Gian phòng tu luyện ở tầng ba có công hiệu rất tốt, so với phòng tu luyện ở Vũ Thành thì không thua bao nhiêu cả. Dựa theo Diệp Trần phỏng chừng thì phòng tu luyện tầng ba tương đương với phòng tu luyện đẳng cấp cao ở Vũ Thành, tầng bốn không sai biệt lắm chính là đỉnh giai rồi. Bất đồng chính là, phòng tu luyện của Vũ Thành có thể gia tốc tu luyện là vì có tồn tại Địa Sát Chân Hỏa mà phòng tu luyện của Kháng Ma Bảo Lũy thì lại tràn ngập hào quang bạch ngọc sắc, những hào quang này rất giống với hào quang bao phủ bên ngoài Kháng Ma Bảo Lũy, mang đến cho người ta một cảm giác ôn hòa như được mặt trời chiếu rọi vậy.
Xuy xuy!
Diệp Trần xích lõa nửa người trên khoanh tròn ngồi trên mặt đất, một mảnh da thịt khô héo ở phần lưng phồng lên, có khí thể màu đỏ tươi phiêu dật ra ngoài liền bị hào quang bạch ngọc sắc chôn vùi ngay.
"Huyết Độc rốt cục cũng bị bức ra rồi! " Chậm rãi phun ra một ngụm khí tức mang theo mùi máu tươi, Diệp Trần mở hai mắt, trên trán hiện lên dấu vết mồ hôi.
Sự đáng sợ của Huyết Ma Chiến Trường vẫn nằm ngoài ý liệu của Diệp Trần, một ngày trước khi thu hoạch được hai kiện Trung phẩm bảo khí hắn đã gặp phải ba đầu Thượng vị Huyết Ma, hơn mười đầu Trung vị Huyết Ma tập kích. Tình huống lúc ấy thập phần nguy hiểm, chín đạo Thanh Liên kiếm khí trong thể nội bị tiêu hao sạch sẽ trong quá trình kịch chiến. Cũng may Kiếm Ý của hắn có tác dụng chém giết tinh thần, tinh thần của Thượng vị Huyết Ma vốn rất lộn xộn, so ra thì kém cường giả nhân loại đồng cấp, thế nên mới khiến Diệp Trần một lần hành động giết sạch bọn chúng. Nhưng không thể nào không chút tổn thương được, vị trí ở phần lưng bị một đầu Thượng vị Huyết Ma đánh sượt qua, mang đi không ít huyết nhục và khí huyết.
"Chiến lực của ta còn chưa đủ để hoành hành vô kị ở Huyết Ma Chiến Trường, tuy nói đã có Lưu Quang Bảo Giáp, lực phòng ngự được tăng cường rất nhiều, nhưng khi nào gặp phải Thượng vị Huyết Ma cao cấp nhất thì chỉ có Kiếm Ý mới đáng tin thôi.
Kiếm Ý mang đến trợ giúp quá lớn cho Diệp Trần, không có Kiếm Ý, Diệp Trần chẳng qua chỉ là thượng đẳng thiên tài thôi, mà thượng đẳng thiên tài ở Nam Trác Vực thì không có một trăm cũng có tám mươi.
"Chỉ bế quan tu luyện thì không thể nào gia tăng tu vi trong thời gian ngắn được, vẫn cần phải huyết chiến, cần áp lực đáng sợ áp chế tinh thần đến cực hạn, tiềm lực được bạo phát ra thì không phải không có khả năng khiến ta đột phá đến Tinh Cực Cảnh trung kỳ. "
Đến hiện giờ, Diệp Trần đã sơ bộ hiểu rõ, muốn trở thành vương giả Sinh Tử Cảnh thì cần phải có kinh nghiệm hơn người. Giống như là một sợi dây thép vậy, có thể kéo căng nó đến cực hạn nhưng không thể nào khiến nó đứt gãy được, loại cảm giác một đường sinh tử này thường nhân căn bản không thể nào lý giải được.
"Bình thường không phải là thứ ta muốn, vậy thì khiêu chiến đi! "
Thân thể cơ bắp thon dài đứng dậy, ánh mắt Diệp Trần lợi hại, lạnh như băng.
- Chỉ còn lại một tòa Kháng Ma Bảo Lũy cuối cùng.
Thần sắc Nham trưởng lão hơi mỏi mệt, trước khi đến đây bọn hắn đã làm ra rất nhiều chuẩn bị. Ví dụ như Trung phẩm bảo giáp trên người này chính là mượn từ một gã nội môn trưởng lão của Huyền Không Sơn, Lôi Đình bảo đao trên tay có hiệu quả khắc chế Huyết Ma, nhưng một đường đánh tới vẫn cảm thấy cố hết sức, Huyết Ma Chiến Trường cũng không phải là nơi nói đến là đến, nói đi là đi.
Kim Hoàng Đạo Nhân trầm giọng nói:
- Hắn khẳng định là đang ở bên trong tòa Kháng Ma Bảo Lũy thứ ba, tìm được hắn, không cho hắn thừa nhận nổi khổ phanh thây xé xác thì không được.
Nham trưởng lão cười lành lạnh nói:
- Vậy thì quá tiện nghi cho hắn rồi, đánh hắn thành tàn phế, sau đó ném ra bên ngoài để Huyết Ma thôn phệ không phải tốt hơn sao.
- Hắc hắc, ý nghĩ này không tệ, đệ nhất thiên tài Nam Trác Vực bị Huyết Ma thôn phệ, không có việc gì thú vị hơn việc này cả.
- Đáng tiếc hắn đắc tội với Huyền Không Sơn chúng ta, nếu không tương lai sau này tất có thể đại phóng dị sắc rồi.
