Hồi 47
U Linh Tráºn Pháp
Lâm Thủy Trúc.
Äúng là cái tên Lâm Thủy Trúc. Äó là má»™t khu rừng trúc vá»›i diện tÃch Ä‘á»™ và i trăm mẫu. NhÆ°ng nó lại lá»t thá»m giữa má»™t hồ nÆ°á»›c mênh mông, nên xa xa trông tá»±a má»™t quả đồi xanh nhô lên trên mặt nÆ°á»›c hồ trong vắt. Khung cảnh vừa ngoạn mục vừa tÄ©nh lặng, mà bất cứ ai đặt chân đến trong tâm định sẽ nẩy sinh ý niệm chối bá» hồng trần tục lụy mà đi tìm sá»± thanh nhà n êm ả.
Chiếc thuyá»n nan từ từ nép mạn và o gỠđất khu rừng trúc. Tiêu Thái Ngá»c cùng vá»›i Lệnh Thế Kiệt bÆ°á»›c lên bá». Thế Kiệt nhìn Thái Ngá»c há»i:
− Tá»· tá»·... chúng ta đã đến Lâm Thủy Trúc. Äệ không biết sẽ tìm được gì ở đây.
− Tá»· nghÄ© U Linh Nhân sẽ cho ngÆ°á»i đón chúng ta.
Äúng nhÆ° Thái Ngá»c dá»± Ä‘oán, từ trong khu rừng trúc hai gã hán nhân cao nhá»ng, váºn y trang đạo tỳ trổ khinh thuáºt thượng thặng lÆ°á»›t ra.
Thái Ngá»c nhìn Thế Kiệt:
− Tỷ tỷ nói đúng đấy chứ?
Hai gã hán nhân bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Lệnh Thế Kiệt, ôm quyá»n xá rồi trịnh trá»ng nói:
− Công tá» chÃnh là Quá»· Kiếm Khách Lệnh Thế Kiệt?
− Tại hạ là Lệnh Thế Kiệt. Nhị vị huynh Ä‘Ã i là ngÆ°á»i của U Linh Môn?
Hai gã hán nhân gáºt đầu.
Thế Kiệt há»i tiếp:
− Nhị vị huynh đà i đến đón tại hạ?
Một gã đứng bên phải đáp:
− Äúng nhÆ° thế.
Gã đứng bên trái tiếp lá»i:
− Lệnh công tá» cứ Ä‘i thẳng và o rừng trúc sẽ tá»›i Trúc Xá Äà o Viên. Có ngÆ°á»i Ä‘ang chá» Lệnh công tá».
Thế Kiệt ôm quyá»n xá hai gã đó rồi trịnh trá»ng nói:
− Äa tạ nhị vị huynh Ä‘Ã i đã chỉ giáo.
Chà ng quay lại Tiêu Thái Ngá»c:
− Tỷ tỷ, chúng ta đi.
Thế Kiệt vừa quay lÆ°ng toan dợm bÆ°á»›c thì bất thình lình Thái Ngá»c xuất thủ vÆ°Æ¡n đôi ngá»c thủ chá»™p và o hổ khẩu hai gã hán nhân.
Thủ pháp của nà ng cá»±c kỳ nhanh và chÃnh xác, lại ra tay bất ngá» nên hai gã hán nhân không cách chi phản ứng kịp nên nhanh chóng bị Thái Ngá»c khống chế mạch môn.
Hai gã hán nhân tròn mắt nhìn nà ng:
− Cô nương...
Thái Ngá»c khắt khe há»i:
− Hai ngÆ°Æ¡i không dẫn Ä‘Æ°á»ng cho bổn cô nÆ°Æ¡ng và Lệnh công tá»? Tháºt ra hai ngÆ°Æ¡i là ai?
− Cô nương...
Thái Ngá»c gằn giá»ng:
− Hai ngươi là ai?
Hai gã hán nhân ấp úng nhÆ° ngáºm bồ hòn.
