 |
|

12-10-2008, 06:06 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
hồi thứ bốn mươi lăm
Sa cÆ¡ Tôn Bảo bị Äức lá»… nÆ¡i chiến đại.
Gặp thá»i Quỉ Cốc sai Thạch Ngá»c phò vua.
Tiết Äức Lá»… nghe Dương Tôn Bảo nói như váºy thì cưá»i lá»›n:
- Té ra ngươi là Dương Tôn Bảo, là m Nguyên soái Tống trà o mà không rõ thá»i váºn hưng suy. Lúc nà y trà o Tống Ä‘ang rối rắm, thiên hạ nay mai thuá»™c vá» Tây Hạ mà ngươi không rõ thiên cÆ¡ hay sao?
Dương Tôn Bảo nghe nói nổi giáºn, nạt lá»›n:
- Nghịch tặc chá»› nhiá»u lá»i.
Nói rồi vung dao chém Tiết Äức Lá»…. Hai bên giao chiến hÆ¡n trăm hiệp. Tiết Äức Lá»… cá»± không lại liá»n giục ngá»±a bá» chạy, Dương Tôn Bảo vá»— ngá»±a Ä‘uổi theo, không ngá» Tiết Äức Lá»… quà y ngá»±a lại rút Há»—n nguyên chùy đánh ngay và o đầu Dương Tôn Bảo hà o quang chói mắt là m Dương Tôn Bảo đánh không kịp bị ngá»n chùy trúng nhằm vai. Dương Tôn Bảo há»™c máu nhà o xuống ngá»±a, nhá» có Trương Trung chạy lại cõng Dương Nguyên soái chạy và o thà nh. Tiết Äức Lá»… thừa thắng chém giết quân Tống rất nhiá»u, rồi má»›i thâu binh vá» trại.
Khi vá» trại, Tiết Äức Lá»… mừng rỡ nói vá»›i chư tướng:
- Nay ta đã đánh Dương Tôn Bảo má»™t chùy, ná»™i trong ba ngà y phải rã thịt mà chết. Các tướng nghe nói như váºy nếu vui mừng mở tiệc hân hoan.
Còn Trương Trung cứu được Dương Tôn Bảo Ä‘em vá» thà nh thì Phạm Trá»ng Yêm láºt Ä‘áºt khiến chư tướng Ä‘iá»u trị, và truyá»n lệnh quân sÄ© phải tuần phòng cho nghiêm ngặt, rồi thảo má»™t tá» biểu chương sai ngưá»i vá» tâu vá»›i triá»u đình.
Cách ba ngà y sau thì thấy mình mẩy Dương Tôn Bảo rã từng sá»› thịt, biến thà nh má»™t đống xương mà thác. Chư tướng thấy váºy Ä‘á»u than khóc, rồi sắm sá»a quan quách tẩm liệm. Phạm Trá»ng Yêm lại sai ngưá»i vá» trà o Ä‘ang biểu cáo cấp và sai Trầm Äạt phòng linh cữu vá» kinh đô.
Bấy giá» Quỳ Cốc Tiên sư Ä‘oán biết Tiết Äức Lá»… Ä‘em quân phạt Tống, đánh chết Dương Tôn Bảo nên gá»i đệ tá» là Thạch Ngá»c nói:
- Nay Tây Hạ sai Tiết Äức Lá»… Ä‘em quân đến đánh Tam Quan, Dương Tôn Bảo đã bị há»—n nguyên chùy mà thác rồi. Váºy ta cho ngươi má»™t cây quạt tên là Phong vân phiến đặng để nải Tam Quang mà trừ Há»—n nguyên chùy. Ta lại cho ngươi má»™t bà i thÆ¡ nà y, ngươi hãy xuống đó mà kiến cÆ¡ láºp nghiệp để hưởng sá»± già u sang vá»›i Ä‘á»i.
Nói rồi liá»n lấy hai váºt ấy trao cho Thạch Ngá»c.
Thạch Ngá»c lãnh lấy và thưa:
- Bấy lâu nay nhá» thầy dạy bảo, nay thương pháp đã tinh thông. Váºy thầy sai tôi hạ san chẳng biết lấy chi Ä‘á»n đáp Æ¡n ấy.
Nói rồi lạy tạ từ giã xuống núi. Quá»· Cốc liá»n là m phép cho Thạch Ngá»c bay lên mây đáp thẳng xuống Tam Quan trong chốc lát.
Thạch Ngá»c liá»n mở thÆ¡ ra xem thì thấy thÆ¡ rằng:
Tiá»n duyên không pháºn chẳng nên cầu
Hưởng phước nhơn gian dựa phụng lâu
Hai lược Bình Tây công nghiệp lớn
Rồi sau sẽ được trả thâm cừu.
Thạch Ngá»c xem xong rồi thì nghÄ© thầm:
- Thầy ta cho ta bà i thÆ¡ nà y bảo ta không có tiá»n duyên, nhưng có phước được hưởng vinh hoa phú quà mà thôi. Lại có nói ngà y sau báo được thâm cừu. Tuy váºy hãy còn chưa chắc, vì Bà ng Hồng Ä‘ang lúc thạnh thá»i, không biết là m sao mà trả thù đặng.
Nghĩ rồi lần bước thẳng đến Tam Quan.
Lúc nà y Äịch Thanh căn bệnh cÅ©ng đã thuyên giảm, nhưng chư tướng còn giấu không cho ai hay. Má»™t hôm, Lưu Khánh bà n vá»›i Phạm Trá»ng Yêm:
- Äể tôi đằng vân qua dinh Tiết Äức Lá»… mà lấy trá»™m cây Há»—n nguyên chùy rồi sẽ ra tráºn mà giao đấu vá»›i nó thì không còn sợ gì nó nữa.
Phạm Trá»ng Yêm nói:
- Không xong đâu, vì ngươi có tánh lỗ mãng, ta e việc không thà nh mà còn gặp nguy khốn đấy.
Lưu Khánh nói:
- Không can chi đâu? Việc ấy cứ để mặc tôi.
Phạm Trá»ng Yêm là m thinh không nói, còn Lưu Khánh thì đợi tối đến đằng vân qua Phiên trại, thấy đèn Ä‘uốc sang choang, chư tướng Ä‘ang ăn tiệc vá»›i nhau. Lưu Khánh chá» cho tướng sÄ© say sưa rồi sa xuống lén và o trong dinh để ám sát Tiết Äức Lá»…. Äến chừng và o đến phòng rồi, vừa muốn rút dao thì có má»™t ngưá»i con gái la lá»›n lên:
- ThÃch khách chá»› chạy.
Lưu Khánh thất kinh, đằng vân không kịp bị ngưá»i đà n bà ấy nắm áo kéo lại. Lưu Khánh túng phải quay lại mà đánh. Ngưá»i ấy má»™t tay thì nắm Lưu Khánh, còn má»™t tay thì chống đỡ, và nói lá»›n:
- Ngươi là Nam man, sao dám đến trại ta mà là m thÃch khách, váºy ngươi phải nói rõ cho ta nghe, kẻo mất mạng.
Lưu Khánh nói:
- Ta là Lưu Khánh ở bên dinh Tống, vì thấy Tiết Äức Lá»… có Há»—n nguyên chùy rất lợi hại, đã giết chết Nguyên soái ta nên ta nổi giáºn đến đây là m thÃch khách.
Ngưá»i con gái ấy thấy Lưu Khánh là báºc hảo há»›n Ä‘em lòng thương, nói:
- Lưu tướng quân Æ¡i! Tiết Äức Lá»… là cha ruá»™t cá»§a tôi, nếu tướng quân muốn là m chuyện ấy thiệt là khó lắm. Váºy thì Ä‘i lại chá»— nà y đặng tôi nói chuyện cho tướng quân nghe.
Vừa nói vừa kéo Lưu Khánh dắt đi.
Lưu Khánh nghĩ thầm: .