- Có gì mà đáng tiếc, Nam Trác Vực chỉ cần một Tư Không Thánh là được rồi, không cần thiết phải thêm một Diệp Trần, theo một khắc hắn chiến bại Tư Không Thánh thì đã định là có kết cục này rồi.
- Ngươi muốn ra ngoài?
Tô Lan thấy Diệp Trần muốn đi ra ngoài Kháng Ma Bảo Lũy, giật mình nói.
Diệp Trần gật đầu nói:
- Ta đi dạo ở phụ cận Kháng Ma Bảo Lũy một chút, cũng không thể không làm gì được, kỳ thật ngươi cũng có thể đi đấy. Trong mấy ngày này, Diệp Trần rất ít khi thấy có người ra ngoài khiêu chiến, toàn bộ đều bế quan tu luyện trong Kháng Ma Bảo Lũy. Tu luyện tuy rằng có thể đề thăng ổn định, nhưng cả đời này nếu muốn có đột phá lớn thì thì đã khó càng thêm khó. Đương nhiên, ý của hắn cũng không phải để bọn họ đi chịu chết, chỉ hy vọng có thêm chút nhuệ khí thôi, mất đi nhuệ khí, chính là mất đi tinh thần dũng mãnh tịnh tiến, việc này đối với võ giả mà nói chính là tối kị.
- Ta thế được rồi, đợi khi nào đột phá cảnh giới Tinh Cực Cảnh trung kỳ đã rồi nói sau.
Tô Lan lắc đầu, bốn phía Kháng Ma Bảo Lũy đều có mai phục trùng điệp, không đến cảnh giới Tinh Cực Cảnh trung kỳ thì vừa ra ngoài sẽ bị Huyết Ma thôn phệ thôi.
Vừa ra khỏi màn hào quang, trước mắt Diệp Trần đã là một mảnh huyết hồng, quần ma loạn vũ, loại tràng cảnh này cứ như là núi thấy biển máu trong Cửu U địa ngục vậy.
- Thanh Liên Hóa Khí!
Diệp Trần không lùi tránh, Tinh Ngân Kiếm trong tay ra khỏi vỏ, dùng sức vẽ trước người một cái, lập tức, một đóa Thanh Liên cực lớn liền nhô lên, gần trăm đạo kiếm khí bắn về phía bốn phương tám hướng, tam đại kiếm chiêu trụ cột bên trong Thanh Liên kiếm pháp đã được hắn diễn hóa đến mức tận cùng, uy lực còn hơn cả trước đó.
PHỐC~ PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC...
Như là một con nhím căng mình bắn ra những chiếc gai nhọn, một mảng lớn Huyết Ma bị kiếm khí bắn thủng, bắn chết, kiếm khí tràn ngập trong Thiên Địa
- Kháng Ma Bảo Lũy từ lúc nào có kiếm khách đáng sợ như vậy, hắn nhìn thì mới là Tinh Cực Cảnh sơ kỳ đỉnh phong thôi mà!
- Ngươi không biết? Ngay hôm qua hắn thế nhưng lại bộc phát ra Kiếm Ý đáng sợ dọa lui một vị cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ ở tầng ba đấy.
- Kiếm khách quả thật lợi hại, chỉ khi nào đến Linh Hải Cảnh thì những võ giả khác mới dần có thể chống lại kiếm khách được. Trước đó thì lực công kích của kiếm khách chính là tối cường.
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Cũng không phải tất cả mọi người đều đứng bên trong Kháng Ma Bảo Lũy, không ít cường giả nhân loại lựa chọn việc lập tổ đội để cùng nhau chém giết Huyết Ma, bằng vào sự phối hợp thuần thục với nhau ngược lại có thể bảo trụ được tính mệnh.
- Trảm!
Một mảnh Huyết Ma trống rỗng, Diệp Trần hai tay cầm kiếm, chém ra một đạo lạc ấn Thanh Liên kiếm quang khai thiên.
Kiếm quang bành trướng lên đến vài trăm mét, tựa hồ có thể tách cả mảnh Thiên Địa này ra vậy, thế không thể đỡ nổi.
Trong nháy mắt!
Không biết có bao nhiêu Huyết Ma đã bị phân thành hai nửa, bị dư ba của kiếm quang vừa thô vừa to chấn thành bụi phấn, rốt cục không thể nào ngưng tụ lại được nữa, linh trí triệt để tan rả.
- Tiểu huynh đệ, chúng ta tổ đội đi! Nhiền người thì tương đối an toàn hơn một chút.
Một chi đội ngũ bảy tám người tới gần Diệp Trần.
Diệp Trần lườm mắt liếc bọn hắn
- Các ngươi đi theo ta là được rồi.
- Tốt, chúng ta có thể vì ngươi tiêu diệt Huyết Ma ở đằng sau .
Những người này cũng không có lộ ra vẻ bất mãn, mục đích của bọn hắn chính là cùng chiến đấu với Huyết Ma, từ trong chém giết đạt được đột phá và kinh nghiệm chiến đấu. Nếu như có một kiếm khách lợi hại như Diệp Trần thì gặp phải Thượng vị Huyết Ma cũng không còn đáng sợ nữa rồi.
Một đoàn người tiến đến từng bước, đã kéo dài khoảng cách với Kháng Ma Bảo Lũy hơn mười dặm.
- Đã đến thì toàn bộ đều lưu lại đi!
Mọi người đang giết cao hứng, ở ngọn núi phụ cận đột nhiên có một đoàn huyết quang bành trướng xông ra, trong huyết quang ẩn chứa uy năng to lớn, nhuộm cả không khí ở phụ cận thành huyết sắc.
- Thượng vị Huyết Ma đính tiêm !
Một người sau lưng Diệp Trần rung giọng nói.
- Các ngươi không cần phải xen vào, giao nó cho ta là được rồi.
Diệp Trần quả thật không phải là cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm, nhưng vậy không có nghĩa là cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm có thể đơn giản giết chết hắn, thứ hắn cần đúng là khổ chiến, huyết chiến.
- Huyết Bạo Thuật!
Thanh Liên Chân Nguyên hung mãnh thiêu đốt, tuyệt chiêu bên trong Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp - Huyết Bạo Thuật theo đó được thi triển ra, cả người Diệp Trần được bao phủ trong một ngọn lửa huyết hồng sắc, tựa như một Huyết Diễm Chiến Thần vậy.
- Khặc khặ-x-xxxxx, có chút ý tứ, rõ ràng có thể tăng phúc hai lần chiến lực, bất quá ở trong tay Cuồng Chiến Huyết Ma ta thì vẫn khó tránh khỏi cái chết
Đầu Huyết Ma này ở trong số Huyết Ma thì thuộc về loại tồn tại cấp cao, đã có danh hào của mình. Đương nhiên, Thượng vị Huyết Ma đính tiêm cũng phân chia cao thấp, theo Diệp Trần thấy thì đối phương cũng chỉ hơi mạnh hơn hắn một chút thôi, không cần phải lo lắng.
- Thôn Phệ Huyết Mâu, toàn bộ chết đi!
Tay phải Cuồng Chiến Huyết Ma mở ra, một quả huyết sắc quang cầu ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn, quang cầu kéo dài ra, hóa thành một căn trường mâu huyết hồng sắc.
Vèo!
Trường mâu huyết hồng sắc phá không bay ra, đánh ra một thông đạo trạng thái chân không nhỏ.
- Thanh Liên Phá Sơn, PHÁ...!
Kiếm Ý bộc phát đến cực hạn, Diệp Trần một kiếm trùng điệp chém lên trường mâu.
Đụng một tiếng!
Trường mâu ẩn chứa lực lượng không thể tưởng tượng được, Diệp Trần chỉ đơn giản liền bị đánh bay trở về. Chỉ là một màn khiến người khác kinh ngạc phát sinh, một khắc lúc kiếm quang huyết hồng sắc của Diệp Trần va chạm với trường mâu huyết hồng sắc thì trường mâu huyết hồng sắc đột nhiên bốc cháy lên, uy năng nhanh chóng yếu bớt.
- Cái gì?
Cuồng Chiến Huyết Ma kinh hãi, không giờ Chân Nguyên của đối phương lại đốt cháy cả Thôn Phệ Huyết Mâu của hắn. Phải biết rằng, có không ít Chân Nguyên có thể khắc chế Chân Nguyên Huyết Ma, ví dụ như hỏa hệ Chân Nguyên có thể bốc hơi Huyết Ma Chân Nguyên, lôi hệ Chân Nguyên cũng không sai biệt lắm, nhưng chưa từng gặp ai có Chân Nguyên có thể thiêu đốt Huyết Ma Chân Nguyên cả.
- Rút lui!
Cuồng Chiến Huyết Ma có chút sợ hãi, hắn ở trong số Thượng vị Huyết Ma đính tiêm chẳng qua chỉ là ở tầng chót nhất thôi, muốn đánh chết Diệp Trần thì rõ ràng không có khả năng.
- Thượng vị Huyết Ma đính tiêm bị đánh chạy!
- Cùng tổ đội với hắn quả nhiên là chuyện tốt, không cần quá lo lắng sẽ bị Huyết Ma cắn nuốt sạch sẽ.
Chiến đầu là một chuyện, nhưng tánh mạng lại là một chuyện khác, nếu như không có Diệp Trần thì bọn hắn sẽ không rời Kháng Ma Bảo Lũy quá xa, chỉ ở phụ cận chém giết với Huyết Ma thôi. Nếu vậy thì khi gặp phải nguy hiểm cũng có thể rất nhanh trốn vào trong màn hào quang, nhưng thu hoạch cũng được ít hơn. Ví dụ như lộ trình hơn mười dặm này, bọn hắn tổng cộng đạt được hơn mười kiện Hạ phẩm bảo khí, đều là do nhân loại cường giả đã chết lưu lại, phân cho Diệp Trần gần một nửa, thì bọn hắn mỗi người đều có được một kiện, chứ đừng nói đến kinh nghiệm được mang lại từ chỗ thỏa chí chiến đấu.
Thời gian qua đi từng ngày, mỗi ngày Diệp Trần đều sẽ ra ngoài chém giết một phen, người đi theo hắn cũng dần trở nên nhiều hơn, mỗi người đều biết Diệp Trần có thể khắc chế Huyết Ma, lực uy hiếp đối với Huyết Ma tương đương với cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm.
Ngày hôm đó.
Có hai người đến Kháng Ma Bảo Lũy.
Đúng là Kim Hoàng Đạo Nhân và Nham trưởng lão.
Đánh bay một gã cường giả Tinh Cực Cảnh tiến đến trao đổi đồ ăn, Kim Hoàng Đạo Nhân bước một bước vào Kháng Ma Bảo Lũy, vận khởi Chân Nguyên chợt quát lên:
- Diệp Trần, lăn ra đây nhận lấy cái chết đi, hôm nay lão phu muốn đích thân lấy cái mạng chó của ngươi.
Một rống toàn lực của Kim Hoàng Đạo Nhân cường hãn đến mức nào chứ, cả Kháng Ma Bảo Lũy đều vang vọng thanh âm của hắn.
- Xảy ra chuyện gì thế, có người muốn giết Diệp Trần sao.
- Đây không phải là hạch tâm trưởng lão của Huyền Không Sơn - Kim Hoàng Đạo Nhân sao?
Mọi người nhao nhao nghị luận.
Trong phòng, Diệp Trần đã nghe được tiếng gào thét của Kim Hoàng Đạo Nhân, mặt hắn không chút biểu tình, từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra Tinh Ngân Kiếm đeo lên lưng, đẩy cửa gian phòng ra.
