 |
|

23-09-2008, 08:06 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Bốn Mươi Sáu
Vua Thà nh Tôn kén nạp Chánh cung.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng vinh thăng Thừa tướng.
Sau khi bãi chầu, Lương Giám và Lệ Minh ÄÆ°á»ng vá» phá»§ kể lại chuyện phong quan tấn tước cho cả nhà nghe, Tố Hoa vui mừng khôn xiết, xảy có nữ tỳ cầm tấm danh thiếp và o thưa:
- Có cha con Võ hiếu vương và chư tướng xin và o bái yết.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng bèn hối gia nhÆ¡n dá»n tiệc cho sẵn sà ng rồi sai ngưá»i má»i ná»™i cha con Hoà ng Phá»§ KÃnh , Hùng Hiệu, Vệ Hoán, XÃch Nam Anh, Vương Hà o , kỳ dư các tướng kia thì hẹn khi khác sẽ tiếp sau.
Trưởng Hoa Tiểu thÆ¡ thấy váºy bèn má»i Vệ Dõng Nga cùng mình Ä‘i vá» nhà há» Doãn chÆ¡i. Các tướng cÅ©ng lui gót trở vá» công quán.
Khi cha con Hoà ng Phá»§ KÃnh và các tướng và o đến nÆ¡i, Lệ Min,h ÄÆ°á»ng bước xuống thá»m niá»m nở nghinh tiếp . Cha con Hoà ng Phá»§ KÃnh và chư tướng Ä‘á»u quỳ xuống thưa:
- Chúng tôi và o bái yết, quả đã là m phiá»n cho đại nhÆ¡n nhiá»u lắm.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng thầm nghÄ© :
“ Ta nỡ lòng nà o để cho cha chồng phải quỳ lạy ta như váºyâ€.
Nghĩ rồi nà ng lại quỳ xuống đáp:
- Lão đại nhÆ¡n cùng các niên huynh thá»§ lá»… đối vá»›i tôi quá như váºy, tháºt khiến tôi ái ngại vô cùng. Tuổi tôi còn niên thiếu, có lẽ tổn thá» cho tôi lắm đấy.
Hoà ng Phá»§ KÃnh nói:
- Cả nhà tôi cùng chư tướng đây Ä‘á»u nhá» có đại nhÆ¡n đỠbại cho, nên ngà y nay má»›i được Ä‘oà n tụ và vinh hiển như vầy, dù có lạy trăm lạy cÅ©ng chưa đáp Ä‘á»n được cái Æ¡n to tát ấy.
Khi chư tướng lạy xong, Hòng Phá»§ KÃnh nói:
- Xin má»i Lương Thừa tướng ra cho chúng tôi được lạy chà o.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nói:
- Nhạc phụ cá»§a tôi có việc Ä‘i vắng chưa vá», tôi xin Ä‘a tạ lòng hảo tâm ấy.
Dứt lá»i, Lệ Minh ÄÆ°á»ng má»i cha con Hoà ng Phá»§ KÃnh và các tướng và o nhà . Sau khi nhấp xong mấy chén trà , Lệ Minh ÄÆ°á»ng đứng dáºy lá»… phép má»i má»i ngưá»i nháºp tiệc, ân cần khoản đãi, chuyện trò rất vui.
Rượu được và i tuần, cha con Hoà ng Phá»§ KÃnh cùng chư tướng vá»™i cáo từ lui vá» hết.
Khi cha con Hoà ng Phá»§ KÃnh vỠđến nhà , Doãn Phu nhÆ¡n kêu Hoà ng Phá»§ Thiếu hoa đến trách mắng:
- Năm trước ở tại xứ Xuy Äà i sÆ¡n , ta đã bảo con nên cưới Vệ Dõng Nga là m vợ, thế mà hôm nay đã có Thánh thượng đứng tứ hôn , sao con lại không vâng lá»i, để nhượng cho Hùng Hiệu. Con không nghe lá»i mẹ như thế, có phải là bất hiếu lắm sao.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa chắp tay thưa:
- Xin thân mẫu bá»›t cÆ¡n giáºn dữ, cho con phân đôi lá»i trái phải để thân mãu tưá»ng. Chỉ vì con cảm cái lòng tiết nghÄ©a cá»§a Mạnh thị, nên đã dốc má»™t lòng trá»n nghÄ©a thá»§y chung, nghÄ©a là sau nà y con chỉ cưới má»™t ngưá»i hầu thiếp để kiếm con kế tá»± song đưá»ng mà thôi, chá»› ngôi chánh thất bao giá» con cÅ©ng dà nh riêng cho Mạnh Lệ Quân . HÆ¡n nữa Vệ Dõng Nga là ân nhân cá»§a nhà ta mà lại là nghÄ©a nữ cá»§a thân mẫu nữa, không lẽ con cưới ngưá»i là m thứ thất sao cho phải. Nay nà ng kết duyên cùng Hùng Hiệu thì địa vị nà ng là chị dâu cá»§a con, không phải là vuông tròn lắm sao!
Hoà ng Phá»§ KÃnh xen và o nói:
- Con có nghÄ© như thế là phải lẽ lắm đây, váºy phu nhÆ¡n cÅ©ng chẳng nên quở trách là m chi.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa lại thưa với cha:
- Con xin phép qua Mạnh phủ để bái yết nhạc phụ con.
Hoà ng Phá»§ KÃnh gáºt đầu khen phải. Thiếu Hoa mừng rỡ liá»n tung mình lên ngá»±a , nhắm Mạnh phá»§ thẳng xông.
Khi đến nÆ¡i, Mạnh SÄ© Nguyên hay được, liá»n sai Mạnh Gia Linh ra nghinh tiếp. Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa cúi chà o rồi theo Mạnh Gia Linh và o nhà bái yết Mạnh SÄ© Nguyên.
Cha vợ, chà ng rể tay bắt mặt mừng trông rất đượm tình. Khi trà nước xong, Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nói với Mạnh Sĩ Nguyên:
- Thưa nhạc phụ, chẳng hay phần má»™ cá»§a lịnh viên an táng tại nÆ¡i nà o? Tiện tế muốn đến đó để lá»… ngưá»i má»™t tuần rượu cho trá»n nghÄ©a phu thê. Dù cho chúng con sống không được đồng sà ng thì khi chết phải chôn đồng huyệt má»›i hả dạ.
Mạnh Sĩ Nguyên nghe nhắc đến con mình, động lòng rơi lụy đáp:
- Xưa kia, khi tiện nữ hà nh thÃch Lưu Khuê BÃch thì gieo mình xuống sông, thi hà i phó mặc cho ngá»n thá»§y triá»u vùi dáºp có tìm thấy đâu mà có phần má»™.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa nghe váºy, khóc òa lên thưa:
- Thế thì số kiếp của tiện tế nà y oan khổ biết bao. Khi lịnh viên còn sống đã không trông được mặt nhau, mà khi thác rồi cũng không được viếng mộ phần đặng lạy nhau và i lạy. Nay cà ng nghĩ cà ng thêm đau lòng.
Mạnh SÄ© Nguyên thấy Thiếu Hoa quá ưu phiá»n , liá»n khuyên giải:
- Thôi, dầu sao việc cÅ©ng đã rồi, hiá»n tế chá»› nên phiá»n não mà hao tổn tâm thần. Nếu hiá»n tế muốn trông thấy mặt tiện nữ gẫm chẳng khó gì. Vì trước kia tiện nữ rất tinh thông vá» nghá» há»™i há»a, nên khi ra Ä‘i có vẽ má»™t bức chân dung rất giống để lưu lại đến ngà y nay. Vừa rồi ta đã sai ngưá»i vá» quê Ä‘em gia quyến đến kinh, có lã và i ngà y nữa đến đây. Chừng ấy hiá»n tế có thể đến nháºn lấy bức chân dung thì cÅ©ng như trông thấy tiện nữ váºy.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nghe nói mừng rỡ vô cùng, chà ng nói:
- Nếu còn bức chân dung của lịnh viên thì may cho tiện tế biết bao, nhưng tiện tế chỉ sợ khi nhạc mẫu ra đi lại quên đem theo chăng.
Mạnh Sĩ Nguyên nói:
- Tiện nữ ta được cả nhà quý mến, vì váºy bức chân dung ấy thưá»ng treo ở trong phòng để được trông thấy luôn luôn. Thế thì ra Ä‘i là m gì cÅ©ng có Ä‘em theo, hiá»n tế chá»› lo ngại việc ấy.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa nghe nói mừng lắm, kế Mạnh SÄ© Nguyên truyá»n gia đình dá»n tiệc, nhưng Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa lại từ chối rồi bái tạ lui vá».
Sáng hôm sau, Thái Háºu truyá»n chỉ đòi Lương Giám và Mạnh SÄ© Nguyên và o cung dạy:
- Ta nhá» nhị vị tiên sinh hãy đến nói cho Hoà ng Phá»§ KÃnh biết rằng: Ta muốn tuyển Hoà ng Phá»§ Trưởng Hoa và o báºc Chánh cung Hoà ng háºu. Váºy tin cho ngưá»i biết hãy chá»n ngà y tốt để là m lá»… tấn cung.
Hai vị đại thần vâng lịnh ra khá»i cung thẳng đến nhà Doãn Thượng Khanh , Hoà ng Phá»§ KÃnh trông thấy láºt Ä‘áºt chạy ra nghinh tiếp và o. Hai vị đại thần liá»n Ä‘em mấy lá»i Thái háºu bà y tá» cho Hoà ng Phá»§ KÃnh nghe.
Hoà ng Phá»§ KÃnh nghe qua mừng lắm, liá»n cầm hai vị đại thần ở chÆ¡i giây lát má»›i từ giã ra vá».
Hai ngưá»i vá» rồi , Hoà ng Phá»§ KÃnh liá»n và o nhà trong thuáºt lại việc ấy cho Doãn Phu nhÆ¡n nghe. Doãn Phu nhÆ¡n vá»™i và ng sai nữ tỳ Ä‘i bà o tin cho Trưởng Hoa biết. Lúc ấy Trưởng Hoa Ä‘ang trò chuyện vá»›i Lan Äà i và Vệ Dõng Nga ở nhà sau, xảy thấy nữ tỳ và o thưa rõ. Lan Äà i mỉm cưá»i nói:
- Nay đã được láºp là m Chánh cung Hoà ng háºu thì chúng ta cần phải triá»u kiến má»›i được.
Lan Äà i nói dứt lá»i, vá»™i cúi đầu lạy má»™t lạy. Trưởng Hoa Tiá»u thÆ¡ thẹn đỠmặt , nói:
- Tại sao hiá»n muá»™i lại là m như váºy?
Vệ Dõng Nga cưá»i, nói:
- Trong đạo chúa tôi cần phải thủ lễ là phải chớ sao?
Ngà y thứ , vua Thà nh Tôn lâm triá»u, bèn truyá»n cho quan Há»™ độ lo xuất tiá»n để sá»a sang dinh thá»± cho Hoà ng Phá»§ KÃnh ở , kế co quan Khân thiên giám và o tâu:
- Hạ thần đã coi ngà y hai mươi hai tháng bảy là ngà y tốt , có thể là m nạp sinh, rồi đến ngà y hai mươi sáu là m lễ tấn cung.
Vua Thà nh Tôn chuẩn y rồi bảo Lá»… bá»™ quan lo sá»a sang má»i nghi tiết đặng tiếp rước Chánh cung.
Vua Thà nh Tôn phán dứt lá»i , lại có quan Huỳnh môn quỳ tâu:
- Muôn tâu bệ hạ, quan Tả Thừa tướng Kỳ Thạnh Äức má»›i vừa dâng biểu vá» cho biết ngưá»i bị Ä‘au nặng lắm, xin Thánh thượng liệu định.
Vua Thà nh Tôn nói:
- Thừa tướng năm nay đã bảy mươi tuổi rồi nên thưá»ng hay Ä‘au ốm mãi, váºy để trẫm cho Thừa tướng vá» hưu đặng an hưởng cảnh già .
Nói rồi, vua gia phong cho Kỳ Thạch Äức chức Thái sư và ban thưởng năm mươi thạch kim cho vá» hưu trÃ. Lại buá»™c quan địa phương má»—i tháng hai kỳ sóc vá»ng phải đến thăm rồi dâng biểu lên cho vua biết sức khoẻ.
Quan Lại bộ lại bước ra quỳ tâu:
- Muôn tâu bệ hạ cho Kỳ Thừa tướng vá» hưu thì tất nhiên ngôi Tả Thừa tướng phải bị khuyết trống , xin bệ hạ hãy chá»n má»™t vị hiá»n thần khác thay thế.
Vua Thà nh Tôn gáºt đầu khen phải, rồi truyá»n cho Hữu Thừa tướng Lương Giám sang là m Tả Thừa tướng , còn Binh bá»™ Thượng thÆ¡ Lệ Minh ÄÆ°á»ng lên là m Hữu Thừa tướng.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nghe phán xong, vá»™i quỳ xuống tâu:
- Tâu bệ hạ, hạ thần còn trẻ tuổi quá, là m sao dám cả gan đứng đầu trăm quan. HÆ¡n nữa , cha con mà là m Thừa tưá»ng hết thì tránh sao cho khá»i lá»i dị nghị cá»§a chúng dân. Vì váºy hạ thần không dám tuân mạng, xin bệ hạ xét lại cho.
Vua Thà nh Tôn mỉm cưá»i phán:
- Khanh là má»™t ngưá»i đã có tiếng là thanh liêm chánh trá»±c lại há»c rá»™ng tà i cao, hết thảy bá quan trong triá»u ai ai cÅ©ng Ä‘á»u khâm phục, nay trẫm phong cho khanh là m Hữu Thừa tướng là xứng đáng lắm đấy, khanh cứ vâng mạng, chá»› nên e ngại mà phụ lòng trẫm.
Bất đắc dÄ©, Lệ Minh ÄÆ°á»ng phải cúi đầu lãnh chỉ, Ä‘oạn vua bãi chầu hồi cung, các quan ai vá» dinh nấy.
Chẳng bao lâu đã đến ngà y nạp sÃnh, Lương Giám và Mạnh SÄ© Nguyên vâng lệnh mang các đồ châu báu đến dinh Doãn Thượng Khanh.
Hoà ng Phá»§ KÃnh và Doãn Thượng Khanh ra nghinh tiếp rồi bà y tiệc khoản đãi hai vị đại thần. Qua đến ngà y hai mươi sáu tháng bảy là m lá»…
tấn cung. Các quan triá»u thần kéo nhau đến Doãn phá»§ chúc mừng rất đông.
Khi đưa Trưởng Hoa Tiểu thơ lên kiệu, Doãn Phu nhơn căn dặn:
- Nay con đươá»c hân hạnh là m Chánh cung Hoà ng háºu , váºy con có cư xá» cùng kẻ dưới cần phải nhá»› bốn chữ: “Khiêm, cung , khoan, nhu†má»›i được.
Phu nhÆ¡n vá»a dặn xong thì nhạc trống nổi lên vang dáºy, tiếng pháo nổ tưng bừng náo nhiệt. Kiệu hoa đưa tiểu thÆ¡ thẳng và o đại Ä‘iện.
Äến nÆ¡i, quan xướng lá»… dắt tiểu thÆ¡ đến triá»u kiến Thái háºu và Thiên tá». Sau đó Vua cùng Hoà ng háºu tham bái thiên địa rồi và o cung là m lá»… hiệp cẩn. Bên ngoà i thì yến tiệc háºu đãi các quan triá»u thần. Cuá»™c vui chÆ¡i hỉ hạ mãi đến chiá»u tối má»›i tan .
Hôm sau, các cung phi kéo nhau đến bái yết Hoà ng háºu rất đông. Lúc bấy giá» vua Thà nh Tôn cáºy ngoà i triá»u có Lệ Minh ÄÆ°á»ng là ngưá»i mẫn thiệp cho nên quá á»· lại, cứ tham luyến theo tân nhÆ¡n suốt sáu ngà y mà không ra ngá»± triá»u. Hoà ng háºu thấy váºy bèn quỳ tâu:
- Muôn tâu bệ hạ, bệ hạ đối vá»›i các cung nữ trong ná»™i cung thì cầu Æ¡n võ lá»™ phải giao tình cho công bằng má»›i tránh khá»i sá»± oán than, còn ngoà i việc triá»u chÃnh thì bữa bữa phải ra ngá»± triá»u, cho việc triá»u chÃnh khá»i tiếng thị phi. Ngưá»i ta sẽ cho thần thiếp là ngừơi đố kỵ, là m mê hoặc lòng bệ hạ. Xin bệ hạ xét lại.
Vua Thà nh Tôn nghe mấy lá»i hiá»n đức cá»§a Hoà ng háºu , như tỉnh ngá»™ hồi tâm . Từ đó, ngà y nà o vua cÅ©ng ngá»± ra triá»u , Thái háºu hay đặng lấy là m mừng rỡ.
Lúc bấy giá» Hoà ng Phá»§ KÃnh sai Lữ Trung trở vá» Giang Lăng đặng há»i các thầy tăng đòi sản nghiệp cá»§a mình lại. Lữ Trung vá» thâu hồi sản nghiệp xong xuôi liá»n trở vá» Nam tran,g để thăm mẹ con Trưởng thị. Thế là cha con chồng vợ gặp nhau mừng rỡ bá»™i phần. Lữ Trung bèn bà y tiệc ăn mừng rồi dẫn gia quyến thẳng vá» kinh.
Bây giá» Hoa đình hầu đã láºp xong má»™t dinh thá»± to lá»›n gần bên Vương phá»§ cá»§a Hoà ng Phá»§ KÃnh, Hùng Hiệu cÅ©ng ở chung tại đó. Lúc ấy Hoà ng Phá»§ KÃnh thấy nhà Doãn Thượng Khanh cháºt hẹp , bèn dá»n qua ở chung vá»›i Vệ Hoán. Vệ Dõng Nga thưa vá»›i Doãn Phu nhÆ¡n, cáºy nói vá»›i Doãn Thượng Khanh cho Vệ Dõng Bưu được kết duyên cầm sắt cùng vá»›i Lan Äà i.
Doãn Thượng Khanh bằng lòng ngay cà cách Ãt ngà y sau tiệc cưới há»i đã xong.
Năm ấy nhằm kỳ thi hương . Thôi Phà n Phụng thi đỗ Cá» nhÆ¡n thứ mưá»i ba, chà ng và o ngục báo tin cho Lưu Tiệp biết, Lưu Tiệp mừng rỡ vô cùng.
Hôm ấy, Lệ Minh ÄÆ°á»ng và quan chá»§ khảo và o trà o bái mạng. Thiên tá» gia phong cho quan chá»§ khảo má»™t cấp. Lệ Minh ÄÆ°á»ng bèn soạn các quyển văn cá»§a Thôi Phà n Phụng thì thấy phÃa dưới văn bà i có Ä‘Ãnh thêm mấy chữ “ rá»… cá»§a Nguyên thà nh hầu Lưu Tiệpâ€. Lệ Minh ÄÆ°á»ng giá»±t mình nghÄ© thầm:
“Thế mà ta vẫn tưởng cáºy có nà ng Lưu Yến Ngá»c thay thế cho ta để việc cá»§a ta được hoãn cháºm lại, ngỠđâu nay nà ng lại thất tiết rồi!â€.
Sau đó Lệ Minh ÄÆ°á»ng cầm quyển văn ấy vá» cho Tố Hoa xem. Bá»—ng thấy nữ tỳ và o báo:
- Có Trung hiếu vương xin và o ra mắt.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng liá»n bước ra nghinh tiếp. Trà nước xong rồi, Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa nói:
- Mấy hôm nay tôi định đến há»i thăm ân sư mượn Ãt quyển trưá»ng văn đặng xem chÆ¡i những câu đắc ý. Nhưng vì ân sư má»›i Ä‘i chấm trưá»ng vá» còn mệt nhá»c nên không dám đến là m rá»™n ân sư.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nói:
- Nếu váºy, nhân tiện hôm nay tôi rảnh việc, chúng ta hãy và o thÆ¡ phòng cùng xem chÆ¡i.
Nói rồi lệ Minh ÄÆ°á»ng bèn dắt Thiếu Hoa và o thÆ¡ phòng , lấy hết các quyển văn xuống trao cho Thiếu Hoa xem và nói:
- Cứ xem trong các quyển văn của các vị tân khoa năm nay, thấy có xảy ra một việc kỳ lạ lắm.
Thiếu Hoa ngạc nhiên há»i:
- Chẳng hay việc ấy thế nà o mà ân sư gá»i là kỳ lạ.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng lá»±a quyển văn cá»§a Thôi Phà n Phụng trao cho Thiếu Hoa rồi nói:
- Niên huynh cứ bình tĩnh xem hết quyển văn thì rõ.
Thiếu Hoa giÆ¡ hai tay tiếp lấy xem; còn Lệ Minh ÄÆ°á»ng khi trao quyển văn cho Thiếu Hoa rồi giả ý bá» ra ngoà i ngắm xem mấy cháºu kiểng.
Thiếu Hoa xem hết quyển văn thấy sau cùng đỠCá» nhÆ¡n thứ mưá»i ba Thôi Phà n Phụng và phÃa dưới lại Ä‘Ãnh má»™t hà ng chữ nhá»:“ rể cá»§a Nguyên thà nh hầu Lưu Tiệpâ€.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa biến sắc mặt, nghĩ thầm:
“Äáng khinh thay cho con gái đứa gian thần không biết giữ gìn danh tiết. Lúc trước hắn thấy ta còn phú quý nên Ä‘Ãnh ước vá»›i ta tại Tiểu Xuân đình, ngỠđâu lúc ta gặp cÆ¡n hoạn nạn lại nhẫn tâm Ä‘i kết duyên cùng ngưá»i khác. Thế mà bấy lâu ta vẫn có lòng muốn tâu lên Thánh thượng xin ân xá cho há» Lưu. Ngà y nay má»›i rõ con đà n bà lòng muông dạ thú, ta quyết báo cừu cho hả giáºn chứ không há» tâu xin là m gì cho nhá»c sức.
Lá»i bình:
- Hết cÆ¡n bÄ© cá»±c đến hồi thái lai. Äó cÅ©ng là quan niệm à Äông, cho cuá»™c sống con ngưá»i như má»™t khúc sông, lúc quanh co, lúc ngay thẳng, lúc bình thản, lúc thác ghá»nh.
Má»i sá»± váºt trong vÅ© trụ Ä‘á»u như thế cả, không có cái gì phẳng phiu, thì Ä‘á»i con ngưá»i không mấy ai được luôn luôn tươi sáng.
Nếu cho đưá»ng Ä‘á»i con ngưá»i là má»™t khúc sông , thì lúc nà y là lúc gia đình há» Hoà ng Phá»§ tiến đến chá»— trầm hùng, như má»™t khúc sông Ä‘ang thoát khá»i má»™t rặng núi chảy và o má»™t đồng bằng tươi đẹp.
Trong lúc gia đình Hoà ng Phá»§ được minh oan, cha con, chồng vợ được Ä‘oà n tụ, thì nà ng Mạnh Lệ Quân được vinh thăng Thừa tướng , nà ng Trưởng Hoa được là m Hoà ng háºu, chẳng phải là đoạn Ä‘á»i tươi sáng sao?
Vá» quan niệm sống, có kẻ cho rằng nếu không gặp những gian nan khổ sở thì chẳng bao giá» cảm thấy được sung sướng cho Ä‘á»i mình. Quan niệm nà y cÅ©ng không phải không đúng. Nếu gia đình há» Hoà ng Phá»§ không bị tan rả vì má»™t mối tình thù trong cung Ä‘iện, đến ná»—i cha lìa con, vợ xa chồng, cứ ngồi lì trên cái địa vị sẵn có, hưởng lấy má»™t cuá»™c sống bình thản, thanh nhà n thì ngà y nay chẳng có gì vui.
Quan niệm à Äông lại còn cho rằng: cà ng cao danh vá»ng, cà ng dà y gian nan. Nếu mối tình thù ấy ở trong dân dả, không nằm trong cung Ä‘iện và ng son thì cÅ©ng không đến ná»—i Ä‘i đến chá»— cừu háºn quá to tát nguy hại như váºy.
Nhưng luáºt Ä‘á»n bù lại thưá»ng nói: Cà ng thất bại to, cà ng thà nh công lá»›n. Cà ng gian nan nhiá»u cà ng đạt được mục Ä‘Ãch to. Thế thì trong Ä‘á»i gian nan cÅ©ng không có nghÄ©a, nguy hiểm cÅ©ng không cần, cái quan trá»ng là ở chá»— Ä‘i đúng vá»›i đưá»ng lối tốt đẹp mà thôi.
|

23-09-2008, 08:07 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Bốn Mươi Bảy
Hiểu lầm Yến Ngá»c, Thiếu Hoa căm háºn.
Tưởng nghĩa Lưu gia, Long Dược báo tin.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa nghÄ© cà ng căm giáºn nên vô tình bưá»ng rá»›t quyển văn xuống đất; chẳng dè lúc ấy Lệ Minh ÄÆ°á»ng đứng ngoà i rình xem thấy, liá»n bước vá»™i và o nói:
- Chắc quyển văn ấy không thông lắm, nên niên huynh mới bất bình đến thế?
Thiếu Hoa sợ hãi vội nhặt lên nói:
- Quyển văn nà y thông lắm, chỉ vì sức há»c tôi còn kém nên má»›i ngẫm nghÄ© nhiá»u đó thôi!
Lệ Minh ÄÆ°á»ng cưá»i gằn:
- Nếu lá»i văn cao kiến, sao niên huynh lại quăng xuống đất, chẳng phải bất bình là gì?
Thiếu Hoa đáp bằng giá»ng lúng túng:
- Thưa ân sư, vì tôi phải nghÄ© nhiá»u nên má»›i lỡ tay, xin ân sư là m Æ¡n cho mượn Ä‘em vá» nhà coi lại để nghiên cứu thêm.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng lại sợ chà ng Ä‘em vá» nhà sanh phiá»n não cho mẹ cha, nên vá»™i đáp:
- Hôm nay chúng ta Ä‘á»u rảnh rang, váºy hãy ở đây cùng nhau xem chÆ¡i cÅ©ng được, cần chi phải Ä‘em vá» nhà .
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nói đếnh đây , xảy thấy VÄ©nh Phát chạy và o thưa:
- Phu nhÆ¡n tôi bảo ra thưa cùng Thừa tướng hãy má»i Trung hiếu vương và o dùng cÆ¡m.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa nghe nói có ý chối từ, nhưng Lệ Minh ÄÆ°á»ng lại cố lòng má»i nên bất đắc dÄ© chà ng phải vâng theo.
Khi ăn cÆ¡m xong, lệ Minh ÄÆ°á»ng lại chất vấn vá» việc là m rá»›t quyển văn, Hoà ng Phá»§ KÃnh túng thế phải khai thiệt đầu Ä‘uôi tá»± sá»± cho Lệ Minh ÄÆ°á»ng nghe.
Chà ng nói:
- Tôi không ngá» nà ng là con cá»§a má»™t vị Hầu tước mà đem lòng thất tiết như váºy, cà ng nghÄ© tôi cà ng căm háºn vô cùng.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng giả vá» không biết, tá» lá»i xin lá»—i:
- Chỉ vì tôi Ä‘em quyển văn ấy cho niên huynh coi, thà nh thá» má»›i sanh việc giáºn dữ cho niên huynh, tháºt tôi có lá»—i nhiá»u lắm.
Thiếu Hoa nói:
- Ân sư dạy quá lá»i. Äó tại nÆ¡i nà ng ta thất tiết, chứ nà o phải tại ân sư đâu!
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nói:
- Theo tôi thì tôi không tin, vì nà ng là con cá»§a má»™t vị Hầu tước lại là em cá»§a má»™t bà Hoà ng háºu thì lý nà o lại Ä‘i thất tiết sao? Việc nà y tôi tin chắc rằng do cha mẹ nà ng ép gả chứ nà ng không bằng lòng đâu, xin niên huynh chá»› vá»™i giáºn há»n.
Thiếu Hoa nói:
- Nếu cha mẹ nà ng có ép gả, sao nà ng lại không bắt chước Mạnh Lệ Quân thủ tiết cùng tôi.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng cưá»i nói:
- Niên huynh nghÄ© lầm rồiTại sao niên huynh có thể Ä‘em việc Mạnh Lệ Quân sánh vơà Lưu Yến Ngá»c, hoà n cảnh cá»§a hai ngưá»i khác nhau kia mà ?
- Thưa khác nhau thế nà o.
- Vì Lưu Yến Ngá»c cùng niên huynh chẳng qua là tư ước vá»›i nhau thôi, nếu há»c đòi theo Mạnh Lệ Quân tá»± tá» thì chỉ để tiếng cho thiên hạ chê cưá»i chá»› Ãch gỉ! Tôi thiết tưởng Lưu Tiệp cÅ©ng má»™t nhà thế gia vá»ng tá»™c, trưỡng nữ là Hoà ng háºu thì lẽ nà o thứ nữ lại chịu thất tiết sao. Biết đâu nà ng đã bá» nhà trốn Ä‘i rồi trao gánh cho má»™t ngưá»i khác cÅ©ng không biết chừng, xin niên huynh chá»› vá»™i trách móc mà oan tình cho nà ng.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nói:
- Äó chẳng qua ân sư viện má»i lẽ để an á»§i tôi thôi, chứ có căn cứ chi đâu.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nói:
- Tôi cứ lượng tình xét lý mà nói, chứ nà o tôi có bênh vá»±c chi há» Lưu, váºy xin niên huynh hãy bình tÄ©nh tin lá»i tôi, đợi đến sau nà y thì rõ. Còn ngà y nay niên huynh chưa vợ, để tôi tìm cho ùột ngưá»i tà i mạo kiêm toà n kết duyên cùng niên huynh chẳng hay niên huynh nghÄ© thế nà o?
Thiếu hoa nói:
- Mạnh Lệ Quân đã giấu dao trong mình hà nh thÃch kẻ thù để báo thù cho nhà tôi, đáng lẽ ra suốt Ä‘á»i tôi không kết duyên cùng ai nữa, song vì việc nối dõi tông đưá»ng nên tôi định Ä‘dể tang cho nà ng trrá»n ba năm, rồi sau nà y tôi chỉ lấy má»™t ngưá»i thứ thất mà thôi.
Thiếu Hoa ná»›i đến đây, hai hà ng nước mắt tuôn xuống ròng ròng,. Lệ Minh ÄÆ°á»ng thấy váºy động lòng thương xót, khuyên giải:
- Nay Mạnh Lệ Quân chết rồi, niên huynh tìm ngưá»i thay ngôi chánh thất tưởng cÅ©ng hạp lẽ, can chi niên huynh phải chối từ.
Thiếu Hoa nói:
- Tôi là m như váºy chỉ vì mối thâm tình giữa tôi và Mạnh Tiểu thÆ¡ thôi, chứ nà o có ai ép buá»™c .
Thiếu Hoa nói dứt lá»i, cảm thấy trong lòng buồn vô hạn nên đứng dáºy cáo biệt ra vá».
Lệ Minh ÄÆ°á»ng theo tiá»…n chân ra táºn ngoà i ngõ má»›i trở và o.
Vừa bước và o nhà , Tố Hoa nắm tay Lệ Minh ÄÆ°á»ng nói:
- Chà ng tháºt là ngưá»i hữu tình hữu chà quá nhỉ?
Lệ Minh ÄÆ°á»ng thở dà i nói:
- Chà ng đã thâm tình vá»›i em như váºy, tháºt em không nỡ để cho chà ng ngà y đêm hiu quạnh, nhưng ngặt vì trong lúc triá»u đình Ä‘ang trá»ng dụng , em là m sao mà cải trang cho được.
Tố Hoa nói:
- Thế thì tiểu thơ hãy ráng đợi và i năm nữa, chớ có vị đại thần nà o đủ sức đảm đương trách nhiệm ấy rồi sẽ tìm cách cải trang.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng gáºt đầu khen phải.
Nhắc lại khi Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa vỠđến nhà , Hoà ng Phá»§ KÃnh há»i:
- Hôm nay con Ä‘i dá»± tiệc nhà ai váºy?
Thiếu Hoa thưa:
- Hôm nay con đến thăm Lệ Thừa tướng, chẳng dè ngưá»i quá trá»ng đãi, cầm con ở lại dùng cÆ¡m rồi má»›i cho vá».
Hoà ng Phá»§ KÃnh nói:
- Vợ chồng Lệ Thừa tướng tá» tế quá, tháºt đáng khâm phục.
Thiếu Hoa nói:
- CÅ©ng nhá» ngưá»i cầm con ở lại ăn cÆ¡m mà con biết được Lưu Yến NGá»c đã phụ bạc con, cải giá lấy ngưá»i khác rồi!
Hoà ng Phá»§ KÃnh há»i:
- Sao Lệ Thừa tướng lại biết việc ấy?
Thiếu Hoa bèn Ä‘em hết đầu Ä‘uôi tá»± sá»± thuáºt lại cho Hoà ng Phá»§ KÃnh nghe. Doãn Phu nhÆ¡n nghe qua, phà n nà n:
- Vệ Dõng Nga là ngưá»i hiá»n đức, lại có Æ¡n riêng vá»›i ta. Trước kia được Thiên tá» tứ hôn vinh diệu biết bao nhiêu mà con vì đắm say con Lưu Yến Ngá»c nên chối từ , nay Lưu Yến Ngá»c nó phụ bạc bá» con Ä‘i lấy ngưá»i khác, tháºt không gì hổ thẹn cho bằng! Vả lại, ta đây đã đưá»ng đưá»ng là má»™t vị mạng phụ mà không được má»™t chút dâu hầu hạ, nghÄ© có đáng buồn không?
Thiếu Hoa lại phân biện:
- Thưa thân mẫu, chỉ vì con cảm đội Æ¡n sâu cá»§a Vệ thị nên không nỡ cưới nà ng là m thứ thất nên má»›i từ hôn. Nay con xin để tang cho Mạnh thị mãn ba năm rồi, con sẽ cưới ngưá»i hầu thiếp , xin mẫu thân chá»› phiá»n.
Nói dứt lá»i, Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa uể oải đứng dáºy lá»§i thá»§i Ä‘i thẳng và o thư phòng, kêu tên tiểu đồng Ä‘em rượu đến uống cho đỡ buồn.
Thiếu Hoa cà ng nghÄ© đến Lưu Yến Ngá»c, chà ng cà ng tức giáºn bồi hồi, vá»™i thò tay và o túi lấy chiếc khăn lụa ra rồi nhìn chăm chăm và o cái khăn, nói má»™t mình:
- Bấy lâu nay ta chịu bao phen cam khổ cÅ©ng bởi cái khăn nà y, ngỠđâu hôm nay má»›i rõ đứa đê tiện nhÆ¡n kia đã nhẫn tâm bá» ta Ä‘i cải giá. váºy thì cái khăn nà y ta còn giữ trong mình là m gì cho thêm nhục;
Nói dứt lá»i, Thiếu Hoa lấy cái khăn ném xuống đất lấy già y đạp lên. Nhưng chà ng chưa hả giáºn, còn nhặt lên liệng Ä‘i cho xa; chẳng dè lúc ấy Hùng Hiệu Ä‘i chÆ¡i vá» vừa bước và o thư phòng; trông thấy Thiếu Hoa sắc mặt hầm hầm liá»n há»i:
- Chẳng hay hôm nay có việc gì mà hiá»n đệ uống rượu má»™t mình, xem vẻ mặt lại giáºn dữ lắm váºy?
Thiếu Hoa bèn Ä‘em hết câu chuyện thuáºt lại cho Hùng Hiệu nghe. Hùng Hiệu liá»n Ä‘em lá»i khuyên giải:
- Chúng ta ở Ä‘á»i chỉ không nên trang nam tá», chá»› có lo chi không có mỹ ná» nâng khăn. Hiá»n đệ hãy an lòng rồi tìm nÆ¡i khác kết duyên, hÆ¡i đâu mà giáºn.
Lúc ấy Thiếu Hoa đã say vùi nên bưng chén rượu đổ ngay và o ngá»±c, tên tiểu đồng thấy váºy láºt Ä‘áºt chạy lượm cái khăn lau cho chà ng rồi bá» luôn và o túi chà ng.
Hùng Hiệu thấy trá»i đã tối mà Thiếu Hoa thì say nên cáo từ lui ra. Bấy giá» Thiếu Hoa say không còn biết đầu Ä‘uôi gì nữa nên chẳng thay y phục cứ để váºy nằm lăn ra ngá»§..
Sáng hôm sau , Thiếu Hoa thức dáºy thấy c&i khan vẫn còn nằm trong túi, chà ng lấy là m lạ, kêu tên tiểu đồng và o há»i:
- Có phải hôm qua mi lượm cái khăn nà y bỠvà o túi ta không?
Tên tiểu đồng thấy hôm qua Thiếu Hoa giáºn dữ chà đạp cái khan ấy, nên hắn không dám nói tháºt, chỉ thưa:
- Bẩm, việc ấy tôi không rõ.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa lấy là m nghi hoặc nghĩ thầm:
“ Hay là Lưu Yến Ngá»c trốn Ä‘i rồi chứ không há» thất tiết, nên quá»· thần má»›i xui khiến Ä‘em khan nà y bá» và o túi taâ€.
Nghĩ rồi, chà ng đem cái khăn cất và o rương rất lỹ lưỡng.
Bây giỠxin nói qua vợ Thôi Phà n Phụng là nà ng Mai Tuyết Trinh
thá» thai trá»n mưá»i hai tháng mà chưa thấy khai hoa nở nhụy. Cố Phu nhÆ¡n lấy là m lo sợ , má»›i kêu Giang Tấn Gỉ và o, sai qua nhà há» Thôi há»i thăm . Giang Tấn Hỉ vâng lịnh qua đến nhà há» Thôi thì mẹ Thôi Phà n Phụng cưá»i nói:
- Việc nà y ta cÅ©ng lo lắng lắm, nhưng may mắn thay, má»›i đêm hôm qua Mai Tuyết Trinh sanh hạ được cháu trai trông dể thương lắm, ta định sai ngưá»i qua tin cho Cố Phu nhÆ¡n hay để bà y tiệc ăn mừng, nhưng chưa kịp Ä‘i đã ggạp ngưá»i qua đây, váºy ngươi hãy uống chÆ¡i và i chén rượu rồi hãy vá».
Giang Tấn hỉ vâng lá»i , ở lại uống mấy chén rượu má»i cáo từ. Mẹ Thôi Phà n Phụng lại cho Giang Tấn Hỉ ba lượng bạc. tấn Hỉ ra khá»i nhà nghÄ© thầm:
“Ta ở đây thưá»ng ngà y được no cÆ¡m ấm áo, còn mẹ ta và tiểu thÆ¡ hẩm hút tương rau ở trên chùa chịu bao khổ cá»±c, tháºt là tá»™i nghiệp, váºy ta hãy Ä‘em ba lượng bạc nà y đến đó để tiểu thÆ¡ và mẹ ta dùng má»›i phảiâ€.
NghÄ© váºy nên Tấn Hỉ không vá» nhà ngay , cứ việc nhấm thẳng đưá»ng lên chùa Ä‘i má»™t mạch.
Khi Cố Phu nhÆ¡n sai Giang tấn Hỉ Ä‘i rồi, ở nhà bà ta nóng lòng trông đợi . Bá»—ng nghe ngoà i cá»a đánh ầm lên má»™t tiếng , bà ta giáºt mình , kế thấy nữ tỳ chạy và o báo:
- Có Long tri phá»§ đến báo việc trá»ng yếu nên chúng tôi và o báo cho phu nhÆ¡n rõ.
Cố Phu nhÆ¡n biết rõ Long Dược là quan tri phá»§ Vân Châu vốn há»c trò Lưu Tiệp , nên bà vá»™i truyá»n gia nhÆ¡n ta rước ngưá»i và o.
Long Dược bước và o vá»›i vẻ mặt hoảng hốt , cúi chà o Cố Phu nhÆ¡n . Cố Phu nhÆ¡n Ä‘oán biết có việc chẳng là nh , nhưng cÅ©ng cố trấn tỉnh miá» Long Dược ngồi tá» tế rồi há»i:
- Chẳng hay có việc chi mà trông ngà i có dáng hấp tấp và kinh hãi như váºy?
Long Dược mở miệng muốn đáp nhưng lại nÃn Ä‘i. Cố Phu nhÆ¡n biết ý, liá»n Ä‘uổi nữ tỳ lui ra ngoà i hết.
- Bẩm sư mẫu, tai há»a đã đến rồi mà sư mẫu không hay biết gì sao? Nguyên trước đây con trai cá»§a Hoà ng Phá»§ KÃnh đã thay tên đổi há» và o thi Ä‘áºu võ trạng, và o triá»u lãnh ấn Nguyên soái Ä‘i dẹp giặc Phiên cứu được hoà ng Phá»§ KÃnh vá» triá»u. Hiện giá» cả cha con Ä‘á»u được phong Vương hết , vì váºy triá»u đình má»›i hạch cái tá»™i mạo tấu cá»§a ân sư rồi bắt giam và o ngục thất, lại còn s ai quan ra đây nã bắt gia quyến nữa. Hiện giá» Khâm sai đã đến gần đây rồi, các quân võ Ä‘ang lo nghinh tiếp , váºy sư mẫu hãy mau mau tìm phương đà o tẩu, kẻo bị bắt vá» kinh thì tánh mạng khó bảo toà n.
Cố Phu nhơn nói:
- Ngà i đã có lòng tốt báo tin cho tôi hay trước, tháºt Æ¡n ấy tôi cảm đội vô cùng, nhưng tôi nthiết nghÄ© hôm nay cả nhà tôi Ä‘á»u bị hại, tôi đây có sống cÅ©ng chẳng Ãch gì, chi bằng đồng vá» kinh chịu chết vá»›i phu quân tôi thì hay hÆ¡n.
Cố Phu nhơn vừa nói đến đây, xảy thấy gia tướng ở huyện chạy và o thưa với Long Dược:
- Quan Khâm sai sắp đến nÆ¡i rồi, xin má»i lão gia ra nghinh tiếp.
Long Dược vội nói với Cố Phu nhơn:
- Thì giá» quá gấp không cho phép tôi được nói nhiá»u, váºy xin sư mẫu hãy lo sắp đặt trước thì hay hÆ¡n.
Long Dược nói xong liá»n bái từ lui vá».
Cố Phu nhÆ¡n bèn và o trong lấy chút Ãt và ng bạc để dùng là m lá»™ phÃ, rồi gá»i hết tôi tá»› trong nhà cho chúng hết thảy đồ đạc bảo chúng hãy vá» sanh phương láºp nghiệp, Ä‘oạn ra phÃa trước ngồi chá» Khâm sai đến bắt. Giây phút sau, Khâm sai dẫn năm trăm quân đến vây chặt Lưu phá»§, đồng thá»i cho Cố Phu nhÆ¡n ra nghinh tiếp thánh chỉ.
Cố Phu nhÆ¡n vá»™i và ng bước ra quỳ xuống, quan Khâm sai trịnh trá»ng cầm thánh chỉ Ä‘á»c lá»›n lên. Äá»c xong, quân sÄ© láºp tức áp và o bắt Cố Phu nhÆ¡n trói bá» và o tù xa.
Khâm sai truyá»n quân lục soát trong nhà , nhưng không tìm thấy má»™t ai, liá»n quay ra há»i quan địa phương:
- Nhà hỠLưu còn thân nhân nà o nữa không?
Quan địa phương đáp:
- Bẩm dòng hỠLưu chỉ có Cố Phu nhơn, chứ không còn ai nữa cả.
Quan Khâm sai tin lÆ¡iá» truyá»n quân đẩy tù xa đến phá»§ đưá»ng, rồi ở đó nghỉ ngÆ¡i đợi hôm sau sẽ khởi hà nh giải vá» kinh.
Lá»i Bình:
- Nà ng Mạnh Lệ Quân, ngưá»i hứa hôn cá»§a Thiếu Hoa , tình nghÄ©a đôi bên Ä‘ang tươi đẹp , nồng nà n. Thế mà sau nà y rốt cuá»™c gặp nhau , cõi lòng cá»§a Mạnh Lệ Quân vẫn đóng kÃn, không tá» ra bồng bá»™t, hối hả lố lăng, đối vá»›i ngưá»i Ä‘á»i nay tháºt là má»™t chuyện không tưởng.
Nhưng chúng ta chá»› cho đó là má»™t chuyện phinlý, vì giữa thá»i phong kiến, má»™t cô gái trâm anh thế phiệt, mặc dầu tình yêu cá»§a há» cÅ©ng nồng nà n thắm thiết, nhưng tư cách cá»§a há» chịu ảnh hưởng ná»n lá»… giáo mà khác hẳn thá»i bây giá». Cái tình yêu không trở nên thù tánh là nhỠở lý trÃ, chịu ảnh hưởng má»™t luồng tư tưởng tốt đẹp.
Äã không tá» tình cho ngưá»i yêu biết, mà vẫn nặng tình vá»›i ngưá»i yêu, lại Ä‘em mưu trà mình để thá» thách kẻ khác thì tháºt là má»™t cô gái phi thưá»ng.
- Trong truyện Kiá»u đã có cái ghen cá»§a Hoạn Thư, thì trong Tái Sanh Duyên có cái yêu cao thượng cá»§a Mạnh Lệ Quân, cÅ©ng là chuyện hi hữu.
- Trưá»ng hợp Long Dược cứu nạn gia đình há» Lưu là điển hình cho má»™t công chức thá»i xưa, chỉ biết phục tùng và yêu mến kẻ bá» trên mình. Khi đã là m việc dưới quyá»n ai, kẻ ấy chỉ biết ngưá»i trên mình và bênh vá»±c triệt để, không cần hiểu kẻ lãnh đạo mình xấu tốt, sai đúng gì cả.
Äá»i nay, những kẻ có tư tưởng như váºy cÅ©ng không phải Ãt, chỉ biết là m má»™t kẻ tay sai, hưởng lợi, và trung thà nh má»™t cách vô ý, chứ ngoà i ra không hiểu gì khác.
|

23-09-2008, 08:07 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Bốn Mươi Tám
Mến chủ cũ, Giang Tấn Hỉ lo lắng.
Xót xa cha, Lưu Yến Ngá»c đến kinh.
Khi Giang Tấn Hỉ ở chùa vá», hắn vô cùng ngạc nhiên vì thấy cá»a phá»§ bá»—ng nhiên khóa chặt, trong ngoà i Ä‘á»u vắng teo, hắn chạy trước, chạy sau kêu réo vẫn không thấy má»™t bóng ngưá»i.
Giang Tấn Hỉ Ä‘ang đứng ngẩn ngÆ¡, bá»—ng thấy tên bán quán Äặng Cá»u Thông (bạn thân cá»§a hắn) Ä‘i ngang qua. mừng quá, hắn láºt Ä‘áºt chạy đến há»i:
- Thông Æ¡i! Ngươi có biết vì cá»› gì cá»a phá»§ lại niêm khóa chặt, còn ngưá»i nhà đâu mất hết không?
Äặng Cá»u Thông đáp:
- Anh hãy và o quán tôi rồi tôi thuáºt lại cho anh nghe.
Giang Tấn Hỉ vâng lá»i theo gót gã bán quán.
Äặng Cá»u Thông vá»— vai Giang Tấn Hỉ nói:
- Tháºt may phước cho anh lắm đấy, nếu không thì anh đã bị bắt rồi!
Cà ng ngạc nhiên hÆ¡n nữa, Giang TBác và anh gặp đại nạn mà thoát khá»i, tháºt là đại phước, vì vừa rồi ấn Hỉ há»i:
- Anh nói gì lạ váºy? Tôi có tá»™i gì đâu, và tại sao tôi lại bị bắt?
Äặng Cá»u Thông không đáp, lại há»i:
- Còn lịnh đưá»ng có trốn thoát được không?
Giang tấn Hỉ cà ng thắc mắc, hắn cau mà y nói:
- Thân mẫu tôi mắc đi thăm dì tôi trên chùa, chớ có là m gì đâu mà phải trốn!
Äặng Cá»u Thông mừng rỡ nói:
- Bác và anh gặp dại nạn mà thoát khá»i, tháºt là đại phước, vì vừa rồi có quan Khâm sai và quan địa phương đến đây vây bắt hết cả gia quyến há» Lưu. Lúc ấy có hai tên lÃnh ngá»± lâm và o quán tôi, tôi há»i thăm má»›i rõ rằng: Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa đổi tên là Vương Thiếu Phá»§ , thi đỗ Trạng nguyên lãnh chức Chinh Äông Nguyên soái, Ä‘i đánh giặc Phiên cứu đặng Hoà ng Phá»§ KÃnh vá» triá»u, còn Lưu Quốc trượng thì tư thông vá»›i quân giặc, bị Vương Thiếu Phá»§ bắt được phản thÆ¡, nên Thiên tá» nổi giáºn bắt Lưu Quốc trượng tống giam và o ngục thất, rồi má»›i sai quan Ä‘i tróc nã gia quyến, bắt hết vá» kinh để trị tá»™i.
Giang Tấn Hỉ nghe Cá»u Thông nói dứt lá»i, khóc òa lên nói:
- Tôi thá» trá»ng Æ¡n cá»§a Lưu gia hÆ¡n mưá»i năm nay, bây giá» tôi muốn đến đó thăm Cố Phu nhÆ¡n, ngặt trong túi không tiá»n, chẳng biết là m thế nà o có thể và o thăm được.
Cá»u Thông nói:
- Không nên đâu! Việc nà y là việc phản nghịch , nếu anh đến đó sẽ bị bắt và tánh mạng khó bảo toà n?
Tần Hỉ nói:
- Nếu váºy thì tôi phải đến kinh để lo liệu việc háºu sá»± cho Lưu Quốc trượng thì tôi má»›i yên lòng, ngặt ná»—i không tiá»n, chẳng biết Ä‘i bằng cách nà o đây.
Cá»u Thông nói:
- Nếu anh có lòng vá»›i chá»§ như váºy thì để chiá»u nay tôi há»p các bạn lại quyên tiá»n giúp anh nhé!
Giang Tấn Hỉ mừng rỡ nói:
- Nếu được như thế, tôi cảm đội ơn anh vô cùng, nhưng anh có định giúp, hãy giúp cho mau mau nhé!
Cá»u Thông nói:
- Anh hãy yên tâm.
Sau đó Giang Tấn Hỉ vá»™i và ng cáo từ Cá»u Thông rồi chạy sang nhà há» Thôi để báo tin dữ.
Lúc ấy, mẹ Thôi Phà n Phụng và Mai Tuyết Trinh Ä‘ang ngồi đà m đạo sau háºu đưá»ng, xảy thấy Giang Tấn Hỉ từ ngoà i hÆ¡ hãi chạy và o kêu khóc và thưa :
- Phu nhÆ¡n Æ¡i ! Bà tôi đã bị quan Khâm sai đến bắt Ä‘i và niêm phong nhà cá»a lại hết rồi !
Thôi Phu nhÆ¡n và Mai Tuyết Trinh hoảng kinh há»i :
- Trá»i Æ¡i ! Tại sao ra nông nổi , hãy cho ta biết nà o ?
Giang Tấn Hỉ vừa thở vừa thuáºt lại y như lá»i cá»§a Cá»u Thông . Thôi Phu nhÆ¡n nghe qua, khóc rống lên nói :
- Cảm thương thay cho hiá»n muá»™i ta, nay đã tuổi già sức yếu, chịu tai nạn như váºy thì Ä‘au đớn biết bao !
Mai Tuyết Trinh cũng khóc lóc một hồi rồi nói với Giang Tấn Hỉ :
- Ngươi hãy mau mau qua báo tin cho nhà hỠCố biết, vì hỠCố là nhà quan chứng, không biết chừng có thể và o thăm viếng phu nhơn được đấy.
Giang tấn Hỉ nghe nói, láºt Ä‘áºt Ä‘i ngay. Khi đến nÆ¡i, Giang Tấn Hỉ và o báo cáo việc cho há» Cố hay. Cả nhà há» Cố , ai nấy Ä‘á»u khóc rống lên, Cố Hoằng Nghiệp vá»™i vã lên kiệu ra Ä‘i. Lát sau Cố Hoằng Nghiệp vá» thuáºt lại :
- Quả tháºt việc nà y Lưu Quốc trượng tư thông cùng quân giặc. Ta có và o ngục thăm xá muá»™i, quan Khâm sai bảo ba hôm nữa sẽ giải xá muá»™i vá» kinh. Ta thấy việc nà y là việc phản nghịch đã quả tang, chắc chắn không thể nà o cứu ra được.
Giang tấn Hỉ khóc lóc thưa :
- Tôi thỠơn Quốc trượng quá nặng, thế nà o tôi cũng phải đến kinh thăm dò tin tức, tôi mới an lòng.
Cố Hoằng Nghiệp nói :
- Ngươi tháºt có lòng trung nghÄ©a, trên Ä‘á»i Ãt có.
Sau đó Giang Tấn Hỉ cáo từ Cố Hoằng Nghiệp lui ra, thẳng đến chùa Vạn Duyên . Tấn Hỉ Ä‘em hết má»i việc thuáºt lại cho Lưu Tiểu thÆ¡ và Giang Tam Tẩu hay.
Lưu Yến Ngá»c khóc rống lên nói :
- Chỉ vì ta thá»§ tiết vá»›i Hoà ng Phá»§ Công tá» mà phải chịu khổ cá»±c trên hai năm trá»i. Hay đâu hôm nay công tá» cứu đặng thân phụ ngưá»i hồi triá»u, lại nỡ giết cả nhà ta như vầy. HÆ¡n nữa , anh ta tuy là phạm trá»ng tá»™i nhưng dù sao công tá» cÅ©ng nghÄ© chút tình xưa chá»›. Than ôi ! Nếu cha mẹ ta chết hết rồi đối vá»›i Hoà ng Phá»§ Công tá» , ta là kẻ thù không đội trá»i chung, là m sao mà kết duyên cho được?
Lưu Yến Ngá»c khóc ngất má»™t hồi rồi quay qua nói vá»›i Giang Tam Tẩu:
- Lúc trước thân mẫu tôi báo má»™ng , ngưá»i có dạy tôi hể cứu đặng quý nhÆ¡n và đÃnh ước tÆ¡ duyên thì sau nà y có thể cứu thoát cả nhà . Váºy bây giá» tôi muốn đến kinh xin và o yết kiến công tá», xin ngưá»i tha hết, chỉ trị má»™t mình anh tôi thôi. Nếu công tá» Ä‘oạn tình không thuáºn thì chừng ấy tôi liá»u thân và o tâu xin vá»›i triá»u đình. Bằng đến đó Thánh thượng không tha, tôi nguyện quyên sinh giữa triá»u cho đặng thÆ¡m danh muôn thuở, chẳng hay ý mụ nghÄ© sao?
Giang Tấn Hỉ xen và o nói:
- Lúc nãy tôi có lượm chút Ãt đồ váºt trong phá»§, nếu Ä‘em bán chắc cÅ©ng có Ãt tiá»n, nhưng ngặt vì tiểu thÆ¡ yếu Ä‘uối, nếu có Ä‘i thì phải Ä‘i đưá»ng thá»§y, mà đưá»ng thá»§y thì đắt tiá»n lắm, biết kiếm tiá»n đâu cho đủ?
Lưu Yến Ngá»c nói:
- Bao nhiêu đồ đạc cá»§a tôi Ä‘á»u bị kẻ trá»™m lấy hết, nhưng may mắn còn sót lại má»™t cây trâm và má»™t đôi xuyến bạc, nay Ä‘em Ä‘i bán chắc trên mưá»i lượng đấy.
Giang tấn Hỉ nói:
- Từ đây đến kinh ba ngưá»i phải tốn Ãt nhứt ba bốn chục lượng, mà nay má»›i có hai chục lượng thì là m sao cho đủ?
Lưu Yến Ngá»c nghe nói như váºy, chỉ ngồi gục mặt khóc ròng. Lúc ấy xảy có Phạm Như bước và o thấy váºy má»›i há»i rõ đầu Ä‘uôi rồi nói:
- Nếu tiểu thÆ¡ đến được kinh thà nh thì thế nà o Hoà ng Phá»§ Công tá» cÅ©ng vị tình mà dung thứ. Váºy tôi đây cÅ©ng có số bạc trên mưá»i lượng do phu quân tôi để lại , thôi để tôi theo tiểu thÆ¡ đến kinh quyên hóa luôn thể, chứ ở đây mãi cÅ©ng chẳng Ãch gì.
Lưu Yến Ngá»c nói:
- Nếu có mụ cùng Ä‘i nữa thì cà ng hay. Äể khi đến kinh , tôi sẽ nói vá»›i Hoà ng Phá»§ Công tá» láºp má»™t ngôi chùa lá»›n cho mụ ở tu hà nh. Váºy mụ hãy lấy tiá»n trao cho Giang Tấn Hỉ để hắn mướn thuyá»n cho chúng ta Ä‘i kẻo trá»….
Phạm Như gáºt đầu khen phải rồi vá» phòng lấy bạc trao cho Giang Tấn Hỉ, còn Giang Tam Tẩu thì Ä‘i rang cÆ¡m nguá»™i cho Tấn Hỉ ăn.
Cơm xong, Giang tân Hỉ xách gói ra đi. Vừa đi vừa nghĩ:
“Há» Thôi vốn là thông gia cùng Cố Phu nhÆ¡n ta. HÆ¡n nữa nhá» có Cố Phu nhÆ¡n đứng ra gả Mai Tuyết Trinh nên ngà y nay má»›i sanh quý tá», cả nhà được vui vẻ. Thôi, bây giá» ta đến đó nói rõ tình trạng thế nà o ngưá»i cÅ©ng giúp cho chút Ãt bạc tiá»n để có đủ lá»™ phà đến kinhâ€.
Giang Tấn Hỉ nghÄ© váºy rồi láºp tức đến nhà há» Thôi khóc lóc kể lể sá»± tình. Thôi Phu nhÆ¡n động lòng thương lấy ra cho ba lượng bạc, còn Mai Tuyết Trinh cÅ©ng Ä‘em cho sáu lượng .
Giang tấn Hỉ lãnh bạc tạ Æ¡n lui ra rồi thẳng đến nhà há» Cố, nhưng đến nÆ¡i không có Cố Hoằng Nghiệp ở nhà , chỉ có hai bà phu nhÆ¡n thôi, Giang Tấn Hỉ cÅ©ng khóc lóc kể lể sá»± tình, hai bà lấy ra cho má»—i bà năm lượng . Giang tấn Hỉ bái tạ lui ra rồi, chạy thẳng đến nhà Äặng Cá»u Thông .
Tấn Hỉ vừa bước và o quán đã thấy Cá»u Thông Ä‘ang há»p bạn bè đủ mặt để thuáºt lại sá»± tình cá»§a Giang tấn Hỉ. Ai nấy Ä‘á»u vui lòng giúp đỡ kẻ Ãt ngưá»i nhiá»u. Cá»u Thông tÃnh hết được hai chục lượng, nên khi Giang Tấn Hỉ và o thì Cá»u Thông trao số bạc ấy ra và trao sổ quyên
góp cho Tấn Hỉ xem.
tấn Hỉ lấy là m cảm động , vội vã quỳ lạy tạ ơn và lói:
- Các bạn đã thương tôi giúp má»™t số tiá»n khả dÄ©, nếu sau nà y tôi là m ăn khá, tôi sẽ lo đáp Ä‘á»n.
Mấy ngưá»i anh em bạn xúm đỡ Tấn Hỉ dáºy và nói:
- Xin anh chá»› nói đến sá»± báo đáp là m gì, vì chá»— anh em chúng mình giao du vá»›i nhau, nay anh có việc chúng tôi nghèo quá nên góp nhóp không có là bao, tháºt thấy là m hổ thẹn. Váºy chẳng hay anh định bao giá» má»›i khởi hà nh?
Giang Tấn Hỉ nói:
- Tôi định Ä‘i gấp nay mai, nhưng Ä‘i theo còn có mẹ tôi, dì tôi và má»™t ngưá»i em gái nữa , nên cần phải đì đưá»ng thá»§y.
Lúc ấy trong đám bạn bè có má»™t ngưá»i tên Lưu Phước nói:
- Vá» việc mướn thuyá»n thì tôi thạo lắm, chẳng hay anh đã mướn thuyá»n nà o chưa? Nếu chưa thì tôi xin Ä‘i mướn há»™ cho.
Giang Tấn Hỉ nghe nói mừng rỡ, vội và ng lấy ra sáu lượng bạc trao cho Lưu Phước và nói:
- Tôi chưa mướn thuyá»n nà o hết, váºy xin phiá»n anh mướn há»™ cho tôi má»™t chiếc.
Lưu Phước lãnh bạc ra đi, trong giây lát trở vỠhớn hở nói:
- Tháºt là dịp may hiếm có! Hiện có hai ngưá»i phú thương ở Bắc Kinh đến đây mua thuốc, mướn hai chiếc thuyá»n lá»›n chở vá». Hai ông ấy tuổi đã ngÅ© tuần, trông ngưá»i trông nguá»i rất thà nh tháºt. Ngưá»i bảo thuyá»n còn dư má»™t khoang sau nên cho phép chá»§ thuyá»n chở thêm bốn hoặc năm ngưá»i hà nh khách nữa. Thuyá»n ấy sắp nhổ neo. Váºy anh hãy cùng tôi đến đó xem thá», vì ông ta bảo má»—i ngưá»i má»™t ngà y chỉ nạp hai tiá»n thôi.
Nói dứt lá»i, Lưu Phước lấy sáu lượng bạc giao cho Tấn Hỉ rồi hai ngưá»i cùng đến đó bà n tÃnh vá»›i hai vị phú thương.
Hai vị phú thương nói:
- Thuyá»n chúng tôi sắp nhổ neo, váºy ngươi hãy vá» kêu ngưá»i xuống Ä‘i kẻo trá»….
Giang Tấn Hỉ mừng rỡ, vá»™i tạ từ Lưu Phước rồi láºt Ä‘áºt chạy thẳng vá» chùa Vạn Duyên.
Khi đến nÆ¡i, Giang Tấn Hỉ giao tất cả đồ tư trang lại, đồng thá»i trao bốn chục lượng bạc ra và kể lại chuyện quyên góp cá»§a mình. Má»i ngưá»i nghe qua mừng rỡ lắm. Lưu Yến Ngá»c nói:
- Ngươi quả là con ngưá»i đảm đương! Thôi , hãy Ä‘i ăn cÆ¡m nhanh lên rồi còn Ä‘i mướn kiệu.
Nói rồi, Lưu Yến Ngá»c cùng Giang Tam Tẩu và Phạm Như lo Ä‘i thu xếp đồ đạc. Lát sau đã thấy Giang Tấn Hỉ vá», lại thấy trên tay hắn có cầm bó nhang để cho Lưu Yến Ngá»c là m lá»… Pháºt.
Lưu Yến Ngá»c tiếp lấy bá» nhang, Ä‘i đến trước bà n Pháºt đốt lên rồi quỳ lạy xin Pháºt há»™ trì cho nà ng vá» kinh cứu đặng thân phụ ra khá»i cÆ¡n tai ách.
Nà ng vái rồi, lấy năm phân bạc gói trong tá» giấy đỠđịnh Ä‘em ra tạ Æ¡n sư Thiện Linh . Giang Tam Tẩu liá»n cản lại:
- Chúng ta ở đây bị ngưá»i khinh bỉ hà nh hạ khổ cá»±c trăm bá», ngà y nay may đặng thoát khá»i còn tạ Æ¡n ná»—i gì?
Lưu Yến Ngá»c nói:
- Tánh ngưá»i đã tham cá»§a mà ta không cho tiá»n thì là m gì sau nà y ngưá»i cÅ©ng đặt Ä‘iá»u nói xấu chúng ta chá»› chẳng không?
Giang tấn Hỉ nói:
- Tiểu thÆ¡ nói phải lắm, cứ cho lão ta chút Ãt cÅ©ng chẳng há» chi.
Sau đó, Phạm Như và o lạy tạ từ sư Thiện Linh cùng các tăng chúng, kế Lưu Yến Ngá»c và o để gói bạc trên bà n rồi lá»… phép nói vá»›i sư Thiện Linh:
- Lâu nay tôi mang Æ¡n sư phụ rất nhiá»u, nay ra Ä‘i xin dâng chút Ãt cá»§a má»n , mong sư phụ nháºn cho.
Sư Thiện Linh nghe nói mừng rỡ, vội lấy bỠtúi ngay.
Rồi Lưu Yến Ngá»c cáo từ lên kiệu, hai chị em Giang Tam Tẩu theo sau, còn Giang Tấn Hỉ Ä‘i trước dẫn đưá»ng.
Äến nÆ¡i, má»i ngưá»i xuống thuyá»n chà o hai vị phú thương rồi Ä‘em đồ ra khoang sau mà ở.
Tên lái thuyá»n thấy hà nh khách xuống rồi, liá»n nhổ neo trương buồm nhắm Bắc Kinh thẳng tiến.
Lá»i Bình:
- Không ai bảo rằng xã há»™i tiến bá»™ sẽ không còn nhân đạo . CÅ©ng không ai hiểu rằng nhân đạo má»™t ngà y nà o đó sẽ mất. Không ai rõ nhân đạo có từ bao giá» , mà tại sao muôn Ä‘á»i mến chuá»™ng.
Giang Tấn Hỉ trước kia cứu Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa không phải vì phản chá»§, cÅ©ng không phải vì thương Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa, mà chỉ vì lòng nhân đạo. Rồi đến ngà y gia đình Lưu Tiệp bị tai nạn. Giang Tấn Hỉ vẫn táºn tình lo lắng, đó cÅ©ng chỉ vì lòng nhân đạo. Má»™t kẻ biết sống trên nhân đạo, ai cÅ©ng mến. Má»™t kẻ nô bá»™c sống trong má»™t gia đình mưu mô độc ác, thế mà Giang Tấn Hỉ giữ được lòng mình, tháºt hiếm có.
Äến như Lưu Yến Ngá»c dù cha nà ng , anh nà ng có lầm lá»—i Ä‘i nữa, thì cÅ©ng không vì cái lầm lá»—i ấy mà tình cha con , anh em bị mất Ä‘i.
Trong lúc tác giả diá»…n tả những nhân cách cao thượng hoặc hèn mạt, thì tác giả cÅ©ng đã cho chúng ta thấy những cái gì cao quý, thiêng liêng vá» tình cảm. Cho nên Tái Sanh Duyên là má»™t bá»™ truyện gần gÅ©i vá»›i xã há»™i, vá»›i tâm trạng con ngưá»i trong thá»i ấy.
|

23-09-2008, 08:08 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Bốn Mươi ChÃn
Nhìn bức há»a, xót thương ngưá»i trinh liệt.
Thấy hình dung, giống vợ nhưng sợ lầm
Ngà y kia, Thiên tá» lâm triá»u, quan Hình bá»™ bước ra quỳ tâu:
- Hạ thần đã phụng chỉ ra SÆ¡n Äông bắt đặng Bà nh Như Trạch vỠđây rồi, hiện Ä‘ang còn để ngoà i Ngá» môn chá» lịnh.
Vua Thà nh Tôn bèn truyá»n lịnh tống giam và o ngục thất , rồi giao Tòa Tam pháp tư tra xét. Tòa Tam pháp tư phụng chỉ, dẫn Lưu Tiệp và Bà nh Như Trạch đến há»i tra. Việc là m cá»§a hai ngưá»i bút tÃch rõ rà ng, không còn chối cãi được nữa, nên hai ngưá»i buá»™c lòng phải láºp tá» cung trạng, khai thiệt đầu Ä‘uôi.
Tòa Tam pháp truyá»n quân Ä‘em hai ngưá»i giam lại, rồi dâng tá» lên Thiên tá» xin xá» tá».
Vua Thà nh Tôn xem xong, phán:
- Hãy đợi đem gia quyến tội nhân đến rồi cùng đem ra xỠtỠmột lượt.
Vua phán dứt lá»i rồi bãi triá»u di giá hồi cung. Hôm sau, khi vua Thà nh Tôn lâm triá»u, quan Công bố quỳ tâu:
- Hạ thần đã phụng mạng xây cất xong phủ cho Trung hiếu vương rồi, xin lịnh trên chỉ định.
Vua Thà nh Tôn liá»n truyá»n lịnh cho Tòa Khâm thiên giám chá»n ngà y tốt má»i Trung hiếu vương nháºp phá»§, và xuất ra tám chục muôn lượng bạc để sắm đồ dùng trong phá»§.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa mừng rỡ, vội bước ra quỳ lạy tạ ơn.
Cách Ãt hôm sau, Trung hiếu vương dá»n vá» phá»§ má»›i, các quan triá»u thần đến chúc mừng rất đông . Quang cảnh ấy vô cùng náo nhiệt, nà o yến tiệc suốt ngà y, nà o pháo nổ liên thinh.
Khi mãn tiệc, các quan từ giã ra vá» hết, chỉ còn trong phá»§ rá»™ng thênh thang mà chỉ có ba ngưá»i cùng Ãt tên gia tướng hầu hạ, khiến Doãn Phu nhÆ¡n cảm thấy buồn teo, nhưng nhá» có Vệ Dõng Nga và Lan Äà i qua lại chuyện trò nên phu nhÆ¡n cÅ©ng đở buồn phần nà o.
Ngà y kia, Mạnh SÄ© Nguyên sai ngưá»i vá» rước gia quyến nay đã đến kinh sư, Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa hay tin mừng quá, láºp tức hối gia tướng thắng ngá»±a cỡi qua thăm.
Äến nÆ¡i, thấy Mạnh Gia Linh ra táºn bên ngoà i rước và o.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nói với Mạnh Sĩ Nguyên:
- Xin nhạc phụ cho má»i nhạc mẫu ra cho tiện tế lạy chà o.
Mạnh Sĩ Nguyên nói:
- Nay tiện nữ đã tạ thế , đâu dám là m phiá»n đến hiá»n tế như váºy.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nói:
- Xin nhạc phụ chá»› ngại, nếu nhạc mẫu chẳng chịu ra thì tiện tế xin phép và o trong là m lá»… váºy.
Mạnh Sĩ Nguyên nói:
- Nếu hiá»n tế đã có tình như váºy thì để ta và o bảo ná»™i nhÆ¡n ta ra cho.
Mạnh SÄ© Nguyên nói rồi vá»™i bước và o trong, nhưng chẳng dè lúc nãy giá» Hà n Phu nhÆ¡n đứng nấp sau bình phong trá»™m nghe cáºu chuyện. Khi thấy Mạnh SÄ© Nguyên và o, bà ta ứa nước mắt, nói:
- Con gái tôi đã không còn nữa, nếu tôi ra đó thấy rể lại cà ng thêm tủi lòng , thà rằng đừng ra thì hơn.
Mạnh Sĩ Nguyên nói:
- Bấy lâu nay chà ng vẫn nghÄ© đến tình cÅ© nghÄ©a xưa nên cứ qua lại thăm viếng hoà i, váºy phu nhÆ¡n cÅ©ng nên ra đó cho ngưá»i là m lá»… má»›i phải lẽ.
Cực chẳng đã, Hà n Phu nhơn phải theo Mạnh Sĩ Nguyên bước ra rồi sụt sùi nói với Thiếu Hoa:
- Tiện nữ phước bạc sá»›m lánh cõi Ä‘á»i, ngà y nay hiá»n tế cư xá» trá»n tình như váºy khiến già nà y cà ng thêm chua xót.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa bèn nhắc hai chiếc ghế má»i vợ chồng Mạnh SÄ© Nguyên ngồi rồi khép nép lạy. Mạnh SÄ© Nguyên liá»n bước tá»›i đỡ dáºy, truyá»n gia nhÆ¡n dá»n tiệc đãi Thiếu Hoa.
Ba ngưá»i Ä‘ang ăn uống, Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa đứng dáºy há»i Hà n Phu nhÆ¡n :
- Tiện tế được nhạc phụ thuáºt lại cho biết rằng trước kia lịnh viên có há»a má»™t bức chân dung để lại, chẳng hay nhạc mẫu có Ä‘em theo ra đây không?
Hà n Phu nhơn nói:
- Bức chân dung ấy không lúc nà o ta rá»i ra được, hôm nay ta có Ä‘em theo đây.
Thiếu Hoa nói:
- Nếu váºy, xin nhạc phụ hãy vui lòng cho tiện tế xem tưá»ng.
Hà n Phu nhÆ¡n liá»n sai nữ tỳ Ä‘i lấy bức chân dung Mạnh Lệ Quân Ä‘em ra treo lên vách . Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa vừa bước lại xem qua thì ngạc nhiên không Ãt, chà ng nói:
- Lạ tháºt! Gương mặt nà y đối vá»›i tôi hình như quen lắm.
Lúc ấy ná»™i nhà Mạnh SÄ© Nguyên Ä‘á»u nÃn lặng, không ai thốt nữa lá»i. Thiếu Hoa tiếp tục Ä‘á»c mấy câu thÆ¡ dưới bức chân dung rồi lên tiếng há»i:
- Thưa, mấy câu thơ nà y có phải do lệnh viên viết không?
Mạnh Sĩ Nguyên đáp:
- Phải đấy! ChÃnh là bút tÃch cá»§a tiện nữ đó.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nói :
- Cứ xem mấy câu thÆ¡ nà y thì lịnh viên trốn chứ chưa chết, chẳng hay ngưá»i gieo mình xuống sông khi trước là ai ?
Mạnh SÄ© Nguyên nghe há»i, liá»n truyá»n nữ tỳ lui ra hết rồi thuáºt lại rõ đầu Ä‘uôi cho chà ng nghe việc Mạnh Lệ Quân trốn Ä‘i và đem nà ng Tô Yến Tuyết trá hôn.
Hoà ng Phủ Tuyết Hoa nge xong mừng lắm, nói :
- Lịnh viên chưa chết và hiện còn trốn tránh ở ngoà i, cớ sao lâu nay nhạc phụ không nói thiệt cho con biết.
Mạnh Sĩ Nguyên nói :
- Vì trước kia giữa triá»u đình ta tâu rằng tiện nữ chết, vì váºy nếu láºu ra, tất nhiên mang tá»™i khà quân.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nói :
- Lịnh viên chưa chết thì thế nà o mai đây con cÅ©ng trao ấn từ quan quyết Ä‘i tìm táºn chân trá»i góc bể cho gặp mặt má»›i thá»a dạ .
Mạnh Sĩ Nguyên thở dà i nói :
- Hiá»n tế nghÄ© sai rồi ! Từ ngà y hiá»n tế bình được giặc Phiên, cứu thân phụ vá» triá»u và được phong vương tước đến nay, khắp trong dân gian ai mà không hay biết. Nếu tiện nữ còn sống tất nhiên xuất hiện rồi, chá»› còn trốn tránh là m gì nữa.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa vẫn cả quyết :
- Con tin tưởng trá»i cao có mắt, bao giá» lại phụ ngưá»i ngay, con chắc lệnh viên hãy còn sống và hiện còn lưu lạc phương ngoà i. HÆ¡n nữa cứ xem tướng mạo cá»§a nà ng thì tháºt không phải là hạng ngưá»i yểu tướng. Nhưng còn nà ng Tô Yến Tuyết con chưa rõ là ai, sao nà ng lại giấu dao trong mình hà nh thÃch Lưu Khuê BÃch rồi lại gieo mình xuống sông ?
Mạnh SÄ© Nguyên bèn Ä‘em hết lai lịch cá»§a Tô Yến Tuyết thuáºt lại cho Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa nghe.
Thiếu Hoa nghe xong lấy là m lạ, há»i :
- Nếu váºy Tô Yến Tuyết vốn con nhà thưá»ng dân may ra được kết duyên cùng Lưu Khuê BÃch đã vinh dá»± lắm rồi. Thế mà nà ng lại quyết liá»u thân không thèm sang cả ngôi cao, quyết để lại tiếng thÆ¡m cho lịnh viên và cÅ©ng báo thù cho con nữa. Sá»± hy sinh cao cả cá»§a nà ng là m sao con dám là m ngÆ¡ Ä‘i được. Váºy chẳng hay nà ng có bà con anh em gì không ?
Mạnh Sĩ Nguyên đáp :
- Nà ng không có chị em gì hết, chỉ có má»™t bà mẹ là Tô Äại nương hiện ở vá»›i ná»™i nhÆ¡n tôi đây.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nói :
- Thế thì xin nhạc mẫu hãy cho má»i Tô Äại nương ra đây đặng cho tiện tế tạ lá»… ngưá»i.
Mạnh Sĩ Nguyên nói :
- Tô Äại Nương vốn kẻ thưá»ng dân, bao giá» lại dám nháºn lá»… cá»§a hiá»n tế.
Thiếu Hoa nói :
- ÄÆ°á»£c rồi, để tôi Ä‘i má»i ngưá»i cho.
Vừa nói, Mạnh Gia Linh vừa bước và o trong. Chẳng dè lúc ấy Tô Äại nương rình nghe rõ má»i việc, nên vừa trông thấy Mạnh Gia Linh, bà ta đón lại nói:
- Tháºt Trung hiếu vương có lòng tá» tế quá. Nhưng tôi đây là báºc thấp hèn, chắc không dám ra đó tiếp kiến đâu.
Mạnh Gia Linh nói:
- Trung hiếu vương ngưá»i đã quyết tÃnh như váºy, xin Äại nương chá»› nên từ chối.
Cá»±c chẳng đã, Tô Äại nương khép nép theo chân Mạnh Gia Linh bước ra. Vợ chồng Mạnh SÄ© Nguyên kéo ghế má»i ngồi và thuáºt lại mấy lá»i cá»§a Thiếu Hoa cho Tô Äại nương nghe.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa bước tới lễ phép nói:
- Lịnh viên đã vì tôi mà thá»§ tiết thì ngưá»i đương nhiên là nhạc mẫu cá»§a tôi rồi.
Nói xong, cúi xuống lạy, Tô Äại nương láºt Ä‘áºt đõ dáºy rồi má»i ngưá»i cùng ngồi.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa há»i Tô Äại Nương:
- Lưu Khuê BÃch là kẻ già u có quyá»n cao chức trá»ng, nhưng có sao lịnh viên lại không bằng lòng kết duyên, ngưá»i có được biết rõ không?
Tô Äại nương nói:
- Tháºt tình việc ấy tôi cÅ©ng không rõ. Chỉ vì trước kia ngà i đến thi bắn, tiện nữ có khen ngà i là ngưá»i quý tướng và giáºn Lưu Khuê BÃch không biết tá»± lượng nên tranh hôn, và khi Mạnh Tiểu thÆ¡ trốn Ä‘i có viết thư để lại cáºy tiện nữ thay thế thì tiện nữ khóc than cứ nhắc đến ngà i, cho là ngưá»i quý tướng , thế nà o sau nà y ngà i cÅ©ng có thể báo thù nhà được, nên quyết má»™t lòng không chịu kết duyên cùng Lưu Khuê BÃch. Nhưng vì tôi thá» Æ¡n sâu cá»§a há» Mạnh nên cố tình ép tiện nữ, chẳng dè lại xảy ra nông ná»—i, thiệt quả là tôi vô phước lắm.
Tô Äại Nưong nói đến đây, hai hà ng nước mắt tuôn xuống ròng ròng. Kế đó gia nhÆ¡n dá»n tiệc lên, má»i ngưá»i ăn uống. Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa lại há»i Tô Äại nương :
- Chẳng hay nhạc mẫu còn có bà con thân thÃch nà o nữa không?
Tô Äại nương liá»n Ä‘em hết việc mình tố trần cho Thiếu Hoa biết.
Thiếu Hoa nói:
- Nay tiện tế nguyện để tang cho lịnh viên ba năm sau sẽ cưới má»™t tiểu thiếp; vì váºy nên hiện giá» bên nhà tôi thiếu ngưá»i coi sóc, thân mẫu tôi trông nom vất vả, thế thì tiện đây, tiện tế xin má»i nhạc mẫu vỠđó để cho tiện tế phụng sá»± cho tròn chữ hiếu và giúp đỡ cùng thân mẫu tôi.
Mạnh Sĩ Nguyên nói:
- Hiá»n tế tÃnh như váºy, tháºt là phải lẽ .
Hà n Phu nhơn cũng xen và o nói:
- Nếu váºy thì mai đây Äại nương phải lo thu xếp đồ đạc rồi tôi sẽ sai ngưá»i đưa qua Vương Phá»§.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa mừng rỡ há»i Hà n phu nhÆ¡n :
- Tiện tế bấy lâu vẫn có lòng ái má»™ bức chân dung cá»§a lịnh viên lắm, váºy nay xin nhạc mẫu cho tiện tế Ä‘em vá» treo trong phòng cho trá»n niá»m chồng vợ.
Hà n Phu nhơn nói:
- Bức chân dung cá»§a tiện nữ, già không khi nà o xa rá»i nữa bước. Nếu nay hiá»n tế muốn thì để tôi mướn há»a thêm má»™t bức khác, còn bức nà y chÃnh tay tiện nữ há»a thì để cho già hôm sá»›m được gần.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nói:
- Tiện tế được trông thấy bức chân dung nà y chẳng khác nà o trông thấy lịnh viên trước mắt, còn bức nà o khác chắc tiện tế không được vui lòng.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa năn nỉ hết lá»i, nhưng Hà n Phu nhÆ¡n nhất quyết không chịu lìa di váºt cá»§a con gái mình. Mạnh SÄ© Nguyên thấy váºy, dịu giá»ng khuyên Hà n Phu nhÆ¡n :
- Nếu phu nhÆ¡n không Ä‘em ra đây cho hiá»n tế xem thì thôi, chá»› đã Ä‘em ra đây rồi thì phải giao cho hiá»n tế má»›i phải lẽ. Phu nhÆ¡n cứ việc cho hiá»n tế Ä‘i rồi sau nà y hiá»n tế sẽ mướn thợ khéo vẽ má»™t bức khác cho phu nhÆ¡n.
Cực chẳng đã, Hà n Phu nhơn phải bảo nữ tỳ lấy bức chân dung của Mạnh Lệ Quân trao cho Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa tiếp lấy rồi quay qua nói vá»›i Tô Äại nương:
- Xin nhạc mẫu hãy sá»a soạn, sáng mai tiện tế sẽ sai gia tướng Ä‘em kiệu qua đây rước vá».
Tô Äại nương nói:
- Ngưá»i đã có lòng tưởng đến tôi như váºy, tôi xin vâng mạng.
Rồi Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa bái từ, lên ngá»±a vá» phá»§. VỠđến nhà , chà ng Ä‘em hết đầu Ä‘uôi má»i việc thuáºt lại cho ná»™i nhà nghe.
Hoà ng Phá»§ KÃnh nói:
- Tô Yến Tuyết quả con ngưá»i tiết liệt trên Ä‘á»i Ãt có váºy. Nà ng cÅ©ng có con mắt tinh Ä‘á»i nên má»›i trông qua đã biết há» Hoà ng Phá»§ ta sau nà y thế nà o cÅ©ng thá»±c hiện trung nghÄ©a, nên nà ng quyết má»™t lòng hy sinh. Váºy thì sau nà y ta nên dùng háºu lá»… để Ä‘em linh hồn nà ng và o tổ miếu để Ä‘á»n đáp lại tấm thịnh tình ấy. Còn dâu hiá»n cá»§a ta! Mạnh Lệ Quân trốn Ä‘i, nhưng ta e ngà y nay không còn trên dương thế nà y nữa !
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nói :
- Con thiết tưởng ngưá»i hiá»n bao giá» cÅ©ng gặp là nh, con chắc nà ng chưa chết đâu, nhưng chắc chắn nà ng bị việc chi ngăn trở nên chưa chết đâu, nhưng chắc chắn nà ng bị việc chi ngăn trở nên chưa có Ä‘iá»u kiện vỠđó thôi. Lúc nà y Ä‘ang tiết đông thiên giá buốt, váºy để qua xuân con sẽ dâng biểu từ quan ra Ä‘i tìm nà ng cho kỳ được má»›i nghe.
Hoà ng Phá»§ KÃnh và Doãn Phu nhÆ¡n thấy con mình quá si tình, bèn kiếm lá»i khuyên giải rồi bảo Ä‘em trao bức chân dung Mạnh Lệ Quân lên xem.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa vâng lá»i, và o lấy bức chân dung nà ng Ä‘em ra treo lên vách. Doãn Phu nhÆ¡n vừa trông thấy dung mạo Mạnh Lệ Quân thì giá»±t mình nói :
- Ta không ngỠdâu của ta lại quá xinh đẹp như vầy !
Hoà ng Phá»§ KÃnh nói :
- Ủa, lạ nà y. Sao dâu ta lại giống Lệ Thừa tướng đến thế cơ ! Thôi đúng là Lệ Thừa tướng rồi đây mà !
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nói :
- Hèn chi lúc con mới xem qua đã cảm thấy quen quen . Và mấy hà ng chcữ dưới đây, trông giống hệt tuồng chữ của Lệ ân sư.
Hoà ng Phá»§ KÃnh nói :
- Ừ, phải rồi ! Lệ Thừa tướng tên Quân Ngá»c, nếu bá» chữ Ngá»c Ä‘i thì còn hai chữ Lệ Quân chứ gì ! Quả nhiên là Mạnh Lệ Quân giả trang rồi, nên ngưá»i đối đãi vá»›i ta rất tá» tế.
Nghe mấy lá»i, Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa má»›i tỉnh ngá»™, chà ng nói :
- Äúng đấy ! Hèn chi Thừa tướng đối đãi vá»›i con rất táºn tình. Má»—i khi con đến thì nét mặt ngưá»i tươi như hoa, lại cầm lại uống rượu chuyện trò, ngưá»i lại thưá»ng đến thăm con rất háºu. Rõ rà ng là nghÄ©a vợ chồng nên má»›i quá thân máºt đến thế.
Doãn Phu nhơn nghe nói mừng quá, nói :
- Bởi váºy cho nên trước kia nà ng hết lòng bảo tấu khiến ngà y nay chúng ta được sum hiệp và là m đến tướng vương, quả nà ng là ân nhân cá»§a ta đó. Nhưng chẳng biết lý do gì nà ng lại không chịu cải trang đặng là m lá»… thà nh hôn cho rồi.
Hoà ng Phá»§ KÃnh nói :
- Việc nà y ta không thể hiểu nổi, nhưng có má»™t Ä‘iá»u tháºt đáng cho ta quả quyết lắm, xét Lệ Thừa tướng má»›i mưá»i bảy tuổi đã Ä‘áºu tam nguyên rồi lên là m đến chức Thừa tướng thì chắc báºc thưá»ng nhÆ¡n không thể có. Nhưng sao lâu nay ta chẳng thấy bà con nà o cá»§a ngưá»i đến viếng thăm cả ?
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa bấm trán suy nghÄ© hồi lâu rồi báºt cưá»i ngất lên, nói :
- Ôi thôi ! Mình Ä‘oán lầm rồi ! Bây giá» con má»›i nhá»› ra Lệ ân sư đã có vợ và vợ chồng ngưá»i tương đắc lắm, nếu ngưá»i là hạng nữ lưu thì là m sao dám cưới vợ !
Doãn Phu nhÆ¡n nghe Thiếu Hoa nói, bà ngẫm nghÄ© hồi lâu cÅ©ng báºt cưá»i nói :
- Phải rồi, khi trước tôi có nghe Lệ Thừa tướng tánh hay vui vẻ thưá»ng trá»ng giởn vá»›i vợ luôn, vợ chồng ngưá»i đầm ấm lắm. Thôi, thế là chúng ta bà n luáºn sai rồi !
Hoà ng Phá»§ KÃnh lắc đầu nói :
- Theo ta thì vô cùng nghi hoặc, vì nếu không phải nà ng sao gương mặt và tuồng chữ Ä‘á»u giống nhau ? Nếu không phải nà ng thì sao lại giống hệt đến thế !
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nói :
- Dầu cho có quả tháºt là nà ng Ä‘i nữa cÅ©ng không dám tìm hiểu, vì hiện ngưá»i Ä‘ang là m Hữu Thừa tướng đứng đầu trăm quan, con đây chÃnh là môn sanh cá»§a ngưá»i, nếu nói ra mà ngưá»i không phải là Mạnh Tiểu thÆ¡, ắt phải tá»™i khi dá»… đại thần, không dá»… đâu. Váºy thì nếu quả nà ng thì cứ để tá»± ý nà ng cải trang chứ nhứt thiết không dám đá động đến.
Hoà ng Phá»§ KÃnh nói :
- Con nói phải lắm, nhưng con hãy xem bức chân dung nà ng treo trong phòng rồi giả ý má»i Thừa tướng sang chÆ¡i, nếu quả Lệ Thừa tướng là nà ng thì là m gì cÅ©ng có sá»± ngạc nhiên , chừng ấy con liệu lá»i dò há»i má»›i được.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa cho là kế hay và hứa sẽ vâng theo.
Lá»i bình :
- Ná»n lá»… giáo à Äông xưa rà ng buá»™c nam nữ không có quyá»n tá»± do chá»n lá»±a. Trai lá»›n lên, khi cha mẹ thấy chá»— nà o xứng đáng, nghÄ©a là môn đăng há»™ đối thì đến cầu thân, còn con gái thì cha mẹ đặt đâu phải ngồi đó vì các cụ các bà quan niệm rằng trẻ thÆ¡ lá»›n lên lòng dạ bồng bá»™t không biết suy sâu nghÄ© kỹ, nếu để cho chúng lá»±a chá»n , tá»± do kết hôn sẽ không khá»i lâm và o tình trạng hứng nhứt thá»i rồi bá» nhau dá»… dà ng như việc thay xiêm đổi áo. Quan niệm nà y không phải là không có chá»— đúng, vì là m thân con gái như má»™t kiếp hoa chóng nở, chóng tà n, cái duyên chỉ có giá trị má»™t thá»i gian ngắn, không khéo sẽ bị những anh chà ng sở khanh lưá»ng gạt để rồi phải uất háºn mãn kiếp.
Tuy nhiên, các ông bà thưá»ng lại không để ý đến đôi lứa, không thèm để ý đến tâm trạng, tư tưởng cá»§a hai trẻ có hợp lý tưởng hay không, mà chỉ căn cứ và o đương môn đối há»™ , thà nh thá» có nhiá»u cặp vợ chồng không xứng , bắt buá»™c chúng phải ăn Ä‘á»i ở kiếp vá»›i nhau trong lúc chúng không thÃch, tháºt là đau khổ.
Bởi quan niệm gái mưá»i hai bến nước đục trong phải chịu, nên khi hai chà ng công tỠđến nhà há» Mạnh thi tiá»…n tranh hôn. Mạnh Lệ Quân không cần ra xem tà i mạo cá»§a hai ngưá»i là m gì, đến ná»—i sau khi nháºn sÃnh lá»… hứa hôn rồi mà đôi trai gái vẫn không thấy mặt nhau. Thế thì khi Mạnh Lệ Quân ra Ä‘i không phải vì yêu chà ng Thiếu Hoa, mà chỉ vì nghÄ©a vụ cá»§a ngưá»i con gái phải váºy! Ta có thể nói nà ng bắt đầu tÆ¡ tưởng đến Thiếu Hoa từ khi nà ng đến chùa thấy bút tÃch cá»§a chà ng, tâm lý ngưá»i con gái nà o lại không tham tà i, phương chi Mạnh Lệ Quân cÅ©ng là báºc văn chương lá»—i lạc thì là m sao nà ng chẳng cảm thông nhau trên văn từ cú pháp.
Còn Thiếu Hoa , trải qua thá»i gian lưu lạc, chà ng chỉ cảm vì tấm lòng trinh liệt cá»§a Mạnh Lệ Quân thôi, mãi đến khi nà ng thấy bức chân dung nà ng đẹp quá má»›i bắt đầu yêu tha thiết , vì váºy lúc gặp Lưu Yến Ngá»c chà ng sẵn sà ng trao đổi quả tim và ng.
|

23-09-2008, 08:08 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Năm Mươi
Tô Äại nương nÆ¡i Hoà ng Phá»§ an thân
Cố Phu nhơn bị giam trong ngục thất
Tối hôm ấy, Hoà ng Phủ Thiếu Hoa treo bức chân dung của Mạnh Lệ Quân trên vách trong thơ phòng, dưới có để một bà n hương án đèn nhang rực rỡ rồi rót trà dâng cung.
Chà ng cất tiếng than :
“Tiểu thÆ¡ ôi! Tiểu thÆ¡ thất lạc nÆ¡i nà o, sao không vỠđây, để cho tôi ngà y đêm thê thảm! Không biết đến bao giỠđôi ta má»›i đặng tương phùng!â€
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa than dứt lá»i, đôi dòng lệ tuôn trà o như suối đổ, chà ng đứng ngẩn ngÆ¡ nhìn chân dung cá»§a Mạnh Lệ Quân hồi lâu rồi cất tiếng ngâm:
“ Băng tâm bất thú tỠchâu tuôn,
“ Tự thế lưu đồ tự tả chơn,
“ Tú tịnh tố nga truyá»n diệu ý,
“ Trừng chanh thu thủy nghĩ phấn hương,
“ Ngưng mâu tà đại sâu trung sắc,
“ Phất ngạch tương mai túy háºu xuân,
“ Loan đà i lám phong lui bá»™i váºn,
“ Bán thưá»ng khinh võ khước toà n thân » .
Ngâm xong, Thiếu Hoa lấy giấy chép bà i thÆ¡ ấy Ä‘em dán và o má»™t bên bức há»a rồi ngồi suy nghÄ© vẩn vÆ¡ cho đến canh hai. Thình lình chà ng thở dải rồi cất tiếng than :
« Trá»i Æ¡i ! Ta cảm thấy ta bị cô đơn nhất trần Ä‘á»i. Váºy đêm nay ta phải ôm bức ảnh nà y ngá»§ chung má»™t giưá»ng và cứ xem như đã được hân hạnh chung chăn gối vá»›i nà ng. »
Nói rồi chà ng lấy bức chân dung cuốn lại, Ä‘oạn cởi áo leo lên giưá»ng ôm ngá»§ cho đến sáng.
Hôm sau thức dáºy, bầu trá»i u ám, gió bấc từ ngoà i thổi tạt và o phòng, chà ng cảm thấy lạnh buốt xương. Thiếu Hoa vừa bước xuống giưá»ng, xảy nữ tỳ chạy và o báo :
- Có Thừa tướng Lệ Minh ÄÆ°á»ng đến.
Thiếu Hoa vá»™i mặc áo bước ra nghinh tiếp và o Ngân An Ä‘iện rồi hối gia tướng pha trà bưng lên. Vì hôm nay trá»i trở lạnh bất giá» nên Lệ Minh ÄÆ°á»ng mặc má»™t chiếc Ä‘iêu thá» bà o, bên ngoà i còn choà ng thêm má»™t cái áo lông, tuy thế vẫn không chống nổi vá»›i khà lạnh.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng xuýt xoa nói :
- Hôm nay sao trá»i lạnh quá, tôi mặc những hai cái áo mà còn cảm thấy tê cả ngưá»i.
Thiếu Hoa nói :
- Vì ở đây trống trải quá, xin má»i ân sư và o thÆ¡ phòng cho ấm.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng gáºt đầu rồi theo gót Thiếu Hoa bước thẳng và o thÆ¡ phòng.
Vừa bước và o, Lệ Minh ÄÆ°á»ng đã thấy bức chân dung cá»§a mình treo trên vách, nà ng biết ngay Thiếu Hoa muốn thá» mình nên nghÄ© thầm:
“Ta đoán không sai. Thế nà o thân mẫu ta vỠkinh cũng đem bức chân dung tặng cho chà ng ».
NghÄ© rồi, Lệ Minh ÄÆ°á»ng ung dung bước tá»›i trước bức há»a cất tiếng khen :
- Bức há»a nà y vẽ khéo quá, thoạt giống như ngưá»i tháºt váºy.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa xét không thấy Lệ Minh ÄÆ°á»ng có vẻ gì ngạc nhiên cả, lại nói má»™t cávch tá»± nhiên. Chà ng thầm nghÄ©:
“Thế thì may cho ta đấy, chứ nếu đã nói ra Ä‘iá»u gì, chắc đắc tá»™i vá»›i ân sư lắmâ€
Thiếu Hoa đáp:
- Thưa phải đấy, bức chân dung nà y giống như ngưá»i tháºt, không sai má»™t đưá»ng nét nà o cả.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng lắc đầu:
- Tôi không tin . Có lẽ nà o trên thế gian nà y lại có ngưá»i đẹp đến thế?
Thiếu Hoa nghe nói động lòng ứa nước mắt đáp:
- Äây chÃnh là bức chân dung cá»§a vong thê tôi tên là Mạnh Lệ Quân đó ân sư ôi!
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nói:
- Chắc bức chân dung nà y do nà ng vẽ ra phải không?
Thiếu Hoa gáºt đầu đáp:
- Thưa, cả đến mấy câu thÆ¡ phÃa dưới cÅ©ng do nà ng viết ra nữa đấy.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng tắc lưỡi khen:
- Nếu váºy quả là má»™t thiếu nữ tà i mạo kiêm toà n, thế gian Ãt có váºy!
Thiếu Hoa lấu khăn lau nước mắt đáp:
- Kẻ môn sanh nà y tháºt là vô phước nên ngà y nay bóng hình còn đó mà ngưá»i thì biệt tăm, nên cà ng nghÄ© cà ng chua xót can trưá»ng.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng xem qua mấy câu thÆ¡ rồi giả vá» suy nghÄ© hồi lâu miá»› nói:
- Cứ theo ý tứ trong bà i thÆ¡ nà y thì Mạnh Lệ Quân quyết chà trốn Ä‘i láºp công danh. Quả váºy thì tôn nhạc phụ phạm tá»™i khi quân rồi. Thế khi trước, ngưá»i gieo mình xuống sông là ai váºy?
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa liá»n thuáºt rõ má»i việc cho Lệ Minh ÄÆ°á»ng nghe. Lệ Minh ÄÆ°á»ng giả vá» khuyên giải:
- Theo tôi nghÄ© thì má»™t ngưá»i con gái đã có chà khà như váºy không thể nà o bị thiệt hại đến tánh mạng đâu. Thế nà o và i năm nữa đây, vợ chồng cÅ©ng đặng trùng phùng, xin niên huynh chá»› nhá»c lòng lo ngại.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nói:
- Tôi định qua Xuân sang năm đây sẽ dâng biểu từ quan để phiêu lưu khắp chốn giang hồ, đến táºn chân trá»i góc biển tìm cho được nà ng má»›i thôi.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nghe nói động lòng thương xót liá»n khuyên giải:
- Sao niên huynh lại nghÄ© váºy? Äấng tu mi như niên huynh thì trên phải chá»n chữ trung, dưới cho tròn chữ hiếu, chá»› chẳng lẽ vì má»™t ngưá»i đà n bà đà nh bá» bổn pháºn là m trai sao? May mà niên huynh nói vá»›i tôi mấy lá»i chá»› rá»§i thổ lá»™ ra ngoà i, tránh sao cho khá»i tiếng Ä‘á»i cưá»i chê!
Thiếu Hoa nói:
- Ân sư dạy những lá»i châu ngá»c tôi rất cảm Æ¡n, song tôi thiết nghÄ© phà m con ngưá»i ở Ä‘á»i trung, hiếu, tình Ä‘á»u phải giữ cho vẹn toà n má»›i phải, nếu sÆ¡ suất Ä‘i má»™t, lòng tôi không an.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng lại khuyên :
- Mạnh Lệ Quân vốn ngưá»i thao lược, thiết tưởng niên huynh cÅ©ng khó mà nhìn thấy mặt nà ng được. Vả chăng nà ng đã quyết không đà nh phụ nghÄ©a rồi đây nà ng sẽ tìm đến vá»›i niên huynh, chá»› hà tất niên huynh phải nhá»c lòng tìm kiếm. Niên huynh hãy tin lá»i tôi Ä‘i và kết quả sẽ thấy lá»i bà n cá»§a tôi là đúng.
Thiếu Hoa nói:
- Nếu may đặng như lá»i ân sư thì hạnh phúc cho kẻ môn sanh nà y biết bao.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nói:
- Niên huynh cứ yên tâm, ông xanh kia có mắt , thế nà o cÅ©ng chiá»u lòng ngưá»i chá»› không can chi đâu mà sợ.
Nói dứt lá»i, Lệ Minh ÄÆ°á»ng cáo từ lên kiệu trở vá» phá»§.
Khi Lệ Minh ÄÆ°á»ng vá» rồi, Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa vá»™i vã ra háºu đưá»ng thuáºt lại việc gặp gỡ Lệ Minh ÄÆ°á»ng cho song thân hay, Hoà ng Phá»§ KÃnh và Doãn Phu nhÆ¡n Ä‘á»u cho lá»i phân giải cá»§a Lệ Minh ÄÆ°á»ng là phải.
Sau đó, Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa sai gia tướng Ä‘em kiệu qua Mạnh phá»§ rước Tô Äại nương.
Khi kiệu vỠđến, vợ chồng Hoà ng Phá»§ KÃnh và Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa ra táºn bên ngoà i nghinh tiếp Tô Äại nương và o rồi bà y tiệc ăn mừng.
Từ đó, bao nhiêu công việc trong phá»§ Ä‘á»u giao phó cho má»™t tay Tô Äại nương đảm đương.
Còn Lệ Minh ÄÆ°á»ng, khi vỠđến phá»§ , láºp tức thuáºt lại việc gặp gỡ Thiếu Hoa hôm nay, thuáºt rõ mấy ứng đáp cá»§a mình cho Tố Hoa nghe.
Tố Hoa khen:
- Tiểu thÆ¡ quả có tà i ứng biến, nếu không thì láºu sá»± rồi.
Hai ngưá»i Ä‘ang trò chuyện , xảy thấy nữ tỳ và o báo:
- Có Cừu Cá» nhÆ¡n ở Quà Châu má»›i đến. Lão gia dạy và o má»i ngà i ra tiếp kiến.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng vá»™i đứng dáºy ra ngay ( Nguyên con gái cá»§a Lương Giám tên Äan Hoa gả cho Cừu Huệ Lâm đã thi đỗ Cá» nhÆ¡n, cha là Cừu Tăng Vinh đã tạ thế, mẹ là Bồ thị. Vì năm trước đến kỳ đại lục tuần cho Thái Háºu, triá»u đình má»›i mở khoa thi. Cừu Huệ Lâm má»›i đến kinh thi Há»™i. Năm ấy, tuổi chà ng đã hai mươi lăm, tà i há»c Ãt ngưá»i sánh kịp).
Khi Lệ Minh ÄÆ°á»ng ra tiếp rước, cả hai ân cần chà o há»i nhau rồi ngồi ngang nhau uống trà .
Cừu Huệ Lâm thấy Lệ Minh ÄÆ°á»ng còn nhá» tuổi mà đã là m quan to thì trong lòng không phục, cho rằng chà ng gặp may mắn được váºy mà thôi chứ chẳng phải tà i cán gì.
Má»™t lát sau, gia nhÆ¡n dá»n tiệc lên, cả nhà và o bà n ăn uống. Lương Giám thấy hôm nay con rể đông đủ, trong lòng vui như mở há»™i, tiệc rượu vui say mãi đến canh hai má»›i tan.
Mãn tiệc rồi, Lương Giám sai gia nhân đưa Cừu Huệ Lâm và o phòng riêng an nghỉ.
Sáng hôm sau, Cừu Huệ Lâm đem một xấp quyển văn yêu cầu Lương Giám chấm dùm. Lương Giám xem qua mừng rỡ, nói:
- Sức há»c cá»§a hiá»n tế đến hôm nay thấy tiến bá»™ nhiá»u lắm , nếu hiá»n tế ráng đôi chút nữa, chắc chắn sẽ trở thà nh má»™t đấng kỳ tà i đấy.
Cừu Huệ Lâm nói:
- Sở dÄ© tiện tế đến kinh sá»›m như vầy là cố ý nhá» nhạc phụ táºm rèn thêm.
Lương Giám nói:
- Nay ta đã già cả lá» lệch, váºy hiá»n tế có Ä‘iá»u chi không thông suốt, hãy nhá» vả Lệ Minh ÄÆ°á»ng thì hay hÆ¡n.
Cừu Huệ Lâm nói:
- Nhạc phụ là báºc lão thà nh, còn Lệ Minh ÄÆ°á»ng còn măng trẻ, chỉ gặp may mắn nên danh , chứ là m sao bì nổi nhạc phụ.
Lương Giám cưá»i, nói:
- Hiá»n tế lầm rồi! Lệ Minh ÄÆ°á»ng quả tháºt là má»™t báºc thiên tà i, khi trước là m ở tòa Hà n lâm , má»i ngưá»i thảy Ä‘á»u kÃnh phục gá»i là Phi hổ tướng quân đó. Vì váºy, chẳng những ta đây già cả không bì kịp mà cả bá quan triá»u thần cÅ©ng phải khâm phục, cho nên các thi văn thưá»ng gởi đến nhá» ngưá»i chấm dùm. Hiá»n tế chá»› nên vá»™i khinh ngưá»i như thế.
Cừu Huệ Lâm nghe nói rõ, vội thưa:
- Nói váºy thì Lệ Minh ÄÆ°á»ng quà là má»™t nhà bác há»c uyên thâm, nhưng ngưá»i hãy còn nhá» tuổi mà là m quan to thế tất có tánh kiêu căng, chắc ngưá»i không chỉ dạy cho hiá»n tế đâu.
Lương Giám nói:
- Lệ Minh ÄÆ°á»ng vốn là ngưòi khiêm cung lá»… phép, bất cứ ai nhá» cáºy việc chi cÅ©ng hết lòng giúp đỡ, hiá»n tế chá»› nên nghi ngại.
Lương Giám nói dứt lá»i đã thấy Lệ Minh ÄÆ°á»ng mặc áo lụa trắng chân mang giầy nhung từ ngoà i lững thững Ä‘i và o. Lương Giám nhìn Lệ Minh ÄÆ°á»ng nói:
- Cừu Huệ Lâm đây có nghe tà i há»c cá»§a hiá»n tế nên má»›i Ä‘em mấy quyển văn đến đây có ý nhá» hiá»n tế chấm giùm. Vừa rồi lão có xem qua, thấy nhiá»u Ä‘oạn cÅ©ng thông, văn chương cÅ©ng bóng bẩy nhưng xét cÅ©ng cần phải há»c thêm. Nay Cừu Huệ Lâm muốn nhá» hiá»n tế chỉ thêm nhưng không dám nói, váºy hiá»n tế hãy vui lòng chỉ dạy thêm.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng thưa:
- Xin nhạc phụ chá»› dạy quá lá»i, tiện tế tuổi trẻ tà i sÆ¡ đâu dám múa rìu qua mắt thợ.
Lương Giám nói:
- Việc há»c ccan cứ trên tà i ba chứ tuổi tác có ăn thua gì, mong hiá»n tế hãy vui lòng.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng quay qua nói vá»›i Cừu Huệ Lâm :
- nếu ngưá»i đã có lòng quý tôi thì khi nà o có Ä‘iá»u chi cần há»i, tôi nguyện có bao nhiêu kiến thức xin trình bà y hết.
Cừu Huệ Lâm mừng rỡ nói:
- Nay ngà i đã nháºn lá»i dạy bảo thì tức đạo thầy trò, xin ngà i hãy ngồi cho tôi lạy.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng từ chối không nháºn lá»…, rồi từ đó Lệ Minh ÄÆ°á»ng hết lòng chỉ bảo cho Huệ Lâm nên tấn bá»™ rất nhanh chóng.
Cách và i hôm sau, Khâm sai giải Cố Phu nhơn đến kinh thà nh, khiêng tù xa và o để tại NgỠmôn, nhưng rủi thay gặp lúc bãi chầu, nên quan Hình bộ đem giam và o ngục thất đợi đến sáng hôm sau sẽ tâu lại.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa bấy lâu nay vẫn nhá»› Æ¡n mẹ con Giang Tấn Hỉ cứu mình tại Tiểu Xuân đình và tin chắc thế nà o Khâm sai đến bắt gia quyến há» Lưu cÅ©ng bắt mẹ con Giang Tấn Hỉ nữa, nên chà ng căn dặn quan Hình bá»™ phải báo cho chà ng biết khi thấy gia quyến há» Lưu giải đến kinh. Vì váºy, trước khi giam Cố Phu nhÆ¡n và o ngục thất, quan Hình bá»™ có đến báo cho Thiếu Hoa biết.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa đến NgỠmôn trông thấy chỉ có một mình Cố Phu nhơn , còn mẹ con Giang tấn Hỉ thì trốn thoát rồi nên trong lòng buồn bực vì không được đem vỠnuôi dưỡng để báo đáp ơn sâu.
Sáng hôm ấy Thiên tá» lâm triá»u, quan Hình bá»™ bước ra quì tâu:
- Khâm sai phụng chỉ đến Vân Nam để bắt gia quyến há» Lưu, nhưng đến đó thì bao nhiêu tôi tá»› trong nhà đá»u trốn mất hết, chỉ bắt được má»™t mình Cố Phu nhÆ¡n mà thôi, hiện đã tống giam và o ngục thất, xin bệ hạ liệu định.
Vua Thà nh Tôn phán:
- Việc nà y trẫm đã giao cho tòa Tam Pháp xét xá» rồi. váºy nay đã bắt được Cố Phu nhÆ¡n tồi thì ngà y mai quan Hình bá»™ hãy Ä‘em hết cả nhà Lưu Tiệp và Bà nh Như Trạch ra pháp trưá»ng xá» trảm.
Quan hình bá»™ vâng lịnh lui ra, vua cÅ©ng tuyên bố bãi triá»u.
Thôi Phà n Phụng hay được tin ấy thì kinh hồn lạc phách, vá»™i vã chạy và o gục thất báo tin cho Lưu Tiệp hay. Lưu Tiệp và Bà nh Như Trạch cÅ©ng hoảng vÃa kinh hồn, cứ ngồi than thá» vá»›i nhau mãi.
Lá»i Bình:
- Tuy Tô Yến Tuyết tà i mạo kiêm toà n, so vá»›i hà ng nữ lưu quý tá»™c cÅ©ng không thua sút, nhưng dầu sao nà ng cÅ©ng là con má»™t bà vú, mà ytrong chế độ đương thá»i, địa vị cá»§a nà ng không cho phép nà ng được quyá»n để ý những hạng công tá» như Thiếu Hoa và Khuê BÃch được, nhưng nếu khá» dại Ä‘em lòng trá»™m dấu thầm yêu thì chỉ mang lấy thất bại chốn tình trưá»ng chá»› không Ãch gì.
Tuy nhiên, ở đây Tô Yến Tuyết lại được Thiếu Hoa Ä‘oái tưởng đến, chỉ là trưá»ng hợp đặc biệt trong muôn má»™t mà thôi. Vì nà ng dã Ä‘em thân mình hy sinh cho ná»™i vụ nên Thiếu Hoa dù muốn dù không cÅ©ng không thể bá» nghÄ©a được, thế thì Tô Yến Tuyết đối vá»›i chà ng vì tình, mà Thiếu Hoa lại đáp vá»›i nà ng vì nghÄ©a. Äiá»u may mắn cho Tô Yến Tuyết là trong giá» phút quyên sinh, nà ng lại được má»™t vị Thừa tướng đùm bá»c, cho nên vá» sau đương nhiên nà ng là con má»™t nhà quý tá»™c danh giá, không thể bảo là hạng hạ lưu đê tiện được.
Phá»ng như sau nà y mà Yến Tuyết không phải là thiên kim tiểu thÆ¡ cá»§a Lương Giám thì tin chắc rằng dù Thiếu Hoa có trá»ng nghÄ©a đến đâu cÅ©ng chỉ đáp lại bằng bạc và ng châu báu, hay giúp đỡ phần nà o để an á»§i thôi, chứ không Ä‘á»i nà o cưới Tô Yến Tuyết là m vợ. Muốn chứng minh Ä‘iá»u nà y, ta xét trưá»ng hợp Lưu Khuê BÃch thì rõ.
Lưu Khuê BÃch má»™t anh chà ng tham dâm háo sắc mà được chị mình là m Vhánh cung Hoà ng háºu , trong cung Ä‘iện thiếu chi nà ng con gái có sắc đẹp trầm ngư lạc nhạn, thế mà Khuê BÃch chỉ có quyến dùng để sanh con như má»™t cái máy sanh sản chứ không thể lấy là m vợ được, đủ biết thá»i ấy việc « môn đăng há»™ đối » quan trá»ng đến dưá»ng nà o!
|
 |
|
| |