- Không biết con nà y là ai mà có cừ chỉ kỳ lạ như váºy. Thôi ta cứ Ä‘i theo nó xem nó dụng ý gì cho biết.
Nói rồi theo ngưá»i con gái Ä‘i và o háºu dinh.
Khi đã dắt Lưu Khánh và o phòng, ngưá»i con gái ngồi lại nói rất dịu dà ng:
- Lưu tướng quân Æ¡i! Lúc nà y cha tôi Ä‘ang say, Lưu tướng quân lại đến đây thÃch khách, nếu không có tôi thì tánh mạng cha tôi không còn. Còn tướng quân cÅ©ng may là bị tôi bắt, nếu bị tướng khác thì tánh mạng tướng quân cÅ©ng không còn.
Lưu Khánh nói:
- Tiểu thÆ¡ Æ¡i! Vả tôi và Tiết Äức Lá»… cÅ©ng chẳng thù oán chi nhau, chẳng qua ai vì chúa nấy. Nay tôi rá»§i bị tiểu thÆ¡ bắt được, xin tiểu thÆ¡ rá»™ng lượng mà dung cho tôi, thì Æ¡n ấy rất trá»ng, ngà y sau tôi sẽ báo đáp cho tiểu thÆ¡.
Ngưá»i con gái nói:
- Nay tướng quân đã đến đây không trở vỠđược đâu. Tôi xem tướng quân diện mạo khôi ngô, chắc là võ nghệ cÅ©ng cao cưá»ng, sao tướng quân không biết thá»i váºn thạnh suy ở Ä‘á»i mà xá» thế. Hiện nay Dương Tôn Bảo đã thác rồi thì còn ai dám trấn giữ Tam Quang mà phò Tống thất nữa. Váºy xin tướng quân bá» Tống mà thuáºn nước tôi thì hay hÆ¡n.
Lưu Khánh nói:
- Việc ấy tiểu thơ đừng có nói là m chi. Tôi là một kẻ là m trai, chẳng thà chịu thác chứ không chịu qui hà ng đâu.
Ngưá»i con gái nói:
- Nếu tướng quân không chịu quy hà ng thì tướng quân cũng không trông gì vỠải được.
Lưu Khánh nói:
- Nếu tiểu thÆ¡ không chịu tha thì tôi cÅ©ng cam thá» tá», chẳng thà chịu chết chứ không chịu qui hà ng đâu.
Ngưá»i con gái nói:
- Sao tướng quân không suy xét mà chấp nhất quá váºy? Nếu tướng quân chị qui hà ng thì được là m quan lá»›n mà lại có vợ đẹp nữa. Xin tướng quân nghÄ© lại mà nháºn lá»i tôi thì hay hÆ¡n.
Lưu Khánh nói:
- Không đâu! Tôi không phải là ngưá»i háo sắc, mà lại đã có vợ con rồi. Dẫu biết tiểu thÆ¡ dung mạo tuyệt vá»i, võ nghệ siêu quần, song tôi là đấng nam nhi, không lẽ ham nữ sắc mà bỠđạo quân thần. Thôi, nếu tiểu thÆ¡ không tha thì cứ giết tôi Ä‘i là xong, còn việc khác xin chá»› bà n đến.
Ngưá»i con gái nghe Lưu Khánh nói như váºy thì nghÄ© thầm:
- Té ra nó đã có vợ rồi, ta còn cầu mong là m gì nữa.
NghÄ© rồi bắt Lưu Khánh Ä‘em giam và o háºu dinh, chá» sáng mai sẽ trình lại vá»›i thân phụ. Nguyên ngưá»i con gái nà y là Bá Hoa Nữ, con gái cá»§a Tiết Äức Lá»…, nổi danh là má»™t nữ tướng siêu quần ở nước Tây Hạ được má»i ngưá»i kÃnh nể lắm. Lần nà y sở dÄ© Tiết Äức Lá»… Ä‘em nà ng theo là để phòng trợ chiến khi nguy biến. Vì thấy cha nà ng vui say, sợ có Ä‘iá»u gì bất trắc nên nà ng đỠphòng bắc ghế ngồi canh chừng nên má»›i bắt được Lưu Khánh.
Sáng hôm sau, Bá Hoa Nữ và o thưa vá»›i Tiết Äức Lá»…:
- Äêm hôm nà y con thấy cha say rượu, nên con phải đến mà canh chừng. Vừa đến canh hai thì có Lưu Khánh đến thÃch khách, nên con đã bắt được ngưá»i ấy Ä‘em giam và o háºu dinh để cha định Ä‘oạt.
Tiết Äức Lá»… nghe nói nổi giáºn hét:
- Cha chả! Lưu Khánh cả gan dám đến trại ta mà là m thÃch khách, như thế thì số mạng nó đã hết rồi.
Liá»n truyá»n quân dẫn Lưu Khánh ra viên môn xá» trảm. Bá Hoa Nữ can:
- Lưu Khánh là má»™t dõng tướng bên Tống, nếu ta dụ hà ng được thì là m kế ná»™i gián rất thuáºn tiện. Xin phụ thân giam lại mà dụ dá»— thì hÆ¡n.
Tiết Äức Lá»… nói:
- Con nói rất phải.
Liá»n khiến quân sÄ© giam Lưu Khánh và o ngục rồi sẽ liệu.
Bấy giá» Thạch Ngá»c vâng lệnh Quá»· Cốc đến Tam Quan và o ra mắt Phạm Trá»ng Yêm, tá» hết nguồn cÆ¡n.
Phạm Trá»ng Yêm má»›i hay Thạch Quáºn mã, thì mừng rỡ mở tiệc thết đãi.
Trong bữa tiệc Thạch Ngá»c nghe Phạm Trá»ng Yếm kể lại việc Lưu Khánh bị địch bắt cho Thạch Ngá»c nghe. Thạch Ngá»c nói:
- Äể tôi ra tráºn phá Há»—n nguyên chùy trước đã rồi sẽ tìm cách tiêu diệt quân Phiên.
Phạm Trá»ng Yêm nói:
- Nếu tướng quân có ra tráºn thì nên dò há»i tin tức cá»§a Lưu Khánh xem thế nà o.
Thạch Ngá»c vâng lá»i Ä‘iểm quân kéo ra tráºn. Lúc ấy Tiết Äức Lá»… cÅ©ng vừa Ä‘iểm binh khiêu chiến. Hai bên đánh nhau từ giá» thìn đến giá» ngá» vẫn chưa phân thắng bại.
Tiết Äức Lá»… nghÄ© thầm:
- Nếu dùng sức mà đánh với nó e không thắng nổi, chi bằng dùng phép thì hay hơn.
NghÄ© rồi rút há»—n nguyên chùy ra, xông tá»›i đánh Thạch Ngá»c, té ra Thạch Ngá»c đã dá»± định trước, liá»n lấy Phong vân phiến ra quạt và i cái thì há»—n nguyên chùy đã sa xuống đất.
Tiết Äức Lá»… nổi giáºn, nhưng không dám đánh nữa liá»n giục ngá»±a chạy trở vá».
Tướng Tống là Nhạc Cang thấy váºy giục ngá»±a đến nhặt lấy Há»—n nguyên chùy rồi hiệp binh cùng Thạch Ngá»c rượt đánh quân Phiên. Lúc nà y có Bá Hoa Nữ xông ra trợ chiến, đón Thạch Ngá»c lại.
Thạch Ngá»c dừng ngá»±a đánh vá»›i Bá Hoa Nữ và nghÄ© thầm:
- Nữ tướng xinh đẹp lạ lùng, võ nghệ lại siêu quần như váºy tháºt hiếm có.
Còn Bá Hoa Nữ thấy Thạch Ngá»c hình dáng tuấn tú, hÆ¡n Lưu Khánh bá»™i phần thì cÅ©ng động lòng, muốn bắt Thạch Ngá»c vá» vầy duyên.