- Kim Hoàng Đạo Nhân, rốt cục ngươi đã tới!
Thân hình lóe lên, Diệp Trần từ tầng ba đáp xuống mặt đất kim loại ở tầng một
- Tiểu tử cuồng vọng, nhận lấy cái chết đi!
Ngay một sát na lúc Diệp Trần rơi xuống, Nham trưởng lão lập tức rút ra Lôi Đình bảo đao, điện quang tràn ngập, điện xà nhảy múa cuồng loạn, đao khí cuồng bạo hình cung như là Giao Long ra biển đánh về phía Diệp Trần.
Hùng!
Diệp Trần đã sớm có chuẩn bị, trên người bộc phát ra ngọn lửa màu xanh, bước ra một bước, Tinh Ngân Kiếm thuận thế xuất vỏ, Thanh Liên kiếm quang in dấu Thanh Liên Phá Sơn mang theo Kiếm Ý khủng bố, dùng một lực lượng cuồng bạo trùng kích ra ngoài. Giớ khắc này, không khí ở Kháng Ma Bảo Lũy đều bị xoắn động.
Đã có 47 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Nham trưởng lão chẳng qua chỉ là cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ hơi lợi hại một chút, ngay cả khi so với Thi Quỷ Đạo Nhân thì vẫn còn kém. Tuy rằng Diệp Trần chưa thi triển ra Huyết Ma Giải Thể, mới chỉ thiêu đốt Chân Nguyên thôi, bất quá vậy cũng đủ rồi. Cho đến bây giờ, Kim Hoàng Đạo Nhân cũng không còn xứng để hắn phải toàn lực ứng phó nữa. Giao Long đao khí được Nham trưởng lão chém ra thoáng cái như bị chém bay đầu, ầm ầm sụp đổ, kiếm khí còn sót lại hung hăng đánh lên hộ thể Chân Nguyên của hắn.
Nham trưởng lão kinh hãi thất sắc, tay trái chống đỡ kiếm khí, phát ra tiếng suy suy, bàn tay của hắn đầm đìa máu tươi, Chân Nguyên trong cơ thể bị kiếm khí trùng kích phải chạy ngược dòng từ trên xuống, hắn nhịn không được há mồm phun ra một đạo máu tươi, cả người bị bắn ngược về phía sau
Một chiêu, Nham trưởng lão liền trọng thương.
"Sao có thể? Sao hắn lại trở nên mạnh như thế được. " Kim Hoàng Đạo Nhân lập tức xuất hiện ở sau lưng Nham trưởng lão đỡ lấy hắn, chỉ là sau một khắc, sắc mặt của hắn liền một mảnh đỏ trắng, Nham trưởng lão bay ngược về sau không khác gì một tòa núi đang tăng tốc cả, mặc cho Kim Hoàng Đạo Nhân vận khởi Chân Nguyên thì cũng không thể nào tiếp được hắn, chỉ có thể nước chảy bèo trôi, bàn chân chà sát theo mặt đất kim loại.
- Kim Hoàng Đạo Nhân, ngày trước khi ngươi đến Lưu Vân Tông thì đã định là ngươi phải chết dưới kiếm của ta rồi, hôm nay giữa ta và ngươi chỉ có thể có một người ra khỏi Kháng Ma Bảo Lũy thôi, chết!
Chữ chết vừa ra, trước người Diệp Trần lóe lên kiếm quang, vô số kiếm khí tràn ngập ra, hiện lên hình quạt phóng về hướng Nham trưởng lão và Kim Hoàng Đạo Nhân.
- Lục trưởng lão, cứu ta!
Nhìn qua một mảnh kiếm khí chằng chịt, dũng khí của Nham trưởng lão không còn lại chút gì nữa, hoảng sợ nói với Kim Hoàng Đạo Nhân, trước mắt, chỉ có đối phương mới có thể tạm thời cứu hắn một mạng thôi.
- Lão nham, ta sẽ giúp ngươi báo thù.
Trên mặt Kim Hoàng Đạo Nhân hiện lên thần sắc lạnh như băng, gắt gao bắt lấy thân thể đang không ngừng giãy dụa của Nham trưởng lão. Nhiều kiếm khí như vậy, mặc dù trên thân hắn có Trung phẩm bảo giáp cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thế lấy Nham trưởng lão ngăn ở phía trước, thay hắn vượt qua một kiếp thôi.
PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC...
Đinh đinh đinh đinh...
Thanh âm của kiếm khí khi bắn thủng da thịt không ngừng vang lên, kèm theo đó còn có thanh âm của kim loại nữa, đó là tiếng động khi kiếm khí cắt lên Trung phẩm bảo giáp trên người Nham trưởng lão.
Nham trưởng lão trừ ngoại trừ thân thể, tứ chi và đầu đều bị kiếm khí chém thành thịt vụn, huyết vụ bang bang nổ tung, nhuộm hồng cả mặt đất.
Phanh!
Vứt Nham trưởng lão xuống, Kim Hoàng Đạo Nhân oán độc nói:
- Diệp Trần, dám giết nội môn trưởng lão của Huyền Không Sơn ta, ngươi cũng nên biết là mình đã phạm vào tử tội rồi chứ, ai cũng không thể cứu được ngươi cả, cường giả Linh Hải Cảnh của Huyền Không Sơn chỉ dùng một chưởng liền có thể san bằng Lưu Vân Tông rồi.
- Kim Hoàng Đạo Nhân, đừng có uốn ba tấc lưỡi nữa, hôm nay ngươi khó mà tránh khỏi cái chết, nếu mà Huyền Không Sơn dám hành động thiếu suy nghĩ thì ngày khác ta tất diệt Huyền Không Sơn.
Diệp Trần sao có thể buông tha Kim Hoàng Đạo Nhân được, Tinh Ngân Kiếm bổ ra một đạo kiếm quang.
