Đúng như dự đoán của mọi người, sau khi lời cầu hôn bị từ chối, Hắc Diệu giận tím mặt, liệt kê ra hàng loạt tội trạng của Ám Nguyệt như cấu kết với đế quốc Âm Ảnh, tấn công lãnh địa Lam Dong,v.v..., đồng thời hiệu triệu tất cả các lãnh địa của đế quốc Đọa Thiên Sứ tập trung thảo phạt phản nghịch. Người có công trong đợt thảo phạt này sẽ được phong tước.
Tuy nhiên, mọi người đều nói hiện tại đế quốc không có một lãnh địa nào có thể làm đối thủ của Ám Nguyệt. Ngay cả liên quân của Xích U và Lam Dong cũng bị thảm bại, hiện tại bốn lãnh địa lớn chỉ còn có Bạch Linh là coi như bảo toàn được thực lực.
Đầu tiên chưa nói đến chuyện dường như giữa Bạch Linh và Ám Nguyệt có một hiệp ước nào đó, chỉ cần nói đến so sánh chiến lược đối lập thì Bạch Linh cũng đã không có phần thắng.
Ngược lại, nếu tất cả các lãnh địa cùng tập hợp lại thì cho dù Ám Nguyệt thắng cũng sẽ phải trả giá đắt. Tuy nhiên loại chuyện này sẽ không thể phát sinh, chả ai muốn đi làm pháo hôi cả, hơn nữa vì vụ vay tiền lần trước, giờ nhà nào cũng phải thắt lưng buộc bụng, ai còn có sức mà tham gia chiến tranh?
Cho dù tước vị nghe ra hấp dẫn đấy, nhưng cũng phải có tài cán, có mệnh mới đi đoạt về được.
Không đợi lời "hiệu triệu" của Hắc Diệu được cả nước hưởng ứng, Ám Nguyệt đã liệt kê ra các tội trạng của Hắc Diệu dùng để phản kích. Ngoài ra, vô số "truyền đơn" cũng đã được đưa tới từng cái lãnh địa, làm cho trong nước không ai không biết.
Hai đế quốc Âm Ảnh và Đọa Thiên Sứ vốn có quan hệ đồng minh. Ám Nguyệt chỉ dựa trên cơ sở này cùng với nguyên tắc "hai bên cùng có lợi" mà kết liên minh với lãnh địa Huyết Kinh Hoa của Âm Ảnh mà thôi. Hơn nữa hai bên cũng không có công khai kí kết bất cứ hiệp ước nào bán đứng lợi ích của đế quốc, cái gọi là "cấu kết" kia chẳng là lời nói vô căn cứ mà thôi.
Về chuyện tấn công Lam Dong thì lại càng vô lý, đổi trắng thay đen. Chính là vì Hắc Diệu dây dưa không trả nợ khiến Lam Dong đại loạn, vì thế mà Ám Nguyệt vì ổn định tình hình mới xuất binh tương trợ. Giúp Lam Dong bình định phản loạn và giúp đỡ lĩnh chủ mới, lại còn giúp đỡ Lam Dong khai phát đất đai, ổn định nền kinh tế. Cư dân Lam Dong giờ đây đều có đời sống ổn định, kinh tế ngày càng tăng trưởng chính là bằng chứng tốt nhất.
Sau khi phủ định toàn bộ "tội trạng" mà đế đô đưa ra, Ám Nguyệt không e dè gì khi cáo buộc vô số tội lỗi của nhiếp chính vương.
Một, vong ân phụ nghĩa, mưu đoạt ngôi vị hoàng đế mà anh trai Bạch Dạ truyền cho thái tử Green, tự phong làm nhiếp chính vương, chèn ép chi nhánh của gia tộc của Bạch Gia. Mà chuyện buồn cười ở đây là đến tận bây giờ hắn vẫn không được Đọa Thiên Sứ chi kiếm tán thành, có thể nói rằng, ngay cả thần khí của Vương tộc cũng từ chối kẻ soán vị này làm chủ nhân.
Hai, vô cùng tham lam, không tiếc dùng thủ đoạn ti tiện để lừa gạt lấy tài phú của các lãnh địa và gia tộc khác, đến nay còn dây dưa không chịu trả rất nhiều khoản nợ khiến cho cuộc sống của nhân dân trong các lãnh địa khổ sở vô cùng.
Ba, không để ý đến liêm sỉ mà công khai cưỡng hôn cháu gái, làm toàn bộ vương tộc Lucifer phải hổ thẹn.
Bốn, vì bài trừ phe phái đối lập mà ám hại các thành viên nguyên lão của gia tộc, dẫn đến rất nhiều tranh đấu nội bộ.
Nếu đem so với những "tội trạng" vô căn cứ kia của đế đô thì những lời buộc tội này của Ám Nguyệt có thể nói là trúng ngay yếu hại của Hắc Diệu. Chỉ riêng hai điều đầu tiên là hắn cũng không còn đường chối cãi.
Đọa Thiên Sứ chi kiếm chính là tâm bệnh nhiều năm của Hắc Diệu, cũng là trở ngại lớn nhất nếu hắn muốn chính thức lên ngôi hoàng đế. Về chuyện vay tiền, đây lại là một thứ làm hắn gần đây đau đầu không thôi. Trừ điều thứ ba ra, các điều khác đều không phải do Ám Nguyệt dựng lên, đều đủ để khơi dậy căm phẫn của cả đế quốc.
Rất nhiều gia tộc nguyên lão cũng đã bắt đầu nghi ngờ mấy vụ án cũ có dính dáng đến lợi ích của mình. Hiện tại, chưa cần Ám Nguyệt ra tay thì đế đô đã có dư luận trái chiều.
Thực ra, thượng tầng của một đế quốc thì đằng nào chả tồn tại hắc ám. Vì để củng cố sự thống trị của mình mà giết người diệt khẩu hay mấy chuyện đại loại như vậy không thiếu gì, chẳng qua là nếu như không biết thì thôi, một khi đã bị công khai ra ngoài lại là chuyện khác. Lần này phải tính công cho Isabela, người từng nắm trong tay Ám Bộ của đế đô, nắm giữ được rất nhiều tin tức ít người biết. Bây giờ một phát công khai hết ra làm cho Hắc Diệu trở tay không kịp.
Lấy Lam Dong làm đại biểu, các lãnh địa phía nam đã lên tiếng kiên quyết ủng hộ Ám Nguyệt. Hiện tại, người cầm quyền của Lam Dong, Sumen, vốn là do Ám Nguyệt đỡ đầu, còn tiểu tử xấu số kia thì chẳng qua là hàng giả, không khác gì một con rối.
Tướng quân George dẫn đầu "phái phản đối" nhân cơ hội này mà mãnh liệt đả kích hành động của Hắc Diệu. Tuy nhiên lãnh chúa Sicari của Bạch Linh lại xảy ra xung đột gới George. Rõ ràng, mặc dù Sicari không tỏ vẻ ủng hộ đế đô nhưng lại dùng hành động thực tế để kiềm chế George vốn là người ủng hộ lớn nhất của Mejia. Đế đô cũng phái một lượng lớn quân đội tiến vào Bạch Linh để đề phòng có biến. Trước mắt, đế quốc Huyết Sát cũng không ngừng quấy rối biên cảnh, George chịu hai mặt có địch, không thể chia quân xuống phía nam, mà Sicari cũng không dám liều lĩnh, hai bên rơi vào trạng thái giằng co.
Chiến tranh dư luận chẳng qua là khúc mở đầu mà thôi, sau khi thất bại trên chiến trường này thì Hắc Diệu cuối cùng cũng lộ ra răng nanh của mình. Hắn đã lấy danh nghĩa của nhiếp chính vương tuyên bố thân chinh ra trận đồng thời hạ lệnh cho tất cả lãnh địa góp binh tạo thành liên quân thảo phạt phản nghịch.
Mệnh lệnh này cũng không giống lời hiệu triệu trước đây, nếu lần này còn không xuất binh thì chẳng khác gì là nghịch thần tặc tử cấu kết với Ám Nguyệt.
Hắc Diệu thân chinh vừa được tuyên bố ra ngoài thì Trác Thiết vốn đang điều dưỡng tại Xích U là người đầu tiên hưởng ứng, ra vẻ nguyện ý theo nhiếp chính vương thảo phạt Ám Nguyệt. Ngay sau đó, các lãnh địa khác cũng bày tỏ thái độ quyết tâm xuất binh, cho dù là lãnh địa nhỏ nhất cũng không ngoại lệ, về phần phái đi có phải là tinh nhuệ hay không thì còn phải xem mọi người tính toán cái gì.
Đại quân muốn tập kết cũng không phải là chuyện đơn giản, hơn nữa Hắc Diệu cũng cân nhắc đến thế lực của đế quốc Âm Ảnh nên đã phái sứ giả đi trước. Hắn tuyên bố chuyện lần này vốn xuất phát từ nguyên nhân cầu hôn bị từ chối nên cơ bản chỉ là chuyện nhà của vương tộc Lucifer, hy vọng Âm Ảnh không vi phạm hiệp ước của hai bên mà can thiệp vào. Sau một phen ngoại giao, hai bên sơ bộ đã đạt được tiếng nói chung, còn sau lưng phải chi ra bao nhiêu, chiếm được bao nhiêu thì chỉ có Hắc Diệu và cao tầng của Âm Ảnh rõ ràng.
Trên thực tế, Âm Ảnh cũng không có ký kết hiệp nghị trợ giúp về chiến tranh nào với Ám Nguyệt nên Hắc Diệu lần nay căn bản là không công đưa thịt cho người ta. Vị Katherine đại đế kia chắc chắn chẳng cần khách khí làm gì.
Sau khi có được hứa hẹn của đế quốc Âm Ảnh. Hắc Diệu đã lấy lại được bình tĩnh, nghe theo lời của Thiết Trác, lãnh chúa của Xích U mà lợi dụng thủ đoạn mãnh liệt chèn ép mấy gia tộc nguyên lão định ngo ngoe vì những "tội trạng" mà Ám Nguyệt đưa ra, đây cũng là muốn ổn định hậu phương của mình trước.
Cử động này mặc dù cho Ám Nguyệt một đoạn thời gian quý giá nhưng vẫn gây ra rất nhiều khủng hoảng. Rất nhiều thương nhân từ bên ngoài đến giờ đã lui khỏi Ám Nguyệt. Rất nhiều cư dân cũng dời đi, lần này cũng không thể so sánh với lần lĩnh chủ chiến trước đây, hiện tại là một lãnh địa đối đầu với một đế quốc, hơn nữa đế đô cũng đã đạt thành hiệp thương với Âm Ảnh, vốn bị coi là "kẻ chống lưng" cho Ám Nguyệt.
Cục diện bị rung chuyển vốn là chuyện mà cao tầng của Ám Nguyệt đã đoán trước. Dù sao thì đã đến mức này, đằng nào cũng phải đánh một trận, vì thế mà những người lưu lại đều là vì mang theo một niềm tin đến người nào đó.
Cafu tướng quân, lãnh chúa của Huyết Kinh Hoa, minh hữu của Ám Nguyệt, cũng đã truyền tới tin tức. Trong đó nói rõ thượng tầng Âm Ảnh sẽ không can thiệp vào chuyện này. Tuy nhiên, Cafu vì đền đáp tình hữu nghị cá nhân của Mejia và ơn cứu mạng con trai độc nhất nên đặc biệt phái một nhóm địa tinh chiến sĩ tinh anh đến trợ giúp Ám Nguyệt.
Sức chiến đấu của bộ tộc địa tinh vốn cực thấp. Nếu đã được gọi là chiến sĩ, thậm chí là chiến sĩ tinh anh thì đó tuyệt đối không phải là địa tinh bình thường. Trừ bỏ thiên phú đối với chế tạo và lắp ráp máy móc, địa tinh chiến sĩ có khả năng điều khiển cơ giới tuyệt vời. Ví dụ như nếu cùng một cái ma tinh pháo, nếu để địa tinh chiến sĩ điều khiển thì độ chuẩn xác và uy lực có thể được đề cao ba phần. Chỉ ba phần này nhưng nếu dành cho loại vũ khí sát thương lớn như vũ khí trọng hình ma pháp thì chênh lệch trở nên cực kì kinh người.
Đây đúng là tài nguyên mà Ám Nguyệt đang thiếu nhất. Giống như đại đội ma pháp sư một ngàn người kia, hành vi đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi này của Cafu một phần tất nhiên xuất phát từ tình hữu nghị nhưng nguyên nhân lớn hơn là do con trai độc nhất của hắn kiên trì ở lại trong quân đội của Ám Nguyệt.
Thực tế, Monroe đang bị Âm Ảnh đế quốc "truy nã" đã thay tên đổi họ, chính thức gia nhập quân đoàn Diễm Quang của Ám Nguyệt, trở thành quan chỉ huy của đại đội ma pháp sư.
Vị ma hoàng trung đoạn kia sau khi khỏi hẳn cũng theo bảo vệ Fei Ni. Hiện tại, Fei Ni đang được làm nữ quan trong vương cung Ám Nguyệt, lại đi theo học tập chế khí thuật của đại sư Hạnh Hạnh. Hai vợ chồng son coi như đã được hạnh phúc bên nhau nên vô cùng cảm kích Mejia.
Việc đầu tiên Trần Duệ nghĩ đến khi các chiến sĩ tinh nhuệ địa tinh có mặt là không phải là ma tinh pháp mà chế tạo kim nhân. Vốn là dây chuyền sản xuất kim nhân đã hoàn thành và đi vào làm việc, nhưng sau khi vụ việc cầu hôn từ đế đố xảy ra thì nhu cầu vũ khí này bạo tăng, dẫn đến số lượng nhân công có chút thiếu hụt. Có số chiến sĩ địa tinh này thì tốc độ chế tạo sẽ nhanh hơn.
Hiện tại, đối đầu trực diện với đế đô là một hồi khảo nghiệm thật lớn, quan hệ đến vận mệnh của Ám Nguyệt, thậm chí là của của cả Trần Duệ nên phải tính toán sử dụng thật tốt bất cứ lực lượng nào. Do cần sử dụng ốc nguyên chi nhưỡng để thăng cấp, khu vực thổ nguyên tố dưới mặt đất hiện tại đã tạm thời phong bế, không thể cung cấp sự trợ giúp nào. Hơn nữa, nguyên tắc của các nguyên tố nhân vốn là không tham gia những tranh chấp bình thường của ma giới.
Guladanmu tại Nham Khẩu trấn cũng đã lợi dụng chiến trường vong linh cổ mà hồi phục sức khỏe cũng như chế tạo lượng lớn quân đội. Sau khi nuốt vào mười vạn đại quân của Lam Dong và có được trang bị của Trần Duệ cung cấp cũng đã trở thành một chi lực lượng vô cùng kinh khủng, hơn nữa lực lượng này đến giờ vẫn chưa có ai biết.
Ba quân đoàn Xích Huyết, Diễm Quang và Nguyệt Ảnh là ba quân đoàn chủ lực cực mạnh của Ám Nguyệt. Trong đó Medusa và song túc phi long đã lộ ra ngoài, đại đội ma pháp sư từ Huyết Kinh Hoa và các chiến sĩ địa tinh tinh nhuệ thì giấu trong bóng tối. Bên ngoài nhìn vào chỉ có thể thấy Ám Nguyệt có một tiểu đội pháp sư không đến trăm người mà thôi.
Ngưu đầu nhân làm chủ lực chế tạo trang bị, cũng là một đội ngũ chiến đấu cường đại, tuy nhiên nếu chưa đến phút chót thì Trần Duệ không muốn vận dụng bọn họ.
Các cải cách về quân sự của Ám Nguyệt đã bắt đầu từ sau cuộc chiến lãnh chủ, tất cả các tập thể lớn nhỏ đều có một tổ chức như "Chính Ủy" tồn tại giúp duy trì sự trung thành tuyệt đối của quân đội với Mejia đồng thời ổn định sĩ khí quân lính.
Số lượng quả ác ma trong tinh thần hoa viên của Siêu cấp hệ thống cũng đã về không, giá trị linh khí cũng chỉ còn bốn chữ số. Sau một quá trình cân nhắc kỹ càng, những cá nhân đáng cường hóa hoặc bộ đội tinh anh cũng đã được cường hóa, tất cả đều chuẩn bị trạng thái mạnh mẽ nhất để đối đầu với khảo nghiệm to lớn này.
Sau một đoạn thời gian, rối loạn tại Ám Nguyệt đã dần được loại bỏ. Phần lớn người lưu lại Ám Nguyệt đều là những người sinh ra và lớn lên ở đây, không muốn rời xa quê hương, mọi người đang chờ đợi hai chữ trong lời diễn thuyết của Mejia: "Kỳ tích"
Dưới áp lực cực lớn thì giờ coi như đã tạm thời đứng vững rồi, điều tiếp theo là phải nhìn xem có thể sáng tạo kỳ tích hay không.
Mọi người vào vào đây luận đàm nào, gạch đá càng nhiều, tốc độ truyện càng ra nhanh
Để tham gia dịch mgdnt, có thể pm trực tiếp yh của chủ nhóm (Tà Phiêu): o0o_thanh.tung_o0o
Đã có 101 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc
Đối mặt với cơn mưa bão sắp đến, cả ngày Trần Duệ bận rộn rất nhiều việc, gần như cả thời gian ngủ cũng không có. Cũng quên bẵng việc phải cùng Aldas đến Áo Choàng hội gặp lão sư Tetema học luyện kim thuật.
Kết quả khiến lão đầu nổi giận, kiên quyết bắt Aldas phải đem “Guile” đến chỗ lão, Aldas không cách nào thoái thác, chỉ có thể tìm Trần Duệ nói lại yêu cầu của lão sư đại nhân.
Suy nghĩ một hồi, Trần Duệ đổi qua trang phục của Guile rồi đi đến Áo Choàng hội.
Trần Duệ đi đến con hẻm số bốn ở quảng trường Đông Nam, không nghĩ tới lại thấy mấy đứa nhỏ Eliane, tiểu la lỵ Alice cũng ở đó.
Eve tinh mắt sớm đã thấy thủ lĩnh “Guile”, mặt ửng hồng e thẹn, đang muốn đến chào hỏi hắn lại bị Eliane đi trước một bước cướp mất lời muốn nói: “Guile đại nhân!”
“Là Eliane à, các ngươi lại muốn ra ngoài thành đi chơi à?”
“Không phải, bọn em nghe nói hiện nay ngoài thành không an toàn, nên đi theo hộ tống công chúa Alice đến chợ mua ít đồ.”
“Guile đại nhân, người… người sắp kết hôn sao?” Eve lấy hết dũng khí hỏi một câu.
“Đúng vậy” Nhìn thấy thần thái trong ánh mắt của thiếu nữ ám tinh linh u ám hẳn đi, Trần Duệ khẽ nhíu mày: “Có điều ít nhất phải đợi Ám Nguyệt vượt qua được cửa ải khó khăn này đã, sau đó mới cử hành hôn lễ, tình hình hiện nay thật sự rất gấp gáp, các ngươi định rời khỏi Ám Nguyệt à?”
“Không bao giờ!” Eliane xiết chặt nắm tay, đáp lại: “Chúng ta sẽ ở lại cùng Guile đại nhân chiến đấu chống kẻ thù.”
Trần Duệ xoa đầu thiếu nữ ám tinh linh, bỗng cảm giác được một tia địch ý mãnh liệt, không ngờ lại từ phía Alice mà đến.
“Tỷ tỷ của ta sẽ không gả cho ngươi” Tiểu la lỵ mở miệng nói, trên khuôn mặt nhỏ nhắn không còn vẻ đáng yêu, ngây thơ thường thấy như khi ở trước mặt “nhân loại ca ca”.
“Tiểu công chúa điện hạ, không phải tỷ tỷ của ngài gả cho ta, mà là kén rể, hay nói cách khác là ta 'được gả' cho nàng ấy!” Trần Duệ bất đắc dĩ lắc đầu, đây chính là đi ở rể mà.
“Ta không cần biết là ngươi gả cho tỷ tỷ ta hay là tỷ tỷ ta gả cho ngươi, ta chính là không cho phép hai người kết hôn!” Tiểu la lỵ hung hăng nhìn Trần Duệ: “Nếu như lời cầu hôn không phải đến từ đế đô, tỷ tỷ nhất định sẽ không đưa ra quyết định này. Tỷ ấy căn bản là không thích ngươi!”
“Đây là một cuộc hôn nhân chính trị, chưa nói đến tình cảm cá nhân, việc hy sinh một cái gì đó cũng là điều không thể tránh khỏi.” Lúc này Trần Duệ đang dùng thân phận “Guile”, không cách nào giải thích cho Alice trước mặt nhiều người như vậy, chỉ đành thở dài nói: “Alice điện hạ, sau này người sẽ hiểu.”
“Ta sẽ không để tỷ tỷ hy sinh bản thân mình như vậy!” Nói đến hai chữ “hy sinh” tròng mắt tiểu la lỵ ửng hồng cả lên, trên người toát ra một tia sát khí “Ngươi tốt nhất nên thu hồi mấy cái vọng tưởng không thiết thực kia, nếu không ta quyết không bỏ qua cho ngươi!”
Lần đầu tiên Trần Duệ thấy tiểu la lỵ phản ứng kịch liệt như thế. Eliane đứng một bên nói: “Alice…”
“Xin lỗi, ta bỗng nhiên không muốn đi nữa!” Alice quay đầu đi được vài bước rồi chạy đi như bay, trong chốc lát đã biến mất trước tầm mắt mọi người.
Ánh mắt Trần Duệ trở nên nhu hòa, tình cảm Alice dành cho tỷ tỷ vô cùng chân thành, nếu Mejia thấy được một màn này chắc chắn sẽ rất cảm động.
Hay là hôm nào nói chân tướng cho nàng nhỉ? Quên đi, nếu như tiểu la lỵ biết tỷ tỷ nàng kết hôn với “người nào đó”, chỉ sợ vẫn sẽ giận dỗi như vậy thôi.
Trần Duệ an ủi đám người Eliane đang loay hoay không biết phải làm gì mấy câu rồi xoay người đi đến tòa nhà cổ.
Vừa tới hậu viện liền thấy lão sư Tetema.
Lão đầu vốn đang lười biếng nằm dài trên ghế thấy Trần Duệ đến ngay lập tức bật dậy hỏi: “Tiểu tử ngươi còn nhớ là phải tới đây cơ à? Ta cho ngươi một ngày để chuẩn bị, kêu cả Aldas luôn, cùng ta rời khỏi Ám Nguyệt.”
Trần Duệ ngớ người: “Rời đi?”
“Không rời đi chẳng lẽ lại ở lại chỗ này chờ chết?” Lão đầu bộ dáng hận không thể rèn sắt thành thép nói: “Ngươi cho rằng lãnh địa này có thể đấu lại Đọa Thiên Sứ đế đô?”
“Nhưng cũng không nhất định phải...” Trần Duệ làm bộ dáng không cho là đúng, nhún nhún vai nói: “Cái này gọi là thế sự khó lường, lúc trước Xích U liên hợp với Lam Dong phát động chiến tranh với Ám Nguyệt, không ai nghĩ rằng Ám Nguyệt sẽ thắng, nhưng kết quả thế nào? Xích U thảm bại, toàn quân Lam Dong bị diệt. Ta cho rằng tuy quân địch thế lớn nhưng chưa chắc Ám Nguyệt không có khả năng tạo nên kỳ tích.”