Thái Ngá»c cau mà y trầm giá»ng nói gằn từng tiếng:
− Bổn cô nương có thể lấy mạng hai ngươi trong chớp mắt đó.
Thế Kiệt bối rối xen và o:
− Tỷ tỷ.
Thái Ngá»c nhìn chà ng rồi quay lại hai gã hán nhân:
− Ta biết ngÆ°á»i U Linh Môn chẳng bao giá» xuất hiện má»™t cách bình thÆ°á»ng nhÆ° hai ngÆ°Æ¡i cả. Hai ngÆ°Æ¡i không phải là ngÆ°á»i của U Linh Môn.
Nà ng vừa nói vừa váºn chân âm xiết đôi ngá»c trảo. Hai gã hán nhân nhăn nhó vì Ä‘au Ä‘á»›n.
Gã đứng bên trái Thái Ngá»c rối rÃt nói:
− Cô nương tha mạng... nhẹ tay cho huynh đệ chúng tôi.
− Muốn ta tha mạng, hai ngÆ°Æ¡i phải nói tháºt. Hai ngÆ°Æ¡i là ai?
Gã đứng bên phải ngáºp ngừng má»™t lát rồi nói:
− Không giấu gì cô nÆ°Æ¡ng, huynh đệ chúng tôi chỉ được ngÆ°á»i ta thuê đứng đây đón Lệnh công tá».
Thái Ngá»c gằn giá»ng:
− Hai ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là ngÆ°á»i trong võ lâm?
Hai gã hán nhân lắc đầu:
− Huynh đệ chúng tôi chỉ là những ngư phủ sống ven đây thôi.
Thái Ngá»c cau mà y:
− Hai ngÆ°Æ¡i dám qua mặt chủ nhân Ma Cung à ? Nếu chỉ là ngÆ° phủ bình thÆ°á»ng sao lại biết dụng thuáºt khinh công mà khinh thuáºt của hai ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chẳng tầm thÆ°á»ng chút nà o.
Gã hán nhân đứng bên trái thở ra rồi nói:
− Không giấu gì cô nÆ°Æ¡ng, huynh đệ chúng tôi khi nháºn lá»i đón Lệnh công tá» thì được oan hồn dạy cho cách chạy nhảy. Huynh đệ chúng tôi thấy hay nên há»c.
− Hai ngÆ°Æ¡i há»c bao lâu?
− Oan hồn linh thiêng Lâm Thủy Trúc chỉ dạy chúng tôi có má»™t canh giá».
Thái Ngá»c sá»ng sốt:
− Một canh gi�
Hai gã hán nhân gáºt đầu.
Thái Ngá»c nhìn lại Thế Kiệt:
− Äệ có tin há» không?
− Äệ tin những gì há» nói Ä‘á»u là sá»± tháºt.
Gã hán nhân đứng bên trái vội vã nói:
− Trong Lâm Thủy Trúc, có rất nhiá»u oan hồn.
Thái Ngá»c buông mạch môn hai gã hán nhân rồi từ tốn nói:
− Bổn cô nương tạm tin hai ngươi.
Thế Kiệt bất chợt ghịt tay Thái Ngá»c:
− Tỷ tỷ, hãy xem kìa.
Trong Lâm Thủy Trúc xuất hiện những chiếc bóng nhà n nhạt. Những chiếc bóng đó nhÆ° thoát hiện rồi thoát mất, cứ nhÆ° ngÆ°á»i ta bị hoa mắt, không thể nháºn định những chiếc bóng kia Ä‘ang là m gì.
Thái Ngá»c nhÃu mà y:
− Lạ tháºt, tá»· có cảm giác đây là má»™t tráºn pháp kỳ môn.
− Thì tá»· đã biết rồi, U Linh Môn khi xuất hiện thì chẳng tầm thÆ°á»ng là gì. Muốn biết hÆ° thá»±c thế nà o, chúng ta và o Lâm Thủy Trúc.
Thái Ngá»c gáºt đầu.