Chẳng biết lúc nào, trong tay Kim Hoàng đạo hiện lên một tấn chắn kim loại trầm trọng, trên đó có một dòng điện lập lòe, ẩn chứa từ lực lớn lao, kiếm quang chỉ lưu lại trên đó một vết mờ mờ. Tuy rằng tấm chắn kim loại không bị gì nhưng không có nghĩa là Kim Hoàng Đạo Nhân cũng thế, thất khiếu hắn chảy máu, hiển nhiên đã nhận lấy một bộ phận lực trùng kích. Giờ phút này mặt mũi đã không còn quan trọng nữa, Kim Hoàng Đạo Nhân vội vàng cao giọng nói:
- Các vị, ai giúp ta giết Diệp Trần, Huyền Không Sơn sẽ có trọng thưởng, ngoại môn trưởng lão, nội môn trưởng lão, đan dược, bí tịch, tất cả đều có thể hứu hẹn, Kim Hoàng Đạo Nhân ta nếu lừa gạt thì sẽ không được chết yên lành.
- Cái gì, Kim Hoàng Đạo Nhân muốn chúng ta đánh chết Diệp Trần sao.
- Có động thủ hay không, có thể làm một trưởng lão ở Huyền Không Sơn, tài nguyên sẽ lớn không thể tưởng tượng được, nếu không thì cũng có thể nhận được đan dược hoặc là bí tịch.
- Móa nó, làm chứ, chúng ta nhiều người cùng xuất thủ, dù thực lực của Diệp Trần có mạnh hơn đi nữa thì cũng phải chết thôi, quả là một cái bánh từ trên trời rơi xuống.
Nghe vậy, rất nhiều người động tâm.
Tầng hai Kháng Ma Bảo Lũy, hơn mười đạo Chân Nguyên lưu đánh về hướng Diệp Trần, dưới sự vội vàng không kịp chuẩn bị, Diệp Trần chỉ đỡ được bảy tám đạo Chân Nguyên lưu, còn lại đều bị đánh vào cơ thể. Cũng may là trên người hắn có mặc Lưu Quang Bảo Giáp, cường độ của hộ thể Chân Nguyên không khác gì với cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ cả, mà ở tầng hai đều là một ít cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ, không thể nào phá vỡ hộ thể Chân Nguyên của hắn được.
Mặc dù thế, nhưng thần sắc của Diệp Trần vẫn đặc biệt âm trầm, mặt đằng đằng sát khí nhìn về phía xuất phát của Chân Nguyên, ghi nhớ kĩ thân ảnh của đối phương trong đầu.
- Các huynh đệ, lên! Giết Diệp Trần, Huyền Không Sơn nhất định sẽ trọng thưởng cho chúng ta!
Một người cầm đầu bị Diệp Trần nhìn thẳng vào, trong lòng liền sợ hãi, hắn dám khẳng định, đợi đến khi đối phương ra tay thì nhất định phải giết hắn, vì giữ tính mạng, vì Huyền Không Sơn trọng thưởng, chỉ có thể kích động những người khác cùng công kích Diệp Trần thôi, chỉ có giết hắn mới có thể an tâm được.
- Con mẹ nó, ai dám xuất thủ.
- Ai xuất thủ thử xem, Xích Bắc Song Hùng chúng ta tuy rằng không mạnh lắm, nhưng ai dám công kích Diệp Trần thì không chết không ngớt.
Đúng lúc này, một vài cường giả Tinh Cực Cảnh vài ngày trước cùng ra ngoài chém giết với Diệp Trần liền đứng dậy, ánh mắt của nguyên một đám đều đỏ bừng, đó là tâm huyết do việc bền bỉ chém giết mang lại.
- Cái này...
Có một vài cường giả Tinh Cực Cảnh trong lòng có ý nhưng chưa xuất thủ liền rút lui, tình huống trước mắt tương đối hỗn loạn, một khi chiến thì người có thể sống sót đi ra ngoài không đến một thành, không cần thiết phải sa vào vũng nước đục này.
Diệp Trần liếc nhìn bọn họ thật sâu, bao gồm cả Tô Lan sau khi phải rất cố gắng mới đứng ra được, hắn lớn tiếng nói:
- Các vị tương trợ, Diệp Trần vô cùng cảm kích, ngày sau chỉ cần ta không chết, có việc gì gấp thì cứ đi tìm ta, ta có thể bảo đảm, trong vòng năm năm, cái gì mà Huyền Không Sơn gì đấy, hết thảy ta đều không để vào mắt.
Đã có 42 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
- Diệp Trần, chúng ta trợ giúp ngươi cũng không phải là vì hồi báo, nếu không thì có khác gì những người này đâu chứ. Có ân báo ân, có oán báo oán, vài ngày trước ngươi đã cứu chúng ta rất nhiều lần, đạt được thu hoạch gì cũng không có cầm toàn bộ, mỗi người chúng ta đều có được một kiện. Nếu như chúng ta cứ trơ mắt nhìn ngươi chịu nhục mà không đứng ra, vậy thì còn luyện cái gì võ, tu cái gì đạo nữa, cứ về nhà làm ruộng cho rồi.
- Đúng vậy, Diệp Trần, cứ an tâm xuất thủ đi, nơi này đã có chúng ta rồi.
Kim Hoàng Đạo Nhân thiếu chút nữa thì tức đến nổ phối, ngón tay chỉ vào những cường giả Tinh Cực Cảnh đứng ra
- Cả đám các ngươi đều phải chết, Kim Hoàng Đạo Nhân ta thề, các ngươi sẽ chết vô cùng thảm!
- Ngươi không có cơ hội đó đâu.
