp má» của anh, Äồng Yên Ä‘á» mặt mắng anh má»™t câu: “Chán ghét!â€
Äi đến bên ngoà i phòng bệnh, Äồng Yên hÃt sâu má»™t hÆ¡i rồi kéo tay Lăng Khiên Ä‘i và o. Vừa má»›i thay bằng nụ cÆ°á»i ngá»t ngà o và còn chÆ°a kịp mở miệng chà o ba thì lại nhìn thấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ngồi bên cạnh gÆ°á»ng bệnh, cô nhất thá»i sá»ng sốt, nắm chặt lấy bà n tay to lá»›n của Lăng Khiên, lông mi run rẩy hai cái há»i nhá»: “Diệc Trần, sao anh lại ở đây?â€
Hết chương 41
Tà i sản của Trương Cáp
Chữ ký của Trương Cáp
Last edited by Trương Cáp; 06-08-2011 at 11:15 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của TrÆ°Æ¡ng Cáp
06-08-2011, 10:41 PM
Äá»™i Xung KÃch Hổ Uy TÆ°á»›ng Quân
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: .::Hoà n Mỹ Äại Lục::.
Bà i gởi: 3,796
Thá»i gian online: 5 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 347
Thanked 17,168 Times in 1,770 Posts
Ngoan, anh yêu em.
Chương 42: Lão nhân đáng yêu
Tác giả: Orange Quất Tá» (Cây quất cam :â€>)
NgÆ°á»i edit: Vitaminb2
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Số chương: 52
Tình trạng: Hoà n.
Äi đến bên ngoà i phòng bệnh, Äồng Yên hÃt sâu má»™t hÆ¡i rồi kéo tay Lăng Khiên Ä‘i và o. Vừa má»›i thay bằng nụ cÆ°á»i ngá»t ngà o và còn chÆ°a kịp mở miệng chà o ba thì lại nhìn thấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ngồi bên cạnh gÆ°á»ng bệnh, cô nhất thá»i sá»ng sốt, nằm chặt lấy bà n tay to lá»›n của Lăng Khiên, lông mi run rẩy hai cái há»i nhá»: “Diệc Trần, sao anh lại ở đây?â€
Lăng Khiên cÅ©ng nhìn thấy Tiếu Diệc Trần, trong lòng khẽ run lên má»™t cái, nhÆ°ng trên mặt vẫn cÆ°á»i đến vân đạm phong khinh.Tayanh giÆ¡ lên ôm lấy bả vai Äồng Yên nói: “Anh cÅ©ng tá»›i đây thăm chú Äồng sao?â€
Ãnh mắt Tiếu Diệc Trần trÆ°á»›c tiên là dừng lại má»™t lát trên mặt Äồng Yên, sau đó nhìn vá» phÃa hai tay Ä‘ang nắm chặt lại của cô và Lăng Khiên, cuối cùng nhìn và o thân ảnh nhá» nhắn Ä‘ang rúc chặt và o ngá»±c Lăng Khiên, rồi khẽ cÆ°á»i cÆ°á»i nói: “Ngà y hôm qua trở vá» thì nghe tin chú Äồng nháºp viện, cho nên tôi tá»›i đây thăm chú má»™t chút.â€
Äồng Yên cÅ©ng cÆ°á»i cÆ°á»i, Ä‘ang định mở miệng thì nghe giá»ng nói trầm thấp uy nghiêm của ba cô vang lên: “Yên Yên, đến đây.â€
Äồng Yên dẩu dẩu môi, không tình nguyện buông tay Lăng Khiên ra rồi Ä‘i tá»›i bên giÆ°á»ng bệnh, đứng bên cạnh ba Äồng, đắp lại chăn cho ông má»™t chút rồi há»i: “Ba, chiá»u nay ba cảm thấy nhÆ° thế nà o ạ?â€
GÆ°Æ¡ng mặt của ba Äồng lạnh lùng, ông nhìn cô má»™t cái má»›i nói: “Con vẫn còn nhá»› thÆ°Æ¡ng ba sao? Chiá»u nay con đã Ä‘i đâu hả?â€
Äồng Yên cúi đầu nhẹ nhà ng nói: “Con chỉ ra ngoà i Ä‘i dạo lòng vòng thôi ạ.â€
Ba Äồng còn Ä‘ang định mở miệng há»i tiếp thì mẹ cô kịp thá»i mang và o cho ông cốc nÆ°á»›c, nói: “Äược rồi được rồi, con gái không phải đã trở lại trông ông hay sao. Chiá»u nay chỉ là đi dạo, Ä‘i dạo thôi mà .â€
Äồng ba mÃm môi nhìn hai mẹ con rồi nháºn lấy cốc nÆ°á»›c uống hai ngụm, sau đó nhìn Lăng Khiên nhà n nhạt nói: “Äừng đứng đấy nữa, ngồi xuống Ä‘i. Sắc mặt cáºu sau khó coi nhÆ° váºy? Vừa má»›i xuất viện thì nhá»› chú ý sức khá»e, đừng có chiá»u Yên Yên Ä‘i chÆ¡i nhiá»u thế.â€
Sau khi ông nói xong những lá»i nà y, tất cả má»i ngÆ°á»i rõ rà ng là sá»ng sốt. Ngoà i Tiếu Diệc Trần trên mặt ảm Ä‘i thì những ngÆ°á»i khác trên mặt Ä‘á»u là kinh hỉ, nhất là Lăng Khiên, khóe miệng anh không tá»± chủ mà giÆ¡ lên. Anh đáp má»™t tiếng, sau đó giống nhÆ° chủ nhà khà định thần nhà n nói: “Tiếu tổng cÅ©ng ngồi Ä‘i. Äừng khách khÃ!†*=)))))))))), chết cÆ°á»i vá»›i Khiên ca =))))))*
Äồng Yên nghe được lá»i anh thì suýt nữa cÆ°á»i ra tiếng, mẹ cô là m bá»™ rót nÆ°á»›c cÅ©ng nghẹn cÆ°á»i, ba cô thì hung hăng trừng mắt liếc anh má»™t cái, bất quá cÅ©ng không nói gì.
Tiếu Diệc Trần sau khi ngồi xuống thì mặt tỠra chút quẫn bách. *Hô hô. cho chết nhé >:P*
Mẹ Äồng Yên phải vá» nhà nấu cÆ¡m, ba Äồng nhìn con gái nói: “Yên Yên, con cÅ©ng trở vá» cÅ©ng mẹ con Ä‘i.â€
Äồng Yên không nhúc nhÃch, nhìn thoáng qua Lăng Khiên, vẻ mặt là không tình nguyện đáp ứng. Äồng ba láºp tức trợn mắt nói: “Nhìn cái gì mà nhìn. Ba cÅ©ng không có ăn thịt cáºu ta đâu mà sợ.â€
Äồng Yên Ä‘á» mặt, xoay ngÆ°á»i theo mẹ mình Ä‘i ra khá»i phòng bệnh.
Äồng ba sau khi nhìn được cá»a phòng đóng kÃn lại thì má»›i lấy từ dÆ°á»›i gối ra hai tấm thẻ. TrÆ°á»›c tiên ông Ä‘Æ°a má»™t tấm cho Tiếu Diệc Trần nói: “Diệc Trần, đây là số tiá»n lần trÆ°á»›c cáºu cho tôi mượn, bây giá» trả lại cho cáºu. Mặc dù tôi đối vá»›i việc lần trÆ°á»›c cáºu lừa gạt tôi có bất mãn, nhÆ°ng vẫn là cảm Æ¡n cáºu lúc đó đã cho tôi mượn tiá»n. Tháºt ra tôi chân tâm tháºt ý muốn Ä‘em Äồng Yên gả cho cáºu, nhÆ°ng là Yên Yên đã lá»±a chá»n nhÆ° thế nà o cáºu cÅ©ng đã thấy rồi đấy. Con gái tôi từ nhỠđã rất bÆ°á»›ng bỉnh, cho tá»›i bây giá» tôi muốn nhúng tay và o cÅ©ng không thể được, vì váºy chỉ có thể tùy theo ý nó mà thôi.â€
Tiếu Diệc Trần cúi đầu, không thể nhìn được nét mặt anh thế nà o, tháºt lâu anh cÅ©ng không Ä‘Æ°a tay ra nháºn lấy tấm thẻ. Ba Äồng Yên tay giÆ¡ lên không trung cÅ©ng không có hạ xuống, còn từ ái nhìn anh chỠđợi.
Lăng Khiên lúc nà y ngồi trên ghế, lẳng lặng và chăm chú nhìn má»™t mà n trÆ°á»›c mặt. Lần đầu tiên anh cảm thấy sá»± quáºt cÆ°á»ng không ai là m khó được của ba Äồng Yên tháºt đáng yêu biết bao. Ông là m việc nà y ở trÆ°á»›c mặt anh cùng Tiếu Diệc Trần, sau đó nói rõ rà ng má»i chuyện, hÆ¡n nữa lá»i nói còn uyển chuyển và hợp tình hợp lý là m cho không ai có thể cá»± tuyệt được. So vá»›i anh ban đầu dùng thủ Ä‘oạn hèn hạ, rất hiển nhiên Äồng ba cao tay và đáng khâm phục hÆ¡n rất nhiá»u.
Giống nhÆ° là cả má»™t thế ká»· đã trôi qua, Tiếu Diệc Trần ngẩng đầu cÆ°á»i cÆ°á»i, nháºn lấy tấm thẻ từ trong tay ba Äồng nhét và o túi áo, nói tháºt nhá»: “Chú Äồng, cảm Æ¡n chú nhiá»u lắm. Sau nà y cháu sẽ không bao giá» Ä‘i quấy rầy cuá»™c sống của Yên nhi nữa.â€
Bà n tay cứng cáp mà có lá»±c của ba Äồng vá»— vá»— lên mu bà n tay của anh nói: “Diệc Trần, sau nà y hãy sống tháºt tốt nhé. NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà há» TÆ°Æ¡ng kia không thÃch hợp vá»›i cáºu đâu. Hãy tìm cho mình má»™t ngÆ°á»i con gái khác đối xá» tháºt tốt, khi kết hôn nhá»› báo cho chú Äồng tôi đây má»™t tiếng, tôi sẽ gá»i cho cáºu má»™t phần đại lá»… là m quà cÆ°á»›i.â€
Äáy mắt Tiếu Diệc Trần không ngừng run rẩy, đôi môi tái nhợt hÆ¡i nhếch lên, sau đó anh đứng dáºy nói: “Cháu sẽ là m thế. Váºy chú nghỉ ngÆ¡i tháºt tốt nhé, hôm nà o đó cháu sẽ trở lại thăm chú.â€
Ba Äồng hÆ¡i mệt má»i gáºt đầu, nhìn anh khẽ cÆ°á»i cÆ°á»i.
Tiếu Diệc Trần xoay ngÆ°á»i nhìn vá» phÃa Lăng Khiên, có chút khó xá», sau đó khà n khà n nói: “Anh nhá»› hãy đối xá» vá»›i Yên nhi tháºt tốt nhé.â€
Lăng Khiên đứng lên nhìn Tiếu Diệc Trần, khẽ gáºt đầu nói: “Tất nhiên tôi sẽ là m váºy.â€
Tiếu Diệc Trần cÆ°á»i ôn hòa, giÆ¡ tay ra trÆ°á»›c mặt Lăng Khiên nói: “Chúc mừng anh!â€
Lăng Khiên bắt lấy, chân thà nh nói: “Lúc trÆ°á»›c đã đắc tá»™i vá»›i anh rồi. Có lẽ sang năm Viá»…n Äông sẽ rút lui khá»i ngà nh truyá»n thông, hoan nghênh anh trở lại.â€
Tiếu Diệc Trần sá»ng sốt má»™t chút, cÆ°á»i nói: “ChỠđến khi tôi là m cho Trần DÆ°Æ¡ng cÆ°á»ng đại hÆ¡n nữa, lúc đó tôi sẽ trở vá».â€
Hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông bắt tay giảng hòa, chỉ có con mèo nhỠở nhà là đang thấp thá»m bất an, bá»—ng dÆ°ng hắt hÆ¡i má»™t cái. Äược hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông xuất sắc nhÆ° váºy yêu thÆ°Æ¡ng mình, cô quả là má»™t ngÆ°á»i con gái hạnh phúc.
Chá» cho Tiếu Diệc Trần rá»i Ä‘i, Lăng Khiên trở lại bên giÆ°á»ng bệnh, rót má»™t cốc nÆ°á»›c xong cá»±c kỳ cung kÃnh Ä‘Æ°a cho Äồng ba. Äồng ba cÅ©ng không nhìn anh lấy má»™t cái, nháºn lấy rồi ừng á»±c uống hết má»™t ná»a cốc nÆ°á»›c, sau đó ý bảo anh ngồi xuống. Tiếp theo ông lấy má»™t cái thẻ khác Ä‘Æ°a cho Lăng Khiên nói: “Cái nà y là toà n bá»™ số tiá»n hồi đó cáºu Ä‘Æ°a tôi, tôi đã hoà n lại đủ rồi. Bây giá» cáºu cầm trở vá» Ä‘i.â€
Lăng Khiên cáºt lá»±c từ chối nói: “Chú Äồng à , chú đừng nhÆ° váºy. Cháu không thể nháºn được.â€
Thể lá»±c Äồng ba rốt cuá»™c là không thể chống đỡ được nữa, ông Ä‘em thẻ để sang má»™t bên, sau đó muốn nằm xuống. Lăng Khiên hiểu ý vá»™i và ng đỡ thân thể ông giúp ông nằm xuống, sau đó sá»a sang lại chăn cho ông, rồi quan tâm há»i: “Chú Ä‘au ở đâu thế ạ? Có muốn cháu gá»i bác sỹ tá»›i kiểm tra lại má»™t chút không ạ?â€
Äồng ba lắc đầu, hai mắt nhắm lại nghỉ ngÆ¡i má»™t lát rồi má»›i nói: “Số tiá»n nà y tôi nhất định phải trả lại cho cáºu. Tôi không hy vá»ng đến má»™t ngà y nà o đó Yên Yên biết chuyện sẽ Ä‘au khổ. Chuyện của hai đứa tôi không phản đối nữa, tôi biết con bé nà y tháºt sá»± yêu cáºu, vì thế cáºu hãy tháºt lòng đối xá» tốt vá»›i nó.â€
Lăng Khiên ngồi ở má»™t bên giÆ°á»ng, Ä‘Æ°a tay vuốt vuốt ngá»±c cho ba Äồng, má»™t lúc sau anh Ä‘em thẻ cất Ä‘i nói: “Chú Äồng, cháu hiểu rồi ạ. Cháu nhất định sẽ đối xá» vá»›i Yên Yên tháºt tốt, cÅ©ng sẽ táºn tâm táºn tức hiếu kÃnh chú và cô.â€
Äồng ba vui vẻ nhìn anh cÆ°á»i cÆ°á»i, sá»± lạnh lùng và bà i xÃch anh trÆ°á»›c đây đã hoà n toà n được cởi bá» sạch sẽ, ánh mắt ông nhìn anh từ ái giống nhÆ° nhìn Tiếu Diệc Trần vừa nãy. Má»™t lát sau, ông quay đầu nhìn ra ngoà i cá»a sổ, sau đó cúi đầu, hÆ¡i tâm trạng mở miệng: “Tôi đã ở quá»· môn quan Ä‘i má»™t vòng, sau khi tỉnh lại ý niệm đầu tiên cảm nháºn được chÃnh là mình còn thiếu Yên Yên nhiá»u lắm. Con bé từ nhỠđã cùng Tiếu Diệc Trần lá»›n lên, hai bố mẹ hai nhà trÆ°á»›c đây đã từng bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c nhìn chúng ở chung má»™t chá»—. Ban đầu chỉ vì tÆ° lợi cá nhân mà tôi chia rẽ hai đứa nó, dùng hạnh phúc của Yên Yên để đổi lấy sá»± bình yên của mình. Những năm gần đây, má»—i lần gặp lại Yên Yên, tôi Ä‘á»u cảm thấy mình rất hèn hạ, tôi không có cách nà o bù đắp lại cho nó, do đó đối vá»›i nó ngà y cà ng lạnh nhạt. Thá»i Ä‘iểm Tiếu Diệc Trần đến gặp tôi há»i cÆ°á»›i nói, tôi nghÄ© rằng cuối cùng mình đã có thể bù đắp lại được cho Yên Yên rồi. Tôi nghÄ© má»i cách để tách cáºu vá»›i nó ra, tá»± cho rằng nhÆ° váºy nó má»›i hạnh phúc, tháºt ra chỉ là tôi muốn trong lòng mình được thoải mái Ä‘i thôi. NhÆ°ng nói cho cùng tôi là má»™t ngÆ°á»i cha tháºt sá»± Ãch ká»·.
Mấy ngà y qua biểu hiện của cáºu là m tôi rất hà i lòng. Cáºu nhìn thấy Yên Yên nhìn tôi vá»›i ánh mắt oán giáºn mà không có chút nà o hả hê, chẳng qua chỉ là bất đắc dÄ© mà sủng nịnh. Tôi biết Yên Yên lần nà y đã tìm được đúng ngÆ°á»i rồi, ông già quáºt cÆ°á»ng tôi đây đã không được tá»± nhiên, chỉ có thể dùng tiếng quát lá»›n diá»…n tả sá»± quan tâm của mình đối vá»›i nó. Cho nên, Lăng Khiên à , cáºu hãy thay tôi yêu thÆ°Æ¡ng Yên Yên tháºt tốt.â€
Giá»ng nói Äồng ba nhẹ nhà ng nhÆ°ng hÆ¡i run rẩy, những câu nói cuối cùng gần nhÆ° là lẩm bẩm. Lăng Khiên vẫn cúi đầu nghe, nhẹ nắm lấy tay ba Äồng, khi anh ngẩng đầu lên hốc mắt đã Ä‘á». Anh bình phục tâm tình má»™t chút, có hÆ¡i run rẩy mở miệng: “Chú Äồng, tháºt ra Yên Yên rất yêu chú. Cô ấy đã từng rất nhiá»u lần nói vá»›i cháu rằng hồi bé chú còn ôm cô ấy trong ngá»±c rồi ngâm nga hát ru cô ấy ngủ. Cô ấy rất muốn được chú yêu thÆ°Æ¡ng và tin tưởng. Cô ấy chÆ°a bao giá» trách chú cả.â€
Äồng ba khẽ cÆ°á»i cÆ°á»i, đáp má»™t tiếng, má»™t lát sau quay đầu nhìn anh, vá»— vá»— lên mu bà n tay Lăng Khiên nói: “Tháºt ra tôi cÅ©ng có thể nói má»™t tiếng xin lá»—i vá»›i cáºu, chẳng qua là , tôi đã Ä‘em con gái quý giá nhất của mình giao cho cáºu, cho nên tiếng xin lá»—i nà y cáºu giúp tôi chuyển cho cha cáºu khi trở vá» nhé. Lúc đầu khi tôi rá»i Ä‘i đã nói những lá»i không phải cho lắm vá»›i ông ấy, rất may là không có ảnh hưởng gì tồi tệ. Chá» cho thân thể tôi tốt lên, tôi sẽ tá»± mình đến gặp ông ấy nói lá»i xin lá»—i.â€
Lăng Khiên không ngừng gáºt đầu, mÅ©i anh hÆ¡i xót xót, má»™t câu cÅ©ng không thể nói ra. Bây giá» anh có thể biết tại sao Äồng Yên lại hiểu chuyện nhÆ° váºy, bởi vì cô ấy có má»™t ngÆ°á»i cha vô cùng tốt, tháºt sá»± là m cho ngÆ°á»i ta tôn kÃnh. Má»™t ngÆ°á»i cả Ä‘á»i nà y không sợ phạm sai lầm, chỉ sợ chÃnh là không dám trá»±c tiếp nháºn lấy sai lầm của mình. Má»™t ông già gần sáu mÆ°Æ¡i tuổi, ở trÆ°á»›c mặt tiểu bối phân tÃch từng sai lầm của mình, nhÆ° váºy cần có bao nhiêu yêu thÆ°Æ¡ng nha. Äúng váºy, nếu không phải là vì hạnh phúc của con gái bảo bối của mình, lão nhân nà y hoà n toà n không cần thiết phải là m Ä‘iá»u nà y. Ông chẳng qua là hy vá»ng con gái mình có thể tháºt sá»± hạnh phúc, thẳng thắn nháºn lá»—i lầm của mình, tiêu trừ ngăn cách trong lòng. Äây cÅ©ng là tà i phúc quý giá nhất ông để lại cho con gái mình.
Khi Äồng Yên cùng mẹ mình mang cÆ¡m trở lại phòng bệnh thì nhìn thấy hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trong phòng Ä‘ang đánh cá» tÆ°á»›ng. Cô trÆ°á»›c tiên gá»i ba Äồng má»™t tiếng, sau đó đứng bên cạnh Lăng Khiên, cÅ©ng không dám đứng quá gần, chỉ dám ngoan ngoà n đứng bên nhìn má»™t chút. Trên bà n cá», má»™t quân tốt rồi má»™t quân tốt của Lăng Khiên dần dần bị ăn sạch, anh đứng dáºy cÆ°á»i cÆ°á»i, sau đó trá»±c tiếp kéo tay Äồng Yên đứng gần anh hÆ¡n, nhéo mÅ©i cô má»™t cái nhÆ°ng không lên tiếng, rồi bắt đầu thu xếp ăn cÆ¡m.
Äầu tiên Äồng Yên sá»ng sốt, theo bản năng nhìn vá» phÃa ba mình, không có phát hiện gì khác thÆ°á»ng, cô ở trong lòng lặng lẽ thở phà o nhẹ nhõm. Lúc ăn cÆ¡m, không khà rõ rà ng vá»›i lúc trÆ°á»›c hà i hòa hÆ¡n rất nhiá»u, Äồng ba thế những chủ Ä‘á»™ng gắp thức ăn cho Lăng Khiên, Äồng Yên quan sát sau đó cÆ°á»i tháºt vui vẻ. Mặc dù là cô không biết trong khi cô rá»i Ä‘i, giữa hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cá»±c kỳ quan trá»ng vá»›i cô nà y đã xảy ra chuyện gì, nhÆ°ng cô biết ba cô đã chấp nháºn Lăng Khiên rồi.
Sau khi thu dá»n bà n ăn, Äồng Yên giúp ba mình nằm xuống. Khi đó cô nhẹ nhà ng ôm lấy ông, ghé và o lá»— tai ông ôn nhu nói: “Ba, con cám Æ¡n ba nhiá»u lắm.â€
Hốc mắt ba cô hồng lên má»™t chút, ông xoay ngÆ°á»i Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phÃa cô, có chút khà n khà n nói: “Tối nay các con cÅ©ng trở vá» Ä‘i thôi. Ba muốn ngủ má»™t giấc tháºt tốt. Lúc trá»i tối có nhiá»u ngÆ°á»i trong phòng, ba ngủ sẽ không ngon.â€
Cuối cùng chỉ có mẹ Äồng Yên ở lại chăm sóc ba cô, còn Äồng Yên cùng Lăng Khiên trở vá». Từ bệnh viện Ä‘i ra, hai ngÆ°á»i không có gá»i xe mà từ từ Ä‘i dạo trên Ä‘Æ°á»ng.
Tay Äồng Yên bị anh nắm chặt, đầu ngón tay cô ở trong tay anh khẽ Ä‘á»™ng Ä‘áºy, Lăng Khiên khóe miệng khẽ cong lên, Äồng Yên nhìn vẻ mặt đáng yêu của anh thì báºt cÆ°á»i.
Lăng Khiên quay đầu nhìn cô, cÆ°á»i ôn nhu mà sủng nịnh: “Em cÆ°á»i cái gì?â€
Äồng Yên lắc đầu, thuáºn thế tá»±a đầu trên cánh tay anh, nhẹ nhà ng nói: “Anh vì sao lại hạ được ba em thế?â€
Lăng Khiên Ä‘Æ°a tay vuốt vuốt tóc cô cÆ°á»i nói: “Äáng nhẽ ra em phải há»i là là m sao anh lại bị chú Äồng hạ gục.â€
Äồng Yên ngẩng đầu khó hiểu nhìn anh, Lăng Khiên cúi đầu hôn lên môi cô má»™t cái, không nói gì, ôm lấy cô tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c. Má»™t lúc lâu sau, anh thu hồi nụ cÆ°á»i trên mặt, cúi đầu trầm mặc má»™t hổi sau đó nhìn cô nói: “Yên Yên à , ngà y mai anh phải vá» thôi. Em cứ ở lại và i ngà y nữa chăm sóc ba, chá» cho đến khi ông ấy xuất viện anh sẽ quay lại đón em.â€
Äồng Yên dừng bÆ°á»›c, ngá»a đầu nhìn anh, má»™t lát sau ôm lấy hông anh, rúc và o ngá»±c anh khẽ gáºt đầu má»™t cái. Anh đã ở lại vá»›i cô năm ngà y rồi, mặc dù trong lòng có bao nhiêu không muốn nhÆ°ng cô quyết cÅ©ng không thể là m cháºm trá»… công việc của anh thêm nữa. Chỉ sợ là khi vá» anh sẽ rất báºn rá»™n.
Lăng Khiên thấy cô hiểu chuyện thì cảm thấy rất vui mừng, ôm bả vai cô cà ng chặt hÆ¡n và o trong ngá»±c, nói tháºt nhá»: “Anh tháºt sá»± không nỡ rá»i em, chỠđến khi anh xá» lý xong chuyện công ty, anh sẽ trở lại vá»›i em ngay láºp tức. Vì thế em ngoan ngoãn chăm sóc chú Äồng tháºt tốt, còn nữa, phải nhá»› tá»›i anh. Biết chÆ°a?â€
Äồng Yên hốc mắt nhoáng cái Ä‘á» lên, cô không gáºt đầu cÅ©ng chẳng lắc đầu, chẳng qua là chôn chặt mặt và o trong ngá»±c anh. Cô tháºt sá»± không muốn rá»i xa anh chút nà o, nghÄ© đến mấy ngà y nữa không được nhìn thấy anh, trong lòng đã cảm thấy khó chịu vô cùng. NÆ°á»›c mắt cô không khống chế được mà cháºm rãi chảy xuống, má»™t lúc sau cô ngẩng đầu, đáng thÆ°Æ¡ng nhìn anh, do dá»± tháºt lâu má»›i nghẹn ngà o nói: “Anh có thể ở lại thêm má»™t ngà y nữa được không? Ngà y mai hãy Ä‘i có được không?â€
Lăng Khiên dịu dà ng vuốt ve mắt cô, gáºt đầu nói: “Äược.â€
Tà i sản của Trương Cáp
Last edited by Trương Cáp; 06-08-2011 at 11:16 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của TrÆ°Æ¡ng Cáp
06-08-2011, 10:47 PM
Äá»™i Xung KÃch Hổ Uy TÆ°á»›ng Quân
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: .::Hoà n Mỹ Äại Lục::.
Bà i gởi: 3,796
Thá»i gian online: 5 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 347
Thanked 17,168 Times in 1,770 Posts
Ngoan, anh yêu em.
Chương 43: Công ty gặp nguy
Tác giả: Orange Quất Tá» (Cây quất cam :â€>)
NgÆ°á»i edit: Vitaminb2
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Số chương: 52
Tình trạng: Hoà n.
Cuối cùng Lăng Khiên ở lại cÅ©ng không đến má»™t ngà y. Sáng sá»›m ngà y thứ hai Äồng Yên đã rá»i giÆ°á»ng sá»›m giúp anh thu tháºp hà nh lý. Lăng Khiên sau khi tỉnh lại, nhìn thân hình nho nhá» Ä‘ang thu tháºp hà nh lý cho mình thì cúi đầu thở dà i má»™t hÆ¡i, má»™t lần nữa ngá»a mặt nằm váºt xuống, kéo chăn lên che mặt, đè nén lại tất cả thÆ°Æ¡ng nhá»› cùng lÆ°u luyến ở trong lòng rồi má»›i đứng dáºy Ä‘i vá» phÃa phòng vệ sinh.
Mẹ Äồng Yên sáng sá»›m mang Ä‘iểm tâm tá»›i bệnh viện cho chồng, cho nên trên bà n cÆ¡m chỉ còn hai ngÆ°á»i Äồng Yên và Lăng Khiên, bá»n há» vẫn duy trì trầm mặc. Lăng Khiên từ từ ăn cháo, khóe miệng có Ä‘á»™ cong nho nhá», thỉnh thoảng lại liếc mắt vá» phÃa đối diện Ä‘ang mang vẻ mặt Æ°u thÆ°Æ¡ng nhìn mình. Trong mắt cô nồng Ä‘áºm lÆ°u luyến, không nỡ rá»i xa là m trong lòng anh khó chịu muốn chết.
Rốt cuá»™c sau khi ăn xong bát cháo, anh than nhẹ má»™t tiếng, cầm lấy tá» giấy ăn lau miệng rồi đứng dáºy Ä‘i tá»›i. Anh trá»±c tiếp ôm lấy cô gái nhá» Ä‘ang ngẩng đầu theo dõi hà nh Ä‘á»™ng của anh, ôm ngang lấy ngÆ°á»i trÆ°á»›c ngá»±c rồi bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa phòng ngủ, đặt cô ở trên giÆ°á»ng sau đó bắt đầu hôn.
Những nụ hôn nóng bá»ng, tinh tế mà ngá»t ngà o lÆ°á»›t qua từng tấc da thịt Äồng Yên, cô thở khẽ hai cái, sau đó hai tay cô ôm tháºt chặt lấy tấm lÆ°ng đầy khiêu gợi của anh, cằm cô chôn ở gáy anh, khẽ cắn má»™t cái.
Lăng Khiên cảm giác được từng cÆ¡n tê dại sau khi đụng chạm, cả ngÆ°á»i khẽ run lên má»™t cái, sau đó anh dùng tay nâng gáy cô lên, là m cô không thể cần dùng hà nh Ä‘á»™ng nà y náo loạn trên vai anh nữa.
Má»™t lát sai, Lăng Khiên nhẹ véo nhẹ nắm cái cổ tinh tế của cô nói: “Anh phải Ä‘i rồi, tà i xế đã đợi rất lâu rồi.â€
Äồng Yên cúi đầu mang theo nghẹn ngà o đáp má»™t tiếng nhÆ°ng cô lại ôm lấy anh cà ng chặt hÆ¡n.
Anh hôn má»™t chút lên tóc cô và ôm cô ngồi dáºy, nhẹ vá»— vá» lÆ°ng cô nói: “Ngoan, không báºn thì anh lại tá»›i thăm em. Em ở nhà phải phụng dưỡng bố mẹ tháºt tốt, chá» chú Äồng khá hÆ¡n má»™t chút, chúng ta lại đón há» vá» chÆ¡i.â€
Äồng Yên mặt vẫn chôn ở cổ anh nhẹ nhà ng lên tiếng, rồi ôn nhu nói: “Sau khi trở vá» anh nhá»› phải Ä‘i bệnh viện kiểm tra, uống thuốc đúng giá», không được là m việc quá mệt má»i. Má»—i giá» em sẽ gá»i Ä‘iện kiểm tra anh đấy nhé.â€
Lăng Khiên gáºt đầu cÆ°á»i: “Tuân lệnh!â€
NhÆ°ng cuối cùng vẫn phải tách ra, Äồng Yên vẫn đứng ở dÆ°á»›i lầu chá» cho tá»›i khi không còn nhìn thấy bóng xe nữa thì mắt má»›i hồng hồng lên nhà , trở lại phòng ngủ nhìn quần áo của anh tán loạn trên giÆ°á»ng, cô quỳ xuống dÆ°á»›i đất, áp mặt và o áo hÃt hÃt ngá»i ngá»i, tháºt cẩn tháºn cầm áo anh rồi lúc sau má»›i đứng dáºy treo và o tủ.
Lăng Khiên sau khi lên xe, ngồi ở phÃa sau, ánh mắt anh nhìn ra cảnh váºt bên ngoà i cá»a sổ không tÃnh là quen thuá»™c nhÆ°ng cÅ©ng coi nhÆ° là thân thiết, trên mặt là nụ cÆ°á»i vô cùng nhu hòa. Cho đến khi xe tăng tốc Ä‘á»™, nhu tình cùng lÆ°u luyến trong đáy mắt anh biến mất, xoay ngÆ°á»i nháºn lấy laptop mà tà i xế mang đến, xem xét má»™t chút bÆ°u kiện sau đó bắt đầu báºn rá»™n.
Trở lại thà nh phố G, Lăng Khiên vá» nhà tắm rá»a sạch sẽ, đổi y phục rồi láºp tức đến công ty. Sau khi cuá»™c há»p kết thúc thì đã qua giá» cÆ¡m tối, Lăng Khiên má»™t bá»™ dạng mệt má»i trở lại phòng là m việc, nằm trên ghế salon móc ra má»™t Ä‘iếu thuốc đốt, mãnh liệt hút hai cái rồi má»›i lấy Ä‘iện thoại ra nháºn xem tin nhắn đã nháºn được từ hai tiếng trÆ°á»›c.
“Anh Ä‘ang là m gì thế?â€
Äá»c tin nhắn của cô, má»i mệt má»i trên mặt anh đã giảm Ä‘i bởi nụ cÆ°á»i ôn hòa và vui vẻ.
Sở dÄ© anh không gá»i Ä‘iện, là bởi vì anh mệt má»i thì đến má»™t câu cÅ©ng không muốn nói, lại sợ khi cô nghe thấy giá»ng anh nhÆ° váºy thì lại lo lắng. Không biết từ lúc nà o anh lại yêu công việc nhắn tin nói chuyện phiếm vá»›i cô, má»—i lần anh nhắn trở lại cÅ©ng rất ngắn gá»n, nhÆ°ng khi nháºn được má»™t tin nhắn dà i cùng trần đầy ná»—i nhá»› và đau lòng của cô vá»›i anh, cảm giác vô cùng tuyệt diệu.
Nằm nghỉ trên ghế salon trong chốc lát, anh đứng dáºy Ä‘i vá» bà n là m việc, vừa ngồi xuống thì Ä‘iện thoại lại vang lên.
Mấy phút đồng hồ sau, má»™t ngÆ°á»i mặc đồng phục Ä‘Æ°a cÆ¡m Ä‘Æ°a cho anh má»™t cái túi.
Anh ta nói: “Lăng tiên sinh, đây là má»™t chút cháo vị Äồng tiểu thÆ° gá»i Ä‘iện nhá» mang tá»›i cho ngà i. Ngà i xem có vấn Ä‘á» gì không sau đó thì xin ký và o tá» giấy nà y.â€
Lăng Khiên gáºt đầu cÆ°á»i, ký và o tá» giấy rồi trả tiá»n.
Chá» phục vụ sinh rá»i Ä‘i, anh mở há»™p cÆ¡m ra, cầm lấy thìa khuấy khuấy mấy cái, sau đó từ từ ăn. Quán cháo nà y cách công ty anh không xa lắm, lần trÆ°á»›c Äồng Yên tá»›i đây, hai ngÆ°á»i cùng Ä‘i ăn, trong lúc vô tình anh có nói má»™t câu: “Quán cháo nà y cÅ©ng không tệ lắm, cÅ©ng hÆ¡i giống em nấu.â€
Sau khi ăn xong thì cô chạy ra ngoà i luôn, khi nhìn theo cô thì Lăng Khiên đã thấy cô thu ngân nói vá»›i cô mấy câu gì đó, lúc Ä‘i vá» trên mặt cô rất cao hứng và phấn chấn. Khi anh há»i: “Em vừa là m gì thế?†thì cô tủm tỉm nói: “Không nói cho anh.â€
Bây giá» thì anh má»›i biết được đáp án. Hóa ra cô Ä‘i há»i ngÆ°á»i ta xem là có phục vụ mang đến táºn nhà không, hÆ¡n nữa còn xin số Ä‘iện thoại.
Lăng Khiên ăn từng miếng từng miếng cháo, rất chân thà nh, rất cẩn tháºn, giống nhÆ° là đang thÆ°Æ¡ng thức mỹ vị quý hiếm váºy. Vẻ mặt anh nhu hòa, nhìn kỹ sẽ phát hiện và ng mắt anh có chút hồng hồng.
Vừa má»›i ăn xong thì Äồng Yên nhắn tin cho anh: “Là m sao trá»… thế nà y má»›i nhắn tin trở lại cho em? Anh vá» nhà chÆ°a?â€
Anh trả lá»i: “Vá» rồi.â€
Cô lại há»i: “Anh đã ăn cÆ¡m chÆ°a?â€
“Ăn rồi.â€
Anh hoà n toà n không ngá» rằng cô lại còn có thể biết tình trạng hiện giá» của anh ra sao. Anh cÅ©ng không thể nói dối cô được, hai là nhắn tin cho cô má»™t cái tin nhắn tháºt dà i tháºt dà i, cuối cùng cô nói: “Anh nên nghỉ sá»›m má»™t chút Ä‘i. Ngủ ngon!†NhÆ°ng là m sao cÅ©ng không nghÄ© tá»›i cô lại gá»i Ä‘iện giúp anh đặt má»™t phần cháo. Anh là m sao có thể không cảm Ä‘á»™ng cho được.
Anh cảm thấy mũi mình chua chua!
Anh cÅ©ng không có gá»i tin nhắn giải thÃch vì sao lại nói dối cô, cÅ©ng không gá»i Ä‘iện cám Æ¡n cô, anh chẳng qua an an tÄ©nh tÄ©nh ăn hết bát cháo. Anh cảm thấy chỉ có thể là m nhÆ° váºy má»›i không là m thất vá»ng sá»± quan tâm và yêu thÆ°Æ¡ng của cô đối vá»›i anh.
Ba ngà y sau, Lăng Khiên má»™t lần nữa nháºn được Ä‘iện thoại của Lý Duệ nói là thị trÆ°á»ng chứng khoán của Viá»…n Äông vô cùng khác thÆ°á»ng, anh ta còn bảo đây là khảo nghiệm nghiêm trá»ng nhất từ trÆ°á»›c đến nay công ty gặp phải. HÆ¡n nữa đã có hai ngân hà ng hÆ°á»›ng anh nói rằng muốn dừng lại hợp đồng kà kết giữa hai bên.
Tháºt ra thì, khủng hoảng tà i chÃnh của má»—i công ty trong má»™t thá»i gian ngắn cÅ©ng không phải là vấn Ä‘á», chỉ có Ä‘iá»u là anh Ä‘ang vay quay vòng mấy ngân hà ng má»™t lúc, bá»n há» không ngừng thúc giục công ty giải quyết nhanh chóng. Việc nà y không phải đại sá»± gì, chỉ khi nà o liên quan đến việc ngân hà ng tuyên bố ngÆ°ng hợp đồng thì vấn Ä‘á» không còn Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy nữa. Nói nhÆ° váºy, ngân hà ng nhất định đã nghe được tin tức gì đó không tốt, và dụ nhÆ° cổ phiếu công ty nà y Ä‘ang sụt giá thảm hại hoặc là đang sắp phá sản, nếu không ngân hà ng sẽ không dá»… dà ng hÆ°á»›ng đối tác nói ngÆ°ng hợp đồng. Nhất là vá»›i Viá»…n Äông.
Lăng Khiên ngồi ở sau bà n là m việc, hai tay đặt sau ót, nhắm mắt lại, vẻ mặt nghiêm trá»ng và lãnh khóc, hai chân mà y nhÃu chặt lại, đầu óc anh hoạt Ä‘á»™ng vá»›i tốc Ä‘á»™ cao nhất.
Ngân hà ng đã ra mặt, nhÆ° váºy chứng tá» tình huống đã tÆ°Æ¡ng đối nguy cấp, nhÆ°ng là anh không thể nghÄ© ra được ai đứng sau là m nhÆ° váºy. Không có chút nà o ngoà i ý muốn, cổ phiếu Viá»…n Äông bị há»—n loạn tuyệt đối không phải là hiện tượng tình cá». Là m anh không nghÄ© ra chÃnh là , cổ phần trên thị diện của Viá»…n Äông chỉ có mÆ°á»i phần trăm, Lục TÆ° Triết trong tay có ba mÆ°Æ¡i phần trăm, trong tay anh có năm mÆ°Æ¡i phần trăm, đổng sá»± há»™i cổ đông chỉ có mÆ°á»i phần trăm, cho dù đối phÆ°Æ¡ng thu mua toà n bá»™ cÅ©ng chỉ có hai mÆ°Æ¡i phần trăm. Äiá»u nà y tất nhiên không thể vặn ngã anh được.
TrÆ°á»›c mắt anh dần dần loại bá» năng lá»±c của từng đối thủ có thể thu mua lại Viá»…n Äông, cuối cùng dừng lại ở hai cái tên: Công ty thÆ°Æ¡ng mại Thắng Thiên của Tô Mục Hâm và Công ty quốc tế Hoa Quân của LÆ°u Hán Tống Khai. Hai công ty nà y cÅ©ng là hai công ty có máu mặt là m mÆ°a là m gió trên thị trÆ°á»ng máºu dịch. NhÆ°ng mấy năm trÆ°á»›c, thá»i Ä‘iểm công việc mua bán của Hoa Quân gặp phải nguy cÆ¡, Viá»…n Äông đã giúp hắn từng bÆ°á»›c vay trợ thoát khá»i nguy hiểm, do đó khả năng là LÆ°u Hán Tống Khai không lá»›n. Váºy ngÆ°á»i có khả năng là m việc nà y nhất chÃnh là Tô Mục Hâm. Lão Hồ Ly!
Mấy phút đồng hồ sau, Lăng Khiên mở mắt ra chăm chú nhìn trần nhà chốc lát, sau đó ngồi ngay ngắn trở lại, ná»i khốc hoặc cùng phiá»n não trong mắt hoà n toà n biến mất. Anh gá»i Ä‘iện cho Lý Duệ, bảo anh chú ý thị trÆ°á»ng chứng khoán của Thắng Thiên, lại để cho ngân hà ng thân quen há»— trợ quản chế biến hóa tà i chÃnh của Tô Mục Hâm. Cuối cùng, anh rút Ä‘iếu thuốc gá»i Ä‘iện cho LÆ°u Hán Tống Khai hẹn buổi tối ăn cÆ¡m.
Ở thà nh phố G mua bán hà nh nghá», Viá»…n Äông cùng Thắng Thiên có thể cho là thá»±c lá»±c tÆ°Æ¡ng đối ngang bằng, mà Hoa Quân thì yếu hÆ¡n má»™t chút. Do đó hiện tại anh cần má»™t đồng minh.
An bà i tất cả thá»a đáng xong, anh nắm Ä‘iện thoại xoay xoay hai vòng, sau đó gá»i Ä‘iện cho Lục TÆ° Triết, anh ta vẫn nhÆ° cÅ© tắt máy. Từ sau khi trở vá», anh ta vẫn không há» lá»™ mặt, Ä‘iện thoại thì tắt, trong nhà thì không có ai. Mặc dù bình thÆ°á»ng tiểu từ nà y hia biến mất cả ná»a thắng hoặc hai mÆ°Æ¡i ngà y trá»i, nhÆ°ng mà Lăng Khiên lại cảm thấy có cái gì đó không đúng. Anh không thể nói là tại sao, nhÆ°ng trong lòng cảm thấy hoang mang rồi loạn, sợ rằng bạn mình đã gặp chuyện gì đó không may.
Buổi tối cùng LÆ°u Hán Tống Khai ăn cÆ¡m, không nói gì thá»±c chất là đang tÃnh chuyện tình, chẳng qua là tá»± ôn chuyện, nói chuyện vá»›i nhau vô cùng vui vẻ. Cuối cùng LÆ°u Hán Tống Khai nói: “Lăng Khiên, tôi biết được hiện giá» Viá»…n Äông hoặc chÃnh cá nhân anh Ä‘ang gặp phiá»n toái, nhÆ°ng mà chỉ cần chá»— tôi giúp được cái gì thì tôi nhất định sẽ là m hết sức.â€
Lăng Khiên cÆ°á»i gáºt đầu. Anh biết Viá»…n Äông đã tìm được Ä‘Æ°á»ng lui.
Lăng Khiên lái xe vá» nhà , tắm rá»a qua đã tá»›i ná»a đêm. Cả ngà y nay anh không há» liên lạc vá»›i Äồng yên, không biết tại sao khi nghÄ© đến Viá»…n Äông Ä‘ang gặp nguy, anh lại không có dÅ©ng khi nghe giá»ng cô. Anh sợ rằng khi mình nghe thấy giá»ng nói má»m nhẹ của cô thì nhất thá»i không thể nhịn được sẽ nói hết má»i chuyện ra cho cô biết, nói rõ cho cô tình cảnh khốn khổ hiện giá» của mình.
Cho đến sau khi cùng LÆ°u Hán Tống Khai gặp mặt, thần kinh của anh má»›i khẽ buông lá»ng má»™t chút. Bà n tay anh nắm chặt lấy Ä‘iện thoại ngây ngốc chốc lát sau đó anh nhắn tin cho Äồng Yên.
“Em đã ngủ chÆ°a?â€
Cơ hồ trong nháy mắt tiếng chuông điện thoại của anh vang lên.
Lăng Khiên khẽ thở dà i một hơi, đè nén lại tâm tình rồi nhấn nút nghe.
“Alo? Tại sao trá»… nhÆ° váºy anh má»›i vá» nhà ? Hôm nay anh báºn nhiá»u việc lắm sao?â€
Nghe giá»ng nói quan tâm, lo lắng há»i han của cô, Lăng Khiên nằm thẳng ngÆ°á»i ở trên giÆ°á»ng, dịu dà ng nói: “Buổi tối anh có bữa tiệc. Không phải anh đã nói em không cần chá» Ä‘iện thoại của anh rồi hay sao? Tại sao lại không nghe lá»i thế hả?â€
Äầu bên kia Ä‘iện thoại vang lên tiếng cÆ°á»i khanh khách nói: “Không nháºn được Ä‘iện thoại của anh thì em không ngủ được.â€
Lăng Khiên cÅ©ng cÆ°á»i, vẻ mặt từ từ buông lá»ng, ngữ Ä‘iệu cÅ©ng hÆ¡i khà n: “Bây giá» có thể ngủ chÆ°a?â€
Äồng Yên ngoan ngoãn gáºt đầu, lại nghÄ© tá»›i anh không nhìn thấy vá»™i nói: “Vâng. Anh mệt lắm phải không? Thanh âm còn khà n khà n mệt má»i nữa.â€
Anh cÆ°á»i cÆ°á»i nói: “Anh không mệt. Chú Äồng khôi phục có tốt hÆ¡n không?â€
“Vâng, ba em rất tốt. Chiá»u hôm nay ba còn ra ngoà i Ä‘i câu cá, thế là bị mẹ em mắng cho má»™t tráºn, lúc ăn cÆ¡m tối vẫn còn Ä‘ang giáºn kia.â€
Anh cÆ°á»i khẽ hai tiếng, vuốt vuốt mi tâm nÃu: “Tháºt ra Ä‘i ra ngoà i má»™t chút thì cÅ©ng tốt hÆ¡n. Em theo bên phụng bồi chú Äồng là được mà .â€
Cô nghe giá»ng nói mệt má»i mà vô lá»±c của anh thì rất Ä‘au lòng: “Anh cÅ©ng nghỉ sá»›m má»™t chút Ä‘i. Sáng sá»›m ngà y mai sẽ đỡ hÆ¡n nhiá»u, đừng để mệt má»i quá.â€
Lăng Khiên quay đầu Ä‘i thở phải má»™t hÆ¡i, giá»ng nói vo cùng ôn nhu: “Äược rồi. Em cÅ©ng ngủ sá»›m Ä‘i. Hôn anh má»™t cái đã nà o.â€
Äồng Yên Ä‘á» mặt, hÆ°á»›ng phÃa loa hôn chụt má»™t cái.
Lăng Khiên cÆ°á»i khẽ má»™t tráºn, rồi khà n khà n nói: “Yên Yên, anh rất nhá»› em.â€
Lòng Äồng Yên rất Ä‘au, cô dịu dà ng đáp: “Em cÅ©ng rất nhá»› anh. Hai ngà y nữa em sẽ trở vá».â€
Lăng Khiên nhắm mắt trầm mặc má»™t hồi má»›i nói: “Không cần. Em ở bên ba em má»™t và i ngà y nữa Ä‘i. Hai ngà y nữa anh sẽ tá»›i thăm em.â€
Cúp Ä‘iện thoại, Lăng Khiên trợn mắt nhìn trần nhà đến ngẩn ngÆ°á»i. Anh nhá»› tá»›i sủng váºt nhá» nhắn của mình, má»—i khi trá»i tối lúc mất ngủ anh đặc biết nhá»› tá»›i cô luôn ở bên chăm sóc anh. NhÆ°ng mà hiện giá» anh Ä‘ang phải đối mặt vá»›i má»™t tráºn đáng ác liệt, hÆ¡n nữa còn không biết rõ thá»±c lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng ra sau, vì váºy anh không thể nà o để cô ở bên mình được. Anh hi vá»ng trong lòng cô anh chÃnh là má»™t ngÆ°á»i mãnh mẽ mà tốt đẹp nhÆ° thế.
Tà i sản của Trương Cáp
Last edited by Trương Cáp; 06-08-2011 at 11:30 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của TrÆ°Æ¡ng Cáp
06-08-2011, 10:51 PM
Äá»™i Xung KÃch Hổ Uy TÆ°á»›ng Quân
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: .::Hoà n Mỹ Äại Lục::.
Bà i gởi: 3,796
Thá»i gian online: 5 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 347
Thanked 17,168 Times in 1,770 Posts
Ngoan, anh yêu em.
Chương 44: Anh em như tay chân
Tác giả: Orange Quất Tá» (Cây quất cam :â€>)
NgÆ°á»i edit: Vitaminb2
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Số chương: 52
Tình trạng: Hoà n.
Lăng Khiên trở lại thà nh phố G đến ngà y thứ năm thì má»›i liên lạc được Lục TÆ° Triết. Lúc ấy là gần ná»a đêm, sau khi gặp khách hà ng xong anh Ä‘ang lái xe chạy trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» nhà , gá»i Ä‘iện cho Lục TÆ° Triết thì nháy mắt Ä‘iện thoại được bắt máy. Lăng Khiên sững sá» rồi má»›i lên tiếng.
“TÆ° Triết, tiểu tá» nhà ngÆ°Æ¡i vừa má»›i Ä‘i lêu lổng ở đâu thế hả?â€
“Khiên, trong tay cáºu bây giá» còn bao nhiêu tiá»n?†Giá»ng nói Lục TÆ° Triết khà n khà n lợi hại và lá»™ ra mệt má»i tá»™t Ä‘á»™.
Lăng Khiên nhÃu mà y, dồn sức đánh tay lái và dừng xe lại bên Ä‘Æ°á»ng, trầm ổn mở miệng: “Cáºu bây giá» Ä‘ang ở đâu?â€
Lục Tư Triết dừng lại hai giây rồi nói ra tên quán rượu.
Ná»a tiếng sau, Lăng Khiên tiến và o má»™t quán rượu, đẩy cá»a thì thấy trên má»™t ghế salon, Lục TÆ° Triết bá»™ dạng tiá»u tụy không chịu nổi, đầu anh trà n ngáºp lá»a nóng. Anh cố đè nén tức giáºn Ä‘i và o, ngồi xuống bên cạnh TÆ° Triết, giằng lấy chai rượu trong tay bạn sau đó lấy cái mắt kÃnh trên bà n trà đeo và o cho TÆ° Triết rồi trầm giá»ng há»i: “Äã xảy ra chuyện gì thế hả?â€
Lục TÆ° Triết cố gắng ngồi dáºy nhÆ°ng hiển nhiên anh đã uống không Ãt, thân thể vô lá»±c tá»±a và o ghế salon, cổ áo mở rá»™ng ra, quần áo vô cùng nhăm nhúm, cả ngÆ°á»i chán chÆ°á»ng đến rối tinh rối mù.
Anh kéo ống tay áo Lăng Khiên là m động tác hút thuốc lá.
Lăng Khiên đốt má»™t Ä‘iếu thuốc Ä‘Æ°a cho bạn, và đốt cho chÃnh mình má»™t Ä‘iếu.
Lục TÆ° Triết cúi đầu hút thuốc lá, má»™t Ä‘iếu rất nhanh hết, anh buông thõng mà mắt, trong mắt là thê lÆ°Æ¡ng cùng Ä‘au Ä‘á»›n vô táºn. Anh nói: “Khiên, tôi Ä‘ang nợ tiá»n.â€
Lăng Khiên ngÆ¡ ngác xong má»›i mấp máy môi há»i: “Thiếu bao nhiêu?â€
Lục TÆ° Triết khoa chân múa tay, biểu thị số mÆ°á»i lăm.
Lăng Khiên nói: “1500 vạn?â€
Lục Tư Triết lắc đầu.
Lăng Khiên chau mà y má»™t chút nói: “1,5 tỉ?â€
Lục TÆ° Triết ngá»a đầu nhìn trần nhà , không tiếng Ä‘á»™ng cÆ°á»i cÆ°á»i, sau đó quay đầu thê thảm nhìn Lăng Khiên nói: “Là 15 tỉ, 15 tỉ đó.â€
Lăng Khiên mạnh mẽ run lên, kinh ngạc nhìn bạn, trong mắt nhanh chóng hiện lên tia bối rối. Má»™t lúc sau anh dà tắt Ä‘iếu thuốc và rót má»™t chén rượu, uống hai ngụm má»›i nói: “Rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì thế? Cáºu đánh bạc?â€
Lục TÆ° Triết lắc đầu, tá»±a và o ghế salon, ánh mắt vô hồn nhìn phÃa trÆ°á»›c, nuốt xuống mấy ngụm nÆ°á»›c miếng rồi khó khăn mở miệng: “Cáºu còn nhá»› rõ má»™t ngÆ°á»i phụ nữ Ä‘em tôi ăn xong tá»± nhiên biến mất lần trÆ°á»›c tôi đã nói vá»›i cáºu không?â€
Lăng Khiên tay nắm tháºt chặt cốc rượu, sau đó đặt cốc xuống, giúp Lục TÆ° Triết rót má»™t chén rồi Ä‘Æ°a cho anh ta, rồi lại má»™t lần nữa cầm cốc rượu lên uống. Anh cÅ©ng không nói lá»i nà o, chẳng qua là khẽ gáºt đầu má»™t cái.
Lục TÆ° Triết uống má»™t ngụm rượu, liếm liếm môi rồi tiếp tục mở miệng: “HÆ¡n mÆ°á»i ngà y trÆ°á»›c, cÅ©ng chÃnh là ngà y tôi Ä‘Æ°a cáºu Ä‘i xem ba Äồng Yên đó, cô ấy liên lạc vá»›i tôi. Cô ấy há»i rằng tôi có tà i khoản bên ngân hà ng Thụy SÄ© không và mượn tôi năm trăm ngà n, bảo rằng muốn giúp tôi kiếm tiá»n. Tôi dÄ© nhiên không có nghÄ© tá»›i cô ấy giúp tôi kiếm tiá»n cái gì cả, chẳng qua chỉ nghÄ© là cô ấy gặp khó khăn nên cần tiá»n thôi, tôi liá»n bảo cho ngÆ°á»i ta tà i khoản và máºt mã ngân hà ng. Ngà y thứ hai cô ấy gá»i tin nhắn cho tôi bảo là tháng nà y sẽ vá» nÆ°á»›c, nói rằng tôi không cần liên lạc vá»›i cô ấy nữa rồi tắt Ä‘iện thoại. Tôi trở lại thà nh phố G tìm ngÆ°á»i kiểm tra số Ä‘iện thoại nà y, lại phát hiện ra là vô Ãch. Lần cuối cùng cô ấy sá» dụng là ở Thụy SÄ©.
Ba ngà y sau, tôi nháºn được má»™t cuá»™c Ä‘iện thoại quốc tế Ä‘Æ°á»ng dà i, nói là tôi sai ngÆ°á»i mua cổ phiếu thiếu tiá»n, tổng cá»™ng thiếu ngân hà ng tá»›i mÆ°á»i lăm tỉ. Lúc đó tôi nhÆ° là trong má»™ng, tôi nói là tôi không có mua cổ phiếu gì cả, sau đó bá»n há» nói ra tà i khoản ngân hà ng Thụy SÄ© của tôi, nói rằng tất cả số cổ phiếu đó chỉ được thanh toán bằng tà i khoản nà y. Bá»n há» nói rằng há» là nhân viên ngân hà ng Thụy SÄ© đó, còn nói thêm rằng cho tôi hai tuần lá»… để hoà n thà nh đủ số tiá»n trả cho bá»n há», nếu không sẽ sá» dụng luáºt pháp bắt giữ tôi và o tù. Sau khi bá»n há» cúp Ä‘iện thoại, tôi sai ngÆ°á»i tra ra mã số, chứng tháºt Ä‘Ãch xác là ngÆ°á»i của ngân hà ng Thụy SÄ©, tôi gá»i Ä‘iện cho ngÆ°á»i quen bên ngân hà ng Thụy SÄ© há»i thăm sá»± việc thì được biết đúng là có chuyện nhÆ° váºy. HÆ¡n nữa anh ta còn thúc giục tôi nhanh chóng phải trả cho đủ số tiá»n nà y.â€
Sau khi nói xong, Lục TÆ° Triết nhắm chặt hai mắt lại, má»™t lát sau hai tay che mắt, bả vai anh mãnh liệt pháºp phồng run rẩy.
Lăng Khiên đốt má»™t Ä‘iếu thuốc má»›i, chăm chú hút thuốc. Chuông Ä‘iện thoại vang lên, thân thể anh khẽ run lên má»™t cái. Anh lấy Ä‘iện thoại ra, nhìn tên ngÆ°á»i gá»i đến nhấp nháy trên mà n hình thì mÃm môi suy nghÄ© má»™t lát rồi ngắt Ä‘iện thoại, tắt máy. Hiện tại trong lòng anh rất loạn, không có chút tinh lá»±c nà o để báºn tâm cho sủng váºt nhá» nhắn của anh được.
Má»™t lúc sau, anh ngẩng đầu nhìn Lục TÆ° Triết, mặt không chút thay đổi mở miệng: “Tất cả là do ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà kia là m trò quá»·?â€
Lục TÆ° Triết khẽ gáºt đầu má»™t cái.
Lăng Khiên lại nói: “Mấy ngà y qua biến mất là cáºu Ä‘ang tìm kiếm cô ta?â€
Lục TÆ° Triết buông hai tay xuống, chán nản tá»±a và o ghế salon, tiếp tục gáºt đầu.
Lăng Khiên lại tiếp tục há»i: “Có tin tức gì không?â€
Lục TÆ° Triết lắc đầu nói: “Không có. Hoà n toà n không liên lạc được.†Sau khi nói thì anh quay đầu nhìn Lăng Khiên, trong mắt má»™t mảnh tÄ©nh mịch, khà n khà n mở miệng: “Cáºu có phải thá»±c sá»± muốn đánh cho tôi má»™t tráºn không? Cáºu đánh tôi má»™t tráºn tháºt Ä‘au Ä‘i, có khi thế trong lòng tôi sẽ dá»… chịu Ä‘i được má»™t chút.â€
Lăng Khiên nhìn anh lạnh lùng nói: “Äâu chỉ Ä‘Æ¡n giản là đánh cáºy, tôi còn muốn chặt cáºu ra từng khúc, lại còn NND già mồm cãi láo. Cáºu chuẩn bị là m cái gì bây giá»?â€
Lục TÆ° Triết nuốt mấy ngụm nÆ°á»›c miệng nói nhá»: “Công ty bây giá» còn bao nhiêu tiá»n, tôi nghÄ© muốn dùng trÆ°á»›c má»™t chút.â€
Lăng Khiên theo dõi bạn chốc lát rồi xoay ngÆ°á»i từa và o lÆ°ng ghế, má»™t lúc sau nặng ná» nói: “Trên căn bản là không có.â€
Lục TÆ° Triết nghe anh nói xong thì giáºt mình, ngồi thẳng dáºy, khẩn trÆ°Æ¡ng há»i: “Xảy ra chuyện gì thế?â€
“Có ngÆ°á»i Ä‘á»™ng Viá»…n Äông rồi, thị trÆ°á»ng chứng khoán vô cùng khác thÆ°á»ng, bên phÃa ngân hà ng cÅ©ng liên lạc cố ý nói là muốn ngÆ°ng hợp đồng vá»›i chúng ta. Cho nên việc cáºu vá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà kia tuyệt đối không phải Ä‘Æ¡n giản đâu.â€
Lục TÆ° Triết tháo mắt kÃnh, hai tay chà xát mặt, đáy mắt cà ng ngà y cà ng tịch. Qua và i phút đồng hồ, anh đứng dáºy rót hai chén rượu, Ä‘Æ°a má»™t chén cho Lăng Khiên rồi nói: “Nghi ngá» ai rồi hả?â€
Lăng Khiên gáºt đầu, nháºn lấy chén rượu nhấp má»™t ngụm nói: “Tôi nghÄ© là ngÆ°á»i bên Thắng Thiên.â€
Lục TÆ° Triết cau mà y: “Tô Mục Hâm?â€
“Äúng váºy. Lão hồ ly nà y mấy lần Ä‘á»u cạnh tranh rất khốc liệt và đá»u thua tôi. Bằng và o tà i sản anh lão ta để lại, hắn đã sá»›m muốn Ä‘uổi Viá»…n Äông ra khá»i thà nh phố G từ lâu rồi. Kế hoạch nà y hắn ta đã vạch từ lâu, cuối cùng từ chá»— cáºu đánh má»™t tiếng trÆ°á»›c. Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i tháºt là đần Ä‘á»™n, cứ nhÆ° váºy Ä‘Æ¡n giản bị ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà kia cho má»™t Ä‘ao. Chá» chuyện nà y giải quyết xong xem tôi tÃnh sổ vá»›i cáºu nhÆ° thế nà o.â€
Lục TÆ° Triết mÃm chặt môi, cÅ©ng không dám mạnh miệng, qua tháºt lâu má»›i nói: “Cáºu định là m thế nà o bây giá»?â€
Lăng Khiên nhÆ°á»›n mi trừng anh nói: “Cáºu có gì cứ nói Ä‘i.â€
Lục TÆ° Triết mặt trắng bệch nói: “Số cổ phần trên tay cáºu không thể Ä‘á»™ng và o, vì thế tôi sẽ liên lạc ngÆ°á»i mua chuyển nhượng lại số cổ phần trong tay tôi.â€
Lăng Khiên nhìn bá»™ dạng khẳng khái hi sinh của bạn, xoay xoay chén rượu nói: “Cáºu cho rằng mÆ°á»i lăm tỉ Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy thôi hả? Bá»n há» coi trá»ng tuyệt đối không chỉ là ba mÆ°Æ¡i phần trăm trên tay cáºu, mà bá»n há» muốn chÃnh là Viá»…n Äông. Há» muốn chÃnh là năm mÆ°á»i phần trăm cổ phần của tôi kia kìa.â€
Lục TÆ° Triết nghe xong lá»i Lăng Khiên nói thì tháºt lâu cÅ©ng không lên tiếng, chẳng qua là rầu rÄ© buồn khổ uống rượu. Lăng Khiên nói không sai, nếu là có chủ mÆ°u từ trÆ°á»›c thì thứ mà bá»n há» muốn không chỉ là mÆ°á»i lăm tỉ, nhÆ°ng tất cả chuyện nà y cÅ©ng từ chá»— mÆ°á»i lăm tỉ mà ra. Tại vì anh là m ra nhÆ° váºy, chỉ vì anh Ä‘iên cuồng tin tưởng và o mèo hoang nhá» không có lÆ°Æ¡ng tâm kia. Anh cÅ©ng không oán trá»i oán đất, là do anh không nháºn thức tốt nhÆ°ng anh cÅ©ng không thể là m cho ngÆ°á»i anh em bao nhiêu năm nay của mình cÅ©ng bị liên lụy được. Cho nên anh nghiêm chỉnh uống sạch số rượu còn lại trong chai, lau miệng, chân thà nh mà nghiêm túc nhìn Lăng Khiên khà n khà n nói: “Số tiá»n nà y chÃnh tôi sẽ nghÄ© biện pháp, cáºu không cần quan tâm. Tôi không muốn liên lụy tá»›i Viá»…n Äông.â€
Lăng Khiên không phiá»n não cÅ©ng chẳng tức giáºn, chẳng qua là cÆ°á»i nói: “Cáºu chuẩn bị biện pháp nhÆ° thế nà o rồi?â€
Lục TÆ° Triết trầm ngâm má»™t lúc, rồi nói: “TrÆ°á»›c tiên tôi sẽ Ä‘em hai mÆ°Æ¡i phần trăm cổ phần của mình trả nợ cho ngân hà ng, sau đó cả Ä‘á»i nà y tôi sẽ bán mình cho Viá»…n Äông. Chá» cho Viá»…n Äông giải quyết được khó khăn, cáºu chuá»™c lại được tất cả. Tôi chỉ có thể là m được nhÆ° váºy.â€
Lăng Khiên giáºt mình, sau đó cúi đầu, trầm mặc không nói gì.
Lục TÆ° Triết cÅ©ng ngáºm miệng không nói, tá»±a ngÆ°á»i và o lÆ°ng ghế, ngẩn ngÆ°á»i nhìn trần nhà .
Xung quanh hai ngÆ°á»i khói thuốc lượn lá», mùi rượu nồng nặc trà n ngáºp không khÃ, hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trên mặt không biểu hiện gì. Lục TÆ° Triết ánh mắt hÃp lại tá»±a nhÆ° Ä‘ang Ä‘i và o trong cõi thần tiên. Mà Lăng Khiên khóe miệng cÅ©ng nhếch lên má»™t Ä‘á»™ cong nho nhá», tá»±a tiếu phi tiếu (cÆ°á»i mà không cÆ°á»i) nhìn bạn.
Má»™t lúc lâu, anh cầm báºt lá»a, “Ba†má»™t tiếng, má»™t ngá»n lá»a nhá» mà u xanh lam sáng lên giữa hai ngón tay anh nhÆ°ng anh lại ko đốt, chỉ lẳng lặng nhìn chăm chú và o ngá»n lá»a leo lắt cháºp chá»n. Má»™t lát sau anh cÆ°á»i cÆ°á»i, móc ra thêm hai Ä‘iếu thuốc nữa ngáºm và o miệng, đốt, sau đụng đụng Ä‘Æ°a cho Lục TÆ° Triết.
Lục TÆ° Triết quay đầu nhìn, sau đó cÆ°á»i nháºn lấy, hÃt má»™t hÆ¡i sâu rồi nói: “Theo truyá»n thuyết thì đây là hôn gián tiếp.†*=)))))))))))))))) hôn gián tiếp*
Lăng Khiên cÅ©ng cÆ°á»i, Ä‘áºp cho bạn má»™t quyá»n, nhìn anh nói: “Khi còn há»c đại há»c, chúng ta cùng nhau uống rượu, cáºu đã há»i tôi: “Phụ nữ và sá»± nghiệp cái nà o quan trá»ng hÆ¡n?â€, tôi nói là sá»± nghiệp. Sau đó cáºu lại há»i: “Anh em cùng sá»± nghiệp cái nà o quan trá»ng hÆ¡n?â€, câu trả lá»i của tôi cáºu sẽ không quên chứ?â€
Lục TÆ° Triết giáºt mình, anh không nói gì, cÅ©ng không biết nên nói gì. Lăng Khiên ngay lúc đó trả lá»i: “So vá»›i anh em, sá»± nghiệp chỉ là đống phân.â€
Dứt lá»i anh cÅ©ng không nói thêm gì nữa, an an tÄ©nh tÄ©nh hút hết Ä‘iếu thuốc, xong anh đứng dáºy vá»— vá»— chéo áo nói: “Äừng nghÄ© đến những Ä‘iá»u vô dụng kia nữa. Nếu nhÆ° cáºu còn chút lÆ°Æ¡ng tâm thì ngà y mai vá» công ty cùng tôi nghÄ© cách giải quyết Ä‘i. Tôi vỠđây, má»™t giá» sau tôi sẽ gá»i Ä‘iện đến nhà trá» của cáºu, nếu không ai đón nghe tôi liá»n tung tin báo cáºu mất tÃch, gá»i cảnh sát Ä‘Æ°a cáºu và o sở ở mấy ngà y cho hoạt Ä‘á»™ng gân cốt má»™t chút.â€
Lục TÆ° Triết ngá»a đầu nhìn bạn trong chốc lát, sau đó cÆ°á»i cÆ°á»i, khấu diệt tà n thuốc, hai cánh tay để ở sau gáy, hai chân vắt chéo nhìn Lăng Khiên có chút trêu chá»c nói: “Há»i cáºu thêm má»™t vấn Ä‘á» nữa.â€
Lăng Khiên sá»a sang lại quần áo, phun ra má»™t chữ Ä‘Æ¡n giản: “Nói.â€
“Äồng Yên và anh em, ai quan trá»ng hÆ¡n?â€
Lăng Khiên dừng Ä‘á»™ng tác trên tay, quay đầu nhìn anh và i giây đồng hồ, vẻ mặt khinh bỉ nói: “So vá»›i Yên yên, má»™t ngÆ°á»i anh em nhÆ° cáºu chỉ là má»™t đống NND béo phệ.†*=))))))))))))), Ä‘au lòng chÆ°a Triết ca )*
Lục Tư Triết mấp máy môi, lặng yên.
Từ quầy rượu Ä‘i ra, Lăng Khiên ngồi và o bên trong xe nhÆ°ng chÆ°a rá»i Ä‘i ngay, anh ngồi gục ở cá»a sổ nhìn những ánh sao lấp lánh trên bầu trá»i Ä‘em ngẩn ngÆ°á»i. Gió ban đêm thổi và o mặt là nh lạnh, dịu dà ng và vô cùng thoải mái. Tình hình rõ rà ng ngà y cà ng xấu Ä‘i nhÆ°ng trong lòng anh ngược lại dá»… chịu không Ãt. Lúc đầu anh đã thăm dò chiến lược của đối phÆ°Æ¡ng, không có bất ngá» gì xảy ra cả, ngân hà ng thân quen của anh rất nhanh chÃnh thức ngÆ°ng hợp đồng vá»›i hắn; mà Lục TÆ° Triết vừa buông không được, biện pháp duy nhất là kéo dà i thêm thá»i gian, Ä‘em má»i cổ phần Viá»…n Äông bên nà y bán cho các công ty có năng lá»±c.
Khóe miệng Lăng Khiên khẽ nhếch lên lên, gió đêm là m bay bay những sợi tóc xốc xếch trên trán anh, ánh trăng trong trẻo và lạnh lùng chiếu trên mặt anh là m nổi báºt ra má»™t dung nhan đẹp đẽ nhÆ°ng hiện lên vẻ châm chá»c, mỉa mai.
Tô Mục Hâm, muốn ăn sạch Viá»…n Äông sao? Chỉ sợ là hắn không có tuổi, không có được cái khẩu vị đó thôi.
Ná»a giá» sau, Lăng Khiên chạy xe trên Ä‘Æ°á»ng cao tốc, tay anh mở Ä‘iện thoại, tìm số Ä‘iện thoại nhà trá» của Lục TÆ° Triết rồi ấn gá»i. Äiện thoại rất nhanh được đón nghe.
Anh cÆ°á»i cÆ°á»i há»i: “Vá» rồi đấy hả?â€
“Ừ. Tôi suy nghÄ© má»™t chút thì thấy ở nhà sẽ thoải mái hÆ¡n nhiá»u so vá»›i trong sở cảnh sát.â€
“Coi nhÆ° tiểu tá» nhà ngÆ°Æ¡i thức thá»i. Sáng mai tá»›i công ty chá» tôi.â€
Lục TÆ° Triết đáp má»™t tiếng, sau đó lại nghe thấy tiếng gió vù vù bên trong Ä‘iện thoại, nhÃu mà y há»i: “Cáºu Ä‘ang ở đâu đấy?â€
“Äang trên Ä‘Æ°á»ng cai tốc.â€
Lục TÆ° Triết sá»ng sốt: “Cáºu định Ä‘i đâu?â€
Lăng Khiên cÆ°á»i cÆ°á»i nói: “Äi đến nhà tiểu sủng váºt của tôi.â€
Lục TÆ° Triết há hốc miệng, ngây ngÆ°á»i hồi lâu rồi phun ra hai chứ: “Äồ Ä‘iên!â€
Tà i sản của Trương Cáp
Last edited by Trương Cáp; 06-08-2011 at 11:31 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của TrÆ°Æ¡ng Cáp
06-08-2011, 11:00 PM
Äá»™i Xung KÃch Hổ Uy TÆ°á»›ng Quân
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: .::Hoà n Mỹ Äại Lục::.
Bà i gởi: 3,796
Thá»i gian online: 5 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 347
Thanked 17,168 Times in 1,770 Posts
Ngoan, anh yêu em.
ChÆ°Æ¡ng 45: Vô tình gặp được mèo hoang nhá»
Tác giả: Orange Quất Tá» (Cây quất cam :â€>)
NgÆ°á»i edit: Vitaminb2
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Số chương: 52
Tình trạng: Hoà n.
Lục TÆ° Triết ngồi trên ghế dà i ở công viên, bên cạnh là chục cái lon bia rá»—ng lăn lóc lung tung. Hai tay anh dang ra đặt trên lÆ°ng ghế, anh ngẩng đầu nhìn lên bầu trá»i đêm Ä‘en thẳm cùng vá»›i những ngôi sao lấp lánh. Bầu trá»i mỹ lệ là m lòng ngÆ°á»i mê muá»™i.
Chỉ có ánh mắt của anh là mỠmịt và ưu thương.
Căn bản rõ rà ng là không có bắt đầu, ngay cả thầm mến cÅ©ng không thể tÃnh, váºy mà khi nghÄ© đến muốn buông tay hoà n toà n thì trong lòng anh lại vô cùng khó chịu. Tháºm chà nhìn thấy thần thái hạnh phúc của ngÆ°á»i anh em, anh cảm thấy cá»±c kỳ ghen tị. Äối vá»›i Äồng Yên, anh chÆ°a bao giá» có bất kỳ ảo tưởng nà o, cÅ©ng chẳng bao giá» nghÄ© đến việc chiếm lấy cô là m của riêng mình, anh chỉ là cáºt lá»±c kiá»m chế tình cảm của mình mà thôi. Rốt cuá»™c là từ khi nà o tình cảm đã bị vùi lấp sâu nhÆ° váºy, sâu đến mức còn cảm giác được Ä‘au thấu tâm can.
Anh phiá»n não tháo mắt kÃnh xuống để sang má»™t bên xong lại ngẩng đầu, nhắm mắt và thầm nghÄ©. Thượng đế à , tôi – má»™t soái ca thuần lÆ°Æ¡ng là thế, tại sao lần đầu tiên Ä‘á»™ng tâm lại Ä‘en đủi, Ä‘au khổ nhÆ° váºy. Lão nhân gia ngà i mắt không được tốt, hay là cố ý muốn trêu chá»c tôi đây?
Sau đó thượng đế thiện lÆ°Æ¡ng nghe được tiếng than thở rầu rÄ© của anh thì cho sấm chá»›p đùng Ä‘oà ng má»™t tiếng, Ä‘em má»™t con mèo hoang nhá» cả ngÆ°á»i Æ°á»›t đẫm vứt và o trong ngá»±c anh.
Lục TÆ° Triết còn Ä‘ang nháºp tâm nhá»› lại mối tình đầu đáng buồn của mình thì thình lình bị má»™t thân thể má»m mại nhÆ°ng Æ°á»›t nhẹp ngã và o trong lòng. Anh mở mắt ra, Ä‘áºp và o mắt anh là má»™t dung nhan xinh đẹp nhÆ°ng lại má» má», bởi vì mắt anh cáºn nên không thể nhìn rõ rà ng khuôn mặt cô ra sao, nhÆ°ng anh đã bị thu hút bởi má»™t đôi mắt to sáng và trong trẻo.Trong suốt không thấy đáy, không lẫn má»™t tia tạp chất nà o. Tháºt sá»± là , giống nhÆ° đã từng nhìn thấy ở đâu đó.
Cho nên khi cô nhẹ nhà ng há»i: “Dẫn tôi Ä‘i có được không?†thì phản ứng duy nhất anh có thể là m là gáºt đầu, lấy kÃnh Ä‘eo và o để nhìn cho rõ rà ng hình dáng cô ra sao. Cô Ä‘em cả mặt chôn và o trong ngá»±c anh, thân thẻ nhá» bé run lên vì lạnh là m cho ngÆ°á»i ta trà n đầy yêu thÆ°Æ¡ng.
Tiếp theo anh bế ngang ngÆ°á»i cô lên quay trở vá» nhà trá» của mình, ngÆ°á»i trong ngá»±c anh đã ngủ mê man rồi nhÆ°ng thân thể cô vẫn không ngừng run rẩy. Lục TÆ° Triết muốn đặt cô ở trên giÆ°á»ng má»›i phát hiện hai tay lạnh nhÆ° băng của cô Ä‘ang gắt gao nắm lấy áo anh, nhÆ°ng ngon tay thon dà i tinh tế bởi vì dùng sức đã trở nên trắng bệch.
Má»™t loại thÆ°Æ¡ng tiếc chÆ°a bao giá» có trong nháy mắt bao trùm lấy ngá»±c anh cá»™ng thêm ná»—i Ä‘au cÅ© là m anh cÆ¡ hồ đứng không vững. Anh cúi ngÆ°á»i nhẹ nhà ng đặt cô lên giÆ°á»ng, cẩn tháºn gỡ từng ngón tay Ä‘ang nắm chặt lấy áo anh ra, giúp cô nằm ngang lại ngủ cho thoải mái. NgÆ°á»i con gái vốn là đang ngủ mê man Ä‘á»™t nhiên mở mắt, đôi mắt to đẹp trà n đầy khổ sở và yếu á»›t.
Lòng Lục Tư Triết một lần nữa nhói lên. Anh không động, chẳng qua là lẳng lặng nhìn cô, mà cô gái kia cũng không mở miệng, sợ sệt nhìn lại anh.
Lục TÆ° Triết nuốt xuống mấy ngụm nÆ°á»›c bá»t, vừa định mở miệng đã thấy cô vÆ°Æ¡n tay ra nắm chặt lấy ống tay áo anh, đồng thá»i cúi đầu, giá»ng nói mang theo cầu xin vang lên: “Tôi muốn vá» nÆ°á»›c.â€
Hai ngà y sau, Lục TÆ° Triết mang theo sủng váºt nhá» bé má»›i nhắt được lên máy bay trở vá» nÆ°á»›c. Trong suốt quãng Ä‘Æ°á»ng mÆ°á»i mấy giá» bay, cô gái bên cạnh anh Ä‘á»u ngoan ngoãn giống nhÆ° má»™t con mèo con, hai tay cô ôm tháºt chặt lấy tay mình, đầu gối lên bả vai ngủ rất an tÄ©nh, tiếng hÃt thở của cô dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng không nghe thấy được.
Lúc TÆ° Triết giúp cô đắp lại chăn, giÆ¡ tay ra vuốt vuốt tóc mái ngắn ngắn của cô, nhìn cái miệng nhá» nhắn xinh xắn của cô má»™t lúc rồi anh tá»±a ngÆ°á»i và o lÆ°ng ghế nhắm mắt dưỡng thần, khóe miệng uốn lên má»™t Ä‘á»™ cong nho nhá» lá»™ ra sá»± thá»a mãn.
Äêm đó cô rÅ© bá» Ä‘i lá»›p phấn trang Ä‘iểm, rÅ© bá» Ä‘i sá»± mệt má»i là m lá»™ ra dung nhan xinh đẹp của tuổi trẻ trà n đầy sức sống. Khuôn mặt cô nho nhá», ngÅ© quan xinh xắn, ánh mắt to trong trẻo hiện lên sá»± cảnh giác và quáºt cÆ°á»ng. Khi cô mặc áo của anh tiến và o trong chăn ôm lấy eo anh, thân thể anh trong nháy mắt có phản ứng. NhÆ°ng nhìn thấy bả vai cô run rẩy, anh cảm thấy nếu anh là m việc đó bây giá» thì anh chÃnh là loại cầm thú, vì thế anh kìm nén lại ý muốn mãnh liệt trong đáy lòng, xoay ngÆ°á»i ôm chặt cô và o trong ngá»±c, nhẹ nhà ng vá»— vá» lÆ°ng cô ý ru cô ngủ, khi đó anh cúi đầu há»i: “Em trưởng thà nh chÆ°a váºy?â€
Cô gái ngẩng đầu, vẻ mặt nghi hoặc nhìn anh, má»™t lúc lâu nhẹ nhà ng gáºt đầu nói: “Tôi năm nay hai mÆ°Æ¡i mốt tuổi rồi.â€
Lục TÆ° Triết quay đầu cÆ°á»i cÆ°á»i, không nói chuyện nữa. May là thoạt nhìn cô nhá» bé, nếu không anh sẽ thà nh ông ba bị Ä‘i bán trẻ con.
Trở vá» nÆ°á»›c ngà y thứ nhất, Lục TÆ° Triết nhìn má»™t lượt quanh nhà trá» của mình thấy hoà n toà n không có chút nà o xa lạ vá»›i cô gái nà y. Lần đầu tiên anh thừa nháºn mắt anh thá»±c sá»± vụng vá», kém cá»i, thế nà o lại nhìn ra cô là má»™t con mèo con đáng thÆ°Æ¡ng, khổ sở được chứ, rõ rà ng cô là má»™t con mèo hoang nhá» vô cùng quáºt cÆ°á»ng.
Buổi tối ngà y thứ nhất, mèo hoang nhỠdùng những nguyên liệu dì giúp việc để lại trong tủ lạnh nấu một bữa ăn tối thịnh soạn.
Lúc ăn cÆ¡m, Lục TÆ° Triết tá» ra mạn bất kinh tâm há»i: “Có thể nói cho tôi biết tên em được không?â€
Mèo hoang nhá» ngồi đối diện anh vẻ mặt Ä‘ang vui vẻ láºp tức tối sầm Ä‘i, tay nắm chặt đôi Ä‘Å©a giÆ°Æ¡ng mắt đáng thÆ°Æ¡ng nhìn anh, không đầy má»™t lát trong mắt cô đã có má»™t tầng nÆ°á»›c.
Lục TÆ° Triết mÃm môi cúi đầu, không mở miệng há»i nữa, ánh mắt cô nhÆ° váºy là m lòng anh Ä‘au muốn chết. Tháºt ra là m ăn trong xã há»™i nà y nhiá»u năm rồi nên anh đã có được nhiá»u kinh nghiệm, những giá»t nÆ°á»›c mắt kia là thá»±c hay diá»…n trò, anh nhìn má»™t cái là có thể Ä‘oán ra ngay. Cho dù anh biết là cô Ä‘ang trốn tránh Ä‘iá»u gì đó nên cố ý diá»…n trò, nhÆ°ng trong lòng anh cÅ©ng cảm thấy vô cùng Ä‘au Ä‘á»›n. Cô không muốn nói thì anh sẽ không há»i ép cô nói ra.
Uống má»™t há»›p nÆ°á»›c canh xong anh cúi đầu cÆ°á»i cÆ°á»i. Không nghÄ© rằng má»›i chỉ có mấy ngà y, anh thế nhÆ°ng lại dung túng cô nhÆ° thế. Äây chÃnh là sủng nịnh má»i ngÆ°á»i hay nói sao?
Sau khi ăn xong, hai ngÆ°á»i cùng nhau thu dá»n bát Ä‘Å©a rồi Lục TÆ° Triết rá»a bát. Cô gái kia đứng bên cạnh anh, má»—i khi anh rá»a xong má»™t cái bát là cô nháºn lấy lau khô cô rồi cẩn tháºn cất và o tủ.
Lục TÆ° Triết quay đầu nhìn cô bằng ánh mắt nhu hòa và chân tình, trong lòng anh khẽ giáºt mình.
Cuá»™c sống nhÆ° thế nà y là anh luôn hÆ°á»›ng tá»›i. Từ nhá» trong nhà anh đã luôn xảy ra nhiá»u xung Ä‘á»™t, cha mẹ cãi nhau đã gắn chặt vá»›i tuổi thÆ¡ của anh. Lúc nhá», má»—i khi thấy mẹ mình má»™t mình núp ở trong bếp vừa rá»a bát vừa khóc, anh đã tá»± thá» vá»›i lòng mình rằng sau nà y nhất định không bao giỠđể vợ mình má»™t mình rá»a bát.
Sau khi rá»a bát xong hai ngÆ°á»i cùng ngồi trên ghế salon xem TV, qua má»™t lúc thì thấy mèo hoang nhá» từng chút từng chút chầm chầm tiến đến bên ngÆ°á»i Lục TÆ° Triết, sau đó khẽ tá»±a và o trên ngÆ°á»i anh. Lục TÆ° Triết mỉm cÆ°á»i rồi vÆ°Æ¡n tay ôm lấy bả vai gầy yếu của cô.
Äối vá»›i Ä‘Ã n ông mà nói thì sẽ không thể chống cá»± lại được má»™t ngÆ°á»i phụ nữ luôn lệ thuá»™c và sùng bái mình, Lục TÆ° Triết dÄ© nhiên cÅ©ng không ngoại lệ. Anh cúi đầu nhìn xuống vị cô nÆ°Æ¡ng ở trong lòng mình hoà n toà n buông lòng, xem ti vi cÆ°á»i khúc khÃch, nháy mắt anh cảm thấy mình to lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u, má»™t loại ý muốn bảo vệ mãnh liệt nảy sinh trong lòng anh, cảm giác vừa thần kỳ vừa tuyệt diệu.
Ná»a giá» sau, anh thấy mèo con đã ngủ say rồi, cÆ°á»i cÆ°á»i rồi kéo bả vai cô, cúi ngÆ°á»i ôm lấy cô, đứng do dá»± má»™t lúc lâu giữa hai gian phòng, rồi Ä‘i vá» phÃa phòng mình. Anh thá» má»™t khắc kia tÆ° tưởng của anh tuyệt đối thuần khiết, tuyệt đối không có suy nghÄ© không an pháºn. Anh chẳng qua chỉ là không muốn bá» qua xúc cảm ôn nhu, má»m mại trong ngá»±c, anh chỉ Ä‘Æ¡n thuần là muốn ôm cô ngủ thôi.
NhÆ°ng hiển nhiên, ngÆ°á»i trong ngá»±c anh lại không nghÄ© nhÆ° váºy. Khi anh vừa má»›i đặt cô xuống giÆ°á»ng thì cô mở mắt ra. Ãnh mắt cô mông lung, có chút má» mịt lại trà n đầy hấp dẫn nhìn anh, Lục TÆ° Triết cảm thấy dÆ°á»›i bụng mình nóng lên, cổ há»ng nghẹn lại, anh mở miệng khà n khà n mà khêu gợi nói: “Äánh thức em à ?â€
Mèo con nằm trên giÆ°á»ng mở to hai mắt, sau đó cÆ°á»i khẽ, khóe miệng ẩn hiện hai má lúm đồng tiá»n xinh xắn, cô cầm chặt chăn hÆ°á»›ng vá» phÃa trÆ°á»›c nói gì đó, sau đó che đầu lại.
Lục TÆ° Triết hÆ¡i sững sá», Ä‘ang chuẩn bị vén chăn cho cô thì thấy má»™t bà n tay thon dà i ngá»c ngà duá»—i ra ngoà i, chÃnh xác không lầm cầm lấy bà n tay to lá»›n của anh sau đó kéo kéo, má»™t giá»ng nói ôn nhu rầu rÄ© truyá»n ra từ dÆ°á»›i chăn: “Ngủ thôi.â€
Äối vá»›i trÆ°á»ng hợp nà y được cho là má»i gá»i, Lục TÆ° Triết không có bất kỳ suy nghÄ© nà o, leo lên giÆ°á»ng tiến và o trong chăn kéo thân thể nhá» bé và o trong ngá»±c, sau đó bắt đầu hôn. Anh không phải là Liá»…u Hạ Huệ*, sẽ không để cho ngÆ°á»i ta ngồi trong lòng mà không loạn, ngược lại bây giá» trong lòng anh không chỉ có rối loạn, thân thể cÅ©ng bị cô trêu chá»c mà cảm thấy bức bối.
Mấy phút đồng hồ sau, từng cái quần cái áo bị ném từ trong chăn ra ngoà i, hai ngÆ°á»i cuối cùng cÅ©ng “hết sức chân thà nh vá»›i nhauâ€.
Lục TÆ° Triết hôn hÃt lấy cái chóp mÅ©i nho nhá» của cô khà n khà n há»i: “Em chuẩn bị xong chÆ°a?â€
Thân thể mảnh mai dÆ°á»›i thân anh khẽ run lên má»™t chút, sau đó hai cánh tay trắng nõn ôm lấy cổ anh, cúi đầu mang theo chút Ãt thẹn thùng nói: “Em… không có kinh nghiệm.â€
Lục TÆ° Triết mạnh mẽ sá»ng sốt, bản năng muốn rá»i khá»i nhÆ°ng lại bị cuốn lấy chặt chẽ, đồng thá»i dÆ°á»›i bụng anh lại căng cứng hÆ¡n nữa, sau má»™t lúc đấu tranh mãnh liệt anh nói: “Äừng sợ, anh sẽ nhẹ thôi.â€
Sáng sá»›m ngà y hôm sau từng luồng ánh sáng chiếu và o trong phòng sáng chói, Lục TÆ° Triết mở mắt, mèo con trong ngá»±c vẫn còn Ä‘ang ngủ, đầu cô vẫn áp và o cổ anh. Anh khẽ Ä‘iá»u chỉnh má»™t chút cho thân thể đỡ nhức má»i thì láºp tức thấy cô cau mà y. Anh sủng nịnh cÆ°á»i cÆ°á»i, không lá»™n xá»™n nữa.
Cứ nhÆ° váºy anh duy trì tÆ° thế ngủ cứng nhắc nằm nhìn trần nhà trong ná»a canh giá», sau đó nghe thấy giá»ng nói hÆ¡i ngái ngủ vang lên nói: “Chà o buổi sáng.†Má»™t nụ hôn má»m nhẹ rÆ¡i trên mặt anh.
Lục TÆ° Triết quay đầu, nhìn hay tròng mắt có chút ngượng ngùng của cô, anh hÆ¡i rÆ°á»›n cổ lên hôn má»™t chút lên môi cô nói: “Chà o buổi sáng.â€
Má»™t khắc đó trong đầu Lục TÆ° Triết hiện lên má»™t ý niệm: Anh muốn giữ cô gái giống nhÆ° mèo hoang nhá» nà y ở bên ngÆ°á»i mình suốt Ä‘á»i.
Mấy ngà y kế tiếp, hai ngÆ°á»i nhÆ° hình vá»›i bóng, Lục TÆ° Triết không Ä‘á»™ng tá»›i Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng cÅ©ng không tá»›i công ty, cÅ©ng chẳng liên lạc vá»›i bất kỳ ai. Má»—i ngà y ngoà i việc anh theo mèo hoang nhá» của mình Ä‘i siêu thị, tản bá»™ trong công việc thì lại nằm trên ghế salon, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiêu Ä‘a số thá»i gian hai ngÆ°á»i ở trên giÆ°á»ng. Là m chuyện xấu trong thì lại ngủ [lấy lại sức].
Lục TÆ° Triết cảm giác hiện tại chÃnh mình Ä‘ang sống trong má»™t cuá»™c sống thần tiên, quả thá»±c là tuyệt không thể tả.
Má»™t buổi chiá»u bình thÆ°á»ng nhÆ° những ngà y khác, Lục TÆ° Triết Ä‘ang ở thÆ° phòng xá» lý công vụ, mèo hoang nhá» mặc áo sÆ¡ mi trắng rá»™ng thùng thình của anh, trong tay cầm má»™t tá» giấy trắng cùng má»™t cây bút, Ä‘ung Ä‘Æ°a cặp đùi thon dà i trắng nõn Ä‘i tá»›i rồi trá»±c tiếp ngồi xuống trêm đùi anh, Ä‘em bút nhét và o trong tay anh là m nÅ©ng nói: “Ký tên anh và o đây cho em Ä‘i.â€
Lục TÆ° Triết cÆ°á»i khẽ, hôn nhẹ lên trán cô má»™t cái, rồi cá»±c kỳ tiêu sái ký tên mình lên tá» giấy cô Ä‘Æ°a, nhìn cô cẩn tháºn gấp tá» giấy trắng nhét và o túi áo thì cÆ°á»i há»i: “Tại sao muốn chữ ký của anh?â€
Cô nhẹ nhà ng chà chà và o ngá»±c anh, thản nhiên cÆ°á»i nói: “Sùng bái anh mà .†Nói xong rồi rá»i khá»i thÆ° phòng.
Má»™t buổi chiá»u kia ở nhà , mèo hoang nhá» quyến rÅ© dị thÆ°á»ng hÆ¡n má»i ngà y. Khi ôm cô đã ngủ say trong lòng mình, trên mặt anh dù mệt má»i nhÆ°ng vẫn là nụ cÆ°á»i thá»a mãn.
Ngà y thứ hai anh trở vá» nhà thì không thấy bất kỳ má»™t dấu vết nà o của mèo hoang nhá» nữa, anh quả thá»±c cảm thấy thiên băng địa liệt**. Anh láºt tung cả thà nh phố nà y tìm kiếm tung tÃch của cô, kể các các ngõ hẻm hẻo lánh anh cÅ©ng lục qua, nhÆ°ng vẫn không tìm thấy bất kỳ dấu vết nà o dù chỉ là má»™t sợi tóc.
Hết chương 45
Tà i sản của Trương Cáp
Last edited by Trương Cáp; 06-08-2011 at 11:31 PM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của TrÆ°Æ¡ng Cáp