Hai ngÆ°á»i cùng song hà nh trổ thuáºt khinh công băng và o rừng trúc bạt ngà n. Bên trong rừng trúc vắng lặng đến rợn ngÆ°á»i. Lúc bên ngoà i phạm vi rừng trúc, Thế Kiệt và Thái Ngá»c còn thấy những chiếc bóng nhá»n nhợt, nhÆ°ng khi và o trong rồi thì há» lại chẳng thấy ai cả.
Thái Ngá»c trang trá»ng nói:
− Äệ đệ, đây đúng là tráºn pháp kỳ môn. Tá»· và đệ không thể rá»i nhau ná»a bÆ°á»›c nếu không muốn thất lạc nhau.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi xinh xắn của nà ng thì bất thình lình từ phÃa sau lÆ°ng Thái Ngá»c, hai nhà nh trúc vút đến táºp kÃch thẳng và o gáy Tiêu Thái Ngá»c. Thế công của nhà nh trúc tợ má»™t nhát Ä‘ao phạt má»™t cây chuối, nếu trúng tức khắc thủ cấp của Thái Ngá»c sẽ lìa khá»i cổ.
Thế Kiệt nhác thấy có tiếng gió lạ sau lÆ°ng mình, thanh Quá»· Kiếm Äoạn Hồn trong tay chà ng vụt thoát ra khá»i vá», tạo má»™t mà n ảnh quang xanh rá»n.
Nhà nh trúc bị lưỡi Quỷ Kiếm cắt thà nh từng đoạn nhỠrơi lã chã xuống đất.
Thái Ngá»c giáºt mình. Nà ng nhìn Thế Kiệt:
− Äệ đê.... đây đúng là má»™t cạm bẫy chết ngÆ°á»i. Chúng ta nhÆ° Ä‘ang đứng giữa má»™t rừng cao thủ mà chẳng nháºn biết hỠỞ đâu. Chúng ta nên trở ra thôi.
Thế Kiệt vừa định gáºt đầu theo ý của Tiêu Thái Ngá»c thì bất giác nghe văng vẳng tiếng gá»i thổn thức của Cáp Nháºt Hồng:
− Lệnh đại ca... Lệnh đại ca...
Chà ng thoạt biến sắc, bởi không ngá» Cáp Nháºt Hồng cÅ©ng có mặt trong Lâm Thủy Trúc.
Tiếng gá»i của Cáp Nháºt Hồng hình nhÆ° chỉ cách chà ng không quá ba trượng và ở phÃa sau má»™t bụi trúc lá»›n.
Tiếng gá»i của Cáp Nháºt Hồng khiến Thế Kiệt không cầm lòng được. Tiếng kêu của Cáp Nháºt Hồng còn văng vẳng thì Lệnh Thế Kiệt đã trổ khinh thuáºt Di Hình CÆ°á»›c Pháp, nhoang nhoáng len lá»i qua những tán trúc lÆ°á»›t vá» nÆ¡i phát ra tiếng gá»i của Cáp Nháºt Hồng.
Tiêu Thái Ngá»c hoảng hốt thét lá»›n:
− Äệ đệ, cẩn tháºn!
Tiếng thét của Tiêu Thái Ngá»c còn lồng lá»™ng thì sá»± biến đã xảy ra. Cả khu rừng trúc nhÆ° chuyển Ä‘á»™ng. Thái Ngá»c vừa toan thi triển khinh pháp bám theo Thế Kiệt thì chà ng đã mất hút trong sá»± vây bá»c của những tà ng trúc khổng lồ.
Không còn thấy bóng dáng Thế Kiệt, Thái Ngá»c bèn cất tiếng gá»i lá»›n, hy vá»ng sẽ có tiếng Thế Kiệt đáp trả:
− Äệ đê.... Lệnh đệ đê.... Hãy trả lá»i cho tá»· biết đệ Ä‘ang ở đâu.
Cùng vá»›i tiếng gá»i lanh lảnh đó, Thái Ngá»c xuất thủ, tống ra những đạo NgÅ© Âm Bạch Cốt Trảo đánh thẳng và o những tán trúc.