Lão đầu quýnh lên, âm điệu lập tức cao vút lên: “Ta là thấy ngươi đã bị cô công chúa gì đó kia mê hoặc đến ngu ngốc rồi! Chẳng lẽ ngươi không biết lý do nàng ta kén ngươi làm rể sao? Chỉ là vì muốn lợi dụng ngươi mà thôi! Ta đoán nữ nhân kia sớm đã biết kế hoạch của đế đô, vì thế đi trước một bước tuyên bố kén rể, đem tên ngu ngốc nhà ngươi ra làm bia đỡ đạn!”
Không ngờ bị lão đoán trúng, Trần Duệ đối với lão kính trọng thêm vài phần. Lão đầu thấy hắn im lặng không lên tiếng, tưởng hắn đã bị mình làm dao động liền nói: “Thiên tư của ngươi tương đối tốt, hơn xa Aldas, chỉ cần chăm chỉ học tập, một thời gian nữa là có thể đạt tiêu chuẩn đại sư ở lĩnh vực dược tề, chưa kể tới chế khí học đã tiếp cận chuẩn tông sư. Mỹ nữ chỗ nào cũng có, vì vậy ngàn lần vạn lần không được bỏ phí thiên tư của mình. Chọn ở lại đây cũng đồng nghĩa với việc vứt bỏ cái mạng nhỏ của ngươi. Ta không cần ngươi phải tiếp nhận truyền thừa đi tham gia tỷ thí với Salman, ta chỉ cần hai người chúng ta cùng nhau rời khỏi nơi nguy hiểm này. Nếu như ngươi còn không nghe theo thì đừng trách ta mạnh tay.”
Trần Duệ biết lão đầu thật lòng muốn tốt cho hắn, không giải thích gì nhiều, chỉ lắc đầu nói: “Lão sư, nếu người muốn đi thì hãy mang Aldas đi cùng, còn ta sẽ không bao giờ rời Ám Nguyệt cho dù người dùng phương pháp gì đi nữa.”
Lão đầu lạnh lùng nói: “Hai người các ngươi đều ngu xuẩn như nhau! Cái gì mà ơn sâu nghĩa nặng! Chết cũng không rời đi! Ta hiện tại lại cảm thấy rất khâm phục vị trưởng công chúa điện hạ kia. Nếu như các ngươi đã kiên quyết như vậy thì lão đầu ta cũng muốn ở lại nhìn xem hai tên ngu ngốc các ngươi sẽ có kết cục “tốt đẹp” thế nào!”
Trần Duệ biết lão đầu lưu lại là vì muốn bảo hộ hắn và Aldas, trong lòng cảm động nói: “Lão sư yên tâm, chúng ta sẽ không xảy ra chuyện gì, hôm nay ta tới là muốn tặng người một món lễ vật. Người nên rời khỏi Ám Nguyệt tìm một chỗ an toàn mà nghiên cứu nó, có lẽ sẽ có ích cho cuộc tỷ thí một năm sau.”
“Ta không cần lễ vật của ngươi…” Lời còn chưa nói xong tròng mắt lão đầu bỗng nhiên ngây ngốc, chỉ thấy trong tay Trần Duệ lúc này có thêm một bình hắc sắc dược tề.
“Cái này là…” Thanh âm lão đầu có chút run rẩy.
“Đây là một trong những lễ vật ta muốn tặng lão sư.” Trần Duệ lấy ra một cái không gian giới chỉ, bỏ hắc sắc dược tề vào đó rồi đưa tới trước mặt lão đầu: “Bên trong toàn bộ là hắc sắc dược tề bao gồm cả chân hệ, vĩnh hằng hệ, phục hoạt dược tề và diên thọ dược tề.”
Lão đầu một lần nữa kinh hãi: phục hoạt dược tề, diên thọ dược tề, đây chính là thành tựu tượng trưng cho tầng cao nhất của dược tề tông sư, cho dù tên yêu nghiệt Salman có là thiên tài cỡ nào đi nữa cũng chỉ có thể tạo ra dược tề vĩnh hằng hệ mà thôi.
Nhìn cái giới chỉ được đưa tới, lão đầu thở dốc liên tục, không ngờ có ngày hắn được cầm trong tay hắc sắc dược tề: “Làm sao ngươi có được mấy thứ này? Mau nói cho ta biết! Tiểu tử ngươi dấu diếm ta nhiều chuyện như vậy, ta đều có thể bỏ qua, nhưng việc này tuyệt đối không được dấu diếm, phải nói thật toàn bộ.”
“Cái này liên quan đến chuyện xưa của đại tông sư truyền thừa, vì thế đến bây giờ ta mới có thể tiết lộ cho lão sư, mong người tha thứ.”
Đây hiển nhiên là một lời nói dối, chẳng qua so với việc nói ra siêu cấp hệ thống thì cái truyền kỳ mơ hồ kia còn giống lời nói thật hơn.
“Ý chí của đại tông sư điều khiển ngươi phối trí ra loại dược tề này?” Lão đầu bày ra một bộ dáng không thể tin được nói: “Ngươi hiện tại làm thử cho ta xem.”
Trần Duệ biết lão đầu là chuẩn tông sư cấp, chỉ cần có chút dối trá là sẽ bị phát hiện, lắc đầu nói: “Hiện giờ ta còn chưa khống chế được ý chí này, đều là trong vô thức mà làm ra, phối phương và trình tự cũng không nhớ rõ, chỉ có thể nhìn thấy thành phẩm sau khi tỉnh táo lại, nếu lão sư không tin có thể nhìn cái này một chút…”
Nói rồi hắn lấy ra một ít dược tề phổ thông trong trung tâm hoán đổi: “Bình thường khi ý thức kia bắt đầu 'phát tác' sẽ có rất nhiều dược tề được tạo thành, có bạch sắc dược tề, phổ thông dược tề, hắc sắc dược tề là ít nhất, có khi có, có khi không.”
Tetema cầm lấy một bình trị thương dược tề, mở nút lọ ra ngửi ngửi, lập tức lộ ra ánh mắt kinh ngạc: “Độ tinh khiết bậc này… Ma thần ở trên cao, không ngờ lại có dược tề có độ tinh khiết trăm phần trăm, cho dù là Salman cũng không có khả năng điều chế được, đây đúng là kiệt tác cấp đại tông sư.”
Mặc dù lý do Trần Duệ đưa ra có chút hoang đường, nhưng sự thật lại đang bày ra trước mắt.
Tetema đặc biệt kích động, sợ hãi, phấn chấn… Luống cuống một hồi, ánh mắt cuối cùng lại rơi trên người Trần Duệ: “Ngươi đến cùng còn bao nhiêu bí mật? Nói thật cho ta biết nếu như lão đầu tử ta dựa vào thực lực ma hoàng đỉnh phong, có thể dùng sức mạnh cưỡng chế ngươi đi được không?”
Trần Duệ lộ ra nụ cười sau lớp mặt nạ, đáp: “Ma hoàng đỉnh phong thì không có khả năng, ma đế đỉnh phong thì còn có thể.”
Lão đầu tử nhìn hắn một cái đầy thâm ý: “Hừ lão đầu tử ta không thể mang ngươi đi, vậy đưa hết những dược tề kia cho ta, ta sẽ dùng hai bản vẽ Ma tinh pháo đã được cải tiến để trao đổi.”
Ma tinh pháo đã được cải tiến! Trần Duệ không nghĩ tới lại có thu hoạch ngoài ý muốn này, hai tròng mắt lập tức sáng ngời. Hắn là hành gia về chế khí, cho dù chưa bao giờ lắp đặt qua một cái ma pháp vũ khí cỡ lớn như Ma tinh pháo nhưng vẫn có thể nhìn ra được bản vẽ mà Tetema cho hắn không hề đơn giản. Ma tinh pháo sau khi được cải tiến, tầm bắn và uy lực lại càng khủng bố, chỉ sợ ngay cả cường giả cao tầng cũng phải kiêng kỵ mấy phần. Loại vũ khí này hẳn là thuộc loại bị cấm, nhưng lão đầu căn bản không quan tâm đến chuyện đó. Tetema lười nhác không muốn nói nhiều, đi ngang người Trần Duệ, vung tay một cái đem toàn bộ hắc sắc dược tề cầm lên, khẩn trương chạy về phòng nghiên cứu.
Nếu muốn chế tạo Ma tinh pháo trong khoảng thời gian ngắn như vậy e là không kịp, mà Ma tinh pháo cải tiến không dựa trên nền tảng cơ bản mà cải tiến, mặc dù đó không phải là công việc bình thường, nhưng có một đội ngũ địa tinh am hiểu chế tạo, hẳn là có thể dùng thời gian ngắn nhất để hoàn thành cải tiến và sử dụng thử.
Thời gian trôi qua từng ngày, rốt cục tin tức từ đế đô cũng được truyền đến. Hắc Diệu tập kết hai quân đoàn lớn Xích Ma và Huyền Vũ tạo thành đại quân tám mươi vạn người, liên quân các lãnh địa bốn mươi vạn, cộng thêm hơn một trăm hai mươi vạn quân được điều động từ phía tây bắc - cứ điểm Tekula của đệ tam tướng quân đế quốc Geraint Blaine là phó thống soái của liên quân, quân đội còn chưa di chuyển nhưng khí thế cũng đã áp đảo Ám Nguyệt.
Binh lực của Ám Nguyệt đã khuếch trương hơn rất nhiều từ sau cuộc chiến lãnh chủ trước kia, tổng cộng đã có hơn hai mươi vạn, thêm viện quân từ Lam Dong lãnh địa cũng chưa tới ba mươi vạn. Nhìn từ bên ngoài, thực lực song phương cực kỳ chênh lệch, hầu như không thể gọi là chiến tranh.
Điều động và hành quân một trăm vạn đại quân cũng không phải là việc dễ dàng, chỉ tính việc đến được Xích U thành cũng cần thời gian tương đối nhiều, chẳng qua Hắc Diệu không tính cho Ám Nguyệt nhiều thời gian chuẩn bị như vậy, trên đường hành quân tới Xích U đã ra lệnh cho hai vạn kỵ binh tinh nhuệ trú đóng ở đây tập kích Ám Nguyệt.
Hai vạn kỵ binh này là một trong những vương bài của Hắc Diệu, lấy cớ “hộ tống” sứ giả cầu hôn của đế quốc đến Xích U lãnh địa, rình mò cơ hội hành động. Trước mắt đại quân của đế đô cần một đoạn thời gian nữa mới có thể đến được Xích U, Ám Nguyệt khẳng định sẽ không nghĩ tới việc Xích U lại đơn độc phát động tập kích mình, cái này không chỉ quấy rối bố trí phòng ngự của Ám Nguyệt mà một khi chiếm được trấn Dike ở phía nam Ám Nguyệt, là có thể dùng nó làm bàn đạp tấn công toàn bộ Ám Nguyệt.
Cho dù không giữ được trấn Dike, dựa vào tính cơ động tiến thoái tự nhiên của kỵ binh cũng sẽ không bị tổn thất quá lớn, ít nhất có thể làm giảm sĩ khí của quân địch trước khi đại quân chủ lực đến.
Sau khi nhận được mệnh lệnh của Hắc Diệu, quân đoàn trưởng “Ma Ảnh” kỵ binh quân đoàn Nesta, lập tức xuất quân, từ Xích U thành đánh thẳng đến Ám Nguyệt.