Hai bên đánh nhau má»™t lúc, Bá Hoa Nữ cá»± không lại, bị Thạch Ngá»c bắt sống trên lưng ngá»±a, còn Nhạc Cang thì xua quân chém giết quân Phiên má»™t tráºn tÆ¡i bá»i.
Tiết Äức Lá»… thâu góp tà n quân trở vá» trại ngồi than:
- Không biết Tống tướng ấy có cây quạt chi mà lợi hại như váºy, đã phá được bá»u pháp cá»§a ta còn bắt sống con gái.
Hôm sau, Äịch Thanh ra giữa soái đưá»ng nói:
- Nay bệnh ta đã thuyên giảm rồi, để ta ra tráºn mà đánh vá»›i Tiết Äức Lá»… má»™t tráºn.
Phạm Trá»ng Yêm nói:
- Tuy bệnh tướng quân cÅ©ng đã thuyên giảm, song chưa được hoà n toà n, không nên ra tráºn đâu.
Nói vừa dứt thì nghe quân sĩ và o báo:
- Tiết Äức Lá»… Ä‘em quân đến khiêu chiến nữa.
Äịch Thanh nghe nói liá»n giục ngá»±a ra tráºn, há»i lá»›n:
- Ngươi có phải là Tiết Äức Lá»… chăng?
Tiết Äức Lá»… nói:
- Äúng rồi! Ta là Tiết Äức Lá»… đây, còn ngươi có phải là Äịch Thanh đó không?
Äịch Thanh nói:
- Phải!
Tiết Äức Lá»… nói:
- Lâu nay ta nghe danh ngươi cÅ©ng ngỡ anh hùng vô địch, té ra trông ngươi mình mẩy không đầy má»™t nắm xương váºy đánh vá»›i ta sao lại.
Äịch Thanh nghe nói nổi giáºn xốc tá»›i đánh vá»›i Tiết Äức Lá»… dư trăm hiệp. Thạch Ngá»c sợ Äịch Thanh má»›i là nh bệnh chưa bình phục, nên giục ngá»±a xông ra tiếp ứng.
Tiết Äức Lá»… kinh hãi, má»™t mình ráng sức đánh vá»›i hổ tướng, nên đánh không lại bị Äịch Thanh chém má»™t dao nhà o xuống ngá»±a chết liá»n. Thạch Ngá»c xua quân áp tá»›i chém giết quân Phiên chết ngổn ngang.
Äịch Thanh đắc thắng thâu vỠải.
Bá Hoa Nữ hay tin cha mình bị tá» tráºn thì láºt Ä‘áºt Ä‘em binh trở vá» nước. Phạm Trá»ng Yêm hay tin mở tiệc khao thưởng quân sÄ©, rồi là m tá» biểu chương mà tấu trình vá»›i triá»u đình.
Lá»i bà n
Nếu lịch sá» xã há»™i lấy sá»± chém giết, tranh Ä‘oạt nhau là sức mạnh để hình thà nh sá»± biến Chuyển cá»§a xã há»™i thì sức mạnh cá»§a ái tình cÅ©ng diá»…n biến mạnh mẽ không kém, là m lay chuyển má»i sức mạnh khác trong lẽ sống.
Trong lúc ngưá»i ta mưu đồ chém giết nhau thì ngưá»i ta lại mưu đồ để yêu thương nhau. Chém giết và yêu thương lẫn lá»™n trong cuá»™c sống, quấn quýt nhau trong lịch sá» mà từ ngà n . đưa vẫn tồn tại cho đến ngà y nay và mai sau.
Yêu thương và thù háºn Ä‘á»u xuất phát từ tâm tư con ngưá»i, nhưng là hai trạng thái khác nhau.
Má»™t cô gái đẹp không thể không yêu thương má»™t chà ng trai hà o hoa phong nhã, cÅ©ng như má»™t tướng tà i không thể không dung tha má»™t đối thá»§ danh tiếng hÆ¡n mình; Tình yêu thương và lòng ganh ty đưa con ngưá»i đến chá»— vun vén hoặc há»§y diệt lấy nhau.
Bá Hoa Nữ, má»™t cô gái sắc nước hương trá»i, có thể giết hết má»™t tướng lãnh đối thá»§ vá»›i mình, nhưng lại không thể giết chết má»™t chà ng trai mình yêu, dù là kẻ đối nghịch.
Cho hay, trong lẽ sống con ngưá»i rất phức tạp, sá»± chém giết và yêu thương cÅ©ng lẫn lá»™n trong lẽ sống, trải dà i theo lịch sá» xã há»™i.
|

12-10-2008, 06:06 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
hồi thứ bốn mươi sáu
Thương công thần, Dương Văn Quảng táºp tước.
Phong Nguyên soái, Äịch Thanh trấn Tam Quan.
Lúc Thiên Tá» tiếp được tá» biểu chương thì ná»a buồn ná»a mừng. Buồn là Dương Tôn Bảo bá» mình nÆ¡i chiến đại, mừng là Thạch Ngá»c còn sống trở vá» láºp được công lá»›n.
Kế đó Thiên Tá» hạ chỉ sai văn võ bá quan đến Thiên ba phá»§ mà tế Ä‘iện Dương Tôn Bảo phong hà m ân cho Dương Tôn Bảo là m Äiện Võ vương, còn con cá»§a Dương Tôn Bảo là Dương Văn Quảng thì phong là m Thiệu Liệt hầu. Cách và i ngà y sau Thiên Tá» lại sai sứ ra Tam Quan phong cho Äịch Thanh là m Chiêu Hảo Äại Nguyên soái, Thạch Ngá»c là m Phó Nguyên soái kỳ dư văn võ bá quan nÆ¡i Tam Quan Ä‘á»u được thăng ba cấp.
Lúc ấy Äịch Thanh há»™i chư tướng lại mà thương nghị:
- Tam Quan là nÆ¡i trá»ng đại, nay đã khuyết Nguyên soái rồi, váºy phải thân tấu vá»›i trà o đình xin chá»n ngưá»i lão thà nh ra trấn giữ, chứ tôi thì còn trẻ, tà i trà sÆ¡ thiển không lẽ Trấn thá»§ được.
Thạch Ngá»c nói :
- Lá»i đại ca nói rất phải. Nếu không kịp chỉnh đốn ắt có cÆ¡ thất bại.
Dương Thanh nói:
- Nhị vị là ngưá»i trà dõng kiêm toà n, Tây Liêu Ä‘á»u sợ, mà lại má»›i láºp công lá»›n nữa. Váºy thì Äịch thân vương lãnh lấy binh phù mà trấn thá»§ chá»— nà y ắt vô sá»±. Và lại Tây Hạ đã bị thua nhiá»u tráºn chắc chúng không dám quấy rối nữa đâu.
Lưu Khánh nói:
- Việc ấy chưa chắc, chúng ta phải đỠphòng má»›i được. Thôi để tôi đằng vân qua Tây Hạ thám thÃnh thá» xem chúng có mưu tÃnh gì không?
Phạm Trá»ng Yêm nói:
- Lá»i Lưu tướng quân nói rất phải. Song có Ä‘i thì phải cẩn tháºn lắm má»›i được.
Äịch Thanh nói:
- Nếu hiá»n đệ có Ä‘i thì phải mau mau trở vá», đừng có ở lâu mà chúng ta trông đợi.
Lưu Khánh nói:
- Ấy là bổn pháºn tôi phải lo liệu.
Tiêu Äình Quý nói:
- Không xong đâu? Tôi chắc là Lưu Khánh Ä‘i không đặng, vì lần trước đã má»™t lần lãnh mạng Ä‘i thÃch khách Tiết Äức Lá»… mê sắc con Bá Hoa Nữ, nên bị nó bắt. Nhá» có Thạch Quáºn mã bắt được nó nên má»›i đổi được Lưu Khánh trở vá». Bây giá» lãnh mạng mà đi thám thÃnh Tây Liêu, nếu ruổi mê gái mà bị bắt nữa thì biết lấy ai mà đổi.