Vốn Ä‘ang lo lắng cho Thế Kiệt, Thái Ngá»c váºn dụng tá»›i mÆ°á»i thà nh chân âm, nên những đạo NgÅ© Âm Bạch Cốt của nà ng vô cùng cÆ°Æ¡ng mãnh, chỉ trong má»™t khoảng khắc ngắn ngủi mà mÆ°á»i tán trúc đã bị báºt gốc, rà o rà o ngã xuống, cùng vá»›i những tán trúc đổ xuống là những tiếng rú thất thanh.
Thái Ngá»c giáºt mình, vì ngỡ trảo công của nà ng đánh nhằm Thế Kiệt, nên vá»™i vã thu hồi chân nguyên lÆ°á»›t đến tán trúc vừa có tiếng rú vá»ng đến.
Ba lão đạo sÄ© váºn đạo bà o Võ Äang nằm khá»nh dÆ°á»›i đất, còn ngồi tÄ©nh thân kiết Ä‘Ã là HÆ° HÆ° đạo trưởng. Bên khóe miệng có má»™t vệt máu tÆ°Æ¡i Ä‘ang rỉ ra.
Thái Ngá»c cau mà y:
− Hư Hư đạo trưởng, sao lão lại có mặt ở đây?
HÆ° HÆ° đạo trưởng chÆ°a trả lá»i nà ng thì từ má»™t tán trúc khác bất ngá» có má»™t đạo chưởng phong cá»±c kỳ dÅ©ng mãnh bủa tá»›i Tiêu Thái Ngá»c.
Thế chưởng nà y mãnh tợ ba Ä‘Ã o, có thể san bằng lấp biển. Trong tình huống bất ngá», Thái Ngá»c liá»n Ä‘iểm mÅ©i hà i lÆ°á»›t lên cao ba trượng đạp lên trên sóng chưởng, rồi hoà nh thân vá»›i má»™t bá»™ pháp thần kỳ uyển chuyển, tung luôn bảy mảnh lụa thất sắc táºp kÃch vá» hÆ°á»›ng phát ra đạo kình.
Ầm!
Tán trúc báºt gốc, đổ luôn xuống đất.
Thái Ngá»c thét lá»›n:
− U Linh Nhân, đánh lén bổn cô nương thì đâu có tà i cán gì.
Nà ng cứ ngỡ U Linh Nhân ẩn núp sau những tán lá trúc và tráºn pháp kỳ môn táºp kÃch mình, nhÆ°ng khi tiếng hừ nhạt cất lên thì Tiêu Thái Ngá»c còn sững sá» hÆ¡n.
Tán trúc vừa báºt gốc thì Tây Kỳ Thạch Khởi nhÆ° từ dÆ°á»›i đất chui lên.
Lão nhìn Thái Ngá»c:
− Hừ, nếu không phải là ta thì đã táng mạng bởi Thất Sắc Äoạt Mạng của nà ng rồi.
Thái Ngá»c nhÃu mà y:
− Sao lão cũng ở đây?
Tây Kỳ nhìn Hư Hư đạo trưởng.
Lão dá»i mắt nhìn lại Tiêu Thái Ngá»c, cáu gắt nói:
− Trong Lâm Thủy Trúc nà y không phải có má»™t mình ta đâu, mà còn rất nhiá»u ngÆ°á»i.
NhÆ°ng tất cả Ä‘á»u bị che mắt bởi U Linh tráºn pháp của U Linh Môn. Nếu cứ hà nh xá» nhÆ° nà ng thì má»i ngÆ°á»i tá»± tà n sát lẫn nhau mà chết.
Nghe Tây Kỳ Thạch Khởi nói, Thái Ngá»c đâm ra bối rối.
Thấy vẻ bối rối của nà ng, Thạch Khởi dè bỉu nói:
− Nà ng lo lắng cho gã tiểu tỠLệnh Thế Kiệt à ?
− Lão không lo cho chà ng sao?
− Ta chỉ sợ những pho tượng kim thân La Hán của gã tiểu tỠkia rơi và o tay U Linh Môn mà thôi.
− Lão biết nhÆ° váºy sao không tìm cách hóa giải U Linh tráºn pháp?
− Hóa giải tráºn pháp U Linh thì không được hấp tấp nhÆ° nà ng. Cách hóa giải U Linh tráºn pháp của nà ng chỉ có lợi cho Lâm Thủy Trúc mà thôi.
Tây Kỳ nhìn lại Hư Hư đạo trưởng:
− Lão đạo sÄ© mÅ©i trâu đã giao thủ má»™t chưởng vá»›i ta nên má»›i bị ná»™i thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng.
Lão bị ná»™i thÆ°Æ¡ng bởi vì hóa giải U Linh tráºn pháp cÅ©ng nhÆ° nà ng váºy.
Tây Kỳ Thạch Khởi nhún vai:
− Võ Äang bốn ngÆ°á»i nháºp U Linh thì ba ngÆ°á»i đã chết bởi Thất Sắc Äoạt Mạng của nà ng. Còn má»™t thì Ä‘ang cố giữ cái mạng, xem ra Võ Äang đã đến thá»i mạt váºn rồi.
Tiêu Thái Ngá»c bÆ°á»›c đến bên HÆ° HÆ° đạo trưởng. Nhìn lÆ°á»›t qua ba cái xác của ba vị đạo trưởng nằm khá»nh dÆ°á»›i đất, nà ng bất giác tá»± trách mình đã hồ đồ vấy há»a cho há».
Thái Ngá»c nhá» giá»ng nói:
− Trưởng lão thấy trong nội thể ra sao?
HÆ° HÆ° đạo trưởng Ä‘ang váºn công Ä‘iá»u tức, nghe tiếng nà ng liá»n nhÆ°á»›ng mắt thở dà i má»™t tiếng.
Thái Ngá»c không chần chừ liá»n váºn hóa chân âm áp ngá»c thủ và o đại huyệt Kiên TÄ©nh của HÆ° HÆ° đạo trưởng. Lão đạo trưởng rùng mình má»™t cái, thổ luôn má»™t bụm máu bầm. Sau khi thổ được khối máu bầm, sắc mặt của lão nhanh chóng hồi phục.
Thấy Thái Ngá»c phà hoà i chân âm, Tây Kỳ Thạch Khởi cau mà y. Lão tằng hắng nói:
− Nà ng nên nhá»› bá»n đạo sÄ© Võ Äang lá»— mÅ©i trâu lúc nà o cÅ©ng huyênh hoang cho chúng là danh môn chÃnh phái thuá»™c bạch đạo. Còn nà ng chỉ thuá»™c và o hà ng hắc đạo tiện môn thôi, nên chẳng cần thiết phải tốn chân nguyên cho bá»n chúng.
Mặc cho Tây Kỳ Thạch Khởi nói, Thái Ngá»c vẫn tiếp tục truyá»n chân âm để thông kinh đả mạch cho HÆ° HÆ° đạo trưởng.
Tây Kỳ thở ra một tiếng:
− Từ lúc nà ng cáºn ká» gã tiểu tá» Lệnh Thế Kiệt thì thay đổi nhiá»u quá rồi đó.
Khi hÆ¡i thở của HÆ° HÆ° đại trưởng đã trở lại bình thÆ°á»ng, Thái Ngá»c má»›i thu hồi ngá»c thủ.
HÆ° HÆ° đạo trưởng thở hắt ra má»™t tiếng rồi ôm quyá»n xá Thái Ngá»c:
− Äa tạ Tiêu cô nÆ°Æ¡ng đã vì bần đạo mà hao tổn chân nguyên.
− Trưởng lão đừng khách sáo. Lúc nà y tất cả chúng ta Ä‘á»u bị nạn trong U Linh tráºn pháp, nên ta không phân biệt hắc đạo hay bạch đạo.
Nghe nà ng nói, Tây kỳ hừ nhạt một tiếng:
− Giúp cho mấy lão đạo sÄ© mÅ©i trâu nà y, nà ng chẳng có Ãch lợi gì đâu.
Thái Ngá»c đáp lá»i Tây Kỳ:
− NhÆ°ng lúc nà y có nhiá»u ngÆ°á»i vẫn hÆ¡n. Chúng ta cần phải nghÄ© cách thoát ra khá»i tráºn pháp U Linh của U Linh Môn.
− Mấy lão đạo sÄ© mÅ©i trâu thì có tà i cán gì đâu mà nà ng hy vá»ng và o há» chứ. Có chăng thì ta má»›i là niá»m hy vá»ng nè.
Tây Kỳ Thạch Khởi vừa dứt lá»i thì Ä‘á»™t nhiên không gian trong chu vi Ä‘á»™ mÆ°á»i trượng quanh lão và Tiêu Thái Ngá»c bá»—ng xuất hiện vô số những tá» giấy và ng bạc.
Tây Kỳ cau mà y:
− U Linh Môn muốn bỡn cợt Tây Kỳ nà y à ?
Cùng vá»›i lá»i nói đó, Tây Kỳ Thạch Khởi khẽ vÅ© lá»™ng ngá»n đại hắc kỳ. Ngá»n đại hắc kỳ Ä‘en kịt tạo ra má»™t tráºn bạo phong à o à o cuốn tá»›i những tá» giấy và ng bạc, thổi chúng bay ngược trở lại những tán trúc.
Khi những tấm giấy và ng mã mất hút và o những tán trúc thì má»™t giá»ng nói u hồn nhạt nhẽo cất lên:
− Lão quá»· Tây Kỳ cứ ngồi yên ở đó. Nếu cứ vá»ng Ä‘á»™ng tá»± thị thì có thể mãi mãi ở trong cõi U Linh mà không còn cÆ¡ há»™i thu nạp những pho tượng kim thân La Hán đâu.
Tây Kỳ Thạch Khởi sa sầm mặt, hai lá»— tai dá»ng cao để định hÆ°á»›ng nÆ¡i phát ra tiếng truyá»n âm nháºp máºt bằng giá»ng u linh nhạt nhẽo đó.
Tiếng truyá»n âm nháºp máºt vừa dứt thì Tây Kỳ Thạch Khởi bất ngá» quay phắt lại, đồng thá»i vÅ© lá»™ng ngá»n đại hắc kỳ tạo ra má»™t tráºn cuồng phong công thẳng vá» phÃa má»™t tán trúc.
Tiếng cuồng phong do ngá»n đại kỳ tạo ra chẳng khác nà o cÆ¡n cuồng ná»™ của trá»i đất xô tá»›i tán trúc.
Ầm!
Tây Kỳ Thạch Khởi thoạt nhÃu mà y vì có cảm nháºn hổ khẩu cầm đại hắc kỳ của mình tê rần bởi lá»±c phản hồi của tráºn cuồng phong do lão tạo ra vừa bổ và o má»™t vách núi không má»™t chút suy xuyển.
Sá»± biến đó buá»™c lão quá»· Tây Kỳ phải lõ mắt, mở to hết cỡ nhìn vá» phÃa tán trúc.
Từ trong tán trúc bị báºt rá»…, Äông Äá»™c Âu Dung Thừa cùng Bắc Thần Thôi Kỳ Lân bÆ°á»›c ra.
Äông Äá»™c Âu Dung Thừa nhìn Tây Kỳ Thạch Khởi bằng ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa ngẩn ngÆ¡:
− Thì ra là lão quá»·. Không ngá» lão lại là ngÆ°á»i của U Linh Môn.
− Äông Äá»™c lão quá»· nói thế không đúng rồi. Thạch má»— nà y nà o phải là ngÆ°á»i của U Linh Môn. Mà hai ngÆ°Æ¡i má»›i chÃnh là ngÆ°á»i của U Linh Môn.
Bắc Thần trợn mắt chỉ Thạch Khởi:
− Lão lầm rồi. Äông Äá»™c và Bắc Thần sao lại là ngÆ°á»i của U Linh Môn được.
Thái Ngá»c bÆ°á»›c đến bên Thạch Khởi.
Nà ng nhìn Äông Äá»™c và Bắc Thần nói:
− Tất cả chúng ta Ä‘á»u bị U Linh Nhân vây hãm trong tráºn pháp U Linh nà y.
Bắc Thần nhìn lại Äông Äá»™c.
Âu Dung Thừa nhìn trả lại Tây Kỳ:
− Tại sao lão lại đến đây?
Thạch Khởi hất mặt:
− Váºy hai ngÆ°á»i đến đây là m gì?
Äông Äá»™c cau mà y:
− Lão nháºn được chỉ Æ°á»›c U Linh?
Tây Kỳ lưỡng lá»± má»™t lúc rồi khẽ gáºt đầu:
− Không sai, Thạch má»— nháºn được chỉ Æ°á»›c U Linh.
− Lão sẽ đến Trúc Xá chứ?
Tây Kỳ vuốt râu:
− Thạch lão phu nói rồi. Tiểu tỠLệnh Thế Kiệt là của lão phu. Không đến Trúc Xá thì chẳng khác nà o lão trao gã cho U Linh Môn.
Hư Hư đạo trưởng nhìn Tây Kỳ:
− Bần đạo mạn phép há»i Thạch lão nhân.
Tây Kỳ hất mặt:
− Lão cứ há»i.
− Trong chỉ Æ°á»›c mà Thạch lão nhân nháºn được có khác gì vá»›i chỉ Æ°á»›c U Linh của bần đạo không?
Tây Kỳ hừ nhạt:
− Lão phu nghĩ chúng chẳng khác nhau đâu.
Hư Hư đạo trưởng thở dà i:
− Bần đạo nghÄ© khác. Bởi bần đạo đã xem qua chỉ Æ°á»›c U Linh của Thiếu Lâm, thấy có Ä‘iểm dị thÆ°á»ng.
Nghe HÆ° HÆ° đạo trưởng nói, Tây Kỳ Thạch Khởi liá»n lấy bức chỉ Æ°á»›c U Linh của lão ra xem.
Lão hất mặt, thảy luôn bức chỉ ước U Linh cho Hư Hư đạo trưởng:
− Lão đạo sĩ xem có khác gì của lão không?
Hư Hư đạo trưởng nhìn bức chỉ ước U Linh của Tây Kỳ rồi so với bức chỉ ước U LInh của lão. Hư Hư đạo trưởng nhìn lại Thạch Khởi:
− Có khác nhau.
Äông Äá»™c cau mà y lấy sức chỉ Æ°á»›c U Linh của mình. Lão bÆ°á»›c đến bên HÆ° HÆ° đạo trưởng, ôn nhu nói:
− Âu má»— thÆ°á»ng thán phục Võ Äang phái vá» tráºn pháp. Hy vá»ng lần nà y đạo trưởng sẽ giúp Âu má»— thoát khá»i U Linh tráºn pháp để đến được Trúc Xá.
Âu Dung Thừa vừa nói vừa xòe bức chỉ ước U Linh trao qua tay Hư Hư đạo trưởng.
Quan sát ba bức chỉ ước U Linh một lúc, Hư Hư đạo trưởng thoạt cau mà y.
Tây Kỳ quan sát sắc diện của HÆ° HÆ° đạo trưởng, buá»™t miệng há»i:
− Lão đạo sĩ thấy gì trong ba bức chỉ ước U Linh đó?
Hư Hư đạo trưởng vuốt râu, trầm tư nói:
− à tưởng của U Linh Nhân rất hay.
Bắc Thần gắt gá»ng há»i:
− Hay thế nà o? Lão đạo sÄ© là m ra vẻ quan trá»ng quá.
HÆ° HÆ° đạo trưởng chìa ba bức chỉ Æ°á»›c U Linh vá» phÃa Äông Äá»™c Âu Dung Thừa, từ tốn nói:
− Äông Äá»™c lão nhân nhìn xem. Tất cả hoa văn trong ba bức chỉ Æ°á»›c U Linh Ä‘á»u khác nhau, nhÆ°ng có má»™t Ä‘iểm chung.
Äông Äá»™c vuốt râu:
− Âu má»— không nháºn ra, mà thấy cái nà o cÅ©ng giống nhau.
Hư Hư đạo trưởng nói:
− U Linh Nhân gá»i chỉ Æ°á»›c U Linh có ẩn ý. Tất cả những hoa văn bao quanh ngá»n bạch lạp và nhÆ° rừng trúc Ä‘ang vây bá»c ta. Ngá»n bạch lạp nằm giữa hoa văn nà y.
HÆ° HÆ° đạo trưởng nhìn lên trá»i:
− Lúc nà y là ba ngà y. Là m sao chúng ta thấy được ngá»n bạch lạp nà y chứ? Muốn thấy ngá»n bạch lạp thì phải chỠđến đêm. Phải chỠđến đêm.
Tiêu Thái Ngá»c cau mà y:
− Äạo trưởng, chúng ta phải chỠđến đêm sao?
− Ban đêm má»›i thấy được ánh sáng của ngá»n bạch lạp nà y.
Hư Hư đạo trưởng vuốt râu:
− Chỉ có ban đêm thôi. Chúng ta Ä‘ang ở trong tráºn pháp U Linh, muốn thoát ra khá»i nó phải nhá» tá»›i ánh sáng của ngá»n bạch lạp nà y. Äây cÅ©ng là ẩn ý của U Linh Nhân.
Tiêu Thái Ngá»c thở dà i.
Nà ng nhìn Hư Hư đạo trưởng nói:
− Ta hiểu rồi. Hiện tại chúng ta nhÆ° trong cõi mù mịt mà chỉ có ánh sáng của ngá»n bạch lạp má»›i có thể Ä‘Æ°a chúng ta khá»i chốn mù mịt nà y.
− Thái Ngá»c cô nÆ°Æ¡ng nói rất đúng. Khi mặt trá»i sụp, tất cả chúng ta sẽ đến được cái nÆ¡i muốn đến. NÆ¡i đó chÃnh là ánh sáng của ngá»n bạch lạp nà y.
Bắc Thần há»i HÆ° HÆ° đạo trưởng:
− Nếu nhÆ° đêm xuống mà không có ánh sáng của ngá»n bạch lạp thì sao?
− Bần đạo tin sẽ có kỳ biến xảy ra trong U Linh tráºn pháp. U Linh Nhân muốn chúng ta chứng kiến má»™t sá»± kiện trá»ng đại có má»™t không hai trong giang hồ.
Thạch Khởi hục hặc nói:
− Thạch lão phu không muốn nghe lão đạo sĩ mũi trâu nói nữa. Nếu chỉ biết chỠđợi thì lão đây cũng biết chỠđợi, đâu cần đến lão.
Tây Kỳ Thạch Khởi quay lại Thái Ngá»c:
− Nà ng đi với ta.
Thái Ngá»c nhÃu mà y thối lại hai bá»™.
Tây Kỳ Thạch Khởi trợn mắt.
Thái Ngá»c cúi đầu nhìn xuống. Nà ng là nhà nói:
− Chúng ta hiện ở trong U Linh tráºn pháp, cứ ở đây chỠđến khi mặt trá»i sụp xuống xem có kỳ biến gì không. Nếu nhÆ° không có kỳ biến tôi sẽ Ä‘i vá»›i lão.
Nà ng vừa nói vừa nép mình và o sau lưng Hư Hư đạo trưởng.
Tây Kỳ Thạch Khởi chỉ hừ nhạt lÆ°á»m Tiêu Thái Ngá»c.