Mọi người vào vào đây luận đàm nào, gạch đá càng nhiều, tốc độ truyện càng ra nhanh
Để tham gia dịch mgdnt, có thể pm trực tiếp yh của chủ nhóm (Tà Phiêu): o0o_thanh.tung_o0o
Đã có 99 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc
Hiện tại, sau khi chiến tranh cùng hai đại lãnh chủ Xích U và Lam Dong, trên con đường thông sang Xích U, Ám Nguyệt đã cho trùng tu, tôn tạo lại một tòa cứ điểm.
Cứ điểm này được gia tộc Beelzebub xây dựng trong thời kỳ phản loạn, về sau bị Bạch Dạ đại đế công phá, đến tận khi Bạch Dạ đại đế thân vong trong cuộc chiến ở nhân giới thì nó đã bị bỏ hoang. Khi Hắc Diệu nắm quyền khống chế Đọa Thiên Sứ đế quốc trong tay liền "phân đất phong hầu" cho thái tử Green ở Ám Nguyệt, đồng thời mượn tay Trác Thiết - Xích U lãnh chủ khống chế mạch máu kinh tế của Ám Nguyệt. Hắn chỉ mong cho Ám Nguyệt càng suy yếu càng tốt, vì thế không thể nào có khả năng tu bổ cho tòa cứ điểm này.
Sau khi đánh bại Trác Thiết ở trấn Juarez, lại sử dụng thêm một chút thủ đoạn, quyền khống chế Xích U lãnh địa trên thực tế đã hoàn toàn rơi vào tay Ám Nguyệt, tuy vậy Mejia vẫn nghe lời Trần Duệ xây dựng thêm hai tòa cứ điểm mới, một là Lam Trì cứ điểm ở phía tây Lam Trì sơn mạch, do Tim - quân đoàn trưởng quân đoàn Nguyệt Ảnh trấn giữ, tòa cứ điểm thứ hai chính là cứ điểm “Nguyệt Quang” đã bị lãng quên này.
Quy mô của cứ điểm này không quá lớn, nhưng nhờ có dãy núi uốn lượn như tường thành bao quanh mà nó trở thành một cửa ải trọng yếu.
Đằng sau cứ điểm Nguyệt Quang là trấn Dike, một khu vực có địa thế gập ghềnh hiểm yếu, dễ thủ khó công. Trấn Dike vốn là chiến trường thời xưa, nằm cách trấn Juarez một cánh đồng rộng lớn hoang dại, không hề có dân cư sinh sống. Với quân đội mà nói đây là một con đường bằng phẳng kéo thẳng tới phòng tuyến cuối cùng của Ám Nguyệt ở phía nam trấn Juarez, từ đó có thể thấy được tầm quan trọng của trấn Dike.
Nhiệm vụ lần này của Ma Ảnh quân đoàn là công phá Nguyệt Quang yếu tắc, chiếm đóng trấn Dike, cứ điểm trọng yếu đầu tiên của Ám Nguyệt.
Dưới ánh trăng màu tím, Nesta thống lĩnh quân đoàn kỵ binh tiến vào bên trong Ám Nguyệt, cẩn thận di chuyển một đường đến gần cứ điểm Nguyệt Quang.
Nhìn cứ điểm Nguyệt Quang phía dưới sườn núi đèn đuốc sáng trưng, phó tướng Teluoai thấp giọng hỏi: “Tướng quân, toàn quân đã chuẩn bị sẵn sàng, bây giờ chúng ta lập tức phát động công kích?”
“Chờ một chút, phân phó binh lính giữ vững đội hình, duy trì khoảng cách hợp lý, không được để lộ hành tung.” Nesta là đang chờ tín hiệu từ nội ứng bên trong cứ điểm.
Chỉ có hai vạn kỵ binh mà muốn tấn công cứ điểm được phòng vệ nghiêm ngặt là một việc tương đối khó khăn, nhưng Nesta tin rằng hắn có thể hoàn thành được nhiệm vụ này. Bởi vì Xích U lĩnh chủ Trác Thiết đã sớm cài nội ứng bên trong cứ điểm Nguyệt Quang, không chỉ vậy, đế đô cũng có nội ứng phía trong, âm mưu đối phó với Ám Nguyệt. Hắc Diệu sắp đặt chuyện này không chỉ mới ngày một ngày hai, mặc dù nội ứng mai phục trước kia đều bị Ám Ma diệt trừ nhưng vẫn có cá lọt lưới.
Có bảo hiểm hai tầng này hẳn là có thể nội ứng ngoại hợp công phá cứ điểm Nguyệt Quang. Trước mắt liên quân của đế đô còn đang ở xa, Ám Nguyệt mặc dù phòng bị nghiêm ngặt nhưng đội quân chủ lực khẳng định không thể được điều động đến đây sớm được, vì thế chiếm đóng trấn Dike làm một tiếng trống cổ vũ tinh thần binh sĩ hẳn không phải là một việc khó.
Dựa vào tính cơ động và lực công kích của hai vạn kỵ binh tinh nhuệ này, chỉ cần chiếm được trấn Dike, thì ngay cả Xích Huyết hay Diễm Quang quân đoàn có đánh tới cũng có thể thủ được. Nesta cũng tuyệt đối tin tưởng có thể toàn thân trở ra. Trước khi rời đi hắn sẽ cướp sạch trấn Dike rồi thiêu trụi, để cho những tên phản nghịch kia biết thế nào là kết cục của việc chống lại nhiếp chính vương điện hạ.
Nhát kiếm đầu tiên chém vào Ám Nguyệt là do “Ma Ảnh”, quân đoàn kỵ binh mạnh nhất dưới trướng nhiếp chính vương, do Nesta Lucifer cầm đầu.
Tình báo từ nội ứng rất chuẩn xác, bọn kỵ binh Ma Ảnh một đường đi thẳng tiêu diệt vài đài trinh sát, luồn lách tránh né ma pháp bẫy rập, dưới tình huống không bị bại lộ tiến tới gần cứ điểm Nguyệt Quang.
Ngay lúc đó, ánh đèn bên trong cứ điểm bỗng nhiên bị dập tắt hơn nửa, sau đó là khói bụi dày đặc cùng ánh lửa dữ dội, một loạt thanh âm hỗn loạn vang lên.
Tinh thần Nesta chấn động, nhìn thấy tia tín hiệu kia phóng lên liền hạ lệnh cho toàn quân đột kích.
Theo tiếng kèn hiệu nổi lên, đoàn kỵ binh như dòng thác lũ mạnh mẽ tràn vào cứ điểm Nguyệt Quang, rất nhanh đã đột phá ma pháp trận phía trước cứ điểm, bắt đầu tấn công cửa chính.
Thanh âm báo động địch tập kích vang lên, trên tường thành xuất hiện một vài binh sĩ, tay cầm cung tiễn phát động công kích với bọn kỵ binh, nhưng vì trời tối không thể nhìn thấy rõ, lại thêm Ma Ảnh quân đoàn được trang bị hoàn mỹ, vì thế khó mà tạo ra được sát thương hữu hiệu với chúng.
Không lâu sau trên tường thành xuất hiện tiếng chém giết, có vẻ như là nhờ nội ứng làm khó dễ mà binh sĩ bắn tên càng lúc càng ít. Sau khi cổng thành bị công phá, quân lính giữ thành ban đầu còn mượn ma pháp trận ngoan cường chống trả, về sau thấy đại thế đã mất, liền rối rít rời đi. Cứ điểm Nguyệt Quang đã bị quân đoàn Ma Ảnh dùng thương vong nhỏ nhất dễ dàng chiếm đóng.
Một tên đại ác ma mang theo vài chục người đi tới lập tức bị binh sĩ vây chặt, hắn vội vàng kêu lên: “Là người một nhà! Ta đến cầu kiến tướng quân Nesta.”
Nesta lúc nãy đã để ý thấy tên đại ác ma này dẫn người chém giết quân thủ thành của cứ điểm, đa số thi thể trong này đều là do bọn chúng hạ thủ, liền bảo binh sĩ để tên đại ác ma kia đi tới.
Đại ác ma hành lễ: “Bẩm tướng quân, ta là Hardy, thuộc hạ của Trác Thiết đại nhân, mới vừa rồi là do chúng ta đốt lửa thiêu cháy vật tư của cứ điểm, gây ra hỗn loạn, lại phá hư Ma tinh pháo, đã hoàn thành mệnh lệnh của lãnh chủ đại nhân.”
“Làm khá lắm Hardy!” Nesta hào phóng tán thưởng một câu, nếu như lần này không nhờ nội ứng kịp thời phát động thì cho dù có chiếm được cứ điểm cũng phải trả một cái giá tương đối lớn. Tuy vật tư bị thiêu hủy có chút đáng tiếc nhưng trước mắt cứ điểm Nguyệt Quang đã bị công phá, Xích U lãnh địa có thể tiếp tế mà không gặp chút trở ngại nào.
“Tướng quân, ta còn một việc muốn bẩm báo, đám người do đế đô cử đến đã bị bại lộ thân phận, để lấy được lòng tin của thủ vệ quân, ta đành bất đắc dĩ tự tay chém chết họ, thỉnh đại nhân thứ tội.”
Nesta lơ đễnh lắc đầu, so với việc thuận lợi chiếm được cứ điểm thế này, loại hy sinh này có thể không cần tính đến: “Ngươi xử lý vô cùng chính xác, không cần lo lắng, ngươi không những không có tội mà còn lập được công lớn. Hiện tại ta muốn dẫn binh truy kích bại quân, tập kích trấn Dike, ngươi có nắm được tình hình hiện giờ của trấn Dike không?”
“Nơi đó được tăng cường thêm ba đội thủ vệ nhưng không có quân đoàn chủ lực, khẳng định không thể nào ngăn trở tướng quân. Ám Nguyệt căn bản không nghĩ đến việc nhiếp chính vương điện hạ trước khi đến lại tổ chức đột kích bất ngờ. Hiện giờ quân đoàn Nguyệt Ảnh còn ở Tây Lang sơn, quân đoàn chủ lực Xích Huyết vẫn ở Ám Nguyệt thành, còn quân đoàn Diễm Quang là chủ lực ở Cự Ma trấn, chẳng qua theo dự tính của ta, sau khi chiếm lĩnh trấn Dike, quân chủ lực của Ám Nguyệt phỏng chừng sẽ có hành động, nhưng khẳng định sẽ không kịp đến Dike trấn.”
Nesta khẽ gật đầu, thu hồi hoài nghi trong lòng, tình báo này cùng với tin tức hắn thu thập được rất giống nhau, trước mắt sĩ khí toàn quân thịnh vượng, có thể tiếp tục đánh một trận cổ vũ lòng quân, chớp nhoáng tấn công trấn Dike, về phần quân đoàn Diễm Quang của Ám Nguyệt, cho dù có biết được tin tức ở chỗ này cũng không thể nào chạy tới kịp.
“Ta sẽ lưu lại một đội binh lính, cùng phòng thủ cứ điểm Nguyệt Quang với các ngươi. Ngoài ra, con của Trác Thiết đại nhân, Kanita, hiện đang ở Huyết Vụ sơn cốc, ta đã bắn ma pháp tín hiệu, trong thời gian ngắn nhất hắn sẽ dẫn quân tới đây tiếp ứng.”
Nesta cầm binh đã nhiều năm, tài trí tuyệt không bình thường, tuy tên Hardy này lại là nội ứng của Xích U lãnh chủ, biểu hiện lại xuất sắc, chắc sẽ không có vấn đề gì, nhưng hắn không có thói quen giao “lưng” mình cho “người lạ”. Hơn nữa quá trình chiến đấu công chiếm cứ điểm Nguyệt Quang dường như quá nhẹ nhàng, vì thế để đề phòng vạn nhất, tốt nhất là lưu lại một đội kỵ binh ở chỗ này, cho dù tên Hardy có hành động gì cũng có thể dễ dàng trấn áp. Huống chi con của Trác Thiết, Kanita, đã xuất phát từ đồn trú tại Huyết Vụ sơn cốc, đến cứ điểm Nguyệt Quang chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Hardy không chút nào do dự lập tức hành lễ nói: “Tuân lệnh tướng quân!”
Nesta hài lòng gật đầu, quay sang phó tướng Teluoai ra lệnh: “Lập tức chỉnh đốn đội ngũ, toàn quân hướng trấn Dike xuất phát, chúng ta phải nhân lúc quân địch chưa kịp phản ứng mà đánh hạ trấn Dike.”
Nhìn bọn kỵ binh dần tan biến trong màn đêm, trên mặt tên đại ác ma lập được “công lớn” đột nhiên hiện ra một nụ cười quỷ dị.
Nesta thống lĩnh kỵ binh tinh nhuệ một đường tiến đánh trấn Dike, lúc này trời vừa hửng sáng, gió lạnh thấu xương, xung quanh phiêu đãng sương mù rét lạnh.
Nesta âm thầm tính toán, mặc dù địa hình không thích hợp cho kỵ binh di chuyển nhưng với tốc độ như hiện nay, trước bình minh hẳn là có thể đến được trấn Dike.
Không biết vì lý do gì mà trong lòng hắn luôn cảm giác được một tia bất an, hắn đã bỏ qua điểm mấu chốt gì?
Đúng rồi! Là bại quân!
Thi thể ở cứ điểm Nguyệt Quang không nhiều, chủ lực của quân địch nhất định đã chạy trốn, dựa theo tốc độ của kỵ binh, cho dù có dừng lại ở cứ điểm Nguyệt Quang một thời gian cũng có thể đuổi kịp chủ lực của bại quân. Vì lý gì mà quân đào ngũ chỉ có vài tên lẻ tẻ, trong khi đó quân chủ lực một tên cũng không nhìn thấy?
Càng suy nghĩ Nesta càng cảm thấy không thích hợp, liền hạ lệnh: “Toàn quân giảm tốc độ, đình chỉ tiến về trước.”
Hai vạn kỵ binh không phải là một số lượng nhỏ, hơn nữa còn đang di chuyển với tốc độ cao, nếu như không giảm tốc độ mà trực tiếp dừng lại, chỉ sợ sẽ giống quân bài domino ngã thành một chuỗi.
Ngay lúc đó, Nesta bỗng nhiên nghe thấy một ít âm thanh kỳ quái, trong lòng cảm giác được từng đợt lạnh lẽo.
Từng đợt tiếng cung bắn vang lên, “viu… viu… viu...” Bốn phương tám hướng đều là tiếng mũi tên xé gió mà tới.
“Địch tập kích! Chuẩn bị chiến đấu!”
“Cẩn thận cung tiễn thủ của quân địch!”
“Không ổn, mặt sau cũng có!”
Hai bên sơn cốc, cung tiễn bắn xuống như mưa, toàn bộ đều nhắm vào Ma Ảnh kỵ binh, trong đêm tối cũng không biết có bao nhiêu địch nhân.
Nesta làm sao còn không biết chính mình đã trúng kế, tức giận quát một tiếng, lực lượng lĩnh vực ma hoàng cấp khuếch đại, hóa thành hai cái cánh khổng lồ bao bọc binh sĩ chung quanh, mũi tên bắn vào đôi cánh lập tức hóa thành vụn phấn tan biến.
Không ít tên thực lực cao cường cũng bắt đầu dùng phương pháp phòng ngự này, nhưng đây chỉ là lực lượng của cá nhân, cho dù là đôi cánh của Nesta cũng chỉ có thể bảo vệ cho vài trăm tên ở gần mình mà thôi. Sơn cốc này địa thế gập ghềnh chật hẹp, cực kỳ bất lợi đối với kỵ binh, biến bọn chúng thành những tấm bia sống. Những mũi tên này dường như còn theo ma pháp thuộc tính phá giáp, dễ dàng xuyên thấu áo giáp của kỵ binh, mà khiên tròn nhẹ kỵ binh sử dụng lại không đủ lực phòng ngự trước loại xạ kích trên diện rộng này, khắp nơi đều là tiếng kêu thảm cùng tiếng ngựa hí, trong chớp mắt không ít binh sĩ đã ngã xuống.
“Ansifu!” Nesta quát to một tiếng, một đạo hồng quang cũng đồng thời phóng lên, nhằm phía trên sơn cốc bay tới, tốc độ cực nhanh làm người khác trợn mắt.
Ansifu Greta, cường giả ma đế sơ đoạn, nguyên lão của gia tộc Greta, là hộ vệ mạnh nhất mà Hắc Diệu an bài bên cạnh Nesta, chỉ nghe lệnh từ Nesta. Trong số các thống soái tối cao của quân đội, hắn không phải là cường giả mạnh nhất, trong số những tướng quân nổi tiếng của ma giới cường giả đạt tới cảnh giới ma đế rất ít, nhưng không một ai không là thống soái tài ba am hiểu mưu lược và cầm binh.
Chiến tranh ở thế giới này, cường giả ma hoàng, ma đế tương đương với vũ khí hạng nặng, quân đội thì tương đương với vũ khí bình thường, thực lực cá nhân hiển nhiên chiếm vị trí trọng yếu, nhưng lực lượng đoàn thể là không thể xem thường, đặc biệt là những quân đoàn được huấn luyện nghiêm chỉnh, trừ khi thực lực chênh lệch rõ ràng, nếu không không một ai nguyện ý đối mặt với một bầy sói không sợ chết, nhất là thời điểm chiến đấu sinh tử.
Thực lực ma đế cấp quả thật vô cùng cường đại, Ansifu chớp mắt xuất hiện trong không trung, hai tay huy động liên tục, mấy đoàn hỏa diễm lập tức phun xuống, hai luồng phun trúng Trung Sơn nham, nham thạch cứng rắn bị nóng chảy trong nháy mắt, cung thủ mai phục ở đó cũng bị cháy thành than.
Lúc này trên không trung bỗng nhiên xuất hiện mưa phùn nhè nhẹ, đủ để hỏa diễm kia biết được cái gì gọi là khắc tinh, nhanh chóng bị thu nhỏ trong cơn mưa, sau cùng tiêu tán không còn tung tích.
Ansifu cả kinh, chỉ nghe tiếng quát của một nữ tử truyền đến, một đạo lục quang bay thẳng tới phía Ansifu. Ansifu có thể nhìn ra khí thế của đối phương, thực lực chắc chắn không hề thua kém mình, không dám chậm trễ, hóa thành một đạo hồng quang bay đi.
Âm thanh va chạm vang lên, hai đạo nhân ảnh đụng nhau bắn ngược trở lại, lục quang rất nhanh ổn định lại thân hình, hồng quang có vẻ chật vật hơn nhiều. Trong lòng Ansifu thất kinh, khí tức của nữ tử này giống hắn, đều là ma đế sơ đoạn, thế nhưng lực lượng lại hơn hẳn hắn.
Nữ tử kia rất nhanh lại bay tới, hai cỗ quang mang quấn lấy nhau, Ansifu nhất thời không thể thoát thân, không cách nào phân tâm đối phó cung tiễn thủ đang mai phục được nữa, đành quát: “Đi mau!”
Nội tâm Nesta trầm xuống, không nghĩ đến đối phương cũng có cường giả ma đế, ngay cả Ansifu cũng không phải là đối thủ, rất rõ ràng đây là một cái bẫy, nếu như còn ôm tâm lý may mắn gì đó với trấn Dike, toàn quân khẳng định bị tiêu diệt, mà lưu lại nơi này sẽ chỉ khiến Ansifu phân tâm, liền quyết đoán ra lệnh cho kỵ binh phía dưới rút lui.
“Tất cả rút lui!”
Mặc dù bốn phía mũi tên dày đặc tạo không ít tổn thất cho kỵ binh, mặt sau cũng bị mưa tên của phục binh cản đường, nhưng dựa vào lực trùng kích của kỵ binh hẳn là có thể xông ra.
Dưới sự chỉ huy của Nesta, bọn kỵ binh dồn dập quay đầu ngựa. Nesta hét lớn: “Toàn quân nghe lệnh! Ma Ảnh xung phong!”
Trong giây lát, trên người bọn kỵ binh đồng thời sáng lên quang mang màu đỏ, tốc độ di chuyển bỗng tăng lên gấp đôi, liều mạng chạy về phía cứ điểm Nguyệt Quang.
Đây là kỹ năng đặc biệt của Ma Ảnh quân đoàn, lợi dụng đạo cụ ma pháp kích hoạt ma pháp trận trên yên ngựa, dung hợp nhân lực và mã lực phát động cường lực, ở trạng thái này công phòng đều tăng thêm rất nhiều, có điều thời gian sử dụng có phần hạn chế.
“Ma Ảnh xung phong” trước nay đều dùng để đột kích, lấy tốc độ chớp nhoáng đánh bại quân địch, dùng nó để chạy trối chết thế này là lần đầu tiên. Đoàn kỵ binh khoác lên trên người quang mang màu đỏ, xé gió chạy đi như bay dưới làn mưa tên.
Ngay trước thời điểm đột phá được vòng vây, Nesta quay đầu nhìn Ansifu đang chiến đấu trên không trung một cái, đã không còn kỵ binh quân đoàn làm liên lụy, vị chiến hữu ma đế này hẳn là có thể thuận lợi trốn thoát.
Chỉ là mưa tên cùng tiếng kêu thảm đan vào nhau làm Nesta không nghe được âm thanh của nữ tử trên không trung.
“Olivia Faith!”
“Ta muốn luyện tập một chút, ngăn cản tên gia hỏa kia lại, một ngàn hắc tinh tệ sẽ là của ngươi!”
Mọi người vào vào đây luận đàm nào, gạch đá càng nhiều, tốc độ truyện càng ra nhanh
Để tham gia dịch mgdnt, có thể pm trực tiếp yh của chủ nhóm (Tà Phiêu): o0o_thanh.tung_o0o
Đã có 102 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc
Dịch giả: Gấu Lười
Biên Dịch: Hoàng Ma
Nhóm Dịch: Đọa Lạc vương tộc
Nguồn: 4vn.eu
Bọn kỵ binh lợi dụng ưu thế tốc độ đột phá vòng vây của mưa tên, trốn ra khỏi sơn cốc.
“Teluoai, nhanh chóng thống kê con số thương vong rồi báo cáo cho ta.” Nesta thở hổn hển nói, mới vừa rồi duy trì lĩnh vực bảo hộ binh sĩ xung quanh đã làm hắn tiêu hao gần hết thể lực của mình.
Cũng chính nhờ điều này mà uy vọng và địa vị của Nesta trong Ma Ảnh quân đoàn là không thể thay thế.
Không lâu sau, Teluoai báo cáo: “Quân số hiện tại còn một vạn bốn ngàn năm trăm kỵ binh, trong đó trọng thương khoảng chừng ba ngàn người, khoảng năm ngàn người bị thương nhẹ, ngoài ra Ansifu đại nhân tạm thời chưa có tin tức.”
“Ansifu là cường giả ma đế, cho dù không địch lại cũng có thể chạy trốn, chỉ là lần này chúng ta ngay cả mép áo của địch nhân còn chưa đụng tới đã tổn thất hơn năm ngàn người.”
Con số này còn nhiều hơn so với tưởng tượng của Nesta làm hắn không khỏi nắm chặt tay, nếu như không phải hắn phát hiện sớm, tránh được bẫy rập của quân địch, thì thương vong có lẽ không chỉ dừng lại ở con số này.
Teluoai nhíu mày nói: “Tướng quân, hình như vừa rồi kẻ địch dùng toàn bộ đều là mũi tên ma pháp cao cấp, có khả năng phá giáp cực mạnh, ngay cả viên thuẫn cũng bị xuyên thấu.”
“Toàn bộ đều là phá giáp cao cấp ma pháp tiễn?” Nesta nhịn không được hít một hơi, cái này không phải là mũi tên bình thường, giá thành cao đến dọa người, cho dù là xạ thủ đoàn tinh nhuệ nhất của đế đô cũng không có khả năng trang bị loại tên có phẩm chất thượng đẳng này, chỉ có một vài nhân vật đứng đầu trong quân đoàn mới được dùng, kẻ địch này lấy tiền đè người...
“Có vài binh sĩ bị thương nặng, chúng ta có nên dừng lại nghỉ ngơi hồi sức một chút không tướng quân?”
“Không, không thể dừng lại” Nesta lắc đầu: “Lấy tốc độ nhanh nhất chạy về cứ điểm Nguyệt Quang ngay lập tức. Hy vọng tình thế không rơi vào trường hợp xấu nhất mà ta dự đoán.”
Tên Hardy kia rất có thể có vấn đề, lúc trước dễ dàng chiếm đóng cứ điểm Nguyệt Quang hắn đã cảm giác được điều gì đó không đúng, chỉ có điều lúc đó nóng lòng tấn công trấn Dike cho nên chưa kịp suy ngẫm kĩ. Mặc dù đã sớm đoán trước mà lưu lại một toán binh lính nhưng cũng không hẳn có hiệu quả, hiện tại cần nhanh chóng chạy về cứ điểm Nguyệt Quang, thậm chí là lui về Xích U lãnh địa.
Teluoai vốn muốn nói vài câu nhưng khi nhìn thấy ánh mắt kiên định của Nesta thì lập tức bỏ đi ý định, ra lệnh cho binh sĩ bất chấp tất cả mà tiếp tục hành quân.
Một thời gian ngắn sau, kỵ binh đoàn men theo đường lớn đã đến được phía trước sơn đạo quanh co, chỉ cần vượt qua hai ngọn núi trước mặt là có thể thuận lợi đến cứ điểm Nguyệt Quang.
Nhưng ngay lúc này Nesta đang ở phía trước đội ngũ bỗng cảm thấy một cổ dự cảm cực kỳ nguy hiểm không hề báo trước, thuần túy là báo động theo bản năng của cường giả cao tầng.
Một câu “cẩn thận” còn chưa kịp ra khỏi miệng đã thấy bên cạnh lóe lên quang mang chói mắt.
Đầu tiên chỉ là một điểm, sau đó lập tức biến thành một đoàn hỏa diễm, hỏa diễm bao bọc lấy tử sắc nhàn nhạt bên trong, ở giữa tựa hồ còn nhấp nháy điện mang, trong đêm khuya lộ vẻ chói mắt.
Chỉ trong nháy mắt, hỏa diễm phía trước bọn kỵ binh bỗng nhiên phóng lớn, khí tức hủy diệt nương theo một tiếng nổ nặng nề lấy uy thế kinh người bộc phát ra.
Một hồi đất rung núi lở, trong vòng một trăm mét quanh vụ nổ, vài trăm tên kỵ binh nháy mắt hóa thành bụi phấn, kỵ sĩ và ngựa ma xung quanh bị những làn sóng chấn động cắt nát, tay chân tung tóe khắp nơi, trung tâm vụ nổ chỉ lưu lại một cái hố khổng lồ, mơ hồ toát ra âm thanh của năng lượng còn sót lại.
“Ma tinh pháo!” Nesta kinh hãi hét lên.
Hắn chưa bao giờ thấy qua ma tinh pháo có uy lực khủng bố dường này.
Nesta vốn còn đang suy nghĩ sau khi về tới cứ điểm Nguyệt Quang sẽ chuẩn bị phản kích như thế nào để rửa sạch sỉ nhục lần này, nhưng phát ma tinh pháo khủng bố vừa rồi gần như phá hủy lòng tin của hắn.
Mặc dù hắn nằm ngoài phạm vi ảnh hưởng của ma tinh pháo nhưng Nesta có thể cảm giác được, cho dù là lấy thực lực ma hoàng trung đoạn của hắn, bị loại ma tinh pháo này bắn trúng chỉ sợ cũng sẽ bị thương nghiêm trọng.
Lại một đạo bạch quang bắn đến từ phía sau, không giống loại đạn pháo ban đầu, đạo bạch quang này là một chùm sáng thẳng, chẳng qua đường kính có chút khoa trương, hơn nữa năng lượng được duy trì liên tục, hễ nơi nào bị “chùm sáng” quét qua thì sinh vật nơi đó đều bị phân giải thành hạt rồi tiêu tán, sau đó chùm sáng tạo thành hình một cái quạt rồi tan biến.
Nesta lúc này đã không còn nghĩ gì tới việc phản kích, trong đầu hắn chỉ có một ý niệm: trốn.
Mang theo binh sĩ chạy ra ngoài tầm bắn của ma tinh pháo đáng sợ này.
“Phát động Ma Ảnh xung phong cố gắng tản ra, toàn lực chạy về cứ điểm Nguyệt Quang!” Nesta hét lớn một tiếng, đôi cánh sau lưng xuất hiện, trong tay có thêm một thanh trường kiếm và một cái thuẫn lớn, bay thẳng về hướng ma tinh pháo.
Làm chủ soái là không được khinh động, nhưng trước mắt tình huống khẩn cấp, Ansifu lại không có ở đây, hắn là cường giả ma hoàng duy nhất có năng lực phi hành, vì thế hắn phải gánh trách nhiệm phá hủy mối uy hiếp lớn từ ma tinh pháo này.
Ma Ảnh xung phong chỉ có thể sử dụng một lần trong ngày, nếu như cường ngạnh sử dụng thêm phải trả giá bằng sinh mệnh lực của kỵ sĩ và tọa kỵ, nhưng trước tình huống khẩn cấp này mà không quyết đoán thì toàn bộ quân đoàn kỵ binh sẽ bị ma tinh pháo đáng sợ kia tiêu diệt.
Uy lực của hai khẩu ma tinh pháo tuy lớn nhưng vẫn có nhược điểm là thời gian làm lạnh quá lâu, bởi vì năng lượng phát ra quá mức cường đại vì thế phải dùng ma pháp trận làm lạnh, nếu không sẽ bị nổ tan tành.
Nesta còn chưa tới gần vị trí ma tinh pháo đã cảm giác được một hồi tinh thần ba động cổ quái trùng kích vào mình, trong đầu đau đớn kịch liệt như muốn nổ tung, thân thể khựng lại trên không trung, phía trước đã xuất hiện một bóng đen, trong tay là hai đạo lam mang đánh tới hắn nhanh như chớp.
Trong lòng Nesta cuống lên, thân thể co rụt lại, che thuẫn trước người, chỉ nghe thanh âm “đinh đinh” không ngừng vang lên. Trong giây lát đã chặn lại không biết bao nhiêu công kích của địch nhân, tấm thuẫn trong tay dường như không cách nào nắm chắc nữa.
Nesta âm thầm kinh hãi, vung mạnh tấm thuẫn, một chiêu thuẫn kích ép đối phương trở lại, ngay sau đó trường kiếm trong tay phải đâm tới bóng đen, trên thân kiếm tỏa ra hắc sắc hỏa diễm cực kỳ khủng bố, mang theo khí tức hủy diệt mãnh liệt, đây là Hắc Viêm, công kích thiên phú mạnh nhất của tộc Lucifer.
Thân hình bóng đen nhẹ nhàng lướt ra sau, song đao trong tay bắt đầu xoay tròn hình thành một vùng chân không, hắc viêm trên trường kiếm không ngờ lại bị hút vào bên trong vỡ tan tành, động tác của bóng đen cực kỳ nhanh chóng, thừa lúc lực lượng trên kiếm đối phương vừa tan hết, lam quang giống như roi dài trong nháy mắt đâm tới cổ họng Nesta.
Nesta vội vàng ngửa đầu né tránh, thuẫn trong tay gấp gáp che chắn trước người, trong tích tắc tấm thuẫn che khuất thân thể hắn, xương sườn cùng bụng dưới tê rần như bị điện giật, cảm giác đau đớn như đứt ruột truyền đến.
Ma tinh pháo ở phía xa bắn ra quang mang khủng bố một lần nữa, lại không chỉ hai khẩu, mặc dù thời gian làm lạnh hơi dài nhưng uy lực quả thực vô cùng khủng khiếp, binh sĩ quân đoàn Ma Ảnh ngã xuống như rạ, không ít tên đã xông vào sơn đạo, mượn nhờ địa hình mà tránh né lưỡi hái tử thần.
Nhìn thấy binh sĩ lần lượt tử trận, khóe mắt Nesta như muốn nứt ra, chỉ là thực lực của đối thủ hơn hẳn hắn, ngoại trừ lực lượng đáng sợ còn có dị năng trùng kích tinh thần, nếu tái chiến thì chỉ sợ rời đi cũng là một vấn đề lớn.
Lần tập kích này thất bại hoàn toàn, kỵ binh đoàn tổn thất trầm trọng, cứ điểm Nguyệt Quang phía trước không chừng cũng có nguy hiểm, điều cần làm nhất lúc này là dẫn dắt binh sĩ còn sống thoát khỏi hiểm cảnh.
Nghĩ đến đây, toàn thân Nesta bạo phát ra khí thế kinh người như muốn liều mạng đánh một kích cuối cùng, nhưng không ngờ lại là hư chiêu, hai cánh trên lưng bừng bừng hỏa diễm, với thực lực hiện tại của Nesta, cường hành dung hợp hai loại thiên phú Hắc Viêm và Thánh Quang Dực là vô cùng nguy hiểm, phủ tạng bên trong bị cắn trả đã tổn thương không nhẹ, nhưng hiệu quả tương đối rõ ràng, hai cánh chỉ khẽ rung đã bay một quãng xa.
Tốc độ phi hành của Nesta đột nhiên tăng nhanh, mắt thấy đuổi theo không kịp mắt trái của bóng đen bỗng dưng biến thành kim sắc, một chùm kim quang bắn ra, đánh trúng Nesta đang bay đằng xa. Nesta kêu lên một tiếng đau đớn, bất chấp thân mình đang thụ thương nương theo cỗ lực lượng này bay đi, nháy mắt liền không thấy đâu.
“Nếu như chiến đấu trên mặt đất, tên gia hỏa kia trốn được mới là lạ!” Bóng đen tức giận vung lam đao trong tay phát ra âm thanh chém gió vùn vụt.
Nhờ địa hình của sơn đạo, Nesta miễn cưỡng tụ tập tàn binh chạy về cứ điểm Nguyệt Quang, hắn không yêu cầu Teluoai báo cáo thương vong, bởi vì chỉ cần liếc mắt cũng thấy được số binh sĩ còn lại không quá năm ngàn người.
Tổn thất lần này vượt quá suy tính của Nesta, buồn bực nhất là kẻ địch ngoại trừ một số ít bị Ansifu tiêu diệt, trên căn bản là không thương vong bao nhiêu, từ cung tiễn phục kích ở sơn cốc cho đến ma tinh pháo, phục binh của Ám Nguyệt đều lợi dụng ưu thế về địa hình và ánh sáng một cách triệt để, kỵ binh không tận dụng được tính cơ động của mình, lại không cách nào phát huy ưu thế của bản thân, chỉ có thể thụ động chịu đòn. Còn chưa kể uy lực khủng bố của ma tinh pháo, nhất định phải cấp báo tin này cho nhiếp chính vương điện hạ.
Công kích của bóng đen kia thập phần quỷ dị, một kích sau cùng của tên đó làm tinh thần cùng thân thể của hắn đồng thời tổn thương nghiêm trọng. Nesta uống một bình chữa thương dược tề, kiệt lực áp chế thương thế bên trong cơ thể, cuối cùng suất lĩnh binh sĩ vượt qua hai ngọn núi, con đường trước mắt rộng mở, có thể nhìn thấy cứ điểm Nguyệt Quang đèn đuốc sáng trưng ở phía xa, dưới bình minh càng hiện lên vẻ mỹ lệ.
Bởi vì đã bị phục kích trước đó nên Nesta không dám chậm trễ, phân phó binh sĩ không được thả lòng phòng bị, tùy thời chuẩn bị chiến đấu.
“Là vị tướng quân nào của Ma Ảnh quân đoàn?” Phát giác bọn kỵ binh đang tiến đến, thủ vệ yếu tắc hô lên, cảnh giác nhìn vào đám kỵ bịnh ở dưới không xa.
Nesta không vì câu hỏi này mà nới lỏng cảnh giác, ngược lại càng thêm hoài nghi, chính mình lúc trước dẫn quân tiến đánh trấn Dike, giờ thất bại lui về, cứ điểm Nguyệt Quang làm sao có thể biết tin nhanh như vậy? Mà những tên này cũng không phải là binh lính mà mình lưu lại.
“Ta là Nesta.” Nesta cao giọng đáp, đồng thời phát ám hiệu cho binh sĩ chuẩn bị chiến đấu, ở đây là phía sau cứ điểm, phòng ngự yếu hơn nhiều so với chính diện, có thể dùng tổn thất nhỏ nhất để đột phá vòng vây của địch nhân, trốn về Xích U lãnh địa.
“Xin chờ một chút Nesta tướng quân, ta sẽ báo với Kanita đại nhân ngay”
Câu trả lời này làm Nesta khẽ rùng mình, không lâu sau thân ảnh quen thuộc của Kanita hiện ra: “Nesta tướng quân à?”
“Là ta, Kanita các hạ!” Lúc này Nesta mới chính thức thả lỏng, ra lệnh cho binh sĩ giải trừ giới bị.
“Mau gỡ bỏ phòng hộ để đội ngũ của Nesta tướng quân tiến vào!” Kanita vội vàng hạ lệnh.
Nesta mang theo bọn kỵ binh mệt mỏi rã rời tiến vào cứ điểm, dưới ánh đèn có thể thấy rõ ràng trên người bọn chúng cắm không ít mũi tên, bị thương hơn phân nửa.
Kanita nhíu mày nói: “Tướng quân, ta vừa mới nhận được thám báo, ngọn núi phía trước vừa xảy ra chiến đấu ác liệt, còn có quang mang của ma tinh pháo, liền đoán được tướng quân đang chiến đấu với kẻ địch…”
“Haiz.” Nesta thở dài đau xót, trả lời: “Là ta suy tính không chu đáo, nóng lòng tiến đánh trấn Dike, kết quả trúng phải mai phục của kẻ địch, binh sĩ tổn thất thảm trọng, ta sẽ nhận tội với nhiếp chính vương điện hạ.”
“Ma giới có câu thắng bại là chuyện bình thường của nhà binh, tướng quân không nên chán nản quá mức, tin rằng sỉ nhục lần này sẽ được tướng quân dùng máu tươi và thắng lợi tẩy sạch.”
Ánh mắt Nesta nhìn Kanita nhiều hơn một tia tán thưởng: “Nói hay lắm, lần này nhờ có ngươi, Kanita các hạ, lúc ngươi đến có nhìn thấy đội kỵ binh ta lưu lại đây phòng vệ với tên nội ứng Hardy mà Trác Thiết đại nhân đã sắp xếp không?
“Ta đang muốn báo với ngài chuyện này. Khi nhìn thấy tín hiệu của tướng quân ta tức tốc chạy tới cứ điểm Nguyệt Quang, đúng lúc thấy được tên Hardy và kỵ binh Ma Ảnh quân đoàn đang chém giết lẫn nhau, toàn bộ kỵ binh đều đã anh dũng hy sinh. Ta bắt được tên Hardy, không ngờ lại phát hiện hắn là tên giả mạo, nội ứng mà đế đô và phụ thân ta cài vào đều bị kẻ địch đoán được, Ám Nguyệt là tương kế tựu kế bố trí bẫy rập dẫn chúng ta vào tròng, tiếc là ta tới nơi này quá muộn, tốc độ kỵ binh đoàn của tướng quân lại quá nhanh, thám báo không thể nào đuổi kịp…”
“Như vậy là rất nhanh rồi, nếu như không nhờ ngươi thì Ma Ảnh quân đoàn có thể còn tổn thất lớn hơn nữa.” Trong mắt Nesta, Kanita vốn chỉ là một tên công tử ăn chơi vô dụng mà thôi, nhưng hiện giờ xem ra quả thật có mấy phần năng lực, “Năng lực tình báo và sự chuẩn bị của Ám Nguyệt nằm ngoài dự đoán của ta, đã thế lại có vũ khí cực kỳ đáng sợ. Yếu tắc này không thể ở lâu, truy binh của kẻ địch rất có thể sẽ lập tức đến đây, chúng ta phải mau chóng rút lui.”
“Tướng quân nói không sai, ta vừa mới nhận được thám báo, kẻ địch đã tập kết tiến về phía này, chỉ có điều binh sĩ của quân đoàn bị thương không nhẹ, khoảng cách tới Ma Đa trấn lại quá xa, nếu trực tiếp chạy đi chỉ sợ khó mà duy trì. Tốt hơn hết là đi đến Huyết Vụ sơn cốc mà ta trú đóng lúc trước, ở đấy có đầy đủ vật tư, có thể nghỉ ngơi và chỉnh đốn lại một phen. Quân đội Ám Nguyệt tối đa cũng chỉ chiếm lại cứ điểm Nguyệt Quang, tuyệt đối không dám tiến vào Xích U lãnh địa nửa bước.”
Thoáng nhìn đội nhân mã vết thương chồng chất, sức cùng lực kiệt, Nesta tán đồng nói: “Trước khi rời đi, tốt nhất nên phá hủy toàn bộ công trình phòng ngự cùng ma pháp trận của cứ điểm Nguyệt Quang.”
“Tướng quân yên tâm, ta đã sớm sắp xếp xong xuôi.” Kanita lộ ra nụ cười đã tính trước mọi việc: “Về phần tên Hardy kia, khi nào đến Huyết Vụ sơn cốc, tướng quân có thể tử tế thẩm vấn hắn một phen, có thể sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn.”
Nhắc tới Hardy trong mắt Nesta xoẹt qua tia sát khí, gật gật đầu: “Như vậy không nên chậm trễ, chúng ta lập tức xuất phát, rút khỏi cứ điểm Nguyệt Quang, thẳng hướng tới Huyết Vụ sơn cốc.”
Không lâu sau, Nesta mang theo tàn binh cùng nhân mã của Xích U đồng thời rời khỏi cứ điểm Nguyệt Quang, đi đến cảnh nội Xích U.
Mọi người vào vào đây luận đàm nào, gạch đá càng nhiều, tốc độ truyện càng ra nhanh
Để tham gia dịch mgdnt, có thể pm trực tiếp yh của chủ nhóm (Tà Phiêu): o0o_thanh.tung_o0o
Đã có 88 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc
Huyết Vụ sơn cốc nằm trong khu rừng ở phía nam Xích U lãnh địa, địa thế hiểm yếu, là cơ sở mà Trác Thiết hao tâm tổn sức xây dựng trong nhiều năm, vốn được dùng để kiềm chế và theo dõi mưu đồ khống chế Ma Đa trấn của Joseph. Sau khi Joseph chết, thất bại trong cuộc chiến lãnh chủ, cơ sở này trở thành vùng hòa hoãn chiến lược với Ám Nguyệt, do Kanita phụ trách quản lý.
Một phen bôn ba làm cho Ma Ảnh kỵ sĩ vốn đang bị thương thế và mệt nhọc khốn nhiễu gần như sụp đổ, lúc này đoàn quân tràn đầy sinh lực của Xích U phát huy tác dụng, dưới mệnh lệnh của Kanita, cùng chống đỡ với kỵ binh, đồng thời lấy ra mấy cái băng ca khiêng thương binh cùng tiến về trước, không vứt bỏ lại binh sĩ nào, cảnh này khiến hảo cảm của Nesta với Kanita tăng lên rất nhiều.
Một hàng người thật không dễ dàng gì mới đi xuyên qua khu rừng rậm tiến vào Huyết Vụ sơn cốc.
Nơi này do Kanita làm chủ, hắn lập tức phân phó người nấu cơm, sắp xếp trị liệu cho thương binh, chỉnh đốn công việc… Kỵ binh bị thương và mấy thớt ngựa đều được xử lý thỏa đáng.
“Kanita các hạ, cám ơn ngài.” Vì thân phận đích thực của Kanita là người kế thừa Xích U lãnh địa nên Nesta xưng hô rất khách khí, “Tài năng của ngài khiến ta vô cùng ngưỡng mộ, nếu như lần này có thể được nhiếp chính vương điện hạ tha tội, ta sẽ tiến cử ngài trước mặt điện hạ.”
“Đa tạ tướng quân! Xin cứ gọi thẳng tên của ta là được rồi…” Kanita vô cùng vui sướng, cung kính khom người: “Tướng quân là danh tướng của đế quốc, ta ngưỡng mộ ngài đã lâu, hy vọng trong tương lai có thể dốc sức dưới trướng của tướng quân.”
Nesta gật gật đầu, rồi thở dài một hơi: “Không biết ta còn tư cách thống lĩnh Ma Ảnh quân đoàn nữa không đây! Lần thất bại này đích thực là một bài học đau đớn. Nhưng điều ta khó hiểu nhất là lần xuất kích này do Hắc Diệu điện hạ đích thân hạ lệnh, thời gian hành động ngoại trừ thành viên của quân đoàn thì có có một số ít người biết, thế nhưng Ám Nguyệt dường như đã sớm nhìn thấu tất cả. Bố trí cạm bẫy dụ ta xông vào.”
“Theo lời tướng quân, 'một số ít người' là chỉ ta và phụ thân đại nhân đi.” Kanita cũng thở dài một tiếng, cười khổ nói: “Ta hiểu ý của tướng quân. Ta hiện giờ là một trong số những người đang bị nghi ngờ là nội ứng của Ám Nguyệt, hành động vừa rồi chỉ là để che dấu thân phận của bản thân mà thôi.”
Nếu như bây giờ mà có người biết chuyện ở đây nhất định sẽ xem thường kỹ năng diễn xuất của Kanita, quá giả tạo! Biểu hiện thái quá, vốn kịch bản là lạt mềm buộc chặt lại bị hắn diễn thành cảnh đau khổ.
“Ngài hiểu lầm rồi, ngài và lãnh chủ đại nhân có thể loại trừ!” Lần cứu viện kịp thời này đã làm ấn tượng của Nesta với Kanita tăng mạnh, hắn lắc đầu nói: “Thành viên của quân đoàn đều do một tay ta huấn luyện và đề bạt, nhưng có tới hai vạn người, có nội ứng hay không rất khó nói. Cũng không thể bài trừ những người thân cận bên cạnh lãnh chủ đại nhân.”
Vị tướng quân này cũng có thể tính là hữu dũng hữu mưu nhưng dù sao cũng chưa từng tham gia vào mấy cuộc đấu chính trị, trên phương diện nào đó mà nói thì vẫn còn chưa đủ ngoan độc. Nếu đổi lại là thủ lĩnh tình báo tiểu thư, tất cả mọi người đều sẽ bị xếp vào diện tình nghi, thà rằng giết nhầm còn hơn bỏ sót.
“Thật ra cũng không cần phải đoán mò, bởi vì đáp án ở ngay bên cạnh chúng ta.” Kanita đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, “Tướng quân hẳn còn nhớ lần này chúng ta bắt được một tên tù binh.”
Ánh mắt Nesta sáng lên: “Ý ngài là…”
“Thằng cha kia hiện đang ở ma pháp thủy lao của Huyết Vụ sơn cốc. Đừng nói là chạy trốn, cho dù là muốn tự sát cũng không được. Suýt nữa thì quên, ta đã sai thị nữ chuẩn bị xong thức ăn, tướng quân trước nên ăn một chút, chữa trị vết thương trên người rồi nghỉ ngơi cho khỏe, sau đó chúng ta cùng đi thẩm vấn tên kia.”
“Được!”
Vài giờ sau, Nesta cùng Kanita đi tới một cái nhà giam được cải tạo từ sơn động. Để giữ bí mật, Nesta không mang theo binh lính đi cùng, Kanita cũng đặc biệt phân phó thủ vệ canh cửa không cho bất cứ ai tiến vào.
Hai người đi vào nhà giam, xuôi theo bậc thang một đường đi xuống, đến tầng cuối cùng của thủy lao thì nhìn thấy tên đại ác ma Hardy kia.
Dưới ánh sáng mờ nhạt từ đén ma pháp của thủy lao, ánh mắt Nesta chớp động hàn mang, tên này là một trong những nguyên nhân dẫn đến thất bại của hắn. Bẫy rập đáng sợ kia đã làm hắn tổn thất ba phần tư binh lực của quân đoàn, mỗi một binh sĩ đều do hắn tự tay huấn luyện ra, nỗi đau khi nhìn thấy bọn họ chôn mình dưới mưa tên và Ma tinh pháo cũng giống như nỗi đau khi tự cắt đi chân tay của mình vậy, đau thấu tâm can.
Nhưng mà hiện giờ không phải là lúc trút giận, nhất định phải moi được tin tức trọng yếu từ miệng tên này.
Nesta không lên tiếng, chỉ chậm rãi phát tán khí thế, áp lực cường đại đè ép tinh thần của Hardy. Kanita biết điều phối hợp lui về gần cửa thủy lao, không quấy nhiễu hắn.
Mắt thấy Hardy có vẻ như chịu không nổi áp bức, Nesta mới chậm rãi thu hồi uy áp, mở miệng nói: “Bất kể tên ngươi là gì, ta đều phải tán thưởng ngươi một câu, ngươi làm rất được! Ám Nguyệt mai phục làm quân đoàn của ta tổn thất một vạn năm ngàn quân tinh nhuệ, công lao của ngươi là không thể bỏ qua.”
“Theo lời tướng quân 'công lao không thể bỏ qua' tính trên người ta hẳn là thiên đao vạn quả nhỉ.” Cảm giác được áp lực giảm mạnh, Hardy thở dốc một trận, cười mỉa mai nói.
“Xem ra là một tên cứng đầu!” Nesta không ngờ lại gật đầu tán thưởng: “Chỉ cần ngươi cung cấp thông tin có giá trị, ta có thể bảo đảm an toàn cho tính mạng của ngươi, thậm chí có thể cho ngươi tiền bạc và địa vị.”
Hardy cười lạnh nói: “Thất bại lần này của ngươi tương đương với việc cho Hắc Diệu một cái bạt tai vang dội trên mặt. Nhiếp chính vương điện hạ thẹn quá hóa giận, vì uy tín của toàn liên quân, vì mặt mũi của chính mình, ngươi trọng tội khó thoát, lấy cái gì mà đảm bảo lợi ích hoặc sinh mạng cho ta?”
“Thì ra không chỉ cứng đầu mà còn là một kẻ hiểu chuyện!” Khí thế trên người Nesta khẽ biến: “Nói ra thông tin ta cần, ta sẽ cho ngươi chết một cách thống khoái. Nếu không… ta nghĩ ngươi hẳn biết rõ mình sẽ gặp phải cái gì.”
“Muốn sống không được, muốn chết không xong?”
Hardy trấn định hơn hẳn dự đoán của Nesta, tên này chỉ là một ma vương cấp nhỏ bé, thế nhưng lại khiến Nesta cảm thấy bất an.
“Nesta tướng quân, trước khi nói ra thông tin ngươi hứng thú, ta có mấy câu muốn nói. Nhiếp chính vương Hắc Diệu làm việc sai trái, vô liêm sỉ, khiến cả đế quốc oán than đầy trời. Trong khi đó trưởng công chúa điện hạ của Ám Nguyệt là người xuất chúng, biết cách dùng người. Tuy mới đảm nhận chức lãnh chủ chưa tới mười năm nhưng đã đưa Ám Nguyệt thoát khỏi cảnh nghèo đói lạc hậu, trở thành lãnh địa cường đại nhất của đế quốc. Ai mới là người thích hợp nhất để thống trị đế quốc, ai mới là người có thể dẫn dắt Đọa Thiên Sứ đế quốc và vương tộc Lucifer đi xa hơn, thân là danh tướng của đế quốc, thành viên của gia tộc Lucifer, trong lòng ngươi chắc đã hiểu rõ. Ngươi cũng từng là thuộc hạ dưới trướng Bạch Dạ đại đế, vì sao lại không lựa chọn một chủ thượng đáng để đi theo?”
Nesta không chút do dự nói: “Ngươi nói không sai, có điều tất cả đều vô dụng! Ta có thể từ một đội trưởng kỵ binh nho nhỏ leo lên chức quân đoàn trưởng này hoàn toàn là nhờ nhiếp chính vương điện hạ đề bạt. Ta từng lấy máu tươi và trường kiếm khởi thệ mãi mãi trung thành với Hắc Diệu điện hạ, quyết không phản bội! Không có khả năng ta sẽ thần phục con nhỏ ở Ám Nguyệt kia, cho dù nàng có là huyết mạch của Bạch Dạ đại đế đi nữa.”
Hardy nhíu mày nói: “Sự trung tâm của tướng quân thật khiến người ta bội phục, có điều loại ngu trung này đối với tướng quân, với Lucifer vương tộc, với Đọa Thiên Sứ đế quốc, thậm chí là bản thân Hắc Diệu thân vương chưa hẳn là…”
“Cho dù con đường Hắc Diệu điện hạ theo đuổi là đường mòn không lối về, Nesta Lucifer ta cũng sẽ luôn theo bên cạnh ngài!” Nesta lạnh lùng cắt ngang lời khuyên bảo của Hardy. Hàn ý trong mắt càng sâu, “Quả thật buồn cười, không ngờ một tên tù binh lại chiêu hàng ta! Thời gian nói nhảm của ngươi đã hết, hiện tại ngươi có mười giây suy nghĩ nói ra thông tin có giá trị. Nếu không ta sẽ khiến ngươi hối hận vì đã không tìm cơ hội tự sát sớm!”
“Hiểu rồi!” Hardy không thèm để ý thở dài một hơi: “Thì ra là thề chết trung thành với Hắc Diệu, thật là đáng tiếc. Như vậy chỉ có một phương thức khiến ngươi xuất lực vì Ám Nguyệt. Tính ra thì thời gian vật kia phát động cũng sắp đến rồi… Ngươi đã chuẩn bị tốt cho cái chết của mình chưa?”
Nesta đột nhiên cả kinh, liếc nhìn Kanita đang trấn giữ ở cửa lao, tưởng Hardy có bí thuật gì đó, muốn thoát khỏi ma pháp cầm cố giết chết Kanita, lực lượng ma hoàng cấp lập tức vận chuyển, chuẩn bị tùy thời ngăn trở.
Nhưng mới vận lực một cái, sắc mặt Nesta khẽ biến. Mới nãy còn tràn đầy lực lượng giờ không còn sót lại chút nào, giống như bị cái gì đó rút cạn vậy.
Thanh âm bình tĩnh của Kanita vang lên, phảng phất như đang nói đến một việc bé nhỏ không đáng nhắc tới: “Thưa chủ nhân, đã chuẩn bị tốt, giá trị của của thuộc hạ đã kết thúc!”
Nếu như hồi nãy Nesta chỉ mới kinh ngạc thì bây giờ đã là kinh hãi: chủ nhân?
Thế nhưng lại còn bình tĩnh đổi mặt với “tử vong”?
“Lúc các ngươi ăn cơm, ta cũng đã bố trí một chút trong thủy lao này, cho dù bị đánh sập thì người bên ngoài cũng không biết được. À, xin thứ lỗi, ta đã bảo Kanita bỏ vào đồ ăn của ngươi một ít gia vị nhỏ, chỉ làm lực lượng của ngươi tạm thời tan biến trong vòng mười phút, chỉ có điều, mười phút này đủ để hoàn thành rất nhiều việc bao gồm cả việc quyết định sinh tử.”
Thanh âm hờ hững của “Hardy” vang lên, mặt nước thủy lao cấp tốc xoay tròn, dưới tác dụng của lực trường nào đó hình thành một cái vòng xoáy nghịch hướng, đem cả người hắn chầm chậm tiến ra ngoài.
“Thì ra…” Tay Nesta run rẩy, không phải vì sợ hãi mà vì kinh hãi, trong tích tắc hắn đã hiểu ra rất nhiều chuyện.
“Nhìn biểu tình của tướng quân xem ra đã đoán được phần nào rồi, thật ra mấy cái thi thể ở Nguyệt Quang yếu tắc đều được bố trí từ sáng sớm, còn những binh sĩ bị giết kia thực tế là tử tù mà thôi...” “Hardy” nhìn Nesta đang liều mạng ngưng tụ lực lượng, lắc đầu nói: “Không cần phải phí sức, cho dù ngươi có thực lực ma đế trung đoạn đi nữa thì cũng không phải là đối thủ của ta.”
Nói xong, trên người “Hardy” bỗng nhiên toát ra bạch quang chói mắt, trong ấn tượng của Nesta, ánh sáng của song nguyệt vào ban ngày cũng không sánh bằng, bạch quang lộng lẫy này toát ra khí tức cường đại khiến thần sắc tuyệt vọng trong mắt Nesta càng đậm: trình độ này đã vượt quá cảnh giới ma hoàng!
Tên nam tử này nói không sai, cho dù hắn ở thời kỳ toàn thịnh cũng không phải là đối thủ.
Trong bạch quang, thân hình “Hardy” dường như đã phát sinh biến hóa nào đó, một cái áo giáp lấy lực lượng kỳ dị mà bành trướng nhanh chóng bao phủ toàn thân Hardy, trên bề mặt áo giáp một cái mặt nạ kỳ dị dần dần nổi lên, mặt nạ này có điểm quen thuộc, dường như đã nhìn thấy trong một quyển sách cổ nào đó.
Cùng lúc đó, dư quang Nesta lướt qua Kanita đang đứng thủ hộ ở của lao, thấy hắn đột nhiên mềm nhũn ngã xuống đất, tựa như không còn sinh khí, đúng như lời nói khi nãy của hắn, đã chết!
Tự sát?
Lãnh đạm, không chút do dự chịu chết, không giống với khế ước chủ bộc, mà là… giống như khôi lỗi…
Đúng rồi! Cái mặt nạ kia!
"Rốt cuộc ngươi là ai?" Biểu tình của Nesta chợt trở nên kinh hãi vô cùng, một giả thiết đáng sợ xuất hiện trong đầu hắn.
Bóng người trong tinh quang không trả lời, chậm rãi vươn tay ra, Nesta liền cảm thấy thân thể căng cứng, ngay sau đó trời đất quay cuồng, nháy mắt mất đi ý thức.
Mọi người vào vào đây luận đàm nào, gạch đá càng nhiều, tốc độ truyện càng ra nhanh
Để tham gia dịch mgdnt, có thể pm trực tiếp yh của chủ nhóm (Tà Phiêu): o0o_thanh.tung_o0o
Đã có 93 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Thiên Mạc