Thạch Ngá»c nói:
- Tiểu tướng quân đừng nói váºy mà mất lòng Phi SÆ¡n Hổ. Khi trước đã lỡ má»™t phen thì lần nà y chắc không dám nữa đâu. Thôi tướng quân hãy Ä‘i Ä‘i.
Tiêu Äình Quý nói:
- Bây giá» giặc dẹp đã xong rồi, lẽ thì chúng ta phải bà y tiệc ăn uống cho vui, hÆ¡i đâu ngồi tranh cãi như váºy.
Phạm Trá»ng Yêm nói:
- Äừng có nói cợt đùa trong quân ngÅ© mà phạm tá»™i đó.
Tiêu Äình Quý nói:
- Ấy là lá»i ngay thẳng cá»§a tôi, đâu phải đùa cợt. Thôi để cho Phi SÆ¡n Hổ bị Bá Hoa Nữ bắt má»™t lần nữa thì má»i ngưá»i má»›i biết lá»i nói cá»§a tôi không phải là đùa cợt.
Lưu Khánh từ giã chư tướng, đằng vân ra đi. Tiếp đó có quân và o báo:
- Nay có sứ mạng đem chiếu đến.
Chư tướng nghe báo liá»n láºp bà n hương án tiếp chiếu.
Trong chiếu gia phong cho Äịch Thanh là Chiêu Thảo Äại Nguyên soái, Thạch Ngá»c là Phó Nguyên soái, Trương Trung và Lý nghÄ©a Ä‘á»u là m chức tướng quân, còn các quan khác Ä‘á»u gia thăng ba cấp.
Chư tướng Ä‘á»u mừng rỡ. Äịch Thanh truyá»n dá»n tiệc ăn mừng, đồng thá»i thết đãi Thiên sứ.
Hôm sau, Äịch Thanh kêu Trương Trung nói:
- Trương hiá»n đệ hãy thống lãnh má»™t muôn binh, tất cả Ä‘á»u mặc áo giáp xanh, ra cá»a Äá»ng phương mà trấn thá»§, há»… nghe hiệu báo thì kẻo quân tiếp ứng.
Trương Trung lãnh lệnh ra Ä‘i. Äịch Thanh lại kêu Thạch Ngá»c dặn rằng:
- Thạch hiá»n đệ dẫn má»™t muôn binh, mặc áo giáp và ng, đóng nÆ¡i cá»a Tây, há»… nghe pháo lệnh thì xông và o tiếp ứng.
Thạch Ngá»c tuân lệnh kéo quân ra Ä‘i. Äịch Thanh lại gá»i Lý nghÄ©a ra dặn:
- Lý hiá»n đệ dẫn má»™t muôn binh đóng nÆ¡i cá»a phÃa Nam, cho quân sÄ© Ä‘á»u mặc áo giáp Ä‘á», há»… nghe pháo lệnh thì kéo quân và o ứng chiến. Lý NghÄ©a vâng lệnh kẻo quân ra Ä‘i.
Äịch Thanh muốn sai Tiêu Äình Quý ra trấn giữ cá»a phÃa Bắc, song lại nghÄ© Tiêu Äình Quý tánh tình lá»— mãng e không được việc nên không dám sai, ngặt vì Lưu Khánh Ä‘i chưa vá» nên không biết sai ai, cá»±c chẳng đã phải gá»i Tiêu
Äình Quý đến nói:
- Bắc phương còn thiếu má»™t tướng trấn thá»§, váºy tướng quân hãy dẫn quân ra đó mà trấn đỡ, đợi Lưu Khánh trở vá» thì giao lại. Tiêu Äình Quý vâng lệnh kéo quân ra Ä‘i nhưng nghÄ© thầm:
-" Tà i sức như ta mà Nguyên soái chưa chịu cho ta là m chức ấy, lại còn bảo ta trấn đỡ đợi Lưu Khánh trở vá» thì giao lại Nếu váºy Nguyên soái xem ta không ra gì hết. Thôi bây giá» ta cÅ©ng chẳng nói là m chi, để khi gặp giặc ta sẽ ráng sức láºp công, đặng cho Nguyên soái không dám khi ta nữa.
Äịch Thanh phân công xong rồi thì Ä‘em năm trăm muôn binh ròng đóng nÆ¡i chánh môn mà trấn thá»§".
Lúc ấy Tây Hạ nghe tin binh mình bị thua như váºy thì buồn bã vô cùng, than thở không nguôi.
Bá»—ng có tướng Mạnh Hùng thấy váºy tâu:
- Tôi nghe bên Trung quốc có má»™t viên tiểu tướng tên Äịch Thanh, hay dùng má»™t cái mặt quá»· mà nhát tướng ta, lại có tà i bắn hay lắm. Nước ta mà bị thua nó thì cÅ©ng chỉ có bấy nhiêu đó mà thôi. Tôi có hai tên bá»™ tướng có tà i la lá»›n, tiếng hét như sấm. Há»… ra tráºn nạt lên má»™t tiếng thì tướng giặc kinh hãi mà rÆ¡i xuống ngá»±a. Nay tôi xin Ä‘em binh qua đánh Trung Nguyên mà trừ cho được Äịch Thanh thì sẽ Ä‘oạt thâu giang sÆ¡n nhà Tống.
Liêu chúa nói:
- Nếu tướng quân có hai ngưá»i bá»™ tướng tà i năng như váºy thì ta phong cho hai ngưá»i ấy má»™t ngưá»i là m Tả Tiên phương, má»™t ngưá»i là m Hữu Tiên phương. Còn tướng quân là m Tổng binh Chá»§ soái, đặng Ä‘em hai mươi muôn binh qua đánh Trung quốc giết Äịch Thanh trả thù cho Tiết Äức Lá»….
Mạnh Hùng vâng lệnh lui ra giáo trưá»ng Ä‘iểm hai mươi muôn binh mà đi vá»›i Tả Tiên phương là Ngô Liếc và Hữu Tiên phương là Vương Cưá»ng. Lúc ấy Bá Hoa Nữ cÅ©ng xin theo trợ chiến, để trả thù cho cha.
Nhắc lại lúc nà y Lưu Khánh đằng vân mà đi đã ba ngà y, vừa đến kinh đô Tây Liêu thì thấy các tướng ấy Ä‘ang Ä‘iểm quân nÆ¡i giáo trưá»ng. Lưu Khánh muốn hạ xuống lấy thá»§ cấp cá»§a chúa soái, song e có má»™t mình không cá»± nổi, nên vá»™i đằng vân trở vá» báo tin cho Äịch Thanh hay.
Khi vỠđến Tam quang thì thấy Ä‘ao thương rợp trá»i, cá» xà nghiêm trang, quân sÄ© Ä‘á»u trấn bốn phÃa, khác hÆ¡n khi trước rất nhiá»u, nên nghÄ© thầm:
- Lạ tháºt Không lẽ quân giặc đã lấy được Tam Quan rồi sao mà vây hãm bốn phÃa như váºy?
NghÄ© như váºy bên sa xuống Ä‘i và o cá»a Bắc môn thì thấy có má»™t cây cá» Ä‘en, đỠmá»™t chữ Hổ, và quân sÄ© Ä‘á»u mặc áo Ä‘en, coi ra rất nghiêm chỉnh. Lưu Khánh thấy váºy khen:
- Äịch Thanh là má»™t ngưá»i thiếu niên, má»›i là m Phó Nguyên soái mà điá»u khiển quân sÄ© như váºy, thiệt là đáng báºc tướng tà i. Hèn chi Dương Nguyên soái trá»ng Äịch Thanh lắm.
Lúc ấy quân sÄ© thấy Lưu Khánh vá» thì láºt Ä‘áºt và o báo cho Tiêu Äình Quý hay.
Tiêu Äình Quý nghe báo nghÄ© thầm:
- Chắc là Lưu Khánh cũng đã vỠnhà thăm vợ con chớ chẳng không, và cũng đã dò la tin tức gì bên Tây Liêu nữa.
NghÄ© như váºy, Tiêu Äình Quý chạy ra nạt lá»›n:
- Lưu Khánh! Ngươi dám cả gan vá» nhà thăm vợ mà không báo cho ta hay. Váºy ngươi còn thám thÃnh bên Tây Liêu ra thế nà o mau phải thưa lại cho ta rõ, kẻo mà chết.
Lưu Khánh nghe nói lấy là m lạ nghĩ thầm:
- Không biết Tiêu Äình Quý đặng quyá»n thế gì mà dám lá»›n lối như váºy, chắc là nó đã láºp công chi đây chá»› chẳng không.
NghÄ© váºy Lưu Khánh há»i Tiêu Äình Quý:
- Váºy chá»› Tiêu tướng quân lãnh binh ra chá»— nà y hay sao?
Tiêu Äình Quý nói:
- Bá»› Lưu Khánh! Vì ngươi còn chưa rõ nên ta nói cho ngươi nghe. Từ khi ngươi Ä‘i rồi thì có Thánh chỉ gia phong cho Äịch vương thân là m Nguyên soái, còn ta là m Phó Nguyên soái, từ rà y vá» sau ngươi phải vâng lá»i ta sai khiến, chẳng nên xem ta như thuở xưa nữa.
Lưu Khánh nói:
- Thiệt như váºy hay sao?
Tiêu Äình Quý nói:
- Ai nói gạt ngươi là m chi. Váºy ngươi không thây mấy muôn binh đỠdo ta cai quản đó sao
Lưu Khánh nói:
- Thánh Thượng đã gia phong cho tướng quân như váºy mà có gia phong cho tôi chút đỉnh gì hay không
Tiêu Äình Quý nói:
- Ta thấy nhà ngươi cÅ©ng có công cán Ãt nhiá»u, nhưng chẳng biết ý gì Thánh Thượng không chịu gia phong cho ngươi chắc là ý Thánh Thượng muốn để ngươi là m vô danh tiểu tốt để Ä‘i thám thÃnh cho tiện nên chỉ phong chức thám tá» quân mà thôi. Váºy bây giá» ngươi hãy theo mà hầu hạ ta đây.
Lưu Khánh nghe nói thì buồn rầu than:
- Nếu quả như váºy thì tôi sẽ trở vá» quê quán, chuyên việc nông trang cho qua ngà y, chá»› không xông tên đụt pháo và o sanh ra tá» mà là m gì.
Tiêu Äình Quý nói:
- Thôi chuyện đâu còn có đó: Bây giá» Lưu tướng quân hãy tá» công việc Ä‘i Tây Liêu thám thÃnh cho tôi nghe, rồi tôi sẽ giao hết binh quyá»n nà y cho tướng quân mà nghe lá»i tướng quân sai khiến. Như váºy tướng quân có bằng lòng không?
Lưu Khánh nói:
- Là m như váºy sao phải. Tướng quân vâng sắc mệnh Thiên Tá», lẽ nà o lại nhưá»ng cho tôi đặng. Còn việc thám thÃnh .
Tây Liêu thì Liêu chúa sai Mạnh Hùng là m Nguyên Soái, cầm binh ba mươi muôn, chẳng bao lâu cũng kéo đến đây.
Tiêu Äình Quý nói:
- Nếu váºy Nguyên soái Ä‘oán hay thiệt. Thôi tướng quân có công thám thÃnh nắm rõ tình hình, váºy tôi phải nhưá»ng lại chức Phó Nguyên soái cho tướng quân Ä‘iá»u khiển.
Lưu Khánh nghe mấy lá»i cá»§a Tiêu Äình Quý thì trong lòng ná»a tin ná»a ngá», nên nghÄ© thầm:
- Thôi để ta và o thưa lại nguyên soái hay, đặng có đủ thá»i gian lo liệu.
Tiêu Äình Quý nói:
- Lưu tướng quân hãy ở lại đây mà quản quân sĩ đi, để tôi vỠbáo với Nguyên soái cho.
Lưu Khánh nói:
- Không được đâu. Vả tướng quân chấp chưởng binh quyá»n, danh chánh ngôn thuáºn, lẽ nà o giao cho tôi được. Äể tôi và o thông báo cho Nguyên soái kẻo trá»… nải bây giá».
Tiêu Äình Quý nói:
- Tôi đã hết lòng nhưá»ng lại cho tướng quân mà tướng quân không chịu. Thôi, tướng quân muốn Ä‘i đâu thì Ä‘i. .
Lưu Khánh vừa đi vừa nghĩ thầm:
- Tiêu Äình Quý là đứa lá»— mãng, không biết ý gì mà Nguyên soái lại phú thác binh quyá»n cho nó như váºy. Tháºt là khó hiểu.
NghÄ© rồi Ä‘i thẳng và o soái phá»§, thuáºt hết các việc thám thÃnh cho Äịch Thanh nghe. Äịch Thanh cÅ©ng thuáºt lại việc vì Lưu Khánh vắng nhà nên sai Tiêu Äình Quý tạm đỡ.
Chứng ấy Lưu Khánh má»›i rõ việc Tiêu Äình Quý đòi giao binh quyá»n lại cho mình.
Lúc nà y tại triá»u, con cá»§a Dương Tôn Bảo là Dương Văn Quảng tâu cùng Thiên Tá» xin ra Tam Quang mà láºp công.
Thiên Tá» nháºm lá»i, hạ chỉ cho Dương Văn Quảng ra giúp Äịch Thanh mà cá»± vá»›i binh Tây Liêu.
Hôm sau có quân thám báo vỠthông tin:
- Có Liêu tướng đem binh đến cổng thà nh.
Äịch Nguyên soái nghe báo liá»n lên ngá»±a ra tráºn, và Lưu Khánh, Tiêu Äình Quý Ä‘i theo trợ chiến.
Lưu Khánh ra tráºn nạt lá»›n:
- Liêu tặc: Các ngươi còn dám đến đây chịu chết hay sao?
Tướng Liêu là Ngô Liệc nổi giáºn xung côn xông tá»›i đánh vá»›i Lưu Khánh. Hai bên đánh nhau được và i mươi hiệp, thì Ngô Liệc hét lên má»™t tiếng vang rá»n như trá»i long đất lở, Lưu Khánh thất kinh gần sa xuống ngá»±a, vá»™i và ng đằng vân bay lên không. Ngô Liệc đánh xuống má»™t côn, trúng nhằm đầu ngá»±a cá»§a Lưu Khánh, ngá»±a ấy bể đầu chết tươi. Tiêu Äình Quà xốc tá»›i đánh vá»›i Ngô Liệc được mưá»i hiệp, nhắm bá» cá»± không lại liá»n quà y ngá»±a bá» chạy, bị Ngô Liệc đánh xuống má»™t côn trúng nÆ¡i bả vai, Ä‘au quá, vừa chạy vừa lẩm bẩm:
- Lưu Khánh tháºt bất nhÆ¡n, chưa đánh được bao lâu mà đã đằng vân bay lên không, bá» lại mình ta, nên ta cá»± địch không lại.
Ngô Liệc giục binh Ä‘uổi theo. Trương Trung Lý NghÄ©a kéo binh thẳng tá»›i cháºn lại đánh nhầu má»™t tráºn. Là m cho binh Liêu thua chạy toán loạn.
Ngô Liệc nổi giáºn hét lên má»™t tiếng, binh tống kinh hãi không dám rượt theo. Trương Trung, Lý NghÄ©a áp lại mà đánh vá»›i Ngô Liệc, Ngô Liệc hét lên má»™t tiếng song hai tướng đã biết chừng rồi, không hoảng sợ nữa, cứ việc đánh nhầu. Vương Cưá»ng thấy váºy cÅ©ng giục ngá»±a dấn tiếp chiêu.
Lá»i bà n.
Nhà Tống trong thá»i vua Nhân Tôn bị gian thần cấu kết vá»›i nhau là m nhiá»u Ä‘iá»u gian ác, cho nên thá»i gian đó việc nước rối ren. Nếu không có Bao Công và các trung thần ra sức diệt nịnh trừ gian thì triá»u tống đã tan vỡ rồi.
Má»™t triá»u đình suy thịnh chỉ nhìn qua hà nh động cá»§a tôi thần thì thấy rất rõ.
Má»™t quốc gia mạnh yếu là do thể chế cai trị, nếu có những kẻ vì quyá»n lợi riêng tư cấu kết phá rối tráºt tá»±, là m hại thể chế đó thì quốc gia sắp suy vong.
Lịch sá» các nước từ xưa đến nay Ä‘á»u chứng minh như váºy, cho nên những kẻ vì dân tá»™c, vì đất nước, trong lúc tham gia việc nước không vì quyá»n lợi riêng tư mà là m cho quốc gia khốn đốn ở thá»i nà y, nếu Bao Công không trừ được phe nịnh thẩn thì không còn nhân tà i mà giữ nước khi nguy biến.
|

12-10-2008, 06:07 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
hồi thứ bốn mươi bảy
Vì bại binh Liễu chúa dâng hà ng biểu.
Bởi Ä‘Ãnh hôn Tống đế hạ chiếu văn.
Bốn tướng giao chiến vá»›i nhau hÆ¡n bốn mươi hiệp vẫn chưa định hÆ¡n thua. Vương Cưá»ng nạt lên má»™t tiếng rất lá»›n, là m cho ngá»±a cá»§a tướng Tống Ä‘á»u kinh hãi, Trương Trung và Lý NghÄ©a gần rÆ¡i xuống đất, song còn gượng lại được.
Äịch Thanh thấy váºy liá»n nói vá»›i Thạch Ngá»c:
- Hình như Trương Trung và Lý NghÄ©a đã yếu sức rồi, váºy phải thâu quân vá», ngà y mai sẽ liệu.
Thạch Ngá»c vâng lệnh đánh chiêng thâu quân.
Trương Trung, Lý NghÄ©a lui binh, còn Ngô Liệc và Vương Cưá»ng cÅ©ng trở vá» dinh.
Trương Trung, Lý NghÄ©a và o ải há»i Äịch Thanh:
- Vì ý gì mà Nguyên soái lại thâu quân?
Äịch Thanh nói:
- Ta vá»›i Thạch hiá»n đệ thấy Liêu tướng võ nghệ cao cưá»ng, còn Tiêu Äình Quà đã bị thương cho nên e hai hiá»n đệ có Ä‘iá»u sÆ¡ sẩy nên thu binh vá» ngà y mai sẽ liệu.
Trương Trung, Lý Nghĩa cảm tạ rồi và o dinh an nghỉ.
Còn Ngô Liệc và Vương Cưá»ng thâu góp tà n quân thấy hao hÆ¡n quá ná»a nên và o ra mắt Mạnh Hùng và thuáºt chuyện cho Mạnh Hùng nghe.
Mạnh Hùng nói:
- Thôi, nhị vị tướng quân hãy lui và o háºu dinh an nghỉ, để mai ta ra tráºn mà trừ khá» Tống tướng cho.
Hai tướng cảm tạ và lui và o háºu dinh nghỉ ngÆ¡i. Ngô Liệc, Vương Cưá»ng và Bá Hoa Nữ đồng kéo quân ra tráºn.
Còn Äịch Nguyên soái cÅ©ng dẫn ba muôn Ä‘i vá»›i Mạnh Äình Quốc, Trầm Äạt và Dương văn quảng.
Khi ra đến chiến tráºn thì bên phiên có Bá Hoa Nữ là gái, còn bên Tống có Dương văn Quảng là trai, hai bên đấu chiến nhau. Bá Hoa Nữ thấy Dương văn Quảng hình dung tuấn tú diện mạo Ä‘oan trang, mà y thanh, mắt sáng chẳng khác tiên tá» xuống phà m, nên má Hoa Nữ nhìn không nháy mắt, còn Dương văn Quảng thì thấy Bá Hoa Nữ môi son má phấn, mắt ngá»c mà y hoa, hình dung yểu Ä‘iệu, tháºt là má»™t tuyệt sắc giai nhân, nên cÅ©ng nhìn không nháy mắt. Cả hai Ä‘á»u quên mình Ä‘ang ở nÆ¡i chiến tráºn. Äến lúc nghe tiếng quân la ó má»›i sá»±c tỉnh há»i thăm tên há» cá»§a nhau thì Bá Hoa Nữ má»›i biết Tống tướng ấy là Dương văn Quảng, con cá»§a Dương Nguyên soái và Má»™c phu nhÆ¡n là hai nhân váºt lừng danh trong thiên hạ.
Bá Hoa Nữ nghĩ thầm:
- Cha mẹ dòng dõi như váºy , sinh con ra mỹ mạo như váºy tháºt là hạnh phúc. Còn ta đây Cha mẹ Ä‘á»u chết hết, anh em cÅ©ng chẳng có ai, tấm thân đơn độc như váºy chi bằng ta quy hà ng mà kết duyên vá»›i Dương công tỠđể có nÆ¡i nương tá»±a vá» sau.
NghÄ© như váºy nên chỉ đánh qua loa vá»›i Dương văn Quảng má»™t lúc rồi bá» chạy. Dương văn Quảng giục ngá»±a rượt theo thì Bá Hoa Nữ quà y ngá»±a lại nói:
- Dương công tá» Æ¡i! Xin khoan động thá»§ để tôi thưa đôi lá»i đã.
Dương văn Quảng nói:
- Nà ng muốn nói gì thì nói mau đi.
Bá Hoa Nữ nói:
- Vả thân thiếp bây giá» cha mẹ, anh em không có, mà nước Liêu thì đã suy vi rồi, vì váºy nên tôi muốn quy thuáºn Thiên triá»u, đặng mà nương tá»±a tấm thân, không biết ý công từ có rá»™ng lòng mà dung nạp chăng?
Dương văn Quảng nói:
- Nếu nà ng có lòng quy thuáºn thì triá»u định cÅ©ng rá»™ng lượng bao dung, váºy thì nà ng theo tôi mà trở lại Tam Quang, tôi sẽ thưa cùng Nguyên soái tôi, hay là nà ng trở vá» dinh Phiên mà là m ná»™i ứng, thì lại cà ng có giá trị hÆ¡n nữa.
Bá Hoa Nữ nói:
- Vả thân thiếp là pháºn gái còn đương thÆ¡ ấu, không chá»— nương thân, nên thiếp má»›i mong lòng đầu Tống, đặng trao duyên gởi pháºn cùng công tá», không biết công tá» có bằng lòng không?
Dương văn Quảng nói:
- Nà ng là pháºn gái, nếu muốn việc hôn nhân phải có mai mối và sá»± đồng ý cá»§a cha mẹ, còn nÆ¡i đây là chiến tráºn, đâu phải chá»— tÃnh việc đó.
Bá Hoa Nữ nghe nói có vẻ hổ thẹn, nói:
- Công tá» Æ¡i! Chẳng phải thiếp có tánh ham dâm, mà mong lòng ân ái đâu, song thân thiếp bây giá» không nÆ¡i lương tá»±a, cho nên cá»±c chẳng đã má»›i phải thổ lá»™ chÆ¡n tình như váºy. Xin công tá» chá»› chê bai.
Dương văn Quảng chưa kịp nói thì Lưu Khánh từ trên mây đáp xuống, cưá»i lá»›n nói:
- Công tá» Æ¡i! Tiểu thÆ¡ đã có lòng quy thuáºn mà tÃnh việc hôn nhân, thì hai đà ng cÅ©ng đẹp đôi vừa lứa. Xin công tá» bằng lòng Ä‘i.
Dương văn Quảng nói:
- Lưu tướng quân nói váºy sao phải. Vá chăng đà n bà con gái lẽ nà o ra giữa tráºn mà tÃnh việc hôn nhân như váºy, đó có phải là kể việc ân ái mà không kể đến việc liêm sỉ không.
Nói rồi quà y ngựa trở vỠải.
Lưu Khánh thấy Dương văn Quảng là m như váºy thì an á»§i Bá Hoa Nữ:
- Tiểu thÆ¡ đã có lòng quy thuáºn Thiên triá»u, mà vầy duyên cùng công tá» thì đó cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u tốt. Việc ấy để tôi tÃnh cho, đừng ái ngại gì cả. Vì tôi đã nghe rõ mấy lá»i cá»§a tiểu thÆ¡ nói vá»›i công tá» rồi.
Bá Hoa Nữ nghe Lưu Khánh nói như váºy thì cÅ©ng có lòng mừng, nói:
- Lưu tướng quân có lòng tốt mà giúp nên việc ấy thì thiếp xin cảm Æ¡n ngà n ngà y. Váºy để thiếp trở vá» dinh là m ná»™i ứng đặng có láºp công vá»›i triá»u đình.
Lưu Khánh nói:
- Tuy tôi là ngưá»i thô thiển, nhưng nói ra cÅ©ng biết nhá»› lá»i.Xin tiểu thÆ¡ cứ an tâm.
Nói rồi từ giã Bá Hoa Nữ đằng vân mà đi.
Bá Hoa Nữ thấy váºy khen:
- Tống đế có nhiá»u tôi thần tà i phép như váºy tháºt đúng là chân mạng Thiên tá». Còn chúa ta là tiểu quốc sao dám Ä‘em lòng tham quấy để đến ná»—i hao binh tổn tướng như váºy.
Lưu Khánh khi và o đến ải Tam Quang thì thuáºt hết má»i việc cho Äịch Nguyên soái nghe.
Äịch Thanh há»i Dương văn Quảng:
- Công tá» có đà nh như váºy chăng?
Dương văn Quảng thưa:
- Không nên đâu. Bá Hoa Nữ là ngưá»i ngoại quốc, không biết liêm sỉ, ra giữa tráºn mà định việc hôn nhân xin nguyên soái đừng có tÃnh đến việc ấy.
Äịch Nguyên soái chưa kÃp nói thì Phạm Trá»ng Yêm đã xen và o:
- Nay Bá Hoa Nữ đã chịu quy hà ng và là m ná»™i ứng thì hiá»n Ä‘iệt đã thà nh công, lại được sánh đôi tÆ¡ tóc nữa. Váºy hiá»n Ä‘iệt đà nh lòng Ä‘i để chú đứng là m mai, dâng biểu vá» trao tâu cùng Thiên Tá». Còn việc cháu chê Bá Hoa Nữ Ä‘Ãnh duyên giữa tráºn là hẹp hòi lắm. Như Dương Nguyên soái trước đây đình duyên vá»›i Má»™c phu nhân không phải là tráºn thượng chiêu thân sao?
- Chư tướng ai nấy Ä‘á»u khuyên lÆ¡n Dương văn Quảng, còn Dương văn Quảng ngồi yên không nói.
Äịch Nguyên soái nói:
- Thôi để Bá Hoa Nữ quy hà ng rồi ta dâng biểu tâu vá»›i Thánh Thượng và gởi thÆ¡ vá» Thiên Ba phá»§ mà tÃnh việc ấy.
Nói rồi truyá»n dá»n tiệc thết đãi chư tướng và khen thưá»ng ba quân.
Còn mạnh Hùng vỠđến dinh thì thương nghị vá»›i Ngô Liệc và Vương Cưá»ng:
- Nay ta liệu bỠđánh Tống không lại, chi bằng rút quân trở vỠtâu lại cùng Lang chúa cầu hòa thì hay hơn.
Ngô Liệc nói:
- Nguyên soái chá»› nã lòng như váºy. Äể mai đây chúng ta đánh liá»u vá»›i Tống tướng má»™t tráºn cho biết sức thắng bại thế nà o rồi sẽ toan liệu kế khác.
Bá Hoa Nữ nói:
- Không nên đâu. Tôi xem Tống tưá»ng má»—i ngưá»i Ä‘á»u có võ nghệ cao cưá»ng, chắc là nước ta không ngưá»i đánh lại nổi, nếu đánh nữa thì phải thua, chi bằng liệu sức mình tâu lại vá»›i Lang chúa cầu hòa cho khá»i hao binh tổn tướng.
Mạnh Hùng nói:
- Lá»i tiểu thÆ¡ nói rất phải. Váºy mai chúng ta nhổ trại trở vá».
Nói vừa dứt lá»i thì có quân và o báo:
- Có ba tướng cướp Ngưu Cang, Bà ng Hưng, Bà ng Hỷ đem và i môn muôn binh đế đây quy hà ng.
Mạnh Hùng dạy cho và o, rồi dùng là m bộ hạ ứng chiến.
Hôm sau Mạnh Hùng kéo binh đến giao khiêu chiến thì sao Trương Trung, Lý NghÄ©a ra đánh tráºn thứ nhất, Lưu Khánh và Trầm Äạt đánh tráºn thứ hai, Nhạc Cang Ngưu Kiện đánh tráºn thứ ba, Lý Kế Anh và Trương Văn đánh tráºn thứ tư. Còn Dương Văn Quảng thì Ä‘em má»™t muôn binh Ä‘i đưá»ng vòng mà đốt trại cá»§a Mạnh Hùng.
Các tướng Ä‘á»u tuân lệnh kéo quân ra Ä‘i. Còn Äịch nguyên soái thì Ä‘i vá»›i Thạch Ngá»c mà ra đánh nÆ¡i trung quân.
Trương Trung và Lý NghÄ©a ra đánh tráºn thứ nhất thì gặp Ngô Liệc. Hai bên giao chiến vá»›i nhau được ba mươi hiệp, Ngô Liệc đánh không lại nên bị giết tại tráºn.
Lưu Khánh và Trầm Äạt Ä‘em binh ra đánh vá»›i Vương Cưá»ng, đánh được ba mươi hiệp, Vương Cưá»ng cá»± địch không nổi, giục ngá»±a bá» chạy, bị Lưu Khánh và Trầm Äạt dốc quân Ä‘uổi theo giết chết Vương Cưá»ng và binh Phiên vô số.
Còn Lý Kế Anh và Trương Văn vừa kéo binh ra gặp Bà ng Hưng và Bà ng Há»·. Hai bên giao chiến má»™t lúc thì Bà ng Hưng và Bà ng Há»· đánh không lại Ä‘uá» bị tá» tráºn.
Lúc nà y binh Phiên rối loạn, mạnh ai nấy chạy. Äịch Thanh và Thạch Ngá»c Ä‘em binh thẳng tá»›i vừa gặp Mạnh Hùng thì hai bên giao chiến rất ác liệt. Mạnh Hùng cá»± không lại bèn giục ngá»±a chạy dà i. Binh Tống thừa thế Ä‘uổi theo, chém giết má»™t tráºn tÆ¡i bá»i là m cho quân Phiên hao hÆ¡n quá ná»a.
Lúc nà y Dương Văn Quảng Ä‘em má»™t muôn binh, Ä‘i đưá»ng tắt đến đốt trại, nhưng đến nÆ¡i vừa muốn nổi lá»a thì Bá Hoa Nữ chạy ra cản lại nói:
- Công tá» Æ¡i! Khoan phóng lá»a đã vì có ngá»±a và lương thảo rất nhiá»u, phải lo mà váºn chuyển vỠải đã rồi sẽ đốt trại.
Dương văn Quảng khen phải. Bá Hoa Nữ trở và o truyá»n quân sắp sá»a xe cá»™ để di chuyển kho lương. Nà ng nói:
- Nay Nguyên soái bị thua mà trốn vá» nước rồi, còn ta thì đã đầu hà ng nhà Tống. Nếu chúng bay chịu theo đầu hà ng thì khá»i bị giết.
Phiên binh Ä‘á»u vâng lệnh đầu hà ng, Bá Hoa Nữ liá»n đốc thúc phiên binh chuyển váºn lương thảo mà kéo qua Tam Quan.
Chuyển váºn xong, Dương văn Quảng má»›i phóng lá»a đốt trại.
Äịch Thanh thâu binh vỠải, chư tướng há»™i lại kể công.
Duy có má»™t mình Dương văn Quảng chưa thấy trở vá», nên Äịch Thanh Ä‘em lòng lo lắng lắm.
Lưu Khánh nói :
- Ai ai cÅ©ng lo việc chiến đấu, duy có Dương văn Quảng chỉ lo việc đốt trại, mà trại ấy ngưá»i canh giữ lại là Bá Hoa Nữ. Tôi định chắc Dương công tá» và Bá Hoa Nữ sẽ hiệp binh là m má»™t đạo, trong giây lát thì hai ngưá»i ấy sẽ vỠđây, xin Nguyên soái chá»› lo.
Äịch Thanh nói:
- Tuy váºy, song ta cÅ©ng còn lo sợ lắm, vì cánh há» Dương chỉ còn có má»™t mình Dương văn Quảng nối dõi, nếu có bá» nà o ta rất ân háºn. Váºy Lưu hiá»n đệ phải ra công thám thÃnh xem sá»± tình thế nà o.
Lưu Khánh vâng lệnh vừa muốn ra đi thì có quân sĩ và o báo:
- Dương công tá» và Bá Hoa Nữ Ä‘em má»™t muôn binh váºn chuyển lương thảo mà trở vỠải rồi.
Äịch Thanh mừng rỡ và o bảo Dương văn Quảng thuáºt hết má»i việc cho rõ rà ng.
Dương Văn Quảng kể hết sá»± tình, Äịch Thanh nói vá»›i Phạm Trá»ng Yêm:
- Bây giỠhãy để Bá Hoa Nữ ở tạm nơi dinh của đại nhơn, chỠtôi là m biểu chương tấu với thiên tỠmà định việc hôn nhân nà y.
Phạm Trá»ng Yêm khen phải bèn Ä‘em Bá Hoa Nữ và o dinh mình ở chung vá»›i tiểu thÆ¡.Rồi mở tiệc thết đãi.
Bấy giá» tướng nước Liêu là Mạnh Hùng bị thua má»™t tráºn tan tà nh, liá»n trở vá» tâu lại vá»›i Lang chúa xin tha tá»™i.
Chúa Tây Liêu nói:
- Việc chiến tranh thắng bại là lẽ thưá»ng. Váºy tướng quân hãy vá» dinh an nghỉ.
Mạnh Hùng tạ Æ¡n lui ra. Còn Liêu chúa thì thương nghị vá»›i quần thần rồi là m má»™t đạo hà ng biểu sai sứ Ä‘em và ngá»c và đồ thổ sản thẳng đến Tam Quang đặng dâng cho Tống đế mà cầu hòa.
Còn Äịch Thanh từ ngà y dẹp yên được quân Phiên rồi thì sa Mạnh Äịnh Quốc vá» trà o dâng biểu tâu vá»›i Thiên Tá».
Lúc nà y Bao Công đã lo xong việc chẩn bần rồi nên vá» triá»u phục chỉ gặp lúc Mạnh Äịnh Quốc vá» dâng biểu cho thiên tá» xem. Trong tá» biểu ấy thì nói đến Tây Hạ xâm lấn lần thứ hai, bị đánh dẹp nên Liêu chúa cầu hòa. Lại tá» hết chuyện Bá Hoa Nữ đầu tống, tÃnh việc hôn nhân vá»›i Dương văn Quảng nữa.
Thiên TỠxem xong vui vẻ nói:
- Nay đã dẹp được Phiên binh là phước lá»›n cá»§a trà o đình, còn việc Dương văn Quảng vá»›i Bá Hoa Nữ thì cÅ©ng nên định việc hôn nhân cho xong. Song hai ngưá»i ấy phải vá» trà o thì má»›i vầy duyên tÆ¡ tóc. Còn các tướng nÆ¡i Tam Quang thì má»—i ngưá»i được vinh thăng ba cấp.
Mạnh Äịnh Quốc lãnh chỉ tạ Æ¡n lui ra. Kế đó lại có sứ thần nước Tây Hạ đến dâng biểu mà cầu hòa.
Thiên TỠmở biểu ra xem rồi phán:
- Nay chúa Tây Hạ có lòng tá»± hối, trẫm cÅ©ng rá»™ng dung cho, song từ rà y vá» sau chẳng nên sanh lòng tham quấy như váºy nữa.
Sứ thần tạ Æ¡n lui ra. Còn Mạnh Äịnh Quốc thì thẳng đến Thiên Ba phá»§ trao thÆ¡ cá»§a Dương văn Quảng cho Dư Thái quân xem. Dư Thái Háºu mừng rỡ khiến gia Ä‘inh dá»n tiệc thết đãi Mạnh Äịnh Quốc. Tiệc mãn, Mạnh Äịnh Quốc tạ từ trở vá» Tam Quan.
Khi vỠđến nÆ¡i, ra mắt Äịch Thanh và trao tá» chiếu chỉ.
Äịch Thanh đặt bà n hương án tiếp chiếu chỉ và đá»c rằng:
- Nay gia phong cho Thạch Ngá»c là Tước hầu, Trương Trung, Lý NghÄ©a và Lưu Khánh là m Chấn Quốc tướng quân, Mạnh Äịnh Quốc là m Oai võ tướng công, Tiêu Äình Quà là m Oai liệt tướng quân, Trầm Äạt là Trung dõng tướng quân, Ngạc Cang là m NghÄ© dõng tướng quân, Trương Văn là m Kim xa Äô úy, Lý Kế Anh là m Äô Ty, Ngưu Kiện là m Thiên há»™, Dương Thanh là m Long Hổ Thương há»™ quân. Phạm Trá»ng Yêm là m tham mưu. Còn Dương văn Quảng thì láºp tước cha mình nên không gia phong nữa, Bá Hoa Nữ là m nhứt phẩm phu nhân và truyá»n triệu vá» trà o để định việc hôn nhân ấy.
Äịch Thanh xem chiếu chỉ xong truyá»n dá»n tiệc thết đãi các tướng sÄ©.
Hôm sau, Dương văn Quảng và Bá Hoa Nữ và o từ giã chư tướng trở vá» kinh đô chầu Thiên Tá», rồi trở vá» Thiên Ba phá»§ ra mắt Má»™c phu nhân.
Dư Thái quân mừng rỡ liá»n chá»n ngà y vầy cuá»™c huê chúc cho hai há» giao duyên. Bá quan văn võ đến chúc mừng, ai nấy Ä‘á»u há»›n hở ngợi khen.
Lá»i bà n
Trong các truyện Tà u hầu hết Ä‘á»u ghi lại lịch sá» chiến tranh bằng gươm giáo ngoà i chiến tráºn, âm mưu tranh Ä‘oạt đất Ä‘ai. Nhưng đối vá»›i truyện Vạn Huê Lầu thì lại khác biệt hÆ¡n.
Vạn Huê Lầu là bá»™ truyện chú trá»ng vỠâm mưu tranh Ä‘oạt danh lợi trong triá»u đình, còn việc chiến trinh ngoà i tráºn mạc chỉ là phần phụ mà thôi.
Nếu ngoà i tráºn mạc ngưá»i ta đấu tranh nhau bằng sức mạnh, bằng tà i phép thì ở trong triá»u ngưá»i ta lại đấu tranh nhau bằng trà óc, bằng mưu lược, cÅ©ng tà n nhẫn không thua gì vÅ© khi giết ngưá»i.
Như váºy Ä‘á»c Vạn Huê Lầu để thấy rõ sức mạnh tà n nhẫn cá»§a âm mưu xảo trá trong con ngưá»i nguy hiểm không kém gì gươm Ä‘ao ngoà i chiến tráºn.
HẾT
|
 |
|
| |