07-01-2009, 05:50 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Tiêu Dao - Truyá»n Thuyết Thánh Chiến
Chương 9 - Chân tướng đằng sau (5)
Tác giả : Lâm Thiên Vũ
Dịch thuáºt : Aficio
Biên táºp : sheepboy
Nguồn : HNTD
- ChÃnh bởi ngÆ°Æ¡i quá cẩn máºt, do đó luôn cố ý tạo ra sá»± kiện giả. Lần đầu tiên ngÆ°Æ¡i giết Ức Hà Phiêu, ngÆ°Æ¡i sá»›m đã chuẩn bị cho mình Ä‘Æ°á»ng lui, trÆ°á»›c tiên dùng Ä‘á»™c giết tên hắc y nhân treo trong rừng, sau khi thÃch sát thất bại ngÆ°Æ¡i liá»n chạy tá»›i đó, rồi để Tịch Nguyệt phát hiện, dùng Ä‘á»™c châm để sát tá». Ta nghÄ© ngÆ°Æ¡i tÃnh được chuyện Tịch Nguyệt ở đâu nên má»›i treo thi thể ở đó, đúng chứ.
- Äúng, nói tiếp Ä‘i.
- Bởi vì ngÆ°Æ¡i không thể quá lá»™ thân pháºn của mình, cÅ©ng không thể dùng sức mạnh nên chỉ còn cách dùng Ä‘á»™c, mà chuyện dùng Ä‘á»™c thì đối tượng đáng nghi nhất chÃnh là Tịch Nguyệt, do đó ngÆ°Æ¡i má»›i lôi Tịch Nguyệt và o vòng. Sau khi xảy ra chuyện,Tịch Nguyệt đã nói vá»›i ta tên hắc y bịt mặt đó đã chết trÆ°á»›c rồi, Ä‘á»™c châm nà ng ta phóng ra chỉ là loại mê dược không nguy hiểm đến tÃnh mạng, Ä‘iá»u nà y khiến ta bắt đầu nghi ngá».
- NgÆ°Æ¡i vì váºy mà tin tưởng lá»i Tịch Nguyệt à ?
- Ta chỉ thấy nếu lá»i đó là giả thì không có ý nghÄ©a gì, huống chi, nà ng ta chỉ nói vá»›i ta, cÅ©ng là để ngÆ°á»i khác vẫn nghi ngá» nà ng ta.
- Nà ng ta cố ý để ngÆ°á»i khác nghi ngá», bao gồm cả ta, nhÆ° váºy má»›i khiến ta bất cẩn.
- Thì ra ngươi cũng biết.
Trần Phong nói tiếp:
Sau đó Phá Trúc bắt đầu nghi ngá» ngÆ°Æ¡i, từ vết thÆ°Æ¡ng chữ “X†cho tá»›i dấu tÃch tráºn NgÅ© hà nh bát quái kỳ môn Ä‘á»™n giáp bị ngÆ°á»i xâm nháºp. NgÆ°Æ¡i hiểu rằng Phá Trúc quá thông minh nên sá»›m đã Ä‘iá»u tra ra ngÆ°Æ¡i, nên sau khi ngÆ°Æ¡i thÃch sát Tiên Cụ không thà nh công gặp phải Phá Trúc chặn Ä‘Æ°á»ng, sau đó lén dùng Ä‘á»™c khiến nà ng ta không còn sức lá»±c, má»™t Ä‘ao sát tá». TrÆ°á»›c khi chết Phá Trúc đã nắm trúng thứ gì đó trên ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i trong khi vá»™i chỉ còn cách chém đứt tay nà ng ta.
- ÄÃch xác nhÆ° váºy, nà ng ta đã nắm trúng ngá»c bá»™i của ta.
Cát Duyệt nói.
- Sau khi Phá Trúc chết, ngÆ°Æ¡i hiểu rằng chúng ta thảy Ä‘á»u nghi ngá» ngÆ°Æ¡i, do đó buá»™c phải giết chết mình trÆ°á»›c. NgÆ°Æ¡i để Tịch Nguyệt phát hiện ra cánh tay của Phá Trúc và ngÆ°Æ¡i, nhằm chứng minh ngÆ°Æ¡i đã chết, hÆ¡n nữa là cánh tay duy nhất. Thá»±c ra không phải váºy, bởi vì cánh tay đó không phải của ngÆ°Æ¡i nhÆ°ng lại có vết thÆ°Æ¡ng hình chữ “Xâ€, nhÆ°ng đấy chÃnh là sá»± bắt đầu kế hoạch của ngÆ°Æ¡i. Äể má»i ngÆ°á»i nghi ngá» Tịch Nguyệt thêm sâu, ngÆ°Æ¡i dùng mê yên là m chúng ta ngất Ä‘i, sau đó nhân cÆ¡ há»™i tá»›i hÆ° trÆ°Æ¡ng thanh thế vá»›i Sầm Hà m. Äây có thể coi là má»™t mÅ©i tên trúng hai con chim, chÃnh là để chúng ta nếu tin Tịch Nguyệt thì phải nghi ngá» Sầm Hà m, còn không thể nghÄ© tá»›i Cát Duyệt đã chết kia.
- Váºy ngÆ°Æ¡i là m sao lại nghi ngá» ta?
- Do binh khÃ?
- Binh khÃ?
- Phải, là do binh khÃ, bởi vì hai lần thÃch sát trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u cố ý che giấu binh khà còn lần nà y lại lá»™ ra song kiếm, hÆ¡n nữa là kiếm pháp không thuần thục. Khi đó ta luôn suy nghÄ© tại sao, vá» sau má»›i biết ngÆ°Æ¡i để lá»™ ra không phải binh khà mà chÃnh là hai cánh tay của ngÆ°Æ¡i, bởi vì khi đó má»™t cánh tay của ngÆ°Æ¡i đã ở cùng chá»— vá»›i cánh tay của Phá Trúc rồi, do đó má»i ngÆ°Æ¡i không nghi cho ngÆ°Æ¡i. Thá»±c ra, khi đó thân thể ngÆ°Æ¡i vẫn hoà n chỉnh, hÆ° trÆ°Æ¡ng thanh thế để dẫn Sầm Hà m tá»›i má»™ phà n Phá Trúc rồi, ngÆ°Æ¡i má»›i thá»±c sá»± chém đứt tay mình, sau đó má»™t kiếm đâm và o tim. NgÆ°Æ¡i chá»n tim thay vì yết hầu, ta nghÄ© chắc bởi tâm tạng ngÆ°Æ¡i ở bên phải, không giống nhÆ° ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng. Sau đó ngÆ°Æ¡i dùng Ä‘á»™c giả tá», cuối cùng để má»i ngÆ°á»i táºn mắt thấy mình được chôn cất. Ngà y hôm sau ngÆ°Æ¡i rá»i khá»i má»™ phần, để không khiến má»i ngÆ°á»i nghi ngá», ngÆ°Æ¡i đến cả thi thể của Phá Trúc cÅ©ng lấy lên, giả trang nhÆ° những ngÆ°á»i bị quá»· giết.
- Chỉ bằng thế mà đã xác định ta là thÃch khách sao?
- Còn cả lần ngươi giết Sầm Hà m, thực ra là ngộ sát. Sầm Hà m chỉ nhìn thấy hình ảnh một bên của ngươi, ta nghĩ nếu nhìn thấy trực diện liệu có thể thấy sơ hở nà o không, bây giỠmới nghĩ ra cánh tay cụt của ngươi.
- Những Ä‘iá»u đấy chỉ có thể khiến ngÆ°Æ¡i vô cùng hoà i nghi ta, tháºm chà có thể chứng thá»±c ta, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i vẫn không cách nà o phán tá»™i ta, vì ngÆ°Æ¡i không biết ta là m tất cả vì mục Ä‘Ãch gì, ngÆ°Æ¡i tìm không thấy Ä‘á»™ng cÆ¡.
Cát Duyệt thắc mắc.
- Quả nhiên là nhÆ° váºy, do đó ta luôn nghÄ© tá»›i vấn Ä‘á» nà y, ngÆ°Æ¡i sao có thể dùng Ä‘á»™c, ngÆ°Æ¡i rốt cuá»™c tại sao phải giết Ức Hà Phiêu và Tiên Cụ. NhÆ°ng trÆ°á»›c sau Ä‘á»u không có đáp án, cho tá»›i hôm nay má»›i nghe được lá»i Khoa Quỳ nói, liên tưởng tá»›i nếu ngÆ°Æ¡i đúng là đệ đệ của Khoa Quỳ, váºy má»i thứ Ä‘á»u hợp lý.
- Ha ha ha.
Cát Duyệt cÆ°á»i rá»™ lên ba tiếng, không hiểu là vui mừng hay Ä‘au Ä‘á»›n.
- Cẩn máºt đến đâu cÅ©ng có sÆ¡ hở, không ngá» lại do tá»· tá»· của ta. Chỉ có Ä‘iá»u kể cả ngÆ°Æ¡i không biết Ä‘i chăng nữa, ta cÅ©ng không thể thà nh công, ta giống nhÆ° tá»· tá»·, Ä‘á»u đã mệt má»i lắm rồi.
- Cát Duyệt, ta không thể trách ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng trong lòng ngÆ°Æ¡i có thể thản nhiên đối mặt vá»›i linh hồn của Phá Trúc và Sầm Hà m không? Äêm đêm ngÆ°Æ¡i ngủ có gặp ác má»™ng không? Trong lòng ngÆ°Æ¡i có thấy chút nà o Ä‘au khổ chăng?
Tịch Nguyệt đã nằm sóng soà i trên đất, không thể đứng dáºy nữa.
- Không cần phải nói nữa, những ngà y gần đây ta Ä‘á»u bị hà nh hạ, ta không dám ngủ, không thì sẽ nhìn thấy hồn phách Phá Trúc và Sầm Hà m tá»›i tìm ta. Ta còn nhá»› tá»›i ba trăm năm cùng há» sống ở má»™t nÆ¡i, ta tá»± tay mình giết há» trong lòng cÅ©ng rất khổ Ä‘au.
Biểu hiện trên mặt Cát Duyệt vằn vện nỗi thống khổ.
- Cát Duyệt, ta đi gặp hỠtrước ngươi một bước đây. Ta không có gì phải hổ thẹn.
Tịch Nguyệt nói rồi bò tá»›i bên Äá»™c Thú, sau đó nhổ má»™t mÅ©i gai Tiên Nhân ThÃch, lại bò trở vá», châm lên tay Lạc Anh. Äá»™c của Tiên Nhân ThÃch thêm và o vết thÆ°Æ¡ng của Tịch Nguyệt khiến nà ng chỉ có thể nói má»™t câu cuối cùng:
- ThÆ°a chủ nhân, thuá»™c hạ là Tịch Nguyệt, tinh linh Há»a tá»™c.
Tiên Cụ và Linh TÆ°á»ng kêu lên tên Tịch Nguyệt, những ngÆ°á»i khác muốn nói mà chẳng thốt nên lá»i. Trần Phong nặng ná» cúi đầu nhìn Tịch Nguyệt, máu trên những vết thÆ°Æ¡ng toà n thân đã chảy cạn, nhÆ°ng nà ng vẫn còn dùng hÆ¡i thở sau cùng để hoà n thà nh lá»i hứa của mình. Tháºt lâu sau hắn má»›i ngÆ°á»›c đầu lên nhìn Ä‘Æ°á»ng chân trá»i, sắc mà u ấy tháºt giống vá»›i mái tóc Tịch Nguyệt, hắn phảng phất nhìn thấy nụ cÆ°á»i của Tịch Nguyệt, hắn cÅ©ng mỉm cÆ°á»i.
- Trần Phong, hãy nhá»› lá»i của thiếp.
Ức Hà Phiêu ở bên cũng không chịu được nữa.
- Äây là việc cuối cùng thiếp có thể là m cho chà ng. Thiếp được linh lá»±c của công chúa tạo thà nh, chÃnh là để tạo nên má»™t chiếc cầu cho tình cảm đã trải qua ngà n năm của cả hai. BÆ°á»›c chân của chà ng không thể vÄ©nh viá»…n dừng ở đây, chà ng phải hoà n thà nh nhiệm vụ vÄ© đại của mình, ngăn cản Vạn thế hạo kiếp, cứu lấy Tam giá»›i.
Tay phải luôn nắm chặt của Ức Hà Phiêu mở ra, không ngừng nắm nắm thứ gì nhÆ° đấu tranh trÆ°á»›c khi chết. NhÆ°ng Trần Phong hiểu, không phải, đó là má»™t thứ hÆ° vô, má»™t Ä‘iá»u mong muốn.
Trần Phong không khá»i vÆ°Æ¡n tay trái tá»›i nắm chặt tay của Ức Hà Phiêu. Cảm giác ấm áp ấy quen thuá»™c mà lại nhÆ° rất xa, đã má»™t ngà n năm rồi, nhÆ° sÆ°Æ¡ng khói trong núi bao năm chẳng tan.
- Trần Phong, mau thả ra, chà ng sẽ trúng độc mất.
Ức Hà Phiêu căng thẳng nói, vừa dùng sức vẫy tay ra, vừa dùng sức nắm chặt. Trần Phong không nói gì chỉ cà ng nắm chặt hơn nữa, cho tới khi Ức Hà Phiêu không còn vùng vẫy nữa, bình tĩnh lại, sau đó nà ng khóc, khóc thà nh tiếng.
- Nhá»› lấy cảm giác ấm áp nà y, nó có thể vượt qua ngà n năm, cÅ©ng có thể vượt qua cả sinh tá». Ta không muốn nà ng chết.
Trần Phong cố kìm nén, trong lòng nhÆ° đồng thá»i ngà n con sóng cuá»™n xô.
- Äiá»u nà y, là đủ rồi.
Ức Hà Phiêu tặng Trần Phong nụ cÆ°á»i cuối cùng, sau đó tay phải mất Ä‘i sức lá»±c, dần dần lá»ng ra. Trần Phong cố chấp nắm chặt, gà o lên tên nà ng, nhÆ°ng, Ức Hà Phiêu không thể nà o tỉnh lại nữa.
- Äến lượt chúng ta rồi, đệ đệ.
Khoa Quỳ gần đó nói.
- Vâng, đệ đã chuẩn bị cẩn tháºn rồi, cÅ©ng xem nhÆ° là đệ thá»±c sá»± chuá»™c tá»™i, đệ phải Ä‘i gặp linh hồn của Phá Trúc và Sầm Hà m, cả phụ vÆ°Æ¡ng nữa. Tá»· tá»· à , chị đã khổ quá.
Cát Duyệt đỡ Khoa Quỳ dáºy.
- Trần Phong, ngÆ°á»i sắp chết lá»i nói cÅ©ng thá»±c lòng. Ta tuy không tham dá»± và o việc của Ma tá»™c nhÆ°ng ta cÅ©ng nghe được má»™t số chuyện, trong tinh linh VÆ°Æ¡ng tá»™c của NgÅ© tá»™c có ná»™i gián, Ä‘iá»u nà y khiến Ma tá»™c biết hết nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của các ngÆ°Æ¡i. Chỉ có Ä‘iá»u đây là việc tối cÆ¡ máºt, ta nghÄ© ngay cả ThÃch khách của Ma tá»™c cÅ©ng Ä‘á»u không biết Ä‘Ãch xác là ai.
Khoa Quỳ lÆ°u lại má»™t câu nói, sau đó Cát Duyệt ôm lấy nà ng đứng ở nguyên chá»— cÅ©, từ dÆ°á»›i chân lên dần dần biến mất, giống nhÆ° hai ngÆ°á»i Ä‘á»™n thổ và o lòng đất, thá»±c ra là do Ä‘á»™c ăn mòn, thi thể đã biến thà nh bụi trần bay khắp không gian.
Câu nà y nhÆ° đặt và o trong lòng nhóm Trần Phong tâm lý bất cứ lúc nà o cÅ©ng có khả năng gặp nguy hiểm. Tuy Châu Tế từng nói vá»›i Trần Phong, nhÆ°ng lúc nà y nghe lại, cảm giác hoà n toà n khác biệt. Hắn không muốn để má»i ngÆ°á»i nghi ngá» lẫn nhau, nhÆ°ng tất cả Ä‘á»u đã muá»™n rồi.
Lạc Anh khôi phục lại ý thức, tỉnh táo trở lại
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
Chữ ký của Sóng Xô Bá»
11-01-2009, 07:58 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Tiêu Dao - Truyá»n Thuyết Thánh Chiến
Chương 10 - Luân hồi ngà n năm (1)
Tác giả : Lâm Thiên Vũ
Dịch thuáºt : Aficio
Biên táºp : sheepboy
Nguồn : HNTD
Trần Phong để Ức Hà Phiêu yên nghỉ bên cạnh má»™ phần của Phá Trúc, lần đó Cát Duyệt tránh ngÆ°á»i khác hoà i nghi đã xá»›i má»™ Phá Trúc lên, nhÆ°ng không để chốn hoang dã mà chôn cất lại tá» tế ở má»™t nÆ¡i khác.
Hôm nay không có mÆ°a rÆ¡i, cà ng chẳng có sấm sét, ánh mặt trá»i rá»±c rỡ chiếu tá»a. Khi Trần Phong đặt nắm đất cuối cùng che lấp thân mình Ức Hà Phiêu, vùng đất xung quanh Ä‘á»™t nhiên phát ra hà o quang kim sắc. Má»™ phần của Ức Hà Phiêu ngoại trừ ánh sáng kim sắc còn có cả ánh bạch sắc dịu dà ng, bên cạnh nở rá»™ những bông hoa mà u và ng rá»±c, má»—i đóa Ä‘á»u hÆ°á»›ng tá»›i vầng thái dÆ°Æ¡ng, giống nhÆ° má»—i bông là má»—i nụ cÆ°á»i, nhÆ° sinh mệnh ngoan cÆ°á»ng tái sinh trở lại. Nhất thá»i, trong lòng Trần Phong len lá»i cảm giác hân hoan.
Trần Phong nắm chiếc lông vÅ© kim sắc trong tay, không há» bị trúng Ä‘á»™c vì nắm và o tay Ức Hà Phiêu, Ä‘iá»u nà y bản thân hắn không thể nà o giải thÃch được. Hắn nhá»› đến bao chuyện xảy ra khi ở cùng vá»›i Ức Hà Phiêu, từ lần đầu gặp mà nhÆ° đã quen từ trÆ°á»›c, cho đến sá»± ấm áp trong lòng bà n tay vừa lạ lẫm lại vừa thân quen, tá»›i lần cuối cùng đôi tay nắm chặt. Hắn còn nhá»› tá»›i lúc Ức Hà Phiêu nói bản thân nà ng chỉ là má»™t thế thân, Trần Phong cảm thấy mình đối xá» vá»›i Ức Hà Phiêu rất không công bằng, nhÆ°ng lại chẳng thể nói rõ ở Ä‘iểm nà o.
Trần Phong nhìn bà n tay trái của mình, trong lòng bà n tay còn lÆ°u lại sá»± ấm áp của lần cuối cùng cầm tay Ức Hà Phiêu, còn cả nụ cÆ°á»i nà ng để lại nữa. Có lẽ sá»± tồn tại Ức Hà Phiêu chÃnh là vì Trần Phong, sống vì hắn, chết vì hắn, không oán háºn không hối tiếc.
Tịch Nguyệt cÅ©ng được yên nghỉ gần bên, do chÃnh tay Lạc Anh mai táng. Lạc Anh vẫn chÆ°a từng nói vá»›i Tịch Nguyệt má»™t câu nà o. Tịch Nguyệt từ lúc ban đầu đã tình nguyện gánh trên vai má»i áp lá»±c bị nghi ngá», còn cả ná»— lá»±c tìm thÃch khách và giải Ä‘á»™c cho Lạc Anh, giây phút cuối cùng của nà ng cÅ©ng để đổi lấy việc Lạc Anh tỉnh lại. NhÆ°ng Lạc Anh tỉnh lại rồi, Tịch Nguyệt lại vÄ©nh viá»…n ngủ yên.
Lạc Anh đã biết má»i chuyện liên quan tá»›i Tịch Nguyệt, thá»±c xứng đáng vá»›i lòng kiêu hãnh của tinh linh Há»a tá»™c. Cái chết của Tịch Nguyệt khiến Lạc Anh vô cùng Ä‘au thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng trong táng lá»… nà ng vô cùng tÄ©nh lặng, tÄ©nh lặng khiến má»i ngÆ°á»i cảm thấy sức ép đè nặng. Sau khi Phá Trúc chết Ä‘i Linh TÆ°á»ng dùng lông vÅ© của VÅ© tá»™c để tống táng, còn sau khi chôn cất Cát Duyệt, Tiên Cụ dùng tiếng sấm rá»n vang, khi Sầm Hà m qua Ä‘á»i, ngoại trừ những bông tuyết đầy trá»i biến thà nh hoa Bách Hợp còn kÃch hoạt linh lá»±c của Tế Qua. NhÆ°ng vá»›i Tịch Nguyệt lại tÄ©nh lặng tá»›i mức có thể nghe thấy âm thanh gió thổi qua lá trúc, má»™t sức mạnh ngÆ°ng tụ trong không trung, nén chặt giữa không gian nhÆ° muốn nổ tung.
Lạc Anh cứ ở mãi bên má»™ phần của Tịch Nguyệt mà không đứng dáºy, bởi vì nà ng không thể nà o đứng dáºy được. Nà ng phải cố gắng toà n tâm toà n lá»±c để kiá»m chế lá»a giáºn trong lòng, thân thể nà ng đã bị nhiệt khà thiêu đốt xung quanh. Trần Phong vốn muốn bảo nà ng rá»i khá»i, nhÆ°ng nhìn thấy nhiệt khà hồng sắc tá»a ra muốn nói nhÆ°ng chẳng thà nh lá»i.
Lúc nà y, Ngá»± Nô, Linh TÆ°á»ng, Tiên Cụ, Tế Qua Ä‘á»u đứng sau lÆ°ng Lạc Anh, nhìn thấy luồng nhiệt khà cà ng lúc cà ng dà y cà ng lúc cà ng nóng, hiểu rằng sẽ có sá»± tình rất nghiêm trá»ng sắp phát sinh, chỉ là há» không thể nà o dá»± liệu được chuyện gì. Nhiệt khà đang khuếch trÆ°Æ¡ng, nhiệt khà cỡ nà y đủ để biến cây cá» gần bên thà nh tro bụi, nhÆ°ng hoa cá» dÆ°á»›i đất lại chẳng ngá» không chút tổn hại, chỉ có Ä‘iá»u không khà nóng lên phảng phất phát ra âm thanh, giống nhÆ° nÆ°á»›c Ä‘ang sôi váºy. Mà u sắc của không khà cÅ©ng biến thà nh Ä‘á» hồng. Mấy ngÆ°á»i Trần Phong dần dần lùi lại, Tế Qua triệu hồi lãnh khà bao quanh má»i ngÆ°á»i. Thế nhÆ°ng lãnh khà vừa gặp nhiệt khà liá»n biến mất không tăm tÃch, do váºy Tế Qua chỉ còn cách liên tục dùng huyá»…n thuáºt triệu hồi, không thì thân thể Thần tá»™c của bá»n há» cÅ©ng không chịu nổi nữa.
- Äó là linh lá»±c ná»™ há»a của Lạc Anh sao?
Tiên Cụ có phần không hiểu há»i.
- Äúng, trong các tinh linh VÆ°Æ¡ng tá»™c, linh lá»±c của Ngá»± Nô mạnh nhất, nhÆ°ng linh lá»±c Thần tá»™c của Lạc Anh và Tế Qua vì gặp kì tÃch mà phát sinh biến dị. Sá»± biến dị nà y khiến cho linh lá»±c của bá»n há» vượt khá»i linh lá»±c Thần tá»™c bình thÆ°á»ng, mạnh hÆ¡n lúc thÆ°á»ng rất nhiá»u, nhÆ° thể bị nháºp ma váºy. Nếu ý chà bản thân kiên định, có thể khống chế sá» dụng được loại linh lá»±c nà y. TrÆ°á»ng hợp Tế Qua do Thú Lang còn Lạc Anh sinh ra đã gắn liá»n vá»›i ná»™, cái chết của Tịch Nguyệt đã kÃch phát sá»± giáºn giữ trong nà ng. Nà ng luôn luôn là ngÆ°á»i trá»±c tÃnh nói thẳng, chịu sá»± đè nén nhÆ° váºy không biết đến lúc nà o sẽ bá»™c phát, cùng lúc, sức mạnh trong cÆ¡ thể nà ng cÅ©ng sẽ bá»™c phát theo.
Linh TÆ°á»ng phân giải.
- Váºy sẽ ra sao?
Tiên Cụ há»i tiếp.
- Có hai khả năng. Thứ nhất, giống nhÆ° Tế Qua, ná»™ khà phát Ä‘á»™ng linh lá»±c công kÃch. Thứ hai, không thể khống chế bản thân, đại khai sát giá»›i.
Linh TÆ°á»ng đáp.
- Dẫu sao Ä‘i nữa, không mạo hiểm vẫn tốt hÆ¡n, có biện pháp nà o ngăn cản cÆ¡n giáºn của Lạc Anh không?
Tiên Cụ băn khoăn.
- Không có.
Lần nà y Tế Qua cÆ°á»›p lá»i. TÃnh cách của Lạc Anh là nghÄ© thẳng nói tháºt, có thể kiá»m chế nhÆ° bây giá» là để đợi lúc kÃch phát phẫn ná»™. Nà ng muốn báo cừu.
- Hiá»n giá» ná»™ khà của Lạc Anh trong không trung cà ng lúc cà ng lan rá»™ng, nhÆ°ng không là m hại tá»›i hoa lá cây cá» gần đó. Äiá»u nà y chứng tá» Lạc Anh vẫn Ä‘ang khống chế được bản thân.
Trần Phong bà n luáºn.
- NhÆ° váºy nà ng ta sẽ rất Ä‘au khổ, cÅ©ng khó lòng phát huy nguồn sức mạnh lá»›n nhất để kÃch phát linh lá»±c công kÃch của bản thân.
Ngá»± Nô tiếp lá»i.
- Ngá»± Nô nói đúng, chỉ có Ä‘iá»u cà ng kiếm chế, sức mạnh bá»™c phát vá» sau cÅ©ng cà ng mạnh.
Linh TÆ°á»ng nói.
Lúc nà y trên trá»i không má»™t áng mây, không khà nóng tá»›i mức muốn ngÆ°ng kết lại, thổi tá»›i không phải là gió mà là là n sóng nhiệt. Bây giá» lông mà y má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhÃu lại, bởi vì há» cảm thấy sát khÃ, hÆ¡n nữa là loại sát khà chÆ°a từng gặp bao giá».
Sát khà nà y chỉ má»™t phần nhá» tá»›i từ Lạc Anh, ngoà i ra Ä‘á»u là từ phÃa tây, Ä‘ang dần dần ép tá»›i gần, sát khà cà ng lúc cà ng lá»›n. Các tinh linh VÆ°Æ¡ng tá»™c cÅ©ng đã sẵn sà ng chuẩn bị chiến đấu, Ä‘á» thăng linh lá»±c bản thân dÆ°á»›i sức ép của sát khà cÆ°á»ng đại nà y, phát ra sát khà dà y nặng.
- ThÃch khách Ma tá»™c Ä‘á»u đã tá»›i, không thì chẳng thể nà o có sát khà cÆ°á»ng đại đến váºy.
Ngự Nô bảo.
- HÆ¡n nữa linh lá»±c công kÃch của bá»n chúng đã khôi phục rồi.
Linh TÆ°á»ng bên cạnh nói.
- Chẳng lẽ lá»i Khoa Quỳ nói trÆ°á»›c khi lâm tá» là đúng, giữa chúng ta quả thá»±c có ná»™i gián, không thì ThÃch khách Ma tá»™c là m sao có thể tìm thấy chúng ta nhanh nhÆ° váºy được?
Tiên Cụ lo lắng.
- Chuyện nà y ta đã biết từ sá»›m, má»i ngÆ°á»i không nên phân tâm. Ta Ä‘iá»u tra từ lâu mà vẫn chÆ°a có thông tin gì, do đó ta cho rằng Ma tá»™c cố ý để chúng ta nghi kỵ lẫn nhau để là m suy giảm sức mạnh, thế nên ta không nói vá»›i má»i nguá»i.
Trần Phong nói. Hắn không há» kể rằng do Châu Tế báo vá»›i hắn, nếu nhÆ° thế má»i ngÆ°á»i sẽ cà ng nghi ngá» hÆ¡n, nhÆ°ng câu cuối cùng cÅ©ng chÃnh là điá»u hắn e sợ nhất, sợ rằng má»i ngÆ°á»i sẽ nghi kỵ lẫn nhau rồi ngầm tá»± mình Ä‘iá»u tra lẫn nhau.
- Là tháºt là giả, chuyện nà y hãy tạm gác qua má»™t bên đã, ThÃch khách của Ma tá»™c đã đến rồi.
Tế Qua nói xong, bốn ngá»n roi băng nhÆ° nhe nanh múa vuốt lượn múa giữa không trung.
Cùng vá»›i năm luồng sức mạnh cà ng lúc cà ng gần, ThÃch khách Ma tá»™c quả nhiên đã đến, xem ra linh lá»±c của bá»n chúng Ä‘á»u hồi phục rồi. Kinh Thiên nắm Kim thÆ°Æ¡ng ngân câu đứng phÃa trÆ°á»›c nhất, tiếp đó là Miên Tủng, Thệ Phần, Sát Lệ và Tiên Hạo.
- Sức mạnh của Ma tá»™c bá»n ta rõ rà ng lá»›n hÆ¡n Thần tá»™c các ngÆ°Æ¡i, đến cả phá phong ấn bảo há»™ của Nữ Oa cÅ©ng nhanh hÆ¡n các ngÆ°Æ¡i nữa.
Kinh Thiên khiêu khÃch.
- Váºy thì sao chứ? Dẫu cho đạo cao má»™t thÆ°á»›c, ma cao má»™t trượng, nhÆ°ng tà không thể thắng chÃnh.
Tiên Cụ trả đũa.
- Trong Tam giá»›i đâu có phân là m chÃnh tà . Chúng ta Ä‘á»u chỉ vì chủ của mình thôi, còn nữa, ai nói Thần tá»™c là chÃnh, Ma tá»™c là tà đây? Chá»› quên rằng, Ma tá»™c chúng ta cÅ©ng tiến hóa từ Thần tá»™c ra đó.
Kinh Thiên nói tiếp.
- Kinh Thiên, Tam giá»›i quả không có phân biệt chÃnh tà , cÅ©ng chẳng chia là m Thần vá»›i Ma, nhÆ°ng dã tâm của các ngÆ°Æ¡i quá lá»›n, luôn muốn Ä‘á»™c bá Tam giá»›i, tạo nên sát kiếp, máu chảy thà nh sông, đó chÃnh là tà . Nếu Thần tá»™c chúng ta là m Ä‘iá»u đó thì cÅ©ng là tà , Ä‘á»u phải bị ngăn trở và trừng phạt, đây chÃnh là cái giá phải trả cho việc mình là m.
Ngự Nô hùng hồn phản bác.
- Äến lúc đó, Tam giá»›i chỉ còn chúng ta thì có kẻ nà o dám đòi nợ chúng ta đây. Äợi chúng ta giết hết các ngÆ°Æ¡i rồi, đến kẻ dám nghÄ© trong lòng cÅ©ng không có nữa.
Kinh Thiên khinh khỉnh nhìn năm vị Vua tinh linh.
- Xem ra chÃnh ta vẫn có phân biệt, Thần - Ma vẫn có Ä‘iểm khác nhau, ngÆ°á»i phà m trần có má»™t câu nói, chÃnh là chó không sá»a được táºt ăn phân.
Linh TÆ°á»ng dùng má»™t giá»ng nói rất bình thản để chá»i mắng Kinh Thiên.
- Linh lá»±c công kÃch và phòng thủ của tinh linh VÅ© tá»™c là yếu nhất nhÆ°ng không ngá» mồm mép lại lợi hại đến thế.
Vẻ mặt cÆ°á»i cợt của Kinh Thiên Ä‘á»™t nhiên biến thà nh đằng đằng sát khÃ.
- Kẻ nà o muốn được thứ có giá trị lá»›n cÅ©ng phải trải má»™t cái giá tháºt lá»›n, đó chÃnh là tÃnh mạng của chúng.
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
11-01-2009, 08:00 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Tiêu Dao - Truyá»n Thuyết Thánh Chiến
Chương 10 - Luân hồi ngà n năm (2)
Tác giả : Lâm Thiên Vũ
Dịch thuáºt : Aficio
Biên táºp : sheepboy
Nguồn : HNTD
Tình thế căng thẳng chỉ cần má»™t cá» Ä‘á»™ng nhá» là bùng nổ, bầu không khà bị ná»™ há»a của Lạc Anh là m cho sôi sục thêm và o sát khà cá»±c hạn từ hai bên biến thà nh quá»· dị tá»›i nghẹt thở. Ngá»± Nô, Tiên Cụ và Linh TÆ°á»ng Ä‘á»u Ä‘ang ná»— lá»±c công phá linh lá»±c công kÃch bị phong ấn. Trần Phong và Tế Qua chặn phÃa trÆ°á»›c. Trần Phong đã rút thanh Huyết Oán Kiếm từ trong thân thể ra, huyết quang vừa lóe sáng, mấy tên bá»n Kinh Thiên sắc mặt đại biến.
- Huyết Oán Kiếm!
Kinh Thiên nghiến răng nói ra ba chữ.
- Äúng. NgÆ°Æ¡i hẳn phải hiểu rõ nhất uy lá»±c của nó, má»™t ngà n năm trÆ°á»›c chÃnh là nó đã ngăn trở cuá»™c chiến tranh diệt thế Ma tá»™c tiến hà nh vá»›i phà m trần.
Trần Phong thản nhiên.
- Ta không tin rằng qua một ngà n năm rồi nó còn có được bao nhiêu uy lực.
Thệ Phần nói đoạn bước lên trước, bộ dạng muốn động thủ.
- Nếu quả thực ngươi muốn biết uy lực của Huyết Oán Kiếm, trước tiên hãy vượt qua ải của ta hẵng nói.
NgÆ°á»i lên tiếng là Tế Qua.
- Vua của tinh linh Tuyết tá»™c hãy để Tuyết thÃch khách ta đối phó. ChÆ°a tá»›i lượt ngÆ°Æ¡i đâu, Thệ Phần.
Tiên Hạo không ngừng dùng hà n khà để chế ngá»± luồng không khà thiêu đốt. Gã muốn đẩy kẻ khó đối phó nhất là Lạc Anh, Vua của tinh linh Há»a tá»™c cho ả.
- Há»a thÃch khách Thệ Phần, kẻ ngÆ°Æ¡i phải đối phó là ta, Vua của tinh linh Há»a tá»™c Lạc Anh.
Lạc Anh nói xong, không khà xung quanh Ä‘á»™t nhiên vang lên má»™t âm thanh sầu muá»™n, cá» cây hoa lá tứ phÃa hoà n toà n biến thà nh tro bụi, má»™t cặp cánh rá»±c lá»a thiêu đốt má»c vụt ra từ vai, Lạc Anh đã khôi phục được linh lá»±c công kÃch.
- Trong các tinh linh VÆ°Æ¡ng tá»™c, chỉ có Lạc Anh và Tế Qua phát huy nguồn sức mạnh không bình thÆ°á»ng của Thần tá»™c, sức mạnh nà y xem ra cÅ©ng giống nhÆ° Ma tá»™c chúng ta. GiỠđây chỉ có hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i hồi phục được toà n bá»™ linh lá»±c, xem ra linh lá»±c chÃnh quy của Thần tá»™c vẫn chÆ°a đủ tầm nhỉ.
Miên Tủng là nữ tá» thông minh tÆ°Æ¡ng tá»± Linh TÆ°á»ng, lá»i của ả đâm sâu và o suy tÆ° của má»i ngÆ°á»i.
- Ma tộc có mạnh hơn nữa thì cũng vẫn là tà , các ngươi không thể nà o chiến thắng chúng ta được.
Linh TÆ°á»ng há» hững bảo.
- Thá»±c rÆ°á»m lá»i, phải thá» qua rồi má»›i biết được.
Sát Lệ nói Ä‘oạn xông lên. Sau đó tráºn chiến thá»±c sá»± đã bắt đầu, không khà xung quanh há» trong chá»›p mắt bùng phát má»™t ngá»n lá»a khổng lồ, má»™t nhóm ngÆ°á»i bắt đầu tà n sát trong biển lá»a ấy.
Bá»n há» Ä‘á» thăng linh lá»±c tá»›i mức tối cao, thêm và o Huyết Oán Kiếm của Trần Phong và chiếc lông vÅ© kim sắc chứa nguyên thần Công chúa, sức mạnh lá»›n nhất trong Tam giá»›i Ä‘á»u tụ lại ở má»™t nÆ¡i. Ngá»± Nô, Tiên Cụ và Linh TÆ°á»ng không có linh lá»±c công kÃch nên luôn phải phòng thủ. Trong khoảng đất trá»i má»™t tia chá»›p chói lòa, sau đó má»™t luồng ánh sáng cá»±c mạnh bùng lên vây bá»c tất cả và o trong. Bá»n há» cảm thấy má»™t sức mạnh Ä‘ang hút mình và o nhÆ°ng không thể khống chế nổi bản thân nữa, ngay tiếp đó là má»™t tiếng nổ vang rá»n.
Trần Phong cảm thấy mình bị cuốn và o má»™t Ä‘Æ°á»ng hầm chứa Ä‘á»±ng nguồn năng lượng siêu nhiên, tốc Ä‘á»™ nhanh tá»›i mức khiến cảm nháºn vá» má»i váºt nhÆ° dừng hẳn lại. ÄÆ°á»ng hầm rất dà i nhÆ°ng rất chóng tá»›i táºn cùng, nÆ¡i đó dÆ°á»ng nhÆ° là má»™t hồ nÆ°á»›c, Trần Phong khi ấy mất Ä‘i ý thức.
Không biết trải qua bao lâu, Trần Phong cảm giác toà n thân Ä‘au nhức, cháºm rãi mở mắt ra, nhìn thấy mình Ä‘ang nằm trong nÆ°á»›c, đầu dá»±a trên hòn đá nÆ¡i bá» hồ. Tầm nhìn mỠảo khiến hắn lại thấy chóng mặt ngất Ä‘i, trÆ°á»›c khi hôn mê dÆ°á»ng nhÆ° hắn nhìn thấy má»™t con ngá»±a trắng, hÆ¡n nữa nó còn dang đôi cánh trắng muốt hạ xuống từ trá»i cao. Trên lÆ°ng ngá»±a bất ngá» lại chÃnh là Ức Hà Phiêu, bạch sắc thiên mã hạ xuống ngay gần bên hắn, Ức Hà Phiêu xuống ngá»±a, sau đó bÆ°á»›c tá»›i chá»— hắn, mặt nở nụ cÆ°á»i…
Trần Phong tỉnh lại lần nữa thì thấy mình Ä‘ang nằm trên giÆ°á»ng, hắn biết mình đã được ngÆ°á»i cứu. Hắn xuồng giÆ°á»ng ngồi bên bà n, tá»± rót cho mình má»™t tách trà , cách bà i trà xung quanh có phần tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° phòng ốc ở Tá» Trúc lâm.
Hắn vừa uống trà vừa nghÄ© tá»›i những việc đã xảy ra. Hắn nhá»› lại lúc mình dẫn đầu năm vị Vua tinh linh đại chiến cùng ThÃch khách Ma tá»™c, sau đó má»™t tiếng nổ vang má»i ngÆ°á»i lạc mất nhau. Ở nÆ¡i táºn cùng của Ä‘Æ°á»ng hầm hắn ngã và o hồ nÆ°á»›c, bò lên bá» rồi lại ngất Ä‘i, trÆ°á»›c khi hôn mê nhìn thấy Ức Hà Phiêu cưỡi bạch sắc thiên mã, lẽ nà o nà ng đã cứu mình vá»? Trần Phong nghÄ© váºy. NhÆ°ng không thể nà o, Ức Hà Phiêu do chÃnh tay hắn chôn cất, sao có thể sống lại được?
Trần Phong uống liá»n ba tách trà , thần trà đã tỉnh táo hoà n toà n. Và o lúc hắn còn Ä‘ang không biết lý giải má»i chuyện thế nà o, cá»a bị đẩy mở, ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o chÃnh là Ức Hà Phiêu cưỡi bạch sắc thiên mã mà hắn nhìn thấy trÆ°á»›c khi hôn mê.
- Ức Hà Phiêu, sao lại là nà ng? Sao nà ng lại ở đây?
Trần Phong há»i ngay Ä‘iá»u Ä‘ang nghi vấn trong lòng.
- Công tá», tên của ta không phải là Ức Hà Phiêu. Äây là nhà ta, ba ngà y trÆ°á»›c ta thấy công tá» hôn mê ở bên hồ nên má»›i Ä‘Æ°a chà ng vỠđây.
Cô nương nà y rõ rà ng không phải là Ức Hà Phiêu.
- Nà ng không phải Ức Hà Phiêu Æ°? Váºy nà ng là ai?
Trần Phong há»i tiếp.
- Tên ta là Y TÃch.
Nữ tá» trả lá»i.
- Y TÃch.
Trần Phong Ä‘ang lặp Ä‘i lặp lại trong lòng, nÆ¡i ký ức dÆ°á»ng nhÆ° có chút ấn tượng mÆ¡ hồ.
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng đã cứu.
- Không cần phải thế, việc nà y có đáng gì đâu. À phải, công tá» ba ngà y rồi không ăn gì chắc là đói lắm, ta đã là m cho chà ng má»™t Ãt đồ Ä‘iểm tâm, chà ng nếm thá» nhé.
Y TÃch đặt Ä‘iểm tâm lên trên bà n, có tá»›i bảy tám món.
- Cô nÆ°Æ¡ng, xin há»i khi cứu ta nà ng có thấy những bằng hữu của ta không?
Trần Phong nhá»› tá»›i bá»n Ngá»± Nô.
- Không. Äây là Vong Ưu cốc, ngÆ°á»i ngoà i rất Ãt khi tiến và o. Ta nghÄ© chắc chà ng ngã từ trên núi xuống, có lẽ bằng hữu của chà ng Ä‘ang tìm chà ng trên đỉnh núi, đừng quá lo lắng.
Y TÃch an ủi.
- Hi vá»ng nhÆ° váºy.
Trần Phong dùng bữa Ä‘iểm tâm được Y TÃch chuẩn bị mà trong lòng không ngừng lo lắng vá» các tinh linh VÆ°Æ¡ng tá»™c. Vị nữ tá» có tên Y TÃch trÆ°á»›c mắt nà y có gì đó phảng phất trong ký ức, chỉ là vì nà ng trông giống nhÆ° Ức Hà Phiêu chăng?
- Cô nÆ°Æ¡ng, nà ng có biết gần đây có nÆ¡i nà o tên là Tá» Trúc lâm không, trên núi có má»c đầy loà i trúc mà u tÃm ấy.
- Ta chÆ°a từng nghe nói tá»›i nÆ¡i nà o tên là Tá» Trúc lâm, nhÆ°ng trong Vong Ưu cốc má»c đầy loà i trúc tÃm, chà ng ra nhìn xem.
Y TÃch vui vẻ mở cá»a, Trần Phong bÆ°á»›c ra. Vừa nhìn qua, má»™t dải trúc tÃm dÆ°á»›i là n gió thổi xao Ä‘á»™ng nhÆ° sóng biển tháºt hoà nh tráng xiết bao.
Lúc nà y Trần Phong má»›i phát hiện ngôi nhà hắn ở nằm trên cao, hÆ¡n ná»a còn ngay đỉnh, do đó có thể nhìn ra rất xa. Cảm giác nà y có chút gợi lại Tá» Trúc lâm, nhÆ°ng nÆ¡i đó đã bị thụ yêu phá hủy rồi.
- Cô nÆ°Æ¡ng, nà ng có thể Ä‘Æ°a ta rá»i khá»i cốc được chăng, ta muốn Ä‘i tìm bằng hữu.
- Äiá»u nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là được, chẳng qua bây giá» bên ngoà i Ä‘ang rất nguy hiểm. Ma tá»™c đã tấn công và o phà m trần, Thần tá»™c Ä‘ang toà n lá»±c ngăn trở Ma tá»™c đồ sát, Hoà ng tá» phà m trần cÅ©ng Ä‘Æ°a võ sÄ© tá»›i chống cá»± lại Ma tá»™c.
Lá»i Y TÃch nói vá»›i Trần Phong nhÆ° ánh hà n quang lóe ra khi thanh kiếm rá»i bao.
- Sao? Sao có thể nhÆ° váºy được? Má»›i có ba ngà y mà Ma tá»™c đã tấn công và o phà m trần sao?
Trần Phong thực không thể nà o tin được.
- Không phải là ba ngà y, đã ba mÆ°Æ¡i ngà y rồi, hiện Ma tá»™c còn Ä‘ang ở cá»a ngõ và o phà m trần. Chúa tể Thần tá»™c đã mang theo những ngÆ°á»i có linh lá»±c cao nhất tá»›i ngăn trở, nhÆ°ng Ma tá»™c quá mạnh, không biết có thể ngăn chặn được bao lâu.
- Ba mÆ°Æ¡i ngà y? Äây rốt cuá»™c là chuyện gì?
Trần Phong cà ng lúc cà ng không hiểu.
- Chúa tể Thần tá»™c? Ngà i chẳng phải đã đồng quy vu táºn cùng ThÆ°Æ¡ng Xá rồi sao?
- Công tá», chà ng nói gì thế?
Y TÃch bỡ ngỡ.
- Cô nÆ°Æ¡ng, nói thá»±c là , trÆ°á»›c khi ta hôn mê và o lúc ba ngà y trÆ°á»›c đây, ta Ä‘ang dẫn đầu các tinh linh VÆ°Æ¡ng tá»™c đại chiến cùng ThÃch khách Ma tá»™c trong Tá» Trúc lâm. NhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên má»™t tiếng Ä‘á»™ng vang lên rồi chúng ta biến mất, khi ta tỉnh lại thì đã ở nÆ¡i nà y rồi.
Trần Phong kể lại sá»± việc sÆ¡ lược cho Y TÃch.
- Việc… việc nà y sao có thể được?
Giá» tá»›i lượt Y TÃch không dám tin.
- Ta thÆ°á»ng cưỡi Thiên Mã LÆ°u Tinh ra khá»i cốc, chuyện má»™t tháng trÆ°á»›c Ma tá»™c lần đầu tấn công đến ta còn táºn mắt nhìn thấy, sau nà y Thần tá»™c tá»›i ngăn trở ta cÅ©ng thấy, sao có thể nhÆ° chà ng nói được?
Trần Phong hiểu mình không há» nói sai, nhÆ°ng hắn cÅ©ng tin Ä‘iá»u Y TÃch nói. Hắn Ä‘ang nghÄ© xem vấn Ä‘á» nằm ở đâu, lẽ nà o lần đại chiến Tá» Trúc lâm tụ táºp quá nhiá»u năng lượng, sau đó mở ra cánh cá»a thá»i gian, giỠđây mình đã tá»›i má»™t ngà n năm trÆ°á»›c rồi chăng? Nếu đúng nhÆ° váºy, nữ tá» trông giống Ức Hà Phiêu trÆ°á»›c mắt hẳn phải là Công chúa.
- Công chúa!
Trần Phong bất giác báºt thốt.
- Công chúa? Công chúa gì cơ?
Y TÃch không hiểu lá»i Trần Phong nói.
- Cô nÆ°Æ¡ng, Thiên Mã LÆ°u Tinh mà nà ng nói chÃnh là con ngá»±a có đôi cánh bạch sắc nà ng cưỡi khi cứu ta à ?
Trần Phong há»i gấp.
- Äúng, chÃnh là nó. Nó là má»™t con thiên mã, luôn ở bên ta nên ta gá»i nó là LÆ°u Tinh.
Y TÃch đáp.
- Cha mẹ ngÆ°á»i thân của nà ng đâu? Nà ng quả thá»±c không biết mình là ai sao?
- Nói ra thì rất lạ lùng. Ta dÆ°á»ng nhÆ° sinh ra đã lá»›n nhÆ° váºy rồi, bởi vì ta không há» có ký ức khi còn nhá».
Câu trả lá»i của Y TÃch khiến Trần Phong Ä‘á»™t nhiên nhá»› lại chÃnh bản thân mình. Vá»›i ký ức trÆ°á»›c đây hắn cÅ©ng không nhá»› gì, dÆ°á»ng nhÆ° ký ức xÆ°a nhất chÃnh là lần chạy khá»i số mệnh bị Kinh Thiên truy sát, hÆ¡n nữa lại còn không hoà n chỉnh.
- Váºy nà ng vẫn luôn ở trong Vong Ưu cốc sao? Ta thấy nà ng không phải là ngÆ°á»i phà m trần bình thÆ°á»ng, trên ngÆ°á»i nà ng có linh lá»±c.
Trần Phong gạn há»i.
- Ta thÆ°á»ng có má»™t giấc má»™ng giống nhau, trong má»™ng thấy mình Ä‘ang soi gÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng hình ảnh phản xạ trong gÆ°Æ¡ng không ngá» lại có má»™t đôi cánh kim sắc. Nó bảo ta ở đây đợi má»™t ngÆ°á»i tên là Trần Phong, sau đó ta rất bình an chà o đón má»—i buổi bình minh rồi tạm biệt má»—i lúc hoà ng hôn, cứ nhÆ° váºy đợi má»™t ngÆ°á»i mình chẳng biết là ai.
- Có lẽ quả thực nà ng phải cứu ta.
Trần Phong dÆ°á»ng nhÆ° đã hiểu được má»™t Ãt, nhìn Y TÃch nói tiếp:
- Bởi vì ta chÃnh là Trần Phong.
- Chà ng chÃnh là … Trần Phong.
Sá»± kinh ngạc của Y TÃch chỉ trong thoáng chốc đã bình tÄ©nh lại được.
- Chà ng chÃnh là ngÆ°á»i đầu tiên thiếp gặp trong cốc sau bao nhiêu năm, thì ra má»i chuyện đã được sắp đặt từ trÆ°á»›c.
- Bây giỠta có thể khẳng định, ta đã quay trở lại một ngà n năm trước, hơn nữa còn gặp phải cuộc chiến tranh diệt thế Ma tộc tiến hà nh với phà m trần mà Ngự Nô nói.
- Chà ng nói chà ng đến từ má»™t ngà n năm sau? Váºy thì thiếp đợi chà ng để là m gi?
Y TÃch há»i lại.
- Có thể nói nhÆ° váºy, nhÆ°ng má»™t ngà n năm trÆ°á»›c chắc ta cÅ©ng đã trải qua, tuy nhiên không hiểu khi đó vá»›i thân pháºn nà o. Ta vượt qua ngà n năm chỉ để tìm nà ng, bởi vì nà ng là Công chúa của Thần tá»™c.
- à chà ng nói là , chúng ta đứng ở hai đầu thá»i gian cách nhau má»™t ngà n năm, ngÆ°á»i ná» tìm ngÆ°á»i kia. NhÆ°ng còn chuyện chà ng nói thiếp là Công chúa Thần tá»™c là nhÆ° thế nà o?
- Bảy trăm năm sau, nà ng quyết chiến cùng vá»›i Công chúa Ma tá»™c Kiển Xá, nhÆ°ng bị ả sát tá». Nà ng ngầm Ä‘em nguyên thần của mình ký sinh và o trong cÆ¡ thể của VÆ°Æ¡ng Xà , sau đó ba trăm năm được sinh ra, khi đó nà ng gá»i mình là Ức Hà Phiêu.
- A, chẳng trách chà ng vừa gặp thiếp đã gá»i thiếp là Ức Hà Phiêu, váºy sau đó thì sao?
- Sau đó nà ng bảo ta nghĩ biện pháp quay trở lại một ngà n năm trước, đem nguyên thần trao cho nà ng. Nà ng nói rằng khi ấy nà ng mạnh nhất, sau đó lại đưa nà ng quay trở lại một ngà n năm sau để ngăn cản cơn Vạn thế hạo kiếp tới gần.
Trần Phong nói xong lấy chiếc lông vÅ© kim sắc trao cho Y TÃch.
- Äây chÃnh là nguyên thần của nà ng. Công chúa Thần tá»™c có má»™t đôi cánh kim sắc, chÃnh là hình ảnh nà ng trông thấy mình trong má»™ng.
- Chiếc lông vũ nà y thực sự có thể là m thức tỉnh ký ức và linh lực của thiếp sao?
- Nà ng là Công chúa, nhất định có thể.
- Váºy để thiếp thá».
Y TÃch vung chiếc lông vÅ© lên, bay múa trong không trung. NÆ¡i vai Y TÃch chợt xuất hiện cÆ¡n Ä‘au nhói tá»›i táºn tim, sau đó má»c ra má»™t đôi cánh kim sắc. Y phục bạch sắc của Y TÃch cÅ©ng biến thà nh chiến y kim sắc. Trong thân thể nà ng có má»™t luồng sức mạnh nhÆ° sóng nÆ°á»›c khi có hòn đá ném xuống mặt hồ, từ từ lan rá»™ng. Trần Phong nhìn thấy truá»›c mắt mình chợt sáng lên, Công chúa có được linh lá»±c cÆ°á»ng đại nhÆ° váºy trở vá» má»™t ngà n năm sau, nhất định có thể đối đầu cùng Ma tá»™c. NhÆ°ng thân thể Y TÃch Ä‘á»™t nhiên lại cảm thấy má»™t cÆ¡n Ä‘au, kim sắc chiến y biến thà nh bạch y, đôi cánh kim sắc cÅ©ng co rút lại và o trong thân thể. Y TÃch Ä‘ang ở giữa không trung rÆ¡i xuống, Trần Phong bất chấp tất cả nhà o tá»›i ôm lấy Y TÃch, bốn mắt nhìn nhau, quên hết nguy hiểm, trong mắt chan chứa ngà n vạn tình thâm, mối tình xuyên qua ngà n năm dần dần tỉnh lại. Bá»n há» tiếp tục rÆ¡i xuống, nhÆ°ng không hiểu lúc nà o lại bay lên, thì ra Thiên Mã LÆ°u Tinh đã đỡ há» lại, bay vòng quanh khắp Vong Ưu cốc, tiếng chim Vong Ưu hát ca dÆ°á»ng nhÆ° khiến há» nhá»› lại mối tình há» dà nh cho nhau.
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
11-01-2009, 08:01 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Tiêu Dao - Truyá»n Thuyết Thánh Chiến
Chương 10 - Luân hồi ngà n năm (3)
Tác giả : Lâm Thiên Vũ
Dịch thuáºt : Aficio
Biên táºp : sheepboy
Nguồn : HNTD
- Trong thoáng chốc vừa qua thiếp dÆ°á»ng nhÆ° nhá»› lại mình chÃnh là Công chúa Thần tá»™c, cÅ©ng nhá»› lại má»™t Ãt ký ức liên quan tá»›i chà ng, nhÆ°ng sau đó tại sao linh lá»±c và đôi cánh của thiếp Ä‘á»u không còn nữa váºy?
Y TÃch há»i.
- Chắc rằng là thá»i cÆ¡ còn chÆ°a chÃn muồi chăng, đã có thể để ta Ä‘em nguyên thần Ä‘Æ°a cho nà ng, váºy nhất định phải có cách. Chúng ta bây giá» cÅ©ng không có biện pháp tốt hÆ¡n.
Trần Phong đáp.
- Lưu Tinh, hạ xuống đất đi.
Y TÃch ra lệnh cho Thiên Mã LÆ°u Tinh dừng lại trên mặt hồ, sau đó cùng Trần Phong nhảy xuống ngá»±a.
Trần Phong nhìn cảnh sắc trÆ°á»›c mặt. Äây là thượng du, nÆ¡i nà y chảy xuống má»™t con suối nhá», cây cối xung quanh có không biết bao nhiêu ong bÆ°á»›m lượn bay, muôn chim cùng hót, ngà n hoa nở rá»™, thÆ¡m ngát hÆ°Æ¡ng bay. Äiá»u nà y khiến Trần Phong nhá»› lại lúc Linh TÆ°á»ng tạo ra má»™ng cảnh cho hắn. Linh TÆ°á»ng nói má»™ng cảnh dá»±a và o mong muốn và khát vá»ng của ngÆ°á»i ta để tạo thà nh, khi ấy cảm giác ngá»t ngà o nhÆ° đã từng trải qua từ trÆ°á»›c, lẽ nà o đó là những thứ mình gặp má»™t ngà n năm trÆ°á»›c ở chÃnh chá»— nà y? GiỠđây Trần Phong đã không còn phân biệt được đâu là khởi đầu đâu là kết thúc, tá»±a hồ nhÆ° má»™t vòng luân hồi váºy.
Äâu đây chợt vá»ng lại má»™t bản hòa ca của lÅ© chim, Trần Phong quay đầu sang nhìn Y TÃch chân trần đứng trên tảng đá, mÅ©i chân chạm lên là n nÆ°á»›c trong vắt của khe suối. Nụ cÆ°á»i và tiếng ca của nà ng thuần khiết giống nhÆ° trong má»™ng cảnh đó, Ä‘iá»u nà y chÃnh là ký ức táºn sâu trong lòng hắn, là mong muốn, là khát vá»ng mà hắn luôn hÆ°á»›ng tá»›i. Cuối cùng hắn đã nhá»› lại những chuyện liên quan tá»›i má»™t ngà n năm trÆ°á»›c đây, hoặc giả thiết rằng hắn chỉ má»›i vừa trải qua thôi.
Trần Phong ngắm nhìn, lắng nghe, khóe môi dãn ra, nở nụ cÆ°á»i hoan hỉ. Lâu lắm rồi hắn không cảm thấy thÆ° thái hay cÆ°á»i được nhÆ° thế.
- Äến đây Ä‘i, trong suối có cá đấy, mình bắt cá Ä‘i.
Y TÃch bên con suối gá»i Trần Phong.
Trần Phong nhÆ° có thần xui quá»· khiến cởi luôn cả giầy, bắt chÆ°á»›c Y TÃch để chân trần nhảy xuống suối bắt cá, đôi khi ngẫu hứng còn hắt nÆ°á»›c lên nhau, tiếng cÆ°á»i trong trẻo của má»—i ngÆ°á»i vang lên khắp sÆ¡n cốc. Y TÃch bắt được má»™t con cá, sau đó hÆ°ng phấn reo lên, nhÆ°ng con cá trên tay quá trÆ¡n, sÆ¡ ý má»™t chút đã trượt mất. Tay Y TÃch trong không trung mau chóng tóm lại con cá, Trần Phong cÅ©ng tá»›i giúp, nhÆ°ng cá cuối cùng vẫn trốn thoát và o trong nÆ°á»›c, còn Y TÃch cÅ©ng theo đó mà ngã nhà o và o lòng Trần Phong, tiếng cÆ°á»i cÅ©ng nhÆ° hà nh Ä‘á»™ng Ä‘á»u dừng cả lại.
Lúc nà y, Y TÃch chỉ thấy trÆ°á»›c mắt mình là ngÆ°á»i đã được định sẵn trong số mệnh của nà ng, hÆ¡n nữa ngÆ°á»i nà y đã vượt qua cả ngà n năm để tá»›i gặp nà ng. Còn Trần Phong đã quên mất nữ tá» trong lòng hắn là Công chúa, hắn chỉ nhá»› nữ tỠấy từng xuất hiện trong ký ức, từng bị lãng quên và kiếm tìm trong tuyệt vá»ng. Hắn không thể lại đánh mất hoặc quên Ä‘i nữa. Trần Phong ôm Y TÃch tháºt chặt, vòng tay ấm áp nà y vá»›i Y TÃch là khát vá»ng của nà ng từ rất lâu rất lâu rồi, nà ng không thể nhầm lẫn được.
- Ta đã ở Thần tá»™c trong má»™t ngà n năm, dÆ°á»ng nhÆ° quên mất Ä‘i má»™t Ä‘oạn ký ức, ta nghÄ© đấy nhất định là nà ng.
Trần Phong thủ thỉ bên tai nà ng.
- Thiếp ở đây đợi chá», chÃnh là đợi chá» chà ng. Chà ng vượt qua ngà n năm, thiếp dừng lại ngà n năm, lần luân hồi nà y chắc hẳn chÃnh là để chúng ta tìm lại má»i thứ đã lãng quên.
Y TÃch e thẹn đáp.
- ÄÆ°a tay nà ng cho ta.
Trần Phong nhớ lại sự ấm áp nơi tay trái.
- Äể là m gì váºy?
Y TÃch Ä‘Æ°a tay phải ra, trong lòng Trần Phong ngÆ°á»›c đầu lên nhìn hắn.
- Má»—i lần ta nhá»› lại Ä‘á»u cảm giác sá»± ấm áp nÆ¡i tay trái, ta nghÄ© rằng khi nắm tay nà ng, sẽ cảm nháºn lại được sá»± ấm áp bên nhau qua ngà n năm ấy.
Trần Phong dùng tay trái nắm lấy tay phải của Y TÃch, sau đó trong thoáng chốc sắc mặt hắn đại biến.
- Tại sao không thấy sự ấm áp ấy, là nó biến mất hay nó căn bản không phải từ nà ng, đây là chuyện gì.
Trần Phong vá»™i đẩy Y TÃch trong lòng mình ra.
- Sao váºy? Trần Phong?
Y TÃch ngạc nhiên há»i.
Trần Phong bình tĩnh lại, hoặc có thể nói là tỉnh lại từ ảo mộng.
- Xin lỗi Công chúa.
- Thì ra khoảng cách giữa chúng ta là thân pháºn. Ta vừa xong cÅ©ng quên mất, xin lá»—i công tá».
Trên mặt Y TÃch trà n đầy ná»—i thất vá»ng.
Vua của tinh linh Phong tá»™c là Ngá»± Nô từng nói vá»›i ta, chiến tranh diệt thế của Ma tá»™c vá»›i phà m trần má»™t ngà n năm trÆ°á»›c đây cuối cùng được Hoà ng tá» của phà m trần dùng Huyết Oán Kiếm đẩy lùi Ma tá»™c mà kết thúc. Ta nghÄ© ta phải ngăn cản sá»± biến mất cuối cùng của Hoà ng tá», cùng anh ta quay trở vá» má»™t ngà n năm sau. Có nhÆ° váºy Huyết Oán Kiếm má»›i phát huy được uy lá»±c mạnh nhất, nhÆ° váºy má»›i có thể đánh bại được Ma tá»™c, Vạn thế hạo kiếp má»›i không thể gieo rắc tai Æ°Æ¡ng.
Trần Phong nhá»› lại những sá»± tình trá»ng yếu.
- Hôm nay Hoà ng tá» mang theo võ sÄ© tá»›i cá»a và o phà m trần cùng Thần tá»™c chống lại Ma tá»™c, chúng ta tá»›i xem Ä‘i.
Y TÃch luôn rất quan tâm tá»›i sá»± kiện nà y, hôm nay biết được mình là Công chúa Thần tá»™c lại cà ng thấy thêm phần trách nhiệm.
Trần Phong và Y TÃch cưỡi Thiên Mã LÆ°u Tinh bay ra khá»i Vong Ưu cốc, nÆ¡i đây đúng là thế ngoại Ä‘Ã o nguyên khiến ngÆ°á»i ta quên Ä‘i sầu muá»™n. Tốc Ä‘á»™ của Thiên Mã thá»±c nhanh nhÆ° lÆ°u tinh, nhÆ°ng Y TÃch bảo nó cháºm má»™t chút, để Trần Phong ngắm nhìn phà m trần.
Những Ä‘Æ°á»ng phố đông đúc Ä‘á»u thà nh hoang vắng, bao kiến trúc phồn hoa bị phá hủy không ngÆ°á»i lui tá»›i, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u trốn trong nhà mình, hiếm khi ra ngoà i. Trần Phong không hiểu há»i:
- Chẳng phải nà ng nói Ma tá»™c còn ở cá»a và o phà m trần Æ°, nhÆ°ng phà m trần sao lại đến ná»—i nà y?
- Äại quân chủ lá»±c của Ma tá»™c bị ngăn ở cá»a và o, nhÆ°ng có má»™t và i ThÃch khách đã tiá»m nháºp phà m trần rồi, giết Ä‘i rất nhiá»u tÆ°á»›ng quân lãnh binh, còn NgÅ© tá»™c tinh linh của Thần tá»™c Ä‘ang toà n lá»±c bảo há»™ bá»n há», chÆ°a cùng ThÃch khách giao chiến.
Y TÃch trả lá»i.
- Ngá»± Nô chÆ°a từng kể vá»›i ta vá» sá»± tình chiến tranh diệt thế có liên quan tá»›i chuyện của Công chúa, cÅ©ng có nghÄ©a là nà ng phải không mang thân pháºn Công chúa má»›i đúng. Nếu ta không và o vòng luân hồi ngà n năm thì nà ng nhất định vẫn còn ở trong Vong Ưu cốc, chúng ta Ä‘á»u không tham dá»± và o cuá»™c chiến tranh diệt thế nà y. NhÆ°ng giỠđây chúng ta đã tham dá»± và o, váºy chẳng phải đã thay đổi lịch sá» rồi sao?
Trần Phong có chút lo âu không thể nói rõ.
- Chuyện trong quá khứ quả thực có thể thay đổi ư?
Y TÃch thắc mắc.
- Ta không biết, nhưng sau khi chiến tranh diệt thế kết thúc, không hỠcó tên của chúng ta.
Trần Phong cũng băn khoăn.
- Chiến tranh diệt thế đã không thà nh công, váºy chúng ta tốt nhất là không nên thay đổi thì tốt hÆ¡n, không thì khéo quá hóa vụng khiến cho Vạn thế hạo kiếp đến sá»›m má»™t ngà n năm.
Y TÃch bảo.
- Äược, nà ng bây giá» còn chÆ°a má»c ra đôi cánh kim sắc, váºy nà ng còn chÆ°a phải là Công chúa Ä‘Ãch thá»±c, hẳn sẽ không có ai để ý tá»›i chúng ta.
Trong khi Trần Phong và Y TÃch nói chuyện, Thiên Mã LÆ°u Tinh đã bay đến cá»a và o phà m trần. NÆ¡i nà y má»™t bên là sa mạc, má»™t bên là đại dÆ°Æ¡ng, còn có cả những ngá»n núi cao vút xuyên mây.
Khi Trần Phong và Y TÃch cưỡi Thiên Mã LÆ°u Tinh giữa không trung, Thiên Mã LÆ°u Tinh giang đôi cánh trắng muốt nhÆ° má»™t đám mây, do đó ngÆ°á»i phÃa dÆ°á»›i không phát hiện ra được.
- Äoà n ngÆ°á»i kia hẳn phải là võ sÄ© phà m trần, Ä‘i trÆ°á»›c nhất là Hoà ng tá»?
Trần Phong chỉ và o Ä‘oà n ngÆ°á»i mặc giáp sắt phÃa dÆ°á»›i nói.
- Äúng, Chúa tể Thần Ma lưỡng tá»™c Ä‘ang giao chiến, chà ng xem kìa.
Y TÃch nói.
Trần Phong nhìn tá»›i, nÆ°á»›c biển cuá»™n tung trá»i áºp xuống, còn cát trong sa mạc vá»›i nÆ°á»›c biển cùng va chạm vá»›i nhau, tạo thà nh vụ nổ rung trá»i chuyển đất. Lúc nà y võ sÄ© Hoà ng tá» dẫn đến cÅ©ng bắt đầu giao chiến cùng tiểu yêu Ma tá»™c.
Tiểu yêu của Ma tá»™c linh lá»±c yếu á»›t, không đủ để giết ngÆ°á»i. Võ sÄ© Hoà ng tá» Ä‘em đến toà n ngÆ°á»i kiêu dÅ©ng thiện chiến, đánh vá»›i lÅ© tiểu yêu không chút ngại ngần. Bá»n há» Ä‘á»u ôm trong lòng ý chà quyết tá», hoà i bão cứu quốc, sức lá»±c dùng tá»›i Ä‘á»u đã vượt qua cá»±c hạn của thân thể, nhÆ°ng vẫn tiếp tục vung binh khà liá»u mạng đánh giết lÅ© tiểu yêu.
Hai bên Ä‘á»u tá» thÆ°Æ¡ng vô số, lúc nà y má»™t ThÃch khách linh lá»±c cao cÆ°á»ng của Ma tá»™c đã tá»›i, sá» dung huyá»…n thuáºt lên mặt đất dÆ°á»›i chân Ä‘oà n võ sÄ© Hoà ng tá» Ä‘em đến. Cát biến thà nh cát lún, Ä‘oà n ngÆ°á»i của Hoà ng tá» từ từ bị lún và o, cà ng dùng sức vùng vẫy lún cà ng nhanh. Äồng thá»i ThÃch khách còn triệu hồi đá tảng dÆ°á»›i đất lên, sau đó tách ra thà nh từng khối từng khối tà n nhẫn trút thẳng xuống.
- Y TÃch, nà ng ở lại đây, ta xuống cứu ngÆ°á»i.
Trần Phong nói Ä‘oạn phi thân xuống dÆ°á»›i, vẫy tay lên gạt cá»± thạch sang bên, đây không phải là linh lá»±c, mà là công lá»±c. Sau đó hắn mau chóng hạ xuống ôm lấy Hoà ng tá». Lúc nà y Hoà ng tỠđã hôn mê bất tỉnh, đầu bị đá Ä‘áºp và o, máu còn Ä‘ang chảy, giá» không còn nhìn rõ được bá»™ dạng nữa.
Trần Phong đả bại ThÃch khách đó của Ma tá»™c rất dá»… dà ng, vừa muốn rút lui thì bị ThÆ°Æ¡ng Xá cản lại, bốn mắt nhìn nhau. Trần Phong đặt Hoà ng tá» lên lÆ°ng mình, hiểu rõ ThÆ°Æ¡ng Xá linh lá»±c cao cÆ°á»ng, vừa định rút Huyết Oán Kiếm ra thì Châu Tế xuất hiện ngăn trÆ°á»›c mặt Trần Phong.
- Mang Hoà ng tỠchạy đi đã, nơi nà y để ta ứng phó.
Trần Phong nghe lá»i mang Hoà ng tá» rá»i khá»i.
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
11-01-2009, 08:03 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Tiêu Dao - Truyá»n Thuyết Thánh Chiến
Chương 10 - Luân hồi ngà n năm (4)
Tác giả : Lâm Thiên Vũ
Dịch thuáºt : Aficio
Biên táºp : sheepboy
Nguồn : HNTD
Trần Phong mang Hoà ng tá» Ä‘ang trá»ng thÆ°Æ¡ng tá»›i má»™t ngôi miếu đổ, Y TÃch cÅ©ng Ä‘i theo cùng. Ngôi miếu nà y chỉ có má»™t tượng sÆ¡n thần cÅ© kỹ, bên trên giăng đầy mạng nhện, cá»a sổ bên tÆ°á»ng Ä‘á»u đã há»ng, trên mặt đất lại cà ng bừa bãi lá»™n xá»™n. Trần Phong đặt Hoà ng tá» lên má»™t đám cá» má»c đầy trên đất.
- Hoà ng tỠđã chết rồi.
Y TÃch cúi xuống bên Hoà ng tá», phát hiện ra mạch anh ta đã không còn Ä‘áºp, tim cÅ©ng đã ngừng.
- Chết rồi?
Trần Phong thá»±c lòng sợ rằng những chuyện được định sẵn sẽ bị thay đổi bởi hắn. Hắn nhá»› lại lá»i Ngá»± Nô từng nói, Huyết Oán Kiếm xuất hiện khiến cho Hoà ng tá» sống lại. Do đó Trần Phong lấy từ trong ngÆ°á»i ra Huyết Oán Kiếm đặt và o tay Hoà ng tá», nhÆ°ng Hoà ng tá» không có chút phản ứng nà o.
- Äiá»u nà y sao có thể được? Nếu Hoà ng tá» không sống lại thì ai ngăn cản Ma tá»™c tá»›i phà m trần đây?
- Công tá», trÆ°á»›c tiên đừng vá»™i, có lẽ có má»™t số chuyện chúng ta còn chÆ°a rõ.
Y TÃch khuyên nhủ.
- Có lẽ váºy, Ngá»± Nô nói năm đó Huyết Oán Kiếm trong tay Hoà ng tá» là thần của kiếm chứ không phải chân thân, đây lại là chân thân, có nghÄ©a là thần của Huyết Oán Kiếm không lâu nữa sẽ xuất hiện khiến Hoà ng tá» sống lại.
Trần Phong nói.
- Váºy bây giá» phải là m gì vá»›i Hoà ng tá»?
Y TÃch há»i.
- Hãy lau rá»a cho sạch gÆ°Æ¡ng mặt anh ta, sau đó chúng ta Ä‘Æ°a anh ta tá»›i Hoà ng Lăng, nÆ¡i đó có thể bảo quản tháºt tốt thi thể.
Trần Phong nói rồi bÆ°á»›c ra khá»i miếu, ngồi nghỉ trên cầu thang của ngôi miếu đổ, nhìn bầu trá»i nghÄ© tá»›i má»™t số chuyện.
Ngà n sao lấp lánh trên cao, Trần Phong biết trong đó có má»™t ngôi sao là Thiên Mã LÆ°u Tinh, chỉ cần Y TÃch gá»i má»™t tiếng là nó sẽ xuất hiện trÆ°á»›c mặt trong nháy mắt. Trần Phong thá»±c không muốn tham dá»± và o cuá»™c chiến nà y, sợ rằng hắn sẽ là m thay đổi sá»± thất bại của chiến tranh diệt thế, nhÆ° váºy Vạn thế hạo kiếp sẽ tá»›i sá»›m má»™t ngà n năm. Hắn chỉ muốn mau Ä‘Æ°a Công chúa trở vá», nhÆ°ng hiện tại Công chúa vẫn chÆ°a hồi phục linh lá»±c và ký ức, cá»a thá»i gian cÅ©ng chẳng thể mở ra, do đó chỉ có thể ở lại nÆ¡i nà y.
Trần Phong không biết phải là m sao, Ä‘Ã nh thuáºn theo tá»± nhiên phát triển thế nà o. Hắn vừa bÆ°á»›c và o cá»a miếu liá»n va ngay phải Y TÃch Ä‘ang Ä‘i ra. Sau khi hai ngÆ°á»i tách ra, Y TÃch nói:
- Công tá», chà ng nhìn Hoà ng tá» xem.
- Hoà ng tỠsao rồi? Chẳng lẽ sống lại rồi sao?
Trần Phong vá»™i há»i.
- Không phải, chà ng tự mình xem là biết.
Y TÃch và Trần Phong bÆ°á»›c và o miếu. Trần Phong nhìn khuôn mặt được Y TÃch lau rá»a sạch của Hoà ng tá», không ngá» khuôn mặt ấy giống hệt bản thân hắn. Nhất thá»i hắn đứng lặng không nói nên lá»i.
- Công tá», lẽ nà o má»™t ngà n năm trÆ°á»›c đây chà ng có thân pháºn là Hoà ng tá»?
Y TÃch do dá»±.
- Ta không biết, có lẽ chỉ là tướng mạo tương tự nhau mà thôi, trước tiên hãy đưa và o Hoà ng Lăng rồi nói tiếp.
Hoà ng Lăng là cấm địa của Hoà ng gia, mai táng thân thể Hoà ng đế các Ä‘á»i. Nghe nói trong Hoà ng Lăng bà y bố cÆ¡ quan dà y đặc, hÆ¡n nữa còn quá»· dị nhÆ° mê cung, lại thêm bao nhiêu cao thủ giữ những nÆ¡i trá»ng yếu.
Hoà ng Lăng xây trên vùng đất linh khà phong thủy, nhÆ° váºy má»›i có thể bảo tồn được hoà ng thất và quốc gia. Trần Phong và Y TÃch để Thiên Mã LÆ°u Tinh cõng Hoà ng tá». Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i có vô số Hoà ng Lăng nhÆ°ng Y TÃch nói Ä‘á»u là giả, bởi vì đó không phải là vùng đất phong thủy tốt nhất, chỉ để mê hoặc những kẻ đến Hoà ng Lăng trá»™m bảo váºt mà thôi.
Äi được rất xa, há» dừng lại ở má»™t ngá»n núi trông rất bình thÆ°á»ng. Y TÃch chỉ và o đám sÆ°Æ¡ng phủ đầy trá»i nói:
- Äây không phải là sÆ°Æ¡ng Ä‘Æ¡n thuần mà là do linh lá»±c tạo thà nh, cÅ©ng chÃnh là phong thủy bảo địa. Thiếp nghÄ© Hoà ng Lăng phải nằm ở đây.
- Sương mù nà y bao năm không tan, hơn nữa còn phát ra ánh sáng và sự ấm áp khiến cho tinh thần sảng khoái, hẳn phải ở đây rồi.
Trần Phong bảo.
- Nhưng sương phủ quá lớn, chúng ta là m sao tìm được?
Y TÃch buồn rầu.
- Nà ng dùng lông vÅ© kim sắc thá» thi hà nh huyá»…n thuáºt xem, có lẽ giúp cho trÆ°á»›c mắt chúng ta rõ rà ng hÆ¡n má»™t chút.
Trần Phong đỠnghị.
Y TÃch lấy chiếc lông vÅ© kim sắc trên đầu xuống, sau đó biến thà nh má»™t phiến lá kim sắc, khẽ vung lên giữa mà n sÆ°Æ¡ng. Má»™t Ãt sÆ°Æ¡ng Ä‘á»ng lại bên trên, sau đó Y TÃch khiến những giá»t sÆ°Æ¡ng Ä‘á»ng nà y tiến và o mắt mình và Trần Phong, trÆ°á»›c mắt thoáng chốc sáng rõ, nhìn xuyên qua lá»›p sÆ°Æ¡ng dà y đặc, thấy má»™t sÆ¡n Ä‘á»™ng có hai võ sÄ© đứng gác, cá»a Ä‘á»™ng viết: Hoà ng Lăng.
Trần Phong và Y TÃch nhìn nhau cÆ°á»i, sau đó cùng Ä‘i tá»›i. Vừa má»›i nhìn tưởng là gần ngay trÆ°á»›c mắt nhÆ°ng há» phải vượt qua rất nhiá»u bụi cây và mê cung má»›i tá»›i được.
- Chúng ta phải nghÄ© biện pháp má»›i được, nếu cứ xông bừa và o sẽ là m tổn hại tá»›i ngÆ°á»i vô tá»™i, những võ sÄ© đó Ä‘á»u là tá» sÄ©.
Y TÃch nói.
- Cứ nhìn là thấy, Ä‘ao không rá»i tay, cảnh giác cao Ä‘á»™, chẳng qua ta nghÄ© chúng ta căn bản không có cách nà o dẫn há» Ä‘i chá»— khác, bởi vì há» tuyệt đối sẽ không rá»i khá»i nÆ¡i nà y ná»a bÆ°á»›c.
Trần Phong đáp.
- Váºy đợi trá»i tối rồi nói tiếp, chúng ta cÅ©ng cần phải nghỉ ngÆ¡i.
Hai ngÆ°á»i Trần Y cÅ©ng không có biện pháp tốt hÆ¡n, chá»n vị trà cách xa các võ sÄ© má»™t chút nghỉ ngÆ¡i, đến lá»a cÅ©ng không nhóm lên.
Chỉ có Ä‘iá»u đêm không phải quá Ä‘en tối, tuy không có ánh trăng nhÆ°ng trá»i đầy sao sáng, còn cả loà i Ä‘om đóm bay khắp nÆ¡i nÆ¡i. Nguồn sáng kiểu nà y tuy yếu mà huyá»n ảo mông lung, từng Ä‘iểm từng Ä‘iểm má»™t đẹp tá»›i mức khiến Y TÃch bâng khuâng, bởi vì trong Vong Ưu cốc không có Ä‘om đóm.
Y TÃch nhảy múa cùng vá»›i Ä‘om đóm. Trần Phong ngắm nhìn nhÆ° say nhÆ° mê. Má»—i má»™t ánh mắt, má»™t nét mặt của Y TÃch dÆ°á»ng nhÆ° Trần Phong Ä‘á»u đã từng trông thấy trong ký ức, những thứ mÆ¡ hồ trong quá khứ giá» nhìn lại thấy nhÆ° chẳng chút đổi thay, trở thà nh vô cùng quý giá.
Bầu trá»i sáng rá»±c lên, giống nhÆ° ánh lÆ°u tinh, nhÆ°ng so vá»›i lÆ°u tinh còn sáng hÆ¡n nhiá»u lần. Äá»™ng tác của Y TÃch dừng lại giữa không trung, mắt dõi theo luồng ánh sáng rÆ¡i xuống, Trần Phong cÅ©ng váºy.
- Hoà ng Lăng ở đó.
Hai ngÆ°á»i đồng thá»i báºt thốt, sau đó cùng lúc phóng tá»›i.
Khi đến Hoà ng Lăng, phát hiện thấy trên không trung phủ má»™t tầng ánh sáng mà u Ä‘á» nhÆ° máu, cÅ©ng nhÆ° sÆ°Æ¡ng, từ trong Hoà ng Lăng phát ra. NhÆ°ng võ sÄ© bên ngoà i Hoà ng Lăng vẫn bất Ä‘á»™ng, đứng y nguyên tại chá»—. Xem ra nhiệm vụ của há» chỉ là canh giữ cá»a, bên trong nhất định còn có ngÆ°á»i khác quản lý.
- Äám đầu gá»— nà y xem ra không dá»… đối phó, không còn biện pháp nà o khác.
Y TÃch nói rồi ra vẻ muốn Ä‘á»™ng thủ.
- Äể ta thá» xem.
Trần Phong nói xong là m bộ dạng nghênh ngang bước tới.
- Vừa rồi có chuyện gì thế? Huyết quang sao lại xuất hiện bên trên Hoà ng Lăng?
Trần Phong nghiêm nghị cất tiếng.
- Bẩm Hoà ng tá», Tinh Quân nói rằng đêm nay trên trá»i sẽ xuất hiện chuyện lạ, ánh sáng vừa lÆ°á»›t qua bầu trá»i chÃnh là điá»u Tinh Quân từng nói.
Má»™t võ sÄ© đáp. Tinh Quân mà võ sÄ© nói là Quốc sÆ° của phà m trần, ngÆ°á»i đứng dÆ°á»›i má»™t ngÆ°á»i mà trên cả vạn ngÆ°á»i.
- Hoà ng Lăng là trá»ng đại, không thể để có chút gì tổn hại, ta phải Ä‘i xem xem thế nà o.
Trần Phong nói đoạn bước lên trước.
- Bẩm Hoà ng tá», đừng là m khó chúng thần. NÆ¡i nà y ngoại trừ Hoà ng đế và Tinh Quân ra ai cÅ©ng không thể và o được.
Một võ sĩ ngăn cản.
- Ta cÅ©ng không thể sao? GiỠđây bên ngoà i binh hoang mã loạn, Ma tá»™c rất chóng thôi sẽ tấn công xuống phà m trần, thiên tượng lạ nhÆ° váºy ta nhất định phải xem cho rõ.
Trần Phong lá»™ vẻ tức giáºn.
- Má»i chuyện đã có Tinh Quân định Ä‘oạt, xin má»i Hoà ng tá».
Võ sĩ vừa xong đáp.
- Hoà ng đế có khẩu dụ, lệnh cho ta phải là m má»™t việc bà máºt, nếu nhÆ° có ai cản trở, giết chết không tha.
Äôi mắt Trần Phong đầy sát khà nhìn bá»n há», nhÆ° thể Ä‘ao rá»i khá»i bao.
- Tinh Quân nhân cÆ¡ há»™i phà m trần đại loạn, mang lòng phản nghịch. Lần nà y ta cùng Hoà ng tá» Ä‘i Ä‘iá»u tra chuyện nà y, nếu các ngÆ°Æ¡i dám cản trở, sẽ bị xá» tá»™i nhÆ° phản nghịch.
Y TÃch mang theo Hoà ng tá» Ä‘Ãch thá»±c cÅ©ng dõng dạc bÆ°á»›c ra bảo.
- Còn ngươi là ai?
Võ sÄ© há»i.
- Cho các ngÆ°Æ¡i xem má»™t ngÆ°á»i.
Y TÃch nói rồi Ä‘Æ°a Hoà ng tá» tháºt ra cho há» xem, giỠđã chỉ còn là má»™t bá»™ tá» thi.
- Äây là thế thân của Hoà ng tá», nếu không có hắn hôm nay ngÆ°á»i chết chÃnh là Hoà ng tá» rồi, kẻ hạ thủ chÃnh là Tinh Quân. Ta là ngÆ°á»i được Hoà ng đế an bà i trong phủ của Tinh Quân để giám sát má»i chuyện liên quan tá»›i Tinh Quân. Tinh Quân ra lệnh cho ta Ä‘Æ°a thi thể Hoà ng tá» và o Hoà ng Lăng, sau đó tuyên bố vá»›i thiên hạ cái chết của Hoà ng tá», nhân cÆ¡ há»™i phà m trần đại loạn, lão sẽ tranh ngôi Ä‘oạt vị.
- Äiá»u nà y sao có thể được? Tinh Quân không gì không thể là m được, nếu nhÆ° các ngÆ°á»i lừa ngà i thì căn bản không thể qua mắt ngà i được.
Võ sĩ lạnh nhạt lên tiếng.
- Cái “không gì không thể là m được†của Tinh Quân chỉ là chuyện vặt vãnh thôi, ta không muốn tốn nÆ°á»›c bá»t cùng các ngÆ°Æ¡i nữa, nếu dám ngăn trở, Ä‘Ãch thị phÆ°á»ng phản nghịch.
Trần Phong quát lớn.
Những võ sÄ© nà y Ä‘á»u là ngÆ°á»i trung thà nh, kể cả có chết cÅ©ng không muốn trên đầu mình có hai chữ phản nghịch. Bất đắc dÄ© há» Ä‘Ã nh phải nhÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng. Trần Phong ra lệnh:
- Nhá»› rằng Hoà ng tỠđã chết, nhÆ° váºy Tinh Quân má»›i có thể an tâm, chúng ta cà ng có cÆ¡ há»™i đối phó vá»›i lão. Còn nữa, bên trong Hoà ng Lăng là mạch nguồn sống của phà m trần, nhất định phải bảo vệ, không được để bất kỳ ai tiến và o, cÅ©ng không được rá»i khá»i.
- Tuân lệnh, thÆ°a Hoà ng tá»!
Trần Phong và Y TÃch Ä‘Æ°a Hoà ng tá» và o Hoà ng Lăng rồi má»›i thở phà o nhẹ nhõm, để giảm bá»›t thÆ°Æ¡ng vong và náo Ä‘á»™ng cÅ©ng Ä‘Ã nh phải bất chấp thủ Ä‘oạn. Còn vá»›i Tinh Quân đó, tuy nói rằng dÆ°á»›i má»™t ngÆ°á»i trên vạn ngÆ°á»i nhÆ°ng Hoà ng đế rất nghe theo lá»i ông ta, lại cà ng không để Hoà ng tá» có chiến công lẫy lừng và o mắt. Loại ngÆ°á»i nhÆ° váºy sao có thể không mang dã tâm, nhÆ°ng có phải là phản nghịch hay không lúc nà y nói ra e vẫn còn là quá sá»›m.
- NÆ¡i nà y thá»±c giống nhÆ° mê cung, Ä‘Æ°á»ng nà o má»›i là sinh lá»™ đây?
Lúc nà y Trần Phong và Y TÃch đứng trÆ°á»›c má»™t ngã ba, xung quanh đầy những con Ä‘Æ°á»ng nhá» và cá»a Ä‘á»™ng khiến cho ngÆ°á»i ta má»›i nhìn qua đã muốn hoa mắt chóng mặt rồi.
- TrÆ°á»›c tiên hãy nghỉ ngÆ¡i chút đã. NÆ¡i nà y là bà máºt của hoà ng thất, nhất định bà y bố rất nhiá»u cÆ¡ quan, để Hoà ng tá» lại nÆ¡i nà y không khó nhÆ°ng ta thấy rất hứng thú vá»›i những thứ khác.
Trần Phong nói.
- Luồng huyết quang từ trá»i cao vây lấy Hoà ng Lăng?
Y TÃch cÅ©ng Ä‘oán ra.
- Ta có cảm giác rất lạ, mà u Ä‘á» máu ấy quá thu hút vá»›i ta. Ta tháºm chà còn có thể ngá»i thấy mùi máu, nhÆ°ng mùi máu ấy không đến từ hiện tại mà từ không lâu sau nà y.
Trần Phong suy luáºn.
- Hi vá»ng đây không phải là âm mÆ°u của Tinh Quân.
Tà i sản của Sóng Xô Bá»
Từ khóa được google tìm thấy
ãàðàíò , doc truyen tieu dao , phệ hồn thánh thú , phi thang chi hau , tieu dao thanh chien , tieu dao truyen thuyet , tieu dao- thanh chien , tieu thuyet tieu dao , truyện tiêu dao , truyện tiêu dao , truyen thiet thanh chien , truyen thyet thanh chien , truyen tieu dao , truyen tieu dao tron bo , tryen tieu dao