|
|
21-07-2008, 03:47 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Hà n Huyết Lệnh
Hồi 46
Vạn Thế Tiên CÆ¡ tuy đã ở tuổi «bất hoặc» (bốn mÆ°Æ¡i tuổi) nhÆ°ng trái tim vẫn còn trà n đầy rung cảm. Bà ta đã biết rõ đó là lÆ°á»›i tình đã vÆ°Æ¡ng vấn tÆ¡ lòng má»™t thiếu nữ đẹp đẽ, yêu kiá»u.
Äá»™t nhiên bà ta nghÄ© đến má»™t việc rất quan trá»ng, má»™t việc chẳng phải tầm thÆ°á»ng. Bởi vì bà ta, lúc nầy nÆ¡i đây, phải hủy diệt Tiểu Phong.
Trong con mắt nhân váºt giang hồ, Tiểu Phong là má»™t ma tinh cua giang hồ. Bà ta có trách nhiệm phải trừ chà ng. Chẳng váºy mãi mãi giang hồ chẳng hưởng được má»i ngà y an ninh nà o cả. Váºn kiếp giang hồ sẽ đắm chìm trong cảnh máu sông, xÆ°Æ¡ng gò!
Có Ä‘iá»u hiện tại, đứa nữ đồ đệ cÆ°ng yêu duy nhất trong Ä‘á»i của Vạn Thế Tiên CÆ¡ đã sa và o cái biển tình đáng sợ, đã bÆ°á»›c tá»›i má»™t bÆ°á»›c. Vạn Thế Tiên CÆ¡ băn khoăn nghÄ© ngợi, bất giác buông lá»i má»™t tiếng dà i. Bà ta rảo mắt má»™t vòng phát hiện tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đó dồn nhãn quang và o ngÆ°á»i mình nhÆ° Ä‘ang chỠđợi má»™t quyết định cá»±c kỳ hệ trá»ng đối vá»›i sá»± tồn vong của giang hồ.
Vạn Thế Tiên CÆ¡ cắn chặt hai hà m răng đè nén tình cảm lý trà đã đảm bảo cho bà ta biết là giây khắc nà y đây không cho phép bà ta nghÄ© đến tình cảm vụn vặt. Äược toà n thể võ lâm tôn trá»ng là lãnh tụ tối cao, Vạn Thế Tiên CÆ¡ không thể để cho nhân váºt võ lâm thất vá»ng đối vá»›i hà nh vi của bà ta. CÆ°á»i lanh lảnh má»™t tiếng, Vạn Thế Tiên CÆ¡ há»i sang sảng thiếu nữ áo trắng má»™t câu:
– Con có việc gì muốn thưa với ta?
Thiếu nữ áo trắng cÆ°á»i thê thảm, thÆ°a:
– Bẩm sư phụ, chẳng có việc gì cả!
Vạn Thế Tiên CÆ¡ hiểu lòng của đồ đệ nên cÆ°á»i khổ sở, bảo:
– Phải chăng con yêu cầu sư phụ đừng giết chà ng?
Thiếu nữ áo trắng nghe há»i, trái tim se thắt giá»t máu ái tình chảy rá»™n rã trong ngÆ°á»i. Ngấn lệ doanh tròng, rÆ°á»›m rÆ°á»›m gần tuôn dà i xuống đôi gò má nhợt nhạt.
NhÆ°ng nà ng mỉm cÆ°á»i. Nét cÆ°á»i của nà ng tháºt dá»… cảm Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i. Nét cÆ°á»i Ä‘au khổ gấp vạn lần tiếng khóc. Nà ng lắc đầu, trả lá»i:
– Không! ... Không phải váºy đâu!
– Thế thì, tại sao con cảm thương đau khổ.
– Không chừng, chà ng là một thiếu niên tốt, chưa hẳn là một ma tinh!
– Không sai. Chà ng là má»™t thiếu niên tốt cÅ©ng là má»™t thiếu niên đẹp bất cứ má»™t ngÆ°á»i con gái nà o trông thấy cÅ©ng chạnh tình mến yêu. Có Ä‘iá»u chà ng đã nhúng tay và o máu quá nhiá»u nên chẳng phải là má»™t thiếu niên tốt. Chà ng má»™t thiếu niên gá»›m ghiếc, Ä‘á»™c ác. Chà ng rất xứng đáng vá»›i danh hiệu ma tinh!
Thiếu nữ áo trắng lại cÆ°á»i thê thảm nói:
– Äúng thế! ThÆ°a sÆ° phụ, hiện tại con đã phát hiện được má»™t thá»±c tế hết sức chán chÆ°á»ng. Lòng ngÆ°á»i khi đã khao khát má»™t Ä‘iá»u chi thì dÆ°á»ng thể chẳng bao giỠđược thá»a mãn.
Nà ng lại cÆ°á»i rồi nói tiếp:
– Con đã từng được quen biết chà ng, cũng được đưa tiễn chà ng và o cõi chết ...
– Hiện tại chà ng vẫn chưa chết!
Thiếu nữ áo trắng Ä‘Æ°a mắt ngó sÆ° phụ tuyệt vá»ng nói:
– Sư phụ đã quyết định xong!
Vạn Thế Tiên CÆ¡ gáºt đầu đáp:
– Quyết định xong rồi!
Thiếu nữ áo trắng đau nhói con tim như bị một lưỡi dao vô hình đâm trúng.
Nà ng quay mặt chạy đến sau lÆ°ng Vạn Thế Tiên CÆ¡. NhÆ°ng hai hà ng lệ ngá»c trên đôi mắt u oán mÆ¡ buồn của nà ng tuôn rÆ¡i lã chã theo bÆ°á»›c chân.
Giá»t lệ ái tình! Giá»t máu yêu Ä‘Æ°Æ¡ng!
Mối tình thiếu nữ tháºt quý báu, nhÆ°ng mà mối tình quý báu ấy lại không Ä‘Æ°a đến má»™t kết cuá»™c đẹp đẽ.
Vạn Thế Tiên CÆ¡ tiến bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Tiểu Phong, cất tiếng há»i lanh lảnh:
– Tiểu Phong, Nam Quân, Tây Thần tội chi đáng giết?
Tiểu Phong lanh lảnh đáp:
– Äiểm ấy Tiểu Phong nà y không thể nói rõ cho bất cứ má»™t ai nghe.
Chà ng ngÆ°ng giá»ng, day sang nói vá»›i ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en:
– Tiá»n bối à , Thần Tri Tá» khá»i cần phải rá»i khá»i nÆ¡i đây!
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en ngÆ¡ ngác. Tức thì biến sắc, bảo to:
– Các hạ tuổi trẻ mà không giữ chữ tÃn, nói lá»i lại ăn lá»i mau thế à ?
Tiểu Phong nói:
– Xin tha cho vãn bối. Sự tình bắt buộc ngoà i ý liệu!
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en cÆ°á»i lạnh lùng, không đáp.
Vạn Thế Tiên Cơ bảo tiếp:
– Tiểu Phong, ngÆ°á»i giết hại đến mấy trăm ngÆ°á»i, tá»™i khó dung tha, hôm nay ngÆ°Æ¡i phải táng mạng tại đây!
Tiểu Phong cÆ°á»i thản nhiên, trả lá»i dõng dạc má»™t câu:
– Việc chết sống đối vá»›i tại hạ chẳng đáng để và o. Chỉ cần bà xuất thủ, mạng tôi gục liá»n ngay tại chá»—.
– Vì sao?
– Tôi đã uống «Tán Công Phấn» của bà !
Thiếu nữ áo trắng giáºt mình cả kinh, buá»™t miệng há»i vá»™i:
– Uống «Tán Công Phấn»?
Tiểu Phong gáºt đầu.
Vạn Thế Tiên CÆ¡ há»i:
– Thế thì, ngươi đã mất hết công lực?
– Chẳng sai. Công lá»±c của tôi đã mất hết. Giả nhÆ° hiện tại bà cần giết tôi, chỉ nhá»c sức Ä‘Æ°a tay đánh xuống là xong. Chẳng qua, trÆ°á»›c khi chết, tôi cần nói cho bà biết, thế thôi!
– Ngươi cứ nói!
– Bà hoãn cho tôi ná»a giỠđồng hồ sau!
– Äược!
Tiểu Phong cÆ°á»i giòn giã. Chà ng bá»—ng quay lÆ°ng chà ng và o trong rừng xanh, miệng kêu sang sảng:
– Môn đồ của Thần Vạn Năng ở đâu?
Trong rừng xanh, vá»ng lại giá»ng nói lanh lảnh của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy:
– Có việc gì?
– Má»i ngÆ°á»i ra mặt ngoà i nầy để tôi nói chuyện.
Câu nói ấy là m run sợ tất cả những ngÆ°á»i Ä‘ang có mặt tại tráºn. Bá»n há» chẳng má»™t ai là không Ä‘oán được ngÆ°á»i trong khu rừng xanh mà Tiểu Phong gá»i đó, chẳng ai khác hÆ¡n là ngÆ°á»i đã sai khiến chà ng đồ sát cao thủ võ lâm. Äối phÆ°Æ¡ng là ai? Má»i ngÆ°á»i có mặt tại tráºn đồng có má»™t câu há»i trong đầu giống y nhau nhÆ° váºy.
Äang khi ai nấy Ä‘á»u nghÄ© ngợi băn khoăn thì giá»ng nói lanh lảnh của ngÆ°á»i ấy dÆ°á»ng nhÆ° đầy vẻ thất kinh vang lên:
– Äặng là m chi?
– Tôi có việc cần nói vá»›i ngÆ°á»i!
– NgÆ°á»i cần nói việc chi?
Giá»ng đầy phẫn ná»™, Tiểu Phong tiếng sang sảng, bảo:
– Tôi hết còn tin tưởng và o Thần Vạn Năng nữa.
Câu nói của Tiểu Phong thốt ra là m cho ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất kinh hãi đến sá»ng sốt lặng thinh rất lâu, ngÆ°á»i ấy má»›i nói được má»™t câu:
– Tại là m sao?
– Việc ấy rất quan hệ đến tánh mạng của tôi, Thần Vạn Năng đã bằng lòng ban cho tôi danh lợi, sanh mạng và ái tình, có Ä‘iá»u tôi chẳng thâu hoạch được chi cả, trái lại sắp mất tất cả.
– NgÆ°á»i sắp thâu hoạch được đầy đủ hết!
– Tôi không tin.
– Lá»i nói không tin cá»a ngÆ°á»i sẽ Ä‘Æ°a đến cái chết không chá»— chôn thây. Ta nhắc ngÆ°Æ¡i cái gÆ°Æ¡ng của Châu Vỹ trÆ°á»›c kia!
Tiểu Phong cÆ°á»i má»™t tráºn Ä‘iên cuồng là m rung chuyển cả khu rừng xanh hoang vắng.
– Sống chết đối với Tiểu Phong tôi chẳng có nghĩa lý chi cả.
Lúc nầy quả nhiên chà ng đang có ý nghĩa điên cuồng ấy trong đầu óc.
Chà ng nói dứt câu, thò tay và o túi lấy Cây Äèn Ma. Trong khi chà ng hấp tấp lấy Cây Äèn Ma, bức hắc há»a cất chung má»™t chá»— vÆ°á»›ng theo tay chà ng rÆ¡i liá»n xuống đất. Tiểu Phong vô ý không thấy. Tay mặt cầm Cây Äèn Ma chà ng dõng dạc nói:
– Vị môn đồ của Thần Vạn Năng xin nháºn lại.
Dứt lá»i thuáºn tay chà ng ném vụt cây Äèn Ma vá» phÃa có giá»ng nói ấy phát ra.
Chuyển biến quá Ä‘á»™t ngá»™t của Tiểu Phong khiến cho tất cả những ngÆ°á»i Ä‘ang có mặt bên ngoà i vạt đất trống Ä‘á»u thất kinh, bá»n há» nằm má»™ng cÅ©ng không sao tưởng tượng được là Tiểu Phong có cá» chỉ đó.
Liá»n ngay ở thá»i gian chá»›p nhoáng ấy.
Thiếu nữ áo trắng Ä‘á»™t nhiên cúi xuống lượm bức há»a cầm và o trong tay. Mở ra xem thá», nà ng hết sức lấy là m kinh lạ. Nà ng cÅ©ng đồng cảm giác vá»›i Tiểu Phong là bức há»a nầy quá Ä‘á»—i mỹ thuáºt!
Lúc thiếu nữ áo trắng mở bức há»a ra xem, lại còn có má»™t cặp con mắt khác kinh lạ không kém, mang theo những tia sáng hết sức hãi hùng chiếu thẳng và o bức há»a!
Má»™t bóng Ä‘en mau lẹ cá»±c kỳ chạy và o Cây Äèn Ma.
Cùng má»™t thá»i gian, má»™t cái bóng Ä‘en khác mau lẹ, cÆ°á»›p liá»n bức hắc há»a trên tay thiếu nữ áo trắng.
Hai bóng Ä‘en, đồng má»™t lúc, chụp liá»n hai váºt Cây Äèn Ma và bức hắc há»a.
Giá»ng nói trong rừng lanh lảnh nạt vang:
– Tiểu Phong, không lẽ ngÆ°Æ¡i lại chịu nháºn má»™t cái chết không chá»— chôn thây?
Tiểu Phong cÆ°á»i má»™t tiếng ngạo mạn đáp:
– Tôi đã có nói rõ, chết sống đối với Tiểu Phong nà y chẳng có nghĩa lý chi cả rồi kia mà .
Chà khà hà o hiệp bá»™c lá»™ trong câu nói, cái tinh thần chẳng xem chết sống và o đâu ấy khiến tất cả những ngÆ°á»i có mặt tại tráºn Ä‘á»u cảm phục chà ng.
Tiểu Phong nói xong, xoay lưng chạy trở ra chà ng đến trước mặt Vạn Thế Tiên Cơ, cất tiếng dõng dạc bảo.
– GiỠthì bà cứ hạ thủ đi!
Vạn Thế Tiên CÆ¡ bất đồ bị chà khà hà o hiệp của Tiểu Phong là m cho khiếp sợ trong lòng. Liá»n đó bà ta sững ngÆ°á»i cÆ°á»i gượng vá»›i chà ng:
– Ta không giết ngươi đâu.
Câu trả lá»i của Vạn Thế Tiên CÆ¡ chẳng những vượt ngoà i ý liệu của Tiểu Phong mà còn là m cho thiếu nữ áo trắng báºt ngáºt, không tin lá»— tai mình đã nghe rõ.
Bởi vì mục Ä‘Ãch của Vạn Thế Tiên CÆ¡ đến đây là để trừ diệt Tiểu Phong.
Thế thì tại sao bà ta lại thay đổi quyết định trong lòng đối vá»›i chà ng mau lẹ nhÆ° váºy? Bà ta không giết chà ng tháºt chăng?
Tiểu Phong buá»™t miệng há»i liá»n:
– Bà không giết tôi à ? Tôi sẵn sà ng nháºn cái chết dÆ°á»›i tay bà không há» nhÃu mà y!
– Ta không giết mi. à ta đã quyết. Äừng nói thêm.
– Câu nói của bà chỉ sợ không thà nh tháºt vá»›i lòng bà !
Vạn Thế Tiên Cơ nghiêm mặt, bảo:
– Ta nói tháºt lòng đấy! Ta giết hay không giết ngÆ°á»i cÅ©ng chỉ thế thôi. Ta giết ngÆ°Æ¡i đâu phải vì thù oán chi đâu, chẳng qua là ta định trừ hại cho giang hồ.
Hiện tại toà n bá»™ công lá»±c của ngÆ°Æ¡i đã mất, ngÆ°Æ¡i không thể đồ sát nhân váºt võ lâm nữa, thì ta đâu nở ra tay.
Tiểu Phong nghe Vạn Thế Tiên CÆ¡ giải thÃch hà nh Ä‘á»™ng của bà ta, chà ng má»›i hiểu rõ, tá»± bảo thầm trong bụng:
“À té ra là váºy.â€.
Thở dà i má»™t hÆ¡i nhẹ nhẹ, chà ng rá»i khá»i vạt đất sắp diá»…n thà nh má»™t chốn pháp trÆ°á»ng ấy.
Vạn Thế Tiên CÆ¡ Ä‘á»™t nhiên gá»i giáºt ngược chà ng trở lại bảo:
– Tiểu Phong, ta có má»™t việc há»i ngÆ°Æ¡i!
Chà ng quay ngÆ°á»i lại há»i:
– Việc chi?
– Vừa rồi ngÆ°Æ¡i gá»i môn đồ của Thần Vạn Năng là ai váºy?
– Không thể nói cho bà nghe!
Câu trả lá»i của Tiểu Phong hết sức khô khan.
Vạn Thế Tiên cÆ¡ hé miệng rồi lại thôi không há»i.
Liá»n ngay sau đó, giá»ng nói sang sảng của Tiểu Phong vang lên:
– Môn đồ của Thần Vạn Năng à ? Tiểu Phong nà y đã là m trái lá»i đã thá», xin bằng lòng nháºn cái chết không chá»— phÆ¡i thây tại đây! Cứ việc thi hà nh ngay, Tiểu Phong ta chẳng chút oán thù hay hối tiếc!
– NgÆ°Æ¡i nói tháºt váºy?
– Tháºt váºy!
– Thế thì ngươi và o trong nầy đặng lãnh cái chết ấy!
Giá»ng nói của ngÆ°á»i dà n bà dÆ°á»›i hang đất chứa đây sát cÆ¡. Tất cả những ngÆ°á»i có mặt tại chá»— nghe đến phải má»c ốc cùng mình, ai nấy Ä‘á»u chú mắt ngó và o Tiểu Phong chăm chăm không nháy.
Tiểu Phong thản nhiên cất to má»™t trà ng cÆ°á»i giòn giã. Mặt chẳng lá»™ vẻ sợ hãi mảy may nà o chà ng cất bÆ°á»›c chạy thẳng và o khu rừng ráºm nhắm ngay vá» phÃa có tiếng nói của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất Ä‘i tá»›i.
Thình lình ...
Chà ng lại dừng bÆ°á»›c đứng hẳn lại, hai luồng tinh quang ngó ngay và o gÆ°Æ¡ng mặt của Thiên Xà Lý Yên. Chà ng nở nụ cÆ°á»i hết sức bi thÆ°Æ¡ng bảo:
– Lý Yên đến gần đây cho ta dặn chút việc.
Lý Yên nhạy nhanh đến tá»›i trÆ°á»›c mặt chà ng cung kÃnh há»i:
– Lệnh Chủ dặn dò việc gì?
Tiểu Phong cất tiếng lanh lảnh há»i:
– Ngoà i sá»± cảm Æ¡n cứu tá» của ta ra, ngÆ°Æ¡i có phải là ngÆ°á»i bạn tâm đồng của ta chăng?
Câu há»i ấy là m cho Lý Yên ngÆ¡ ngác chẳng hiểu. Hắn sững ngÆ°á»i má»™t chặp rồi má»›i đáp:
– Tôi xem ngÆ°á»i nhÆ° là anh ruá»™t thịt của tôi.
– Lá»i nói đó có thà nh tháºt tá»± đáy lòng ngÆ°Æ¡i thốt ra không?
– Có trá»i chứng chiếu!
– Tốt!
Tiểu Phong kiên định bằng má»™t tiếng cứng cá»i rồi nói tiếp:
– Ngươi biết ta sắp chết không?
Mắt xẹt tinh quang rực rực, Lý Yên bảo:
– Äệ tá» bổn môn nguyện Ä‘em mạng sống của tất cả hai mÆ°Æ¡i bốn để đảm bảo sanh mạng Lệnh chủ được an toà n.
Tiểu Phong dõng dạc ngắt ngang của Lý Yên mà nói tiếp:
– Cái đó muốn ngăn vẫn không được. Sở dÄ© ta có cái chết trong ngà y hôm nay cÅ©ng do lúc ban đầu ta không nghe khuyên can của má»™t ai cả. Ta đã trót thá» vá»›i ngÆ°á»i khác thì ta phải chết vá»›i lá»i thá» của ta. Nếu bá»n các ngÆ°Æ¡i mà là m thế khác chẳng hóa ra là đẩy ta và o chá»— thất tÃn vá»›i thiên hạ sao? NgÆ°Æ¡i không tin lại không đứng vững, dẫu có sống cÅ©ng bằng thừa!
– Có Ä‘iá»u ...
– Lòng ta đã quyết định không bao giỠđổi dá»i. Chẳng qua còn có mấy việc, trÆ°á»›c khi chết ta cần gởi gấm lại ngÆ°Æ¡i.
Lý Yên đáp liá»n:
– Lệnh chủ còn những việc nà o cứ nói hết cho nghe, dầu có đạp than Ä‘á», và o nÆ°á»›c sôi Lý Yên nà y chết cÅ©ng không chối từ!
Câu nói của hắn bừng bừng hà o khÃ, Tiểu Phong vô cùng cảm kÃch không cầm được hai giá»t nÆ°á»›c mắt anh hùng rÆ¡i xuống bá» vai. Chà ng nói nghẹn ngà o trong ngấn lệ:
– Việc thứ nhất ngÆ°Æ¡i thay ta nói lại vá»›i Bắc Yêu, nhá» nà ng báo cừu giùm ta, mối huyết hải thâm cừu của cha mẹ ta mà bổn pháºn là m con ta chÆ°a trả được.
– Tôi thỠhết sức là m xong việc ấy.
– Việc thứ hai ... khoan, để ta há»i ngÆ°Æ¡i Ä‘iá»u nà y đã. Trong Ä‘á»i, ngÆ°Æ¡i oán háºn má»™t ngÆ°á»i nà o hÆ¡n hết?
– Mông Diện Thần Nữ!
Tiểu Phong cÆ°á»i thầm bảo:
– Có Ä‘iá»u Mông Diện Thần Nữ là má»™t ngÆ°á»i con gái rất tốt.
– NgÆ°á»i con gái rất tốt?
– Äúng lắm! Ta Ä‘em câu chuyện nầy kể sÆ¡ cho ngÆ°Æ¡i nghe qua, tá»± nhiên ngÆ°Æ¡i hiểu rõ.
Tiểu Phong ká» miệng và o tai Lý Yên thuáºt hết những việc của Bạch CÆ¡ đã là m cho hắn nghe. Bất giác Lý Yên há»i lại:
– Tháºt váºy à ?
– Không sai! Nếu ta nói dối vá»›i anh em, má»™t lá»i chẳng đúng vá»›i sá»± tháºt thì hồn khôn sẽ xa và o mÆ°á»i tám từng địa ngục, không được thoát kiếp đầu thai.
– Nà ng ta là má»™t ngÆ°á»i con gái tốt, má»™t ngÆ°á»i hiá»n lÆ°Æ¡ng?
– Má»™t ngÆ°á»i hiá»n lÆ°Æ¡ng đủ trăm phần trăm. Nếu không phải là váºy thì ta đã hạ sát nà ng lâu rồi. Äồng thá»i ta cÅ©ng nhá» ngÆ°á»i nói lại vá»›i nà ng, nhá» nà ng giúp ta báo cừu! Nà ng đã có hứa hẹn cùng ta Ä‘iá»u ấy!
Lý Yên vá»™i há»i:
– Nà ng ta là ...
– Vợ thà nh thân mà chưa cưới của ta!
Láºp tức Lý Yên hiểu rõ rà ng má»i việc không còn nghi ngá», thắc mắc. Hắn há»i tiếp:
– Không còn việc chi nữa chớ?
– Hết rồi! Thế thì ngay lúc nầy, ngÆ°Æ¡i dắt hết thảy bá»n anh em môn hạ đến Phỉ Thúy Cung gấp rút lo liệu giùm công việc báo cừu cho ta. Có thể, khi xuống suối và ng ta má»›i có thể ngó mặt cha mẹ cùng vá»›i ân nhân Tinh Nhãn Nhiếp Hồn của ta!
Lý Yên bi thÆ°Æ¡ng thảm thiết, hai hà ng châu lệ chảy xuống nhÆ° mÆ°a. Hắn gáºt đầu bằng lòng những lá»i của Lê Tiểu Phong căn dặn.
Chà ng cÅ©ng Ä‘au Ä‘á»›n gần ngất Ä‘i, nhÆ°ng đã nén cảm xúc trong lòng, hăng hái quay lÆ°ng chạy thẳng và o rừng ráºm!
Thiên Xà Lý Yên rảo mắt ngó khắp hai mÆ°Æ¡i ba ngÆ°á»i anh em kết nghÄ©a vá»›i mình má»™t lần. Miệng cất tiếng dõng dạc bảo:
– Anh em hãy đi theo tôi.
Dứt tiếng, hắn tung chân chạy thẳng theo con Ä‘Æ°á»ng mé trÆ°á»›c.
– Lê tướng công ...
Tiểu Phong nghe kêu, tâm thần rá»™n rã. Thiếu nữ tráng áo trắng Ä‘á»™t nhiên gá»i Tiểu Phong bằng ba tiếng «Lê tÆ°á»›ng công» khiến Vạn Thế Tiên CÆ¡ cÅ©ng sững sá». Chà ng dừng gót đứng lại. Nà ng đã chạy sấn tá»›i sát bên. Quá Ä‘á»—i bất ngá», Tiểu Phong vá»™i và ng há»i:
– Cô nÆ°Æ¡ng có lá»i chi chỉ bảo?
Hai tròng con mắt rÆ°ng rÆ°ng lệ ngá»c, thiếu nữ áo trắng cÆ°á»i òa hÆ¡n khóc rống, nói giá»ng Ä‘au Ä‘á»›n tái tê:
– Em tiá»…n chà ng má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng ngắn ngủi trong giây khắc cuối cùng nà y!
Tiểu Phong cÆ°á»i thảm đáp:
– Nhá»c lòng cô nÆ°Æ¡ng, ý tôi không muốn, xin má»i trở lại, Ä‘Æ°a tiá»…n là m chi!
Äá»i ngÆ°á»i ai cÅ©ng chẳng tránh khá»i má»™t lần chết, chẳng đáng chì là m báºn.
«Gặp nhau rồi lại Ä‘Æ°a nhau, Äoạn Ä‘Æ°á»ng bÆ°á»›c thấp bÆ°á»›c cao lạnh lùng.
Tình chung ai hỡi tình chung!
Bao giỠcạn được lệ lòng nhỠsa!
Trá»› trêu chi mấy trá»i già !» – Chà ng há»n ghét em chăng?
– Không đâu! Tấm lòng quà báu của cô nương, tôi xin ghi và o xương tủy.
– Thế thì chúng ta cùng đi!
Tiểu Phong Ä‘Ã nh phải cùng Ä‘i sánh vai chầm cháºm vá»›i ngÆ°á»i áo trắng trong đêm trÆ°á»ng vắng vẻ dÆ°á»›i bóng tối âm u.
Äêm cà ng khuya. SÆ°Æ¡ng cà ng lạnh!
Những tiếng lá rÆ¡i lác đác, tiếng dế nỉ non tô Ä‘iểm thêm và o hai bóng ngÆ°á»i Ä‘i, má»™t bức tranh linh quạnh hiu khiến ngÆ°á»i khó cầm nÆ°á»›c mắt.
ÄÆ°a ai chỉ có má»™t lần nầy thôi.
Äau lòng em lắm ai Æ¡i.
ChÆ°a lá»i hải thệ, chÆ°a lá»i sÆ¡n minh.
Âm thầm em dệt mối tình.
Äẹp nhÆ° hoa má»™ng thấm xinh trong Ä‘á»i.
Dầu chÆ°a hiến tặng cho ngÆ°á»i.
Mà em vẫn giữ sáng ngá»i trong tim.
Lê Tiểu Phong trả lá»i nhè nhẹ:
– Äúng rồi. Lần Ä‘i nầy không bao giá» chúng ta còn dịp gặp lại. Chẳng qua ká»· niệm vẫn êm Ä‘á»m!
Cảnh váºt chìm lặng trong không khà lạnh tanh nhÆ° chết.
Tiểu Phong tưởng lại cuá»™c Ä‘á»i côi cút của mình từ khi mất mẹ đã gặp không biết bao nhiêu ngang trái mà vẫn tranh đấu không ngừng. Số kiếp của chà ng sao mà quạnh hiu! Lúc ra ngoà i giang hồ thui thủi má»™t thân, mà đến lúc sắp chết cÅ©ng gần nhÆ° Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c. Nếu không có thiếu nữ áo trắng Ä‘Æ°a chà ng má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng ngắn ngủi thì giá» cuối cùng Ä‘i và o cõi chết chà ng vẫn ...
Còn Ä‘ang miên man nghÄ© ngợi, chợt nghe giá»ng nói tha thiết của thiếu nữ trắng thá» thẻ và o tai:
– Chà ng có nhớ kỹ hai đứa chúng ta gặp nhau mấy lần cả thảy không?
– Ba lần!
– Äúng rồi! Ba lần. Lần thứ nhất là m quen. Lần thứ hai Ä‘á»™ng thủ. Lần thứ ba ...
Nà ng không nói hết câu, chỉ thở ra một hơi dà i nhẹ nhẹ.
Tiểu Phong cÆ°á»i Ä‘au xót bảo:
– Cũng chừng như là một dấu chấm trong kiếp nhân sanh quá ngắn ngủi mà thôi.
– Ngắn? Không đâu, chỉ vì chà ng Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng ấy má»›i ngắn!
Tiểu Phong nói:
– Váºy à ?
– Äúng thế.
Nà ng cÆ°á»i xót xa rồi nói tiếp:
– Chà ng để lại trong đầu óc má»i ngÆ°á»i nhiá»u ấn tượng đẹp đẽ tốt là nh, có biết bao nhiêu ngÆ°á»i nhá»› nhung thÆ°Æ¡ng mến chà ng. Có Ä‘iá»u những việc chà ng đã là m, tất cả nhân váºt trong giá»›i giang hồ mãi mãi oán thù căm háºn.
Tiểu Phong cÆ°á»i Ä‘au khổ rồi thong thả nói:
– Äúng thế, giỠđây tôi đã nháºn rõ!
Thiếu nữ áo trắng, trong giá»ng cÆ°á»i rầu rÄ© buồn tênh, nối tiếp lá»i chà ng:
– Chà ng cần muốn biết tên tôi gá»i là chi không?
– Trước khi chết?
– Vâng, cần biết lắm trước khi hồn oan sang chơi thế giới âm u bên kia.
– Bụng tôi ao Æ°á»›c Ä‘iá»u ấy lắm mà không thể mở miệng há»i nên chịu là m thinh.
– Tôi gá»i là Lý Băng Ngá»c.
– Lý Băng Ngá»c? Má»™t cái tên lạnh buốt tợ băng sÆ°Æ¡ng mà trong trắng tợ bạch ngá»c.
– Hai tiếng Băng Ngá»c là tượng trÆ°ng Ä‘á»i sống của tôi ở thế gian nà y.
Tiểu Phong hé môi định nói nhÆ°ng rồi thôi lại nÃn êm! Chà ng vụt ngừng gót đứng lại. Cố dằn nguồn cảm kÃch Ä‘ang trà n ngáºp tâm tÆ° chà ng ngáºm ngùi nói:
– Nhá»c lòng cô nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a tiá»…n má»™t Ä‘á»—i Ä‘Æ°á»ng trong đêm vắng rừng sâu, ká»· niệm nà y tôi Ä‘em mãi theo lòng xuống chốn suối và ng, kiếp tái sinh may ra còn gặp gỡ. Lá»i xÆ°a thÆ°á»ng bảo:
«Dầu Ä‘Æ°a chân ngà n dặm cÅ©ng phải má»™t lần quay gót trở vá»Â». Váºy đến đây đã đủ lắm rồi, xin cô nÆ°Æ¡ng đừng Ä‘Æ°a thêm xa hÆ¡n nữa.
– à chà ng đã muốn, tôi không nỡ cãi lá»i, ká»· niệm u buồn đêm nay sẽ lần hồi giết chết lòng tôi giữa tuổi hoa niên thÆ¡ má»™ng.
NgÆ°ng má»™t chút giá»ng nà ng ảo não thiết tha:
– Lê tướng công, biển cạn non mòn mà lòng tôi vẫn nhớ chà ng mãi mãi không quên!
– Tôi cÅ©ng thế, nếu linh hồn bất diệt thì thể xác nà y có thà nh cát bụi nhÆ°ng hình ảnh cô nÆ°Æ¡ng vẫn lảng vảng bên cõi là n mây. TrÆ°á»›c khi vinh biệt, tôi xin cô nÆ°Æ¡ng hãy trân trá»ng giữ gìn thân thể khÆ°Æ¡ng cÆ°á»ng. Thôi tôi Ä‘i nhé!
Lý Băng Ngá»c vẻ mặt dà u dà u, hai mắt trà n đầy ngấn lệ, nà ng nghẹn ngà o không nói được thà nh lá»i chỉ gáºt đầu nhè nhẹ.
Tiểu Phong không muốn quyến luyến để thêm rÅ© rượi, ngáºm ngùi cho mình mà cÅ©ng cho ai, nên quà y quả xoay lÆ°ng Ä‘i thẳng.
Lý Băng Ngá»c đứng ngẩn ngÆ¡ nhÆ° má»™t xác không hồn, đăm chiêu nhìn theo bóng hình phÃa sau lÆ°ng Tiểu Phong xa dần trong rừng cây lặng lẽ dÆ°á»›i bóng trăng huyá»n ảo giữa khoảng đêm trÆ°á»ng. Bá»—ng nhiên nà ng thấy hai tròng con ngÆ°Æ¡i của mình lá» má» Æ°á»›t át.
Và đứng nguyên ngay lúc thân hình Tiểu Phong mất hẳn trong rừng sâu, bá»—ng nhiên ngÆ°á»i mặt áo Ä‘en xoay tròn má»™t vòng lanh dÆ°á»ng chá»›p nhoáng lao thẳng vá» phÃa chà ng. NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en gá»i to tiếng vá»›i má»™t giá»ng bà ng hoà ng khÃch Ä‘á»™ng:
– Các hạ xin dừng bước.
Câu nói vừa dứt thì toà n thân của y đã bay phá»›t tá»›i cháºn ngang trÆ°á»›c mặt Tiểu Phong.
Rảo mắt liếc qua, bá»—ng nhiên chà ng giáºt mình thất kinh kêu ồ lên má»™t tiếng hãi hùng. Bởi vì trong tay ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy có cầm bức hắc há»a vẽ thiếu nữ tuyệt sắc vá»›i ngá»n lá»a hồng.
|
21-07-2008, 03:51 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Hà n Huyết Lệnh
Hồi 47
Tiểu Phong không kịp suy nghÄ©, thò tay và o rá» trong túi áo. Chà ng vẫn chÆ°a biết rõ là trÆ°á»›c khi chà ng vụt Cây Äèn Ma trả lại cho đồ đệ Thần Vạn Năng bức há»a ấy đã không còn trong mình chà ng nữa.
Ngay lúc ấy thiếu nữ áo trắng Ä‘ang mê say, thưởng thức những nét vẽ đẹp tuyệt vá»i của giai nhân trong bức vẽ thì ngÆ°á»i mắc áo Ä‘en sá» dụng thân pháp mau lẹ cá»±c kỳ đã giáºt mất bức há»a ấy Ä‘i.
GiỠđây chà ng sá»ng sốt ngó không nháy mắt bức hắc há»a tinh mỹ ấy trong tay ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en. Vẻ mặt của chà ng căng thẳng, tâm tình chà ng hết sức khÃch Ä‘á»™ng. Chà ng thá» thẫn ngẩn ngÆ¡, vừa ngạc nhiên vừa hoảng sợ.
Giá»ng nói của ngÆ°á»i mác áo Ä‘en run run, cất tiếng rầu rÄ© nói:
– Bức há»a nà y là của ngÆ°Æ¡i chăng?
Sững sỠTiểu Phong đáp ngay:
– Vâng, nó là của tôi.
– Từ đâu mà ngÆ°á»i lại có được bức há»a nà y?
Giá»ng nói khÃch Ä‘á»™ng, sắc mặt hãi hùng, Tiểu Phong chợt nhá»› đến ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà rất đáng giáºn mà cÅ©ng đáng thÆ°Æ¡ng Ngô Lục. Má»™t ý nghÄ© nảy sinh trong đầu óc chà ng, tố cáo vá»›i chà ng ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en khôi ngô tuấn mỹ nà y không chừng là ngÆ°á»i yêu của Ngô Lục, mà cÅ©ng chÃnh là ngÆ°á»i đã Ä‘ang tâm khất nhượng nà ng, biến nà ng thà nh má»™t ngÆ°á»i tà n phế, dâm ác và bất hạnh nhất Ä‘á»i.
Vá»›i ý nghÄ© ấy nên chà ng bèn há»i vặn lại:
– NgÆ°Æ¡i có biết bức há»a nà y là váºt đặc biệt sở hữu của ai chăng?
– Biết!
– Của ai?
– Của má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà !
Tiểu Phong nghe câu trả lá»i chắc bổn cụt ngủn của ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en khôi ngô tuấn mỹ thì choáng váng đầu óc. Nhìn và o vẻ mặt của anh ta, chà ng phá»ng Ä‘oán không sai lầm. Giữa ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en và bức há»a hẳn có liên quan máºt thiết. Äã định bụng sẵn, chà ng cháºm rãi nói:
– Äúng váºy, bức hắc há»a là váºt sở hữu đặc biệt của má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà . Có Ä‘iá»u chẳng rõ tiá»n bối vá»›i bức hắc há»a nà y có liên quan thế nà o?
– Liên quan thế nà o?
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en khôi ngô tuấn mỹ «hư» má»™t tiếng, mấy thá»› thịt trên mặt giá»±t lia, cặp mắt ngó sững sá».
Tiểu Phong miệng ấm ứ không biết phải trả lá»i thế nà o. Chà ng rất Ä‘á»—i ngá» vá»±c trong lòng vì chà ng tin chắc y quả tháºt là ngÆ°á»i yêu của Ngô Lục chá»› chẳng còn ai và o đó khác hÆ¡n. CÆ°á»i nhạt, chà ng lại há»i:
– Tiá»n bối có thể nói cho vãn bối nghe được hay không?
Vẫn y nhÆ° cÅ©, ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en khôi ngô tuấn mỹ lặng thinh má»™t lúc. Y đứng chết trân nhÆ° tượng gá»—, mắt ngó Tiểu Phong không nháy. NhÆ°ng mà chà ng trông thấy từ trong cặp mắt của y long lanh Æ°á»›t rượt rồi từng giá»t lệ nóng tuôn rÆ¡i lã chã, không khác những giá»t mÆ°a thu.
Tiểu Phong cÆ°á»i gằn nói:
– Nếu tiá»n bối không nói cho nghe thì vãn bối xin Ä‘i đây.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en vẫn lặng câm, y chìm sâu và o má»™t câu chuyện xa xÆ°a Ä‘au khổ nát lòng, lại dÆ°á»ng thể cÅ©ng Ä‘ang tưởng nhá»› đến má»™t chuyện chi cá»±c kỳ ghê rợn ...
Không nghe y nói thêm tiếng nà o, Tiểu Phong bèn quay mình một cái xăm xúi tiến thẳng và o rừng sâu.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en vẫn trÆ¡ trÆ¡ nhÆ° hình gá»—, cứ đứng y nguyên má»™t chá»—, thần hồn bay lạc và o đâu, chỉ còn có cái xác thịt vô tri không rục rịch. Tiểu Phong nói câu gì, Ä‘i lúc nà o, y ta vẫn không hay biết.
Cứ con Ä‘Æ°á»ng mòn nhá» hẹp chặn giữa những hà ng cây lá tá» má», theo bóng trăng khuya má» mệt, chà ng Ä‘i được Ä‘á»™ chừng ba mÆ°Æ¡i thÆ°á»›c, chợt thấy trÆ°á»›c mắt có má»™t bóng Ä‘en xoay tròn má»™t vòng nhấp nhoáng. Chà ng vá»™i vã dừng chân đứng lại. NgÆ°á»›c mắt nhìn lên, chà ng thấy má»™t bóng ngÆ°á»i Ä‘en thui bao kÃn kÃn mặt mà y đứng cháºn giữa Ä‘Æ°á»ng. Tiểu Phong biết ngay ngÆ°á»i ấy chÃnh là ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất. Chà ng cất tiếng cÆ°á»i ngạo nghá»… bảo:
– Tiểu Phong tôi phản bá»™i lá»i thá» vá»›i Thần Vạn Năng lẽ dÄ© nhiên là đà nh nháºn cái chết không chút oán háºn ăn năn, váºy xin cứ xuống tay cho sá»›m!
Giá»ng nói lanh lảnh của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy ngân lên trong đêm rừng hoang lạnh:
– Vì cớ nà o ngươi phản bội Thần Vạn Năng?
Sau trà ng cÆ°á»i dà i, Tiểu Phong ngạo nghá»… trả lá»i:
– Tôi chán nản Ä‘iá»u gì? Tôi chán nản vì Thần Vạn Năng chẳng ban bố cho tôi bất cứ má»™t Ä‘iá»u gì cần thiết mà Thần Vạn Năng đã hứa hẹn!
– Còn có những Ä‘iá»u chi chÆ°a vừa lòng ngÆ°Æ¡i nữa?
– Thần Vạn Năng truyá»n lịnh cho tôi giết ngÆ°á»i khiến cho tất cả nhân váºt giang hồ oán ghét Tiểu Phong nà y, ai nấy Ä‘á»u tìm kiếm để mà thủ tiêu tánh mạng.
Thế mà tôi chẳng đặng phân giải vá»›i bất cứ má»™t ai vá» hà nh Ä‘á»™ng đẫm máu của tôi. Trong số ấy, ká» cả ngÆ°á»i yêu tâm tưởng của tôi, ngÆ°á»i vợ chÆ°a cÆ°á»›i lúc nà o cÅ©ng tha thiết lo ngại cho tôi!
– Do đó mà ngÆ°á»i phản bá»™i Thần Vạn Năng?
– Không sai mảy may nà o cả. Äá»i sống của tôi trong hoà n cảnh nà y, kể nhÆ° đã giao trá»n và o tay Thần Vạn Năng.
– Bởi vì ngÆ°Æ¡i bị mất cả toà n bá»™ công lá»±c trong ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i đó chi?
– Äúng váºy!
– Phá»ng nhÆ° ta khôi phục lại đầy đủ toà n bá»™ công lá»±c lại cho ngÆ°Æ¡i thì sao?
Tiểu Phong nghe nói, đầu óc choáng váng. Chà ng trố mắt ngó chăm chăm và o ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất Tháºp Hoa Thạch má»™t cách kinh hãi lạ lùng. Rồi chà ng buông tiếng cÆ°á»i gay gắt nói:
– Tôi vẫn chán nản không tuân lệnh Thần Vạn Năng nữa.
Tiếng nói của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất Tháºp Hoa Thạch bá»—ng nhiên nổi giáºn đùng đùng chứa đây sát cÆ¡ rá»n rợn:
– Nà y Tiểu Phong, ta há»i ngÆ°Æ¡i má»™t câu nữa, ngÆ°Æ¡i phải trả lá»i dứt khoát má»™t lần chót để sau nà y đừng hối háºn. Danh lợi ái tình cùng vá»›i mạng sống và má»™t cái chết cá»±c kỳ thê thảm, trong hai lẽ ấy, ngÆ°Æ¡i chá»n lẽ nà o?
Câu nói quả quyết ấy là m cho Tiểu Phong nghe lá»t và o tai không khá»i á»›n lạnh trong lòng. Tuy váºy, bản tánh vốn can trÆ°á»ng cao ngạo, chà ng chẳng biết sợ chết là chi, nên không chút do dá»±, cất tiếng khẳng khái trả lá»i:
– Nếu dùng má»i cách để đè ép bắt buá»™c thì Tiểu Phong nà y chá»n ngay cái lẽ sau nghÄ©a là chết!
– Ngươi không sợ cái gương của Vô Cực Thiên Tôn trước kia sao?
– Từ xÆ°a đến nay có mấy ai thoát khá»i má»™t lần chết, chết là giải thoát tất cả má»i mối u phiá»n, có chi phải sợ!
Giá»ng nói lanh lảnh của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất cắt ngang câu:
– Tốt lắm, quả nhÆ° Tiểu Phong ngÆ°Æ¡i mà chán nản cuá»™c Ä‘á»i, định mượn cái chết để giải thoát má»i sá»± phiá»n não trên thế gian nà y, thì má»™t chưởng của ta sẽ chá»n cho ngÆ°Æ¡i được mãn nguyện!
Liá»n theo má»—i tiếng nói nhấn mạnh, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất Tháºp Hoa Thạch cứ thong thả sấn tá»›i vá» phÃa Tiểu Phong từng bÆ°á»›c nhÆ° bóng tá» thần Ä‘i lần đến trong thá»i khắc cuối cùng giữa khoảng đêm trÆ°á»ng đầy bóng tối. Nà ng buông dà i má»™t tiếng cÆ°á»i xé nát không gian êm lặng, tiếp liá»n má»™t giá»ng nói lạnh buốt tợ giá băng:
– Nà y Tiểu Phong, ta nháºn xét lầm ngÆ°á»i, ta đã ban bố cho ngÆ°Æ¡i má»i Ä‘iá»u cần thiết của má»™t ngÆ°á»i Ä‘á»i ham sống, ta Ä‘em tất cả nguồn hy vá»ng chan hòa và o lòng ngÆ°á»i, nghÄ©a là ngÆ°Æ¡i đòi há»i Ä‘iá»u chi ta sẵn sà ng chấp nháºn Ä‘iá»u đó, kể cả võ công tuyệt đỉnh, sanh mạng quà hóa. Rồi ná»a chừng ngÆ°Æ¡i lại bá»™i phản Thần Vạn Năng thế nà y!
Tiểu Phong nghe trong lÆ°Æ¡ng tâm bứt rứt khó chịu vô cùng. Bởi vì ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất đã rèn luyện cho chà ng má»™t võ công kỳ tuyệt, có thể nói là đứng và o hà ng thượng đỉnh võ lâm, trên hẳn «Tứ Äại Kỳ NhÆ¡n», không chừng còn đủ sức chống trả ngang ngá»a vá»›i thánh võ lâm Ä‘á»i nà y là Vạn Thế Tiên CÆ¡ nữa. Äã váºy nà ng lại còn cứu mạng chà ng má»™t lần khá»i chết. Tiểu Phong cÆ°á»i má»™t tiếng Ä‘au buồn đáp lại câu nói của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất:
– Tiểu Phong tôi vui lòng nháºn chịu má»™t cái chết để Ä‘á»n đáp lại tình thÆ°Æ¡ng nồng nà n của ngÆ°á»i đã đối xá».
– Mà ngÆ°Æ¡i chẳng hối háºn tý nà o khi ta xuống tay giết?
– Kẻ đại trượng phu đứng giữa cõi Ä‘á»i, lá»i nói nhÆ° khắc ghi và o sắt đá, có bao giá» hối háºn việc mà mình quyết định tá»± lòng?
– Thế thì tốt lắm!
Tiếng «lắm» còn ngân rá»n giữa không trung yên lặng thì thân hình nà ng xẹt tá»›i má»™t chưởng tống ngay và o trÆ°á»›c lồng ngá»±c chà ng mau chóng và mạnh mẽ cá»±c kỳ.
Tiểu Phong cháºm cháºm nhắm hÃp rèm mi lại, đôi tròng con ngÆ°Æ¡i khóa chặt giữa bá» lông nheo.
Thình lình. NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất bá»—ng nhiên rút bà n tay trở vá», thâu hết luồng chưởng lá»±c, nhanh nhẹn phất lui ra sau liá»n năm bÆ°á»›c.
Tiểu Phong Ä‘ang nhắm mắt chá» chết, cảm thấy gió chưởng à o à o sấn tá»›i mau lẹ tợ núi đổ, thà nh nghiêng. Tin chắc mình hồn sắp được tiêu diêu nÆ¡i miá»n cá»±c lạc, không ngá» luồng gió chưởng ấy chÆ°a đến ngá»±c chà ng thì lại biến mất.
Chà ng không khá»i kinh ngạc, vá»™i vã mở rá»™ng hai con mắt ra, vừa nhìn và o ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất Tháºp Hoa Thạch cách chừng Ä‘á»™ ná»a trượng, vừa cất tiếng há»i:
– Nà ng ...
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất đứng ngẩn ngÆ°á»i không khác má»™t pho tượng đá, miệng lặng thinh không nói.
Tiểu Phong ngạc nhiên vô cùng cứ trâng tráo đứng y nguyên một chỗ hai mắt không nháy.
Thá»i gian âm thầm trôi, mãi rất lâu.
Cảnh vắng lạnh trong đêm khuya giữa khu rừng ráºm đắm chìm trong thá»i khắc nặng ná», cháºm chạp buông trôi nhÆ° dòng nÆ°á»›c êm Ä‘á»m.
Bá»—ng nhiên ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất thong thả nói lên bằng má»™t giá»ng êm Ä‘á»m nhá» nhẹ:
– Ta không thể xuống tay giết ngươi!
– Tại sao nà ng không giết tôi? Tôi vui lòng nháºn lãnh cái chết dÆ°á»›i chưởng lá»±c của nà ng để Ä‘á»n đáp tấm tình thÆ°Æ¡ng mến của nà ng đối vá»›i tôi, mà tôi bá»™i phản Thần Vạn Năng kia mà .
Những tiếng khóc thút thÃt từ miệng ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất nổi lên cá»±c kỳ bi ai ảo não. Tiểu Phong cảm giác đầu óc rối rắm, tâm trà ngẩn ngÆ¡, cả ngÆ°á»i xúc Ä‘á»™ng bồi hồi.
Chà ng chà ng hiểu vì cá»› nà o mà ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất Ä‘ang giáºn dữ, sát khà hầm hầm, bá»—ng nhiên lại cất tiếng khóc thê thảm bi ai nhÆ° váºy.
Chà ng nhìn nà ng với đôi mắt kinh ngạc.
Tiếng khóc lại cà ng tha thiết âu sầu khiến ai nghe cũng phải đau lòng, xót dạ không cầm được suối lệ thương cảm tuôn rơi.
Tiểu Phong ngáºm ngùi há»i:
– Nà ng ... nà ng là m sao váºy?
Tiếng khóc của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất cà ng lá»›n mãi, ban đầu thì còn thút thÃt, dần dần rồi khóc rống lên, giữa khoảng khu rừng xanh vang dá»™i những tiếng khóc là m cho khung cảnh ảm đạm gió thẳm mịt mù hòa lẫn tiếng cà nh lá nhẹ rÆ¡i lệ thà nh má»™t bức tranh linh Ä‘á»™ng thấm Æ°á»›t lệ tạo má»™t bản nhạc u hoà i chan hòa máu chảy.
Tiểu Phong Ä‘au buốt trong tim nhÆ° chÃnh là ngÆ°á»i trong cuá»™c.
Liá»n đó, má»™t việc bá»—ng nhiên xảy ra, ngoà i sá»± dá»± liệu của chà ng.
Trong tiếng khóc não nuá»™t ấy, thình lình hai đầu gối của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đá dÆ°á»ng thể không còn chịu Ä‘á»±ng nên từ từ sụm xuống. Nà ng thở dà i má»™t tiếng quỳ chân, cúi đầu trÆ°á»›c mặt chà ng.
Cá» Ä‘á»™ng Ä‘á»™t ngá»™t kỳ quái ấy khiến Tiểu Phong hoảng hốt đến giá»±t nẩy mình, nhanh chân vá»t lùi ra sau má»™t thÆ°á»›c. Chà ng rạo rá»±c, băn khoăn, hãi hùng sá»ng sốt cứ ngẩn ngÆ°á»i đứng chét Ä‘iếng má»™t chá»—, ngÆ¡ ngác chẳng thốt được lấy má»™t tiếng nà o.
Câu chuyện vừa xảy ra không riêng chỉ má»™t mình Tiểu Phong mà dầu cho những ai khác nữa cÅ©ng không là m sao Ä‘oán hiểu đặng. Vì cá»› nà o ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất lại quỳ xuống trÆ°á»›c mặt Tiểu Phong nhÆ° thế? Có Ä‘iá»u đây là má»™t sá»± tháºt, má»™t sá»± tháºt rõ rà ng chá»› không phải là má»™t việc mÆ¡ hồ, má»™t việc trong chiêm bao.
Nghẹn ngà o trong tiếng khóc nức nở, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất nói:
– Ta không thể giết ngÆ°Æ¡i. Bởi vì giữa biển ngÆ°á»i mênh mông bát ngát nà y chỉ có ngÆ°Æ¡i là kẻ duy nhất cho ta những nguồn hy vá»ng. Xuống tay giết chết ngÆ°Æ¡i rồi, Ä‘á»i ta có xong cÅ©ng kể nhÆ° đã chết, ngÆ°á»i không hy vá»ng thà chết còn sÆ°á»›ng hÆ¡n!
Tiểu Phong lại vụt kêu to lên rối rÃt:
– Xin má»i tiá»n bối hãy đứng dáºy. Tiá»n bối đừng là m nhÆ° váºy mà vãn bối áy náy trong lòng, vãn bối thêm mang tá»™i thất lá»… vá»›i tiá»n bối. Tiểu Phong nầy đã mang Æ¡n nặng của tiá»n bối đâu dám để cho tiá»n bối quỳ lụy nhÆ° thế nà y đối vá»›i mình. Má»i tiá»n bối hãy đứng dáºy.
Tiểu Phong cố yêu cầu mà ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất vẫn quỳ mãi. Nà ng cất giá»ng hết sức thảm thiết bi ai nói:
– Tiểu Phong à ! NgÆ°Æ¡i hãy thÆ°Æ¡ng xót ta, vì ta là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà vô cùng bất hạnh, rất đáng cho ngÆ°Æ¡i thÆ°Æ¡ng xót.
Thấy nà ng không rục rịch thân hình đứng dáºy, lòng chà ng cà ng thêm rối rÃt hÆ¡n, chà ng tằng hắng cho thông cổ rồi cùng vá»™i vã quỳ má»p hai chân xuống nói:
– ThÆ°a tiá»n bối, Tiểu Phong tháºt không dám nháºn đại lá»… của tiá»n bối, cúi mong tiá»n bối hãy đứng dáºy cho!
Ngay liá»n khi ấy. NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất Tháºp Hoa Thạch Ä‘Æ°a bà n tay trắng muốt của nà ng lên gở miếng sa Ä‘en bao kÃn mặt mà y để lá»™ gÆ°Æ¡ng mặt ra trÆ°á»›c ánh trăng khuya má» nhạt, giữa khu rừng vắng lặng, chỉ có hai ngÆ°á»i đối diện nhau.
Tiểu Phong đang quỳ, bỗng ngước mặt ngó lên. Bất giác từ trong đôi mắt u buồn của chà ng tuôn dà i hai hà ng lệ nóng đượm ướt hai gò má úa sầu. Chà ng trông thấy gương mặt diễm lệ như đóa hoa phù dung của nà ng đượm trà n ngấn lệ.
Nà ng cà ng sầu thảm, dung nhan của nà ng lại cà ng xinh đẹp tuyệt trần.
Từ trong cặp con mắt xanh biếc mÆ¡ huyá»n nhÆ° ánh nÆ°á»›c hồ thu của nà ng tủa ra những tia sáng lóng lánh khẩn cầu thiết tha hy vá»ng. Nà ng đăm đăm nhìn chà ng cất giá»ng ai oán van lÆ¡n:
– Tiểu Phong, ngÆ°Æ¡i bằng lòng ban bố cho ta nguồn hy vá»ng cuối cùng chăng?
Tiếng nói của nà ng xúc Ä‘á»™ng, ngÆ°á»i nghe và o táºn gan ruá»™t dầu là sắt đá cÅ©ng khó nổi cầm lòng.
Tiểu Phong tuôn đầm hai hà ng lệ nóng. Chà ng cúi đầu xuống há»i nà ng bằng má»™t giá»ng xúc Ä‘á»™ng run run:
– Tôi có thể giúp cho tiá»n bối những mối hy vá»ng nà o đâu?
– Ngươi sẵn sà ng giúp đỡ ta ...
– Rất có thể lắm, chỉ má»™t Ä‘iá»u đừng để tôi bị Cây Äèn Ma khống chế, tôi phải là m theo mạng lịnh má»™t cách mù quáng!
– ChÃnh ta là chủ nhân Cây Äèn Ma nà y. Tiểu Phong ngÆ°á»i có biết chăng ta là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà bất hạnh nhất ở thế gian nà y không?
Tiểu Phong vá»™i vã đáp bằng má»™t giá»ng hết sức bi ai, thảm thiết:
– Tôi đã biết rõ! Chẳng qua tôi chÆ°a được hiểu tháºt rõ rà ng thân thế của nà ng.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất Tháºp Hoa Thạch cháºm chạp kéo sụp hai mà mắt nhắm lại. NhÆ°ng những hạt nÆ°á»›c mắt không bị cản ngăn cứ thấm rịn xuống giá»t, từng giá»t nhÆ° những hạt sÆ°Æ¡ng rÆ¡i. Gò má xinh dẹp tuyệt vá»i của nà ng không khác má»™t tấm gÆ°Æ¡ng trong đẫm má» nÆ°á»›c thủy.
ChÆ°a chắc trên thế gian nà y đã có, Ä‘ang có và sẽ có những ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà o khác có thể so sánh kịp tiếng khóc ai oán của nà ng. Tiếng khóc ấy bất cứ là ai, có thân hình bằng thịt, bằng máu chắc chắn Ä‘á»u phải cảm Ä‘á»™ng rạt rà o.
Nà ng nói lầm bầm trong miệng:
– Tiểu Phong ngÆ°Æ¡i có biết chăng ta là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà bị mất cả linh hồn rồi chăng?
– Không, tiá»n bồi vẫn còn là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nhÆ° tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà khác!
– Không. Không phải đâu, ngÆ°á»i chÆ°a hiểu thấu tâm sá»± não nỠđứt ruá»™t của ta, nên má»›i nói nhÆ° váºy. Ta quả tháºt là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà khác hẳn vá»›i má»i ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà khác trên thế gian nà y. Vì ai nấy trong thể xác Ä‘á»u có linh hồn, còn ta thì đã mất linh hồn, chỉ còn có má»™t thể xác trống rá»—ng. Ta sợ hãi tất cả má»i việc. Ta thống háºn tất cả má»i ngÆ°á»i. Ta đã Ä‘em mạng sống mà giao nạp cho Thần Vạn Năng. Từ và i mÆ°Æ¡i năm nay, ta sống được đến đây chỉ nhá» có má»™t sá»± tÃn ngưỡng.
TÃn ngưỡng và o Thần Vạn Năng má»›i còn đủ nghị lá»±c để mà sống nốt những chuá»—i ngà y tà n!
Nà ng nức nở nghẹn ngà o, nói tiếp:
– Nhưng mà Thần Vạn Năng có đủ năng lực ban bố linh hồn cho ta ...
Tiểu Phong nói:
– Từ bao giá» mãi đến bây giá», Thần Vạn Năng nà o đã ban bố tiá»n bối những Ä‘iá»u cần thiết chi đâu?
– Có Ä‘iá»u ta tÃn ngưỡng và o Thần Vạn Năng. Bởi vì ta sợ tất cả má»i việc, ta thống háºn tất cả má»i ngÆ°á»i. TrÆ°á»›c đây và i mÆ°Æ¡i năm ta đã mất hết hy vá»ng của Ä‘á»i sống. Nếu không nhá» có sá»± tÃn ngưỡng và o Thần Vạn Năng thì ta cÅ©ng đã chết mất trong tuyệt vá»ng lâu rồi.
DÆ°á»ng thể nà ng nói lẩm bẩm má»™t mình mà lại nhÆ° nà ng trút hết những ná»—i ai oán trong tâm linh vá»›i má»™t ngÆ°á»i nà o đó.
– Tiá»n bối hy vá»ng sẽ được lại những gì?
– Tình yêu thiết tha chân tháºt!
– Từ và i mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c đây tiá»n bối đã bị ép mất tình yêu sao?
– Äúng váºy, mất tình yêu cÅ©ng là mất cả linh hồn!
Tiểu Phong thở dà i một hơi não nỠai oán, rồi rầu rĩ nói:
– Tôi Ä‘oán biết tiá»n bối là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà cá»±c kỳ bất hạnh. Tôi chẳng tiếc công đối vá»›i ngÆ°á»i. Có Ä‘iá»u tôi bị Cây Äèn Ma khống chế ra lịnh bắt buá»™c tôi phải sát hại vô số mạng ngÆ°á»i. Hà nh Ä‘á»™ng đẫm máu ấy là m cho lòng tôi quá Ä‘á»—i Ä‘au Ä‘á»›n xót xa.
Chà ng ngừng trong chốc lát rồi nói tiếp:
– NgÆ°á»i yêu tâm tưởng của tiá»n bối đã chết rồi chăng?
– Không, chà ng không chết mà chà ng vẫn còn sống!
– Chà ng ở nơi nà o?
Há»i đến đó bá»—ng nhiên trong đầu óc Tiểu Phong sá»±c nhá»› đến má»™t sá»± kiện ...
Äó là những chuá»—i cÆ°á»i dà i rợn óc mà chà ng đã từng được nghe lá»t và o tai đến ná»—i da gà cùng mình lúc theo chân ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dÆ°á»›i hang đất tiến sâu và o má»™t gian phòng đá. Giá»ng cÆ°á»i ấy không khác tiếng ma gà o quá»· thét vô cùng ghê rợn, tưởng chÆ°a có giá»ng cÆ°á»i nà o khủng khiếp bằng. NghÄ© đến sá»± kiện ấy bất giác cả ngÆ°á»i Tiểu Phong á»›n lạnh cùng khắp các khá»›p xÆ°Æ¡ng. Chà ng buá»™t miệng há»i:
– Phải chăng chà ng Ä‘ang ở dÆ°á»›i hang đất Tháºp Hoa Thạch?
Nà ng cháºm rãi gáºt đầu.
Tiểu Phong nói:
– Tại sao tiá»n bối kêu gá»i chà ng là ma quá»·?
– Bởi vì ta ghê sợ quá đỗi trong lòng!
– Ghê sợ tiá»n bối không còn yêu chà ng nữa rồi sao? Tại sao lại ghê sợ chà ng?
– Tiếng cÆ°á»i rùng rợn của chà ng là m cho ta phát Ä‘iên, phát cuồng, không còn tá»± chủ được lòng mình. Khi ta nghe giá»ng cÆ°á»i của chà ng, ta không khắc chế được ta, ta đè nén không nổi là n sóng cảm kÃch dâng trà o trong con tim. Ta òa lên khóc rống.
– Chà ng phát khùng rồi à ?
– Không, chà ng chẳng điên khùng chi cả!
– Tiá»n bối và chà ng thÆ°á»ng gặp mặt nhau chá»›?
– Äâu có, từ và i mÆ°Æ¡i năm qua ta vá»›i chà ng chÆ°a hỠđược gặp mặt nhau lấy má»™t lần. Ta đã dùng tất cả má»i phÆ°Æ¡ng pháp nhÆ°ng hoà n toà n thất vá»ng.
Tiểu Phong bỗng nhiên lóe ra những tia ánh sáng trong đầu.
Chà ng bắt đầu hiểu rõ má»i việc mỠám, bà máºt đã gây thắc mắc cho chà ng từ bấy lâu nay. NgÆ°á»i yêu tâm tưởng của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà yêu kiá»u diá»…m lệ tuyệt vá»i mà cÅ©ng cá»±c kỳ bất hạnh nầy ắt hẳn bị bao vây, trong má»™t thế bà dÆ°á»›i hang đất, mà không tà i phép nà o thoát khá»i ra ngoà i, Ä‘Ã nh chịu nhốt sống cuá»™c Ä‘á»i giữa cảnh âm u tăm tối. Ngẫm nghÄ© nhÆ° thế, chà ng bèn há»i:
– Chà ng bị má»™t thế tráºn huyá»n bà nà o đó vây hãm và o trong?
– Äúng nhÆ° váºy tháºt đó.
– Vì váºy nên tiá»n bối yêu cầu tôi tìm kiếm «Thần Tri Tá»Â», «Kỳ Tráºn Thần Quân», «Äá»™c Mục Thần Ni», «Siêu Phà m đại sư» cùng vá»›i «XÃch CÆ°á»›c Äại Tiên», giúp nà ng phá tráºn cứu chà ng thoát đó chi?
– Quả đúng như thế đấy!
Äôi mắt của Tiểu Phong bắn tủa ra những tia tinh quang sáng tá», chà ng không chút ngần ngại, trả lá»i ngay má»™t câu:
– Thế thì tiá»n bối đây chÃnh là Trầm Phụng Linh được khắp giá»›i võ lâm gá»i bằng danh hiệu là «Giang Hồ Kỳ Hoa». Cách và i mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, tiá»n bối đã cùng vá»›i ngÆ°á»i yêu ôm nhau nhảy từ trên chót vót đỉnh Háºn Thiên Phong xuống dÆ°á»›i hố sâu để chết chung má»™t lượt cho trá»n chữ chung tình gắn bó, theo lá»i thiên hạ đồn đãi đó chăng?
Nà ng gáºt đầu nhè nhẹ, rồi nuốt nghẹn ngà o nói:
– Äúng nhÆ° váºy đó! Ta chÃnh là Trầm Phụng Linh!
Äầu óc rối beng bấn loạn, Tiểu Phong bảo dạ rằng:
“NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y quả là hồng nhan bạc mạng. Tháºt cÅ©ng đúng vá»›i danh hiệu lừng lẫy khắp giá»›i võ lâm vá»›i bốn tiếng giang hồ kỳ hoa.â€.
Ngẫm nghÄ© nhÆ° vây, Tiểu Phong lại há»i:
– Thế thì ngÆ°á»i bị vây khốn trong thế tráºn huyá»n bà ấy chÃnh là ngÆ°á»i yêu tâm tưởng Äinh ThÃch PhÆ°Æ¡ng của tiá»n bối đó chăng?
Trầm Phụng Linh gáºt đầu má»™t cách bi thÆ°Æ¡ng thê thảm.
Tiểu Phong nghe qua câu chuyện của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà tuyệt sắc bất hạnh dÆ°á»›i hang đất Tháºp Hoa Thạch cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n xót xa trong lòng. Vì váºy tấn thảm kịch ôm nhau nhảy xuống hố sâu trên đỉnh Háºn Thiên Phong giữa cặp uyên Æ°Æ¡ng không thể rá»i nhau Trầm Phụng Linh và Äinh ThÃch PhÆ°Æ¡ng hồi và i mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c nhÆ° quay cuồng hiện ra trong đầu óc chà ng. Cảnh tượng mÆ¡ hồ theo lá»i thiên hạ đồn đãi mà lúc nà y lại xuất hiện theo trà tưởng tượng của chà ng không khác má»™t bức tranh linh Ä‘á»™ng mà chÃnh mắt chà ng đã mục kÃch rõ rà ng. Có Ä‘iá»u theo lá»i đồn đãi của giá»›i giang hồ, thì chà ng và nà ng đã chết mất thây, nhÆ°ng trái lại, cả hai vẫn còn sống trong âm thầm Ä‘au khổ gần phai má» dÆ°á»›i lá»›p bụi thá»i gian.
Chà ng chẳng phải khó khăn chi mà không mô tả nổi cuá»™c Ä‘á»i tình ái đẫm lệ của Trầm Phụng Linh và Äinh ThÃch PhÆ°Æ¡ng.
Những giá»t lệ chảy dà i từ trong đôi mắt đẫm trà n lóng lánh xuống đôi gò má nặng lệ u sầu, chà ng cất tiếng nói:
– Tiá»n bối quả tháºt là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà quá Ä‘á»—i bất hạnh ở thế gian nà y.
– Không, không đâu, kẻ bất hạnh nhứt thế gian nà y chÃnh là chà ng, chá»› không phải là ta!
Tiểu Phong cắn chặt hai hà m răng để đè nén những mối bi thÆ°Æ¡ng trà n ngáºp trong lòng. Chà ng lại nói:
– Tiá»n bối có được biết là chà ng có được an ổn, mạnh khá»e không?
– Cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i, chà ng vẫn được an ổn, mạnh khá»e nhÆ° thÆ°á»ng.
Tiểu Phong há»i tiếp thêm:
– Vì cá»› nà o chà ng lại bị vây hãm trong thế tráºn thần kỳ, huyá»n bÃ?
Nhìn Tiểu Phong bằng đôi mắt Ä‘au thÆ°Æ¡ng thảm thê cá»±c kỳ, chÆ°a thể có cái nhìn nà o thê thiết bằng, giang hồ kỳ hoa Trầm Phụng Linh thở dà i để trút bá»›t ná»—i lòng Ä‘au Ä‘á»›n xót xa chất chứa và i mÆ°Æ¡i năm nay, rồi má»›i nói má»™t giá»ng ai oán sầu thÆ°Æ¡ng:
– Äó là má»™t câu chuyện cÅ© xÆ°a vô cùng ghê rợn. NhÆ°ng câu chuyện xÆ°a ấy lại quá Ä‘á»—i ghê sợ nhÆ° má»™t giống Ä‘á»™c xà cắn và o tâm linh ta.
Nói đến câu đó, hai hà ng châu lẹ đượm trà n xuống hai gò má của nà ng.
|
21-07-2008, 03:59 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Hà n Huyết Lệnh
Hồi 48
Giá»ng u buồn rầu rÄ© của Trầm Phụng Linh lại văng vẳng lá»t và o tai của chà ng:
– Mối tình nồng đượm của ta và chà ng Ä‘ang hồi nẩy nở yêu Ä‘Æ°Æ¡ng thì bá»—ng gặp phải má»™t cÆ¡n bão tố là m cho tan vỡ. Con gái cÆ°ng của chủ nhân «Thiết Kỳ Lịnh» là Ngá»c Diện Quan Âm vì mê tà i sắc của Äinh ThÃch PhÆ°Æ¡ng mà không được toại nguyện, nên cha con hắn má»›i dá»±a và o oai thế của Tây Thần và Nam Quân ra mặt bắt ép ta và chà ng cùng phải nhẩy xuống đỉnh Háºn Thiên Phong. Tây Thần và Nam Quân là hai báºc kỳ nhân, trong số «Tứ Äại Kỳ NhÆ¡n» mà hà nh Ä‘á»™ng trái vá»›i đạo trá»i, lòng ngÆ°á»i nhÆ° thế ấy tháºt chẳng xứng đáng đóng vai lãnh đạo võ lâm thiên hạ, ta là m sao mà không oán háºn suốt Ä‘á»i? Lúc ta và chà ng cùng ôm sát lấy nhau tìm cái chết ở kiếp nà y, để mong sum há»p dÆ°á»›i tuyá»n Ä‘Ã i, thì cả hai ta cùng rÆ¡i và o má»™t cái khe nÆ°á»›c dÆ°á»›i hố thẳm ngà n trùng. Äứng trên đỉnh Háºn Thiên Phong dòm xuống chỉ thấy má»™t vòm Ä‘en tối mịt má», nên tất cả Ä‘á»u yên trà là ta và chà ng đã thà nh hai oan hồn muôn thuở. Dầu cho mình đồng da sắt mà rÆ¡i từ ngá»n đỉnh núi vòi vá»i xuống táºn đáy hố thăm thẳm ngà n khÆ¡i thì cÅ©ng phải tan tà nh muôn mảnh đừng nói là hai kẻ chung tình bằng da bằng thịt nhÆ° ta vá»›i chà ng. NhÆ°ng không, ta và chà ng không chết, nhá» khe nÆ°á»›c ấy che chở, hai đứa chúng ta chỉ mê man bất tỉnh, được dòng nÆ°á»›c cuốn trôi đến má»™t nÆ¡i hết sức thần bÃ. ChÃnh nÆ¡i ấy là gian nhà mà ngÆ°á»i đã và o trong đó trÆ°á»›c khi Ä‘i đến cái hang đất, chá»— ta thỠ«Thần Vạn Năng». Khi tỉnh lại ta và chà ng Ä‘á»u quên hết Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, cứ lạc mãi và o những lối quanh co khúc khuá»·u không lối trở lên. Sau đó ta má»›i tìm thấy bên trong hang đất dÆ°á»›i ná»n Tháºp Hoa Thạch có bố trà má»™t thứ tráºn thế cá»±c kỳ bà hiểm. Chừng nhÆ° ông xanh có dụng ý trêu chá»c chúng ta nên má»›i sắp bà y cảnh trà thiên nhiên kỳ lạ ấy. Mặc dầu ở trong hang đất cách biệt trần gian, ta bắt đặng má»™t bá»™ kỳ thÆ¡ đã thất truyá»n hồi Ä‘á»i thượng cổ và tìm thấy phong cảnh lạ lùng:
«Diêu Trì Kim Thang» nên luyện được tuyệt thế võ công nhÆ°ng bao nhiêu Ä‘iá»u may mắn nhứt Ä‘á»i ấy vẫn không an ủi được lòng. Ta vẫn yêu chà ng tha thiết, và mang nặng mối tình chân thà nh đằm thắm ấy trong quả tim non, ta chịu Ä‘á»±ng Ä‘au khổ suốt và i mÆ°Æ¡i năm trá»i, tháºt chÆ°a có hình phạt nà o ghê gá»›m hÆ¡n thế nữa.
Giá»ng nói ai oán âu sầu khiến ai nghe cÅ©ng ngáºm ngùi rÆ¡i lệ, Tiểu Phong nghe xong Ä‘oạn Ä‘á»i tình ái đẫm Æ°á»›t máu lệ ấy, cảm Ä‘á»™ng vô cùng. Vì váºy chà ng than thở não nùng:
– Tôi cÅ©ng Ä‘oán trÆ°á»›c được phần nà o tâm sá»± Ä‘au buồn của tiá»n bối, nhÆ°ng không dè quá Ä‘á»—i bi thÆ°Æ¡ng thê thảm đến thế! Phải chăng vì nguyên nhÆ¡n ấy mà tiá»n bối yêu cầu tôi phải giết Tây Thần, Nam Quân, tiêu diệt toà n bá»™ Kim Xà Giáo?
– Äúng thế!
Tiểu Phong than thầm trong bụng:
“Con Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»i tháºt là dẫy đầy chông gai vất vả, mà con Ä‘Æ°á»ng tình lại cà ng thêm nhiá»u ngang trái éo le!â€.
Thở ra, chà ng buột miệng nói luôn:
– Tôi tháºt không tưởng tượng nổi khoảng Ä‘á»i quá khứ của tiá»n bối lại cá»±c kỳ bất hạnh đến Ä‘á»—i! GiỠđây, lòng tôi quyết định giúp đỡ tiá»n bối đủ cả mÆ°á»i phần, chẳng ngần ngừ thối thác má»™t công việc nà o cả, cho đến khi nà o cứu thoát được Äinh ThÃch PhÆ°Æ¡ng thì thôi.
Trầm Phụng Linh trố to đôi mắt ngó chà ng không nháy. Lá»i hứa của chà ng hiện rõ những tia cảm xúc trà n trá». Tháºt lâu, nà ng má»›i nói đặng thà nh tiếng:
– NgÆ°Æ¡i nói tháºt đấy chứ?
– Tiá»n bối hãy vững lòng tin tưởng và o vãn bối Ä‘i. Những lá»i của vãn bối đã nói là đem tất cả gan ruá»™t phÆ¡i bà y, chá»› không phải do cảm xúc nhứt thá»i mà thốt ra, nên tiá»n bối đừng nghi ngại.
Trầm Phụng Linh bị khÃch Ä‘á»™ng quá mạnh, chỉ ngó chà ng trân trối không là m sao nói được thêm tiếng nà o.
Tiểu Phong nói:
– Má»i tiá»n bối hãy đứng dáºy, dầu sao vãn bốt cÅ©ng không dám vô lá»… trÆ°á»›c mặt tiá»n bối.
Trầm Phụng Linh chăm chăm đứng dáºy, Tiểu Phong cÆ°á»i khổ sở há»i:
– Có má»™t Ä‘iá»u tôi hết sức lấy là m quái gở không sao hiểu đặng là tiá»n bối đã có sẵn má»™t võ công tuyệt thế trong mình thì tại sao lại không chịu xuống tay hạ sát những kẻ đã sát hại mình mà cáºy nhá» và o tôi?
– Bởi vì ta đã thá» thốt trÆ°á»›c Thần Vạn Năng là trÆ°á»›c khi ta chÆ°a cứu thoát được Äinh ThÃch PhÆ°Æ¡ng thì không giết bất cứ má»™t ngÆ°á»i nà o cả, dầu ngÆ°á»i ấy là kẻ tá» thù.
Tiểu Phong gáºt đầu rồi lại há»i:
– Thế thì Thần Vạn Năng có thể cho tôi danh lợi, tình yêu và mạng sống hay không?
– Ta biết chắc ngÆ°Æ¡i có đặng những Ä‘iá»u ấy!
– Tại sao tiá»n bối biết?
– Bởi vì ngÆ°Æ¡i là má»™t ngÆ°á»i rất tốt, hiếm có trên Ä‘á»i.
Mỉm cÆ°á»i, chà ng há»i nữa:
– Thế thì Thần Vạn Năng có cho tôi đủ trà tuệ sáng suốt để giải đáp tất cả những vấn đỠkhó khăn không?
– Ta rất có thể giải đáp cho ngươi!
Tiểu Phong nghe câu trả lá»i của Trầm Phụng Linh bụng bảo dạ rằng:
“Váºy là nà ng giải đáp chá»› không phải là Thần Vạn Năng. Vị thần ấy là má»™t hình tượng giả tạo do nà ng dá»±ng lên đặng gởi gấm sanh mạng của nà ng và o đó. Chẳng qua đó cÅ©ng chỉ là má»™t pho tượng đá mà thôi.â€.
NghÄ© thế nên chà ng lại há»i:
– Tiá»n bối có biết đặng hiện thá»i tôi Ä‘ang muốn biết việc chi không?
– Biết gần đầy đủ tất cả những việc ngươi đang thắc mắc!
– Thế thì những việc xảy ra trong chốn giang hồ, tiá»n bối hiểu rõ nhÆ° đếm trên đầu ngón tay?
– Ta không dám nói rõ nhÆ° đếm trên đầu ngón tay, nhÆ°ng ta dám nói chắc má»™t câu là sá»± hiểu biết của ta rất rá»™ng, có thể nói là không việc chi lá»t qua tai mắt của ta.
Tiểu Phong không tin nên há»i liá»n:
– Thế thì tôi cần há»i tiá»n bối má»™t việc nhé?
– Äược ngÆ°Æ¡i cứ há»i Ä‘i?
– Tiá»n bối có biết má»™t nhà của chú ruá»™t tôi là Lê Trung, tổng cá»™ng tám mạng Ä‘á»u chết vì những đồng tiá»n kia chá»›?
– Biết!
– Ai đã giết chết chú tôi?
Trầm Phụng Linh nói:
– Câu chuyện nầy không thể giải đáp má»™t cách dá»… dà ng theo câu há»i vắn tắt của ngÆ°Æ¡i. Äâu ngÆ°Æ¡i thá» nói cho ta nghe chú ngÆ°Æ¡i đã bị chưởng lá»±c hay môn ám khà nà o trÆ°á»›c rồi ta sẽ nói cho ngÆ°Æ¡i rõ thủ phạm là hạng ngÆ°á»i nà o!
Tiểu Phong ngẫm nghĩ hồi lâu, bèn nói:
– Tình hình lúc bấy giá» chÃnh mắt tôi không được trông thấy. Chẳng qua tôi được nghe má»™t ông chú khác của tôi là Ngoạn Huyết NhÆ¡n thuáºt lại, thì chú Lê Trung của tôi bị trúng chưởng của kẻ thù mà bá» mạng. Dấu chưởng nổi lên còn để lại rất rõ rà ng ná»a mé Ä‘en ná»a mé Ä‘á». Không biết trên chốn giang hồ kẻ nà o đã luyện được thứ trưởng lá»±c ấy?
Trầm Phụng Linh chẳng cần nghÄ© ngợi, trả lá»i ngay cho Tiểu Phong biết:
– Äúng váºy, chú của ngÆ°Æ¡i là Ngoạn Huyết NhÆ¡n đã nháºn xét tinh vi, tế nhị lắm đấy. Liá»n sau khi chú ngÆ°Æ¡i là Lê Trung chết, ta được hay tin ấy. Thứ chưởng lá»±c đó kêu là «Hồng Thất Âm Tâm Äá»™c Chưởng». Công phu ấy, theo lá»i đồn đãi của giá»›i giang hồ, thì do má»™t báºc dị nhÆ¡n cách nay hÆ¡n má»™t trăm năm đã sáng tạo.
Hiện thá»i chỉ có má»™t ngÆ°á»i là ...
Cặp mắt của Tiểu Phong bắn tủa những tia tinh quanh rực rực khắp nơi.
Chà ng ngắt ngang câu há»i của Trầm Phụng Linh:
– Là gì? Ai là kẻ duy nhứt đã luyện được thứ trưởng lực độc môn ấy?
Trầm Phụng Linh nhìn và o cặp con mắt rá»±c rá»±c lá»a sát cÆ¡ của Tiểu Phong bá»—ng nhiên trong lòng nà ng đâm ra lo lắng. Má»™t ý nghÄ© vụt hiện ra trong đầu óc nà ng:
– Kẻ nà o đã luyện được thứ trưởng lá»±c ấy, trÆ°á»›c mắt đây ta chÆ°a thể tố cáo cho ngÆ°Æ¡i biết đặng. Vì lẽ, má»™t khi ngÆ°á»i rõ ra rồi thì nóng nảy là m liá»u có thể gặp lắm Ä‘iá»u trở ngại cho sá»± báo thù của ngÆ°Æ¡i. Hiện tại, chÆ°a phải lúc, gấp rút chỉ có hại mà không chút lợi nà o. Chẳng qua, ta cần nói sÆ¡ cho ngÆ°Æ¡i hiểu kẻ ấy là má»™t nhân váºt rất có danh vá»ng trong giá»›i giang hồ, chá»› không phải hạng cao thủ tầm thÆ°á»ng. Äừng nói võ công của kẻ ấy cao siêu đến mức Ä‘á»™ nà o, riêng má»™t việc là dÆ°á»›i tay của y đã có tá»›i cả ngà n cao thủ phò tá là m nanh vuốt, cÅ©ng đủ đắn Ä‘o tháºn trá»ng lắm rồi.
Tiểu Phong thất kinh nói:
– Mà hắn là ai, tiá»n bối nói cho vãn bối nghe tưởng cÅ©ng vô hại mà ?
– Nói cho ngÆ°Æ¡i nghe thì được rồi đó, nhÆ°ng mà ta không muốn. Nếu ngÆ°Æ¡i định bụng phải báo thù cho chú ruá»™t của ngÆ°Æ¡i thì giỠđây tốt hÆ¡n ta phải giữ kÃn tên há» kẻ ấy, đừng cho ngÆ°á»i biết, mà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng nên vá»™i biết. Tại cái lẽ ngay sau khi đã nghe biết tên há» kẻ ấy thì ngÆ°Æ¡i nóng nảy là m liá»u. Äã váºy, thì kẻ thù của ngÆ°Æ¡i, nhÆ° con rắn bị ngÆ°á»i phát cá» là m cho hoảng sợ chui trốn mất Ä‘i, không dá»… chi bắt được. Cứ để thong thả cho hắn an tâm chẳng chút phòng bị, khi thá»i cÆ¡ thuáºn tiện đã đến, ta tố cáo cho ngÆ°Æ¡i nghe, lúc ấy ngÆ°Æ¡i biết hắn má»™t cách dá»… dà ng, trở tay không kịp. Má»™t kẻ thù quá Ä‘á»—i lợi hại phải nắm vững yếu tố thắng lợi rồi má»›i ra tay, ngÆ°Æ¡i đồng ý chá»›?
Tiểu Phong cho là có lý nên gáºt đầu Æ°ng chịu, rồi chà ng lại há»i:
– Tôi còn há»i tiá»n bối má»™t việc khác nữa?
– Cứ há»i.
– Tiá»n bối có biết tôi đã uống «Tán Công Phấn» nên mất hết công lá»±c rồi chá»›?
– Biết rõ ngay sau khi ngươi ở Phỉ Thúy Cung đi ra!
– Tôi còn có hy vá»ng khôi phục lại hoà n toà n công lá»±c đã mất chăng?
– Sao lại không? Hẳn là khôi phục được rồi đó!
– Phải tìm cho được «Tụ Công Hoà n» của Vạn Thế Tiên Cơ!
– Ta cÅ©ng có thể khôi phục cho ngÆ°Æ¡i, mà chỉ phải mất nhiá»u thá»i gian. Vì váºy chỉ có thứ thần dược của ngÆ°á»i ấy má»›i cÆ°á»›p Ä‘oạt được thá»i gian. Vá»›i ta thì Ãt lắm cÅ©ng mất cả tháng trá»i Ä‘em ngÆ°Æ¡i trở xuống dÆ°á»›i hang đất để ngÆ°Æ¡i được tắm nÆ°á»›c Diêu Trì Kim Thang, ăn trái tuyết liên, uống nÆ°á»›c linh chi, trong khi nuốt xong «Tụ Công Hoà n» là ngÆ°Æ¡i khôi phục ngay tức khắc.
– Biết Vạn Thế Tiên Cơ có chịu cho «Tụ Công Hoà n» hay không?
– Dầu không bằng lòng cho đi nữa thì một khi ta cần «Tụ Công Hoà n» cho ngươi thì cũng nhất định lấy được môn thuốc ấy mới nghe!
Trong khi nói, vẻ mặt của Trầm Phụng Linh hiện rõ vẻ cÆ°Æ¡ng nghị khác thÆ°á»ng.
Ngẫm nghĩ một lát Tiểu Phong lại nói:
– ThÆ°a tiá»n bối còn có má»™t việc tôi định thÆ°Æ¡ng lượng cùng tiá»n bối. Ngà y ná» có phải tiá»n bối bảo cho tôi được biết là chẳng khi nà o Ä‘em những Ä‘iá»u mắt thất tai nghe ở dÆ°á»›i hang đất nói lại bất cứ má»™t ngÆ°á»i nà o không?
– Phải rồi!
Tiểu Phong nói:
– ThÆ°a tiá»n bối, thân thế của tiá»n bối khiến ai nghe cÅ©ng phải Ä‘á»™ng lòng thÆ°Æ¡ng xót. NhÆ°ng tại sao tiá»n bối lại không chịu thố lá»™ cho ai nấy nghe, mà lại cố bà y chuyện thần bà để gieo và o lòng các giá»›i nhân váºt giang hồ những ý nghÄ© thần bà đặng là m chi? Theo ý tôi nghÄ© thì nên thông báo cho thiên hạ Ä‘á»u hiểu, bởi vì chẳng má»™t ai được nghe mà không thông cảm để sẵn sà ng giúp đỡ tiá»n bối má»i phÆ°Æ¡ng tiện tiêu diệt kẻ thù và cứu thoát Äinh ThÃch PhÆ°Æ¡ng.
– Không, ý ta không muốn để cho ngÆ°á»i giang hồ biết là ta còn sống.
Tiểu Phong Ä‘oán hiểu dụng tâm của Trầm Phụng Linh nên liá»n đó chà ng bèn há»i:
– Từ rà y vá» sau, tôi còn bị Cây Äèn Ma khống chế nữa thôi?
– Không cần thiết có sá»± khống chế của Cây Äèn Ma đối vá»›i ngÆ°Æ¡i nữa. Bởi vì ngÆ°Æ¡i đã thà nh tâm giúp đỡ ta, cho ta nguồn hy vá»ng trà n trá» rồi. Nếu ngÆ°Æ¡i là m đúng theo lá»i ngÆ°Æ¡i đã nói thì Thần Vạn Năng cùng vá»›i Cây Äèn Ma chỉ là hai món váºt thôi, chẳng có chi là thần bà hết!
Tiểu Phong cÆ°á»i dà i nói:
– Thế thì ngà y mùng năm tháng năm tôi có cần Ä‘Æ°a ngÆ°á»i xuống dÆ°á»›i hang đất không?
– Cần lắm chá»›. NgÆ°Æ¡i là m đúng theo những Ä‘iá»u đã ghi rõ trong giấy trắng má»±c Ä‘en.
Tiểu Phong gáºt đầu Trầm Phụng Linh lại nói:
– Thế thì ta Ä‘i tìm Vạn Thế Tiên CÆ¡ ngay bây giá». Thôi ta Ä‘i nhé!
Lá»i vừa dứt thì thân hình đã nhÆ° má»™t là n gió thoảng, nà ng chỉ xoay nhanh là biến mất giữa khu rừng già .
Tiểu Phong nhìn theo bóng dáng phÃa sau lÆ°ng nà ng, bá»—ng nhiên chà ng nháºn ra ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà quá ná»a Ä‘á»i hồng nhan trẻ đẹp đã chịu Ä‘á»±ng bao ná»—i cay đắng bất hạnh nhất trần gian. Nà ng đã hiến dâng trá»n vẹn quả tim yêu cho ngÆ°á»i tình là Äinh ThÃch PhÆ°Æ¡ng. Cảm thÆ°Æ¡ng cho ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà quá Ä‘á»—i bất hạnh ấy, Tiểu Phong buông ra má»™t tiếng thở dà i.
Chà ng lại nghÄ© đến những ám ảnh Ä‘au buồn của tình mình cÅ©ng gắn liá»n vá»›i sanh mạng của mình, phải chăng cả hai ngÆ°á»i cùng má»™t há»™i má»™t thuyá»n mà ngÆ°á»i ruá»™t đứt gặp ngÆ°á»i đứt ruá»™t?
Tiểu Phong lê bÆ°á»›c chân Ä‘i, nhắm phÃa Ä‘Æ°á»ng cÅ© trở vá» ...
Thình lình ... ÄÆ°Æ¡ng khi chà ng vừa cất bÆ°á»›c, má»™t bóng Ä‘en lẹ là ng ...
|
21-07-2008, 04:03 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Hà n Huyết Lệnh
Hồi 49
Thân hình của ông ta loạng choạng bị đẩy ra sau liá»n ba bÆ°á»›c, cổ há»ng nhợn lên má»™t cái nghe má»™t tiếng á»e, máu tÆ°Æ¡i trong miệng vá»t ra ngoà i đất Ä‘á» lòm.
Cũng trong lúc ấy ...
Thiếu nữ áo trắng Lý Bạch Ngá»c kêu to má»™t tiếng thất kinh. Nà ng trông thấy lúc sÆ° phụ nà ng là Vạn Thế Tiên CÆ¡ bị bay dá»™i bay ra ngoà i đấu trÆ°á»ng, máu ở hai và nh môi anh Ä‘Ã o của bà ta cÅ©ng bắn vãi ra nhÆ° mÆ°a rây nặng há»™t.
Miệng kêu má»™t tiếng thất kinh, thân hình bay vá»t tá»›i chá»— Vạn Thế Tiên CÆ¡!
Tiểu Phong nhìn vá» phÃa Trầm Phụng Linh thấy miệng nà ng không có dấu máu, nhÆ°ng cÅ©ng té quị trên mặt đất chÆ°a gượng dáºy nổi.
Nội lực của Vạn Thế Tiên Cơ tiêu hao gần cạn sức trong cuộc tranh đấu nội lực với Trầm Phụng Linh, thà nh thỠbị chưởng từ ngoà i đánh bổ và o không tà i sức nà o chịu được.
Còn Từ Thạch Trung là ngÆ°á»i có sẵn trong mình võ công tuyệt thế. Nếu chẳng váºy thì không những không đẩy được Vạn Thế Tiên CÆ¡ và Trầm Phụng Linh ra ngoà i vòng tráºn đấu mà trái lại đã chết nát xÆ°Æ¡ng trong phạm vi chưởng lá»±c của hai ngÆ°á»i ở hai bên dá»™i ép lại! Căn cứ và o hà nh Ä‘á»™ng đẩy giang hai ngÆ°á»i bắn ra mà Từ Thạch Trung bị trá»ng thÆ°Æ¡ng ói máu cÅ©ng đủ thấy chưởng lá»±c của Trầm Phụng Linh và Vạn Thế Tiên CÆ¡ mạnh mẽ ghê gá»›m đến mức nà o?
Sau khi Vạn Thế Tiên CÆ¡, Từ Thạch Trung và Trầm Phụng Linh cả ba ngÆ°á»i Ä‘á»u bị trá»ng thÆ°Æ¡ng ngồi bệt xuống đất, má»—i ngÆ°á»i cùng mò trong túi áo lấy ra má»™t viên thuốc nuốt và o trong miệng rồi váºn công Ä‘iá»u trị ná»™i thÆ°Æ¡ng má»—i ngÆ°á»i má»™t chá»—.
Tiểu Phong cháºm chạp thở dà i, lúc ấy cả ba ngÆ°á»i cÅ©ng đã Ä‘iá»u trị xong thÆ°Æ¡ng tÃch nên má»—i ngÆ°á»i lại từ từ đứng dáºy.
Lý Băng Ngá»c đỡ Vạn Thế Tiên CÆ¡ miệng há»i rối rÃt:
– SÆ° phụ, trong mình sÆ° phụ có sao không? SÆ° phụ hoà n toà n bình phục rồi chá»›? Tháºt con lo sợ quá!
Vẻ mặt Vạn Thế Tiên CÆ¡ lạnh nhÆ° băng sÆ°Æ¡ng. Bà ta chỉ gáºt đầu nhè nhẹ.
Trong cặp mắt của bà ta bắn ra luồng sát quang rá»±c ngó ngay và o mặt Từ Thạch Trung, miệng há»i lanh lảnh:
– Bá»n ta đấu nhau can cá»› chi ngÆ°á»i mà xen vô gây sá»± hả?
Từ Thạch Trung cÆ°á»i nhạt đáp:
– Tôi há»i là hai vị tại sao mà đánh nhau kia chá»›?
Mặt mà y biến sắc Vạn Thế Tiên CÆ¡ cả giáºn nạt vang:
– Ai cần ngÆ°Æ¡i há»i đến, thây kệ chúng ta!
Từ Thạch Trung là má»™t ngÆ°á»i hết sức trầm tÄ©nh, không hay sanh sá»± vá»›i ai, chỉ lo tu dưỡng tánh tình nên nghe Vạn Thế Tiên CÆ¡ nạt ná»™ vẫn giữ vẻ mặt bình tÄ©nh tá»± nhiên, chỉ nhếch mép mỉm cÆ°á»i, quay sang phÃa Trầm Phụng Linh lên tiếng há»i:
– Phải chăng nà ng cần có một viên «Tụ Công Hoà n» mà đánh nhau với Vạn Thế Tiên Cơ?
– Vâng, đúng nhÆ° váºy đó.
Từ Thạch Trung vẫn cÆ°á»i lạt đáp:
– Cái đó thì chẳng cần thiết phải là m nhÆ° váºy, ta vẫn có thể khôi phục công lá»±c cho Tiểu Phong.
Từ Thạch Trung thốt câu đó khiến cho Vạn Thế Tiên CÆ¡ cùng vá»›i Trầm Phụng Linh liá»n rung Ä‘á»™ng trong lòng. Tinh quang của hai con ngÆ°Æ¡i Vạn Thế Tiên CÆ¡ bắn ra tứ phÃa. Bà ta ngó thẳng và o mặt Từ Thạch Trung há»i:
– Các hạ là báºc cao nhân ở đâu đến đây? Ta rất cần xem thấy táºn mắt ngÆ°Æ¡i dùng thuốc hay, cỡ lạ nà o mà khôi phục đặng cho Tiểu Phong nà o!
Trầm Phụng Linh không đợi Từ Thạch Trung trả lá»i, nà ng đã dõng dạc lên tiếng bảo cho Vạn Thế Tiên CÆ¡ biết Từ Thạch Trung là ai:
– Lẽ nà o Vạn Thế Tiên Cơ lại không biết ông ta là ai sao?
Trái tim rá»™n rã Vạn Thế Tiên CÆ¡ tức giáºn ngó Trầm Phụng Linh ná»a mắt há»i gặng lại:
– Bộ nà ng biết ông ta là ai à ?
– Không sai. Ta biết rõ!
– Là ai?
– Công lực của ông ta tuy rằng không hơn ngươi là Vạn Thế Tiên Cơ, nhưng cái đức từ bi của ông ta thì lại vượt quá Vạn Thế Tiên Cơ ngươi đến trăm ngà n lần!
Từ Thạch Trung cÆ°á»i nhạt nói tiếp:
– Cô nương đừng nói, dẹp chuyện ấy qua một bên đi!
Từ Thạch Trung đã được nghe nói ngÆ°á»i bao kÃn mặt mà y bằng miếng the Ä‘en ấy là đà n bà nên ông ta thuáºn miệng gá»i bằng hai tiếng cô nÆ°Æ¡ng. Còn Trầm Phụng Linh cÅ©ng vì kÃnh má»™ lòng từ bi của Từ Thạch Trung nên dùng hai tiếng ông ta mặc dầu ông ta chÆ°a quá bốn mÆ°Æ¡i tuổi, suýt soát trang lứa vá»›i nà ng!
Trầm Phụng Linh cÆ°á»i lảnh lót mấy tiếng, nói:
– Ta không phải là cô nÆ°Æ¡ng mà chÃnh là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà sồn sồn gần ná»a thế ká»· phong trần ngà y tháng.
Từ Thạch Trung ngạc nhiên nói:
– Không đợi nà ng là ngÆ°á»i thế nà o ta là ai nà ng đừng nói được.
Vạn Thế Tiên CÆ¡ cÆ°á»i gay gắt nói:
– Ta cÅ©ng rất cần biết ngÆ°á»i ấy là cao nhân ở phÆ°Æ¡ng nà o nà ng biết thì cứ nói ra Ä‘i?
Trầm Phụng Linh há»i gặng lại:
– NgÆ°Æ¡i muốn biết tháºt à ?
– Cần lắm!
Trầm Phụng Linh cÆ°á»i lanh lảnh nói:
– Váºy thì ta cứ nói ông ta chÃnh là chủ nhân của Thần Hồ đó!
– Thế là ...
Trầm Phụng Linh nói rõ tên há» ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en thần bà tá»± xÆ°ng là Từ Thạch Trung ấy ra khá»i miệng chẳng những Vạn Thế Tiên CÆ¡ thất kinh «á» ra má»™t tiếng mà tất cả những ngÆ°á»i có mặt tại chá»— cÅ©ng Ä‘á»u «ủa» thất thanh!
Danh vá»ng của Thần Hồ Chủ nhân rúng Ä‘á»™ng khắp cả thiên hạ. Ông ta đã cứu sống không biết bao nhiêu là mạng ngÆ°á»i là m cho không biết bao nhiêu ngÆ°á»i chết rồi mà được sống dáºy. Ông ta vì cảm mến chà ng, ngặt ná»—i chà ng lại là má»™t ma tinh trong chốn giang hồ, không trừ Ä‘i không đặng.
Vì má»™t bức hắc há»a của Ngô Lục để lại mà Thần Hồ Chủ nhÆ¡n bằng lòng là m bất cứ má»™t việc nà o theo ý muốn của Tiểu Phong vá»›i Ä‘iá»u kiện là trao lại cho ông ta di váºt của ngÆ°á»i yêu để là m ká»· niệm. Có Ä‘iá»u không lý má»™t ngÆ°á»i danh vá»ng lẫy lừng nhÆ° ông ta lại cam chịu để xấu muôn Ä‘á»i vá» sau, cái công việc mình là m hay sao?
Ngay lúc ấy ...
Bá»—ng nghe giá»ng nói trong trẻo của Trầm Phụng Linh ngân vang thảnh thót lay Ä‘á»™ng cả không gian:
– Từ rà y vá» sau Tiểu Phong không nhúng tay đẫm máu giết ngÆ°á»i nữa, ngoại trừ những kẻ cừu thù của hắn. Bởi vì không có quyá»n oai bạo lá»±c nà o cấm bắn không được trả thù, nói rõ hÆ¡n không được tà n sát nhÆ°ng kẻ hung ác!
Vạn Thế Tiên CÆ¡ nói bằng má»™t giá»ng tê ngắt lạnh lùng:
– Câu nói ấy bằng cứ và o đâu để có thể tin là đúng sá»± tháºt?
– Tuy rằng không có má»™t bằng cá»› nà o cả, nhÆ°ng ta đây quyết không thèm dùng cái kế viện binh ấy nữa thì Tiểu Phong cÅ©ng không cần phải sát hại nhiá»u mạng ngÆ°á»i không phải oán cừu của hắn.
Thần Hồ Chủ NhÆ¡n nhÆ°á»›ng đôi hà ng lông mi ráºm rạp lên cất tiếng dõng dạc nói:
– Tiểu Phong mang nặng trong ngÆ°á»i hắn má»™t mối thâm cừu sâu dÆ°á»ng biển máu, lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hắn có đủ lý lẽ báo thù má»™t cách chánh đáng, nhÆ°ng nhÆ¡n váºt võ lâm chân chánh không thể vì má»™t lẽ nà o riêng tÆ° khác can thiệp và o.
Công đạo của võ lâm xÆ°a nay là vay máu phải trả bằng nợ máu. Ta tin chắc rằng từ rà y vá» sau Tiểu Phong không giết lầm má»™t ngÆ°á»i tốt nà o nữa cả, ngoà i những đã nhúng tay và o các vụ tà n sát cha mẹ chà ng, những thân thÃch và ân nhân của chà ng.
Trầm Phụng Linh dằn giá»ng nói tiếp theo lá»i nháºn xét sáng suốt vô tÆ° của Thần Hồ Chủ nhân:
– Không những từ rà y vá» sau Tiểu Phong không giết lầm má»™t ngÆ°á»i tốt nà o nữa mà tháºt ra từ bao giỠđến đây giá» hắn cÅ©ng chỉ tà n sát toà n là những kẻ hung ác, dã man nhứt trong giá»›i giang hồ mà thôi. Các ngÆ°Æ¡i chủ quan nên má»›i liệt Tây Thần và Nam Quân và o hạng ngÆ°á»i tốt nên sau khi cả hai kẻ ấy bị Tiểu Phong giết chết bèn rùng rùng nổi dáºy lên án hắn rồi tìm hắn để tiêu diệt, bảo là trừ má»™t ma tinh nguy hiểm cho giang hồ. Ta há»i các ngÆ°Æ¡i Tây Thần và Nam Quân có tháºt là hạng tốt đáng sống trên thế gian không? Hay cả hai chỉ che dấu cái lốt đạo đức giả bên ngoà i mà trong thâm tâm thì Ä‘á»™c ác hÆ¡n cả sà i lang, rắn rÃt? Hà nh Ä‘á»™ng của hai kẻ ấy có xứng đáng để cho cao nhÆ¡n kỳ hiệp binh vá»±c không, nếu các ngÆ°Æ¡i biết rõ bá» trái! Ta nói tháºt Tây Thần và Nam Quân rất uổng danh được liệt và o trong «Tứ Äại Kỳ NhÆ¡n» mà cái chết chúng vẫn chÆ°a đủ Ä‘á»n bù tá»™i ác của chúng đã gây ra.
Vạn Thế Tiên CÆ¡ nói lanh lảnh vang rần bằng má»™t giá»ng giáºn dữ:
– Tây Thần và Nam Quân đã là m nên Ä‘iá»u gì mà bảo là xấu xa?
CÆ°á»i gay gắt mấy tiếng mỉa mai chua chát, Trầm Phụng Linh bảo:
– Chắc các vị có mặt tại đây cÅ©ng Ä‘á»u biết rõ cách và i mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c, má»™t thiếu nữ nức tiếng diá»…m lệ vá» nhan sắc, nổi danh hiá»n háºu vá» tánh tình lại có má»™t võ công cao thâm tuyệt diệu tên là Trầm Phụng Linh được thiên hạ tặng cho cái mỹ hiệu là «Giang Hồ Kỳ Hoa». Việc Trầm Phụng Linh và Äinh TÃch PhÆ°Æ¡ng chân chánh yêu Ä‘Æ°Æ¡ng nhau rồi kết quả bi ai thảm khốc nhÆ° thế nà o, hẳn các vị cÅ©ng còn chÆ°a quên chá»›?
Thần Hồ Chủ nhÆ¡n nói tiếp liá»n theo câu há»i của Trầm Phụng Linh:
– Trầm Phụng Linh và Äinh ThÃch PhÆ°Æ¡ng ôm nhau nhảy từ trên đỉnh Háºn Thiên Phong xuống dÆ°á»›i hố sâu để tuẫn tình cho trá»n nghÄ©a thủy chung vá»›i nhau.
Tấm thảm kịch ái tình ấy tuy là bi đát nhÆ°ng được xem nhÆ° là má»™t giai thoại đẹp đẽ hiếm có trên Ä‘á»i còn mấy ai lại chẳng ghi nhá»› và o lòng.
– Quả váºy không sai. Có Ä‘iá»u cÅ©ng chẳng mấy ai hiểu thấu những ná»—i uẩn khúc bà máºt bên trong. ChÃnh các ngÆ°á»i đây là những cao nhân, kỳ sÄ© hiệp nghÄ©a, hà o hùng váºy mà còn không hiểu thấu nên má»›i có nháºn xét má»™t mặt của tấn kịch ấy, đừng nói là những kẻ khác là m chi.
Câu nói ấy của Trầm Phụng Linh vừa dứt là m cho tất cả má»i ngÆ°á»i có mặt tại chá»— đêu ngÆ¡ ngẩn sững sá». Tháºt không má»™t ai hiểu rõ ý nghÄ©a chứa Ä‘á»±ng trong câu nói của nà ng.
Trầm Phụng Linh cÆ°á»i bảo:
– Cái đó chẳng chi đáng lấy lạ lùng! Nếu các vị muốn biết sá»± tháºt trong vụ ấy thế nà o xin má»i hết thảy đến ngà y mùng năm tháng năm tá»›i đây dá»i gót lên đỉnh Háºn Thiên Phong tất nhiên sẽ thấy.
Dứt câu, nà ng lao ngÆ°á»i thẳng tá»›i trÆ°á»›c mặt Tiểu Phong. Giá»ng nói của nà ng bá»—ng nhiên biến thà nh u buồn thảm đạm:
– Lê thiếu hiệp đừng nên quên lá»i đã hứa nhé! Äá»i ta chỉ sống vá»›i chút hy vá»ng má»ng manh gởi gấm và o thiếu hiệp đấy! Vá»›i má»™t thanh niên dÅ©ng cảm và khẳng khái nhÆ° Lê thiếu hiệp ta tin chắc sẽ đạt đến mục Ä‘Ãch cuối cùng, nếu thiếu hiệp tháºt tình giúp đỡ ta.
– Tiểu Phong nầy chẳng phải là ngÆ°á»i bá»™i tÃn, má»™t lá»i đã hứa bốn ngá»±a khó khăn. Mong tiá»n bối cứ vững bụng, đừng nghi ngá» chi cả!
– Thế thì ta đi nhé!
Tiếng nà ng vừa ngÆ°ng thì thân hình nà ng thoáng nhanh nhÆ° chá»›p đã bay vút và o khoảng không gian xa má».
Những ngÆ°á»i có mặt tại chá»— Ä‘á»u đổ dồn nhãn quang theo bóng hình Trầm Phụng Linh chỉ còn là má»™t phÆ°Æ¡ng trá»i biá»n biệt. Ai nấy Ä‘á»u phân vân nghÄ© ngợi, bụng bảo dạ rằng:
“Bà máºt! Nà ng là ai?â€.
Äôi tròng mắt xanh biếc của Vạn Thế Tiên CÆ¡ chá»›p liá»n mấy cái. Bà ta lên tiếng dõng dạc oai nghiêm nói:
– Tiểu Phong, Thần Hồ Chủ nhÆ¡n bằng lòng khôi phục toà n bá»™ võ công cho ngÆ°Æ¡i được mãn nguyện. Váºy thì ta Ä‘i ngay bây giá», không cần phải ở nán lại đây là m chi nữa. Chẳng qua ta có lá»i cảnh cáo nghiêm khắc cho ngÆ°Æ¡i biết trÆ°á»›c rằng từ nay trở vá» sau nếu ngÆ°Æ¡i còn giết chết má»™t ngÆ°á»i vô tá»™i nà o nữa Vạn Thế Tiên CÆ¡ ta đây dầu phải rÆ°á»›i máu rừng hoang phÆ¡i xÆ°Æ¡ng rừng vắng Ä‘i nữa, cÅ©ng quyết trừ diệt đệ tam ma Tiểu Phong ngÆ°Æ¡i để chấm dứt tại há»a cho giang hồ.
Nói xong bà ta quay ngÆ°á»i Ä‘i liá»n.
Lý Băng Ngá»c trông thấy sÆ° phụ của mình rá»i khá»i nÆ¡i nà y má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t bèn buá»™t miệng kêu to:
– Sư phụ!
Vá»™i dừng gót lại Vạn Thế Tiên CÆ¡ xoay mình ngó nà ng thân máºt há»i:
– Gì đó con? Con muốn giã từ nó mấy lá»i phải không?
GÆ°Æ¡ng mặt xinh đẹp nhÆ° thiên tiên của Lý Băng Ngá»c Ä‘á» rần. Nà ng nhìn chăm chú sÆ° phụ mình má»™t hồi lâu mà không mở miệng nói đặng lá»i nà o.
Vạn Thế Tiên CÆ¡ thở ra má»™t hÆ¡i dà i cháºm chạp cất bÆ°á»›c lên Ä‘Æ°á»ng miệng dặn vá»›i lại má»™t câu:
– Äược, sÆ° phụ cho phép con ở lại sau nói lá»i giã từ nó!
|
21-07-2008, 04:22 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
|
|
Nhất Giang
Hà n Huyết Lệnh
Hồi 50
Lý Băng Ngá»c chạy tá»›i sát bên mình Tiểu Phong nở má»™t nụ cÆ°á»i gắng gượng nói:
– Lê tướng công, hai ta sắp giã biệt!
Tiểu Phong đắm Ä‘uối mÆ¡ mà ng nhìn và o vẻ mặt lo buồn thÆ°Æ¡ng cảm của Lý Băng Ngá»c mà xúc Ä‘á»™ng tâm tình. Chà ng dịu dà ng âu yếm há»i:
– Nà ng Ä‘i rá»i khá»i chốn nà y ngay bây giá» Ã ?
Lý Băng Ngá»c gáºt đầu nói:
– Äúng thế! SÆ° phụ của tôi đã Ä‘i, lẽ dÄ© nhiên tôi không thể ở lại đây được.
Có Ä‘iá»u tôi khát khao, mong má»i là hai ta được có cÆ¡ duyên may mắn lại còn gặp gỡ nhau trÆ°á»ng Ä‘á»i!
– ChÃnh tôi cÅ©ng ao Æ°á»›c nhÆ° váºy. Ông trá»i không phụ hai ta thì hẳn cÆ¡ duyên ấy sẽ không hiếm!
Lý Băng Ngá»c buông tiếng cÆ°á»i buồn bã nói:
– Lê tÆ°á»›ng công hãy ráng giữ gìn thân thể, chá»› khá liá»u lÄ©nh dấn mình và o những nÆ¡i hiểm nguy. Lẽ nà o lòng tôi cÅ©ng nghÄ© nhá»› đến Lê tÆ°á»›ng công dầu ở ven trá»i góc biển bóng hình chà ng cÅ©ng hiện ra trong trà óc tôi. Cái cÆ¡ duyên gặp gỡ hy vá»ng không xa. Thôi tôi Ä‘i, chúc Lê tÆ°á»›ng công được nhiá»u may mắn, vái van Trá»i Pháºt phò há»™ chà ng vượt qua tất cả gian nan.
– Lý cô nÆ°Æ¡ng, mấy lá»i và ng ngá»c của cô nÆ°Æ¡ng tôi luôn khắc ghi và o tim óc.
Tôi cÅ©ng cầu chúc cô nÆ°Æ¡ng vui tÆ°Æ¡i mạnh khá»e, yêu sống ham Ä‘á»i. Có hiểu nhau nhiá»u má»›i mến nhau. Má»™ng sầu ai dệt lệ ai lau. «Có xa má»›i biết khi gần quý. Vun gốc tình sâu nghÄ©a má»›i sâu!» Lòng tôi còn muôn vạn lá»i để nói vá»›i cô nÆ°Æ¡ng mà không sao nói được lá»i nà o, chỉ có mấy vần thÆ¡ nầy gá»i là để lại cô nÆ°Æ¡ng!
Lý Băng Ngá»c lê mạnh gót sen lạc sạt trên bỠđá cháºm rãi Ä‘i thẳng lại chá»— chiếc xe tứ mã Ä‘ang chá». Nà ng nghe tiếng chân bÆ°á»›c mà tê tái con tim. Nà ng tuyệt vá»ng mà nà ng cÅ©ng hy vá»ng!
Tiểu Phong đứng ngẩn ngÆ°á»i nhÆ° ngây nhÆ° dại. Chà ng không tiá»…n chân nà ng mà tâm hồn chà ng theo sát bên nà ng nhÆ° hình vá»›i bóng. Nà ng cÅ©ng không muốn Tiểu Phong Ä‘Æ°a mình vì cà ng Ä‘Æ°a nhau xa lại cà ng để khổ cho nhau nhiá»u.
Dầu đưa nhau ngà n dặm rồi cũng phải một lần xa nhau! Nà ng chỉ ước mơ được ở mãi bên chà ng khòng bao giỠxa cách!
Bóng hình yêu kiá»u diá»…m lệ của Lý Băng Ngá»c xa dần, cuối cùng khuất hẳn trong mà n xe.
Tiểu Phong quay mắt ngó sang phÃa Thần Hồ chủ nhÆ¡n, Từ Thạch Trung cung kÃnh há»i:
– Tiá»n bối là chủ nhân Thần Hồ tháºt sao?
Từ Thạch Trung cÆ°á»i nói:
– NgÆ°Æ¡i không tin sao? Bá»™ ta giả mạo ngÆ°á»i ấy à ?
Tiểu Phong đôi giá»ng lạnh lùng há»i:
– Váºy chÃnh ngÆ°Æ¡i đã đánh chú ruá»™t tôi là Ngoạn Huyết NhÆ¡n trá»ng thÆ°Æ¡ng đó chi?
– Phải! Ta đánh y đó!
– Vì cớ nà o?
– Vì vô cá»› chú ruá»™t của ngÆ°Æ¡i mạo phạm và o trong Thần Hồ do thám. Theo đúng lý, chú ruá»™t của ngÆ°Æ¡i phải bị trừng trị nặng ná». Từ trÆ°á»›c đến nay chÆ°a má»™t ai có can đảm và o trong Thần Hồ Ä‘á»™t ngá»™t hay lén lút. Chỉ trừ khi nà o ta Ä‘Æ°a và o hay có được sá»± chấp thuáºn của ta trÆ°á»›c. Luáºt lệ của ta quy định bất cứ ai dám ngang nhiên há»i han Ä‘iá»u chi hay rình ráºp để dòm hà nh bà máºt trong Thần Hồ Ä‘á»u bị sá»± hà nh phạt rất nghiêm khắc. Äã là nhÆ¡n váºt võ lâm chẳng má»™t ai lại không biết Ä‘iá»u cấm kỵ ấy!
NhÆ°á»›ng cao hai hà ng mi tá» vẻ tức giáºn, Tiểu Phong nói:
– NgÆ°Æ¡i đã là Thần Hồ chủ nhÆ¡n oai danh lừng lẫy, đã cứu sống vô số mạng ngÆ°á»i được giá»›i giang hồ kÃnh phục. Thế sao ngÆ°á»i lại nỡ dang tay tà n nhẫn khất nhượng má»™t thiếu phụ xinh nhÆ° mÆ¡, đẹp nhÆ° má»™ng là Ngô Lục là m thà nh kẻ tà n phế trong bao nhiêu năm trá»i, để rồi kết thúc má»™t Ä‘á»i hồng nhan bằng má»™t cái chết vô cùng thê thảm.
– Äó là má»™t Ä‘oạn Ä‘á»i quá khứ hết sức bất hạnh. Câu chuyện quá khứ chứa đầy máu lệ ấy, ta không thể công bố cho thiên hạ hiểu biết đặng. Vá»›i ngÆ°Æ¡i cÅ©ng váºy, ta Ä‘Ã nh giấu kÃn dÆ°á»›i đáy lòng, bởi vì nó không chút chi quan hệ đến ngÆ°Æ¡i!
Ta không cần nói và tốt hơn ngươi cũng không cần nghe.
Ngay lúc ấy Tiểu Phong lại há»i tiếp:
– Thế thì ngÆ°á»i là hạng nà o:
tốt hay xấu?
– Tốt có, xấu có, ở giữa hai cái đó cái nà o ta cÅ©ng có má»™t ná»a.
Tiểu Phong gáºt đầu, đồng ý vá»›i câu trả lá»i của Từ Thạch Trung. Chà ng Ä‘Æ°a mắt quét qua những ngÆ°á»i có mặt tại chá»— má»™t vòng. Chà ng thấy Thần Tri Tá» và Äá»™c Mục Thần Ni vẫn còn đứng yên má»™t chá»— chÆ°a rá»i Ä‘i nÆ¡i khác. Liá»n đó chà ng bắn ngÆ°á»i vá»t thẳng đến trÆ°á»›c mặt Thần Tri Tá».
Nãy giá» Thần Tri Tá» chÃnh mắt mục kÃch lắm sá»± kiện lạnh lùng xảy đến từng loạt ngay tại chá»— nà y khiến lão ta kinh hồn mất vÃa, sá»ng sốt, ngẩn ngÆ¡. Bá»—ng nhiên lại thấy Tiểu Phong chạy nhanh Ä‘Æ°á»ng chá»›p nhoáng đến trÆ°á»›c mặt mình, trong lòng không khá»i hoảng hốt thất kinh.
NhÆ°ng ngay khi đến nÆ¡i, chà ng cung kÃnh vòng tay vái dà i má»™t cải, nói vá»›i lão ta:
– Vãn bối xin chà o lão tiá»n bối.
Thái độ thay đổi quá bất ngỠcủa Tiểu Phong, khiến Thần Tri TỠngơ ngác một hồi rất lâu không nói được tiếng nà o.
Mãi đến khi định hồn, tỉnh trÃ, lão ta má»›i cất tiếng nói bằng má»™t giá»ng ngỡ ngà ng:
– Các hạ không nên quá lá»… phép đối vá»›i lão phu nhÆ° váºy? Tháºt lão phu hết sức ái ngại trong lòng!
Tiểu Phong nhÃch môi cÆ°á»i Ä‘au khổ nói:
– ThÆ°a lão tiá»n bối, tại hạ tuy là đã xuống tay tà n sát má»™t loạt có đến mấy trăm cao thủ võ lâm, lại giết chết những nhÆ¡n váºt oai danh lừng lẫy nhÆ° bá»n Tây Thần, Nam Quân nhÆ°ng đó chẳng qua là chuyện bất đắc dÄ©, chá»› tháºt sá»± không phải tại hạ cố tình đạp lên vết xe cÅ© của Vô Cá»±c Thiên Tôn là m cho máu chảy thà nh sông, xÆ°Æ¡ng chất thà nh đống nhÆ° lá»i giang hồ đồn đãi. Song những kẻ ấy cÅ©ng chẳng phải là những ngÆ°á»i lÆ°Æ¡ng thiện mà đúng ra tá»™i ác của bá»n chúng chồng chất dẫy đầy. Hiện thá»i, vì má»™t lẽ riêng, mà cÅ©ng vì má»™t lá»i hứa danh dá»± nên tại hạ chÆ°a thể công bố cho thiên hạ cùng biết. Tuy váºy, sau nầy tất cả sá»± tháºt để được Ä‘Æ°a ra ánh sáng, bấy giá» ngÆ°á»i tá» tế trong chốn giang hồ má»›i thấy tá»™i trạng của bá»n ấy dầu chết mấy kiếp cÅ©ng chÆ°a đủ Ä‘á»n bù lại những việc mà chúng ám hại ngÆ°á»i là nh, theo hùa kẻ dữ. Có Ä‘iá»u sá»± tình ấy đã qua kể nhÆ° là tạm gác lại má»™t bên khoan Ä‘á» cáºp đến cho tá»›i má»™t ngà y nà o đó, cÅ©ng gần đây thôi sẽ được công đạo xét xá». Việc cốt yếu hÆ¡n hết là kể từ giá» khắc nầy trở vá» sau, tôi quyết không giết hại má»™t ngÆ°á»i vô tá»™i nà o khác hÆ¡n là những kẻ thù của tôi. Lão tiá»n bối cứ trá»n tin và o lá»i tôi nói cÅ©ng nhÆ° lá»i tôi hứa.
Thần Tri Tá» lạnh nhạt nói liá»n theo:
– Tốt lắm. Ta cÅ©ng chỉ mong rằng Tiểu Phong ngÆ°Æ¡i là m đúng vá»›i lá»i nói của mình.
Tiểu Phong cất tiếng cÆ°á»i ha hả má»™t tráºn rang rảng, rúng Ä‘á»™ng cả không gian yên tịnh xong, chà ng nói:
– Tại hạ có má»™t chút việc mong sá»± giúp đỡ của lão tiá»n bối.
– Cứ nói cho nghe. Nếu có thể là m được ta không từ chối!
– KÃnh má»i lão tiá»n bối đúng giá» Ngá» ngà y mùng Năm tháng Năm sắp tá»›i đây sẵn sà ng dá»i gót đến đỉnh Háºn Thiên Phong!
– Äến đó để là m gì?
– Cứu má»™t ngÆ°á»i!
– NgÆ°á»i nà o đâu?
– Äến đó rồi tá»± nhiên sẽ biết rõ!
Thần Tri Tá» gáºt đầu, nhÆ°ng há»i lại:
– Chỉ má»i có má»™t mình ta?
– ThÆ°a không. Ngoà i lão tiá»n bối ra còn có «Kỳ Tráºn Thần Quân», «Siêu Phà m đại sư», «Äá»™c Mục Thần Ni» cùng vá»›i «XÃch CÆ°á»›c Äại Tiên» nữa!
– Mấy ngÆ°á»i ấy có nháºn lá»i không?
– Tại hạ má»›i được «Kỳ Tráºn Thần Quân» nháºn lá»i, còn mấy vị kia thì tại hạ chÆ°a má»i nên cÅ©ng chÆ°a biết chắc là có bằng lòng không?
Thần Tri TỠbằng lòng đáp:
– Ta nháºn lá»i!
Äá»™c Mục Thần Ni đứng gần má»™t bên nên nghe rõ câu chuyện giữa Thần Tri Tá» và Tiểu Phong. Bà ta chẳng chút do dá»±, lên tiếng đáp ngay:
– Phần ta cÅ©ng váºy. Ta bằng lòng Ä‘i đến đỉnh Háºn Thiện Phong theo lá»i ngÆ°Æ¡i má»i.
Ngay khi ấy chà ng cúi đầu, vòng tay cám Æ¡n Thần Tri Tá» và Äá»™c Mục Thần Ni. Những ngÆ°á»i có mặt tại chá»— lần lượt kẻ trÆ°á»›c ngÆ°á»i sau rá»i khá»i nÆ¡i nầy.
Bấy giá» chỉ còn sót lại có má»™t mình chà ng vá»›i Thần Hồ Chủ nhÆ¡n Từ Thạch Trung thôi không còn má»™t ngÆ°á»i thứ ba nà o khác nữa.
Thần Hồ Chủ nhơn Từ Thạch Trung mở miệng nói trước:
– Tiểu Phong, sau khi ta khôi phục toà n bộ võ công cho ngươi, chẳng hay công việc thứ nhứt mà ngươi sẽ là m là việc chi?
– Äến Liên Giáo!
– Vá»›i mục Ä‘Ãch chi?
– Tôi nháºn lá»i vá»›i má»™t ngÆ°á»i ná» là ná»™i trong ba ngà y sẽ đến Tổng bá»™ của Liên Giáo!
Thần Hồ Chủ nhơn nói:
– Liên Giáo Ä‘ang là m đại lá»… tuyển cá» vị Giáo chủ má»›i, vì vị Giáo chủ hiện thá»i đã hết nhiệm kỳ. Cuá»™c tuyển cá» chỉ kéo dà i đúng ná»a tháng. Phải chăng ngÆ°Æ¡i định tranh chức vị giáo chủ Liên Giáo?
Tiểu Phong nói:
– Tôi đã nháºn lá»i trối trăn của ân nhÆ¡n tôi là Tinh Nhãn Nhiếp Hồn trÆ°á»›c khi nhắm mắt. Tôi nhứt định phải chiếm địa vị Giáo chủ của Liên Giáo để vui lòng ngÆ°á»i dÆ°á»›i suối và ng. Riêng lòng tôi thì chẳng ham muốn danh lợi tý nà o! Giáo chủ hay ngÆ°á»i thÆ°á»ng cÅ©ng chỉ thế thôi, có hÆ¡n nhau chăng là giúp Ãch được cho Ä‘á»i hay là gây tai hại cho ngÆ°á»i khác.
– Chà khà của ngÆ°á»i tháºt là đáng khen. Chẳng qua ta có má»™t việc cần đánh thức ngÆ°Æ¡i để ngÆ°Æ¡i cẩn tháºn Ä‘á» phòng trÆ°á»›c. Äi đến Tổng bá»™ Liên Giáo quyết không phải là chuyện tầm thÆ°á»ng. Con Ä‘Æ°á»ng của ngÆ°Æ¡i Ä‘i để đến mục Ä‘Ãch cuối cùng đầy dẫy cả nguy cÆ¡. Má»™t cái xẩy chân má»™t chút lÆ¡ Ä‘á»…nh, má»™t ý nghÄ© khinh khi, má»™t hà nh Ä‘á»™ng cuồng ngạo là đủ kết liá»…u cuá»™c Ä‘á»i.
– Vì cớ nà o?
– Äến lúc ấy tức khắc sẽ hiểu rõ nhÆ° ban ngà y, lúc nầy ta nói ra còn quá sá»›m. Dầu váºy ta cÅ©ng nhắc nhở ngÆ°á»i Ä‘iá»u cần thiết nầy. NgÆ°Æ¡i có biết Liên Giáo là má»™t phần tá» trá»ng yếu của kẻ thù không Ä‘á»™i trá»i chung vá»›i ngÆ°Æ¡i chăng?
– Tôi biết!
– Sao ngÆ°Æ¡i không đến Äịa Bảo mà trả thù?
– Sau khi dứt khoát xong công việc ở Liên Giáo, tức khắc tôi Ä‘i đến «Äịa Bảo» ngay.
– Mặc dầu «Äịa Bảo» có tÆ°á»ng đồng vách sắt bao bá»c chở che, có hà ng ngà n cao thủ canh gác có nhiá»u cÆ¡ quan bà máºt đặt sẵn trong ngoà i nhÆ°ng vá»›i võ công của ngÆ°Æ¡i hiện nay dám nói trÆ°á»›c má»™t cách chắc chắn là ngÆ°Æ¡i đủ sức tà i để đối phó. Còn hÆ¡i e ngại má»™t chút là ta nghe nói Lãnh Diện Vong Hồn đã bá» ra vô số ngá»c ngà châu báu quà nhất trần gian để mua chuá»™c «Thiên Hạ Chi Äá»™c» và o Äịa Bảo là m quân sÆ°, tên đại ma đầu nà y uống huyết ăn thá» vá»›i Lãnh Diện Vong Hồn. Hắn có mặt bất cứ lúc nà o trong Äịa Bảo để trừ diệt ngÆ°Æ¡i sau khi Lãnh Diện Vong Hồn sai do thám Ä‘i khắp cùng má»i nÆ¡i báo tin cho biết ngà y giá» ngÆ°Æ¡i đến Äịa Bảo! Mà ng lÆ°á»›i gián Ä‘iệp của Äịa Bảo bủa khắp nÆ¡i, má»™t cá» chỉ, má»™t hà nh Ä‘á»™ng của ngÆ°Æ¡i không lá»t khá»i tai mắt của bá»n chúng!
Ngừng má»™t chút Thần Hồ Chủ nhÆ¡n Từ Thạch Trung lá»™ vẻ mặt âu lo nghiêm trá»ng, cháºm rãi nhấn từ tiếng nói:
– Danh tiếng hung ác, hiểm Ä‘á»™c, gian tà , tà n bạo của «Thiên Hạ Chi Äá»™c» lan rá»™ng khắp chốn giang hồ, ai nghe cÅ©ng gá»›m ghê khiếp sợ. Võ công của hắn tuy cao thâm cá»±c Ä‘á»™ mà không đáng ngại bằng cái thủ Ä‘oạn giết ngÆ°á»i bằng chất Ä‘á»™c vô hình vô ảnh, vô thanh, vô sắc của hắn. ChÃnh ngÆ°á»i đã trúng Ä‘á»™c của hắn vẫn không hay biết, nghi ngá» chi cả. Äến khi ngã báºt ra chết thì hết phÆ°Æ¡ng cứu chữa. Ta hy vá»ng rằng ngÆ°Æ¡i đừng xem thÆ°á»ng lá»i nói của ta mà hết sức cẩn tháºn giữ gìn. Äể không bị «Thiên Hạ Chi Äá»™c» thừa chá»— sÆ¡ hở nhá» nhen của ngÆ°á»i mà xuống tay ác Ä‘á»™c!
Tấm lòng lo lắng của Thần Hồ Chủ nhÆ¡n Từ Thạch Trung đối vá»›i Tiểu Phong vừa thân máºt vừa sốt sắng thế ấy là m cho chà ng vá»™i vã vòng tay cung kÃnh nói:
– Những lá»i dạy bảo quý hóa của tiá»n bối, Tiểu Phong tôi xin khắc ghi và o tim óc không dám lúc nà o quên.
Thần Hồ Chủ nhÆ¡n Từ Thạch Trung võ há»c đã cao siêu huyá»n diệu và o báºc quái kiệt kỳ nhÆ¡n. Mà tà i y há»c của Thần Hồ chủ nhÆ¡n Từ Thạch Trung lại cà ng được các giang hồ võ lâm tôn trá»ng kÃnh nể không khác Hoa Äà . Vì váºy sau khi được Thần Hồ Chủ nhÆ¡n Từ Thạch Trung cho uống má»™t hoà n thuốc hồi phục chân khÃ. Tiểu Phong cảm thấy công lá»±c của mình trở lại đầy đủ trong ngÆ°á»i.
Chà ng uống «Tán Công Phấn» mất hết công lá»±c mau lẹ thế nà o thì khi nuốt xong viên thuốc hồi phục chân khà cÅ©ng có đủ các thứ kỳ dược cứu ngÆ°á»i, nhÆ°ng thứ thuốc hồi phục chân khà của Vạn Thế Tiên CÆ¡ còn kém phần công hiệu. Chẳng qua Thần Hồ Chủ nhân nghá» thuốc không bằng Vạn Thế Tiên CÆ¡.
Chẳng qua má»™t Ä‘Ã ng thì lo chế má»i thứ thuốc giúp Ä‘á»i cứu ngÆ°á»i, không chuyên và o má»™t thứ nà o. Trái lại má»™t Ä‘Ã ng chẳng bà o chế má»™t thứ thuốc nà o khác hai thứ «Tán Công Phấn» và «Tụ Công Hoà n». Những cây lá kỳ lạ sÆ°u tầm được, Vạn Thế Tiên CÆ¡ Ä‘á»u bá» hết và o hai thứ ấy.
Tuy Tiểu Phong được khôi phục toà n bộ công lực như xưa nhưng chà ng lại mất hết cái điểm đặc biệt trước của chà ng! Ấy là trước kia chà ng bị đối phương đánh mạnh và o thân thể chà ng chừng nà o thì cái sức từ trong thân thể chà ng đánh trả lại đối phương dữ dội gấp hai lần, một cái tự nhiên không cần đến chà ng động thủ. Sức phản chấn ấy hiện tại không còn có trong thân thể chà ng nữa.
Thần Hồ Chủ nhÆ¡n, ngược lại phân tán ra cho nhiá»u thứ khác nhau nữa.
ChÃnh cái nguyên nhÆ¡n ấy đã là m cho các thứ thuốc phục hồi chân khà không công hiệu kịp thứ thuốc «Tụ Công Hoà n»! CÅ©ng biết rõ Ä‘iá»u ấy nên sau khi Tiểu Phong uống xong thuốc, Thần Hồ Chủ nhÆ¡n Từ Thạch Trung thà nh tháºt bảo chà ng:
– Công lá»±c của ngÆ°Æ¡i đã khôi phục lại, chẳng qua không được đầy đủ nhÆ° ngà y trÆ°á»›c, có thể nói là chỉ má»›i khôi phục lại già phân ná»a mà thôi. NgÆ°á»i đã hẹn Æ°á»›c vá»›i ngÆ°á»i khác là ná»™i trong ba ngà y phải đến Liên Giáo. Váºy thì ngÆ°Æ¡i Ä‘i ngay bây giá» cho kịp, cốt nhất là ráng cẩn tháºn Ä‘á» phòng. Còn nhÆ° việc Ä‘i má»i «Siêu Phà m đại sư» và «XÃch CÆ°á»›c Äại Tiên» thì ta sẽ thay thế cho ngÆ°á»i. Cả hai vị nầy là bạn thân của ta, tánh tình lại khó khăn, không thÃch dá»± và o chuyện thị phi của giang hồ, chỉ ngao du đây đó, nhÆ° hạc ná»™i, mây ngà n không biết đâu mà tìm. Vì váºy ta có thể tìm há» mà má»i dá»… dà ng, được há» nháºn lá»i hÆ¡n là ngÆ°á»i dầu sao cÅ©ng không được há» nể nang bằng ta!
Tháºt Tiểu Phong không sao tưởng tượng đặng Thần Hồ Chủ nhÆ¡n Từ Thạch Trung lại hết sức giúp mình không kém chú ruá»™t mình là Ngoạn Huyết NhÆ¡n đến nhÆ° váºy. Chà ng không còn biết tá» sao cho biết tấm lòng kÃnh mến của mình nên chỉ nói vắn tắt và i lá»i cám Æ¡n Thần Hồ Chủ nhÆ¡n Từ Thạch Trung rồi tức tốc vá»›i hết tốc lá»±c khinh công nhắm thẳng Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Liên Giáo mà hay tá»›i vun vút.
Liên Giáo ... đó là má»™t tổ chức đại qui mô gồm có mÆ°á»i sáu phái giang hồ của má»™t ngà n sáu trăm cao thủ võ lâm.
Vá»›i thế lá»±c sâu rá»™ng ấy, chẳng những tất cả nhÆ¡n váºt võ lâm trong thiên hạ, dầu ở trong Liên Giáo hay Ä‘á»™c láºp ở ngoà i Liên Giáo Ä‘á»u kÃnh ngưỡng mà lại còn khiếp sợ là khác.
Những môn phái chánh tông nhÆ° Thiếu Lâm, Võ Äang v.v ... cÅ©ng Ä‘ang có tham gia mà bang há»™i lá»›n nhÆ° Cái Bang, Cùng Bang cÅ©ng nằm trong Liên Giáo, mà cả đến những tà giáo, ma giáo cÅ©ng gia nháºp và o Liên Giáo. Thế là Liên Giáo gồm đủ cả hai phái hắc bạch giang hồ.
Tổng Äà của Liên Giáo đóng ở triá»n núi cheo leo phÃa Bắc đỉnh Hoà nh SÆ¡n thuá»™c tỉnh Hồ Nam.
Oai danh của Liên Giáo chấn Ä‘á»™ng tám phÆ°Æ¡ng. Äã là nhÆ¡n váºt võ lâm thì chẳng má»™t ai mà không biết cái tên Liên Giáo Hoà nh SÆ¡n.
Tiểu Phong không muốn phà sức lại cÅ©ng cẩn tháºn vâng nghe theo lá»i Thần Hồ Chủ nhÆ¡n Từ Thạch Trung căn dặn, nên ra khá»i núi chà ng liá»n chá»n mua má»™t con tuấn mã đỡ chân. Rồi má»™t ngÆ°á»i má»™t ngá»±a Ä‘i riết ngà y đêm cho mau đến Hoà nh SÆ¡n đúng kỳ hạn ba ngà y theo lá»i Trầm Phụng Linh yêu cầu giải quyết, dầm sÆ°Æ¡ng sá»›m chiá»u nắng gió chà ng không phải ngại gian nan nên má»™t lúc đã đến chân núi Hoà nh SÆ¡n cao vút mây xanh, vốn hà o khà trong ngÆ°á»i Tiểu Phong chẳng chút khiếp sợ gì mặc dầu chà ng đã được Thần Hồ Chủ nhÆ¡n Từ Thạch Trung cho hay trÆ°á»›c nÆ¡i đây nguy hiểm. Chà ng cứ mạnh dạn vượt thẳng lên núi tiến đến Tổng Ä‘Ã n của Liên Giáo.
Tiểu Phong rảo mắt xem xét địa thế chung quanh má»™t lúc rồi thẳng đến ngoà i Tổng Äà n.
Lúc bấy giá» chà ng đứng lại trang nghiêm oai vệ ngÆ°á»›c mắt nhìn. Chà ng thấy con Ä‘Æ°á»ng Ä‘i và o Liên Giáo có những báºc đá cao chồng chất vá»›i nhau, báºc nầy kế báºc khác dà i Ä‘á»™ chừng năm mÆ°Æ¡i trượng. Hai bên báºc đá, tòng xanh mát mẻ hoa cá» thÆ¡m tho trồng dà i theo tháºt là thanh thú nhà n hạ.
Con Ä‘Æ°á»ng bằng báºc đá nầy Ä‘i thẳng và o Tổng Ä‘Ã n của Liên Giáo.
Không chần chá» do dá»± Tiểu Phong bÆ°á»›c lên bá»±c đá ngang nhiên Ä‘i thẳng lên. Qua hết báºc thứ nhứt chà ng chợt thấy có hai đạo sÄ© mặc áo đạo bà o xanh đứng canh gác hai bên Ä‘Æ°á»ng. Cả hai đạo sÄ© ấy thoáng mắt liếc nhìn chà ng, trá» tá»›i đón Ä‘Æ°á»ng, cất tiếng há»i liá»n:
– Các hạ là báºc cao nhÆ¡n ở phÆ°Æ¡ng nà o, đến Liên Giáo vá» việc chi?
Tiểu Phong cất tiếng nhỠnhẹ:
– Cảm phiá»n hai ngÆ°á»i và o trong nói lại vá»›i NgÅ© Hồ Du Khách rằng có Tiểu Phong đến thăm!
Hai chữ «Tiểu Phong» vừa lá»t ra khá»i miệng chà ng khiến hai đạo sÄ© mặc áo bà o xanh ấy cùng biến sắc mặt lại, cả hai lá»™ sắc kinh hoà ng khủng khiếp cứ đứng trÆ¡ ngó sững quên cả nói ra tiếng nà o. Chặp sau má»™t trong đạo sÄ© mặc áo xanh ấy má»›i trấn định tinh thần. Hắn chẳng dám tá» thái Ä‘á»™ chi khác hÆ¡n là xuống thấp giá»ng nói má»™t cách e dè lá»… phép:
– Thế thì xin má»i các hạ vui lòng đứng nán lại đây trong giây lát Ä‘á» bần đạo và o trong bẩm rõ cho giáo chủ hay.
Dứt lá»i đạo sÄ© áo bà o xanh ấy quay lÆ°ng chạy hối hả theo báºc đá và o Tổng Ä‘Ã n của Liên Giáo.
Tiểu Phong ngắm nghÃa bốn bên để xem có chi Ä‘á»™ng tịnh khả nghi không.
NhÆ°ng chà ng thấy rõ hai bên lá» Ä‘Æ°á»ng Ä‘i bằng đá ấy chỉ toà n là kỳ hoa, dị thảo mà u sắc xinh tÆ°Æ¡i nhụy phất trong chiá»u gió dịu dà ng bay mùi thÆ¡m ngất. Chà ng lại thấy xa xa khoản hai mÆ°Æ¡i báºc đá có căn nhà đá nho nhá» có vẻ mát mẻ thanh cao, dÆ°á»ng nhÆ° dùng để khách và o Tổng Ä‘Ã n mệt má»i, nóng ná»±c thì và o đó tạm dùng nghỉ ngÆ¡i cho thong thả!
Tuy là má»™t gian nhà đá nhá» nhÆ°ng nghệ thuáºt kiến trúc hết sức mỹ lệ tinh vi, nhìn xem ai cÅ©ng phải trầm trồ khen ngợi. Công trình tạo tác và điêu khắc hết sức tốn công và tốn của.
Tiểu Phong tự nghĩ thầm:
“Không biết bá»n chúng dùng nÆ¡i đó để đón tiếp bằng hữu võ lâm hay còn dùng và o việc nà o khác nữa?â€.
Liá»n ngay khi ấy ...
Äạo sÄ© mặc áo bà o xanh ban nãy tung ngÆ°á»i vá»t tá»›i trÆ°á»›c mặt Tiểu Phong cúi đầu chà o, miệng nói:
– Giáo chủ má»i các hạ và o thẳng trong Tổng Äà n!
– Thế thì nhá» ngÆ°á»i dẫn Ä‘Æ°á»ng Ä‘i trÆ°á»›c.
Äạo sÄ© mặc áo đạo bà o xanh ấy gáºt đầu. Hắn thong thả cất bÆ°á»›c Ä‘i trÆ°á»›c.
Lên các báºc đá, Tiểu Phong để ý bÆ°á»›c theo dấu chân của đạo sÄ© mặc áo đạo bà o xanh ấy, cẩn tháºn Ä‘á» phòng kẻo đạp nhằm cÆ¡ quan cạm bẫy chi của chúng sắp đặt hại mình trÆ°á»›c không.
Chỉ trong khoảng khắc thá»i gian chá»›p mắt chà ng đã đến phÃa ngoà i cá»a Tổng Äà n. Trái tim của Tiểu Phong không hiểu vì sao có đến và i ba lần hồi há»™p, dÆ°á»ng thể linh tánh báo trÆ°á»›c có Ä‘iá»u chi bất tÆ°á»ng xảy đến cho chà ng.
TÃnh chà ng không sợ mà trái lại nôn nao hồi há»™p má»›i lạ kỳ. Vì nghÄ© nhÆ° váºy nên chà ng á»›n lạnh trong lòng. Nhá»› những lá»i dặn dò của Thần Hồ chủ nhÆ¡n Từ Thạch Trung, chà ng lại cà ng để ý Ä‘á» phòng hết sức cẩn tháºn.
Rảo mắt nhìn xem, Tiểu Phong thấy gian cá»a trÆ°á»›c của Tổng Äà n rá»™ng có đến năm mÆ°Æ¡i trượng toà n bằng má»™t miếng trÆ¡n tru không rõ là đá, là cây hay là sắt.
Lúc ấy ...
Chà ng ngó ngay và o bên trong cánh cá»a đã mở bét cho thấy hai bên cánh cá»a có đến và i mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i toà n là đạo sÄ© vá»›i thầy tu đứng sắp hai hà ng nghiêm máºt. Nét mặt ngÆ°á»i nà o ngÆ°á»i nấy cÅ©ng căng thẳng, lầm lì, hai con mắt cứ mở hau háu không nháy, trông há» chẳng khác những pho tượng đá vô tri, vô giác.
Tiểu Phong nhìn thấy quang cảnh ấy, bụng bảo dạ rằng:
“Äịa Bảo đã là má»™t phần tá» của Liên Giáo. NgÅ© Hồ Du Khách lấy danh nghÄ©a là lãnh tụ của Liên Giáo sai ngÆ°á»i Ä‘i má»i mình đến Tổng Äà n của bá»n chúng. Lẽ tá»± nhiên chúng bà y ra công cuá»™c nầy Ä‘á» uy hiếp tinh thần mình trÆ°á»›c, rồi đối phó vá»›i mình sau, tưởng cÅ©ng chẳng chi đáng lấy là m lạ!â€.
Vá»›i ý nghÄ© ấy, chà ng buông to lên má»™t chuá»—i cÆ°á»i dà i lanh lảnh.
Thình lình ...
Giá»ng cÆ°á»i ngạo nghá»… của Tiểu Phong vừa ngÆ°ng bá»—ng nghe bên tai có má»™t giá»ng nói má»ng manh nhÆ° tiếng muá»—i kêu veo veo mà rất rõ rà ng:
– Lê thiếu hiệp, chá»› khá khinh thÆ°á»ng mà phải tiểu tâm, cẩn tháºn. Ở đây có lắm âm mÆ°u âm Ä‘á»™c để hại ngÆ°á»i.
Tiểu Phong giá»±t mình ngó ngoái lại. Chà ng không khá»i kinh ngạc vì ngoà i đạo sÄ© mặc áo bà o xanh đã dẫn Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°a chà ng Ä‘i đến dây thì chẳng có má»™t bóng hình ai nữa cả. Tiểu Phong Ä‘oán chắc ngÆ°á»i đã phát ra giá»ng nói vừa rồi là má»™t nhân váºt có võ công cá»±c kỳ cao thâm. Nếu chẳng váºy thì là m sao há»c được cái môn võ há»c hết sức khó khăn là môn truyá»n âm nháºp máºt ấy để nói lá»t và o tai chà ng mà ngÆ°á»i khác không nghe lá»t?
Äã nghe được lá»i cảnh cáo chà tình của ngÆ°á»i ẩn mặt nà o đó, Tiểu Phong lại cà ng cẩn tháºn Ä‘á» phòng hÆ¡n nữa.
Äi sau đạo sÄ© mặc áo đạo bà o xanh dắt Ä‘Æ°á»ng ấy và o thẳng bên trong cánh cá»a của Tổng Äà n. Chà ng để ý liếc mắt nhìn xem thấy đám đạo sÄ© thầy tu đứng sắp hai hà ng bên trong cánh cá»a. Trên gÆ°Æ¡ng mặt nghiêm túc của há» còn lá»™ sắc khẩn trÆ°Æ¡ng. Trông thể đợi chá» má»™t biến cố quan trá»ng sắp xảy đến.
Tiểu Phong ngừng chân đứng lại. Äạo sÄ© mặc áo đạo bà o xanh dẫn Ä‘Æ°á»ng Ä‘i trÆ°á»›c ấy chợt nghe phÃa sau thinh không Tiểu Phong ngừng lại bèn giá»±t mình quay đầu ngó chà ng.
Tiểu Phong há»i to tiếng ngân vang cả Tổng Äà n:
– Ngươi định đưa ta đi đâu nữa đây?
– ÄÆ°a Ä‘i yết kiến Giáo chủ của bổn giáo chá»› Ä‘i đâu nữa?
Tiểu Phong lại cÆ°á»i ha hả má»™t tráºn vang rá»n. Xong chà ng nói tiếp:
– Theo nghi lá»… xÆ°a nay thì chủ phải ra ngoà i má»i khách. Ở đây là má»™t môn phái, lẽ nà o Giáo chủ của các ngÆ°Æ¡i lại bắt ta phải và o trong yết kiến mà chẳng ra táºn ngoà i của Tổng Äà n để má»i?
Câu nói của Tiểu Phong thốt ra là m cho đạo sÄ© mặc áo đạo bà o xanh ấy sá»ng sốt ngó chà ng trân trân. Im lặng má»™t lát, hắn cÆ°á»i nói:
– Ở đây không theo nghi lễ đó mà theo một quy lệ.
– Quy lệ thế nà o?
– Phà m bất cứ là ngÆ°á»i nà o muốn yết kiến Giáo chủ chúng tôi thì phải Ä‘i theo sá»± hÆ°á»›ng dẫn của tôi má»›i được gặp mặt Giáo chủ!
Tiểu Phong biến sắc bảo:
– NgÅ© Hồ Du Khách là cái quái gì mà là m bá»™ là m tịch nhÆ° váºy? Hắn sai ngÆ°á»i dÆ°á»›i tay của hắn tìm ta đón má»i đến Tổng Ä‘Ã n Liên Giáo, chá»› ta phải cần đến đây tìm hắn trÆ°á»›c hay sao? Theo lá»i ta Æ°á»›c hẹn nên ta đến sao hắn lại không chịu ra ngoà i cá»a Tổng Ä‘Ã n rÆ°á»›c ta chá»›?
Câu nói kinh khi ngạo mạn của Tiểu Phong là m cho tất cả má»i ngÆ°á»i có mặt tại chá»— Ä‘á»u thất kinh biến sắc.
XÆ°a nay chÆ°a má»™t nhÆ¡n váºt võ lâm nà o đối vá»›i NgÅ© Hồ Dù Khách mà dám vô lá»… đến thế. Bá»n môn nhÆ¡n của Liên Giáo không sao nhịn nổi lá»a giáºn bừng cháy Ä‘á» mặt mà y. Sát cÆ¡ hiện lên, chúng chỉ còn chá» lệnh của Giáo chủ Liên Giáo truyá»n ra là chúng lăn xả và o là m thịt Tiểu Phong má»›i thá»a lòng căm tức.
ÄÃch thân Chưởng quản Liên Giáo địa vị của Liên Giáo không kém chi ông vua chà tôn trong giá»›i giang hồ võ lâm. Danh vá»ng của hắn cao tá»™t bá»±c, mà quyá»n oai của hắn cÅ©ng trên hết các chưởng môn tất cả các môn phái chánh tà . Thế mà Tiểu Phong buông tiếng gá»i NgÅ© Hồ Du Khách là giống quái gì bảo đám môn hạ của Liên Giáo không tức lá»™n gan lên sao được?
Äạo sÄ© mặc áo đạo bà o xanh dẫn Tiểu Phong ấy cất giá»ng lạnh lùng nói:
– Các hạ tháºt lá»›n lối quá. ăn nói hồ đồ không sợ có lá»—i vá»›i bá» trên là má»™t tá»™i rất nặng. E rằng các hạ không tránh khá»i sá»± trừng phạt. Háºu quả chỉ do cái miệng gây cái há»a khổ thân.
Tiểu Phong lại cà ng cÆ°á»i to ha hả má»™t tráºn rất lâu. NgÆ°ng tiếng cÆ°á»i chà ng nghiêm giá»ng bảo:
– Ngũ Hồ du khách đối với Tiểu Phong đã chẳng giữ lễ nghi phép tắc thì có lẽ nà o Tiểu Phong nầy lại khom lưng khép nép với hắn hay sao?
– Thế thì tôi há»i dứt khoát má»™t câu là các hạ có chịu theo tôi Ä‘i và o yết kiến Giáo chủ của chúng tôi hay là không Ä‘i thì cứ nói phứt ra chá»› đừng có lý sá»± tà o lao là m mất thá»i giá» vô Ãch!
– NgÆ°Æ¡i và o trong má»i y ra ngoà i nầy đón rÆ°á»›c ta đúng vá»›i lá»… nghÄ©a thì ta má»›i bằng lòng và o yết kiến y. Nếu y chẳng là m đúng nhÆ° váºy thì ta không cần gặp mặt y là m chi cả. Tiểu Phong ta bình sanh chÆ°a biết cúi đầu nghe theo mạng lịnh má»™t ai!
Tiểu Phong ngông nghênh ngạo nghá»… đến mức chẳng đếm xỉa NgÅ© Hồ Du Khách và o đâu khiến bá»n môn hạ của Liên Giáo chẳng biết dùng biện pháp nà o để chi phối tinh thần chà ng được. Äã váºy gan máºt của Tiểu Phong to lá»›n ngoà i óc tưởng tượng nên bá»n chúng còn khiếp sợ chà ng trở lại là khác nữa. Äạo sÄ© mặc áo đạo bà o xanh dẫn Ä‘Æ°á»ng ấy nhăn mà y nhăn mặt tá» ra bá»±c dá»c vô cùng. Dụ dá»± má»™t hồi lâu chẳng là m sao hắn Ä‘Ã nh cất tiếng nói:
– Thế thì ngÆ°Æ¡i cứ đứng đây mà chá». Ta lại phải mất công và o trong báo cáo cho ngà i biết thái Ä‘á»™ Æ°Æ¡ng ngạnh của ngÆ°Æ¡i. Giáo chủ của Liên Giáo đến các cao tăng Chưởng môn của Thiếu Lâm còn phải khép nép ra mắt, mà ngÆ°Æ¡i thì vênh váo ngang tà ng có chết cÅ©ng đáng tá»™i đừng than van oán trách chi nghe!
Hắn không dám đứng yên nói cho Tiểu Phong mà vừa đi hấp tấp vừa nói lẩm bẩm trong miệng một mình.
Tiểu Phong nói:
– Quả là một đầy tớ ngoan ngoãn, sai đâu là m đó lẹ là ng, chỉ có một lỗi là hay cằn nhằn cứ chưởi trong bụng.
Tiểu Phong nói dứt câu, báºt ra má»™t tráºn cÆ°á»i nắc nẻ.
Äạo sÄ© mặc áo đạo mà u xanh ấy Ä‘i trong chốc lát bá»—ng thấy cánh cá»a lá»›n bên trong Tổng Äà n mở rá»™ng ra. ChÃn vị vừa thầy tu vừa đạo sÄ© râu tóc trắng phÆ¡ tuổi tác không dÆ°á»›i tám chục tuổi trở lên chÃn chục trở xuống chÆ°a vị nà o đến má»™t trăm, cùng ủng há»™ lão đầu Ä‘á»™i kim khôi, mình mặc áo gấm cháºm rãi Ä‘i ra.
Trên và i mÆ°Æ¡i thầy tu và đạo sÄ© nãy giỠđứng trân trân nhÆ° má»™t tượng đá xếp thà nh hai hà ng trÆ°á»›c cánh cá»a lá»›n và o chánh diện đồng má»™t loạt kêu to má»™t câu hoan hô «Giáo chủ giá lâm» và đồng quỳ má»p xuống sát đất miệng nói:
– Äệ tá» lạy mừng Giáo chủ!
Tiếng hoan hô và lại mừng ngân vang trong diện là m lung linh cả mái ngói.
Lão già đội kim quan mặc cẩm bà o ấy rảo cặp mắt sáng lòa nhÆ° diện chá»›p nhìn Tiểu Phong day sang bên truyá»n lịnh:
– Các đệ tá» của bổn giáo hãy đứng dáºy!
Tất cả những thầy tu và đạo sÄ© Ä‘ang quỳ má»p sát đất ấy cùng nói chung má»™t lượt:
– Tuân lịnh Giáo chủ!
Sau khi hết thảy môn đệ của Liên Giáo nói tiếng tuân lịnh, tạ Æ¡n xong ai nấy cháºm chạp đứng dáºy rồi thối lui ra sau ba bÆ°á»›c.
NgÅ© Hồ Du Khách há»i:
– Các hạ có phải là Äệ Tam Ma chăng?
– Không sai. Tại hạ chÃnh là Äệ Tam Ma đây!
CÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, NgÅ© Hồ Du Khách nói:
– Äược các hạ giữ đúng lá»i Æ°á»›c hẹn dá»i bÆ°á»›c đến Tổng Äà n của tệ giáo đây, lão già há» Tạ nầy cảm khÃch vô cùng ...
Tiểu Phong lanh lảnh ngắt lá»i:
– Không cần phải dùng giá»ng chuốt ngót đãi Ä‘Æ°a, cứ Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á» má»™t cách lẹ là ng để mau kết thúc. NgÆ°Æ¡i đã hẹn Æ°á»›c thì ta giữ đúng lá»i má»i mà đến đây. Váºy có chuyện nói thì ngÆ°Æ¡i cứ mạnh dạn bà y tá» cho ta nghe Ä‘i!
Cái lối nói chuyện chầm hầm phang ngang của Tiểu Phong khiến NgÅ© Hồ Du Khách choáng váng mà y mặt, lùng bùng lá»— tai không khác bị xáng ngay và o đầu má»™t búa. Hắn sững sá» cháºp lâu mả vẫn không sao mở miệng ra đặng. Ngẫm nghÄ© má»™t hồi, NgÅ© Hồ Du Khách má»›i cÆ°á»i khanh khách và i tiếng sâu Ä‘á»™c rồi nói:
– Má»i các hạ và o trong Tổng Äản uống chung trà lạt rồi lão phu sẽ phân trần được chăng?
– Cái đó không cần thiết! Tiểu Phong nầy đâu phải là khách tỠtế của ngươi.
NgÅ© Hồ Du Khách định đóng trò tá»›i đâu là bị Tiểu Phong gỡ mặt nạ liá»n theo tá»›i đó là m cho hắn hết cách giở thủ Ä‘oạn âm Ä‘á»™c hại chà ng.
Äã được Thần Hồ Chủ nhÆ¡n Từ Thạch Trung căn dặn lại được ngÆ°á»i hảo tâm trong bóng tối cảnh cáo má»›i rà ng rà ng đây, Tiểu Phong đâu đến ná»—i khinh thÆ°á»ng, xao lãng Ä‘em thân và o trong ổ rắn hang hùm. Tổng Äà n của Liên Giáo mà NgÅ© Hồ Du Khách là m mà u để má»i Tiểu Phong và o sâu trong đó là cạm bẫy giết ngÆ°á»i. Liên Giáo đáng ra là má»™t tổ chức sâu rá»™ng và lá»›n lao nhứt của danh môn chánh phái trên chốn giang hồ. Có Ä‘iá»u hà nh Ä‘á»™ng của Liên Giáo dÆ°á»›i sá»± lãnh đạo của NgÅ© Hồ Du Khách lại chứa Ä‘á»±ng lắm Ä‘iá»u bà ẩn đáng nghi, không khác nÆ¡i hoạt Ä‘á»™ng thầm lén của bá»n ma đầu tà phái ngÆ°á»i ngoại cuá»™c không sao giải thÃch nổi.
NgÅ© Hồ Du Khách cÆ°á»i lạt má»™t tiếng, ôn tồn nói:
– Các hạ quả không hổ danh là má»™t ngÆ°á»i rất cao ngạo. Chẳng qua việc cần thiết phải giải quyết, há lại cứ đứng rụng chân giữa đây mà nói chuyện hay sao?
Tiểu Phong quét mắt nhìn khắp bốn phÃa miệng nói:
– Nên biết rằng Tiểu Phong ta đây chẳng phải là ngÆ°á»i thuá»™c và o trong số mÆ°á»i sáu bang phái hợp thà nh Liên Giáo nên chi ta chẳng bị trói buá»™c dÆ°á»›i mạng lịnh của ngÆ°Æ¡i. Äiá»u ấy, trÆ°á»›c hết ngÆ°Æ¡i phải hiểu rõ. Do đó, Tiểu Phong ta không nói chuyện trong Tổng Äà n là nÆ¡i há»™i há»p chỉ dà nh riêng cho ngÆ°á»i của Liên Giáo!
Ngũ Hồ Du Khách nghiến chặt hai hà m răng lại nói:
– Dám xin các hạ hãy tôn trá»ng nhÆ¡n cách của lão già há» Tạ nầy mà đừng quá lố.
Dầu cho Tiểu Phong là ngÆ°á»i cao ngạo đến bá»±c nà o cÅ©ng phải Ä‘á»™ng tâm trÆ°á»›c câu nói xuống nÆ°á»›c, hạ mình của NgÅ© Hồ Du Khách. Vì váºy chà ng nhạt nhẽo trả lá»i:
– Thế cũng được!
NgÅ© Hồ Du Khách thoáng nhẹ thân hình lanh tợ sao băng, hắn né sang má»™t bên, nhÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng cho Tiểu Phong Ä‘i và o bên trong Tổng Äà n. Còn hắn thì Ä‘i theo chân chà ng, tá» ra mÆ°á»i phần cung kÃnh.
Bên trong Tổng Äà n bao la, rá»™ng rãi vô cùng. Nghệ thuáºt trần thiết trang trà cá»±c kỳ mỹ lệ, tưởng cung Ä‘iện của vua chúa cÅ©ng không hÆ¡n. Äã tinh xảo tuyệt vá»i mà còn trang nghiêm cùng tá»™t.
ChÃn ngÆ°á»i ăn mặc theo lối thầy tu và đạo sÄ© theo hầu Tiểu Phong và o táºn trong ná»™i thết của Tổng Äà n NgÅ© Hồ Du Khách quét nhanh hai luồng nhãn quang, quay mình Ä‘i và o phÃa bên mặt.
Tiểu Phong dừng chân đứng lại.
Má»™t ngÆ°á»i khoác áo cà sa theo hà ng ngÅ© của hòa thượng vòng tay xá chà ng nói:
– KÃnh má»i thà chủ và o thẳng trong nầy.
Hắn dÆ°a tay ra dấu chỉ và o táºn phÃa trong xa.
Tiểu Phong cÆ°á»i lanh lảnh má»™t hồi rồi bụng thì nghÄ© thầm:
“Ta cứ và o đó thá» xem bá»n ngÆ°Æ¡i giở những mánh khóe chi để ám hại ta cho biết.â€.
NgÅ© Hồ Du Khách có ý khiêu khÃch bản tánh cao ngạo của chà ng nên hắn lách ngÆ°á»i Ä‘i thẳng tá»›i.
Quả nhiên Tiểu Phong mắc kế. Chà ng quên cả lá»i dặn dò của Thần Hồ Chủ nhÆ¡n Từ Thạch Trung, cả lá»i cảnh cáo còn sốt dẻo của ngÆ°á»i hảo tâm trong bóng tối nên chẳng chút chần chá», chà ng nối bÆ°á»›c theo chân NgÅ© Hồ Du Khách. Äá»™t nhiên Tiểu Phong cảm giác má»™t bầu không khà hết sức nặng ná» căng thẳng bao trùm cả tòa nhà ná»™i thất ấy.
Vượt qua hết dãy hà nh lang cuối cùng chà ng thấy má»™t cánh cá»a to lá»›n mở rá»™ng ra. Ngay ở chÃnh giữa cá»a ấy có hai ngÆ°á»i tráng niên cao lá»›n mặc áo chẽn đứng hầu cung kÃnh.
Tiểu Phong ngÆ°á»›c cổ ngó lên chỉ thấy hiện ra trÆ°á»›c mặt má»™t tấm hoà n phi sÆ¡n và ng viết ba chữ rất lá»›n treo ngang qua đầu cá»a:
«Liên NghÄ©a ÄÆ°á»ng».
Chà ng ngừng bước lại rồi lại tiếp tục đi tới.
Hai tráng hán to lá»›n mặc quần áo chẽn đứng ở chÃnh giữa cá»a «Liên NghÄ©a ÄÆ°á»ng» vái sâu và o phÃa NgÅ© Hồ Du Khách má»™t xá.
Hắn dằn giá»ng xuống bảo:
– Hai ngÆ°á»i hãy lui ra.
Cả hai cùng đáp lại:
– Tuân mạng!
Rồi tức khắc cúi đầu lui thẳng và o trong.
Quay mặt lại, Ngũ Hồ Du Khách nói với Tiểu Phong:
– Má»i các hạ và o trong nà y!
Dứt tiếng, hắn thối lui ra sau ba bÆ°á»›c nghiêng mình cúi đầu, Tiểu Phong ngang tà ng ngạo nghá»… bÆ°á»›c thẳng và o trong cá»a Liên NghÄ©a ÄÆ°á»ng. Mặc dầu biết chắc và o đến đây là nguy hiểm tháºp phần, tình thế sẽ vô cùng nghiêm trá»ng nhÆ°ng chà ng chẳng còn sá»n lòng. Mắt chà ng liá»n rảo nhìn bất giác sững sá» ngÆ¡ ngẩn.
PhÃa trong tòa nhà ná»™i thất lại còn có má»™t tòa đại Ä‘iện. PhÃa sau mặt vách tÆ°á»ng có má»™t cái bà n đá rất cao. Trên cái bà n đá ấy có treo mÆ°á»i ba bức tượng của đạt Ma Tổ sÆ° và TrÆ°Æ¡ng Tam Phong Chân NhÆ¡n.
Căn cứ theo đó mà phá»ng Ä‘oán cÅ©ng biết rõ được mÆ°á»i sáu bức tượng ấy là mÆ°á»i sáu vị Tổ sÆ° sáng láºp mÆ°á»i sáu chánh môn đại phái của ná»n võ lâm.
PhÃa dÆ°á»›i cái bà n đá đặt trong tòa đại Ä‘iện nầy có sắp đặt sẵn và i mÆ°Æ¡i cái ghế đá rất ngay thẳng thứ tá»±. Bá»—ng nhiên Tiểu Phong chợt có cảm giác nÆ¡i đây chÃnh là chá»— để xét xá» những vụ án quan trá»ng của võ lâm thiên hạ không khác má»™t tòa án chung thẩm tối cao.
à nghÄ© của Tiểu Phong quả tháºt không sai tà nà o. «Liên NghÄ©a ÄÆ°á»ng» chÃnh là tòa Thẩm phán của Liên Giáo. Tất cả những đại sá»± Liên Giáo Ä‘á»u Ä‘em và o đây xét xá». Sau đó trình bản án lên cho chÃn vị Trưởng Lão của Liên Giáo xem qua lại má»™t lần sau chót nữa thì Ä‘em ra thi hà nh ngay. Trong ná»™i bá»™ Liên Giáo thì «Liên NghÄ©a ÄÆ°á»ng» là cÆ¡ cấu tối cao. Má»i việc đã Ä‘Æ°a ra quyết định xong thì láºp tức chuyển đến các bá»™ môn nhÆ° lệnh Ä‘Æ°á»ng, hình Ä‘Æ°á»ng, ná»™i Ä‘Æ°á»ng, quân Ä‘Æ°á»ng v.v ...
Tiểu Phong và o đến trong ná»™i Ä‘Æ°á»ng thì liá»n đó, có má»™t vị hòa thượng, đầu bạc nhÆ° tuyết phủ mà mặt mà y lại trẻ măng nhÆ° con nÃt day ngÆ°á»i và o phÃa cái bà n đá trong tượng mÆ°á»i sáu vị Tổ sÆ° chắp tay vái sâu cá»±c kỳ cung kÃnh. Xong vị hòa thượng ấy nhanh bÆ°á»›c Ä‘i và o trong đại Ä‘iện.
Không khà trong tòa nhà ná»™i thất lúc bấy giá» tháºt cá»±c kỳ nghiêm túc!
Tiểu Phong buông miệng há»i liá»n:
– Tạ Giáo chủ, ngÆ°á»i Ä‘Æ°a ta và o chốn nầy để bà y trò chi đây?
NgÅ© hồ Du Khách cÆ°á»i nói:
– Má»i các hạ hẳn ngồi xuống đó rồi nói chuyện sau!
Tiểu Phong nói thầm trong bụng:
“Ngồi thì ngồi. Bá»™ ta lại khiếp sợ ngÆ°á»i à ?â€.
NghÄ© váºy nên chà ng cùng vá»›i NgÅ© Hồ Du Khách cùng ngồi xuống hà ng ghế đá.
NgÅ© Hồ Du Khách ngồi chiếc ghế đá phÃa bên mặt Tiểu Phong. Còn tám vị Trưởng lão thì ngồi ở hà ng ghế đá thứ nhì ở sau lÆ°ng chà ng.
Không khà trong Ä‘iện «Liên NghÄ©a ÄÆ°á»ng» đã nghiêm túc lại cà ng thêm nghiêm túc.
Vị hòa thượng đầu bạc nhÆ° tuyết mà mặt trẻ nhÆ° con nÃt chÆ°a đến tuổi thà nh viên ấy và o trong đại Ä‘iện, xấp tay xá bức tượng mÆ°á»i sáu vị Tổ sÆ° xong bèn ngồi xuống ghế đá xong xấp hai bà n tay lại, cất tiếng nói rang rảng nhÆ° chuông ngân:
– Äệ tá» là Siêu Viá»…n, trÆ°á»›c Thần tượng của mÆ°á»i sáu đức Tổ sÆ° khai sáng võ lâm, nguyện thá» rằng má»—i lá»i nói ra là trung thá»±c, nếu có ná»a tiếng bất công thì sẽ bị trá»i tru đất diệt!
Nói dứt vị Hòa thượng ấy niệm nho nhá» mấy tiếng «A Di Äà Pháºt» trong miệng.
Tiểu Phong chÃnh mắt trông thấy tình hình ấy thì chà ng đã biết mình và o trong tòa Thẩm phán của Liên Giáo rồi. Chà ng sẽ bị Ä‘Æ°a ra trÆ°á»›c má»™t cuá»™c xét xá» công bình nghiêm máºt.
Hòa thượng Siêu Viá»…n mắt long lanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p quét hai luồng tinh quang và o ngÆ°á»i Tiểu Phong, trầm giá»ng xuống nói:
– Lê thà chủ có thá» trÆ°á»›c Thần tượng của mÆ°á»i sáu vị Tổ sÆ° là lá»i nói của mình tá»± lòng dạ chân tháºt của mình thốt ra ngoà i miệng quyết chẳng nói thêm, nói thừa ná»a câu được không?
Tiểu Phong Ä‘Æ°a cao bà n tay mặt lên trÆ°á»›c trán, cất giá»ng nói trong sáng hùng hồn:
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âàëåíòèíà, download han huyet lenh, download lenh tg, han huyet lenh, han huyet lenh download, han huyet lenh tron bo, han huyet lenh truong, han huyet lenh.prc, hanhuyetlenh, hà n huyết lệnh, hôi 6 han huyêt lênh, íàöèîíàëüíûé, ìàøèí, ïîãîäà, ïðåññà, lenh tg, ñïîðòèâíûå, ñòðîèòåëüñòâå, óîòñîí, phimbo hanhuyetlenh, truong han huyet giang, truyen han huyet lenh, truyen han huyet lenh., www.han huyet lenh du bo, xem phim han huyet lenh, ðàáî÷èé |
| |