Diệp Trần rống một tiếng, thúc dục ra Huyết Ma Giải Thể, ngọn lửa thanh sắc bên ngoài cơ thể bị nhuộm thành thanh hồng sắc. Đối phương có một tấm lá chắn ẩn chứa từ lực, nếu không toàn lực ứng phó thì không thể đánh chết trong thời gian ngắn được, Diệp Trần đương nhiên không muốn tự nhiên đâm ngang rồi, nên lập tức bộc phát ra toàn bộ chiến lực.
- Thanh Liên Tụ!
Mũi Tinh Ngân Kiếm ngưng tụ ra một đóa Thanh Liên pha hồng lớn chừng nắm tay, theo cú vung trảm của Diệp Trần, Thanh Liên xé rách không khí, giống như là một đạo sét đánh vậy, trùng điệp đâm vào trên tấm chắn kim loại.
Két kẹt!
Tấm chắn kim loại thoáng vặn vẹo, bị đánh bay ra ngoài, về phần Kim Hoàng Đạo Nhân, xương cốt bên cánh tay phải bị đứt gãy từng khúc, lực đạo hung mãnh men theo cánh tay truyền vào cơ thể khiến hắn há mồm phun ra một búng máu tươi.
- Chết đi!
Rèn sắt phải rèn khi còn nóng, Diệp Trần chém ra một kiếm nữa.
Đột nhiên, một đạo đao khí rét lạnh chém vỡ kiếm khí của Diệp Trần, theo đó có một trung niên thần sắc lãnh đạm nhảy xuống từ trên tầng bốn
- Đủ rồi, đã giết một người rồi, không cần thiết phải giết hắn nữa, làm người vẫn nên lưu cho người khác một con đường thì tốt hơn.
Đao khí của trung niên nhân này lăng lệ ác liệt, Đao Ý tung hoành, là một đao khách Diệp Trần bình sinh ít gặp, nếu luận thực lực thì không hề dưới Kiếm lão.
- Nguy rồi, là một trong Thất Đao Khách - Hàn Băng Đao.
Một người trong Xích Bắc Song Hùng hung hăng nhíu mày
- Tu vi của Hàn Băng Đao đã đạt đến Tinh Cực Cảnh hậu kỳ, Đao Ý cũng đã lĩnh ngộ đến ngoài chín thành, nếu Diệp Trần chống lại hắn chỉ sợ sẽ phải chịu thiệt rồi. Ta không rõ, sao hắn lại ra tay hòa giải chứ, trước đây cũng không thấy hắn làm như vậy mà!
- Ta nghe nói qua là Hàn Băng Đao đã từng nhận được chỗ tốt từ một vị nội môn trưởng lão của Huyền Không Sơn.
- Có chuyện này sao!
Kim Hoàng Đạo Nhân thấy cục diện đột biến, nhổ ra một ngụm máu tươi đục ngầu, vui vẻ nói:
- Hàn Băng Đao, tiểu tử này cuồng vọng đến cực điểm, dám giết chết bạn tốt Nham trưởng lão của ta, mong ngươi hãy xuất thủ tương trợ.
Oanh!
Trong lúc nói chuyện, đầu ngón tay của Kim Hoàng Đạo Nhân ngưng tụ ra một đoàn quang cầu màu vàng, vèo một tiếng đánh về phía Diệp Trần.
Quang cầu màu vàng bạo liệt ra, dư âm lưu lại khiến hộ thể chân nguyên của Diệp Trần vặn vẹo một hồi.
Hiện lên trong trung tâm của vụ nổ, Diệp Trần toàn lực đánh một kiếm về phía Kim Hoàng Đạo Nhân.
Phanh!
Kiếm khí bị tạc toái, Hàn Băng Đao cầm bảo đao trong tay, lãnh đạm nói:
- Ta đã nói qua, làm người thì vẫn nên lưu lại một con đường thì tốt hơn, tuổi còn trẻ, cớ gì lại ngoan độc như thế.
- Hàn Băng Đao, không cần nói nữa, giết hắn đi.
Đã có Hàn Băng Đao ở chỗ này, Kim Hoàng Đạo Nhân có thể thỏa thích ra tay rồi, từng đoàn quang cầu màu vàng đánh về phía Diệp Trần. Nếu không phải thành lũy của Kháng Ma Bảo Lũy cứng rắn dị thường, là căn cứ địch nổi Huyết Ma thì đã sớm bị lật tung rồi.
Hộ thể Chân Nguyên bị phá nát, Diệp Trần bay ra ngoài, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, điềm nhiên nói:
- Dám ngăn ta.
Nếu như không phải Hàn Băng Đao đánh nát kiếm khí của hắn thì Kim Hoàng Đạo Nhân không thể nào gây thương tổn cho hắn được.
- Kim Hoàng Đạo Nhân không thể chết.
Thần sắc Hàn Băng Đao Thần lạnh lùng, mỗi khi Diệp Trần ra tay, hắn liền đánh nát kiếm khí, về phần công kích của Kim Hoàng Đạo Nhân thì hắn thờ ơ.
- Ha ha, Diệp Trần, xem ra ngày này sang năm chính là ngày giỗ của ngươi rồi.
Xương cốt cánh tay trái của Kim Hoàng Đạo Nhân đã vỡ vụn, cánh tay phải liên tiếp huy động, từng đoàn từng đoàn quang cầu màu vàng theo đó bắn về phía Diệp Trần.
- Huyết Bạo Thuật!
Huyết Bạo Thuật tuy rằng chỉ có thể khắc chế Huyết Ma, là chiếu số do Huyết Ma Chân Nhân có được từ Huyết Ma, nhưng so với Tiểu Huyết Ma Giải Thể đồng căn đồng nguyên thì tăng phúc chiến lực nhiều hơn một thành, đạt đến ba thành, đây mới là chiến lực cực hạn nhất của Diệp Trần.
Thúc dục Huyết Bạo Thuật, thanh hồng sắc hỏa diễm bên ngoài cơ thể Diệp Trần càng trở nên tươi đẹp hơn, khí thế bành trướng phóng ra khắp nơi, tựa như từng đợt vòi rồng vậy.
- Thanh Liên Mạn Không!
Chém ra một kiếm, không khí như hồ nước, một mảnh tĩnh mịch, bao phủ cả Kim Hoàng Đạo Nhân và Hàn Băng Đao vào bên trong đó, từng mảnh Thanh Liên liền lan tràn ra từ trong hư không.
- Giao thủ với ta thì cũng nên biết sẽ nhận phải hậu quả gì rồi chứ?
Hàn Băng Đao bỏ qua kiếm chiêu của Diệp Trần, mu tay trái áp vào sau lưng, nói gằn từng chữ.
Diệp Trần nói:
- Người không phạm ta, ta không phạm người, đã phạm vào ta thì ta cũng không cần phải giảng lý lẽ gì cả, trảm!
Thúc dục Chân Nguyên lên thân kiếm, Thanh Liên tràn ngập khắp không gian hóa thành kiếm khí chằng chịt vọt tới Hàn Băng Đao và Kim Hoàng Đạo Nhân
Kim Hoàng Đạo Nhân sao có thể chống đỡ nhiều kiếm khí như vậy được, hắn vội vàng nhặt tấm chắn kim loại trên mặt đất lên, toàn lực phòng thủ, hắn chỉ còn lại tay phải là hoàn hảo nên không có chút lực phảng kháng nào cả, bị đánh đến khóe miệng tràn đầy máu tươi, thân hình rung động lắc lư.
- Phong!
Hàn Băng Đao xuất thủ, hắn họ Hàn tên Không, bỏi vì tu luyện Băng Hệ Chân Nguyên, tu tập ý cảnh cũng là thuộc tính băng nên võ giả trên giang hồ đều gọi hắn là Hàn Băng Đao. Lúc này Hàn Không vừa ra tay, ánh đao mênh mông, khí tức lạnh như băng lan tràn ra bốn phía, phong bế kiếm chiêu và ý cảnh của Diệp Trần lại.
- Hàn quang hiện!
Đao thế của Hàn Không lại biến đổi, bổ về phía Diệp Trần một đao.
CỜ... RẮC!!!
Không khí bị đóng băng vỡ vụn, nứt ra một khe hở như là băng trên mặt hồ vậy, đao mang thê lương đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, vô kiên bất tồi.
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Tay trái cách không điểm một chỉ về phía Kim Hoàng Đạo Nhân, Diệp Trần đặt kiếm ngang ngực để ngăn cản.
Kim Hoàng Đạo Nhân kêu thảm một tiếng, cánh tay phải vốn hoàn hảo cũng theo đó bị chém đứt, tấm chắn kim loại cũng rơi xuống trên mặt đất, máu tươi phun tung tóe ra ngoài.
- Lại có thể đỡ hộ hắn mấy đạo kiếm khí.
Dưới sự oanh kích của đao mang, thân hình Diệp Trần nhanh chóng lùi lại.
Lời này chính là nói với Hàn Không. Nguyên lai vừa rồi hắn kích phát ra một đạo kiếm ý muốn đánh chết Kim Hoàng Đạo Nhân nhưng Hàn Không sớm phát hiện ra ý đồ của hắn, tay trái tạo thành chưởng đao, thanh sắc kiếm khí bị bổ thành hai nửa. Nhưng Thanh Liên kiếm khí được thai ngén ra từ trong cơ thể Diệp Trần vừa cương vừa nhu, lúc cương thì như bảo kiếm còn nhu thì như ngón tay linh hoạt, chưởng đao của Hàn Không chỉ trừ được một bộ phận uy năng của Thanh Liên kiếm khí thôi, số kiếm khí còn sót lại vượt qua tấm chắn của Kim Hoàng Đạo Nhân, chặt đứt cánh tay phải của hắn.
Con mắt Hàn Không có chút nhíu lại, âm trầm nói:
- Giết hắn thì ngươi cũng phải chết, không tin cứ thử xem.
- Vậy sao? Ta xem ngươi giết ta thế nào.
Diệp Trần cười lạnh, năm ngón tay của tay trái căng ra, năm đạo Thanh Liên kiếm khí theo ngón tay hắn bắn ra ngoài. Năm đạo kiếm khí này kéo thành một dải thẳng tắp, nhanh như thiểm điện, cái thì hiện lên hình vòng cung, cái thì lại uốn lượn như vải vóc, không có quỹ tích cố định nào cả.
Thanh Liên kiếm khí vừa ra, Hàn Không phát hiện dù thế nào cũng không thể phá hủy toàn bộ được, nhiều nhất chỉ có thể phá hủy được ba đạo, hai đạo còn lại đủ để lấy mạnh Kim Hoàng Đạo Nhân rồi. Dù vậy hắn vẫn đứng ra chặn lại, bảo đao trong tay lấy một tốc độ không thể tưởng tượng được vung lên, một tầng ánh đao rét lạnh được trải rộng ra.
Xoẹt! Xoẹt!
Hàn Không quả thật đã đánh giá chính xác bản thân và Thanh Liên kiếm khí, năm đạo Thanh Liên kiếm khí có một đạo hoàn toàn tránh được ánh đao, xuyên qua đầu Kim Hoàng Đạo Nhân, tạo thành một cái lỗ máu chừng đầu ngón tay, còn có thêm một đạo nữa bị ánh đao sượt qua một chút, uy năng giảm đi, sau đó đâm vào trên lồng ngực Kim Hoàng Đạo Nhân.
Phanh!
Thân thể Kim Hoàng Đạo Nhân thoáng cái như một cái bao tải rách, ngã ở cửa ra vào của Kháng Ma Bảo Lũy, không còn chút hơi thở.
Giết Kim Hoàng Đạo Nhân, nội tâm Diệp Trần như phá tan được một đống gông xiềng, đó chính là Tâm Ma do Kim Hoàng Đạo Nhân mang đến cho Diệp Trần, giờ Kim Hoàng Đạo Nhân chết đi, Tâm Ma tất nhiên cũng theo đó tan thành mây khói, rốt cục không thể nào ảnh hưởng đến Diệp Trần nữa.
- Sát!
Sắc mặt Hàn Không rất khó nhìn, Kim Hoàng Đạo Nhân đã chết, nhưng lại bị đánh chết ngay trước mặt hắn, vậy chả khác nào là hung hăng cho hắn một cái bạt tai cả. Hai tay của hắn cầm đao, giơ cao quá đỉnh đầu rồi đánh xuống.
Ầm ầm!
Không khí bên trong Kháng Ma Bảo Lũy bị xua tan sạch sẽ, tất cả mọi người đều có một loại cảm giác hít thở không thông, sau một khắc, đao mang cao rộng mấy thước trùng điệp bổ xuống. Bởi vì nguyên nhân không gian cho nên đao mang tiếp xúc đầu tiên chính là cấu tạo bên trong Kháng Ma Bảo Lũy, tạo nên một thanh âm kim loại vỡ tung rợn người, ngay sau đó, đao mang chém về phía Diệp Trần.
- Thanh Liên Phá Sơn!
Đây là lần đầu tiên Diệp Trần đối mặt với cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm, hắn không dám lơ là chút nào cả, thần kinh cũng bị kéo căng lên, Chân Nguyên trong cơ thể tràn vào trong Tinh Ngân Kiếm như thủy triều, một đạo lạc ấn Thanh Liên kiếm quang không kém chút nào so với đao mang ngang trời xuất thế, bay đến nghênh tiếp như tia chớp.
- Mau lui trở về trong phòng!
Động tĩnh do hai người gây ra quá lớn, chứng kiến uy thế của đao mang và kiếm quang, một số cường giả Tinh Cực Cảnh phản ứng nhanh liền lao vào trong phòng của mình, đóng chặt cửa. Những người phản ứng chậm cười khổ một tiếng, toàn lực thúc dục hộ thể Chân Nguyên, từng cái một được dựng lên!
Đao mang như là một cự nhân sử dụng đao, còn kiếm quang lại như là bảo kiếm khai thiên, hai thứ đụng vào nhau, đợt sóng xung kích đầu tiên lan tràn ra, tràn ngập trong Kháng Ma Bảo Lũy.
Két kẹt!
Đầu tiên là hộ thể Chân Nguyên của một cường giả Tinh Cực Cảnh hơi yếu một chút lộ ra vẻ vặn vẹo, ngay sau đó là từng mảnh thanh âm hộ thể Chân Nguyên vặn vẹo vang lên, sắc mặt của đa số mọi người đều trắng bệch, màng tai nổ vang. Chỉ có một số nhỏ cường giả đạt đến Tinh Cực Cảnh hậu kỳ mới có thể hoàn toàn chống đỡ sóng công kích thôi.
Không đợi bọn hắn hồi khí lại, một cổ sóng xung kích càng thêm đáng sợ hơn được bộc phát ra, chỗ duy nhất để thoát nước chỉ có cửa ra vào của bảo lũy, có một chùm ánh sáng chỉ chừng mấy mét được bắn ra ngoài từ đó. Nếu như Kháng Ma Bảo Lũy được chế tạo từ kim loại bình thường thì đã nhanh chóng bị nổ tung rồi.
Rất nhiều người hộc máu.
- Không được, nhân cơ hội này nhanh chóng lui về phòng thôi.
Lực phá hoạt do cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm quyết đấu mang lại là rất lớn, nếu để cho bọn hắn toàn lực bão nổi thì cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ cũng sẽ bị tươi sống đánh chết. Đương nhiên vây công lại là một chuyện khác, hơn mười đạo Chân Nguyên lưu cùng đánh xuống thì ngay cả cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm cũng không thể nào gánh được.
Bàn chân lê trên mặt đất, Diệp Trần trượt ra phía sau mấy chục thước.
Hàn Không nếu so với Diệp Trần thì hơi mạnh hơn một chút, lui về sau bảy tám bước, lạnh lùng nhìn về phía Diệp Trần.
- Ta thừa nhận, chiến lực của người đã tiếp cận cường giả Tinh Cực Cảnh đính tiêm, nhưng chênh lệch vẫn là chênh lệch, vĩnh viễn không thể nào bù đắp được, tiếp ta một chiêu...
- Hàn Quang Phá Hiểu!
Lúc này đao mang của Hàn Không càng tăng lên, trên đó ẩn chứa Băng chi ý cảnh có thể đóng băng hết thảy. Ở giai đoạn Tinh Cực Cảnh, sau khi đào móc toàn bộ tiềm lực võ học thì còn lại chính là ý cảnh rồi. Nếu ý cảnh đủ mạnh, thì uy lực của võ học vĩnh viễn không có giới hạn.
Thanh âm rất nhỏ vang lên, bên trong Kháng Ma Bảo Lũy kết lên một mảnh băng sương, băng sương càng ngày càng dầy, khiến Kháng Ma Bảo Lũy biến thành một hàn băng thế giới
- Thiên Toái Vân!
Điện mang chói mắt bộc phát, một mảnh điện xà dài hẹp uốn lượn bắn ra, đối mặt với Băng chi ý cảnh của Hàn Không, Diệp Trần liền thúc dục ra Lôi Vân ý cảnh sở trường nhất của mình. Lôi Vân ý cảnh lấy Vân chi ý cảnh làm chủ, Lôi chi ý cảnh làm phụ, nhưng hình thức thì lại là Lôi chi ý cảnh.
Đã có 37 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế