Chương 46: Đột phá, thiêu đốt chân khí
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Huyền Ưng Tam Kích so sánh với Ưng Kích Thức thì chỉ hơi khác pháp môn vận kình.
Mặc dù tư chất, ngộ tính của Dương Thạc không cao nhưng trí tuệ không thấp, hơn nữa năng lực khống chế chân khí vượt xa cường giả cùng giai, khiến hắn chỉ nhìn pháp môn vạn kình Huyền Ưng Tam Kích một lần, đầu óc suy nghĩ một chút là có thể phát động võ kỹ này.
- Ưng kích!
Đầu tiên là ở trạng thái ưng rình mồi, sau đó Dương Thạc mạnh đánh một trảo tới trước.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khí kình thứ nhất mạnh bắn ra khỏi trảo đánh vào không khí.
Uy lực khí kình chỉ tương đương với ba phần một kích bình thường Dương Thạc đánh ra, lực sát thương không mạnh bao nhiêu, nhiều nhất là miễn cưỡng đánh bị thương một cường giả võ đạo tôi thể trung giai.
Giây tiếp theo, khí kình thứ hai, thứ ba theo sát bắn ra từ trảo của Dương Thạc. Hai tiếng nổ ầm vang, uy lực chân khí thứ hai đã tăng lên năm phần Dương Thạc hết sức đánh ra. Chân khí thứ ba đạt tới tám phần hiệu quả.
Ba chân khí tầng tầng thêm vào, uy thế tổng thể cao hơn năm phần bình thường Dương Thạc dốc sức đánh ra.
- Thành công!
Đây là lần đầu tiên Dương Thạc thử đánh ra Huyền Ưng Tam Kích đã thành công ngay.
Dương Thạc rất là bất ngờ, hân hoan.
Mặc dù Huyền Ưng Tam Kích là võ kỹ chỉ cường giả luyện khí đẳng cấp mới sử dụng được nhưng hai tay, hai chân của hắn có thể phóng chân khí ra, gần bằng cường giả luyện khí đẳng cấp. Ngoài ra ăn thông khí đan, bài trừ tạp chất trong người, hơn nữa sau khi dùng nội đan của Huyền Ưng thì chân khí lục dương, chân khí Huyền Ưng đã dung hợp thêm, khống chế chân khí thật tự nhiên. Dưới tình huống này, Dương Thạc có thể rất nhanh nắm giữ Huyền Ưng Tam Kích cũng là chuyện cực kỳ bình thường.
- Tiếc rằng lần đầu thử nghiệm ta chưa thể dung nhập khí kình xoắn ốc vào Huyền Ưng Tam Kích, sáng tạo ra Toàn Ưng Tam Kích cường đại.
Dương Thạc hít sâu, ổn định tâm tình, bắt đầu lại lần nữa phát động võ kỹ Huyền Ưng Tam Kích, còn thử dung nhập vào khí kình xoắn ốc.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Dương Thạc liên tục vung trảo đánh ra ba khí kình.
Thử lần thứ nhất, thứ hai mà Dương Thạc không tìm ra pháp môn dung nhập khí kình xoắn ốc vào Huyền Ưng Tam Kích, nhưng hắn không tức giận, bình tĩnh tiếp tục thử.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Dương Thạc lại đánh ra một chiêu Huyền Ưng Tam Kích, chân khí thứ nhất rạch phá không khí phát ra tiếng trầm đục.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Tiếp theo hai chân khí tiếp tục đánh ra, ba tầng chân khí chồng chất, thanh thế lớn hơn mấy phần.
Vù vù vù vù!
Khi Dương Thạc đánh ra chân khí thứ ba thì Dương Thạc cảm thấy nó xoay tròn như lốc xoáy, phá vỡ không khí đằng trước, phát ra tiếng phụt phụt.
Chân khí thứ ba đánh ra trạng thái xoắn ốc mang theo cái hang, hai chân khí trước đó chồng chất lại với nhau, xoay tít.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
vang tiếng nổ điếc tai
Ba luồng khí kình xoắn ốc cùng nhau rạch phá không khí, phát ra tiếng giống giây trắng bị xé rách.
Tựa như mảnh nhỏ hư không phía trước bị xé rách ra.
Dương Thạc rõ ràng cảm giác được uy lực một kích của mình so với bình thường dốc hết sức càng có uy lực lớn hơn gấp đôi. Tăng gấp đôi uy lực gần như đủ để biến đổi về chất lượng công kích.
- Toàn Ưng Tam Kích này luồng chân khí thứ nhất không có hiệu quả xoắn ốc, luồng chân khí thứ hai cũng vậy. Hai chân khí chồng lên nhau nhưng chỉ có tám phần uy lực một kích bình thường. Đợi khi chân khí thứ ba đánh ra, cùng phát động hiệu quả xoắn ốc, mang theo hai chân khí xoay chuyển, uy lực tăng lên gấp đôi một kích bình thường.
Dương Thạc liên tục đánh ra Toàn Ưng Tam Kích, phát hiện Toàn Ưng Tam Kích này hai cái đầu không có hiệu quả xoắn ốc, đến chân khí thứ ba thì có hiệu quả xoắn ốc.
Cứ thế hai chân khí đầu có hiệu quả tám phần, đến chân khí thứ ba thì uy lực tăng lên gấp đôi, khi phát động thì không thể đề phòng được.
- Hai chân khí đầu có hiệu quả rất bình thường, có thể mê hoặc kẻ địch, làm họ khi dễ. Rồi phát động chân khí thứ ba, uy lực gấp đôi, vậy thì một kích kia sẽ thành công.
Mắt Dương Thạc sáng ngời, Toàn Ưng Tam Kích thật là võ kỹ kỳ diệu dễ dùng. Nếu nói lúc trước Huyền Ưng Tam Kích là võ kỹ trung giai thì Toàn Ưng Tam Kích tuyệt đối là đẳng cấp võ kỹ cao giai.
- Ba ngày này nhất định phải luyện quen tay Toàn Ưng Tam Kích!
Dương Thạc nghĩ như vậy, tiếp tục phát động Toàn Ưng Tam Kích.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Dương Thạc đánh ra Toàn Ưng Tam Kích, phát hiện huyệt khiếu bị chấn động, tôi luyện.
Ưng Kích Thức, trừ bỏ là pháp môn công kích ra còn là loại trùng phá huyệt khiếu. Lúc trước Dương Thạc đánh ra Ưng Kích Thức đều có từng luồng chân khí trùng kích vào huyệt khiếu của mình.
Giờ phút này, Ưng Kích Thức đổi thành Huyền Ưng Tam Kích, , mỗi phát động một lần là sẽ có ba luồng chân khí liên tục trùng kích huyệt khiếu. Nhất là chân khí thứ ba có hiệu quả xoắn ốc, xuyên thấu cực mạnh, một khí phát động sẽ mãnh liệt tùng kích huyệt khiếu trong người Dương Thạc sắp tan tác.
Dương Thạc cảm giác cứ luyện tập Toàn Ưng Tam Kích thì hai mươi tám dương khiếu sớm muộn gì sẽ hoàn toàn bị đả thông.
Ba lần, tám lần, mười lăm lần luyện tập.
Khi Dương Thạc luyện tập Toàn Ưng Tam Kích đến lần thứ mười hai, mười ba thì phát động chân khí thứ ba, khí kình xoắn ốc ở trong kinh mạch chảy xuôi. Dương Thạc cảm giác hai mươi tám huyệt khiếu cùng bị trùng kích.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ không dứt, hai mươi tám huyệt khiếu ở cùng lúc bị đả thông.
Chân khí hùng hồn ùa ra từ hai tay, hai chân Dương Thạc. Trong phút chốc lực lượng toàn thân Dương Thạc tăng phúc năm phần, tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mới.
Dương Thạc kiềm không được ngửa mặt cười dài.
- Đỉnh luyện khí, rốt cuộc đi vào đỉnh luyện khí.
- Hơn nữa hổ báo lôi âm, thêm tám huyệt khiếu, thực lực của ta có thể so với cường giả luyện khí sơ giai, lại mượn Toàn Ưng Tam Kích, mặc dù đấu với Dương Tử Hi luyện khí trung giai thì ta cũng có cơ hội.
Trước kia nếu Dương Thạc đối kháng cùng Dương Tử Hi thì tuyệt đối là mười tử vô sinh, lần này đột phá dù đối địch vượt hai cấp thì vẫn là cửu tử nhất sinh, nhưng cho Dương Thạc một đường sự sống. Có đường sống này, cuối cùng ai thắng ai thua còn chưa quyết định.
- Toàn Ưng Tam Kích!
Sau khi đột phá, Dương Thạc cảm nhận chân khí hùng hồn trong người, lại đánh ra Toàn Ưng Tam Kích.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Ba luồng chân khí liên tục đánh ra hình thành xoắn ốc, xé rách không khí.
Ba chân khí đánh ra, Dương Thạc cảm giác bên trong chân khí có khí thể nóng cháy, giống như là xé rách mảnh nhỏ hư không đốt cháy hết.
Trong đầu Dương Thạc toát ra một suy nghĩ:
- Chân khí của ta có hiệu quả đốt cháy, đây là sau khi đột phá đỉnh tôi thể thì xúc phát bí pháp?
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Chương 47: Hôm nay có một cuộc chiến
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Trong chân khí Lục Dương, chân khí Huyền Ưng của mình có hiệu quả đốt cháy?
Dương Thạc cảm nhận chân khí biến đổi thì hút ngụm khí lạnh, lòng rất là kinh ngạc.
Hai lần trước đột phá thì Dương Thạc đều thu được bí pháp đặc biệt.
Lần đầu tiên là thứ nhất trọng hổ báo lôi âm, chấn động huyệt khiếu kinh mạch, gia tăng lực lượng cường đại. Thứ nhất trọng hổ báo lôi âm, tăng thêm ba phần lực lượng, bình thường chỉ võ đạo tôn giả mới nắm giữ bí pháp được. Khi Dương Thạc đột phá tôi thể trung giai thì đã nắm giữ nó.
Khi Dương Thạc đột phá tôi thể cao giai lại nắm giữ bí pháp khí kình xoắn ốc.
Khí kình xoắn ốc cũng là công kích tăng phúc, chẳng qua so với hổ báo lôi âm thì kém chút.
Dù sao khí kình xoắn ốc là một loại pháp môn vận dụng chân khí, đợi khi Dương Thạc đạt tới luyện khí đẳng cấp, có thể học tập võ kỹ thì tự nhiên sẽ học được loại võ kỹ vận dụng chân khí, tăng phúc công kích.
Lần này Dương Thạc tu luyện Huyền Ưng Tam Kích, khí kình xoắn ốc và Huyền Ưng Tam Kích dung hợp trở thành Toàn Ưng Tam Kích mới tăng lên giá trị của bí pháp một chút.
Giờ phút này, Dương Thạc lại đột phá đến đỉnh tôi thể.
Lúc trước Dương Thạc sớm nghĩ ra lần này đột phá hắn có khả năng rất lớn sẽ lại thu được một bí pháp, nhưng hắn không ngờ lần này thu được bí pháp sẽ là đốt cháy chân khí.
- Hơi thở thật nóng.
- Không biết đốt cháy chân khí có hiệu quả như thế nào.
Dù Dương Thạc cảm giác trong chân khí đánh ra có hơi thở nóng cháy nhưng cụ thể dùng như thế nào thì hắn còn chưa biết.
- Thử nghiệm một chút xem.
Dương Thạc nghĩ như vậy, hít sâu, nhắm trúng cái bàn gỗ mộc trong phòng mình đánh ra võ kỹ Toàn Ưng Tam Kích.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Ba luồng chân khí liên tục đánh ra, sức nóng chớp mắt bao trùm cái bàn này.
Chân khí thứ ba đánh ra hình thành xoắn ốc, ba khí kình xoắn ốc chồng lên nhau vang tiếng phụt phụt. Cái bàn gỗ mộc bị nghiền nát thành gỗ vụn bay đầy trong không trung.
Vù vù vù vù!
Ngay sau đó, gỗ vụn bị chân khí đốt cháy tác động cháy thành tro, ở không trung hình thành từng đoàn lửa. Mấy giây sau gỗ vụn bị đốt thành tro bụi, từng đoàn lửa tán ra, trong không khí còn sót lại mùi than củi đốt cháy.
- Chân khí đốt cháy thật bá đọa.
Dương Thạc thấy uy lực cường đại của chân khí đốt cháy thì rất giật mình.
Bí pháp mới thu được, chân khí đốt cháy dường như hoàn mỹ dung hợp hơi thở bá đạo của chân khí lục dương, chân khí Huyền Ưng với nhau, hình thành chân khí có tính chất thiêu đốt chí dương chí liệt như vậy.
Lục Dương Quyết thoát thai từ Cửu Dương Huyền Công, tu luyện ra chân khí có dương khí rất nặng, chẳng qua dương khí này khá là ôn hòa, chủ yếu là ôn dưỡng, không tính bạo liệt.
Huyền Ưng Kình thì là công pháp có tính công kích chí cương chí cường. Một kích của Huyền Ưng cùng thế cửu thiên, hung mãnh bạo liệt, thậm chí có thể vượt cấp bị thương địch thủ.
Bây giờ chân khí đốt cháy này có hai loại đặc tính chân khí chí dương, bạo liệt kết hợp hoàn mỹ.
- Lúc trước ta nuốt vào Huyền Ưng nội đan, khiến hai chân khí dung hợp hoàn toàn.
- Lần này thu được chân khí đốt cháy hung hãn đến vậy chắc là kết quả từ lần dung hợp chân khí lúc trước, nếu không thì cho dù ta có thể thu được bí pháp, cũng không khả năng bá đạo như vậy.
Dương Thạc biết bây giờ mình có thể dung hợp hai chân khí sáng tạo ra chân khí đốt cháy bá đạo, cái này có quan hệ rất lớn đến việc hắn nuốt vào Huyền Ưng nội đan, dung hợp hai chân khí.
Nhưng dù là nguyên nhân gì thì thu được bí pháp như vậy có lợi cho Dương Thạc.
Vốn sau khi Dương Thạc đột phá tới đỉnh tôi thể thì lực lượng tăng mạnh trên diện rộng, cộng thêm các bí pháp như hổ báo lôi âm, tám âm khiếu khiến hắn dù đối mặt Dương Tử Hi luyện khí trung giai thì cũng có đường sống.
Lần này lại thu được luyện khí trung giai, dù không khiến Dương Thạc trở thành siêu cấp cường giả trấn áp được Dương Tử Hi nhưng ít ra khi đối mặt với gã khuếch trương đường sống này.
- Còn ba ngày nữa.
- Ba ngày này quen thuộc thân thể, khiến Huyền Ưng Tam Kích và chân khí đốt cháy có thể vạn dụng tự nhiên, sau đó lại ra ngoài Tàng Thư Các khiêu chiến cùng Dương Tử Hi.
Dương Thạc mới đột phá, chưa hoàn toàn thích ứng lực lượng tăng vọt.
May là còn có ba ngày Dương Thạc mới so đấu cùng Dương Tử Hi, trong thời gian này đủ quen thuộc thân thể rồi.
... .. ... .. ... ...
Ba ngày trôi nhanh.
Ngày thứ tư, tức là ngày Dương Thạc cùng Dương Tử Hi ước định so đấu, lúc giữa trưa bên ngoài Tàng Thư Các Trấn Quốc Công phủ đã tụ tập không ít người.
Tất cả thứ tử, thứ nữ của Dương gia, hạ nhân, nô bộc không có việc gì quan trọng gần như đều tới bên này, quan sát cuộc chiến giữa Dương Thạc và Dương Tử Hi.
Dù bọn họ cảm thấy Dương Thạc chỉ là thực lực đỉnh tôi thể tuyệt đối không có khả năng là đối thủ của Dương Tử Hi luyện khí trung giai. Nhưng Dương Thạc trong thời gian ngắn đột phá tới đỉnh tôi thể, điều này làm cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng. Bọn họ tới đây là muốn nhìn xem Dương Thạc có giống như lời đồn thật sự đạt tới thực lực đỉnh tôi thể không.
Trong một số người chỉ có mình Dương Thành là thật sự lo lắng cho Dương Thạc.
Dương Thành hít sâu, thầm nghĩ:
- Hy vọng lần này hắn có thể vượt qua. Dương Tử Hi là luyện khí trung giai, chỉ cần đỡ được thế công của hắn, dù cuối cùng có thua thì Cổ lão sẽ phán định thực lực của Dương Thạc đạt tới luyện khí đẳng cấp, có tư cách ở lại Dương gia.
Từ một khắc trước, đối thủ của Dương Thạc, đích thứ tử của Trấn Quốc Công phủ, Dương Tử Hi đã vào chỗ.
Nhưng làm người ta bất ngờ là mọi người đợi nửa ngày mà không thấy Dương Thạc tới.
Đang lúc mọi người kiềm không được thì thấy luồng sáng trắng lao nhanh ra khỏi Tàng Thư Các, sau đó chủ trì cuộc so đấu, Cổ lão đã xuất hiện trong sân.
Cổ lão quét trong sân không thấy Dương Thạc, kinh ngạc hỏi:
- Ủa? Tiểu tử tên Dương Thạc còn chưa đến? Không lẽ hắn tự biết không có hy vọng thắng nên không dám đến? Không thể nào, dù tiểu tử này chỉ có thực lực đỉnh tôi thể nhưng đánh ra quyền ấn ở trắc võ thạch rất là chỉnh chu, có thể thấy hắn khống chế khí kình đạt tới mức không bình thường, đối mặt Dương Tử Hi chưa chắc không có cơ may thắng.
Thấy Cổ lão đến, Dương Tử Hi vội đi lên hành lễ:
- Cổ lão, ngài đã tới.
Khóe môi Dương Tử Hi lộ vẻ khinh thường nói:
- Tiểu tử Dương Thạc tới bây giờ còn không xuất hiện, chắc đã nổi lòng sợ hãi, gặp trận chạy trốn rồi.
Dương Tử Hi mới dứt cầu thì từ xa vọng tới thanh âm sang sảng:
- Gặp trận chạy trốn?
- Nếu ta đã đưa ra khiêu chiến với ngươi thì không có chuyện gặp trận chạy trốn.
- Dương Tử Hi, hôm nay ngươi và ta sẽ có một người ngã xuống, một người rời đi.
Thanh âm từ xa đến gần nhanh chóng vọng tới, chớp mắt đã tới Tàng Thư Các, đúng là Dương Thạc.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Chương 48: Dập đầu ở trước mộ của mẫu thân ta
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
- Hắn tới rồi!
- Dương Thạc này còn dám đến? Hắn không muốn sống sao?
Gần như khi Dương Thạc xuất hiện thì xung quanh một số thứ tử, thứ nữ của Dương gia, gia nô, hạ nhân lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Dù đám người tới đây là vì xem Dương Thạc, Dương Tử Hi so đấu nhưng bọn họ cảm thấy trừ phi Dương Thạc bị điên, nếu không thì hắn tuyệt đối sẽ không thật sự đến. Dù sao Dương Thạc chỉ là cường giả đỉnh tôi thể, Dương Tử Hi thì là cao thủ luyện khí trung giai, giữa hai người kém hai bậc.
Hơn nữa Dương Thạc tu luyện là Lục Dương Quyết, Huyền Ưng Kình, đều là thấp giai công pháp rác rưởi.
Dương Tử Hi tu luyện là vân hoang đạp lãng quyết, thần công bí điển thứ nhất của Dương gia.
Hai bên chênh lệch không chỉ là cảnh giới, còn có bí pháp, bên trong thần công bí điển có kèm theo bí pháp, thấp giai công pháp không cách nào so sánh.
Có thể nói là Dương Thạc không có chút phần thắng.
Bây giờ Dương Thạc tới đây, mọi người cảm thấy hắn thật sự điên.
Thấy Dương Thạc xuất hiện, Dương Tử Hi nheo mắt lại, khóe môi cong lên nụ lạnh lùng cười:
- Xem ra lá gan của ngươi không nhỏ, không uổng là người của Dương gia ta. Tiếc rằng ngươi có can đảm nhưng không đủ thực lực. Ngươi yên tâm, trong cuộc đấu này ta sẽ không lấy mạng ngươi. Ba ngày trước tại Tàng Thư Các ngươi đánh gãy một chân của nô bộc của ta, hôm nay ta sẽ đánh gãy hai chân ngươi lấy lại công bình cho hắn.
- Không cần múa mép khua môi. Cổ lão, cuộc chiến giữa ta và Dương Tử Hi bắt đầu được chưa?
Sắc mặt Dương Thạc lạnh nhạt, miệng nói mà không thèm liếc Dương Tử Hi cái nào, chuyển tầm mắt vào người Cổ lão.
- Ừm! Có thể bắt đầu.
Cổ lão gật đầu, nói:
- Các ngươi tránh ra xa chút, chừa không gian để họ so đấu. Tay chân không có mắt, nếu đứng quá gần bị thương tới các ngươi cũng đừng trách người.
Xung quanh một số người nhanh chóng tách ra, để lại khoảng sân mấy chục trượng.
Trong sân chỉ có hai người, một là Dương Thạc, người khác dĩ nhiên là Dương Tử Hi, ngay cả vân hoang đạp lãng quyết cũng lùi ra mười trượng. Lần này Cổ lão tự mình chủ trì so đấu nhưng nếu không có tình huống gì bất ngờ xảy ra thì lão sẽ không nhúng tay, xa xa nhìn.
Dương Tử Hi trừng Dương Thạc, lạnh lùng cười:
- Dương Thạc, sau cuộc so đấu này ngươi thua thì sẽ bị trục xuất khỏi Trấn Quốc Công phủ, trọn đời không thể bước vào kinh sư, ta khuyên ngươi hãy hưởng thụ chút thời gian cuối cùng ở Trấn Quốc Công phủ đi.
Dương Tử Hi tiếp tục bảo:
- Đơn thuần so đấu thì không thú vị, Dương Thạc, ngươi có dám đánh cược với ta không? Nếu như ngươi thua thì không chỉ phải rời khỏi Trấn Quốc Công phủ, mọi thứ trên người của ngươi đều thuộc sở hữu của ta, như thế nào? Đương nhiên, nếu ngươi không dám cược thì thôi.
Giờ phút này, Dương Tử Hi bắt đầu tính kế thiên tài địa bảo của Dương Thạc.
Nếu đánh bị thương Dương Thạc, trục xuất hắn ra khỏi Trấn Quốc Công phủ thì vẫn có thể ở trên đường giết hắn, cướp đi thiên tài địa bảo.
Nhưng làm vậy thì sẽ có người đoán được Dương Tử Hi làm chuyện này, gã, thậm chí là Trình phu nhân của Trấn Quốc Công phủ đều khó tránh khỏi cái danh 'áp bức thứ tử'.
Nếu có thể một cuộc chiến giải quyết vấn đề, không cần ám sát Dương Thạc thì càng tốt.
Dương Tử Hi cảm thấy giết Dương Thạc thì quá tốt cho hắn, đánh gãy hai chân hắn, để hắn chịu khổ trong trang viên ở nông thôn, thị nữ của hắn thì bị ngươi đùa chơi ở kinh sư mới là tốt nhất. Chờ qua tám, mười năm thị nữ Tiểu Địch sớm thành tàn hoa bại liễu, Dương Tử Hi sẽ tốt bụng chuộc nàng ra đưa cho Dương Thạc tàn phế ở nông thôn, để họ làm đôi uyên ương số khổ.
- Ngươi có cược không?
Nghe Dương Tử Hi nêu đề nghị, lòng Dương Thạc máy động.
Không cần nghĩ cũng biết, Dương Tử Hi đoán trên người Dương Thạc có thiên tài địa bảo nên muốn chiếm lấy.
Dương Thạc thản nhiên nói:
- Muốn cược cũng được, nếu như hôm nay ngươi thua thì sao?
Dương Tử Hi lạnh lùng cười:
- Ta sẽ thua? Hừ, nếu như ta thua thì ngươi muốn cái gì cứ nói.
- Tốt lắm, nếu ngươi thua thì ta chỉ cần ngươi tới trước mộ của mẫu thân ta, dập đầu ba cái.
Dương Thạc gằn từng chữ đầy khí phách.
Dương Tử Hi thua sẽ phải dập đầu trước mộ mẫu thân của Dương Thạc.
Dương Thạc nói câu này làm Dương Tử Hi biến sắc mặt.
- Hay cho tiểu súc sinh, ta là đích tử của Dương gia mà phải dập đầu cho một tỳ nữ ti tiện sao? Ngươi thật là không biết phân biệt tôn ti, súc sinh đại nghịch bất đạo. Ngươi muốn ta dập đầu? Hôm nay ta sẽ trấn áp ngươi chỉ trong một chiêu, để xem ngươi làm sao khiến ta dập đầu trước mộ mẹ đẻ ti tiện của ngươi!
Dương Tử Hi lộ vẻ mặt dữ tợn, quát to một tiếng, nhấc chân sải bước hướng Dương Thạc. Giây lát Dương Tử Hi đã tới trước mặt Dương Thạc, duỗi tay to mạnh đập xuống đầu hắn.
Giống hệt như chiêu thức ba ngày trước Dương Thạc bắt lấy nô bộc của Dương Tử Hi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một trảo chụp xuống, Dương Thạc cảm thấy mình như ở trong biển cả, sóng thần vỗ vào người, thanh thế chấn thiên, không cách nào né tránh.
Dương Tử Hi bước ra vài bước chấn động mặt đất, Dương Thạc cảm giác mình như không đứng trên mặt đất mà là ở mặt biển dậy sóng, đạp đầu sóng phập phồng, không đứng vững được.
Trong phút chốc Dương Thạc nổi lên suy nghĩ:
- Vân hoang đạp lãng quyết bí pháp?
Lui!
Thân hình liên tục lùi, hai chân của Dương Thạc liên tục đạp mặt đất.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Dương Thạc liên tục giẫm mấy lần, hắn dùng bí pháp 'Đạp Càn Khôn' lĩnhh ngộ trong hang mãng xà màu xanh, mặc dù không thể chống lại vân hoang đạp lãng bí pháp nhưng trong phạm vi một trượng quanh thân không bị vân hoang đạp lãng bí pháp ảnh hưởng. Dương Thạc như là mọc rễ bấu chặt mặt đất, thân hình không lắc lư chút nào.
- Ưng phục!
Trong khoảnh khắc người Dương Thạc co rụt, hai cánh tay giơ lên như Huyền Ưng rình mồi, bảo vệ điểm yếu toàn thân.
Chính lúc này, một trảo của Dương Tử Hi tới gần.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai tay Dương Thạc mạnh đụng vào một trảo của Dương Tử Hi.
Vang tiếng nổ điếc tai, Dương Thạc cảm thấy hai tay truyền đến lực lượng cực lớn, lớn hơn Dương Liệt nửa bước luyện khí đẳng cấp gấp mấy lần. Dù Dương Thạc sớm có chuẩn bị nhưng đôi tay vẫn đau đớn vô cùng, tựa như xương cốt nứt rạn. Lực lượng mạnh mẽ ùa vào ngực, bụng của hắn, khiến cổ họng chảy ngược máu tràn ra khóe miệng.
- Muốn ta dập đầu quỳ trước mộ của mẫu thân ngươi? Ngươi quỳ trước ta đã!
Tay Dương Tử Hi đặt trên đôi tay Dương Thạc, dùng sức, muốn bắt chước ba ngày trước hắn đã làm với nô bộc của gã, đè hắn nằm sấp.
- Muốn ta quỳ xuống? Nằm mơ!
Ngay sau đó, Dương Tử Hi cảm giác từ đôi tay Dương Thạc truyền đến lực lượng chấn động.
Chỉ nhẹ nhàng chấn thế nhưng trảo của Dương Tử Hi không bắt được tay Dương Thạc, làm hắn bay ngược ra xa hai, ba trượng.
Huyền Ưng chấn đãng bí pháp!
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Chương 49: Đốt cháy một cánh tay của Dương Tử Hi
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Bí pháp này là Dương Thạc thông qua cách Huyền Ưng bắt rắn dùng chấn động giảm bớt lực lượng. Huyền Ưng bắt lấy mãng xà, mãng xà không ngừng vùng vẫy, lực lượng cường đại, Huyền Ưng thông qua hai trảo chấn động làm tan sức lực, khiến mãng xà không thể tránh thoát khỏi tay nó.
Dương Thạc lợi dụng bí pháp này sáng tạo ra bí pháp 'Đạp Càn Khôn'.
Giờ phút này, Dương Thạc lại lợi dụng bí pháp chấn động đôi tay, chớp mắt đã thoát khỏi trảo của Dương Tử Hi.
Bí pháp chấn động của Huyền Ưng có thể chấn động bản thân, đánh tan lực lượng khiến kẻ địch không thể trốn thoát khỏi tay mình, cũng có thể làm ngược lại, khiến kẻ địch không bắt được mình.
Dương Thạc nhanh chóng tách ra hai, ba trượng, thở hồng hộc.
Chênh lệch hai cấp quả nhiên là khủng bố, ở trước mặt Dương Tử Hi thì Dương Thạc cảm giác vô cùng áp lực.
- A? Không bắt được?
- Còn muốn trốn sao? Hôm nay sẽ đánh gãy hai chân của ngươi, khiến ngươi bò lê ra khỏi Trấn Quốc Công phủ!
Dương Tử Hi vốn định làm như ba ngày trước Dương Thạc đã đè ép nô bộc của gã, một chiêu trấn á phắn. Nhưng không ngờ Dương Thạc có thể trốn thoát khỏi trảo của gã, khiến kế hoạch thất bại, Dương Tử Hi sắc mặt âm trầm. Dương Tử Hi nhấc chân chớp mắt đi tới trước mặt Dương Thạc, đánh ra một đấm.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Một quyền đánh ra, giống như sóng to vỗ bờ phát ra tiếng nổ bùm bùm.
Vận chuyển chân khí vân hoang đạp lãng, cú đấm của Dương Tử Hi đã dùng hết sức.
Thật nhiều chân khí tuôn trào từ thân thể của Dương Tử Hi, chớp mắt tới trước mặt Dương Thạc. Cường giả luyện khí trung giai có tổng lượng chân khí gần như là gấp mười lần lượng chân khí của Dương Thạc. Rất rõ ràng, Dương Tử Hi muốn đánh ra một kích mạnh nhất, một chiêu giải quyết Dương Thạc.
- Muốn giải quyết ta trong một chiêu sao?
- Cũng tốt, ta đây cũng dùng một chiêu xử ngươi!
Đối mặt một đấm của Dương Tử Hi, chân khí vân hoang đạp lãng hùng dũng, Dương Thạc cảm giác như sắp nghẹt thở.
Dương Thạc hét to một tiếng:
- Toàn Ưng Tam Kích!
Lúc này Dương Thạc không thèm né tránh, cũng đánh ra một đấm đỡ cú đấm của Dương Tử Hi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Tiếng sấm sét thú rống vang lên.
Thứ nhất trọng hổ báo lôi âm bùng phát từ chân khí thứ nhất của Toàn Ưng Tam Kích của Dương Thạc.
Nhưng chân khí thứ nhất của Toàn Ưng Tam Kích của Dương Thạc quá yếu ớt, chỉ là ba phần lực lượng, mặc dù đánh ra hổ báo lôi âm, nhưng trước vân hoang đạp lãng quyết của Dương Tử Hi thì nhỏ đến bị bỏ qua. Ngay cả cường giả đại tông sư Cổ lão cách mười trượng cũng không chú ý tới hổ báo lôi âm này.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Chân khí thứ nhất của Toàn Ưng Tam Kích như dúm lửa chìm trong biển lớn, bị chân khí vân hoang đạp lãng quyết của Dương Tử Hi nhanh chóng triệt tiêu.
Cũng trong chớp mắt này, chân khí thứ hai Toàn Ưng Tam Kích đánh ra.
Và tựa như thiêu thân lao đầu vào lửa, chưa tới gần nắm đấm của Dương Tử Hi đã bị đánh tan tác.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong khoảnh khắc nắm đấm của Dương Thạc và cú đấm của Dương Tử Hi va nhau.
Lực lượng cực kỳ hùng hồn ùa vào trong cánh tay của Dương Thạc, hắn cảm giác như đấm vào tảng đá cực kỳ cứng rắn. Cả cánh tay đau đớn kịch liệt, tiếng giòn vang răng rắc. Xương tay của Dương Thạc đã gãy từng khúc.
Ngay sau đó, lực lượng còn thừa từ cú đấm của Dương Tử Hi mạnh đập vào phần giữa bụng của Dương Thạc.
Tim gan rung động mạnh, Dương Thạc hộc ra ngụm máu:
- Phụt.
Một đấm của Dương Tử Hi ném văng Dương Thạc ra ngoài, té ra xa bảy, tám trượng.
- Tiểu tử, dám đối đầu với ta ...
Mặt Dương Tử Hi lộ nụ cười.
Không chờ Dương Tử Hi nói câu gì chợt biến sắc mặt nói:
- Ủa, còn có một chân khí!
Dương Tử Hi rõ ràng cảm giác được gã đánh gãy cánh tay của Dương Thạc, đánh bay hắn đi, trong cú đấm của hắn còn một luồng chân khí Toàn Ưng Tam Kích cuối cùng cũng đánh ra.
Luồng chân khí này lặng lẽ quấn quanh cánh tay phải của Dương Tử Hi.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Ngay sau đó, chân khí thứ ba của Toàn Ưng Tam Kích xoay tít, tiếng xèo xèo vang lên, ống tay áo phải của Dương Tử Hi bị xé vụn. Khí kình xoắn ốc muốn chui vào kinh mạch cánh tay phải của Dương Tử Hi, nghiền nát nó ra.
Dương Tử Hi nhíu mày nói:
- Súc sinh thật âm hiểm!
Dương Tử Hi bản năng thúc giục chân khí của vân hoang đạp lãng quyết, chuẩn bị bảo hộ kinh mạch cánh tay phải.
Vù vù vù vù!
Trong phút chốc hơi thở cực nóng cháy từ chân khí thứ ba của Toàn Ưng Tam Kích ùa vào, chân khí vân hoang đạp lãng quyết vây quanh cánh tay phải của Dương Tử Hi mới tiếp xúc chân khí đốt cháy thì giống như mùi rượu lập tức bị đốt cháy. Nguyên cánh tay phải của Dương Tử Hi bị ngọn lửa nóng cháy bao trùm.
- Nguy rồi!
Dương Tử Hi hoàn toàn biến sắc mặt, gã cảm giác rõ ràng chân khí vân hoang đạp lãng quyết bị đốt cháy không chịu theo gã khống chế.
Chẳng những không theo Dương Tử Hi khống chế, chân khí vân hoang đạp lãng quyết còn bị chân khí đốt cháy thứ ba của Dương Thạc dẫn động, xoay tít. Trong tiếng xèo xèo, chân khí đốt cháy điên cuồng chui vào tay phải của Dương Tử Hi, chớp mắt nghiền nát kinh mạch cánh tay phải, đốt cháy hết kinh mạch.
Chân khí đốt cháy xoay tròn dọc theo nắm đấm của Dương Tử Hi tiến tới trước, chớp mắt đã đến phần khuỷu tay.
Chân khí đốt cháy đi tới đâu là nắm tay, cổ tay, cánh tay của Dương Tử Hi khét đen, đốt tới cẳng tay của gã, chân khí đốt cháy vẫn tiếp tục tiến tới, muốn đốt trọi nguyên cánh tay.
- A!
Dương Tử Hi hét thảm thiết, đau nhức vì cánh tay bị đốt cháy, gã không chịu đựng nổi ngã lăn ra đất.
- Đốt cháy tất cả? Chân khí thật bá đạo.
Trong khoảnh khắc, Cổ lão đứng cách xa mười trượng biến sắc mặt, lắc người. Cổ lão tới trước mặt Dương Tử Hi, tay trái thành chưởng nhanh chóng rạch cánh tay phải của gã, cắt đứt nguyên cánh tay từ bả vai trở xuống. Xèo một tiếng, cánh tay phải bị cắt rời của Dương Tử Hi bị chân khí đốt cháy đốt cháy thành tro tàn.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Cổ lão mau chóng đóng lại huyệt khiếu vai phải của Dương Tử Hi, cầm máu cho gã.
Giờ phút này, Dương Tử Hi đã bị đau đớn đến ngất xỉu.
Thấy tình cảnh này, mọi người đứng xem đều há hốc mồm, trợn to mắt, không thể tưởng tượng điều mình trông thấy. Dương Tử Hi vốn một đấm đánh bay Dương Thạc thế nhưng chớp mắt vứt bỏ nguyên cánh tay phải. Nếu không phải Cổ lão kịp lúc ra tay thì e rằng Dương Tử Hi đã mất mạng rồi.
Lúc này, cách mấy chục trượng, Dương Thạc bị Dương Tử Hi đánh bay đi khẽ rên:
- A ...
Cánh tay phải bị gãy, nội tang chấn động, Dương Thạc mới nhúc nhích thì miệng lại trào máu, nhưng dù là vậy thì hắn vẫn dùng tay trái chống mặt đất, chậm rãi đứng lên.
Cuộc chiến này Dương Tử Hi, Dương Thạc, một người ngã xuống đất hôn mê, một người vẫn đứng thẳng trong sân.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Chương 50: Đến từ đường của dòng họ quỳ xuống
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Dương Thạc đứng thẳng, còn Dương Tử Hi thì đã hôn mê té xuống đất.
Kết quả cuộc so đấu này xem liền hiểu ngay, nhưng kết quả như vậy làm mọi người có mặt không dám tin.
Dương Thạc đỉnh tôi thể đẳng cấp thế nhưng đánh bại Dương Tử Hi luyện khí trung giai? Tu luyện công pháp cấp thấp nhất Huyền Ưng Kình, Lục Dương Quyết lại đánh bị thương cường giả tu luyện thần công bí điển vân hoang đạp lãng quyết? Thậm chí ... Còn có thể trực tiếp đốt cháy một cánh tay của đối phương, làm người đó trọng thương?
Có thể nói trước khi so đấu bắt đầu không ai nghĩ tới kết quả này.
Lúc mới bắt đầu so đấu Dương Thạc ở vào thế yếu hoàn toàn.
Dương Tử Hi đánh một đấm làm Dương Thạc văng ra xa bảy, tám trượng, khiến cho xương tay đứt gãy, nội tạng chấn động, miệng hộc máu. Có thể nói Dương Tử Hi chỉ kém nửa bước là đánh bịa Dương Thạc, thậm chí dễ dàng giết chết hắn.
Nhưng kết quả luôn nằm ngoài dự đoán của mọi người, Dương Thạc không thua mà là Dương Tử Hi. Nếu không phải Cổ lão ra tay thì Dương Tử Hi sớm bị chân khí đốt cháy đốt sạch sẽ.
- Sao Dương Thạc mạnh dữ vậy?
- Sao thấp giai công pháp có uy lực đến thế?
Trong đầu mọi người toát ra nghi hoặc.
Dương Thạc miễn cưỡng đứng dậy, chỗ cánh tay phải và bụng truyền đến đau đớn làm hắn toát mồ hôi lạnh.
Nhưng Dương Thạc vẫn cắn chặt răng kiên trì đứng vững.
Thắng rồi sao?
Cách Dương Thạc không xa là Dương Tử Hi nằm hôn mê, dù bây giờ hắn cũng là nỏ đã hết đà nhưng ít nhất vẫn đứng thẳng, Dương Tử Hi thì đã ngã xuống đất hôn mê, vậy là Dương Thạc thắng rồi.
Một đường sự sống rốt cuộc bị Dương Thạc nắm chắc.
- Tiểu tử giỏi lắm, không ngờ, Cổ lão cũng không ngờ ngươi có thể làm được bước này. Vốn tưởng ngươi chống được vài hiệp trong tay Dương Tử Hi thì dù có thua lão phu cũng sẽ phán thực lực của ngươi đạt tới luyện khí đẳng cấp, giữ ngươi lại. Không ngờ ngươi có thể bị thương hắn.
Cổ lão nhìn Dương Tử Hi, biểu tình tiếc nuối nói:
- Một cánh tay của tiểu tử này bị đốt gãy, kinh mạch, huyệt khiếu đều có thương tổn, sau này muốn đi vào võ thánh đẳng cấp gần như là không có khả năng, cho dù muốn vào đại tông sư đẳng cấp cũng muôn vàn khó khăn. Tiểu tử này đã bị ngươi phế.
Dương Tử Hi ở Dương gia coi như là tuyệt đối thiên tài, bàn về thiên phú thì chỉ thấp hơn Dương Thành. Tương lai không nói đi vào võ thánh đẳng cấp nhưng Dương Tử Hi rất có khả năng bước vào cảnh giới đại tông sư.
Nhưng bây giờ nguyên cánh tay của Dương Tử Hi bị đốt cháy, gần như không có khả năng hồi phục, huyệt khiếu kinh mạch bị tổn thương, sau này tu luyện sẽ gian nan gấp trăm lần. Cho dù Dương Tử Hi còn có thể bước vào cảnh giới đại tông sư nhưng ít nhất phải tốn mười năm khổ công.
Cổ lão canh giữ trong Tàng Thư Các của Dương gia vài chục năm, thấy rất nhiều loại thiên tài, dù Dương Tử Hi có bị phế đi nhưng Cổ lão chỉ hơi tiếc nuối. Cổ lão dời mắt lên người Dương Thạc.
- Tiểu tử nhà ngươi tu luyện thấp giai công pháp mà có thành tựu như vậy, không lẽ ngươi có độ phù hợp cực cao với hai bộ chân khí?
- Đáng tiếc, rốt cuộc là thiên phú quá kém!
- Hai bộ công pháp này có độ phù hợp cao tới đâu thì sao? Lục Dương Quyết cùng lắm là cho đến khi ngươi tu luyện tới luyện khí cao giai, sau này thành tự của ngươi sẽ bị giới hạn.
Cổ lão là cường giả đại tông sư, ánh mắt siêu phàm, lập tức nhìn ra căn bản tu vi hôm nay của Dương Thạc.
Cổ lão cảm thấy Dương Thạc tu luyện thấp giai công pháp có độ phù hợp cực cao chỉ là may mắn.
Sự may mắn của một người sẽ kéo dài mãi ao? Bây giờ Dương Thạc có thể tu luyện công pháp có độ phù hợp cực cao, tiến bước thần tốc, nhưng Lục Dương Quyết bẩm sinh có khiếm khuyết khiến Dương Thạc chỉ có thể tu luyện bộ công pháp này đến luyện khí cao giai, về sau ai bảo đảm hắn sẽ tìm được công pháp có độ phù hợp cao để tu luyện?
Cổ lão đành thở dài.
Mặc dù Cổ lão là cường giả đại tông sư nhưng không thể phán đoán một bộ công pháp có độ phù hợp bao nhiêu với một người, muốn giúp Dương Thạc cũng bất lực.
- Chỗ này có ai là hạ nhân thuộc hạ của Trình phu nhân ở Ninh Lan Uyển không? Dìu Dương Tử Hi về Ninh Lan Uyển đi.
- Nói cho Trình phu nhân biết, cuộc so đấu hôm nay là Dương Tử Hi kỹ không bằng người, đã thua. Dương Thạc đánh bại Dương Tử Hi, thực lực đi vào luyện khí đẳng cấp, có thể ở lại Trấn Quốc Công phủ.
Biểu tình Cổ lão nghiêm túc lớn tiếng tuyên bố kết quả cuộc so đấu.
Khi Cổ lão tuyên bố ra kết quả, Dương Thạc bị trọng thương rốt cuộc không chịu được nữa, hai chân mềm nhũn ngã xuống đất.
Trên mặt Dương Thạc tràn đầy vui sướng và nhẹ nhõm.
Dương Thạc phát ra tiếng hú dài.
Dương Thạc bi thương hét to:
- Mẫu thân, người có trên trời có linh thiêng trông thấy không? Hôm nay hài nhi đánh bại Dương Tử Hi, có tư cách đứng trong Trấn Quốc Công phủ này. Hài nhi chứng minh ta không phải là tạp chủng, ta là thứ tử thiếu gia đường đường chính chính!
Xung quanh đứng một số thứ tử, thứ nữ của Dương gia đều run lên.
thứ tử thiếu gia, không phải là tạp chủng, cũng có thể đứng trong Trấn Quốc Công phủ sao? Đám thứ tử,thứ nữ của Dương gia dù có thiên phú mạnh hơn Dương Thạc một chút nhưng không tính cao. Bọn họ không có thân phận đích tử như Dương Tử Hi, không có thiên phú giống lục ca Dương Thành, không biết tương lai sẽ ra sao, gần như nhất định trở thành loại người bị bỏ thí. Bọn họ tu luyện, sống trong Dương phủ như người mất hồn.
Nhưng hôm nay Dương Thạc dùng thực lực đỉnh tôi thể đánh bại Dương Tử Hi luyện khí trung giai đem đến xúc động cực lớn cho họ.
Mấy thứ tử, thứ nữ siết chặt nắm tay.
... .. ... .. ... ... ... .
Trấn Quốc Công phủ, Ninh Lan Uyển.
Chủ phòng của Trình phu nhân đóng chặt.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Tiếng đồ sứ bị đập vỡ, tiếng gỗ bị ngã phát ra từ chủ phòng. Sáu, bảy thị nữ Hồng Phi đứng trước cửa, tim đập chân run. Trình phu nhân đã sớm dặn dò nên các nàng không dám đi vào trong chủ phòng.
Không biết qua bao lâu, trong chủ phòng ngừng tiếng động.
Sau đó két một tiếng, cửa phòng mở ra, Trình phu nhân đầy khí độ, mặt không biểu tình ung dung bước ra.
Trình phu nhân thản nhiên nói:
- Hồng Phi, các ngươi đi vào dọn dẹp căn phòng, cẩn thận chút, không cần quấy rầy nhị thiếu gia nghỉ dưỡng trong phòng. Phải rồi, Hồng Phi, ngươi không cần vào, đi tìm Dương Thành hỏi hắn là ai cho hắn tự tiện lấy ra võ kỹ tầng thứ hai Tàng Thư Các giao cho Dương Thạc tu luyện? Kêu hắn đến từ đường dòng họ quỳ đi, không có lệnh của ta thì không được đứng dậy!
Trình phu nhân nhấc chân rời đi.
Mấy thị nữ Hồng Phi ngoan ngoãn lên tiếng:
- Tuân lệnh phu nhân!
Đám thị nữ Hồng Phi xuyên qua cửa phòng khé phờ thấy trong chủ phòng một mảnh hỗn độn, thứ gì có thể đập vỡ gần như đều nát. Mấy thị nữ thấy rõ con mèo ba tư lúc trước đại công tử sai người mang về từ nam tỉnh, luôn được phu nhân yêu thương đã bị xé thành mảnh nhỏ.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư