Trường Bạch Kiếm Phái với thực lực của mình đương nhiên không lo lắng Long Tiêu Diêu tới cửa gây hấn, thậm chí ước gì hắn có thể mau mau lộ diện. Tuy rằng đồng dạng là co đầu rút cổ ở nơi dừng chân không ra, nhưng Trường Bạch Kiếm Phái cũng không có mở ra đại trận hộ phái gì cả, chỉ có điều là tất cả đệ tử trong môn phái không hề ra ngoài mà thôi.
Nhưng mà đệ tử đạt tới cảnh giới không ăn uống có thể không cần lo lắng vấn đề ẩm thực, nhưng đệ tử Luyện Khí Kỳ lại phải ăn uống. Mặc dù có thể dùng ích Cốc Đan thay thế thức ăn hàng ngày, nhưng hầu như không có môn phái nào dự trữ sẵn nhiều như thế, bao gồm đan dược cấp thấp phụ trợ cho đệ tử dưới Trúc Cơ Kỳ tu luyện, đều là mỗi một tháng định kỳ luyện chế, mà dược thảo thì cũng mỗi tháng định kỳ đi mua.
Hiện giờ, Trường Bạch Kiếm Phái không ai dám tùy tiện rời nơi dừng chân, từ đại tu sĩ cho tới đệ tử Luyện Khí Kỳ, chỉ cần rời khỏi nơi dừng chân trong môn phái, dường như liền đi vào quỷ môn quan, không ai dám ra ngoài mua vật phẩm cần thiết.
Không có ích Cốc Đan, không thể giải quyết vấn đề ăn uống, cho dù là đệ tử Luyện Khí Kỳ thật lòng muốn cùng vượt qua cửa ải khó khăn với Trường Bạch Kiếm Phái, hiện tại cũng không thể tiếp tục ở lại nơi dừng chân môn phái. Đệ tử Trúc Cơ Kỳ hiện giờ cũng không được môn phái cung cấp đủ đan dược phụ trợ, bọn họ chỉ cần vẫn còn là đệ tử Trường Bạch Kiếm Phái thì không thể an toàn ra ngoài mua đan dược. Mà không có đan dược phụ trợ, cho dù là đệ tử tư chất tuyệt hảo tiến cảnh tu luyện CŨNG sẽ vô cùng chậm chạp.
Bị cô lập hoàn toàn, Trường Bạch Kiếm Phái đang từng bước đi tới sụp đổ. Nhưng *** trưởng lão sẽ không ngồi yên chờ chết, vì duy trì ổn định cho đệ tử môn phái, lão lại tự mình ra ngoài đến phường thị mua dược thảo cần thiết cho môn phái.
Đừng nói một Thái thượng *** trưởng lão của đại phái siêu cấp, cho dù là những đại tu sĩ bình thường kia cũng rất ít khi chiếu cố tới phường thị, chỉ có khi có tổ chức Hội đấu giá lớn mới có thể hấp dẫn bọn họ, mà bình thường chuyện mua bán đều là do đệ tử cấp dưới đi hoàn thành. Hiện giờ, một Thái thượng *** trưởng lão của đại phái siêu cấp lại tự mình ra ngoài mua sắm dược thảo, còn là dược thảo cấp thấp nhất, điều này lập tức liền trở thành chuyện đàm tiếu ở giới tu tiên.
Nhưng Long Tiêu Diêu cũng chưa vừa lòng với việc Trường Bạch Kiếm Phái trở thành nhân vật chính của vở hài kịch, sau khi *** trưởng lão kia rời khỏi Bách Trận Môn phường thị, hắn lập tức ra tay phá hủy phường thị, chỉ là lần này hắn cũng không giết người, mà chỉ đuổi đi tất cả người kinh doanh, đồng thời cảnh cáo bọn họ không được làm bất cứ giao dịch gì với Trường Bạch Kiếm Phái.
Khi *** trưởng lão Trường Bạch Kiếm Phái nghe tin đuổi tới, Long Tiêu Diêu đã sớm độn rời xa. Đối mặt với một sát tinh ẩn núp trong bóng tối, cho dù *** trưởng lão cam đoan như thế nào, thương nhân phường thị cũng không dám tiếp tục hợp tác cùng Trường Bạch Kiếm Phái, tánh mạng so với cái gì đều trọng yếu, đến ngay cả đệ tử Trường Bạch Kiếm Phái cũng không dám ra ngoài, ai có thể tin tưởng bọn họ có năng lực bảo hộ người khác chứ!
Đối với cửa hàng mà nói, vì để xoay vòng, không có ai trữ sẵn một lượng lớn hàng hóa. Mặc dù *** trưởng lão ở trong phường thị mua rất nhiều dược thảo, đan dược bậc thấp, nhưng so với nhu cầu của một đại phái siêu cấp, như trước vẫn là bé nhỏ không đáng kể, số lượng nhiều lắm chỉ có thể thỏa mãn cho đệ tử môn phái dùng không tới ba tháng.
Mà tiếp theo muốn mua sắm dược thảo, đan dược, *** trưởng lão cần phải ra ngoài đi tới phường thị khác rất xa. Tuy rằng chút khoảng cách ấy với lão mà nói căn bản không coi là gì, nhưng điều này chẳng khác nào lộ rõ với toàn bộ giới tu tiên: tình cảnh của Trường Bạch Kiếm Phái hiện giờ chật vật biết nhường nào, ngay cả chút việc nhỏ ra ngoài mua dược thảo cấp thấp đó, đều chỉ có thể do đại tu sĩ bậc cao duy nhất trong môn phái đích thân làm.
Hiện giờ *** trưởng lão đã vô cùng hối hận, lúc trước lão không nên chen chân vào trận tranh chấp này. Hiện giờ, Trường Bạch Kiếm Phái chẳng những thực lực tổn hao nhiều, thanh danh, địa vị cũng xuống dốc trầm trọng, lãnh địa Trường Bạch Sơn cũng đã bị hai đại phái khác chiếm cứ, cho dù hiện tại lão có muốn rút khỏi, cũng đã không có đường lui.
Hiện giờ *** trưởng lão hiểu được rằng lão đã đắc tội với người không nên đắc tội. Nếu đối phương là môn phái tu tiên, lão còn có thể trả thù môn phái của đối phương, thế nhưng hiện tại lão chỉ cảm thấy bó tay không có biện pháp.
Long Tiêu Diêu trải qua thời gian này lại rất tiêu dao nhàn nhã, hắn không có chậm trễ tu luyện, thậm chí nhân vì không toàn tâm toàn ý bế quan khổ tu, tâm tính đã xảy ra biến hóa, hiểu được về đạo cảnh còn thuận lợi hơn so với trước đây.
*** trưởng lão rơi vào đường cùng, phát ra thư mời quyết đấu, ước định Long Tiêu Diêu một tháng sau ở khu vực trung tâm Vạn Thú Sâm Lâm tiến hành quyết đấu sinh tử một chọi một, nhất lao vĩnh dật (làm một mẻ, khoẻ suốt đời), giải quyết vấn đề giữa Long Tiêu Diêu và Trường Bạch Kiếm Phái. Đương nhiên lão không biết Long Tiêu Diêu đang ở đâu, tuy nhiên, điều này cũng không ảnh hưởng gì, lão dùng đại thần thông ở phía trên nơi dừng chân dựng lên một cái thư mời quyết đấu cao tới trăm trượng.
Chiêu thức ấy của *** trưởng lão nhìn như cử chỉ đành vậy không biết làm sao hơn nhưng cũng dụng tâm khổ sở. Nếu Long Tiêu Diêu nhận lời mời, *** trưởng lão đương nhiên hy vọng hoàn toàn giải quyết vấn đề; cho dù Long Tiêu Diêu né tránh cuộc chiến, lão cũng có thể sử dụng cơ hội này lập lại quyền uy của mình.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu không thèm quan tâm tới đối phương, hiện giờ hắn không có nắm chắc tất thắng, Kiếm tu vốn là thực lực mạnh hơn tu sĩ đồng cấp, *** trưởng lão kia đã thăng cấp đại tu sĩ bậc cao hơn trăm năm, tất nhiên thực lực bất phàm, hắn cũng không muốn cho đối phương có cơ hội xoay chuyển tình thế.
Long Tiêu Diêu làm như thế phần nhiều còn để lập uy, để cho các thế lực tu tiên khác đối với hắn sinh lòng úy kỵ. Tương lai khi hắn tìm tới Huyền Không Phái và Thanh Vân Phái tính sổ, sẽ không xuất hiện nhiều phiền toái ngoài ý muốn như hiện giờ.
Tới ngày quyết đấu, vì để đạt được mục đích lập uy, Trường Bạch Kiếm Phái phát ra thư mời, thỉnh các *** trưởng lão môn phái tu tiên khác tới quan sát đồng thời làm công chứng. Nhưng mà, khiến *** trưởng lão Trường Bạch Kiếm Phái vô cùng thất vọng là, những môn phái được mời gần như tìm ra đủ các loại lý do cự tuyệt lời mời. Còn ba đại môn phái siêu cấp kia thì trực tiếp không thèm xem thư mời, dường như hoàn toàn xem thường không để Trường Bạch Kiếm Phái ở trong mắt.
Cuối cùng đi tới Trường Bạch Kiếm Phái chỉ có Thái thượng trưởng lão của ba gia phái tu tiên quy mô tương đối nhỏ, nhưng cũng không phải là *** trưởng lão. *** trưởng lão Trường Bạch Kiếm Phái tuy rằng trong lòng bất mãn, nhưng dù sao cũng tới ba vị nhân chứng, bất kể là chứng kiến Long Tiêu Diêu không dám lộ diện, hay là chứng kiến lão công bình đánh bại đối thủ, đều là kết quả mà lão mong chờ.
Nhưng sau khi ba người tới Trường Bạch Kiếm Phái nhưng lại không muốn đi tới hiện trường xem cuộc chiến, lý do là lo lắng Long Tiêu Diêu sẽ ra tay đối phó bọn họ. *** trưởng lão nhượng bộ đưa ra hai vị đại tu sĩ Trường Bạch Kiếm Phái làm bạn bảo hộ, lại đưa tặng rất nhiều tài liệu cùng linh thạch quý giá, cuối cùng mới được ba người đáp ứng đi xem cuộc chiến.
Tuy nhiên, bởi vì địa điểm quyết đấu cách nơi dừng chân tới mấy ngàn dặm, mà bên trong môn phái chỉ còn lại ba đại tu sĩ, vì để ngừa vạn nhất, Trường Bạch Kiếm Phái lần đầu tiên phát động đại trận hộ phái.
Long Tiêu Diêu vẫn quyết định không đi tới địa điểm quyết đấu, điều hắn muốn làm lại đúng là lo lắng của *** trưởng lão Trường Bạch Kiếm Phái: nơi dừng chân Trường Bạch Kiếm Phái trống không, là thời cơ tốt nhất để hắn chủ động tiến công. Tuy nhiên, ở lại nơi dừng chân Trường Bạch Kiếm Phái còn một vị đại tu sĩ cấp năm, và hai người khác phân biệt là đại tu sĩ cấp hai và cấp ba lại đều là Kiếm tu chân chính.
Long Tiêu Diêu thông qua quan sát thường ngày, đương nhiên hiểu biết ba gã đại tu sĩ ở lại Trường Bạch Kiếm Phái thực lực không tầm thường, hơn nữa hiện tại nơi dừng chân lại có đại trận hộ phái bảo vệ, hắn ra tay độ khó vẫn rất lớn. Hắn biến hóa thành hình dáng gã đại tu sĩ đang đi tới địa điểm quyết đấu xem cuộc chiến, nhưng không ngờ lựa chọn của hắn lần này đã bị đối thủ đoán ra được trước thời hạn.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Long Tiêu Diêu vì để không bị Trường Bạch Kiếm Phái hoài nghi, cho Tiểu Hồ biến ảo thành một gã đại tu sĩ Trường Bạch Kiếm Phái cũng đang đi xem cuộc chiến. Ai nấy đều nghĩ rằng hắn đơn độc một mình, nên đồng thời xuất hiện hai người đối phương càng không nổi lòng nghi ngờ. Mà Tiểu Hồ thần thông Huyễn Hóa rất lợi hại, so với hắn còn mạnh hơn không ít, tự nhiên không cần lo lắng bị đối phương phát hiện.
Thế nhưng từ sau lần trước Long Tiêu Diêu đánh lén tổng bộ Trường Bạch Kiếm Phái, *** trưởng lão từ trong miệng tên đệ tử Trường Bạch Kiếm Phái chạy thoát tới Hắc Thổ Sâm Lâm, biết được hắn quỷ dị vô thanh vô tức giải quyết gọn ba gã đại tu sĩ đóng ở đó, liền đoán được hẳn là hắn đã dùng phương pháp đặc thù gì đó cải trang thành người quen biết với ba vị đại tu sĩ, rồi sau đó đột nhiên ra tay đánh lén.
Vì phòng bị lại phát sinh tình huống cùng loại, tu sĩ cao tầng của Trường Bạch Kiếm Phái đều mang theo trong người một cái ngọc bội đặc chế, có thể cảm ứng lẫn nhau, người ngoài dù có giả mạo người của Trường Bạch Kiếm Phái, tự nhiên CŨNG sẽ lộ ra sơ hở.
Long Tiêu Diêu cùng Tiểu Hồ vừa đi vào trước đại trận hộ phái, lập tức bị Trường Bạch Kiếm Phái phát giác. Gã Kim Đan chấp sự phụ trách tiếp đãi lập tức truyền âm thông báo cho Nguyên Anh trưởng lão, tiếp theo sau, Nguyên Anh trưởng lão vội thông báo cho ba vị Thái thượng trưởng lão tọa trấn. Ba vị Thái thượng trưởng lão biết được hắn tới chẳng những không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, lập tức truyền âm bảo tu sĩ Nguyên Anh lưu thủ chuẩn bị, phải dùng một cái kiếm trận của Trường Bạch Kiếm Phái truyền lưu nghênh chiến hắn.
Long Tiêu Diêu đương nhiên cũng không phải kẻ ngốc, thấy đại trận hộ phái nhưng lại chậm chạp không có mở ra, mà tiếp theo thấy tu sĩ bậc cao bắt đầu điều động Trường Bạch kiếm trận, lúc này hắn hiểu ra có thể mình đã bị lộ. Vì thế, hắn vận dụng thần thông Thiên Thính, trực tiếp lắng nghe đối phương truyền âm, lập tức nghe được đối phương bận rộn điều động, chuẩn bị dùng Trường Bạch Thất Tinh Kiếm Trận vây khốn hắn, rồi sẽ do ba gã đại tu sĩ liên thủ công kích.
Long Tiêu Diêu CŨNG không sợ hãi đối phương thi triển cái gì kiếm trận do tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tạo thành, cũng không lo lắng gì ba gã đại tu sĩ lưu thủ, thậm chí CŨNG không thèm quan tâm tới đại trận hộ phái kia. Trường Bạch Kiếm Phái quá mức tự tin, chỉ đơn giản khôi phục bộ phận công năng Pháp trận, căn bản không dẫn phát bao nhiêu tác dụng. Nhưng đối phương phát hiện ra hắn, rất có thể đã truyền âm thông báo cho Thái thượng *** trưởng lão kia, người đó mới chân chính tạo thành uy hiếp đối với hắn.
Thời gian Long Tiêu Diêu động thủ là một lúc lâu sau khi đám người Thái thượng *** trưởng lão Trường Bạch Kiếm Phái kia xuất phát, với thực lực của họ, hẳn là đã tới địa điểm quyết đấu ngoài xa vạn dặm rồi, cho nên dù nhận được tin tức gấp gáp trở về, cũng cần một ít thời gian. Đương nhiên, với tu vi của đại tu sĩ, chút khoảng cách ấy thật sự không tính là quá xa, không cần tới thời gian bao lâu là có thể về tới, hắn phải nắm bắt thời gian hành động mới được.
Long Tiêu Diêu xác định thời gian dừng lại của mình là không vượt qua một nén nhang, hắn trực tiếp dùng Phá Tự Phù xuyên qua kết giới đại trận hộ phái tiến vào trong đó. Mà đối phương chưa chuẩn bị xong hoàn toàn, lại bị hắn không hề trở ngại xuyên qua đại trận hộ phái tất cả đều khiếp sợ. Chỉ trong nháy mắt, hắn phát động Thanh Ba Công Kích cùng thần thông Huyễn Vựng, đồng thời Chu Thiên Kiếm Trận công kích về phía ba gã đại tu sĩ ở giữa không trung đang định nghênh chiến với hắn.
Trường Bạch Kiếm Phái từ trong quá trình Long Tiêu Diêu tập kích tổng bộ Trường Bạch Sơn, đã biết hắn có thể thi triển Thanh Ba Công Kích nên cũng đã làm chuẩn bị trước. Đó là một loại bùa hộ mệnh cắt giảm ảnh hưởng của sóng âm, mặc dù cũng không thể ngăn cách hoàn toàn Thanh Ba công Kích, nhưng có thể cắt giảm gần một nửa uy lực của sóng âm, là chuẩn bị chuyên để đối phó Thanh Ba công Kích của hắn.
Nhưng Trường Bạch Kiếm Phái cũng không biết Long Tiêu Diêu còn có thần thông Huyễn Vựng, bởi vì thần thông Huyễn Vựng là dùng thần thức phát động, không tiếng động không hình ảnh, thuộc loại công kích nhằm vào mục tiêu, chỉ có người lọt vào công kích mới có cảm nhận, mà tu sĩ đã bị công kích đều toàn bộ bị hắn giết chết, cho nên, cho tới nay không có bất luận kẻ nào biết vũ khí bí mật này.
Đừng nói những tu sĩ Nguyên Anh kia, đến ngay cả ba vị đại tu sĩ cũng bị thần thông Huyễn Vựng làm ảnh hưởng với mức độ bất đồng. Vì tu luyện Kiếm tu ngưng luyện nguyên thần Kiếm Hồn, trong nguyên thần của đại tu sĩ Kiếm tu đã ẩn chứa kiếm khí, có thể chống đỡ công kích nhằm vào nguyên thần, thậm chí có thể phản phệ thần thức của đối thủ.
Nhưng mà, hiện giờ Long Tiêu Diêu đã Kiếm Tâm đại thành, bắt đầu ngưng luyện đào tạo Kiếm Hồn, cũng đã trở thành một Kiếm tu chân chính. Thần thức của hắn lại cường đại hơn xa so với hai gã đại tu sĩ Kiếm tu kia, đương nhiên sẽ không bị phản phệ thần thức của đối thủ, nhưng bởi vì nguyên thần của Kiếm tu có kiếm khí thủ hộ, thần thông Huyễn Vựng tạo ảnh hưởng với hai người cũng không lớn lắm.
Mặc dù tu vi thần thức của hai đại tu sĩ Kiếm tu kia kém xa so với Long Tiêu Diêu, cũng chỉ là làm cho đại tu sĩ cấp hai kia sinh ra một chút choáng váng, còn gã đại tu sĩ cấp ba thì gần như không bị ảnh hưởng.
So sánh mà nói, thần thức của đại tu sĩ cấp năm còn cường đại hơn nhiều. Hắn vốn là trưởng lão chuyên trách nghiên cứu luyện đan của Trường Bạch Kiếm Phái. Cũng chính vì thế, hắn gần quan được ban lộc, đã phục dụng rất nhiều linh thảo luyện đan trong môn phái, nên mới có thể tấn chức đại tu sĩ cấp năm.
Người tu tiên tinh thông luyện đan thần thức cường đại hơn xa so với tu sĩ đồng cấp, mà hắn vốn chính là đại tu sĩ cấp năm đương nhiên thần thức không kém, dù thần thức của Long Tiêu Diêu cũng không kém gì hắn nhưng thần thông Huyễn Vựng cũng khó có thể có hiệu quả.
Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu vốn CŨNG không cho rằng đơn giản có thể dựa vào thần thông Huyễn Vựng giải quyết đối thủ, con bài chính của hắn là Chu Thiên Kiếm Trận. Tuy rằng hắn cần tận lực nắm bắt thời gian giải quyết đối thủ nhưng CŨNG chưa tế ra thêm nhiều pháp khí, chính là vừa tới nơi liền khống chế kiếm trận thi triển ra Đẩu Chuyển Tinh Di kiếm thế.
*** tu sĩ cấp hai kia mặc dù thần trí hoảng hốt trong nháy mắt liền khôi phục thanh minh, nhưng vẫn có phần không còn kịp rồi, Chu Thiên Kiếm Trận rơi xuống quanh thân hắn hai thước, cương khí sắc bén cùng uy áp của kiếm trận liền ập sát tới người, hắn chỉ kịp gọi ra một cái Kim Cương Tráo.
Kiếm tu CŨNG không chú trọng phòng ngự, nếu đã không có điều úy kỵ, với tín niệm quyết chí tiến lên phía trước, căn bản không có khả năng tu luyện xuất ra kiếm khí, kiếm hồn để phòng ngự. Hơn nữa phần lớn Kiếm tu đều cho rằng phòng ngự là một loại bị động, biểu hiện của sự sợ hãi, bọn họ cho rằng tấn công là cách phòng ngự tốt nhất, chính là chú trọng công kích linh hoạt sắc bén, không ngừng tăng lên lực công kích, vì thế phòng ngự lại trở thành nhược điểm lớn nhất của họ.
Kim Cương Tráo sau khi được gọi ra căn bản chưa kịp khởi động, đương nhiên không thể bảo vệ cho gã đại tu sĩ cấp hai kia, cương khí cắt nát tứ chi hắn. Nguyên anh từ trong cơ thể hắn độn ra nhưng hắn đã rơi vào trong khống chế của kiếm trận. Nguyên anh mất đi bảo hộ lập tức bị cương khí cắt xé tan nát.
Gã đại tu sĩ cấp ba cũng gọi ra một cái Kim Cương Tráo bảo vệ thân mình, tuy nhiên, Kim Cương Tráo chỉ là cổ bảo cực phẩm, mà pháp khí thuộc tính kim vốn là công cường thủ nhược, tuy rằng đúng lúc bảo vệ hắn nhưng dưới áp lực của kiếm trận có vẻ lung lay sắp đổ; đại tu sĩ cấp năm kia thì có được một kiện pháp khí phòng ngự cấp Thứ Tiên bảo là Liệt Diễm Kỳ, trên cây cờ lớn bám vào hỏa diễm hừng hực bảo hộ thân thể hắn ở trong đó.
Hai người nhìn ra Chu Thiên Kiếm Trận bất phàm, cũng cảm giác được nguy hiểm, lúc này đều tự thi triển ra thủ đoạn công kích mạnh nhất, với ý đồ phá vỡ kiếm trận phá vây mà ra. Gã đại tu sĩ cấp ba gọi ra phi kiếm bản mạng, đó chính là phi kiếm ký thân Kiếm Hồn. Hắn thi triển ra kiếm thế cương khí xông thẳng lên trời, phi kiếm phóng thích một đạo cương khí lăng liệt, bắn lên phía trên kiếm trận.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Gã đại tu sĩ cấp năm của Trường Bạch Kiếm Phái tu luyện chính là công pháp thuộc tính hỏa, hắn thân là Thái thượng nhị trưởng lão của Trường Bạch Kiếm Phái, lại nắm giữ tài nguyên luyện đan trong môn phái, có thể nói giá trị con người hắn xa xỉ. Hắn gọi ra Tiên bảo Luyện Ngục Tháp, trong nháy mắt biến thành một tòa bảo tháp cao hơn mười trượng, đánh lên kiếm trận phía trên.
Long Tiêu Diêu lập tức phát hiện ý đồ của hai người, đại tu sĩ Kiếm tu cấp ba kia mặc dù cấp bậc kém một cấp so với hắn, nhưng bởi vì từ Trúc Cơ Kỳ đã bắt đầu đào tạo Kiếm Đảm, hiện giờ đã thành công Kiếm Hồn, lực công kích tất nhiên không phải là nhỏ, nhưng lại đánh cho không gian ngưng lại của kiếm trận thành một vết rạn nứt, phi kiếm bay thẳng hướng lên trời.
Phi kiếm bản mạng của Kiếm tu đào tạo Kiếm Hồn là từ thời điểm Trúc Cơ Kỳ đã luyện chế, rồi theo tu vi tăng lên, phi kiếm không ngừng tẩm bổ, đào tạo, trọng luyện, uy lực và cấp bậc cũng không ngừng tăng lên. Tuy nhiên, phi kiếm Kiếm Hồn của Kiếm tu phần lớn nguồn gốc uy lực là do Kiếm Hồn, không chỉ nói người khác không thể sử dụng, cho dù Kiếm tu bỏ mình, người khác thu được thanh phi kiếm này, uy lực cũng sẽ giảm xuống trên diện rộng.
Từ khi gã đại tu sĩ cấp ba tiến vào Phi Thăng Kỳ không tới một trăm năm, cũng đã đạt tới Kiếm Hồn tiểu thành, lúc đó uy lực của thanh phi kiếm Kiếm Hồn bản mạng này đã vượt qua pháp khí cấp Thứ Tiên bảo. Hiện nay, theo Kiếm Hồn tăng trưởng, uy lực của phi kiếm đã đạt tới cấp Tiên bảo.
Nhưng bởi vì trình độ cường hãn thân thể của gã tu sĩ kia chung quy không thể so sánh cùng Long Tiêu Diêu, cho nên đối với cương khí phi kiếm hay lực chịu đựng kiếm khí phản phệ đều kém rất xa, tuy rằng đã tu luyện thành công cương khí, nhưng uy lực của cương khí so với Long Tiêu Diêu còn kém rất nhiều.
Tuy nhiên, Kiếm tu cũng có bí thuật tu luyện riêng của họ. Sau khi bọn họ đạt tới Thân Kiếm Hợp Nhất, thân thể dường như cũng biến thành một thanh phi kiếm, toàn thân phóng xuất ra cương khí sắc bén, cùng với phi kiếm Kiếm Hồn kia hợp nhất thành một thể biến thành một thanh cự kiếm, ý đồ muốn lao ra khỏi vòng vây của kiếm trận; mà Luyện Ngục Tháp của gã đại tu sĩ cấp năm cũng phá tan không gian của cương khí ngang dọc trong kiếm trận, đánh thẳng lên kiếm trận phía trên đỉnh đầu.
Long Tiêu Diêu phát hiện ý đồ của đối phương, đương nhiên sẽ không để đối thủ dễ dàng như nguyện, cũng không còn cố kỵ lãng phí chân khí, hắn lập tức khống chế kiếm trận biến thành kiếm thế Tinh Thần Nghịch Chuyển, uy lực của kiếm trận ngay tức thì tăng vọt gần gấp đôi.
Hai người kia mắt thấy sắp phá vỡ khống chế của kiếm trận, nhưng đột nhiên kiếm trận vừa chuyển, uy lực tăng nhiều, uy áp khổng lồ của kiếm trận lập tức lại ép hai người xuống phía dưới trở về chỗ cũ, hơn nữa, áp lực lên vòng phòng ngự của hai người cũng lập tức tăng mạnh.
Luyện Ngục Tháp của gã đại tu sĩ cấp năm kia còn có thể ngăn chặn cương khí của kiếm trận, Liệt Diễm Kỳ chỉ là chống đỡ uy áp của kiếm trận, nhưng thật ra tạm thời không có gì nguy hiểm. Nhưng tình cảnh của gã đại tu sĩ Kiếm tu cấp ba thì rơi vào cảnh nguy ngập. Kim Cương Tráo của hắn chỉ là cổ bảo cực phẩm, vốn đã khó có thể chống đỡ thế công cường đại của kiếm trận, hiện giờ uy lực kiếm trận tăng mạnh, tình cảnh của hắn lập tức trở nên đầy dẫy nguy cơ.
Gã Kiếm tu cấp ba biết nếu cứ tiếp tục kiên trì tất nhiên sẽ khó tránh khỏi số kiếp tử vong, vì thế, hắn thi triển ra thần thông sau khi thành công Kiếm Hồn của đại tu sĩ Kiếm tu là hóa thân thành kiếm. Hắn thu hồi Kim Cương Tráo, phi kiếm Kiếm Hồn bản mạng kia cũng bay trở về trong cơ thể hắn, mà thân thể hắn lại thật sự biến thành một thanh cự kiếm, cùng với thanh phi kiếm Kiếm Hồn giống nhau như đúc, chỉ là chiều dài phi kiếm cùng tu sĩ kia chênh lệch một cái đầu. Thanh cự kiếm do gã tu sĩ biến ảo thành phóng ra ngoài cương khí, phóng lên hướng kiếm trận trên đỉnh đầu.
Trên mặt Long Tiêu Diêu thoáng lộ ra một tia ngưng trọng, hắn cũng không phải lo lắng gã Kiếm tu cấp ba kia có thể lao thoát ra vòng vây, tuy rằng sau khi hóa thân thành kiếm, lực công kích sắc bén, nhưng nếu muốn phá vỡ kiếm thế Tinh Thần Nghịch Chuyển của Chu Thiên Kiếm Trận, chỉ sợ cũng không phải chuyện dễ. Mà là đúng lúc đó hắn phát hiện Thái thượng *** trưởng lão Trường Bạch Kiếm Phái kia đã xuất hiện cách nơi dừng chân khoảng chừng hai trăm dặm, đang dùng tốc độ cao nhất bay về nơi dừng chân.
Tiểu Hồ đã giải quyết xong toàn bộ tu sĩ Nguyên Anh rơi vào Huyễn Vựng, tính cả nhẫn trữ vật của đại tu sĩ cấp hai và Nguyên Anh kia đều thu hồi. Long Tiêu Diêu thấy Tiểu Hồ quét dọn chiến trường xong liền thu hồi nó vào Vạn Thú Lệnh, đồng thời tế ra Lưu Tinh, bay lên phía trước đón đầu nện xuống tên Kiếm tu đang phóng đi kia.
Thần thông Kiếm tu hóa thân thành kiếm này là lấy phi kiếm Kiếm Hồn bản mạng làm cơ sở, thân thể biến thành cự kiếm tốc độ và lực công kích không kém chút nào so với phi kiếm Kiếm Hồn. Nhưng mà, Lưu Tinh vốn là phẩm chất Tiên bảo bậc cao, lúc này Lưu Tinh biến thành một khối vẫn thạch đường kính cả trượng bay nhanh tới hung hăng nện xuống. Thân thể Kiếm tu kia biến thành cự kiếm dưới uy áp của Chu Thiên Kiếm Trận di chuyển tương đối bất tiện, căn bản không thể tránh né.
Cự kiếm cùng Lưu Tinh va vào nhau cùng một chỗ, phát ra một tiếng nổ “ầm” vang rền, Lưu Tinh bị đánh bay ra ngoài. Nhưng thế bay lên của cự kiếm cũng theo đó bị cản trở, gã tu sĩ kia lập tức khí huyết bốc lên, một lần nữa hiện ra thân hình. Tuy rằng hắn cũng chưa bị thương nặng, nhưng trạng thái hóa thân thành kiếm lại bị phá vỡ, lực phòng ngự của hắn lúc này cũng khôi phục lại trạng thái thân thể bình thường.
Kiếm tu cấp ba kia lúc này đúng là lúc suy yếu nhất, mà thân hắn vẫn còn ở trong phạm vi bao phủ của Chu Thiên Kiếm Trận, cương khí giăng khắp nơi trong nháy mắt chém thân thể hắn thành mấy mảnh. Tuy nhiên, phi kiếm Kiếm Hồn liên hệ chặt chẽ cùng nguyên thần của Kiếm tu, Nguyên anh của gã Kiếm tu lại bám vào phía trên phi kiếm, cắt qua không gian cô đọng của kiếm trận rất nhanh phóng lên phía trên.
Tuy rằng Nguyên anh của gã Kiếm tu cấp ba chưa thoát khỏi khống chế của kiếm trận, nhưng bởi vì phẩm chất của phi kiếm Kiếm Hồn đã có thể so với Tiên bảo, lực khống chế không gian cô đọng của kiếm trận đối với phi kiếm có hạn, trong thời gian ngắn cũng không giải quyết được Nguyên anh kia. Tuy nhiên, sau khi Nguyên anh bám vào phi kiếm Kiếm Hồn vẫn như trước không thể phá vỡ kiếm trận bỏ chạy, chỉ đành bay về phía gã đại tu sĩ cấp năm tìm kiếm che chở.
*** tu sĩ cấp năm vốn thực lực bất phàm, hắn dùng Luyện Ngục Tháp cùng Liệt Diễm Kỳ chống đỡ thế công của kiếm trận, trong lúc nhất thời Long Tiêu Diêu cũng khó có thể đắc thủ. Hắn thầm than một tiếng, tay phải chụp vào hư không một cái, thu nhẫn trữ vật của Kiếm tu cấp ba kia vào trong tay, tiếp theo hắn triệu hồi pháp khí, lập tức hướng về phương xa độn đi.
*** trưởng lão Trường Bạch Kiếm Phái đã quay về cách nơi dừng chân chỉ có trăm dặm, lão từ Vạn Lý Phù bên trong môn phái truyền âm biết được Long Tiêu Diêu đang công kích nơi dừng chân, lập tức lão cùng với các đại tu sĩ cấp tốc chạy về. Lúc này, lão đã phát hiện bóng dáng Long Tiêu Diêu, cũng nhìn thấy tu sĩ trong môn phái tổn thất thảm trọng, lập tức nổi giận đùng đùng, tập trung thân ảnh của Long Tiêu Diêu đuổi theo sát phía sau.
Long Tiêu Diêu chính vì *** trưởng lão kia chạy về mà buộc phải bỏ qua ý tưởng tiếp tục giết chết Nguyên anh của đại tu sĩ kia. Nếu không có như thế, chỉ cần cho hắn một chút thời gian, cho dù là đại tu sĩ cấp năm kia chỉ sợ cũng khó có thể còn sống.
Mặc dù gã Kiếm tu cấp ba vẫn chưa mang đến phiền toái quá lớn cho Long Tiêu Diêu, nhưng dựa vào phi kiếm Kiếm Hồn bản mạng thi triển Thân Kiếm Hợp Nhất và hóa thân thành kiếm đều để lại ấn tượng rất sâu cho hắn, nếu không tính tới lực phòng ngự có chỗ thiếu hụt hơi yếu kém, thực lực của gã Kiếm tu cấp ba cũng không kém bao nhiêu so với gã đại tu sĩ cấp năm.
Nếu với tiêu chuẩn này mà thân là *** trưởng lão Trường Bạch Kiếm Phái đại tu sĩ Kiếm tu cấp bảy, chỉ sợ thực lực sẽ không kém bao nhiêu so với đại tu sĩ cấp tám, tuy rằng Long Tiêu Diêu trước mắt đã là đại tu sĩ cấp bốn, lại có nhiều Tiên bảo và thần thông, nhưng đối mặt với thực lực tuyệt đối, cũng còn có khoảng cách khó có thể vượt qua, hắn cũng chỉ bất đắc dĩ bỏ chạy trước tránh né đối phương.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Long Tiêu Diêu vừa bay khỏi nơi dừng chân Trường Bạch Kiếm Phái, Thái thượng *** trưởng lão Trường Bạch Kiếm Phái chỉ còn cách hắn một trăm dặm. Chính là, *** trưởng lão nổi giận không tiếc hao phí chân khí, thế lực cùng năng lượng pháp tắc, liên tục thi triển thuấn di đuổi theo, nhưng cũng nhanh chóng kéo gần khoảng cách.
Thuấn di của đại tu sĩ thuộc loại thần thông không gian, vận dụng pháp tắc không gian đi xuyên qua không gian khác. Tuy nhiên, thuấn di chẳng những cần tiêu hao rất nhiều chân khí và năng lượng pháp tắc, lại bởi vì xuyên qua không gian dị độ, áp lực lên thân thể thật lớn. Tuy nhiên, *** trưởng lão đã đạt tới cảnh giới đại tu sĩ cấp bảy, lại kết hợp với thần thông Thân Kiếm Hợp Nhất, lực chịu đựng của thân thể tăng lên trên diện rộng, lúc này mới có thể rất nhanh quay về tới.
Nhưng *** trưởng lão lúc nghe được tin tức bắt đầu toàn lực chạy trở về, từ xa vạn dặm liên tục thi triển thuấn di, ngay cả lão cũng có chút khó có thể chịu đựng. Hiện giờ tuy rằng như trước còn đang thi triển thuấn di đuổi theo, nhưng cũng cảm thấy thân thể mệt mỏi.
Mà Long Tiêu Diêu vì từ trong tinh huyết bản mạng của u Minh Hắc Báo kế thừa thần thông Xuyên Qua Không Gian, đối với lĩnh ngộ pháp tắc không gian vốn đã mạnh hơn các đại tu sĩ khác, cộng thêm thân thể cường hãn, nên tốc độ thuấn di của hắn so với *** trưởng lão chỉ có nhanh hơn chứ không kém. Nhìn thấy *** trưởng lão càng đuổi càng gần, hắn cũng không còn giữ lại gì nữa, toàn lực thi triển thuấn di bỏ chạy.
Hai người một đuổi một chạy bay ra ngoài xa mấy vạn dặm, *** trưởng lão kia chẳng những không đủ sức kéo gần khoảng cách mà còn dần dần càng lúc càng xa. Cuối CÙNG, khi khoảng cách giữa hai người vượt qua hai trăm dặm, mà *** trưởng lão CŨNG thân thể mệt mỏi khó có thể kiên trì, mới không thể không oán hận buông tha cho truy tung, lúc này, trong lòng lão đầy vẻ lo lắng.
Nếu nói tổng bộ Trường Bạch Kiếm Phái bị phá hủy là Long Tiêu Diêu dùng mưu kế gây nên, nhưng nơi dừng chân Hắc Thổ Sâm Lâm này bị tổn thương trầm trọng đã biểu hiện ra thực lực thật của hắn. Mà hiện giờ hắn biểu hiện ra thuấn di, thực lực đã không kém gì *** trưởng lão, điều này làm cho lão lần đầu tiên cảm thấy Trường Bạch Kiếm Phái chỉ sợ khó có thể vượt qua nguy cơ lần này.
Long Tiêu Diêu chạy thoát truy đuổi của *** trưởng lão nhưng cũng tiêu hao nghiêm trọng, may mà thân thể hắn có thể chịu đựng áp lực xuyên qua không gian. Tuy nhiên, hắn CŨNG cần nhanh chóng tu luyện khôi phục, không có năng lực tiếp tục tác chiến nữa. Nếu không, hắn thật đúng là định một tiếng trống làm tinh thần hăng hái lại tiếp tục đi chặn đánh hai vị đại tu sĩ Trường Bạch Kiếm Phái cùng đi xem cuộc chiến kia.
Sau khi Trường Bạch Kiếm Phái bị tổn thương nặng, *** trưởng lão không hề thông báo tình hình lạc quan gì, toàn bộ đệ tử môn phái đều co đầu rút cổ ở trong nơi dừng chân, nửa bước không ra ngoài. Hơn nữa, lão cũng không hề bận tâm phần đông đệ tử cấp thấp bên trong môn phái rời đi, giảm bớt các loại phân phối trên diện rộng, chỉ có một số rất ít đệ tử cấp thấp tư chất tuyệt hảo mới bảo đảm được cung cấp đan dược.
Kể từ đó, bên trong môn phái phần lớn đệ tử Luyện Khí Kỳ bởi vì không có ích Cốc Đan và thực vật cung ứng, mất đi không gian sinh tồn, không thể không rời bỏ Trường Bạch Kiếm Phái. Mà đại đa số Trúc Cơ Kỳ cũng vì bên trong môn giảm bớt cung cấp mà chịu ảnh hưởng lớn, bắt đầu lặng lẽ rời đi. Đối với chuyện này Trường Bạch Kiếm Phái cũng áp dụng thái độ mở một con mắt nhắm một con mắt, tạo thành tình trạng đệ tử cấp thấp bỏ đi nghiêm trọng.
Hắc Thổ Tông cũng cùng Trường Bạch Kiếm Phái đồng bệnh tương liên, tình trạng trong môn phái thậm chí càng thê thảm hơn. Thái thượng *** trưởng lão của họ cũng chỉ là đại tu sĩ bậc trung, so sánh với Long Tiêu Diêu, lão hoàn toàn không có thực lực tuyệt đối, tự nhiên cũng không dám ra ngoài mua vật liệu thực phẩm.
Mà cùng lúc Long Tiêu Diêu phong tỏa Trường Bạch Kiếm Phái, tự nhiên cũng phong tỏa Hắc Thổ Tông. Tuy rằng không phải lúc nào hắn cũng giám thị ở phụ cận Hắc Thổ Tông, nhưng từ sau khi hai lần chặn giết đệ tử Hắc Thổ Tông ra ngoài mua thức ăn, thì không còn có đệ tử nào có gan gánh vác phần công tác này, chỉ phải co đầu rút cổ trong nơi dừng chân, ăn thực phẩm tồn kho từ trước.
Sau khi Trường Bạch Kiếm Phái bị tổn thương nặng, Hắc Thổ Tông càng biết rõ: Bọn họ đã không thể trông cậy vào cứu tinh xuất hiện, nên bắt đầu bí mật liên lạc với các đại phái tu tiên khác, dự định cả môn phái đầu nhập vào, hoặc là dứt khoát gia nhập môn phái khác. Chỉ có điều là, nhìn thấy tình cảnh thê thảm của Trường Bạch Kiếm Phái hiện giờ, lại không có môn phái nào dám tiếp nhận, dường như Hắc Thổ Tông đã biến thành thần ôn dịch.
Nhìn thấy tình trạng như vậy, Hắc Thổ Tông hoàn toàn tuyệt vọng, bọn họ cũng không còn lo lắng chấn hưng và kế thừa môn phái gì nữa, liền giải tán toàn bộ đệ tử cấp thấp trong môn phái, chỉ có tu sĩ Kim Đan Kỳ trở lên co đầu rút cổ tử thủ ở khu vực trung tâm nơi dừng chân môn phái. Đương nhiên bọn họ cũng không hề ước thúc những tu sĩ này, nói thẳng ra: Chỉ cần có phương pháp có thể tìm nơi nương tựa, có gan dám ra ngoài, là được tự mình rời đi.
Long Tiêu Diêu nhìn thấy Hắc Thổ Tông rơi vào tình cảnh như thế, có tiến thêm một bước cảm thụ về thực lực tối thượng của giới tu tiên. Hiện giờ, hành động của hắn có thể nói là đã vi phạm cái gọi là quy tắc của giới tu tiên, nhưng cũng không có thế lực nào dám ra mặt can thiệp. Đương nhiên, hiện tại hắn cách đệ nhất nhân của giới tu tiên còn rất xa, nhưng thủ đoạn trả thù của hắn không chỗ nào cố kỵ, lại khiến cho bất kỳ môn phái nào cũng không dám đắc tội với hắn.
Long Tiêu Diêu áp bách Hắc Thổ Tông mấy tháng lâu sau, lại phát ra truyền âm phù, Hắc Thổ Tông trừ tu sĩ ba trăm năm trước tiến vào Nguyên Anh Kỳ, những người khác có thể tự rời đi. Hắn tìm tới Hắc Thổ Tông chính là vì lệnh truy nã năm đó, mà tu sĩ của Hắc Thổ Tông có quyền quyết định việc này tối thiểu cũng là Nguyên Anh Kỳ, nếu Hắc Thổ Tông đã rơi vào tình trạng tan rã, nhưng thật ra hắn không nghĩ tiếp tục liên lụy tới người vô tội khác.
Hắc Thổ Tông biết khó tránh khỏi số kiếp, hiện giờ môn hạ đệ tử có cơ hội chạy trốn, *** trưởng lão kia thật ra cũng không lưu lại những người đó để chôn cùng mình. Cuối cùng, tu sĩ của Hắc Thổ Tông tấn chức Nguyên Anh Kỳ gần ba trăm năm trước hiện giờ người có tu vi cao nhất cũng chỉ là Nguyên Anh bậc trung, ở trước mặt đại tu sĩ căn bản giống như con kiến không đáng kể, lưu lại cũng không thay đổi được vận mệnh của Hắc Thổ Tông.
Tuy nhiên, *** trưởng lão Hắc Thổ Tông cũng chưa tính toán đầu hàng, hiện giờ, môn hạ đệ tử bậc thấp đã toàn bộ rời đi, Hắc Thổ Tông lưu lại chỉ còn lại có chín người, trong đó có ba đại tu sĩ. Bởi vì đã không còn lại mấy người, đương nhiên đại trận hộ phái cũng không cần khởi động, mọi người đều tiến vào khu vực trung tâm động phủ cổ tu, nhưng thật ra tiết kiệm được rất nhiều linh thạch.
Tu sĩ bậc cao đương nhiên không cần lo lắng vấn đề ăn uống. Hơn nữa, bởi vì nhân giới hiện giờ linh khí loãng, dược thảo chân chính có thể luyện chế đan dược phụ trợ cho tu sĩ bậc cao tu luyện cũng ít ỏi không có mấy, phần lớn thời gian tu sĩ bậc cao đều là dựa vào hấp thu linh khí thiên địa để tu luyện, hiện giờ thật ra đối với chín người bọn họ cũng không ảnh hưởng gì lớn lắm.
Hắc Thổ Tông còn thừa chín người nhưng lại tính toán sử dụng cấm chế của động phủ cổ tu thời gian lâu dài, làm cho Long Tiêu Diêu cũng cảm thấy có chút bất đắc dĩ. Hắn từ sưu hồn biết cổ Bi được trung tâm động phủ cổ tu khống chế uy lực không phải là nhỏ, nên cũng không dám liều lĩnh trực tiếp công phá.
Trường Bạch Kiếm Phái lúc này mặc dù không có bố trí đại trận hộ phái gì, nhưng co đầu rút cổ ở nơi dừng chân không ra, mà Long Tiêu Diêu cũng không có nắm chắc có thể giải quyết *** trưởng lão kia. Vì thế, hắn cũng không tiếp tục giám thị hai phái nữa, mà lặng lẽ rời Hắc Thổ Sâm Lâm, về tới Vương gia phường thị, cùng Bạch Như Ngọc cùng nhau chuyên tâm tu luyện.
Nếu nói giới tu tiên hiện giờ, chỉ sợ không có người tu tiên nào có điều kiện tu luyện như Long Tiêu Diêu. Ở trong Vạn Thú Lệnh sinh trưởng vô số thiên tài địa bảo thuộc loại vạn năm linh thảo trong truyền thuyết.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Người tu tiên khác có thể vì khuyết thiếu linh thảo đỉnh cấp luyện chế đan dược, do đó tạo thành tiến cảnh tu vi chậm chạp thậm chí ngưng lại không tiến. Nhưng Long Tiêu Diêu lại tạm thời không phát sầu vì những nhu cầu này, vô số vạn năm dược thảo luyện chế đan dược đỉnh cấp cũng đủ cung ứng cho hắn và Bạch Như Ngọc. Chỉ có điều là hiện nay tu vi của hắn đạt tới cấp bốn, mà đan dược phụ trợ đại tu sĩ bậc trung tu luyện đối với hắn cũng đã có chút không đủ linh lực.
Long Tiêu Diêu đành phải phối hợp dùng phụ trợ đan dược của đại tu sĩ bậc cao, nhưng dược thảo trong Vạn Thú Lệnh của hắn chỉ có thể gom đủ cho một loại Tăng Nguyên Đan, còn vài loại cổ đan phương khác đều khuyết thiếu số lượng phụ tài không đều, vì thế hắn không thể không bắt đầu lo lắng về vấn đề dược thảo.
Tuy rằng Long Tiêu Diêu góp nhặt rất nhiều đan phương, nhưng đan phương của giới tu tiên hiện tại đa số là đan dược đơn thuộc tính. Hơn nữa, dược thảo vốn có sẵn trong Vạn Thú Lệnh cơ bản đều là dược thảo thượng cổ, mà đoạn thời gian sau này hắn nhổ trồng dược thảo niên đại thường chỉ có hơn một ngàn năm, đan dược luyện chế ra hiện giờ đối với tu luyện của hắn đã không còn tác dụng gì lớn lắm.
Mà cổ đan phương thì phụ liệu thiếu sót, hiện nay ở giới tu tiên cũng khó có thể tìm kiếm. Hơn nữa, nếu niên đại kém quá lớn, cũng sẽ ảnh hưởng tới hiệu quả của đan dược luyện chế. Rơi vào đường cùng hắn chỉ có thể tạm thời bỏ liều. May mà hiện tại đan dược cần để tu luyện thật ra cũng không thiếu, trước hết hắn chuyên tâm lấy tu luyện làm trọng.
Không biết bởi vì lần này ra ngoài báo thù bình phục gánh nặng chứa trong lòng, hay là trong chiến đấu được tăng lên lĩnh ngộ về đạo cảnh, hoặc do bắt đầu phối hợp dùng đan dược của đại tu sĩ bậc cao tăng lên tu luyện tiến cảnh. Long Tiêu Diêu chỉ tiêu phí thời gian hơn ba mươi năm liền tấn chức đại tu sĩ cấp năm.
Tu vi tăng lên, tự nhiên Long Tiêu Diêu có thể vận dụng sáu thức của Tinh Thần Nghịch Chuyển, thực lực lại tăng vọt. Ngay cả Kiếm Hồn cũng đã bước đầu thành hình. Hơn nữa, hắn lại tu tập nhiều loại Pháp kỹ và Pháp trận, Pháp kỹ đối với hắn hiện tại mà nói có lẽ cũng không trọng yếu lắm nhưng Pháp trận lại là trợ lực trọng đại giúp hắn khắc địch chế thắng.
Nhưng thật ra Bạch Như Ngọc tu luyện tiến cảnh xuất hiện bình cảnh, hiện giờ nàng đã đạt tới đại tu sĩ cấp một đỉnh phong, nhưng dường như lĩnh ngộ về đạo cảnh chậm chạp chưa có thể đột phá nên nàng vẫn ngưng lại ở Phi Thăng Kỳ cấp một.
Người tu tiên đối với lĩnh ngộ về đạo cảnh, người khác căn bản không giúp được gì, giống như lần trước khi Long Tiêu Diêu thăng cấp đại tu sĩ, Bạch Như Ngọc có thế kỳ ngộ gần gũi hiểu được năng lượng pháp tắc vốn chính là cơ duyên có thể gặp không thể cầu. Chuyện đó cũng không tính là trợ giúp của nhân lực, hơn nữa, có thể từ trong đó hiểu được bao nhiêu cũng phải nhìn ngộ tính và cơ duyên của mỗi người.
Bạch Như Ngọc vì để hiểu được đạo cảnh, nhưng thật ra cũng không chuyên tâm khổ tu nữa, ngược lại du lịch một chuyến có Long Tiêu Diêu làm bạn đi Ngọc Nữ Cung, mục đích gặp lại sư phụ của nàng. Thủy sư phó của nàng cũng là thiên linh căn, lại có đại lượng tài nguyên trong môn phái phụ trợ, mấy chục năm trước cũng đã thăng cấp đại tu sĩ, hiện giờ là Thái thượng trưởng lão Ngọc Nữ Cung.
Thủy trưởng lão nhìn thấy Bạch Như Ngọc không ngờ cũng thăng cấp đại tu sĩ, tự nhiên cũng vô cùng cao hứng. Hiện giờ Ngọc Nữ Cung vẫn như lúc trước là vị Đại trưởng lão kia làm chủ, hơn nữa vì sự kiện lần trước, đã cưỡng chế ép buộc nàng để kết minh với Thanh Vân Phái.
Hóa ra, Thái thượng Đại trưởng lão của Thanh Vân Phái cuối cùng tấn công đại tu sĩ cấp sáu thất bại, sự tình qua đi mười mấy năm sau cũng xuất quan, nghe được hậu nhân trực hệ vì Bạch Như Ngọc mà bị giết chết, mà Thanh Vân Phái còn tự hành phong bế môn phái, lập tức phẫn nộ, lão đích thân tới Ngọc Nữ Cung tạo áp lực, cuối cùng Đại trưởng lão Ngọc Nữ Cung không thể không khuất phục.
Đương nhiên, cái gọi là kết minh cũng chỉ là Ngọc Nữ Cung nghe lệnh của Thanh Vân Phái, thậm chí hàng năm phải giao cho Thanh Vân Phái ba thành tài nguyên tu tiên sản xuất được, vốn Đại trưởng lão kia có ý đồ dùng Bạch Như Ngọc làm vốn để mượn sức Thanh Vân Phái, ai ngờ cuối cùng rơi vào kết quả như vậy, khiến cho cả Ngọc Nữ Cung rơi vào tình cảnh khóc không ra nước mắt.
Bởi vì lúc trước bị Long Tiêu Diêu dùng lôi điện phong ấn, Thủy trưởng lão nhưng thật ra cũng không bị hoài nghi, chỉ có điều bị áp đặt làm một giáo đồ không danh vị, bị tước đoạt hết quyền lợi. Tuy nhiên, bởi vì Ngọc Nữ Cung cũng cần tu sĩ bậc cao để tăng lên thực lực của mình, nên cung phụng các loại cho Thủy trưởng lão thật ra vẫn chưa giảm bớt. Hơn nữa, sau khi Thủy trưởng lão tấn chức đại tu sĩ, cũng cơ bản không hề bị ảnh hưởng của sự kiện kia.
Hiện giờ Đại trưởng lão Ngọc Nữ Cung vẫn như trước là Phi Thăng Kỳ cấp ba, thọ nguyên cũng không còn bao nhiêu. Một vị đại tu sĩ khác mới thăng cấp Phi Thăng Kỳ cấp hai, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chính là đảm nhiệm chức Đại trưởng lão Ngọc Nữ Cung tiếp theo. Tuy nhiên, trừ Thủy trưởng lão ra, Ngọc Nữ Cung không có người nào khác thăng cấp Phi Thăng Kỳ, thực lực kém xa Thanh Vân Phái, nên cũng không thể không bảo trì mối quan hệ bất bình đẳng với Thanh Vân Phái.
Lúc này Long Tiêu Diêu chỉ biến ảo thành đại tu sĩ cấp một, Thủy trưởng lão có thiện ý bảo bọn họ mau mau rời đi, để tránh bị Ngọc Nữ Cung hoặc Thanh Vân Phái phát hiện dẫn tới phiền toái không cần thiết.
Bạch Như Ngọc đương nhiên càng cảm thấy phẫn nộ Thanh Vân Phái! Nhưng lúc trước Ngọc Nữ Cung không có chút bận tâm tới ý tưởng riêng của nàng, trừ Thủy trưởng lão cũng không có người nào bảo vệ ích lợi của nàng, hoàn toàn là tính toán coi nàng như một lợi thế giành ích lợi. Tâm trạng của Long Tiêu Diêu hiện giờ tự nhiên cũng không nguyện ý ra mặt cho Ngọc Nữ Cung, đương nhiên nếu Thủy trưởng lão có thể nắm quyền khống chế Ngọc Nữ Cung trong tay thì lại khác.
Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu trước mắt nợ cũ cùng Hắc Thổ Tông, Trường Bạch Kiếm Phái cùng với Huyền Không Phái còn chưa có kết thúc. Nếu bị đối phương biết hắn có quan hệ với Thủy trưởng lão của Ngọc Nữ Cung, thực có thể sẽ dùng bên này uy hiếp hoặc trả thù, khiến hắn làm việc phải kiêng đầu kỵ đuôi, cho nên, hiện tại hắn cũng không muốn tham gia chuyện của Ngọc Nữ Cung.
Một ngày sau, Long Tiêu Diêu cùng Bạch Như Ngọc rời khỏi Ngọc Nữ Cung, lại đi các nơi trên đại lục du lịch một phen, cũng đến Thập Vạn Đại Sơn săn thú bổ sung một ít thực vật cho Tiểu Bạch Hổ. Thời gian cứ như vậy trôi qua gần hai năm, hắn trải qua một đoạn cuộc sống bình tĩnh thích ý khó có được, thẳng đến lúc Bạch Như Ngọc cảm thấy giải quyết được tu luyện bình cảnh, hai người mới quay về Vương gia phường thị.
Long Tiêu Diêu trực tiếp từ Vương gia phường thị quay lại Hắc Thổ Sâm Lâm. Chuyện của Hắc Thổ Tông cùng Trường Bạch Kiếm Phái đã qua thời gian dài như vậy, hiện giờ tu vi của hắn tăng lên, cũng nên hoàn toàn giải quyết cho xong chuyện nơi này.
Mấy năm nay tuy rằng không có một chút tin tức của Long Tiêu Diêu, nhưng Hắc Thổ Tông cùng Trường Bạch Kiếm Phái vẫn như trước co đầu rút cổ trong nơi dừng chân không ra ngoài, càng đừng nói tới trọng chấn phát triển môn phái. Bởi vì không dám ra ngoài, tu luyện thiếu đan dược, chỉ dùng Tụ Linh Trận phụ trợ tu luyện, trải qua thời gian dài như vậy, tu vi thành viên của hai phái cơ bản đều giẫm chân tại chỗ.
Long Tiêu Diêu quay lại trú địa của Hắc Thổ Tông phát hiện hết thảy vẫn như cũ, chính là bởi vì thời gian bình yên kéo dài, kết giới bảo hộ động phủ thượng cổ của Hắc Thổ Tông vốn mở ra đã đóng lại. Tuy rằng phạm vi kết giới bảo hộ động phủ rất rộng lớn, nhưng uy lực của Pháp trận thượng cổ cường đại, dĩ nhiên tiêu hao năng lượng cũng không nhỏ. Hiện giờ Hắc Thổ Tông không có thu nhập gì, bọn họ cũng không dám tùy tiện lãng phí linh thạch quý giá.
Long Tiêu Diêu hạ xuống trung tâm động phủ Hắc Thổ Tông, dự tính nhanh chóng giải quyết Đại trưởng lão. Tuy nhiên, dù thời gian bình yên đã rất lâu, Đại trưởng lão chưa từng thả lỏng cảnh giác, ngay lúc hắn vừa hạ xuống lão liền mở ra Pháp trận thượng cổ.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc